Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 82


Trong nháy mắt, Dung Vĩ trầm mặc.

Dung Chiêu đứng lên: "Phụ thân, hài nhi đi ngủ trước, chuyện ngày mai đừng lo lắng, hài nhi tự có biện pháp."

Dung Vĩ càng thêm trầm mặc.

Đợi sau khi Dung Chiêu rời đi, ông vẫn ngồi ở nhà chính.

Tạ Hồng cẩn thận tiến lên quan tâm hỏi: "Vương gia, làm sao vậy? Muốn đi nghỉ ngơi sao?"

Dung Vĩ chậm rãi nhìn Tạ Hồng, sau một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng: "Ngày mai bảo thái y phối chế nhiều thuốc hơn một chút, loại nào bình tâm tĩnh khí, có tác dụng an thần..."

Đức Thuận Hiên.

Đây là lần thứ hai tứ đại thân vương gặp Dung Chiêu ở đây.

Lần này khác với lần trước, lần trước ác ý trong lòng bọn họ là đối với Dung Chiêu, lần này lại là đối với ba đại thân vương khác.

Tuy nói bản thân mình cũng lòng mang bất chính, nhưng đối phương muốn lấy thêm một cổ phần, tính kế mình cũng là sự thật.

Đầu là thân vương, đều là nhân vật tàn nhẫn "Chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho dân chúng đốt đèn", tự nhiên đối với người có ý đồ tính kế mình rất là bất mãn.

Đơn giản, bọn họ muốn mình là người thắng lợi cuối cùng.

Bốn người đều ôm tâm tình phức tạp, vừa oán giận vừa đắc ý đi tới Đức Thuận Hiên.

Khác với lần trước, Dung Chiêu là người đầu tiên có mặt.

Cô vô cùng nhiệt tình nghênh đón bốn vị "vương thúc", tới một người nghênh đón một người, cười nói dịu dàng, tự nhiên hào phóng, làm cho người ta bất tri bất giác liền buông bỏ khó chịu trong lòng.

Vinh thân vương là người cuối cùng có mặt, dưới sự hoan nghênh nhiệt tình của Dung Chiêu, hắn không nói gì, chỉ nhìn ba người kia hừ một tiếng, mà ba người kia cũng không cho hắn sắc mặt tốt.

Vinh thân vương không để ý tới bọn họ nữa, xoay người nhìn Dung Chiêu: "Thế tử, đã đông đủ người, bây giờ chuẩn bị soạn khế thư đi."

Dung Chiêu gật đầu: "Đương nhiên, mời vương thúc qua bên này."

Cô dẫn bốn người tiến vào nhã gian.

Trong đại sảnh.

Trương Trường Ngôn cẩn thận thò đầu ra sau tay áo, nghiến răng: "Xem ra tứ đại thân vương hợp tác với Dung Chiêu đã chắc như đỉnh đóng cột, không ngăn cản được."

Bên cạnh, vẻ mặt Ngọc Trúc khóc tang: "Thừa tướng rất tức giận."

Còn không tức giận sao?

Tức giận đến mức mắng Trương Trường Hành chuyện gì cũng không làm được, nhốt hắn ở nhà, cực kỳ ghét bỏ.

Nghĩ tới đây, Trương Trường Ngôn thở dài một hơi.

May mắn còn có nhị ca hắn chống đỡ!

Ngọc Trúc nhìn hắn: "Tam thiếu gia, chúng ta tại sao còn tới đây, nếu ngăn cản không được thì tới làm gì?"

Trương Trường Ngôn liếc hắn một cái, hạ giọng: "Đương nhiên là tra xét tình huống, ta và Dung Chiêu hợp tác mở Phúc Lộc Trang, bọn họ hiện tại lại muốn mở tửu lâu, vạn nhất ảnh hưởng đến việc làm ăn của Phúc Lộc Trang ta thì sao?"

Ngọc Trúc muốn nói: Đợi ở đại sảnh có thể thăm dò được cái gì?!

Nhưng nhìn thiếu gia nhà hắn, cuối cùng cái gì cũng không nói ra...

Trong nhã gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-82.html.]

Năm người lại ngồi xuống vị trí giống lần trước, nhưng bầu không khí hoàn toàn bất đồng.

Không cần biết trong lòng có bao nhiêu ngột ngạt, nghĩ đến Phúc Lộc Hiên, nghĩ đến sản nghiệp "công tại thiên thu" trong tương lai, tâm tình chung quy vẫn rất tốt, khóe miệng chậm rãi giương lên.

Lộc thân vương quét mắt nhìn ba người kia, nói: "Thế tử viết khế thư đi, cũng chia luôn cổ phần."

Vinh thân vương nghe vậy cười lạnh: "Đúng, chia cổ phần thôi, ta nghĩ tối hôm qua mọi người cũng đã trả lời Dung thế tử rồi, cứ dựa theo trả lời mà chia cái gọi là cổ phần đi."

Hắn một vạn năm ngàn lượng, tất nhiên là đứng đầu.

Khóe miệng Du thân vương hơi nhếch lên: "Ta đồng ý."

Nhạc thân vương bưng chén trà lên: "Hy vọng ba vị huynh trưởng không đổi ý."

Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều cho rằng mình chiếm được hạng nhất, đang buông lời độc địa, nhắc nhở đối phương không được đổ ý. Sau lưng Dung Chiêu, trán Tạ Hồng toát ra từng giọt mồ hôi lạnh.

An Khánh Vương lo lắng nên bảo lão đi theo xem, nhưng nhìn thấy cục diện này, chân Tạ Hồng đều mềm nhữn, miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, cứng ngắc đứng ở phía sau.

Thế tử!

Biến cục diện thành như thế này, ngài phải làm sao bây giờ?!

Nội tâm Tạ Hồng đang sụp đổ, đã thấy Dung Chiêu trải giấy bút ra, sau đó thanh âm trong trẻo vang lên: "Bốn vị vương thúc, trước khi viết khế thư, Dung Chiêu còn có một chuyện muốn báo cho các vị."

Bốn người đều nhìn về phía cô, ánh mắt nghỉ hoặc.

Dung Chiêu thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Trên thực tế, các vương thúc thêm bao nhiêu còn chưa có kết luận, ta biết vương thúc đều muốn lấy thêm một cổ phần, thế nhưng đã nâng giá lên tới hai vạn lượng, Dung Chiêu không thể không ngăn cản các vương thúc."

Sau lưng cô, chân Tạ Hồng thiếu chút nữa mềm nhữn, thiếu chút nữa quỳ xuống đất.

Tại, tại sao lại cho thêm năm ngàn lượng?!

Bốn người: "!!!"

Đồng tử bọn họ đồng thời co rụt lại, ánh mắt khiếp sợ.

Hai vạn?

Ai lại ra tới hai vạn?!

Vinh thân vương nghiến răng nghiến lợi, hắn cho rằng mình một vạn năm ngàn lượng đã rất đáng sợ, kết quả còn có người lại muốn ra hai vạn, đây là nhất định phải chiếm nhiều cổ phần hơn sao?

Người này đến tột cùng là có ý đồ gì?!

Giờ khắc này, suy nghĩ trong lòng bốn người thần kỳ nhất trí: Tuyệt đối không thể để cho người nọ ngăn cản bọn họ!

Dám ra thêm hai vạn lượng, quyết tâm cùng dũng khí như vậy, nói sau lưng hắn không có chút tính toán ai sẽ tin tưởng?

Vinh thân vương ra một vạn năm, chính là muốn sau này đẩy ba người khác ra, người nọ lại ra tới hai vạn, chỉ sợ mưu đồ càng sâu, sao có thể để cho người nọ thực hiện được?

Vinh thân vương, Nhạc thân vương, Lộc thân vương, trong lòng đủ mọi suy nghĩ.

Không thể không nói, Dung Chiêu một câu hai vạn lượng, quả thật cho Du thân vương chỉ ra sáu ngàn lượng, đầu tiên là ngây người, không phải vốn dĩ tăng hai ngàn lượng sao? Sao lại kéo tới hai vạn rồi?!

Sau khi ngây người xong, lập tức nổi giận.

Tính tình hắn kém nhất, căn bản không kiểm chế được, muốn mở miệng chất vấn là ai lòng lang dạ sói...

Dung Chiêu chú ý tới động tác của hắn, mở miệng trước: "Dung Chiêu cảm thấy các vương thúc không cần phải tiếp tục tăng thêm nữa, ta biết vương thúc muốn Phúc Lộc Hiên mau chóng phát triển, giai đoạn đầu đầu tư nhiều một chút, mau chóng hồi vốn là chuyện tốt, nhưng nếu cứ tiếp tục tăng thêm chỉ sợ sẽ không ngừng lại."
 
Chương 83


Cô nhìn lướt qua mọi người, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho nên Dung Chiêu nghĩ, nếu không các vương thúc hãy dừng ở hai vạn lượng thôi, chỉ có thể thêm cao nhất đến hai vạn lượng, các vương thúc nghĩ như thế nào?"

Trên mặt cô mang theo lo lắng và rối rắm như có như không, lại có chút thấp thỏm bất an, giống như sợ đắc tội với bọn họ.

Cũng đúng, một thế tử nho nhỏ làm sao dám đắc tội tứ đại thân vương?

Cô chỉ sợ bọn họ không ngừng tăng thêm, cho nên quyết định mức tăng là số tiền cao nhất hiện nay.

Hợp tình lại hợp lý.

Người đáng giận không phải Dung thế tử, mà là người ra hai vạn lượng muốn chèn ép bọn họ!

Dung Chiêu vẻ mặt khẩn trương: "Các vương thúc đồng ý không? Nếu không thêm nữa, Dung Chiêu hiện tại sẽ chia cổ phần?"

Tạ Hồng ở đằng sau nhìn Dung Chiêu như gặp quỷ, nếu không phải toàn bộ quá trình lão đều đi theo Dung Chiêu, biết rõ chân tướng, chỉ sợ cũng sẽ tin tưởng thật sự có người ra đến hai vạn lượng, mà cô đang thấp thỏm sợ hãi...

Dám chia rẽ tứ đại thân vương, đem tiền từ hai ngàn đẩy tới hai vạn, nữ thế tử nhà bọn họ mà biết sợ sao?!

Vinh thân vương mặt đen như mực.

Hắn đã tăng lên một vạn năm ngàn lượng, sao còn chịu bị người ta dùng cái gọi là "cổ phần" đè ép?

Vinh thân vương cười lạnh: "Ai mà không trả nổi hai vạn lượng chứ? Ta cũng tăng lên hai vạn lượng."

Hắn tuyệt đối sẽ không để cho người nọ được như ý nguyện.

Dám ra hai vạn lượng, không chừng còn có bao nhiêu mưu kế đang chờ bọn họ, cổ phần của hắn ngoại trừ Dung Chiêu ra, tuyệt đối không thể ít hơn bất kỳ ai!

Lộc thân vương mặt đen như mực.

Giờ phút này, suy nghĩ của hắn và Vinh thân vương giống nhau, không thể để cho người nọ được như ý nguyện!

Hôm nay Vinh thân vương cũng ra hai vạn lượng, nếu hắn không thêm tiền thì cổ phần sẽ ít hơn bọn họ rất nhiều. Vậy một vạn lượng của hắn chẳng phải là uổng phí sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-83.html.]

Ngay từ đầu mục đích tăng giá là chèn ép người khác, hiện tại mục đích tăng giá tự nhiên là không để cho người khác chèn ép mình.

Lộc thân vương cười lạnh: "Hai vạn lượng thì hai vạn lượng, ức h.i.ế.p Lộc vương ta không có tiền sao? Ha ha, hai vạn lượng ta vẫn lấy ra được."

Du thân vương: "..."

Hắn không có tiền, hắn không muốn thêm!

Há miệng, lại nuốt tất cả lời nói trở về.

Người khác đều ra hai vạn lượng, hắn mới sáu ngàn lượng, cổ phần chênh lệch bao nhiêu?

Hai vạn lượng là rất nhiều, nhưng đầu tư vào Phúc Lộc Hiên chung quy kiếm được không ít, bây giờ cắn răng nhẫn nhịn, rất nhanh sẽ có thể vang danh thiên hạ, hắn không muốn bị Vinh thân vương và hai đệ đệ chèn ép, tuyệt đối không thể lùi một bước!

Hợp tác mở Phúc Lộc Hiên, ngoại trừ Dung Chiêu là người quản lý, nếu có người cổ phần cao hơn mình, người ngoài hỏi Phúc Lộc Hiên thuộc về ai, sẽ nhắc tới tên của mình sao?

Bọn họ đều ra hai vạn lượng, cục diện trước mắt đã bao vây hắn.

Lúc này rút lui, không chỉ bị ba đại thân vương khác cười nhạo, còn có thể tổn thất lợi ích của Phúc Lộc Hiên, tuyệt đối là mất cả chì lẫn chài.

Cổ phần này một bước cũng không thể nhường!

Vì thế, xuất phát từ đủ loại tâm lý bất đồng, Du thân vương và Lộc thân vương đều đồng ý.

Dung Chiêu vui mừng cười một tiếng: "Thật tốt quá, Dung Chiêu thật sự sợ bốn vị vương thúc tranh chấp, hiện tại cục diện đã ổn định, ta cũng có thể yên tâm. Vậy thì các vương thúc đều tự tăng thêm hai vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần, Dung Chiêu bỏ ra kỹ thuật và quản lý, chiếm hai mươi bốn cổ phần, hiện tại sẽ viết khế thư!"

Cô chỉ đề cập thêm hai vạn lượng, con số "hai vạn lượng" này không khó chấp nhận như vậy.

Nhưng trên thực tế, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng!

Cô nói không thành vấn đề, tứ đại thân vương chậm rãi gật đầu.

Bọn họ bỏ tiền giống nhau,"cổ phần" sẽ giống nhau, ai cũng đừng nghĩ chèn ép được ai, ai cũng chưa từng thua ai.
 
Chương 83


Cô nhìn lướt qua mọi người, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho nên Dung Chiêu nghĩ, nếu không các vương thúc hãy dừng ở hai vạn lượng thôi, chỉ có thể thêm cao nhất đến hai vạn lượng, các vương thúc nghĩ như thế nào?"

Trên mặt cô mang theo lo lắng và rối rắm như có như không, lại có chút thấp thỏm bất an, giống như sợ đắc tội với bọn họ.

Cũng đúng, một thế tử nho nhỏ làm sao dám đắc tội tứ đại thân vương?

Cô chỉ sợ bọn họ không ngừng tăng thêm, cho nên quyết định mức tăng là số tiền cao nhất hiện nay.

Hợp tình lại hợp lý.

Người đáng giận không phải Dung thế tử, mà là người ra hai vạn lượng muốn chèn ép bọn họ!

Dung Chiêu vẻ mặt khẩn trương: "Các vương thúc đồng ý không? Nếu không thêm nữa, Dung Chiêu hiện tại sẽ chia cổ phần?"

Tạ Hồng ở đằng sau nhìn Dung Chiêu như gặp quỷ, nếu không phải toàn bộ quá trình lão đều đi theo Dung Chiêu, biết rõ chân tướng, chỉ sợ cũng sẽ tin tưởng thật sự có người ra đến hai vạn lượng, mà cô đang thấp thỏm sợ hãi...

Dám chia rẽ tứ đại thân vương, đem tiền từ hai ngàn đẩy tới hai vạn, nữ thế tử nhà bọn họ mà biết sợ sao?!

Vinh thân vương mặt đen như mực.

Hắn đã tăng lên một vạn năm ngàn lượng, sao còn chịu bị người ta dùng cái gọi là "cổ phần" đè ép?

Vinh thân vương cười lạnh: "Ai mà không trả nổi hai vạn lượng chứ? Ta cũng tăng lên hai vạn lượng."

Hắn tuyệt đối sẽ không để cho người nọ được như ý nguyện.

Dám ra hai vạn lượng, không chừng còn có bao nhiêu mưu kế đang chờ bọn họ, cổ phần của hắn ngoại trừ Dung Chiêu ra, tuyệt đối không thể ít hơn bất kỳ ai!

Lộc thân vương mặt đen như mực.

Giờ phút này, suy nghĩ của hắn và Vinh thân vương giống nhau, không thể để cho người nọ được như ý nguyện!

Hôm nay Vinh thân vương cũng ra hai vạn lượng, nếu hắn không thêm tiền thì cổ phần sẽ ít hơn bọn họ rất nhiều. Vậy một vạn lượng của hắn chẳng phải là uổng phí sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-83.html.]

Ngay từ đầu mục đích tăng giá là chèn ép người khác, hiện tại mục đích tăng giá tự nhiên là không để cho người khác chèn ép mình.

Lộc thân vương cười lạnh: "Hai vạn lượng thì hai vạn lượng, ức h.i.ế.p Lộc vương ta không có tiền sao? Ha ha, hai vạn lượng ta vẫn lấy ra được."

Du thân vương: "..."

Hắn không có tiền, hắn không muốn thêm!

Há miệng, lại nuốt tất cả lời nói trở về.

Người khác đều ra hai vạn lượng, hắn mới sáu ngàn lượng, cổ phần chênh lệch bao nhiêu?

Hai vạn lượng là rất nhiều, nhưng đầu tư vào Phúc Lộc Hiên chung quy kiếm được không ít, bây giờ cắn răng nhẫn nhịn, rất nhanh sẽ có thể vang danh thiên hạ, hắn không muốn bị Vinh thân vương và hai đệ đệ chèn ép, tuyệt đối không thể lùi một bước!

Hợp tác mở Phúc Lộc Hiên, ngoại trừ Dung Chiêu là người quản lý, nếu có người cổ phần cao hơn mình, người ngoài hỏi Phúc Lộc Hiên thuộc về ai, sẽ nhắc tới tên của mình sao?

Bọn họ đều ra hai vạn lượng, cục diện trước mắt đã bao vây hắn.

Lúc này rút lui, không chỉ bị ba đại thân vương khác cười nhạo, còn có thể tổn thất lợi ích của Phúc Lộc Hiên, tuyệt đối là mất cả chì lẫn chài.

Cổ phần này một bước cũng không thể nhường!

Vì thế, xuất phát từ đủ loại tâm lý bất đồng, Du thân vương và Lộc thân vương đều đồng ý.

Dung Chiêu vui mừng cười một tiếng: "Thật tốt quá, Dung Chiêu thật sự sợ bốn vị vương thúc tranh chấp, hiện tại cục diện đã ổn định, ta cũng có thể yên tâm. Vậy thì các vương thúc đều tự tăng thêm hai vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần, Dung Chiêu bỏ ra kỹ thuật và quản lý, chiếm hai mươi bốn cổ phần, hiện tại sẽ viết khế thư!"

Cô chỉ đề cập thêm hai vạn lượng, con số "hai vạn lượng" này không khó chấp nhận như vậy.

Nhưng trên thực tế, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng!

Cô nói không thành vấn đề, tứ đại thân vương chậm rãi gật đầu.

Bọn họ bỏ tiền giống nhau,"cổ phần" sẽ giống nhau, ai cũng đừng nghĩ chèn ép được ai, ai cũng chưa từng thua ai.
 
Chương 83


Cô nhìn lướt qua mọi người, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho nên Dung Chiêu nghĩ, nếu không các vương thúc hãy dừng ở hai vạn lượng thôi, chỉ có thể thêm cao nhất đến hai vạn lượng, các vương thúc nghĩ như thế nào?"

Trên mặt cô mang theo lo lắng và rối rắm như có như không, lại có chút thấp thỏm bất an, giống như sợ đắc tội với bọn họ.

Cũng đúng, một thế tử nho nhỏ làm sao dám đắc tội tứ đại thân vương?

Cô chỉ sợ bọn họ không ngừng tăng thêm, cho nên quyết định mức tăng là số tiền cao nhất hiện nay.

Hợp tình lại hợp lý.

Người đáng giận không phải Dung thế tử, mà là người ra hai vạn lượng muốn chèn ép bọn họ!

Dung Chiêu vẻ mặt khẩn trương: "Các vương thúc đồng ý không? Nếu không thêm nữa, Dung Chiêu hiện tại sẽ chia cổ phần?"

Tạ Hồng ở đằng sau nhìn Dung Chiêu như gặp quỷ, nếu không phải toàn bộ quá trình lão đều đi theo Dung Chiêu, biết rõ chân tướng, chỉ sợ cũng sẽ tin tưởng thật sự có người ra đến hai vạn lượng, mà cô đang thấp thỏm sợ hãi...

Dám chia rẽ tứ đại thân vương, đem tiền từ hai ngàn đẩy tới hai vạn, nữ thế tử nhà bọn họ mà biết sợ sao?!

Vinh thân vương mặt đen như mực.

Hắn đã tăng lên một vạn năm ngàn lượng, sao còn chịu bị người ta dùng cái gọi là "cổ phần" đè ép?

Vinh thân vương cười lạnh: "Ai mà không trả nổi hai vạn lượng chứ? Ta cũng tăng lên hai vạn lượng."

Hắn tuyệt đối sẽ không để cho người nọ được như ý nguyện.

Dám ra hai vạn lượng, không chừng còn có bao nhiêu mưu kế đang chờ bọn họ, cổ phần của hắn ngoại trừ Dung Chiêu ra, tuyệt đối không thể ít hơn bất kỳ ai!

Lộc thân vương mặt đen như mực.

Giờ phút này, suy nghĩ của hắn và Vinh thân vương giống nhau, không thể để cho người nọ được như ý nguyện!

Hôm nay Vinh thân vương cũng ra hai vạn lượng, nếu hắn không thêm tiền thì cổ phần sẽ ít hơn bọn họ rất nhiều. Vậy một vạn lượng của hắn chẳng phải là uổng phí sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-83.html.]

Ngay từ đầu mục đích tăng giá là chèn ép người khác, hiện tại mục đích tăng giá tự nhiên là không để cho người khác chèn ép mình.

Lộc thân vương cười lạnh: "Hai vạn lượng thì hai vạn lượng, ức h.i.ế.p Lộc vương ta không có tiền sao? Ha ha, hai vạn lượng ta vẫn lấy ra được."

Du thân vương: "..."

Hắn không có tiền, hắn không muốn thêm!

Há miệng, lại nuốt tất cả lời nói trở về.

Người khác đều ra hai vạn lượng, hắn mới sáu ngàn lượng, cổ phần chênh lệch bao nhiêu?

Hai vạn lượng là rất nhiều, nhưng đầu tư vào Phúc Lộc Hiên chung quy kiếm được không ít, bây giờ cắn răng nhẫn nhịn, rất nhanh sẽ có thể vang danh thiên hạ, hắn không muốn bị Vinh thân vương và hai đệ đệ chèn ép, tuyệt đối không thể lùi một bước!

Hợp tác mở Phúc Lộc Hiên, ngoại trừ Dung Chiêu là người quản lý, nếu có người cổ phần cao hơn mình, người ngoài hỏi Phúc Lộc Hiên thuộc về ai, sẽ nhắc tới tên của mình sao?

Bọn họ đều ra hai vạn lượng, cục diện trước mắt đã bao vây hắn.

Lúc này rút lui, không chỉ bị ba đại thân vương khác cười nhạo, còn có thể tổn thất lợi ích của Phúc Lộc Hiên, tuyệt đối là mất cả chì lẫn chài.

Cổ phần này một bước cũng không thể nhường!

Vì thế, xuất phát từ đủ loại tâm lý bất đồng, Du thân vương và Lộc thân vương đều đồng ý.

Dung Chiêu vui mừng cười một tiếng: "Thật tốt quá, Dung Chiêu thật sự sợ bốn vị vương thúc tranh chấp, hiện tại cục diện đã ổn định, ta cũng có thể yên tâm. Vậy thì các vương thúc đều tự tăng thêm hai vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần, Dung Chiêu bỏ ra kỹ thuật và quản lý, chiếm hai mươi bốn cổ phần, hiện tại sẽ viết khế thư!"

Cô chỉ đề cập thêm hai vạn lượng, con số "hai vạn lượng" này không khó chấp nhận như vậy.

Nhưng trên thực tế, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng!

Cô nói không thành vấn đề, tứ đại thân vương chậm rãi gật đầu.

Bọn họ bỏ tiền giống nhau,"cổ phần" sẽ giống nhau, ai cũng đừng nghĩ chèn ép được ai, ai cũng chưa từng thua ai.
 
Chương 84


Chờ đã!

Du thân vương trừng mắt, trong đầu nảy ra gì đó, hắn nhìn về phía Dung Chiêu, nheo mắt lại: "Không đúng, chúng ta đều tăng thêm hai vạn lượng... Vậy người ra hai vạn lượng trước là ai?"

Ba người khác ngẩn ra.

Đúng vậy.

Chính mình không ra hai vạn lượng, vừa rồi ngoại trừ mình ra, ba người khác cũng nói sẽ tăng thêm đến hai vạn lượng, vậy ai mới là người ngay từ đầu đã thêm hai vạn, để cho bọn họ không có đường lui?

Trong chuyện này chẳng lẽ còn có uẩn khúc?

Bốn người đều nhìn Dung Chiêu, trên mặt mang theo truy xét, ánh mắt nghi hoặc.

Sau lưng Dung Chiêu, mồ hôi Tạ Hồng đã ướt đẫm quần áo.

Bọn họ phát hiện ra vấn đề rồi!

Sắc mặt Tạ Hồng không thay đổi, hai mắt lại khẩn trương nhìn về phía Dung Chiêu. Thấy đối phương vẫn bình tĩnh như cũ, trên mặt nhìn không ra một tia chột dạ.

Bị mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, Dung Chiêu không hề để lộ sơ hở, bất đắc dĩ cười: "Du vương thúc không nên truy hỏi vấn đề này."

Vừa nói xong, trong mắt tứ đại thân vương càng thêm nghi ngờ.

Du thân vương đang muốn tiếp tục truy hỏi.

Dung Chiêu lại nói: "Ta đã quyết định chỉ tăng đến hai vạn lượng bạc, mặc kệ vị vương thúc kia là ai, hắn đều có cổ phần như mọi người, cần gì phải truy hỏi tới cùng, đắc tội với người khác?"

Du thân vương nuốt lại lời muốn nói, trong nháy mắt phản ứng lại.

Đúng vậy, Dung Chiêu đã quyết định hai vạn lượng, người nọ không có biện pháp thêm nữa, bọn họ cũng đã thêm hai vạn lượng đuổi theo, cổ phần của mọi người giống nhau, người nọ không chiếm được chỗ tốt, cần gì phải ra mặt?

Nếu người nọ chiếm nhiều cổ phần, đắc tội với ba người khác thì đã sao?

Nhưng người nọ không chiếm được chút tiện nghi nào, hắn cần gì phải mạo hiểm đắc tội với người khác? Tuy rằng bọn họ chưa bao giờ đối phó lẫn nhau, nhưng tình huống không có lợi này, người nọ làm sao có thể vẽ rắn thêm chân?

Cho nên vừa rồi có một người kỳ thật đã ra hơn hai vạn lượng, nhưng hắn vẫn giống như bọn họ, làm bộ ra thêm tiền, ẩn nấp trong số bọn họ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-84.html.]

Mà Dung Chiêu quyết định hai vạn lượng, lộ ra con át chủ bài của đối phương, đã đắc tội với người khác, người nọ e rằng bởi vì bọn họ đều ở đây mới không dám nổi giận với Dung Chiêu.

Dung Chiêu không muốn tiếp tục đắc tội với người khác, đương nhiên sẽ không vạch trần người nọ...

Nghĩ tới đây, trong lòng bốn người đồng thời trầm xuống, ánh mắt nhìn đối phương tối tăm.

Thật sự là giấu rất sâu a.

Sau lưng Dung Chiêu, Tạ Hồng lặng lẽ giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, lại cảm thán: Thế tử nhà bọn họ cái khác không nói, tính cách gan dạ sáng suốt này tuyệt không phải người bình thường có thể so sánh...

Tình huống này còn có thể con mẹ nó lâm nguy không loạn!

Nhìn cô giả bộ giống như thật vậy.

Tứ đại thân vương đề phòng lẫn nhau, nhìn ai cũng tràn ngập hoài nghi.

Vinh thân vương: Chẳng lẽ là lão tam Du thân vương? Người này tâm tư rất sâu, luôn muốn chèn ép huynh trưởng.

Du thân vương: Chẳng lẽ là lão ngũ Nhạc thân vương? Ngũ đệ đúng là không thành thật.

Lộc thân vương: Chẳng lẽ là nhị ca Vinh thân vương? Nhị ca chèn ép bọn họ cũng không che giấu.

Nhạc thân vương: Chẳng lẽ là tứ ca Lộc thân vương? Tứ ca này đừng nhìn mặt hiền lành, trên thực tế một bụng đầy ý xấu.

Bọn họ đang âm thầm giương nanh múa vuốt.

Vinh thân vương: Lão tứ nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ người nọ là lão tứ?!

Du thân vương: Nhị ca thần thái không đúng, sao nhìn người nọ giống nhị ca thế nhỉ?

Lộc thân vương: Lão tam nhìn chằm chằm nhị ca làm gì? Chẳng lẽ hắn phát hiện cái gì? Rốt cuộc là nhị ca hay tam ca?!

Nhạc thân vương:... Quên đi, mấy người anh em cùng cha khác mẹ này đều không phải thứ tốt lành.

Dung Chiêu lại càng làm như không thấy, vô cùng bình tĩnh.

Cô nhấc bút lên, trải giấy ra, nhưng đang muốn viết thì dừng lại, lẩm bẩm: "Thứ chúng ta muốn là phát triển của Phúc Lộc Hiên trong tương lai, Phúc Lộc Hiên sẽ không chỉ có một chi nhánh, chắc chắn khuếch trương vô hạn, ở trong quyền quản hạt của chúng ta thì dễ rồi, nếu chạy đến quốc gia láng giềng, Phúc Lộc Hiên khẳng định cũng sẽ thay đổi theo."
 
Chương 84


Chờ đã!

Du thân vương trừng mắt, trong đầu nảy ra gì đó, hắn nhìn về phía Dung Chiêu, nheo mắt lại: "Không đúng, chúng ta đều tăng thêm hai vạn lượng... Vậy người ra hai vạn lượng trước là ai?"

Ba người khác ngẩn ra.

Đúng vậy.

Chính mình không ra hai vạn lượng, vừa rồi ngoại trừ mình ra, ba người khác cũng nói sẽ tăng thêm đến hai vạn lượng, vậy ai mới là người ngay từ đầu đã thêm hai vạn, để cho bọn họ không có đường lui?

Trong chuyện này chẳng lẽ còn có uẩn khúc?

Bốn người đều nhìn Dung Chiêu, trên mặt mang theo truy xét, ánh mắt nghi hoặc.

Sau lưng Dung Chiêu, mồ hôi Tạ Hồng đã ướt đẫm quần áo.

Bọn họ phát hiện ra vấn đề rồi!

Sắc mặt Tạ Hồng không thay đổi, hai mắt lại khẩn trương nhìn về phía Dung Chiêu. Thấy đối phương vẫn bình tĩnh như cũ, trên mặt nhìn không ra một tia chột dạ.

Bị mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, Dung Chiêu không hề để lộ sơ hở, bất đắc dĩ cười: "Du vương thúc không nên truy hỏi vấn đề này."

Vừa nói xong, trong mắt tứ đại thân vương càng thêm nghi ngờ.

Du thân vương đang muốn tiếp tục truy hỏi.

Dung Chiêu lại nói: "Ta đã quyết định chỉ tăng đến hai vạn lượng bạc, mặc kệ vị vương thúc kia là ai, hắn đều có cổ phần như mọi người, cần gì phải truy hỏi tới cùng, đắc tội với người khác?"

Du thân vương nuốt lại lời muốn nói, trong nháy mắt phản ứng lại.

Đúng vậy, Dung Chiêu đã quyết định hai vạn lượng, người nọ không có biện pháp thêm nữa, bọn họ cũng đã thêm hai vạn lượng đuổi theo, cổ phần của mọi người giống nhau, người nọ không chiếm được chỗ tốt, cần gì phải ra mặt?

Nếu người nọ chiếm nhiều cổ phần, đắc tội với ba người khác thì đã sao?

Nhưng người nọ không chiếm được chút tiện nghi nào, hắn cần gì phải mạo hiểm đắc tội với người khác? Tuy rằng bọn họ chưa bao giờ đối phó lẫn nhau, nhưng tình huống không có lợi này, người nọ làm sao có thể vẽ rắn thêm chân?

Cho nên vừa rồi có một người kỳ thật đã ra hơn hai vạn lượng, nhưng hắn vẫn giống như bọn họ, làm bộ ra thêm tiền, ẩn nấp trong số bọn họ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-84.html.]

Mà Dung Chiêu quyết định hai vạn lượng, lộ ra con át chủ bài của đối phương, đã đắc tội với người khác, người nọ e rằng bởi vì bọn họ đều ở đây mới không dám nổi giận với Dung Chiêu.

Dung Chiêu không muốn tiếp tục đắc tội với người khác, đương nhiên sẽ không vạch trần người nọ...

Nghĩ tới đây, trong lòng bốn người đồng thời trầm xuống, ánh mắt nhìn đối phương tối tăm.

Thật sự là giấu rất sâu a.

Sau lưng Dung Chiêu, Tạ Hồng lặng lẽ giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, lại cảm thán: Thế tử nhà bọn họ cái khác không nói, tính cách gan dạ sáng suốt này tuyệt không phải người bình thường có thể so sánh...

Tình huống này còn có thể con mẹ nó lâm nguy không loạn!

Nhìn cô giả bộ giống như thật vậy.

Tứ đại thân vương đề phòng lẫn nhau, nhìn ai cũng tràn ngập hoài nghi.

Vinh thân vương: Chẳng lẽ là lão tam Du thân vương? Người này tâm tư rất sâu, luôn muốn chèn ép huynh trưởng.

Du thân vương: Chẳng lẽ là lão ngũ Nhạc thân vương? Ngũ đệ đúng là không thành thật.

Lộc thân vương: Chẳng lẽ là nhị ca Vinh thân vương? Nhị ca chèn ép bọn họ cũng không che giấu.

Nhạc thân vương: Chẳng lẽ là tứ ca Lộc thân vương? Tứ ca này đừng nhìn mặt hiền lành, trên thực tế một bụng đầy ý xấu.

Bọn họ đang âm thầm giương nanh múa vuốt.

Vinh thân vương: Lão tứ nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ người nọ là lão tứ?!

Du thân vương: Nhị ca thần thái không đúng, sao nhìn người nọ giống nhị ca thế nhỉ?

Lộc thân vương: Lão tam nhìn chằm chằm nhị ca làm gì? Chẳng lẽ hắn phát hiện cái gì? Rốt cuộc là nhị ca hay tam ca?!

Nhạc thân vương:... Quên đi, mấy người anh em cùng cha khác mẹ này đều không phải thứ tốt lành.

Dung Chiêu lại càng làm như không thấy, vô cùng bình tĩnh.

Cô nhấc bút lên, trải giấy ra, nhưng đang muốn viết thì dừng lại, lẩm bẩm: "Thứ chúng ta muốn là phát triển của Phúc Lộc Hiên trong tương lai, Phúc Lộc Hiên sẽ không chỉ có một chi nhánh, chắc chắn khuếch trương vô hạn, ở trong quyền quản hạt của chúng ta thì dễ rồi, nếu chạy đến quốc gia láng giềng, Phúc Lộc Hiên khẳng định cũng sẽ thay đổi theo."
 
Chương 84


Chờ đã!

Du thân vương trừng mắt, trong đầu nảy ra gì đó, hắn nhìn về phía Dung Chiêu, nheo mắt lại: "Không đúng, chúng ta đều tăng thêm hai vạn lượng... Vậy người ra hai vạn lượng trước là ai?"

Ba người khác ngẩn ra.

Đúng vậy.

Chính mình không ra hai vạn lượng, vừa rồi ngoại trừ mình ra, ba người khác cũng nói sẽ tăng thêm đến hai vạn lượng, vậy ai mới là người ngay từ đầu đã thêm hai vạn, để cho bọn họ không có đường lui?

Trong chuyện này chẳng lẽ còn có uẩn khúc?

Bốn người đều nhìn Dung Chiêu, trên mặt mang theo truy xét, ánh mắt nghi hoặc.

Sau lưng Dung Chiêu, mồ hôi Tạ Hồng đã ướt đẫm quần áo.

Bọn họ phát hiện ra vấn đề rồi!

Sắc mặt Tạ Hồng không thay đổi, hai mắt lại khẩn trương nhìn về phía Dung Chiêu. Thấy đối phương vẫn bình tĩnh như cũ, trên mặt nhìn không ra một tia chột dạ.

Bị mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, Dung Chiêu không hề để lộ sơ hở, bất đắc dĩ cười: "Du vương thúc không nên truy hỏi vấn đề này."

Vừa nói xong, trong mắt tứ đại thân vương càng thêm nghi ngờ.

Du thân vương đang muốn tiếp tục truy hỏi.

Dung Chiêu lại nói: "Ta đã quyết định chỉ tăng đến hai vạn lượng bạc, mặc kệ vị vương thúc kia là ai, hắn đều có cổ phần như mọi người, cần gì phải truy hỏi tới cùng, đắc tội với người khác?"

Du thân vương nuốt lại lời muốn nói, trong nháy mắt phản ứng lại.

Đúng vậy, Dung Chiêu đã quyết định hai vạn lượng, người nọ không có biện pháp thêm nữa, bọn họ cũng đã thêm hai vạn lượng đuổi theo, cổ phần của mọi người giống nhau, người nọ không chiếm được chỗ tốt, cần gì phải ra mặt?

Nếu người nọ chiếm nhiều cổ phần, đắc tội với ba người khác thì đã sao?

Nhưng người nọ không chiếm được chút tiện nghi nào, hắn cần gì phải mạo hiểm đắc tội với người khác? Tuy rằng bọn họ chưa bao giờ đối phó lẫn nhau, nhưng tình huống không có lợi này, người nọ làm sao có thể vẽ rắn thêm chân?

Cho nên vừa rồi có một người kỳ thật đã ra hơn hai vạn lượng, nhưng hắn vẫn giống như bọn họ, làm bộ ra thêm tiền, ẩn nấp trong số bọn họ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-84.html.]

Mà Dung Chiêu quyết định hai vạn lượng, lộ ra con át chủ bài của đối phương, đã đắc tội với người khác, người nọ e rằng bởi vì bọn họ đều ở đây mới không dám nổi giận với Dung Chiêu.

Dung Chiêu không muốn tiếp tục đắc tội với người khác, đương nhiên sẽ không vạch trần người nọ...

Nghĩ tới đây, trong lòng bốn người đồng thời trầm xuống, ánh mắt nhìn đối phương tối tăm.

Thật sự là giấu rất sâu a.

Sau lưng Dung Chiêu, Tạ Hồng lặng lẽ giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, lại cảm thán: Thế tử nhà bọn họ cái khác không nói, tính cách gan dạ sáng suốt này tuyệt không phải người bình thường có thể so sánh...

Tình huống này còn có thể con mẹ nó lâm nguy không loạn!

Nhìn cô giả bộ giống như thật vậy.

Tứ đại thân vương đề phòng lẫn nhau, nhìn ai cũng tràn ngập hoài nghi.

Vinh thân vương: Chẳng lẽ là lão tam Du thân vương? Người này tâm tư rất sâu, luôn muốn chèn ép huynh trưởng.

Du thân vương: Chẳng lẽ là lão ngũ Nhạc thân vương? Ngũ đệ đúng là không thành thật.

Lộc thân vương: Chẳng lẽ là nhị ca Vinh thân vương? Nhị ca chèn ép bọn họ cũng không che giấu.

Nhạc thân vương: Chẳng lẽ là tứ ca Lộc thân vương? Tứ ca này đừng nhìn mặt hiền lành, trên thực tế một bụng đầy ý xấu.

Bọn họ đang âm thầm giương nanh múa vuốt.

Vinh thân vương: Lão tứ nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ người nọ là lão tứ?!

Du thân vương: Nhị ca thần thái không đúng, sao nhìn người nọ giống nhị ca thế nhỉ?

Lộc thân vương: Lão tam nhìn chằm chằm nhị ca làm gì? Chẳng lẽ hắn phát hiện cái gì? Rốt cuộc là nhị ca hay tam ca?!

Nhạc thân vương:... Quên đi, mấy người anh em cùng cha khác mẹ này đều không phải thứ tốt lành.

Dung Chiêu lại càng làm như không thấy, vô cùng bình tĩnh.

Cô nhấc bút lên, trải giấy ra, nhưng đang muốn viết thì dừng lại, lẩm bẩm: "Thứ chúng ta muốn là phát triển của Phúc Lộc Hiên trong tương lai, Phúc Lộc Hiên sẽ không chỉ có một chi nhánh, chắc chắn khuếch trương vô hạn, ở trong quyền quản hạt của chúng ta thì dễ rồi, nếu chạy đến quốc gia láng giềng, Phúc Lộc Hiên khẳng định cũng sẽ thay đổi theo."
 
Chương 85


Cô vừa nói, tứ đại thân vương thu hồi tâm tư, tất cả đều nhìn cô.

Vinh thân vương nhíu mày, nghỉ hoặc hỏi: "Có ý gì?"

Dung Chiêu lắc đầu: "Chuỗi tửu lâu là một hình thức mới, dùng khế thư kiểu cũ e rằng không được, cho nên ta nghĩ không bằng chúng ta định ra một loại khế thư mới?"

Bốn người càng nghỉ hoặc,"Khế thư gì?"

Khóe miệng Dung Chiêu nhếch lên một nụ cười, đề bút viết xuống bốn chữ to: Giấy nợ cổ phần.

Bốn người hơi ngẩn ra.

Đây lại là một danh từ xa lạ, nhưng kỳ quái chính là tất cả bọn họ đều hiểu rõ có ý gì.

Sau đó, dưới ngòi bút như nổi gió của Dung Chiêu, một hàng chữ nhanh chóng được viết xuống, càng viết ánh mắt những người khác càng sáng, càng viết tứ đại thân vương càng hưng phấn.

Cũng giống như trước đây thương lượng với bọn họ, Phúc Lộc Hiên chia làm một trăm cổ phần, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần của Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu ra kỹ thuật và quản lý, dẫn đầu Phúc Lộc Hiên, cho nên chiếm hai mươi bốn cổ phần.

Cô viết rất chi tiết, không chỉ viết rõ Phúc Lộc Hiên là bao gồm tất cả tửu lâu Phúc Lộc Hiên sau khi mở rộng, mà còn chỉ tiết đến đại hội cổ đông, giá trị cổ phần, cổ đông chia hoa hồng...

Những thứ bọn họ nghĩ tới hay không nghĩ tới, Dung Chiêu đều viết hết.

Cực kỳ ngay ngắn, lại cực kỳ toàn diện, hoàn toàn bảo đảm lợi ích của tất cả bọn họ, cơ hồ không có bất kỳ lỗ hổng nào.

Cuối cùng là khu vực ký tên của bốn người.

Dung Chiêu vừa mới ngừng bút, Vinh thân vương vỗ bàn, cực kỳ hưng phấn nói: "Được! Rất tốt! Giấy nợ cổ phần này viết rất chi tiết, Dung thế tử hao tâm tổn trí rồi."

Dung Chiêu "ngượng ngùng" cười: "Ta đã lôi kéo bốn vị vương thúc hợp tác, tất nhiên sẽ làm tốt, Phúc Lộc Hiên này thanh thế còn lớn hơn Phúc Lộc Trang."

Tứ đại thân vương hài lòng gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-85.html.]

Có công thức tượu và thức ăn, còn có thái độ và năng lực nghiêm túc của Dung Chiêu, Phúc Lộc Hiên lo gì không thành công?

Không ai chê tiền bạc và quyền thế, hôm qua bọn họ còn rất chán ghét Dung Chiêu, qua hôm nay, nếu Dung Chiêu có thể giúp bọn họ thực hiện nguyện vọng lưu danh thiên cổ, vậy Dung Chiêu chính là "hảo hiền chất" của bọn họ.

Du thân vương cười cười, lại hỏi: "Chẳng qua vì sao phải gọi là giấy nợ?"

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Giấy nợ cổ phần tức là Dung Chiêu nợ cổ phần của các vị vương thúc, được đảm bảo bằng danh dự của Dung Chiêu. Có An Khánh Vương phủ, ta chắc chắn sẽ không lừa gạt bốn vị vương thúc."

Du thân vương giật mình gật đầu.

Bốn người đều rất hài lòng với tờ "giấy nợ cổ phần" này, đương nhiên là cao hứng đề bút ký tên, đóng dấu, mỗi người một phần, ai cũng có thể giữ.

Tứ đại thân vương bỏ vốn bốn vạn lượng, đương nhiên cẩn trọng cất kỹ tờ giấy, sợ không cẩn thận làm rơi hoặc hư hỏng.

Đây không phải là một tờ giấy bình thường, đây là bốn vạn lượng, là thiên hạ đệ nhất tửu lâu, là sản nghiệp công tại thiên thu, là tiền đồ của bọn họ!

Dung Chiêu: "Khế thư đã viết xong, các vương thúc nhớ mau chóng đưa tiền, bên Dung Chiêu cũng sẽ lập tức khởi công, sáng lập Phúc Lộc Hiên đầu tiên của chúng ta."

Nụ cười trên khóe miệng tứ đại thân vương hơi cứng lại.

Tiền...

Hai vạn lượng!

Dung Chiêu kinh ngạc: "Các vương thúc hẳn là không thành vấn đề chứ?"

Vinh thân vương theo bản năng trả lời: "Không thành vấn đề, có thể có vấn đề gì?"

Hắn đứng lên, vuốt vuốt chòm râu, cười đến ý vị thâm trường: "Vinh thân vương phủ ta xuất thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, không cần nhắc nhở, ngược lại ba vị kia..."

Du thân vương cười lạnh: "Du thân vương phủ ta càng không có vấn đề, nên quan tâm tứ đệ kia kìa, ta nhớ sản nghiệp của tứ đệ không mấy phong phú." 
 
Chương 85


Cô vừa nói, tứ đại thân vương thu hồi tâm tư, tất cả đều nhìn cô.

Vinh thân vương nhíu mày, nghỉ hoặc hỏi: "Có ý gì?"

Dung Chiêu lắc đầu: "Chuỗi tửu lâu là một hình thức mới, dùng khế thư kiểu cũ e rằng không được, cho nên ta nghĩ không bằng chúng ta định ra một loại khế thư mới?"

Bốn người càng nghỉ hoặc,"Khế thư gì?"

Khóe miệng Dung Chiêu nhếch lên một nụ cười, đề bút viết xuống bốn chữ to: Giấy nợ cổ phần.

Bốn người hơi ngẩn ra.

Đây lại là một danh từ xa lạ, nhưng kỳ quái chính là tất cả bọn họ đều hiểu rõ có ý gì.

Sau đó, dưới ngòi bút như nổi gió của Dung Chiêu, một hàng chữ nhanh chóng được viết xuống, càng viết ánh mắt những người khác càng sáng, càng viết tứ đại thân vương càng hưng phấn.

Cũng giống như trước đây thương lượng với bọn họ, Phúc Lộc Hiên chia làm một trăm cổ phần, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần của Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu ra kỹ thuật và quản lý, dẫn đầu Phúc Lộc Hiên, cho nên chiếm hai mươi bốn cổ phần.

Cô viết rất chi tiết, không chỉ viết rõ Phúc Lộc Hiên là bao gồm tất cả tửu lâu Phúc Lộc Hiên sau khi mở rộng, mà còn chỉ tiết đến đại hội cổ đông, giá trị cổ phần, cổ đông chia hoa hồng...

Những thứ bọn họ nghĩ tới hay không nghĩ tới, Dung Chiêu đều viết hết.

Cực kỳ ngay ngắn, lại cực kỳ toàn diện, hoàn toàn bảo đảm lợi ích của tất cả bọn họ, cơ hồ không có bất kỳ lỗ hổng nào.

Cuối cùng là khu vực ký tên của bốn người.

Dung Chiêu vừa mới ngừng bút, Vinh thân vương vỗ bàn, cực kỳ hưng phấn nói: "Được! Rất tốt! Giấy nợ cổ phần này viết rất chi tiết, Dung thế tử hao tâm tổn trí rồi."

Dung Chiêu "ngượng ngùng" cười: "Ta đã lôi kéo bốn vị vương thúc hợp tác, tất nhiên sẽ làm tốt, Phúc Lộc Hiên này thanh thế còn lớn hơn Phúc Lộc Trang."

Tứ đại thân vương hài lòng gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-85.html.]

Có công thức tượu và thức ăn, còn có thái độ và năng lực nghiêm túc của Dung Chiêu, Phúc Lộc Hiên lo gì không thành công?

Không ai chê tiền bạc và quyền thế, hôm qua bọn họ còn rất chán ghét Dung Chiêu, qua hôm nay, nếu Dung Chiêu có thể giúp bọn họ thực hiện nguyện vọng lưu danh thiên cổ, vậy Dung Chiêu chính là "hảo hiền chất" của bọn họ.

Du thân vương cười cười, lại hỏi: "Chẳng qua vì sao phải gọi là giấy nợ?"

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Giấy nợ cổ phần tức là Dung Chiêu nợ cổ phần của các vị vương thúc, được đảm bảo bằng danh dự của Dung Chiêu. Có An Khánh Vương phủ, ta chắc chắn sẽ không lừa gạt bốn vị vương thúc."

Du thân vương giật mình gật đầu.

Bốn người đều rất hài lòng với tờ "giấy nợ cổ phần" này, đương nhiên là cao hứng đề bút ký tên, đóng dấu, mỗi người một phần, ai cũng có thể giữ.

Tứ đại thân vương bỏ vốn bốn vạn lượng, đương nhiên cẩn trọng cất kỹ tờ giấy, sợ không cẩn thận làm rơi hoặc hư hỏng.

Đây không phải là một tờ giấy bình thường, đây là bốn vạn lượng, là thiên hạ đệ nhất tửu lâu, là sản nghiệp công tại thiên thu, là tiền đồ của bọn họ!

Dung Chiêu: "Khế thư đã viết xong, các vương thúc nhớ mau chóng đưa tiền, bên Dung Chiêu cũng sẽ lập tức khởi công, sáng lập Phúc Lộc Hiên đầu tiên của chúng ta."

Nụ cười trên khóe miệng tứ đại thân vương hơi cứng lại.

Tiền...

Hai vạn lượng!

Dung Chiêu kinh ngạc: "Các vương thúc hẳn là không thành vấn đề chứ?"

Vinh thân vương theo bản năng trả lời: "Không thành vấn đề, có thể có vấn đề gì?"

Hắn đứng lên, vuốt vuốt chòm râu, cười đến ý vị thâm trường: "Vinh thân vương phủ ta xuất thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, không cần nhắc nhở, ngược lại ba vị kia..."

Du thân vương cười lạnh: "Du thân vương phủ ta càng không có vấn đề, nên quan tâm tứ đệ kia kìa, ta nhớ sản nghiệp của tứ đệ không mấy phong phú." 
 
Chương 85


Cô vừa nói, tứ đại thân vương thu hồi tâm tư, tất cả đều nhìn cô.

Vinh thân vương nhíu mày, nghỉ hoặc hỏi: "Có ý gì?"

Dung Chiêu lắc đầu: "Chuỗi tửu lâu là một hình thức mới, dùng khế thư kiểu cũ e rằng không được, cho nên ta nghĩ không bằng chúng ta định ra một loại khế thư mới?"

Bốn người càng nghỉ hoặc,"Khế thư gì?"

Khóe miệng Dung Chiêu nhếch lên một nụ cười, đề bút viết xuống bốn chữ to: Giấy nợ cổ phần.

Bốn người hơi ngẩn ra.

Đây lại là một danh từ xa lạ, nhưng kỳ quái chính là tất cả bọn họ đều hiểu rõ có ý gì.

Sau đó, dưới ngòi bút như nổi gió của Dung Chiêu, một hàng chữ nhanh chóng được viết xuống, càng viết ánh mắt những người khác càng sáng, càng viết tứ đại thân vương càng hưng phấn.

Cũng giống như trước đây thương lượng với bọn họ, Phúc Lộc Hiên chia làm một trăm cổ phần, tứ đại thân vương mỗi người ra bốn vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần của Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu ra kỹ thuật và quản lý, dẫn đầu Phúc Lộc Hiên, cho nên chiếm hai mươi bốn cổ phần.

Cô viết rất chi tiết, không chỉ viết rõ Phúc Lộc Hiên là bao gồm tất cả tửu lâu Phúc Lộc Hiên sau khi mở rộng, mà còn chỉ tiết đến đại hội cổ đông, giá trị cổ phần, cổ đông chia hoa hồng...

Những thứ bọn họ nghĩ tới hay không nghĩ tới, Dung Chiêu đều viết hết.

Cực kỳ ngay ngắn, lại cực kỳ toàn diện, hoàn toàn bảo đảm lợi ích của tất cả bọn họ, cơ hồ không có bất kỳ lỗ hổng nào.

Cuối cùng là khu vực ký tên của bốn người.

Dung Chiêu vừa mới ngừng bút, Vinh thân vương vỗ bàn, cực kỳ hưng phấn nói: "Được! Rất tốt! Giấy nợ cổ phần này viết rất chi tiết, Dung thế tử hao tâm tổn trí rồi."

Dung Chiêu "ngượng ngùng" cười: "Ta đã lôi kéo bốn vị vương thúc hợp tác, tất nhiên sẽ làm tốt, Phúc Lộc Hiên này thanh thế còn lớn hơn Phúc Lộc Trang."

Tứ đại thân vương hài lòng gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-85.html.]

Có công thức tượu và thức ăn, còn có thái độ và năng lực nghiêm túc của Dung Chiêu, Phúc Lộc Hiên lo gì không thành công?

Không ai chê tiền bạc và quyền thế, hôm qua bọn họ còn rất chán ghét Dung Chiêu, qua hôm nay, nếu Dung Chiêu có thể giúp bọn họ thực hiện nguyện vọng lưu danh thiên cổ, vậy Dung Chiêu chính là "hảo hiền chất" của bọn họ.

Du thân vương cười cười, lại hỏi: "Chẳng qua vì sao phải gọi là giấy nợ?"

Dung Chiêu tươi cười không thay đổi: "Giấy nợ cổ phần tức là Dung Chiêu nợ cổ phần của các vị vương thúc, được đảm bảo bằng danh dự của Dung Chiêu. Có An Khánh Vương phủ, ta chắc chắn sẽ không lừa gạt bốn vị vương thúc."

Du thân vương giật mình gật đầu.

Bốn người đều rất hài lòng với tờ "giấy nợ cổ phần" này, đương nhiên là cao hứng đề bút ký tên, đóng dấu, mỗi người một phần, ai cũng có thể giữ.

Tứ đại thân vương bỏ vốn bốn vạn lượng, đương nhiên cẩn trọng cất kỹ tờ giấy, sợ không cẩn thận làm rơi hoặc hư hỏng.

Đây không phải là một tờ giấy bình thường, đây là bốn vạn lượng, là thiên hạ đệ nhất tửu lâu, là sản nghiệp công tại thiên thu, là tiền đồ của bọn họ!

Dung Chiêu: "Khế thư đã viết xong, các vương thúc nhớ mau chóng đưa tiền, bên Dung Chiêu cũng sẽ lập tức khởi công, sáng lập Phúc Lộc Hiên đầu tiên của chúng ta."

Nụ cười trên khóe miệng tứ đại thân vương hơi cứng lại.

Tiền...

Hai vạn lượng!

Dung Chiêu kinh ngạc: "Các vương thúc hẳn là không thành vấn đề chứ?"

Vinh thân vương theo bản năng trả lời: "Không thành vấn đề, có thể có vấn đề gì?"

Hắn đứng lên, vuốt vuốt chòm râu, cười đến ý vị thâm trường: "Vinh thân vương phủ ta xuất thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, không cần nhắc nhở, ngược lại ba vị kia..."

Du thân vương cười lạnh: "Du thân vương phủ ta càng không có vấn đề, nên quan tâm tứ đệ kia kìa, ta nhớ sản nghiệp của tứ đệ không mấy phong phú." 
 
Chương 86


Lộc thân vương nhảy dựng lên: "Ai nói sản nghiệp nhà ta không phong phú? Sản nghiệp của ta đúng là không nhiều bằng các ngươi, nhưng ta tiêu phí cũng rất ít. Tiết kiệm được tiền, ngũ đệ ngược lại xa hoa lãng phí, ham mê hưởng lạc, cũng không biết còn xuất được tiền hay không?"

Nhạc thân vương: "Ha ha, ta làm sao lại không có tiền, trong phủ ta có tiền cho nên mới hưởng lạc, mới có thể..."

Bốn người vừa đi ra ngoài vừa cãi vã, bởi vì có người lén lút bỏ thêm hai vạn lượng, dẫn đến tất cả bọn họ đều phải thêm tiền cho đủ hai vạn, làm sao có thể không tức giận?

Ai có thể thừa nhận mình không có tiền?

Vương công quý tộc trọng mặt mũi lại nói mình không có tiền, tương đương vả mặt bốp bốp, cực kỳ mất mặt.

".. Không có tiền thì đừng làm giàu, nếu hôm nay không thể đưa tiền đến An Khánh Vương phủ, vậy cổ phần của ngươi sẽ bị hủy bỏ."

"Ha ha, bổn vương có tiền, hơn nữa cũng có thể lấy ra, ngược lại là ngươi có tiền sao?"

"Đừng nói hai vạn lượng, thêm hai vạn lượng nữa bản vương cũng có thể lấy được!"

"A, thêm thì thêm, ai sợ ai?"...

Bốn người ngoài miệng nói thêm tiền, đương nhiên là không có ai thật sự thêm, bọn họ trào phúng mắng chửi lẫn nhau xong thì đĩnh đạc bước lên xe ngựa hồi phủ.

Thấy bốn chiếc xe ngựa rời đi, Tạ Hồng thở dài một hơi, xoa xoa đôi chân có chút bủn rủn nhìn về phía Dung Chiêu: "Thế tử... tiếp theo chúng ta làm thế nào?"

Tứ đại thân vương có vẻ đã ứng phó được?

Hiện tại lão cực kỳ kính ngưỡng thế tử nhà mình, hai mắt sáng ngời nhìn Dung Chiêu, dáng vẻ toàn bộ nghe theo sắp xếp của thế tử.

Tạ Hồng xem như đã hiểu.

Thế tử nhà lão có bản lĩnh, cũng là người làm đại sự!

Dung Chiêu: "Đương nhiên là ăn chực rồi."

Tạ Hồng: "...?"

Dung Chiêu tiếc nuối: "Đáng tiếc bọn họ đều trở về chuẩn bị tiền, nếu không, với bọn họ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-86.html.]

Tạ Hồng: "...?"

Dung Chiêu đảo mắt, nhìn về phía đại sảnh: "Cũng may còn có người có thể mời ta ăn cơm."

Tạ Hồng: "..."

Thế tử mở miệng là có thể lừa gạt tứ đại thân vương lôi kéo tám vạn lượng đầu tư, thế nhưng ăn bữa cơm còn phải ăn chực?...

Đừng nhìn tứ đại thân vương cứng miệng, nói chuyện hào phóng cứ như tăng thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, nhưng thực tế...

Vinh thân vương phủ.

Vinh thân vương phi rít gào: "Vương gia!! Đây là hai vạn lượng đó, phủ chúng ta làm gì còn hai vạn lượng?! Rốt cuộc ngài đang làm gì vậy? Tối hôm qua nói một vạn năm ngàn lượng, hôm nay ta lục tung cả vương phủ, gom được cái gì thì gom cái đó, bây giờ đi đâu tìm thêm năm ngàn?!"

Vương phi: "Ngài thì hay rồi, mở miệng nhẹ nhàng hứa đưa hai vạn lượng, lúc trước đã lấy hai vạn lượng, hiện tại lại muốn lấy hai vạn lượng nữa!"

Vinh thân vương rụt cổ như chim cút.

Du thân vương phủ.

Du thân vương phi chậm rãi mở miệng: "Vương gia... Đêm qua ngài chỉ nói hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này chia hoa hồng mọi thứ sẽ tốt hơn. Nhưng bây giờ là hai vạn lượng đó, chỉ sợ không phải cuộc sống khổ một chút, mà là sắp không sống nổi rồi."

Bà dùng giọng điệu bình thản nhất nói những lời khiến người ta sởn gai ốc.

Du thân vương cứng cổ: "Bọn họ đều ra hai vạn lượng, ta làm sao có thể thua? Phu nhân đừng nói nữa!"

Vương phi cười lạnh: "Được rồi, ta không nói."

Bà đứng lên thản nhiên rời đi: "Vậy hai vạn lượng này Vương gia tự nghĩ biện pháp đi."

Du thân vương mở to mắt, cả giận nói: "Tự mình nghĩ biện pháp thì tự mình nghĩ biện pháp!"

Thở mạnh mấy hơi, tầm mắt của hắn lại nhìn về phía trắc phi.

Trắc phi giật giật khóe miệng: "Vương gia, tiền bạc trong phủ trước nay đều là Vương phi tỷ tỷ quản, bây giờ Vương gia mở miệng liền muốn hai vạn lượng, vậy thì vẫn phải hỏi vương phi tỷ tỷ rồi.”

Du thân vương: "..."
 
Chương 86


Lộc thân vương nhảy dựng lên: "Ai nói sản nghiệp nhà ta không phong phú? Sản nghiệp của ta đúng là không nhiều bằng các ngươi, nhưng ta tiêu phí cũng rất ít. Tiết kiệm được tiền, ngũ đệ ngược lại xa hoa lãng phí, ham mê hưởng lạc, cũng không biết còn xuất được tiền hay không?"

Nhạc thân vương: "Ha ha, ta làm sao lại không có tiền, trong phủ ta có tiền cho nên mới hưởng lạc, mới có thể..."

Bốn người vừa đi ra ngoài vừa cãi vã, bởi vì có người lén lút bỏ thêm hai vạn lượng, dẫn đến tất cả bọn họ đều phải thêm tiền cho đủ hai vạn, làm sao có thể không tức giận?

Ai có thể thừa nhận mình không có tiền?

Vương công quý tộc trọng mặt mũi lại nói mình không có tiền, tương đương vả mặt bốp bốp, cực kỳ mất mặt.

".. Không có tiền thì đừng làm giàu, nếu hôm nay không thể đưa tiền đến An Khánh Vương phủ, vậy cổ phần của ngươi sẽ bị hủy bỏ."

"Ha ha, bổn vương có tiền, hơn nữa cũng có thể lấy ra, ngược lại là ngươi có tiền sao?"

"Đừng nói hai vạn lượng, thêm hai vạn lượng nữa bản vương cũng có thể lấy được!"

"A, thêm thì thêm, ai sợ ai?"...

Bốn người ngoài miệng nói thêm tiền, đương nhiên là không có ai thật sự thêm, bọn họ trào phúng mắng chửi lẫn nhau xong thì đĩnh đạc bước lên xe ngựa hồi phủ.

Thấy bốn chiếc xe ngựa rời đi, Tạ Hồng thở dài một hơi, xoa xoa đôi chân có chút bủn rủn nhìn về phía Dung Chiêu: "Thế tử... tiếp theo chúng ta làm thế nào?"

Tứ đại thân vương có vẻ đã ứng phó được?

Hiện tại lão cực kỳ kính ngưỡng thế tử nhà mình, hai mắt sáng ngời nhìn Dung Chiêu, dáng vẻ toàn bộ nghe theo sắp xếp của thế tử.

Tạ Hồng xem như đã hiểu.

Thế tử nhà lão có bản lĩnh, cũng là người làm đại sự!

Dung Chiêu: "Đương nhiên là ăn chực rồi."

Tạ Hồng: "...?"

Dung Chiêu tiếc nuối: "Đáng tiếc bọn họ đều trở về chuẩn bị tiền, nếu không, với bọn họ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-86.html.]

Tạ Hồng: "...?"

Dung Chiêu đảo mắt, nhìn về phía đại sảnh: "Cũng may còn có người có thể mời ta ăn cơm."

Tạ Hồng: "..."

Thế tử mở miệng là có thể lừa gạt tứ đại thân vương lôi kéo tám vạn lượng đầu tư, thế nhưng ăn bữa cơm còn phải ăn chực?...

Đừng nhìn tứ đại thân vương cứng miệng, nói chuyện hào phóng cứ như tăng thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, nhưng thực tế...

Vinh thân vương phủ.

Vinh thân vương phi rít gào: "Vương gia!! Đây là hai vạn lượng đó, phủ chúng ta làm gì còn hai vạn lượng?! Rốt cuộc ngài đang làm gì vậy? Tối hôm qua nói một vạn năm ngàn lượng, hôm nay ta lục tung cả vương phủ, gom được cái gì thì gom cái đó, bây giờ đi đâu tìm thêm năm ngàn?!"

Vương phi: "Ngài thì hay rồi, mở miệng nhẹ nhàng hứa đưa hai vạn lượng, lúc trước đã lấy hai vạn lượng, hiện tại lại muốn lấy hai vạn lượng nữa!"

Vinh thân vương rụt cổ như chim cút.

Du thân vương phủ.

Du thân vương phi chậm rãi mở miệng: "Vương gia... Đêm qua ngài chỉ nói hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này chia hoa hồng mọi thứ sẽ tốt hơn. Nhưng bây giờ là hai vạn lượng đó, chỉ sợ không phải cuộc sống khổ một chút, mà là sắp không sống nổi rồi."

Bà dùng giọng điệu bình thản nhất nói những lời khiến người ta sởn gai ốc.

Du thân vương cứng cổ: "Bọn họ đều ra hai vạn lượng, ta làm sao có thể thua? Phu nhân đừng nói nữa!"

Vương phi cười lạnh: "Được rồi, ta không nói."

Bà đứng lên thản nhiên rời đi: "Vậy hai vạn lượng này Vương gia tự nghĩ biện pháp đi."

Du thân vương mở to mắt, cả giận nói: "Tự mình nghĩ biện pháp thì tự mình nghĩ biện pháp!"

Thở mạnh mấy hơi, tầm mắt của hắn lại nhìn về phía trắc phi.

Trắc phi giật giật khóe miệng: "Vương gia, tiền bạc trong phủ trước nay đều là Vương phi tỷ tỷ quản, bây giờ Vương gia mở miệng liền muốn hai vạn lượng, vậy thì vẫn phải hỏi vương phi tỷ tỷ rồi.”

Du thân vương: "..."
 
Chương 86


Lộc thân vương nhảy dựng lên: "Ai nói sản nghiệp nhà ta không phong phú? Sản nghiệp của ta đúng là không nhiều bằng các ngươi, nhưng ta tiêu phí cũng rất ít. Tiết kiệm được tiền, ngũ đệ ngược lại xa hoa lãng phí, ham mê hưởng lạc, cũng không biết còn xuất được tiền hay không?"

Nhạc thân vương: "Ha ha, ta làm sao lại không có tiền, trong phủ ta có tiền cho nên mới hưởng lạc, mới có thể..."

Bốn người vừa đi ra ngoài vừa cãi vã, bởi vì có người lén lút bỏ thêm hai vạn lượng, dẫn đến tất cả bọn họ đều phải thêm tiền cho đủ hai vạn, làm sao có thể không tức giận?

Ai có thể thừa nhận mình không có tiền?

Vương công quý tộc trọng mặt mũi lại nói mình không có tiền, tương đương vả mặt bốp bốp, cực kỳ mất mặt.

".. Không có tiền thì đừng làm giàu, nếu hôm nay không thể đưa tiền đến An Khánh Vương phủ, vậy cổ phần của ngươi sẽ bị hủy bỏ."

"Ha ha, bổn vương có tiền, hơn nữa cũng có thể lấy ra, ngược lại là ngươi có tiền sao?"

"Đừng nói hai vạn lượng, thêm hai vạn lượng nữa bản vương cũng có thể lấy được!"

"A, thêm thì thêm, ai sợ ai?"...

Bốn người ngoài miệng nói thêm tiền, đương nhiên là không có ai thật sự thêm, bọn họ trào phúng mắng chửi lẫn nhau xong thì đĩnh đạc bước lên xe ngựa hồi phủ.

Thấy bốn chiếc xe ngựa rời đi, Tạ Hồng thở dài một hơi, xoa xoa đôi chân có chút bủn rủn nhìn về phía Dung Chiêu: "Thế tử... tiếp theo chúng ta làm thế nào?"

Tứ đại thân vương có vẻ đã ứng phó được?

Hiện tại lão cực kỳ kính ngưỡng thế tử nhà mình, hai mắt sáng ngời nhìn Dung Chiêu, dáng vẻ toàn bộ nghe theo sắp xếp của thế tử.

Tạ Hồng xem như đã hiểu.

Thế tử nhà lão có bản lĩnh, cũng là người làm đại sự!

Dung Chiêu: "Đương nhiên là ăn chực rồi."

Tạ Hồng: "...?"

Dung Chiêu tiếc nuối: "Đáng tiếc bọn họ đều trở về chuẩn bị tiền, nếu không, với bọn họ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-86.html.]

Tạ Hồng: "...?"

Dung Chiêu đảo mắt, nhìn về phía đại sảnh: "Cũng may còn có người có thể mời ta ăn cơm."

Tạ Hồng: "..."

Thế tử mở miệng là có thể lừa gạt tứ đại thân vương lôi kéo tám vạn lượng đầu tư, thế nhưng ăn bữa cơm còn phải ăn chực?...

Đừng nhìn tứ đại thân vương cứng miệng, nói chuyện hào phóng cứ như tăng thêm hai vạn lượng chỉ là việc nhỏ, nhưng thực tế...

Vinh thân vương phủ.

Vinh thân vương phi rít gào: "Vương gia!! Đây là hai vạn lượng đó, phủ chúng ta làm gì còn hai vạn lượng?! Rốt cuộc ngài đang làm gì vậy? Tối hôm qua nói một vạn năm ngàn lượng, hôm nay ta lục tung cả vương phủ, gom được cái gì thì gom cái đó, bây giờ đi đâu tìm thêm năm ngàn?!"

Vương phi: "Ngài thì hay rồi, mở miệng nhẹ nhàng hứa đưa hai vạn lượng, lúc trước đã lấy hai vạn lượng, hiện tại lại muốn lấy hai vạn lượng nữa!"

Vinh thân vương rụt cổ như chim cút.

Du thân vương phủ.

Du thân vương phi chậm rãi mở miệng: "Vương gia... Đêm qua ngài chỉ nói hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này chia hoa hồng mọi thứ sẽ tốt hơn. Nhưng bây giờ là hai vạn lượng đó, chỉ sợ không phải cuộc sống khổ một chút, mà là sắp không sống nổi rồi."

Bà dùng giọng điệu bình thản nhất nói những lời khiến người ta sởn gai ốc.

Du thân vương cứng cổ: "Bọn họ đều ra hai vạn lượng, ta làm sao có thể thua? Phu nhân đừng nói nữa!"

Vương phi cười lạnh: "Được rồi, ta không nói."

Bà đứng lên thản nhiên rời đi: "Vậy hai vạn lượng này Vương gia tự nghĩ biện pháp đi."

Du thân vương mở to mắt, cả giận nói: "Tự mình nghĩ biện pháp thì tự mình nghĩ biện pháp!"

Thở mạnh mấy hơi, tầm mắt của hắn lại nhìn về phía trắc phi.

Trắc phi giật giật khóe miệng: "Vương gia, tiền bạc trong phủ trước nay đều là Vương phi tỷ tỷ quản, bây giờ Vương gia mở miệng liền muốn hai vạn lượng, vậy thì vẫn phải hỏi vương phi tỷ tỷ rồi.”

Du thân vương: "..."
 
Chương 87


Nhạc thân vương phủ.

Nhạc thân vương ngồi bên cạnh vương phi, ngoan ngoãn nói: "Bổn vương thừa nhận lần này là bổn vương có lỗi, vương phi, hai vạn lượng này, hôm nay có cách nào gom được không?"

Vương phi mặt không chút thay đổi: "Mấy ngày trước vương gia nói muốn xây lại tiểu viện cho trắc phi..."

Nhạc thân vương lập tức lắc đầu: "Xây cái gì? Quý phủ thiếu tiền, chuyện xây tiểu viện sau hãy nói!"

Không thiếu tiền thì sủng ái, hiện tại thiếu tiền, làm sao quản được người khác?

Vương phi bưng chén trà lên, thong thả tiếp tục: "Vương gia lúc trước nói muốn nạp Linh Lung muội muội vào phủ, thêm nhân khẩu phải mua thêm đồ, còn phải tổ chức tiểu yến, tất cả đều tốn tiền..."

Nhạc thân vương trừng mắt: "Không nạp không nạp, chờ bổn vương có tiền rồi nói sau."

Vương phi: "Vương gia hai năm nay mua sắm không ít đồ xa hoa lãng phí cho các tiểu viện, gần như đã tiêu xài gần hết ngân lượng trong vương phủ..."

Nhạc thân vương: "Bán, bán hết cho ta!"

Vương phi lúc này mới lộ ra nụ cười: "Đã như vậy, ta nghĩ hai vạn lượng cũng có thể miễn cưỡng gom đủ."

Lộc thân vương phủ.

Lộc thân vương và vương phi ngồi cùng một chỗ, trước mặt là tất cả sổ sách của vương phủ.

Hai người nhìn nhau.

Cuối cùng, Lộc thân vương ném sổ sách lên bàn, thở dài: "Bản vương quả nhiên là nghèo thật..."

Khác với kiêu ngạo càn rỡ lúc trước.

Giờ này trong vương phủ, tứ đại thân vương cơ hồ cùng đồng loạt thở dài...

"Tiền tiền tiền, làm sao gom đủ tiền đây?"

...

Trương Trường Ngôn thấy Dung Chiêu không trở về bèn nhiệt tình tiếp đãi cô. Trương Tam công tử sáp lại gần, hạ giọng nói bên tai Dung Chiêu, Dung Chiêu vừa gọi món vừa lắng nghe: "Thế nào? Ngươi và tứ đại thân vương hợp tác rồi sao? Bọn họ có phải đem giấy nợ trả lại cho ngươi, xem số tiền đó thành tiền đầu tư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-87.html.]

Dung Chiêu vuốt cằm, lắc lắc tay áo lộ ra bốn tờ giấy nợ bên trong.

Hợp đồng vừa ký, tứ đại thân vương tự nhiên cũng không cần giấy nợ, trực tiếp trả lại cho cô.

Trương Trường Ngôn nhướng mày, đầu dựa sát hơn, đôi mắt đen như mực nhìn Dung Chiêu: "Phúc Lộc Hiên có ảnh hưởng đến Phúc Lộc Trang của ta hay không?"

Hắn rất coi trọng Phúc Lộc Trang.

Vì nơi đó mà gần đây hắn ăn uống tiết kiệm, thiếu nợ khắp nơi, phá tường đông bổ tường tây, ở Đức Thuận Hiên cũng không dám gọi món ăn, chỉ gọi một bình nước trà.

May mà hắn là Trương Tam công tử, nếu không người của Đức Thuận Hiên có thể đuổi hắn ra ngoài.

Hắn rõ ràng đói muốn chết, còn phải giả bộ "Lão tử có tiền, thế nhưng lão tử không muốn ăn"

Vừa rồi Dung Chiêu hình như gọi không ít đồ ăn?

Trương Trường Ngôn xoa xoa bụng, thầm nghĩ cuối cùng cũng có thể ăn một bữa thật ngon!

Dung Chiêu gọi đồ ăn xong, nhướng mí mắt nhìn hắn.

"Yên tâm đi Trương Tam, tệp khách hàng của Phúc Lộc Hiên và Phúc Lộc Trang không giống, đi Phúc Lộc Trang là để tổ chức yến tiệc, đến Phúc Lộc Hiên là để ăn cơm hàng ngày, không ảnh hưởng lẫn nhau. Ngược lại, sau này Phúc Lộc Hiên nổi tiếng, mọi người sẽ càng biết đến Phúc Lộc Trang, sẽ đi Phúc Lộc Trang đặt tiệc."

Nghe vậy, Trương Trường Ngôn thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần không ảnh hưởng Phúc Lộc Trang của hắn là tốt rồi.

Lập tức nghĩ đến gì đó, hắn nghi hoặc nhìn cô: "Ngươi có tiền mở Phúc Lộc Hiên sao? Phúc Lộc Trang hiện tại lợi nhuận không ít, nhưng cũng chưa tới bốn vạn lượng, hơn nữa ngươi đừng quên ngươi còn phải chia hoa hồng cho ta!"

Nghĩ lại Dung Chiêu vừa mới chọn món đắt tiền, người này sao lại có tiền như vậy?

Đúng là làm cho người ta ghen tị. "Ta nói cho ngươi biết, ta cũng là cổ đông, thời gian chia hoa hồng chưa tới, ngươi không thể dùng tiền của Phúc Lộc Trang!"

Dung Chiêu liếc mắt: "Yên tâm, ta không dùng tiền của Phúc Lộc Trang, ngươi không phải thường xuyên đến xem sổ sách sao?"

Cái này cũng đúng.

Trương Trường Ngôn càng nghèo thì lại càng giật gấu vá vai, càng thêm dòm chừng Phúc Lộc Trang, sáng nay mới đi tới Phúc Lộc Trang kiểm tra xem tình hình kinh doanh có thuận lợi hay không, có ai đến gây sự hay không.
 
Chương 87


Nhạc thân vương phủ.

Nhạc thân vương ngồi bên cạnh vương phi, ngoan ngoãn nói: "Bổn vương thừa nhận lần này là bổn vương có lỗi, vương phi, hai vạn lượng này, hôm nay có cách nào gom được không?"

Vương phi mặt không chút thay đổi: "Mấy ngày trước vương gia nói muốn xây lại tiểu viện cho trắc phi..."

Nhạc thân vương lập tức lắc đầu: "Xây cái gì? Quý phủ thiếu tiền, chuyện xây tiểu viện sau hãy nói!"

Không thiếu tiền thì sủng ái, hiện tại thiếu tiền, làm sao quản được người khác?

Vương phi bưng chén trà lên, thong thả tiếp tục: "Vương gia lúc trước nói muốn nạp Linh Lung muội muội vào phủ, thêm nhân khẩu phải mua thêm đồ, còn phải tổ chức tiểu yến, tất cả đều tốn tiền..."

Nhạc thân vương trừng mắt: "Không nạp không nạp, chờ bổn vương có tiền rồi nói sau."

Vương phi: "Vương gia hai năm nay mua sắm không ít đồ xa hoa lãng phí cho các tiểu viện, gần như đã tiêu xài gần hết ngân lượng trong vương phủ..."

Nhạc thân vương: "Bán, bán hết cho ta!"

Vương phi lúc này mới lộ ra nụ cười: "Đã như vậy, ta nghĩ hai vạn lượng cũng có thể miễn cưỡng gom đủ."

Lộc thân vương phủ.

Lộc thân vương và vương phi ngồi cùng một chỗ, trước mặt là tất cả sổ sách của vương phủ.

Hai người nhìn nhau.

Cuối cùng, Lộc thân vương ném sổ sách lên bàn, thở dài: "Bản vương quả nhiên là nghèo thật..."

Khác với kiêu ngạo càn rỡ lúc trước.

Giờ này trong vương phủ, tứ đại thân vương cơ hồ cùng đồng loạt thở dài...

"Tiền tiền tiền, làm sao gom đủ tiền đây?"

...

Trương Trường Ngôn thấy Dung Chiêu không trở về bèn nhiệt tình tiếp đãi cô. Trương Tam công tử sáp lại gần, hạ giọng nói bên tai Dung Chiêu, Dung Chiêu vừa gọi món vừa lắng nghe: "Thế nào? Ngươi và tứ đại thân vương hợp tác rồi sao? Bọn họ có phải đem giấy nợ trả lại cho ngươi, xem số tiền đó thành tiền đầu tư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-87.html.]

Dung Chiêu vuốt cằm, lắc lắc tay áo lộ ra bốn tờ giấy nợ bên trong.

Hợp đồng vừa ký, tứ đại thân vương tự nhiên cũng không cần giấy nợ, trực tiếp trả lại cho cô.

Trương Trường Ngôn nhướng mày, đầu dựa sát hơn, đôi mắt đen như mực nhìn Dung Chiêu: "Phúc Lộc Hiên có ảnh hưởng đến Phúc Lộc Trang của ta hay không?"

Hắn rất coi trọng Phúc Lộc Trang.

Vì nơi đó mà gần đây hắn ăn uống tiết kiệm, thiếu nợ khắp nơi, phá tường đông bổ tường tây, ở Đức Thuận Hiên cũng không dám gọi món ăn, chỉ gọi một bình nước trà.

May mà hắn là Trương Tam công tử, nếu không người của Đức Thuận Hiên có thể đuổi hắn ra ngoài.

Hắn rõ ràng đói muốn chết, còn phải giả bộ "Lão tử có tiền, thế nhưng lão tử không muốn ăn"

Vừa rồi Dung Chiêu hình như gọi không ít đồ ăn?

Trương Trường Ngôn xoa xoa bụng, thầm nghĩ cuối cùng cũng có thể ăn một bữa thật ngon!

Dung Chiêu gọi đồ ăn xong, nhướng mí mắt nhìn hắn.

"Yên tâm đi Trương Tam, tệp khách hàng của Phúc Lộc Hiên và Phúc Lộc Trang không giống, đi Phúc Lộc Trang là để tổ chức yến tiệc, đến Phúc Lộc Hiên là để ăn cơm hàng ngày, không ảnh hưởng lẫn nhau. Ngược lại, sau này Phúc Lộc Hiên nổi tiếng, mọi người sẽ càng biết đến Phúc Lộc Trang, sẽ đi Phúc Lộc Trang đặt tiệc."

Nghe vậy, Trương Trường Ngôn thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần không ảnh hưởng Phúc Lộc Trang của hắn là tốt rồi.

Lập tức nghĩ đến gì đó, hắn nghi hoặc nhìn cô: "Ngươi có tiền mở Phúc Lộc Hiên sao? Phúc Lộc Trang hiện tại lợi nhuận không ít, nhưng cũng chưa tới bốn vạn lượng, hơn nữa ngươi đừng quên ngươi còn phải chia hoa hồng cho ta!"

Nghĩ lại Dung Chiêu vừa mới chọn món đắt tiền, người này sao lại có tiền như vậy?

Đúng là làm cho người ta ghen tị. "Ta nói cho ngươi biết, ta cũng là cổ đông, thời gian chia hoa hồng chưa tới, ngươi không thể dùng tiền của Phúc Lộc Trang!"

Dung Chiêu liếc mắt: "Yên tâm, ta không dùng tiền của Phúc Lộc Trang, ngươi không phải thường xuyên đến xem sổ sách sao?"

Cái này cũng đúng.

Trương Trường Ngôn càng nghèo thì lại càng giật gấu vá vai, càng thêm dòm chừng Phúc Lộc Trang, sáng nay mới đi tới Phúc Lộc Trang kiểm tra xem tình hình kinh doanh có thuận lợi hay không, có ai đến gây sự hay không.
 
Chương 87


Nhạc thân vương phủ.

Nhạc thân vương ngồi bên cạnh vương phi, ngoan ngoãn nói: "Bổn vương thừa nhận lần này là bổn vương có lỗi, vương phi, hai vạn lượng này, hôm nay có cách nào gom được không?"

Vương phi mặt không chút thay đổi: "Mấy ngày trước vương gia nói muốn xây lại tiểu viện cho trắc phi..."

Nhạc thân vương lập tức lắc đầu: "Xây cái gì? Quý phủ thiếu tiền, chuyện xây tiểu viện sau hãy nói!"

Không thiếu tiền thì sủng ái, hiện tại thiếu tiền, làm sao quản được người khác?

Vương phi bưng chén trà lên, thong thả tiếp tục: "Vương gia lúc trước nói muốn nạp Linh Lung muội muội vào phủ, thêm nhân khẩu phải mua thêm đồ, còn phải tổ chức tiểu yến, tất cả đều tốn tiền..."

Nhạc thân vương trừng mắt: "Không nạp không nạp, chờ bổn vương có tiền rồi nói sau."

Vương phi: "Vương gia hai năm nay mua sắm không ít đồ xa hoa lãng phí cho các tiểu viện, gần như đã tiêu xài gần hết ngân lượng trong vương phủ..."

Nhạc thân vương: "Bán, bán hết cho ta!"

Vương phi lúc này mới lộ ra nụ cười: "Đã như vậy, ta nghĩ hai vạn lượng cũng có thể miễn cưỡng gom đủ."

Lộc thân vương phủ.

Lộc thân vương và vương phi ngồi cùng một chỗ, trước mặt là tất cả sổ sách của vương phủ.

Hai người nhìn nhau.

Cuối cùng, Lộc thân vương ném sổ sách lên bàn, thở dài: "Bản vương quả nhiên là nghèo thật..."

Khác với kiêu ngạo càn rỡ lúc trước.

Giờ này trong vương phủ, tứ đại thân vương cơ hồ cùng đồng loạt thở dài...

"Tiền tiền tiền, làm sao gom đủ tiền đây?"

...

Trương Trường Ngôn thấy Dung Chiêu không trở về bèn nhiệt tình tiếp đãi cô. Trương Tam công tử sáp lại gần, hạ giọng nói bên tai Dung Chiêu, Dung Chiêu vừa gọi món vừa lắng nghe: "Thế nào? Ngươi và tứ đại thân vương hợp tác rồi sao? Bọn họ có phải đem giấy nợ trả lại cho ngươi, xem số tiền đó thành tiền đầu tư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-87.html.]

Dung Chiêu vuốt cằm, lắc lắc tay áo lộ ra bốn tờ giấy nợ bên trong.

Hợp đồng vừa ký, tứ đại thân vương tự nhiên cũng không cần giấy nợ, trực tiếp trả lại cho cô.

Trương Trường Ngôn nhướng mày, đầu dựa sát hơn, đôi mắt đen như mực nhìn Dung Chiêu: "Phúc Lộc Hiên có ảnh hưởng đến Phúc Lộc Trang của ta hay không?"

Hắn rất coi trọng Phúc Lộc Trang.

Vì nơi đó mà gần đây hắn ăn uống tiết kiệm, thiếu nợ khắp nơi, phá tường đông bổ tường tây, ở Đức Thuận Hiên cũng không dám gọi món ăn, chỉ gọi một bình nước trà.

May mà hắn là Trương Tam công tử, nếu không người của Đức Thuận Hiên có thể đuổi hắn ra ngoài.

Hắn rõ ràng đói muốn chết, còn phải giả bộ "Lão tử có tiền, thế nhưng lão tử không muốn ăn"

Vừa rồi Dung Chiêu hình như gọi không ít đồ ăn?

Trương Trường Ngôn xoa xoa bụng, thầm nghĩ cuối cùng cũng có thể ăn một bữa thật ngon!

Dung Chiêu gọi đồ ăn xong, nhướng mí mắt nhìn hắn.

"Yên tâm đi Trương Tam, tệp khách hàng của Phúc Lộc Hiên và Phúc Lộc Trang không giống, đi Phúc Lộc Trang là để tổ chức yến tiệc, đến Phúc Lộc Hiên là để ăn cơm hàng ngày, không ảnh hưởng lẫn nhau. Ngược lại, sau này Phúc Lộc Hiên nổi tiếng, mọi người sẽ càng biết đến Phúc Lộc Trang, sẽ đi Phúc Lộc Trang đặt tiệc."

Nghe vậy, Trương Trường Ngôn thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần không ảnh hưởng Phúc Lộc Trang của hắn là tốt rồi.

Lập tức nghĩ đến gì đó, hắn nghi hoặc nhìn cô: "Ngươi có tiền mở Phúc Lộc Hiên sao? Phúc Lộc Trang hiện tại lợi nhuận không ít, nhưng cũng chưa tới bốn vạn lượng, hơn nữa ngươi đừng quên ngươi còn phải chia hoa hồng cho ta!"

Nghĩ lại Dung Chiêu vừa mới chọn món đắt tiền, người này sao lại có tiền như vậy?

Đúng là làm cho người ta ghen tị. "Ta nói cho ngươi biết, ta cũng là cổ đông, thời gian chia hoa hồng chưa tới, ngươi không thể dùng tiền của Phúc Lộc Trang!"

Dung Chiêu liếc mắt: "Yên tâm, ta không dùng tiền của Phúc Lộc Trang, ngươi không phải thường xuyên đến xem sổ sách sao?"

Cái này cũng đúng.

Trương Trường Ngôn càng nghèo thì lại càng giật gấu vá vai, càng thêm dòm chừng Phúc Lộc Trang, sáng nay mới đi tới Phúc Lộc Trang kiểm tra xem tình hình kinh doanh có thuận lợi hay không, có ai đến gây sự hay không.
 
Chương 88


Hắn còn thuận tiện xem qua sổ sách, thu nhập khá tốt, Dung Chiêu cũng không động đến tiền của hắn.

Vì thế hắn truy vấn: "Vậy rốt cuộc ngươi lấy tiền ở đâu mở Phúc Lộc Hiên?"

Dung Chiêu hùng hồn trả lời: "Đương nhiên là tiền của cộng sự rồi, bốn vị vương thúc tăng thêm hai vạn lượng, mỗi người chiếm mười chín cổ phần."

Trương Trường Ngôn: "???"

Hắn hít một hơi khí lạnh, mở to hai mắt.

Nói cách khác...

Tứ đại thân vương tổng cộng cho Dung Chiêu mười sáu vạn lượng!!

Phúc Lộc Hiên phải có bao nhiêu sức hấp dẫn mới có thể khiến tứ đại thân vương đầu tư nhiều tiền như vậy?

Trương Tam không có kiến thức, nghĩ đến mười sáu vạn lượng chỉ cảm thấy hoa mắt.

Hai vạn lượng đã giày vò hắn gầy đi vài cân, mười sáu vạn lượng, tám lần hai vạn lượng...

Nhiều tiền quá nhiều tiền quá, thật sự là rất nhiều tiền!

Trương Tam trước kia không để ý đến tiền như vậy, bây giờ lĩnh hội được cái nghèo cho nên cực kỳ để ý đến tiền.

Mười sáu vạn lượng đả kích hắn, không khác gì mình đi bộ, bằng hữu bên cạnh cưỡi xe ngựa xa hoa!

Trương Trường Ngôn còn đắm chìm trong mười sáu vạn lượng, chợt nghĩ đến cái gì, đột nhiên mở to mắt khó tin nói: "Chờ một chút, không đúng. Nói cách khác, tứ đại thân vương mỗi người ra hai vạn lượng, bọn họ chiếm mười chín cổ phần, nhưng tăng thêm hai vạn lượng vẫn chiếm mười chín cổ phần?"

Dung Chiêu nhìn hắn thật sâu.

Tiểu tử này còn có thể phát hiện vấn đề mấu chốt.

Lúc này tiểu nhị mang thức ăn tới, Dung Chiêu cầm đũa lên, thanh âm thản nhiên: "Trương Tam, ngươi không hiểu, các vương thúc muốn Phúc Lộc Hiên có thể phát triển nhanh hơn."

Trương Tam: "..."

Hắn quả thật không hiểu, nhưng hắn phát hiện mấu chốt, nheo mắt lại: "Nói cách khác, ngươi dùng tiền bọn họ đầu tư thêm vào để xây dựng Phúc Lộc Hiên, đây chẳng phải tương đương ngươi không xuất đồng nào hay sao?"

Dung Chiêu bắt đầu ăn: "Ta góp sức nha, rượu và thức ăn không đáng giá sao?"

Đáng giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-88.html.]

Trương Tam gật đầu khẳng định.

Lập tức hắn lại nhướng mày: "Vẫn không đúng, rượu và thức ăn quả thật đáng giá, nhưng nếu ta nhớ không lầm... tiền ngươi treo giải thưởng đầu bếp cũng là do bốn vị thân vương bỏ ra?"

Lúc trước Dung Chiêu mượn tứ đại thân vương và hắn mỗi người hai vạn lượng, tổng cộng mười vạn lượng.

Trong đó hai vạn lượng của hắn mở Phúc Lộc Trang, tám vạn lượng của tứ đại thân vương treo giải thưởng danh y, đầu bếp, nghệ nhân.

Sau này nghệ nhân sáng tạo pháo hoa, đầu bếp chế biến rất nhiều món ăn ngon và mỹ tửu.

Dung Chiêu lại dùng rượu và thức ăn này để tứ đại thân vương miễn "giấy nợ" cho cô, còn tăng thêm tám vạn lượng, lấy tiền đó đi mở Phúc Lộc Hiên, trong đó Dung Chiêu chiếm hai mươi bốn cổ phần nhiều nhất.

Nói cách khác...

Dung Chiêu từ đầu tới cuối không xuất tiền, lại chiếm được hai mươi bốn cổ phần của Phúc Lộc Hiên, a, còn một cái Phúc Lộc Trang nữa!

Trương Trường Ngôn: "???"

Hắn khiếp sợ nhìn Dung Chiêu, tựa hồ như hiểu, lại tựa hồ như không hiểu.

Cho nên Dung Chiêu rốt cuộc bỏ ra cái gì?

Ra chủ ý?

Sao hắn lại cảm thấy có chỗ nào không đúng nhỉ, nhưng cũng cảm thấy dường như không có vấn đề gì?

Trương Tam rơi vào trầm mặc.

Dung Chiêu vừa ăn vừa giơ tay vỗ vỗ Trương Trường Ngôn: "Trương huynh, nếu huynh không ăn thì chúng ta sẽ ăn hết đấy."

Trương Trường Ngôn nhìn món ăn trên bàn, mà trên bàn ngoại trừ bọn họ ra, còn có Tạ Hồng, Thạch Đầu, Ngọc Trúc, đều được Dung Chiêu cho Tạ Hồng lúc trước bị Dung Chiêu dọa sợ, lúc này đang cần ăn một bữa lớn. Thạch Đầu to con vạm vỡ, sức ăn mạnh nhất. Ngọc Trúc cũng giống hắn đã lâu chưa được ăn ngon, hiện tại đang điên cuồng ăn...

Trương Trường Ngôn: "..."

Mẹ kiếp, mặc kệ Dung Chiêu rốt cuộc bỏ ra cái gì, dù sao cũng không liên quan đến Phúc Lộc Trang.

Ăn trước đi!

Hắn cầm đũa lên, đỏ mắt điên cuồng ăn.

Bữa ăn kết thúc.

Trương Trường Ngôn cảm thấy mỹ mãn ợ một cái, vẻ mặt hưởng thụ: "Đã lâu không ăn ngon như vậy."
 
Chương 88


Hắn còn thuận tiện xem qua sổ sách, thu nhập khá tốt, Dung Chiêu cũng không động đến tiền của hắn.

Vì thế hắn truy vấn: "Vậy rốt cuộc ngươi lấy tiền ở đâu mở Phúc Lộc Hiên?"

Dung Chiêu hùng hồn trả lời: "Đương nhiên là tiền của cộng sự rồi, bốn vị vương thúc tăng thêm hai vạn lượng, mỗi người chiếm mười chín cổ phần."

Trương Trường Ngôn: "???"

Hắn hít một hơi khí lạnh, mở to hai mắt.

Nói cách khác...

Tứ đại thân vương tổng cộng cho Dung Chiêu mười sáu vạn lượng!!

Phúc Lộc Hiên phải có bao nhiêu sức hấp dẫn mới có thể khiến tứ đại thân vương đầu tư nhiều tiền như vậy?

Trương Tam không có kiến thức, nghĩ đến mười sáu vạn lượng chỉ cảm thấy hoa mắt.

Hai vạn lượng đã giày vò hắn gầy đi vài cân, mười sáu vạn lượng, tám lần hai vạn lượng...

Nhiều tiền quá nhiều tiền quá, thật sự là rất nhiều tiền!

Trương Tam trước kia không để ý đến tiền như vậy, bây giờ lĩnh hội được cái nghèo cho nên cực kỳ để ý đến tiền.

Mười sáu vạn lượng đả kích hắn, không khác gì mình đi bộ, bằng hữu bên cạnh cưỡi xe ngựa xa hoa!

Trương Trường Ngôn còn đắm chìm trong mười sáu vạn lượng, chợt nghĩ đến cái gì, đột nhiên mở to mắt khó tin nói: "Chờ một chút, không đúng. Nói cách khác, tứ đại thân vương mỗi người ra hai vạn lượng, bọn họ chiếm mười chín cổ phần, nhưng tăng thêm hai vạn lượng vẫn chiếm mười chín cổ phần?"

Dung Chiêu nhìn hắn thật sâu.

Tiểu tử này còn có thể phát hiện vấn đề mấu chốt.

Lúc này tiểu nhị mang thức ăn tới, Dung Chiêu cầm đũa lên, thanh âm thản nhiên: "Trương Tam, ngươi không hiểu, các vương thúc muốn Phúc Lộc Hiên có thể phát triển nhanh hơn."

Trương Tam: "..."

Hắn quả thật không hiểu, nhưng hắn phát hiện mấu chốt, nheo mắt lại: "Nói cách khác, ngươi dùng tiền bọn họ đầu tư thêm vào để xây dựng Phúc Lộc Hiên, đây chẳng phải tương đương ngươi không xuất đồng nào hay sao?"

Dung Chiêu bắt đầu ăn: "Ta góp sức nha, rượu và thức ăn không đáng giá sao?"

Đáng giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-88.html.]

Trương Tam gật đầu khẳng định.

Lập tức hắn lại nhướng mày: "Vẫn không đúng, rượu và thức ăn quả thật đáng giá, nhưng nếu ta nhớ không lầm... tiền ngươi treo giải thưởng đầu bếp cũng là do bốn vị thân vương bỏ ra?"

Lúc trước Dung Chiêu mượn tứ đại thân vương và hắn mỗi người hai vạn lượng, tổng cộng mười vạn lượng.

Trong đó hai vạn lượng của hắn mở Phúc Lộc Trang, tám vạn lượng của tứ đại thân vương treo giải thưởng danh y, đầu bếp, nghệ nhân.

Sau này nghệ nhân sáng tạo pháo hoa, đầu bếp chế biến rất nhiều món ăn ngon và mỹ tửu.

Dung Chiêu lại dùng rượu và thức ăn này để tứ đại thân vương miễn "giấy nợ" cho cô, còn tăng thêm tám vạn lượng, lấy tiền đó đi mở Phúc Lộc Hiên, trong đó Dung Chiêu chiếm hai mươi bốn cổ phần nhiều nhất.

Nói cách khác...

Dung Chiêu từ đầu tới cuối không xuất tiền, lại chiếm được hai mươi bốn cổ phần của Phúc Lộc Hiên, a, còn một cái Phúc Lộc Trang nữa!

Trương Trường Ngôn: "???"

Hắn khiếp sợ nhìn Dung Chiêu, tựa hồ như hiểu, lại tựa hồ như không hiểu.

Cho nên Dung Chiêu rốt cuộc bỏ ra cái gì?

Ra chủ ý?

Sao hắn lại cảm thấy có chỗ nào không đúng nhỉ, nhưng cũng cảm thấy dường như không có vấn đề gì?

Trương Tam rơi vào trầm mặc.

Dung Chiêu vừa ăn vừa giơ tay vỗ vỗ Trương Trường Ngôn: "Trương huynh, nếu huynh không ăn thì chúng ta sẽ ăn hết đấy."

Trương Trường Ngôn nhìn món ăn trên bàn, mà trên bàn ngoại trừ bọn họ ra, còn có Tạ Hồng, Thạch Đầu, Ngọc Trúc, đều được Dung Chiêu cho Tạ Hồng lúc trước bị Dung Chiêu dọa sợ, lúc này đang cần ăn một bữa lớn. Thạch Đầu to con vạm vỡ, sức ăn mạnh nhất. Ngọc Trúc cũng giống hắn đã lâu chưa được ăn ngon, hiện tại đang điên cuồng ăn...

Trương Trường Ngôn: "..."

Mẹ kiếp, mặc kệ Dung Chiêu rốt cuộc bỏ ra cái gì, dù sao cũng không liên quan đến Phúc Lộc Trang.

Ăn trước đi!

Hắn cầm đũa lên, đỏ mắt điên cuồng ăn.

Bữa ăn kết thúc.

Trương Trường Ngôn cảm thấy mỹ mãn ợ một cái, vẻ mặt hưởng thụ: "Đã lâu không ăn ngon như vậy."
 
Chương 88


Hắn còn thuận tiện xem qua sổ sách, thu nhập khá tốt, Dung Chiêu cũng không động đến tiền của hắn.

Vì thế hắn truy vấn: "Vậy rốt cuộc ngươi lấy tiền ở đâu mở Phúc Lộc Hiên?"

Dung Chiêu hùng hồn trả lời: "Đương nhiên là tiền của cộng sự rồi, bốn vị vương thúc tăng thêm hai vạn lượng, mỗi người chiếm mười chín cổ phần."

Trương Trường Ngôn: "???"

Hắn hít một hơi khí lạnh, mở to hai mắt.

Nói cách khác...

Tứ đại thân vương tổng cộng cho Dung Chiêu mười sáu vạn lượng!!

Phúc Lộc Hiên phải có bao nhiêu sức hấp dẫn mới có thể khiến tứ đại thân vương đầu tư nhiều tiền như vậy?

Trương Tam không có kiến thức, nghĩ đến mười sáu vạn lượng chỉ cảm thấy hoa mắt.

Hai vạn lượng đã giày vò hắn gầy đi vài cân, mười sáu vạn lượng, tám lần hai vạn lượng...

Nhiều tiền quá nhiều tiền quá, thật sự là rất nhiều tiền!

Trương Tam trước kia không để ý đến tiền như vậy, bây giờ lĩnh hội được cái nghèo cho nên cực kỳ để ý đến tiền.

Mười sáu vạn lượng đả kích hắn, không khác gì mình đi bộ, bằng hữu bên cạnh cưỡi xe ngựa xa hoa!

Trương Trường Ngôn còn đắm chìm trong mười sáu vạn lượng, chợt nghĩ đến cái gì, đột nhiên mở to mắt khó tin nói: "Chờ một chút, không đúng. Nói cách khác, tứ đại thân vương mỗi người ra hai vạn lượng, bọn họ chiếm mười chín cổ phần, nhưng tăng thêm hai vạn lượng vẫn chiếm mười chín cổ phần?"

Dung Chiêu nhìn hắn thật sâu.

Tiểu tử này còn có thể phát hiện vấn đề mấu chốt.

Lúc này tiểu nhị mang thức ăn tới, Dung Chiêu cầm đũa lên, thanh âm thản nhiên: "Trương Tam, ngươi không hiểu, các vương thúc muốn Phúc Lộc Hiên có thể phát triển nhanh hơn."

Trương Tam: "..."

Hắn quả thật không hiểu, nhưng hắn phát hiện mấu chốt, nheo mắt lại: "Nói cách khác, ngươi dùng tiền bọn họ đầu tư thêm vào để xây dựng Phúc Lộc Hiên, đây chẳng phải tương đương ngươi không xuất đồng nào hay sao?"

Dung Chiêu bắt đầu ăn: "Ta góp sức nha, rượu và thức ăn không đáng giá sao?"

Đáng giá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-88.html.]

Trương Tam gật đầu khẳng định.

Lập tức hắn lại nhướng mày: "Vẫn không đúng, rượu và thức ăn quả thật đáng giá, nhưng nếu ta nhớ không lầm... tiền ngươi treo giải thưởng đầu bếp cũng là do bốn vị thân vương bỏ ra?"

Lúc trước Dung Chiêu mượn tứ đại thân vương và hắn mỗi người hai vạn lượng, tổng cộng mười vạn lượng.

Trong đó hai vạn lượng của hắn mở Phúc Lộc Trang, tám vạn lượng của tứ đại thân vương treo giải thưởng danh y, đầu bếp, nghệ nhân.

Sau này nghệ nhân sáng tạo pháo hoa, đầu bếp chế biến rất nhiều món ăn ngon và mỹ tửu.

Dung Chiêu lại dùng rượu và thức ăn này để tứ đại thân vương miễn "giấy nợ" cho cô, còn tăng thêm tám vạn lượng, lấy tiền đó đi mở Phúc Lộc Hiên, trong đó Dung Chiêu chiếm hai mươi bốn cổ phần nhiều nhất.

Nói cách khác...

Dung Chiêu từ đầu tới cuối không xuất tiền, lại chiếm được hai mươi bốn cổ phần của Phúc Lộc Hiên, a, còn một cái Phúc Lộc Trang nữa!

Trương Trường Ngôn: "???"

Hắn khiếp sợ nhìn Dung Chiêu, tựa hồ như hiểu, lại tựa hồ như không hiểu.

Cho nên Dung Chiêu rốt cuộc bỏ ra cái gì?

Ra chủ ý?

Sao hắn lại cảm thấy có chỗ nào không đúng nhỉ, nhưng cũng cảm thấy dường như không có vấn đề gì?

Trương Tam rơi vào trầm mặc.

Dung Chiêu vừa ăn vừa giơ tay vỗ vỗ Trương Trường Ngôn: "Trương huynh, nếu huynh không ăn thì chúng ta sẽ ăn hết đấy."

Trương Trường Ngôn nhìn món ăn trên bàn, mà trên bàn ngoại trừ bọn họ ra, còn có Tạ Hồng, Thạch Đầu, Ngọc Trúc, đều được Dung Chiêu cho Tạ Hồng lúc trước bị Dung Chiêu dọa sợ, lúc này đang cần ăn một bữa lớn. Thạch Đầu to con vạm vỡ, sức ăn mạnh nhất. Ngọc Trúc cũng giống hắn đã lâu chưa được ăn ngon, hiện tại đang điên cuồng ăn...

Trương Trường Ngôn: "..."

Mẹ kiếp, mặc kệ Dung Chiêu rốt cuộc bỏ ra cái gì, dù sao cũng không liên quan đến Phúc Lộc Trang.

Ăn trước đi!

Hắn cầm đũa lên, đỏ mắt điên cuồng ăn.

Bữa ăn kết thúc.

Trương Trường Ngôn cảm thấy mỹ mãn ợ một cái, vẻ mặt hưởng thụ: "Đã lâu không ăn ngon như vậy."
 
Chương 89


Dung Chiêu bình tĩnh rút khăn tay ra lau khóe miệng, khách quan đánh giá: "Nếu như không có rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang, rượu và thức ăn của Đức Thuận Hiên cũng không tệ lắm, hơn nữa có vài món mùi vị quả thật độc đáo. Trong kinh thành nếu mở Phúc Lộc Hiên, Đức Thuận Hiên sẽ chịu chút ảnh hưởng, nhưng dù sao cũng không đến mức đóng cửa."

Trương Trường Ngôn: "..."

Hắn cũng muốn ăn những món ngon kia!

Trương Trường Ngôn nuốt một ngụm nước miếng, thầm nghĩ chờ lấy được hoa hồng của Phúc Lộc Trang, chờ nợ của hắn bớt lại, sau khi Phúc Lộc Hiên khai trương, hắn nhất định phải đi ăn mỗi ngày.

Gọi món ngon và đắt tiền nhất!

Nghĩ tới đây hắn ợ một cái, nhìn về phía Dung Chiêu: "Dung thế tử, hôm nay cảm ơn..."

Dung Chiêu đứng lên, xếp quạt lại lắc đầu, nụ cười ôn hòa thân thiết: "Được rồi, bổn thế tử cáo từ đây, hai món chưa động đũa này gói mang về, bên ngoài còn có xa phu chưa ăn. Đa tạ Trương Tam công tử khoản đãi."

Trương Trường Ngôn ngẩn ra.

Lập tức chợt phản ứng lại, khó tin nói: "Ngươi nói cái gì? Khoản đãi? Ngươi nói bữa cơm này là ta mời?!"

Tiểu nhị bên cạnh đang đóng gói hai món ăn, Dung Chiêu đứng bên cạnh lời lẽ thản nhiên: "Chẳng lẽ không phải sao?"

Cô vươn tay nhận lấy hộp đựng của tiểu nhị, phất phất tay: "Trương Tam công tử không cần tiễn, lần sau có cơ hội Dung Chiêu sẽ mời Trương Tam công tử ăn cơm."

Nói xong phe phẩy quạt xếp, sải bước rời đi.

Tiểu nhị cầm hóa đơn tươi cười nhìn Trương Trường Ngôn.

Mặt Trương Trường Ngôn gần như sung huyết.

Đây con mẹ nó là người sao?!

Hắn đã nghèo tới mức này, Dung Chiêu trong tay cầm tám vạn lượng lại còn để hắn mời khách?

Tên thế tử An Khánh Vương không biết xấu hổ này!!

Tiểu nhị đúng lúc mở miệng: "Tam công tử, tổng cộng là chín mươi lượng."

Trương Trường Ngôn: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-89.html.]

Chín mươi lượng?!

Tên khốn này rốt cuộc gọi cái gì vậy?!

Dung Chiêu cầm hộp đồ ăn tiêu sái đi ra ngoài, không cần quay đầu lại cũng biết Trương Trường Ngôn phẫn nộ như thế nào, nhưng điều đó cũng không quan trọng, dù sao da mặt cô không mỏng, lại am hiểu nhất là đổ dầu vào lửa.

Bên ngoài, xe ngựa An Khánh Vương phủ đỗ cách đó không xa.

Thấy Dung Chiêu đi ra, phu xe hơi nhướng mí mắt, đánh xe ngựa tới đón người.

Hôm nay mặt trời gay gắt, nhưng phu xe tên gọi "Vô Danh" này vẫn che nửa dưới khuôn mặt, tóc mái trước trán che khuất mặt mày, làm cho người ta không nhìn rõ tướng mạo hắn.

Xe ngựa "lộc cộc" đi tới.

Dung Chiêu đưa hộp cho hắn, giọng nói thản nhiên: "Cho ngươi."

Vô Danh giật mình.

Hắn hiếm khi có động tác khác, lúc này ngước mắt lên nhìn cô, dưới mái tóc rối là kinh ngạc trong đáy mắt.

Tạ Hồng ở sau nói nhỏ: "Tiểu tử, còn không mau cám ơn thế tử, thế tử có thể nhớ tới ngươi là phúc khí của ngươi."

Vô Danh dừng một chút, đưa tay nhận lấy hộp đồ ăn, giọng khàn khàn: "Tạ thế tử."

Hắn ít khi có động tác dư thừa, cũng ít khi nói chuyện, nhưng thanh âm lại rất êm tai, giọng nói nhè nhẹ khàn khàn như kim ngọc càng thêm từ tính dễ chịu.

Nghe giọng hắn, Tạ Hồng và Thạch Đầu đều nhịn không được nhìn thoáng qua.

Dung Chiêu khẽ gật đầu, nhấc chân lên xe ngựa, cũng không nhiều lời.

Tạ Hồng cảm thấy thế tử mang cơm trưa cho phu xe là ân sủng đặc biệt, kỳ thật việc này với Dung Chiêu mà nói không là gì, cũng giống lúc nãy ở Đức Thuận Hiên để Thạch Đầu và Tạ Hồng ăn cơm cùng, ông chủ cho dù có hà khắc cũng sẽ không để nhân viên đói bụng.

Hiện tại hồi phủ đã qua giờ cơm, Vô Danh chưa chắc có thể vào nhà bếp ở tiền viện lấy đồ ăn. Dung Chiêu không làm được.

Ở thời hiện đại, cô là kiểu người tàn nhẫn vô tình với kẻ thù, nhưng đối với thủ hạ ngoài quy củ ra thì cực kỳ khoan dung, đây không đơn thuần là bản tính mà còn là một loại thủ đoạn sai khiến người khác.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom