Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 480


CHƯƠNG 480

Bạch Dương đỗ xe, vừa mới cởi bỏ dây an toàn nghe thấy tiếng gõ cửa kính xe.

Cô hạ kính xuống, một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn hiện ra trước mặt cô, ngọt ngào gọi cô: “Thím.”

Bạch Dương bị tiếng hét của thằng nhóc làm cho choáng váng, sau đó sờ sờ khuôn mặt của cậu nhóc nở nụ cười: “Bạn nhỏ, cháu nhận nhầm người rồi, cô không phải thím của cháu.”

“Cháu không nhầm, cô là thím của cháu.” Đứa nhỏ nắm lấy tay cô nói.

Bạch Dương chớp mắt, nhưng không rút tay ra, để cho thằng bé lôi kéo.

Chủ yếu chính là do cậu bé quá đẹp trai, bụ bẫm trắng trẻo, chỉ cần nhìn thôi cũng làm cô ưa thích.

Hơn nữa tay của cậu cũng mềm mại, kéo tay cô như miếng bọt biển, rất thoải mái, cô có chút luyến tiếc nắm lấy bàn tay.

Hóa ra trẻ con lại đáng yêu như thế.

Chẳng lẽ đứa con trong bụng cô cũng đáng yêu như tên nhóc này sao?

Bạch Dương đưa tay sờ lên bụng mình, không khỏi suy nghĩ.

Nhưng ngay sau đó, cô lại đưa tay về, ánh mắt bình tĩnh trở lại.

Không, không thể nghĩ thêm nữa.

Nếu không, sẽ làm lung lay ý định xóa sạch đứa bé này.

Nhắm mắt lại, Bạch Dương hít một hơi thật sâu, đưa mắt nhìn lại khuôn mặt của cậu bé: “Bạn nhỏ, người nhà cháu đâu?”

“Ở đây” Đột nhiên, một bóng người cao lớn xuất hiện sau lưng cậu nhóc, cúi người xuống, đối với Bạch Dương cười nhe răng trắng bóc.

Bạch Dương kinh ngạc: “Trình Minh Viễn?”

“Chú.” Cậu bé buông tay cô ra, ngẩng đầu kêu Trình Minh Viễn ở phía sau.

Bạch Dương nghe vậy, lập tức hiểu ra mọi chuyện: “Thì ra người bạn nhỏ này là cháu anh.”

“Ừm, đáng yêu không?” Trình Minh Viễn bế cậu bé lên: “Nó tên là Đậu Đậu.”

“Rất đáng yêu.” Bạch Dương gật đầu.

Đậu Đậu ôm cổ của Trình Minh Viễn : “Thím cũng rất đẹp.”

Bạch Dương liếc mắt nhìn Trình Minh Viễn: “Anh bảo thằng bé gọi như thế?”

“Không phải, nó tự mình gọi như vậy, bởi vì tôi hẹn cô ra ngoài. Thằng bé tưởng cô là bạn gái của tôi. Tôi đã sửa rồi. Ai biết nó không chịu thay đổi, tôi cũng không làm gì được. Cô đừng để ý.” Trình Minh Viễn ngượng ngùng nói.

Trong lòng Đậu Đậu ha hả một tiếng.

Cái gì mà nó tự mình kêu như vậy, rõ ràng ông chú xấu xa này khiến nó phải kêu như thế.

Nếu không phải vì bộ Transformers phiên bản giới hạn đó, nó sẽ không cõng nỗi oan ức này đâu.

“Tôi không ngại” Bạch Dương lắc đầu, sau đó mở cửa xuống xe, mỉm cười ôn nhu nói: “Đậu Đậu, cô không phải bạn gái của chú cháu, cho nên cháu không thể gọi cô là thím, con nên là dì. “

“Không, con sẽ gọi cô là thím, ôm cháu!” Đậu Đậu nới lỏng cổ Trình Minh Viễn, đưa tay về phía cô đòi ôm.

Bạch Dương dở khóc dở cười, vội giữ lấy nách thằng bé, ôm nó qua.
 
Chương 481


CHƯƠNG 481

Quên đi, thím thì thím.

Dù sao bị một đứa con nít kêu mấy lần cũng không mất miếng thịt nào.

“Bạch Dương, cô vẫn nên đặt nó xuống đi, cô còn đang mang thai đấy.” Trình Minh Viễn nhìn bụng Bạch Dương nói.

Bạch Dương hôn lên mặt Đậu Đậu: “Không sao, Đậu Đậu không nặng, hơn nữa tôi rất thích thằng bé.”

Cách đó không xa, Phó Kình Hiên nhìn thấy cảnh tượng này, đôi môi mỏng mím chặt.

Muộn như thế này, sao Trình Minh Viễn và Bạch Dương vẫn còn ở đây, còn đứa bé đứng giữa họ là từ đâu tới vậy?

“Sếp Phó, hay là chúng ta qua đó chào hỏi một câu?” Trợ lý Trương ở phía sau đương nhiên cũng thấy bọn họ, cẩn thận nêu kiến nghị.

Phó Kình Hiên nhắm mắt: “Không cần.”

Trợ lý Trương nhún vai.

Nếu đã không cần vậy thì đi thôi.

Bây giờ mà không đi, không phải là tự chuốc phiền vào mình sao, cần gì phải thế chứ?

Trợ lý Trương thở dài trong lòng, tay đẩy gọng kính, lên tiếng: “Nhìn cô Bạch và Ngài Trình ôm đứa trẻ thật giống một nhà ba người.”

Bốn chữ “một nhà ba người” đả kích mạnh vào Phó Kinh Hiên.

Mặt Phó Kình Hiên biến thành màu đen, âm thanh cũng lạnh đi nhiều :“Bọn họ giống một nhà ba người ở chỗ nào?”

“Nhưng tôi thấy rất giống mà” Trợ lý Trương thấy được sự ghen tuông trong ngữ khí của anh, miệng hơi nhếch lên.

Phó Kình Hiên mím môi thành một đường thẳng: “Tôi thấy cậu có thể thay kính khác được rồi đấy”

Trợ lý Trương giả vờ nghe không hiểu, che miệng ho khẽ một tiếng: “Sếp Phó , chuyện này thì liên quan gì đến kính của tôi, tôi chỉ nói ra cách nhìn của tôi thôi mà.

Mà muộn như thế này rồi, bọn họ còn đến khu vui chơi, không phải là đi hẹn hò chứ?”

Con ngươi của Phó Kình Hiên co rút mãnh liệt, hai tay đặt hai bên sườn nắm chặt.

Trợ lý trương nhìn thấy vậy, mắt kính phát sáng: “Ô kìa, cô Bạch và ngài Trình đi vào trong rồi, chắc chắn bọn họ đi hẹn hò mà”

“Câm miệng.” Phó Kình Hiên nhăn mặt, hạ giọng quát một câu, nhấc chân bước đến chỗ của Bạch Dương và Trình Minh Viễn.

Trợ lý Trương nhìn bóng lưng của anh, cười trộm một tiếng.

Còn nói là không đi, kết quả là vừa chỉ khích tướng một chút đã đi rồi đấy thôi.

Trợ lý Trương cũng đi theo phía sau.

Thực ra anh ta biết sếp Phó vẫn luôn để ý cô Bạch tiếp xúc với những người đàn ông khác, vì sếp Phó. yêu cô Bạch, chỉ là sếp Phó. vẫn chưa nhận ra, lại không biết dùng lý do gì để ngăn cản cô Bạch đi với người đàn ông khác.

Thế nên anh chỉ có thể dùng kế khích tướng giúp sếp Phó một tay.

Hơn nữa anh ta cũng mong sếp Phó và cô Bạch quay lại với nhau, cô Cố kia thực sự không xứng với sếp Phó.

Không phải xét về gia thế, mà xét về phẩm hạnh.

Anh ta thực sự không muốn nhìn thấy sếp Phó ở bên cô Cố, sau này ai mà biết được cô Cố kia sẽ đem đến lại những phiền phức gì.
 
Chương 482


CHƯƠNG 482

“Kinh Hiên?” Trình Minh Viễn đang kể cho Bạch Dương nghe về chuyện của Đậu Đậu, bỗng nhìn thấy người đàn ông từ phía sau Bạch Dương bước đến, kinh ngạc nhướn mày.

Bạch Dương cũng quay lại nhìn, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Muộn thế này, sao anh ta cũng đến đây?

Là đi hẹn hò với Cố Tử Yên à?

Phó Kình Hiên đánh mắt một vòng quanh Bạch Dương, khẽ vuốt cằm, coi như đáp lại lời chào của Trình Minh Viễn.

Trình Minh Viễn đón Đậu Đậu từ vòng †ay của Bạch Dương: “Kinh Hiên, sao cậu lại đến đây?”

“Đây là khu vui chơi do Phó thị mở, gần đây Phó thị muốn mở thêm một đài ngắm sao, nên tôi đi quan sát cảnh đêm quanh đây xem có thích hợp không, các cậu…”

Phó Kình Hiên hơi híp mắt lại.

Bạch Dương và Trình Minh Viễn còn chưa mở miệng, Đậu Đậu đã ôm cổ Trình Minh Viễn trả lời: “Chú với thím đến đây để hẹn hò.”

Mặt Phó Kình Hiên khẽ biến sắc.

Chú, thím? Hẹn hò?

Phó Kình Hiên không tin nổi nhìn Trình Minh Viễn và Bạch Dương.

Bọn họ thực sự yêu nhau rồi à?

Bạch Dương không hiểu tại sao ánh mắt của Phó Kình Hiên lại kinh ngạc như vậy, nghỉ ngờ cấp dưới như vậy.

Nhưng Trình Minh Viễn thì hiểu, ho nhẹ một tiếng, đáp: “Không phải, đừng nghe trẻ con nói lung tung, tôi với Bạch Dương đến đây chỉ để nói chuyện thôi.”

Không thể nói với Phó Kình Hiên là anh †a muốn theo đuổi Bạch Dương được.

Nhỡ Bạch Dương biết tấm lòng của anh †a, sợ đến mức sau không muốn gặp anh †a nữa thì làm thế nào?

Phó Kình Hiên khế nhắm mắt che giấu đi cuồng phong bão táp trong mắt anh.

Nói chuyện?

Tại sao phải đến khu vui chơi lúc tối muộn để nói chuyện?

“Được rồi, Trình Minh Viễn , chúng ta vào trong trước, cho Đậu Đậu chơi một lát rồi nói chuyện sau.” Bạch Dương không nhìn Phó Kình Hiên làm sao, chỉ nhìn giờ rồi nói với Trình Minh Viễn .

Trình Minh Viễn chỉ mong cách xa Phó Kinh Hiên , gật đầu, cười đáp: “Được. Kinh Hiên , chúng tôi không làm phiền cậu tuần tra nữa, chúng tôi đi trước đây. Đi thôi, Bạch Dương.”

Bạch Dương ừ một tiếng, cùng anh ta tiến đến cổng vào của khu vui chơi.

Phó Kình Hiên nhìn bóng lưng hai lớn, một nhỏ của họ không thể không thừa nhận, thực sự rất hài hòa, rất giống một nhà ba người.

Nhưng anh lại thấy không thoải mái, rất muốn đẩy Trình Minh Viễn ra đổi thành mình, đổi đứa trẻ kia thành đứa trẻ trong bụng Bạch Dương.

“Sếp Phó, chúng ta có vào không?” Trợ lý Trương vẫn luôn im lặng, đột nhiên cất tiếng hỏi.

Ài, sếp Phó. thật vô dụng, anh ta tưởng sếp Phó có thể tách Ngài Trình và cô Bạch ra, kết quả là chẳng làm được gì.
 
Chương 483


CHƯƠNG 483

Sếp Phó. cũng thật là, rõ ràng là trong những chuyện công việc, thông minh, tỉnh tường, lũ cáo già Ban Giám đốc tập đoàn đều không đấu lại được, nhưng về phương diện tình cảm lại luôn hồ đồ, không hiểu rõ rốt cuộc mình yêu ai.

Anh ta dám khẳng định, trừ anh ta ra, những người bạn bên cạnh sếp Phó đều không nhận ra sếp Phó yêu cô Bạch, nhưng tự sếp Phó cũng không nhận ra, anh †a muốn nói cho sếp Phó biết, nhưng sợ sau khi nói ra, cô Cố kia sẽ xử lý anh ta.

Một trợ lý đặc biệt là anh ta làm sao đấu lại Nhà họ Cố và Tam Thịnh của cô Cố . Thế nên anh ta chỉ có thể im lặng, chờ đợi sếp Phó. tự phát hiện ra tình cảm của mình.

Chỉ là không biết lúc nào sếp Phó mới phát hiện ra đây?

“bi vào.” Phó Kình Hiên mím môi, dùng hai từ đáp lại.

Bên kia, Bạch Dương và Trình Minh Viễn đưa Đậu Đậu đến trước vòng đu quay.

Đậu Đậu không hứng thú với các trò khác, nhưng lại rất thích vòng đu quay, còn đòi ngồi một mình.

Bạch Dương và Trình Minh Viễn muốn ngồi cùng cậu nhóc, còn bị cậu nhóc từ chối, còn nói gì mà không làm phiền chú thím ở bên nhau.

Nhìn Đậu Đậu cùng nhân viên công tác xuống ngồi một khoang của vòng đu quay.

Trong lòng Trình Minh Viễn hiểu, cậu nhóc này không yêu thương vô ích.

Quả nhiên là một trợ thủ đắc lực.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài mặt Trình Minh Viễn vẫn tỏ ra ngượng ngùng: “Xin lỗi Bạch Dương, xem ra Đậu Đậu thực sự tưởng chúng ta đến đây để hẹn hò.”

“Không sao đâu, trẻ con mà” Bạch Dương xua tay, thể hiện không để tâm.

Sau đó, cô nhìn bên tay phải có ghế nghỉ công cộng, chỉ vào nói: “Chúng ta qua bên đó ngồi chờ Đậu Đậu đi.”

“Được” Trình Minh Viễn gật đầu đáp ứng.

Hai người đi qua đó.

Đi được nửa đường, Trình Minh Viễn nhìn thấy tiệm trà sữa, để Bạch Dương đi trước, ngồi đợi anh ta, anh ta thì đi mua trà sữa.

Bạch Dương vừa đợi mấy phút, Trình Minh Viễn đã đem hai cốc trà sữa quay lại.

“Cho em, trà sữa nóng, tôi cũng không biết phụ nữ có thai có uống được cái khác không, để an toàn nên tôi mua cái này, đừng ghét bỏ nhé.” Trình Minh Viễn đưa một ly đưa cho cô.

Bạch Dương cười đón lấy: “Không đâu.

Ngược lại, anh chu đáo như vậy, chắc là được rất nhiều bạn gái huấn luyện nhỉ?”

“Không có.” Trình Minh Viễn ngồi cạnh cô. “Thực ra tôi không có nhiều bạn gái, tôi chỉ có hai người, chỉ là con người tôi có vận đào hoa, thế nên bên cạnh có nhiều nữ giới, nhưng tôi bảo đảm, tôi không có gì với bọn họ cả. Những lời đồn tôi có nhiều bạn gái đều là tin đồn nhảm, thật đấy, tin tôi đi.”

Anh ta giơ tay lên làm động tác thề, biểu cảm trên mặt vô cùng thành thật.

Bạch Dương thấy hơi buồn cười: “Tôi cũng đâu nói là không tin anh, cần gì phải nghiêm túc như vậy?”

“Vì tôi không muốn cô hiểu nhầm” Trình Minh Viễn uống một ngụm cà phê.

Bạch Dương ngạc nhiên: “Tại sao?”

Trình Minh Viễn quay đầu đối diện cô cười dịu dàng: “Sau này cô sẽ biết.”

Bạch Dương nhăn mày.
 
Chương 484


CHƯƠNG 484

Không biết có phải ảo giác không, cô cảm thấy nụ cười của anh ta ẩn giấu điều gì đó.

Nhưng Bạch Dương cũng không nghĩ nhiều, chỉ ừ một tiếng xem như đáp lại.

Bánh xe đu quay từ từ chuyển động.

Bạch Dương nhìn Đậu Đậu ở trong lồng cabin dần dần bay lên không trung, còn vẫy tay về phía cô, cô nhịn không được nở nụ cười và cũng giơ tay lên vẫy vẫy.

Trình Minh Viễn thấy vậy, buông cà phê trong tay xuống, cũng muốn vẫy tay.

Đậu Đậu dường như đã sớm đoán được, còn không đợi anh ta vẫy tay xoay người, chĩa mông về phía anh ta.

Trình Minh Viễn trợn tròn mắt.

Mà Bạch Dương, phụt bật cười, vô cùng vui vẻ.

Trình Minh Viễn đỡ trán: “Thằng nhóc kia cố ý đó.”

“Đậu Đậu thật đáng yêu.” Bạch Dương nhìn Đậu Đậu, lau khóe mắt vì bật cười đến mức chảy nước mắt và nói.

Trình Minh Viễn nghe vậy cũng nở nụ cười: “Cô thích là được rồi”

“Hả?” Bạch Dương khó hiểu nhìn anh ta, cô không hiểu ý của anh ta.

Anh ta xua tay rồi nói: “Không có gì đâu.

Bạch Dương chớp chớp mắt: “Tôi có cảm giác hôm nay anh thật kỳ lạ, nói chuyện đều thần thần bí bí”

“Thật sao ha ha…” Trình Minh Viễn gãi gãi sau gáy, cười cười nhạt nhẽo.

Bạch Dương uống một ngụm sữa: “Được rồi, anh không muốn nói thì tôi cũng không ép anh, hay là nói quan điểm của anh về nhà họ Cố đi, lúc trước anh nói qua điện thoại, anh nói có một suy nghĩ về Cố Mạn Tình, rốt cuộc là cái gì vậy?”

Nói đến chuyện chính, sắc mặt Trình Minh Viễn nghiêm túc hẳn: “Thật ra suy nghĩ này chính là chúng ta tìm đại một người giả mạo Cố Mạn Tình trở về nhà xem.

“Cái gì?” Bạch Dương kinh sợ lập tức đứng lên: “Trình Minh Viễn ,anh nghiêm túc sao?”

“Đúng vậy, đầu tiên chúng ta không biết Cố Mạn Tình ở đâu, cũng không biết đến khi nào mới tìm được cô ấy.”

Bạch Dương gật đầu: “Đúng vậy.”

Ba để lại sợi dây chuyền chính là muốn cô tìm được Cố Mạn Tình.

Nhưng sau đó phải làm thế nào để tìm được Cố Mạn Tình, cô lại không có một chút manh mối nào, thật sự là hao tổn tâm trí.

“Cho nên, chúng ta hãy tìm một cô gái gần giống với bà Cố hoặc Cố Việt Bân đến để giả mạo Cố Mạn Tình, để cô ấy làm nội ứng cho chúng ta” Trình Minh Viễn híp mắt nói.

Bạch Dương nhìn anh ta và nói: “Anh muốn cô ấy nội ứng ngoại hợp với chúng †a sao?”

“Đúng, từ lần trước sau khi hợp tác thành công với cô, tôi đã bắt đầu đặt ra cạm bẫy đối phó với nhà họ Cố nhưng hiệu quả lại rất nhỏ. Cho nên chúng ta cần một người làm nội ứng, cứ như vậy, chúng ta mới có thể nắm bắt được những chuyện ở nhà họ Gố trong thời gian ngắn nhất” Vẻ mặt Trình Minh Viễn nghiêm túc nói.

Trái tim Bạch Dương đập thình thịch, không thể phủ nhận là cô có chút động lòng.

Nhưng đồng thời cô cũng hơi lo lắng.
 
Chương 485


CHƯƠNG 485

“Như vậy được không?” Bạch Dương cắn môi: “Tìm người giả mạo Cố Mạn Tình, nhưng dù sao cô ấy cũng không phải là Cố Mạn Tình, ngộ nhỡ nhà họ Cố giám định quan hệ ba con thì không phải sẽ bại lộ sao?”

“Chuyện này cô không cần lo lắng, tôi đã có sắp xếp, cô chỉ cần nói cô có đồng ý hay không đồng ý cách này không thôi?”

Trình Minh Viễn nhìn cô, vươn tay về phía cô.

Bạch Dương chần chờ hai giây, cuối cùng cười vươn tay tới: “Thấy anh tự tin như vậy, được rồi, tôi đồng ý.”

Cảm nhận được bàn tay nhỏ bé trong lòng bàn tay, Trình Minh Viễn nhịn không được nhéo nhẹ một cái, sau đó ho nhẹ làm bộ như chưa từng xảy ra chuyện gì, vẻ mặt anh ta nghiêm túc nói: “Cứ giao cho tôi đi, trong vòng hai ngày tôi sẽ tìm được một người thích hợp giả mạo Cố Mạn Tình, đến lúc đó cô đưa sợi dây chuyền trong tay cho tôi.

“Được.” Bạch Dương gật đầu.

Cô vừa dút lời, một bóng dáng nhỏ bé đã chạy tới, ôm lấy bắp chân cô: “Thím ơi”

Giọng nói non nớt mềm mại của Đậu Đậu khiến lòng Bạch Dương đều tan chảy.

Cô vội vàng buông sữa trong tay xuống, khom lưng ôm Đậu Đậu lên, đặt lên đùi mình: “Đậu Đậu, cháu chơi xong rồi sao?”

“Vâng, chơi xong rồi, thím, chúng ta ra phía trước chơi đi.” Đậu Đậu chỉ vào chén trà xoay tròn ở phía trước.

Bạch Dương không thể tự mình quyết định, dù sao Trình Minh Viễn mới là chú của Đậu Đậu.

Cô nhìn về phía Trình Minh Viễn , còn chưa mở miệng nói thì Trình Minh Viễn đã hiểu ý của cô, cười gật đầu: “Vậy thì cùng đi đi”

“Được.” Bạch Dương ôm Đậu Đậu đứng lên.

Ba người đi xoay chén trà.

Trình Minh Viễn mua vé về.

Vừa đưa vé cho Bạch Dương thì chuông điện thoại vang lên.

Trình Minh Viễn nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu.

Ai lại không có mắt gọi điện thoại vào lúc này chứ.

Không biết anh ta đang bồi dưỡng tình cảm với người phụ nữ mình yêu sao?

Tuy rằng nghĩ như vậy nhưng Trình Minh Viễn vẫn cầm điện thoại di động ra.

Là điện thoại trợ lý của anh ta gọi tới: “Tổng giám đốc Trình, công ty xảy ra chuyện rồi”

“Chuyện gì?” Sắc mặt Trình Minh Viễn trầm xuống.

Trợ lý trả lời: “Có người đến nhà máy bên kia gây chuyện, còn làm loạn rất lớn, giám đốc nhà máy cũng sắp ứng phó không nổi rồi”

Giám đốc nhà máy cũng không ứng phó được, vậy xem ra sự tình đích xác rất lớn.

Trình Minh Viễn nhíu mày: “Tôi biết rồi, tôi lập tức đi qua xem thử”

Cuộc điện thoại kết thúc, anh ta nhìn về phía Bạch Dương: “Chuyến đi sân chơi hôm nay chỉ sợ phải kết thúc rồi”

Bạch Dương gật đầu: “Được, vậy hôm nay chơi đến đây thôi.”

Tuy rằng cô không nghe được nội dung cuộc điện thoại, nhưng biểu cảm nghiêm trọng của anh ta đã thể hiện là xảy ra chuyện lớn rồi.
 
Chương 486


CHƯƠNG 486

“Đậu Đậu, chúng ta…”

Trình Minh Viễn còn chưa dứt lời, Đậu Đậu ôm chặt cổ Bạch Dương: “Không, cháu không đi, cháu muốn ở đây chơi với thím”

Trình Minh Viễn hơi đau đầu: “Cháu không về thì tối nay ngủ ở đâu?”

Đậu Đậu đảo mắt: “Cháu đến nhà thím ngủ.

“Cái gì?” Trình Minh Viễn trợn tròn mắt.

Bạch Dương cũng sửng sốt.

Đậu Đậu đỡ mặt cô: “Thím, Đậu Đậu đến nhà thím được không? Đậu Đậu rất thích thím.”

Đối mặt với lời cầu xin của thằng nhóc kia, môi Bạch Dương mấp máy, hoàn toàn nói không nên lời từ chối.

Cuối cùng, Bạch Dương cười gật đầu: “Được, tối nay để Đậu Đậu theo tôi về nhà đi”

Nói xong, cô nhìn Trình Minh Viễn và nói: “Anh có việc thì đi làm đi, lát nữa tôi đưa Đậu Đậu đến chỗ tôi.”

“Cái này…”

Đậu Đậu lại cắt ngang lời Trình Minh Viễn : “Chú mau đi đi, ngày mai chú đến nhà thím đón cháu, mau đi đi mau đi đi.”

Cậu bé vừa thúc giục vừa nháy mắt với Trình Minh Viễn .

Người chú này thật ngu ngốc, cậu bé đã tạo cơ hội gặp mặt lần sau với thím cho người chú ngu ngốc này rồi, vậy mà cũng không biết.

Đúng là hết thuốc chữa.

Đậu Đậu lắc đầu thở dài.

Lần này cuối cùng Trình Minh Viễn cũng phản ứng lại, ánh mắt sáng lên.

Thằng nhóc này giỏi, anh ta thật sự không đau vô ích mà.

Hít sâu một hơi, Trình Minh Viễn đè nén xúc động trong lòng muốn cười bật cười, ho nhẹ một tiếng rồi ngại ngùng nói với Bạch Dương: “Vậy được rồi, Đậu Đậu phải nhờ cô rồi, ngày mai tôi sẽ đến đón thằng bé.”

“Được, đến lúc đó gọi điện thoại cho tôi là được.” Bạch Dương gật đầu.

Trình Minh Viễn nhìn về phía Đậu Đậu, trao đổi ánh mắt với Đậu Đậu, sau đó xoay người rời đi.

Cách đó không xa, trợ lý Trương thấy Trình Minh Viễn đi rồi, vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Phó Kình Hiên : “Tổng giám đốc Phó.”

“Chuyện gì?” Phó Kình Hiên ngồi trong phòng nghỉ của tòa nhà văn phòng nhân viên ở sân chơi, mở miệng hỏi một câu.

Trợ lý Trương trợn trắng mắt.

Rõ ràng biết mục đích gọi điện thoại của anh, sao nhất định phải biết rõ còn cố hỏi chứ.

Khi nào ông chủ của anh ta trở nên lập dị như thế chứ?

“Anh Trình đã rời khỏi khu vui chơi.” Trợ lý Trương đẩy mắt kính trả lời: “Nhưng…”

“Nhưng cái gì?” Phó Kình Hiên nhíu mày.

Tuy là phá hư buổi hẹn hò của Trình Minh Viễn và Bạch Dương cũng không phải là chuyện vẻ vang gì, nhưng anh cũng không hối hận.
 
Chương 487


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 487

Bên cạnh Bạch Dương có quá nhiều người đàn ông, Trình Minh Viễn hoàn toàn không có điểm nổi bật gì, nể tình là bạn bè nên thay vì sau này lại tổn thương, chỉ bằng bây giờ anh giúp Trình Minh Viễn cắt đứt ý nghĩ của anh ta càng sớm càng tốt.

“Nhưng cháu trai của Trình Minh Viễn không đi, vẫn còn ở chỗ cô Bạch” Trợ lý Trương nhìn Bạch Dương đang kéo tay Đậu Đậu, đang đi về phía cửa vào chén trà xoay tròn, hơi hao tổn tâm trí nói.

Vốn dĩ anh ta còn tưởng rằng lúc anh Trình đi sẽ dẫn theo thằng nhóc kia đi cùng, sau đó cô Bạch ở một mình cũng sẽ về thôi, bọn họ chia rẽ được cô Bạch và anh Trình thì đạt được mục đích rồi.

Nhưng bây giờ…

Trợ lý Trương gãi đầu.

Bạch Dương và ngài Trình bị tách ra rồi, nhưng thằng nhóc này là sao đây, tại sao lại ở bên cạnh cô Bạch thế này.

Lễ nào lát nữa, Ngài Trình lại quay lại?

Nghe thấy câu nói của trợ lý Trương, mặt Phó Kình Hiên đen lại.

Bạch Dương còn chưa định về sao?

Trình Minh Viễn còn để đứa nhỏ ở bên cạnh Bạch Dương là thế nào?

“Bây giờ bọn họ đang ở đâu?” Phó Kình Hiên mím môi hỏi.

Trợ lý Trương đáp: “Bọn họ ở chỗ trò đu quay tách trà, cô Bạch chơi cùng Đậu Đậu rất vui vẻ”

Vui vẻ…

Lông mày của Phó Kình Hiên khẽ nhếch lên.

[Diendantruyen.Com] Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!


Nhưng sau khi đến đây hôm nay, cậu nhóc phát hiện, nơi này thực sự rất vui.

Bạch Dương nhìn thấy Đậu Đậu buông lỏng tay vịn, vội vàng ôm lấy cậu nhóc: “Đậu Đậu cẩn thận một chút, đừng buông †ay vịn, rất nguy hiểm, mau nắm chặt lấy.”

Tuy là trò đu quay tách trà này không nguy hiểm như các trò khác.

Nhưng mà là trẻ con mà, vẫn phải cẩn thận một chút.

“Vâng ạ, thím.” Đậu Đậu nghe lời, nắm lấy tay vịn.

Chơi xong một vòng, Đậu Đậu vẫn còn chưa thấy đã.

Bạch Dương thấy vậy, chỉ có thể cùng Đậu Đậu chơi thêm một vòng nữa.

Thêm một lượt này, Đậu Đậu có chút thỏa mãn, sờ bụng: “Thím à, Đậu Đậu hơi đói rồi”
 
Chương 488


CHƯƠNG 488

“Đói rồi à?” Bạch Dương nhìn trái ngó phải, thấy một nhà hàng cách đó không xa, cười nói: “Vậy thím dẫn cháu đi ăn nhé, ăn xong chơi thêm một lúc rồi về”

“Vâng ạ.” Đậu Đậu ngoan ngoãn gật đầu.

Bạch Dương vô cùng thích cậu nhóc này, vuốt đầu của cậu nhóc, dắt tay cậu đến nhà hàng.

Cùng lúc đó, Phó Kình Hiên cũng biết tin Bạch Dương và Đậu Đậu đến nhà hàng từ trợ lý Trương.

“Sếp Phó, anh cũng muốn đi à?” Trợ lý Trương hỏi.

Phó Kình Hiên trầm mặt xuống: “Tôi đi làm gì?”

“Đi xem cô Bạch, đừng để lạc mất Đậu Đậu. Nhỡ cô Bạch đi vệ sinh, để một mình Đậu Đậu ở nhà ăn rất nguy hiểm. Anh là bạn của ngài Trình, nhất định không muốn Đậu Đậu gặp nguy hiểm đúng không?” Trợ lý Trương đẩy gọng kính, cười tủm tỉm nói.

Mắt Phó Kình Hiên sáng lên, đứng bật dậy từ sô pha: “Tôi biết rồi, vậy tôi đi xem thế nào.”

“Tốt rồi, vậy tôi đi đặt chỗ ở nhà hàng trước.” Mắt kính của trợ lý Trương phát sáng.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng, đặt điện thoại xuống.

Trợ lý Trương cũng cúp điện thoại, thở ra một hơi.

Để giúp ông chủ sớm phát hiện ra tình cảm đối với cô Bạch, anh ta thực sự đã bỏ ra quá nhiều rồi.

Trợ lý Trương lắc đầu, tiến vào nhà hàng.

Ở một góc của nhà hàng, Bạch Dương và Đậu Đậu đang ăn cơm.

Cô không biết trẻ con có thể ăn gì, nên gọi mấy món dễ tiêu hóa.

Ăn được một nửa, Đậu Đậu đặt đũa xuống: “Thím ơi, con muốn xỉ xi”

“Xi xi à?” Bạch Dương nhăn mày, gặp rắc rối rồi.

Đậu Đậu là con trai, cô không thể vào nhà vệ sinh nam, nhưng cũng không thể dẫn Đậu Đậu vào nhà vệ sinh nữ, cô lại không yên tâm giao Đậu Đậu cho nhân viên nam.

Nên làm thế nào đây?

Đang suy nghĩ thì khuôn mặt nhỏ của Đậu Đậu đỏ lên vì nhịn: “Thím à, cháu sắp không nhịn được nữa rồi”

 

Nhìn cậu nhóc khó chịu như vậy, Bạch Dương nhấn ấn đường: “Thôi vậy, để thím nhờ nhân viên đưa cháu vào, cháu ở đây đợi thím nhé, không được đi lung tung, biết chưa?”

Nhỡ lạc mất, cô không gánh nổi trách nhiệm này.

Cậu nhóc liên tục gật đầu.

Bạch Dương đứng dậy, chuẩn bị gọi nhân viên phục vụ.

Vì đi quá nhanh lại không để ý phía trước, Bạch Dương đâm vào người phía trước.

Bả vai Bạch Dương bị đụng vào, kêu lên một tiếng rồi lùi lại vài bước.

Kết quả là bước lùi nên đứng không vững, cả người đều ngửa ra sau.

Trong khoảnh khắc đó, trong đầu Bạch Dương bật ra hai chữ đứa nhỏ.

Theo bản năng, cô ôm lấy bụng, không muốn lúc ngã xuống làm tổn thương đến đứa nhỏ.
 
Chương 489


CHƯƠNG 489

Nhưng đúng khoảnh khắc Bạch Dương sắp ngã ra đất, một bàn tay to vươn tới năm lấy cổ tay cô, giữ cô lại.

Cả người Bạch Dương được kéo về phía trước, nhào vào một vòng tay lớn mang theo hương bạc hà.

“Không sao chứ?” Tiếng đàn ông trầm thấp vang lên trên đỉnh đầu cô, mang theo một chút khẩn trương khó nhận ra.

Bạch Dương nghe ra được là giọng của ai, quay đầu lại vừa khéo đối mặt với người đàn ông.

Bạch Dương đẩy anh ra, lùi lại một bước, kìm nén sợ hãi trong lòng, cố gắng lấy lại bình tĩnh, trả lời: “Tôi không sao, cảm „ ơn: “Vừa rồi cô định làm gì mà gấp vậy?”

Phó Kình Hiên nhìn cô hỏi.

Anh vừa mới tới nhà hàng.

Không ngờ là vừa đến đã đụng vào cô.

Bạch Dương nghe người đàn ông hỏi thăm lập tức nhớ ra chuyện chính cần làm, không trả lời, nhìn xung quanh, thấy một nhân viên phục vụ, vậy tay gọi anh ta lại.

“Thưa cô, có chuyện gì cần ạ?” Nhân viên phục vụ hỏi.

Bạch Dương nói: “Tôi có dẫn theo một đứa nhỏ, là bé nam, tôi không tiện dẫn cậu nhóc vào nhà vệ sinh, nên nhờ cậu có thể…”

“Tôi dẫn cậu nhóc đi” Cô còn chưa nói xong đã bị Phó Kình Hiên chen ngang.

Bạch Dương kinh ngạc, nhìn anh: “Anh á?”

Phó Kình Hiên gật đầu: “Đậu Đậu là cháu của Trình Minh Viễn , cô yên tâm giao cậu nhóc cho một người không quen biết à?”

Bạch Dương mím đôi môi đỏ mọng.

Đương nhiên không yên tâm, cho dù là nhân viên phục vụ cùng không yên tâm.

Nhỡ giữa đường nhân viên phục vụ bị gọi đi thì Đậu Đậu phải làm thế nào?

Nhưng cô làm thế chẳng phải là vì hết cách rồi à.

Thấy Bạch Dương không nói gì, ánh mắt Phó Kình Hiên chợt lóe sáng, lại nói: “Thế nên để tôi dẫn cậu nhóc đi, ít nhất thì cô cũng quen biết tôi.”

Bạch Dương nhắm mắt rồi lại mở mắt ra, trong lòng đã có quyết định.

“Vậy được rồi, nhờ sếp Phó vậy.” Cô cảm kích cười với anh.

Phó Kình Hiên ừ một tiếng: “Cậu nhóc đâu?”

“Ở chỗ ngồi kia” Nói rồi Bạch Dương dẫn anh qua đó.

Đậu Đậu thấy cô quay về, nhảy từ sofa xuống :“Thím”

“Đậu Đậu để chú này dẫn cháu đi vệ sinh được không, chú ấy là bạn của chú cháu, họ Phó.” Bạch Dương chỉ vào Phó Kình Hiên giới thiệu.

Đậu Đậu nhìn Phó Kinh Hiên , dường như nhớ ra gì đó, nâng cằm lên: “Thì ra là chú Phó ạ.”

“Cháu biết chú à? Trình Minh Viễn từng nhắc đến chú với cháu à?” Phó Kình Hiên nhướn mày.

Đậu Đậu gật đầu: “Chú từng nhắc đến, chú chính là chú mắt mù mà.”

Mặt Phó Kình Hiên đột nhiên tối sầm.

Bạch Dương không nhịn được cười.

Bạch Dương cũng đại khái hiểu được mắt mù trong lời nói của Trình Minh Viễn là có ý gì.

Yêu loại người như Cố Tử Yên, không phải là mắt mù thì là gì?
 
Chương 490


CHƯƠNG 490

“Trình Minh Viễn dạy cháu như vậy à?”

Phó Kình Hiên cắn chặt răng, trâm giọng nói.

Đậu Đậu chớp chớp mắt: “Đúng vậy, chú nói với cháu như vậy đấy, nhưng chú à, chú cũng không mù mà.”

Bạch Dương lại cười càng lớn tiếng hơn.

Phó Kình Hiên nghe được, quay đầu nhìn cô.

Nhìn đôi mắt cười cong cong của cô, màu mắt nâu nâu, lửa giận trong lòng cũng biến mất một cách kỳ diệu.

Đợi sau này, anh sẽ xử lý Trình Minh Viễn .

“Được rồi, Đậu Đậu đừng nói nữa, theo chú đi vệ sinh đi” Bạch Dương cười nhiều đến mức đau cả má, dịu dàng nói với Đậu Đậu.

Cô sợ Đậu Đậu lại nói gì đó, khiến Phó Kình Hiên tức giận, bỏ đi mất.

“Chú bế đi.” Đậu Đậu đứng trước mặt Phó Kinh Hiên, giơ hai tay lên muốn anh bế lên.

Khóe mắt Phó Kình Hiên khẽ giật.

Thằng nhóc này thật sự không khách khí một tí nào.

“Đậu Đậu ngoan, tự đi được không?”

Không đợi Phó Kình Hiên mở miệng, Bạch Dương đã cúi xuống nhìn Đậu Đậu rồi nói.

Cô hiểu Phó Kình Hiên, người này mắc bệnh sạch sẽ, hơn nữa cũng không thích trẻ con cho lắm.

Bảo anh ôm, không có khả năng.

Đậu Đậu chớp mắt, buông cánh tay nhỏ xuống, “Được rồi, cháu sẽ tự đi.”

“Đậu Đậu ngoan quá, nhanh đi với chú đi” Bạch Dương cười xoa tóc cậu bé, sau đó nhìn Phó Kình Hiên: “Phó tổng, Đậu Đậu làm phiền anh rồi”

Phó Kình Hiên ừ một tiếng, chủ động nắm tay Đậu Đậu, đi vào phòng tắm.

Trong phòng tắm, Đậu Đậu rất thấp, vốn với không tới.

Phó Kình Hiên không còn cách nào khác, luồn dưới nách nhấc thân thể nhỏ bé của cậu lên, đen mặt nói: “Tự cởi quần ra, nhanh lên”

Đậu Đậu bĩu môi, cúi đầu cởi cúc quần.

Nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, thái dương Phó Kình Hiên giật giật.

Anh chưa bao giờ tưởng tượng sẽ có ngày mình phải hầu hạ người khác đi vệ sinh.

Nhưng đó là chuyện mà anh đã tự mình đã yêu cầu.

“Chú ơi, cháu xong rồi” Đậu Đậu quay lại nhìn Phó Kình Hiên sau lưng.

Phó Kình Hiên định thần lại, đem cậu bé đặt lên mặt đất: ‘Mặc quần vào”

Anh có thể mang theo tiểu quỷ này vào đây, giúp nó đi vệ sinh đã là nể mặt lắm rồi.

Chuyện như mặc quần, anh sẽ không làm.

Đậu Đậu cũng không ầm ï, nhóc ngoan ngoãn vén quần, chậm rãi mặc vào.

Mặc quần áo xong, nhóc nhìn bồn rửa †ay, “Chú, Đậu Đậu cần rửa tay.”

Phó Kình Hiên đỡ trán.
 
Chương 491


CHƯƠNG 491

Tại sao đứa trẻ này lại rắc rối như vậy?

Nếu là con ruột của anh, chắc chắn sẽ không phiền phức như vậy.

Nghĩ đến đây, Phó Kình Hiên đột nhiên sững người trong giây lát.

Con của anh …

Đứa bé trong bụng Bạch Dương của con anh sao?

Nhưng Bạch Dương không định giữ lại.

“Chú, cháu muốn rửa tay!” Nhìn thấy Phó Kình Hiên lại mất tập trung, Đậu Đậu không khỏi giậm chân.

Ông chú này làm sao vậy? Cho dù mắt mù nhưng lỗ tai như thế nào cũng không được tốt lắm?

Nhìn thấy ghét bỏ trong mắt Đậu Đậu, Phó Kình Hiên nheo mắt lại.

Tiểu quỷ này thực sự không đáng yêu chút nào!

Với khuôn mặt u ám, Phó Kình Hiên bế Đậu Đậu đến bồn rửa tay,để cậu bé tự rửa.

Sau khi rửa tay, anh đưa Đậu Đậu trở lại nhà hàng.

Bạch Dương còn đang chờ bọn họ.

Thấy hai người quay lại, cô đặt cốc nước trong tay xuống, đứng dậy: “Phó tổng, cám ơn anh.”

“Không có gì đâu.” Phó Kình Hiên liếc nhìn Đậu Đậu và lãnh đạm nói.

Bạch Dương đưa Đậu Đậu trở lại chỗ ngồi, quay đầu nhìn Phó Kình Hiên vẫn chưa rời đi, trong lòng có chút khó hiểu: “Phó tổng, anh hẳn là cũng tới đây ăn cơm đi, hiện tại Đậu Đậu đã đi vệ sinh xong rồi, vì vậy tôi sẽ không làm mất thời gian của anh nữa, anh trở về dùng bữa đi.”

Nghe thấy cô mở miệng đuổi người, Phó Kình Hiên mím môi.

Anh thật không ngờ tới, cô là người dùng xong là vứt bỏ.

Ngay khi tâm trạng Phó Kình Hiên đang †ồi tệ, một người đàn ông trung niên mặc đồng phục nhà hàng đến với chiếc micro trên tay.

“Đôi vợ chồng này.” Người đàn ông trung niên dừng lại trước mặt Bạch Dương và Phó Kình Hiên, cười nói.

Vợ chồng?

Cả hai đều giật mình.

Nhưng ngay sau đó, Phó Kình Hiên là người đầu tiên có phản ứng, chẳng những không phản cảm với xưng hồ này, trong lòng còn cảm thấy có chút vui mừng, nên đôi môi mỏng gợi lên một vòng cung nhỏ.

Bạch Dương không nhận ra sự thay đổi của anh, hơi nhíu mày sửa lại: “Xin lỗi, chúng tôi không phải…

“Có chuyện gì sao?” Cô còn chưa nói xong, Phó Kình Hiên đột nhiên mở miệng cắt lời cô.

Bạch Dương ngạc nhiên nhìn Phó Kình Hiên, tự hỏi liệu anh có phải cố ý hay không.

Người đàn ông trung niên không nhận thấy sự khác thường giữa hai người, lễ phép cười trả lời: “Đúng vậy, tôi là Giám đốc của nhà hàng này, chúng tôi đang tổ chức một sự kiện dành cho phụ huynh.

Quy định năm gia đình sẽ được mời đến chơi trò chơi, nhưng gia đình thứ năm đột nhiên có việc nên đã rời đi trước, vì vậy tôi hy vọng các người có thể thay thế cho gia đình thứ năm, đến tham gia hoạt động này.”

Hóa ra là như vậy.

Bạch Dương đột nhiên nâng cằm, chuẩn bị từ chối.

Giám đốc lại nói: “Quán quân có rất nhiều phần thưởng, chẳng hạn như đồ chơi yêu thích của trẻ em, Gundam hay gì đó …”
 
Chương 492


CHƯƠNG 492

“Gundam?” Khi Đậu Đậu nghe đến đó, ánh mắt ngay lập tức sáng lên.

Nhóc rất thích những món đồ chơi mô hình bọc sắt này.

Nếu không, cũng sẽ không bị chú dùng Ngừơi máy biến hình dụ dỗ đến đây.

Nhìn thấy vẻ mặt của Đậu Đậu, trong lòng Bạch Dương có một điềm báo không lành.

Phó Kình Hiên cũng đồng ý.

Nhưng anh không cảm thấy là không được, ngược lại còn có chút chờ mong.

Về lý do tại sao anh lại chờ mong, anh cũng không biết.

“Đúng vậy.” Giám đốc thấy bộ dạng hứng thú của Đậu Đậu, thầm nghĩ có hi vọng, vội vàng dụ dỗ: “Bạn nhỏ, nếu con thích thì kêu ba mẹ dẫn con đi tham gia hoạt động này.

“Được.” Đậu Đậu gật đầu thật mạnh.

Khóe miệng Bạch Dương co giật.

Quả nhiên, điềm báo đã trở thành sự thật.

Ánh sáng lờ mờ lóe lên trong mắt Phó Kình Hiên, độ cong của khóe miệng càng trở nên rõ hơn.

“Ba mẹ ơi, chúng ta cùng nhau tham gia hoạt động này được không?” Đậu Đậu trèo xuống ghế sô pha, kéo góc áo của Bạch Dương và Phó Kình Hiên, ngẩng đầu lên, vẻ mặt cầu xin.

Tiếng gọi ba mẹ phát ra rất tự nhiên.

Hiển nhiên giống như Bạch Dương và Phó Kình Hiên thực sự là cha mẹ của nhóc Vậy.

Vì một món đồ chơi cao lớn, mở miệng gọi người khác là bố mẹ, cũng thật sự không làm khó đứa trẻ này.

Bạch Dương dở khóc dở cười xoa xoa mái tóc của Đậu Đậu: “Đậu Đậu, con rất muốn sao?”

“Dạ dạ” Đậu Đậu gật đầu lia lịa.

Bạch Dương xoa xoa tóc: “Con muốn cũng không có cách nào. Dù sao, chúng ta cũng không phải…”

“Tham gia đi.” Phó Kình Hiên cùng lúc ngắt lời cô.

Bạch Dương nhìn anh: “Anh nói cái gì?”

Ánh mắt Phó Kình Hiên hơi lóe lên, vẻ mặt lãnh đạm trả lời: ‘Nếu Đậu Đậu muốn, thì hãy tham gia đi”

“Được ạ, cảm ơn ba.” Đậu Đậu vỗ tay vui vẻ.

Phó Kình Hiên đối với tiếng gọi này rất hài lòng, cuối cùng nhìn tên tiểu quỷ này cũng thuận mắt thêm mấy phần.

Bạch Dương nhíu mày: “Không được, chúng ta không thể tham gia.”

Bọn họ không phải là vợ chồng thực sự, chỉ là chồng cũ và vợ cũ mà thôi.

Ngộ nhỡ truyền đến tai Cố Tử Yên, người phụ nữ điên rồ đó cái gì cũng có thể làm.

Nghe Bạch Dương nhất quyết từ chối, Phó Kình Hiên rũ xuống mi, đang muốn nói gì đó.

Đậu Đậu buông tay áo anh ra, hai tay nắm lấy tay Bạch Dương, lắc lư làm nũng: “Mẹ, Đậu Đậu rất muốn tham gia, xin mẹ đấy, đồng ý đi mà”

“Đậu Đậu …’ Nhìn thấy bộ dạng sắp khóc của cậu bé, Bạch Dương có chút không đành lòng.

Cuối cùng, vẫn không lay chuyển được cậu bé, nên đành bất lực gật đầu đồng ý.

“Thật tốt quá, cảm ơn mẹ” Đậu Đậu vui vẻ nhảy cẵng lên.
 
Chương 493


CHƯƠNG 493

Ngay cả Phó Kình Hiên cũng thở phào nhẹ nhõm.

Anh vốn cho rằng cô thật sự sẽ không đồng ý.

Không ngờ cuối cùng cô ấy vẫn đồng ý.

Bạch Dương nhìn cậu bé vui vẻ, nhếch khóe miệng, miễn cưỡng nở một nụ cười, sau đó hít một hơi thật sâu nhìn Giám đốc bên cạnh: “Hoạt động này sẽ không ghi lại rồi đưa lên mạng chứ?”

“Tất nhiên là không, đây chỉ là một hoạt động nội bộ trong nhà hàng của chúng tôi, tôi cũng biết một số phụ huynh không muốn con mình lộ mặt trước công chúng cả nước nên ngay từ đầu đã không nghĩ đến việc quay video.” Người Giám đốc trả lời.

Bạch Dương yên tâm gật đầu: “Được rồi.

Chỉ cần không đăng lên mạng, không bị Cố Tử Yên nhìn thấy được.

“Vậy thì hai người dẫn cậu bé qua bên đó đăng ký đi.” Giám đốc chỉ tay về phía trước, vừa thấy chính là sân khấu tạm thời.

Bạch Dương ừ một tiếng: “Được.”

Cô nắm tay Đậu Đậu, đi theo sau người quản lý.

Phó Kình Hiên đi bên cạnh cô.

Cô cắn môi, ngập ngừng hỏi: “Phó tổng, lúc trước anh ngắt lời, không cho tôi nói ra mối quan hệ thực sự của chúng ta, là cố ý sao?”

Đôi mắt Phó Kình Hiên rũ xuống, khó nhìn ra biểu cảm chân thật trong mắt anh: “Không phải, tôi chỉ sớm muốn biết Giám đốc của nhà hàng muốn nói gì thôi.”

Vẻ mặt của anh lạnh nhạt, nhìn không giống như đang nói dối.

Bạch Dương gật đầu, tin tưởng: “Vậy Sao.

Xem ra cô suy nghĩ nhiều rồi.

Còn nữa, anh vô cùng ghét cô, sao có thể cố tình để Giám đốc hiểu lầm bọn họ là vợ chồng.

“Nhưng mà Sếp Phó, tại sao anh lại đồng ý tham gia vào loại hoạt động như thế này?” Bạch Dương ngẩng đầu nhìn Phó Kình Hiên.

Đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên mấp máy: “Vì Đậu Đậu mà thôi, thằng bé là cháu của Trình Minh Viễn, chỉ là thay cậu †a chăm sóc cho Đậu Đậu mà thôi.”

Anh không muốn cô biết, thật ra anh chỉ muốn tham gia cùng cô.

Về phần muốn làm gì, anh cũng không rõ.

“Được rồi” Bạch Dương nhún vai, tỏ vẻ đã biết.

Cô không nghỉ ngờ lời nói của Phó Kình Hiên .

Phó Kình Hiên và Trình Minh Viễn thực sự là bạn tốt, chăm sóc cháu trai của bạn tốt cũng là điều dễ hiểu.

Không nói nữa, hai người một lớn một nhỏ tiến lên sân khấu báo danh.

Vì giá trị nhan sắc cực cao nên khoảnh khắc hai người một lớn một nhỏ đã thu hút sự chú ý của toàn bộ nhà hàng.

Sau khi báo danh, Bạch Dương cùng Phó Kình Hiên mỗi người nắm lấy một bàn †ay của Đậu Đậu, đứng cùng bốn gia đình khác, chời đợi hoạt động bắt đầu.

Bên cạnh, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi nhìn chằm chằm một nhà ba người.

Bạch Dương hơi khó chịu khi bị nhìn như vậy, cô chủ động mở miệng: “Chị gái này, có chuyện gì sao?”
 
Chương 494


CHƯƠNG 494

Người phụ nữ hâm mộ nói: “Em gái, em với chồng em nhìn rất xứng đôi, cũng thật xinh đẹp, tôi chưa từng thấy cặp nào đẹp đôi như vậy, ngay cả ngôi sao truyền hình cũng không so sánh được, khó trách sinh được đứa nhỏ đáng yêu như vậy.

Người phụ nữ nhìn Phó Kình Hiên và Đậu Đậu, sau đó nhìn chồng và con trai bên cạnh mình, không khỏi thở dài.

Cái người này, quả nhiên không có cách nào so sánh được Bạch Dương bị câu nói thật xứng đôi của chị gái kia làm cho hơi xấu hổ.

Nếu cô và Phó Kình Hiên thực sự xứng đôi vừa lứa, chẳng lẽ bây giờ họ còn ly hôn?

“Chị quá khen, chúng tôi cũng bình thường thôi, không tốt như chị nói đâu”

Bạch Dương kéo kéo khóe miệng trả lời.

Bởi vì họ đã hứa sẽ đóng giả làm cha mẹ của Đậu Đậu để tham gia vào hoạt động cha mẹ – con cái này.

Bạch Dương không thể giải thích cô và Phó Kình Hiên không phải vợ chồng, Đậu Đậu cũng không phải là con của bọn họ, vì vậy cô chỉ có thể kiên trì ứng phó.

“Các người như thế này mà gọi là bình thường, cô gái, cô đang đùa tôi sao, giống như những gì được nói trên mạng …..

người có tiền nói mình không giàu nhưng lại vô tình để lộ những gì mình muốn khoe?” Người phụ nữ liếc mắt nhìn Bạch Dương.

Khóe miệng Bạch Dương giật giật, nhưng cô vẫn không nói gì.

Phó Kình Hiên đột nhiên quay lại nhìn cô: “Vừa rồi cô đang nói chuyện gì với cô ta vậy?”

Ánh mắt Bạch Dương lóe lên: “Không có chuyện gì, chúng tôi chỉ tán gẫu lát nữa sẽ chơi trò gì thôi.”

Cô sẽ không nói với anh rằng chị gái đó nói bọn họ là một cặp xứng đôi.

Cả hai đã ly hôn, không cần như vậy.

Thấy Bạch Dương không nói thật, Phó Kình Hiên mím môi mỏng, trong lòng đột nhiên hơi thất vọng.

Thật ra vừa rồi anh đã nghe thấy, tuy rằng cô và người phụ nữ đó nói rất nhỏ nhưng anh vẫn nghe được cuộc nói chuyện của hai người.

Lý do tại sao anh cố ý hỏi là vì anh muốn nghe cô kể lại lần nữa, nhưng cô không muốn.

Phó Kình Hiên rũ xuống mi mắt, không nói gì.

Chẳng bao lâu, các hoạt động của phụ huynh và con cái chính thức bắt đầu.

Hoạt động này được chia thành tổng cộng ba vòng.

Vòng thứ nhất, hôn môi truyền bài, vòng thứ hai chống đẩy, vòng thứ ba, hai người ba chân.

Sau vòng một chọn ba gia đình có điểm †ốt nhất vào vòng hai, tương tự sau vòng hai chọn hai gia đình có điểm tốt nhất vào vòng ba để tranh chức vô địch.

Quán quân có thể nhận được mô hình Gundam mà Đậu Đậu thích, cũng như phiếu ăn miễn phí dành cho gia đình trong nhà hàng. Riêng về nhì và hai gia đình bị loại đầu tiên cũng có phần thưởng tương ứng, nhưng không phải nhiều như nhà vô địch mà thôi.

Bạch Dương cau mày nhìn tên trên thẻ của trò chơi đầu tiên trước mặt.

“Làm sao vậy?” Phó Kình Hiên đứng bên cạnh cô, hỏi với giọng quan tâm.

Bạch Dương xem quá nghiêm túc nên không nghe thấy, cô chỉ vào tên trò chơi và nói: “Tôi biết lượt thứ hai và thứ ba của trò chơi. Nhưng hôn môi truyền bài này là có ý gì?

Hơn nữa trò chơi này cũng làm cho cô hơi mâu thuẫn.

Cô rất sợ là ba mẹ phải hôn môi, nói vậy, cô và Phó Kình Hiên sẽ phải …
 
Chương 495


CHƯƠNG 495

Không cần suy nghĩ thêm nữa, Bạch Dương vội vàng lắc đầu, ném bay suy nghĩ trong đầu.

Phó Kình Hiên để ngón tay cái dưới cằm, suy nghĩ hai giây, cũng không nghĩ ra đây là trò chơi gì, xoa lông mày: “Hỏi Giám đốc đi.”

“Cũng chỉ có thể như vậy.” Bạch Dương gật đầu.

Nếu đúng với những gì cô nghĩ, cô cũng có thể yêu cầu người Giám đốc thay đổi quy tắc.

Vì vậy, Bạch Dương đã gọi Giám đốc đến.

Giám đốc nghe xong mỉm cười đáp: “Trò chơi này rất đơn giản, đó là tôi đặt một lá bài poke lên môi bé, sau đó mẹ cũng dùng môi dán vào mặt còn lại của lá bài và lấy nó ra khỏi miệng đứa trẻ. Tiếp nhận lá bài, chuyền cho bố, sau đó bố lại chuyền cho mẹ, mẹ chuyền lại cho bé, nếu không bị rơi là vượt qua. “

Nghe vậy, Phó Kình Hiên khẽ cau mày.

Bạch Dương gật đầu, tỏ vẻ cô đã hiểu: “Thì ra là như vậy.”

Nghe nói không cần hôn môi, cô nhẹ nhõm thở ra một hơi.

Nhưng sau đó lại nghĩ, đây được coi là một nụ hôn gián tiếp, cô vẫn không thể chịu đựng được.

“Giám đốc, có thể đổi trò chơi được không?” Bạch Dương nhìn Giám đốc hỏi.

Phó Kình Hiên nheo mắt lại, nhìn về phía Bạch Dương, chính anh cũng không biết có bao nhiêu mất hứng.

Cô ấy yêu cầu đổi trò chơi.

Cô không muốn tiếp xúc với anh?

“Không được đâu ạ.” Giám đốc cười xấu hổ: “Trò này lúc đầu đã chuẩn bị xong đạo cụ, bây giờ cũng đã công khai, thay đổi trò chơi đột ngột sẽ chỉ khiến mọi người nghỉ ngờ uy tín của nhà hàng chúng tôi, vì vậy xin hãy thông cảm cho tôi.”

Nói xong anh ta bước đi.

Anh ta sợ nếu ở lại lâu hơn nữa thì cô gái này sẽ năn nỉ anh ta.

Nhìn thấy bóng dáng Giám đốc biến mất, Bạch Dương xoa xoa thái dương, biết rằng không thể thay đổi trò chơi.

Đây là chuyện gì vậy chứ!

“Nếu cô không muốn chơi, chúng ta có thể rút lui.” Đột nhiên, giọng nói của Phó Kình Hiên truyền vào tai cô.

Hai mắt Bạch Dương chớp chớp, có chút động tâm.

Phó Kình Hiên nhìn thấy, trong lòng càng tức giận, vẻ mặt cũng trầm xuống.

Anh nói có thể rút lui, cô thật sự nghĩ muốn từ bỏ.

Cô ấy không muốn ở cạnh anh phải không?

Đậu Đậu lúc này cũng nhìn ra vẻ do dự của Bạch Dương, nắm lấy tay cô, ngước nhìn: “Mẹ, Đậu Đậu muốn mô hình Gundam đó, nó là phiên bản giới hạn, bên ngoài không có chiếc nào cao như vậy.”

Bạch Dương nhìn khu vực giải thưởng đối diện, Gundam cao 50 cm, thở dài.

Sau đó, cô ngồi xổm xuống và mỉm cười với Đậu Đậu: “Được rồi, chúng ta cố gắng để lấy được nó.”

“Cảm ơn mẹ” Đậu Đậu hôn lên má cô.

Bạch Dương mở to mắt, tựa hồ bị nụ hôn làm cho giật mình, sờ sờ mặt chậm chạp không đứng dậy.

Nhìn thấy cảnh này, mặt Phó Kình Hiên đen lại, nhìn Đậu Đậu như thế này, sao lại không vừa mắt lắm.

Tiểu quỷ này sao lại bất lịch sự như vậy, sao có thể tùy tiện hôn người khác.
 
Chương 496


CHƯƠNG 496

Anh mới không có …

Phó Kình Hiên mím môi mỏng thành một đường thẳng, vươn tay xoa mặt Đậu Đậu, khiến cậu bé nhìn chằm chằm vào anh.

Phó Kình Hiên nhìn vết đỏ trên mặt Đậu Đậu, rồi hài lòng bỏ tay ra.

Đậu Đậu nhân cơ hội này vội vàng tố cáo: “Mẹ, ba bắt nạt con.”

Ánh mắt Bạch Dương lóe lên, cô hoàn hồn trở lại.

Nếu nói, vừa rồi Đậu Đậu hôn cô, nó mang lại cho cô một cảm giác khác.

Tiếng gọi mẹ này của Đậu Đậu đã chạm đến trái tim cô, Nếu cô sinh ra đứa con trong bụng, liệu có hôn cô như Đậu Đậu, có gọi mẹ một cách ngọt ngào như vậy không?

Nghĩ về cảnh tượng đó, dường như cũng khá tốt.

Bạch Dương sờ sờ bụng, trên mặt dần dần lộ ra một nụ cười dịu dàng.

Phó Kình Hiên nhìn thấy, đôi mắt của anh tối sầm lại.

Cô ấy không có vẻ gì là đặc biệt ghét đứa trẻ trong bụng mình.

Nhưng tại sao……

“Mẹ.” Suy nghĩ của Phó Kình Hiên bị Đậu Đậu cắt ngang.

Đậu Đậu lay lay cánh tay Bạch Dương : “Ba bắt nạt con.”

Bạch Dương tỉnh táo lại, nhìn Đậu Đậu: “Chú … Ba bắt nạt con như thế nào?”

Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bại lộ rồi.

May mà sửa miệng đúng lúc.

“Ba xoa mặt con” Đậu Đậu chỉ vào mặt mình, ánh mắt đắc ý nhìn Phó Kình Hiên .

Mặt Phó Kình Hiên tối sầm lại.

Đứa trẻ này……

“Để mẹ xem” Bạch Dương không để ý đến cuộc tranh giành của một lớn một nhỏ, nghiêm túc nhìn xuống khuôn mặt của cậu bé.

Nhìn vết đỏ trên mặt cậu, lông mày của cô đột nhiên nhăn lại: “Phó Kình Hiên, Đậu Đậu vẫn còn nhỏ, sao anh ra tay không biết chừng mực như thế?”

Một bên trách cứ Phó Kình Hiên, một bên đau lòng ôm Đậu Đậu.

Đậu Đậu càng thêm đắc ý, khiêu khích nâng cằm với Phó Kình Hiên.

Đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên mím lại thành một đường thẳng.

Thằng nhóc này thật đáng ghét.

Còn Bạch Dương, vì tiểu quỷ này vậy mà chất vấn anh, cô thật sự coi mình là mẹ của tiểu quỷ này sao?

“Gia đình mấy người tình cảm thật tốt.”

Phó Kình Hiên chưa kịp trả lời, người phụ nữ vừa rồi lại lên tiếng.

Bạch Dương sững sờ: “Tình cảm tốt?”

Mọi người thấy bọn họ có mối quan hệ tốt ở điểm nào?

Phó Kình Hiên cũng rất tò mò.
 
Chương 497


CHƯƠNG 497

Người phụ nữ cười nói: “Trong gia đình bình thường, con trai và ba luôn không ưa nhau, sau đó đứa trẻ sẽ tố cáo với mẹ, mẹ lại trách ba, giống như vừa rồi, tuy rằng có vẻ như đang mâu thuẫn, nhưng thực ra tình cảm lại rất tốt. “

“Ừm… chính là như vậy.” Khóe miệng Bạch Dương giật giật.

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng cô không thể chịu được khi Phó Kình Hiên bắt nạt một đứa trẻ.

Sao điều này lại trở thành tình cảm tốt †rong miệng của chị gái này?

Phó Kình Hiên nhìn Bạch Dương đang dở khóc dở cười, tâm trạng cũng cải thiện không ít, khẽ nhếch môi mỏng đáp: “Cảm ơn chị đã khen ngợi.”

“Không, không, tôi chỉ là thuận miệng nói, không cần cảm ơn.” Người phụ nữ xua tay lần nữa.

Lúc này, người dẫn chương trình, cũng chính Giám đốc vừa rồi đi tới, nói: “Phụ huynh và các em nhỏ, trò chơi sẽ sớm bắt đầu, mời ngồi xuống vị trí.”

Anh ta chỉ vào năm chiếc ghế sofa cách đó không xa, đánh dấu một, hai, ba, bốn và năm.

Bạch Dương nhìn xuống con số năm được gắn trên eo, tự hiểu chúng phải được ngồi theo con số.

Bên hông Phó Kình Hiên cũng có một cái, sau khi hiểu điều này, anh nói với Bạch Dương và Đậu Đậu: “Đi thôi.”

Bạch Dương ừ một tiếng, định kéo tay Đậu Đậu.

Chỉ thấy Đậu Đậu bị Phó Kình Hiên bế lên, để cậu bé ngồi trên cánh tay trái của anh.

“Anh …’ Bạch Dương kinh ngạc.

Phó Kình Hiên nhìn cô: “Sao vậy?”

“Anh không phải có bệnh sạch sẽ sao?”

Bạch Dương ngạc nhiên nói, nhìn bộ vest bị giày của Đậu Đậu cọ xát.

Nghe vậy, đôi môi mỏng của Phó Kình Hiên hơi nhếch lên, thay vì trả lời, anh hỏi: “Còn nhớ tôi mắc chứng nghiện sạch sẽ sao?”

Anh cho rằng sau khi ly hôn, cô đã quên hết mọi chuyện.

Bạch Dương mím môi đỏ mọng, giọng điệu nhẹ hơn rất nhiều: “Đương nhiên, tôi không mất trí nhớ, làm sao có thể quên được.”

Chỉ là không yêu nữa thôi.

Nhưng không yêu không có nghĩa là cô đã quên những gì hiểu biết về anh trước đây.

Phó Kình Hiên không biết Bạch Dương đang nghĩ gì, nhưng nghe xong cô nói không quên, trong lòng vui sướng không thể tả.

Sau đó, anh vươn tay về phía cô.

Bạch Dương nghỉ ngờ nhìn bàn tay kia: “Làm gì vậy?”

“Các phụ huynh khác đều nắm tay.” Phó Kình Hiên nhắc nhở.

Bạch Dương nhìn các bậc cha mẹ, quả nhiên như anh nói, họ đang nắm tay nhau.

Nhưng thế thì sao.

Người khác nắm tay, bọn họ cũng phải nắm sao?

“Không cần, bọn họ là vợ chồng thật, nhưng chúng ta không phải, nên không cần phải nắm. Hơn nữa, chúng ta cũng không cần học hỏi bọn họ, cứ như vậy đi.” Bạch Dương thu lại ánh mắt, thản nhiên nói.

Phó Kình Hiên mím môi mỏng, thu lại bàn tay, giọng nói có chút trầm thấp: “Được.”

Nghe thấy giọng điệu không vui của anh, Bạch Dương nhíu mày, cảm thấy rất kỳ lạ.
 
Chương 498


CHƯƠNG 498

Chỉ là không nắm tay? Anh ta buồn cái gì chứ?

Chẳng lẽ anh ta rất muốn cùng cô nắm tay sao?

Đùa gì vậy chứ!

Lắc đầu, Bạch Dương không nghĩ nhiều nữa, ngồi xuống ghế sofa số 5.

Đậu Đậu và Phó Kình Hiên ngồi ở hai bên cô.

Không phải họ ngồi tùy ý mà quy định mẹ phải ngồi chính giữa.

Thấy năm gia đình đều đã yên vị, người Giám đốc yêu cầu phục vụ mang bài đến.

Bạch Dương hướng dẫn Đậu Đậu chu môi, đặt lá bài poker lên miệng nhỏ của cậu bé, thấy nó không rơi xuống mới bỏ tay ra.

“Tốt lắm, cứ như vậy nha, Đậu Đậu đừng nhúc nhích, nếu không bài sẽ rơi xuống.”

Bạch Dương nhẹ nhàng nói với cậu.

Đậu Đậu chớp mắt, tỏ vẻ mình sẽ không lộn xộn.

Bên cạnh, Phó Kình Hiên nhìn hình ảnh Bạch Dương và Đậu Đậu hòa hợp với nhau, ánh mắt anh trở nên sâu thẳm.

Cô ấy rất tốt với con của người khác.

Nếu đổi lại đứa con của bọn họ, cô có phải sẽ càng dịu dàng hơn không?

Vừa nghĩ tới đây, Giám đốc ở phía đối diện nói: “Được rồi, bây giờ bài đã được phát hết, như vậy tôi tuyên bố trò chơi chính thức bắt đầu, ba mẹ hãy chuẩn bị trong thời gian một phút, một phút sau, ba gia đình về nhất, chuẩn bị … bắt đầu! “

Ngay khi giọng của Giám đốc cất lên, năm gia đình bắt đầu di chuyển.

Đậu Đậu quay đầu lại đối mặt với Bạch Dương.

Bạch Dương cúi đầu, đưa miệng vào bài poker.

Nhưng cô không chuyển ngay cho Phó Kình Hiên.

Dù gì đây cũng là nụ hôn gián tiếp, tuy không phải hôn thật nhưng vẫn ngại ngùng.

Thấy Bạch Dương vẫn còn bất động, Phó Kình Hiên hiểu cô đang do dự điều gì, cụp mắt xuống, nhẹ giọng nói: “Nếu cô không nhanh lên, chúng ta sẽ là người cuối cùng.”

Nghe vậy, Bạch Dương lập tức có phản ứng, xoay người truyền lá bài cho anh.

Nhưng bởi vì cô quay quá nhanh, tấm bài trong miệng cô buông lỏng ra một chút.

Bạch Dương cảm nhận rõ ràng rằng lá bài sắp rơi xuống.

Cô hoảng sợ, vừa định giơ tay ấn lá bài lại.

Tuy nhiên, điều mà cô không ngờ là Phó Kình Hiên đã cúi đầu và tiến lại gần.

Ngay khi môi của Phó Kình Hiên chạm vào lá bài, lá bài đột nhiên rơi xuống.

Không có lá bài để chặn, môi Phó Kình Hiên rơi trên miệng Bạch Dương.

Cả hai đều choáng váng.

Đậu Đậu mở to mắt, che miệng mình lại.

Thực khách và Giám đốc của nhà hàng cũng rất sốc trước cảnh tượng này.

Sau khi phản ứng lại, Giám đốc cười nói: “Có vẻ như cha mẹ của số 5 có tình cảm rất tốt, nóng lòng muốn thể hiện tình cảm.
 
Chương 499


CHƯƠNG 499

Nếu đã như vậy, mọi người hãy cho ba mẹ số 5 một tràng võ tay!”

Nói xong, Giám đốc vỗ tay đầu tiên.

Khách trong quán cũng cười ồ vỗ tay khen ngợi.

Bạch Dương nghe tiếng võ tay, cả khuôn mặt ửng hồng, cô đẩy Phó Kình Hiên ra.

Cô không ngờ lá bài lại rơi vào thời điểm như vậy, chính mình cùng Phó Kình Hiên lại thực hiện một nụ hôn trước mặt công chúng.

Thật là xấu hổ muốn chết.

Bạch Dương che mặt, ước gì có thể tìm được một cái lỗ để chui vào.

Mà Phó Kình Hiên lại bình tĩnh hơn nhiều.

Dù không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này, nhưng anh không ghét sự tiếp xúc vừa rồi.

“Còn chưa hết giờ, tiếp tục đi, nếu không sẽ bị loại khỏi trò chơi.” Phó Kình Hiên nhặt lá bài rơi trên đùi mình lên, nhìn thấy trên đó có in hình môi đỏ, ánh mắt anh chợt lóe lên, đem mặt đó dán lên đôi môi mình.

Đôi môi của anh ấy vừa vặn chồng lên vết son đỏ.

Bạch Dương không biết, nghe nói sẽ bị loại, cô không còn xấu hổ nữa, vì vậy cô thả tay xuống khỏi mặt.

Dù sao, đây không phải là lần đầu tiên cô và Phó Kình Hiên tình cờ hôn nhau như thế này.

Trong nhà bếp của biệt thự trường đua ngựa của Tổng giám đốc Trần, lại một lần khác.

Cho nên, cô không cần quan tâm nhiều như vậy, coi như bị chó cắn một miếng vậy.

Nghĩ vậy, Bạch Dương hít sâu một hơi rồi quay sang nhìn người đàn ông cặn bã bên cạnh cô.

Người đàn ông đã dán lá bài chờ cô.

Cô nắm chặt tay, tự nhủ trong lòng vài lần, không được làm sai như trước, dùng môi áp sát vào mặt bài.

Phó Kình Hiên cảm nhận thấy nhiệt độ trên mặt kia của lá bài, đôi mắt anh tối sầm lại.

Nhưng còn không đợi anh cảm nhận thêm hai giây, nhiệt độ đã biến mất cùng với lá bài đang chơi.

Mí mắt Phó Kình Hiên rũ xuống, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác mất mát.

Rất nhanh, đã hết giờ.

Giám đốc công bố ba gia đình vượt qua, số 1, số 3 và số 5.

Gia đình Bạch Dương là số 5.

Đậu Đậu vỗ tay vui vẻ: “Mẹ ơi, chúng ta đã vào vòng trong rồi.”

“Ừ” Bạch Dương gật đầu, trên mặt hiện lên vẻ khó tin.

Cô nghĩ, bọn họ đã phạm sai lầm một lần, làm trì hoãn thời gian, bọn họ nhất định bị loại rồi.

Không nghĩ tới, vậy mà lọt tốp rồi.

Nhìn dáng vẻ sững sờ của Bạch Dương, Phó Kình Hiên cảm thấy có chút đáng yêu, †rong mắt không khỏi lóe lên một nụ cười: “Ngoài số 1 và số 3, nhà số 2 và số 4 cũng có sai sót. Bọn họ đã mắc nhiều sai lâm hơn chúng ta, vì vậy chúng ta đứng ở vị trí thứ Ba. “

“Sao anh biết?” Bạch Dương nghi ngờ nhìn anh.

Phó Kình Hiên rũ mắt xuống nhìn cô: “Trong lúc chơi, tôi có chú ý đến tiến độ của những gia đình khác, nên tôi biết.”

Hóa ra là như vậy.

Bạch Dương không nhịn được giơ ngón tay cái lên: “Bội phục.”

Trong thời gian trò chơi ngắn như vậy, anh vẫn có thể tập trung vào các đối thủ khác, cô thua xa rồi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom