Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3679


Chu Phạn nói: “Có lẽ Đại Chu ta giúp được huynh”.

Diệp Quân hơi tò mò: “Giúp thế nào?”

Chu Phạn mỉm cười: “Truyền thừa của hoàng tộc”.

Diệp Quân nói: “Là sao?”

Chu Phạn giải thích: “Đại Chu ta có một thánh địa gọi là vùng đất tiên tổ, nơi đó có rất nhiều thần hồn và truyền thừa do tiên tổ để lại, huynh đến đó tu luyện, họ sẽ hướng dẫn huynh, có lẽ có thể giúp huynh đạt đến mười phần thần tính”.

Diệp Quân suy ngẫm, sau đó nói: “Được”.

Chu Phạn nói: “Ta dẫn huynh đi”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ừ”.

Chu Phạn bỗng nói: “Nếu huynh đạt mười phần thần tính…”

Diệp Quân cười nói: “Lo ta sẽ trở thành tu đạo giả thuần túy, trong lòng không có những cái khác nữa à?”

Chu Phạn gật đầu.

Diệp Quân hơi tò mò: “Muội là Bán Bộ Khai Đạo, nói cách khác muội đã là mười phần nhân tính, vậy tại sao muội còn thích ta?”

Chu Phạn mỉm cười nói: “Thần tính của ta không thuần túy như vậy. Sau khi mười phần thần tính, thần tính càng thuần túy, sức mạnh càng đáng sợ, nhưng để đạt được thần tính thuần khiết thực sự không phải là điều dễ dàng. Sau khi thần tính thuần túy sẽ là Độc Khai Nhất Đạo, sẽ mạnh hơn, giống như Thập điện chủ trước đó, người kia chắc chắn là thần tính thuần túy”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân: “Mục tiêu của huynh chắc không phải là mười phần thần tính thuần túy nhỉ?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ừ”.

Mục tiêu cuối cùng của hắn cũng là nhân tính áp chế thần tính, nếu không đạt đến thần tính thuần túy thì chẳng có ý nghĩa gì cả.

Nghe Diệp Quân nói thế, Chu Phạn hơi cúi đầu xuống không nói gì.

Diệp Quân nắm tay Chu Phạn, mỉm cười nói: “Nhưng mục tiêu cuối cùng của ta là tu luyện nhân tính, thế nên thần tính thuần túy chỉ là thời kì quá độ của ta”.

Chu Phạn hơi ngạc nhiên: “Nhân tính áp chế thần tính?”

Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.

Chu Phạn trầm giọng nói: “Ta cũng biết một chút về cảnh giới này, nhưng rất khó”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Là rất khó, nhưng đó là con đường ta phải đi, tin ta, ta có thể làm được”.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân, sau đó gật đầu: “Ừ”.

Dứt lời, cô ta chủ động nắm lấy tay Diệp Quân, sau đó dẫn Diệp Quân biến mất khỏi đó.

Ở một bên khác.

Hoàng Đế Đại Chu đứng trong hư không, ông ta nhìn phía trước hồi lâu cũng không nói gì.

Trước mặt ông ta vốn dĩ là hoàng thành Đại Chu từng rất sầm uất, nhưng bây giờ đã lụi tàn.

Không biết qua bao lâu, ông ta bỗng nói: “A Ông”, một ông lão mặc đồ trong cung xuất hiện sau lưng ông ta, ông lão cúi người xuống.
 
Chương 3680


Hoàng Đế Đại Chu bình tĩnh nói: “Thông báo với mọi người, không ai được lan truyền chuyện nữ kiếm tu váy trắng ra ngoài, phải giữ bí mật tuyệt đối, kẻ nào làm trái lệnh, chu di thập tộc”.

Ông lão do dự một lúc, sau đó nói: “Bệ hạ, tại sao?”

Hoàng Đế Đại Chu mặt không cảm xúc: “Nếu để Ác Đạo Minh biết thực lực của nữ kiếm tu váy trắng đó, chúng có thể tiếp tục giả chết sao?”

Nói đến đây, ánh mắt Hoàng Đế Đại Chu bỗng lóe lên vẻ tàn nhẫn.

A Ông: “…”

Vùng đất tiên tổ Đại Chu.

Vùng đất tiên tổ hoàng thất Đại Chu tọa lạc tại một tinh không đặc biệt, tinh không này được trận pháp cực mạnh của hoàng tộc Đại Chu bảo vệ, hơn nữa cách chiến trường trước đó rất xa, cho nên nơi này vẫn chưa bị ảnh hưởng.

Mà nơi này cũng là cấm địa bậc nhất của Đại Chu, vì nơi này từng là nơi an nghỉ dành cho tiên tổ các đời trước của Đại Chu, ngoài con cháu hoàng thất cán cốt nhất của Đại Chu, người ngoài đều không được đi vào nơi này.

Chu Phạn và Diệp Quân vừa đến đây, một ông lão râu tóc bạc phơ bước ra đón, ông ta cúi người chào cả hai: “Bái kiến điện hạ, Diệp công tử”.

Chu Phạn khẽ gật đầu, sau đó dẫn Diệp Quân đi về phía xa.

Ông lão vội giải trừ kết giới.

Khi hai người đi vào vùng đất tiên tổ, nghênh đón cả hai là một tinh không rực rỡ sắc màu, tinh quang xung quanh lung linh, cực kỳ rực rỡ.

Cách trước mặt họ cả ngàn trượng là hơn cả trăm cột sáng lơ lửng.

Chu Phạn cúi người xuống với cột sáng đó: “Các vị tiên tổ, làm phiền rồi”.

Dứt lời, cô ta quay đầu lại nhìn Diệp Quân: “Qua đây”.

Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ừ”.

Dứt lời, hắn đi về phía khu vực cột sáng, như nghĩ đến điều gì hắn bỗng dừng bước, sau đó xoay người nhìn Chu Phạn, xòe tay ra, một chiếc nhẫn chậm rãi bay đến trước mặt cô ta.

Chu Phạn hơi khó hiểu.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Trận chiến lần này không chỉ có Đại Chu ra sức mà còn vài thế lực mạnh khác nữa, họ bị tổn thất không ít, đây là chút tâm ý của ta, muội giao lại cho họ giúp ta”.

Chu Phạn nhìn chiếc nhẫn rồi gật đầu: “Được”.

Diệp Quân gật đầu, sau đó xoay người đi về phía khu vực cột sáng, khi hắn đến gần, khu vực đó bỗng rung chuyển.

Một giọng nói bỗng vang lên trong một cột sáng trong đó: “Người này không phải người Đại Chu ta”.

Chu Phạn nói: “Hắn là chồng ta”.

Dứt lời, cô ta xòe tay ra, ba chiếc ấn xuất hiện trong tay cô ta.

Cột sáng đó im lặng hồi lâu, ngay sau đó tất cả cột sáng bỗng rung chuyển dữ dội, sau đó từng chùm sáng bay ra, thoáng chốc nhấn chìm Diệp Quân.

Đạo truyền thừa!

Mỗi thế lực đỉnh cấp đều có pháp truyền thừa đặc biệt, là nền văn minh đỉnh cấp cấp bốn, dĩ nhiên Đại Chu cũng không ngoại lệ.

Cũng chính vì có pháp truyền thừa này, chỉ cần nền văn minh đỉnh cấp cấp bốn không gặp kẻ thù cực kỳ mạnh thì cơ bản rất khó bị suy tàn.

Chu Phạn thu lại ba thần ấn đó, cô ta nhìn phía xa, ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng.
 
Chương 3681


Mười phần thần tính!

Nếu là người khác, cô ta cũng sẽ không lo lắng như vậy, dù sao muốn đạt đến mười phần thần tính thuần túy cũng không đơn giản như vậy, nhưng Diệp Quân thì lại khác, thiên phú của Diệp Quân quá mức yêu nghiệt, nếu hắn một lòng theo đuổi thần tính thuần túy thì vẫn có cơ hội làm được.

Mà một khi thần tính thuần túy.

Nghĩ đến đây, vẻ lo lắng trong mắt Chu Phạn lại càng nhiều hơn.

Lúc này A Ông bỗng xuất hiện sau lưng Chu Phạn, ông ta hơi cúi người xuống: “Điện hạ, các vị đã đến điện Nghị Sự”.

Chu Phạn nhìn khu vực thời không đó một lúc lâu rồi nói: “A Ông thúc, thúc trông chừng nơi này giúp ta, có động tĩnh gì lập tức báo cho ta”.

A Ông gật đầu: “Được”.

Chu Phạn xoay người rời đi.

Trong một đại điện cũ kỹ.

Chu Phạn ngồi ở vị trí đầu, trong điện là các nhân vật chủ chốt của Đại Chu.

Chu Phạn nhìn mọi người, sau đó nói: “Các vị có thể tự do phát biểu”.

Đạo Quân lập tức đứng dậy, ông ta hơi cúi người xuống, sau đó nói: “Điện hạ, mặc dù Đại Chu thắng trong trận chiến này, nhưng Ác Đạo Minh sẽ không bỏ cuộc nên chúng ta vẫn phải chuẩn bị trước”.

Khi biết được Hoàng Đế Đại Chu ra lệnh phong tỏa tất cả tin tức về người phụ nữ váy trắng, ông ta đã biết ý đồ của Hoàng Đế Đại Chu.

Hoàng Đế Đại Chu này đã dấy lên ý định chém giết với Ác Đạo Minh.

Nhưng điều này cũng bình thường, trận chiến này khiến Đại Chu suýt nữa bị diệt vong, sao có thể dễ dàng buông bỏ hận thù này được?

Không chỉ Đại Chu không buông, chắc chắn Ác Đạo Minh cũng sẽ không buông.

Hai bên đã đến mức ta sống ngươi chết rồi.

Chu Phạn bỗng nói: “Chu Di”.

“Có thuộc hạ”.

Một người đồ đen bỗng xuất hiện chính giữa đại điện.

Người này chính là thủ lĩnh tình báo Đại Chu, nắm quyền tất cả tổ chức tình báo của Đại Chu.

Chu Phạn nói: “Có điều tra được gì không?”

Người áo đen gật đầu nói: “Ác Đạo Điện này có tất cả mười điện, người lúc trước đến xâm phạm Đại Chu ta là người của điện thứ mười, người đàn ông đồ đen đó là điện chủ của điện thứ mười, ta không biết tên của ông ta, chỉ biết ông ta trở về từ Đăng Thiên Vực”.

Chu Phạn nhíu mày: “Đăng Thiên Vực?”

Người áo đen gật đầu: “Thuộc hạ cũng không biết rõ đây là nơi nào, chỉ biết là thực lực của tất cả cường giả cảnh giới Khai Đạo từ nơi này trở về đều vượt xa các cảnh giới Khai Đạo cùng cấp”.

Chu Phạn nhíu mày suy nghĩ.

Người đồ đen nói tiếp: “Hiện giờ chỉ biết được Ác Đạo Minh có mười điện, còn thực lực chín điện khác thế nào, chúng ta hoàn toàn không biết, cũng không có cách nào để điều tra”.

Đạo Quân bỗng nói: “Chuyện này không vội”.
 
Chương 3682


Mọi người nhìn Đạo Quân, Đạo Quân nói: “Cả điện thứ mười đều bị tiêu diệt, Ác Đạo Minh không thể không có động tĩnh, chúng ta đợi thì tốt hơn, chúng sẽ chủ động đến tìm chúng ta”.

Chu Phạn gật đầu, sau đó nói: “Theo các vị thấy, có cần xây dựng lại hoàng thành Đại Chu không?”

Đạo Quân lắc đầu: “Tạm thời không cần thiết”.

Xây lại hoàng thành dĩ nhiên là chuyện nhỏ hết sức đơn giản với Đại Chu, dù sao cũng đều là người có tu vi thông thiên.

Từ Thiên khẽ gật đầu: “Quả thật không cần thiết, nếu Ác Đạo Minh lại đến thì sẽ xảy ra một trận chiến lớn, như thế sẽ chẳng còn gì”.

Chu Phạn gật đầu, sau đó nhìn Chu Di: “Thả tất cả mọi người ra, có động tĩnh gì thì về báo bất cứ lúc nào”.

Chu Di cúi người xuống, sau đó biến mất trong điện.

Một canh giờ sau, giải tán.

Chu Phạn bỗng nói: “Nguyên Tướng, Đạo Quân, Từ Thiên, các ông dừng bước”.

Ba người nhìn nhau, sau đó dừng lại.

Sau khi mọi người rời đi, Chu Phạn xòe tay ra, ba quả Đạo Linh bay đến trước mặt ba người.

Nhìn thấy quả Đạo Linh này, vẻ mặt ba người hơi thay đổi.

Chu Phạn nói: “Đây là Tiểu Quân bảo ta đưa cho các ông”.

“Hắn nói trước đó ba vị đã giúp sức rất nhiều, hắn không bao giờ quên, dĩ nhiên Đại Chu cũng sẽ không bao giờ quên”.

Nguyên Tướng trầm giọng nói: “Điện hạ, quả này…”

Chu Phạn nói: “Vật này có thể giúp ba vị tăng tu vi và thực lực, hơn nữa có thể thay đổi thể chất và huyết mạch của ba vị, tác dụng rất lớn”.

Nguyên Tướng do dự một lúc, sau đó nói: “Điện hạ, ra sức vì Đại Chu là bổn phận của vi thần…”

Từ Thiên ở một bên bỗng nhận lấy quả Đạo Linh, sau đó hai tay chắp lại: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.

Đạo Quân vốn dĩ còn muốn từ chối nhưng nhìn quả Đạo Linh đang tỏa ra mùi thơm hấp dẫn trước mặt, cuối cùng ông ta cũng không thể hiện cảm xúc ra ngoài. Sau khi nhận lấy quả Đạo Linh, ông ta cúi người nói: “Cảm ơn điện hạ và Diệp công tử”.

Thấy thế khóe môi Nguyên Tướng khẽ giật, hòa thượng và đạo sĩ này đúng là chẳng có phong thái và khí khái gì cả. Chẳng phải chỉ là một quả Đạo Linh thôi sao?

Có gì hiếm lạ đâu?

Lúc này Chu Phạn bỗng nói: “Quả này là thần vật của nền văn minh cấp năm”.

Nền văn minh cấp năm.

Nguyên Tướng sửng sốt, sau đó nhận lấy quả Đạo Linh đó: “Cảm ơn điện hạ, cảm ơn Diệp công tử”.

Khí khái?

Phong thái?

Đó là gì cơ chứ?

Đạo Quân: “…”

Từ Thiên: “…”

Chu Phạn mỉm cười, sau đó nói: “Đại Chu không chỉ là Đại Chu của nhà họ Chu ta mà còn là Đại Chu của các vị, Đại Chu ta không chỉ có thể có hoạn cùng chia, còn có thể có phúc cùng hưởng”.
 
Chương 3683


Dứt lời, cô ta đứng lên: “Ta muốn làm cho Đại Chu trở nên huy hoàng lần nữa, vượt qua thời đại của Thủy tổ năm đó”.

Ba người Đạo Quân nhìn nhau, sau đó cúi người đồng thanh nói: “Bọn ta sẵn lòng đi theo điện hạ”.

Chu Phạn ngẩng đầu lên nhìn bầu trời ngoài điện, một lúc sau, cô ta nhắm mắt lại.

Cô ta thích Diệp Quân là thật nhưng cô ta tuyệt đối không để cho bản thân trở thành vật trang trí.

Cô ta muốn làm nên sự nghiệp của mình.

Cô ta muốn trở thành vị nữ hoàng đầu tiên trong lịch sử Đại Chu.

Thập Điện Ác Đạo.

Từ sau khi đám người Thập điện chủ bị giết, Thập Điện Ác Đạo đã trở nên vắng lặng, cực kỳ lạnh lẽo.

Một bà lão đứng trong đại điện.

Chính là Ác Bà đó.

Lúc biết tin Thập điện chủ và Việt Tôn đã chết, Ác Bà cực kỳ kinh ngạc, sau đó cảm thấy sợ hãi.

Đánh thua thật rồi.

Mà điều khiến bà ta cảm thấy khó hiểu là rốt cuộc đám người Thập điện chủ chết thế nào?

Trong tình huống bình thường, cho dù đám người Thập điện chủ không thắng, nhưng cũng rất dễ dàng rút lui, dù sao với thực lực của họ, muốn chạy thì có mấy cường giả cảnh giới Khai Đạo cũng không làm gì được họ.

Nhưng lần này cường giả Thập Điện Ác Đạo đến Đại Chu đều chết hết.

Quá vô lý!

Ác Bà không chạy đi ngay mà đến Thập Điện Ác Đạo, vì nơi này có rất nhiều thần vật và Tổ Mạch mà thần điện Ác Đạo cướp được.

Đám người Thập điện chủ đã chết, vậy thì giờ những thứ này đều là của bà ta.

Vốn dĩ bà ta không muốn đến, dù sao bây giờ nơi này cũng đã là nơi nguy hiểm nhưng vẫn không thể cưỡng lại được sự hấp dẫn.

Sau khi thu dọn tất cả mọi thứ, cuối cùng Ác Bà nhìn Thập Điện Ác Đạo một lần cuối, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Lúc bước ra khỏi đại điện, bà ta cũng không kiềm chế được mà nhếch môi cười.

Vì bà ta lấy được hơn một ngàn Tổ Mạch, các thần vật khác cũng rất nhiều, nếu bán đi, tổng giá trị ít nhất là ba ngàn Tổ Mạch.

Phát tài thật rồi.

Thế nhưng chẳng mấy chốc nụ cười của bà ta cứng đờ.

Chỉ thấy một thiếu niên đi tới từ phía đối diện, thiếu niên mặc bộ đồ đen rộng, tóc dài búi cao, mày sắc như kiếm, phong thái tuyệt thế, tay trái còn cầm một thanh đao không vỏ, thanh đao rộng hai ngón tay, dài khoảng ba tấc năm, toàn thân màu đen sẫm, lưỡi đao lóe lên ánh sáng bí ẩn.

Nhìn thấy người đến, Ác Bà nhíu mày: “Ngươi là ai?”

Thiếu niên đi thẳng đến trước mặt Ác Bà, Ác Bà híp mắt, trong lòng dấy lên phòng vệ: “Ngươi là ai?”

Thiếu niên nhìn Ác Bà, trong mắt không có chút gợn sóng: “Người của Thập Điện đã chết, tại sao chỉ có mình bà còn sống?”

Ác Bà biến sắc, run giọng nói: “Ngươi… ngươi là…”, thiếu niên lắc đầu: “Người lâm trận bỏ chạy phải chết”.
 
Chương 3684


Vừa dứt lời, đao đã rút ra khỏi vỏ.

Ác Bà cảm thấy sợ hãi, vừa định ra tay, nhưng ngay sau đó chỉ thấy thời không trước mặt bà ta bỗng trở nên kỳ lạ.

Thoáng chốc.

Vụt.

Cổ họng Ác Bà nứt ra, dòng máu phun ra ngoài.

Ác Bà trợn tròn mắt, hoảng sợ nói: “Đại Đạo thời gian…”

Thiếu niên mặc kệ Ác Bà, xòe tay ra, chiếc nhẫn trên người Ác Bà bay vào trong tay thiếu niên, thiếu niên cất chiếc nhẫn đi, sau đó đi về phía đại điện phía xa.

Lúc này mười hai cường giả cầm đao mặc đồ đen bỗng xuất hiện phía sau thiếu niên.

Mười hai người đều là cường giả cảnh giới Khai Đạo.

Khi thiếu niên bước vào đại điện, một cô gái mặc đồ trắng đã chờ sẵn ở đây, cô gái khoảng hai mươi tuổi, mặc một chiếc váy, mặc dù cô ta không có tư thái tuyệt thế nhưng lại rất thanh tú và quyến rũ.

Cô gái đồ trắng cúi người xuống: “Cửu điện chủ, đã điều tra ở chỗ của Đại Chu”.

Cửu điện chủ!

Ác Bà ở ngoài điện nghe được xưng hô này, đầu óc bỗng chốc trống rỗng.

Điện thứ chín của Ác Đạo Điện.

Điện chủ này thế mà còn trẻ như vậy…

Thiếu niên áo đen không đáp lời mà đi đến trước ngai vàng, ngước nhìn nó hồi lâu rồi nói: “Mấu chốt không nằm ở Đại Chu, mà nằm ở thanh niên đến từ Chân vũ trụ kia – Diệp Quân”.

Cường giả áo trắng: “Đã điều tra kỹ càng”.

Thiếu niên: “Nói”.

Cô gái: “Hắn đến từ vũ trụ Quan Huyên chứ không phải Chân vũ trụ. Năm xưa hai nơi này từng là tử địch, sau đó người này – cũng là thiếu chủ thư viện Quan Huyên – đã đến Hệ Ngân Hà một chuyến. Hắn làm quen được với Chân Thần, rồi không biết vì sao họ lại ở bên nhau , thế là hai vũ trụ giải quyết với nhau bằng biện pháp hòa bình…”

Thiếu niên nhíu mày: “Hệ Ngân Hà?”

Cô gái gật đầu: “Vâng, là một nơi ở rất rất xa”.

Thiếu niên dùng ngón tay nhịp nhẹ lên chuôi đao: “Điều tra”.

Cô gái tỏ vẻ do dự: “Người của chúng ta không vào được”.

Thiếu niên chậm rãi xoay người lại: “Không vào được?”

Cô gái gật đầu, thấp giọng nói: “Có một cường giả bí ẩn đang trấn giữ nơi ấy, người của chúng ta chưa kịp đến gần đã bị giết”.

Thiếu niên khẽ nheo mắt.

Cô gái tiếp tục: “Nơi ấy rất kỳ lạ, lại còn không có Vũ Trụ Kiếp”.

Thiếu niên xoay người đi đến trước ngai vàng, không ngồi lên mà tiếp tục nhịp tay lên chuôi đao: “Vũ trụ bao la, không thiếu chuyện lạ… Nói về tên Diệp Quân kia đi”.

Cô gái áo trắng gật đầu: “Người này hiện đang đứng đầu vũ trụ Quan Huyên, tuy chỉ có chín phần thần tính nhưng mạnh vô cùng, từng một mình chiến đấu với năm cường giả cảnh giới Khai Đạo. Hắn có lợi dụng một thanh thần kiếm không rõ tên và sức mạnh huyết mạch nhưng bản thân vẫn không thể xem thường. Thiên tài như vậy ở ngoài Đăng Thiên Vực thật sự là hiếm thấy”.

Thiếu niên: “Nhưng hắn tuyệt đối không giết được Thập điện chủ”.
 
Chương 3685


Cô gái hạ giọng: “Cái chết của Thập điện chủ và những người kia rất kỳ lạ. Chiến trường đã bị người nào đó xóa sổ bằng biện pháp đặc thù, chúng ta có đi ngược thời gian cũng không tra ra được gì”.

Thiếu niên thì thầm: “Đại Chu đang cố tình giấu diếm”.

Cô gái gật đầu: “Phải”.

Thiếu niên nhắm mắt lại: “Đơn giản là có hai nguyên nhân. Một, họ không muốn con át chủ bài bị lộ tẩy, muốn tập trung đánh một đòn chí mạng. Hai, muốn Ác Đạo Minh chúng ta đánh giá sai sức mạnh của người đứng sau Diệp Quân, cố tình khiến chúng ta tiếp tục nhằm vào hắn”.

Hắn ta mở mắt, nói với cô gái: “Ngươi nghĩ là cái nào hả Trăn Tuyết?”

Cô gái trầm ngâm hồi lâu: “Khó mà nói”.

Thiếu niên: “Trong lòng ngươi chọn cái thứ hai, nhưng lại không chịu thừa nhận”.

Trăn Tuyết gật đầu.

Thiếu niên bỗng đổi chủ đề: “Ta từng gặp Thập điện chủ”.

Trăn Tuyết ngẩng lên, nghe hắn ta tiếp tục: “Sức mạnh của ông ta nếu đem so với toàn vũ trụ thì đương nhiên chẳng đâu vào đâu, nhưng trong vũ trụ này thì chắc chắn thuộc hạng đầu. Cho dù mười cường giả cảnh giới Khai Đạo hợp sức cũng chưa chắc giết được. Nhưng lại có người có thể xóa sổ, hoàn toàn không có cơ hội chạy trốn, chứng tỏ đối phương mạnh hơn ông ta rất nhiều”.

Ngón tay trái hắn ta lại gõ nhẹ lên chuôi đao: “Người tên Chân Thần kia có thể có khả năng này, nhưng cô ta đang trấn áp Vũ Trụ Kiếp, không thể đến đây. Nói cách khác, chúng ta đã đánh giá sai về sức mạnh của vũ trụ Quan Huyên, không, phải là sức mạnh của người chống lưng cho Diệp Quân mới đúng”.

Trăn Tuyết đồng tình: “Ừm”.

Thiếu niên lại nói: “Đến Đại Chu”.

Trăn Tuyết ngạc nhiên, e ngại nói: “Người của chúng ta vẫn đang điều tra chống lưng của Diệp Quân, điện chủ có thể đợi thêm không?”

Thiếu niên chỉ nói: “Chúng ta không còn đường lui”.

Trăn Tuyết im lặng.

Thập điện bị tiêu diệt là việc vô cùng nghiêm trọng.

Nó còn lan truyền khắp vũ trụ, nếu Ác Đạo Minh còn tiếp tục án binh bất động thì sẽ bị các thế lực khác xem là gì?

Bao nhiêu uy tín đều đổ xuống sông cả!

Vì vậy họ mới phái ra điện chủ và các cường giả cao cấp của Cửu điện để chứng minh bọn họ xem trọng việc này như thế nào.

Trăn Tuyết chần chừ một hồi rồi nói: “Tất cả lui ra đi”.

Các cường giả áo đen không nhúc nhích, đồng loạt nhìn thiếu niên áo đen.

Hắn ta phất tay.

Bọn họ mới lặng lẽ biến mất.

Trăn Tuyết nói: “Thiếu chủ, Đại Chu cố tình giấu đi tin tức là để chúng ta đánh giá sai người đứng sau Diệp Quân, dụ chúng ta tiếp tục nhằm vào hắn. Vì sao chúng dám làm vậy? Bởi vì chúng tin rằng người kia mạnh hơn Ác Đạo Minh…”

Cô ta dừng lại ở đây, ngước lên nhìn thiếu niên.

Hắn ta gật đầu: “Ta biết nỗi lo của ngươi. Ta tuy mạnh hơn Thập điện chủ nhưng cũng không hơn bao nhiêu, nếu đối phương có thể giết ông ta thì cũng có thể giết ta”.
 
Chương 3686


Trăn Tuyết gật đầu: “Vâng”.

Thiếu niên chợt hỏi: “Nhưng Trăn Tuyết, ta có nói đến Đại Chu là để giết người kia sao?”

Trăn Tuyết ngạc nhiên.

Thiếu niên tiếp tục: “Chúng ta không còn đường lui, không có nghĩa là không thể đi đường khác”.

Hắn ta ấn tay lên chuôi đao rồi xoay người bước xuống.

Trăn Tuyết: “…”

Đi ra đến cửa đại điện, thiếu niên lại hỏi: “Ngươi biết vì sao Thập điện chủ lại chết không? Vì ông ta không biết sợ. Nhưng ta thì đã chứng kiến nhiều rồi, biết trời cao đất dày đến đâu. Tuy ta cũng được gọi là mạnh nhưng so với toàn vũ trụ thì chỉ là kiến cỏ trong mắt một số người mà thôi”.

Nói rồi hắn ta bước ra ngoài.

Để lại Trăn Tuyết với một nụ cười trên môi: “Chư vị tổ tiên Lệ tộc đã không chọn sai người, tộc chúng ta có hy vọng rồi…”

Khu vực Tổ Tiên.

Khi bước vào một trong những cột sáng kia, khí tức trên người Diệp Quân ngày càng mạnh.

Vì đây là truyền thừa.

Thật ra truyền thừa của Đại Chu chỉ đơn giản là ký ức của những người tu hành trước kia được sao chép lại rồi truyền vào não bộ.

Có người tiếp thu tất cả, có người chọn lọc những gì hữu dụng.

Diệp Quân đang làm theo cách thứ hai.

Thứ hắn thiếu nhất là kinh nghiệm tu luyện. Bởi vì tốc độ tu luyện quá nhanh so với các bậc tiền nhân nên hắn chưa bao giờ tự đúc kết lại kinh nghiệm, vì vậy cực kỳ thiếu hụt ở mảng này.

Đã vậy hiểu biết của hắn về thần tính cũng rất ít.

Hắn biết rõ sở dĩ bản thân có sức mạnh vượt trội so với cường giả cùng cấp là nhờ vào huyết mạch và kiếm kỹ do cha truyền lại, bằng không thì không thể nào đạt đến mức độ đó.

Điểm yếu lớn nhất của hắn chính là cảnh giới.

Cũng là thứ hắn đang tìm cách bù đắp.

Để tiết kiệm thời gian, Diệp Quân thu hết các cột sáng vào Tiểu Tháp.

Người bảo vệ khu vực Tổ Tiên của Đại Chu làm như không nhìn thấy. Giờ đây có ai còn không biết thanh niên này là người của Cửu điện hạ? Mà Cửu điện hạ trở thành Nữ đế là chuyện ván đã đóng thuyền.

Cùng lúc ấy, Hoàng đế Đại Chu, Chu Phạn và những người khác đang đứng trong một vùng tinh không.

Đối diện họ là một thiếu niên áo đen đi cùng một cô gái áo trắng, theo sau là mười hai cường giả cảnh giới Khai Đạo cầm đao.

Thế lực này khiến người bên Đại Chu nhíu mày.

Mười hai cường giả cảnh giới Khai Đạo.

Thiếu niên dẫn đầu lại càng sâu không lường được.

Đúng là đáng sợ.

Nhưng nhờ có kiếm khí mà người phụ nữ váy trắng để lại, Hoàng đế vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

Ông ta không nghĩ rằng những người này có thể ngăn lại nó.

Thiếu niên áo đen mở miệng hỏi: “Hoàng đế Đại Chu, vị Diệp công tử kia có ở đây không?”
 
Chương 3687


Hoàng đế: “Ngươi tìm cậu ấy?”

Thiếu niên gật đầu: “Phải”.

Hoàng đế: “Diệp công tử đang tu luyện, không được quấy rầy”.

Thiếu niên: “Không sao, ta ở đây chờ”.

Hoàng đế Đại Chu nhíu mày.

Đạo Quân và những người khác không khỏi ngạc nhiên. Người của Ác Đạo Minh mà hòa nhã thế à?

Thiếu niên áo đen chỉ nhắm mắt, không nói gì nữa.

Hoàng đế liếc nhìn hắn ta một cái rồi nói: “Chúng ta đi”.

Rồi biến mất cùng các cường giả Đại Chu.

Trăn Tuyết nhìn theo, thấp giọng nói: “Bọn họ không hề sợ hãi”.

Thiếu niên: “Có tra ra lai lịch của nữ kiếm tiên giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm và Thương Vũ không?”

Trăn Tuyết gật đầu: “Là cô cô của Diệp Quân, cũng đến từ vũ trụ Quan Huyên, sức mạnh… không rõ”.

Thiếu niên: “Che giấu?”

Trăn Tuyết: “Chắc vậy. Bà ta rất ít dùng đến sát chiêu khi giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm, đã vậy còn một đánh hai mà không rơi xuống hạ phong, hẳn là che giấu sức mạnh”.

Thiếu niên im lặng một hồi mới lầm bầm: “Vũ trụ Quan Huyên…”

Trăn Tuyết chần chừ: “Thiếu chủ đến gặp Diệp Quân kia là để…”

Thiếu niên nhắm mắt lại, nói: “Ngươi đã biết, còn hỏi ta làm gì? Giữa chúng ta với nhau không cần cứng nhắc như vậy”.

Trăn Tuyết cúi đầu không nói.

Thiếu niên lại hỏi.: “Trăn Tuyết, ngươi nghĩ thử xem. Ta và Diệp công tử sàn sàn tuổi nhau, nhưng ai mạnh hơn ai?”

Trăn Tuyết đáp ngay: “Thiếu chủ”.

Thiếu niên chỉ cười không nói.

Trong Tiểu Tháp.

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, nhìn vô số cột sáng tan biến.

Có kiếm quang lóe lên trong mắt hắn.

Diệp Quân vươn tay, một luồng kiếm khí phun thẳng lên cao.

Uỳnh!

Tiếng kiếm minh vang vọng đất trời.

Mười phần thần tính!

Cùng lúc, lọn tóc bên tai hắn ngả thành màu trắng, nhanh chóng nhuộm bạc cả đầu.

Ánh mắt hắn cũng lạnh đi.

Trở nên lãnh đạm vô tình.

Hắn gọi ý kiếm xuất hiện trong tay: “Tháp gia, luyện tập chút không?”

Ý kiếm thoắt cái biến thành kiếm Thanh Huyên.

Tiểu Tháp: “…”
 
Chương 3688


Hoàng đế: “Ngươi tìm cậu ấy?”

Thiếu niên gật đầu: “Phải”.

Hoàng đế: “Diệp công tử đang tu luyện, không được quấy rầy”.

Thiếu niên: “Không sao, ta ở đây chờ”.

Hoàng đế Đại Chu nhíu mày.

Đạo Quân và những người khác không khỏi ngạc nhiên. Người của Ác Đạo Minh mà hòa nhã thế à?

Thiếu niên áo đen chỉ nhắm mắt, không nói gì nữa.

Hoàng đế liếc nhìn hắn ta một cái rồi nói: “Chúng ta đi”.

Rồi biến mất cùng các cường giả Đại Chu.

Trăn Tuyết nhìn theo, thấp giọng nói: “Bọn họ không hề sợ hãi”.

Thiếu niên: “Có tra ra lai lịch của nữ kiếm tiên giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm và Thương Vũ không?”

Trăn Tuyết gật đầu: “Là cô cô của Diệp Quân, cũng đến từ vũ trụ Quan Huyên, sức mạnh… không rõ”.

Thiếu niên: “Che giấu?”

Trăn Tuyết: “Chắc vậy. Bà ta rất ít dùng đến sát chiêu khi giao thủ với Cơ Tiểu Kiếm, đã vậy còn một đánh hai mà không rơi xuống hạ phong, hẳn là che giấu sức mạnh”.

Thiếu niên im lặng một hồi mới lầm bầm: “Vũ trụ Quan Huyên…”

Trăn Tuyết chần chừ: “Thiếu chủ đến gặp Diệp Quân kia là để…”

Thiếu niên nhắm mắt lại, nói: “Ngươi đã biết, còn hỏi ta làm gì? Giữa chúng ta với nhau không cần cứng nhắc như vậy”.

Trăn Tuyết cúi đầu không nói.

Thiếu niên lại hỏi.: “Trăn Tuyết, ngươi nghĩ thử xem. Ta và Diệp công tử sàn sàn tuổi nhau, nhưng ai mạnh hơn ai?”

Trăn Tuyết đáp ngay: “Thiếu chủ”.

Thiếu niên chỉ cười không nói.

Trong Tiểu Tháp.

Không biết qua bao lâu sau, Diệp Quân chậm rãi mở mắt, nhìn vô số cột sáng tan biến.

Có kiếm quang lóe lên trong mắt hắn.

Diệp Quân vươn tay, một luồng kiếm khí phun thẳng lên cao.

Uỳnh!

Tiếng kiếm minh vang vọng đất trời.

Mười phần thần tính!

Cùng lúc, lọn tóc bên tai hắn ngả thành màu trắng, nhanh chóng nhuộm bạc cả đầu.

Ánh mắt hắn cũng lạnh đi.

Trở nên lãnh đạm vô tình.

Hắn gọi ý kiếm xuất hiện trong tay: “Tháp gia, luyện tập chút không?”

Ý kiếm thoắt cái biến thành kiếm Thanh Huyên.

Tiểu Tháp: “…”
 
Chương 3689


Bây giờ chỉ cần ngươi muốn, nữ thần từng rất kiêu ngạo cũng sẽ lập tức đến rửa chân gội đầu cho ngươi.

Nói đơn giản hơn là thần tính đại diện cho dục vọng, dục vọng vô cùng vô tận.

Tình huống của Diệp Quân bây giờ chính là như thế, chỉ cần hắn muốn có lẽ hắn sẽ có thể đạt được mười phần thần tính thuần tuý, chỉ cần đạt được mười phần thần tính thuần tuý, thực lực của hắn sẽ có thể đạt tới một mức độ đáng sợ trước giờ chưa từng có.

Kinh khủng nhất vẫn là ở kiếm đạo của hắn!

Hắn không chỉ nâng cấp ở cảnh giới mà còn có kiếm đạo, cũng có nghĩa là chỉ cần bây giờ hắn từ bỏ việc phản kháng, không chỉ cảnh giới của hắn có thể đạt tới mười phần thần tính thuần tuý mà kiếm đạo của hắn cũng có thể. Kiếm ý lúc trước đẩy Ngao Thiên Thiên thật ra là vì nó tự động bảo vệ chủ nhân.

Rõ ràng kiếm ý vô địch của hắn cũng hy vọng hắn có thể từ bỏ nhân tính, hoàn toàn trở thành thần tính.

Cảm nhận được nhân tính của Diệp Quân ngày càng ít đi, Ngao Thiên Thiên thầm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không thể quan tâm đến nó được nữa mà biến thành một tia sáng bay về phía Diệp Quân.

Cô ấy phải chủ động dung hợp với Diệp Quân!

Nhưng cô ấy vừa đến gần Diệp Quân, một luồng kiếm ý đáng sợ đã xuất hiện đẩy lùi cô ấy.

Ngao Thiên Thiên nổi giận: “Láo xược”.

Dứt lời cô ấy xoay tay đè xuống, động tác này khiến long uy mạnh mẽ lập tức trấn áp kiếm ý vô địch.

Mà vào lúc Ngao Thiên Thiên muốn dung hợp với Diệp Quân một lần nữa, hai luồng sức mạnh huyết mạch cường đại chợt bộc phát từ trong cơ thể hắn, sau đó khiến Ngao Thiên Thiên phải liên tục lùi lại một lần nữa.

Sau khi dừng lại, Ngao Thiên Thiên hơi sửng sốt.

Không ngờ hai sức mạnh huyết mạch cũng phản kháng!

Tiểu Tháp run rẩy nói: “Thần tính của tiểu chủ đã hoàn toàn áp chế nhân tính rồi”.

Thật ra dù là thần tính hay nhân tính đều là bản thân Diệp Quân, hai sức mạnh huyết mạch ra tay cũng có nghĩa là thần tính đang chiếm vị trí chủ đạo trong Diệp Quân.

Kiếm tu mười phần thần tính thuần tuý?

Tiểu Tháp cũng hơi bất ngờ và kinh ngạc, tên này thật sự đã thành mười phần thần tính thuần tuý rồi ư?

Diệp Quân chậm rãi mở hai mắt, trong mắt hắn không còn chút tình cảm nào nữa, lạnh lùng như một tảng băng.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rơi vào trong lòng bàn tay hắn, ngay sau đó người hắn hơi run rẩy, biến mất khỏi Tiểu Tháp.

Ngao Thiên Thiên ở nơi cách đó không xa tựa như mất hồn.

Xa lạ!

Vào khoảnh khắc khi nãy, Diệp Quân khiến cô ta cảm thấy hơi xa lạ.

Tiểu Tháp cất lời: “Tiểu tiểu chủ mẫu, cô đừng quá lo lắng, tên này không phải người bình thường, hắn không thể trở thành công cụ tu luyện không có tình cảm đâu”.

Ngao Thiên Thiên lấy lại tinh thần: “Khoảnh khắc khi nãy ta cảm nhận được nhân tính của hắn từ bỏ phản kháng”.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Có lẽ là hắn có tính toán riêng”.

Ngao Thiên Thiên chậm rãi bình tĩnh lại: “Ta tin tưởng hắn”.

Mười phần thần tính cũng không đáng sợ.

Nhưng mười phần thần tính thuần tuý thì vô cùng đáng sợ.

 
 
Chương 3690


Bất cứ chuyện nào trên đời này, chỉ cần là thuần tuý thì đều rất đáng sợ.

Mà nếu có thể dùng nhân tính áp chế thần tính…

Nhưng cô ta vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ… Có điều không thể nói rõ được.

Ngoài tháp.

Diệp Quân vừa rời khỏi Tiểu Tháp, Chu Phạn đã đi tới trước mặt hắn, khi thấy mái tóc đen của Diệp Quân đã trở thành màu trắng như tuyết, cô ta lập tức sửng sốt.

Chu Phạn vội vàng đi về phía Diệp Quân, nhưng còn chưa đến gần hắn đã bị một luồng kiếm ý ngăn cản.

Chu Phạn kinh ngạc: “Tiểu Quân…”

Diệp Quân nhìn Chu Phạn, nhíu mày: “Chu cô nương xin tự trọng”.

Tiểu Tháp: “…”

Chu Phạn: “?”

Lúc này, thời không trước mặt hai người không xa đột nhiên rung lên, ngay sau đó một thiếu niên mặc áo đen chậm rãi bước ra, bên cạnh thiếu niên ao đen còn có một cô gái áo trắng đi cùng.

Chính là Cửu điện chủ và Trăn Tuyết.

Cách phía sau hai người không xa có hai mươi cao thủ đeo trường đao cũng xuất hiện.

Thiếu niên áo đen nhìn Diệp Quân, khi nhìn thấy Diệp Quân, hắn ta lập tức cau mày: “Mười phần thần tính thuần tuý…”

Nghe thấy lời của thiếu niên áo đen, Chu Phạn lập tức sửng sốt, cô ta kinh ngạc nhìn Diệp Quân, cô ta không ngờ Diệp Quân lại thật sự lên thẳng mười phần thần tính, hơn nữa còn là mười phần thần tính thuần tuý…

Diệp Quân quay đầu nhìn thiếu niên áo đen: “Ác Đạo Minh?”

Thiếu niên áo đen gật đầu: “Điện chủ Cửu điện, Lệ Hàn”.

Diệp Quân gật đầu: “Lệ huynh, đấu tay đôi thử không?”

Lệ huynh?

Thiếu niên áo đen thoáng sửng sốt, ta với ngươi thân thiết lắm à?

Trăn Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, cũng hơi nhíu mày.

Sao thiếu chủ của vũ trụ Quan Huyên hơi khác với trên tài liệu vậy?

Lệ Hàn nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Được”.

Diệp Quân gật đầu rồi ngự kiếm bay lên, biến mất ở phía xa.

Lệ Hàn cũng hơi run rẩy, biến mất ở phía xa.

Trăn Tuyết nhìn về phía Chu Phạn: “Hắn vừa đột phá mười phần thần tính à?”

Chu Phạn gật đầu.

Trăn Tuyết bình tĩnh nói: “Vậy có lẽ trong lòng hắn sẽ không còn tình cảm nam nữ nữa rồi”.

Chu Phạn nhíu mày.

Trăn Tuyết nói: “Đại Chu là vũ trụ văn minh cấp bốn, vì thế có lẽ cô cũng biết rõ mười phần thần tính thuần tuý có ý nghĩa thế nào”.

Chu Phạn đột nhiên bật cười: “Cô đánh giá thấp hắn quá rồi”.

Trăn Tuyết nhíu mày.
 
Chương 3691


Nhưng Chu Phạn cũng không nói gì thêm, cô ta nhìn sâu trong tinh không phía xa, hơi nhếch môi.



Sâu trong tinh không, Diệp Quân và Lệ Hàn sánh vai bước đi.

Nhìn từ bên ngoài hai người có vẻ xấp xỉ tuổi nhau.

Một người cầm đao.

Một người cầm kiếm.

Nhưng Diệp Quân không cầm kiếm Thanh Huyên mà là thanh kiếm Thuỷ Mặc kia.

Lệ Hàn nhìn tinh quang vô tận sâu trong tinh không, rất kiệm lời: “Nói”.

Diệp Quân hỏi: “Nói chuyện trước hay đánh nhau trước?”

Lệ Hàn thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nói: “Ngươi là đao tu, ta là kiếm tu, chúng ta thẳng thắng chút thì tốt hơn, ngươi nghĩ sao?”

Lệ Hàn nói: “Cho ta một lý do để trò chuyện đi”.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, lửa Thiên Hành xuất hiện trong tay hắn.

Nhìn thấy lửa Thiên Hành, trong con ngươi bình tĩnh như giếng lặng của Lệ Hàn cuối cùng cũng lộ vẻ kinh ngạc, thanh đao trong tay hắn ta đột nhiên rung lên.

Ngón cái tay trái của Lệ Hàn đè lên chuôi đao, thanh đao lập tức im lặng.

Lệ Hàn nhìn Diệp Quân: “Ngươi không phải người của nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân hỏi: “Sao ngươi biết?”

Lệ Hàn bình tĩnh nói: “Ta từng tiếp xúc với nền văn minh Thiên Hành”.

Diệp Quân nhíu mày.

Lệ Hàn nói tiếp: “Lửa Thiên Hành này bị người khác trấn áp rồi. Người trấn áp… là người giết Thập điện chủ sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Lệ Hàn gật đầu: “Lợi hại”.

Không thể không nói lúc này trong lòng hắn ta vẫn rất khiếp sợ.

Giết Thập điện chủ không kinh khủng, hắn ta cũng có thể làm được.

Nhưng trấn áp lửa Thiên Hành lại rất kinh khủng.

Hắn ta biết rõ uy lực của lửa Thiên Hành đáng sợ đến mức nào, đó là một loại áp chế duy độ, hơn nữa gia tộc của hắn ta năm đó còn từng đối mặt với lửa Thiên Hành này.

Chấn động!

Vô cùng chấn động.

Diệp Quân cất lửa Thiên Hành, sau đó nói: “Mục tiêu của Ác Đạo Minh là Vũ Trụ Kiếp của Chân vũ trụ đúng không?”

Lệ Hàn gật đầu: “Sau khi bị trấn áp trăm nghìn vạn lần, Vũ Trụ Kiếp kia đã khác với Vũ Trụ Kiếp bình thường rồi, Nhị điện chủ đã đích thân ra lệnh giúp đỡ nó.

Diệp Quân nhíu mày: “Nhị điện chủ?”

Lệ Hàn nói: “Phải”.

Diệp Quân hỏi: “Nhất điện là người mạnh nhất à?”

Lệ Hàn lắc đầu: “Không biết”.
 
Chương 3692


Diệp Quân hơi nghi ngờ.

Lệ Hàn nói: “Chưa từng tiếp xúc, không bình luận”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Ngươi chưa từng tiếp xúc với Nhất điện ư?”

Lệ Hàn gật đầu: “Nghe đồn Nhất điện chủ là một Ác Đạo, nhưng có phải là thế hay không thì không biết được”.

Dứt lời hắn ta nhìn thoáng qua Diệp Quân: “Nhị điện chủ ở tại Đăng Thiên Vực, ông ta bị nhốt ở bên trong Trọng Thiên nào đó, tạm thời không thể thoát ra ngoài, nếu ông ta thoát được ra ngoài, chắc chắn ông ta sẽ đích thân đi tới Chân vũ trụ”.

Diệp Quân im lặng một lát rồi nói: “Vì sao Ác Minh Đạo lại nhằm vào ta?”

Lệ Hàn giải thích: “Lúc trước từng điều tra, đó hoàn toàn là vì cá nhân Ác Đạo Thập điện, lúc trước bọn họ cho rằng ngươi chỉ là một con kiến nên muốn giẫm chết ngươi. Nhưng sau đó bọn họ phát hiện bọn họ đánh giá thấp ngươi rồi. Hơn nữa bọn họ còn phát hiện ra quan hệ giữa ngươi và Chân Thần. Vì thế mâu thuẫn giữa bọn họ bắt đầu dâng cao…”

Diệp Quân chợt hỏi: “Còn ngươi thì sao?”

Lệ Hàn bình tĩnh nói: “Ta có thể có rất nhiều sự lựa chọn”.

Diệp Quân gật đầu: “Hiểu rồi”.

Lệ Hàn chợt hỏi: “Luận bàn không?”

Hắn ta cảm thấy thiếu niên trước mắt hơi kiêu ngạo, hắn ta muốn khiến thiếu niên này bớt kiêu ngạo lại.

Diệp Quân gật đầu: “Được”.

Lệ Hàn đang muốn ra tay thì Diệp Quân lại nói: “Muốn cược không?”

Lệ Hàn nhìn Diệp Quân: “Cược cái gì?”

Diệp Quân mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn không gian xuất hiện trong lòng hắn: “Hai nghìn Tổ Mạch”.

Hai nghìn Tổ Mạch!

Lệ Hàn nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Không gọi người nhé?”

Diệp Quân gật đầu: “Không gọi”.

Lệ Hàn mở lòng bàn tay, một chiếc nhẫn cũng xuất hiện, trong nhẫn không gian cũng có hai người Tổ Mạch, hắn ta là Cửu điện chủ, những năm qua đương nhiên cũng đã tích góp được chút của cải.

Diệp Quân ném nhẫn không gian trong tay cho Lệ Hàn: “Để ở chỗ ngươi, nếu ta thắng ngươi đưa cho ta hai chiếc, nếu ta thua thì ngươi cứ lấy đi”.

Thấy Diệp Quân tin tưởng mình như thế, Lệ Hàn hơi bất ngờ, lập tức gật đầu: “Được”.

Diệp Quân nói: “Ta vừa đột phá, cảnh giới chưa vững, bây giờ không thích hợp ra tay”.

Lệ Hàn hơi nhíu mày: “Vậy luận bàn kiểu gì?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Thế này đi, để đao của ngươi chiến đấu với kiếm của ta, chúng đại diện cho chủ nhân, tự động giao chiến, chúng ta không nhúng tay vào”.

Lệ Hàn nhìn kiếm Thuỷ Mặc trong tay Diệp Quân, gật đầu: “Được”.

Dứt lời hắn ta mở lòng bàn tay, thanh đao trong tay đột nhiên bay tới chỗ cách xa nghìn trượng, sau đó hắn ta nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân gật nhẹ đầu, sau đó mở lòng bàn tay, một thanh kiếm bay ra ngoài, nhưng không phải kiếm Thuỷ Mặc…

Tiểu Tháp: “…”

Nhìn thấy thanh kiếm bay ra không phải thanh kiếm trong tay Diệp Quân, Lệ Hàn lập tức cau mày, cảm thấy hơi sai sai.
 
Chương 3693


Mà lúc này, thanh đao của hắn ta đột nhiên phát ra tiếng, sau đó biến thành một tia đao mang vạn trượng chém mạnh về phía kiếm của Diệp Quân.

Không có người điều khiển, thanh đao này tự động tấn công, nhưng dù là thế uy lực của nó thật sự vẫn có thể huỷ diệt đất trời, toàn bộ tinh không như một tờ giấy bị chém rách.

Mà lúc này kiếm của Diệp Quân cũng biến thành một tia kiếm quang biến mất ở vị trí ban đầu.

Keng!

Đao kiếm chạm vào nhau.

Ầm!

Ngay lúc này, một tiếng nứt giòn giã vang vọng trong thiên địa, sau đó tia đao quang kia vỡ vụn, đồng thời trường đao cũng vỡ thành nhiều mảnh, sau đó phát ra âm thanh thảm thiết.

Diệp Quân mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên bay vào tay hắn, hắn quay đầu nhìn về phía Lệ Hàn, chắp tay: “Nương tay rồi”.

Lệ Hàn im lặng một lúc lâu mới mở lòng bàn tay, mảnh vỡ của trường đao bay vào tay hắn ta, nhìn trường đao vỡ vụn trong tay, hắn ta không khỏi im lặng một lúc lâu.

Mẹ kiếp!

Mắc bẫy rồi!

Diệp Quân cười khẽ: “Lệ huynh?”

Dứt lời, hắn duỗi tay phải ra.

Lệ Hàn nhìn thoáng qua Diệp Quân, nói với vẻ nghiêm túc: “Không ngờ Diệp huynh lại là một kiếm tu như thế”.

Dứt lời hắn ta đưa hai chiếc nhẫn không gian cho Diệp Quân.

Diệp Quân nhận lấy nhẫn không gian, khoé môi hơi cong lên.

Thu được hai nghìn Tổ Mạch!

Cộng với Tổ Mạch của hắn thì bây giờ hắn đã có được bốn nghìn.

Phát tài rồi.

Lệ Hàn chợt nói: “Có thể cho ta mượn kiếm của Diệp huynh xem thử không?”

Diệp Quân hoàn hồn, cười đáp: “Được”.

Dứt lời hắn động tâm niệm, kiếm Thanh Huyên bay đến trước mặt Lệ Hàn.

Lệ Hàn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên rơi vào tay hắn ta, chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt hắn ta đã lập tức trở nên nặng nề.

Thanh kiếm này không được bình thường cho lắm.

Lệ Hàn quay đầu nhìn Diệp Quân, không thể không nói hắn ta rất kinh ngạc.

Thiếu niên này có lửa Thiên Hành bị trấn áp, còn có thần kiếm vô cùng đáng sợ, người đứng sau hắn ít nhất cũng là người của nền văn minh cấp năm.

Ít nhất.

Lệ Hàn im lặng.

Ác Đạo Minh đánh giá thấp thiếu niên này rồi.

Hắn ta cũng đánh giá thấp hắn.

Có thể đầu tư thêm.

 
 
Chương 3694


Nghĩ thế, Lệ Hàn trả kiếm Thanh Huyên lại cho Diệp Quân, sau đó nói: “Trước khi đến Đại Chu, ta đã nhận được tin tức, điện chủ của Bát điện đã nhận lệnh… Không đúng, nói chính xác hơn thì ông ta chủ động xin mệnh lệnh đến tìm ngươi”.

Diệp Quân cau mày: “Nói thế là sao?”

Lệ Hàn nói: “Trước đây ông ta và Thập điện chủ từng cùng nhau đến Đăng Thiên Vực, có quan hệ đồng sinh cộng tử”.

Diệp Quân lập tức tò mò hỏi: “Đăng Thiên Vực? Rốt cuộc đó là một nơi thế nào?”

Lệ Hàn kinh ngạc: “Ngươi không biết à?”

Diệp Quân gật đầu: “Không biết”.

Lệ Hàn hơi nghi ngờ: “Không thể nào…”

Diệp Quân nói: “Người trong nhà không cho ta đi tới những nơi cấp thấp để chơi”.

Lệ Hàn: “…”

Diệp Quân đang định nói tiếp thì Lệ Hàn chợt hỏi: “Vậy nơi nào mới là nơi cao cấp?”

Diệp Quân đáp: “Ta dẫn ngươi đi xem thử nhé?”

Lệ Hàn gật đầu: “Ta cũng muốn mở mang tầm mắt”.

Diệp Quân dẫn Lệ Hàn đi vào trong Tiểu Tháp, khi vào đến Tiểu Tháp, sắc mặt Lệ Hàn lập tức trở nên nặng nề.

Mẹ kiếp.

Lệ Hàn chậm rãi siết chặt hai tay, trong lòng kinh ngạc vô cùng.

Ngược dòng thời gian!

Mười năm trong tháp bằng một ngày bên ngoài.

Đây là điều con người có thể làm được ư?

Đáng sợ!

Quá đáng sợ!

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Lệ huynh, vì sao ngươi lại có thái độ như thế? Chẳng lẽ Ác Đạo Minh của các người không có không gian thế này à? Không thể nào?”

Lệ Hàn: “…”

Tiểu Tháp: “…”

Lệ Hàn quay đầu nhìn Diệp Quân: “Diệp… huynh, ai là người đã tạo ra không gian này thế?”

Diệp Quân cười khẽ: “Cô cô của ta”.

Lệ Hàn hỏi: “Người trấn áp lửa Thiên Hành sao?”

Diệp Quân gật đầu: “Phải”.

Lệ Hàn nói ra lời từ trong đáy lòng: “Lợi hại”.

Diệp Quân nhún vai cười đáp: “Không lợi hại, đây chỉ là một việc làm cơ bản, cả ta còn biết làm”.

Tiểu Tháp: “…”

Lệ Hàn ngạc nhiên: “Ngươi cũng biết ư?”

Diệp Quân gật đầu: “Biện pháp điều khiển thời gian rất đơn giản, không chỉ ta mà cả Nhất Niệm …vợ của ta, cũng biết”.

 
 
Chương 3695


Nhất Niệm đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, cô ta nhìn thoáng qua Lệ Hàn, sau đó liếm kẹo hồ lô.

Diệp Quân cười nói: “Biểu diễn thao tác điều khiển thời gian cho Lệ huynh xem thử đi”.

Nhất Niệm búng tay một cái, thời không đặc biệt thoáng chốc biến thành nghìn vạn ô vuông thời gian.

Chia cắt thời gian!

Thấy cảnh này, nét mặt Lệ Hàn trở nên cứng đờ.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó dẫn Lệ Hàn rời khỏi Tiểu Tháp.

Lệ Hàn ở bên ngoài cạn lời một lúc lâu.

Có thể đầu tư thêm.

Lệ Hàn chợt mở lòng bàn tay, một quyển trục bay đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân hơi kinh ngạc: “Đây là?”

Lệ Hàn nói: “Tài liệu về Bát điện chủ và toàn bộ Bát điện, rất chi tiết”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Lệ huynh, ngươi làm như thế không sợ bị Ác Đạo Minh trách tội sao?”

Lệ Hàn bình tĩnh nói: “Diệp huynh không nói thì ai biết đây là ta cho ngươi chứ?”

Diệp Quân cười to: “Cũng phải”.

Nói xong hắn nhận lấy quyển trục, sau đó nói: “Lệ huynh, có thể nói cho ta nghe về Đăng Thiên Vực không?”

Lệ Hàn gật đầu: “Đăng Thiên Vực này có chín Trọng Thiên*, nghe đồn trên chín Trọng Thiên này là Đại Đạo vũ trụ hiện hữu, đương nhiên chỉ là nghe đồn, vì trước mắt vẫn chưa có ai vượt qua được Trọng Thiên thứ chín.

*Trọng Thiên: tầng trời

Diệp Quân nói: “Với thực lực của ngươi có thể đánh đến tầng thứ mấy?”

Lệ Hàn nói: “Miễn cưỡng có thể đến tầng thứ tư, nhưng không ở được quá lâu”.

Diệp Quân nhíu mày: “Chỉ tầng bốn thôi ư? Còn không ở được quá lâu?”

Lệ Hàn nghiêm túc nói: “Diệp huynh, chỗ đó thật sự rất khó lên”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Đại Đạo hiện hữu này là?”

Lệ Hàn nói: “Đại Đạo hiện hữu là Đại Đạo vốn tồn tại trong vũ trụ, Độc Khai Nhất Đạo mà chúng ta nói chính là Độc Khai Nhất Đạo dựa trên nền tảng của Đại Đạo hiện hữu… Mà ít nhất là một loại Đại Đạo tồn tại từ rất lâu rất lâu về trước”.

Diệp Quân nói: “Đại Đạo hiện hữu của vũ trụ này là do người khác tạo ra hay vốn tồn tại từ trước?”

Lệ Hàn lắc đầu: “Không biết”.

Diệp Quân im lặng.

Lệ Hàn nhìn Diệp Quân: “Ngươi cũng có thể đến đó thử, nâng cao được thực lực, đương nhiên cũng rất nguy hiểm, không chỉ nguy hiểm vì vượt qua thiên lộ còn có rất nhiều nguy hiểm khác nữa”.

Diệp Quân gật đầu: “Có thời gian ta sẽ đi”.

Nói đến đây, dường như nghĩ đến điều gì, hắn lại nói: “Đại Đạo hiện hữu lợi hại lắm không?”

Lệ Hàn gật đầu: “Chỉ có đi đến Đăng Thiên Vực ngươi mới biết Đại Đạo hiện hữu đáng sợ đến mức nào”.

Diệp Quân nghi ngờ: “Vì sao?”
 
Chương 3696


Lệ Hàn nói: “Theo ta biết năm đó Đại Đạo hiện hữu đã trải rộng khắp các vũ trụ, nhưng về sau không biết nó xảy ra vấn đề gì, sức ảnh hưởng trên toàn vũ trụ ngày càng giảm. Vì thế mới có người Độc Khai Nhất Đạo. Nhưng ở Đăng Thiên Vực nó rất kinh khủng, ở nơi đó không một ai có thể Độc Khai Nhất Đạo, tất cả mọi người đều sẽ bị trấn áp…”

Diệp Quân híp mắt: “Ý của ngươi là khi đến nơi đó, cảnh giới của tất cả mọi người đều bị trấn áp?”

Lệ Hàn nói: “Cũng không phải, mà là sau khi lên Trọng Thiên thứ tư, cảnh giới mới bị trấn áp, vì càng lên trên càng gần Đại Đạo hơn”.

Diệp Quân khẽ giọng nói: “Như thế à…”

Lệ Hàn nói: “Không lâu nữa, Bát điện chủ kia sẽ đến đây, ngươi nên có tính toán trước”.

Diệp Quân cười nói: “Được”.

Lệ Hàn nhìn về phía xa, ở nơi đó Trăn Tuyết đã đi tới.

Lệ Hàn chần chừ một lát rồi mở lòng bàn ta, một cái hộp màu đen bay tới trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là?”

Lệ Hàn nói: “Một áo giáp đặc biệt, năng lực phòng ngự rất mạnh, là bảo vật trấn tộc của Lệ tộc ta trước đây, dù là cao thủ Khai Đạo Cảnh cũng khó mà phá vỡ nó”.

Diệp Quân vội nói: “Không được, Lệ huynh, tuyệt đối không được đâu, chúng ta không thân không thích, ngươi tặng ta báu vật như thế, sao mà ta nhận được…”

Lệ Hàn đặt cái hộp kia vào tay Diệp Quân: “Nhận được… Nếu ngươi thật sự thấy ngại thì coi như nợ ta ba ân tình đi”.

Ba ân tình!

Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.

Lệ Hàn nói: “Cứ quyết định như thế đi”.

Dứt lời, hắn ta cũng không đợi Diệp Quân trả lời mà xoay người biến mất ở cuối tinh không cách đó không xa.

Trăn Tuyết nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó cũng biến mất khỏi chỗ vừa đứng.

Ở vị trí ban đầu, Diệp Quân nhìn cái hộp trong tay, lập tức tỏ vẻ cạn lời, không ngờ tên này lại gài bẫy hắn, còn giữ đường lui cho mình nữa.

Hắn mở lòng bàn tay, một quyển sổ ghi chép thuỷ tinh xuất hiện, hắn cười khẽ, cất quyển sổ đi, sau đó mở hộp, trong hộp là một cái áo giáp màu đen như mực.

Tay của Diệp Quân vừa chạm vào áo giáp kia, nó đã lập tức biến thành một tia u quang bay vào giữa chân mày hắn.

Ầm!

Người Diệp Quân hơi run rẩy, sau đó trên người hắn đã có một lớp áo giáp mỏng bao phủ, áo giáp này được làm từ những lớp vảy không biết tên, chất áo không cứng, rất mềm mại, như hoà làm một với cơ thể, cực kỳ dễ chịu.

Diệp Quân động tâm niệm, kiếm Thuỷ Mặc bay ra, sau đó chém thẳng về phía trước ngực hắn.

Xoẹt!

Một tia lửa bắn ra, kiếm Thuỷ Mặc bị chấn động bay đi.

Diệp Quân cúi đầu nhìn xuống trước ngực, thậm chí một vết chém cũng không có.

Lúc này Diệp Quân hơi ngạc nhiên.

Áo giáp tên kia đưa cho hắn thật sự là một chiến giáp cực phẩm.
 
Chương 3697


Nhưng sau đó nghĩ đến ba ơn tình, hắn thấy hơi đau đầu.

Lúc này cách đó không xa có một cô gái đi tới, khi nhìn thấy người đều, Diệp Quân lập tức sửng sốt.

Người đến không phải ai khác mà chính là Chu Phạn.

Diệp Quân: “…”



Ở một nơi khác.

Trăn Tuyết đuổi theo Lệ Hàn, cô ta chần chừ một lúc mới nói: “Thiếu chủ, ngài đưa giáp Hàn Lân cho hắn rồi à?”

Lệ Hàn gật đầu: “Ừm”.

Trăn Tuyết hơi khó hiểu: “Vì sao?”

Lệ Hàn hỏi ngược lại: “Vì sao không thể tặng?”

Trăn Tuyết nhìn Lệ Hàn: “Thiếu chủ, khi nãy ngài gọi hắn ta là Diệp huynh… Thiếu chủ, ngài là Thiếu chủ của Lệ tộc, còn là Tộc trưởng tương lai của Lệ tộc, sao lại dễ dàng xưng huynh gọi đệ với người khác như thế? Làm vậy chẳng phải là hạ thấp thân phận sao…”

“Hả?”

Lệ Hàn đột nhiên dừng lại, hắn ta quay đầu nhìn Trăn Tuyết bằng ánh mắt lạnh lùng.

Trăn Tuyết hơi hoảng hốt, vội nói: “Ta không có ý gì khác, chỉ hơi tò mò thôi”.

Lệ Hàn bình tĩnh nói: “Cô hiểu tính ta, ta kết bạn với người khác chưa từng để ý thân phận lai lịch của đối phương, chỉ chú trọng nhân phẩm, nhân phẩm của Diệp huynh này rất tốt…”

Nói đến đây, hắn ta đột nhiên che ngực mình.

Trăn Tuyết hoảng hốt: “Thiếu chủ?”

Lệ Hàn nói: “Lời này hơi trái với lương tâm, bị cắn rứt lương tâm”.

Trăn Tuyết: “…”

Chu Phạn đi đến trước mặt Diệp Quân, cô ta nhìn thẳng vào hắn, không nói gì.

Diệp Quân bị cô ta nhìn chằm chằm đến mức mất tự nhiên, đang định cất lời thì Chu Phạn đã xoay người rời đi.

Diệp Quân thoáng sửng sốt, sau đó vội vàng bắt lấy tay Chu Phạn.

Chu Phạn dừng bước, bình tĩnh nói: “Diệp công tử, xin tự trọng”.

Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, sau đó nói: “Chúng ta nói chuyện đàng hoàng đi”.

Chu Phạn xoay người nhìn về phía Diệp Quân, trừng hắn một cái, sau đó nghiêm túc nói: “Vẫn chưa đạt đến thần tính thuần tuý à?”

Diệp Quân gật đầu: “Còn thiếu một chút”.

Một chút!

Không phải hắn muốn đạt đến thần tính thuần tuý, mà là không làm nổi.

Vì hắn không muốn cắt đứt tất cả tình cảm.

Muốn đạt đến mười phần thần tính thuần tuý chân chính thì phải cắt đứt tất cả tình cảm, mà đây là điều hắn không thể làm được, nên nói là bây giờ hắn còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý, nếu đột nhiên đạt đến thần tính thuần tuý thì rất có thể sẽ khiến tính cách của mình thay đổi hoàn toàn, coi thường rất nhiều thứ, làm tổn thương đến người bên cạnh mình.
 
Chương 3698


Vì thế tuy thần tính của hắn thuần tuý, nhưng không đạt đến được thuần tuý hoàn mỹ.

Chu Phạn nhìn Diệp Quân: “Huynh muốn đạt đến thần tính thuần tuý sao?”

Diệp Quân gật đầu.

Chu Phạn im lặng.

Diệp Quân khẽ nói: “Ta biết nỗi lo của muội, thật ra bản thân ta cũng lo lắng, vì lúc thần tính áp chế nhân tính, ta cũng cảm nhận được mình hơi xa lạ, nhưng con đường này ta nhất định phải đi. Vì không đạt đến mười phần thần tính thuần tuý thì tu luyện nhân tính sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả”.

Mục tiêu cuối cùng của hắn là nhân tính!

Nhưng nếu không đạt đến thần tính thuần tuý thì hắn tu luyện nhân tính không có chút ý nghĩa nào hết.

Điều này cũng giống như một con người thích sự bình thường, sau khi từng lên đến đỉnh cao, có thể buông bỏ quyền lực và số tài sản khổng lồ mình có, đây là là sự bình thường chân chính.

Quá trình rất quan trọng.

Thật ra lúc này hắn mới thật sự hiểu lúc đâu Chân tỷ dùng nhân tính áp chế thần tính là chuyện khó khăn đến mức nào.

Thần tính đại diện cho dục vọng của mình, có thể trấn áp dục vọng trong nội tâm mình, người bình thường không thể nào làm được.

Chu Phạn nhẹ nhàng nắm lấy tay Diệp Quân, khẽ nói: “Ta rất sợ, sợ huynh sẽ trở thành một người xa lạ”.

Diệp Quân cười khẽ: “Có muội ở đây, ta sẽ không như thế”.

Chu Phạn ngẩng đầu nhìn Diệp Quân, Diệp Quân nhẹ nhàng ôm cô ta vào lòng, dịu dàng nói: “Muội chính là nhân tính của ta, chỉ cần có muội, ta sẽ có thể dùng nhân tính áp chế thần tính”.

Chu Phạn khẽ run rẩy, cô ta vùi đầu vào lồng ngực Diệp Quân: “Huynh chỉ biết nói mấy lời dễ nghe thế này, ta sẽ không mắc bẫy huynh đâu…”

Diệp Quân đang định đáp lời thì Chu Phạn lại nói: “Nói thêm mấy lần đi, ta thích nghe”.

Diệp Quân: “…”

Chu Phạn chợt nói: “Sau đó có dự tính gì?”

Diệp Quân lấy quyển trục Lệ Hàn cho mình ra, nhẹ giọng nói: “Đợi”.

Bát điện chủ.

Diệp Quân và Chu Phạn mở quyển trục ra, hai người nhìn một lúc, nét mặt dần trở nên nặng nề.

Một lúc lâu sau đó, Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Chúng ta đã đánh giá thấp Ác Đạo Minh này rồi”.

Chu Phạn gật đầu, nét mặt cũng rất nặng nề: “Khó mà tưởng tượng Ác Đạo Minh kia kinh khủng đến mức nào”.

Diệp Quân nói: “Với thực lực của Bát điện chủ, đi từ Đăng Thiên Vực đến nơi này mất nhiều nhất chỉ mấy ngày…”

Chu Phạn nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Đợi thôi”.

Chu Phạn gật nhẹ đầu: “Ta đợi cùng huynh”.

Khoảng thời gian tiếp theo, Diệp Quân trở về trong Tiểu Tháp, bắt đầu tu luyện kiếm kỹ.

Tuy hắn không hoàn toàn đạt đến mười phần thần tính thuần tuý, nhưng thực lực của đã tăng lên rất nhiều, đặc biệt là về mặt thần hồn, đã có sự thăng cấp về chất.

Mà lần này Diệp Quân bắt đầu tu luyện Nhất Giới Tuế Nguyệt mà Nhất Niệm dạy hắn.

Đè nén một vùng thời không của Tuế Nguyệt trường hà.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom