Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 640: 640: Chương 641





“Ha ha, với thân phận của máy người thì có thể quen biết được nhân vật lợi hại gì chứ? Chọc cười! Chỉ cần là trong tỉnh Giang Nam, thì không một ai có thể chống lại nhà họ Sở!”
Trương Văn Thao gào lên.

“À? Nhà họ Sở khủng bố thế cơ à?”
Hầu kết của Lý Văn Uyên trượt trượt, ông ta hung hăng nuốt một ngụm nước miếng.

“Mau cút đi, thật là mất mặt!”
Ngô Mộc Lan không muốn nhìn thấy mấy người Lý Văn Uyên thêm một phút nào nữa.

Nghĩ tới điều gì đó, Ngô Mộc Lan không nhịn được nói: “Đúng rôi, một tuân này gia đình anh chị không ai được ra khỏi nhà họ Triệu một bước! Các cháu phải trông cho bà!”
“Vâng ạ!”
Mây người Triệu Đại Phi hô lên.

“Hả?”
Sắc mặt của ba người Lý Tử Nhiễm lâp tức trắng bệch.

Ngô Mộc Lan muốn cầm chân họ.


Chắc chắn là xử lý xong chuyện này, mới cho họ rời đi.

Thậm chí có thể nói bọn họ là vật hy sinh.

Giờ phải làm sao đây?
Lý Tử Nhiễm đang lo lắng còn phải đi làm nữa.

“Chị Tử Nhiễm, nếu đi làm thì làm việc từ xa đi.

Đắc tội rồi!”
Cuối cùng, mấy người Lý Tử Nhiễm đã bị nhốt hết ở nhà họ Triệu.

“Diệp Quân Lâm, cậu hãy nhìn chuyện tốt mà cậu làm đi!”
“Cậu còn gì để nói nữa không?”
Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan nhìn Diệp Quân Lâm chằm chằm, rồi quát.

“Bố mẹ, hai người cứ coi như đang đi nghỉ phép đi, một tuần sau, vui vẻ về Tô Hàng không tốt sao?”
Diệp Quân Lâm thần thái thoải mái bình tĩnh, giống như đang đi nghỉ phép vậy.


“Diệp Quân Lâm! Lúc này mà anh vẫn còn đùa được àI”
Lý Tử Nhiễm gắt.

Ngoài mặt tuy Lý Tử Nhiễm hung dữ với Diệp Quân Lâm.

Nhưng sau khi hai vợ chồng Lý Văn Uyên rời đi.

Lý Tử Nhiễm lập tức nói: “Ông xã, em hiểu anh, anh vì Tiêu Thắm nên mới làm như vậy!”
“Rất tốt, có em hiểu anh.”
Diệp Quân Lâm cười nói.

Anh không sợ không giải quyết được chuyện này/ Anh sợ nhát là không ai hiểu và thất vọng.

“Nhưng lần này nháo lớn thật rồi đấy, chuyện này anh không giải quyết được.”
Lý Tử Nhiễm nhíu mày.

“Yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho anh.”
Diệp Quân Lâm cười cười.

“Anh xử lý thế nào? Bây giờ chúng ta còn không ra khỏi nhà họ Triệu được! Sao mà nghĩ cách được đây?”
Lý Tử Nhiễm bối rồi.

Diệp Quân Lâm tươi cười xán lạn: “Em yên tâm, nhà họ Triệu anh muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.”.

 
Chương 641: 641: Chương 642





“Anh lại muốn xem xem ai dám ngăn anh?”
Triệu gia vì phòng đoàn người Diệp Quân Lâm rời đi, nên giam cầm họ ở một căn biệt thự, có hơn vài chục vệ sĩ canh cửa.

Diệp Quân Lâm cứ thế nghênh ngang đi tới cửa biệt thự, mười mắy tên vệ sĩ lập tức xông tới.

“Không được, anh không thể đi! Cứ yên ổn mà ngồi yên đit”
Tên vệ sĩ càm đầu tức giận nói.

“Tôi càng muốn đi thì thế nào?”
Diệp Quân Lâm cười nói.

“Anh cứ thử xeml”
Một đám hung ác nhìn chằm chằm Diệp Quân Lân, chỉ cần anh có hành động dị thường, bọn họ sẽ không chút nể mặt mà bắt giữ anh lại.

“Ai cho phép các người quyền hạn chế tự do của người khác?”
Diệp Quân Lâm nói.


“Vì nơi này là Triệu gia, mọi chuyện anh phải nghe theo Triệu gia! Trừ biệt thự ra, thì anh không thể đi nơi khác!
Hiểu chưa?”
Tên vệ sĩ cảnh cáo nói.

Diệp Quân Lâm nhếch miệng cười một nụ cười quái dị: “Phàm là mặt trời mặt trăng chiều tới, sông nước chảy được, không có nơi nào mà Diệp Quân Lâm tôi không được đi cả!”
“Tránh rat”
“Anh, anh…”
Các vệ sĩ không những không lùi bước, mà còn tiến lên.

“Phanh!”
Diệp Quân Lâm đột nhiên hành động, chỉ thấy bóng thoáng qua.

Nhanh chóng đi qua mấy chục người.

“Thình thịch!”
“Thình thịch!”
Những người này đều lãnh phải một đòn hiểm, ngã xuống trên mặt đất.


Bọn họ đều do Triệu gia dùng chỉ phí cao thuê tới bảo vệ.

Nhưng Diệp Quân Lâm là Chiến thần Côn Luân, trên chiến trường một người địch van quân tiên phong.

Làm sao những người này có thể động tới được!
Lý Tử Nhiễm nhận ra có chuyện, khi chạy tới, chỉ thấy một đám người ngã trên mặt đất kêu la đau đớn.

Diệp Quân Lâm còn chưa biết đã đi đâu.

“Anh ấy gây ra sao?”
Lý Tử Nhiễm trừng to mắt, tràn đầy vẻ không tin tưởng.

Chuyện Diệp Quân Lâm chạy trồn, rất nhanh toàn bộ Triệu gia đều biết.

Triệu Kiến Quốc cùng Ngô Mộc Lan nắm tay tới.

“Các người giáo dục thật tốt nha!”
Ngô Mộc Lan trừng mắt nhìn hai người Lý Văn Uyên tức giận nói.

“Ba mẹ, chúng con không biết, chuyện Diệp Quân Lâm bỏ trốn chúng con thực sự không biết…”
Lý Văn Uyên cùng Triệu Nhã Lan khóc không ra nước mắt.

Ngô Mộc Lan hừ lạnh nói: “Hiện tại làm sao đây? Nó đi thế sẽ không quay lại!”.

 
Chương 642: 642: Chương 643





Triệu Học Hành, Triệu Học Lương cũng sôi nổi bàn tán: “Đúng vậy, nó chắc chắn chạy mắt! Đem cục diện rối rắm này vứt lại cho Triệu gia!”
“Rõ ràng tên nhóc này khơi mào tại họa rồi bỏ đi! Thật đáng giận!”
“Anh ấy sẽ không chạy!”
Lý Tử Nhiễm, Tiêu Thắm cùng với Triệu Xa ba người cùng một lời.

Tiêu Thắm cùng Triệu Xa biết rõ thân phận Diệp Quân Lâm.

Đến cả Lý Tử Nhiễm đơn thuần cũng tin tưởng nhân phẩm của Diệp Quân Lâm, anh sẽ không mặc kệ mình mà bỏ đi.

“Hừ, ta không nghĩ ra các người sao lại bênh vực Diệp Quân Lâm?”
Ngô Mộc Lan cùng mọi người Triệu gia đều không tin tưởng nhìn ba người Tiêu Thắm.

„| ÔI 2 n4 Tiêu Thắm cùng Triệu Xa liếc nhau.

Rốt cuộc hai người cũng không thẻ nói gì được.

Đây là chuyện tuyệt mật quân sự cấp cao nhát!
Lý Tử Nhiễm ngước đầu nói: “Bởi vì anh ấy là chồng conl”

Sauk hi Diệp Quân Lâm rời đi, anh tới câu lạc bộ Ám Dạ.

Bốn ngườiThanh Long, Bạch Hổ, Kỳ Lân cùng với Chu Tước đã tới đây.

“Tướng quân, căn cứ chúng ta điều tra đã phát hiện, tình thành gần đây đã hung hăng ngang ngược đoạt đi địa bàn của các nhóm thế lực gia tộc, đều là có người ở sau lưng!
Nói thẳng ra, chính là nhóm thể lực tỉnh ngoài coi trọng Kim Lăng xem đây như cục thịt mỡ!”
“Lý do Sở gia ở Hoa Hải đã tới Kim Lăng, là muốn thông qua việc khống chế Triệu gia, để đạt được mục đích cắm rễ Kim Lăng.”
Chu Tước nói rõ tình báo.

Diệp Quân Lâm lấy ra một điều thuốc, cười nhạt: “Những thứ có lòng dạ đen tối kia, sẽ liên lụy dân chúng, không biết sẽ chết bao nhiêu người vô tội! Chuyện này tuyệt đối không thể phát sinh trước mặt tôi!”
“Đã rõi”
Cả bón người đều đồng loạt gật đầu.

“Đem các gia tộc tỉnh thành gần đây gây chuyện liệt kê ra, tôi chuẩn bị giải quyết một lần!”
Diệp Quân Lâm nói.

“Dạ, tướng quân, tôi lập tức đi chuẩn bị!”
Chu Tước nói.


“Sau khi Chu Tước đem danh sách liệt kê ra, Kỳ Lân lầy danh nghĩa Lục Nam Hiên mời mọi người tham dự tiệc tôi, địa điêm đê bọn họ tự định!”
Diệp Quân Lâm lại dặn dò Kỳ Lân.

Kỳ Lân gật gật đầu.

Hôm nay, có hai tin tức bung nỗ truyền khắp tỉnh thành.

Thứ nhất: Triệu gia cùng Sở Gia ở Hoa Hải giao hẹn với nhau, trong một tuần hai bên có một trận tử chiến.

Thứ hai: Tập đoàn Vân Đình Lục Nam Hiên đi đến tỉnh Thành, hơn nữa mời các giá tộc thế lực lớn của tỉnh Thành tham gia tiệc tối.

Chuyện Triệu gia cùng Sở gia ở Hoa Hải, đối với mọi ngườimà nói, không có gì phải bàn.

Một tuần sau, Triệu gia sẽ bị xóa số khỏi tỉnh Thành!
Nhưng Phó lãnh đạo tập đoàn Vân Đình lại đột nhiên tới tỉnh Thành, đây là chuyện mọi người không kịp phòng.

Mọi người đều không hiểu.

.

ngôn tình hoàn
Đặc biệt, nhóm các thế lực lớn được mời lại càng khó hiểu..

 
Chương 643: 643: Chương 644





Không rõ tập đoàn Vân Đình muốn làm gì…
Các thế lực khắp nơi thương lượng với nhau.

Mọi người đưa ra kết luận – tập đoàn Vân ĐÌnh tới tỉnh Thành để phân địa bàn.

“Không thể! Tập đoàn Vân Đình đừng nói là ăn một miếng thịt ở tỉnh Thành, một ngụm canh cũng không có mà uống!”
“Đúng! Không sai! Tô Hàng chúng ta không động vào, nhưng tỉnh Thành đừng mơ động vào.”
Các thế lực tỉnh Thành cực kỳ đoàn kết.

Đặc biệt, phe phái Viên Sơn Hà cùng tập đoàn Tam Tinh luôn có kết nối vững chắc.

Cục thịt mỡ này, bọn họ không cho bát kỳ kẻ nào nhúng chàm.

Ai muốn động, bọn họ sẽ liều mạng.

“Tập đoàn Vân Đình thực sự quá khờ a, địa điểm còn do chúng ta định? Muốn chết sao?”
“Thật ngu ngốc, mở tiệc còn mời chúng ta tới, ha ha.”
“Chi bằng chúng ta định tiệc tối tại câu lạc bộ Thiết Huyết đi?”
Các thế lực đều cười.


Bởi vì câu lạc bộ Thiết Huyết, kỳ thật là thế lực ngầm lớn nhất của tỉnh Thành.

Bên trong vô cùng lợi hại, nhiều cao thủ hắc quyền.

Có thể nói cao thủ đứng đầu trong châu Á các nơi đều ở đây!
Bọn họ muốn đem tiệc tối bó trí thành Hồng Môn Yến.

Mọi người đã thỏa thuận ổn thỏa, ba ngày sau đè chết Tập đoàn Vân Đình ở câu lạc bộ Thiên Huyết.

Bọn họ muốn đánh chết Lục Nam Hiên kia.

“Các anh em, đến lúc đó từng người lấy ra át chủ bài mạnh nhát đến, cho bọn họ biết cái gì gọi là địa đầu xà!”
“Chắc chắn, tuyệt đối không để cho tên gia hỏa kia còn sống mà rời khỏi tỉnh Thành, cũng không dám có ý đồ tới tỉnh Thành!”
Mọi người rất mong chờ ba ngày sau cảnh tượng tập đoàn Vân Đình bị cả ngàn người vây quanh.

Trong Triệu gia vẫn u ám như cũ.

Mọi người cũng không buôn ăn cơm tôi.


Mọi hy vọng đều đặt trên người Trương Văn Thao, nhưng quá xa vời.

Gia gia của Trương Văn Thao đã rút lui, cũng thấp cổ bé họng.

Cho dù nhân mạch Trương gia không kém, nhưng Trương gia vì chuyện này đi đắc tội vương tộc Sở gia ư.

Nghĩ đến chuyện gì đó, Ngô Mộc Lan nhìn chằm chằm Lý Tử Nhiễm cùng Tiêu Thấm hỏi: “Các người nói hắn sẽ trở về sao? Người đâu?”
Tiêu Thắm không biết phải trả lời ra sao.

“Bà ngoại, người yên tâm, Quân Lâm sẽ về, chuyện này anh ấy làm, anh ấy sẽ giải quyết!”
Lý Tử Nhiễm vô cùng chắc chắn nói.

Cô mới nhận được tin tức tử Phương Tử Tình – Tập đoàn Vân Đình là Lục Nam Hiên đang tới tỉnh Thành.

Lý Tử Nhiễm định liên hệ anh ta nhờ giúp đỡ.

Cho nên cô tin tưởng.

“Ha ha, em gái à, em không tin tên đàn ông kia chạy trốn, nói thật, anh đã cho người tìm rồi.

Ở tỉnh Thành không hề có tung tích của nó…”
Lúc đầu người nhà họ Diệp đã đi tìm một vòng rồi.

Nhưng không hề thấy tung tích của Diệp Quân Lâm..

 
Chương 644: 644: Chương 645





“Chắc chắc là cậu ta đã bỏ chạy rồi ra khỏi tỉnh thành từ lâu rồi, các người vẫn ở đấy mà chờ đợi ngu ngốc!”
Triệu Đại Phi vô tình nói.

Ngay cả Lý Văn Uyên và Triệu Nhã Lan cũng nói: “Con gái à, đến giờ này rồi mà con vẫn còn ôm ảo tưởng sao?
Chắc chắn là cậu ta đã chạy rồi!”
“Chắc chắn là thế, nều không đang êm đẹp cậu ta chạy cái gì chứ?”
“Bố mẹ, Quân Lâm là người như nào hai người không phải không biết…”
Lý Tử Nhiễm giải thích.

“Tình hình lần này giống được à? Đẳng cấp như nhà họ Sở ở Hoa Hải, chúng ta lấy cái gì để giải quyết? Nếu mẹ mà là cậu ta, mẹ cũng chạy rồi!”
“Đúng, đúng thế! Nếu không tin thì con cứ chờ mà xem?
Xem xem cậu ta có xuất hiện không?”
Triệu Nhã Lan tức giận nói.

Hai vợ chồng này đã nhận định là Diệp Quân Lâm đã bỏ chạy.

Gương mặt Lý Tử Nhiễm xoẹt qua một tia khó xử.


Đúng là, đối thủ lần này rất mạnh.

Bắt kỳ ai cũng khó ngăn.

Nói thế nào thì nhà họ Sở ở Hoa Hải cũng là nhà chuẩn hoàng tộc, là một tồn tại ở một cấp bậc khác rồi.

Nhưng cô tin Diệp Quân Lâm tuyệt đối sẽ không vì nhà họ Sở quá mạnh mà bỏ chạy.

“Ông xã, anh đi đâu rồi? Anh mau về đi! Tới đây xóa tan nghỉ ngờ của mọi người đi?”
Hiện tại Lý Tử Nhiễm rất muốn nhìn thấy Diệp Quân Lâm xuất hiện.

Tốt nhất là giáng lâm như thần tiên ấy, giải quyết chuyện này luôn.

Nhưng mà ngày hôm sau Diệp Quân Lâm vẫn chưa xuất hiện.

Ngày hôm sau, Diệp Quân Lâm vẫn chưa xuất hiện như cũ.


Trong thời gian này ngay cả một tin tức cũng không có.

Lý Tử Nhiễm gọi điện thoại thì đầu bên kia toàn tắt máy.

Lúc này, ngay cả Lý Tử Nhiễm cũng luống cuồng rồi.

Lẽ nào Diệp Quân Lâm đã bỏ chạy thật rồi sao?
Nhưng trong lòng cô vẫn kiên trì tin tưởng Diệp Quân Lâm không chạy, anh ấy có thế nào thì đức hạnh của anh ấy là không thể chê được!
“Nhìn đi, Diệp Quân Lâm vẫn không xuất hiện! Các người thì vẫn đợi chờ trong ngu ngốc, người đâu hả?”
“Bây giò điện thoại đã tắt máy rồi, đây không phải là chạy thì là cái gì?”
Mọi người nhà họ Triệu cật lực châm biếm.

“Vừa nãy tôi đã cho người tìm một lượt ở Tô Hàng, không hề nhìn thấy tung tích của Diệp Quân Lâm, cậu ta đã chạy thật rồi đấy!”
Triệu Học Thành cười khẩy rồi nói.

Lúc này Triệu Viễn cát lời: “Ngày thường mọi người nên làm gì thì cứ làm như thế đi! Anh rễ Diệp chắc chắc sẽ xuất hiện! Ngoài ra, chuyện này sẽ được giải quyết!”
Triệu Viễn vừa nói ra lời này, mọi người đều sửng sốt.

Nhát là Ngô Mộc Lan, bà ta nhìn chằm vào Triệu Viễn với ánh mắt không thể tin nổi, rồi hỏi: “Ý cháu là chúng ta đang lo bò trắng răng hả?”
Triệu Viễn lắc đầu: “Bà nội, cháu chỉ nói là anh rể Diệp sẽ quay về, mọi người nói những cái này cũng không có tác dụng gì.

Chi bằng cứ sinh hoạt bình thường như ngày thường thôi.”
“Bóp!”.

 
Chương 645: 645: Chương 646





Đột nhiên Ngô Mộc Lan tát Triệu Viễn một cái.

Lanh lảnh vang dội, cực kỳ chắn động.

Lần trước Ngô Mộc Lan tát Triệu Viễn là bởi vì nguyên nhân nhà họ Sở, không phải là ý của bà ta.

Nhưng hôm nay bà ta đã chủ động bạt tai đứa cháu mà bà ta trọng vọng nhát.

“Bà nội bà…”
Triệu Viễn ôm má, nhìn Ngô Mộc Lan với ánh mắt khó tin.

“Sao cháu lại nói được câu này vậy? Nếu không phải tại cháu và Diệp Quân Lâm, nhà họ Triệu có đi tới bước đường này không? Bây giờ các cháu đã gây ra họa lớn, cháu lại vẫn nói với cái giọng này, gì cơ? Cháu có thể giải quyết được chuyện này ư2”
Ngô Mộc Lan tức đến nỗi run cả người.

Triệu Viễn nhìn bà ta rồi nghiêm túc nói: “Đúng, cháu có thể giải quyết được!”
“Cháu lấy cái gì để giải quyết?”
Ngô Mộc Lan hỏi.


“Có anh rể Diệp cháu ở đây, chuyện này chắc chắn sẽ được giải quyết…”
Triệu Viễn rất là quật cường.

“Bây giờ cậu ta đã chạy rồi, cháu vẫn mong chờ cậu ta giải quyêt chuyện này ư? Thật là nực cười! Đâu cháu bị úng nước à?”
Ngô Mộc Lan tức giận nói.

“Mọi người không biết, thực ra anh rễ Diệp là…”
Triệu Viễn bị bức bách nên muốn nói thân phân của Diệp Quân Lâm ra.

“Cái gì?”
Mọi người tập trung nhìn vào Triệu Viễn, nhìn anh với ánh mắt kinh ngạc.

Ngay cả Lý Tử Nhiễm cũng sắp nghi ngờ rồi.

Lẽ nào Diệp Quân Lâm vẫn còn thân phận gì đó không muốn người khác biết?
Mới làm cho Triệu Viễn ủng hộ anh ấy như vậy?

“Cháu…”
Triệu Viễn nhớ tới thỏa thuận giữ bí mật, cứng rắn ngừng lại.

“Cái gì hả? Cháu mau nói đi, bà sót ruột lắm rồi!”
Ngô Mộc Lan thúc giục.

“Nói tóm lại là cháu tin anh rể Diệp, nếu anh ấy dám hẹn chiến, anh ấy chắc chắn thành công!”
Triệu Viễn nói.

Hai nắm tay của anh ta nắm chặt.

Gương mặt dữ tợn, nổi gân xanh.

Nhịn!
Nhất định phải nhịn!
Anh quyết định nhịn nỗi uất ức ngày hôm nay!
Đợi mấy ngày nữa, mọi người sẽ biết mọi việc.

“Ha ha, cháu cũng thật ngây thơ!”
Ngô Mộc Lan lạnh giọng nói.

“Triệu Viễn, cả nhà rát thất vọng về cháu!”.

 
Chương 646: 646: Chương 647





Thấy mọi người đang nhìn mình với ánh mắt cực kỳ thát vọng, trong lòng Triệu Viễn khó chịu nói không nên lời.

“Sớm muộn gì cũng có một ngày mọi người biết chân tướng!”
Triệu Viễn cắn chặt môi.

Chẳng máy chốc, thời hạn ba ngày đã tới.

Trong câu lạc bộ Thiết Huyết.

Hơn hai mươi thế lực của các nhà tê tụ.

Nhà mạnh nhất trong só đó là nhà họ Tào, nhà họ Hạ cùng với nhà họ u.

Ba nhà này cộng với nhà họ Lý, là những nhà giàu có nhất tỉnh thành.

Bởi vì trước kia bị tổn thương nguyên khí nặng nề nên nhà họ Lý không tham gia vào cuộc tranh đoạt.

Cho nên ở tỉnh thành ba nhà này không kiêng nẻ gì, đi tới đâu cướp tới đó.

Suy cho cùng thì người ngăn cản bọn họ trước đây đã ngã ngựa hết rồi.


Ngoài ba nhà này ra, còn có bảy tám nhà nữa.

Tắt nhiên còn có máy vị lão đại trong giới xã hội đen nữa.

Trừ bỏ Viên Sơn Hà và Lý Nhị Gia đi thì bây giờ ở tỉnh thành Sư Gia nói là được.

Ông ta từng đi theo Viên Sơn Hà, nhưng về sau ông ta đã tự lập môn phái.

Mấy năm nay, vẫn đang ngắm ngầm phát triển.

Dưới tay ông ta có rất nhiều cao thủ, ở tỉnh thành có thể nói là đánh đâu thắng đó.

Sau khi Viên Sơn Hà và Lý Nhị Gia mắt, ông ta đi ra tiếp quản mọi việc.

Tất nhiên, còn có một vị lợi hại nữa, đó là Thạch Phất bất động Thạch Thanh Sơn – ông chủ của câu lạc bộ Thiết Huyết.

Nắm giữ sân quyền anh ngàm lới nhất tỉnh thành.

Những cao thủ quyền anh được xếp hạng ở Châu Á, chỗ ông ta có hơn hai người.

Ai cũng kiêng nề!
Tối nay câu lạc bộ Thiết Huyết đã chuẩn bị chu đáo.


Tiệc rượu thịnh soạn trong phòng khách.

Hơn hai mươi ông chủ của tỉnh thành đều ngồi đây.

Thạch Thanh Sơn mở lời: “Tôi đã sắp xếp xong một trăm cao thủ ở sân quyền anh rồi, giờ chỉ chờ người tới thôi.”
“Ha ha, vậy thì tốt quá.

Bảo đảm khiến cho tập đoàn Vân Đình có đến mà không có về!”
Ánh mắt của những người khác đều hả hê mừng rỡ.

Ai ai cũng biết, Thạch Thanh Sơn có thủ hạ là cao thủ thi đấu quyền anh mạnh nhát tỉnh thành.

“Thạch Phát, có thể kể ra có những cao thủ nào không?”
Có người hỏi.

“Trong đó gồm có đại ba đại chiến thần là Tử thú, Lang Vương và chiến thần Diêm La, ba người thắng liên tiếp 99 trận, một trăm trận cùng với 188 trận trong giải đấu sinh tử Đông Nam Á đều đã tới!”
Khi Thạch Thanh Sơn nói xong, toàn trường chấn động.

“Cái gì? Ba người đấy đều tới rồi 42”
Người thứ ba, Tử Thú, tới từ Thái Lan, người bắt bại trong 99 trận đấu sinh tử.

Người thứ hai, Lang Vương, tới từ thảo nguyên, người bất bại trong 100 trận đấu sinh tử.

Người thứ nhất, chiến thần Diêm La, thân phận không rõ, người có thành tích khủng bố nhất.

Phá vỡ kỷ lục của giải đấu sinh tử Châu Á – chưa từng thua trong 188 trận liên tiếp..

 
Chương 647: 647: Chương 648





Trong tỉnh thành đồn đại, Thạch Thanh Sơn có những cao thủ này thì có thể thoải mái nghiền nát bốn đại chiến tướng của Viên Sơn Hà.

Mọi người đều biết, Thạch Thanh Sơn mới là nhân vật thần bí nhất tỉnh thành.

Sau khi Viên Sơn Hà mất, Thạch Thanh Sơn lập tức mời mười cao thủ quyền anh Châu Á tới tỉnh thành.

Mục đích rất là rõ ràng, từng bước chiếm lấy địa bàn ở tỉnh thành.

“Chiến thần Diêm La cũng… cũng tới rồi à2”
Gia chủ nhà họ Tào là Tào Huy nuốt một ngụm nước miếng.

Chiến thần Diêm La được xưng là kẻ đồ sát ngàn người.

Từng một mình giết hơn ngàn hải tặc, chắn động Châu Á…
Mọi người vừa sợ vừa mừng.

Trước đây có nghe nói dưới tay Thạch Thanh Sơn có hơn mười vị cao thủ quyền anh được xếp hạng Châu Á.

Nhưng nào có ngờ là ba vị này tới!

Mọi người đều toát hồ hôi lạnh.

Lúc đầu còn có người định động vào Thạch Thanh Sơn.

Bây giờ nghĩ lại mà sợ.

Không nói cái khác, chỉ dựa vào ba người này thôi, Thạch Thanh Sơn đã có thể quét ngang mọi thứ ở tỉnh thành rồi.

Bọn họ kinh hồn nhìn Thạch Thanh Sơn.

Dồn dập hít một ngụm khí lạnh.

Thạch Thanh Son thật là chịu chỉ tiền a…
Thế mà bỏ tiền mua hẳn chiến thần Diêm La tới rồi.

Thạch Thanh Sơn gật đầu: “Ừ, tới rồi.”
“Hit!”
“Thế thì chuyện hôm nay chắc ăn rồi!”
Mọi người đều rất phần khởi.


Hôm nay họng súng đồng loạt hướng ra ngoài.

Nhất định phải đuổi Tập đoàn Vân Đình ra khỏi đây.

Ngoài ra mọi người còn để lại một cái lưu ý, Thạch Thạnh Sơn người này không trêu vào được.

Ai mà ngờ được, ông ta sẽ mời ba cao thủ đấu quyền tới chứt “Chúng tôi cũng thu xép ổn thỏa rồi, người lão luyện cộng vào cũng hơn nghìn, cho dù tập đoàn Vân Đình có mục đích gì, hôm nay đã tới đây rôi thì đừng mong chạy!”
Sư gia cười nói.

Thạch Thanh Sơn nhấp một ngụm trà rồi nói: “Ừ, tỉnh thành chúng ta có ầm ï thế nào cũng là chuyện của chúng ta, không tới lượt một người ngoài tới nhúng tay vào!”
“Đúng đúng đúng, chính là đạo lý này!”
Mọi người nói.

Sư gia mỉm cười rồi hỏi: “Thạch Phát, vị chiến thần Diêm La này có lai lịch gì thế? Tôi rất tò mò.”
“Đúng đáy, Thạch Phát, chúng tôi cũng rất tò mò.

Ông có thể nói một ít được không?”
Mọi người đều tò mò nhìn Thạch Thanh Sơn.

Đối với truyền thuyết của chiến thần Diêm La, bọn họ đã nghe chai cả lỗ tai rồi.

Chiến thần Diêm Là là cao thủ đấu quyền mạnh nhất Châu Á trong hai năm nay!
Những người đi khiêu chiến đều đã chết hét..

 
Chương 648: 648: Chương 649





Nhưng về lại lịch của chiến thần Diêm La thì họ không biết một tí nào.

Thạch Thanh Sơn cười cười: “Mọi người có biết tôi đã mắt bao nhiêu tiền để mời chiến thần Diêm La tới đây không?”
Mọi người đều lắc đầu.

“Một tỷ một năm!”
Thạch Thanh Sơn nói.

“Hít!”
Mọi người hít một ngụm khí lạnh.

Những ông chủ như bọn họ đều sẽ thuê một số cao thủ về làm vệ sĩ.

Gia thị trường rất rõ ràng.

Bình thường một năm mà được trả năm triệu thì đều là cao thủ cao cấp.

Không ngờ giá của chiến thần Diêm La lại là một tỷ một năm.


Qúa đáng sợ rồi đầy.

“Anh ta xứng với cái giá này!”
Thạch Thanh Sơn nghiêm túc nói.

“Thực ra chiến thần Diêm La là một người lính…”
Sau khi Thạch Thanh Sơn ném tin tức này ra, mọi người đều chắn động.

“Nhưng anh ta không chỉ là một người lính đơn giản như thế, anh ta từng là chiến thần mạnh nhất nước Lang, trên chiến trường đánh đâu thắng đó, được gọi là chiến thần Diêm La.”
Thạch Thanh Sơn nói.

“Hả? Vậy mà lại là chiến thần của một nước! Bỏ qua chuyện nước Lang là một nước nhỏ, thế thân phận của anh ta ngang với chiến thần Côn Luân của Hoa Hạ ta rồi.”
Sư Gia kinh ngạc thốt ra.

Thạch Thanh Sơn gật đầu: “Đúng, không sao.

Nếu không thì sao mà khủng bố như thế chứ?”
“Thạch Phát, tôi có một điểm này chưa thông.


Vì sao một đời chiến thần lại đi tham gia đấu quyền?”
Tào Huy Vãng nói ra thắc mắc của mình.

Mọi người cũng dồn dập nhìn về phía ông ta.

Trên gương mặt đầy sự tò mò.

“Nguyên nhân rất đơn giản, nước Lang đã bị chiến thần Côn Luân tiêu diệt rồi! Anh ta mai danh ẩn tích, vì để sinh tồn nên làm thế này cũng là bình thường.”
Thạch Phát nói.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, hít sâu một hơi rồi nói: “Chiến thần Côn Luân vẫn khủng bồ hơn!”
“Thứ các ông không biết còn nhiều lắm, khi xưa chiến thần Côn Luân chỉ cử chiến thần Bạch Hổ dẫn theo đội ky binh Thiên Kiếp mười tám, tổng cộng là mười chín người đã tiêu diệt một nước!”
Gương mặt Thạch Thanh Sơn sục sôi nhiệt huyết.

Như thể ông ta đã từng tham gia cuộc chiến đó vậy.

“Ha ha, có chiến thần Diêm La ở đây, tập đoàn Vân Đình đừng hòng thoát!”
Mọi người đều rất là mong đợi.

Chiến thần một nước ra tay.

Ai mà địch nổi?
Thạch Thanh Sơn nhìn lướt qua cái ghế trống, lạnh lùng nói: “Người đâu, dọn cái ghế kia đi!”
“Cho dù Lục Nam Hiên ngồi chung bàn ăn với chúng ta, tôi cũng đứng dậy! Nơi này là tỉnh thành, đây là quy tắc!”
“Đúng!”.

 
Chương 649: 649: Chương 650





Mọi người đồng loạt vỗ tay khen hay với quyết định của Thạch Thanh Son.

Duy nhất một cái ghế bị mang đi.

Không lâu sau.

Diệp Quân Lâm dẫn theo một đoàn người đi tới câu lạc bộ Thiết Huyết.

Bạch Hỗ cười cười: “Hy vọng hôm nay có cao thủ…”
“Sự chuẩn bị của họ chắc chắc sẽ không làm cậu thất vọng.”
Diệp Quân Lâm châm một điều thuốc rồi cười nói.

Đằng trước câu lạc bộ Thiết Huyết, có mấy cô gái đang đứng chào khách.

Sau đó dẫn đoàn của Diệp Quân Lâm đi vào bàn tiệc bên trong phòng khách.

Sau khi tới phòng khách, vẻ mặt của mọi người chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đoàn người Diệp Quân Lâm đang đi vào.

Nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi lạ lẫm.


Mọi người đều rất ngạc nhiên.

Người của tập đoàn Vân Đình đều trẻ như thế hả?
“Chỉ bốn người mà tới dự tiệc hả?”
Có người cười lạnh nói.

“Nếu không thì sao? Chẳng nhẽ là Hồng Môn Yến?”
Diệp Quân Lâm cười cười.

“Chắc chắn là Hồng Môn Yến, chỉ cần đầu cậu không có vấn đề thì chắc chắn là biết.”
“Người kia là Lục Nam Hiển hả?”
Tào Huy Vãng cười khẩy rồi hỏi.

Kỳ Lân cười cười: “Là tôi, nhưng người nói chuyện ngày hôm nay không phải là tôi, mà là ông chủ nhà tôi!”
Kỳ Lân nhìn sang Diệp Quân Lâm.

Mọi người lại ngạc nhiên.

Vốn tưởng rằng người hôm nay tới dự tiệc chính là hai người chỉ huy của Lục Nam Hiên.


Ai mà ngờ ông chủ thần bí của tập đoàn Vân Đình đích thân tới.

Tất cả mọi người ở tỉnh thành đều biết, ông chủ thần bí của tập đoàn Vân Đình rất mạnh, ngay cả Viên Sơn Hà và tập đoàn Tam Hưng cũng ăn khổ trong tay anh ta.

Bởi vì sức mạnh của anh và thế lực thần bí ở Tô Hàng, hiện tại Tô Hàng đã trở thành cắm địa, những người khác đều không dám ngắp nghé vào Tô Hàng nữa.

Gần như là cả Giang Nam đều đang đoán, ông chủ thần bí của tập đoàn Vân Đình là thần thánh phương nào.

Không ngờ anh lại tới đâu.

Mọi người cẩn thận đánh giá Diệp Quân Lâm, tất cả mọi người đều nghỉ hoặc.

Họ chưa bao giờ gặp anh.

Lúc đầu có người nghi ngờ có khả năng anh là thành viên của Thái Tử Đảng ở Hoa Hải.

Nhưng sau khi gặp người thật, nghỉ ngờ này đã bị đánh tan.

Không phải.

Diệp Quân Lâm quét mắt một cái, anh hiểu ra ngay.

Đám người này không giữ ghế lại cho mình.

“Sao thế? Có câu hỏi gì sao?”
Sư Gia cầm cái quạt, mỉm cười hỏi..

 
Chương 650: 650: Chương 651





Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói: “Ghé của tôi đâu?”
“Ha ha ha…”
Nghe thấy vậy, mọi người đều cười.

“Ghế á? Cậu có tư cách ngồi không?”
Tào Huy Vãng hỏi.

Sư Gia cười nói: “Không, phải là có mạng để ngồi không?”
Thạch Thanh Sơn cát lời: “Trên địa bàn tỉnh thành, cậu chỉ xứng được đứng thôi!”
Diệp Quân Lâm hít một hơi thuốc lá, anh mỉm cười rồi nói: “Nhưng hôm nay tôi cứ muốn ngồi đấy!”
“Nói năng ghê ghớm quá nhỉ! Chỗ này là tỉnh thành, không phải Tô Hàng! Cậu nói thì không tính, cậu chỉ được nhịn thôi!”
Người nhà họ Hạ đứng bên cạnh Diệp Quân Lâm là Hạ Vạn Long, ông ta tức giận nói.

Ánh mát của Diệp Quân Lâm từ từ nhìn tới chỗ Hạ Vạn Long.

Hạ Vạn Long ngẫng mặt, kiêu ngạo nhìn anh: “Cậu làm sao? Ngoan ngoãn đứng yên đấy!”
“Phanh!”
Chỉ một khắc sau, Hạ Vạn Long bị Thanh Long đạp cho một cước bay ra ngoài.


Phát ra một tiếng bịch.

Mọi người ngây ngắn cả người.

Kỳ Lân mang cái ghế của Hạ Vạn Long tới sau lưng Diệp Quân Lâm.

Lúc này Diệp Quân Lâm ngồi xuống.

Tất cả mọi người ở đây nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm với vẻ mặt khó tin.

Ai cũng không ngờ Diệp Quân Lâm nói ra tay là ra tay luôn.

Phong cách làm việc mạnh mẽ dứt khoát.

Tất cả mọi người kinh sợ.

Hạ Vạn Long ngã trên đất lồm cồm bò dậy, phẫn nộ hét: “Các cậu dám ra tay với tôi hả? Muốn chết hả!”
“Ăn một bữa cơm mà cũng có người làm ồn à?”

Diệp Quân Lâm nhíu mày.

Kỳ Lân tiến lên, kéo Hạ Vạn Long tới trước mặt.

“Bóp!”
Một cái tát vào mặt.

“GẠU “Bóp!”
Hạ Vạn Long đang định nói tiếp thì lại có một cái bạt tái nữa tới.

“Bốp bốp bóp…”
Sau mấy cái tát liên tiếp, miệng và mặt của Hạ Vạn Long đã sưng phù.

Không nói được một câu nào.

Tất nhiên là cho ông ta nói, ông ta cũng không dám nói nữa.

Qúa là chịu tội rồi đi.

“Thưa ông chủ, bây giờ đã yên tĩnh, ông ta không nói chuyện được nữa đâu.”
Kỳ Lân đi tới trước mặt Diệp Quân Lâm và nói.

BÚ”
Diệp Quân Lâm gật đầu, cầm đũa lên bắt đầu thưởng thức đồ ăn ngon..

 
Chương 651: 651: Chương 652





Mấy chục người ngồi đây đều trợn tròn mắt.

Trước mắt tất cả lão đại của tỉnh thành, hung hăng tát Hạ Vạn Long.

Đây là đang vả vào mặt bọn họ thì có!
Đây là không coi bọn họ ra gì.

Tập đoàn Vân Đình quả nhiên ngang ngược như trong lời đồn!
“Các cậu muốn chết!”
Ở đây có người không nhịn được nữa, định đứng lên.

“Im lặng! Ăn một bữa cơm mà Âm ï cái gì?”
Thạch Thanh Sơn lập tức chặn lại.

Lúc này mọi người mới im lặng.

Và chỉ phẫn nộ trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm thôi.


Diệp Quân Lâm ăn cơm như không có việc gì xảy ra.

Thần thái bình tĩnh hưởng thụ như thể anh đang đi dự tiệc thật.

Sư Gia cũng nói: “Ăn cơm ăn cơm, ầm ï làm cái gì?”
Lúc này mọi người mới cầm đũa lên.

Nhưng không một ai có tâm trạng ăn cơm.

Ngoại trừ Diệp Quân Lâm.

Nhìn anh giống như là tới đây để ăn cơm thật.

Tất cả mọi người ở bữa tiệc đều nhìn chằm chằm anh ăn cơm.

Mọi người cũng càng ngày càng phẫn nộ.

Chưa bao giờ có ai dám coi thường bọn họ!

Ước chừng một tiếng đồng hồ.

Lúc này Diệp Quân Lâm mới ăn xong, anh lau sạch khóe miệng sau đó nhìn mọi người rồi mỉm cười nói: “Sao mọi người không ăn vậy?”
“Đây là bữa cơm chém đầu, ai dám ăn?”
€ó cười cười khẩy nói.

Ám chỉ kết cục của Diệp Quân Lâm.

Thạch Thanh Sơn cười nói: “Mời chúng tôi ăn cơm không phải là ăn cơm đơn giản như này đâu nhỉ?”
Diệp Quân Lâm nói thẳng: “Được, thế tôi nói rõ mục đích tôi tới luôn.

Mục đích tôi tới tỉnh thành rất đơn giản, dẹp yên nhiễu nhương! Các ông đều ở trên danh sách của tôi, bây giờ ngoan ngoãn cho tôi: Không phải địa bàn của ông thì đừng tranh, không phải tiền của ông thì đừng cầm!”
“Hít”
Mọi người hít một ngụm khí lạnh.

Ngang ngược như thế hả?
Vậy mà lại tới để dẹp yên loạn động ở tỉnh thành hả?
Ở tỉnh Giang Nam, chưa có ai có tư cách này đâu nhỉ?
Lại còn bảo họ ngoãn ngoãn nghe lời?
Sao có thể chứ!
“Tập đoàn Vân Đình cậu khinh người quá đáng!”
“Bóp!”
Tào Huy Vãng không nhịn được nữa, ông ta vỗ mạnh lên bàn..

 
Chương 652: 652: Chương 653





Những người khác cũng tức giận trừng mắt nhìn Diệp Quân Lâm.

Thế mà lại dám chạy tới địa bàn ở họ rồi ngang ngược.

Muốn chết!
Thạch Thanh Sơn gã lên mặt bàn, ngắng đầu nhìn về phía Diệp Quân Lâm: “Cậu nói năng mạnh dạn quá nhỉ? Cậu bảo chúng tôi phải nghe lời cậu ư?”
Diệp Quân Lâm gật đầu: “Đúng, các ông không còn lựa chọn nào khác!”
“Ha ha…”
Bật cười.

Tắt cả mọi người đều bật cười.

Mọi người nhìn Diệp Quân Lâm như đang nhìn một thằng ngốc.

Ở trước mặt tất cả lão đại tỉnh thành, nói câu như này hả?
Lại còn không còn lựa chọn nào khác?
Sư gia mở cái quạt bốp một tiếng, ông ta mỉm cười rồi nói: “Con bài chưa lật của cậu là gì? Cậu tin chắc chúng tôi sẽ nghe lời cậu như vậy sao?”
Diệp Quân Lâm cười cười.


Ba người Kỳ Lân ở phía sau cũng cười.

Mọi người đã hiểu rồi.

Con át chủ bài của Diệp Quân Lâm là ba người sau lưng anh ấy.

Cuông vọng!
Cực kỳ cuồng vọng!
Chỉ mang theo có ba người mà dám tới tỉnh thành?
Trong lúc mọi người đang chắn động, Bạch Hỗ nói: “Thật ngại quá.

Một mình tôi, tiếp tất cả các chiêu của các ông!”
“Oanh†”
Tất cả mọi người đều sửng sót.

Thì ra ba người là nhiều rồi.

Chỉ có một người thôi.


Ngông cuồng quá rồi đấy nhỉ?
Diệp Quân Lâm cũng cất lời: “Ừ, đúng thế.

Đối phó với mây con gà con chó như các ông, anh em tôi một người là đủ rồi!”
“Phốc!”
Cho dù có là Thạch Thanh Sơn được xưng là Thạch Phât bắt động thì giò cũng sắp hộc máu.

Khinh người quá đáng!
“Việc làm trong máy năm nay mà các ông tôi điều biết rõ, bao nhiêu người vô tội đã bị liên lụy, bao nhiêu nguời vì các ông mà bị thương bỏ mạng, bánh bao máu người ăn ngon không?”
Diệp Quân Lâm hỏi sang vấn đề khác.

Nhưng những người này không hề phản ứng.

Hoặc là nói ăn bánh bao máu người nên bọn họ không còn cảm giác nữa rồi.

Lời nói của Diệp Quân Lâm không kích thích được đến họ.

Nhất là vào khoảng thời gian này, bọn họ đang tranh giành địa bàn ở tỉnh thành.

Thương vong rất nhiều.

Rất nhiều người bị dồn ép đến mức mát việc, nhà cửa cũng bị phá..

 
Chương 653: 653: Chương 654





Nhưng những lão đại này đều làm thinh.

“Có liên quan tới cậu không? Vả lại, chết máy người thì có làm sao? Bị thương mấy người thì có làm sao? Dám ngăn chúng tôi làm việc, thì chỉ có con đường chết thôi!”
Mọi người không tán thành.

Thái độ của mọi người đều như thế.

Thậm chí họ còn nghi ngờ Diệp Quân Lâm đề cập đến những chuyện này làm cái gì.

“Đây chính là lý do hôm nay tôi tới đây! Tỉnh thành không thể tùy cho các ông làm xằng làm bậy!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

“Thế thì cậu phải lấy ra bản lĩnh thật sự!”
Thạch Thanh Sơn bất ngờ ném cái cốc xuống đất vỡ tan tành.

“Bịch!”
“Bịch!”
Nháy mắt, sáu cánh cửa ở phòng tiệc rượu đồng thời mở ra, một đám người từ bên ngoài tràn vào.


Trong tay mỗi người đều cầm vũ khí, tất cả đều là cao thủ!
Phòng tiệc rượu lúc đầu trống trải thì giờ phút này đã có đầy người đứng ở đây, con số ít nhất cũng phải ba trăm người.

Không chỉ có thế, ngoài hành lang cũng có rất nhiều người đứng ở đó.

Hơn một ngàn tên có võ công lão luyện đã bao vây nơi này, một giọt nước cũng không lọt đi được.

Chỉ cần lệnh một câu, bọn họ sẽ băm máy người Diệp Quân Lâm ra thành nhiều mảnh.

Lúc này, các lão đại bên phía tỉnh thành đều ngồi thẳng lưng, gương mặt kiêu ngạo và nở nụ cười.

Con át chủ bài của họ đã xuất hiện.

Diệp Quân Lâm có còn ngang ngược được nữa không?
“Giờ thì sao? Cậu muốn nói gì?”
Tào Huy Vãng đắc ý hỏi.

Diệp Quân Lâm nở nụ cười sáng lạn: “Vẫn là câu đó, tất cả mọi người ngoan ngoãn nghe lời!”.

Truyện Dị Năng

“Ha ha ha, cậu là thằng ngốc à? Không nhìn thấy nhiều người như thế này sao? Nhìn cho rõ tình cảnh của mình đi được không?”
Có người lạnh giọng nói.

Sư gia còn cười khẩy rồi nói: “Người trẻ tuổi ngạo mạn một tí cũng không sao, bây giờ tôi cho các cậu một cơ hội, chỉ cần cậu quỳ xuống dập đầu ba cái, tôi vui thì tôi có thể cân nhắc tha cho cậu một mạng!”
Theo như suy nghĩ của sư gia, mấy người Diệp Quân Lâm tuyệt đối không có khả năng chạy thoát.

Cứ cho là mấy người này rất giỏi đi, hơn một nghìn cao thủ này không giải quyết được họ.

Nhưng Thạch.

Thanh Sơn còn có trăm tên cao thủ ở sân quyên anh ngâm.

Huốồng hồ còn có ba đại cao thủ nữa.

Lại còn có Diêm La, chiến thần nước Lang đấy!
Bọn họ tuyệt đối không có bắt kỳ cơ hội nào.

Diệp Quân Lâm không nói gì.

Bạch Hỗ lại bật cười.

Rất hưng phần.

“Cái kia….có thể thêm nhiều người hơn một chút không?”
Bạch Hồ hưng phần liễm môi..

 
Chương 654: 654: Chương 655





“Hả?”
Mọi người sửng sốt.

Há hốc mồm.

Đây là chê ít người hả?
Gặp phải hoàn cảnh khó khăn như này, vẫn còn kiêu ngạo được như thế hả?
Đầu óc không bình thường hay bị điên rồi?
“Nếu cậu đã muốn bắt chúng tôi nghe lời, thì chúng tôi sẽ giải quyết theo lệ cũ!”
Thạch Thanh Sơn nói.

“Nói nghe xem nào!”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Cậu đánh bại người của chúng tôi, đánh đến khi chúng tôi phục, chúng tôi sẽ nghe lời cậu.

Còn ngược lại, thì cậu phải nghe lời chúng tôi! Tập đoàn Vân Đình phải cho chúng tôi!”
Thạch Thanh Sơn cũng là một lão.


hồ ly.

Cơ hội như này mà không bắt nạt thì phí quá.

Diệp Quân Lâm gật đầu: “Được, được thôi!”
“Bên chúng tôi có một người ra….”
Diệp Quân Lâm chỉ vào Bạch Hỏ.

“Còn bên phía các ông, tới bao nhiêu tính bấy nhiêu…”
Câu nói làm tức chết người mà.

Diệp Quân Lâm vừa nói ra câu này.

Các lão đại của tỉnh thành đều tức giận trừng mắt nhìn họ.

Này con mẹ nó coi thường người khác quá rồi đấy?
Nơi này là tỉnh thành!
Đây là địa bàn của họ hả?
“Được, tôi hy vọng rằng lát nữa cậu vẫn có thể ngông cuồng như này!”

Thạch Thanh Sơn lạnh lùng nói.

“Đi thôi, chúng ta đổi sang chỗ khác!”
Thạch Thanh Son lại nói.

Địa điểm thay đổi, trở thành sân đấu quyền ngầm.

Xung quanh sân đấu quyền có khoảng hơn ngàn người đang quây quanh.

Các lão đại ở tỉnh thành đều lôi con át chủ bài ra.

Sư gia nhìn Diệp Quân Lâm rồi cười khẩy nói: “Một người, đấy là lời cậu nói đấy, đừng trách chúng tôi cậy đông hiếp yếu!”
Sư gia ra lệnh một tiếng, lập tức có máy trăm cao thủ xông về phía Bạch Hồ.

Trường đao trong tay lóe ra hàn quang chói mắt, sát khí tứ phương.

Bạch Hỗ nhìn đám người đấy đánh tới, nụ cười từ từ càn TỠ.

“Phanh!”
Với cú đắm đầu tiên, anh đã đánh gục tên thứ nhất bay đi mấy chục mét.

Sau khi người đó rơi xuống đắt, thì không động đậy nữa.

“Phanh!”.

 
Chương 655: 655: Chương 656





“Phanh!”
“Bụp bụp bóp bụp!”
Mấy trăm người cùng xông lên tấn công, hình ảnh này thực sự là quá hoàng tráng.

Trong suy nghĩ của mọi người, Bạch Hổ có đánh nhau giỏi đi chăng nữa thì sao chứ?
Tôi có mấy trăm và hơn ngàn cao thủ liên tục tấn công, mệt chết cậu luôn!
Nhìn thấy mấy trăm người như thủy triều bao phủ Bạch Hỗ.

Mọi người nhếch miệng cười.

Bạch Hỗ thua là cái chắc!
Nhưng chỉ vài giây sau, sắc mặt bọn họ đã thay đổi.

Bởi vì bọn họ trông thầy một đám người bị đánh bay ra ngoài, càng ngày càng nhiêu…
Một phút sau, vẻ mặt mọi người ngưng trọng.

Ba phút sau, gương mặt họ là vẻ không thẻ tin nỏi.

Năm phút sau, tất cả mọi người trợn tròn mắt, hai con ngươi như sắp lòi ra.


Bởi vì, toàn bộ mấy trăm người đã ngã trên mặt đất đau đớn kêu thảm.

Trên sân đầu quyền, chỉ còn lại một mình Bạch Hồ đứng ở đó.

Đánh nhau giỏi quá rồi đầy?
Bốn năm trăm người đã bị người ta giải quyết bằng tay không, trong năm phút đồng hồ.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, lúc này họ mới dần ý thức được vì sao Diệp Quân Lâm chỉ cử ra một mình Bạch Hỏ.

Đó là bởi người ta mạnh!
“Chỉ có như này thôi à? Những người khác lên hết đi! Có bao nhiêu tôi đánh bấy nhiêu!”
Vẻ mặt Bạch Hỗ là đánh chưa đã.

.

đam mỹ hài
“Láo xược!”
Thạch Thanh Sơn tức giận nói.

Trên địa bàn của ông ta, không tới lượt người khác giở: thói ngang ngược.


Ông ta ra lệnh một tiếng, hơn một trăm cao thủ quyền anh dưới tay ông ta – ra sân.

Tất nhiên là ba người mạnh nhất vẫn chưa ra sân.

Thạch Thanh Sơn nghĩ chưa cần họ ra sân.

“Đánh cho tôi! Lên liên tục cho tôi, tôi không tin!”
Thạch Thanh Sơn quát lên.

Hơn một trăm cao thủ quyền anh được xếp hạng, một người tiếp một người xông lên khiêu chiến Bạch Hỏ.

“Phanh!”
“Người thứ nhất!”
“Người thứ hail”
“Người thứ bai”
“Người thứ tám mươi tám!”
“Người thứ chín mươi chín!”
Bạch Hỗ càng đánh càng hăng, không hề trông thấy anh mệt mỏi.

Những cao thủ quyên anh tung hoành ngang dọc ở tỉnh thành từng người từng người bị anh đánh xuống đài.

Đến cuối cùng, gương mặt Thạch Thanh Sơn đen xì.

Toàn bộ hạt giống ở sân đấu quyền anh của ông ta đã bị tàn phá..

 
Chương 656: 656: Chương 657





Người này đánh nhau giỏi quá rồi đấy nhỉ?
Hơn một trăm cao thủ lên đánh luân phiên cũng không làm gì được?
“Đã thì đã đấy, nhưng cao thủ chân chính thì không có ai Không có người nào mạnh hơn à?”
Bạch Hỗ hô lên.

Các lão đại ở tỉnh thành đưa mắt nhìn nhau.

Kiêu ngạo quá đấy?
Ở tỉnh thành bọn họ lại bị làm ầm ï như này, sao mà họ chịu được?
Nhất là đang ở trên địa bàn của Thạch Thanh Sơn.

“Thạch Phát à, phải cho con át chủ bài ra thôi, thằng nhóc này quá mạnh!”
Mọi người nhao nhao đề nghị.

Thạch Thanh Sơn híp mắt, hai mắt chớp lóe.

“Cho Tử Thú và Lang Vương ra!”
Thạch Thanh Sơn lạnh lùng nói.

Rất nhanh, Tử Thú và Lang Vương đã xuất hiện.


Ngay lập tức, hai cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm bao phủ khắp sân.

Mọi người cảm thấy da đầu run lên, máu trong người như bị đông lại.

Người đâu, cho mời chiến thần Diêm La Tử Thú đến từ Thái Lan, người chỉ cao một mét bảy, làn da màu đồng cổ, tựa như kim loai đúc khuôn, làm cho người khác có cảm giác có sức mạnh.

Anh ta đã tập quyền thái cổ được ba mươi năm, 99 trận đấu sinh tử đều đánh chết kẻ địch trong vòng ba giây.

Còn về Lang Vương, trên mặt còn có bộ tóc dày, ánh mắt u tối, rất giống một con sói.

Lúc nhỏ, Lang Vương lớn lên trong bầy sói.

Mọi kỹ năng chiến đấu của anh ta đã dung hòa với sói, mạnh đến nỗi không thể tưởng tượng nỏi.

Hai người vừa xuất hiện, đã làm cho sân đấu cực kỳ có tính uy hiếp.

Mọi người đều hít thỏ không thông.

Cao thủ mạnh nhất quyết chiên, gặp mặt chỉ có uy hiếp tử vong.


“Không giết chết cậu ta là được!”
Thạch Thanh Sơn hạ lệnh.

Lang Vương đứng ở một bên không động đậy, Tử Thú gật đầu, bước lên trên một bước.

Anh ta muồn đấu đơn với Bạch Hỗ.

Bạch Hỏ lại ngoắc ngoắc ngón tay: “Cùng lên hết đi! Tiết kiệm chút thời gian cho tôi!”
Tử Thú và Lang Vương đưa mắt nhìn nhau, trong mắt là vẻ khó tin.

Hình như họ đang ngạc nhiên với hành động ngu xuẩn của Bạch Hồ.

“Cậu ta bảo hai cậu cùng lên, các cậu lên hết đi!”
Hai mắt Thạch Thanh Sơn tràn ngập sát ý.

“Oanh!”
Tử Thú và Lang Vương liếc nhau một cái, Tử Thú ra tay trước.

“Rầằm rằm rằm!”
Mỗi một bước chân của anh ta, sân đáy lại vỡ một mảnh.

Ba bước đi qua.

“Phanh!”
“Răng rắc!”
Sân quyền anh vỡ tung..

 
Chương 657: 657: Chương 658





Rúng động!
Một màn này làm cho mọi người quá chắn động!
Mọi người đều biết sản đấu quyền anh được chế tạo từ vật liệu đặc biệt, thê mà lại bị anh ta đi mây bước đã giâm nát rồi hả?
Anh ta phải có sức lực khủng bồ thế nào đây?
Trong nháy mắt, Tử Thú đã đi tới trước mặt Bạch Hỏ, anh ta nâng gối đánh về phía Bạch Hồ.

Cú nâng gói này tuyệt đối có thể so với tai nạn giao thông!
Lực đánh vào chắc chắn phải như áp lực của chiếc xe thể thao mắy trăm máy lực đâm vào tàu hỏa…
Gần như là trong nháy mắt, Lang Vương cũng di chuyển.

“Rằm!”
Anh ta có sự nhanh nhẹn và tốc độ của sói hoang, tấn công về phía trước, khoảng cách máy chục mét anh ta lấy thế công mãnh liệt quét về phía Bạch Hỗ.

Bất kể là Tử Thú hay là Lang Vương, chỉ cần đụng vào Bạch Hỗ thì chắc chắn khiến cho anh tứ chỉ nứt toác.

Hai người đều ra sát chiêu mạnh nhất!
Mấy năm nay, bọn họ sớm đã trở thành cỗ máy giết người.


Hàng ngày, thứ bọn họ nghiên cứu đều là làm sao có thể giết người cấp tốc và có hiệu quả.

Khủng bó đến cực điểm!
Cảm nhận được Lang Vương và Tử Thú gần trong gang tác, Bạch Hỗ mỉm cười.

“Phanh!”
Tay quyền phải của anh đắm vào đầu gối của Tử Thú.

Tay quyền trái hướng về phía bàn tay của Lang Vương.

“Muốn chết!”
“Đây là lấy trứng chọi đá hả?”
Theo như suy nghĩ của mọi người, thì đây là hành vi không biết tự lượng sức mình.

“Phanh!”
Bạch Hồ nện một quyền lên đầu gối của Tử Thú.


“Răng rắc!”
Trong chốc lát, đầu gối cứng rắn như kim loại vỡ nát.

“Phóc!”
Cả người Tử Thú bay ra ngoài.

“Bốp!”
Bạch Hổ đấm một quyền làm cho cánh tay của Lang Vương vặn vẹo biến hình, cả người quỳ rạp xuống đất trước mặt Bạch Hỗ.

Trong phút chốc.

Tất cả mọi người ở đây sửng sốt.

Không thể tin nổi nhìn vào giữa sân.

Hai đại chiến thần quyền anh chưa từng thất bại trong 99 trận và 100 trận, liên thủ bị người ta hạ gục trong một nót nhạc?
“Aaa…
Tiếng kêu thảm của Tử Thú và Lang Vương kéo mọi người quay về thực tại.

Hai người này đều đã thất bại rồi hả?
Thạch Thanh Sơn cũng không ngồi yên được nữa rồi, ông ta đứng lên..

 
Chương 658: 658: Chương 659





Như này thì mạnh quá rồi đấy?
Diệp Quân Lâm cũng mỉm cười.

Có đám anh em của anh ở đây, thì không cần anh phải ra tay.

Vô địch thật là tịch mịch.

“Các ông còn bao nhiêu người, cùng lên hét đi! Tránh lãng phí thời gian!”
Câu nói này của Diệp Quân Lâm đã hoàn toàn chọc giận Thạch Thanh Sơn.

Ông ta phẫn nộ quát: “Người đâu, mời chiến thần Diêm LaI Đám người Tào Huy Vãng, Sư gia rất là kích động.

Cường giả chân chính sắp tới rồi!
“Âm”
Khi một bóng đen đặt chân xuống thì một cỗ uy áp như núi Thái Sơn bao phủ mà tới.

Cú va chạm chắc chắn không gây áp lực lên một chiếc xe thể thao vài trăm thước Anh vào một đoàn tàu …
Anh ta không chỉ là người giữ kỷ lục của đấu trường sinh tử, anh ta còn là chiến thần nước Lang.

Thân phận phần đầu không quan trọng.

Quan trọng nhất là anh ta là chiến thần của một nước.

Nếu mà là ở thời cổ đại, thì đó là đại tướng quân vô địch.


Ban đầu mọi người chỉ coi anh ta như cỗ máy đánh nhau, nhưng hiện tại thì khác, sau khi biết thân phận của anh ta là chiến thần của một nước.

Trong mắt mọi người, đó hoàn toàn khác biệt.

Tới thế tục, sống giữ đời thường, đó là tồn tại như thần.

Chiến thần Diêm La mặc quần áo đơn giản, một bộ quần áo màu đen, còn đội mũ, đáng sợ là anh ta còn đeo chiếc mặt nạ nửa miếng hình sói.

Anh ta vừa xuất hiện, tầm mắt của mọi người ở đây đều tập trung vào người anh ta.

Chiến thần Diêm La bước từng bước tới giữa sân.

Nhiệt độ trong sân lập tức giảm xuống.

Một cỗ sát khí phô thiên cái địa đánh úp lại.

Những người bình thường vừa tiếp xúc với hơi thở này thì lập tức thở gấp, thậm chí là hít thở không thông, sắc mặt trắng bệch, như thể sắp chết vậy.

Đây chính là khí thế!
Chiến thần của một nước, ít nhất cũng đã giết ngàn người.

Đó là sát khí được tôi luyện trên chiến trường.

Cao thủ quyền anh bình thường không thể so sánh được!
Vừa thấy chiến thần Diêm La xuất hiện, đám người Thạch Thanh Sơn lập tức vui mừng.

Cho dù Bạch Hỗ cậu có đánh nhau giỏi đi chăng nữa, thì cậu có thể là đối thủ của chiến thần Diêm La không?
“Giết cậu ta, tôi thưởng cho cậu một tỷ!”
Thạch Thanh Sơn hô lớn.

“Tôi thêm một trăm triệu!”
“Tôi thêm ba trăm triệu!”
Mọi người bắt đầu nhao nhao cỏ vũ.

Gia cả lần lượt tăng lên!
Chỉ cần chiến thần Diêm La giết được Bạch Hỗ, anh ta sẽ có được hai tỷ!
Chương 659:
Như này thì mạnh quá rồi đấy?
Diệp Quân Lâm cũng mỉm cười.

Có đám anh em của anh ở đây, thì không cần anh phải ra tay.

Vô địch thật là tịch mịch.


“Các ông còn bao nhiêu người, cùng lên hét đi! Tránh lãng phí thời gian!”
Câu nói này của Diệp Quân Lâm đã hoàn toàn chọc giận Thạch Thanh Sơn.

Ông ta phẫn nộ quát: “Người đâu, mời chiến thần Diêm LaI Đám người Tào Huy Vãng, Sư gia rất là kích động.

Cường giả chân chính sắp tới rồi!
“Âm”
Khi một bóng đen đặt chân xuống thì một cỗ uy áp như núi Thái Sơn bao phủ mà tới.

Cú va chạm chắc chắn không gây áp lực lên một chiếc xe thể thao vài trăm thước Anh vào một đoàn tàu …
Anh ta không chỉ là người giữ kỷ lục của đấu trường sinh tử, anh ta còn là chiến thần nước Lang.

Thân phận phần đầu không quan trọng.

Quan trọng nhất là anh ta là chiến thần của một nước.

Nếu mà là ở thời cổ đại, thì đó là đại tướng quân vô địch.

Ban đầu mọi người chỉ coi anh ta như cỗ máy đánh nhau, nhưng hiện tại thì khác, sau khi biết thân phận của anh ta là chiến thần của một nước.

Trong mắt mọi người, đó hoàn toàn khác biệt.

Tới thế tục, sống giữ đời thường, đó là tồn tại như thần.

Chiến thần Diêm La mặc quần áo đơn giản, một bộ quần áo màu đen, còn đội mũ, đáng sợ là anh ta còn đeo chiếc mặt nạ nửa miếng hình sói.

Anh ta vừa xuất hiện, tầm mắt của mọi người ở đây đều tập trung vào người anh ta.

Chiến thần Diêm La bước từng bước tới giữa sân.


Nhiệt độ trong sân lập tức giảm xuống.

Một cỗ sát khí phô thiên cái địa đánh úp lại.

Những người bình thường vừa tiếp xúc với hơi thở này thì lập tức thở gấp, thậm chí là hít thở không thông, sắc mặt trắng bệch, như thể sắp chết vậy.

Đây chính là khí thế!
Chiến thần của một nước, ít nhất cũng đã giết ngàn người.

Đó là sát khí được tôi luyện trên chiến trường.

Cao thủ quyền anh bình thường không thể so sánh được!
Vừa thấy chiến thần Diêm La xuất hiện, đám người Thạch Thanh Sơn lập tức vui mừng.

Cho dù Bạch Hỗ cậu có đánh nhau giỏi đi chăng nữa, thì cậu có thể là đối thủ của chiến thần Diêm La không?
“Giết cậu ta, tôi thưởng cho cậu một tỷ!”
Thạch Thanh Sơn hô lớn.

“Tôi thêm một trăm triệu!”
“Tôi thêm ba trăm triệu!”
Mọi người bắt đầu nhao nhao cỏ vũ.

Gia cả lần lượt tăng lên!
Chỉ cần chiến thần Diêm La giết được Bạch Hỗ, anh ta sẽ có được hai tỷ!.

 
Chương 659: 659: Chương 660





Đây là số tiền mà bao nhiêu người mơ ước.

Cho dù có là chiến thần Diêm La cũng không ngoại lệ.

Hai mắt anh ta sáng lên.

Vì số tiền này, anh ta tính gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

“Người ở đâu?”
Chiến thần Diêm La trầm giọng hỏi.

Mọi người sôi nổi chỉ về phía Bạch Hồ.

.

Truyện Hài Hước
Chiến thần Diêm La đi từng bước tới chỗ Bạch Hồ.

Toàn thân anh ta tỏa ra một cỗ hơi thỏ nguy hiểm.


Phảng phất như Tu La từ địa ngục sống lại đi tới đây.

Anh ta giận dữ, chắc chắn trăm ngàn thi thể nằm xuống, máu chảy thành sông…
Đáng sợ!
Cực kỳ đáng sợ!
Chiến thần Diêm La đứng trước mặt Bạch Hồ, ngẳắng đầu nhìn về phía Bạch Hồ.

Khoảng khắc bốn mắt nhìn nhau.

Sắc mặt của chiến thần Diêm La điên cuồng thay đổi.

Anh tat Sao lại là anh ta?
Anh ta anh ta anh ta…
Chiến thần Diêm La mấp máy môi, nhìn Bạch Hổ nửa ngày không nói nên lời.

Người này, anh ta không thẻ nào quên!
Đêm hôm đó, người này đã cùng với ky binh Thiên Kiếp mười tám, tổng cộng là mười chín người đánh chính diện mắy vạn đại quân nước Lang!
Sau đó, mười chín người sát nhập nước Lang, đánh đâu thắng đó, một đường càng quét.

Trong một đêm, nước Lang bị diệt!

Anh ta thân là chiến thần nước Lang cũng bị đánh bại, đành phải trơ mắt nhìn đất nước bị diệt.

Chiến thần Côn Luân của Hoa Hạ là người đánh sợ nhất mà anh ta từng gặp!
Thủ hạ của anh dũng mãnh thiện chiến, vô địch thiên hạ.

Đặc biệt là người trước mặt này, người đã gây ra bóng mờ cả đời này trong lòng anh ta.

Là cơn ác mộng mà anh ta không thể nào quên!
Quần quanh anh ta một đời!
Bây giờ mỗi đêm nằm mơ, anh ta đều mơ thấy cảnh tượng đêm nước Lang bị diệt, và hiện ra gương mặt vô tình của chiến vương Bạch Hỗ.

Mỗi lần nằm mở đều sẽ bị dọa cho tỉnh lại.

Người đó quá mạnh!
Hình ảnh một người xâm nhập vào doanh trại ngàn người, một đường giết người, anh ta không thể nào quên.

Hôm nay, anh lại nhìn thấy anh ta ở chỗ này.

Anh ta biết, bè phái của chiến thần Côn Luân quá mạnh.

Cho anh ta một trăm năm, anh ta cũng không báo được thù.

Giờ anh ta chỉ có thể liên tục tham gia đấu quyền để phát tiết cảm xúc…
Dần dần tu dưỡng, xóa đi bóng mờ mà chiến thần Côn Luân mang đến cho anh ta.

Nhưng anh ta không ngờ mình sẽ đụng phải chiến vương Bạch Hồ..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom