Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 842


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Trương Khổ Mộc thông minh như vậy, chắc chắn không đồng ý chuyện gánh vác tiếng xấu lưu danh thiên cổ đâu, cho nên mới thay thế điện chủ lâm thời, để Tô Thương lấy danh nghĩa điện chủ, để kí hiệp ước tặng tài nguyên với chúng ta, để bảo vệ danh dự của mình.”   

Cách nói này của Đỗ Minh Viễn, có tình có lý, Cổ Hồng Nguyệt cảm thấy rất có  lý, nên không tiếp tục nghi ngờ  vô căn cứ nữa.  

Advertisement

"Tô Thương phải không, cậu đã giết ngũ trưởng lão của tôi, tôi sẽ không thể để cậu sống nữa!” Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt trầm giọng nói: “Ông chủ Đỗ, nếu Dược Vương điện đã ra tay, thì chúng ta cũng không cần phải đợi đến tối nữa đâu, bây giờ liền đến sơn trang Y Vân đi, để tránh đêm dài lắm mộng.”  

“Tiền bối Cổ chớ vội lo lắng.”  

Advertisement

Đỗ Minh Viễn đã bình tĩnh lại, khẽ cười nói: “Chúng ta không nên nóng vội, nên nóng vội phải là Dược Vương điện mới đúng.”  

“Huống hồ trước đó chúng ta đã hẹn với Dược Vương điện rồi, không thể tùy tiện thay đổi thời gian được, để tránh rơi vào tình cảnh, tỏ ra vẻ hùng hổ dọa người.”  

Đỗ Minh Viễn  nói tiếp: “Dược Vương điện tuy yếu về mặt võ thuật, nhưng sức ảnh hưởng lại vô cùng to lớn, không thể nóng vội được, con thỏ nổi nóng còn  cắn cả người nữa đấy, chúng ta tính toán từ từ là được thôi.”  

“Được!”   

Cổ Hồng Nguyệt không nói nhiều nữa, liền nhắm mắt nghỉ ngơi, chờ đến ban đêm.   

“Tô Thương, Tô Huyền Thiên, ha ha ha!”  

Khóe miệng Đỗ Minh Viễn  khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, trầm giọng nói: “Đêm nay, tôi muốn cậu chết không có chỗ chôn!”

Thời thế thay đổi.  

Thời gian thấm thoát trôi qua, bầu trời cũng đã tối xuống.  

Bóng trăng sáng trên đỉnh đầu, mặt đất bị bóng đêm bao phủ.  

Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt đã sớm dẫn theo thuộc hạ của mình, bắt đầu khởi hành đi đến sơn trang Y Vân.  

Đối với bọn họ mà nói, đêm nay là đêm vô cùng quan trọng, vì nó có liên quan đến nguồn tài nguyên tu luyện.  

Chỉ cần có thể thành công thì bọn họ sẽ có cơ hội vươn lên ngọn núi danh vọng, và trở thành một tông phái trong thể chế, dần trở nên lớn mạnh hớn.  

...  

Ngay tại thời điểm này.  

Sơn trang Y Vân.  

Trong một căn phòng yên tĩnh.  

Thời gian vào ban ngày, Tô Thương trước hết là chữa trị vết thương cho Trương Trọng Ngu, sau đó là giúp ông ta đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  

Quá trình này diễn ra khá chậm, cho nên mãi cho đến lúc này Tô Thương mới dừng tay lại.  

Cùng lúc đó, Trương Trọng Ngu cũng đã thành công đặt chân vào Thần Tông Cảnh.  

Chỉ thấy ông ta ngồi khoanh chân, hai tay ôm trăng, xung quanh cơ thể tản ra uy lực khủng b0", vô cùng lớn mạnh.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 843


Thế nhưng sau đó, ông ta lập tức nhìn Tô Thương với biểu cảm kính nể, muốn đứng dậy hành lễ.  

"Ừm."  

Advertisement

Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó nói: "Trước hết ông đừng cử động đâu, vừa mới đặt chân vào Thần Tông, cứ củng cố cảnh giới một chút đi đã."  

"Vâng!"  

Advertisement

Trương Trọng Ngu cung kính gật đầu, sau đó nói cảm ơn: "Xin cảm ơn điện chủ, ơn đức lớn lao này thuộc hạ suốt đời khó quên!"  

"Đây đều là việc tôi nên làm. Hơn nữa, đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, sau này ông sẽ càng thêm mạnh mẽ hơn."  

Tô Thương thản nhiên nói: "Được rồi, ông ổn định trước đi đã, tôi cảm nhận được có một nhóm người đang tới gần, chắc là thế lực ba phương đã tới, tôi đi ra ngoài xem một chút."  

"Điện chủ, ngài đã biết được chuyện Dược Vương Điện bị chèn ép rồi sao?" Trương Trọng Ngu hỏi.  

Tô Thương gật đầu nói: "Ừm, tôi tới đây chính là vì chuyện này."  

"Điện chủ, Thiết Quyền Tông, nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, còn có Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đỗng Kiều thật sự là đã quá lắm rồi, bọn họ chỉ là thế lực nhất đẳng mà cũng mơ mộng đòi tài nguyên từ chỗ chúng ta ư!"  

Trương Trọng Ngu nghiến răng nghiến lợi nói: "Bây giờ tôi đã đặt chân đến Thần Tông rồi, hừ, nhất định phải dạy cho bọn họ một bài học mới được!"  

"Ông cứ yên tâm, không một ai trong bọn họ chạy thoát được đâu!"  

Khóe miệng Tô Thương khẽ nhếch lên, sau đó anh lập tức sải bước đi ra khỏi phòng.  

"Sức mạnh của điện chủ... tiến bộ nhanh thật đấy!"  

Nhìn Tô Thương rời đi, Trương Trọng Ngu nhịn không được nhỏ giọng lẩm bẩm.  

Ông ta còn nhớ rõ lúc mình vừa nhìn thấy Tô Thương, đối phương còn không thể nhận ra được sự tồn tại của ông ta.  Hơn nữa, mặc dù Trương Trọng Ngu không nhìn ra được Tô Thương đang ở cảnh giới gì, nhưng ông ta lại biết sức chiến đấu của đối phương có thể đang ở giai đoạn nào.  

Về sau, Tô Thương dần càng tiến bộ hớn, sức mạnh thay đổi theo từng ngày, anh đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của ông ta.  

Dần dà, Trương Trọng Ngu có chút khó nắm bắt sức mạnh của Tô Thương.  

Lúc này.  

Trương Trọng Ngu đã đặt chân vào Thần Tông Cảnh, vốn tưởng rằng có thể nhìn thấu được Tô Thương, nhưng kết quả, ông ta lại nhận ra điện chủ càng thêm thần bí khó lường hơn.  

Tiến bộ nhanh như vậy, quả thực chưa từng nghe thấy.  

"Lão môn chủ Thiên Cơ môn, ông không ức hiếp được tôi đâu!"  

Trương Trọng Ngu vui mừng cười, sau đó cắn răng nói: "Trương Trường Sinh, lúc trước ông đánh tôi bị thương, hôm nay tôi muốn ông phải trả giá!"  

"Còn có ông chủ nhà họ Đỗ, Đỗ Minh Viễn, Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đỗng Kiều, mấy người một người cũng đừng hòng tránh thoát!"  

Nghĩ đến đây, Trương Trọng Ngu lập tức nhắm mắt lại, dự định khoanh chân ngồi thiền thêm vài phút để cho chân khí khổng lồ của Thần Tông Cảnh vận chuyển vài lần trong cơ thể mình, dùng cái này để thích ứng với sức mạnh của Thần Tông." 
 
Chương 844


Lúc này!  

Advertisement

Đại sảnh, sơn trang Y Vân.  

Đông đảo y sư của Dược Vương Điện, bao gồm cửu đại trưởng lão, tất cả đều tụ họp ở đây.  

Advertisement

Cha con Trương Nhược Mộc và Trương Hiểu Ngọc cũng có mặt.  

"Thời gian giao hẹn đã sắp tới, chắc hẳn thế lực ba phương đang trên đường tới đây rồi."  

"Hầy, mặc dù điện chủ hùng mạnh, nhưng dù sao ngài ấy vẫn còn trẻ tuổi, đột nhiên ra tay gi3t chết ba tên Thiên Tông đỉnh phong của đối phương, chỉ sợ đêm nay rất khó mà kết thúc."  

"Đừng có nói lung tung được không, điện chủ là đang tỏ rõ thái độ của Dược Vương Điện chúng ta, Dược Vương điện không phải là đồ hèn nhát, sao có thể cứ mãi cúi đầu được?"  

"Đúng vậy, cho dù đêm nay chúng ta muốn thỏa hiệp thì cũng phải để cho bọn họ biết, Dược Vương Điện không phải nơi mà bọn họ muốn ức hiếp là ức hiếp, chúng ta cũng có tâm huyết!"  

"Có lý, gi3t chết ba tên Thiên Tông đỉnh phong của bọn họ thì đã sao nào, bọn họ đương nhiên không dám tức giận, dù sao sự tồn tại của Dược Vương Điện chúng ta là vô cùng đặc biệt."  

"Đêm nay, chắc chắn Dược Vương Điện chúng ta không thể nào chống lại thế lực ba phương là Thiết Quyền Tông, Tam Đỗng Kiều, nhà họ Đỗ Thâm Thành này được, thỏa hiệp là chuyện đương nhiên, nhưng chỉ mong bên mình có thể giao một ít tài nguyên thôi là được."  

"Bớt nói vài câu đi, cho dù điện chủ có đưa ra bất kỳ lựa chọn gì, cho dù điện chủ có đồng ý hết tất cả yêu cầu của đối phương, chúng ta đều phải thông cảm, dù sao, quả thật chúng ta không đánh lại bọn họ."  

...  

Đông đảo y sư có mặt đang bàn luận sôi nổi, bọn họ đã chuẩn bị xong số lượng lớn tài nguyên tu luyện để dâng tặng.  

Cũng hết cách, thực lực không bằng người khác cho nên chỉ có thể làm được như thế mà thôi.  

Trương Nhược Mộc cũng nghĩ như vậy, đêm nay phải thỏa hiệp, chẳng qua có thể kháng nghị một chút, tranh thủ bắt đối phương chủ động giảm bớt yêu cầu.  

"Ai nói điện chủ tôi đây muốn thỏa hiệp vậy?"  

Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên trong đại sảnh, trong giọng điệu tràn ngập khí phách.  

Soạt soạt soạt!  

Trong thoáng chốc, ánh mắt của những người đang có mặt đều nhìn về hướng mười hai giờ.  

Ở nơi đó, Tô Thương sải bước đi vào, trên mặt lộ ra biểu cảm thờ ơ, không hề có chút bối rối trước khi đối mặt với kẻ địch mạnh.  

"Cung nghênh điện chủ!"  

Ngay sau đó, tất cả mọi người đang có mặt ở đó bao gồm cả Trương Nhược Mộc, toàn bộ đều chắp tay hành lễ.  

"Ừm."  

Tô Thương khẽ gật đầu, sải bước đi tới hàng đầu tiên, sau đó nghiêm mặt nói: "Thưa các vị, tôi xin đảm bảo với mọi người, vật tư tu luyện của Dược Vương Điện, tôi chắc chắn sẽ không chắp tay dâng tặng cho người khác dù chỉ một chút!"  

"Không chỉ có hôm nay, mà từ nay về sau, Dược Vương Điện sẽ không dâng tặng bất kỳ vật tư nào cho bất kỳ kẻ nào, hay bất kỳ thế lực nào cả!"  

"Cho dù là những quái vật khổng lồ như vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển, vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, nếu muốn tài nguyên thì đều phải mang đồ vật có giá trị ngang nhau ra trao đổi!"  
 
Chương 845


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương trịnh trọng nói: "Tô Thương tôi, ở đây xin thề, lời tôi vừa nói, nếu như tôi không làm được thì tôi sẽ lập tức chủ động rút lui khỏi vị trí điện chủ!"  

"Điện chủ!"  

Advertisement

Trương Nhược Mộc nghe vậy, vội vàng nhỏ giọng nói: "Không cần vật đâu, ngài không cần mang cảm giác chịu tội như vậy đâu, thế lực ba phương đến đây ngày hôm nay đều có bán Thần Tông, chúng ta..."  

"Yên tâm."  

"Lời tôi đã nói, sẽ không thu hồi."  

Advertisement

Tô Thương lộ ra một nụ cười, tự tin nói: "Nếu ngay cả tài nguyên của Dược Vương Điện àm cũng không bảo vệ được, thì tôi có mặt mũi gì để làm điện chủ đây?"  

"Chuyện này..."  

Trương Nhược Mộc nhìn về phía Tô Thương, nhiệt huyết trong lòng nhất thời bị lời nói của Tô Thương đốt cháy, kích động nói: "Điện chủ uy vũ!"  

"Điện chủ uy vũ!"  

"Điện chủ uy vũ!"  

"Điện chủ uy vũ!"  

Tất cả y sư đang có mặt đều sục sôi tinh thần thể, ánh mắt nhìn Tô Thương đều tràn ngập kính nể.  

"Ha ha!"  

"Cậu nhóc điện chủ, khẩu khí lớn thật đấy!"  

Thế nhưng lúc này, bên ngoài lại truyền đến một nụ cười khẩy châm chọc.  

Soạt!  

Khung cảnh ở đây nhất thời yên tĩnh lại, toàn bộ y sư đều quay đầu nhìn ra ngoài đại sảnh.  

Ánh mắt Tô Thương cũng theo đó nhìn qua, trên mặt không hề có chút bất ngờ nào.  

Với sức mạnh của anh bây giờ, anh đã phát hiện ra bọn họ vào lúc bọn họ còn chưa tiến vào sơn trang Y Vân.  

Chỉ thấy lúc này, Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt dẫn theo mấy chục cao thủ xuất hiện ở bên ngoài đại sảnh.  

Sau đó.  

Bước chân của họ không ngừng nghênh ngang tiến vào đại sảnh.  

Dưới khí thế của những người này, những y sư xung quanh sợ tới mức vội vã tránh đi, chừa ra một con đường.  

Cứ như vậy, đám người Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt đã đứng ở giữa đại sảnh.  

Thuộc hạ của hai thế lực kém nhất cũng là Địa Tông Cảnh, uy thế đương nhiên không bình thường, rất nhiều y sư sợ hãi, ai nấy cũng đều câm như hến.  

Người nở nụ cười lạnh trước chính là Đỗ Minh Viễn.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 846


Đỗ Minh Viễn khinh thường cười nói: "Điện chủ mới hơn hai mươi tuổi đầu sao, ha ha ha, Dược Vương Điện bây giờ đã suy bại như vậy rồi sao?"  

"Láo xược!"  

Trương Nhược Mộc nổi giận đùng đùng, sắc mặt tức giận đến mức trắng bệch.  

Advertisement

"Trương Nhược Mộc, cậu lui ra."  

Tô Thương nở nụ cười, sau đó ánh mắt dừng trên người Đỗ Minh Viễn, anh khẽ cười nói: "Ông là ông chủ nhà họ Đỗ ở Thâm Thành sao?"  

Advertisement

"Đúng vậy!"  

Đỗ Minh Viễn lạnh lùng nói: "Tô Thương, hôm nay vứt bỏ chuyện Dược Vương Điện, ân oán giữa tôi và cậu cũng nên giải quyết đi thôi!"  

Tô Thương khó hiểu nói: "Tôi với ông có ân oán gì nhỉ?"  

"Hừ!"  

"Bớt giả vờ giả vịt!"  

Đỗ Minh Viễn thẹn quá hóa giận nói: "Khoảng thời gian trước, là cậu dùng thân phận Tô Huyền Thiên gi3t chết em gái ruột Đỗ Hồng Cẩm của tôi ở trang viên nhà họ Tô. Hôm nay, tôi nhất định phải báo thù cho em ấy!"  

"Đỗ Hồng Cẩm?"  

Tô Thương dừng một chút, sau đó mới chợt nhận ra nói: "Thì ra ông là anh trai của Đỗ Hồng Cẩm."  

"Không sai!" Đỗ Minh Viễn cắn răng nói: "Cậu giết em gái tôi, giết cả cháu trai tôi, mối thù này không đội trời chung!"  

"Chắc cháu trai của ông là Thạch Hiên nhỉ."  

Tô Thương cười lạnh nói: "Một người là người đàn bà đê tiện không tuân theo đạo đức của phụ nữ, một người là tạp chủng không rõ lai lịch, giết thì giết thôi, ông chủ Đỗ cần gì phải tức giận như vậy?"  

"Tô Thương, cậu!"  

Nghe Tô Thương nhục nhã Đỗ Hồng Cẩm và Thạch Hiên, Đỗ Minh Viễn lập tức tức giận không chịu nổi.  

"Ông chủ Đỗ, chính sự quan trọng hơn, ân oán giữa ông và Tô Thương, hồi sau rồi hãy nhắc lại." Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt mở miệng nói.  

"Ừm."  

Đỗ Minh Viễn gật đầu, cố nén lửa giận trong lòng, sau đó nói: "Cổ tiền bối, Trương Trường Sinh vẫn chưa có mặt, đợi thêm một lát nữa đi."  

"Được."  

Cổ Hồng Nguyệt khẽ gật đầu, mặc dù với thế lực của hai nhà bọn họ cũng có thể chèn ép được Dược Vương Điện.  

Thế nhưng chuyện này, mới đầu là chủ ý của ba bên bọn họ, đương nhiên không thể bỏ lại Thiết Quyền Tông được.  

"Ha ha, mấy người còn phải chờ Trương Trường Sinh ư?"  

Tô Thương thấy vậy, lập tức khẽ cười nói: "Tôi khuyên mấy người, đừng nên chờ ông ta làm gì, mấy người không đợi được ông ta đến đâu."  

Đôi mắt già nua của Cổ Hồng Nguyệt rơi lên người Tô Thương, bà ta nhíu mày nói: "Ý cậu là sao?"  

"Bởi vì, Trương Trường Sinh đã bị tôi gi3t chết rồi."  

Tô Thương lộ ra nụ cười, giọng điệu bình thản nói: "Tối hôm qua ông ta đã chết trong tay tôi rồi."  

"Không thể nào!" 
 
Chương 847


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cổ Hồng Nguyệt nghi ngờ: "Trương Trường Sinh đã bước chân vào bán Thần Tông nhiều năm, hơn nữa còn có một thanh kiếm thần, sức mạnh vô cùng kinh khủng, cho dù là tôi thì cũng chưa chắc..."  

Cổ Hồng Nguyệt đang nói, Tô Thương lập tức điều động tâm niệm, lấy Thương Khung Kiếm từ trong túi trữ vật ra, đùa giỡn cười nói: "Kiếm thần mà bà nói là thanh kiếm này sao?"  

"Cái gì!"  

Cổ Hồng Nguyệt thấy vậy, nhất thời sắc mặt trở nên thay đổi, lẩm bẩm nói: "Cậu vậy mà đã gi3t chết Trương Trường Sinh!"  

Advertisement

Kiếm thần ở trong tay Tô Thương, Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên phải tin tưởng lời Tô Thương nói, sắc mặt dâng lên một tia cảnh giác.  

"Tôi không chỉ gi3t chết ông ta, mà tôi còn gi3t chết Bình Thân Vương. Cổ Hồng Nguyệt, bà không biết chuyện này sao?" Tô Thương cầm Thương Khung Kiếm trong tay, cười hỏi.  

"Ừ?"  

Advertisement

Cổ Hồng Nguyệt khẽ nhíu mày, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng điều Tô Thương nói có ý gì.  

Thế nhưng lúc này, bỗng nhiên có một tên đệ tử của Tam Đỗng Kiều sắc mặt lo lắng tiến lại gần, nhỏ giọng nói với bà ta.  

"Sao... sao cơ, Từ Hành chết rồi... Bình Thân Vương phủ đã bị tiêu diệt!"  

Cổ Hồng Nguyệt sau khi biết được chân tướng câu chuyện, nhất thời lửa giận ngập trời, khẽ quát: "Bình Thân Vương phủ chính là mưu kế mấy chục năm của tôi, cứ như vậy mà mất đi... Tô Thương!"  

Đến cuối cùng, Cổ Hồng Nguyệt tức giận nhìn Tô Thương, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu phạm tội ác đày trời, tội ác đày trời, tôi phải cắt từng miếng từng miếng thịt trên người cậu xuống cho chó ăn!"  

Dứt lời, Cổ Hồng Nguyệt giận tím mặt, tung người muốn Tô Thương.  

"Cổ tiền bối!"  

"Bà bình tĩnh một chút chớ nóng nảy!"  

Lúc này, Đỗ Minh Viễn tỉnh táo lại, mở miệng ngăn cản Cổ Hồng Nguyệt.  

Cổ Hồng Nguyệt nghe vậy thì lập tức dừng lại, bà ta đứng ở một bên nhìn chằm chằm Tô Thương.  

"Trương Nhược Mộc."  

Sau đó, ánh mắt Đỗ Minh Viễn dừng trên người Trương Nhược Mộc, lạnh lùng hỏi: "Hôm trước chúng tôi đến sơn trang Y Vân, đã bày tỏ ý muốn của chúng tôi, hơn nữa còn cho Dược Vương Điện mấy người hai ngày để suy nghĩ."  

"Vừa rồi tôi đã hiểu rõ ý của tân điện chủ Tô Thương, hình như cậu ta từ chối yêu cầu của chúng tôi."  

Đỗ Minh Viễn trầm giọng nói: "Bây giờ tôi muốn biết, Tô Thương có thể đại diện cho toàn bộ Dược Vương Điện hay không?"  

Trương Nhược Mộc nhìn thoáng qua Tô Thương, thấy Tô Thương tự tin gật đầu thì cậu ta lập tức nghênh đón ánh mắt của Đỗ Minh Viễn, nghiêm mặt nói: "Bây giờ Tô Thương là điện chủ của chúng tôi, đương nhiên có thể đại diện cho Dược Vương Điện."  

"Nói cách khác, mấy người không muốn thỏa hiệp với chúng tôi, muốn trở mặt với chúng tôi sao?" Đỗ Minh Viễn vẻ mặt u ám nói.  

"Đúng vậy!" Trương Nhược Mộc nói một cách thỏa đáng.  

"Trương Nhược Mộc, tốt nhất là cậu nên suy nghĩ cho kỹ rồi hãy trả lời!"  

Xung quanh người Đỗ Minh Viễn tản ra uy thế khủng b0", lạnh lùng nói: "Bởi vì, điều này rất có thể sẽ liên quan đến sự tồn vong của Dược Vương Điện!"  

"Ông chủ Đỗ, đừng nhiều lời với cậu ta nữa, điều quan trọng lúc này chính là Tô Thương, gi3t chết Tô Thương để cảnh cáo. Tôi đây không tin, Dược Vương Điện vẫn sẽ kiêu ngạo được như thế!" Cổ Hồng Nguyệt trầm giọng nói.  

"Được!"  

"Cổ tiền bối nói có lý!"  

Đỗ Minh Viễn suy nghĩ vài giây, sau đó lập tức đồng ý với đề nghị của Cổ Hồng Nguyệt, cùng lúc đó ông ta mở lòng bàn tay ra, một đoàn sương đen lay động trong lòng bàn tay ông ta.  

Cổ Hồng Nguyệt thấy vậy thì biết Đỗ Minh Viễn chuẩn bị mời tổ tiên tỉnh giấc.  

Thế nhưng.  

Tô Thương đã hủy diệt tâm huyết nhiều năm của bà ta, bà ta muốn tự tay xóa sổ Tô Thương, vì thế nói: "Ông chủ Đỗ, ông có thể nhường Tô Thương cho tôi  hay không, coi như tôi nợ ông một ân tình!"  

"Ha ha, được chứ!"  

Đỗ Minh Viễn cười lạnh nói: "Nhưng mà, thi thể của Tô Thương phải giao cho tôi xử lý, tôi muốn biến cậu ta thành xác ướp, vĩnh viễn quỳ gối trước mộ của em gái và cháu trai tôi để chuộc tội!"  

"Được, tôi đồng ý với ông!"  

Cổ Hồng Nguyệt gật đầu đồng ý, sau đó vẻ mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm Tô Thương, sát ý trong mắt ngút trời.  

Vù!  

Ngay sau đó, một luồng sức mạnh khủng lồ phát ra từ trong cơ thể bà ta, chính là sức mạnh Thần Tông!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 848


Bây giờ.  

Lấy thực lực của Tô Thương mà nói, có thể đánh ngang hàng với bán Thần tông, nếu như sử dụng một số thủ đoạn, ví dụ như đá Thiên ẩn và Chỉ xích thiên nhai, đánh bất ngờ thì có thể giết được bán Thần tông.  

Advertisement

Có điều.  

Đây là trước kia, bây giờ Tô Thương có được kiếm Thương khung, cầm trong tay kiếm Thương khung rồi thì anh ấy như là kiếm thần kim quang, thực lực mạnh hơn gấp nhiều lần.  

Mặc dù chưa từng đánh nhau với cao thủ cảnh giới Thần tông, nhưng Tô Thương tự tin rằng mình có thể chống đỡ được Thần tông.  

Advertisement

Vì thế, giờ phút này, khi đối mặt với Cổ Hồng Ngọc cảnh giới thần thông, Tô Thương không có chút bối rối nào.  

Cho đến Đỗ Minh Viễn ở bên cạnh... cho dù vẻ bề ngoài chỉ là cảnh giới Thiên tông.  

Nhưng không biết vì sao, Tô Thương luôn cảm giác người này quỉ dị khó lường, bên trên cơ thể phát tán ra một loại khí tức nguy hiểm, có lẽ có thủ đoạn ẩn giấu.  

Nhưng bất kể thế nào, có kiếm Thương Khung trong tay, Tô Thương không sợ gì hết, cứ coi như Đỗ Minh Viễn cũng là cảnh giới Thần tông, anh vẫn nắm chắc có thể chống lại được.  

Kiếm Thương khung, dù sao cũng là Linh khí thượng phẩm!  

Bây giờ Tô Thương chỉ có thể sử dụng một phần mười sức mạnh của cây kiếm này, nếu có thể đem toàn bộ uy lực của kiếm này xuất ra ngoài, thì trong khoảnh khắc có thể tiêu diệt được Thần tông.  

"Hừm!"  

"Giọng điệu ngông cuồng!"  

Cổ Hồng Ngọc dùng mắt mắt khinh thường nhìn Tô Thương, nhất thời giận không kiềm chế được, lập tức tiền muốn ra tay.  

"Cổ tiền bối, ra bên ngoài đi, đừng làm bị thương người nhà mình và những thầy thuốc khác ở Dược Vương Điện."  

Lúc này, Đỗ Minh Viễn nhắc nhở: "Dù sao thầy thuốc của Dược Vương Điện, cũng có tầm quan trọng lớn, không thể giết."  

"Ừm!"  

Cổ Hồng Ngọc tất nhiên biết tính nghiêm trọng của vấn đề, thế là nhìn chăm chú Tô Thương, giọng điệu lạnh lùng nói: "Nhóc con, cậu dám cùng thân già này ra ngoài phân thắng bại không?"  

"Ha ha, có gì mà không dám chứ?"  

Tô Thương khẽ cười nói: "Có điều, Cổ Hồng Ngọc, mặc kệ bà đánh ở đâu, bà cũng phải chết, ra bên ngoài đối với bà mà nói, chỉ là đổi một cái mộ mà thôi."  

"Miệng lưỡi sắc bén lắm!"  

"Chờ chút nữa thân già này sẽ lấy răng trong miệng của cậu, từng cái từng cái bẻ xuống, lấy đầu lưỡi của cậu, chém thành chín khúc!"  

Cổ Hồng Ngọc mặt trầm như nước, sau đó liền quay người ra khỏi đại sảnh, đi vào đình viện sơn trang Y Vân.  

Tô Thương đang chuẩn bị đi theo, Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy lo lắng mà nói: "Điện chủ, người này thế mà không phải là bán Thần tông đâu, mà chính là cao thủ Thần tông đó, hay là coi như thôi, đồng ý yêu cầu của bà ta đi."  

"Đúng vậy đó Điện chủ, cậu là tương lại của Dược Vương Điện chúng ta, sau này còn có rất nhiều cơ hội, tạm thời đừng chống lại bọn chúng." Triệu Khai Hãn nói theo.  

Trương Hiểu Ngọc bên cạnh cũng nói: "Điện chủ, mặc dù cậu và bọn họ có chút ân oán, có điều, nếu như chúng ta đáp ứng yêu cầu của chúng, hơn nữa toàn bộ lực lượng của Dược Vương Điện chúng ta được bảo toàn, thề cùng cậu tồn vong, bọn họ tất nhiên sẽ buông tha cho cậu, hay là..."  

"Được rồi."  

Tô Thương đưa tay cắt ngang, tràn đầy tự tin nói: "Tin tưởng tôi, bà ta không làm gì tôi được đâu!"  
 
Chương 849


Sau khi nói một câu, Tô Thương liền nở nụ cười, nhanh chân đi ra đại sảnh.  

Bọn người Trương Khổ Mộc nhìn nhau, lập tức theo sát phía sau.  

Đỗ Minh Viễn mang theo thuộc hạ của hai phe, cũng vội vàng đi theo.  

Advertisement

Mọi người ở phía xa xem đánh nhau.  

Lúc này.  

Tô Thương cùng Cổ Hồng Ngọc đứng đối mặt nhau, khách cách chỉ bốn, năm mét, toàn thân hai người tản ra khí tức kinh khủng.  

"Tô Thương, cậu có thể giết trương Trường Sinh, xem ra thực lực kém cỏi nhất cũng là bán Thần tông."  

"Bằng từng này tuổi, mà đã có được thành tựu như thế, tương lai chắc chắn là một mầm họa lớn."  

Cổ Hồng Ngọc cười lạnh nói: "Có điều thật đáng tiếc, hôm nay, tôi phải tự tay bóp ch3t thiên tài, ha ah!"  

Vừa nói xong, Cổ Hồng Ngọc không nói thêm nữa mà trực tiếp ra tay, lòng bàn tay trải rộng chân khí.  

"Hừm, muốn giết tôi, bà còn không có thực lực này."  

Tô Thương cầm trong tay kiếm Thương khung, thi triển Chỉ xích thiên nhai, nhún người ra ngoài đón lấy.  

Trong chốc lát, chân khí tại hiện trường tàn phá bừa bãi, kiếm khí tung hoành, ảnh hưởng của cuộc chiến này hình dáng  như gợn sóng đẩy ra tứ phía.  

Ầm!  

Bang bang!  

Ầm!  

Chỉ mấy hơi thở mài thôi, hai người cũng đánh đến mấy hiệp, vẫn không phân thắng bại.  

"Kiếm khí thật khủng khiếp!"  

Lúc này, Cổ Hồng Ngọc đứng ở phía xa, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ nhìn Tô Thương, trong mắt tràn đầy kinh hãi.  

Lúc trước bà ta nói, có được kiếm Thương Khung của Trương Trường Sinh, thì đến bà ta cũng không thể nhẹ nhõm mà chiến thắng được.  

Chỉ có điều, đây chỉ là khiêm tốn mà nói thôi.  

Cổ Hồng Ngọc nếu như không ẩn giấu, mà xuất ra toàn bộ thực lực, tất nhiên có thể gi3t chết được Trương Trường Sinh.  

Không bước vào Thần tông, vĩnh viễn không biết Thần tông cường đại.  

Thần Tông và bán Thần tông chênh lệch không phải chỉ một chút xíu gì, mà sự chênh lệch đó được ví như một cái thế giới vậy.  

Đã từng.  

Cổ Hồng Ngọc được chứng kiến thần kiếm của Trương Trường Sinh, biết thần kiếm này không tầm thường.  

Nhưng bà ta có thể khẳng định, kiếm này trong tay Trường Trường Sinh, cũng không thể bộc phát được lực lượng cường đại như vậy được.  

Vì sao mà thần kiếm Tô Thương cầm trong tay, liền trở nên lợi hại như thế, so với Trương Trường Sinh khi dùng kiếm, căn bản lại không cùng đẳng cấp?"  

"Tô Thương!"  
 
Chương 850


Cổ Hồng Ngọc lạnh lùng chất vấn: "Cậu học qua kiếm pháp, vì thế nên khi đạt được kiếm này, như hổ thêm cánh, có thể gây sát thương mạnh hơn phải không?"  

"Bà hỏi nhiều quá rồi đó, chịu chết đi!"  

Advertisement

Tô Thương không trả lời, mà đứng tại chỗ, toàn thân kiếm sáng rực, trực tiếp chuyển động lên kiếm Thương Khung.  

Thông qua lần đánh nhau trước, anh ấy đã biết được lực chiến đấu của Cổ Hồng Ngọc, cực kỳ cường hãn, nếu muốn chiến thắng tất nhiên phải khổ chiến một trận.  

Vì thế.  

Advertisement

Tô Thương không chậm trễ, mà quả quyết thôi thúc sự công kích của kiếm khí.  

Kiếm ý màu vàng hình dáng như mặt trăng lưỡi liềm, tản ra thiên uy sáng rực, liên tục hướng đến Cổ Hồng Ngọc mà đánh giết.  

"Hừm, dõng dạc lắm!"  

"Bà già này nhìn ra được, bản thân của cậu thực lực yếu, có thể chiến đấu với tôi hoàn toàn nhờ vào thần kiếm."  

"Kiếm này uy lực to lớn, muốn thôi thúc nó, tất nhiên phải hao tốn rất nhiều năng lượng, bà đây muốn xem thử, cậu có thể kiên trì được bao lâu!"  

Cổ Hồng Ngọc ánh mắt run lên, sau đó liền bảo toàn thực lực, nhún người tránh né, không dám đón đỡ kiếm khí màu vàng óng này.  

Tất nhiên.  

Trong lúc tránh né, bà ta cũng không ngừng tìm cơ hội đến gần Tô Thương, muốn tiếp cận Tô Thương để tiêu diệt.  

Có điều, mỗi lần như thế thì Tô Thương đều phát giác được, huy động kiếm khí đe dọa Cổ Hồng Ngọc lui lại.  

Cứ như vậy, hai người dây dưa mãi, cuộc chiến khó khăn hơn và bất phân thắng bại.  

"Đây mới là thực lực chân chính của Điện chủ à, thật mạnh quá!"  

"Có thể đánh nhau với cao thủ Thần tông, Điện chủ lại thêm lần nữa đổi mới cái nhìn của tôi về cậu ấy rồi."  

"Chẳng trách giọng điệu của Điện chủ lại cứng rắn như vậy, thì ra thực lực cậu ấy cao thâm khó lường thật!"  

"Dược Vương Điện ta, cuối cùng cũng có Thần tông trấn giữ rồi, về sau cuối cùng cũng không cần nhìn sắc mặt của người khác rồi."  

...  

Đông đảo thầy thuốc của Dược Vương Điện, nhìn thấy Tô Thương đánh nhau với Cổ Hồng Ngọc mà không rơi vào thế yếu hơn, nhất thời mừng rỡ.  

Có điều.  

Đỗ Minh Viễn bên cạnh, sắc mặt lại cực kỳ khó coi.  

Sau khi nghĩ một lát, Đỗ Minh Viễn liền đưa ra quyết định, lúc này mở bàn tay ra, một đám sương mù màu đen hiện lên.  

"Mời tổ tiên hiện thân!"  

Sau một giây, Đỗ Minh Viễn khẽ cắn môi, đem sương mù màu đen nhập vào cơ thể mình.  

Ngay lập tức, thực lực của ông ta từng bước mạnh lên,Thiên tông hậu kỳ, Thiên tông đỉnh phong, bán Thần tông...Thần tông!  

Cho đến khi đặt chân đến Thiên tông sơ kỳ, khí tức của Đỗ Minh Viễn mới ổn định lại, toàn thân tản ra uy thế ngập trời.  

"Cổ tiền bối, tôi đến giúp bà một tay được chứ?" Sau khi Đỗ Minh Viễn mời tổ tiên lên, thì mở miệng nói.  

"Được, đánh nhanh thắng nhanh!" 
 
Chương 851


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cổ Hồng Ngọc đang lo lắng trong khoảng thời gian ngắn ngủi làm sao để tiêu diệt Tô Thương, thế là đồng ý yêu cầu của Đỗ Minh Viễn.  

"Tô Thương, nhận lấy cái chết đi!"  

Advertisement

Sau khi nhận được sự đồng ý, Đỗ Minh Viễn toàn thân khí đen phun trào, nhín người hướng đến Tô Thương mà giết.  

"Đỗ Minh Viễn, đối thủ của cậu, là lão phu!"  

Đúng lúc này, một giọng nói già nua từ chỗ sơn trang Y Vân truyền đến.  

Advertisement

Ngay sau đó.  

Một bóng người cao lớn, từ trên trời giáng xuống, vững vàng đứng trước Đỗ Minh Viễn.  

Thần tông Trương Trọng Ngu, đến rồi!

Sau khi đặt chân đến Thần tông, Trương Trọng Ngu vẫn ở trong phòng củng cố cho vững chắc cảnh giới của mình, khi cảm thấy ổn định rồi mới rời khỏi phòng, ai ngờ vừa đúng lúc thấy Đỗ Minh Viễn muốn ra tay với Điện chủ, thế là mới ra mặt để ngăn lại.  

"Trương Trọng Ngu?"  

Đỗ Minh Viễn tập trung nhìn vào, sau khi phát hiện ra người trước mặt mình là Trương Trọng Ngu, nhất thời cười lạnh liên tục: "Ha ha, Trương Trọng Ngu, ở Dược Vương Điện, thực lực của ông là mạnh nhất, mọi người đều gọi ông là trụ cột của Dược Vương Điện."  

Có điều, suy cho cùng, ông cũng chỉ là bán Thần tông mà thôi, bây giờ tôi mời tổ tiên hiện thân, thực lực đã là Thần tông sơ kỳ, ông không phải là đối thủ của tôi."  

Đỗ Minh Viễn toàn thân sương mù màu đen, hung hăng hơi nhúc nhích một chút, sau đó trầm giọng uy hiếp: "Bổn gia nể tình ông là thần y ở thành phố, y thuật cao siêu, tha cho ông không chết, ông nhanh chóng tránh ra đi!"  

"Ha ha, Đỗ Minh Viễn, cậu cho rằng tôi lúc này, giống như tôi trước kia hay sao?"  

Trương Trọng Ngu ánh mắt lạnh lùng, sau đó trong tay phóng ra mấy cái kim bạc, thẳng hương Đỗ Minh Viễn.  

"Thần tông!"  

"Ông đặt chân đến Thần tông rồi?"  

"Ha ha, giả chết hơi mười năm, bây giờ đặt chân đến Thần tông, cũng dễ hiểu thôi, có điều..."  

Đỗ Minh Viễn giọng điệu lạnh lùng nói: "Ông vừa đặt chân đến Thần tông, tất nhiên không phải đối thủ của tôi!"  

"Nếu đã muốn chết, bản gia sẽ hoàn thành tâm nguyện cho ông, để ông và Tô Thương chết cùng nhau!"  

Vừa dứt lời, sát ý trong mắt Đỗ Minh Viễn chợt lóe lên, sương mù màu đen bao quanh cơ thể, trùng trùng điệp điệp nghênh tiếp Trương Trọng Ngu.  

Ầm!  

Trong khoảnh khắc, hai người liền chạm nhau một chưởng, mỗi người đều lùi lại mấy bước, sau đó lại đánh nhau.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 852


"Bây giờ Dược Vương Điện chúng ta, có hai cao thủ cảnh giới Thần tông, ai còn dám ức hiếp chúng ta nữa!"  

"Tam Đồng Kiều, nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, hai nhóm thế lực này, khiến cho người người khác không thể tưởng tượng được, thế mà đều có cao thủ Thần tông như vậy, bọn họ hoàn toàn có thể làm chủ những ngọn núi nổi tiếng, trở thành môn phái trong thể chế rồi."  

Advertisement

"Khoảng thời gian trước, mấy thế lực ép bức Dược Vương Điện, là vì phía sau còn có gia tộc Tây Môn ở núi Côn Luân làm chỗ dựa, mà Tam đồng kiều cùng với nhà họ Đỗ ở Thâm thành, dám đàng hoàng uy hiếp Dược Vương Điện chúng ta, tất nhiên cũng là có thủ đoạn."  

"Không biết Điện chủ và Trương tiền bối, có thể đánh lui bọn họ được không, nếu có thể thành công, từ nay về sau sẽ không có ngọn núi nổi tiếng nào bên ngoài dám chủ ý đánh đến Dược Vương Điện chúng ta nữa."  

Advertisement

...  

Hiện trường đông đảo thầy thuốc của Dược Vương Điện, sau khi biết được Trương Trọng Ngu tấn cấp, liền sôi nổi mừng rỡ bàn luận.  

"Cha, thời điểm lão tổ tông bị thương, không phải nói tuổi thọ của mình đã hao hết rồi sao, ông ấy phải chết không nghi ngờ, dù là Điện chủ đích thân đến, chữa khỏi vết thương cho ông ấy, ông ấy cũng không còn sống lâu nữa, vì thế mới không liên hệ gấp cho Điện chủ mà."  

Trương Hồng Ngọc bên cạnh, mặt mũi đầy nghi ngờ nói: "Nhưng vì sao, lão tổ tông đột nhiên tấn cấp thành Thiên tông rồi chứ?"  

"Chuyện này chắc có liên quan đến Điện chủ."  

Trương Khổ Mộc biết Tô Thương có thể giúp người khác nâng cao thực lực, trong lòng mơ hồ có suy đoán, khẽ cười nói: "Lão tổ tông trong họa có phúc, đặt chân đến Thần tông rồi thì có thể sống lâu thêm mấy chục năm nữa."  

"Hiểu Ngọc, phương pháp của Điện chủ, quỷ thần khó đoán, về sau con nên thân cận với cậu ấy nhiều hơn một chút." Trương Khổ Mộc cười nhắc nhở.  

"Cha..."  

Trương Hồng Ngọc nghe vậy, mặt ngọc đỏ ửng lên nói: "Cha nói gì vậy chứ, con tuổi lớn thế này rồi, còn thân cận cái gì!"  

"Ầy."  

Trương Khổ Mộc dừng một lúc, cười khổ nói: "Con hiểu lầm ý cha rồi, cha nói thân cận không phải là cái loại thân cận giữa nam và nữ kia, mà là để con lấy thân phận của thuộc hạ, mà đến gần Điện chủ một chút, con nghĩ đi đâu vậy chứ."  

"À."  

Trương Hồng Ngọc nghe nói như thế, khuôn mặt ngọc tuyệt mỹ lập tức đỏ lên, hận không tìm được một cái lỗ để chui vào.  

"Ha ha."  

"Hiểu Ngọc, con thật sự muốn như cái suy nghĩ kia, cũng có thể xem là chuyện tốt đó."  

Trương Khổ Mộc vuốt vuốt râu, khẽ cười nói: "Qua nhiều năm như vậy, con say mê võ đạo, từ trước đến nay không chú trọng tình cảm của mình, vừa bế quan cũng là vài ba năm rồi, cho tới bây giờ, con còn chưa từng tiếp xúc với đàn ông, nói theo cách thịnh hành bây giờ là con đã FA từ trong bụng mẹ trên trăm năm rồi đó."  

"Như vậy không thể được, con người mà, tất cả đều phải trải qua ân ái nam nữ, thất tình lục dục, mọi thứ đều phải trải nghiệm một lần, nhân sinh mới tính là hoàn mỹ được."  

Trương Khổ Mộc khuyên bảo nói: "Có lẽ khi trải qua chuyện nam nữ, con sẽ trở nên giác ngộ hơn, không chừng có thể chạm đến được ngưỡng cửa của Thần tông, chứ cứ nhắm mắt làm liều làm không làm được đâu nha."  

"Cha, cha đừng nói lung tung nữa."  
 
Chương 853


Trương Hồng Ngọc ngại ngùng cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: "Con lớn tuổi như vậy rồi, Điện chủ...điện chủ sẽ không nhìn trúng con đâu."  

"Bà cô của cha à, đừng tự coi thường bản thân, con nhìn giống mẹ con, lại biết đánh nhau, hơn nữa con ăn được nhiều dược tài như vậy, biết giữ gìn vẻ đẹp, bây giờ nhìn con cũng như gái 18 tuổi mà thôi."  

Advertisement

Trương Khổ Mộc cười nói: "Độ tuổi đẹp như hoa như ngọc, mặt con lại xinh như vậy, Điện chủ sao lại có thể không thích được chứ?"  

"Cha!"  

Advertisement

"Nói năng lung tung quá, cha còn như vậy nữa, thì con không thèm để ý đến cha nữa đâu!"  

Trương Hồng Ngọc thẹn thùng quay đầu đi chỗ khác, không nhìn Trương Khổ Mộc nữa, ánh mắt vô tình hoặc cố ý nhìn lên người Tô Thương.  

Tô Thương lúc này, cầm trong tay kiếm Thương Khung, sắc vàng tràn ngập quanh thân, không ngừng thông qua kiếm khí hình bán nguyệt, đánh giết Cổ Hồng Ngọc, giống như một vị thần, phong thái vô cùng đẹp trai.  

Trương Hồng Ngọc lập tức động lòng, trong đôi mắt đẹp đều là thần thái si mê.  

Hoa Thời Mạc ở cách đó không xa, nghe được cuộc nói chyện của Trương Khổ Mộc và Trương Hồng Ngọc, trong lòng nhất thời có một cảm giác cực kỳ nóng ruột.  

"Không nghĩ lão Điện chủ và mình lại có suy nghĩ giống nhau, đối thủ cạnh tranh của Thanh Đại cũng xuất hiện rồi."  

Hoa Thời Mạc nhỏ giọng thì thầm nói: "Không được, lần sau khi gặp Thanh Đại, mình phải khuyên nhủ nó, thanh niên tài tuấn ưu tú như sư phụ đây, nhất định không thể bỏ qua!"  

Hoa Thời Mạc bây giờ, bởi vì là đồ đệ của Điện chủ, còn biết Cửu chuyển hồi xuân châm.  

Vì thế địa vị ở Dược Vương Điện nổi bật, không kém gì Trương Khổ Mộc, khắp nơi được người tôn kính.  

Hoa Thời Mạc biết, mình sở dĩ đạt được đãi ngộ này, toàn là nhờ Tô Thương, tất nhiên muốn ôm chặt lấy cái cây to lớn này.  

...  

Vô tri vô giác, mười mấy phút đã trôi qua.  

Cuộc chiến trong đình viện vẫn còn tiếp tục.  

Tô Thương ngược lại còn đang tốt, thôi động kiếm Thương Khung không hao tốn gì nhiều sức, dễ dàng áp chế Cổ Hồng Ngọc.  

Nhưng Cổ Hồng Ngọc cũng đang bảo toàn thực lực, nên anh ấy không tùy tiện mở đá Thiên ẩn để đánh lén, để tránh "ăn trộm gà không thành lại còn mất cả nắm gạo".  

Vì kế hoạch hôm nay, tốt nhất là giằng co thêm một thời gian, chờ Cổ Hồng Ngọc kìm nén không được, thời điểm bà ta buông tay buông chân, cũng là lúc Tô Thương mở ra đá Thiên ẩn.  

Tô Thương bên này, tình hình chiến đấu tốt hơn, nhưng Trương Trọng Ngu lại có chút không chịu nổi.  

Dù sao sau khi Đỗ Minh Viễn mời tổ tông về, một bước đã đặt chân đến Thần tông sơ kỳ, mà lại thích ứng được với năng lượng này rồi.  

Còn Trương Trọng Ngu, tối nay mới đặt chân đến Thần tông, ở giữa hai bên có một chút chênh lệch.  

Trong thời gian ngắn còn được, chứ càng đánh lâu, càng ở thế yếu, bây giờ Trương Trọng Ngu đã mồ hôi đầm đìa rồi, chân khí trong cơ thể tiêu hao phân nửa, nhưng Đỗ Minh Viễn vẫn mạnh mẽ như cũ.  

"Trương Trọng Ngu, ông sắp không chịu được nữa rồi, nhận lấy cái chết đi!"  

Lúc này, Đỗ Minh Viễn ánh mắt run lên, toàn thân sương đen bốc lên, cấp tối hưởng thắng đến Trương Trọng Ngu.  

"Không được rồi!" 
 
Chương 854


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Trọng Ngu hít một hơi thật sâu, đồng thời nhanh chóng co lại, định nhún người tránh né, đáng tiếc đã không còn kịp nữa.  

Phía xa Tô Thương thấy vậy, đang chuẩn bị ra tay hóa giải nguy hiểm của Trương Trọng Ngu.  

Advertisement

Nhưng vào lúc này, một luồng khí tức quen thuộc, từ xa mà đến, cuối cùng dừng chân ở phía xa quan sát.  

Người này, chính là người lúc trước bị Tô Thương lừa gạt, Đoan Mộc Hải!  

Advertisement

Đoan Mộc Hải tới.  

Nhưng ông ta không ra tay, mà là nhìn vào xung quanh, giống như đang tìm người vậy.  

"Ông nội Tô sao lại không ở đây?"  

Đoan Mộc Hải nhíu mày.  

Cách đây không lâu.  

Sau khi ông ta đến Giang Bắc, không chần chờ chút nào, trực tiếp theo chỉ dẫn đã đi đến được sơn trang Y Vân.  

Ai ngờ vừa tới sơn trang Y Vân, lại phát hiện bên này có người đang đánh nhau, mà thực lực hai bên đều không kém cạnh.  

Nhưng mà, mặc dù thực lực mấy người kia rất mạnh, nhưng Đoan Mộc Hải không e ngại, dừng chân từ phía xa, tìm kiếm ông nội Tô, kết quả lại thất vọng.  

Xoạt xoạt xoạt!  

Cùng với sự xuất hiện của Đoan Mộc Hải, ánh mắt mọi người đều nhìn lên người ông ta.  

Đến 4 người đang chiến đấu cũng ngừng lại.  

Cổ Hồng Ngọc cũng Đỗ Minh Viễn đứng chung một chỗ, cảnh giác nhìn chăm chú Đoan Mộc Hải đột nhiên đến đây.  

Còn về Tô Thương, đã huy động kiếm Thương Khung, ép lui Đỗ Minh Viễn, cứu được Trương Trọng Ngu, bây giờ mặt không thay đổi mà đứng im tại chỗ.  

"Đoan Mộc Hải này, lại là cao thủ Thần tông!"  

Trước đó tại cung thành nước D, Tô Thương còn chưa đặt chân đến luyện khí tầng thứ chín, chỉ là nghe Đoan Mộc Lưu nói chuyện, nói cháu trai Đoan Mộc Hải là bán thần tông, anh cũng không nhìn thấu được cảnh giới của Đoan Mộc Hải.  

Có điều, giờ phút này, Tô Thương đã tấn cấp lên luyện khí tầng thứ chín, vừa liếc một chút là nhìn ra được, Đoan Mộc Hải là người luyện võ cảnh giới Thần tông sơ kỳ.  

May mắn lúc ấy tại nước D, anh ấy không lựa chọn đánh nhau với ông ta, mà lại là lừa gạt ông ta, nếu không thì thật sự không thể thắng được, dù sao thì khi đó Thục Phân vẫn chưa Trúc Cơ thành công."  

Tô Thương trong lòng hoảng sợ một hồi, sau đó thầm nghĩ: "Vốn hôm nay, mình lừa dối ông ta tới đây, là để ông ta và bọn người Cổ Hồng Ngọc cùng chết chung một chỗ."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 855


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đoan Mộc Hải lắc đầu, sau khi nói một câu liền quay người định rời khỏi sơ trang Y Vân.  

Cổ Hồng Ngọc cũng Đỗ Minh Viễn thấy vậy, nhất thời thở dài một hơi, tất nhiên sợ hãi Đoan Mộc Hải là trợ thủ của Dược Vương Điện.  

Advertisement

Dược Vương Điện cường đại, đã vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ.  

Đầu tiên là thần kiếm trong tay Tô Thương, có được sức chiến đấu cảnh giới Thần tông, sau đó lại đụng đến Trương Trọng Ngu, một người vừa mới đặt chân đến cảnh giới Thần tông.  

Advertisement

Hai người kia, đã khó giải quyết rồi, Cổ Hồng Ngọc và Đỗ Minh Viễn đánh mười mấy phút vẫn chưa thắng được.  

Nếu như đột nhiên xuất hiện thêm cao thủ Thần tông, là người của Dược Vương Điện, thì kế hoạch tối nay chỉ sợ sẽ bị thất bại rồi.  

Nhưng mà vẫn còn may, người này không có quan hệ gì với Dược Vương Điện, đã quyết định rời đi.  

Cổ Hồng Ngọc và Đỗ Minh Viễn nhìn nhau cười một tiếng, nhẹ nhõm hết người.  

Nhưng mà ngay sau đó,, nụ cười trên mặt bọn họ, liền tắt ngay lập tức.  

Bởi vì bước chân của Đoan Mộc Hải bỗng nhiên dừng lại.  

"Hửm?"  

"Ông nội Tô?"  

Đoan Mộc Hải đứng nguyên tại chỗ, trên mặt đầy nghi ngờ, đồng thời nhìn quanh bốn phía.  

Ngay vừa rồi, ông ta mới nghe được giọng nói của ông nội Tô, nhưng mà hiện trường lại không có bóng dáng nào của ông nội Tô.  

"Chẳng lẽ là mình nghe nhầm sao?" Đoan Mộc Hải mặt mũi đầy nghi ngờ.  

"Không."  

Lúc này, Tô Thương cách đó không xa, khóe miệng lộ ra một nụ cười, dùng linh hồn truyền âm nói: "Cháu không nghe nhầm đâu, tiểu Hải, ông nội Tô không hiện thân, vì thế cháu không nhìn thấy được ông, bây giờ giọng nói của ông, trực tiếp truyền đến đầu của cháu, chỉ có một mình cháu có thể nghe thấy được."  

"Ông nội Tô, thật sự là ông rồi."  

Đoan Mộc Hải cực kỳ vui mừng, sau đó nghi ngờ nói: "Ông nội Tô, bây giờ ông đang ở đâu?"  

"Cách xa ngàn dặm." Tô Thương thuận miệng nói ra.  

"Cái gì!"  

Đoan Mộc Hải khâm phục nói: "Cách xa ngàn dặm, lại có thể để giọng nói vang lên trong đầu mình, ông nội Tô, thủ đoạn của ông thật thần kỳ, cái này đến cảnh giới gì mới có thể làm được vậy ạ?"  

"Ha ha, ông nội Tô đây, cùng với ông nội Đoan Mộc Lưu của cháu, thực lực không kém bao nhiêu." Tô Thương bí mật truyền âm nói.  

"Chẳng trách gì, ông cũng đặt chân đến Thần tông đỉnh phong rồi, chẳng trách ông và ông nội cháu là bạn bè thân thiết."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 856


"Nhưng ai biết, bốn người chúng thế mà lại cho là ông đem vòng tay lưu trữ để lại cho con cháu đời sau, vì thế đã ra tay cướp đoạt trước."  

Tô Thương truyền âm giận dữ nói: "Sơn trang Y Vân, chính là địa bàn của con cháu ông, aiya, đáng tiếc hậu nhân của ông, thực lực không đủ, không có sức đánh trả."  

Advertisement

Đoan Mộc Hải nghe đến đó, liền nhìn quanh bọn người Trương Khổ Mộc, phát hiện những người này mạnh nhất cũng là Thiên tông, quả thực không chịu nổi một đòn.  

"Ông nội Tô, vì sao ông không tự mình ra tay, hóa giải quy cơ của con cháu mình chứ?" Lúc này, Đoan Mộc Hải nói.  

Advertisement

"Không được đâu, ông nội Tô đây, vì khí huyết khô cạn, thực lực đã giảm sút nghiêm trọng rồi, vì bảo vệ vòng tay lưu trữ, nên mới phải trốn ở bên ngoài ngàn dặm đây."  

"Thì ra là như thế."  

Đoan Mộc Hải gật đầu giống như hiểu được, sau đó cười khổ nói: "Ông nội Tô, ông gọi cháu tới, chắc là muốn giúp con cháu của ông à?"  

"Đúng vậy, tiểu Hải quả nhiên thông minh, chỉ nói một chút đã hiểu rõ rồi."  

"Ông nội Tô, nếu như một tên Thần tông, cháu ngược lại có thể đối phó được, nhưng chúng có 4 người, cháu không thể lấy một đấu 4 được."  

"Tiểu Hải, bốn người bọn họ, đã sinh ra tranh chấp, chia làm hai phái, cháu có thể lựa chọn trợ giúp một đối phương trong đó, trước hết giết hai người, còn lại hai người thì ông nội Tô có thể giải quyết được."  

Tô Thương nghĩ kế, sau đó dụ dỗ nói: "Tiểu Hải, 4 đồ đệ của ông đều không đáng tin, vì thế trước đó mới nói đem vòng tay lưu trữ tặng cho cháu, đầu tiên là vì quan hệ với ông nội của cháu, thứ hai là cảm thấy cháu là một đứa đáng tin cậy."  

"Ngày tháng của ông nội Tô đã không còn nhiều nữa rồi, sau khi làm xong chuyện này, vòng tay lưu trữ của ông nội Tô sẽ là của cháu."  

"Cái này...được!"  

Đoan Mộc Hải nghĩ đến vòng tay lưu trữ, chỉ một lời đồng ý ngay, sau đó dò hỏi: "Ông nội Tô, ông để cháu giúp bên nào?"  

"Cháu thấy bào lão kia, còn có người toàn thân phủ sương mù màu đen đó không, bọn chúng là một phe."  

Tô Thương truyền âm nói: "Nhất là kẻ xấu xa toàn thân phủ sương đen đó, đã giết mấy đời con cháu của ông, cháu trước tiên thay ông nội Tô giết nó đi!"  

"Không vấn đề gì, ông nội Tô, túi của cháu ở đây, ông giữ giúp cháu nha!"  

Đoan Mộc Hải gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn lên người Đỗ Minh Viễn, trong mắt lộ ra một sát ý nồng nặc...  

Ở trong sân vườn.  

Đỗ Minh Viễn nhận thấy sát khí tỏa ra từ Đoan Mộc Hải, sắc mặt lập tức có chút thay đổi.  

Tình huống gì vậy chứ?  

Lúc nãy không phải đều muốn đi rồi sao, sao giờ lại dừng lại rồi, còn nữa, nhìn bộ dáng như vậy, là đang muốn giết mình à?  

Đỗ Minh Viễn không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái, chắp tay lại hỏi: "Xin chào ông, dám hỏi ông tên họ là gì, đến đây có việc gì sao?"  

"Ha ha!"  

Đoan Mộc Hải lạnh lùng nói: "Lúc đầu là muốn tìm người, nhưng bây giờ, tôi đã tìm thấy mục tiêu mới rồi, đó chính là giết tên phản bội sư môn, vong ân bội nghĩa là cậu!"  

Phản bội sư môn?  
 
Chương 857


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đỗ Minh Viễn mặt tràn đầy nghi hoặc, nghiến răng nói: "Thưa ông, trong chuyện này có phải có hiểu lầm gì không?"  

"Hừ!"  

Advertisement

"Chuyện đã tới bây giờ rồi còn đòi giải thích sao, cái tên gian trá tiểu nhân nhà cậu, ngay cả con cháu của sư phụ mà cũng giết chết, thủ đoạn lại tàn ác, tội đáng chết vạn lần!"  

Đoan Mộc Hải đầu tiên giận dữ, mắng mỏ Đỗ Minh Viễn trước, sau đó lại nhìn sang Trương Trọng Ngu, thản nhiên nói: "Ông bạn, tôi với ông liên thủ lại, cùng giết chết cậu ta đi!"  

Advertisement

"Được!"  

Tô Thương đã truyền âm trước cho Trương Trọng Ngu, kêu ông ấy phối hợp với Đoan Mộc Hải, cho nên Trương Trọng Ngu lúc này mới lập tức nhận lời ngay.  

Sau đó.  

Trương Trọng Ngu tay cầm châm bạc, chân khí trong lòng bàn tay ngập tràn, trực tiếp xông thẳng về phía Đỗ Minh Viễn.  

Đoan Mộc Hải cũng không hề chần chừ, quanh thân toát ra chân khí cuồn cuộn, rồi gia nhập ngay vào cuộc chiến của hai người kia.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Trong chốc lát, ba người tạo thành một nhóm, chân khí tản ra tàn phá tan tành mọi thứ ở nơi đó, cảnh tượng vô cùng khí thế.  

Dựa vào thực lực của Đoan Mộc Hải, một mình ông ta thì có thể đánh ngang ngửa với Đỗ Minh Viễn.  

Nhưng lại có thêm Trương Trọng Ngu ở bên cạnh ráo riết tìm cơ hội ra tay, cho nên hai người bọn họ hoàn toàn có thể đè bẹp được Đỗ Minh Viễn.  

Vốn dĩ nếu đối đầu với Trương Trọng Ngu không thôi thì Đỗ Minh Viễn còn dư sức, nhưng bây giờ ông ta không hề có lực đánh trả nào với hai người này, cho nên liên tục thoái lui.  

"Hiểu lầm rồi!"  

"Trong chuyện này thật sự có hiểu lầm rồi, thưa ông, tôi phản bội sư môn lúc nào chứ?"  

"Đáng chết mà, mấy người thật sự nghĩ ông đây sợ mấy người sao, nếu như ông đã không chịu nghe tôi đây giải thích thì đừng trách tôi không khách sáo nhé!"  

"Mời tổ tiên nhập thân!"  

Đỗ Minh Viễn bị bức ép cho nổi điên lên rồi, ngay lập tức phóng xuất ra đám sương mù đen, cho nhập vào cơ thể của mình.  

Đây chính là vị tổ tiên thứ hai rồi!  

Võ công của nhà họ Đỗ, vô cùng thần kỳ, chỉ cần cơ thể có thể chịu đựng nổi, thì cùng lúc có thể mời ba vị tổ tiên nhập thân, nâng cao sức mạnh của mình.  

Nhưng mà.  

Thiên phú của Đỗ Minh Viễn cũng chỉ bình thường thôi, mời hai vị tổ tiên nhập thân đã là cực hạn của ông ta, không có cách nào để gọi được vị tổ tiên thứ ba nữa, nếu không thì cơ thể sẽ tự nổ tung mà chết.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 858


Sau khi hai vị tổ tiên nhập thân, thực lực của Đỗ Minh Viễn đúng là có nâng cao lên, miễn cưỡng thì có thể đối chọi được sự liên thủ của Trương Trọng Ngu và Đoan Mộc Hải, nhưng cũng không kiên trì được bao lâu.  

Một bên khác.  

Advertisement

Tô Thương cùng với Cổ Hồng Nguyệt vẫn đang tiếp tục đánh nhau, hai người vẫn đang che giấu thực lực của mình, cho nên đánh cũng không kịch liệt cho lắm.  

Tô Thương vẫn giống như bộ dạng lúc trước, đứng yên tại chỗ vung Thương Khung Kiếm, những đạo kiếm khí hình lưỡi liềm liên tục truy sát Cổ Hồng Nguyệt, dường như kiếm khí đánh ra là nhiều vô tận, không bao giờ hết.  

Advertisement

"Tô Thương, cậu tu luyện không phải là chân khí, cậu không phải là người luyện võ!"  

Bỗng nhiên, Cổ Hồng Nguyệt dường như đã phát hiện ra điều gì, vừa tránh các đạo kiếm khí, vừa suy đoán nói: "Loại sức mạnh này, vô cùng lớn mạnh, hơn xa chân khí, lẽ nào cậu chính là...chiến sĩ luyện khí sao?"  

Tô Thương hoàn toàn không trả lời bà ta, chỉ tự mình vung vẫy Thương Khung kiếm.  

"Hừ!"  

"Mặc kệ là linh khí hay là chân khí, cũng sẽ có lúc dùng hết thôi, bà già này không tin cậu có thể kiên trì được mãi!"  

Cổ Hồng Nguyệt hừ lạnh một tiếng, sau khi bà ta phát hiện ra điều quái dị ở Tô Thương thì bà ta cũng không dám mạo hiểm nữa.  

Cứ như vậy, hai trận chiến, đều đang lâm vào thế bí, năm người đánh nhau khó phân thắng bại.  

Lại mười mấy phút trôi qua, Đỗ Minh Viễn sắp không giữ vững được nữa rồi, ông ta bị Đoan Mộc Hải đánh một chưởng bay ra xa.  

Trương Trọng Ngu thấy vậy, thừa thắng xông lên, châm bạc ở trong tay phóng ra đâm thẳng vào người Đỗ Minh Viễn.  

Vút!  

Vút! Vút!  

Đỗ Minh Viễn muốn tránh cũng không tránh được, hai huyệt đạo trọng yếu trên cơ thể bị châm bạc ghim trúng, đau đến mức chết đi sống lại.  

"A!"  

Sau khi ngã xuống đất, Đỗ Minh Viễn liền hét lên một tiếng thảm thiết, vội vàng dùng chân khí để đẩy châm bạc ra.  

Ngay khi châm bạc bị đẩy ra khỏi cơ thể, máu từ lỗ châm tuôn ra ào ạt, Đỗ Minh Viễn lại vội vàng cầm máu lại.  

Ngay sau đó.  

Đám sương mù đen vây quanh cơ thể ông ta bỗng tản đi rất nhiều, sau đó vị tổ tiên được mời lên nhập thân cũng đã bị đánh cho tan biến mất.  

Nếu như tiếp tục đánh nhau, thì đám sương mù đen quanh cơ thể Đỗ Minh Viễn sẽ bị đánh cho tiêu tán hết, đến lúc đó ông ta sẽ trở lại thực lực thiên tông hậu kỳ của mình, như vậy thì càng không có sức đánh trả.  

"Tiền bối Cổ!"  

Đỗ Minh Viễn hoảng sợ rồi, thế là nói: "Xin bà nhanh chóng giải quyết Tô Thương, tới đây giúp tôi một tay, tôi không phải là đối thủ của hai người này!"  

Vừa dứt lời, Trương Trọng Ngu và Đoan Mộc Hải lại lao tới tiếp, Đỗ Minh Viễn chỉ đành nghiến răng nghiến lợi, nghênh đón.  

"Ha ha, lại có một vị thần tông đến giúp nữa, ông trời không quên Dược Vương Điện chúng ta mà!"  

"Người này là ai vậy, lúc trước sao chưa từng thấy bao giờ?"  

"Không rõ nữa, có lẽ lúc trước từng nhận được ơn nghĩa của Dược Vương Điện, cho nên bây giờ đến trả ơn."  
 
Chương 859


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Có khả năng này lắm, mặc kệ thế nào, ông chủ Đỗ kia sắp bị đánh bại rồi, Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đồng Kiều ắt hẳn cũng không kiên trì được lâu nữa!"  

...  

Advertisement

Đông đảo các thầy thuốc của Dược Vương Điện, đều thở phào nhẹ nhõm, trên mặt thì tươi cười rạng rỡ.  

Lúc này.  

Advertisement

Cổ Hồng Nguyệt vẫn đang dây dưa với Tô Thương thì nghe được tiếng cầu cứu của Đỗ Minh Viễn, bà ta suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn gật đầu nhận lời.  

Môi hở thì răng lạnh.*  

*Những người thân thuộc phải nhờ cậy và giúp đỡ lẫn nhau, nếu không sẽ tổn hại cho nhau. Ví như môi mất thì răng lạnh, răng mất thì môi móm vào.  

Bây giờ, Đỗ Minh Viễn đang là đồng minh của bà ta.  

Nếu như Đỗ Minh Viễn chết rồi, hoặc cao chạy xa bay, thì Tô Thương, Trương Trọng Ngu, còn có tên cao thủ thần tông đột nhiên xuất hiện kia chắc chắn sẽ liên thủ lại mà quay sang đối phó với Cổ Hồng Nguyệt.  

Đạo lý này, Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên vẫn hiểu rõ.  

"Tô Thương!"  

"Bà già này không chơi đùa với cậu nữa, bây giờ, đến lượt bà già này ra tay đây!"  

Lúc này, ánh mắt Cổ Hồng Nguyệt run lên, toàn thân chân khí phun trào, tản ra khí thế ngập trời.  

Ngay sau đó.  

Bà ta không chần chờ chút nào, điều động toàn bộ sức mạnh của bản thân, lao thẳng về Tô Thương, định một chiêu giết chết anh, tránh cho đêm dài lắm mộng.  

"Ha ha!"  

"Cuối cùng cũng đợi được rồi!"  

Tô Thương thấy vậy, khẽ híp mắt lại, khóe miệng nhếch lên cười nhạo, trực tiếp khởi động đá Thiên Ẩn, đồng thời cũng thi triển luôn Chỉ xích thiên nhai.  

Trong chốc lát, thân ảnh của Tô Thương không còn thấy đâu nữa, hoàn toàn biến mất vào trong không khí, vô tung vô ảnh, ngay cả khí tức cũng được ẩn giấu đi.  

"Hử?"  

Cổ Hồng Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức nhíu mày lại, vội vàng dừng bước, kịp thời tán đi chân khí dồi dào trong lòng bàn tay, thầm nghĩ: "Chuyện gì vậy nhỉ, lẽ nào cậu ta bỏ trốn rồi...Không đúng, sát ý của cậu ta vẫn còn rất gần đây!"  

Đột nhiên!  

Cổ Hồng Nguyệt cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mãnh liệt, càng ngày càng tiến lại gần mình, bà ta lập tức định phản ứng lại.  

Nhưng trước khi bà ta kịp ra tay trước một giây, vừa mới bức ép giải tán đi luồng sức mạnh khủng khiếp trong lòng bàn tay đi, bây giờ chân khí trong cơ thể ngay trong một khoảng thời gian ngắn ngủi lại bị điều động trở lại, như vậy khiến cho tốc độ ngưng tụ tương đối chậm hơn một chút.  

Nhưng còn chưa kịp đợi bà ta ngưng tụ thành công, kiếm của Tô Thương đã chém thẳng tới, trong tích tắc chém đứt lìa cánh tay phải của bà ta!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 860


Sau khi đánh thành công một chiêu, thân ảnh Tô Thương lại biến mất vào trong không khí một lần nữa.  

Xuất hiện không một tiếng động, rồi lại biến mất đi cũng không hề có một tiếng động nào, giống như tan vào không khí vậy.  

Advertisement

Tất cả mọi người đang có mặt ở đó đều ngây ngẩn cả người, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hãi không thôi.  

"Điện chủ, cậu ấy...cậu ấy dùng thủ đoạn gì vậy, dị thường quá!"  

Advertisement

"Chúng ta không nhìn ra được cũng là điều bình thường, nhưng ngay cả Cổ Hồng Nguyệt là thần tông mà cũng không phát hiện được luôn!"  

"Ha ha, điện chủ thắng chắc rồi, có cái thủ đoạn như này, có thế thắng chắc Cổ Hồng Nguyệt!"  

Sau một khoảng thời gian ngắn bất ngờ, tất cả các thầy thuốc tại nơi đó đều lộ rõ ​​vẻ vui mừng.  

Sự thật đúng như lời bọn họ nói, Tô Thương trước tiên là nhẹ nhàng chặt đứt cánh tay của Cổ Hồng Nguyệt, mà lần xuất hiện sau đó lại chém đứt gân chân trái của Cổ Hồng Nguyệt.  

"A!"  

Cổ Hồng Nguyệt đau đớn không thôi, nhưng lại không thể tìm được tung tích của Tô Thương, tức quá hóa giận, hai mắt đều đỏ ngầu lên, ánh mắt tràn đầy lửa hận, gầm thét lên: "Tô Thương, cậu là tên tiểu nhân bỉ ối chỉ biết đánh lén sau lưng, cút ra đây cho bà già này xem!"  

"Thỏa mãn cho bà đây!"  

Cổ Hồng Nguyệt vừa dứt lời thì Tô Thương lại hiện thân ra lần nữa, tay anh vung kiếm lên chém đứt gân chân còn lại của bà ta.  

"Rít rít!"  

Cổ Hồng Nguyệt đau đến mức hít một hơi thật sâu, cơ thể trực tiếp quỳ xuống đất, khuôn mặt nhăn nhúm lại, xem ra là đau đớn vô cùng.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương cầm Thương Khung kiếm trong tay, đứng ngay trước mặt Cổ Hồng Nguyệt, ở xa xa nhìn lại thật giống như bà ta đang quỳ bái Tô Thương vậy.  

"Tô Thương, thân pháp của cậu là thân pháp gì vậy, vậy mà có thể biến mất vào trong không khí!" Cổ Hồng Nguyệt không phục, nghiến răng, nghiến lợi hỏi.  

"Xuống dưới mà hỏi Diêm vương đi!"  

Tô Thương hoàn toàn không trả lời bà ta, anh giơ cao Thương Khung kiếm lên, một kiếm chém đứt cổ Cổ Hồng Nguyệt.  

Phịch!  

Cùng với tiếng kiếm thanh lảnh vang lên, máu đỏ tươi phun ra ngoài, nhuộm đỏ cả một mảnh đất đá.  

Cổ Hồng Nguyệt trong nháy mắt mất đi hơi thở, khuôn mặt già nua ngã rạp xuống đất, chỉ vài giây đồng hồ mà thôi, đã thành một cái xác không hồn rồi.  

Trước khi chết, trong ánh mắt bà ta còn tràn đầy vẻ không cam tâm, hai mắt trừng to, đến chết cũng không nhắm lại.  

"Động chủ!"  

Mười mấy tên cao thủ của Tam Đồng Kiều nhìn thấy Cổ Hồng Nguyệt bị giết chết, nhất thời lo lắng, hoảng sợ.  

"Mấy người, đi cùng với bà ta đi!"  
 
Chương 861


Ánh mắt Tô Thương run lên, rồi lập tức vung kiếm lên, trong đám đó tên mạnh nhất cũng chỉ là thiên tông trung kỳ, yếu nhất là địa tông sơ kỳ.  

Đối mặt Tô Thương và Thương Khung kiếm, căn bản không hề có lực đánh trả nào, trong thời gian ngắn ngủi nửa phút đồng hồ, toàn bộ đều bị giết chết hết, không chừa lại một tên nào.  

Advertisement

"Chuyện này...khủng khiếp quá!"  

"Chỉ vung kiếm thôi đó, mà trong thời gian ngắn ngủi đã giết được bao nhiêu người như vậy."  

Advertisement

"Thực lực của tiền bối Cổ, rồi toàn quân bị diệt sạch hết, ông chủ chắc chắn cũng sẽ không chống chọi lại được Dược Vương Điện, chúng ta nhanh trốn đi thôi."  

Các cao thủ của nhà họ Đỗ ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, toàn bộ bị dọa cho thất kinh hồn vía, chạy tán loạn khắp nơi.  

"Trốn thoát được sao?"  

Tô Thương liên tục cười nhạo, mặt trầm như nước, chuyện đã tới nước này, chắc chắn anh sẽ không bỏ qua một ai cả.  

Khi bọn họ đến sơn trang Y Vân, thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị giết chết đi chứ!  

Kiếm khí lưỡi liềm không ngừng được phóng ra, lại chỉ mất nửa phút thì toàn bộ cao thủ của nhà họ Đỗ cũng bị giết sạch.  

"Không!"  

Đỗ Minh Viễn vẫn đang chiến đấu với Trương Trọng Ngu và Đoan Mộc Hải phát hiện ra tình hình chiến đấu bên này, lập tức trợn to mắt lên hét: "Tô Thương, tôi sẽ khiến cậu chết không yên lành!"  

"Người nên chết chính là ông!"  

Khóe miệng Tô Thương khẽ nhếch lên cười, tay cầm Thương Khung kiếm, gia nhập vào cuộc chiến của ba người đó.  

Vốn dĩ Đỗ Minh Viễn đã ở thế yếu, bây giờ lại có Tô Thương gia nhập vào, cục diện liền nghiêng hẳn về một bên.  

Vút!  

Rất nhanh, Đỗ Minh Viễn đã bị Tô Thương chém một nhát ngay ngực, cơ thể cũng theo đó bay ngược ra phía sau, máu bắn đầy trời.  

Hai phút sau.  

Cơ thể của Đỗ Minh Viễn rơi ầm một cái trên mặt đất, ông ta há miệng phun ra một ngụm máu tươi, hơi thở yếu ớt dần.  

Cùng lúc đó, đám sương mù đen vây quanh ông ta cũng thoát ly ra khỏi cơ thể, dần dần tiêu tán đi mất.  

"Sớm đã nhận ra võ công của ông quỷ dị, nhưng không ngờ lại còn có thể dung hợp được cả hồn phách."  

"Cái hồn phách này lúc còn sống ít nhất cũng là thần tông trung kỳ nhỉ, hơn nữa bởi vì cái võ công đó mà ngưng tụ được thần hồn, bây giờ thất bại rồi lại muốn trở về lại cơ thể của ông sao, ha ha, tôi có đồng ý chưa hả?"  

Ánh mắt Tô Thương nhìn chăm chú vào đám sương mù màu đen, khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó anh bỗng nhiên giơ tay lên, há miệng thốt ra hai chữ: "Câu hồn!"  

Vốn dĩ. 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom