Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 500: 500: Chương 501





Dư Huy cho ông ta ít nhất là ba triệu đó.

Trịnh Tử Hàm từ chối: “Tôi không đi đâu! Tôi quyết đứng chung với Lý tổng!”
“Được, được, được, các cô tự cho mình là thanh cao đúng không, đã vào cái ngành này, còn như vậy, cuối cùng sẽ bị đói chết!”
Tiêu Dật Luân cười lạnh nói.

Nhìn những người ở lại, Lý Tử Nhiễm rất cảm động.

in tưởng tôi, cơn khủng hoảng lần này sẽ trôi qua nhanh thôi!”
Lý Tử Nhiễm nói.

Bây giờ, cô tin tưởng Diệp Quân Lâm.

Diệp Quâm Lâm nói giải quyết được thì chính là giải quyết được.

Bởi vì sau lưng Diệp Quân Lâm là ông chủ thần bí của tập đoàn Vân Đình.


Anh ta là tồn tại mà không gì có thể làm khó được!
Đến cả những mối nguy như Viên Sơn Hà, Lý Nhị Gia ở tỉnh thành anh ta còn giải quyết nhẹ nhàng, chớ nói chỉ là một ít khủng hoảng nhỏ của tập đoàn Đông Thiên.

Lô Minh Giai của hiện tại có thể nói là đường làm quan rộng mở.

Càng ngày càng nỗi tiếng, lưu lượng càng ngày càng cao.

Tài sản trong tay cũng càng ngày càng nhiều.

Hôm nay cậu ta và đám người Tiêu Dật Luân cùng nhau ký hợp đồng với tập đoàn Tam Hưng.

Lô Minh Giai không thèm xem nội dung hợp đồng đã ký luôn.

Những người khác cũng thé, lập tức ký hợp đồng.


Bởi vì đã nhận được tiền và tiếng tăm ở tập đoàn Tam Hưng.

Chỉ có đám người Tiêu Dật Luân vừa tới tập đoàn Tam Hưng đã nhận được tiền trợ cấp hàng trăm ngàn.

Bọn họ cũng không xem kỹ hợp đồng, đã ào ào ký hợp đồng luôn.

Dư Huy nhìn mấy chục người trước mặt, không nhịn được cười nói: “Các anh đã được coi là trụ cột của tập đoàn giải trí Tam Hưng!”
“Đi theo tôi, các anh sẽ được phát triển!”
Dư Huy mỉm cười, sau đó rời đi.

Lô Minh Giai ở cùng với mọi người để thảo luận về tương lai.

“Ơ? Hợp đồng này không bình thường!”
Bỗng nhiên biên kịch Vương Thước đưa ra nghỉ ngờ.

“Sao thế?”
Mấy người Tiêu Dật Luân nghỉ hoặc hỏi.

“Mọi người mau nhìn xuống hợp đồng của mình đi, hình như có vấn đẻ!”
Vương Thước nhắc nhở nói..

 
Chương 501: 501: Chương 502





Mọi người dồn dập giở hợp đồng của mình ra để xem.

Chẳng máy chốc, mấy biên kịch cũng hoảng sợ hô lên: “Chúng ta bị lừa rồi!”
“Hợp đồng này có vấn đè! Hợp đồng mà chúng ta ký ngang với khế ước bán thân! Ngay cả quyền danh dự quyền tác giả toàn bộ đều thuộc về sở hữu của tập đoàn Tam Hưng! Nói trắng ra thì chúng ta chính là nô lệ của tập đoàn Tam Hưng! Ngoài ra về mặt tiền lương, thế mà của tôi lại là lương cố định, tôi chỉ được ba ngàn đồng một tháng?”
Vương Thước suýt thì ngất xỉu.

Hai bộ phim nỗi tiếng là kịch bản của anh ta, Lý Tử Nhiễm trực tiếp đưa cho anh ta năm triệu tiền nhuận bút.

Nhưng ở tập đoàn Tam Hưng, một tháng chỉ được ba ngàn tệ?
Ai mà chịu nỗi loại chênh lệch này chứ?
“Mẹ ơi, tôi cũng ký khế ước bán thân rồi, cướp đoạt mọi quyền lợi của tôi, biến tôi thành nô lệ! Một tháng tôi chỉ được tám ngàn ư?”
Tiêu Dật Luân sắp tức điên rồi.


Làm đạo diễn cho hai bộ phim điện ảnh, ông ta lấy được tám triệu.

Ở đây thì thành tám ngàn?.

Truyện Đam Mỹ
Hợp đồng của các biên kịch và nhà sản xuất còn lại đều giống nhau Hợp đồng mà tắt cả bọn họ ký là khế ước bán thân, họ đã trở thành nô lệ của tập đoàn Tam Hưng, còn là nô lệ suốt đời.

“Mau xem giúp tôi hợp đồng của tôi!”
Ngay cả Lô Minh Giai cũng sốt ruột rồi.

Sau khi Vương Thước giở ra xem, thốt lên: “Cậu cũng không kém đâu, cũng ký khế ước bán thân! Tốt hơn chúng tôi một tí, ít nhát thì cậu còn được cầm một ít tiền! Nhưng mỗi bộ phim, tiền công mà cậu lấy được không được quá một trăm ngàn tệ!”
“Cái gì? Một trăm ngàn?”
Lô Minh Giai muốn điên rồi.


Một bộ phim chỉ được một trăm ngàn?
Náo loạn hả?
Sau khi tất cả mọi người ở đây giỏ hợp đồng ra xem, họ phát hiện tất cả đều đã bị hãm hại.

Đầu tiên tập đoàn Tam Hưng cho họ lợi ích trước, để bọn họ không phòng bị mà ký hợp đồng, trở thành nô lệ!
“Chúng ta hủy hợp đồng đi! Làm như thế được không?”
Lô Minh Giai tức đến nỗi run cả người.

“Hủy hợp đồng, được! Tiền hủy hợp đồng của chúng tôi là một tỷ! Còn cậu, tiền hủy hợp đồng là mười tỷ!”
Vương Thước nói ra sự thật lạnh lẽo.

“Phich!”
Lô Minh Giai đặt mông ngã ngồi xuống đất.

Mười tỷ?
Bây giò nhiều nhất thì mình cũng chỉ có máy chục triệu, lấy đâu ra mười tỷ chứ?.

 
Chương 502: 502: Chương 503





Tiêu Dật Luân tức đến sắp phát điên rồi: “Mẹ nó, Lô Minh Giai, cậu là thằng chó, hồ chúng tôi làm cái gì hả? Chúng tôi đang yên ổn ở Đông Thiên, tôi làm đạo diễn thì Đông Thiên là nơi cho nhiều nhất!”
Vương Thước cũng nói theo: “Còn không phải sao, làm biên kịch viêt một bộ không được quá năm trăm ngàn, Đông Thiên cho tôi năm triệu! Hu hu hu…”
Mọi người đều khóc nức nở.

Hồi hận!
Qủa thật là hối hận muốn chết!
Làm ở tập đoàn Đông Thiên không tốt sao?
Sao cứ phải đến tập đoàn Tam Hưng?
Giờ thì hay rồi.

Đời này đã bị hủy rồi.

Cả đời này đều phải ở tập đoàn Tam Hưng làm việc như nô lệ.

Trước đó bọn họ còn cười nhạo lão Ngụy và Trịnh Tử Hàm bảo thủ, không hiểu thời cuộc, bây giờ nghĩ lại, bọn họ mới là những người sáng suốt.


Tiêu Dật Luân vỗ đầu nói: “Tôi phải nghĩ ra sớm hơn chứ!
Tập đoàn Tam Hưng là chúa ăn người không nhổ xương, mấy năm nay rất nhiều lịch sử đen tối đã được phơi bày!
Ở trong tay bọn tư bản này, đừng mong kiếm được một đồng.

Chúng ta đã quá ngây thơ!”
“Mắu chốt nhát là chúng ta không được nói chuyện này ra, dựa theo quy định của hợp đồng thì một khi phơi bày ra, chúng ta sẽ ngồi tù!”
Vương Thước lại lại tạt cho mọi người một chậu nước lạnh.

“Hit”
Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh.

“Thằng tiểu nhân Dư Huy, quá đáng hận!”
Lô Minh Giai tức đến nỗi đá mạnh vào cửa, nước mắt vẫn rơi ào ào.

Mỏ cửa ra.


Dư Huy đi vào.

Sau lưng anh ta là mười máy bảo vệ, bảo vệ cho anh ta.

“Mọi người đã đọc kỹ hợp đồng rồi chứ?”
Dư Huy cười nham hiểm rồi nói.

“Dư Huy tao liệu mạng với mày!”
Lô Minh Giai xông lên, nhưng bị bảo vệ đè xuống.

“Dư tiên sinh làm như này quá tà môn rồi đấy! Cái này đâu phải hợp đồng, rõ ràng là khế ước bán thân chứ nhĩ?”
Tiêu Dật Luân cười lạnh nói.

Mặc dù tập đoàn Tam Hưng bá quyền hợp đồng.

Nhưng trong điều kiện hợp đồng, việc bảo vệ quyền lợi vốn đã rất khó.

Đi kiện phải kéo dài tháng này qua tháng khác, còn chưa chắc thắng được..

 
Chương 503: 503: Chương 504





Thậm chí đối mặt với tập đoàn Tam Hưng to lớn, căn bản là không có bất cứ phần thắng nào.

“Cảm thấy hợp đồng không ổn thì có thể không ký, tôi có bắt ép các anh ký không?”
Dư Huy hỏi ngược lại.

STÔI +”
Mọi người tạm thời nghẹn lời.

Từ đầu tới cuối, Dư Huy không hề bắt ép.

“Nhưng cậu phải biết là kiểu hợp đồng này, tôi sẽ không ký, cậu hồ người!”
Tiêu Dật Luân tức giận nói.

Dư Huy cười cười: “Lẽ nào tôi không cho ông xem hợp đồng sao? Nếu mà ông cảm thấy hợp đồng không họp, ông có thể không ký mà! Nhưng các ông có đọc kỹ hợp đồng không? Tôi đã cho các ông dư thời gian để đọc hợp đồng!”

“Phóc!”
Tiêu Dật Luân đã tức đến hộc máu thật rồi.

Chính vì tin tưởng tập đoàn Tam Hưng giàu có nhiều của cải, cho nên ông ta lật hợp đồng xem cho có, rồi ký luôn.

Ai mà ngờ đây là một cái hố!
“Bây giờ rút khỏi cũng được thôi! Lấy tiền vi phạm hợp đồng ra đây, tôi bảo đảm là tôi sẽ không làm khó bất kỳ người nào!”
Dư Huy mỉm cười nói.

Mọi người: “….”
Lấy đâu ra nhiều tiền như thế chứ…..

Vẻ mặt Dư Huy đắc ý: “Nếu mà không có, vậy thì ngoan ngoãn nghe theo tôi, ngoan ngoãn cống hiến cho tập đoàn Tam Hưng đi!”
Lô Minh Giai tức lắm rồi, cậu ta phẫn nộ nói: “Anh coi chúng tôi là chó à?”

“Chẳng nhẽ các cậu không phải là chó à? Nhớ cho kỹ đây, bây giờ các cậu chính là chó mà tập đoàn Tam Hưng nuôi!
Dạy ngoan, có lẽ sau này ông chủ tâm trạng tốt sẽ cho.

những con chó là các cậu đây mấy cục xương mà ăn! Ha ha ha…”
Dư Huy rất vui vẻ.

Tốn có mấy chục triệu đã kiếm được nhiều lao động miễn phí như này, tiền lãi thu về ít nhất cũng phải hàng tỷ.

Gốc rễ của một công ty giải trí đã bị đào lên rồi.

“Phù phù!”
Sau khi Dư Huy rời đi, mọi người ào ào tê liệt ngồi xuống đất.

“Bây giò phải làm thế nào đây? Lẽ nào chúng ta phải làm chó cho tập đoàn Tam Hưng cả đời sao?”
‘Vương Thước không cam lòng nói.

Ở đây không một ai sẽ cam lòng!
Nói thế nào thì sự nghiệp đang ở trên đỉnh cao, chẳng ai lại muốn làm chó!.

 
Chương 504: 504: Chương 505





“Đúng rồi!”
Lô Minh Giai kinh hô lên một tiếng.

Mọi người đều nhìn sang cậu ta.

“Chúng ta có thể tới tìm tập đoàn Đông Thiên! Để Lý Tử Nhiễm trả phí hủy hợp đồng cho chúng ta, rồi ký lại hợp.

đông với chúng ta!”
Lô Minh Giai nói.

“Đúng, đây là một cách hay.

Có lẽ Lý Tử Nhiễm sẽ đồng ý đấy! Bởi vì chúng ta sẽ kiếm tiền, số tiền mà chúng ta mang về vượt xa số tiền bồi thường.

Huống chỉ sau khi chúng ta rời đi, công ty đã gặp phải khủng hoảng.

Chúng ta đi tìm cô ấy, chắc chắn cô áy sẽ đồng ý!”

Dưới sự kêu gọi của Tiêu Dật Luân, cả đám người cùng đi về hướng tập đoàn Đông Thiên.

Các nhân viên của tập đoàn Đông Thiên rất ngạc nhiên.

Buổi chiều Tiêu Dật Luân dẫn mọi người hùng hổ dời đi, sao buổi chiều đã quay lại rồi.

Lẽ nào là tới để diễu võ giương oai?
Nhưng nhìn thì không giống.

Sắc mặt ai nấy đều căng thẳng, như thể đã xảy ra chuyện lớn vậy.

Trợ lý lập tức báo cho Lý Tử Nhiễm biết, đám người Tiêu Dật Luân trở về.

“Ngăn lại, đừng cho họ vào!”
Lý Tử Nhiễm lạnh giọng nói.

Vừa nãy Diệp Quân Lâm gửi tin nhắn cho cô, nói cho cô biết tất cả những chuyện mà đám người Lô Minh Giai gặp phải.


Mấy chục người Tiêu Dật Luân bị bảo bệ chặn ở ngoài cửa.

“Có chuyện gì vậy? Chúng tôi muốn đi vào! Ông Trương, ông không nhận ra tôi à?”
Tiêu Dật Luân tức giận nói với bảo vệ.

“Đúng thế, một bảo vệ quèn có tư cách gì mà chặn chúng tôi?”
Lô Minh Giai phẫn nộ nói, cậu ta không quen gặp nhát là bảo vệ.

Mấy bảo vệ tức giận nói: “Các anh không còn là nhân viên của tập đoàn Đông Thiên, không được tư tiện đi vào công Tiêu Dật Luân ngây ngắn cả người.

Buổi sáng vừa mới nộp đơn từ chức, đúng là ông ta không còn là nhân viên của tập đoàn Đông Thiên nữa rồi.

Lô Minh Giai lại kiêu ngạo nói: “Mấy tên bảo về quèn này, tôi nói cho anh biết, tôi tìm Lâm tổng là để bàn dự án mấy tỷ tệ, nếu mà để chậm trễ thì bảo vệ quèn như anh có chịu trách nhiệm nổi không?”
“Đúng thế, mấy bảo vệ quèn các anh là cái thá gì? Cũng dám chặn chúng tôi hả?”
Mắy người Tiêu Dật Luân cũng tức giận.

Dầu gì cũng là đạo diễn lớn nỏi tiếng, bị mấy bảo vệ quèn chặn lại.

Mấy bảo vệ kiên quyết không nhượng bộ: “Không được!”
Vừa nấy đích thân Lý Tử Nhiễm ra lệnh cho họ.

Cho nên không sợ!.

 
Chương 505: 505: Chương 506





“Chẳng qua là muốn tiền hả? Cho các anh!”
Lô Minh Giai tức đến sắp phát điên, cậu ta lầy ra một xáp tiền, hung hăng ném vào mặt mấy bảo vệ.

“Máy bảo vệ quèn, cả đời này các anh cũng chỉ xứng làm bảo vệ thôi!”
Lô Minh Giai phẫn nộ nói.

Mấy người bảo vệ bị tiền làm nhục, dám giận không dám nói.

Bị người ta mắng chỉ xứng làm bảo vệ đã không phải một hai lần.

Trong cảm nhận của những tinh anh, thành phần trí thức này, bảo vệ làm người hạ đẳng.

Bọn họ chỉ có thể tức giận, lại không làm được gì.

Có thể nói là đã quen rồi.


“Bảo vệ thì sao?”
Lúc này, một giọng nói vang lên.

Chính là Diệp Quân Lâm.

“Anh Diệp…”
Các bảo vệ nhìn thấy Diệp Quân Lâm, ánh mắt sáng ngời.

Tìm thấy người đáng tin rồi.

Diệp Quân Lâm không chỉ lăn lộn chơi với bảo vệ của tập đoàn Vân Đình, anh còn lăn lộn chơi với các bảo vệ của tập đoàn Đông Thiên.

“Kỳ thị bảo vệ hả? Bảo vệ thì làm sao? Thì thấp kém hơn cậu à?”
Diệp Quân Lâm nhìn vào đám người Tiêu Dật Luân rồi lạnh lùng nói.


TIÒI Đám người Tiêu Dật Luân không nói được gì.

Bọn họ biết Diệp Quân Lâm là một nhân vật lợi hại, lại là chồng của Lý Tử Nhiễm, cho nên khoong dám chọc.

Ngay cả Lô Minh Giai cũng phải nhịn.

Còn phải tìm Lý Tử Nhiễm bàn chuyện, chọc vào anh ta thì không hay.

“Xin lỗi!”
Diệp Quân Lâm lạnh giọng nói.

Đám người Lô Minh Giai, Tiêu Dật Luân đưa mắt nhìn nhau.

Có nhằm không vậy?
Nói xin lỗi với máy bảo vệ quèn ư?
Bọn họ có thân phận gì chứ!
“Tôi nói lại một lần nữa, xin lỗi, nếu không tất cả cút hết đi!”
Diệp Quân Lâm nói..

 
Chương 506: 506: Chương 507





Nhịn!
Tiêu Dật Luân cắn răng, cúi đầu nói: “Xin lỗi!”
“Xin lỗi!”
Đám người Vương Thước cũng xin lỗi.

Lô Minh Giai cũng xin lỗi: “Xin lỗi! Tôi không nên không tôn trọng các anh!”
Mấy bảo vệ có cảm giác, thụ sủng nhược kinh.

Những minh tinh, đạo diễn lớn này lại xin lỗi họ?
“Không sao không sao…”
Mấy người vội vàng xua tay.

Diệp Quân Lâm nhìn ông Trương bảo vệ, nói: “Đi, tát cậu ta một cái!”
“Hả?”

Ông trương bảo vệ ngây ngắn cả người.

“Vừa nãy cậu ta cầm tiền đập vào ông, ông tát cậu ta một cái không quá đáng chứ?”
Diệp Quân Lâm nói
Lô Minh Giai phẫn nộ nói: “Diệp Quân Lâm, anh đừng có mà khinh người quá đáng!”
“Đi, tát cậu ta một cái!”
Diệp Quân Lâm chợt cao giọng.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà ông Trương bảo vệ đi về phía Lô Minh Giai.

Lô Minh Giai rất là phẫn nộ.

Nếu mà bị bảo vệ bạt tai, cậu ta còn lăn lộn thế nào được nữa?
Tiêu Dật Luân và Vương Thạc giữ chặt Lô Minh Giai, nháy mắt với cậu ta, ý bảo cậu ta đừng cử động.


“Đánh!”
Nghe được mệnh lệnh của Diệp Quân Lâm.

Ông trường bảo vệ hung hăng tát một cái vào mặt Lô Minh Giai.

Nhất thời, đầu óc Lô Minh Giai quay cuồng, trước mắt toàn là sao, nửa bên mặt hoàn toàn tê tái, mát cảm giác Ngay sau đó, chính là một cơn đau giống như kim đâm ùa vào.

Tắt cả mọi người đều ngây ngốc.

Đại minh tỉnh Lô Minh Giai bị một bảo vệ tát.

Lô Minh Giai nhìn chòng chọc vào ông Trương bảo vệ và Diệp Quân Lâm, ánh mắt như ăn thịt người.

Nhục nhất Qúa là nhục nhã!
Diệp Quân Lâm lạnh giọng nói: “Cậu có phục không?”
“Tôi… Tôi phục, tôi cầm tiềm ném vào ông ấy, ông ấy tát tôi một cái, rất công bằng!”
Lô Minh Giai nghiền răng nghiền lợi, mỗi mỗi chữ đều bật ra từ trong kẽ răng.

“Tốt, các cậu có việc gì? Không phải đã từ chức rồi sao?.

 
Chương 507: 507: Chương 508





Còn chạy tới đây làm gì?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Tiêu Dật Luân lập tức nói: “Diệp tiên sinh, chúng tôi có chuyện muốn thương lượng với Lý tổng, xin anh hãy tạo điều kiện!
“Chuyện gì thế?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Chuyện này gặp Lý tổng chúng tôi mới nói! Chuyện này có lợi cho tập đoàn Đông Thiên!”
Tiêu Dật Luân mỉm cười.

Diệp Quân Lâm cười nói: “Các anh cũng biết, Lý tổng rất bận, không phải chó chó mèo mèo gì cũng gặp được!”
“Quay về đi!”
“Diệp Quân Lâm, anh có ý gì hả? Vừa mới đánh tôi xong liền muốn đuổi chúng tôi đi? Anh là cái thá gì?”
Lô Minh Giai đã không nhịn được nữa rồi.


“Đúng, Diệp tiên sinh, anh nói chuyện có lý chút đi, chúng tôi không so đo với mấy bảo vệ này là bởi nể mặt anh.

Anh cũng phải nể mặt chúng tôi chứ?”
Tiêu Dật Luân hỏi, vừa nãy bọn họ xin lỗi, không phải là họ đã thật sự biết sai, mà là họ nẻ mặt Diệp Quân Lâm thôi.

“Mẹ nó chứ anh là cái thá gì? Tôi phải nể mặt anh ư?”
Diệp Quân Lâm tức giận nói.

Lô Minh Giai đã gắp lắm rồi: “Diệp Quân Lâm, tôi nói cho anh biết, nếu không phải là nể mặt Lý tổng, thì anh là cái thá gì?”
“Bốp!”
Diệp Quân Lâm hung hăng tát cho Lô Minh Giai một cái bạt tai, hai cái răng bay ra ngoài.

Dấu ngón tay đỏ tươi xuất hiện trên mặt.

Lô Minh Giai ngu người.


Cái tát này quả thực là đã lấy đi nửa cái mạng của cậu ta.

“Diệp Quân Lâm, anh dám đánh tôi?”
Lô Minh Giai có suy nghĩ muốn giết người rồi.

“Đánh cậu thì sao? Miệng tiện không nên đánh sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Anh thử động vào tôi một lần nữa xeml”
Lô Minh Giai gào lên.

Diệp Quân Lâm vui vẻ.

“Các anh em, còn có người chủ động xin ăn đánh kìa?”
“Ha ha ha…”
Các bảo vệ đều cười.

Vừa dút lời, Diệp Quân Lâm lại tát một cái nữa lên mặt Lô Minh Giai.

Nửa mặt bên trái nhanh chóng sưng lên, dấu năm ngón tay cực kỳ rõ ràng..

 
Chương 508: 508: Chương 509





Lúc này, Lô Minh Giai đã hoàn toàn ngu người rồi.

Những người khác cũng đều trợn tròn mắt.

“Chính cậu mời tôi đánh! Tôi thỏa mãn yêu cầu của cậu rồi đầy!”
Diệp Quân Lâm cười nói.

“Đánh người rôi! Đánh người rôi! Có người đánh nhau với đại minh tinh Lô Minh Giai, mau tới xem đi!”
“Mọi người mau tới xem, đại minh tinh Lô Minh Giai bị người ta đánh!”
“Không ai ra can giúp à, đại minh tỉnh Lô Minh Giai bị người ta đánh rồi!”
Bỗng nhiên máy người Thượng Thiếu Đình và Bạch Khúc Vĩ hét to.

Người đi đường bên cạnh vừa nghe thấy là đại minh tinh Lô Minh Giai, tất cả đều đến.


Mọi người nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.

“Thế mà lại đánh người? Người bị đánh còn là thần tượng của tôi, mau báo cảnh sát bắt anh ta lại!”
Trong nháy mắt, xung quanh đây đã có hơn trăm người tập trung lại.

Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Lô Minh Giai, họ nghĩ ngay rằng cậu ta đã chịu thiệt.

Mọi người nhao nhao chỉ trích Diệp Quân Lâm.

“Có chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy?”
Lúc này, nhóm người Lý Tử Nhiễm đi tới.


Mấy người Tiêu Dật Luân lập tức đi lên nói: “Lý tổng, chúng tôi muốn tìm cô bàn chút việc! Nhưng chồng cô vô cớ ngăn trở, còn đánh Lô Minh Giai! Cả bảo vệ cũng tát Lô Minh Giai một cái!”
Kẻ xấu cáo trạng trước!
Lý Tử Nhiễm cười cười: “Sau đó thì sao?”
“Lý tổng cũng nhìn thấy rồi đó, nếu bây giờ mà tung chuyện này ra, chồng cô sẽ rất khổ! Cái này là đánh đại minh tinh đấy, làm không ổn chồng cô phải đi tù đấy.”
Tiêu Dật Luân nói.

“Cho nên phải làm thế nào đây?”
Lý Tử Nhiễm hỏi.

“Lý tổng à, nói không gạt cô chứ chúng tôi bị tập đoàn Tam Hưng hãm hại, họ cho chúng tôi ký bản hợp đồng như khế ước bán thân! Chúng tôi đều muốn thoát ra, nhưng phí hủy hợp đồng khổng lò…”
Tiêu Dật Luân muốn nói lại thôi.

Lý Tử Nhiễm bật cười: “Cho nên nói các ông muốn để tôi trả tiền hủy hợp đồng, chuộc thân cho các ông?”
Tiêu Dật Luân, Vương Thước, một đám người gật đầu ngay lập tức: “Đúng đúng đúng! Lý tổng, chúng tôi đã tính rồi, cộng tổng số tiền hủy hợp đồng lại thì vừa vặn là hai tỷ, thực ra không đắt! Cô nghĩ xem, có một nhóm giỏi như.

chúng tôi cùng với diễn viên xuất sắc Lô Minh Giai ở đây, kiếm hai tỷ chẳng phải rất nhanh sao?”
“Đúng thế! Không sai!Tôi tin rằng một năm kiếm về hai tỷ không phải mơ!”.

 
Chương 509: 509: Chương 510





Có cơ sở là hai bộ phim trước, nên bọn họ rất có lòng tin.

Lô Minh Giai ôm mặt đi tới trước mặt Lý Tử Nhiễm, mỉm cười nói: “Lý tổng, sau khi chúng tôi đi, lĩnh vực giải trí của công ty suy sụp đúng không? Không có nền tảng là những người chúng tôi ở đây, rất khó để xây dựng đội mới trong một khoảng thời gian ngắn!
Bây giờ tôi cho cô một cơ hội, chỉ cần cô giúp tôi trả tiền vi phạm hợp đồng, chúng tôi sẽ quay lại.

Thứ nhất, xí xóa chuyện chồng cô đánh tôi.

Thứ hai, chúng tôi sẽ mang về những khoản tiền không thể tưởng tượng nồi cho công ty!”
Lô Minh Giai mang thái độ cao cao tại thượng, rõ ràng là bọn họ đến cầu xin Lý Tử Nhiễm thu nhận và giúp đỡ.

Bây giờ cứ như kiểu Lý Tử Nhiễm đang cầu xin cậu ta vậy.

Thượng Thiêu Đình và Bạch Khúc Vĩ nói phụ họa: “Tóm lại đây là cục diện lãi đôi, cơ hội đã cho cô, chỉ xem cô nắm bắt thế nào thôi?”
Đám người Phó Quốc Thụy nghe mà muốn nôn.


Rõ ràng là chính họ vắt óc suy nghĩ muốn quay lại.

Thế mà lại thành cho Lý tổng cơ hội?
Họ có biết xấu hỗ không vậy?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lý Tử Nhiễm, mong đợi câu trả lời của cô.

Trong suy nghĩ của đám người Lô Minh Giai thì Lý Tử Nhiễm nhất định sẽ đồng ý.

Không nói đến chuyện tập đoàn Đông Thiên không rời được họ.

Chỉ vì Diệp Quân Lâm thôi, cô ấy cũng phải đồng ý rồi.

“Ò, tôi từ chối! Các anh đã không còn là nhân viên của công ty tôi, không có bắt cứ liên quan gì với tôi!
Huống hồ từ trước tới nay tập đoàn Đông Thiên không có thói quen trọng dụng kẻ phản bội! Tiễn khách!”
Lý Tử Nhiễm xoay người bước đi.


Nhanh nhẹn dứt khoát.

Diệp Quân Lâm gật đầu hài lòng.

Trong khoảng thời gian này, Lý Tử Nhiễm thay đổi khá lớn.

Phong cách làm việc và tính cách rắn lên nhiều.

“Gì co? Từ chối chúng tôi?”
Đám người Lô Minh Giai đều trợn tròn mắt.

Trong mắt mấy người Tiêu Dật Luân đầy vẻ không thể tin nổi.

“Lý Tử Nhiễm, lẽ nào cô mặc kệ sống chết của chồng à 2”
Lô Minh Giai hô lên.

Cậu ta quay đầu thở hồn hễn, lạnh giọng nói: “Thế thì cô hãy nhìn tôi đánh chết chồng cô thế nào đi!”
Tiêu Dật Luân, Vương Thước can ngăn nói: “Tiểu Lô à, trước tiên đừng làm thế! Đừng quên mục đích của chúng ta”.

 
Chương 510: 510: Chương 511





“Đúng thế, chúng ta phải chú ý thái độ, chúng ta tới là để cầu xin Lý tổng, không phải tới để uy hiếp cô ấy!”
Những người khác nói.

Lô Minh Giai liếc mắt nhìn Diệp Quân Lâm cách đó không xa rồi nói: “Vật thì cứ thử lại, nếu cô ấy vẫn từ chối, tôi bảo đảm là tôi sẽ tống Diệp Quân Lâm vào tù!”
Diệp Quân Lâm bình tĩnh lấy điện thoại ra, gọi một số máy: “Lô Minh Giai đáng bị hủy rồi!”
“Ha ha ha ha…”
Đám người Lô Minh Giai ở bên cạnh nghe thấy xong, cười to nhìn sang Diệp Quân Lâm.

Đều nghĩ là thằng đần.

Một cú điện thoại phá hủy một đại minh tinh?
Dọa ai vậy?
Lô Minh Giai lại nhìn chằm chằm vào Diệp Quân Lâm, cậu ta cười lạnh nói: “Tôi đây cũng muốn nhìn xem anh hủy tôi như thế nào?”
Rất nhanh, các đơn vị truyền thông lớn lần lượt tung ra một tin tức cực to —- Phơi bày đời tư của diễn viên đang hot Lô Minh Giai, ở chung phòng khách sạn với hai cô gái.


Chính là hai cô gái mà Dư Huy sắp xếp cho cậu ta, cho người quay lén.

Video, hình ảnh đồng thời tung ra.

Cộng đồng mạng kinh ngạc!
Lô Minh Giai hot nhanh, lịch sử đen tối cũng phơi bày nhanh.

Cùng lúc đó, lại có một tin tức nặng cân truyền ra, Lô Minh Giai đã vứt bỏ cô bạn gái đã ở bên bảy năm, hơn nữa còn bạo lực gia đình, đánh đập họ, bắt họ phải ký hợp đồng, không được để lộ lịch sử yêu đương.

Tiếp sau đó, càng nhiều lịch sử đen tối bị đào ra, tin tức mới Lô Minh Giai ra vào hộp đêm, ăn chơi trác táng với nhiều người phụ nữ… bị phơi bày.

Còn có, trước đó Lô Minh Giai tìm công việc bán hàng, được tập đoàn Đông Thiên thu nhận, ký hợp đồng năm trăm ngàn cũng…truyền ra.


Một mặt chân thực nhất của Lô Minh Giai bị phơi bày.

“Hóa ra Lô Minh Giai là kẻ đã phản bội tập đoàn Đông Thiên! Cậu ta, một người sắp không có gì để ăn, người ta nâng cậu ta lên thành đại minh tinh là hết lòng hết nghĩa rồi mà 2”
“Sói mắt trắng à? Nổi tiếng rồi thì vứt bỏ bạn gái cũ, còn phản bộ ân nhân của mình!”
“Tôi đã nói mà, sao thằng nhóc này lại cứ dốc sức bôi nhọ tập đoàn Đông Thiên thế? Thì ra là nguyên nhân này!”
Sau khi nhìn rõ bộ mặt thật của Lô Minh Giai, trên mạng toàn là tiếng mắng chửi.

Đại minh tih Lô Minh Giai này, từ trên đỉnh nháy mắt rơi xuống đáy vực.

Xong rồi!
Xong hoàn toàn rồi!
“Rằm!”
Sau khi Lô Minh Giai nhìn thấy những tin tức này, cả người trợn tròn mắt.

“Sao có thể thế được?”
Lô Minh Giai ngửa mặt lên trời gào thét.

Cùng lúc đó, điện thoại của cậu ta reo lên, ngân hàng gọi điện tới, đã khóa tất cả tài khoản của cậu ta..

 
Chương 511: 511: Chương 512





Việc này là Dư Huy làm.

Lô Minh Giai tiêu tùng rồi!
Cả đời này chỉ có thể làm nô lệ cho tập đoàn Tam Hưng.

Diệp Quân Lâm đi tới trước mặt, cười nói: “Nâng cậu lên rất dễ, hủy diệt cậu cũng dễ như vậy!”
“Phù phù!”
Lô Minh Giai đặt mông ngã ngồi xuống đất.

Cậu ta nhìn Diệp Quân Lâm với ánh mắt không thẻ tin nỏi.

Chỉ một cú điện thoại đã hủy diệt mọi thứ của mình ư?
Đám người Tiêu Dật Luân lần đầu tiên cảm nhận được sự đáng sợ của Diệp Quân Lâm.

Qúa khủng bố rồi đi?

“Diệp tiên sinh chúng tôi sai rồi…”
Mấy người Tiêu Dật Luân, Vương Thước phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đắt.

“Chỉ cần Lý tổng và Diệp tiên sinh có thể chuộc chúng tôi về, chúng tôi cam đoan cống hiến hết sức cho tập đoàn Đông Thiên!”
Mắy người bụp bụp bụp dập đầu xuống đất.

Diệp Quân Lâm cười lạnh một tiếng, nói: “Không nghe vợ tôi nói sao? Từ trước đến giờ cô ấy không có thói quen trọng dụng kẻ phản bội!”
“Am”
Đối với bọn họ mà nói, thông tin này quả thực là sắm sét giữa trời quang.

Cả đời này đều bị hủy rồi.

Giải quyết xong chuyện của Lô Minh Giai, gián tiếp giúp tập đoàn Đông Thiên đù đắp lại khủng hoảng.

Diệp Quân Lâm về tới tập đoàn Vân Đình.


“Anh Diệp, gần đây anh đi đâu vậy, biến mắt không thấy!”
‘Vũ Sâm và các bảo vệ nhộn nhịp cười nói.

Phương Tử Tình trông thấy Diệp Quân Lâm: “Anh đi đâu vậy? Không xin phép à?”
Sắc mặt Phương Tử Tình không được tốt, chắc là đã có chuyện rồi.

Diệp Quân Lâm hỏi luôn: “Công ty có chuyện rồi à?”
Phương Tử Tình do dự rồi gật gật đầu: “Ừ!”
“Chuyện gì vậy?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Phương Tử Tình day day huyệt thái dương, nói: “Khoảng thời gian trước chẳng phải sếp lớn để chúng ta làm hạng mục từ thiện công ích một tỷ sao? Chúng ta đã xây trường tiểu học hy vọng, viện dưỡng lão và cô nhi viện, còn giúp đỡ rất nhiều học sinh nghèo.”
“Chúng ta đã bỏ tiền, việc cũng làm rồi.

Kết quả vinh dự bị người ta lầy mắt!”
Diệp Quân Lâm kinh ngạc.

Còn có loại chuyện này sao?.

 
Chương 512: 512: Chương 513





Tiền từ thiện cũng làm văn vẻ được sao?
Diệp Quân Lâm nhíu chặt chân mày: “Là ai? To gan như vậy?”
“Tập đoàn Tam Hưng! Hai ngày trước chẳng phải bọn họ có làm đêm hội từ thiện gửi vào một tỷ sao? Kết quả cái này giúp cho đồ vô sỉ, một đồng tiền không bỏ.

Bọn họ đã sửa các dự án từ thiện, tài trợ của chúng ta thành của bọn họ rồi.

Giấy chứng nhận từ thiện và các loại giấy tờ đều đã đổi thành Tập đoàn Tam Hưng!”
Phương Tử Tình tức mà không xả ra được.

Diệp Quân Lâm cũng tức không nhẹ: “Tương đương với chúng ta bỏ tiền làm từ thiện, bọn họ cầm danh dự đi mắt!
Bây giờ tắt cả mọi người tưởng cái này là việc từ thiện mà tập đoàn Tam Hưng làm, chúng ta không có liên quan gì cả, đúng không?”
“Còn không phải sao! Bây giờ tiếng vang của tập đoàn Tam Hưng rất tốt! Những học sinh, cụ già mà được chúng ta giúp đỡ đều tặng cò thi đua cho bọn họ, trên vách tường của các trường tiểu học hy vọng lớn, cô nhi viện và viện dưỡng lão đều treo biểu ngữ cảm ơn tập đoàn Tam Hưng! Hoàn toàn không có ai biết, sự thật là những số tiền đó là của chúng ta bỏ ra!”
“Chủ yếu nhất là chúng ta đã đi hỏi liên đoàn từ thiện, vì sao lại gặp phải tình huống như này? Liên đoàn từ thiện hoàn toàn không thừa nhận sự quyên tặng từ thiện của chúng ta! Họ nói là những hạng mục đó đều là tập đoàn Tam Hưng làm!”
Phương Tử Tình tức giận tới mức hít khí.


“Rầm!”
Diệp Quân Lâm hung hăng đạp vào vách tường.

Phương Tử Tình cũng bị dọa.

“Thật đáng ghét! Ngay cả hạng mục từ thiện cũng muốn ăn chặt! Vô liêm sỉ đến cực điểm!”
Diệp Quân Lâm tức giận nói.

Nếu tập đoàn Tam Hưng làm ra chuyện này, thì nhất định là đã thu xếp xong mọi việc với liên đoàn từ thiện.

“Tập đoàn Tam Hưng không biết xấu hổ nhiều chỗ rồi, tôi còn biết lão tổng của tập đoàn Tam Hưng đã hủy hoại máy bé gái mười bồn tuổi! Thật muốn đuổi đám hèn hạ này đi!”
Phương Tử Tình thở hỗn hền nói.


Trong đôi mắt Diệp Quân Lâm hiện lên một tia sắc bén: “Chuyện này đã chọc tới trên đầu tôi, thì đừng trách ông xui xẻol”
Phương Tử Tình nhìn thấy tư thế của Diệp Quân Lâm.

Anh ta tưởng mình là ông chủ à?
“Tôi chuẩn bị đích thân đi tới liên đoàn từ thiện, xem xem chuyện là thế nào?”
Phương Tử Tình càng nghĩ càng tức.

“Được, tôi đi cùng cô!”
Diệp Quân Lâm nói.

Không lâu sau, hai người đã tới trước tòa nhà liên đoàn từ thiện Tô Hàng.

“Chào cô, xin hỏi cô có hẹn trước không?”
“Có hẹn trước, tập đoàn Vân Đình, Phương Tử Tình!”
Sau đó, liên đoàn từ thiện sắp xếp quản lý của hội đồng là Hà Kiện tới tiếp đón Phương Tử Tình.

Đối phương biết thân phận của Phương Tử Tình, cho nên cũng phái người có chức vị cao để tiếp đón..

 
Chương 513: 513: Chương 514





“Chào Phương tổng, bên cô có chuyện gì đấy?”
Hà Kiện mỉm cười nói.

Phương Tử Tình nói thẳng: “Hà tiên sinh, hôm nay tôi tới đây chỉ vì một chuyện, điều tra rõ ràng dự án từ thiện quyên tặng của tập đoàn Vân Đình tôi!”
“Hả? Gần đây tập đoàn Vân Đình có hạng mục từ thiện quyên tặng à?”“
Hà Kiện rất ngạc nhiên hỏi.

Diệp Quân Lâm cười nhạo một tiếng.

Đam người này lại chối.

Phương Tử Tình kìm nén tức giận, lạnh giọng nói: “Tám ngày trước, tập đoàn Vân Đình đã quyên góp tổng cộng là một tỷ tệ, dùng để từ thiện công ích, chúng tôi đã làm thông qua liên đoàn từ thiện, anh thân là một quản lý lại không biết ư2”

Hà Kiện cười cười: “Xin lỗi, Phương tổng, khoảng thời gian trước tôi vẫn ở nơi khác, thật sự là không biết chuyện này.”
“Cô đợi một lát, tôi đi hỏi một chút.”
Sau khi Hà Kiện gọi điện thoại hỏi xong xuôi, anh ta mỉm cười nói: “Phương tổng nhầm rồi đúng không? Gần đây Liên đoàn từ thiện Tô Hàng chỉ nhận một tỷ tiền quyên tặng từ tập đoàn Tam Hưng, không có ghi chép quyên tặng của quý công ty!”
“Anh thả…Anh nói linh tinh gì vậy? Rõ ràng một tỷ tệ là tập đoàn Vân Đình chúng tôi quyên tặng, liên đoàn từ thiện các anh lại đổi thành quyên tặng của tập đoàn Tam Hưng, các anh có mục đích gì?”
Phương Tử Tình tức đến nỗi suýt thì văng tục.

“Phương tổng bình tĩnh đã, thật sự là không tra ra ghi chép quyên tặng của quý công ty!”
Hà Kiện ngoài cười nhưng trong không cười.

“Thế anh tự nhìn xem đây là cái gì? Bóp!”
Phương Tử Tình ném ghi chép quyên tặng và thành lập hạng mục từ thiện công ích tới trước mặt Hà Kiện.

Hà Kiện giỏ ra đọc, kinh ngạc nói: “Không đúng, sao ghi chép quyên tặng này lại giống y hệt với tập đoàn Tam Hưng vậy? Hơn nữa hạng mục công ích đều giống nhau!

Cái này Phương tổng đã đổi thành tên của công ty mình à?
“Phụt!”
Phương Tử Tình quả thực sắp bị tức đến hộc máu rồi.

Sao lại có loại người vô liêm sỉ thế cơ chứ?
Nói ngược lại thành Vân Đình ăn chặt…
“Vả lại, gần đây tập đoàn Tam Hưng còn mở cả đêm hội từ thiện, rõ ràng trên hội nghị đã quyên góp một tỷ! Đây chính là số quyên góp của họ, liên quan với tập đoàn Vân Đình vậy? Cô Phương làm thế này, tôi còn nghi ngờ cô có mục đích không đơn thuần!”
Hà Kiện một mực khăng khăng cái này là quyên tặng của tập đoàn Tam Hưng.

“Ha ha, thế này đi, ghi chép chuyển khoản của ngân hàng vẫn còn, chúng ta đi kiểm tra là biết ai đã quyên! Đi thôi, quản lý Hà, chúng ta tới ngân hàng kiểm tra đi? Cho tài vụ của liên đoàn từ thiện đối chất một chút là biết liền.”
Phương Tử Tình cười lạnh nói.

Vừa nghe tới việc đi ngân hàng kiểm tra, sắc mặt Hà Kiện biến đổi rồi.

“Phương tổng, tôi hỏi cô mục đích ban đầu của việc quyên tặng là gì?”
Hà Kiện hỏi..

 
Chương 514: 514: Chương 515





Phương Tử Tình trả lời: “Tất nhiên là để giúp đỡ những người cần giúp!”
“Đúng thế, tôn chỉ của liên đoàn từ thiện chúng tôi chính là giúp người.

Nếu đã đạt được mục đích, vậy thì ai là người giúp quan trọng lắm sao?”
Hà Kiện vươn tay ra rồi hỏi.

“Chẳng phải bây giờ luôn chủ trương người làm việc thiện không để lại tên sao? Sao nào? Các cô quyên góp là vì danh tiếng? Vì để càm một tắm bằng khen và một tờ giấy chứng nhận ư?”
“Phương tổng nói như thế, tôi sâu sắc nghỉ ngờ mục đích mà cô làm từ thiện!”
Hà Kiện hỏi ngược lại, chụp một cái mũ lớn cho Phương Tử Tình.

“Đều là người làm từ thiện, chỉ cần đã được được mục tiêu, những thứ khác quan trọng lắm sao? Cho dù đó là quyên góp của tập đoàn Vân Đình thì sao chứ? Các cô cứ: phải tranh cái danh này à? Nếu mà muốn thì được thôi, tôi sẽ phát một đống giấy khen, giấy chứng nhận cho các cô!”
“Anh…”
Phương Tử Tình sắp tức chết.


Mục đích từ thiện đúng là đã đạt được.

Tập đoàn Vân Đình cũng không quan tâm danh tiếng.

Nhưng bị tập đoàn Tam Hưng lấy mất danh tiếng, cô không chấp nhận được!
“Bốp bốp bốp…”
Diệp Quân Lâm không nhịn phải vỗ tay.

“Nhanh mồm nhanh miệng, giở trò nói đạo đức giải”
Diệp Quân Lâm cười nói.

Hà Kiện cười lạnh, nói: “Vị tiên sinh này, thế nào là đạo đức giả? Từ thiện vốn là như thế! Nếu như mọi người đều làm từ thiện vì danh tiếng, chi bằng đừng làm! Nói thật thì, ai là người quyên tặng không quan trọng đến thế!”
“Vậy thì có thể biến dự án từ thiện mà người khác làm thành tập đoàn Tam Hưng làm hả? Rốt cuộc là ai cho các anh cái quyền này?”
Diệp Quân Lâm chợt cao giọng lên.


T6 Hà Kiện đang định nói tiếp thì bị Diệp Quân Lâm cắt ngang: “Nếu danh tiếng đã không quan trọng, vì sao tập đoàn Tam Hưng lại muốn? Còn trắng trợn tuyên truyền, mở đêm hội từ thiện?”
“Cái đó khác, tập đoàn Tam Hưng cần loại danh tiếng này!”
Hà Kiện cười cười.

“Hay cho một cái tiêu chuẩn kép! Tập đoàn Vân Đình không cần, Tập đoàn Tam Hưng thì cần hả?”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.

“Tam…”
Diệp Quân Lâm lại tiếp tục ngắt lời: “Tôi hỏi này, là ai cho.

cái quyền biến dự án từ thiện của tập đoàn Vân Đình thành dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng? Quyền to đấy nhỉ? Dự án một tỷ tệ mà sửa như vậy sao?”
Diệp Quân Lâm nói năng sắc bén.

Đề cập đến vấn đề chính.

Chẳng mấy chốc Hà Kiện đã không đỡ được nữa..

 
Chương 515: 515: Chương 516





“Đây là ai thế Phương tổng? Các cô tới để gây rối đúng không? Cái này đã lên tới công việc nội bộ của liên đoàn từ thiện tôi rồi? Sao nào? Cô muốn kiểm tra không?”
Hà Kiện tức giận nói.

“Được thôi, kiểm tra một lát thì có sao?”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.

“Người đâu, đuổi bọn họ ra ngoài!”
Hà Kiện không muốn nói chuyện nữa, anh ta thẳng thừng gọi người đuổi khách.

Diệp Quân Lâm lại ngăn lại: “Không được! Chuyện này nhất định phải nói rõ ra! Vì sao dự án từ thiện của Vân Đình lại đổi thành dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng?”
“Tôi cứ không thừa nhận số quyên góp đó là của tập đoàn Vân Đình đấy thì sao? Tôi thừa nhận là đã đổi nó thành của tập đoàn Tam Hưng đấy thì sao?”
Hà Kiện đã bị Diệp Quân Lâm chọc tức, anh ta hỏi ngược lại trước mặt anh.

Nụ cười trên khóe môi Diệp Quân Lâm càng sâu: “Được, anh đừng có hồi hận là được!”
“Tôi mà hối hận á? Nực cười! Nói cho các anh biết! Dự án này là tập đoàn Tam Hưng quyên tặng, không liên quan gì tới các anh! Tiễn khách!”
Sau khi đi ra, Phương Tử Tình bất lực khoát tay: “Thấy chưa? Đây chính là thái độ của liên đoàn từ thiện! Tôi phải quay về hỏi Lục tổng xem làm thế nào, chuyện này không thể bỏ qua như này được.”

Hai người trở lại tập đoàn Vân Đình.

Sau khi Diệp Quân Lâm về phòng làm việc của mình.

Anh liên lạc với thư ký chuyên dụng Nhiếp Tiểu Vân.

“Tiểu Vân, người nào phụ trách liên đoàn từ thiện Tô Hàng?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Lãnh đạo phụ trách là hội trưởng Tiết Trần!”
ct88oslðz #Ề: Nào Ăn Ban Hùm Một Bấu,Thế HảM @® # 1) “Tốt, lập tức hẹn Tiết Trấn nói chuyện! Bảo ông ta tới chỗ tôi một chuyến!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

Rất nhanh, Tiết Trấn và máy vị lãnh đạo cấp cao của liên đoàn từ thiện toát mồ hôi lạnh đi tới tập đoàn Vân Đình.

Trong phòng làm việc.


Năm người Tiết Trấn đứng đó, cúi đầu, trên trán cứ toát ra mồ hôi lạnh.

Bọn họ còn không dám lau.

Người ngồi trước mặt quá đáng sợ.

Không chỉ là lãnh đạo của Tô Hàng, quan trọng hơn anh là tướng quân Côn Luân!
Viên Sơn Hà sao lại chết?
Chính là vì anh!
Vì sao đột nhiên Tập đoàn Tam Hưng lại nhảy ra, hoành hành ngang ngược ở tỉnh Giang Nam?
Nguyên nhân quan trọng nhất là Viên Sơn Hà đã chết, người đè ép tập đoàn Tam Hưng không còn.

“Biết nguyên nhân tôi gọi các anh tới không?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Mấy người Tiết Trấn đưa mắt nhìn nhau, sau đó lắc đầu: “Lãnh đạo Diệp, chúng tôi không biết..”
“Không biết đúng không?”
“Các anh có biết bây giờ đang ở đâu không?”
Diệp Quân Lâm vỗ bàn..

 
Chương 516: 516: Chương 517





“Tập đoàn Vân Đình? Hả? Chẳng lẽ là dự án từ thiện công ích của tập đoàn Vân Đình?”
Tiết Trần rất thông minh, lập tức phản ứng lại.

“Đây không phải là biết rồi sao?”
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói.

“Nói đi, chuyện là thế nào? Tập đoàn Vân Đình tôi bỏ tiền ra làm dự án, sao dự án đó lại biến thành dự án của tập đoàn Tam Hưng rồi vậy?”
Diệp Quân Lâm cười nói.

Bỗng nhiên, sắc mặt anh thay đổi, giọng nói lạnh như băng: “Vừa nãy tôi đã tới liên đoàn từ thiện để hỏi, kết quả người ta cứ khăng khăng là tập đoàn Tam Hưng quyên tiền, còn đuổi tôi ra ngoài!”
“Rầằm!”
Diệp Quân Lâm vừa nói câu này ra, năm người Tiết Trấn sợ chết khiếp.

“Bùm bụp!”
Tiết Trấn đứng không vững, lảo đảo một cái ngã xuống đất.


Còn có cả chuyện này?
Vị nhân vật này tới liên đoàn từ thiện còn bị đuổi ra ngoài.

Cái này cái này cái này…
Kẻ nào ăn gan hùm mật gấu thế hả?
Phạm phải sai lầm to lớn rồi!
Tiêu rồi!
Thế này là tiêu tùng rồi!
Tiết Trấn thở hổn hẻn: “Lãnh đạo Diệp, chúng tôi hoàn toàn không biết chuyện này?”
Diệp Quân Lâm gõ lên bàn rồi nói: “Đây là chuyện thứ hai, nói chuyện thứ nhất trước đi! Nếu mà nói không rõ, Diệp Quân Lâm tôi tự đi điều tra!”
“Phụt!”
Mấy người sắp sợ đến hộc máu.

Vị này đích thân điều tra thì còn gì nữa cơ chứ?

Nếu là trước đây, sợ là Chu Ngọc Hằng đã diệt bọn họ từ lâu rồi.

“Tôi nói! Tôi nói! Tôi nói hết!”
Tiết Trần lập tức nói.

“Tổng đại diện của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ là Dư Huy tới tìm tôi, bảo tôi sửa một tỷ tiền quyên góp của tập đoàn Vân Đình sang danh nghĩa của tập đoàn Tam Hưng, vừa khít với dự án quyên tặng của liên đoàn từ thiện! Anh ta hứa hẹn sau này sẽ quyên tặng cho Tô Hàng hai tỷ, lúc đấy tôi mới đồng ý!”
Tiết Trần kẻ lại rõ ràng.

Diệp Quân Lâm bật cười: “Anh ta hứa hẹn sau này sẽ quyên góp hai tỷ, xin hỏi là có làm hợp đồng với ông không?”
“Không sai, nhận lời ngoài miệng! Nhưng anh ta là tổng đại diện của tập đoàn Tam Hưng khu vực Hoa Hạ, tôi nghĩ anh ta sẽ giữ lời.”
Tiết Trấn giải thích.

“Rằm!”
Diệp Quân Lâm vỗ mạnh lên bàn.

Dọa mấy người Tiết Trần suýt thì tè ra quần.

“Anh con mẹ nó là học sinh tiểu học à? Người ta nói gì tin vậy?”
Diệp Quân Lâm tức giận nói..

 
Chương 517: 517: Chương 518





“Lãnh đạo Diệp, tôi sai rồi, tôi sai rồi… Tôi không nên tin lời nói dối của anh ta!”
Tiết Trần phù một tiếng quỳ rạp xuống đất.

“Đi đi, đi tới liên đoàn từ thiện tra lại ghi chép đi!”
Diệp Quân Lâm nói.

“Vâng, vâng, tôi đi ngay đây!”
Tiết Trần cúi đầu khom lưng.

Bên này Phương Tử Tình vừa mới gọi điện cho Kỳ Lân, thì nhìn thấy Diệp Quân Lâm dẫn theo một đám người tới tìm cô.

“Chào Phương tổng, tôi xin tự giới thiệu, tôi là hội trưởng của liên đoàn từ thiện, Tiết Trấn, đặc biệt tới để xin lỗi!
Phiền cô đi cùng chúng tôi tới liên đoàn từ thiện một chuyến, giải quyết sự việc!”
Tiết Trần vội vàng nói.

Phương Tử Tình trợn tròn mắt.

Nửa tiếng trước vừa mới gọi điện thoại cho Lục Nam Hiên cầu cứu, nhanh thế mà hội trưởng liên đoàn từ thiện đích thân chạy tới xin lỗi rồi?

Năng lực của ông chủ thần bí to đến đâu đây?
Cái này cũng quá giỏi rồi đi?
Phương Tử Tình càng ngày càng sùng bái ông chủ, cô sắp coi anh trở thành người tình trong mộng rồi.

Rất nhanh, mọi người lại đi tới liên đoàn từ thiện một lần nữa.

“Bảo Hà Kiện ra đón tiếp tôi!”
Diệp Quân Lâm nói.

Qua không bao lâu, Hà Kiện dẫn theo một đám bảo vệ hùng hổ xông ra.

“Sao thế? Tập đoàn Vân Đình cứ thích gây sự đúng không? Đã đuổi các anh đi rồi? Còn cứ tới gây sự tiếp hả?”
Hà Kiện tức giận nói.

Diệp Quân Lâm nhìn anh ta, cười lạnh nói: “Sao nào? Đây là thái độ đón khách của anh à?”
“Anh con mẹ nó là cái thá gì? Tôi phải tiếp đón anh á? Đi chết đi!”
Hà Kiện quát lên.


Phương Tử Tình cãi lại: “Sao thế? Sao anh ngang ngược thế? Tôi muốn kiểm tra lại các khoản không được sao?
Tập đoàn Vân Đình tôi đã quyên tặng một tỷ đấy!”
“Không được!”
Hà Kiện từ chối luôn: “Tôi nói cho các cô biết, từ hôm nay.

trở đi, liên đoàn từ thiện không cho phép bất kỳ người nào.

của tập đoàn Vân Đình đi vào! Chúng tôi cũng không nhận quyên góp của các cô!”
“Anh quyền to thật đấy nhỉ, còn muốn một tay che trời à?”
Phương Tử Tình hỏi.

“Đúng thế, sự nghiệp từ thiện của Tô Hàng chính là do tôi định đoạt! Một tay che trời! Không phục thì cũng nhịn đi!”
Mấy quản lý khác cũng nhao nhao nói.

Diệp Quân Lâm nhìn mấy người này, bất đắc dĩ lắc đầu.

Xem ra bình thường liên đoàn từ thiện này cũng rất ngang ngược.

Hơn nữa những quản lý này béo bở không ít.

Anh chỉ nhìn qua một cái là phát hiện có mấy người đeo đồng hồ hàng hiệu có giá hàng triệu.

“Các anh thật to gan!”.

 
Chương 518: 518: Chương 519





Lúc này, một tiếng quát lớn vang lên.

Hội trưởng liên đoàn từ thiện Tiết Trần xuất hiện.

“Mẹ mày…Sao lại là hội trưởng?”
Hà Kiện đang mắng được một nửa thì sắc mặt đại biến, nhìn người tới với ánh mắt không thẻ tin nồi.

“Phó hội trưởng Trương? Phó hội trưởng Vu…”
“Sao các ngài đều ở đây?”
Hà Kiện và máy quản lý khác sợ hãi.

“Hừ, nều tôi mà không xuất hiện, liên đoàn từ thiện sẽ phải đóng cửa mắt!”
Tiết Trần đen mặt.

“Hả? Hội trưởng nói gì kỳ vật, liên đoàn từ thiện sao mà đóng cửa được?”
Hà Kiện cười cười nói.


Anh ta nào biết người đàn ông trước mặt đây, thật sự có thể một lời định sinh tử.

“Hà Kiện và mấy người các anh đều đã bị cách chức! Sau đó, đi tiếp nhận điều tra đi!”
Tiết Trần lạnh giọng nói.

“Âm!”
“GÌ cơ?”
Quyết định này đối với mấy người Hà Kiện mà nói, quả thực là sắm sét giữa trời quang.

Tiết Trấn lại liếc mắt nhìn sang bốn phó hội trưởng ở sau lưng, rồi nói: “Đợi xử lú xong chuyện này, chúng ta cũng chủ động xin tạm đình chỉ công tác tiếp nhận kiểm tra đi!”
“Vâng vâng, hiểu rồi ạI”
Mấy phó hội trưởng lập tức đồng ý.

Đây là cách tốt nhất để cứu bọn họ.

Đám người Hà Kiện còn kinh ngạc hơn.


Tập đoàn Vân Đình này có bối cảnh gì vậy?
Ngay cả hội trưởng cũng chủ động tạm đình chỉ công tác?
“Được rồi, đi kiểm tra ghi chép trước đi! Đừng lằng nhằng nữa.”
Diệp Quân Lâm ní.

“Vâng, thưa lãnh đạo!”
Mấy người Tiết Trấn lập tức đi trước dẫn đường.

Phương Tử Tình nhìn sâu Diệp Quân Lâm một cái.

Anh ta lại cáo mượn oai hùm.

Mượn uy thế của sếp lớn, ở đây giễu võ dương oai.

Còn được họ gọi là lãnh đạo?
Diệp Quân Lâm đúng là giỏi ra vẻ!
Sau khi nhóm người đi vào liên đoàn từ thiện, chẳng bao lâu mọi việc đã được làm sáng tỏ.

Sô tiền một tỷ đúng là do tập đoàn Vân Đình quyên góp, không có một tí quan hệ nào với tập đoàn Tam Hưng.

“Tiếp theo phải làm thế nào, chắc không cần tôi nói chứ?”
Diệp Quân Lâm hỏi..

 
Chương 519: 519: Chương 520





“Không cần! Lãnh đạo! Tôi sẽ xử lý thỏa đáng!”
Tiết Trấn lập tức sắp xếp ngay, gửi ra một công văn— Khẳng định việc từ thiện mà Tập đoàn Vân Đình làm.

Lại liên lạc với các tòa soạn báo và truyền thông lớn, lần lượt đưa tin chuyện tập đoàn Vân Đình công ích từ thiện.

Còn trao tặng giấy chứng nhận và bằng khen.

“Thứ này tôi có thể không cần, nhưng anh cần phải chuẩn bị! Đây là trình tự hợp pháp!”
Diệp Quân Lâm trừng mắt một cái, Tiết Trấn sợ tới mức suýt thì hồn bay phách lạc.

“Đúng rồi! Công bố luôn chuyện tập đoàn Tam Hưng tổ chức đêm hội từ thiện nhưng không quyên tiền ra đi!”
Diệp Quân Lâm nói.

Tập đoàn Tam Hưng muốn gian lận à?
Đừng hòng!
“Chuyện này…”

Tiết Trần hơi do dự.

Dù sao Tập đoàn Tam Hưng cũng có thế lực khổng lồ, còn là xí nghiệp nước ngoài.

Vấn đề này quả thực là không tiện xử lý.

“Hử?”
Diệp Quân Lâm hừ lạnh một tiếng.

“Tôi lập tức đi làm ngay!”
Nhưng mà so với vị trước mắt này, tập đoàn Tam Hưng là cái thá gì?
Rất nhanh, các phương tiện truyền thông lần lượt đặt ra câu hỏi: Một tỷ tiền dự án từ thiện của tập đoàn Tam Hưng vào số lúc nào?
Là làm từ thiện thực sự hay chỉ vì danh tiếng và mánh lới?
Sư việc còn nhận được giấy chứng nhận của liên đoàn từ thiện.

Cho nên sau khi được công bồ ra, cả Tô Hàng chắn động.


“Qủa nhiên Tập đoàn Tam Hưng chẳng phải thứ tốt đẹp gì!
Rõ ràng là một tỷ của tập đoàn Vân Đình người ta, lại thành của họ!”
“Qúa là vô sỉ! Trên đêm hội còn bôi nhọ tập đoàn Đông Thiên! Đám chó Nhật này!”
Qủa nhiên hướng gió nghiêng về một phía, tập đoàn Tam Hưng gặp phải khủng hoảng, danh tiếng tổn hại rất lớn.

Trong phòng làm việc của tập đoàn Tam Hưng chỉ nhánh Tô Hàng.

Dư Huy hút một điều xì gà, vẻ mặt âm trầm.

“Có điều kỳ lạ, tôi đã nói chuyện ổn thỏa với Tiết Trần, còn đút lót cho mấy phó hội trưởng và quản lý, sao lại xảy ra chuyện chứ?”
Dư Huy trăm tư khó giải.

Lúc này, người của liên đoàn từ thiện tìm tới đây.

“Chào Dư tổng, số tiền một tỷ này chúng tôi không bắt buộc, nhưng quý công ty đã tổ chức đêm hội từ thiện và tuyên bố chuyện này, tôi nghĩ không nuốt lời thì tốt hơn, nếu không ảnh hưởng đến danh tiếng của tập đoàn Tam Hưng thì không hay đâu!”
Dư Huy cắn răng, thanh toán số tiền một tỷ.

Anh ta sắp bị tức chết rồi.

Tập đoàn Tam Hưng vốn không có ý định nhả ra một tỷ, cái này tương đương với việc anh ta làm chuyện không lợi, không công còn thiệt hại..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom