Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 69


Nói xong một thân ảnh gầy gò bước vào nhã gian, Dung Chiêu mặt như quan ngọc, mắt phượng hơi nhếch, khóe miệng mang theo ý cười, rõ ràng gầy gò lại có một phen khí thế, sống lưng thẳng tắp, lúc đi ngọc bội chạm vào nhau, tư thái thong dong mà ưu nhã.

Trên tay cô cầm một bầu rượu, góc áo viền vàng xòe ra, chậm rãi đi tới, hai tròng mắt mỉm cười sâu không thấy đáy.

Bốn người hơi ngẩn ra.

Người phong đạm vân khinh nhường này, thật sự sẽ trả tiền chứ?

Nhã gian chỉ có một cái bàn tròn, đặt năm cái ghế, chỉ còn lại một cái, hiển nhiên là để lại cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu giơ tay hành lễ, lập tức tự nhiên đặt bầu rượu lên bàn, sửa sang ống tay áo xong cũng ngồi xuống.

Động tác kia giống như quan hệ giữa bọn họ cực kỳ thân thiết, không cần khách khí.

Vinh thân vương sờ sờ bụng, hừ lạnh một tiếng.

Du thân vương lười nhiều lời, trực tiếp đưa tay: "Nếu Dung thế tử đã đến, vậy trả tiền trước đi, chúng ta đều mang theo giấy nợ."

Thái độ của tứ đại thân vương rất rõ ràng, bọn họ muốn tiền trước.

Dung Chiêu nợ bọn họ tám vạn lượng, rốt cuộc sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn không lấy lại được tiền, trước tiên nhận tiền tới tay, đến lúc đó tùy tiện thu thập cái tên đắc tội với bọn họ này.

Dung Chiêu nghe vậy, vươn tay cầm ấm trà rót cho mình một ly, thanh âm ôn hòa: "Vương thúc đừng gấp."

Lộc thân vương cũng hừ một tiếng: "Chúng ta chờ ngươi lâu như vậy, đã chờ đến mức đói bụng, chẳng lẽ còn muốn chúng ta tiếp tục chờ?"

Kỳ thật tiền cũng có thể ăn xong mới trả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-69.html.]

Nhưng bốn người này hiển nhiên là sốt ruột, muốn trước khi ăn cơm lấy được tiền.

Dung Chiêu bưng chén trà lên, nhẹ nhàng nói: "Vương thúc, vậy Dung Chiêu cũng không giấu diếm, ta không có tiền để trả."

Cửa nhã gian đã đóng lại, thanh âm bên ngoài bị ngăn cách, chỉ còn lại bầu không khí yên tĩnh quỷ dị đến cực hạn trong phòng. Du thân vương vỗ bàn, phẫn nộ đứng lên: "Ngươi đùa giỡn chúng ta?!"

Vinh thân vương sắc mặt âm trầm: "Dung thế tử đây là có ý gì? Giấy vay nợ của ngươi còn ở trên tay chúng ta, đã nói kỳ hạn ba tháng, ngươi không có tiền, phụ thân ngươi cũng không có tiền sao?"

Lộc thân vương cùng Nhạc thân vương không nói chuyện, nhưng ánh mắt rất không hữu hảo.

Dung Chiêu vội nói: "Các vương thúc bớt giận, Dung Chiêu không có tiền, nhưng quả thật sẽ cho các vương thúc một câu trả lời thỏa đáng."

Cô bưng chén trà, thở dài: "Phụ thân quả thật cho Dung Chiêu tám vạn lượng, nhưng Dung Chiêu không muốn tiêu tiền An Khánh Vương phủ, chỉ muốn dựa vào chính mình gây dựng sự nghiệp, trước đây không muốn, sau này cũng không muốn."

Du thân vương đã sớm tức giận đến mức hận không thể trực tiếp nện c.h.ế.t Dung Chiêu.

Ba đại thân vương khác cũng cảm thấy không vui, nhưng Dung Chiêu còn ở chỗ này, hắn chạy không thoát.

Nhạc thân vương cười lạnh: "Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi lúc trước treo giải thưởng mười vạn lượng, mượn chúng ta tám vạn lượng, hai vạn lượng còn lại chẳng lẽ không phải tiền của An Khánh Vương phủ?"

Dung Chiêu lắc đầu: "Không phải, hai vạn lượng còn lại là tiền một vị hảo hữu trong kinh đầu tư vào Phúc Lộc Trang, hắn đầu tư hai vạn lượng cho ta, chiếm bốn mươi phần trăm cổ phần Phúc Lộc Trang."

Dừng một chút, cô thở dài: "Cho nên Dung Chiêu mới nói Dung Chiêu không có tiền, không dám lừa gạt vương thúc, Phúc Lộc Trang khai trương bảy ngày, thu về hơn hai vạn lượng, trong đó có hơn tám ngàn lượng đều là của một vị cổ đông khác."

Lời này có chút gian trá.

Bất cứ việc làm ăn nào, chỉ nói doanh thu không nói biên lợi nhuận đều là gian trá.
 
Chương 69


Nói xong một thân ảnh gầy gò bước vào nhã gian, Dung Chiêu mặt như quan ngọc, mắt phượng hơi nhếch, khóe miệng mang theo ý cười, rõ ràng gầy gò lại có một phen khí thế, sống lưng thẳng tắp, lúc đi ngọc bội chạm vào nhau, tư thái thong dong mà ưu nhã.

Trên tay cô cầm một bầu rượu, góc áo viền vàng xòe ra, chậm rãi đi tới, hai tròng mắt mỉm cười sâu không thấy đáy.

Bốn người hơi ngẩn ra.

Người phong đạm vân khinh nhường này, thật sự sẽ trả tiền chứ?

Nhã gian chỉ có một cái bàn tròn, đặt năm cái ghế, chỉ còn lại một cái, hiển nhiên là để lại cho Dung Chiêu.

Dung Chiêu giơ tay hành lễ, lập tức tự nhiên đặt bầu rượu lên bàn, sửa sang ống tay áo xong cũng ngồi xuống.

Động tác kia giống như quan hệ giữa bọn họ cực kỳ thân thiết, không cần khách khí.

Vinh thân vương sờ sờ bụng, hừ lạnh một tiếng.

Du thân vương lười nhiều lời, trực tiếp đưa tay: "Nếu Dung thế tử đã đến, vậy trả tiền trước đi, chúng ta đều mang theo giấy nợ."

Thái độ của tứ đại thân vương rất rõ ràng, bọn họ muốn tiền trước.

Dung Chiêu nợ bọn họ tám vạn lượng, rốt cuộc sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn không lấy lại được tiền, trước tiên nhận tiền tới tay, đến lúc đó tùy tiện thu thập cái tên đắc tội với bọn họ này.

Dung Chiêu nghe vậy, vươn tay cầm ấm trà rót cho mình một ly, thanh âm ôn hòa: "Vương thúc đừng gấp."

Lộc thân vương cũng hừ một tiếng: "Chúng ta chờ ngươi lâu như vậy, đã chờ đến mức đói bụng, chẳng lẽ còn muốn chúng ta tiếp tục chờ?"

Kỳ thật tiền cũng có thể ăn xong mới trả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-69.html.]

Nhưng bốn người này hiển nhiên là sốt ruột, muốn trước khi ăn cơm lấy được tiền.

Dung Chiêu bưng chén trà lên, nhẹ nhàng nói: "Vương thúc, vậy Dung Chiêu cũng không giấu diếm, ta không có tiền để trả."

Cửa nhã gian đã đóng lại, thanh âm bên ngoài bị ngăn cách, chỉ còn lại bầu không khí yên tĩnh quỷ dị đến cực hạn trong phòng. Du thân vương vỗ bàn, phẫn nộ đứng lên: "Ngươi đùa giỡn chúng ta?!"

Vinh thân vương sắc mặt âm trầm: "Dung thế tử đây là có ý gì? Giấy vay nợ của ngươi còn ở trên tay chúng ta, đã nói kỳ hạn ba tháng, ngươi không có tiền, phụ thân ngươi cũng không có tiền sao?"

Lộc thân vương cùng Nhạc thân vương không nói chuyện, nhưng ánh mắt rất không hữu hảo.

Dung Chiêu vội nói: "Các vương thúc bớt giận, Dung Chiêu không có tiền, nhưng quả thật sẽ cho các vương thúc một câu trả lời thỏa đáng."

Cô bưng chén trà, thở dài: "Phụ thân quả thật cho Dung Chiêu tám vạn lượng, nhưng Dung Chiêu không muốn tiêu tiền An Khánh Vương phủ, chỉ muốn dựa vào chính mình gây dựng sự nghiệp, trước đây không muốn, sau này cũng không muốn."

Du thân vương đã sớm tức giận đến mức hận không thể trực tiếp nện c.h.ế.t Dung Chiêu.

Ba đại thân vương khác cũng cảm thấy không vui, nhưng Dung Chiêu còn ở chỗ này, hắn chạy không thoát.

Nhạc thân vương cười lạnh: "Nếu như ta nhớ không lầm, ngươi lúc trước treo giải thưởng mười vạn lượng, mượn chúng ta tám vạn lượng, hai vạn lượng còn lại chẳng lẽ không phải tiền của An Khánh Vương phủ?"

Dung Chiêu lắc đầu: "Không phải, hai vạn lượng còn lại là tiền một vị hảo hữu trong kinh đầu tư vào Phúc Lộc Trang, hắn đầu tư hai vạn lượng cho ta, chiếm bốn mươi phần trăm cổ phần Phúc Lộc Trang."

Dừng một chút, cô thở dài: "Cho nên Dung Chiêu mới nói Dung Chiêu không có tiền, không dám lừa gạt vương thúc, Phúc Lộc Trang khai trương bảy ngày, thu về hơn hai vạn lượng, trong đó có hơn tám ngàn lượng đều là của một vị cổ đông khác."

Lời này có chút gian trá.

Bất cứ việc làm ăn nào, chỉ nói doanh thu không nói biên lợi nhuận đều là gian trá.
 
Chương 70


Phúc Lộc Trang quả thật kiếm tiền, nhưng Phúc Lộc Trang mỗi lần yến tiệc phí tổn cực cao, từ nhân lực đến rượu và thức ăn trong yến tiệc, rồi đến sản xuất pháo hoa, tất cả đều là đồ chơi đốt tiền.

Thế nhưng Tứ đại thân vương không biết.

Dung Chiêu thẳng thắn nói không có tiền, còn nhắc đến thu nhập, bọn họ đương nhiên cho rằng là thật, không cảm thấy Dung Chiêu đang nói dối.

Lời của cô mặc dù có chút danh từ chưa từng nghe qua, nhưng tứ đại thân vương đều hiểu là có ý gì.

Lập tức, bốn người hít một hơi khí lạnh.

Phản ứng đầu tiên của họ là...

Phúc Lộc Trang thật có tiền!

Mới bảy ngày mà đã có hai vạn lượng thu nhập!

"Nhà đầu tư" kia đầu tư hai vạn lượng, lúc này mới bao lâu, vậy mà đã hồi vốn tám ngàn lượng.

Một mối làm ăn lại có thể kiếm nhiều tiền như vậy?

Tứ đại thân vương lại động tâm, ý niệm muốn bắt chước Phúc Lộc Trang lại càng rục rịch.

Nhạc thân vương truy vấn: "Là ai hợp tác với ngươi?"

Người nọ thật đúng là có chút nhìn xa trông rộng, thế mà tin tưởng Phúc Lộc Trang có thể làm tốt, sớm bỏ tiền đầu tư Phúc Lộc Trang, hai vạn lượng cũng không phải con số nhỏ.

Đương nhiên người nọ chung quy vẫn kiếm được tiền, còn đặc biệt nhiều.

Dung Chiêu lại lắc đầu, vẻ mặt cảm thán: "Dung Chiêu đã hứa không thể tiết lộ thân phận của hắn, sợ rằng sau này hắn tình nguyện mới có thể báo cho thế nhân biết."

Vinh thân vương lạnh lùng nhìn Dung Chiêu: "Ngươi đã muốn mở Phúc Lộc Trang, lúc trước mượn hai vạn lượng sao không mở lời gọi ta cùng hợp tác?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-70.html.]

Việc làm ăn của Phúc Lộc Trang hiển nhiên rất có tiền đồ.

Người ta lấy ra hai vạn lượng, lúc này mới ba tháng đã kiếm được tám ngàn, bọn họ cũng lấy ra hai vạn lượng, hiện tại Dung Chiêu còn nói không có tiền trả... Quả nhiên là làm cho người ta tức giận.

Huống hồ coi như là trả, tiền cho mượn ba tháng một đồng tiền lãi cũng không có, cùng là cho mượn hai vạn lượng, vị cộng sự kia lại có thu nhập kếch sù cuồn cuộn không ngừng.

Ánh mắt Du thân vương âm độc như muốn ăn tươi nuốt sống Dung Chiêu.

Dung Chiêu thở dài: "Ba tháng trước An Khánh Vương phủ lao đao, Dung Chiêu sao có thể lấy chuyện hợp tác ra làm khó bốn vị vương thúc?"

Trên mặt cô lộ ra nụ cười cảm kích: "Ta vốn cũng chỉ là mượn người kia hai vạn lượng, nhưng tháng trước hắn nghe nói ta muốn mở Phúc Lộc Trang, tỉ mỉ hỏi qua pháo hoa cùng rượu và thức ăn liền đem giấy nợ hai vạn lượng chuyển thành bốn phần lợi nhuận Phúc Lộc Trang, còn nói tin tưởng ta, nếu Phúc Lộc Trang không thành cũng không cần trả."

Như rơi vào hồi ức, Dung Chiêu tràn ngập cảm kích...

"Người hợp tác nói Phúc Lộc Trang tất cả đều là Dung Chiêu phụ trách, hắn chỉ xuất tiền, chỉ cần bốn phần. Khi đó Phúc Lộc Trang còn chưa hoàn thành, Dung Chiêu không có tiền trả, hắn chịu bỏ vốn kỳ thật là trợ giúp ta, tất cả đều là hảo tâm, có thể quen biết hắn thật sự là Dung Chiêu may mắn."

"Cũng bởi vậy, sau này Phúc Lộc Trang cho dù kiếm bao nhiêu tiền, bốn thành lợi nhuận Dung Chiêu nhất định sẽ đưa đúng hạn cho hắn!"

Tứ đại thân vương: "..."

Một tràng dài của Dung Chiêu trực tiếp làm bọn họ trầm mặc.

Ánh mắt bọn họ trở nên cổ quái, Vinh thân vương nhìn Dung Chiêu càng giống như nhìn một tên ngốc.

Dung thế tử này là kẻ ngốc sao?

Nghe những lời vừa rồi, người nọ ngay từ đầu rõ ràng giống như bọn họ, dùng hai vạn lượng đổi giấy nợ để gây khó dễ An Khánh Vương phủ.

Sau đó thấy gây khó dễ không được An Khánh Vương phủ, lại thấy pháo hoa, rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang, biết phương diện này rất có tiền đồ, lập tức đem nợ chuyển thành đầu tư.

Mọi thứ ở Phúc Lộc Trang đều là Dung Chiêu quán xuyến, những việc còn lại cũng là Dung Chiêu lo lắng, người nọ chỉ lấy hai vạn lượng liền hưởng thụ bốn phần lợi nhuận...
 
Chương 70


Phúc Lộc Trang quả thật kiếm tiền, nhưng Phúc Lộc Trang mỗi lần yến tiệc phí tổn cực cao, từ nhân lực đến rượu và thức ăn trong yến tiệc, rồi đến sản xuất pháo hoa, tất cả đều là đồ chơi đốt tiền.

Thế nhưng Tứ đại thân vương không biết.

Dung Chiêu thẳng thắn nói không có tiền, còn nhắc đến thu nhập, bọn họ đương nhiên cho rằng là thật, không cảm thấy Dung Chiêu đang nói dối.

Lời của cô mặc dù có chút danh từ chưa từng nghe qua, nhưng tứ đại thân vương đều hiểu là có ý gì.

Lập tức, bốn người hít một hơi khí lạnh.

Phản ứng đầu tiên của họ là...

Phúc Lộc Trang thật có tiền!

Mới bảy ngày mà đã có hai vạn lượng thu nhập!

"Nhà đầu tư" kia đầu tư hai vạn lượng, lúc này mới bao lâu, vậy mà đã hồi vốn tám ngàn lượng.

Một mối làm ăn lại có thể kiếm nhiều tiền như vậy?

Tứ đại thân vương lại động tâm, ý niệm muốn bắt chước Phúc Lộc Trang lại càng rục rịch.

Nhạc thân vương truy vấn: "Là ai hợp tác với ngươi?"

Người nọ thật đúng là có chút nhìn xa trông rộng, thế mà tin tưởng Phúc Lộc Trang có thể làm tốt, sớm bỏ tiền đầu tư Phúc Lộc Trang, hai vạn lượng cũng không phải con số nhỏ.

Đương nhiên người nọ chung quy vẫn kiếm được tiền, còn đặc biệt nhiều.

Dung Chiêu lại lắc đầu, vẻ mặt cảm thán: "Dung Chiêu đã hứa không thể tiết lộ thân phận của hắn, sợ rằng sau này hắn tình nguyện mới có thể báo cho thế nhân biết."

Vinh thân vương lạnh lùng nhìn Dung Chiêu: "Ngươi đã muốn mở Phúc Lộc Trang, lúc trước mượn hai vạn lượng sao không mở lời gọi ta cùng hợp tác?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-70.html.]

Việc làm ăn của Phúc Lộc Trang hiển nhiên rất có tiền đồ.

Người ta lấy ra hai vạn lượng, lúc này mới ba tháng đã kiếm được tám ngàn, bọn họ cũng lấy ra hai vạn lượng, hiện tại Dung Chiêu còn nói không có tiền trả... Quả nhiên là làm cho người ta tức giận.

Huống hồ coi như là trả, tiền cho mượn ba tháng một đồng tiền lãi cũng không có, cùng là cho mượn hai vạn lượng, vị cộng sự kia lại có thu nhập kếch sù cuồn cuộn không ngừng.

Ánh mắt Du thân vương âm độc như muốn ăn tươi nuốt sống Dung Chiêu.

Dung Chiêu thở dài: "Ba tháng trước An Khánh Vương phủ lao đao, Dung Chiêu sao có thể lấy chuyện hợp tác ra làm khó bốn vị vương thúc?"

Trên mặt cô lộ ra nụ cười cảm kích: "Ta vốn cũng chỉ là mượn người kia hai vạn lượng, nhưng tháng trước hắn nghe nói ta muốn mở Phúc Lộc Trang, tỉ mỉ hỏi qua pháo hoa cùng rượu và thức ăn liền đem giấy nợ hai vạn lượng chuyển thành bốn phần lợi nhuận Phúc Lộc Trang, còn nói tin tưởng ta, nếu Phúc Lộc Trang không thành cũng không cần trả."

Như rơi vào hồi ức, Dung Chiêu tràn ngập cảm kích...

"Người hợp tác nói Phúc Lộc Trang tất cả đều là Dung Chiêu phụ trách, hắn chỉ xuất tiền, chỉ cần bốn phần. Khi đó Phúc Lộc Trang còn chưa hoàn thành, Dung Chiêu không có tiền trả, hắn chịu bỏ vốn kỳ thật là trợ giúp ta, tất cả đều là hảo tâm, có thể quen biết hắn thật sự là Dung Chiêu may mắn."

"Cũng bởi vậy, sau này Phúc Lộc Trang cho dù kiếm bao nhiêu tiền, bốn thành lợi nhuận Dung Chiêu nhất định sẽ đưa đúng hạn cho hắn!"

Tứ đại thân vương: "..."

Một tràng dài của Dung Chiêu trực tiếp làm bọn họ trầm mặc.

Ánh mắt bọn họ trở nên cổ quái, Vinh thân vương nhìn Dung Chiêu càng giống như nhìn một tên ngốc.

Dung thế tử này là kẻ ngốc sao?

Nghe những lời vừa rồi, người nọ ngay từ đầu rõ ràng giống như bọn họ, dùng hai vạn lượng đổi giấy nợ để gây khó dễ An Khánh Vương phủ.

Sau đó thấy gây khó dễ không được An Khánh Vương phủ, lại thấy pháo hoa, rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang, biết phương diện này rất có tiền đồ, lập tức đem nợ chuyển thành đầu tư.

Mọi thứ ở Phúc Lộc Trang đều là Dung Chiêu quán xuyến, những việc còn lại cũng là Dung Chiêu lo lắng, người nọ chỉ lấy hai vạn lượng liền hưởng thụ bốn phần lợi nhuận...
 
Chương 70


Phúc Lộc Trang quả thật kiếm tiền, nhưng Phúc Lộc Trang mỗi lần yến tiệc phí tổn cực cao, từ nhân lực đến rượu và thức ăn trong yến tiệc, rồi đến sản xuất pháo hoa, tất cả đều là đồ chơi đốt tiền.

Thế nhưng Tứ đại thân vương không biết.

Dung Chiêu thẳng thắn nói không có tiền, còn nhắc đến thu nhập, bọn họ đương nhiên cho rằng là thật, không cảm thấy Dung Chiêu đang nói dối.

Lời của cô mặc dù có chút danh từ chưa từng nghe qua, nhưng tứ đại thân vương đều hiểu là có ý gì.

Lập tức, bốn người hít một hơi khí lạnh.

Phản ứng đầu tiên của họ là...

Phúc Lộc Trang thật có tiền!

Mới bảy ngày mà đã có hai vạn lượng thu nhập!

"Nhà đầu tư" kia đầu tư hai vạn lượng, lúc này mới bao lâu, vậy mà đã hồi vốn tám ngàn lượng.

Một mối làm ăn lại có thể kiếm nhiều tiền như vậy?

Tứ đại thân vương lại động tâm, ý niệm muốn bắt chước Phúc Lộc Trang lại càng rục rịch.

Nhạc thân vương truy vấn: "Là ai hợp tác với ngươi?"

Người nọ thật đúng là có chút nhìn xa trông rộng, thế mà tin tưởng Phúc Lộc Trang có thể làm tốt, sớm bỏ tiền đầu tư Phúc Lộc Trang, hai vạn lượng cũng không phải con số nhỏ.

Đương nhiên người nọ chung quy vẫn kiếm được tiền, còn đặc biệt nhiều.

Dung Chiêu lại lắc đầu, vẻ mặt cảm thán: "Dung Chiêu đã hứa không thể tiết lộ thân phận của hắn, sợ rằng sau này hắn tình nguyện mới có thể báo cho thế nhân biết."

Vinh thân vương lạnh lùng nhìn Dung Chiêu: "Ngươi đã muốn mở Phúc Lộc Trang, lúc trước mượn hai vạn lượng sao không mở lời gọi ta cùng hợp tác?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-70.html.]

Việc làm ăn của Phúc Lộc Trang hiển nhiên rất có tiền đồ.

Người ta lấy ra hai vạn lượng, lúc này mới ba tháng đã kiếm được tám ngàn, bọn họ cũng lấy ra hai vạn lượng, hiện tại Dung Chiêu còn nói không có tiền trả... Quả nhiên là làm cho người ta tức giận.

Huống hồ coi như là trả, tiền cho mượn ba tháng một đồng tiền lãi cũng không có, cùng là cho mượn hai vạn lượng, vị cộng sự kia lại có thu nhập kếch sù cuồn cuộn không ngừng.

Ánh mắt Du thân vương âm độc như muốn ăn tươi nuốt sống Dung Chiêu.

Dung Chiêu thở dài: "Ba tháng trước An Khánh Vương phủ lao đao, Dung Chiêu sao có thể lấy chuyện hợp tác ra làm khó bốn vị vương thúc?"

Trên mặt cô lộ ra nụ cười cảm kích: "Ta vốn cũng chỉ là mượn người kia hai vạn lượng, nhưng tháng trước hắn nghe nói ta muốn mở Phúc Lộc Trang, tỉ mỉ hỏi qua pháo hoa cùng rượu và thức ăn liền đem giấy nợ hai vạn lượng chuyển thành bốn phần lợi nhuận Phúc Lộc Trang, còn nói tin tưởng ta, nếu Phúc Lộc Trang không thành cũng không cần trả."

Như rơi vào hồi ức, Dung Chiêu tràn ngập cảm kích...

"Người hợp tác nói Phúc Lộc Trang tất cả đều là Dung Chiêu phụ trách, hắn chỉ xuất tiền, chỉ cần bốn phần. Khi đó Phúc Lộc Trang còn chưa hoàn thành, Dung Chiêu không có tiền trả, hắn chịu bỏ vốn kỳ thật là trợ giúp ta, tất cả đều là hảo tâm, có thể quen biết hắn thật sự là Dung Chiêu may mắn."

"Cũng bởi vậy, sau này Phúc Lộc Trang cho dù kiếm bao nhiêu tiền, bốn thành lợi nhuận Dung Chiêu nhất định sẽ đưa đúng hạn cho hắn!"

Tứ đại thân vương: "..."

Một tràng dài của Dung Chiêu trực tiếp làm bọn họ trầm mặc.

Ánh mắt bọn họ trở nên cổ quái, Vinh thân vương nhìn Dung Chiêu càng giống như nhìn một tên ngốc.

Dung thế tử này là kẻ ngốc sao?

Nghe những lời vừa rồi, người nọ ngay từ đầu rõ ràng giống như bọn họ, dùng hai vạn lượng đổi giấy nợ để gây khó dễ An Khánh Vương phủ.

Sau đó thấy gây khó dễ không được An Khánh Vương phủ, lại thấy pháo hoa, rượu và thức ăn của Phúc Lộc Trang, biết phương diện này rất có tiền đồ, lập tức đem nợ chuyển thành đầu tư.

Mọi thứ ở Phúc Lộc Trang đều là Dung Chiêu quán xuyến, những việc còn lại cũng là Dung Chiêu lo lắng, người nọ chỉ lấy hai vạn lượng liền hưởng thụ bốn phần lợi nhuận...
 
Chương 71


Dung Chiêu này còn cho rằng người ta giúp hắn, còn không phải là kẻ ngốc sao?

Bốn phần lợi nhuận Phúc Lộc Trang nếu để cho bọn họ dùng giấy nợ hai vạn lượng đổi, bọn họ cũng nguyện ý!

Nhưng hiện tại không được.

Chuyện tốt này đã bị chiếm, hơn nữa bọn họ có bốn người, tám vạn lượng, Phúc Lộc Trang không có nhiều lợi nhuận như vậy cho bọn họ.

Du thân vương tức giận nói: "Cho nên ngươi muốn nói ngươi không có tiền? Trả không nổi, ha ha, ta đây sẽ cầm giấy nợ đi tìm An Khánh Vương đòi, xem hắn có trả không!"

Nhạc thân vương ngược lại bình tĩnh, liếc Dung Chiêu một cái: "Dung thế tử cần phải hiểu rõ, An Khánh Vương đã cho ngươi tám vạn lượng, ngươi lại không muốn dùng... Vậy hôm nay ra khỏi cửa, ngươi chính là người thiếu nợ không trả, thanh danh sẽ tổn hại."

Nếu An Khánh Vương đã cho tiền.

Tứ đại thân vương có lòng tin sẽ thuận lợi lấy được tiền, trừ phi Dung Chiêu không cần danh hiệu "An Khánh Vương thế tử" này.

Dung Chiêu nghe vậy, thở dài: "Trên người ta mang theo tám vạn lượng phụ thân cho, không trả lại cho vương thúc kỳ thật còn có một ý nghĩ khác, là một kế hoạch lợi hại gấp trăm lần Phúc Lộc Trang... Đương nhiên, đây là do Dung Chiêu tự nghĩ, nếu các vương thúc cảm thấy kế hoạch này không thành, Dung Chiêu chỉ có thể trả lại tiền cho vương thúc, từ bỏ kế hoạch này."

"Kế hoạch gì?" Lời của cô thành công khiến tứ đại thân vương tò mò.

Dung Chiêu hơi nghiêng người về phía trước, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng: "Kế hoạch Phúc Lộc Hiên."

Bốn người ngẩn ra.

Dung Chiêu chậm rãi mở miệng: "Phúc Lộc Trang ngoại trừ pháo hoa và cảnh sắc còn có rượu và thức ăn mê người."

Cô mở rượu mình mang đến ra, mùi rượu trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ gian phòng, Lộc thân vương hít hít mũi, vẻ mặt say mê, ba người khác cũng có chút thèm thuồng.

Vốn là đói, lại ngửi thấy rượu này, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-71.html.]

Dung Chiêu rũ mắt, tiếp tục nói: "Rượu và thức ăn nếu chỉ xuất hiện ở Phúc Lộc Trang thì thật đáng tiếc, cho nên ta muốn mở Phúc Lộc Hiên."

"Có thể ở bên ngoài ăn được món ngon và mỹ tửu của Phúc Lộc Trang đúng là chuyện tốt." Vinh thân vương nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu, nhưng lại lập tức cười trào phúng.

"Nhưng ngươi cảm thấy một tửu lâu có thể so với Phúc Lộc Trang sao? Một tửu lâu mà muốn dụ dỗ chúng ta đầu tư tám vạn lượng, ngươi cho chúng ta ngốc à?"

Bọn họ kỳ thật hiểu được, Dung Chiêu nói những thứ này là muốn cho bọn họ "đầu tư".

Giống như "đối tác" của Phúc Lộc Trang.

Nhưng Phúc Lộc Hiên có thể so với Phúc Lộc Trang?

Dung Chiêu lắc đầu, cô nhìn từng vị thân vương, trong mắt tràn đầy nghiêm túc: "Một Phúc Lộc Hiên quả thật không được, nhưng năm tửu lâu, mười tửu lâu, hai mươi tửu lâu, năm mươi tửu lâu thì sao?"

Bốn người sửng sốt, mờ mịt nhìn cô.

Nhạc thân vương nhíu mày: "Có ý gì?"

Ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp của Dung Chiêu nhẹ nhàng gảy chén trà, khóe miệng gợi lên một nụ cười: "Ta muốn mở Phúc Lộc Hiên thành một chuỗi tửu lâu, tức là từ kinh thành đến toàn bộ triều Đại Nhạn, thậm chí mỗi tòa thành trì của các nước láng giềng, mỗi một châu, mỗi một quần thể, thậm chí mỗi một huyện đều có một Phúc Lộc Hiên!"

Lời vừa dứt, căn phòng lại rơi vào yên tĩnh, cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Tứ đại thân vương hiển nhiên đều bị lời này làm ngơ ngẩn.

Dung Chiêu vẫn tiếp tục: "Vương thúc nên biết tửu lâu có bao nhiêu lợi nhuận, chỉ cần kinh doanh thật tốt, lợi nhuận nhất định là không ít."

Cô nhìn về phía bọn họ, hỏi ngược lại: "Thế nhưng chỉ cần lợi nhuận là đủ rồi sao?"

Tứ đại thân vương chăm chú nhìn cô, tựa hồ đã có cảm giác, biết lời cô nói tiếp sẽ có bao nhiêu đả kích.

Dung Chiêu chậm rãi mở miệng: "Chuỗi cửa hàng Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, mỗi một tửu lâu đều là tửu lâu tốt nhất, cao cấp nhất địa phương, người khác nhắc tới tửu lâu sẽ nhắc tới Phúc Lộc Hiên, đi khắp triều Đại Nhạn đều có thể nhìn thấy các tửu lâu Phúc Lộc Hiên giống nhau như đúc..."
 
Chương 71


Dung Chiêu này còn cho rằng người ta giúp hắn, còn không phải là kẻ ngốc sao?

Bốn phần lợi nhuận Phúc Lộc Trang nếu để cho bọn họ dùng giấy nợ hai vạn lượng đổi, bọn họ cũng nguyện ý!

Nhưng hiện tại không được.

Chuyện tốt này đã bị chiếm, hơn nữa bọn họ có bốn người, tám vạn lượng, Phúc Lộc Trang không có nhiều lợi nhuận như vậy cho bọn họ.

Du thân vương tức giận nói: "Cho nên ngươi muốn nói ngươi không có tiền? Trả không nổi, ha ha, ta đây sẽ cầm giấy nợ đi tìm An Khánh Vương đòi, xem hắn có trả không!"

Nhạc thân vương ngược lại bình tĩnh, liếc Dung Chiêu một cái: "Dung thế tử cần phải hiểu rõ, An Khánh Vương đã cho ngươi tám vạn lượng, ngươi lại không muốn dùng... Vậy hôm nay ra khỏi cửa, ngươi chính là người thiếu nợ không trả, thanh danh sẽ tổn hại."

Nếu An Khánh Vương đã cho tiền.

Tứ đại thân vương có lòng tin sẽ thuận lợi lấy được tiền, trừ phi Dung Chiêu không cần danh hiệu "An Khánh Vương thế tử" này.

Dung Chiêu nghe vậy, thở dài: "Trên người ta mang theo tám vạn lượng phụ thân cho, không trả lại cho vương thúc kỳ thật còn có một ý nghĩ khác, là một kế hoạch lợi hại gấp trăm lần Phúc Lộc Trang... Đương nhiên, đây là do Dung Chiêu tự nghĩ, nếu các vương thúc cảm thấy kế hoạch này không thành, Dung Chiêu chỉ có thể trả lại tiền cho vương thúc, từ bỏ kế hoạch này."

"Kế hoạch gì?" Lời của cô thành công khiến tứ đại thân vương tò mò.

Dung Chiêu hơi nghiêng người về phía trước, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng: "Kế hoạch Phúc Lộc Hiên."

Bốn người ngẩn ra.

Dung Chiêu chậm rãi mở miệng: "Phúc Lộc Trang ngoại trừ pháo hoa và cảnh sắc còn có rượu và thức ăn mê người."

Cô mở rượu mình mang đến ra, mùi rượu trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ gian phòng, Lộc thân vương hít hít mũi, vẻ mặt say mê, ba người khác cũng có chút thèm thuồng.

Vốn là đói, lại ngửi thấy rượu này, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-71.html.]

Dung Chiêu rũ mắt, tiếp tục nói: "Rượu và thức ăn nếu chỉ xuất hiện ở Phúc Lộc Trang thì thật đáng tiếc, cho nên ta muốn mở Phúc Lộc Hiên."

"Có thể ở bên ngoài ăn được món ngon và mỹ tửu của Phúc Lộc Trang đúng là chuyện tốt." Vinh thân vương nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu, nhưng lại lập tức cười trào phúng.

"Nhưng ngươi cảm thấy một tửu lâu có thể so với Phúc Lộc Trang sao? Một tửu lâu mà muốn dụ dỗ chúng ta đầu tư tám vạn lượng, ngươi cho chúng ta ngốc à?"

Bọn họ kỳ thật hiểu được, Dung Chiêu nói những thứ này là muốn cho bọn họ "đầu tư".

Giống như "đối tác" của Phúc Lộc Trang.

Nhưng Phúc Lộc Hiên có thể so với Phúc Lộc Trang?

Dung Chiêu lắc đầu, cô nhìn từng vị thân vương, trong mắt tràn đầy nghiêm túc: "Một Phúc Lộc Hiên quả thật không được, nhưng năm tửu lâu, mười tửu lâu, hai mươi tửu lâu, năm mươi tửu lâu thì sao?"

Bốn người sửng sốt, mờ mịt nhìn cô.

Nhạc thân vương nhíu mày: "Có ý gì?"

Ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp của Dung Chiêu nhẹ nhàng gảy chén trà, khóe miệng gợi lên một nụ cười: "Ta muốn mở Phúc Lộc Hiên thành một chuỗi tửu lâu, tức là từ kinh thành đến toàn bộ triều Đại Nhạn, thậm chí mỗi tòa thành trì của các nước láng giềng, mỗi một châu, mỗi một quần thể, thậm chí mỗi một huyện đều có một Phúc Lộc Hiên!"

Lời vừa dứt, căn phòng lại rơi vào yên tĩnh, cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Tứ đại thân vương hiển nhiên đều bị lời này làm ngơ ngẩn.

Dung Chiêu vẫn tiếp tục: "Vương thúc nên biết tửu lâu có bao nhiêu lợi nhuận, chỉ cần kinh doanh thật tốt, lợi nhuận nhất định là không ít."

Cô nhìn về phía bọn họ, hỏi ngược lại: "Thế nhưng chỉ cần lợi nhuận là đủ rồi sao?"

Tứ đại thân vương chăm chú nhìn cô, tựa hồ đã có cảm giác, biết lời cô nói tiếp sẽ có bao nhiêu đả kích.

Dung Chiêu chậm rãi mở miệng: "Chuỗi cửa hàng Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, mỗi một tửu lâu đều là tửu lâu tốt nhất, cao cấp nhất địa phương, người khác nhắc tới tửu lâu sẽ nhắc tới Phúc Lộc Hiên, đi khắp triều Đại Nhạn đều có thể nhìn thấy các tửu lâu Phúc Lộc Hiên giống nhau như đúc..."
 
Chương 71


Dung Chiêu này còn cho rằng người ta giúp hắn, còn không phải là kẻ ngốc sao?

Bốn phần lợi nhuận Phúc Lộc Trang nếu để cho bọn họ dùng giấy nợ hai vạn lượng đổi, bọn họ cũng nguyện ý!

Nhưng hiện tại không được.

Chuyện tốt này đã bị chiếm, hơn nữa bọn họ có bốn người, tám vạn lượng, Phúc Lộc Trang không có nhiều lợi nhuận như vậy cho bọn họ.

Du thân vương tức giận nói: "Cho nên ngươi muốn nói ngươi không có tiền? Trả không nổi, ha ha, ta đây sẽ cầm giấy nợ đi tìm An Khánh Vương đòi, xem hắn có trả không!"

Nhạc thân vương ngược lại bình tĩnh, liếc Dung Chiêu một cái: "Dung thế tử cần phải hiểu rõ, An Khánh Vương đã cho ngươi tám vạn lượng, ngươi lại không muốn dùng... Vậy hôm nay ra khỏi cửa, ngươi chính là người thiếu nợ không trả, thanh danh sẽ tổn hại."

Nếu An Khánh Vương đã cho tiền.

Tứ đại thân vương có lòng tin sẽ thuận lợi lấy được tiền, trừ phi Dung Chiêu không cần danh hiệu "An Khánh Vương thế tử" này.

Dung Chiêu nghe vậy, thở dài: "Trên người ta mang theo tám vạn lượng phụ thân cho, không trả lại cho vương thúc kỳ thật còn có một ý nghĩ khác, là một kế hoạch lợi hại gấp trăm lần Phúc Lộc Trang... Đương nhiên, đây là do Dung Chiêu tự nghĩ, nếu các vương thúc cảm thấy kế hoạch này không thành, Dung Chiêu chỉ có thể trả lại tiền cho vương thúc, từ bỏ kế hoạch này."

"Kế hoạch gì?" Lời của cô thành công khiến tứ đại thân vương tò mò.

Dung Chiêu hơi nghiêng người về phía trước, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng: "Kế hoạch Phúc Lộc Hiên."

Bốn người ngẩn ra.

Dung Chiêu chậm rãi mở miệng: "Phúc Lộc Trang ngoại trừ pháo hoa và cảnh sắc còn có rượu và thức ăn mê người."

Cô mở rượu mình mang đến ra, mùi rượu trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ gian phòng, Lộc thân vương hít hít mũi, vẻ mặt say mê, ba người khác cũng có chút thèm thuồng.

Vốn là đói, lại ngửi thấy rượu này, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-71.html.]

Dung Chiêu rũ mắt, tiếp tục nói: "Rượu và thức ăn nếu chỉ xuất hiện ở Phúc Lộc Trang thì thật đáng tiếc, cho nên ta muốn mở Phúc Lộc Hiên."

"Có thể ở bên ngoài ăn được món ngon và mỹ tửu của Phúc Lộc Trang đúng là chuyện tốt." Vinh thân vương nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu, nhưng lại lập tức cười trào phúng.

"Nhưng ngươi cảm thấy một tửu lâu có thể so với Phúc Lộc Trang sao? Một tửu lâu mà muốn dụ dỗ chúng ta đầu tư tám vạn lượng, ngươi cho chúng ta ngốc à?"

Bọn họ kỳ thật hiểu được, Dung Chiêu nói những thứ này là muốn cho bọn họ "đầu tư".

Giống như "đối tác" của Phúc Lộc Trang.

Nhưng Phúc Lộc Hiên có thể so với Phúc Lộc Trang?

Dung Chiêu lắc đầu, cô nhìn từng vị thân vương, trong mắt tràn đầy nghiêm túc: "Một Phúc Lộc Hiên quả thật không được, nhưng năm tửu lâu, mười tửu lâu, hai mươi tửu lâu, năm mươi tửu lâu thì sao?"

Bốn người sửng sốt, mờ mịt nhìn cô.

Nhạc thân vương nhíu mày: "Có ý gì?"

Ngón tay mảnh khảnh xinh đẹp của Dung Chiêu nhẹ nhàng gảy chén trà, khóe miệng gợi lên một nụ cười: "Ta muốn mở Phúc Lộc Hiên thành một chuỗi tửu lâu, tức là từ kinh thành đến toàn bộ triều Đại Nhạn, thậm chí mỗi tòa thành trì của các nước láng giềng, mỗi một châu, mỗi một quần thể, thậm chí mỗi một huyện đều có một Phúc Lộc Hiên!"

Lời vừa dứt, căn phòng lại rơi vào yên tĩnh, cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Tứ đại thân vương hiển nhiên đều bị lời này làm ngơ ngẩn.

Dung Chiêu vẫn tiếp tục: "Vương thúc nên biết tửu lâu có bao nhiêu lợi nhuận, chỉ cần kinh doanh thật tốt, lợi nhuận nhất định là không ít."

Cô nhìn về phía bọn họ, hỏi ngược lại: "Thế nhưng chỉ cần lợi nhuận là đủ rồi sao?"

Tứ đại thân vương chăm chú nhìn cô, tựa hồ đã có cảm giác, biết lời cô nói tiếp sẽ có bao nhiêu đả kích.

Dung Chiêu chậm rãi mở miệng: "Chuỗi cửa hàng Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, mỗi một tửu lâu đều là tửu lâu tốt nhất, cao cấp nhất địa phương, người khác nhắc tới tửu lâu sẽ nhắc tới Phúc Lộc Hiên, đi khắp triều Đại Nhạn đều có thể nhìn thấy các tửu lâu Phúc Lộc Hiên giống nhau như đúc..."
 
Chương 72


Tứ đại thân vương ngẫm lại cảnh tượng kia, chỉ cảm thấy cảm xúc dâng trào.

Dung Chiêu gằn từng chữ, nói năng có khí phách: "Dân chúng có thể không biết quan to hiển quý, có thể không biết thừa tướng và vương gia đương triều, nhưng đều biết tửu lâu tốt nhất địa phương là Phúc Lộc Hiên, cũng sẽ biết câu chuyện về người sáng lập Phúc Lộc Hiên treo ở đại sảnh tửu lâu."

Tứ đại thân vương hô hấp trở nên gấp gáp.

Dung Chiêu âm thanh sâu kín: "Đó là câu chuyện của ngũ vương Phúc Lộc Hiên, tứ đại thân vương bỏ vốn, Dung Chiêu xuất lực, hợp kiến thiên hạ đệ nhất tửu lâu! Chính vì đem mỹ vị cùng rượu ngon truyền khắp triều Đại Nhạn, vì những người rời xa cố hương, nhưng vẫn có thể đến Phúc Lộc Hiên của cố hương tiêu sầu, vì để đi khắp thiên hạ đều có mỹ thực ngon miệng!"

Tứ đại thân vương hít sâu một hơi, nín thở.

Sau một lúc lâu, Du thân vương thanh âm khàn khàn: "Kế hoạch này của ngươi quá điên cuồng, tám vạn lượng căn bản không đủ..."

Dung Chiêu nhìn hắn, ánh mắt chắc chắn mà nghiêm túc: "Đủ rồi, tám vạn lượng đủ xây được hai đến ba tòa Phúc Lộc Hiên, đủ để bồi dưỡng đầu bếp và tiểu nhị, đủ đặt nền móng cho thiên hạ đệ nhất tửu lâu."

Thanh âm của cô càng ngày càng cao, ngữ khí càng ngày càng dồn dập...

"Trong vòng nửa năm chúng ta có thể có được bốn tửu lâu Phúc Lộc Hiên, chỉ cần bảo quản tốt công thức, không cho người ta bắt chước, mỗi Phúc Lộc Hiên mỗi tháng lợi nhuận ngàn lượng. Một năm sau, chúng ta sẽ có được mười tòa tửu lâu Phúc Lộc Hiên."

"Mười Phúc Lộc Hiên cùng kiếm tiền cho chúng ta, mỗi tháng kiếm được hơn mười ngàn, hai năm sau, chúng ta sẽ có hai mươi Phúc Lộc Hiên."

"Hai mươi Phúc Lộc Hiên kiếm tiền cho chúng ta, lợi nhuận mỗi tháng gần mười vạn, ba năm sau, chúng ta mang Phúc Lộc Hiên mở khắp toàn bộ triều Đại Nhạn!"

Du thân vương hô hấp càng lúc càng dồn dập, mặt đều đỏ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-72.html.]

Đó là sự phấn khích.

Ba đại thân vương khác cũng không khá hơn hắn bao nhiêu, tay nắm chặt thành quyền, khắc chế hưng phấn. Dung Chiêu, truy hỏi: "Sau đó thì sao?"

Ba người kia cũng nghiêng người về phía trước, theo bản năng tới gần cô, thuận tiện nghe được rõ ràng hơn.

Dung Chiêu uống một ngụm trà, tiếp tục: "Hôm nay hai vạn lượng, ngày khác Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, mọi người đều biết chuyện xưa của tứ đại thân vương, mọi người đều hiểu Phúc Lộc Hiên thuộc về chúng ta, đợi đến lúc đó mỗi tháng lợi nhuận mấy vạn, chia đều đầu người, mỗi người ít nhất một vạn lượng bạc trắng!"

Bốn người đồng thời hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy m.á.u đều đang sôi trào.

Dung Chiêu dõng dạc: "Chờ khi đó, các vương thúc có được vô số ngân lượng và thanh danh, có lẽ các vương thúc sẽ không để ngân lượng vào mắt, các vương thúc có thể quyên chút ngân lượng lót đường sửa cầu, bách tính sẽ vì vương thúc lập miếu cầu phúc, người người đều cảm động nhớ ơn các vương thúc..."

Khóe miệng tứ đại thân vương đồng thời lộ ra nụ cười, Vinh thân vương mặt mày hớn hở cười như phật Di Lặc, rồi lại cố gắng khắc chế khiến cho biểu tình có chút dữ tợn.

Nhạc thân vương vẻ mặt cũng không khác mấy, khoát tay nói: "Không được không được, chúng ta dù sao cũng chỉ là vương gia, hoàng huynh có lẽ sẽ mất hứng..."

Bọn họ rất muốn!

Nhưng bọn họ sợ hoàng đế không vui.

Dung Chiêu lại không để trong lòng, nhướng mày nói: "Các vương thúc có thể quyên tiền cho hoàng thượng, mỗi tháng được chia lợi nhuận trên vạn lượng bạc, cuối năm xuất ra năm vạn lượng, mười vạn lượng giao cho Hoàng thượng, quyên góp cho quốc khố, hoàng thượng chắc chắn sẽ cao hứng, khen thưởng các vương thúc, các vương thúc lợi dân vì nước, nhất định sẽ lưu danh sử sách!"

"Mỗi tháng lợi nhuận trên vạn lượng chỉ là dự đoán khiêm tốn, thậm chí mỗi năm có thể chia được mấy chục vạn lượng hoa hồng!"

"Hàng năm lấy được mấy chục vạn lượng hoa hồng, các vương thúc có thể bỏ ra năm vạn lượng lót đường sửa cầu, có thể quyên góp mười vạn lượng cho quốc khố, hưởng hết vinh hoa phú quý, danh lợi song thu, hàng năm còn có thể tích năm vạn lượng, mười vạn lượng, truyền cho con cháu."
 
Chương 72


Tứ đại thân vương ngẫm lại cảnh tượng kia, chỉ cảm thấy cảm xúc dâng trào.

Dung Chiêu gằn từng chữ, nói năng có khí phách: "Dân chúng có thể không biết quan to hiển quý, có thể không biết thừa tướng và vương gia đương triều, nhưng đều biết tửu lâu tốt nhất địa phương là Phúc Lộc Hiên, cũng sẽ biết câu chuyện về người sáng lập Phúc Lộc Hiên treo ở đại sảnh tửu lâu."

Tứ đại thân vương hô hấp trở nên gấp gáp.

Dung Chiêu âm thanh sâu kín: "Đó là câu chuyện của ngũ vương Phúc Lộc Hiên, tứ đại thân vương bỏ vốn, Dung Chiêu xuất lực, hợp kiến thiên hạ đệ nhất tửu lâu! Chính vì đem mỹ vị cùng rượu ngon truyền khắp triều Đại Nhạn, vì những người rời xa cố hương, nhưng vẫn có thể đến Phúc Lộc Hiên của cố hương tiêu sầu, vì để đi khắp thiên hạ đều có mỹ thực ngon miệng!"

Tứ đại thân vương hít sâu một hơi, nín thở.

Sau một lúc lâu, Du thân vương thanh âm khàn khàn: "Kế hoạch này của ngươi quá điên cuồng, tám vạn lượng căn bản không đủ..."

Dung Chiêu nhìn hắn, ánh mắt chắc chắn mà nghiêm túc: "Đủ rồi, tám vạn lượng đủ xây được hai đến ba tòa Phúc Lộc Hiên, đủ để bồi dưỡng đầu bếp và tiểu nhị, đủ đặt nền móng cho thiên hạ đệ nhất tửu lâu."

Thanh âm của cô càng ngày càng cao, ngữ khí càng ngày càng dồn dập...

"Trong vòng nửa năm chúng ta có thể có được bốn tửu lâu Phúc Lộc Hiên, chỉ cần bảo quản tốt công thức, không cho người ta bắt chước, mỗi Phúc Lộc Hiên mỗi tháng lợi nhuận ngàn lượng. Một năm sau, chúng ta sẽ có được mười tòa tửu lâu Phúc Lộc Hiên."

"Mười Phúc Lộc Hiên cùng kiếm tiền cho chúng ta, mỗi tháng kiếm được hơn mười ngàn, hai năm sau, chúng ta sẽ có hai mươi Phúc Lộc Hiên."

"Hai mươi Phúc Lộc Hiên kiếm tiền cho chúng ta, lợi nhuận mỗi tháng gần mười vạn, ba năm sau, chúng ta mang Phúc Lộc Hiên mở khắp toàn bộ triều Đại Nhạn!"

Du thân vương hô hấp càng lúc càng dồn dập, mặt đều đỏ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-72.html.]

Đó là sự phấn khích.

Ba đại thân vương khác cũng không khá hơn hắn bao nhiêu, tay nắm chặt thành quyền, khắc chế hưng phấn. Dung Chiêu, truy hỏi: "Sau đó thì sao?"

Ba người kia cũng nghiêng người về phía trước, theo bản năng tới gần cô, thuận tiện nghe được rõ ràng hơn.

Dung Chiêu uống một ngụm trà, tiếp tục: "Hôm nay hai vạn lượng, ngày khác Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, mọi người đều biết chuyện xưa của tứ đại thân vương, mọi người đều hiểu Phúc Lộc Hiên thuộc về chúng ta, đợi đến lúc đó mỗi tháng lợi nhuận mấy vạn, chia đều đầu người, mỗi người ít nhất một vạn lượng bạc trắng!"

Bốn người đồng thời hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy m.á.u đều đang sôi trào.

Dung Chiêu dõng dạc: "Chờ khi đó, các vương thúc có được vô số ngân lượng và thanh danh, có lẽ các vương thúc sẽ không để ngân lượng vào mắt, các vương thúc có thể quyên chút ngân lượng lót đường sửa cầu, bách tính sẽ vì vương thúc lập miếu cầu phúc, người người đều cảm động nhớ ơn các vương thúc..."

Khóe miệng tứ đại thân vương đồng thời lộ ra nụ cười, Vinh thân vương mặt mày hớn hở cười như phật Di Lặc, rồi lại cố gắng khắc chế khiến cho biểu tình có chút dữ tợn.

Nhạc thân vương vẻ mặt cũng không khác mấy, khoát tay nói: "Không được không được, chúng ta dù sao cũng chỉ là vương gia, hoàng huynh có lẽ sẽ mất hứng..."

Bọn họ rất muốn!

Nhưng bọn họ sợ hoàng đế không vui.

Dung Chiêu lại không để trong lòng, nhướng mày nói: "Các vương thúc có thể quyên tiền cho hoàng thượng, mỗi tháng được chia lợi nhuận trên vạn lượng bạc, cuối năm xuất ra năm vạn lượng, mười vạn lượng giao cho Hoàng thượng, quyên góp cho quốc khố, hoàng thượng chắc chắn sẽ cao hứng, khen thưởng các vương thúc, các vương thúc lợi dân vì nước, nhất định sẽ lưu danh sử sách!"

"Mỗi tháng lợi nhuận trên vạn lượng chỉ là dự đoán khiêm tốn, thậm chí mỗi năm có thể chia được mấy chục vạn lượng hoa hồng!"

"Hàng năm lấy được mấy chục vạn lượng hoa hồng, các vương thúc có thể bỏ ra năm vạn lượng lót đường sửa cầu, có thể quyên góp mười vạn lượng cho quốc khố, hưởng hết vinh hoa phú quý, danh lợi song thu, hàng năm còn có thể tích năm vạn lượng, mười vạn lượng, truyền cho con cháu."
 
Chương 72


Tứ đại thân vương ngẫm lại cảnh tượng kia, chỉ cảm thấy cảm xúc dâng trào.

Dung Chiêu gằn từng chữ, nói năng có khí phách: "Dân chúng có thể không biết quan to hiển quý, có thể không biết thừa tướng và vương gia đương triều, nhưng đều biết tửu lâu tốt nhất địa phương là Phúc Lộc Hiên, cũng sẽ biết câu chuyện về người sáng lập Phúc Lộc Hiên treo ở đại sảnh tửu lâu."

Tứ đại thân vương hô hấp trở nên gấp gáp.

Dung Chiêu âm thanh sâu kín: "Đó là câu chuyện của ngũ vương Phúc Lộc Hiên, tứ đại thân vương bỏ vốn, Dung Chiêu xuất lực, hợp kiến thiên hạ đệ nhất tửu lâu! Chính vì đem mỹ vị cùng rượu ngon truyền khắp triều Đại Nhạn, vì những người rời xa cố hương, nhưng vẫn có thể đến Phúc Lộc Hiên của cố hương tiêu sầu, vì để đi khắp thiên hạ đều có mỹ thực ngon miệng!"

Tứ đại thân vương hít sâu một hơi, nín thở.

Sau một lúc lâu, Du thân vương thanh âm khàn khàn: "Kế hoạch này của ngươi quá điên cuồng, tám vạn lượng căn bản không đủ..."

Dung Chiêu nhìn hắn, ánh mắt chắc chắn mà nghiêm túc: "Đủ rồi, tám vạn lượng đủ xây được hai đến ba tòa Phúc Lộc Hiên, đủ để bồi dưỡng đầu bếp và tiểu nhị, đủ đặt nền móng cho thiên hạ đệ nhất tửu lâu."

Thanh âm của cô càng ngày càng cao, ngữ khí càng ngày càng dồn dập...

"Trong vòng nửa năm chúng ta có thể có được bốn tửu lâu Phúc Lộc Hiên, chỉ cần bảo quản tốt công thức, không cho người ta bắt chước, mỗi Phúc Lộc Hiên mỗi tháng lợi nhuận ngàn lượng. Một năm sau, chúng ta sẽ có được mười tòa tửu lâu Phúc Lộc Hiên."

"Mười Phúc Lộc Hiên cùng kiếm tiền cho chúng ta, mỗi tháng kiếm được hơn mười ngàn, hai năm sau, chúng ta sẽ có hai mươi Phúc Lộc Hiên."

"Hai mươi Phúc Lộc Hiên kiếm tiền cho chúng ta, lợi nhuận mỗi tháng gần mười vạn, ba năm sau, chúng ta mang Phúc Lộc Hiên mở khắp toàn bộ triều Đại Nhạn!"

Du thân vương hô hấp càng lúc càng dồn dập, mặt đều đỏ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-72.html.]

Đó là sự phấn khích.

Ba đại thân vương khác cũng không khá hơn hắn bao nhiêu, tay nắm chặt thành quyền, khắc chế hưng phấn. Dung Chiêu, truy hỏi: "Sau đó thì sao?"

Ba người kia cũng nghiêng người về phía trước, theo bản năng tới gần cô, thuận tiện nghe được rõ ràng hơn.

Dung Chiêu uống một ngụm trà, tiếp tục: "Hôm nay hai vạn lượng, ngày khác Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, mọi người đều biết chuyện xưa của tứ đại thân vương, mọi người đều hiểu Phúc Lộc Hiên thuộc về chúng ta, đợi đến lúc đó mỗi tháng lợi nhuận mấy vạn, chia đều đầu người, mỗi người ít nhất một vạn lượng bạc trắng!"

Bốn người đồng thời hít một hơi khí lạnh, chỉ cảm thấy m.á.u đều đang sôi trào.

Dung Chiêu dõng dạc: "Chờ khi đó, các vương thúc có được vô số ngân lượng và thanh danh, có lẽ các vương thúc sẽ không để ngân lượng vào mắt, các vương thúc có thể quyên chút ngân lượng lót đường sửa cầu, bách tính sẽ vì vương thúc lập miếu cầu phúc, người người đều cảm động nhớ ơn các vương thúc..."

Khóe miệng tứ đại thân vương đồng thời lộ ra nụ cười, Vinh thân vương mặt mày hớn hở cười như phật Di Lặc, rồi lại cố gắng khắc chế khiến cho biểu tình có chút dữ tợn.

Nhạc thân vương vẻ mặt cũng không khác mấy, khoát tay nói: "Không được không được, chúng ta dù sao cũng chỉ là vương gia, hoàng huynh có lẽ sẽ mất hứng..."

Bọn họ rất muốn!

Nhưng bọn họ sợ hoàng đế không vui.

Dung Chiêu lại không để trong lòng, nhướng mày nói: "Các vương thúc có thể quyên tiền cho hoàng thượng, mỗi tháng được chia lợi nhuận trên vạn lượng bạc, cuối năm xuất ra năm vạn lượng, mười vạn lượng giao cho Hoàng thượng, quyên góp cho quốc khố, hoàng thượng chắc chắn sẽ cao hứng, khen thưởng các vương thúc, các vương thúc lợi dân vì nước, nhất định sẽ lưu danh sử sách!"

"Mỗi tháng lợi nhuận trên vạn lượng chỉ là dự đoán khiêm tốn, thậm chí mỗi năm có thể chia được mấy chục vạn lượng hoa hồng!"

"Hàng năm lấy được mấy chục vạn lượng hoa hồng, các vương thúc có thể bỏ ra năm vạn lượng lót đường sửa cầu, có thể quyên góp mười vạn lượng cho quốc khố, hưởng hết vinh hoa phú quý, danh lợi song thu, hàng năm còn có thể tích năm vạn lượng, mười vạn lượng, truyền cho con cháu."
 
Chương 73


"Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp của vương thúc tuổi xế chiều!"

Cô bưng rượu vừa mới rót lên: "Cho nên các vương thúc cần phải cùng Dung Chiêu xây dựng thiên hạ đệ nhất tửu lâu lợi quốc lợi dân, có thể truyền lại cho con cháu, công đức lưu danh sử sách!"

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu!

Khí phách và cuồng vọng bực nào, lại là vinh hoa phú quý bực nào.

Cùng nhau?

Con mẹ nó còn chần chờ?!

Hôm nay bỏ ra hai vạn lượng, hơn nữa còn đã bỏ ra rồi, cũng không cần bỏ thêm hai vạn lượng.

Hôm nay chỉ cần lấy ra một tờ giấy nợ, ngày khác liền có thể có được thiên hạ đệ nhất tửu lâu mở khắp cả nước, liền có thể có được mấy chục vạn lượng hoa hồng, liền có thể có được thanh danh cùng lợi nhuận...

Đây con mẹ nó không làm là kẻ ngốc!

Giờ này khắc này, trong đầu bọn họ đã nảy ra mấy chục vạn lượng hoa hồng.

Vinh thân vương tham ăn, ngoại trừ những thứ Dung Chiêu nói, hắn còn có thể treo thưởng đầu bếp nổi danh thiên hạ nấu ăn cho mình.

Nhạc thân vương hưởng lạc, hắn nghĩ nếu mỗi năm thu nhập mấy chục vạn lượng bạc trắng, hắn nhất định phải xây nhà ở xa hoa cho bản thân, lại nuôi thêm vài mỹ nhân.

Lộc thân vương thích rượu ngon, hắn muốn dùng tiền mua toàn bộ danh tửu thiên hạ, để cho người khác ủ rượu vì hắn!

Du thân vương mưu danh, quyên năm vạn lượng làm sao đủ? Hắn muốn tích góp hai năm, một lần quyên hai mươi vạn lượng! Để cho khắp thiên hạ đều biết Du thân vương hắn nhân từ cỡ nào...

Càng nghĩ, khóe miệng tứ đại thân vương càng giương cao, trong lòng đẹp đến cực hạn.

Dung Chiêu người này ở trên kinh doanh rất có thủ đoạn, có thể phát triển tốt Phúc Lộc Trang, tự nhiên có thể làm tốt Phúc Lộc Hiên, rượu và thức ăn kia lại là đồ vật bọn hắn đều đang ngấp nghé, làm sao có thể không thành công?

Bọn họ muốn giống như "đối tác" của Phúc Lộc Trang, cũng ỷ Dung Chiêu không có tiền trả mà có thể chiếm tiện nghi, nếu không… chuyện tốt nhường này ai nguyện ý phân chia?

Dung Chiêu cánh không cứng, bọn họ mới có thể nhúng một tay, đây là cơ hội tốt có một không hai.

Lại ngẫm lại lời Dung Chiêu vừa nói, mặc sức tưởng tượng của mình...

Nhiệt huyết sôi trào a!

Bốn người kích động mặt đỏ tới mang tai, cùng nhau nâng ly rượu lên, hung hăng cạn chén.

Vinh thân vương: "Nguyện ý, bổn vương tất nhiên nguyện ý cùng hiền chất hợp tác!"

Nhạc thân vương: "Thế tử yên tâm đi làm, vương thúc làm chỗ dựa cho ngươi."

Lộc thân vương: "Vì thiên hạ đệ nhất tửu lâu, cạn ly!"

Du thân vương: "... Cạn rồi."

Rượu vơi vãi trên bàn, nhưng năm người hoàn toàn không để ý, một ngụm nuốt xuống rượu ngon Phúc Lộc Trang, hương rượu nồng nàn theo thực quản chảy xuống, chỉ cảm thấy n.g.ự.c càng nóng, trong lòng kích động, nhiệt huyết thật lâu không tiêu tan.

Dung Chiêu vẽ xong bánh, cảm thấy hơi đói.

Cô hỏi: "Các vương thúc đói bụng chưa? Hay bây giờ gọi món đi?"

Nghe vậy bốn người khác ngẩn ra.

Vinh thân vương buông chén rượu, xoa xoa bụng: "Chẳng biết tại sao bản vương lại cảm thấy không đói bụng."

Ba đại thân vương khác gật đầu tán thành.

Vốn là rất đói, hiện tại lại không cảm thấy đói bụng, còn có chút... no?

Dung Chiêu: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-73.html.]

Có lẽ là bánh vừa rồi vẽ quá dày...

Xe ngựa vốn ở ngoài cửa đã bị Dung Chiêu lấy đi, Tạ Hồng sai người dắt ngựa, nhưng xa phu kia lại không đuổi kịp tiểu tử Vô Danh, bị Dung Chiêu bỏ lại phía sau.

Cho nên khi lão chạy tới Đức Thuận Hiên, tìm được Tiểu Thạch Đầu, lại được Tiểu Thạch Đầu đưa tới nhã gian thì thời gian đã qua thật lâu.

Tạ Hồng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Lão chậm trễ lâu như vậy, thế tử lại không có tiền, chỉ sợ tứ đại thân vương kia sắp ăn thịt thế tử nhà bọn họ!

‘’Thế tử, vương gia bảo tiểu nhân tới đưa bạc..."

Thanh âm im bặt.

Trong phòng, Dung Chiêu hoàn hảo ngồi ở đó, bốn đại thân vương mặt mũi phiếm hồng, mỗi người đều cười tươi như hoa, vẻ mặt nhiệt tình gắp thức ăn cho thế tử nhà bọn họ...

"Hiền chất, ngươi nếm thử cái này, đây là món ăn chiêu bài của Đức Thuận Hiên."

"Kém xa thịt Đông Pha và thịt viên cua, hiền chất, vẫn là món ăn Phúc Lộc Trang ngon hơn."

"Đến đây, ta rót cho hiền chất một chén rượu."

"Hiền chất ăn nhiều một chút, ăn nhiều mới có thể khỏe mạnh trường thọ, thân thể ngươi dạo này thế nào rồi?"

"Đúng đúng, thân thể hiền chất cần phải khỏe mạnh!"...

Trong phòng cảnh tượng hài hòa, chỉ có bốn "vương thúc từ ái" cùng "tiểu hiển chất" mà bọn họ vô cùng coi trọng.

Đãi ngộ kia so với hoàng tử còn tốt hơn.

Tạ Hồng ôm hộp: "...???"

Có chuyện gì vậy?

Thế tử nhà bọn họ hạ cổ tứ đại thân vương?

Đại khái là bầu không khí trong phòng quá hài hòa, tứ đại thân vương cũng không so đo lão bộc không hiểu lễ nghĩa của "hiền chất" bọn họ, Tạ Hồng chỉ có thể mờ mịt ôm hộp ngân lượng đi qua một bên, cùng hạ nhân khác đứng cùng một chỗ.

Vẻ mặt lão mê mang, tinh thần hoảng hốt.

Mà trên bàn ăn chỉ có Dung Chiêu đang nghiêm túc ăn cơm, tứ đại thân vương cũng không đói bụng, chỉ lo gắp thức ăn cho cô.

Rất nhanh bữa trưa đã kết thúc.

Lộc thân vương buông đũa, lau miệng, khẩn cấp truy hỏi: "Hiền chất, Phúc Lộc Hiên ngươi nói ta càng nghĩ càng thấy thích hợp, nếu không chúng ta nhanh chóng lấy giấy trắng mực đen ra viết khế ước?"

Hắn đây là sợ Dung Chiêu đổi ý!

Dù sao chuyện này bọn họ càng nghĩ càng cảm thấy mình được lợi, nếu Dung Chiêu trở về suy nghĩ, cảm thấy hợp tác với bọn họ sẽ thiệt thòi, đổi ý thì làm sao?

Duina Chiêu nahe vây mắt nhưng mỉm cười aât đầu: "Đương nhiên là được, các vương thúc yên tâm."

Cô vừa chuyển lời, lại nói: "Chẳng qua Dung Chiêu còn có một chuyện muốn nói."

"Là gì?"

Dung Chiêu: "Cổ phần."

Cô chậm rãi mở miệng: "Cổ phần tức là chúng ta có bao nhiêu cổ phần của Phúc Lộc Hiên."

Du thân vương nhướng mày: "Chẳng lẽ không phải một người hai phần sao?"

Tám vạn lượng trên người Dung Chiêu thật ra là tiền của bọn họ, lấy tám vạn lượng này xây tửu lâu, tương đương với bọn họ bỏ tiền ra, Dung Chiêu ra kỹ thuật, tự nhiên là một người hai phần, cái này có gì để nói?

Dung Chiêu nghe vậy, lại lắc đầu: "Vương thúc, nếu là một người hai phần, tương lai Phúc Lộc Hiên phát triển, chúng ta mỗi người chiếm tỷ lệ giống nhau, vậy sẽ không có người làm chủ, bất cứ chuyện gì đều cần phải năm người đồng ý, chúng ta hiện tại đồng lòng còn đỡ, nếu sau này không đồng lòng... Chỉ sợ sản nghiệp Phúc Lộc Hiên sẽ bị hủy hoại trong chốc lát."
 
Chương 73


"Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp của vương thúc tuổi xế chiều!"

Cô bưng rượu vừa mới rót lên: "Cho nên các vương thúc cần phải cùng Dung Chiêu xây dựng thiên hạ đệ nhất tửu lâu lợi quốc lợi dân, có thể truyền lại cho con cháu, công đức lưu danh sử sách!"

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu!

Khí phách và cuồng vọng bực nào, lại là vinh hoa phú quý bực nào.

Cùng nhau?

Con mẹ nó còn chần chờ?!

Hôm nay bỏ ra hai vạn lượng, hơn nữa còn đã bỏ ra rồi, cũng không cần bỏ thêm hai vạn lượng.

Hôm nay chỉ cần lấy ra một tờ giấy nợ, ngày khác liền có thể có được thiên hạ đệ nhất tửu lâu mở khắp cả nước, liền có thể có được mấy chục vạn lượng hoa hồng, liền có thể có được thanh danh cùng lợi nhuận...

Đây con mẹ nó không làm là kẻ ngốc!

Giờ này khắc này, trong đầu bọn họ đã nảy ra mấy chục vạn lượng hoa hồng.

Vinh thân vương tham ăn, ngoại trừ những thứ Dung Chiêu nói, hắn còn có thể treo thưởng đầu bếp nổi danh thiên hạ nấu ăn cho mình.

Nhạc thân vương hưởng lạc, hắn nghĩ nếu mỗi năm thu nhập mấy chục vạn lượng bạc trắng, hắn nhất định phải xây nhà ở xa hoa cho bản thân, lại nuôi thêm vài mỹ nhân.

Lộc thân vương thích rượu ngon, hắn muốn dùng tiền mua toàn bộ danh tửu thiên hạ, để cho người khác ủ rượu vì hắn!

Du thân vương mưu danh, quyên năm vạn lượng làm sao đủ? Hắn muốn tích góp hai năm, một lần quyên hai mươi vạn lượng! Để cho khắp thiên hạ đều biết Du thân vương hắn nhân từ cỡ nào...

Càng nghĩ, khóe miệng tứ đại thân vương càng giương cao, trong lòng đẹp đến cực hạn.

Dung Chiêu người này ở trên kinh doanh rất có thủ đoạn, có thể phát triển tốt Phúc Lộc Trang, tự nhiên có thể làm tốt Phúc Lộc Hiên, rượu và thức ăn kia lại là đồ vật bọn hắn đều đang ngấp nghé, làm sao có thể không thành công?

Bọn họ muốn giống như "đối tác" của Phúc Lộc Trang, cũng ỷ Dung Chiêu không có tiền trả mà có thể chiếm tiện nghi, nếu không… chuyện tốt nhường này ai nguyện ý phân chia?

Dung Chiêu cánh không cứng, bọn họ mới có thể nhúng một tay, đây là cơ hội tốt có một không hai.

Lại ngẫm lại lời Dung Chiêu vừa nói, mặc sức tưởng tượng của mình...

Nhiệt huyết sôi trào a!

Bốn người kích động mặt đỏ tới mang tai, cùng nhau nâng ly rượu lên, hung hăng cạn chén.

Vinh thân vương: "Nguyện ý, bổn vương tất nhiên nguyện ý cùng hiền chất hợp tác!"

Nhạc thân vương: "Thế tử yên tâm đi làm, vương thúc làm chỗ dựa cho ngươi."

Lộc thân vương: "Vì thiên hạ đệ nhất tửu lâu, cạn ly!"

Du thân vương: "... Cạn rồi."

Rượu vơi vãi trên bàn, nhưng năm người hoàn toàn không để ý, một ngụm nuốt xuống rượu ngon Phúc Lộc Trang, hương rượu nồng nàn theo thực quản chảy xuống, chỉ cảm thấy n.g.ự.c càng nóng, trong lòng kích động, nhiệt huyết thật lâu không tiêu tan.

Dung Chiêu vẽ xong bánh, cảm thấy hơi đói.

Cô hỏi: "Các vương thúc đói bụng chưa? Hay bây giờ gọi món đi?"

Nghe vậy bốn người khác ngẩn ra.

Vinh thân vương buông chén rượu, xoa xoa bụng: "Chẳng biết tại sao bản vương lại cảm thấy không đói bụng."

Ba đại thân vương khác gật đầu tán thành.

Vốn là rất đói, hiện tại lại không cảm thấy đói bụng, còn có chút... no?

Dung Chiêu: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-73.html.]

Có lẽ là bánh vừa rồi vẽ quá dày...

Xe ngựa vốn ở ngoài cửa đã bị Dung Chiêu lấy đi, Tạ Hồng sai người dắt ngựa, nhưng xa phu kia lại không đuổi kịp tiểu tử Vô Danh, bị Dung Chiêu bỏ lại phía sau.

Cho nên khi lão chạy tới Đức Thuận Hiên, tìm được Tiểu Thạch Đầu, lại được Tiểu Thạch Đầu đưa tới nhã gian thì thời gian đã qua thật lâu.

Tạ Hồng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Lão chậm trễ lâu như vậy, thế tử lại không có tiền, chỉ sợ tứ đại thân vương kia sắp ăn thịt thế tử nhà bọn họ!

‘’Thế tử, vương gia bảo tiểu nhân tới đưa bạc..."

Thanh âm im bặt.

Trong phòng, Dung Chiêu hoàn hảo ngồi ở đó, bốn đại thân vương mặt mũi phiếm hồng, mỗi người đều cười tươi như hoa, vẻ mặt nhiệt tình gắp thức ăn cho thế tử nhà bọn họ...

"Hiền chất, ngươi nếm thử cái này, đây là món ăn chiêu bài của Đức Thuận Hiên."

"Kém xa thịt Đông Pha và thịt viên cua, hiền chất, vẫn là món ăn Phúc Lộc Trang ngon hơn."

"Đến đây, ta rót cho hiền chất một chén rượu."

"Hiền chất ăn nhiều một chút, ăn nhiều mới có thể khỏe mạnh trường thọ, thân thể ngươi dạo này thế nào rồi?"

"Đúng đúng, thân thể hiền chất cần phải khỏe mạnh!"...

Trong phòng cảnh tượng hài hòa, chỉ có bốn "vương thúc từ ái" cùng "tiểu hiển chất" mà bọn họ vô cùng coi trọng.

Đãi ngộ kia so với hoàng tử còn tốt hơn.

Tạ Hồng ôm hộp: "...???"

Có chuyện gì vậy?

Thế tử nhà bọn họ hạ cổ tứ đại thân vương?

Đại khái là bầu không khí trong phòng quá hài hòa, tứ đại thân vương cũng không so đo lão bộc không hiểu lễ nghĩa của "hiền chất" bọn họ, Tạ Hồng chỉ có thể mờ mịt ôm hộp ngân lượng đi qua một bên, cùng hạ nhân khác đứng cùng một chỗ.

Vẻ mặt lão mê mang, tinh thần hoảng hốt.

Mà trên bàn ăn chỉ có Dung Chiêu đang nghiêm túc ăn cơm, tứ đại thân vương cũng không đói bụng, chỉ lo gắp thức ăn cho cô.

Rất nhanh bữa trưa đã kết thúc.

Lộc thân vương buông đũa, lau miệng, khẩn cấp truy hỏi: "Hiền chất, Phúc Lộc Hiên ngươi nói ta càng nghĩ càng thấy thích hợp, nếu không chúng ta nhanh chóng lấy giấy trắng mực đen ra viết khế ước?"

Hắn đây là sợ Dung Chiêu đổi ý!

Dù sao chuyện này bọn họ càng nghĩ càng cảm thấy mình được lợi, nếu Dung Chiêu trở về suy nghĩ, cảm thấy hợp tác với bọn họ sẽ thiệt thòi, đổi ý thì làm sao?

Duina Chiêu nahe vây mắt nhưng mỉm cười aât đầu: "Đương nhiên là được, các vương thúc yên tâm."

Cô vừa chuyển lời, lại nói: "Chẳng qua Dung Chiêu còn có một chuyện muốn nói."

"Là gì?"

Dung Chiêu: "Cổ phần."

Cô chậm rãi mở miệng: "Cổ phần tức là chúng ta có bao nhiêu cổ phần của Phúc Lộc Hiên."

Du thân vương nhướng mày: "Chẳng lẽ không phải một người hai phần sao?"

Tám vạn lượng trên người Dung Chiêu thật ra là tiền của bọn họ, lấy tám vạn lượng này xây tửu lâu, tương đương với bọn họ bỏ tiền ra, Dung Chiêu ra kỹ thuật, tự nhiên là một người hai phần, cái này có gì để nói?

Dung Chiêu nghe vậy, lại lắc đầu: "Vương thúc, nếu là một người hai phần, tương lai Phúc Lộc Hiên phát triển, chúng ta mỗi người chiếm tỷ lệ giống nhau, vậy sẽ không có người làm chủ, bất cứ chuyện gì đều cần phải năm người đồng ý, chúng ta hiện tại đồng lòng còn đỡ, nếu sau này không đồng lòng... Chỉ sợ sản nghiệp Phúc Lộc Hiên sẽ bị hủy hoại trong chốc lát."
 
Chương 73


"Phúc Lộc Hiên là sản nghiệp của vương thúc tuổi xế chiều!"

Cô bưng rượu vừa mới rót lên: "Cho nên các vương thúc cần phải cùng Dung Chiêu xây dựng thiên hạ đệ nhất tửu lâu lợi quốc lợi dân, có thể truyền lại cho con cháu, công đức lưu danh sử sách!"

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu!

Khí phách và cuồng vọng bực nào, lại là vinh hoa phú quý bực nào.

Cùng nhau?

Con mẹ nó còn chần chờ?!

Hôm nay bỏ ra hai vạn lượng, hơn nữa còn đã bỏ ra rồi, cũng không cần bỏ thêm hai vạn lượng.

Hôm nay chỉ cần lấy ra một tờ giấy nợ, ngày khác liền có thể có được thiên hạ đệ nhất tửu lâu mở khắp cả nước, liền có thể có được mấy chục vạn lượng hoa hồng, liền có thể có được thanh danh cùng lợi nhuận...

Đây con mẹ nó không làm là kẻ ngốc!

Giờ này khắc này, trong đầu bọn họ đã nảy ra mấy chục vạn lượng hoa hồng.

Vinh thân vương tham ăn, ngoại trừ những thứ Dung Chiêu nói, hắn còn có thể treo thưởng đầu bếp nổi danh thiên hạ nấu ăn cho mình.

Nhạc thân vương hưởng lạc, hắn nghĩ nếu mỗi năm thu nhập mấy chục vạn lượng bạc trắng, hắn nhất định phải xây nhà ở xa hoa cho bản thân, lại nuôi thêm vài mỹ nhân.

Lộc thân vương thích rượu ngon, hắn muốn dùng tiền mua toàn bộ danh tửu thiên hạ, để cho người khác ủ rượu vì hắn!

Du thân vương mưu danh, quyên năm vạn lượng làm sao đủ? Hắn muốn tích góp hai năm, một lần quyên hai mươi vạn lượng! Để cho khắp thiên hạ đều biết Du thân vương hắn nhân từ cỡ nào...

Càng nghĩ, khóe miệng tứ đại thân vương càng giương cao, trong lòng đẹp đến cực hạn.

Dung Chiêu người này ở trên kinh doanh rất có thủ đoạn, có thể phát triển tốt Phúc Lộc Trang, tự nhiên có thể làm tốt Phúc Lộc Hiên, rượu và thức ăn kia lại là đồ vật bọn hắn đều đang ngấp nghé, làm sao có thể không thành công?

Bọn họ muốn giống như "đối tác" của Phúc Lộc Trang, cũng ỷ Dung Chiêu không có tiền trả mà có thể chiếm tiện nghi, nếu không… chuyện tốt nhường này ai nguyện ý phân chia?

Dung Chiêu cánh không cứng, bọn họ mới có thể nhúng một tay, đây là cơ hội tốt có một không hai.

Lại ngẫm lại lời Dung Chiêu vừa nói, mặc sức tưởng tượng của mình...

Nhiệt huyết sôi trào a!

Bốn người kích động mặt đỏ tới mang tai, cùng nhau nâng ly rượu lên, hung hăng cạn chén.

Vinh thân vương: "Nguyện ý, bổn vương tất nhiên nguyện ý cùng hiền chất hợp tác!"

Nhạc thân vương: "Thế tử yên tâm đi làm, vương thúc làm chỗ dựa cho ngươi."

Lộc thân vương: "Vì thiên hạ đệ nhất tửu lâu, cạn ly!"

Du thân vương: "... Cạn rồi."

Rượu vơi vãi trên bàn, nhưng năm người hoàn toàn không để ý, một ngụm nuốt xuống rượu ngon Phúc Lộc Trang, hương rượu nồng nàn theo thực quản chảy xuống, chỉ cảm thấy n.g.ự.c càng nóng, trong lòng kích động, nhiệt huyết thật lâu không tiêu tan.

Dung Chiêu vẽ xong bánh, cảm thấy hơi đói.

Cô hỏi: "Các vương thúc đói bụng chưa? Hay bây giờ gọi món đi?"

Nghe vậy bốn người khác ngẩn ra.

Vinh thân vương buông chén rượu, xoa xoa bụng: "Chẳng biết tại sao bản vương lại cảm thấy không đói bụng."

Ba đại thân vương khác gật đầu tán thành.

Vốn là rất đói, hiện tại lại không cảm thấy đói bụng, còn có chút... no?

Dung Chiêu: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-73.html.]

Có lẽ là bánh vừa rồi vẽ quá dày...

Xe ngựa vốn ở ngoài cửa đã bị Dung Chiêu lấy đi, Tạ Hồng sai người dắt ngựa, nhưng xa phu kia lại không đuổi kịp tiểu tử Vô Danh, bị Dung Chiêu bỏ lại phía sau.

Cho nên khi lão chạy tới Đức Thuận Hiên, tìm được Tiểu Thạch Đầu, lại được Tiểu Thạch Đầu đưa tới nhã gian thì thời gian đã qua thật lâu.

Tạ Hồng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.

Lão chậm trễ lâu như vậy, thế tử lại không có tiền, chỉ sợ tứ đại thân vương kia sắp ăn thịt thế tử nhà bọn họ!

‘’Thế tử, vương gia bảo tiểu nhân tới đưa bạc..."

Thanh âm im bặt.

Trong phòng, Dung Chiêu hoàn hảo ngồi ở đó, bốn đại thân vương mặt mũi phiếm hồng, mỗi người đều cười tươi như hoa, vẻ mặt nhiệt tình gắp thức ăn cho thế tử nhà bọn họ...

"Hiền chất, ngươi nếm thử cái này, đây là món ăn chiêu bài của Đức Thuận Hiên."

"Kém xa thịt Đông Pha và thịt viên cua, hiền chất, vẫn là món ăn Phúc Lộc Trang ngon hơn."

"Đến đây, ta rót cho hiền chất một chén rượu."

"Hiền chất ăn nhiều một chút, ăn nhiều mới có thể khỏe mạnh trường thọ, thân thể ngươi dạo này thế nào rồi?"

"Đúng đúng, thân thể hiền chất cần phải khỏe mạnh!"...

Trong phòng cảnh tượng hài hòa, chỉ có bốn "vương thúc từ ái" cùng "tiểu hiển chất" mà bọn họ vô cùng coi trọng.

Đãi ngộ kia so với hoàng tử còn tốt hơn.

Tạ Hồng ôm hộp: "...???"

Có chuyện gì vậy?

Thế tử nhà bọn họ hạ cổ tứ đại thân vương?

Đại khái là bầu không khí trong phòng quá hài hòa, tứ đại thân vương cũng không so đo lão bộc không hiểu lễ nghĩa của "hiền chất" bọn họ, Tạ Hồng chỉ có thể mờ mịt ôm hộp ngân lượng đi qua một bên, cùng hạ nhân khác đứng cùng một chỗ.

Vẻ mặt lão mê mang, tinh thần hoảng hốt.

Mà trên bàn ăn chỉ có Dung Chiêu đang nghiêm túc ăn cơm, tứ đại thân vương cũng không đói bụng, chỉ lo gắp thức ăn cho cô.

Rất nhanh bữa trưa đã kết thúc.

Lộc thân vương buông đũa, lau miệng, khẩn cấp truy hỏi: "Hiền chất, Phúc Lộc Hiên ngươi nói ta càng nghĩ càng thấy thích hợp, nếu không chúng ta nhanh chóng lấy giấy trắng mực đen ra viết khế ước?"

Hắn đây là sợ Dung Chiêu đổi ý!

Dù sao chuyện này bọn họ càng nghĩ càng cảm thấy mình được lợi, nếu Dung Chiêu trở về suy nghĩ, cảm thấy hợp tác với bọn họ sẽ thiệt thòi, đổi ý thì làm sao?

Duina Chiêu nahe vây mắt nhưng mỉm cười aât đầu: "Đương nhiên là được, các vương thúc yên tâm."

Cô vừa chuyển lời, lại nói: "Chẳng qua Dung Chiêu còn có một chuyện muốn nói."

"Là gì?"

Dung Chiêu: "Cổ phần."

Cô chậm rãi mở miệng: "Cổ phần tức là chúng ta có bao nhiêu cổ phần của Phúc Lộc Hiên."

Du thân vương nhướng mày: "Chẳng lẽ không phải một người hai phần sao?"

Tám vạn lượng trên người Dung Chiêu thật ra là tiền của bọn họ, lấy tám vạn lượng này xây tửu lâu, tương đương với bọn họ bỏ tiền ra, Dung Chiêu ra kỹ thuật, tự nhiên là một người hai phần, cái này có gì để nói?

Dung Chiêu nghe vậy, lại lắc đầu: "Vương thúc, nếu là một người hai phần, tương lai Phúc Lộc Hiên phát triển, chúng ta mỗi người chiếm tỷ lệ giống nhau, vậy sẽ không có người làm chủ, bất cứ chuyện gì đều cần phải năm người đồng ý, chúng ta hiện tại đồng lòng còn đỡ, nếu sau này không đồng lòng... Chỉ sợ sản nghiệp Phúc Lộc Hiên sẽ bị hủy hoại trong chốc lát."
 
Chương 74


Tim bốn người đồng thời căng thẳng.

Bọn họ hoàn toàn hiểu được ý của Dung Chiêu!

Một người hai phần, mỗi người đều có quyền lên tiếng giống nhau, nếu bọn họ không hòa thuận, Phúc Lộc Hiên sẽ phải chịu rất nhiều ảnh hưởng.

Mà bọn họ hòa thuận không?

Ha ha, hòa thuận cái rắm.

Lộc thân vương vội hỏi: "Hiền chất có biện pháp gì?"

Dung Chiêu lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Cho nên Dung Chiêu nghĩ không bằng đem Phúc Lộc Hiên chia làm một trăm cổ phần, mỗi vị vương thúc nhường cho Dung Chiêu một cổ phần, Dung Chiêu hai mươi bốn cổ phần, các vị vương thúc mười chín cổ phần."

Không đợi mọi người lên tiếng, cô vội vàng giải thích: "Dung Chiêu không phải tham cổ phần kia, nếu Dung Chiêu muốn tiền, vậy hợp tác cùng thương nhân khác chẳng phải là được nhiều tiền hơn sao? Dung Chiêu là sợ Phúc Lộc Hiên không có người làm trụ cột, Dung Chiêu được hai mươi bốn cổ phần, có thể không bị chi phối, một lòng tập trung nghiên cứu phát triển Phúc Lộc Hiên, nếu các vương thúc có ý kiến với Dung Chiêu, hai người hợp nhất là đã có cổ phần lớn hơn Dung Chiêu, có thể áp chế Dung Chiêu rồi."

Cô nói rất rõ ràng, tứ đại thân vương đều nghe hiểu.

Bọn họ muốn phát triển Phúc Lộc Hiên là do tin tưởng huynh đệ bên cạnh sao?

Đương nhiên không phải, là bọn họ cảm thấy Dung Chiêu có thể kiếm tiền, có thể gây dựng thành công Phúc Lộc Hiên, cũng nhìn trúng các công thức rượu và thức ăn trong tay Dung Chiêu.

Huống hồ đừng nói về sau, cho dù là hiện tại tứ đại thân vương cũng không quá hòa thuận, bọn họ phân biệt ủng hộ các hoàng tử khác nhau.

Nếu sau này huynh đệ thất bại, nhất định phải cá c.h.ế.t lưới rách, ngăn cản Phúc Lộc Hiên phát triển thì phải làm thế nào?

Biện pháp của Dung Chiêu là thích hợp nhất.

Cô chỉ muốn thêm một cổ phần, hiển nhiên cũng không phải tham lam muốn chia nhiều hoa hồng hơn một chút.

Vì thế tứ đại thân vương gật đầu: "Được, ta đồng ý."

Vinh thân vương: "Hiền chất cứ làm theo lời ngưới nói, bây giờ viết khế thư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-74.html.]

Nhưng Dung Chiêu vẫn lắc đầu, cười nói: "Không vội, trong lòng Dung Chiêu còn một phương án chưa nói..."

Bốn người ngẩn ra, không rõ cô có ý gì.

Du thân vương cau mày: "Phương án gì?"

Dung Chiêu tươi cười ôn hòa lễ độ: "Phúc Lộc Trang từ lúc chuẩn bị đến khi khai trương, rồi đến nổi danh cũng chưa tới một tháng, nhưng kế hoạch Phúc Lộc Hiên nếu muốn hoàn thành triệt để cần ít nhất ba năm."

Vừa rồi Dung Chiêu vẽ bánh, à không, là thuyết phục bọn họ đã nói qua, ba năm Phúc Lộc Hiên sẽ mở khắp triều Đại Nhạn.

Nhạc thân vương mờ mịt gật đầu: "À, chúng ta biết, ba năm thì ba năm."

Ba năm đem Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, ba năm có được sản nghiệp công tại thiên thu, cực kỳ có lời a!

Dung Chiêu lại thở dài, khoát tay: "Dung Chiêu đã quen với việc Phúc Lộc Trang nhanh chóng kiếm tiền, thời gian ba năm có hơi lâu, nếu gia tăng chút đầu tư, rút ngắn thời gian lại thì tốt hơn."

Tăng cường đầu tư?

Đây là một tổ hợp danh từ chưa từng xuất hiện, nhưng điều kiện tiên quyết của Dung Chiêu là "đầu tư", lúc này tứ đại thân vương rất nhanh hiểu được ý tứ của cô.

Du thân vương nhíu mày: "Ngươi nói còn muốn thêm tiền?"

Hắn trong nháy mắt liền mất hứng, ánh mắt không vui nhìn Dung Chiêu.

Lộc thân vương cũng lắc đầu: "Ba năm thời gian không dài, ba năm có được sản nghiệp công tại thiên thu sao gọi là dài?"

Nhạc thân vương: "Tổng cộng tám vạn lượng, cái này tuyệt không ít."

Vinh thân vương ánh mắt hồ nghỉ: "Dung thế tử, ngươi rốt cuộc là có ý gì?

Dung Chiêu tương đối bình tĩnh, vẫn thở dài: "Đúng là không ít, nhưng nếu đầu tư thêm một chút nữa, thời gian có thể rút ngắn không ít, đầu tư thêm một vạn lượng, ban đầu sẽ có thể mở thêm được một tửu lâu nữa, nửa năm sau, một năm sau, sẽ có thêm vài tửu lâu."

Cô làm như vô tình cảm thán: "Thế sự vô thường, thời cuộc thay đổi trong nháy mắt, có thể rút ngắn chút thời gian chung quy là chuyện tốt..."
 
Chương 74


Tim bốn người đồng thời căng thẳng.

Bọn họ hoàn toàn hiểu được ý của Dung Chiêu!

Một người hai phần, mỗi người đều có quyền lên tiếng giống nhau, nếu bọn họ không hòa thuận, Phúc Lộc Hiên sẽ phải chịu rất nhiều ảnh hưởng.

Mà bọn họ hòa thuận không?

Ha ha, hòa thuận cái rắm.

Lộc thân vương vội hỏi: "Hiền chất có biện pháp gì?"

Dung Chiêu lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Cho nên Dung Chiêu nghĩ không bằng đem Phúc Lộc Hiên chia làm một trăm cổ phần, mỗi vị vương thúc nhường cho Dung Chiêu một cổ phần, Dung Chiêu hai mươi bốn cổ phần, các vị vương thúc mười chín cổ phần."

Không đợi mọi người lên tiếng, cô vội vàng giải thích: "Dung Chiêu không phải tham cổ phần kia, nếu Dung Chiêu muốn tiền, vậy hợp tác cùng thương nhân khác chẳng phải là được nhiều tiền hơn sao? Dung Chiêu là sợ Phúc Lộc Hiên không có người làm trụ cột, Dung Chiêu được hai mươi bốn cổ phần, có thể không bị chi phối, một lòng tập trung nghiên cứu phát triển Phúc Lộc Hiên, nếu các vương thúc có ý kiến với Dung Chiêu, hai người hợp nhất là đã có cổ phần lớn hơn Dung Chiêu, có thể áp chế Dung Chiêu rồi."

Cô nói rất rõ ràng, tứ đại thân vương đều nghe hiểu.

Bọn họ muốn phát triển Phúc Lộc Hiên là do tin tưởng huynh đệ bên cạnh sao?

Đương nhiên không phải, là bọn họ cảm thấy Dung Chiêu có thể kiếm tiền, có thể gây dựng thành công Phúc Lộc Hiên, cũng nhìn trúng các công thức rượu và thức ăn trong tay Dung Chiêu.

Huống hồ đừng nói về sau, cho dù là hiện tại tứ đại thân vương cũng không quá hòa thuận, bọn họ phân biệt ủng hộ các hoàng tử khác nhau.

Nếu sau này huynh đệ thất bại, nhất định phải cá c.h.ế.t lưới rách, ngăn cản Phúc Lộc Hiên phát triển thì phải làm thế nào?

Biện pháp của Dung Chiêu là thích hợp nhất.

Cô chỉ muốn thêm một cổ phần, hiển nhiên cũng không phải tham lam muốn chia nhiều hoa hồng hơn một chút.

Vì thế tứ đại thân vương gật đầu: "Được, ta đồng ý."

Vinh thân vương: "Hiền chất cứ làm theo lời ngưới nói, bây giờ viết khế thư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-74.html.]

Nhưng Dung Chiêu vẫn lắc đầu, cười nói: "Không vội, trong lòng Dung Chiêu còn một phương án chưa nói..."

Bốn người ngẩn ra, không rõ cô có ý gì.

Du thân vương cau mày: "Phương án gì?"

Dung Chiêu tươi cười ôn hòa lễ độ: "Phúc Lộc Trang từ lúc chuẩn bị đến khi khai trương, rồi đến nổi danh cũng chưa tới một tháng, nhưng kế hoạch Phúc Lộc Hiên nếu muốn hoàn thành triệt để cần ít nhất ba năm."

Vừa rồi Dung Chiêu vẽ bánh, à không, là thuyết phục bọn họ đã nói qua, ba năm Phúc Lộc Hiên sẽ mở khắp triều Đại Nhạn.

Nhạc thân vương mờ mịt gật đầu: "À, chúng ta biết, ba năm thì ba năm."

Ba năm đem Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, ba năm có được sản nghiệp công tại thiên thu, cực kỳ có lời a!

Dung Chiêu lại thở dài, khoát tay: "Dung Chiêu đã quen với việc Phúc Lộc Trang nhanh chóng kiếm tiền, thời gian ba năm có hơi lâu, nếu gia tăng chút đầu tư, rút ngắn thời gian lại thì tốt hơn."

Tăng cường đầu tư?

Đây là một tổ hợp danh từ chưa từng xuất hiện, nhưng điều kiện tiên quyết của Dung Chiêu là "đầu tư", lúc này tứ đại thân vương rất nhanh hiểu được ý tứ của cô.

Du thân vương nhíu mày: "Ngươi nói còn muốn thêm tiền?"

Hắn trong nháy mắt liền mất hứng, ánh mắt không vui nhìn Dung Chiêu.

Lộc thân vương cũng lắc đầu: "Ba năm thời gian không dài, ba năm có được sản nghiệp công tại thiên thu sao gọi là dài?"

Nhạc thân vương: "Tổng cộng tám vạn lượng, cái này tuyệt không ít."

Vinh thân vương ánh mắt hồ nghỉ: "Dung thế tử, ngươi rốt cuộc là có ý gì?

Dung Chiêu tương đối bình tĩnh, vẫn thở dài: "Đúng là không ít, nhưng nếu đầu tư thêm một chút nữa, thời gian có thể rút ngắn không ít, đầu tư thêm một vạn lượng, ban đầu sẽ có thể mở thêm được một tửu lâu nữa, nửa năm sau, một năm sau, sẽ có thêm vài tửu lâu."

Cô làm như vô tình cảm thán: "Thế sự vô thường, thời cuộc thay đổi trong nháy mắt, có thể rút ngắn chút thời gian chung quy là chuyện tốt..."
 
Chương 74


Tim bốn người đồng thời căng thẳng.

Bọn họ hoàn toàn hiểu được ý của Dung Chiêu!

Một người hai phần, mỗi người đều có quyền lên tiếng giống nhau, nếu bọn họ không hòa thuận, Phúc Lộc Hiên sẽ phải chịu rất nhiều ảnh hưởng.

Mà bọn họ hòa thuận không?

Ha ha, hòa thuận cái rắm.

Lộc thân vương vội hỏi: "Hiền chất có biện pháp gì?"

Dung Chiêu lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Cho nên Dung Chiêu nghĩ không bằng đem Phúc Lộc Hiên chia làm một trăm cổ phần, mỗi vị vương thúc nhường cho Dung Chiêu một cổ phần, Dung Chiêu hai mươi bốn cổ phần, các vị vương thúc mười chín cổ phần."

Không đợi mọi người lên tiếng, cô vội vàng giải thích: "Dung Chiêu không phải tham cổ phần kia, nếu Dung Chiêu muốn tiền, vậy hợp tác cùng thương nhân khác chẳng phải là được nhiều tiền hơn sao? Dung Chiêu là sợ Phúc Lộc Hiên không có người làm trụ cột, Dung Chiêu được hai mươi bốn cổ phần, có thể không bị chi phối, một lòng tập trung nghiên cứu phát triển Phúc Lộc Hiên, nếu các vương thúc có ý kiến với Dung Chiêu, hai người hợp nhất là đã có cổ phần lớn hơn Dung Chiêu, có thể áp chế Dung Chiêu rồi."

Cô nói rất rõ ràng, tứ đại thân vương đều nghe hiểu.

Bọn họ muốn phát triển Phúc Lộc Hiên là do tin tưởng huynh đệ bên cạnh sao?

Đương nhiên không phải, là bọn họ cảm thấy Dung Chiêu có thể kiếm tiền, có thể gây dựng thành công Phúc Lộc Hiên, cũng nhìn trúng các công thức rượu và thức ăn trong tay Dung Chiêu.

Huống hồ đừng nói về sau, cho dù là hiện tại tứ đại thân vương cũng không quá hòa thuận, bọn họ phân biệt ủng hộ các hoàng tử khác nhau.

Nếu sau này huynh đệ thất bại, nhất định phải cá c.h.ế.t lưới rách, ngăn cản Phúc Lộc Hiên phát triển thì phải làm thế nào?

Biện pháp của Dung Chiêu là thích hợp nhất.

Cô chỉ muốn thêm một cổ phần, hiển nhiên cũng không phải tham lam muốn chia nhiều hoa hồng hơn một chút.

Vì thế tứ đại thân vương gật đầu: "Được, ta đồng ý."

Vinh thân vương: "Hiền chất cứ làm theo lời ngưới nói, bây giờ viết khế thư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-74.html.]

Nhưng Dung Chiêu vẫn lắc đầu, cười nói: "Không vội, trong lòng Dung Chiêu còn một phương án chưa nói..."

Bốn người ngẩn ra, không rõ cô có ý gì.

Du thân vương cau mày: "Phương án gì?"

Dung Chiêu tươi cười ôn hòa lễ độ: "Phúc Lộc Trang từ lúc chuẩn bị đến khi khai trương, rồi đến nổi danh cũng chưa tới một tháng, nhưng kế hoạch Phúc Lộc Hiên nếu muốn hoàn thành triệt để cần ít nhất ba năm."

Vừa rồi Dung Chiêu vẽ bánh, à không, là thuyết phục bọn họ đã nói qua, ba năm Phúc Lộc Hiên sẽ mở khắp triều Đại Nhạn.

Nhạc thân vương mờ mịt gật đầu: "À, chúng ta biết, ba năm thì ba năm."

Ba năm đem Phúc Lộc Hiên mở khắp triều Đại Nhạn, ba năm có được sản nghiệp công tại thiên thu, cực kỳ có lời a!

Dung Chiêu lại thở dài, khoát tay: "Dung Chiêu đã quen với việc Phúc Lộc Trang nhanh chóng kiếm tiền, thời gian ba năm có hơi lâu, nếu gia tăng chút đầu tư, rút ngắn thời gian lại thì tốt hơn."

Tăng cường đầu tư?

Đây là một tổ hợp danh từ chưa từng xuất hiện, nhưng điều kiện tiên quyết của Dung Chiêu là "đầu tư", lúc này tứ đại thân vương rất nhanh hiểu được ý tứ của cô.

Du thân vương nhíu mày: "Ngươi nói còn muốn thêm tiền?"

Hắn trong nháy mắt liền mất hứng, ánh mắt không vui nhìn Dung Chiêu.

Lộc thân vương cũng lắc đầu: "Ba năm thời gian không dài, ba năm có được sản nghiệp công tại thiên thu sao gọi là dài?"

Nhạc thân vương: "Tổng cộng tám vạn lượng, cái này tuyệt không ít."

Vinh thân vương ánh mắt hồ nghỉ: "Dung thế tử, ngươi rốt cuộc là có ý gì?

Dung Chiêu tương đối bình tĩnh, vẫn thở dài: "Đúng là không ít, nhưng nếu đầu tư thêm một chút nữa, thời gian có thể rút ngắn không ít, đầu tư thêm một vạn lượng, ban đầu sẽ có thể mở thêm được một tửu lâu nữa, nửa năm sau, một năm sau, sẽ có thêm vài tửu lâu."

Cô làm như vô tình cảm thán: "Thế sự vô thường, thời cuộc thay đổi trong nháy mắt, có thể rút ngắn chút thời gian chung quy là chuyện tốt..."
 
Chương 75


Câu nói cuối cùng có vẻ vô nghĩa.

Nhưng Vinh thân vương trong nháy mắt đồng tử co rụt lại, mãnh liệt phản ứng.

Ba năm không dài.

Nhưng bây giờ là thời kỳ mấu chốt đoạt đích!

Từng giây từng phút đều vô cùng trân quý, thời gian ba năm, nếu trong lúc đó hoàng thượng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tân hoàng đăng cơ...

Bọn họ đều có hoàng tử ủng hộ, nhưng ai có thể bảo đảm hoàng tử mình ủng hộ nhất định sẽ đăng cơ?

Nếu hoàng đế kế tiếp không phải là hoàng tử mình ủng hộ, mà khi đối phương đăng cơ, mình đã có trong tay thiên hạ đệ nhất tửu lâu... Chẳng phải là có thêm một tấm bùa bảo mệnh sao?

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu này không đơn thuần là vinh hoa phú quý, còn là con đường lui của bọn hắn!

Vừa nghĩ như vậy, Vinh thân vương trong nháy mắt động tâm.

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu sớm thành hình, thanh danh của hắn sớm ngày truyền ra ngoài, hắn sẽ càng an toàn.

Vinh thân vương trong nháy mắt nghĩ thông suốt, ba đại thân vương khác ngẩn người, lại nhìn sắc mặt Vinh thân vương, cũng rất nhanh phản ứng lại.

Lập tức ý niệm trong lòng bốn người liền xoay chuyển.

Nếu thêm chút tiền để cho tiến độ nhanh hơn, tựa hồ đối với bọn họ cũng rất có lợi?

Mà lúc này, Dung Chiêu đứng lên: "Bốn vị vương thúc, chuyện chúng ta cùng xây dựng thiên hạ đệ nhất tửu lâu đã định, hiện tại chỉ đợi quyết định mức đầu tư ban đầu. Chuyện này các vương thúc suy nghĩ cho kỹ, nghĩ kỹ rồi tùy thời thông báo cho Dung Chiêu, Dung Chiêu lập tức viết khế thư."

Cô cho bọn họ đủ thời gian suy nghĩ.

Lộc thân vương còn đắm chìm trong cân nhắc lợi ích, Dung Chiêu cho bọn họ nhiều thời gian suy nghĩ cũng không phải chuyện xấu.

Nếu trong bọn họ có người suy nghĩ rồi bỏ cuộc, vậy mình có thể chiếm thêm chút cổ phần của Phúc Lộc Hiên, ngược lại càng thêm có lợi. Ba vị thân vương khác cũng đứng lên.

Dung Chiêu đi được hai bước, đột nhiên dừng chân, quay đầu lại khoát tay: "Đúng rồi, các vương thúc nhớ thương lượng xem nên thêm bao nhiêu tiền đầu tư, mọi người cố gắng bỏ vốn giống nhau, như vậy tỷ lệ cổ phần cũng có thể giống nhau."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-75.html.]

Tứ đại thân vương: "...!!"

Bọn họ lại phát hiện thêm mấu chốt!

Nếu giấu ba người khác đầu tư nhiều hơn một chút, chẳng phải là mình ở Phúc Lộc Hiên có quyền lên tiếng hơn sao? Khi đặt tên người sáng lập Phúc Lộc Hiên, tên của mình cũng có thể ở phía trước?

Vừa nghĩ như vậy, nhất thời tim đập thình thịch.

Sắc mặt Vinh thân vương thay đổi, rồi lại khôi phục rất nhanh.

Hắn phải lén lút tiến hành.

Chuyện này không thể bị ba người kia biết.

Nhưng trùng hợp, ba người kia cũng nghĩ như vậy.

Cho nên bọn họ mang tâm tư bất đồng, nụ cười sáng lạn mà không hề khác thường.

Vinh thân vương vuốt bụng, chân thành cảm thán: "Kỳ thật chậm một chút thì chậm một chút đi, nếu không cứ dựa theo kế hoạch ban đầu, mỗi người bỏ vốn hai vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần."

Nhạc thân vương gật đầu: "Ba năm nếu có thể xây dựng tốt cơ nghiệp cũng rất tốt."

Du thân vương: "Ta cũng ủng hộ."

Lộc thân vương: "Có thể, bổn vương đồng ý."

Dung Chiêu cười cười: "Không còn việc gì nữa, các vương thúc suy nghĩ đi, sau khi xác định thì đưa tin cho Dung Chiêu là được."

Bốn người đồng loạt gật đầu.

Bọn họ lộ ra nụ cười đoàn kết hòa nhã, nhiệt tình tiễn Dung Chiêu rời đi.

Vừa đi Dung Chiêu vừa thuận miệng nói: "Đúng rồi, Phúc Lộc Hiên khai trương cần không ít đầu bếp, còn phải tiến hành huấn luyện bọn họ, để bọn họ học cách làm rượu và thức ăn Phúc Lộc Hiên, các vương thúc đều là ông chủ của Phúc Lộc Hiên, có thể trợ giúp không?"

Tạ Hồng: "...?"

Vinh thân vướng: "Đướởng nhiên có thể. Phúc Lộc Hiên là sản nghiên cực kỳ quan trọng của ta, quý phủ ta có một đầu bếp am hiểu trù nghệ, chỉ cần ăn một lần là có thể mô phỏng được đại khái, mấy món ăn của Phúc Lộc Trang hắn đều có thể..."
 
Chương 75


Câu nói cuối cùng có vẻ vô nghĩa.

Nhưng Vinh thân vương trong nháy mắt đồng tử co rụt lại, mãnh liệt phản ứng.

Ba năm không dài.

Nhưng bây giờ là thời kỳ mấu chốt đoạt đích!

Từng giây từng phút đều vô cùng trân quý, thời gian ba năm, nếu trong lúc đó hoàng thượng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tân hoàng đăng cơ...

Bọn họ đều có hoàng tử ủng hộ, nhưng ai có thể bảo đảm hoàng tử mình ủng hộ nhất định sẽ đăng cơ?

Nếu hoàng đế kế tiếp không phải là hoàng tử mình ủng hộ, mà khi đối phương đăng cơ, mình đã có trong tay thiên hạ đệ nhất tửu lâu... Chẳng phải là có thêm một tấm bùa bảo mệnh sao?

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu này không đơn thuần là vinh hoa phú quý, còn là con đường lui của bọn hắn!

Vừa nghĩ như vậy, Vinh thân vương trong nháy mắt động tâm.

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu sớm thành hình, thanh danh của hắn sớm ngày truyền ra ngoài, hắn sẽ càng an toàn.

Vinh thân vương trong nháy mắt nghĩ thông suốt, ba đại thân vương khác ngẩn người, lại nhìn sắc mặt Vinh thân vương, cũng rất nhanh phản ứng lại.

Lập tức ý niệm trong lòng bốn người liền xoay chuyển.

Nếu thêm chút tiền để cho tiến độ nhanh hơn, tựa hồ đối với bọn họ cũng rất có lợi?

Mà lúc này, Dung Chiêu đứng lên: "Bốn vị vương thúc, chuyện chúng ta cùng xây dựng thiên hạ đệ nhất tửu lâu đã định, hiện tại chỉ đợi quyết định mức đầu tư ban đầu. Chuyện này các vương thúc suy nghĩ cho kỹ, nghĩ kỹ rồi tùy thời thông báo cho Dung Chiêu, Dung Chiêu lập tức viết khế thư."

Cô cho bọn họ đủ thời gian suy nghĩ.

Lộc thân vương còn đắm chìm trong cân nhắc lợi ích, Dung Chiêu cho bọn họ nhiều thời gian suy nghĩ cũng không phải chuyện xấu.

Nếu trong bọn họ có người suy nghĩ rồi bỏ cuộc, vậy mình có thể chiếm thêm chút cổ phần của Phúc Lộc Hiên, ngược lại càng thêm có lợi. Ba vị thân vương khác cũng đứng lên.

Dung Chiêu đi được hai bước, đột nhiên dừng chân, quay đầu lại khoát tay: "Đúng rồi, các vương thúc nhớ thương lượng xem nên thêm bao nhiêu tiền đầu tư, mọi người cố gắng bỏ vốn giống nhau, như vậy tỷ lệ cổ phần cũng có thể giống nhau."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-75.html.]

Tứ đại thân vương: "...!!"

Bọn họ lại phát hiện thêm mấu chốt!

Nếu giấu ba người khác đầu tư nhiều hơn một chút, chẳng phải là mình ở Phúc Lộc Hiên có quyền lên tiếng hơn sao? Khi đặt tên người sáng lập Phúc Lộc Hiên, tên của mình cũng có thể ở phía trước?

Vừa nghĩ như vậy, nhất thời tim đập thình thịch.

Sắc mặt Vinh thân vương thay đổi, rồi lại khôi phục rất nhanh.

Hắn phải lén lút tiến hành.

Chuyện này không thể bị ba người kia biết.

Nhưng trùng hợp, ba người kia cũng nghĩ như vậy.

Cho nên bọn họ mang tâm tư bất đồng, nụ cười sáng lạn mà không hề khác thường.

Vinh thân vương vuốt bụng, chân thành cảm thán: "Kỳ thật chậm một chút thì chậm một chút đi, nếu không cứ dựa theo kế hoạch ban đầu, mỗi người bỏ vốn hai vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần."

Nhạc thân vương gật đầu: "Ba năm nếu có thể xây dựng tốt cơ nghiệp cũng rất tốt."

Du thân vương: "Ta cũng ủng hộ."

Lộc thân vương: "Có thể, bổn vương đồng ý."

Dung Chiêu cười cười: "Không còn việc gì nữa, các vương thúc suy nghĩ đi, sau khi xác định thì đưa tin cho Dung Chiêu là được."

Bốn người đồng loạt gật đầu.

Bọn họ lộ ra nụ cười đoàn kết hòa nhã, nhiệt tình tiễn Dung Chiêu rời đi.

Vừa đi Dung Chiêu vừa thuận miệng nói: "Đúng rồi, Phúc Lộc Hiên khai trương cần không ít đầu bếp, còn phải tiến hành huấn luyện bọn họ, để bọn họ học cách làm rượu và thức ăn Phúc Lộc Hiên, các vương thúc đều là ông chủ của Phúc Lộc Hiên, có thể trợ giúp không?"

Tạ Hồng: "...?"

Vinh thân vướng: "Đướởng nhiên có thể. Phúc Lộc Hiên là sản nghiên cực kỳ quan trọng của ta, quý phủ ta có một đầu bếp am hiểu trù nghệ, chỉ cần ăn một lần là có thể mô phỏng được đại khái, mấy món ăn của Phúc Lộc Trang hắn đều có thể..."
 
Chương 75


Câu nói cuối cùng có vẻ vô nghĩa.

Nhưng Vinh thân vương trong nháy mắt đồng tử co rụt lại, mãnh liệt phản ứng.

Ba năm không dài.

Nhưng bây giờ là thời kỳ mấu chốt đoạt đích!

Từng giây từng phút đều vô cùng trân quý, thời gian ba năm, nếu trong lúc đó hoàng thượng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tân hoàng đăng cơ...

Bọn họ đều có hoàng tử ủng hộ, nhưng ai có thể bảo đảm hoàng tử mình ủng hộ nhất định sẽ đăng cơ?

Nếu hoàng đế kế tiếp không phải là hoàng tử mình ủng hộ, mà khi đối phương đăng cơ, mình đã có trong tay thiên hạ đệ nhất tửu lâu... Chẳng phải là có thêm một tấm bùa bảo mệnh sao?

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu này không đơn thuần là vinh hoa phú quý, còn là con đường lui của bọn hắn!

Vừa nghĩ như vậy, Vinh thân vương trong nháy mắt động tâm.

Thiên hạ đệ nhất tửu lâu sớm thành hình, thanh danh của hắn sớm ngày truyền ra ngoài, hắn sẽ càng an toàn.

Vinh thân vương trong nháy mắt nghĩ thông suốt, ba đại thân vương khác ngẩn người, lại nhìn sắc mặt Vinh thân vương, cũng rất nhanh phản ứng lại.

Lập tức ý niệm trong lòng bốn người liền xoay chuyển.

Nếu thêm chút tiền để cho tiến độ nhanh hơn, tựa hồ đối với bọn họ cũng rất có lợi?

Mà lúc này, Dung Chiêu đứng lên: "Bốn vị vương thúc, chuyện chúng ta cùng xây dựng thiên hạ đệ nhất tửu lâu đã định, hiện tại chỉ đợi quyết định mức đầu tư ban đầu. Chuyện này các vương thúc suy nghĩ cho kỹ, nghĩ kỹ rồi tùy thời thông báo cho Dung Chiêu, Dung Chiêu lập tức viết khế thư."

Cô cho bọn họ đủ thời gian suy nghĩ.

Lộc thân vương còn đắm chìm trong cân nhắc lợi ích, Dung Chiêu cho bọn họ nhiều thời gian suy nghĩ cũng không phải chuyện xấu.

Nếu trong bọn họ có người suy nghĩ rồi bỏ cuộc, vậy mình có thể chiếm thêm chút cổ phần của Phúc Lộc Hiên, ngược lại càng thêm có lợi. Ba vị thân vương khác cũng đứng lên.

Dung Chiêu đi được hai bước, đột nhiên dừng chân, quay đầu lại khoát tay: "Đúng rồi, các vương thúc nhớ thương lượng xem nên thêm bao nhiêu tiền đầu tư, mọi người cố gắng bỏ vốn giống nhau, như vậy tỷ lệ cổ phần cũng có thể giống nhau."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-75.html.]

Tứ đại thân vương: "...!!"

Bọn họ lại phát hiện thêm mấu chốt!

Nếu giấu ba người khác đầu tư nhiều hơn một chút, chẳng phải là mình ở Phúc Lộc Hiên có quyền lên tiếng hơn sao? Khi đặt tên người sáng lập Phúc Lộc Hiên, tên của mình cũng có thể ở phía trước?

Vừa nghĩ như vậy, nhất thời tim đập thình thịch.

Sắc mặt Vinh thân vương thay đổi, rồi lại khôi phục rất nhanh.

Hắn phải lén lút tiến hành.

Chuyện này không thể bị ba người kia biết.

Nhưng trùng hợp, ba người kia cũng nghĩ như vậy.

Cho nên bọn họ mang tâm tư bất đồng, nụ cười sáng lạn mà không hề khác thường.

Vinh thân vương vuốt bụng, chân thành cảm thán: "Kỳ thật chậm một chút thì chậm một chút đi, nếu không cứ dựa theo kế hoạch ban đầu, mỗi người bỏ vốn hai vạn lượng, chiếm mười chín cổ phần."

Nhạc thân vương gật đầu: "Ba năm nếu có thể xây dựng tốt cơ nghiệp cũng rất tốt."

Du thân vương: "Ta cũng ủng hộ."

Lộc thân vương: "Có thể, bổn vương đồng ý."

Dung Chiêu cười cười: "Không còn việc gì nữa, các vương thúc suy nghĩ đi, sau khi xác định thì đưa tin cho Dung Chiêu là được."

Bốn người đồng loạt gật đầu.

Bọn họ lộ ra nụ cười đoàn kết hòa nhã, nhiệt tình tiễn Dung Chiêu rời đi.

Vừa đi Dung Chiêu vừa thuận miệng nói: "Đúng rồi, Phúc Lộc Hiên khai trương cần không ít đầu bếp, còn phải tiến hành huấn luyện bọn họ, để bọn họ học cách làm rượu và thức ăn Phúc Lộc Hiên, các vương thúc đều là ông chủ của Phúc Lộc Hiên, có thể trợ giúp không?"

Tạ Hồng: "...?"

Vinh thân vướng: "Đướởng nhiên có thể. Phúc Lộc Hiên là sản nghiên cực kỳ quan trọng của ta, quý phủ ta có một đầu bếp am hiểu trù nghệ, chỉ cần ăn một lần là có thể mô phỏng được đại khái, mấy món ăn của Phúc Lộc Trang hắn đều có thể..."
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom