Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 822


Về phần chân tướng cuối cùng là cái gì, bây giờ Tô Thương vẫn không thể biết được, chỉ có cố gắng tu luyện, bước vào cảnh giới cao hơn thì mới có cơ hội thấy được toàn cảnh.  

Trước đó, Tô Thương không có ý định truyền thụ tài năng tu chân cho Lý Nguyệt.  

Bởi vì mặc kệ Lý Nguyệt có phải là nữ đế hay không, cô và nữ đế chắc chắn có quan hệ.  

Nữ đế là nhân vật thế nào?  

Huyền Thiên Tiên vực, là thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm, nghiền ép cửu thiên thập địa.  

Cường giả cùng thời đại không ai dám tranh phong với cô ta. Cho dù là Vô Thượng Tiên Đế lúc trước đã từng phong quang, nhưng khi Thanh Hoàng nữ đế bước chân vào Tiên Đế Cảnh, thì cũng phải tránh mũi nhọn, lựa chọn lui về ở ẩn, thành toàn uy danh chí cường của nữ đế.  

Đương nhiên Tô Thương không muốn nhúng tay vào mưu đồ của nhân vật như vậy, chuyện anh cần làm chỉ là bảo vệ tốt cho Lý Nguyệt.  

"Mặc kệ Lý Nguyệt có phải là nữ đế hay không, bây giờ em ấy chỉ có một thân phận, đó chính là vợ của Tô Thương anh."  

Tô Thương cười cười, sau đó không nghĩ nhiều chuyện này nữa, ánh mắt rơi trên người mười Liễu Uyển  m.  

Mười thiếu nữ trẻ đẹp này sở hữu nhan sắc tuyệt vời, vả lại đều là xử nữ, truyền thụ công pháp gì cho bọn họ đây?  

Sau một hồi trầm tư, linh quang trong đầu Tô Thương chợt lóe, rất nhanh đã có chủ ý.  

Huyền Thiên Tiên vực có một thánh địa toàn bộ đề là nữ tu, tên là Dao Trì.  

Thánh địa Dao Trì tồn tại đã vô số năm tháng, là một trong mười thánh địa chí cường của Huyền Thiên tiên vực, bên trong thâm hậu, không ai dám chọc vào.  

Đã từng.  

Lúc Tô Thương còn chưa trở thành Huyền Thiên Tiên đến, anh đã xảy ra một chút tranh chấp nhỏ với thánh nữ của thánh địa Dao Trì, cuối cùng ầm ĩ đến mức khó chịu.  

Trong cơn tức giận, Tô Thương đánh ngất thánh nữ, hơn nữa còn dùng thủ đoạn cao nhất mạnh mẽ phá vỡ bảo vệ ở nơi sâu trong linh hồn thánh nữ, trộm đi công pháp bất truyền của thánh địa Dao Trì, Quảng Hàn Quyết.  

Không chỉ như thế, liên quan đến bí thuật lớn mạnh của thánh địa Dao Trì, Tô Thương chuyển toàn bộ vào trong đầu mình.  

Thánh địa Dao Trì biết được việc này đã vô cùng tức giận, cử ra mấy cao thủ, muốn bóp ch3t Tô Thương, nhưng kết quả lại bị Tô Thương giết ngược lại, cuối cùng lại không giải quyết được.  

Chuyện này, ở Huyền Thiên Tiên vực làm dấy lên một hồi sóng to gió lớn, khiến cho thánh địa Dao Trì bị mất sạch mặt mũi.  

Nhưng không còn cách nào khác, Tô Thương khi đó thủ đoạn thông thiên, năng lực chạy trốn lại càng tuyệt vời.  

Sau khi Tô Thương đảm bảo sẽ không truyền phương pháp Quảng Hàn Quyết cho người của Huyền Thiên Tiên vực, thánh địa Dao Trì cũng không muốn lãng phí quá nhiều tinh lực trên người Tô Thương, cho nên lựa chọn không đuổi giết nữa.  

...  

"Quảng Hàn Quyết."  

Kết thúc hồi ức, Tô Thương khẽ cười nói: "Công pháp này không hấp thu linh khí, tu luyện dựa vào âm hàn chi khí, có thể mượn ánh trăng và với một ít chí bảo có thuộc tính âm hàn để nâng cao cảnh giới."  

"Những thứ khác tạm thời không đề nhắc tới, theo địa cầu mà nói, tu luyện công pháp này quả thực được trời ưu ái."  

Tô Thương cười nói: "Bởi vì địa cầu cách trăng sáng chỉ có hơn ba mươi vạn km, so với Huyền Thiên Tiên vực thì không chỉ gần gấp đôi." 
 
Chương 823


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Mặc dù linh khí địa cầu chịu sự ngăn chặn của thiên đạo, nhưng sức mạnh mặt trăng lại không hề suy yếu chút nào."  

"Nếu mười người Liễu Uyển  m tu luyện Quảng Hàn Quyết, có lẽ sẽ tiến triển vô cùng nhanh, nhanh chóng Trúc Cơ cũng không chừng."  

Advertisement

"Nhất là Liễu Uyển  m, cơ thể mang cửu âm tuyệt thể, Quảng Hàn Quyết quả thực là thiết kế riêng cho cô ta."  

"Có điều Quảng Hàn Quyết là bí mật bất truyền của thánh địa Dao Trì, mức độ quý giá có thể tưởng tượng được, anh nhất định phải bảo đảm mười người Liễu Uyển  m phải trung thành với anh tuyệt đối, như thế mới có thể truyền Quảng Hàn Quyết cho bọn họ."  

Advertisement

Nghĩ đến đây, Tô Thương nhìn về phía nhóm người Liễu Uyển  Âm, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Các cô muốn có được sức mạnh lớn mạnh sao?"  

"Muốn!"  

Mười người Liễu Uyển  Âm không hẹn mà cùng trả lời, giọng nói trong trẻo quyết đoán.  

"Để trở nên mạnh mẽ, thì chuyện gì các cô cũng bằng lòng làm chứ?" Tô Thương hỏi tiếp.  

**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Soạt.  

Nghe anh nói như vậy, mười cô gái xinh đẹp trong phòng khách nhất thời do dự, những gương mặt xinh đẹp đều hơi phiếm hồng.  

Rất rõ ràng, các cô đã hiểu lầm rằng Tô Thương muốn cơ thể của các cô, cho nên mới lộ ra biểu cảm như vậy.  

"Tô đại thiếu gia."  

Lúc này, Liễu Uyển  m nhìn Tô Thương, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ nói: "Những người chúng tôi vốn dĩ là thị nữ hầu phòng của thiếu gia, chỉ cần thiếu gia đồng ý thì có thể yêu cầu chúng tôi hầu hạ bất cứ khi nào, cho dù thiếu gia không truyền thụ võ công cho chúng tôi thì chúng tôi cũng sẽ không từ chối."  

Lời này vừa nói ra, chín cô gái còn lại lúc này mới kịp phản ứng lại, vội vã nói theo.  

"Các cô hiểu lầm rồi."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: "Tôi không có hứng thú quá lớn với cơ thể các cô."  

"Ý của tôi là, nếu như các cô muốn trở nên mạnh mẽ thì hãy đi theo làm người của tôi, tùy ý cho tôi sai khiến."  

"Tô đại thiếu gia..."  

Liễu Uyển  m nghe vậy, thoáng có chút ngượng ngùng nói: "Như này không phải là muốn chúng tôi hầu hạ thiếu gia sao."  

Tùy ý sai khiến, làm sao, Tô đại thiếu gia có thể nhìn thấy mười thị nữ xinh đẹp như hoa các cô đây mà vẫn không có chút động lòng sao?  

"Khụ khụ."  

"Tôi không giải thích với cô nữa."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 824


Ngay sau đó.  

Tô Thương bình thản nói: "Với thân phận của các cô, vậy thì chắc chưa từng nghe nói qua người tu chân đúng không."  

Advertisement

"Nhưng về các loại tiểu thuyết hay tác phẩm điện ảnh và truyền hình, chắc có lẽ các cô đã nghe qua."  

"Không sai, tôi chính là một người tu chân, đồng thời, tôi cũng có thể giúp cho các cô trở thành người tu chân."  

Tô Thương nói tiếp: "Có điều, điều kiện tiên quyết là các cô phải ký vào linh hồn khế ước."  

Advertisement

"Đây cũng không phải khế ước bình thường, chỉ cần các cô ký kết thì cả đời này sẽ phải chịu sự khống chế của tôi, tôi muốn các cô làm cái gì thì các cô nhất định phải làm cái đó, nếu như cãi lại mệnh lệnh của tôi, thì chỉ cần một ý niệm trong đầu thì tôi đã có thể khiến cho các cô chết đi sống lại."  

Tô Thương nghiêm mặt nói: "Nếu như các cô muốn trở nên mạnh mẽ, thì bây giờ có thể nhỏ ra một chút máu ở đầu ngón tay, đưa tay đặt lên khế ước trước mắt các cô."  

"Nếu không muốn thì cũng không sao cả, tôi có thể xóa bỏ trí nhớ của các cô về tôi, từ nay về sau các cô sẽ được tự do."  

Tô Thương thản nhiên nói: "Quyền lựa chọn nằm trong tay các cô, trong vòng mười giây hãy đưa ra lựa chọn."  

"Tô đại thiếu gia, thiếu gia cho chúng tôi một cơ hội tốt như vậy, chúng tôi nhất định sẽ quý trọng, xin cảm ơn Tô đại thiếu gia!"  

Liễu Uyển  Âm không chút do dự lập tức cắn rách ngón tay, hoàn thành ký kết đầu tiên.  

Chín cô gái trẻ đẹp còn lại, ai nấy cũng đều nặn ra một giọt máu ở đầu ngón tay, nối gót trở thành người hầu của Tô Thương.  

"Ừm."  

"Rất tốt."  

Tô Thương hài lòng gật đầu, sau đó cười nói: "Từ giờ trở đi, mọi người chính là nô lệ của tôi, xưng hô với tôi là cậu chủ cũng được"  

"Vâng, cậu chủ!"  

Mười người Liễu Uyển  Âm đồng thanh nói, giọng nói của mười người con gái hòa lại với nhau, uyển chuyển dễ nghe.  

"Mọi người đi theo tôi vào phòng."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, sau khi nói một câu liền bước lên lầu ba.  

"Nhanh như vậy sao, bây giờ đã muốn đi vào phòng rồi."  

"Cậu chủ có ý gì chứ, xem sẽ vân là muốn chúng ta hầu hạ rồi."  

"Cậu chủ để cả mười người chúng ta đều sau đó, chị Uyển  Âm à, làm sao bây giờ."  

...  

Mấy người hầu đó nghe được mệnh lệnh của Tô Thương, khuôn mặt ngọc nhất thời đỏ ửng, ai nấy đều cực kỳ ngượng ngùng.  

"Mọi người đừng lo lắng."  

Liễu Uyển  Âm  cũng chưa trải qua chuyện này, tâm trạng cực kỳ rối bời, nhưng lại cố giả vờ trấn an mọi người: "Chúng ta là nô lệ của cậu chủ, ngày này sớm muộn gì cũng phải tới thôi."  

"Kỳ thật, sắc đẹp của chúng ta, so ra thì kém hơn những người con gái bên cạnh cậu chủ rất nhiều, nhưng thắng ở chỗ, chúng ta có nhiều người."  
 
Chương 825


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Liễu Uyển  Âm  mặt ngọc đỏ ửng giống như quả táo chín, nghiến răng nói: "Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, thỏa mãn chút đam mê của cậu chủ, nhất định sẽ để lại ấn tượng sâu sắc cho cậu chủ, như thế thì địa vị của chúng ta cũng sẽ từng bước đi lên."  

"Chị Uyển  Âm nói đúng lắm, hợp ba cái đầu lại thì thành Gia Cát Lượng, huống hồ chúng ta có tới tận mười người."  

Advertisement

"Cậu chủ mạnh mẽ như vậy, ong bướm bên ngoài chắc chắn không ít, chúng ta không tranh giành tình cảm với chị Lý Nguyệt, nhưng danh tiếng cũng phải chèn ép một chút những cô gái khác, giữ gìn địa vị cho chị Lý Nguyệt!"  

"Ông chủ đã nói trước rồi, muốn chúng ta chăm sóc cậu chủ thật tốt, có lẽ chính là cái ý này đây."  

Advertisement

"Chỉ cần chúng ta có địa vị, mới có thể giúp tiểu thư Lý Nguyệt được tốt hơn, có chúng ta ở đây, những đứa con gái khác đừng có mơ mà tiếp cận cậu chủ."  

Nhất thời, đông đảo những người hầu này đều đồng ý với lời nói của Liễu Uyển  m, tất cả đều quyết tâm liều mạng, chuẩn bị sẵn sàng để hiến thân cho cậu chủ rồi.  

“Cũng không biết cậu chủ có làm luôn ở trong phòng hay không, mười người chúng ta ở cùng một chỗ, không biết cậu chủ có sợ hay không nữa."  

Liễu Uyển  Âm  ngượng ngùng cười cười, sau đó liền dẫn 9 người còn lại đi theo tốc độ của Tô Thương.  

Với thực lực của Tô Thương, tất nhiên có nghe được Liễu Uyển  Âm  và đám người đó nói chuyện với nhau.  

Lại vì do linh hồn khế ước, thậm chí đến mười người Liễu Uyển Âm  trong lòng suy nghĩ thế nào đều nắm rõ hết.  

"Bọn nha đầu này, thật sự xem ông đây là sói đói hay sao vậy, ông đây có đến mức quá đáng thế không chứ."  

Tô Thương cười khổ lắc đầu, nhưng cũng không giải thích gì, dù sao giải thích cũng không rõ được, chỉ sợ càng giải thích lại càng hiểu nhầm hơn.  

Rất nhanh chóng, một đoàn người xuất hiện tại căn phòng của Tô Thương.  

Tô Thương từng ở đây bố trí Tụ Linh trận, nên định ở đây trợ giúp 10 người Liễu Uyển  m  đặt chân đến tu chân.  

Trước đây có từng nhắc qua, tu luyện Quảng hàn quyết không cần dùng đến linh khí, nhưng cũng không phải là không thể dùng linh khí.  

Chỉ có điều, nếu mà so sánh thì hiệu quả của linh khí không có năng lượng tốt như chí hàn.  

Vì thế, Tô Thương không có ý định để mấy người Liễu Uyển  Âm  hấp thu đá năng lượng, nhưng Tụ Linh trận thì vẫn cần phải bố trí.  

Tụ Linh trận, không chỉ có thể hấp thụ linh khí, chỉ cần thay đổi nhẹ một chút thôi thì có thể tập hợp được linh khí của ánh trăng.  

Vì thế, sau khi đi vào phòng, Tô Thương không chần chờ mà lập tức thay đổi Tụ Linh Trận trước đó, rất nhanh cũng đã thành công.  

"Liễu Uyển  Âm, cô ngồi lên giường, khoanh chân lại." Tô Thương phân phó nói.  

Bọn người Liễu Uyển  Âm, sau khi vào phòng, nhìn thấy Tô Thương mặt mũi đầy nghiêm túc, liền biết bản thân lúc nãy đã suy nghĩ nhiều rồi, vì thế cũng nghiêm túc theo, đứng bên cạnh không nói một lời, ánh mắt tràn đầy kính sợ.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 826


Với cảnh giới bây giờ của anh ấy, loại trận pháp hạ cấp như bố trí Tụ Linh trận này, chỉ cần thời gian rất ngắn thôi.  

Khoảng mười phút đồng hồ, một tòa Tụ Linh trận được hình thành.  

Advertisement

"Cô, ngồi vào đây!" Tô Thương phân phó một người hầu khác.  

"Tuân lệnh!"  

Advertisement

Người hầu này tất nhiên một mực cung kính đáp ứng.  

Tiếp theo sau.  

Tô Thương bắt chước làm theo, từng tòa Tụ Linh trận xuất hiện trong phòng.  

Ngay từ đầu, anh ấy đem Tụ Linh trận bố trí trên giường, nhưng mà có điều ngồi trên giường không được, nên bố trí xuống đất.  

Hơn một tiếng sau, mười tòa Tụ Linh trận được bố trí thành hình, tản ra một luồng ánh sáng nhạt.  

Mười người Liễu Uyển  Âm, ngồi bên trên mỗi Tụ Linh trận khác nhau, ánh mắt nhìn về Tô Thương tràn đầy kính sợ, đồng thời có một số còn mong chờ.  

"Sau đây, tôi muốn truyền thụ cho mọi người pháp môn tu chân, mọi người chuẩn bị sẵn sàng chưa."  

Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó lần lượt hướng vào trong đầu của 10 người này, thổi vào một chùm ánh sáng: "Được, mọi người theo chùm ánh sáng này trong đầu, ghi chép lại phương pháp tu luyện Quảng hàn quyết, còn có bí thuật Dao trì thánh địa cường đại, cùng một số tri thức tu chân."  

"Nhắc nhở mọi người một chút, Quảng hàn quyết là một loại công pháp cường đại, xem như mộ tổ bốc lên khói xanh* rồi."  

*Mộ tổ bốc lên khói xanh: ý chỉ người nào đó đột nhiên có được chuyện gì đó rất may mắn, có được thành công.   

"Cảm ơn cậu chủ!" mấy người Liễu Uyển  Âm, kích động cảm ơn.  

"Ừm."  

Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói:"Quảng hàn quyết tốt nhất lấy ánh trăng để nhập đạo, bây giờ thời gian vẫn còn sớm, các cô cứ tiêu hóa hết những thứ trong đầu đi đã, chờ đến đến, các cô lại hấp thụ lực lượng ánh sáng của ánh trăng mà tu luyện."  

"Tăng cường thêm Tụ Linh Trận, có lẽ đêm nay các cô có thể đặt chân đến hàng ngũ tu chân rồi, trở thành người tu chân luyện khí tầng thứ nhất." Tô Thương cười nói.  

"Tuân lệnh, cậu chủ."  

Mười mỹ nữ xinh đẹp, không hẹn mà cùng nhau trả lời.  

"Ừm, bắt đầu đi."  

**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Tô Thương cười gật đầu, sau đó liền thúc giục mọi người nhanh chóng tiêu hóa hết những ký ức đã được truyền thừa.  

Mười người hầu này, tất nhiên làm theo.  

Còn về Tô Thương, thì đi đến bên cửa sổ, bấm số điện thoại Hứa Sơn Cư.  

Ngày đầu tiên về đến Giang bắc, anh ấy đã để Hứa Sơn Cư đi đến sơn trang Y Vân rồi.  

Bây giờ Hứa Sơn Cư, đã đặt chân đến Thiên tông đỉnh phong, mặc dù không thể so sánh được với bán thần tông, nhưng mà dùng để mật báo tin tức thì vẫn làm được.  
 
Chương 827


"Cậu chủ." Sau khi điện thoại được kết nối, liền truyền đến âm thanh đầy cung kính của Hứa Sơn Cư.  

"Ừm."  

Advertisement

Tô Thương gật đầu, sau đó dò hỏi: "Hứa Sơn Cư, tình hình ở sơn trang Y Vân thế nào rồi?"  

"Thưa cậu chủ, tông chủ Thiết Quyền Tông Trương Trường Sinh, Cổ Hồng Nguyệt ở Tam Đồng Kiều, cùng với Đỗ Minh Viễn của nhà họ Đỗ ở Thâm thành, ba thế lực đã đến dơn trang Y Vân rồi, cũng đã đánh nhau với trụ cột Dược Vương Điện Trương Trọng Ngu."  

Advertisement

Hứa Sơn Cư cung kính nói: "Có điều, mục tiêu của chúng là tư nguyên của Dược Vương Điện, nên không ra tay tàn sát, chỉ có một mình Trương Trường Sinh ra tay thôi, sau khi làm Trương Trọng Ngu bị thương, liền để lại một lời uy hiếp, sau đó rời đi."  

"Theo như tôi đoán không nhầm, bọn họ không dám làm đến cùng tận đâu, mà làm có mức độ, không muốn chọc giận Dược Vương Điện, làm Dược Vương Điện thật sự tức giận, họ cũng không chịu đựng nổi."  

Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó hỏi: "Bọn họ uy hiếp Dược Vương Điện như thế nào?"  

"Ba phe thế lực đó nói. đêm nay sẽ đặt chân đến Dược Vương Điện lần nữa, nếu lựa chọn của Dược Vương Điện làm họ không hài lòng thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."  

Hứa Sơn Cư nói tiếp: "Cậu chủ, theo tôi thấy, họ muốn làm thật đó."  

"Ha ha, không sao, những người đó không đủ gây sợ đâu."  

Tô Thương cười cười, sau đó hỏi: "Đúng rồi, ông vừa mới nói, Trương Trọng Ngu bị thương, vết thương thế nào rồi?"

"Thưa cậu chủ, nếu xét về tính nghiêm trọng thì bây giờ đang ở tình trạng yếu ớt, dù là Trương Như Mộc ở bên cạnh chữa trị, nhưng vẫn không có chuyển biến tốt." Hứa Sơn Cư nói.  

"Hử?"  

Tô Thương nghe vậy, thất thời nhíu mày nói: "Vì sao mà ông không nói sớm cho tôi biết?"  

Anh ấy sở dĩ trì hoãn thời gian dài như vậy, là vì nếu Hứa Sơn Cư chưa gọi điện thoại tới, thì cho rằng Dược Vương Điện bình an vô sự, không ngờ Trương Trọng Ngu lại bị thương nặng như vậy.  

"Cậu, cậu chủ, đây là ý của Trương Trọng Ngu."  

Hứa Sơn Cư vội vàng nói: "Trương thần y thấy cậu đi khỏi Giang Bắc mấy ngày rồi, bây giờ vừa về đến nhà, ông ấy muốn để cậu có thời gian ở bên gia đình hơn, cho nên mới..."  

"Ừm."  

Tô Thương nghe nói như vậy, có chút xúc động, sau đó nói: "Trương Trọng Ngu giờ này đang ở sơn trang Y Vân à?"  

"Đúng vậy."  

Hứa Sơn Cư đầu tiên là trả lời, sau đó liền nhắc nhở: "Cậu chủ, khi cậu đến đây thì nên cẩn thận một chút, bên ngoài sơn trang Y Vân, có ba tên Thiên tông đỉnh phong đang canh giữ, phòng chuyện thầy thuốc ở Dược Vương Điện chạy trốn."  

"Thuộc hạ trước đó có đánh nhau với 1 tên trong số đó, thực lực của đối phương quả thật không kém."  

"Hừm, thật sự coi Dược Vương Điện là cá nằm trên thớt rồi hay sao, có thể tùy ý mà gây khó dễ sao?"  

"Thiên tông đỉnh phong phải không?"  

Tô Thương mặt trầm như nước, trong mắt lóe lên một tia ý lạnh: "Được, tôi biết rồi."  

Bây giờ Tô Thương, có thể nhẹ nhõm đánh Thiên tông đỉnh phong rồi, nếu dùng hết sức lực, miễn cưỡng có thể giết được bán Thần tông.  
 
Chương 828


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nếu là có thêm kiếm Thương Khung nữa, thì bán Thần tông trong mắt anh ấy, cũng chỉ là hàng em út mà thôi.  

Vì thế.  

Advertisement

Đêm nay, Tô Thương không định gọi Thục Phân dậy, để cho cô ấy trong vòng tay lưu trữ nghiên cứu phương pháp hóa thành hình người đi, chuyện của Dược Vương Điện, tự mình cũng có thể giải quyết được.  

Sau khi hạ quyết tâm, Tô Thương cúp điện thoại.  

Advertisement

"Liễu Uyển  Âm, các cô cứ tiêu hóa hết những thứ trong đầu đi đã, tám giờ tối, dù cho tôi có trở về hay không, đúng giờ đó các cô nhớ phải tu luyện Quảng hàn quyết."  

Sau khi dặn dò, Tô Thương liền nhún người rời khỏi biệt thự bờ sông, đi thẳng đến sơn trang Y Vân.  

Trên đường.  

Chuông điện thoại di động của Tô Thương reo lên, ban đầu định không nhận, nhưng nhìn thấy màn hình hiển thị số nước ngoài, nhất thời trong lòng sinh ra nghi ngờ, nên chọn nghe máy.  

"Ông nội Tô, ông còn nhớ cháu không?"  

Ngay sau đó, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói già nua, mở miệng gọi ông nội.  

"Hửm?"  

Tô Thương dừng một chút, sau đó chợt nhớ lại, ngay sau đó dùng giọng điệu của Tô Huyền Thiên mà nói: "Ha ha, Tiểu Hải à, tất nhiên nhớ rồi, sao đó, gọi điện cho ông có gì sao?"  

Không sai.  

Đầu dây điện thoại bên kia, chính là cháu trai ruột của chiến thần vô địch của nước D Đoan Mộc Lưu, tên là Đoan Mộc Hải.  

Mấy ngày trước, Tô Thương dịch dung thành Tô Huyền Thiên, có gặp qua ông ta một lần, còn giả vờ làm bạn thân thiết với Đoan Mộc Lưu, lừa Đoan Mộc Hải gọi mình là ông nội.  

"Ông nội Tô."  

Lúc này, Đoan Mộc Hải cung kính nói: "Không có gì hết, là do cháu đã đến nước Hoa rồi, vì thế nên mới gọi điện thoại cho ông, muốn hỏi thăm thử ông có thời gian không, định mời ông ăn bữa cơm."  

"Đứa cháu ngốc này, đi vào nước Hoa thì chắc chắn phải là ông mời cháu ăn cơm chứ."  

Tô Thương cười cười, sau đó nghi ngờ nói: "Đúng rồi, Tiểu Hải, cháu đến nước Hoa làm gì?"  

"Là thế này, trận chiến ở biên giới phía Nam, nước D chúng ta tổn thất nặng nề, tất cả là tại nhà họ Tô ở Giang Bắc."  

Đoan Mộc Hải tức hổn hển nói: "Nghe nói đại thiếu gia Tô Thương cùng với những thành viên Huyết Đồ đó đã về Giang Bắc rồi, cháu định tự mình ra tay, để diệt tận gốc bọn chúng, cứu vãn lại mặt mũi nước D."  

"Giết Tô Thương hả."  

"Ừm." Đoan Mộc Hải dò hỏi: "Ông nội Tô, ông biết cái người tên Tô Thương kia sao?"  

"Không biết."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 829


Nhưng hôm nay, Đoan Mộc Hải muốn đến Giang bắc giết Tô Thương, tiêu diệt Huyết Đồ, thế thì ngại quá đi, lần này ông có đi mà không có về rồi.  

"Ông nội Tô, ông khách sáo quá đi."  

Advertisement

Đầu dây bên kia điện thoại cười nói: "Có lẽ đêm nay cháu đến Giang Bắc rồi, ông nội Tô, sau chín giờ chúng ta gặp nhau đi, cháu muốn đi tiêu diệt nhà họ Tô trước."  

"Tiểu Hải."  

Advertisement

Tô Thương nghe vậy, liền nói: "Chuyện nhà họ Tô bị tiêu diệt không phải là chuyện nhỏ thôi hay sao, cháu cứ đến tìm ông nội Tô trước, ông nội Tô ở sơn trang Y Vân, đêm nay ông quyết định lấy vòng tay lưu trữ đem tặng cho cháu."  

"Hả, ông nội Tô, chuyện này, chuyện này...Chuyện này quá sớm rồi, xương cốt ông cường tráng như vậy, để thêm mấy năm nữa rồi giao cho cháu cũng không muộn mà." Đoan Mộc Hải được sủng ái mà lo sợ nói, trong giọng nói tràn đầy chờ mong.  

"Aiya, ông nội Tô của cháu đã già rồi, xương cốt ngày càng kém, đưa cho cháu sớm hơn một chút, thì ông mới yên tâm được."  

Tô Thương ra vẻ tức giận nói: "Sao hả, Tiểu Hải, chẳng lẽ cháu không muốn kề thừa vòng tay lưu trữ của ông nội Tô hay sao?"  

"Hừm, uổng công ông xem cháu như cháu trai tốt của mình, chờ sau khi ông chết đi, cháu có thể bảo vệ cho con cháu đời sau của ông, không ngờ rằng, cháu lại không có hứng thú đối với tài sản của ông, aiya, thôi, thôi..."  

"Ông nội Tô!"  

Đoan Mộc Hải nhất thời gấp gáp, vội vàng nói: "Có hứng thú, cháu thấy có hứng thú mà, ông ở sơn trang Y Vân chờ cháu, khoảng 8 giờ cháu có thể đến đó!"  

"Ừm, thế này còn tạm được, ông nội Tô này chờ cháu nha, không gặp không về."  

"Được."  

Đoan Mộc Hải trả lời, sau đó liền cúp điện thoại, cùng lúc đó Tô Thương cũng cất điện thoại di động vào.  

**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Sau đó  

Đoan Mộc Hải cười cười nói: "Ha ha, ông nội Tô thật tốt với mình, không ngờ sớm như vậy mà đã đem vòng tay lưu trữ cho mình rồi."  

"Vòng tay lưu trữ của ông ấy, mình lấy chắc được, có điều, còn về người nhà của ông ấy thì..."  

Nghĩ đến đây, Đoan Mộc Lưu lộ ra một nụ cười độc ác: "Sau khi lợi ích nằm trong tay mình rồi, ai còn quản đến sống chết của bọn họ nữa chứ, ha ha ha."  

"Chuyến đi giang Bắc này, mình vốn định tiêu diệt nhà họ Tô, diệt trừ bọn Huyết Đồ quỷ dị, lại không ngờ rằng, còn có niềm vui ngoài ý muốn này."  

"Ông nội Tô ơi là ông nội Tô, ông có phải quá ngây thơ rồi không, thật sự cho rằng lấy tiền tài của ông, thì nhất định phải trừ họa cho ông sao?"  

Đoan Mộc Hải cười nhẹ một tiếng, sau đó tiến lên hành trình đi vào Giang Bắc.  

...  

Lúc trước tại nước D, Tô Thương không nhìn được thực thực của Đoan Mộc Hải, chỉ cảm thấy đối phương không kém gì Trương Trọng Ngu, chắc là bán Thần tông.  

Đối với Đoan Mộc Hải, Tô Thương cũng không thèm để ý, bây giờ át chủ bài của mình đông đảo, giết ông ta là một vấn đề không lớn gì.  

Có điều.  

Tô Thương vẫn đang đi giải quyết chuyện của Dược Vương Điện, sợ ông ta đến trang viên nhà họ Tô làm loạn. 
 
Chương 830


Mặc dù trang viên nhà họ Tô có Cửu âm cửu dương trận, có thể ngăn được Đoan Mộc Hải, nhưng sử dụng một trận pháp cần tiêu hao đá năng lượng, dùng đó để đề phòng chuyện bất ngờ còn được, nhưng không thể thường xuyên sử dụng.  

Vì thế, Tô Thương liền gọi Đoan Mộc Hải đi vào sơn trang Y Vân, định đem ông ta và bọn người Cổ Hồng Nguyệt cùng giải quyết luôn một lượt.  

Không lâu sau.  

Advertisement

Tô Thương đi vào sơn trang Y Vân, ở phía xa đã phát hiện được chỗ tối có ba luồng khí tức, tập trung vào sơn trang Y Vân.  

Ba người đó, toàn bộ đều là Thiên tông đỉnh phong, chắc là người canh gác trong miệng Hứa Sơn Cư nói.  

Advertisement

Bọn họ nhìn thấy Tô Thương, cũng không hề để ý, ánh mắt sau khi nhìn Tô Thương một chút, liền thu lại.  

Tô Thương ẩn giấu khí tức, vì thế trong mắt bọn họ, Tô Thương chỉ là một người bình thường, liền định thả Tô Thương đi vào sơn trang Y Vân.  

"Ha ha!"  

Có điều Tô Thương không tiến vào, mà đứng bên ngoài cửa chính sơn trang, mặt trầm như nước: "Ba người chúng mày, cút ra đây cho tao mà chịu chết đi."

Cút ra đây nhận lấy cái chết đi!  

Ngay khi những lời này nói ra, ba tên cao thủ thiên tông đỉnh phong đang ẩn nấp trong bóng tối đều lần nữa hướng sự chú ý về Tô Thương  

Ngay sau đó.  

Một lão già núp ở hướng Tây Nam đột nhiên xuất hiện, trên khuôn mặt già nua mang theo vẻ bình thản, chậm rãi bước về phía Tô Thương.  

"Sao lại chỉ có một người xuất hiện vậy, đồng bọn của ông không ra sao, lẽ nào sợ chết rồi sao?" Tô Thương nhìn lão già đó, khóe miệng nhếch lên cười châm biếm nói.  

"Ha ha."  

"Cậu thanh niên, nói khoác mà không biết ngượng à."  

Người đàn ông già nua lưng còng queo, khuôn mặt héo hon, những cánh tay lộ ra ngoài cũng gầy nhom, tong teo.  

Ông ta nhìn thẳng vào Tô Thương, trong ánh mắt tràn đầy sự khinh thường, khẽ nói: "Nói đi, cậu là ai, đến sơn trang Y Vân làm gì, có quan hệ gì với Dược Vương Điện chứ?"  

"Tôi chính là điện chủ của Dược Vương Điện, ông nói xem tôi và Dược Vương Điện có quan hệ hay không?" Tô Thương khẽ nhíu mày nói.  

"Ha ha, nói năng ngông cuồng, cậu thật mạnh mồm mà, Dược Vương Điện là thế lực thế nào chứ, sao lại để cho một người bình thường như cậu làm điện chủ?"  

Lão già lưng còng vừa đi về phía Tô Thương vừa lạnh lùng nói: "Xem ra không cho cậu chút đòn thì cậu sẽ không thành thật khai báo, đúng không?"  

Vừa nói, trong lòng bàn tay của lão già lưng còng tỏa ra chân khí ngập tràn, khí tức quanh thân cũng âm trầm xuống.  

"Dựa vào ông mà cũng muốn giết tôi sao?"  

Tô Thương ngược lại, lại liên tục cười nhạo, sau đó liền tỏa ra uy thế nghiền nát nơi đó.  

Vù vù!  

Một giây sau, dưới uy thế của Tô Thương, cát bụi nơi đó tung bay mịt mù, những hòn đá thì rung rinh.  

"Hử?"  

Lão già lưng còng thấy vậy, lập tức dừng chân lại, trong ánh mắt lóe lên tia kiêng kị, ông ta hỏi lại lần nữa: "Cậu thanh niên, rốt cuộc cậu là ai?"  

"Điện chủ của Dược Vương Điện, Tô Thương!" Tô Thương thành thật nói.  

"Tô Thương!"  

"Cậu chính là Tô Thương!" 
 
Chương 831


Lão già lưng còng nghe thấy tên của Tô Thương, lập tức kinh ngạc không thôi, sắc mặt thay đổi cực kỳ lớn.  

"Ồ?" Tô Thương nhíu mày: "Ông biết tôi sao?"  

Advertisement

"Hừ!"  

Lão già lưng còng hừ lạnh một tiếng, sau đó nghiến răng nói: "Những việc làm của cậu ở trên thành phố, tôi và tông chủ sớm đã biết rồi!"  

Advertisement

"Tô Thương, gan của cậu lớn quá đấy, vậy mà dám ở thành phố ra tay với nhà họ Trương, lẽ nào cậu không sợ Thiết quyền tông tìm cậu báo thù sao!"  

"Thì ra ông là người của Thiết quyền tông."  

Tô Thương khẽ cười, rồi châm biếm hỏi: "Lão già, ông ở Thiết quyền tông là có thân phận gì vậy?"  

"Tôi chính là đại hộ pháp của Thiết quyền tông!" Lão già lưng còng lạnh lùng nói, ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn Tô Thương.  

"Đại hộ pháp...Ha ha, hộ pháp của Thiết quyền tông mấy người, đều bị tôi giết sạch rồi, còn sót lại duy nhất mình đại hộ pháp ông thôi đó."  

Tô Thương híp mắt lại, khẽ cười nói: "Nếu như hôm nay có duyên gặp gỡ, thì tôi cũng tiễn ông xuống dưới với bọn họ luôn nhé, Thiết quyền tông của mấy người cũng có thể cứ như vậy mà tuyên cáo diệt vong luôn đi."  

"Ngông cuồng!"  

Lão già lưng còng nghe vậy, nhất thời không kiềm được tức giận, trong lòng bàn tay tỏa ra chân khí, lập tức xông thẳng về phía Tô Thương.  

Mặc dù ông ta không nhìn ra được thực lực của Tô Thương, thậm chí cũng không phát hiện ra được chân khí chuyển động trong cơ thể của Tô Thương.  

Nhưng ông ta biết Tô Thương nhất định không phải là một người bình thường, chắc chắn cậu ta đang che giấu thực lực.  

Nhưng mà.  

Lão già lưng còng cũng đoán chắc rằng Tô Thương còn trẻ tuổi như vậy, thực lực cũng chẳng mạnh được đến đâu, có lẽ cậu ta chỉ dùng loại mánh khóe đặc biệt nào đó mới có thể che giấu đi khí tức của mình, từ đó khiến ông ta không phát hiện ra được.  

Cho nên.  

Sau khi thầm nghĩ một hồi, lão già lưng còng vẫn lựa chọn ra tay đánh nhau với Tô Thương, định dùng một chiêu gi3t chết Tô Thương, sau đó tìm tông chủ lãnh thưởng.  

Nhưng đáng tiếc nha, sức mạnh của Tô Thương đã vượt qua khỏi sức tưởng tượng của ông ta, đối mặt với sự tấn công của lão già lưng còng đó, Tô Thương căn bản không hề có chút hứng thú nào, tùy ý đánh ra một chưởng.  

Ầm!  

Trong chốc lát, nắm đấm của Tô Thương và của lão già lưng còng va đập vào nhau, làn sóng dư âm của cuộc va chạm lan ra khắp bốn phía.  

Ngay từ đầu, lào già lưng còng còn cảm thấy xem thường, nhưng một giây sau, ông ta lại biến sắc, cơ thể bay ngược lại ra phía sau.  

"Bịch!"  

Trong lúc bị đánh bật ra sau, ông ta phun ra một ngụm máu tươi, nhuốm đỏ cả một khoảng không, và qua mấy giây sau, ông ta mới ngã lăn xuống đất, lại phun ra một ngụm máu nữa.  

Tô Thương thì trái ngược lại, vẫn đứng vững tại chỗ, dừng như một chưởng lúc nãy chỉ đơn giản như anh ngáp một cái thôi vậy.  

"Cái...cái gì, cậu, vậy mà mạnh như vậy!"  
 
Chương 832


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lão già lưng còng nằm trên mặt đất, hoàn toàn đã mất đi lực chiến đấu, sắc mặt nhợt nhạt, ánh mắt tràn đầy nỗi hoang mang và khiếp sợ.  

Tô Thương bước từng bước tới, biểu cảm lạnh lùng nhìn lão già lưng còng, trầm giọng nói: "Lão già, ông có thể chết rồi!"  

Advertisement

"Hừ, Tô Thương, cậu đừng quá ngông cường, tông chủ Trương Trường Sinh của chúng tôi, là cao thủ cảnh giới bán thần tông, ông ta nhất định sẽ gi3t chết cậu!" Lão già lưng còng uy hiếp nói.  

"Ha ha."  

Advertisement

"Ông nói Trương Trường Sinh sao?"  

Tô Thương chăm chú nhìn lão già lưng còng, khóe miệng nhếch lên, cười đùa nói: "Xin lỗi nha, ông ta đã bị tôi gi3t chết rồi, cơ thể đều biến thành một đống thịt bầy nhầy rồi."  

"Cái gì...Ặc!"  

Lão già lưng còng nghe đến đây, mặt mũi tràn đầy sự kinh hãi, còn chưa nói hết câu, đã bị Tô Thương dùng chân đạp một phát vào ngực, thanh âm im bặt mà ngừng, hồn lìa khỏi xác.  

Giải quyết xong lão già lưng còng, Tô Thương thoáng nở nụ cười, nói vọng vào trong không khí, khẽ cười nói: "Hai người, đến lượt mấy người rồi, điện chủ Dược Vương Điện Tô Thương, mời mấy người chịu chết!  

Tiếng động ở bên ngoài sơn trang Y vân đã làm kinh động đến các thầy thuốc bên trong sơn trang.  

Giờ này phút này, mười mấy tên thầy thuốc đều chạy ra xem, trong đó còn có trưởng lão của Dược Vương Điện, Triệu Khai Hãn.  

"Cậu ta là ai vậy, tại sao lại xưng là điện chủ của chúng ta, điện chủ không phải là Tô Huyền Thiên sao?"  

"Tô Thương... cậu ta chắc không phải là đại thiếu gia công tử bột ở Giang Bắc đó chứ?"  

"Người này mạnh quá, đại hộ pháp của Thiết quyền tông, thực lực thâm sâu khó lường, ngay cả tiền bối Hứa Sơn Cư cũng phải chịu thua dưới tay ông ta, vậy mà Tô Thương này lại chỉ dùng một chiêu thôi đã gi3t chết đại hộ pháp rồi!"  

"Tô Thương ngốc rồi sao, dưới tình hình này vậy mà còn mạo xưng là điện chủ của chúng ta, không sợ chuốc lấy phiền phức hả?"  

"Đều im miệng đi, Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên, là tân điện chủ của chúng ta đó!"  

...  

Ngay lúc đám đông đang bàn tán xôn xao thì Trương Hiểu Ngọc một thân áo đỏ, chậm rãi bước tới, đồng thời mở miệng nói.  

Đôi mắt đẹp của cô ấy đang nhìn chăm chú Tô Thương, trong mắt tràn đầy nỗi kính sợ.  

Lúc trước cô ấy cũng biết thực lực của điện chủ rất mạnh, như khi tận mắt chứng kiến Tô Thương gi3t chết thiên tông đỉnh phong thì trong lòng cô ấy vẫn không khỏi chấn kinh một chút.  

Đó chính là thiên tông đỉnh phong đó, lúc trước cô ấy và Hứa Sơn Cư, còn phải vất vả một phen mới tiến vào được sơn trang Y Vân.  

Cho nên, Trưởng Hiểu Ngọc biết được lực chiến đấu của lão già lưng còng, giờ phút này nhìn thấy lão già lưng còng nằm chết dưới đất, đương nhiên là có thể thấy cô ấy kính sợ đến thế nào rồi.  

"Tô...Tô Thương chính là điện chủ Tô Huyền Thiên!"  

"Theo như tôi biết thì Tô Thương là một tên thiếu gia ăn chơi lêu lỏng ở Giang Bắc, ngày ngày chỉ biết đắm chìm ở quán bar cao cấp, sao lại có thể là điện chủ được chứ?"  

"Đại thái thượng chắc chắn sẽ không nhận nhầm đâu, xem ra mấy thứ đó chỉ lời đồn rồi, do điện chủ giấu nghề mà thôi!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 833


"Người này mạnh quá, chúng ta không phải là đối thủ của cậu ta, sống quan trọng hơn, trở về báo cho ông chủ biết, để ông chủ đến giết cậu ta!"  

"Đúng vậy, chúng ta phải về báo cho động chủ Cổ biết, để động chủ ra tay trấn áp người này!"  

Advertisement

Hai tên thiên tông đỉnh phong theo thứ tự là thuộc hạ của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành và thuộc hạ của Cổ Hồng Nguyệt.  

Lúc này.  

Advertisement

Bọn họ ý thức được mình không đánh lại Tô Thương, nên không chần chừ nữa mà quay người định chạy trốn.  

"Các người, trốn thoát được sao?"  

Tô Thương đương nhiên cũng nhận ra được ý định của bọn họ, khóe miệng anh nhếch lên cười, trong mắt sát ý nổi lên.  

Ngay sau đó.  

Trong đầu anh nghĩ một cái, thì một thanh trường kiếm màu vàng kim đột nhiên xuất hiện trong tay, toát ra uy thế kinh thiên động địa.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương tay cầm kiếm Thương Khung, đứng yên tại chỗ, không ngừng giơ tay vung trường kiếm lên, từng đạo kiếm khí hình lưỡi liềm được phát ra, uy thế kinh người.  

Vụt!  

Vụt!  

Vụt!  

Mười mấy đạo kiếm khí, cắt thẳng hai người thiên tông đỉnh phong kia.  

Trong phút chốc, máu bắn tung tóe khắp nơi, hai người đó đột nhiên xuất hiện, thân thể nặng nề ngã trên mặt đất.  

"Tôi kêu mấy người đi ra, mấy người lại chọn bỏ chạy, ha ha, ngây thơ thật, nếu tôi mà đã muốn ra tay thì há lại để các người chạy thoát được sao?"  

Tô Thương tay cầm kiếm Thương khung, trên khuôn mặt mang theo nụ cười lạnh lẽo, bước nhanh về phía hai tên thiên tông đỉnh phong.  

"Điện...điện chủ, cậu thần uy cái thế, hãy suy nghĩ kỹ trước khi hành động, đừng vì cái nhỏ mà đánh mất cái lớn!"  

"Đúng vậy, bây giờ, thế lực của ba nơi chúng tôi, liên hợp lại áp bức lên Dược Vương Điện của mấy cậu, cậu tốt nhất là thả chúng tôi đi, nếu không động chủ Cổ Hồng Nguyệt của chúng tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Dược Vương Điện, càng không tha mạng cho cậu!"  

Hai tên cao thủ thiên tông đỉnh phong nhao nhao lên mở miệng nói, trong đó còn có một người lên tiếng uy hiếp Tô Thương.  

"Ông là thuộc hạ của Cổ Hồng Nguyệt sao?" Tô Thương nhìn sang người đàn ông đó.  

"Đúng vậy!"  

Người này còn tưởng Tô Thương biết sợ rồi, lại cười nhạo nói: "Tô Thương, Dược Vương Điện của mấy cậu chỉ có một tên bán thần tông, căn bản không có gì có thể chống lại sự áp bức của ba thế lực chúng ta, nếu như cậu biết suy nghĩ cho đại cục, thì..."  

Nhưng mà, ông ta còn chưa nói hết câu, thì Tô Thương đã đột nhiên ra tay, vung Thương khung kiếm lên.  

Vụt!  

Sau một giây, một đạo kiếm khí màu vàng óng lăng lệ cắt đứt cổ họng ông ta. 
 
Chương 834


Máu tươi bắn ra, thanh âm im bặt mà ngừng hẳn, một cái đầu lâu bết máu lăn lóc xuống dưới đất.  

"Cổ Hồng Nguyệt là người tôi phải gi3t chết, ha ha, vậy mà ông dám lấy bà ta ra uy hiếp tôi sao?"  

Tô Thương liên tục cười nhạo, sau đó ánh mắt lại nhìn sang tên còn lại, lạnh lùng nói: "Lúc nãy, ông cũng uy hiếp tôi, cho nên..."  

Advertisement

Vừa nói, Tô Thương đột nhiên vung kiếm không chút do dự, trong chốc lát liền đoạt mạng người này.  

Sau đó.  

Advertisement

Tô Thương ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn bọn họ, vừa lau vết máu trên kiếm Thương khung, vừa thản nhiên nói: "Ông, cũng phải chết!"  

Xoạt!  

Giữa lúc anh giơ tay chém chết hai tên thiên tông đỉnh phong, cảnh tượng này khiến tất cả thành viên của Dược Vương Điện đều khiếp sợ không thôi.  

"Điện chủ mạnh quá, thực lực này chắc đã là bán thần tông rồi nhỉ?"  

"Chuyện này...quá sức tưởng tượng mà, điện chủ cũng không phải là dùng thuật trú nhan, bản thân anh ấy cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi thôi!"  

"Trẻ tuổi như vậy, mà đã có thực lực của bán thần tông rồi, đúng là chưa từng nghe thấy bao giờ mà!"  

"Lão điện chủ đúng là có mắt nhìn xa trông rộng, Dược Vương Điện có điện chủ Tô Thương rồi, đợi đến khi anh ấy trưởng thành lớn mạnh thì giới luyện võ ai dám ức hiếp Dược Vương Điện nữa chứ?"  

...  

Tất cả mọi người mặt mũi tràn đầy mừng rỡ, nhất là Triệu Khai Hãn.  

Mặc dù lúc trước, ông ấy và Tô Thương có chút mâu thuẫn với nhau nhưng ông ấy cũng chỉ vì sự phồn vinh hưng thịnh của Dược Vương Điện mà thôi.  

Bây giờ nhìn thấy tân điện chủ sát phạt tứ phương, hiển thị rõ uy thế vô địch của mình, Triệu Khai Hãn đương nhiên là vui vẻ vô cùng rồi.  

Giờ này phút này.  

Giải quyết xong ba tên thiên tông đỉnh phong xong, Tô Thương liền thu lại kiếm Thương Khung, mang theo nụ cười tiến vào sơn trang Y Vân.  

"Kính chào điện chủ!"  

Trương Hiểu Ngọc lập tức quỳ một chân xuống đất, hai tay chắp lại, nhất mực cung kính hành lễ.  

"Kính chào điện chủ!"  

"Kính chào điện chủ!"  

"Kính chào điện chủ!"  

Tiếp theo đó, tất cả các thầy thuốc nơi đó bao gồm cả các vị đại trưởng lão, toàn bộ đều hướng về Tô Thương quỳ xuống hành lễ.  

"Ừm, đứng dậy cả đi."  

Tô Thương gật đầu, sau đó nhìn Trương Hiểu Ngọc, dò hỏi: "Thương thế của Trương Trọng Ngu sao rồi?"  

"Dạ thưa điện chủ, vẫn như lúc trước, Hoa Thời Mạc và cha của tôi vẫn đang trị cho ông ấy, nhưng cũng không có dấu hiệu chuyển biến tốt." Trương Hiểu Ngọc đáp lại.  

"Tôi biết rồi, dẫn tôi đi gặp ông ấy đi." Tô Thương nói.  

"Vâng!"  

Trương Hiểu Ngọc cung kính đáp lại.  
 
Chương 835


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay sau đó, dưới sự dẫn đường của Trương Hiểu Ngọc, Tô Thương rất nhanh đã đến căn phòng cổ kính, gặp được Trương Trọng Ngu.  

"Cậu chủ."  

Advertisement

"Điện chủ."  

"Sư phụ."  

Advertisement

Hứa Sơn Cư, Trương Khổ Mộc, Hoa Thời Mạc, ba người khi nhìn thấy Tô Thương, lập tức cùng mở miệng chào hỏi, thái độ vô cùng kính trọng.  

"Ừm."  

Tô Thương khẽ gật đầu, anh cũng không nhiều lời, trực tiếp đến kiểm tra vết thương của Trương Trọng Ngu.  

"Mọi người ra ngoài hết đi, vết thương của ông ấy cứ để cho tôi, trong thời gian ngắn đừng làm phiền đến tôi." Tô Thương thản nhiên nói.  

"Vâng!"  

Mọi người nghe vậy liền nhao nhao lên, khom người lui ra. Trong căn phòng chỉ còn lại Tô Thương và Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê bất tỉnh.  

"Vết thương của ông ấy cũng không nặng lắm, không quá nửa tiếng, mình có thể chữa khỏi cho ông ấy."  

Tô Thương nhìn Trương Trọng Ngu đang nằm hôn mê, sắc mặt ngưng trọng nói: "Nhưng mà, lão già này cũng sống lâu quá rồi, tuổi thọ đã cạn, đã là ngọn đèn cạn dầu, cho dù là vết thương được chữa khỏi thì e rằng cũng chỉ sống được thêm hai ngày, trừ phi..."  

Tô Thương dừng lại một lát, sau đó nói: "Trừ phi ông ta có thể đột phá lên cảnh giới thần tông, như vậy thì còn tăng thêm được mười mấy năm tuổi thọ."  

"Nhưng nếu như muốn giúp ông ấy đạt được thần tông thì phải tiêu hao đi một lượng dược liệu..."  

Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Tô Thương cũng đưa ra quyết định: "Aiya, thôi bỏ đi, giúp ông ấy một phen vậy."  

"Nguồn tài nguyên trong vòng tay chứa đồ, cho dù có chia cho ông ấy một ít thì vẫn còn đủ cho mình thăng lên trúc cơ."  

"Hơn nữa, Dược Vương Điện to mạnh như vậy, bây giờ mình đã là điện chủ Dược Vương Điện, lẽ nào còn lo lắng về nguồn tài nguyên sao?"  

Nghĩ đến đây, Tô Thương liền nở một nụ cười, rồi sau đó bắt đầu trị thương cho Trương Trọng Ngu.  

Trị thương trước sau đó mới đột phá lên.  

Ở bên ngoài căn phòng.  

Trương Khổ Mộc, Trương Hiểu Ngọc, cùng với các vị đại trưởng lão của Dược Vương Điện, nhìn thấy Tô Thương ra tay trị thương cho Trương Trọng Ngu, toàn bộ đều thở phào nhẹ nhõm.  

"Điện chủ ra tay, chắc chắn sẽ trị khỏi được."  

Trương Khổ Mộc mặt mũi tràn đầy nhẹ nhõm, nhưng lập tức lại lo lắng nói: "Aiya, bây giờ, ba thế lực của ba nơi liên thủ lại chèn ép Dược Vương Điện, phải làm sao mới tốt đây, cho dù là lão tổ tông khỏi hẳn thì cũng không có cách gì chống lại được ba tên bán thần tông kia."  

"Điện chủ, lúc nãy ở bên ngoài, một mình điện chủ Tô Thương đã giết sạch ba tên thiên tông đỉnh phong, mà còn vô cùng nhẹ nhàng nữa, có lẽ điện chủ Tô Thương đã đạt tới cảnh giới bán thần tông rồi."  

Lúc này, Triệu Khai Hãn nói: "Có sự giúp sức của điện chủ Tô Thương, ắt hẳn Dược Vương Điện của chúng ra sẽ không thua thảm bại đâu, ít nhất cũng có tư cách để đàm phán được với thế lực ba nơi kia, cũng đỡ bị lấy đi một phần tài nguyên."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 836


"Vâng, là do tôi sơ ý rồi!" Triệu Khai Hãn vội vàng nói.  

"Cha, cha làm đại thái thượng đi."  

Advertisement

Lúc này, Trương Hiểu Ngọc nói: "Nhị thái thượng phạm sai lầm, đã bị con gi3t chết rồi, cha làm đại thái thượng, còn con tiếp nhận vị trí của ông ta, làm nhị thái thượng."  

"Nhị thái thượng làm sao rồi?"  

Advertisement

Trương Khổ Mộc còn chưa biết chuyện xảy ra ở thành phố, lập tức mặt tràn đầy nghi hoặc nói.  

Trương Hiểu Ngọc cũng không giấu diếm, tiếp theo đó kể rõ hết mọi chuyện cho Trương Khổ Mộc nghe.  

...  

Giờ này phút này.  

Ở vùng ngoại thành Giang Bắc, ở trong một nông trường vắng vẻ nào đó.  

Dưới giàn nho, có một bàn trà, hai chiếc ghế mây, và có hai người đang uống trà ở đó.  

Một người trong đó, mặc một bộ trường bào tối màu, khoảng hơn 50 tuổi, tuổi tác cũng không hẳn là già lắm.  

Ông ta chính là ông chủ của nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, là anh trai ruột của Đỗ Hồng Cẩm, Đỗ Minh Viễn.  

Người còn lại, chính là một bà lão, tóc bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, rõ ràng đã trên 80 tuổi rồi.  

Người này chính là bà cố ngoại của Bình Thân Vương, một trong những động chủ của Tam Đồng Kiều, Cổ Hồng Nguyệt.

"Ông chủ Đỗ, Trương Trường Sinh đi đâu rồi, tối nay chúng ta phải đi đến Dược Vương Điện rồi, sao ông ta còn chưa tới vậy, lẽ nào ông ta không làm mà muốn hưởng sao?" Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt thản nhiên mở miệng nói.  

"Tiền bối Cổ hiểu lầm rồi."  

Đỗ Minh Viễn khẽ cười nói: "Tối qua tông chủ Trương đã liên hệ với tôi, ông ta trước mắt đã tới nhà họ Lý ở Giang Bắc, tối nay sẽ đến sơn trang Y Vân trước, đợi chúng ta, sau đó chúng ta cùng nhau hành động."  

"Nhà họ Lý ở Giang Bắc mặc dù chỉ là một gia tộc nhỏ nhưng như theo tôi điều tra thì nhà họ Lý lại có hai người con gái vô cùng xinh đẹp, ắt hẳn tông chủ Trương nhất thời nổi hứng, cho nên...Khụ khụ." Đỗ Minh Viễn muốn nói lại thôi.  

"Hừ!"  

Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên hiểu rõ ý của Đỗ Minh Viễn chưa nói ra là gì, bà ta dường như khinh thường Trương Trường Sinh, hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Đồ háo s@c như vậy thì há lại có thể làm được đại sự gì, lần sau tôi tuyệt đối sẽ không hợp tác với ông ta nữa!"  

"Tiền bố Cổ nặng lời rồi, tông chủ Trương cũng chỉ là có chút đam mê thôi mà, cũng chẳng phải vấn đề to tát gì." Đỗ Minh Viễn hòa giải nói.  

"Ông ta có như thế nào thì cũng không liên quan gì đến tôi, đừng nhắc đến ông ta nữa."  

Cổ Hồng Nguyệt hớp một ngụm trà, sau đó lại nhìn Đỗ Minh Viễn, tràn đầy hiếu kỳ cười nói: "Ông chủ Đỗ, chuyện của chúng ta nói rõ trước nhé, nhà họ Đỗ ở Thâm thành các cậu, Tam Đồng Kiều của chúng tôi, cùng với Thiết Quyền Tông, chí ít cũng phải phái đến một người bán thần tông, cùng đến chèn ép Dược Vương Điện."  

"Cái lão háo sắc Trương Trường Sinh kia, thực lực cũng còn khá được, đã là bán thần tông rồi, coi như cũng là người xuất sắc."  

"Thân già này thì không cần nói rồi, sớm đã thành danh bao năm nay, cũng đã gần tới cảnh giới thần tông."  

Cổ Hồng Nguyệt hỏi tiếp: "Nhưng ông chủ Đỗ, bán thần tông của nhà họ Đỗ các cậu ở đâu vậy?" 
 
Chương 837


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Bên ngoài còn có một tin đồn, nói cái gì mà ông chủ nhà họ Đỗ ở Thâm thành đã là cảnh giới bán thần tông, nhưng tôi quan sát cậu nhiều ngày rồi, tôi thấy cậu cũng chẳng qua cũng chỉ là thiên tông hậu kỳ mà thôi."  

Cổ Hồng Nguyệt khẽ cười nói: "Ông chủ Đỗ, cậu có thể giải thích một chút được không?"  

Advertisement

"Tiền bối Cổ, lời đồn bên ngoài không hề sai, quan sát của bà cũng không hề sai."  

Đỗ Minh Viễn mỉm cười nói: "Nhưng mà, tiền bối Cổ, bà dường như đối với võ công của nhà họ Đỗ chúng tôi không hiểu rõ lắm thì phải?"  

Advertisement

"Cái này thì thật sự là đúng vậy, nhà họ Đỗ các cậu, ở xa nơi Thâm thành, cách Tâm Đồng Kiều chúng tôi có chút xa."  

Cổ Hồng Nguyệt khẽ gật đầu: "Lại thêm thân bà già này sống nơi núi sâu hẻo lánh, sau lại dời đến thành phố, cũng đã nhiều năm không ra bên ngoài, chuyện của các tông phái gần đây, bà già này cũng không hiểu rõ lắm, chứ đừng nói đến nhà họ Đỗ các cậu."  

"Bây giờ chúng ta liên thủ lại chèn ép Dược Vương Điện, cũng coi như là đồng minh của nhau, ông chủ Đỗ có thể nói rõ cho bà già này biết không?"  

"Ha ha, đương nhiên là được rồi, cái này cũng không phải là bí mật gì."  

Đỗ Minh Viễn cởi mở mỉm cười, sau đó thì xòe tay ra, từ trong lòng bàn tay trong nháy mắt hiện lên một đám sương mù đen, bốc lên bốc xuống, sôi trào mãnh liệt.  

"Cái này là?" Cổ Hồng Nguyệt nhìn đám sương mù đen, nghi hoặc nói.  

"Hồn phách."  

Đỗ Minh Viễn khẽ cười nói: "Chính xác mà nói đây là hồn phách của tổ tiên nhà họ Đỗ chúng tôi."  

"Võ công của nhà họ Đỗ chúng thôi, quỷ thần khó đoán, có thể gọi hồn nhập thân, tăng cường sức mạnh của bản thân."  

Đỗ Minh Viễn nói tiếp: "Nhưng cái gọi là gọi hồn chỉ có thể là hồn phách của tổ tiên nhà họ Đỗ."  

"Tổ tiên nhà họ Đỗ chúng tôi  các thế hệ trước đây từng đặt chân đến cảnh giới thần tông, sau khi chết đi thì linh hồn sẽ được bảo lưu lại, trở thành khí thể không có tự chủ ý thức."  

Đỗ Minh Viễn tiếp tục nói: "Võ công nhà họ Đỗ, chỉ truyền cho nam không truyền cho nữ, phàm là đàn ông trực hệ của nhà họ Đỗ đều có thể lựa chọn hồn phách của tổ tiên để giữ lại trong cơ thể của mình."  

"Lúc chiến đấu, có thể gọi hồn phách tổ tiên nhập thể, trong thời gian ngắn có thể có được sức mạnh cực lớn."  

Đỗ Minh Viễn nói tiếp: "Tôi là ông chủ của nhà họ Đỗ, có tất cả các hồn phách của tổ tiên cho nên đương nhiên là mạnh nhất."  

"Mặc dù tôi bây giờ cảnh giới thật sự chỉ là thiên tông hậu kỳ nhưng nếu như tôi gọi hồn nhập thân thì ngay chốc lát sẽ có được sức mạnh cực kỳ lớn, ví dụ như...thế này!"  

Vừa dứt lời, Đỗ Minh Viễn để đám mây đen trong lòng bàn tay nhập vào cơ thể của mình, đồng thời lẩm bẩm nói: "Mời tổ tiên nhập thân!"  

Vù!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 838


Đỗ Minh Viễn khi có tổ tiên nhập thân, tóc ông ta dựng đứng lên, trường bào tung bay, thân thể toát ra khí thế hung hãn, ngay cả ánh mắt cũng thay đổi rồi, nhìn bao quát mọi thứ.  

"Được rồi, ông chủ Đỗ, thu lại thần công của cậu đi." Cổ Hồng Nguyệt khẽ nói, giọng điệu cũng có nhiều phần kính trọng hơn lúc trước.  

Advertisement

Lúc trước.  

Khi đối mặt với Đỗ Minh Viễn, Cổ Hồng Nguyệt chỉ xem ông ta như một vạn bối, cho nên có chút thờ ơ, hờ hững.  

Advertisement

Nhưng bây giờ, Cổ Hồng Nguyệt biết ông chủ Đỗ ở trước mắt bà ta lại có thực lực cực kỳ mạnh, đương nhiên bà ta cũng xem trọng hơn mấy phần rồi.  

Đỗ Minh Viễn mỉm cười, sau đó tản đi hết đám mây đen quanh thân, thực lực lại hồi phục về cảnh giới thiên tông.  

"Ông chủ Đỗ."  

Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt nhìn Đỗ Minh Viễn, như có thâm ý hỏi: "Bà già này có thể cảm nhận ra được, cậu vẫn đang che giấu một phần thực lực, bán thần tông chắc hẳn không phải là toàn bộ thực lực của cậu đúng không?"  

"Tiền bối Cổ đúng là mắt sáng như đuốc, quả nhiên không thể lừa được bà."  

Đỗ Minh Viễn cũng không phủ nhận mà hỏi ngược lại: "Nhưng mà, tiền bối Cổ, lúc nãy khi gọi tổ tiên nhập thân, tôi phát hiện ra bà cũng không phải là bán thần tông, ắt hẳn là đã vượt qua bước kia rồi nhỉ?"  

"Ha ha, tên hậu sinh nhà cậu, thật thú vị mà."  

Cổ Hồng Nguyệt chỉ cười hai tiếng chứ không hề trả lời câu hỏi đó, mà lại nói: "Đại hội võ thuật trăm môn phái năm nay cùng với cuộc thách đấu giữa các ngọn núi, chỉ e là sẽ vô cùng đặc sắc rồi."  

Trong giới luyện võ thông thường sẽ phân thành ba đẳng cấp: tam đẳng, nhị đẳng, nhất đẳng.  

Trong đó, thực lực của nhất đẳng là mạnh nhất.  

Nhưng đây cũng chỉ là mấy tông phái không phải dòng chính, một môn phái thực lực không cần tham gia những xếp hạng này, mà chính là tọa lạc trên các ngọn núi nổi tiếng, có rất nhiều tài nguyên tu luyện.  

Cái gọi là các ngọn núi nổi tiếng, ví dụ như núi Thái Sơn của vùng núi tế trời, núi Lao Sơn của vùng đất giữa biển và núi, hay như là Lư Sơn của vùng đất nơi thâm sâu vân vụ.  

Ba ngọn núi lớn này, bản thân nó vốn có rất nhiều dược liệu sinh trưởng, lại thêm các tông phái luyện võ trong đó thực lực hùng mạnh, cho nên được lưu truyền nghìn năm, kéo dài mãi không suy.  

Ngoài ra, còn có thánh địa Phật giáo, núi Bồ Đề, núi Võ Đang, nơi sinh ra Đạo giáo...  

Những ví dụ như thế.  

Cho nên nói, các tông phái lớn mạnh chân chính, không dựa vào bảng xét cấp bậc nhất đẳng, nhị đẳng, mà chỉ xem tông phái đó tọa lạc ở nơi nào mà thôi.  

Các loại như nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, Tam Đồng Kiều, so sánh trên dưới cũng có chút không phải là dòng chính thống.  

Đương nhiên, trong giới luyện võ cách mấy chục năm một lần sẽ có một lần xét cấp bậc lại, các tông phái thực lực hùng mạnh, sẽ có cơ hội thách đấu với các tông phái ở các ngọn núi nổi tiếng.  

Nếu như thách đấu thành công thì có thể đuổi tông phái của ngọn núi đó đi, dời tông phái của mình lên ngọn núi đó.  

Bởi vì giữa các ngọn núi thường bảo vệ, giữ gìn lẫn nhau, nghiêm cấm cướp giật.  

Vì vậy, cuộc thách đấu vài thập kỷ một lần là cơ hội duy nhất để các môn phái bình thường tiến vào ngọn núi nổi tiếng.  

Nói một cách đơn giản, bước vào một ngọn núi nổi tiếng tương đương với việc trở thành một môn phái trong thể chế. 
 
Chương 839


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mà các tông phái khác, cho dù là thế lực nhất đẳng, cũng chỉ cần là chưa tiến vào phạm vi của các ngọn núi nổi tiếng thì đều là nằm ngoài thể chế rồi.  

Các tông phái trong thể chế có rất nhiều chỗ tốt, có cơ hội để tiếp xúc với các tông phái lớn mạnh, có thể được lưu danh thiên cổ, thậm chí là đời đời bất diệt.  

Advertisement

Bởi vậy, tất cả các thế lực ở ngoài thể chế đều ngóng trông thông qua cuộc thách đấu mà có thể gia nhập thể chế.  

Cổ Hồng Nguyệt đợi mấy chục năm rồi, đương nhiên bà ta cũng muốn mượn cuộc thách đấu này để thế lực của mình có thể tiến vào các ngọn núi nổi tiếng.  

Advertisement

Đại hội võ thuật của trăm môn phái, là cuộc thi giữa các anh tài trẻ tuổi.  

Mà cuộc thách đấu giữa các ngọn núi chính là cuộc so tài của các cao thủ lão làng.  

Cổ Hồng Nguyệt đã vượt qua nửa bước kia rồi, nếu như bà ta lựa chọn một ngọn núi danh tiếng nhỏ một chút, xác suất thành công cũng khá là cao.  

Nhưng bây giờ bà ta lại được biết Đỗ Minh Viễn vậy mà cũng có thực lực như vậy nên mới nói ra những lời đó.  

"Ha ha, tiền bối Cổ yên tâm đi, chúng ta không phải là đối thủ cạnh tranh đâu."  

Đỗ Minh Viễn cười nói: "Nhà họ Đỗ chúng tôi trước mắt không có ý định dời ra khỏi Thâm Thành, cho nên không có chuẩn bị tham gia cuộc thách đấu giữa các ngọn núi nổi tiếng."  

"Nhưng mà, đại hội võ thuật trăm môn phái năm nay nhà họ Đỗ chúng tôi có một thiếu niên anh tài lại rất có hứng thú tham gia, muốn đến tranh tài thử một lần." Đỗ Minh Viễn nói.  

"Ừm."  

Cổ Hồng Nguyệt gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.  

"Ông chủ!"  

Lúc này, bỗng nhiên có một tên thuộc hạ nhà họ Đỗ chạy tới, vô cùng lo lắng nói: "Không xong rồi, lão Đường bị gi3t chết rồi!"  

Cùng lúc đó, một tên đệ tử của Tam Đồng Kiều cũng vội vàng, hốt hoảng xuất hiện.  

"Động chủ Cổ, ngũ trưởng lão cũng chết rồi, chết trong tay của điện chủ Tô Thương của Dược Vương Điện!"

“Cái gì!”  

Nghe thấy đệ tử bẩm báo tin tức, sắc mặt Cổ Hồng Nguyệt bỗng khó coi, trong ánh mắt hiện lên sát ý, lạnh lùng nói: “Dược Vương điện to gan lắm, thế này là định trở mặt với chúng ta sao?”  

“Hừ, cả cái Dược Vương điện, chỉ có một tên bán bộ thần tông, lúc trước là có Trương Trường Sinh ra tay, áp chế một trận, là đã giữ thể diện cho Dược Vương điện lắm rồi.”  

Cổ Hồng Nguyệt trầm giọng nói: “Xem ra, Dược Vương điện này không hề để tâm đến sự uy hiếp của chúng ta, nhất quyết muốn đối đầu với chúng ta rồi.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 840


“Hả?”  

Cổ Hồng Nguyệt cau mày nói: “Điện chủ của Dược Vương điện, không phải Trương Khổ Mộc sao?”   

Advertisement

“Thưa động chủ, cách đây không lâu, Dược Vương điện hình như đã đổi điện chủ mới rồi ạ.”   

Tên đệ tử này nói tiếp: “Thuộc hạ chỉ biết điện chủ mới tên là Tô Thương, cũng không biết cậu ta có lai lịch ra sao.”  

“Tô Thương…”  

Advertisement

Cổ Hồng Nguyệt khẽ nhíu mày, đương nhiên là có hiểu biết rất ít về cái tên này.  

Đỗ Minh Viễn cũng như thế.  

Mấy ngày nay, ông ta và Cổ Hồng Nguyệt đang cùng nhau toan tính Dược Vương điện, hoàn toàn không biết gì cả, về chuyện xảy ra ở thành phố.    

“Tiền bối Cổ.”   

Đỗ Minh Viễn suy đoán: “Tên Tô Thương này, xem ra cũng không đơn giản đâu, nếu có thể thay thế Trương Khổ Mộc, tất nhiên phải là tiền bối tuổi cao vọng trọng, chúng ta cần phải cẩn thận mới được.”  

“Ông... Ông chủ, thuộc hạ may mắn nghe được một thông tin, điện chủ mới của  Dược Vương điện, hình như là đại thiếu gia ăn chơi trác táng của Giang Bắc, tuổi tác cũng không lớn, mới chỉ có hơn hai mươi tuổi thôi.”  

Người hầu nhà họ Đỗ nói: “Hơn nữa, cậu ta còn có một cái tên khác nữa, là Tô Huyền Thiên.”   

“Cái gì!”  

Nghe thấy ba chữ Tô Huyền Thiên, Đỗ Minh Viễn bỗng đứng bật dậy, trong mắt hiện ra một luồng sát ý hừng hực.  

“Sao, ông chủ Đỗ, cậu quen biết người này à?” Cổ Hồng Nguyệt hỏi dò.  

“Không quen!”  

Đỗ Minh Viễn nghiến răng nghiến lợi, mặt trầm như mặt nước: “Nhưng em gái và cháu trai tôi, đều chết trong tay Tô Huyền Thiên, nhà họ Đỗ tôi, có thâm thù đại hận với cậu ta, có chết cũng không quên được.”  

Liên quan tới cái chết của Đỗ Hồng Cẩm, ban đầu Đỗ Minh Viễn cho rằng, là chuyện Đỗ Hồng Cẩm gian díu với Sở Phục Thịnh, bị bại lộ, đến mức cha con nhà họ Thạch phải thanh lý môn hộ.  

Nhưng về sau, qua một đợt điều tra Đỗ Minh Viễn mới biết được, thì ra người sát hại em gái mình, là một thanh niên trẻ tuổi tên là Tô Huyền Thiên.   

Tô Huyền Thiên không những giết em gái của ông ta, mà còn giết cả cháu trai của ông ta nữa, có thể nói đây đúng là một mối thâm thù đại hận đó!  

Bởi vậy.  

Nghe thấy cái tên Tô Huyền Thiên, Đỗ Minh Viễn không kiềm chế được cơn giận, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.  

“Ngươi mới vừa nói, đại thiếu gia Tô Thương ăn chơi trác táng của Giang Bắc, cũng chính là cao thủ tẻ tuổi Tô Huyền Thiên sao?” Lúc này, Đỗ Minh Viễn bình tĩnh lại, hỏi như muốn chắc chắn hơn.  

“Vâng!”  

Người hầu nhà họ Đỗ nói tiếp: “Đồng thời, cậu ta cũng là điện chủ của Dược Vương điện, thực lực vô cùng mạnh, có thể dễ dàng gi3t chết ba tên thiên tông đỉnh phong, tên cao thủ lưng gù Thiết Quyền Tông kia, cũng bị giết rồi.”   

“Được rồi!”  

“Nhà họ Tô ơi nhà họ Tô, không ngờ lại giấu diếm kĩ như vậy, tất cả mọi người đều bị các ngươi lừa rồi.”
 
Chương 841


Đỗ Minh Viễn nheo mắt lại, tự tin nói: “Ngọc Yến, bà đúng là đã sinh ra một đứa con tài giỏi đấy!”  

“Nhưng rất đáng tiếc, tối nay nó cũng phải chết thôi, tôi sẽ tự tay bẻ gãy đầu của nó, để báo thù rửa hận cho em gái và cháu trai tôi!”  

Advertisement

“Ông chủ Đỗ.”  

Lúc này, Cổ Hồng Nguyệt đứng bên cạnh không nhịn được bèn hỏi: “Cậu cũng có chút hiểu biết về tên Tên Tô Thương kia, thực lực của cậu ta  như thế nào?”  

Advertisement

“Ha ha, tiền bối Cổ không cần phải lo lắng, cậu ta chỉ là một chỉ là một đứa nhãi ranh mà thôi, có thể mạnh bao nhiêu chứ?”  

Đỗ Minh Viễn chẳng thèm để ý nói: “Không nhắc tới tông chủ Trương, thì hai người chúng ta, đều có được thực lực thần tông, còn phải e ngại một đứa thanh niên hơn hai mươi tuổi sao?”    

Bây giờ Dược Vương điện, bản thân Trương Trọng Ngu đã bị thương nặng, những người khác thì không chịu nổi một đòn, tất nhiên sẽ đầu hàng với chúng ta, mặc cho chúng ta chỉ đạo!” Đỗ Minh Viên tràn đầy tự tin nói.  

“Ừm.”  

Cổ Hồng Nguyệt gật đầu, nhưng vẫn còn có chút nghi ngờ: “Dược Vương điện kế  thừa nhiều năm như vậy, sao lại để một tên nhãi ranh làm điện chủ được chứ?”   

Đỗ Minh Viễn nghe vậy, suy tư một lát, đại khái liền đoán được ý của Dược Vương điện.  

Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên, vậy nói cách khác, thì Tô Thương và vùng núi tế trời Thái Sơn, có quan hệ rất gần với nhau.   

Sơn chủ Thái Sơn Thạch Hạo Hãn, nói về huyết thống, thì là ông ngoại của Tô Thương.  

Tất nhiên Dược Vương điện cũng biết điều này, họ muốn lợi dụng Tô Thương, để tăng cường quan hệ với vùng núi tế trời, dùng cái cớ này để mời được sơn chủ Thái Sơn, ra mặt bảo vệ Dược Vương điện.  

Nhưng nguyện vọng này của Dược Vương điện nguyện vọng, tất nhiên là thất bại rồi.  

Bời vì Đỗ Minh Viễn vẫn tin, Thạch Hạo Hãn tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào chuyện này.  

Quan hệ của Nhà họ Tô và vùng núi tế trời, vô cùng kém.  

Nhất là Thạch Hạo Hãn, rất rất căm hận nhà họ Tô, căm hận tất cả mọi người của nhà họ Tô, đương nhiên là bao gồm cả ông ngoại của Tô Thương.   

Năm đó nếu không phải là vì nhà họ Tô, thì Ngọc Yến kinh tài tuyệt diễm*, sao có thể lại...  

* Đẹp đến nỗi người khác phải kinh sợ.  

Hừ!  

Nói tóm lại, vùng núi tế trời sẽ không vì Tô Thương, mà ra mặt bảo vệ Dược Vương điện.  

Nếu như Thạch Hạo Hãn có lòng muốn bảo vệ, thì đã lên tiếng từ lâu rồi, sao có thể chờ đến tận bây giờ được chứ?   

Dược Vương điện không tiếc điện chủ lâm thời vừa mới đổi, có ý đồ nhờ vả Thạch Hạo Hãn bảo kê, mưu tính này rất nhiên là thất bại thôi.   

Tuy Đỗ Minh Viễn cho rằng bản thân mình đã đoán được nguyên nhân, nhưng lại không nói cho Cổ Hồng Nguyệt.  

“Tiền bối Cổ, không cần nghĩ quá nhiều, có lẽ Dược Vương điện chỉ muốn tìm một cái kẻ chết thay mà thôi.”  

Đỗ Minh Viễn thuận miệng nói: “Dù sao chúng ta chưa được vào ngọn núi có tiếng, không thuộc về thể chế bên trong của tông phái, Dược Vương điện thảo hiệp với chúng ta, chắc chắn sẽ không còn mặt mũi nào nữa.” 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom