Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 600: 600: Chương 601





“Không ổn!”
“Hôm nay là thời hạn cuối cùng rồi!”
Cái trán Park Chun Shin đổ mồ hôi lạnh.

Người sợ nhát là Lee Jae Shik.

Tướng côn Côn Luân chính là kẻ thù của họ, không sợ mà được à?
Đoàn xe của tập đoàn Tam Hưng vội vàng rời đi.

Nhưng đang trên đường đi ra sơn trang Tân Hải, phía trước bị chặn lại.

Một chiếc xe việt dã quân đội màu xanh chặn ở chính giữa.

Xe có mui, người ngồi trên xe là Diệp Quân Lâm.

Sáu đại tướng quân đứng hai bên, nhìn bọn họ với ánh mắt lãnh liệt.


“Cuống cuồng rời đi làm gì đấy?”
“Hơn nữa, Tô Hàng dễ vào không dễ ra đâu!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười hỏi.

Đám người Park Chun Shin và Lee Jae Shik ào ào xuống xe, đi tới trước mặt Diệp Quân Lâm, bọn họ giống như: đứa trẻ mắc lỗi, cúi đầu không dám ngẳng lên.

Diệp Quân Lâm quét mắt nhìn một vòng, ánh mắt dừng lại chỗ Lee Jae Shik.

“Ông chạy tới Hoa Hạ rồi à2”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Hả?”
Lee Jae Shik bị dọa cho ngơ người.

Sao vị này lại biết ông ta?
“Tôi biết ông, máy thủ hạ Hàn Quốc bại trận đều là học sinh của ông! Huân luyện viên của trăm ngàn quân lính Hàn Quốc!”

“Không ở yên chỗ của ông, chạy tới Hoa Hạ làm gì?”
Diệp Quân Lâm chọt đề cao giọng, dọa Lee Jae Shik sợ tới mức bụp một tiếp quỳ xuống đất.

“Chiến thần Côn Luân à, tôi sai rồi! Tôi sai rồi! Tôi không nên chạy vào địa giới Hoa Hại Tôi sai rồi…”
Lee Jae Shik quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu.

Quần áo trên người ông ta đã ướt nhẹt vì mồ hôi, đỉnh đầu bốc khói.

Không phải là bị nóng, mà là bị sợ.

Những thành viên khác của tập đoàn Tam Hưng đều kinh sợ!
Ai cũng không ngờ đại sư Taekwondo cấp quốc bảo bị dọa thành thế này!
Bạch Hổ liếm khóe miệng, hứng thú nói: “Nghe nói ông này là đệ nhất Taekwondo, tôi lại muốn thử xem!”
“Chiến vương Bạch Hổ?”
Lee Jae Shik lập tức đoán ra người này là ai, sợ đến mức sắc mặt đại biến.

“Không dám! Tại hạ không dám! Trên đất Hoa Hạ, tôi không dám…”
Lee Jae Shik hồi hận.

Qúa là hối hận!
Rõ ràng biết Hoa Hạ có chiến thần Côn Luân, vì sao còn cứ tới đây chứ?.

 
Chương 601: 601: Chương 602





“Vậy sao được! Hoa Hạ không phải nơi ông nên tới, muốn rời đi, tiếp một quyền của tôi này!”
Bạch Hồ từng bước tiến lên.

“Nhớ đây, tiếp được một quyền của tôi mà không ngã, mới được rời đi!”
Bạch Hỗ lại bổ sung thêm một câu.

Lee Jae Shik hiểu.

Thân phận của ông ta đặt chân tới Hoa Hạ thì chỉ có một con đường chết.

Muốn sống rồi rời khỏi đây, nhất định phải tiếp một quyền này, còn phải lấy hết ra ứng phó!
“Nào!”
Lee Jae Shik phẫn nộ hét một tiếng, hai chân dẫm lên đất phát ra tiếng ầm ầm.

Ông ta không hồ là nhân vật cấp bậc thầy!
Chỉ mới ra tay, đã có thế như kinh lôi.


Ông ta đứng vững như núi, không nhúc nhích tí nào.

Bạch Hỗ đi tới đi tới, bất ngờ ra quyền.

Một quyền đánh về phía Lee Jae Shik!
Trong mắt Lee Jae Shik lóe ra tinh quang, bỗng nhiên chạy như một tia chớp.

“Am!”
Một cú đá kinh điển nhất trong Taekwondo hướng về phía Bạch Hỗ.

Tuy động tác rất bình thường, nhưng Lee Jae Shik đánh ra lại là kỹ năng giết người mạnh nhát!
Một chiêu này có uy của thần quỷ!
“Am”
Kình phong cuồng bạo đập xuống xung quanh, lá cây đá vụn bị quét bay, mọi người xung quanh bị bức lui máy chục mét.


“Xuy xuy!”
“Xuy xuy!”
Mấy chục cái lá cây xung quanh đã vỡ tan tành!
So sánh ra thì một quyền này của Bạch Hổ giản dị tự nhiên.

“Phanh!”
Một quyền một cước gặp nhau, phát ra tiếng vang dữ dội.

“Âm!”
Nhưng trong nháy mắt, Lee Jae Shik đã bay đi máy chục mét, sau khi đập gãy một cây đại thụ, thì không ngôi dậy được nữa.

Bạch Hồ sờ sờ nắm tay, trên nắm tay máu tươi ồ ạt chảy ra, trên nắm tay có mấy vết máu.

Anh mỉm cười thỏa mãn: “Cuối cùng thì cũng có một cái đánh được rồi!”
Lee Jae Shik không tiếp được một quyền này, mãi mãi không được rời khỏi Họa Hạ.

Nhìn thấy đại sư Taekwondo bị giải quyết nhẹ nhàng như vậy, mọi người đều sợ đến choáng váng.

Nhất là Park Chun Shin, ông ta đã tè ra quần rồi…
“Park Chun Shin đúng không? Ông có nghe được ba cảnh cáo của tôi không?”
Diệp Quân Lâm chuyển đề tài, nhìn chằm chằm Park Chun Shin rồi nói..

 
Chương 602: 602: Chương 603





“Đã nghe được, tôi biết rồi! Tôi lập tức làm theo!”
Park Chun Shin nói ngay.

“Muộn rồi.”
“Cút khỏi Hoa Hạ!”
“Trong vòng một ngày, nếu trước ngày mai tôi còn nhìn thây tập đoàn những thứ liên quan đến Tam Hưng ở Hoa Hạ, tôi sẽ tìm ông!”
Diệp Quân Lâm rất là bá đạo.

“Âm!”
Park Chun Shin sợ tới mức hôn mê bắt tỉnh.

Toi rồi!
Toi thật rồi!
Kế hoạch lớn của Tập đoàn Tam Hưng nhằm độc chiếm thị trường Hoa Hạ đã bị dập tắt!
“Thưa tướng quân Côn Luân, bây giờ chúng tôi sẽ rời đi ngay…”

Lee Jai Jin run bần bật nói.

“Tôi nói là cút ra!”
Ánh mắt Diệp Quân Lâm sắc bén.

Tiếp sau đó, trên đường lớn xuất hiện một hình ảnh như: này, các nhân viên cấp cao của Tập đoàn Tam Hưng đều quỳ trên mặt đất, từng bước cút khỏi Tô Hàng.

Bi thảm biết bao!
Mấy tiếng sau!
Tập đoàn Tam Hưng bất ngờ tuyên bó, trả lại hơn tám mươi tỷ đã lấy, số tiền dành cho việc từ thiện công ích!
Lại một tiếng sau đó, tập đoàn Tam Hưng tổ chức họp báo – Họ xám hối và xin lỗi toàn thể Hoa Hạ về những hành vi tội ác mà họ đã gây ra trước đây, đồng thời trả lại số tiền họ đã lừa đảo và rửa tiền trước đó; và còn bồi thường cho.

những người bị hại!
Nhất thời, toàn mạng vỗ tay khen ngợi!
Sau đó, tổng bộ Tập đoàn Tam Hưng thông báo – Rút khỏi thị trường Hoa Hạ! Trong vòng một ngày giảm giá toàn bộ sản phẩm ở Hoa Hại Tin tức này chắn động một thời!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Tập đoàn Tam Hưng đang ở thời kỳ đỉnh cao đột ngột rút khỏi Hoa Hạ á?
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Nhưng mà những công ty hoặc cá nhân từng bị tập đoàn Tam Hưng chèn ép đều hò to sảng khoái.

Nói ra thì Tập đoàn Tam Hưng chính là khối u ác tính ở thị trường!
Toàn làm chuyện xấu, không biết đã bòn rút của bao nhiêu người rồi.

Rất nhiều người đều giận mà không dám nói gì.

Họ đều hi vọng tập đoàn Tam Hưng sụp đổ và rút về nước.

Cuối cùng bây giò hi vọng đã thành hiện thực.

Mọi người đều muốn nỗ pháo chúc mừng!
Bởi vì sản phẩm chính của Tập đoàn Tam Hưng là sản phẩm điện tử, nên có quá nhiều công ty tập đoàn tương tự.

Cho nên sự rút khỏi của nó sẽ không tạo ra ảnh hưởng quá lớn..

 
Chương 603: 603: Chương 604





Cùng ngày, Diệp Quân Lâm và người tổng phụ trách trên danh nghĩa của tập đoàn Vân Đình nói với Phương Tử Tình – thêm một hướng kinh doanh nữa: sản phẩm điện tử.

Cố gắng tạo ra các sản phẩm điện tử tiết kiệm chỉ phí nhất!
Đánh vào những công ty vô lương đó!
Làm ra hàng loạt sản phẩm vì lợi ích của nhân dân!
Thúc đẩy sự phát lành mạnh của thị trường!
Đây chính là những việc mà tập đoàn Vân Đình vẫn luôn làm.

Bắt kể là sản phẩm y tế hay là những sản phẩm khác.

Tất cả đều cố gắng cho chất lượng tốt nhất bán với giá thấp nhất!
Một tôn chỉ – Vì sự phát triển của thành phó, vì mưu cầu hạnh phúc cho nhân dân.

Các nhân viên của tập đoàn Vân Đình đều chăm chỉ làm việc.


Ở đây, không chỉ được trả lương cao mà còn có cảm giác vinh dựt Hiện tại những người trẻ ở Tô Hàng đều lấy việc vào được tập đoàn Vân Đình làm niềm tự hào., Trước đây tập đoàn Vân Đình vẫn làm sản phẩm điện tử, bây giờ tương đương với việc mở rộng quy mô.

Do sự ra đi của tập đoàn Tam Hưng, thị phần thị trường rất lớn.

Phương Tử Tình còn chia một phần nghiệp vụ của sản phẩm điện tử cho tập đoàn Đông Thiên!
Lý Tử Nhiễm cũng rất có năng lực, trong thời gian ngắn, lợi nhuận của tập đoàn Đông Thiên do cô quản lý đã tăng lên nhanh chóng.

Cô vui vẻ nhận nhiệm vụ này!
Sau khi về tới nhà.

Lý Tử Nhiễm hỏi: “Ông xã, tham dự hôn lễ thế nào?”
Diệp Quân Lâm bắt đắc dĩ cười cười: “Dù sao thì anh đã bù đắp lại lỗi lầm rồi, cô ấy cũng đưa ra lựa chọn mà cô ấy muốn!”
“Vậy thì tốt! Nhưng hôn lễ của cô ấy cũng có tiếc nuối, vừa mới ngồi lên ghé tổng đại diện của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ, không ngờ tập đoàn Tam Hưng lại rút khỏi thị trường!”
Lý Tử Nhiễm thở dài nói: “Một lễ cưới có tiếc nuối mới làm người khó quên!”
Diệp Quân Lâm biết Lý Tử Nhiễm đang nhớ tới hôn lễ sáu năm trước của họ.


Hôn lễ đó là hôn lễ không hoàn hảo.

Đó là nỗi tiếc nuối của anh và Lý Tử Nhiễm!
“Bà xã, anh quyết định anh sẽ tổ chức cho em một hôn lễ nữa! Tới lúc đó anh sẽ nói cho em biết một số chuyện!”
Diệp Quân Lâm quyết định tổ chức một hôn lễ nữa cho Lý Tử Nhiễm.

Tới lúc đó anh muốn nói ra thân phận thật!
Lý Tử Nhiễm cười tít mắt: “Được, em đợi anh cho em một hôn lễ hoàn hảo!”
“Được, vậy anh sẽ chọn một ngày lành!”
Diệp Quân Lâm gật đầu.

Lý Tử Nhễm chỉ nghĩ là Diệp Quân Lâm nói đùa.

Nhưng cô nào biết Diệp Quân Lâm nói nghiêm túc đáy.

Sau này hôn lễ đó được xưng là hôn lễ đứng nhất trong một trăm năm!
Tắt nhiên đây là việc sau này!
Kế tiếp mọi việc diễn ra như bình thường.

Diệp Quân Lâm ngồi trong phòng làm việc, hút thuốc uống rượu..

 
Chương 604: 604: Chương 605





Thanh Long gọi điện tới, nói rằng bên phía tỉnh thành đang rối loạn.

Sau khi tập đoàn Tam Hưng và bè phái Viên Sơn Hà ngã ngựa, các gia tộc lớn có thế lực điên cuồng cướp đoạt địa bàn.

Ngay cả các thế lực ở tỉnh khác cũng trà trộn tiền vào.

Tóm lại, tỉnh thành đã loạn như nồi cháo rồi.

Đây là điều mà Diệp Quân Lâm không ngờ tới.

Anh vốn nghĩ rằng sau khi loại bỏ hai tại họa lớn là Viên Sơn Hà và tập đoàn Tam Hưng, tỉnh Giang Nam sẽ có xu thế yên bình.

Tất cả mọi người sẽ an phận.

Nào biết không có một tí tác dụng khuyên giải nào.

Ngược lại, những người này điên rồi.

Bọn họ nghĩ rằng, hai ngọn núi lớn đã đổ, địa bàn và tài sản tư hữu sẽ lòi ra.


Bọn họ muốn cướp!
“Bên phía tỉnh thành cũng không dễ kiểm soát…”
Thanh Long do dự nói.

“Được rồi, tôi sẽ đích thân tới tỉnh thành một chuyến!
Chuyện này vì tôi mà ra, tôi nhất định phải xử lý!”
Trong mắt Diệp Quân Lâm xoẹt qua một tia sắc bén.

Buổi tối Diệp Quân Lâm nói với Lâm Thanh Nhã, anh phải đi tỉnh thành.

Lâm Thanh Nhã sáng mát: “Vừa hay trước đó Tiêu Thắm còn nói với em là cô ấy phải về tỉnh thành, trong nhà có chuyện gấp bắt cô ấy phải về.

Nhà họ Triệu cũng không nói việc gấp gì, ba mẹ rất lo lắng.

Anh và Tiêu Thắm cùng về đi, xem xem nhà họ Triệu đã xảy ra chuyện gì.”
“Được, không vấn đề gì.”
Diệp Quân Lâm đồng ý.

Ngày hôm sau.

Sau khi lên xe, Tiêu Thám lập tức ôm cổ Diệp Quân Lâm.


“Anh rẻ, anh thật nhẫn tâm, sao lâu lắm rồi không tới thăm em?”
Ánh mắt Tiêu Thắm u oán giống như một cô vợ nhỏ.

Diệp Quân Lâm nhanh chóng đầy cô ta ra.

“Có gì thì từ từ nói, đừng động động tay!”.

Truyện Kiếm Hiệp
Tiêu Thắm trợn mắt nhìn anh nói: “Có phải gần đây anh có người khác rồi không?”
Diệp Quân Lâm nhíu mày: “Hả?”
“Em nghe nói anh còn đi dự hôn lễ của đối tượng kết thông gia thuở nhỏ, lại còn ra ngoài trêu ghẹo người khác, bạn thân của chị em cũng bị anh chinh phục rồi, còn cả minh tinh mới ở công ty chị em tên là Trịnh Tử Hàn cứ nhớ.

mãi không quên anh! Có đúng không?”
Tiêu Thắm cong môi, bắt mãn nói.

“Cái gì với cái gì chứ?”
Diệp Quân Lâm nhíu mày.

“Anh nói cho em biết, cả đời này anh chỉ thích một mình chị em.

Những người phụ nữ không liên quan tới anh! Cho dù có liên quan, cũng là có nguyên nhân với chị eml Ví dụ như em…”
“Ầm.”
Nghe xong, sắc mặt Tiêu Thắm lập tức u ám.

Thậm chí cô ta còn hơi tủi thân, nước mắt đảo quanh hốc mắt..

 
Chương 605: 605: Chương 606





Thì ra Diệp Quân Lâm đối xử tốt với cô ta, nguyên nhân hoàn toàn là vì Lý Tử Nhiễm!
“Tiêu Thắm em sao thế, em khóc cái gì?”
Diệp Quân Lâm chợt nhận ra Tiêu Thắm khóc rồi.

“Không có gì….”
Tiêu Thắm lau nước mắt.

Trên đường đi không nói một câu nào nữa.

Diệp Quân Lâm đầu gỗ nên không hiểu, không biết sao lại đắc tội với Tiêu Thắm rồi.

Một đường không nói chuyện.

Một lúc sau, đã tới thành phó Kim Lăng.

Đi vào địa giới Kim Lăng, Diệp Quân Lâm gọi điện cho.

quân đội Thiên Long và Long Dã.


“Nói cho thành phố biết rằng, tôi đã tới”
Diệp Quân Lâm dặn dò.

Bởi vì khi tham gia thọ yến ở nhà họ Triệu, anh từng nói, lần sau anh tới chắc chắn anh sẽ thông báo cho phía thành phố.

“Tướng quân, tôi đã rõ!”
Long Dã lập tức nói.

Sau đó anh tìm được đám tổng chỉ huy của quân khu Kim lăng, sau đó liên lạc với các lãnh đạo lớn của thành phó.

Trong lúc nhất thời, cả thành phó đều xôn xao.

Tướng quân Côn Luân đã tới!
Vẫn chưa rõ nguyên nhân.

Đó là người làm cho người ta sợ hãi!
Trước đó, tập đoàn Tam Hưng làm ra những việc đáng hận, tướng quân Côn Luân cũng không tới.

Thế mà bây giờ lại tới?

Cái này rõ ràng là có chuyện hơi lớn rồi!
Sau khi xuống cao tốc, Diệp Quân Lâm liền lái xe tới nhà họ Triệu.

Trên đường cái, một đường lái như bay.

Bất ngờ nhìn sang kính chiếu hậu, Diệp Quân Lâm nhìn thấy hai chiếc xe sang.

Một chiếc là Lamborghini Mavericks, một chiếc là Ferrari 458.

“Brứm brưm brưm…”
Hai chiếc xe lần lượt vượt qua chiếc Mercedes – Benz A8 Diệp Quân Lâm đang lái, hơn nữa còn có tình đánh võng trước mặt Diệp Quân Lâm.

Có hai người ngồi trong hai chiếc xe đó.

Bọn là đều là cậu chủ ở thành phó.

Trong số đó nỗi tiếng nhát là Trương Đông Húc, cậu chủ giàu có nhà họ Trương.

Gần đây nhà họ Trương làm ăn thuận lợi, cướp được nhiều địa bàn, thu được nhiều lợi lộc.

“Kia là Tiêu Thắm nhỉ? Tôi liếc mắt một cái là biết đó là cô áy”
Trương Đông Húc cười nói.

“Đúng đúng đúng, là Tiêu Thắm.”
Những người khác nói..

 
Chương 606: 606: Chương 607





Thì ra ở giao lộ vừa nãy, bọn họ nhìn thấy Tiêu Thắm ngồi trong xe, nên đã vọt lên để xác nhận.

“Nghe nói nhà họ Triệu đã sắp xếp một hôn ước cho Tiêu Thám hả?”
Chu Tiểu Dũng, người hay đi theo Trương Đông Húc hỏi.

“Đúng thế, nhưng hôm nay tôi muốn trêu ghẹo Tiêu Thắm.

Cô gái này thật xinh, tôi đã nhớ thương cô ấy rất lâu rồi, ha ha…”
Trương Đông Húc vừa nghĩ tới Tiêu Thắm thì không kiềm chế được.

Hóa ra nhà họ Triệu mạnh hơn nhà họ Trương, Trương Đông Húc không dám làm gì.

Nhưng bây giờ trong cuộc chiến cướp địa bàn, nhà họ Triệu lựa chọn bo bo giữ mình, nhà họ Trương điên cuồng cướp đoạt.

Bây giờ nhà họ Trương cực kỳ hưng thịnh, mạnh hơn nhà họ Triệu rất nhiều.

Đương nhiên Trương Đông Húc sẽ to gan hơn, muốn trêu ghẹo Tiêu Thắm.

Sau khi hai chiếc ô tô này chèn vào chiếc Audi, tốc độ nhanh chóng giảm chậm.


Cuối cùng đi ở mức hai mươi mã lực, chạy chậm rì rì.

Ai nhìn vào cũng biết đây là cố tình!
Tiêu Thắm tức giận, hai mắt phun lửa.

“Anh rễ ơi, mấy người này cố tình đấy! Hừ!”
Diệp Quân Lâm không nói gì.

Anh bắt ngờ đánh tay lái sang bên phải, sau đó tăng tốc.

Lấy thế sét đánh không kịp bưng tay, nháy mắt đã vượt qua hai chiếc xe sang kia, nghênh ngang rời đi.

“Oanh†”
Nhìn thấy chiếc Audi nhanh chóng vượt qua.

Đám người Trương Đông Húc ngây ngẫn cả người.

Đây con mẹ nó là cái thao tác gì vậy?
Nhanh quá rồi đấy?
Khiến cho người khác không kịp phản ứng!

“Mau! Đuổi theo cho tôi!”
Trương Đông Húc quát.

Ferrari và Lamborghini nhanh chóng tăng tốc.

Trên đường hóa thành hai tia chớp chạy nhưu bay.

Tăng tốc trên đường thẳng thì Audi không bằng xe thể thao.

Chẳng bao lâu Diệp Quân Lâm đã nhìn thấy hai chiếc xe sang đang đuổi theo mình.

Nhưng Diệp Quân Lâm không hề hốt hoảng, ngược lại tiếp tục tăng tốc.

Phía trước có một khúc ngoặt, Diệp Quân Lâm coi như không nhìn thấy, tiếp tục tăng tốc.

“Hả? Anh rễ anh đi chậm lại!”
Tiêu Thắm sợ đến nỗi nhắm mắt lại.

Nhưng vẻ mặt Diệp Quân Lâm vẫn lạnh nhạt.

Trong khi chiếc xe vẫn không ngừng tăng tốc!
Mấy người Trương Đông Húc ở đằng sau nhìn thấy thé, cũng kinh sợ đổ mồ hôi lạnh.

“Mẹ ơi, thằng cha kia điên rồi hả? Phía trước có đoạn cua †o như thế mà vẫn tăng tốc, anh ta dám tăng tốc như thế à”
Trương Đông Húc kinh ngạc nói..

 
Chương 607: 607: Chương 608





“Không phải à, đoạn đường này rất dễ gặp tai nạn đó! Anh ta còn dám tăng tốc? Đồ điên!”
“Lái qua đoạn cua kia, nếu mà là xe thể thao thì còn có hy vọng, chiếc xe thương vụ kia á? Đùa gì chứ?”
Lamborghini và Ferrari bắt đầu giảm tốc, họ muốn đi qua khúc cua một cách chắc chắn.

Nhưng chiếc Audi phía trước càng ngày càng tăng tốc, sắp đi vào khúc cua.

“Thế này này toi rồi! Kết quả ít nhất là hỏng xe người chết!”
“Tiêu Thắm đáng thương, cô ấy xinh như vậy mài”
Ngay cả Trương Đông Húc cũng tuyệt vọng nhắm mắt lại.

“AI”
Nhưng ngay sau đó, mọi người đều có loại cảm giác, điên mắt.

Chỉ thấy chiếc Audi cua một đường xinh đẹp, đi qua khúc cua với dáng thần long vẫy đuôi.

“Cái gì?”
“Như này cũng được á?”
Mấy người trợn tròn mắt.

Trong xe Audi.


Diệp Quân Lâm cười cười: “Tiêu Thắm, có thể mở mắt rồi!”
Sau khi Tiêu Thắm mở mắt, cô phát hiện chiếc xe đang vững chãi chạy trên đường thẳng.

Đi qua khúc cua vừa nãy rồi á?
Tiêu Thắm kinh ngạc.

Con đường có rất nhiều khúc cua, Diệp Quân Lâm vẫn không giảm tốc.

Trên đường thẳng, bắt kể tính năng của chiếc Audi có tốt đến đâu thì cũng không thể bằng được xe thể thao.

Nhưng có rất nhiều khúc cua, Diệp Quân Lâm vẫn không giảm tốc.

Cho nên, chẳng mấy chốc anh đã bỏ xa hai chiếc xe thể thao phía sau.

Hai chiếc xe thể thao đuổi cả nửa ngày, cuối cùng ngay cả bóng dáng của chiếc Audi cũng không thấy.

“Đù mé?”
Trương Đông Húc kinh ngạc.


Anh ta thường xuyên tham gia các câu lạc bộ đua xe.

Nhưng chưa bao giờ gặp tay đua giỏi như này.

“Tìm anh ta cho tôi! Tôi nhất định phải dụ dỗ anh ta sang đây!”
Trương Đông Húc nói.

Rất nhanh, hai người Diệp Quân Lâm đã tới nhà họ Triệu.

Vừa gặp Tiêu Thắm, người nhà họ Triệu vui cười hớn hở.

Nhưng nhìn thấy Diệp Quân Lâm, sắc mặt lập tức thay đổi.

Hai ông bà cụ Triệu Kiến Quốc và Ngô Mộc Lan nể mặt thuốc lá và rượu đặc biệt của Diệp Quân Lâm nên mới lên tiếng chào hỏi Diệp Quân Lâm.

“Hai cụ, thuốc lá và rượu đặc biệt có đủ không?”
Diệp Quân Lâm mỉm cười hỏi.

“Đủ! Đủ cho mấy năm luôn!”
Triệu Kiến Quốc trả lời.

Đám người Triệu Học Thành trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm.

Tiêu Nhược Mai còn hừ lạnh nói: “Triệu Viễn người ta kéo.

một xe tới, có thể không đủ sao?” Mình hết chương, tới chiều mình làm xong lên tiếp nhé! mong cả nhà thông cảm!.

 
Chương 608: 608: Chương 609





“Đúng thế, đó là đồ Triệu Viễn đưa tới, liên quan gì với cậu?”
Những người khác cũng cười lạnh nói.

Thấy thé, Tiêu Thắm vội vàng chuyển chủ đè, cô hỏi: “Ông nội bà nội, hai người gọi cháu về gấp có chuyện gì ạ? Mọi người đều nói là nhà họ Triệu xảy ra việc lớn, con hết hồn.”
Diệp Quân Lâm cũng nghiêm túc lắng nghe.

Dù sao đây cũng là nhiệm vụ mà Lý Tử Nhiễm đã giao cho anh.

Nhà họ Triệu không có việc gì, anh mới yên tâm.

Triệu Học Thành và Tiêu Nhược Mai nhìn nhau cười một cái, rất là phấn khích.

Triệu Kiến Quốc cũng vui vẻ cười ha ha.

“Để bà nói này! Có người tới nhà xin kết thông gial”
Ngô Mộc Lan nói.


Tiêu Thắm ngắn người, ngạc nhiên chỉ vào mình nói: “Hả?
Không phải là cháu đấy chứ?”
“Đúng rồi, không sai! Ngày mai thủ trưởng cũ của bà sẽ đích thân tới đây nói chuyện với ông cháu xin kết thông gia cho cháu tra ông ấy, ông ấy đã nhìn trúng cháu!”
“Bà và ông cháu đều đồng ý mối hôn sự này! Chúng ta đã gặp thằng bé đó, rất là xuất sắc!”
Ngô Mộc Lan cười nói.

Triệu Kiến Quốc cũng gạt đầu: “Đúng, đúng đấy! Thằng nhóc đó rất là ưu tú! Chắc thằng nhóc đó sẽ là người xuất sắc nhất mà cháu từng gặp đáy!”
“Cháu không đồng ý!”
Tiêu Thắm chưa nghĩ đã từ chối luôn.

“Con gái, con nói linh tinh cái gì đấy? Con còn chưa gặp người ta, sao đã từ chối luôn rồi vậy?”
Tiêu Nhược Mai không hài lòng nói.

Triệu Học Thành cũng phụ họa theo: “Con có biết thân phận của đối tượng kết thông gia không? Cậu ta là người thừa kế của nhà họ Sở ở Hoa Hạ! Nhà họ Sở ở Hoa Hải đó, đó là tồn tại chuẩn hoàng tộc đó!”
Ở Hoa Hạ, các gia tộc giàu có ở các vùng khác nhau vượt qua một mức nhất định, không chỉ được đánh giá về những thứ như kinh tế.

Nhiều hơn nữa là quyền thế và gia tộc đó có tông sư võ công tọa trần hay không.


Và sẽ không lấy cách gọi của các nhà giàu bình thường để đặt tên.

Sau khi vượt qua những nhà giàu như nhà họ Thẩm ở Tô Hàng và nhà họ Lôi, họ sẽ dùng tên hoàng tộc.

Gia tộc được xưng là hoàng tộc, tuyệt không phải là gia chủ từng gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng rồi làm việc mấy chục năm.

Hoàng tộc phần lớn là có lịch sử một hai trăm năm, là siêu gia tộc được truyền thừa từ trước.

Có tôi ở đây, người nào dám bắt ép Tiêu Thấm?
Những gia tộc đó có thể có lịch sử ngược về thời dân quốc, thậm chí còn lâu hơn…
Thông tục hơn thì nói là gia đình hoàng gia là thành quả của nhiều thế hệ phần đầu trong hàng trăm năm tạo thành!
Tuyệt không phải là thành quả của một người phần đấu mười mấy năm mấy chục năm là có thể đuỏi kịp.

Đó là khác biệt giữa gia tộc giàu có và hoàng tộc!
Có thể được xưng là Hoàng tộc ở Hoa Hạ thì có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Ví dụ như Hoa Hải, đó là trung tâm kinh tế của Họa Hạ.

Nơi đây mới có hoàng tộc chân chính.

Tỉnh Giang Nam chưa bao giờ có sự tồn tại của hoàng tộc..

 
Chương 609: 609: Chương 610





Mà gia tộc của Sở Thiên Truyền, đối tượng kết thông gia của Tiêu Thắm, là chuẩn hoàng tộc.

So với nhà giàu thì mạnh hơn chút, khoảng cách so với hoàng tộc chân chính thì còn kém máy chục năm nữa.

Nhưng dù là vậy.

Nhà họ Sở ở Hoa Hải đè bẹp được mọi gia tộc ở tỉnh Giang Naml Cho dù là Viên Sơn Hà khi còn sống cũng không thể so sánh được!
Khi còn trẻ ông nội của Sở Thiên Truyền là Sở Nhậm Hùng cũng là dũng tướng trong quân!
Bắt kỳ ai cũng không dám khinh thường.

Cho nên khi Sở Nhậm Hùng nói là muốn tới nhà họ Triệu xin kết thông gia, Triệu Kiến Quốc và Ngô Mộc Lam phấn khích đến nỗi không ngủ được.

Nếu mà Tiêu Thắm và Sở Thiên Truyền lây nhau.

Thứ nhất, nhà họ Triệu sẽ vì đây mà trở nên lớn mạnh.


Thứ hai, Tiêu Thắm sẽ hạnh phúc.

Ngô Mộc Lan nói: “Tiêu Thắm, cháu vẫn không đồng ý hả?
Bà nói cho cháu biệt, gả cho nhà họ Sở là nhà họ Triệu đã ta trèo cao! Là may mắn rơi xuống đầu cháu đấy!”
Triệu Kiến Quốc gật đầu: “Phải, đúng đáy! Nhà họ Triệu ta ở nhà họ Sở ở Hoa Hải, không có bất kỳ sức nặng nào!
Tiêu Thắm này, nếu cháu mà gả được vào nhà họ Sở, thì đó là may mắn to lớn đấy!”
Triệu Học Thành và Tiêu Nhược Mai thúc giục: “Còn không cảm ơn ông bà nội đi! Chuyện tốt đấy!”
“Không phải à! Không chỉ nhà họ Sở mạnh mẽ, Sở Thiên Truyền này còn là người tuấn tú lịch sự, từ nhỏ đã là người được bồi dưỡng để trở thành người đứng đầu nhà họ Sở trong tương lai, bất kể là năng lực hay các mặt khác, quả thực là đều đứng đầu! Tiêu Thắm lấy cậu ta thì đúng hạnh phúc cả đời này luôn!”
Mấy người Triệu Đại Phi với Triệu Thanh Phong nói: “Đúng thế, sau này em gái sẽ thành mợ chủ của nhà họ Sở ở Hoa Hải, thủ phủ hàng đầu tỉnh thành, ai mà không hâm mộ em chứ?”
“Đúng vậy! bây giờ thành phó đang loạn, các thế lực lớn và các gia tộc đều đang tranh giành địa bàn, từng gia tộc và thế lực đều đang tìm hậu thuẫn! Tuy nhà họ Tiêu ta không quan tâm nhưng về sau chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, nếu em là gả cho nhà họ Sở ở Hoa Hải, thì tới lúc đó không kẻ nào dám động vào nhà họ Triệu ta nữa!”
Mọi người nhà họ Triệu liệt kê… các lợi ích ra.

Nhưng điều mà người nhà họ Triệu càng muốn hơn đó là vượt qua khó khăn trước mắt.

Thành phó loạn lạc, nhà họ Triệu quá yếu thé.

Nếu như không tìm một ngọn núi mà dựa vào, có thể sẽ bị nuốt bắt cứ lúc nào!

Vừa khéo, nhà họ Sở ở Hoa Hải muốn tới xin kết thông gia.

Nhà họ Triệu lập tức đồng ý.

Tiêu Thám cảm thầy muốn khóc.

Cô vốn tưởng rằng, cô sẽ thoái khỏi số mệnh liên hôn của nhà giàu.

Không ngờ, cuối cùng vẫn không thoát được.

“Không được! Cháu không đồng ý! Cháu không quan tâm anh ta xuất sắc như nào, cháu không thích!”
Tiêu Thắm vừa khóc vừa nói, đồng thời liếc mắt nhìn Diệp Quân Lâm một cái.

“Cái gì? Cháu không đồng ý? Ít nhất thì cháu cũng phải gặp người ta trước đã chứ?”
Triệu Kiến Quốc nói.

Tiêu Thắm lắc đầu từ chối: “Không, cháu không muốn gặp!”
“Làm càn!”
Ngô Mộc Lan bắt ngờ hét lên.

Dọa tất cả mọi người..

 
Chương 610: 610: Chương 611





“Tiêu Thắm, bà nhận ra là cháu càng ngày càng không nghe lời! Bà càng chiều cháu, cháu càng phản nghịch hả?”
Ngô Mộc Lan tức giận nói.

“Bà nội, cháu không nghĩ như vậy…”
Tiêu Thắm khóc lóc nói.

“Ngày mai, nhà họ Sở ở Hoa Hải tới xin kết thông gia, cháu đi cũng phải đi, cháu không đi cũng phải đi!”
Ngô Mộc Lan ngang ngược khiến người khác không thẻ từ chối.

Tiêu Thắm hoàn toàn tuyệt vọng.

“Có tôi ở đây, tôi xem người nào dám bắt ép Tiêu Thắm?”
Lúc này, một giọng nói bắt ngờ vang lên.

Mọi người nhìn Diệp Quân Lâm với ánh mắt không thể tin nỗi.

Diệp Quân Lâm nói xong, Tiêu Thắm lập tức phản ứng lại.


Đúng vậy!
Bối cảnh mạnh nữa thì làm sao?
Có người nào mạnh được hơn anh rẻ không?
Tiêu Thắm đi ngay tới trước mặt Diệp Quân Lâm: “Đúng, anh rễ, em nghe anh!”
“Xoẹt xoẹt xoẹt!”
Người nhà họ Triệu xoẹt xoẹt xoẹt cùng nhìn sang Diệp Quân Lâm.

“Cậu là ai? Cậu có tư cách nói chuyện ở nhà họ Triệu tôi sao?”
Triệu Học Dũng tức giận nói.

Triệu Học Lương đẩy gọng kính, cũng rất bất mãn: “Đúng, đúng thế.

Trước mặt nhiều trưởng bối thế này mà cậu nói cái gì đấy? Làm phản hả?”
Hai tiểu bối Triệu Đại Phi và Triệu Thanh Phong càng tức giận.

Hận không thể tát cho một cái!
Triệu Học Thành và Tiêu Nhược Mai còn tức giận hơn.


Bọn họ gần như gào lên: “Chuyện của con gái tôi lúc nào thì tới lượt cậu nhúng tay vào hả?
Triệu Kiến Quốc cũng trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm, Ngô Mộc Lan thì không chấp nhận được hành động này của Diệp Quân Lâm.

“Lập tức cút khỏi nhà họ Triệu, nơi này không chào đón cậu!”
“Con cháu mà tôi giáo dục từ nhỏ, không có ai dám nói với tôi như thế!”
Ngô Mộc Lan chỉ vào mũi Diệp Quân Lâm, tức giận nói.

Nề nếp nhà bà ta cực kỳ nghiêm khắc.

Con cháu ở trước mặt bà ta và Triệu Kiến Quốc đều không dám lớn tiếng nói chuyện.

Càng không cần nói Diệp Quân Lâm lại khiêu khích như thết Trên mặt Diệp Quân Lâm xoẹt qua một tia giận.

Nếu ai cưỡng ép Tiêu Thắm làm chuyện mà cô ấy không muốn làm, anh nhát định không đồng ý!
“Sao nào? Cậu còn dám trừng tôi hả? Lập tức ra khỏi nhà họ Trieeju!”
Ngô Mộc Lan quát.

Tiêu Thám sợ chuyện náo lớn, kết cục không ổn, cô vội vàng nói: “Anh rễ, anh đi trước đi, ngày mai em sẽ đi xem xem, dù sao thì em cũng không đồng ý!”
Dưới sự lôi kéo và đẩy và Tiêu Thắm, Diệp Quân Lâm đã rời khỏi đây.

“Ông nội bà nội mọi người đừng trách anh rể, ngày mai cháu đi được chưa?”
Tiêu Thắm đồng ý..

 
Chương 611: 611: Chương 612





“Ừ, thế còn tạm được!”
Lúc này Ngô Mộc Lan mới đồng ý không truy cứu việc cãi lại lúc nãy của Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm đi khỏi không bao lâu, Triệu Viễn nhanh chóng lái xe đuỏi theo.

Gần đây anh ta đã trở thành phó đội trưởng đội đặc công.

Bởi vì dạo gần đây thành phó rất loạn, giờ là thời gian anh ta bận nhất.

Nhưng vừa nghe được Diệp Quân Lâm đã tới, anh ta lập tức bỏ hết mọi việc lại chạy tới.

“Ông nội bà nội cháu nghe nói anh rễ và Tiêu Thám đã về rồi!”
Triệu Viễn chạy vào biệt thự.

“Về rồi, thì sao?”
Ngô Mộc Lan ngạc nhiên nói.


“Tiêu Thắm trở về, lại xinh lên rồi.”
Triệu Viễn chào hỏi với Tiêu Thắm xong, lập tức nhìn trái nhìn phải: “Anh rẻ Diệp đâu?”
“Con nói là Diệp Quân Lâm vô liêm sỉ đó hả? Cậu ta vừa bị bà nội đuổi đi rồi!”
Triệu Học Dũng bực mình nói.

“Lạch cạch!”
Triệu Viễn lảo đảo suýt thì ngã xuống đắt.

Sắc mặt anh sợ hãi trắng bệch như tờ giấy, không còn tí máu.

Hè kết Triệu Viễn trượt xuống, căng thẳng nuốt một ngụm nước miêng, kinh ngạc hỏi: “Cái gì? Anh tể Diệp con đã bị đuổi đi rồi 42”
Này này này…
Triệu Viễn quả thực muốn điên rồi!
Nhà họ Triệu lại đuổi chiến thần Côn Luân ra ngoài rồi ư?
To gan quá đấy?
Tại sao anh ta không tới sớm hơn chứ?
“Đúng! Cậu ta lại dám chống đối ông nội bà nội! Mới đuổi cậu ta ra ngoài thôi là nhẹ rồi đấy, anh chưa giáo huấn cậu ta là tốt lắm rồi!

Triệu Đại Phi lạnh lùng nói.

“Phụt!”
Triệu Viễn sắp hộc máu rồi.

Còn muốn giáo huần vị đấy 4?
Đây là gan gì vậy?
“Con đi tìm anh rễ Diệp…”
Triệu Viễn lập tức xông ra ngoài.

“Hả? Triệu Viễn sao thế nhỉ?”
Triệu Học Dũng khó hiểu, sao thái độ của con trai mình lạ thế nhỉ?
“Đúng rồi, ta cũng nhận ra.

Thái độ của thằng Viễn với Diệp Quân Lâm rất lạ, hình như giống như Diệp Quân Lâm là nhân vật lớn nào đấy…”
Triệu Kiến Quốc cũng nói.

Những người khác gật đầu, mọi người đều có cái nghỉ ngờ này.

Ngô Mộc Lan lại bật cười: “Mây người đều có tâm nhìn hẹp! Mẫu người như Triệu Viễn mấy đứa không bì được!”
“Sao bà nội lại nói thế?”
Triệu Đại Phi hỏi..

 
Chương 612: 612: Chương 613





“Triệu Viễn khiêm tốn lễ độ, bắt kể là ai, thằng bé đều đối xử hẳn hoi.

Cho dù thằng không ra gì như Diệp Quân Lâm, Triệu Viễn cũng đối xử như người nhà! Co được giãn được, đó là nguyên nhân thằng bé thành công!”
Ngô Mộc Lan rất là tán thưởng “hình mẫu’ Triệu Viễn.

“Đúng thế, về điểm này của Triệu Viễn chúng ta không bì được! Chúng ta còn phải học rất nhiều!”
Mọi người khen Triệu Viễn không dứt miệng.

Chỉ có Tiêu Thấm là thả tay bắt lực.

Đó là vì anh Triệu Viễn biết thân phận của anh rẻ….

Nếu Triệu Viễn biết tình huống này.

Chắc chắn sẽ cười lạnh: “Mình thì có hình mẫu gì chứ?
Anh ấy là chiến thần Côn Luân đó!”
Sau khi Diệp Quân Lâm rời khỏi nhà họ Triệu, Long Dã tự mình lái xe tới đón.

Nghe lời Diệp Quân Lâm, không rêu rao, không làm trò con bò.


Long Dã mặc thường phục, lái một chiếc xe phổ thông.

Rất là khiêm tốn.

“Tướng quân, tỉnh thành bên này đều nghe theo ngài, mọi việc đều hành động khiêm tốn.

Tối nay bọn họ đã làm một bàn món ăn ở nhà bình thường, muốn mời ngài qua ngồi!
Bảo đảm không bày biện lãng phí, tuyệt đối tiết kiệm!”
Long Dã nhỏ giọng nói.

“Tốt, thế tối nay tôi qua ngồi.”
Diệp Quân Lâm nói.

Long Dã đưa Diệp Quân Lâm tới quân khu Kim Lăng trước.

Đối với Diệp Quân Lâm thì trừ Lý Tử Nhiễm ra, chỉ có quân doanh là có cảm giác gia đình.

Giờ phút này, Triệu Viễn đã tìm khắp thành phó, làm gì có bóng dáng Diệp Quân Lâm chứ?
Ngô Mộc Lan gọi điện cho anh ta: “Viễn à, vừa nãy bà mới nhận được tin, đoàn người nhà họ Sở ở Hoa Hải đã tới Kim Lăng! Cháu có thể đi đón họ không, sau đó sắp xếp cho họ vào sơn trang Hoằng Nguyên.”
“Vâng, bà nội, bà cứ giao cho cháu!”
Triệu Viễn nhanh chóng lái xe đi đón người nhà họ Sở ở Hoa Hải.


Đoàn người nhà họ Sở ở Hoa Hải có ba chiếc xe.

Dẫn đầu là một chiếc Sedan phổ thông, ở giữa là một chiếc Rolls Royce, đi cuối là một chiếc Toyota Alphard của Vệ Sĩ.

Ghế sau chiếc Rolls Royce đi giữa có một già một trẻ đang ngôi.

Ông lão tóc đã hoa râm, mặc một bộ trang phục truyền thống.

Đừng nhìn ông đã qua tuổi thất tuần, nhưng đôi mắt vẫn sáng quắc, lộ ra một cỗ khí thế sát phạt.

Gia chủ nhà họ Sở ở Hoa Hải, Sở Nhậm Hùng.

Thời trẻ là mãnh tướng trong quân, là một người có tính tình rất nóng nảy.

Sau khi về hưu, ông cũng là một người tung hoàng ngang dọc ở Hoa Hải.

Ông ta chống một cái quải trượng.

Ngồi bên cạnh ông ta là một người chàng trai trẻ, lớn lên trắng muốt, đeo một mắt kính gọng vàng.

Nhưng chẳng phải người hiền lành gì.

Anh ta là Sở Thiên Truyền, đối tượng kết thông gia của Tiêu Thắm.

Trong giới cậu chủ ở Hoa Hải, anh ta cũng là một nhân vật số một..

 
Chương 613: 613: Chương 614





Anh ta còn là thành viên Thái Tử đảng Hoa Hải!
Lần này anh ta tới thành phố Kim Lăng, mục đích không hề đơn giản.

Hẹn hò với Tiêu Thám chỉ là mánh lới mà thôi.

Trên thực tế, anh ta muốn thông qua nhà họ Triệu để tranh dành địa bàn ở Kim Lăng, ý định kiếm một món lớn ở đây!
Nhà họ Sở ở Hoa Hải muốn tiến vào và chiếm địa bàn ở tỉnh thành, mở rộng thế lực của mình.

Người người đều lòng dạ nham hiểm!
Sở Nhậm Hùng vừa mới giải thích chuyện đám hỏi với nhà họ Triệu cho Sở Thiên Truyền.

“Vâng, ông nội, cháu hiểu rồi ạ! Phụ nữ cũng chỉ là công cụ mà thôi! Cháu nghe theo ông, kết hôn với Tiêu Thắm!”
Trong tròng mắt Sở Thiên Truyền xoẹt qua một tia sắc bén.

Sở Nhậm Hùng gật đầu: “Ừ, đúng vậy! Đợi sau khi nhà họ Sở ta cắm chắc rễ ở tỉnh thành, Tiêu Thắm tùy cháu xử lý!”
“Vâng, ông nội!”
Sở Thiên Truyền nhếch miệng.

Ý tưởng trong lòng anh ta rất đơn giản, biến Tiêu Thắm thành đồ chơi, kết hôn chỉ là ngụy trang.


Rất nhanh Triệu Viễn đã tới, anh đón được đám người Sở Nhậm Hùng sau đó dẫn họ tới sơn trang Hoằng Nguyên.

Sau khi Triệu Viễn rời đi không lâu, một nhóm người đi tới đây.

Chính là các cậu chủ ở tỉnh thành Bọn họ đều là những cậu chủ của những giai đẳng cấp nhất thành phó.

Chung Gia Minh nhà họ Chung.

Phạm Tư Triết nhà họ Phạm.

Doãn Thiên Cừu nhà họ Doãn.

Cùng với máy người Trương Đông Húc.

Trong trận chiến giành địa bàn ở thành phố dạo gần đây, những gia tộc này đêu có tham gia, hơn nữa còn thu được rất nhiều lợi ích.

Những gia tộc này còn đi tìm gia tộc lớn ở Hoa Hải làm chỗ dựa.

.


truyện xuyên nhanh
Bọn họ vừa nghe được tin nhà họ Sở ở Hoa Hải đã tới, thì lập tức chạy tới ninh bợ.

Sở Nhậm Hùng thấy thế, bình thàn nói: “Qua lại thân thiết với gia tộc bản xứ Kim Lăng có lợi cho sự phát triển của chúng ta.

Thiên Truyền, cháu qua tiếp đón họ đi.”
Sở Thiên Truyền gật đầu: “Vâng, ông nội.”
“Cậu Sở mới tới Kim Lăng lần đầu, chúng tôi nhất định sẽ tiếp đãi cậu thật tốt!”
Đám người Chung Gia Minh nói.

Ở thành phố bọn họ có giỏi giang ngang ngược thế nào, cũng hoàng toàn không thể so sánh được với cậu chủ tới từ Hoa Hải.

Nhất là Thái Tử đảng ở Hoa Hải lại càng kinh sợ tứ phương, cả Hoa Hải, thậm chí là Đông Nam Á cũng biết sự lợi hại.

Cái gọi là Thái tử đảng chính là một tổ chức được những cậu chủ mạnh nhất Hoa Hải thành lập, tương tự với câu lạc bộ.

Mỗi một người đều chuẩn hoàng tộc, thậm chí là người thừa kế của hoàng tộc.

Thái tử đảng hoành hoành ngang ngược, rất là độc tài.

Ai cũng để vào mắt!
Sống một cuộc sống vui sướng, đồng thời cũng hung danh chói lọi.

Người trẻ chỉ cần bám được vào quan hệ với Thái tử đảng, không kẻ nào dám động vào bạn.

Đối với đám cậu chủ ở tỉnh thành, Thái tử đảng ở Hoa Hải chính là mục tiêu theo đuổi của bọn họ..

 
Chương 614: 614: Chương 615





Tỉnh thành bắt chước Thái tử đảng ở Hoa Hải, thành lập một công tử xã.

Nhưng sao mà so sánh được, kém xa Thái tử đảng.

Cho nên vừa thấy được thành viên của Thái tử đảng ở Hoa Hải, đám cậu chủ này cực kỳ hâm mộ.

Sau khi Trương Đông Húc biết đối tượng hẹn hò của Tiêu Thám là Thái tử đảng, anh ta sợ tức mức suýt thì tè ra quần.

Nhìn thấy có nhiều người đang nịnh mình, Sở Thiên Truyền cũng rất là hưởng thụ.

Anh ta tiến tới trước mặt Sở Thiên Truyền, nói nhỏ: “Cậu Sở này, tôi muốn nói cho cậu biết một chuyện không tốt…”
Vẻ mặt Sở Thiên Truyền bình thản, anh ta nói: “2? Làm sao?”
“Hôm qua em tình cờ gặp cô chủ Tiêu Thắm!”
“Sau đó thì sao?”
“Cô ấy lại ngồi chung xe với một người đàn ông lạ mặt, dáng vẻ rất là thân thiết, giống như bạn tình!”
Trương Đông Húc nghĩ rất đơn giản, nếu mà đã không có được Tiêu Thấm, chi bằng hung hăng giáo huấn Diệp Quân Lâm.


Nghe tới đây, sắc mặt Sở Thiên Truyền nhoáng cái thay đổi.

Tuy mới chỉ là hẹn hò.

Nhưng trong suy nghĩ của anh ta, Tiêu Thấm đã là của anh ta rồi.

Ngồi chung một chiếc xe với người đàn ông khác?
Muốn chết!
“Đúng rồi, người đàn ông lái xe rất giỏi! Một chiếc audi, mà chúng tôi lái siêu xe cũng không đuổi kịp!”
Mấy người khác lập tức nói.

Lúc này, sắc mặt của Sở Thiên Truyền đã tái mét rồi.

Người phụ nữ của anh ta đã bị người khác động.

Sao mà không tức cho được?
“Anh ta là ai?”
Sở Thiên Truyền lạnh giọng hỏi.


“Cậu Sở à, tôi vẫn đang điều tra, tra ra sẽ báo cho cậu ngay!”
Trương Đông Húc run lẫy bảy.

Mấy người Chung Gia Minh, Phạm Tư Triết lập tức nói: “Cậu chủ Sở đừng nghĩ tới mấy chuyện không vui này nữa, chúng tôi đã chuẩn bị một tiết mục để đón gió tẩy trần cho cậu, để cậu Sở hưởng thụ!”
Nhìn đám người đó cười hắc hắc.

Sở Thiên Truyền biết tỏng bọn họ chuẩn bị cái gì.

Chắc chắn là phụ nữ.

“Dung chỉ tục phán” thì không cần đâu, ngại bẩn!” (Dung chi tục phấn: ý chỉ người con gái ăn mặc trang điểm lòe loẹt, dung tục) Sở Thiên Truyền lạnh lùng nói.

Với thân phận của anh ta muốn loại phụ nữ nào chả có, có dạng nào mà chưa gặp chứ?
Doãn Thiên Cừu cười hắc hắc nói: “Cậu Sở có chỗ không biết, đây là máy người tôi đặc biệt chọn ra từ học viện truyền thông Tô Hàng, toàn là trinh nữ!”
Nghe tới đây, Sở Thiên Truyền đang mặt nhăn mày có mới từ từ giãn ra.

“Học viện truyền thông Tô Hàng, người đẹp như mây nhỉ!”
Sở Thiên Truyền cười nói.

Cậu chủ Sở ở Hoa Hải và Diệp Quân Lâm gặp nhau Nhưng ngay sau đó lại đổi đề tài: “Nhưng, nhất định phải giữ bí mật! Ngày mai tôi sẽ gặp mặt Tiêu Thắm, ở thời điểm mấu chót này tuyệt đối không được để cho bắt kỳ ai biết.”
“Không đâu! Cậu Sở, nơi mà chúng tôi sắp xép rất bí mật!”.

 
Chương 615: 615: Chương 616





Sở Thiên Truyền lắc đầu: “Không được! Phải tuyệt đối bí mật, tôi muốn bảo đảm không được để xảy ra bất cứ sai xót nào[“
Trương Đông Húc lập tức nói: “Cậu Sở nói như thế thì tôi biết mọt nơi bí mật – Câu lạc bộ Ám Dạ.

Nơi đó có thể nói là nơi bí mật nhất tỉnh thành, nhất định phải có người quen giới thiệu mới được vào! Những người khác đều không thể đi vào!
Rất nhiều ông lớn ở tỉnh Giang Nam đều chọn chỗ này để bàn chuyện, sẽ không lọt ra bất kỳ tin đồn nào! Bên trong có xảy ra chuyện gì, bên ngoài tuyệt đối không biết.”
“Tốt, vậy thì tới câu lạc bộ Ám DạI”
Sở Thiên Truyền gật đầu.

“Vâng, được ạ.

Ở câu lạc bộ Ám Dạ chúng tôi đều có người quen! Tối nay bao hét câu lạc bộ Ám Dạ đi nhỉ?”
Đám người Chung Gia Minh tươi cười.

Ở một nơi khác.

Trong quân khu Kim Lăng.

“Mời tướng quân lên xe xuất phát, bên phía tỉnh thành đã bố trí xong rồi!”
Long Dã mời.


Có rất nhiều người đang đứng đằng sau Diệp Quân Lâm.

Lữ trưởng lữ đoàn đặc chiến Đinh Chí Viễn, không cần nói nhá.

Chủ yếu nhát là tổng chỉ huy quân khu Kim Lăng – Hướng Văn Quân, cùng với hai vị phó tổng chỉ huy Lữ Chắn và Trương Vĩ Thạc, còn có mây đại tham mưu trưởng đêu có mặt.

Mọi người đều mặc thường phục.

Hưởng ứng lời gọi khiêm tốn của Diệp Quân Lâm.

Nếu không, một đám người mặc quân trang đi ra ngoài ra cơm, chẳng phải là dọa chết người sao?
“Đã kiếm được chỗ chưa?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Đã kiếm được rồi thưa tướng quân, ở câu lạc bộ Ám Dạt!
Đặc điểm lớn nhất của câu lạc bộ này chính là bí mật, bởi vì ở ngoại ô vắng vẻ, cho nên rất nhiều người trao đổi chuyện bí mật đều chọn chỗ này.

Nếu tới đấy thì không ai biết, càng sẽ không có kẻ bám đuôi.”
“Bên phía tỉnh thành đã cân nhắc đến tính đặc biệt, cho nên chọn nơi này.


Nhưng đồ ăn và rượu đều là chúng ta tự mang tới, tuyệt đối sẽ không bày biện lãng phí! Hơn nữa tiền là tự bỏ, không liên quan tới bất cứ cái gì.”
Long Dã giải thích.

“Ừ, được.

Bọn họ suy nghĩ khá chu đáo đấy!”
Diệp Quân Lâm gật đầu khen ngợi.

Giờ phút này.

Trong câu lạc bộ Ám Dạ ở ngoại ô.

Các lãnh đạo lớn của tỉnh thành tấp nập tề tựu.

Nhưng mọi người đều cực kỳ khiêm tốn.

Mặc trang phục bình thường, ngược lại không ăn khớp với câu lạc bộ.

Lãnh đạo số một tỉnh Giang Nam, Trần Đằng hỏi: “Tướng quân Côn Luân, không đúng, Anh Diệp tới chưa?”
Thị trưởng thành phó Kim Lăng, Trương Kế Hàng gật đầu nói: “Sêp, Long Dã vừa gọi điện tới, nói là họ đã xuât phát rôi ạ, chắc là sắp tới rôi!”
“Thế thì tốt!”
Trần Đẳng lau mồ hôi.

“Sao tôi hơi căng thẳng nhỉ?”.

 
Chương 616: 616: Chương 617





Ông ta nói.

“Sếp, chúng tôi cũng căng thẳng! Toát mồ hôi từ lâu rồi!”
Những người khác hít một hơi thật sâu.

Những lạnh đạo tỉnh thành này ai cũng căng thẳng.

Vừa nãy bọn họ đi hỏi kinh nghiệm ở chỗ Chu Ngọc Hằng.

Chu Ngọc Hằng nói cho họ ba chữ: Tâm bình tĩnh.

Nhưng sao mà mọi người bình tính được?
Lo lắng muốn chết!
Mồ hôi lạnh không ngừng ứa ra.

Không lâu sau, đoàn người Diệp Quân Lâm đã tới phía trước câu lạc bộ Ám Dạ.

“Brừm brừm brừm…”
Nhưng đúng lúc này, một trận tiếng động gầm gừ truyền tới.


Mười chiếc siêu xe chạy như bay mà đến.

Tất cả ngừng trước câu lạc bộ Ám Dạ.

Bọn họ chính là đoàn người Sở Thiên Truyền.

“Mời cậu Sở!”
Sau khi xuống xe, mọi người vây quanh Sở Thiên Truyền đi tới đẳng trước câu lạc bộ Ám Dạ.

“Ơ, cậu Sở, đây chính là thằng kial”
Đột nhiên, Trương Đông Húc nhìn thấy Diệp Quân Lâm.

Nhất thời, tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Quân Lâm.

“Là anh ta hả?”
Sở Thiên Truyền nhíu mày hỏi.

“Chính là anh ta đấy, cậu Sở! Kỹ thuật lái xe của tên này thực sự khủng bố!”
Mấy người đi theo Trương Đông Húc lập tức nói.

Sắc mặt Sở Thiên Truyền nhoáng cái liền thay đổi.


“Được, tôi mặc kệ anh ta là ai, chỉ cần có qua lại với Tiêu Thắm thì cho anh ta cút!”
Sở Thiên Truyền là thành viên của Thái tử đảng đấy, làm việc kiêu căng ngang ngược.

Mấy người Trương Đông Húc liếc nhau, sau đó nói ngay: “Cậu Sở, cậu nhìn nhát”.

Truyện Tổng Tài
Trương Đông Húc đi nhanh lên trước, ngăn cản đoàn người Diệp Quân Lâm.

“Này, đi đâu đấy? Đứng lại!”
Nhưng đoàn người Diệp Quân Lâm không quan tâm.

“Này này này, tai bị điếc à? Không nghe thấy à? Bảo các người đứng lại mà!”
Trương Đông Húc thình lình nói to lên, mở hai tay ra, ngăn cản đoàn người Diệp Quân Lâm.

Long Dã cùng với mấy người Hướng Văn Quân bực mình.

Trên địa bàn tỉnh thành, lại có người cản đường đi của họ.

Mẫu chốt là còn đi cùng tướng quân Côn Luân.

Mắt mặt!
Đám người Hướng Văn Quân rất bực mình!
Nói nhỏ, mất mặt trước mặt tướng quân Côn Luân.

Nói lớn, chính là thất trách!.

 
Chương 617: 617: Chương 618





Mấy người Hướng Văn Quân định nói ra thân phận.

Nhưng Long Dã lại khoát tay, mọi người đều bình tĩnh lại.

“Cậu có chuyện gì?”
Long Dã hỏi với giọng ồm ồm.

Trương Đông Húc không đề ý đến anh, trực tiếp nhìn sang Diệp Quân Lâm, chỉ vào anh rôi nói: “Này, thăng ranh này ra đây, tôi có chuyện bàn với anh!”
Trương Đông Húc nói với giọng ra lệnh!
“Àm!”
Thấy thế, Hướng Văn Quân và bảy tám người phụ trách của quân khu Kim Lăng đều sợ hãi!
Người này điên rồi à?
Thê mà lại dám hét năm quát sáu với tướng quân Côn Luân?
Lại còn ngay ở trước mặt máy vị chỉ huy có thân phận cao nhất quân khu Kim Lăng nữa chứ!
Hướng Văn Quân không chịu nồi nữa, lập tức phẫn nộ nói: “Cậu có biết anh ấy là ai không?”
“Tôi mặc kệ anh ta là ai! Bây giờ cậu chủ Sở nhà họ Sở ở Hoa Hải muốn anh ta qua đây! Anh ta phải nghe lời!”
Trương Đông Húc cười lạnh nói.


Dù rằng anh ta cũng không biết thân phận của Diệp Quân Lâm.

Nhưng có Sở Thiên Truyền chống lưng.

Anh ta tin chắc là bối cảnh của Diệp Quân Lâm có mạnh nữa thì cũng không bằng cậu chủ Sở!
Đám người Hướng Văn Quân, Long Dã đưa mắt nhìn nhau.

Thật là nực cười, lại còn xấu hồ nữa.

Xảy ra chuyện này trước mặt tướng quân Côn Luân, mặt mũi của họ mắt sạch rồi.

Điều nực cười là những cậu chủ này lại chọc vào chiến thần Côn Luân…
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói: “Sao tôi phải lời cậu?”
“Anh… đây là cậu chủ Sở nhà họ Sở ở Hoa Hải đấy! Nếu thằng ranh anh thức thời thì đi theo tôi!”.

ngôn tình ngược
Trương Đông Húc thẹn quá hóa giận.


Giọng nói của Sở Thiên Truyền đằng sau truyền tới: “Sao thế Trương Đông Húc? Đến chút chuyện cỏn con này mà cũng làm không xong à?”
Lời này làm cho Trương Đông Húc càng giận.

“Tôi chỉ cho anh ba giây, một, hai… đứng lại cho tôi, không được đi!”
Trương Đông Húc còn chưa đến xong, đoàn người Diệp Quân Lâm đã đầy anh ta ra, đi thẳng vào câu lạc bộ Ám Dạ.

“Này này này, mấy người đều bị điếc à? Đứng lại cho tôi!”
Nhưng bắt luận Trương Đông Húc kêu thế nào, mấy người Diệp Quân Lâm cũng không để ý.

Trương Đông Húc định xông lên.

“Từ đãt”
Đoàn người Sở Thiên Truyền đi tới.

“Trương Đông Húc không được à, cậu không có tiếng nói ở Kim Lăng hả?”
Sở Thiên Truyền nhìn anh ta đầy thất vọng.

Trương Đông Húc thực sự sắp tức điên rồi.

Anh ta nắm chặt nắm đấm, thề nhất định phải cho Diệp Quân Lâm biết tay.

Sau khi đi vào câu lạc bộ Ám Dạ..

 
Chương 618: 618: Chương 619





Chưong 619:
Các lãnh đạo tỉnh thành đợi đến toát mồ hôi lập tức đi lên đón.

Nhìn thấy Diệp Quân Lâm.

Mọi người đều có vẻ mặt không thể tin nồi.

Đường đường là chiến thần bảo vệ tổ quốc, thé giới khiếp sợ, tồn tại khủng bó, thế mà lại trẻ như này á?
Nhưng mà mọi người lại càng cảm thấy kính nể và kính trọng.

Tống Tinh Trì vội vàng nói: “Các cậu muốn làm gì hả?”
“Ông chủ, hình như nhằm vào vị tiên sinh kial”
Nhân viên công tác run lẫy bẩy nhìn về phía Diệp Quân Lâm.

“Cái gì?”
Lời nói làm người giật mình.

Câu này vừa được nói ra, toàn trường xôn xao.


Gương mặt không thể tin nỗi!
Cậu chủ nào ở tỉnh thành gan lớn như này?
Nhắm vào tướng quân Côn Luân á?
Kẻ này điên rồi à?
Gây hắn với tướng quân Côn Luân ư?
“Đúng là như thế! Vừa nữa ở bên ngoài xông vào Diệp tướng…Anh Diệp!”
Đinh Chí Viễn nói nhỏ.

“Đúng, không sai! Vô duyên vô cớ khiêu khích anh Diệp!”
Những người khác ở quân khu Kim Lăng sôi nỗi nói.

Diệp Quân Lâm không nói chuyện.

Nhưng mọi người đều biết anh hơi tức giận.

“Há có cái lý đó!”
Điều này làm cho Trần Đằng vô cùng phẫn nộ!
Còn cả các lãnh đạo khác của tỉnh thành, đám người Trương Kế Hàng thị trưởng thành phố Kim Lăng cũng thề.


Bọn họ kinh ngạc đến nỗi trợn tròn mắt.

Chiến thần Côn Luân vừa tới, dưới mí mắt lại xuất hiện loại chuyện ngang ngược này.

Tướng quân Côn Luân sẽ nghĩ sao?
Mặt mũi của họ còn để đâu được?
Phẫn nộ!
Qủa thực là tức sắp phát điên rồi!
“Không chỉ thế, họ còn muốn ông chủ đuỏi hết các ngài ra ngoài.

Nhân viên công tác lại bổ sung thêm một câu.

“Àm!”
Mọi người lại càng tức giận.

“Bi, đi cùng tôi ra xem, chuyện này phải xử lý nghiêm!”
Trần Đằng trằm giọng.

Đám người Trương Kế Hàng đi theo sau, sắc mặt u ám, cực kỳ phẫn nộ.

Lần đầu gặp tướng quân Côn Luân lại xảy ra chuyện này.

Bọn họ mát hết mặt mũi rồi!.

 
Chương 619: 619: Chương 620





Qúa mắt mặt!
Bên ngoài câu lạc bộ Ám Dạ.

Mấy người Chung Gia Minh đang đánh máy người quản lý, đánh chảy cả máu ra rồi mà họ vẫn chưa dừng lại.

Mấy người quản lý sắp bị đánh chết rồi!
Dưới vòng vây của mọi người, Sở Thiên Truyền nhìn với vẻ mặt vô cảm.

Anh ta lạnh lùng nói: “Loại chuyện này sẽ không có ở Hoa Hải! Ở Hoa Hải, nếu kẻ nào không nễể mặt tôi, tôi nhất định hủy kẻ đó!”
Rõ ràng là Sở Thiên Truyền đang trách máy cậu chủ ở Kim Lăng này xử lý việc không xong.

“Phanh!”
Chung Gia Minh xấu hổ quá, đắm một quyền vào quản lý máu văng tung tóe, anh ta tức giận nói: “Mau gọi Tống Tỉnh Trì ra đây!”
“Cậu Chung, tại sao các cậu lại làm thế này? Dĩ hòa vi quý chứ, tổn thương tình cảm của mọi người chẳng hay gì cả.

Tống Tỉnh Trì vội vàng chạy ra làm người hòa giải.


Lúc này, đám người Chung Gia Minh mới dừng tay, bọn họ nhìn Tống Tinh Trì rồi lạnh lùng nói: “Hôm nay, chúng tôi bao chỗ này rồi, lập tức đuổi người bên trong ra ngoài!
Nếu không chúng tôi sẽ đập câu lạc bộ của ông!”
Tống Tinh Trì khuyên nhủ: “Các cậu chủ à, hôm nay quả thực là có người đã bao trước rồi! Hôm khác các cậu lại tới đi, tôi sẽ miễn phí hóa đơn hôm đấy cho các cậu! Mọi người dĩ hòa vi quý được không?”
“Cu”
“Hôm nay chúng tôi phải bao chỗ này! Đích thân cậu Sở ở Hoa Hải tới, ông dám không nể mặt hả?”
Chung Gia Minh gào lên.

“Nhà họ Sở ở Hoa Hải?”
Vẻ mặt Tống Tinh Trì thay đồi.

Không ngờ cậu chủ ở Thái tử đảng tại Hoa Hải cũng tới.

Nếu như là ngày xưa, câu lạc bộ Ám Dạ sẽ đi ra nghênh tiếp.

Nhưng tình hình hôm nay thì khác.


Những người trong kia quá đáng sợ…
Doãn Thiên Cừu vỗ vào mặt Tống Tinh Trì rồi lạnh lùng nói: “Tôi hỏi ông lần cuối, ông có nể mặt cậu Sở không?”
Mọi người đều nhìn về phía Tống Tinh Trì.

Nếu Tống Tinh Trì nói không, hôm nay chắc chắn bọn họ sẽ phá câu lạc bộ Ám Dạ.

“Hôm nay không được!”
Tống Tinh Trì lạnh lùng từ chối.

“Được! Đây là ông nói đấy nhá!”
Chung Gia Minh căm phẫn quát.

“Câu lạc bộ Ám Dạ không cần thiết phải tồn tại nữa!”
Doãn Thiên Cừu lập tức gọi điện thoại: “Tôi là Doãn Thiên Cừu, dẫn nhiều người tới đây, đập câu lạc bộ Ám Dạ cho tôi! Ngay bây giờ, lập tức!”
Tông Tinh Trì lập tức phản bác: “Tôi xem các cậu ai dám đập câu lạc bộ của tôi nào? Các cậu có quyền gì?”
“Ha ha, nói cho ông biết, ở tỉnh thành, chúng tôi chính là vua! Mọi việc chúng tôi nói là được!”
Mấy người Chung Gia Minh, Phạm Tư Triết ngang ngược cười nói.

“Thật là to gan! Lúc nào thì tỉnh thành đến phiên các cậu làm chủ rồi hả?”
Bỗng nhiên, trong câu lạc bộ có một giọng nói lạnh lùng vang lên..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom