Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3370


Chương 3370

Cô gái nói tiếp: “Hắn đang có bảo vật trên người nhưng lại dám tới nền văn minh Tu La, hơn nữa sau khi hắn tới, theo những gì cháu điều tra được, hắn chỉ là tò mò, không phải kính sợ. Rõ ràng, hắn đã từng thấy nền văn minh mạnh hơn, hoặc hắn đến từ một nền văn minh vũ trụ đặc biệt hùng mạnh”.

Tu La Tiêu trầm giọng nói: “Cấp bốn ư?”

Cô gái bình tĩnh nói: “Không phải là không có khả năng này”.

Sắc mặt Tu La Tiêu tối sầm lại.

Cô gái lại nói: “Đương nhiên, đây cũng là một cơ hội của nền văn minh Tu La chúng ta, bởi vì thanh kiếm trong tay hắn chắc chắn là sự tồn tại vượt qua nền văn minh vũ trụ cấp ba. Nếu có được thanh kiếm kia, thực lực cá nhân sẽ được được nâng cao về chất, thậm chí có thể nhờ vào thanh kiếm đó để đạt được một tầm cao mới”.

Tu La Tiêu cau mày.

Cô gái liếc nhìn hai người còn đang đánh nhau đằng xa, sau đó nói: “Nền văn minh Tu La có hai lựa chọn, thứ nhất là kết bạn, đương nhiên cũng có mạo hiểm. Bởi vì nếu như hắn thật sự đến từ một nền văn minh vũ trụ cấp bốn, hắn biết vị trí của nền văn minh Tu La, sau này rất có khả năng hắn sẽ dẫn theo cường giả đến hủy diệt nền văn minh Tu La. Lựa chọn thứ hai, bây giờ giết chết hắn, lấy được thần vật trên người hắn, dựa vào thần vật đó để nâng cấp nền văn minh Tu La…”

Tu La Tiêu trầm giọng nói: “Nếu như hắn thật sự đến từ văn minh vũ trụ cấp bốn…”

Cô gái bình tĩnh nói: “Vậy thì càng nên giết”.

Tu La Tiêu sửng sốt.

Cô gái nói: “Một nền văn minh cao hơn đối xử với một nền văn minh thấp hơn không có lòng nhân từ, chỉ có sự cướp đoạt”.

Tu La Tiêu trầm mặc.

Cô gái từ từ nhắm mắt lại, không nói gì nữa.

Vẫn còn một câu mà cô gái không nói ra:

“Khi không rõ về kẻ địch, vội vàng trở thành kẻ thù là hành động ngu xuẩn, đặc biệt thiếu niên này đến nền văn minh Tu La không có bất kỳ ý đối địch nào”.

Nếu để cô gái lựa chọn, cô gái sẽ làm bạn với người đó giống như học sĩ tối thượng.

Các nền văn minh không phải chỉ có thể trở thành kẻ thù, cũng có thể kết thành đồng minh cùng nhau chia sẻ.

Nhưng cô gái sẽ không nhắc nhở ông lão bên cạnh.

Nền văn minh Tu La bị hủy diệt… không phải là một chuyện rất tốt sao?

Thần vật của nền văn minh vũ trụ cấp bốn!

Tu La Tiêu trầm mặc, ánh mắt lóe sáng, sao ông ta lại không động lòng được chứ?

Nếu một vật thần vật như vậy rơi vào tay ông ta thì thực lực của ông ta sẽ đạt đến một tầm cao mới.

Thần vật áp chế mọi thứ, có thể nói, thần vật đó có thể khiến nền văn minh vũ trụ cấp bốn của ông ta trở thành vô địch. Nếu thần vật ở trong tay một cường giả tuyệt thế thì đương nhiên ông ta không dám có ý nghĩ gì, nhưng ông ta đã điều tra Diệp Quân… cảnh giới của hắn cực kỳ yếu, chỉ là sức chiến đấu khá tốt mà thôi.

Loại người này chỉ may mắn mới có được thần vật của nền văn minh Thuật Giả… Mà thần vật ở trong tay loại người này quả thật là phí của trời.

Cô gái thờ ơ liếc nhìn ông lão bên cạnh, nhưng không nói gì.
 
Chương 3371


Chương 3371

Mỗi người đều có lòng tham sự và ý đồ riêng.

Sự tham lam và ý đồ riêng này thường làm mù quáng tâm trí của họ.

Cô gái lại nói: “Tộc Tu La có thể ngư ông đắc lợi”.

Tu La Tiêu do dự, sau đó lo lắng nói: “Học sĩ tối thượng thì sao?”

Cô gái bình tĩnh nói: “Yên tâm, cô ta sẽ không vì một người ngoài mà liều chết với tộc Tu La, bởi vì không đáng cũng không có lý do gì. Hơn nữa nếu cô ta thật sự làm như vậy, cũng sẽ khiến lòng người của nền văn minh Tu La nguội lạnh”.

Tu La Tiêu suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Cũng đúng”.

Sở dĩ học sĩ tối thượng được người dân của nền văn minh Tu La tôn kính là bởi vì mọi việc cô ta làm đều vì lợi ích của nền văn minh Tu La. Nếu cô ta thực sự giúp đỡ người ngoài thì địa vị và uy tín của cô ta trong lòng người dân nền văn minh Tu La sẽ giảm đi rất nhiều, tổn thất nghiêm trọng.

Ở phía xa, cuộc chiến vẫn đang diễn ra.

Sắc mặt cô gái bình tĩnh, ánh mắt không hề gợn sóng.



Trong hư không.

Diệp Quân vẫn đang chiến đấu với ông lão áo trường bào.

Lúc này, trận chiến giữa hai người đã bước vào giai đoạn ác liệt, toàn bộ hư không đã bị phá vỡ vô số lần.

Ông lão áo trường bào cũng điên tiết, bởi vì đối với ông ta mà nói, bị một người mới đạt tới cảnh giới hai phần thần tính đả thương đúng là xấu hổ và nhục nhã!

Tuy nhiên, càng chiến đấu ông ta càng kinh hãi, bởi vì ông ta phát hiện ra rằng thực lực cận chiến của kiếm tu trẻ trước mặt quá đáng sợ.

Ý thức chiến đấu!

Ý thức chiến đấu của kiếm tu trẻ tuổi này thực sự đã áp chế ông ta!

Thiếu niên này mới hai mươi mấy tuổi, sao có thể có ý thức chiến đấu đáng sợ như vậy?

Ông lão áo trường bào vừa kinh ngạc vừa khó hiểu.

Điều đáng sợ nhất là tốc độ tự khôi phục của người này, tốc độ tự khôi phục này quả thực rất biến thái, một khi vết thương xuất hiện, không bao lâu sau đã có thể tự chữa lành.

Ông ta đánh không nhanh bằng tốc độ khôi phục của đối phương!

Vậy thì đánh kiểu gì?

Đánh đến bây giờ, ông lão áo trường bào mới biết mình không làm gì được kiếm tu trẻ tuổi trước mặt, không chỉ vậy, nếu cứ tiếp tục chiến đấu thì tính mạng của ông ta cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Hơn nữa, nếu cứ kéo dài thì không có lợi cho ông ta.

Nghĩ đến đây, sau khi đẩy lùi Diệp Quân về phía sau, ông lão áo trường bào không tấn công nữa mà lấy ra một lá bùa đen rồi nghiền nát nó.

Bụp!

Lá bùa hóa thành ngọn lửa phóng lên trời, chìm vào chỗ sâu nhất trong hư không. Ở đằng xa, Diệp Quân nhìn thấy cảnh này bỗng nhướng mày, lão già này đang muốn gọi người sao?

Ông lão áo trường bào nhìn chằm chằm Diệp Quân, lúc này ông ta rất nhếch nhác, khắp người đều là vết kiếm, máu đã nhuộm đỏ toàn bộ áo trường bào.

Ngược lại, Diệp Quân mặc dù cũng bị thương, nhưng hắn khôi phục rất nhanh, so sánh thì ông ta nhếch nhác hơn nhiều.

Diệp Quân bỗng nhiên cười nói: “Tiếp nào”.
 
Chương 3372


Chương 3372

Dứt lời, hắn hóa thành một đạo kiếm quang, giết về phía ông lão áo trường bào.

Lúc này hắn càng đánh càng hăng.

Lâu lắm rồi hắn mới gặp một đối thủ đẳng cấp như vậy.

Rất phù hợp cho việc luyện tập.

Nhìn thấy Diệp Quân đuổi tới, trong mắt ông lão áo trường bào hiện lên vẻ hung ác, cơ thể rung chuyển, hóa thành một luồng sáng đen lao về phía Diệp Quân.

Bùm!

Khoảng không một lần nữa vỡ tan tành, vô số kiếm quang và luồng sáng đen chấn động xung quanh như sóng xung kích.

Chẳng mấy chốc, hư không xuất hiện vô số kiếm quang và luồng ánh sáng đen. Sức mạnh đáng sợ va chạm vô cùng khủng khiếp!

Cứ như vậy khoảng nửa canh giờ, đột nhiên, khoảng không phía trên đầu Diệp Quân và ông lão áo trường bào đột nhiên tách lìa, sau đó, mấy luồng khí tức đáng sợ lao ra, xông về phía Diệp Quân.

Bùm bùm bùm!

Trên chiến trường, Diệp Quân bỗng lùi ra ngoài mấy vạn trượng mới dừng lại.

Nhưng lúc này, cơ thể của hắn đã bị nứt toác, máu từ khóe miệng chậm rãi tràn ra.

Đối diện với Diệp Quân, ngoại trừ ông lão mặc áo choàng, còn có ba cường giả mười phần thần tính đỉnh cao.

Tổng cộng có bốn cường giả mười phần thần tính đỉnh cao.

Diệp Quân lau vết máu nơi khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn ông lão áo trường bào phía xa, ông ta trừng mắt liếc xéo Diệp Quân: “Giết!”

Diệp Quân hơi híp mắt lại, kiếm Thanh Huyên trong cơ thể khẽ rung lên, chuẩn bị ra tay.

“Dừng tay!”

Đúng lúc này, một tiếng hét giận dữ đột nhiên vang lên, sau đó, một luồng sáng trắng xuyên thủng hư không, xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân.

Người đến là học sĩ tối thượng, nhìn thấy học sĩ tối thượng, đám cường giả Huyền tộc lập tức dừng lại, bọn họ trố mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía ông lão áo trường bào.

Khoảnh khắc nhìn thấy học sĩ tối thượng, sắc mặt của ông lão trở nên u ám.

Học sĩ tối thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta: “Huyền Ninh, ông đang làm gì vậy?”

Huyền Ninh siết chặt tay, sau đó nói: “Học sĩ tối thượng, người này đã giết thế tử Huyền Minh của Huyền tộc ta, ta muốn dẫn hắn về Huyền tộc”.

“Hỗn láo!”

Học sĩ tối thượng đột nhiên tức giận hét lớn: “Ta đã biết tất cả mọi chuyện, là Huyền tộc của ông đã cưỡng ép đưa Diệp công tử đến đây để giết hắn. Mà thực lực của thế tử Huyền tộc không đủ mạnh, nên đã bị giết ngược lại, hoàn toàn là tự làm tự chịu”.

Sắc mặt Huyền Ninh hơi khó coi.

Học sĩ tối thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm Huyền Ninh: “Chẳng lẽ Huyền tộc các người không biết hắn là khách do ta mời tới sao?”

Huyền Ninh đang muốn lên tiếng, học sĩ tối thượng lại nói: “Sao hả? Huyền tộc các người không coi ta ra gì à?”

Sắc mặt Huyền Ninh cực kỳ khó coi, ông ta muốn nói ra mấy lời cứng rắn, nhưng lại không dám.
 
Chương 3373


Chương 337

Chương 3373

Xét về cấp bậc, đừng nói là ông ta, ngay cả tộc trưởng Huyền tộc cũng không cao bằng học sĩ tối thượng.

“Học sĩ quá lời rồi”.

Đúng lúc này, một âm thanh cổ xưa đột nhiên vang lên trong hư không, sau đó, một ông lão chậm rãi bước ra từ hư không sâu thẳm.

Huyền Sắc.

Tộc trưởng của Huyền tộc đương nhiệm.

Thấy người tới, Huyền Ninh nhất thời thả lỏng, nếu tộc trưởng còn không tới, ông ta thật sự không dám làm gì lỗ mãng trước mặt học sĩ tối thượng.

Nhìn thấy Huyền Sắc, Tín Du lạnh lùng liếc nhìn: “Huyền Sắc, ông có ý gì?”

Huyền Sắc khẽ mỉm cười: “Học sĩ hiểu lầm rồi, ta thật sự không biết những chuyện họ làm, tuy nhiên… nếu biết thì ta cũng sẽ ủng hộ bọn họ làm như vậy”.

Tín Du hơi nheo mắt lại, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng.

Huyền Sắc cười nói: “Học sĩ đừng nóng giận, từ đầu đến cuối, Huyền tộc bọn ta không có bất kỳ ý thù địch nào với học sĩ, chuyện này cũng không phải cố ý nhằm vào học sĩ”.

Nói đến đây, lão ta liếc mắt nhìn Diệp Quân phía sau Tín Du, nói: “Dù nói thế nào, hắn cũng đã giết thế tử của Huyền tộc, Huyền tộc tìm hắn báo thù cũng là lẽ đương nhiên, phải không nào?”

Tín Du lạnh lùng nói: “Huyền tộc các ông nhằm vào hắn trước, hắn chỉ hành động tự vệ, ta cảm thấy không có gì không ổn cả”.

Huyền Sắc khẽ cười nói: “Nếu như học sĩ nói như vậy thì bọn ta cũng không còn gì để nói”.

Vừa dứt lời, không gian xung quanh khẽ rung chuyển, ngay sau đó, vô số khí tức cường đại xuất hiện bốn phía.

Tín Du đột nhiên bật cười: “Sao thế, hôm nay Huyền tộc các ông còn muốn giết cả ta sao?”

Huyền Sắc lắc đầu: “Không dám. Học sĩ, mục tiêu của bọn ta chỉ là thiếu niên kia, hắn không có quan hệ gì với học sĩ, mong học sĩ đừng nhúng tay vào chuyện này. Chỉ cần hôm nay học sĩ không xen vào thì coi như Huyền tộc nợ học sĩ một ân tình lớn, học sĩ thấy thế nào?”

Tín Du nhìn chằm chằm Huyền Sắc: “Hắn là do ta mời đến, ta tuyệt đối sẽ không để hắn xảy ra chuyện ở nền văn minh Tu La. Huyền tộc các người cứ thử đụng vào hắn xem”.

Nghe vậy, sắc mặt Huyền Sắc dần trở nên u ám.

Bỗng chốc, bầu không khí trở nên căng thẳng.

Mặc dù bị người của Huyền tộc vây quanh, nhưng trên mặt Tín Du không hề sợ hãi.

Sắc mặt của tất cả cường giả Huyền tộc đều hơi khó coi. Họ không ngờ rằng học sĩ tối thượng lại bảo vệ kiếm tu trẻ tuổi như vậy, thậm chí không màng đến việc kết thù với Huyền tộc.

Điều này vượt quá dự liệu của họ!

Cũng vượt ra khỏi dự đoán của Huyền Sắc.

Theo lý mà nói thì không nên như vậy mà!

Bỏ cuộc ư?

Huyền Sắc chưa bao giờ nghĩ tới việc bỏ cuộc, chuyện đã đến nước này, nếu cứ từ bỏ như vậy thì chẳng những kết thù với một kiếm tu trẻ tuổi thần bí, mà còn đắc tội với học sĩ tối thượng.

Quá thua thiệt!

Nếu đã đắc tội rồi thì dứt khoát đắc tội đến cùng, chỉ cần lấy được thần vật truyền thừa trên người thiếu niên đó thì mọi việc đều đáng giá.
 
Chương 3374


Chương 3374

Nghĩ đến đây, Huyền Sắc nhìn về phía học sĩ tối thượng: “Học sĩ, người này đã giết thế tử của Huyền tộc ta, hắn lại là một người ngoài, học sĩ sẽ vì hắn mà trở thành kẻ thù của Huyền tộc thật sao?”

Tín Du bình tĩnh nói: “Sao lại nói nhảm nhiều vậy? Huyền tộc các người muốn ra tay thì cứ ra tay đi”.

Huyền Sắc nhìn chằm chằm vào Tín Du, đôi mắt dần trở nên u ám.

Lúc này, ánh mắt của tất cả cường giả Huyền tộc xung quanh đều lạnh tanh. Diệp Quân đứng bên cạnh Tín Du, hơi do dự nói: “Tín Du cô nương, chuyện này…”

Tín Du cắt ngang lời Diệp Quân: “Ta mời ngươi tới nền văn minh Tu La, ta có trách nhiệm bảo vệ ngươi chu toàn, ngươi yên tâm, trừ phi ta chết, nếu không, không có ai ở nền văn minh Tu La có thể hại ngươi”.

Diệp Quân nhìn Tín Du, hơi ngạc nhiên.

Tín Du quay đầu nhìn Huyền Sắc: “Ông còn chờ gì nữa?”

Huyền Sắc trầm mặc một lát, nói: “Học sĩ, nếu học sĩ khăng khăng muốn giúp đỡ người ngoài thì Huyền tộc của ta chỉ có thể đắc tội”.

Nói xong, lão ta đột nhiên tiến lên một bước, một luồng khí tức đáng sợ khóa chặt Tín Du.

Cường giả Độc Khai Nhất Đạo!

Cùng lúc đó, Tín Du đột nhiên tiến lên một bước, giận dữ hét lớn: “Thần vệ Tu La đâu?”

Bụp!

Bên ngoài Tu La Thành, mấy vạn pho tượng cầm trường đao đột nhiên rung chuyển, sau đó chậm rãi mở mắt ra, bỗng chốc, những luồng khí tức khủng khiếp tràn ngập toàn bộ nền văn minh Tu La.

Trong hư không.

Sắc mặt Huyền Sắc thay đổi, kinh hãi nói: “Học sĩ… học sĩ điên rồi sao? Vậy mà lại đánh thức thần vệ Tu La…”

Thần vệ Tu La!

Không chỉ có đám người Huyền Sắc khiếp sợ, đám người Thái A Thiên trong bóng tối cũng vô cùng hoảng hốt.

Thần vệ Tu La này là một trong những con át chủ bài mạnh nhất của nền văn minh Tu La, hàng năm đều trấn giữ Tu La Thành. Bởi vì một vài nguyên nhân đặc biệt, thần vệ Tu La này chỉ có thể bị phong ấn chìm vào trong giấc ngủ say, trừ phi không còn cách nào khác, nếu không thì không thể đánh thức bọn họ.

Nền văn minh Tu La có lịch sử hơn mười tỷ năm, mà trong hơn mười tỷ năm lịch sử này, thần về Tu La tổng cộng cũng chỉ được đánh thức ba lần mà thôi.

Mỗi lần cũng đều vì nền văn minh Tu La đều đang ở trong thời điểm nguy cấp!

Tất cả mọi người cũng không ngờ học sĩ tối thượng lại đánh thức thần vệ Tu La!

Mới mở màn đã bùng nổ như vậy sao?

Phải nói rằng, không chỉ đám người Huyền tộc bối rối, toàn bộ người của nền văn minh Tu La cũng hoang mang.

Chẳng mấy chốc, hư không xung quanh dần dần vỡ vụn, ngay sau đó, những thần vệ Tu La cường đại xuất hiện ở xung quanh.

Ngay khi nhìn thấy những thần vệ Tu La này, sắc mặt Diệp Quân cũng dần trở nên nghiêm trọng.

Hàng vạn thần vệ Tu La có khí tức vô cùng mạnh mẽ, vừa mới xuất hiện đã làm chấn động khắp thời không, trở nên hư ảo.
 
Chương 3375


Chương 3375

Quá kinh khủng!

Một đội quân như vậy…

Trong đó thấp nhất cũng là cường giả cảnh giới bảy phần thần tính, hơn nữa, trên người mỗi một thần vệ Tu La đều tản ra khí tức và ý chí chiến đấu cực kỳ mạnh.

Thật kinh khủng!

Vào giờ phút này, hắn mới phát hiện nền văn minh Tu La này khủng bố thế nào.

Thảo nào khi nền văn minh Sâm Lâm phát hiện ra nền văn minh Tu La đã quả quyết lựa chọn lui về vũ trụ Quan Huyên.

Trong chiến trường, sau khi những thần vệ Tu La xuất hiện đều đồng loạt cung kính hành lễ với Tín Du.

Những người duy nhất có thể triệu hồi thần vệ Tu La, ngoài trừ Tu La Vương của các triều đại, cũng chỉ còn học sĩ tối thượng của các triều đại. Bởi vì quân đội thần vệ Tu La này được thành lập bởi Tu La Vương và học sĩ tối thượng thế hệ đầu, do đó, thần vệ Tu La chỉ nghe theo lệnh của Tu La Vương và học sĩ tối thượng.

Huyền Sắc liếc nhìn đám thần vệ Tu La, sắc mặt vô cùng khó coi.

Bởi vì Huyền tộc căn bản không phải là đối thủ của thần vệ Tu La, tất nhiên, cũng đánh không lại được.

Tín Du xoay người nhìn về phía Diệp Quân, sau đó khẽ nói: “Xin lỗi, mời ngươi đến nền văn minh Tu La, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, ta thật sự xin lỗi”.

Diệp Quân cười nói: “Không liên quan gì đến cô”.

Tín Du khẽ lắc đầu, cô ta nhìn về phía thống lĩnh của thần vệ Tu La ở phía xa: “Hộ tống Diệp công tử rời khỏi tộc Tu La”.

Thống lĩnh thần vệ Tu La hành lễ với Tín Du, sau đó mới nhìn về phía Diệp Quân: “Mời”.

Diệp Quân liếc nhìn Tín Du: “Hẹn gặp lại”.

Tín Du cười nói: “Có thể cho ta phương thức để liên lạc với ngươi không?”

Diệp Quân hơi do dự, sau đó lấy ra một tấm truyền âm phù đưa cho Tín Du.

Tín Du cười nói: “Đi nhanh đi”.

Diệp Quân gật đầu, hắn ngự kiếm bay lên, đang định phá vỡ hư không để rời đi, nhưng lúc này, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên giáng xuống từ trên trời, trấn áp Diệp Quân về lại chỗ cũ.

Mọi người sửng sốt.

Diệp Quân trở lại bên cạnh Tín Du, Tín Du híp mắt lại, cô ta nhìn về phía chân trời, lúc này một vài thần vệ Tu La phóng lên trời, đang định ra tay, nhưng ngay sau đó, không biết bọn họ nhìn thấy gì, lại nhanh chóng quay trở về chỗ cũ.

Thấy cảnh tượng này, Tín Du nhíu mày.

Trên hư không, một ông lão và một cô gái đang chậm rãi bước tới.

Ông lão chính là tộc trưởng của tộc Tu La – Tu La Tiêu.

Cô gái ở bên cạnh ông ta mặc áo đen, phóng thái tuyệt thế.

Thấy Tu La Tiêu, Huyền Sắc nhất thời nhíu mày, sao người này lại ra đây?

Chẳng lẽ….

Nghĩ tới đây, lão ta nhìn Diệp Quân ở phía xa, rõ ràng, tộc Tu La cũng đã xao động, Huyền Sắc đột nhiên bật cười.

Chuyện này chắc chắn là chuyện tốt đối với Huyền tộc, bởi vì tộc Tu La cũng có thể ra lệnh cho thần vệ Tu La.

Sau khi Tu La Tiêu xuất hiện, ông ta nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn về phía Tín Du ở xa, khẽ lắc đầu: “Học sĩ tối thượng, chuyện này cô làm vậy là không đúng”.
 
Chương 3376


Chương 3376

Tín Du bình tĩnh nói: “Ta lại rất bất ngờ, không ngờ Tiêu tộc trưởng cũng dấy lên lòng tham”.

Tu La Tiêu lắc đầu: “Ta không phải dấy lên lòng tham, mà đang suy nghĩ cho đại cục. Học sĩ tối thượng, ta hỏi cô, người này đến từ nền văn minh vũ trụ nào?”

Tín Du khẽ nhíu mày, cô ta cũng không biết Diệp Quân đến từ nền văn minh vũ trụ nào, vì cô ta chưa bao giờ hỏi.

Tu La Tiêu tiếp tục nói: “Học sĩ tối thượng, người này có thể lấy được thần vật truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn, chắc chắn không phải người bình thường, mà hắn tới nền văn minh Tu La ta, chẳng lẽ thật sự chỉ là để đi dạo thôi sao?”

Tín Du thấp giọng nói: “Là ta mời hắn tới nền văn minh Tu La, sao vậy, Tiêu tộc trưởng cho rằng ta sẽ phản bội nền văn minh Tu La à?”

Tu La Tiêu cười nói: “Học sĩ tất nhiên sẽ không phản bội nền văn minh Tu La ta, nhưng không thể không đề phòng lòng người, người này không rõ lai lịch, nếu hắn đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, vậy hôm nay để hắn rời đi, chẳng phải là ngày sau tai họa sẽ ập lên đầu nền văn minh Tu La ta sao?”

Tín Du nhíu mày: “Hắn không phải đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, hắn đến từ một nền văn minh vũ trụ miễn cưỡng đạt tới cấp một”.

Tu La Tiêu bình tĩnh nói: “Học sĩ, cô cho rằng loại thiên tài yêu nghiệt này lại đến từ một nền văn minh vũ trụ miễn cưỡng đạt tới cấp một thôi sao?”

Tín Du nhìn về phía Diệp Quân: “Ta tin lời hắn nói”.

Diệp Quân khẽ mỉm cười.

Tu La Tiêu khẽ cười: “Học sĩ, cô đã bị hắn lừa rồi. Người này cùng lắm cũng chỉ là cường giả hai phần thần tính, lại có thể đánh đến mức không phân cao thấp với cường giả cảnh giới mười phần thần tính. Loại thiên tài yêu nghiệt này, đừng nói là nền văn minh vũ trụ cấp một, ngay cả trong lịch sử nền văn minh vũ trụ Tu La chúng ta, cũng vô cùng hiếm thấy”.

Tín Du khẽ lắc đầu: “Tiêu tộc trưởng, cho dù hắn thật sự đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, nền văn Tu La ta có quan hệ tốt với hắn, chẳng lẽ không phải là chuyện tốt sao?”

Tu La Tiêu nhìn chằm chằm Tín Du: “Nền văn minh cấp cao sẽ không có sự nhân từ với nền văn minh cấp thấp, chỉ có cướp đoạt”.

Tín Du nhíu mày: “Tiêu tộc trưởng, ta biết, những lời ông nói đều là mượn cớ, mục đích của ông là muốn cướp thần vật trên người Diệp công tử, nhưng ông có nghĩ đến hành động của ông sẽ mang lại hậu quả như thế nào cho nền văn minh Tu La chúng ta không?”

Huyền tộc chỉ có thể đại diện cho Huyền tộc, không thể đại diện cho toàn bộ nền văn minh Tu La.

Nhưng tộc Tu La thì khác, tộc Tu La đại diện cho toàn bộ nền văn minh Tu La.

Tu La Tiêu khẽ lắc đầu: “Học sĩ tối thượng, ta làm vậy là vì tương lai của nền văn minh Tu La chúng ta!”

Vừa nói, ông ta vừa nhìn về phía Diệp Quân: “Người này không rõ lai lịch, nếu cứ để hắn trở về như vậy sẽ gặp vô số phiền toái, vì vậy, hắn không thể rời đi”.

Tín Du nhíu mày, ánh mắt dần trở nên lạnh như băng.

Lúc này, một người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra, người này là Thái A Thiên, bên cạnh ông ta là Thái A Nan.

Thấy người của tộc Thái A xuất hiện, Tu La Tiêu và Huyền Sắc nhíu mày.

Thái A Thiên khẽ mỉm cười: “Ta cảm thấy học sĩ tối thượng nói không sai, cho dù vị Diệp công tử này thật sự đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, chúng ta cũng có thể kết bạn. Dù sao, Diệp công tử tới nền văn minh Tu La ta, cũng không thể hiện bất kỳ ý thù địch gì cả, tại sao nền văn minh Tu La không thể làm bạn với hắn?”

Tu La Tiêu nhìn chằm chằm Thái A Thiên: “Hắn có thể đại diện cho nền vũ trụ văn minh sau lưng hắn sao? Nếu không, cho dù hắn đồng ý làm bạn với nền văn minh Tu La ta, nền văn minh vũ trụ của hắn liệu có đồng ý không?”
 
Chương 3377


Chương 3377

Thái A Thiên cười khẩy, sau đó nói: “Tiêu tộc trưởng, những người đang đứng ở đây đều không phải kẻ ngốc, ai cũng biết mục đích của ông là gì, cần gì phải tìm cho mình những lý do cao siêu, tạo thêm trò cười?”

Sắc mặt Tu La Tiêu dần trở nên khó coi.

Thái A Thiên tiếp tục nói: “Ông làm vậy là đang đe dọa, đơn giản chỉ muốn tìm một lý do đàng hoàng để ra tay với Diệp công tử, cướp đi thần vật từ trên người hắn…”.

“Chẳng lẽ không được sao?”

Lúc này, Huyền Sắc ở một bên đột nhiên cười nói: “Nền văn minh Tu La bắt nguồn từ đâu? Là từ cướp đoạt! Trên người của hắn có thần vật của nền văn minh vũ trụ cấp bốn, tại sao chúng ta không thể cướp? Ta cho rằng có thể cướp, dù sao quy luật sinh tồn trong vũ trụ cũng là kẻ mạnh trở thành vua, không phải sao?”

Thái A Thiên nhìn Huyền Sắc: “Cháu trai của ông bị giết cũng đáng đời”.

Huyền Minh là cháu trai của Huyền Sắc.

Sắc mặt Huyền Sắc lập tức trở nên khó coi: “Thái A Thiên, ông đừng quên tổ huấn văn minh của nền văn minh Tu La chúng ta, khi đối phó với người ngoài, phải đoàn kết làm một”.

Thái A Thiên trầm mặc.

Quả thật, ông ta có thể âm thầm trợ giúp Diệp Quân, nhưng tuyệt đối không thể trợ giúp công khai, bởi vì Diệp Quân không phải người của nền văn minh Tu La.

Mà tổ huấn văn minh của nền văn minh Tu La có nói khi đối phó với người ngoài, phải đoàn kết làm một.

Không ai dám phản bội tổ huấn.

Bởi vì tổ huấn do tổ tiên của các gia tộc cùng nhau đặt ra, ai dám vi phạm tổ huấn, thì chẳng khác nào vi phạm tổ tiên nhà mình.

Lúc này, học sĩ tối thượng ở một bên đột nhiên nói: ‘Hắn không phải người ngoài”.

Mọi người sửng sốt, đồng loạt nhìn về phía học sĩ tối thượng, học sĩ tối thượng nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Quên nói cho mọi người, ta và Diệp công tử đang yêu nhau, lần này mời hắn tới tộc Tu La là để thành thân”.

Vừa dứt lời, mọi người đều xôn xao.

Đùa gì ác vậy?

Diệp Quân cũng sửng sốt.

Thái A Thiên nhìn học sĩ tối thượng, trầm mặc không lên tiếng, phải nói rằng, ông ta rất bất ngờ.

Đương nhiên, ông ta cũng không tin lời của học sĩ tối thượng, điều khiến ông ta cảm thấy bất ngờ là học sĩ tối thượng lại không tiếc hủy hoại thanh danh của mình để bảo vệ thiếu niên kiếm tu trước mắt này.

Không bình thường!

Thái A Thiên nhìn Diệp Quân ở phía xa, mình có lẽ đã đánh giá thấp thiếu niên kiếm tu này rồi.

Trong mắt cô gái mặc áo đen bên cạnh Tu La Tiêu cũng thoáng qua vẻ kinh ngạc, ngay sau đó, cô gái nhìn về phía Diệp Quân với ánh mắt đăm chiêu.

Sắc mặt Tu La Tiêu cực kỳ khó coi: “Học sĩ tối thượng, chuyện này không thể nói bậy bạ, cô…”

Học sĩ tối thượng bình tĩnh nói: “Ta không nói bậy bạ”.

Huyền Sắc đột nhiên nói: “Nhưng hai người cũng chưa thành thân, trước mắt hắn vẫn chỉ là người ngoài”.

Học sĩ tối thượng nhìn về phía Huyền Sắc, mặt Huyền Sắc không cảm xúc: “Học sĩ tối thượng, cô hy sinh thanh danh của mình như vậy chỉ để bảo vệ một người ngoài, có đáng không?”
 
Chương 3378


Chương 3378

Học sĩ tối thượng đang định đáp lời, lúc này, Diệp Quân đột nhiên chậm rãi đi tới: “Ta và học sĩ tối thượng chỉ là bạn, chỉ vậy mà thôi”.

Mọi người nhìn về phía Diệp Quân.

Học sĩ tối thượng nhìn Diệp Quân, muốn nói gì đó, Diệp Quân cười nói: “Ta rất cảm kích ý tốt của Tín Du cô nương, nhưng như vậy sẽ làm tổn hại đến thanh danh của cô, Diệp Quân ta không thể làm vậy”.

Nói đến đây, Diệp Quân nhìn về phía Huyền Sắc và Tu La Tiêu ở xa: “Các ông chỉ muốn thần vật trên người ta, cũng được, ta sẽ đưa cho các ông, để đổi lấy bình an”.

Nói xong, hắn phất tay áo, quan tài máu của nền văn minh Thuật Giả đưa cho hắn bay thẳng ra, cuối cùng vững vàng rơi xuống trước mặt Huyền Sắc.

Như còn chưa đủ, Diệp Quân lại mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên cũng bay đến trước mặt Huyền Sắc.

Hành động của Diệp Quân làm tất cả người đang có mặt đều sửng sốt.

Tu La Tiêu nhìn chằm chằm quan tài máu và kiếm Thanh Huyên trước mặt Huyền Sắc…

Giao nộp luôn?!

Hành động của Diệp Quân khiến tất cả sửng sốt.

Mục đích của họ đương nhiên là thần vật trong tay hắn, nhưng chẳng ai ngờ hắn lại giao ra ngay tắp lự như vậy.

Cô gái áo đen đứng cạnh Tu La Tiêu nhìn hắn với ánh mắt ngạc nhiên.

Bởi điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô ta.

Nhưng nghĩ kỹ lại một chút, đây mới chính là lựa chọn tốt nhất của Diệp Quân, bởi vì cho dù có được học sĩ tối thượng bảo vệ thì tộc Tu La và Huyền tộc cũng không đời nào chịu tha cho hắn.

Nhất là vào hôm nay.

Một khi bọn họ đã bắt tay với nhau thì học sĩ tối thượng cũng phải chịu thua, không thể nào vì một người ngoài mà liều chết chống lại họ được. Đây cũng là lý do vì sao hai tộc trên dám làm như vậy. Nếu Diệp Quân là người của tộc Tu La thì cả hai bên sẽ không dám thật sự trở mặt với học sĩ tối thượng, nhưng hiện giờ thì hắn chỉ còn một con đường chết mà thôi.

Nào ngờ Diệp Quân lại chủ động giao nộp món đồ ấy ra.

Lại còn rất biết điều mà lấy ra hết, đặt xuống trước mặt Huyền Sắc.

Để di dời mâu thuẫn.

Sự chú ý của Tu La Tiêu đã không còn nằm trên người Diệp Quân nữa.

Khiến cô gái váy đen sinh ra chút hiếu kỳ.

Thái A Thiên cũng nhìn thanh niên kia.

Ông ta phát hiện mình đã xem thường người này.

Quyết đoán ngoài sức tưởng tượng!

Đúng lúc này, Huyền Sắc bất ngờ thu chiếc quan tài máu và kiếm Thanh Huyên vào.

Tu La Thiên thấy vậy thì gầm lên: “Huyền Sắc! Ngươi làm gì đấy?!”

Huyền Sắc chỉ lãnh đạm đáp: “Làm gì là làm gì?”

Tu La Thiên trừng mắt: “Hai thứ thần vật kia thuộc về toàn bộ văn minh Tu La, ngươi lấy về riêng cho mình là thế nào?”
 
Chương 3379


Chương 3379

Huyền Sắc lại đáp: “Là hắn cho ta, Tu La Thiên à, nên chúng thuộc về Huyền tộc”.

Tu La Thiên càng quắc mắt: “Chúng là của văn minh Tu La!”

Huyền Sắc cười khẩy: “Ngươi đang ăn nói hàm hồ cái gì thế hả Tu La Thiên? Ta được biết tộc Tu La của ngươi năm xưa từng có một siêu thần vật, sao ngươi không nói nó là của văn minh Tu La luôn đi?”

Tu La Thiên nín họng. Bỗng thời không bốn phía chấn động, tỏa ra khí tức bí ẩn.

Cường giả tộc Tu La đến!

Sắc mặt Huyền Sắc lạnh đi: “Tộc Tu La các ngươi muốn cướp của chứ gì?”

Bỗng Diệp Quân ôm quyền chào Tín Du và Thái A Thiên: “Hai vị hôm nay dốc lòng tương trợ, Diệp Quân xin khắc trong tâm khảm, ngày sau sẽ trả lại. Xin cáo từ”.

Nói rồi xoay người rời đi.

Đi là đương nhiên, bởi vì chỉ khi hắn không còn ở đây nữa, hai lão kia mới có thể đấu đá ác liệt hơn. Tín Du thấy hắn ngoảnh đi thì mở miệng như muốn nói gì, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng, bởi vì đây mới là lựa chọn tối ưu của Diệp Quân.

Thái A Thiên im lặng nhìn theo, không biết đang suy nghĩ gì.

Tu La Thiên và Huyền Sắc cũng không lên tiếng.

Diệp Quân đã không còn giá trị lợi dụng trong mắt họ, bây giờ mà gây chuyện với hắn mới là ngu xuẩn.

Vì khi ấy sẽ đắc tội cả học sĩ tối thượng và tộc Thái A.

Vậy nên họ sẽ mắt nhắm mắt mở để hắn đi.

Cô gái áo đen kia thấy Diệp Quân biến mất rồi thì thoáng nhìn sang nhóm Tu La Thiên và những người khác rồi lắc nhẹ đầu.

Trở lại bên này, Tu La Thiên tuyệt đối không thể cho phép Huyền Sắc và Huyền tộc lấy được hai món thần vật kia.

Văn minh Tu La hiện do tộc Tu La đứng đầu, nắm trong tay rất nhiều tài nguyên, nếu Huyền tộc trỗi dậy thì danh dự của họ sẽ bị thách thức.

Đây là điều ông ta tuyệt đối không cho phép.

Về phần Huyền Sắc, vật đã vào tay, làm sao có thể nhả ra?

Nhất là khi ông ta dám cam đoan quan tài máu và thanh kiếm đều là vật từ văn minh vũ trụ cấp bốn.

Có báu vật này trong tay, Huyền tộc có thể trỗi dậy mạnh mẽ, hoặc thậm chí là hạ bệ tộc Tu La dễ như chơi.

Hai bên đã chọn đối đầu nhau.

Không ai bằng lòng nhượng bộ.

Đương lúc họ muốn ra tay, thời không phía sau Tu La Thiên chợt vỡ ra, để một lão già bước ra.

Sự xuất hiện tộc trưởng tiền nhiệm của tộc Tu La – Tu La Tịnh khiến Tu La Thiên ngạc nhiên.

Huyền Sắc thì nhíu mày lại.

Tu La Tịnh liếc nhìn Huyền Sắc một cái rồi nói với học sĩ tối thượng: “Hôm nay tộc Tu La đã đắc tội học sĩ, mong người đừng để trong lòng”.

Cô ta chỉ đáp: “Tộc Tu La đứng đầu văn minh Tu La, tầm nhìn không nên hạn hẹp thế này”.

Nói rồi xoay người rời đi, không thèm để ý khi sắc mặt Tu La Thiên tối sầm đi.

Thái A Thiên liếc nhìn hai người Tu La Thiên và Huyền Sắc, cười khẩy một tiếng rồi cũng rời đi.

Ông ta đương nhiên là có hứng thú với hai món báu vật kia, nhưng hứng thú với vị công tử họ Diệp lại càng lớn hơn.
 
Chương 3380


Chương 3380

Thanh niên này đúng là không đơn giản tẹo này!

Nhóm Thái A Thiên và học sĩ tối thượng đi rồi, Tu La Tịnh mới chầm chậm cất giọng nói với Huyền Sắc: “Ngươi hẳn cũng hiểu rõ, thanh niên kia cố tình đưa ra hai món thần vật này để di dời mâu thuẫn, khiến hai gia tộc chúng ta xích mích với nhau”.

Huyền Sắc im lặng.

Ông ta đương nhiên biết được đây là ý đồ của Diệp Quân, nhưng lại không cách nào từ chối dương mưu này.

Tu La Tịnh không nói gì nữa mà chỉ nhìn Huyền Sắc. Nếu Huyền tộc thật sự muốn chiếm làm của riêng thì tộc Tu La cũng không ngại một trận chiến.

Dù sao họ vẫn còn thần vệ Tu La ở đây.

Nếu thật sự tranh chấp, phần thắng của tộc Tu La vẫn lớn hơn.

Nhưng trừ khi thật sự bất đắc dĩ thì tộc Tu La cũng không muốn ra tay, thứ nhất vì đây là tranh chấp nội bộ, thứ nhì là tộc Tu La có thắng thì cũng sẽ chịu tổn thất nặng nề.

Lấy góc nhìn đại cục mà nói, tộc Tu La không muốn ra tay.

Nhưng nếu Huyền tộc thật sự muốn chiếm làm của riêng thì tộc Tu La cũng sẽ đáp trả không chút do dự, vì họ không muốn để Huyền tộc giành được món lợi uy hiếp tộc Tu La.

Sau một hồi im lặng, Huyền Sắc mới vươn tay gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện, rồi đẩy nó sang cho Tu La Tịnh.

Huyền tộc không có kiếm tu đủ mạnh, có mang về cũng vô nghĩa.

Ông ta để tâm đến quan tài máu hơn.

Chỉ nhìn thôi cũng biết đây không phải thần vật tầm thường rồi.

Tu La Tịnh liếc Huyền Sắc một cái, không nhiều lời nữa mà thu kiếm vào, nói: “Đi thôi”.

Ông ta dẫn các cường giả tộc Tu La rời đi.

Huyền Sắc đứng lại hồi lâu rồi cũng dẫn phe mình trở về.

Trong đám mây, Tu La Tịnh nhìn Tu La Thiên với ánh mắt thất vọng. Người sau không dám hé răng.

Một hồi sau, Tu La Tịnh phẩy tay: “Các ngươi trở về đi”.

Tu La Thiên vội vàng nghe theo.

Lại nghe Tu La Tịnh lên tiếng: “Tiểu Hàn ở lại”.

Cô gái áo đen ngoái nhìn lại, gật đầu.

Đợi Tu La Thiên và những người khác đi rồi, Tu La Tịnh quay sang nhìn cô ta.

Cô ta vẫn giữ sắc mặt bình tĩnh đúng mực.

Ánh mắt Tu La Tịnh trở nên phức tạp: “Ta biết ngươi có thù oán với gia tộc, nhưng đó không phải lý do để đẩy cả tộc vào nguy khốn”.

Cô gái chỉ đáp: “Tiên tổ nói gì, ta không hiểu”.

Tu La Tịnh nhìn cô ta chằm chặp, ánh mắt dần lạnh đi.

Cường giả vẫn bình chân như vậy.

Một hồi sau, vẻ lạnh lùng trong mắt Tu La Tịnh tan đi, chỉ còn lại phức tạp trong lòng. Kể từ khi thiên tài tuyệt thế của tộc Tu La yểu mệnh chết đi, thế hệ trẻ của họ chỉ còn cô gái này là lợi hại nhất, nếu giết đi sẽ khiến tương lai của họ bị đứt đoạn.

Sẽ trở thành điểm yếu chí mạng của tộc Tu La.
 
Chương 3381


Chương 3381

Nhưng cô nhóc này không chỉ xa cách gia tộc mà còn mang thù oán trong lòng.

Tu La Tịnh không khỏi thở dài, mở miệng nói: “Nếu ngươi sẵn lòng buông bỏ thù hận, tộc trưởng kế nhiệm sẽ là ngươi”.

Cô ta chỉ cười khẽ: “Nếu không thì sao? Tiên tổ sẽ lập tức tiêu diệt ta ư?”

Tu La Tịnh chỉ nhìn lại, không đáp.

Cô gái áo đen nói thẳng: “Nếu ta nói ta có thể buông bỏ thù hận, tiên tổ có tin không?”

Sau một hồi im lặng, Tu La Tịnh lắc đầu: “Không”.

Cô gái áo đen cong môi: “Vậy mời tiên tổ ra tay”.

Tu La Tịnh không chút chần chừ, vung tay chưởng ra.

Chỉ cần còn một tia hy vọng thì ông ta cũng sẽ không diệt trừ một thiên tài tuyệt thế trong gia tộc, lại còn là siêu thiên tài duy nhất nữa chứ. Nhưng hết cách rồi, khi thù hận của đối phương dành cho gia tộc là quá sâu đậm.

Thiên tài thế này, để lại mới càng gây họa cho tộc Tu La.

Nếu để nó hoàn toàn trưởng thành, cả tộc chắc chắn sẽ rơi vào tai họa ngập đầu.

Đúng lúc này, cô gái áo đen vung tay, thả ra một tia sáng đen.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai vang lên, đồng thời đẩy lui hai người.

Tu La Tịnh dừng lại, nhìn đối phương đầy khó tin: “Ngươi… sao có thể…”

Cô gái áo đen chỉ lạnh lùng đáp: “Tiên tổ muốn giết được ta thì một là phải triệu tập toàn bộ cường giả cao cấp trong tộc, hai là gọi tiên tổ của người tới. Nhưng có lẽ tiên tổ sẽ không làm vậy, vì gọi tộc nhân đến giết đồng tộc của mình chẳng khác gì vứt bỏ mặt mũi bản thân và gia tộc, đúng chứ?”

Tu La Tịnh chỉ nhìn lại.

Cô gái áo đen: “Còn cách thứ hai… Người sàng lập xuất hiện, chưa biết chắc sẽ giúp ai, nhỉ?”

Tu La Tịnh rơi vào im lặng một hồi lâu mới nói: “Chỉ cần ngươi ở lại, cái gì ta cũng sẽ làm, kể cả diệt trừ tất cả những người ở dòng chính từng hãm hại cha mẹ ngươi”, chính vì những kẻ này mà cha mẹ cô gái mới chết thảm như vậy.

Nhưng cô ta chỉ liếc nhìn ông ta: “Nếu ban đầu ông chịu nói những lời này thì có lẽ ta còn cân nhắc, nhưng bây giờ đã muộn rồi”.

Dứt lời, cô xoay người rời đi.

Lý do từ chối rất đơn giản, tộc Tu La không bao lâu nữa sẽ gặp họa ngập đầu, bây giờ ở lại chỉ còn nước chết chung, chẳng thà trở mặt thì may ra còn đường tự vệ.

Tu La Tịnh nhìn theo bóng lưng xa dần của cô gái áo đen suốt một hồi lâu, cuối cùng thở dài với cõi lòng phức tạp.

Nửa hoảng hốt, nửa chấp nhận.

Hoảng hốt, là vì ông ta không ngờ sức mạnh của Tu La Hàn lại đáng sợ đến vậy, đúng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt.

Chấp nhận, là vì ông ta không làm gì được Tu La Hàn.

Triệu tập cường giả trong tộc đến giết ư?

Đương nhiên là có thể, nhưng làm vậy cũng sẽ trở thành trò cười của văn minh Tu La, cũng khiến các dòng phụ trong gia tộc trở nên xa cách.

Gọi người sàng lập thì càng không được.
 
Chương 3382


Chương 3382

Tu La Hàn nói phải, lỡ thỉnh đến rồi, còn chưa biết tiên tổ sẽ giúp ai hơn.

Bởi vì cô ta quá mức yêu nghiệt.

Tu La Tịnh lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, lại buông một tiếng thở dài rồi biến mất tại chỗ.

Ông ta trở về tộc Tu La, dẫn một nhóm cường giả cao cấp đi đến một gian phòng bí mật, rồi gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay.

Mọi ánh mắt đều sống động hẳn lên khi nhìn thấy thanh kiếm.

Tu La Tịnh truyền sức mạnh vào nó, nhưng thanh kiếm không hề sứt mẻ.

Ông ta thoáng kinh ngạc trước khi lấy một lá chắn màu đen ra phang thật mạnh lên thân kiếm.

Rắc!

Tấm khiên vỡ vụn.

Các cường giả trố mắt nhìn nhau đầy khiếp sợ.

Tu La Tịnh mới thở dài, nói: “Đúng là đến từ văn minh vũ trụ cấp bốn”.

Những người khác gật đầu tán thành.

Tu La Tịnh nhìn kiếm Thanh Huyên với vẻ tham lam trong mắt. Cầm nó trong tay, ông ta thật sự cảm nhận được thế nào là sức mạnh vô biên, một loại sức mạnh không phải của ông ta nhưng có thể biến ông ta trở nên vô địch.

Đúng là thần vật!

Vẻ tham lam nóng cháy của ông ta đương nhiên không trốn thoát ánh mắt người khác, ai nấy tuy đều không vui nhưng cũng đành chịu, bởi vì Tu La Tịnh là người mạnh nhất tộc Tu La hiện nay.

Bỗng ông ta mở miệng: “Kiếm này bất phàm, ta sẽ nghiên cứu kỹ hơn”.

Không ai nói gì, không ai phản đối.

Tu La Tịnh không để ý đến họ mà chỉ cầm kiếm rời đi.

Sau một hồi im lặng, Tu La Tiêu mới nói: “Giải tán”.

Rồi cũng đi mất.



Tại học điện tối thượng.

Học sĩ tối thượng trở lại với gương mặt âm u tối sầm, giận không át được.

Đã tốn bao nhiêu công sức mới xây dựng được chút tình nghĩa với Diệp Quân, nào ngờ lại bị tộc Tu La và Huyền tộc phá hỏng.

Đúng là tức điên người mà!

Thái A Thiên bất ngờ xuất hiện cách đó không xa, thấp giọng hỏi: “Học sĩ tối thượng, thanh niên kia rốt cuộc có thân phận gì? Chẳng lẽ thật sự đến từ văn minh vũ trụ cấp bốn?”, Tín Du chỉ biết thở dài không nói.

Làm Thái A Thiên sinh lòng ngờ vực.

Tín Du lắc đầu: “Hắn có phải người của văn minh cấp bốn hay không thì văn minh Tu La chúng ta cũng không nên đối xử với hắn như vậy. Ta mời hắn đến đây bởi vì người này có rất nhiều thứ vượt qua văn minh vũ trụ cấp ba, nếu hắn đồng ý trao đổi thì tương đương với bằng lòng kết bạn, nào ngờ văn minh Tu La lại hành xử như thế…”

Cô ta lại lắc đầu: “Ta cũng không còn mặt mũi gặp lại hắn”.
 
Chương 3383


Chương 3383

Thái A Thiên: “Vị Diệp công tử này thật sự là không hề tầm thường”.

Sắc mặt Tín Du trở nên phức tạp.

Thái A Thiên: “Học sĩ tối thượng đang lo lắng điều gì sao?”

Tín Du gật đầu: “Hắn đã đi nhưng mọi chuyện chưa kết thúc ở đây. Tộc Tu La và Huyền tộc lấy được hai món thần vật kia cũng không phải là phúc phận gì”.

Thái A Thiên thắc mắc: “Vì sao lại nói vậy?”

Tín Du: “Quan tài máu đến từ văn minh Thuật Giả, một nền văn minh vốn đã vô cùng kỳ quái, không rõ mục đích. Bản thân quan tài lại là vật hung hiểm, tuy ta không biết Diệp công tử làm sao mà trấn áp được nó, nhưng trực giác ta nói rằng Huyền tộc sẽ không làm được điều ấy”.

Thái A Thiên ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: “Hắn thật sự đến từ văn minh cấp bốn sao?”

Tín Du lắc đầu: “Không, hắn nói hắn đến từ văn minh cấp một”.

Thái A Thiên liếc sang.

Tín Du khẽ cười: “Không tin?”

Thái A Thiên gật đầu: “Văn minh cấp một tuyệt đối không thể đào tạo ra thiên tài như hắn, ngay cả lịch sử văn minh Tu La chúng ta cũng hiếm thấy”.

Tín Du lại nói: “Ta cũng không tin, nhưng ta biết hắn không nói dối. Hắn không cần phải nói dối”.

Thái A Thiên rơi vào im lặng.

Tín Du: “Nên ta đoán hắn thật sự đến từ văn minh cấp một, nhưng người đứng sau hắn lại đến từ văn minh cao hơn”.

Thái A Thiên nhíu mày: “Người đứng sau?”

Tín Du gật đầu: “Trước đó thoạt nhìn là ta giúp hắn, nhưng thật ra là đang giúp chúng ta..”.

Thái A Thiên nheo mắt: “Ý của học sĩ tối thượng là… người sau lưng hắn…”

Tín Du không đáp, chỉ gọi một chiếc bình ngọc trắng xuất hiện trong tay.

Cô ta nói: “Cách đây không lâu, ta vừa so sánh máu của hắn và máu của văn minh Tu La chúng ta, ngươi đoán kết quả thế nào?”

Thái A Thiên không trả lời.

Tín Du cười: “Huyết mạch Tu La thua hoàn toàn”.

Thua hoàn toàn!

Hai tay Thái A Thiên siết lại khi sóng cả dâng lên trong lòng.

Huyết mạch Tu La.

Là một loại huyết mạch đáng sợ do người sàng lập của văn minh Tu La tạo ra, nhưng lại thua trước huyết mạch trong người Diệp Quân.

Điều này có nghĩa là gì?

Người đứng sau Diệp Quân còn mạnh hơn cả người sàng lập văn minh Tu La?

Sắc mặt Thái A Thiên dần đọng lại.

Tín Du lắc đầu: “Không sợ đối thủ mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu. Văn minh Tu La vốn có thể thành lập quan hệ hữu nghị, trao đổi cùng văn minh bên hắn, nhưng vì tộc Tu La và Huyền tộc…”

Thái A Thiên xen vào: “Bọn họ bị lợi ích làm mờ mắt, sớm muộn gì cũng hại chết toàn bộ văn minh Tu La… Nếu tộc Thái A ta có thể lên làm thủ lĩnh, chúng ta sẵn sàng giao hảo với Diệp công tử, cùng nhau phát triển”.
 
Chương 3384


Chương 3384

Tín Du ngoái đầu đầy kinh ngạc.

Thái A Thiên giải thích: “Nếu người đứng sau Diệp công tử thật sự là cường giả bực ấy thì hành vi lần này của văn minh Tu La xem như đã rước họa vào thân. Chưa kể tộc Tu La và Huyền tộc chưa chắc sẽ chịu dừng lại, mà một khi họ lại đi gây sự với Diệp công tử, người đứng sau hắn rất có thể sẽ ra mặt. Nếu người ấy nóng tính thì không chỉ hai tộc kia mà toàn bộ văn minh Tu La đều sẽ gặp nguy hiểm!”

Tín Du im lặng.

Thái A Thiên tiếp tục: “Diệp công tử này thoạt nhìn hiền hậu gần gũi nhưng ta cho rằng còn tùy người, chứ bên trong hắn là một kẻ tàn nhẫn, bằng không đã không lập tức giết Huyền Minh. Nay tộc Tu La và Huyền tộc cướp đồ của hắn, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua…”

Ông ta ngước nhìn Tín Du.

Cô ta im lặng một hồi mới nói: “Ta đương nhiên sẵn sàng đưa tộc Thái A lên làm thủ lĩnh, nhưng ông cũng phải biết, tranh giành quyền lực lúc này sẽ đẩy văn minh Tu La vào hỗn loạn…”

Thái A Thiên: “Không cần, chuyện này để ta xử lý”.

Thấy Tín Du nhìn mình, ông ta nói: “Tộc Tu La và Huyền tộc làm ác thì chúng ta là thiện. Chúng ta sẽ chủ động giao hảo với Diệp công tử, cho hắn biết hai tộc kia không đại biểu cho toàn bộ văn minh Tu La”.

Tín Du suy tư một hồi rồi gật gù: “Được”.

Thái A Thiên nghe vậy thì hưng phấn siết tay lại.

Đây là học sĩ tối thượng.

Không chỉ là một người, mà sau lưng còn có một học điện tối thượng, được cô ta ủng hộ chẳng khác gì được học điện tán thành.

Mấu chốt là cô ta có thể áp chế được thần vệ Tu La.

Có học sĩ tối thượng ủng hộ, về sau khi hai tộc khai chiến, tộc Tu La sẽ mất đi một phần lớn sức mạnh.

Nói đúng hơn là một khi không có thần vệ, tộc Tu La chẳng khác gì bị chặt đứt hai tay.

Tín Du mở miệng gọi: “Thiên tộc trưởng”.

Thái A Thiên thu hồi suy nghĩ, nhấc mắt nhìn lên, nghe cô ta nghiêm giọng nói: “Vì văn minh Tu La”.

Ông ta gật đầu: “Nếu đây chỉ là vì Thái A Thiên thì ta hoàn toàn có thể tách ra khỏi văn minh này, vì ít nhất Diệp công tử vẫn có hảo cảm với chúng ta, chẳng phải sao?”

Tín Du gật đầu: “Chuyện kế tiếp thế nào, ông cứ việc sắp xếp”.

Rồi xoay người rời đi.

Cô ta biết tộc Tu La ngày càng đi xuống, nhưng vì bản thân vẫn luôn vùi đầu vào nghiên cứu học thuật nên không biết bọn họ đã lụn bại đến mức nào. Nhưng hành vi vừa rồi của tộc Tu La đã khiến cô thất vọng hoàn toàn.

Một nền văn minh vũ trụ hùng mạnh sao có thể giao vị trí thủ lĩnh cho những kẻ mắt nhìn không quá đầu như vậy?

Vì thế, cô ta bằng lòng giúp đỡ tộc Thái A.

Tín Du đi rồi, Thái A Thiên mới trở lại trong tộc.

Điện Thái A.

Thái A Thiên lên tiếng: “Nan trưởng lão”.

Thái A Nan lập tức xuất hiện, nghe Tộc trưởng phân phó: “Từ giờ trở đi, ông hãy lập tức theo dõi hành tung của Diệp công tử… Không, lập tức dẫn theo mười cường giả mười phần thần tính bảo vệ hắn”.

Ông ta lập tức thắc mắc: “Vì sao?”
 
Chương 3385


Chương 3385

Thái A Thiên: “Tộc Tu La và Huyền tộc vừa kiếm được món hời nhưng chắc chắn sẽ không bỏ qua, mà theo hiểu biết của ta, họ sẽ không để cho Diệp công tử toàn mạng. Hắn quá mức yêu nghiệt, ngày sau trưởng thành sẽ trở thành uy hiếp với họ, nên hai tộc đó đương nhiên sẽ tìm cách giết người diệt khẩu, tiêu trừ hậu họa”.

Sắc mặt Thái A Nan đanh lại: “Tộc trưởng, chúng ta làm vậy chẳng khác gì trở mặt thành thù với họ…”

Thái A Thiên nhắm mắt, nói: “Vì tương lai, chúng ta đánh cược một lần này!”

Sau khi rời khỏi nền văn minh Tu La, Diệp Quân tìm đến một vùng hư không, sau đó trở về trong Tiểu Tháp.

Diệp Quân ngồi xếp bằng ở một bờ biển, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, những khí thế mạnh mẽ quanh người hắn không ngừng lan ra ngoài, chấn động khiến thời không xung quanh run rẩy.

Trận chiến lúc trước đã giúp hắn thu hoạch được rất nhiều thứ.

Khí thế quanh người Diệp Quân ngày càng mạnh hơn, thời không xung quanh cũng dần trở nên vặn vẹo.

Không biết đã bao lâu trôi qua, Diệp Quân chợt mở mắt, trong mắt hắn có hai tia kiếm quang loé lên.

Oanh!

Một khí thế đáng sợ thoáng chốc bộc phát từ trong cơ thể Diệp Quân, khiến thời không xung quanh vặn vẹo biến dạng.

Cảnh giới ba phần thần tính!

Diệp Quân hít sâu một hơi, sau đó hưng phấn nói: “Tháp gia, đột phá rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Chúc mừng”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Xem ra đúng là nên hạn chế sử dụng kiếm Thanh Huyên”.

Bình thường, hắn sử dụng kiếm Thanh Huyên sẽ có thể tiêu diệt người khác trong nháy mắt, mà giết chết trong nháy mắt như thế ngoài việc ra oai thì không hề có chút tác dụng gì với tu vi của hắn cả.

Mà mỗi lần quyết đấu sinh tử đều có thể khiến hắn có được thu hoạch hoàn toàn mới.

Trận chiến sinh tử có thể kích phát tiềm lực của một người nhất.

Lần này đại chiến với cao thủ mười phần thần tính kia để hắn biết được trình độ chiến lực của mình hiện tại, dưới Độc Khai Nhất Đạo, dù hắn không phải tồn tại vô địch nhưng chắc chắn cũng rất ít có ai thắng được hắn.

Mà bây giờ, hắn muốn đánh một trận với cao thủ Độc Khai Nhất Đạo, đặc biệt là cao thủ Độc Khai Nhất Đạo chân chính!

Vì trận chiến trước đó, hắn còn chưa đạt đến giới hạn của mình.

Còn chưa sử dụng huyết mạch, đương nhiên vẫn chưa đến giới hạn!

Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ta muốn bị đánh!”

Tiểu Tháp nói: “Trước đây có nhiều lúc cha ngươi cũng sẽ trở nên tự tin như ngươi, ngươi có biết kết quả là thế nào không?”

Diệp Quân hơi tò mò: “Là thế nào?”

Tiểu Tháp nói: “Rất thê thảm.”

Diệp Quân: “…”

Tiểu Tháp lại nói: “Sau khi thực lực tăng lên khó tránh khỏi việc sẽ quá tự tin, cũng giống như nhà giàu mới nổi ở thế giới thường. Đột nhiên trở nên giàu có, ngươi sẽ không khỏi thấy kiêu ngạo, không nhìn rõ bản thân mình, càng ngày càng phách lối, đồng thời cũng sẽ tự mãn, một người tự mãn sẽ không thể nào tiến bộ thêm nữa.”
 
Chương 3386


Chương 3386

Nói đến đây, nó thoáng im lặng, sau đó mới tiếp tục: “Đừng trách Tháp gia lắm chuyện, Tháp gia hy vọng ngươi có thể ngày càng tốt hơn, vì năm đó mỗi lần cha và ông nội ngươi cảm thấy tự tin đều ngầu chưa đến ba ngày, đặc biệt là cha ngươi, thê thảm lắm”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Sao có thể chứ? Ta hiểu ý Tháp gia, Tháp gia yên tâm, ta vẫn sẽ giữ suy nghĩ như bình thường, dù sao mục tiêu của ta cũng là biển sao chứ không phải con đom đóm trước mắt”.

Tiểu Tháp nói: “Dưới sự dạy dỗ của ta, ngươi thật sự ngày càng xuất sắc”.

Diệp Quân: “…”

Sau khi khoác lác qua lại với Tháp gia một lúc, Diệp Quân đi tới một biển mây, Ngao Thiên Thiên đang bế quan tu luyện ở sâu trong biển mây.

Hiện tại Ngao Thiên Thiên đang đột phá cảnh giới Thần Đạo.

Lúc trước Ngao Thiên Thiên từng nói với hắn, Long tộc càng tu luyện lên sẽ càng khó, đương nhiên nếu cô ấy có thể đột phá thì sức chiến đấu của cô ấy sẽ hơn hẳn người cùng cảnh giới.

Sức chiến đấu của Ngao Thiên Thiên cũng là một trong số ít những người cùng thế hệ có thể đuổi kịp hắn.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Không biết bây giờ Diệp Khải lão đệ thế nào rồi”.

Tiểu Tháp nói: “Hắn ta có chủ nhân bút Đại Đạo dạy dỗ, chắc chắn sẽ không tệ”.

Diệp Quân mỉm cười nói: “Cũng đúng”.

Diệp Quân không làm phiền Ngao Thiên Thiên, hắn lại tìm đến Nhất Niệm, cô ta vẫn đang nghiên cứu thời không đặc biệt trong tháp, khu vực thời không chỗ cô ta lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng biến thành vô số mảnh vụn, lúc thời không biến thành vô số mảnh vụn, Nhất Niệm cũng biến thành như thế theo…

Diệp Quân nhìn mà trợn mắt há mồm.

Lúc này, thời không kia trở lại bình thường, Nhất Niệm bước nhanh đến trước mặt Diệp Quân, cô ta duỗi tay hé miệng cười.

Diệp Quân cười khẽ, sau đó lấy một xâu kẹo hồ lô ra đặt vào tay Nhất Niệm.

Nụ cười trên mặt Nhất Niệm lập tức rực rỡ như hoa, cô ta nhẹ nhàng bóc vỏ kẹo, sau đó bắt đầu liếm.

Diệp Quân vốn định thỉnh giáo Nhất Niệm về đạo Thời Gian, nhưng nghĩ lại thấy thôi.

Hắn sợ bị đả kích!

Chuyện lần trước Nhất Niệm bảo hắn đổi một cái não khác thật sự khiến hắn tổn thương.

Lúc này, Nhất Niệm đột nhiên kéo Diệp Quân ngồi xuống, cô ta lấy một quyển sổ nhỏ màu đen ra, sau đó mở sổ, bên trên vẽ rất nhiều ký hiệu kỳ lạ.

Diệp Quân nhìn mà thấy nghi ngờ.

Lúc này, Nhất Niệm lấy một cây bút ra, sau đó chỉ một dãy ký hiệu trong đó, chậm rãi nói: “Giả thiết thời gian là T, không gian là V, vật chất là M, trong một không gian, vật chất là tồn tại chiếm một không gian nhất định, vì thế nếu chúng ta muốn điều khiển thời gian thì phải giảm vật chất, có nghĩa là V trừ đi M, mà trong thời gian ngoài vật chất còn có sức mạnh thời gian. Vì thế, chúng ta phải tính toán lực cản của sức mạnh thời gian, mỗi lực cản của sức mạnh thời gian ở mỗi một khoảng thời gian đều sẽ khác nhau. Vì thế chúng ta còn phải tính ra lực cản của các khoảng thời gian khác nhau. Có nghĩa là T trừ đi lực cản thời gian S, sau khi cho ra kết quả còn phải tính ra tốc độ thời không cá nhân là H…”

Nói đến đây, cô ta đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Quân: “Huynh hiểu ý ta chứ?”

Diệp Quân im lặng, Nhất Niệm tỏ vẻ uất ức: “Ta đã nói đơn giản lắm rồi… Còn muốn đơn giản nữa thì khó lắm!”

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra cũng hiểu được chút chút”.

 
 
Chương 3387


Chương 3387

Nhất Niệm lập tức tỏ vẻ hớn hở: “Được, vậy ta tiếp tục giảng cho huynh, nói đến thời gian, không gian và vật chất thì không thể không nói đến định luật thời gian, định luật không gian và định luật vật chất, giả thiết…”

Diệp Quân đột nhiên ngẩng đầu: “Hình như có kẻ địch tới!”

Dứt lời, hắn lập tức rời khỏi Tiểu Tháp.

Nhất Niệm: “…”

Bên ngoài tháp.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, có phải cô ta đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn không?”

Tiểu Tháp hỏi: “Ngươi nghe không hiểu cô ta nói gì à?”

Diệp Quân đen mặt: “Ngươi nghe hiểu không?”

Tiểu Tháp nói: “Hiểu được đại khái”.

Diệp Quân thoáng ngây người, sau đó vội hỏi: “Cô ta nói gì vậy?”

Tiểu Tháp đáp: “Cô ta đang hướng dẫn ngươi vận dụng thời gian như thế nào”.

Diệp Quân hỏi: “Rồi sao nữa?”

Tiểu Tháp đáp: “Hết rồi”.

“Mẹ kiếp!”

Diệp Quân lập tức sa sầm mặt.

Lúc này, thời không sau lưng Diệp Quân đột nhiên hơi rung động, một ông lão áo đen chậm rãi bước ra.

Cảnh giới mười phần thần tính!

Diệp Quân quan sát ông lão áo đen: “Nền văn minh Tu La?”

Ông lão cũng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nghe nói ngươi có truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn, có phải là thật không?”

Diệp Quân nhíu mày: “Ông không phải người của nền văn minh Tu La”.

Cơ thể ông lão áo đen chợt trở nên hư ảo, trong nháy mắt, thời không xung quanh Diệp Quân xuất hiện vô số trụ đá màu đen, chỉ trong nháy mắt, Diệp Quân đã bị những trụ đá này vây quanh. Sau đó, vô số tia chớp máu đen bắn ra từ trong trụ đá đen nhánh, chỉ trong nháy mắt, Diệp Quân đã bị tia chớp bao phủ.

Sau một thoáng im lặng!

Ong! Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng trong đất trời, sau đó, một tia kiếm quang xẹt qua một vùng tia chớp, nhanh chóng chém về phía ông lão áo đen.

Ông lão áo đen híp mắt, vung tay áo, một tia sáng màu đen đón lấy chiêu kiếm.

Ầm!

Sau một tiếng nổ, hai người liên tục lùi lại.

Diệp Quân dừng lại trước, hắn nhìn ông lão áo đen phía xa, người hơi rung lên sau đó bay lên rời, một khắc sau, hắn biến thành một tia kiếm quang vạn trượng chém mạnh xuống.

Trong thiên địa bị chém rách một khe hở khổng lồ!

Lúc này, ánh mắt ông lão cũng trở nên nặng nề, ông ta vốn cho rằng thiếu niên trước mắt chỉ có ba phần thần tính, có thể dễ dàng ức hiếp. Nhưng sau một lúc giao thủ, ông ta phát hiện mình đã đánh giá thấp thực lực của thiếu niên kiếm tu này rồi!

Ông lão không dám lơ là nữa, đột nhiên tiến lên một bước, người rung lên, tay phải đánh ra một quyền, vô số tia chớp màu đen lập tức bắn lên cao.
 
Chương 3388


Chương 3388

Hai người đối đầu trực diện một lần nữa!

Ầm!

Vô số kiếm quang và tia chớp bắn ra, những cơn sóng xung kích năng lượng thoáng chốc khiến thiên địa vỡ thành hư vô.

Ông lão áo đen vừa dừng lại, một thanh kiếm ý đã xuất hiện trước mặt ông ta mà không hề có chút dấu hiệu nào.

Thanh kiếm xuất hiện quá kỳ lạ, sắc mặt ông lão thay đổi, cũng may ông ta phản ứng rất nhanh, vào khoảnh khắc kiếm chém ra, một lá chắn sấm sét màu đen đã chắn trước mặt ông ta.

Ầm!

Lá chắn bị kiếm chém lên lập tức nứt ra, mà sau đó lại một chiêu kiếm chém tới, không chỉ có thể mà xung quanh ông lão áo đen còn đồng thời xuất hiện vô số thanh kiếm ý!

Những thanh kiếm ý này cũng xuất hiện mà không có chút dấu hiệu!

Ông lão thầm hoảng hốt, đột nhiên nắm chặt hai tay, những tia chớp liên tục bắn ra từ trong người ông ta.

Toàn bộ hư không lập tức vang lên tiếng sấm cuồn cuộn, đinh tai nhức óc.

Ầm…

Vô số tia chớp và kiếm quang liên tục vỡ vụn, sau đó biến thành những năng lượng đáng sợ lan ra khắp xung quanh.

Thiên địa hư không hỗn độn! Ông lão áo đen kia liên tục lùi lại mấy vạn trượng mới dừng lại, vừa dừng lại, cả người ông ta đã nứt ra, máu tươi chậm rãi tuôn trào.

Diệp Quân cầm kiếm đứng ở phía xa, chiến ý ngút trời.

Diệp Quân đang muốn xuất kiếm một lần nữa thì ông lão áo đen chợt nói với giọng điệu nôn nóng: “Đợi đã!”

Diệp Quân thoáng ngây người, hắn nhíu mày hỏi ông lão: “Làm sao?”

Ông lão nhìn chằm chằm Diệp Quân với nét mặt rất khó coi: “Ngươi thật sự chỉ có cảnh giới ba phần thần tính ư?”

Diệp Quân cười nói: “Chẳng lẽ cái này còn làm giả được?”

Ông lão chần chừ một lát rồi nói: “Cách đây không lâu, một nguồn tín hiệu bí ẩn đột nhiên truyền bá trong vũ trụ, nội dung là ngươi có truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn, không chỉ thế mà trong nguồn tín hiệu bí ẩn kia còn cập nhật liên tục vị trí của ngươi…”

Diệp Quân nhíu mày: “Ai làm?”

Ông lão áo đen lắc đầu: “Không biết”.

Diệp Quân sa sầm mặt.

Vũ trụ nền văn minh Tu La?

Diệp Quân lại hỏi: “Bắt đầu từ khi nào?”

Ông lão đáp: “Mười mấy ngày trước”.

Diệp Quân híp mắt, đó là lúc hắn tiến vào nền văn minh Tu La, nói cách khác là có người đã nhằm vào hắn sẵn.

Nền văn minh Quân Lâm?
 
Chương 3389


Chương 3389

Hay là nền văn minh vũ trụ của người đàn ông mang đao kia?

Cũng có thể!

Ông lão đột nhiên chắp tay, nghiêm túc nói: “Ta không biết thực lực của các hạ lại mạnh mẽ như thế, khi nãy xin lỗi vì đã đắc tội”.

Dứt lời, ông ta chủ động tháo nhẫn không gian của mình đặt xuống trước mặt rồi xoay người bỏ chạy.

Quy tắc giang hồ, đầu hàng không giết!

Diệp Quân: “…”

Sau khi ông lão đã chạy được một lúc, thấy Diệp Quân không đuổi theo, ông ta lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Thật ra nếu tiếp tục đánh, không phải ông ta không có khả năng thắng.

Nhưng ông ta không muốn đánh nữa.

Vì thiếu niên này thật sự quá yêu nghiệt, cảnh giới ba phần thần tính lại có thực lực không thua gì mười phần thần tính là ông ta, thật sự quá khó tin.

Người đứng sau thiếu niên thiên tài này chắc chắn là trên mười phần thần tính.

Đối mặt với thiên tài yêu nghiệt thế này, dù có giết chết cũng sẽ để lại tai hoạ khôn lường, vì thế ông ta quyết định chọn của đi thay người để giải trừ đi nhân quả này.

Ông lão áo đen nhìn chân trời phía xa, trong mắt lộ vẻ phức tạp: “Truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn…”

Dứt lời, hắn xoay người rời đi.

Dù trong lòng còn có rất nhiều suy nghĩ, nhưng hắn biết rõ còn sống mới là quan trọng nhất.

Chuyện phức tạp thế này, một tán tu không có bối cảnh như ông ta nên trốn xa chừng nào tốt chừng đó.

Ở một nơi khác.

Diệp Quân nhận lấy nhẫn không gian của ông lão áo đen, hắn quan sát nhẫn không gian, bên trong có sáu Tổ Mạch.

Diệp Quân cất nhẫn đi, sau đó nhìn về phía cuối chân trời, nếu ông lão áo đen không nói dối thì bây giờ chắc chắn đang có rất nhiều người chú ý đến hắn.

Truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn!

Chắc chắn rất nhiều người không thể chống lại sức hấp dẫn của nó.

Nhưng điều mà hắn đang thắc mắc là rốt cuộc nền văn minh vũ trụ nào đang nhằm vào hắn?

Phải điều tra xem sao!

Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Tháp gia, giúp ta che giấu hơi thở”.

Tiểu Tháp đáp: “Được”.

Nói xong, dưới sự giúp đỡ của Tiểu Tháp, hơi thở của Diệp Quân được che giấu.

Diệp Quân biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.



Không lâu sau đó, Diệp Quân lại đi tới di tích nền văn minh Thuật Giả một lần nữa, vì trực giác nói với hắn chắc chắn sẽ còn rất nhiều người đến thăm dò di tích nền văn minh này.

Đúng như dự đoán, hắn vừa tới nơi này đã thấy không ít người quanh quẩn trước cửa đá, thời điểm ngẫu nhiên cửa đã sẽ mở ra một lần, sau đó cho một người đi vào, mà sau khi đi ra ngoài, người đó sẽ tỏ vẻ rất hưng phấn.

Diệp Quân trầm giọng nói: “Rốt cuộc nền văn minh Thuật Giả này muốn làm gì vậy?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom