Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3699


Lúc trước hắn muốn đè nén thời không Tuế Nguyệt trường hà còn hơi khó khăn, nhưng bây giờ hắn đã có thể làm được một cách dễ dàng, không chỉ thế mà sau khi thăng cấp, kiếm ý vô địch của hắn cũng đã có thể chịu đựng được sức mạnh thời gian Tuế Nguyệt.

Dùng kiếm ý, hắn có thể chịu đựng được sức mạnh thời gian Tuế Nguyệt, một kiếm có thể chém đi tuổi thọ nghìn năm.

Dùng kiếm Thanh Huyên, hắn có thể chịu đựng được Thập Giới Tuế Nguyệt, một kiếm có thể chém đi tuổi thọ vạn năm.

Đương nhiên Thập Giới Tuế Nguyệt là giới hạn của hắn, chứ không phải giới hạn của kiếm Thanh Huyên.

Một kiếm vạn năm tuổi thọ.

Đương nhiên vẫn chưa đủ với Diệp Quân.

Vì tuổi thọ của cao thủ Khai Đạo Cảnh thật sự quá nhiều, kiếm chém xuống còn chưa ảnh hưởng gì đến người ta.

Vì thế Diệp Quân bắt đầu tiếp tục nghiên cứu thời không bí ẩn kia với Nhất Niệm.

Hắn muốn tăng cường Nhất Giới Tuế Nguyệt này.

Mà dưới sự giúp đỡ của Nhất Niệm, hắn cũng từ từ hiểu rõ thời gian, đồng thời hắn còn có thể phân tích những thời gian Tuế Nguyệt này với Nhất Niệm.

Đạo Thời Gian.

Kiếm đạo.

Hai thứ kết hợp với nhau.



Bên ngoài.

Dưới sự dẫn dắt của Chu Phạn, Đại Chu bắt đầu xây dựng lại Hoàng Thành.

Tuy chuyện của Ác Đạo Minh vẫn chưa được giải quyết triệt để, nhưng bây giờ Đại Chu đã không sợ nữa, dẫu sao Đại Chu cũng có kiếm khí cho nữ kiếm tiên váy trắng kia để lại.

Có kiếm khí đó, người động đến Đại Chu đều phải chết!

Sau khi nhận được quả Đạo Linh Diệp Quân tặng, Hoàng Đế Đại Chu lập tức bế quan, vì thế Chu Phạn bắt đầu tiếp quản toàn bộ Đại Chu.

Tuy bây giờ cô ta chưa chính thức trở thành nữ hoàng của Đại Chu, nhưng tất cả mọi người đều biết việc đó chỉ là vấn đề thời gian, hơn nữa cũng không còn quá lâu.

Trong điện.

Chu Phạn ngồi trước bàn sách, không ngừng phê duyệt tấu chương.

Trước mặt cô ta không ta là mấy người nhóm Đạo Quân, Từ Thiên và Nguyên Tướng đang ngồi.

Sau trận chiến lúc trước, ba người đã hoàn toàn tiến vào trung tâm quyền lực của Đại Chu, trở thành người đáng tin cậy nhất của Chu Phạn.

Dẫu sao lúc trước ba người đều từng liều mạng.

Đương nhiên bọn họ cũng đã được đền đáp, không chỉ có được quả Đạo Linh mà còn bước vào trung tâm quyền lực của Đại Chu, trở thành một trong những người có quyền lực nhất của Đại Chu hiện tại.

Lúc này một người áo đen đột nhiên xuất hiện trong điện.

Chu Phạn đặt bút trong tay xuống, nhìn về phía người áo đen, người đó đi tới trước mặt cô ta, sau đó cung kính đặt một quyển trục xuống trước mặt cô ta.
 
Chương 3700


Chương 3600

Chu Phạn mở quyển trục xem một lúc, cô ta cười khẩy: “Quả nhiên là thế, tên đào hoa này…”

Mấy người Đạo Quân không hiểu gì.

Chu Phạn cất quyển trục đi, sau đó vung ống tay áo, nửa phần trước của quyển trục bay đến trước mặt mấy người nhóm Đạo Quân: “Đây là tất cả tài liệu của vũ trụ Quan Huyên và Chân vũ trụ cùng với Tiểu Quân, các vị xem đi”.

Mấy người nhóm Đạo Quân lập tức thấy tò mò, thả thần thức về phía quyển trục kia.

Một lúc sau, mấy người nhóm Đạo Quân đưa mắt nhìn nhau, đều tỏ vẻ ngạc nhiên.

Chu Phạn cười nói: “Ta cũng khá bất ngờ, không ngờ vũ trụ của Tiểu Quân thật ra chỉ là một vũ trụ nền văn minh cấp một”.

Từ Thiên trầm giọng nói: “Thật sự rất bất ngờ, ta vốn cho rằng Diệp công tử đến từ nền văn minh cấp năm…”

Đạo Quân nói: “Rất dễ hiểu, tuy hắn không đến từ nền văn minh cấp năm, nhưng thực lực của người đứng sau hắn thấp nhất cũng là từ nền văn minh cấp năm”.

Nữ kiếm tiên váy trắng.

Mọi người đều nghĩ đến cùng một người.

Đồng thời mọi người cũng hơi nghi ngờ, rốt cuộc thực lực của nữ kiếm tiên váy trắng kia mạnh đến mức nào?

Chu Phạn nói: “Người của ta đã điều tra chi tiết về vũ trụ Quan Huyên, mục đích của Tiểu Quân là xây dựng một trật tự hoàn toàn mới ở toàn bộ vũ trụ…”

Đạo Quân nói: “Thống nhất toàn vũ trụ ư?”

Chu Phạn gật đầu.

Mọi người trong điện đều im lặng.

Thống nhất toàn vũ trụ.

Việc này… khó đến mức nào?

Không thể không nói, Chu Phạn cũng khá bất ngờ, vì cô ta không ngờ vũ trụ Quan Huyên lại muốn thống nhất toàn vũ trụ, xoay dựng trật tự vũ trụ hoàn toàn mới.

Đây là một việc không phải khó bình thường!

Hơn nữa bây giờ vũ trụ Quan Huyên chỉ mới là nền văn minh cấp một, tuy phát triển vô cùng nhanh, lực lượng cấp cao cũng đủ mạnh, nhưng cấp trung và cấp thấp thì quá yếu.

Đạo Quân chợt nói: “Điện hạ có suy nghĩ thế nào?”

Chu Phạn nói: “Đợi”.

Đạo Quân gật nhẹ đầu.

Đợi!

Nếu bây giờ Chu Phạn muốn dẫn Đại Chu gia nhập vào vũ trụ Quan Huyên, giúp đỡ Diệp Quân xây dựng trật tự mới, thì chắc chắn sẽ khiến các thế lực trong nội bộ Đại Chu cảm thấy khó chịu.

Bây giờ hai bên hợp tác không có vấn đề gì cả, nhưng nếu muốn Đại Chu làm theo Quan Huyên Pháp của vũ trụ Quan Huyên, các thế lực lớn trong nội bộ Đại Chu chắc chắn sẽ rất không đồng tình, thậm chí là khó chịu.

Dẫu sao bây giờ vũ trụ Quan Huyên chỉ là một vũ trụ nền văn minh cấp một.

Vì thế chỉ có thể đợi.

Đạo Quân thầm cảm thán.
 
Chương 3701


Thật ra ông ta muốn liều, ông ta biết với tốc độ phát triển của vũ trụ Quan Huyên, chẳng mấy chốc vũ trụ Quan Huyên sẽ có thể phát triển đến đây, mà đến lúc đó chắc chắn hai nền văn minh sẽ tiếp xúc nhiều.

Nền văn minh của Đại Chu thật sự cao hơn nền văn minh của vũ trụ Quan Huyên, nhưng thực lực của bọn họ lại thua xa vũ trụ Quan Huyên.

Tuy Đại Chu có kiếm khí do nữ kiếm tiên váy trắng để lại, nhưng phải biết rằng chắc chắn nữ kiếm tiên váy trắng kia sẽ đứng về phía vũ trụ Quan Huyên.

Nếu Đại Chu và vũ trụ Quan Huyên xảy ra mâu thuẫn, kiếm khí bảo vệ kia chắc chắn sẽ lập tức chém xuống, tiêu diệt toàn bộ Đại Chu.

Thật ra Đại Chu không còn sự lựa chọn nào khác cả.

Đạo Quân nhìn ra được điều này, đương nhiên mấy người trong điện cũng có thể nhìn ra.

Nếu vũ trụ Quan Huyên đến nơi này, một khi bọn họ mở rộng phát triển Quan Huyên Pháp, Đại Chu có làm theo hay không?

Rất nhiều lúc giữa nền văn minh và nền văn minh luôn rất trực tiếp, ngươi không phục thì đánh nhau thôi.

Đại Chu dùng mạng đánh nhau với vũ trụ Quan Huyên!

Chu Phạn chợt nói: “Thật ra đây là một chuyện tốt”.

Mọi người nhìn Chu Phạn.

Chu Phạn nói: “Không phải vì hắn là nam nhân của ta nên ta nói chuyện giúp hắn, ba vị nghĩ xem, vũ trụ Quan Huyên muốn thống nhất toàn bộ vũ trụ, mục tiêu của bọn họ sẽ chỉ là Đại Chu chúng ta ư? Nói khó nghe một chút là có lẽ người ta thật sự không coi Đại Chu chúng ta ra gì. Dẫu sao nữ kiếm tiên váy trắng kia muốn tiêu diệt Đại Chu của chúng ta cũng chỉ cần một kiếm mà thôi”.

Ba người im lặng.

Chu Phạn chậm rãi đứng dậy, sau đó nói: “Mục tiêu của bọn họ là toàn vũ trụ, toàn vũ trụ là khái niệm thế nào? Có nghĩa mặc kệ là nền văn minh cấp mấy, cuối cùng đều phải phục tùng”.

Ba người đều kinh ngạc.

Lúc này bọn họ chợt hiểu ra.

Phải!

Mục tiêu của vũ trụ Quan Huyên là toàn vũ trụ!

Đại Chu?

Có lẽ người ta thật sự chẳng coi ra gì.

Nghĩ đến đây, ba người đều lắc đầu cười khẽ.

Chu Phạn đột nhiên trở nên hưng phấn: “Thống nhất toàn vũ trụ, xây dựng trật tự hoàn toàn mới… Nếu mục tiêu của Tiểu Quân thật sự là như thế thì ta là nữ nhân của hắn, phải giúp đỡ hắn hết sức mình, giúp hắn hoàn thành sự nghiệp vĩ đại có một không hai này…”

Nguyên Tướng chần chừ một lúc rồi nói: “Đại Chu…”

Chu Phạn nói thẳng: “Ta và hắn là phu thê, ta là của hắn, đương nhiên hắn cũng là của ta”.

Ba người đưa mắt nhìn nhau, nếu Diệp Quân cũng là của Chu Phạn thì hoàn toàn có thể thực hiện.

Mẹ kiếp!

Lãi to!

Nhìn từ một góc độ khác sẽ thấy rất thông suốt.
 
Chương 3702


Thật ra ông ta muốn liều, ông ta biết với tốc độ phát triển của vũ trụ Quan Huyên, chẳng mấy chốc vũ trụ Quan Huyên sẽ có thể phát triển đến đây, mà đến lúc đó chắc chắn hai nền văn minh sẽ tiếp xúc nhiều.

Nền văn minh của Đại Chu thật sự cao hơn nền văn minh của vũ trụ Quan Huyên, nhưng thực lực của bọn họ lại thua xa vũ trụ Quan Huyên.

Tuy Đại Chu có kiếm khí do nữ kiếm tiên váy trắng để lại, nhưng phải biết rằng chắc chắn nữ kiếm tiên váy trắng kia sẽ đứng về phía vũ trụ Quan Huyên.

Nếu Đại Chu và vũ trụ Quan Huyên xảy ra mâu thuẫn, kiếm khí bảo vệ kia chắc chắn sẽ lập tức chém xuống, tiêu diệt toàn bộ Đại Chu.

Thật ra Đại Chu không còn sự lựa chọn nào khác cả.

Đạo Quân nhìn ra được điều này, đương nhiên mấy người trong điện cũng có thể nhìn ra.

Nếu vũ trụ Quan Huyên đến nơi này, một khi bọn họ mở rộng phát triển Quan Huyên Pháp, Đại Chu có làm theo hay không?

Rất nhiều lúc giữa nền văn minh và nền văn minh luôn rất trực tiếp, ngươi không phục thì đánh nhau thôi.

Đại Chu dùng mạng đánh nhau với vũ trụ Quan Huyên!

Chu Phạn chợt nói: “Thật ra đây là một chuyện tốt”.

Mọi người nhìn Chu Phạn.

Chu Phạn nói: “Không phải vì hắn là nam nhân của ta nên ta nói chuyện giúp hắn, ba vị nghĩ xem, vũ trụ Quan Huyên muốn thống nhất toàn bộ vũ trụ, mục tiêu của bọn họ sẽ chỉ là Đại Chu chúng ta ư? Nói khó nghe một chút là có lẽ người ta thật sự không coi Đại Chu chúng ta ra gì. Dẫu sao nữ kiếm tiên váy trắng kia muốn tiêu diệt Đại Chu của chúng ta cũng chỉ cần một kiếm mà thôi”.

Ba người im lặng.

Chu Phạn chậm rãi đứng dậy, sau đó nói: “Mục tiêu của bọn họ là toàn vũ trụ, toàn vũ trụ là khái niệm thế nào? Có nghĩa mặc kệ là nền văn minh cấp mấy, cuối cùng đều phải phục tùng”.

Ba người đều kinh ngạc.

Lúc này bọn họ chợt hiểu ra.

Phải!

Mục tiêu của vũ trụ Quan Huyên là toàn vũ trụ!

Đại Chu?

Có lẽ người ta thật sự chẳng coi ra gì.

Nghĩ đến đây, ba người đều lắc đầu cười khẽ.

Chu Phạn đột nhiên trở nên hưng phấn: “Thống nhất toàn vũ trụ, xây dựng trật tự hoàn toàn mới… Nếu mục tiêu của Tiểu Quân thật sự là như thế thì ta là nữ nhân của hắn, phải giúp đỡ hắn hết sức mình, giúp hắn hoàn thành sự nghiệp vĩ đại có một không hai này…”

Nguyên Tướng chần chừ một lúc rồi nói: “Đại Chu…”

Chu Phạn nói thẳng: “Ta và hắn là phu thê, ta là của hắn, đương nhiên hắn cũng là của ta”.

Ba người đưa mắt nhìn nhau, nếu Diệp Quân cũng là của Chu Phạn thì hoàn toàn có thể thực hiện.

Mẹ kiếp!

Lãi to!

Nhìn từ một góc độ khác sẽ thấy rất thông suốt.
 
Chương 3703


Người đàn ông nhìn ông ta: “Nếu ông và ta đã không thù không oán, vì sao ông lại muốn đẩy ta vào chỗ chết?”

Ông lão vội nói: “Thuộc hạ không hiểu…”

Người đàn ông cất khăn tay, sau đó lạnh lùng nói: “Ông cảm thấy Đại Chu có thực lực giết chết huynh đệ tốt của ta à?”

Ông lão trầm giọng nói: “Ta đã điều tra Đại Chu, tuy thực lực của Đại Chu không yếu, nhưng ngoài những Thuỷ tổ khai quốc thì không một ai là đối thủ của Thập điện chủ cả…”

Nói đến đây, ông ta chần chừ một lúc rồi nói: “Có lẽ người giết Thập điện chủ là người đứng sau Diệp Quân”.

Người đàn ông bình tĩnh nói: “Vậy ông có biết thực lực chân chính của người đứng sau Diệp Quân không?”

Ông lão lắc đầu.

Người đàn ông lạnh nhạt nói: “Thế ông có biết thực lực huynh đệ tốt của ta không?”

Ông lão gật đầu: “Đương nhiên thực lực của Thập điện chủ là có một không hai…”

Người đàn ông thẳng thừng ngắt lời ông lão: “Nhưng ông ta lại bị giết chết, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có”.

Ông lão sửng sốt.

Người đàn ông lạnh nhạt người ông lão: “Hiểu rồi chứ?”

Ông lão trầm giọng nói: “Bát điện hạ, chắc chắn người đứng sau Diệp Quân kia không đơn giản, nhưng chúng ta cũng không yếu”.

Người đàn ông gật đầu: “Ông nói cũng đúng, vậy ông đi lấy đầu Diệp Quân kia đi”.

Nét mặt ông lão cứng đờ.

Người đàn ông nhìn chằm chằm ông lão: “Đi đi”.

Ông lão vội nói: “Là thuộc hạ suy nghĩ không chu toàn”.

Người đàn ông dời mắt, sau đó nhìn xung quanh: “Thập điện có bảy cao thủ Khai Đạo Cảnh, thực lực của lão Thập thì vượt xa Khai Đạo Cảnh bình thường. Nhưng sau khi đến Đại Chu một chuyến, bọn họ đều đã bị tiêu diệt, không chỉ không có cơ hội chạy trốn mà còn không có cả cơ hội thông báo tin tức, việc này có ý nghĩa thế nào? Có nghĩa thực lực của người giết bọn họ vượt xa chúng ta”.

Ông lão trầm giọng nói: “Theo chúng ta được biết, bên phía Chân vũ trụ có hai cao thủ đỉnh cao, một là Chân Thần kia, hai là Tịnh tông chủ, nhưng hai người họ đều không thể đến nơi này…”

Người đàn ông hỏi: “Sao ông dám đảm bảo không còn cao thủ đỉnh cao nào khác?”

Ông lão im lặng.

Người đàn ông chợt nói: “Không phải lúc trước lão Cửu từng đến nơi này à?”

Ông lão gật đầu: “Từng đến, hơn nữa còn đến Đại Chu một chuyến, nhưng không biết vì sao hắn lại không ra tay…”

Người đàn ông cười khẩy: “Hắn và lão Thập không thân thiết gì, vì sao người ta phải ra tay? Đương nhiên chắc chắn nguyên nhân khiến hắn không ra tay không chỉ đơn giản như thế”.

Ông lão trầm giọng nói: “Ý của Điện chủ là Cửu điện chủ đã phát hiện điều gì đó?”

Người đàn ông gật đầu: “Phải”.

Ông lão chần chừ một lát rồi nói: “Vậy có còn trả thù không?”
 
Chương 3704


“Nói nhảm!”

Người đàn ông đứng dậy nói: “Lão Thập là huynh đệ đồng sinh cộng tử với ta, lúc trước chúng ta từng cùng nhau đi qua mưa bom bão đạn, từng cùng nhau chơi gái…”

Nói đến đây, gã ta vội dừng lại.

Ông lão hơi cúi đầu không nói gì, xem như không nghe thấy.

Người đàn ông nói tiếp: “Huynh đệ tốt của ta bị người khác giết chết, ta có thể chịu được sao?”

Ông lão gật đầu, lần này ông ta thông minh hơn rồi, không nói chuyện nữa.

Ngài là lão Đại, ngài nói sao thì ta làm vậy.

Người đàn ông lại nói: “Nhưng… thiếu niên kia không đơn giản, nếu chúng ta tuỳ tiện ra tay, e rằng sẽ chịu thiệt thòi, cho nên…”

Nói đến đây, gã ta nhìn về phía ông lão.

Mí mắt ông lão khẽ giật, ông ta chần chừ một lát rồi cắn răng nói: “Nếu điện chủ có gì dặn dò, dù là lên núi đao xuống biển lửa, thuộc hạ đều sẽ không chối từ”.

Tuy nói như thế nhưng trong lòng ông ta đã có quyết định, nếu Điện chủ bảo ông ta đi tìm Diệp Quân một mình, ông ta sẽ không chút do dự trốn đi.

Có tới tận chín điện chủ.

Nhưng mạng thì chỉ có một.

Dẫu sao người đứng sau Diệp Quân có thể giết cả Thập điện chủ, muốn giết ông ta chẳng phải còn đơn giản hơn giết gà à?

Người đàn ông nhẹ giọng nói: “Yên tâm, ta sẽ không bảo ông đi nộp mạng đâu”.

Ông lão lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Người đàn ông lại nói: “Muốn biết thực lực của những người đứng sau Diệp Quân kia mạnh thế nào cũng rất đơn giản”.

Dứt lời, gã ta bật cười: “Giúp ta mượn danh Ác Đạo Minh gửi một lệnh truy nã Ác Đạo, nói rằng người nào giết chết được Diệp Quân sẽ được thưởng Tổ Mạch… Thưởng một trăm tinh thể Vĩnh Hằng”.

Tinh thể Vĩnh Hằng!

Ông lão ngạc nhiên, run rẩy nói: “Điện chủ, một trăm tinh thể Vĩnh Hằng? Ngài… có nhiều như thế sao?”

Người đàn ông bình tĩnh đáp: “Không có”.

Nét mặt ông lão cứng đờ.

Người đàn ông lạnh nhạt nói: “Thứ này có sức hấp dẫn rất lớn, rất nhiều người không thể chối từ, chúng ta có thể mượn cơ hội này thử xem thực lực chân chính của Diệp Quân và người đứng sau hắn”.

Ông lão chần chừ một lát rồi nói: “Nếu thật sự có người giết được Diệp Quân kia…”

Người đàn ông đáp: “Nợ”.

Ông lão: “…”

Người đàn ông vẫy tay: “Đi đi”.

Ông lão gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Diệp Quân?

Ông lão lắc đầu, ông ta biết một khi gửi ra lệnh truy nã Ác Đạo này, vô số cao thủ đứng đầu toàn bộ vũ trụ đều sẽ phát điên.

Tinh thể Vĩnh Hằng!
 
Chương 3705


Thật ra Tổ Mạch cũng không có tác dụng quá lớn với cao thủ Khai Đạo Cảnh, thứ có tác dụng rất lớn với cao thủ Khai Đạo Cảnh chính là tinh thể Vĩnh Hằng.

Nhưng thần vật thế này chỉ tồn tại ở nền văn minh cấp năm.

Trong tinh thể Vĩnh Hằng không chỉ có sức mạnh Vĩnh Hằng mà còn có thể nâng cấp huyết mạch và thần hồn cùng với tuổi thọ của người dùng nó, ngoài ra tinh thể Vĩnh Hằng này còn có hiệu quả chữa thương rất kinh khùng.

Có thể nói gần như tinh thể Vĩnh Hằng là toàn năng.

Đừng nói là một trăm tinh thể Vĩnh Hằng, dù là mười tinh thể Vĩnh Hằng cũng đủ khiến những cao thủ Khai Đạo Cảnh cao cấp kia tranh giành đến mức đầu rơi máu chảy.

Mà một trăm viên… chắc chắn có thể khiến mấy kẻ đáng sợ ở Đăng Thiên Vực phát điên.

Người đàn ông xoay người nhìn đại điện trống không, không biết nghĩ đến điều gì, gã ta chợt trở nên đau khổ, gào thét thảm thiết: “Lão Thập, đệ cứ yên tâm mà đi, ta sẽ giúp đệ chăm sóc thê tử…”



Trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân đã cùng Nhất Niệm nghiên cứu đạo Thời Gian hai mươi mấy năm, dưới sự chỉ dẫn của Nhất Niệm, Diệp Quân đã nắm rõ được đạo Thời Gian hơn rất nhiều.

Mà sau khi hiểu rõ đạo Thời Gian, Diệp Quân cũng bắt đầu say mê.

Đạo Thời Gian!

Hôm nay, Diệp Quân đi tới một dãy núi, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại, đất trời yên tĩnh.

Diệp Quân đột nhiên mở mắt, chém tới một kiếm.

Không có chút tiếng động.

Lúc này một cơn gió nhẹ thổi qua, trong nháy mắt, dãy núi xung quanh biến thành cát bụi, biến mất theo gió.

Một kiếm thế sự xoay vần!

Nhìn thấy cảnh trước mặt, Diệp Quân hơi nhếch môi.

Kiếm chém xuống đủ làm biến mất tuổi thọ vạn năm.

Hơn nữa hắn còn không sử dụng kiếm Thanh Huyên, nếu sử dụng kiếm Thanh Huyên, kiếm chém xuống có thể chém đi ít nhất mười vạn năm tuổi thọ của đối phương.

Một kiếm làm mất đi mười vạn năm tuổi thọ.

Dù là cao thủ Khai Đạo Cảnh đỉnh cao cũng không dễ chịu gì.

Ngoài ra bây giờ uy lực Diên Trì Nhất Kiếm của hắn cũng đã tăng lên rất nhiều, không chỉ uy lực mà còn càng bí ẩn khó đoán hơn.

Nếu sử dụng kiếm Thanh Huyên, dưới Khai Đạo chắc chắn sẽ bị giết chết bằng một kiếm.

Về phần Khai Đạo Cảnh, đương nhiên hắn còn chưa chắc chắn, Khai Đạo Cảnh chân chính vẫn cực kỳ đáng sợ.

Nhưng bây giờ hắn cũng hoàn toàn không sợ cao thủ Khai Đạo Cảnh, trừ khi là gặp phải cao thủ Khai Đạo Cảnh đỉnh cao trở về từ Đăng Thiên Cảnh như Cơ Tiểu Kiếm.

Cần thực chiến!

Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, thứ hắn cần nhất bây giờ là thực chiến để xem thử chiến lực chân chính của mình.

Ác Đạo Minh!

 
 
Chương 3706


Diệp Quân rời khỏi Tiểu Tháp, sau đó tìm Chu Phạn, hôm nay Chu Phạn mặc áo choàng màu vàng nhạt, vẻ đẹp còn mang theo chút khí phách, trong tay cô ta cầm một quyển cổ tịch, cổ tịch tên là Dục Hải Tình Mê.

Bên cạnh tấu chương còn có đủ loại bình vại.

Thấy Diệp Quân, Chu Phạn đặt cổ tịch trong tay sang bên cạnh, sau đó che lại bằng tấu chương, cười nói: “Huynh đến à”.

Diệp Quân gật đầu, hắn đi tới trước mặt Chu Phạn, đang định cất lời thì Chu Phạn chợt nói: “Có muốn làm chút chuyện tình cảm không?”

Làm chuyện đó?

Nghe Chu Phạn nói thế, Diệp Quân sửng sốt, câu này không đúng lắm, lượng tin tức quá lớn.

Chu Phạn cực kỳ bình tĩnh, lại nói: “Là việc sinh con đấy”.

Diệp Quân lập tức hiểu ra, hắn nắm lấy tay Chu Phạn khẽ nói: “Là vì thế lực nội bộ Đại Chu sao?”

Chu Phạn hơi cúi đầu, không nói gì.

Diệp Quân khẽ nói: “Ta biết muội là thái tử Đại Chu, có rất nhiều chuyện không tự quyết định được, ta có thể hiểu được nhưng muội nhớ kỹ cho ta một điều, là bất cứ lúc nào cũng đừng để mình phải chịu ấm ức, hiểu không?”

Hai tay Chu Phạn khẽ run, sau đó cô ta ôm lấy Diệp Quân, không nói gì, chỉ vùi đầu vào ngực Diệp Quân.

Diệp Quân ôm lấy eo Chu Phạn, cảm nhận chiếc eo mềm mại của Chu Phạn, hơn nữa lúc nãy khoảng cách tiếp xúc quá gần, lòng Diệp Quân cũng dao động, vài nơi bất giác bắt đầu nhảy nhót nhưng không phải là tim.

Như cảm nhận được gì, mặt Chu Phạn đỏ bừng, cô ta ngẩng đầu lên trợn mắt nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân bật cười.

Chu Phạn khẽ nói: “Muốn sao?”

Vừa nghe thế, Diệp Quân như tiêm phải thuốc kích thích, một ngọn lửa không tên xộc lên đến não từ trong cơ thể.

Nhưng Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh, đè ép ngọn lửa đó lại.

Cảm nhận được sự thay đổi của Diệp Quân, Chu Phạn ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, Diệp Quân khẽ cười: “Sau khi kết hôn rồi làm chuyện đó sau”.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân: “Tại sao?”

Diệp Quân nói: “Ta chỉ muốn cho muội hiểu rõ, ở ta ở bên muội không phải chỉ là muốn cơ thể của muội, chúng ta nên trải qua những điều cần có, đây là sự tôn trọng với muội”, Chu Phạn sững sờ, sau đó cô ta vùi đầu vào ngực Diệp Quân, run giọng nói: “Cái miệng này của huynh không biết đã lừa gạt được bao nhiêu cô gái rồi”, Diệp Quân đang định nói thì Chu Phạn đã giành nói tiếp: “Nói thật đi, huynh có bao nhiêu người phụ nữ?”

Diệp Quân khẽ hôn lên tóc Chu Phạn, đang định nói thì thời không cách đó không xa bỗng rung chuyển, sau đó một hư ảnh chậm rãi bước ra.

Chu Phạn vội đẩy Diệp Quân ra, sau đó trở lại dáng vẻ lạnh lùng, hư ảnh cúi người với Chu Phạn: “Điện hạ”, Chu Phạn khẽ gật đầu, bình tĩnh nói: “Nói”.

Hư ảnh xòe tay ra, một trang giấy chậm rãi bay đến trước mặt hai người, lúc nhìn thấy nội dung trên tờ giấy, Diệp Quân và Chu Phạn đều nhíu mày.

Lệnh truy nã Ác Đạo.

Một trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng.

Diệp Quân cười nói: “Ác Đạo Minh thật hào phóng, lại có thể tiêu tốn một trăm tinh thể Vĩnh Hằng để truy bắt ta”.
 
Chương 3707


Một trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng.

Trong chiếc nhẫn lúc trước cô cô đưa cho hắn chỉ có ba mươi viên tinh thể Vĩnh Hằng, hắn biết tinh thể Vĩnh Hằng rất quý giá, có thể nói là có ích rất nhiều với cường giả cảnh giới Khai Đạo.

Bây giờ hắn cũng không nỡ dùng.

Vì bây giờ mà dùng thì hơi lãng phí.

Mặc dù Nhất Niệm cũng có khá nhiều tinh thể Vĩnh Hằng nhưng dĩ nhiên hắn sẽ không lấy của cô ta.

Như thế thì thất đức quá.

Có thể lừa người ngoài nhưng không thể lấy của người nhà.

Chu Phạn trầm giọng nói: “Sức hấp dẫn quá lớn, rất nhiều người không thể từ chối”.

Diệp Quân bỗng nói: “Ác Đạo Minh có thể tiêu tốn nhiều tinh thể Vĩnh Hằng thế sao?”

Chu Phạn hơi sửng sốt, sau đó nói: “Tiểu Quân, ý của huynh là sở dĩ họ làm thế hoàn toàn là muốn giá họa cho người khác”, Diệp Quân gật đầu: “Trong tình huống bình thường, Bát điện chủ hẳn là đã tới tìm ta. Nhưng đối phương không có động tĩnh gì, Bát điện chủ này không đơn giản”.

Trong quyển trục mà Lệ Hàn được cho hắn đã đánh giá Bát điện chủ này là người có tính cách khó chịu, thâm sâu khó lường.

Thâm sâu khó lường!

Phải nói rằng, Diệp Quân hơi bất ngờ, cứ tưởng đối phương sẽ đánh đến Đại Chu nhưng không ngờ đối phương lại âm thầm chơi chiêu.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân: “Có dự tính gì không?”, Diệp Quân bình tĩnh nói: “Tu luyện, đợi”, bây giờ hắn chỉ có thể đợi.

Gặp chiêu thì gỡ chiêu.

Dĩ nhiên chủ yếu là hắn vẫn thiếu thời gian, bây giờ hắn vẫn còn kém, chưa tu luyện đến chuẩn mực, đó là cơ thể.

Không phải hắn muốn đi theo con đường cơ thể này, mà bởi vì mấy kiếm kỹ của hắn đều cần cơ thể mạnh đến chống đỡ, cơ thể càng mạnh, kiếm kỹ càng mạnh.

Diệp Quân quay đầu nhìn Chu Phạn: “Ta muốn tôi luyện cơ thể, Đại Chu có thể luyện tập bí pháp cơ thể không?”

Chu Phạn nói: “Có”.

Dứt lời, cô ta nắm lay Diệp Quân dẫn hắn biến mất khỏi đó.

Không lâu sau, Chu Phạn dẫn Diệp Quân đến một tinh không, cách trước mặt hai người vài vạn trượng là một hồ sấm.

Trong hồ có vô số tia chớp màu đen nhảy múa như rắn, từng tia sấm liên tục lan ra xung quanh, cực kỳ mạnh.

Chu Phạn nói: “Nơi này là kiếp giới Đại Chu”.

Diệp Quân nói: “Vũ Trụ Kiếp?”

Chu Phạn gật đầu: “Đúng vậy, nhưng quy mô của Vũ Trụ Kiếp vẫn còn rất nhỏ, bọn ta ước tính ít nhất sẽ vẫn còn hàng trăm triệu năm, Vũ Trụ Kiếp ở đây mới bùng phát”, dứt lời, cô ta lấy ra một quyển trục ra đưa cho Diệp Quân, Diệp Quân hơi tò mò: “Đây là?”

Chu Phạn mỉm cười nói: “Pháp tu luyện “Kim Cang Thể” bí tàng của nhà Phật, là do tổ sư phụ của chùa Phạn Thiên tạo ra, xem như là pháp tu luyện cơ thể mạnh nhất của Đại Chu”.

Diệp Quân do dự một lúc, sau đó nói: “Vị phương trượng Từ Thiên đó cũng từng tu luyện ư?”
 
Chương 3708


Chu Phạn cười nói: “Ông ta chưa từng tu luyện, vì ông ta không có “Kim Cang Thể” này”.

Diệp Quân hơi khó hiểu.

Chu Phạn giải thích: “Năm đó giai đoạn đầu khi Đại Chu mới được thành lập, Thủy tổ Đại Chu đã quét sạch mọi thứ, mà năm đó chùa Phạn Thiên từng chống đối lại Đại Chu, Thủy tổ Đại Chu đã đánh với trụ trì thời đó của họ một trận, phương trượng của họ thất bại, thế là một số bí pháp của họ đã bị Đại Chu lấy mất. Thật ra, trong trận chiến năm đó, chùa Phạn Thiên suýt nữa biến mất khỏi thế giới, sau đó vì có người can thiệp cầu xin thương tình, chùa Phạn Thiên mới có thể tiếp tục tồn tại”.

Nói đến đây cô ta ngừng một lúc, sau đó lại nói: “Ta đã trả toàn bộ “Kim Cang Thể” này và vài thần thông bí pháp của chùa Phạn Thiên lại cho phương trượng Từ Thiên rồi”.

Diệp Quân gật đầu, hắn mở “Kim Cang Thể” đó ra, vừa mở ra một tia Phật quang bỗng tiến vào giữa trán hắn.

Vù!

Thoáng chốc rất nhiều thông tin nhập vào trong đầu hắn. Kim Cang Thể!

Toàn đầy đủ là: Kim Cang Vô Địch Thể.

Một khi tu luyện thành công, cơ thể như kim cương, không chết cũng không bị tiêu diệt.

Dần dần sắc mặt Diệp Quân trở nên nghiêm trọng, vì hắn nhận ra thuật luyện thể này khá lợi hại.

Thật ra ở một mức độ nào đó, thể tu mạnh hơn kiếm tu rất nhiều, dĩ nhiên là đang nói về thể tu cực kỳ mạnh vì một khi ngươi không thể đột phá cơ thể, đồng nghĩa với việc ngươi chắc chắn sẽ thất bại.

Nhưng bất kể ở nơi nào thể tu lớn mạnh cũng đều rất ít, có hai nguyên nhân cơ bản, một là tu luyện cơ thể cần phải trải qua những vất vả, đau đớn mà con người không thể chịu đựng, hai là tu luyện cơ thể thật sự rất tốn tiền, tốn nhiều tiền hơn kiếm tu nên không có nhiều tông môn có thể đáp ứng được chi phí của một vị thể tu.

Đó thật sự quá đốt tiền.

Hai vấn đề này không hề tồn tại với Diệp Quân.

Sau một hồi suy nghĩ, Diệp Quân chậm rãi đi về phía hồ sấm kia.

Chu Phạn bỗng nắm tay Diệp Quân: “Cẩn thận”, Diệp Quân mỉm cười: “Cô yên tâm”.

Dứt lời, hắn biến thành một tia kiếm quang biến mất khỏi đó, lúc xuất hiện lần nữa đã ở trong khu vực hồ sấm.

Vừa bước vào khu vực hồ sấm, vô số tia chớp lập tức trở nên cuồng bạo.

Sau đó từng tia sấm chớp to như cây cột đánh thẳng xuống về phía hắn.

Mặt Diệp Quân không đổi sắc, Lôi Kiếp ở đây quả thật chỉ như trò trẻ con so với Lôi Kiếp ở Chân Vũ Trụ.

Diệp Quân xòe tay ra, hai tinh thể Vĩnh Hằng xuất hiện trong tay hắn, hắn bèn nuốt hai viên đó.

Vèo!

Một nguồn sức mạnh cực lớn bỗng lao ra từ trong người hắn, sức mạnh Vĩnh Hằng.

Sau khi sức mạnh vĩnh hằng lan ra, Diệp Quân bỗng cảm thấy cả người mình bắt đầu thay đổi, không chỉ thế mà sức mạnh ba loại huyết mạch của hắn cũng có phản ứng lại.

Tinh thể Vĩnh Hằng.

Lúc này vô số Lôi Kiếp nhấn chìm hắn.

Trong hồ sấm, từng tia chớp liên tục đánh vào người Diệp Quân.

Bên ngoài hồ sấm, Chu Phạn lo lắng nhìn cảnh tượng trước mặt, lúc nhìn thấy cơ thể Diệp Quân có thể chịu được những Lôi Kiếp này, cô ta mới thở phào.

Ngay lúc này một hư ảnh bỗng xuất hiện phía sau Chu Phạn, hư ảnh cúi người xuống nói: “Điện hạ, trong tinh vực Đại Chu bỗng xuất hiện vài khí tức bí ẩn”.
 
Chương 3709


Chu Phạn nhíu mày: “A Ông thúc”.

Một ông lão xuất hiện, ông ta hơi cúi người với Chu Phạn.

Chu Phạn nói: “A Ông thúc, thúc dẫn các thần vệ Thiên Sách canh giữ ở nơi này”.

Ông lão nói: “Ta hiểu rồi”.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân ở phía xa, sau đó xoay người biến mất.

Trong một tinh không nào đó, ba người đang cúi người nhìn hoàng thành Đại Chu bên dưới.

Hai nam một nữ.

Người dẫn đầu là một người đàn ông, mặc áo bào hoa, trên môi là nụ cười nhàn nhạt.

Bên trái gã là một người đàn ông trung niên mặc áo bào đen, tay phải người đàn ông trung niên cầm một thanh giáo dài màu đen tuyền như mực, mũi giáo lại có màu đỏ như được ngưng tụ từ máu.

Bên phải gã là một người phụ nữ áo trắng, tóc dài ngang vai, mặt mày lạnh lùng, tay trái cầm một thanh kiếm dài có vỏ.

Người đàn ông trung niên áo bào hoa cúi đầu nhìn hoàng thành Đại Chu bên dưới, cười nói: “Lúc trước ta từng gặp Thủy tổ Đại Chu, quả thật là một người anh hùng rất giỏi”.

Người đàn ông đồ đen nói: “Diệp Quân đó ở Đại Chu”, người đàn ông áo bào hoa gật đầu: “Ta biết”.

Tay trái người đàn ông đồ đen siết chặt thanh giáo: “Giết không?”

Họ đến từ vực Đăng Thiên, dĩ nhiên là vì giết Diệp Quân, một trăm tinh thể Vĩnh Hằng.

Họ cũng động lòng.

Người đàn ông áo hoa cười nói: “Giết cái gì?”

Người đàn ông áo đen cười nói: “Giết Diệp Quân”.

Người đàn ông áo hoa lắc đầu.

Người đàn ông áo đen hỏi: “Tại sao?”

Người đàn ông áo hoa lạnh nhạt nói: “Tại sao Ác Đạo Minh không tự mình đi giết mà phải đưa ra một trăm tinh thể Vĩnh Hằng ra để truy bắt?”

Người đàn ông áo đen nhíu mày.

Người đàn ông áo hoa nhìn hoàng thành Đại Chu bên dưới, khẽ cười: “Đây là một cái bẫy, Ác Đạo Minh muốn mượn đao giết người… Đám ngu xuẩn này coi người khác đều là kẻ ngốc không có đầu óc sao?”

Cái bẫy!

Người đàn ông áo đen nhăn mày: “Đại ca, nếu đã biết đây là một cái bẫy thì sao còn dẫn bọn ta tới đây?”

Người đàn ông áo hoa cười nói: “Có lợi ích”.

Người đàn ông áo đen hơi khó hiểu: “Có lợi gì?”, người đàn ông áo hoa chỉ cười không nói gì.

Người đàn ông áo đen nhất thời không nói nên lời.

Có điều, gã cũng không nói thêm gì nữa, những năm gần đây đi theo đại ca lăn lộn, quả thật thu được không ít thứ tốt.

Lúc này, người đàn ông áo hoa chợt phóng ra một luồng khí tức. Không bao lâu sau, thời không ở nơi xa chợt rung chuyển, ngay sau đó, một cô gái mặc long bào màu vàng nhạt chậm rãi bước ra.

Chu Phạn.

Chu Phạn liếc nhìn ba người: “Ba người là ai?”
 
Chương 3710


Người đàn ông áo hoa mỉm cười nói: “Ba người bọn ta đến từ Đăng Thiên Vực muốn gặp Diệp công tử, không biết Diệp công tử có tiện không?”

Chu Phạn không nói gì chỉ nhìn người đàn ông áo hoa.

Gã mặc áo hoa lại nói: “Ba người bọn ta không có ác ý, chỉ muốn gặp Diệp công tử”.

Chu Phạn trầm giọng nói: “Bây giờ hắn đang tu luyện”.

Gã mặc áo hoa lập tức nói: “Vậy bọn ta chờ ở đây, khi Diệp công tử xuất quan xin nhờ cô nương thông báo một tiếng”.

Chu Phạn nhìn thoáng qua người đàn ông áo hoa rồi khẽ gật đầu: “Được”, nói xong cô ta quay người rời đi.

Sau khi Chu Phạn đi, người đàn ông áo đen cười khẩy: “Đại Chu này còn để chúng ta chờ thật, đúng thật là…”

“Câm miệng!”

Nữ kiếm tu áo trắng vẫn luôn giữ yên lặng đột nhiên lên tiếng, cô ta nhìn chằm chằm người đàn ông áo đen: “Đầu óc không đủ dùng thì nên ít nói lại, sợ người khác không biết mình ngu xuẩn à?”, gương mặt người đàn ông áo đen cứng đờ.

Gã hừ một tiếng nhưng không dám nói thêm gì.

Tính tình Tam muội nóng nảy, chọc giận cô ta thì cô ta có thể ghi thù mấy chục năm.

Gã cầm đầu mặc áo hoa nói: “Nhị đệ, đệ nên học cách thay đổi hướng suy nghĩ vấn đề. Đệ nghĩ mà xem, thực lực của chúng ta vượt xa cô nương lúc nãy, nhưng cô nương đó đối mặt với ba người chúng ta có e sợ chút nào không? Không, kể cả lúc ta nói xuất thân từ Đăng Thiên Vực, trong mắt cô nương đó cũng không hề dao động”.

Gã mỉm cười sau đó tiếp tục nói: “Sở dĩ cô ta bình tĩnh và kiên định như vậy là có hai nguyên nhân. Thứ nhất là cô ta vô tâm và cực kỳ ngu ngốc. Thứ hai cô ta rất tự tin, căn bản không hề sợ chúng ta”, người đàn ông áo đen hạ giọng nói: “Là nguyên nhân thứ hai”.

Người đàn ông áo hoa gật đầu: “Đúng vậy, trước khi đến ta đã điều tra, Thập Điện Ác Đạo từng tấn công Đại Chu nhưng toàn quân bị tiêu diệt. Tuy rằng vị Thủy tổ của Đại Chu mạnh nhưng không có khả năng quét sạch toàn bộ Thập Điện Ác Đạo. Nói cách khác sau lưng Đại Chu này còn có cường giả siêu cấp, có thể nói sau lưng Diệp công tử kia còn có có cường giả siêu cấp”.

Người đàn ông áo đen hơi kinh ngạc: “Đại ca còn điều tra chuyện này sao?”, người đàn ông áo hoa nói: “Trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng, món hời lớn như vậy, sao lại không điều tra chứ?”

Nói đến đây, gã nhìn thoáng qua hoàng thành Đại Chu ở phía xa sau đó nhẹ giọng nói: “Những năm gần đây, ba huynh muội chúng ta làm không ít những chuyện giết người cướp của, lấy được không ít tiền bất chính. Có thể nói là thuận buồm xuôi gió nhưng chính vì vậy chúng ta càng phải hành động thận trọng hơn, phải biết rằng núi cao còn có núi cao hơn, có một vài nhân quả phải gánh chịu nhưng cũng có vài nhân quả tuyệt đối không thể dính vào”.

Người phụ nữ váy trắng không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.

Người đàn ông áo đen do dự nói: “Đại ca, cẩn thận không sai nhưng có câu nói rất đúng rằng ‘truy cầu phú quý trong tình cảnh hiểm nguy…”, người đàn ông áo hoa cười nói: “Nhưng trong tình cảnh hiểm nguy cũng dễ chết, trên con đường này có muôn vàn người tranh nhau, chúng ta phải học được cách nhìn xem người nào động vào được, người nào không thể động vào và người nào có thể kết giao”.

Nói đến đây gã lại nhìn phía hoàng thành Đại Chu: “Chờ gặp vị Diệp công tử này, chúng ta sẽ biết được hắn thuộc loại nào”.

Người đàn ông áo đen thấp giọng nói: “Không chỉ có chúng ta đến tìm Diệp công tử, nếu người khác nhanh chân đến trước…”

Gã áo hoa khẽ cười nói: “Vậy càng tốt”.
 
Chương 3686


Trăn Tuyết gật đầu: “Vâng”.

Thiếu niên chợt hỏi: “Nhưng Trăn Tuyết, ta có nói đến Đại Chu là để giết người kia sao?”

Trăn Tuyết ngạc nhiên.

Thiếu niên tiếp tục: “Chúng ta không còn đường lui, không có nghĩa là không thể đi đường khác”.

Hắn ta ấn tay lên chuôi đao rồi xoay người bước xuống.

Trăn Tuyết: “…”

Đi ra đến cửa đại điện, thiếu niên lại hỏi: “Ngươi biết vì sao Thập điện chủ lại chết không? Vì ông ta không biết sợ. Nhưng ta thì đã chứng kiến nhiều rồi, biết trời cao đất dày đến đâu. Tuy ta cũng được gọi là mạnh nhưng so với toàn vũ trụ thì chỉ là kiến cỏ trong mắt một số người mà thôi”.

Nói rồi hắn ta bước ra ngoài.

Để lại Trăn Tuyết với một nụ cười trên môi: “Chư vị tổ tiên Lệ tộc đã không chọn sai người, tộc chúng ta có hy vọng rồi…”

Khu vực Tổ Tiên.

Khi bước vào một trong những cột sáng kia, khí tức trên người Diệp Quân ngày càng mạnh.

Vì đây là truyền thừa.

Thật ra truyền thừa của Đại Chu chỉ đơn giản là ký ức của những người tu hành trước kia được sao chép lại rồi truyền vào não bộ.

Có người tiếp thu tất cả, có người chọn lọc những gì hữu dụng.

Diệp Quân đang làm theo cách thứ hai.

Thứ hắn thiếu nhất là kinh nghiệm tu luyện. Bởi vì tốc độ tu luyện quá nhanh so với các bậc tiền nhân nên hắn chưa bao giờ tự đúc kết lại kinh nghiệm, vì vậy cực kỳ thiếu hụt ở mảng này.

Đã vậy hiểu biết của hắn về thần tính cũng rất ít.

Hắn biết rõ sở dĩ bản thân có sức mạnh vượt trội so với cường giả cùng cấp là nhờ vào huyết mạch và kiếm kỹ do cha truyền lại, bằng không thì không thể nào đạt đến mức độ đó.

Điểm yếu lớn nhất của hắn chính là cảnh giới.

Cũng là thứ hắn đang tìm cách bù đắp.

Để tiết kiệm thời gian, Diệp Quân thu hết các cột sáng vào Tiểu Tháp.

Người bảo vệ khu vực Tổ Tiên của Đại Chu làm như không nhìn thấy. Giờ đây có ai còn không biết thanh niên này là người của Cửu điện hạ? Mà Cửu điện hạ trở thành Nữ đế là chuyện ván đã đóng thuyền.

Cùng lúc ấy, Hoàng đế Đại Chu, Chu Phạn và những người khác đang đứng trong một vùng tinh không.

Đối diện họ là một thiếu niên áo đen đi cùng một cô gái áo trắng, theo sau là mười hai cường giả cảnh giới Khai Đạo cầm đao.

Thế lực này khiến người bên Đại Chu nhíu mày.

Mười hai cường giả cảnh giới Khai Đạo.

Thiếu niên dẫn đầu lại càng sâu không lường được.

Đúng là đáng sợ.

Nhưng nhờ có kiếm khí mà người phụ nữ váy trắng để lại, Hoàng đế vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

Ông ta không nghĩ rằng những người này có thể ngăn lại nó.

Thiếu niên áo đen mở miệng hỏi: “Hoàng đế Đại Chu, vị Diệp công tử kia có ở đây không?”
 
Chương 3687


Hoàng đế: “Ngươi tìm cậu ấy?”

Thiếu niên gật đầu: “Phải”.

Hoàng đế: “Diệp công tử đang tu luyện, không được quấy rầy”.

Thiếu niên: “Không sao, ta ở đây chờ”.

Hoàng đế Đại Chu nhíu mày.

Đạo Quân và những người khác không khỏi ngạc nhiên. Người của Ác Đạo Minh mà hòa nhã thế à?

Thiếu niên áo đen chỉ nhắm mắt, không nói gì nữa.

Hoàng đế liếc nhìn hắn ta một cái rồi nói: “Chúng ta đi”.

Rồi biến mất cùng các cường giả Đại Chu.

Trăn Tuyết nhìn theo, thấp giọng nói: “Bọn họ không hề sợ hãi”.

Thiếu niên: “Có tra ra lai lịch của nữ kiếm tiên giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm và Thương Vũ không?”

Trăn Tuyết gật đầu: “Là cô cô của Diệp Quân, cũng đến từ vũ trụ Quan Huyên, sức mạnh… không rõ”.

Thiếu niên: “Che giấu?”

Trăn Tuyết: “Chắc vậy. Bà ta rất ít dùng đến sát chiêu khi giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm, đã vậy còn một đánh hai mà không rơi xuống hạ phong, hẳn là che giấu sức mạnh”.

Thiếu niên im lặng một hồi mới lầm bầm: “Vũ trụ Quan Huyên…”

Trăn Tuyết chần chừ: “Thiếu chủ đến gặp Diệp Quân kia là để…”

Thiếu niên nhắm mắt lại, nói: “Ngươi đã biết, còn hỏi ta làm gì? Giữa chúng ta với nhau không cần cứng nhắc như vậy”.

Trăn Tuyết cúi đầu không nói.

Thiếu niên lại hỏi.: “Trăn Tuyết, ngươi nghĩ thử xem. Ta và Diệp công tử sàn sàn tuổi nhau, nhưng ai mạnh hơn ai?”

Trăn Tuyết đáp ngay: “Thiếu chủ”.

Thiếu niên chỉ cười không nói.

Trong Tiểu Tháp.

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, nhìn vô số cột sáng tan biến.

Có kiếm quang lóe lên trong mắt hắn.

Diệp Quân vươn tay, một luồng kiếm khí phun thẳng lên cao.

Uỳnh!

Tiếng kiếm minh vang vọng đất trời.

Mười phần thần tính!

Cùng lúc, lọn tóc bên tai hắn ngả thành màu trắng, nhanh chóng nhuộm bạc cả đầu.

Ánh mắt hắn cũng lạnh đi.

Trở nên lãnh đạm vô tình.

Hắn gọi ý kiếm xuất hiện trong tay: “Tháp gia, luyện tập chút không?”

Ý kiếm thoắt cái biến thành kiếm Thanh Huyên.

Tiểu Tháp: “…”
 
Chương 3688


Hoàng đế: “Ngươi tìm cậu ấy?”

Thiếu niên gật đầu: “Phải”.

Hoàng đế: “Diệp công tử đang tu luyện, không được quấy rầy”.

Thiếu niên: “Không sao, ta ở đây chờ”.

Hoàng đế Đại Chu nhíu mày.

Đạo Quân và những người khác không khỏi ngạc nhiên. Người của Ác Đạo Minh mà hòa nhã thế à?

Thiếu niên áo đen chỉ nhắm mắt, không nói gì nữa.

Hoàng đế liếc nhìn hắn ta một cái rồi nói: “Chúng ta đi”.

Rồi biến mất cùng các cường giả Đại Chu.

Trăn Tuyết nhìn theo, thấp giọng nói: “Bọn họ không hề sợ hãi”.

Thiếu niên: “Có tra ra lai lịch của nữ kiếm tiên giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm và Thương Vũ không?”

Trăn Tuyết gật đầu: “Là cô cô của Diệp Quân, cũng đến từ vũ trụ Quan Huyên, sức mạnh… không rõ”.

Thiếu niên: “Che giấu?”

Trăn Tuyết: “Chắc vậy. Bà ta rất ít dùng đến sát chiêu khi giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm, đã vậy còn một đánh hai mà không rơi xuống hạ phong, hẳn là che giấu sức mạnh”.

Thiếu niên im lặng một hồi mới lầm bầm: “Vũ trụ Quan Huyên…”

Trăn Tuyết chần chừ: “Thiếu chủ đến gặp Diệp Quân kia là để…”

Thiếu niên nhắm mắt lại, nói: “Ngươi đã biết, còn hỏi ta làm gì? Giữa chúng ta với nhau không cần cứng nhắc như vậy”.

Trăn Tuyết cúi đầu không nói.

Thiếu niên lại hỏi.: “Trăn Tuyết, ngươi nghĩ thử xem. Ta và Diệp công tử sàn sàn tuổi nhau, nhưng ai mạnh hơn ai?”

Trăn Tuyết đáp ngay: “Thiếu chủ”.

Thiếu niên chỉ cười không nói.

Trong Tiểu Tháp.

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, nhìn vô số cột sáng tan biến.

Có kiếm quang lóe lên trong mắt hắn.

Diệp Quân vươn tay, một luồng kiếm khí phun thẳng lên cao.

Uỳnh!

Tiếng kiếm minh vang vọng đất trời.

Mười phần thần tính!

Cùng lúc, lọn tóc bên tai hắn ngả thành màu trắng, nhanh chóng nhuộm bạc cả đầu.

Ánh mắt hắn cũng lạnh đi.

Trở nên lãnh đạm vô tình.

Hắn gọi ý kiếm xuất hiện trong tay: “Tháp gia, luyện tập chút không?”

Ý kiếm thoắt cái biến thành kiếm Thanh Huyên.

Tiểu Tháp: “…”
 
Chương 3689


Bây giờ chỉ cần ngươi muốn, nữ thần từng rất kiêu ngạo cũng sẽ lập tức đến rửa chân gội đầu cho ngươi.

Nói đơn giản hơn là thần tính đại diện cho dục vọng, dục vọng vô cùng vô tận.

Tình huống của Diệp Quân bây giờ chính là như thế, chỉ cần hắn muốn có lẽ hắn sẽ có thể đạt được mười phần thần tính thuần tuý, chỉ cần đạt được mười phần thần tính thuần tuý, thực lực của hắn sẽ có thể đạt tới một mức độ đáng sợ trước giờ chưa từng có.

Kinh khủng nhất vẫn là ở kiếm đạo của hắn!

Hắn không chỉ nâng cấp ở cảnh giới mà còn có kiếm đạo, cũng có nghĩa là chỉ cần bây giờ hắn từ bỏ việc phản kháng, không chỉ cảnh giới của hắn có thể đạt tới mười phần thần tính thuần tuý mà kiếm đạo của hắn cũng có thể. Kiếm ý lúc trước đẩy Ngao Thiên Thiên thật ra là vì nó tự động bảo vệ chủ nhân.

Rõ ràng kiếm ý vô địch của hắn cũng hy vọng hắn có thể từ bỏ nhân tính, hoàn toàn trở thành thần tính.

Cảm nhận được nhân tính của Diệp Quân ngày càng ít đi, Ngao Thiên Thiên thầm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không thể quan tâm đến nó được nữa mà biến thành một tia sáng bay về phía Diệp Quân.

Cô ấy phải chủ động dung hợp với Diệp Quân!

Nhưng cô ấy vừa đến gần Diệp Quân, một luồng kiếm ý đáng sợ đã xuất hiện đẩy lùi cô ấy.

Ngao Thiên Thiên nổi giận: “Láo xược”.

Dứt lời cô ấy xoay tay đè xuống, động tác này khiến long uy mạnh mẽ lập tức trấn áp kiếm ý vô địch.

Mà vào lúc Ngao Thiên Thiên muốn dung hợp với Diệp Quân một lần nữa, hai luồng sức mạnh huyết mạch cường đại chợt bộc phát từ trong cơ thể hắn, sau đó khiến Ngao Thiên Thiên phải liên tục lùi lại một lần nữa.

Sau khi dừng lại, Ngao Thiên Thiên hơi sửng sốt.

Không ngờ hai sức mạnh huyết mạch cũng phản kháng!

Tiểu Tháp run rẩy nói: “Thần tính của tiểu chủ đã hoàn toàn áp chế nhân tính rồi”.

Thật ra dù là thần tính hay nhân tính đều là bản thân Diệp Quân, hai sức mạnh huyết mạch ra tay cũng có nghĩa là thần tính đang chiếm vị trí chủ đạo trong Diệp Quân.

Kiếm tu mười phần thần tính thuần tuý?

Tiểu Tháp cũng hơi bất ngờ và kinh ngạc, tên này thật sự đã thành mười phần thần tính thuần tuý rồi ư?

Diệp Quân chậm rãi mở hai mắt, trong mắt hắn không còn chút tình cảm nào nữa, lạnh lùng như một tảng băng.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rơi vào trong lòng bàn tay hắn, ngay sau đó người hắn hơi run rẩy, biến mất khỏi Tiểu Tháp.

Ngao Thiên Thiên ở nơi cách đó không xa tựa như mất hồn.

Xa lạ!

Vào khoảnh khắc khi nãy, Diệp Quân khiến cô ta cảm thấy hơi xa lạ.

Tiểu Tháp cất lời: “Tiểu tiểu chủ mẫu, cô đừng quá lo lắng, tên này không phải người bình thường, hắn không thể trở thành công cụ tu luyện không có tình cảm đâu”.

Ngao Thiên Thiên lấy lại tinh thần: “Khoảnh khắc khi nãy ta cảm nhận được nhân tính của hắn từ bỏ phản kháng”.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Có lẽ là hắn có tính toán riêng”.

Ngao Thiên Thiên chậm rãi bình tĩnh lại: “Ta tin tưởng hắn”.

Mười phần thần tính cũng không đáng sợ.

Nhưng mười phần thần tính thuần tuý thì vô cùng đáng sợ.

 
 
Chương 3690


Bất cứ chuyện nào trên đời này, chỉ cần là thuần tuý thì đều rất đáng sợ.

Mà nếu có thể dùng nhân tính áp chế thần tính…

Nhưng cô ta vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ… Có điều không thể nói rõ được.

Ngoài tháp.

Diệp Quân vừa rời khỏi Tiểu Tháp, Chu Phạn đã đi tới trước mặt hắn, khi thấy mái tóc đen của Diệp Quân đã trở thành màu trắng như tuyết, cô ta lập tức sửng sốt.

Chu Phạn vội vàng đi về phía Diệp Quân, nhưng còn chưa đến gần hắn đã bị một luồng kiếm ý ngăn cản.

Chu Phạn kinh ngạc: “Tiểu Quân…”

Diệp Quân nhìn Chu Phạn, nhíu mày: “Chu cô nương xin tự trọng”.

Tiểu Tháp: “…”

Chu Phạn: “?”

Lúc này, thời không trước mặt hai người không xa đột nhiên rung lên, ngay sau đó một thiếu niên mặc áo đen chậm rãi bước ra, bên cạnh thiếu niên ao đen còn có một cô gái áo trắng đi cùng.

Chính là Cửu điện chủ và Trăn Tuyết.

Cách phía sau hai người không xa có hai mươi cao thủ đeo trường đao cũng xuất hiện.

Thiếu niên áo đen nhìn Diệp Quân, khi nhìn thấy Diệp Quân, hắn ta lập tức cau mày: “Mười phần thần tính thuần tuý…”

Nghe thấy lời của thiếu niên áo đen, Chu Phạn lập tức sửng sốt, cô ta kinh ngạc nhìn Diệp Quân, cô ta không ngờ Diệp Quân lại thật sự lên thẳng mười phần thần tính, hơn nữa còn là mười phần thần tính thuần tuý…

Diệp Quân quay đầu nhìn thiếu niên áo đen: “Ác Đạo Minh?”

Thiếu niên áo đen gật đầu: “Điện chủ Cửu điện, Lệ Hàn”.

Diệp Quân gật đầu: “Lệ huynh, đấu tay đôi thử không?”

Lệ huynh?

Thiếu niên áo đen thoáng sửng sốt, ta với ngươi thân thiết lắm à?

Trăn Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, cũng hơi nhíu mày.

Sao thiếu chủ của vũ trụ Quan Huyên hơi khác với trên tài liệu vậy?

Lệ Hàn nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Được”.

Diệp Quân gật đầu rồi ngự kiếm bay lên, biến mất ở phía xa.

Lệ Hàn cũng hơi run rẩy, biến mất ở phía xa.

Trăn Tuyết nhìn về phía Chu Phạn: “Hắn vừa đột phá mười phần thần tính à?”

Chu Phạn gật đầu.

Trăn Tuyết bình tĩnh nói: “Vậy có lẽ trong lòng hắn sẽ không còn tình cảm nam nữ nữa rồi”.

Chu Phạn nhíu mày.

Trăn Tuyết nói: “Đại Chu là vũ trụ văn minh cấp bốn, vì thế có lẽ cô cũng biết rõ mười phần thần tính thuần tuý có ý nghĩa thế nào”.

Chu Phạn đột nhiên bật cười: “Cô đánh giá thấp hắn quá rồi”.

Trăn Tuyết nhíu mày.
 
Chương 3691


Nhưng Chu Phạn cũng không nói gì thêm, cô ta nhìn sâu trong tinh không phía xa, hơi nhếch môi.



Sâu trong tinh không, Diệp Quân và Lệ Hàn sánh vai bước đi.

Nhìn từ bên ngoài hai người có vẻ xấp xỉ tuổi nhau.

Một người cầm đao.

Một người cầm kiếm.

Nhưng Diệp Quân không cầm kiếm Thanh Huyên mà là thanh kiếm Thuỷ Mặc kia.

Lệ Hàn nhìn tinh quang vô tận sâu trong tinh không, rất kiệm lời: “Nói”.

Diệp Quân hỏi: “Nói chuyện trước hay đánh nhau trước?”

Lệ Hàn thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nói: “Ngươi là đao tu, ta là kiếm tu, chúng ta thẳng thắng chút thì tốt hơn, ngươi nghĩ sao?”

Lệ Hàn nói: “Cho ta một lý do để trò chuyện đi”.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, lửa Thiên Hành xuất hiện trong tay hắn.

Nhìn thấy lửa Thiên Hành, trong con ngươi bình tĩnh như giếng lặng của Lệ Hàn cuối cùng cũng lộ vẻ kinh ngạc, thanh đao trong tay hắn ta đột nhiên rung lên.

Ngón cái tay trái của Lệ Hàn đè lên chuôi đao, thanh đao lập tức im lặng.

Lệ Hàn nhìn Diệp Quân: “Ngươi không phải người của nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân hỏi: “Sao ngươi biết?”

Lệ Hàn bình tĩnh nói: “Ta từng tiếp xúc với nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân nhíu mày.

Lệ Hàn nói tiếp: “Lửa Thiên Hành này bị người khác trấn áp rồi. Người trấn áp… là người giết Thập điện chủ sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Lệ Hàn gật đầu: “Lợi hại”.

Không thể không nói lúc này trong lòng hắn ta vẫn rất khiếp sợ.

Giết Thập điện chủ không kinh khủng, hắn ta cũng có thể làm được.

Nhưng trấn áp lửa Thiên Hành lại rất kinh khủng.

Hắn ta biết rõ uy lực của lửa Thiên Hành đáng sợ đến mức nào, đó là một loại áp chế duy độ, hơn nữa gia tộc của hắn ta năm đó còn từng đối mặt với lửa Thiên Hành này.

Chấn động!

Vô cùng chấn động.

Diệp Quân cất lửa Thiên Hành, sau đó nói: “Mục tiêu của Ác Đạo Minh là Vũ Trụ Kiếp của Chân vũ trụ đúng không?”

Lệ Hàn gật đầu: “Sau khi bị trấn áp trăm nghìn vạn lần, Vũ Trụ Kiếp kia đã khác với Vũ Trụ Kiếp bình thường rồi, Nhị điện chủ đã đích thân ra lệnh giúp đỡ nó.

Diệp Quân nhíu mày: “Nhị điện chủ?”

Lệ Hàn nói: “Phải”.

Diệp Quân hỏi: “Nhất điện là người mạnh nhất à?”

Lệ Hàn lắc đầu: “Không biết”.
 
Chương 3692


Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Lệ Hàn nói: “Chưa từng tiếp xúc, không bình luận”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ngươi chưa từng tiếp xúc với Nhất điện ư?”

Lệ Hàn gật đầu: “Nghe đồn Nhất điện chủ là một Ác Đạo, nhưng có phải là thế hay không thì không biết được”.

Dứt lời hắn ta nhìn thoáng qua Diệp Quân: “Nhị điện chủ ở tại Đăng Thiên Vực, ông ta bị nhốt ở bên trong Trọng Thiên nào đó, tạm thời không thể thoát ra ngoài, nếu ông ta thoát được ra ngoài, chắc chắn ông ta sẽ đích thân đi tới Chân vũ trụ”.

Diệp Quân im lặng một lát rồi nói: “Vì sao Ác Minh Đạo lại nhằm vào ta?”

Lệ Hàn giải thích: “Lúc trước từng điều tra, đó hoàn toàn là vì cá nhân Ác Đạo Thập điện, lúc trước bọn họ cho rằng ngươi chỉ là một con kiến nên muốn giẫm chết ngươi. Nhưng sau đó bọn họ phát hiện bọn họ đánh giá thấp ngươi rồi. Hơn nữa bọn họ còn phát hiện ra quan hệ giữa ngươi và Chân Thần. Vì thế mâu thuẫn giữa bọn họ bắt đầu dâng cao…”

Diệp Quân chợt hỏi: “Còn ngươi thì sao?”

Lệ Hàn bình tĩnh nói: “Ta có thể có rất nhiều sự lựa chọn”.

Diệp Quân gật đầu: “Hiểu rồi”.

Lệ Hàn chợt hỏi: “Luận bàn không?”

Hắn ta cảm thấy thiếu niên trước mắt hơi kiêu ngạo, hắn ta muốn khiến thiếu niên này bớt kiêu ngạo lại.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Lệ Hàn đang muốn ra tay thì Diệp Quân lại nói: “Muốn cược không?”

Lệ Hàn nhìn Diệp Quân: “Cược cái gì?”

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trong lòng hắn: “Hai nghìn Tổ Mạch”.

Hai nghìn Tổ Mạch!

Lệ Hàn nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Không gọi người nhé?”

Diệp Quân gật đầu: “Không gọi”.

Lệ Hàn mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn cũng xuất hiện, trong nhẫn không gian cũng có hai người Tổ Mạch, hắn ta là Cửu điện chủ, những năm qua đương nhiên cũng đã tích góp được chút của cải.

Diệp Quân ném nhẫn không gian trong tay cho Lệ Hàn: “Để ở chỗ ngươi, nếu ta thắng ngươi đưa cho ta hai chiếc, nếu ta thua thì ngươi cứ lấy đi”.

Thấy Diệp Quân tin tưởng mình như thế, Lệ Hàn hơi bất ngờ, lập tức gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nói: “Ta vừa đột phá, cảnh giới chưa vững, bây giờ không thích hợp ra tay”.

Lệ Hàn hơi nhíu mày: “Vậy luận bàn kiểu gì?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Thế này đi, để đao của ngươi chiến đấu với kiếm của ta, chúng đại diện cho chủ nhân, tự động giao chiến, chúng ta không nhúng tay vào”.

Lệ Hàn nhìn kiếm Thuỷ Mặc trong tay Diệp Quân, gật đầu: “Được”.

Dứt lời hắn ta mở lòng bàn tay, thanh đao trong tay đột nhiên bay tới chỗ cách xa nghìn trượng, sau đó hắn ta nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân gật nhẹ đầu, sau đó mở lòng bàn tay, một thanh kiếm bay ra ngoài, nhưng không phải kiếm Thuỷ Mặc…

Tiểu Tháp: “…”

Nhìn thấy thanh kiếm bay ra không phải thanh kiếm trong tay Diệp Quân, Lệ Hàn lập tức cau mày, cảm thấy hơi sai sai.
 
Chương 3693


Mà lúc này, thanh đao của hắn ta đột nhiên phát ra tiếng, sau đó biến thành một tia đao mang vạn trượng chém mạnh về phía kiếm của Diệp Quân.

Không có người điều khiển, thanh đao này tự động tấn công, nhưng dù là thế uy lực của nó thật sự vẫn có thể huỷ diệt đất trời, toàn bộ tinh không như một tờ giấy bị chém rách.

Mà lúc này kiếm của Diệp Quân cũng biến thành một tia kiếm quang biến mất ở vị trí ban đầu.

Keng!

Đao kiếm chạm vào nhau.

Ầm!

Ngay lúc này, một tiếng nứt giòn giã vang vọng trong thiên địa, sau đó tia đao quang kia vỡ vụn, đồng thời trường đao cũng vỡ thành nhiều mảnh, sau đó phát ra âm thanh thảm thiết.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay vào tay hắn, hắn quay đầu nhìn về phía Lệ Hàn, chắp tay: “Nương tay rồi”.

Lệ Hàn im lặng một lúc lâu mới mở lòng bàn tay, mảnh vỡ của trường đao bay vào tay hắn ta, nhìn trường đao vỡ vụn trong tay, hắn ta không khỏi im lặng một lúc lâu.

Mẹ kiếp!

Mắc bẫy rồi!

Diệp Quân cười khẽ: “Lệ huynh?”

Dứt lời, hắn duỗi tay phải ra.

Lệ Hàn nhìn thoáng qua Diệp Quân, nói với vẻ nghiêm túc: “Không ngờ Diệp huynh lại là một kiếm tu như thế”.

Dứt lời hắn ta đưa hai chiếc nhẫn không gian cho Diệp Quân.

Diệp Quân nhận lấy nhẫn không gian, khoé môi hơi cong lên.

Thu được hai nghìn Tổ Mạch!

Cộng với Tổ Mạch của hắn thì bây giờ hắn đã có được bốn nghìn.

Phát tài rồi.

Lệ Hàn chợt nói: “Có thể cho ta mượn kiếm của Diệp huynh xem thử không?”

Diệp Quân hoàn hồn, cười đáp: “Được”.

Dứt lời hắn động tâm niệm, kiếm Thanh Huyên bay đến trước mặt Lệ Hàn.

Lệ Hàn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rơi vào tay hắn ta, chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt hắn ta đã lập tức trở nên nặng nề.

Thanh kiếm này không được bình thường cho lắm.

Lệ Hàn quay đầu nhìn Diệp Quân, không thể không nói hắn ta rất kinh ngạc.

Thiếu niên này có lửa Thiên Hành bị trấn áp, còn có thần kiếm vô cùng đáng sợ, người đứng sau hắn ít nhất cũng là người của nền văn minh cấp năm.

Ít nhất.

Lệ Hàn im lặng.

Ác Đạo Minh đánh giá thấp thiếu niên này rồi.

Hắn ta cũng đánh giá thấp hắn.

Có thể đầu tư thêm.

 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom