Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 76


Thanh âm im bặt.

Nói tiếp hắn sẽ tự bại lộ chuyện mình sai người đi Phúc Lộc Trang học trộm.

Nhạc thân vương: "Quý phủ ta cũng có đầu bếp giỏi, lát nữa sẽ đưa cho Dung thế tử."

Du thân vương cùng Lộc thân vương cũng gật đầu.

Bọn họ nhất trí quyết định đem đầu bếp lúc trước mang đi học trộm giao cho Dung Chiêu, đi giúp bọn họ xây dựng Phúc Lộc Hiên!

Dung Chiêu hài lòng gật đầu.

Tạ Hồng: "..."

Lão giống như đã hiểu vì sao lúc trước thế tử nói không lo lắng những đầu bếp kia học trộm...

Trong đại sảnh.

Trương Trường Ngôn cùng nhị ca hắn lén lút đứng trong góc.

Trương Trường Ngôn: "Nhị ca, bây giờ chúng ta tung tin tức ra chứ?"

Trương Trường Hành lắc đầu: "Chờ tứ đại thân vương đi ra đã, bọn họ tức giận như vậy, khẳng định sẽ không buông tha Dung Chiêu, đợi lát nữa bọn họ đi ra nói Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ trả nợ, chúng ta lại tung tin đồn."

Trương Trường Ngôn gật gật đầu.

Trương Trường Hành: "Dung Chiêu kiêu ngạo lâu như vậy, thanh danh vay tiền không trả lan xa, ta xem hắn trở mình thế nào!"

Trương Trường Ngôn hết sức đồng ý: "Đúng vậy!"

Hắn tuy rằng cùng Dung Chiêu hợp tác, nhưng không ảnh hưởng hắn cực kỳ không thích Dung Chiêu dương danh.

Hiện tại Dung Chiêu có thể bị chụp lên danh hiệu "bại gia tử", hắn đương nhiên là cao hứng, Trương Trường Ngôn nhếch môi, không ngừng cười "hắc hắc hắc".

Lúc này...

"Nhìn kìa, bọn họ ra rồi!"

Vẻ mặt Trương Nhị và Trương Tam nhất thời mong chờ.

Vinh thân vương: "Hiền chất cẩn thận, chỗ này có cầu thang, đừng để bị ngã”.

Nhạc thân vương: "Ai nha, đâu cần hiền chất bỏ tiền, bữa cơm này Nhạc vương thúc mời."

Du thân vương: "A, ngươi mau thu tiền lại đi, bữa cơm này ta mời Dung thế tử"

Lộc thân vương: "Đừng tranh cãi nữa, ta đã cho người tính tiền rồi."

Trương Nhị và Trương Tam: "???"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-76.html.]

Đã xảy ra chuyện gì?

Hai người vẻ mặt mơ hồ, nhìn tứ đại thân vương vô cùng nhiệt tình tiễn Dung Chiêu lên xe ngựa, bốn vị thân vương thân phận cao quý lại tự mình tiễn một thế tử...

Toàn bộ người ở Đức Thuận Hiên đều sợ ngây người.

Trong bọn họ không thiếu người nhận được tin tức đến xem kịch vui.

Kết quả không thấy tiết mục bọn họ muốn xem, ngược lại bị vở kịch này làm cho kinh ngạc!

Dung Chiêu đã sớm chú ý tới Trương Tam "mặt tặc mắt chuột", nhưng cô không để ý, sau khi cáo từ bốn vị "hảo vương thúc" thì lên xe ngựa.

Chờ Vô Danh đánh xe ngựa rời đi, trên xe ngựa Tạ Hồng hít sâu một hơi.

Vẻ mặt lão khiếp sợ nhìn Dung Chiêu.

Giờ khắc này, Dung Chiêu ở trước mặt lão không ngừng phóng to, tựa như một ngọn núi cao lớn khiến người ta khiếp sợ.

Lão rụt cổ, giọng nói mang theo thăm dò: "Cho nên... Thế tử muốn cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu?"

Tạ Hồng chỉ nghe được nửa đoạn sau, nhưng cũng đủ rõ ràng.

Lão chỉ là không biết tại sao tứ đại thân vương lại đồng ý cùng Dung Chiêu làm ăn, còn là dáng vẻ vô cùng kích động, vô cùng vinh hạnh?

Dung Chiêu gật đầu.

Tạ Hồng lại hít một hơi khí lạnh.

Lại một lát sau, lão nhẹ giọng hỏi: "Thế tử, bọn họ tuy rằng không thu tiền nợ, nhưng tiền xây dựng tửu lâu..."

Dung Chiêu gõ quạt trên đầu gối, trong mắt hiện lên giảo hoạt: "Đương nhiên là chờ bọn họ đầu tư thêm rồi."

Bảo cô bỏ tiền?

Xin lỗi, cô không có.

Tạ Hồng không hiểu: "Thế nhưng vừa rồi tứ đại thân vương không phải nói không thêm tiền đầu tư, một người hai vạn lượng sao?"

Dung Chiêu cười nhẹ một tiếng, quạt xếp nhẹ điểm: "Tạ thúc, người không hiểu bọn họ."

Giọng cô mang theo ý cười: "Nếu thật sự không đầu tư thêm, vì sao vừa rồi không viết khế ước? Vừa rồi không viết khế ước là vì để câu giờ hẹn gặp riêng."

Tạ Hồng: "!?"

Lão lại hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Dung Chiêu tràn ngập kính ý.

Cái gì gọi là tay không bắt sói trắng, chính là đây.
 
Chương 76


Thanh âm im bặt.

Nói tiếp hắn sẽ tự bại lộ chuyện mình sai người đi Phúc Lộc Trang học trộm.

Nhạc thân vương: "Quý phủ ta cũng có đầu bếp giỏi, lát nữa sẽ đưa cho Dung thế tử."

Du thân vương cùng Lộc thân vương cũng gật đầu.

Bọn họ nhất trí quyết định đem đầu bếp lúc trước mang đi học trộm giao cho Dung Chiêu, đi giúp bọn họ xây dựng Phúc Lộc Hiên!

Dung Chiêu hài lòng gật đầu.

Tạ Hồng: "..."

Lão giống như đã hiểu vì sao lúc trước thế tử nói không lo lắng những đầu bếp kia học trộm...

Trong đại sảnh.

Trương Trường Ngôn cùng nhị ca hắn lén lút đứng trong góc.

Trương Trường Ngôn: "Nhị ca, bây giờ chúng ta tung tin tức ra chứ?"

Trương Trường Hành lắc đầu: "Chờ tứ đại thân vương đi ra đã, bọn họ tức giận như vậy, khẳng định sẽ không buông tha Dung Chiêu, đợi lát nữa bọn họ đi ra nói Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ trả nợ, chúng ta lại tung tin đồn."

Trương Trường Ngôn gật gật đầu.

Trương Trường Hành: "Dung Chiêu kiêu ngạo lâu như vậy, thanh danh vay tiền không trả lan xa, ta xem hắn trở mình thế nào!"

Trương Trường Ngôn hết sức đồng ý: "Đúng vậy!"

Hắn tuy rằng cùng Dung Chiêu hợp tác, nhưng không ảnh hưởng hắn cực kỳ không thích Dung Chiêu dương danh.

Hiện tại Dung Chiêu có thể bị chụp lên danh hiệu "bại gia tử", hắn đương nhiên là cao hứng, Trương Trường Ngôn nhếch môi, không ngừng cười "hắc hắc hắc".

Lúc này...

"Nhìn kìa, bọn họ ra rồi!"

Vẻ mặt Trương Nhị và Trương Tam nhất thời mong chờ.

Vinh thân vương: "Hiền chất cẩn thận, chỗ này có cầu thang, đừng để bị ngã”.

Nhạc thân vương: "Ai nha, đâu cần hiền chất bỏ tiền, bữa cơm này Nhạc vương thúc mời."

Du thân vương: "A, ngươi mau thu tiền lại đi, bữa cơm này ta mời Dung thế tử"

Lộc thân vương: "Đừng tranh cãi nữa, ta đã cho người tính tiền rồi."

Trương Nhị và Trương Tam: "???"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-76.html.]

Đã xảy ra chuyện gì?

Hai người vẻ mặt mơ hồ, nhìn tứ đại thân vương vô cùng nhiệt tình tiễn Dung Chiêu lên xe ngựa, bốn vị thân vương thân phận cao quý lại tự mình tiễn một thế tử...

Toàn bộ người ở Đức Thuận Hiên đều sợ ngây người.

Trong bọn họ không thiếu người nhận được tin tức đến xem kịch vui.

Kết quả không thấy tiết mục bọn họ muốn xem, ngược lại bị vở kịch này làm cho kinh ngạc!

Dung Chiêu đã sớm chú ý tới Trương Tam "mặt tặc mắt chuột", nhưng cô không để ý, sau khi cáo từ bốn vị "hảo vương thúc" thì lên xe ngựa.

Chờ Vô Danh đánh xe ngựa rời đi, trên xe ngựa Tạ Hồng hít sâu một hơi.

Vẻ mặt lão khiếp sợ nhìn Dung Chiêu.

Giờ khắc này, Dung Chiêu ở trước mặt lão không ngừng phóng to, tựa như một ngọn núi cao lớn khiến người ta khiếp sợ.

Lão rụt cổ, giọng nói mang theo thăm dò: "Cho nên... Thế tử muốn cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu?"

Tạ Hồng chỉ nghe được nửa đoạn sau, nhưng cũng đủ rõ ràng.

Lão chỉ là không biết tại sao tứ đại thân vương lại đồng ý cùng Dung Chiêu làm ăn, còn là dáng vẻ vô cùng kích động, vô cùng vinh hạnh?

Dung Chiêu gật đầu.

Tạ Hồng lại hít một hơi khí lạnh.

Lại một lát sau, lão nhẹ giọng hỏi: "Thế tử, bọn họ tuy rằng không thu tiền nợ, nhưng tiền xây dựng tửu lâu..."

Dung Chiêu gõ quạt trên đầu gối, trong mắt hiện lên giảo hoạt: "Đương nhiên là chờ bọn họ đầu tư thêm rồi."

Bảo cô bỏ tiền?

Xin lỗi, cô không có.

Tạ Hồng không hiểu: "Thế nhưng vừa rồi tứ đại thân vương không phải nói không thêm tiền đầu tư, một người hai vạn lượng sao?"

Dung Chiêu cười nhẹ một tiếng, quạt xếp nhẹ điểm: "Tạ thúc, người không hiểu bọn họ."

Giọng cô mang theo ý cười: "Nếu thật sự không đầu tư thêm, vì sao vừa rồi không viết khế ước? Vừa rồi không viết khế ước là vì để câu giờ hẹn gặp riêng."

Tạ Hồng: "!?"

Lão lại hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Dung Chiêu tràn ngập kính ý.

Cái gì gọi là tay không bắt sói trắng, chính là đây.
 
Chương 76


Thanh âm im bặt.

Nói tiếp hắn sẽ tự bại lộ chuyện mình sai người đi Phúc Lộc Trang học trộm.

Nhạc thân vương: "Quý phủ ta cũng có đầu bếp giỏi, lát nữa sẽ đưa cho Dung thế tử."

Du thân vương cùng Lộc thân vương cũng gật đầu.

Bọn họ nhất trí quyết định đem đầu bếp lúc trước mang đi học trộm giao cho Dung Chiêu, đi giúp bọn họ xây dựng Phúc Lộc Hiên!

Dung Chiêu hài lòng gật đầu.

Tạ Hồng: "..."

Lão giống như đã hiểu vì sao lúc trước thế tử nói không lo lắng những đầu bếp kia học trộm...

Trong đại sảnh.

Trương Trường Ngôn cùng nhị ca hắn lén lút đứng trong góc.

Trương Trường Ngôn: "Nhị ca, bây giờ chúng ta tung tin tức ra chứ?"

Trương Trường Hành lắc đầu: "Chờ tứ đại thân vương đi ra đã, bọn họ tức giận như vậy, khẳng định sẽ không buông tha Dung Chiêu, đợi lát nữa bọn họ đi ra nói Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ trả nợ, chúng ta lại tung tin đồn."

Trương Trường Ngôn gật gật đầu.

Trương Trường Hành: "Dung Chiêu kiêu ngạo lâu như vậy, thanh danh vay tiền không trả lan xa, ta xem hắn trở mình thế nào!"

Trương Trường Ngôn hết sức đồng ý: "Đúng vậy!"

Hắn tuy rằng cùng Dung Chiêu hợp tác, nhưng không ảnh hưởng hắn cực kỳ không thích Dung Chiêu dương danh.

Hiện tại Dung Chiêu có thể bị chụp lên danh hiệu "bại gia tử", hắn đương nhiên là cao hứng, Trương Trường Ngôn nhếch môi, không ngừng cười "hắc hắc hắc".

Lúc này...

"Nhìn kìa, bọn họ ra rồi!"

Vẻ mặt Trương Nhị và Trương Tam nhất thời mong chờ.

Vinh thân vương: "Hiền chất cẩn thận, chỗ này có cầu thang, đừng để bị ngã”.

Nhạc thân vương: "Ai nha, đâu cần hiền chất bỏ tiền, bữa cơm này Nhạc vương thúc mời."

Du thân vương: "A, ngươi mau thu tiền lại đi, bữa cơm này ta mời Dung thế tử"

Lộc thân vương: "Đừng tranh cãi nữa, ta đã cho người tính tiền rồi."

Trương Nhị và Trương Tam: "???"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-76.html.]

Đã xảy ra chuyện gì?

Hai người vẻ mặt mơ hồ, nhìn tứ đại thân vương vô cùng nhiệt tình tiễn Dung Chiêu lên xe ngựa, bốn vị thân vương thân phận cao quý lại tự mình tiễn một thế tử...

Toàn bộ người ở Đức Thuận Hiên đều sợ ngây người.

Trong bọn họ không thiếu người nhận được tin tức đến xem kịch vui.

Kết quả không thấy tiết mục bọn họ muốn xem, ngược lại bị vở kịch này làm cho kinh ngạc!

Dung Chiêu đã sớm chú ý tới Trương Tam "mặt tặc mắt chuột", nhưng cô không để ý, sau khi cáo từ bốn vị "hảo vương thúc" thì lên xe ngựa.

Chờ Vô Danh đánh xe ngựa rời đi, trên xe ngựa Tạ Hồng hít sâu một hơi.

Vẻ mặt lão khiếp sợ nhìn Dung Chiêu.

Giờ khắc này, Dung Chiêu ở trước mặt lão không ngừng phóng to, tựa như một ngọn núi cao lớn khiến người ta khiếp sợ.

Lão rụt cổ, giọng nói mang theo thăm dò: "Cho nên... Thế tử muốn cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu?"

Tạ Hồng chỉ nghe được nửa đoạn sau, nhưng cũng đủ rõ ràng.

Lão chỉ là không biết tại sao tứ đại thân vương lại đồng ý cùng Dung Chiêu làm ăn, còn là dáng vẻ vô cùng kích động, vô cùng vinh hạnh?

Dung Chiêu gật đầu.

Tạ Hồng lại hít một hơi khí lạnh.

Lại một lát sau, lão nhẹ giọng hỏi: "Thế tử, bọn họ tuy rằng không thu tiền nợ, nhưng tiền xây dựng tửu lâu..."

Dung Chiêu gõ quạt trên đầu gối, trong mắt hiện lên giảo hoạt: "Đương nhiên là chờ bọn họ đầu tư thêm rồi."

Bảo cô bỏ tiền?

Xin lỗi, cô không có.

Tạ Hồng không hiểu: "Thế nhưng vừa rồi tứ đại thân vương không phải nói không thêm tiền đầu tư, một người hai vạn lượng sao?"

Dung Chiêu cười nhẹ một tiếng, quạt xếp nhẹ điểm: "Tạ thúc, người không hiểu bọn họ."

Giọng cô mang theo ý cười: "Nếu thật sự không đầu tư thêm, vì sao vừa rồi không viết khế ước? Vừa rồi không viết khế ước là vì để câu giờ hẹn gặp riêng."

Tạ Hồng: "!?"

Lão lại hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn Dung Chiêu tràn ngập kính ý.

Cái gì gọi là tay không bắt sói trắng, chính là đây.
 
Chương 77


Ngay cả đầu bếp cũng là của nhà bọn họ, sau này sợ rằng sẽ càng bắt bọn họ chi nhiều hơn!

Thạch Đầu ánh mắt kính sợ: "Thế tử, vậy bọn họ sẽ tăng thêm bao nhiêu tiền?"

Dung Chiêu: "Tiểu Thạch Đầu, ngươi phải hiểu không phải bọn họ muốn thêm bao nhiêu tiền, mà là ta cần bao nhiêu tiền."

Khóe miệng cô mang theo nụ cười, mắt phượng hơi nheo lại, quạt xếp nhẹ nhàng gõ trên đầu gối.

Không hiểu sao Tiểu Thạch Đầu và Tạ Hồng cùng nhau run rẩy...

Đức Thuận Hiên.

Một màn vừa rồi khiến mọi người trong đại sảnh khiếp sợ, mãi cho đến khi Dung Chiêu rời đi, Trương Trường Ngôn và Trương Trường Hành mới phản ứng lại.

Trương Trường Ngôn theo bản năng nhìn về phía Trương Trường Hành: "Nhị ca, đây là chuyện gì?"

Trương Trường Hành: "..." Làm sao ta biết?!

Hắn đứng lên, đi về phía tứ đại thân vương.

Trương Trường Ngôn vội vàng đuổi theo, vẻ mặt mờ mịt cùng nghỉ hoặc.

Tứ đại thân vương đều rất khách khí, nhưng người quen thuộc bọn họ đều biết, bọn họ lúc này cười không tới đáy mắt, đối với đối phương tràn ngập phòng bị.

Trương Trường Hành đi tới, thanh âm nhẹ nhàng: "Trường Hành bái kiến các vị thân vương."

Trương Trường Ngôn đuổi theo.

Du thân vương sờ sờ chòm râu: "Là Trương Nhị công tử và Trương Tam công tử, sao các ngươi lại ở đây?"

Trương Trường Hành cẩn thận thăm dò: "Chúng ta vừa lúc dùng bữa ở đây, xin hỏi bốn vị vương gia, Dung Chiêu có trả hết nợ không?"

Vinh thân vương: "Tiền nợ à..."

Giấy nợ vẫn chưa trả lại, nhưng bọn họ đã xác định muốn đầu tư.

Cũng bởi vậy, Vinh thân vương suy nghĩ một chút, trả lời: "Tiền nợ không thành vấn đề." Trương Trường Ngôn đương nhiên cho rằng Dung Chiêu đã trả, lập tức kích động nói: "Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ để trả nợ sao? Hắn từng nói hắn không cần tiền An Khánh Vương phủ để trả nợ, hiện tại lại bán đi sản nghiệp, chậc chậc, thật sự là có chút bại gia..."

Đây là lời thoại đã chuẩn bị sẵn ngay từ đầu.

Bọn họ bên này cùng tứ đại thân vương cảm thán như vậy, lập tức liền tung ra đủ loại tin tức, dán cho Dung Chiêu danh hiệu "bại gia tử", xóa đi thanh danh "hiếu tử" của hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-77.html.]

Thế nhưng Trương Trường Ngôn còn chưa nói xong, Vinh thân vương trừng mắt.

"Nói bậy!"

"Ta khi nào nói Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ để trả nợ?"

Trương Trường Ngôn: "...?"

Nhạc thân vương lắc đầu: "Dung Chiêu không phải là bại gia tử."

Dung Chiêu là người cầm lái "thiên hạ đệ nhất tửu lâu" của bọn họ, số tiền đó bây giờ trả lại cho bọn họ, bọn họ cũng tuyệt đối không cần.

Lúc này nếu thanh danh Dung Chiêu là "bại gia tử" truyền đi, đối phương còn cần thiết cùng bọn hắn hợp tác sao?

Chỉ sợ sẽ trực tiếp dùng tiền An Khánh Vương phủ trả lại cho bọn họ!

Tuy Dung Chiêu không nói rõ, nhưng bọn họ đều biết Dung Chiêu không muốn dùng tiền An Khánh Vương phủ trả nợ, rốt cuộc vẫn muốn danh tiếng.

Thanh danh không còn, vạn nhất đối phương càng ngày càng xuống dốc thì sao?

Sản nghiệp của bọn họ làm sao?!

Cho nên tuyệt đối không thể để cho người ta nói Dung Chiêu là bại gia tử.

Trương Trường Hành: "... "

Du thân vương giải thích cho bọn họ: "Dung thế tử quả thật có mượn chúng ta chút ngân lượng, nhưng chúng ta không chuẩn bị thu hồi, chúng ta sẽ cùng Dung thế tử mở tửu lâu, tiền kia là đầu tư của chúng ta."

Trương Trường Hành: "...?"

Lộc thân vương ánh mắt tương đối bất mãn: "Ngươi tiểu tử này, về sau chớ có bịa chuyện, ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi, Dung thế tử là Trương Trường Ngôn: "???"

Không phải.

Sao mấy người không đi theo kịch bản?...

Lời đồn truyền khắp kinh thành.

Đương nhiên khác với kế hoạch ban đầu, truyền khắp kinh thành cũng không phải là "An Khánh Vương thế tử bại gia", mà là "An Khánh Vương thế tử cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu".

"Nghe nói chưa? Dung thế tử muốn cùng tứ đại thân vương mở tửu lâu!"

"Thật sao?! Vậy sau này chẳng phải lúc nào cũng có thể uống được rượu và ăn đồ ăn của Phúc Lộc Trang sao?"
 
Chương 77


Ngay cả đầu bếp cũng là của nhà bọn họ, sau này sợ rằng sẽ càng bắt bọn họ chi nhiều hơn!

Thạch Đầu ánh mắt kính sợ: "Thế tử, vậy bọn họ sẽ tăng thêm bao nhiêu tiền?"

Dung Chiêu: "Tiểu Thạch Đầu, ngươi phải hiểu không phải bọn họ muốn thêm bao nhiêu tiền, mà là ta cần bao nhiêu tiền."

Khóe miệng cô mang theo nụ cười, mắt phượng hơi nheo lại, quạt xếp nhẹ nhàng gõ trên đầu gối.

Không hiểu sao Tiểu Thạch Đầu và Tạ Hồng cùng nhau run rẩy...

Đức Thuận Hiên.

Một màn vừa rồi khiến mọi người trong đại sảnh khiếp sợ, mãi cho đến khi Dung Chiêu rời đi, Trương Trường Ngôn và Trương Trường Hành mới phản ứng lại.

Trương Trường Ngôn theo bản năng nhìn về phía Trương Trường Hành: "Nhị ca, đây là chuyện gì?"

Trương Trường Hành: "..." Làm sao ta biết?!

Hắn đứng lên, đi về phía tứ đại thân vương.

Trương Trường Ngôn vội vàng đuổi theo, vẻ mặt mờ mịt cùng nghỉ hoặc.

Tứ đại thân vương đều rất khách khí, nhưng người quen thuộc bọn họ đều biết, bọn họ lúc này cười không tới đáy mắt, đối với đối phương tràn ngập phòng bị.

Trương Trường Hành đi tới, thanh âm nhẹ nhàng: "Trường Hành bái kiến các vị thân vương."

Trương Trường Ngôn đuổi theo.

Du thân vương sờ sờ chòm râu: "Là Trương Nhị công tử và Trương Tam công tử, sao các ngươi lại ở đây?"

Trương Trường Hành cẩn thận thăm dò: "Chúng ta vừa lúc dùng bữa ở đây, xin hỏi bốn vị vương gia, Dung Chiêu có trả hết nợ không?"

Vinh thân vương: "Tiền nợ à..."

Giấy nợ vẫn chưa trả lại, nhưng bọn họ đã xác định muốn đầu tư.

Cũng bởi vậy, Vinh thân vương suy nghĩ một chút, trả lời: "Tiền nợ không thành vấn đề." Trương Trường Ngôn đương nhiên cho rằng Dung Chiêu đã trả, lập tức kích động nói: "Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ để trả nợ sao? Hắn từng nói hắn không cần tiền An Khánh Vương phủ để trả nợ, hiện tại lại bán đi sản nghiệp, chậc chậc, thật sự là có chút bại gia..."

Đây là lời thoại đã chuẩn bị sẵn ngay từ đầu.

Bọn họ bên này cùng tứ đại thân vương cảm thán như vậy, lập tức liền tung ra đủ loại tin tức, dán cho Dung Chiêu danh hiệu "bại gia tử", xóa đi thanh danh "hiếu tử" của hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-77.html.]

Thế nhưng Trương Trường Ngôn còn chưa nói xong, Vinh thân vương trừng mắt.

"Nói bậy!"

"Ta khi nào nói Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ để trả nợ?"

Trương Trường Ngôn: "...?"

Nhạc thân vương lắc đầu: "Dung Chiêu không phải là bại gia tử."

Dung Chiêu là người cầm lái "thiên hạ đệ nhất tửu lâu" của bọn họ, số tiền đó bây giờ trả lại cho bọn họ, bọn họ cũng tuyệt đối không cần.

Lúc này nếu thanh danh Dung Chiêu là "bại gia tử" truyền đi, đối phương còn cần thiết cùng bọn hắn hợp tác sao?

Chỉ sợ sẽ trực tiếp dùng tiền An Khánh Vương phủ trả lại cho bọn họ!

Tuy Dung Chiêu không nói rõ, nhưng bọn họ đều biết Dung Chiêu không muốn dùng tiền An Khánh Vương phủ trả nợ, rốt cuộc vẫn muốn danh tiếng.

Thanh danh không còn, vạn nhất đối phương càng ngày càng xuống dốc thì sao?

Sản nghiệp của bọn họ làm sao?!

Cho nên tuyệt đối không thể để cho người ta nói Dung Chiêu là bại gia tử.

Trương Trường Hành: "... "

Du thân vương giải thích cho bọn họ: "Dung thế tử quả thật có mượn chúng ta chút ngân lượng, nhưng chúng ta không chuẩn bị thu hồi, chúng ta sẽ cùng Dung thế tử mở tửu lâu, tiền kia là đầu tư của chúng ta."

Trương Trường Hành: "...?"

Lộc thân vương ánh mắt tương đối bất mãn: "Ngươi tiểu tử này, về sau chớ có bịa chuyện, ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi, Dung thế tử là Trương Trường Ngôn: "???"

Không phải.

Sao mấy người không đi theo kịch bản?...

Lời đồn truyền khắp kinh thành.

Đương nhiên khác với kế hoạch ban đầu, truyền khắp kinh thành cũng không phải là "An Khánh Vương thế tử bại gia", mà là "An Khánh Vương thế tử cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu".

"Nghe nói chưa? Dung thế tử muốn cùng tứ đại thân vương mở tửu lâu!"

"Thật sao?! Vậy sau này chẳng phải lúc nào cũng có thể uống được rượu và ăn đồ ăn của Phúc Lộc Trang sao?"
 
Chương 77


Ngay cả đầu bếp cũng là của nhà bọn họ, sau này sợ rằng sẽ càng bắt bọn họ chi nhiều hơn!

Thạch Đầu ánh mắt kính sợ: "Thế tử, vậy bọn họ sẽ tăng thêm bao nhiêu tiền?"

Dung Chiêu: "Tiểu Thạch Đầu, ngươi phải hiểu không phải bọn họ muốn thêm bao nhiêu tiền, mà là ta cần bao nhiêu tiền."

Khóe miệng cô mang theo nụ cười, mắt phượng hơi nheo lại, quạt xếp nhẹ nhàng gõ trên đầu gối.

Không hiểu sao Tiểu Thạch Đầu và Tạ Hồng cùng nhau run rẩy...

Đức Thuận Hiên.

Một màn vừa rồi khiến mọi người trong đại sảnh khiếp sợ, mãi cho đến khi Dung Chiêu rời đi, Trương Trường Ngôn và Trương Trường Hành mới phản ứng lại.

Trương Trường Ngôn theo bản năng nhìn về phía Trương Trường Hành: "Nhị ca, đây là chuyện gì?"

Trương Trường Hành: "..." Làm sao ta biết?!

Hắn đứng lên, đi về phía tứ đại thân vương.

Trương Trường Ngôn vội vàng đuổi theo, vẻ mặt mờ mịt cùng nghỉ hoặc.

Tứ đại thân vương đều rất khách khí, nhưng người quen thuộc bọn họ đều biết, bọn họ lúc này cười không tới đáy mắt, đối với đối phương tràn ngập phòng bị.

Trương Trường Hành đi tới, thanh âm nhẹ nhàng: "Trường Hành bái kiến các vị thân vương."

Trương Trường Ngôn đuổi theo.

Du thân vương sờ sờ chòm râu: "Là Trương Nhị công tử và Trương Tam công tử, sao các ngươi lại ở đây?"

Trương Trường Hành cẩn thận thăm dò: "Chúng ta vừa lúc dùng bữa ở đây, xin hỏi bốn vị vương gia, Dung Chiêu có trả hết nợ không?"

Vinh thân vương: "Tiền nợ à..."

Giấy nợ vẫn chưa trả lại, nhưng bọn họ đã xác định muốn đầu tư.

Cũng bởi vậy, Vinh thân vương suy nghĩ một chút, trả lời: "Tiền nợ không thành vấn đề." Trương Trường Ngôn đương nhiên cho rằng Dung Chiêu đã trả, lập tức kích động nói: "Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ để trả nợ sao? Hắn từng nói hắn không cần tiền An Khánh Vương phủ để trả nợ, hiện tại lại bán đi sản nghiệp, chậc chậc, thật sự là có chút bại gia..."

Đây là lời thoại đã chuẩn bị sẵn ngay từ đầu.

Bọn họ bên này cùng tứ đại thân vương cảm thán như vậy, lập tức liền tung ra đủ loại tin tức, dán cho Dung Chiêu danh hiệu "bại gia tử", xóa đi thanh danh "hiếu tử" của hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-77.html.]

Thế nhưng Trương Trường Ngôn còn chưa nói xong, Vinh thân vương trừng mắt.

"Nói bậy!"

"Ta khi nào nói Dung Chiêu bán sản nghiệp An Khánh Vương phủ để trả nợ?"

Trương Trường Ngôn: "...?"

Nhạc thân vương lắc đầu: "Dung Chiêu không phải là bại gia tử."

Dung Chiêu là người cầm lái "thiên hạ đệ nhất tửu lâu" của bọn họ, số tiền đó bây giờ trả lại cho bọn họ, bọn họ cũng tuyệt đối không cần.

Lúc này nếu thanh danh Dung Chiêu là "bại gia tử" truyền đi, đối phương còn cần thiết cùng bọn hắn hợp tác sao?

Chỉ sợ sẽ trực tiếp dùng tiền An Khánh Vương phủ trả lại cho bọn họ!

Tuy Dung Chiêu không nói rõ, nhưng bọn họ đều biết Dung Chiêu không muốn dùng tiền An Khánh Vương phủ trả nợ, rốt cuộc vẫn muốn danh tiếng.

Thanh danh không còn, vạn nhất đối phương càng ngày càng xuống dốc thì sao?

Sản nghiệp của bọn họ làm sao?!

Cho nên tuyệt đối không thể để cho người ta nói Dung Chiêu là bại gia tử.

Trương Trường Hành: "... "

Du thân vương giải thích cho bọn họ: "Dung thế tử quả thật có mượn chúng ta chút ngân lượng, nhưng chúng ta không chuẩn bị thu hồi, chúng ta sẽ cùng Dung thế tử mở tửu lâu, tiền kia là đầu tư của chúng ta."

Trương Trường Hành: "...?"

Lộc thân vương ánh mắt tương đối bất mãn: "Ngươi tiểu tử này, về sau chớ có bịa chuyện, ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi, Dung thế tử là Trương Trường Ngôn: "???"

Không phải.

Sao mấy người không đi theo kịch bản?...

Lời đồn truyền khắp kinh thành.

Đương nhiên khác với kế hoạch ban đầu, truyền khắp kinh thành cũng không phải là "An Khánh Vương thế tử bại gia", mà là "An Khánh Vương thế tử cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu".

"Nghe nói chưa? Dung thế tử muốn cùng tứ đại thân vương mở tửu lâu!"

"Thật sao?! Vậy sau này chẳng phải lúc nào cũng có thể uống được rượu và ăn đồ ăn của Phúc Lộc Trang sao?"
 
Chương 78


"Ta thật sự muốn nếm thử mùi vị rượu và thức ăn được thổi phồng trên trời dưới đất kia, xem rốt cuộc có thật hay không."

"Cái này tính là gì, còn có tin tức quan trọng hơn, lúc trước Dung thế tử mượn tiền tứ đại thân vương hóa ra là tiền bọn họ đầu tư vào tửu lâu!"

"Lúc trước ta còn lo lắng Dung thế tử không trả nổi tiền, bị người ta gọi là bại gia tử..."

"Phi, làm sao có thể? Nhân vật như Dung thế tử sao lại là bại gia tử? Tứ đại thân vương đều nguyện ý hợp tác với hắn, đây là người rất có năng lực a."

...

Biến cố này tới quá nhanh.

Những người đang chờ xem kịch vui ở kinh thành đều khiếp sợ.

Nhất là những người đang chờ bôi nhọ Dung Chiêu, nhất thời bị đánh trở tay không kịp.

An Khánh Vương cũng là vẻ mặt khiếp sợ.

Dung Vĩ vươn tay, chậm rãi nâng ly nước lên, nhìn kỹ lại phát hiện tay ông đang run rẩy, ông điên cuồng uống hai ngụm nước, lúc này mới lấy lại tỉnh thần từ trong lời Tạ Hồng.

Ông quay đầu nhìn Dung Chiêu một cái, lại nhìn một cái...

Mà Dung Chiêu vẫn bình tĩnh ngồi ở bên cạnh, dựa vào ghế dựa, bưng chén trà nhàn nhã uống, tựa hồ hết thảy đều ở trong lòng bàn tay.

Dung Chiêu: "Phụ thân, người muốn hỏi gì cứ hỏi đi."

Dung Vĩ: "..."

Ông rất muốn mạnh miệng, nhưng dù sao vẫn hiếu kỳ, vì vậy quay đầu hỏi: "Cho nên con muốn cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu, bọn họ không hề muốn con trả tiền, con chia hoa hồng tửu lâu cho bọn họ?"

Dung Chiêu gật đầu.

Dung Vĩ nhướng mày: "Vậy còn không bằng con đem tiền trả lại cho bọn họ, tự mình mở tửu lâu, đem toàn bộ lợi nhuận tửu lâu nắm trong tay. Tuy nói hiện tại sẽ có người nói con là bại gia tử, nhưng chờ tửu lâu của con hưng thịnh, bọn họ tự nhiên sẽ câm miệng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-78.html.]

Tiêu tám vạn lượng của An Khánh Vương phủ đương nhiên là hành vi bại gia.

Nhưng sau khi tửu lâu của Dung Chiêu kiếm lại được tám vạn lượng, lợi nhuận cũng nắm trong tay.

Cần phải chia nhiều tiền như vậy ra ngoài sao?

Không có người nghi ngờ Phúc Lộc Hiên sẽ không kiếm được tiền.

Tứ đại thân vương nguyện ý ăn cái bánh lớn mà Dung Chiêu vẽ, ngoài việc tay nghề vẽ bánh của cô cao siêu, thì là do tứ đại thân vương tinh ranh, tất nhiên cũng có thể ngửi được mùi "bánh" rất thơm, rất ngon mới chịu ăn.

Nghe vậy Dung Chiêu lắc đầu: "Con chia Phúc Lộc Hiên cho tứ đại thân vương, không đơn thuần là vì tiền của bọn họ, mà là vì quyền thế cùng với các mối quan hệ của bọn họ."

Cô đặt chén trà xuống, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho dù tứ đại thân vương không đưa tiền, nếu con sáng lập Phúc Lộc Hiên cũng sẽ chia cổ phần cho bọn họ."

Vì sao người hợp tác với Phúc Lộc Trang lại chọn Trương Tam, nhưng lại chọn tứ đại thân vương hợp tác mở Phúc Lộc Hiên?

Quyền thế nào có thể bao trùm bao nhiêu sản nghiệp, trong lòng cô biết rõ.

Dung Vĩ là vương gia khác họ duy nhất của triều Đại Nhạn, trên thực tế, An Khánh Vương phủ lao đao, thế tử nữ cải nam trang như cô chính là mối họa lớn nhất.

Chuỗi tửu lâu không thể so với thôn trang ở ngoại ô kinh thành, nếu không có người che chở, nếu không có quyền thế thật lớn, căn bản không có khả năng ở cổ đại đem chuỗi tửu lâu này mở khắp triều Đại Nhạn!

Trong thời hiện đại cũng vậy.

Những công ty lớn ngoài thị trường, tiền của bọn họ thật sự toàn bộ thuộc về ông chủ sao?

Nếu Dung Chiêu không bỏ ra một khoản lợi nhuận lớn của Phúc Lộc Hiên, vậy cái gọi là chuỗi tửu lâu Phúc Lộc Hiên căn bản không làm nổi!

Ở trong kinh đã không mở được, càng đừng nói là trải rộng khắp Đại Nhạn.

Có thể đối phó Phúc Lộc Hiên của thế tử An Khánh Vương phủ không? Có thể bắt chước Phúc Lộc Hiên của Dung Chiêu không? Có dám ức h.i.ế.p Phúc Lộc Hiên của ngũ đại vương gia triều Đại Nhạn không?"
 
Chương 78


"Ta thật sự muốn nếm thử mùi vị rượu và thức ăn được thổi phồng trên trời dưới đất kia, xem rốt cuộc có thật hay không."

"Cái này tính là gì, còn có tin tức quan trọng hơn, lúc trước Dung thế tử mượn tiền tứ đại thân vương hóa ra là tiền bọn họ đầu tư vào tửu lâu!"

"Lúc trước ta còn lo lắng Dung thế tử không trả nổi tiền, bị người ta gọi là bại gia tử..."

"Phi, làm sao có thể? Nhân vật như Dung thế tử sao lại là bại gia tử? Tứ đại thân vương đều nguyện ý hợp tác với hắn, đây là người rất có năng lực a."

...

Biến cố này tới quá nhanh.

Những người đang chờ xem kịch vui ở kinh thành đều khiếp sợ.

Nhất là những người đang chờ bôi nhọ Dung Chiêu, nhất thời bị đánh trở tay không kịp.

An Khánh Vương cũng là vẻ mặt khiếp sợ.

Dung Vĩ vươn tay, chậm rãi nâng ly nước lên, nhìn kỹ lại phát hiện tay ông đang run rẩy, ông điên cuồng uống hai ngụm nước, lúc này mới lấy lại tỉnh thần từ trong lời Tạ Hồng.

Ông quay đầu nhìn Dung Chiêu một cái, lại nhìn một cái...

Mà Dung Chiêu vẫn bình tĩnh ngồi ở bên cạnh, dựa vào ghế dựa, bưng chén trà nhàn nhã uống, tựa hồ hết thảy đều ở trong lòng bàn tay.

Dung Chiêu: "Phụ thân, người muốn hỏi gì cứ hỏi đi."

Dung Vĩ: "..."

Ông rất muốn mạnh miệng, nhưng dù sao vẫn hiếu kỳ, vì vậy quay đầu hỏi: "Cho nên con muốn cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu, bọn họ không hề muốn con trả tiền, con chia hoa hồng tửu lâu cho bọn họ?"

Dung Chiêu gật đầu.

Dung Vĩ nhướng mày: "Vậy còn không bằng con đem tiền trả lại cho bọn họ, tự mình mở tửu lâu, đem toàn bộ lợi nhuận tửu lâu nắm trong tay. Tuy nói hiện tại sẽ có người nói con là bại gia tử, nhưng chờ tửu lâu của con hưng thịnh, bọn họ tự nhiên sẽ câm miệng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-78.html.]

Tiêu tám vạn lượng của An Khánh Vương phủ đương nhiên là hành vi bại gia.

Nhưng sau khi tửu lâu của Dung Chiêu kiếm lại được tám vạn lượng, lợi nhuận cũng nắm trong tay.

Cần phải chia nhiều tiền như vậy ra ngoài sao?

Không có người nghi ngờ Phúc Lộc Hiên sẽ không kiếm được tiền.

Tứ đại thân vương nguyện ý ăn cái bánh lớn mà Dung Chiêu vẽ, ngoài việc tay nghề vẽ bánh của cô cao siêu, thì là do tứ đại thân vương tinh ranh, tất nhiên cũng có thể ngửi được mùi "bánh" rất thơm, rất ngon mới chịu ăn.

Nghe vậy Dung Chiêu lắc đầu: "Con chia Phúc Lộc Hiên cho tứ đại thân vương, không đơn thuần là vì tiền của bọn họ, mà là vì quyền thế cùng với các mối quan hệ của bọn họ."

Cô đặt chén trà xuống, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho dù tứ đại thân vương không đưa tiền, nếu con sáng lập Phúc Lộc Hiên cũng sẽ chia cổ phần cho bọn họ."

Vì sao người hợp tác với Phúc Lộc Trang lại chọn Trương Tam, nhưng lại chọn tứ đại thân vương hợp tác mở Phúc Lộc Hiên?

Quyền thế nào có thể bao trùm bao nhiêu sản nghiệp, trong lòng cô biết rõ.

Dung Vĩ là vương gia khác họ duy nhất của triều Đại Nhạn, trên thực tế, An Khánh Vương phủ lao đao, thế tử nữ cải nam trang như cô chính là mối họa lớn nhất.

Chuỗi tửu lâu không thể so với thôn trang ở ngoại ô kinh thành, nếu không có người che chở, nếu không có quyền thế thật lớn, căn bản không có khả năng ở cổ đại đem chuỗi tửu lâu này mở khắp triều Đại Nhạn!

Trong thời hiện đại cũng vậy.

Những công ty lớn ngoài thị trường, tiền của bọn họ thật sự toàn bộ thuộc về ông chủ sao?

Nếu Dung Chiêu không bỏ ra một khoản lợi nhuận lớn của Phúc Lộc Hiên, vậy cái gọi là chuỗi tửu lâu Phúc Lộc Hiên căn bản không làm nổi!

Ở trong kinh đã không mở được, càng đừng nói là trải rộng khắp Đại Nhạn.

Có thể đối phó Phúc Lộc Hiên của thế tử An Khánh Vương phủ không? Có thể bắt chước Phúc Lộc Hiên của Dung Chiêu không? Có dám ức h.i.ế.p Phúc Lộc Hiên của ngũ đại vương gia triều Đại Nhạn không?"
 
Chương 78


"Ta thật sự muốn nếm thử mùi vị rượu và thức ăn được thổi phồng trên trời dưới đất kia, xem rốt cuộc có thật hay không."

"Cái này tính là gì, còn có tin tức quan trọng hơn, lúc trước Dung thế tử mượn tiền tứ đại thân vương hóa ra là tiền bọn họ đầu tư vào tửu lâu!"

"Lúc trước ta còn lo lắng Dung thế tử không trả nổi tiền, bị người ta gọi là bại gia tử..."

"Phi, làm sao có thể? Nhân vật như Dung thế tử sao lại là bại gia tử? Tứ đại thân vương đều nguyện ý hợp tác với hắn, đây là người rất có năng lực a."

...

Biến cố này tới quá nhanh.

Những người đang chờ xem kịch vui ở kinh thành đều khiếp sợ.

Nhất là những người đang chờ bôi nhọ Dung Chiêu, nhất thời bị đánh trở tay không kịp.

An Khánh Vương cũng là vẻ mặt khiếp sợ.

Dung Vĩ vươn tay, chậm rãi nâng ly nước lên, nhìn kỹ lại phát hiện tay ông đang run rẩy, ông điên cuồng uống hai ngụm nước, lúc này mới lấy lại tỉnh thần từ trong lời Tạ Hồng.

Ông quay đầu nhìn Dung Chiêu một cái, lại nhìn một cái...

Mà Dung Chiêu vẫn bình tĩnh ngồi ở bên cạnh, dựa vào ghế dựa, bưng chén trà nhàn nhã uống, tựa hồ hết thảy đều ở trong lòng bàn tay.

Dung Chiêu: "Phụ thân, người muốn hỏi gì cứ hỏi đi."

Dung Vĩ: "..."

Ông rất muốn mạnh miệng, nhưng dù sao vẫn hiếu kỳ, vì vậy quay đầu hỏi: "Cho nên con muốn cùng tứ đại thân vương hợp tác mở tửu lâu, bọn họ không hề muốn con trả tiền, con chia hoa hồng tửu lâu cho bọn họ?"

Dung Chiêu gật đầu.

Dung Vĩ nhướng mày: "Vậy còn không bằng con đem tiền trả lại cho bọn họ, tự mình mở tửu lâu, đem toàn bộ lợi nhuận tửu lâu nắm trong tay. Tuy nói hiện tại sẽ có người nói con là bại gia tử, nhưng chờ tửu lâu của con hưng thịnh, bọn họ tự nhiên sẽ câm miệng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-78.html.]

Tiêu tám vạn lượng của An Khánh Vương phủ đương nhiên là hành vi bại gia.

Nhưng sau khi tửu lâu của Dung Chiêu kiếm lại được tám vạn lượng, lợi nhuận cũng nắm trong tay.

Cần phải chia nhiều tiền như vậy ra ngoài sao?

Không có người nghi ngờ Phúc Lộc Hiên sẽ không kiếm được tiền.

Tứ đại thân vương nguyện ý ăn cái bánh lớn mà Dung Chiêu vẽ, ngoài việc tay nghề vẽ bánh của cô cao siêu, thì là do tứ đại thân vương tinh ranh, tất nhiên cũng có thể ngửi được mùi "bánh" rất thơm, rất ngon mới chịu ăn.

Nghe vậy Dung Chiêu lắc đầu: "Con chia Phúc Lộc Hiên cho tứ đại thân vương, không đơn thuần là vì tiền của bọn họ, mà là vì quyền thế cùng với các mối quan hệ của bọn họ."

Cô đặt chén trà xuống, thanh âm nhẹ nhàng: "Cho dù tứ đại thân vương không đưa tiền, nếu con sáng lập Phúc Lộc Hiên cũng sẽ chia cổ phần cho bọn họ."

Vì sao người hợp tác với Phúc Lộc Trang lại chọn Trương Tam, nhưng lại chọn tứ đại thân vương hợp tác mở Phúc Lộc Hiên?

Quyền thế nào có thể bao trùm bao nhiêu sản nghiệp, trong lòng cô biết rõ.

Dung Vĩ là vương gia khác họ duy nhất của triều Đại Nhạn, trên thực tế, An Khánh Vương phủ lao đao, thế tử nữ cải nam trang như cô chính là mối họa lớn nhất.

Chuỗi tửu lâu không thể so với thôn trang ở ngoại ô kinh thành, nếu không có người che chở, nếu không có quyền thế thật lớn, căn bản không có khả năng ở cổ đại đem chuỗi tửu lâu này mở khắp triều Đại Nhạn!

Trong thời hiện đại cũng vậy.

Những công ty lớn ngoài thị trường, tiền của bọn họ thật sự toàn bộ thuộc về ông chủ sao?

Nếu Dung Chiêu không bỏ ra một khoản lợi nhuận lớn của Phúc Lộc Hiên, vậy cái gọi là chuỗi tửu lâu Phúc Lộc Hiên căn bản không làm nổi!

Ở trong kinh đã không mở được, càng đừng nói là trải rộng khắp Đại Nhạn.

Có thể đối phó Phúc Lộc Hiên của thế tử An Khánh Vương phủ không? Có thể bắt chước Phúc Lộc Hiên của Dung Chiêu không? Có dám ức h.i.ế.p Phúc Lộc Hiên của ngũ đại vương gia triều Đại Nhạn không?"
 
Chương 79


Thực tế chính là như thế.

Đây là một vương triều cổ đại với đầy đủ các giai cấp.

Huống chỉ tứ đại thân vương còn không chỉ đơn thuần là tứ đại thân vương, còn là phái trung lập và phe phái của tam đại hoàng tử sau lưng bọn họ.

Bao quát tất cả thế lực, Phúc Lộc Hiên mới thật sự là phái trung lập không ai đối phó.

Có thể dùng tiền và quyền lực của tứ đại thân vương để xây dựng Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu không bỏ ra một xu, lấy hai mươi bốn cổ phần đã là cục diện tốt nhất đối với cô.

Huống hồ...

Cái bánh này tứ đại thân vương chỉ có ăn mới biết được, đây là một cái bánh sâu cỡ nào, ăn rồi sẽ không buông tay được.

Chỉ cần cô nợ tứ đại thân vương lợi nhuận khổng lồ, bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tay!

Ô dù của Phúc Lộc Hiên, cuối cùng có một ngày cũng sẽ là ô dù của cô.

Dung Chiêu trước sau như một trên mặt mang nụ cười, mắt phượng cong cong, nhưng lúc này, trên mặt cô không hề có cảm xúc, ánh mắt cứng cỏi mà hữu lực, cặp mắt phượng hiền lành kia lại sắc bén như thế.

Dung Vĩ ngơ ngẩn.

Dung Chiêu chậm rãi đứng lên: "Hài nhi đi chuẩn bị một chút, tối nay có lẽ sẽ tiếp đãi người của tứ đại thân vương."

Dung Vĩ vẫn không nói gì.

Ông kinh ngạc nhìn bóng lưng Dung Chiêu, giờ khắc này, ông đột nhiên có cảm giác... ông già rồi.

Ông chỉ biết nhốt Dung Chiêu ở trong phủ, ông chỉ biết cố gắng không tiếp xúc người bên ngoài.

Nhưng Dung Chiêu không làm như vậy, cô đi ra khỏi vương phủ, dứt khoát vung rìu về phía tất cả lực lượng, từng chuyện, từng hành động đều thu hút sự chú ý của người trong kinh thành.

Dung Vĩ không biết mục đích cuối cùng của Dung Chiêu là gì, nhưng ông biết, cho tới bây giờ Dung Chiêu tuy rằng chạy trước mũi đao, nhưng lai hoàn mỹ đối mặt với tất thảy, chưa bao giờ phạm sai lầm.

Quả thật, ông đã già thật rồi.

Trong nháy mắt, bả vai Dung Vĩ sụp xuống.

Dung Chiêu đi tới cửa quay người lại, nghiêng đầu cười: "Đúng rồi, cha, tiền của cha không dùng được, cha vẫn nên giữ lại dưỡng lão đi, nếu không đủ tiền nói cho con biết, con có thể đưa một ít tới."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-79.html.]

An Khánh Vương: "..."

Ông nhảy dựng lên giơ chân mắng: "Ngươi là đồ bất hiếu nữ, lão tử có tiền!"

Dung Chiêu phất phất tay, bóng lưng biến mất.

Dung Vĩ mắng chửi rồi lại cười: "Xú nha đầu, rõ ràng là cảm kích lão tử."

Tạ Hồng vây xem toàn bộ quá trình: "..."

Hai cha con này, một người điên cuồng bới móc, một người nói lời cảm ơn cũng nói đến mức khó nghe...

Đêm đó.

An Khánh Vương chắp tay sau lưng, từ nhà chính thò đầu ra ngoài nhìn, nghiêng đầu, vẻ mặt hồ nghi: "Con xác định bọn họ sẽ thêm tiền?"

Dung Chiêu gật đầu.

An Khánh Vương đi trở về: "Một người thêm hai ngàn lượng?"

Dung Chiêu giơ một ngón tay lên, lắc lắc, trên mặt mang theo giảo hoạt: "Nếu một người thêm hai ngàn lượng, vậy hôm nay ở Đức Thuận Hiên có thể quyết định rồi, phụ thân người cứ chờ xem kịch vui đi."

Dung Vĩ đầu đầy sương mù ngồi trở lại ghế.

Sau đó không đến một nén nhang, có người tới.

Người hầu Giáp: "An Khánh Vương, Dung thế tử, tiểu nhân phụng mệnh Du thân vương đến đưa tin, Du thân vương nói ngài ấy ra ba ngàn lượng, hy vọng có thể chiếm nhiều hơn ba vị thân vương khác một cổ phần."

Dung Vĩ: "...?"

Sau khi người hầu rời đi.

Không đến một nén nhang, người hầu Ất tới cửa: "Nhạc thân vương nói ngài ấy nguyện ý ra ba ngàn lượng, hy vọng có thể chiếm nhiều hơn ba đại thân vương khác một cổ phần."

Dung Vĩ: "...?" Không đến hai nén nhang, người hầu Bính bước vào An Khánh Vương phủ, thanh âm cung kính: "Tiểu nhân thay Lộc thân vương truyền lời, thế tử, Lộc thân vương nói ba vị thân vương khác nếu ra hai ngàn lượng, ngài ấy nguyện ra bốn ngàn lượng, hy vọng chiếm nhiều hơn ba đại thân vương khác một hai cổ phần."

Dung Vĩ: "???"

Người hầu Bính rời đi, người hầu Đinh tới cửa: "Vinh thân vương nguyện ra năm ngàn lượng, chiếm thêm hai cổ phần, mong thế tử thành toàn."
 
Chương 79


Thực tế chính là như thế.

Đây là một vương triều cổ đại với đầy đủ các giai cấp.

Huống chỉ tứ đại thân vương còn không chỉ đơn thuần là tứ đại thân vương, còn là phái trung lập và phe phái của tam đại hoàng tử sau lưng bọn họ.

Bao quát tất cả thế lực, Phúc Lộc Hiên mới thật sự là phái trung lập không ai đối phó.

Có thể dùng tiền và quyền lực của tứ đại thân vương để xây dựng Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu không bỏ ra một xu, lấy hai mươi bốn cổ phần đã là cục diện tốt nhất đối với cô.

Huống hồ...

Cái bánh này tứ đại thân vương chỉ có ăn mới biết được, đây là một cái bánh sâu cỡ nào, ăn rồi sẽ không buông tay được.

Chỉ cần cô nợ tứ đại thân vương lợi nhuận khổng lồ, bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tay!

Ô dù của Phúc Lộc Hiên, cuối cùng có một ngày cũng sẽ là ô dù của cô.

Dung Chiêu trước sau như một trên mặt mang nụ cười, mắt phượng cong cong, nhưng lúc này, trên mặt cô không hề có cảm xúc, ánh mắt cứng cỏi mà hữu lực, cặp mắt phượng hiền lành kia lại sắc bén như thế.

Dung Vĩ ngơ ngẩn.

Dung Chiêu chậm rãi đứng lên: "Hài nhi đi chuẩn bị một chút, tối nay có lẽ sẽ tiếp đãi người của tứ đại thân vương."

Dung Vĩ vẫn không nói gì.

Ông kinh ngạc nhìn bóng lưng Dung Chiêu, giờ khắc này, ông đột nhiên có cảm giác... ông già rồi.

Ông chỉ biết nhốt Dung Chiêu ở trong phủ, ông chỉ biết cố gắng không tiếp xúc người bên ngoài.

Nhưng Dung Chiêu không làm như vậy, cô đi ra khỏi vương phủ, dứt khoát vung rìu về phía tất cả lực lượng, từng chuyện, từng hành động đều thu hút sự chú ý của người trong kinh thành.

Dung Vĩ không biết mục đích cuối cùng của Dung Chiêu là gì, nhưng ông biết, cho tới bây giờ Dung Chiêu tuy rằng chạy trước mũi đao, nhưng lai hoàn mỹ đối mặt với tất thảy, chưa bao giờ phạm sai lầm.

Quả thật, ông đã già thật rồi.

Trong nháy mắt, bả vai Dung Vĩ sụp xuống.

Dung Chiêu đi tới cửa quay người lại, nghiêng đầu cười: "Đúng rồi, cha, tiền của cha không dùng được, cha vẫn nên giữ lại dưỡng lão đi, nếu không đủ tiền nói cho con biết, con có thể đưa một ít tới."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-79.html.]

An Khánh Vương: "..."

Ông nhảy dựng lên giơ chân mắng: "Ngươi là đồ bất hiếu nữ, lão tử có tiền!"

Dung Chiêu phất phất tay, bóng lưng biến mất.

Dung Vĩ mắng chửi rồi lại cười: "Xú nha đầu, rõ ràng là cảm kích lão tử."

Tạ Hồng vây xem toàn bộ quá trình: "..."

Hai cha con này, một người điên cuồng bới móc, một người nói lời cảm ơn cũng nói đến mức khó nghe...

Đêm đó.

An Khánh Vương chắp tay sau lưng, từ nhà chính thò đầu ra ngoài nhìn, nghiêng đầu, vẻ mặt hồ nghi: "Con xác định bọn họ sẽ thêm tiền?"

Dung Chiêu gật đầu.

An Khánh Vương đi trở về: "Một người thêm hai ngàn lượng?"

Dung Chiêu giơ một ngón tay lên, lắc lắc, trên mặt mang theo giảo hoạt: "Nếu một người thêm hai ngàn lượng, vậy hôm nay ở Đức Thuận Hiên có thể quyết định rồi, phụ thân người cứ chờ xem kịch vui đi."

Dung Vĩ đầu đầy sương mù ngồi trở lại ghế.

Sau đó không đến một nén nhang, có người tới.

Người hầu Giáp: "An Khánh Vương, Dung thế tử, tiểu nhân phụng mệnh Du thân vương đến đưa tin, Du thân vương nói ngài ấy ra ba ngàn lượng, hy vọng có thể chiếm nhiều hơn ba vị thân vương khác một cổ phần."

Dung Vĩ: "...?"

Sau khi người hầu rời đi.

Không đến một nén nhang, người hầu Ất tới cửa: "Nhạc thân vương nói ngài ấy nguyện ý ra ba ngàn lượng, hy vọng có thể chiếm nhiều hơn ba đại thân vương khác một cổ phần."

Dung Vĩ: "...?" Không đến hai nén nhang, người hầu Bính bước vào An Khánh Vương phủ, thanh âm cung kính: "Tiểu nhân thay Lộc thân vương truyền lời, thế tử, Lộc thân vương nói ba vị thân vương khác nếu ra hai ngàn lượng, ngài ấy nguyện ra bốn ngàn lượng, hy vọng chiếm nhiều hơn ba đại thân vương khác một hai cổ phần."

Dung Vĩ: "???"

Người hầu Bính rời đi, người hầu Đinh tới cửa: "Vinh thân vương nguyện ra năm ngàn lượng, chiếm thêm hai cổ phần, mong thế tử thành toàn."
 
Chương 79


Thực tế chính là như thế.

Đây là một vương triều cổ đại với đầy đủ các giai cấp.

Huống chỉ tứ đại thân vương còn không chỉ đơn thuần là tứ đại thân vương, còn là phái trung lập và phe phái của tam đại hoàng tử sau lưng bọn họ.

Bao quát tất cả thế lực, Phúc Lộc Hiên mới thật sự là phái trung lập không ai đối phó.

Có thể dùng tiền và quyền lực của tứ đại thân vương để xây dựng Phúc Lộc Hiên, Dung Chiêu không bỏ ra một xu, lấy hai mươi bốn cổ phần đã là cục diện tốt nhất đối với cô.

Huống hồ...

Cái bánh này tứ đại thân vương chỉ có ăn mới biết được, đây là một cái bánh sâu cỡ nào, ăn rồi sẽ không buông tay được.

Chỉ cần cô nợ tứ đại thân vương lợi nhuận khổng lồ, bọn họ tuyệt đối sẽ không buông tay!

Ô dù của Phúc Lộc Hiên, cuối cùng có một ngày cũng sẽ là ô dù của cô.

Dung Chiêu trước sau như một trên mặt mang nụ cười, mắt phượng cong cong, nhưng lúc này, trên mặt cô không hề có cảm xúc, ánh mắt cứng cỏi mà hữu lực, cặp mắt phượng hiền lành kia lại sắc bén như thế.

Dung Vĩ ngơ ngẩn.

Dung Chiêu chậm rãi đứng lên: "Hài nhi đi chuẩn bị một chút, tối nay có lẽ sẽ tiếp đãi người của tứ đại thân vương."

Dung Vĩ vẫn không nói gì.

Ông kinh ngạc nhìn bóng lưng Dung Chiêu, giờ khắc này, ông đột nhiên có cảm giác... ông già rồi.

Ông chỉ biết nhốt Dung Chiêu ở trong phủ, ông chỉ biết cố gắng không tiếp xúc người bên ngoài.

Nhưng Dung Chiêu không làm như vậy, cô đi ra khỏi vương phủ, dứt khoát vung rìu về phía tất cả lực lượng, từng chuyện, từng hành động đều thu hút sự chú ý của người trong kinh thành.

Dung Vĩ không biết mục đích cuối cùng của Dung Chiêu là gì, nhưng ông biết, cho tới bây giờ Dung Chiêu tuy rằng chạy trước mũi đao, nhưng lai hoàn mỹ đối mặt với tất thảy, chưa bao giờ phạm sai lầm.

Quả thật, ông đã già thật rồi.

Trong nháy mắt, bả vai Dung Vĩ sụp xuống.

Dung Chiêu đi tới cửa quay người lại, nghiêng đầu cười: "Đúng rồi, cha, tiền của cha không dùng được, cha vẫn nên giữ lại dưỡng lão đi, nếu không đủ tiền nói cho con biết, con có thể đưa một ít tới."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-79.html.]

An Khánh Vương: "..."

Ông nhảy dựng lên giơ chân mắng: "Ngươi là đồ bất hiếu nữ, lão tử có tiền!"

Dung Chiêu phất phất tay, bóng lưng biến mất.

Dung Vĩ mắng chửi rồi lại cười: "Xú nha đầu, rõ ràng là cảm kích lão tử."

Tạ Hồng vây xem toàn bộ quá trình: "..."

Hai cha con này, một người điên cuồng bới móc, một người nói lời cảm ơn cũng nói đến mức khó nghe...

Đêm đó.

An Khánh Vương chắp tay sau lưng, từ nhà chính thò đầu ra ngoài nhìn, nghiêng đầu, vẻ mặt hồ nghi: "Con xác định bọn họ sẽ thêm tiền?"

Dung Chiêu gật đầu.

An Khánh Vương đi trở về: "Một người thêm hai ngàn lượng?"

Dung Chiêu giơ một ngón tay lên, lắc lắc, trên mặt mang theo giảo hoạt: "Nếu một người thêm hai ngàn lượng, vậy hôm nay ở Đức Thuận Hiên có thể quyết định rồi, phụ thân người cứ chờ xem kịch vui đi."

Dung Vĩ đầu đầy sương mù ngồi trở lại ghế.

Sau đó không đến một nén nhang, có người tới.

Người hầu Giáp: "An Khánh Vương, Dung thế tử, tiểu nhân phụng mệnh Du thân vương đến đưa tin, Du thân vương nói ngài ấy ra ba ngàn lượng, hy vọng có thể chiếm nhiều hơn ba vị thân vương khác một cổ phần."

Dung Vĩ: "...?"

Sau khi người hầu rời đi.

Không đến một nén nhang, người hầu Ất tới cửa: "Nhạc thân vương nói ngài ấy nguyện ý ra ba ngàn lượng, hy vọng có thể chiếm nhiều hơn ba đại thân vương khác một cổ phần."

Dung Vĩ: "...?" Không đến hai nén nhang, người hầu Bính bước vào An Khánh Vương phủ, thanh âm cung kính: "Tiểu nhân thay Lộc thân vương truyền lời, thế tử, Lộc thân vương nói ba vị thân vương khác nếu ra hai ngàn lượng, ngài ấy nguyện ra bốn ngàn lượng, hy vọng chiếm nhiều hơn ba đại thân vương khác một hai cổ phần."

Dung Vĩ: "???"

Người hầu Bính rời đi, người hầu Đinh tới cửa: "Vinh thân vương nguyện ra năm ngàn lượng, chiếm thêm hai cổ phần, mong thế tử thành toàn."
 
Chương 80


Dung Vĩ: "..."

Thay phiên tiếp đãi xong bốn người hầu.

An Khánh Vương nuốt một ngụm nước miếng, bĩu môi: "Tứ đại thân vương ban ngày còn nói không thêm tiền, buổi tối đều lặng lẽ thêm tiền, lại không có kẻ nào thành thật ra hai ngàn lượng!"

Nếu quả thật có người thành thật ra hai ngàn lượng, vậy sẽ bị ba nhà khác chèn ép.

Vinh thân vương lại đưa năm ngàn lượng, quả nhiên là có tiền nhất.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh, ngón tay mảnh khảnh gõ lên tay vịn ghế, giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay.

Dung Vĩ thật sự không hiểu, hỏi cô: "Vậy tiếp theo con sẽ làm gì?"

Thân thể ông giật giật, có chút nôn nóng: "Tứ đại thân vương đều muốn chèn ép đối phương, cũng muốn tạo áp lực cho con, nếu như con không thể thỏa mãn bọn họ, chỉ sợ cuối cùng sẽ có người oán giận con."

Tuy nói nhiều hơn một vạn năm ngàn lượng, nhưng cục diện bây giờ cũng không dễ giải quyết.

Dung Chiêu vẫn bình tĩnh như trước, cô giơ tay ra gọi, mấy người hầu đi tới, Dung Vĩ không hiểu ra sao, đợi sau khi nghe rõ Dung Chiêu nói cái gì, đồng tử của ông co rụt, trừng mắt thật to.

Cái này.......

Du thân vương phủ.

Du thân vương nói với vương phi: "Dung thế tử hy vọng một người đưa thêm hai ngàn lượng, ta đưa hơn ba ngàn lượng, coi như có thể áp bọn họ một bậc!"

Vương phi gật đầu khen ngợi: "Vẫn là Vương gia suy nghĩ chu toàn."

Lập tức lại thở dài: "Lúc trước ra hai vạn lượng, hiện tại ba ngàn lượng này là đông tây nam bắc góp lại mới lấy được, quý phủ hiện tại đã không còn bao nhiêu tiền."

Du thân vương an ủi phu nhân: "Hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này Phúc Lộc Hiên bắt đầu có lợi nhuận, tất cả sẽ tốt thôi."

Vương phi rất coi trọng Phúc Lộc Hiên, liền gật đầu.

Nhưng mà đúng vào lúc này, người hầu xông vào, lảo đảo nói: "Vương gia, Vương gia, bên Dung thế tử vừa cho người truyền tin tới…’’

"Cái gì?!" Vừa mới nghe được tin tức, Vinh thân vương phủ muốn ra nhiều tiền hơn, Du thân vương đã không giữ nổi bình tĩnh, mạnh mẽ đứng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-80.html.]

Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Lão thất phu này, quả nhiên muốn bỏ nhiều tiền chèn ép chúng ta, không chừng còn muốn độc chiếm Phúc Lộc Hiên."

"Vương gia, vậy làm sao bây giờ?" Vương phi cũng nôn nóng.

Du thân vương cắn răng: "Thêm tiền, chúng ta ra sáu ngàn lượng, nhất định phải áp đảo bọn họ!"

Nhạc thân vương phủ.

"Vương gia, không tốt rồi, vừa mới nhận được tin tức, Du thân vương ra sáu ngàn lượng."

Nhạc thân vương: "Tên này không có ý tốt."

Hắn chửi ầm lên: "Lúc trước đã cảm thấy hắn không phải thứ tốt, mấy năm nay vẫn luôn đối nghịch với ta, không ít lần làm cho ta ngột ngạt, bây giờ lại còn muốn đè ta xuống. Người đâu, đi nói với Dung thế tử, Nhạc thân vương phủ chúng ta ra bảy ngàn lượng!"

Lộc Thân vương phủ.

"Vương gia, không tốt, Dung thế tử nói, chúng ta chỉ sợ không thể có thêm cổ phần, còn muốn cho chúng ta ít cổ phần hơn, bởi vì Nhạc thân vương ra tám ngàn lượng, nhất định phải áp chúng ta một bậc."

"Cái gì?!"

Lộc thân vương ôm bầu rượu, trực tiếp nhảy dựng lên: "Hắn là đệ đệ lại muốn chèn ép ca ca? Nằm mơ, lão tử lúc còn trẻ đã nhìn ra hắn không phải thứ tốt, lần này đập nhiều tiền như vậy, chỉ sợ là không có ý tốt."

Hắn gọi phòng thu chỉ tới, tính toán một lúc lâu, cắn răng: "Đi nói cho Dung thế tử, Lộc vương thúc ra một vạn lượng! Nhất định phải chia nhiều cổ phần hơn bọn họ."

Vinh thân vương phủ.

"Vương gia, vương gia, Dung thế tử nói không được, Lộc thân vương ra một vạn hai ngàn lượng, muốn độc chiếm vị trí đầu tiên."

Cái gì?

Năm ngàn lượng cũng không đủ?

Đám huynh đệ c.h.ế.t tiệt của hắn!

Vinh thân vương nổi giận: "Thêm tiền, ta ra một vạn năm ngàn lượng!"

Vương phi bên cạnh mạnh mẽ đứng lên giữ chặt Vinh thân vương: "Vương gia, đã ra hai vạn lượng, lại thêm hơn một vạn lượng, chẳng phải là quá nhiều hay sao?”

Vinh thân vương mím môi, lắc đầu: "Phu nhân không hiểu, nếu ba nhà bọn họ có ý định áp chế ta, ta nhất định phải áp chế bọn họ. Đây không phải vì mặt mũi, sắp lập trữ, nhị hoàng tử ưu thế rõ ràng, ta muốn ủng hộ hắn thì tuyệt đối không thể kéo chân hắn."
 
Chương 80


Dung Vĩ: "..."

Thay phiên tiếp đãi xong bốn người hầu.

An Khánh Vương nuốt một ngụm nước miếng, bĩu môi: "Tứ đại thân vương ban ngày còn nói không thêm tiền, buổi tối đều lặng lẽ thêm tiền, lại không có kẻ nào thành thật ra hai ngàn lượng!"

Nếu quả thật có người thành thật ra hai ngàn lượng, vậy sẽ bị ba nhà khác chèn ép.

Vinh thân vương lại đưa năm ngàn lượng, quả nhiên là có tiền nhất.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh, ngón tay mảnh khảnh gõ lên tay vịn ghế, giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay.

Dung Vĩ thật sự không hiểu, hỏi cô: "Vậy tiếp theo con sẽ làm gì?"

Thân thể ông giật giật, có chút nôn nóng: "Tứ đại thân vương đều muốn chèn ép đối phương, cũng muốn tạo áp lực cho con, nếu như con không thể thỏa mãn bọn họ, chỉ sợ cuối cùng sẽ có người oán giận con."

Tuy nói nhiều hơn một vạn năm ngàn lượng, nhưng cục diện bây giờ cũng không dễ giải quyết.

Dung Chiêu vẫn bình tĩnh như trước, cô giơ tay ra gọi, mấy người hầu đi tới, Dung Vĩ không hiểu ra sao, đợi sau khi nghe rõ Dung Chiêu nói cái gì, đồng tử của ông co rụt, trừng mắt thật to.

Cái này.......

Du thân vương phủ.

Du thân vương nói với vương phi: "Dung thế tử hy vọng một người đưa thêm hai ngàn lượng, ta đưa hơn ba ngàn lượng, coi như có thể áp bọn họ một bậc!"

Vương phi gật đầu khen ngợi: "Vẫn là Vương gia suy nghĩ chu toàn."

Lập tức lại thở dài: "Lúc trước ra hai vạn lượng, hiện tại ba ngàn lượng này là đông tây nam bắc góp lại mới lấy được, quý phủ hiện tại đã không còn bao nhiêu tiền."

Du thân vương an ủi phu nhân: "Hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này Phúc Lộc Hiên bắt đầu có lợi nhuận, tất cả sẽ tốt thôi."

Vương phi rất coi trọng Phúc Lộc Hiên, liền gật đầu.

Nhưng mà đúng vào lúc này, người hầu xông vào, lảo đảo nói: "Vương gia, Vương gia, bên Dung thế tử vừa cho người truyền tin tới…’’

"Cái gì?!" Vừa mới nghe được tin tức, Vinh thân vương phủ muốn ra nhiều tiền hơn, Du thân vương đã không giữ nổi bình tĩnh, mạnh mẽ đứng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-80.html.]

Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Lão thất phu này, quả nhiên muốn bỏ nhiều tiền chèn ép chúng ta, không chừng còn muốn độc chiếm Phúc Lộc Hiên."

"Vương gia, vậy làm sao bây giờ?" Vương phi cũng nôn nóng.

Du thân vương cắn răng: "Thêm tiền, chúng ta ra sáu ngàn lượng, nhất định phải áp đảo bọn họ!"

Nhạc thân vương phủ.

"Vương gia, không tốt rồi, vừa mới nhận được tin tức, Du thân vương ra sáu ngàn lượng."

Nhạc thân vương: "Tên này không có ý tốt."

Hắn chửi ầm lên: "Lúc trước đã cảm thấy hắn không phải thứ tốt, mấy năm nay vẫn luôn đối nghịch với ta, không ít lần làm cho ta ngột ngạt, bây giờ lại còn muốn đè ta xuống. Người đâu, đi nói với Dung thế tử, Nhạc thân vương phủ chúng ta ra bảy ngàn lượng!"

Lộc Thân vương phủ.

"Vương gia, không tốt, Dung thế tử nói, chúng ta chỉ sợ không thể có thêm cổ phần, còn muốn cho chúng ta ít cổ phần hơn, bởi vì Nhạc thân vương ra tám ngàn lượng, nhất định phải áp chúng ta một bậc."

"Cái gì?!"

Lộc thân vương ôm bầu rượu, trực tiếp nhảy dựng lên: "Hắn là đệ đệ lại muốn chèn ép ca ca? Nằm mơ, lão tử lúc còn trẻ đã nhìn ra hắn không phải thứ tốt, lần này đập nhiều tiền như vậy, chỉ sợ là không có ý tốt."

Hắn gọi phòng thu chỉ tới, tính toán một lúc lâu, cắn răng: "Đi nói cho Dung thế tử, Lộc vương thúc ra một vạn lượng! Nhất định phải chia nhiều cổ phần hơn bọn họ."

Vinh thân vương phủ.

"Vương gia, vương gia, Dung thế tử nói không được, Lộc thân vương ra một vạn hai ngàn lượng, muốn độc chiếm vị trí đầu tiên."

Cái gì?

Năm ngàn lượng cũng không đủ?

Đám huynh đệ c.h.ế.t tiệt của hắn!

Vinh thân vương nổi giận: "Thêm tiền, ta ra một vạn năm ngàn lượng!"

Vương phi bên cạnh mạnh mẽ đứng lên giữ chặt Vinh thân vương: "Vương gia, đã ra hai vạn lượng, lại thêm hơn một vạn lượng, chẳng phải là quá nhiều hay sao?”

Vinh thân vương mím môi, lắc đầu: "Phu nhân không hiểu, nếu ba nhà bọn họ có ý định áp chế ta, ta nhất định phải áp chế bọn họ. Đây không phải vì mặt mũi, sắp lập trữ, nhị hoàng tử ưu thế rõ ràng, ta muốn ủng hộ hắn thì tuyệt đối không thể kéo chân hắn."
 
Chương 80


Dung Vĩ: "..."

Thay phiên tiếp đãi xong bốn người hầu.

An Khánh Vương nuốt một ngụm nước miếng, bĩu môi: "Tứ đại thân vương ban ngày còn nói không thêm tiền, buổi tối đều lặng lẽ thêm tiền, lại không có kẻ nào thành thật ra hai ngàn lượng!"

Nếu quả thật có người thành thật ra hai ngàn lượng, vậy sẽ bị ba nhà khác chèn ép.

Vinh thân vương lại đưa năm ngàn lượng, quả nhiên là có tiền nhất.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh, ngón tay mảnh khảnh gõ lên tay vịn ghế, giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay.

Dung Vĩ thật sự không hiểu, hỏi cô: "Vậy tiếp theo con sẽ làm gì?"

Thân thể ông giật giật, có chút nôn nóng: "Tứ đại thân vương đều muốn chèn ép đối phương, cũng muốn tạo áp lực cho con, nếu như con không thể thỏa mãn bọn họ, chỉ sợ cuối cùng sẽ có người oán giận con."

Tuy nói nhiều hơn một vạn năm ngàn lượng, nhưng cục diện bây giờ cũng không dễ giải quyết.

Dung Chiêu vẫn bình tĩnh như trước, cô giơ tay ra gọi, mấy người hầu đi tới, Dung Vĩ không hiểu ra sao, đợi sau khi nghe rõ Dung Chiêu nói cái gì, đồng tử của ông co rụt, trừng mắt thật to.

Cái này.......

Du thân vương phủ.

Du thân vương nói với vương phi: "Dung thế tử hy vọng một người đưa thêm hai ngàn lượng, ta đưa hơn ba ngàn lượng, coi như có thể áp bọn họ một bậc!"

Vương phi gật đầu khen ngợi: "Vẫn là Vương gia suy nghĩ chu toàn."

Lập tức lại thở dài: "Lúc trước ra hai vạn lượng, hiện tại ba ngàn lượng này là đông tây nam bắc góp lại mới lấy được, quý phủ hiện tại đã không còn bao nhiêu tiền."

Du thân vương an ủi phu nhân: "Hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này Phúc Lộc Hiên bắt đầu có lợi nhuận, tất cả sẽ tốt thôi."

Vương phi rất coi trọng Phúc Lộc Hiên, liền gật đầu.

Nhưng mà đúng vào lúc này, người hầu xông vào, lảo đảo nói: "Vương gia, Vương gia, bên Dung thế tử vừa cho người truyền tin tới…’’

"Cái gì?!" Vừa mới nghe được tin tức, Vinh thân vương phủ muốn ra nhiều tiền hơn, Du thân vương đã không giữ nổi bình tĩnh, mạnh mẽ đứng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-80.html.]

Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Lão thất phu này, quả nhiên muốn bỏ nhiều tiền chèn ép chúng ta, không chừng còn muốn độc chiếm Phúc Lộc Hiên."

"Vương gia, vậy làm sao bây giờ?" Vương phi cũng nôn nóng.

Du thân vương cắn răng: "Thêm tiền, chúng ta ra sáu ngàn lượng, nhất định phải áp đảo bọn họ!"

Nhạc thân vương phủ.

"Vương gia, không tốt rồi, vừa mới nhận được tin tức, Du thân vương ra sáu ngàn lượng."

Nhạc thân vương: "Tên này không có ý tốt."

Hắn chửi ầm lên: "Lúc trước đã cảm thấy hắn không phải thứ tốt, mấy năm nay vẫn luôn đối nghịch với ta, không ít lần làm cho ta ngột ngạt, bây giờ lại còn muốn đè ta xuống. Người đâu, đi nói với Dung thế tử, Nhạc thân vương phủ chúng ta ra bảy ngàn lượng!"

Lộc Thân vương phủ.

"Vương gia, không tốt, Dung thế tử nói, chúng ta chỉ sợ không thể có thêm cổ phần, còn muốn cho chúng ta ít cổ phần hơn, bởi vì Nhạc thân vương ra tám ngàn lượng, nhất định phải áp chúng ta một bậc."

"Cái gì?!"

Lộc thân vương ôm bầu rượu, trực tiếp nhảy dựng lên: "Hắn là đệ đệ lại muốn chèn ép ca ca? Nằm mơ, lão tử lúc còn trẻ đã nhìn ra hắn không phải thứ tốt, lần này đập nhiều tiền như vậy, chỉ sợ là không có ý tốt."

Hắn gọi phòng thu chỉ tới, tính toán một lúc lâu, cắn răng: "Đi nói cho Dung thế tử, Lộc vương thúc ra một vạn lượng! Nhất định phải chia nhiều cổ phần hơn bọn họ."

Vinh thân vương phủ.

"Vương gia, vương gia, Dung thế tử nói không được, Lộc thân vương ra một vạn hai ngàn lượng, muốn độc chiếm vị trí đầu tiên."

Cái gì?

Năm ngàn lượng cũng không đủ?

Đám huynh đệ c.h.ế.t tiệt của hắn!

Vinh thân vương nổi giận: "Thêm tiền, ta ra một vạn năm ngàn lượng!"

Vương phi bên cạnh mạnh mẽ đứng lên giữ chặt Vinh thân vương: "Vương gia, đã ra hai vạn lượng, lại thêm hơn một vạn lượng, chẳng phải là quá nhiều hay sao?”

Vinh thân vương mím môi, lắc đầu: "Phu nhân không hiểu, nếu ba nhà bọn họ có ý định áp chế ta, ta nhất định phải áp chế bọn họ. Đây không phải vì mặt mũi, sắp lập trữ, nhị hoàng tử ưu thế rõ ràng, ta muốn ủng hộ hắn thì tuyệt đối không thể kéo chân hắn."
 
Chương 81


Vương phi vẫn chần chờ như cũ: "Nhiều lắm rồi, hai vạn lượng lúc trước đã lấy gần hết hiện ngân trong phủ, lại thêm hơn một vạn lượng, chẳng phải là muốn mang đồ đi cầm nữa sao?"

Hắn nắm tay Vương phi: "Dung Chiêu có một điểm nói không sai, tài chính ban đầu càng sung túc, tốc độ mở rộng Phúc Lộc Hiên càng nhanh, ta hiện tại chỉ cần lấy được nhiều hơn bọn họ, sau này có thể ủng hộ nhị hoàng tử được nhiều hơn."

Dừng một chút, hắn hạ giọng: "Huống hồ ta hiện tại chèn ép tam đại thân vương, về sau cũng có thể chậm rãi đẩy bọn họ ra ngoài..."

Vương phi khẽ giật mình.

Vinh thân vương: "Cầm đồ thì cầm, thật sự không được thì ta tìm nhị hoàng tử mượn, Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp công tại thiên thu, ta tuyệt đối không thể bị ba người bọn họ chèn ép."

Tứ đại thân vương, cuối cùng vẫn là bốn người đối phó lẫn nhau.

Dung Chiêu lúc trước hãm hại bọn họ mới để cho bọn họ tạm thời đoàn kết hợp tác, hiện tại không tồn tại "kẻ thù" chung, bọn họ lại trở thành địch nhân.

Vương phi rốt cục chậm rãi gật đầu...

An Khánh Vương phủ.

Đầu Dung Vĩ đau nhức, ông cắn răng nói: "Con điên rồi? Con ở trong này gây sự, buộc bọn họ thêm tiền, vạn nhất bốn người bọn họ trao đổi tin tức biết là con giở trò, con phải làm sao?"

Dung Chiêu buông chén trà xuống: "Phụ thân an tâm, bọn họ sẽ không biết."

Dung Vĩ ôm ngực, chỉ cảm thấy có chút không thở nổi.

Việc này quá nguy hiểm!

Ông run rẩy lấy viên thuốc ra, uống một viên, sau đó thở ra một hơi thật dài, thanh âm khàn khàn: "Con sớm muộn gì cũng hù c.h.ế.t ta."

Dung Chiêu rót nước đưa cho ông: "Cho nên phụ thân nên nghĩ thoáng một chút."

Dung Vĩ: "..."

Ông tiếp nhận chén trà, hít sâu một hơi, mặt không chút thay đổi: "Kế tiếp con muốn làm như thế nào? Cứ thêm tiền liên tục, khiêu chiến giới hạn của tứ đại thân vương sao?

Dung Chiêu mở quạt xếp ra, tiêu sái phe phẩy, thanh âm mang theo nụ cười: "Thạch Đầu, đi thông báo cho bốn vị vương thúc tốt của ta, ngày mai gặp mặt ở Đức Thuận Hiên ký khế thư."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-81.html.]

"Tuân lệnh." Thạch Đầu lập tức đi ra ngoài.

Dung Vĩ nhíu chặt mày: "Cứ như vậy? Con không thu dọn cục diện? Bọn họ đều cho rằng mình cao hơn những người khác, chờ ngày mai khi phân phối cổ phần, tứ đại thân vương sẽ hận c.h.ế.t con."

Hiện tại Du thân vương sáu ngàn, Nhạc thân vương bảy ngàn, Lộc thân vương một vạn, Vinh thân vương một vạn năm.

Dung Chiêu truyền lời giả, nâng giá cho những người khác, dẫn đến Vinh thân vương tăng lên một vạn năm, ngày mai cho dù Vinh thân vương biết cổ phần của mình nhiều hơn, nhưng bị lừa nhiều tiền như vậy, chỉ sợ cũng phải oán giận Dung Chiêu.

Cho nên...

Là tứ đại thân vương đều sẽ hận cô.

Dung Chiêu rốt cuộc làm sao dám?!

Dung Vĩ thật sự là nghĩ mãi mà không rõ, cục diện khó khăn lắm mới hòa hoãn được, Dung Chiêu sao lại làm cho rối loạn hơn?

Dung Chiêu khép quạt, khóe miệng tươi cười chậm rãi thu lại, thanh âm bình tĩnh: "Bởi vì hai vạn lượng còn chưa đủ nhiều, không đủ khiến bọn họ nắm chặt không buông..."

Dung Vĩ có chút không hiểu lắm, rồi lại giống như mơ hồ hiểu được.

Là vì muốn dắt mũi tứ đại thân vương, để cho bọn họ trước khi thu hồi tiền bảo vệ cô?

Việc này từ lúc Dung Chiêu vay tiền tứ đại thân vương, cô đã giải thích qua, Dung Vĩ lúc này tựa hồ có chút hiểu được.

Ông nhìn Dung Chiêu thật sâu.

Không thể không thừa nhận, giờ khắc này Dung Chiêu ở trước mặt ông rất to lớn.

Dung Chiêu lúc này lại nói: "Đương nhiên, chủ yếu vẫn là con không có tám vạn lượng, bọn họ không xuất tiền, chẳng lẽ để cho con xuất?"

Dung Vĩ: "..."

A đúng, Dung Chiêu múa mồm rất hay, nhưng cô kỳ thật không có tiển!

Tám vạn lượng gì đó, cô căn bản không có!

Tám vạn lượng, làm cho người làm cha như ông đều cảm thấy "Dung Chiêu có tám vạn lượng" rất hợp tình hợp lý...
 
Chương 81


Vương phi vẫn chần chờ như cũ: "Nhiều lắm rồi, hai vạn lượng lúc trước đã lấy gần hết hiện ngân trong phủ, lại thêm hơn một vạn lượng, chẳng phải là muốn mang đồ đi cầm nữa sao?"

Hắn nắm tay Vương phi: "Dung Chiêu có một điểm nói không sai, tài chính ban đầu càng sung túc, tốc độ mở rộng Phúc Lộc Hiên càng nhanh, ta hiện tại chỉ cần lấy được nhiều hơn bọn họ, sau này có thể ủng hộ nhị hoàng tử được nhiều hơn."

Dừng một chút, hắn hạ giọng: "Huống hồ ta hiện tại chèn ép tam đại thân vương, về sau cũng có thể chậm rãi đẩy bọn họ ra ngoài..."

Vương phi khẽ giật mình.

Vinh thân vương: "Cầm đồ thì cầm, thật sự không được thì ta tìm nhị hoàng tử mượn, Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp công tại thiên thu, ta tuyệt đối không thể bị ba người bọn họ chèn ép."

Tứ đại thân vương, cuối cùng vẫn là bốn người đối phó lẫn nhau.

Dung Chiêu lúc trước hãm hại bọn họ mới để cho bọn họ tạm thời đoàn kết hợp tác, hiện tại không tồn tại "kẻ thù" chung, bọn họ lại trở thành địch nhân.

Vương phi rốt cục chậm rãi gật đầu...

An Khánh Vương phủ.

Đầu Dung Vĩ đau nhức, ông cắn răng nói: "Con điên rồi? Con ở trong này gây sự, buộc bọn họ thêm tiền, vạn nhất bốn người bọn họ trao đổi tin tức biết là con giở trò, con phải làm sao?"

Dung Chiêu buông chén trà xuống: "Phụ thân an tâm, bọn họ sẽ không biết."

Dung Vĩ ôm ngực, chỉ cảm thấy có chút không thở nổi.

Việc này quá nguy hiểm!

Ông run rẩy lấy viên thuốc ra, uống một viên, sau đó thở ra một hơi thật dài, thanh âm khàn khàn: "Con sớm muộn gì cũng hù c.h.ế.t ta."

Dung Chiêu rót nước đưa cho ông: "Cho nên phụ thân nên nghĩ thoáng một chút."

Dung Vĩ: "..."

Ông tiếp nhận chén trà, hít sâu một hơi, mặt không chút thay đổi: "Kế tiếp con muốn làm như thế nào? Cứ thêm tiền liên tục, khiêu chiến giới hạn của tứ đại thân vương sao?

Dung Chiêu mở quạt xếp ra, tiêu sái phe phẩy, thanh âm mang theo nụ cười: "Thạch Đầu, đi thông báo cho bốn vị vương thúc tốt của ta, ngày mai gặp mặt ở Đức Thuận Hiên ký khế thư."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-81.html.]

"Tuân lệnh." Thạch Đầu lập tức đi ra ngoài.

Dung Vĩ nhíu chặt mày: "Cứ như vậy? Con không thu dọn cục diện? Bọn họ đều cho rằng mình cao hơn những người khác, chờ ngày mai khi phân phối cổ phần, tứ đại thân vương sẽ hận c.h.ế.t con."

Hiện tại Du thân vương sáu ngàn, Nhạc thân vương bảy ngàn, Lộc thân vương một vạn, Vinh thân vương một vạn năm.

Dung Chiêu truyền lời giả, nâng giá cho những người khác, dẫn đến Vinh thân vương tăng lên một vạn năm, ngày mai cho dù Vinh thân vương biết cổ phần của mình nhiều hơn, nhưng bị lừa nhiều tiền như vậy, chỉ sợ cũng phải oán giận Dung Chiêu.

Cho nên...

Là tứ đại thân vương đều sẽ hận cô.

Dung Chiêu rốt cuộc làm sao dám?!

Dung Vĩ thật sự là nghĩ mãi mà không rõ, cục diện khó khăn lắm mới hòa hoãn được, Dung Chiêu sao lại làm cho rối loạn hơn?

Dung Chiêu khép quạt, khóe miệng tươi cười chậm rãi thu lại, thanh âm bình tĩnh: "Bởi vì hai vạn lượng còn chưa đủ nhiều, không đủ khiến bọn họ nắm chặt không buông..."

Dung Vĩ có chút không hiểu lắm, rồi lại giống như mơ hồ hiểu được.

Là vì muốn dắt mũi tứ đại thân vương, để cho bọn họ trước khi thu hồi tiền bảo vệ cô?

Việc này từ lúc Dung Chiêu vay tiền tứ đại thân vương, cô đã giải thích qua, Dung Vĩ lúc này tựa hồ có chút hiểu được.

Ông nhìn Dung Chiêu thật sâu.

Không thể không thừa nhận, giờ khắc này Dung Chiêu ở trước mặt ông rất to lớn.

Dung Chiêu lúc này lại nói: "Đương nhiên, chủ yếu vẫn là con không có tám vạn lượng, bọn họ không xuất tiền, chẳng lẽ để cho con xuất?"

Dung Vĩ: "..."

A đúng, Dung Chiêu múa mồm rất hay, nhưng cô kỳ thật không có tiển!

Tám vạn lượng gì đó, cô căn bản không có!

Tám vạn lượng, làm cho người làm cha như ông đều cảm thấy "Dung Chiêu có tám vạn lượng" rất hợp tình hợp lý...
 
Chương 81


Vương phi vẫn chần chờ như cũ: "Nhiều lắm rồi, hai vạn lượng lúc trước đã lấy gần hết hiện ngân trong phủ, lại thêm hơn một vạn lượng, chẳng phải là muốn mang đồ đi cầm nữa sao?"

Hắn nắm tay Vương phi: "Dung Chiêu có một điểm nói không sai, tài chính ban đầu càng sung túc, tốc độ mở rộng Phúc Lộc Hiên càng nhanh, ta hiện tại chỉ cần lấy được nhiều hơn bọn họ, sau này có thể ủng hộ nhị hoàng tử được nhiều hơn."

Dừng một chút, hắn hạ giọng: "Huống hồ ta hiện tại chèn ép tam đại thân vương, về sau cũng có thể chậm rãi đẩy bọn họ ra ngoài..."

Vương phi khẽ giật mình.

Vinh thân vương: "Cầm đồ thì cầm, thật sự không được thì ta tìm nhị hoàng tử mượn, Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp công tại thiên thu, ta tuyệt đối không thể bị ba người bọn họ chèn ép."

Tứ đại thân vương, cuối cùng vẫn là bốn người đối phó lẫn nhau.

Dung Chiêu lúc trước hãm hại bọn họ mới để cho bọn họ tạm thời đoàn kết hợp tác, hiện tại không tồn tại "kẻ thù" chung, bọn họ lại trở thành địch nhân.

Vương phi rốt cục chậm rãi gật đầu...

An Khánh Vương phủ.

Đầu Dung Vĩ đau nhức, ông cắn răng nói: "Con điên rồi? Con ở trong này gây sự, buộc bọn họ thêm tiền, vạn nhất bốn người bọn họ trao đổi tin tức biết là con giở trò, con phải làm sao?"

Dung Chiêu buông chén trà xuống: "Phụ thân an tâm, bọn họ sẽ không biết."

Dung Vĩ ôm ngực, chỉ cảm thấy có chút không thở nổi.

Việc này quá nguy hiểm!

Ông run rẩy lấy viên thuốc ra, uống một viên, sau đó thở ra một hơi thật dài, thanh âm khàn khàn: "Con sớm muộn gì cũng hù c.h.ế.t ta."

Dung Chiêu rót nước đưa cho ông: "Cho nên phụ thân nên nghĩ thoáng một chút."

Dung Vĩ: "..."

Ông tiếp nhận chén trà, hít sâu một hơi, mặt không chút thay đổi: "Kế tiếp con muốn làm như thế nào? Cứ thêm tiền liên tục, khiêu chiến giới hạn của tứ đại thân vương sao?

Dung Chiêu mở quạt xếp ra, tiêu sái phe phẩy, thanh âm mang theo nụ cười: "Thạch Đầu, đi thông báo cho bốn vị vương thúc tốt của ta, ngày mai gặp mặt ở Đức Thuận Hiên ký khế thư."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-81.html.]

"Tuân lệnh." Thạch Đầu lập tức đi ra ngoài.

Dung Vĩ nhíu chặt mày: "Cứ như vậy? Con không thu dọn cục diện? Bọn họ đều cho rằng mình cao hơn những người khác, chờ ngày mai khi phân phối cổ phần, tứ đại thân vương sẽ hận c.h.ế.t con."

Hiện tại Du thân vương sáu ngàn, Nhạc thân vương bảy ngàn, Lộc thân vương một vạn, Vinh thân vương một vạn năm.

Dung Chiêu truyền lời giả, nâng giá cho những người khác, dẫn đến Vinh thân vương tăng lên một vạn năm, ngày mai cho dù Vinh thân vương biết cổ phần của mình nhiều hơn, nhưng bị lừa nhiều tiền như vậy, chỉ sợ cũng phải oán giận Dung Chiêu.

Cho nên...

Là tứ đại thân vương đều sẽ hận cô.

Dung Chiêu rốt cuộc làm sao dám?!

Dung Vĩ thật sự là nghĩ mãi mà không rõ, cục diện khó khăn lắm mới hòa hoãn được, Dung Chiêu sao lại làm cho rối loạn hơn?

Dung Chiêu khép quạt, khóe miệng tươi cười chậm rãi thu lại, thanh âm bình tĩnh: "Bởi vì hai vạn lượng còn chưa đủ nhiều, không đủ khiến bọn họ nắm chặt không buông..."

Dung Vĩ có chút không hiểu lắm, rồi lại giống như mơ hồ hiểu được.

Là vì muốn dắt mũi tứ đại thân vương, để cho bọn họ trước khi thu hồi tiền bảo vệ cô?

Việc này từ lúc Dung Chiêu vay tiền tứ đại thân vương, cô đã giải thích qua, Dung Vĩ lúc này tựa hồ có chút hiểu được.

Ông nhìn Dung Chiêu thật sâu.

Không thể không thừa nhận, giờ khắc này Dung Chiêu ở trước mặt ông rất to lớn.

Dung Chiêu lúc này lại nói: "Đương nhiên, chủ yếu vẫn là con không có tám vạn lượng, bọn họ không xuất tiền, chẳng lẽ để cho con xuất?"

Dung Vĩ: "..."

A đúng, Dung Chiêu múa mồm rất hay, nhưng cô kỳ thật không có tiển!

Tám vạn lượng gì đó, cô căn bản không có!

Tám vạn lượng, làm cho người làm cha như ông đều cảm thấy "Dung Chiêu có tám vạn lượng" rất hợp tình hợp lý...
 
Chương 82


Trong nháy mắt, Dung Vĩ trầm mặc.

Dung Chiêu đứng lên: "Phụ thân, hài nhi đi ngủ trước, chuyện ngày mai đừng lo lắng, hài nhi tự có biện pháp."

Dung Vĩ càng thêm trầm mặc.

Đợi sau khi Dung Chiêu rời đi, ông vẫn ngồi ở nhà chính.

Tạ Hồng cẩn thận tiến lên quan tâm hỏi: "Vương gia, làm sao vậy? Muốn đi nghỉ ngơi sao?"

Dung Vĩ chậm rãi nhìn Tạ Hồng, sau một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng: "Ngày mai bảo thái y phối chế nhiều thuốc hơn một chút, loại nào bình tâm tĩnh khí, có tác dụng an thần..."

Đức Thuận Hiên.

Đây là lần thứ hai tứ đại thân vương gặp Dung Chiêu ở đây.

Lần này khác với lần trước, lần trước ác ý trong lòng bọn họ là đối với Dung Chiêu, lần này lại là đối với ba đại thân vương khác.

Tuy nói bản thân mình cũng lòng mang bất chính, nhưng đối phương muốn lấy thêm một cổ phần, tính kế mình cũng là sự thật.

Đầu là thân vương, đều là nhân vật tàn nhẫn "Chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho dân chúng đốt đèn", tự nhiên đối với người có ý đồ tính kế mình rất là bất mãn.

Đơn giản, bọn họ muốn mình là người thắng lợi cuối cùng.

Bốn người đều ôm tâm tình phức tạp, vừa oán giận vừa đắc ý đi tới Đức Thuận Hiên.

Khác với lần trước, Dung Chiêu là người đầu tiên có mặt.

Cô vô cùng nhiệt tình nghênh đón bốn vị "vương thúc", tới một người nghênh đón một người, cười nói dịu dàng, tự nhiên hào phóng, làm cho người ta bất tri bất giác liền buông bỏ khó chịu trong lòng.

Vinh thân vương là người cuối cùng có mặt, dưới sự hoan nghênh nhiệt tình của Dung Chiêu, hắn không nói gì, chỉ nhìn ba người kia hừ một tiếng, mà ba người kia cũng không cho hắn sắc mặt tốt.

Vinh thân vương không để ý tới bọn họ nữa, xoay người nhìn Dung Chiêu: "Thế tử, đã đông đủ người, bây giờ chuẩn bị soạn khế thư đi."

Dung Chiêu gật đầu: "Đương nhiên, mời vương thúc qua bên này."

Cô dẫn bốn người tiến vào nhã gian.

Trong đại sảnh.

Trương Trường Ngôn cẩn thận thò đầu ra sau tay áo, nghiến răng: "Xem ra tứ đại thân vương hợp tác với Dung Chiêu đã chắc như đỉnh đóng cột, không ngăn cản được."

Bên cạnh, vẻ mặt Ngọc Trúc khóc tang: "Thừa tướng rất tức giận."

Còn không tức giận sao?

Tức giận đến mức mắng Trương Trường Hành chuyện gì cũng không làm được, nhốt hắn ở nhà, cực kỳ ghét bỏ.

Nghĩ tới đây, Trương Trường Ngôn thở dài một hơi.

May mắn còn có nhị ca hắn chống đỡ!

Ngọc Trúc nhìn hắn: "Tam thiếu gia, chúng ta tại sao còn tới đây, nếu ngăn cản không được thì tới làm gì?"

Trương Trường Ngôn liếc hắn một cái, hạ giọng: "Đương nhiên là tra xét tình huống, ta và Dung Chiêu hợp tác mở Phúc Lộc Trang, bọn họ hiện tại lại muốn mở tửu lâu, vạn nhất ảnh hưởng đến việc làm ăn của Phúc Lộc Trang ta thì sao?"

Ngọc Trúc muốn nói: Đợi ở đại sảnh có thể thăm dò được cái gì?!

Nhưng nhìn thiếu gia nhà hắn, cuối cùng cái gì cũng không nói ra...

Trong nhã gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-82.html.]

Năm người lại ngồi xuống vị trí giống lần trước, nhưng bầu không khí hoàn toàn bất đồng.

Không cần biết trong lòng có bao nhiêu ngột ngạt, nghĩ đến Phúc Lộc Hiên, nghĩ đến sản nghiệp "công tại thiên thu" trong tương lai, tâm tình chung quy vẫn rất tốt, khóe miệng chậm rãi giương lên.

Lộc thân vương quét mắt nhìn ba người kia, nói: "Thế tử viết khế thư đi, cũng chia luôn cổ phần."

Vinh thân vương nghe vậy cười lạnh: "Đúng, chia cổ phần thôi, ta nghĩ tối hôm qua mọi người cũng đã trả lời Dung thế tử rồi, cứ dựa theo trả lời mà chia cái gọi là cổ phần đi."

Hắn một vạn năm ngàn lượng, tất nhiên là đứng đầu.

Khóe miệng Du thân vương hơi nhếch lên: "Ta đồng ý."

Nhạc thân vương bưng chén trà lên: "Hy vọng ba vị huynh trưởng không đổi ý."

Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều cho rằng mình chiếm được hạng nhất, đang buông lời độc địa, nhắc nhở đối phương không được đổ ý. Sau lưng Dung Chiêu, trán Tạ Hồng toát ra từng giọt mồ hôi lạnh.

An Khánh Vương lo lắng nên bảo lão đi theo xem, nhưng nhìn thấy cục diện này, chân Tạ Hồng đều mềm nhữn, miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, cứng ngắc đứng ở phía sau.

Thế tử!

Biến cục diện thành như thế này, ngài phải làm sao bây giờ?!

Nội tâm Tạ Hồng đang sụp đổ, đã thấy Dung Chiêu trải giấy bút ra, sau đó thanh âm trong trẻo vang lên: "Bốn vị vương thúc, trước khi viết khế thư, Dung Chiêu còn có một chuyện muốn báo cho các vị."

Bốn người đều nhìn về phía cô, ánh mắt nghỉ hoặc.

Dung Chiêu thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Trên thực tế, các vương thúc thêm bao nhiêu còn chưa có kết luận, ta biết vương thúc đều muốn lấy thêm một cổ phần, thế nhưng đã nâng giá lên tới hai vạn lượng, Dung Chiêu không thể không ngăn cản các vương thúc."

Sau lưng cô, chân Tạ Hồng thiếu chút nữa mềm nhữn, thiếu chút nữa quỳ xuống đất.

Tại, tại sao lại cho thêm năm ngàn lượng?!

Bốn người: "!!!"

Đồng tử bọn họ đồng thời co rụt lại, ánh mắt khiếp sợ.

Hai vạn?

Ai lại ra tới hai vạn?!

Vinh thân vương nghiến răng nghiến lợi, hắn cho rằng mình một vạn năm ngàn lượng đã rất đáng sợ, kết quả còn có người lại muốn ra hai vạn, đây là nhất định phải chiếm nhiều cổ phần hơn sao?

Người này đến tột cùng là có ý đồ gì?!

Giờ khắc này, suy nghĩ trong lòng bốn người thần kỳ nhất trí: Tuyệt đối không thể để cho người nọ ngăn cản bọn họ!

Dám ra thêm hai vạn lượng, quyết tâm cùng dũng khí như vậy, nói sau lưng hắn không có chút tính toán ai sẽ tin tưởng?

Vinh thân vương ra một vạn năm, chính là muốn sau này đẩy ba người khác ra, người nọ lại ra tới hai vạn, chỉ sợ mưu đồ càng sâu, sao có thể để cho người nọ thực hiện được?

Vinh thân vương, Nhạc thân vương, Lộc thân vương, trong lòng đủ mọi suy nghĩ.

Không thể không nói, Dung Chiêu một câu hai vạn lượng, quả thật cho Du thân vương chỉ ra sáu ngàn lượng, đầu tiên là ngây người, không phải vốn dĩ tăng hai ngàn lượng sao? Sao lại kéo tới hai vạn rồi?!

Sau khi ngây người xong, lập tức nổi giận.

Tính tình hắn kém nhất, căn bản không kiểm chế được, muốn mở miệng chất vấn là ai lòng lang dạ sói...

Dung Chiêu chú ý tới động tác của hắn, mở miệng trước: "Dung Chiêu cảm thấy các vương thúc không cần phải tiếp tục tăng thêm nữa, ta biết vương thúc muốn Phúc Lộc Hiên mau chóng phát triển, giai đoạn đầu đầu tư nhiều một chút, mau chóng hồi vốn là chuyện tốt, nhưng nếu cứ tiếp tục tăng thêm chỉ sợ sẽ không ngừng lại."
 
Chương 82


Trong nháy mắt, Dung Vĩ trầm mặc.

Dung Chiêu đứng lên: "Phụ thân, hài nhi đi ngủ trước, chuyện ngày mai đừng lo lắng, hài nhi tự có biện pháp."

Dung Vĩ càng thêm trầm mặc.

Đợi sau khi Dung Chiêu rời đi, ông vẫn ngồi ở nhà chính.

Tạ Hồng cẩn thận tiến lên quan tâm hỏi: "Vương gia, làm sao vậy? Muốn đi nghỉ ngơi sao?"

Dung Vĩ chậm rãi nhìn Tạ Hồng, sau một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng: "Ngày mai bảo thái y phối chế nhiều thuốc hơn một chút, loại nào bình tâm tĩnh khí, có tác dụng an thần..."

Đức Thuận Hiên.

Đây là lần thứ hai tứ đại thân vương gặp Dung Chiêu ở đây.

Lần này khác với lần trước, lần trước ác ý trong lòng bọn họ là đối với Dung Chiêu, lần này lại là đối với ba đại thân vương khác.

Tuy nói bản thân mình cũng lòng mang bất chính, nhưng đối phương muốn lấy thêm một cổ phần, tính kế mình cũng là sự thật.

Đầu là thân vương, đều là nhân vật tàn nhẫn "Chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho dân chúng đốt đèn", tự nhiên đối với người có ý đồ tính kế mình rất là bất mãn.

Đơn giản, bọn họ muốn mình là người thắng lợi cuối cùng.

Bốn người đều ôm tâm tình phức tạp, vừa oán giận vừa đắc ý đi tới Đức Thuận Hiên.

Khác với lần trước, Dung Chiêu là người đầu tiên có mặt.

Cô vô cùng nhiệt tình nghênh đón bốn vị "vương thúc", tới một người nghênh đón một người, cười nói dịu dàng, tự nhiên hào phóng, làm cho người ta bất tri bất giác liền buông bỏ khó chịu trong lòng.

Vinh thân vương là người cuối cùng có mặt, dưới sự hoan nghênh nhiệt tình của Dung Chiêu, hắn không nói gì, chỉ nhìn ba người kia hừ một tiếng, mà ba người kia cũng không cho hắn sắc mặt tốt.

Vinh thân vương không để ý tới bọn họ nữa, xoay người nhìn Dung Chiêu: "Thế tử, đã đông đủ người, bây giờ chuẩn bị soạn khế thư đi."

Dung Chiêu gật đầu: "Đương nhiên, mời vương thúc qua bên này."

Cô dẫn bốn người tiến vào nhã gian.

Trong đại sảnh.

Trương Trường Ngôn cẩn thận thò đầu ra sau tay áo, nghiến răng: "Xem ra tứ đại thân vương hợp tác với Dung Chiêu đã chắc như đỉnh đóng cột, không ngăn cản được."

Bên cạnh, vẻ mặt Ngọc Trúc khóc tang: "Thừa tướng rất tức giận."

Còn không tức giận sao?

Tức giận đến mức mắng Trương Trường Hành chuyện gì cũng không làm được, nhốt hắn ở nhà, cực kỳ ghét bỏ.

Nghĩ tới đây, Trương Trường Ngôn thở dài một hơi.

May mắn còn có nhị ca hắn chống đỡ!

Ngọc Trúc nhìn hắn: "Tam thiếu gia, chúng ta tại sao còn tới đây, nếu ngăn cản không được thì tới làm gì?"

Trương Trường Ngôn liếc hắn một cái, hạ giọng: "Đương nhiên là tra xét tình huống, ta và Dung Chiêu hợp tác mở Phúc Lộc Trang, bọn họ hiện tại lại muốn mở tửu lâu, vạn nhất ảnh hưởng đến việc làm ăn của Phúc Lộc Trang ta thì sao?"

Ngọc Trúc muốn nói: Đợi ở đại sảnh có thể thăm dò được cái gì?!

Nhưng nhìn thiếu gia nhà hắn, cuối cùng cái gì cũng không nói ra...

Trong nhã gian.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-82.html.]

Năm người lại ngồi xuống vị trí giống lần trước, nhưng bầu không khí hoàn toàn bất đồng.

Không cần biết trong lòng có bao nhiêu ngột ngạt, nghĩ đến Phúc Lộc Hiên, nghĩ đến sản nghiệp "công tại thiên thu" trong tương lai, tâm tình chung quy vẫn rất tốt, khóe miệng chậm rãi giương lên.

Lộc thân vương quét mắt nhìn ba người kia, nói: "Thế tử viết khế thư đi, cũng chia luôn cổ phần."

Vinh thân vương nghe vậy cười lạnh: "Đúng, chia cổ phần thôi, ta nghĩ tối hôm qua mọi người cũng đã trả lời Dung thế tử rồi, cứ dựa theo trả lời mà chia cái gọi là cổ phần đi."

Hắn một vạn năm ngàn lượng, tất nhiên là đứng đầu.

Khóe miệng Du thân vương hơi nhếch lên: "Ta đồng ý."

Nhạc thân vương bưng chén trà lên: "Hy vọng ba vị huynh trưởng không đổi ý."

Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều cho rằng mình chiếm được hạng nhất, đang buông lời độc địa, nhắc nhở đối phương không được đổ ý. Sau lưng Dung Chiêu, trán Tạ Hồng toát ra từng giọt mồ hôi lạnh.

An Khánh Vương lo lắng nên bảo lão đi theo xem, nhưng nhìn thấy cục diện này, chân Tạ Hồng đều mềm nhữn, miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, cứng ngắc đứng ở phía sau.

Thế tử!

Biến cục diện thành như thế này, ngài phải làm sao bây giờ?!

Nội tâm Tạ Hồng đang sụp đổ, đã thấy Dung Chiêu trải giấy bút ra, sau đó thanh âm trong trẻo vang lên: "Bốn vị vương thúc, trước khi viết khế thư, Dung Chiêu còn có một chuyện muốn báo cho các vị."

Bốn người đều nhìn về phía cô, ánh mắt nghỉ hoặc.

Dung Chiêu thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Trên thực tế, các vương thúc thêm bao nhiêu còn chưa có kết luận, ta biết vương thúc đều muốn lấy thêm một cổ phần, thế nhưng đã nâng giá lên tới hai vạn lượng, Dung Chiêu không thể không ngăn cản các vương thúc."

Sau lưng cô, chân Tạ Hồng thiếu chút nữa mềm nhữn, thiếu chút nữa quỳ xuống đất.

Tại, tại sao lại cho thêm năm ngàn lượng?!

Bốn người: "!!!"

Đồng tử bọn họ đồng thời co rụt lại, ánh mắt khiếp sợ.

Hai vạn?

Ai lại ra tới hai vạn?!

Vinh thân vương nghiến răng nghiến lợi, hắn cho rằng mình một vạn năm ngàn lượng đã rất đáng sợ, kết quả còn có người lại muốn ra hai vạn, đây là nhất định phải chiếm nhiều cổ phần hơn sao?

Người này đến tột cùng là có ý đồ gì?!

Giờ khắc này, suy nghĩ trong lòng bốn người thần kỳ nhất trí: Tuyệt đối không thể để cho người nọ ngăn cản bọn họ!

Dám ra thêm hai vạn lượng, quyết tâm cùng dũng khí như vậy, nói sau lưng hắn không có chút tính toán ai sẽ tin tưởng?

Vinh thân vương ra một vạn năm, chính là muốn sau này đẩy ba người khác ra, người nọ lại ra tới hai vạn, chỉ sợ mưu đồ càng sâu, sao có thể để cho người nọ thực hiện được?

Vinh thân vương, Nhạc thân vương, Lộc thân vương, trong lòng đủ mọi suy nghĩ.

Không thể không nói, Dung Chiêu một câu hai vạn lượng, quả thật cho Du thân vương chỉ ra sáu ngàn lượng, đầu tiên là ngây người, không phải vốn dĩ tăng hai ngàn lượng sao? Sao lại kéo tới hai vạn rồi?!

Sau khi ngây người xong, lập tức nổi giận.

Tính tình hắn kém nhất, căn bản không kiểm chế được, muốn mở miệng chất vấn là ai lòng lang dạ sói...

Dung Chiêu chú ý tới động tác của hắn, mở miệng trước: "Dung Chiêu cảm thấy các vương thúc không cần phải tiếp tục tăng thêm nữa, ta biết vương thúc muốn Phúc Lộc Hiên mau chóng phát triển, giai đoạn đầu đầu tư nhiều một chút, mau chóng hồi vốn là chuyện tốt, nhưng nếu cứ tiếp tục tăng thêm chỉ sợ sẽ không ngừng lại."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom