Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 782


Tóm lại, nếu Tô Kiền Khôn và Lý Thuần Phong đánh nhau, thì không quan tâm đến thắng thua, mà chỉ là đấu võ mồm mà thôi.  

“Ừ.”  

Advertisement

Tô Thương cười cười, sau đó nói tiếp: “Còn nữa, ông nội, cha, thiên phú của hai người, cũng bình thường, nhưng cũng không cần lo lắng, con sẽ truyền dạy công pháp đỉnh cao nhất cho hai người.”  

“Không chỉ có thể nâng cao tốc độ tu chân của hai người, mà thiên phú của hai người còn có thể không ngừng thay đổi nhanh chóng, sau đó phát triển thành một khoảng trống rất lớn.”  

Advertisement

“Ngoài công pháp, con còn để lại một bí thuật công phạt, bí thuật thân pháp trong đầu của hai người, dựa vào những kiến thức đó, hai người nghiên cứu một chút đi.”  

Tô Thương vừa nói, lại lấy tám trăm viên đá từ viên đá năng lượng từ trong vòng tay chứa đồ ra, nói: “Những thứ này đá năng lượng, nhưng chúng ta là người tu chân, thì gọi là linh thạch.”

“Tuy chỉ là linh thạch hạ phẩm, nhưng đối với người luyện khí mà nói, hiệu quả cũng được đó, hai người luyện hóa những thứ này, chắc chắn có thể đạt tới luyện khí tầng thứ bốn, năm.”  

Tô Thương nói tiếp: “Nhắc mọi người xíu, linh khí ở trái đất mỏng manh, đá năng lượng vô cùng quan trọng, trước mắt số đá năng lượng còn không nhiều, nên con chỉ có thể giúp hai người đến bước này thôi.”  

“Sau đó hai người tiếp tục tu luyện, nếu như con không tự nhiên giàu lên, thì chỉ có thể dựa vào bản thân để đi tìm đá năng lượng thôi.”  

Trong vòng tay chứa đồ của Tô Thương, vẫn còn một hai nghìn viên đá năng lượng, với dược liệu chứa đầy linh khí.  

Nhưng những thứ đó, là anh ấy chuẩn bị đến khi Trúc cơ mới dùng, không thể lấy ra chia cho cha và ông được.  

“Ừ.”  

Tô Kiền Khôn gật đầu, sau đó để lộ ra một thông tin: “Chả trách lúc đầu cha ông lại cất giấu mười vạn viên đá năng lượng, hóa ra thứ này đối với người tu chân lại quan trọng đến thế.”  

Cái gì cơ?  

Tô Thương vốn định rời khỏi mật thất, nhưng khi nghe được lời này ngay lập tức dừng chân, ánh mắt hừng hực hỏi: “Ông nội, ông vừa nói gì thế, ông cố gom góp được bao nhiêu đá năng lượng vậy ạ?”  

“Khoảng năm mươi vạn viên gì đó.”  

Tô Kiền Khôn vừa nhớ lại, vừa nói: “Trước đây ông cố của cháu là người đứng đầu thiên hạ, hình như đã phát hiện ra một mỏ đá năng lượng, do đó mới có được số lượng lớn đá năng lượng, toàn bộ số đá đó đều được cất ở kho Côn Luân nhà họ Tô rồi.”  

“Thứ đá năng lượng này, người luyện võ bình thường thì không dùng được, ông đoán là bây giờ số đá năng lượng đó, vẫn còn trong kho, đáng tiếc, bây giờ Côn Luân bị gia tộc Tây Môn chiếm đoạt rồi.”  

“M* ki*p!”  

Tô Thương bỗng dao động, vỗ ngực nói: “Ông nội, ông yên tâm, nhiệm vụ san bằng gia tộc Tây Môn, giao cho cháu đi!”  

Hơn năm mươi vạn viên đá năng lượng đó nha!  

Chỉ cần có được số tiền kếch xù này, thì bản thân hoàn toàn có thể gắng sức ngưng kết Kim Đan.  

Tóm lấy!  

Gia tộc Tây Môn, bắt buộc phải tóm lấy.  

Nhưng. 
 
Chương 783


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương đã đồng ý với Trương Trọng Ngu, muốn đến tham gia ngày hội võ thuật của hàng trăm tông phái, và còn phải đến vũng núi tế đất để đón mẹ về nữa.  

Hơn nữa bây giờ, anh ấy còn chưa Trúc cơ, đá năng lượng trong vòng tay chứa đồ tạm thời đủ dùng, chuyện hủy diệt gia tộc Tây Môn, chỉ có thể để đấy đã.”  

Advertisement

Tiếp sau đó.  

Tô Thương chào tạm biệt với ông và cha, sau đó rời khỏi mật thất.  

Advertisement

“Ban đầu ông chủ của Thiên Cơ Môn, nhận định sau này nhà họ Tô chắc chắn sẽ phất lên, lại huy hoàng hưng thịnh một lần nữa, đã qua nhiều năm trôi qua như vậy rồi, cha tưởng rằng, người có thể khiến cho nhà họ Tô hùng mạnh hưng thịnh một lần nữa là cha của cha, ông ấy sẽ uy nghi trở về, càn quét thiên hạ, nhưng bây giờ xem ra, người này chỉ có thể là Tô Thương mà thôi.”  

“Cha, đương nhiên là Tô Thương rồi, tên ranh con này giấu rất kỹ, hơn nữa cũng biết nhẫn nhịn, con nghĩ kỹ rồi, lúc trước nó từng hỏi con kẻ thù của nhà họ Tô có lai lịch gì, con nói với ó là rất rất mạnh, chắc nó đã ngụy trang thành Tô Huyền Thiên, giấu diếm thân phận, chính là vì che giấu tai mắt của mọi người, cái tính cách này, chính con cũng thấy vô cùng xấu hổ!”  

....  

Sau khi Tô Thương đi, Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh bỗng nhiên khen anh ấy, tràn đầy sự công nhận đối với Tô Thương.  

Còn Tô Thương, lúc này đang lái chiếc xe Porsche màu trắng, phi như bay trên đường.  

Anh ấy vừa điều khiển vô lăng, vừa bấm điện thoại gọi cho Lý Nguyệt.  

“Tô Thương!”  

Lúc này, trong điện thoại truyền đến giọng nói thân quen của Lý Nguyệt: “Anh ở đây vậy, không bị thương gì chứ?”  

“Anh không sao.” Tô Thương khẽ cười nói: “Vợ à, sao em lại đột nhiên hỏi như vậy thế?”  

Lý Nguyệt bỗng nhiên quan tâm như vậy, khiên Tô Thương có chút ngạc nhiên.  

“Em gọi điện cho anh rất nhiều lần, anh đều không nghe máy, lần trước khi anh như vậy, đều là gặp chuyện gì đó.”  

Lý Nguyệt sốt ruột hỏi: “Tô Thương, anh rốt cuộc có chuyện gì không thế, em rất lo lắng cho anh.”  

“Anh...”  

Tô Thương nghe thấy những lời này, trong lòng liền cảm thấy ấm áp.  

Bây giờ Lý Nguyệt quả thực là rất tốt, bản thân mình mất tích vài hôm, đối phương không những không trách mình, mà ngược lại còn lo lắng đến sự an toàn của mình nữa.  

Một người vợ như vậy, đốt lồng đèn ước nguyện cũng khó mà tìm được.  

“Vợ à, anh không sao thật, em ở đâu, anh đến đón em.” Tô Thương dịu dàng nói.  

“Em ở nhà nè, hôm qua nhà em có một người kì lạ đến, ông em không cho em ra ngoài nữa.” Lý Nguyệt trả lời.  

“Một người kì lạ sao?” Tô Thương cười rồi hỏi: “Kì lạ nhiều không?”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 784


“Ông em cũng rất sợ ông ta, thận trọng chiêu đãi ông ta, từ trước đến nay em chưa từng thấy ông nội em như vậy hết cả.”  

Lý Nguyệt nói tiếp: “Hay là, Tô Thương, anh đừng đến nhà em vội, đợi người lạ kia đi rồi, thì chúng ta hẵng gặp nhau.”  

“Không sao, anh cũng không quen biết ông ta, ông ta cũng không thể đánh anh được đúng chứ?”  

Advertisement

Tô Thương đùa giỡn nói: “Đúng rồi, em biết ông ta tên gì không?”  

“Ông ta họ Trương, ông nội em gọi ông ta là tiền bối Trương, hình như ông ta tên.... Trương Trường Sinh.”  

Advertisement

Lý Nguyệt nói: “Đúng rồi, tên là Trương Trường Sinh.”  

Cái gì!  

Trương Trường Sinh!  

Nghe thấy ba chữ này, sắc mặt Tô Thương bỗng thay đổi nhiều, ánh mắt thì lạnh lùng hơn trước.  

Tông chủ Thiết Quyền Tông, Trương Trường Sinh, đột nhiên lại đến nhà họ Lý!  

“Tô Thương, hôm qua người kì lạ đó còn nhìn em một cái, không biết muốn làm gì, một người đến cả ông em cũng sợ, chắc chắn là vô cùng lợi hại.”  

Lúc này, Lý Nguyệt nói: “Nhưng vẫn may, em nghe ông nói, ông ta chỉ ở nhà em hai ngày, ngày mai chắc là đi rồi, đến lúc đó, anh hẵng tới tìm em.”  

“Vợ à, em đợi ở trong phòng đi, đừng ra khỏi phòng, anh sẽ đến tìm em ngay!” Tô Thương nghe vậy, lo lắng nói.  

Lý Nguyệt nghi ngờ hỏi: “Sao vậy?”  

“Người đó, không phải là thứ gì tốt đẹp cả, anh không giải thích với em nữa, đợi anh!”  

Tô Thương trực tiếp cúp điện thoại, bỏ lại chiếc Porsche, trực tiếp thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai, cấp tốc tiến về phía trang viên nhà họ Lý.  

.....  

Giờ phút này.  

Trang viên nhà họ Lý.  

Ở sảnh lớn, sắc mặt của Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ rất nghiêm trọng.  

“Cha, tiền bối Trương kia quá đáng quá rồi đấy, vậy mà lại yêu cầu Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ tối nay cùng nhau.... Cùng nhau phục vụ ông ta.”  

Lý Khuê Võ nghiến răng nghiến lợi nói: “Toàn thể trên dưới nhà họ Lý, đã rất tôn trọng ông ta rồi, nhưng ông ta lại được đằng chân lân đằng đầu, đáng ghét!”  

“Ôi.”  

Lý Thuần Phong thở dài một hơi, tràn đầy sự bất đắc dĩ trên khuôn mặt già nua: “Tai bay vạ gió, không ngờ rằng bọn họ lại chọn nhà họ Lý để dừng chân, lần này khó mà xử lý, Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ phải làm sao mới ổn đây!”  

“Cha, ông ta rốt cuộc có lai lịch gì vậy?” Lý Khuê Võ nghi ngờ hỏi.  

“Người này đến từ tông phái võ thuật, là tông chủ Thiết Quyền Tông của núi Tứ Hành.”  

Lý Thuần Phong nói tiếp: “Nhiều năm về trước, cha và ông ta có duyên gặp mặt một lần, thực lực của ông ta, đã đặt chân đên thiên tông từ lâu rồi, bây giờ lại còn dọa dẫm, e là Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ khó mà thoát được kiếp này.”  

“Cha, vậy là ý gì thế, lẽ nào cha thật sự muốn đem Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ dâng đến tận phòng cho ông ta sao?”  

“Sao mà có thể chứ!”  

Lý Thuần Phong nghiêm túc nói: “Lý Thuần Phong tôi cho dù có chết, cũng sẽ không làm chuyện như vậy!”  

“Nhưng tên Trương Trường Sinh, thực lực quá mạnh, e là chúng ta sẽ không có cách nào ngăn cản được.” 
 
Chương 785


Lý Thuần Phong thở dài một lần nữa, sau đó nói: “Ông ta vừa đến nhà họ Lý, đã để ý tới Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, còn dặn dò con phải đưa Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ ở lại trang viên, không cho hai đứa nó ra ngoài.”  

“Lúc đó con đã đoán ra lòng dạ của Trương Trường Sinh, nhưng con thực sự bất lực, sợ ông ta nóng giận, hủy diệt nhà họ Lý, nên đành phải làm theo lời ông ta nói.”  

Advertisement

Lý Thuần Phong gượng cười: “Quả nhiên, hôm nay ông ta lại muốn ra tay với Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, kế hoạch ngày hôm nay, chỉ có thể lén lút đưa Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ ra khỏi nhà họ Lý, còn có thể chạy trốn được hay không, thì phải trông chờ vào vận mệnh của hai đứa nó.”   

“Khuê Võ, đợi tí nữa cha đến phòng luyện công nói chuyện với Trương Trường Sinh, để phân tán sự chú ý của ông ta, con lặng lẽ đưa Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ ra khỏi nhà họ Lý.”  

Advertisement

Lý Thuần Phong nhìn về phía Lý Khuê Võ, vẻ mặt phức tạp, nói: “Đến khi ấy con cũng đừng quay về nữa, mang theo ít tiền, các con cao chạy xa bay đi, cứ coi... Cứ coi như ở Giang Bắc không có nhà họ Lý.”  

“Cha!”  

Lý Khuê Võ tiếp nhận ánh mắt của Lý Thuần Phong, như nghĩ ra điều gì đó, trong mắt đã rưng rưng nước mắt rồi.”  

“Đàn ông con trai khóc cái gì mà khóc!”  

“Nhớ lấy, làm theo lời cha nói, giữ lấy huyết mạch nhà họ Lý là quan trọng hơn bất cứ cái gì!”  

Lý Thuần Phong kiên quyết không do dự nói, sau đó liền đi đến phòng luyện công tìm Trương Trường Sinh.  

“Ha ha.”  

“Lý Thuần Phong, ông vĩ đại thật đấy!”  

Chính lúc này, một giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên ở sảnh lớn.   

Sau đó.  

Một người đàn ông mặc quần áo hiệp sĩ màu trắng, đội một chiếc mũ dạ cao, bước vào phía trong.

Người này thân hình cao lớn, khoảng một mét tám, cỡ bốn mươi, năm mươi tuổi, sắc mặt là trắng bạch dị thường.  

Ông ta chính là tông chủ Thiết Quyền Tông, lão tổ tông nhà họ Trương ở thành phố, Trương Trường Sinh.  

Hai ngày trước.  

Ông ta đi vào Giang Bắc, cùng với nhà họ Đỗ ở Thâm Thành, Cổ Hồng Nguyệt của Tam Đồng Kiều, cùng nhau đi đến sơn trang Y Vân.  

Trong lúc đó, Trương Trường Sinh cùng với trụ cột Dược Vương Điện là Trương Trọng Ngu đã từng đánh nhau.  

Hai bên đánh nhau không phân thắng bại, kết quả là cả hai bên đều tổn hại.  

Có điều, nhà họ Đỗ ở Thâm Thành và Cổ Hồng Nguyệt còn chưa ra tay.  

Nếu như hai người này ra tay, Dược Vương Điện nhất định không có cách nào chống trả.  

Nhưng Trương Trường Sinh biết không nên uy hiếp quá gấp, Dược Vương Điện khác với những thế lực khác, nếu quá gấp gáp thì sẽ chỉ phản tác dụng mà thôi.  

Vì thế, Trương Trương Sinh đã thương lượng với Đỗ Minh Viễn và Cổ Hồng Nguyệt, quyết định cho Dược Vương Điện thời gian suy nghĩ là hai ngày.  

Sau hai ngày nữa, họ sẽ cùng nhau đi đến sơn trang Y Vân, đến lúc đó, nếu như Dược Vương Điện vẫn cố chấp không tỉnh ngộ, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.  

Lần đánh nhau trước đó, mặc dù Trương Trường Sinh đã làm Trương Trọng Ngu bị thương nặng, nhưng chính ông ta cũng bị thương.  
 
Chương 786


Dù là không nghiêm trọng, nhưng vẫn phải cần điều dưỡng.  

Vừa hay ông ta nhớ đến Lý Thuần Phong ở Giang Bắc, nên một mình đi đến nhà họ Lý, để nhà họ Lý tiếp đãi mình.  

Advertisement

Ai ngờ đi vào trang viên nhà họ Lý, ông ta vừa liếc mắt nhìn là thấy được hai cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ.  

Một người buộc tóc đuôi sam, bên trong vẻ xinh xắn lại mang vẻ đáng yêu, quả thật là cực phẩm.  

Một người khác lại đẹp nghiêng nước nghiêng thành, có được vẻ đẹp quốc sắc thiên hương, làm rung động lòng người.  

Advertisement

Hỏi người bên dưới, Trương Trường Sinh biết được hai người đẹp này, một người là Lý Nguyệt, người kia là Lý Kỳ Kỳ, hơn nữa còn là hai chị em ruột.  

Chị em gái hả.  

Trương Trương Sinh nhất thời động lòng, nhưng trên người ông ta còn đang bị thương, vì để không ảnh hưởng đến kế hoạch chèn ép Dược Vương Điện, nên hôm qua ông ta không thưởng thức hai chị em, mà là lựa chọn trị thương trước.  

Vừa vặn, vết thương của Trương Trường Sinh gần như khỏi hoàn toàn, nên liền thông báo cho Lý Thuần Phong, để ông ấy đem Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ đến phòng luyện công của mình."  

Nhưng Trương Trường Sinh chờ một lúc lâu, đã vội đến mức không nhịn nổi nữa rồi mà vẫn chưa nhìn thấy hai chị em gái họ, thế là liền đi ra ngoài xem thử, kết quả nghe được cuộc trò chuyện của Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ, nhất thời cười lạnh liên tục.  

"Trương... Trương tiền bối!"  

Lý Thuần Phong nhìn thấy Trương Trường Sinh, như gặp kẻ thù lớn, ông ấy nhận thấy được lời nói vừa rồi của mình đã bị Trương Trường Sinh nghe được, nên vội vàng xin xỏ nói: "Trương tiền bối, hai cháu gái này của tôi còn nhỏ, mong ông tha cho hai đứa nó."  

"Nếu như ông muốn mở lòng, tôi sẽ tìm cho ông hai người con khác xinh đẹp khác."  

Lý Thuần Phong nói tiếp: "Trong trang viên nhà tôi, có mười người cực xinh đẹp, cơ thể trong sạch, có thể đều đưa đến cho ông, chỉ cần ông tha cho cháu gái của tôi."  

"Ha ha, những đứa kia chỉ là dung tục thấp hèn mà thôi, không lọt được vào mắt của tôi."  

Trương Trường Sinh nhìn chăm chú Lý Thuần Phong, cười lạnh lùng nói: "Hôm nay, bổn tông chủ càng muốn nếm thử hương vị của hai chị em gái kia hơn."  

"Lý Thuần Phong, bổn tông chủ rõ ràng đã thông báo cho ông rồi, ông lại có ý phản nghịch với tôi, ông muốn chết thật sao?" Trương Trường Sinh trầm giọng nói.  

"Trương Trường Sinh!"  

Lý Thuần Phong thấy cầu xin không được, liền nghiến răng nghiến lợi nói: "Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ là cháu gái của tôi, chỉ cần có tôi ở đây, ông đừng có mơ mà đụng được đến chúng nó!"  

"Khuê Võ, nhanh dẫn Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ đi đi, cha đến ngăn chặn Trương Trường Sinh!"  

Vừa dứt lời.  

Lý Thuần Phong liền lấy mấy thanh kiếm dài, quanh thân tản ra uy thế kinh khủng.  

"Ha ha, tông sư bé nhỏ mà thôi, cũng muốn ngăn cản tông chủ đây sao, thật buồn cười!"  

Trương Trường Sinh đứng tại chỗ, vung tay lên, liền đánh bay Lý Thuần Phong.  

Vù!  

Lý Thuần Phong không hề có sức đánh trả, cơ thể liên tục đụng trên vách tường, phun ra một ngụm máu.  

"Cha!"  

Lý Khuê Võ thấy vậy, liền không cố được nhiều như vậy, nghiến răng nghiến lợi lao đến Trương Trường Sinh.  

Ầm! 
 
Chương 787


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Trường Sinh làm giống lúc nãy, chỉ đưa nhẹ tay, sức mạnh kinh khủng đả khiến Lý Khuê Võ ho ra máu liên tục.  

Trong khoảnh khắc này, cha con nhà họ Lý đều đã mất đi khả năng chiến đấu, nằm dưới đất hơi thở yếu ớt.  

Advertisement

"Tôi không giết các ông."  

"Nếu tôi cưới hai chị em gái kia, các ông cũng tính là trưởng bối của tôi, ha ha."  

Advertisement

"Bổn tông chủ ở trên đời này, mơ ước lớn nhất là khắp nơi đều có cha mẹ vợ, hôm nay lại có thêm một thành phố rồi."  

"Mẹ vợ thì tôi đã từng thấy rồi, chặc chậc chậc, dáng vẻ vẫn còn ngon lắm, tốt, rất tốt, chuyến đi này đến nhà họ Lý, quả thật không tệ nha."  

Trương Trương Sinh lộ ra một nụ cười đểu giả, nóng lòng làm loại chuyện đó.  

"Cha, ông nội!"  

Đúng lúc này, Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ nghe ở đại sảnh có động tĩnh, liền ra khỏi phòng, đồng thời cùng xuất hiện tại đại sảnh.  

Nhìn thấy Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ đang nằm dưới đất, miệng phun ra máu, hai người vội vàng chạy đến, ánh mắt tràn đầy lo lắng.  

"Hai cháu...hai cháu sao lại ra đây làm gì, khụ khụ..." Lý Thuần Phong yết ớt nói.  

"Ông nội, cha, hu hu hu, hai người chảy nhiều máu quá, để cháu gọi xe cứu thương đến." Lý Kỳ Kỳ khóc như mưa mà nói.  

Sau khi Lý Nguyệt hoảng sợ, liền tỉnh táo lại, dò hỏi: "Ông nội, có chuyện gì vậy, ông ta vì sao lại đánh hai người bị thương?"  

Có điều.  

Lý Thuần Phong còn chưa kịp mở miệng, Trương Trường Sinh đã đi nhanh đến, đầu tiên là lấy cái mũ xuống, cúi người, làm một lễ nghi cực kỳ lịch thiệp, sau đó cười nói: "Hai vị tiểu thư xinh đẹp, làm quen một chút nha, tôi là Trương Trường Sinh, rất vinh hạnh đêm nay có thể cùng hai vị tiểu thư qua đêm với nhau."  

"Cút ngay đi!"  

Kỳ Kỳ vừa nức nở khóc, vừa nói: "Ai muốn qua đêm cùng với ông chứ!"  

"Ha ha!"  

Ánh mắt Trương Trường Sinh nhìn lên người Kỳ Kỳ, cười đểu nói: "Có đồng ý hay không, không phải do các cô quyết định, cô là Lý Kỳ Kỳ phải không, thật khiến người khác động lòng mà, thế thì bắt đầu từ cô đi."  

Trương Trương Sinh vung tay lên, cửa đại sảnh trực tiếp đóng lại.  

Sau đó.  

Ông ta đi đến trước mặt Lý Kỳ Kỳ, nắm lấy cổ tay Kỳ Kỳ, cưỡng ép muốn cởi qu@n áo Lý Kỳ Kỳ.  

"A!"  

Kỳ Kỳ bị dọa đến kêu lên thảm thiết, ý định tránh khỏi sự khống chế của Trương Trường Sinh, đáng tiếc không làm được gì.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 788


Trương Trương Sinh li3m môi một cái, cười độc ác nói, nhẹ nhàng kéo một cái, áo trên người Kỳ Kỳ đang mặc liền rơi xuống đất.  

"Hu hu hu..."  

Advertisement

Lý Kỳ Kỳ bất lực khóc thút thít, nhanh chóng bị choáng váng, bên trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.  

"Kỳ Kỳ!"  

Lý Nguyệt gọi to một tiếng, không để ý đến những đau đớn trên người, mà bò qua bảo vệ em gái.  

Advertisement

"Thật đúng là tình cảm chị em ha."  

Trương Trường Sinh thấy vậy, nhấc chân giẫm lên sau lưng Lý Nguyệt, khẽ cười nói: "Nếu cô đã không muốn chờ đợi, thế thì bổn tông chủ sẽ đồng ý với cô, cùng làm đi."  

Nói xong, Trương Trường Sinh liền đẩy Lý Kỳ Kỳ ngã xuống đất.  

Lý Kỳ Kỳ có được tự do, vội vàng ôm lấy chị Lý Nguyệt, hai người cuộn mình trong góc, run lẩy bẩy.  

"Hai con dê béo nhỏ à, chậc chậc chậc, nước miếng tôi muốn chảy hết ra ngoài rồi đây."  

Hai mắt Trương Trường Sinh híp lại, lập tức đưa bàn tay nanh vuốt hướng đến chỗ Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ.  

Ầm!  

Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên vàng lên một tiếng, cửa đại sảnh nhất thời chia năm xẻ bảy.  

Sau đó.  

Tô Thương sắc mặt trầm xuống, nhanh chân đi vào phòng khách, quanh thân tản ra lửa giận ngập trời, ánh mắt tràn đầy sát ý!  

"Trương Trường Sinh!"  

"Hôm nay, tôi phải lấy thịt của ông, cắt bỏ từng miếng từng miếng một, để ông chết đi trong sự sợ hãi thống khổ vô tận!"

Vù!  

Trương Trường Sinh nhất thời dừng tay lại, ánh mắt tùy ý nhìn lên người Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?"  

"Tô thương!"  

Tô Thương nhanh chân đi đến, linh khí của luyện khí tầng thứ chín, không giữ lại chút nào, mà hoàn toàn phóng ra ngoài, chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay.  

"Tô Thương... Là cậu!"  

Trương Trường Sinh dừng một chút, rất nhanh đã nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt trở nên u ám, biểu cảm hung ác nhìn chăm chú Tô Thương.  

Chuyện liên quan đến nhà họ Trương ở thành phố, ông ta tất nhiên có nghe được, Trương Tuấn Bình đã từng báo cáo rồi.  

Chính mình khổ tâm tận lực gây dựng nên cơ nghiệp nhà họ Trương, lại bị một tên khốn hậu bối Tô Thương hủy hoại.  

Thậm chí, huyết mạch của mình, cũng bị Tô Thương loại bỏ, Trương Trường Sinh sớm đã giận không kìm chế được rồi.  

Nhưng ông ta đang làm chuyện lớn khác, không thể phân thân được, nên mới ở lại Giang Bắc, định sau đó chắc chắn sẽ băm nhỏ Tô Thượng thành ngàn mảnh.  

Có điều.  

Ông ta đã nghe được lai lịch của Tô Thương, cái tên Tô Thương đó, vừa may là cũng người Giang Bắc, đến từ một gia tộc ở Giang Bắc. 
 
Chương 789


Trương Trương Sinh li3m môi một cái, cười độc ác nói, nhẹ nhàng kéo một cái, áo trên người Kỳ Kỳ đang mặc liền rơi xuống đất.  

"Hu hu hu..."  

Advertisement

Lý Kỳ Kỳ bất lực khóc thút thít, nhanh chóng bị choáng váng, bên trong ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng.  

"Kỳ Kỳ!"  

Lý Nguyệt gọi to một tiếng, không để ý đến những đau đớn trên người, mà bò qua bảo vệ em gái.  

Advertisement

"Thật đúng là tình cảm chị em ha."  

Trương Trường Sinh thấy vậy, nhấc chân giẫm lên sau lưng Lý Nguyệt, khẽ cười nói: "Nếu cô đã không muốn chờ đợi, thế thì bổn tông chủ sẽ đồng ý với cô, cùng làm đi."  

Nói xong, Trương Trường Sinh liền đẩy Lý Kỳ Kỳ ngã xuống đất.  

Lý Kỳ Kỳ có được tự do, vội vàng ôm lấy chị Lý Nguyệt, hai người cuộn mình trong góc, run lẩy bẩy.  

"Hai con dê béo nhỏ à, chậc chậc chậc, nước miếng tôi muốn chảy hết ra ngoài rồi đây."  

Hai mắt Trương Trường Sinh híp lại, lập tức đưa bàn tay nanh vuốt hướng đến chỗ Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ.  

Ầm!  

Nhưng vào lúc này, xung quanh bỗng nhiên vàng lên một tiếng, cửa đại sảnh nhất thời chia năm xẻ bảy.  

Sau đó.  

Tô Thương sắc mặt trầm xuống, nhanh chân đi vào phòng khách, quanh thân tản ra lửa giận ngập trời, ánh mắt tràn đầy sát ý!  

"Trương Trường Sinh!"  

"Hôm nay, tôi phải lấy thịt của ông, cắt bỏ từng miếng từng miếng một, để ông chết đi trong sự sợ hãi thống khổ vô tận!"

Vù!  

Trương Trường Sinh nhất thời dừng tay lại, ánh mắt tùy ý nhìn lên người Tô Thương, nhíu mày nói: "Cậu là ai?"  

"Tô thương!"  

Tô Thương nhanh chân đi đến, linh khí của luyện khí tầng thứ chín, không giữ lại chút nào, mà hoàn toàn phóng ra ngoài, chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay.  

"Tô Thương... Là cậu!"  

Trương Trường Sinh dừng một chút, rất nhanh đã nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt trở nên u ám, biểu cảm hung ác nhìn chăm chú Tô Thương.  

Chuyện liên quan đến nhà họ Trương ở thành phố, ông ta tất nhiên có nghe được, Trương Tuấn Bình đã từng báo cáo rồi.  

Chính mình khổ tâm tận lực gây dựng nên cơ nghiệp nhà họ Trương, lại bị một tên khốn hậu bối Tô Thương hủy hoại.  

Thậm chí, huyết mạch của mình, cũng bị Tô Thương loại bỏ, Trương Trường Sinh sớm đã giận không kìm chế được rồi.  

Nhưng ông ta đang làm chuyện lớn khác, không thể phân thân được, nên mới ở lại Giang Bắc, định sau đó chắc chắn sẽ băm nhỏ Tô Thượng thành ngàn mảnh.  

Có điều.  

Ông ta đã nghe được lai lịch của Tô Thương, cái tên Tô Thương đó, vừa may là cũng người Giang Bắc, đến từ một gia tộc ở Giang Bắc. 
 
Chương 790


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Theo âm thanh vang trầm đó, chân khí tiếp xúc với linh khí, hậu quả mạnh mẽ của trận chiến này lập tức sinh ra, xung quanh đều lắc lư giống như gợn sóng.  

Gần như là ngay lập tức, tất cả những gì bày biện trong đại sảnh đều bị chia năm xẻ bảy.  

Nhưng mà vẫn còn may mắn, cú va chạm đó chỉ ảnh hưởng đến phạm vi trên một mét trở lên trên không trung, không có bất kỳ tổn thương gì đối với mấy người nhà họ Lý.  

Advertisement

Sau lần va chạm này, Tô Thương lùi lại mấy bước, rõ ràng ở thế yếu hơn một chút, nhưng vẫn không bị thương.  

Trương Trường Sinh cũng không chịu nổi, đứng tại chỗ mặt đầy mơ hồ, thần sắc lập tức cực kỳ phức tạp.  

Dưới ảnh hưởng của Bách thế luân hồi quyền, ông ta nhớ lại đủ chuyện, vì thế ông ta nhất thời rơi vào cảnh lưỡng lự.  

Tô Thương tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này, đưa tay lên đánh tiếp một chưởng.  

Advertisement

Nhưng Trương Trường Sinh cũng không phải người bình thường, dù sao cũng là bán Thần tông, rất nhanh liền ổn định lại, tiếp nhận quyền đánh của Tô Thương, sau đó chủ động lùi ra xa ba, bốn mét.  

"Thằng nhóc, đây là quyền pháp gì, sao lại có thể tấn công linh hồn được?" Trương Trường Sinh nhìn chăm chú Tô Thương, lạnh lùng hỏi.  

"Ha ha, giết quyền pháp của ông!"  

Tô Thương liên tục cười lạnh, lập tức nói: "Nơi này chật quá đi, không thi triển được, ra ngoài đánh!"  

"Cậu sợ làm người nhà họ Lý bị thương sao?"  

Trương Trường Sinh nhìn thoáng qua Lý Nguyệt và Lý Kỳ Kỳ, đắc ý cười nói: "Ha ha, tôi cũng không muốn lỡ tay làm hai chị em này bị thương, dù sao hai cô ấy tối nay cũng phải phụng tùng tôi."  

"Ra ngoài đánh thì ra ngoài đánh, bổn tông chủ ở trong đình viện chờ cậu."  

Sau khi nói một câu, Trương Trường Sinh liền nhanh chân đi ra khỏi phòng khách.  

Sau khi nhìn Trương Trường Sinh rời đi, Tô Thương không chút sợ hãi, anh ấy nhìn thấy trên người Lý Kỳ kỳ chỉ còn tấm áo lót, run lẩy bẩy.  

Thế là.  

Tô Thương nhặt áo dưới đất lên, đi đên trước mặt Kỳ Kỳ, khẽ cười nói: "Kỳ Kỳ, đừng sợ, mặc đồ vào đi."  

"Được..được."  

Lý Kỳ Kỳ run cuống họng trả lời, sau đó mặc đồ vào, cảm kích nói: "Cảm..cảm ơn anh rể."  

"Ừm."  

Tô Thương cười cười, sau đó nhìn Lý Nguyệt bên cạnh, ngồi xổm xuống khẽ vuốt khuôn mặt của vợ mình.  

Trong phút chốc, dấu ngón tay trên mặt Lý Nguyệt liền được linh khí chữa khỏi, khôi phục như lúc đầu.  

Ngay sau đó.  

Tô Thương dịu dàng nói: "Vợ, đừng lo, anh đến rồi, không ai có thể làm bị thương mọi người nữa."  

"Tô Thương, nhưng mà..." Lý Nguyệt nhào vào trong ngực Tô Thương, trong mắt đầy nước mắt.  

"Tin anh."  

Tô Thương để tay lên đầu vợ, cúi đầu ngửi mái tóc dài của vợ, ngang nhiên lạnh lùng nói: "Đừng nói là bán Thần tông, dù là trụ cột của ba thế lực lớn làm vợ bị thương, anh cũng phải khiến chúng lấy mạng đền tội!"  

Tô Thương không nói láo.  

Bây giờ, Thục Phân đã Trúc cơ thành công.  

Hơn nữa vì Thục Phân lúc nuốt lượng tinh huyết lớn, nhất là tinh huyết của Đoan Mộc Lưu, đến mức cảnh giới của Thục Phân, vượt xa Trúc cơ sơ kỳ.  

Nếu gọi Thục Phân ra, chắc chắn có thể càn quét giới luyện võ, nghiền ép ba thế lực lớn!  

Chỉ có điều, với cái tên Trương Trường Sinh này, Tô Thương lại muốn tự tay mình giết, bán thần tông, cũng nằm trong phạm vi mà anh ấy có thể đánh được.  

Hai thế thực ngang nhau đánh nhau, có thể tăng cường thực lực của mình, vì thế Tô Thương không trực tiếp gọi Thục Phân tỉnh dậy.  

"Tô Thương..."  

Lý Nguyệt nghe được Tô Thương nói, lại ngẩn đầu nhìn vào mắt Tô Thương, đột nhiên trong lòng mềm yếu, ôm chặt lấy Tô Thương.  

"Vợ, em cứ chờ ở đây trước nhé, anh đi giải quyết ông ta đã, sau này chúng ta lại bên nhau nha."  

Tô Thương nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc vợ, sau đó đứng dậy liền định đi ra phòng khách.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 791


Sau khi đưa mắt nhìn bóng lưng của Tô Thương càng ngày càng xa, Lý Thuần Phong tràn đầy lo lắng.  

"Trương Trường Sinh đã là bán Thần tông rồi, là bán Thần tông đó nha, Tô Thương, cháu thật sự có thể thắng được sao?"  

Advertisement

"Ông nội."  

Lý Nguyệt bình tĩnh lại, ánh mắt kiên định nói: "Tô Thương nói được thì nhất định là được!"  

Advertisement

"Cháu cũng tin anh rể!"  

Lý Kỳ Kỳ bên cạnh, trong ánh mắt tràn đầy tin tưởng.  

Từ ngày chị nói rõ sự thật cho cô ấy biết, cô ấy đối với Tô Thương đã không còn ý hận nữa rồi, thậm chí còn cảm thấy anh rể mình rất giỏi.  

Lại thêm lúc nãy, Tô Thương từ trên trời lao xuống, giải quyết nguy nan trước mắt.  

Sự thiện cảm của Lý Kỳ Kỳ với Tô Thương, càng ngày càng tăng lên.  

...  

Lúc này.  

Trang viên nhà họ Lý, trong đình viện.  

Tô Thương đứng đối diện với Trường Trường Sinh, hai người đối đầu gay gắt, ở giữa nơi va chạm khí tức, không gian mờ ảo rung động.  

"Tô Thương!"  

Trương Trường Sinh nhìn chăm chú Tô Thương, lạnh giọng nói: "Vừa nãy tôi mới phát hiện ra, năng lượng cậu sử dụng không phải là chân khí à?"  

"Dòng năng lượng đó, và dòng năng lượng trước đó xuất hiện tại thành phố mà Vương Phú Quý sử dụng, không khác nhau chút nào."  

Trương Trường Sinh tò mò hỏi: "Nói cho tôi biết, đây là năng lượng gì, có thể tôi sẽ cho cậu chết một cách thoải mái!"  

"Ông nghe nói đến những chiến sĩ luyện khí thời tiền Tần chưa?"  

"Chiến khí luyện khí thời tiền Tần?"  

Trương Trường Sinh dừng một chút, sau đó kích động nói: "Cậu...cậu là người tu chân, nguồn năng lượng kia là linh khí?"  

"Không sai."  

Hai mắt Tô Thương híp lại, lạnh lùng nói: "Trương Trường Sinh, ông sớm đã nằm trong danh sách bắt buộc phải chết của tôi rồi, dù là không có chuyện hôm nay, tôi vẫn sẽ giết ông, có thể được chết trong tay của tôi, ông cũng được tính là rất vinh hạnh cho ông đó nha!"  

"Ha ha ha!"  

Trương Trường Sinh ngửa mặt lên trời cười to, giống như không nghe được Tô Thương uy hiếp, mừng rỡ như điên nói: "Người tu chân, không nghĩ hôm nay tôi có thể gặp được người tu chân!"  

"Người xưa kể lại, tu chân có thể trường sinh, tôi tên Trương Trường Sinh, đời này nguyện vọng lớn nhất chính là vĩnh viễn không chết!"  

Trương Trường Sinh nhìn Tô Thương, cười lạnh lùng nói: "Tô Thương, đưa phương pháp tu luyện của người tu chân truyền cho tôi, tôi sẽ tha cho cậu một mạng, thấy thế nào?" 
 
Chương 792


"Ha ha!"  

"Tha cho tôi một mạng, ông thật là ảo tưởng!"  

Tô Thương cười lạnh liên tục, sau đó không chút do dự mà thi triển lưỡi dao nước.  

Advertisement

Ầm Ầm!  

Ngay lập tức, liền có hai đầu linh khí hình thành nên lưỡi dao nước, gầm thét thẳng hướng Trương Trường Sinh.  

Advertisement

"Bàn Thạch quyền!"  

Sau khi biết được Tô Thương là người tu chân, Trương Trường Sinh đã không còn chủ quan chút nào, mà sử dụng quyền pháp đấu lại với lưỡi dao nước.  

Ầm!  

Ầm!  

Sau hai tiếng vang trầm kêu lên, lưỡi dao nước tán loạn.  

Lực chiến đấu của bán Thần tông, thật không thể khinh thường.  

Có điều.  

Thời điểm Trương Trường Sinh ra tay ứng phó với lưỡi dao nước, Tô Thương đã di chuyển lên trên, dùng Bách thế luân hồi quyền.  

"Lại là quyền pháp này, cậu cho rằng công kích linh hồn vẫn luôn có tác dụng sao?"  

Trương Trường Sinh cười lạnh lùng, sau đó cực kỳ chăm chú, trầm giọng nói: "Vững vàng, tim mình như sắt đá, Bàn Thạch quyền!"  

Cùng lúc đó, ông ta đấm một quyền, đón nhận quyền đấu của Tô Thương.  

Ầm!  

Lần va chạm này, Tô Thương rút lui về sau nửa bước, còn Trương Trường Sinh lại vẻn vẹn dừng lại một chút mà thôi.  

"Ha ha!"  

"Bổn tông chủ từ nhỏ đã tu luyện Bàn Thạch quyền, võ công bất phàm, chỉ cần tôi có sự đề phòng trước sự công kích linh hồn của cậu, thì quyền pháp của cậu cũng bỏ đi mà thôi!"  

"Tô Thương, chịu chết đi."  

Sau khi nhận lấy quyền đấu, Trương Trường Sinh liền thả người tiến lên, không ngừng ra quyền thuật.  

Với thực lực bây giờ của Tô Thương, đối phó với bán Thần tông khá vất vả.  

Nhưng chắc chắn, anh ấy có thể tri triển huyết tế, cưỡng ép đề cao thực lực.  

"Huyết tế!"  

Nhìn thấy Trương Trường Sinh làm thật, Tô Thương không chần chờ nữa, lúc này mở ra bí thuật huyết tế.  

Vù vù!  

Trong chốc lát, toàn thân Tô Thương khí huyết cuồn cuộn, hai mắt đỏ ngầu, thực lực không ngừng tăng lên gấp đôi.  

Huyết đan trong vòng tay lưu trữ, thời điểm truy sát Đoan Mộc Lưu, đã bị ăn hết rồi.  

Nhưng Tô Thương ở trong kho báu của Đoan Mộc Lưu, lại lấy được một nhóm dược tài, trong đó có loại khôi phục khí huyết, vì thế nên không cần lo lắng huyết tế phản phệ.  

Giờ phút này.  
 
Chương 793


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương lực chiến đấu tăng vọt, thẳng thắn thoải mái, liên tiếp sử dụng Bách thế luân hồi quyền.  

Vốn dĩ anh ấy đang ở thế yếu hơn, bây giờ lại chèn ép đánh Trương Trường Sinh.  

Advertisement

Ầm!  

Ầm!  

Advertisement

Ầm!  

Trương Trường Sinh liên tục tháo chạy, liên tục sử dụng Bàn Thạch quyền, nhưng đều không phải là đối thủ của Tô Thương.  

"Thủ đoạn thật quỷ dị, trong khoảnh khắc ngắn ngủi như vậy mà thực lực đã tăng lên mấy lần, đây chính là người tu chân sao?"  

Trương Trường Sinh mặt mũi đầy ngạc nhiên, trong lòng cực kỳ khiếp sợ, nhưng ngược lại, ông ta lại cười lạnh nói: "Hừm, cũng may bổn tông chủ còn giấu con át chủ bài, nếu không thì chỉ sợ lần này thất bại thật!"  

Nghĩ đến đây.  

Trương Trường Sinh liền liều mạng đánh một quyền với Tô Thương, cơ thể nhân cơ hội mà lùi nhanh về sau, đứng ở khoảng hơn mười mét.  

Sau đó, ông ta nhìn Tô Thương chăm chú từ phía xa, cười lạnh nói: "Tô Thương, không ngờ rằng cậu còn có loại thủ đoạn này, có điều, thật đáng tiếc, tôi cũng có con át chủ bài khác, hơn nữa, lá bài cuối cùng mà tôi lấy ra, cậu chắc chắn phải chết!"  

"Ồ?"  

Tô Thương dừng bước, không thèm để ý: "Ông có bài gì chứ, sử dụng hết ra đây!"  

"Hừm, mọi người này đều biết, Thiết Quyền Tông lấy Bàn Thạch quyền làm kiệt xuất trong giới cổ võ."  

Trương Trường Sinh cười lạnh lùng nói: "Nhưng mà rất ít người biết, tông chủ Thiết Quyền Tông này, thủ đoạn chân chính không phải quyền pháp, mà là kiếm pháp!"  

"Tôi có một cái kiếm, chỉ cần đưa ra là có thể dời núi, lấp biển, chặn sông, chôn vùi chúng sinh!"  

Vù!  

Trong chốc lát, một thanh trường kiếm từ trong vòng tay lưu trữ lấy ra, tản ra uy thế kinh khủng.  

Toàn thân thanh kiếm này lập lòe ánh sáng vàng chói, phía trên đầy văn hoa thần bí, có được lực lượng kinh khủng, vừa mới xuất hiện liền nghiền ép không gian nổ tung.  

***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Nếu như nhìn kỹ có thể phát hiện ra, trên thân cây trường kiếm màu vàng này, có khắc hai chữ: "Thương khung!"  

"Kiếm Thương khung trong tay, Thần tông ở dưới, không bất kỳ ai là đối thủ của tôi!"  

Trương Trường Sinh cầm trong tay trường kiếm màu vàng, sát ý trong mắt lạnh thấu xương, nghiêm túc nói: "Tô Thương, cậu định lấy cái gì đánh với tôi?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 794


"Ha ha."  

Tô Thương cười lạnh lùng nói: "Tôi đi đến biệt viện của ông ở thành phố, ở phòng giam cung điện dưới đất, đã thấy được cánh tay thượng cổ kia."  

"Ông chủ nhà họ Trương các ông, chặt đứt cánh tay của người anh em Trương Phú Quý cảu tôi, tôi lấy cánh tay thượng cổ đó, nối lại trên tay của cậu ấy rồi."  

Advertisement

Tô Thương khẽ cười nói: "Bây giờ, cánh tay thượng cổ đã cùng người anh em Vương Phú Quý của tôi, hòa vào làm một cơ thể rồi."  

"Cái gì!"  

Advertisement

Trương Trường Sinh sắc mặt thay đổi lớn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đáng chết, Tô Thương, tôi phải giết cậu!"  

"Thế nào, cánh tay kia rất quan trọng với ông sao?" Tô Thương biết nhưng vẫn hỏi lại.  

"Đó là thánh vật của Thiết Quyền Tông chúng tôi!"  

"Cậu lại lấy thánh vật, nối vào trên cơ thể một kẻ phế nhân kia, a, Tô Thương, chịu chết đi!"  

Trương Trường Sinh giận không kiềm được, lập tức vung thanh trường kiếm màu vàng trong tay ra.  

Xoạt!  

Sau một giây, liền có một luồng kiếm khí kinh khủng, xét vào không gian, trực tiếp đến thẳng hướng của Tô Thương.  

"Không ổn rồi!"  

Tô Thương ánh mắt run lên, tự biết mình không có cách nào đón lấy một kiếm này, liền vội vàng thi triển Chỉ xích thiên nhai, để tránh đi.  

"Hừm!"  

"Vận may tốt lắm, thế mà vẫn tránh được một kiếm của bổn tông chủ, nhưng đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi!"  

Sau đó, Trương Trường Sinh tay cầm kiếm Thương Khung, không ngừng vũng vẫy, vô số nhát kiếm mang sát khí tàn phá bừa bãi khắp nơi.  

Đối mặt với bán Thần tông, dù là Tô Thương thi triển Chỉ xích thiên nhai, hành tung vẫn bại lộ như thường.  

Nhưng vẫn may mắn là Chỉ xích thiên nhai tốc độ rất nhanh, mỗi lần vừa vặn đều tránh được kiếm khí.  

Trương Trường Sinh như là kiếm thần sống, lộ rõ tài năng, đứng tại chỗ không ngừng khuấy động kiếm Thương Khung, kiếm khí màu vàng nghiền ép khắp nơi.  

Cứ như vậy.  

Sau khoảng 5, 6 phút Tô Thương tránh né, trong lúc không cẩn thận bị kiếm khí đánh vào trúng một lần, nhưng cũng may là không phải bị gì nặng.  

Mặc dù đang lẩn trốn, nhưng trong lòng anh ấy đã có đối sách.  

Bây giờ trong vòng tay lưu trữ, anh ấy có thêm đá Thiên ẩn, chỉ cần mở ra, khí tức sẽ biến mất, lại thêm Chỉ xích thiên nhai, Trương Trường Sinh đừng mơ đến chuyện cảm giác được vị trí của anh ấy.  

Chỉ có điều.  

Bây giờ Trương Trường Sinh khí thế đang hừng hực, dù là Tô Thương ẩn tàng khí tức, lặng lẽ sờ đến trước mặt ông ta, chỉ sợ cũng khó mà loại bỏ được.  

Dù sao ông ta đạt được cảnh giới này rồi, lại có thêm sức mạnh của kiếm Thương Khung, năng lực cảm giác được nguy hiểm chắc chắn cũng sẽ tăng lên.  

Nếu như một chưởng không thành, Trương Trường Sinh chắc chắn sẽ có cảnh giác, có lẽ sẽ chạy đến trang viên nhà họ Lý.  

Tô Thương không muốn đánh rắn động cỏ, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì phải ra tay đến chết mới thôi.  
 
Chương 795


Vì thế, anh ấy đang ẩn nấp, làm giảm bớt sự kiên nhẫn của Trương Trường Sinh trước, đồng thời để ông ta nghĩ mình không có lực đánh trả, từ đó mới buông lỏng cảnh giác.  

Chờ đến khi Trương Trường Sinh buông lỏng hơn, cũng sẽ là thời cơ tốt nhất để Tô Thương ra tay.  

Thế là.  

Tô Thương thi triển Chỉ xích thiên nhai, lại qua thêm mười mấy phút.  

Gần nửa tiếng, đánh mãi không được, Trương Trường Sinh tức thở hổn hển, chân khí trong cơ thể lại tiêu hao cũng khá nhiều.  

"Hừm!"  

"Tô Thương, con rùa rụt cổ, cậu chỉ có biết tránh né thôi đúng không!"  

Trương Trường Sinh vừa vung kiếm, vừa mở miệng châm chọc Tô Thương, đáng tiếc, Tô Thương không rảnh mà để ý.  

"A!"  

"Đáng giận!"  

Trương Trường Sinh như sắp nổ tung, cuồng loạn hô lên một tiếng, đồng thời vung kiếm lung tung.  

"Chính là lúc này!"  

Tô Thương thấy vậy, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, lập tức mở ra đá Thiên ẩn.  

Trong chốc lát, khí tức của anh ấy ẩn giấu đi, cơ thể cũng như biến mất trong hư không.  

Trong đình viện, dường như chưa từng có người này.  

"Hừm?"  

Trương Trường Sinh khẽ nhíu mày, kinh ngạc nói: "Cậu ở đâu rồi...Không xong rồi!"  

Trương Trường Sinh nhìn xung quanh tứ phía, muốn tìm bóng dáng của Tô Thương, nhưng vào lúc này, ông ta đột nhiên cảm nhận được cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, nhất thời trong lòng run lên.  

Ông ta muốn vung kiếm đánh ra, nhưng đáng tiếc đã không còn kịp nữa rồi.  

Tô Thương đã xuất hiện ngay trước mặt Trương Trường Sinh, dùng một nguyền liên tục đánh vào lồ ng ngực của ông ta.  

"Phù!"  

Sau một lúc, Trương Trường Sinh phun ra một ngụm máu, thân thể bay ra ngoài, máu văng tung tóe lên trời cao.  

Đồng thời, kiếm Thương Khung cũng rời khỏi tay, hiện lên một hình dáng như đường vòng cung, từ từ rơi xuống đất.  

Tô Thương nhanh tay nhanh mắt, bay lên không trung, trực tiếp lấy kiếm Thương Khung nắm vào tay mình.  

Vù!  

Kiếm Thương Khung bị Tô Thương khống chế, cũng không trung thành, mà kịch liệt rung động, muốn tránh thoát khỏi Tô Thương.  

"Hừm!"  

"Chỉ là linh khí thượng phẩm, cũng dám làm càn trước mặt tao sao, dừng lại cho tao!"  

Tô Thương nhìn chăm chú kiếm Thương Khung, quanh thân phóng ra một luồng khí tức tự cao tự đại, bao phủ khắp thân kiếm Thương Khung.  

Uy thế Tiên đế, bao trùm tất cả! 
 
Chương 796


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Gần như là trong chốc lát, kiếm Thương Khung liền không rung nữa, trung thành bị Tô Thương nắm giữ.  

"Khụ, kiếm Thương Khung của tôi!"  

Advertisement

Trương Trường Sinh rơi xuống đất, phun ra máu thêm lần nữa, nhưng ông ta bất chấp không lau đi, mà nhún người nhảy lên muốn cướp lại cây trường kiếm màu vàng này.  

Tô Thương thấy vậy, đứng tại chỗ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh: "Vừa rồi ông vung kiếm thoải mái quá nhỉ, bây giờ, đến lượt tôi rồi!"  

Advertisement

Vừa dứt lời.  

Tô Thương cầm kiếm huy động, kiếm khí màu vàng óng tùy theo động tác của anh ấy mà vung ra ngoài.  

Lần kiếm khí này, so với lúc Trương Trường Sinh đánh ra, mạnh mẽ hơn rất nhiều.  

Phù!  

Sau một giây, hai chân Trương Trường Sinh liền bị kiếm khí đồng loạt chặt đứt, cơ thể tất nhiên theo đó mà nằm sạp xuống đất.  

"A!"  

Trương Trường Sinh thống khổ kêu thảm thiết, đồng thời nhìn thoáng qua hai chân của mình, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.  

Giờ phút này, từ bắp chân trở xuống của ông ta, đã không thuộc về ông ta nữa rồi, đầu gối cũng lộ ra cục xương màu trắng.  

"Tôi nói rồi, tôi sẽ khiến ông trong sợ hãi và tuyệt vọng, từng bước từng bước mà chết!"  

Tô Thương nhanh chân đi tới, đứng ở trước mặt Trương Trường Sinh, tiếp tục huy động kiếm Thương Khung.  

Kiếm khí màu vàng óng liên tục vung ra, cắt từng bộ phận trên cơ thể Trương Trường Sinh, kéo dài đến chừng ba phút.  

Băm vằm trăm mảnh!  

Chỉ có điều là.  

Bây giờ, cơ thể Trương Trường Sinh đã biến thành một bãi nịt nát rồi, nhưng những vị trí quan trọng, lại không hề tổn hại chút nào.  

Đến mức,ông ta đau đến không muốn sống nữa, những vẫn còn sống, ý thức lại vẫn rất rõ ràng.  

Đôi mắt Trương Trường Sinh nhìn Tô Thương, trong miệng đã mất đi năng lực cầu xin tha thứ.  

"Bây giờ, ông có thể chết được rồi!"  

Ánh mắt Tô Thương lạnh lùng, không có chút thương hại nào, cuối cùng dùng một kiếm phá nát cổ họng Trương Trường Sinh.  

Đến bây giờ, tông chủ Thiết Quyền Tông Trương Trường Sinh, đi đời nhà ma!  

Tô Thương trực tiếp lấy đống thịt nát thu vào vòng tay lưu trữ của mình, đồng thời thấy đi vòng tay lưu trữ của Trương Trường Sinh.  

"Ha ha, được lắm, cái lão Trương Trường Sinh này không hổ là tông phái đứng đầu, trong vòng tay lưu trữ mặc dù không có đá năng lượng, nhưng lại có rất nhiều dược tài và đan dược."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 797


Tô Thương cười nói: "Có nó rồi, người luyện võ cấp bậc như Trương Trường Sinh, thì không đáng nhắc đến."  

"Dù là không sử dụng huyết tế bí thuật, không mở ra đá Thiên ẩn, vẫn có thể gi3t chết bán Thần tông, hơn nữa còn là quang minh chính đại mà giết."  

Advertisement

Nghĩ đến đây, Tô Thương hài lòng  lấy kiếm Thương Khung thu vào vòng tay lưu trữ.  

"Tô..Tô Thương, Trương Trường Sinh đâu rồi?"   

Đúng lúc này, Lý Thuần Phong dẫn đầu mọi người nhà họ Lý từ phòng khách đi ra.  

Advertisement

"Ông ta bị giết rồi." Tô Thương hờ hững nói.  

"Cái gì, cháu thế này mà có thể loại bỏ được bán Thần tông sao!" Lý Thuần Phong mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, sau khi nhìn quanh tứ phía, hỏi: "Thế xác của ông ta đâu?"  

"Ông nội Lý, ở trước mặt Lý Nguyệt và Kỳ Kỳ, những chuyện này ông đừng hỏi nữa."  

Tô Thương cười cười, cũng không trả lời.  

Lý Thuần Phong gật gật đầu, không cần nói nhiều lời, dùng ánh mắt kích động khác thường nhìn Tô Thương, có tán thưởng, có kinh hãi, có nghi ngờ.  

"Tô Thương, anh không bị thương chứ?" Lúc này, Lý Nguyệt đi đến, ân cần hỏi thăm.  

Tô Thương nhẹ nhàng cười nói: "Không, anh vẫn ổn, mấy ngày nay không gặp, em có nhớ anh không?"  

"Có..." Lý Nguyệt ngượng ngùng gật đầu.  

"Ha ha."  

Tô Thương ôm lấy vợ, đối mặt với khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ của vợ mình, liền mạnh mẽ mà hôn lên một cái...

"Đừng ầm ĩ nữa, ông nội bọn họ còn ở đây." Lý Nguyệt thẹn thùng đánh vào ngực Tô Thương một cái.  

"Không sao cả, ông nội và cha vợ đâu phải người ngoài."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó không coi ai ra gì ôm lấy Lý Nguyệt, lại hôn thêm một cái.  

"Khụ khụ."  

Lúc này, Lý Thuần Phong ho khan hai tiếng, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Tô Thương.  

Sau khi biết Tô Thương có thể giết bán Thần Tông, biểu cảm lúc ông ta nhìn về Tô Thương cũng đã thay đổi, trong mắt tràn ngập kính nể, cẩn thận dè dặt hỏi: "Tô... Tô Thương, rốt cuộc là đã xảy chuyện gì, vì sao thực lực của cháu lại trở nên mạnh như vậy?"  

"Nguyệt Nguyệt, em với Kỳ Kỳ về phòng trước đi. Anh với cha vợ, với cả ông nội Lý nói chuyện một chút, đợi lát nữa lại anh sẽ đến tìm em." Tô Thương dịu dàng cười nói.  

"Ừm, được."  

Lý Nguyệt bị hôn hai cái trước mặt mọi người, cảm thấy ở đây có chút xấu hổ, cho nên lập tức ngượng ngùng khẽ gật đầu đồng ý.  

"Anh rể, vậy em và chị đi trước."  

Lý Kỳ Kỳ chào tạm biệt với Tô Thương, đôi mắt xinh đẹp nhìn Tô Thương, khuôn mặt đáng yên hơi phiếm hồng.  

Trải qua chuyện vừa rồi, không biết vì sao mà cô ta cứ luôn cảm thấy anh rể không giống như trước kia.  

Trước kia, Tô Thương ở trong lòng cô ta chính là một tên siêu cấp ăn chơi, dốt nát kém cỏi. 
 
Chương 798


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Kỳ Kỳ căm ghét Tô Thương, thậm chí còn tức giận thay chị gái, ra tay đánh Tô Thương.  

Nhưng hôm nay, lúc nhìn Tô Thương, trong lòng cô ta lại dâng lên một tia gợn sóng.  

Advertisement

Nếu như trong lòng cô ta là một hồ nước yên tĩnh, vậy giọng nói, dáng điệu và nụ cười của Tô Thương lại giống như một hòn đá, hòn đá rơi vào trong hồ nước làm cho trái tim của cô ta không còn bình tĩnh nữa, mà lại nổi lên từng cơn gợn sóng.  

"Ừm, các em cứ đi đi." Tô Thương nhẹ nhàng cười nói.  

Advertisement

"Ừm vâng."  

Sau khi được Tô Thương cho phép, Lý Kỳ Kỳ và Lý Nguyệt lập tức rời khỏi.  

"Ông nội, có một số việc nếu Tô Thương không muốn nói thì ông đừng ép hỏi gắt gao quá, đừng làm khó anh ấy."  

Trước khi đi, Lý Nguyệt không quên nhắc nhở Lý Thuần Phong, lo lắng cho Tô Thương đủ điều, điều này làm cho Tô Thương vô cùng cảm động.  

Nhìn theo vợ và Lý Kỳ Kỳ đi xa, sau đó Tô Thương nhìn Lý Thuần Phong, nhẹ nhàng cười nói: "Ông nội Lý, cháu biết trong lòng ông có rất nhiều nghi ngờ, cháu và Nguyệt Nguyệt có hôn ước, ông nội và cha vợ đều không phải là người ngoài, nói cho hai người biết cũng không sao cả."  

Tô Thương nói tiếp: "Về thực lực của cháu, cái này chỉ là cháu gặp may thôi, ngoài ý muốn nhặt được một loại pháp môn tu chân mạnh mẽ, may mắn trở thành người tu chân."  

"Người... người tu chân!"  

Lý Thuần Phong nghe anh nói như vậy thì nhất thời chấn động, vẻ mặt ngạc nhiên nói: "Ý cháu là thượng cổ Luyện Khí sĩ sao?"  

"Không sai."  

Tô Thương gật đầu nói: "Bây giờ cháu đã đặt chân vào Luyện Khí tầng chín, chỉ thiếu một bước là có thể đạt được Trúc Cơ. Còn về phần sức chiến đấu của cháu... thì ông nội cũng thấy được, dốc hết sức chiến đấu thì có thể gi3t chết bán Thần Tông."  

"Mạnh như vậy ư!"  

Lý Thuần Phong vô cùng khiếp sợ, thoáng chốc sững sờ tại chỗ, Lý Khuê Võ ở bên cạnh tò mò nói: "Tô Thương, nếu con mạnh như vậy sao lại phải che dấu thực lực, làm cho mọi người cho rằng con là đứa ăn chơi?"  

"Cha vợ, cha có biết cái gì gọi là giấu nghề không?"  

Tô Thương đã chuẩn bị xong lý do trước, vì thế đáp lại: "Nhà họ Tô của con rất có lai lịch, kẻ thù vô cùng lớn mạnh."  

"Nói vậy hai người biết, mẹ con đã chết năm năm trước, thật ra bà ấy không có qua đời, mà chẳng qua bị người khác mang đi, đối phương xuất thân là một con quái vật khổng lồ."  

Tô Thương nói tiếp: "Thực lực của con còn chưa đủ mạnh, cho nên không muốn rút dây động rừng, cho nên lựa chọn chịu đựng, dùng thân phận ăn chơi lêu lổng để che dấu chính mình."  

"Bây giờ con đã có được thực lực để chống lại thế lực kia, đương nhiên không cần phải chịu đựng nữa."  

Tô Thương nói tiếp: "Mấy ngày nay, con không ở Giang Bắc, đầu tiên là đi chiến trường biên giới phía Nam, càn quét nơi xa xôi, sau đó thì đến kinh thành chém giết Bình Thân Vương."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 799


Nhưng bây giờ bọn họ mới biết được, thành tựu mà Tô Thương đạt được đã vượt xa tưởng tượng của bọn họ.  

"Tô Thương."  

Advertisement

Sau khi dừng lại một lát, Lý Thuần Phong khó hiểu nói: "Nếu cháu là người tu chân, vậy sao sau khi uống Thông Thần đan, ông thấy cháu đã đặt chân vào Hóa Kình Cảnh vậy?"  

"Ha ha, ông nội Lý, chân khí mà ông nhìn thấy là do cháu dùng linh khí để ngụy trang." Tô Thương giải thích.  

Advertisement

"Hóa ra là như vậy."  

Lý Thuần Phong cười khổ nói: "Ông còn tưởng rằng Thông Thần đan có hiệu quả với cháu, mà ai ngờ cháu lại đi trên một con đường khác."  

"Ông nội Lý, quả thật Thông Thần đan đã giúp cháu một ơn lớn, giúp cho cháu tăng lên một cảnh giới nhỏ."  

Tô Thương thoáng có chút áy náy nói: "Nói đến đây, cháu muốn nói xin lỗi ông nội Lý, lúc ấy cháu đã giấu diếm những chuyện này với ông."  

"Tô Thương, cháu khách sao với ông nội Lý làm gì cơ chứ, chúng ta đều là người một nhà mà."  

Lý Thuần Phong nhìn Tô Thương, hài lòng cười, sau đó lại hỏi: "Chờ một chút, có một chuyện ông rất tò mò, nếu cháu mạnh như vậy thì sao lúc nhà họ Tô của con gặp nạn, mà con lại không ra tay, nhiều lần cha và ông nội của cháu gần như mất mạng, nhưng cuối cùng cũng là anh em kết nghĩa của ông nội cháu, Tô Huyền Thiên giúp đỡ giải trừ."  

"Ông nội Lý."  

Nhắc tới chuyện này, Tô Thương lập tức sờ sống mũi, nhỏ giọng nói: "Chuyện này, thật ra cháu chính là..."  

Tô Thương vừa muốn thẳng thắn nói ra anh chính là Tô Huyền Thiên, thế nhưng lúc này, Lý Khuê Võ bên cạnh lại đột ngột mở miệng.  

"Nhắc tới Tô Huyền Thiên, Tô Thương, có một chuyện cha đã cất giấu trong lòng đã lâu, nhưng hôm nay nếu cha không nói ra thì cha không thể thoải mái."  

Lý Khuê Võ nhìn Tô Thương, biểu cảm vô cùng phức tạp, muốn nói rồi lại thôi, nhưng ông ta nhìn Lý Thuần Phong, cuối cùng cũng cắn răng nói: "Cha à, con cảm thấy nhà họ Lý chúng ta nên đường đường chính chính, chuyện kia, không nên giấu diếm Tô Thương!"  

"Hầy."  

Lý Thuần Phong nghe vậy, thở dài một hơi sau đó gật đầu nói: "Khuê Võ, con nói đúng, chúng ta không nên giấu diếm nữa, con nói cho Tô Thương biết đi."  

"Vâng!" Lý Khuê Võ gật đầu đồng ý.  

Tô Thương thì ngây ngẩn cả người, trong mắt tràn ngập tò mò: "Cha vợ, là chuyện gì vậy?"  

"Tô Thương, chuyện này không có gì quá vẻ vang, nhà họ Lý có lỗi với con, nhưng con có quyền được biết."  

Lý Khuê Võ đón nhận ánh mắt của Tô Thương, đầu tiên là phòng ngừa trước rồi nói: "Lời tiếp theo của cha sẽ gây ra đả kích rất lớn với con, có lẽ con sẽ đau lòng muốn chết, cúi đầu dậm chân, cảm giác cuộc đời rơi xuống đáy vực."  

"Nhưng con phải đứng vững, phải tin tưởng chắc chắn cầu vồng luôn ở sau cơn mưa, có ra sao cũng đừng buông bỏ cuộc sống tốt đẹp, bất kỳ việc gì cũng đều phải suy nghĩ theo mặt tốt." Lý Khuê Võ nghiêm túc an ủi.  

Chết tiệt?  

Lời này làm cho Tô Thương có chút hoảng hốt, có ý gì đây?  

"Cha vợ, cha mau nói đi, con chịu đựng được." Tô Thương thúc giục nói.  

"Ừm." 
 
Chương 800


Lý Khuê Võ nhìn Tô Thương, vẻ mặt áy náy, cuối cùng mở miệng nói: "Tô Thương, con... bị cắm sừng rồi."  

"Là cha của Nguyệt Nguyệt, chuyện này khiến cha xấu hổ khi mở miệng. Nhưng nhà họ Lý không thể giấu diếm con, người cắm sừng con, chính là Tô Huyền Thiên."

Advertisement

???  

Cái quái gì vậy này?  

Ông đây chính là Tô Huyền Thiên, anh tự cắm sừng mình hồi nào mà sao anh không biết vậy?  

Advertisement

Tô Thương nhất thời ngây ngẩn cả người, ngẩn ra lại một hồi lâu mới phản ứng lại.  

Lúc trước nhà họ Lý gặp nạn, bản thân anh dịch dung thành Tô Huyền Thiên, giải trừ mối nguy hại cho nhà họ Lý.  

Lúc ấy, Tô Thương mang thân phận Tô Huyền Thiên, có tiếp xúc với Lý Nguyệt, thế cho nên Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ mới sinh ra hiểu lầm.  

Sau đó, cha vợ giống như để bù đắp mà còn đưa anh đến câu lạc bộ cao cấp.  

Vòng vo cả hồi lâu, thì ra chuyện mà cha vợ muốn nói lại là chuyện này, Tô Thương nhất thời lộ ra vẻ tươi cười.  

"Tô Thương!"  

"Con làm sao vậy, con đừng có cười ngốc như vậy!"  

Lý Khuê Võ sợ hãi, vội vàng an ủi nói: "Cha biết trong lòng con rất buồn, con cứ phát ti3t ra đi, đừng giữ lại trong người, như thế dễ nghẹn đến ngu luôn!"  

"Tô Thương."  

Lý Thuần Phong bên cạnh cũng vội vàng nói: "Có lẽ Nguyệt Nguyệt chỉ là nhất thời hồ đồ mà thôi, cho nên mới có thể cùng Tô Huyền Thiên... Bây giờ nó đã hối cải rồi."  

"Ông già này có thể đảm bảo với con, từ ngày đó về sau, Nguyệt Nguyệt không còn gặp mặt Tô Huyền Thiên nữa."  

Lý Thuần Phong nói tiếp: "Nếu cháu bằng lòng tha thứ cho Nguyệt Nguyệt, ngày khác ông lập tức sắp xếp cho các cháu thành thân. Còn nếu như cháu ghét bỏ nó thì cũng không cần phải cố kỵ gì cả, có thể hủy bỏ hôn ước giữa các cháu."  

"Việc này là nhà họ Lý có lỗi với con, nêu có có yêu cầu gì thì đều có thể đưa ra, chúng ta chắc chắn sẽ không oán hận."  

"Cha vợ, ông nội Lý."  

Tô Thương thấy vậy, lập tức muốn trêu chọc hai người, vì thế vẻ mặt lộ ra đau khổ nói: "Nếu chuyện đã xảy ra, bây giờ oán giận thì có ích lợi gì đâu."  

"Con thật sự thích Nguyệt Nguyệt, cho nên con bằng lòng chấp nhận tất cả của em ấy, hai người có thể mau chóng sắp xếp cho chúng con kết hôn hay không."  

Ánh mắt Tô Thương kiên định, nghiêm túc nói: "Con muốn làm cho Nguyệt Nguyệt hạnh phúc, con sẽ bảo về em ấy suốt quãng đời còn lại sau này!"  

Cho đến bây giờ, Tô Thương vẫn chưa phát sinh quan hệ gì với Lý Nguyệt.  

Lúc trước Lý Nguyệt đã từng nói, chờ ngày đến kết hôn thì cô mới bằng lòng giao lần đầu tiên quý giá của cô cho Tô Thương.  

Thế nhưng.  

Anh và Lý Nguyệt chỉ có hôn ước với nhau, chứ không hề có đính hôn.  

Cho nên, Tô Thương muốn nhân cơ hội này đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng động phòng với vợ mình, đến lúc đó... he he he.  

"Tô Thương!" 
 
Chương 801


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Khuê Võ không hề biết Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên, nghe được những lời này thì nhất thời cảm động nước mắt lưng tròng: "Con thật sự là một người đàn ông tốt!"  

"Nguyệt Nguyệt có thể gặp được vị hôn phu bất chấp hiềm khích trước kia như con thì đúng là phúc phận mà đứa nhỏ phải tu luyện mấy đời!"  

Advertisement

"Hôm nay, hôm nay các con thành hôn luôn đi, có thể giao Nguyệt Nguyệt cho con, cha yên tâm rồi!" Lý Khuê Võ kích động nắm lấy tay Tô Thương.  

Hôm nay luôn?  

Ha ha ha!  

Advertisement

Tuyệt.  

Tô Thương nghĩ đến hình ảnh động phòng hoa chúc với vợ mình, khóe miệng không kiềm chế được mà gợi lên một nụ cười.  

"Khuê Võ, con nói lung tung cái gì đấy, bây giờ đã là buổi tối rồi, nơi tổ chức hôn lễ còn chưa bố trí, tân khách còn chưa mời, kết hôn cái gì hả."  

Lý Thuần Phong lại nói: "Tô Thương, trước mắt đừng nôn nóng, chuyện ngày cưới, ông còn phải bàn bạc với ông nội và cha con đã, tranh thủ chọn ngày lành tháng tốt, mau chóng cho hai cháu kết hôn."  

"Được ạ."  

Tô Thương nghe vậy, mặc dù trong lòng có chút không tình nguyện, nhưng cũng đành phải đồng ý.  

Lý Thuần Phong và Lý Khuê Võ nhìn thấy biểu cảm của Tô Thương, còn tưởng rằng trong lòng Tô Thương có vướng mắc, hai người đều có chút áy náy.  

"À phải rồi, Tô Thương."  

Một lát sau, Lý Thuần Phong đã quên mất vấn đề lúc trước của mình, mà chuyển sang một vấn đề khác, tò mò nói: "Vừa nãy cháu có nói mẹ cháu vẫn chưa chết, mà bị kẻ thù mang đi, vậy đối phương có lai lịch gì?"  

"Bọn họ..."  

Tô Thương dừng một chút, sau đó nói: "Bọn họ đến từ vùng núi tế trời, người mang mẹ cháu đi là sơn chủ Thái Sơn, Thạch Hạo Hãn!"  

"Vùng núi tế trời, Thạch Hạo Hãn!  

Lý Thuần Phong nghe được mấy chữ này, nhất thời sắc mặt thay đổi lớn, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.  

Ông ta là một tán tu, từng lăn lộn ở giới luyện võ, sau đó đi tới Giang Bắc thành lập nhà họ Lý.  

Đương nhiên Lý Thuần Phong không còn xa lạ gì đối với vùng núi tế trời, đây chính là một trong ba ông trùm lớn của giới luyện võ.  

Mà sơn chủ Thái Sơn, Thạch Hạo Hãn lại là một trong những người luyện võ chí cường trong thiên địa lúc này, thuộc về nhân vật đỉnh kim tự tháp của giới luyện võ!  

Không nghĩ tới, nhà họ Tô lại có kẻ thù như vậy, Lý Thuần Phong đương nhiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.  

"Ông nội Lý, ông không cần lo lắng."  

Tô Thương thấy vậy, cười nói: "Chẳng lẽ ông đã quên mất, bây giờ con đã là một người tu chân, con có đủ sức mạnh có thể chống lại vùng núi tế trời."  

"Ừm."  

Lý Thuần Phong đón nhận ánh mắt của Tô Thương, thấy Tô Thương không giống đang nói dối, cho nên lập tức gật đầu nói: "Ông nội Lý tin tưởng sức mạnh của cháu, chỉ tiếc là đối phương quá lớn mạnh, nhà họ Lý chúng ta không giúp được gì."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom