Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1080


Chương 1080

“Dì Trương, giúp tôi ấn gọi cho Trình Minh Viễn.” Bạch Dương đưa di động cho dì Trương.

Dì Trương sau khi nhận lấy, tìm số Trình Minh Viễn gọi đi: ‘Được rồi cô Bạch.”

“Cảm ơn dì Trương.” Bạch Dương cầm lại điện thoại.

Dì Trương cười cười: “Cô Bạch, tôi đi phơi áo quần trước, có chuyện gì gọi tôi.”

Bạch Dương ừ một tiếng: ‘Được, dì bận đi.”

Dì Trương gật gật đầu, lấy điện thoại ra, đi đến ban công.

Vừa rồi cuộc điện thoại giữa cô Bạch và Cố Việt Bân, mặc dù bà không nghe quá nhiều, nhưng đại khái nghe được một chút mấu chốt.

Bà muốn nói với cậu cả một tiếng.

Bạch Dương không biết dì Trương đi phơi quần áo là gì, kỳ thật liên lạc với Phó Kình Hiên mới là thật.

Lúc này, cô đã gọi đến cho Trình Minh Viễn rồi, nói những chuyện Cố Việt Bân vừa nói trong điện thoại cho Trình Minh Viễn.

Trình Minh Viễn nghe xong, khinh thường cười nhạo một tiếng: “Trông dáng vẻ của ông ta, dường như ông ta rất tự tin Lý Thất chính là con gái của mình.”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Hẳn là vì giám định ADN lần đầu, dù sao kết quả giám định ADN lần đầu nói bọn họ là cha con ruột, cho nên Cố Việt Bân cũng †in tưởng kết quả giống nhau.” Bạch Dương nhẹ giọng nói.

Trình Minh Viễn bĩu môi: “Nếu ông ta đã cho rằng như vậy, lại càng tốt, bởi vì bây giờ càng tự tin, lúc nhận được kết quả thật sự, thì càng tuyệt vọng không phải sao?”

Bạch Dương cười khẽ: “Anh nói không sai, cho nên tiếp theo, tôi muốn đến tận nơi chứng kiến một chút, chỉ tiếc, tôi không nhìn thấy được sắc mặt sau đó của ông ta.

Cô sờ hai mắt mình, trong mắt lộ vẻ tiếc nuối và gấp gáp.

Này đã là bao nhiêu ngày rồi, ánh mắt của cô đã không nhìn thấy gì cả, hoàn toàn không có dấu hiệu khôi phục thị lực.

Tiếp tục như vậy, cô sẽ sợ hãi không khôi phục.

“Không sao, đến lúc đấy tôi giúp cô ghi lại, đợi đến lúc mắt cô khỏi rồi xem cũng không muộn.” Trình Minh Viễn vỗ lồ ng ngực nói.

Bạch Dương nhíu mày: “Anh giúp tôi ghi lại?”

“Đúng thế, bây giờ tôi đã quay về Hải Thành rồi, khoảng nửa tiếng nữa sẽ đến nơi, đến lúc đó, tôi mang theo vợ chồng Lý Đại Ngưu đến, tin rằng nhất định có kịch hay để xem.” Trình Minh Viễn cười nói, hứng thú đùa giỡn trong giọng nói không chút che giấu.

Bạch Dương cong cong khóe môi: “Như thế sao, vậy tôi mỏi mắt mong chờ.”

“Yên tâm, nhất định đảm bảo cô thỏa mãn, được rồi, trước như vậy đã, chờ tôi đến lại nói với cô.”

Cuộc gọi kết thúc, Bạch Dương để điện thoại xuống.

Trên ban công, dì Trương nghe cô gọi, vội vàng cất điện thoại lại: “Đến đây.”

Rất nhanh, hai người đã chuẩn bị xong ra ngoài, dì Trương lái xe, Bạch Dương ngồi ở ghế sau.

Trên đường, Bạch Dương bắt đầu dặn dò dì Trương, lúc nhìn thấy đám Cố Việt Bân, ngàn vạn không nên lộ ra chuyện mắt cô không nhìn thấy.

Cố Việt Bân là kẻ thù của cô, hận không thể diệt trừ cô, chấm dứt hậu hoạn.

Cho nên nếu để Cố Việt Bân biết ánh mắt cô không thấy gì, không chừng còn lừa cô.
 
Chương 1081


Chương 1081

Dì Trương liên tục cam đoan mình tuyệt đối không lộ ra, Bạch Dương mới miễn cưỡng yên tâm.

Nửa tiếng sau, đã đến trung tâm giám định mà Cố Việt Bân nói.

Sau khi dì Trương dừng xe, rồi lấy xe lăn từ cốp sau xe ra, lúc này mới mở cửa xe, đỡ Bạch Dương từ trên xe xuống.

Sở dĩ ngồi xe lăn, cũng là không muốn lộ ra chuyện mình không nhìn thấy trước mặt Cố Việt Bân, mắt không nhìn thấy, ngồi trên xe lăn, sẽ chỉ làm Cố Việt Bân cho rằng, chân cô bị thương, mà không phải là mắt có vấn đề.

Nếu không ngồi xe lăn, phải luôn dựa vào dì Trương, thì cũng rất dễ lộ.

“Cô Bạch, ngồi vững chưa? Tôi bắt đầu đẩy đây.’ Dì Trương đóng cửa xe hỏi.

Bạch Dương gật đầu: “Được rồi, đi thôi.”

Dì Trương đẩy cô, đi về phía cửa chính trung tâm giám định.

Nhưng mà đi đến cửa chính, dì Trương nhìn mấy bậc thềm trước mặt, bắt đầu khó khăn rôi.

Bạch Dương không nhìn thấy, chỉ tò mò dì Trương vì sao đột nhiên dừng lại, mở miệng hỏi thăm: “Sao vậy dì Trương?”

“Có bậc thang, tôi không đẩy lên được.” Dì Trương thở dài.

Bạch Dương cười cười: “Cái này thì có gì, †ôi xuống trước, dì thu lại xe lăn đi, sau đó lại đỡ tôi đi không được sao?”

“Cô Bạch nói cũng đúng, nếu như vậy, vậy thì tôi…

“Tôi đến cho.” Lời của dì Trương còn chưa nói xong, một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng cắt ngang lời cô.

Bạch Dương nhíu cặp mày thanh tú lại: “Phó Kình Hiên?”

Phó Kình Hiên khẽ gật đầu: “Là anh.”

Nói xong, anh trao đổi ánh mắt với dì Trương.

Dì Trương buông tay ra khỏi tay cầm xe lăn, bước sang bên cạnh một bước.

Phó Kình Hiên thuận tay cầm lấy tay vịnh xe lăn vừa rồi dì Trương vừa đứng: “Ngồi vững, anh đẩy em lên”“

“Đợi chút, tôi ách…

Bạch Dương vừa mới nói mấy chữ, cảm thấy xe lăn dưới chân mình chấn động một cái, ngay sau đó, cô cũng cảm thấy xe lăn ở trên không.

Không cần nghĩ, cô cũng biết là Phó Kình Hiên nhấc theo xe lăn của cô lên bậc thang, bên tai truyền đến tiếng bước chân nặng nề, có thể chứng minh.

Bạch Dương vội vàng nắm chặt tay vịn xe lăn, ổn định cơ thể của mình lại, sợ mình té †ừ trên xe lăn xuống.

Không đến mấy giây, có lẽ là đã đến bậc thang rồi, Bạch Dương cảm thấy xe lăn rơi xuống đất, cơ thể căng cứng cuối cùng mới thả lỏng.

Có điều lửa giận trong lòng cô lại không có tan biến, trực tiếp quay đầu, hét về phía sau: “Phó Kình Hiên, anh làm loạn quá rồi!”

Phó Kình Hiên đang chỉnh cổ áo tay, nghe thấy lời này, lông mày hơi nhướn lên: “Sao lại làm loạn rồi?”
 
Chương 1082


Chương 1082

“Ai bảo anh nhấc cả người lẫn xe lăn lên chứ, anh có biết như vậy rất nguy hiểm hay không!” Bạch Dương hít sâu một hơi, lạnh lùng nói.

Phó Kình Hiên cụp mắt: “Sẽ không nguy hiểm, tôi luôn bảo vệ em, em sẽ không rơi xuống.”

“Tôi là nói anh!” Bạch Dương nhíu mày: “Anh không sợ sức của mình đột nhiên bị đứt quãng, tôi và xe lăn cùng rơi xuống, đập vào chân của mình, hoặc cánh tay bị trật khớp sao?”

Nghe thấy lời này, đồng tử của Phó Kình Hiên hơi giãn to, cuối cùng trên mặt đột nhiên dấy lên niềm vui: ‘Bạch Dương, em đang lo lắng cho tôi sao?”

Nắm đấm của tay siết chặt, thể hiện sự kích động trong lòng anh.

Trong lòng Bạch Dương sững lại, sau đó quay đầu lại, giọng nói lạnh nhạt xa cách nói: “Anh nghĩ nhiều rồi, tôi không có lo lắng cho anh, tôi chỉ là sợ anh sau khi thật sự bị thương, tôi lại phải chịu trách nhiệm mà thôi.”

Trong mắt Phó Kình Hiên xẹt qua một tia thất vọng, nhưng rất nhanh lại biến mất không thấy đâu, anh khẽ mỉm cười một tiếng: “Thì ra là như vậy, được thôi, xem ra là tôi nghĩ nhiều rồi, có điều lời vừa rồi của em, tôi coi như là em đang lo lắng cho tôi.”

Bạch Dương nhăn mũi: “Tùy anh nghĩ thế nào thì nghĩ, tôi hỏi anh, anh sao lại ở đây?”

“Tập đoàn của tôi xuất hiện gián điệp, có người đã trộm văn kiện trong phòng làm việc của tôi, tôi phát hiện vân tay của gián điệp ở trên bàn làm việc, cho nên cầm tới cho người ta giám định.” Ánh mắt của Phó Kình Hiên hơi lóe lên, nói mà mặt không biến sắc.

Dì Trương ở một bên trợn tròn mắt.

Lợi hại nha cậu cả, nói dối vậy mà mặt cũng không đỏ.

Bạch Dương nghe thấy lời của Phó Kình Hiên, kinh ngạc trợn to mắt: “Cái gì? Tập đoàn Phó Thị xuất hiện gián điệp sao, còn trộm mất văn kiện trong phòng làm việc của anh?”

Phó Kình Hiên ừ một tiếng.

Bạch Dương đã cười: “Không phải chứ, sếp Phó, bảo vệ của tập đoàn của anh yếu như vậy sao? Phòng làm việc của anh cũng có thể đi vào như không?”

Tập đoàn Thiên Thịnh còn lâu mới bằng Phó Thị, cũng không ai dám đi vào như không ở phòng làm việc của cô.

Vậy mà phòng làm việc của Phó Kình Hiên lại có thể, thật là buồn cười.

Phó Kình Hiên làm sao không nghe ra Bạch Dương đang cười mỉa anh, không những không giận, trong mắt còn ẩn chứa ý cười: “Là tôi quá tự phụ, cảm thấy không ai dám trộm cắp ở Phó Thị, cho nên mới để gián điệp có khe hở, em thì sao, em đến đây có chuyện gì?”

“Cố Việt Bân muốn làm lại giám định ADN với Lý Thất, muốn tôi đến xem, cho nên tôi đến rồi” Bạch Dương lạnh nhạt nói.

Phó Kình Hiên nâng cằm lên: “Thì ra là như vậy.

“Anh không tò mò, ông ta tại sao muốn mời tôi sao?” Bạch Dương ngạc nhiên hỏi.

Phó Kình Hiên lắc đầu: “Không cần thiết, lát nữa sẽ biết thôi.”

“Lát nữa?” Bạch Dương nheo mắt lại: “Anh muốn đi cùng tôi tới đó sao?”

“Muốn xem náo nhiệt, không hoan nghênh sao?” Phó Kình Hiên cúi đầu nhìn cô.

Bạch Dương nhếch môi: “Tôi nói không hoan nghênh thì anh không đi sao.”

“Đương nhiên không phải.”
 
Chương 1083


Chương 1083

“Vậy không phải là được rồi sao.” Bạch Dương nhún vai: “Với lại nơi này đâu phải là địa bàn của tôi, tôi còn có thể ngăn anh đi đâu chắc.”

Phó Kình Hiên cười khẽ một tiếng: “Nếu đã như vậy, vậy thì tôi đẩy em đi.”

“Không cần, có dì Trương là được rồi.”

Bạch Dương lắc đầu từ chối anh.

Phó Kình Hiên nhìn sang dì Trương.

Dì Trương lập tức hiểu ý mà mở miệng: “Cô Bạch, vẫn là để cậu này đẩy đi, vừa rồi khi cậu này nhấc xe lăn lên bậc thêm, tôi vội đi theo, không cẩn thẩn bị trẹo chân.”

“Cái gì? Nghiêm trọng không?” Bạch Dương lập tức đứng dậy hỏi.

Dì Trương mỉm cười: “Không nghiêm trọng, không có trẹo tới gân cốt, chỉ là có hơi đau, đợi lát nữa trở về bôi thuốc là được.”

Miệng của Bạch Dương mấp máy, vẫn muốn nói gì đó.

Phó Kình Hiên mở miệng trước: “Nếu bảo mẫu của em bị treo chân rồi, vậy nên vẫn là tôi đẩy em qua đó đi.”

Nói rồi, anh không cho Bạch Dương cơ hội mở miệng nói chuyện nữa, trực tiếp đẩy cô vào cửa lớn của đơn vị giám định.

Lông mày của Bạch Dương luôn nhíu lại, trong lòng cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, kỳ kỳ, nhưng lại không nói ra được chỗ nào không đúng.

Có điều Bạch Dương cũng không nghĩ nhiều, dù sao nghĩ không thông thì khỏi nghĩ, đó không phải là tính cách của cô.

Đến phòng khám chuyên làm giám định ADN, Phó Kình Hiên từ xa thì nhìn thấy vợ chồng Cố Việt Bân và Cố Mạn Tình và một người giống trợ lý.

Cố Mạn Tình nghe thấy âm thanh xoạt xoạt trượt đến, quay đầu nhìn, cô ta nhìn thấy ba người Bạch Dương đang đi tới.

Ánh mắt của cô ta đầu tiên là dừng ở trên mặt Bạch Dương một lúc, cuối cùng mới chuyển ánh mắt nhìn sang Phó Kình Hiên, chạm vào đôi mắt u tối không thấy đáy đó của Phó Kình Hiên.

Hai người dường như giao lưu gì đó, Cố Mạn Tình sau khi khẽ gật đầu, thu hồi ánh mắt, nhắc nhở với hai vợ chồng Cố Việt Bân: “Ba, mẹ, cô Bạch đến rồi.”

Cố Việt Bân đang cúi đầu suy nghĩ, nghe thấy lời này, lập tức ngẩng đầu nhìn.

Nhìn thấy Phó Kình Hiên đẩy Bạch Dương tới, trên gương mặt già lập tức sa sầm, sau đó dưới sự nâng đỡ của bà Cố, từ trên băng ghế đứng dậy: “Phó Kình Hiên, cậu sao cũng đến rồi? Còn đi cùng với Bạch Dương, lẽ nào hai người lại quay lại rồi?”

Phó Kình Hiên mở miệng, lạnh nhạt đáp: “Chuyện này có liên quan gì tới ông sao?”

“Không liên quan, tôi chỉ là đang nói cậu có đủ sự bội tình bạc nghĩa, trước đó yêu Tử Yên đến sống đi chết lại, bây giờ…”

Phó Kình Hiên nheo mắt lại, mở miệng với giọng nói đầy sự lạnh lẽo: “Tôi nhớ tôi từng nói với ông, tôi trước giờ chưa từng yêu Cố Tử Yên thì nói đâu ra bội tình bạc nghĩa?”

Cố Việt Bân cười lạnh: “Trước giờ chưa †ừng yêu sao? Vậy sau khi Tử Yên tỉnh lại, tình cảm cậu dành cho Tử Yên, lẽ nào là giả sao?”

Nghe thấy lời chất vấn của ông ta, Bạch Dương ngẩng đầu lên.
 
Chương 1084


Chương 1084

Cô biểu thị, cô cũng rất tò mò Phó Kình Hiên rốt cuộc có từng yêu Cố Tử Yên hay không.

Nói thật, Phó Kình Hiên nói mình chưa từng yêu Cố Tử Yên, cô tuyệt đối không tin.

Giống với cách nhìn của Cố Việt Bân, sau khi Cố Tử Yên tỉnh lại, mọi hành vi cử chỉ mà anh dành cho Cố Tử Yên, không phải là yêu thì là cái gì?

Dường như đọc hiểu suy nghĩ trong lòng cô, Phó Kình Hiên rất muốn vỗ vai của cô nói cho cô biết, anh thật sự chưa từng yêu Cố Tử Yên, là cô ta cho người thôi miên khiến anh cho rằng mình yêu Cố Tử Yên.

Nhưng sau đó nghĩ tới điều gì đó, anh lại kìm nén suy nghĩ này, đanh mắt nhìn Cố Việt Bân, lạnh lùng nói: “Không phải là giả, lẽ nào còn là thật sao? Cố Tử Yên giả mạo Bạch Dương, tôi mới đối tốt với cô ta như vậy, nếu không ông cho rằng, tôi sẽ nhìn trúng cô ta hay sao?”

Hàm ý chính là nếu như Cố Tử Yên không mạo danh Bạch Dương thì anh không thèm liếc nhìn Cố Tử Yên lấy một cái.

Người anh yêu từ đầu đến cuối đều là Bạch Dương.

“Cậu…’ Cố Việt Bân vô cùng tức giận, ngón tay run rẩy chỉ vào Phó Kình Hiên: “Cậu thật sự…

“Được rồi sếp Cố, chủ đề này dừng tại đây đi, tôi không có hứng thú đối với yêu hận †ình thù giữa con gái út của ông với sếp Phó.” Ngón tay của Phó Kình Hiên khẽ gõ lên tay vịn xe lăn, giọng nói có hơi mất kiên nhẫn: “Hôm nay tôi đến là để làm chứng ông và cô Lý Thất rốt cuộc có phải là ba con hay không, vậy nên vẫn là nói chuyện chính thì tốt hơn, những chuyện khác, các người có thể từ từ nói sau, vậy nên bây giờ làm giám định chưa? Kết quả khi nào có?”

Cố Việt Bân bật cười: “Cô nói cũng phải, hôm nay là đến làm giám định ADN, những chuyện khác là nên buông xuống, bây giờ giám định còn chưa làm, đang đợi cô đó, nếu cô hiện nay đã đến, vậy thì lập tức làm, †ôi sẽ để cô nhìn thấy, Mạn Tình rốt cuộc có phải là con gái của tôi hay không.”

Dứt lời, ông ta trực tiếp giật mấy sợi tóc: “Bạch Dương, nhìn thấy rồi, tôi bây giờ đã giật tóc của mình.”

“Còn cả tôi nữa.” Bà Cố mãi không lên tiếng, chỉ nhìn Bạch Dương với ánh mắt căm hận, cũng giật mấy sợi tóc của mình.

Cố Việt Bân từ trong túi lấy ra mấy chiếc túi nhỏ chống nước, chia tóc của mình và bà Cố thành mấy phần đựng vào, sau đó nhìn sang Cố Mạn Tình: “Mạn Tình, con cũng giật mấy sợi tóc đi.”

Cố Mạn Tình gật đầu: “Vâng.”

Sau đó, cô ta nhìn Bạch Dương, nhếch khóe miệng, đưa tay về phía đỉnh đầu, sau đó một tay giữ chân tóc, một tay cầm tóc ở bên dưới, giật vài sợi xuống, đưa cho Cố Việt Bân: ‘Ba, tóc ạ.”

Cô ta thoải mái đưa tóc của mình như vậy, không những khiến bà Cố và Cố Việt Bân thở phào, đồng thời cũng khiến Phó Kình Hiên và Bạch Dương nhíu chặt mày.

Đối với hai vợ chồng Cố Việt Bân mà nói, Cố Mạn Tình không hề do dự mà đưa tóc cho bọn họ đi làm giám định như vậy, có nghĩa là Mạn Tình thật sự là con gái của bọn họ, cho nên bọn họ sao không thở phào được chứ.

Đồng thời, bọn họ cũng rất mừng rỡ, bọn họ có thể tống Bạch Dương vào cục cảnh sát.

Tuy sau khi tống vào cục cảnh sát, Bạch Dương cũng sẽ không ngồi tù, nhưng cũng sẽ bị phê bình giáo dục đóng phạt, đến lúc đó ông ta sẽ cho truyền thông chạy bài, mặt mũi của Bạch Dương sẽ mất hết.

Đây cũng coi như là tìm lại mặt mũi sau mọi sự sỉ nhục đã phải chịu trong tay Bạch Dương trong khoảng thời gian này.

Ở bên cạnh, bàn tay để lên tay vịn xe lăn của Bạch Dương siết chặt lại.

Chuyện gì vậy?

Lý Thất tại sao trực tiếp đưa tóc cho Cố Việt Bân chứ?
 
Chương 1085


Chương 1085

Cô ta không phải là con gái của Cố Việt Bân, đưa tóc ra, không sợ kết quả giám định cuối cùng hay sao?

“sếp Phó.” Bạch Dương lật tay kéo tay áo của người đàn ông phía sau.

Anh cúi đầu xuống: “Sao vậy?”

“Lý Thất, thật sự giật tóc đưa cho Cố Việt Bân sao?” Bạch Dương cắn môi, đè thấp giọng hỏi.

Phó Kình Hiên nheo mắt đáp: “Thật, Lý Thất quả thật giật tóc từ trên đầu xuống.”

Đây là điều mà anh tận mắt nhìn thấy.

Anh cũng rất ngạc nhiên, Lý Thất vậy mà dám!

“Cái gì?!” Lòng bàn tay Bạch Dương càng siết chặt hơn.

Vậy mà thật sự giật tóc!

Lẽ nào, Lý Thất đã mua chuộc đơn vị này, cho nên mới không sợ sao?

Dường như nhìn ra trong lòng Bạch Dương đang nghĩ điều gì, Phó Kình Hiên lắc đầu: “Không thể, Lý Thất không thể mua chuộc người của đơn vị này, đơn vị này đứng tên nhà họ Lâm, hơn nữa cũng có hợp tác với nhà nước, cho nên đừng nói Lý Thất, ngay cả Cố Việt Bân cũng không mua chuộc được.”

“Vậy Lý Thất tại sao còn…”

“Tạm thời không rõ, xem trước đã.” Phó Kình Hiên nhìn Cố Mạn Tình, giọng nói lạnh lùng.

Cố Mạn Tình cảm nhận được ánh mắt của anh, nở nụ cười với anh, sau đó chỉ vào tóc của mình, lại chỉ vào tóc của Bạch Dương.

Phó Kình Hiên lập tức hiểu ra tất cả.

Chẳng trách Lý Thất dám giật tóc làm giám định, đó là vì tóc mà Lý Thất giật xuống, căn bản không phải là của bản thân Lý Thất, mà là của Bạch Dương.

Lý Thất không biết lấy được tóc của Bạch Dương từ khi nào, sau đó cài ở trên tóc của mình, khi muốn làm giám định thì lấy tóc của Bạch Dương xuống, như vậy, bất luận làm giám định ở đâu, làm mấy lần, kết quả cuối cùng đều sẽ hiển thị cô ta và Cố Việt Bân là ba con.

Đây chính là vũ khí bí mật của Lý Thất, cho nên hôm qua anh nói có thể giúp Lý Thất che giấu thân phận, Lý Thất lại nói không cần.

Bởi vì có tóc của Bạch Dương, quả thật không cần anh động tay nữa.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Phó Kình Hiên lạnh toát.

Anh vẫn đánh giá thấp Lý Thất này.

Lý Thất này, so với tưởng tượng của anh, thông minh hơn nhiều.

IQ này, Cố Tử Yên không thể so sánh được, nếu người này sinh ra trong một gia đình giàu có, từ bé được nhận sự giáo dục hàng đầu, anh dám bảo đảm, người phụ nữ này nhất định là một người rất giỏi.

Cố Việt Bân không biết Bạch Dương và Phó Kình Hiên nói cái gì, ông ta sau khi lần lượt để tóc của Cố Mạn Tình vào túi, đưa cho trợ lý: “Cậu cầm đi vào, bảo người ta nhanh chóng giám định, tôi muốn trong nửa tiếng nhìn thấy kết quả.”

“Vâng” Trợ lý gật đầu đáp một tiếng, rồi nhận lấy tóc.

Bạch Dương mím môi bảo dừng: “Khoan đã”

“Cô lại muốn làm cái gì?” Cố Việt Bân nhíu mày, trên gương mặt tràn ngập sự không Vui.
 
Chương 1086


Chương 1086

Bạch Dương lạnh nhạt nói: “Ông cho trợ lý của ông đưa đi làm giám định, ai biết trợ lý của ông liệu có động tay chân gì đó hay không, dì Trương, làm phiền dì đi theo một chuyến, trông kỹ tóc.”

“Bạch Dương, cô quá đáng rồi đấy!” Sắc mặt của Cố Việt Bân đen xì chỉ vào Bạch Dương.

Bà Cố cũng như vậy, ánh mắt nhìn Bạch Dương tràn ngập sự căm hận, giống như Bạch Dương đã làm chuyện cực kỳ tàn độc vậy.

Lúc này, Cố Mạn Tình bước lên một bước:

“Ba, nếu cô Bạch không tin chúng ta, vậy thì để người của cô ấy đi theo đi, để cô Bạch nhìn cho rõ, người của chúng ta liệu có động tay chân không, cũng tiện để cô Bạch cuối cùng thua tâm phục khẩu phục.”

Nghe thấy lời này, hai vợ chồng Cố Việt Bân bỗng chốc nguôi giận.

Đặc biệt là Cố Việt Bân, vậy mà bật cười: “Mạn Tình, con nói không sai, nếu cô ta đã muốn để người khác trông, vậy thì để người của cô ta trông đi, Lý Thanh còn không đi vào?”

Cố Việt Bân nói với trợ lý.

Trợ lý gật đầu, nhận lấy tóc rồi đi vào phòng giám định.

Dì Trương cũng dưới sự ra hiệu của Bạch Dương đi vào theo, luôn nhìn tay của trợ lý Và tóc trong tay.

Tiếp theo, chính là thời gian chờ đợi khoảng nửa tiếng.

Bạch Dương và đám người Cố Việt Bân đều không nói chuyện, đều đang yên lặng chờ đợi kết quả giám định.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, trong lòng Bạch Dương bắt đầu trở nên bồn chồn.

“Sếp Phó!” Cô lại nhỏ tiếng gọi Phó Kình Hiên một tiếng.

Hết cách, dì Trương ở trong phòng giám định, xem làm giám định.

Ở đây người có cô ta có thể gọi chỉ có Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên nghe thấy tiếng của cô, ở †rong ánh mắt kinh ngạc của ba người Cố Việt Bân, vậy mà khuyu xuống bên cạnh xe lăn của Bạch Dương, giống như một ky sĩ, tiếp nhận phân phó của công chúa.

Sắc mặt của Cố Việt Bân rất khó coi.

Động tác này của Phó Kình Hiên khiến ông †a không thể phản bác được, nói Phó Kình Hiên từng yêu Tử Yên.

Bởi vì ông ta chưa từng nhìn thấy, Phó Kình Hiên đối với Tử Yên hạ mình xuống như vậy.

“Sao vậy?” Phó Kình Hiên mở miệng, nhìn Bạch Dương thấp giọng hỏi.

Bạch Dương cắn môi dưới: ‘Lý Thất, bây giờ có biểu cảm gì, cô ta có lo lắng không?”

Phó Kình Hiên không nhìn sang Cố Mạn Tình, ánh mắt lóe lên rồi đáp: “Không lo lắng.

Cái mà Lý Thất lấy là tóc của Bạch Dương, sao có thể lo lắng chứ.

Bạch Dương nghe câu trả lời của Phó Kình Hiên, không nhịn được mà gõ lên tay vịn xe lăn: “Sao lại như vậy!”

Lý Thất tại sao không lo lắng?

Khi Bạch Dương đang không hiểu, đằng sau truyền đến mấy tiếng bước chân.

Trình Viễn Minh dẫn hai người, một nam một nữ đi về phía này.

Trình Viễn Minh nhìn thấy Bạch Dương ngồi trên xe lăn, ánh mắt cong lại, mỉm cười vẫy tay: “Bạch Dương.”
 
Chương 1087


Chương 1087

Là Trình Viễn Minh!

Bạch Dương thẳng sống lưng, quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh, giả bộ kiểu nhìn thấy Trình Viễn Minh, mỉm cười đáp: “Anh cuối cùng cũng đến rồi.”

Phó Kình Hiên thu trọn phản ứng của Bạch Dương, gương mặt đẹp trai lập tức đen lại.

Nhìn thấy Trình Viễn Minh, cô vui mừng như vậy sao?

Sự ghen tuông và khí lạnh tản mạn quanh người Phó Kình Hiên, Trình Viễn Minh cảm nhận được, cúi đầu nhìn, lúc này mới phát hiện Phó Kình Hiên khuyu ở bên cạnh xe lăn, cả người rất kinh ngạc: “Kình Hiên?

Cậu sao lại ở đây?”

Phó Kình Hiên đứng dậy, không trả lời, rõ ràng không muốn để ý anh ta.

Trình Viễn Minh nhún vai, cũng không quan tâm, đưa ánh mắt sang Bạch Dương: “Bạch Dương, người tôi đã dẫn tới rồi.”

Anh ta chỉ đằng sau.

Bạch Dương không nhìn thấy, Phó Kình Hiên nhìn thấy người đằng sau anh ta.

Đó là một cặp vợ chồng trung niên, gương mặt già nua vàng vọt, quần áo trên người cũng cũ kỹ đám đầy bụi, bọn họ đỡ đối phương, cơ thể cũng hơi khom lại, rõ ràng rất thận trọng.

Tuy nhiên trong mắt của bọn họ không ngừng đánh giá môi trường xung quanh, lại không che đậy được sự tham lam và sáng quắc, rõ ràng, tính cách thật của bọn họ không thành thật câu lệ như vẻ bề ngoài.

Đương nhiên, đây không phải là điêu quan trọng, điều quan trọng là Phó Kình Hiên nhìn thấy gương mặt của người đàn ông trung niên giống với gương mặt của Lý Thất thì lập tức hiểu thân phận của cặp vợ chồng này.

Cặp vợ chồng này sợ rằng chính là ba mẹ ruột của Lý Thất.

Nghĩ vậy, Phó Kình Hiên ngoảnh đầu nhìn về phía Cố Mạn Tình.

Cố Mạn Tình cũng nhìn thấy vợ chồng Lý Đại Ngưu, cả người bị dọa mà đứng bật dậy từ băng ghế, cơ thể cũng đang run rẩy nhẹ, sự sợ hãi trong mắt có thể thấy rõ ràng.

Tại sao, cặp vợ chồng này tại sao lại đến đây?

Anh Trình!

Cố Mạn Tình trợn to mắt, không dám tin mà nhìn Trình Viễn Minh.

Là anh ta.

Cặp vợ chồng này là đi chung với anh ta đến đây.

Vậy nên là anh ta dẫn cặp vợ chồng này tới!

Cố Mạn Tình siết chặt lòng bàn tay, vừa †ổn thương vừa hận mà nhìn Trình Viễn Minh.

Cô ta hiểu đại khái anh ta tại sao muốn dẫn cặp vợ chồng này tới, bởi vì anh ta muốn cho cặp vợ chồng này vạch trần thân phận của cô ta!

Quá đáng quá rồi, thật sự quá đáng quá rồi.

Cô ta yêu anh ta như vậy, nhưng anh ta vậy mà đối xử với cô ta như vậy!

Trình Viễn Minh đương nhiên cảm nhận được ánh mắt của Cố Mạn Tình nhìn mình, cả người cảm thấy kỳ quặc, không hiểu cô †a tại sao dùng ánh mắt nhìn kẻ phụ bạc mà nhìn anh ta.
 
Chương 1088


Chương 1088

Có điều Trình Viễn Minh cũng không nghĩ nhiều, nhếch miệng thích thú mỉm cười: “Lý Thất, nhìn thấy ba mẹ ruột của cô đến, có phải nên qua chào hỏi không, ngây ra đó làm cái gì?”

Ba mẹ ruột?

Vợ chồng Cố Việt Bân mặt mày sa sầm không vui.

Cố Việt Bân còn nhìn Trình Viễn Minh, lạnh lùng mở miệng: “Nhóc con nhà họ Trình, cậu đang nói linh tinh cái gì, ba mẹ ruột gì chứ? Tôi và vợ tôi chính là ba mẹ ruột của Mạn Tình.”

Tuy bây giờ còn chưa có kết quả giám định, nhưng ông ta đã chắc chắn, Mạn Tình chính là con gái của ông ta.

Trình Viễn Minh khoanh tay cười: ‘Sếp Cố, tôi không có nói linh tỉnh, hai người tôi dẫn tới mới là ba mẹ thật sự của Lý Thất, không tin hai người nhìn.”

Anh ta dịch một bước sang bên cạnh, để lộ hai vợ chồng Lý Đại Ngưu ở đằng sau.

Nhìn thấy cặp vợ chồng này, sắc mặt của hai vợ chồng Cố Việt Bân lập tức thay đổi.

“Việt Bân…’ Bà Cố túm chặt cánh tay của Cố Việt Bân, giọng nói rất run rẩy: “Là ông †a, là người trong bức ảnh.”

Cố Việt Bân nghiến răng không trả lời, hai mắt nhìn chằm chằm Lý Đại Ngưu.

Ông ta đương nhiên biết người đàn ông trung niên này, chính là người trong bức ảnh, ông ta nhận ra.

Nhưng không ngờ, người đàn ông trung niên trong bức ảnh, vậy mà xuất hiện ở trước mặt ông ta.

Khi Cố Việt Bân cất bước, chuẩn bị đi tìm Lý Đại Ngưu hỏi rõ thân phận, hai mắt của vợ chồng Lý Đại Ngưu chợt sáng lên, sau đó kích động đi về phía Cố Mạn Tình.

Cố Mạn Tình nhìn thấy hai người càng mình càng lúc càng gần, sắc mặt dần trở nên trắng bệch, cơ thể run rẩy, cũng càng rõ ràng.

“Bạch Dương, Lý Thất đang sợ vợ chồng Lý Đại Ngưu.” Trình Viễn Minh đi tới bên cạnh Bạch Dương, nhỏ giọng nói.

Phó Kình Hiên nheo mắt lại.

Vốn ba ruột của Lý Thất tên là Lý Đại Ngưu.

Bạch Dương khẽ mỉm cười: “Cô ta đương nhiên sợ hãi, đừng quên, Lý Thất trước kia đã sống những ngày tháng gì.”

Đúng như những gì Trình Viễn Minh nói với Bạch Dương, Cố Mạn Tình quả thật sợ vợ chồng Lý Đại Ngưu.

Bởi vì bóng ma và cảm giác sợ hãi mà cặp vợ chồng này mang tới cho cô ta, thật sự là quá sâu.

Từ bé đến lớn, cô ta không phải bị cặp vợ chồng này đánh đấm thì bị cặp vợ chồng này mắng nhiếp, cho nên bây giờ khi nhìn thấy bọn họ, cô ta vô thức cảm thấy sợ hãi.

“Thất!” Vợ chồng Lý Đại Ngưu đi tới trước mặt Cố Mạn Tình.

Nhìn thấy Cố Mạn Tình ăn mặc xinh đẹp, sự tham lam trong mắt vợ chồng Lý Đại Ngưu sắp trào ra ngoài rồi.

Con nhỏ này, nhìn một cái là biết sống rất tốt, vốn gương mặt vừa vàng vừa đen cũng dưỡng trắng rồi, còn có thịt, cả bộ đồ trên người, chất liệu tốt như vậy, nhìn qua là rất đắt tiền, quả nhiên nhận người giàu làm ba mẹ thật là tốt.

Nhưng cô ta lại không hề muốn cho ba mẹ ruột và em trai của mình một chút lợi ích, chỉ một mình hưởng phúc, quả nhiên là một kẻ vô ơn không có lương tâm.
 
Chương 1089


Chương 1089

Đợi lát nữa, bọn họ nhất định bắt con nhỏ này cởi bộ đồ trên người ra, cầm ra ngoài chắc chắn còn có thể bán được giá tốt, không những như vậy, còn phải bắt con nhỏ này, đưa hết đồ đáng tiền cho bọn họ.

Trong lòng vợ chồng Lý Đại Ngưu phấn khích nghĩ, nhưng ngoài mặt lại diễn vẻ khẩn trương lo lắng.

“Thất, con bé này, thật là khiến ba và mẹ con tìm thật vất vả.” Lý Đại Ngưu vừa tức giận vừa lo lắng nói.

“Phải đó Thất, nếu không phải cậu Trình này tìm ba mẹ, nói với mẹ con chạy vào trong thành phố, còn nhận hai người giàu có làm ba mẹ, ba mẹ còn tưởng con bị con bắt cóc đi rồi, thật là, mẹ và con của con không phải chỉ quát con mấy câu thôi sao, con còn bỏ nhà ra đi?” Vợ của Lý Đại Ngưu chỉ trích, đồng thời còn muốn đưa tay vỗ cánh tay của Cố Mạn Tình.

Đồng tử của Cố Mạn Tình chợt co rút, vô thức lớn tiếng nói: “Tránh ra, đừng chạm vào tôi!”

Cô ta bỗng đẩy vợ của Lý Đại Ngưu ra.

Vợ của Lý Đại Ngưu bị đẩy cho loạng choạng, suýt nữa ngã.

May mà Lý Đại Ngưu kịp thời đỡ bà ta mới không thật sự ngã ra.

“Vợ, bà không sao chứ?” Lý Đại Ngưu vội vàng hỏi.

Vợ của Lý Đại Ngưu đau lòng lau nước mắt: “Tôi không sao, tôi chỉ là đau lòng buồn bã, đứa trẻ này quả nhiên to gan rồi, có ba mẹ giàu có thì không nhận ba mẹ ruột của mình nữa.”

“Lại không à.” Sắc mặt của Lý Đại Ngưu vô cùng sa sầm, nhìn Cố Mạn Tình bằng ánh mắt âm độc.

Cố Mạn Tình thấy ánh mắt như này của ông ta, lập tức nghĩ tới những ngày tháng trước kia, cô ta bị dọa cho thay đổi mặt mày, vội vàng trốn ở đằng sau vợ chồng Cố Việt Bân, giọng nói vô cùng hoảng sợ: “Ba, mẹ, con rất sợ.”

“Mạn Tình, đừng sợ đừng sợ mẹ ở đây rồi.”

Bà Cố ôm lấy Cố Mạn Tình, vỗ lưng của cô †a dịu dàng an ủi.

Gố Việt Bân lại trực tiếp nhìn thẳng vào vợ chồng Lý Đại Ngưu: “Hai người muốn làm gì với con gái của tôi?”

“Con gái của ông sao?” Vợ chồng của Lý Đại Ngưu chợt sững người.

Sau đó, Lý Đại Ngưu phản ứng lại, chợt thu lại sự âm độc trên mặt, nở nụ cười nịnh nọt: “Phải, vừa rồi con bé Thất gọi hai người là ba mẹ, vậy nên hai người chính là ba mẹ đã nhận nuôi con nhỏ Thất này. Xin chào, xin chào, ông em Gố, tôi là Lý Đại Ngưu, là ba ruột của Thất.”

Ông ta xoa tay, sau đó chìa tay về phía Cố Việt Bân.

Cố Việt Bân nhìn bàn tay bẩn thỉu của ông †a và khe móng tay két đầy chất bẩn thì sắp buồn nôn tới ói cả ra, trực tiếp đánh †ay của ông ta đi, tức giận nói: ‘Im miệng, ai là ông em Cố của ông!”

“Phụt!” Trình Viễn Minh không nhịn được mà bật cười: “Tuổi của Cố Việt Bân còn lớn hơn Lý Đại Ngưu hai tuổi, quả thật không phải là ông em.”

Bạch Dương có hơi tiếc nuối mà thở dài: “Nghe miêu tả của anh thì tôi biết vở kịch tại đây rất hay, đáng tiếc tôi không nhìn thấy.”

“Tôi không phải là đang truyền tải tình hình thực tế cho cô hay sao? Với lại, tôi còn quay video lại.” Trình Viễn Minh cầm điện thoại nói.

Phó Kình Hiên ở bên cạnh lạnh lùng liếc nhìn anh ta, rất nhanh thì đưa mắt nhìn sang mấy người Cố Việt Bân, cụp mắt không biết đang nghĩ điều gì.
 
Chương 1090


Chương 1090

Lý Đại Ngưu thấy tay của mình bị hất ra, cũng không tức giận, ngược lại không hề quan tâm mà mỉm cười: “Phải phải phải, là tôi gọi nhầm, ông không phải là ông em, là ông anh, tôi gọi ông là ông anh Cố, ông anh Cố, chúng ta bây giờ cũng là người thân rồi?”

“Ai là người thân với ông?” Cố Việt Bân tức giận tới phát run.

Người không biết xấu hổ như này, vừa rồi ông ta gọi ông em, bây giờ lại bám víu họ hàng với ông ta.

Da mặt sao lại dày như vậy.

“Sao không phải là họ hàng chứ.” Phó Kình Hiên không vui mà chỉ vào Cố Mạn Tình ở trong lòng Cố Mạn Tình nói: “Con bé này là con gái của tôi, bây giờ nhận ông làm ba, vậy hai nhà chúng ta đương nhiên là người thân rồi.”

Nói đến đây, Lý Đại Ngưu đột nhiên bật cười, khen ngợi mà nhìn Cố Mạn Tình: “Thất à, ba thật không ngờ con có bản lĩnh như vậy, tự mình chạy ra ngoài, vậy mà còn có thể làm con gái của nhà giàu, không tồi, con thật là niềm kiêu ngạo của ba.”

Sắc mặt của Cố Mạn Tình vừa đỏ vừa trắng, vừa tức vừa giận: “Ông im miệng, tôi không có tự mình chạy ra ngoài! Còn nữa, tôi cũng không phải là con gái của ông?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Lý Đại Ngưu không vui rồi: “Sao con không phải là con gái của ba chứ, con xem con trông giống ba cỡ nào, nói không phải là ba con ai tin? Còn nữa, con là mẹ con mang thai mười tháng, là ba nhìn con sinh ra, ba còn có thể nhận nhầm sao?”

Ngay khi những lời này vừa nói ra, không nói đến sắc mặt của Cố Việt Bân đã thay đổi, ngay cả bà Cố, người đang ôm Cố Mạn Tình, cũng buông lỏng tay ra một chút.

Đúng vậy, nếu không phải là con gái của người này, Mạn Tình làm sao có thể giống với người này như vậy.

Cố Mạn Tình cảm nhận được suy nghĩ của họ, trong lòng hoảng hốt, cô nhanh chóng năm lấy tay Bà Cố, nhìn Cố Việt Bân và nói: “Ba, mẹ, đừng tin ông ấy, con thực sự không phải con gái ông ấy, thực sự không phải!”

“Nếu không phải, vậy cô hãy giải thích một chút, tại sao cô lại giống Lý Đại Ngưu như vậy.” Trình Minh Viễn nở nụ cười xấu xa trên khóe miệng nhìn Cố Mạn Tình.

Cố Mạn Tình mắt đỏ hoe, vừa đau lòng vừa oán giận nhìn anh ta.

Anh ta đúng là quá đáng.

Anh ta muốn bóc trần thân phận của cô đến vậy sao?

“Cái đồ tâm thần.” Lần nữa nhìn thấy ánh mắt như vầy của Cố Mạn Tình, khoé miệng Trình Minh Viễn âm thầm giật giật.

Bạch Dương hỏi: “Sao vậy?”

“Không sao, cô ta hận tôi.” Trình Minh Viễn nhún vai nói.

Bạch Dương nở nụ cười: “Anh mang theo Lý Đại Ngưu tới, cô ta không hận anh mới là lạ”

Nhìn thấy hai người đang nói đùa, đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên mím lại thành một đường thẳng.

Chuyện gì vậy?

Không phải trong lòng Bạch Dương có khúc mắc với Trình Minh Viễn vì bị Trình Minh Viễn giấu diếm sao?

Tại sao bây giờ quan hệ giữa hai người họ lại trở nên tốt như vậy?

Có lẽ nào Bạch Dương đã tha thứ cho Trình Minh Viễn?

Nghĩ đến khả năng này, hai nắm tay của Phó Kình Hiên nắm chặt lại một cách thô bạo.
 
Chương 1091


Chương 1091

Ở phía đối diện, Cố Mạn Tình đối diện với ánh mắt hoài nghi của Cố Việt Bân và bà Cố, biết rằng nếu cô ta không đưa ra một lời giải thích thì chuyện này sẽ không yên, họ sẽ không tin lời cô ta nói nữa. Sau khi hít một hơi thật sâu, cô ta khóc và đáp: “Con…con không biết tại sao con lại giống ông ấy đến vậy, nhưng con thực sự không phải là con gái của ông ấy, ba, mẹ, hai người tin con đi.”

“Ô hay, cô rõ ràng là do bà đây sinh ra, †ôi đã nuôi nấng cô hơn 20 năm, bây giờ cô nhận người giàu có là cha mẹ, nhưng không nhận hai người cha mẹ ruột chúng †ôi đúng không? Lý Thất, cô có còn lương †âm không?” Vợ của Lý Đại Ngưu nhổ một ngụm nước bọt, vươn ngón tay ra dí vào đầu Cố Mạn Tình.

Cố Mạn Tình lại nấp sau lưng vợ chồng Cố Việt Bân, tránh những ngón tay vừa đen nhẻm, vừa thô ráp và vừa bẩn thỉu của vợ Lý Đại Ngưu.

Lý Đại Ngưu tức giận nói: “Giỏi lắm, Lý Thất, mày còn da mặt dày đúng không?

Còn dám trốn, ra đây cho bà, xem bà đây xử lí cái loại ăn cháo đá bát mày như thế nào?”

Lý Đại Ngưu cũng phụ hoạ: “Nghe mẹ mày nói gì không? Sao còn không mau đi rat”

“Tôi không ra, tại sao tôi phải ra, ra để ông giết tôi à? Mấy người đã đánh tôi hai mươi mấy năm nay. Mấy người tưởng là tôi còn giống như xưa à, để cho mấy người thượng cảng chân, hạ cẳng tay với tôi?” Từ sau lưng Cố Việt Bân, Cố Mạn Tình thò đầu ra, hét lên giận dữ với vợ chồng Lý Đại Ngưu.

“Mày mày mày …’ Ngón tay vợ Lý Đại Ngưu run rẩy chỉ vào cô ta: “Con đ ĩ non này, mày giỏi lắm, dám nói chuyện như thế với bọn †ao à, phản rồi phải không?!

Ở bên cạnh, Bạch Dương cau mày khi nghe những lời th ô tục như vậy từ vợ của Lý Đại Ngưu.

Mặc dù không thích Lý Thất nhưng khi nghe mẹ ruột của Lý Thất nói cô ta như thế, trong lòng không khỏi cảm thấy bi ai thay Lý Thất.

Xét cho cùng, với tư cách là một người mẹ ruột, nói con gái ruột của mình như thế thì thật sự khiến người ta cảm khái.

“Được rồi!” Cố Việt Bân đột nhiên hét lên, ngưng cuộc cãi vã giữa Cố Mạn Tình và vợ Lý Đại Ngưu lại.

Mặc dù vợ chồng Lý Đại Ngưu là cái loại thô lỗ, ngang ngược lại bất lịch sự nhưng trong lòng họ lại là sự tự ti, đặc biệt là khi đối mặt những người vừa có tiền vừa có quyền này.

Vì vậy, khi Cố Việt Bân gầm lên, vợ chồng Lý Đại Ngưu liền yên lặng và không dám gây chuyện nữa.

“Có vẻ như Cố Việt Bân muốn ra chiêu khủng.” Trình Minh Viễn vuốt cằm thì thầm.

Bạch Dương không nhìn thấy, nhưng cô nghe được sự tức giận trong giọng nói của Cố Việt Bân, hiển nhiên cũng hiểu điều này.

Phó Kình Hiên vẫn không lên tiếng, chỉ yên lặng quan sát, xem diễn biến.

Ở đối diện, Cố Việt Bân nhìn mặt của Lý Đại Ngưu một chút, sau đó quay người lại, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn Cố Mạn Tình: “Con vừa nói, con bị bọn họ đánh hai mươi mấy năm đúng không?”

Cố Mạn Tình gật đầu: “Vâng.”

“Họ là những người trước đây con có kể, cặp vợ chồng nhà họ Lý, lúc trước thường xuyên gọi điện cho con và hỏi tiền con phải không?” Cố Việt Bân hỏi lại.

Nghe giọng nói ngày càng lạnh lùng của ông ấy, trong lòng Cố Mạn Tình bắt đầu bất an, nhưng cô ta vẫn gật đầu đáp: “Vâng…a”

“Nếu đã như vậy, thì con nói cho ba biết, lúc trước ở trại tạm giam, ba đã cho con xem ảnh của ông ta, tại sao con lại nói rằng con không quen ông ta!” Cố Việt Bân chỉ vào Lý Đại Ngưu và tức giận gầm lên.

Cố Mạn Tình mặt tái đi ngay lập tức.

Cô ta bị lộ rồi!
 
Chương 1092


Chương 1092

Lúc trước cô ta nói cô ta không quen Lý Đại Ngưu, không biết tại sao cô ta lại trông giống Lý Đại Ngưu đến vậy.

Mà bây giờ, cô ta lại nói rằng cô ta đã bị vợ chồng Lý Đại Ngưu đánh đập hai mươi mấy năm, còn chính miệng thừa nhận vợ chồng Lý Đại Ngưu là cha mẹ trước kia của cô ta. Chuyện này không phải làm lộ tẩy việc hồi đó cô ta bảo không quen Lý Đại Ngưu là nói dối sao?

“Chà chà!” Trình Minh Viễn huýt sáo một cách đầy thích thú: “Bạch Dương, hình như trước đây cô ta đã tự đào một cái hố cho chính mình, nhưng bây giờ tự rơi xuống hố rồi.

Bạch Dương mỉm cười, không tỏ rõ ý kiến.

Phó Kình Hiên nheo mắt nhìn chằm chằm vào Cố Mạn Tình.

Bây giờ, cô ta sẽ giải quyết như thế nào?

Cơ thể Cố Mạn Tình khẽ run lên, trong lòng cô ta đang hoảng hốt tột độ.

Lúc đầu cô ta nói dối rằng cô ta không quen Lý Đại Ngưu, chỉ muốn lừa dối vợ chồng Cố Việt Bân, khiến vợ chồng Cố Việt Bân tin rằng cô thực sự là con gái của họ.

Tuy nhiên, không ngờ rằng Trình Minh Viễn lại đưa vợ chồng Lý Đại Ngưu đến đây.

Không được, cô ta khó khăn lắm mới được như ngày hôm nay, làm sao có thể vì sự xuất hiện của vợ chồng Lý Đại Ngưu mà việc sắp thành lại hỏng được!

Nghĩ thế, Cố Mạn Tình khẽ nhắm mắt và hít một hơi thật sâu.

Giây tiếp theo, cô ta mở mắt ra, người đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, cô ta nhìn vợ chồng Gố Việt Bân với đôi mắt đỏ hoe: “Ba, mẹ, con xin lỗi, con đã nói dối, con cố ý nói rằng con không quen ông ta, nhưng con không có ý gì khác, chỉ là con muốn hoàn †oàn cắt đứt quan hệ với họ, vì con hận họ”

Nói rồi cô ta vội vàng vén tay áo lên, để lộ những vết sẹo cũ nhiều năm qua trên cánh †ay, từng lăn từng lằn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Bà Cố sợ hãi đến nỗi che miệng.

Cố Việt Bân cũng im lặng.

Ngay cả Trình Minh Viễn cũng tròn mắt ngạc nhiên.

Anh biết Lý Thất đã sống như thế nào khi ở cùng vợ chồng Lý Đại Ngưu, trên tư liệu đều có ghi rõ.

Nhưng anh chưa bao giờ thực sự nhìn thấy vết thương trên cơ thể của Lý Thất. Bây giờ nhìn thấy, anh mới nhận ra rằng những vết thương mà anh nhìn thấy trong tài liệu không bằng một góc khi thấy tận mắt!

Bạch Dương không nhìn thấy nên cô không biết chuyện gì đã xảy ra.

Về phần Phó Kình Hiên, vẻ mặt của anh không thay đổi nhiều.

Hiện giờ, anh chỉ quan tâm đ ến gia đình và Bạch Dương, người khác gặp phải chuyện gì và phải chịu những đối xử bất công gì, đối với anh mà nói, nó không liên quan gì đến anh.

Vì vậy, ngay cả khi nhìn thấy vết sẹo của Lý Thất, anh cũng không có phản ứng gì.

“Ba, mẹ, con chưa bao giờ cho ba mẹ thấy những vết thương này. Những vết thương này đều do họ gây ra cho con. Con suýt bị họ đánh chết mấy lần. Nếu không phải có người tốt giúp đỡ thì con đã không sống được đến hiện tại. Vì vậy, không có thời khắc nào là con không hận bọn họ.”

Cố Mạn Tình chỉ vào vợ chồng Lý Đại Ngưu, khoé mắt như sắp rách: “Mãi cho tới một ngày, con vô tình nghe bọn họ nhắc đến chuyện con không phải con gái của bọn họ, con mới biết tại sao họ lại đối xử với con như vậy, sau đó con lén lút trộm đi sợi dây chuyền họ vẫn luôn cất giấu, rời khỏi ngôi nhà khiến con sợ hãi kia đến Hải Thành, vừa trùng hợp gặp lúc ba mẹ đang †ìm chủ nhân của chiếc dây chuyền này, nên con mới trở lại bên ba mẹ.”
 
Chương 1093


Chương 1093

Nói tới đây, cô ta hít một hơi, điều chỉnh cảm xúc và nói tiếp: “Ba, mẹ, con xin lỗi, con không nên nói dối rằng con không quen họ, bởi vì nỗi sợ hãi và tổn thương mà họ mang lại cho con quá lớn, con không muốn nhắc đến họ một chút nào, chỉ cần nhắc đến họ lại khiến con nhớ đến cuộc sống mịt mù tăm tối đó, nên…

“Đừng nói nữa, Mạn Tình, đừng nói nữa…”

Bà Cố đau lòng ôm lấy Cố Mạn Tình, chính mình cũng khóc đến mức không thể kìm nén được.

Ngay cả sắc mặt của Cố Việt Bân cũng dần dịu lại, ánh mắt cũng không còn dữ tợn.

Rõ ràng, cái cớ của Cố Mạn Tình đã xóa †an một phần nghi ngờ của Cố Việt Bân.

Nhưng vợ chồng Lý Đại Ngưu nào muốn từ bỏ.

Lý Đại Ngưu tức đến nỗi cả người phát run: “Mẹ mày, Lý Thất, mày là cái đồ thối tha. Ông đây bảo mày không phải con ruột của ông đây lúc nào? Ông đây giấu sợi dây chuyền lúc nào?”

“Đúng thế, rõ ràng mày đang vu khống!” Vợ Lý Đại Ngưu đỏ mắt phụ hoạ.

Giờ đây họ đã hiểu ra rằng con nhỏ khốn nạn này không muốn thừa nhận bọn họ là cha mẹ ruột của cô ta, nên đã cố tình bịa đặt một lời nói dối vô căn cứ về thân thế của cô †a.

Sao trước đây họ không nhận ra, lá gan và dã tâm của con nhỏ này lại lớn đến vậy?

Khoan nói tới vợ chồng Lý Đại Ngưu nghĩ gì, ngay cả Trình Minh Viễn cũng bị sốc, sắc mặt nghiêm túc.

Anh ta nheo mắt lại, nhìn Cố Mạn Tình một cách nghiêm trọng.

Người phụ nữ này phản ứng quá nhanh, chỉ vài câu đã trực tiếp lật ngược tình thế.

Anh và Bạch Dương thực sự đã đánh giá thấp cô ta, từ khi bắt đầu họ chọn cô ta làm nội ứng đã là một quyết định sai lầm!

“Lý Thất, cô rất có năng lực”” Trình Minh Viễn nhìn Cố Mạn Tình và tán thưởng: “Chỉ cần vài câu nói, đã xua tan sự nghỉ ngờ của sếp Cố.”

Cố Mạn Tình cụp mi xuống để che đi vẻ u ám trong ánh mắt.

Cô ta biết rằng anh ta muốn khơi lại sự nghi ngờ của vợ chồng Cố Việt Bân.

Nhưng thật không may, cô ta sẽ không cho anh ta cơ hội này.

Nghĩ thế, Cố Mạn Tình kéo tay áo vợ chồng Cố Việt Bân: ‘Ba, mẹ, bây giờ mấy người cô Bạch chỉ muốn ghép chặt con với hai người này lại với nhau thôi, họ nhất định bắt con thừa nhận con là con gái của hai người này, nên ba mẹ có nói thêm với bọn họ cũng vô ích, đợi có kết quả giám định đã. Chỉ cần kết quả giám định được đưa ra thì bọn họ sẽ không có gì để nói nữa.”

Cố Việt Bân và vợ nhìn nhau, cùng gật đầu.

“Đúng vậy, vậy cũng tốt.” Cố Việt Bân ừ một tiếng, cảm thấy có lý.

Bên cạnh ông ta, Trình Minh Viễn nhíu mày: “Bạch Dương, bọn họ làm giám định huyết thống cha con sao?”

“Ừ” Bạch Dương mím môi đáp.

Trình Minh Viễn ngạc nhiên: “Lý Thất sao dám làm?”

Bạch Dương gõ nhẹ vào tay vịn của xe lăn: “Ừ, tôi cũng không hiểu sao cô ta lại dám”

Lý Thất không phải là con gái của vợ chồng Cố Việt Bân, nên việc Lý Thất dám dùng tóc của mình để làm giám định, chắc chắn phải có nguyên do gì đó.
 
Chương 1094


Chương 1094

Nếu không, Lý Thất tuyệt đối sẽ không bao giờ làm điều này.

Phó Kình Hiên, người duy nhất biết lý do, hơi nheo mắt lại, cúi đầu nhìn Bạch Dương, môi mỏng mấp máy, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra.

Không khí nhất thời im lặng, ngay cả vợ chồng Lý Đại Ngưu cũng thu mình đứng sang một bên không dám nói gì.

Bởi vì những nhân vật tai to mặt lớn này không nói chuyện, nên không khí vô cùng nặng nề và ngột ngạt, cho nên bọn họ đương nhiên không dám mở miệng nói.

Không biết đã qua bao lâu, cửa phòng giám định mở ra, dì Trương và nhân viên của Cố Việt Bân bước ra, theo sau là một nhân viên nữa.

Anh nhân viên đó còn đang cầm trên tay một tập tài liệu, đó là tài liệu gì thì câu trả lời đã quá rõ ràng.

Cố Việt Bân cùng vợ lập tức đứng lên, vội vàng hỏi: “Có kết quả rồi?”

Bạch Dương không nhìn thấy nhưng cũng có thể nghe thấy, nghe được lời nói của Cố Việt Bân, cô nhanh chóng vỗ tay vịn của xe lăn: “Trình Minh Viễn, kết quả giám định của vợ chồng Lý Thất và Cố Việt Bân đã có, mau đi xem thử.”

Ngay khi Trình Minh Viễn định đồng ý, Phó Kình Hiên đã đi qua trước một bước.

Anh muốn xem thử Bạch Dương rốt cuộc có đúng như anh dự đoán, là con gái của vợ chồng Gố Việt Bân, là Cố Mạn Tình thật hay không.

Ở đăng kia, Cố Việt Bân đang vươn tay, chuẩn bị lấy tài liệu trong tay nhân viên, nhưng khi tay ông ta vừa chạm vào tài liệu, thì một bàn tay trắng ngần, thon dài khác thình lình vươn ra và cầm lấy tài liệu trước.

“Ai?” Cố Việt Bân tức anh ách, ông ta lập †ức quay đầu lại nhìn.

Nhìn thấy là Phó Kình Hiên, lửa giận trên mặt đột nhiên ngưng lại: “Là anh?”

Không tắt lửa giận đi thì còn làm gì được nữa?

Trước kia nhà họ Cố ở giai đoạn thịnh vượng còn không thể đắc tội với nhà họ Phó, huống chỉ là nhà họ Cố hiện tại.

Vì vậy, đối mặt với Phó Kình Hiên, ông ta chỉ có thể tạm thời ở thế thấp bé hơn.

“Sếp Phó, anh cầm tài liệu đi không được hay lắm? Anh là người bên cạnh Bạch Dương. Ai mà biết được anh sẽ không động tay động chân với tài liệu này.” Ông †a liếc nhìn Bạch Dương đang ngồi trên xe lăn, không đi qua đây nói với vẻ chán ghét.

Bạch Dương nhướng mày.

Ông ta đang trả lại những gì cô đã nói lúc trước ư?

Lúc trước khi cô nghỉ ngờ trợ lý của ông ta.

Bây giờ ông ta lại nghi ngờ Phó Kình Hiên, dù sao thì Phó Kình Hiên cũng đi cùng cô tới đây.

Mặc dù Bạch Dương không muốn thừa nhận Phó Kình Hiên là người của phe cô, nhưng Phó Kình Hiên quả thực đứng về phía cô, vì vậy cô thực sự không thể giả vờ như mình không biết gì, lạnh lùng mở miệng nói: ‘Sếp Cố, tôi thấy ông nghĩ hơi nhiều rồi, tài liệu không giống tóc, vừa nhỏ lại vừa mảnh, lúc nào cũng động tay động chân được, nhưng văn kiện không như thế, nó to như vậy, mà chúng ta đều đang ở đây cả, Sếp Phó động tay động chân thế nào được?”

“Đúng vậy, lẽ nào Sếp Phó có phép thuật, có thể làm phép ngay tại đây làm thay đổi nội dung bên trong sao?” Trình Minh Viễn cũng giễu cợt.

Khuôn mặt của Cố Việt Bân trắng xanh đan xen, giống như một bảng màu, trông rất buồn cười.

Ông ta biết ông ta nói không lại họ, nên hừ một tiếng rồi không nói gì cả.
 
Chương 1095


Chương 1095

Ở kia, Phó Kình Hiên đã mở tài liệu ra, lật ra sau, thẳng đến trang cuối cùng, khi nhìn thấy dòng chữ “mối quan hệ huyết thống đã được thiết lập”, bàn tay cầm tài liệu bỗng nhiên siết chặt: “Quả nhiên…”

Bạch Dương thực sự là con gái của vợ chồng Cố Việt Bân.

Mặc dù đã xác nhận từ trước, nhưng anh chưa làm giám định ADN giữa Bạch Dương và vợ chồng Cố Việt Bân, trong lòng anh vẫn nuôi một tia hy vọng.

Anh hy vọng là Bạch Dương không phải, nếu như vậy thì khi Bạch Dương biết hết mọi chuyện, sẽ không phải đau khổ.

Tuy nhiên, thực tế lại phũ phàng như thế, cuối cùng cô lại trở thành con gái của vợ chồng Cố Việt Bân.

Nghĩ đến mối hận thù sâu sắc giữa Bạch Dương và vợ chồng Cố Việt Bân, nếu bây giờ Bạch Dương biết thân phận thật của mình, thì với tính cách của cô ấy, nói không chừng sẽ làm chuyện dại dột.

Cố Việt Bân đã đánh cắp công nghệ của Thiên Thịnh, ép các kỹ thuật viên của Thiên Thịnh vào đường cùng, suýt khiến Thiên Thịnh phá sản. Thậm chí, 6 năm trước, cái chết của Bạch Hạo cũng có thể liên quan đến Cố Việt Bân. Mối hận này khiến Bạch Dương hận Cố Việt Bân sâu sắc. Trong lòng hận không thể để Cố Việt Bân xuống địa ngục để đền tội cho Bạch Hạo.

Tuy nhiên, một khi Bạch Dương biết Cố Việt Bân là cha ruột của mình, thân phận của cô ấy sẽ thay đổi từ con gái của Bạch Hạo thành con gái của kẻ thù của Bạch Hạo, bị kẹp giữa nhà họ Bạch và nhà họ Cố, không còn nghi ngờ gì cô ấy chắc chắn là người đau đớn nhất.

Vì cô ấy không thể và không có cách nào ra tay với cha ruột của mình, nên cô định sẵn sẽ không bao giờ báo thù được mối thù với nhà họ Cố, vì vậy cuối cùng cô ấy sẽ chọn cách kết liễu bản thân để thay mặt Cố Việt Bân đền tội cho Bạch Hạo.

“Kết quả là gì?” Bạch Dương và Trình Minh Viễn không biết Phó Kình Hiên đang nghĩ gì, mở miệng hỏi Phó Kình Hiên hơi cúi đầu xuống, không nói lời nào.

Trình Minh Viễn tặc lưỡi bước tới: “Đưa cho tôi, tôi xem thử kết quả là gì.”

Ở phía đối diện, vợ chồng Cố Việt Bân cũng muốn xem, nhưng vì tài liệu nằm trong tay Phó Kình Hiên nên họ không dám chộp lấy, chỉ có thể cáu kỉnh chờ đợi.

Nhưng không ngờ, tài liệu cuối cùng lại rơi vào tay Trình Minh Viễn.

Về phần Trình Minh Viễn, họ cũng không dám xúc phạm anh.

Chỉ có khóe miệng Cố Mạn Tình đứng sau lưng họ là nhếch lên, cô ta không quá tò mò về tài liệu, bởi vì cô ta đã biết kết quả.

Ở đăng kia, Trình Minh Viễn cầm lấy tài liệu từ trong tay Phó Kình Hiên, nhìn thẳng vào †rang cuối cùng.

Nhìn thấy kết quả trên đó hoàn toàn trái ngược với những gì anh ta nghĩ, Trình Minh Viễn biến sắc, anh ta không thể tin được nói: “Chuyện này làm sao có thểi”

Nghe những lời của anh ta, tim Bạch Dương đập thình thịch, một nỗi bất an cực lớn bao trùm lấy lòng cô.

Chuyện gì vậy?

Tại sao phản ứng của Trình Minh Viễn lại lớn như vậy?

“Dì Trương.” Bạch Dương nắm lấy tay vịn của xe lăn, hét lên một tiếng.

Dì Trương bước tới, ngồi xổm xuống: “Cô Bạch”

Bạch Dương quay đầu lại đối mặt với bà: “Dì Trương, dì vẫn luôn ở bên trong nên dì chắc chắn biết kết quả đúng không, kết quả thế nào?”

“Cái này…” Dì Trương liếc nhìn Trình Minh Viễn.
 
Chương 1096


Chương 1096

Tay cầm tài liệu của Trình Minh Viễn hơi run lên, rõ ràng là anh ta vẫn chưa hết bàng hoàng.

Nhìn thấy sự do dự của dì Trương, Bạch Dương trở nên lo lắng, chọc vào lòng bàn tay bà ấy: ‘Dì Trương, dì nói đi!”

Cô thúc giục.

Dì Trương lại liếc nhìn Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên đón nhận ánh mắt của bà và khẽ gật đầu.

Dì Trương thở dài rồi mới đáp: ‘Kết quả rất rõ ràng, cô gái này là con gái ruột của sếp Cốt”

Ngay khi những lời này vừa thốt ra, con ngươi của Bạch Dương đột nhiên co rút lại, thân thể cô cứng đờ.

Con gái ruột…

Lý Thất và Cố Việt Bân?

Điều này hoàn toàn không thể nào!

Lý Thất chắc chắn không phải là con gái của Cố Việt Bân, tài liệu là giả, chắc chắn đã bị người ta động chân động tay.

Nói không chừng, Lý Thất thực sự đã dùng cách nào đó để mua chuộc nhân viên của cơ quan này!

Tuy rằng Lý Thất không thể nào có khả năng mua chuộc được nhân viên của cơ quan giám định, nhưng không có gì là tuyệt đối không phải sao?

Cặp vợ chồng Cố Việt Bân ở đối diện cũng nghe thấy lời của dì Trương, cả hai mắt đối mắt, nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt nhau.

“Chồng, anh có nghe không? Mạn Tình là con gái của chúng ta.” Bà Cố nắm lấy tay Cố Mạn Tình, kích động nói với Cố Việt Bân: “Em đã nói mà, ngay từ đầu tôi đã xác định Mạn Tình là con gái của chúng ta.

Làm sao có thể là giả được.”

Cố Việt Bân gật đầu: “Em nói đúng.”

Sau đó, ông ta lại nhìn Quý Mạn Tình, đôi mắt lạnh lùng và sắc bén của ông ta lập tức trở lại với vẻ hiền từ và ấm áp trước đây: “Xin lỗi Mạn Tình, ba không nên nghi ngờ con.”

Cố Mạn Tình lắc đầu nói trong dòng nước mắt hạnh phúc: “Không sao đâu, con không trách ba, mấy người cô Bạch đã làm giả giấy giám định, còn mời hai người này tới, cố chấp vu oan cho con không phải là con gái của ba mẹ, ba mẹ nghi ngờ con cũng là chuyện bình thường, giờ đã có kết quả giám định, đủ khẳng định con đúng là con gái của ba mẹ là được rồi, nên con không trách ba mẹ, muốn trách thì phải trách mấy người cô Bạch đúng là quá đáng.”

Cô ấy nhắm tất cả họng súng của mình vào Bạch Dương.

Quả nhiên, vợ chồng Cố Việt Bân nhìn Bạch Dương với vẻ chán ghét và phẫn nộ.

“Bạch Dương, hiện tại đã có kết quả giám định rồi, Mạn Tình là con gái của Cố Việt Bân tôi, bay giờ cô còn gì để nói nữa không?” Cố Việt Bân hừ một tiếng, lạnh lùng nói.

Bà Cố còn thẳng thừng hơn: “Chồng, anh nói với cô ta để làm gì, báo cảnh sát đi.”

Vẻ mặt của Bạch Dương vô cùng khó coi.

Cô chưa bao giờ nghĩ, sao mọi chuyện lại có thể đến nước này?

Lễ nào cô thực sự sẽ bị Cố Việt Bân đưa đến đồn cảnh sát?

Tay nắm tay vịn xe lăn của Bạch Dương khẽ run.

Bên kia, Cố Việt Bân đã lấy điện thoại di động ra và định gọi cảnh sát.
 
Chương 1097


Chương 1097

Thấy vậy, Phó Kình Hiên lạnh lùng nheo mắt, định nói gì đó.

Trình Minh Viễn cuối cùng cũng định thần lại, đột nhiên quay người lại nhìn Cố Việt Bân: “Chờ một chút.”

Ngay khi những lời này vừa thốt lên, tất cả mọi người đều nhìn về phía anh ta.

Sắc mặt Cố Việt Bân trâm xuống: “Cậu Trình, cậu muốn ngăn cản tôi sao?”

“Tôi không tin kết quả giám định này.” Trình Minh Viễn trực tiếp quăng tài liệu xuống đất: ‘Kết quả giám định chắc chắn là giả.”

Vẻ mặt của Cố Mạn Tình đột nhiên trở nên méo mó, hai tay nắm chặt lại.

Bây giờ đã có kết quả giám định rồi mà anh ta còn nghỉ ngờ chất vấn.

Anh ta muốn đạp cô xuống sao?

“Giả?” Cố Việt Bân chế nhạo: “Cậu Trình, cậu tận mắt nhìn thấy kết quả giám định, người của cậu cũng đi vào xem quá trình giám định, cậu dựa vào cái gì mà nói là giả?”

“Dựa vào hai người họ!” Trình Minh Viễn chỉ vào vợ chồng Lý Đại Ngưu.

Lý Đại Ngưu và vợ ông ta vội vã tiến về phía trước, đến chỗ anh ta.

Trình Minh Viễn vỗ võ bả vai Lý Đại Ngưu: “Chỉ cần dựa vào mặt của ông ta, ông ta giống hệt Lý Thất!”

“Ba.” Cố Mạn Tình nắm lấy cánh tay của Cố Việt Bân: “Ba, con nghe nói rằng ngay cả những người không cùng huyết thống, nhưng chỉ cần sống cùng nhau, chịu ảnh hưởng của đối phương và môi trường sống thì sẽ càng ngày càng giống nhau. Nói không chừng đây là lý do tại sao con với ba nuôi của con lại giống nhau như vậy”

“Đúng thế Việt Bân, Mạn Tình nói có lý. Vợ chồng không phải cũng như thế à? Chủ tịch Lý và vợ của ông ấy thoạt đầu nhìn không giống nhau, nhưng sau này lại nhìn rất giống nhau.” Bà Cố nói.

Cố Việt Bân gật đầu: “Quả thực đúng là như thế.”

Nhìn thấy hai vợ chồng tin lời Cố Mãn Tình, phản ứng đầu tiên của Trình Minh Viễn là, hai vợ chồng này có ngu không?

Cho dù có trường hợp như Cố Mạn Tình nói, cũng chỉ là hơi giống nhau, chứ không thể giống như đúc như vậy được?

Ngay cả Phó Kình Hiên cũng không thể không liếc nhìn Cố Mạn Tình.

Người phụ nữ này luôn làm mới sự hiểu biết của anh về cô ta.

Cô ta quả thực thông minh làm cho người khác phải kinh ngạc, trong tích tắc là có thể thoát khỏi cạm bẫy, nếu không phải cô ta phản bội Bạch Dương, anh thực sự muốn thu người này làm cấp dưới và huấn luyện cho thật tốt.

“Cái đó… Lý Đại Ngưu xoa xoa tay nhìn Trình Minh Viễn: “Cậu Trình, kết quả giám định huyết thống mà cậu vừa nói tới có phải giống cái trên TV nói, có thể biết đứa trẻ có phải là do cha mẹ sinh ra hay không đúng không?”

“Đúng vậy” Trình Minh Viễn gật đầu.

Lý Đại Ngưu hai mắt đỏ lên: “Vậy có phải các người vừa nói, con khốn Lý Thất làm giám định với mấy người có tiền này, kết quả cho ra là ruột thịt đúng không?’

“Ừ”” Trình Minh Viễn lại gật đầu.

Lý Đại Ngưu sắc mặt dữ tợn nhìn về phía Cố Mạn Tình và vợ chồng Cố Việt Bân: “Nó sao có thể là con ruột của các người được? Rõ ràng nó chui ra từ bụng vợ tôi.
 
Chương 1098


Chương 1098

Ông đây tận mắt chứng kiến, sao nó có thể trở thành con ruột của các người được?”

Mặc dù không quan tâm đ ến người con gái này, nhưng ông ta quan tâm đ ến thể diện.

Con gái ruột của mình đột nhiên trở thành con ruột của người khác, vậy Lý Đại Ngưu ông là cái gì?

“Ba, con rất sợ.” Cố Mạn Tình nấp vào sau lưng Cố Việt Bân.

Cố Việt Bân không ngờ Lý Đại Ngưu đột nhiên trở nên đáng sợ như vậy, đang định mở miệng nói.

Bạch Dương đột nhiên vỗ xe lăn: “Đủ rồi, nếu bên nào cũng cho là mình phải, vậy chúng ta làm giám định một lần nữa đi.”

Cố Việt Bân nhìn cô: “Giám định vừa làm vẫn còn ở đây, cô không muốn thừa nhận, nếu làm thêm lần nữa mà cô vẫn không muốn thừa nhận thì sao?”

Bạch Dương cắn môi: “Sẽ không, nếu như kết quả giám định lần này cho thấy Lý Thất vẫn là con gái của các người, thì tôi chấp nhận, nhưng nếu không phải, thì mong sếp Cố giao Lý Thất cho tôi.”

“Ba!” Cố Mạn Tình trở nên lo lắng.

Cố Việt Bân vỗ vỗ cánh tay cô ta: “Đừng sợ, cô ta sẽ không thành công đâu.”

Sau đó, ông ta nhìn chằm chằm Bạch Dương: “Cô muốn giám định như thế nào?”

“Sếp Cố, trong tay ông vẫn còn mấy phần †óc đúng không? Lấy ra, chúng ta sẽ tìm thêm một vài cơ quan giám định. Không chỉ vậy, Lý Thất và Lý Đại Ngưu cũng phải làm. Hãy cùng so sánh xem cô ta rốt cuộc là con gái của ai.” Bạch Dương híp mắt nói.

Trình Minh Viễn hai mắt sáng lên, võ tay: “Ý kiến này hay, tôi đồng ý, sếp Cố thì sao, ông dám không?”

Anh nhìn Cố Việt Bân.

Cố Việt Bân khinh khỉnh hừ một tiếng: “Tôi có gì mà không dám, ngươi không từ bỏ, nếu các người cứ kiên quyết khẳng định Mạn Tình là con gái của cặp vợ chồng này, vậy tôi sẽ chơi với các người tới cùng.”

Ông lấy mớ tóc đã đóng gói gọn trước đó ra, sau đó nhìn Cố Mạn Tình: “Mạn Tình, nhổ thêm vài sợi tóc đi.”

Nghe thấy Cố Việt Bân yêu cầu mình nhổ †óc, mặt Cố Mạn Tình lập tức tái mét.

Vì mấy sợi tóc này cô ta hoàn toàn không dám nhổ xuống!

Mớ tóc mới bứt vừa rồi không phải của cô †a mà là của Bạch Dương.

Lần trước, cô ta dùng kế nhổ một ít tóc của Bạch Dương, dùng mấy sợi trong số đó để đem đi làm giám định, số còn lại, cô ta nghĩ có lẽ sẽ dùng đến nên mới giữ lai.

Hơn nữa, cô ta còn đặc biệt xử lý tóc rất tốt, kẹp lên một chiếc kẹp, sau đó mỗi ngày đều đeo như một phụ kiện, chính là lúc cần sử dụng, có thể lấy tóc của Bạch Dương ra dùng bất cứ lúc nào, giống như bây giờ.

Nên, cô ta mới từ chối việc Phó Kình Hiên giúp cô ta giấu thân phận, bởi vì cô ta cảm thấy có tóc của Bạch Dương, mọi thứ đều tốt đẹp.

Chỉ là, cô ta trăm tính ngàn tính cũng không ngờ đến, Trình Minh Viễn lại đưa vợ chồng Lý Đại Ngưu đến, hơn nữa Bạch Dương cũng yêu cầu cô ta làm giám định ADN với vợ chồng Lý Đại Ngưu.

Cô ta là con gái ruột của vợ chồng Lý Đại Ngưu, chỉ cần làm giám định là sẽ bại lộ tất cả, nên số tóc này, chắc chắn không thể nhổ, càng không thể rút máu.

Đương nhiên, nếu như cô ta lên tiếng, bảo Cố Việt Bân lấy tóc Bạch Dương lúc trước cô ta đưa chia ra, lấy đi làm giám định với vợ chồng Lý Đại Ngưu, kết quả giám định chắc chắn không phải là ba mẹ ruột, chỉ là như vậy, tất cả mọi người đều sẽ nghi ngờ lý do cô ta không nhổ tóc, thậm chí còn có thể nghi ngờ tóc có vấn đề gì đó.

Nên cô ta cũng không thể làm như vậy.
 
Chương 1099


Chương 1099

Vậy phải làm thế nào?

Cố Mạn Tình đang cắn môi, hoang mang không biết phải làm như thế nào, đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt sắc bén.

Cố Mạn Tình vội vàng ngẩng đầu lên nhìn sang, đúng lúc bắt gặp đôi mắt u ám của Phó Kình Hiên.

Đột nhiên, cô ta giống như nhìn thấy cứu tinh, đôi mắt phát sáng.

Lúc trước, anh nói có thể giúp cô che giấu thân phận, vậy bây giờ có lẽ vẫn còn giữ lời chứ?

Nghĩ như vậy, Cố Mạn Tình hít một hơi thật sâu, sau đó đưa cho Phó Kình Hiên một ánh mắt cầu cứu.

Đôi mắt Phó Kình Hiên hơi lóe lên, đột nhiên hiểu ra điều gì đó.

Người phụ nữ này, dám làm giám định với Cố Việt Bân, là vì có tóc của Bạch Dương.

Nhưng bây giờ, cô ta lại không dám nhổ tóc làm giám định với vợ chồng Lý Đại Ngưu, nên cầu xin anh giúp đỡ.

Sau khi đọc được suy nghĩ của Cố Mạn Tình, Phó Kình Hiên khẽ gật đầu, đồng ý.

Cố Mạn Tình thở phào nhẹ nhõm, sự sợ hãi trong lòng dần biến mất, mim cười: “Con biết rồi ba, con sẽ nhổ tóc ngay bây giờ.”

Nói xong, cô ta dùng lực kéo mấy sợi tóc xuống, đưa cho Cố Việt Bân: “Ba, đây ạ”

Cố Việt Bân đưa tay ra nhận lấy, sau đó bảo trợ lý đi xin mấy cái túi chống nước, phân biệt cho vào.

Sau khi cho vào, ông ta nhìn Bạch Dương và Trình Minh Viễn: “Nhìn thấy chưa, Mạn Tinh đã nhổ tóc rồi, bây giờ nên đến lượt mấy người rồi.”

“Trình Minh Viễn.” Bạch Dương gọi Trình Minh Viễn một tiếng.

Đương nhiên Trình Minh Viễn không nói gì, bảo vợ chồng Lý Đại Ngưu lần lượt nhổ mấy sợi tóc, cho vào mấy cái túi chống nước mà Cố Việt Bân đưa đến.

“Bây giờ tôi sẽ đích thân đi đến mấy chỗ khác để làm giám định huyết thống.” Anh †a lần lượt dán ghi chú lên những sợi tóc này, bỏ vào một túi văn kiện lớn.

Cố Việt Bân lạnh lùng hừ nói tiếng: “Tôi cũng đi, tôi cũng muốn đích thân trông chừng, ai biết được mấy người có động tay động chân gì không, đem cái ban đầu biến thành cái khác.”

“Đã như vậy, Trình Minh Viễn, hai người cùng đi đi.” Bạch Dương cắn môi nói.

Cho dù thế nào, cô nhất định phải chứng minh Lý Thất không phải là con gái của Cố Việt Bân.

Cô không tin, những chỗ xét nghiệm khác cũng đều bị Lý Thất mua chuộc.

Trình Minh Viễn và Cố Việt Bân đã rời đi, hiện tại chỉ còn Bạch Dương, Phó Kình Hiên, còn có bà Cố và Cố Mạn Tình, cùng với hai vợ chồng Lý Đại Ngưu.

Phó Kình Hiên nhấc cổ tay lên xem thời gian, sau đó cúi đầu nói với Bạch Dương đang ngồi trên xe lăn: “Cứ ở đây đợi cũng không phải là cách, tôi bảo người sắp xếp một phòng nghỉ ngơi, vào phòng nghỉ đợi đi.”

Bạch Dương cũng không phải đối, gật đầu đồng ý: “Được.”

Quả thật cô cũng không muốn cứ ở đây, thời gian lâu, chuyện cô không nhìn thấy rất có khả năng sẽ bị bại lộ.

Phó Kình Hiên tìm nhân viên, thuê một phòng nghỉ, sau đó đẩy Bạch Dương đi vào.

Còn về những người khác, anh không thèm quan tâm.

Đến phòng nghỉ, Phó Kình Hiên rót nước đưa cho cô: “Uống một chút đi, anh thấy môi em có chút khô.”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom