Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 802


Lý Thuần Phong khẽ gật đầu, nghĩ đến Tô Kiền Khôn thì lập tức thở dài một hơi nói: "Hầy, thật đáng tiếc cho ông nội và cha cháu, xương cốt vỡ vụn đã biến thành người tàn phế, cả đời này cũng không có khả năng đứng lên nữa."  

"Ai nói vậy."  

Advertisement

Tô Thương lại cười nói: "Ông nội Lý, trước khi cháu đến, cháu đã luyện chế Sinh Cốt đan chữa khỏi cho hai người họ rồi."  

"Ông nội và cha cháu bây giờ tràn đầy sức sống, vô cùng khỏe mạnh"  

"Thật vậy sao?" Lý Thuần Phong ngạc nhiên nói.  

Advertisement

"Ừm."  

"Lại còn tràn đầy sức sống."  

Tô Thương gật đầu đáp lại, chậc, hai vị kia còn đánh cháu rất hăng luôn là đằng khác.  

"Thiếu chút nữa ông quên mất, bây giờ cháu là người tu chân, có thể luyện chế được loại tương tự như đan dược thượng cổ thần kỳ. Ha ha ha, khỏi hẳn rồi thì tốt quá!”  

Lý Thuần Phong phản ứng lại, vuốt chòm râu, thoải mái cười to nói: "Sau này ông có thể tỉ thí võ công với Tô Bạch Mao rồi."  

Tỉ thí võ công sao?  

Tô Thương dừng một chút, sau đó khóe miệng nhếch lên một nụ cười đùa giỡn.  

"Ông nội, là ông và cha cháu đánh cháu trước, bây giờ đừng trách cháu kéo cừu hận cho ông, thiên đạo có luân hồi, cũng nên để ông bị đánh một trận rồi đây."  

Suy nghĩ đến đây, Tô Thương lập tức nói: "Ầy, ông nội Lý, có một chuyện có lẽ ông không biết."  

"Thật ra ông cháu đã sớm đặt chân vào Địa Tông, thực lực bỏ xa ông mấy con đường."  

Tô Thương nói tiếp: "Lúc trước ông cháu tỉ thí với ông toàn là cố ý nhường ông, không hề sử dụng sức mạnh chân chính."  

"Ông nội cháu nói, ông ở trong mắt ông ấy, chỉ là một tông sư nho nhỏ, ông ấy vốn không hề xem trọng ông, đâu, nếu đánh nhau thật thì chỉ cần giơ tay lên là có thể nghiền nát ông."  

Tô Thương tiếp tục kéo thù hận nói: "Sở dĩ ông ấy giả vờ ngang bằng với ông là vì muốn đùa giỡn ông, muốn nhìn thấy dáng vẻ chật vật không chịu nổi sau khi ông dốc hết sức mạnh, ông ấy cảm thấy rất buồn cười."  

"Cái gì!"  

Quả nhiên, Lý Thuần Phong nghe anh nói như vậy thì nhất thời xù lông, sắc mặt vô cùng khó coi, hận không thể lập tức đánh một trận với Tô Kiền Khôn trước đã.  

Có đều dừng lại vài giây, ông ta nhìn Tô Thương hỏi: "Tô Thương, ông nội cháu thật sự là cao thủ Địa Tông sao?"  

“Trước kia là vậy.”  

Tô Thươngthành thật nói: “Nhưng mà bây giờ, ông nội anh cháu không ổn rồi, vết thương của ông ấy vừa mới khỏi hẳn, sức chiến đấu bây giờ, chỉ là hóa kình mà thôi, ông nội Lý, bây giờ ông có thể toàn thắng ông ấy.”  

“Ông nội Lý, tuy nhiên ông ấy là ông nội cháu, nhưng ông cũng không phải người ngoài.”  

“Lúc trước ông ấy nói những lời kia, cháu nghe được cũng cảm thấy tức giận, sao có thể trêu đùa ông như vậy được chứ, quá đáng quá đấy.”  

Tô Thươngnhắc nhở: "Lý gia gia, nếu như ông muốn tìm ông ấy để tính sổ, tốt nhất  là nên nhanh chóng, nếu không đợi ông ấy lợi hại hơn, ông muốn tính sổ cũng không đánh lại đâu.”  

“Được.”  

“Tôi biết rồi!” 
 
Chương 803


Lý Thuần Phong nghiến răng nghiến lợi nói: “Tô tóc bạc, tôi coi ông như một người bạn tốt, nhưng ông lại coi tôi như một thứ đồ chơi, giấu diếm thực lực trêu đùa tôi, ha ha, rất tốt, bây giờ ông ở cảnh giới hóa kình, hãy xem tôi trừng phạt ông như thế nào đây!”  

“Tô Thương, tôi đánh ông nội cậu một trận, sẽ không động đến vết thương của ông ta chứ?”  Lý Thuần Phong hỏi dò.  

“Không đâu.”  

Advertisement

Tô Thương cắn răng nói: “Sức hồi phục của ông nội cháu rất tốt, lúc trước còn cùng với cha cháu dạy dỗ cháu một trận nữa cơ.”  

“Cháu ưu tú như vậy, sao bọn lại đánh cháu?” Lý Thuần Phong tò mò nói.  

Advertisement

Tô Thương thở dài một hơi nói: “Ôi, bọn họ trách cháu che giấu thực lực.”  

“Đúng là buồn cười!”  

Lý Thuần Phong lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Cháu làm như vậy là đúng, suy tính vô cùng chu đáo, cây cao chịu gió lớn, nếu như cháu phô trương quá mức, có thể vẫn chưa trưởng thành, đã bị kẻ thù bóp ch3t rồi, thế mà bọn họ không phân biệt được đúng sai lại còn đánh cậu, quá đáng quá đấy.”  

“Ông nội Lý, đúng là ông vẫn hiểu chuyện nhất.” Tô Thương bất đắc dĩ nói: “Ôi, đáng tiếc thật, cháu chỉ là một vãn bối, cha cháu và ông nội muốn đánh cháu, cháu thì không thể phản kháng lại được, chạy cũng không thể chạy.”  

“Đứa trẻ ngoan, Tô Thương, cháu đúng là đứa trẻ hiếu thảo.”    

Khuôn mặt Lý Thuần Phong tràn đầy sự yêu thích nhìn về phía Tô Thương, sau đó nghiêm túc nói: “Yên tâm đi, cậu không thể đánh trả lại, nhưng ông nội Lý thì có thể.”  

“Cháu là con rể nhà họ Lý ông, tuyệt đối không thể bị đánh một cách không rõ ràng được, dù là người đánh cậu là cha và ông nội cháu, cũng không thể được!”  

Lý Thuần Phong bao che cho cháu nói: “Chờ đấy, ông sẽ đi ngay lập tức đến ngay trang viên nhà họ Tô, thay cậu báo thù!”  

“Ông nội Lý, ông đối tốt với cháu thật đấy....” Tô Thương cảm kích rưng rưng nước mắt.  

“Cháu à, đừng khách sáo như vậy, ai bảo cháu là chồng của cháu gái ông chứ,  nếu ông không bảo vệ cháu, thì ai sẽ bảo vệ cháu đây?”  

Lý Thuần Phong cười dịu dàng, sau đó chợt nhớ tới một chuyện, liền cắn răng nói: “Tô  Thương, bây giờ cháu mạnh như vậy, có thể đi giết một người đúng chứ.”    

Hả?  

Giết người sao?  

Chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ nhà họ Lý có kẻ thù sao?  

“Ông nội Lý, giết ai, ông cứ nói cho cháu biết là được.”  Tô Thương nghiêm túc nói.  

“Tô Huyền Thiên!”  

Trong mắt Lý Thuần Phong tràn đầy sát ý hào hùng nói: “Kẻ này chắc chắn không phải người lương thiện, tuy cậu ta có ơn với nhà họ Tô, cũng có ơn với nhà họ Lý chúng ta, nhưng tâm tư cậu ta khó đoán, vậy mà lại cùng với Lý Nguyệt... Tóm lại, người này nhất định phải chết!”  

“Tô Thương, cháu rất đàn ông, chấp nhận Lý Nguyệt, nhưng nếu muốn bên cạnh Lý Nguyệt thật lâu dài, thì hãy giết Tô Huyền Thiên đi, là sẽ xong hết mọi chuyện!" Lý Thuần Phong đề nghị.  

Giết Tô Huyền Thiên?  

Mình giết chính mình sao?  

Cái này cmn...  

“Ông nội Lý.”  

Sau khi Tô Thương kịp phản ứng lại, liền nói: “Ông yên tâm, từ nay về sau, Tô Huyền Thiên sẽ không xuất hiện nữa đâu!”  

Quả nhiên là vậy.   

Bây giờ  Thục Phân trúc cơ, Tô Thương cũng có nội tình, đương nhiên không cần thiết phải dịch dung thành Tô Huyền Thiên nữa.  

Nhưng mà.   

Lời này lọt vào trong tai Lý Thuần Phong, thì lại bị đổi thành nghĩa khác, ông ta  còn tưởng rằng Tô Thương nghe theo mình, muốn đi xóa sổ Tô Huyền Thiên, để Tô Huyền Thiên hoàn toàn biến mất. 
 
Chương 804


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thế là, Lý Thuần Phong hài lòng gật đầu nói: “Tốt!”  

“Ông nội Lý, làm chính sự quan trọng, ông nhanh đến trang viên nhà họ Tô đi.”  

Tô Thương khẽ cười nói: “Lý Nguyệt vẫn đang chờ cháu trong phòng, cháu không thể nói chuyện lâu với mọi người được.”   

Advertisement

“Cha vợ, tạm biệt ạ.”  

Sau khi tạm biệt Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ, Tô Thương liền nhanh chân rời khỏi sân, nhanh chóng tiến về phía phòng của Lý Nguyệt.   

Mắt nhìn theo Tô Thương về phía.  

Lý Thuần Phong nhẹ gật đầu, trong mắt tràn đầy thưởng thức: “Đứa trẻ Tô Thương này, tính cách cũng không tệ nha!”   

Advertisement

“Đúng vậy ạ, cha, nhà họ Lý chúng ta, có lỗi với cậu ấy quá rồi.” Lí Khuê Võ áy náy nói.  

“Vậy thì đền bù tổn thất cho nó nhiều vào.”  

Lý Thuần Phong không có ý gì khác, rồi lại hỏi: “Đúng rồi, Khuê Võ, lần trước bảo con đền bù tổn thất Tô Thương, con làm như thế nào vậy?”  

“Con đưa nó đến quán bar cao cấp Ngọc Chỉ Tiên Cảnh chỉ tắm một cái, chứ nó không đồng ý cho xoa bóp.”   

Lý Khuê Võ trả lời nói: “Xem ra Tô Thương đã thay đổi rồi, chắc nó sẽ không muốn ra vào quán bar nữa đâu.”   

“Như vậy không được nha, nhà họ Lý chúng ta từ trước đến nay không thua thiệt người khác, Lý Nguyệt làm chuyện có lỗi với nó, chúng ta nhất định phải đền bù cho nó thôi.”  

Lý Thuần Phong khựng lại một chút, sau đó như nghĩ tới điều gì đó, khẽ cười nói: “Có rồi, trong trang viên của chúng ta, không phải đang  nuôi dưỡng mười mỹ nữ cực phẩm à.”  

“Bọn họ vô cùng xinh đẹp, tất cả đều xinh như hoa như ngọc, lại đều là người luyện võ bán bộ hóa kình.”  

Lý Thuần Phong nói: “Lúc trước bồi dưỡng bọn họ, là vì muốn làm quà hồi môn cho Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, đề phòng sau khi hai đứa gả về nhà chồng phải chịu sự ức hiếp.”   

“Bây giờ đúng lúc, đưa hết mười cô gái này cho Tô Thương, để cho bọn họ phục vụ Tô Thương, dùng cái này để hóa giải vấn đề trong lòng Tô Thương.”  

Lý Thuần Phong vừa cười vừa nói: "Cứ như vậy, thì nhà họ Lý cũng không hề hổ thẹn với Tô Thương nửa phần rồi.”  

“Cha.”   

Lý Khuê Võ do dự nói: “Mười cô gái này... Có phải hơi nhiều hay không, Lý Nguyệt chẳng qua chỉ có lỗi với Tô Thương một lần thôi mà.”   

“Con thì biết cái gì, nhận một chút ân huệ, phải báo đáp gấp đôi, đây là truyền thống tốt đẹp của nhà họ Lý ta.”   

Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: “Huống chi, đứa con trai ưu tú như vậy, tam thê tứ thiếp chả đáng là gì, hơn nữa, mười người này, cũng không phải thiếp thất, chỉ xem như mấy đứa người hầu thông phòng mà thôi, con cứ làm theo lời cha nói đi.”   

“Vâng.”   

Lý Khuê Võ nghe vậy, cũng cảm thấy cha nói cũng có lý.  

Nhận một chút ân huệ, phải báo đáp gấp đôi.  

Là truyền thống đạo đức tốt đẹp của nhà họ Lý, không thể bỏ được.   

“Hừ!”  

Sau khi sự áy náy trong lòng qua đi, Lý Thuần Phong lạnh lùng hừ một tiếng, nghiến răng nói: “Tô tóc bạc, hôm nay ông đây muốn hủy đi xương cốt của ông.”  

Nói xong, Lý Thuần Phong liền thả người rời khỏi nhà họ Lý, thẳng đến Tô gia trang vườn mà đi.  

Về phần Lý Khuê Võ, thì cho gọi mười thiếu nữ trẻ tuổi xinh như hoa như ngọc này, đem lời của cha hạ lệnh xuống dưới.  

...  

Lúc này.  

Tô Thương đi tới cửa phòng của  Lý Nguyệt, đang chuẩn bị gõ cửa, thì nghe được vợ đang nói thì thầm cùng Lý Kỳ Kỳ.  

Chị ơi, rốt cuộc chị có từng làm chuyện đó với anh rể không, anh rể lợi hại không ạ?”   

“Kỳ Kỳ, em có biết xấu hổ không vậy, lời nói này sao có thể nói ra được chứ, xấu hổ quá đấy!”  

“Hi hi, dù sao ở đây cũng không có người khác, chỉ có hai chúng ta, chị nói cho em biết đi, em bảo đảm sẽ không nói với người khác.”  

“Không có... Không, nhưng trước đó có mấy lần, suýt nữa thì làm chuyện đó rồi, đáng tiếc lại bị quấy rầy.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 805


Cuối cùng là đồng ý hay không?  

Tô Thương ngừng thở, rất sợ để lỡ mất câu trả lời của vợ.  

Advertisement

Trong phòng, sau khi im lặng mười mấy giây, sau đó mới truyền đến tiếng của Lý Nguyệt.  

"Cái này...Em cũng không biết nói nói, có thể là đồng ý, cũng có thể sẽ không."  

Tô Thương nghe nói như thế, nhất thời lộ ra một nụ cười khổ, đây mà cũng tính là câu trả lời sao, mong chờ vô ích thật.  

Advertisement

Nhưng mà lúc này, giọng nói của Kỳ Kỳ vang lên.  

"Chị gái, nếu như anh rể thật sự nói ra đề nghị đó, thì em thấy nên đồng ý thì hơn, bây giờ thử trước hôn nhân một lần, cũng là rất thịnh hành mà, huống hồ hai người còn có hôn ước." Lý Kỳ Kỳ khuyên.  

Cmn!  

Kỳ Kỳ, cô thật tuyệt nha!  

Tô Thương đột nhiên mừng rỡ, ấn tượng đối với cô gái này, lại tốt thêm một chút.  

Tô Thương hoàn toàn không ngờ rằng, cô em vợ thế mà ra sức vun vén như vậy, chủ động thuyết phục Lý Nguyệt.  

Ha ha ha, trời cũng giúp mình rồi nha.  

"Kỳ Kỳ, tư tưởng của em quá tiến bộ rồi, em biết mà, chị không phải là loại người dễ dãi như thế."  

"Chị gái, chị không hiểu đâu, thử một chút cực kỳ quan trọng nha, để tránh sau khi kết hôn cuộc sống lại không thoải mái."  

"Có ý gì chứ, cái này với chuyện sau khi kết hôn thì có liên quan gì?"  

"Chị, xem ra chị thật sự không hiểu rồi, anh rể trước đây chơi gái nhiều như vậy, thường xuyên trà trộn vào quán bar cao cấp, cơ thể có lẽ đã bị hút sạch sẽ rồi, lỡ như chuyện đó mà anh ấy làm không được, thì chị gả cho anh ấy,  khác gì góa phụ không chứ?"  

"Chắc là không phải thế đâu, Tô Thương nhìn rất bình thường mà."  

"Có thể là giả vờ đó, ngược lại em lại thấy anh rể rất yếu nha, chị gái, nếu như chị không thử một chút, đến lúc đó anh rể thật sự không làm được, chị khóc cũng không thành tiếng đâu nha."  

???  

Tô Thương bên ngoài cửa nghe nói như thế, sắc mặt đột nhiên tối sầm lại, trong đầu chứa toàn dấu chấm hỏi.  

Cái quái gì vậy.  

Vừa rồi trong lòng anh ấy còn cảm kích Lý Kỳ Kỳ, nhưng mà bây giờ, lại hận không thể đánh cho kẻ miệng rộng lắm chuyện đó vài cái.  

Ông đây tài giỏi đẹp trai, dáng vẻ thanh cao, từ đâu mà nhìn ra ông đây không được chứ hả?  

"Kỳ Kỳ!"  

Lúc này, Tô Thương tức giận đẩy cửa vào, tối sầm mặt mày nói: "Cô vừa nói cái gì?"  

"Ah, anh rể."  

Lý Kỳ Kỳ đột nhiên bị dọa hoảng sợ, có tật giật mình mà cười ngượng ngùng vài cái, sau đó hỏi: "Anh, anh đến đây lúc nào thế?"  

"Đến từ trước rồi." Tô Thương nhíu mày nói: "Cô nói tôi làm cái chuyện kia không được sao?"  

"Đâu có."  
 
Chương 806


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Anh rể, anh, anh chắc chắn là nghe nhầm rồi, em không nói gì hết."  

Lý Kỳ Kỳ thuận miệng trả lời đối phó một câu, sau đó nói: "Chị gái, anh rể, hai người nói chuyện đi, em không phiền đến thế giới của hai người nữa."  

Advertisement

Sau khi nói xong, Lý Kỳ kỳ mặt mũi đầy xấu hổ, vội vàng trốn ra khỏi phòng.  

"Hừm, cái tên ngớ ngẩn này, lần này không thèm chấp với cô."  

Advertisement

Tô Thương bĩu môi, kiêu ngạo nói: "Lần sau còn dám nói tôi không làm được, ông đây nhất định sẽ cho cô mở mang tầm mắt, cho cô biết thế nào là lợi hại nha."  

"Hửm?"  

Lý Nguyệt cảm thấy lời này có chút không đúng, liền đến nắm chặt tai Tô Thương, mỉm cười nói: "Tô Thương, anh muốn cho ai mở mang tầm mắt sự lợi hại của mình hả?"  

"Lý Nguyệt"  

Tô Thương trở tay ôm vòng eo nhỏ gọn của vợ mình, khẽ cười nói: "Hi hi, tất nhiên là vợ rồi, đừng nghe Kỳ Kỳ nói bậy nha."  

"Nhớ năm đó, anh tung hoành khắp các quán bar lớn, chưa từng thất bại dù chỉ một lần." Tô Thương khoác lác nói.  

**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

"Được lắm, Tô Thương!"  

Khuôn mặt ngọc của Lý Nguyệt đỏ ửng lên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Chuyện kinh khủng như thế, mà anh còn lấy ra khoe khoang, thật không biết xấu hổ mà."  

"Vợ, anh chỉ là nói ví dụ là anh rất mạnh thôi, chuyện cũ như sương khói, anh thật không dám nhớ lại, anh cũng sớm đã quên đi rồi."  

Tô Thương nghiêm túc nói: "Nhưng những năm tháng tích lũy được, đều không phải vô duyên vô cớ mà có, thật ra vốn là để anh trở nên ưu tú hơn, sau đó mới gặp được em đó."  

"Vợ, quãng đời còn lại sau này của anh, anh sẽ dùng hết những gì đã học được từ nửa đời trước, để làm em hạnh phúc."  

Tô Thương nhẹ nhàng chậm rãi nói, tình cảm đó, vẻ mặt đó, thật giống như đang tỏ tình rất lãng mạn, nhưng ý tứ trong lời nói, lại thô tu.c không chịu nổi.  

"Dẻo miệng!"  

Khuôn mặt ngọc của Lý Nguyệt, đã ửng đỏ hết rồi, nhưng cô ấy cũng không trách Tô Thương, mà giống như con chim non nép vào trong lồng ngực Tô Thương, đồng thời thả tay đang nắm tai Tô Thương xuống.  

"Hi hi."  

Tô Thương ôm chặt Lý Nguyệt, hai người cứ đứng trong phòng như vậy, cảm nhận được hương vị của nhau.  

Sau khi vuốt ve an ủi hai phút, Tô Thương chưa từ bỏ ý định, lại nói tiếp đề tài lúc nãy: "Vợ, em có đồng ý không?"  

"Đồng ý cái gì?"  

"Chính là chuyện Kỳ Kỳ vừa nói đó, em đồng ý cùng anh...thử không?" Tô Thương tinh nghịch cười nói.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 807


Tô Thương ôm Lý Nguyệt, cười nói: "Vợ, mặc dù anh không nói, nhưng chắc chắn em sẽ chủ động mở miệng phải không, dù sao người đàn ông bình thường đều có nhu cầu về chuyện này mà, nếu cố kìm chế lắm thì thật không tốt cho cơ thể, em yêu anh như vậy, sẽ lo nghĩ cho anh, có phải không?"  

"Anh!"  

Advertisement

Lý Nguyệt không ngờ, Tô Thương sẽ dùng đúng cách này để vứt ngược lại chuyện này cho cô.  

Sau khi dừng lại vài giây, Lý Nguyệt vén mấy sợi tóc trên trán, cười xinh đẹp nói: "Tô Thương, em sẽ lo cho anh, nhưng anh nhất định sẽ không chấp nhận phải không?"  

"Ừm, anh sẽ không chấp nhận, nhưng mà vợ à, em chắc chắn không đành lòng nhìn anh kìm nén đến hoảng chứ, vì thế..."  

Advertisement

Tô Thương đang nói, ai ngờ Lý Nguyệt đưa tay véo lấy phần eo Tô Thương, vừa cười vừa nói: "Tô Thương, anh ở đây đang nói chuyện với trẻ con đó hả, thú vị lắm sao?"  

"Đau đau đau, vợ, thả tay ra, anh không nói chuyện này nữa được chưa." Tô Thương vội vàng đồng ý.  

"Ừm, hừm, thế này còn tạm được."  

Lý Nguyệt thả lỏng tay ra, sau đó mỉm cười nói: "Tô Thương, chúng ta lâu rồi không nói chuyện, trong phòng không có ai khác, chỉ có hai chúng ta, chi bằng chúng ta..."  

"Chi bằng chúng ta vận động một chút hả?" Hai mắt Tô Thương như tỏa sáng.  

"Vận động cái đầu anh đó!"  

Lý Nguyệt giận dữ nhìn Tô Thương, tối sầm mặt lại nói: "Ý của em làn, chúng ta tâm sự, trong đầu anh lúc nào cũng nghĩ đến chuyện hư hỏng đó thôi."  

"Khụ khụ." Tô Thương sờ lên mũi, giả vờ ho khan để che đi sự bối rối của mình.  

"Phụt."  

Lý Nguyệt nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Thương, đột nhiên cười lên, khuôn mặt ngọc tuyệt mỹ cười tươi như hoa.  

"Lý Nguyệt..."  

Ánh mắt Tô Thương, lập tức bị nụ cười nghiêng nước nghiêng thành của vợ mình hấp dẫn,  không kiềm được mà nuốt nuốt một ngụm nước miếng, ngay sau đó liền hôn lên.  

"Ơ ơ ơ.."  

Lúc đầu, Lý Nguyệt vùng vẫy một lúc, sau đó liền từ bỏ chuyện chống lại, thậm chí còn bắt đầu phối hợp với Tô Thương.  

Vô tri vô giác, hai cơ thể ở trên sàn nhà, lăn qua lăn lại, từ từ lại lăn lên giường.  

Đêm đến, vào những ngày đầu thu.  

Thời gian vừa vặn, gió nhẹ thoang thoảng, tất cả đều giống như một sự sắp xếp hoàn hảo nhất..  

Đêm khuya.  

Trang viên nhà họ Tô tiếp đón một vị khách không mời mà đến.  

Tiêu Đình cùng 49 thành viên Huyết Đồ, đã sớm trở về trang viên.  

Với thực lực của Tiêu Đình, tất nhiên đã phát hiện được có người đến.  

"Ông chủ Lý."  

Tiêu Đình cung kính chào hỏi, đối mặt với Lý Thuần Phong không dám chậm trễ chút nào.  

"Ừm." 
 
Chương 808


Lý Thuần Phong gật đầu, sau đó hỏi: "Tiêu Đình, Tô tóc bạc đang ở mật thất dưới đất à?"  

"Vâng." Tiêu Đình thành thật trả lời.  

Advertisement

"Được!"  

Lý Thuần Phong lộ ra một vẻ mặt hưng phấn, sau đó dặn dò: "Tiêu Đình, tôi nghe nói vết thương của lão già kia đã khỏi hẳn rồi, nên cố ý đến thăm ông ấy."  

"Tôi muốn cùng ông ấy trao đổi một chút, đợi lát nữa mật thất dưới đất truyền đến âm thanh gì, cậu đừng hỏi cũng không cần đến"  

Advertisement

Tiêu Đình cực kỳ nghi ngờ, nhưng anh ấy biết tình bạn giữa Lý Thuần Phong và Tô Kiền Khôn, liền gật đầu nói: "Hiểu rồi."  

"Ừm."  

Lý Thuần Phong nhẹ nhàng gật đầu, sau đó liền theo đường cũ quen thuộc mà đến mật thất dưới đất.  

Giờ phút này.  

Mật thất dưới đất.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh đang tu luyện, trên mặt đều lộ ra vẻ kích động.  

"Cha, tốc độ của cha không được rồi nha, con đã luyện hóa được nửa viên đá năng lượng rồi, cha giờ mới bắt đầu hả."  

Bốp!  

Tô Kiền Khôn đưa tay đánh Tô Thần Binh một cái, sau đó lẩm bẩm nói: "Mày đắc ý cái gì, tao chỉ là chậm thích ứng những thứ mới mẻ chút xíu mà thôi, chờ tao nắm được công pháp mà Tô Thương truyền lại cho, thì có thể tiến triển cực nhanh."  

"Cha, nói chuyện thì nói chuyện, cha đánh con làm gì." Tô Thần Binh ôm đầu cười khổ nói.  

"Ý kiến gì chứ, tao là cha của mày, tao không thể đánh mày hay sao hả?" Tô Kiền Khôn lấy thân phận của mình nói.  

"Được."  

Tô Thần Binh liên tục cười khổ, cũng hết cách, tại vị trí của cha ở nhà họ Tô quá cao mà.  

"Hừm, toàn bộ nhà họ Tô, có người nào mà tao ông thể đánh chứ, tao đây cậy già lên mặt thì sao chứ."  

Tô Kiền Khôn nghiến răng nói: "Tên khốn này, nếu mày còn dám khoe khoang tốc độ tu luyện của mày, ông đây còn đánh nhiều nữa."  

"Cha, con sai rồi, con sẽ không dám nữa."  

Tô Thần Binh vội vàng chịu thua, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, cha mình thật sự quá kiêu ngạo rồi.  

"Hừm."  

Tô Kiền Khôn khinh thường cười nhạo một tiếng, sau đó ngồi khoanh chân, chuẩn bị tiếp tục tu luyện.  

Tốc độ chuyển hóa đá năng lượng của mình, quả thật không bằng con trai, cảm thấy mặt dày không chịu được, vì thế có chút nóng nảy.  

"Tô tóc bạc!"  

Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Lý Thuần Phong.  

"Thần Binh, nhanh dừng luyện đi, đừng để lão già này biết chúng ta đang tu chân, cha không muốn ông ấy vượt qua cha."  
 
Chương 809


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Kiền Khôn vừa đứng dậy vừa nói: "Chờ chúng ta luyện khí đột phá đến tầng thứ tư, thứ năm, rồi để cho Tô Thương dạy ông ấy cũng chưa muộn."  

"Cha, đến mức đó sao, ông chủ họ Lý dù sao cũng là ông nội Lý Nguyệt mà."  

Advertisement

Tô Thần Binh cười khổ một tiếng, nhưng cũng chỉ biết nghe theo lời cha nói mà làm.  

Rất nhanh chóng, Lý Thuần Phong đã xuất hiện tại mật thất dưới đất.  

Advertisement

"Anh Lý, anh đã đến à." Tô Kiền Khôn cười chào hỏi.  

"Ừm, ừm."  

Lý Thuần Phong đứng cách xa Tô Kiền Khôn ba mét, quan sát Tô Kiền Khôn, biết rồi nhưng vẫn giả vờ hỏi: "Ui cha, anh Tô, vết thương của anh hồi phục rồi sao."  

"Ừm, Tô Thương trị khỏi cho tôi." Tô Kiền Khôn cười nói, nhắc đến Tô Thương, trong mắt tràn đầy tự hào.  

"Tô Thương thật lợi hại."  

Lý Thuần Phong cũng rất tự hào, đầu tiên là khen Tô Thương, sau đó nói: "Anh Tô, nếu anh đã khỏi bệnh rồi, chi bằng chúng ta so tài một chút đi, lâu lắm rồi tôi không đánh nhau với ông rồi."  

"Ha ha, được, ông cho rằng tôi sợ..."  

Tô Kiền Khôn đang chuẩn bị đồng ý, rất nhanh liền kịp phản ứng lại, mình bây giờ đã không phải là người luyện võ cảnh giới địa tông rồi.  

"Luyện khí tầng thứ nhất, đánh không lại Tông sư, không được, tuyệt đối không thể so tài với ông Lý bây giờ được."  

Tô Kiền Khôn lấy lại tinh thần, liền từ chối nói: "Anh Lý, hay là thôi đi, sau này có cơ hội chúng ta lại đấu."  

"Ha ha, chọn ngày không bằng đúng ngày, hôm nay làm luôn đi." Lý Thuần Phong nhẹ nhàng cười một tiếng, trong lòng bàn tay ngưng tụ chân khí.  

"Đừng đừng đừng."  

Tô Kiền Khôn liên tục khoát tay nói: "Anh Lý, còn nhiều thời gian, chúng ta..."  

Ông ấy đang nói, Lý Thuần Phong đột nhiên ra tay, một chưởng trực tiếp đánh vào lồ ng ngực Tô Kiền Khôn.  

Ầm!  

Đối mặt với Lý Thuần Phong cảnh giới Tông sư, Tô Kiền Khôn luyện khí tầng thứ nhất không hề có sức đánh trả, bị một chưởng đánh bay, cơ thể liên tục đụng lên vách tường.  

Tất nhiên, Lý Thuần Phong ra tay lưu tình, nếu không thì một chưởng này có thể đánh Tô Kiền Khôn hộc máu.  

"Hửm? Anh Tô, sao anh không đánh trả? Chân khí của anh đâu, nhanh dùng đến đi."  

Lý Thuần Phong nhếch miệng lên, cười đùa nói: "Tôi cực kỳ thích đánh nhau với người có năng lực ngang bằng với tôi."  

"Anh Lý, hôm nay tình trạng của tôi không tốt lắm, không muốn..."  

Tô Kiền Khôn chưa nói hết câu, bàn tay Lý Thuần Phong liên tục đánh vào trên người ông ấy.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 810


"Chỉ là cảnh giới Tông sư mà thôi, nếu không phải ông đây ra tay lưu tình, chỉ cần ném ra một năng lượng thôi cũng đánh bại được ông rồi, không thì nhiều năm như vậy sao lại cùng ông bất phân thắng bại chứ!"  

"Cmn!"  

Advertisement

"Tô tóc bạc, ông cuối cùng cũng thừa nhận, Tô Thương quả nhiên không lừa tôi mà."  

Lý Thuần Phong nghe vậy, nghiến răng nghiến lợi nói: "Những năm gần đây, ông cũng đang trêu đùa tôi, coi tôi là một người ngu ngốc mà đùa nghịch, ông thấy vui lắm sao?"  

"Hừm, hôm nay bất luận thế nào, tôi đây cũng muốn đánh với ông một trận, để ông biết tôi đây lợi hại thế nào!"  

Advertisement

Sau khi Lý Thuần Phong nghe Tô Kiền Khôn nói, nhất thời nổi giận, tức tốc phóng đến Tô Kiền Khôn.  

Ầm!  

Bang bang!  

Ầm!  

Sau đó, hiện trường truyền đến tiếng của quả đấm, không ngoài dự tính, người bị đánh đều là Tô Kiền Khôn.  

"Móa, Lý tóc rối, ông điên rồi sao, trước đó chúng ta đều đánh nhau sau khi đánh võ mồm mà, không phải là những gì đã nói trước đó sao, Tô Thương đã nói với ông cái gì, sao hôm nay lại điên cuồng đánh với tôi vậy."  

"Ahh, cmn chứ, ra tay quá tàn nhẫn, nhẹ một chút đi, đừng đánh vào mặt tôi!"  

"Thần Binh, con trai ngoan của cha, nhanh đến giúp cha một chút đi, hai cha con chúng ta hợp lại dạy dỗ ông ấy."  

Tô Kiền Khôn bị đánh liên tục kêu khổ, trên mặt nơi thì xanh tím nơi thì sưng vù, vội vàng nhìn vào Tô Thần Binh cầu cứu.  

"Cha, con đột nhiên muốn đi nhà vệ sinh rồi, có thể là lúc nãy con uống nhiều nước quá."  

"Cha ráng chống cự trước đi, chờ con đi nhà vệ sinh xong trở về thì sẽ giúp cha nha."  

Tô Thần Binh nghiêm túc nói, sau đó vội vàng rời khỏi mật thất dưới đất.  

Ông ấy chỉ ước gì có người đánh Tô Kiền Khôn thôi, làm sao có thể ra tay giúp đỡ chứ.  

Hơn nữa, hai người cùng luyện khí tầng thứ nhất, cũng đánh không lại tông sư võ đạo mà, vì thế nên lựa chọn rời đi.  

Tất nhiên.  

Chủ yếu là ông ấy quá quen thuộc với Lý Thuần Phong, cũng biết quan hệ giữa cha và Lý Thuần Phong.  

Anh em tốt cãi nhau ầm ĩ, rất bình thường, mình làm vãn bối không nên nhúng tay vào.  

"Tô Thần Binh, cái tên nghịch tử này, a, Lý tóc rối, ông lại đánh tôi chút nữa thử xem!"  

"Được, ông chờ đó cho tôi, sau này khi ông đây mạnh lên rồi, nhất định sẽ đánh trả gấp trăm lần."  

"A, ông đừng đánh vào mặt được không hả, toàn bộ nhan sắc của nhà họ Tô đều nhờ vào tôi cả đó!"  

...  

Mọi động tĩnh ở mật thất dưới đất, Tiêu Đình đang đứng canh gác bên ngoài, đều nghe được rõ ràng.  

Anh ấy do dự một lát, cuối cùng quyết định đi đến xem thử, nhưng bị Tô Thần Binh đang ra ngoài đi vệ sinh ngăn lại. 
 
Chương 811


"Tiêu Đình, cha tôi đang so tài với ông chủ Lý, hai bên đang bất phân thắng bại, ngang tài ngang sức, cực kỳ kịch liệt, cậu cũng đừng đến mà góp vui gì nha." Tô Thần Binh khẽ cười nói.  

"Ông chủ, nhưng mà vì sao lão chủ nhà mình lại kêu thảm thế, tiếng la hét còn lớn như vậy?" Tiêu Đình nghi ngờ nói.  

"Cậu thì biết cái gì chứ."  

Tô Thần Binh nghiêm mặt nói: "Cha tôi chỉ là quá hưng phấn thôi, nằm trên giường lâu ngày như vậy, bây giờ đã khỏi hẳn, có thể đánh một trận với bạn tốt của mình, đây là chuyện lớn cả đời, vì thế nên cảm xúc mới kích động một chút thôi."  

"Thì ra là như thế."  

Tiêu Đình gật đầu giống như đã hiểu: "Không ngờ rằng tính cách của lão chủ nhà nhà mình lại như thế."  

"Ừm."  

Tô Thần Binh ánh mắt nhìn vào Tiêu Đình, nhịn không được mà hỏi: "Tiêu Đình, tôi cảm giác bây giờ cậu rất mạnh, nhưng vì sao trên người cậu lại không có chân khí, cũng không có linh khí, cậu ẩn giấu rồi sao?"  

"Thưa ông chủ, thuộc hạ không ẩn giấu."  

Tiêu Đình nói thật: "Đại thiếu gia truyền thụ cho thuộc hạ cùng thành viên Huyết Đồ một loại bí thuật tu luyện cơ thể đặc biệt, không thuộc về hệ thống luyện võ, cũng không thuộc hệ thống tu chân."  

"Là thế sao."  

Tô Thần Binh gật đầu, sau đó nghi ngờ đó: "Huyết Đồ trong miệng cậu nói, cũng chính là những vệ sĩ nhà họ Tô đó hả?"  

Nói xong, Tô Thần Binh ngẩng đầu nhìn về phía thành viên Huyết Đồ đang đứng gác.  

"Đúng vậy."  

"Huyết Đồ, thằng nhóc Tô Thương này, cái tên đẫm máu như vậy, thật sự không có mức độ mà."  

Tô Thần Binh chửi thề một câu, sau đó nhìn Tiêu Đình, hỏi: "Tiêu Đình, hệ thống tu chân mạnh như vậy, vì sao cậu không tu chân, cậu luyện cái gì thế, bây giờ năng lực chiến đấu của cậu như thế nào?"  

"Cái này..." Tiêu Đình nói: "Bình thường ạ"  

"Bình thường, vậy chính là không mạnh lắm sao." Tô Thần Binh nóng lòng muốn thử nói: "Chúng ta so tài một chút, thấy thế nào?"  

Ách?  

Bây giờ thực lực của Tiêu Đình, có thể so với Thiên tông hậu kỳ, nếu cùng với thành viên Huyết Đồ sử dụng Phục long thuật hợp kích, có thể gi3t chết Thiên tông đỉnh phong.  

Mà Tô Thần Binh chẳng qua chỉ là luyện khí tầng thứ nhất, nếu so với Tiêu Đình quả thực là khác nhau một trời một vực.  

"Ông chủ, hay là thôi đi." Tiêu Đình cười khổ từ chối.  

"Yên tâm đi, tôi ra tay lưu tình, sẽ không làm cậu bị thương đâu." Tô Thần Binh cười cười nói.  

Tiêu Đình bất đắc dĩ nói: "Ông chủ, tôi sợ tôi làm ông bị thương."  

"Hửm?"  

"Nói năng lung tung, cậu không có chút chân khí nào, linh khí cũng không hề có linh khí, chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân mình thôi, sao lại có thể chống chọi lại tôi chứ?"  

Tô Thần Binh đầy khinh thường, lập tức điều động chân khí quanh thân, dùng một chưởng vỗ vào trên người Tiêu Đình.  

Ầm!  
 
Chương 812


Tiêu Đình không tránh, sau khi chịu một chưởng, vẫn đứng im tại chỗ, không bị thương chút nào.  

Cái cmn chứ, không tổn thương gì sao, thế này cũng tính là bị sỉ nhục lớn qua nha!  

"Cái gì!"  

Advertisement

"Không thể nào!"  

Tô Thần Binh mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, ầm ầm ầm liên tục ra tay, đáng tiếc, Tiêu Đình vẫn luôn không hề nhúc nhích tí nào.  

Advertisement

"Ông chủ, ông đừng phí sức nữa, không đánh nổi tôi đâu." Tiêu Đình cười khổ nói.  

"Chuyện này...Xem ra cậu đi theo tên nhóc Tô Thương kia, đạt được không ít lợi ích nha."  

Tô Thần Binh mệt thở hồng hộc, sau đó nhìn về phía thành viên Huyết Đồ đang ở phía xa xa, lại suy nghĩ nói: "Không đánh nổi Tiêu Đình, nhưng những thành viên Huyết Đồ bình thường này, không lẽ cũng không thể đánh bại hay sao chứ."  

Nghĩ đến đây.  

Tô Thần Binh vươn người nhảy lên, linh khí trải rộng trong lòng bàn tay, bỗng nhiên đánh vào trên người một tên là  thành viên Huyết Đồ ở gần nhất.  

Vù!  

Sau một khắc, tên thành viên Huyết Đồ kia bùng lên sức mạnh toàn thân, trực tiếp đánh bay Tô Thần Binh.  

**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

"Ông chủ!"  

Tiêu Đình vội vàng bay lên không trung, ở giữa không trung đón lấy Tô Thần Binh, vững vàng tiếp đất.  

"Phốc!"  

Sau đó, Tô Thần Binh che ngực, khóe miệng tràn ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt thêm mấy phần, trong nháy mắt cực kỳ sợ hãi.  

"Thuộc hạ đáng chết."  

"Thuộc hạ vẫn chưa thành thạo khống chế lực lượng trong cơ thể, không cẩn thận để lộ ra một chút lực, làm ông chủ bị thương, xin ông chủ trách phạt."  

Tên thành viên Huyết Đồ kia, đột nhiên quỳ xuống đất, trên mặt đầy vẻ sợ hãi, nhìn Tô Thần Binh nhận tội.  

Không cẩn thận?  

Lộ ra một chút lực?  

Mẹ nó!  

Sắc mặt Tô Thần Binh tối sầm lại, hận không tìm được cái lỗ nào để chui vào.  

Mẹ nó, mất mặt quá, mình còn không bằng cái tên đang quỳ xuống nói ra những lời này, khoe khoang cái gì chứ?  

"Ngũ Bình!"  

"Cậu nói lung tung cái gì thế hả!"  

Lúc này, Tiêu Đình nhìn thấy Tô Thần Binh xấu hổ, thế là lên tiếng trách móc: "Ông chủ công lực hơn người, ông ấy chỉ là không muốn làm cậu bị thương thôi, nếu không thì một chưởng thôi cũng khiến cậu chịu chết rồi, hiểu chưa hả?"  

"Hiểu rồi!"  

Thành viên của Huyết Đồ tên Ngũ Bình, đầu óc xoay chuyển rất nhanh, vội vàng nói: "Cảm ơn ông chủ đã không giết."  

Cmn!  

Tiêu Đình này, được đó chứ, không hổ là tâm phúc của mình, cũng có mắt nhìn đó chứ.  
 
Chương 813


Tô Thần Binh mặt mũi tràn đầy khen ngợi, liếc nhìn Tiêu Đình một chút, sau đó ánh mắt nhìn lên người Ngũ Bình, ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thế như muốn giết người, thản nhiên nói: "Ừm, đứng lên đi, người trong nhà đánh nhau mà thôi, tôi tất nhiên sẽ ra tay lưu tình rồi."  

"Nhớ kỹ, chuyện vừa rồi không được truyền ra ngoài, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí."  

"Vâng!"  

Tiêu Đình và Ngũ Bình cùng nhau trả lời.  

"Vâng!"  

Cùng lúc này, 48 thành viên còn lại đang ẩn núp trong bóng tối, nhao nhao xuất hiện, quỳ một chân xuống đất, tất cả cùng đồng thanh trả lời.  

???  

Mẹ nó chứ!  

Những tên này từ đâu ra vậy trời, sao mình không phát giác được!  

Tô Thần Binh tức xạm mặt lại, biểu cảm hết sức phức tạp, sau đó liền xị mặt đi ra.  

Không thể chọc vào, không thể chọc vào được.  

Bên ngoài thật đáng sợ, vẫn là mật thất dưới đất thích hợp với mình hơn.  

Giờ phút này.  

Tô Thần Binh hạ quyết tâm, từ nay về sau sẽ mặc kệ chuyện nhà họ Tô, chính mình phải bế quan tu luyện, chờ tu chân có thành tựu mới ra ngoài.  

...  

Vật đổi sao dời.  

Vô tri vô giác, đã đến ngày thứ hai.  

Trang viên nhà họ Lý.  

Suốt buổi tối, Tô Thương cùng Lý Nguyệt vẫn liêm tục "vận động", đến khi mỗi người thật sự kiệt sức mới chịu bỏ qua.  

Nhưng mà chỉ khổ Lý Kỳ Kỳ thôi.  

Cô ấy ở tại căn phòng ngay bên cạnh, mặt mày buồn bã đẩy cửa ra ngoài, oán hận nhìn chằm chằm vào cửa phòng Lý Nguyệt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thật đáng giận, khoe khoang cái gì chứ, chờ em có bạn trai, em cũng mang về nhà, hừm!"  

Két...Két...  

Đúng lúc này, cửa phòng Lý Nguyệt mở ra.  

Ngay sau đó, mặt mũi Tô Thương đầy mệt mỏi, vịn tường đi ra, trên mặt đều là vết son môi, trên cổ còn có mấy dấu vết như quả dâu tây đỏ đỏ.  

"Kỳ Kỳ." Nhìn thấy Lý kỳ kỳ, Tô Thương nhất thời đứng dậy, cười chào hỏi.  

"Ha ha, anh rể."  

Lý Kỳ Kỳ dừng một chút, sau đó nhịn không được mà trêu chọc nói: "Tối hôm qua mạnh dữ vậy hả, giờ phải vịn tường à ra ngoài luôn rồi sao?"  

"Khụ khụ."  

Tô Thương sờ lên mũi, thoáng có chút lúng túng nói: "Nói bậy cái gì đó, tôi chẳng qua là cảm thấy mặt tường nhà cô không tệ, vì thế mới sờ s0ạng một chút, định khi về nhà cũng làm cho nhà tôi loại tường như thế."  

"Anh rể tốt, đừng giả vờ nữa, trong lòng em rất rõ nha, xem ra trận chiến này, người thua là anh rồi."  

Lý Kỳ Kỳ cười như không cười mà nói: "Chị gái em không hổ danh là giáo viên vũ đạo nha, chuyện trước kia chưa từng làm qua, giờ mới làm lần đầu mà cũng lợi hại như vậy, đúng là thiên phú bẩm sinh mà."  

"Nói bậy!"  

Tô Thương cảm thấy cần phải giữ gìn tôn nghiêm của mình, liền nghiêm túc nói: "Cô chỉ nhìn thấy tôi vịn tường mà đi ra, lại không để ý đến chuyện chị gái cô đến khả năng bước xuống giường cũng không có nữa rồi sao!"  
 
Chương 814


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ặc ặc.  

Lý Kỳ Kỳ nghe vậy, nhất thời há to miệng, trợn mắt ngẩn người.  

Advertisement

Thì ra, người thật sự lợi hại, là anh rể sao!  

Advertisement

Tiên đế không phải vô địch thật sự, thế gian vẫn còn Lý Nguyệt.  

Hôm qua bị giày vò một đêm, thật sự làm Tô Thương mệt muốn chết rồi, đến bây giờ eo và lưng đều bị đau nhức.  

"Anh...anh rể, chị gái em, chị ấy..."  

Lý Kỳ Kỳ muốn hỏi rõ ràng tình hình của Lý Nguyệt, nhưng mà lời nói đến miệng lại xấu hổ không dám nói.  

"Đừng làm phiền cô ấy, để cho cô ấy nghỉ ngơi một chút đi."  

Tô Thương sửa lại quần áo một chút, ánh mắt nhìn lên người Lý Kỳ Kỳ, nghi ngờ nói: "Hửm, Kỳ Kỳ, sao mắt cô thâm như vậy, tối qua ngủ không ngon giấc sao?"  

"Tôi..."  

Lý Kỳ Kỳ nhìn Tô Thương có chút oán trách, còn mặt mũi hỏi nữa sao, đều tại tiếng động của hai người quá to, chỉ cách một bức tường, sao mà tôi ngủ được chứ.  

Có điều.  

Lý Kỳ Kỳ lại ngại không dám nói ra, mà chỉ là thuận miệng giải thích: "Tối qua tôi mất ngủ."  

"Hả, vậy thì cô nhanh nghỉ ngơi đi, lần sau đừng thức khuya nữa, thức khuya không tốt cho sức khỏe đâu."  

"Không có chuyện gì nữa, tôi đi trước đây, bên ngoài còn một số chuyện đang chờ tôi giải quyết"  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, Lý Kỳ Kỳ đầy hiếu kỳ đẩy cửa phòng chị gái mình.  

"Tô...Tô Thương, sao anh lại quay lại, không phải anh mới nói, chỉ cần em gọi anh là cha, thì anh sẽ tha cho em hay sao."  

"Em đã gọi rồi đó, còn gọi liền hai tiếng, dịu dàng có, nũng nịu có, sao anh không giữ lời vậy, em thật sự chịu không nổi đâu, xin anh tha cho em đi mà."  

Lý Nguyệt nằm ở trên giường, không nhìn thấy người đang đi vào là Lý Kỳ Kỳ.  

Cô còn tưởng là Tô Thương, vì thế vội vàng trốn ở trong chăn, dùng giọng điệu cầu xin mà nói: "Có phải em gọi mà anh chưa hài lòng hả, em sẽ gọi anh hai tiếng nữa cũng được, anh đừng có quay lại nha, cha, cha."  

Lý Kỳ Kỳ chạy đến bên giường, sau khi nghe được những lời này của chị mình, đột nhiên trợn mắt há miệng, mặt mũi đầy kinh ngạc.  

"Hửm?"  

"Tô Thương, sao anh lại không nói chuyện, có phải anh muốn chơi xấu rồi không, em cho anh mặt mũi rồi mà...Kỳ...Kỳ...Kỳ Kỳ!"  

Lý Nguyệt không nghe được động tĩnh gì, liền ngồi dậy, dùng chăn cuộn lấy cơ thể mình, chỉ để đầu lộ ra ngoài, tóc tai cực kỳ lộn xộn, đang nói về chuyện tối hôm qua đã trải qua.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 815


Lý Nguyệt xấu hổ nói: "Kỳ Kỳ, đừng nhắc nữa, ngại chết đi mất, là chị bị ép, đều tại Tô Thương, em đừng có mà đồn đại đi đâu nha!"  

"Ừm, chị, chị yên tâm đi, miệng em kín lắm, chắc chắn không nói cho người khác biết đâu."  

Advertisement

Lý Kỳ Kỳ đầu tiên là hứa hẹn, sau đó nghiêm túc nói: "Chị, em cảm thấy chị nhất định phải lấy luật pháp làm vũ khí bảo vệ mình đi."  

"Có ý gì chứ?" Lý Nguyệt nghi ngờ nói.  

"Căn cứ vào luật hình sự của nước ta...không biết là chương bao nhiêu, dù sao thì ép buộc người khác gọi là cha cũng là phạm pháp."  

Advertisement

Lý Kỳ Kỳ nghiêm túc nói: "Chị, có cần em giúp chị báo cảnh sát không, bắt anh rể lại, anh ấy quá xấu xa rồi."  

"Báo cảnh sát?"  

Lý Nguyệt trợn mắt nhìn Lý Kỳ Kỳ, khuôn mặt tối sầm lại nói: "Cái con bé này, nói lung tung gì vậy hả, Tô Thương là chồng chưa cưới của chị, em lại nói chị báo cảnh sát bắt anh ấy sao?"  

**Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

"Anh ấy vi phạm luật hình sự rồi, nên bị bắt!" Lý Kỳ Kỳ nghiêm túc nói: "Chị không báo cảnh sát, em có thể thay chị làm, chờ khi cảnh sát tới rồi, chị cứ trình bày chi tiết là được, là anh ấy ép buộc chị, nên phải ngồi tù."  

"Người nào...ai nói, Tô Thương không ép chị, là, là chị tự nguyện." Lý Nguyệt vội vàng sửa lời nói.  

"Chậc chậc chậc."  

Lý Kỳ Kỳ bĩu môi, tinh nghịch cười nói: "Chị, còn nói sẽ không gả cho Tô Thương đâu, thế mà giờ đã bắt đầu bảo vệ anh ấy rồi, chị thật đúng là một người vợ tốt mà."  

Lý Nguyệt ý thức được, em gái đang nói đùa với mình, thế là vừa cười vừa nói: "Được rồi Kỳ Kỳ, em dám trêu đùa chị, để xem chi có đánh em được không."  

Nói xong, Lý Nguyệt liền định đứng dậy dạy dỗ Lý Kỳ Kỳ một trận, nhưng kết quả lại đau đến nhíu mày.  

Sau một đêm giày vò, toàn thân cô ấy như rã rời thành từng mảnh, không động đậy còn được, chứ vừa cử động nhẹ chút là đau liền.  

"Anh rể thật là mạnh."  

Lý Kỳ Kỳ nhìn thấy chị mình trở thành thế này, nhịn không được mà khen Tô Thương, sau đó nhỏ giọng nói: " Chị, hôm qua hai người có dùng biệp pháp bảo vệ gì không?"  

"Biện pháp bảo vệ?"  

"Biện pháp bảo vệ cái gì..."  

Lý Nguyệt dừng một chút, sau đó kịp phản ứng lại, ngại ngùng nhìn thoáng qua Lý Kỳ Kỳ, sau đó trả lời lại: "Không, không có, đâu có kịp đâu!"  

"Là như thế sao."  

Lý Kỳ Kỳ nói tiếp: "Chị, nếu không có biện pháp bảo vệ, chị rất có thể sẽ mang thai đó."   

"Em nghe nói làm mẹ rất vất vả, chị còn trẻ như vậy, mà đã chuẩn bị kỹ càng để làm mẹ rồi sao?"  

"Chị..."  

Lý Nguyệt sững sờ, sau đó hỏi: "Cái này thật sự chị chưa từng nghĩ đến, bây giờ thử nghĩ lại, chị cũng không từ chối, cũng không kỳ vọng quá lớn, tất cả cứ để tùy duyên đi, nếu không muốn đến, muốn cũng vô dụng, nếu muốn đến, có cản cũng không cản được."  

"Có thể cản được mà."  

Lý Kỳ Kỳ nói: "Viên levonorgestrel (tránh thai) khẩn cấp, sau khi làm chuyện đó 48 tiếng... em thấy trên quảng cáo nói như vậy, chị, nếu chị không muốn làm mẹ, có thể qua tiệm thuốc tây mua về uống."  

"..."  
 
Chương 816


Lý Nguyệt nghe vậy, mặt mũi tối sầm lại nhìn Kỳ Kỳ, nghiêm túc nói: "Kỳ Kỳ, em có vẻ hiểu rất rõ những chuyện này nhỉ, sao hả, gần đây có bạn trai rồi sao?"  

"Không có!"  

Lý Kỳ Kỳ nói như thật: "Anh rể quá dơ bẩn, trước đó em đã bị anh ấy gài bẫy nhiều lần, thời gian trước không phải Đồng Đồng đã đến đây rồi sao, cô ấy gửi cho em một cái phần mềm, phần mềm đó tên là Tôm Pipi, gần đây em đang cày Tôm Pipi, kiến thức tăng lên rất nhiều nha."  

Advertisement

"Tôm Pipi?"  

Lý Nguyệt thản nhiên nói: "Em đang học cái thứ kiến thức gì vậy hả, lung ta lung tung quá đi, sau này không cho phép em xem nữa, nhanh xóa phần mềm đó đi!"  

Advertisement

"Em không."   

Lý Kỳ Kỳ bướng bỉnh nói: "Tôm Pipi rất có tác dụng nha, cũng là một số kỹ xảo nhỏ trong cuộc sống, hơn nữa, em đã hai mươi tuổi rồi, xem thể loại này thì sao chứ."  

"Em!"  

Lý Nguyệt nhìn Lý Kỳ Kỳ một chút, thở dài một hơi nói: "Được rồi, không nói với em nữa, em muốn tiếp tục sa đọa thì cứ xem Tôm Pipi đi, chị mặc kệ em, bây giờ chị thấy hơi đói rồi, Kỳ Kỳ, kêu người mang ít đồ ăn đến cho chị."  

"Ừm."  

Lý Kỳ Kỳ gật đầu, sau đó liền đi ra khỏi phòng Lý Nguyệt, trước khi đi còn hỏi: "Chị, sau 48 tiếng... chị thật sự không muốn?"  

"Cút!"  

Lý Nguyệt trợn mắt nhìn Lý Kỳ Kỳ, dọa cho Lý Kỳ Kỳ vội vàng chạy ngay.  

"Phần mềm Tôm Pipi?"  

“Có nhiều kiến thức như vậy sao?"  

Khi nhìn Lý Kỳ Kỳ rời đi, Lý Nguyệt lấy điện thoại di động ra, nhịn không được mà mở phần quản lý ứng dụng, bắt đầu tải phần mềm Tôm Pipi...

Một bên khác.  

Sau khi Tô Thương nói chia tay với Lý Kỳ Kỳ, anh ấy vừa chuẩn bị rời khỏi trang viên nhà họ Lý, nhưng lại bị Lý Khuê Võ ngăn lại.  

Lúc này.  

Tô Thương cùng Lý Khuê Võ đứng bên ngoài trang viên, bên cạnh còn có mười người trẻ tuổi đang mặc trang phục thiếu nữ xinh đẹp, xếp thành một hàng dài.  

Những cô gái này, mỗi người đều xinh đẹp như hoa, dáng người uyển chuyển, mặc dù nhan sắc có phần kém hơn Lý Nguyệt một chút, nhưng cũng là mỹ nữ số một, nếu như xuất hiện trong trường đại học, chắc chắn là khiến cho muôn người để ý đến.  

"Tô Thương."  

Lúc này, Lý Khuê Võ nhìn mười người trẻ tuổi đang mặc đồ thiếu nữ, sau đó ánh mắt lại nhìn vào Tô Thương, khẽ cười nói: "Con muốn đi ra ngoài sao, cha vợ thật không có gì để tặng cho con, những người hầu này cha tặng cho con đó."  

"Ấy!"  

Tô Thương nhất thời sững sờ, cười khổ nói: "Cha vợ, đây là thứ mà cha đã phiền lòng nghĩ cách để thử con đó hả?"  

"Hoàn toàn không cần thiết đâu, cha vợ, con thật lòng với Lý Nguyệt, những người hầu này con không thể nhận, cha vẫn nên giữ lại để cho mình hưởng thụ thì hơn." Tô Thương trả lời lại nói.  

Ai ngờ.  

Lý Khuê Võ nghe nói như thế, nhất thời sắc mặt thay đổi lớn, nhìn trái nhìn phải, sau khi phát hiện không có người ngoài, lúc này mới thở dài một hơi.  

"Tô Thương, con nói lung tung gì thế hả, lỡ như để mẹ vợ con nghe được, cha chắc chắn phải chết rồi đó!" Lý Khuê Võ lòng vẫn còn sợ hãi nói.  

"Ha ha."  
 
Chương 817


Tô Thương cười cười nói: "Cha vợ, cha thế này không được rồi nha, đường đường là nam tử hán đại trượng phu, sao lại có thể sợ mẹ vợ đến thế chứ, cha phải đứng lên, chỉnh đốn lại vị trí của người làm chồng đi, để mẹ vợ biết sự lợi hại của cha."  

"Xùy xùy xùy, sao lại kéo người con vậy chứ."  

Lý Khuê Võ có chút xấu hổ, vội vàng tránh đi đề tài này, nói tiếp: "Tô Thương, con đừng nghĩ nhiều như vậy làm gì, cha vợ không có thử lòng con, đưa cho con mười người hầu này, là do cha quyết định, coi như nhà họ lý chúng ta đền bù tổn thất cho con."  

Advertisement

"Đền bù tổn thất?" Tô Thương nghi ngờ nói: "Đền bù tổn thất gì?"  

"Lý Nguyệt không phải cùng với tô Huyền Thiên..."  

Advertisement

Lý Khuê Võ sợ Tô Thương khó chịu, nói nửa chừng lại dừng lại, sau đó nghiêm túc nói: "Tóm lại, con cứ yên tâm lấy về đi, sau này đối xử tốt với Lý Nguyệt là được, đừng vì những sai lầm trước đó của nó mà sinh ra hận thù."  

"Hóa ra là như vậy."  

Tô Thương gật đầu giống như đã hiểu, khóe miệng chợt lộ ra một nụ cười, vốn định từ chối ý tốt của cha vợ.  

Nhưng mà ngược lại, anh ấy cảm thấy đào tạo thêm một số thuộc hạ là nữ, cũng không tệ.  

Bây giờ.  

Thuộc hạ của Tô Thương, chỉ có thành viên Huyết Đồ, bọn họ đều là đàn ông, người thân cận bên cạnh mình thì vẫn có một phần là con gái, ví dụ như Lý Nguyệt.  

Để thành viên Huyết Đồ đến bảo vệ Lý Nguyệt, thật sự không tiện lắm, vẫn nên đào tạo mấy thuộc hạ là nữ cũng khá tin cậy hơn.  

Nghĩ đến đây.  

Ánh mắt Tô Thương nhìn vào mười người mặc trang phục thiếu nữa này, phát hiện những người này cũng hơn hai mươi tuổi, sắc đẹp cũng là tốt nhất rồi.  

Nhất là có một người trong số này mặc trang phục thiếu nữ, da trắng, dáng đẹp, quốc sắc thiên hương, lại không thua gì Lý Nguyệt.  

"Hửm?"  

Bỗng nhiên.  

Tô Thương khẽ nhíu mày, như đã có phát hiện lớn.  

Người con gái tuyệt đẹp này, cơ thể tản ra một hàn khí quỷ dị, lúc ẩn lúc hiện.  

Nếu là lúc trước, Tô Thương không chắc chắn sẽ phát giác được, nhưng bây giờ anh ấy đặt chân đến luyện khí tầng thứ chín rồi, miễn cưỡng cũng có thể cảm nhận được hàn khí trong cơ thể người con gái này.  

Có chuyện gì vậy?  

Tô Thương bước nhanh đến phía trước, trực tiếp nắm lấy cổ tay người nữ nhân này, sau khi tỉ mỉ quan sát, đột nhiên mừng rỡ.  

"Cửu âm tuyệt thể!"  

"Đúng là Cửu âm tuyệt thể!"  

Tô Thương kích động khác thường, khóe miệng không kìm chế được mà lộ ra một nụ cười.  

Ở Huyền Thiên Tiên Vực, có rất ít người tu chân bẩm sinh bất phàm, có được thể chất đặc biệt.  

Ví dụ như Vương Phú Quý có Quá ly kiếm thể, hay người con gái này là Cửu âm tuyệt thể.  

Với thể chất đặc biệt, cậu ấy chính là người con trai được tuyển chọn, tu luyện tốc độ nhanh chóng kinh người, tương lai thành tựu không thể đoán trước được.  

Những người có thể chất đặc biệt, đã ít lại càng ít, cả trăm triệu con người ở Huyền Thiên Tiên Vực, người có được thể chất đặc biệt này, cũng không quá 100 người.  

Bởi vì Cửu âm tuyệt thể là thích hợp nhất để làm lò luyện thể chất, không có cái thứ hai.  

Đã từng có một lão quái vật, đau khổ tu luyện vô số năm, cũng không có cách nào đặt chân đến cảnh giới Tiên đế.  

Mà may gặp đúng dịp, ông ta gặp một cô gái có được Cửu âm tuyệt thể, sau khi bắt được cô ta, ông ta liền một bước thăng cấp thành Tiên đế, chớp mắt đã thành Tiên đế trung kỳ, lại bước thêm một bước, nghiêm túc trở thành Tiên đế tuyệt đỉnh, trấn áp một thời đại.  
 
Chương 818


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thật sự không quá khoa trương mà nói, nếu như Cửu âm tuyệt thể xuất hiện tại Huyền Thiên Tiên Vực thì các thánh địa lớn chắc chắn sẽ vì cô ấy mà tranh giành nhau, gây nên một trận đấu tranh đẫm máu.  

Mà Cửu âm tuyệt thể, không chỉ có thể xem như lò luyện, bản thân cũng mạnh mẽ phi thường, tu luyện đến đại thành, có thể uy hiếp muôn đời, quét ngang chín phương trời mười phương đất.  

Advertisement

Tô Thương hoàn toàn không nghĩ đến, ở trái đất vậy mà gặp được Cửu âm tuyệt thể trong truyền thuyết.  

"Cô tên là gì?" Lúc này, ánh mắt Tô Thương nhìn vào trên người mỹ nữa xinh đẹp đó.  

Advertisement

Mỹ nữ xinh đẹp sợ hãi trả lời: "Liễu...Liễu Uyển  Âm"  

"Liễu Uyển  Âm, ừm, tên rất hay."  

Tô Thương gật gật đầu, sau đó cười nói: "Từ nay trở đi, cô chính là người hầu của tôi, cô có đồng ý không?"  

"Nô tài đồng ý."  

Liễu Uyển  Âm cung kính nói.  

Chuyện xảy ra đêm qua nhà họ Lý, cô ấy đã biết rồi, trong lòng đối với Tô Thương đầy kính sợ.  

Dù sao, Tô đại thiếu gia Tô Thương, là thanh niên tài giỏi kiệt xuất, có thể xóa sổ bán Thần tông, thật sự là quá mạnh rồi.  

"Được."  

Tô Thương buông lỏng cổ tay, sau đó nhìn về phía Lý Khuê Võ, nhẹ nhàng cười nói: “Cha vợ, nếu cha đã đề nghị, thì con thật sự không thể từ chối rồi, con cũng không muốn làm cha khó xử, mười người hầu này, nếu con từ chối thì bất kính quá."  

"Ha ha, Tô Thương, con khách sáo vậy làm gì chứ."  

Lý Khuê Võ vỗ vỗ vai Tô Thương, sảng khoái cười nói: "Chỉ cần con không ngại quá khứ của Lý Nguyệt, đừng nói mười người hầu này, nếu vì con mà tìm thêm mười người nữa, cũng có sao đâu chứ."  

"Khụ khụ, cái này thì không cần, có mười người này là được rồi, quá nhiều thì tinh lực của con không đủ, căn bản không thể để ý hết được." Tô Thương cười nói.  

Quả thật như thế.  

Nếu là truyền thụ cho những người này phương pháp tu chân, cần phải hao tốn không ít tài nguyên, mười người là vừa đủ, nếu nhiều hơn thì Tô Thương chống đỡ không nổi.  

Có điều.  

Lý Khuê Võ lại nghe Tô Thương nói đến tinh lực, là chỉ phương diện tinh lực kia, nhất thời lộ ra một nụ cười như hiểu rõ: "Tô Thương, nếu như con cảm thấy mình không được, thì ăn nhiều kỷ tử vào, món đồ đó rất hiệu quả đó nha."  

"Ầy"  

Tô Thương dừng lại một chút, sau đó cười trêu chọc nói: "Cha vợ, cha thích ăn kỷ tử hả?"  

"Không thích."  

Lý Khuê Võ bất đắc dĩ cười khổ nói: "Nhưng mà mẹ vợ con luôn bắt cha ăn, Tô Thương, con chắc chắn đã ăn cà chua rồi, nhưng con chưa từng ăn kỷ tử sao?"  

"Cái thứ kỷ tử này, qua tay mẹ vợ con, bất kỳ món ăn gì cũng có thể làm được."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 819


???  

Đồ bổ tại sao phải kết hợp với màu sắc của phân vậy này, thật gớm quá.  

Tô Thương nhìn Lý Khuê Võ một cái, ngay sau đó bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, lập tức nói: "Cha vợ, cha nhất định phải coi trọng mẹ vợ, đừng để bà ấy dạy mấy thứ này cho Nguyệt, con không muốn đi ra phân đủ màu sắc đâu."  

Advertisement

"Ha ha, tên nhóc này."  

Lý Khuê Võ cười cười, sau đó vỗ ngực bảo đảm nói: "Được, chuyện này cứ để cho cha lo, con là con rể nhà cha, dù cha có chịu khổ sở nhưng nhất định cũng không thể để cho con cũng phải chịu khổ."  

Advertisement

"Cám ơn cha vợ."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Cha vợ, nếu như không có việc gì, thì con đi trước nhé."  

"Được, đi chậm thôi."  

Ánh mắt Lý Khuê Võ rơi trên người mười thị nữ, ông ta dặn dò: "Từ nay về sau các cô sẽ không còn là người của nhà họ Lý nữa, đến nhà họ Tô thì phải nghe lời cho Tô đại thiếu gia, chăm sóc tốt cho Tô đại thiếu gia, chờ đến lúc Nguyệt Nguyệt được gả đến nhà họ Tô, thì cũng phải chăm sóc tốt cho Nguyệt Nguyệt, có nghe không!"  

"Vâng!"  

Mười người Liễu Uyển  m, cung kính đồng ý.  

Tiếp theo.  

Tô Thương lập tức mang theo mười thị nữ rời khỏi trang viên nhà họ Lý gia, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt Lý Khuê Võ.  

"Cuối cùng cũng giải quyết được một nỗi lo lắng của chính mình, có lẽ bây giờ trong lòng Tô Thương cũng đã tan biến rồi."  

Tặng mười thị nữ, tảng đá lớn trong lòng Lý Khuê Võ rơi xuống, không còn cảm thấy nhà họ Lý thiếu nợ Tô Thương nữa.  

Thế nhưng lúc này, Lý Thuần Phong vô cùng lo lắng chạy tới, ông ta nhìn thấy Lý Khuê Võ ở bên ngoài trang viên.  

"Cha."  

Lý Khuê Võ khó hiểu nói: "Đã xảy ra chuyện gì vậy, sao cha lại sốt ruột như vậy làm gì?"  

"Tô Thương đâu rồi?" Sắc mặt Lý Thuần Phong u ám chất vấn.  

"Tô Thương sao?"  

Lý Khuê Võ nhẹ nhàng cười nói: "Con rể vừa đi rồi. Cha, nói cho cha một tin tốt, chuyện mà cha dặn dò con, con đã giải quyết thỏa đáng cả rồi."  

"Tô Thương thu nhận mười thị nữ, cậu ta vô cùng hài lòng với mười thị nữ đó. Trước khi cha đến, thì cậu ta đã mang theo thị nữ rời đi rồi."  

Lý Khuê Võ cười nói: "Tặng đi mười thị nữ này, cuối cùng nhà họ Lý chúng ta cũng không nợ Tô Thương nữa."  

"Cái gì!"  

"Con đúng là cái tên đại ngốc mà!"  

Lý Thuần Phong nghe vậy, nhất thời chỉ vào mũi Lý Khuê Võ chửi ầm lên: "Đây chính là thị nữ mà cha tỉ mỉ tuyển chọn ra từ các nơi khác, con cứ như vậy mà đưa cho Tô Thương sao??"  

"Cha."  

Lý Khuê Võ khó hiểu nói: "Rốt cuộc là làm sao vậy, không phải cha nói uống nước nhớ nguồn sao, Nguyệt Nguyệt và Tô Huyền Thiên làm ra loại chuyện này, là chúng ta nợ Tô Thương, tặng cho cậu ta mười thị nữ để bồi thường..."  

"Bồi thường cái đầu con!"  

Lý Thuần Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta không làm chuyện trái với chuẩn mực đạo đức gì cả, Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên. Cái tên nhóc thúi này có hai khuôn mặt, cậu ta đã lừa gạt hết tất cả mọi người!"  

"Hả?" 
 
Chương 820


"Tô Thương... là Tô Huyền Thiên sao?"  

Lý Khuê Võ nhất thời ngây ngẩn cả người, phản ứng lại rồi tức giận nói: "Đáng giận, cái tên nhóc này, tốt xấu gì mình cũng đi bar với cậu ta, giao tình sâu đậm như vậy, mà ngay cả mình mà cậu ta cũng gạt cho được!"  

"Cha, làm sao cha biết được bí mật này vậy, tin tức có đáng tin không?"  

"Rất đáng tin!"  

Lý Thuần Phong cắn răng nói: "Tối hôm qua không phải cha đến trang viên nhà họ Tô sao, chuyện này là Tô Kiền Khôn nói cho cha biết, ông ta nói sở dĩ ông ta với Tô Thần Binh đánh Tô Thương cũng là bởi vì Tô Thương giấu diếm chuyện bản thân là Tô Huyền Thiên."  

"Hèn gì nói, sao Tô Thương chịu đựng ở ẩn chính là hành động sáng suốt, cha con Tô Kiền Khôn sao có thể không có khả năng phân biệt đúng sai, chắc chắn sẽ không không rõ chuyện gì đã dạy dỗ Tô Thương, như vậy thì đã giải thích rõ ràng rồi."  

Lý Thuần Phong bổ sung một câu, sau đó tức giận nói: "Nguyệt Nguyệt chắc chắn biết thân phận khác của Tô Thương cho nên mới cùng Tô Huyền Thiên xảy ra tiếp xúc thân mật."  

"Bồi thường chân cái bà nội cậu ta, tên nhóc này diễn trò cũng tài thật đấy, tức chết tôi rồi!"  

Lý Thuần Phong hỏi: "Khuê Võ, cậu ta đi bao lâu rồi, cha nhất định phải đuổi kịp nó, không hung hăng dạy dỗ cho cậu ta một trận thì không được mà!"  

"Mới vừa đi thôi, chắc là vẫn chưa đi xa."  

Lý Khuê Võ trước hết là trả lời, sau đó cười khổ nói: "Cha, bây giờ Tô Thương có thể gi3t chết bán Thần Tông, thực lực sâu không lường được, cha không phải là đối thủ của cậu ta đâu, hay là đừng tự làm mất mặt."  

"Cha..."  

Lý Thuần Phong cắn răng nói: "Cha là ông nội của Nguyệt, không lẽ cậu ta dám đánh cha sao?"  

"Vậy đương nhiên là sẽ không đánh rồi, nhưng mà cha à, không cần phải như vậy đâu."  

Lý Khuê Võ an ủi nói: "Tô Thương bây giờ đã là người lỗi lạc một phương rồi, nhà họ Lý chúng ta còn phải dựa vào cậu ta giúp đỡ."  

"Hơn nữa, không lâu nữa là Nguyệt Nguyệt sẽ gả cho Tô Thương, nếu cha đánh Tô Thương, thì cho dù Tô Thương không ghi hận cha, nhưng Nguyệt Nguyệt sẽ không vui, cha cần gì phải vậy."  

Lý Khuê Võ nói tiếp: "Hơn nữa thị nữ cũng đã tặng cho rồi, nếu không trở về thì chúng ta coi như không biết chuyện này là được."  

"Con nói cũng có lý, nhưng mà cha nuốt không trôi cục tức này!" Lý Thuần Phong nghiến răng nghiến lợi nói.  

"Cha à."  

Lý Khuê Võ nhẹ nhàng cười nói: "Để con nói cho cha một chuyện, cha nghe xong rồi nhất định sẽ rất vui vẻ, không oán hận Tô Thương vì đã giấu diếm thân phận nữa."  

"Chuyện gì?" Lý Thuần Phong nhíu mày nói.  

"Cha, cha còn nhớ rõ chuyện ông nội Tô kết nghĩa với Tô Huyền Thiên không?"  

Lý Khuê Võ cười nói: "Ông ta chính là ông nội của Tô Thương, bởi vì không biết Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên mà mặt dày lôi kéo kết nghĩa với Tô Huyền Thiên, còn lôi kéo Tô Thần Binh gọi Tô Huyền Thiên là chú Huyền Thiên."  

"Tô Thương giấu diếm thân phận, nhà họ Lý chúng ta cũng không mất mặt, mà người mất mặt thực sự chính là ông nội Tô và Tô Thần Binh."  

"Ha ha ha!"  
 
Chương 821


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Sao cha lại quên mất chuyện này được!"  

Lý Thuần Phong nghe vậy, nhất thời thoải mái cười to, nhịn không được nói: "Tô Bạch Mao ơi Tô Bạch Mao, kết bái với cháu trai, ha ha, quả thực là buồn cười nhất thiên hạ!"  

Advertisement

"Khuê Võ à, con khá lắm, thế mà học được cách dùng đầu óc suy nghĩ vấn đề, không tệ không tệ."  

Lý Thuần Phong nhìn Lý Khuê Võ rồi lộ ra một nụ cười hài lòng.  

...  

Advertisement

Lúc này.  

Tô Thương mang theo mười thị nữ, anh không trở về trang viên nhà họ Tô, mà là đi tới biệt thự ven sông.  

Hôm nay.  

Anh có một ít việc phải xử lý, cho nên buổi sáng tỉnh dậy đã tạm biệt Lý Nguyệt.  

Liên quan đến Lý Nguyệt, Tô Thương đã thận trọng suy xét, cuối cùng quyết định tạm thời không truyền thụ phương pháp tu chân cho cô.  

Bởi vì.  

Dáng vẻ của Lý Nguyệt và Thanh Hoàng nữ đế trong đầu mình giống nhau y như đúc, quả thực chính là đúc ra từ một khuôn.  

Trước kia Tô Thương từng thăm dò Lý Nguyệt, cảm thấy cô chính là một người bình thường, có lẽ chỉ là trùng hợp chạm mặt với Thanh Hoàng nữ đế mà thôi.  

Nhưng bây giờ.  

Tô Thương đã đặt chân vào Luyện Khí tầng chín, dò xét cơ thể vợ mình lần nữa thì lại phát hiện sâu trong linh hồn của vợ mình tản ra một luồng ánh sáng dày đặc.  

Có lẽ luồng ánh sáng này vô cùng mãnh liệt, nhưng lại bị thứ gì đó che giấu.  

Khi Tô Thương muốn xâm nhập dò xét một trận, kết quả thần thức của anh lại không hiểu vì sao mà lại bị đánh trở về!  

Phải biết rằng.  

Tô Thương chính là linh hồn tiên đế, cho dù sống lại năng lực linh hồn không bằng trước, nhưng cũng sâu không lường được.  

Nhưng thần thức chính là như vậy, lại không cách nào thấy rõ bí mật sâu trong linh hồn Lý Nguyệt.  

Bởi vậy, Tô Thương đã buông bỏ thăm dò, đồng thời quyết định không truyền thụ phương pháp tu chân cho vợ mình, miễn cho rút dậy động rừng, tạo ra ảnh hưởng không tốt nào đó.  

Bây giờ.  

Đối với lai lịch của Lý Nguyệt, trong lòng Tô Thương mơ hồ có một suy đoán lớn gan...  

Lý Nguyệt, có lẽ có quan hệ nào đó với Thanh Hoàng nữ đế!  

Trên thế giới sẽ không có hai đóa hoa giống nhau, như thế cũng chứng tỏ, tuyệt đối không thể có hai người lớn lên giống nhau như đúc, cho dù là song sinh thì cũng sẽ có chênh lệch nhỏ.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom