Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 580: 580: Chương 581





“Ngày mai cô có thể nhìn thấy rồi!”
Diệp Quân Lâm cười cười.

Ngày hôm sau.

Ngày cưới của Trịnh Tiêu Kỳ và Lee dai Jin.

Sơn trang Tân Hải cực kỳ náo nhiệt.

Ô tô liên tục nối đuôi nhau đi vào!
“Nhà bố mẹ vợ ở Tô Hàng tới tham dự hôn lễ! Chúc cô Trịnh Tiêu Kỳ và anh Lee dai Jin trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử!”
“Nhà họ Đồng ở Tô Hàng tới tham dự hôn lễ…”
“Hồ Tiểu Long – Chủ tịch tập đoàn Nhuận Thiên chúc mừng cô dâu chú rẻ!”
Trừ những anh em nhà họ Trịnh thì người ở những gia đình quyền thế khác cũng tới.


Đây là điều mà nhà họ Trịnh không ngờ.

“Ha ha ha, nhà họ Trịnh ta trở thành hào môn thật ròi!
Trước kia chúng ta toàn phải nhìn lên những gia tộc này!”
Trịnh Uyên Bác cười nói, sắc mặt hồng hào.

“Tiêu Quốc Phỏ, gia chủ nhà họ Tiêu tới!”
“Hàn Tiếu Côn, gia chủ nhà họ Hàn tới!”
Các ông lớn tới tham dự hôn lễ sau đó thực sự khiến ông ta kinh ngạc.

Bởi vì tất cả đều là người cai quản của nhà giàu trăm tỷ!
Đại diện cho nhóm người mạnh nhất Tô Hàng.

Nhất là Tiêu Quốc Phổ cũng tới.


Tiêu Quốc Phổ là người nhiều tiền nhất Tô Hàng hiện tại!
Ngay cả ông ta mà cũng đến?
“Ha ha ha, mặt mũi của nhà họ Trịnh ta lớn quá nhỉ?”
Trịnh Uyên Bác hít thở dồn dập, vẻ mặt khiếp sợ.

Những người khác của nhà họ Trịnh cũng kích động đến nỗi trái tim sắp bay ra ngoài.

Trịnh Văn Thạc cười cười: “Mọi người bình tĩnh một chút!
Những nhân vật siêu máu mặt này tới đây chắc chắn là vì tập đoàn Tam Hưng!”
“Đúng, đúng thế! Chắc chắn là họ nể mặt Tập đoàn Tam Hưng đấy!”
Mọi người thoải mái.

Khách khức vào liên tục.

Gần như bao gồm hết tất cả nhân vật máu mặt ở Tô Hàng!
Trịnh Tiêu Kỳ tươi cười.

Hôn lễ của cô lại thu hút nhiều nhân vật lớn thế ư?.

 
Chương 581: 581: Chương 582





“Diệp Quân Lâm, anh đã thấy chưa? Đây chính là hôn lễ của tôi! Ngay cả Thảm Mặc Sơn, người giàu có nhất Tô Hàng và người giàu nhất ở thời điểm hiện tại là Tiêu Quốc Phổ cũng đã tới! Tôi xuất sắc hơn anh đấy! Là anh không xứng với tôi!”
Trong lòng Trịnh Tiêu Kỳ cực kỳ kích động.

Ánh mát cô ta đang tìm kiếm bóng dáng của Diệp Quân Lâm.

Không nhìn thấy Diệp Quân Lâm đâu.

Nhưng Diệp Kiện Sâm dẫn theo người nhà họ Diệp đã tới.

“Ha ha ha… gia đình từng là hào môn Diệp gia tới, thật vẻ vang cho kẻ hèn chúng tôi!”
Trịnh Văn Thạc cười lạnh nói.

Ánh mắt của mọi người cũng ào ào nhìn vào đám người nhà họ Diệp.


“Bọn họ còn mặt mũi mà tới tham dự hôn lễ cơ à? Khi xưa là nhà họ Diệp vô tình huỷ bỏ hôn ước thuở nhỏ giữa Diệp Quân Lâm và Trịnh Tiêu Kỳ!”
“Bây giờ nhà họ Trịnh mạnh rồi? Lại nhìn nhà họ Diệp suy bại thành dạng gì rồi? Thật là mất mặt!”
“Nêu tôi mà là người nhà họ Diệp, tôi sẽ kiên quyết không tới tham dự hôn lễ! Mắt mặt lắm!”
Đám người Diệp Kiện Sâm không để ý tới những lời châm chọc của mọi người xung quanh.

“Cô Trịnh tân hôn vui vẻ! Mong cô hạnh phúc, không hồi hận!”
Diệp Kiện Sâm cười nói.

“Ý gì đấy? Cái gì gọi là không hối hận hả? Chẳng lẽ cô Trịnh sẽ hối hận vì không gả cho Diệp Quân Lâm chắc?
Thật là nực cười nhỉ?”
Mọi người cười lạnh nói.


Trịnh Tiêu Kỳ cười cười: “Yên tâm, còn lâu tôi mới hối hận!”
“Phải rồi, Diệp Quân Lâm đâu?”
Cô hỏi sang chuyện khác.

Diệp Đông Huy mỉm cười nói: “Yên tâm đi, nêu nó đã đông ý tới thì chắc chắn sẽ tới!”
Trong lòng ông lại bổ sung thêm một câu: “Nó mới là vị khách có thân phận cao quý nhất trong hôn lễ này!”
Ngô Vạn Nhã cười nói: “Cô bé ơi, các bác khuyên cháu hãy chuẩn bị tâm lý, đừng để lát nữa không chịu nồi!”
Diệp Kiện Sâm phụ họa nói: “Không chỉ cô nhóc Trịnh, còn tất cả mọi người nhà họ Trịnh cũng phải chuẩn bị tâm lý tốt vào! Nhát là anh Trịnh, lát nữa anh đừng qua đây!”
Nghe thấy câu này, người nhà họ Trịnh tức điên.

“Diệp Kiện Sâm, ông có ý gì hả? Ông đang mắng ba tôi hả? Phil Sao nào? Ông nghĩ chúng tôi vẫn là nhà họ Trịnh trước kia hả?”
Trịnh Văn Thác chỉ vào mũi Diệp Kiện Sâm rồi quát.

“Tôi nói cho ông biết! Hiện tại nhà họ Trịnh tôi đã tiến vào hào môn rồi! Con rể tôi là cổ đông của tập đoàn Tam Hưng, con gái tôi là tổng đại diện ở khu vực Hoa Hạt Ngược lại nhà họ Diệp các ông giờ đã trở thành chuột qua đường! Trong mắt nhà họ Trịnh, các ông chỉ là mấy con chó mà thôi!”
“Cái gì vậy? Sao nào? Chẳng nhẽ Diệp Quân Lâm có thân phận cao quý gì chắc? Lại còn chúng tôi không chấp nhận nổi? Thật là nực cười!”
Người nhà họ Trịnh gào lên..

 
Chương 582: 582: Chương 583


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Trịnh Tiêu Kỳ cũng cười lạnh nói: “Tôi cảm ơn lời chúc của các trưởng bối nhà họ Diệp! Năng lực tiếp nhận của tôi rất tốt, ngược lại là Diệp Quân Lâm, tôi sợ lát nữa anh ta sẽ không chấp nhận nổi ấy! Nhìn thấy tôi ưu tú như này, chồng tôi lại giỏi hơn anh ta gấp trăm ngàn lần, người hồi hận phải là anh ta chứ?”
Nghe vật, Diệp Đông Huy ha ha cười lớn nói: “Cháu yên tâm, người hối hận chắc chắn là cháu!”
“Ngoài ra, nhà họ Diệp tôi có nghèo túng hay không, tất cả chỉ dựa vào một câu nói của thằng bé! Chỉ cần Quân Lâm nói một câu, nhà họ Diệp tôi sẽ trở thành nhà giàu só một Tô Hàng, thậm chí là nhà giàu số một tỉnh Giang Nam ngay lập tức!”
Nói tới đây, người nhà họ Diệp tràn đầy kiêu ngạo.

Cho dù Diệp Quân Lâm đã tuyên bố không có bắt kỳ quan hệ nào với họ.

Nhưng trong lòng mọi người, Diệp Quân Lâm chính là người nhà họ Diệp!
Là niềm tự hào lớn nhất của nhà họ Diệp, không gì sánh được!
“Ha ha ha ha…”
[Diendantruyen.Com] Chiến Thần Trấn Quốc


“Sao thế em yêu?”
Đúng lúc này, chú rễ Lee Jai Jin chậm rãi đi tới.

Lee Jai Jin hôm nay rực rỡ chói mắt, xuất hiện trong đám người.

Bất kể là tướng mạo, chiều cao hay khí chất đều nghiền nát nam giới khác ở đây.

“Oal Chú rễ đẹp trai quá nhỉ? Lại còn xuất thân quý tộc, cổ đông của tập đoàn Tam Hưng!”
“Trịnh Tiêu Kỳ thật hạnh phúc! Ngưỡng mộ quá đi!”
Toàn trường nơi nơi đều là tiếng cảm thán và hâm mộ.


Trịnh Tiêu Kỳ nghe thấy, trong lòng rất là tự hào.

Các người đã thấy chưa?
Chồng tôi vạn người ngưỡng mộ ước ao!
Diệp Quân Lâm anh bì nổi à?
Vô số nhân vật nỏi tiếng Tô Hàng vừa nhìn thấy Lee Jai Jin tới thì lập tức đi lên đưa danh thiếp kết bạn.

Có mấy người đều là những nhân vật không thua gì Diệp Kiện Sâm lúc huy hoàng nhất.

Lee Jai Jin vừa đi ra đã trở thành tiêu điểm.

“Cô bé nhà ông Trịnh tốt số thật đấy! Bị Diệp Quân Lâm vứt bỏ, không ngờ lại tìm được một người tốt như này?”
“Còn không phải sao? Năm đó ông Trịnh còn quỳ xuống cầu xin Diệp Kiện Sâm, Diệp Kiện Sâm còn xé bỏ hôn ước đi, bây giờ có khi hối hận chết đi được!”.

 
Chương 583: 583: Chương 584





“Báo ứng tới thật là nhanh, bây giờ nhà họ Diệp thành cái dạng gì rồi! Nhà họ Diệp còn tới tham dự hôn lễ, không xấu hỗ à?”
Mọi người đều chế giễu.

Trịnh Tiêu Kỳ nhỏ giọng nói với Lee Jai Jin: “Người nhà họ Diệp nói rằng lát nữa em gặp Diệp Quân Lâm, em sẽ hồi hận!”
Lee Jai Jin nghe xong, ha ha cười to nói la ha ha, thật nực cười! Với thân phận người nhà họ Lý tập đoàn Tam Hưng của anh, đừng nói là một Diệp Quân Lâm nho nhỏ, cho dù có là con trai của nhà giàu nhất Tô Hàng thì sao?
Vẫn không xứng với em!”
Lee dai Jin quét mắt nhìn mấy người nhà họ Diệp một cái: “Em yêu đừng để ý, mấy con chó này không đáng để em tức giận!”
Anh ta hoàn toàn coi thường nhà họ Diệp!
Cho dù nhà họ Diệp lúc huy hoàng, thì ở trước mặt tập đoàn Tam Hưng cũng chỉ như con kiến thôi.

Trịnh Tiêu Kỳ cũng kiêu ngạo nhìn người nhà họ Diệp.

Nhưng người nhà họ Diệp làm lơ, khiếnPh cho cô ta rất tức giận.

Không đúng?

Nhìn thấy con gái nhà mình gả cho người ưu tú như này, người nhà họ Diệp phải hối hận mới đúng chứ?
Sao lại chẳng có phản ứng gì vậy?
Điều này làm cho người nhà họ Trịnh rất nghi ngờ.

Lúc này, trên quốc lộ từ tỉnh thành tới Tô Hàng, đoàn xe dài đang đi.

Bọn họ là Park Chun Shin và Lee Jae Shik.

Tới Tô Hàng tham dự hôn lễ.

Tất nhiên, mục đích chính là ra tay với Tô Hàng, bá chiếm toàn bộ Tô Hàng.

Vừa xuống giao lộ cao tốc, đầu xe lại bị người chặn lại.

Trước mặt có một người đi tới, chính là Vũ Sâm.


“Có chuyện gì?”
Vẻ mặt Park Chun Shin bực mình.

Vừa tới Tô Hàng đã bị chặn xe, đây không phải điềm tốt.

“Quản lý tập đoàn Tam Hưng là vị nào?”
Vũ Sâm hỏi.

“Là tôi, có việc gì?”
Park Chun Shin xuống xe.

“Ông đã nhận được cảnh cáo của cuộc đàm phán trước đó chưa?”
Vũ Sâm hỏi.

“Nhận được rồi.”
Park Chun Shin nhìn cậu ta.

“Thời gian năm ngày sắp tới rồi, quyết định của các ông như nào? Hẳn là tới trả tiền và xin lỗi hả?”
Vũ Sâm mỉm cười hỏi..

 
Chương 584: 584: Chương 585





“Láo toét!”
“Tôi lại phải để bụng lời cái cảnh cáo của một tập đoàn Vân Đình nho nhỏ ư? Thực là nực cười!”
Park Chun Shin tức giận nói.

“Đúng thế! Trước nay chưa từng có kẻ nào dám cảnh cáo tập đoàn Tam Hưng!”
Những người khác cũng quát lên.

Vũ Sâm bắt đắc dĩ lắc đầu: “Xem ra, các ông không có ý định sám hối rồi! Ông chủ nhà tôi đã nói rồi, thế thì cuối cùng các ông phải cút khỏi Tô Hàng, cút khỏi Hoa Hại”
“Ha ha ha ha..”
Nghe thấy lời nói của Vũ Sâm, người của tập đoàn Tam Hưng bật cười.

Bọn họ nhìn Vũ Sâm như nhìn một thằng ngốc.

Lại còn làm cho tập đoàn Tam Hưng cút khỏi Hoa Hạ ư?

Sao có thể chứ!
“Ha ha ha, đi về nói với ông chủ các cậu rằng, chưa biết ai là người cút khỏi Hoa Hạ đâu! Lần này tới, thù mới hận cũ tính một thể luôn đi!”
Park Chun Shin cười nói.

Có Lee Jae Shik ở bên cạnh, ông ta còn sợ ai chứ?
Lần này, nhất định phải quét sạch tập đoàn Vân Đình!
Khi đội xe của Tập đoàn Tam Hưng đi tới sơn trang Tân Hải, hiện trường sục sôi.

Người này là tổng phụ trách tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ đấy!
Tập đoàn Tam Hưng có sản nghiệp hơn trăm tỷ ở tỉnh thành, kiêu ngạo khắp tỉnh thành.

Cộng thêm trăm tỷ của bè phái Viên Sơn Hà nữa, tổng cộng có hơn hai trăm tỷ rồi.

Đơn giản hơn thì Park Chun Shin chính là đệ nhất ở tỉnh Giang Nam.


Người nhà họ Trịnh cực kỳ kích động!
Nhân vật cỡ này đã là chú của Trịnh Tiêu Kỳ!
Nhà họ Trịnh há chẳng phải sắp trở thành hào môn chân chính sao?
Điều này khiến cho rất nhiều người dân Tô Hàng hâm mộ!
“Đại sư Taekwondo số một Hàn quốc, huấn luyện viên trưởng của trăm ngàn bộ đội, nhân vật cáp quốc bảo – ông Lee Jae Shik tới tham dự hôn lễ! Mời mọi người đứng dậyt Lee Jae Shik vào bàn.

Không khí của hôn lễ được đẩy lên cao.

Trịnh Tiêu Kỳ cực kỳ mừng rỡ.

Đến cả nhân vật cấp quốc bảo cũng tới tham dự hôn lễ của cô ta…
Diệp Quân Lâm, anh xứng với tôi sao?
Lee Jae Shik xuât hiện, những nhân vật máu mặt như Tiêu Quốc Phổ, Thẳm Vạn Sơn cũng ào ào đứng dậy.

Nhân vật cấp bậc quốc bảo này có thân phận, bối cảnh đè bẹp tất cả mọi người.

Cho dù ông ta tới từ Hàn Quốc..

 
Chương 585: 585: Chương 586





Nhưng vẫn phải nễể mặt!
Nhìn thấy hiệu quả này, ngay cả đám người Diệp Kiện Sâm cũng thay đổi sắc mặt.

Nếu Diệp Quân Lâm mà không có thân thận kia, thì đúng là sẽ bị đè.

Nhà họ Trịnh bám vào cây đại thụ đây mà!
Nhìn thấy mọi người đứng hết lên.

Người nhà họ Trịnh nở nụ cười tươi.

Nhất là Trịnh Tiêu Kỳ, cô ta cảm thấy cực kỳ tự hào.


Hôn lễ của người phụ nữ nào mà được tổ chức ở trình độ này, chắc là đỉnh cao nhất rồi nhỉ?
Tôi chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất đó!
Lee Jae Shik chúc mừng: “Từ giờ trở đi, cô đã là con dâu của tập đoàn Tam Hưng tôi! Cô phải ghi nhớ thân phận cao quý của cô, đừng bị những chuyện tầm thường làm mắt thời gian!”
Lee Jae Shik nói câu này không khác nào thừa nhận sự thực Trịnh Tiêu Kỳ trở thành người của tài phiệt nhà họ Lý, tập đoàn Tam Hưng!
Đây mới là quý tộc thực sự!
Ý ông ta là ông ta đang bảo Trịnh Tiêu Kỳ có thân phận quý tộc, đừng dây dưa với một số người thường.

Như thế là mắt thân phận!
“Còn nữa, sau này nhà họ Trịnh mà có bắt cứ việc gì, Tập đoàn Tam Hưng đều có thể giải quyết cho các ông!”
Lee Jae Shik lại nhắc đến nhà họ Trịnh.

“Âm”
Trời ban hạnh phúc, đám người Trịnh Uyên Bác kích động đến nỗi suýt thì ngất đi.


Trịnh Uyên Bác xông tới chỗ Diệp Kiện Sâm rồi quát to: “Diệp Kiện Sâm, năm đó khi tôi quỳ dưới chân ông, chẳng phải ông đã nói nhà họ Trịnh mãi mãi không thể với tới nhà họ Diệp sao? Bây giờ thì sao? Ông mở to mắt ra mà nhìn đi! Nhà họ Trịnh bây giờ như thế nào?”
Sự bực bội của người nhà họ Trịnh mười năm trước cuối cùng đã phát tiết ra ngoài.

Thật là sảng khoái!
Nhà họ Trịnh cũng sẽ có một ngày, dẫm lên mũi nhà họ Diệp nhỉ?
“Cảm ơn Diệp Quân Lâm năm đó đã có ơn từ chối, nếu không có lời từ chối của anh ta, Trịnh Tiêu Kỳ tôi sẽ không có ngày hôm nay! Cảm ơn anh!”
Trịnh Tiêu Kỳ cực kỳ hoan hỷ.

Sau đó cô nhìn đám người Diệp Kiện Sâm rồi cười nói: “Cảm ơn các bậc bề trên của nhà họ Diệp, các ông xé bỏ hôn ước, đã cho tôi hạnh phúc! Tôi chân thành cảm ơn mọi người!”
Sắc mặt của người nhà họ Diệp có hơi khó xem.

Đây đâu phải cảm ơn?
Đây rõ ràng là đang sĩ nhục nhà họ Diệp mà!
“Sao Diệp Quân Lâm vẫn chưa tới vậy?”
Bây giò Trịnh Tiêu Kỳ rất khao khát nhìn thấy Diệp Quân Lâm, hy vọng nhìn thấy vẻ mặt hối hận tột cùng của anh..

 
Chương 586: 586: Chương 587





Trong đầu, cô đã tưởng tượng ra hình ảnh Diệp Quân Lâm quỳ dưới đất khóc lóc chảy nước mắt hồi hận…
Hôn lễ sắp bắt đầu.

Vì thế tân khách ngồi xuống.

Với thân phận hiện tại của nhà họ Diệp, theo lý mà nói thì phải bị sắp xếp vào vị trí ở góc xó.

Nhưng nhà họ Trịnh vì để sỉ nhục nhà họ Diệp nên đã bố trí cho nhà họ Diệp ngồi ở hàng đầu.

Bàn bên cạnh là những nhân vật như Park Chun Shin, Lee ae Shik.

“Năm phút nữa là bắt đầu hôn lễ, ông Lee, cô Trịnh, hai người chuẩn bị đi!”
Người dẫn Chương trình tới nhắc nhở.

Trịnh Tiêu Kỳ vẫn nhìn về phía trước, mong chờ sự xuất hiện của Diệp Quân Lâm.


Diệp Quân Lâm không tới, cô chưa nỡ làm lễ cưới.

Có thể nói sau khi gặp Diệp Quân Lâm, đám cưới này của cô đơn thuần là để nhục nhã Diệp Quân Lâm.

Anh không thể không tới!
“Thưa cô chủ, có người tới đưa quà!”
Lúc này, quản gia chạy vào nói.

“Hả? Đưa quà thì ông nhận là được rồi! Làm gì mà luống cuống vậy?”
Trịnh Tiêu Kỳ nhíu mày, tỏ ra hơi bực mình.

“Cô chủ, người đưa quà nói là món quà này quá quý giá, nhất định phải giao tận tay cho cô!”
Quản gia nói.

“Được, ông cho anh ta vào đi!”
Chẳng mấy chốc, một chiếc trực thăng tư nhân đã xuất hiện trên bãi cỏ nơi tổ chức đám cưới.


Thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đây.

Ngay cả Trịnh Tiêu Kỳ cũng sợ ngây người.

Đây là quà gì thế?
Vậy mà dùng trực thăng đưa tới 2?
Sáu người mặc comle đi giày da xuông trực thăng.

Một người trong số đó đang cầm một hộp quà tinh xảo trong tay.

Những người khác bảo vệ xung quanh, sợ cái hộp rớt mất.

Nhìn dáng vẻ cẩn thận của máy người này, hình như thứ trong hộp quà có giá trị rất lớn.

Điều này khiến cho mọi người rất nghi hoặc.

Rốt cuộc là món quà gì?
Ánh mắt ở toàn trường đều tập trung vào mấy người này.

“Tôi biết những người này, họ là Thiên Lang, công ty bảo vệ nỗi tiêng trên trường quốc tê, họ chỉ nhận hộ tông những vật phẩm có giá trị trên trăm triệu!”
Park Chun Shin nhìn tháy biểu tượng đầu sói trên quần áo những người này, không nhịn được kinh ngạc nói..

 
Chương 587: 587: Chương 588





“Hit!”
Những người khác nghe thấy vậy xong, hít vào một hơi thật sâu.

Lễ vật trị giá năm trăm triệu ư?
Lễ vật giá trên trời gì vậy?
Trịnh Tiêu Kỳ vừa hưng phần vừa khẩn trương.

Không có bạn bè bạn học nào đi tặng mình món quà giá trị như này đi?
Món quà giá trị nhất mà hôm nay nhận được chính là món quà hàng triệu.

Rất nhanh, sáu người hộ tống chiếc hôm đi tới trước mặt Trịnh Tiêu Kỳ.

“Cô Trịnh, mời cô mở ra!”
Người đàn ông cầm chiếc hộp trong tay, đưa tới trước mặt Trịnh Tiêu Kỳ.


“Mở ra xem là gì?”
Mọi người thúc giục.

Hai tay Trịnh Tiêu Kỳ run rẩy, cẩn thận mở hộp quà tỉnh xảo ra.

“Lạch cạch!”.

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây |||||
Mở hộp ra, toàn trường kinh ngạc.

Mọi người ngưng thần nín thở, mắt không nháy nhìn chiếc hộp chằm chằm.

Bởi vì trong chiếc hộp là một sợi dây chuyền, đặc biệt là một viên kim cương to lấp lánh chói mắt.

Sáng rực đến nỗi người không thể mở mắt!

“Cái gì?”
“Âm!”
Sau khi nhìn rõ chiếc vòng cổ, Trịnh Tiêu Kỳ như bị sét đánh.

Con ngươi trợn tròn như sắp bay ra ngoài.

Nguyên nhân.

Vì món quà trong chiếc hộp lại là tình yêu thế kỷ vừa được bán đấu giá với giá tám trăm triệu ở Hawai vừa rồi!
Sợi dây chuyền đã trải qua mười thế kỷ!
Tượng trưng cho tình yêu thuần khiết không thay đổi!
Là chứng nhân tuyệt vời nhất cho tình yêu!
“Cô Trịnh, giới thiệu với cô, đây là vật báu tình yêu thế kỷ trong truyền thuyết, nó đã được khách hàng cao quý nhát đấu giá về với giá tám trăm triệu! Món hàng tuyệt đối là thật! Trong đây có giấy chứng nhận kiểm tra đạt chuẩn của các ngành lớn trên thế giới!”
Nói xong, một người cầm một đống giấy chứng nhận lên phía trước.

Trịnh Tiêu Kỳ kích động đến nỗi chảy nước mắt luôn rồi.

“A[2”
Trịnh Tiêu Kỳ kích động hỏi..

 
Chương 588: 588: Chương 589





“Vị tiên sinh đó không đông ý tiết lộ tính danh, nhưng lát nữa anh ấy cũng sẽ tới hôn lễ! Ở đây, anh ấy có lời nhắn là chúc cô Trịnh có được tình yêu hạnh phúc mỹ mãn! Sợi dây chuyền này là lời chúc nho nhỏ của anh ấy!”
Những người này hộ tống xong thì lập tức rời đi.

“Là ai được nhỉ?”
Đây là câu hỏi của tất cả mọi người ở buổi lễ.

Trịnh Tiêu Kỳ lại càng tò mò.

Trong số bạn thân của mình, người nào sẽ tặng mình món quà quý giá như này nhỉ?
Cô ta nghĩ một vòng.

Không có bắt kỳ ai phù hợp.

Thôi bỏ đi.

Chẳng phải lát nữa người đó sẽ xuất hiện sao?

Vậy thì cứ đợi thôi.

Trịnh Tiêu Kỳ nhận món quà quý này, người nhà họ Trịnh hoan hỉ tột độ.

“Nhà họ Trịnh tôi quật khởi với khí thế không thể cản nhỉ?”
“Tôi nằm mơ cũng không ngờ, con gái tôi kết hôn sẽ có người tặng quà trị giá tám trăm triệu.”
Người nhà họ Trịnh cười không ngậm được mồm.

“Nhưng người này là ai nhỉ? Chẳng lẽ là người thầm mến con gái tôi?”
Trịnh Văn Thạc nói lắm bẩm.

“Phải đấy, tôi cũng không đoán ra là người nào?”
Mọi người vắt hết óc suy nghĩ mà vẫn chưa nghĩ ra ai tặng quà?
Lúc này người nhà họ Diệp đưa mắt nhìn nhau, bật cười.

“Các ông cười gì hả? Cứ như thể các ông biết người nào tặng quà ấy nhẻ?”

Trịnh Văn Thạc phẫn nộ nói.

“Đúng rồi, chúng tôi biết người nào tặng đáy!”
Diệp Kiện Sâm thừa nhận nói.

Không đợi Trịnh Văn Thạc nói, Trịnh Uyên Bác đã cười lạnh nói: “Dẹp đi! Nếu nhà họ Diệp các ông biết nhân vật cỡ này, làm sao mà các ông sa sút đến bước này được?”
Người nhà họ Trịnh không để ý tới nhà họ Diệp.

Trong mắt họ.

Nhà họ Diệp là một tồn tại xấu xí.

Nếu không phải vì sỉ nhục nhà họ Diệp, bọn họ căn bản không có tư cách tới tham dự hôn lễ!”
Càng không có tư cách nói chuyện ở đây!
Mọi người đều mong đợi gặp người đã tặng “Tình yêu thế kỷ”.

Nhà họ Trịnh lại càng mong đợi.

Tiếp theo là thủ tục đưa tiền mừng cưới.

Sau khi nhà họ Trịnh nâng cao địa vị, rất nhiều người đều theo đó mà mừng mấy vạn hay máy chục vạn..

 
Chương 589: 589: Chương 590





Tiêu Quốc Phổ đã mừng một triệu.

Park Chun Shin mừng một mạch mười triệu, điều này khiến cho mấy người Trịnh Uyên Bác vui vẻ cười lớn.

Tổ chức một lễ cưới, lãi hơn hai ba mươi triệu tệ!
Tắt nhiên, còn có sợi dây chuyền tám trăm triệu nữa!
Lời lớn rồi!
Sau khi tất cả mọi người đưa tiền mừng cưới xong, Thắm Họa Mặc – quản lý cắp cao của ngân hàng Tô Hàng tới.

“Hả? Sao cô Thẩm lại tới đây?”
Rất nhiều người ở hôn lễ nhận ra Thẩm Họa Mặc.

Người nhà họ Trịnh kính cẩn ra đón tiếp, sau này còn phải qua lại với ngân hàng nữa.

“Chắc hẳn cô Thẩm cũng tới tham dự hôn lễ của con gái phải không?”

Trịnh Văn Thạc mỉm cười hỏi.

Thẩm Họa Mặc lắc đầu: “Chào cô Trịnh Tiêu Kỳ, tôi thay mặt một vị khách tới đây để đưa tiền mừng! Bởi vì số tiền mà anh ấy mừng quá lớn, cho nên tôi phải đích thân tới!”
“Hả?”
Trịnh Tiêu Kỳ vừa vui vừa sợ.

Số tiền này phải lớn bằng nào đây?
Quản lý cắp cao của ngân hàng đích thân tới làm việc…
“Trước đó cô Trịnh đã nhận được tình yêu thế kỷ rồi đúng không?”
Thẩm Họa Mặc mỉm cười hỏi.

“À? Tôi đã nhận được…”.

ngôn tình ngược
Trịnh Tiêu Kỳ kinh ngạc.


Không ngờ người tặng dây chuyền còn tới đưa tiền mừng nữa.

“Đã tặng quà rồi còn cần mừng cả tiền nữa sao?”
Trịnh Tiêu Kỳ hơi ngại ngùng.

“Cần chứ, chuyện nào ra chuyện đó!”
Thẩm Họa Mặc rút chỉ phiếu ra, thì thầm: “Số tiền mà vị tiên sinh đó mừng tính theo đô la mỹ!”
Khi nhìn thấy một dãy số dài trên tắm séc, Trịnh Tiêu Kỳ sốc đến nỗi suýt thì ngất xỉu.

Trịnh Uyên Bác suýt thì ngất luôn.

Số tiền mừng là hơn tám trăm tám mươi triệu?
Gì mà phô trương thế?
Rốt cuộc người đó là nhân vật nào vậy?
“Ừ, đưa cho cô tắm séc, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!”
Thẩm Họa Mặc và nhân viên ngân hàng rời đi.

Trịnh Tiêu Kỳ run rẩy cầm tắm séc, sau khi xác nhận nhiều lần, số tiền có chín số tám!.

 
Chương 590: 590: Chương 591





Hơn nữa tắm séc này được đích thân Thẩm Họa Mặc đưa, không thể là giả!
Trời ơi!
Rốt cuộc là ai?
Món quà thì tặng dây chuyền tám trăm triệu.

Tiền mừng thì hơn tám trăm tám mươi triệu?
Người nhà họ Trịnh cực kỳ khấn khởi.

Có người bạn thân như này, nhà họ đủ vẻ vang, hãnh diện.

Sau này, nhà họ Trịnh chính là nhà đỉnh nhất Tô Hàng rồi!
Lúc này, Park Chun Shin và Lee Jae Shik đều ngơ ngắn.

Người này ra tay qua là hào phóng.


Một lúc gần hai tỷ!
Hơn nữa điệu bộ này chứng tỏ không phú tức quý!
Không ổn!
Park Chun Shin chau mày.

Ông ta đã điều tra rất rõ về bối cảnh của nhà họ Trịnh.

Căn bản không có nhân vật lợi hại như này!
Kể cả họ hàng xa máy đời ông ta cũng đã điều tra, không có ai lợi hại mà?
Rốt cuộc người này là ai?
Trịnh Tiêu Kỳ cảm thấy mọi việc quá không chân thực.

Mình có người bạn như này ư?

Lễ cưới sẽ chơi phô trương như này á?
Bây giờ cô ta cực kỳ muốn biết rốt cuộc người đó là ai?
“Thưa cô chủ, đã đến giờ cử hành hôn lễ, có bắt đầu không ạ?”
Người điều khiển nghi thức buổi lễ hỏi.

“Cứ đợi đã, anh Ấy vẫn chưa tới!”
Trịnh Tiêu Kỳ nói.

Mặc dù cô không biết người đó là ai!
Nhưng hôn lễ hôm nay, anh phải tới thì mới được bắt đầu.

Đúng rồi.

Sao Diệp Quân Lâm còn chưa tới?
“Diệp Quân Lâm còn dám tới hả? Có khi anh ta đến cửa sơn trang nhìn thấy nhiều ô tô sang, nên sợ quá đi về rồi!”
“Đúng đấy! Diệp Quân Lâm là người thông minh! Anh ta biết anh ta tới tham dự hôn lễ chắc chắn sẽ chịu nhục, anh ta làm gì dám đến?”
“Thật đáng tiếc, không được tận mắt chứng kiến hình ảnh Diệp Quân Lâm hối hận khóc lóc!”
Đám người Trịnh Văn Thạc lắc đầu tiếc nuối..

 
Chương 591: 591: Chương 592





Đối với Trịnh Tiêu Kỳ thì đây cũng là một niềm tiếc nuối.

Sao Diệp Quân Lâm không tới?
Bây giờ cô ta muốn cho anh xem sợi dây chuyền tám trăm triệu, tắm séc tám trăm tám mươi triệu!
Muốn muốn nói cho anh ta biết rằng, đây là hôn lễ của Trịnh Tiêu Kỳ cô!
Sau khi Diệp Đông Huy nghe thấy vậy, ông cười lạnh nói: “Yên tâm đi, Quân Lâm sẽ tới.

Nó sẽ không vắng mặt!
Ngược lại là các cô đấy, các cô hãy chuẩn bị tâm lý cho tốt vào, tôi sợ lát nữa các cô sẽ không chịu nồi!”
“Im miệng! Ông không cần nói chuyện!”
Nghe được những lời này lần nữa, khiến cho Trịnh Văn Thạc rất tức giận.

Ông ta hận không thể đám cho Diệp Đông Huy mấy phát.

Lúc này, có mấy chiếc ô tô bình thường đi tới cổng sơn trang.


Người phụ trách đón tiếp ở cổng nhìn thấy chiếc xe thì cười lạnh nói: “Loại xe này mà cũng dám tới tham dự hôn lễ cắp bậc này hả?”
Nhưng sau khi người trên xe đi xuống, vẻ mặt anh ta cứng lại.

Bởi vì người mà anh ta nhìn thấy là một nhân vật siêu cấp tol Những nhà lãnh đạo thực sự của Tô Hàng.

Sau khi những người này đi vào hội trường hôn lễ, toàn trường sôi trào.

Ngoài mấy người Park Chun Shin không biết chân tướng ra, những người khác đều nhao nhao đứng dậy.

“Thị trưởng Chu, sao ông lại tới đây?”
“Còn có ba vị phó thị trưởng nữa, bí thư Vương, cục trưởng Phó! Khu trưởng Hạ…”
Trịnh Tiêu Kỳ lảo đảo suýt thì ngã xuống đất.

Bởi vì người tới là nhóm người Chu Ngọc Hằng.

Các lãnh đạo lớn của Tô Hàng gần như đến đủ cả.


Những nhân vật này mà cũng tới tham dự hôn lễ ư?
Đám người Trịnh Văn Thạc trợn tròn mắt.

“Cô Trịnh tân hôn vui vẻ! Hôm nay, chúng tôi đến với danh nghĩa cá nhân, cô đừng lo lắng!”
Chu Ngọc Hằng cười nói.

Trịnh Tiêu Kỳ nhéo mặt mình, xác nhận đây không phải là mơ.

Ngay cả các lãnh đạo của Tô Hàng cũng tới tham sự hôn lễ của mình hả?
Mình có mặt mũi lớn thế sao?
Chu Ngọc Hằng đi qua chào hỏi Lee dai Jin, chúc phúc cho chú rễ.

“Ông Park, chúng tôi biết ông đấy…”
Mấy người Chu Ngọc Hằng lại đi chào hỏi Park Chun Shin.

Người nhà họ Trịnh ngơ ngác nhìn nhau.

Nháy mắt bọn họ đã hiểu rồi.

Mấy người Chu Ngọc Hằng tới tham dự hôn lễ là nẻ mặt tập đoàn Tam Hưng..

 
Chương 592: 592: Chương 593





Thông qua điều này, Trịnh Tiêu Kỳ lập tức liên tưởng, cái người mà tặng cô ta dây chuyền phải chăng là người có quan hệ với tập đoàn Tam Hưng?
Thậm chí người đó chính là người mà Tập đoàn Tam Hưng phái đến?
Đúng rồi!
Sao Diệp Quân Lâm vẫn chưa tới?
Anh ta đã để mát quá nhiều thời gian.

Nghĩ tới đây, Trịnh Tiêu Kỳ lập tức gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm.

“Anh đã tới chưa?”
Trịnh Tiêu Kỳ hỏi.

“Tới rồi, trên đường kẹt xe! Tôi tới ngay đây!”
Diệp Quân Lâm nói.

“Anh đến thì thật mừng quá!”
Trịnh Tiêu Kỳ cười nói.


“Tôi sẽ ăn mặc long trọng tới tham dự hôn lễ của cô, tôi cũng tới với lễ nghi cao nhất!”
Diệp Quân Lâm thật lòng coi cô như em gái, suy cho cùng thì lúc nhỏ cô vẫn luôn đi phía sau anh.

Màu xanh quân đội.

Sau khi được Lý Tử Nhiễm nhắc nhở, Diệp Quân Lâm cư xử rất cẩn trọng.

Rất nhanh, mấy chiếc xe quân đội dừng ở cổng sơn trang.

“Cạch cạch cạch..”
Hai đội quân sĩ cạch cạch cạch tiến vào hội trường hôn lễ, sau đó đứng hai bên dọc theo thảm đỏ.

Cảnh tượng bắt ngờ này khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.

Trịnh Tiêu Kỳ đỏ mắt mong chờ nhìn về phía cửa.


Chỉ thấy mấy người xuất hiện ở cửa đều mặc quân trang.

Trong vòng vây của máy người đó, một bóng người hiên ngang xuắt hiện.

Một thân quân phục màu xanh, năm sao trên vail
Trong giây phút hai hàng quân sĩ tiền vào, hô hấp của mọi người đều ngưng trệ, ánh mắt như đông cứng lại.

Ngay cả Lee Jae Shik và Park Chun Shin cũng trợn tròn mắt, vẻ mặt cứng lại.

Hôm lễ đang êm đẹp sao lại có quân sĩ xông vào.

Lúc này, mọi người ở hôn lễ đứng lên, xôn xao nhìn ra ngoài cửa.

Kể cả đám người Chu Ngọc Hằng.

Bọn họ biết rõ người tới là ai sao?
Người nhà họ Diệp quét sạch khói mù trước đó, lộ ra ý cười.

“Cuối cùng đã tới!”
Ở cuối tầm mắt, xuất hiện một người mặc trang phục quan quân..

 
Chương 593: 593: Chương 594





Quân hàm phía trên toàn là sao.

Ngoài Đoạn Thiên Dương có hai sao trên vai ra, còn có năm người vai có một sao!
Một vị trung tướng, năm vị thiếu tướng!
Trận thế này thực sự là quá dọa người!
Lee Jae Shik rất hiểu điều này nghĩa là gì!
“Lẽ nào những người này cũng tới chúc mừng hôn lễ của con gái tôi à2”
Trịnh Văn Thạc sửng sốt nói, vui mừng đến nỗi tròng mắt sắp lòi ra rồi.

Người nhà họ Trịnh cũng nghĩ tới điều này đầu tiên.

Mọi người suy đoán, chắc chắn là cái người tặng cho Trịnh Tiêu Kỳ tình yêu thế kỷ và tám trăm tám mươi triệu tiền mừng đã xuất hiện!
“Trời ơi, tôi có nằm mơ cũng không thể ngờ người đó là lão đại trong quân đội!”
“Đây là thời khắc đỉnh cao nhất của nhà họ Trịnh ta!”

Trịnh Uyên Bác vui mừng khóc thút thít, hét to.

Những ông lớn quyền lực nhất của ba giới quân thương chính tề tựu, chỉ vì tham dự hôn lễ của Trịnh Tiêu Kỳ!
Đối với Trịnh Tiêu Kỳ, đối với nhà họ Trịnh mà nói thì thời khắc này chắc chắn là thời khắc vinh quang nhất!
Tất cả thành viên nhà họ Trịnh đều đang kích động đến rớt nước mắt…
Nhưng một câu hỏi ập đến, rốt cuộc người này là ai?
Trịnh Tiêu Kỳ đứng ngắn người ở đó, nghĩ mãi mà cũng không rõ, mình đâu có quan hệ với người nào trong quân đội đâu nhỉ….

Lee Jae Shik vẫn đang run rầy, lòng bàn tay đầy mồ hôi.

Ông ta tới Hoa Hạ, sợ nhất là gặp phải quân nhân…
Không ngờ ông ta lại gặp phải một vị trung tướng và năm vị thiếu tướng!
Park Chun Shin và Lee Jae Shik trợn tròn mắt.


Một nhà họ Trịnh nho nhỏ, đầu tiên là kinh động tới lãnh đạo cao nhất ở Tô Hàng, bây giờ lại thêm mấy vị cấp tướng nữa tới.

Đây có còn là nhà họ Trịnh không vậy?
Vốn dĩ họ đã điều tra kỹ mọi thứ về nhà họ Trịnh, gia thế trong sạch, không có hậu thuẫn mạnh.

Như thế thì dễ kiểm soát.

Nhưng hôm nay xem ra đây là gia tộc cao cấp nhát!
Mấy người Chu Ngọc Hằng, Phó Học Kiệm lập tức đi lên đón.

Trịnh Uyên Bác cũng hít một hơi thật sâu, lau nước mắt, vội vàng đi theo.

Người nhà họ Trịnh sôi nồi đi theo sau.

Trịnh Tiêu Kỳ cũng hết sức hồi hộp và kích động.

“Đúng rồi, chẳng phải Diệp Quân Lâm sắp tới sao? Nhưng tuyệt đối đừng tới vào lúc này! Nếu đụng phải những người này thì tiêu đời!”.

 
Chương 594: 594: Chương 595





Lúc đi ra Trịnh Tiêu Kỳ vội vàng ân gọi một cuộc điện thoại.

Điện thoại có kết nói nhưng không ai bắt máy!
“Mau nghe đi! Nghe đi nào Diệp Quân Lâm, anh đang làm gì vậy?”
Trịnh Tiêu Kỳ sốt ruột nói.

Điều làm cô kinh hãi hơn là cô mơ hồ nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên.

“Sẽ không trùng hợp thế chứ? Anh ấy tới vào lúc này thật sao?”
Trịnh Tiêu Kỳ sắp hóa đá rồi.

“Diệp Quân Lâm, anh mau nghe điện thoại!”
Trịnh Tiêu Kỳ gấp chết đi được.

Rất nhanh, mọi người đi tới đằng trước.


Đã nhìn thấy gương mặt của Đoạn Thiên Dương cùng với năm người Thanh Long.

Đúng là năm vị tướng quân!
Lee Jae Shik hít một hơi thật sâu, hận không thể trốn đi.

Đúng lúc này, cùng với tiếng chuông điện thoại, có một người đi tới.

Trịnh Tiêu Kỳ tuyệt vọng nhắm mắt lại….

Cập nhật truyện nhanh tại ++ ТR UMtruyen.v Л ++
Sao Diệp Quân Lâm lại tới vào lúc này?
Chết tiệt!
“Đúng rồi, nhanh tắt điện thoại!”
Trịnh Tiêu Kỳ phản ứng lại, vội vàng cúp điện thoại.

Nhưng vừa ngẳng đầu lên, cô ta nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.


Diệp Quân Lâm tới rồi.

“DIỆH”
Hiển nhiên người nhà họ Trịnh cũng nhìn thấy Diệp Quân Lâm, lúc đang định lên tiếng thì nhận ra không đúng.

Sáu vị tướng quân tự động đứng ra hai bên, tách ra một con đường cho Diệp Quân Lâm.

Càng đáng sợ hơn là bộ quần áo mà Diệp Quân Lâm đang mặc!
Không phải comle.

Mà là…
Cái gì?
Anh ta mặc quân phục sao?
Khi đám người Trịnh Tiêu Kỳ nhìn thấy rõ ràng là Diệp Quân Lâm cũng mặc một bộ quân phục, họ kinh ngạc đên sái quai hàm.

Mọi người trợn to mắt nhìn kỹ!
Ngược lại xác nhận!
Đây không phải là mơ!
Diệp Quân Lâm đang mặc quân trang thật!.

 
Chương 595: 595: Chương 596





Nhìn tới quân hàm.

Ánh mắt của mấy trăm người tại hội trường đều tập trung lên quân hàm của Diệp Quân Lâm.

Một…
Hai…
Ba…
Bến…
Cái gì?
Năm?
Năm ngôi sao?
Đầy đủ năm ngôi sao ư?
Thượng tướng năm sao á?
Hoa Hạ chỉ có một vị thượng tướng năm sao – Chiến thần Côn Luân bảo vệ tổ quốc!
Cái gì?

Diệp Quân Lâm là chiến thần số một Hoa Hạ, tướng quân Côn Luân ư?
Này này này này…
Sau khi mọi người hiểu rõ chuyện này, sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi, hóa đá rồi!
Lee Jae Shik nhìn Diệp Quân Lâm, lại nhìn nhóm người Kỳ Lân.

Ngũ đại chiến vương dưới trướng chiến thần Côn Luân, đều là quân hàm thiếu tướng.

Xem ra đúng rồi!
Anh ta chính là tướng quân Côn Luân!
Đó là tướng quân Côn Luân đang áp đảo thiên hạ, một người đánh cho mười tám nước cúi đầu đó!
Chiến thần là ác mộng của tất cả lính đánh thuê thế giới, cũng là nỗi sợ của các nước lớn.

Cũng là người mà Lee Jae Shik ông sợ nhất, không ai bì được!
Trời ơi, sao tôi lại gặp phải tướng quân Côn Luân vậy!
“Bùm Bùm!”

Khoảnh khắc tiếp xúc với ánh mắt của Diệp Quân Lâm, cuối cùng Lee Jae Shik không chịu đựng nỗi.

Bụp một tiếp quỳ rạp xuống đắt.

Làm gì còn phong thái của đệ nhát Taekwondo nữa chứ?
Park Chun Shin cũng bị dọa quá trời!
Diệp Quân Lâm lại chính là chiến thần Côn Luân ư?
Tướng quân duy nhất của Hoa Hạ có năm sao?
Tôi hiểu rồi!
Tôi đã hiểu hét rồi!
Ông chủ sau lưng tập đoàn Vân Đình chính là tướng quân Côn Luân!
Nếu không thì tại sao lại không điều tra được gì?
Nếu không thì sao có thể xưng bá Tô Hàng trong thời gian ngắn?
Nếu không thì tại sao Viên Sơn Hà lại chết?
Thì ra là tướng quân Côn Luân…
Chẳng trách anh ta dám cảnh cáo tập đoàn Tam Hưng như vậy!
Toang rồi!
Như này thì toang thật rồi!
“Bùm bụp!”.

 
Chương 596: 596: Chương 597





Hai chân Park Chun Shin mềm nhũn, nhoáng cái đã quỳ xuống đất.

Mồ hôi lạnh đã thắm ướt người ông ta, ướt như tắm.

Những người xung quanh đều trợn tròn mắt.

Sao thế này?
Sao hai ông lớn của tập đoàn Tam Hưng lại sợ đến mức quỳ xuống đất thế này?
Mấy người Chu Ngọc Hằng đi tới trước mặt Diệp Quân Lâm, đồng thời hô to: “Tướng quân Côn Luân!”
Cái này tương đương với việc nói cho mọi người biết, đây đúng là tướng quân Côn Luân!
“Tướng quân Côn Luân á? Là tướng quân Côn Luân thật à”
“Sinh thời, thế mà tôi lại được nhìn thấy tướng quân Côn Luân á?”
Toàn trường sôi nồi, tắt cả mọi người Diệp Quân Lâm với ánh mắt tôn kính.

Đây là chiến thần bảo vệ tổ quốc của Họa Hạ.


Là tín ngưỡng của mọi người!
Người nhà họ Diệp nhìn cảnh này thì rất vui mừng.

Bọn họ rất kiêu hãnh và tự hào.

Mặc kệ ra sao thì Diệp Quân Lâm vẫn mang họ Diệp!
Cũng từng là một thành viên của nhà họ Diệp!
Nhóm người Diệp Kiện Sâm đã nhìn sang chỗ người nhà họ Trịnh.

Người nhà họ Trịnh như thể bị sét đánh, cả đám kinh ngạc đứng ở nơi đó, không suy nghĩ được gì, đầu óc trống rỗng.

“Cộc cộc cộc…”
Diệp Quân Lâm đi giày quân đội, bước từng bước tới trước mặt Trịnh Tiêu Kỳ và Lee dai Jin.

Anh mỉm cười nói: “Tiêu Kỳ, tân hôn vui vẻ! Mong cô mãi mãi hạnh phúc! Em gái ngoan của tôi!”
“Âm!”
Trịnh Tiêu Kỳ từ từ ngắng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Diệp Quân Lâm.


Cô không chịu đựng được nữa, nước mắt tràn mi.

Diệp Quân Lâm lại nhìn sang Lee Jai Jin rồi nói: “Nếu cô ấy đã chọn anh, anh hãy đối xử tốt với cô ấy!”
“Tôi… tôi tôi tôi…”
Lee Jai Jin đắm chìm trong sự rung động…
Người anh ta đang run, khớp hàm đang run rầy.

Không biết nói cái gì?
Diệp Quân Lâm đứng trước mặt anh ta, giống như núi cao vậy!
Cỗ áp lực đó, Lee dai Jin sắp không thở nỗi.

Hận không thể quỳ gối với Diệp Quân Lâm.

“Hu hu hu…”
Trịnh Tiêu Kỳ đã khóc đến nỗi không thành tiếng.

Hôn lễ im lặng đến nỗi cây kim rơi xuống cũng nghe thấy được.

Chỉ có tiếng khóc của Trịnh Tiêu Kỳ đang vang vọng!
Thê thảm mà bi thương!.

 
Chương 597: 597: Chương 598





Mọi người càng nghe càng cảm tháy lạnh lẽo.

“Ông Trịnh, chú Trịnh, dì, lâu rồi không gặp!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười, chào hỏi từng người nhà họ Trịnh.

“Ngao…”
“Phù phù.”
Sau khi Trịnh Uyên Bác nhìn rõ khuôn mặt của Diệp Quân Lâm, ông ta hô lên một tiếng, một hơi nghẽn thở, hôn mê bất tỉnh.

“Cạch cạch cạch…”
Những người khác, mấy người Trịnh Văn Thạc, Ngô Lam hai chân run cầm cập, đi không ni.

Trong lúc nhất thời, mồ hôi chảy như mưa.


Bọn họ quá sốc.

Sao lại như vậy?
Sao lại như vậy?
Sao Diệp Quân Lâm lại là tướng quân Côn Luân?
Không phải cậu ta từng đi tù à?
Sao lại trở thành tướng quân có một không hai rồi thế này?
Đối với họ mà nói thì chuyện này quá chắn động, quá đả kích!
Nhất thời, họ chưa thể chấp nhận được!
Điều này đã đả kích lên phòng tuyến tâm lý của họ!
Rất có thẻ là kích thích quá, đi đời nhà ma.

Cuối cùng bọn họ đã hiểu câu hối hận mà người nhà họ Diệp nói là ý gì Người nhà họ Diệp đã biết thân phận của Diệp Quân Lâm từ lâu!
Cảnh cáo sớm cho họ, đừng hồi hận, tâm lý cần có khả năng tiếp nhận.


Qủa nhiên ông cụ Trịnh chịu được, ngất xỉu.

Trong mắt người nhà họ Diệp, bọn họ như thằng hè vậy!
Hồi hận!
Cực kỳ hối hận!
Người nhà họ Trịnh cảm thấy trống trải, cảm thấy thoáng cái đã mắt đi thứ gì đó.

Có lẽ bỏ qua lần này, chính là nỗi tiếc nuối cả đời!
Người nhà họ Diệp nói đúng!
Diệp Quân Lâm sẽ không hối hận, người hối hận chỉ có thể là nhà họ Trịnh!
Trước mặt tướng quân Côn Luân, một thằng Lee.Jai Jin là cái rắm gì?
Dù là tập đoàn Tam Hưng thì sao?
Có tư cách gì chứ?
Đứng cùng với Diệp Quân Lâm cũng không có tư cách!
Từng người từng người nhà họ Trịnh ngã trên mặt đất, cả người vô lực, đến tay cũng không nhắc lên được.

Qúa chắn động!.

 
Chương 598: 598: Chương 599





Chuyện ngày hôm nay sẽ trở thành nỗi đau cả đời họ!
Suốt đời khó quên!
Còn đám người Diệp Kiện Sâm thì vênh mặt ưỡn ngực tự: hào!
Lúc này, Trịnh Tiêu Kỳ đã khóc sưng cả mắt.

Hóa ra người trong lòng cô đã sớm phong hầu bái tướng, dưới một người trên vạn người!
Hóa ra người trong lòng cô vẫn là con trời, vô địch trong từng lĩnh vực!
Hóa ra ánh mắt của cô vẫn đúng! Người trong lòng chính là anh hùng!
Hóa ra Lý Tử Nhiễm, người mà cô vẫn luôn xem thường mới là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời!
Hồi hận!
Qúa là hồi hận!
Trịnh Tiêu Kỳ lớn tiếng khóc nức nở.

Cô ta đã hiểu mình đã đánh mát cái gì?
Cô ta còn hiểu ra rằng mình mãi mãi không xứng với người đàn ông này!

Cho dù cô ta có có gắng nhiều hơn, trở nên ưu tú hơn, thì cô ta vẫn mãi mãi không đuổi kịp anh.

Càng khỏi phải nói đến việc làm cho anh hồi hận!
Một chuyện không thể xảy ra ở đời này!
“Cô đã nhận được quà rồi chứ? Cô có thể dành được tình yêu, tôi rất vuil”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.

Lấy khăn tay ra lau nước mắt cho Trịnh Tiêu Kỳ.

Món quà mà anh nói tất nhiên là tình yêu thế kỷ.

“Hồi còn trẻ, đúng là tôi đã giải quyết chuyện kia không ổn!
Xin lỗi cô, nhưng nhìn thấy cô đã kết hôn, tôi yên tâm nhiều rồi!”
Cô kết hôn tôi nhất thiết phải ăn mặc đẹp, tham dự với lễ nghỉ cao nhát rồi! Cô nhất định phải hạnh phúc nhé!”
Diệp Quân Lâm dặn dò máy câu xong, anh quay người rời đi.


“Đừng… đừng mà…”
“Lễ cưới này tôi không cưới nữa!”
Đột nhiên Trịnh Tiêu Kỳ như phát điên xông ra ngoài, chạy tới chỗ Diệp Quân Lâm.

“Xoẹt xoẹt!”.

ngôn tình tổng tài
Cô ta xé rách váy cưới, vứt hét trang sức trên đầu xuống.

Cô ta chạy tới sau lưng Diệp Quân Lâm, ôm chặt Diệp Quân Lâm.

“Lạch cạch!”
Bó hoa trong tay Lee Jai Jin rơi xuống đắt.

Anh ta trợn tròn mắt.

Tắt cả mọi người ở hôn lễ cũng trợn tròn mắt.

Không cưới nữa 4?
Ai cũng không dự đoán được kết quả sẽ như thế này..

 
Chương 599: 599: Chương 600





Nhưng dưới loại tình huống này, không ai dám đi ngăn, càng không ai dám lên tiếng.

“Em không kêt hôn nữa! Em không kêt hôn nữa!”
Trịnh Tiêu Kỳ khóc nức nở nói.

Bắt ngờ bị ôm, Diệp Quân Lâm đang định cởi ra.

Trịnh Tiêu Kỳ nhỏ giọng nói: “Để em ôm một lúc thôi được không? Một lúc thôi!”
Diệp Quân Lâm gật đầu.

Trịnh Tiêu Kỳ dán chặt lên lưng Diệp Quân Lâm, hưởng thụ một khắc này.

Cô ta cũng hiểu, chỉ có một lúc ngắn ngủi này là Diệp Quân Lâm thuộc về cô ta.

Thời gian trôi qua, Diệp Quân Lâm sẽ không còn quan hệ gì với cô ta nữa.

Cô ta chỉ quan tâm giờ khắc này.

Ít nhất cũng từng có được…

Tất cả mọi người im lặng không tiếng động nhìn chằm chằm hai người Trịnh Tiêu Kỳ.

Khoảng một phút sau, Trịnh Tiêu Kỳ cực kỳ tiếc nuối mà buông tay.

Giờ phút này, nước mắt trào ra như vỡ đê.

Cô ta sắp bỏ lỡ cả thế giới.

“Tôi không hy vọng cô vì tôi mà không kết hôn!”
Diệp Quân Lâm đưa lưng về phía cô ta mà nói.

“Không, một khắc vừa rồi em đã nghĩ thông suốt! Hôn nhận của em không phải như thế này, em không thể lấy một người mà em không yêu! Nếu gả cũng phải gả cho tình yêu, tình yêu trong sáng, không liên quan đến thứ khác!”
Trịnh Tiêu Kỳ nói.

Sau đó cô ta nhìn về phía Lee Jai Jin: “Xin lỗi, em chưa từng thích anh! Em kết hôn với anh, chỉ vì lợi ích!”
“Anh… anh tôn trọng lựa chọn của em! Không cưới nữa!”
Lee Jai Jin cũng khó khăn đưa ra lựa chọn.

Toàn trường ò lên.


Tuyên truyền lâu như vậy, được gọi là hôn lễ thế kỷ, vậy mà không tổ chức nữa sao?
Nhưng mà sau khi Diệp Quân Lâm xuất hiện, khắp nơi đều hiểu, hôn lễ này đã biến chất.

Không cử hành mới là đúng!
“Ừ, cô tự lựa chọn là tốt rồi!”
Diệp Quân Lâm nói xong, liền rời khỏi chỗ này.

Nhìn Diệp Quân Lâm từ từ biến mắt, Trịnh Tiêu Kỳ hét lên: “Ngoài anh ra, cả đời này em sẽ không lây ai hêt!”
Phù phù!
Nói xong, Trịnh Tiêu Kỳ ngã ngồi xuống đất.

Cô đã quyết định, đời này không lấy chồng.

Chuyện đã đến nước này, nhà họ Trịnh ngang với lại phế đi một nửa.

Những người khác cũng lần lượt dời đi.

Trước khi đi, người nhà họ Diệp cười lạnh nói: “Đã nói sớm để các ông chuẩn bị tâm lý, lại cứ không nghe cơ!”
“Chúng tôi cũng đi đây!”
Đám người Lee Jae Shik, Park Chun Shin hốt hoảng lo sợ: rời đi.

Bây giờ họ đang gấp rút muốn quay về tỉnh thành.

Biết sớm thì đến Tô Hàng làm cái gì chứ?
Bọn họ nhớ tới lời cảnh cáo của Vũ Sâm trên cao tốc vừa nãy..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom