Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 962


Võ Đang bây giờ vô cùng náo nhiệt.  

Các thanh niên tài giỏi của các tông phái lớn, dưới sự hộ tống của các trưởng bối lần lượt kéo đến cổ trấn.  

Advertisement

Lúc này.  

Trên núi Võ Đang.  

Advertisement

Trong một căn phòng cổ kính.  

Một ông già mặc áo choàng dài, cổ màu xanh nước biển, đang ngồi xếp bằng, tay cầm một cây phất trần, đặt giữa hai cánh tay.  

Lão đạo sĩ hai mắt khép hờ, trên khuôn mặt già nua không hề có biểu hiện gì, nhìn không ra được bất kỳ cảm xúc gì.  

Ông ấy chính là chưởng môn đương nhiệm của Võ Đang Thiên Cơ Môn, Vương Trọng Vân, quản lý toàn bộ Võ Đang.  

Nhưng mà.  

Trên ông ấy còn một một lão môn chủ nữa, cao hơn Vương Trọng Vân hai vế, chính là sư thúc tổ của ông ấy.  

Năm đó đông đảo các môn phái vây đánh nhà họ Tô ở núi Côn Luân, chính vị lão môn chủ đó đã âm thầm hỗ trợ giúp ông nội Tô Kiền Khôn của Tô Thương.  

Đồng thời.  

Chính ông ấy đã nói cho Thiên Niên Sát của núi Cửu Phong biết, tương lai nhà họ Tô sẽ quật khởi trở lại, thậm chí có thể hóa giải được nguy cơ của núi Cửu Phong.  

Bởi vậy, Thiên Sơn Tuyết mới che giấu thân phận, đến Giang Bắc, dùng chính cơ thể của mình để kết duyên cùng với nhà họ Tô, rồi mới có Tô Du Du và Tô Tinh Hà.  

"Sư phụ, ngày mai chính là đại hội võ thuật rồi, các cao thủ và các thanh niên tài giỏi của các tông phái lớn đều đã đến gần đủ rồi, vậy sao vẫn chưa thấy lão môn chủ xuất hiện vậy?" Lúc này, một người đạo sĩ trẻ tuổi bên cạnh tò mò hỏi.  

"Vương Dã."  

Vương Trọng Vân mở hai mắt ra, nhìn sang người đạo sĩ bên cạnh, kiên định nói: "Đừng nên nóng vội, trong lòng sư thúc tổ tự có tính toán của mình, lúc nào ông ấy xuất hiện thì ông ấy sẽ xuất hiện."  

"Dựa vào tiên đoán của lão tông chủ thì sau khi đại hội võ thuật lần này thì thiên hạ sẽ trải qua một thời kỳ đổi mới, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng ắt hẳn sẽ là một sự biến hóa long trời lở đất."  

Vương Trọng Vân nhìn Vương Dã, nói tiếp: "Con chính là thiên tài kiệt xuất nhất của Võ Đang trong một trăm năm trở lại đây, Kỳ Môn Chi Thuật con cũng đã tôi luyện thành thục, lần đại hội võ thuật lần này, sư phụ mong chờ con trổ tài giành lấy ngôi vị quán quân, con có thể nắm chắc không?"  

"Nắm chắc đương nhiên là con có."  

Biểu cảm của Vương Dã rất giống với Vương Trọng Vân, không vui không buồn, dường như nhìn thấu hết trần thế, đoạn tuyệt với thất tình, giọng điệu bình thản nói: "Nhưng mà, sư phụ, cho tới nay, núi Võ Đang chúng ta chưa bao giờ tranh giành quyền thế, từ trước tới nay cũng không tham gia đại hội võ thuật, tại sao lần này người lại muốn đệ tử ra tay?"  

"Có một chuyện sư phụ chưa nói cho con biết, dưới sự dẫn dắt của ba đại thế lực, các tông phái ở trong giới luyện võ đã có một quy định."  

Vương Trọng Vân giải thích nói: "Người đứng đầu đại hội võ thuật năm nay chính người do ông trời chọn, giới luyện võ sẽ nghe theo ý trời, tôn vinh người đó lên làm minh chủ, quản lý toàn bộ giới luyện võ."  

Vương Dã nghe vậy, kinh ngạc nói: "Sư phụ, người muốn con làm minh chủ võ lâm sao?"  

"Không sai." Vương Trọng Vân gật đầu. 
 
Chương 963


"Tại sao? Võ Đang chúng ta tu tâm dưỡng tính, từ trước tới nay không tranh quyền đoạt thế, sao người lại muốn con quản lý giới luyện võ chứ?" Vương Dã không hiểu liền hỏi.  

"Aiya."  

Advertisement

Vương Trọng Vân thở dài một hơi, sau đó nói: "Kết cục tương lai của giới luyện võ sau này không biết sẽ ra sao, không ai có thể biết được."  

"Mà các đại môn phái đều chú trọng công danh lợi lộc, có người dã tâm mãnh liệt, có người thủ đoạn tàn ác, có người thì tư lợi riêng, có người thì lại giết chóc quen tay."  

Advertisement

Vương Trọng Vân nói tiếp: "Mấy người đó, cho dù là thiên phú có cao, nhưng cũng không thích hợp để làm minh chủ võ lâm, nếu không thì chỉ có thể khiến cho giới luyện võ vạn kiếp bất phục mà thôi."  

"Vì để đề phòng chuyện đó xảy ra, cho nên sư phụ mới muốn con giành lấy hạng nhất, tránh cho giới luyện võ rơi vào tay những kẻ đó."  

Vương Trọng Vân nhìn Vương Dã, nghiêm túc nói: "Vương Dã, con là đứa trẻ từ nhỏ đã có tấm lòng lương thiện, không tranh không giành, thờ ơ với mọi thứ."  

"Cũng bởi vì như vậy, cho nên con mới hai mươi lăm tuổi mà đã lĩnh ngộ được Kỳ Môn Chi Thuật."  

Vương Trọng Vân ngưng trọng nói: "Nhưng lần này, sư phụ kêu con đi tranh, đi giành, hoàn toàn không phải là vì mình mà là vì tương lai của giới luyện võ, con có bằng lòng không?"  

"Con bằng lòng!"  

Hai mắt Vương Dã lóe sáng, cung kính đáp lại: "Sư phụ, người yên tâm đi, hạng nhất của đại hội võ thuật, con nhất định lấy được!"  

"Ha ha ha, tốt!"  

Vương Trọng Vân vuốt vuốt râu, hài lòng gật đầu: "Con đã là thần tông sơ kỳ, chỉ còn cách một bước nữa là đã đạt được thần tông trung kỳ rồi."  

"Dựa vào sự ảo diệu của Kỳ Môn Chi Thuật, cho dù gặp phải thần tông hậu kỳ, thì con vẫn có thể đánh được một trận."  

Vương Trọng Vân tự tin nói: "Mà các thanh niên tuấn kiệt trong giới luyện võ, không có ai có thể cùng còn tranh luận được, nếu như con ra tay, ắt hẳn sẽ là quán quân, trở thành minh chủ được mọi người kính trọng."  

"Con đối với mấy cái hư danh này hoàn toàn không có hứng thú, con chỉ muốn du ngoạn sông núi, đắm chìm cùng với núi non ngàn dặm mà thôi."  

Vương Dã lạnh nhạt nói: "Nhưng mà nếu như giới luyện võ cần con thì con cũng sẽ không lùi bước."  

"Chỉ là, sư phụ, về sự biến đổi của giới luyện võ, lão môn chủ chỉ để lại mấy lời nói, rốt cuộc là xảy ra sự biến đổi gì vậy?" Nói đến sau cùng, Vương Dã liền nghi hoặc nói.  

"Chuyện này, sư phụ từng hỏi sư thúc tổ, ông ấy chỉ trả lời sư phụ một câu."  

Vương Trọng Vân ngẩng đầu ra ngoài cửa sổ, lẩm bẩm nói: "Thiên cơ không thể tiết lộ, nếu không sẽ có đại họa."  

"Thì ra là vậy."  

Vương Dã gật đầu, sau đó nói: "Thời gian trước, con dùng Kỳ Môn Chi Thuật, tính xem lén thiên cơ, cưỡng ép hướng đi của giới luyện võ, kết quả là bị thiên đạo phản phệ, phun ra một ngụm máu."  

"Đồ nhi, con hồ đồ rồi à, vết xe đổ lúc trước của lão tông chủ, con quên rồi sao?"  

Vương Trọng Vân tức giận trách phạt trước, sau lại ân cần hỏi: "Vậy vết thương của con thế nào rồi?"  

"Không có gì đáng ngại, đã hồi phục lại như ban đầu rồi."  

Vương Dã nói tiếp: "Lão tổ tông lén nhìn tương lai, cho nên mới bị thiên đạo giết chết, nhưng con ngay cả một góc cũng chưa xem ra được, bởi vậy vết thương mới không nặng."  

"Ừm, như vậy thì tốt." Vương Trọng Vân gật đầu. 
 
Chương 964


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lão tổ tông trong miệng ông ta nhắc tới chính là người mấy trăm năm trước đã tiên đoán ra sau đại hội võ thuật năm nay sẽ có một đại nhân vật xuất hiện làm thay đổi giới luyện võ, người đó còn cao hơn cả lão môn chủ vẫn chưa hiện thân hiện nay mấy vai vế.  

Nhưng đáng tiếc, vị lão tổ tông đó đã sớm chết dưới thiên đạo rồi.  

Advertisement

Nhưng mà, cho dù là không lén xem thiên cơ, thì ông ấy cũng không sống được đến bây giờ.  

Tuổi thọ của người luyện võ là có giới hạn, cứ coi như có thể sống thêm lâu được nữa, thì cũng sẽ không quá năm trăm tuổi.  

Tiếp theo đó.  

Advertisement

Vương Dã rời khỏi phòng của Vương Trọng Vân, trở về phòng của mình.  

Đối với đại hội võ thuật ngày mai, anh ấy không hề lo lắng chút nào, thậm chí cũng không hề để trong lòng.  

Dựa vào Kỳ Môn Chi Thuật của anh ấy, thì anh ấy có thể tự tin đánh bại được tất cả thanh niên tài giỏi trong thiên hạ.  

...  

Thời gian thấm thoát trôi qua.  

Bất tri bất giác, mặt trời đã xuống núi, sắc trời tối sẫm lại.  

Mùa thu trời tối nhanh hơn là vào mùa hè, còn chưa tới bảy giờ nhưng bầu trời đã tối đen rồi.  

Võ Đang Cổ Trấn sáng rực ánh đèn, bên trong cổ trấn treo đủ loại đèn lồng, chợ đêm chật ních người, giống như hội chợ trong phim cổ trang và phim truyền hình khi có mấy lễ hội diễn ra vậy.  

Lúc này.  

Bên ngoài Võ Đang Cổ Trấn 30 dặm.  

Nơi này là một bãi đất trống, là một bãi đỗ xe điển hình.  

Lúc bình thường, khách du lịch sẽ dừng xe ở đây, sau đó sẽ ngồi xe bus vào tham quan cổ trấn.  

Bây giờ cũng là như vậy, những người của các đại tông phái, dưới sự sắp xếp của Võ Đang sẽ dừng xe ở đây.  

Nhưng mà.  

Trong cơ thể của những người luyện võ có chân khí, tốc độ đi bộ còn nhanh hơn cả xe, do đó không cần ngồi xe bus.  

Lúc này.  

Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn chạy xe tới bãi đỗ xe, để đỗ xe.   

Sau đó.  

Cậu ấy đi xuống từ trong xe, định bay thẳng lên Võ Đang cổ trấn luôn, theo như biển báo giao thông chỉ dẫn.  

Nhưng lúc này, Thạch Cửu Thiên bỗng nhiên phát hiện ra, có một luồng khí tức rất mạnh, bóp chặt chính mình, mang đến cho cậu ấy một cảm giác nguy hiểm.  

“Hả?”   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 965


Tốc độ di chuyển của đám người mặc áo đen rất nhanh, hơn nữa trong quá trình di chuyển, đám người áo đen dần dần biến thành một người áo đen.   

Trong tay người này cầm một con dao găm, con dao này toát ra sự lạnh lẽo và sắc nhọn, với dáng vẻ lẫm liệt đó, liền đâm thẳng vào ngực Thạch Cửu Thiên.  

Advertisement

Anh ta chính là cao thủ mà Mặc Đao cử tới, Quỷ Ảnh.  

Sau khi nhận lệnh, Quỷ Ảnh đã chờ rất lâu ở chỗ này, cuối cùng cũng gặp được Thạch Cửu Thiên, đương nhiên không do dự, mà ra ngay lập tức tay giết cậu ấy luôn.   

“Hừ!”  

Advertisement

Thạch Cửu Thiên phản ứng lại, trong chốc lát ánh mắt sắc lạnh không gì sánh bằng, lạnh lùng hừ một tiếng, liền tránh né nhát dao găm đó.  

Sau đó.  

Tay phải cậu ấy như thanh đao, trong chốc lát, chân khí trong lòng bàn tay cũng bắt đầu ngưng tụ lại, hung hãn chém về phía Quỷ Ảnh.  

Quỷ Ảnh không tránh kịp, lấy khuỷu tay để cản lại.  

Ầm!   

Sau một lúc, va chạm chân khí, thì luồng khí dư âm sau cuộc chiến, như những gợn sóng bắn ra khắp xung quanh.    

“Anh là ai, sao lại giết tôi chứ, người nào đã cử anh tới vậy?” Thạch Cửu Thiên tra hỏi liên hồi.  

Quỷ Ảnh thì không hé răng nửa lời, ngược lại còn phi con dao găm vào thẳng phía cổ họng của Thạch Cửu Thiên một lần nữa.   

Người Thạch Cửu Thiên nhanh chóng lùi về phía sau, tuy giữ được một mạng,  nhưng cổ họng lại xuất hiện một vết xước, cũng không có ảnh hưởng gì lớn cả.   

“Ra tay cũng là chiêu hiểm, rốt cuộc là ai cử anh tới vậy?”   

Thạch Cửu Thiên lấy ra chiếc khăn tay màu trắng, lau vết máu trên cổ, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nói: “Chỗ này là núi Võ Đang, đại hội võ thuật của trăm tông phái sắp đến, anh đánh nhau với tôi ở đây một cách quang minh chính đại như vậy, không sợ bản thân muôn đời muôn kiếp không thể sống yên ổn với các tông phái kia sao?”   

Cậu ấy có thể phát hiện ra được, người áo đen trước mặt, cảnh giới cao hơn mình rất nhiều, chắc là thần tông trung kỳ.  

Cao thủ của cảnh giới này, không phải đối thủ mà cậu ấy có thể đối phó được trong lúc này, cho nên mới nói chuyện để kéo dài thời gian.  

“Ha ha, nhanh chóng giết cậu, thì sẽ không có người biết đâu.”  

Quỷ Ảnh khàn giọng trả lời đúng một câu, sau đó liền nắm chặt chiếc dao găm, phi tới Thạch Cửu Thiên một lần nữa.  

"Hừ!"  

“Thần Tông trung kỳ bình thường thôi mà, tôi chính là nhân tài của núi Thái Sơn, anh thật sự cho rằng tôi không làm gì được anh sao?”  

Thạch Cửu Thiên giận tím mặt, trầm giọng nói: “Hôm nay, anh muốn giết tôi à, không dễ dàng như vậy đâu!”  

Vừa nói xong, Thạch Cửu Thiên không dám sơ xuất, nhún người tiếp chiêu.   

Ầm!  

Ầm!  

Ầm! 
 
Chương 966


Sau đó, hai người không ngừng đánh nhau, chân khí ở hiện trường tàn phá hết mọi thứ khắp xung quanh, xe hơi xung quanh cũng bị phá cho hỏng hết sạch.  

Thạch Cửu Thiên chỉ là bán bộ thần tông, nhưng cậu ấy cũng dốc hết sức ra tay, trong nháy mắt, cũng bất phân thắng bại với Quỷ Ảnh, xem ra thực lực cũng ngang nhau chứ bộ.   

Advertisement

Nhưng.   

Trong lòng Thạch Cửu Thiên biết rõ, bản thân đã sử dụng hết tất cả các thủ đoạn, mới may mắn chống đỡ được người áo đen kia.   

Advertisement

Nhưng dưới tình huống này, chân khí của anh ấy thì không thể chống đỡ quá lâu được, chẳng mấy chốc sẽ tiêu hao hết sạch thôi.    

Đến lúc đó, Thạch Cửu Thiên sẽ yếu thế ngã gục ngay xuống đất, và chắc chắn sẽ chết.   

“Tôi đến từ vùng núi tế trời, anh to gan dám chặn đường giết tôi, lẽ nào anh không sợ sẽ gặp phải sự truy sát không hồi kết của núi Thái Sơn sao?”  

Hai người đánh nhau đã mười mấy hiệp rồi, Thạch Cửu Thiên đã rơi vào thế yếu, liền mở miệng uy hiếp.  

Nhưng Quỷ Ảnh dương như không nghe được, khi ra tay thì tràn ngập sát khí, anh ta muốn sát hại Thạch Cửu Thiên nhanh chóng một chút.    

“Sớm biết như vậy, thì lúc trước ở khu phục vụ, tôi đã không dùng bùa chú thượng cổ cho ông nội rồi.”    

Thạch Cửu Thiên bỗng nhiên thấy hối hận, không nhịn được bèn bẩm bẩm một mình: “Mặc dù hai người kia chắc chắn phải chết, nhưng chết sớm hay muộn gì cũng như nhau thôi, sau đó mình cử một tên cao thủ của Thái Sơn, thì có thể khiến họ chết không toàn thây rồi, tại sao mình phải giở trò để dùng hết thượng cổ phù lục chứ.”  

“Một lá bùa thượng cổ phù lục, có thể giết thần tông hậu kỳ, nếu có nó trong tay, thì giết tên áo đen kia chỉ có trong nháy mắt thôi, nhưng đáng tiếc, là do mình sơ xuất quá rồi.”  

Thạch Cửu Thiên thở dài một hơi, thầm nghĩ: “Sự thật chứng minh, không thể đùa giỡn được, bây giờ nên làm thế nào mới đúng đây, lẽ nào mình đường đường là nhân tài của núi Thái Sơn, còn chưa được tham gia đại hội võ thuật của trăm tông phái, mà đã phải chết ở đây sao?”   

Ngoài hối hận ra, thì trong lòng Thạch Cửu Thiên còn sinh ra nội sợ hãi mà trước nay chưa từng có.   

Đến tận bây giờ, anh ấy vẫn luôn sinh sống ở vùng núi tế trới, rất ít khi xuống nui Thái Sơn.  

Cho dù ra ngoài, thì bên cạnh lúc nào cũng có cao thủ bảo vệ, để bảo đảm sẽ không có bất kì sơ hở nào.   

Lần này, anh ấy đột phá đến bán bộ thần tông, để chứng minh bản thân, bèn cố ý không không đi cùng ông nội Thạch Hạo Hãn, hơn nữa còn chuẩn bị cho cha tất cả các cao thủ để cha di chuyển.    

Nhưng ai biết, hết lần này tới lần khác đều gặp phải ám sát.  

Từ nhỏ đến lớn, Thạch Cửu Thiên chưa từng cảm nhận cảm giác sinh tử, hôm nay là lần đầu tiên.  

Ầm!  

Khoảng mấy phút sau, Thạch Cửu Thiên không chống đỡ được nữa, bèn tránh né dao găm, nhưng không thể né tránh được cú đấm của Quỷ Ảnh, ngay lập tức bị đánh bay cả người lên, máu nhuộm đỏ hết cả bầu trời.   

“Bịch.”   

Sau khi rơi xuống đất, Thạch Cửu Thiên phun ra một vũng máu, sắc mặt tái nhợt vô cùng.  

Một đòn toàn lực của cao thủ thần tông trung kỳ, vô cùng kinh khủng, đương nhiên không phải một người còn chưa tới cảnh giới thần tông như anh ta có thể chịu được.  
 
Chương 967


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cũng chính lúc này, một đám người của Tô Thương tới, ẩn núp quan sát ở phía đằng xa.   

Bọn họ cùng phe với Thạch Cửu Thiên.  

Advertisement

Thạch Cửu Thiên vừa mới bước đi, đám người của Tô Thương, cho nên đụng phải chuyện như này.  

Khi Thạch Cửu Thiên và Quỷ Ảnh vừa mới đánh nhau, khoảng cách của đám người Tô Thương khá xa.   

Nhưng hai người bọn họ đánh nhau phát ra tiếng động quá lớn, và đã bị Tô Thương phát hiện ra.   

Advertisement

Thế là.  

Tô Dương, A Ly, Vương Phú Quý, ba người bỏ lại xe, nhún người bay tới gần.  

“Tô đại thiếu gia, người kia không phải là anh họ của cậu sao?” Vương Phú Quý nói nhỏ, trong bóng đêm.  

Tô Thương gật đầu nói: “Ừm, là anh ấy.  

“Kém thật đó, lúc trước còn bá đạo ở trước mặt chúng, nói anh ấy cũng khá được, kết quả bây giờ lại bị người khác đánh rồi.” Vương Phú Quý bĩu môi nói.  

Tô Thương nghe vậy, liền cười nói: “Đối thủ của anh ấy, là thần tông trung kỳ đấy.”  

“Thần... Thần tông trung kỳ à.”  

Vương Phú Quý nghe thấy vậy, hơi sững sờ, rồi nói: “M* ki*p, anh họ vẫn ngầu đó nha, gặp phải thần tông trung kì mà lại chống cự được lâu như vậy, không hổ danh là anh họ nha.”  

“Cậu chủ, anh muốn ra tay giúp anh ấy không?” Lúc này, giọng thiếu nữ của A Ly vang lên.   

“Không vội, tôi muốn xem xem anh ấy có con át chủ bài nào hay không.”   

Tô Thương khẽ cười nói: “Với tư cách là nhân tài của núi Thái Sơn, một thân một mình đi ra ngoài, trên người không thể chỉ có một lá phù lục thượng cổ được.”   

“Cứ quan sát thêm đi, đợi anh ấy thực sự không chống cự được nữa, thì cậu cũng không được ra tay.”   

Khóe miệng Tô Thương hơi nhếch lên, cười nói: “Tôi còn chưa bao giờ gặp, Thần tông trung kỳ, trước hết để cho tôi thử một lần xem có thể chiến thắng được hay không nhé.”   

“Tôi định sau đại hội võ thuật của trăm tông phái thì sẽ trúc cơ, kinh nghiệm chiến đấu càng nhiều, thì càng có lợi cho việc thăng cấp của tôi, người này, chính là một hòn đá mài dao tốt đó.” Tô Thương bổ sung thêm.  

“Ừm.” A Ly lễ phép gật đầu.  

“Thạch công tử, đừng trách tôi, muốn trách thì chỉ có thể trách số phận không may của chính cậu, cứ phải cùng một con đường với ông chủ tôi cơ.”   

Lúc này, Quỷ Ảnh liên tục cười lạnh lùng, và chậm rãi bước về phía Thạch Cửu Thiên, nắm chắc cơ hội thắng cuộc trong tay.   

“Cùng một con đường sao?” Thạch Cửu Thiên nhíu mày, nghiến răng nói: “Chủ nhân của anh là ai?”   

“Cậu không cần biết, không ngờ rằng có một ngày, tôi có thể giết được nhân tài của vùng núi tế trời, ha ha ha, nghĩ lại thì sung sướng thật đó.”  

Quỷ Ảnh cười chế giễu, trong mắt tràn đầy sát ý, cầm con dao găm trong tay muốn giải quyết Thạch Cửu Thiên luôn.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 968


Nhưng chính lúc này, một ánh sáng lóe ra từ một thanh kiếm, đột nhiên xuất hiện, chặn con dao găm của Quỷ Ảnh.  

Hiện trường bỗng có tiếng kim loại va chạm truyền tới, cơ thể Quỷ Ảnh bị đẩy lùi về phía sau mấy bước.   

Advertisement

“Ai vậy?”   

Quỷ Ảnh giật bắn người, trong mắt thoáng có chút sợ hãi, tâm hỏng ngắm nhìn bốn phía.  

Advertisement

Ám sát Thạch Cửu Thiên của núi Thái Sơn, việc này hết sức quan trọng, nhất định không thể có sai sót, tuyệt đối không thể để lộ tin tức, nếu không sẽ đem lại phiền phức rất lớn cho thiếu sơn chủ, cho nên Quỷ Ảnh mới hội hốt hoảng như vậy.  

Quỷ Ảnh vừa nói xong, Tô Thương liền đi ra từ trong bóng tối một mình.  

A Ly và Vương Phú Quý, thì tiếp tục ẩn núp trong bóng tối, không hề xuất hiện.   

Lúc trước anh họ, có giả bộ ngầu ở trước mặt Tô Thương, vì không muốn làm cho anh họ xấu hổ.   

Cho nên, Tô Thương cũng không dùng hiện mạo ban đầu của mình, mà trước khi ra đây, anh ấy đã sử dụng thuật dịch dung, thay đổi một chút diện mạo của mình.  

Tuy thay đổi không quá lớn, nhưng người bình thường cũng có thể nhìn ra anh ấy chính là Tô Thương.  

Mà thanh kiếm đã chặn lấy con dao găm của Quỷ Ảnh lúc trước, đương nhiên là Thương Khung kiếm của Tô Thương rồi.   

Lúc này, kiếm Thương Khung lơ lửng giữa không trung, sáng lóe oai vệ, traán áp tứ phương.  

“Cậu là ai vậy?”   

Ánh mắt của Quỷ Ảnh, bỗng dừng lại trên người Tô Thương, quan sát tỉ mỉ, và đề cao cảnh giác.  

Vì anh ta không phát hiện ra luồng sóng chân khí nào trên người của Tô Thương, nên chỉ cảm thấy người này thâm sâu khó đoán.   

“Một người tốt nào đó không tiện lộ danh tính ra thôi.”   

Tô Thương thuận miệng trả lời, sau đó nhanh chân đi đến phía trước Thạch Cửu Thiên, đưa tay ra, kiếm Thương Khung kiếm liền nghe lời rồi biến vào trong tay anh ấy.  

Cầm kiếm Thương Khung trong tay, cơn tức giận của Tô Thương liền tan biến, chăm chú nhìn Quỷ Ảnh một cách lạnh lùng, chí khí dâng trào nói: “Tên thần tông già khú anh, vậy mà lại đi ăn hiếp một thanh niên bán bộ thần tông, không biết xấu hổ sao?”  

“Liên quan gì tới cậu vậy?”   

Quỷ Ảnh tiếp nhận ánh mắt của Tô Thương, uy hiếp nói: “Chàng trai, tôi thấy tuổi cậu cũng không lớn lắm, chắc chắn không thể đặt chân đến cảnh giới thần tông.”   

“Tôi khuyên cậu tốt nhất đừng xen vào chuyện của người khác, mau đi ngay đi, tôi có thể coi như chưa hề xảy ra chuyện gì.”   

Quỷ Ảnh nắm chặt lấy con dao găm, trầm giọng nói: “Nếu không, thì đừng trách tôi hạ thủ vô tình!”  

“Ha ha, ngại quá, con người tôi không có ưu điểm gì khác, chỉ có mỗi tấm lòng trượng nghĩa này thôi.”   

Hai mắt Tô Thương nheo mắt lại, cười cợt nói: “Cho nên, chuyện bao đồng, tôi nhất định phải xen vào!”   

“Cậu!”   
 
Chương 969


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quỷ Ảnh nghe vậy, không kìm được cơn giận nói: “Được, chàng trai, nếu cậu đã không biết sống chết ra sao, thì để tôi thành toàn cho cậu!”  

Vừa nói xong, Quỷ Ảnh liền nghiêng người, thử xem trình độ của Tô Thương như thế nào.  

Advertisement

Cho dù không phát hiện ra cảnh giới của người bỗng dưng xuất hiện này, nhưng anh ta đã kết luận người này cũng không mạnh lắm.   

Thiếu sơn chủ đã từng nói, tốt nhất là giết Thạch Cửu Thiên, cho nên Quỷ Ảnh mới không muốn cứ vậy mà chạy thoát.   

Anh ta chuẩn bị thăm dò trước một chút, nếu như người thanh niên cầm thanh kiếm trong tay kia, không phải là cao thủ, thì ngay lập tức anh ta giết giết hai người này cùng một lúc luôn.   

Advertisement

Nếu như đối phương có thể chống lại được mình, vậy mình sẽ chạy thoát.   

Dù sao Thạch Cửu Thiên đã chịu một đòn, bị thương nặng rồi, chắc chắn sẽ không thể nào tham gia đại hội võ thuật của các tông phái vào ngày mai được.nhiệm vụ của mình coi như đã hoàn thành.  

“Muốn tới gần tôi sao?”  

Tô Thương thấy vậy, liền đứng yên tại chỗ, sau đó cầm kiếm Thương Khung trong tay, nhanh chóng phi ra kiếm khí màu vàng.   

Vèo!  

Vèo!  

Vèo!  

Trong chốc lát, vô số những tia kiếm khí như hình trăng lưỡi liềm được phi ra, tập kích về phía Quỷ Ảnh, ép Quỷ Ảnh lui về sau.  

“Kiếm khí mạnh thật!”   

“Cậu thanh niên này, thực lực cũng không mạnh lắm, nhưng nhát kiếm này, lại không giống bình thường!”   

“Thanh kiếm này, có thể tăng thêm sức chiến đấu, nếu mình có được nó, thực lực chắc chắn sẽ tăng lên!”  

Quỷ Ảnh nhìn một cái là thấy được sự siêu phàm của thanh kiếm Thương Khung kiếm bất phàm, lòng dạ bỗng thay đổi.   

Thế là.  

Anh ta dốc hết sức lực, định phân cao thấp với Tô Thương, trong nháy mắt cơ thể liền biến thành một làn khói màu đen, biến mất trong không trung.    

“Ha ha, loại thủ đoạn tàn hình này, ở trước mặt tôi cũng chỉ là mấy trò vặt vãnh hèn mọn mà thôi.”    

Tô Thương liên tục cười một cách lạnh lùng. cười lạnh liên tục.  

Anh ấy có được linh hồn của Tiên Đế, nên cảm nhận rất khác người, dù Quỷ Ảnh có biến thành một đám sương mù, thì anh ấy vẫn có thể đoán ra chính xác được vị trí của đối phương.   

Vèo!  

Vèo!  

Vèo!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 970


Quỷ Ảnh h@m muốn có được kiếm Thương Khung, cho nên không nỡ rời đi, mà lựa chọn ở lại gây chuyện với Tô Thương.  

“Tôi cũng không tin, cậu có thể đánh ra kiếm khí suốt như vậy được!”  

Advertisement

Cách nghĩ của Quỷ Ảnh, với của Cổ Hồng Nguyệt lúc trước cũng không khác nhau là mấy, bọn họ đều cho rằng Tô Thương sẽ chống đỡ không được bao lâu.   

Chỉ là lần này, Tô Thương cũng không định lãng phí quá nhiều thời gian.  

Anh ấy biết sức chiến đầu của mình bây giờ, dưới tình hình trong tay có kiếm Khung Thương, mở đá Thiên ẩn, lại thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, đánh một cách bất ngờ thì có thể xóa sổ được thần tông sơ kỳ.  

Advertisement

Mà Quỷ Ảnh ở trước mặt, lại là thần tông trung kỳ, rõ ràng là mình không thể chống lại được.   

Còn về chìa khóa của Đông phủ, tháp Hư Không, những đồ chí bảo này, trừ khi bất đắc dĩ, nếu không Tô Thương cũng không muốn để lộ những thứ này ra trước mặt người khác.  

Bởi vậy, sự lựa chọn dành cho Tô Thương, thì rất đơn giản, đó chính là huyết tế bí thuật.  

Bây giờ.  

Vòng tay chứa đồ của Tô Thương, loại dược liệu gì cần đến thì đều có, không cần lo lắng phản phệ huyết tế, có thể không phải kiêng dè khi sử dụng huyết tế.  

Hôm nay, hắn muốn xem xem, tự mình mở huyết tế ra, dùng thêm các loại thủ đoạn, có thể giết được thần tông hay không.   

“Huyết tế, mở ra!”  

Tô Thương không có chút do dự nào, lập tức bắt đầu dùng bí thuật huyết tế, ánh đỏ quanh người tràn khắp bầu trời, hai mắt đều xuất hiện một màu đỏ tươi.   

Tô Thương sau khi mở huyết tế ra, kiếm Thương Khung trong tay, đều bị bao bọc bởi huyết khí, phát ra ánh sáng chói rực, không còn là màu vàng nữa, mà chính là màu đỏ thẫm của máu.  

“Đá Thiên ẩn, mở ra!”  

“Chỉ Xích Thiên Nhai!”  

Sau đó, Tô Thương lại hét to hai tiếng, trong chốc lát, bóng người anh ấy liền biến mất tiêu luôn.  

“Hả?”   

Quỷ Ảnh bỗng ngẩn người ra, sợ sệt nhìn xung quanh, kết quả lại không phát hiện được vị trí của Tô Thương.  

“Không thể đánh tiếp nữa, cậu thanh niên này có chút quái lạ!”   

Quỷ Ảnh cảm nhận được có gì đó không ổn, liền nảy sinh ra ý định rút lui, định bay lên trời rồi rời đi..  

“Bây giờ muốn đi sao?”  

“Muộn rồi?”   

Sau một lúc, bóng người của Tô Thương đột nhiên xuất hiện, cầm trong tay thanh kiếm đỏ ngòm, một nhát kiếm vung ra, ánh sáng màu đỏ nhuộm đỏ nửa bầu trời.  

Phốc!  

Trong chốc lát, đã khiến đầu của Quỷ Ảnh rơi xuống đất, máu tươi cuồn cuộn tuôn ra, người cũng ngã xuống theo...  

Cảnh giới Thần tông trung kỳ Quỷ Ảnh, cứ như vậy mất mạng.  
 
Chương 971


Sau khi giải quyết xong đối phương, Tô Thương thu hồi Kiếm Thương Khung, liếc mắt nhìn Thạch Cửu Thiên một cái, phát hiện mạng sống đối phương không có gì nguy hiểm, xoay người rời đi.  

“ n công xin dừng bước.”  

Advertisement

Thạch Cửu Thiên phản ứng lại, vội vàng mở miệng nói.  

Tô Thương dừng bước, nhướng mày hỏi: “Có chuyện gì?”  

“Hôm nay đa tạ ân công ra tay cứu giúp, tại hạ Thái Sơn Thạch Cửu Thiên, dám hỏi tôn tính đại danh ân công, sau này dễ dàng báo ân.” Thạch Cửu Thiên khách khí nói.  

Advertisement

“Không cần báo ân, đối với tôi mà nói, đây chẳng qua là chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi.”  

Tô Thương nhẹ nhàng cười, không để lộ thân phận.  

Một mặt, anh ấy sợ anh mình sẽ xấu hổ.  

Đến nỗi vậy sao.  

Nếu Tô Thương chọn tham gia bách tông hội võ, khẳng định sẽ đạt được đệ nhất danh.  

Hơn nữa thân phận anh ấy đặc biệt, là hậu nhân Côn Luân Tô gia, cho nên khiêm tốn một chút vẫn tốt hơn, miễn gây ra phiền toái không cần thiết.  

Mặc dù có A Li ở đây, anh ấy không sợ bất kỳ kẻ nào trong võ giới cổ cả, nhưng lúc này, anh ấy cũng muốn chứng minh bản thân mình trong bách tông hội võ, nổi danh trong võ giới cổ.  

Bởi vậy, ngoại trừ có đồ cổ ra tay với anh ấy, nếu không Tô Thương không nghĩ sẽ để A Li ra mặt.  

“Nếu ân công không muốn tiết lộ tên họ, tôi cũng không tiện hỏi nhiều.”  

Thạch Cửu Thiên dừng một chút, ngược lại nhịn không được hỏi đề tài cậu ấy vô cùng quan tâm: “ n công, tại sao ngài lại tới Võ Đang, chẳng lẽ vì bách tông hội võ, ngài là người dự thi sao?”  

“Ha ha, không phải.”  

Tô Thương lắc đầu nói: “Tôi không có hứng thú với bách tông hội võ mấy, lại nói, với độ tuổi của tôi, cũng không có cách nào tham gia bách tông hội võ.”  

Nghe thế, Thạch Cửu Thiên tức khắc thở dài một hơi nhẹ nhõm, vẻ mặt dễ chịu hơn không ít.  

Cậu ấy tận mắt thấy thực lực của ân công, một kiếm chém chết Thần tông trung kỳ, sức mạnh toàn thân sâu không lường được, sức mạnh anh ấy sở hữu, không phải chân khí, vạn phần quỷ dị.  

Nếu ân công tham gia bách tông hội võ, Thạch Cửu Thiên rất rõ, mình rất khó có thể trở thành đệ nhất danh.  

Cho nên, bây giờ biết ấn công không tham gia, cậu ấy như trút được gánh nặng.  

“Hóa ra ân công là nhân vật cấp bậc tiền bối, nhìn vẻ ngoài của ngài, vãn bối còn tưởng ngài là thanh niên tài tuấn.”  

Thạch Cửu Thiên lộ ra một nụ cười, nói lời hay ít tốt: “Tiền bối biết giữ gìn vẻ ngoài quá, hiệp can nghĩa đảm, thực lực không tầm thường, khiến người khâm phục.”  

“Ha ha, vỗ mông ngựa không tồi.”  

Tô Thương cười, tiếp đó nói: “Thạch công tử, tôi thấy vết thương của cậu không nhẹ đâu, ngày mai bách tông hội võ bắt đầu rồi, cậu có thể dự thi được không?”  

“Đa tạ tiền bối quan tâm, có điều, vết thương bé này không là gì cả.”  

Thạch Cửu Thiên nhẹ nhàng cười nói: “Vãn bối đến từ vùng núi tế trời, trên người có thánh dược chữa thương, đêm nay điều dưỡng một chút, ngày mai sẽ trở lại đỉnh cao ngay.”  

“Vậy là tốt rồi, Thạch công tử, tôi mong chờ biểu hiện của cậu lắm, tôi đi trước đây.”  
 
Chương 972


Tô Thương ôm quyền, sau đó thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, thân ảnh nhanh chóng biến mất trong đêm đen.  

“Mình đã báo gia môn rồi, đến từ vùng núi tế trời, đó chính là thế lực lớn thứ nhất, thứ hai trong võ giới cổ.”  

Advertisement

Nhìn theo Tô Thương đi xa, Thạch Cửu Thiên nhịn không được lầm bầm lầu bầu, khâm phục nói: “Nhưng ngay cả họ tiền bối cũng không nói cho mình, xem ra thật sự không cầu báo đáp, cứu mình, với ngài ấy mà nói chỉ là thuận tay làm việc tốt thôi.”  

“Mình đã thấy cao thủ còn mạnh hơn anh ấy, vùng núi tế trời có không dưới mười vị, nhẹ nhàng gi3t chết Thần tông trung kỳ.”  

“Nhưng mình với những người đó, có kính trọng, nhưng không quá lớn, có điều, đối với ân công, thật sự khâm phục vạn phần!”  

“Thực lực là thứ yếu, chủ yếu là phẩm hạnh của anh ấy, làm chuyện tốt không cầu hồi báo!”  

Thạch Cửu Thiên nhìn phương hướng ân công biến mất, dừng lại thật lâu, sau đó mới thu ánh mắt lại.  

Ngay sau đó.  

Cậu ấy nhìn vô số thi thể không đầu trên mặt đất, vẻ mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: “Người này trước đó đã nói rồi, hắn chặn giết mình, là vì mình và chủ nhân hắn được phân cùng một đường đua.”  

“Mà mình đã nhận được tin, mình ở đường đua thứ chín, bởi vậy có thể thấy được, người muốn mình chết, là người dự thi đường đua thứ chín.”  

Thạch Cửu Thiên tiếp tục phân tích: “Hơn nữa, thực lực người kia hẳn là rất mạnh, cảm thấy chỉ cần giết mình là hắn có thể trở thành đệ nhất danh của đường đua thứ chín, tiến vào trận quyết đấu tiếp theo.”  

“Đường đua thứ chín sao, ha ha, chuyện này rất đơn giản, mình chỉ cần gọi điện là có thể xác định mục tiêu ngay.”  

Nghĩ đến đây, Thạch Cửu Thiên lập tức lấy điện thoại di động ra, điện thoại kết nối, cậu ấy nhàn nhạt nói: “Tam sư thúc, giờ chú đang ở Núi Võ Đang phải không, giúp cháu điều tra mấy cao thủ ở đường đua thứ chín, vừa rồi cháu bị ám sát, có liên quan tới bách tông hội võ, có người không muốn để cháu lên sân khấu.”  

Cuộc điện thoại này, kéo dài tới ba, năm phút.  

Tiếp đó.  

Thạch Cửu Thiên cúp điện thoại, vẻ mặt vô cùng tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói: “Gia tộc Tây Môn, Tây Môn Hổ Khiếu, ha ha, tốt lắm!”  

Mới vừa rồi, cậu ấy đã nhận được tin từ tam sư thúc rồi, đường đua thứ chín có không ít cao thủ.  

Nhưng người chân chính có thể uy hiếp cậu ấy, chỉ có nhị công tử của gia tộc Tây Môn, Tây Môn Hổ Khiếu.  

Năm nay, gia tộc Tây Môn phái tổng cộng hai người dự thi, một người trong đó, tên là Tây Môn Hổ Khiếu.  

Tây Môn Hổ Khiếu này, một thân thực lực sâu không lường được, rất ít người thấy hắn ta ra tay, là một trong những người được chọn sẽ đứng đầu đường đua thứ chín.  

Mà Thạch Cửu Thiên, cũng là người được chọn sẽ đứng đầu, sớm đã có đại lý bắt đầu mở phiên giao dịch, hai người coi như năm mươi - năm mươi.  

Hiện tại Thạch Cửu Thiên bị người chặn giết, đương nhiên sẽ hoài nghi Tây Môn Hổ Khiếu.  

Thạch Cửu Thiên vốn dĩ đã chẳng có ấn tượng gì tốt với gia tộc Tây Môn rồi, giờ phút này đoán Tây Môn Hổ Khiếu phái người ám sát mình, lại càng thêm chán ghét gia tộc Tây Môn.  

“Tây Môn Hổ Khiếu, bách tông hội võ ngày mai, chắc chắn tôi sẽ lấy đi tính mạng cậu, để cậu biết được kết cục của việc đắc tội vùng núi tế trời!”  

Thạch Cửu Thiên trầm giọng nói, lau vết máu trên khóe miệng, rồi rời khỏi hiện trường.
 
Chương 973


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thời gian không còn sớm nữa, cậu ấy phải nhanh chóng tới Võ Đang cổ trấn, uống thánh dược chữa thương, tránh chậm trễ trận đấu ngày mai.  

Thạch Cửu Thiên vừa đi không bao lâu, một thanh niên người mặc trường bào đen đột nhiên xuất hiện.  

Advertisement

Người này chính là thiếu sơn chủ trốn sâu trong mây mù, Mặc Đao công tử.  

Advertisement

Lúc này.  

Mặc Đao thấy thi thể Quỷ Ảnh, sắc mặt âm trầm đáng sợ, trong lòng càng hối hận.  

“Đáng ghét!”  

“Nhầm rồi!”  

“Chuyện lớn như thế, vậy mà lại nhầm!”  

Mặc Đao nghiến răng nghiến lợi, tức muốn hộc máu nói: “Thạch Cửu Thiên ở đường đua thứ bảy căn bản không phải Thái Sơn Thạch Cửu Thiên!”  

“Người kia chẳng qua trùng tên với cái tên Thạch Cửu Thiên nổi tiếng kia thôi, đến từ một đỉnh núi nhỏ bé, thậm chí còn chẳng phải danh sơn, thực lực nhỏ yếu bất kham, vừa mới bước vào cảnh giới Thiên tông mà thôi, tôi chỉ cần một ngón tay là có thể gi3t chết cậu ta, không hề tạo thành chút uy hiếp nào với tôi cả!”  

Mặc Đao oán hận nói: “Đáng tiếc quá, tôi chỉ vì thế mà mất đi một thủ hạ trung thành!”  

“Tuy nhiên, Quỷ Ảnh à, đây cũng coi như cậu trả giá cho sai sót của mình, nếu cậu điều tra rõ ràng thì đã không có việc như hôm nay rồi, thôi vậy, để tôi tiễn cậu đi đoạn đường cuối cùng!”  

Mặc Đao nhìn về phía thi thể Quỷ Ảnh, hơi giơ tay, liền có một làn khí màu đen trào ra, nháy mắt bao vây Quỷ Ảnh, gần như ngay lập tức, ăn mòn thi thể Quỷ Ảnh không còn một mảnh, xương cốt cũng không dư lại……  

Sau khi tiến Quỷ Ảnh đi, sắc mặt Mặc Đao u ám, cảm thấy lần này quá mệt rồi.  

“Không ngờ Thạch Cửu Thiên lại mạnh như vậy, dĩ nhiên có thể giết Thần tông trung kỳ, nếu tôi muốn lấy được vị trí đầu tiên, vẫn phải giải quyết cậu ấy trước mới được.”  

Mặc Đao lẩm bẩm, nhưng rồi lại phủ định nói: “Không đúng, nhìn thương thế của Quỷ Ảnh, hẳn là bị lưỡi dao sắc bén chém đứt đầu, mà Thạch Cửu Thiên không sử dụng vũ khí, tuyệt học là Thái Sơn Hoành Luyện, thân thể kim cương bất hoại, nói như thế, giết Quỷ Ảnh là một người khác?”  

“Cũng đúng, đường đường là đệ nhất thiên kiêu Thái Sơn, Thạch Hạo Hãn sao có thể để cậu ấy ra ngoài một mình được, chắc chắn sẽ có người bảo hộ bên cạnh.”  

Nghĩ đến đây, Mặc Đao thở một hơi nhẹ nhõm, ngược lại cười nói: “Nếu Thạch Cửu Thiên không ở đường đua thứ bảy, vậy đường đua thứ bảy kia, không ai ngăn được tôi nữa.”  

“Buổi chiều tôi đã điều tra rõ ràng cả rồi, mấy chục người ở đường đua thứ bảy này, tôi gần như biết rõ hết, chỉ có hai người đến từ danh sơn, cảnh giới Thiên tông cấp đỉnh phong, tôi không sợ, cho dù hai tên đó có liên thủ cũng chẳng phải đối thủ của tôi.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 974


……  

Bên kia.  

Advertisement

Sau khi Tô Thương cứu Thạch Cửu Thiên, liền hội hợp với A Li và Vương Phú Quý, gần đến cổ trấn rồi.  

Lúc này, ba người Tô Thương ngẩng đầu nhìn, là có thể thấy cổ trấn phồn hoa, đèn đuốc sáng trưng, vô cùng náo nhiệt.  

Vì thế, ba người thả chậm bước chân, tản bộ qua khoảng sân vắng vẻ đi về phía cổ trấn.  

“Sớm đã nghe nói cảnh đêm tại Võ Đang cổ trấn rất đẹp, vẫn luôn không thể tới, không ngờ lần đầu tiên đến lại là vì tham gia thi đấu.”  

Vương Phú Quý nhìn phía trước, nhịn không được cười nói: “Mẹ nó, đẹp quá, như đường phố cổ xưa trong điện ảnh vậy.”  

Ba người đi thêm vài phút, đi vào cổng cổ trấn.  

Nơi này có cao thủ đạo sĩ Võ Đang trông coi, chỉ cho phép cổ võ giả tiến vào.  

Tô Thương dùng linh khí, chuyển hóa thành chân khí, thể hiện thực lực của cảnh giới Thiên tông, đạo sĩ không ngăn lại, để ba người Tô Thương tiến vào cổ trấn.  

“Wow!”  

Lúc này, Vương Phú Quý nhìn về phía lâu vũ bên trái, như phát hiện ra đại lục mới, vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ nói: “Xuân Quang Lâu, thiếu nữ ăn mặc cổ trang tiếp khách, khí chất lẳng lơ…… Đây mẹ nó chẳng phải là quán bar cao cấp sao!”  

“Tô đại thiếu, muốn vào chơi một chút không, bối cảnh bên trong là cổ kính đó, khẳng định sướng lên mây!” Vương Phú Quý nghiền ngẫm cười nói.  

“Sao cậu không đi?” Tô Thương nhẹ nhàng cười hỏi.  

“Tôi sao…… đã bỏ rồi.”  

Vương Phú Quý nghe vậy, nghiêm túc nói: “Dạo quán bar chung quy không phải chuyện vẻ vang gì, không làm việc đàng hoàng, chơi bời lêu lổng, trầm mê nữ sắc, Vương Phú Quý tôi, phải là người làm đại sự.”  

“Ước mơ của tôi, là biển sao trời mênh mông, là tam sơn ngũ nhạc, là hàng tỉ sao trời, chứ không phải tìm hoa hỏi liễu.” Vương Phú Quý nghiêm trang nói.  

“Cậu thôi đi.”  

Tô Thương nghe được lời này, một câu vạch trần: “Cậu sợ bị Lưu Sở Điềm đánh chứ gì?”  

“Tôi nhớ lần trước cậu tới quán bar, bị Lưu Sở Điểm bắt được, trực tiếp phạt cậu quỳ trên vỏ sầu riêng, đầu gối chắc đều sưng lên phải không?”  

“Vãi!”  

Vương Phú Quý đen mặt nói: “Tô đại thiếu, nhìn thấu cũng đừng nói toạc ra thế chứ, chúng ta là bạn tốt mà.”  

“Ha ha.”  

Tô Thương cười nói: “Vương đại thiếu, cậu thế này là không được đâu, đàn ông không sợ vợ, cậu phải trọng chấn phu cương, thể hiện nam nhi hùng phong!”  

Này!  

“Tô đại thiếu, cậu còn cười nhạo tôi!”  

Vương Phú Quý cả mặt nghẹn đỏ, nhìn thoáng qua A Li bên cạnh, ngược lại nói: “Đừng chê cười tôi chứ, Tô đại thiếu, chị dâu A Li cũng ở đây, cậu dám vào Xuân Quang Lâu sao?”  

“Chủ nhân, nếu ngài muốn đi cứ đi, A Li giúp ngài canh cửa, không để người khác quấy rầy ngài.”  
 
Chương 975


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

A Li nghe vậy, cười quyến rũ, nói: “Nếu cậu đồng ý, A Li cũng có thể cùng đám con gái trong quán bar hầu hạ cậu.”  

Tô Thương còn chưa mở miệng, A Li đã tỏ rõ thái độ.  

“Ôi vãi?”  

“Còn có thể như vậy sao?”  

Advertisement

Vương đại thiếu ngây người, nhịn không được nhỏ giọng nói: “Chị dâu à, chị là cao thủ Trúc cơ, sợ cái con khỉ, chị không trừng phạt Tô đại thiếu thì thôi đi, cũng không thể để anh ấy đến quán bar tìm phụ nữ khác chứ.”  

“Tô Thương là chủ nhân của tôi, chủ mẫu còn mặc kệ thì tại sao tôi phải xen vào chuyện của ngài ấy chứ, tôi có tư cách gì mà quản ngài ấy đây?”  

A Li nhẹ nhàng cười nói: “Lại nói, chỉ cần chủ nhân vui là được, chức trách của A Li là mỗi ngày thích chủ nhân hơn một chút, làm chủ nhân vui vẻ.”  

Advertisement

“???”  

Vương Phú Quý vẻ mặt sững sờ, rất muốn hỏi Tô Thương một câu, cậu tìm được hầu gái nghe lời như vậy ở đâu thế?  

“Ha ha.”  

Lúc này, Tô Thương vỗ bả vai Vương Phú Quý, cười nhẹ, nói: “Vương đại thiếu, phương diện này cậu phải học tập tôi nhiều hơn rồi, con đường trọng chấn phu cương, gánh thì nặng mà đường thì xa.”  

Nói xong, Tô Thương ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Xuân Quang Lâu, nghiền ngẫm cười nói: “Nếu đã tới cửa, làm gì có đạo lý không vào.”  

“Đi thôi, Vương đại thiếu, hôm nay tôi mời, vào chơi một chút, dù sao Lưu Sở Điềm cũng đang ở thành phố, sẽ không biết đâu.” Tô Thương cười nói.  

“A này……”  

Vương Phú Quý nghe được lời này, lập tức do dự.  

Nói thật, cậu ấy cũng muốn vào xem lắm, nhưng lại sợ bị đánh.  

“Vương đại thiếu, cậu thế này là không được rồi, chút dũng khí này cũng không có, cậu quên khẩu hiệu của chúng ta trước kia rồi sao?”  

Tô Thương xúi giục: “Quán bar chưa sập thì mình chưa ngã, quán bar sập thì mình đổi quán mới, sao bây giờ cậu lại thành ra thế này rồi, đừng quên sơ tâm chứ!”  

“Đúng vậy, Tô đại thiếu, hôm nay tôi bằng bất cứ giá nào, phải liều mình bồi quân tử!”  

Vương Phú Quý thật sự nhịn không được nữa, khẽ cắn môi, cuối cùng quyết định cùng Tô Thương đi một chuyến.  

“Ha ha, thế này mới tạm được.”  

Tô Thương vừa lòng vỗ vai Vương Phú Quý, tiếp theo định đưa Vương Phú Quý và A Li, cùng nhau tiến vào Xuân Quang Lâu.  

“Tô Thương.”  

Có điều lúc này, một giọng nói của phụ nữ bỗng từ xa truyền đến, trong giọng nói mang theo chờ mong, lại như có chút tức giận.  

“Hửm?”  

Tô Thương lập tức dừng bước, vừa xoay người nhìn, vẻ mặt tức khắc ngây người, sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười.  

Người phụ nữ gọi anh ấy, là Thiên Sơn Tuyết.  

Minh chủ liên minh cửu môn Thiên Sơn Tuyết, tới rồi.  

Giờ phút này.  

Thiên Sơn Tuyết mặc một bộ bạch y, dáng người cao gầy, trên mặt che lụa trắng, quanh thân tản ra khí tức lạnh băng, khí chất xuất trần.  

Bên phải cô ta, là một cô bé khoảng bốn, năm tuổi, cũng mặc váy trắng, khuôn mặt phấn điêu ngọc trác, khiến người khác nhịn không được muốn hôn một cái.  

Cô bé kia đương nhiên là Tô Du Du.  

“Cha!”  

Tô Du Du thấy Tô Thương, nháy mắt vui vẻ, muốn chạy tới ôm Tô Thương, nhưng lại bị Thiên Sơn Tuyết kéo lại.  

“Du Du, con chờ chút đã.”  

Thiên Sơn Tuyết trấn an Tô Du Du, sau đó đôi mắt xinh đẹp dừng trên người Tô Thương, lạnh như băng nói: “Tô Thương, vừa nãy anh định làm gì, ở đô thị chơi không đủ, nên tới cổ trấn Võ Đang sao, còn đến thanh lâu trước nữa?”  

“Tôi……”  

Tô Thương ngay lập tức lộ ra một mạt cười khổ, có điều ngược lại có chủ ý, chỉ vào Vương Phú Quý, hận rèn sắt không thành thép nói: “Tuyết Nhi, cô hiểu lầm rồi!”  

“Là Vương đại thiếu, gia hỏa này tính xấu không đổi, kéo tôi đi chứng kiến sự đời, nếu tôi không đi, cậu ấy sẽ cắt bào đoạn nghĩa với tôi, tôi thật sự không còn cách nào khác, ai.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 976


Không đáng coi trọng.  

Tô đại thiếu, cậu thật sự không đáng được coi trọng.  

Advertisement

Vương Phú Quý vẻ mặt u oán liếc nhìn Tô Thương một cái, nhưng ngược lại căng da đầu tiến lên một bước, lựa chọn gánh vác thay Tô Thương.  

“Khụ khụ.”  

Advertisement

Vương Phú Quý xấu hổ cười nói: “Vị mỹ nữ này, cô cũng là chị dâu phải không.”  

“Chuyện hôm nay, quả thật đều trách tôi, là tôi không tốt, tôi đã dạy hư Tô đại thiếu.”  

Vương Phú Quý nói tiếp: “Vốn Tô đại thiếu đã bỏ quán bar rồi, là tôi một hai phải mời khách, ép cậu ấy đi, chị dâu, chị đừng nóng giận.”  

“Vương đại thiếu, đừng cho rằng tôi không biết, cậu là tiểu đệ của Tô Thương, cậu có thể cưỡng ép anh ta sao?” Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, lạnh lùng nói.  

“Hả?” Vương Phú Quý ngẩn người, kinh ngạc nói: “Chị dâu, chị biết tôi sao?”  

Ngay lúc này.  

Thiên Sơn Tuyết tháo khăn che mặt màu trắng xuống, ánh mắt dừng trên người Vương Phú Quý, mỉm cười nói: “Cậu nói xem?”  

“Mẹ kiếp!”  

“Giang…… Giang Tuyết Nhi!”  

Vương Phú Quý tức khắc đầy mặt kinh ngạc, phản ứng xong nhịn không được hỏi: “Năm năm trước ngươi không phải cô đã được Tô đại thiếu cho…… sau đó rời khỏi Giang Bắc sao, sao lại……”  

“Tôi hiểu rồi, gần đây Tô đại thiếu đột nhiên nhảy ra hai đứa con, cô là mẹ chúng phải không.”  

Vương Phú Quý dường như nghĩ tới gì đó, suy đoán: “Nói như vậy, năm đó cô không hề bỏ đứa trẻ, giờ lại mang con tìm tới cửa?”  

“Không đúng, sao cô lại ở cổ trấn Võ Đang được, Giang gia mấy người chỉ là một gia tộc nhỏ, ngay cả cổ võ giả Hóa Kình còn chẳng có…… vãi!”  

Đang nói, Vương Phú Quý bỗng nhận thấy, cơ thể Thiên Sơn Tuyết tản ra dao động chân khí khủng bố.  

Cho dù bây giờ cậu ấy đã là người tu chân luyện khí tầng tám, đối mặt với Thiên Sơn Tuyết, trong lòng vẫn cứ sợ hãi, thậm chí không dám nhìn thẳng.  

“Cô…… sao cô lại mạnh như vậy được, Giang Tuyết Nhi, rốt cuộc cô có thân phận gì?” Vương Phú Quý tò mò hỏi, đồng thời sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt.  

“Giang Tuyết Nhi là tên giả, tên thật của tôi là Thiên Sơn Tuyết, là minh chủ của Hoàn Nam Cửu Môn.”  

Vương Phú Quý cũng xem như bạn cũ, Thiên Sơn Tuyết đương nhiên sẽ không giấu giếm, do đó cứ nói hết: “Vương đại thiếu, tôi biết quan hệ giữa cậu và Tô Thương, đừng giải thích thay anh ta, không có nghĩa gì đâu.”  

“Ha.”  

Vương Phú Quý cười mỉa một tiếng, rồi vỗ vai Tô Thương, bất đắc dĩ nói: “Tô đại thiếu, anh em tốt của tôi, tôi bất lực rồi.”  

“Vương đại thiếu, được rồi, cậu giống anh trai lớn lắm, việc gì cũng làm được, nếu có chuyện gì cậu thực sự muốn, tôi sẽ nhớ kỹ.”  

Tô Thương đầu tiên trình diễn một hồi huynh đệ tình thâm, sau đó nhìn về phía Thiên Sơn Tuyết, nhẹ nhàng cười nói: “Tuyết Nhi, chuyện này à, thực ra đều có nguyên nhân cả.” 
 
Chương 977


“Hừ, tôi ngược lại muốn nghe anh sẽ nói thế nào đấy.”  

Thiên Sơn Tuyết cúi đầu, nhìn Tô Du Du, nói: “Du Du, con đi chơi với chú Vương một lúc đi, mẹ và cha con muốn nói chuyện riêng.”  

Advertisement

“Vâng.”  

Tô Du Du gật đầu, đầu tiên ngoan ngoãn đi đến chỗ Tô Thương, dang tay muốn ôm một cái.  

Tô Thương mặt đầy sủng nịch, trực tiếp ôm con gái lên, còn hôn con gái một cái.  

Advertisement

“Du Du, nhớ cha không.” Tô Thương cười nói.  

“Có, nhớ lắm.”  

Tô Du Du ôm cổ Tô Thương, miễng cưỡng buông ra: “Đúng rồi cha, con hái nhiều trái cây cho cha lắm, để trong khách đi3m con với mẹ ở, lát nữa cha trở về với mẹ và con đi, con đưa cho cha ăn, hoa quả con hái ngọt lắm.”  

“Ha ha, được rồi, vẫn là Du Du hiếu thuận.”  

Tô Thương cưng chiều xoa đầu con gái, tiếp đó tâm niệm động một cái, thả Tô Tinh Hà ra.  

Ai ngờ, Tô Tinh Hà vừa mới ra khỏi vòng tay lưu trữ, lại trực tiếp đứng trên vỏ chuối, ngã một cái rầm.  

“Mẹ kiếp!”  

“Ai con mẹ nó vứt vỏ chuối linh tinh thế hả!”  

Tô Tinh Hà tức giận nghiến răng nghiến lợi, sau khi nhìn xung quanh, lập tức ngây người: “Du Du, sao chị lại tới…… mẹ…… mẹ!”  

Nhìn thấy Thiên Sơn Tuyết, Tô Tinh Hà nháy mắt trợn tròn mắt, bắp chân cũng bị dọa đến mềm đi, mặt lập tức chất đầy nụ cười lấy lòng: “Hi hi, mẹ, buổi tối tốt lành.”  

“Mẹ không hề tốt!”  

Thiên Sơn Tuyết nhìn chằm chằm Tô Tinh Hà, vẻ mặt lạnh như băng, trầm giọng nói: “Không phải mẹ đã cảnh cáo con không được nói mấy lời thô tục à, cái gì mẹ kiếp, cái gì mẹ nó, con học từ ai hả?”  

Tô Tinh Hà thấy vậy, khuôn mặt nhỏ sợ tới mức trắng bệch, không chút do dự chỉ Tô Thương.  

Tuy nhiên nhìn đến ánh mắt uy hiếp của cha, Tô Tinh Hà lập tức chỉ Vương Phú Quý.  

“Đệt, tiểu lão đệ à, cháu đừng chỉ bừa chứ, muốn hại chết chú sao.”  

Vương Phú Quý hoảng sợ, sao lại cứ phải là mình gánh tội thế, lão tử ủy khuất quá.  

“Hừ, lát nữa sẽ phạt con!”  

Thiên Sơn Tuyết hừ lạnh một tiếng, rồi lạnh lùng nói: “Tô Thương, đi với tôi, chúng ta tán gẫu một chút!”  

“Được.”  

Tô Thương gật đầu. Tiếp đó thả Tô Du Du xuống, ôn nhu cười nói: “Du Du, đợi một lúc rồi cha lại ôm con nhé.”  

“Vâng.”  

Tô Du Du vô cùng ngoan ngoãn, sau đó nhỏ giọng nói: “Cha, thực ra mẹ nhớ cha lắm, thoạt nhìn mẹ hung dữ với cha vậy thôi, cha cứ nói mấy câu lời hay ý đẹp dỗ mẹ là được.”  

“Ha ha, con gái ngoan, không hổ là tiểu miên áo của cha.” Tô Thương vuốt ve bím tóc con gái, tâm đều bị con gái làm cho mềm đi cả rồi. 
 
Chương 978


“Cái quái gì cơ, cha, cha khiến mẹ tức giận rồi?”  

Tô Tinh Hà vừa nghe xong, lập tức vui sướng khi thấy người khác gặp họa: “Ha ha ha, cha, xứng đáng lắm, làm ngươi đạn ta đầu băng, dám nhốt con trong vòng tay.”  

“Mẹ à, mẹ không cần nể mặt mũi của con, cứ hung hăng giáo huấn lão ba là được, không đánh không nên thân.” Nói xong, Tô Tinh Hà không quên xoi mói khiêu khích, xem náo nhiệt không chê chuyện lớn.  

Advertisement

“Ta mẹ nó sao lại có đứa con như con!”  

Tô Thương đen mặt, hận không thể vả miệng con trai mình hai cái, để cậu bé tự mình suy nghĩ lại một chút.  

Advertisement

“Tô Thương, được rồi, mau theo tôi đi!”  

Thiên Sơn Tuyết để lại một câu, thân ảnh lập tức biến mất, nơi đi qua, mặt đất ngưng kết thành băng sương, khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.  

“Chủ nhân, cửu biệt trọng phùng, sư mẫu Tuyết Nhi chắc chắn muồn cùng ngài…… ha ha, ngài nhất định phải thể hiện thật tốt nha.” Lúc này, A Li bên cạnh cười quyến rũ nói.  

“Khụ khụ.”  

“Bảo vệ tốt Du Du và Tinh Hà, chúng tôi đi một lát sẽ quay lại.”  

Tô Thương xấu hổ cười, tiếp đó đuổi theo tốc độ của Thiên Sơn Tuyết.  

“Một lát là bao lâu, chủ nhân, ngài không thể để mình mất mặt được, ít nhất cũng phải kiên trì được hai giờ.” A Li nhìn bối cảnh của Tô Thương, nhỏ giọng nói.  

Tô Du Du và Tô Tinh Hà nghe không hiểu A Li đang nói gì, lúc này, Tô Du Du đầu tiên chào A Li, sau đó lại chào Vương Phú Quý.  

“Chào chú Vương, cháu tên Tô Du Du, Tô Thương là cha cháu.”  

“Em gái à, đừng gọi chú ấy là chú, chú ấy là đại ca của anh, em cũng gọi đại ca đi.”  

“Ai là em gái của cậu, Tô Tinh Hà, tôi là chị cậu, cậu nhớ ăn không nhớ đánh đúng không, lại muốn bị đánh sao?”  

“Đừng đừng đừng, chị à, đừng đánh em, trong túi em có đồ ăn ngon, có bách thảo đan đỉnh cấp.”  

Không thể không nói, tiểu tử Tô Tinh Hà rất có tiền đồ, co được dãn được, dám làm những việc không được làm, biết sợ người đứng trên, rất nhanh đã dỗ Tô Du Du vui vẻ, đương nhiên sẽ không bị đánh.  

……  

Lúc này.  

Bên ngoài cổ trấn Võ Đang.  

Tô Thương và Thiên Sơn Tuyết đứng đối diện nhau, khoảng cách giữa hai người chỉ có ba, bốn mét.  

“Tô Thương, hình như vừa rồi anh có chuyện muốn nói, nhưng lại không tiện, giờ có thể nói rồi chứ?”  

Lúc này, thái độ Thiên Sơn Tuyết tốt hơn rất nhiều, hoàn toàn không có cảm giác lạnh băng vừa rồi, hiển nhiên trước đó là giả bộ, cố ý đưa Tô Thương tới nơi không người.  

“Tuyết Nhi quả nhiên thông minh, liếc mắt một cái đã nhìn ra.”  

Tô Thương gật đầu, nhẹ nhàng cười nói: “Sở dĩ tôi muốn vào Quang Xuân Lâu, là vì đã nhận ra một điểm khác thường……”  

“Khác thường?”  

Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, gương mặt ngọc ngà tuyệt mỹ lộ ra một mạt nghi hoặc, nhíu mày hỏi: “Cái gì khác thường?”  

“Tử khí.”  

Tô Thương nói đúng sự thật nói: “Trên dưới Xuân Quang Lâu, tràn ngập một cỗ tử khí như có như không, tuyệt đối không phải thứ cổ võ giả bình thường nên có.”  
 
Chương 979


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cái gì tử khí, thực lực của tôi cao hơn anh, sao tôi lại không nhận thấy?” Thiên Sơn Tuyết nói thẳng không chút kiêng kỵ.  

Ánh mắt Tô Thương dừng trên người Thiên Sơn Tuyết.  

Advertisement

Tuy Thiên Sơn Tuyết không sử dụng chân khí, nhưng uy thế phát ra từ cô ta, quá mức khủng bố, Vượt xa Quỷ Ảnh Thần tông trung kỳ.  

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cảnh giới của Thiên Sơn Tuyết, kém nhất cũng là Thần tông hậu kỳ, thậm chí là Thần tông cấp đỉnh phong.  

Advertisement

Cho nên.  

Thiên Sơn Tuyết tự tin, thực lực của mình tất nhiên vượt qua Tô Thương, trên thực tế cũng là như thế.  

Chẳng qua, Tô Thương là người tu chân, hơn nữa có linh hồn Tiên đế, lực cảm thụ kinh người, đương nhiên có thể cảm nhận được thứ Thiên Sơn Tuyết không phát hiện ra.  

“Tuyết Nhi, tôi thừa thận thực lực của cô mạnh hơn tôi, tuy nhiên có vài thứ, phải chú trọng tới thiên phú nữa.”  

Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: “Trong Xuân Quang Lâu, quả thật có tử khí, hơn nữa phẩm cấp tử khí tương đối cao, nếu tôi đoán không nhầm, một khi luồng tử khí đó rò rỉ ra ngoài, trong phạm vi trăm dặm, cổ võ giả dưới Thiên tông, tất sẽ không có ai sống sót được cả.”  

“Còn những người trên Thiên tông, cũng sẽ chịu ảnh hưởng, chân khí trong cơ thể sẽ bị tử khí ăn mòn, mất đi một phần sức chiến đấu.”  

Tô Thương chắc chắn nói: “Tuy đối phương dùng phương pháp đặc biệt chứa tử khí, nhưng vẫn không thể thoát khỏi cảm giác của tôi được.”  

“Tuyết Nhi, trong võ giới cổ, có thế lực nào dựa vào tử khí để chống lại kẻ thù không?” Tô Thương dò hỏi.  

“Có!”  

Nghe Tô Thương nói xong, sắc mặt Thiên Sơn Tuyết nháy mắt trở nên nghiêm trọng, nói: “Hơn một trăm năm trước, thiên hạ có một vị ma tu cực kỳ mạnh.”  

“Ma tu kia, nghe nói là người tu chân, thứ hắn ta tu luyện chính là tử khí, tôi nghe ông nói, tử khí mà hắn ta phóng ra có thể làm nhiễm độc trăm dặm, khiến trong phạm vi trăm dặm, không có một ngọn cỏ!”  

“Ma tu này, dã tâm bừng bừng, khai tông lập phái, sáng lập ra một đại tông phái cực kỳ mạnh, tên là Quỷ Minh Tông, đây là khối u ác tính lớn nhất của võ giới cổ.”  

Thiên Sơn Tuyết nói tiếp: “Có điều, hơn một trăm năm trước, là thời đại tiền bối thái gia gia Tô Vô Kỵ nhà anh.”  

“Năm đó, một mình ông ấy thu phục tông chủ Quỷ Minh Tông, hơn nữa còn khiến môn phái này sụp đổ, chém hết những người tu luyện ma công.”  

Thiên Sơn Tuyết lòng còn sợ hãi nói: “Tô Thương, anh cảm thấy tử khí, sẽ không liên quan gì tới Quỷ Minh Tông đúng chứ?”  

Ma tu?  

Quỷ Minh Tông, Quỷ Minh Tông?  

Tô Thương dừng một chút, tiếp theo phản ứng lại.  

Tông chủ Quỷ Minh Tông trong miệng Thiên Sơn Tuyết, có lẽ là tên ma tu bị cầm tù trong tầng thứ hai của tháp Hư Không kia.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 980


“Tuy nhiên, Xuân Quang Lâu lúc này lại xuất hiện tử khí, chuyện này không thể qua loa được, một khi rò rỉ ra, trong phạm vi trăm dặm sẽ không có ngọn cỏ nào cả, xem ra đêm nay phải tiến vào tầng thứ hai của tháp Hư Không, tìm lão ma đầu kia hỏi rõ ràng.”  

Nghĩ đến đây, Tô Thương hạ quyết tâm, định tiêu hao thần thức thử một lần.  

Advertisement

Đương nhiên.  

Anh ấy không hề lo lắng mình sẽ bị ảnh hưởng, chờ sau khi hỏi rõ xong, hồn phách lão ma đầu kia sẽ không còn giá trị lợi dụng nữa.  

Advertisement

Đến lúc đó, Tô Thương có thể cắn nuốt hắn, bù đắp cho sức mạnh thần thức mà anh ấy đã mất đi.  

“Tô Thương?”  

Lúc này, Thiên Sơn Tuyết thấy Tô Thương không trả lời, hỏi lại lần nữa: “Anh có thể miêu tả kỹ càng tỉ mỉ một chút tử khí trong Quang Xuân Lâu không?”  

“Tuyết Nhi.”  

Tô Thương phản ứng lại, nhẹ nhàng cười nói: “Tôi chỉ là thuận miệng nói thôi, có lẽ tôi nhầm rồi, cô đừng lo lắng.”  

“Thật sao?”  

Thấy sự tương phản trước sau của Tô Thương lớn như vậy, Thiên Sơn Tuyết nửa tin nửa ngờ, nghiêm túc nói: “Tô Thương, hiện giờ đại bộ phận thanh niên tài tuấn của võ giới cổ, đều đang ở Núi Võ Đang, nơi này nhất định sẽ không có sai sót nào cả, nếu anh thật sự nhận thấy Xuân Quang Lâu có dị thường, nhất định phải nói đúng sự thật cho tôi, tôi lập tức thông báo cho chưởng môn Võ Đang và cường giả khắp nơi, tới Xuân Quang Lâu tìm tòi đến tận cùng.”  

“Không khoa trương đến vậy đâu, một ít tử khí mà thôi, cô đừng lo lắng, cứ thoải mái đi.” Tô Thương nhẹ nhàng cười nói.  

“Ừm.”  

Thiên Sơn Tuyết thấy vậy, liền gật đầu, ánh mắt rơi trên người Tô Thương, mỉm cười nói: “Tô Thương, anh thật sự khiến người khác kinh ngạc quá đấy, lần trước gặp mặt, anh là Tô Huyền Thiên, lúc đó anh mới chỉ là địa tông mà thôi.”  

“Mà giờ mới qua bao lâu chứ, không ngờ anh đã trưởng thành như hiện tại rồi.”  

Thiên Sơn Tuyết tiếp theo cười nói: “Anh ở kinh đô, giết hộ pháp của Thiết Quyền Tông, phá huỷ Bình Thân vương phủ, sau khi trở lại Giang Bắc, lại giết Trương Trường Sinh cảnh giới bán bộ Thần tông, cướp bảo kiếm của ông ta, rồi lại liên tiếp giết Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đỗng Kiều, gia chủ Đỗ gia Đỗ Minh Viễn ở Thâm thành, thật sự khiến người khác hoảng hồn.”  

Tô Thương sờ mũi, cười nói: “Cô đều biết hết rồi?”  

“Ừm, sáng nay tin tức mới truyền đến chỗ tôi.”  

Thiên Sơn Tuyết nhìn về phía Tô Thương, nhẹ nhàng cười nói: “Tô Thương, hiện giờ, anh đã tiếp xúc đến ngưỡng cửa Thần tông rồi nhỉ?”  

“Nên nói cái này thế nào đây, tình huống của tôi tương đối đặc biệt, thực ra, tôi không phải cổ võ giả.”  

Tô Thương không hề giấu giếm, xuất ra một đạo linh khí, nói đúng sự thật:  “Tôi là người tu chân, hiện tại mới đặt chân đến luyện khí tầng chín, còn chưa tới Trúc cơ nữa.”  

“Người tu chân!!”  

Thiên Sơn Tuyết chấn động, tạm dừng vài giây rồi cười nói: “Khó trách năng lượng anh sử dụng không giống người thường, tôi sớm nên nghĩ đến.” 
 
Chương 981


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thái gia gia của anh tiền bối Tô Vô Kỵ, chính là tu luyện giả, là uy áp cả một thời đại, Tô gia sao có thể không dùng thủ đoạn tu chân được.”  

Thiên Sơn Tuyết lộ ra một nụ cười, sau đó tò mò hỏi: “Tô Thương, có thể nói rõ ngọn ngành với tôi không, anh hiện tại có thể đối phó với cảnh giới võ giới cổ nào?”  

Advertisement

“Khó nói lắm.”  

Tô Thương cười nói: “Trong tình huống bình thường, luyện khí tầng chín có thể giết bán bộ Thần tông, đối mặt với Thần tông sơ kỳ, cũng có thể giao thủ một phen.”  

Advertisement

“Có điều, tôi có vài mánh khóe, Thần tông trung kỳ cũng không phải đối thủ của tôi, còn cao hơn thì có chút khó khăn.” Tô Thương nói thật.  

“Vậy sao.”  

Thiên Sơn Tuyết thiệt tình cười nói: “Tôi vốn cho rằng, cho dù anh tham gia bách tông hội võ, cũng không có khả năng đoạt được đệ nhất danh, có điều hiện tại xem ra, anh có hy vọng đấy chứ.”  

“Tô Thương, nếu anh có thể đánh bại mọi người, trở thành người đứng đầu bách tông hội võ năm nay, vậy anh sẽ là cổ võ minh chủ, thống lĩnh toàn bộ võ giới cổ!”  

Thiên Sơn Tuyết nổi giận nói: “Cho nên, anh nhất định phải toàn lực ứng phó.”  

“Hả?”  

Tô Thương nghi hoặc nói hỏi: “Bách tông hội võ đệ nhất danh và cổ võ minh chủ liên quan gì đến nhau sao?”  

“Đương nhiên có.”  

Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, liền một năm một mười nói ước định của các thế lực lớn cho Tô Thương.  

"Thì ra là thế."  

Tô Thương gật đầu như đã hiểu ra chuyện, sau đó cười nói: “Ông cố anh, chính là Minh chủ võ lâm.”    

“Với tư cách là con cháu đời sau của ông ấy, anh nhất định phải làm minh chủ, để nhà họ Tô trở lại thời kì huy hoàng mới được.”   

Thấy Tô Thương khí phách như thế, Thiên Sơn Tuyết bỗng ngây người ra, lần đầu tiên cô ta nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Thương.  

Nhưng.   

Sau khi lấy lại tinh thần,Thiên Sơn Tuyết liền nhắc nhở: “Tô Thương, thực lực của anh có cơ tăng đến hạng nhất, nhưng thân phận của anh, quá đặc biệt.”   

“Hơn nữa anh lại là người tu chân, tin tức này một khi bị mấy lão già trong giới luyện võ kia biết, sẽ lâm vào cảnh phiền phức bủa vây đấy.”    

Thiên Sơn Tuyết nói tiếp: “Lần trước tem gọi điện thoại với anh, em đã nhắc anh rồi, bên cạnh anh, thực sự có trụ cột rất mạnh phải không?.”   

“Ừm.”  

Tô Thương gật đầu cười nói: “Cô gái lúc nãy mặc áo da bó sát người kia, tên là A Ly, em để ý tới cô ấy à?”   

“Đây không phải là người phụ trách việc chăm sóc anh sao!”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom