Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 500





Đồng hồ báo thức của Kiều Phương Hạ vang lên lúc năm giờ rưỡi.

Cô tỉnh lại như bình thường, mở mắt ra, cầm điện thoại di động lên tắt chuông thông báo đi, liếc mắt nhìn sang bên cạnh.

Lớp chăn mền bên cạnh vẫn vuông vức như trước khi cô đi ngủ, không có một chút nếp nhăn nào.

Xem ra tối qua Lê Đình Tuấn không quay về phòng ngủ.

Không hiểu sao trong lòng Kiều Phương Hạ lại có chút lạc lõng.

Cô nghĩ là trước khi cô tỉnh lại, Lê Đình Tuấn đã phát hiện ra gì đó rồi sẽ ép hỏi có những gì.

“Có phải mày có hơi hèn hạ không Kiều Phương Hạ?” Cách mấy giây sau, cô không nhịn được mà vỗ nhẹ lên bàn tay của mình, tỉnh táo lại đi.

Lê Đình Tuấn không biết gì không phải là tốt hơn sao?
Cô thu dọn xong rồi bước xuống lầu.


Bà Trần đã chuẩn bị bữa sáng cho cô cẩn thận, nhìn thấy cô xuống lầu thì dịu dàng lên tiếng chào hỏi: “Cô đã dậy rồi”
Giống như hết lần này đến lần khác trong quá khứ.

“Tối hôm qua Lê Đình Tuấn đã đi đâu vậy ạ?” Cô suy nghĩ một chút, giống như là lơ đãng hỏi.

“Tối hôm qua cậu hai có một bữa tiệc xã giao, nửa đêm đã đi ra ngoài” Bà Trần gật đầu trả lời.

Lúc này Kiều Phương Hạ mới im lặng thở nhẹ ra một hơi.

Ăn xong bữa sáng thì đi đến đoàn làm phim.

Đường Nguyên Khiết Đan vừa nhìn thấy cô đã chạy thẳng đến: “Phương Hạ, Phương Hạ, Phương Hạ! Tin tức lớn đây!”.

“Sao vậy? Mới sáng sớm đã hô to gọi nhỏ gì vậy” Kiều Phương hạ cảm thấy bây giờ chỉ có chuyện Kiều Diệp Ngọc đánh nhau trên đường bị bắt thì mới xem là một tin tức lớn.

Còn chuyện gì xảy ra với những người khác thì chẳng liên quan một tí gì đến cô cả.

“Kiều Diệp Ngọc tự nhận là cô ta và Lê Đình Tuấn đã chia tay nhau từ lâu.


Tin tức tung ra lúc nửa đêm qua!” Đường Nguyên Khiết Đan vừa nói vừa đưa di động đến trước mặt cô: “Cô mau nhìn một cái đi!”
Kiều Phương Hạ nhìn chằm chằm điện thoại mấy lần.

Quả nhiên nhìn thấy Kiều Phương Hạ đang nói là cô ta và nhà họ Lệ đã không còn quan hệ gì.

Chuyện này không ổn, chắc chắn có điều mờ ám.

Kiều Diệp Ngọc cũng chẳng phải người hiền lành.

Mới mười ngày trước vẫn tự biên tự diễn ra kịch bản bị người ta sỉ nhục, làm sao lại chủ động từ bỏ rồi rút lui?
Kiều Phương Hạ dùng ngón chân để nghĩ cũng biết là không thể nào.

Cô đẩy điện thoại của Đường Nguyên Khiết Đan ra rồi đi về phía phòng trang điểm, thản nhiên nói: “Đầu tiên, điều kiện tiên quyết để chia ta chính là, hai người đó đều phải thừa nhận đã ở bên cạnh nhau”
“Nếu như nó không nói, vậy thì ai biết nó có đúng là ở bên cạnh Lê Đình Tuấn chứ? Tin tức này rõ ràng là đang nói với mọi người: Bà đây chính là người yêu cũ của Lê Đình Tuấn, các người còn không mau đến an ủi tôi đi”
Nhìn như thể là người bị hại thôi.

Tận dụng cơ hội đến mức Kiều Phương Hạ cảm thấy buồn nôn từng đợt.

Đường Nguyên Khiết Đan trợn mắt há mồm đi phía sau lưng Kiều Phương Hạ.

Chỉ cảm thấy mấy câu Kiều Phương Hạ nói ra đúng là đỉnh của chóp!.

 
Chương 501





“Đã hiểu chưa?” Kiều Phương Hạ quay đầu, liếc mắt nhìn về phía Đường Nguyên Khiết Đan, hỏi cô ấy.

“Đã hiểu đã hiểu!” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức gật đầu.

Suy nghĩ một chút, cô ấy vừa gõ chữ bình luận, vừa lẩm bẩm từng câu từng câu một: “Gà rừng từ đầu đến đây vậy? Không cho mình thêm tí cảnh diễn thì sẽ chết à? Cái cô Kiều này định đi con đường hắc hồng đấy à?”.

“Chửi hay lắm” Đường Nguyên Khiết Đan gật đầu tán thưởng.

Chân của Kiều Diệp Ngọc bị huỷ rồi, trong tương lai không thể đóng phim được chính là một kết quả rõ ràng.

Chỉ có ở trong tình huống còn đề tài thảo luận mới có thể tăng cảm giác tồn tại.

Có thể còn có mấy tiết mục trực tiếp vừa kể khổ tình yêu vừa bán hàng gì đó nữa.


“Chờ tôi một lát, để tôi đi chuẩn bị tiền để nạp thẻ, thuê một đợt thuỷ quân vào đánh phủ đầu cô ta!” Đường Nguyên Khiết Đan suy nghĩ một chút, giống như được tiêm một liều máu gà, ý chí chiến đấu sục sôi.

“Hôm nay bà đây phải để cho cô ta bị đánh cho tàn nhẫn mới được!” Kiều Phương Hạ cười cười, không hề lên tiếng.

Đột nhiên cô cảm thấy mình và Lê Đình Tuấn chiến tranh lạnh với nhau cũng là có chỗ tốt, ít nhất thì có thể kéo lấy Lê Đình Tuấn, không cho hai người có tình kia trở thành người nhà.

Có cô ở đây một ngày, cái con nhóc Kiều Diệp Ngọc đáng thương này đừng có mơ đến chuyện trở thành chính thức.

Dù sao thì mọi người đừng một ai nghĩ về nó thì tốt hơn.

Toà nhà cục Phát thanh và truyền hình.

Lệ Đình Tuấn xuống xe, sải bước đi về phía thang máy, đi theo đằng sau là một nhóm người lớn.


Những người khác đầu tư vào chương trình truyền hình thì đều là cầu xin công ty truyền hình mẹ của họ.

Nhưng mà Lê Đình Tuấn này là một ông lớn mà bọn họ không thể tuỳ tiện chọc vào.

Có thể thu hút được nguồn đầu tư của Lê Đình Tuấn, vậy thì đó nhất định là những hạng mục anh cảm thấy hứng thú.

Nhà sản xuất đưa một tập giới thiệu vắn tắt về những tiết mục sắp chế tác đến trước mặt Lệ Đình Tuấn, đồng thời cũng lời ít ý nhiều giải thích với anh: “Anh Lệ xem trước cái này một chút.

Chương trình thực tế ghi âm trực tiếp hai mươi tư giờ này, hai mùa trước có hiệu quả rất tốt!”.

“Một dạng tương tự như Friends, tiết tấu rất chậm.

Mời mấy vụ khách quý thường trú, sau đó mời bạn bè đến nói chuyện tâm sự một chút, nói về mấy chuyện là ăn trong ngành giải trí.

Gần đây khán giả đều thích mấy chương trình theo hệ chữa lành thế này”
“Đã tìm được khách quý chưa?” Lê Đình Tuấn dừng trước thang máy, nhận lấy tài liệu, đôi mắt liếc nhanh qua những thông tin bên trên tiết mục.

“Khách quý thường trú gần như đã chọn được, chỉ còn những khách mời định kỳ là đang trong quá trình thảo luận”.

 
Chương 502





Lệ Đình Tuấn nghe bọn họ nói, ánh mắt đảo về phía danh sách những khách quý thường trú trong hai mùa trước.

Có hai ngôi sao của Hoàng Cầu, sau khi được tham gia tiết mục này thì danh tiếng mới phổ biến rộng rãi, tiến vào các đoàn phim.

Anh bỗng nhiên nghĩ đến Kiều Phương Hạ.

Có lẽ cô sẽ thấy hứng thú với cái này.

Bởi vì trong khoảng thời gian trước khi bọn họ cãi nhau, anh đã nhìn thấy Kiều Phương Hạ dùng Ipad trong nhà xem mấy tập của chương trình này.

Đường Minh Kỷ không cho Kiều Phương Hạ chút tài nguyên nào.

Hoặc có lẽ là do Kiều Phương Hạ cũng chẳng cần.


Anh trầm ngâm một lát, không hề lên tiếng.

Nhà sản xuất đứng một bên thấy anh không có biển hiện gì nhìn chằm chằm vào tờ tiết mục, dáng vẻ giống như có hứng thú, ông ta lập tức cầm mấy tài liệu nữa bước lên: “Vậy thì anh thử xem qua tiết mục hẹn hò giữa ngôi sao nữ và những người có tài năng thử xem? Cái này cũng không tệ!”
Lê Đình Tuấn nghe được mấy chữ “hẹn hò giữ ngôi sao nữ” thì đã không nhịn được mà nhíu mày.

Nhà sản xuất nhìn ra anh không thích, lập tức đổi sang một tài liệu mới.

Bọn họ đã tỉ mỉ lựa chọn những tiết mục hay nhất trong số mười tiết mục mở màn, lần lượt giới thiệu từng cái cho Lê Đình Tuấn.

Từ đầu đến cuối vẻ mặt của Lê Đình Tuấn đều lạnh nhạt, không có dáng vẻ như tâm trạng đang rung động.

Đến tầng của phòng họp, Lê Đình Tuấn bỗng nhiên viên tay ra, cầm tài liệu về tiết mục đầu tiên theo kiểu dưỡng sinh lên rồi nhìn mấy lần.

Anh định cho Kiều Phương Hạ một niềm vui bất ngờ.


Chắc hẳn cô sẽ lại tặng cho mình một danh hiệu “năm tháng bình yên” nữa rồi.

Vốn dĩ cô cũng là người không thích tranh đoạt.

Mấy người đi về phía phòng hợp, vừa khéo lại đi qua cửa một gian phòng làm việc khác.

Cách một cánh cửa, Lê Đình Tuần đột nhiên nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc truyền ra từ bên trong: “… đúng vậy.

Tôi đồng ý nhận tham gia chương trình thực tế này.

Thật ra cũng là muốn chữa thương, tiết mục của các anh có tác dụng chữa lành rất tốt, vậy nên tôi mới đồng ý tham gia”.

Bước chân của Lê Đình Tuấn chậm lại.

Anh quay đầu nhìn về phía gian phòng kia.

“À, đây chính là căn phòng chương trình của chúng tôi dùng để phỏng vấn diễn viên” Nhà sản xuất đứng một bên lập tức giải thích cho Lê Đình Tuấn nghe: “Có lẽ hôm nay có diễn viên nào đó đến đây”
“Nếu như anh Lệ ngại ồn ào, chúng ta có thể đổi tầng khác, đi lên trên lầu..

 
Chương 503





Bên trong gian phòng, cuộc phỏng vấn vẫn tiếp tục: “Vậy, bây giờ người đang ở cùng với… vị hôn phu cũ của cô, đang có một tình yêu cuồng nhiệt.

Cô ấy có phải là người trong giới hay không?
“Cứ xem như thế đi” Kiều Diệp Ngọc trầm ngâm mấy giây, dịu dàng trả lời.

Lệ Đình Tuấn nghe thấy ba chữ “vị hôn phu” này, không kìm được mà nhíu mày.

“Nghe giọng điệu của cô Kiều đây, chắc hẳn cô ấy chính là người thứ ba làm cho tình cảm của cô tan vỡ đúng không?” Người trong phòng tiếp tục hỏi.

Cái tiết mục này vì để có điểm hot, thông thường thì sẽ cắt đoạn độc thoại của khách mời trước khi phát tập chính, để thu hút tỉ suất xem, đây là thao tác bình thường.


Mà mấy tháng gần đây Kiều Diệp Ngọc vẫn luôn ở trên đầu ngọn sóng, chắc chắn là đối tượng hợp tác tốt nhất của bọn họ.

Dù sao bây giờ Kiều Diệp Ngọc đã có tiếng xấu rồi, sợ là vì tiền mà đi trên con đường bị bôi đen mà nổi tiếng, cho nên tổ chương trình dứt khoát lên dây cót tinh thần, phỏng vấn đã trực tiếp ném ra vấn đề hôm nay lên hot search.

“Các người đang quay sao?” Kiều Diệp Ngọc chỉ chỉ vào người quay phim ở bên cạnh, lễ phép hỏi.

“Đúng vậy, đang quay”
Kiều Diệp Ngọc đắn đo một lúc rồi thản nhiên trả lời: “Thật ra liên quan đến chuyện này, tôi cũng không muốn nghĩ nói nhiều cái gì, đều đã trôi qua rồi, mặc dù là bởi vì người thứ ba.”
Lời nói vừa nói được một nửa, thì cửa phòng đột nhiên bị người mở ra, cắt đứt lời nói của Kiều Diệp Ngọc.


Phỏng vấn đến đây, đang là điểm hot nhất, người trong phòng đều tập trung tinh thần nghe, bỗng chốc có người đi vào, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía đó.

Đáy mắt Lệ Đình Tuấn mang theo mấy phần lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Kiều Diệp Ngọc đang đứng trên bục.

Kiều Diệp Ngọc căn bản là không ngờ tới ở cái lúc này ở chỗ này, sẽ chạm mặt với Lê Đình Tuấn ở đây, ngây ngẩn cả người.

Người quay phim trong phòng vẫn đang tiếp tục quay.

Đầu óc của Kiều Diệp Ngọc lập tức phản ứng lại, đồng thời cùng đối mặt với Lệ Đình Tuấn, hốc mắt dần dần có chút ửng đỏ.

Cô ta bây giờ một câu cũng không nói, lại có thể dựng lên cảnh tượng giả dối hai người là bị cưỡng ép chia tách, lúc cắt ghép nhất định sẽ giữ lại cái đoạn này.

“Người thứ ba?” Trong giọng điệu của Lê Đình Tuấn mang theo chút lạnh lùng: “Sao tôi không hiểu lời nói này của cô Kiều đây là có ý gì?”..

 
Chương 504





Kiều Phương Hạ ở trong miệng của Kiều Diệp Ngọc lại trở thành người thứ ba?
Nếu như hôm nay không phải anh vừa hay gặp phải buổi phỏng vấn này, có lẽ Kiều Diệp Ngọc điềm đạm đáng yêu này đã tố cáo, sẽ lên ti vi, làm ầm ĩ lên mọi người đều biết rồi.

Ánh mắt của Kiều Diệp Ngọc trốn tránh, lập tức đứng dậy, đi về phía của Lệ Đình Tuấn, nhẹ giọng nói: “Đình Tuấn, chúng ta ra ngoài nói có được không?”
Tay của cô ta vừa chạm vào tay áo của Lê Đình Tuấn, chỉ nghe thấy ra một tiếng, một cái tát vang dội lanh lảnh, lập tức vang vọng trong phòng.

Lệ Đình Tuấn buông mắt nhìn cô ta, dưới lông mi dày rậm là một mảng tối, che đi cảm xúc dưới đáy mắt anh.


Kiều Diệp Ngọc bị đánh cho đến nỗi trong đầu trống không, một lúc lâu sau, đưa tay ra nhẹ nhàng che đi nửa bên mặt bị sưng lên của mình.

Lệ Đình Tuấn… vậy mà ở trước mặt mọi người, đánh cô ta? “Cô ta đối với em như thế nào, anh.” Cô ta run run, nhẹ giọng lên tiếng.

“Tiện nhân” Lê Đình Tuấn nhìn chằm chằm cô ta, nhẹ giọng nói.

“Từ hôm nay trở đi, cô hễ dám dùng cái miệng này nhắc đến một câu liên quan đến chuyện của cô ấy xem”
Anh bảo vệ Kiều Phương Hạ thật kĩ càng, trông như trong châu báu, trước mặt mọi người, cũng không để người khác nhìn ra được quan hệ giữa hai người bọn họ.


Kiều Phương Hạ lại ở trên cái chương trình này nói xằng nói bậy, thả rắm bậy bạ, tuỳ ý làm nhục Kiều Phương Hạ.

Cả người của Kiều Diệp Ngọc run rẩy, ngước mắt nhìn Lê Đình Tuấn, đáy mắt một mảng đỏ rực.

“Đưa cô ta về nhà họ Kiều” Lê Đình Tuấn nhìn dáng vẻ của cô ta thì càng thấy ghê tởm, chán ghét nhíu chặt lông mày, trầm giọng nói với Vô Nhật Huy ở sau lưng.

“Vâng” Vô Nhật Huy lập tức tiến lên trước, nói với Kiều Diệp Ngọc: “Cô Kiều, mời”.

Kiều Diệp Ngọc run rẩy đi qua người Lê Đình Tuấn, anh lại liếc cô ta một cái, nhẹ giọng nói: “Không có sự cho phép của tôi, cô dám bước ra cửa một bước, bước chân trái ra trước, thì tôi chặt chân trái, bước chân phải ra trước thì tôi chặt chân phải”.

 
Chương 505





Đường Nguyên Khiết Đan đang đấu nước bọt kịch liệt với cư dân mạng bảo vệ Kiều Diệp Ngọc trên mạng, đại chiến mấy tiếng đồng hồ, bỗng nhiên lại nhìn thấy một dòng tin tức mới liên quan đến Kiều Diệp Ngọc lên hot search.

“Lệ Đình Tuấn vì bảo vệ người thứ ba, đánh Kiều Diệp Ngọc trước mặt mọi người.”
Đây lại là thao tác cợt nhả gì vậy?
Gương mặt nhỏ của Đường Nguyên Khiết Đan nhíu lại, trong đầu toàn là dấu hỏi, nhấn vào đoạn video của tin mới.

Đoạn video tổng cộng có bốn mươi lăm giây, từ chỗ Kiều Diệp Ngọc đứng dậy khỏi ghế của khách mời nước mắt lưng tròng bắt đầu, giống như phim câm, đến tận khi đoạn video chuyển hướng về người đàn ông ở cửa, lúc người đàn ông mở miệng, Đường Nguyên Khiết Đan hô ‘mẹ ơi” một tiếng.

Lệ Đình Tuấn.


Kiều Diệp Ngọc đi đến trước mặt của Lê Đình Tuấn, lúc nói muốn nói chuyện riêng, dáng vẻ yếu đuối giơ tay ra, Đường Nguyên Khiết Đan nhịn không được chửi một câu: “Không biết xấu hổ!”
Lời nói còn chưa dứt, trong video đã truyền đến tiếng tát má long trời lở đất, khiến cho Đường Nguyên Khiết Đan đang ngồi ở trên ghế đứng mạnh dậy.

Cô ấy kích động đến nỗi không thể kích động hơn được nữa, cầm điện thoại run lẩy bẩy đi tìm Kiều Phương Hạ, nghe thấy Lê Đình Tuấn lại chửi Kiều Diệp Ngọc một tiếng tiện nhân.

Ánh mắt Đường Nguyên Khiết Đan lập tức phát ra ánh sáng, nắm lấy Kiều Phương Hạ vừa đi ra khỏi phim trường, chỉ vào đoạn video không nói chuyện.

Một lúc lâu sau, mới ôm lấy nói một câu: “Sau này em sẽ không chửi anh ta là người đàn ông chó má nữa!”
Cô ấy trước giờ chưa từng nhìn thấy một người đàn ông chửi phụ nữ là tiện nhân cả, có thể chửi đến đẹp trai như thế!
Kiều Phương Hạ cũng không biết rốt cuộc Đường Nguyên Khiết Đan đang kích động cái gì, nhíu lông mày nhận lấy điện thoại lại xem từ đầu một lần, hiểu được trong video rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.


Lệ Đình Tuấn bởi vì trong chương trình này, Kiều Diệp Ngọc nói cô là người thứ ba, cho nên đánh Kiều Diệp Ngọc.

Đánh hay lắm.

Lúc cái bạt tai của Lê Đình Tuấn rơi xuống, trong lòng của Kiều Phương Hạ có chút hả hê.

Nhưng mà, chỉ là hả hê một chút xíu mà thôi.

“Không đúng! Cái tiêu đề này chỉnh không đúng!” Đường Nguyên Khiết Đan phản ứng lại một chút, lại nhíu mày nói: “Cái gì mà vì người thứ ba đánh Kiều Diệp Ngọc? Sao cái tiêu đề này lại viết lung tung như vậy? Cái người không biết xấu hổ này mới là người thứ ba!”
Đường Nguyên Khiết Đan lại cướp lấy điện thoại, giơ cao lá cờ của cp Hạ Tuấn, khí thế hừng hừng đánh giết đến khu bình luận, xỉ vả nick maketing.

Kiều Phương Hạ nhìn Đường Nguyên Khiết Đan một cái, nói: “Em dễ dỗ như thế?”
Chỉ bởi vì Lệ Đình Tuấn đáng Kiều Diệp Ngọc một cái tát, tất cả những chuyện trước kia đều không còn tính nữa?”.

 
Chương 506





“Quan trọng là thái độ” Đường Nguyên Khiết Đan đăng
cái bình luận trên tay xong, lập tức nghiêm mặt nói: “Em cũng không phải là giúp anh ta, chị cứ nhìn thái độ của anh ta đánh người, chị xem, rất rõ ràng là hoàn toàn đứng về phía của chị!”
Đó cũng bởi vì là, Đường Nguyên Khiết Đan không có nhìn thấy Lê Đình Tuần trước kia bảo vệ Kiều Diệp Ngọc như thế nào.

.

Truyện Ngược
Kiều Phương Hạ nhẹ nhàng xoa sau đầu của Đường Nguyên Khiết Đan, không lên tiếng, quay người đi vào phòng trang điểm thay bộ quần áo diễn khác.

Chuyện này ồn ào huyên náo mấy ngày liền, lầm ầm ĩ đến nỗi tất cả mọi người đều biết.


Đa số người trong đoàn làm phim không biết quan hệ của Lê Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ, rảnh rỗi cũng vẫn luôn bàn tán.

Diễn viên nữ trước kia bị Đình Trung gọi là bà kia, thậm.

“Phương Hạ, cô không phải là hàng xóm của một người thân thích nào đó của anh Lệ sao! Cô khẳng định biết một chút chuyện trong này đúng không?”
“Tôi..” Kiều Phương Hạ sửng sốt một chút.

Diễn viên nữ kia không đợi Kiều Phương Hạ nói chuyện, lại tiếp tục hỏi tới: “Rốt cuộc có phải vì người thứ ba kia khiến cho Kiều Diệp Ngọc và anh Lệ chia tay không? Anh Lệ thật sự thích người thứ ba kia như thế sao? Cô ấy rốt cuộc là ai vậy? Có xinh đẹp hay không? Có phải là còn xinh đẹp hơn cả Kiều Diệp Ngọc?”
“..” Một loạt vấn đề liên tiếp, khiến cho Kiều Phương Hạ trong nháy mắt có chút không biết nói gì mới đúng.

Kiều Phương Hạ đối mặt với người mang vẻ mặt mong chờ nhìn chằm chằm vào bản thân mình mấy cái.


Cái này bảo cô trả lời như thế nào đây?
Dù sao cô đối với chuyện của Lê Đình Tuấn và Kiều Diệp Ngọc cũng không phải là cực kỳ hiểu, có phải là người thứ ba không, bản thân của Kiều Phương Hạ cũng không rõ.

“Có lẽ là người thứ ba đi” Cô đắn đo mấy giây, trả lời: “Tôi quả thực cũng không phải là quá rõ, hàng xóm của tôi khá ít nói, không phải là người thích nói chuyện phiếm”.

Trên hành lang, Lê Đình Tuấn vừa họp hội nghị với người của điện ảnh và truyền hình đi ra.

Đúng lúc nghe được câu trả lời của Kiều Phương Hạ với đám người kia.

Anh nhịn không được nhíu mày, nâng mắt, nhìn về phía một nhóm diễn viên nữ đang nói chuyện phiếm ở vườn hoa có bối cảnh phương Tây ở chỗ không xa.

“Nhưng tôi cảm thấy chắc còn có sự tồn tại người thứ tư thứ năm thứ sáu nữa? Dù sao thì Lê Đình Tuấn có tiền như thế, có một cái hậu cung thì cũng không có gì là lạ” Vi để tăng thêm độ đáng tin cậy trong lời nói của cô, Kiều Phương Hạ tiếp tục nghiêm túc bổ sung thêm nói..

 
Chương 507





“Chúng tôi cũng cảm thấy như thế!” Một đám phụ nữ lập tức ba mồm bảy miệng tỏ ra tán thành.

“Tuy anh Lệ không có hành động quá thân mật với người phụ nữ khác ở nơi công cộng, nhưng tuổi tác của anh ta lớn như thế rồi, có thể không có phụ nữ ở bên cạnh sao?”
“Đúng vậy, chính là không bình thường, chẳng lẽ bình thường anh ta không có yêu cầu… về cái vấn đề kia sao?”
“Nếu mà như thế, thì người thứ ba kia cũng không coi là người thứ ba, chắc cũng coi như là một người bị hại số khổ đi?”
“Hơn nữa các cô xem, anh Lệ thường ra nước ngoài công tác, anh ta ở nước ngoài có thể không có phụ nữ sao? Điều này không bình thường?”
“Nếu như vậy, thì anh ta có vẻ có chút đạo đức giả”
Kiều Phương Hạ hài lòng nghe mấy người phụ nữ trước mặt này bắt đầu ríu rít sôi nổi thảo luận.


Nghe bọn họ nói mấy câu, gật đầu tỏ vẻ rất tán thành: “Đúng vậy, tôi cũng thấy thế, người đàn ông già này chẳng qua chỉ là kẻ đạo đức giả mà thôi”.

Người đàn ông già? Kẻ đạo đức giả?
Lông mày của Lê Đình Tuấn nhíu chặt lại, lập tức dừng bước chân lại, ánh mắt dính chặt lên bóng dáng của Kiều Phương Hạ.

Anh ở trong mắt của Kiều Phương Hạ, chính là cái hình tượng như thế?
Mấy thành viên trong hội cổ đông đằng sau, cũng làng máng nghe được mấy diễn viên đang nghỉ ngơi bàn tán về Lệ Đình Tuấn.

Lập tức hết sức lo sợ bước lên hỏi: “Anh Lệ có phải là ngại có chút ồn không? Vậy sau này chúng ta xây một toà cao ốc riêng biệt, lúc anh đến đây có thể yên tĩnh một chút”
Lê Đình Tuấn bây giờ là ông bố lớn đầu tư của bọn họ, nếu như bị mấy người diễn viên này làm lỡ chuyện thì bọn đi đầu khóc đây!

Lệ Đình Tuấn chỉ là một không cảm xúc nhìn chằm chằm
vào Kiều Phương Hạ, không lên tiếng.

Kiều Phương Hạ mặc sườn xám nghe bọn họ hóng chuyện mấy phút, quay người, dùng quạt che mặt của mình, ngồi trên ghế nghỉ ở bên cạnh.

Lê Đình Tuấn nhìn cô chằm chằm, ở đằng xa dường như nhìn thấy cô cười trộm, ánh mắt bất giác hơi động.

Một lúc lâu sau, thu ánh mắt về.

“Nói sau đi” Anh quay người, tiếp tục đi về phía bãi đỗ xe phía trước.

Các cổ đông im như thóc ở sau lưng, lúc này mới không hẹn mà đồng thời thở phào ra một hơi, đi theo bước chân của Lệ Đình Tuấn..

 
Chương 508





Tống Thịnh rời đi một lúc, lúc đến đây, nhìn thấy bóng dáng của Lê Đình Tuấn đi qua từ phía xa, sợ tới mức lập tức đi qua nghe xem mấy diễn viên nữ này rốt cuộc là nói cái gì.

Nghe được mấy câu thì hiểu ra, bọn họ đang nói chuyện xấu của Lê Đình Tuấn và Kiều Phương Hạ.

“Cái gì mà người thứ ba không người thứ ba? Bản thân anh Lệ còn chưa trả lời, các cô đã ở đây suy diễn lung tung rồi!” Anh ta lập tức nhíu lông mày nói: “Có thời gian như thế này, không bằng đi luyện kịch bản nhiều hơn đi!”.

“Học tập rèn luyện nghề nghiệp hàng ngày của Phương Hạ nhà người ta đi!”
Tống Thịnh nói xong, lặng lẽ đánh giá vẻ mặt của Kiều Phương Hạ một cái.

Mấy ngày nay phần lớn bộ phận đều công kích về phía người thứ ba Kiều Phương Hạ này, các cư dân mạng nói.


những lời cay nghiệt chua ngoa với người phụ nữ đến cả danh tính thân phận tất tần tật đều không biết.

Người đàn ông Tống Thịnh nhìn vào trong mắt cũng cảm thấy khó coi, càng không cần nói đến người trong cuộc là Kiều Phương Hạ.

Thế nhưng, Kiều Phương Hạ lại không có chịu ảnh hưởng gì, vẻ mặt như bình thường, lấy kịch bản yên tĩnh một mình đọc.

Tống Thịnh cảm thấy Kiều Phương Hạ sợ là chịu kích thích, có thể bây giờ đang lâm vào một loại trạng thái mờ mịt khi cận kề sụp đổ.

Cho nên thái độ đối xử với Kiều Phương Hạ cả một ngày, vừa cẩn thận từng chút lại cực kỳ kính cẩn, chỉ sợ chọc giận cô.

Lúc ăn cơm tối, Kiều Phương Hạ mở tầng thứ nhất của hộp cơm nhìn một cái, miếng cá rán chua ngọt, nhịn không được hơi nhíu mày lại một chút.


Tôm cá là thức ăn gây dị ứng, vết thương của cô vẫn còn chưa khỏi hẳn, không thể ăn được.

Đang muốn đưa cho Đường Nguyên Khiết Đan, thì Tống Thịnh ở bên cạnh, thấy vẻ mặt của cô có hơi thay đổi, lập tức hèn mọn hỏi: “Không thích ăn cá à? Cho tôi cho tôi, tôi ăn!”
“…?” Kiều Phương Hạ liếc mắt nhìn Tống Thịnh một cái.

Tống Thịnh cười so với khóc còn khó coi hơn, nhỏ tiếng nói với cô: “Bà cô ơi, bằng không thì hai ngày này cô đừng đến đây nữa? Tránh đầu ngọn gió?”
Mấy ngày này Lê Đình Tuấn cũng không đến, sao Tống Thịnh lại sự thành như thế này?
Kiều Phương Hạ và Tống Thịnh đối mắt nhìn nhau mấy cái, một lúc lâu sau mới lạnh nhạt nói: “Tôi rất tốt, chỉ còn có mười mấy cảnh diễn nữa thôi, không cần phiền phức lại đổi cảnh của người khác”.

Vừa mới dứt lời thì điện thoại rung một cái.

Cô cầm điện thoại lên nhìn một cái, là Lê Đình Tuấn gửi đến.

“Ăn cơm tối chưa?” Kiều Phương Hạ đắn đo một chút, rồi trực tiếp cất điện thoại vào trong túi..

 
Chương 509





Ngẫm nghĩ một chút, không đúng, mở hết hộp cơm trước mặt ra, là một hai chục món ăn không trùng lặp với nhau.

Dưới đáy mắt của cô mang theo chút nghi ngờ, nhìn về phía Tống Thịnh một cái, mấy món ăn trước mặt này, dường như có chút quá phong phú so với bình thường.

Cơm của Tổng Thịnh đối với nhân công trước giờ chưa từng hào phóng như vậy?
“Anh Lệ bảo nhà ăn đưa đến đó” Tống Thịnh thấy giấu không nổi nữa mới nhỏ tiếng nói với Kiều Phương Hạ: “Hôm qua hôm kia cũng vậy, nhưng tối hai ngày trước cô không ăn cái gì đã về khách sạn rồi, nên đều bị người khác ăn hết rồi”
Kiều Phương Hạ lập tức mặt không cảm xúc buông đũa xuống, đứng dậy thu dọn lại hộp cơm, xách ra bên ngoài, cho bọn Đường Nguyên Khiết Đan ăn.

Trụ sở chính của tập đoàn WL, tầng cao nhất.

Lệ Đình Tuấn ngồi sau bàn làm việc làm bằng đá cẩm thạch màu đen, nhìn chằm chằm vào tài liệu trên máy tính, đột nhiên nhìn về phía Vô Nhật Huy đang ở cửa một cái, hỏi:

“Cái chuyện tôi đánh Kiều Diệp Ngọc vẫn còn ở trên hot search à?”
“Vẫn còn” Vô Nhật Huy dừng một chút, rồi lập tức trả lời.

Anh ta không hiểu Lê Đình Tuấn vì sao đột nhiên lại hỏi chuyện này.

Nghĩ một lúc rồi lại lấy điện thoại ra xác nhận lại một lần nói: “Vẫn đang ở vị trí top 10 hot search”.

Lê Đình Tuấn nhịn không được nhíu mày, nhìn cái điện thoại ở bên cạnh máy tính một cái.

Từ lúc xảy ra chuyện ở trên sân thượng của bệnh viện kia, cho đến hiện tại, Kiều Phương Hạ đã suốt mười lăm ngày dòng dã không gửi bất kỳ tin nhắn nào đến cho anh cả, cũng không có dòng trạng thái nào đăng lên vòng bạn bè cả.


Cho dù là trả lời là một dấu chấm.

Khiến anh nghi ngờ Kiều Phương Hạ có phải là đứt mạng rồi không.

Anh có chút cáu, hơi kéo lỏng cà vạt ra.

Cầm điện thoại lên, rồi lại đặt xuống.

Vô Nhật Huy nghi ngờ Lê Đình Tuấn có phải là bị bệnh chứng dễ cáu rồi không, mấy ngày nay luôn lặp đi lặp lại hành động cầm điện thoại lên, đến cả khoá màn hình còn chưa mở rồi lại đặt xuống.

Anh ta cũng không dám nói, cũng không dám hỏi.

Lệ Đình Tuấn ngồi ở trong phòng làm việc cân nhắc một lúc, rồi vẫn không nhịn được, cầm điện thoại lên mở mục tin nhắn, gọi điện thoại cho Tống Thịnh, thấp giọng hỏi anh ta: “Kiều Phương Hạ đang làm cái gì?”
Tông Thịnh nhìn về phía Kiều Phương Hạ đang ở trong góc một cái, trả lời: “Đọc kịch bản, luyện diễn với nam hai”.

 
Chương 510





“Điện thoại của cô ấy bị mất rồi?” Lệ Đình Tuấn tiếp tục hỏi Tống Thịnh.

“Không nghe nói thấy” Tống Thịnh ngơ ngác trả lời.

Vừa mới dứt lời, thì đúng lúc nhìn thấy Kiều Phương Hạ lấy điện thoại từ trong túi ra, giống như đang trả lời tin nhắn gì đó của người khác.

“Cô ấy đang dùng điện thoại trả lời tin nhắn của người khác” Tống.

“Thịnh thành thật nói.

Vừa dứt lời thì Lệ Đình Tuấn ở bên kia °bụp’ cái cúp điện thoại luôn.

Gần tối, Lệ Đình Tuấn họp xong, vừa hay đi qua khu vực gần điện ảnh và truyền hình.


“Cậu hai, hay là chúng ta đi..” Lúc Vô Nhật Huy đợi đèn đỏ, nhìn về phía Lệ Đình Tuấn qua kính chiếu hậu một cái, cẩn thận đề nghị.

Lệ Đình Tuấn lập tức không vui nhíu mày.

Ngay sau đó Vô Nhật Huy không lên tiếng nữa, không dám nói chuyện.

Lệ Đình Tuấn nhìn đèn đỏ đếm ngược từng giây từng giây một, trong lòng càng lúc càng cáu.

Bỗng nhiên trầm giọng nói: “Quay đầu, đi đoàn phim”
“Ồ..” Vô Nhật Huy gật gật đầu.

Thật ra anh ta cảm thấy Kiều Phương Hạ nói cũng rất đúng, bản chất của Lệ Đình Tuấn chính là người đàn ông già buồn bực không ổn định bảo thủ, kẻ đạo đức giả.

Rõ ràng là đi tìm Kiều Phương Hạ từ lâu rồi, rõ ràng là rất nhớ cô, lại cứ luôn nín nhịn, Kiều Phương Hạ không cho anh bậc thang đi xuống, thì anh cũng kìm nén.


“Anh hiểu cái gì?” Lệ Đình Tuấn thấy Vô Nhật Huy nhìn mình qua kính chiếu hậu bãng ánh mắt khó có thể miêu tả được, nhịn không được nhíu mày trầm giọng nói.

“Thuộc hạ không hiểu” Vô Nhật Huy gật gật đầu, phụ hoạ theo trả lời.

Lệ Đình Tuấn nghe thấy giọng điệu của Vô Nhật Huy có chút có lệ, càng không có mặt mũi, kéo mạnh cái tấm chắn giữa ghế trước và ghế sau xuống.

Đây là lần mà Kiều Phương Hạ từ lúc sáu tuổi đến hiện tại chiến tranh lạnh dài nhất với anh, trừ khoảng thời gian ở giữa xa nhau mấy năm.

Cô ở bên ngoài không chỉ tăng thêm bản lĩnh, đến cả tính tình cũng tăng lên rồi.

Anh đưa ra nhiều cái bậc thang đi xuống như thế, thuận theo ý của cô, dỗ cũng dỗ rồi, lúc cướp ép nhìn thấy cô khóc thì lại mềm lòng, tiếp tục dỗ, tiếp tục lừa gạt, vẫn chưa thấy cô dao động.

Quả thật là giống như Phó Nhiên nói, nếu như anh dỗ sớm hơn vài ngày, thì cũng không đến nỗi trở thành như thế này.

Anh dí dí chân mày, nhìn ra ngoài cửa số, chỉ nhánh của Lâm Lung Các lướt qua trước mắt.

Lập tức nói với Vô Nhật Huy: “Dừng xe”.

 
Chương 511





Đoàn phim, Đường Nguyên Khiết Đan vui vui vẻ vẻ kéo Kiều Phương Hạ từ trong trường phim đi ra.

“Vẫn còn vài cảnh cuối cùng, đợi người thế thân của nam kia trở lại, quay xong là kết thúc” Đường Nguyên Khiết Đan cười hi hi nói: “Hay là hôm nay chúng ta đi xoã đi, làm buổi tiệc tẩy trần riêng cho chị trước? Vừa hay hôm nay Lục Nhất Minh tối hôm nay cũng không quay”
“Vậy thì chị không làm bóng đèn giữa hai người nữa” Kiêu Phương Hạ lạnh nhạt trả lời: “Hai người tự vui vẻ đi đi”
“Chị, chị có chỗ không thích hợp” Đường Nguyên Khiết Đan liếc nhìn cô một cái, nói: “Sao bây giờ động một tý là đi xe?”
“Có sao?” Kiều Phương Hạ một vẻ nghiêm chính hỏi lại: “Trong đầu của em nếu như không có suy nghĩ như thế này, thì sao có thể hiểu được chị đang nói cái gì ngay lập tức được chứ?”
“Thật không ngờ chị chính là Kiều Phương Hạ như thế này” Đường Nguyên Khiết Đan trợn trắng mắt khinh bỉ nói.


Nghĩ một lúc rồi tiếp tục làm nũng nói: “Vết thương của chị không phải là sắp cắt chỉ rồi sao? Vừa nãy Đường Minh Kỷ nói, muốn tự mình đến đón chị đưa đi cắt chỉ, cho nên bữa cơm tối nay Đường Minh Kỷ mời.

Nếu như chị không đi, thì em ăn chực cơm kiểu gì đây?”
Kiều Phương Hạ đã nói, Đường Nguyên Khiết Đan hôm nay sao lại hào phóng như vậy, chủ động mời cơm Hai người đối mắt nhau, Kiều Phương Hạ bất lực nói: “Được rồi, chị đi thay quần áo, em đi gọi Lục Nhất Minh đi”
Một mình cô đi vào phòng trang điểm, vừa mới thay quần áo quay phim xuống, điện thoại lại rung lên một cái.

Cô cầm điện thoại lên nhìn một cái, là tin nhắn của Hứa Phi Phàm gửi đến: “Con chíp đã lấy được rồi Kiều Phương Hạ đắn đo một lúc, trả lời lại: “Xem chỗ ba anh lúc nào rảnh, sắp xếp gặp mặt đi”
Sau khi gửi thành công, lập tức thuận tay xóa luôn tin nhắn.


Xe của Lệ Đình Tuấn vừa đỗ vào bãi đỗ xe, thì nhìn thấy một chiếc xe Pagani màu xanh ngọc bản giới hạn quen thuộc, đi từ phía trước đến, một tiếng thẳng xe gấp, dừng lại ở giao lộ không xa “Đó không phải là xe của giám đốc Đường sao?” Vô Nhật Huy cũng nhìn thấy, quay đầu thấp giọng hỏi Lệ Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn liếc nhìn về phía biến số xe của chiếc Pagani kia một cái, quả thực là biển số xe của Đường Minh Ký.

Anh không lên tiếng, thu ánh mắt lại, đem bánh xốp Long Tỉnh và quà chuẩn bị Kiều Phương Hạ vứt sang bên cạnh, lấy điện thoại ra gọi điện cho Kiều Phương Hạ Vừa bẩm gọi thì nhìn thấy Kiều Phương Hạ mặc áo khoác lông cừu rộng rãi màu đen và Đường Nguyên Khiết Đan, một trước một sau đi ra ngoài đến chỗ giao lộ.

Đường Nguyên Khiết Đan ngồi trước vào ghế sau, Kiều Phương Hạ dừng ở trước cửa xe, lấy điện thoại ra nhìn một cái.

Lúc nhìn thấy là Lệ Đình Tuấn gọi điện thoại, thì biểu cảm của Kiều Phương Hạ cứng lại.

“Sao thế? Sao không lên xe?” Đường Nguyên Khiết Đan lộ cái đầu ra hỏi Kiều Phương Hạ Kiều Phương Hạ đản đo mấy giây, đang muốn mở miệng nói chuyện thì Đường Minh Kỷ ở trong xe nói: “Cô ấy không ngồi xe của chúng ta”.

 
Chương 512





“Vậy chẳng lẽ cô ấy tự mình lái xe đi sao?” Biếu cảm trên mặt của Đường Nguyên Khiết Đan nhìn Đường Minh Kỷ như nhìn tên ngốc: “Vết thương trên người của cô ấy còn chưa khỏi, anh nhãn tâm?”
Vẻ mặt của Đường Minh Ký đen lại, còn chưa nói chuyện thì một chiếc xe ký hiệu G dừng đắng sau xe của bọn họ.

Kiều Phương Hạ nhìn về chiếc xe ký hiệu G một cái, nhìn thấy Mặc Hàn Bảo ngồi trên ghế đằng sau, không khỏi sửng sốt một chút, cô không biết Mặc Hàn Bảo sẽ đến đây.

Lập tức ấn tắt cuộc gọi của Lệ Đình Tuấn, bỏ điện thoại vào trong túi, quay người đi về phía xe của Mặc Hàn Bảo.

“Trên bãi đỗ xe chỉ cách có hơn một hai trăm mét, Lệ Đình Tuấn buông mắt nhìn cuộc điện thoại bị Kiều Phương Hạ từ chối, vẻ mặt trầm xuống.


Mấy giây sau, lại ấn gọi lại một lần nữa.

Kiều Phương Hạ cầm lấy điện thoại lại rung ở trong túi, Mặc Hàn Bảo trước mặt nhìn cô, thấp giọng nói: “Muốn đi sao lại không nói?”
Kiều Phương Hạ nhấp môi, nhìn Mặc Hàn Bảo, không lên tiếng “Không nói với thầy thì thôi đi, sao không lên tiếng gọi King?” Mặc Hàn Bảo tiếp tục hỏi.

Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Cũng không chắc là đi ngay lập tức”
Mặc Hàn Bảo thở dài, hỏi ¡ cô: “Nếu đã chưa quyết định xong, vì sao lại liên hệ với bọn họ?”
Kiều Phương Hạ tuy biết mạng lưới tình báo của nhà họ Mặc rất giỏi, nhưng không ngờ tới Mặc Hàn Bảo lại nhận được tin tức nhanh đến như thế đản đo mấy giây, kiên trì trả lời: “Chủ yếu là bởi vì con chíp.


ở bên đó xảy ra vấn đề nhỏ.”
“Được rồi, con nói là cái gì thì chính là cái đó đi” Mặc Hàn Bảo thất vọng trả lời.

Kiều Phương Hạ lần đầu tiên nhìn thấy trong mắt của Mặc Hàn Bảo có thất vọng về mình, bất luận thế nào, thì Mặc Hàn Bảo là thầy của cô, một ngày làm thầy cả đời làm thầy, ở trước mặt Mặc Hàn Bảo, cô là hậu bối.

Lương tâm của cô có chút không yên lòng, thấp giọng nói: “Võn dĩ con nghĩ là, sau khi quyết định đi thì nói với mọi người, con khẳng định đi đón An Dương thì sao dám che giấu chuyện này với thầy chứ?
“Con còn có không dám? Huống hồ thầy có thể đồng ý để con đi đón An Dương?” Mặc Hàn Bảo nhịn không được nhíu mày, trầm giọng Kiều Phương Hạ sửng sốt một chút, bởi vì sự tức giận của Mặc Hàn Bảo.

Hai người đối mắt nhìn nhau mấy giây, cảm xúc dưới đáy mắt của Mặc Hàn Bảo không ngừng dâng lên..

 
Chương 513





Một lúc lâu sau, không đợi cô nói chuyện, giọng điệu mềm xuống trước nói: “Được rồi, thầy chính là qua đây xác nhận một chút con có phải là thật sự muốn đi không”
Lúc nói chuyện, mở cửa xe ra, hơi đưa tay ra về phía của Kiều Phương Hạ: “Qua đây”
Kiều Phương Hạ bước nhỏ lên trước một bước, Mặc Hàn Bảo kéo cô một cái, vỗ nhẹ hai cái trên vai của cô, thấp giọng nói: “Nếu như thật sự muốn đi, mọi chuyện lấy an toàn làm chính, cái khác thì thầy không nói nhiều nữa”
Giả như Kiều Phương Hạ thật sự đi rồi, hai ba năm không gặp nhau là chuyện rất bình thường.

Trong lòng của Kiều Phương Hạ cũng rất rõ ràng, Mặc Hàn Bảo có chút không nỡ.

Cô trầm mặc mấy giâ ừ một tiếng với Mặc Hàn Bảo.


Mặc Hàn Bảo lập tức nói: “Con với bọn Đường Minh Kỷ đi ăn đi, thầy còn có chút việc cần phải xử lý”
Kiều Phương Hạ hơi cúi đầu, nói: “Vâng, thầy đi thong thả”
Đến tận khi chiếc xe ký hiệu G biến mất khỏi tầm mắt thì Kiều Phương Hạ mới thu ánh mắt lại.

“Đi thôi” Cô làm như không có chuyện gì lên xe của Đường Minh Kỷ, nói với Đường Minh Kỷ.

Đường Nguyên Khiết Đan chớp chớp mắt nhìn cô, nhỏ giọng nói: “Cho săn nhỏ đeo mặt nạ vừa nãy là ai thế? Lần trước ở trong phòng bệnh dáng vẻ của hai người hình như là quen biết nhau từ trước rồi”
Đường Nguyên Khiết Đan lần trước cũng đã nhìn thấy dáng vẻ giết người không chớp mắt của cô, Kiều Phương Hạ dứt khoát thẳng thắn trả lời: “Thầy của chị”
“Thầy của chị nhìn có vẻ rất là trẻ!” Đường Nguyên Khiết Đan lập tức có chút kích động: “Em thấy tuy mắt của anh ta rất to, nhưng một chút nếp nhăn chỗ khoé mắt cũng không có, còn có loại quần áo, còn có dáng anh ta lúc đi đường, khẳng định là lớn hơn chị có mấy tuổi, sao lại là thầy của chị vậy?”
*..“ Lục Nhất Minh ngồi ở ghế trước nhíu mày, quay đầu liếc nhìn Đường Nguyên Khiết Đan một c: Tuy anh ta không nghe hiểu Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan đang nói cái gì, nhưng anh ta nghe hiểu Đường Nguyên Khiết Đan ở trước mặt anh ta khen thẳng đàn ông khác đẹp trai.


Đường Nguyên Khiết Đan nhìn như không thấy, tiếp tục kích động nói: “Anh ta còn ôm chị! Chị không thích hợp nha Kiều Phương Hạt Giữa chị và thầy của chị có phải là Đường Minh Kỷ ở đằng trước không kiên nhãn cắt đứt lời nói của Đường Nguyên Khiết Đan: “Yên tâm đi, người nhà họ Mặc bọn họ rất có quy tắc, thầy trò không được phép kết hôn”
Đường Nguyên Khiết Đan lập tức giống như quả bóng bay bị xì hơi vậy, lắc đầu tặc lưỡi nói: “Đáng tiếc”
Kiều Phương Hạ ngược lại chưa từng nghe qua cái quy tắc này, phỏng chừng là Đường Minh Kỷ chê Đường Nguyên Khiết Đan ồn ào quá, cho nên cố tình bịa một cái lý do ra lừa cô Đường Nguyên Khiết Đan ngẫm nghĩ rồi lại nói: “Vậy thì vẫn là người đàn ông chó đi.

Người đàn ông chó cũng vẫn miễn cưỡng được”
“Người đàn ông chó gần đây không đến tìm chị, có chút kỳ lạ” Nói xong, quay đầu nhìn Kiều Phương Hạ.

.

Ngôn Tình Ngược
Kiều Phương Hạ lúc này mới nhớ tới, vừa nấy Lệ Đình Tuấn gọi điện thoại cho mình..

 
Chương 514





Ngay sau đó cô lấy điện thoại ra nhìn một cái, tổng cộng có hai cuộc gọi điện thoại bị nhỡ, sau đó Lệ Đình Tuấn cũng không gọi tiếp nữa, chắc là không có chuyện gì quan trọng cả.

“Ai là người đàn ông chó?” Đường Minh Kỷ chen mồm vào.

Đường Nguyên Khiết Đan đang muốn trả lời thì Kiều Phương Hạ đâm nhẹ vào người cô ấy một cái.

Đường Nguyên Khiết Đan cũng biết giữa hai người Đường Minh Kỷ và Lệ Đình Tuấn không hợp nhau, trả lời nói: “Người đàn ông chó chính là người đàn ông chó.”
Người đàn ông chó nếu như nhìn thấy vừa nãy có người đàn ông khác ôm Kiều Phương Hạ thì phỏng chừng phổi cũng sắp bị tức đến nổ rồi.


Đường Nguyên Khiết Đan đột nhiên cảm thấy có chút đáng tiếc, chính là đáng lẽ để cho anh ghen, cũng làm cho anh ta hiểu tình yêu có bao nhiêu là đau khổ.

Tối nay Đường Nguyên Khiết Đan uống có chút nhiều, Đường Minh Kỷ để Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan đi đến căn phòng nhỏ của cô ấy, giữa đường thả hai người xuống.

Lúc tiếp tục lái xe đi đến đoàn phim, quay đầu nhìn Kiều Phương Hạ, hỏi cô: “Bộ phim này kết thúc, thật sự là không tính quay nữa?”
“Ừ, không quay nữa” Kiều Phương Hạ lạnh nhạt trả lời.

“Cô thật sự muốn đi Quân Phương sao?” Đường Minh Kỷ nghĩ một lúc, lại hỏi cô.

Kiều Phương Hạ nghĩ một chút, cười nhạt trả lời: “Chắc sau khi gặp ba của Hứa Phi Phàm rồi thì quyết định, bọn họ bên đó đã có một quan chỉ huy hai mươi tư tuổi, học lực tiến sĩ, cũng rất trâu bò”

“Dù sao thì một núi không chứa hai hố.

Tôi cũng không chịu nổi bị người khác kiểm soát”
Kiều Phương Hạ nói chuyện luôn mang theo hai phần liều lĩnh lơ đãng, nhưng cô ấy quả thật là có bản lĩnh này.

Đường Minh Kỷ cảm thấy bọn người Mặc Hàn Bảo cũng không giữ Kiều Phương Hạ lại được, thì anh ta nói nhiều thêm nữa cũng chỉ là phí nước bọt, nên không khuyên thêm nữa”
Đưa Kiều Phương Hạ đến gần khách sạn của đoàn phim, cửa vào trước mặt bị tuyết đắp chặn lại rồi, có chút khó vào, Kiều Phương Hạ lập tức nói: “Thả tôi xuống ở đây luôn đi, không còn sớm nữa, anh trở về về sớm rồi nghỉ ngơi đi”
“Được”
Cô đứng ở bên đường, đưa mắt nhìn Đường Minh Kỷ quay xe rời đi, quay người, chậm rãi đi về phía khách sạn.

Đi qua một hàng xe đỗ ở bên đường, bỗng nhiên cô nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng dựa vào xe dưới ánh đèn đường đăng trước, mặt không biểu cảm nhìn về phía cô..

 
Chương 515





Hai người cách nhau một đoạn, hai người đối mắt nhìn nhau.

Kiều Phương Hạ chần chừ mấy giây, vẫn chậm rãi bước về phía của Lệ Đình Tuấn.

Đi đến trước mặt Lệ Đình Tuấn, cách anh khoảng hai ba bước chân thì dừng lại.

“Đợi rất lâu rồi?” Kiều Phương Hạ nhìn chiếc xe bên cạnh anh một cái, trên cửa sổ thuỷ tinh kết thành một tầng băng mỏng, mở miệng thấp giọng hỏi anh trước.

Trên mặt của Lệ Đình Tuấn không có cảm xúc gì, chỉ là bình tĩnh nhìn cô.

“Vì sao không nghe điện thoại?” Một lúc lâu sau, thấp giọng mở miệng hỏi cô.

Trong giọng nói mang theo giọng mũi có chút bị tắc ở cổ họng, có chút khàn khàn, có chút buồn.

Kiều Phương Hạ đương nhiên là sẽ không nói với anh, lúc đó đang có tạm biệt với Mặc Hàn Bảo, dừng lại mấy giây, thấp giọng nói: “Bên ngoài rất lạnh, anh về nhà sớm đi.”

Nói xong, lùi về phía sau hai bước, dường như đang đợi anh lên xe.

Lệ Đình Tuấn đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích tí nào, nhìn chằm chằm vào cô như trước.

“Kiều Phương Hạ, em không có lời muốn giải thích với tôi sao?” Anh khàn giọng hỏi.

Kiều Phương Hạ nhấp miệng, trả lời: “Không có.

Chính là lúc đó rất bận, không nhìn thấy mà thôi.

Vừa mới dứt lời, Lệ Đình Tuấn bỗng nhiên mở miệng nói: “Chúng ta kết hôn đi.” “Ngày mai”
Anh không quan tâm đến thiệp cưới gì không quan tâm đến ngày tốt gì, không quan tâm Phó Minh Tuyết có đồng ý hay không, không quan tâm Lệ Kiến Đình có sẽ làm ngăn cản hay không.

Anh không thể tiếp tục chịu đựng cái loại cảm giác lo được lo mất, lúc nhìn thấy Kiều Phương Hạ bị Mặc Hàn Bảo ôm, lại lựa chọn xem nhẹ cuộc gọi đến của mình anh đã hiểu: Trong ván cờ này, anh thua hoàn toàn rồi.

Cô có thể tiếp tục giống như không có chuyện gì đi ra ngoài ăn cơm với Đường Nguyên Khiết Đan, anh làm không được, trong đầu của anh chỉ toàn là cảnh Kiều Phương Hạ ôm nhau với người khác.


Anh đặt cô ở vị trí cao nhất, nhưng cô lại không thể.

Anh thất vọng, khó chịu, lại đổ kỵ đến phát điên.

Kiều Phương Hạ sửng sốt một chút, nhìn đáy mắt anh một mảng đỏ tươi, đột nhiên hiểu ra, anh nhất định đã nhìn thấy Mặc Hàn Bảo ôm cô rồi.

Tuy anh dùng giọng điệu ra lệnh, nhưng lại mang theo mấy phần có ý tứ cầu xin, anh đang cầu xin cô quay đầu.

Cô thở dài, không lên tiếng.

Cô nhìn thấy điện thoại của anh ở trong áo khoác ngoài sáng lên một lần rồi lại một lần, anh lại không nhận.

Không đợi cô nói chuyện, phía xa đột nhiên có xe chạy đến, đèn xe chiếu trên người của bọn họ, phanh gấp một cái, dừng ở bên người bọn họ.

Vô Nhật Huy vội vàng xuống xe, bước nhanh đi về phía của Lệ Đình Tuấn: “Cậu hai, xảy ra chuyện rồi… “Cút!” Lệ Đình Tuấn ném mạnh cái điện thoại về phía Vô Nhật Huy.

Vô Nhật Huy ngoảnh mặt sang hướng khác, mặc cho Lệ Đình Tuấn ném điện thoại vào mình.

Dừng lại một chút, vẫn bất chấp tiếp tục nói với Lệ Đình Tuấn: “Ông ở trong bệnh viện sắp không xong rồi! Cách chữa trị bằng giật điện đã dùng rồi! Anh mau đi đến đó xem xem đi!”.

 
Chương 516





Lệ Đình Tuấn đột nhiên giật mình, quay đầu nhìn về phía Vô Nhật Huy.

Kiều Phương Hạ không biết người ông trong miệng của Vô Nhật Huy là ai, Lệ Đình Tuấn trước giờ chưa từng nhắc đến với cô.

Lệ Đình Tuấn trầm mặc mấy giây, vội vàng nhìn về phía của Kiều Phương Hạ một cái, không kịp giải thích với Kiều Phương Hạ, quay người lên xe đi luôn.

Kiều Phương Hạ vô thức bước gần đến anh một bước, Vô Nhật Huy giơ tay ra ngăn cản cô, thấp giọng nói: “Chuyện xảy ra quá đột nhiên! Chờ thêm một chút cậu hai sẽ giải thích với cô.

Nói xong, quay người vội vàng lên xe.

Chẳng tới nửa phút sau, đèn sau xe của Vô Nhật Huy đã rất nhanh biến mất chỗ đường rẽ.


Bệnh viện.

Lệ Đình Tuấn bước nhanh đến cửa phòng bệnh, trong ngoài phòng bệnh có cả một đống người.

Lệ Kiến Đình chống gậy đứng ở bên giường, ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn giường bệnh bị đậy vải trắng, giống như bỗng chốc già đi mười hai chục tuổi.

Nghe thấy tiếng bước chân của Lệ Đình Tuấn, ngẩng đầu nhìn Lệ Đình Tuấn một cái.

Lệ Đình Tuấn mím chặt môi mỏng, từng bước từng bước một đi đến đầu giường, lúc vén vải trắng lên, tay không khống chế nổi mà run rẩy.

Nằm dưới vải trắng Lệ Quốc Chiến, mặt đã xanh mét, không còn hô hấp.


Lệ Kiến Đình tát hai cái thật mạnh vào mặt của Lệ Đình Tuấn.

Lệ Đình Tuấn cắn chặt răng đứng nguyên tại chỗ, chỉ buông mắt nhìn thi thể của Lệ Quốc Chiến ở trên giường.

Lệ Kiến Đình dùng gậy chỉ vào Lệ Đình Tuấn, tức giận gào lên: “Vừa nãy mày ở đâu? Có phải là ở chỗ của con hồ ly tinh kia không? Ba ruột của mày muốn gặp mày lần cuối, mày lại nằm trên giường của người phụ nữ hại nó trúng gió!”
Lệ Đình Tuấn giơ tay ra, nhẹ nhàng đậy vải trắng lại lên mặt của Lệ Quốc Chiến.

“Cô ấy không phải hồ ly tinh.

Anh nâng mắt lên, nhìn về phía Lệ Kiến Đình, nhẹ giọng nói: “Người sai là An Phương Diệp, không phải cô ấy.”
Tất cả những người có lỗi với nhà họ Lê năm đó, Lê Đình Tuấn đều đã điên cuồng báo thù lại rồi.

Bọn họ đều đã nhận báo ứng cần phải nhận rồi.

Nhưng không bao gồm Kiều Phương Hạ..

 
Chương 517





Thời gian mấy năm trong quá khứ, Lệ Đình Tuấn hận Kiều Phương Hạ, nhưng anh hận rất rõ ràng, anh vẫn luôn rõ ràng, lòng tham của An Phương Diệp mới là ngọn lửa châm ngòi tất cả mọi chuyện.

Năm đó, Lệ Quốc Chiến bị mấy cấp dưới đắc lực tin nhiệm, chỉ trong thời gian một đêm lừa tài sản trên trăm triệu, dẫn đến vốn tài chính của nhà họ Lệ xuất hiện vấn đề, Lệ Quốc Chiến vừa lo lắng vừa tức giận, ngã bệnh ở giường.

Lệ Đình Tuấn tiếp nhận công ty, quyết đoán dứt khoát bán đi hai công ty con để duy trì việc tuần hoàn vốn của công ty chính.

Chỉ là vốn tài chính vẫn chưa ổn định lại, đã bị lời ngon tiếng ngọt của An Phương Diệp từng bước lừa vào trong tay.

Người phụ nữ này quả là độc ác, bà ta cũng không quan tâm đến chuyện trên thương trường của Lệ Quốc Chiến, không rõ bà ta lấy đi mấy tỷ đối với nhà họ Lệ mà nói chính là tai ương ngập đầu.


Ngày thứ hai tài chính ổn định, An Phương Diệp trốn ra nước ngoài cùng với tên trai bao có xuất thân là chuyện ngành pháp luật.

Lệ Quốc Chiến biết được An Phương Diệp ôm tiền bỏ chạy, đột nhiên xuất huyết não ngay tại trong phòng họp hội nghị của công ty.

Ngày Kiều Phương Hạ bỏ thuốc Lệ Đình Tuấn, Lệ Quốc Chiến bị đưa đến bệnh viện, cấp cứu không có hiệu quả, bị bác sĩ tuyên án là sống đời sống người thực vật ngay lúc đó.

Kiều Phương Hạ ở ký túc xá của trường học, hôm đó là thứ sáu, tan học thì một mình cô trở về nhà.

Lệ Đinh Tuấn cho dù có hận Kiều Phương Hạ hơn đi nữa, cũng rất rõ, cô không hề lấy tiền.


Lệ Quốc Chiến trúng gió không liên quan gì đến cô cả.

“Mày còn nói giúp nó.” Lê Kiến Đình trừng mắt nhìn chăm chăm vào anh, quát lên: “Trên người mày có còn chút nhân tính không vậy? Mày có biết người năm chết trên giường này, là ba của mày Lệ Quốc Chiến!
Sự nổi giận tuyệt vọng của Lệ Đình Tuấn khi Lệ Quốc Chiến bị tuyên án là người thực vật, đến sau này hết lần này đến lần khác mời bác sĩ đến chữa trị đều không có kết quả, rồi đến sự chết lặng của giờ phút này, cái quá trình này có bao nhiêu là dài đẳng đẳng đau khổ, anh rõ hơn ai hết.

Chính bởi vì rõ, cho nên có thể giữ được bình tĩnh.

“Mày là cái thắng súc sinh!” Lệ Kiến Đình lại tát mấy cái thật mạnh xuống mặt của Lệ Đình Tuấn.

Lê Đình Tuấn không nhúc nhích tý nào đứng nguyên tại chỗ, mặc cho Lệ Kiến Đình dạy bảo mình.

Bên cạnh không có ai dám tiến lên khuyên bảo, tất cả mọi người đều im lặng nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra trước måt..

 
Chương 518





Đến tận khi Lệ Kiến Đình thở hồng hộc, dừng ho khan kịch liệt lại, Lê Đình Tuấn mới chậm rãi lùi ra sau hai bước, quỳ xuống trước giường của Lệ Quốc Chiến.

Anh giống như mất đi trị giác vậy, dập đầu mạnh với Lệ Quốc Chiến, dừng lại mấy giây, lại dập cái thứ hai, sau đó dập cải thứ ba.

Dập đến nỗi chán xanh tím, đứng từ dưới đất lên, quay người nhận lấy tờ thông báo tử vong từ người bác sĩ đứng ở cửa, ký tên của mình xuống.

Cũng giống như trước kia, mỗi lần anh ký tên của mình trên tài liệu hợp đồng.

Bác sĩ thở dài lấy bút và tờ thông báo tử vong đi, Lệ Đình Tuấn nhìn vào tay trống không của mình, tự giễu bĩu môi.


Bắt đầu từ ngày hôm nay, anh không có ba rồi.

Đến tận khi nhìn thấy trực tiếp ở trên ti vi, Kiều Phương Hạ mới biết được, Lệ Quốc Chiến mất rồi.

Trước khi Kiều Phương Hạ rời khỏi nước Anh Phương, bị người nhà họ Kiều giam cầm hơn một tháng, cô chỉ biết, Lệ Quốc Chiến nhập viện, ngoài ra thì cái gì cũng không biết.

Sau khi bị đưa đến nước Hình Giang, người trong nước căn bản là cắt đứt hết mọi liên lạc với cô, cô càng không biết được chuyện xảy ra của nhà họ Lê.

Lúc này, nhìn thấy trên thời sự không kiêng nể gì mà truyền tin, Lệ Quốc Chiến là người thực vật nằm trên giường dài đằng đẳng gần bốn năm cuối cùng cũng được giải thoát rồi, cô mới biết, năm đó Lệ Quốc Chiến bị xuất huyết não trúng gió.


Cũng cuối cùng hiểu ra, vì sao Lệ Kiến Đình hận cô vào tận xương tuỷ, tránh cô không gặp.

Cô ngồi ở trên ghế sô pha sửng sốt một hồi lâu, đứng người đi vào trong phòng tìm quần áo.

Đường Nguyên Khiết Đan tắm xong đi ra ngoài, thấy Kiều Phương Hạ hình như muốn thay quần áo đi ra ngoài, nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, nói: “Chúng ta vừa dầm mưa về, bên ngoài vẫn còn đang mưa, chị muốn đi đâu thế?”
Kiều Phương Hạ đối mặt với cô ấy, nhẹ giọng hỏi cô ấy: “Em biết… ba của Lệ Đình Tuấn mất chưa?” Suýt chút nữa thì nói ra, là ba chữ ba của chị.

Đường Nguyên Khiết Đan quay đầu, nhìn ti vi ở trong phòng khách một cái, sững sờ lắc đầu: “Không biết.

“Chị đi đến nhà họ Lệ một chuyến.” Kiều Phương Hạ cầm quân sao lên đi vào phòng thay quần áo, thấp giọng nói..

 
Chương 519





“Phương Hạ, nhưng không phải người nhà họ Lệ không muốn nhìn thấy chị hay sao?” Đường Nguyễn Khiết Đan lập tức đi theo đến cửa phòng thay quần sao, cẩn thận hỏi cô: “Bây giờ chị đi đến đó, không hay đi?”
Nhất là ở loại thời gian này tham dự tang lễ, chắc mọi người nhất định sẽ càng hận Kiều Phương Hạ hơn? Kiều Phương Hạ lẳng lặng ngồi trên ghế trong phòng thay đồ, siết chặt cái áo sơ mi và váy màu đen trong tay, không lên tiếng.

Lệ Quốc Chiến đối với Kiều Phương Hạ, cũng không có cực kỳ cực kỳ tốt, nhưng với tư cách là một người ba dượng, ông ta đủ tư cách mà lại hoàn mỹ.

ít nhất lúc ở các loại nơi đưa cô đi tham gia, đều sẽ tự hào giới thiệu với bạn bè: “Đúng, đây là con gái nhỏ của tôi, con bé gọi tôi là ba ba, có phải là rất đáng yêu không?”
Kiều Phương Hạ bị chứng tự bế cùng với một chút chướng ngại ngôn ngữ, nói những lời không thường hay nói sẽ ngọng.

Cô vẫn còn nhớ, lần đầu tiên mình gặp Lệ Quốc Chiến, là khung cảnh như thế nào.


Bởi vì dáng vẻ của Lệ Quốc Chiến cao lớn mãnh, nhìn có vẻ rất hung dữ, Anh Phương Diệp bảo cô gọi là bác, cô căng thẳng quá gọi là ‘ba ba.

Lúc đó Lệ Quốc Chiến cười ngay lập tức, giơ tay ra ôm cô vào lòng, nói: “Ba ba thì ba ba đi, rất đặc biệt.

Nhìn thấy Lệ Quốc Chiến, Kiều Phương Hạ mới biết, người đàn ông có vẻ hung dữ, lúc cười cũng có thể rất dịu dàng.

Lệ Đình Tuấn có chút giống ông ta, lúc không cười nhìn có vẻ rất doạ người, lúc cười, trong mắt giống như chứa cả một ngân hà rực rỡ.


Năm cô bị bệnh, Lệ Quốc Chiến chưa từng không kiên nhẫn và chán ghét cô, ông ta tìm rất nhiều bác sĩ chữa bệnh cho cô, cho đến tận khi cô khỏi hẳn bệnh.

Lệ Quốc Chiến ở trước mặt cô chưa từng lớn tiếng, người thích màu sắc lạnh như thế, đặc biệt vì cô, bố trí gian phòng của cô thành gian phòng công chúa màu hồng mềm mại không hề ăn khớp với cả căn nhà nhà họ Lê.

Bởi vì biết lúc cô trở về nhà họ Kiều, bởi vì một con búp bê bản giới hạn mà đẩy Kiều Diệp Ngọc xuống lầu, bị Kiều Đông Phương nghiêm khắc trừng phạt, ông ta không hề chất vấn cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ là từ lúc đó về sau, trong căn phòng của cô, đặt đầy các loại búp bê bản giới hạn.

Lệ Đình Tuấn thi đứng đầu toàn trường, Lệ Quốc Chiến luôn mang vẻ mặt nghiêm khắc yêu cầu Lệ Đình Tuấn làm càng tốt hơn, cô thi đứng thứ hai toàn trường, Lệ Quốc Chiến lại kiên nhẫn dỗ cô, bảo cô không cần nản lòng không cần buồn.

Kiều Phương Hạ chưa từng nhìn được tình yêu của ba trên người Kiều Đông Phương.

Nhưng Lệ Quốc Chiến lại cho cô rất nhiều..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom