Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Mắc Nợ Trăm Triệu Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết

Chương 56


Lão thái thái bưng bát lên, không mặn không nhạt: "À, là ta phân phó, thanh lưu thế gia nhà ta không thể cổ vũ xa hoa lãng phí, về sau vẫn nên ăn chay đi."

Triệu ngự sử: "..."

...

Trên phố phường, người người châu đầu ghé tai...

"Nghe nói đã có rất nhiều nhà đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, làm ăn vô cùng tốt, người đặt tiệc còn chuyên chọn ngày lành tháng tốt, sợ rằng chậm chân, ngày lành trong vòng nửa năm đều bị người ta đặt hết."

"Những cái khác thì dễ, nhưng sinh nhật chỉ có một ngày, kết hôn cũng đã sớm định ngày tốt, nếu như ngày tốt bị người khác chiếm mất, e rằng chỉ có thể tổ chức ở trong nhà."

"Chậc chậc, nếu danh gia vọng tộc nào cũng tổ chức ở Phúc Lộc Trang, lại có nhà khác nhất quyết không làm, vậy thì quá khó coi."

...

Phủ lễ bộ thượng thư.

Thượng thư: "Không đi, yến hội nào có lý đi tổ chức ở nhà khác?"

Hạ nhân nhẹ giọng nói: "Nhưng nếu nhà người khác đều đi, bên ngoài sẽ cười nhạo phủ thượng thư chúng ta tổ chức sơ sài..."

Thượng thư hơi khựng lại, một lúc lâu mới nói: "Vậy xem nhà người khác có đi không?"

...

Tiếng nghị luận trong kinh càng thêm náo nhiệt.

"Liễu đại thi nhân đêm qua may mắn được nhìn pháo hoa từ xa, liền viết xuống hai bài thơ hay, nghe nói vô cùng chấn động."

"Đây đã là gì? Những thế gia công tử kia hẳn là có hiểu biết đi? Thế mà cũng đều nhớ mãi không quên đồ ăn trong yến hội Phúc Lộc Trang, nghe nói mấy đại thân vương hôm nay đều không ăn cơm đàng hoàng, thèm thuồng đồ ăn Phúc Lộc Trang."

"Ngon như vậy sao? Ai, nếu chúng ta cũng có thể nếm thử thì tốt biết bao."

"Ta không dám mơ tưởng tham gia yến hội, ngươi có biết nhà nào muốn đi Phúc Lộc Trang tổ chức yến hội không?"

"Ngươi hỏi cái này làm gì?"

"Ta đi chúc mừng hai câu, sau đó ở bên ngoài Phúc Lộc Trang vây xem pháo hoa!" Phủ Binh bộ thị lang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-56.html.]

Thị lang lo lắng: "Hôm nay phụ thân thân thể không khỏe sao, tại sao cơm cũng không ăn lại trở về phòng nằm rồi?"

Hạ nhân: "Lão thái gia nói ngài ấy lớn tuổi rồi, khả năng cũng chỉ còn đón một cái sinh nhật..."

Thị lang trừng mắt, quát lớn: "Nói bậy! Phụ thân sao có thể nói như vậy? Phụ thân chắc chắn sống lâu trăm tuổi."

Hạ nhân: "Lão thái gia còn nói, chỉ có một cái sinh nhật, ngài ấy muốn làm náo nhiệt một chút, muốn mọi người trong kinh đều biết..."

Thị lang: "Cái này... Ta cũng không tiện mời quá nhiều người."

Thị lang phu nhân: "Chẳng lẽ cha muốn đến Phúc Lộc Trang mừng thọ?"

Trong phòng, lão thái gia thanh âm trung khí mười phần: "Vẫn là Tuệ Nương hiếu thuận biết rõ lòng ta!"

Binh bộ thị lang: "..."

...

Tiếng nghị luận càng ngày càng tăng vọt, các nhà đều đang nghị luận, nhưng dù sao mới ngày hôm sau, ai cũng đều ôm tâm tư rối rắm.

Chiều hôm đó, tin tức cập nhật...

"Hôm nay lúc hoàng thượng cùng triều thần thương nghị chính sự có nhắc tới yến tiệc đêm qua của An Khánh Vương phủ tại Phúc Lộc Trang, hoàng thượng chính miệng ngự ngôn, năm nay tiệc thọ sáu mươi của hoàng thượng muốn đốt pháo hoa!"

Tin tức vừa ra, các phủ đều nổ tung.

Vốn cũng đã muốn đi đặt trước, nhưng ai cũng không muốn làm người đầu tiên, lúc này lại nghe được tin tức này? Làm sao còn để ý có phải là người đầu tiên hay không?

Nhà Quách thị lang.

"Phu nhân, tiểu thư! Bàng gia tới cửa hỏi có đồng ý tổ chức tiệc cưới ở Phúc Lộc Trang không? Nếu đồng ý, bọn họ liền đi chọn ngày lành, miễn cho..."

Lời còn chưa dứt, phu nhân đã đứng lên kích động nói: "Đồng ý đồng ý, ngươi mau đi trả lời, để cho bọn họ nhanh chóng đi đặt tiệc chiếm trước ngày lành."

Nói xong, bà kích động xoay người nhìn nữ nhi: "Bàng công tử không tệ, Bàng gia cũng không tệ." Nhà Triệu ngự sử.

Triệu thị lang nhìn trên bàn lại là mấy chén cháo hoa, một xấp thức ăn, lại nhìn lão mẫu thân ở ghế chủ vị...

Hắn nói: "Mẫu thân, nếu không sinh nhật năm nay liền tổ chức ở Phúc Lộc Trang?"
 
Chương 56


Lão thái thái bưng bát lên, không mặn không nhạt: "À, là ta phân phó, thanh lưu thế gia nhà ta không thể cổ vũ xa hoa lãng phí, về sau vẫn nên ăn chay đi."

Triệu ngự sử: "..."

...

Trên phố phường, người người châu đầu ghé tai...

"Nghe nói đã có rất nhiều nhà đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, làm ăn vô cùng tốt, người đặt tiệc còn chuyên chọn ngày lành tháng tốt, sợ rằng chậm chân, ngày lành trong vòng nửa năm đều bị người ta đặt hết."

"Những cái khác thì dễ, nhưng sinh nhật chỉ có một ngày, kết hôn cũng đã sớm định ngày tốt, nếu như ngày tốt bị người khác chiếm mất, e rằng chỉ có thể tổ chức ở trong nhà."

"Chậc chậc, nếu danh gia vọng tộc nào cũng tổ chức ở Phúc Lộc Trang, lại có nhà khác nhất quyết không làm, vậy thì quá khó coi."

...

Phủ lễ bộ thượng thư.

Thượng thư: "Không đi, yến hội nào có lý đi tổ chức ở nhà khác?"

Hạ nhân nhẹ giọng nói: "Nhưng nếu nhà người khác đều đi, bên ngoài sẽ cười nhạo phủ thượng thư chúng ta tổ chức sơ sài..."

Thượng thư hơi khựng lại, một lúc lâu mới nói: "Vậy xem nhà người khác có đi không?"

...

Tiếng nghị luận trong kinh càng thêm náo nhiệt.

"Liễu đại thi nhân đêm qua may mắn được nhìn pháo hoa từ xa, liền viết xuống hai bài thơ hay, nghe nói vô cùng chấn động."

"Đây đã là gì? Những thế gia công tử kia hẳn là có hiểu biết đi? Thế mà cũng đều nhớ mãi không quên đồ ăn trong yến hội Phúc Lộc Trang, nghe nói mấy đại thân vương hôm nay đều không ăn cơm đàng hoàng, thèm thuồng đồ ăn Phúc Lộc Trang."

"Ngon như vậy sao? Ai, nếu chúng ta cũng có thể nếm thử thì tốt biết bao."

"Ta không dám mơ tưởng tham gia yến hội, ngươi có biết nhà nào muốn đi Phúc Lộc Trang tổ chức yến hội không?"

"Ngươi hỏi cái này làm gì?"

"Ta đi chúc mừng hai câu, sau đó ở bên ngoài Phúc Lộc Trang vây xem pháo hoa!" Phủ Binh bộ thị lang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-56.html.]

Thị lang lo lắng: "Hôm nay phụ thân thân thể không khỏe sao, tại sao cơm cũng không ăn lại trở về phòng nằm rồi?"

Hạ nhân: "Lão thái gia nói ngài ấy lớn tuổi rồi, khả năng cũng chỉ còn đón một cái sinh nhật..."

Thị lang trừng mắt, quát lớn: "Nói bậy! Phụ thân sao có thể nói như vậy? Phụ thân chắc chắn sống lâu trăm tuổi."

Hạ nhân: "Lão thái gia còn nói, chỉ có một cái sinh nhật, ngài ấy muốn làm náo nhiệt một chút, muốn mọi người trong kinh đều biết..."

Thị lang: "Cái này... Ta cũng không tiện mời quá nhiều người."

Thị lang phu nhân: "Chẳng lẽ cha muốn đến Phúc Lộc Trang mừng thọ?"

Trong phòng, lão thái gia thanh âm trung khí mười phần: "Vẫn là Tuệ Nương hiếu thuận biết rõ lòng ta!"

Binh bộ thị lang: "..."

...

Tiếng nghị luận càng ngày càng tăng vọt, các nhà đều đang nghị luận, nhưng dù sao mới ngày hôm sau, ai cũng đều ôm tâm tư rối rắm.

Chiều hôm đó, tin tức cập nhật...

"Hôm nay lúc hoàng thượng cùng triều thần thương nghị chính sự có nhắc tới yến tiệc đêm qua của An Khánh Vương phủ tại Phúc Lộc Trang, hoàng thượng chính miệng ngự ngôn, năm nay tiệc thọ sáu mươi của hoàng thượng muốn đốt pháo hoa!"

Tin tức vừa ra, các phủ đều nổ tung.

Vốn cũng đã muốn đi đặt trước, nhưng ai cũng không muốn làm người đầu tiên, lúc này lại nghe được tin tức này? Làm sao còn để ý có phải là người đầu tiên hay không?

Nhà Quách thị lang.

"Phu nhân, tiểu thư! Bàng gia tới cửa hỏi có đồng ý tổ chức tiệc cưới ở Phúc Lộc Trang không? Nếu đồng ý, bọn họ liền đi chọn ngày lành, miễn cho..."

Lời còn chưa dứt, phu nhân đã đứng lên kích động nói: "Đồng ý đồng ý, ngươi mau đi trả lời, để cho bọn họ nhanh chóng đi đặt tiệc chiếm trước ngày lành."

Nói xong, bà kích động xoay người nhìn nữ nhi: "Bàng công tử không tệ, Bàng gia cũng không tệ." Nhà Triệu ngự sử.

Triệu thị lang nhìn trên bàn lại là mấy chén cháo hoa, một xấp thức ăn, lại nhìn lão mẫu thân ở ghế chủ vị...

Hắn nói: "Mẫu thân, nếu không sinh nhật năm nay liền tổ chức ở Phúc Lộc Trang?"
 
Chương 56


Lão thái thái bưng bát lên, không mặn không nhạt: "À, là ta phân phó, thanh lưu thế gia nhà ta không thể cổ vũ xa hoa lãng phí, về sau vẫn nên ăn chay đi."

Triệu ngự sử: "..."

...

Trên phố phường, người người châu đầu ghé tai...

"Nghe nói đã có rất nhiều nhà đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, làm ăn vô cùng tốt, người đặt tiệc còn chuyên chọn ngày lành tháng tốt, sợ rằng chậm chân, ngày lành trong vòng nửa năm đều bị người ta đặt hết."

"Những cái khác thì dễ, nhưng sinh nhật chỉ có một ngày, kết hôn cũng đã sớm định ngày tốt, nếu như ngày tốt bị người khác chiếm mất, e rằng chỉ có thể tổ chức ở trong nhà."

"Chậc chậc, nếu danh gia vọng tộc nào cũng tổ chức ở Phúc Lộc Trang, lại có nhà khác nhất quyết không làm, vậy thì quá khó coi."

...

Phủ lễ bộ thượng thư.

Thượng thư: "Không đi, yến hội nào có lý đi tổ chức ở nhà khác?"

Hạ nhân nhẹ giọng nói: "Nhưng nếu nhà người khác đều đi, bên ngoài sẽ cười nhạo phủ thượng thư chúng ta tổ chức sơ sài..."

Thượng thư hơi khựng lại, một lúc lâu mới nói: "Vậy xem nhà người khác có đi không?"

...

Tiếng nghị luận trong kinh càng thêm náo nhiệt.

"Liễu đại thi nhân đêm qua may mắn được nhìn pháo hoa từ xa, liền viết xuống hai bài thơ hay, nghe nói vô cùng chấn động."

"Đây đã là gì? Những thế gia công tử kia hẳn là có hiểu biết đi? Thế mà cũng đều nhớ mãi không quên đồ ăn trong yến hội Phúc Lộc Trang, nghe nói mấy đại thân vương hôm nay đều không ăn cơm đàng hoàng, thèm thuồng đồ ăn Phúc Lộc Trang."

"Ngon như vậy sao? Ai, nếu chúng ta cũng có thể nếm thử thì tốt biết bao."

"Ta không dám mơ tưởng tham gia yến hội, ngươi có biết nhà nào muốn đi Phúc Lộc Trang tổ chức yến hội không?"

"Ngươi hỏi cái này làm gì?"

"Ta đi chúc mừng hai câu, sau đó ở bên ngoài Phúc Lộc Trang vây xem pháo hoa!" Phủ Binh bộ thị lang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-56.html.]

Thị lang lo lắng: "Hôm nay phụ thân thân thể không khỏe sao, tại sao cơm cũng không ăn lại trở về phòng nằm rồi?"

Hạ nhân: "Lão thái gia nói ngài ấy lớn tuổi rồi, khả năng cũng chỉ còn đón một cái sinh nhật..."

Thị lang trừng mắt, quát lớn: "Nói bậy! Phụ thân sao có thể nói như vậy? Phụ thân chắc chắn sống lâu trăm tuổi."

Hạ nhân: "Lão thái gia còn nói, chỉ có một cái sinh nhật, ngài ấy muốn làm náo nhiệt một chút, muốn mọi người trong kinh đều biết..."

Thị lang: "Cái này... Ta cũng không tiện mời quá nhiều người."

Thị lang phu nhân: "Chẳng lẽ cha muốn đến Phúc Lộc Trang mừng thọ?"

Trong phòng, lão thái gia thanh âm trung khí mười phần: "Vẫn là Tuệ Nương hiếu thuận biết rõ lòng ta!"

Binh bộ thị lang: "..."

...

Tiếng nghị luận càng ngày càng tăng vọt, các nhà đều đang nghị luận, nhưng dù sao mới ngày hôm sau, ai cũng đều ôm tâm tư rối rắm.

Chiều hôm đó, tin tức cập nhật...

"Hôm nay lúc hoàng thượng cùng triều thần thương nghị chính sự có nhắc tới yến tiệc đêm qua của An Khánh Vương phủ tại Phúc Lộc Trang, hoàng thượng chính miệng ngự ngôn, năm nay tiệc thọ sáu mươi của hoàng thượng muốn đốt pháo hoa!"

Tin tức vừa ra, các phủ đều nổ tung.

Vốn cũng đã muốn đi đặt trước, nhưng ai cũng không muốn làm người đầu tiên, lúc này lại nghe được tin tức này? Làm sao còn để ý có phải là người đầu tiên hay không?

Nhà Quách thị lang.

"Phu nhân, tiểu thư! Bàng gia tới cửa hỏi có đồng ý tổ chức tiệc cưới ở Phúc Lộc Trang không? Nếu đồng ý, bọn họ liền đi chọn ngày lành, miễn cho..."

Lời còn chưa dứt, phu nhân đã đứng lên kích động nói: "Đồng ý đồng ý, ngươi mau đi trả lời, để cho bọn họ nhanh chóng đi đặt tiệc chiếm trước ngày lành."

Nói xong, bà kích động xoay người nhìn nữ nhi: "Bàng công tử không tệ, Bàng gia cũng không tệ." Nhà Triệu ngự sử.

Triệu thị lang nhìn trên bàn lại là mấy chén cháo hoa, một xấp thức ăn, lại nhìn lão mẫu thân ở ghế chủ vị...

Hắn nói: "Mẫu thân, nếu không sinh nhật năm nay liền tổ chức ở Phúc Lộc Trang?"
 
Chương 57


Lão mẫu thân ánh mắt sáng lên.

Triệu thị lang phân phó phu nhân: "Ngày mai nàng đi đặt trước..."

Lão thái thái ngắt lời hắn: "Ngày mai cái gì? Sinh nhật của ta cũng không thể thay đổi, lỡ như bị người khác giành ngày thì sao?"

Phu nhân: "Ai, được, để con đi đặt ngay."

Triệu thị lang: "..."

Lão thái thái: "Người đâu, đổi một bàn đồ ăn, đem thịt dê hầm cùng canh đầu cá lão gia thích ăn lên."

Triệu thị lang: "..."

Nhà Binh bộ thị lang.

Lão phụ thân nằm ở trên giường,"Ai nha, ta sắp sống không nổi rồi, sợ là phải mang theo tiếc nuối đi gặp tổ tông."

Binh bộ thị lang gãi đầu.

Phu nhân nhìn ra ngoài, thấy một người hầu mang theo nụ cười chạy vào, bà lập tức đứng lên hỏi: "Thế nào? Đặt được chưa?"

Người hầu vẻ mặt mang theo tươi cười...

"Lão thái gia, lão gia, phu nhân, người bên Phúc Lộc Trang ra vào tấp nập, tất cả đều là người đi đặt tiệc, may mắn chúng ta đi trước, đã đặt được ngày vào đúng sinh thần của lão thái gia."

"Mỗi bàn mười lượng tiêu chuẩn, pháo hoa ba rương, thế tử tặng một rương, tổng cộng bốn rương! Bởi vì ngày của chúng ta khá gần, quản sự Phúc Lộc Trang đề nghị chúng ta đặt thêm mấy bàn, ngày đó chỉ sợ sẽ có rất nhiều khách nhân có mặt, nô tỳ đã giao ngân lượng, đây là bằng chứng đã đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang."

Lão thái gia trực tiếp từ trên giường nhảy dựng lên, vẻ mặt vui mừng: "Ha ha ha, thật tốt quá! Người đâu, chuẩn bị xe, ta muốn đi ra ngoài tự mình mời các lão bằng hữu!"

Binh bộ thị lang: "... Cha, người vừa rồi còn bệnh."

Lão thái gia cũng không quay đầu lại: "Ta hiện tại khỏe rồi."

Phủ Trương thừa tướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-57.html.]

Trương thừa tướng rất mất hứng, rất rất mất hứng.

Lão đương nhiên nghe được các lời bàn tán bên ngoài, cũng thấy được vô số thế gia mang theo ngân lượng tranh nhau chạy tới Phúc Lộc Trang rầm rộ đặt tiệc.

Vốn đã ồn ào huyên náo, nhưng ai nấy còn chưa quyết định có nên làm người đầu tiên hay không.

Kim khẩu ngọc ngôn của hoàng thượng trong nháy mắt đánh tan chút chần chờ của bọn họ.

Hiện tại tất cả mọi người đều đi đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, các quan to quý nhân khác tự nhiên cũng muốn đuổi theo, sợ chính mình chần chờ sẽ bỏ lỡ ngày tốt.

Hơn nữa đầu năm nay cũng tuyệt đối có xu hướng "thịnh hành","thịnh hành" cái gì, những người đó sẽ điên cuồng mua cái đó.

Hiện tại thịnh hành Phúc Lộc Trang, ai nguyện ý để cho mình làm người bị vứt bỏ?

Chỉ là...

Trương Trường Tri: "Con cũng không rõ, tại sao mới một ngày mà toàn bộ kinh thành đã ồn ào huyên náo?"

Trương Trường Hành lắc đầu, cũng là vẻ mặt không hiểu.

Phúc Lộc Trang quả thật không tệ, pháo hoa cũng quả thực lợi hại, nhưng đêm qua chỉ có quan to quý nhân nhìn thấy, tin tức muốn lưu thông đến phố phường cũng cần chút thời gian.

Sao mới có ngày hôm sau mà đã náo nhiệt như vậy?

Bọn họ đối với lực lượng thủy quân hoàn toàn không biết gì.

Trương thừa tướng đen mặt nhìn về phía Trương Trường Hành, rốt cục mở miệng: "Ta bảo con làm việc gì? Đây là chuyện tốt mà con làm?"

Rõ ràng lão bảo Trương Trường Hành đi hỏi thăm tin tức, kịp thời ngăn cản quyền quý trong kinh thành.

Tại sao không có chút tác dụng nào, lại còn một ngày đã huyên náo ầm?

Trương Trường Hành trong nháy mắt mặt trắng bệch, hắn nhìn về phía Trương Trường Ngôn: "Việc này lão tam biết, lão tam nói giao cho đệ ấy đi làm..."

Chết đạo hữu không c.h.ế.t bần đạo.

Trương Trường Hành quyết đoán ném nồi cho tam đệ.
 
Chương 57


Lão mẫu thân ánh mắt sáng lên.

Triệu thị lang phân phó phu nhân: "Ngày mai nàng đi đặt trước..."

Lão thái thái ngắt lời hắn: "Ngày mai cái gì? Sinh nhật của ta cũng không thể thay đổi, lỡ như bị người khác giành ngày thì sao?"

Phu nhân: "Ai, được, để con đi đặt ngay."

Triệu thị lang: "..."

Lão thái thái: "Người đâu, đổi một bàn đồ ăn, đem thịt dê hầm cùng canh đầu cá lão gia thích ăn lên."

Triệu thị lang: "..."

Nhà Binh bộ thị lang.

Lão phụ thân nằm ở trên giường,"Ai nha, ta sắp sống không nổi rồi, sợ là phải mang theo tiếc nuối đi gặp tổ tông."

Binh bộ thị lang gãi đầu.

Phu nhân nhìn ra ngoài, thấy một người hầu mang theo nụ cười chạy vào, bà lập tức đứng lên hỏi: "Thế nào? Đặt được chưa?"

Người hầu vẻ mặt mang theo tươi cười...

"Lão thái gia, lão gia, phu nhân, người bên Phúc Lộc Trang ra vào tấp nập, tất cả đều là người đi đặt tiệc, may mắn chúng ta đi trước, đã đặt được ngày vào đúng sinh thần của lão thái gia."

"Mỗi bàn mười lượng tiêu chuẩn, pháo hoa ba rương, thế tử tặng một rương, tổng cộng bốn rương! Bởi vì ngày của chúng ta khá gần, quản sự Phúc Lộc Trang đề nghị chúng ta đặt thêm mấy bàn, ngày đó chỉ sợ sẽ có rất nhiều khách nhân có mặt, nô tỳ đã giao ngân lượng, đây là bằng chứng đã đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang."

Lão thái gia trực tiếp từ trên giường nhảy dựng lên, vẻ mặt vui mừng: "Ha ha ha, thật tốt quá! Người đâu, chuẩn bị xe, ta muốn đi ra ngoài tự mình mời các lão bằng hữu!"

Binh bộ thị lang: "... Cha, người vừa rồi còn bệnh."

Lão thái gia cũng không quay đầu lại: "Ta hiện tại khỏe rồi."

Phủ Trương thừa tướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-57.html.]

Trương thừa tướng rất mất hứng, rất rất mất hứng.

Lão đương nhiên nghe được các lời bàn tán bên ngoài, cũng thấy được vô số thế gia mang theo ngân lượng tranh nhau chạy tới Phúc Lộc Trang rầm rộ đặt tiệc.

Vốn đã ồn ào huyên náo, nhưng ai nấy còn chưa quyết định có nên làm người đầu tiên hay không.

Kim khẩu ngọc ngôn của hoàng thượng trong nháy mắt đánh tan chút chần chờ của bọn họ.

Hiện tại tất cả mọi người đều đi đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, các quan to quý nhân khác tự nhiên cũng muốn đuổi theo, sợ chính mình chần chờ sẽ bỏ lỡ ngày tốt.

Hơn nữa đầu năm nay cũng tuyệt đối có xu hướng "thịnh hành","thịnh hành" cái gì, những người đó sẽ điên cuồng mua cái đó.

Hiện tại thịnh hành Phúc Lộc Trang, ai nguyện ý để cho mình làm người bị vứt bỏ?

Chỉ là...

Trương Trường Tri: "Con cũng không rõ, tại sao mới một ngày mà toàn bộ kinh thành đã ồn ào huyên náo?"

Trương Trường Hành lắc đầu, cũng là vẻ mặt không hiểu.

Phúc Lộc Trang quả thật không tệ, pháo hoa cũng quả thực lợi hại, nhưng đêm qua chỉ có quan to quý nhân nhìn thấy, tin tức muốn lưu thông đến phố phường cũng cần chút thời gian.

Sao mới có ngày hôm sau mà đã náo nhiệt như vậy?

Bọn họ đối với lực lượng thủy quân hoàn toàn không biết gì.

Trương thừa tướng đen mặt nhìn về phía Trương Trường Hành, rốt cục mở miệng: "Ta bảo con làm việc gì? Đây là chuyện tốt mà con làm?"

Rõ ràng lão bảo Trương Trường Hành đi hỏi thăm tin tức, kịp thời ngăn cản quyền quý trong kinh thành.

Tại sao không có chút tác dụng nào, lại còn một ngày đã huyên náo ầm?

Trương Trường Hành trong nháy mắt mặt trắng bệch, hắn nhìn về phía Trương Trường Ngôn: "Việc này lão tam biết, lão tam nói giao cho đệ ấy đi làm..."

Chết đạo hữu không c.h.ế.t bần đạo.

Trương Trường Hành quyết đoán ném nồi cho tam đệ.
 
Chương 57


Lão mẫu thân ánh mắt sáng lên.

Triệu thị lang phân phó phu nhân: "Ngày mai nàng đi đặt trước..."

Lão thái thái ngắt lời hắn: "Ngày mai cái gì? Sinh nhật của ta cũng không thể thay đổi, lỡ như bị người khác giành ngày thì sao?"

Phu nhân: "Ai, được, để con đi đặt ngay."

Triệu thị lang: "..."

Lão thái thái: "Người đâu, đổi một bàn đồ ăn, đem thịt dê hầm cùng canh đầu cá lão gia thích ăn lên."

Triệu thị lang: "..."

Nhà Binh bộ thị lang.

Lão phụ thân nằm ở trên giường,"Ai nha, ta sắp sống không nổi rồi, sợ là phải mang theo tiếc nuối đi gặp tổ tông."

Binh bộ thị lang gãi đầu.

Phu nhân nhìn ra ngoài, thấy một người hầu mang theo nụ cười chạy vào, bà lập tức đứng lên hỏi: "Thế nào? Đặt được chưa?"

Người hầu vẻ mặt mang theo tươi cười...

"Lão thái gia, lão gia, phu nhân, người bên Phúc Lộc Trang ra vào tấp nập, tất cả đều là người đi đặt tiệc, may mắn chúng ta đi trước, đã đặt được ngày vào đúng sinh thần của lão thái gia."

"Mỗi bàn mười lượng tiêu chuẩn, pháo hoa ba rương, thế tử tặng một rương, tổng cộng bốn rương! Bởi vì ngày của chúng ta khá gần, quản sự Phúc Lộc Trang đề nghị chúng ta đặt thêm mấy bàn, ngày đó chỉ sợ sẽ có rất nhiều khách nhân có mặt, nô tỳ đã giao ngân lượng, đây là bằng chứng đã đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang."

Lão thái gia trực tiếp từ trên giường nhảy dựng lên, vẻ mặt vui mừng: "Ha ha ha, thật tốt quá! Người đâu, chuẩn bị xe, ta muốn đi ra ngoài tự mình mời các lão bằng hữu!"

Binh bộ thị lang: "... Cha, người vừa rồi còn bệnh."

Lão thái gia cũng không quay đầu lại: "Ta hiện tại khỏe rồi."

Phủ Trương thừa tướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-57.html.]

Trương thừa tướng rất mất hứng, rất rất mất hứng.

Lão đương nhiên nghe được các lời bàn tán bên ngoài, cũng thấy được vô số thế gia mang theo ngân lượng tranh nhau chạy tới Phúc Lộc Trang rầm rộ đặt tiệc.

Vốn đã ồn ào huyên náo, nhưng ai nấy còn chưa quyết định có nên làm người đầu tiên hay không.

Kim khẩu ngọc ngôn của hoàng thượng trong nháy mắt đánh tan chút chần chờ của bọn họ.

Hiện tại tất cả mọi người đều đi đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang, các quan to quý nhân khác tự nhiên cũng muốn đuổi theo, sợ chính mình chần chờ sẽ bỏ lỡ ngày tốt.

Hơn nữa đầu năm nay cũng tuyệt đối có xu hướng "thịnh hành","thịnh hành" cái gì, những người đó sẽ điên cuồng mua cái đó.

Hiện tại thịnh hành Phúc Lộc Trang, ai nguyện ý để cho mình làm người bị vứt bỏ?

Chỉ là...

Trương Trường Tri: "Con cũng không rõ, tại sao mới một ngày mà toàn bộ kinh thành đã ồn ào huyên náo?"

Trương Trường Hành lắc đầu, cũng là vẻ mặt không hiểu.

Phúc Lộc Trang quả thật không tệ, pháo hoa cũng quả thực lợi hại, nhưng đêm qua chỉ có quan to quý nhân nhìn thấy, tin tức muốn lưu thông đến phố phường cũng cần chút thời gian.

Sao mới có ngày hôm sau mà đã náo nhiệt như vậy?

Bọn họ đối với lực lượng thủy quân hoàn toàn không biết gì.

Trương thừa tướng đen mặt nhìn về phía Trương Trường Hành, rốt cục mở miệng: "Ta bảo con làm việc gì? Đây là chuyện tốt mà con làm?"

Rõ ràng lão bảo Trương Trường Hành đi hỏi thăm tin tức, kịp thời ngăn cản quyền quý trong kinh thành.

Tại sao không có chút tác dụng nào, lại còn một ngày đã huyên náo ầm?

Trương Trường Hành trong nháy mắt mặt trắng bệch, hắn nhìn về phía Trương Trường Ngôn: "Việc này lão tam biết, lão tam nói giao cho đệ ấy đi làm..."

Chết đạo hữu không c.h.ế.t bần đạo.

Trương Trường Hành quyết đoán ném nồi cho tam đệ.
 
Chương 58


Trương Trường Ngôn sợ hãi, ngẩng đầu nhìn Trương thừa tướng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: "Phụ thân, con đã đến tìm huynh đệ ở các phủ, bảo bọn họ ngăn cản người trong nhà, tạm thời quan sát vài hôm, thậm chí còn mập mờ tiết lộ quý phủ chúng ta không xem trọng Phúc Lộc Trang."

Không, hắn bảo tất cả huynh đệ của hắn nhanh chóng thuyết phục người nhà đến Phúc Lộc Trang đặt tiệc, hơn nữa còn biểu thị Trương gia bọn họ có thể cũng sẽ tổ chức yến hội ở Phúc Lộc Trang.

Trương Trường Ngôn: "Đồng thời con còn sai người thả tin tức, Phúc Lộc Trang kỳ thật rất bình thường, mọi người không cần phải đi Phúc Lộc Trang tổ chức yến tiệc."

Không, hắn sai người thả tin tức ra, Phúc Lộc Trang còn tốt hơn lời đồn, mọi người mau đi đặt tiệc đi!

Trương Trường Ngôn: "Con thậm chí còn đi tới các tửu lâu lớn trong kinh hỏi thăm thái độ của bọn họ đối với Phúc Lộc Trang, nhưng thật sự ngăn không được, mọi người như bị ma ám đều nói Phúc Lộc Trang tốt, con cũng rất thất vọng."

Không, hắn là đi nghe ngóng, sợ có người nói xấu Phúc Lộc Trang, kết quả tất cả mọi người đều nói tốt, hắn quả thực cao hứng điên rồi.

Nói xong hắn len lén nhìn Trương thừa tướng một cái, giấu nhẹm tình huống chân thật.

Hiện tại xem ra hắn tạm thời không thể nói cho phụ thân mình là chủ nhân của Phúc Lộc Trang, nếu không... phụ thân sẽ đánh c.h.ế.t hắn.

Hắn biết phụ thân muốn đối phó An Khánh Vương cùng với Dung Chiêu.

Nhưng hắn và Dung Chiêu hiện tại là châu chấu trên thuyền, lên thuyền giặc, thuyền của Dung Chiêu chìm, hắn cũng chìm theo.

So với mối thù truyền kiếp không có cảm giác chân thật kia, Trương Trường Ngôn cảm thấy vẫn là chiếc thuyền này quan trọng.

Hết cách, hắn chỉ đành phụ lòng lão cha, phá đám từ bên trong vậy.

Nghe vậy, Trương thừa tướng vẫn cau mày như trước, tức giận trong mắt dần dần rút đi, thở dài một hơi: "Lão tam làm rất khá, xem ra Dung Chiêu còn lợi hại hơn ta nghĩ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-58.html.]

Lão đại Trương Trường Tri nghỉ hoặc: "Hắn không phải là một tên bại gia tử thôi sao? Đây đều là hắn làm?"

Trương thừ tướng hung hăng trừng mắt ba đứa con trai, nói: "Không phải hắn làm còn có thể là ai?"

Lão lại nhịn không được nghĩ đến Dung Chiêu.

Vốn cảm thấy hắn chỉ là một tên ngu xuẩn bại gia tử, hôm nay xem ra còn có biến hóa?

Trương Trường Tri thân là lão đại, cẩn thận an ủi cha: "Phụ thân, Phúc Lộc Trang làm ăn thịnh vượng thì thế nào? Kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại hơn mười ngày, Dung Chiêu khẳng định không trả nổi tám vạn lượng, đến lúc đó An Khánh Vương phủ nhất định phải bán tài sản lấy tiền, chúng ta cũng có thể mượn chuyện này để trào phúng bọn họ."

Trương thừa tướng mặt không chút thay đổi: "Tuy nói muốn bán tài sản, nhưng Phúc Lộc Trang kia chỉ cần làm ăn thịnh vượng, cuối cùng có một ngày có thể kiếm lại, bán tài sản chỉ là nhất thời, chúng ta không công kích được hắn."

Trương Trường Tri nở nụ cười: "Cũng khó nói, chỉ cần bán tài sản, chúng ta có thể rao tin đồn công kích hắn. Con cũng là hôm nay mới biết, hóa ra lời đồn của thứ dân trong kinh cũng có tác dụng, có thể ảnh hưởng cách nhìn của rất nhiều quan to quý nhân."

Trương Trường Hành ánh mắt sáng lên, bổ sung: "Đúng vậy, vả lại ai nói Phúc Lộc Trang kia có thể làm ăn thịnh vượng?"

Trương Trường Ngôn vểnh tai lên, cẩn thận lắng nghe.

Vế trước hắn không để ở trong lòng, kỳ hạn ba tháng đến, Dung Chiêu bán tài sản trả nợ, Trương thừa tướng thả ra bao nhiêu lời đồn đãi trào phúng hắn cũng không để ý.

Nhưng vế sau... Không được, ai cũng không thể ngăn cản Phúc Lộc Trang phát triển!

Ba người Trương thừa tướng ở thư phòng "mưu đồ bí mật" phá hư đại kế Phúc Lộc Trang, cổ đông Phúc Lộc Trang Trương Trường Ngôn ở bên cạnh cực kỳ chăm chú lắng nghe, cẩn thận ghi nhớ...

Thân vương phủ.

Vinh thân vương tâm tình phức tạp, hắn ngồi bên cạnh Lộc thân vương, Nhạc thân vương, Du thân vương, bốn người không nói gì.
 
Chương 58


Trương Trường Ngôn sợ hãi, ngẩng đầu nhìn Trương thừa tướng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: "Phụ thân, con đã đến tìm huynh đệ ở các phủ, bảo bọn họ ngăn cản người trong nhà, tạm thời quan sát vài hôm, thậm chí còn mập mờ tiết lộ quý phủ chúng ta không xem trọng Phúc Lộc Trang."

Không, hắn bảo tất cả huynh đệ của hắn nhanh chóng thuyết phục người nhà đến Phúc Lộc Trang đặt tiệc, hơn nữa còn biểu thị Trương gia bọn họ có thể cũng sẽ tổ chức yến hội ở Phúc Lộc Trang.

Trương Trường Ngôn: "Đồng thời con còn sai người thả tin tức, Phúc Lộc Trang kỳ thật rất bình thường, mọi người không cần phải đi Phúc Lộc Trang tổ chức yến tiệc."

Không, hắn sai người thả tin tức ra, Phúc Lộc Trang còn tốt hơn lời đồn, mọi người mau đi đặt tiệc đi!

Trương Trường Ngôn: "Con thậm chí còn đi tới các tửu lâu lớn trong kinh hỏi thăm thái độ của bọn họ đối với Phúc Lộc Trang, nhưng thật sự ngăn không được, mọi người như bị ma ám đều nói Phúc Lộc Trang tốt, con cũng rất thất vọng."

Không, hắn là đi nghe ngóng, sợ có người nói xấu Phúc Lộc Trang, kết quả tất cả mọi người đều nói tốt, hắn quả thực cao hứng điên rồi.

Nói xong hắn len lén nhìn Trương thừa tướng một cái, giấu nhẹm tình huống chân thật.

Hiện tại xem ra hắn tạm thời không thể nói cho phụ thân mình là chủ nhân của Phúc Lộc Trang, nếu không... phụ thân sẽ đánh c.h.ế.t hắn.

Hắn biết phụ thân muốn đối phó An Khánh Vương cùng với Dung Chiêu.

Nhưng hắn và Dung Chiêu hiện tại là châu chấu trên thuyền, lên thuyền giặc, thuyền của Dung Chiêu chìm, hắn cũng chìm theo.

So với mối thù truyền kiếp không có cảm giác chân thật kia, Trương Trường Ngôn cảm thấy vẫn là chiếc thuyền này quan trọng.

Hết cách, hắn chỉ đành phụ lòng lão cha, phá đám từ bên trong vậy.

Nghe vậy, Trương thừa tướng vẫn cau mày như trước, tức giận trong mắt dần dần rút đi, thở dài một hơi: "Lão tam làm rất khá, xem ra Dung Chiêu còn lợi hại hơn ta nghĩ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-58.html.]

Lão đại Trương Trường Tri nghỉ hoặc: "Hắn không phải là một tên bại gia tử thôi sao? Đây đều là hắn làm?"

Trương thừ tướng hung hăng trừng mắt ba đứa con trai, nói: "Không phải hắn làm còn có thể là ai?"

Lão lại nhịn không được nghĩ đến Dung Chiêu.

Vốn cảm thấy hắn chỉ là một tên ngu xuẩn bại gia tử, hôm nay xem ra còn có biến hóa?

Trương Trường Tri thân là lão đại, cẩn thận an ủi cha: "Phụ thân, Phúc Lộc Trang làm ăn thịnh vượng thì thế nào? Kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại hơn mười ngày, Dung Chiêu khẳng định không trả nổi tám vạn lượng, đến lúc đó An Khánh Vương phủ nhất định phải bán tài sản lấy tiền, chúng ta cũng có thể mượn chuyện này để trào phúng bọn họ."

Trương thừa tướng mặt không chút thay đổi: "Tuy nói muốn bán tài sản, nhưng Phúc Lộc Trang kia chỉ cần làm ăn thịnh vượng, cuối cùng có một ngày có thể kiếm lại, bán tài sản chỉ là nhất thời, chúng ta không công kích được hắn."

Trương Trường Tri nở nụ cười: "Cũng khó nói, chỉ cần bán tài sản, chúng ta có thể rao tin đồn công kích hắn. Con cũng là hôm nay mới biết, hóa ra lời đồn của thứ dân trong kinh cũng có tác dụng, có thể ảnh hưởng cách nhìn của rất nhiều quan to quý nhân."

Trương Trường Hành ánh mắt sáng lên, bổ sung: "Đúng vậy, vả lại ai nói Phúc Lộc Trang kia có thể làm ăn thịnh vượng?"

Trương Trường Ngôn vểnh tai lên, cẩn thận lắng nghe.

Vế trước hắn không để ở trong lòng, kỳ hạn ba tháng đến, Dung Chiêu bán tài sản trả nợ, Trương thừa tướng thả ra bao nhiêu lời đồn đãi trào phúng hắn cũng không để ý.

Nhưng vế sau... Không được, ai cũng không thể ngăn cản Phúc Lộc Trang phát triển!

Ba người Trương thừa tướng ở thư phòng "mưu đồ bí mật" phá hư đại kế Phúc Lộc Trang, cổ đông Phúc Lộc Trang Trương Trường Ngôn ở bên cạnh cực kỳ chăm chú lắng nghe, cẩn thận ghi nhớ...

Thân vương phủ.

Vinh thân vương tâm tình phức tạp, hắn ngồi bên cạnh Lộc thân vương, Nhạc thân vương, Du thân vương, bốn người không nói gì.
 
Chương 58


Trương Trường Ngôn sợ hãi, ngẩng đầu nhìn Trương thừa tướng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: "Phụ thân, con đã đến tìm huynh đệ ở các phủ, bảo bọn họ ngăn cản người trong nhà, tạm thời quan sát vài hôm, thậm chí còn mập mờ tiết lộ quý phủ chúng ta không xem trọng Phúc Lộc Trang."

Không, hắn bảo tất cả huynh đệ của hắn nhanh chóng thuyết phục người nhà đến Phúc Lộc Trang đặt tiệc, hơn nữa còn biểu thị Trương gia bọn họ có thể cũng sẽ tổ chức yến hội ở Phúc Lộc Trang.

Trương Trường Ngôn: "Đồng thời con còn sai người thả tin tức, Phúc Lộc Trang kỳ thật rất bình thường, mọi người không cần phải đi Phúc Lộc Trang tổ chức yến tiệc."

Không, hắn sai người thả tin tức ra, Phúc Lộc Trang còn tốt hơn lời đồn, mọi người mau đi đặt tiệc đi!

Trương Trường Ngôn: "Con thậm chí còn đi tới các tửu lâu lớn trong kinh hỏi thăm thái độ của bọn họ đối với Phúc Lộc Trang, nhưng thật sự ngăn không được, mọi người như bị ma ám đều nói Phúc Lộc Trang tốt, con cũng rất thất vọng."

Không, hắn là đi nghe ngóng, sợ có người nói xấu Phúc Lộc Trang, kết quả tất cả mọi người đều nói tốt, hắn quả thực cao hứng điên rồi.

Nói xong hắn len lén nhìn Trương thừa tướng một cái, giấu nhẹm tình huống chân thật.

Hiện tại xem ra hắn tạm thời không thể nói cho phụ thân mình là chủ nhân của Phúc Lộc Trang, nếu không... phụ thân sẽ đánh c.h.ế.t hắn.

Hắn biết phụ thân muốn đối phó An Khánh Vương cùng với Dung Chiêu.

Nhưng hắn và Dung Chiêu hiện tại là châu chấu trên thuyền, lên thuyền giặc, thuyền của Dung Chiêu chìm, hắn cũng chìm theo.

So với mối thù truyền kiếp không có cảm giác chân thật kia, Trương Trường Ngôn cảm thấy vẫn là chiếc thuyền này quan trọng.

Hết cách, hắn chỉ đành phụ lòng lão cha, phá đám từ bên trong vậy.

Nghe vậy, Trương thừa tướng vẫn cau mày như trước, tức giận trong mắt dần dần rút đi, thở dài một hơi: "Lão tam làm rất khá, xem ra Dung Chiêu còn lợi hại hơn ta nghĩ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-58.html.]

Lão đại Trương Trường Tri nghỉ hoặc: "Hắn không phải là một tên bại gia tử thôi sao? Đây đều là hắn làm?"

Trương thừ tướng hung hăng trừng mắt ba đứa con trai, nói: "Không phải hắn làm còn có thể là ai?"

Lão lại nhịn không được nghĩ đến Dung Chiêu.

Vốn cảm thấy hắn chỉ là một tên ngu xuẩn bại gia tử, hôm nay xem ra còn có biến hóa?

Trương Trường Tri thân là lão đại, cẩn thận an ủi cha: "Phụ thân, Phúc Lộc Trang làm ăn thịnh vượng thì thế nào? Kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại hơn mười ngày, Dung Chiêu khẳng định không trả nổi tám vạn lượng, đến lúc đó An Khánh Vương phủ nhất định phải bán tài sản lấy tiền, chúng ta cũng có thể mượn chuyện này để trào phúng bọn họ."

Trương thừa tướng mặt không chút thay đổi: "Tuy nói muốn bán tài sản, nhưng Phúc Lộc Trang kia chỉ cần làm ăn thịnh vượng, cuối cùng có một ngày có thể kiếm lại, bán tài sản chỉ là nhất thời, chúng ta không công kích được hắn."

Trương Trường Tri nở nụ cười: "Cũng khó nói, chỉ cần bán tài sản, chúng ta có thể rao tin đồn công kích hắn. Con cũng là hôm nay mới biết, hóa ra lời đồn của thứ dân trong kinh cũng có tác dụng, có thể ảnh hưởng cách nhìn của rất nhiều quan to quý nhân."

Trương Trường Hành ánh mắt sáng lên, bổ sung: "Đúng vậy, vả lại ai nói Phúc Lộc Trang kia có thể làm ăn thịnh vượng?"

Trương Trường Ngôn vểnh tai lên, cẩn thận lắng nghe.

Vế trước hắn không để ở trong lòng, kỳ hạn ba tháng đến, Dung Chiêu bán tài sản trả nợ, Trương thừa tướng thả ra bao nhiêu lời đồn đãi trào phúng hắn cũng không để ý.

Nhưng vế sau... Không được, ai cũng không thể ngăn cản Phúc Lộc Trang phát triển!

Ba người Trương thừa tướng ở thư phòng "mưu đồ bí mật" phá hư đại kế Phúc Lộc Trang, cổ đông Phúc Lộc Trang Trương Trường Ngôn ở bên cạnh cực kỳ chăm chú lắng nghe, cẩn thận ghi nhớ...

Thân vương phủ.

Vinh thân vương tâm tình phức tạp, hắn ngồi bên cạnh Lộc thân vương, Nhạc thân vương, Du thân vương, bốn người không nói gì.
 
Chương 59


Từ sau khi sóng ngầm trong triều bắt đầu khởi động, tứ đại thân vương liền không đối phó, Vinh thân vương, Nhạc thân vương, Lộc thân vương phân biệt ủng hộ ba vị hoàng tử, mà Du thân vương đứng ở bên Trương thừa tướng, là đảng trung gian.

Đã lâu rồi họ không ngồi cạnh nhau.

Dù sao cũng là huynh đệ, tuy nói có khúc mắc nhưng hiện tại đều là chủ nợ của thế tử An Khánh Vương, sau ồn ào trong kinh, bọn họ liền tụ cùng một chỗ.

Du thân vương nghiến răng nghiến lợi: "Dung Chiêu này đúng là có chút thủ đoạn, Phúc Lộc Trang thật sự phát triển rồi."

Vinh thân vương sờ sờ cái bụng, nói một câu công đạo: "Yến hội Phúc Lộc Trang quả thật không tệ, những món ăn đêm qua làm cho người ta nhớ mãi không quên, ta bảo đầu bếp trong phủ mô phỏng làm theo, nhưng bọn hắn chưa ăn qua, căn bản làm không ra hương vị kia!"

Nhạc thân vương gật đầu đồng ý: "Yến hội gần nhất là khi nào? Bổn vương muốn dẫn đầu bếp nhà ta cùng đi, cho hắn nếm thử một chút, có lẽ có thể làm theo được. Pháo hoa kia mới là thứ rung động nhất, nhưng cũng khó mô phỏng nhất."

Lộc thân vương: "Ta chỉ nhớ rượu nhà bọn họ, uống qua rượu Phúc Lộc Trang, hiện tại không uống được rượu khác, luôn cảm thấy không đủ vị."

Hắn còn bẹp bẹp miệng.

Du thân vương: "???"

Hắn không hiểu, cất cao giọng: "Các ngươi thấy Phúc Lộc Trang ăn nên làm ra không tức giận sao?"

Nhạc thân vương gật đầu: "Tức giận, nhưng cũng không quá tức giận."

Du thân vương không hiểu.

Vinh thân vương ánh mắt phức tạp giải thích: "Phúc Lộc Trang ăn nên làm ra, tiểu tử kia sẽ có tiền trả nợ, chúng ta mới có thể thuận lợi thu hồi hai vạn lượng bạc trắng, hai vạn lượng đó nha, há có thể tổn thất?"

Du thân vương hơi khựng lại, lập tức ánh mắt phức tạp.

Bốn người thật lâu không nói gì.

Có người đang muốn ăn, có người đang nhớ rượu, cũng có người nhớ cảnh sắc và màn trình diễn pháo hoa...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-59.html.]

Một lát sau, Du thân vương cắn răng: “Hiện tại không nên làm gì, chờ đủ ba tháng lập tức đi lấy tiền. Chờ lấy lại tiền, ta nhất định phải cho tiểu tử kia một bài học, mối hận lừa gạt chúng ta trước đây không qua nhanh như vậy đâu."

Điều này các thân vương khác đồng ý, nhao nhao gật đầu.

"Đúng, phải cho hắn một bài học lớn."

"Bằng không cho người bắt chước đồ ăn và rượu ngon của Phúc Lộc Trang, đến lúc đó Phúc Lộc Trang cũng không còn đặc biệt nữa."

"Biện pháp này tốt! Thậm chí còn có thể bắt chước Phúc Lộc Trang!"

"Ha ha ha, đến lúc đó nhất định làm cho tiểu tử kia khóc lóc thảm thiết."

Tứ đại thân vương cũng lặng lẽ mưu đồ bí mật, hạ quyết tâm kỳ hạn ba tháng vừa đến lập tức đòi tiền, đòi tiền xong sẽ hung hăng hãm hại Dung Chiêu một phen.

Mà lúc này, Dung Chiêu vừa mới kết thúc một ngày thu tiền, An Khánh Vương cũng ở đây.

Hai người ngồi xe ngựa từ Phúc Lộc Trang trở về vương phủ, thuận đường mang theo đám người lão vương phi cùng vương phi.

Đoàn người vài chiếc xe ngựa trùng trùng điệp điệp trở về.

Tạ Hồng vui vẻ ra mặt: "Mới một ngày đã có nhiều người đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang như vậy, thu tiền mỏi cả tay, không nghĩ tới một thôn trang tổ chức yến tiệc lại có thể kiếm được tiền như thế."

Dung Chiêu lắc quạt ngọc cốt, cười không nói.

Dung Vĩ cũng rất vui mừng, ông ôm ngân lượng phân phó: "Yến hội gần nhất là năm ngày sau, tiếp theo sẽ rất bận rộn, chờ Tuân đạo trưởng từ trong cung trở về, pháo hoa cũng phải gia tăng sản xuất, những người đó đặt nhiều pháo hoa như vậy, tuyệt đối không thể xảy ra sự cố."

Tạ Hồng hưng phấn đáp: "Vâng!"

Dung Chiêu vẫn cười ung dung, thái độ bình tĩnh như trước, dường như không để một Phúc Lộc Trang và vô số ngân lượng vào mắt.

Dung Vĩ thấy bộ dạng này của nhi nữ, nhất thời không còn quá vui sướng.

Ông bỏ hộp đựng ngân lượng qua một bên, hừ lạnh nói: "Con cũng đừng quá đắc ý, Phúc Lộc Trang buôn bán không tệ, nhưng tiền thu được còn xa mới đủ trả nợ, con vẫn còn thiếu tám vạn lượng."
 
Chương 59


Từ sau khi sóng ngầm trong triều bắt đầu khởi động, tứ đại thân vương liền không đối phó, Vinh thân vương, Nhạc thân vương, Lộc thân vương phân biệt ủng hộ ba vị hoàng tử, mà Du thân vương đứng ở bên Trương thừa tướng, là đảng trung gian.

Đã lâu rồi họ không ngồi cạnh nhau.

Dù sao cũng là huynh đệ, tuy nói có khúc mắc nhưng hiện tại đều là chủ nợ của thế tử An Khánh Vương, sau ồn ào trong kinh, bọn họ liền tụ cùng một chỗ.

Du thân vương nghiến răng nghiến lợi: "Dung Chiêu này đúng là có chút thủ đoạn, Phúc Lộc Trang thật sự phát triển rồi."

Vinh thân vương sờ sờ cái bụng, nói một câu công đạo: "Yến hội Phúc Lộc Trang quả thật không tệ, những món ăn đêm qua làm cho người ta nhớ mãi không quên, ta bảo đầu bếp trong phủ mô phỏng làm theo, nhưng bọn hắn chưa ăn qua, căn bản làm không ra hương vị kia!"

Nhạc thân vương gật đầu đồng ý: "Yến hội gần nhất là khi nào? Bổn vương muốn dẫn đầu bếp nhà ta cùng đi, cho hắn nếm thử một chút, có lẽ có thể làm theo được. Pháo hoa kia mới là thứ rung động nhất, nhưng cũng khó mô phỏng nhất."

Lộc thân vương: "Ta chỉ nhớ rượu nhà bọn họ, uống qua rượu Phúc Lộc Trang, hiện tại không uống được rượu khác, luôn cảm thấy không đủ vị."

Hắn còn bẹp bẹp miệng.

Du thân vương: "???"

Hắn không hiểu, cất cao giọng: "Các ngươi thấy Phúc Lộc Trang ăn nên làm ra không tức giận sao?"

Nhạc thân vương gật đầu: "Tức giận, nhưng cũng không quá tức giận."

Du thân vương không hiểu.

Vinh thân vương ánh mắt phức tạp giải thích: "Phúc Lộc Trang ăn nên làm ra, tiểu tử kia sẽ có tiền trả nợ, chúng ta mới có thể thuận lợi thu hồi hai vạn lượng bạc trắng, hai vạn lượng đó nha, há có thể tổn thất?"

Du thân vương hơi khựng lại, lập tức ánh mắt phức tạp.

Bốn người thật lâu không nói gì.

Có người đang muốn ăn, có người đang nhớ rượu, cũng có người nhớ cảnh sắc và màn trình diễn pháo hoa...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-59.html.]

Một lát sau, Du thân vương cắn răng: “Hiện tại không nên làm gì, chờ đủ ba tháng lập tức đi lấy tiền. Chờ lấy lại tiền, ta nhất định phải cho tiểu tử kia một bài học, mối hận lừa gạt chúng ta trước đây không qua nhanh như vậy đâu."

Điều này các thân vương khác đồng ý, nhao nhao gật đầu.

"Đúng, phải cho hắn một bài học lớn."

"Bằng không cho người bắt chước đồ ăn và rượu ngon của Phúc Lộc Trang, đến lúc đó Phúc Lộc Trang cũng không còn đặc biệt nữa."

"Biện pháp này tốt! Thậm chí còn có thể bắt chước Phúc Lộc Trang!"

"Ha ha ha, đến lúc đó nhất định làm cho tiểu tử kia khóc lóc thảm thiết."

Tứ đại thân vương cũng lặng lẽ mưu đồ bí mật, hạ quyết tâm kỳ hạn ba tháng vừa đến lập tức đòi tiền, đòi tiền xong sẽ hung hăng hãm hại Dung Chiêu một phen.

Mà lúc này, Dung Chiêu vừa mới kết thúc một ngày thu tiền, An Khánh Vương cũng ở đây.

Hai người ngồi xe ngựa từ Phúc Lộc Trang trở về vương phủ, thuận đường mang theo đám người lão vương phi cùng vương phi.

Đoàn người vài chiếc xe ngựa trùng trùng điệp điệp trở về.

Tạ Hồng vui vẻ ra mặt: "Mới một ngày đã có nhiều người đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang như vậy, thu tiền mỏi cả tay, không nghĩ tới một thôn trang tổ chức yến tiệc lại có thể kiếm được tiền như thế."

Dung Chiêu lắc quạt ngọc cốt, cười không nói.

Dung Vĩ cũng rất vui mừng, ông ôm ngân lượng phân phó: "Yến hội gần nhất là năm ngày sau, tiếp theo sẽ rất bận rộn, chờ Tuân đạo trưởng từ trong cung trở về, pháo hoa cũng phải gia tăng sản xuất, những người đó đặt nhiều pháo hoa như vậy, tuyệt đối không thể xảy ra sự cố."

Tạ Hồng hưng phấn đáp: "Vâng!"

Dung Chiêu vẫn cười ung dung, thái độ bình tĩnh như trước, dường như không để một Phúc Lộc Trang và vô số ngân lượng vào mắt.

Dung Vĩ thấy bộ dạng này của nhi nữ, nhất thời không còn quá vui sướng.

Ông bỏ hộp đựng ngân lượng qua một bên, hừ lạnh nói: "Con cũng đừng quá đắc ý, Phúc Lộc Trang buôn bán không tệ, nhưng tiền thu được còn xa mới đủ trả nợ, con vẫn còn thiếu tám vạn lượng."
 
Chương 59


Từ sau khi sóng ngầm trong triều bắt đầu khởi động, tứ đại thân vương liền không đối phó, Vinh thân vương, Nhạc thân vương, Lộc thân vương phân biệt ủng hộ ba vị hoàng tử, mà Du thân vương đứng ở bên Trương thừa tướng, là đảng trung gian.

Đã lâu rồi họ không ngồi cạnh nhau.

Dù sao cũng là huynh đệ, tuy nói có khúc mắc nhưng hiện tại đều là chủ nợ của thế tử An Khánh Vương, sau ồn ào trong kinh, bọn họ liền tụ cùng một chỗ.

Du thân vương nghiến răng nghiến lợi: "Dung Chiêu này đúng là có chút thủ đoạn, Phúc Lộc Trang thật sự phát triển rồi."

Vinh thân vương sờ sờ cái bụng, nói một câu công đạo: "Yến hội Phúc Lộc Trang quả thật không tệ, những món ăn đêm qua làm cho người ta nhớ mãi không quên, ta bảo đầu bếp trong phủ mô phỏng làm theo, nhưng bọn hắn chưa ăn qua, căn bản làm không ra hương vị kia!"

Nhạc thân vương gật đầu đồng ý: "Yến hội gần nhất là khi nào? Bổn vương muốn dẫn đầu bếp nhà ta cùng đi, cho hắn nếm thử một chút, có lẽ có thể làm theo được. Pháo hoa kia mới là thứ rung động nhất, nhưng cũng khó mô phỏng nhất."

Lộc thân vương: "Ta chỉ nhớ rượu nhà bọn họ, uống qua rượu Phúc Lộc Trang, hiện tại không uống được rượu khác, luôn cảm thấy không đủ vị."

Hắn còn bẹp bẹp miệng.

Du thân vương: "???"

Hắn không hiểu, cất cao giọng: "Các ngươi thấy Phúc Lộc Trang ăn nên làm ra không tức giận sao?"

Nhạc thân vương gật đầu: "Tức giận, nhưng cũng không quá tức giận."

Du thân vương không hiểu.

Vinh thân vương ánh mắt phức tạp giải thích: "Phúc Lộc Trang ăn nên làm ra, tiểu tử kia sẽ có tiền trả nợ, chúng ta mới có thể thuận lợi thu hồi hai vạn lượng bạc trắng, hai vạn lượng đó nha, há có thể tổn thất?"

Du thân vương hơi khựng lại, lập tức ánh mắt phức tạp.

Bốn người thật lâu không nói gì.

Có người đang muốn ăn, có người đang nhớ rượu, cũng có người nhớ cảnh sắc và màn trình diễn pháo hoa...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-59.html.]

Một lát sau, Du thân vương cắn răng: “Hiện tại không nên làm gì, chờ đủ ba tháng lập tức đi lấy tiền. Chờ lấy lại tiền, ta nhất định phải cho tiểu tử kia một bài học, mối hận lừa gạt chúng ta trước đây không qua nhanh như vậy đâu."

Điều này các thân vương khác đồng ý, nhao nhao gật đầu.

"Đúng, phải cho hắn một bài học lớn."

"Bằng không cho người bắt chước đồ ăn và rượu ngon của Phúc Lộc Trang, đến lúc đó Phúc Lộc Trang cũng không còn đặc biệt nữa."

"Biện pháp này tốt! Thậm chí còn có thể bắt chước Phúc Lộc Trang!"

"Ha ha ha, đến lúc đó nhất định làm cho tiểu tử kia khóc lóc thảm thiết."

Tứ đại thân vương cũng lặng lẽ mưu đồ bí mật, hạ quyết tâm kỳ hạn ba tháng vừa đến lập tức đòi tiền, đòi tiền xong sẽ hung hăng hãm hại Dung Chiêu một phen.

Mà lúc này, Dung Chiêu vừa mới kết thúc một ngày thu tiền, An Khánh Vương cũng ở đây.

Hai người ngồi xe ngựa từ Phúc Lộc Trang trở về vương phủ, thuận đường mang theo đám người lão vương phi cùng vương phi.

Đoàn người vài chiếc xe ngựa trùng trùng điệp điệp trở về.

Tạ Hồng vui vẻ ra mặt: "Mới một ngày đã có nhiều người đặt tiệc ở Phúc Lộc Trang như vậy, thu tiền mỏi cả tay, không nghĩ tới một thôn trang tổ chức yến tiệc lại có thể kiếm được tiền như thế."

Dung Chiêu lắc quạt ngọc cốt, cười không nói.

Dung Vĩ cũng rất vui mừng, ông ôm ngân lượng phân phó: "Yến hội gần nhất là năm ngày sau, tiếp theo sẽ rất bận rộn, chờ Tuân đạo trưởng từ trong cung trở về, pháo hoa cũng phải gia tăng sản xuất, những người đó đặt nhiều pháo hoa như vậy, tuyệt đối không thể xảy ra sự cố."

Tạ Hồng hưng phấn đáp: "Vâng!"

Dung Chiêu vẫn cười ung dung, thái độ bình tĩnh như trước, dường như không để một Phúc Lộc Trang và vô số ngân lượng vào mắt.

Dung Vĩ thấy bộ dạng này của nhi nữ, nhất thời không còn quá vui sướng.

Ông bỏ hộp đựng ngân lượng qua một bên, hừ lạnh nói: "Con cũng đừng quá đắc ý, Phúc Lộc Trang buôn bán không tệ, nhưng tiền thu được còn xa mới đủ trả nợ, con vẫn còn thiếu tám vạn lượng."
 
Chương 60


Tiền đặt tiệc Phúc Lộc Trang cũng không phải toàn bộ.

Dung Chiêu là một người biết làm ăn, đương nhiên phải cân nhắc tâm trạng của khách hàng, yến tiệc cần phải chuẩn bị trước nguyên liệu nấu ăn, cho nên trong vòng một tháng tổ chức yến tiệc, tiền đặt cọc là sáu phần, còn lại bốn phần sau khi kết thúc sẽ thanh toán.

Hơn nữa chỉ đưa trước ba phần tiền đặt cọc, trong vòng một tháng chuẩn bị lại đưa thêm ba phần, yến hội kết thúc viên mãn mới thanh toán bốn phần cuối cùng.

Nói cách khác, mặc dù trong kinh có không ít người đặt tiệc, nhưng trên tay Dung Chiêu cũng chỉ thu được khoảng một vạn lượng.

Cách kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại nửa tháng, đến lúc đó cô nhiều nhất có khoảng hai vạn lượng.

Mà cái này còn chưa bao gồm chỉ phí tổ chức yến tiệc và tiền chia cho Trương Trường Ngôn, Dung Vĩ tính sơ qua, đến kỳ hạn ba tháng, Dung Chiêu tạm thời không trả Trương Trường Ngôn thì nhiều nhất cũng chỉ cầm được một vạn lượng.

Nhưng cô có món nợ tám vạn lượng!

Dung Vĩ chờ Dung Chiêu cầu xin mình ra tay.

Nhưng động tác vung quạt của Dung Chiêu không hề hỗn loạn, giọng nói bình tĩnh: "Phụ thân yên tâm, không vội."

Dung Vĩ: "..."

Yên tâm cái rắm, làm sao có thể không sốt ruột cho được?!

Ông hừ hừ: "Đến lúc đó ta cũng sẽ không giúp con!"

Dung Chiêu cười mà không nói.

Ai nói tiền phải trả?

Tiền trong túi tư bản, đã vào thì không có ra.

Dung Vĩ bị nhỉ nữ làm lơ càng mất hứng, hừ lạnh một tiếng: "Con cứ chờ đi, Trương thừa tướng kia là một lão hồ ly, tứ đại thân vương cũng không phải người hiền lành, con hôm nay đắc tội với bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ ra tay với con. Chờ con trả lại tiền cho tứ đại thân vương, chính là lúc bọn họ ra tay, cẩn thận bọn họ rút củi dưới đáy nồi."

Dung Chiêu rốt cục nhìn về phía Dung Vĩ, lộ ra nụ cười: "Phụ thân, người đoán xem bọn họ sẽ rút củi dưới đáy nồi như thế nào?

‘’Sẽ cho người khác mô phỏng Phúc Lộc Trang, bắt chước rượu và thức ăn, việc kinh doanh của con sẽ không tiếp tục được nữa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-60.html.]

"Hàng nhái" ở thời nào cũng đều là sát thương trí mạng cho "hàng chính hãng".

Bọn họ cho dù làm không giống, nhưng bắt chước đại khái, lại giảm giá xuống, việc làm ăn của Dung Chiêu tuyệt đối sẽ bị ảnh hưởng.

Mà bọn họ là tứ đại thân vương quyền thế ngập trời, Dung Chiêu còn không có cách tìm bọn họ nói chuyện.

Còn không phải là rút củi dưới đáy nồi?

Dung Vĩ quả nhiên là một lão hồ ly, có thể đoán được mưu kế của tứ đại thân vương, nhưng đoán được là một chuyện, ứng đối lại là một chuyện khác.

Dung Chiêu cười càng thêm rực rỡ, mặt mày cong cong, nốt ruồi đỏ khẽ nhúc nhích: "Bọn họ sẽ cho người bắt chước rượu và thức ăn Phúc Lộc Trang sao? Vậy thì tốt quá, con rất chờ mong."

Dung Vĩ: "???"

Nhi nữ chẳng lẽ bị kích thích ngốc luôn rồi?

Dung Vĩ còn muốn nói tiếp, Tiểu Thạch Đầu bên ngoài hạ giọng: "Vương gia, thế tử, phía trước có xa giá của hoàng tử."

An Khánh Vương nhướng mày, bất chấp lập tức phân phó: "Tránh sang một bên, nhường đường."

"Vâng." Thạch Đầu đáp lời, bảo người đánh xe tấp vào lầ.

Hôm nay xa phu là nam nhân trẻ tuổi cổ quái kia, xe ngựa hồi phủ quá nhiều, hắn "lấy công chuộc tội", một lần nữa giành lại được quyền đánh xe.

Nghe vậy người đàn ông khẽ gật đầu, bình tĩnh đánh xe ngựa dừng lại ven đường.

An Khánh Vương vén rèm nhìn ra bên ngoài, rất nhanh thu rèm lại, thanh âm bình tĩnh: "Là Nhị hoàng tử."

Tiên thái tử đã chết, nhị hoàng tử Bùi Tranh là người tuổi tác cao nhất, lại là con trai quý phi, thân phận rất tôn quý, có thể nói trước mắt là ứng viên sáng giá cho vị trí lập trữ, Vinh thân vương là người ủng hộ hắn.

Xe ngựa "lộc cộc" đi tới, cũng không dừng lại trực tiếp đi qua bên cạnh.

Dung Vĩ hạ giọng: "Nhị hoàng tử tâm tư rất sâu, An Khánh Vương phủ chúng ta đang lao đao, đã kết thù với Trương thừa tướng và tứ đại thân vương, hắn sẽ không dễ dàng lôi kéo chúng ta."
 
Chương 60


Tiền đặt tiệc Phúc Lộc Trang cũng không phải toàn bộ.

Dung Chiêu là một người biết làm ăn, đương nhiên phải cân nhắc tâm trạng của khách hàng, yến tiệc cần phải chuẩn bị trước nguyên liệu nấu ăn, cho nên trong vòng một tháng tổ chức yến tiệc, tiền đặt cọc là sáu phần, còn lại bốn phần sau khi kết thúc sẽ thanh toán.

Hơn nữa chỉ đưa trước ba phần tiền đặt cọc, trong vòng một tháng chuẩn bị lại đưa thêm ba phần, yến hội kết thúc viên mãn mới thanh toán bốn phần cuối cùng.

Nói cách khác, mặc dù trong kinh có không ít người đặt tiệc, nhưng trên tay Dung Chiêu cũng chỉ thu được khoảng một vạn lượng.

Cách kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại nửa tháng, đến lúc đó cô nhiều nhất có khoảng hai vạn lượng.

Mà cái này còn chưa bao gồm chỉ phí tổ chức yến tiệc và tiền chia cho Trương Trường Ngôn, Dung Vĩ tính sơ qua, đến kỳ hạn ba tháng, Dung Chiêu tạm thời không trả Trương Trường Ngôn thì nhiều nhất cũng chỉ cầm được một vạn lượng.

Nhưng cô có món nợ tám vạn lượng!

Dung Vĩ chờ Dung Chiêu cầu xin mình ra tay.

Nhưng động tác vung quạt của Dung Chiêu không hề hỗn loạn, giọng nói bình tĩnh: "Phụ thân yên tâm, không vội."

Dung Vĩ: "..."

Yên tâm cái rắm, làm sao có thể không sốt ruột cho được?!

Ông hừ hừ: "Đến lúc đó ta cũng sẽ không giúp con!"

Dung Chiêu cười mà không nói.

Ai nói tiền phải trả?

Tiền trong túi tư bản, đã vào thì không có ra.

Dung Vĩ bị nhỉ nữ làm lơ càng mất hứng, hừ lạnh một tiếng: "Con cứ chờ đi, Trương thừa tướng kia là một lão hồ ly, tứ đại thân vương cũng không phải người hiền lành, con hôm nay đắc tội với bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ ra tay với con. Chờ con trả lại tiền cho tứ đại thân vương, chính là lúc bọn họ ra tay, cẩn thận bọn họ rút củi dưới đáy nồi."

Dung Chiêu rốt cục nhìn về phía Dung Vĩ, lộ ra nụ cười: "Phụ thân, người đoán xem bọn họ sẽ rút củi dưới đáy nồi như thế nào?

‘’Sẽ cho người khác mô phỏng Phúc Lộc Trang, bắt chước rượu và thức ăn, việc kinh doanh của con sẽ không tiếp tục được nữa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-60.html.]

"Hàng nhái" ở thời nào cũng đều là sát thương trí mạng cho "hàng chính hãng".

Bọn họ cho dù làm không giống, nhưng bắt chước đại khái, lại giảm giá xuống, việc làm ăn của Dung Chiêu tuyệt đối sẽ bị ảnh hưởng.

Mà bọn họ là tứ đại thân vương quyền thế ngập trời, Dung Chiêu còn không có cách tìm bọn họ nói chuyện.

Còn không phải là rút củi dưới đáy nồi?

Dung Vĩ quả nhiên là một lão hồ ly, có thể đoán được mưu kế của tứ đại thân vương, nhưng đoán được là một chuyện, ứng đối lại là một chuyện khác.

Dung Chiêu cười càng thêm rực rỡ, mặt mày cong cong, nốt ruồi đỏ khẽ nhúc nhích: "Bọn họ sẽ cho người bắt chước rượu và thức ăn Phúc Lộc Trang sao? Vậy thì tốt quá, con rất chờ mong."

Dung Vĩ: "???"

Nhi nữ chẳng lẽ bị kích thích ngốc luôn rồi?

Dung Vĩ còn muốn nói tiếp, Tiểu Thạch Đầu bên ngoài hạ giọng: "Vương gia, thế tử, phía trước có xa giá của hoàng tử."

An Khánh Vương nhướng mày, bất chấp lập tức phân phó: "Tránh sang một bên, nhường đường."

"Vâng." Thạch Đầu đáp lời, bảo người đánh xe tấp vào lầ.

Hôm nay xa phu là nam nhân trẻ tuổi cổ quái kia, xe ngựa hồi phủ quá nhiều, hắn "lấy công chuộc tội", một lần nữa giành lại được quyền đánh xe.

Nghe vậy người đàn ông khẽ gật đầu, bình tĩnh đánh xe ngựa dừng lại ven đường.

An Khánh Vương vén rèm nhìn ra bên ngoài, rất nhanh thu rèm lại, thanh âm bình tĩnh: "Là Nhị hoàng tử."

Tiên thái tử đã chết, nhị hoàng tử Bùi Tranh là người tuổi tác cao nhất, lại là con trai quý phi, thân phận rất tôn quý, có thể nói trước mắt là ứng viên sáng giá cho vị trí lập trữ, Vinh thân vương là người ủng hộ hắn.

Xe ngựa "lộc cộc" đi tới, cũng không dừng lại trực tiếp đi qua bên cạnh.

Dung Vĩ hạ giọng: "Nhị hoàng tử tâm tư rất sâu, An Khánh Vương phủ chúng ta đang lao đao, đã kết thù với Trương thừa tướng và tứ đại thân vương, hắn sẽ không dễ dàng lôi kéo chúng ta."
 
Chương 60


Tiền đặt tiệc Phúc Lộc Trang cũng không phải toàn bộ.

Dung Chiêu là một người biết làm ăn, đương nhiên phải cân nhắc tâm trạng của khách hàng, yến tiệc cần phải chuẩn bị trước nguyên liệu nấu ăn, cho nên trong vòng một tháng tổ chức yến tiệc, tiền đặt cọc là sáu phần, còn lại bốn phần sau khi kết thúc sẽ thanh toán.

Hơn nữa chỉ đưa trước ba phần tiền đặt cọc, trong vòng một tháng chuẩn bị lại đưa thêm ba phần, yến hội kết thúc viên mãn mới thanh toán bốn phần cuối cùng.

Nói cách khác, mặc dù trong kinh có không ít người đặt tiệc, nhưng trên tay Dung Chiêu cũng chỉ thu được khoảng một vạn lượng.

Cách kỳ hạn ba tháng chỉ còn lại nửa tháng, đến lúc đó cô nhiều nhất có khoảng hai vạn lượng.

Mà cái này còn chưa bao gồm chỉ phí tổ chức yến tiệc và tiền chia cho Trương Trường Ngôn, Dung Vĩ tính sơ qua, đến kỳ hạn ba tháng, Dung Chiêu tạm thời không trả Trương Trường Ngôn thì nhiều nhất cũng chỉ cầm được một vạn lượng.

Nhưng cô có món nợ tám vạn lượng!

Dung Vĩ chờ Dung Chiêu cầu xin mình ra tay.

Nhưng động tác vung quạt của Dung Chiêu không hề hỗn loạn, giọng nói bình tĩnh: "Phụ thân yên tâm, không vội."

Dung Vĩ: "..."

Yên tâm cái rắm, làm sao có thể không sốt ruột cho được?!

Ông hừ hừ: "Đến lúc đó ta cũng sẽ không giúp con!"

Dung Chiêu cười mà không nói.

Ai nói tiền phải trả?

Tiền trong túi tư bản, đã vào thì không có ra.

Dung Vĩ bị nhỉ nữ làm lơ càng mất hứng, hừ lạnh một tiếng: "Con cứ chờ đi, Trương thừa tướng kia là một lão hồ ly, tứ đại thân vương cũng không phải người hiền lành, con hôm nay đắc tội với bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ ra tay với con. Chờ con trả lại tiền cho tứ đại thân vương, chính là lúc bọn họ ra tay, cẩn thận bọn họ rút củi dưới đáy nồi."

Dung Chiêu rốt cục nhìn về phía Dung Vĩ, lộ ra nụ cười: "Phụ thân, người đoán xem bọn họ sẽ rút củi dưới đáy nồi như thế nào?

‘’Sẽ cho người khác mô phỏng Phúc Lộc Trang, bắt chước rượu và thức ăn, việc kinh doanh của con sẽ không tiếp tục được nữa!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-60.html.]

"Hàng nhái" ở thời nào cũng đều là sát thương trí mạng cho "hàng chính hãng".

Bọn họ cho dù làm không giống, nhưng bắt chước đại khái, lại giảm giá xuống, việc làm ăn của Dung Chiêu tuyệt đối sẽ bị ảnh hưởng.

Mà bọn họ là tứ đại thân vương quyền thế ngập trời, Dung Chiêu còn không có cách tìm bọn họ nói chuyện.

Còn không phải là rút củi dưới đáy nồi?

Dung Vĩ quả nhiên là một lão hồ ly, có thể đoán được mưu kế của tứ đại thân vương, nhưng đoán được là một chuyện, ứng đối lại là một chuyện khác.

Dung Chiêu cười càng thêm rực rỡ, mặt mày cong cong, nốt ruồi đỏ khẽ nhúc nhích: "Bọn họ sẽ cho người bắt chước rượu và thức ăn Phúc Lộc Trang sao? Vậy thì tốt quá, con rất chờ mong."

Dung Vĩ: "???"

Nhi nữ chẳng lẽ bị kích thích ngốc luôn rồi?

Dung Vĩ còn muốn nói tiếp, Tiểu Thạch Đầu bên ngoài hạ giọng: "Vương gia, thế tử, phía trước có xa giá của hoàng tử."

An Khánh Vương nhướng mày, bất chấp lập tức phân phó: "Tránh sang một bên, nhường đường."

"Vâng." Thạch Đầu đáp lời, bảo người đánh xe tấp vào lầ.

Hôm nay xa phu là nam nhân trẻ tuổi cổ quái kia, xe ngựa hồi phủ quá nhiều, hắn "lấy công chuộc tội", một lần nữa giành lại được quyền đánh xe.

Nghe vậy người đàn ông khẽ gật đầu, bình tĩnh đánh xe ngựa dừng lại ven đường.

An Khánh Vương vén rèm nhìn ra bên ngoài, rất nhanh thu rèm lại, thanh âm bình tĩnh: "Là Nhị hoàng tử."

Tiên thái tử đã chết, nhị hoàng tử Bùi Tranh là người tuổi tác cao nhất, lại là con trai quý phi, thân phận rất tôn quý, có thể nói trước mắt là ứng viên sáng giá cho vị trí lập trữ, Vinh thân vương là người ủng hộ hắn.

Xe ngựa "lộc cộc" đi tới, cũng không dừng lại trực tiếp đi qua bên cạnh.

Dung Vĩ hạ giọng: "Nhị hoàng tử tâm tư rất sâu, An Khánh Vương phủ chúng ta đang lao đao, đã kết thù với Trương thừa tướng và tứ đại thân vương, hắn sẽ không dễ dàng lôi kéo chúng ta."
 
Chương 61


Dung Chiêu nhẹ nhàng gật đầu.

Đây là lĩnh vực Dung Chiêu chưa từng tiếp xúc, Dung Vĩ nguyện ý giải thích cho cô, cô nghe rất chăm chú.

Khi xe ngựa đi ngang qua, cô vén một góc rèm lên nhìn ra ngoài.

Xa giá của hoàng tử quả thật bất phàm, vô cùng xa hoa quyền quý, xa giá thậm chí còn rất cao, phải cần đến bốn con ngựa cao to mới kéo nổi, xa giá chậm rãi từ bên cạnh bọn họ đi qua.

Mà khi Dung Chiêu chuẩn bị buông rèm xuống, rèm xe ngựa bên cạnh cũng bị vén lên một góc.

Cô chạm phải một đôi mắt sắc bén, chỉ vội vàng liếc mắt một cái, một khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng, ánh mắt sắc bén như đao liền ập vào trong mắt.

Dung Chiêu lập tức buông rèm xuống, hơi cụp mắt.

Bùi Tranh năm nay ba mươi tuổi, chính là thời điểm đam mê quyền lực nhất của nam nhân cổ đại, thấy hắn cưới cháu gái ruột của thái phó, nạp con gái ruột của Vinh thân vương phi và con gái của Trương thừa tướng làm trắc phi, liền có thể biết mưu đồ của hắn đối với ngôi vị hoàng đế.

Trương thừa tướng mặc dù là phái trung lập, nhưng hiển nhiên có chút nghiêng về vị hoàng tử lớn tuổi nhất này.

Trong một chiếc xe ngựa khác.

Bùi Tranh hơi nhíu mày: "An Khánh Vương phủ có nữ quyến trẻ tuổi không?"

Tùy tùng ngẩn ra, lập tức lắc đầu: "Ngũ cô nương nhỏ tuổi nhất năm nay hai mươi, đã gả cho cháu trai Lại bộ thượng thư Từ Minh Chí, thế hệ trẻ An Khánh Vương phủ bây giờ chỉ có An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, năm nay mười bảy."

Bùi Tranh gật đầu, nhắm mắt lại, không nói gì nữa.

Hắn nghĩ đến gương mặt kinh hoảng vừa rồi, Bùi Tranh không phải chưa từng thấy qua người đẹp, nhưng hắn không giống lão ngũ, hắn không trọng nữ sắc, tự nhiên cũng không để ý bộ dạng đối phương như thế nào, ngoại hình chỉ là bề ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-61.html.]

Khuôn mặt kia sở dĩ làm cho hắn khắc sâu trí nhớ không phải là do bộ dạng đẹp mắt, mà là trên một gương mặt tái nhợt ốm yếu như vậy lại có một đôi phượng nhãn thâm thúy làm cho người ta nhìn không thấu...

Tùy tùng hạ giọng: "Nhị hoàng tử, chúng ta thật sự không chào hỏi An Khánh Vương sao?"

Trước mắt chính là thời khắc mấu chốt, An Khánh Vương phủ tuy rằng khiêm tốn, nhưng lực ảnh hưởng trong quân đội rất lớn, cũng không phải hoàn toàn vô dụng, giờ này khắc này, các hoàng tử không nên buông tha bất kỳ một lực lượng nào.

Bùi Tranh lắc đầu, thanh âm khàn khàn lạnh như băng: "Không cần, mười mấy ngày sau là kiếp nạn của An Khánh Vương phủ, ta muốn xem bọn họ đối phó tứ đại thân vương như thế nào, nếu đối phó không tốt, An Khánh Vương phủ không đáng lôi kéo, hiện tại không phải lúc vẽ rắn thêm chân."

An Khánh Vương đã già, tiền đồ tương lai của An Khánh Vương phủ như thế nào còn phải xem An Khánh Vương thế tử xử sự ra sao.

Tùy tùng hiểu, rũ mắt xuống không nói gì nữa.

Xe ngựa dần đi xa.

Dung Vĩ thở nhẹ một hơi: "Tranh đoạt ngôi vị là thời điểm phiền toái nhất, hy vọng hoàng thượng có thể sống lâu trăm tuổi, vương triều có thể vững chắc một chút."

Ông lắc đầu nói tiếp: "Mấy vị hoàng tử này đều không phải người tốt, con cách xa bọn họ một chút."

Dừng một lúc, ông lại bổ sung: "Nhưng chung quy trong số bọn họ sẽ có hoàng đế kế tiếp, có thể không đắc tội là tốt nhất, An Khánh Vương phủ chúng ta không thể phiền toái thêm nữa."

Dung Chiêu gật đầu.

Cô không có suy nghĩ tham dự cuộc chiến giành ngôi, nhưng thế cục càng loạn, càng trợ giúp tư bản như cô làm mưa làm gió.

Dung Vĩ lại cảm thán: "Nếu thái tử còn sống, quốc triều vững chắc..."

Đây là lần thứ hai Dung Chiêu nghe Dung Vĩ nói như vậy, cô nghiêng đầu: "Con nhớ thái tử còn có một người con trai, tính ra tuổi cũng đã mười tám?"

Dung Vĩ hơi giật mình, lập tức lắc đầu: "Nói cho con cũng không sao, con trai thái tử là điềm xấu, căn bản không ở trong cung mà là ở Thái Bi Tự trong kinh."
 
Chương 61


Dung Chiêu nhẹ nhàng gật đầu.

Đây là lĩnh vực Dung Chiêu chưa từng tiếp xúc, Dung Vĩ nguyện ý giải thích cho cô, cô nghe rất chăm chú.

Khi xe ngựa đi ngang qua, cô vén một góc rèm lên nhìn ra ngoài.

Xa giá của hoàng tử quả thật bất phàm, vô cùng xa hoa quyền quý, xa giá thậm chí còn rất cao, phải cần đến bốn con ngựa cao to mới kéo nổi, xa giá chậm rãi từ bên cạnh bọn họ đi qua.

Mà khi Dung Chiêu chuẩn bị buông rèm xuống, rèm xe ngựa bên cạnh cũng bị vén lên một góc.

Cô chạm phải một đôi mắt sắc bén, chỉ vội vàng liếc mắt một cái, một khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng, ánh mắt sắc bén như đao liền ập vào trong mắt.

Dung Chiêu lập tức buông rèm xuống, hơi cụp mắt.

Bùi Tranh năm nay ba mươi tuổi, chính là thời điểm đam mê quyền lực nhất của nam nhân cổ đại, thấy hắn cưới cháu gái ruột của thái phó, nạp con gái ruột của Vinh thân vương phi và con gái của Trương thừa tướng làm trắc phi, liền có thể biết mưu đồ của hắn đối với ngôi vị hoàng đế.

Trương thừa tướng mặc dù là phái trung lập, nhưng hiển nhiên có chút nghiêng về vị hoàng tử lớn tuổi nhất này.

Trong một chiếc xe ngựa khác.

Bùi Tranh hơi nhíu mày: "An Khánh Vương phủ có nữ quyến trẻ tuổi không?"

Tùy tùng ngẩn ra, lập tức lắc đầu: "Ngũ cô nương nhỏ tuổi nhất năm nay hai mươi, đã gả cho cháu trai Lại bộ thượng thư Từ Minh Chí, thế hệ trẻ An Khánh Vương phủ bây giờ chỉ có An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, năm nay mười bảy."

Bùi Tranh gật đầu, nhắm mắt lại, không nói gì nữa.

Hắn nghĩ đến gương mặt kinh hoảng vừa rồi, Bùi Tranh không phải chưa từng thấy qua người đẹp, nhưng hắn không giống lão ngũ, hắn không trọng nữ sắc, tự nhiên cũng không để ý bộ dạng đối phương như thế nào, ngoại hình chỉ là bề ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-61.html.]

Khuôn mặt kia sở dĩ làm cho hắn khắc sâu trí nhớ không phải là do bộ dạng đẹp mắt, mà là trên một gương mặt tái nhợt ốm yếu như vậy lại có một đôi phượng nhãn thâm thúy làm cho người ta nhìn không thấu...

Tùy tùng hạ giọng: "Nhị hoàng tử, chúng ta thật sự không chào hỏi An Khánh Vương sao?"

Trước mắt chính là thời khắc mấu chốt, An Khánh Vương phủ tuy rằng khiêm tốn, nhưng lực ảnh hưởng trong quân đội rất lớn, cũng không phải hoàn toàn vô dụng, giờ này khắc này, các hoàng tử không nên buông tha bất kỳ một lực lượng nào.

Bùi Tranh lắc đầu, thanh âm khàn khàn lạnh như băng: "Không cần, mười mấy ngày sau là kiếp nạn của An Khánh Vương phủ, ta muốn xem bọn họ đối phó tứ đại thân vương như thế nào, nếu đối phó không tốt, An Khánh Vương phủ không đáng lôi kéo, hiện tại không phải lúc vẽ rắn thêm chân."

An Khánh Vương đã già, tiền đồ tương lai của An Khánh Vương phủ như thế nào còn phải xem An Khánh Vương thế tử xử sự ra sao.

Tùy tùng hiểu, rũ mắt xuống không nói gì nữa.

Xe ngựa dần đi xa.

Dung Vĩ thở nhẹ một hơi: "Tranh đoạt ngôi vị là thời điểm phiền toái nhất, hy vọng hoàng thượng có thể sống lâu trăm tuổi, vương triều có thể vững chắc một chút."

Ông lắc đầu nói tiếp: "Mấy vị hoàng tử này đều không phải người tốt, con cách xa bọn họ một chút."

Dừng một lúc, ông lại bổ sung: "Nhưng chung quy trong số bọn họ sẽ có hoàng đế kế tiếp, có thể không đắc tội là tốt nhất, An Khánh Vương phủ chúng ta không thể phiền toái thêm nữa."

Dung Chiêu gật đầu.

Cô không có suy nghĩ tham dự cuộc chiến giành ngôi, nhưng thế cục càng loạn, càng trợ giúp tư bản như cô làm mưa làm gió.

Dung Vĩ lại cảm thán: "Nếu thái tử còn sống, quốc triều vững chắc..."

Đây là lần thứ hai Dung Chiêu nghe Dung Vĩ nói như vậy, cô nghiêng đầu: "Con nhớ thái tử còn có một người con trai, tính ra tuổi cũng đã mười tám?"

Dung Vĩ hơi giật mình, lập tức lắc đầu: "Nói cho con cũng không sao, con trai thái tử là điềm xấu, căn bản không ở trong cung mà là ở Thái Bi Tự trong kinh."
 
Chương 61


Dung Chiêu nhẹ nhàng gật đầu.

Đây là lĩnh vực Dung Chiêu chưa từng tiếp xúc, Dung Vĩ nguyện ý giải thích cho cô, cô nghe rất chăm chú.

Khi xe ngựa đi ngang qua, cô vén một góc rèm lên nhìn ra ngoài.

Xa giá của hoàng tử quả thật bất phàm, vô cùng xa hoa quyền quý, xa giá thậm chí còn rất cao, phải cần đến bốn con ngựa cao to mới kéo nổi, xa giá chậm rãi từ bên cạnh bọn họ đi qua.

Mà khi Dung Chiêu chuẩn bị buông rèm xuống, rèm xe ngựa bên cạnh cũng bị vén lên một góc.

Cô chạm phải một đôi mắt sắc bén, chỉ vội vàng liếc mắt một cái, một khuôn mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng, ánh mắt sắc bén như đao liền ập vào trong mắt.

Dung Chiêu lập tức buông rèm xuống, hơi cụp mắt.

Bùi Tranh năm nay ba mươi tuổi, chính là thời điểm đam mê quyền lực nhất của nam nhân cổ đại, thấy hắn cưới cháu gái ruột của thái phó, nạp con gái ruột của Vinh thân vương phi và con gái của Trương thừa tướng làm trắc phi, liền có thể biết mưu đồ của hắn đối với ngôi vị hoàng đế.

Trương thừa tướng mặc dù là phái trung lập, nhưng hiển nhiên có chút nghiêng về vị hoàng tử lớn tuổi nhất này.

Trong một chiếc xe ngựa khác.

Bùi Tranh hơi nhíu mày: "An Khánh Vương phủ có nữ quyến trẻ tuổi không?"

Tùy tùng ngẩn ra, lập tức lắc đầu: "Ngũ cô nương nhỏ tuổi nhất năm nay hai mươi, đã gả cho cháu trai Lại bộ thượng thư Từ Minh Chí, thế hệ trẻ An Khánh Vương phủ bây giờ chỉ có An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu, năm nay mười bảy."

Bùi Tranh gật đầu, nhắm mắt lại, không nói gì nữa.

Hắn nghĩ đến gương mặt kinh hoảng vừa rồi, Bùi Tranh không phải chưa từng thấy qua người đẹp, nhưng hắn không giống lão ngũ, hắn không trọng nữ sắc, tự nhiên cũng không để ý bộ dạng đối phương như thế nào, ngoại hình chỉ là bề ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-61.html.]

Khuôn mặt kia sở dĩ làm cho hắn khắc sâu trí nhớ không phải là do bộ dạng đẹp mắt, mà là trên một gương mặt tái nhợt ốm yếu như vậy lại có một đôi phượng nhãn thâm thúy làm cho người ta nhìn không thấu...

Tùy tùng hạ giọng: "Nhị hoàng tử, chúng ta thật sự không chào hỏi An Khánh Vương sao?"

Trước mắt chính là thời khắc mấu chốt, An Khánh Vương phủ tuy rằng khiêm tốn, nhưng lực ảnh hưởng trong quân đội rất lớn, cũng không phải hoàn toàn vô dụng, giờ này khắc này, các hoàng tử không nên buông tha bất kỳ một lực lượng nào.

Bùi Tranh lắc đầu, thanh âm khàn khàn lạnh như băng: "Không cần, mười mấy ngày sau là kiếp nạn của An Khánh Vương phủ, ta muốn xem bọn họ đối phó tứ đại thân vương như thế nào, nếu đối phó không tốt, An Khánh Vương phủ không đáng lôi kéo, hiện tại không phải lúc vẽ rắn thêm chân."

An Khánh Vương đã già, tiền đồ tương lai của An Khánh Vương phủ như thế nào còn phải xem An Khánh Vương thế tử xử sự ra sao.

Tùy tùng hiểu, rũ mắt xuống không nói gì nữa.

Xe ngựa dần đi xa.

Dung Vĩ thở nhẹ một hơi: "Tranh đoạt ngôi vị là thời điểm phiền toái nhất, hy vọng hoàng thượng có thể sống lâu trăm tuổi, vương triều có thể vững chắc một chút."

Ông lắc đầu nói tiếp: "Mấy vị hoàng tử này đều không phải người tốt, con cách xa bọn họ một chút."

Dừng một lúc, ông lại bổ sung: "Nhưng chung quy trong số bọn họ sẽ có hoàng đế kế tiếp, có thể không đắc tội là tốt nhất, An Khánh Vương phủ chúng ta không thể phiền toái thêm nữa."

Dung Chiêu gật đầu.

Cô không có suy nghĩ tham dự cuộc chiến giành ngôi, nhưng thế cục càng loạn, càng trợ giúp tư bản như cô làm mưa làm gió.

Dung Vĩ lại cảm thán: "Nếu thái tử còn sống, quốc triều vững chắc..."

Đây là lần thứ hai Dung Chiêu nghe Dung Vĩ nói như vậy, cô nghiêng đầu: "Con nhớ thái tử còn có một người con trai, tính ra tuổi cũng đã mười tám?"

Dung Vĩ hơi giật mình, lập tức lắc đầu: "Nói cho con cũng không sao, con trai thái tử là điềm xấu, căn bản không ở trong cung mà là ở Thái Bi Tự trong kinh."
 
Chương 62


"Thái Bi Tự?" Dung Chiêu nghỉ hoặc.

Chuyện mà nguyên chủ không biết, cô cũng không biết, mặc dù sau khi đi tới thế giới này cô đã thu thập rất nhiều tin tức, nhưng có chút tin tức bên ngoài căn bản không thu thập được.

"Thái Bi Tự được hoàng thượng xây dựng để tưởng nhớ thái tử, ngày thường không ai lui tới, tự nhiên cũng không ai nhắc đến, chỉ sợ rất nhiều người đã quên mất sự tồn tại của Thái Bi Tự."

Ông lắc đầu: "Thái tử là hoàng tử giống tiên đế nhất, thời niên thiếu liền bộc lộ phong mang, văn võ song toàn, hơn nữa đối với chính sự cực kỳ có kiến giải, tiên đế lúc còn sống thích mang thái tử theo bên người, lúc thái tử mười ba tuổi đã có thể vào triều, hiệp trợ hoàng thượng xử lý triều vụ, mười lăm tuổi dám trị thủy, hơn nữa còn cực kỳ hiệu quả, mười tám tuổi mang binh xuất chinh, ban đêm tự mình mang binh xâm nhập doanh trại c.h.é.m đầu địch."

Dung Chiêu gật đầu.

Trách không được Dung Vĩ vẫn đối với tiên thái tử nhớ mãi không quên, Dung Vĩ đánh trận, tự nhiên thưởng thức tiên thái tử mười tám tuổi đã dám dẫn binh xuất chỉnh.

Dung Vĩ cảm thán: "Tiên đế băng hà từng nói có đứa cháu này, triều Đại Nhạn tương lai vô ưu."

Dung Chiêu gõ quạt, dừng tay truy hỏi: "Thái tử c.h.ế.t như thế nào?"

Dung Vĩ hít sâu một hơi, khẽ híp mắt, mở ra lần nữa, thanh âm buồn bã: "Mười tám năm trước, tiên thái tử tự mình đi Hoàng Hà trị thủy, đúng lúc này thái tử phi khó sinh, ba ngày vẫn chưa hạ sinh được."

"Về sau thái tử phi liều c.h.ế.t sinh hạ con trai của thái tử, mà vào lúc con trai của thái tử sinh ra, mưa to tầm tã, hai ngày sau truyền đến tin tức Hoàng Hà vỡ đê, thái tử băng hà, nhận được tin tức, hoàng thượng bệnh nặng, nguyên hậu hộc m.á.u mà chết, không đến ba ngày thái hậu băng hà."

Tay Dung Chiêu không hề nhúc nhích, ánh mắt cô hơi trầm xuống.

Đây là thời cổ đại, Hoàng Hà vỡ đê, thái tử, hoàng hậu, thái hậu, ba người vô cùng quan trọng của vương triều cùng chết, trách không được xem con trai thái tử là điềm xấu.

"Hóa ra là vậy, trách không được con trai thái tử lại ở Thái Bi Tự." Dung Chiêu hiểu rõ.

Thái tử là một nhân vật kinh diễm tuyệt luân. Hắn huy hoàng cỡ nào, nhi tử của hắn sẽ ảm đạm chừng đó, hoàng đế hoài niệm tiên thái tử bao nhiêu, sẽ chán ghét con trai thái tử bấy nhiêu.

Dung Vĩ hỏi: "Con có biết con trai thái tử tên gì không?"

Dung Chiêu lắc đầu.

Dung Vĩ chậm rãi phun ra mấy chữ: "Hoài Bi, Bùi Hoài Bi."

Hoài Bi, cả đời mang theo bi thương sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-62.html.]

Vĩnh Minh Đế xem ra quả thật vô cùng chán ghét và căm hận đứa cháu trai này.

Bên ngoài, Tạ Hồng quát lớn: "Sao ngươi còn chưa đi?! Xa giá của hoàng tử đã dọa ngươi choáng váng rồi sao?"

"Tuân lệnh." Một giọng nói trầm thấp vang lên.

Xe ngựa lập tức bắt đầu vững vàng đi về phía trước.

Tạ Hồng: "Nếu còn có lần sau, ngươi cút khỏi vương phủ đi."

Dung Vĩ mất hứng, ông vén rèm lên nhíu mày: "Phu xe này xảy ra chuyện gì? Đây là lần thứ hai xảy ra vấn đề rồi? Sau khi trở về thay đi."

"Khoan đã." Dung Chiêu mở miệng, cô nhìn về phía phu xe, ánh mắt sâu không thấy đáy.

"Ngươi tên là gì?"

Người nọ đang đánh xe, đưa lưng về phía bọn họ, hơi cụp mắt: "Tiểu tử vô danh."

Dung Vĩ càng mất hứng.

Dung Chiêu: "Phụ thân, giữ hắn lại đi, đây là ân nhân cứu mạng Tuân đạo trưởng mang đến, nên cho Tuân đạo trưởng mặt mũi."

Cô rất coi trọng nhân viên kỹ thuật cao cấp của mình.

Nghe vậy, Dung Vĩ đè nén lửa giận: "Còn lần sau thì cút đi."

Nói xong ông ngồi xuống.

Dung Chiêu vẫn nhìn thân ảnh gầy gò kia, mắt phượng hơi nheo lại.

Người này tuyệt đối có vấn đề.

Bị xa giá của hoàng tử làm gián đoạn, hai người nói nhiều lời ngoài lề.

Bây giờ trở lại quỹ đạo, Dung Vĩ trở lại đề tài lúc trước: "Con đã biết tứ đại thân vương có thể sẽ đối phó với con như thế nào, vì sao còn cao hứng?"
 
Chương 62


"Thái Bi Tự?" Dung Chiêu nghỉ hoặc.

Chuyện mà nguyên chủ không biết, cô cũng không biết, mặc dù sau khi đi tới thế giới này cô đã thu thập rất nhiều tin tức, nhưng có chút tin tức bên ngoài căn bản không thu thập được.

"Thái Bi Tự được hoàng thượng xây dựng để tưởng nhớ thái tử, ngày thường không ai lui tới, tự nhiên cũng không ai nhắc đến, chỉ sợ rất nhiều người đã quên mất sự tồn tại của Thái Bi Tự."

Ông lắc đầu: "Thái tử là hoàng tử giống tiên đế nhất, thời niên thiếu liền bộc lộ phong mang, văn võ song toàn, hơn nữa đối với chính sự cực kỳ có kiến giải, tiên đế lúc còn sống thích mang thái tử theo bên người, lúc thái tử mười ba tuổi đã có thể vào triều, hiệp trợ hoàng thượng xử lý triều vụ, mười lăm tuổi dám trị thủy, hơn nữa còn cực kỳ hiệu quả, mười tám tuổi mang binh xuất chinh, ban đêm tự mình mang binh xâm nhập doanh trại c.h.é.m đầu địch."

Dung Chiêu gật đầu.

Trách không được Dung Vĩ vẫn đối với tiên thái tử nhớ mãi không quên, Dung Vĩ đánh trận, tự nhiên thưởng thức tiên thái tử mười tám tuổi đã dám dẫn binh xuất chỉnh.

Dung Vĩ cảm thán: "Tiên đế băng hà từng nói có đứa cháu này, triều Đại Nhạn tương lai vô ưu."

Dung Chiêu gõ quạt, dừng tay truy hỏi: "Thái tử c.h.ế.t như thế nào?"

Dung Vĩ hít sâu một hơi, khẽ híp mắt, mở ra lần nữa, thanh âm buồn bã: "Mười tám năm trước, tiên thái tử tự mình đi Hoàng Hà trị thủy, đúng lúc này thái tử phi khó sinh, ba ngày vẫn chưa hạ sinh được."

"Về sau thái tử phi liều c.h.ế.t sinh hạ con trai của thái tử, mà vào lúc con trai của thái tử sinh ra, mưa to tầm tã, hai ngày sau truyền đến tin tức Hoàng Hà vỡ đê, thái tử băng hà, nhận được tin tức, hoàng thượng bệnh nặng, nguyên hậu hộc m.á.u mà chết, không đến ba ngày thái hậu băng hà."

Tay Dung Chiêu không hề nhúc nhích, ánh mắt cô hơi trầm xuống.

Đây là thời cổ đại, Hoàng Hà vỡ đê, thái tử, hoàng hậu, thái hậu, ba người vô cùng quan trọng của vương triều cùng chết, trách không được xem con trai thái tử là điềm xấu.

"Hóa ra là vậy, trách không được con trai thái tử lại ở Thái Bi Tự." Dung Chiêu hiểu rõ.

Thái tử là một nhân vật kinh diễm tuyệt luân. Hắn huy hoàng cỡ nào, nhi tử của hắn sẽ ảm đạm chừng đó, hoàng đế hoài niệm tiên thái tử bao nhiêu, sẽ chán ghét con trai thái tử bấy nhiêu.

Dung Vĩ hỏi: "Con có biết con trai thái tử tên gì không?"

Dung Chiêu lắc đầu.

Dung Vĩ chậm rãi phun ra mấy chữ: "Hoài Bi, Bùi Hoài Bi."

Hoài Bi, cả đời mang theo bi thương sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tr...rieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-62.html.]

Vĩnh Minh Đế xem ra quả thật vô cùng chán ghét và căm hận đứa cháu trai này.

Bên ngoài, Tạ Hồng quát lớn: "Sao ngươi còn chưa đi?! Xa giá của hoàng tử đã dọa ngươi choáng váng rồi sao?"

"Tuân lệnh." Một giọng nói trầm thấp vang lên.

Xe ngựa lập tức bắt đầu vững vàng đi về phía trước.

Tạ Hồng: "Nếu còn có lần sau, ngươi cút khỏi vương phủ đi."

Dung Vĩ mất hứng, ông vén rèm lên nhíu mày: "Phu xe này xảy ra chuyện gì? Đây là lần thứ hai xảy ra vấn đề rồi? Sau khi trở về thay đi."

"Khoan đã." Dung Chiêu mở miệng, cô nhìn về phía phu xe, ánh mắt sâu không thấy đáy.

"Ngươi tên là gì?"

Người nọ đang đánh xe, đưa lưng về phía bọn họ, hơi cụp mắt: "Tiểu tử vô danh."

Dung Vĩ càng mất hứng.

Dung Chiêu: "Phụ thân, giữ hắn lại đi, đây là ân nhân cứu mạng Tuân đạo trưởng mang đến, nên cho Tuân đạo trưởng mặt mũi."

Cô rất coi trọng nhân viên kỹ thuật cao cấp của mình.

Nghe vậy, Dung Vĩ đè nén lửa giận: "Còn lần sau thì cút đi."

Nói xong ông ngồi xuống.

Dung Chiêu vẫn nhìn thân ảnh gầy gò kia, mắt phượng hơi nheo lại.

Người này tuyệt đối có vấn đề.

Bị xa giá của hoàng tử làm gián đoạn, hai người nói nhiều lời ngoài lề.

Bây giờ trở lại quỹ đạo, Dung Vĩ trở lại đề tài lúc trước: "Con đã biết tứ đại thân vương có thể sẽ đối phó với con như thế nào, vì sao còn cao hứng?"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom