Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 762


"Dực...Dực Cân, con về rồi à!"  

Ánh mắt Tô Thần Binh, nhìn vào Tô Dực Cân, trực tiếp không để ý đến thái độ của Tô Dực Cân đối với ông ấy, trên mặt lộ ra nụ cười hiếm thấy, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.  

Advertisement

"Im miệng!"  

Tô Dực Cân giọng điệu lạnh lùng nói: "Tô Thần Binh, ông không có tư cách để gọi tên của tôi!"  

"Nếu như không phải nhìn ông biến thành tàn phế, thì hôm nay nhất định phải cùng ông đấu một trận, để ông biết được thời gian này tôi đã tiến bộ thế nào!" Tuy là Tô Dực Cân sắc mặt rất khó coi, nhưng thật ra trong lòng vẫn lo lắng cho Tô Thần Binh.  

Advertisement

Trên đường đi, Tô Thương đã nói rõ hết những chuyện xảy ra cho Tô Dực Cân nghe.  

Tô Dực Cân nghe thấy xương cốt của cha và ông nội vỡ vụn, sắc mặt cũng thay đổi, vội vàng kéo Tô Thương, muốn đến thăm cha và ông nội.  

Chỉ có điều.  

Ở trước mặt Tô Thần Binh, cô ấy lại giấu đi sự lo lắng của mình.  

Bởi vì Tô Dực Cân vẫn còn ghi hận Tô Thần Binh, hận ông ấy để mẹ mình rời đi.  

Lúc này.  

Tô Thần Binh thấy con gái cứ hận mình như thế, niềm vui trong ánh mắt dần biến mất, cảm xúc lại thêm uể oải hơn.  

"Dực Cân." Tô Kiền Khôn bên cạnh, kêu tên Tô Dực Cân.  

Tô Dực Cân đi đến, ngồi trước giường bệnh Tô Kiền Khôn, nhẹ nhàng nói: "Ông nội, cháu đây."  

"Cháu đừng trách cha cháu nữa, chuyện năm đó, nó có khổ tâm bất đắc dĩ mà."  

Tô Kiền Khôn thở dài một hơi, sau đó ý tứ sâu xa mà nói: "Huống hồ chuyện đã qua lâu như vậy, cháu tha thứ cho nó đi."  

"Không thể!"  

Tô Dực Cân nghiến răng nghiến lợi nói: "Thời gian trôi qua càng lâu, chứng tỏ mẹ rời khỏi nhà này càng lâu, nỗi hận của cháu với ông ấy sẽ chỉ có thể càng ngày càng tăng mà thôi!"  

"Cháu hận ông ấy, vì sao ông ấy rõ ràng có thể lựa chọn giữ mẹ cháu lại, nhưng lại làm con rùa rụt cổ chứ!"  

"Vì sao mà từ bỏ niềm vui gia đình của chúng ta khi bên nhau, mà lựa chọn kiên trì theo cái gọi là quy định chứ!"  

Nói xong, ánh mắt Tô Dực Cân liền nhìn vào Tô Thần Binh, trong mắt tràn đầy ý hận.  

"Aiya."  

Tô Kiền Khôn nghe vậy, thở dài một hơi, không muốn nói nhiều lời mà như đang suy nghĩ chuyện gì đó.  

"Cha."  

Lúc này, Tô Thương đi đến bên cạnh Tô Thần Binh, oán giận nói: "Cha cũng quá đáng  quá rồi, chuyện quan trọng như vậy, thế mà lừa con, con có còn là con của cha nữa không hả?"  

"Cha giấu diếm con cái gì chứ?"  

"Còn giả vờ nữa."  

Tô Thương nhìn Tô Thần Binh, nói tiếp: "Chị gái đã nói cho con biết, nhà họ Tô chúng ta không đơn giản như vậy, năm năm trước, cha hoàn toàn có thực lực nghiền ép khắp nơi, dù là ba thế lực lớn của giới cổ võ liên kết với nhau, cha cũng không sợ."  
 
Chương 763


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Cha, nói thử xem, con át chủ bài của cha cuối cùng là cái gì, vì sao mà vẫn luôn không dùng tới chứ."  

Advertisement

Tô Thương vừa cười vừa nói: "Con là thiếu gia duy nhất nhà họ Tô, coi như truyền nam không truyền nữa, cha cũng nên nói cho con biết chứ, nếu không thì lỡ như có ngày nào đó cha chết đi, nội tình trong nhà họ Tô chẳng phải là thất truyền sao?"  

"Thằng ranh con, mày nói bậy bạ gì thế hả, ai phải chết hả!"  

Advertisement

Tô Thần Binh tức hổn hển, trừng mắt nhìn Tô Thương, sau đó lắc lắc đầu nói: "Đừng nghĩ lung tung, bây giờ con còn chưa có tư cách..."  

"Thần Binh, nói ra đi."  

Bỗng nhiên, Tô Kiền Khôn bên cạnh, đưa ra quyết định, nghiêm túc nói: "Hôm nay Tô Thương và Tô Dực Cân đều ở đây, chúng nó cũng đã trưởng thành rồi, đây là lúc lấy trách nhiệm của nhà họ Tô nói cho chúng nó rồi."  

"Cha, nhưng mà..."  

"Nghe cha, nói đi, như thế mới có thể hóa giải được mâu thuẫn của con với Dực Cân."  

Tô Kiền Khôn chân thành nói: "Huống hồ, chúng nó trước sau cũng phải biết, năm đó con mười tám tuổi, cha đã nói rõ tình hình của nhà họ Tô cho con rồi."  

"Bây giờ Tô Thương đã hai mươi tuổi rồi, nó nhất dịnh phải có trách nhiệm với nhà họ Tô nhiều hơn."  

"Được."  

Tô Thần Binh cuối cùng cũng gật đầu, sau đó nói: "Tô Thương, Dực Cân, hai con đến trước mặt cha đi."  

Tô Thương tất nhiên không vấn đề gì, trực tiếp lấy ghế ngồi xuống, yên lặng ngồi nghe.  

"Hừm, tôi muốn xem thử, cuối cùng là ông muốn nói cái gì."  

Tô Dực Cân hừm lạnh lùng một tiếng, sau đó cũng đi đến, đứng bên cạnh Tô Thương.  

"Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ chớp mắt thôi hai con đều đã lớn cả rồi."  

"Dực Cân làm chiến thần, Tô Thương kém hơn một chút, nhưng cũng đã là người luyện võ cảnh giới hóa kình rồi."  

Nhìn thấy con trai và con gái, Tô Thần Binh hài lòng gật đầu, vừa cười vừa nói: "Được lắm, được lắm, hai người các con quả thật không tệ mà."  

"Liên quan đến bí mật nhà họ Tô, cha chỉ muốn nói với con một phần, còn một phần khác, cha vốn định không nói cho các con biết, con muốn để phần trách nhiệm này, luôn ôm vào mình."  

"Nhưng giờ ông nội đã mở miệng nói, hơn nữa cha lại biến thành bộ dạng này, đã không có năng lực cũng không cần thiết phải giữ nữa, nhất định hôm nay cha sẽ nói hết toàn bộ cho các con." Tô Thần Binh nghiêm túc nói.  

"Cha, cha có thể đừng có màu mè nữa được không, nhanh nói chuyện chính đi, con đang chờ đây." Tô Thương thúc giục nói.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 764


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thần Binh nói tiếp: "Bên trong giới luyện võ, tất cả mọi người tu luyện đều là hệ thống luyện võ, dùng nội công tâm pháp luyện được chân khí."  

"Nhưng mà ông cố Tô Vô Kỵ của các con, lại là một người tu chân, được gọi là chiến sĩ luyện khí."  

Advertisement

"Chiến sĩ luyện khí tu luyện ra được năng lượng, gọi là linh khí, mặc dù cha chưa từng gặp qua, nhưng đây nhất định là một loại sức mạnh vượt qua chân khí."  

Tô Thần Binh nói tiếp: "Nghe nói, tu chân từ 3 đến 5 năm, thì có thể bắt kịp được rất nhiều người luyện võ cả đời nỗ lực."  

Advertisement

"Thời kỳ thượng cổ, những chiến sĩ luyện khí thời tiền Tần đó, một đệ tử trẻ tuổi bất kỳ cũng có thể so với Thần tông bây giờ rồi."  

Tô Thần Binh mặt mũi đầy mơ ước nói: "Mà cảnh giới kia, hình như là Trúc cơ, cảnh giới lớn thứ hai của tu chân, cảnh giới lớn đầu tiên chính là luyện khí."  

"Với tình hình bình thường, nếu như linh khí đầy đủ, người bình thường tu chân, nhiều nhất là từ 3 đến 5 năm, cũng có thể Trúc cơ thành công rồi."  

Tô Thần Binh nói: "Nhưng mà cảnh giới Thần tông, cũng chỉ có người luyện võ thiên phú cực cao mới có thể đạt đến, đồng thời cũng cần tiêu hao mất một đến hai trăm năm."  

"Đương nhiên, cái này không phải là quan trọng nhất, quan trọng là, tuổi thọ của người tu chân có thể tăng theo thực lực, thậm chí đến tận cùng thì có thể được trường sinh!"  

Tô Thần Binh kết luận nói: "Bởi vậy có thể thấy được, người tu chân mạnh mẽ cỡ nào."  

"Mà ông cố của các con, liền có cơ duyên kết hợp được phương pháp tu chân thần bí, đồng thời cũng đã đặt chân đến cảnh giới Trúc cơ, tiếp theo là ngưng kết kim đan, trở thành người tu chân Kết đan kỳ, tung hoành năm sông bốn biển, kiêu ngạo chín phương trời mười phương đất!"  

"Thiên hạ to lớn, không có nơi nào ông ấy không dám đi!"  

"Vùng núi tế trời, vùng núi giữa núi và biển, vùng núi nơi thâm sâu vân vụ, ba thế lực đỉnh phong, không khác gì hậu hoa viên của ông ấy, thậm chí các vùng đất khác ở nước ngoài cũng để lại dấu chân của ông ấy!"  

Nói đến đây, Tô Thần Binh chuyển hướng, nghiêm túc nói: "Nhưng mà, mọi chuyện đều có ngoại lệ, ngay tại thời điểm cường thịnh của ông cố các con, có một chuyện ngoài ý muốn phát sinh, vận mệnh của ông cố cũng đã thay đổi cực kỳ lớn..."

Người tu chân.  

Kết đan kỳ.  

Tô Thần Binh nói những lời này, chị gái Tô Dực Cân không hiểu được, nghe thấy rất mơ hồ không hiểu.  

Dù sao những từ này, cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, dưới sự hiểu biết của cô ấy, cả thế giới này chỉ có người luyện võ thôi.  

Tu chân cái gì, cái gì mà trường sinh bất lão, quá hư ảo rồi.  

Nhưng Tô Thương thân là Huyền Thiên Tiên Đế lại say sưa nghe ngon lành.  

Không ngờ rằng ông cố Tô Vô Kỵ, lại có thể Kết đan thành công.  

Bây giờ trái đất.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 765


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dưới tình hình này, ông cố có thể ngưng kết Kim đan, tất nhiên là hoàn toàn xứng đáng là thiên tài tu chân.  

Advertisement

Đồng thời Tô Thượng biết được tin, đặt chân đến Kết đan kỳ, thì có thể kiêu ngạo ở trái đất, nắm trong tay toàn thiên hạ.  

Tất nhiên.  

Advertisement

Tô Thương cũng cực kỳ tò mò, chuyện ngoài ý muốn mà cha nói rốt cuộc là cái gì, thế là nhìn sang cha, chờ mong cha nói tiếp đoạn sau.  

"Đại khái là ông cố Tô Vô Kỵ của các con ngưng kết kim đan năm thứ chín, nơi phía bắc Hoành Giang của nước Hoa, đột nhiên xảy ra một việc kỳ quái."  

Tô Thần Binh không dừng lại mà tiếp tục nói: "Mười mấy vạn dân chỗ đó, chết oan uổng chỉ trong vòng một đêm, tinh huyết toàn thân bị rút sạch, toàn bộ đều biến thành xác khô, cơ thể lại đen kịt giống như trúng kịch độc."  

"Vì thế để tránh khủng hoảng, quan địa phương đã phong tỏa tin tức này lại, đồng thời bí mật xử lý những cái xác đó, nhưng mà chuyện này, vẫn bị ông cố Tô Vô Kỵ biết."  

"Ông ấy đi vào hiện trường, xem xét tình hình, phát hiện màu đen trong những cái xác đó, lại có lưu lại linh khí, nên nhất thời nghiêm túc giải quyết việc này."  

"Cho đến thời điểm đó, ông cố Tô Vô Kỵ của các con luôn cho rằng, trái đất bây giờ chỉ có một mình ông ấy tu chân, nhưng mà linh khí lưu lại bên trong những thi thể đó lại cho ông ấy thấy, ở trái đất tất nhiên còn có người tu chân khác nữa."  

"Thế là, ông cố ẩn nấp, căn cứ vào vết máu để lại, ý định tra ra thân phận của người tu chân, dù sao vừa ra tay đã giết liền mấy vạn người, quá mức tàn ác, tuyệt đối không thể để người đó tiếp tục tàn phá bữa bãi như thế được."  

Tô Thần Binh kể lại: "Cuối cùng vào một buổi tối, ông cố các con đã gặp người đó."  

"Ông ấy đoán không sai, đối phương đúng là người tu chân, nhưng người đó là ma tu!"  

"Căn cứ vào sổ ghi chép của thượng cổ, người tu chân cũng có nhiều phe phái, trong đó đại khái là chia thành hai loại."  

"Một loại là người tu chân bình thường, dựa vào linh thạch, đan dược, tu luyện để thăng cấp, một loại khác thì là đi theo con đường bất chính, lấy thôn phệ tinh huyết, hút linh hồn, từ đó nâng cao thực lực của mình."  

Tô Thần Binh nói tiếp: "Đối với người tu chân mà nói, ma tu không có gì đáng trách, thế giới tu chân tàn khốc quá mức, kẻ mạnh nhất mới có thể tồn tại."  

"Nhưng ông cố con trong lòng lại mang thiên hạ, không thể trơ mắt nhìn nhiều sinh mạng vô tội như vậy chết trong tay ma tu, nên muốn nói chuyện với đối phương, ý đồ để tên ma tu kia rời khỏi nước Hoa, chuyện bên ngoài nước Hoa, ông ấy không xen vào."  

"Nhưng mà tên ma tu kia lại không thèm để ý đến, làm việc cực kỳ bá đạo, vì thế đàm phán thất bại."  

Tô Thần Binh nghiêm mặt nói: "Thế là, ông cố con ra tay, đánh nhau với người đó, đánh từ dưới đất lên tận trời, mấy ngày mấy đêm, cuối cùng bản thân chịu trọng thương, nhưng cũng đã đánh bại tên đó."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 766


Tô Thần Binh hoang mang nói: "Ngày tháng sau này, ông cố con liền biến mất luôn, giống như đã biến mất khỏi thế gian này vậy."  

"Bên trong giới cổ võ, rất nhiều người chứng kiến hình ảnh ông cố con đột phá, mỗi người nói một kiểu."  

Advertisement

"Có người nói, ông cố con đi con đường nghịch thiên, phải chịu khiển trách của ông trời, cũng có người nói, ông cố con giống như những chiến sĩ luyện khí, đi đến một thế giới khác rồi."  

"Nói tóm lại, các tông phái lớn đều cho rằng, ông cố con biến mất, cũng vĩnh viễn không có cách nào trở về nữa."  

Advertisement

Tô Thần Binh nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đầy phẫn nộ nói tiếp: "Thế là, bọn họ liền hợp lại, đánh giết vào Côn Luân, muốn tiêu diệt nhà họ Tô, ý đồ tìm đến phương pháp tu luyện của ông cố con."  

"Chuyện sau đó, các con cũng biết, chỉ có ông cố con trốn thoát, giữ lại được huyết mạch nhà họ Tô."  

Tô Thần Binh chắc chắn nói: "Nhưng họ đều đã sai rồi, bởi vì ông cố con, còn ở trái đất, thậm chí từng ở chiến trường, ra tay cứu ông nội các con."  

"Chỉ có điều, từ đó về sau, ông ấy hoàn toàn biến mất, hơn một trăm năm rồi, từ đầu đến cuối vẫn chưa xuất hiện."  

Tô Thần Binh lần nữa nghiêm túc nói: "Nhưng cha dám khẳng định, ông cố con vẫn còn sống, hơn nữa vẫn luôn ở trái đất này!"  

Nói xong, Tô Thần Binh dừng lại.  

"Người tu chân..."  

Tô Dực Cân cực kỳ chấn động, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, cảm thấy lời cha nói khó có thể tin được.  

Nhưng rõ ràng, cha sẽ không lừa dối mình, vì thế nên cũng không nghi ngờ.  

"Nguyên anh!"  

Tô Thương sở dĩ giật mình, là vì cảnh giới của ông cố.  

Theo như lời cha nói, ông cố ở trái đất này chỉ dùng chín năm, đã từ Kết đan kỳ đột phá đến Nguyên anh kỳ.  

Đây quả thực không thể tưởng tượng được.  

Dù là ở Huyền Thiên Tiên Vực, dùng thiên kiêu của tông phái lớn cũng phải hao tốn mấy chục năm tài năng mới đạt được, nói gì đến chuyện ở trái đất này quy luật trời đất đã có thay đổi lớn.  

Tư chất của ông cố Tô Vô Kỵ, lại một lần nữa đổi mới được nhận thức của Tô Thương.  

"Hừm!"  

Lúc này, Tô Dực Cân phản ứng lại, hừ lạnh một tiếng, nói: "Nói nhiều như vậy, cha vẫn không nói ra chuyện nhà họ Tô, còn nữa, cha không muốn nói rõ nguyên nhân sự việc nhà họ Tô!"  

"Dực Cân, đừng vội, bây giờ cha sẽ lấy cho các con nhìn."  

Tô Thần Binh lộ ra một nụ cười.  

Sau đó vừa suy nghĩ trong đầu, thì một vật thể lập tức từ trong đầu ông ấy nổi lên.  

Vậy này cao khoảng 20cm, bên trên hẹp bên dưới bao quát, y hệt như hình dáng một tòa tháp, toàn thân tản ra ánh sáng mờ mịt.  

Ngôi tháp nhỏ này có chín tầng, phía trên có những đường vân thần bí khó lường, mỗi một tầng, lại đều có hình vẽ thần linh.  

Cùng Kỳ, Thao Thiết, Chi Long, Tỳ Hưu...Một một thần thú, trấn giữ một tầng.  
 
Chương 767


"Đây cũng là chí bảo của ông cố con, bởi vì có chín tầng, mà toàn thân lại tản ra ánh sáng Lưu Ly, nên ông cố con gọi là tháp Lưu ly."  

Tô Thần Binh nằm trên giường bệnh, nhìn vào đỉnh đầu tháp Lưu Ly, nói tiếp: "Năm đó, ông cố con cũng là từ trong tầng thứ chín của tháp Lưu Ly, thu được môn pháp tu chân, tìm thấy con đường trở thành người mạnh nhất thiên hạ, càn quét tất cả thiên kiêu."  

Advertisement

"Trước khi ông cố con bị Nguyên anh kỳ đánh vào, đã lấy tháp Lưu Ly giao cho ông nội con."  

Tô Thần Binh tiếp tục nói: "Lúc này, tên ma tu ở nước Hoa hành hung, đã bị trấn áp tại bên trong tòa tháp Lưu Ly này."  

Advertisement

Tháp Lưu Ly chín tầng?  

Giờ này phút này.  

Ánh mắt Tô Thương, trừng trừng nhìn vào tháp Lưu Ly chín tầng đang lơ lửng giữa không trung,bên trong ánh mắt tản ra ánh sáng khác thường, cảm xúc cực kỳ kích động: "Tháp Hư Không!"  

"Tháp Hư Không... của mình!"

Ở kiếp trước.  

Tô Thương khởi điểm rất bình thường, sở dĩ có danh xưng Huyền Thiên Tiên Đế, hoàn toàn là vì lúc còn trẻ, đã lấy được một bảo vật quan trọng.  

Với bảo bối quý báu đó, Tô Thương dấn thân vào con đường tu chân trong cuốn tiểu thuyết mà chính anh làm nhân vật chính, một đường chém giết, sát phạt, ca vang khúc ca khải hoàn, cuối cùng trở thành cao thủ chí cường của trời đất, và được xếp vào hàng ngũ tiên đế.  

Mà món bảo vật quan trọng kia, chính là tháp Hư Không.  

Tháp Hư  Không, cũng có chín tầng!  

Tầng thứ nhất, là thần thú Thao Thiết trấn giữ, nuốt được hết thiên hạ!  

Tô Thương truyền cho Thục Phân thần phẩm công pháp, Thôn thiên linh thú quyết, cũng chính là đến từ linh hồn của Thao Thiết.  

Tầng thứ hai, Cùng Kỳ trấn thủ, là nguồn sức mạnh chính, cực kỳ lớn mạnh, có thể dời sông lấp biển, cơ thể lại không thể bị phá vỡ.  

Thành viên Huyết Đồ tu luyện Thanh minh luyện thể thuật, cũng đến từ thần thú Cùng Kỳ.  

Thầng thứ ba, tầng thứ tư, tầng thứ năm...  

Mỗi một tầng của tháp Hư Không, đều có một vị thần thú trấn giữ, so với tháp Lưu Ly chín tầng, không có khác biệt lắm!  

Thậm chí.  

Từ khi tháp Lưu Ly chín tầng xuất hiện, Tô Thương liền có cảm giác, cái này, chính là tháp Hư Không của mình!  

Loại cảm giác này, tất nhiên sẽ không sai!  

"Tháp Hư Không của mình, sao lại xuất hiện ở đây?"  

"Lúc trước, mình lựa chọn tự nổ, làm nổ tung địa ngục Cửu U, vì thế linh hồn mới có thể trọng sinh ở trái đất, theo lý thuyết mà nói, tháp Hư Không cũng phải hủy diệt theo mới đúng chứ."  

Tô Thương nhíu mày, sau khi kích động, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ: "Coi như tháp Hư Không đi theo mình đến trái đất, nhưng dòng thời gian thì lại không đúng."  

"Theo như lời cha nói, tháp Hư Không có từ hơn một trăm năm trước, đã được ông cố lấy được rồi." 
 
Chương 768


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Mà mình gần đây mới trọng sinh tại trái đất, thời gian không chính xác."  

Tô Thương nghĩ trăm đường vẫn không có cách giải: "Cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra?"  

Advertisement

Ngay thời điểm Tô Thương đang nghi ngờ, Tô Thần Binh nói tiếp: "Dực Cân, con nói đúng rồi."  

"Làm truyền nhân nhà họ Tô, tháp Lưu Ly chín tầng bây giờ nằm trong tay, cha có thể sử dụng tòa tháp Lưu Ly này."  

Advertisement

Tô Thần Binh thoáng có chút kiêu ngạo, tiếp tục nói: "Nếu cha sử dụng tòa tháp này, trong chớp mắt cha sẽ có được sức mạnh chi phối thiên hạ, trở nên mạnh mẽ giống như ông cố con trước kia."  

"Đừng nói đến vùng núi tế trời, có bảo tháp bên cạnh, cha có thể lật tung toàn bộ giới luyện võ!"  

Nói xong, Tô Thần Binh liền cười khổ: "Nhưng mà, cha cũng không phải chủ nhân của tháp Lưu Ly."  

"Thậm chí, đến ông cố của con, cũng không phải là chủ nhân của toà tháp này."  

"Theo như lời ông cố nói, chủ nhân của tháp Lưu Ly chín tầng, không thuộc về thế giới này, vì đó phải là người mạnh mẽ khủng khiếp, ông ấy có được tòa  tháp chỉ là để ông ấy tạm thời bảo quản mà thôi, còn về những chuyện khác, ông cố không có nói nhiều."  

Tô Thần Binh nói tiếp: "Bởi vì không phải chủ nhân của tòa tháp này, nên khi sử dụng cũng không thể thoải mái sử dụng nó bằng chính tay của mình."  

"Ông cố của các con còn đỡ hơn một chút, là người tu chân, cơ thể có được linh khí, miễn cưỡng có thể thôi động tòa tháp Lưu Ly chín tầng này."  

Tô Thần Binh liên tục cười khổ nói: "Nhưng cha thì khác, cha tu luyện là hệ thống luyện võ, không có linh khí, căn bản là không có cách thôi động được toàn tháp này."  

"Nhưng ông cố của con trước khi đi, đã để lại một luồng linh khí ở bên trong tòa tháp, vì thế, cha có thể sử dụng tháp Lưu Ly chín tầng một lần."  

Lời này vừa nói ra, Tô Dực Cân liền hỏi: "Nếu như vậy, năm năm trước vì sao cha không dùng tòa tháp này, giữ mẹ lại chứ?"  

"Aiya, Dực Cân, con có chỗ không biết rồi."  

Tô Thần Binh nghe vậy, thở dài một hơi, sau đó giải thích: "Cha có thể sử dụng, là sức mạnh tầng thứ hai của tòa tháp Lưu Ly chín tầng này, mà tầng này chính là nơi ông cố giam giữ tên ma tu năm đó."  

"Một khi mở ra, mặc dù cha sẽ có được sức mạnh vô cùng vô tận, càn quét ngang dọc khắp nơi."  

"Nhưng cùng lúc đó, cũng sẽ đem linh hồn tên ma tu kia thả ra ngoài, làm hại dân chúng."  

Tô Thần Binh nghiêm mặt nói: "Ông cố của con trước khi đi, đã dặn dò rất kỹ càng, trừ khi tên ma tu đó xông ra khỏi phong ấn, thoát khỏi tòa tháp, nếu không thì cho dù là nhà họ Tô diệt vong, cũng không thể sử dụng sức mạnh của tháp Lưu Ly chín tầng!"  

"Đúng vậy."  

Lúc này, Tô Kiền Không vẫn luôn im lặng, bỗng mở miệng nói bổ sung: "Năm đó cha của ông, tự tay đem tòa bảo tháp này  giao cho ông, nói ra lời dặn dò này, ông luôn ghi nhớ rõ trong lòng."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 769


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Ông chỉ có thể trơ mắt nhìn Côn Luân bị trăm tông phái xâm chiếm, cũng không dám thả ác ma bên trong ra ngoài."  

Tô Kiền Khôn nói tiếp: "Mười mấy năm trước, ông đã đem bảo tháp truyền cho Tô Thần Binh."  

Advertisement

"Cha của các con, cũng như thế, từ bỏ việc nhỏ của gia đình, để đảm bảo an toàn cho mọi người, Dực Cân, con không nên trách cha con."  

Tô Kiền Khôn ý nghĩa sâu xa mà nói: "Ngược lại, con phải hiểu nó, nó không thể vì ngăn cản vùng núi tế trời, mà để cho một cái tên ma đầu giết người như cỏ rác đó hoành hành trên thế giới này được."  

Advertisement

"Bây giờ ông cố của các cháu, không biết ở đâu, nếu như tên ma tu đó ra ngoài, trong thiên hạ này, ai có thể quản thúc nó chứ?"  

Nghe xong lời của ông nội, Tô Dực Cân im lặng, biểu lộ phức tạp nhìn Tô Thần Binh.  

Giờ phút này, cô bỗng nhiên hiểu rõ được sự khó xử của Tô Thần Binh, chắc cha cô lúc đó cũng thống khổ không kém gì.  

Sau khi do dự một lát, Tô Dực Cân hai mắt ửng đỏ, miệng há ra, muốn nói nhưng lại thôi.  

Nhưng cuối cùng, cô ấy nhìn Tô Thần Binh, mặt mũi đầy áy náy nói: " Cha, con xin lỗi..."  

"Dực Cân, còn là con gái của cha, không cần nói xin lỗi, năm đó đúng là cha vô dụng, không bảo vệ được mẹ của con." Tô Thần Binh vui mừng nói ra.  

Thấy con gái đã tha thứ cho mình, ông ấy kích động chảy nước mắt, trong lòng cực kỳ vui vẻ.  

"Không, cha, chuyện năm đó, không trách cha được, nếu đổi lại là con... con nhất định sẽ làm giống như cha đã chọn!" Tô Dực Cân chân thành nói.  

"Ga ha, được, con ngoan của cha!"  

Tô thần Binh nằm trên giường bệnh, vừa cười vừa nói: "Nhanh ngồi xuống đây, để cha xem con kỹ hơn một chút."  

Tô Dực Cân không từ chối, mà đến ngồi gần Tô Thần Binh, khung cảnh cực kỳ ấm áp.  

"Cha."  

Lúc này, Tô Thương bỗng nhiên mở miệng nói: "Cha cũng quá nhịn được đó nhỉ, con nhớ cha nhiều lần thiếu chút nữa thì chết toi rồi, nhưng vẫn không dùng đến toà bảo tháp này, chẳng lẽ cha không sợ chết hay sao chứ?"  

Cái thằng ranh này được lắm.  

Vừa mới dịu dàng được một lúc với con gái, con trai mở miệng hỏi vấn đề sắc bén như vậy, quả nhiên là con trai ngoan mà!  

Tô Thần Binh tối sầm mặt lại, cắn răng nói: "Tô Thương, thằng khốn này, cái gì mà chết không chết hả, mày chỉ ước gì tao chết hay sao chứ?"  

"Khụ khụ."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 770


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Nói cách khác, nếu như cha đột nhiên chết đi, thì bảo tháp sẽ là của con."  

Tô Thương nhủ tỉnh ngộ ra, sau đó nhìn về phía cha, khẽ cười nói: "Cha, con muốn tòa tháp Lưu Ly chín tầng này, bây giờ cha có thể cho con không?"  

Advertisement

???  

Bây giờ đã muốn?  

Advertisement

Tô Thần Binh dừng một lúc, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: "Thằng khốn này, cmn mày nóng lòng quá rồi đó, muốn cho tao chết ngay bây giờ hay sao hả?"

"Khụ khụ."  

Tô Thương thoáng chút ngượng ngùng, anh cũng không có ý này, anh chỉ là muốn lấy lại tháp Hư Không của mình mà thôi.  

Lúc đầu.  

Tô Thương chỉ cần nghĩ trong đầu một cái, thì có thể thu tháp Hư Không vào lại trong đầu của mình.  

Nhưng mà bây giờ tháp Hư Không đang ở trong tay của cha mình, mà làm gì thì cũng phải nể mặt cha một chút, cho nên vẫn nên chào hỏi một tiếng trước đã.  

"Cha, cha hiểu lầm rồi, con chỉ là cảm thấy cái tháp nhỏ này rất là thú vị."  

Tô Thương cười nói: "Dù sao sớm muộn gì nó cũng được truyền lại cho con, chi bằng bây giờ đưa trước cho con đi."  

"Đánh rắm!"  

Tô Thần Binh đen sạm mặt lại nói: "Tháp Lưu Ly chín tầng không phải là vật chí bảo của nhà họ Tô, chúng ta chỉ là giữ giùm mà thôi."  

"Lúc đầu ông cố con muốn xung kích lên cảnh giới Nguyên Anh, cũng không nắm chắc lắm, cho nên mới đưa tháp Hư Không này cho ông nội con."  

"Lúc ông nội lên chiến trường, cũng không nắm chắc sẽ trở về được nên mới truyền lại cho cha."  

Tô Thần Binh lẩm bẩm nói: "Bây giờ ông đây một không đột phá được, hai không lên chiến trường, vậy thì truyền cho con làm gì hả?"  

"Chuyện đó, cha, cha xem cha đi, xém chút chết mấy lần rồi, nguy hiểm nhiều như vậy mà."  

Tô Thương nửa đùa nửa thật nói: "Chi bằng trực tiếp đưa cho con cho rồi."  

"Không phải cha đã nói rồi sao, nếu như cha chưa truyền lại cho con mà đã chết rồi, thì tháp Lưu Ly chín tầng này sẽ tự động bay..."  

Tô Thần Binh đang nói thì kịp phản ứng lại, nghiến răng nói: "F*ck, thằng ranh, còn dám trù cho cha chết sao!"  

Tô Thương liên tục phất phất tay, giải thích nói: "Không không không, con thật sự không có ý đó."  

"Hừ, muốn chí bảo sao, con nằm mơ đi!"  

Tô Thần Binh hừ lạnh một tiếng, sau đó biểu cảm ngưng trọng nói: "Thằng nhóc thối, có lẽ con không biết."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 771


"Nếu như có một ngày, ma tu thật sự có thể giải trừ phong ấn, người nhà họ Tô nắm giữ bảo tháp, bắt buộc phải khởi động sức mạnh của bảo tháp, dùng tính mạng của mình để phong ấn ma tu lần nữa."  

Nói đến đây, Tô Thần Binh nhìn Tô Thương, cười hỏi: "Nhóc thối, bây giờ, con còn muốn bảo tháp nữa không?"  

Advertisement

Lấy mạng ra để thúc động bảo tháp?  

Đó là người khác.  

Advertisement

Tháp Hư Không vốn dĩ là của mình, mình dùng nó chắc chắn sẽ không có bất kỳ thương tổn nào.  

"Muốn."  

Tô Thương không hề do dự mà gật đầu, sau đó dõng dạc nói: "Cha, sao con nỡ để cha chết được, làm con trai của cha, con phải có trách nhiệm san sẻ gánh nặng với cha, cứ để con gánh vác hết mọi thứ đi!"  

"Nếu như ma tu xuất thế thì con sẽ không do dự mà sử dụng sức mạnh của bảo tháp, cho dù có chết cũng phải trấn áp ông ta lại, tránh cho ông ta làm hại thế gian này!"  

"F*ck!"  

Tô Thần Binh lập tức kích động, vui mừng nói: "Ý thức của nhóc con nhà con vậy mà cao đến vậy, tốt, không hổ là con trai của cha!"  

"Cha."  

Lúc này, Tô Dực Cân vẫn luôn yên lặng lại mở miệng nói: "Đưa bảo tháp cho con đi, em trai còn phải nối dõi tông đường cho nhà họ Tô nữa."  

"Dực Cân."  

Tô Thần Binh sững người lại, sau đó ý tứ sâu xa nói: "Sử dụng bảo tháp này nhất định phải có huyết mạch của nhà họ Tô..."  

Tô Dực Cân nghe đến đây, lập tức từ bỏ đi ý nghĩ kia của mình, rồi đứng sang một bên không nói thêm lời nào.  

"Cha."  

Tô Thương tập trung tinh thần vào tháp Hư Không, cho nên cuộc nói chuyện của cha và chị gái, anh hoàn toàn không nghĩ nhiều, mà hiếu kỳ hỏi: "Cha vẫn luôn cất giữ Hư Không... Tháp Lưu Ly chín tầng, tại sao cha không trở thành người tu chân, mà ông cố lại có thể thông qua tháp Hư Không trở thành cao thủ tu chân chứ?"  

"Pháp môn tu chân của ông cố con, cũng không phải đến từ tháp Lưu Ly chín tầng mà là hơn 100 năm trước được một đại nhân vật truyền thụ lại cho."  

Tô Thần Binh nói tiếp: "Trong tòa bảo tháp này, chứa đựng một lượng lớn linh khí, ông cố con cũng là hấp thụ linh khí ở bên trong tòa tháp này mới có thể nâng cao thực lực của mình lên."  

"Mặc dù nhà họ Tô chúng ta bảo quản tháp Lưu Ly chín tầng nhưng cũng không có cách nào sử dụng nó được, bảo tháp có tổng cộng chín tầng, cũng không mở tầng nào cho chúng ta cả."  

"Lúc đầu bảo tháp trấn áp ma tu kia, cũng không chịu nhận sự khống chế của ông cố con, mà chính bảo tháp này cảm nhận được nguy cơ nên mới lựa chọn cho ông ấy trấn áp." Tô Thần Binh thành thực nói.  

"Thì ra là vậy."  

Tô Thương gật đầu, sau đó lại nghĩ đến 1 vấn đề: "Cha à, nếu như ông cố của con là người tu chân, vậy thì tại sao không truyền thụ lại pháp môn cho mọi người chứ?"  
 
Chương 772


"Cái này để cho ông trả lời nhé."  

Tô Thần Binh còn chưa kịp mở miệng thì Tô Kiền Khôn đã nghiêm trang nói: "Ông từng hỏi cha mình, ông muốn trở thành người tu chân, nhưng lại bị ông ấy từ chối."  

Advertisement

"Tại sao?" Tô Thương nghi hoặc nói.  

"Bởi vì bây giờ trái đất không giống lúc trước nữa rồi."  

Advertisement

Tô Kiền Khôn nói: "Cha ruột ông chính miệng nói với ông, từ lúc ông ấy Kết Đan xong, thì đã cảm nhận được bản thân mình sẽ bị trời đất trừng phạt, cùng lúc đó cơ thể ông ấy xuất hiện những thứ kỳ lạ."  

"Kỳ lạ?" Tô Thương nhíu mày.  

"Đúng vậy."  

"Chính là kỳ lạ."  

Tô Kiền Khôn nói tiếp: "Ông nội con sau khi đạt được kết đan thì rất ít khi ra khỏi cửa.  

"Bởi vì trên cơ thể ông ấy mọc lên rất nhiều lông đen, lại còn rất đau, càng quỷ dị hơn nữa là linh khí quanh người ông ấy cũng không có cách gì điều động được, đau đến mức chết đi sống lại."  

Tô Kiền Khôn lại nói tiếp: "Nhưng vẫn may, ông cố con có tháp Lưu Ly chín tầng, mặc dù không có cách gì sử dụng được nhưng khi ôm bảo tháp này bên người thì những điều kỳ lạ kia lại tan biến mất."  

"Ông cố con đoán rằng có lẽ chính vì những thứ kỳ lạ này mà mấy ngàn năm trước, những chiến sĩ luyện khí thời tiền Tần mới biến mất hết toàn bộ."  

"Lúc đó tên ma tu kia, pháp môn tu luyện khá là đặc biệt, chắc cũng là một chuyện ngoài ý muốn, mà ông cố con bởi vì có tháp Lưu Ly chín tầng mà cũng thành một chuyện ngoại lệ."  

Tô Kiền Khôn nghiêm mặt nói: "Ngoài ý muốn chung quy vẫn là ngoài ý muốn, người tu chân bình thường, sau khi đặt chân đến kết đan thì sẽ phải gánh chịu những thứ kỳ lạ, khổ không thể tả, linh khí cũng sẽ bị mất hết trong chốc lát."  

"Cái này, chính là số mệnh cuối cùng của người tu chân, cho nên trước khi ông ấy chưa hiểu rõ được những thứ này thì ông ấy không muốn người họ Tô dây vào."  

Nghe ông nội nói xong, Tô Thương liền rơi vào trầm mặc.  

Trái đất bây giờ, khắp nơi đều đầy rẫy chuyện quỷ dị, đối với người tu chân không tốt chút nào.  

Những thứ kỳ lạ trong câu chuyện của ông nội kể có lẽ thật sự có tồn tại, cũng may còn có tháp Hư Không trấn áp hết tất cả.  

"Đúng rồi."  

Bỗng nhiên, Tô Thương nghĩ tới cái gì, bèn hỏi: "Ông nội, nếu như tháp Lưu Ly chín tầng có thể trấn áp được những thứ kỳ lạ đó, vậy tại sao ông cố nội không giữ lại nó chứ?"  

"Không rõ nữa."  

Tô Kiền Khôn lắc đầu, sau đó nói: "Nhưng ông cố con trước giờ chưa bao giờ chấp nhận số mệnh, lúc trước ông vô tình nghe được ông ấy nói một câu."  

"Kỳ lạ, kỳ lạ, cái gì kỳ lạ chứ, Tô Vô Kỵ tôi sinh ra ở thời đại Mạt pháp, liền phải nhất định như vậy sao? Hừ, thiên đạo sao, người làm tất cả mọi thứ để ngăn cản tôi đạp vào con đường tu chân, Tô Vô Kỵ tôi lại càng muốn phá vỡ hết những thứ kỳ lạ đó, nghịch thiên mà đi, nói cho các người biết cái gì gọi là  người nhất định sẽ thắng trời!"  

Tô Kiền Khôn suy đoán nói: "Đây cũng chính là thái độ của ông cố nội con khi đối mặt với những thứ kỳ lạ đó, có lẽ ông ấy không muốn dựa dẫm vào tháp Lưu Ly chín tầng, mà muốn tự dùng sức mạnh của mình đối chọi lại với những thứ kỳ lạ kia."  

"Haiz, đã nhiều năm như vậy rồi, cũng không biết ông cố nội của con có thành công đặt chân tới cảnh giới Nguyên Anh không nữa, và bây giờ ông ấy đang ở nơi đâu."  

Nói đến đây, Tô Kiền Khôn thở dài một hơi. 
 
Chương 773


Về phần Tô Thương ở bên cạnh, thì bị khí phách của ông cố làm cho khiếp sợ rồi!

Chống lại lẽ trời!  

Advertisement

Nhân định thắng thiên!  

Advertisement

Với thiên phú và khí phách của ông cố nhà mình nếu sinh ra ở Huyền Thiên Tiên vực, ông ấy chắc chắn cũng là người đứng đầu một phương!  

Đáng tiếc, ông cố của anh lại sinh ở Trái Đất thời kỳ Mạt Pháp, lãng phí tài năng thiên bẩm cùng nhiệt huyết sôi trào, bị Thiên Đạo hạn chế, có lẽ đây là khổ ải lớn nhất đời ông ấy rồi.  

“Ông nội.”  

Sau vài giây im lặng, Tô Thương không nhịn được hỏi một câu: “Ông cố bước vào cảnh giới Kết Đan thì trên cơ thể mới xuất hiện những điểm không rõ, nhưng nếu là những tu luyện giả khác thì họ có thể chọn bỏ qua bước này, vĩnh viễn ở lại cảnh giới Trúc Cơ, nếu vậy không phải có thể tránh khỏi những điểm không rõ đó sao.”  

“Cứ như vậy, năm đó ông cố cũng có thể biến thành tu chân giả, chẳng sợ chỉ dừng lại ở cảnh giới Trúc Cơ, có khi ông cố còn có thể đè bẹp võ giả thượng cổ. Nhà họ Tô ở Côn Luân của chúng ta cần gì phải chịu đựng bị đám tông phái võ thuật đó ức hiếp chứ?” Trong mắt Tô Thương tràn ngập vẻ nghi hoặc.  

“Ông cũng từng hỏi ông cố của cháu một câu tương tự, nhưng ông ấy nói, Thiên Đạo không ổn định, có lẽ sẽ không thể trụ lại được thêm bao lâu nữa, những tu chân giả cảnh giới Trúc Cơ cũng sẽ bị những thứ không rõ lôi kéo.”  

Tô Kiền Khôn chỉ giải thích sơ qua rồi nói: “Ông cố của cháu muốn một mình thử đi trên con đường tu chân, chỉ có như vậy thì ông ấy mới có thể yên tâm để người nhà họ Tô đặt chân vào con đường tu chân.”  

“Chẳng qua là chuyện năm đó xảy ra quá đột ngột, ông ấy chắc chắn đã gặp phải tai nạn nguy hiểm nào đó cho nên tới tận bây giờ vẫn chưa thể thoát ra được.”  

Nói xong những lời cuối cùng, Tô Kiền Khôn lại nhìn về phía Tô Thương, nghiêm mặt nói: “Cháu nghe lời cha cháu đi, đừng có ý đồ gì với tháp Lưu Ly chín tầng nữa.”  

“Nếu tên ma tu kia thật sự phá vỡ phong ấn thì chỉ cần ông còn sống, người khống chế tháp Lưu Ly chín tầng sẽ là ông.”  

“Còn nếu ông chết thì cha cháu sẽ thay ông hoàn thành chuyện này, cháu cứ việc lùi về sau đi, việc này không tới lượt cháu ra tay đâu.” Tô Kiền Khôn cười nói.  

Trong lòng Tô Thương cảm động không thôi, nhưng tháp Hư Không vốn thuộc về anh mà.  

Nếu ông cố thực sự để lại một tia linh khí vậy thì nếu anh dùng tháp Hư Không để trấn áp tên ma tu kia chắc chắn sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thất nào, đương nhiên là ông nội và cha cũng sẽ không đi đến bước đường phải hy sinh vô ích.  

“Ông nội.”  

“Cha.”  

Lúc này, Tô Thương nhìn Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh rồi nhẹ nhàng cười, sau đó anh hạ quyết tâm nói: “Hai người đã kể xong chuyện xưa rồi thì bây giờ đến lượt con nói.”  

“Thực ra có một số việc con đã chôn sâu trong lòng bấy lâu, con vẫn không biết nên mở miệng nói với hai người như thế nào, chủ yếu là do con lo trong lòng hai người sẽ không tiếp nhận nổi, sau đó sẽ làm ra hành vi quá mức nào đó với con.”  

Tô Thương lại nhìn Tô Dực Cân, sau đó anh cười nói: “Bây giờ chị ấy đã trở lại thì chị ấy sẽ bảo vệ cho con, hơn nữa xương cốt của hai người đã vỡ nát hết rồi, không thể động đậy nổi nửa, nên con cân nhắc hồi lâu rồi quyết định nói cho hai người biết.”
 
Chương 774


Trước khi đến.  

Tô Thương đã tính toán xong xuôi sẽ noi cho cha và ông nội mình biết chuyện mình là Tô Huyền Thiên.  

Advertisement

Dù sao sớm muộn gì cũng phải nói thật, không bằng bây giờ anh nói thật luôn.  

“Thằng nhãi, con muốn nói chuyện gì?”  

Advertisement

Tô Thần Binh khựng lại một chút, ấy vậy mà lại có chút khủng hoảng, cắn răng nói: “Không phải con lại làm con gái nhà ai to bụng rồi đấy chứ?”  

“?”  

Tô Thương đen mặt nói: “Cha à, ở trong lòng cha con là loại người bất trị đến vậy sao?”  

Tô Thần Binh nhìn Tô Thương rồi sau đó nghiêm túc gật đầu: “Ừ.”  

“Trời đất!” Tô Thương không còn lời nào để nói.  

“Thôi được rồi Tô Thương, rốt cuộc là có chuyện gì, cháu cứ nói thẳng đi.”  

Vẻ mặt Tô Kiền Khôn hiền từ nói: “Ông biết cha cháu dạy dỗ cháu rất nghiêm khắc, suốt ngày không đánh thì cũng mắng cháu, nhưng cháu cứ yên tâm đi, có ông nội ở đây rồi.”  

“Nếu chị cháu Dực Cân không khuyên bảo được cha cháu thì ông cũng sẽ hỗ trợ, nó đừng mong động vào một sợi tóc của cháu.”  

“Cha cháu thực sự có khả năng làm ra chuyện đó, nhưng bây giờ xương cốt ông ấy đã vỡ nát cả rồi, nếu còn muốn đánh cháu thì đúng là chuyện viển vông.”  

Tô Thương thầm cười trong lòng, sau đó điều chỉnh lại cảm xúc rồi nói: “Ông nội, cha, không phải con cố ý gạt hai người chuyện này, hơn nữa chuyện này thực ra phải trách hai người mới phải.”  

“Thực ra, ngoài cái tên Tô Thương ra thì bên ngoài, con còn một cái tên khác đó là…”  

Dứt lời, Tô Thương quay người sang chỗ khác, xoay lưng về phía ông nội và cha anh, âm thầm sử dụng thuật dịch dung rồi từ từ quay người lại.  

“Có chuyện thì mau nói, đừng có kéo dài thời gian nữa, con còn quay qua quay lại làm cái…”  

Tô Thần Binh không kiên nhẫn thúc giục Tô Thương nhưng ngay sau đó, ông ta lập tức nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, vẻ mặt Tô Thần Binh nhanh chóng trở nên kính ngưỡng, vội vàng chào hỏi: “Chú… Chú Huyền Thiên.”  

“Ôi chú em!”  

Tô Kiền Khôn cũng kích động không thôi, vội vàng cười nói: “Ha ha ha, chú em ngoan của anh, mấy ngày không gặp làm anh nhớ em muốn chết, mấy hôm nay em bận làm gì thế.”  

“Khụ khụ.”  

Tô Thương xấu hổ sờ lên mũi, sau khi biến thành Tô Huyền Thiên, anh nhìn cha và ông mình không biết nên nói cái gì cho phải.  

“Ông nội, cha.”  

Lúc này, vẻ mặt Tô Dực Cân tươi cười nói: “Hai người có phải nhầm lẫn quá rồi không, cái gì mà chú Huyền Thiên, cái gì mà chú em, Tô Huyền Thiên chính là Tô Thương đó ạ.”  

Gì cơ!  

Tô Thương?  

Tô Huyền Thiên là Tô Thương?  
 
Chương 775


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe cô ấy nói vậy, Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh lập tức phản ứng lại, sắc mặt hai người trầm xuống, vẻ mặt một lời khó nói hết.  

Vừa rồi bọn họ đột nhiên nhìn thấy Tô Huyền Thiên nên vui mừng quá mức, vì vậy đã bỏ qua một vài chi tiết.  

Advertisement

Giờ phút này hai người mới hiểu ra lời trước đó Tô Thương nói có ý gì.  

Thì ra Tô Huyền Thiên chính là Tô Thương!  

Advertisement

“Mẹ kiếp!”  

Người thốt ra những lời vàng ngọc này không phải Tô Thần Binh mà là Tô Kiền Khôn.  

Từ sau khi lên chức ông nội thì Tô Kiền Khôn không còn sử dụng những từ như vậy nữa. Đã hơn hai mươi năm ông ấy không nói, hôm nay lại đặc biệt thốt lên, có thể nói tâm trạng ông ấy hiện giờ hỗn loạn tới mức nào.  

“Ông nội, cha.”  

“Hai người đừng tức giận, lúc ấy thực sự là con bị ép buộc, bất đắc dĩ mới làm vậy mà thôi.”  

“Nhà họ Tô gặp nguy, con vì phải xử lý tên Tiếu Diện Phật kia nên mới sử dụng thân phận của Tô Huyền Thiên để gi3t chết ông ta.  

“Sau đó cháu biết ông nội muốn dùng đá năng lượng để báo đáp Tô Huyền Thiên, hơn nữa còn cố tình đợi ở chợ đen Cửu Môn, mà vì cháu đang cần đá năng lượng nên mới đến đó, định lấy đá năng lượng xong sẽ tẩu thoát luôn.”  

Tô Thương giải thích: “Nhưng cháu không thể nào ngờ tới ông nội sẽ lôi kéo cháu kết nghĩa anh em, cháu đã kiên quyết từ chối nhưng ông nội không cho, một hai phải kết thành anh em mới cho đi.”  

Nghe đến đó, khuôn mặt Tô Kiền Khôn co giật một chút, vẻ mặt phức tạp không nói nên lời.  

Ngay cả Tô Thần Binh cũng oán trách nhìn cha mình một cái, dường như đang trách móc người cha này.  

“Kết nghĩa thì kết nghĩa, cháu chỉ định kết bái cho xong rồi sau đó chạy đi, nhưng mà…”  

Tô Thương nói tiếp: “Nhưng mà ai có thể ngờ tới ông nội còn cứng rắn kéo cháu đi ăn cơm, rồi còn gọi cha tới nữa.”  

“Lúc ấy con còn nói, một người một vẻ nhưng cha cứ không chịu nghe, nằng nặc đòi gọi con là chú.”  

Tô Thương thả tay xuống, bất đắc dĩ nói: “Con thực sự là bị ép buộc mà, hai người phải tin con.”  

Hô hô.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh nghe xong thì đều há mồm thở dốc, rõ ràng tức giận đến nổ phổi rồi.  

Đặc biệt là Tô Kiền Khôn, sắc mặt ông ấy đỏ lựng như gan heo, tức giận nghiến răng nghiến lợi.  

Nhưng rất nhanh sau đó, hai người đã bình tĩnh lại, trên mặt như miệng giếng lâu năm không gợn sóng, yên bình giống như đã quên mất chuyện vừa nãy.  

“Cha, ông nội.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 776


“Tô Thương.”  

Giọng nói Tô Thần Binh bình tĩnh trả lời: “Con nghĩ cha mình nhỏ mọn đến vậy sao?”  

“Cũng không phải chỉ gọi con vài tiếng chú thôi sao, có là gì đâu, cha biết con không cố ý mà.”  

Advertisement

Tô Thần Binh lộ ra một nụ cười, rộng lượng nói: “Cha… Tha thứ cho con.”  

“Thật sao ạ?”  

Advertisement

“Trời đất!”  

Tô Thương như trút được gánh nặng, cười nói: “Cha đúng là có khí phách, là một người rộng rãi, bao dung, con quả thực rất bội phục cha.”  

“Tô Thương, cháu đừng tự trách, ông nội… Cũng tha thứ cho cháu.” Lúc này, Tô Kiền Khôn mở miệng nói: “Cháu cũng không làm gì sai, aiz, nếu muốn trách thì chỉ có thể trách chính ông, là ông lú lẫn, nhìn thấy người trẻ tài mạo song toàn thì lại không nhịn được muốn kết nghĩa, ông xin lỗi.”  

“Cháu…”  

Tô Thương có phần sợ hãi vì đột nhiên được nuông chiều, vội nói: “Không, không, không, ông nội ơi, là cháu sai, ông đừng tự trách chính mình.”  

“Ha ha, chúng ta tạm thời không nói tới chuyện này nữa.”  

Tô Kiền Khôn đầu tiên là cười sau đó tò mò hỏi: “Tô Thương này, cháu nói cháu là Tô Huyền Thiên, vậy chẳng phải cháu là cao thủ Địa Tông hay sao?”  

“Không phải đâu ạ.”  

Tô Thương thấy mình không cần phải giấu giếm nữa, vì vậy anh mở tay ra, di chuyển linh khí trong cơ thể mình.  

Rất nhanh sau đó, một khối ánh sáng linh khí có kích thước bằng quả táo nhảy lên trong lòng bàn tay anh.  

“Ông nội, thực ra cháu không phải là võ giả thượng cổ.”  

Tô Thương khẽ cười, cứ thế nói: “Cháu và ông cố Tô Vô Kỵ giống nhau, đều là tu chân giả, trong cơ thể có sẵn linh khí.”  

“Khoảng thời gian trước đây, cháu là tu chân giả đạt tới cảnh giới Luyện Khí, thực lực của cháu từng chút, từng chút tăng lên.”  

“Giết Tiếu Diện Phật, giết Nạp Lan Tổ, giết cao thủ nước D… Cứ thế thẳng tay chèn ép mọi người, lần trước ở trang viên của nhà họ Tô, cháu còn lấy thân phận của Tô Huyền Thiên để giết hai gã Thiên Tông Hậu kỳ nữa.”  

“Không chỉ có vậy.”  

Tô Dực Cân nghe đến đó thì mặt mang ý cười nói tiếp: “Ông nội, cha, mấy hôm trước, em ấy còn suất lĩnh Tiêu Đình và đông đảo ám vệ của nhà họ Tô đến chiến trường biên giới phía Nam tàn sát bốn, năm chục vạn binh lính của quân địch, trong đó bao gồm hơn ba nghìn Tông sư, thậm chỉ còn chạy thoát khỏi tay Chiến thần Đoan Mộc Lưu không ai địch nổi của nước D nữa.”  

“Hơn nữa, ngay tối hôm qua, em ấy đã tới đại điện Kim Loan, tự tay xoá bỏ Bình Thân Vương Long Từ Hành có ý đồ mưu phản, được Hoàng chủ sắc phong làm Tô soái, thống lĩnh ba quân.”  

Tô Dực Cân nói hết toàn bộ những gì mình đã biết.  

Những lời đó khiến Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trợn mắt há mồm, ánh mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ nồng đậm.  

Tô Thương là Tô Huyền Thiên, riêng chuyện này đã khiến người ta không tài nào tin nổi, ai ngờ đó mới chỉ là bắt đầu.  

Tu chân giả đạt tới cảnh giới Luyện Khí.  

Nuốt chửng ngàn dặm tại chiến trường biên giới phía Nam.  

Bình định phản loạn trên đại điện Kim Loan.  

Tô soái, thống lĩnh ba quân!  

Tin tức nào cũng giống như một tia sấm sét nổ vang trong đầu Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh khiến hai người mãi sau đó vẫn không thể hoàn hồn. 
 
Chương 777


Khoảng chừng nửa phút sau, hai người mới phản ứng lại được, sau khiếp sợ thì khuôn mặt hai người lộ rõ vẻ mừng rỡ không thôi.  

“Tô Thương, Tô Huyền Thiên, Tô soái thống lĩnh ba quân, ha ha ha, không ngờ con trai của cha lại có tương lai xán lạn đến thế, ha ha ha!”  

Advertisement

Tô Thần Binh thoải mái cười to, vẻ vui mừng ngập tràn trong ánh mắt, chuyện này đúng là chuyện vui sướng nhất trên đời mà.  

“Tô Thương.”  

Advertisement

Tô Kiền Khôn cũng vui mừng không kém nhưng ông ấy bắt được điểm quan trọng, dò hỏi: “Cháu thực sự đã bước vào hàng ngũ những tu chân giả rồi sao?”  

“Được lắm.”  

Tô Thương thu hồi linh khí trong tay lại, gật đầu nói: “Hiện giờ cháu đã ở Luyện Khí tầng chín, vẫn còn cách Trúc Cơ một khoảng xa.”  

“Với thực lực hiện giờ của cháu thì không ai dưới Thần Tông có thể địch nổi, có thể đè nát bất cứ Thiên Tông nào.”  

“Nếu dùng toàn lực thì có thể chống lại Bán Bộ Thần Tông.” Tô Thương tự tin cười nói.  

“Ăn nói lộn xộn!”  

Tô Kiền Khôn lo lắng nói: “Nếu tu chân sẽ sinh ra điểm không rõ, vì sao cháu lại đi trên con đường này, cháu tìm thấy công pháp ở đâu hả?”  

“Chuyện đó à, chỉ là trùng hợp mà thôi, cháu may mắn nhặt được một thứ đồ cổ, ở trên đó ghi chép một loại công pháp, cháu cứ tập bừa thôi vậy mà không ngờ lại thành công.”  

Tô Thương không nói thật mà chỉ tuỳ tiện bịa ra một cái cớ, vì để ông nội an tâm, anh còn nói thêm: “Ông nội à, ông không cần lo cho cháu đâu, Trúc Cơ khó lắm, có lẽ cả đời này cháu cũng không lên được Trúc Cơ đâu.”  

“Chỉ cần cháu không chạm tới cảnh giới Trúc Cơ thì sẽ không có khả năng chạm đến những thứ không rõ như lời ông cố nói đâu.”  

Tô Thương nói bổ sung: “Cháu đã rất hài lòng với thực lực hiện giờ của mình, chỉ cần giữ ổn định là được, ít nhất có thể bảo vệ được nhà họ Tô, bảo vệ được những người cháu muốn bảo vệ.”  

“Ừ.”  

Tô Kiền Khôn nghe vậy thì thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Cháu đã có thể suy nghĩ như vậy thì còn gì bằng. Chuyện này cũng coi như một cách để trở nên mạnh mẽ, nhưng cháu đừng tu luyện nữa, tránh cho trở thành giống ông cố của cháu, không rõ tung tích.”  

“Vâng.”  

Tô Thương ngoài mặt thì đồng ý nhưng làm gì có chuyện anh sẽ từ bỏ chuyện tu luyện.  

Quy tắc của Thiên Đạo ở Trái Đất rất bất lợi với tu chân giả, nhưng Tô Thương đã có tháp Hư Không thì anh có thể bỏ qua những điểm không rõ đấy, không bị hạn chế thăng cấp.  

Đúng rồi.  

Tháp Hư Không.  

Nghĩ đến đây, Tô Thương nhìn về phía tháp Hư Không đang lơ lửng giữa không trung lại lên tiếng lần nữa: “Cha à, cái tháp này cha giao cho con đi, trong cơ thể của con có linh khí, có thể nghiên cứu nó kĩ hơn.”  

“Vả lại, năm đó ông cố cũng đã từng dùng nó để trấn án tên ma tu kia, con lại giống với ông cố, đều là tu chân giả, có lẽ con có thể không cần mạo hiểm mạng sống của mình mà vẫn có thể khiến tháp Lưu Ly chín tầng lần nữa trấn áp ma tu.”  

Tô Thần Binh nghe anh nói vậy thì tầm mắt ông ta dừng lại trên người Tô Kiền Khôn, thấy cha mình gật đầu thì ông ta cũng đồng ý.  

“Được rồi, vậy con cầm nó đi, nhưng trước hết con cần phải nuôi dưỡng tình cảm với nó thì mới thu nó vào trong đầu được…” 
 
Chương 778


Tô Thần Binh đang nói thì thấy Tô Thương chỉ mới vẫy tay một cái, tháp Lưu Ly chín tầng đã làm bạn với ông ta hơn hai mươi năm nay cứ thế mà bị thu vào trong đầu Tô Thương, biến mất không còn tăm hơi.  

“Mẹ ơi?”  

“Lạnh lùng đến thế ư?”  

Advertisement

Cả người Tô Thần Binh ngẩn ra, đen mặt chửi rủa một trận.  

“Ha ha, trong cơ thể của con có linh khí nên nó mới không chờ nổi nữa, vội vàng muốn chọn con.”  

Advertisement

Tô Thương giải thích một chút, cũng không sốt ruột kết nối với tháp Hư Không mà chỉ nói: “Cha, ông nội, con đã thu thập xong dược liệu hết rồi, bây giờ có thể trị thương cho hai người, biến hai người trở lại thành người bình thường, không cần nằm bẹp trên giường nữa.”  

“Thật ư?”  

“Thật ư?”  

Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn đồng thời lên tiếng, mừng rỡ không thôi, hỏi.  

“Vâng.” Tô Thương gật đầu nói.  

Nếu là Tô Thương của trước kia nói lời nào thì Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn chắc chắn sẽ không tin.  

Nhưng bây giờ sau khi đã biết Tô Thương là tu chân giả, bọn họ tin tưởng không sót một lời.  

“Ha ha, cháu trai ngoan của ông, vậy cháu còn đứng đó làm gì nữa, nhanh bắt đầu đi chứ.” Tô Kiền Khôn thúc giục nói.  

“Vâng.”  

Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu rồi nhìn về phía Tô Dực Cân, cười nói: “Chị ơi, quá trình này tương đối phức tạp, phải mất thời gian nửa ngày trời, nếu cứ đứng đây thì chán lắm, hay chị ra ngoài thư giãn một chút đi nhé.”  

“Được, em trai, chị giao ông nội và cha lại cho em đấy.” Tô Dực Cân đồng ý, sau đó rời khỏi mật thất dưới lòng đất.  

Ngay sau đó.  

Tô Thương lập tức ngồi khoanh chân trước mặt ông nội và cha mình, lấy dược liệu ra khỏi nhẫn trữ vật, bắt đầu luyện chế Sinh Cốt đan.  

“Mẹ kiếp, tên nhóc này đúng là giàu có, đến cả nhẫn trữ vật mà nó cũng có luôn!”  

“Thằng bé đang làm gì vậy, luyện chế đan dược sao?”  

“Chắc là vậy rồi, hơn nữa không phải là đan dược bình thường.”  

“Dùng linh khí để luyện chế, đây có lẽ là phương pháp của Luyện Khí sĩ thượng cổ, đan dược luyện xong chính là đan dược thượng cổ. Xem ra Tô Thương không nói dối rồi, chúng ta thật sự có thể khỏi hẳn.”  

…  

Thời gian trôi qua rất nhanh.  

Chớp mắt đã trôi qua nửa ngày.  

Tô Thương luyện chế Sinh Cốt đan thành công, sau đó đưa cho ông nội và cha mình ăn.  

Lại thêm nửa tiếng nữa, Tô Thương dùng thần thức của mình để dò xét thì phát hiện ra xương cốt của ông và cha mình đang lành lại, anh lập tức nở nụ cười.  

“Ông nội, cha, bây giờ hai người có thể xuống giường được rồi, sau đó hai người nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa thì thực lực cũng sẽ quay lại thôi.”  

Tô Thương đứng lên rồi khẽ cười, nói: “Con rời Giang Bắc đã lâu vẫn chưa gặp lại Lý Nguyệt, con đi tìm cô ấy đây, có việc gì chúng ta sẽ nói chuyện sau.”  

“Đứng lại đó!”  

“Con muốn chạy đi đâu?” 
 
Chương 779


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng lúc đó, Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn lại đồng thời gọi giật Tô Thương lại.  

“Có chuyện gì vậy ạ?” Tô Thương dừng lại, nghi hoặc hỏi.  

“Ha ha, thằng nhãi ranh, con diễn hay lắm, thế mà lại dám để cho cha gọi con một tiếng chú, con đúng là đồ con trai bất hiếu!”  

Tô Thần Binh từ trên giường đứng dậy, ông ta cởi thắt lưng ra, vẻ mặt u ám đi về phía Tô Thương.  

“Hừ, Tô Thương, ông chính là ông của cháu vậy mà cháu còn dám kết nghĩa anh em với ông sao, an tâm cái gì, muốn chọc ông tức chết à!”  

Tô Kiền Khôn cũng đi xuống, sau đó còn cởi giày của mình ra, bước vội về phía Tô Thương.  

“Mẹ kiếp, cha, ông nội, hai người đừng có đổi trắng thay đen, hơn nữa, không phải lúc nãy hai người đã tha thứ cho con rồi sao?” Tô Thương lùi về phía sau một bước.  

“Cha lừa con chỉ vì lúc trước cha và ông nội con đều đang tàn phế, không đánh nổi con, chỉ có thể tạm thời xử lý như vậy. Bây giờ thì không thế nữa, cha thấy cả người tràn ngập năng lượng, cần phải xả giận một chút!”  

“Hiểu cha chỉ có con trai, Thần Binh, làm tốt lắm, con và cha cùng xông lên đi. Tô Thương, cháu đừng hòng chạy, thử trải nghiệm sự quan tâm, chăm sóc của người lớn trong gia đình đi, nếu cháu dám chạy thì ông sẽ không nhận cháu là cháu trai nữa!”  

Vừa dứt lời.  

Tô Thần Binh và Tô Kiền Khôn cùng nhau ra tay, rất nhanh sau đó ở hiện trường đã truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Tô Thương…

Đây là trận cọ sát thân mật của ba đời ông cháu với nhau, kéo dài khoảng mười phút mới kết thúc.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh phối hợp đánh đôi với nhau, các chiêu võ mạnh mẽ, đánh Tô Thương đến nỗi khiến anh ấy phát ra tiếng kêu thảm thiết mãi không thôi.  

Dù gì ông nội đã nói rồi, anh ấy cũng không thể chạy, cũng không dám đánh trả lại, chỉ có thể phòng ngự một cách bị động.  

Hơn nữa, chuyện lần trước đã khiến trong lòng của ông nội và cha nhịn một bụng tức, dù thế nào cũng phải để cho bọn họ trút giận, Tô Thương đã chuẩn bị tốt tâm lý bị đánh một cách tàn bạo rồi.  

Đánh đi.  

Đánh một trận cũng được, sau khi đánh xong, vẫn là cha con, ông cháu tốt của nhau.  

Lúc này.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh đã dừng tay, mệt đến nỗi thở hồng hộc.  

Đặc biệt là Tô Kiền Khôn, đỡ lấy eo của mình nói: “Ôi, Thần Binh, mau tới đỡ cha với, cha đánh quá mạnh, vẹo cả eo rồi.”  

“Vâng cha.”  

Tô Thần Binh vội đi lên phía trước, đỡ lấy Tô Kiền Khôn, sau đó nói: “Con cũng dùng sức nhiều quá, khiến tay con bây giờ cũng có chút đau, tên nhãi con Tô Thương này, đúng là đáng bị đánh.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 780


“Không trách con thì trách ai đây?”  

Tô Kiền Khôn còn chưa nói, Tô Thần Binh đã nhíu mày: “Nếu không phải con da dày thịt béo, thì chúng ta sẽ bị thương được sao?”  

Advertisement

“Con...”  

Khuôn mặt của Tô Thương tràn đầy sự ngỡ ngàng: “Cha nói có lý đấy, đương nhiên con không có gì để nói rồi.”   

Advertisement

“Được rồi.”  

Dưới sự dìu đỡ của Tô Thần Binh, Tô Kiền Khôn ngồi ở một bên giường, sau đó nói một cách lạnh nhạt: “ Chuyện cháu giấu diếm thân phận Tô Huyền Thiên, bỏ qua ở đây đi, còn về việc hôm nay eo của ông bị vẹo.... Món nợ này để sau hẵng tính.”  

“Được, được, được, ông là ông nội, ông nói cái gì thì là cái đó ạ.”  

Tô Thương vội vàng hùa theo, sau đó nói: “Bây giờ cháu có thể đi được chưa ạ, bên ngoài còn có một đống chuyện đang chờ cháu đấy.”  

“Đợi một chút, đừng sốt ruột vội.”  

Tô Kiền Khôn lại gọi Tô Thương một lần nữa, rồi hỏi: “Tô Thương, công pháp tu chân của cháu lợi hại không?”  

“Đương nhiên là lợi hại rồi.”  

Tô Thương nhìn sang phía Tô Kiền Khôn, khẽ cười nói: “Sao vậy ạ, ông nội, ông cũng muốn tu chân sao?”  

“Ừ, nếu như có thể, thì dạy cho ông với.” Tô Kiền Khôn gật đầu nghiêm túc.  

“Ông nội.”  

Tô Thương nhìn ông nội không giống như đang đùa giỡn, bèn nghi ngờ hỏi: “Khi ông vừa nghe được cháu là người tu chân, phản ứng  lúc đó, cháu thấy ông vô cùng bài xích với việc cháu tu chân, sao bây giờ lại muốn tu chân rồi ạ?”  

“Ôi.”  

Tô Kiền Khôn lại thở dài một hơi, rồi nói: “Ông đã suy nghĩ cẩn thận rồi, ông thấy mình bắt buộc phải đi trên con đường tu chân.”  

“Ngày trước ông cố của cháu, đắn đo quá nhiều, không truyền cho ông công pháp tu chân, thế nên sau này đối mặt với sự bao vây của rất nhiều tông phái, ông bất lực, chỉ có thể trừng mắt lên nhìn nhà họ Tô bị tiêu diệt.”  

Tô Kiền Khôn nghiêm túc nói: “ Nếu lúc đầu, ông không bận tâm nhiều như thế, mà trở thành một người tu chân, cho dù chỉ là trúc cơ đỉnh phong, không đặt chân đến kết đan, thì cũng có thể che chở được cho nhà họ Tô rồi.”  

“Ông đã bỏ lỡ một lần, bây giờ có cơ hội đi trên con đường tu chân, ông không muốn bỏ lỡ một lần nữa.”  

Tô Kiền Khôn tiếp tục nói: “Hơn nữa, ông tuổi đã cao, đối với cái những thứ kỳ lạ kia, thì còn cách ông quá xa vời rồi, cho nên ông không cần thiết phải suy nghĩ đến những thứ đó.”  

“Tô Thương.”  

Lúc này, Tô Thần Binh đứng bên cạnh bèn nói: “Nếu có thể, thì cũng truyền công pháp cho cha nữa nhé.”  

“Lúc trước cha quản lý tháp Lưu Ly chín tầng, gánh trên vai trách nhiệm của nhà họ Tô, thời khắc chuẩn bị hi sinh bản thân để trấn áp ma tu, hơn nữa lúc trước cha còn bị trúng độc, thực lực đã không còn như xưa, cho nên phải bấm bụng chịu đựng, từ trước đến giờ không dám có ý nghĩ tiến đến vùng núi tế trời để cứu mẹ con ra ngoài.”  

Tô Thần Binh nói tiếp: “Nhưng bây giờ cha giao cho con tháp Lưu Ly chín tầng, trách nhiệm là trông coi tên ma tu kia, giờ đây đã ở trên người con.”
 
Chương 781


“Nếu có một cơ hội, có thể để cha nhanh chóng trở lên mạnh mẽ, có được thực lực coi khinh vùng núi tế trời, cho dù bị quấy rầy mãi không dứt, đau sống không được, cha cũng phải thử!” Ánh mắt Tô Thần Binh kiên định nói.  

“Ông nội.”  

Advertisement

“Cha.”  

Ánh mắt của Tô Thương, dừng lại trên người Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh, khẽ cười nói: “Chuyện bảo vệ nhà họ Tô, cứu mẹ con, để hết lên người con là được rồi.”  

Advertisement

“Nhưng mà, nếu hai người muốn tu chân, đương nhiên con sẽ đồng ý giúp mọi người.”  

Tô Thương đã đồng ý.  

Tuổi thọ của người tu chân vô hạn vô tận, cho dù không nhắc đến cha và ông nội, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ khiến hai người họ đi trên con đường tu chân.  

Còn về cái gọi là...  

Tô Thương có lòng tin về tốc độ tu chân của bản thân mình, chắc chắn rất nhanh thôi sẽ chạm đến cái kì lạ kia, đến lúc đó, dựa vào kinh nghiệm của anh ấy, chắc chắn có thể tìm được cách hóa giải.  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh, nghe được sự đồng ý của Tô Thương, bỗng vô cùng vui mừng, thúc giục Tô Thương lập tức truyền dạy cho hai người họ cách tu chân.  

Tô Thương vốn định gặp Lý Nguyệt, sau đó đến sơn trang Y Vân giải quyết mối nguy hiểm của Dược vương điện.  

Nhưng ông nội và cha cứ giữ anh ấy lại, không cho đi, hết cách, anh ấy đành phải giúp hai người họ đặt chân đến tu chân.  

Sau đó.  

Tô Thương lấy vài chục viên đá năng lượng từ vong tay chứa đồ ra, sau đó bố trí Tụ Linh trận, bận rộn một lúc lâu.  

Khi tầm bốn năm giờ chiều, cuối cùng Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh cũng trở thành người tu chân rồi.  

“Đây chính là Tụ Linh trận sao, năng lượng kinh khủng thật, chân khí hoàn toàn không có gì sánh bằng.”  

“Luyện khí tầng thứ nhất, ha ha, bây giờ, cha cũng là người tu chân rồi!”  

Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh ngồi khoanh chân lại, xung quanh mỗi người đều toát ra một luồng chân khí, ánh mắt tràn đầy sự vui mừng.  

“Ông nội, cha, bởi vì chân khí và linh khí, không thể cùng nhau tồn tại, cho nên chân khí bên trong cơ thể hai người, đã bị con hút ra hết rồi.”  

Tô Thương nhìn về phía hai người họ, cười nói: “Cha thì không có vấn đề gì, cơ thể là hóa kình, bây giờ luyện khí tầng thứ nhất, cũng có thể so sánh được với hóa kình.”  

“Nhưng ông nội, bây giờ ông không còn là người luyện võ ở cảnh giới địa tông nữa, thì không còn cách nào dùng chân khí được, giờ đây thực lực đã giảm sút đi nhiều.”  

Tô Thương nhắc nhở trước”: “Cho nên, trong thời gian ngắn ông đừng đi tìm ông Lý để ra oai nữa, nếu không ông sẽ bị ông ta đánh đấy.”  

“Ừ, ông biết rồi, cháu ngoan, cảm ơn cháu nhé.” Tô Kiền Khôn cảm kích nói.  

Tình cảm giữa ông ấy và Lý Thuần Phong, bên ngoài thì tương đương nhau, thực ra là ông ấy đang giấu đi thực lực của mình, ông ấy chỉ là muốn kết bạn với lão già Lý Thuần Phong này thôi.  

Nếu như, dùng năng lực cảnh giới địa tông của Tô Kiền Khôn, thì có thể dễ dàng bắt chẹt Lý Thuần Phong.  

Nhưng cứ như vậy, giữa Lý Thuần Phong và ông ấy, sẽ có khoảng cách, và chắc chắn sẽ có sự xa cách.  
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom