Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 922


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương tối sầm mặt lại, đang định hất tay Vương Phú Quý ra.  

Nhưng mà lúc này, bóng dáng của Thục Phân lập lòe, lập tức xuất hiện trên người Tô Thương, nhìn qua giống như đang ghen tuông vậy, cô ấy trực tiếp nắm lấy tay Vương Phú Quý, dùng sức hất ra.  

Ngay sau đó.  

Thục Phân chặn ở trước mặt Tô Thương, sắc mặt khó coi nói: "Vương đại thiếu gia, lấy tay của anh ra, đừng đụng đến cậu chủ của tôi."  

"Tay của cậu chủ, cô chủ Lý Nguyệt có thể đụng, chị Tuyết Nhi có thể đụng, chị Tây Dao có thể đụng, nhưng anh thì không được."  

Thục Phân trịnh trọng uy hiếp: "Tôi cảnh cáo anh, cậu chủ tôi là thẳng, hoàn toàn là trai thẳng đó, anh đừng nghĩ có thể bẻ cong được anh ấy nha!"  

"Tôi..."  

Vương Phú Quý bối rối, không ngờ Thục Phân lại nghiêm túc nhắc nhở cậu ấy như vậy, vốn định phun ra mấy lời thơm tho, cộng thêm vài câu tinh túy của quốc gia nữa.  

Có điều, vừa nghĩ đến thực lực của Thục Phân, Vương Phú Quý luống cuống, e ngại rụt rụt đầu.  

"Sợ rồi, sợ rồi."  

Vương Phú Quý nhỏ giọng nói: "Ý tá nhỏ, cô đừng nóng giận, tôi sai rồi, con người của tôi miệng chó nhả không ra ngà voi, cô đừng chấp vặt với tôi."  

"Miệng anh mới nhả không ra ngà voi ấy!"  

Thục Phân vốn dĩ cũng là chó, sau khi nghe được Vương Phú Quý nói, nhất thời nghiến răng nghiến lợi.  

"Đúng đúng đúng, là tôi, là tôi không bằng chó má mà." Vương Phú Quý vội vàng nhận thua.  

"Chó má?"  

Thục Phân nhìn chăm chú Vương Phú Quý, giận không kiềm được mà nói: "Chó chọc anh rồi hả, sao anh cứ luôn miệng nhắc đến chó thế, có ý gì hả?"  

"Móa!"  

"Y tá nhỏ, cô đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu nha, tôi nói chó thì sao hả, liên quan rắm gì đến cô chứ."  

Vương Phú Quý nhịn không được, lẩm bẩm nói: "Nhìn cái dáng vẻ hung hăng của cô, coi cái đuôi hồ ly liên tục vểnh lên trời kìa, nể mặt Tô đại thiếu gia, bổn đại thiếu gia đây không tính toán với cô, nếu không thì một đầu ngón tay tôi có thể...Ah!"  

Vương Phú Quý còn chưa nói hết, Thục Phân liền ra tay, tốc độ nhanh kinh người, Vương Phú Quý chưa kịp nhìn thấy cô ấy ra tay lúc nào thì cơ thể mình đã bị té bay ra ngoài rồi.  

"Hồ ly lại chọc giận cô rồi hả? Hừm!"  

Đầu tiên là nhắc đến chó, bây giờ lại lôi cả hồ ly ra nói, Thục Phân hoàn toàn bị làm cho tức điên lên rồi, không chịu buông tha Vương Phú Quý, đi tới đi lui đều là một cú đánh.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 923


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"M* kiếp, đừng có đánh mặt, cái cô nàng bạo lựu Lưu Sở Điềm kia, chính là mê vẻ đẹp trai của tôi nên mới khăng khăng không dứt được tôi đó, cô cứ đánh nát mặt tôi thế này, đời tôi coi như tiêu rồi."  

"Chị dâu nhỏ, Tô Thương là anh ruột của tôi, cô chính là chị dâu nhỏ của tôi, ra tay lưu tình chút đi."  

...  

Vương Phú Quý chi chi oa oa gọi lung tung, cuối cùng mấy chữ chị dâu nhỏ này, lại dỗ được Thục Phân vui vẻ, đến tận lúc này mới dừng tay.  

"Thục Phân, phòng tôi có mười người đang tu luyện, điều này cô chắc là biết, cô đi đến phòng tôi trước, nhìn thử xem các cô ấy tu luyện sao rồi."  

Lúc này Tô Thương khẽ cười nói: "Tôi nói chuyện riêng với Vương đại thiếu gia một chút."  

"Vâng."  

Thục Phân cung kính trả lời, sau đó xoay người đi vào phòng khách.  

"Cung tiễn chị dâu nhỏ."Vương Phú Quý bị đánh đến sợ hãi, mặt mũi bầm dập, vội vàng nịnh bợ nói.  

"Lần sau không đánh anh nữa."  

Thục Phân nghe được ba chữ chị dâu nhỏ, trong lòng cực kỳ vui vẻ, lúc này đưa ra lời hứa, sau đó cơ thể liền biến mất luôn.  

"Tô đại thiếu gia, anh thành thật khai báo đi, cái cô y tá nhỏ này lai lịch thế nào, cmn sao mạnh thế chứ." Sau khi đưa mắt nhìn Thục Phân rời đi, Vương Phú Quý nhịn không được mà hỏi.  

"Cô ấy là...nô lệ, cũng là bạn của tôi."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Còn về lai lịch, tôi sẽ không nói cho cậu biết, có điều, cô ấy bây giờ đã trúc cơ rồi, tốt nhất cậu đừng có mà chọc vào."  

"Trúc cơ!"  

Vương Phú Quý nghe vậy, trong mắt lộ ra một vẻ cực kỳ hâm mộ: "Ngầu thế sao, nô lệ mà mạnh như vậy sao, đúng là xét về đến năng lực tìm phụ nữ, vẫn là anh,  Tô đại thiếu gia siêu cấp công tử bột ở Giang Bắc."  

"Nói nhảm thì tốt nhất im đi."  

Tô Thương nhìn Vương Phú Quý, cười cười nói: "Vương đại thiếu gia, nếu cậu đã quyết định tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, tôi cũng không ngăn cản cậu."  

"Vừa lúc tôi cũng phải tham gia, đến lúc đó tránh không được chuyện bại lộ thân phận của người tu chân, đại hội võ thuật của trăm tông phái, cậu có thể sử dụng toàn sức mạnh của mình, không cần giấu nữa."  

Tô Thương nói tiếp: "Tiểu y tá trong miệng cậu, sẽ cùng chúng ta đi núi Võ Đang, có cô ấy ở đó, chúng ta sẽ an toàn, dù thân phận là tu chân bị bại lộ, cũng không người nào dám đụng đến chúng ta chút nào đâu."  

"Ha ha, được!"  

Vương Phú Quý vui vẻ nói: "Lúc đầu tôi cho rằng, định chỉ một mình đi đến Võ Đang trong lòng còn sợ sệt, không ngờ Tô đại thiếu gia cũng đi, bây giờ tôi có niềm tin rồi."  

"Ừm."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 924


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương nói tiếp: "Cái thành tích này, chắc hẳn nhà họ Lưu sẽ hài lòng đó."

“ Được, vậy thì cảm ơn Tô đại thiếu gia.” Vương Phú Quý biết ơn nói.  

Advertisement

Tô Thương nghe vậy, anh nhíu mày hỏi: “Cậu vừa nói cái gì?”  

“Cảm ơn Tô đại…”  

Advertisement

Bịch!  

Vương Phú Quý còn chưa nói hết câu thì Tô Thương đã quyết đoán ra tay, một đấm đấm Vương Phú Quý đập ngã xuống đất.  

“Tôi coi cậu là anh em, cậu lại nói cảm ơn với tôi.”  

“Quan trọng là, lần trước lúc cậu nói cảm ơn, tôi đã đánh cậu một trận, cậu không nhớ đã đành, còn nói lần nữa.”  

“Ai, tình cảm thật lạnh nhạt mà!”  

Tô Thương một bên lắc đầu, một bên quay người đi vào trong phòng khách, trong mắt anh đều là vẻ thất vọng.  

“…”  

Tại hiện trường, chỉ để lại Vương Phú Quý mờ mịt, cơ thể thỉnh thoảng co giật.  

…  

Mấy phút sau.  

Biệt thự tầng ba, phòng bên cạnh.  

Hai người Tô Thương và Vương Phú Quý mặt đối mặt, khoanh chân ngồi ở trên giường.  

Hiện tại.  

Vương Phú Quý là tu chân giả Luyện Khí tầng tám, thể chất phi phàm, bị đánh một trận rất nhanh sẽ khỏi hoàn toàn.  

Lúc này, Vương Quý Phủ không còn đùa nữa, tò mò hỏi: “Tô đại thiếu gia, cậu luyện chế vũ khí thì gọi tôi tới làm gì?”  

“Cùng nhau luyện chế.”  

Tô Thương thành thật nói: “Vũ khí mạnh mẽ chân chính là có linh tính.”  

“Bây giờ trong tay tôi có một phần nguyên liệu để luyện chế, có thể luyện chế một thanh Linh kiếm trung phẩm.”  

Tô Thương nói tiếp: “Nếu như tôi một mình luyện chế, lấy cảnh giới của cậu bây giờ thì cho dù cậu có là Thái Ly kiếm thể, sợ rằng cậu cũng rất khó thu phục được Linh kiếm trung phẩm.”  

“Nếu như Linh kiếm được luyện chế ra mà cậu lại không sử dụng được, vậy thì chẳng phải sẽ thành vô ích sao.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 925


Tôi Thương khẽ gật đầu, sau đó anh lập tức lấy ra một đống nguyên liệu từ trong nhẫn trữ vật.  

Những thứ nguyên liệu luyện khí này, đương nhiên là các mảnh nhỏ ở trong tầng sáu tháp Hư Không.  

Advertisement

Trước mắt mà nói thì Tô Thương không dùng được, chẳng bằng luyện chế cho Vương Phú Quý một thanh Linh kiếm.  

Thái Ly kiếm thể, sao lại không thể có một vũ khí thuận tay được cơ chứ?  

Advertisement

Ban đầu.  

Tô Thương đã từng nghĩ đưa Thương Khung kiếm cho Vương Phú Quý.  

Nhưng mà suy nghĩ lại thì vẫn là quên đi.  

Anh thu phục Thương Khung kiếm cũng mất rất nhiều công sức, toàn phải dựa vào uy lực của Tiên đế.  

Mà Vương Phú Quý, cảnh giới quá thấp, căn bản là cậu ấy không thể thu phục được Thương Khung kiếm, thậm chí là còn có thể tự làm thương tổn bản thân.  

Hơn nữa.  

Tô Thương giữ lại Thương Khung kiếm còn có tác dụng, có Thương Khung kiếm bổ sung vào, chiến lực của anh sẽ được nâng lên.  

Cho nên càng suy nghĩ, Tô Thương quyết định lấy mảnh nhỏ trong tháp Hư Không luyện chế thành Linh khí trung phẩm.  

Tiếp theo.  

Hai tay Tô Thương bấm quyết, mạnh mẽ ràng buộc linh hồn của Vương Phú Quý, bắt đầu luyện chế vũ khí.  

Dưới loại tình huống này, Linh kiếm coi như là được Tô Thương và Vương Phú Quý cùng nhau luyện chế, đương nhiên sẽ nó sẽ không bài xích Vương Phú Quý.  

…  

Cùng lúc đó.  

Nhà họ Đỗ ở Thâm Thành  

Trải qua một đêm lên men, người nhà họ Đỗ đã biết Đỗ Minh Viễn chết ở Giang Bắc.  

Lúc này.  

Trọng địa nhà họ Đỗ, nơi lão tổ luyện công.  

Một ông lão tóc bạc hoa râm, khoanh chân ngồi trên bồ đoàn màu nâu sẫm.  

Râu tóc ông ta bạc trắng, nhìn qua là người đã có tuổi, nhưng chân khí toàn thân bắt đầu chuyển động, tạo thành một cơn gió, thế cho nên quần áo ào ào rung động, ngược lại có vài phần phong thái của cao nhân.  

Ông ta chính là gia chủ đời trước của nhà họ Đỗ, ông cố của Đỗ Minh Viễn, Đỗ Khôn.  

Cả đời Đỗ Khôn không có con nối dõi để truyền thừa, ông ta dốc lòng tu luyện công pháp nhà họ Đỗ, không hề có hứng thú quản lý nhà họ Đỗ chút nào.  

Cho nên. 
 
Chương 926


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhiều năm trước ông ta đã xin từ chức vị trí gia chủ, đồng thời đẩy cháu ruột của em trai thứ hai là Đỗ Minh Viễn lên ngôi gia chủ, thậm chí còn đối xử với Đỗ Minh Viễn như con trai của mình, thường xuyên chỉ bảo dạy dỗ Đỗ Minh Viễn.  

Những năm gần đây, Đỗ Khôn chỉ ở trong nhà, không có ai biết, ông ta đã đặt chân vào cảnh giới Thần Tông.  

Advertisement

Ai mà có thể ngờ tới, nhà họ Đỗ nho nhỏ ở Thâm Thành, chỉ là một nhất đẳng tông phái mà thôi, vậy mà có thể cất giấu một vị cao thủ Thần Tông.  

Có thể nói không hề khoa trương là Đỗ Khôn chính là con bài tẩy của nhà họ Đỗ, chỉ cần có ông ta ở đây, nhà họ Đỗ sẽ không loạn.  

Advertisement

Vừa rồi, Đỗ Khôn biết được tin Đỗ Minh Viễn chết, ông ta ngay lập tức giận tím mặt, trong mắt toát ra lửa giận ngập trời.  

“Dược Vương điện!”  

“Vậy mà lại ra tay với nhà họ Đỗ ta, giết Đỗ gia chủ ta, Tô Thương đúng không, hừ, ta nhất định sẽ tự tay bóp nát linh hồn của nó, khiến nó hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh!”  

Đỗ Khôn tức giận nói, chân khí quanh người ông ta đều bạo động, đồ vật trong phòng thì ong ong rung động.  

“Lão tổ bớt giận.”  

Cách đó không xa, một tên thanh niên tuấn kiệt nhà họ Đỗ cắn răng nói: “Thù của cha, cháu nhất định sẽ báo!”  

“Cháu nghe nói tên Tô Thương kia sẽ tham gia Bách Tông hội võ, đến lúc đó cháu sẽ gi3t chết anh ta!”  

Người này tên là Đỗ Phi Dương, là con trai của Đỗ Minh Viễn, là con cưng kiệt xuất nhất của nhà họ Đỗ.  

Hơn ba mươi tuổi anh ta đã là Thiên Tông trung kỳ, đồng thời còn lĩnh ngộ được võ công của nhà họ Đỗ, đã đạt đến trình độ siêu phàm, ngay cả lão tổ Đỗ Khôn cũng khen ngợi anh ta không dứt miệng.  

“Phi Dương, điện chủ trẻ tuổi của Dược Vương điện có thể gi3t chết cha của cháu, nói như vậy thì thực lực của tên đó cũng không thể khinh thường, cháu nhất định muốn đích thân ra tay?” Đỗ Khôn dò hỏi.  

“Vâng.”  

Đỗ Phi Dương trịnh trọng nói: “Thù giết cha, không đội trời chung, thân làm con, nếu như cháu không thể báo thù cho cha thì làm sao con có thể tiếp quản nhà họ Đỗ, làm sao có thể uy hiếp giới cổ võ?”  

“Cho dù là phải liều một cái mạng thì cháu cũng muốn khiến Tô Thương hồn phi phách tán.”  

“Ha ha, tốt, không hổ là binh sĩ nhà họ Đỗ chúng ta!”  

Đỗ Khôn vuốt râu, vẻ mặt thưởng thức cười, ngược lại ông ta nói: “Lĩnh ngộ kiến thức thất truyền của nhà họ Đỗ của cháu không yếu hơn ông, hơn nữa trên người của cháu có ba hồn phách, mời tổ tông trợ giúp, thực lực của cháu có thể so với Thần Tông.”  

“Nhất là hồn phách thứ ba của cháu, là lão tổ của nhà họ Đỗ ba trăm năm trước, thực lực sâu không lường được.”  

Đỗ Khôn nói tiếp: “Nếu cháu mạo hiểm bị trọng thương, mời vị đó về hỗ trợ, cháu lập tức có thể lên Thần Tông trung kỳ.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 927


Đỗ Phi Dương nói tiếp: “Bách tông hội võ đệ nhất danh, tuy trẻ tuổi, cũng xem như cường giả, nhưng so sánh với mấy cao thủ già cỗi kia thì còn kém xa, một tiểu tử hậu bối, sao có thể dẫn dắt võ giới cổ?”  

“Ha ha.”  

Đỗ Khôn vuốt râu cười nói: “Phi Dương, con suy xét chu đáo lắm, nhưng con đã xem nhẹ hai điểm.”  

“Đầu tiên, những lão gia hỏa đó, ví dụ như Thạch Hạo Hãn của vùng núi tế trời, Lão Độc Vật của vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, Lao Sơn lão nhân của vùng núi giữa núi và biển, và lai lịch của những tông phái cường đại khác.”  

“Bọn họ tuy rằng sâu không lường được, nhưng rốt cuộc cũng đã lớn tuổi rồi, khí huyết khô khốc, thọ nguyên sắp hết, trông cậy vào bọn họ thống lĩnh võ giới cổ, không quá thực tế.”  

Đỗ Khôn nói tiếp: “Tiếp theo, đó là Thiên Đạo trở về.”  

“Bách tông hội võ đệ nhất danh năm nay, tất nhiên sẽ là thiên kiêu mạnh nhất suốt bốn mươi năm qua.”  

“Không cần biết người này là ai, hắn đều vâng chịu thiên địa khí vận, nếu không vì sao lại đoạt giải quán quân năm nay?”  

Đỗ Khôn tiếp tục nói: “Nếu đệ nhất danh có Thiên Đạo khí vận, võ giới cổ muốn thuận theo Thiên Đạo, muốn cách tân phát triển theo chiều hướng tốt, như vậy, đệ nhất danh này, đương nhiên sẽ là người được chọn tốt nhất làm cổ võ minh chủ.”  

“Phi Dương, chuyện về khí vận Thiên Đạo, sâu xa mà bí ẩn lắm, liên quan đến rất nhiều thứ, một hai chữ cũng chẳng thể giải thích rõ được, con đừng nghĩ nhiều.”  

Đỗ Khôn nghiêm mặt nói: “Con chỉ cần dùng toàn lực, kéo người đứng đầu xuống là được.”  

“Đến lúc đó, con là cổ võ minh chủ, mà Đỗ gia chúng ta, cũng sẽ trở thành thứ khổng lồ hơn trăm năm như Tô gia, nắm giữ người cầm đầu của võ giới cổ!”  

“Vâng!”  

Đỗ Phi Dương hai tay ôm quyền, cung kính nói: “Mong lão tổ yên tâm, con sẽ đoạt giải quán quân, ai ngăn cản con, con sẽ giết người đó!”  

“Tốt lắm!”  

Đỗ Khôn vừa lòng cười nói: “Con có thực lực như vậy, đoạt giải quán quân là tất nhiên, hahaha, Đỗ gia chúng ta ngủ đông mấy trăm năm, mấy năm nay uất ức quá rồi, cuối cùng cũng có thể mở mày mở mặt!”  

“Lão tổ.”  

Ánh mắt Đỗ Phi Dương lạnh thấu xương, nghiêm mặt nói: “Con sẽ đoạt được đệ nhất danh, tuyên cáo với cả thiên hạ, Đỗ gia trước đây đã trở lại!”  

“Không chỉ có thế, con phải tự tay gi3t chết Dược Vương Điện Tô Thương, dùng đầu của hắn, an ủi linh hồn cha con trên trời!”  

……  

Bên kia.  

Tam Đỗng Kiều.  

Thế lực này tuy không mạnh bằng Đỗ gia, nhưng cũng không thuộc về thế lực nhất đẳng chân chính.  

Vì ba vị động chủ của Tam Đỗng Kiều, toàn bộ là cảnh giới Thần tông, hoàn toàn có cơ hội nhập chủ danh sơn.  

Bọn họ đã bên nhau mười mấy năm, thành lập Tam Đỗng Kiều, chính là vì trận khiêu chiến danh sơn năm nay, hy vọng có thể thắng được một tòa danh sơn, trở thành tông phái thể chế nội.  

Nhưng ai biết được, trận khiêu chiến danh sơn sắp tới, một vị động chủ trong số đó, Cổ Hồng Nguyệt, cư nhiên bị người giết rồi.  

“Dược Vương Điện vậy mà lại có loại cường giả thế này sao, cảnh giới Thần tông, không hề yếu đâu.”
 
Chương 928


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Theo tin tức mà tôi nhận được, điện chủ mới của Dược Vương Điện Tô Thương, có thể giết Thần tông, còn có, Trương Trọng Ngu từng là thánh thủ của kinh đô, cũng chưa chết, hiện giờ cũng là cảnh giới Thần tông, nói cách khác, Dược Vương điện có hai vị thần tông.”  

“Một khi đã như vậy, vẫn là thôi đi, báo thù là chuyện nhỏ, trận khiêu chiến danh sơn mới là chuyện lớn, hết thảy lấy nhập chủ danh sơn dẫn đầu, huống hồ, chúng ta và Cổ Hồng Nguyệt, chỉ là quan hệ hợp tác, giao tình cũng không sâu.”  

Advertisement

“Không tồi, bà ta chết vừa đúng lúc, đợi đến khi nhập chủ danh sơn, sẽ ít đi một người chia tài nguyên.”  

Tam Đỗng Kiều dư lại hai vị động chủ, thương thảo một phen, cuối cùng quyết định không báo thù nữa.  

Nhưng cái tên Tô Thương, bọn họ xem như nhớ kỹ rồi, nếu có cơ hội, có thể giết liền giết.  

Advertisement

……  

Nhoáng cái trời đã tối rồi, trăng sáng trên cao.  

Cả buổi chiều, Tô Thương và Vương Phú Quý đều ngồi trong phòng luyện chế linh kiếm, bây giờ cuối cùng cũng sắp thành công rồi.  

“Vương đại thiếu, mọi thứ đã chuẩn bị xong, để gia tăng độ dung hợp của cậu với linh kiếm, bước cuối cùng giao cho cậu đấy.” Lúc này, Tô Thương nói.  

Vương Phú Quý vội vàng hỏi: “Tô đại thiếu, tôi nên làm thế nào đây, cậu cứ việc nói.”  

“Ừm, trong đầu cậu phải tượng tượng hình dáng thanh kiếm, hiện tại mọi tài liệu đều đã chuẩn bị ổn thoả hết rồi, cậu muốn biến nó thành hình dáng thế nào, nó sẽ biến thành hình dáng đó.”  

Tô Thương nhắc nhở: “Cậu là Thái Ly kiếm thể, chỉ có thể dùng kiếm, mau tưởng tượng hình dạng kiếm cậu muốn đi.”  

“Được!”  

Vương Phú Quý không do dự, nói một tiếng đồng ý, sau đó nhắm hai mắt lại.  

Còn Tô Thương, anh ấy thu tâm thần lại, bước cuối cùng rất đơn giản, cứ giao cho Vương Phú Quý là được.  

Vù vù.  

Lúc này, giữa không trung, tài liệu luyện khí lơ lửng, phát ra kim quang lộng lẫy.  

Dưới sự điều khiển suy nghĩ của Vương Phú Quý, tài liệu luyện khí dần ngưng tụ, bắt đầu có hình dạng.  

Tô Thương mắt không chớp nhìn giữa không trung, mới đầu còn cảm thấy hình dạng kim quang có chút kỳ quái, nhưng cũng không để ý lắm.  

Sau khi kim quang tan đi, Tô Thương trợn tròn mắt, trợn mắt há hốc mồm, sau khi phản ứng lại, nhịn không được chửi ầm lên.  

“Mẹ nó!”  

“Ông đây dùng một buổi trưa, tiêu hao nhiều tài liệu luyện khí trân quý như vậy, kết quả lại luyện chế ra một cái…… suo…… Kèn suona?”  

Tô Thương nhìn kỹ mấy lần, mẹ nó chứ, đồ vật lơ lửng giữa không trung, thì cmn lại chính là cái kèn.  

"Vương Phú Quý!"  

"Cái thứ đại ngu ngốc nhà cậu!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 929


Vương Phú Quý cười khổ nói: "Tôi nghe câu thuận buồm xuôi gió, trong đầu lập tức nghĩ đến chính là kèn Xô-na, vì thế mới biến thành hình dạng này đó."  

Sau khi giải thích xong, Vương Phú Quý nâng cánh tay lên, vẫy vẫy tay, chiếc kèn đang lơ lửng giữa không trung đó, giống như là nhận được lệnh gọi, bay thẳng đến trong tay anh ấy.  

Advertisement

Hai cánh tay nắm chặt kèn, Vương Phú Quý chăm chú quan sát, biểu lộ cự kỳ hưng phấn, cả tinh thần lẫn thể xác đều không còn khác nhau gì nữa, để lộ ra vẻ cực kỳ tự tin.  

"F*ck nó, cái cảm xúc này, cái chế tác này, chất lượng này, cái hoa văn này, ha ha ha, thật là kiệt tác mà!"  

Advertisement

Vương Phú Quý kích động nói: "Bổn đại thiếu gia luyện tập thổi kèn vài chục năm nay, từ xưa đến nay chưa từng gặp qua cái kèn Xô-na nào tinh sảo như thế này, cái kèn Xô-na giống vậy hoàn toàn chỉ có trong giấc mơ của mình mà thôi!"  

"Ha ha ha, có cái kèn này rồi, mình mà đi thổi đám tang lớn một trận, nhất định có thể làm tất cả mọi người khóc." Vương Phú Quý hưng phấn đến mức tay chân run rẩy.  

"Nhanh nhanh cút đi!"  

Tô Thương tức tối sầm mặt lại, nói: "Ông đây dùng nhiều tài liệu trân quý như vậy, cmn cậu lại làm cho ông đây làm ra cái thứ đồ chơi thế này sao?"  

"Kèn thổi vang lên thì làm được cái gì chứ, lại không thể làm kiếm khi sử dụng, Vương đại thiếu gia, cậu là Thái ly kiếm thể, lại không thể có dáng vẻ của cao thủ kiếm đạo hay sao hả?"  

Tô Thương nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu từng gặp cao thủ kiếm đạo nào, mà thời điểm đánh nhau với người khác, lấy kèn ra thổi cho đám tang lớn chưa?"  

"Hì hì."  

"Tô đại thiếu gia, cái này chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, tôi cũng không muốn biến thành cái này mà."  

Vương Phú Quý nhìn cái kèn trong tay mình một chút, vội nói tiếp: "Chẳng qua, kỳ thật là kèn cũng không tệ mà, dù sao thì những thứ đồ dạng linh kiếm đó, tôi còn không biết dùng, cần phải thích ứng từ từ."  

"Nhưng mà kèn thì lại khác, tôi không chỉ có thể dùng được, còn có thể chơi nở hoa luôn."  

"Đến cả lão sư phụ dạy tôi thổi kèn, cũng khoe tôi là nhân tài thổi kèn trăm năm khó gặp, tương lai chắc chắn trở thành người có năng lực, thậm chí lão sư phụ còn muốn để tôi tiếp nhận cái đèn Xô-na của ông ấy, trở thành truyền nhân của ông ấy đó."  

"Má nó!"  

Tô Thương xạm mặt nói: "Đừng thổi, kèn Xô-na một khi vang lên, không khí không đúng chỗ, không đi cũng phải đi, tôi cũng không muốn bị cậu đưa đi đâu, Vương đại thiếu gia ơi là Vương đại thiếu gia, cậu nói thử xem cậu là chuyện gì được, thứ kèn này, còn gân hơn cả chân gà, dùng nó để làm gì chứ?"  

"Tô đại thiếu gia!"  

"Anh lại nói như vậy nữa, tôi sẽ tức giận đó!"  

Ai ngờ, Vương Phú Quý lại nghiêm túc nói: "Anh biết cái gì chứ, trăm loại nhạc cụ, kèn là vua đó!"  

"Kèn Xô-na là nhạc cụ truyền thống của nước Hoa chúng ta, âm nhạc tươi đẹp, hình dáng cũng phù hợp với thẩm mỹ của người nước Hoa chúng ta."  

"Còn nữa, ai nói kèn vô dụng chứ, chuyện ma chay cưới hỏi, có thể thiếu nó được sao?"  

Vương Phú Quý nghiêm túc nói: "Tô đại thiếu gia, xem ra anh có thành kiến và hiểu lầm nghiêm trọng đối với kèn Xô-na này rồi!"  

"Cũng bởi vì có những người như anh, truyền thống văn hóa của nước Hoa chúng ta mới dần bị mất đi, đến múc bây giờ, rất ít người trẻ tuổi nguyện ý học thổi kèn, dẫn đến chuyện thổi kèn Xô-na đã nhanh chóng thất truyền rồi."
 
Chương 930


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Nhưng mà, nước Hoa mênh mông rộng lớn này không thể không có kèn Xô-na, hàng tỷ tỷ người nước Hoa không thể không có kèn Xô-na!"  

Vương Phú Quý ngẩng đầu ưỡn ngực, nghiêm túc nói: "Làm người thừa kế của đoàn nghệ thuật tại Giang Bắc, Vương Phú Quý tôi có trách nhiệm, cũng có nghĩa vụ, cầm lấy kèn Xô-na, phát huy truyền thống của nhạc cụ nước Hoa, để các nơi trên thế giới, đều vang lên âm thanh của kèn Xô-na!"  

Advertisement

Vừa nói.  

Vương Phú Quý đứng tại chỗ đầy cảm xúc, hay cánh tay cầm kèn, đem đầu kèn bỏ vào trọng miệng, đứng tại chỗ thôie lên.  

Advertisement

Nay lập tức, trong gian phòng liền vang lên tiếng kèn Xô-na, còn may không phải thổi cho đám tang lớn, mà chính là bản nhạc Bách điểu triều phụng*  

*Bách điểu triều phụng: Miêu tả phong cảnh thiên nhiên tràn đầy sức sống với giai điệu nhiệt tình, sôi động và tiếng hót của nhiều loài chim.  

Chỉ thấy Vương Phú Quý mặt mũi tràn đầy vui sướng, vừa thổi, cơ thể lại vừa đong đưa theo từng tiết tấu.  

Cùng thời gian đó, khí chất cuả vpa cũng thay đổi, càng thêm tự tin hơn, dường như anh ấy cũng là người đẹp nhất trong phòng,  

m thanh này vừa vang lên, hiện trường nhất thời như vui mừng hơn, đến cả Tô Thương, cũng không có ý định tiếp túc trách móng Vương Phú Quý nữa.  

Một khúc kết thúc.  

Vương Phú Quý trên trán mệt mỏi đổ mồ hôi, có điều khí tức anh ấy rất ổn định, cũng không hề loạn, lượng hô hấp là vừa đủ, khẳng định đã từng luyện tập qua.  

"Tô đại thiếu gia, thế nào chứ, nghe có hay không?" Tổi xong, Vương Phú Quý nhịn không được mà hỏi  

"Nghe hay, được chưa."  

Tô Thương tức giận nói: "Nếu kèn Xô-na đã luyện chế ra thành thế này rồi, thì hôm nay không thể thay đổi hình dáng nữa, cậu thích thì cứ thổi nhiều một chút đi."  

"Có điều, Vương đại thiếu gia, cậu phải hiểu được một chút, cậu là Thái ly kiếm thể, chỉ có cầm lấy kiếm, tài năng của cậu mới có thể trở thành cường đại giữa thiên hạ, mới có năng lực bảo vệ người bên cạnh!"  

Tô Thương nói tiếp:   

Bây giờ cậu dùng kèn Xô-na, khi gặp cao thủ chân chính, đều không hề có sức đánh trả, tự cậu suy nghĩ đi."  

"Tôi hiểu rồi, anh nói cũng là có ý tốt."  

Vương Phú Quý vừa cười vừa nói: "Nhưng mà người thường không phải hay nói sao, chỉ cần trong lòng có kiếm, thiên hạ vạn vật đều có thể là kiếm, đều có thể đánh ra tổn thương rất mạnh."  

"Tôi lấy kèn nhập kiếm đạo, thiên hạ suốt đời đều phải khuất phục, tôi có một cây kèn Xô-na, có thể dời núi, lấp biển,  tiếng vang muôn đời!"   

Vương Phú Quý tinh tướng nói.  

"Cậu hiểu cái rắm gì!"  

"Kiếm chính là kiếm, không thể thay thế, cao thủ kiếm đạo chân chính, cả đời đều đang luôn đuổi kiếm tốt cực đỉnh!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 931


Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói: "Một số tri thức tu chân, trước đó tôi đã truyền thụ cho cậu rồi, bây giờ cậu có thể đem kèn Xô-na thu vào trong cơ thể của mình, khi vừa có suy nghĩ muốn sử dụng nó, thì có thể lấy ra ngay."  

"Tôi thử xem."  

Advertisement

Vương Phú Quý nghe vậy, nhất thời hứng thú, lần đầu tiên nếm thử liền thành công rồi, kèn Xô-na đã hóa thành một luồng ánh sáng, tiến nhập vào đầu anh ấy.  

Cùng với Vương Phú Quý khi vừa suy nghĩ một chút, sau một giây, kèn Xô-na liền xuất hiện trong tay anh ấy một lần nữa.  

Advertisement

"Ha ha, năng lực này sướng quá đi, mang theo kèn quá thuận tiện rồi, sau này mình muốn thổi lúc nào, thì thổi lúc đó."  

Vương Phú Quý kích động nói: "Vũ khí lợi hại, đều có tên, mình cũng phải đặt cho nó một cái tên mới được."  

"Tô đại thiếu gia, anh kiến thức rộng rãi, học rộng tài cao, anh tuấn phong độ, phong lưu phóng khoáng, anh cảm thấy cái kèn Xô-na này của tôi, tên gọi là gì thì tốt nhất?" Vương Phú Quý cười hỏi.  

"Vốn dĩ, tôi cho rằng cậu luyện chế ra là một thanh linh kiếm, vì thế nên nghĩ thật kỹ tên, là kiếm Vương Quyền."  

Tô Thương nhìn thoáng qua cái kèn Xô-na trong tay Vương Phú Quý, ghét bỏ nói: "Có điều bây giờ, cậu tự nghĩ đi, ông đây lười quản việc của cậu."  

"Kiếm Vương Quyền...Vương Quyền...ha ha, tên rất hay, phối hợp tuyệt vời với tên Vương Quyền Phú Quý của mình."  

Vương Phú Quý nhẹ nhàng vuốt v3 cái kèn, giống như là chạm đến báu vật hiếm thấy, sau đó nói: "Từ nay về sau, mày tên là Vương quyền nhé, kèn Vương quyền!"  

"Còn có sau này nữa hả?" Tô Thương nhíu mày nói: "Cậu không ý định dùng cơ hội cuối cùng vào ngày mai, để biến nó thành linh kiếm sao?"  

“Hì hì, Tô đại thiếu gia, thật sự vất vả lắm mới làm ra được một cái kèn cực phẩm như thế này, tôi muốn thỏa mãn nó một chút đã."  

Vương Phú Quý có chút ngại ngùng cười nói: "Dù sao có một cơ hội, chờ tôi chơi chán, lại đem kèn Vương quyền này, biến thành kiếm Vương quyền cũng không muộn mà."  

"Cậu á hả, muốn chọc tôi tức chết hay sao đây."  

Tô Thương tức giận nói: "Nhanh nhanh cút đi, tranh thủ thời gian về nhà họ Vương đi, chào tạm biệt cha cậu, chuẩn bị tốt một chút, sáng mai tôi qua nhà họ Vương tìm cậu, dẫn cậu đi Võ đang."  

"Ừm."  

Vương Phú Quý đồng ý, sau đó liền đi ra khỏi phòng, Tô Thương đứng dậy tiễn anh ấy.  

Có điều.  

Vừa bước đến cửa phòng, Thục Phân liền từ căn phòng sát vách bên cạnh đi ra.  

Vương Phú Quý đang muốn chào hỏi, có điều, ngay sau đó liền nhìn thấy Liễu Uyển  m.  

"F*ck!"  

Cô gái này thật gợi cảm, khí chất này, cái giá trị nhan sắc này, Tô đại thiếu gia, năng lực tìm phụ nữ của cậu, thật khiến cho người khác bội phục nha!"  

Vương Phú Quý nhịn không được mà cảm thán lên mấy câu, không nghĩ rằng ngoài Thục Phân ra, Tô Thương còn ẩn giấu một cô gái xinh đẹp như vậy nữa.  

Có điều, để anh ấy giật mình còn, còn ở phía sau nữa.
 
Chương 932


Bởi vì sau lưng  Liễu Uyển  Âm, lần lượt liên tục có tới tận 9 mỹ nữ nữa.  

Những người này bao gồm cả Liễu Uyển Âm bên trong, tất cả đều tu luyện Quảng hàn quyết, vì thế khí chất trên người, tươi mát thoát tục, bắt mắt hơn so với trước đây rất nhiều.  

Advertisement

Nhất là Liễu Uyển  Âm, thân là Cửu âm tuyệt thể, dưới sự tu luyện thêm Quảng hàn quyết, trong trẻo lạnh lùng như là Nghiễm hàn tiên tử, không vướng bụi trần.  

Những người này cùng lúc xuất hiện, sức chấn động cũng không phải là từng bước từng bước nữa.  

"Cậu chủ!"  

Advertisement

Thục Phân, Liễu Uyển  Âm, cùng đông đảo những cô gái đó, sau khi nhìn thấy Tô Thương, trăm miệng một lời chào hỏi.  

"Ừm."  

Tô Thương bình tĩnh nhẹ gật đầu.  

Nhưng mà Vương Phú Quý bên cạnh, lại không thể bình tĩnh nổi.  

"Mẹ kiếp!"  

"Tô đại thiếu gia, anh đây là muốn nghịch thiên sao, mười một nữ nô, ai cũng đều có vẻ đẹp chim sa cá lặn, sắc đẹp hoa nhường nguyệt thẹn, nghĩ lại thấy thật sung sướng quá nha!"  

Vương Phú Quý nhìn Tô Thương, nhịn không được mà chửi thề nói: "Chẳng trách anh cứ giục tôi về đi, hóa ra là tối nay có tiết mục hả, Tô đại thiếu gia, anh là cái đồ móng heo gặp sắc vong nghĩa, tôi bây giờ xem như đã nhìn thấy anh rồi!"  

"Mười một nữ nô, ha ha ha, Tô đại thiếu gia, anh trai tốt của tôi, anh trai ruột của tôi."  

Vương Phú Quý nhìn sang Tô Thương, sau đó nói: "Ừm hừm, các cô ấy chỉ biết yêu cầu, chỉ suy nghĩ xem anh có làm cho bọn họ hài lòng hay không, nhưng tôi thì khác, người ta á hả, chỉ biết thương anh thôi, anh Tô, anh nhất định phải bảo vệ thân thể nha, lỡ như anh tận lực quá mà chết, người ta sẽ đau lòng lắm đó nha."  

"Cút!" Tô Thương nghe vậy, mặt mũi tối sầm lại nói.  

"Ha ha."  

"Không đùa nữa, Tô đại thiếu gia, chúc anh chơi thật vui vẻ, trăm hoa đua nở, bách phát bách trúng nha."  

Vương Phú Quý cười cười, sau đó liền nhanh chóng rời khỏi biệt thự bờ sông.  

"Thối tha, cmn còn dùng thành ngữ nữa chứ."  

Đưa mắt nhìn Vương Phú Quý đi xa, Tô Thương liền nhìn về Thục Phân và bọn người Liễu Uyển  Âm, lúng túng giải thích: "Các cô đừng nghe Vương đại thiếu gia nói lung tung, tôi sẽ không làm thế đâu."  

"Ừm, chúng tôi tin tưởng cậu chủ mà."  

Liễu Uyển  Âm đầu tiên là gật đầu nhè, sau đó mặt đỏ ửng lên, nhỏ giọng nói: "Có điều, cậu chủ, đêm nay có thể dùng một số biện pháp bảo vệ hay không?"  

"Cái gì mà biện pháp bảo vệ?" Tô Thương nghi ngờ hỏi: "Có người muốn đến làm phiền biệt thự bờ sông sao?"  

"Không phải."  

Khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Uyển  Âm, giống như là quả táo chín đỏ. ngại ngùng nói: "Chúng ta... chúng ta bây giờ vừa tu luyện Quảng hàn quyết, vẫn chưa ổn định, không muốn mang thai, vì thế..."  

???  

Vì thế muốn dùng biện pháp bảo vệ.  

"Khụ khụ." 
 
Chương 933


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương lập tức hiểu ra, sau một phen xấu hổ, liền nghiêm túc nói: "Các cô suốt ngày toàn suy nghĩ gì vậy chứ, tôi nói sẽ không đụng vào các cô, thì sẽ không đụng vào, đừng có nghĩ lung tung nữa, để tránh ảnh hưởng việc tu luyện."  

"Vâng."  

Advertisement

Mười người Liễu Uyển  Âm nghe vậy, nhất thời đồng ý, thiện cảm đối với Tô Thương, gần như kéo lên đến vô hạn.  

Bây giờ.  

Các cô ấy lấy được lợi ích từ chỗ Tô Thương, còn làm nô lệ cho Tô Thương, chỉ cần Tô Thương nguyện ý, có thể tùy tiện đùa giỡn bọn họ.  

Advertisement

Nhưng mà các cô ấy hoàn toàn không ngờ rằng, cậu thủ thật sự không ép buộc cái suy nghĩ phát sinh quan hệ với các cô ấy.  

Cậu chủ, quá tốt rồi, có thể đi theo cậu chủ thế này, quả thực đã tu luyện mấy đời mấy phúc.  

Có điều sau khi vui mừng, trong lòng 10 người Liễu Uyển  Âm, có chút xíu hụt hẫng.  

"Được."  

Tô Thương nhìn quanh 10 người, sau đó hỏi: "Tôi nhìn thể nội các cô, đã có một chút linh khí rồi, tu luyện Quảng hàn quyết, cảm giác như thế nào?"  

"Rất thuận lợi."  

Liễu Uyển  Âm nghe vậy, trả lời: "Cậu chủ, cậu truyền vào trí nhớ của chúng tôi, có lịch trình người tu luyện Quyết quảng hàn ở Huyền Thiên Tiên Vực."  

"Tôi so sánh một chút thì thấy, ở trái đất tu luyện Quảng hàn quyết, nếu so với ở Huyền Thiên Tiên Vực thì càng dễ hơn."  

"Ừm."  

Tô Thương gật gật đầu, nói ra nguyên nhân: "Ở trái đất cách mặt trăng rất gần, vì thế lực hấp thụ sức mạnh của mặt trăng tốt hơn rất nhiều so với ở Huyền Thiên Tiên Vực."  

"Nếu đã như vậy, các cô cứ từ từ mà tu luyện đi, có lẽ không bao lâu, các cô có thể trúc cơ rồi."  

Tô Thương nói tiếp: "Ngày mai tôi sẽ đi khỏi Giang Bắc, lần này đi, sẽ không đưa theo các cô, biệt thự bờ sông này để cho các cô, tu luyện thật tốt, hi vọng một nào nào đó các cô có thể trưởng thành, trở thành trợ thủ đắc lực của tôi."  

"Vâng!"  

Liễu Uyển Âm cung kính nói: "Xin cậu chủ cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ nỗ lực tu luyện, không phụ sự kỳ vọng của cậu chủ."  

"Ùm, bây giờ tối rồi, đừng chậm trễ nữa, các cô qua trận pháp ở phòng tôi, hấp thụ năng lượng của mặt trăng đi." Tô Thương nói.  

"Tuân lệnh!"  

Mười người Liễu Uyển  Âm, trăm miệng một lời đá, sau đó liền liên tục quay người đi về phòng.  

"Cậu chủ."  

Sau khi mười người Liễu Uyển  Âm đi, Thục Phân nhìn sang Tô Thương, ra điều kiện nói: "Ngày mai nếu muốn tôi cùng đi đến Võ đang với anh, nhất định phải đồng ý một yêu cầu của tôi, nếu không...hừm hừm!!"  

Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: "Yêu cầu gì, tôi cố gắng đáp ứng cô."  

"Tôi muốn đổi tên."  

Thục Phân vội vàng nói: "Tên tôi bây giờ thật khó nghe, anh nhìn cái chị gái dẫn đầu vừa rồi đi, tên đẹp thế nào chứ, gọi là Uyển Âm."  

"Tên của cô chủ, cũng dễ nghe, Lý Nguyệt."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 934


“Dừng lại, đừng nói nữa.” Tô Thương vội vàng ngăn lại.  

“Vâng.”  

Advertisement

Thục Phân ôm lấy cánh tay của Tô Thương, lắc lắc cánh tay, nũng nịu nói: “Cậu chủ~, đều nói người đẹp như tên, cái tên Thục Phân nghe quê mùa quá, quê mùa chết đi được, anh đổi tên cho tôi đi, tôi cũng muốn có một cái tên nghe thật hay.”  

Lúc nói, Thục Phân còn xuất ra mị thuật, toàn thân toả ra khí tức quyến rũ.  

“Được thôi.”  

Advertisement

Tô Thương có linh hồn của Tiên đế đương nhiên không bị trúng mị thuật của Thục Phân, nhưng…cô ấy quyến rũ quá.  

Tô Thương có chút không cưỡng lại được rồi, bèn gật đầu đồng ý, khẽ cười nói: “Để tôi gọi cho mẹ của cô thương lượng một chút, rồi chọn cho cô một cái tên thật hay nhé.”  

“Không cần!”  

Thục Phân vô cùng phản đối nói: “Cậu chủ, tôi không yên tâm về khả năng đặt tên của anh và mẹ tí nào, gì mà Bạch Miêu, Thục Phân, vẫn để tôi tự đặt có khi còn được hơn.”  

Tô Thương sờ sờ sống mũi nói: “Tên chúng tôi đặt khó nghe như vậy sao?”  

“Đúng vậy!” Thục Phân nghiêm túc gật đầu.  

Hử?  

Không thèm lịch sự chút xíu nào luôn sao?  

Tô Thương cười khổ trước, sau lại nói: “Cũng được, cô tự đặt đi.”  

“Ừa.”  

Thục Phân suy nghĩ kỹ càng một lúc thì hai mắt sáng lên, nói: “Sau này, anh cảm thấy cái tên A Ly như thế nào, tôi bây giờ chính là cửu vĩ hồ ly, vốn dĩ cũng là một con hồ ly, A Ly là quá thích hợp luôn rồi.”  

“Ừm, được.” Tô Thương gật gật đầu nói: “Sau này cứ gọi cô là A Ly đi.”  

“A Ly cảm ơn cậu chủ.”  

Tô Thương muốn xịt máu mũi, vội vàng nói: “A Ly, đừng có quyến rũ tôi như vậy, tôi sợ tôi không kiềm chế lại được, dù sao từ xưa tới nay, chưa từng có người đàn ông nào kiềm chế được trước sắc đẹp của hồ tiên cả.”  

“Hi hi, không kiềm chế được nữa thì đừng kiềm chế nữa, cậu chủ, A Ly còn đang chờ đợi thời khắc này nữa kìa, nỗ lực làm những chuyện cậu chủ thích.” A Ly ra sức dụ dỗ.  

“Ừng ực.”  

Tô Thương không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, nhưng anh vẫn lựa chọn tránh xa A Ly ra.  

“Cậu chủ, trái tim anh làm bằng thép sao, sao mà có thể cưỡng lại được A Ly vậy.”  

A Ly có chút thất vọng, vừa đi đến bên cạnh Tô Thương vừa yểu điệu nói: “Đến đi, cậu chủ, để A Ly nhìn xem trái tim của anh.”  

Tô Thương hoảng thật sự rồi, sau khi phản ứng lại, liền lùi ra sau hai bước, lập tức nói: “A Ly, đừng quậy nữa, cô vẫn nên quay về vòng tay chứa đồ yên tĩnh một chút trước đi.”  

Nói xong, Tô Thương liền nghĩ một cái trực tiếp đem A Ly thu vào trong vòng tay chứa đồ.  

Tiếp theo đó, Tô Thương cũng không quên an ủi nó: “A Ly, cô đừng buồn, tôi chỉ là chưa chuẩn bị tốt tâm lý, chứ không có ý chê bai gì cô.”  

“Sao phải buồn chứ, cứ cười không phải tốt hơn sao, cậu chủ, a Ly nhất định sẽ hạ được cậu.” Giọng nói của A Ly vang lên trong đầu của Tô Thương.  

“Khụ.” 
 
Chương 935


Tô Thương bị chọc cho tâm thần bấn loạn rồi, vội vàng đổi chủ đề: “A Ly, trong vòng tay chứa đồ có rất nhiều áo quần, cô tự xem đi, lần sau đi ra có thể mặc một bộ mình thích.”  

“Được ạ.” A Ly yểu điệu trả lời.  

Quá quyến rũ rồi, đúng là muốn mạng sống người ta mà!  

Advertisement

Nghĩ kỹ lại thì có lúc không trách vua Chu nhà Thương được, chỉ có thể trách hồ ly tinh quá mê hoặc người khác mà.  

Tô Thương vội vàng thu lại ý nghĩ đó, rồi rời khỏi phòng.  

Advertisement

Sáng sớm ngày mai là phải đến núi Võ đang rồi, đến lúc đó không tránh khỏi một cuộc chiến khốc liệt, cho nên bây giờ phải nghỉ ngơi cho tốt mới được.  

Nhưng mà, trước khi rời khỏi Giang Bắc, vẫn phải đi một chuyến về trang viên nhà họ Tô mới được, chào tạm biệt người nhà, tiện thể dắt theo Tô Tinh Hà đi.  

Nếu như Tuyết Nhi cũng đến núi Võ đang thì đương nhiên Tô Thương phải dẫn theo Tô Tinh Hà rồi.  

…  

Một đêm yên tĩnh.  

Thấm thoát mà trời đã sáng rồi.  

Tô Thương kết thúc trạng thái tu luyện, đi qua phòng bên cạnh gặp 10 người Liễu Uyển  m của mình, dặn dò một vài chuyện, sau đó anh liền rời khỏi biệt thự ven sông.  

Không lâu sau, Tô Thương đã đến trang viên nhà họ Tô.  

Lúc này.  

Tô Dực Cân đã cởi bỏ chiến bào, và cô ấy đang mặc bộ đồ tập yoga, tập yoga ở phòng khách.  

Về phần Tô Tinh Hà thì đang ở bên cạnh bưng trà rót nước cho Tô Dực Cân, vô cùng bận rộn.  

“Cô ơi, sớm đã nghe danh cô chính là chiến thần vang danh thiên hạ rồi, dưới trướng cô chắc hẳn có rất nhiều binh lính nữ vô cùng anh dũng xinh đẹp phải không ạ, cầu xin cô giới thiệu cho cháu vài cô đi.”  

“Cháu thích nhất là những cô gái có khí chất như Hoa Mộc Lan vậy, roi da ngựa sắt, không thua kém gì đàn ông, đặc biệt luôn có cảm giác an toàn.”  

“Cô ơi cô à, cô nhận lời cháu đi, cháu không cần nhiều đâu, ba người là được rồi.”  

….  

Tô Tinh Hà nói huyên thuyên không ngừng, và trong mắt cậu bé tràn đầy vẻ nịnh nọt.  

Tô Dực Cân dường như là nghe quen rồi, cho nên cũng không thèm để ý gì đến Tô Tinh Hà, thản nhiên làm việc của mình.  

“Tô Tinh Hà!”  

“Lúc nãy cậu nói cái gì vậy hả?”  

Chính ngay lúc này, một cô bé xinh xắn như búp bê từ trên lầu bước xuống.  

Đó chính là Mạc Ngữ Yên.  

Cô bé mặc một bộ đồ ngủ vô cùng dễ thương, tóc xoã bù xù, chắc là mới ngủ dậy, đôi mắt to tròn, vô cùng đáng yêu.  

Nhưng lúc này, cô bé đang nghiến răng nghiến lợi, hung hăng trợn mắt nhìn Tô Tinh Hà.  

“Tớ…Tớ không nói gì cả, Tiểu Mạc Mạc, cậu tỉnh rồi, chúng ta cùng đi chơi cầu tuột đi.”  

Tô Tinh Hà giật mình một cái, vội vàng nói: “Tối qua ông nội tớ đã sai người làm một cái cầu tuột dài ơi là dài, ở ngay bên cạnh vườn hoa.”  

“Tớ không đi!” 
 
Chương 936


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mạc Ngữ Yên thở hồng hộc nói: “Đừng tưởng là tớ không nghe thấy, lúc nãy rõ ràng cậu xin cô Dực Cân giới thiệu vợ nhỏ cho cậu.”  

“Ừ hử, tối qua lúc chơi với bà đây, thì tớ vẫn là vợ của cậu, bây giờ cậu lại đi cưới người khác, còn đòi cưới ba người nữa cơ, Tô Tinh Hà, cậu muốn ăn đòn sao!”  

Advertisement

Mạc Ngữ Yên nhìn thì đáng yêu như một con búp bê, thực tế khi nổi giận lên thì lại nắm chặt nắm đấm lại muốn đánh Tô Tinh Hà.  

“Ai ya mẹ ơi.”  

Advertisement

Tô Tinh Hà bị dọa cho co giò lên chạy, kết quả là đụng trúng Tô Thương, vội vàng cầu cứu: “Cha ơi, cứu con với, có người muốn đánh con.”  

Mạc Ngữ Yên nhìn thấy Tô Thương, bởi vì còn chưa quen thuộc nên cô bé có chút ngượng ngùng, liền dừng chân lại.  

“Cái này cha không quản được.”  

Tô Thương nhìn Mạc Ngữ Yên, khẽ cười nói: “Ngữ Yên, cố lên, chú hỗ trợ cháu.”  

“Cám ơn chú Tô.”  

Cảm nhận được ý tốt của Tô Thương, cô bé búp bê Mạc Ngữ Yên nở một nụ cười đáng yêu, sau đó lại nghiến răng chạy về phía Tô Tinh Hà.  

“F*ck, cha, cha tốt ghê đó, ngay cả chuyện sống chết của con trai cũng không lo nữa!”  

Tô Tinh Hà than thở một câu rồi nhìn thấy Mạc Ngữ Yên sắp đuổi kịp mình thì lại co giò chạy ra khỏi phòng khách.  

“Hừ, Tô Tinh Hà, cậu đừng quên, cậu chạy không thoát khỏi tớ đâu, mỗi lần tớ đều đuổi kịp cậu.”  

Mạc Ngữ Yên bĩu môi, sau đó liền chạy đuổi theo sau.  

“Cái tên nhóc thối này.”  

Tô Thương mỉm cười.  

Đừng nhìn thấy Tô Tinh Hà tuổi còn nhỏ, nhưng thật sự là thực lực của nó đã là tông sư rồi, sao lại có thể không không chạy thoát được Mạc Ngữ Yên chứ, rõ ràng là nó đang nhường cô bé mà thôi.  

“Tô Thương, em tới rồi.”  

Lúc này, Tô Dực Cân cũng dừng luyện yoga lại, nở nụ cười nhìn Tô Thương, hỏi: “Hai ngày nay em đi đâu vậy?”  

“Chị, ha ha, em đi xử lý chút chuyện.”  

Tô Thương khẽ cười nói: “Đợi lát nữa em còn phải đi nữa, lần này em phải rời khỏi Giang Bắc, cho nên đến chào tạm biệt mọi người.”  

“Em đi đâu?” Tô Dực Cân vừa lau mồ hôi vừa hỏi.  

“Đi Võ đang, tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, tiện thể đi một chuyến đến vùng đất tế trời.” Tô Thương thành thực nói.  

“Vùng đất tế trời?” Tô Dực Cân nghe vậy, sắc mặt ngưng trọng nói: “Em đi núi Thái Sơn làm gì?”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 937


“Thả?”  

Tô Thương híp mắt lại, cười nhạo nói: “Em là đi cứu mẹ, chứ không phải đi cầu xin bọn họ thả người!”  

Advertisement

“Đương nhiên, nếu như bọn họ biết điều, thì cũng có thể tránh được một cuộc chiến.”  

Giọng nói của Tô Thương trầm xuống: “Nếu như bọn họ chấp mê bất ngộ, vậy thì đừng trách em không khách sáo nữa, em sẽ san bằng cả Thái sơn, lật tung từng mảnh đất, khiến cho tất cả mọi người ở vùng đất tế trời đều không dám ngăn cản em lại!”  

Advertisement

“Em trai, đừng có mà làm loạn!”  

Tô Dực Cân nghe đến đây, vội vàng nói: “Núi Thái sơn đã tồn tại hàng ngàn năm rồi, cao thủ nhiều như mây, thần tông cũng không chỉ có một người, thiên tông cả hai bàn tay cũng đếm không hết.”  

“Nếu như em đi gây náo loạn ở núi Thái Sơn thì kết quả không cần nghĩ cũng biết, tuyệt đối đừng có làm càn.” Tô Dực Cân có ý tốt nhắc nhở.  

“Chị, chị yên tâm đi, em tự có chừng mực.”  

Tô Thương nhìn Tô Dực Cân, khẽ cười nói: “Bối cảnh nhà họ Tô, em đã biết rồi, nếu như em dám đi tham gia đại hội võ thuật, dám bộc lộ trước mặt bàn dân thiên hạ, thì lẽ nào lại không có át chủ bài chứ?”  

“Em nói thật với chị biết vậy, bây giờ, cả giới luyện võ đã không có ai qua mặt được em!”  

Tô Thương cười nhạo nói: “Chỉ vỏn vẹn một vùng đất tế trời, em còn không thèm để vào trong tròng mắt.”  

“Không chỉ như vậy, sau khi cứu mẹ ra xong, em còn phải đi một chuyến lên núi Côn Luân, tắm máu hết gia tộc Tây Môn, lấy lại núi Côn Luân, xây dựng lại thời kỳ vinh quang của ông cố!”  

Nói đến sau cùng, toàn thân Tô Thương liền toả ra một uy thế vô cùng lớn mạnh, coi thường tất cả sinh linh trong thiên hạ.  

“Em trai, em…”  

Tô Dực Cân nhìn Tô Thương lập tức bị uy thế tản ra từ người Tô Thương làm cho ngây ngẩn cả người, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.  

Nhưng mà sau đó Tô Dực Cân lại nở một nụ cười: “Em trai, em nhẫn nhịn bao nhiêu năm, chị tin em sẽ không làm những chuyện mà em không nắm chắc trong tay.”  

“Nếu em đã quyết định rồi, vậy thì đi đi, chị không ngăn cản em nữa.”  

Tô Dực Cân nhắc nhở nói: “Nhưng em cũng đừng miễn cưỡng mình quá, nếu như tình hình có thay đổi thì phải bảo vệ mạng sống mình trước.”  

“Thạch Hạo Hãn của vùng đất tế trời, mặc dù không công nhận nhà họ Tô chúng ta nhưng dù sao ông ấy cũng là ông ngoại của chúng ta.”  

Tô Dực Cân nói tiếp: “Bất kể là đại hội võ thuật hay là đi đến vùng đất tế trời, nếu như đến trường hợp bất đắc dĩ rồi thì em cứ gọi một tiếng ông ngoại.”  

“Cho dù Thạch Hạo Hãn có vô tình đến đâu nữa, thì ắt hẳn cũng sẽ không trơ mắt ra nhìn cháu ngoại mình chết trước mặt mình đâu.”  

Gọi ông ngoại sao?  

Ha ha!  

Thạch Hạo Hãn giam lỏng mẹ mình, còn muốn nhận được sự tôn kính của mình sao?  

Ngông cuồng vọng tưởng!  

Trong lòng Tô Thương thầm cười nhạo, nhưng để cho chị gái yên tâm, anh bèn khẽ gật đầu nói: “Ừm, chị, em hiểu rồi.”
 
Chương 938


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Vậy thì tốt.”  

Tô Dực Cân gật đầu nói: “Em trai, cha và ông nội vẫn đang ở dưới mật thất tu luyện, em đi chào tạm biệt bọn họ chứ?”  

Advertisement

“Vốn dĩ em cũng muốn đi, nhưng giờ nghĩ lại, vẫn thôi đi vậy, tránh làm cho bọn họ lo lắng.”  

Tô Thương khẽ cười nói: “Đợi em trở về rồi, lại gặp bọn họ, chị, chị giữ bí mật giúp em nhé.”  

Advertisement

“Được, dù sao bọn họ biết rồi, cũng không giúp được gì.” Tô Dực Cân khẽ gật đầu, sau đó hiếu kỳ hỏi: “Em trai, tiện nói cho chị biết át chủ bài của em là gì không, vậy mà lại có thể khiến cho em tự tin đến vậy, thậm chí còn khiến em có thể khiêu chiến với toàn bộ giới luyện võ luôn.”  

“Ha ha.”  

Tô Thương không hề giấu diếm, thành thực nói: “Chị, tối hôm trước, ở Giang Bắc xảy ra hiện tượng sấm sét, chị có biết không?”  

“Ừm, chị có xem trực tiếp, quá đáng sợ rồi, ở trong tầng sấm sét đó hình như còn có một con hồ ly đang độ kiếp.”  

Tô Dực Cân nói tiếp: “Nhưng mà, nhà chức trách đã tuyên bố rồi, nói đó chỉ là ảo ảnh gây ra bởi khúc xạ ánh sáng mà thôi, tất cả chỉ là ảo ảnh, trên thực tế không có tầng sấm sét nào cả, cũng không có cái gọi là hồ tiên.”  

“Không.”  

Tô Thương lắc đầu nói: “Chị, đó là thật đó, hồ ly độ kiếp chính là do em nuôi, bây giờ cô ấy đã là trúc cơ thành công rồi, lực chiến đấu có thể trấn áp được thần tông, có cô ấy, em mới dám trực diện đối mặt với tất cả tông phái trong giới luyện võ!”  

“Chuyện này…”  

Tô Dực Cân bán tín bán nghi nói: “Em trai, em đang đùa phải không, trên thế giới làm sao có thể có hồ tiên, quá phi lý rồi.”  

“Ha ha, chị, để chị yên tâm, em sẽ cho chị thấy.”  

Tô Thương mỉm cười, sau đó dặn dò nói: “A Ly, ra đi, để chị gái tôi gặp cô.”  

“Vâng.”  

Vừa dứt lời, thì trong đầu của Tô Thương vang lên giọng nói của A Ly.  

Tiếp theo đó, lóa mắt cái bóng dáng của A Ly đã xuất hiện ở ngay phòng khách.  

A Ly lúc này đã cởi bỏ trang phục y tá, mặc một bộ đồ da bó người màu bạc, trên đó còn có một hình trái tim.  

Bộ đồ da bó sát người, làm tôn lên dáng người chuẩn của cô ấy, càng cho thấy vẻ đẹp lung linh, ma mị.  

Ngoài ra, tóc của cô ấy cũng biến thành màu vàng, cực kỳ hợp với bộ đồ da màu bạc, tổng thể nhìn vô cùng quyến rũ người khác.  

Lúc này.  

A Ly với bàn tay trắng hồng, nhìn vô cùng đáng yêu, cũng rất là quyến rũ.  

Hấp dẫn người khác nhất chính là cô ấy còn cố ý để lộ ra một cái đuôi trắng, đung đưa qua lại.  

Bức tranh trước mặt có thể gi3t chết bất kỳ người đàn ông nào ở trên thiên hạ, e rằng mấy lão già trên núi Bồ đề khi nhìn thấy cô ấy cũng khó mà thiền định được.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 939


Tô Dực Cân kéo Tô Thương sang một bên, nhỏ giọng thì thầm nói: “Tô Thương, em phải cẩn thận cô ta đấy, từ xưa đến nay hồng nhan hoạ thuỷ*, đặc biệt là hồ ly tinh.”  

*Ý chỉ những người con gái đẹp luôn mang tới tai hoạ.  

Advertisement

“Từ xưa tới nay, đã bao nhiêu anh hùng hào kiệt, đều bị huỷ hoại hết dưới tay của hồ ly tinh, ví dụ như vị hoàng đế cuối cùng của thế giới, vua Chu của nhà Thương, cuối cùng cũng không thoát khỏi sự mê hoặc của Tô Đát Kỷ, mất hết giang sơn.”  

Tô Dực Cân nghiêm túc nói: “Em đừng ở gần cô ta quá, tuyệt đối đừng để hồ ly tinh mê hoặc thần trí.”  

Advertisement

“Chị.”  

Tô Thương sờ sống mũi, cười khổ nói: “Chị nghĩ nhiều rồi, lại nói, chị quên em là thân phận gì rồi sao, đệ nhất công tử bột ở Giang Bắc đấy, có người phụ nữ nào mà em chưa từng gặp chứ, yên tâm đi.”  

“Ừm, chị cũng chỉ nhắc nhở em thôi.” Tô Dực Cân nhỏ giọng nói.  

“Ha ha.”  

Tô Thương khẽ cười, sau đó lại chuyển chủ đề: “Chị, cha và ông nội, bây giờ đã bắt đầu tu luyện rồi, bây giờ vẫn còn thời gian, em cũng dẫn chị vào con đường tu chân nhé.”  

“Không vội.”  

Tô Dực Cân suy nghĩ một lát, rồi nói: “Hoàng thượng cho gọi, sau khi em đi thì chị cũng phải lên thành phố rồi, đợi sau khi chị từ thành phố trở về, lại tu luyện cũng không muộn.”  

“Hoàng thượng đòi gặp chị sao?” Tô Thương nhíu mày nói: “Có chuyện gì à?”  

“Kỳ thực, lúc đầu là hoàng thượng muốn gặp em.”  

Tô Dực Cân nói tiếp: “Bình Thân Vương vốn dĩ là đại tướng của tam quân, nắm giữ trăm ngàn binh lính.”  

“Nhưng bây giờ anh ta bị em gi3t chết rồi, trong quân đội không thể một ngày thiếu người chỉ huy, cho nên Hoàng thượng muốn mời em về thành phố, cùng với các chiến thần gặp mặt, ổn định lòng quân.”  

Tô Dực Cân nói tiếp: “Nhưng mà, mặc dù em đã được phong làm đại tướng Tô, nhưng các công việc trong quân đội, không phải một ngày là biết, do đó chị đề nghị thay em về thành phố, ổn định lòng quân trước, hoàng thượng đương nhiên cũng đồng ý.”  

"Chị."   

Tô Thương nghe hiểu, nhưng lại nói: "Những chuyện này, nhà họ Tô chúng ta hiện tại không cần thiết phải lo nữa, chị tại sao phải đi vào vũng nước đục ngầu này."   

"Em trai, chị không cho phép em nói những lời như vậy, chỉ có căn cơ của hoàng thượng ổn định rồi thì thiên hạ mới thái bình được, bách tính mới có thể an cư lập nghiệp."   

Tô Dực Cân nghiêm nghị nói: "Nhà họ Tô của chúng ta, ba đời làm quân, đều là vì tấm lòng yêu nước của mình."  

"Bây giờ hoàng thượng đang cần chúng ta, chúng ta không thể không quan tâm được."  

"Được rồi."   

Tô Thương không phản bác lại, chỉ nói: "Em ở thành phố đã gi3t chết Bình Thân Vương, ở biên giới phía Nam cũng chiến công hiển hách, mấy ngày trước còn gi3t chết tông chủ Trương Trường Sinh của Thiết quyền tông cùng với động chủ Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đồng Kiều."   

"Những tin tức này ắt hẳn đã lan truyền đến thành phố rồi, chị, lần này chị lên thành phố chắc cũng không việc gì cả, sẽ không còn ai dám bất kính với chị nữa." Tô Thương khẽ cười nói.   

"Ừm." 
 
Chương 940


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thấy những lời này, Tô Dực Cân lại nhìn Tô Thương, nở một nụ cười nhẹ nhõm: "Em trai, em lớn thật rồi, bây giờ chị có thể sống nhờ vào hào quang của em rồi."  

"Ha ha, chị, từ nhỏ đến lớn đều là chị bảo vệ cho em, em sống dựa vào hào quang của chị đã hơn 20 năm rồi, đến lúc thay phiên cho chị rồi."  

Advertisement

Tô Thương mỉm cười rồi nói tiếp: "Đúng rồi chị, Dược Vương Điện ở thành phố là thế lực của nhà mình, nếu như có việc gì không giải quyết được, chị cứ đến tìm Dược Vương Điện."  

"Được."  

Tô Dực Cân gật đầu rồi mỉm cười nhìn Tô Thương, càng nhìn càng hài lòng.   

Advertisement

"Chị, nếu đã như vậy thì em đi trước đây." Tô Thương tạm biệt nói.   

"Ừm, đi đường cẩn thận."   

Tô Dực Cân lại nhắc nhở lần nữa: "Nhớ cẩn thận hồ ly tinh, phải biết kiểm soát mình, chuyện đó không được làm nhiều, em còn nhỏ, làm nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe."  

"Khụ."  

"Chị, chuyện này em tự biết chừng mực."  

Tô Thương cũng không giải thích nhiều, sau đó dẫn theo A Ly rời khỏi phòng khách.   

"Tên nhóc này, đúng là trưởng thành rồi."  

Mắt nhìn thấy Tô Thương và A Ly đã rời khỏi, trong lòng của Tô Dực Cân không khỏi cảm khái.   

...   

Mấy phút sau.   

Ở cạnh vườn hoa.   

Ở đó có cái cầu tuột dài 7, 8 mét, Tô Tinh Hà và Mạc Ngữ Yên đang chơi đùa bên đó.   

Cái cầu tuột cao như vậy, một cô bé nhỏ như Mạc Ngữ Yên đương nhiên sẽ cảm thấy sợ.   

Nhưng mà.   

Tô Tinh Hà lại an ủi nói: "Tiểu Mạc Mạc, đừng sợ, có tớ bảo vệ cậu."  

"Tránh ra, đồ tra nam, tớ không cần cậu bảo vệ nữa." Mạc Ngữ Yên bĩu môi nói.   

"Cậu nghĩ oan cho tớ rồi, tớ không phải là tra nam, tớ chỉ muốn cho mấy cô gái lưu lạc đó một mái nhà thôi."  

Tô Tinh Hà nghiêm túc nói: "Cậu nghĩ xem, có biết bao cô gái không có nhà để về, không có nơi tránh gió, tránh bão, tội nghiệp biết bao, tớ chỉ muốn làm việc tốt mà thôi."  

"Xì, nói dối."  

Mạc Ngữ Yên lườm Tô Tinh Hà một cái rồi nói: "Tớ không thèm tin mấy lời nhăng cuội của cậu."  

"Tớ..."  

Tô Tinh Hà còn đang định giải thích tiếp thì ngay lúc này lại nhìn thấy Tô Thương và A Ly đi tới.   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 941


"Cậu chủ, con trai anh không đơn giản nha, có lẽ cậu bé cảm nhận được thân phận thật của tôi rồi." A Ly truyền âm cho Tô Thương nói.   

Hử?   

Tô Thương nhíu mày nói: "Tôi đã quan sát kỹ càng Tô Tinh Hà rồi, nó chỉ là một người có thể chất bình thường sao có thể nhìn ra được thân phận thật của cô chứ?"   

Advertisement

Trên đường đến, Tô Thương đã kêu A Ly thu cái đuôi hồ ly lại, cho nên lúc này anh rất tò mò làm sao Tô Tinh Hà lại có thể nhìn ra được.  

"Không rõ nữa."  

A Ly lắc đầu, sau đó nói: "Nhưng chắc chắn là cậu bé đã cảm nhận được gì đó."  

Advertisement

"Thì ra là vậy."  

Tô Thương nghe vậy, chăm chú nhìn Tô Tinh Hà lần nữa, nhưng cũng không phát hiện ra cái gì.   

Ngay sau đó, anh cũng không nghĩ nhiều nữa, bước nhanh về phía Tô Tinh Hà, khẽ cười nói: "Con trai, con trốn ở đây làm gì vậy."  

"Cha... Chị gái nhỏ sau lưng của cha, chị ấy... Chị ấy không phải là người!" Tô Tinh Hà run cầm cập nói.   

Tô Thương hiếu kỳ nói: "Sao con biết được vậy?"   

"Con nhìn một cái là biết rồi." Tô Tinh Hà thành thật nói.   

Anh nhìn Tô Tinh Hà lần nữa, phát hiện con trai mình không hề nói dối, có lẽ là thiên phú.   

"Nhóc con."  

Chính ngay lúc này, A Ly liền bước tới, khẽ cười nói: "Lúc nãy cậu nói gì cơ, ai không phải là người?"   

"Chị..."  

"Hử?"   

A Ly giả bộ uy hiếp Tô Tinh Hà.  

Tô Tinh Hà nhìn thấy vậy liền giật mình một cái, vội vàng giải thích: "Chị nhỏ, chị không phải là người, bởi vì chị là tiên nữ, tiên nữ xinh đẹp nhất trần đời."  

"Vậy thì còn được, nhóc con dẻo miệng quá."  

A Ly hài lòng mỉm cười, sau đó chấn chỉnh nói: "Nhưng mà, nhóc con, cậu đừng gọi tôi là chị nhỏ, tôi tên là A Ly, sau này phải gọi tôi là dì A Ly."  

"Dì... A Ly." Tô Tinh Hà run rẩy nói.   

"Cậu sợ tôi gì chứ, tôi cũng không ăn thịt cậu." A Ly trấn an nói.   

Tô Thương cũng nói: "Con trai, đừng sợ, cô ấy là bạn tốt của cha."  

Nghe cha mình nói như vậy, nổi khiếp sợ trong lòng Tô Tinh Hà mới tan biến mất.   

Tô Thương thấy vậy, bèn nói: "Con trai, đi cùng với cha đi, cha đưa con đến núi Võ đang."  

"Võ đang?"   

"Bây giờ đi Võ đang sao?"   

Tô Tinh Hà dừng lại mấy giây, sau đó như bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Cha, không phải cha định tham gia đại hội võ thuật trăm môn phái đó chứ?"    

"Con cũng biết đại hội trăm môn phái sao?"   

"Đương nhiên biết chứ."   

Tô Tinh Hà nói: "Lúc trước Du Du từng nói với con, chị ấy muốn lén ghi danh tham gia đại hội võ thuật, trở thành người tham gia nhỏ tuổi nhất."  

"Hả, Du Du cũng tham gia sao?" Tô Thương không nhịn được liền hỏi: "Vậy nó ghi danh chưa?" 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom