Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 729


Chương 729


“Đến rồi ạ, mấy đứa nó nghịch như quỷ vậy, càn quét nhà chúng ta không chừa lại chút gì cả! Nhưng coi như cũng có chút lượng tâm, sau khi ăn xong còn giúp em dọn dẹp lại nhà cửa”


Tô Kiêm Mặc gãi gáy với vẻ ngây ngô.


“Vậy thì tốt, mà chị nói này, mấy đứa con trai cao to các em vẫn chưa đến mức làm loạn nhà đấy.”


“Chị à, sao hai người về sớm vậy ạ? Em còn tưởng hai người phải ở bên đó chơi thêm mấy hôm nữa cơ!”


Tô Kiêm Mặc không ngờ rằng mới mồng một Tết mà Tô Lam đã về rồi.


May mà cậu đã chuẩn bị trước, ăn hết rất nhiều đồ ăn vặt mà Tô Lam đã chuẩn bị.


Hơn nữa hôm nay là Tết, Tô Kiềm Mặc ở trong nhà thật sự rất nhàm chán, vậy nên cậu bèn mang ít đồ ăn vặt và nấu một ít sủi cảo rồi đưa đến trường, tặng cho bác bảo vệ cánh cổng.


Bác bảo vệ không có bố mẹ cũng không có con cái, mỗi dịp năm mới, ông đều đón Tết một mình ở trường học.


“Chẳng phải vì chị lo lắng cho em sao?”


“Chị không cần lo lắng cho em đâu, em đã lớn như vậy rồi!”.


“Được rồi, chẳng phải chị cũng đã về rồi sao? Ba người chúng ta cũng có thể yên tĩnh ở nhà”


Thực ra Tết cũng không thú vị lắm, chỉ có mấy ngày đó là vui vẻ náo nhiệt, sau đó đều là nhàm chán.


Tô Lam thay đổi phương pháp nấu ăn cho hai người kia, cô thực sự muốn nuôi béo hai người họ một chút.


Mấy hôm nay, về cơ bản là ba người cứ ăn xong lại ngủ, ngủ dậy lại ăn, thỉnh thoảng xem TV hoặc chơi bài poker cùng nhau, quả thực cuộc sống hàng ngày không nên trôi qua quá thoải mái.


Sáng sớm mồng bốn, sau khi thức dậy Tô Lam nhìn bên trong tủ lạnh, mấy ngày nay đều không ra ngoài mà chẳng hiểu sao đồ ăn lại hết rất nhanh.


Vốn dĩ trước khi đi dì Phương đã mua rất nhiều, nhưng có vẻ như bây giờ đã không còn đủ thức ăn nữa.


Tô Kiềm Mặc và Quan Triều Viễn vẫn chưa dậy.


Nhân lúc này, Tô Lam chuẩn bị ra ngoài mua đồ về làm đầy tủ lạnh.


Trong dịp Tết chỉ có một siêu thị lớn mở cửa, Tô Lam đeo khẩu trang, đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ và mua sắm.


Điện thoại trong túi đột nhiên vang lên, cô còn tưởng là Quan Triều Viễn đã dậy và gọi điện hỏi cô đi đâu, nhưng cô lại nhìn thấy một cái tên vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc.


Mộ Dung Dịch.


“Đang bận gì vậy? Có thể ra ngoài gặp mặt không?”


Tô Lam không muốn có bất kỳ liên lạc nào với Mộ Dung Dịch, để tránh Quan Triều Viễn trông thấy.


Cố dứt khoát trả lời một câu: Không có thời gian.


Sau đó cô cất điện thoại vào túi và tiếp tục mua sắm.


Điện thoại lại vang lên.


“Có thời gian đi mua sắm trong siêu thị mà không có thời gian gặp tôi à?”


Tô Lam lập tức ngẩng đầu nhìn xung quanh.


Chẳng lẽ Mộ Dung Dịch đã nhìn thấy mình gần đây?


“Tôi đang ở trong cửa hàng Starbucks dưới tầng một của siêu thị mà em đang mua sắm, ra đây gặp mặt đi.”


Tô Lam nhìn nội dung trên điện thoại, cô thực sự bất lực.
 
Chương 730


Chương 730


“Hay là đừng gặp nữa.”


Sau khi gửi tin nhắn, Tô Lam tiếp tục mua sắm, không để ý đến Mộ Dung Dịch nữa.


Cô mua rất nhiều đồ, cả hai chiếc túi lớn đều đầy ắp.


Khi ra khỏi lối ra của siêu thị, cô phát hiện Mộ Dung Dịch đang đợi mình ở cửa.


Không còn cách nào khác, cô đành phải đi theo Mộ Dung Dịch đến cửa hàng Starbucks.


Trong một góc vắng vẻ, trên bàn đặt hai tách cà phê đang bốc hơi.


Vào dịp Tết, trong Starbucks không có nhiều người, vì thế họ là bàn khách duy nhất trong cửa hàng này.


“Sao em không hỏi tại sao tôi lại ở đây?”


Tô Lam mỉm cười vô tư.


“Xin hỏi chuyện này có liên quan gì đến tôi u?”


“Tô Lam, có phải em rất hận tôi không?”


Mộ Dung Dịch có hơi tiều tụy, bọng mắt tím bầm, quầng mắt rất thâm, trong mắt còn đầy tơ máu, thậm chí còn có một ít râu lởm chởm.


Anh ta luôn mang dáng vẻ sạch sẽ và chỉnh. tề, rất hiếm khi trồng lôi thối luộm thuộm như vậy.


“Hận anh? Giữa tôi và anh không có loại từ


ngữ thể hiện cảm xúc này đâu.”


Giọng điệu của Tô Lam còn lạnh lùng hơn gương mặt cô.


“Tô Lam, tốt xấu gì chúng ta cũng từng ở bên nhau năm năm, em đừng như vậy được không?” Giọng của Mộ Dung Dịch vô cùng trầm thấp, còn có chút khàn.


Mấy ngày gần đây anh ta bận đến sứt đầu mẻ trán, cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.


“Khoảng thời gian năm năm, bây giờ anh nhắc lại tình cũ với tôi, lúc trước khi anh leo lên giường của em gái tôi sau lưng tôi, sao anh không nghĩ đến tình cảm năm năm của chúng ta?”


Lúc này Tô Lam mới đưa mắt nhìn thắng về phía Mộ Dung Dịch. Bây giờ quan sát ở khoảng cách gần như vậy, cô mới thấy anh ta quả thực hơi tiều tụy, khác hoàn toàn lúc trước.


Mộ Dung Dịch thầm thở dài.


“Tô Lam, trước đây lúc chúng ta yêu nhau, tại sao em không bao giờ nói cho tôi biết?”


“Nói cho anh biết điều gì?”


“Chuyện em bị đánh”


Thực ra khoảng thời gian gần đây trạng thái của Mộ Dung Dịch khá tệ, điều này cũng liên quan đến chuyện lúc trước anh ta biết Tô Lam thường xuyên bị Lâm Thanh Phượng đánh.


Tô Lam không ngờ Mộ Dung Dịch sẽ hỏi như vậy.


Cô ổn định lại cảm xúc của mình một chút.


“Chuyện đó đều đã qua rồi.”


“Tại sao trước đây em không nói với tôi?”


“Bây giờ anh gặng hỏi những điều này có ý nghĩa gì?”


Ánh mắt Mộ Dung Dịch dần trở nên ảm đạm, đúng vậy, hai người đã chia tay rồi, anh ta đã đính hôn với Tô Nhược Vân, có hỏi những chuyện của quá khứ cũng chẳng có ý nghĩa gì.


“Tô Lam, thời gian năm năm chúng ta ở bên nhau, tại sao chứ? Tại sao em không muốn bên cạnh tôi? Em gìn giữ chút giới hạn cuối cùng của mình có ý nghĩa gì?”
 
Chương 731


Chương 731


Tô Lam quay đầu sang bên cạnh.


Tình cảm năm năm đổ vỡ trong chớp mắt, nhưng thực ra nó đã bắt đầu từ lúc Mộ Dung Dịch đề nghị muốn lên giường với cô.


Hai người đã yêu nhau năm năm, nhưng lúc Mộ Dung Dịch đưa ra yêu cầu muốn tiến, thêm một bước với Tô Lam thì cô đã từ chối.


Nếu khi trước đây cô đồng ý yêu cầu của anh ta thì làm sao hai người có thể chia tay?


“Tô Lam, tôi lên giường với cô ta là sai, nhưng chẳng lẽ em không có bất cứ trách nhiệm gì sao? Là em cứng rắn đẩy anh lên giường cô ta đấy!”


Giọng điệu của Mộ Dung Dịch mang đậm sự chất vấn.


Đến bây giờ anh ta vẫn không hiểu tại sao Tô Lam lại không muốn ngủ với mình.


Khoảng thời gian đó, Mộ Dung Dịch đề nghị muốn ngủ với Tô Lam nhưng cô lại nhất quyết không đồng ý, đó là lần đầu tiên họ đã cãi nhau rất to.


Cho đến khi có một lần, Tô Lam lại một lần từ chối Mộ Dung Dịch, anh ta đã uống rượu quá nhiều nên mới phát sinh quan hệ với Tô Nhược Vân.


“Mộ Dung Dịch, gìn giữ thân thể của mình là chút tôn nghiêm cuối cùng của tôi trong nhà các người đấy…”


Đúng vậy, kể từ lúc ở bên Mộ Dung Dịch,


bước vào cửa nhà họ Mộ Dung. Tô Lam đã cảm thấy bản thân mình giống như một chú chó vẫy đuôi lấy lòng người khác.


Nếu cô lên giường với Mộ Dung Dịch trước khi kết hôn, vậy thì trong mắt Lâm Thanh Phượng, cô thật sự chẳng còn gì cả!


Cô đã đủ hèn mọn rồi.


Mộ Dung Dịch kinh ngạc nhìn Tô Lam, cổ họng như nghẹn lại, không nói nên lời.


“Chuyện đã như vậy rồi, tôi không muốn nhắc lại chuyện của quá khứ nữa. Anh và cô ta hãy sống thật tốt đi, tôi cũng có cuộc sống của riêng mình.”


Đúng lúc này điện thoại của Tô Lam vang lên.


Người gọi là Quan Triều Viễn.


Tô Lam không bắt máy.


“Nếu anh vẫn còn niệm tình cũ thì đừng quấy rầy cuộc sống của tôi nữa”


Nói xong, Tô Lam xách hai chiếc túi ni lông nặng trịch rồi rời đi.


Mộ Dung Dịch nhìn theo bóng lưng cô rời đi, trong lòng vô cùng khó chịu.


Nhà cô chỉ có cô và Tô Kiềm Mặc, đâu cần phải mua nhiều đồ như vậy?


Sau khi rời khỏi siêu thị được một lúc, Tô Lam lập tức gọi điện cho Quan Triều Viễn.


“A lô, em ra ngoài mua đồ, vừa nãy không nghe thấy tiếng chuông, anh đến đón em nhé? Được, em sẽ gửi địa chỉ cho anh.”


Một lúc sau, Quan Triều Viễn lái xe đến đón Tô Lam về.


Sau khi lên xe, Tô Lam mới nhận ra Quan Triều Viễn vẫn đang mặc đồ ngủ mà đã ra ngoài.


Đầu tóc anh cũng rối tung rồi xù, chắc hẳn cũng chưa rửa mặt, nhưng điều này chẳng hề ảnh hưởng đến nhan sắc của anh.
 
Chương 732


Chương 732


“Sao mặt còn chưa rửa, quần áo cũng chưa thay mà anh đã đến đây rồi?”


“Anh sợ em đợi lâu sốt ruột, sao em không đánh thức anh?”


“Chẳng mấy khi được ngủ thêm vài ngày


mà em lại không ngủ được, nên em ra ngoài một mình.”


“Lần sau không được ra ngoài một mình nữa nhé, nhớ phải đánh thức anh dậy.”


Tô Lam vô cùng vui vẻ nhìn người đàn ông của mình.


Để cô không phải đợi lâu, người đàn ông luôn kiêu căng ngạo mạn này chưa thay đồ mà đã đến đây.


Ngày mồng năm Tết, Tô Nhược Vân xách túi lớn túi nhỏ quà cáp đến nhà họ Mộ Dung. Mặc dù cô ta và Mộ Dung Dịch vẫn chưa kết hôn nhưng đã đính hôn với nhau, đến nhà họ chúc Tết là điều nên làm.


Nhưng mọi người trong nhà họ Mộ Dung đều mang vẻ mặt âu sầu.


Mộ Dung Dịch đã trở về, trên gương mặt hiện lên vẻ mệt mỏi. Đã mấy ngày rồi anh ta chưa được ăn ngon ngủ yên, trong đầu chỉ toàn là chuyện của công ty.


Trên bàn ăn trưa cũng vô cùng quạnh quẽ buồn tẻ, mọi người ai ăn phần nấy, chẳng ai nói chuyện gì.


Sau khi dùng bữa xong, Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch quay về phòng ngủ.


“A Dịch, vẫn chưa giải quyết xong chuyện của công ty ư?”.


Tô Nhược Vân cũng không ngờ chuyện lần này lại khó giải quyết như vậy.


Mộ Dung Dịch lắc đầu.


“Không dễ xử lý, phải giải quyết xong trước kỳ nghỉ Tết âm lịch, nếu không một khi tin tức bị truyền ra ngoài, sau khi ăn Tết xong chắc chắn cổ phiếu của Quốc tế Nghệ Tân sẽ giảm mạnh”


“Nghiêm trọng đến vậy cơ à?”


“Đúng vậy, lần này coi như anh đã trúng phải bẫy của người ta, mấy dự án mà anh đầu tư đều thất bại hết rồi, số tiền đó coi như mất trắng. Mà mấy dự án lúc trước lại bị gác lại, mãi chẳng thấy hoạt động, mà số tiền đã đầu tư vào đó cũng không rút lại được. Hiện giờ lỗ hổng vốn của Nghệ Tân thực sự rất lớn”


Quốc tế Nghệ Tân cũng được coi là một công ty lớn, mỗi một dự án đều được đầu tư hàng triệu đến hàng chục triệu, thêm. mấy dự án nữa thì chẳng phải tiền vốn xuất hiện lỗ hổng sao.


Điều đáng sợ nhất của một công ty lớn là không quay vòng được vốn.


“Bây giờ cần bao nhiêu tiền?”


Mộ Dung Dịch lắc đầu không nói gì.


Tô Nhược Vân cắn môi.


“A Dịch, công việc kinh doanh mỹ phẩm của em kiếm được chút tiền, cộng thêm thù lao quay phim và quảng cáo của em thì cũng được coi là có chút tiền tiết kiệm trong tay. Em đang hỏi chỗ bố em xem thế nào, có lẽ ông ấy cũng dư dả một chút.”


Mộ Dung Dịch thật sự giật mình khi nghe Tô Nhược Vân nói vậy.


Lúc trước anh ta đã leo lên giường của cô ta như thế nào, nói thật là trong lòng anh ta cũng biết rất rõ.


Sở dĩ nhà họ Mộ Dung đính hôn với nhà Họ tô là có nguyên nhân.


Về chuyện nhà họ Mộ Dung đính hôn với nhà họ Tô, còn phải ngược dòng tìm hiểu từ ông nội của Mộ Dung Dịch.


Ông nội của Mộ Dung Dịch và ông nội của Tô Lam là bạn vào sinh ra tử, thời còn trẻ hai người họ đã từng đi lính với nhau.
 
Chương 733


Chương 733


Khi ấy ông nội của Mộ Dung Dịch đã phạm phải tội lớn, là ông nội của Tô Lam gánh tội thay ông ta, bị khai trừ ra khỏi quân đội và về nhà.


Nhà ông nội Mộ Dung Dịch rất nghèo nên người nhà mới đưa ông ta đi lính, còn nhà ông nội Tô Lam có một xưởng sản xuất rượu làm ăn rất khấm khá, ông ấy đi lính hoàn toàn là vì muốn rèn luyện lấy kinh nghiệm.


Ông nội Tô Lam cảm thấy mình bị đuổi khỏi quân đội về nhà cũng không sao hết, ông ấy trở lại xưởng rượu nhà mình vẫn có cái ăn cái mặc.


Nhưng ông nội Mộ Dung Dịch thì khác, nếu


ông ta bị đuổi khỏi quân đội thì sẽ không được nhận tiền trợ cấp quân ngũ, cũng không được bố trí việc làm, sau khi quay về vẫn phải chịu cảnh nghèo đói.


Vì vậy khi đó ông nội Tô Lam đã không hề do dự mà gánh tội thay ông nội Mộ Dung Dịch.


Ông nội Mộ Dung Dịch vô cùng biết ơn ông nội Tô Lam, lúc ông nội Tô Lam rời khỏi quân ngũ, cả hai đã giao ước chuyện hôn sự.


Ai ngờ cả hai nhà đều sinh được con trai, thể là chuyện hôn sự này lại truyền đến đời của Tô Lam và Mộ Dung Dịch.


Vì thời gian quá lâu nên hai người họ đã cắt đứt liên lạc từ lâu, cho đến mấy năm trước, lúc ông nội Tô Lam lâm bệnh nặng mới nhớ ra giao ước của mình với người anh em kia.


Ông nội của Tô Lam là người cố chấp, vì thể ông ấy kiên quyết muốn thực hiện giao ước năm xưa.


Nhưng nhà họ Tô có hai cô con gái, một người là Tô Lam, một người là Tô Nhược Vân. Lúc đó, để ai đi thực hiện giao ước này là chuyện khiến ông nội Lạc Tô Lam rất khó đưa ra quyết định.


Khi ấy Vương Vãn Hương nghe nói nhà họ Mộ Dung rất nghèo, vì nhà thực sự quá nghèo nên mới để con trai đi lính, thế là bà ta kiên quyết phản đối việc để Tô Nhược Vân đi.


Cho nên trọng trách của cuộc liền hôn này đã rơi lên vai Tô Lam.


Nhưng ai ngờ mấy chục năm trôi qua, chàng trai năm đó đi nhập ngũ vì nhà quá nghèo kia đã lập được công trong quân đội. Lúc giải ngũ chẳng những được hưởng trợ cấp giải ngũ cực kỳ cao mà còn được phân đến đơn vị công tác rất tốt.


Sau đó anh ta đi làm ăn buôn bán, không ngờ lại hoàn toàn đổi đời. Đến đời của Mộ


Dung Thụy thì nhắm trúng mảng văn hóa giải trí, một tay gây dựng nên Quốc tế Nghệ Tân, nhà họ Mộ Dung lập tức vươn lên trở thành gia đình giàu có quyền thế số một thành phố Z.


Mấy năm sau ông nội của Mộ Dung Dịch đã liên lạc với nhà họ Tô, ông cụ cũng vô cùng xúc động. Dù sao thì nếu năm đó ông nội Tô Lam không gánh tội thay ông cụ thì sẽ không có nhà họ Mộ Dung của ngày hôm nay.


Hôn sự cứ thế mà thành.


Vì đã nhiều năm không liên lạc nên nhà họ Tô không hề biết nhà họ Mộ Dung đã lên như diều gặp gió.


Sau lần gặp mặt đầu tiên của Tô Lam và Mộ Dung Dịch, Vương Vãn Hương nhìn thấy chiếc xe sang trọng của nhà họ Mộ Dung thì vô cùng hối hận.


Mộ Dung Dịch vừa gặp đã yêu Tô Lam.


Anh ta đã quen nhìn đám con gái điệu bộ màu mè của các gia đình giàu có, nên khi thấy đôi mắt long lanh trong veo của Tô Lam, Mộ Dung Dịch đã lập tức bị hớp hồn.


Vương Vãn Hương vẫn luôn cảm thấy vô cùng hối hận vì phán đoán sai lầm của mình mà làm lỡ dở tương lai của con gái. Trong quá trình Tô Lam và Mộ Dung Dịch qua lại với nhau, bà ta luôn muốn đổi Tô Lam thành Tô Nhược Vân.
 
Chương 734


Chương 734


Hai mẹ con bọn họ luôn vắt óc nghĩ cách phá hoại tình cảm giữa Mộ Dung Dịch và Tô Lam.


Cho đến khi tình cảm giữa Tô Lam và Mộ Dung Dịch xuất hiện nguy cơ, cuối cùng bọn họ cũng nắm bắt được cơ hội.


Vì thế ngay từ lúc bắt đầu, Mộ Dung Dịch đã biết Tô Nhược Vân ở bên cạnh mình. hoàn toàn là vì tiền, vì nhà họ Mộ Dung giàu có quyền thế này, vì muốn trở thành mợ chủ của nhà họ Mộ Dung.


Còn sở dĩ Mộ Dung Dịch chia tay với Tô Lam hoàn toàn là vì muốn kích thích cô, khiến cô hối hận rồi lại quay trở lại vòng tay anh ta.


Nhưng ai ngờ mọi chuyện lại hoàn toàn không phát triển theo kế hoạch của anh ta.


Nhưng hôm nay Tô Nhược Vân lại đề nghị cung cấp vốn cho Mộ Dung Dịch, đây là điều mà anh ta không ngờ tới.


“Sao thế?”


Tô Nhược Vân thấy Mộ Dung Dịch cứ im lặng không nói gì nên đành phải lên tiếng.


“Nếu gom góp lại thì chắc chỗ em cũng được mấy chục triệu. Nếu thực sự không ổn thì em sẽ bán nhãn hiệu mỹ phẩm của mình đi, bây giờ nhãn hiệu này đang nổi, ước chừng giá bán cũng không thấp.”


Tô Nhược Vẫn tiếp tục nói.


“Vân Vân… Anh thật sự không biết nên nói gi…”


“Nói cái gì? Anh không cần phải nói gì hết, hiện đang là lúc công ty thiếu tiền, trước tiên phải vượt qua khủng hoảng này đã.”


“Vân Vân, coi như em cho anh mượn chỗ tiền này, sau này anh sẽ trả lại cho em gấp đội.”


Mộ Dung Dịch thề thốt.


Lần này anh ta đã thực sự cảm động trước Tô Nhược Vân.


“Anh đang nói gì vậy? Hai chúng ta đã đính hôn với nhau rồi, em cũng được coi là một thành viên trong nhà họ Mộ Dung, trong nhà xảy ra chuyện đương nhiên em cũng phải quan tâm chứ?


Tô Nhược Vân nở nụ cười rạng rỡ, nói chuyện cũng rất thoải mái.


“May mà em biết nhìn xa trông rộng, lúc đầu khi em làm nhãn hiệu mỹ phẩm này anh còn không đồng ý, bây giờ thì thế nào? Có ích rồi chứ? Đừng xem thường phụ nữ


bọn em, đôi khi phụ nữ bọn em cũng là hậu thuẫn vững chắc nhất của đàn ông các anh đấy.”


Tô Nhược Vân nhướng mày, trong mắt tràn ngập vẻ kiêu ngạo, tự hào.


Lần này Mộ Dung Dịch thực sự thay đổi cách nhìn về cô ta.


Thực ra anh ta cũng không ngờ nhãn hiệu mỹ phẩm của Tô Nhược Vân lại làm ăn tốt như vậy.


Mới đầu anh ta cho rằng phụ nữ ở nhà chăm chồng dạy con là tốt nhất, bây giờ anh ta đã có một người phụ nữ sánh vai cùng mình, xem ra cũng không hẳn là điều xấu.


Mộ Dung Dịch nâng mặt Tô Nhược Vân lên, hôn nhẹ lên môi cô ta một cái.


“Anh cũng không biết nên cảm ơn em thể nào.”


“Bây giờ vẫn chưa phải lúc nói lời cảm ơn, em phải nhanh chóng quay về nhà xoay sở tiền nong, chuyện này không thể chậm trễ hơn được nữa, tránh đêm dài lắm mộng”


Mộ Dung Dịch khẽ gật đầu.


Khu Rainbow.


Từ lúc gặp Mộ Dung Dịch, trong lòng Tô Lam cứ không yên. Cô không biết tại sao Mộ Dung Dịch lại thảm hại như vậy, chẳng lẽ là vì Quan Triều Viễn chèn ép anh ta?
 
Chương 735


Chương 735


Quan Triều Viễn đang chơi game trong phòng sách, Tô Lam làm đồ ngọt rồi bưng qua cho anh.


“Anh nghỉ ngơi một lát, ăn chút đồ đi, em làm pudding sữa kèm đậu đỏ cho anh đấy.”


“Còn một ván nữa.”


Quan Triều Viễn vẫn dán mắt vào màn hình máy tính, cho đến khi âm thanh chiến thắng vang lên thì anh mới dừng tay.


“Cục cưng, có phải anh có chuyện gì giấu em không?”


“Đâu có.”


Quan Triều Viễn cầm thìa, múc một thìa pudding sữa cho vào miệng.


“Anh nghĩ cho kỹ đi”


Lúc này Quan Triều Viễn mới nhớ đến chuyện của Mộ Dung Dịch.


“Thật sự không có”


Anh ngẩng đầu lên, nở một nụ cười ngây thơ vô hại.


“Thế này đi, anh nói cho em biết, em đảm bảo sẽ không tức giận. Ngoài ra em cũng có một chuyện giấu anh, em nói cho anh biết thì anh cũng không được tức giận, thế nào?”


Sắc mặt Quan Triều Viễn lập tức thay đổi.


“Không ngờ em lại có chuyện giấu anh, hửm?”


“Chẳng phải anh cũng có chuyện giấu em sao? Chúng ta công bằng với nhau, thế nào? Giao dịch công bằng, không được nói dối.”


“Em nói trước đi!”


“Tại sao lại là em nói trước?”


“Ưu tiên phụ nữ!”


Tô Lam tỏ ra rất bất lực.


“Lúc này quý ông nhà anh lại tỏ ra ga lăng, lịch thiệp nhỉ.”


“Hi hi, anh vẫn luôn rất phong độ, hôm nay em mới phát hiện ra à?”


Tô Lam thật sự bái phục người đàn ông này!


Nếu không tận mắt chứng kiến, ai có thể tin rằng đây là người đàn ông có thể rung chuyển trời đất, tác dụng này ấy à, là người đàn ông giàu có ngang với một đất nước, người đàn ông được mệnh danh là thiên tài trò chơi này hóa ra lại là


Đồ ấu trĩ!


“Quan ba tuổi, anh không cảm thấy mình rất ấu trĩ sao? Anh là đàn ông, những lúc như thế này nên nhường em, vì vậy anh nói trước đi!”


“Được thôi, Tô hai tuổi, anh nhường em một lần.”


Nói xong, Quan Triều Viễn kéo Tô Lam vào lòng, để cô ngồi trên đùi mình, còn nắm chặt hai tay của cô.


“Anh đang làm gì vậy?” Tô Lam thật sự cạn lời.


“Bắt em lại trước, lỡ em tức giận bỏ chạy thì sao?”


Quan Triều Viễn đắc ý.


“Tô Lam, anh nói rồi thì em không được tức giận đâu đấy.”
 
Chương 736


Chương 736


Rõ ràng người lo lắng về điều này phải là cô mới đúng, nếu nói chuyện cô gặp Mộ Dung Dịch ra, Quan Triều Viễn không nhảy dựng lên mới lạ!


“Thật ra anh không nuốt được cục tức chuyện lần trước bà già kia đánh em, nên là…”


“Vì vậy anh đã cử người bí mật chèn ép Quốc tế Nghệ Tân đúng không?”


Tô Lam ít nhiều vẫn có thể đoán được một chút.


“Cùng không thể chỉ chèn ép được, tên nhóc Mộ Dung Dịch thực sự là một kẻ tiểu nhân, anh ta vẫn luôn đầu tư theo Quốc tế Tinh Hoàng, muốn lợi dụng anh để kiếm tiền! Lợi cho anh ta quá! Chẳng qua anh chỉ âm thầm sai người tung tin , nói là Tinh Hoàng sắp đầu tư mấy hạng mục lớn, kết quả anh ta lập tức đầu tư theo, đáng đời anh ta muốn tay không bắt giặc nên đã tự lôi mình vào!”


“Ngoài ra, mấy hạng mục anh ta đầu tư theo Tinh Hoàng anh cũng đã đánh tiếng rồi, tạm thời gác lại, không làm nữa. Mấy tháng này của Mộ Dung Dịch đều đổ xuống sông xuống biển rồi, lại có một khoản tiền bị giữ lại trong hạng mục, bây giờ không luân chuyển tiền được, chắc là không thể êm đẹp đón Tết năm nay rồi.”


Tô Lam cuối cùng cũng hiểu ra, chẳng trách Mộ Dung Dịch lại suy sụp như vậy.


“Anh như vậy không phải là chèn ép anh ta! Rõ ràng là đầu óc anh ta không nhanh nhạy, lại muốn lợi dụng người khác, kết quả chịu thiệt, nếu muốn trách thì phải trách anh ta ngu!”


Cô cũng hiểu tính cách của Mộ Dung Dịch.


Mộ Dung Dịch quả thực có chút gian xảo trong kinh doanh.


“Được rồi, lần này đến lượt em, em đã làm chuyện gì tốt sau lưng anh rồi?”


Thấy Tô Lam không nói gì, Quan Triều Viễn lập tức chuyển đề tài.


“Uh… cái đó, cái đó…”


Tô Lam tức khắc nghẹn lời, không biết phải nói thế nào.


Con người Quan Triều Viễn lập tức co rút, chăm chú nhìn Tô Lam.


“Khó xử như vậy sao? Có phải em biết


chuyện của Mộ Dung Dịch rồi không? Truyền thông cũng không biết chuyện này, có phải em âm thầm gặp anh ta sau lưng anh không?!”.


Tô Lam chớp mắt mấy cái, người đàn ông này thật đúng là liệu sự như thần!


“Hi hi–”


“Đừng có mà hi hi với anh! Thành thật khai ra!”


Lúc nãy cũng không biết ai hi hi trước!


Sao đến lượt cô lại không được nữa rồi?


“Lần trước khi em đi siêu thị, anh quên rồi à, sau đó anh còn đến đón em về.”


“Em đi mua ít đồ cũng có thể gặp lại tình cũ à?!”


“Anh đừng nói khó nghe như vậy! Là tình cờ gặp thôi, anh ta uống cafe ở trong cửa hàng Starbucks, vừa hay nhìn thấy em cứ nhất quyết phải gặp em. Em không định gặp anh ta đâu, kết quả anh ta chặn em ở cổng siêu thị.”


Tô Lam chỉ đành nói toàn bộ mọi chuyện với Quan Triều Viễn.
 
Chương 737


Chương 737


“Anh ta hôn em à? Có ôm em không? Còn nữa, anh ta có cầm tay em không?”


Quan Triều Viễn mở to mắt, bộ dạng như muốn nuốt chửng Tô Lam vào trong bụng.


“Không, không, không, hoàn toàn không có. Anh nghĩ đi đâu thế? Nếu anh ta làm vậy thì em đã báo cảnh sát từ lâu rồi!”


Lúc này Quan Triều Viễn thở phào nhẹ nhõm.


“Vậy hai người lén lút làm gì?”


“Chỉ nói chuyện phiếm, mà cũng không nói gì cả, tình trạng của anh ta không được tốt cho lắm, thái độ của em với anh ta vẫn luôn rất lạnh lùng, sau đó anh gọi điện cho em, em liền đi luôn.”


Quan Triều Viễn nhíu chặt mày.


“Thế mà em còn nhìn mặt anh ta, em còn có thể nhìn ra tình trạng của anh ta không tốt?!”


Quan Triều Viễn lập tức nhảy dựng lên.


“Xin anh đấy, hai người bọn em chỉ nói chuyện, đương nhiên phải đối diện với nhau rồi, đương nhiên phải nhìn mặt của anh ta rồi, nếu không thì em nhìn chỗ nào của anh ta chứ?”


“Chỗ nào cũng không được nhìn, chỉ được nhìn anh thôi!”


Tô Lam vươn tay ôm mặt Quan Triều Viễn.


“Được được được, em nhìn anh, nhìn anh, chỉ nhìn anh!”


Quan Triều Viễn dùng tay ấn gáy Tô Lam, áp môi cô lên môi mình.


Sau đó là một nụ hôn sâu mang theo sự trừng phạt.


Môi của Tô Lam đau đớn, vội vàng đẩy Quan Triều Viễn ra.


“Anh làm gì thế?”


“Phạt em! Đã mấy ngày rồi, sao bây giờ mới nói cho anh biết? Có phải em muốn gặp anh ta lần thứ hai, lần thứ ba, rồi lần thứ N nữa không?!”


Tô Lam há hốc miệng, không nói được lời nào.


Trí tưởng tượng của người đàn ông này không phải quá tốt rồi à?


Lẽ nào đây không phải nên là suy nghĩ của một người phụ nữ sao?


“Em đâu có? Sao có thể chứ!”


“Không được, hôm nay anh phải trừng phạt em, từ nay về sau không thể giấu giếm anh


như vậy nữa, không được nhìn người đàn ông khác, không được nói chuyện với người đàn ông khác!”


Quan Triều Viễn thuận thế bế Tô Lam lên.


“Ôi, anh đừng làm loạn nữa!”
 
Chương 738


Chương 738


Quan Triều Viễn bể Tô Lam đi thẳng về phòng ngủ, đè cô trên giường.


“Giữa ban ngày ban mặt!”


“Dù sao anh cũng không có việc gì để làm!”


“Buổi tối anh có làm nữa không? Ban ngày làm rồi thì buổi tối không được làm nữa!”


Tô Lam hạ tối hậu thư.


Không tiết chế là không được!


Đợt Tết này hai người không ngủ thì ăn, ăn rồi lại ngủ, hai vợ chồng cũng không quên bài tập mỗi tối!


“Hôm nay ban ngày là trừng phạt em, ban đêm là làm tròn nghĩa vụ vợ chồng, là hai chuyện khác nhau!”


“Anh-…”


Tô Lam sắp ói ra máu.


Tên xấu xa này!


Tô Lam vẫn không thoát khỏi số phận bị trừng phạt tại chỗ.


Cho đến khi cô mồ hôi nhễ nhại, giọng nói nhỏ nhẹ yếu ớt, trên người không có chút sức lực nào, nhưng vẫn nhẹ nhàng đẩy ngực Quan Triều Viễn.


“Không muốn nữa, không muốn nữa, mệt quá…”


“Vậy anh hỏi em, lần sau có dám nữa không? Còn dám lén lút gặp mặt tình cũ sau lưng anh nữa không? Còn dám không báo cáo cho anh nữa không?”


“Không dám nữa, không dám nữa, không bao giờ dám nữa.”


Tô Lam liên tục xin tha.


“Lần cuối cùng, khiến em nhớ cho thật kỹ!”


“Đừng…”


Tô Lam còn chưa nói thành tiếng, Quan Triều Viễn đã hôn lên môi cô rồi.


Tình chiều lại một lần nữa dâng trào.


May là lần này Quan Triều Viễn nói lời giữ lời, là lần cuối cùng.


Tô Lam chìm vào giấc ngủ.


Ngủ thẳng đến khi trời tối.


Nếu không phải tiếng chuông điện thoại đánh thức cô, có lẽ cô sẽ ngủ say đến sáng hôm sau.


Tô Lam cầm điện thoại lên thấy Diệu


Hướng Vân gửi tin nhắn Wechat cho cô.


Kỳ lạ?


Diệu Hướng vân nhắn tin cho cô làm gì? Nếu là bảo họ đến nhà họ Mục thì liên hệ trực tiếp với Quan Triều Viễn là được rồi.
 
Chương 739


Chương 739


Tô Lam vội vàng mở máy.


“Tô Lam, ngày mười lăm tháng Giêng là sinh nhật của Tiểu Viễn, hay là qua đây mừng sinh nhật cho cậu ấy nhé?”


Hóa ra ngày mười lăm tháng Giêng là sinh nhật của Quan Triều Viễn, Tô Lam cũng chưa từng hỏi về chuyện này.


“Em bàn với anh ấy một chút.” Tô Lam trả lời.


Đúng lúc này, Quan Triều Viễn mở cửa bước vào.


“Còn chưa dậy à?”


Anh lập tức đến cạnh giường và hôn Tô Lam.


Tô Lam lập tức đẩy anh ra.


“Phiền phức…” Giọng của cô vẫn có chút mệt mỏi và khàn khàn.


“Không sao, không muốn dậy thì không cần dậy nữa, vừa hay buổi tối có thể tiếp tục!”


Tô Lam lờm anh.


“Nếu như tối nay anh lại đụng vào em thì em sẽ trở mặt thật đấy!”


“Hi hi.”


“Em hỏi anh, sinh nhật anh là ngày mười lăm tháng Giêng à?”


“Hả? Ai nói cho em biết thế?”


Quan Triều Viễn không có hứng thú gì với sinh nhật, anh cũng rất ít khi tổ chức sinh nhật, dù sao thì sinh nhật của anh cũng là vào ngày mười lăm tháng Giêng, nếu vừa hay là ngày trăng tròn thì sẽ không tổ chức được.


Ngoài ra, còn có một nguyên nhân quan trọng khác, đó là vì vào ngày anh được sinh ra, mẹ anh là Mục Chỉ Huyên đã trải qua thử thách sinh tử và cũng trở thành ma cà rồng vào ngày đó.


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


Quan Hạo rất kiêng kỵ chuyện này, cho nên chưa từng tổ chức sinh nhật cho Quan Triều Viễn.


Tô Lam lập tức lấy điện thoại ra đưa cho Quan Triều Viễn xem.


“Chị dâu gửi tin nhắn cho em, hỏi xem ngày mười lăm tháng Giêng chúng ta có thể qua được không. Hình như chị ấy muốn tổ chức sinh nhật cho anh thì phải?”


Quan Triều Viễn nhìn nội dung trên màn hình điện thoại.


“Anh bao nhiêu tuổi rồi mà còn tổ chức sinh nhật? Em nói với chị ấy là không đi đâu, nói rằng anh không muốn tổ chức, ngoài ra, lúc đó công ty cũng rất bận.”


“Anh đang bận cái gì? Tết Nguyên tiêu ngày mười lăm tháng Giêng là ngày nghỉ được nhà nước quy định đấy! Lẽ nào hôm đó anh phải tăng ca sao?”


Quan Triều Viễn quên mất chuyện này, tóm lại là anh tuyệt đối sẽ không tổ chức sinh nhật.


“Dù sao, anh cũng không thích sinh nhật, em chỉ cần trả lời chị ấy là được rồi.”


Trong lòng Tô Lam cũng biết rõ Quan Triều Viễn không phải người thích náo nhiệt.


Sở dĩ anh đưa cô đến nhà họ Mục chỉ là để cô cảm nhận được bầu không khí gia đình, thật ra bản thân anh không muốn đến đó.


Tô Lam chống người ngồi dậy.


“Hay là chúng ta tự tổ chức ở nhà? Em sẽ nấu mỳ cho anh, phải ăn một bát mỳ trường thọ chứ, sau đó làm cho anh một chiếc bánh sinh nhật, chỉ ba chúng ta thôi, thế nào?”
 
Chương 740


Chương 740


“…”


Quan Triều Viễn không đành lòng từ chối, anh vô cùng mong đợi giờ phút này.


“Em nghe nói Tết Nguyên tiêu mười lăm tháng Giêng sẽ tổ chức bắn pháo hoa và Lễ hội đèn lồng, đến lúc đó, sau khi mừng sinh nhật xong chúng ta sẽ đi xem pháo hoa và đi Lễ hội đèn lồng, thế nào?”


Tô Lam càng nói càng cảm thấy phấn khích.


Nhưng Quan Triều Viễn từ đầu đến cuối đều không thể từ chối.


Tô Lam tự tay làm mì trường thọ, Tô Lam tự tay làm bánh sinh nhật, Tô Lam cùng anh đi xem pháo hoa và đi Lễ hội đèn lồng.


Thật tuyệt vời!


“Anh thẫn thờ cái gì thế? Rốt cuộc có được không? Dù sao thì hôm đó đều được nghỉ.”


Nhân viên nghỉ lễ, đương nhiên Quan Triều Viễn cũng được nghỉ.


Vào lúc khác, có lẽ có thể lấy công việc làm lý do.


Nhưng lần này…


“Được, nghe theo em.”


Bây giờ đang là mùa đông, hiếm khi trăng tròn xuất hiện, thế nào thì cũng không thể xui xẻo như vậy, ngày mười lăm tháng Giêng là ngày trăng trò chứ!


Tô Lam lập tức cười.


“Vậy thì anh thích loại bánh nào? Bánh Mousse? Tiramisu? Cheesecake? Hay chỉ là bánh Chiffon thông thường thêm trái cây thôi?”


“Đều thích đều thích!”


Tô Lam chống eo nhìn Quan Triều Viễn.


“Anh thực sự không thương em chút nào cả, làm bánh rất rắc rối, em vừa nấu mì trường thọ cho anh, vừa làm bánh cho anh, chắc sẽ phải bận cả ngày đấy!”


“Vậy thì em cứ xem xét rồi làm, chỉ cần em làm anh đều thích ăn.”


“Được.”


Trước đây, khi bị Lâm Thanh Phượng ép phải học nấu các món ăn khác nhau, Tô Lam chắc chắn rất đau khổ.


Nhưng bây giờ cô rất vui mừng vì lúc đầu đã gắng gượng, học được kỹ năng nấu nướng.


Ngày mùng bảy tháng giêng âm lịch, hầu như tất cả các công ty đều đã chính thức làm việc rồi, Quan Triều Viễn cũng phải trở lại tập đoàn Dark Reign.


Từ Tinh Như cũng bắt đầu chuẩn bị sắp xếp một số công việc cho Tô Lam.


Khi bắt đầu làm việc trở lại luôn cảm giác có chút chậm rãi, sau khi Từ Tinh Như nhận được một số kịch bản liền đưa cho Tô Lam và bảo cô tự mình lựa chọn.


Trong thời gian này Tô Lam vẫn rất thoải mái.


Vì đã đoạt cúp Ảnh hậu nên cô phải hết sức thận trọng trong mọi bộ phim sau này, nếu không sẽ là tự đập cúp của mình.


Đây cũng là lý do Từ Tinh Như không để Tô Lam nhận mới phim ngay.


“Hành trình lãng mạn” không được công chiếu vào dịp đầu năm mới vì lý do phê duyệt, nhưng sẽ sớm ra mắt thôi.


Tuy nhiên,”Ma Tước niết bàn” của Tô Nhược Vân lại chọn công chiếu trong dịp Tết, khẩu hiệu đưa ra lúc đầu là bộ phim nhiệt huyết thanh xuân đầu tiên với chủ đề cổ vũ.
 
Chương 741


Chương 741


Sau “Tiếng hoa nở” phim về đề tài thanh xuân lại một lần nữa trở nên ăn khách.


Vì vậy, doanh thu phòng vé của “Ma Tước niết bàn” thực sự rất tốt, đến nay doanh thu đã cán mốc một tỷ, bây giờ vẫn đang trong thời gian công chiếu, doanh thu phòng vé sẽ tiếp tục tăng cao.


Tô Lam cũng đã dành thời gian xem bộ phim này, điều khiến khán giả hài lòng nhất là có nhiều động tác cổ vũ khó.


Người xem bình thường đều cho rằng đương nhiên là Tô Nhược Vân đã tự mình thực hiện tất cả động tác của đội trưởng đội cổ vũ.


Nhưng nhìn thoáng qua, Tô Lam cũng có thể nhìn ra hầu hết các động tác trên đều không phải do chính Tô Nhược Vân thực hiện.


Có một số động tác Tô Nhược Vân còn không thể làm được trong thời gian là vận động viên, chứ đừng nói là bây giờ.


Thiết lập tình tiết của bộ phim này không có vấn đề gì, chỉ đáng tiếc diễn xuất của Tô Nhược Vân…


Coi như đã phá hủy nó.


Ngày mai là ngày mười lăm tháng Giêng, sinh nhật của Quan Triều Viễn.


Tô Lam gọi Tô Kiêm Mặc sang một bên.


“Kiêm Mặc, ngày mai là sinh nhật của anh rể em, em đừng chạy lung tung nữa, hai chúng ta sẽ tổ chức sinh nhật cho anh ấy.”


Đã qua mùng năm Tết rồi, Tô Kiêm Mặc lần lượt nhận được lời mời từ các bạn cùng lớp, con trai ở lứa tuổi họ thực sự không thể nhàn rỗi được, mấy ngày nay cậu luôn ra ngoài.


“Sinh nhật anh rể á? Vậy em có cần phải tặng quà gì cho anh ấy không?”


“Không cần đâu, anh ấy cũng chẳng thiếu cái gì?”


“Nhưng chị ơi, tối mai sẽ có Lễ hội đèn lồng, em và các bạn cùng lớp đã hẹn nhau tham gia Lễ hội để giành giải thưởng rồi! Chị và anh rể tổ chức sinh nhật ở nhà đúng không? Kỳ đà như em cũng rất biết thân biết phận!”


“Kỳ đà gì chứ?”


“Trong lòng em còn không biết sao, ngày nào em cũng ở nhà cản trở đủ rồi, anh rể mừng sinh nhật, em không ở nhà cản trở nữa đâu.”


Tô Kiêm Mặc cười cười.


Thật ra cậu ở nhà cũng có rất nhiều bất tiện, Quan Triều Viễn cũng là một người phóng túng, nhiều khi thân mật đều bị nhìn thấy.


Tô Lam đã nhắc nhở Quan Triều Viễn rất nhiều lần rồi, Quan Triều Viễn cũng có chút kiềm chế.


“Chị, như vậy nhé, sau khi em tham gia Lễ hội đèn lồng xong sẽ về, chị phần bánh gato và mì trường thọ cho em là được. Nếu thẳng giải thì em sẽ tặng cho anh rể làm quà sinh nhật.”


Tô Lam cũng không muốn ép buộc Tô Kiêm Mặc.


Bây giờ cậu đã vào đại học, sức khỏe cũng tốt hơn trước rất nhiều rồi, cũng khá hòa đồng với các bạn trong lớp, khi nào có thể ra ngoài chơi thì cho cậu đi chơi một lúc vậy.


“Thôi vậy, em đừng về muộn quá, nếu mà về muộn thì nhớ gọi điện thoại cho chị.”


“Tuân mệnh!”


Tô Kiêm Mặc lập tức đứng thẳng người, chào kiểu quân đội.


Khiến Tô Lam buồn cười.
 
Chương 742


Chương 742


Tập đoàn Dark Reign.


Mấy ngày nay Tô Lam vẫn luôn bận rộn nghiên cứu làm mì trường thọ và bánh sinh nhật cho Quan Triều Viễn.


Nhưng Quan Triều Viễn không hề thoải mái chút nào.


Trong phòng làm việc, anh nhíu mày, thỉnh thoảng lại ấn vào giữa hai chân mày.


Điều đáng lo ngại nhất là thời tiết ngày mười lăm tháng Giêng quá tốt, là đêm trăng tròn.


Nếu thật sự là đêm trăng tròn thì mọi chuyện sẽ tan thành mây khói!


Doãn Cẩn gõ cửa, sau khi nghe thấy Quan Triều Viễn đáp lại liền bước vào.


“Sếp Quan, tôi đã điều tra xong chuyện anh bảo rồi.”


Quan Triều Viễn đột nhiên phấn trấn, ngẩng đầu.


“Thế nào?”


“Ngày mười lăm tháng Giêng, buổi tối trời nhiều mây, có thể có tuyết nhỏ.”


“Thật sao?” Quan Triều Viễn vui mừng khôn xiết.


Từ hôm Tết, trong thời gian nghỉ Tết thời tiết vẫn luôn chẳng ra sao cả, thậm chỉ ngày mùng ba còn có tuyết rơi.


Mùa đông chính là như vậy, hiếm khi trời đẹp.


“Cục khí tượng thủy văn nói vậy, chắc là sẽ không có vấn đề gì, thời tiết những ngày gần đây không được tốt cho lắm.”


Quan Triều Viễn gật đầu, rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm được rồi.


“Tuy nhiên, bên cục khí tượng thủy văn cũng nói là mặc dù có thể dự đoán được thời tiết nhưng thời tiết thay đổi nhanh chóng, đến lúc đó không chừng cũng có thể sẽ xảy ra điều gì.”


Đương nhiên Quan Triều Viễn biết.


“Được rồi, cậu ra ngoài đi.”


“Vâng thưa Sếp Quan.”


Trên thực tế, để có thể dự báo thời tiết chính xác, Quan Triều Viễn cũng sở hữu thiết bị vệ tinh dự đoán chính xác.


Mấy ngày nay Vương Uy đều trông chừng, mỗi ngày đều sẽ báo cáo cho anh tình hình dự báo mới nhất, ngày mai là mười lăm tháng Giêng, đúng là trời nhiều mây không có trăng tròn, còn có thể có tuyết.


Nhưng anh vẫn cảm thấy không chắc chắn, vẫn bảo Doãn Cẩn đến cục khí tượng thủy văn.


Bây giờ cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.


Anh có thể cùng Tô Lam mừng sinh nhật rồi.


Đây là lần sinh nhật đầu tiên trong đời của anh!


Buổi tối trở về, Quan Triều Viễn rõ ràng rất vui vẻ.


Tinh thần tràn trề không ngừng tuôn ra từ con ngươi màu xanh lam của anh.


Buổi tối khi đi ngủ, Quan Triều Viễn còn ôm Tô Lam trong lòng, thân mật hôn hết lần này đến lần khác.


“Em phát hiện hôm nay anh có vẻ không bình thường, sao lại vui vẻ như vậy?”


“Chính là vui như vậy đấy!”


“Là bởi vì ngày mai sinh nhật à?”
 
Chương 743


Chương 743


Một người đàn ông sinh nhật, có cần phấn khích như vậy không?


“Tô Lam, đây là lần tổ chức sinh nhật đầu tiên trong đời của anh!”


Quan Triều Viễn ôm mặt Tô Lam vô cùng nghiêm túc nhìn cô.


“Thì ra anh chưa bao giờ tổ chức sinh nhật à, em nói mà! Vậy thì từ giờ năm nào chúng ta cũng sẽ tổ chức sinh nhật được không?”


“Được!”


Ngày mười lăm tháng Giêng năm sau có phải là đêm trăng tròn hay không cũng không biết được, dù sao mỗi năm cũng chỉ có một lần, cứ đồng ý trước đã.


“Tô Lam, anh vẫn chưa biết sinh nhật của em, sinh nhật em là ngày nào thế?”


“Em sinh vào mùa đông, ngày mười một tháng mười một âm lịch.”


“Ồ, được, anh nhớ rồi! Nhưng phải đợi rất lâu, tại sao sinh nhật năm ngoái em không nói cho anh biết?”


“Anh cũng không hỏi em mà?”


“…”


Quan Triều Viễn cau mày không nói gì.


Anh chưa từng tổ chức sinh nhật, nên trong đầu cũng không có khái niệm mừng sinh nhật, nên đương nhiên là không có hứng thú với sinh nhật của người khác.


“Được rồi, còn lâu mới đến sinh nhật của em, nói sau đi, ngày mai Kiêm Mặc phải ra ngoài cùng bạn học, vì vậy chỉ có hai chúng ta thôi.”


Mắt Quan Triều Viễn đột nhiên sáng lên.


“Em vợ anh càng ngày càng có mắt nhìn rồi!”


“Thì ra anh hy vọng thằng bé không ở nhà à, em còn tưởng anh muốn thằng bé ở nhà cơ chứ!”


“Ở nhà hay không đều tốt, nếu như cậu ấy không có nhà thì chỉ còn hai chúng ta thôi, anh có thể muốn làm gì thì làm!”


Vừa nói Quan Triều Viễn vừa sờ mông Tô Lam.


“Cút ra! Sao anh lại đáng ghét thế hả!”


“Hi hi! Em có chuẩn bị quà sinh nhật cho anh không?”


“Đương nhiên là có rồi!”


“Vậy sao? Mau lấy ra đi!”


Quan Triều Viễn vô cùng phấn khích.


“Mai mới là sinh nhật anh cơ mà, hôm nay đưa cho anh làm gì? Đợi ngày mai khi mừng sinh nhật em sẽ đưa cho anh.”


“Vậy em tiết lộ trước một chút tin tức đi.”


“Không thể nói được! Mau ngủ đi!”


Quan Triều Viễn ôm Tô Lam vào lòng.


“Đi ngủ thôi, ngủ ngon, cục cưng nhỏ của anh.”


“Chúc cục cưng lớn ngày mai sinh nhật ngủ ngon.”


Vốn nghĩ rằng sau nghỉ ngủ một giấc liền có thể tổ chức sinh nhật, nhưng Quan Triều Viễn lại phấn khích quá không ngủ được.
 
Chương 744


Chương 744


Anh trằn trọc mãi không ngủ được, khiến Tô Lam cũng không ngủ được theo.


Tô Lam sắp chửi bới rồi thì Quan Triều Viễn mới ngủ.


Kết quả là ngủ thẳng đến gần trưa.


Anh đột nhiên ngồi dậy, phát hiện Tô Lam đã không còn ở bên cạnh mình nữa rồi.


Lại liếc mắt nhìn liền phát hiện trên tủ đầu giường có đặt hai chiếc hộp.


Đây là quà trong truyền thuyết sao?


Đây là lần đầu tiên anh nhận được quà sinh nhật!


Quan Triều Viễn nhanh chóng tháo dây ruy băng ra.


Bên trong là một bộ đồ ngủ.


Bộ đồ ngủ sói xám?!


Khi Quan Triều Viễn nhìn thấy bộ đồ ngủ này, đừng nói chứ biểu cảm trên mặt anh phức tạp như thế nào?!


Anh sẽ mặc bộ đồ ngủ ấu trĩ như vậy sao?


Trong đầu Tô Lam đang nghĩ cái gì vậy?


Anh rất không hài lòng với món quà sinh nhật này!


Anh lập tức cầm bộ đồ ngủ sói xám lao ra ngoài.


Tô Lam đã bắt đầu chuẩn bị bữa trưa rồi.


“Tô Lam! Đây là quà sinh nhật em tặng cho anh sao? Tại sao nó lại là một bộ đồ ngủ ấu trĩ như vậy?!”


Quan Triều Viễn còn chưa vào đến bếp đã bắt đầu rống lên rồi.


Tô Lam ở trong bếp, chưa thấy người đã thấy tiếng, cũng bó tay luôn!


Thế mà lại có người chê quà sinh nhật người khác tặng cho mình?


Cho dù không thích món quà sinh nhật này, chẳng phải cũng nên giả vờ rằng mình rất thích sao?


Thực ra, Tô Lam suy nghĩ rất lâu mới tặng bộ đồ ngủ này cho Quan Triều Viễn.


Ban đêm khi ngủ, cơ thể của Quan Triều Viễn luôn rất lạnh, Tô Lam nghĩ có thể là do thân nhiệt của anh thấp bẩm sinh.


Bộ đồ ngủ sói xám này có lớp nhung bên trong rất dày dặn, khi mặc vào cũng rất ấm.


Hơn nữa là hàng hiệu, là mẫu tình nhân bản giới hạn vừa tung ra năm nay.


Quan Triều Viễn cầm bộ đồ ngủ đứng trước cửa phòng bếp, tức giận.


“Sao vậy? Anh không thích à?”


Tô Lam hỏi như vậy, Quan Triều Viễn lập tức nghẹn họng.


“Cũng… cũng không phải, cái này cũng quá ấu trĩ đi?”


“Bộ đồ ngủ mặc ở nhà, cũng không ai nhìn thấy, hơn nữa, em thấy rất hợp với anh, Ôn ba tuổi, hy vọng năm nay anh lớn hơn một tuổi!”


“…”


“Anh thấy hộp quà bên cạnh chưa?”


“Bên cạnh?”
 
Chương 745


Chương 745


Lúc này Quan Triều Viễn mới nhớ trên bàn có hai hộp quà, anh mới mở một hộp liền không nhịn được muốn nhảy dựng lên rồi, quên chiếc hộp kia luôn!


“Không phải anh còn chưa thèm xem hộp quà còn lại mà đã chạy ra ngoài chất vấn em rồi đấy chứ?”


Tô Lam chống nạnh dùng giọng điệu chất vấn.


Quan Triều Viễn nhíu mày, nhanh chóng xoay người rời đi.


Tô Lam kéo anh lại.


“Được rồi, không cần xem nữa, hộp quà còn lại là của em, hai bộ quần áo này là đồ đôi, của anh là sói xám, của em là cừu trắng. Là mẫu đồ ngủ tình nhân giới hạn mới tung ra năm nay, nếu anh không thích thì em sẽ trả lại.”


“Thích, rất thích! Bây giờ chúng ta đi thay luôn!”


Quan Triều Viễn kéo Tô Lam đi vào phòng ngủ.


“Ôi, thay cái gì chứ? Em đang nấu cơm đây này!”


“Hôm nay là sinh nhật anh, đương nhiên phải nghe lời anh rồi!”


“Được được được, nghe anh.”


Tô Lam không còn cách nào khác, đành phải cởi bỏ tạp dề, chuẩn bị theo anh về phòng ngủ.


“Đương nhiên rồi, không phải sinh nhật anh thì cũng phải nghe anh, bởi vì anh là người đàn ông của em!”


Quan Triều Viễn nhướng mày vô cùng tự hào.


Cả hai cùng nhau trở về phòng ngủ và thay bộ đồ ngủ sói xám và cừu trắng.


Bộ đồ ngủ của Quan Triều Viễn là sói xám, mũ là đầu của sói xám, sau lưng có đuôi sói, để tiện khi đi ngủ, mũ và đuôi đều có thể tháo ra.


Bộ đồ ngủ của Tô Lam màu trắng, chiếc mũ là đầu của cừu nhỏ dễ thương và tất nhiên là có những chiếc đuôi xinh xắn.


Tô Lam thay quần áo xong nhìn Quan Triều Viễn, người đàn ông này đôi khi rất dữ tợn, sau khi mặc bộ quần áo sói xám thì cũng rất ra gì.


Quan Triều Viễn bóp cằm Tô Lam.


“Không ngờ cục cưng nhà chúng ta lại thích nhập vai như vậy?”


Vừa nhìn thấy bộ quần áo này Quan Triều Viễn liền cảm thấy rất ấu trĩ, nhưng cùng mặc với Tô Lam anh lập tức thích thú.


Bây giờ mọi đồ đôi đều giống như một lời nguyền đối với Quan Triều Viễn.


“Nhập vai gì chứ? Chỉ là vì thấy người anh lúc nào cũng lạnh, nên mới mua bộ đồ ngủ dày cho anh thôi, vừa hay bộ này khá dày, hơn nữa còn có bộ dành cho tình nhân nên em mua thôi.”


Vẻ mặt Quan Triều Viễn hơi ngưng trọng.


Vấn đề cơ thể của anh lạnh không thể giải quyết bằng một bộ đồ ngủ dày này đâu.


“Sao vậy?”


“Không sao, anh rất cảm động!”


“Sao em không thấy vậy chút nào chứ? Thật ra…”


Tô Lam không chỉ chuẩn bị cho Quan Triều Viễn một món quà sinh nhật này.
 
Chương 746


Chương 746


“Thật ra gì cơ?”


“Không có gì, em đói rồi, phải mau đi nấu cơm, anh mau đi đánh răng rửa mặt đi.”


Nói xong, Tô Lam bước ra khỏi phòng ngủ.


Về chuyện buổi tối vẫn có quà, cứ đợi đến tối rồi nói cho anh biết vậy, kẻo anh lại bám lấy cô không ngừng hỏi.


Hai người mặc bộ đồ ngủ tình nhân này cả ngày hôm nay.


Cũng may là Tô Kiêm Mặc đã ra ngoài rồi, nếu không hai người họ thật sự xấu hổ chết mất.


Buổi chiều, Tô Lam không ngừng chuẩn bị bánh gato cho buổi tối.


Cô đã chuẩn bị trước dụng cụ, nguyên liệu rồi, nhưng làm bánh quả thật rất tốn công sức và thời gian.


Sắc trời dần tối.


Tô Lam bắt đầu nấu mì trường thọ, cho bánh vào tủ lạnh, cũng sắp xong rồi. Lần này cô làm loại bánh không nướng, chỉ cần để vào tủ lạnh là được.


Ti vi đang chiếu cảnh Lễ hội đèn lồng.


Toàn bộ con phố đều treo đèn kết hoa, có đủ loại đồ ăn vặt khác nhau, còn có các hoạt động như đoán câu đố, đối chữ nữa.


Nghe nói mười hai giờ đêm sẽ có pháo hoa đặc biệt.


Bởi vì bây giờ trời vừa tối nên không có nhiều người trên phố.


Đúng lúc này, điện thoại di động của Quan Triều Viễn đột nhiên đổ chuông.


“Alo, cậu chủ không hay rồi, không hay rồi, dự báo thời tiết có vấn đề, vốn dĩ là tối nay sẽ có tuyết nhỏ, nhưng bây giờ mây đen đã tan hết rồi, chắc là sẽ có trăng tròn, cậu chủ mau chóng quay về đi!”


Quan Triều Viễn quay đầu nhìn Tô Lam đang bận rộn trong nhà bếp.


“Đùa gì vậy? Hôm nay Tô Lam muốn tổ chức sinh nhật cho tôi, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong cả rồi, tôi còn hứa là tối nay sẽ đưa cô ấy đi xem Lễ hội đèn lồng và pháo hoa nữa đấy!”


“Cậu chủ, không có cách nào cả! Cậu mau trở về đi, bây giờ là mùa đông, vốn dĩ thời tiết sẽ không có vấn đề gì, nhưng không ngờ lại trùng hợp như vậy…”


“Ông có chắc không?”


Quan Triều Viễn gần như nghiến răng nghiến lợi nói.


Nếu như ngay từ đầu đã dự báo được đêm nay trăng tròn, thì anh đã trực tiếp từ chối Tô Lam rồi, cũng sẽ không có chuyện như hiện tại!


Bây giờ phải thu dọn hiện trường như thế nào đây?


“Cậu chủ, chuyện này không thể sơ sài được, cậu mau trở về đi!” Vương Vĩ khổ sở cầu xin.


Giọng nói của người dẫn chương trình được truyền ra từ ti vi.


“Bây giờ chúng ta có thể nhìn thấy mặt trăng đã xuất hiện rồi, bây giờ có một đám mây nhỏ chắn mất mặt trăng, nhưng có thể thấy được thời tiết tối nay rất tốt, Có thể đã bị sự nhiệt tình của mọi người cảm hóa rồi, vốn dĩ dự báo thời tiết hôm này là có tuyết.”


“Tôi biết rồi.”


Sau khi cúp máy, biểu cảm của Quan Triều Viễn lập tức trở nên nghiêm túc.


“Mì trường thọ đã sẵn sàng!”


Tô Lam bưng hai bát mì trường thọ đi ra, trên bàn đã bày sẵn các món ăn cô nấu.
 
Chương 747


Chương 747


Quan Triều Viễn thực sự không biết nên giải thích như thế nào.


Anh lập tức gửi tin nhắn Wechat cho Doãn Cẩn.


“Mười lăm phút sau gọi điện thoại cho tôi nói công ty có chuyện, bảo tôi lập tức quay lại công ty.”


“Anh đến đây!”


Quan Triều Viễn đáp lại và đi đến phòng ăn.


“Bây giờ bánh vẫn chưa ăn được, chắc là vẫn cần hơn một tiếng nữa, vừa hay chúng ta ăn xong rồi nghỉ một lúc, sau đó ăn bánh gato, ăn xong thì đi Lễ hội đèn lồng, xem pháo hoa!”


Tô Lam vỗ tay, lịch sắp xếp hôm nay quá hoàn hảo!


Quan Triều Viễn có vẻ không còn hào hứng như vậy nữa.


“Sao vậy?”


“Không sao, món em nấu thơm quá.”


“Vậy hôm nay anh ăn nhiều một chút, nhưng không được ăn no, lát nữa còn có bánh gato. Vừa nãy hình như em thấy trên ti vi nói là thời tiết tối hôm nay rất đẹp, ông trời thật tốt, biết chúng ta muốn ra ngoài nên trời quanh mây tạnh!”


Rõ ràng là ông trời quá tàn nhẫn!


Quan Triều Viễn nhanh chóng trộn mì trường thọ của mình, ăn từng miếng lớn.


Chắc chắn anh không được ăn bánh gato rồi, nhưng anh nhất định phải ăn mì trường thọ Tô Lam tự tay làm cho anh.


Mười lăm phút sau, Doãn Cẩn gọi điện tới.


Khi Quan Triều Viễn nghe thấy chuông điện thoại, cơ thể bất giác run lên.


Điều này báo trước rằng anh phải rời đi.


“Nghe máy đi chứ! Sao anh không nghe máy thế?” Tô Lam vừa ăn mì vừa nhắc nhở.


“Ừ.”


Quan Triều Viễn bắt máy.


“Sếp Quan, công ty xảy ra chuyện rồi, anh mau đến đi!” Doãn Cẩn nói theo nội dung đã thương lượng từ trước.


Quan Triều Viễn nhíu chặt mày, thật lâu mới lên tiếng.


“Được, tôi biết rồi.”


Tô Lam đặt bát đũa xuống, vì cảm thấy biểu cảm của Quan Triều Viễn không ổn.


“Xảy ra chuyện gì thế?”


Quan Triều Viễn nghiêm túc nhìn Tô Lam, nắm lấy một tay của cô.


“Tô Lam…”


Bây giờ mỗi câu mỗi từ anh nói đều rất khó khăn.


“Sợ rằng tối nay anh không thể ra ngoài với em được rồi.”


“Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”


“Công ty có chút chuyện, cần anh lập tức đi xử lý, anh…”


Tô Lam rất hiểu lý lẽ.
 
Chương 748


Chương 748


“Vậy thì anh mau đi đi!”


Có thể khiến Doãn Cẩn hôm nay gọi điện bảo anh lập tức qua xử lý dù sao cũng là chuyện lớn!


“Tô Lam, em không trách anh sao?”


Quan Triều Viễn vốn tưởng rằng Tô Lam sẽ không vui, dù sao đây là chuyện hai người đã hẹn trước rồi.


“Em trách anh làm gì? Chuyện của công ty là quan trọng, anh mau đi đi!”


“Vậy còn bánh gato… Lễ hội đèn lồng…”


“Bánh gato, hội đèn lồng cái gì? Anh đi đi, sang năm đi chơi Lễ hội đèn lồng cũng được, pháo hoa thì ở nhà xem là được, bánh thì đợi anh về rồi cùng ăn.”


“Anh… anh khá bận, sợ là tối nay không thể quay lại được, cho dù quay lại thì chắc cũng sẽ rất muộn.”


“Ồ…”


Trong mắt Tô Lam hiện lên vẻ thất vọng.


“Không sao đâu, dù sao bánh để trong tủ lạnh cũng không hỏng được, ngày mai ăn vậy, nhưng mà ngày mai ăn thì sẽ không còn là bánh sinh nhật nữa rồi.”


Quan Triều Viễn nghẹn họng, không biết nên nói gì.


Sự hiểu lý lẽ của Tô Lam càng khiến anh cảm thấy tội lỗi hơn.


Quan Triều Viễn liếc nhìn mặt trăng bên ngoài qua cửa sổ.


Anh phải rời đi ngay lập tức.


“Anh còn thẫn thờ gì nữa? Mau thay quần áo đi! Anh định mặc bộ đồ sói xám này đến công ty à?”


Quan Triều Viễn không nói gì, lập tức lên lầu thay quần áo.


Tô Lam tiễn anh ra cửa.


Quan Triều Viễn nhìn Tô Lam đầy áy náy, nâng mặt cô lên, hôn thật sâu.


“Tô Lam, sau này, sau này anh sẽ bù đắp lại, lần này anh nợ em.”


“Được rồi, nợ cái gì chứ, mau đi đi!”


Quan Triều Viễn quyết tâm xoay người đi ra ngoài.


Nhìn anh rời đi, ánh đèn xe biến mất khỏi tầm mắt, Tô Lam trở về phòng, trong lòng đột nhiên cảm thấy vô cùng thê lương.


Mồm nói là không sao, nhưng dù sao trong lòng cũng có chút để ý.


Xảy ra chuyện như thế này không có cô gái nào vui vẻ được.


Nhưng cô biết chuyện này cũng không thể trách Quan Triều Viễn.


Khi trở lại bàn ăn, cô mất hết khẩu vị tiếp tục ăn mì trường thọ nhưng vẫn ép mình ăn hết mì trong bát, sau đó rửa bát, lau bàn.


Chỉ có một mình cô ở nhà, cô ngồi trên ghế sofa bật ti vi lên.


Tối nay có chương trình phát sóng trực tiếp Lễ hội đèn lồng, cô có thể xem Lễ hội trên ti vi.


Vào thời điểm này, con phố tổ chức Lễ hội đèn lồng đã rất sôi động, tấp nập người qua lại, các hoạt động nối tiếp nhau.


Đến mười một giờ tối mà Quan Triều Viễn vẫn chưa về.


Tô Lam nghĩ chắc anh sẽ không về.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom