Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3410


Chương 3410

Diệp Quân nắm tay Nhất Niệm, đang định lên tiếng thì người phụ nữ xinh đẹp phía xa đột nhiên cười khẽ: “Bà là người sau lưng hắn…”

Người phụ nữ váy trắng vung tay áo.

Oanh!

Người phụ nữ xinh đẹp lập tức nổ tung, biến thành tro bụi.

Mọi người: “???”

Người phụ nữ váy trắng lại vung tay áo một lần nữa, mười nghìn cao thủ của nền văn minh Cổ Nhân đang có mặt đồng loạt rơi đầu.

Máu bắn khắp bầu trời!

Người phụ nữ váy trắng không nói gì mà xoay người biến mất khỏi vị trí ban đầu.

Giết xong đi ngay.

Không nhiều lời dù là một câu.

Diệp Quân đứng tại chỗ nhìn mưa máu đầy trời và đầu người rơi xuống, mãi không nói một lời.

Nhất Niệm nắm chặt lấy tay Diệp Quân, cũng không liếm kẹo hồ lô nữa.

Một lúc lâu sau đó, Tiểu Tháp cất lời: “Bà ấy đi rồi”.

Diệp Quân chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía hư không, nhẹ giọng nói: “Hình như cô cô rất tức giận”.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Chắc chắn có liên quan đến cha ngươi”.

Diệp Quân hơi nhíu mày: “Chẳng lẽ cha xảy ra chuyện gì đó?”

Tiểu Tháp nói: “Không có khả năng đó cho lắm, thực lực của cha ngươi cũng có thể nói là vô địch, ông ấy có thể xảy ra chuyện gì được?’

Diệp Quân nghi ngờ: “Vậy tại sao cô cô lại tràn đầy sát khí như thế?”

Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Không biết”.

Diệp Quân im lặng suy nghĩ một lúc lâu rồi lắc đầu cười khẽ, không nghĩ đến vấn đề này nữa, chắc chắn cha và cô cô váy trắng sẽ không xảy ra chuyện gì.

Hắn vẫn nên bớt lo lắng về chuyện giữa họ thì hơn.

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó mở lòng bàn tay, trong nháy mắt, mười mấy nghìn chiếc nhẫn không gian bay vào tay hắn.

Diệp Quân nhìn thoáng qua, trong mười mấy nghìn chiếc nhẫn không gian có khoảng ba trăm tám mươi Tổ Mạch, gần một triệu Tổ Nguyên và vô số thần vật linh bảo.

Tài sản của một nền văn minh!

Dù những người trước mắt không thể hoàn toàn đại diện cho nền văn minh Cổ Nhân, nhưng không thể nghi ngờ rằng đây đều là những người mạnh nhất của nền văn minh Cổ Nhân, đương nhiên cũng là những người giàu có nhất.

Cộng với Tổ Mạch của nền văn minh Cổ Nhân, bây giờ hắn có khoảng hơn bốn trăm Tổ Mạch.

Vô cùng giàu có!

E rằng chỉ có Tiểu Bạch mới có thể so tài sản với hắn.

Nghĩ đến Tiểu Bạch, Diệp Quân chợt khẽ nói: “Tự nhiên thấy hơi nhớ Tiểu Bạch và Nhị Nha, không biết bây giờ hai người họ sống có tốt không, có bị người khác bắt nạt không”.

Tiểu Tháp lạnh nhạt nói: “Ngươi vẫn nên lo lắng cho bản thân thì hơn”.

Diệp Quân cười to.
 
Chương 3411


Chương 3411

Như cảm nhận được điều gì, Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhất Niệm bên cạnh, Nhất Niệm cúi đầu, im lặng không nói một lời.

Cảm xúc có gì đó không đúng lắm.

Diệp Quân nhẹ giọng hỏi: “Sao vậy?”

Nhất Niệm chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân, cô ta hơi chần chừ, sau đó nói: “Người phụ nữ khi nãy… lợi hại hơn ngươi rất nhiều rất nhiều rất rất rất nhiều…”

Nét mặt Diệp Quân thoáng chốc trở nên cứng đờ.

Nhất Niệm hít sâu một hơi, trong mắt vẫn đang có vẻ sợ hãi: “Ta chưa từng gặp người nào mạnh như thế bao giờ”.

Diệp Quân cười nói: “Người mạnh nhất cô từng gặp trước kia mạnh đến mức nào?”

Nhất Niệm ngẫm nghĩ rồi nói: “Mạnh hơn ngươi rất nhiều rất nhiều rất nhiều”.

Diệp Quân đen mặt: “Cô có thể đừng so sánh với ta không?”

Nhất Niệm nhẹ giọng nói: “Nhưng ta chỉ quen mỗi ngươi thôi”.

Diệp Quân thoáng sửng sốt, sau đó cười nói: “Được rồi”.

Nhất Niệm đột nhiên nắm tay Diệp Quân: “Chúng ta thành thân đi”.

“Hả?”

Diệp Quân ngơ ngác: “Gì… Gì cơ?”

Nhất Niệm nghiêm túc nói với Diệp Quân: “Thành thân đi”.

Diệp Quân: “…”

Nhất Niệm nghi ngờ hỏi Diệp Quân: “Không được sao?”

Yết hầu của Diệp Quân lăn lộn, hắn hỏi: “Vì… Vì sao phải thành thân?”

Nhất Niệm nghiêm túc nói: “Ở vũ trụ của các ngươi chú trọng vợ chồng như một đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Ừm”.

Nhất Niệm cười hì hì: “Sau khi chúng ta thành thân, cô cô của ngươi cũng sẽ là cô cô của ta! Đúng không?”

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp: “…”

Nhất Niệm chớp đôi mắt to, tỏ vẻ chờ mong: “Được không?”

Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Chỉ vì lý do này thôi à?”

Nhất Niệm gật đầu: “Đúng vậy”.

Diệp Quân cười khẽ: “Chúng ta nói chuyện này sau nhé”.

Dứt lời, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, lúc này, đầu của những người phía xa đã rơi xuống đất.

Mười mấy nghìn cái đầu đầm đìa máu tươi xếp ngay ngắn dưới đất.

Ở đây thấp nhất cũng là cảnh giới Thần Đạo, không chỉ thế còn có mười phần thần tính và Độc Khai Nhất Đạo.

Nhưng tất cả mọi người đều không có khả năng chống lại chiêu kiếm kia.

Diệp Quân chợt nhẹ giọng nói: “Tháp gia, ngươi nói xem rốt cuộc nền văn minh Thiên Hành kia mạnh đến mức nào?”
 
Chương 3412


Chương 3412

Tiểu Tháp nói: “Sao tự nhiên lại hỏi thế?”

Diệp Quân trầm giọng nói: “Nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh cấp năm, ta rất tò mò cao thủ đứng đầu trong nền văn minh của bọn họ đã đạt đến cấp bậc gì”.

Tiểu Tháp nói: “Không cần phải vội, có lẽ sau này ngươi sẽ gặp bọn họ thôi”.

Diệp Quân gật đầu: “Cũng đúng”.

Nói xong, hắn quay đầu nhìn xung quanh, sau đó vừa kéo Nhất Niệm định rời đi thì thời không trước mặt hắn đột nhiên rung động.

Truyền âm!

Diệp Quân nhanh chóng sa sầm mặt, Thái A Nan truyền âm đến nói là nền văn minh Tu La xảy ra chuyện.

Diệp Quân hơi chần chừ, sau đó biến thành một tia kiếm quang bay lên cao.

Dù không có thiện cảm với Huyền tộc và tộc Tu La, nhưng hắn vẫn rất có thiện cảm với tộc Thái A và Tín Du này.



Nền văn minh Quân Lâm.

Đại Tôn ngồi xếp bằng trong một vùng tinh không, trên đầu hắn ta có vô số phù văn kỳ lạ lơ lửng, mỗi phù văn đều chứa đựng một sức mạnh đại đạo cường đại.

Khắp nơi trong tinh không đều tràn đầy sức mạnh đại đạo.

Đại đạo hiện hữu.

Hai tay Đại Tôn tạo thành động tác bí ẩn, mà khi động tác tay của hắn thay đổi, những phù ấn đại đạo trên đầu hắn ta cũng bắt đầu rung lên, không lâu sau đó, tất cả phù ấn đại đạo chợt biến thành những tia sáng bay vào giữa chân mày của Đại Tôn.

Oanh!

Trong người Đại Tôn bộc phát ra một khí thế đại đạo đáng sợ, lúc này, toàn bộ tinh không đều trở nên hư ảo trong suốt.

Đại Tôn chậm rãi mở lòng bàn tay, giữa chân mày của hắn ta chợt ngưng tụ ra một dấu ấn Đại Đạo.

Dấu ấn Đại Đạo hiện hữu!

Độc Khai Nhất Đạo.

Lúc này một ông lão xuất hiện trước mặt Đại Tôn, ông lão cung kính hành lễ với Đại Tôn, kích động nói: “Chúc mừng Thiếu chủ Độc Khai Nhất Đạo, trở thành người trẻ tuổi nhất Độc Khai Nhất Đạo của nền văn minh Quân Lâm chúng ta”.

Đại Tôn chậm rãi mở mắt, trong mắt có ánh sáng thoáng qua, hắn ta nhẹ nhàng sờ dấu ấn Đại Đạo ở giữa chân mày của mình, sau đó cười giễu cợt: “Độc Khai Nhất Đạo… Đây hoàn toàn không thể xem là Độc Khai Nhất Đạo… Chỉ có thể nói là Bình Đạo thôi…”

Ông lão hơi nghi ngờ: “Bình Đạo?”

Đại Tôn không giải thích mà hỏi: “Gần đây thiếu niên kiếm tu kia sao rồi?”

Ông lão trầm giọng đáp: “Tình hình của hắn rất tệ”.

“Hả?”

Đại Tôn nhìn ông lão: “Sao lại nói thế?”

Ông lão giải thích: “Theo ta được biết không ít cao thủ tán tu bí ẩn đều đang tìm hắn, hơn nữa cách đây không lâu ta vừa nhận được tin, nền văn minh Cổ Nhân phái ra mười mấy nghìn cao thủ cao cấp đi tìm hắn, nếu không có gì bất ngờ thì bây giờ hắn đã chết rồi”.
 
Chương 3413


Chương 3413

Đại Tông nhíu mày.

Ông lão đang định nói tiếp thì thời không trước mặt ông ta hơi rung động, sau đó ông lão ngẩng đầu, nói với vẻ kinh ngạc: “Tất cả cao thủ của nền văn minh Cổ Nhân đều đã chết”.

Đại Tôn híp mắt: “Đều đã chết?”

Nét mặt ông lão rất nặng nề: “Đúng thế, lần này do chủ của nền văn minh Cổ Nhân dẫn đầu, có hai cao thủ Độc Khai Nhất Đạo, chín cao thủ mười phần thần tính, còn lại thấp nhất cũng là cao thủ sáu phần thần tính trở lên, nhưng ta vừa nhận được tin tất cả cao thủ của nền văn minh Cổ Nhân đều đã chết ở Bỉ Ngạn Giới, hơn nữa đầu còn được xếp rất ngay ngắn…”

Đại Tôn chậm rãi đứng lên, sau đó nói: “Người kia của Bỉ Ngạn Giới đâu?”

Ông lão trầm giọng đáp: “Cũng đã chết rồi”.

Sâu trong mắt Đại Tôn thoáng lộ vẻ khiếp sợ.

Hắn ta không biết rõ thực lực của nền văn minh Cổ Nhân cho lắm, nhưng hắn ta lại biết rõ thực lực của người kia ở Bỉ Ngạn Giới, đây là người mà ngay cả nền văn minh Quân Lâm và nền văn minh Tu La cũng không muốn động đến.

Ngay cả người đó cũng chết?

Đại Tôn im lặng suy nghĩ một lúc rồi nhẹ giọng nói: “Có điều tra được vì sao lại chết không?”

Ông lão lắc đầu: “Không điều tra được, nhưng trước đó Diệp công tử kia từng xuất hiện ở Bỉ Ngạn Giới, hơn nữa hắn lại còn sống, bây giờ hắn đang đi tới nền văn minh Tu La”.

Đại Tôn đột nhiên cười khẽ: “Ta biết hắn thật sự không đơn giản, nhưng không ngờ hắn lại che giấu kỹ như thế”.

Ông lão chần chừ một lúc rồi nói: “Ý thiếu chủ là tất cả mọi người của nền văn minh Cổ Nhân đều bị người đứng sau Diệp công tử kia tiêu diệt?”

Đại Tôn gật đầu: “Có lẽ thế”.

Ông lão trầm giọng nói: “Chẳng lẽ Diệp công tử kia thật sự đến từ một nền văn minh cấp bốn? Nhưng trước mắt chúng ta chỉ biết một nền văn minh cấp bốn là nền văn minh Thuật Giả…”

Đại Tôn nhìn ông lão, sau đó nói: “Vũ trụ này rộng lớn thế nào? Mấy năm qua nền văn minh Quân Lâm chúng ta không ngừng thăm dò vũ trụ bên ngoài, thăm dò mấy tỉ năm rồi, nhưng chúng ta đã thăm dò đến biên giới của vũ trụ chưa? Vũ trụ vẫn là vô cùng vô tận, trong vũ trụ vô cùng vô tận này, có một nền văn minh vũ trụ mạnh mẽ khác có gì kỳ lạ đâu?”

Ông lão gật đầu: “Nói thế cũng đúng”.

Đại Tôn chợt nói: “Khi nãy ông nói hắn ta đi tới nền văn minh Tu La…”

Ông lão vội nói: “Vừa nhận được tin dường như nền văn minh Tu La có biến…”

Đại Tôn cau mày: “Có biến?”

Ông lão gật đầu: “Trước đó không lâu, nội gián của chúng ta ở nền văn minh Tu La gửi tin đến, Diệp công tử đó từng đi tới nền văn minh Tu La, khi đó nền văn minh Tu La và Huyền tộc đã cướp đi một ít thần vật trên người Diệp công tử, bao gồm quan tài máu kia…”

Đại Tôn chậm rãi siết chặt tay, sắc mặt khó coi: “Nền văn minh Thuật Giả… Âm mưu của bọn họ…”

Nói đến đây, hắn ta chậm rãi nhắm mắt lại.

Lúc này, hắn ta thấy hơi hối hận, hối hận vì trước đây đã giao dịch với đối phương.

Đương nhiên cũng chỉ là trong nháy mắt.

Vì những gì hắn ta có được bây giờ là thứ trước đây hắn ta còn không dám nghĩ tới, hơn nữa hắn ta còn có thể tiến bộ hơn.
 
Chương 3414


Chương 3414

Ông lão trầm giọng nói: “Thiếu chủ, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”

Đại Tôn bình tĩnh nói: “Im lặng theo dõi tình hình”.



Khi Diệp Quân đi tới nền văn minh Tu La, hắn lập tức nhíu mày…

Mùi máu.

Lúc này, Diệp Quân cảm nhận được một mùi máu gay mũi, mùi máu này rất tà ác, mà khi những mùi máu này tiếp cận hắn, huyết mạch phong ma trong cơ thể hắn chợt chủ động thức tỉnh, một sức mạnh huyết mạch phong ma đáng sợ lập tức lan ra khắp xung quanh…

Khi những mùi máu ở xung quanh tiếp cận sức mạnh huyết mạch phong ma của hắn, chúng lập tức như chuột thấy mèo, vội vàng lùi lại.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn chân trời phía xa, nhẹ giọng nói: “Chẳng lẽ là vì quan tài máu kia?”

Lúc này, thời không trước mặt hắn chợt nứt ra, Thái A Nan xuất hiện.

Thái A Nan bước nhanh đến trước mặt Diệp Quân, sắc mặt vô cùng nặng nề: “Diệp công tử, Huyền tộc xảy ra chuyện rồi”.

Diệp Quân hỏi: “Vì quan tài máu kia à?”

Thái A Nan gật đầu: “Đúng thế”.

Diệp Quân đang định hỏi tiếp thì Thái A Nan đã nói: “Đi theo ta”.

Dứt lời, ông ta dẫn theo Diệp Quân cùng biến mất ở cuối chân trời.

Chẳng mấy chốc, Thái A Nan đã dẫn Diệp Quân đến trước một kết giới, lúc này xung quanh đã có không ít cao thủ của nền văn minh Tu La tập trung.

Học sĩ tối thượng Tín Du kia cũng có mặt.

Thấy Diệp Quân, Tín Du gật nhẹ đầu với hắn, sau đó nói: “Ngươi đến rồi”.

Diệp Quân đi tới bên cạnh Tín Du, sau đó nhìn về phía bên kia kết giờ, ở nơi đó có những khí thế mạnh mẽ và tà ác liên tục kéo đến.

Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tín Du đang định đáp lời thì một hơi thở đáng sợ đột nhiên kéo đến từ bên cạnh, mục tiêu chính là Diệp Quân.

Diệp Quân cau mày, Thái A Nan ở không xa bên cạnh hắn chợt quát lên: “Láo xược!”

Dứt lời, ông ta chắn trước mặt Diệp Quân, sau đó vung tay áo.

Oanh!

Khí thế mạnh mẽ kia lập tức bị nghiền nát.

Diệp Quân nhìn về phía cách đó không xa, người xa tay với hắn là một ông lão mập mạp, ông lão đang tức giận nhìn hắn, trong mắt là sát khí và lửa giận không hề che giấu.

Thái A Nan giận dữ nói: “Huyền Lập, ông làm gì đấy?”

Ông lão béo tên là Huyền Lập tức giận chỉ vào Diệp Quân, cất giọng nặng nề: “Làm gì à? Nếu không vì hắn cố ý đưa quan tài máu cho Huyền tộc chúng ta, Huyền tộc chúng ta sẽ có kết cục thế này sao?”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Tên béo, hình như ta đâu có cho các người cái quan tài máu kia, là các người cướp đi mà?”

Huyền Lập tức giận gào to với Diệp Quân: “Âm mưu, đây đều là âm mưu của ngươi, ngươi cố ý đưa quan tài máu cho Huyền tộc chúng ta để hại chúng ta, ngươi đừng có cãi lão phu, ngươi…”

Diệp Quân chợt nói: “Đúng là ta cố ý đấy”.
 
Chương 3415


Chương 3415

Huyền Lập sửng sốt.

Diệp Quân nhìn chằm chằm Huyền Lập, không nhanh không chậm, nói rất nghiêm túc: “Đúng là ta cố ý đấy”.

“Ngươi!”

Huyền Lập tức giận đến mức thịt mỡ trên người run lên, ông ta đang muốn ra tay thì Tín Du bên cạnh chợt cau mày nói: “Tránh ra!”

Sắc mặt Huyền Lập rất khó coi, nhưng ông ta vẫn không dám cãi lại Tín Du, chỉ có thể liếc Diệp Quân một cái rồi tránh sang bên cạnh.

Lúc nà, Diệp Quân đột nhiên cười to: “Tên béo, ông đánh ta đi”.

Mọi người: “…”

Huyền Lập nghe thấy thế thì suýt tức nổ phổi, ông ta cũng không nhịn được nữa, đang định ra tay thì Tín Du chợt quay đầu lạnh lùng nhìn ông ta.

Thấy ánh mắt của Tín Du, Huyền Lập thầm thấy sợ hãi, mồ hôi lạnh thoáng chốc tuôn rơi, lúc này ông ta cũng tỉnh táo lại, vì ông ta hiểu tình cảnh của Huyền tộc bây giờ, nếu đắc tội học sĩ tối thượng vào lúc này thì rõ ràng là tự tìm đường chết.

Thấy Huyền Lập đã tỉnh táo lại, Diệp Quân thản nhiên nhìn thoáng qua ông ta, sau đó quay đầu nhìn kết giới phía xa: “Tín Du cô nương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Tín Du trầm giọng nói: “Ngày đó sau khi Tộc trưởng Huyền Sắc của Huyền tộc mở quan tài máu kia ra thì lập tức bị Huyết Thi trong quan tài máu khống chế cơ thể…”

Diệp Quân ngạc nhiên: “Đoạt xác?”

Tín Du lắc đầu: “Vẫn chưa tính là đoạt xác, dường như lão ta vẫn chưa chết, chỉ là quyền khống chế thân thể nằm trong tay Huyết Thi kia thôi”.

Diệp Quân nhíu mày: “Hình như Huyền Sắc kia là cảnh giới Ách Đạo đúng không?”

Tín Du gật đầu: “Phải”.

Nét mặt Diệp Quân dần trở nên nặng nề: “Thứ trong quan tài máu kia là… Khai Đạo à?”

Tín Du trầm giọng nói: “Không phải Khai Đạo chân chính, có lẽ là Bán Bộ Khai Đạo”.

Bán Bộ Khai Đạo!

Diệp Quân thầm thấy nhẹ nhõm, nếu thứ kia thuộc cảnh giới Khai Đạo thì quá kinh khủng.

Phải biết rằng nếu một nền văn minh có một cao thủ cảnh giới Khai Đạo thì đó chính là nền văn minh cấp bốn!

Mà nền văn minh Thuật giả kia có tận chín quan tài máu!

Chín cao thủ cảnh giới Khai Đạo?

Nghĩ thôi đã thấy đáng sợ.

Đoạt xác!

Sắc mặt Diệp Quân chợt trở nên lạnh lẽo, mẹ kiếp, người bí ẩn đó đưa quan tài máu này cho hắn rõ ràng là không có ý tốt.

Tín Du lại nói: “Sau khi Huyền Sắc bị đoạt xác, Huyền tộc bất ngờ không kịp đề phòng, có mười mấy cao thủ cao cấp bị ‘ông ta’ cắn nuốt… Mà bây giờ ‘ông ta’ bị kẹt trong Huyền Giới, người ở bên trong…”

Diệp Quân chợt nói: “Đã chết hết rồi à? Thế thì tốt quá”.

Tín Du: “…”
 
Chương 3416


Chương 3416

“Ngươi!”

Huyền Lập ở phía xa nghe thấy lời của Diệp Quân thì tức đến mức suýt hộc máu.

Diệp Quân không thèm quan tâm đến Huyền Lập, hắn nhìn Huyền Giới phía xa, khí thế tà ác kia ngày càng lớn mạnh, rõ ràng đối phương vẫn còn tiếp tục cắn nuốt người khác.

Diệp Quân nói: “Có phải người kia cắn nuốt càng nhiều người sẽ trở nên càng mạnh không?”

Tín Du gật đầu.

Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Tín Du với vẻ nghi ngờ: “Vậy mọi người không ngăn cản ông ta à?”

Tín Du lắc đầu: “Tộc trưởng Thái A Thiên và Tộc trưởng tiền nhiệm Tu La Tịnh của tộc Tu La đều đã ra tay, nhưng không thể làm gì được đối phương”.

Diệp Quân cười như không cười: “Không phải không làm gì được, mà là không muốn dốc toàn lực đúng không?”

Nghe thấy lời của Diệp Quân, sắc mặt Huyền Lập ở phía xa lập tức trở nên rất khó coi.

Dù nền văn minh Tu La rất đoàn kết đối ngoại, nhưng đó là đối ngoại, còn đối nội thì vẫn tranh đấu gay gắt, đặc biệt là lần này vì thần vật của nền văn minh cấp bốn kia khiến mọi người cực kỳ mâu thuẫn.

Trong mắt Tín Du lộ vẻ phức tạp.

Sao cô ta có thể không biết tranh đấu giữa nội bộ của nền văn minh Tu La được?

Nhưng cô ta cũng không thể làm gì cả.

Tín Du quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Trước đây khi quan tài máu kia đi theo ngươi cũng không tiến hành đoạt xác, có lẽ là ngươi trấn áp được ông ta, ngươi có thể trấn áp ông ta lần nữa không?

Diệp Quân vội xua tay, đang định từ chối thì một suy nghĩ đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, hắn ngẫm nghĩ rồi nói: “Ta có một cách có thể trấn áp ông ta, nhưng sẽ rất khó khăn”.

Tín Du vội hỏi: “Cách gì vậy?”

Huyền Lập kia cũng nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt chờ mong.

Diệp Quân nói: “Lúc trước ta sử dụng thanh kiếm kia trấn áp nó, chỉ cần trả thanh kiếm kia lại cho ta, ta sẽ có thể trấn áp nó lại lần nữa…”

“Ngươi nói láo!”

Lúc này, một ông lão ở cách đó không xa đột nhiên quát to.

Người nói chuyện chính là Tu La Tiêu – Tộc trưởng đương nhiệm của tộc Tu La.

Tu La Tiêu nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ranh con, ngươi đúng là xấu xa, đã lúc này rồi mà ngươi còn chia rẽ chúng ta, thật là đáng chết”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ông không tin thì ta cũng đành chịu”.

Tu La Tiêu nhìn chằm chằm Diệp Quân, nếu không vì kiêng dè Tín Du và tộc Thái A thì ông ta thật sự đã thẳng thừng ra tay rồi.

Mẹ kiếp!

Từ lần đầu gặp thiếu niên này, ông ta đã biết hắn không phải kẻ tốt lành gì, lòng dạ xấu xa.

Diệp Quân không thèm quan tâm đến ánh mắt chứa đựng sát khí của Tu La Tiêu, hắn lui sang một bên, hắn còn mong Huyền tộc này chết sạch ấy chứ.

Mà Huyền Lập chợt cất lời: “Có lẽ hắn đang nói thật”.

Nghe thấy lời của Huyền Lập, Tu La Tiêu kia lập tức nổi giận, ông ta nhìn chằm chằm Huyền Lập: “Người này cố ý chia rẽ quan hệ giữa hai tộc chúng ta, chẳng lẽ ông không nhìn ra à?”
 
Chương 3417


Chương 3417

Huyền Lập trầm giọng nói: “Lúc trước khi quan tài máu đó ở trong tay hắn ta đúng là đã bị trấn áp… Với thực lực của hắn ta, hắn ta hoàn toàn không có khả năng trấn áp nó, rõ ràng là nhờ thanh kiếm kia”.

Nét mặt Tu La Tiêu không chút cảm xúc, cũng không nói một lời.

Đưa kiếm cho Diệp Quân?

Mơ đi!

Huyền Lập nhìn về phía Tu La Tiêu: “Cũng đâu cần phải trả kiếm lại cho hắn ta, chỉ cần tộc Tu La lấy kiếm ra trấn áp là được mà”.

Tín Du cũng gật đầu, cô ta nhìn về phía Tu La Tiêu: “Ta biết bình thường mọi người đều tranh đấu gay gắt, nhưng đã đến giờ phút này, xin tộc Tu La chú trọng tình hình chung”.

Nếu Huyền tộc thật sự bị tiêu diệt thì cũng không phải chuyện tốt với toàn bộ nền văn minh Tu La.

Tu La Tiêu im lặng một lúc rồi nói: “Chuyện này ta không thể quyết định, phải thương lượng với cha của ta”.

Tín Du lập tức nói: “Ta sẽ nói chuyện với ông ta”.

Dứt lời, cô ta quay đầu nhìn về phía kết giới phía xa, bắt đầu dùng huyền khí truyền âm.

Không lâu sau đó, kết giới kia đột nhiên rung động, Tu La Tịnh chậm rãi đi ra, lúc này sắc mặt lão ta hơi tái, hơi thở hỗn loạn, rõ ràng là vừa đại chiến.

Tín Du trầm giọng nói: “Tịnh tộc trưởng, thanh kiếm kia có thể trấn áp Huyết Thi, xin ông hãy chú trọng tình hình chung…”

Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn Tu La Tịnh.

Tu La Tịnh im lặng.

Lão ta biết nếu mình cố chấp không sử dụng thanh kiếm kia thì uy tín của tộc Tu La sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

Dù sao nền văn minh Tu La cũng lấy tộc Tu La làm chủ đạo, dưới tình huống này mà tộc Tu La vẫn thấy chết không cứu, sau này ai sẽ xông pha cùng tộc Tu La nữa?

Lúc này, kết giới phía xa đột nhiên vỡ tan tành, sau đó những hơi thở tà ác chợt kéo đến như thuỷ triều.

Thấy cảnh này, mọi người đều hoảng hốt, đồng loạt lùi lại.

Thấy cảnh này, mọi người sợ hãi vội vàng lùi lại.

Diệp Quân nhìn về phía xa, thời không nơi đó đột nhiên vỡ tan, có mấy người bay ra từ bên trong, dẫn đầu chính là “Huyền Sắc” kia, lúc này cả người “Huyền Sắc” đỏ như máu, tóc khô héo, mặt mũi dữ tợn, vô cùng tà ác.

Cách “Huyền Sắc” không xa chính là Thái A Thiên và một vài cao thủ của nền văn minh Tu La.

Lúc này, Diệp Quân chợt nói: “Tịnh tộc trưởng, bây giờ sử dụng thanh kiếm trấn áp còn có thể cứu được Huyền Sắc tộc trưởng, nếu ông còn do dựa thì Huyền Sắc tộc trưởng sẽ đi đời đấy”.

Tu La Tịnh lạnh lùng nhìn Diệp Quân, không nói gì.

Các cao thủ Huyền tộc ở xung quanh đều vội vàng nhìn về phía Tu La Tịnh, trong mắt tràn đầy chờ mong và nôn nóng.

Tu La Tịnh không do dự nữa, lão ta mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện, người lão ta rung lên, biến mất khỏi vị trí ban đầu.

“Huyền Sắc” ở phía xa chợt nâng cánh tay phải lên đỡ đòn.
 
Chương 3418


Chương 3418

Keng!

Tu La tịnh lập tức bị đánh bay cả nghìn trượng.

Mọi người sửng sốt.

Tu La Tịnh cũng ngạc nhiên, lão ta nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay với vẻ mặt nghi ngờ: “Tại sao không có tác dụng?”

Diệp Quân chợt trầm giọng nói: “Tịnh tộc trưởng, đã đến lúc này rồi ông còn muốn giở trò thế à? Dù ông không muốn cứu Huyền Sắc tộc trưởng cũng nên tìm một cái cớ hay hơn chứ?”

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Tu La Tịnh với nét mặt kỳ lạ, mà sắc mặt những người của Huyền tộc thì cực kỳ khó coi, đã lúc này rồi mà tộc Tu La còn muốn nội chiến, mẹ kiếp, nếu thật sự không sống nổi thì huỷ diệt cùng nhau đi!

Không muốn cứu!

Lúc này mọi người đều nghĩ Tu La Tịnh này không muốn cứu người, làm gì có chuyện kiếm có vấn đề chứ?

Kiếm này nằm trên tay ngươi có thể xảy ra vấn đề gì được?

Lúc này sắc mặt các cường giả Huyền tộc đều cực kỳ khó coi, thậm chí trong mắt đằng đằng sát khí.

Tín Du cũng cau mày, nhưng cô ta lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn, Tu La Tịnh không thể làm chuyện như vậy vào lúc này, chọc giận mọi người, làm mất lòng dân, lão ta không ngu ngốc đến thế.

Cách đó không xa, sắc mặt Tu La Tịnh sa sầm, lão ta không giải thích, chỉ nhìn thoáng qua kiếm Thanh Huyên trong tay, sau đó lại biến thành một luồng kiếm quang chém về phía Huyết Thi, Huyết Thi giơ tay tung ra một quyền, máu phun trào.

Ầm!

Tu La Tịnh bị đánh văng ra xa cả ngàn trượng.

Sau khi dừng lại, sắc mặt Tu La Tịnh cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay: “Kiếm này có vấn đề, nó không có thần lực…”

Dứt lời, lão ta ngẩng đầu lên nhìn mọi người, sau đó lại nói: “Nó có vấn đề thật mà”.

Huyền Lập ở phía xa bỗng tức giận nói: “Tu La Tịnh, là kiếm có vấn đề hay là người? Hả?”

Các cường giả Huyền tộc đều tức giận nhìn lão ta.

Rõ ràng tộc Tu La không muốn cứu người.

Tín Du nhíu mày trầm tư một hồi, sau đó quay sang nhìn Diệp Quân bên cạnh, Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chắc chắn kiếm không có vấn đề gì”.

Kiếm quả thật không có vấn đề, chỉ là hiện giờ hắn không trao quyền cho Tu La Tịnh này mà thôi.

Tín Du bước đến cạnh Diệp Quân, sau đó khẽ nói: “Ngươi nói ta biết thanh kiếm này có phải chỉ có ngươi mới dùng được không?”

Diệp Quân cảm thấy kinh ngạc, mẹ kiếp?

Hắn nhận ra hình như hắn đánh giá cô gái xinh đẹp này hơi thấp rồi.

Thấy Diệp Quân không đáp lời, Tín Du kéo góc áo Diệp Quân, sau đó lại nói: “Có phải không?”

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Thật ra người khác cũng có thể dùng”.

Tín Du ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Có phải cần được ngươi trao quyền không?”

Diệp Quân: “…”

Tín Du nhìn chằm chằm Diệp Quân, muốn tìm được chút đầu mối gì đó từ nét mặt của Diệp Quân, tiếc là Diệp Quân giả vờ rất giỏi, cực kỳ bình tĩnh.
 
Chương 3419


Chương 3419

Thế nhưng Tín Du nghĩ vẻ bình tĩnh này quá bất thường.

Tín Du vốn định nói gì đó nhưng lời vừa đến môi, cuối cùng vẫn không thốt thành lời.

Tộc Tu La và Huyền tộc đối xử với người ta thế nào?

Lúc này nếu mình muốn cầu xin Diệp công tử trượng nghĩa cứu giúp, vậy thì có vẻ quá thánh mẫu rồi.

Tín Du nhìn Tu La Tịnh sắc mặt tái xanh và đám người Huyền tộc đang tức giận, thầm thở dài, mọi chuyện đều do họ tự chuốc lấy.

Tu La Tịnh bỗng xoay người tức giận nhìn Diệp Quân, hai mắt như sắp phun ra lửa: “Kiếm này của ngươi có vấn đề”.

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Vấn đề gì chứ?”

“Ngươi!”

Tu La Tịnh nhìn Diệp Quân chằm chằm, sát khí đó cứ như thực thể.

Diệp Quân khẽ cười: “Tịnh tộc trưởng, ông cũng hay thật, một câu kiếm có vấn đề là có thể đẩy hết mọi tội lỗi lên đầu ta, nếu ông không muốn cứu người thật thì cứ nói thẳng, cần gì phải làm như thế?”

Tu La Tịnh bỗng biến mất khỏi đó.

Sức mạnh khủng khiếp lao đến chỗ Diệp Quân.

“Hỗn xược!”

Ngay lúc này một giọng nói tức giận bỗng vang lên từ đằng xa, sau đó Thái A Thiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, ông ta giơ tay lên tung cú đấm.

Ầm!

Hai sức mạnh cực lớn vừa tiếp xúc với nhau, làn sóng xung kích đáng sợ nổ tung, vài người có thực lực khá yếu bị chấn động văng ra xa.

Sau khi dừng lại, Tu La Tịnh ngẩng đầu lên nhìn Thái A Thiên trước mặt Diệp Quân, ánh mắt u ám: “Lẽ nào ông muốn cấu kết với người ngoài?”

Thái A Thiên khẽ cười: “Tịnh tộc trưởng, ông đừng đổ oan cho ta, mọi người ở đây đều có mắt đấy”.

Tu La Tịnh nhìn xung quanh, lúc này có rất nhiều người nhìn lão ta, ánh mắt đều hơi kỳ lạ.

Ngay cả vài người tộc Tu La cũng như thế.

Mọi người đều nghĩ Tu La Tịnh không muốn cứu người, bao gồm cả người tộc Tu La.

Lúc này, Diệp Quân nhìn Huyết Thi ở đằng xa, lúc này Huyết Thi đã bị một đám cường giả nền văn minh Tu La ngăn lại nhưng thực lực của Huyết Thi quá mạnh, cường giả nền văn minh Tu La xung quanh đều bị trấn áp hoàn toàn.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Tịnh tộc trưởng, ông còn không cứu người nữa thì Huyền Sắc tộc trưởng không cứu được thật đấy”.

Tu La Tịnh nhìn chằm chằm kiếm Thanh Huyên trong tay, vừa tức giận vừa ngờ vực. Trước đó thanh kiếm này không có vấn đề gì, nhưng tại sao bây giờ dường như trở thành một thanh kiếm bình thường?

Chắc chắn là do Diệp Quân giở trò.

Nghĩ đến đây, Tu La Tịnh nhìn Diệp Quân ở đằng xa, đang định lên tiếng thì Huyền Lập ở cách đó không xa bỗng nói: “Tịnh tộc trưởng, ta biết trước đó hai gia tộc chúng ta có chút bất hòa vì tranh đoạt thần vật, nhưng lúc đó chẳng phải Huyền tộc ta cũng đã trao thần kiếm cho tộc Tu La rồi đấy sao? Nếu ông vẫn chưa hả giận, ta thay mặt Huyền tộc xin lỗi ông, mong ông rộng lượng đừng chấp tiểu nhân, xin hãy giúp một tay, Huyền tộc ta rất biết ơn”.

Dứt lời, ông ta cúi người thật thấp với Tu La Tịnh.
 
Chương 3420


Chương 3420

Những người Huyền tộc khác cũng vội cúi người với Tu La Tịnh.

Mọi người đều đang nhìn lão ta.

Tu La Tịnh quay đầu nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cười nói: “Nếu ông nghĩ kiếm có vấn đề thì đưa kiếm cho ta, để ta dùng”.

Tu La Tịnh mặc kệ Diệp Quân, chỉ khẽ cười, sau đó xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên trong tay lão ta bay thẳng đến trước mặt học sĩ tối thượng.

Tu La Tịnh nói: “Học sĩ tối thượng, kiếm này có vấn đề hay không, cô dùng thử là biết”.

Dĩ nhiên lão ta sẽ không đưa kiếm cho Diệp Quân, đùa à, đưa kiếm này cho Diệp Quân thì còn có thể lấy lại được sao?

Nhưng học sĩ tối thượng thì khác, bởi vì phẩm chất của cô ta khá tốt, chỉ cần cô ta cũng không thể sử dụng thanh kiếm này thì mọi người sẽ biết Diệp Quân đang giở trò, lão ta có thể nhân cơ hội tiêu diệt Diệp Quân.

Lúc đó, dù là tộc Thái A cũng không thể bảo vệ Diệp Quân.

Vốn dĩ lão ta có thể làm thế sớm hơn, nhưng sở dĩ lão ta không làm thế là vì đang đợi, đợi cảm xúc giận dữ của người xung quanh lên đến đỉnh điểm.

Bây giờ họ tức giận bao nhiêu, lát nữa sẽ hung hăng với Diệp Quân bấy nhiêu.

Sau khi đưa kiếm cho học sĩ tối thượng, Tu La Tịnh quay sang nhìn Diệp Quân. Khi nhìn thấy sắc mặt Diệp Quân trở lên khó coi, lão ta mỉm cười, Diệp Quân bắt đầu hoảng hốt rồi.

Học sĩ tối thượng cầm kiếm Thanh Huyên trước mặt lên, cô ta quay sang nhìn Diệp Quân, sau đó xoay người biến thành kiếm quang lao đến chỗ Huyết Thi đó.

Huyết Thi ở phía xa thấy học sĩ tối thượng chém một kiếm đến, ánh mắt lóe lên vẻ khinh thường, giơ tay lên tung ra một quyền.

Rầm!

Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Huyết Thi bị đánh văng ra xa, khi nó dừng lại, cả cánh tay phải của nó nổ tung, không chỉ thế cơ thể nó cũng dần nứt ra.

Mọi người đều sững sờ.

Thoáng chốc mọi người đều nhìn Tu La Tịnh, khuôn mặt Tu La Tịnh đầy vẻ khó tin nhìn cảnh tượng này.

Như nghĩ tới điều gì, Tu La Tịnh quay phắt lại nhìn Diệp Quân ở phía xa, hung hăng nói: “Ngươi, là ngươi, ngươi có thể khống chế thanh kiếm này, ngươi… tên khốn kiếp nhà ngươi, ngươi đùa giỡn với ta, ngươi…”

Diệp Quân nhìn Tu La Tịnh, sau đó nhìn học sĩ tối thượng, cười nói: “Tín Du cô nương, cô hãy sử dụng thanh kiếm này lần nữa, thanh kiếm này chuyên để không chế thần hồn…”

Tín Du khẽ gật đầu, cô ta lập tức biến mất khỏi đó, thoáng chốc một nguồn sức mạnh bí ẩn bao phủ lấy Huyết Thi ở phía xa. Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Huyết Thi thay đổi, nó vừa định bỏ chạy thì một luồng kiếm quang nhấn chìm nó ngay lập tức.

Diệp Quân liên hệ với Tiểu Hồn để giúp trấn áp.

Ầm!

Thần hồn của Huyết Thi dần bị trấn áp phong ấn, lúc này Huyền Sắc vốn dĩ bị thần hồn trấn áp dần bắt đầu trở nên tỉnh táo.

Diệp Quân đảo mắt, bỗng nói: “Tín Du cô nương, đưa kiếm cho Huyền Sắc tộc trưởng, mau…”

Tín Du hơi sửng sốt, thấy Diệp Quân nói có vẻ gấp gáp, cô ta không nghĩ nhiều lập tức ném kiếm cho Huyền Sắc. Lúc này Tu La Tịnh biến sắc: “Không thể đưa cho ông ta…”

Dứt lời, lão ta xông đến chỗ Huyền Sắc.
 
Chương 3421


Chương 3421

Lúc này Diệp Quân bỗng nhìn các cường giả Huyền tộc, lớn giọng nói: “Các ngươi còn nhìn gì nữa? Mẹ nó, mau ngăn lão ta lại! Lên đi! Đánh lão ta”.

Huyền Lập và các cường giả Huyền tộc đều sửng sốt, mặc dù cảm thấy có gì đó không đúng nhưng lúc này họ cũng không để tâm lắm, từng người một lao về phía Tu La Tịnh.

Khi nhìn thấy các cường giả Huyền tộc lao đến, các cường giả tộc Tu La đó cũng vội xông lên.

Lúc này dĩ nhiên họ phải đứng về phía tộc trưởng của mình.

Cứ thế, hai tộc lao vào đánh nhau.

Thấy thế, học sĩ tối thượng vội quát: “Dừng tay…”

Thế nhưng không có tác dụng, hai bên đều đánh đến đỏ mắt.

Dĩ nhiên quan trọng nhất vẫn là tranh đoạt thanh kiếm đó.

Mẹ nó chứ, giờ dù có mù cũng có thể nhìn ra được thanh kiếm đó cực kỳ lợi hại.

Một nhát kiếm suýt nữa đã đánh nát Huyết Thi…

Quả đúng là thần khí siêu cấp, ai mà lấy được nó thì người đó có thể thần cản giết thần, phật cản đánh phật.

Một cuộc chiến đẫm máu diễn ra.

Tín Du nhìn cảnh tượng trước mặt, trong mắt đầy vẻ thất vọng, lúc này cô ta mới cảm thấy hai gia tộc trước mắt này không còn cách cứu chữa nữa.

Đều là tầm nhìn hạn hẹp, ích kỷ.

Hai gia tộc đều sẽ không suy xét đến tình hình chung khi đối mặt với lợi ích, chỉ muốn tranh giành lợi ích thôi.

Bị lợi ích che mờ mắt.

Vì chỉ cần suy nghĩ một chút là biết thanh kiếm này có thể dùng được hay không hoàn toàn phụ thuộc vào Diệp công tử…

Tất nhiên cô ta biết rõ người của Huyền tộc và người tộc Tu La không phải không biết điều này, nhưng họ vẫn không thể từ bỏ thanh kiếm đó.

Hết thuốc chữa!

Tín Du thở dài.

Ở một bên khác, Thái A Thiên và Thái A Nan nhìn cảnh tượng trước mắt cũng không cảm thấy vui khi người gặp họa, mà hơn hết là vẻ phức tạp.

Lẽ nào tộc Thái A không có ý nghĩ nào với thanh kiếm đó sao?

Dĩ nhiên là có.

Nhưng Thái A Thiên biết rõ, so với thanh kiếm đó thì chủ nhân của thanh kiếm lại có thể giúp sức rất nhiều cho tộc Thái A.

Thanh kiếm lợi hại như vậy, chủ nhân của thanh kiếm và người tạo ra thanh kiếm có thể là người tầm thường được sao?

Không đi kết giao với chủ nhân của kiếm, ngược lại đi tranh giành thanh kiếm, đúng là bỏ gốc lấy ngọn, cực kỳ ngu ngốc.

Thái A Thiên quay đầu nhìn Diệp Quân cách đó không xa, ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp. Diệp công tử này đúng là có khả năng nắm bắt lòng người.
 
Chương 3422


Chương 3422

Chương 3422

Cũng không biết ai dạy hắn mà chỉ mới tuổi này đã có mưu trí đến thế.

Ầm!

Ngay lúc này, đằng xa bỗng nổ tung thành một luồng khí tức đáng sợ.

Mấy người Thái A Thiên vội quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Huyền Sắc cách đó không xa cầm kiếm Thanh Huyên trong tay, trên người toát ra uy lực kiếm thế đáng sợ. Lúc này lão ta đã khôi phục lại bình thường, lão ta mượn sức kiếm Thanh Huyên trấn áp ngược lại thần hồn Huyết Thi đó.

Huyền Sắc quay đầu lại nhìn Tu La Tịnh, ánh mắt đằng đằng sát khí.

Tu La Tịnh thấy thế, sắc mặt cũng vô cùng nghiêm trọng, lúc này lão ta cảm nhận được sự đe dọa.

Tu La Tịnh nhìn Diệp Quân đằng xa, hãi hùng nói: “Ngươi mau thu lại quyền hạn đi…”

Diệp Quân nhìn Tu La Tịnh, bình tĩnh nói: “Ta không”.

Tu La Tịnh: “…”

Ta không?

Nghe Diệp Quân nói thế, một ngọn lửa không tên bùng lên trong người Tu La Tịnh, sau đó nhanh chóng lan khắp cả người lão ta, mẹ kiếp, điều này chẳng khác nào thừa nhận hắn có thể khống chế quyền hạn sử dụng kiếm.

Tiếc là lúc này có trận chiến cách đó không xa, mọi người không chú ý đến bên này, thế nên không nghe được lời Diệp Quân nói.

Tu La Tịnh không khỏi cảm thấy bất ổn.

Mẹ nó chứ!

Kiếm gì thế mà có thể làm đến mức này?

Muốn cho ai dùng thì cho vậy à?

Công năng này còn có thể đóng mở hả?

Ngay lúc này lão ta bỗng cảm nhận được một luồng khí lạnh, lão ta ngẩng phắt đầu lên nhìn, đằng xa là Huyền Sắc đang nhìn lão ta chằm chằm.

Không biết có phải vì Huyết Thi đó không mà lúc này quanh người Huyền Sắc toát ra từng luồng tà khí và sát khí đáng sợ.

Tu La Tịnh nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Huyền Sắc, sau đó vội giải thích: “Huyền Sắc tộc trưởng, chuyện này là âm mưu của Diệp Quân, ông có…”

Huyền Sắc bỗng giơ tay lên, kiếm quang lao ra, mấy cường giả tộc Tu La cách đó không xa bị chém chết.

Giết trong tích tắc.

Sắc mặt Tu La Tịnh trở nên cực kỳ khó coi.

Huyền Sắc nhìn Tu La Tịnh, lạnh lùng cười nói: “Tịnh tộc trưởng, trước đó chẳng phải ông nói thanh kiếm này không dùng được à? Ta thấy vẫn dùng tốt đấy chứ”.

Mặc dù Tu La Tịnh đã giận cực kỳ nhưng vẫn cố kiềm chế, lão ta giải thích: “Đây đều là âm mưu của thiếu niên đó, ông…”

“Âm mưu cái đầu ông đấy!”

Huyền Sắc bỗng cầm kiếm Thanh Huyên chỉ vào Tu La Tịnh giận dữ nói: “Đến lúc này rồi mà ông còn đổ lỗi cho Diệp Quân, rõ ràng là bản thân ông không muốn cứu, còn viện ra nhiều cớ như thế. Mặc dù Diệp Quân là người ngoài nhưng hắn nhân từ hơn tộc Tu La nhiều đấy, lão già khốn kiếp!”

Dứt lời, lão ta lại vung một nhát kiếm nữa, mấy cường giả tộc Tu La lập tức bị chém chết.

Lúc này các cường giả tộc Tu La đó hoảng hốt, đều đồng loạt dừng lại, sau đó lùi về phía sau Tu La Tịnh.
 
Chương 3423


Chương 3423

Sắc mặt Tu La Tịnh cực kỳ khó coi, lão ta biết mình bị chơi xấu.

Không chỉ lão ta bị chơi xấu mà cả Huyền tộc cũng bị.

Hai gia tộc của họ đều bị thiếu niên kiếm tu đó giở trò.

Tu La Tịnh quay đầu lại nhìn Diệp Quan cách đó không xa, hai tay lão ta siết chặt lại, lúc này người lão ta muốn giết nhất dĩ nhiên là Diệp Quân.

Diệp Quân bỗng nghiêm túc nói: “Tịnh tộc trưởng, ta đang nghĩ đến một vấn đề, nếu kiếm ở trong tay ông, ông còn phí lời với Huyền Sắc tộc trưởng như thế sao? Ta nghĩ là sẽ không đâu nhỉ?”

“Diệp Quân!”

Tu La Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Quân, hai mắt đỏ ngầu.

Lúc này Huyền Sắc bỗng biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi đó.

Mục tiêu của lão ta chính là Tu La Tịnh.

Trước đó mặc dù thần hồn của lão ta bị trấn áp nhưng lão ta đều nhìn thấy rõ mồn một chuyện xảy ra ở bên ngoài, Tu La Tịnh muốn lão ta chết.

Ngược lại là Diệp Quân, mặc dù người ta là đối thủ nhưng lại không lợi dụng thời cơ mà hãm hại mình. Cho dù người ta có giậu đổ bìm leo thì lão ta cũng có thể hiểu được, dù sao cũng là đối thủ, còn mặc dù tộc Tu La và Huyền tộc có xích mích tranh đấu với nhau, nhưng chung quy vẫn là người của mình.

So ra thì tộc Tu La đúng là “chó má” thật sự.

Vẫn là câu nói cũ, người mong muốn ngươi chết nhất thường là người của mình.

Thấy Huyền Sắc cầm kiếm lao đến chỗ mình, sắc mặt của Tu La Tịnh lập tức thay đổi, thực lực ban đầu của lão ta gần như ngang ngửa với Huyền Sắc, nhưng hiện giờ Huyền Sắc có thanh kiếm trong tay nên thực lực của Huyền Sắc đã tăng lên rất nhiều.

Nhưng chẳng còn cách nào khác, lúc này lão ta không lên cũng phải lên.

Tu La Tịnh tức giận gào thét, xuất ra bức tượng của mình, sau đó hai cánh tay lão ta đập về phía trước.

Huyền Sắc giơ tay lên vung ra một nhát kiếm.

Ầm!

Sau khi nhát kiếm lao ra, tượng thần đó lập tức vỡ tan, biến thành mảnh vỡ bay đầy trời.

Thấy thế mọi người đều hoảng hồn.

Một nhát kiếm thôi sao?

Tượng thần đã bị chém tan nát?

Cái quái gì đây?

Sắc mặt Thái A Thiên cũng trở nên nghiêm trọng, ông ta không ngờ uy lực của thanh kiếm này lại đáng sợ đến thế.

Mạnh đến mức hơi hoang đường.

Lúc này Huyền Sắc cũng hơi ngạc nhiên, lão ta nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, mặt đầy vẻ phấn khích và kích động. Lão ta biết thanh kiếm này rất mạnh, nhưng không ngờ thanh kiếm này lại mạnh đến mức này.

Cầm thanh kiếm trong tay, lão ta như một nhân vật vô địch trong số người cùng cấp bậc.

Thậm chí có thể vô địch trong số những người có cấp bậc cao hơn mình.

Nghĩ đến đấy, Huyền Sắc bật cười.
 
Chương 3424


Chương 3424

Cảm giác vô địch!

Sắc mặt Tu La Tịnh ở đằng xa cũng cực kỳ khó coi, lão ta không ngờ tượng thần của mình lại bị một nhát kiếm đánh cho tan tác.

Tu La Tịnh quay phắt lại nhìn Diệp Quân, lúc này trong mắt lão ta đầy vẻ oán hận.

Diệp Quân không để ý đến lão ta, hắn nhìn Huyền Sắc ở đằng xa, sau đó nghiêm túc nói: “Huyền Sắc tộc trưởng, ta nhiều chuyện một câu, trước đó mặc dù Tịnh tộc trưởng hơi bất nhân bất nghĩa nhưng dù sao các ông cũng đều thuộc về cùng một nền văn minh, làm gì cũng nên để lại một đường lui thì tốt hơn. Ta tin hôm nay ông tha cho tộc Tu La, tộc Tu La tuyệt đối sẽ không trả thù, càng đừng nói oán trách…”

Nói đến đây hắn nhìn Tu La Tịnh: “Đúng chứ?”

Tu La Tịnh: “…”

Tín Du quay sang nhìn Diệp Quân, mặt trợn to như hai quả chuông đồng.

Thái A Thiên và Thái A Nan cũng ngạc nhiên nhìn Diệp Quân.

Mẹ kiếp!

Tên này là ma quỷ à?

Tiểu Tháp bỗng nói: “Ngươi không hổ là con trai do cha ngươi sinh ra… Có vài thứ đúng là do di truyền thật”.

Diệp Quân: “…”

Sau khi nghe Diệp Quân nói thế, Huyền Sắc từ tốn quay sang nhìn Tu La Tịnh đó, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng.

Diệp Quân không nói điều này, lão ta cũng không nhận ra Huyền tộc và tộc Tu La đánh nhau đến mức hoàn toàn không có khả năng hòa giải, nếu lúc này lão ta không thoát khỏi tộc Tu La thì sau này tộc Tu La chắc chắn sẽ trả thù.

Hậu họa khó lường.

Nghĩ đến đây, trong mắt Huyền Sắc đã đằng đằng sát khí.

Không chỉ Huyền Sắc, lúc này ánh mắt các cường giả Huyền tộc nhìn các cường giả tộc Tu La đều đã có ý định giết người.

Quả thật hai bên xung đột với nhau đến mức này hoàn toàn không có khả năng hòa giải.

Đã đến mức ta sống thì ngươi phải chết.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tu La Tịnh ở phía xa lập tức tức giận nói: “Huyền Sắc, lẽ nào ông còn chưa nhận ra sao? Mọi chuyện đều là âm mưu của Diệp Quân, hắn cố ý khiêu khích quan hệ giữa hai tộc chúng ta, ông… có phải ông bị Huyết Thi kia ảnh hưởng nên đầu óc có vấn đề không?”

“Câm miệng!”

Huyền Sắc bỗng gằn giọng nói: “Tu La Tịnh, người ta đã nói giúp cho ông, ông còn đổ tội cho người ta, ông đúng là đồ chó má…”

Dứt lời, lão ta biến thành kiếm quang lao đến chỗ Tu La Tịnh.

Thấy thế Tu La Tịnh vừa tức giận vừa kinh ngạc: “Đồ ngu ngốc, mẹ nó, ông đã bị Huyết Thi đó làm cho đầu óc hư hỏng rồi, chết tiệt…”

Dứt lời, cả người lão ta bỗng bay lên không trung, từng sóng khí màu đen khủng khiếp tuôn trào từ trong người lão ta.

Thế nhưng ngay khi sóng khí màu đen đó vừa tiếp xúc với kiếm Thanh Huyên thì lập tức bị phá tan như tuyết gặp dầu nóng.

Huyền Sắc cầm kiếm lao đến chém Tu La Tịnh.
 
Chương 3425


Chương 3425

Thấy thế, Tu La Tịnh biến sắc, hai tay lão ta hợp thành một, một bức tượng hung dữ bỗng xuất hiện phía sau lão ta.

Ầm!

Một luồng khí tức tà ác đáng sợ bỗng chốc lan ra.

Thấy thế, Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Ông ta có hai tượng thần à?”

Tín Du ở bên cạnh Diệp Quân giải thích: “Đây là tượng thần Tu La mà tộc Tu La có được, ngưng tụ bằng huyết mạch, cũng xem như là một trong các con bài át chủ của tộc Tu La”.

Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn nhìn tượng thần Tu La, tượng thần này mạnh hơn tượng thần trước đó không ít.

Lúc này, trong đầu hắn bỗng hiện lên một ý nghĩ, huyết mạch tu la này có thể ngưng tụ được tượng thần huyết mạch, có phải mình cũng có thể làm được không? Phải biết rằng, mình có đến ba loại huyết mạch, theo lý thuyết có phải cũng có thể ngưng tụ được ba tượng thần huyết mạch không?

Có thể thử xem sao.

Tín Du nhìn Diệp Quân, muốn nói lại thôi.

Diệp Quân giả vờ như không nhìn thấy.

Cuối cùng Tín Du cũng không nói gì, vì cô ta cũng rất thất vọng về tộc Tu La và Huyền tộc.

Hai gia tộc này đã không cần phải tồn tại nữa.

Nghĩ đến đây, cô ta cũng cảm thấy thư thái, lúc cần quyết đoán mà do dự thì sẽ có hậu họa khó lường.

Ở đằng xa, sau khi Tu La Tịnh xuất tượng thần Tu La ra, từng sức mạnh đáng sợ liên tục lan tràn xung quanh. Uy lực này không giống với trước đó, còn có khí tức cực kỳ tà ác.

Huyết mạch tu la!

Tu La Tịnh nhìn Huyền Sắc chằm chằm, không phí lời nữa vì lúc này có nói gì cũng đã chẳng còn tác dụng.

Hai bên đã đến mức ta sống ngươi chết.

Tu La Tịnh bỗng cúi người xuống, tượng thần Tu La ở đằng sau lão ta tức giận gào lên một tiếng, sau đó tung ra một quyền đánh vào Huyền Sắc ở đằng xa.

Sức mạnh diệt trời hủy đất lập tức nổ tung, cả Tu La Giới bỗng chốc bắt đầu nứt ra rồi vỡ tan.

Người xung quanh hốt hoảng, đều lùi về phía sau đến khu vực chiến đấu trước đó.

Diệp Quân và Tín Du cũng lùi về sau gần cả vạn trượng, tránh khỏi uy lực còn sót lại của khí tức đó.

Huyến Sắc thấy một quyền đang lao đến, ánh mắt không hề sợ hãi, cả người lướt qua rồi biến thành kiếm quang lao ra.

Đối đầu trực diện!

Kiếm quang mà Huyền Sắc biến thành đó va chạm vào cú đấm của Tu La Tịnh.

Ầm!

Bàn tay cực lớn bỗng chốc nát vụn, vô số năng lượng vỡ tan và sóng khí sức mạnh cùng nổ tung, khiến người xung quanh hoảng sợ lại lùi về sau.

Ngay cả Tu La Tịnh cũng bị đánh văng ra xa mấy vạn trượng, không chỉ thế, bức tượng thần mà lão ta gọi đến đã biến thành mảnh vỡ trong thoáng chốc.

Lại là một nhát kiếm!

Thấy thế mọi người đều ngạc nhiên, cũng hoảng sợ không thôi.
 
Chương 3426


Chương 3426

Họ nhận ra hình như bản thân vẫn đánh giá thấp uy lực của thanh kiếm này.

Sau khi một nhát kiếm đánh vỡ tượng thần Tu La, bản thân Huyền Sắc cũng sững sờ, sau đó lão ta điên cuồng bật cười thật lớn.

Cảm giác vô địch!

Tu La Tịnh cùng cấp bậc với lão ta chỉ nhỏ bé giống như con kiến trước mặt lão ta mà thôi.

Bây giờ lão ta có cảm giác này.

Thần kiếm ở trong tay, ta có được vũ trụ.

Sắc mặt Tu La Tịnh trở nên cực kỳ khó coi, dĩ nhiên vẫn hốt hoảng nhiều hơn, lão ta không ngờ tượng thần Tu La của mình cũng không thể đánh lại thanh kiếm đó.

Mẹ nó chứ!

Đây là thanh kiếm quái quỷ gì thế?

Lúc này lão ta bỗng nhận ra một chuyện.

Thanh kiếm mạnh như vậy, thì người tạo ra thanh kiếm…

Nghĩ đến đây, Tu La Tịnh quay sang nhìn Diệp Quân vẫn đang bình tĩnh.

Diệp Quân nhìn Tu La Tịnh, thấy sắc mặt đối phương tái nhợt bèn an ủi: “Oan gia nên giải không nên kết, Tịnh tộc trưởng, ông xin lỗi một tiếng, Huyền Sắc tộc trưởng sẽ tha thứ cho ông”.

Tu La Tịnh nhìn Diệp Quân chằm chằm, lão ta bỗng cười gằn nói: “Ngươi nghĩ ngươi thắng rồi sao?”

Dứt lời, lão ta quay đầu lại nhìn Huyền Sắc nói: “Còn đồ ngốc nhà ông, ông cũng phải chết, đều phải chết…”

Dứt lời, lão ta tức giận gào lên: “Cho mời tiên tổ”.

Gọi tổ tông.

Ầm!

Một tia sáng trắng lao lên trời từ tận cuối Tu La Giới, sau đó một luồng khí tức đáng sợ bỗng bao phủ cả Tu La Giới.

Gọi tổ tông!

Thấy cảnh tượng này, mí mắt Diệp Quân khẽ giật, lão già này đúng là chơi lớn.

Lại gọi thẳng tổ tông!

Diệp Quân vội vàng quay đầu nhìn Huyền Sắc ở phía xa, cũng không biết lão ta có chịu nổi hay không, hắn hơi lo lắng cho lão ta.

Sau khi Tu La Tịnh gọi tổ tông, sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm trọng.

Vậy mà lại gọi tổ tông thật!

Lão ta thật sự muốn phân sống chết.

Ngay cả tổ tông cũng gọi ra.

Lúc Huyền Sắc thấy Tu La Tịnh gọi tổ tông, lão ta cũng sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại khinh thường, bởi vì người Tu La Tịnh gọi ra không phải là Tu La Vương đời thứ nhất, mà là Tu La Vương đời thứ hai.

Dĩ nhiên, cho dù gọi Tu La Vương đời thứ nhất đi chăng nữa thì Huyền Sắc có gì phải sợ cơ chứ?

Bởi vì cho dù là Tu La Vương đời thứ nhất, cùng lắm cũng chỉ là một cường giả Bán Bộ Khai Đạo mà thôi.

Trong tay lão ta đang cầm thần kiếm, đừng nói chỉ là một cường giả cảnh giới Bán Bộ Khai Đạo, cho dù người tới là một cường cảnh giới Khai Đạo chân chính đi chăng nữa, lão ta cũng có thể giết chết chỉ bằng một nhát kiếm.
 
Chương 3427


Chương 3427

Trên bầu trời, một ông lão chậm rãi bước ra giữa luồng sáng trắng.

Tổ tông Tu La đời thứ hai!

Mặc dù cũng chỉ là cảnh giới Ách Đạo, nhưng những người cảnh giới Ách Đạo hiện đang có mặt ở đây còn lâu mới có thể so sánh được với thực lực của ông ta.

Ông lão liếc nhìn xung quanh, đang định mở lời, lúc này, Huyền Sắc ở xa đột nhiên cười lớn: “Chỉ là cảnh giới Ách Đạo nhỏ bé mà cũng dám tới đây ra vẻ sao?”

Dứt lời, lão ta hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng.

Xoẹt!

Kiếm quang xé toạc bầu trời, tổ tông Tu La đời thứ hai bị chém chết.

Hồn bay phách tán!

Bị giết trong nháy mắt.

Mọi người đều hóa đá.

Tu La Tịnh và cường giả tộc Tu La ngây người ngay tại chỗ, vậy là xong rồi sao?

Diệp Quân nhìn lên trời, lúc này hắn bỗng dưng nghĩ đến việc kiếm Thanh Huyên có tác dụng áp chế và khắc chế thần hồn.

Thứ tộc Tu La gọi tới không phải là một phân thân hay hình chiếu, mà là một thần hồn.

Thần hồn…

Đừng nói chỉ là một thần hồn, cho dù linh hồn hoàn chỉnh của tổ tông Tu La đời thứ hai xuất hiện ở đây, cũng chỉ là đống cặn bã trước kiếm Thanh Huyên.

Sau khi Huyền Sắc chém chết tổ tông Tu La đời thứ hai chỉ bằng một nhát kiếm, lòng tin lập tức tăng vọt, lão ta xoay người cầm kiếm chỉ về phía Tu La Tịnh, mặt đầy vẻ khinh thường: “Tất cả người của tộc Tu La các người cùng lên hết đi!”.

Mọi người: “….”

Diệp Quân nhìn Huyền Sắc, thầm nói trong lòng: Tháp gia, hồi trước ta cầm kiếm Thanh Huyên, chắc cũng không hống hách như vậy đâu nhỉ?”

Tiểu Tháp khẽ nói: “Không phải ngươi từng nói là cũng có lúc cảm thấy vô địch sao?”

Diệp Quân: “….”

Sắc mặt Tu La Tịnh vô cùng khó coi, từ trước tới nay tộc Tu La chưa từng mất mặt như vậy, lúc này, ngoại trừ vẻ tức giận, lão ta càng thấy kinh hoàng hơn.

Thanh kiếm kia lại có uy lực mạnh đến mức này!

Đây là điều mà lão ta không thể ngờ tới.

Lúc trước lão ta cầm thanh kiếm này, cũng không phát hiện thanh kiếm đỉnh như vậy!

Có vẻ như nghĩ đến điều gì, Tu La Tịnh đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, lão ta nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Đều tại ngươi… đều tại ngươi…”

Diệp Quân nhìn vẻ mặt đầy oán hận của Tu La Tịnh, thấp giọng thở dài: “Tịnh tộc trưởng, nếu ông cứu Huyền Sắc tộc trưởng ngay từ đầu thì Huyền Sắc tộc trưởng sao có thể đối xử với tộc Tu La ông như thế? Việc đã đến nước này… ông vẫn nên chạy nhanh đi! Có câu tục ngữ rất hay, chỉ cần giữ được núi xanh, không lo không có củi đốt, chỉ cần còn sống, tương lai không phải là không có cơ hội báo thù…”

Nói đến cuối cùng, giọng nói của hắn đột nhiên lớn hơn, chỉ muốn để toàn bộ người của Tu La Giới nghe thấy.
 
Chương 3428


Chương 3428

Mọi người: “….”

“Ha ha!”

Huyền Sắc đột nhiên cười lớn: “Tộc Tu La của lão ta sẽ không có cơ hội nữa”.

Nói xong, lão ta hóa thành một đạo kiếm quang đánh về phía Tu La Tịnh.

Lão ta biết rõ, tộc Tu La và Huyền tộc trở thành như vậy, hai bên căn bản không thể hòa giải được nữa, nếu hôm nay không giết hết, ngày sau tộc Tu La nhất định sẽ trả thù.

Vì vậy, lão ta một là không làm, hai là không dừng tay, hôm nay phải tiêu diệt hết toàn bộ tộc Tu La.

Những người còn lại của Huyền tộc lúc này cũng có suy nghĩ như vậy, do đó, khi nhìn thấy Huyền Sắc xông ra, bọn họ cũng vội vàng lao theo.

Tiêu diệt tộc Tu La!

Nhận ra ý đồ của Huyền Sắc, Tu La Tịnh đột nhiên kinh hãi nói: “Lui về bên trong tộc”.

Dứt lời, lão ta dẫn một đám cường giả tộc Tu La xoay người bỏ chạy.

Lúc này, tất nhiên không thể đối chọi với Huyền Sắc, bởi vì thật sự không thể thắng nổi.

Một đám người bỏ trốn, một đám người đuổi theo.

Tín Du khẽ lắc đầu, không nói lời nào, cũng không ngăn cản.

Bởi vì cô ta quá thất vọng.

Hai gia tộc này đều không thể cứu vãn được nữa, nếu giữ lại sẽ là thảm họa không hồi kết.

Trong mắt Thái A Thiên thoáng qua vẻ phức tạp, ông ta cũng không ngờ hai gia tộc từng kề vai sát cánh cùng nhau chiến đấu hôm nay lại muốn ngươi chết ta sống.

Lòng tham!

Mặc dù sau đó Tu La Tịnh đã nhận ra mưu kế của Diệp Quân, nhưng khi đó cũng đã muộn.

Chuyện trở thành như thế này, đã vượt khỏi tầm kiểm soát của tất cả mọi người.

Phải có một bên phải chết.

Thái A Thiên quay đầu nhìn Diệp Quân, sắc mặt phức tạp, ở độ tuổi như vậy, thực lực nghịch thiên, độ thông minh cũng nghịch thiên.

Đây tuyệt đối không phải người mà gia tộc bình thường có thể bồi dưỡng ra được.

Chẳng lẽ vị Diệp công tử này thật sự đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn?

Nghĩ đến đây, trong mắt Thái A Thiên cũng hiện lên vẻ lo âu.

Mặc dù bây giờ tộc Thái A lựa chọn kết thân với Diệp Quân, nhưng ông ta cũng biết giữa các nền văn minh, vĩnh viễn chỉ nói đến lợi ích, nếu như Diệp Quân thật sự đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, sau này một khi Diệp Quân hoặc nền văn minh vũ trụ sau lưng hắn dấy lên suy nghĩ xấu xa, nền văn minh Tu La thật sự sẽ gặp nguy.

Thật ra trước đó, ông ta cũng không hoàn toàn tin tưởng Diệp Quân đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, dù sao cảnh giới của Diệp Quân cũng quá thấp, hơn nữa cũng đã nói hắn không phải đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, nhưng giờ phút này, sau khi thấy thanh kiếm kia kinh khủng thế nào, ông ta thật sự tin rằng Diệp Quân đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn.

Thanh kiếm kia thật sự quá mức nghịch thiên.

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Thiên tộc trưởng, Tín Du cô nương”.

Tín Du cô nương và Thái A Thiên nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Nếu nền văn minh Tu La là do các người lãnh đạo thì ta rất hy vọng có thể kết giao với nền văn minh Tu La”.
 
Chương 3429


Chương 3429

Tín Du và Thái A Thiên nhìn nhau, cuối cùng, Thái A Thiên khẽ gật đầu: “Ta hiểu ý của Diệp công tử, chỉ là…”

Nói đến đây, ông ta hơi lo lắng: “Huyền Sắc hiện đang cầm thần kiếm, cho dù là tộc Thái A ta cũng không phải đối thủ của lão ta…”

Diệp Quân bình tĩnh nói: “Chỉ có người của gia tộc ta mới có thể dùng thanh kiếm kia, nếu không được gia tộc ta giao quyền thì thanh kiếm kia sẽ không có bất kỳ tác dụng gì”.

Sắc mặt Thái A Thiên đầy vẻ ngạc nhiên: “Đây…”

Diệp Quân cười nói: “Thật ra hai vị cũng đoán được rồi nhỉ?”

Thái A Thiên lắc đầu cười khổ: “Là đoán được một ít, nhưng còn chưa dám xác nhận, bây giờ Diệp công tử xác nhận… Không ngờ, thế gian còn có thần kiếm như vậy”.

Tín Du đột nhiên nói: “Diệp công tử, thanh kiếm kia không phải do nền văn minh Thuật Giả đưa cho ngươi, đúng không?”

Diệp Quân gật đầu: “Không phải”.

Tín Du nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Do ngươi chế tạo ra à?”

Diệp Quân đang định nói, Tín Du đã lắc đầu: “Không thể nào, ngươi không thể tạo ra loại kiếm này được”.

Diệp Quân cười nói: “Tất nhiên là không phải do ta chế tạo, thanh kiếm này là cô cô ta chế tạo cho cha ta, cha ta lại truyền lại cho ta… Dù sao cũng là con nối nghiệp cha, bây giờ nó là của ta”.

Tiểu Tháp: “….”

Tín Du đột nhiên nói: “Diệp công tử, cô cô của ngươi… là cường giả cảnh giới Khai Đạo à?”

Thái A Thiên cũng tò mò nhìn về phía Diệp Quân.

Diệp Quân lắc đầu: “Không phải”.

Tín Du híp mắt lại: “Còn trên cả cảnh giới Khai Đạo sao?”

Diệp Quân lắc đầu cười: “Bà ấy không tu luyện cảnh giới, vì vậy không có cảnh giới”.

“Không tu luyện cảnh giới!”

Tín Du ngạc nhiên.

Diệp Quân nói: “Tín Du cô nương, ta hơi tò mò, ban đầu khi ở nền văn minh Thuật Giả, bọn họ muốn làm giao dịch gì với cô vậy?”

Tín Du thấp giọng nói: “Bọn họ muốn đạt được tín ngưỡng của ta”.

Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Tín ngưỡng của cô?”

Tín Du gật đầu: “Chỉ cần ta tin tưởng nền văn minh thủy tổ của bọn họ, bọn họ có thể giúp ta nâng cao …”

Nói đến đây, cô ta lắc đầu: “Ta là học sĩ tối thượng của nền văn minh Tu La, tín ngưỡng cả đời của ta chỉ có học sĩ, sao có thể tin người nào khác? Hơn nữa, trực giác nói cho ta biết, bọn họ có mục đích không tốt, bây giờ thấy quan tài máu kia, càng khẳng định suy nghĩ của ta”.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Mục đích của bọn họ là gì? Chẳng lẽ là muốn tái hiện lại nền văn minh?”

Tín Du khẽ lắc đầu: “Không biết, nhưng nhìn theo tình hình hiện giờ, bọn họ e rằng cũng tới với ý đồ xấu, mà nền văn minh Tu La chúng ta lúc này lại đang nội loạn….”

Nói đến đây, cô ta đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, chi bằng mời cô cô của ngươi tới nền văn minh Tu La làm khách?”

Diệp Quân lắc đầu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom