Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 540: 540: Chương 541





Ngay cả cao thủ như Lý Đại Trung cũng không phải đối thủ ư2 Diệp Quân Lâm này phải mạnh đến mức nào?
“Chết!”
Lý Đại Dũng thấy thé, hắn ta lập tức di chuyền.

Theo một cách khó tin, xuất hiện ở phía sau Diệp Quân Lâm.

“Xoẹt xoẹtl”
Cổ tay áo của hắn có một thứ gì đó có ánh sáng bạc chảy xuống tay.

Kia rõ ràng là một con dao!
Lý Đại Dũng nắm lấy con dao, đâm về phía cổ của Diệp Quân Lâm.

Một loạt động tác liền mạch lưu loát, hoàn hảo đến không có tì vết!
Lý Đại Dũng và Lý Đại Trung không hồ là học trò của Lee dJae Shik.

Một người nắm được sự thâm sâu của Teakwondo, một người sử dụng được kỹ năng giết người của quân đội một cách nhuần nhuyễn.


Một kích này của Lý Đại Dũng bát kẻ là tốc độ, sức mạnh, hay góc độ đều nhắm rất chính xác.

Đây là kinh nghiệm và sát chiêu mà hắn tổng kết được qua hàng trăm lần chiến đấu trên chiến trường.

Một kích tất sát!
Chiêu thức của hắn đơn giản trực tiếp, nhanh đến mức làm cho người khác hoa cả mắt.

Hai người cách rất gần là Vũ Sâm và Phác Hải Trấn cảm nhận được hàn khí xâm nhập vào người, dựng hết cả tóc gáy, rơi vào hầm băng, cơ thể không thể động đậy.

Giờ khác này, chính là cảm giác của tử vong!
Vũ Sâm sợ đến mức nhắm mắt lại, không dám nhìn hình ảnh trước mặt.

Lần này anh Diệp đụng vào gốc dạ cứng rồi.

Không tránh được chiêu này thì nhát định là chết!
Phác Hải Trần tuy sợ hãi nhưng hưng phần nhiều hơn.


Một kích này đi xuống, Diệp Quân Lâm tuyệt không đường sống!
Con dao cách cổ của Diệp Quân Lâm ngày càng gần, Lý Đại Dũng hưng phần lắm rồi.

Nếu lần này mà đâm trúng, Diệp Quân Lâm sẽ chết ngay tại chỗ.

Nụ cười của Lý Đại Dũng chợt tắt.

Bởi vì trước mắt hắn tối sầm, dao găm trong tay như cắm trên tảng đá, căn bản là không thể đâm lên được.

Sau khi nhìn rõ, vẻ mặt hắn cực kỳ kinh hãi.

Diệp Quân Lâm lại dùng hai ngón tay kẹp lấy con dao găm.

Hơn nữa sức mạnh của hai ngón tay nặng ngàn cân, hắn ta không động đậy được một tí nào.

Khi nào thì Tô Hàng có nhân vật cỡ này vậy?
So với Đài Phong còn mạnh hơn!
“Răng rắc!”
m thanh trong trẻo vang lên, Lý Đại Dũng trợn tròn mắt.

Dao găm gãy rồi….

 
Chương 541: 541: Chương 542





Dao găm đã bị hai ngón tay bẻ gãy…
Cái này phải biến thái đến bậc nào đây?
Con dao găm này trang bị khi hắn ta làm bộ đội đặc chủng, là đồ mà quân đội chế tạo từ vật liệu đặc biệt.

Có thể nói không gì là không cắt được, cho dù đạn cũng không làm gãy được.

Không ngờ bây giò đã bị người ta bẻ gãy bằng hai ngón tay!
“Phanh!”
Hắn ta không phản ứng kịp, Diệp Quân Lâm một cước đá hắn ta bay ra ngoài.

“Ay ya…”
Lý Đại Dũng rơi xuống đất xong thì hét thảm một tiếng.

Mấy chục cái xương của hắn ta đã bị gãy hết rồi.


Một cước này gần như là đã phế hắn ta!
Khiếp sợ!
Cực kỳ khiếp sợ!
Phác Hải Trần sắp sợ tới mức ngắt xỉu rồi.

Diệp Quân Lâm là biến thái gì vậy?
Hai người Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng cũng không phải là đối thủ?
Hai trăm người xung quanh run cầm cập, không một ai dám tiến lên.

Ngay cả hai vị này còn thua liễng xiểng, bọn họ đi lên chắc chắc là phí công.

Diệp Quân Lâm nhìn Phác Hải Trần rồi hỏi: “Tôi có từng cảnh cáo anh là đừng lái xe không bằng không?”
“Cảnh cáo rồi, cảnh cáo rồi…”
Phác Hải Trấn không còn dáng vẻ ngang ngược như lúc trước nữa, anh ta vội vàng gật đầu.


“Thế vì sao không nghe?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

TIÔI..* Phác Hải Trần ấp úng, cũng không biết giải thích thế nào.

“Nếu mà anh không ngồi yên được, vậy thì tôi sẽ giúp anh ngồi yên!”
“Bóp!”
“Răng rắc!”
Vừa dút lời, Diệp Quân Lâm liền đá một cước vào chân Phác Hải Trần.

Chân của anh ta đã bị đá gãy.

“Aaa…”
Phác Hải Trần kêu lên thảm thiết như tiếng giết heo.

“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”.

 
Chương 542: 542: Chương 543


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Diệp Quân Lâm lại bẻ gãy một cái chân còn lại và hai cánh tay của Phác Hải Trần.

Phác Hải Trấn bị đau nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại kêu đau.

Lúc này, Diệp Quân Lâm mới nở nụ cười hài lòng: “Ừ, thế này thì anh sẽ không thể ra cửa được nữa, cũng không thể lái xe không bằng nữa!”
“Sau này nhìn thấy anh lái xe lần nào, tôi sẽ phế anh lần đầy!”
“Ma quỷ!”
“Anh là ma quỷ!”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Trấn Quốc

Đây là trách nhiệm của anh ta!

“Các người làm ăn kiểu gì vậy? Phé vật! Mẹ nó toàn là phế vật!”
“Bốp bốp bốp bóp…”
Dư Huy tát cho đám người này một trận.

“Anh Dư không phải chúng tôi vô dụng, là thằng cha kia quá mạnh, ngay cả Lý Đại Dũng và Lý Đại Trung cũng đều thual”
Mọi người oan ức nói.

“Còn ngắn ra làm cái gì? Đưa đi bệnh viện maul”
Dư Huy quát lên.

Phác Hải Trấn yếu ớt nói: “Không, đưa chúng tôi về tỉnh thành!”

Dư Huy chỉ có thể sắp xếp.

Anh ta gọi điện thoại cho Phác Thiên Tín, nói hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra.

“Phác tiên sinh, ngài cứ trừng phạt tôi đi? Tôi tình nguyện lấy chết tạ tội!”
Dư Huy đã ôm xác định là hẳn phải chết rồi.

“Tôi đã biết chuyện rồi, không liên quan tới cậu, chuyện này cậu không giải quyết được! Tôi sẽ đích thân tới Tô Hàng!”
Phác Thiên Tính lạnh lùng nói.

Dư Huy lộp bộp trong tròng.

Chuyện này nháo lớn rồi..

 
Chương 543: 543: Chương 544





Phác Thiên Tín đích thân tới Tô Hàng?
Tỉnh thành.

Trong trang viên nhà giàu số một.

Đây là nơi ở của Phác Thiên Tín.

Nhìn mấy người Phác Hải Trấn được nâng xuống xe.

Ông ta phẫn nộ!
Cực kỳ phẫn nộ!
Con trai cưng của mình bị đánh thành tàn phế?
Hai vệ sĩ cũng thành nửa chết nửa sống?
Đây là có người đang đánh vào mặt Tập đoàn Tam Hưng!
Trước kia, Viên Sơn Hà cũng không dám!

Dù là đám lãnh đạo tỉnh thành cũng không dám!
Bây giờ một Tô Hàng nho nhỏ, vậy mà lại xúc phạm uy nghiêm của Tập đoàn Tam Hưng ư?
Muốn chết!
Nhưng mà ngay cả Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng cũngg đều bị phé.

Có thể thấy đối phương có thực lực không kém!
Rất có thể là mạnh hơn Viên Sơn Hà!
Bên mình phải mạnh hơn thì mới giải quyết được vấn đè.

“Ba, Tô Hàng có cao thủ! Chúng con bị thiệt rôi! Ba à, ba nhất định phải giúp con báo thủ!”
Phác Hải Trấn gào lên.

Sau khi Phác Thiên Tín suy nghĩ cặn kẽ, ông ra gọi điện thoại cho tập đoàn Tam Hưng ở tổng bộ Hàn Quốc: “Đề nghị tổng bộ giải quyết! Mời tiền bối Lee Jae Shik tới Hoa Hạ trấn thủ!”
Phác Thiên Tín muốn để cho Tập đoàn Tam Hưng độc bá ở tỉnh Giang Nam, cho nên không tiếc để đệ nhất Taekwondo Hàn Quốc tới Hoa Hạ.


“Ừ, được, chỉ cầm Lee Jae Shik tiên sinh đồng ý, thì có thể tiến lên!”
Tỉnh Giang Nam là một miếng thịt lớn, tập đoàn Tam Hưng không muốn từ bỏ.

Bỏ ra một cái giá, chắc chắn là không thành vần đề.

Trên một hòn đảo nhỏ nào đó ở Hàn Quốc.

Một ông lão tóc hoa râm đang ngồi câu cá.

Ông lão khí định thần nhàn, trên người có một loại khí tức tiên phong đạo cốt.

Ông lão giống như có ma lực.

Cần câu hạ xuống, đàn cá tập trung chỉ chít lại, hồi lâu mà vẫn chưa có rời đi.

Loại hiện tượng này không thẻ giải thích được!
Lúc này, đằng sau vang lên một loạt tiếng bước chân dồn dập.

“Đại sư, không hay rồi! Hai người Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng ở Hoa Hạ, bị người đánh phế bỏ rồi! Sống chết không rõ!”.

 
Chương 544: 544: Chương 545





Người nọ lập tức quỳ rạp xuống trước mặt ông lão, hốt ha hốt hoảng nói.

“Âm!”
Ông lão bất ngờ kéo cần câu, phát ra một tiếng nổ, ở trong biển lại hình thành một vòng xoáy lớn.

Đột nhiên một con sóng lớn bị lật lên, cao tới hàng chục mét.

Vô số cá dưới biển đều bị quăng lên bờ, rơi vào bờ thành từng đám chỉ chít.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Lee Jae Shik có thần lực à?
“Phác Thiên Tín tiên sinh muốn mời đại sư tới Hoa Hạ trấn thủ, thứ nhất, là để mở mang bờ cõi cho Tập đoàn Tam Hưng; thứ hai là báo thù thay cho hai người Lý Đại Trung.

Người này quỳ trước mặt Lee Jae Shik, thỉnh cầu.

“Rầm!”
Hơn trăm người ở phía sau đồng loạt quỳ trên mặt đất, hô to nói: “Tập đoàn Tam Hưng mời đại sư Lee Jae Shik tới Hoa Hạ trần áp nhiễu nhương!”
“Cầu xin đại sư xuất núi!”

Tiếng nói hết một đợt lại vang lên một đợt, rung động trời đất.

Lee Jae Shik đã thôi chức huấn luyện viên trưởng của hàng triệu bộ đội Hàn Quốc từ lâu, ông không có ý định ra mặt nữa.

Đôi mắt Lee Jae Shik chớp lóe, ông ta nói: “Thôi được, tôi cũng muốn đi xem quê hương của tướng quân Côn Luân!”
Khi Lee Jae Shik nói câu này, lại hơi toát ra một tia sợ hãi.

Ông ta rất rõ, tướng quân Côn Luân trấn thủ Hoa Hạ đáng Sợ như thế nào!
“Ầm Lee Jae Shik nói câu này tương đương với việc đã đồng ý.

Mọi người ở tập đoàn Tam Hưng vô cùng phấn khích.

Xa cách mười năm, đệ nhất Taekwondo Hàn Quốc – đại sư Lee Jae Shik rời núi.

Sắp tới ông sẽ đi Hoa Hạ, trợ giúp cho tập đoàn Tam Hưng một tay, nắm được tỉnh Giang Nam.

Sau khi Phác Thiên Tín biết tin Lee Jae Shik đồng ý, ông ta kích động khoa chân múa tay.

Trước đây, ở tỉnh Giang Nam tập đoàn Tam Hưng quét ngang hết thảy.


Có vị đại thần Lee Jae Shik trợ giúp nữa.

.

Truyện Light Novel
Kia quả là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Không chỉ tỉnh Giang Nam mà cả mắy tỉnh lớn xung quanh cũng muốn thu vào túi.

Hôm nay, Diệp Quân Lâm vừa tan làm.

Không ngờ lại có một người tới tìm anh.

Thì ra là Thu lão, lão nô của Viên Sơn Hà.

Người râu ria nên Diệp Quân Lâm vẫn chưa giết ông ta.

“Ông tìm tôi có việc gì?”
Diệp Quân Lâm ngạc nhiên hỏi.

“Diệp tiên sinh, tôi nói thẳng! Ngài cũng biết chủ mấy chục năm nay chủ nhân tôi có được số của cải lên đến hàng trăm tỷ.

Ông ấy thích sưu tầm đồ cổ như châu báu, tranh chữ! Có ba món vật báu hiếm thấy trên đời! Có thể được xưng là quốc túy của Hoa Hạ tai”.

 
Chương 545: 545: Chương 546





Nghe tới đây, Diệp Quân Lâm nghĩ tới gì đó, không nhịn được nói: “Hay là tập đoàn Tam Hưng đã lấy những thứ này đi rồi?”
“Vậy thì chưa! Ba mươi năm trước khi chủ nhân lui về ở ẳn, ông ấy đã đặc biệt ký gửi mười món bảo vật mà ông ấy trân quý nhất cho quỹ Thành Đạt Tô Hàng bảo quản!
Bây giờ Viên tiên sinh đã mát, quỹ Thành Đạt ấy lại chiếm đoạt số bảo vật đấy.

Đáng hận nhất là sắp tới Qũy Thành Đạt muốn triển khai đấu giá những bảo vật này! Tôi nghe nói Tập đoàn Tam Hưng nhát định muốn có những bảo vật này! Những món đồ này đều là quốc bảo của Hoa Hạ tôi, tôi không muốn nó rơi vào tay người nước ngoài! Mong Diệp tiên sinh giúp đỡ!”
“Nhất là ba món bảo vật kia, nó là món đồ mà chủ nhân đã liều mạng mua được trên một hội đấu giá ở nước ngoài, ông ấy cũng không muốn quốc túy rơi vào tay ngoại bang!”
Thu lão phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đắt.

Mặc dù những tên phe phái Viên Sơn Hà bắt nạt các doanh nghiệp, lũng đoạn thị trường, thực hiện những thủ đoạn mờ ám.

Nhưng đứng trước đại nghĩa dân tộc, thì vẫn có trách nhiệm!
“Sợ là hội đấu giá chỉ là ngụy trang? Tập đoàn Tam Hưng đã thương lượng ổn thỏa với Qũy Thành Đạt từ lâu rồi, những món đồ này đều đã đưa nội bộ cho Tập đoàn Tam Hưng, hội đấu giá chẳng qua là làm cho mọi người xem thôi, những món bảo vật này được lấy đi theo phương thức chính quy.”

Diệp Quân Lâm cười nói.

Thu lão sững sờ, ngay sau đó nói: “Đúng thé, chính là như thế! Những món bảo vật này liên quan tới quốc túy, tập đoàn Tam Hưng không tiện trực tiếp cầm đi, liền hợp tác với quỹ Thành Đạt mở hội đầu giá.

“Tập đoàn Tam Hưng thật quá vô sỉ, lấy mát gần trăm tỷ không nói! Ngay cả những bảo vật của chủ nhân cũng muốn cầm đi! Cực kỳ vô sỉ!”
“Được, cho thời gian và địa chỉ, tôi tới giải quyết!”
Diệp Quân Lâm trầm mặt nói.

Tập đoàn Tam Hưng đúng là lòng tham không đáy!
“Tám giời tối mai, sơn trang Đông Hồ!”
Trong mắt Thu lão cuối cùng đã có sắc màu.


Giao cho Diệp Quân Lâm, ông ấy liền yên tâm.

Tin tức Lee Jae Shik đi thẳng tới Hoa Hạ bị phong tỏa.

Đó là Lee Jae Shik tự yêu cầu.

Người từng lên chiến trường, đều biết Hoa Hạ là gì?
Đó là nơi cắm của tất cả các quân nhân!
Có chiến thần Cô Luân trấn thủ!
Ai dám xâm phạm?
Cho dù Lee Jae Shik đã đảm nhiệm vị trí huần luyện viên trưởng trong nhiêu thập kỷ, nhưng ông ta vẫn có nỗi sợ sâu sắc với Hoa Hạ.

Đó là một loại sợ hãi trong xương!
Năm năm nay, chiến thần Côn Luân dùng sức của một mình đánh cho mười tám nước sợ!
Cho nên Lee Jae Shik không dám khoe khoang rat Ngộ nhỡ để cho tướng quân Côn Luân hoặc là người thân tín nghe được, thì rắc rồi to..

 
Chương 546: 546: Chương 547





Sau khi thuận lợi đi vào Hoa Hạ.

Lee Jae Shik đã hết lo.

Từ giờ trở đi, không kẻ nào quản được chuyện mà ông ta làm.

Miễn là mình không chủ động đi chọc vào tướng quân Côn Luân là được.

Sân bay quốc tế Kim Lăng, tỉnh Giang Nam.

Dưới sự sắp xếp của Phác Thiên Tín, sân bay bị đóng cửa một nửa.

Đặc biệt tới đón Lee Jae Shik!
Ước chừng máy chục chiến xe sang, hơn trăm người mặc áo đen đứng ngay ngắn chỉnh tề chờ đợi.

Sau khi Lee Jae Shik xuống máy bay, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ông ta giật cả mình.


Qúa là phô trương!
Đây là sợ người khác khong biết mình tới à?
“Chào mừng đại sư đến Hoa HạI”
Trăm người hô to.

Trong cảm nhận của những người này, Lee Jae Shil chính là một tồn tại như thần!
Vô địch Taekwondo!
Ai có thể đánh cùng?
Phác Thiên Tín đã tưởng tượng ra hình ảnh, dưới sự trợ giúp của vị cao thủ này quét ngang bảy tỉnh phía nam.

Lee Jae Shik vỗ vai Phác Thiên Tín rồi nói: “Sau này đừng làm phô trương như này nữa, cậu có việc gì khó khăn, thì nói với tôi, tôi giải quyết luôn là được!”
“Hiểu…Hiểu rồi ạ…”
Phác Thiên Tín kinh hồn bạt vía nói.

“Ngoài ra đại sư nghe nói ngài thích sưu tập tranh chữ cổ!
Tối mai có một hội đấu giá! Tôi chuẩn bị đấu giá một bức tranh chữ bản gốc của Đường Bá Hồ, sứ Thanh Hoa triều Minh của Hoa Hạ, cùng với dạ minh châu Nam Hải để tặng cho ngài!”
Phác Thiên Tín lại xum xoe nịnh bợ nói.


“Hử? Còn có chuyện tốt này à2”
Đúng là Lee Jae Shik thích sưu tầm tranh chữ cổ.

Đồ ở các nơi trên thế giới đều sưu tằm.

Nhưng duy có mình bảo vật của Hoa Hạ là chưa sưu tầm được!.

Đam Mỹ Hay
Đây là một nỗi tiếc nuối của ông ta!
Bây giờ cơ hội đã đến, ông ta một đời làm đại sư Taekwondo cũng khó nén niềm hưng phần.

“Được! Chỉ cần anh lấy được mấy món đồ này! Sau này, tất cả chướng ngại ở Hoa Hạ, tôi sẽ tới dẹp!”
Lee Jae Shik cam đoan.

“Tôi đã hiểu, đại sư! Tôi nhất định làm được!”
Phác Thiên Tín chỉ đợi mỗi câu nói này.

Có Lee Jae Shik ở phía sau, ông ta có thể tự do làm việc Tôi.

Thậm chí có thể nói là muồn làm cái gì thì làm cái đó..

 
Chương 547: 547: Chương 548





Sau khi hội đấu giá kết thúc, ông ta lập tức muốn báo thù cho con trai mình!
“Đi, đi xem xem hai học trò của tôi ra sao rồi?”
Lee Jae Shil lo lắng cho học trò cưng.

Ngày hôm sau.

Sau khi tan làm, Diệp Quân Lâm tới chỗ Lý Tử Nhiễm.

“Bà xã, anh dẫn em tới một nơi!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười nói.

Lý Tử Nhiễm nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ rồi hỏi: “Không phải anh lại muốn đi gây họa đấy chứ?”
“Phi! Trong mắt em anh anh thích gây vạ vậy sao?”
Diệp Quân Lâm phản bác nói.


Lý Tử Nhiễm nghiêm túc gật đầu một cái.

lửa tiếng sau, Diệp Quân Lâm lái xe tới sơn trang Đông Hô.

“Hình như nơi này là hội đấu giá, anh muốn tới đấu giá đồ vật gì đó à?”
Lý Tử Nhiễm hỏi.

“Đúng đấy! Vợt máy món đồ cổ làm quà tặng cho ba mẹ!”
Diệp Quân Lâm cười cười.

Lý Tử Nhiễm véo Diệp Quân Lâm một cái: “Anh đừng đùa nữa, tối nay máy món đồ bán đấu giá ít nhất là chục triệu, động một tí là lên đến cả trăm triệu! Anh lấy tặng ba mẹ, anh đùa à?”
Giờ phút này.

Bên trong sơn trang Đông Hồ.


Dư Huy đang cầm điện thoại, nghe căn dặn của Phác Thiên Tín.

“Dư Huy, anh phải nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của anh! Anh phải lầy mười món bảo vật của Viên Sơn Hà vào trong tay tôi, không được rơi món nào! Nếu không anh tự biết hậu quả!”
Dư Huy nghe mà toát mồ hôi lạnh.

Chuyện này mà làm không xong, kết cục chỉ có con đường chết!
“Ông chủ yên tâm đi, tôi đã lo liệu xong hội đấu giá rồi!
Người giơ bảng đấu giá tôi đều đã đút lót rồi, bọn họ chỉ hét hai tiếng cho có thôi!”
“Tôi bảo đảm tối nay tuyệt đối sẽ không có người thứ hai dám tranh với chúng ta!”
Dư Huy rất là tự tin.

Vừa nãy anh ta đã thả ra tin tức là: Những bảo vật hôm nay, tập đoàn Tam Hưng phải có hết, không ai được đấu giát Nếu ai mà đấu giá, người đó chính là kẻ địch của tập đoàn Tam Hưng!
Dư Huy còn mời rất nhiều truyền thông, phát trực tiếp đồng thời đưa tin về hội đấu giá.

Muốn để cho tỉnh thành để Hoa Hạ biết rằng, những món bảo vật này là đồ mà tập đoàn Tam Hưng đấu giá được, không phải là đồ trộm hay là cướp!
Tập đoàn Tam Hưng chơi rất thủ đoạn.

Trên thực tế chính là hành vi lừa dối!
Không bỏ ra một đồng liền cầm đi mười món bảo vật..

 
Chương 548: 548: Chương 549





Sau khi Diệp Quân đưa vé vào cửa ra, anh và Lý Tử Nhiễm thuận lợi đi vào hội trường bán đấu giá.

Vị trí của họ rất là xa.

Nói trắng ra thì là đến cho đủ số lượng.

Dù sao thì hội đấu giá tối nay đã bị sắp xếp trước rồi…
Trước khi hội đấu giá bát đầu, Dư Huy và người phụ trách quỹ Thành Đạt lại xác nhận lần nữa.

“Dư tiên sinh, anh yên tâm đi, tất cả đều đã được sắp xếp ổn thỏa!”
Người tổng phụ trách của quỹ Thành Đạt, Vệ Khoan mỉm cười nói.

“Tốt, nều mà hoàn thành việc này, số tiền ba tỷ sẽ do các anh xử lý!”
Dư Huy cam đoan.

“Thé thì thật tốt quái”

Vệ Khoan đã không kìm nén được vui sướng trong lòng.

Hiện trường hội đấu giá.

Khách quý khắp nơi vào ngồi.

Dư Huy ngồi ở vị trí trung tâm số một.

Trước khi ngồi xuống, anh ta quét mắt nhìn hiện trường một lượt, ánh mắt độc tài sắc bén, ý tứ cảnh cáo rõ ràng.

Cảnh cáo tất cả mọi người—Tất cả bảo vật tối nay đều về sở hữu của Tập đoàn Tam Hưng, không kẻ nào được đụng!
Mọi người lạnh run, căn bản không dám đầu giá.

Rất nhanh, hội đấu giá chính thức bắt đầu.

“Đầu tiên ra tới là bản viết tay Lan Đình tập tự ở đời Minh!

Gia khởi điểm là 10 triệu, mỗi lần tăng giá không dưới 1 triệu!”
Người chủ trì mỉm cười nói.

“Bây giờ bắt đầu đấu giái”
“Khoan đãi”
Lúc này Dư Huy bắt ngờ ngăn lại.

“Dư tiên sinh có thắc mắc gì sao?”
Người chủ trì tò mò hỏi.

Dư Huy nhìn lướt qua mọi người rồi nói: “Tới tham gia hội đấu giá toàn là tinh anh trong các giới ở Tô Hàng! Thời gian của mỗi người đều rất quý giá! Thế này đi, mang hết tất cả các sản phẩm bán đấu giá ra đấu giá một lần đi!”
“Cái này…”
Nghe thấy đề nghị của Dư Huy, người chủ trì hơi do dự, nhìn về phía Vệ Khoan ở dưới sân kháu.

Vệ Khoan ra dấu tay OK.

“Được, vậy thì mang tất cả sản phẩm bán đấu giá ra đấu giá một lần!”
Người chủ trì nói.

Dư Huy lại hỏi mọi người: “Mọi người có ý kiến gì không?”.

 
Chương 549: 549: Chương 550





“Nghe theo Dư tiên sinh!”
“Đúng! Ai ra giá cao thì được hết tất cả các sản phẩm trong một lần?”
Mọi người dưới sân khấu nhao nhao phụ họa.

Làm gì dám đi ngược lại ý của tập đoàn Tam Hưng?
“Hay!”
Diệp Quân Lâm cũng giơ hai tay tán thành.

Đấu giá một lần duy nhất sảng khoái biết bao?
Anh đỡ phải đi thu từng cái một…
Lý Tử Nhiễm trợn trắng mắt nhìn anh: “Snh kích động cái quỷ gì? Đây là âm mưu của người ta! Tập đoàn Tam Hưng muốn đấu giá một lần vợt hét tất cả! Anh vỗ tay làm gì?”
“Thì anh cũng có thể mua một lần hết sạch!”
Diệp Quân Lâm cười nói.

“Bây giờ mười sản phẩm bán đấu giá đã xuất hiện trước mặt mọi người rồi, đây là đồ cổ trân quý của Viên Sơn Hà tiên sinh trước kial Đây là bức tranh chữ bản gốc của Đường Bá Hổ! Vật này là sứ Thanh Hoa đời Nguyên, vật này là dạ minh châu Hải Nam…Ba vật trong đây là quốc túy của Hoa Hạ tai”

“Giá khởi điểm của mười món trưng bày là năm trăm triệu tệ! Mỗi lần tăng giá không dưới mười triệu tệ!”
“Bây giờ bắt đầu!”
Người chủ trì hô lên.

“Năm trăm mười triệu!”
“Năm trăm hai mươi triệu!”
Tập đoàn Tam Hưng đã sắp xếp những người đấu giá.

Mỗi lần kêu giá biên độ đều rất nhỏ.

TIỎITA Lúc này, Ngô Tuấn Kiệt – trùm bắt động sản Tô Hàng giơ bảng định đầu giá.

“Hửm?”
Dư Huy quay đầu hung hăng trừng mắt liếc qua ông ta.

“Bỏ đi, tôi bỏ cuộc!”

Ngô Tuấn Kiệt bị ánh mắt của Dư Huy dọa sợ, miễn cưỡng từ bỏ.

Các ông trùm có năng lực đấu giá khác nhao nhao từ bỏ.

.

Chương mới nhất tại == ТRUМ TRUYEN.

VN ==
Những bảo vật văn hóa này mê người, không sai.

Nhưng không đáng để kết thù với tập đoàn Tam Hưng!
Thủ đoạn tàn nhẫn của tập đoàn Tam Hưng, mọi người đều biết rất rõ.

Cái loại ăn thịt người không nhả xương!
“Ừ, được!”
Dư Huy thấy những người ngày đều từ bỏ, anh ta nở nụ cười hài lòng.

Đối địch với tập đoàn Tam Hưng ư?.

 
Chương 550: 550: Chương 551





Chỉ có một đường chết!
Thấy giá mà những người đó kêu cũng được kha khá rồi, Dư Huy giơ bảng hô: “Tập đoàn Tam Hưng sáu tỷ!”
Sau khi anh ta tiết lộ danh tính, sân chơi bỗng dưng đình trệ.

Không có ai dám đấu giá nữa.

Những người được sắp xếp tới cũng ào ào rời đi, mục đích đã đạt được rồi.

Các kênh truyền thông nhìn chằm chằm Dư Huy…
Nhìn khoảng rộng yên tĩnh, Dư Huy cùng Vệ Khoan nhìn nhau, lộ ra ý cười.

Người chủ trì nhìn toàn trường: “Sáu trăm triệu lần một!”
Dư Huy đã ra vẻ tươi cười vừa lòng.

Nhiệm vụ này có thể hoàn thành rồi!
Vị trí Tổng đại lý Hoa Hạ của hắn có thẻ tiếp tục ngồi vững rồi!
*“1tÿt”

Khi chuẩn bị xong, giữa chừng lại vang lên âm thanh.

Thoáng chốc.

Người chủ trì cứng đờ cả người.

Vệ Khoan cũng đơ cả người.

Dư Huy ngây ngắn cả người.

Tất cả mọi người đều ngắn ra.

Mọi người ào ào nhìn phía sau.

Lý Tử Nhiễm kéo tay Diệp Quân Lâm.

Vì người kêu giá chính là Diệp Quân Lâm!

“Cái gì? Là bọn họ?”
Dư Huy nhìn qua cũng đã thấy Diệp Quân Lâm cùng Lý Tử Nhiễm.

Đây là chuyện bắt luận thế nào hắn cũng không ngờ tới.

Đêm nay hắn đã nghiêm khắc yêu cầu Vệ Khoan kiểm tra kỹ khách mời tham dự, không ngờ hai người kia lạo có thể Vào được.

Dư Huy nóng vội, lập tức nói: “Người này ở đâu ra vậy chứ? Rõ ràng là do tôi hô giá sáu trăm triệu trước al”
“Phi, anh có biết đấu giá không vậy? Cô ta còn chưa hô lần thứ ba đâu!”
Diệp Quân Lâm nói.

“Anh…”
Dư Huy á khẩu không trả lời được.

“Một tỷ cao hon rồi chứ?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Người chủ trì bất đắc dĩ lặp lại lời Diệp Quân Lâm “Một tỷ lần một!”
Dư Huy cắn răng hô giá lên cao.

“Một tỷ rưỡi!”
Diệp Quân Lam muốn có bằng được, lập tức gọi giá..

 
Chương 551: 551: Chương 552





“Anh…”
Dư Huy quả thực tức giận tới mức muốn nỗ tung.

Tiểu tử này rõ ràng nhằm vào mình!
“Một tỷ sáu!”
Dư Huy đành phải theo.

Phác Thiên Tin giao nhiệm vụ anh ta phải hoàn thành.

“Hai tỷ!”
Diệp Quân Lâm lại lần nữa giơ bảng.

“Hit!”
Giữa sân đều là tiếng hít khí lạnh.


Mọi người không tin được nhìn Diệp Quân Lâm Quá mức điên cuồng!
Đây là muốn cùng tập đoàn Tam Hưng đấu tới sống chết sao?
Người này điên rồi!
“Một tỷ rưỡi!”
Diệp Quân Lam muốn có bằng được, lập tức gọi giá.

“Anh…”
Dư Huy quả thực tức giận tới mức muốn nỗ tung.

Tiểu tử này rõ ràng nhằm vào mình!
“Một tỷ sáu!”
Dư Huy đành phải theo.

Phác Thiên Tin giao nhiệm vụ anh ta phải hoàn thành.


“Hai tỷ!”
Diệp Quân Lâm lại lần nữa giơ bảng.

“Hít!”
Giữa sân đều là tiếng hít khí lạnh.

Mọi người không tin được nhìn Diệp Quân Lâm Quá mức điên cuồng!
Đây là muốn cùng tập đoàn Tam Hưng đấu tới sống chết sao?
Người này điên rồi!
“Một tỷ rưỡi!”
Diệp Quân Lam muốn có bằng được, lập tức gọi giá.

“Anh…”
Dư Huy quả thực tức giận tới mức muốn nỗ tung.

Tiểu tử này rõ ràng nhằm vào mình!
“Một tỷ sáu!”
Dư Huy đành phải theo..

 
Chương 552: 552: Chương 553





Phác Thiên Tin giao nhiệm vụ anh ta phải hoàn thành.

“Hai tỷ!”
Diệp Quân Lâm lại lần nữa giơ bảng.

.

ngôn tình sủng
“Hit”
Giữa sân đều là tiếng hít khí lạnh.

Mọi người không tin được nhìn Diệp Quân Lâm Quá mức điên cuồng!
Đây là muốn cùng tập đoàn Tam Hưng đấu tới sống chết sao?
Người này điên rồi!
Vệ Khoan cười khách sáo.


“Khoan đã…”
Diệp Quân Lâm nhíu mày hỏi: “Không phải là ba tỷ sao?
Sao lại còn hai trăm triệu?”
“Tiên sinh có điều không biết, đêm đấu giá này đơn vị đấu giá là đô la! Cho nên ba tỷ đô la tương đương dưới một trăm tám mươi triệu nhân dân tệ, hơn nữa còn có phí thủ tục nên tổng cộng hai trăm triệu!”
Vệ Khoan nghiêm túc giải thích.

“Oanhl”
Lý Tử Nhiễm trong đầu oanh một tiếng.

Đây là trắng trọn lừa người a!
Đấu giá thành công thì đơn vị đấu giá lại thành đô la?
Gặp qua nhiều người lừa đảo, nhưng chưa thấy ai lừa gạt người như vậy.

Đây là hành vi lừa gạt!

Tập đoàn Tam Hưng đúng là không biết xáu hỗ!
Lý Tử Nhiễm lại thêm lần nữa cảm nhận được điều này!
Diệp Quân Lâm lại bình tĩnh.

Anh biết rằng mọi chuyện sẽ không thuận lợi như vậy.

“Đơn vị đô la? Ai quy định?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Tôi quy định! Quyền giải thích cuối cùng thuộc về ban tổ chức!”
Vệ Khoan cười lạnh.

Hắn đã đồng ý giúp Dư Huy lấy được bảo vật văn hóa kia, cho nên cố ý đổi đơn vị thành đô la, chính là muốn Diệp Quân Lâm từ bỏ.

*Chuyện quy định về đơn vị đô là mọi người điều biết rồi?”
Diệp Quân Lâm tiếp tục hỏi.

“Đúng vậy! Không tin anh có thể hỏi!”
Đi vào hội trường, Vệ Khoan hỏi: “Buổi đấu giá hôm nay, chuyện quy định đơn vị đô la mọi người điều biết chứ?”.

 
Chương 553: 553: Chương 554





“Biết chứ! Cho nên mới không dám gọi giá! Lúc tập đoàn Tam Hưng gọi giá sáu trăm, triệu, thì đổi ra nhân dân tệ chính là hai tỷ, ai dám chứ?”
*Đúng vậy! Lần đấu giá này đơn vị là đô la, mọi người đều biết rõ!”
Những người này đều là người do tập đoàn Tam Hưng bố trí, tự mình gào to.

Diệp Quân Lâm còn chú ý tới, bọn họ đêm danh sách vật đấu giá ở giữa sân mang đi rồi.

Những tờ danh sách này chính là chỉ tiết về món đồ đấu giá hôm nay, chỉ tiết từng kiện hàng đấu giá cùng giá cả.

Lúc này Dư Huy đi tới, cười hỏi: “Vệ tổng sao vậy?”
“Dư tiên sinh đến phân xử giúp tôi, hôm nay đơn vị đấu giá có phải là đô là không?”
Vệ Khoan hỏi.

“Đúng vậy, là đô là.

Cho nên ba tỷ là hai trăm triệu nhân dân tệ, tôi mới bỏ cuộc.”
Dư Huy cùng Vệ Khoan kẻ xướng người họa.


“Sao thế? Lý tiểu thư cùng Diệp tiên sinh không biết?”
Dư Huy ra vẻ kinh ngạc.

“Còn không phải sao, vừa nghe là đôla, hai người không đồng ý!”
Vệ Khoan nói.

Dư Huy cười càng tươi: “Hai vị từ bỏ đi! 200 trăm triệu mua đồ vật kia đúng là không ôn!”
Lý Tử Nhiễm đầy Diệp Quân Lân, ý muốn anh từ bỏ.

Đấu đá với tập đoàn Tam Hưng chỉ có hại.

Thấy thế, Dư huy cười.

Xem ra việc này xong.

*200 trăm triệu thì 200 trăm triệu! Không thành vần đè!”

Diệp Quân Lâm cười.

“Cái gì? 200 trăm triệu cũng được?”
Dư Huy cùng Vệ Khoan kinh ngạc, tròng mắt đều rơi ra.

Ban đầu muốn dùng 200 trăm triệu ép Diệp Quân Lâm rút lui.

Kết quả anh lại đồng ý?
“Tôi có thể giao ra 200 triệu, nhưng có thể dùng được không phải xem bản lĩnh các người rồi!”
Diệp Quân Lâm cười thần bí.

*Đi thôi, trả tiền!”
“Oanhl”
Trong đầu Vệ Khoan cùng Dư Duy oanh một tiếng.

Anh ta thực sự muốn trả?
Đi vào hậu trường.

Diệp Quân Lâm lấy thẻ ra Trực tiếp thanh toán hai tỷ.

Vệ Khoan cùng Dung Dư Huy vô cùng hoảng hót..

 
Chương 554: 554: Chương 555





Chuyện này không thể là thật được.

“Được rồi, đem đồ của tôi về đi, không được thiếu một thứ gì!”
Diệp Quân Lâm nói.

Trước khi đi, Diệp Quân Lâm cười: “Hy vọng anh nhanh chóng dùng hết số tiền này!”
Vệ Khoan không hiểu ý Diệp Quân Lâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh rời đi.

Trên đường về.

Lý Tử Nhiễm kinh ngạc nói: “Chồng à, em biết đêm đấu giá này là đấu giá cho chủ tập đoàn Vân Đình, nhưng hai trăm triệu thì rõ ràng lửa anh mà! Sao anh lại đồng ý?”
“Ha ha, vợ à tiền đó bọn không dùng được!”.

Tiên Hiệp Hay
Diệp Quân Lâm cười.


Mọi thứ đều nằm trong khống chế.

Bên trong trang viên Đông Hô.

Vệ Khoan và Dư Huy cứ sửng sốt như này cả nửa ngày trời.

“Anh ta chuyển hai mươi tỷ tệ đến thật rồi 2”
Dư Khoan hỏi.

“Đúng thế! Chuyển vào tài khoản rồi đầy!”
Vệ Khoan xác nhận.

Dư Huy vội vàng nói: “Máu chốt là hai mươi tỷ đấy chuyển cho tôi, nếu không thì làm sao tôi ăn nói được với ông Phác đây!”
Vệ Khoan lập tức bảo tài vụ đi chuyển khoản.

“Giám đốc Vệ ơi không ổn rồi! Hai mươi tỷ đã bị đóng băng! Chứng tỏ tài chính không bình thường, bị đóng băng rồi!”

Tài vụ nói to.

“Mau chóng gọi điện cho ngân hàng! Còn ngây ra đó làm gì hả?”
Trong đầu Vệ Khoan lại vang lên lời nói của Diệp Quân Lâm.

Bảo anh ta tiêu số tiền đó nhanh vào.

“Giám đốc Vệ, bên phía ngân hàng nói là Uỷ ban điều tiết ngân hàng Trung Quốc nhúng tay vào chuyện này! Ủy ban điều tiết ngân hàng Trung Quốc sẽ đóng băng số tiền này!”
Sau khi nghe xong câu này, sắc mặt hai người Dư Huy và Vệ Khoan đại biến.

“Cái gì? Uỷ ban điều tiết ngân hàng Trung Quốc sẽ làm việc này á?”
“Tít tít tít tít…”
Đúng lúc này, bên ngoài sơn trang vang lên tiếng còi cảnh sát chói tai.

Mấy chiếc xe cảnh sát đã đi vào.

Phía sau còn có một đoàn xe của cục công thương, ủy bản điều tiết ngân hàng Trung Quốc và cục giá cả nữa.

“Chào anh, chúng tôi là bốn bộ ngành lớn hợp tác với nhau để chấp hành luật pháp, chúng tôi nhận được tin báo, hội đấu giá mà quỹ Thành Đạt tổ chức có vấn đề lớn!”
“Thứ nhất, các anh bị tình nghỉ có liên quan đến lừa đảo, đánh lừa người tiêu dùng, biến ba tỷ thành hai mươi tỷ!”.

 
Chương 555: 555: Chương 556





“Thứ hai, các anh bị tình nghỉ có liên quan đến việc vi phạm luật thị trường, có hành vi cạnh tranh không chính đáng!”
“Điều quan trọng nhất là những món đồ trong hội đấu giá là của ông Viên Sơn Hà, lẽ ra phải giao cho người thừa kế mà ông Viên Sơn Hà đã chỉ định để xử lý, các anh không có quyền tiền hành đấu giá những món đồ này!”
Vừa liệt ra máy tội danh là Vệ Khoan đã hoảng rồi.

Bọn họ biết bởi vì họ đã đổi giá của Diệp Quân Lâm thành đô la mỹ nên mới dẫn tới tai họa này.

Lúc này, Phó Học Kiệm cầm tờ đơn chỉ tiết của hội đấu giá rồi cười lạnh nói: “Trên đây viết rõ ràng, đơn vị giá là nhân dân tệ, vì sao đột nhiên các anh lại đổi nói thành đô la mỹ vậy?”
“Hả2”
Gương mặt Vệ Khoan biến sắc.

Đơn chỉ tiết của những món đồ đấu giá không phải là đã bị xử lý rồi sao?
Cảnh sát lầy đâu ra vậy?
Bọn họ nào biết Diệp Quân Lâm đã đoán ra từ lâu rồi, cái này là anh đưa cho Phó Học Kiệm.


“Vừa nãy chúng tôi đã điều tra ra, khi còn sống Viên Sơn Hà đã chỉ định người thừa kế là quản gia của ông ấy, ông Thu Minh Lượng.

Bây giờ ông Thu Minh Lượng đồng ý tặng những món vật báu này cho anh Diệp vô điều kiện!
Cho nên lập tức trả lại hai mươi tỷ cho anh Diệp!”
“Từ giờ trở đi nhóm người Vệ Khoan có tội danh khả nghi liên đến tội lừa đảo, bắt về điều tra! Qũy Thành Đạt tạm ngừng kinh doanh để điều trai”
“Ngoài ra tập đoàn Tam Hưng bị nghỉ ngờ vi phạm quy định thị trường, bị phạt mười triệu tệ, tạm cách chức người phụ trách để kiểm điểm!”
Phó Học Kiệm nghiêm nghị nói.

“Âm!”
Vệ Khoan và Dư Huy sắp ngắt rồi.

Không ngờ lại tặng không những món đồ đó cho Diệp Quân Lâm.


Lại còn liên lụy cả quỹ Thành Đạt nữa ư?
Dư Huy không thể chấp nhận được kết quả này!
Bởi vì có rất nhiều truyền thông vẫn đang ở hiện trường, cho nên những chuyện này nhanh chóng được công bó.

Tô Hàng thậm chí là cả tỉnh Giang Nam đều biết chuyện.

Phác Thiên Tín tất nhiên cũng nhận được tin.

Tập đoàn Tam Hưng lại chịu thiệt ở Tô Hàng ư?
Phạt tiền là chuyện nhỏ, nhưng thể diện là chuyện lớn!
Phác Thiên Tín lập tức liên lạc với Dư Huy.

“Dư Huy, cậu xem chuyện tốt mà cậu làm đi! Chẳng phải tôi đã bảo cho cậu cơ hội cuối cùng sao? Chút chuyện nhỏ này mà cũng làm không xong!”
Phác Thiên Tín tức giận nói.

“Ông Phác, tôi…”
Dư Huy sắp khóc rồi..

 
Chương 556: 556: Chương 557





“Đến tỉnh thành nhận chết đi! Cậu không chết, thì vợ và con gái cậu phải chết!”
Phác Thiên Tín tức giận nói.

“Sao vậy, sao ông Phác tức giận thế?”
Đúng lúc Lee Jae Shik đang ở bên cạnh, ông ta mỉm cười hỏi.

“Đại sư à, bức tranh chữ cổ tặng cho ngài đã bị người khác nẵng mát rồi, người này chính là người đã đánh đồ đệ ngài và con trai tôi bị thương!”
“Đại sư à, mấy món đồ cổ đó tôi đã đặc biệt sắp xếp ổn rồi, nhưng cứ có người hết lần này đến lần khác không để tôi được như ý! Không chỉ nẵng mất mười món báu vật, còn khiến cho tập đoàn Tam Hưng bị phạt tiền rồi chịu nhục!”
Phác Thiên Tín khá là tức giận.

Sắc mặt Lee Jae Shik thay đổi, ông ta hỏi: “Khó đối phó lắm sao? Hình như ông đã chịu thiệt máy lần rồi thì phải!”
“Ừ, hơi khó! Nhưng nếu muốn thực hiện sách lược của tập đoàn Tam Hưng, thì nhất định phải ăn được Tô Hàng!
Đây là một nơi rất quan trọng! Cho nên xin đại sư hãy ra mặt giải quyết!”
Phác Thiên Tín lạnh lùng nói.


Lee Jae Shik phân tích: “Suy cho cùng là do tập đoàn Vân Đình hả?”
“Đúng thế! Tôi đã có được thông tin xác thực, ngay cả nhà họ Tiêu ở Tô Hàng cũng bị tập đoàn Vân Đình khống chết Ông chủ của tập đoàn Vân Đình hết sức thần bí, có thực lực không hề tầm thường, còn có rất nhiều cao thủ dưới quyền! Nhân vật hàng đầu ở tỉnh Giang Nam là Viên Sơn Hà chính là thua trong tay cậu ta!”
Phác Thiên Tín rất kiêng dè.

“Được, thế thì hãy lấy danh nghĩ tập đoàn Tam Hưng gửi yêu cầu đàm phán với tập đoàn Vân Đình! Thu mua hoặc là hợp tác, nếu họ không đồng ý thì tôi sẽ trần áp bằng vũ lực! Tiêu diệt mọi vật cản, ông cứ làm việc của mình đi!”
Lee Jae Shik lạnh lùng nói.

Tròng mắt Phác Thiên Tín sáng lên.

“Cảm ơn đại sư! Tôi đang nghĩ xem làm sao để khơi mào mâu thuẫn, từ đó giải quyết tập đoàn Vân Đình.

Chiên đàm phán này quá tuyệt vời!”
Đàm phán thành công, tập đoàn Vân Đình nhượng bộ là tốt nhất.

Nếu đàm phán không thành công, thế thì họ có lý do để loại bỏ tập đoàn Vân Đình rồi.


Có đệ nhất đại sư Taekwondo ở đây thì không có kẻ nào lọt được vào mắt ông ta.

“Chuyện đàm phán phải vừa cứng vừa mềm, Thôi Hồng Vạn, cậu đi đàm phán cùng đi!”
Lee Jae Shik nói với người đàn ông cao hơn hai mét, nặng hơn một trăm cân bên cạnh.

“Vâng, thưa thầy!”
Thôi Hồng Vạn gật đầu.

Thôi Hồng Vạn là quán quân thi đấu của Hàn Quốc, xuất chiến nghìn trận chưa từng thua trận nào.

Ngược lại, anh ta đã đánh chét 699 người, 301 người còn lại hơn nửa là tàn phế và bị chứng uất ức.

Ở Hàn Quốc, anh ta được xưng là “vũ khí hình người mạnh nhất”.

Sau này bái Lee Jae Shik làm thầy, nghe đâu kỹ năng chiến đấu của anh ta lại được nâng cao thêm.

Thông Hồng Vạn đã là tồn tại vô địch.

Anh em Lý Đại Trung và Lý Đại Dũng liên thủ lại cũng không đỡ nổi một quyền của anh ta!
Có người nói đạn cũng không xuyên qua làn da của anh ta được….

 
Chương 557: 557: Chương 558





Phác Thiên Tín mừng rỡ: “Được, không thành vấn đề! Tôi sẽ phái thủ hạ đắc lực nhất của tôi là Can Tương đi đàm phán.

Máy năm nay cô ấy chưa bao giờ thát bại trong việc đàm phán hợp tác! Nếu có thêm anh Thôi Hồng Vạn nữa thì chuyện này không cần đại sư ngài ra trận mà đã giải quyết được rồi.”
Ngày hôm sau, người đại diện của tập đoàn Tam Hưng chỉ nhánh Hoa Hạ đã được đổi.

Từ Dư Huy đổi thành một người phụ nữ.

Còn về việc Dư Huy đi đâu thì không ai biết.

Người phụ nữ này có thân phận rất đặc biệt, thứ nhất cô ta là người Hoa Hạ.

Thứ hai, cô ta là vợ chưa cưới của Lý Tể Trấn, cháu trai Phác Thiên Tín, năm ngày nữa hai người này sẽ kết hôn.

Theo quy định của trụ sở tập đoàn Tam Hưng, người đại diện ở khu vực Hoa Hạ phải là người Hoa Hạ.

Phác Thiên Tín sắp xếp như vậy là muốn khống chế sản nghiệp của tập đoàn Tam Hưng ở khu vực Hoa Hạ.


Dạo gần đây, Tập đoàn Tam Hưng nằm ở chỗ đầu sóng ngọn gió, có khen có chê, nhưng danh tiếng đã bị tổn hại nghiêm trọng, các lĩnh vực ở thị trường Tô Hàng đều bị đè ép.

Dưới sự chèn ép khắp nơi, tập đoàn Tam Hưng thậm chí còn không có bắt kỳ không gian nào.

Bên trong Tập đoàn Vân Đình.

“Giám đốc Phương, vừa nãy tập đoàn Tam Hưng cho người tới mời chúng ta chiều nay tới khách sạn Hoàng Triều để đàm phán! Trao đổi chung về sự phát triển của Tô Hàng trong tương lai!”
Trợ lý báo lại tin cho Phương Tử Tình.

“Tập đoàn Tam Hưng lại muốn làm cái gì vậy?”
Phương Tử Tình bực mình.

Dạo gần đây Tập đoàn Tam Hưng cứ ngắm ngầm giở trò.

Thậm chí còn phái người chuyện môn đi cướp người của công ty, mà người ở đây là các lạnh đạo cấp cao của tập đoàn Vân Đình.


Hơn nữa còn cùng với con buôn làm chuyện mờ ám ở cửa ngõ, quấy nhiễu hoạt động bình thường của tập đoàn Vân Đình.

Mặc dù không gây tổn hại tới lợi ích mang tính thực chất của công ty.

Nhưng ngày nào cũng làm chuyện mờ ám, thì cho dù là ai cũng không chịu ni.

Những ngày này, rất nhiều trong công ty kêu khổ không thôi.

Họ đều yêu cầu lên Phương Tử Tình giải quyết chuyện này.

“Tôi nghĩ chắc là tập đoàn Tam Hưng tính muốn giải quyết luôn chuyện này trong một lần! Nếu chúng ta không đi, e là đám người ngày sẽ không biết xáu hổ mà làm ra các loại ám chiêu!”
“Tôi cũng nghĩ là nên đi đàm phán, cứ quấy rầy chúng ta như thế cũng không phải là cách!”
“Dù là hợp tác cũng được! Mọi người cùng nhau kiếm tiền, cùng phát triển Tô Hàng!”
Sau khi Phương Tử Tình nhận được ý kiến của mọi người, cô đã chủ động liên lạc với Lục Nam Hiên.

Kỳ Lân báo với cô một tin là, ông chủ cũng đồng ý đàm phán.

“Nhưng lần đàm phán này chúng ta đứng ở phía có lợi, phải đi với phong cách khoan dung! Tôi nghĩ quản lý cấp cao không thể đi, phái Diệp Quân Lâm đi đi!”
Phương Tử Tình rất là có ý tưởng.

Đồng ý đàm phán, lại phái một người râu ria đi, rõ ràng là không coi trọng..

 
Chương 558: 558: Chương 559





Như vậy sẽ gây áp lực cho tập đoàn Tam Hưng!
Cho dù cuối cùng có hợp tác, thì cũng sẽ vì tranh thủ lợi ích cho Vân Đình.

“Hả? Diệp Quân Lâm đi ư?”
“Không coi trọng giải thích, nhưng cử cậu ta đi sẽ làm hỏng việc đầy?”
Mọi người đều tỏ vẻ khó hiểu.

“Không không không, các anh không hiểu! Ở phương diện này, Diệp Quân Lâm giỏi lắm đấy! Cứ quyết định vậy đi!”
Phương Tử Tình nói.

Thực ra cô có lòng riêng.

Cô muốn cất nhắc Diệp Quân Lâm, nhưng khổ nỗi là có cách nào làm mọi người phục.

Làm cho Diệp Quân Lâm nhiều công hơn mới được.

Cho nên cô mới nghĩ tới việc, lần này đàm phán với tập đoàn Tam Hưng cô cho Diệp Quân Lâm đi để tăng thêm công trạng.


“Hả? Để tôi đi sao?”
Diệp Quân Lâm cũng rất ngạc nhiên.

“Nội dung và phương án đàm phán tôi đã viết trong đây, anh cứ làm theo đấy là được!”
Mọi thứ về cuộc đàm phán, Phương Tử Tình đã chuẩn bị xong cho Diệp Quân Lâm rồi.

Cô hao công tốn sức muốn cất nhắc Diệp Quân Lâm!
Nhưng cô nào biết, Diệp Quân Lâm chính là ông chủ của Vân Đình.

“Ừ, được.

Đến lúc đó cho Vũ đưa tôi đi là được!”
Diệp Quân Lâm mắt kiên nhẫn nói.

Về phần tài liệu đàm phán mà Phương Tử Tình cầm tới, Diệp Quân Lâm chẳng thèm liếc mắt một cái.

Tập đoàn Tam Hưng muốn đàm phán ư?

Không có cửa đâu!
Qùy xuống gọi ông nội cũng không thể đàm phán!
Diệp Quân Lâm muốn xem xem Tập đoàn Tam Hưng muốn làm trò gì.

Ba giờ chiều.

Trong phòng hội nghị khách sạn Hoàng Triều.

Người của tập đoàn Tam Hưng đã tới rồi.

Dưới vòng vây của mọi người, một cô gái mặc đồ công sở, tỏa sáng chói mắt xuất hiện.

Sau khi cô ta đi vào, những người phụ nữ ở đây đều mờ nhạt.

Khí thế của cô ra rất mạnh mẽ!
Cô ta là Trịnh Tiêu Kỳ, tổng đại diện mới nhận chức của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ.

Trịnh Tiêu Kỳ là một nữ cường nhân rất lợi hại, cô ta từng đỗ vào trường đại học Phục Đán, sau đó lại đi du học ở Anh Quốc.

Công tác được vài năm, cô ta giữ chức tuyển người giỏi vào tập đoàn Tam Hưng.

Chuyên môn là khai thác nhân tài cấp cao ở các công ty khác cho tập đoàn Tam Hưng..

 
Chương 559: 559: Chương 560





Trong năm năm, Trịnh Tiêu Kỳ đã đào được hơn ba trăm bảy mươi người tài cho tập đoàn Tam Hưng, phá luôn kỷ lục.

Nhất là khi ở tập đoàn Tam Hưng, cô ta thực hiện sách lược để đối phó với những công ty khác, đầu tiên là cho những kẻ chuyên săn người của công ty ra tay, đào hết tất cả nhân tài cấp cap của công ty đối phương đi.

Nghề săn người trong công ty nghe thì có vẻ hoành tráng, nhưng trong giới kinh doanh thì mọi người đều coi nghề này là nghề nham hiểm.

Chuyên môn chạy đi đào người của công ty người ta.

Trịnh Tiêu Kỳ lại càng là một cao thủ đàm phán.

Mỗi lần đàm phán hợp tác, Trịnh Tiêu Kỳ mà ra tay thì chắc chắn có thể đàm phán thành công.

Phác Thiên Tín rất tín nhiệm cô ta, cộng thêm Trịnh Tiêu Kỳ lại là người gốc Tô Hàng, vì thế ông ta đã giao vị trí người đại diện của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ cho cô ta.

Ông ta còn sắp xếp hôn sự cho cô ta và đứa cháu trai nữa!
Đi sau Trịnh Tiêu Kỳ còn có Thôi Hồng Vạn, đến nỗi ai cũng can đảm lên.


Một lúc sau, Vũ Sâm đã đưa Diệp Quân Lâm tới đây.

“Hả? Diệp Quân Lâm, sao lại là anh?”
Khi Trịnh Tiêu Kỳ nhìn thấy Diệp Quân Lâm, cô ta kinh ngạc thốt lên.

“Cô? Trịnh Tiêu Kỳ?”
Diệp Quân Lâm cũng nhận ra người phụ nữ này.

Có thể nói trước khi lên trung học, Diệp Quân Lâm có một mối liên hệ với người phụ nữ này.

Bởi vì cô ta là cô con dâu mà bố nuôi mẹ nuôi Diệp Quân Lâm đã đính ước cho anh từ nhỏ.

Ba ruột của Trịnh Tiêu Kỳ, Trịnh Văn Thạc là bạn thân của ba nuôi Diệp Quân Lâm.

Nhà họ Trịnh cũng được tính là đại gia tộc, tuy là kém nhà họ Diệp.

Sau khi nhặt được Diệp Quân Lâm, vừa khéo là Trịnh Tiêu Kỳ ra đời, Trịnh Văn Thạc liền đưa ra ý tưởng đính ước từ lúc bé, cũng là muốn dựa vào.


cây đại thụ là nhà họ Diệp.

Tuy ba nuôi mẹ nuôi Diệp Quân Lâm có hơi coi thường địa vị của nhà họ Trịnh, nhưng Diệp Quân Lâm là đứa bé được nhặt về, cho nên họ liền đồng ý.

Diệp Quân Lâm từng bước phát triển, nhà họ Trịnh cực kỳ vui mừng.

Suy cho cùng thì Diệp Quân Lâm lớn mạnh, chứng minh nhà họ Trịnh đã cược đúng.

Trịnh Tiêu Kỳ cũng ngày càng thích Diệp Quân Lâm, ngày ngày đi theo sau anh.

Mãi cho đến khi Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm ở bên nhau, nhà họ Trịnh mới triệt để đoạn tuyệt với anh, hủy bỏ hôn ước thuở nhỏ.

Cũng tuyên bố Diệp Quân Lâm sẽ phải hối hận!
Từ đó về sau, cũng không nhắc tới Trịnh Tiêu Kỳ nữa, nghe nói họ đã đưa cô xuất ngoại học tập rồi.

Còn cái hôm Diệp Quân Lâm vào tù, Trịnh Văn Thạc còn đặc biệt chạy tới bỏ đá xuống giếng.

Sau khi Trịnh Tiêu Kỳ biết Diệp Quân Lâm vào tù, cô cũng cực kỳ vui sướng.

Suy cho cùng Diệp Quân Lâm thắt bại nhiều, trong lòng cô càng dễ chịu!
Nhất là biết Lý Tử Nhiễm thủ tiết sống cuộc sống quả phụ, cô ta còn sướng như điên.

Cô ta luôn nghĩ rằng Lý Tử Nhiễm đã cướp đi mọi thứ của cô ta..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom