Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 560: 560: Chương 561





Vị trí phu nhân của tập đoàn Quân Lâm vốn dĩ thuộc về cô tai “Ha ha, anh còn nhận ra tôi à? Thật không dễ dàng gì nhỉ!”
Trịnh Tiêu Kỳ cười nói.

Sau đó, sắc mặt cô ta thay đổi, cô ta nói: “Gì thế? Chẳng nhẽ anh là người đại diện cho tập đoàn Vân Đình tới đây đàm phán?”
“Đúng, không sai! Cô là đại diện của tập đoàn Tam Hưng à”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Chắc là anh vẫn chưa biết thân phận của tôi nhĩ2”
Trịnh Tiêu Kỳ mỉm cười nói.

“Thân phận gì cơ?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Nghe rõ đây, đứng trước mặt anh là tổng đại diện của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ!”
Bên cạnh lập tức có người giới thiệu.


Sau đó người đó nói tiếp: “Anh có thân thận gì? Tập đoàn Vân Đình dám cử anh đến đàm phán ư?”
Không đợi Diệp Quân Lâm nói, trợ lý của Trịnh Tiêu Kỳ đưa cái tablet đến trước mặt Trịnh Tiêu Kỳ rồi nói: “Giám đốc Trịnh, Diệp Quân Lâm trước mặt cô là cố vấn kỹ thuật của tập đoàn Vân Đình, thực ra anh ta không có bất kỳ chức vị thực tế nào, chỉ trên danh nghĩa mà thôi! Hơn nữa anh ta vào được là nhờ quan hệ, đội trưởng đội kỹ thuật Phó Vũ Tường đã kéo anh ta vào!”
“Tổng kết lại một câu, Diệp Quân Lâm này đi cửa sau!”
Nghe tới đây, nụ cười của Trịnh Tiêu Kỳ càng ngày càng sâu.

Sở trưởng của người đi săn chất xám đó là điều tra thông tin.

Bây giờ bọn họ đã tra ra mọi thứ về Diệp Quân Lâm ở tập đoàn Vân Đình, bao gồm có những ai không thích Diệp Quân Lâm, cô ta đều biết nắm chắc từng người.

Thông tin cho thấy, người ở tập đoàn Vân Đình đa số là rất bất mãn với người đi cửa sau là Diệp Quân Lâm.

Sáng sớm anh bị đuỏi, đằng sau lại đi vào.

Bảng câu hỏi khảo sát của nhân viên của tập đoàn Vân Đình, trong công ty ai là người đáng ghét nhát.

Tám mươi phần trăm nhân viên điền Diệp Quân Lâm.


Bởi vì tắt cả nhân viên của tập đoàn Vân Đình đều đi vào bằng thực lực.

Duy có mỗi Diệp Quân Lâm là đi cửa sau!
“Diệp Quân Lâm tôi vốn tưởng rằng sau khi anh ra tù, anh sẽ thể hiện ra thực lực của anh năm đó.

Không ngờ anh ngã một cái đã gượng dậy nổi! Hàng ngày dao du với đám bảo vệ rồi nói nói cười cười.

Sao anh lại trở nên như này?”
Trịnh Tiêu Kỳ cười hỏi.

Vừa rồi cô nghe nói Diệp Quân Lâm tới đại diện cho Tập đoàn Vân Đình, suy nghĩ đầu tiên của cô là Diệp Quân Lâm chính là ông chủ của tập đoàn Vân Đình.

Nhưng sau khi đọc xong thông tin trong tài liệu, cô yên tâm tôi.

Hóa ra cuộc sống trong tù đã hủy hoại hoàn toàn Diệp Quân Lâm, bây giờ anh ta chỉ là một tên sống tạm bợ.

“Tôi hơi thất vọng về anh đấy, anh Quân Lâm! Anh nói đi con ngựa đen năm đó! Bây giò trở thành kẻ sống tạm bợ: đi cửa saul”
“Theo lý mà nói thì Tập đoàn Vân Đình phải là của anh chứ, sao anh lại là một có vấn kỹ thuật quèn vậy?”
Trịnh Tiêu Kỳ mỉm cười nói..

 
Chương 561: 561: Chương 562





Hôm nay cô thật sự rất vui.

Lúc đầu cô đã làm công tác chuẩn bị rất kỹ.

Nhưng không ngờ người cô gặp lại là vị hôn phu thuở nhỏ Diệp Quân Lâm!
Còn là một Diệp Quân Lâm ngốc như này nữa.

Cô thực sự rất hưng phán.

Cô lại càng tự tin vào cuộc đàm phán sắp diễn ra.

“Không đúng! Giám đốc Trịnh! Tập đoàn Vân Đình cử một kẻ đi cửa sau tới, chứng tỏ bọn họ không hề coi trọng cuộc đàm phán này!”
Trợ lý đột ngột nói.


Nụ cười trên mặt Trịnh Tiêu Kỳ đã biến mắt.

Cô ta cũng nghĩ tới vấn đề này.

Tập đoàn Vân Đình cố tình cử một tên vô dụng tới ư?
Cử một tên vô dụng tới, chẳng phải đã chứng tỏ thái độ của họ sao?
Không coi tập đoàn Tam Hưng ra gì, cho dù đàm phán bọn họ cũng nằm ở thế có lợi.

“Tập đoàn Vân Đình làm sao vậy? Cử một tên vô dụng tới sỉ nhục chúng ta hả?”
Trịnh Tiêu Kỳ nói với trợ lý.

Cô ta nói rất to, đủ để cho Diệp Quân Lâm nghe tháy.

Trợ lý nói: “Giám đốc Trịnh, tôi vừa mới xác nhận lại! Diệp Quân Lâm chính là người đại diện mà họ cử tới đàm phán!
Anh ấy có thể quyết định mọi việc!”

“Hóa ra là vậy! Vậy thì bắt đầu đàm phán thôi!”
Trịnh Tiêu Kỳ lạnh lùng nói.

Khi mọi người đang sắp xếp chỗ ở hội trường cuộc đàm phán, Trịnh Tiêu Kỳ đi tới bên cạnh Diệp Quân Lâm, cô ta cười lạnh rồi nói: “Anh Quân Lâm, thật không ngờ chúng ta sẽ gặp nhau theo cách này! Anh Quân Lâm à, mãi đến khi gặp anh, tôi mới tin câu nói kia, ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây.

Thay đổi thật là nhiều!”
Diệp Quân Lâm gật đầu: “Đúng thế! Cô đã trưởng thành đến mức này rồi!”
“Aiz, còn không phải sao! Các anh thay đổi còn lớn hơn!
Nhà họ Diệp rõ ràng đã trỏ thành gia tộc trăm tỷ, thành công đưa ra thị trường, nhưng không cẩn thận một tháng suy vong thành cái dạng gì rồi? Diệp Kiến Quốc còn đi nhặt rác để mưu sinh! Nhà họ Diệp người nào người nây.

cũng thảm!
Trước kia nhà họ diệp huy hoàng lắm cơ mà nhỉ? Cho dù ba anh và ba tôi là bạn thân, nhưng tôi biết ba nuôi anh luôn coi thường nhà họ Trịnh tôi, cho rằng chúng tôi là dân quê!”
“Nhưng giờ thì sao, nhà họ Trịnh tôi đã giá trị hai mươi tỷ!
Tôi còn là tổng đại diện của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạt Bây giờ đến lượt chúng tôi coi thường từng người trong nhà họ Diệp các anh! Kể cả anh! Anh chỉ xứng quỳ rạp xuống đất mà liếm giày cho người nhà họ Trịnh thôi!”
Trịnh Tiêu Kỳ chuyển đề tài: “Tất nhiên, anh lăn lộn tốt hơn một tẹo! Ít nhất không phải lo cái ăn cái mặc! Nhưng cũng chẳng ích gì, anh vẫn là tầng đáy xã hội!”
Từ đầu tới cuối, Diệp Quân Lâm không hề nói một lời.

Anh thở dài..

 
Chương 562: 562: Chương 563





Đúng là hiện thực quá tàn khốc.

Nó đã biến một cô gái hồn nhiên hiền lành thành cái dạng này…
Thấy Diệp Quân Lâm không trả lời.

Trịnh Tiêu Kỳ lập tức đổi cách nói khác: “Anh Quân Lâm lại làm sao vậy, chúng ta đã chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, tôi cũng được coi như là em gái anh mà nhỉ? Hôn lễ của tôi anh phải tham dự chứ?”
Trịnh Tiêu Kỳ muốn bắt Diệp Quân Lâm tham dự hôn lễ của cô ta, để anh biết là năm đó anh từ chối cô ta và lựa chọn Lý Tử Nhiễm là việc làm đáng hối hận nhường nào!
“Ừ, được, tôi sẽ tham dự hôn lễ của cô!”
Cho dù Trịnh Tiêu Kỳ ở hiện tại rất ghê tởm.

Nhưng dầu gì cô ta cũng là đối tượng kết thông gia thuở’ nhỏ của anh, Diệp Quân Lâm coi cô ta như em gái.

Nếu đã sắp kết hôn, vậy thì đi thôi.

Trịnh Tiêu Kỳ gật đầu đắc ý: “Anh Quân Lâm nhất định phải ăn mặc lộng lẫy rồi tham dự nha!”

“Ừ, chúc cô hạnh phúc!”
Diệp Quân Lâm cười cười.

Trịnh Tiêu Kỳ hơi do dự.

Kỳ thực, cô ta không thích Lee Jai.Jin.

Nhưng vì thân phận của Lee dJai Jin là cháu trai Park Chun Shin, cộng thêm việc anh ta lại có năng lực.

Cho nên Trịnh Tiêu Kỳ hết hôn với anh ta, cô ta chỉ muốn sau này càng lớn mạnh, làm cho nhà họ Trịnh trở thành hào môn.

Park Chun Shin cho cháu trai kết hôn với cô ta chính là nhìn trúng năng lực của cô ta.

Trịnh Tiêu Kỳ trở thành cháu dâu của ông ta, tương đương với việc tất cả sản nghiệp của tập đoàn Tam Hưng ở Hoa Hạ đều nằm trong tay ông ta.


Kỳ thực, ông ta muốn đá Dư Huy xuống từ lâu rồi.

Nhưng tổng bộ không cho, người ngồi vào vị trí này nhất định phải là người Hoa Hạ có năng lực.

Vừa hay mấy lần này Dư Huy làm việc đều hỏng, Park Chun Shin thành công đá anh ta xuống, cho Trịnh Tiêu Kỳ ngồi lên vị trí này.

Trịnh Tiêu Kỳ rất hưng phán, lập tức gọi điện thoại nói chuyện với ông bồ Trịnh Văn Thạc: “Ba à, ba biết không?
Con đã gặp Diệp Quân Lâm! Anh ta đã đồng ý tới tham dự hôn lễ của con!”
“Ha ha ha…Thật sao? Tốt quá rồi! Tới lúc đó để cho cậu ta nhìn xem nhà họ Trịnh chúng ta bây giờ mạnh thế nào, con gái ba ưu tú ra sao? Là người mà cậu ta không với tới được! Cậu ta chỉ là một tên vô dụng thôi!”
Trịnh Văn Thạc cũng rất phần khích.

Ông ta muốn khiến Diệp Quân Lâm xem cho rõ hôn lễ hoành tráng của Trịnh Tiêu Kỳ, cho anh hối hận chết luôn!
“Thưa giám đốc Trịnh, đã bố trí xong rồi! Mời cô ngồi!”
Trợ lý nói.

Diệp Quân Lâm cũng ngồi xuống ở phía đối diện.

Trịnh Tiêu Kỳ nhìn Diệp Quân Lâm rồi cười lạnh nói: “Bắt đầu đàm phán thôi! Chắc anh cũng biết tình hình là như: thế nào! Tôi muốn nghe anh nói…”
“Được, thế tôi nói luôn!”.

 
Chương 563: 563: Chương 564





Diệp Quân Lâm chuyển hướng nói: “Thứ nhất, tập đoàn Tam Hưng phải nộp ra hơn tám mươi tỷ tệ đã lén lút lấy của phe phái Viên Sơn Hà, khoản tiền lớn này là khoản tiền dùng để xây dựng và phát triển tỉnh Giang Nam! Tập đoàn Tam Hưng không được động vào, lập tức giao ra đi; Thứ hai, công khai xin lỗi trên truyền thông, nói ra những hành vi xáu xa mà mình đã làm trong những năm nay; Thứ ba, tập đoàn Tam Hưng hoặc là cút khỏi Hoa Ha, hoặc là ngoan ngoãn làm theo quy củ của Hoa Hạ.”
“Ba điều này chính là những gì tôi cần nói…”
Diệp Quân Lâm nói xong, toàn trường lặng ngất như tờ.

Trịnh Tiêu Kỳ trọn tròn mắt.

Mọi người ở tập đoàn Tam Hưng mang vẻ mặt kỳ quặc.

Đến cả Vũ Sâm cũng mang vẻ mặt không thể tin nồi.

Anh Diệp ngông cuông quá rôi đi?
Hiện tại ai cũng biết tập đoàn Tam Hưng đang xưng bá ở tỉnh Giang Nam.

Kết quả Diệp Quân Lâm lại nói ra những lời bá đạo như này?
Làm cho tập đoàn Tam Hưng cút xéo ư?

Ngông cuồng quá rồi nhỉ?
Tỉnh Giang Nam còn người có năng lực này á?
Khoảng một phút đồng hò, Trịnh Tiêu Kỳ mới phản ứng lại.

“Diệp Quân Lâm, anh đang nói linh tinh gì vậy? Tập đoàn Tam Hưng lén lút lây hơn tám mươi tỷ của Viên Sơn Hà lúc nào? Anh nghe được tin tức này ở đâu vậy?”
Trịnh Tiêu Kỳ tức giận nói.

Thực ra cô ta rất kinh ngạc.

Sao Diệp Quân Lâm biết được tin này?
“Tin tức này ư? Ha ha ha…”
Diệp Quân Lâm bật cười.

Trịnh Tiêu Kỳ cũng nhiễm thói không biết xấu hồ của tập đoàn Tam Hưng rồi à2 “Muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm! Tập đoàn Tam Hưng đừng tưởng thực hiện bí mật thì không ai biết! Số tiền hàng trăm tỷ này là số tiền đã được sắp xếp riêng dùng để ủng hộ vào việc xây dựng và phát triển tỉnh Giang Nam! Đền số tiền này mà Tập đoàn Tam Hưng cũng dám lấy, muốn chết hả?”
Vừa nói ra lời này.


Ngay cả Trịnh Tiêu Kỳ cũng ngẫn người.

Bởi vì tập đoàn Tam Hưng lấy số tiền này mà không thanh thản.

Thứ nhất, con số liên quan quá lớn.

Thứ hai, đó là khoản tiền mà tỉnh thành đã có sắp xếp riêng.

Cho nên bọn họ có gắng đi làm từ thiện để tẩy trắng!
Nhắc đến số tiền này, ngang với việc đâm vào chỗ yếu của tập đoàn Tam Hưng.

Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Nội dung cuộc đàm phán hôm nay chính là ba điều mà tôi đã nói.

Thứ nhát, trả tiền; Thứ hai, xin lỗi và bồi thường; Thứ ba, hoặc là cút xéo hoặc là ngoan ngoãn nghe lời!”
Rất là bá đạo!
Vũ Sâm kích động đến sắp rơi lệ luôn rồi.

Anh Diệp mới là đàn ông đích thực!.

 
Chương 564: 564: Chương 565





Trịnh Tiêu Kỳ hoàn toàn ngây ngốc.

Nội dung đàm phán hôm nay không phải cái này a…
Nói cái gì vậy?
“Cô sắp kết hôn đúng không? Tôi cho tập đoàn Tam Hưng thời gian năm ngày! Không làm được thì đừng trách tôi không khách khí!”
Diệp Quân Lâm đưa ra kỳ hạn.

“Diệp Quân Lâm, nội dung nguyện vọng đàm phán của bên tôi hôm nay là…”
Trịnh Tiêu Kỳ đang định nói chuyện thì bị cắt ngang.

“Xin lỗi, các cô không có tư cách! Nếu các cô đã xin đàm phán thì mọi việc phải nghe theo tôi!”
Diệp Quân Lâm nói cực kỳ bá đạo.

“Được, thế anh đại diện cho tập đoàn Vân Đình à?”

Trịnh Tiêu Kỳ lạnh lùng giễu cọt nói.

“Đại diện! Nếu tôi đã tới thì chứng minh tôi đại diện cho toàn bộ tập đoàn Vân Đình!”
Diệp Quân Lâm gật đầu.

“Cuộc đàm phán hôm nay có chấp như này hả?”
“Đúng thế!”
Trịnh Tiêu Kỳ bật cười: “Vậy anh có gánh chịu được hậu quả không?”
“Gánh chịu hậu quả ư? Suy nghĩ về vấn đề này phải là tập đoàn Tam Hưng các cô mới đúng chứ? Tôi chỉ cho thời hạn năm ngày! Nếu như không làm được, tôi sẽ đích thân đoạt lại tất cả, sau đó đuổi Tập đoàn Tam Hưng ra khỏi Hoa Hại”
Diệp Quân Lâm nói với giọng bình thản, như thể đang nói về một chuyện tầm phào nhỏ bé.

“Ha ha ha…”
Tất cả mọi người đang tham dự cuộc đàm phán đều bật cười.


Đuổỗi tập đoàn Tam Hưng ra khỏi Hoa Hạ ư?
Mắt não mới nói ra được câu này nhỉ?
Ngay cả các lãnh đạo tỉnh thành còn nhắm một mắt mở một mắt.

Ở tỉnh Giang Nam, ai có thể rung chuyển được tập đoàn Tam Hưng cơ chứ?
Một tập đoàn Vân Đình nhỏ bé ư?
Gốc rễ cứng thì đúng, nhưng so sánh với tập đoàn Tam Hưng thì quá nhỏ bé.

iệp Quân Lâm, anh coi lông gà là lệnh tiễn à? Người ta phái anh tới rõ ràng là để đi lướt qua thôi, anh tưởng mình là ông lớn thật à2”
Trịnh Tiêu Kỳ cười lạnh.

“Cô ấy, đừng thấy lạ, cô cứ chuyển lời tới người phụ trách của các cô đi!”
Diệp Quân Lâm nói.

“Ai đây? Ngông cuông thê?”
Lúc này, một giọng nói tiếng Hán không trôi chảy vang lên.

Lee Jai Jin mặc một bộ comle xuất hiện..

 
Chương 565: 565: Chương 566





“u Ba, em bảo này, đây chính là đối tượng kết hôn thuở nhỏ của tôi! Bây giờ thì sao, là một tên phề vật!”
Trịnh Tiêu Kỳ nhỏ giọng nói.

Lee Jai Jin ngạc nhiên nhìn Diệp Quân Lâm, cười lạnh nói: “Em yêu, anh ta không xứng với em!”
“Anh chính là người muốn đuổi tập đoàn Tam Hưng chúng tôi ra khỏi Hoa Hạ hả?”
Lee Jai Jin nhìn từ trên cao xuống đánh giá Diệp Quân Lâm.

“Âm ầm ầm…”
Đi cùng đó là một loạt âm thanh đất rung núi chuyển, Choi Hong Man cao hai mét, nặng hơn một trăm cân xuất hiện.

Như thể một pho tượng vô song đang nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm và Vũ Sâm.

Vũ Sâm cảm nhận được hơi thở nguy hiểm trên người Choi Hong Man, cậu lập tức nói: “Đừng hiểu nhằm, chúng tôi chỉ là người chuyền lời thôi! Đây là ý của ông chủ tập đoàn Vân Đình chúng tôi!”
Vũ Sâm không muốn xung đột.


Cậu nghĩ Diệp Quân Lâm không phải đối thủ của Choi Hong Man.

Cho nên trước tiên cứ nhẫn nại cái đã.

“Đúng, là tôi nói đấy! Trong vòng năm ngày, các anh không làm được ba điều trên thử xem?”
Diệp Quân Lâm nhìn Lee Jai Jin.

Hỏng rồi.

Vũ Sâm vỗ đầu.

Diệp Quân Lâm xông lên rồi…
Chỉ thấy Choi Hong Man bước lên một bước, lạnh lùng nói: “Thử xem ư?”
Thể hình của Choi Hong Man làm cho anh ta trông giống như một con thú.


Nói chuyện ồm ồm, tựa như sắm nổ.

Trên người còn phát ra uy áp nặng nề.

Khí tràng mạnh mẽ, khiến cho rất nhiều người khiếp sợ, đám người Trịnh Tiêu Kỳ vô thức vùi về sau.

Choi Hong Man ngang ngược nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm, giống như một con thú dữ đang theo dõi con cừu nhỏ…
Vũ Sâm cảnh giác nhìn anh ta, như cậu biết rõ, cậu mà đánh với Choi Hong Man thì sẽ bị anh ta một quyền đánh chết!
Đây là siêu cao thủ!
Lần này, anh Diệp gặp rắc rồi rồi “Năm ngày sau các anh sẽ biết hậu quả!”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.

“Đi”
Diệp Quân Lâm và Vũ Sâm rời đi.

“Rầằm!”
Một giây sau, một tiếng nổ vang lên, Choi Hong Man ngang ngạnh lôi Vũ Sâm lại, đè lên ghế.

Dù là lính trinh sát xuất ngũ Vũ Sâm cũng không kịp phản ứng..

 
Chương 566: 566: Chương 567





Cậu liền bị Choi Hong Man khống chế, gắt gao đè lên ghé, không thể động đậy được.

Sắc mặt Vũ Sâm thay đi!
Qúa mạnh!
Còn mạnh hơn so với tưởng tượng!
Anh Diệp không phải đối thủ của anh ta!
Sắp nguy rồi…
“Đàm phán chưa kết thúc, ai dám đi?”
Choi Hong Man lạnh giọng nói, lời nói tựa như: sắm sét rít gào.

Đám người Trịnh Tiêu Kỳ hô to sảng khoái.

Vừa nấy luôn bị Diệp Quân Lâm đè ép, bọn họ có lực cũng không sử dụng được.

Đúng là vũ lực mới là cách giải quyết tốt nhát!
Trịnh Tiêu Kỳ vội vàng nói: “Đúng! Đúng thế! Đàm phán còn chưa bắt đầu đâu! Nội dung mà tập đoàn Tam Hưng muốn đàm phán còn chưa nêu ra, bỏ đi làm gì?”

Lee dai Jin cũng cười lạnh nói: “Tập đoàn Vân Đình ngông cuồng quá rồi đấy nhỉ? Coi thường cả tập đoàn Tam Hưng chúng tôi? Tưởng chúng tôi hết cách hả?”
“Đúng, chúng tôi chưa lên tiếng, ai dám rời đi?”
Có Choi Hong Man ở đây, bọn người Tập đoàn Tam Hưng ngang ngược hẳn.

Choi Hong Man chỉ vào Diệp Quân Lâm, ra lệnh với mấy chữ Hán không trôi chảy: “Anh, qua đây, ngồi xuống!”
Diệp Quân Lâm nhếch miệng, lộ ra nụ cười hứng thú: “Tôi cứ khăng khăng rời đi thì sao2”
“Ha ha ha…”
Lee Jai Jin và Trịnh Tiêu Kỳ nhìn nhau, hai người bật cười.

Bọn họ nhìn về phía Choi Hong Man.

Ý tứ rất rõ ràng – muốn đi, phải qua cửa của Choi Hong Man.

Sau đó, Trịnh Tiêu Kỳ rời đi.

Trước khi bắt đầu đàm phán, Park Chun Shin đã đưa ra hai phương án.


Thứ nhất để Trịnh Tiêu Kỳ tới đàm phán, néu không được thì để Choi Hong Man ra tay.

Choi Hong Man ra sân, chính là phương án thứ hai.

Chuyện kế tiếp không liên quan tới cô ta nữa.

“Anh Choi này, hy vọng anh ra tay nhè nhẹ,,,Tôi còn muốn anh ta tham dự hôn lễ của tôi nữa…”
Trịnh Tiêu Kỳ mỉm cười.

Lee Jai Jin nhìn Diệp Quân Lâm một cái, rồi mỉm cười rời đi.

Choi Hong Man cũng biết, chuyện kế tiếp anh ta sắp xong rồi.

Mấy người tập đoàn Tam Hưng còn cố tình đóng cửa phòng hội nghị lại.

“Anh không nghe rõ lời tôi nói à2”
Thấy Diệp Quân Lâm vẫn đứng đấy, Choi Hong Man tức giận nói.

“Thả người ra, ở trên địa bàn Hoa Hạ tôi không tới phiên anh ngang ngược!”.

 
Chương 567: 567: Chương 568





Diệp Quân Lâm nói giọng bình thản, lại cực kỳ uy nghiêm.

Khí thế như một nguyên soái thống lĩnh trăm vạn quân, khiến cho người khác không rét mà run.

Ngay cả Choi Hong Man cũng hơi hoảng hốt, người đàn ông trước mặt có thể mang đền uy hiếp cho anh ta.

“Hừ, cậu ta tôi không thả, còn anh tôi cũng sắp chế ngự!”
Dút lời, Choi Hong Man ra tay luôn.

Đừng nhìn anh ta có hình thể như núi, tốc độ lại nhanh như tia chớp.

Mọi người chưa nhìn rõ, anh ta đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Quân Lâm, chộp vào vai anh.

Ý đồ quật Diệp Quân Lâm xuống ghé.


Tuy Diệp Quân Lâm cao một mét tám, nhưng Choi Hong Man cao hơn hai mét nặng hơn trăm cân trước mặt vẫn rất nhỏ bé.

Đám người Vũ Sâm đã nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh thê thảm này.

Thế nhưng sắc mặt Choi Hong Man lại biến đổi, bởi vì Diệp Quân Lâm như một ngọn núi, dưới lực tác động của anh ta mà vẫn không nhúc nhích tí nào!
Khiếp sợ!
Cực kỳ khiếp sợ!
Choi Hong Man hiểu rõ sức lực của mình khủng thế nào.

Tùy tiện đá một cái cũng đá bay được một con voi, nhưng lại không lung lay được Diệp Quân Lâm?
“Cút!”
Bỗng nhiên Diệp Quân Lâm mở lời như sấm mùa xuân, trên người bộc phát ra một cỗ năng lượng vô hình.

“Am!”
Choi Hong Man lại bị đánh lui ra ngoài.


“Bịch bịch bịch…”
Anh ta thất tha thất thiểu đập vào chiếc bàn hội nghị, rồi mới dừng lại.

Trong mắt tràn ngập kinh hoàng!
“Mày muốn chết hải”
Choi Hong Man hét lên như thú hoang, sau đó bất ngờ.

chạy.

“Rằm!”
Anh ta nhảy lên, nhảy cao hơn một mét, như đạn ra khỏi nòng, cuốn theo khí thế sắm vang chớp giật.

Mọi người có mặt ở đây đều cảm nhận được một cơn gió mạnh quét qua, hai má nóng bừng và đau nhức như có lửa đốt.

“Răng rắc!”
Hàng ghế bên cạnh và chiếc bàn họp không chịu nỏi luồng sức mạnh này đã nát tươm…
Choi Hong Man đã bày ra kỹ năng chiến đấu mạnh nhất, thậm chí có thể nói là kỹ năng giết người!
“XI”
Vũ Sân hít một hơi thật sâu..

 
Chương 568: 568: Chương 569





Choi Hong Man này quá mạnh, quá quá mạnh!
Đòn đá trên không trung của Choi Hong Man cực nhanh, cái chân này chắc chắn có thẻ đá nứt hòn đá!
“Xi”
Choi Hong Man lại gầm nhẹ một tiếng nữa, khắp người anh ta tràn ngập sát khí, lực đạo ở đùi phải ngang ngược như một ngọn lửa!
“Àm”
Tóc mái ở trước trán Diệp Quân Lâm đã bị vén lên.

Sức lực của cả người Choi Hong Man tập trung vào chân phải, chắc chắn là muốn một đòn chết luôn!
Anh ta rất tự tin, đòn này đã từng đá tung được vách tường dày ba mét!
Càng đừng nói đến Diệp Quân Lâm!
Nếu mà bị anh ta quét trúng, thì chắc chắc sẽ vỡ nát xương…
Vũ Sâm đã tuyệt vọng rồi!

Qúa mạnh!
Thực sự là quá mạnh!
Một mình Choi Hong Man có thể cản nghìn quân!
Không hồ là quán quân của cuộc thi quyết đấu không giới hạn Hàn Quốc, cả người giống như một bảo kiếm không gì địch nồi.

Qủa không hỗ danh ” Vũ khí hình người mạnh nhát!”
Diệp Quân Lâm đứng yên tại chỗ, tựa như đã bị dọa sợ.

Nhưng ngay lúc mà một chân của Choi Hong Man quét xuống, Diệp Quân Lâm đã nhúc nhích.

Một cú đấm giống như một cái lò xo được kéo căng, tung ra trong nháy mắt, hung hăng đánh ra, đánh vào đùi phải của Choi Hong Man.

“Am”

Thế mà lại vang lên một âm thanh nặng nề như sắm, tất cả mọi người đều điếc tai.

Tiêu rồi!
Vũ Sâm biết một cước này mà đánh xuống, Diệp Quân Lâm không chét cũng trọng thương.

“Răng rắc!”
Nhưng nào ngờ đâu, Choi Hong Man như thể gặp phải tai nạn xe, chân phải gãy xương gấp khúc quỷ dị, cả người như diều đứt dây bay ra ngoài.

“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Cơ thể của Choi Hong Man đập vào khoảng mười mắy cái bàn, rồi lại đụng vào cửa thủy tinh vỡ tan tành, tốc độ vẫn chưa giảm mà bay ra ngoài.

Lại bay thêm mấy chục mét nữa, vượt qua hàng rào bảo vệ của tầng hai, hung hăng nện xuống đại sảnh tầng một.

Lúc này, vừa khéo là Trịnh Tiêu Kỳ và Lee Jai Jin đang đi cạnh nhau ở đại sảnh tầng một..

 
Chương 569: 569: Chương 570





Trịnh Tiêu Kỳ mỉm cười hỏi: “Anh yêu, anh nói xem Choi Hong Man sẽ làm Diệp Quân Lâm ra sao?”
Lee dai Jin cười lạnh nói: “Choi Hong Man là một dã thú!
Tên điên! Diệp Quân Lâm thảm rồi, không chết thì cũng gãy tay gãy chân!”
“Ha ha, vậy em yên tâm rồi!”
Trịnh Tiêu Kỳ hài lòng mỉm cười.

Vừa nãy nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo của Diệp Quân Lâm, cô ta rất tức giận.

“Được, bây giờ chúng ta qua đó đi, chắc sắp xong rồi đấy!”
Hai người đi tới trước phòng hội nghị.

“Am”
“Em yêu mau nhìn, kia là cái gì?”
Bắt thình lình, Lee Jai Jin thét lên chói tai.


Bởi vì thân ảnh to như con bò bay từ tầng hai xuống…
Sự tự tin của Lee Jae Shik Nháy mắt, Trịnh Tiêu Kỳ đã trợn tròn mắt.

Lee Jai Jin sợ đến ngây người.

“Phanh!”
Bóng đen đó bay khoảng máy chục mét nữa, cuối cùng hung hăng đụng trên mặt đắt, làm truyền ra một tiếng ầm vang.

Thậm chí dưới chân họ còn hơi lắc lư, như thể động đất vậy.

“Phụt phụt phụt…”
Choi Hong Man rơi xuống đất, cả người run rẫy, miệng ứa máu, răng và máu trộn lẫn vào nhau…
“Đây…Đây đây đây…”
Trịnh Tiêu Kỳ lắp bắp.

“Anh không nhìn nhằm chứ? Hình như một người đã bay ra ngoài?”

Lee Jai Jin hoang mang nói.

“Mau đi xem xeml”
Trịnh Tiêu Kỳ phản ứng lại, lập tức chạy tới.

“Đúng rồi, là Diệp Quân Lâm! Chắc chắn là Diệp Quân Lâm đã bị đánh!”
Lee Jai Jin một mực chắc chắn.

Chẳng mấy chốc đã đi tới hiện trường.

Cơ thể Choi Hong Man vẫn đang co giật…
“Cái gì?”
Khi Trịnh Tiêu Kỳ và Lee dai Jin nhìn thấy rõ, bọn họ ngây ngắn cả người.

“Thôi… Choi Hong Man… vậy mà lại là Choi Hong Man ư?”
“Chẳng phải bảo là Diệp Quân Lâm sao? Sao có thể là Choi Hong Man chứ?”
Trịnh Tiêu Kỳ và Lee Jai Jin có vẻ mặt như nhìn thấy quỷ.

Qúa là đáng sợ!.

 
Chương 570: 570: Chương 571





Sau khi Choi Hong Man co giật xong, anh ta nằm trên đất không động đậy nữa.

Như là đã chết.

Làm thế nào mà quán quân đánh nhau như Choi Hong Man lại bay ra từ trong phòng hội nghị chứ?
Đánh từ tầng hai xuống tầng một ư?
Thật quá khó tin!
“Đây đây đây…”
Lee Jai Jin đã bị dọa thật rồi.

Hình ảnh người bay xuống vừa nãy làm cho anh ta không thể nào quên.

Là một người Hàn quốc, anh ta rất rõ Choi Hong Man mạnh như nào.

Trong lòng người dân Hàn Quốc, Choi Hong Man chính là chiến thần vô địch không thể đánh lại được.


Đại đại rằng cơ thể của Choi Hong Man rất cứng rắn, đạn cũng không xuyên qua được.

Có một lần Choi Hong Man đánh nhau to với một bang hội nào đấy, trong người có bảy viên đạn, nhưng không hề ảnh hưởng tới việc tiêu diệt bang phái ấy.

Bảy viên đạn bắn vào da anh ta không thể xuyên qua, cũng sẽ không tổn thương tới xương cốt.

Cơ thể anh ta chính là tường đồng vách sắt!
Tới Hoa Hạ sao lại thành ra thế này?
Bị đánh thành dạng này luôn?
Người khác sao có thể tin được điều này cơ chứ?
“Mau đưa tới bệnh viện! Em còn ngây ra đó làm gì?”
“Em đi xem Diệp Quân Lâm!”
Trịnh Tiêu Kỳ lập tức chạy lên tầng, đi vào phòng hội nghị.

Nhưng làm gì còn người?

Diệp Quân Lâm đã bỏ đi từ lâu rồi.

“Chắc chắn là Tập đoàn Vân Đình có người khác tới! Diệp Quân Lâm thật may mắn! Lúc này lại được người cứu!”
Trịnh Tiêu Kỳ lắm bẩm nói.

“Nhưng mà tập đoàn Vân Đình mạnh thật đấy, đến cả cao thủ như Choi Hong Man cũng không phải đối thủ?”
Park Chun Shin ở tỉnh thành xa xôi nhận được điện thoại của Lee dai Jin.

“Cái gì? Xảy ra chuyện rồi á?”
Park Chun Shin trợn tròn mắt.

“Chú à, Choi Hong Man đã bị đánh, hiện tại đã đưa vào bệnh viện, sống chét chưa rõ…”
Sau khi Lee Jai Jin nói sự thật ra, điện thoại trong tay Park Chun Shin bộp một tiếng rơi xuống đắt.

Vẻ mắt ông ta rung động!
“Sao thế ông Park? Choi Hong Man không phải đối thủ hả?”
Vẻ mặt Lee Jae Shik ngược lại khá trấn tĩnh, chậm rãi thưởng trà.

Park Chun Shin ngạc nhiên nhìn ông ta: “Hả? Đại sư đoán ra à?”.

 
Chương 571: 571: Chương 572





“Bình thường thôi, vị vệ sĩ kia của tập đoàn Vân Đình còn đánh được cả Lee Dae Jung và Lee Dae Yong liên thủ cơ mà, đánh bại Choi Hong Man không phải chuyện khó! Suy cho cùng thì Choi Hong Man không mạnh hơn hai anh em kia là máy!”
Lee Jae Shik trần định phân tích.

Park Chun Shin lập tức nói: “Đại sư có chắc chắn thành công không?”
“Ha ha ha, bọn họ mạnh một chút thì tôi mới có hứng thú!
Nếu không hạ đo ván trong một giây thì quá là vô vị!”
Lee Jae Shik cười cười.

Thấy Lee Jae Shik tự tin như vậy, Park Chun Shin nở nụ cười.

“Mau hỏi xem, đàm phán thế nào rồi?”
Nghe vạt, Park Chun Shin nhặt điện thoại lên gọi lại.

Nháy mắt, Trịnh Tiêu Kỳ đã trợn tròn mắt.


Lee Jai Jin sợ đến ngây người.

“Phanh!”
Bóng đen đó bay khoảng máy chục mét nữa, cuối cùng hung hăng đụng trên mặt đắt, làm truyền ra một tiếng ầm vang.

Thậm chí dưới chân họ còn hơi lắc lư, như thể động đất vậy.

“Phụt phụt phụt…”
Choi Hong Man rơi xuống đất, cả người run rẫy, miệng ứa máu, răng và máu trộn lẫn vào nhau…
“Đây…Đây đây đây…”
Trịnh Tiêu Kỳ lắp bắp.

“Anh không nhìn nhằm chứ? Hình như một người đã bay.

ra ngoài?”
Lee.Jai Jin hoang mang nói.


“Mau đi xem xem!”
Trịnh Tiêu Kỳ phản ứng lại, lập tức chạy tới.

“Đúng rồi, là Diệp Quân Lâm! Chắc chắn là Diệp Quân Lâm đã bị đánh!”
Lee Jai Jin một mực chắc chắn.

Chẳng máy chốc đã đi tới hiện trường.

Cơ thể Choi Hong Man vẫn đang co giật…
“Cái gì?”.

truyện xuyên nhanh
Khi Trịnh Tiêu Kỳ và Lee Jai Jin nhìn thấy rõ, bọn họ ngây ngắn cả người.

“Thôi… Choi Hong Man… vậy mà lại là Choi Hong Man ư?2”
“Chẳng phải bảo là Diệp Quân Lâm sao? Sao có thể là Choi Hong Man chứ?”
Trịnh Tiêu Kỳ và Lee Jai Jin có vẻ mặt như nhìn thấy quỷ.

Qúa là đáng sợ!.

 
Chương 572: 572: Chương 573





Sau khi Choi Hong Man co giật xong, anh ta nằm trên đất không động đậy nữa.

Như là đã chết.

Làm thế nào mà quán quân đánh nhau như Choi Hong Man lại bay ra từ trong phòng hội nghị chứ?
Đánh từ tầng hai xuống tầng một ư?
Thật quá khó tin!
“Đây đây đây…”
Lee dai Jin đã bị dọa thật rồi.

Hình ảnh người bay xuống vừa nãy làm cho anh ta không thể nào quên.

Là một người Hàn quốc, anh ta rất rõ Choi Hong Man mạnh như nào.

Trong lòng người dân Hàn Quốc, Choi Hong Man chính là chiến thần vô địch không thẻ đánh lại được.


Đại đại rằng cơ thể của Choi Hong Man rất cứng rắn, đạn cũng không xuyên qua được.

Có một lần Choi Hong Man đánh nhau to với một bang hội nào đấy, trong người có bảy viên đạn, nhưng không hề ảnh hưởng tới việc tiêu diệt bang phái ấy.

Bảy viên đạn bắn vào da anh ta không thể xuyên qua, cũng sẽ không tổn thương tới xương cốt.

Cơ thể anh ta chính là tường đồng vách sắt!
Tới Hoa Hạ sao lại thành ra thế này?
Bị đánh thành dạng này luôn?
Người khác sao có thể tin được điều này cơ chứ?
“Mau đưa tới bệnh viện! Em còn ngây ra đó làm gì?”
“Em đi xem Diệp Quân Lâm!”
Trịnh Tiêu Kỳ lập tức chạy lên tầng, đi vào phòng hội nghị.

Nhưng làm gì còn người?

Diệp Quân Lâm đã bỏ đi từ lâu rồi.

“Chắc chăn là Tập đoàn Vân Đình có người khác tới! Diệp Quân Lâm thật may mắn! Lúc này lại được người cứu!”
Trịnh Tiêu Kỳ lắm bảm nói.

“Nhưng mà tập đoàn Vân Đình mạnh thật đấy, đến cả cao thủ như Choi Hong Man cũng không phải đối thủ?”
Park Chun Shin ở tỉnh thành xa xôi nhận được điện thoại của Lee dai Jin.

“Cái gì? Xảy ra chuyện rồi á?”
Park Chun Shin trợn tròn mắt.

“Chú à, Choi Hong Man đã bị đánh, hiện tại đã đưa vào bệnh viện, sống chét chưa rõ…”
Sau khi Lee Jai Jin nói sự thật ra, điện thoại trong tay Park Chun Shin bộp một tiếng rơi xuống đát.

Vẻ mắt ông ta rung động!
“Sao thế ông Park? Choi Hong Man không phải đối thủ hả?”
Vẻ mặt Lee Jae Shik ngược lại khá trấn tĩnh, chậm rãi thưởng trà.

Park Chun Shin ngạc nhiên nhìn ông ta: “Hả? Đại sư đoán ra à?”.

 
Chương 573: 573: Chương 574





“Bình thường thôi, vị vệ sĩ kia của tập đoàn Vân Đình còn đánh được cả Lee Dae Jung và Lee Dae Yong liên thủ cơ mà, đánh bại Choi Hong Man không phải chuyện khó! Suy cho cùng thì Choi Hong Man không mạnh hơn hai anh em kia là máy!”
Lee Jae Shik trần định phân tích.

Park Chun Shin lập tức nói: “Đại sư có chắc chắn thành công không?”
“Ha ha ha, bọn họ mạnh một chút thì tôi mới có hứng thú!
Nếu không hạ đo ván trong một giây thì quá là vô vị!”
Lee Jae Shik cười cười.

Thấy Lee Jae Shik tự tin như vậy, Park Chun Shin nở nụ cười.

“Mau hỏi xem, đàm phán thế nào rồi?”
Nghe vạt, Park Chun Shin nhặt điện thoại lên gọi lại.

Cái gì? Cảnh cáo chúng ta? Chỉ cho chúng ta thời gian năm ngày, nếu không sẽ đuổi chúng ta ra khỏi Hoa Hạ?”

Park Chun Shin cực kỳ phẫn nộ.

Ông ta kể ba cái cảnh cáo của Diệp Quân Lâm cho Lee dae Shik nghe.

“Am”
Lee Jae Shik hung hăng vỗ lên bàn: “Thật ngông cuồng!
Cậu ta lại dám đuổi tập đoàn Tam Hưng ra khỏi Hoa Hạ ư? Thật nực cười!”
“Đại sư bớt giận! Với tình hình trước mắt, thì vẫn cần ông ra mặt giải quyết chuyện này!”
Park Chun Shin nói.

“Ừ, ông sắp xếp đi! Tôi có thể ra tay bắt cứ lúc nào!”
Con người Lee Jae Shik lóe ra tỉnh quang.

Ba đồ đệ của ông ta lần lượt bị đánh cho tàn phế, bây giờ’ còn chịu nhục.


Sao mà ông ta chấp nhận được?
Đôi mắt Park Chun Shin chợt lóe, ông ta nói: “Đại sư, năm ngày sau chính là ngày đại hôn của cháu trai tôi! Tôi muốn giải quyết chuyện này vào ngày hôm sau đấy!”
“Ừ, được!”
“Ngoài ra, tôi mời đại sư tham dự hôn lễ của cháu trai tôi,
Diệp bởi có ngài tham dự, hôn lễ của chúng nó chắc chắn sẽ khó quên!”
Park Chun Shin yêu cầu.

“Được! Đúng dịp đến Tô Hàng, sau khi kết thúc hôn lễ thì giải quyết tập đoàn Vân Đình!”
Sau khi Lee Jai Jin nhận được tin, anh ta lập tức báo tin cho Trịnh Tiêu Kỳ.

“Cái gì? Nhân vật đẳng cấp quốc hồn cũng sẽ tham dự hôn lễ của chúng ta á?”
Trịnh Tiêu Kỳ kích động không thôi.

Bởi vì sự lo lắng về cuộc đàm phán đã được quét sạch.

“Chú nói, để cho chúng ta yên tâm chuẩn bị hôn lễ, tạm thời không cần để ý tới tập đoàn Vân Đình!”.

 
Chương 574: 574: Chương 575





“Ngoài ra, thanh thế của hôn lễ này chắc chắn sẽ rất lớn, để cho truyền thông đưa tin!”
Lee Jai Jin nói.

Hôn lễ lần này không đơn giản chỉ là hôn lễ.

Mà còn là phương tiện để tập đoàn Tam Hưng tạo thanh thết Rất nhanh, các tạp chí lớn của Tô Hàng đã đưa tin – Trịnh Tiêu Kỳ, người đại diện tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ sẽ kết hôn với Lee Jai Jin, cháu trai của người phụ trách tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ, năm ngày sau hôn lễ sẽ được tổ chức ở trang viên Tân Hải.

Tin tức càng xôn xao hơn là Lee Jae Shik, đại sư Taekwondo số một Hàn Quốc, kiêm huấn luyện viên của hàng trăm nghìn bộ đội Hàn Quốc cũng sẽ tham dự hôn lễ và là người chứng hôn!
Trong lúc nhất thời, Tô Hàng và thậm chí là cả tỉnh Giang Nam đều sôi trào.

Hôn lễ này vốn đã thu hút sự chú ý của mọi người.

Bây giò ngay cả đại sư cấp bậc quốc hồn của Hàn Quốc cũng tới tham dựt Sức hấp dẫn quá là lớn!
Hôn lễ này thể nào cũng được mọi người nhìn chăm chú!
Bên trong tổ trạch nhà họ Trịnh.


“Tốt quá, thật là quá tốt! Ông trời phù hộ cho nhà họ Trịnh tai”
Trịnh Văn Thạc ngửa mặt lên trời cười to.

Ông nội của Trịnh Tiêu Kỳ là Trịnh Uyên Bác chống quải trượng kích động hỏi: “Cái gì? Đệ nhất đại sư Taekwondo Lee Jae Shik sẽ làm người chứng hôn hả?”
“Ba, đúng rồi ạ! Lee Jae Shik là nhân vật cấp quốc bảo, minh tinh nào cũng không bằng! Người này tương đương với Tần Bắc Sơn của Hoa Hạ chúng ta đó ạ!”
Trịnh Văn Thạc hào hứng nói.

Lôi một kẻ ngoại bang vào làm niềm tự hào!
“Ha ha ha… đúng là ông trời phù hộ cho nhà họ Trịnh chúng ta, nhà họ Trịnh ta có phượng hoàng rồi!”
Trịnh Uyên Bác ha ha cười lớn nói, nhìn Trịnh Tiêu Kỳ với vẻ khen ngợi.

“Ừ ừ, đúng là tam hỉ lâm môn! Con gái tôi lên làm giám đốc, còn kết hôn với người Hàn Quốc, bay giờ nhân vật cấp quốc bảo sắp tới chứng hôn! Tôi vui vẻ quá đi!”
Mẹ của Trịnh Tiêu Kỳ rất là vui mừng.


Trịnh Văn Thạc đột nhiên thở dài nói: “Con gái tôi tốt só, nếu năm đó mà lấy Diệp Quân Lâm thì bây giờ chẳng được cái gì….”
“Tất nhiên rồi! Tôi đã nói rồi mà, con gái nhà họ Trịnh ta há lại để Diệp Quân Lâm cậu ta trèo cao hả?”
Trịnh Uyên Bác tức giận nói.

Năm đó sau khi Diệp Quân Lâm lựa chọn Lý Tử Nhiễm, Trịnh Uyên Bác khổ sở đi cầu xin Diệp Kiện Sâm.

Kết quả bị đám người Diệp Kiện Sâm sỉ nhục, mối hận này bọn họ ghi nhớ trong lòng.

“Phải rồi, hôn lễ nhất định phải mời đám người Diệp Kiện Sâm tham dự nhá! Cho bọn họ nhìn cho kỹ cháu gái ta là nhân vật như thế nào?”
Trịnh Uyên Bác muốn xả nỗi hận này.

“Chắc chắn rồi, con sẽ tới nhà họ Diệp một chuyền!”
Trịnh Văn Thạc lập tức lái xe đi tới tổ trạch nhà họ Diệp.

Tất cả sản nghiệp của nhà họ Diệp đều đã bị thu hồi.

Diệp Quân Lâm chỉ để lại mỗi căn nhà tổ cho bọn họ.

Nhà họ Diệp hôm nay đã sa sút..

 
Chương 575: 575: Chương 576





Xe sang cũng đã không nhìn thấy.

Thay vào đó là xe điện, chiếc tốt nhát là một chiếc Jetta.

Nhìn thấy cảnh tiêu điều suy tàn của nhà họ Diệp, Trịnh Văn Thạc cảm thấy khắp người vô cùng dễ chịu.

Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây!
Năm đó nhà họ Trịnh chúng ta gần như là quỳ xuống khổ sở cầu xin bọn họ đừng hủy hôn ước thuở nhỏ, khi đó hèn mọn như con kiến.

Nhưng tạo hóa trêu ngươi, thời gian mười năm, tình hình đã đảo ngược.

Nhà họ Diệp nghèo túng như chó, nhà họ Trịnh như mặt trời ban trưa.

Nghĩ tới đây, Trịnh Văn Thạc bật cười.

Bạn nói có tức không?

“Hửm? Văn Thạc, sao anh lại tới đây?”
Trước mặt là ba mẹ nuôi của Diệp Quân Lâm, Diệp Đông Huy và Ngô Vạn Nhã.

Bọn họ ngạc nhiên nhìn Trịnh Văn Thạc.

Lại lần nữa đối diện với bạn thân, trong lòng hai người rất thấp thỏm.

“Diệp Kiện Sâm đâu, ra đây đi?”
Trịnh Văn Thạc đút hai tay vào trong túi quần, cười lạnh nói.

Năm đó nhìn thấy Diệp Kiện Sâm, ông ta còn khom lưng không dám nhìn thẳng.

Hôm nay ông ta lên đời, căn bản là coi thường Diệp Kiện Sâm.

Chẳng máy chốc, đám người Diệp Kiện Sâm đã ra đủ.


“Anh Trịnh có việc gì vậy?”
Diệp Kiện Sâm khẽ hỏi.

Sau khi sa sút, nhà họ Diệp đã bị bắt nạt rất nhiều.

Cho nên Diệp Kiện Sâm có thẻ cúi đầu thì sẽ cúi đầu.

“Tôi tới để thông báo cho các ông một chuyện – năm ngày nữa con gái tôi sẽ tổ chức hôn lễ! Các ông nhất định phải tham dự hết đấy!”
Trịnh Văn Thạc nói với giọng ra lệnh.

“Chúc mừng chúc mừng, chúng tôi nhất định sẽ tham dự!
Nhà họ Trịnh còn nhớ đến chúng tôi, thật là vinh hạnh!”
Diệp Kiện Sâm cười nói.

Trịnh Văn Thạc nhếc miệng cười càng sâu: “Ông có biết sức nặng của Tiêu Kỳ nhà tôi không? Nó là tổng đại diện của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ, hoa hồng một năm là hai tỷ! Chồng chưa cưới của con bé là dòng chính nhà họ Lý của tập đoàn Tam Hưng, có cổ phần ở tập đoàn Tam Hưng! Ít nhất cũng được hơn chục tỷ! So với nhà họ Diệp các người lúc hưng thịnh nhất còn mạnh hon!”
Đám người Diệp Kiện Sâm ngạc nhiên, phụ họa nói: “Đúng thế! Nhà họ Trịnh vốn đã rất mạnh! Cô Trịnh Tiêu Kỳ còn là người tài nữa chứ!”
“Biết thế là tốt! Năm đó khi Diệp Quân Lâm nhà họ Diệp các ông từ chối, nhà họ Trịnh chúng tôi cầu xin, các ông lại thẳng thừng hủy bỏ hôn ước thuở nhỏ!”
Trịnh Văn Thạc quét mắt nhìn về phía đám người Diệp Kiện Sâm.

Mấy người Diệp Kiện Sâm chỉ cảm thấy gương mặt nóng bừng..

 
Chương 576: 576: Chương 577





Mọi chuyện năm đó người ta lại trả lại.

“Các ông cũng có ngày hôm nay nhỉ? Khi đó tôi đã nói Diệp Quân Lâm nhà ông không xứng với con gái tôi đúng không? Bây giờ thì các ông tin rồi chứ? Ha ha…”
Trịnh Văn Thạc càng nói càng sảng khoái.

Chẳng bao lâu, nụ cười trên mặt ông ta đã tắt.

Bởi vì người nhà họ Diệp không trả lời câu hỏi của ông ta.

Trước đó ông ta nói cái gì đều có người phụ họa.

Nhưng khi nhắc tới Diệp Quân Lâm, người nhà họ Diệp lại không trả lời, vẻ mặt cũng không bình thường.


Thấy thế, Trịnh Văn Thạc hơi tức giận, ông ta cười lạnh nói: “Sao thế? Chắc ông phải bây giờ các ông vẫn nghĩ con gái tôi không xứng với Diệp Quân Lâm đấy chứ?”
Diệp Đông Huy và Ngô Vạn Nhã nhìn nhau, cùng gật đầu rồi nói: “Ừ, không xứng!”
Mặc dù những người khác không nói.

Nhưng ý tứ cũng là như thế!
Trịnh Tiêu Kỳ mãi mãi không xứng với Diệp Quân Lâm!
Anh là chiến thần Côn Luân, chiến thần bảo vệ tổ quốc, vũ khí hạng nặng của tổ quốc đó!
Há lại là người mà con gái ông có thể xứng đôi?
“Cái gì?”
Nghe xong, Trịnh Văn Thạc thẹn quá hóa giận.

“Diệp Quân Lâm nhà ông là cái gì thá gì? Con gái tôi không xứng với cậu ta ư2”
Trịnh Văn Thạc chỉ tay vào mũi Diệp Đông Huy nói: “Đừng nói là Diệp Quân Lâm bây giờ, cho dù có là Diệp Quân Lâm huy hoàng của sáu năm trước cũng là cái thá gì? Bây giờ con gái tôi là nhân viên cấp cao của Tập đoàn Tam Hưng đấy!
Các ông phải hiểu là, tập đoàn Tam Hưng là một đại tài phiệt, không phải công ty mà công ty bình thường có thể so sánh được! Huống hồ bây giờ con gái tôi sắp gả cho dòng chính của Tập đoàn Tam Hưng nữa! Một thằng Diệp Quân Lâm căn bản không xứng với con gái tôi!”

“Ha ha ha…”
Diệp Đông Huy bật cười.

Là cười nhạo!
“Ông Trịnh này, may mà ông còn là người Hoa Hạ nhỉ?
Con gái lấy người Hàn quốc vẻ vang lắm sao? Con gái giữ chức ở công ty ngoại bang giỏi lắm à? Đây là vốn để lấy ra khoe hả?”
“Còn nữa này, cho dù con gái ông có lên làm chủ tịch của tập đoàn Tam Hưng thì vẫn không xứng với Quân Lâm nhà tôi nhé!”
Diệp Đông Huy cười lạnh nói.

“Đúng thế! Chẳng qua là dựa vào doanh nghiệp Hàn quốc thôi mà? Có gì mà tự hào? Còn muốn xứng với Diệp Quân Lâm hả? Nằm mơ!”
Những người khác cũng phụ họa theo.

Cho dù nhà họ Diệp làm nhiều việc xấu, cho dù nhà họ Diệp có rất nhiều người tam quan bát chính.

Nhưng trước đại nghĩa dân tộc, trước mặt quốc gia vẫn thấy rõ phải trái.

Dựa vào một đứa con rễ người Hàn quốc thì có gì mà tự: hào cơ chứ?.

 
Chương 577: 577: Chương 578





Trịnh Văn Thạc thở hồn hền.

“Được, nhà họ Diệp các ông thật mạnh miệng! Đã ra nông nỗi này rồi mà vẫn tưởng là giống như trước kia hả?”
Trịnh Văn Thạc quát lên.

Diệp Đông Huy khuyên nhủ: “Ông Trịnh à, chúng tôi có thể tới tham dự hôn lễ! Nhưng tôi khuyên ông tuyệt đối đừng mời Quân Lâm nhà tôi đi, nếu ông mà mời nó tới, chắc chắn là sai lầm!”
Ngô Vạn Nhã cũng nói chắc nịch: “Đúng rồi, phải đấy! Nếu ông muốn mời Diệp Quân Lâm tham dự hôn lễ, nếu ông tính toán khiến nó hối hận thì ngược lại nhà họ Trịnh các ông sẽ hồi hận đấy!”
“Đúng đấy! Tuyệt đối đừng mời Diệp Quân Lâm tham dự hôn lễ! Hào quang của nó sẽ làm mờ đi tất cả mọi người, nó sẽ khiến cho con gái ông, khiến cho ông, khiến cho tất cả mọi người nhà họ Trịnh hối hận đấy!”
Diệp Kiện Sâm cũng nói như vậy.

Thế nhưng người nhà Diệp càng nói thế.

Trịnh Văn Thạc lại càng không phục!

“Được lắm! Diệp Quân Lâm, tôi nhất định phải khiến cậu tới tham dự hôn lễ! Tôi ngược lại muốn xem xem là cậu sẽ khiến nhà họ Trịnh tôi hối hận như thế nào! Để xem cậu ta có che được hào quang của con rễ tôi không?”
Trịnh Văn Thạc không tin.

Sau khi Trịnh Văn Thạc rời đi.

Diệp Đông Huy bắt đắc dĩ thở dài nói: “Lại thêm một kẻ mù quáng giống chúng ta trước kia, cứ thế không tin!”
Buổi tối, hoa viên Phương Đông.

“Quân Lâm ơi, anh đã xem chưa? Đối tượng kết thông gia thuở nhỏ của anh Trịnh Tiêu Kỳ sắp kết hôn rồi đấy! Kết hôn với một anh Hàn quốc!”
Lý Tử Nhiễm mỉm cười hỏi.

“Anh biết, tin tức về hôn lễ của họ dày đặc đây này.”
Diệp Quân Lâm bực mình.


“Thế em hỏi này anh có hối hận không? Bây giờ Trịnh Tiêu Kỳ xinh đẹp, ưu tú như thế!”
Lý Tử Nhiễm nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm rồi hỏi.

Diệp Quân Lâm mỉm cười nói: “Bà xã học cái xấu từ lúc nào đây, còn trêu anh nữa!”
Nói xong, Diệp Quân Lâm bắt đầu quầy nhiễu.

Lý Tử Nhiễm không ngừng né tránh.

“Ông xã ơi em sai rồi, chúng ta bàn chính sự đi! Cô ta kết hôn có mời anh không?”
Lý Tử Nhiễm hỏi.

“Mời rồi, anh đã đồng ý tham dự.”
Lý Tử Nhiễm nhéo tay anh: “Thế mà anh lại tham dự, vậy thì chúng ta hãy đối xử long trọng nhé! Ngày mai em sẽ dành thời gian đi mua quần áo cho anh, không thể để mát mặt được!”
“Ha ha, cái này thì không cần đâu! Anh đã chuẩn bị xong quần áo rồi, chắc chắn khí phách!”
Diệp Quân Lâm cười cười.

Bởi vì đi tham dự hôn lễ của Trịnh Tiêu Kỳ, anh chuẩn bị mặc bộ đồ tướng quân của anh!.

 
Chương 578: 578: Chương 579





“Thê thì tôt, anh đây, anh đừng tham dự nữa! Em biệt là nhà họ Trịnh vẫn luôn coi anh như kẻ thù!”
Lý Tử Nhiễm cười cười.

“Ha ha, tuy nói là kết thông gia thuở bé, nhưng cho tới giờ anh vẫn luôn đối xử với cô ấy như em gái!”
Diệp Quân Lâm nói.

Lý Tử Nhiễm cười cười: “Ông xã à, anh không hiểu tâm tư của phụ nữ đâu! Anh coi cô ấy như em gái, cô ấy không coi anh là anh trai đâu! Khi xưa nói thế nào cũng là anh đã phụ lòng cô ấy, hôn lễ lần này anh hãy chuẩn bị quà to vào! Nếu không đủ tiền thì anh hãy cầm lầy tắm thẻ này!”
Cô rất là hào phóng đưa cho Diệp Quân Lâm một tắm thẻ ngân hàng.

Diệp Quân Lâm cưng chiều vuốt tóc cô.

Chính là bởi ý Tử Nhiễm hiền lành như vậy.

Nếu mà là người phụ nữ khác, đừng nói là đi tham dự hôn lễ của đối tượng kết thông gia thuở bé, đến tham dự hôn lễ của giới tính nữ cũng sẽ không vui.


Càng đừng nói đến việc đưa tiền đi mua quà.

Diệp Quân Lâm mỉm cười: “Được, ngược lại thì anh chưa nghĩ đến điểm này, anh sẽ chuẩn bị một món quà to!”
Diệp Quân Lâm thông báo cho Thanh Long đi chuẩn bị một món quà lớn.

Mây hôm nay, tập đoàn Tam Hưng đang thâm nhập vào từng lĩnh vực ở Tô Hàng, chuẩn bị trước cho cuộc chuyển nhà quy mô lớn.

Cái gọi là hôn lễ, chẳng qua là công cụ bị lợi dụng mà thôi.

Tất cả đều là những bước đi để tập đoàn Tam Hưng chiếm lấy thị trường Tô Hàng!
Diệp Quân Lâm cho người mở một mắt nhắm một mắt không quản.

Chẳng máy chốc, vài ngày đã trôi qua.

Khoảng cách đến hôn lễ của Trịnh Tiêu Kỳ còn một ngày thời gian.


Nhà họ Trịnh đã chuẩn bị xong mọi việc!
Trang viên Tân Hải đã chi rất nhiều tiền để xây dựng địa điểm tổ chức hôn lễ.

“Con gái ba thật giỏi, hôn lễ thế kỷ này!”
Trịnh Văn Thạc cất giọng cười to.

“Nào nào nào, ngồi xuống nghỉ ngơi đi!”
Trịnh Uyên Bác mỉm cười nói.

“Sau ngày mai cháu gái ông đã là người của tập đoàn Tam Hưng rồi, nhà họ Trịnh chúng ta cũng được thơm lây cháu!”
Mọi người nhà họ Trịnh đều vui vẻ.

Trịnh Tiêu Kỳ đang thử các loại áo cưới.

Ngày mai cô muốn kết hôn với dáng vẻ xinh đẹp nhát!
Nói cho những người từng coi thường cô biết rằng, cô đã trở thành nhân vật tối cao.

Khiến cho những người từng vứt bỏ cô phải hồi hận!
“Con gái à, hôn lễ ngày mai con muốn gặp ai nhất?”
Ngô Lam hỏi..

 
Chương 579: 579: Chương 580





“Diệp Quân Lâm!”
Trong mắt Trịnh Tiêu Kỳ lóe lên một tia sắc bén.

Thực ra người nhà họ Trịnh đều biết cô một mực thích Diệp Quân Lâm, nhưng sau khi Diệp Quân Lâm chọn Lý Tử Nhiễm, cô đã tổn thương sâu sắc.

Trịnh Tiêu Kỳ vì yêu mà hận!
Hôm nay đối với Diệp Quân Lâm, cô chỉ còn hận ý!
Năm đó cô đã thề, mình phải trở nên mạnh mẽ, trở nên ưu 1ú.

Ưu tú đến mức vượt qua cả Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm.

Khiến cho Diệp Quân Lâm hồi hận!
Cô còn muốn gả cho một người đàn ông xuất sắc hơn Diệp Quân Lâm gấp trăm lần!
Khiến cho Diệp Quân Lâm nhìn cho thật kỹ!

Là anh ta không xứng với mình!
Lâu như thế, cuối cùng cô cũng đợi được ngày này.

Trịnh Tiêu Kỳ mong thời gian trôi qua nhanh hơn.

Cô nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ hối hận của Diệp Quân Lâm và người nhà họ Diệp!
Người nhà họ Trịnh mang vẻ mặt sảng khoái, thoải mái.

Trịnh Tiêu Kỳ mở tỉ vi lên xem tin tức.

“Tin đưa từ hải ngoại, hôm nay trên hội đấu giá ở Hawai, một sợi dây chuyền tên là tình yêu thế kỷ đã được một người đấu giá về với cái giá trên trời, tám tỷ! Theo thông tin được công bố thì người mua là người Hoa Hạ, sợi dây chuyền đang được vận chuyển về Hoa Hại”
“Tôi còn nghe nói, sợi dây chuyền này được dùng làm quà tặng cho hôn lễ! Bản thân tình yêu thế kỷ là biểu tượng cho tình yêu trong sáng không thay đổi, nó đã trải qua máy thế kỷ rồi! Không biết là cô dâu nào ở Hoa Hạ sẽ may mắn như vậy nhỉ?”
Tin tức này đã hấp dẫn người nhà họ Trịnh, nhất là Trịnh Tiêu Kỳ.


Bởi vì tín vật định tình mà Lee dai Jin chuẩn bị cho cô ta cũng là một sợi dây chuyền bản số lượng giới hạn.

Trị giá lên đến hàng triệu tệ!
Các chị em của cô ta cực kỳ hậm mộ!
Vốn dĩ cô ta rất vui, nhưng sau khi nhìn thấy tình yêu thế kỷ, thì lập tức không còn hứng thú.

Nếu sợi dây chuyền tình yêu thế kỷ này mà là của mình thì tốt biết mấy nhỉ?
Đeo sợi dây chuyền này lên, cô chắc chắn sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất trên đời!
“Thôi bỏ đi, kiểu vận may này không thể thuộc về mình đâu!
Trước khi đi nghỉ, Trịnh Tiêu Kỳ lại gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm, yêu cầu anh ngày mai nhất định phải đến.

“Yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ tới, tôi còn chuẩn bị quà cho cô rồi đầy!”
Diệp Quân Lâm nói.

“Qùa 4?”
Trịnh Tiêu Kỳ cười tự giễu.

Diệp Quân Lâm thì chuẩn bị được món quà gì chứ?.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom