Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 89


Dung Chiêu bình tĩnh rút khăn tay ra lau khóe miệng, khách quan đánh giá: "Nếu như không có rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang, rượu và thức ăn của Đức Thuận Hiên cũng không tệ lắm, hơn nữa có vài món mùi vị quả thật độc đáo. Trong kinh thành nếu mở Phúc Lộc Hiên, Đức Thuận Hiên sẽ chịu chút ảnh hưởng, nhưng dù sao cũng không đến mức đóng cửa."

Trương Trường Ngôn: "..."

Hắn cũng muốn ăn những món ngon kia!

Trương Trường Ngôn nuốt một ngụm nước miếng, thầm nghĩ chờ lấy được hoa hồng của Phúc Lộc Trang, chờ nợ của hắn bớt lại, sau khi Phúc Lộc Hiên khai trương, hắn nhất định phải đi ăn mỗi ngày.

Gọi món ngon và đắt tiền nhất!

Nghĩ tới đây hắn ợ một cái, nhìn về phía Dung Chiêu: "Dung thế tử, hôm nay cảm ơn..."

Dung Chiêu đứng lên, xếp quạt lại lắc đầu, nụ cười ôn hòa thân thiết: "Được rồi, bổn thế tử cáo từ đây, hai món chưa động đũa này gói mang về, bên ngoài còn có xa phu chưa ăn. Đa tạ Trương Tam công tử khoản đãi."

Trương Trường Ngôn ngẩn ra.

Lập tức chợt phản ứng lại, khó tin nói: "Ngươi nói cái gì? Khoản đãi? Ngươi nói bữa cơm này là ta mời?!"

Tiểu nhị bên cạnh đang đóng gói hai món ăn, Dung Chiêu đứng bên cạnh lời lẽ thản nhiên: "Chẳng lẽ không phải sao?"

Cô vươn tay nhận lấy hộp đựng của tiểu nhị, phất phất tay: "Trương Tam công tử không cần tiễn, lần sau có cơ hội Dung Chiêu sẽ mời Trương Tam công tử ăn cơm."

Nói xong phe phẩy quạt xếp, sải bước rời đi.

Tiểu nhị cầm hóa đơn tươi cười nhìn Trương Trường Ngôn.

Mặt Trương Trường Ngôn gần như sung huyết.

Đây con mẹ nó là người sao?!

Hắn đã nghèo tới mức này, Dung Chiêu trong tay cầm tám vạn lượng lại còn để hắn mời khách?

Tên thế tử An Khánh Vương không biết xấu hổ này!!

Tiểu nhị đúng lúc mở miệng: "Tam công tử, tổng cộng là chín mươi lượng."

Trương Trường Ngôn: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-89.html.]

Chín mươi lượng?!

Tên khốn này rốt cuộc gọi cái gì vậy?!

Dung Chiêu cầm hộp đồ ăn tiêu sái đi ra ngoài, không cần quay đầu lại cũng biết Trương Trường Ngôn phẫn nộ như thế nào, nhưng điều đó cũng không quan trọng, dù sao da mặt cô không mỏng, lại am hiểu nhất là đổ dầu vào lửa.

Bên ngoài, xe ngựa An Khánh Vương phủ đỗ cách đó không xa.

Thấy Dung Chiêu đi ra, phu xe hơi nhướng mí mắt, đánh xe ngựa tới đón người.

Hôm nay mặt trời gay gắt, nhưng phu xe tên gọi "Vô Danh" này vẫn che nửa dưới khuôn mặt, tóc mái trước trán che khuất mặt mày, làm cho người ta không nhìn rõ tướng mạo hắn.

Xe ngựa "lộc cộc" đi tới.

Dung Chiêu đưa hộp cho hắn, giọng nói thản nhiên: "Cho ngươi."

Vô Danh giật mình.

Hắn hiếm khi có động tác khác, lúc này ngước mắt lên nhìn cô, dưới mái tóc rối là kinh ngạc trong đáy mắt.

Tạ Hồng ở sau nói nhỏ: "Tiểu tử, còn không mau cám ơn thế tử, thế tử có thể nhớ tới ngươi là phúc khí của ngươi."

Vô Danh dừng một chút, đưa tay nhận lấy hộp đồ ăn, giọng khàn khàn: "Tạ thế tử."

Hắn ít khi có động tác dư thừa, cũng ít khi nói chuyện, nhưng thanh âm lại rất êm tai, giọng nói nhè nhẹ khàn khàn như kim ngọc càng thêm từ tính dễ chịu.

Nghe giọng hắn, Tạ Hồng và Thạch Đầu đều nhịn không được nhìn thoáng qua.

Dung Chiêu khẽ gật đầu, nhấc chân lên xe ngựa, cũng không nhiều lời.

Tạ Hồng cảm thấy thế tử mang cơm trưa cho phu xe là ân sủng đặc biệt, kỳ thật việc này với Dung Chiêu mà nói không là gì, cũng giống lúc nãy ở Đức Thuận Hiên để Thạch Đầu và Tạ Hồng ăn cơm cùng, ông chủ cho dù có hà khắc cũng sẽ không để nhân viên đói bụng.

Hiện tại hồi phủ đã qua giờ cơm, Vô Danh chưa chắc có thể vào nhà bếp ở tiền viện lấy đồ ăn. Dung Chiêu không làm được.

Ở thời hiện đại, cô là kiểu người tàn nhẫn vô tình với kẻ thù, nhưng đối với thủ hạ ngoài quy củ ra thì cực kỳ khoan dung, đây không đơn thuần là bản tính mà còn là một loại thủ đoạn sai khiến người khác.
 
Chương 89


Dung Chiêu bình tĩnh rút khăn tay ra lau khóe miệng, khách quan đánh giá: "Nếu như không có rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang, rượu và thức ăn của Đức Thuận Hiên cũng không tệ lắm, hơn nữa có vài món mùi vị quả thật độc đáo. Trong kinh thành nếu mở Phúc Lộc Hiên, Đức Thuận Hiên sẽ chịu chút ảnh hưởng, nhưng dù sao cũng không đến mức đóng cửa."

Trương Trường Ngôn: "..."

Hắn cũng muốn ăn những món ngon kia!

Trương Trường Ngôn nuốt một ngụm nước miếng, thầm nghĩ chờ lấy được hoa hồng của Phúc Lộc Trang, chờ nợ của hắn bớt lại, sau khi Phúc Lộc Hiên khai trương, hắn nhất định phải đi ăn mỗi ngày.

Gọi món ngon và đắt tiền nhất!

Nghĩ tới đây hắn ợ một cái, nhìn về phía Dung Chiêu: "Dung thế tử, hôm nay cảm ơn..."

Dung Chiêu đứng lên, xếp quạt lại lắc đầu, nụ cười ôn hòa thân thiết: "Được rồi, bổn thế tử cáo từ đây, hai món chưa động đũa này gói mang về, bên ngoài còn có xa phu chưa ăn. Đa tạ Trương Tam công tử khoản đãi."

Trương Trường Ngôn ngẩn ra.

Lập tức chợt phản ứng lại, khó tin nói: "Ngươi nói cái gì? Khoản đãi? Ngươi nói bữa cơm này là ta mời?!"

Tiểu nhị bên cạnh đang đóng gói hai món ăn, Dung Chiêu đứng bên cạnh lời lẽ thản nhiên: "Chẳng lẽ không phải sao?"

Cô vươn tay nhận lấy hộp đựng của tiểu nhị, phất phất tay: "Trương Tam công tử không cần tiễn, lần sau có cơ hội Dung Chiêu sẽ mời Trương Tam công tử ăn cơm."

Nói xong phe phẩy quạt xếp, sải bước rời đi.

Tiểu nhị cầm hóa đơn tươi cười nhìn Trương Trường Ngôn.

Mặt Trương Trường Ngôn gần như sung huyết.

Đây con mẹ nó là người sao?!

Hắn đã nghèo tới mức này, Dung Chiêu trong tay cầm tám vạn lượng lại còn để hắn mời khách?

Tên thế tử An Khánh Vương không biết xấu hổ này!!

Tiểu nhị đúng lúc mở miệng: "Tam công tử, tổng cộng là chín mươi lượng."

Trương Trường Ngôn: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-89.html.]

Chín mươi lượng?!

Tên khốn này rốt cuộc gọi cái gì vậy?!

Dung Chiêu cầm hộp đồ ăn tiêu sái đi ra ngoài, không cần quay đầu lại cũng biết Trương Trường Ngôn phẫn nộ như thế nào, nhưng điều đó cũng không quan trọng, dù sao da mặt cô không mỏng, lại am hiểu nhất là đổ dầu vào lửa.

Bên ngoài, xe ngựa An Khánh Vương phủ đỗ cách đó không xa.

Thấy Dung Chiêu đi ra, phu xe hơi nhướng mí mắt, đánh xe ngựa tới đón người.

Hôm nay mặt trời gay gắt, nhưng phu xe tên gọi "Vô Danh" này vẫn che nửa dưới khuôn mặt, tóc mái trước trán che khuất mặt mày, làm cho người ta không nhìn rõ tướng mạo hắn.

Xe ngựa "lộc cộc" đi tới.

Dung Chiêu đưa hộp cho hắn, giọng nói thản nhiên: "Cho ngươi."

Vô Danh giật mình.

Hắn hiếm khi có động tác khác, lúc này ngước mắt lên nhìn cô, dưới mái tóc rối là kinh ngạc trong đáy mắt.

Tạ Hồng ở sau nói nhỏ: "Tiểu tử, còn không mau cám ơn thế tử, thế tử có thể nhớ tới ngươi là phúc khí của ngươi."

Vô Danh dừng một chút, đưa tay nhận lấy hộp đồ ăn, giọng khàn khàn: "Tạ thế tử."

Hắn ít khi có động tác dư thừa, cũng ít khi nói chuyện, nhưng thanh âm lại rất êm tai, giọng nói nhè nhẹ khàn khàn như kim ngọc càng thêm từ tính dễ chịu.

Nghe giọng hắn, Tạ Hồng và Thạch Đầu đều nhịn không được nhìn thoáng qua.

Dung Chiêu khẽ gật đầu, nhấc chân lên xe ngựa, cũng không nhiều lời.

Tạ Hồng cảm thấy thế tử mang cơm trưa cho phu xe là ân sủng đặc biệt, kỳ thật việc này với Dung Chiêu mà nói không là gì, cũng giống lúc nãy ở Đức Thuận Hiên để Thạch Đầu và Tạ Hồng ăn cơm cùng, ông chủ cho dù có hà khắc cũng sẽ không để nhân viên đói bụng.

Hiện tại hồi phủ đã qua giờ cơm, Vô Danh chưa chắc có thể vào nhà bếp ở tiền viện lấy đồ ăn. Dung Chiêu không làm được.

Ở thời hiện đại, cô là kiểu người tàn nhẫn vô tình với kẻ thù, nhưng đối với thủ hạ ngoài quy củ ra thì cực kỳ khoan dung, đây không đơn thuần là bản tính mà còn là một loại thủ đoạn sai khiến người khác.
 
Chương 90


Hôm nay xuyên đến triều Đại Nhạn cũng giống vậy, ngoài quy củ vừa phải ra còn phải biết thương cảm, những điều này Dung Chiêu vẫn nguyện ý làm.

Xe ngựa rất nhanh đã tới An Khánh Vương phủ.

Dung Chiêu không thích đợi hạ nhân bưng ghế tới, trực tiếp nhảy xuống, lúc rơi xuống đất thân thể lắc lư, một bàn tay lập tức bắt lấy cánh tay cô, giúp cô ổn định thân hình.

Dung Chiêu thuận theo bàn tay kia nhìn qua.

Đó là một bàn tay xinh đẹp, mơ hồ có thể thấy được khớp xương mài ra vết chai, có rất nhiều dấu vết chứng tỏ chủ nhân bàn tay này đã chịu nhiều cực khổ.

Đối phương là từ trên xe ngựa phóng xuống, gió thổi bay tóc mái trước trán, lộ ra gương mặt mày kiếm mắt sao, rất đẹp, ngoài ý muốn rất trẻ tuổi.

Dung Chiêu thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía tay hắn.

Vô Danh lập tức thu tay lại, lui về phía sau một bước, tay đặt ở sau lưng.

Dung Chiêu: "Ta có thể đứng vững."

Vô Danh cúi đầu không nói gì.

Dung Chiêu: "Chẳng qua có lòng hộ chủ là tốt, mặc kệ ngươi có lai lịch gì, bây giờ ngươi là phu xe của vương phủ, chỉ cần làm tốt công việc phu xe là được."

Nói xong cô nhấc chân bước vào vương phủ.

Vô Danh đứng tại chỗ, cho đến khi người gác cổng thúc giục hắn mới đánh xe ngựa đi tới mã phòng....

An Khánh Vương Dung Vĩ gấp đến độ đi loanh quanh.

Tối hôm qua Dung Chiêu ly gián tứ đại thân vương như thế nào, ông thấy rất rõ ràng, nha đầu này to gan lớn mật, cũng không biết hôm nay có thể lừa gạt bốn lão gia hỏa kia hay không?

Ông ở trong phòng đi tới đi lui, thỉnh thoảng thăm dò nhìn xung quanh.

Có người hồi bẩm thế tử đã trở về, ông lập tức nhấc chân đi ra nhà chính nghênh đón: "Thế nào? Thuận lợi không? Bọn họ có tăng tiền như đã nói tối qua không?" Ông hỏi dồn dập, có thể thấy được Dung Vĩ rất lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-90.html.]

Dung Chiêu lắc đầu.

Trong lòng Dung Vĩ nhất thời trầm xuống.

Xem ra bị lộ rồi?

Sau lưng Dung Chiêu, Tạ Hồng tiến lên một bước, khóe miệng nhếch lên thật to: "Vương gia, tứ đại thân vương không chỉ không tức giận, ngược lại còn tăng thêm hai vạn lượng, tổng cộng là tám vạn lượng!"

"Cái gì?!" Dung Vĩ trừng to mắt:" Ngươi nói lại lần nữa, lỗ tai ta hình như xảy ra vấn đề..."

Lỗ tai không có vấn đề, vậy tại sao có thể nghe được tứ đại thân vương tăng thêm tám vạn lượng chứ?

Hậu viện.

Khác với Dung Vĩ ở tiền viện chờ tin tức, tin tức ở hậu viện chậm hơn một bước.

Hôm nay thân thể lão thái thái không khỏe, vương phi Lâm thị sau khi đi thăm lão thái thái thì một mình đi đến Phật đường.

Trên đường đi bất ngờ chạm mặt trắc phi Bạch thị.

Bạch thị tuy rằng lớn tuổi hơn Lâm thị, nhưng tôn tỉ trên dưới khiến bà ta mỗi lần nhìn thấy Lâm thị đều phải hành lễ, chẳng qua Bạch thị vẫn luôn không quá cung kính với vương phi, chỉ hành lễ qua loa cho xong việc.

Lâm thị hôm nay tâm tình không tốt, quát lớn: "Trắc phi, ngươi hành lễ như thế à?"

"Vương phi tỷ tỷ hôm nay rảnh rỗi làm khó dễ ta, không đi niệm kinh cầu phúc cho thế tử sao?"

Từ sau khi Lâm thị và lão thái thái nói dối giới tính Dung Chiêu, Bạch thị sinh lòng oán hận, Lâm thị tuổi trẻ lại chột dạ, mấy năm nay không ít lần bị Bạch thị ngoài sáng trong tối chèn ép.

Lâm thị biến sắc, cắn răng: "Bạch thị!"

Bạch thị phủi phủi quần áo, vẻ mặt lạnh lùng: "Vương phi nếu không có việc gì thì để mắt đến thế tử nhiều hơn đi. Thế tử gần đây làm việc càng ngày càng vô phép, cả ngày chạy ra ngoài, không sợ bị người ngoài nhìn ra đoan nghi cũng thôi, kỳ hạn ba tháng sắp đến, thế tử làm cách nào trả tiền?"

Thân thể Lâm thị khẽ nghiêng ngả, nhưng rất nhanh nâng cằm, cất cao thanh âm, cứ như làm vậy sẽ có thêm sức mạnh: "Chiêu nhi là thế tử An Khánh Vương phủ, tự nhiên có vương phủ trả tiền, An Khánh Vương phủ tất thảy đều là của Chiêu nhi."
 
Chương 90


Hôm nay xuyên đến triều Đại Nhạn cũng giống vậy, ngoài quy củ vừa phải ra còn phải biết thương cảm, những điều này Dung Chiêu vẫn nguyện ý làm.

Xe ngựa rất nhanh đã tới An Khánh Vương phủ.

Dung Chiêu không thích đợi hạ nhân bưng ghế tới, trực tiếp nhảy xuống, lúc rơi xuống đất thân thể lắc lư, một bàn tay lập tức bắt lấy cánh tay cô, giúp cô ổn định thân hình.

Dung Chiêu thuận theo bàn tay kia nhìn qua.

Đó là một bàn tay xinh đẹp, mơ hồ có thể thấy được khớp xương mài ra vết chai, có rất nhiều dấu vết chứng tỏ chủ nhân bàn tay này đã chịu nhiều cực khổ.

Đối phương là từ trên xe ngựa phóng xuống, gió thổi bay tóc mái trước trán, lộ ra gương mặt mày kiếm mắt sao, rất đẹp, ngoài ý muốn rất trẻ tuổi.

Dung Chiêu thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía tay hắn.

Vô Danh lập tức thu tay lại, lui về phía sau một bước, tay đặt ở sau lưng.

Dung Chiêu: "Ta có thể đứng vững."

Vô Danh cúi đầu không nói gì.

Dung Chiêu: "Chẳng qua có lòng hộ chủ là tốt, mặc kệ ngươi có lai lịch gì, bây giờ ngươi là phu xe của vương phủ, chỉ cần làm tốt công việc phu xe là được."

Nói xong cô nhấc chân bước vào vương phủ.

Vô Danh đứng tại chỗ, cho đến khi người gác cổng thúc giục hắn mới đánh xe ngựa đi tới mã phòng....

An Khánh Vương Dung Vĩ gấp đến độ đi loanh quanh.

Tối hôm qua Dung Chiêu ly gián tứ đại thân vương như thế nào, ông thấy rất rõ ràng, nha đầu này to gan lớn mật, cũng không biết hôm nay có thể lừa gạt bốn lão gia hỏa kia hay không?

Ông ở trong phòng đi tới đi lui, thỉnh thoảng thăm dò nhìn xung quanh.

Có người hồi bẩm thế tử đã trở về, ông lập tức nhấc chân đi ra nhà chính nghênh đón: "Thế nào? Thuận lợi không? Bọn họ có tăng tiền như đã nói tối qua không?" Ông hỏi dồn dập, có thể thấy được Dung Vĩ rất lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-90.html.]

Dung Chiêu lắc đầu.

Trong lòng Dung Vĩ nhất thời trầm xuống.

Xem ra bị lộ rồi?

Sau lưng Dung Chiêu, Tạ Hồng tiến lên một bước, khóe miệng nhếch lên thật to: "Vương gia, tứ đại thân vương không chỉ không tức giận, ngược lại còn tăng thêm hai vạn lượng, tổng cộng là tám vạn lượng!"

"Cái gì?!" Dung Vĩ trừng to mắt:" Ngươi nói lại lần nữa, lỗ tai ta hình như xảy ra vấn đề..."

Lỗ tai không có vấn đề, vậy tại sao có thể nghe được tứ đại thân vương tăng thêm tám vạn lượng chứ?

Hậu viện.

Khác với Dung Vĩ ở tiền viện chờ tin tức, tin tức ở hậu viện chậm hơn một bước.

Hôm nay thân thể lão thái thái không khỏe, vương phi Lâm thị sau khi đi thăm lão thái thái thì một mình đi đến Phật đường.

Trên đường đi bất ngờ chạm mặt trắc phi Bạch thị.

Bạch thị tuy rằng lớn tuổi hơn Lâm thị, nhưng tôn tỉ trên dưới khiến bà ta mỗi lần nhìn thấy Lâm thị đều phải hành lễ, chẳng qua Bạch thị vẫn luôn không quá cung kính với vương phi, chỉ hành lễ qua loa cho xong việc.

Lâm thị hôm nay tâm tình không tốt, quát lớn: "Trắc phi, ngươi hành lễ như thế à?"

"Vương phi tỷ tỷ hôm nay rảnh rỗi làm khó dễ ta, không đi niệm kinh cầu phúc cho thế tử sao?"

Từ sau khi Lâm thị và lão thái thái nói dối giới tính Dung Chiêu, Bạch thị sinh lòng oán hận, Lâm thị tuổi trẻ lại chột dạ, mấy năm nay không ít lần bị Bạch thị ngoài sáng trong tối chèn ép.

Lâm thị biến sắc, cắn răng: "Bạch thị!"

Bạch thị phủi phủi quần áo, vẻ mặt lạnh lùng: "Vương phi nếu không có việc gì thì để mắt đến thế tử nhiều hơn đi. Thế tử gần đây làm việc càng ngày càng vô phép, cả ngày chạy ra ngoài, không sợ bị người ngoài nhìn ra đoan nghi cũng thôi, kỳ hạn ba tháng sắp đến, thế tử làm cách nào trả tiền?"

Thân thể Lâm thị khẽ nghiêng ngả, nhưng rất nhanh nâng cằm, cất cao thanh âm, cứ như làm vậy sẽ có thêm sức mạnh: "Chiêu nhi là thế tử An Khánh Vương phủ, tự nhiên có vương phủ trả tiền, An Khánh Vương phủ tất thảy đều là của Chiêu nhi."
 
Chương 90


Hôm nay xuyên đến triều Đại Nhạn cũng giống vậy, ngoài quy củ vừa phải ra còn phải biết thương cảm, những điều này Dung Chiêu vẫn nguyện ý làm.

Xe ngựa rất nhanh đã tới An Khánh Vương phủ.

Dung Chiêu không thích đợi hạ nhân bưng ghế tới, trực tiếp nhảy xuống, lúc rơi xuống đất thân thể lắc lư, một bàn tay lập tức bắt lấy cánh tay cô, giúp cô ổn định thân hình.

Dung Chiêu thuận theo bàn tay kia nhìn qua.

Đó là một bàn tay xinh đẹp, mơ hồ có thể thấy được khớp xương mài ra vết chai, có rất nhiều dấu vết chứng tỏ chủ nhân bàn tay này đã chịu nhiều cực khổ.

Đối phương là từ trên xe ngựa phóng xuống, gió thổi bay tóc mái trước trán, lộ ra gương mặt mày kiếm mắt sao, rất đẹp, ngoài ý muốn rất trẻ tuổi.

Dung Chiêu thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía tay hắn.

Vô Danh lập tức thu tay lại, lui về phía sau một bước, tay đặt ở sau lưng.

Dung Chiêu: "Ta có thể đứng vững."

Vô Danh cúi đầu không nói gì.

Dung Chiêu: "Chẳng qua có lòng hộ chủ là tốt, mặc kệ ngươi có lai lịch gì, bây giờ ngươi là phu xe của vương phủ, chỉ cần làm tốt công việc phu xe là được."

Nói xong cô nhấc chân bước vào vương phủ.

Vô Danh đứng tại chỗ, cho đến khi người gác cổng thúc giục hắn mới đánh xe ngựa đi tới mã phòng....

An Khánh Vương Dung Vĩ gấp đến độ đi loanh quanh.

Tối hôm qua Dung Chiêu ly gián tứ đại thân vương như thế nào, ông thấy rất rõ ràng, nha đầu này to gan lớn mật, cũng không biết hôm nay có thể lừa gạt bốn lão gia hỏa kia hay không?

Ông ở trong phòng đi tới đi lui, thỉnh thoảng thăm dò nhìn xung quanh.

Có người hồi bẩm thế tử đã trở về, ông lập tức nhấc chân đi ra nhà chính nghênh đón: "Thế nào? Thuận lợi không? Bọn họ có tăng tiền như đã nói tối qua không?" Ông hỏi dồn dập, có thể thấy được Dung Vĩ rất lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-90.html.]

Dung Chiêu lắc đầu.

Trong lòng Dung Vĩ nhất thời trầm xuống.

Xem ra bị lộ rồi?

Sau lưng Dung Chiêu, Tạ Hồng tiến lên một bước, khóe miệng nhếch lên thật to: "Vương gia, tứ đại thân vương không chỉ không tức giận, ngược lại còn tăng thêm hai vạn lượng, tổng cộng là tám vạn lượng!"

"Cái gì?!" Dung Vĩ trừng to mắt:" Ngươi nói lại lần nữa, lỗ tai ta hình như xảy ra vấn đề..."

Lỗ tai không có vấn đề, vậy tại sao có thể nghe được tứ đại thân vương tăng thêm tám vạn lượng chứ?

Hậu viện.

Khác với Dung Vĩ ở tiền viện chờ tin tức, tin tức ở hậu viện chậm hơn một bước.

Hôm nay thân thể lão thái thái không khỏe, vương phi Lâm thị sau khi đi thăm lão thái thái thì một mình đi đến Phật đường.

Trên đường đi bất ngờ chạm mặt trắc phi Bạch thị.

Bạch thị tuy rằng lớn tuổi hơn Lâm thị, nhưng tôn tỉ trên dưới khiến bà ta mỗi lần nhìn thấy Lâm thị đều phải hành lễ, chẳng qua Bạch thị vẫn luôn không quá cung kính với vương phi, chỉ hành lễ qua loa cho xong việc.

Lâm thị hôm nay tâm tình không tốt, quát lớn: "Trắc phi, ngươi hành lễ như thế à?"

"Vương phi tỷ tỷ hôm nay rảnh rỗi làm khó dễ ta, không đi niệm kinh cầu phúc cho thế tử sao?"

Từ sau khi Lâm thị và lão thái thái nói dối giới tính Dung Chiêu, Bạch thị sinh lòng oán hận, Lâm thị tuổi trẻ lại chột dạ, mấy năm nay không ít lần bị Bạch thị ngoài sáng trong tối chèn ép.

Lâm thị biến sắc, cắn răng: "Bạch thị!"

Bạch thị phủi phủi quần áo, vẻ mặt lạnh lùng: "Vương phi nếu không có việc gì thì để mắt đến thế tử nhiều hơn đi. Thế tử gần đây làm việc càng ngày càng vô phép, cả ngày chạy ra ngoài, không sợ bị người ngoài nhìn ra đoan nghi cũng thôi, kỳ hạn ba tháng sắp đến, thế tử làm cách nào trả tiền?"

Thân thể Lâm thị khẽ nghiêng ngả, nhưng rất nhanh nâng cằm, cất cao thanh âm, cứ như làm vậy sẽ có thêm sức mạnh: "Chiêu nhi là thế tử An Khánh Vương phủ, tự nhiên có vương phủ trả tiền, An Khánh Vương phủ tất thảy đều là của Chiêu nhi."
 
Chương 91


An Khánh Vương phủ hết thảy đều thuộc về Dung Chiêu?

Bạch thị thần sắc càng lạnh lùng: "Vương phi, người thật sự coi Lục Nương là thế tử? Lục Nương và năm tỷ tỷ cũng không có gì khác nhau."

Trong viện chỉ có vài người, đều là thân tín bên cạnh biết thân thế Dung Chiêu, Bạch thị nói chuyện không chút cố ky.

Lâm thị: "Chiêu nhi là con vợ cả!"

Bạch thị đáp trả: "Đại Nương cũng là con vợ cả."

Lâm thị tức giận nói không ra lời.

Lúc này có nha hoàn vội vàng đi tới, vẻ mặt hoang mang rối loạn.

Đây là nha hoàn của Lâm thị, bà nhướng mày hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Ngươi hoảng hốt làm gì?"

Bạch thị cười lạnh: "Chẳng lẽ thế tử lại làm chuyện kinh thế hãi tục gì sao?"

Nha hoàn nặng nề thở dốc, hô hấp có chút dồn dập, nhưng miệng lưỡi rõ ràng: "Vương phi! Thế tử và bốn vị thân vương đã thương lượng xong việc trả nợ, tin tức đã truyền khắp bên ngoài!"

Bạch thị ngẩn ra: "Thế tử trả rồi? Lấy cái gì trả?"

Nha hoàn: "Thế tử chưa trả, bốn vị thân vương lại cho thế tử tám vạn lượng, vừa rồi đã kéo nhau đưa tiền đến."

Bạch thị: "...?"

Lâm thị: "...?"

Sau khi khiếp sợ một lúc, Bạch thị khó tin hỏi: "Thế tử đi trả tiền, không chỉ không trả mà lại còn lấy về tám vạn lượng?"

Chẳng lẽ tứ đại thân vương kia điên rồi sao?

Nha hoàn lắc đầu, cố ý nâng cao giọng: "Bẩm trắc phi, các thân vương muốn cùng thế tử làm ăn, tám vạn lượng kia và tám vạn lượng trước đó đều là tiền bọn họ đầu tư."

Bạch thị hít sâu một hơi khí lạnh.

Lâm thị rốt cục phản ứng lại, khóe miệng giương lên, cao hứng nói: "Quả nhiên không hổ là Chiêu nhi của ta, nương biết Chiêu nhỉ có bản lĩnh, chuyện gì cũng có thể giải quyết!"

Bạch thị há miệng còn muốn nói gì đó, sau đó lại quay lại nhìn trắc phi: “Quên nhìn thấy Vương phi phải hành lễ như thế nào, để ta đi hỏi Vương gia và thế tử..."

Lúc này bà vô cùng có sức mạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-91.html.]

Bạch thị cắn răng quỳ gối xuống, một lần nữa hành lễ, lần này vô cùng tiêu chuẩn, hành lễ xong xoay người muốn đi.

Lâm thị: "Ta cho ngươi đứng lên rồi sao?"

Bạch thị: "Vương phi, ngươi chớ..."

Lâm thị nắm tay Lâm ma ma: "Ta vẫn nên đi tìm vương gia và thế tử thôi..."

Bạch thị thầm hận, rốt cuộc vẫn ngồi xổm xuống.

Lâm thị hung hăng trừng phạt Bạch thị một phen, thấy bà ta sắp đứng không vững, lúc này mới vân đạm phong khinh nói: "Trắc phi bất kính vương phi, bất kính thế tử, phạt bổng lộc nửa năm, cấm túc một tháng."

Bạch thị trừng to mắt, không thể tin được Lâm thị sẽ phạt mình.

Lâm thị chậm rãi nói: "Thế nào? Trắc phi không nhận xử trí của bổn vương phi?"

Bà nắm tay Lâm ma ma, xoay người: "Vậy ta đi tìm Vương gia..."

Bạch thị nghiến răng nghiến lợi, gần từng chữ: "Nhận, thiếp thân nhận."

Lâm thị nghe vậy, tâm tình cực kỳ tốt, chậm rãi xoay người đi về hướng lúc nãy, cước bộ thoải mái nhàn nhã.

Lâm ma ma hạ giọng: "Vương phi không đi Phật đường sao?"

Lâm thị: "Hôm nay không đi."

Dừng một chút, bà bổ sung: "Buổi tối ta muốn dùng đồ mặn, nhớ bảo phòng bếp làm thêm vài món."

Niệm Phật cái gì?

Món nợ mười vạn lượng của thế tử đã qua, bà nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.

Khóe miệng Lâm ma ma nhếch lên: "Vâng."

Sau lưng, trắc phi bị nha hoàn của vương phi nhìn chằm chằm, chỉ có thể nổi giận đùng đùng đi vào trong viện mình, vẻ mặt không vui.

Nha hoàn an ủi: "Trắc phi, tốt xấu gì thế tử cũng đã giải quyết xong nguy cơ cho vương phủ, cũng là một chuyện tốt."

Bạch thị vung khăn tay oán hận nói: "Chuyện tốt gì? Ngươi không làm ăn làm sao có thể biết được! Phúc Lộc Trang vốn đã nguy hiểm, hiện tại lại làm ăn, ngày nào cũng ở bên ngoài sẽ bị phát hiện mất."

Nha hoàn vừa nghe, nhất thời cũng lo lắng.

Bạch thị trở lại trong viện, dường như nghĩ đến gì đó, hừ một tiếng: "Muốn cấm túc ta? Nằm mơ đi."
 
Chương 91


An Khánh Vương phủ hết thảy đều thuộc về Dung Chiêu?

Bạch thị thần sắc càng lạnh lùng: "Vương phi, người thật sự coi Lục Nương là thế tử? Lục Nương và năm tỷ tỷ cũng không có gì khác nhau."

Trong viện chỉ có vài người, đều là thân tín bên cạnh biết thân thế Dung Chiêu, Bạch thị nói chuyện không chút cố ky.

Lâm thị: "Chiêu nhi là con vợ cả!"

Bạch thị đáp trả: "Đại Nương cũng là con vợ cả."

Lâm thị tức giận nói không ra lời.

Lúc này có nha hoàn vội vàng đi tới, vẻ mặt hoang mang rối loạn.

Đây là nha hoàn của Lâm thị, bà nhướng mày hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Ngươi hoảng hốt làm gì?"

Bạch thị cười lạnh: "Chẳng lẽ thế tử lại làm chuyện kinh thế hãi tục gì sao?"

Nha hoàn nặng nề thở dốc, hô hấp có chút dồn dập, nhưng miệng lưỡi rõ ràng: "Vương phi! Thế tử và bốn vị thân vương đã thương lượng xong việc trả nợ, tin tức đã truyền khắp bên ngoài!"

Bạch thị ngẩn ra: "Thế tử trả rồi? Lấy cái gì trả?"

Nha hoàn: "Thế tử chưa trả, bốn vị thân vương lại cho thế tử tám vạn lượng, vừa rồi đã kéo nhau đưa tiền đến."

Bạch thị: "...?"

Lâm thị: "...?"

Sau khi khiếp sợ một lúc, Bạch thị khó tin hỏi: "Thế tử đi trả tiền, không chỉ không trả mà lại còn lấy về tám vạn lượng?"

Chẳng lẽ tứ đại thân vương kia điên rồi sao?

Nha hoàn lắc đầu, cố ý nâng cao giọng: "Bẩm trắc phi, các thân vương muốn cùng thế tử làm ăn, tám vạn lượng kia và tám vạn lượng trước đó đều là tiền bọn họ đầu tư."

Bạch thị hít sâu một hơi khí lạnh.

Lâm thị rốt cục phản ứng lại, khóe miệng giương lên, cao hứng nói: "Quả nhiên không hổ là Chiêu nhi của ta, nương biết Chiêu nhỉ có bản lĩnh, chuyện gì cũng có thể giải quyết!"

Bạch thị há miệng còn muốn nói gì đó, sau đó lại quay lại nhìn trắc phi: “Quên nhìn thấy Vương phi phải hành lễ như thế nào, để ta đi hỏi Vương gia và thế tử..."

Lúc này bà vô cùng có sức mạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-91.html.]

Bạch thị cắn răng quỳ gối xuống, một lần nữa hành lễ, lần này vô cùng tiêu chuẩn, hành lễ xong xoay người muốn đi.

Lâm thị: "Ta cho ngươi đứng lên rồi sao?"

Bạch thị: "Vương phi, ngươi chớ..."

Lâm thị nắm tay Lâm ma ma: "Ta vẫn nên đi tìm vương gia và thế tử thôi..."

Bạch thị thầm hận, rốt cuộc vẫn ngồi xổm xuống.

Lâm thị hung hăng trừng phạt Bạch thị một phen, thấy bà ta sắp đứng không vững, lúc này mới vân đạm phong khinh nói: "Trắc phi bất kính vương phi, bất kính thế tử, phạt bổng lộc nửa năm, cấm túc một tháng."

Bạch thị trừng to mắt, không thể tin được Lâm thị sẽ phạt mình.

Lâm thị chậm rãi nói: "Thế nào? Trắc phi không nhận xử trí của bổn vương phi?"

Bà nắm tay Lâm ma ma, xoay người: "Vậy ta đi tìm Vương gia..."

Bạch thị nghiến răng nghiến lợi, gần từng chữ: "Nhận, thiếp thân nhận."

Lâm thị nghe vậy, tâm tình cực kỳ tốt, chậm rãi xoay người đi về hướng lúc nãy, cước bộ thoải mái nhàn nhã.

Lâm ma ma hạ giọng: "Vương phi không đi Phật đường sao?"

Lâm thị: "Hôm nay không đi."

Dừng một chút, bà bổ sung: "Buổi tối ta muốn dùng đồ mặn, nhớ bảo phòng bếp làm thêm vài món."

Niệm Phật cái gì?

Món nợ mười vạn lượng của thế tử đã qua, bà nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.

Khóe miệng Lâm ma ma nhếch lên: "Vâng."

Sau lưng, trắc phi bị nha hoàn của vương phi nhìn chằm chằm, chỉ có thể nổi giận đùng đùng đi vào trong viện mình, vẻ mặt không vui.

Nha hoàn an ủi: "Trắc phi, tốt xấu gì thế tử cũng đã giải quyết xong nguy cơ cho vương phủ, cũng là một chuyện tốt."

Bạch thị vung khăn tay oán hận nói: "Chuyện tốt gì? Ngươi không làm ăn làm sao có thể biết được! Phúc Lộc Trang vốn đã nguy hiểm, hiện tại lại làm ăn, ngày nào cũng ở bên ngoài sẽ bị phát hiện mất."

Nha hoàn vừa nghe, nhất thời cũng lo lắng.

Bạch thị trở lại trong viện, dường như nghĩ đến gì đó, hừ một tiếng: "Muốn cấm túc ta? Nằm mơ đi."
 
Chương 91


An Khánh Vương phủ hết thảy đều thuộc về Dung Chiêu?

Bạch thị thần sắc càng lạnh lùng: "Vương phi, người thật sự coi Lục Nương là thế tử? Lục Nương và năm tỷ tỷ cũng không có gì khác nhau."

Trong viện chỉ có vài người, đều là thân tín bên cạnh biết thân thế Dung Chiêu, Bạch thị nói chuyện không chút cố ky.

Lâm thị: "Chiêu nhi là con vợ cả!"

Bạch thị đáp trả: "Đại Nương cũng là con vợ cả."

Lâm thị tức giận nói không ra lời.

Lúc này có nha hoàn vội vàng đi tới, vẻ mặt hoang mang rối loạn.

Đây là nha hoàn của Lâm thị, bà nhướng mày hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì? Ngươi hoảng hốt làm gì?"

Bạch thị cười lạnh: "Chẳng lẽ thế tử lại làm chuyện kinh thế hãi tục gì sao?"

Nha hoàn nặng nề thở dốc, hô hấp có chút dồn dập, nhưng miệng lưỡi rõ ràng: "Vương phi! Thế tử và bốn vị thân vương đã thương lượng xong việc trả nợ, tin tức đã truyền khắp bên ngoài!"

Bạch thị ngẩn ra: "Thế tử trả rồi? Lấy cái gì trả?"

Nha hoàn: "Thế tử chưa trả, bốn vị thân vương lại cho thế tử tám vạn lượng, vừa rồi đã kéo nhau đưa tiền đến."

Bạch thị: "...?"

Lâm thị: "...?"

Sau khi khiếp sợ một lúc, Bạch thị khó tin hỏi: "Thế tử đi trả tiền, không chỉ không trả mà lại còn lấy về tám vạn lượng?"

Chẳng lẽ tứ đại thân vương kia điên rồi sao?

Nha hoàn lắc đầu, cố ý nâng cao giọng: "Bẩm trắc phi, các thân vương muốn cùng thế tử làm ăn, tám vạn lượng kia và tám vạn lượng trước đó đều là tiền bọn họ đầu tư."

Bạch thị hít sâu một hơi khí lạnh.

Lâm thị rốt cục phản ứng lại, khóe miệng giương lên, cao hứng nói: "Quả nhiên không hổ là Chiêu nhi của ta, nương biết Chiêu nhỉ có bản lĩnh, chuyện gì cũng có thể giải quyết!"

Bạch thị há miệng còn muốn nói gì đó, sau đó lại quay lại nhìn trắc phi: “Quên nhìn thấy Vương phi phải hành lễ như thế nào, để ta đi hỏi Vương gia và thế tử..."

Lúc này bà vô cùng có sức mạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-91.html.]

Bạch thị cắn răng quỳ gối xuống, một lần nữa hành lễ, lần này vô cùng tiêu chuẩn, hành lễ xong xoay người muốn đi.

Lâm thị: "Ta cho ngươi đứng lên rồi sao?"

Bạch thị: "Vương phi, ngươi chớ..."

Lâm thị nắm tay Lâm ma ma: "Ta vẫn nên đi tìm vương gia và thế tử thôi..."

Bạch thị thầm hận, rốt cuộc vẫn ngồi xổm xuống.

Lâm thị hung hăng trừng phạt Bạch thị một phen, thấy bà ta sắp đứng không vững, lúc này mới vân đạm phong khinh nói: "Trắc phi bất kính vương phi, bất kính thế tử, phạt bổng lộc nửa năm, cấm túc một tháng."

Bạch thị trừng to mắt, không thể tin được Lâm thị sẽ phạt mình.

Lâm thị chậm rãi nói: "Thế nào? Trắc phi không nhận xử trí của bổn vương phi?"

Bà nắm tay Lâm ma ma, xoay người: "Vậy ta đi tìm Vương gia..."

Bạch thị nghiến răng nghiến lợi, gần từng chữ: "Nhận, thiếp thân nhận."

Lâm thị nghe vậy, tâm tình cực kỳ tốt, chậm rãi xoay người đi về hướng lúc nãy, cước bộ thoải mái nhàn nhã.

Lâm ma ma hạ giọng: "Vương phi không đi Phật đường sao?"

Lâm thị: "Hôm nay không đi."

Dừng một chút, bà bổ sung: "Buổi tối ta muốn dùng đồ mặn, nhớ bảo phòng bếp làm thêm vài món."

Niệm Phật cái gì?

Món nợ mười vạn lượng của thế tử đã qua, bà nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.

Khóe miệng Lâm ma ma nhếch lên: "Vâng."

Sau lưng, trắc phi bị nha hoàn của vương phi nhìn chằm chằm, chỉ có thể nổi giận đùng đùng đi vào trong viện mình, vẻ mặt không vui.

Nha hoàn an ủi: "Trắc phi, tốt xấu gì thế tử cũng đã giải quyết xong nguy cơ cho vương phủ, cũng là một chuyện tốt."

Bạch thị vung khăn tay oán hận nói: "Chuyện tốt gì? Ngươi không làm ăn làm sao có thể biết được! Phúc Lộc Trang vốn đã nguy hiểm, hiện tại lại làm ăn, ngày nào cũng ở bên ngoài sẽ bị phát hiện mất."

Nha hoàn vừa nghe, nhất thời cũng lo lắng.

Bạch thị trở lại trong viện, dường như nghĩ đến gì đó, hừ một tiếng: "Muốn cấm túc ta? Nằm mơ đi."
 
Chương 92


Tiền viện.

Dung Vĩ nhìn mấy người tới đưa tám vạn lượng cùng với "giấy nợ cổ phần", rốt cục xác định Dung Chiêu không chịu thiệt trên tay bốn lão già kia, ngược lại lần này còn làm cho tứ đại thân vương xót của một hồi.

Ông nhìn Dung Chiêu, lại nhìn "giấy nợ cổ phần", muốn nói gì đó lại không biết nói như thế nào.

Lúc này có hạ nhân đến bẩm báo: "Vương gia, thế tử, vương phi vừa mới phạt trắc phi nửa năm bổng lộc, còn phạt trắc phi cấm túc một tháng." Dung Chiêu bưng chén trà lên, liếc mắt nhìn hạ nhân kia một cái.

Hiển nhiên đây là người của trắc phi.

Trong viện của Dung Vĩ có người của trắc phi, trắc phi gặp nạn, người này liền hoạt động.

Lời này rõ ràng là bẩm báo sự tình trong phủ cho Vương gia, kì thực là tới truyền lời thay trắc phi, bảo Vương gia thả bà ta ra.

"Nguyên nhân gì?" Dung Vĩ không kiên nhẫn.

Hạ nhân lặng lẽ nhìn Dung Chiêu, thấp giọng hồi bẩm: "Là lấy lý do bất kính với vương phi, bất kính với thế tử..."

Dung Vĩ không kiên nhẫn: "Nếu đã bất kính với vương phi và thế tử, vậy cấm túc phạt thì phạt."

Hạ nhân bị nghẹn, chỉ có thể cúi đầu đáp ứng sau đó cáo lui.

Dung Chiêu nhấp một ngụm nước trà, thản nhiên nói: "Chờ một chút."

Dung Vĩ nhìn cô: "Thế nào? Con cảm thấy phạt chưa đủ?"

Ánh mắt của ông không quá đồng ý, mặc kệ Bạch thị làm cái gì, bà ta là trắc phi thì xem như trưởng bối, Dung Chiêu không thể quá phận.

Dung Chiêu nở nụ cười, lắc đầu: "Con chỉ là nghĩ đến trắc phi hình như sinh ra trong gia đình thư hương môn đệ?

"Con hỏi cái này làm gì?" Dung Vĩ không rõ.

Dung Chiêu tươi cười sáng lạn, mắt phượng cong cong, nốt ruồi đỏ trên trán khẽ nhúc nhích,"Dù sao cũng phải cấm túc một tháng, nghĩ đến trắc phi bị nhốt trong phòng cũng không có việc gì, không bằng mang theo hạ nhân trong viện giúp Dung Chiêu chép tờ rơi quảng cáo?"

"Tờ rơi quảng cáo?" Dung Vĩ nghi hoặc. Dung Chiêu sai người lấy giấy bút ra, viết khuôn mẫu, vừa viết vừa nói: "Dung Chiêu muốn mở Phúc Lộc Hiên, các vương thúc lại sốt ruột, chỉ sợ Phúc Lộc Hiên không bao lâu nữa sẽ khai trương, trong kinh không biết bao nhiêu người chờ mong Phúc Lộc Hiên thất bại, Dung Chiêu đương nhiên là không muốn. Cho nên trước khi khai trương cần phải tuyên truyền."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-92.html.]

Trong lúc nói chuyện, cô đã nhanh chóng viết xong một tờ tuyên truyền.

Dung Vĩ vừa nhìn, lập tức trừng mắt thành chuông đồng.

"Cái này cái này... còn có thể như vậy sao?" Ông kinh hô.

Dung Chiêu cười ôn hòa: "Sao lại không thể? Phụ thân chẳng lẽ không cảm thấy như vậy có thể làm cho việc làm ăn của Phúc Lộc Hiên tốt hơn sao?"

Dung Vĩ: "..." Hình như là vậy thật.

Ông gật đầu ủng hộ: "Có thể, vậy để trắc phi và hạ nhân trong viện chép đi, con muốn bao nhiêu tờ?"

Triểu Đại Nhạn không quá khó khăn, không có chuyện cấm văn chương của nữ tử hậu trạch lan truyền bên ngoài.

Dung Chiêu: "Ba ngàn hoặc năm ngàn tờ đi."

Dung Vĩ: "...?"

Hạ nhân: "???"

Thế tử chẳng lẽ muốn làm trắc phi mệt chết?

Dung Vĩ: "... Đi đi, bảo trắc phi chép cho tốt, khi nào chép xong thì bỏ lệnh cấm."

Hạ nhân: "... Tuân lệnh."

Dung Chiêu đặt chén trà xuống, giọng nói thản nhiên: "Đi rồi đừng trở về, ta thấy ngươi một lòng với trắc phi, sau này làm việc ở tiểu viện của trắc phi đi."

Hạ nhân kia đồng tử co rụt, mạnh mẽ ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ.

Dung Vĩ nheo mắt nhìn về phía Dung Chiêu.

Vẻ mặt Dung Chiêu vẫn đạm mạc như trước, nhưng ánh mắt lại là không thể d.a.o động, lời vừa rồi cô không phải trưng cầu ý kiến Dung Vĩ, mà là truyền đạt mệnh lệnh.

Dung Vĩ đột nhiên phát hiện chính mình dường như cũng không cảm thấy kỳ quái, lại càng không tức giận.

Chẳng lẽ là bị con gái bất hiếu thành thói quen? Ngược lại cảm thấy Ông phất phất tay: "Nghe thế tử." Hạ nhân thân thể tê dại, sắc mặt càng tái nhợt, cơ hồ đứng không vững.
 
Chương 92


Tiền viện.

Dung Vĩ nhìn mấy người tới đưa tám vạn lượng cùng với "giấy nợ cổ phần", rốt cục xác định Dung Chiêu không chịu thiệt trên tay bốn lão già kia, ngược lại lần này còn làm cho tứ đại thân vương xót của một hồi.

Ông nhìn Dung Chiêu, lại nhìn "giấy nợ cổ phần", muốn nói gì đó lại không biết nói như thế nào.

Lúc này có hạ nhân đến bẩm báo: "Vương gia, thế tử, vương phi vừa mới phạt trắc phi nửa năm bổng lộc, còn phạt trắc phi cấm túc một tháng." Dung Chiêu bưng chén trà lên, liếc mắt nhìn hạ nhân kia một cái.

Hiển nhiên đây là người của trắc phi.

Trong viện của Dung Vĩ có người của trắc phi, trắc phi gặp nạn, người này liền hoạt động.

Lời này rõ ràng là bẩm báo sự tình trong phủ cho Vương gia, kì thực là tới truyền lời thay trắc phi, bảo Vương gia thả bà ta ra.

"Nguyên nhân gì?" Dung Vĩ không kiên nhẫn.

Hạ nhân lặng lẽ nhìn Dung Chiêu, thấp giọng hồi bẩm: "Là lấy lý do bất kính với vương phi, bất kính với thế tử..."

Dung Vĩ không kiên nhẫn: "Nếu đã bất kính với vương phi và thế tử, vậy cấm túc phạt thì phạt."

Hạ nhân bị nghẹn, chỉ có thể cúi đầu đáp ứng sau đó cáo lui.

Dung Chiêu nhấp một ngụm nước trà, thản nhiên nói: "Chờ một chút."

Dung Vĩ nhìn cô: "Thế nào? Con cảm thấy phạt chưa đủ?"

Ánh mắt của ông không quá đồng ý, mặc kệ Bạch thị làm cái gì, bà ta là trắc phi thì xem như trưởng bối, Dung Chiêu không thể quá phận.

Dung Chiêu nở nụ cười, lắc đầu: "Con chỉ là nghĩ đến trắc phi hình như sinh ra trong gia đình thư hương môn đệ?

"Con hỏi cái này làm gì?" Dung Vĩ không rõ.

Dung Chiêu tươi cười sáng lạn, mắt phượng cong cong, nốt ruồi đỏ trên trán khẽ nhúc nhích,"Dù sao cũng phải cấm túc một tháng, nghĩ đến trắc phi bị nhốt trong phòng cũng không có việc gì, không bằng mang theo hạ nhân trong viện giúp Dung Chiêu chép tờ rơi quảng cáo?"

"Tờ rơi quảng cáo?" Dung Vĩ nghi hoặc. Dung Chiêu sai người lấy giấy bút ra, viết khuôn mẫu, vừa viết vừa nói: "Dung Chiêu muốn mở Phúc Lộc Hiên, các vương thúc lại sốt ruột, chỉ sợ Phúc Lộc Hiên không bao lâu nữa sẽ khai trương, trong kinh không biết bao nhiêu người chờ mong Phúc Lộc Hiên thất bại, Dung Chiêu đương nhiên là không muốn. Cho nên trước khi khai trương cần phải tuyên truyền."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-92.html.]

Trong lúc nói chuyện, cô đã nhanh chóng viết xong một tờ tuyên truyền.

Dung Vĩ vừa nhìn, lập tức trừng mắt thành chuông đồng.

"Cái này cái này... còn có thể như vậy sao?" Ông kinh hô.

Dung Chiêu cười ôn hòa: "Sao lại không thể? Phụ thân chẳng lẽ không cảm thấy như vậy có thể làm cho việc làm ăn của Phúc Lộc Hiên tốt hơn sao?"

Dung Vĩ: "..." Hình như là vậy thật.

Ông gật đầu ủng hộ: "Có thể, vậy để trắc phi và hạ nhân trong viện chép đi, con muốn bao nhiêu tờ?"

Triểu Đại Nhạn không quá khó khăn, không có chuyện cấm văn chương của nữ tử hậu trạch lan truyền bên ngoài.

Dung Chiêu: "Ba ngàn hoặc năm ngàn tờ đi."

Dung Vĩ: "...?"

Hạ nhân: "???"

Thế tử chẳng lẽ muốn làm trắc phi mệt chết?

Dung Vĩ: "... Đi đi, bảo trắc phi chép cho tốt, khi nào chép xong thì bỏ lệnh cấm."

Hạ nhân: "... Tuân lệnh."

Dung Chiêu đặt chén trà xuống, giọng nói thản nhiên: "Đi rồi đừng trở về, ta thấy ngươi một lòng với trắc phi, sau này làm việc ở tiểu viện của trắc phi đi."

Hạ nhân kia đồng tử co rụt, mạnh mẽ ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ.

Dung Vĩ nheo mắt nhìn về phía Dung Chiêu.

Vẻ mặt Dung Chiêu vẫn đạm mạc như trước, nhưng ánh mắt lại là không thể d.a.o động, lời vừa rồi cô không phải trưng cầu ý kiến Dung Vĩ, mà là truyền đạt mệnh lệnh.

Dung Vĩ đột nhiên phát hiện chính mình dường như cũng không cảm thấy kỳ quái, lại càng không tức giận.

Chẳng lẽ là bị con gái bất hiếu thành thói quen? Ngược lại cảm thấy Ông phất phất tay: "Nghe thế tử." Hạ nhân thân thể tê dại, sắc mặt càng tái nhợt, cơ hồ đứng không vững.
 
Chương 92


Tiền viện.

Dung Vĩ nhìn mấy người tới đưa tám vạn lượng cùng với "giấy nợ cổ phần", rốt cục xác định Dung Chiêu không chịu thiệt trên tay bốn lão già kia, ngược lại lần này còn làm cho tứ đại thân vương xót của một hồi.

Ông nhìn Dung Chiêu, lại nhìn "giấy nợ cổ phần", muốn nói gì đó lại không biết nói như thế nào.

Lúc này có hạ nhân đến bẩm báo: "Vương gia, thế tử, vương phi vừa mới phạt trắc phi nửa năm bổng lộc, còn phạt trắc phi cấm túc một tháng." Dung Chiêu bưng chén trà lên, liếc mắt nhìn hạ nhân kia một cái.

Hiển nhiên đây là người của trắc phi.

Trong viện của Dung Vĩ có người của trắc phi, trắc phi gặp nạn, người này liền hoạt động.

Lời này rõ ràng là bẩm báo sự tình trong phủ cho Vương gia, kì thực là tới truyền lời thay trắc phi, bảo Vương gia thả bà ta ra.

"Nguyên nhân gì?" Dung Vĩ không kiên nhẫn.

Hạ nhân lặng lẽ nhìn Dung Chiêu, thấp giọng hồi bẩm: "Là lấy lý do bất kính với vương phi, bất kính với thế tử..."

Dung Vĩ không kiên nhẫn: "Nếu đã bất kính với vương phi và thế tử, vậy cấm túc phạt thì phạt."

Hạ nhân bị nghẹn, chỉ có thể cúi đầu đáp ứng sau đó cáo lui.

Dung Chiêu nhấp một ngụm nước trà, thản nhiên nói: "Chờ một chút."

Dung Vĩ nhìn cô: "Thế nào? Con cảm thấy phạt chưa đủ?"

Ánh mắt của ông không quá đồng ý, mặc kệ Bạch thị làm cái gì, bà ta là trắc phi thì xem như trưởng bối, Dung Chiêu không thể quá phận.

Dung Chiêu nở nụ cười, lắc đầu: "Con chỉ là nghĩ đến trắc phi hình như sinh ra trong gia đình thư hương môn đệ?

"Con hỏi cái này làm gì?" Dung Vĩ không rõ.

Dung Chiêu tươi cười sáng lạn, mắt phượng cong cong, nốt ruồi đỏ trên trán khẽ nhúc nhích,"Dù sao cũng phải cấm túc một tháng, nghĩ đến trắc phi bị nhốt trong phòng cũng không có việc gì, không bằng mang theo hạ nhân trong viện giúp Dung Chiêu chép tờ rơi quảng cáo?"

"Tờ rơi quảng cáo?" Dung Vĩ nghi hoặc. Dung Chiêu sai người lấy giấy bút ra, viết khuôn mẫu, vừa viết vừa nói: "Dung Chiêu muốn mở Phúc Lộc Hiên, các vương thúc lại sốt ruột, chỉ sợ Phúc Lộc Hiên không bao lâu nữa sẽ khai trương, trong kinh không biết bao nhiêu người chờ mong Phúc Lộc Hiên thất bại, Dung Chiêu đương nhiên là không muốn. Cho nên trước khi khai trương cần phải tuyên truyền."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-92.html.]

Trong lúc nói chuyện, cô đã nhanh chóng viết xong một tờ tuyên truyền.

Dung Vĩ vừa nhìn, lập tức trừng mắt thành chuông đồng.

"Cái này cái này... còn có thể như vậy sao?" Ông kinh hô.

Dung Chiêu cười ôn hòa: "Sao lại không thể? Phụ thân chẳng lẽ không cảm thấy như vậy có thể làm cho việc làm ăn của Phúc Lộc Hiên tốt hơn sao?"

Dung Vĩ: "..." Hình như là vậy thật.

Ông gật đầu ủng hộ: "Có thể, vậy để trắc phi và hạ nhân trong viện chép đi, con muốn bao nhiêu tờ?"

Triểu Đại Nhạn không quá khó khăn, không có chuyện cấm văn chương của nữ tử hậu trạch lan truyền bên ngoài.

Dung Chiêu: "Ba ngàn hoặc năm ngàn tờ đi."

Dung Vĩ: "...?"

Hạ nhân: "???"

Thế tử chẳng lẽ muốn làm trắc phi mệt chết?

Dung Vĩ: "... Đi đi, bảo trắc phi chép cho tốt, khi nào chép xong thì bỏ lệnh cấm."

Hạ nhân: "... Tuân lệnh."

Dung Chiêu đặt chén trà xuống, giọng nói thản nhiên: "Đi rồi đừng trở về, ta thấy ngươi một lòng với trắc phi, sau này làm việc ở tiểu viện của trắc phi đi."

Hạ nhân kia đồng tử co rụt, mạnh mẽ ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ.

Dung Vĩ nheo mắt nhìn về phía Dung Chiêu.

Vẻ mặt Dung Chiêu vẫn đạm mạc như trước, nhưng ánh mắt lại là không thể d.a.o động, lời vừa rồi cô không phải trưng cầu ý kiến Dung Vĩ, mà là truyền đạt mệnh lệnh.

Dung Vĩ đột nhiên phát hiện chính mình dường như cũng không cảm thấy kỳ quái, lại càng không tức giận.

Chẳng lẽ là bị con gái bất hiếu thành thói quen? Ngược lại cảm thấy Ông phất phất tay: "Nghe thế tử." Hạ nhân thân thể tê dại, sắc mặt càng tái nhợt, cơ hồ đứng không vững.
 
Chương 93


Hạ nhân này phế rồi.

Không nói đến chỗ trắc phi không thể so sánh với tiền viện, trắc phi mà nhìn thấy hắn sẽ tức giận, làm sao có chuyện trọng dụng?

Người này gần như ngất xỉu được hạ nhân dìu di.

Dung Chiêu rót nước, yên tĩnh uống trà.

Thế giới bên ngoài rộng lớn, cô làm sao có thể để mình rơi vào trong tranh đấu nội trạch?

Giống như lúc trước quản lý công ty, mặc kệ các quản lý bộ phận phía dưới và người quản lý chỉ nhánh cạnh tranh như thế nào, chỉ cần không tổn hại đến lợi ích của cô, cô không có nhiều thời gian quan tâm bọn họ.

Nhưng nếu ai nhảy đến trước mặt cô, hoặc làm tổn hại lợi ích công ty, cô sẽ trực tiếp xử lý sạch sẽ.

Dung Chiêu đứng lên: "Phụ thân, hài nhi đi ra ngoài chọn vị trí cho Phúc Lộc Hiên, những ngân lượng này cho người đưa đến đông viện là được."

Nói xong cô đứng lên sải bước rời đi.

Dung Vĩ nhìn bóng lưng cô, thì thầm: "Cả ngày không lớn không nhỏ, còn dám phân phó ta?"

Lời vừa dứt lại nở nụ cười.

Không thể không nói, ông cực kỳ thích phong cách xử sự của Dung Chiêu...

Tứ đại thân vương trước sau tổng cộng đầu tư mười sáu vạn lượng, cùng An Khánh Vương thế tử hợp tác mở tửu lâu!

Tin tức vừa ra, trong kinh lại chấn động.

"Vốn nghĩ bọn họ dùng giấy nợ kia hợp tác mở tửu lâu thì chỉ có hơn tám vạn lượng, đủ mở hai tửu lâu rồi! Không nghĩ tới thật sự là mười sáu vạn lượng, tửu lâu gì mà cần tới mười sáu vạn lượng?"

"Tứ đại thân vương lần này không phải là hồ đồ rồi sao?"

"Ngươi biết cái gì, tứ đại thân vương nhất định là có lợi mới ra nhiều tiền như vậy."

"Cũng không nhất định, có lẽ là bọn họ coi trọng thế tử An Khánh Vương phủ?"

...

Dân chúng xem náo nhiệt. Quan to quý nhân trong kinh vẻ mặt khiếp sợ, quả thực không thể tin được mình vừa nghe cái gì.

Chẳng lẽ Dung thế tử đã cho tứ đại thân vương uống mê hồn dược gì sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-93.html.]

Du thân vương phủ.

Trương thừa tướng đích thân tới cửa, gặp mặt liền nói thẳng: "Dung thế tử kia rốt cuộc cho các ngươi uống mê hồn dược gì?"

Du thân vương lắc đầu phủ nhận, khóe miệng không kiềm chế được giương lên: "Là chúng ta chủ động đầu tư, nếu không phải tiền Dung Chiêu nợ chúng ta còn không trả, sản nghiệp công tại thiên thu này làm sao có thể rơi vào đầu chúng ta!"

Trương thừa tướng: "...?"

Con mẹ nó còn cảm thán?

Giọng điệu này giống như Dung Chiêu nợ tiền các ngươi là chuyện tốt?

Du thân vương lúc trước bởi vì thiếu tiền còn muốn buộc tội Dung Chiêu!

Du thân vương: "Trương huynh, quan hệ của chúng ta trước nay luôn rất tốt, ta cũng không gạt ngươi, đây thật sự là cơ hội có một không hai, ngươi yên tâm, ngày sau ta phát tài nhất định sẽ không quên ngươi."

Trương thừa tướng: "...?"

Lão không hiểu: "Ngươi làm sao biết sẽ phát tài?"

Du thân vương vui vẻ trả lời: "Rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang ngươi cũng ăn qua, nhất định sẽ bán rất tốt."

"Cho dù làm ăn có tốt nhưng sẽ phát tài sao?" Trương thừa tướng hận không thể tách đầu Du thân vương ra nhìn.

Cho dù là kiếm được không ít, nhưng sau khi chia cho năm người có thể còn lại bao nhiêu?

Huống chỉ bọn họ thật sự bỏ ra quá nhiều!

Du thân vương hạ giọng, khó nén hưng phấn: "Một tửu lâu không đủ, nhưng mười tửu lâu, một trăm tửu lâu thì sao?"

Trương thừa tướng: "..."

Một tửu lâu còn chưa mở đã nghĩ đến mười tửu lâu, một trăm tửu lâu? Đi đâu mở một trăm tửu lâu?!

Dung Chiêu rốt cuộc đã nói gì với tứ đại thân vương? Lại nhìn vẻ mặt phấn khởi của Du thân vương, lão biết... người này gặp ma chướng rồi.

Trương thừa tướng cau mày, hít sâu một hơi, đổi câu hỏi: "Không phải đã nói sẽ đối phó Dung Chiêu sao?"

Du thân vương trầm mặc một lúc lâu, rốt cục nói một câu: "Thật sự là Dung thế tử cho quá nhiều."

Công tại thiên thu, sản nghiệp muôn đời, một năm lợi nhuận mấy chục vạn lượng, còn là bùa bảo mệnh... Thật sự có quá nhiều lợi ích!
 
Chương 93


Hạ nhân này phế rồi.

Không nói đến chỗ trắc phi không thể so sánh với tiền viện, trắc phi mà nhìn thấy hắn sẽ tức giận, làm sao có chuyện trọng dụng?

Người này gần như ngất xỉu được hạ nhân dìu di.

Dung Chiêu rót nước, yên tĩnh uống trà.

Thế giới bên ngoài rộng lớn, cô làm sao có thể để mình rơi vào trong tranh đấu nội trạch?

Giống như lúc trước quản lý công ty, mặc kệ các quản lý bộ phận phía dưới và người quản lý chỉ nhánh cạnh tranh như thế nào, chỉ cần không tổn hại đến lợi ích của cô, cô không có nhiều thời gian quan tâm bọn họ.

Nhưng nếu ai nhảy đến trước mặt cô, hoặc làm tổn hại lợi ích công ty, cô sẽ trực tiếp xử lý sạch sẽ.

Dung Chiêu đứng lên: "Phụ thân, hài nhi đi ra ngoài chọn vị trí cho Phúc Lộc Hiên, những ngân lượng này cho người đưa đến đông viện là được."

Nói xong cô đứng lên sải bước rời đi.

Dung Vĩ nhìn bóng lưng cô, thì thầm: "Cả ngày không lớn không nhỏ, còn dám phân phó ta?"

Lời vừa dứt lại nở nụ cười.

Không thể không nói, ông cực kỳ thích phong cách xử sự của Dung Chiêu...

Tứ đại thân vương trước sau tổng cộng đầu tư mười sáu vạn lượng, cùng An Khánh Vương thế tử hợp tác mở tửu lâu!

Tin tức vừa ra, trong kinh lại chấn động.

"Vốn nghĩ bọn họ dùng giấy nợ kia hợp tác mở tửu lâu thì chỉ có hơn tám vạn lượng, đủ mở hai tửu lâu rồi! Không nghĩ tới thật sự là mười sáu vạn lượng, tửu lâu gì mà cần tới mười sáu vạn lượng?"

"Tứ đại thân vương lần này không phải là hồ đồ rồi sao?"

"Ngươi biết cái gì, tứ đại thân vương nhất định là có lợi mới ra nhiều tiền như vậy."

"Cũng không nhất định, có lẽ là bọn họ coi trọng thế tử An Khánh Vương phủ?"

...

Dân chúng xem náo nhiệt. Quan to quý nhân trong kinh vẻ mặt khiếp sợ, quả thực không thể tin được mình vừa nghe cái gì.

Chẳng lẽ Dung thế tử đã cho tứ đại thân vương uống mê hồn dược gì sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-93.html.]

Du thân vương phủ.

Trương thừa tướng đích thân tới cửa, gặp mặt liền nói thẳng: "Dung thế tử kia rốt cuộc cho các ngươi uống mê hồn dược gì?"

Du thân vương lắc đầu phủ nhận, khóe miệng không kiềm chế được giương lên: "Là chúng ta chủ động đầu tư, nếu không phải tiền Dung Chiêu nợ chúng ta còn không trả, sản nghiệp công tại thiên thu này làm sao có thể rơi vào đầu chúng ta!"

Trương thừa tướng: "...?"

Con mẹ nó còn cảm thán?

Giọng điệu này giống như Dung Chiêu nợ tiền các ngươi là chuyện tốt?

Du thân vương lúc trước bởi vì thiếu tiền còn muốn buộc tội Dung Chiêu!

Du thân vương: "Trương huynh, quan hệ của chúng ta trước nay luôn rất tốt, ta cũng không gạt ngươi, đây thật sự là cơ hội có một không hai, ngươi yên tâm, ngày sau ta phát tài nhất định sẽ không quên ngươi."

Trương thừa tướng: "...?"

Lão không hiểu: "Ngươi làm sao biết sẽ phát tài?"

Du thân vương vui vẻ trả lời: "Rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang ngươi cũng ăn qua, nhất định sẽ bán rất tốt."

"Cho dù làm ăn có tốt nhưng sẽ phát tài sao?" Trương thừa tướng hận không thể tách đầu Du thân vương ra nhìn.

Cho dù là kiếm được không ít, nhưng sau khi chia cho năm người có thể còn lại bao nhiêu?

Huống chỉ bọn họ thật sự bỏ ra quá nhiều!

Du thân vương hạ giọng, khó nén hưng phấn: "Một tửu lâu không đủ, nhưng mười tửu lâu, một trăm tửu lâu thì sao?"

Trương thừa tướng: "..."

Một tửu lâu còn chưa mở đã nghĩ đến mười tửu lâu, một trăm tửu lâu? Đi đâu mở một trăm tửu lâu?!

Dung Chiêu rốt cuộc đã nói gì với tứ đại thân vương? Lại nhìn vẻ mặt phấn khởi của Du thân vương, lão biết... người này gặp ma chướng rồi.

Trương thừa tướng cau mày, hít sâu một hơi, đổi câu hỏi: "Không phải đã nói sẽ đối phó Dung Chiêu sao?"

Du thân vương trầm mặc một lúc lâu, rốt cục nói một câu: "Thật sự là Dung thế tử cho quá nhiều."

Công tại thiên thu, sản nghiệp muôn đời, một năm lợi nhuận mấy chục vạn lượng, còn là bùa bảo mệnh... Thật sự có quá nhiều lợi ích!
 
Chương 93


Hạ nhân này phế rồi.

Không nói đến chỗ trắc phi không thể so sánh với tiền viện, trắc phi mà nhìn thấy hắn sẽ tức giận, làm sao có chuyện trọng dụng?

Người này gần như ngất xỉu được hạ nhân dìu di.

Dung Chiêu rót nước, yên tĩnh uống trà.

Thế giới bên ngoài rộng lớn, cô làm sao có thể để mình rơi vào trong tranh đấu nội trạch?

Giống như lúc trước quản lý công ty, mặc kệ các quản lý bộ phận phía dưới và người quản lý chỉ nhánh cạnh tranh như thế nào, chỉ cần không tổn hại đến lợi ích của cô, cô không có nhiều thời gian quan tâm bọn họ.

Nhưng nếu ai nhảy đến trước mặt cô, hoặc làm tổn hại lợi ích công ty, cô sẽ trực tiếp xử lý sạch sẽ.

Dung Chiêu đứng lên: "Phụ thân, hài nhi đi ra ngoài chọn vị trí cho Phúc Lộc Hiên, những ngân lượng này cho người đưa đến đông viện là được."

Nói xong cô đứng lên sải bước rời đi.

Dung Vĩ nhìn bóng lưng cô, thì thầm: "Cả ngày không lớn không nhỏ, còn dám phân phó ta?"

Lời vừa dứt lại nở nụ cười.

Không thể không nói, ông cực kỳ thích phong cách xử sự của Dung Chiêu...

Tứ đại thân vương trước sau tổng cộng đầu tư mười sáu vạn lượng, cùng An Khánh Vương thế tử hợp tác mở tửu lâu!

Tin tức vừa ra, trong kinh lại chấn động.

"Vốn nghĩ bọn họ dùng giấy nợ kia hợp tác mở tửu lâu thì chỉ có hơn tám vạn lượng, đủ mở hai tửu lâu rồi! Không nghĩ tới thật sự là mười sáu vạn lượng, tửu lâu gì mà cần tới mười sáu vạn lượng?"

"Tứ đại thân vương lần này không phải là hồ đồ rồi sao?"

"Ngươi biết cái gì, tứ đại thân vương nhất định là có lợi mới ra nhiều tiền như vậy."

"Cũng không nhất định, có lẽ là bọn họ coi trọng thế tử An Khánh Vương phủ?"

...

Dân chúng xem náo nhiệt. Quan to quý nhân trong kinh vẻ mặt khiếp sợ, quả thực không thể tin được mình vừa nghe cái gì.

Chẳng lẽ Dung thế tử đã cho tứ đại thân vương uống mê hồn dược gì sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-93.html.]

Du thân vương phủ.

Trương thừa tướng đích thân tới cửa, gặp mặt liền nói thẳng: "Dung thế tử kia rốt cuộc cho các ngươi uống mê hồn dược gì?"

Du thân vương lắc đầu phủ nhận, khóe miệng không kiềm chế được giương lên: "Là chúng ta chủ động đầu tư, nếu không phải tiền Dung Chiêu nợ chúng ta còn không trả, sản nghiệp công tại thiên thu này làm sao có thể rơi vào đầu chúng ta!"

Trương thừa tướng: "...?"

Con mẹ nó còn cảm thán?

Giọng điệu này giống như Dung Chiêu nợ tiền các ngươi là chuyện tốt?

Du thân vương lúc trước bởi vì thiếu tiền còn muốn buộc tội Dung Chiêu!

Du thân vương: "Trương huynh, quan hệ của chúng ta trước nay luôn rất tốt, ta cũng không gạt ngươi, đây thật sự là cơ hội có một không hai, ngươi yên tâm, ngày sau ta phát tài nhất định sẽ không quên ngươi."

Trương thừa tướng: "...?"

Lão không hiểu: "Ngươi làm sao biết sẽ phát tài?"

Du thân vương vui vẻ trả lời: "Rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang ngươi cũng ăn qua, nhất định sẽ bán rất tốt."

"Cho dù làm ăn có tốt nhưng sẽ phát tài sao?" Trương thừa tướng hận không thể tách đầu Du thân vương ra nhìn.

Cho dù là kiếm được không ít, nhưng sau khi chia cho năm người có thể còn lại bao nhiêu?

Huống chỉ bọn họ thật sự bỏ ra quá nhiều!

Du thân vương hạ giọng, khó nén hưng phấn: "Một tửu lâu không đủ, nhưng mười tửu lâu, một trăm tửu lâu thì sao?"

Trương thừa tướng: "..."

Một tửu lâu còn chưa mở đã nghĩ đến mười tửu lâu, một trăm tửu lâu? Đi đâu mở một trăm tửu lâu?!

Dung Chiêu rốt cuộc đã nói gì với tứ đại thân vương? Lại nhìn vẻ mặt phấn khởi của Du thân vương, lão biết... người này gặp ma chướng rồi.

Trương thừa tướng cau mày, hít sâu một hơi, đổi câu hỏi: "Không phải đã nói sẽ đối phó Dung Chiêu sao?"

Du thân vương trầm mặc một lúc lâu, rốt cục nói một câu: "Thật sự là Dung thế tử cho quá nhiều."

Công tại thiên thu, sản nghiệp muôn đời, một năm lợi nhuận mấy chục vạn lượng, còn là bùa bảo mệnh... Thật sự có quá nhiều lợi ích!
 
Chương 94


Hắn lại nhìn về phía Trương thừa tướng: "Trương huynh, lần này không còn cơ hội, nếu tương lai có cơ hội, ta nhất định kéo ngươi hợp tác cùng Dung thế tử."

Dừng một chút, ánh mắt hắn nghiêm túc nhìn Trương thừa tướng: "Hôm nay tứ đại vương phủ chúng ta đầu tư nhiều tiền như vậy, không cho phép có sai sót, Trương huynh, ta biết ngươi vẫn không thích Dung gia, nhưng lần này nể tình ta, tạm thời đừng động vào Dung Chiêu."

Dung Chiêu mà chết, việc làm ăn của bọn họ phải làm sao?

Trương thừa tướng trong nháy mắt cảm thấy nghẹn họng, trong n.g.ự.c là phiền muộn không thể giải bày, lão hỏi: "Tạm thời là bao lâu?"

Du thân vương: "Ba năm đi."

Ba năm sau sản nghiệp đã trải rộng, đến lúc đó liền có thể qua cầu rút ván.

Trương thừa tướng: "..."

Lão hít sâu một hơi, lạnh mặt phất tay áo rời đi.

Người bạn tốt này của lão hoàn toàn điên rồi.

Ba năm?!

Ai biết ba năm sau cục diện sẽ như thế nào?

Rời khỏi Du thân vương phủ, Trương thừa tướng bước lên xe ngựa, mặt đen như mực.

Trương Trường Hành vội nói: "Phụ thân, không biết Dung Chiêu kia rốt cuộc nói cái gì, tứ đại thân vương hiện tại quyết tâm cùng hắn mở tửu lâu, không chỉ không đối phó hắn, e rằng còn có thể bảo vệ hắn."

Giọng Trương thừa tướng mang theo tức giận đè nén: "Ta đúng là đã xem thường thằng nhãi này, hắn quả thật có chút bản lĩnh."

Cách giải quyết của Dung Chiêu khiến Trương thừa tướng trở tay không kịp.

Người ta thật đúng là không cần tiền trả nợ của An Khánh Vương phủ, bởi vì người ta căn bản cũng không cần trả, ngược lại đem tứ đại thân vương kéo lên thuyền!

Lần này là bốn vạn lượng, không có khả năng dễ dàng từ bỏ, vả lại tứ đại thân vương hiển nhiên đã quyết định, tuyệt đối sẽ không thay đổi.

Trương Trường Tri: "Vậy chẳng phải chúng ta không có biện pháp xử lý Trương Trường Hành thở dài: "Tửu lâu kia cũng là sản nghiệp của tứ đại thân vương, e rằng không thể quấy rối."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-94.html.]

Trương Trường Tri lạnh lùng nói: "Phúc Lộc Hiên cũng chưa chắc có thể thành công, Phúc Lộc Trang là bởi vì độc quyền, nhưng trong kinh thành tửu lâu nhiều vô số, còn có Đức Thuận Hiên là cửa hiệu lâu đời, Phúc Lộc Hiên muốn gây dựng danh hiệu cũng không đơn giản."

Trương Trường Hành phản đối: "Có rượu và thức ăn ngon, Phúc Lộc Hiên muốn thất bại cũng khó..."

Trương Trường Tri: "Cho dù làm được thì sao? Những tửu lâu khác không thể bắt chước?"

Trương Trường Hành: "Có tứ đại thân vương hậu thuẫn, sợ rằng không dễ bị bắt chước."

Trương Trường Tri: "Đệ làm gì cứ tăng chí khí người khác, diệt uy phong chính mình thế?"

Trương Trường Hành: "... Đệ chỉ ăn ngay nói thật."

Hai người huynh một câu đệ một câu, giằng co một hồi.

Trương Trường Tri hít sâu một hơi, nhìn về phía Trương thừa tướng: "Phụ thân, chẳng lẽ chúng ta không có cách nào sao?"

Trương thừa tướng nghe vậy lạnh lùng cười nói: "Không thể quấy rối Phúc Lộc Hiên, vậy Dung Chiêu thì sao?"

Lão hạ giọng phân phó: "Báo tin cho ba vị hoàng tử, nói có hoàng tử muốn lôi kéo Dung thế tử."

Trương Trường Hành ngẩn ra.

Mắt Trương Trường Tri nháy mắt sáng lên: "Tuyệt vời, ba vị hoàng tử nhận được tin tức, tất nhiên sẽ dẫn đầu xuất thủ lôi kéo Dung Chiêu, hoàng tử có ba vị, nếu hắn chọn một người, chỉ sợ hai vị hoàng tử còn lại sẽ không buông tha hắn!"

Nếu một người cũng không chọn, đó chính là đồng thời đắc tội ba vị hoàng tử.

Phái trung lập có quan hệ tốt với Trương thừa tướng, Dung Chiêu muốn làm phái trung lập cũng không được, tình cảnh chính là không thể tiến không thể lui.

Chiêu này tuyệt đối âm độc.

Giọng Trương thừa tướng càng lạnh hơn: "Ngoài ra, vấn đề thân phận của Dung Chiêu điều tra lúc trước đã có kết quả chưa?"

Vấn đề Dung Chiêu là nam hay nữ. Tuy rằng Trương thừa tướng cảm thấy Dung Chiêu nhìn thế nào cũng không giống nữ tử, nhưng lão là người chu toàn, chỉ cần có một tia suy đoán thì tuyệt đối sẽ không buông tha.

Trương Trường Tri lắc đầu.

Trương thừa tướng: "Vậy tiếp tục điều tra."
 
Chương 94


Hắn lại nhìn về phía Trương thừa tướng: "Trương huynh, lần này không còn cơ hội, nếu tương lai có cơ hội, ta nhất định kéo ngươi hợp tác cùng Dung thế tử."

Dừng một chút, ánh mắt hắn nghiêm túc nhìn Trương thừa tướng: "Hôm nay tứ đại vương phủ chúng ta đầu tư nhiều tiền như vậy, không cho phép có sai sót, Trương huynh, ta biết ngươi vẫn không thích Dung gia, nhưng lần này nể tình ta, tạm thời đừng động vào Dung Chiêu."

Dung Chiêu mà chết, việc làm ăn của bọn họ phải làm sao?

Trương thừa tướng trong nháy mắt cảm thấy nghẹn họng, trong n.g.ự.c là phiền muộn không thể giải bày, lão hỏi: "Tạm thời là bao lâu?"

Du thân vương: "Ba năm đi."

Ba năm sau sản nghiệp đã trải rộng, đến lúc đó liền có thể qua cầu rút ván.

Trương thừa tướng: "..."

Lão hít sâu một hơi, lạnh mặt phất tay áo rời đi.

Người bạn tốt này của lão hoàn toàn điên rồi.

Ba năm?!

Ai biết ba năm sau cục diện sẽ như thế nào?

Rời khỏi Du thân vương phủ, Trương thừa tướng bước lên xe ngựa, mặt đen như mực.

Trương Trường Hành vội nói: "Phụ thân, không biết Dung Chiêu kia rốt cuộc nói cái gì, tứ đại thân vương hiện tại quyết tâm cùng hắn mở tửu lâu, không chỉ không đối phó hắn, e rằng còn có thể bảo vệ hắn."

Giọng Trương thừa tướng mang theo tức giận đè nén: "Ta đúng là đã xem thường thằng nhãi này, hắn quả thật có chút bản lĩnh."

Cách giải quyết của Dung Chiêu khiến Trương thừa tướng trở tay không kịp.

Người ta thật đúng là không cần tiền trả nợ của An Khánh Vương phủ, bởi vì người ta căn bản cũng không cần trả, ngược lại đem tứ đại thân vương kéo lên thuyền!

Lần này là bốn vạn lượng, không có khả năng dễ dàng từ bỏ, vả lại tứ đại thân vương hiển nhiên đã quyết định, tuyệt đối sẽ không thay đổi.

Trương Trường Tri: "Vậy chẳng phải chúng ta không có biện pháp xử lý Trương Trường Hành thở dài: "Tửu lâu kia cũng là sản nghiệp của tứ đại thân vương, e rằng không thể quấy rối."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-94.html.]

Trương Trường Tri lạnh lùng nói: "Phúc Lộc Hiên cũng chưa chắc có thể thành công, Phúc Lộc Trang là bởi vì độc quyền, nhưng trong kinh thành tửu lâu nhiều vô số, còn có Đức Thuận Hiên là cửa hiệu lâu đời, Phúc Lộc Hiên muốn gây dựng danh hiệu cũng không đơn giản."

Trương Trường Hành phản đối: "Có rượu và thức ăn ngon, Phúc Lộc Hiên muốn thất bại cũng khó..."

Trương Trường Tri: "Cho dù làm được thì sao? Những tửu lâu khác không thể bắt chước?"

Trương Trường Hành: "Có tứ đại thân vương hậu thuẫn, sợ rằng không dễ bị bắt chước."

Trương Trường Tri: "Đệ làm gì cứ tăng chí khí người khác, diệt uy phong chính mình thế?"

Trương Trường Hành: "... Đệ chỉ ăn ngay nói thật."

Hai người huynh một câu đệ một câu, giằng co một hồi.

Trương Trường Tri hít sâu một hơi, nhìn về phía Trương thừa tướng: "Phụ thân, chẳng lẽ chúng ta không có cách nào sao?"

Trương thừa tướng nghe vậy lạnh lùng cười nói: "Không thể quấy rối Phúc Lộc Hiên, vậy Dung Chiêu thì sao?"

Lão hạ giọng phân phó: "Báo tin cho ba vị hoàng tử, nói có hoàng tử muốn lôi kéo Dung thế tử."

Trương Trường Hành ngẩn ra.

Mắt Trương Trường Tri nháy mắt sáng lên: "Tuyệt vời, ba vị hoàng tử nhận được tin tức, tất nhiên sẽ dẫn đầu xuất thủ lôi kéo Dung Chiêu, hoàng tử có ba vị, nếu hắn chọn một người, chỉ sợ hai vị hoàng tử còn lại sẽ không buông tha hắn!"

Nếu một người cũng không chọn, đó chính là đồng thời đắc tội ba vị hoàng tử.

Phái trung lập có quan hệ tốt với Trương thừa tướng, Dung Chiêu muốn làm phái trung lập cũng không được, tình cảnh chính là không thể tiến không thể lui.

Chiêu này tuyệt đối âm độc.

Giọng Trương thừa tướng càng lạnh hơn: "Ngoài ra, vấn đề thân phận của Dung Chiêu điều tra lúc trước đã có kết quả chưa?"

Vấn đề Dung Chiêu là nam hay nữ. Tuy rằng Trương thừa tướng cảm thấy Dung Chiêu nhìn thế nào cũng không giống nữ tử, nhưng lão là người chu toàn, chỉ cần có một tia suy đoán thì tuyệt đối sẽ không buông tha.

Trương Trường Tri lắc đầu.

Trương thừa tướng: "Vậy tiếp tục điều tra."
 
Chương 94


Hắn lại nhìn về phía Trương thừa tướng: "Trương huynh, lần này không còn cơ hội, nếu tương lai có cơ hội, ta nhất định kéo ngươi hợp tác cùng Dung thế tử."

Dừng một chút, ánh mắt hắn nghiêm túc nhìn Trương thừa tướng: "Hôm nay tứ đại vương phủ chúng ta đầu tư nhiều tiền như vậy, không cho phép có sai sót, Trương huynh, ta biết ngươi vẫn không thích Dung gia, nhưng lần này nể tình ta, tạm thời đừng động vào Dung Chiêu."

Dung Chiêu mà chết, việc làm ăn của bọn họ phải làm sao?

Trương thừa tướng trong nháy mắt cảm thấy nghẹn họng, trong n.g.ự.c là phiền muộn không thể giải bày, lão hỏi: "Tạm thời là bao lâu?"

Du thân vương: "Ba năm đi."

Ba năm sau sản nghiệp đã trải rộng, đến lúc đó liền có thể qua cầu rút ván.

Trương thừa tướng: "..."

Lão hít sâu một hơi, lạnh mặt phất tay áo rời đi.

Người bạn tốt này của lão hoàn toàn điên rồi.

Ba năm?!

Ai biết ba năm sau cục diện sẽ như thế nào?

Rời khỏi Du thân vương phủ, Trương thừa tướng bước lên xe ngựa, mặt đen như mực.

Trương Trường Hành vội nói: "Phụ thân, không biết Dung Chiêu kia rốt cuộc nói cái gì, tứ đại thân vương hiện tại quyết tâm cùng hắn mở tửu lâu, không chỉ không đối phó hắn, e rằng còn có thể bảo vệ hắn."

Giọng Trương thừa tướng mang theo tức giận đè nén: "Ta đúng là đã xem thường thằng nhãi này, hắn quả thật có chút bản lĩnh."

Cách giải quyết của Dung Chiêu khiến Trương thừa tướng trở tay không kịp.

Người ta thật đúng là không cần tiền trả nợ của An Khánh Vương phủ, bởi vì người ta căn bản cũng không cần trả, ngược lại đem tứ đại thân vương kéo lên thuyền!

Lần này là bốn vạn lượng, không có khả năng dễ dàng từ bỏ, vả lại tứ đại thân vương hiển nhiên đã quyết định, tuyệt đối sẽ không thay đổi.

Trương Trường Tri: "Vậy chẳng phải chúng ta không có biện pháp xử lý Trương Trường Hành thở dài: "Tửu lâu kia cũng là sản nghiệp của tứ đại thân vương, e rằng không thể quấy rối."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-94.html.]

Trương Trường Tri lạnh lùng nói: "Phúc Lộc Hiên cũng chưa chắc có thể thành công, Phúc Lộc Trang là bởi vì độc quyền, nhưng trong kinh thành tửu lâu nhiều vô số, còn có Đức Thuận Hiên là cửa hiệu lâu đời, Phúc Lộc Hiên muốn gây dựng danh hiệu cũng không đơn giản."

Trương Trường Hành phản đối: "Có rượu và thức ăn ngon, Phúc Lộc Hiên muốn thất bại cũng khó..."

Trương Trường Tri: "Cho dù làm được thì sao? Những tửu lâu khác không thể bắt chước?"

Trương Trường Hành: "Có tứ đại thân vương hậu thuẫn, sợ rằng không dễ bị bắt chước."

Trương Trường Tri: "Đệ làm gì cứ tăng chí khí người khác, diệt uy phong chính mình thế?"

Trương Trường Hành: "... Đệ chỉ ăn ngay nói thật."

Hai người huynh một câu đệ một câu, giằng co một hồi.

Trương Trường Tri hít sâu một hơi, nhìn về phía Trương thừa tướng: "Phụ thân, chẳng lẽ chúng ta không có cách nào sao?"

Trương thừa tướng nghe vậy lạnh lùng cười nói: "Không thể quấy rối Phúc Lộc Hiên, vậy Dung Chiêu thì sao?"

Lão hạ giọng phân phó: "Báo tin cho ba vị hoàng tử, nói có hoàng tử muốn lôi kéo Dung thế tử."

Trương Trường Hành ngẩn ra.

Mắt Trương Trường Tri nháy mắt sáng lên: "Tuyệt vời, ba vị hoàng tử nhận được tin tức, tất nhiên sẽ dẫn đầu xuất thủ lôi kéo Dung Chiêu, hoàng tử có ba vị, nếu hắn chọn một người, chỉ sợ hai vị hoàng tử còn lại sẽ không buông tha hắn!"

Nếu một người cũng không chọn, đó chính là đồng thời đắc tội ba vị hoàng tử.

Phái trung lập có quan hệ tốt với Trương thừa tướng, Dung Chiêu muốn làm phái trung lập cũng không được, tình cảnh chính là không thể tiến không thể lui.

Chiêu này tuyệt đối âm độc.

Giọng Trương thừa tướng càng lạnh hơn: "Ngoài ra, vấn đề thân phận của Dung Chiêu điều tra lúc trước đã có kết quả chưa?"

Vấn đề Dung Chiêu là nam hay nữ. Tuy rằng Trương thừa tướng cảm thấy Dung Chiêu nhìn thế nào cũng không giống nữ tử, nhưng lão là người chu toàn, chỉ cần có một tia suy đoán thì tuyệt đối sẽ không buông tha.

Trương Trường Tri lắc đầu.

Trương thừa tướng: "Vậy tiếp tục điều tra."
 
Chương 95


Một bên đào hố, một bên điều tra, hai bút cùng vẽ, chỉ cần có một cái có thể hạ được Dung Chiêu, như vậy bọn họ sẽ không thiệt thòi.

Trương Trường Ngôn vốn dĩ vẫn rụt cổ ở bên cạnh vểnh tai nghe, bấy giờ nghe được lời này, lập tức thân thể ngồi thằng, vẻ mặt nghiêm túc: "Phụ thân, hắn thật sự là nam tử, hài nhi lấy đầu đảm bảo!"

Tên khốn mặt dày trong túi có tám vạn lượng lại muốn bắt người không có tiền là hắn mời khách làm sao có thể là tiểu nương tử?

Mặc dù đối phương quả thật rất xinh đẹp.

Trương thừa tướng nhớ rõ lúc trước thái y vẫn chưa bắt mạch.

Lão nhíu mày: "Ta vẫn cảm thấy có vấn đề, Dung Chiêu kia rõ ràng có chút bản lĩnh, vì sao Dung Vĩ mười bảy năm đều giam hắn ở trong phủ..."

Lão hiểu rõ đối thủ cũ, lá gan Dung Vĩ cũng không nhỏ.

Trương Trường Tri: "Nhưng tác phong làm việc của hắn rất lớn mật, tổ chức tiệc rượu, kết giao với tứ đại thân vương, mỗi ngày đi lại bên ngoài... Đây không giống tác phong của phụ nữ lắm?"

Trương thừa tướng vẫn giữ lại một tia hoài nghỉ: "Vẫn phải bắt mạch, hoặc là tiếp xúc thân thể để xác định..."

Lão nhìn về phía Trương Trường Hành và Trương Trường Tri.

Trương Trường Ngôn trước sau như một ngoan ngoãn đứng trước mặt Trương thừa tướng, lúc này lại thò đầu ra, chủ động xin đi g.i.ế.c giặc: "Phụ thân, chuyện này giao cho con làm đi."

Ánh mắt Trương thừa tướng hoài nghi.

Lão tam thật sự rất không làm cho người ta yên tâm.

Trương Trường Ngôn thề thốt: "Phụ thân yên tâm, con nhất định sẽ lấy được tin tức chính xác, cho dù có phải ngày ngày đi theo Dung Chiêu đi nữa."

Trương thừa tướng nhìn hắn thật sâu.

Cũng đúng, hai đứa con trai khác trọng mặt mũi, lão tam là đứa không biết xấu hổ nhất, lại nổi danh ăn chơi, cũng giống như lúc trước để cho hắn xông vào An Khánh Vương phủ, chuyện nào không biết xấu hổ chỉ có thể giao cho lão tam làm.

Vì vậy lão gật đầu đồng ý: "Vậy giao cho con, dù sao con cũng không có việc gì, đi làm quen với Dung Chiêu, thứ nhất thăm dò tình huống, thứ hai tìm hiểu hành trình của hắn, xem hắn còn muốn làm gì"

Trương Trường Ngôn vẻ mặt nghiêm túc đoan chính: "Phụ thân yên tâm, hài nhi sẽ nghĩ biện pháp tiếp cận Dung Chiêu, tra xét tình huống, cho dù hắn có gió thổi cỏ lay, hài nhi cũng sẽ nhất định lập tức hồi bẩm phụ thân."

Trương thừa tướng cuối cùng cũng hài lòng gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-95.html.]

Nhưng trong lòng rốt cuộc không vui.

Lúc trước lão một mực ở trước mặt Dung Vĩ khoe khoang mình có ba đứa con trai, nhưng hiện tại nhìn lại, lão tam bất tài, lão đại và lão nhị hiện giờ làm việc cũng không hiệu suất.

Ngược lại Dung Chiêu lại càng đoán không ra.

Rõ ràng là một tên bại gia tử không có bản lĩnh, thế nhưng có thể giải quyết tất cả phiền toái dễ dàng.

Rốt cuộc là có bản lĩnh thật sự hay là có cao nhân chỉ điểm?

Trương thừa tướng nghĩ vậy liền đau đầu, lại dặn dò một câu: "Lão tam, tùy thời tiếp cận Dung Chiêu, không phân lớn nhỏ, tất cả đều phải bẩm báo cho ta."

"Vâng..."

Trương Trường Ngôn cao giọng đáp ứng, sau đó nhảy xuống xe ngựa, đi "tùy thời" tiếp cận Dung Chiêu.

Trương thừa tướng nhìn bóng lưng hắn, luôn cảm thấy không đáng tin cậy.

Trương Trường Ngôn cũng không đi tìm kiếm cơ hội theo lời Trương thừa tướng nói, mà đi thẳng đến Phúc Lộc Trang.

Cũng trùng hợp Dung Chiêu đúng lúc ở đây.

Trương Tam hùng hùng hổ hổ tìm được Dung Chiêu, vẻ mặt lo lắng...

"Không tốt không tốt rồi!

"Dung Chiêu, cha ta đào hố muốn hại ngươi, ngươi mau nghĩ biện pháp!"

Trương thừa tướng một lòng chỉ muốn hãm hại Dung Chiêu.

Nhưng...

Đùa gì thế?

Trương Trường Ngôn hắn một văn tiền chia hoa hồng cũng còn chưa lấy được, làm sao có thể để Dung Chiêu xảy ra chuyện?

Dung Chiêu có thể mất sạch danh dự, Dung Chiêu có thể xui xẻo, nhưng Phúc Lộc Trang cùng với tiền hoa hồng của hắn phải còn nguyên vẹn!

Dung Chiêu đang viết thư, nghe vậy ngẩng đầu nhướng mày: "Ô? Trương thừa tướng lại ra chiêu gì sao?"
 
Chương 95


Một bên đào hố, một bên điều tra, hai bút cùng vẽ, chỉ cần có một cái có thể hạ được Dung Chiêu, như vậy bọn họ sẽ không thiệt thòi.

Trương Trường Ngôn vốn dĩ vẫn rụt cổ ở bên cạnh vểnh tai nghe, bấy giờ nghe được lời này, lập tức thân thể ngồi thằng, vẻ mặt nghiêm túc: "Phụ thân, hắn thật sự là nam tử, hài nhi lấy đầu đảm bảo!"

Tên khốn mặt dày trong túi có tám vạn lượng lại muốn bắt người không có tiền là hắn mời khách làm sao có thể là tiểu nương tử?

Mặc dù đối phương quả thật rất xinh đẹp.

Trương thừa tướng nhớ rõ lúc trước thái y vẫn chưa bắt mạch.

Lão nhíu mày: "Ta vẫn cảm thấy có vấn đề, Dung Chiêu kia rõ ràng có chút bản lĩnh, vì sao Dung Vĩ mười bảy năm đều giam hắn ở trong phủ..."

Lão hiểu rõ đối thủ cũ, lá gan Dung Vĩ cũng không nhỏ.

Trương Trường Tri: "Nhưng tác phong làm việc của hắn rất lớn mật, tổ chức tiệc rượu, kết giao với tứ đại thân vương, mỗi ngày đi lại bên ngoài... Đây không giống tác phong của phụ nữ lắm?"

Trương thừa tướng vẫn giữ lại một tia hoài nghỉ: "Vẫn phải bắt mạch, hoặc là tiếp xúc thân thể để xác định..."

Lão nhìn về phía Trương Trường Hành và Trương Trường Tri.

Trương Trường Ngôn trước sau như một ngoan ngoãn đứng trước mặt Trương thừa tướng, lúc này lại thò đầu ra, chủ động xin đi g.i.ế.c giặc: "Phụ thân, chuyện này giao cho con làm đi."

Ánh mắt Trương thừa tướng hoài nghi.

Lão tam thật sự rất không làm cho người ta yên tâm.

Trương Trường Ngôn thề thốt: "Phụ thân yên tâm, con nhất định sẽ lấy được tin tức chính xác, cho dù có phải ngày ngày đi theo Dung Chiêu đi nữa."

Trương thừa tướng nhìn hắn thật sâu.

Cũng đúng, hai đứa con trai khác trọng mặt mũi, lão tam là đứa không biết xấu hổ nhất, lại nổi danh ăn chơi, cũng giống như lúc trước để cho hắn xông vào An Khánh Vương phủ, chuyện nào không biết xấu hổ chỉ có thể giao cho lão tam làm.

Vì vậy lão gật đầu đồng ý: "Vậy giao cho con, dù sao con cũng không có việc gì, đi làm quen với Dung Chiêu, thứ nhất thăm dò tình huống, thứ hai tìm hiểu hành trình của hắn, xem hắn còn muốn làm gì"

Trương Trường Ngôn vẻ mặt nghiêm túc đoan chính: "Phụ thân yên tâm, hài nhi sẽ nghĩ biện pháp tiếp cận Dung Chiêu, tra xét tình huống, cho dù hắn có gió thổi cỏ lay, hài nhi cũng sẽ nhất định lập tức hồi bẩm phụ thân."

Trương thừa tướng cuối cùng cũng hài lòng gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-95.html.]

Nhưng trong lòng rốt cuộc không vui.

Lúc trước lão một mực ở trước mặt Dung Vĩ khoe khoang mình có ba đứa con trai, nhưng hiện tại nhìn lại, lão tam bất tài, lão đại và lão nhị hiện giờ làm việc cũng không hiệu suất.

Ngược lại Dung Chiêu lại càng đoán không ra.

Rõ ràng là một tên bại gia tử không có bản lĩnh, thế nhưng có thể giải quyết tất cả phiền toái dễ dàng.

Rốt cuộc là có bản lĩnh thật sự hay là có cao nhân chỉ điểm?

Trương thừa tướng nghĩ vậy liền đau đầu, lại dặn dò một câu: "Lão tam, tùy thời tiếp cận Dung Chiêu, không phân lớn nhỏ, tất cả đều phải bẩm báo cho ta."

"Vâng..."

Trương Trường Ngôn cao giọng đáp ứng, sau đó nhảy xuống xe ngựa, đi "tùy thời" tiếp cận Dung Chiêu.

Trương thừa tướng nhìn bóng lưng hắn, luôn cảm thấy không đáng tin cậy.

Trương Trường Ngôn cũng không đi tìm kiếm cơ hội theo lời Trương thừa tướng nói, mà đi thẳng đến Phúc Lộc Trang.

Cũng trùng hợp Dung Chiêu đúng lúc ở đây.

Trương Tam hùng hùng hổ hổ tìm được Dung Chiêu, vẻ mặt lo lắng...

"Không tốt không tốt rồi!

"Dung Chiêu, cha ta đào hố muốn hại ngươi, ngươi mau nghĩ biện pháp!"

Trương thừa tướng một lòng chỉ muốn hãm hại Dung Chiêu.

Nhưng...

Đùa gì thế?

Trương Trường Ngôn hắn một văn tiền chia hoa hồng cũng còn chưa lấy được, làm sao có thể để Dung Chiêu xảy ra chuyện?

Dung Chiêu có thể mất sạch danh dự, Dung Chiêu có thể xui xẻo, nhưng Phúc Lộc Trang cùng với tiền hoa hồng của hắn phải còn nguyên vẹn!

Dung Chiêu đang viết thư, nghe vậy ngẩng đầu nhướng mày: "Ô? Trương thừa tướng lại ra chiêu gì sao?"
 
Chương 95


Một bên đào hố, một bên điều tra, hai bút cùng vẽ, chỉ cần có một cái có thể hạ được Dung Chiêu, như vậy bọn họ sẽ không thiệt thòi.

Trương Trường Ngôn vốn dĩ vẫn rụt cổ ở bên cạnh vểnh tai nghe, bấy giờ nghe được lời này, lập tức thân thể ngồi thằng, vẻ mặt nghiêm túc: "Phụ thân, hắn thật sự là nam tử, hài nhi lấy đầu đảm bảo!"

Tên khốn mặt dày trong túi có tám vạn lượng lại muốn bắt người không có tiền là hắn mời khách làm sao có thể là tiểu nương tử?

Mặc dù đối phương quả thật rất xinh đẹp.

Trương thừa tướng nhớ rõ lúc trước thái y vẫn chưa bắt mạch.

Lão nhíu mày: "Ta vẫn cảm thấy có vấn đề, Dung Chiêu kia rõ ràng có chút bản lĩnh, vì sao Dung Vĩ mười bảy năm đều giam hắn ở trong phủ..."

Lão hiểu rõ đối thủ cũ, lá gan Dung Vĩ cũng không nhỏ.

Trương Trường Tri: "Nhưng tác phong làm việc của hắn rất lớn mật, tổ chức tiệc rượu, kết giao với tứ đại thân vương, mỗi ngày đi lại bên ngoài... Đây không giống tác phong của phụ nữ lắm?"

Trương thừa tướng vẫn giữ lại một tia hoài nghỉ: "Vẫn phải bắt mạch, hoặc là tiếp xúc thân thể để xác định..."

Lão nhìn về phía Trương Trường Hành và Trương Trường Tri.

Trương Trường Ngôn trước sau như một ngoan ngoãn đứng trước mặt Trương thừa tướng, lúc này lại thò đầu ra, chủ động xin đi g.i.ế.c giặc: "Phụ thân, chuyện này giao cho con làm đi."

Ánh mắt Trương thừa tướng hoài nghi.

Lão tam thật sự rất không làm cho người ta yên tâm.

Trương Trường Ngôn thề thốt: "Phụ thân yên tâm, con nhất định sẽ lấy được tin tức chính xác, cho dù có phải ngày ngày đi theo Dung Chiêu đi nữa."

Trương thừa tướng nhìn hắn thật sâu.

Cũng đúng, hai đứa con trai khác trọng mặt mũi, lão tam là đứa không biết xấu hổ nhất, lại nổi danh ăn chơi, cũng giống như lúc trước để cho hắn xông vào An Khánh Vương phủ, chuyện nào không biết xấu hổ chỉ có thể giao cho lão tam làm.

Vì vậy lão gật đầu đồng ý: "Vậy giao cho con, dù sao con cũng không có việc gì, đi làm quen với Dung Chiêu, thứ nhất thăm dò tình huống, thứ hai tìm hiểu hành trình của hắn, xem hắn còn muốn làm gì"

Trương Trường Ngôn vẻ mặt nghiêm túc đoan chính: "Phụ thân yên tâm, hài nhi sẽ nghĩ biện pháp tiếp cận Dung Chiêu, tra xét tình huống, cho dù hắn có gió thổi cỏ lay, hài nhi cũng sẽ nhất định lập tức hồi bẩm phụ thân."

Trương thừa tướng cuối cùng cũng hài lòng gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-95.html.]

Nhưng trong lòng rốt cuộc không vui.

Lúc trước lão một mực ở trước mặt Dung Vĩ khoe khoang mình có ba đứa con trai, nhưng hiện tại nhìn lại, lão tam bất tài, lão đại và lão nhị hiện giờ làm việc cũng không hiệu suất.

Ngược lại Dung Chiêu lại càng đoán không ra.

Rõ ràng là một tên bại gia tử không có bản lĩnh, thế nhưng có thể giải quyết tất cả phiền toái dễ dàng.

Rốt cuộc là có bản lĩnh thật sự hay là có cao nhân chỉ điểm?

Trương thừa tướng nghĩ vậy liền đau đầu, lại dặn dò một câu: "Lão tam, tùy thời tiếp cận Dung Chiêu, không phân lớn nhỏ, tất cả đều phải bẩm báo cho ta."

"Vâng..."

Trương Trường Ngôn cao giọng đáp ứng, sau đó nhảy xuống xe ngựa, đi "tùy thời" tiếp cận Dung Chiêu.

Trương thừa tướng nhìn bóng lưng hắn, luôn cảm thấy không đáng tin cậy.

Trương Trường Ngôn cũng không đi tìm kiếm cơ hội theo lời Trương thừa tướng nói, mà đi thẳng đến Phúc Lộc Trang.

Cũng trùng hợp Dung Chiêu đúng lúc ở đây.

Trương Tam hùng hùng hổ hổ tìm được Dung Chiêu, vẻ mặt lo lắng...

"Không tốt không tốt rồi!

"Dung Chiêu, cha ta đào hố muốn hại ngươi, ngươi mau nghĩ biện pháp!"

Trương thừa tướng một lòng chỉ muốn hãm hại Dung Chiêu.

Nhưng...

Đùa gì thế?

Trương Trường Ngôn hắn một văn tiền chia hoa hồng cũng còn chưa lấy được, làm sao có thể để Dung Chiêu xảy ra chuyện?

Dung Chiêu có thể mất sạch danh dự, Dung Chiêu có thể xui xẻo, nhưng Phúc Lộc Trang cùng với tiền hoa hồng của hắn phải còn nguyên vẹn!

Dung Chiêu đang viết thư, nghe vậy ngẩng đầu nhướng mày: "Ô? Trương thừa tướng lại ra chiêu gì sao?"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom