Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!
Chương 1241


Chương 1241 Chuyện này nói lên điều gì?

Viên Hỗn Thiên đánh giá Hàn Chấn Húc.

 

“Vâng, vâng, lúc nãy vệ sĩ của tôi đuổi theo Tiêu Chính Văn, nhưng đã sắp một tiếng rồi vẫn chưa về, tôi sợ ông ta…”

 

Hàn Chấn Húc nói đến đây thì sắc mặt trở nên khó coi.

 

“Hừ! Tên nhóc Tiêu Chính Văn đó cũng chỉ đến thế thôi, thậm chí hắn còn không dám đáp lại lời tôi, sao lại dám giết vệ sĩ của cậu được chứ? Cậu yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Dù có xảy ra chuyện thật thì tôi cũng sẽ tìm Tiêu Chính Văn tính sổ”.

 

Viên Hỗn Thiên kiêu ngạo nói.

 

 

 

Nghe Viên Hỗn Thiên nói vậy, không chỉ Hàn Chấn Húc có toan tính trong lòng, mà tất cả mọi người đang có mặt cũng đồng loạt gật đầu.

 

Ban nãy bọn họ cũng đã nhìn thấy, Viên Hỗn Thiên lớn tiếng hẹn Tiêu Chính Văn đấu một trận, kết quả Tiêu Chính Văn thì sao chứ?

 

Anh dứt khoát lên xe đi luôn!

 

Chuyện này nói lên điều gì?

 

Nói lên rằng Tiêu Chính Văn không có lòng tin!

 

Nếu không thì tại sao lại không dám trả lời dù chỉ một câu cơ chứ?

 

“Theo tôi thấy, những người đang ngồi đây nên thể hiện chút thành ý, nếu như ông Viên đã giúp chúng ta như vậy, chúng ta cũng nên bày tỏ rõ thái độ của mình, chấm dứt toàn bộ hợp tác với tập đoàn Vy Nhan!”

 

Một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi trong đám người đứng lên nói.

 

Vừa dứt lời, đại diện của không ít công ty y dược đều đồng loạt tỏ vẻ khó xử.

 

“Mọi người không cần phải lo lắng, hiện tại Tiêu Chính Văn đã không còn là vua Bắc Lương nữa rồi, trong tay hắn không có quyền lợi cũng chẳng có binh quyền, nếu như không có sự ủng hộ của các vị thì chỉ còn đường chết mà thôi!”

 

Viên Sùng Long ngồi bên cạnh cũng nhìn thấy sự lo lắng của mọi người nên bổ sung thêm một câu.

 

Tiêu Chính Văn không còn là vua Bắc Lương nữa sao?

 

Tin tức này vẫn chưa truyền về Giang Trung!

 

Dù là ở Long Kinh cũng chỉ có mấy người trong hàng ngũ lãnh đạo cấp cao biết chuyện mà thôi.

 

Thiên Tử đã hạ lệnh phong toả thông tin liên quan đến chuyện này.

Tránh cho tin tức Tiêu Chính Văn mất chức lan ra bên ngoài, mấy nước nhỏ bé xung quanh biên giới Hoa Quốc lại rục rịch ngóc đầu dậy.
 
Chương 1242


Chương 1242 Xảy ra chuyện lớn rồi!

“Ông Viên, chuyện này là thật sao? Bây giờ Tiêu Chính Văn đã là người bình thường rồi à?”

 

Không ít ông lớn trong giới kinh doanh cùng đồng thanh hỏi.

 

Viên Sùng Long khẽ gật đầu, liếc nhìn Viên Hỗn Thiên một cái, thấy cụ tổ không có ý ngăn lại thì mới tiếp tục nói: “Lúc ở Long Kinh, Tiêu Chính Văn giận dỗi bỏ đi, Thiên Tử cảm thấy vô cùng bất mãn về hắn, do vậy hắn đã tự mình bước vào con đường chết!”

 

Lúc này mọi người mới bày ra vẻ mặt như bừng tỉnh ngộ.

 

Chả trách lần này Tiêu Chính Văn trở về Giang Trung trong im lặng, lại từ Giang Trung tới Thương Lĩnh, hoá ra là do Tiêu Chính Văn bị cất chức rồi!

 

“Tôi bày tỏ thái độ trước, ngân hàng Giang Trung chúng tôi sẽ cắt hết mọi khoản vay của tập đoàn Vy Nhan!”

 

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi sải bước tiến ra.

 

Một câu nói của hắn đã đại diện phát ngôn cho rất nhiều ngân hàng ở Giang Trung.

 

Ngay sau đó, mấy ông lớn làm về truyền thông cũng đồng loạt bày tỏ thái độ, kể từ ngày hôm nay sẽ dùng áp lực dư luận để cấm vận tập đoàn Vy Nhan!

 

Nhiều ông lớn của các công ty y dược đang có mặt cùng đưa mắt nhìn nhau, gần như cùng lúc rút điện thoại ra gọi cho phó giám đốc hoặc thư ký của mình, yêu cầu bọn họ lập tức chấm dứt hợp tác với tập đoàn Vy Nhan.

 

Trong thoáng chốc, gần như các giới ở Giang Trung đều chĩa mũi dùi về phía tập đoàn Vy Nhan.

 

Lúc này, Khương Vy Nhan đang ăn cơm ở Vọng Tinh Lâu đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại của Tô Tĩnh.

 

“Sếp…”

 

Lãnh Kế Hồng vừa nâng ly rượu lên, thấy điện thoại của Khương Vy Nhan đổ chuông thì sững sờ rồi lại ngồi xuống.

 

Khương Vy Nhan liếc nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, thấy là Tô Tĩnh gọi tới nên vội vàng bắt máy.

 

“Alo, Tô Tĩnh à?”

 

“Sếp Khương, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”

 

Tô Tĩnh nói với giọng điệu sốt sắng.

Nghe thấy giọng nói của Tô Tĩnh hơi khác lạ, Khương Vy Nhan khẽ nhíu mày hỏi: “Sao thế?”
 
Chương 1243


Chương 1243 “Không, em có thể tự mình giải quyết!”

“Mười ba ngân hàng do ngân hàng Giang Trung đứng đầu đều yêu cầu chúng ta phải lập tức hoàn trả lại số tiền đã vay! Còn nữa, hai mươi tám doanh nghiệp y dược Giang Trung đã chấm dứt quan hệ hợp tác với công ty chúng ta gần như cùng một lúc!”

 

“Còn cả các công ty vận chuyển hàng hoá lớn ở Giang Trung cũng đều bày tỏ sẽ không tiếp tục nhận đơn hàng của công ty chúng ta nữa!”

 

Trong thoáng chốc, gần như tất cả các công ty và ngân hàng có quan hệ hợp tác với tập đoàn Vy Nhan đều huỷ bỏ hợp tác.

 

Tin xấu nhất trong số đó là từ phía ngân hàng và công ty vận chuyển hàng hoá.

 

Không có sự ủng hộ của ngân hàng cũng tương đương với việc giải quyết triệt để tập đoàn Vy Nhan.

 

Nếu như công ty vận chuyển hàng hoá không tiếp tục hợp tác với tập đoàn Vy Nhan thì chẳng khác gì thẳng tay dồn tập đoàn Vy Nhan vào đường chết ngay tại Giang Trung!

 

“Sao lại như vậy chứ?”

 

Khương Vy Nhan lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

 

“Xảy ra chuyện gì sao?”

 

Tiêu Chính Văn thấy sắc mặt của Khương Vy Nhan trở nên tái mét thì quay đầu hỏi.

 

“Xảy ra chuyện rồi, ngân hàng và công ty vận chuyển hàng hoá đều huỷ bỏ hợp tác với chúng ta!”

 

Giọng điệu của Khương Vy Nhan vô cùng trầm trọng.

 

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, tám mươi phần trăm là do nhà họ Viên đứng phía sau giở trò.

 

“Đừng lo lắng, vấn đề tiền bạc và vận chuyển đều có thể giải quyết được hết!”

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đã không còn là vua Bắc Lương, thế nhưng vẫn có thể điều động quân đội ở Giang Trung.

 

Xe tải vận chuyển của quân đội có thể giúp tập đoàn Vy Nhan giải quyết vấn đề vận chuyển bất cứ lúc nào.

 

Còn về tiền, chỉ cần Tiêu Chính Văn muốn thì lập tức sẽ có rất nhiều tập đoàn tài chính lớn trên thế giới rót vốn vào tập đoàn Vy Nhan.

 

“Không, em có thể tự mình giải quyết!”

 

Khương Vy Nhan siết chặt bàn tay.

 

Lãnh Kế Hồng thấy vậy thì vội vàng đứng dậy nói: “Sếp Khương, tập đoàn Lãnh Thị chúng tôi có một đội ngũ vận chuyển gồm ba mươi xe tải, mặc dù số xe hơi ít thế nhưng chỉ cần chúng ta chuyển vật tư ra khỏi Giang Trung thì sẽ thắng!”

 

“Ba mươi xe, mỗi ngày có người thay phiên nhau lái xe liên tục, chắc là có thể giải quyết được tình thế cấp bách!”

Lãnh Hàn Băng cũng trầm tư trong chốc lát rồi nói: “Một số nơi sản xuất dược liệu ở gần Giang Trung của Lãnh Thị chúng tôi cũng có xe tải lớn dùng để vận chuyển hàng hoá, nếu như điều động toàn bộ thì có thể gom được năm mươi chiếc!”
 
Chương 1244


Chương 1244 Giang Trung chia thành hai phe phái lớn

“Chuyện… chuyện này không hay lắm thì phải, tập đoàn Lãnh Thị…”

 

Không đợi Khương Vy Nhan nói xong, Lãnh Kế Hồng đã ngắt lời, nói: “Sếp Khương, thật ra ngay từ đầu tới giờ, tập đoàn Lãnh Thị chúng tôi đã buộc chung một chỗ với vận mệnh của tập đoàn Vy Nhan rồi, nếu tập đoàn Vy Nhan không trụ vững thì Lãnh Thị chúng tôi cũng khó mà tồn tại tiếp!”

 

Những lời này của Lãnh Kế Hồng có ý nịnh nọt, nhưng cũng là tình hình thực tế.

 

Cách duy nhất bây giờ chỉ có cùng nhau vượt qua cửa ải gian khó!

 

Lãnh Hàn Băng vội vàng dặn dò thư ký của mình: “Lập tức huy động vốn, từ bỏ việc thu mua tất cả những dược liệu không cần thiết!”

 

Mặc dù số tiền mà tập đoàn Lãnh Thị có thể gom được không nhiều, chỉ chừng một tỷ tệ, thế nhưng số tiền này đã đủ để chống đỡ nửa tháng.

 

Đối với tập đoàn Vy Nhan mà nói thì đúng là tặng than trong mưa tuyết!

 

Khương Vy Nhan không khỏi cảm động với thành ý của tập đoàn Lãnh Thị.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, anh tương đối hài lòng với biểu hiện của tập đoàn Lãnh Thị.

 

Sau đó anh quay đầu nói với Khương Vy Nhan: “Lập tức bảo Tô Tĩnh tung tin ra bên ngoài, tất cả những doanh nghiệp, bao gồm ngân hàng đã chấm dứt hợp tác với tập đoàn Vy Nhan đều sẽ bị tập đoàn Vy Nhan cho vào danh sách đen, không bao giờ hợp tác cùng nữa!”

 

Khương Vy Nhan hơi lo lắng nói: “Vậy thì phương diện ngân hàng, chúng ta cũng…”

 

“Đối với chúng ta mà nói, loại ngân hàng gió chiều nào theo chiều ấy như vậy cũng chỉ như một trái bom hẹn giờ, chỉ cần công ty có thực lực thì tự khắc sẽ có rất nhiều ngân hàng tình nguyện tới hợp tác với chúng ta!”

 

Tiêu Chính Văn vô cùng tự tin nói.

 

“Vâng!”

 

Khương Vy Nhan cắn răng, đây đã là lần thứ hai, chuyện tương tự như vậy tuyệt đối không thể xảy ra thêm lần nữa!

 

Có những lúc, mềm lòng với những kẻ gió chiều nào theo chiều ấy chính là tàn nhẫn với chính chính!

 

Nghĩ tới đây, Khương Vy Nhan gọi điện cho Tô Tĩnh, bảo cô ấy công bố tin tức này với bên truyền thông theo như ý của Tiêu Chính Văn.

 

Trong thoáng chốc, giới doanh nghiệp Giang Trung chia thành hai phe phái lớn!

 

Một phe là tập đoàn Vy Nhan do Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan đứng đầu. Một phe khác là các doanh nhân lớn và các gia tộc giàu có làm kinh doanh ở Giang Trung.

 

Vào lúc mấy người Viên Hỗn Thiên đang vui vẻ mở tiệc rượu thì có một tên vệ sĩ mặc đồ đen đột nhiên bước nhanh vào bên trong. Sau khi vào trong sảnh tiệc, hắn nói với Hàn Chấn Húc: “Sếp Hàn, không hay rồi, ông Quách… ông Quách đã chết rồi!”
 
Chương 1245


Chương 1245 Ly chén trên bàn đều rơi xuống đất.

Giọng của tên vệ sĩ kia không lớn, nhưng khiến cả sảnh lớn trở nên chết lặng.

 

Mặt Viên Hỗn Thiên đỏ bừng, ánh mắt hiện lên vẻ sắc lạnh.

 

Nửa tiếng trước, cụ ta đã cam đoan với Hàn Chấn Húc rằng vệ sĩ của ông ta sẽ không xảy ra chuyện gì.

 

Kết quả còn chưa đến một tiếng, đã bị thực tế vả thẳng vào mặt!

 

“Xảy ra chuyện gì?”

 

Hàn Chấn Húc chưa kịp lên tiếng thì Viên Hỗn Thiên đã ném mạnh ly rượu xuống bàn, lạnh lùng hỏi.

 

“Khoảng một tiếng trước, ông Quách đi tìm Tiêu Chính Văn để nói cho ra lẽ, kết quả bị Tiêu Chính Văn giết chết rồi!”

 

Tên vệ sĩ lấy hết can đảm để báo cáo lại.

 

“Thằng ranh Tiêu Chính Văn này đúng là quá ngông cuồng, ông Viên đang ở đây mà hắn cũng dám ra tay giết người sao?”

 

“Hừ! Nói gì thì nói cũng phải dạy dỗ tên Tiêu Chính Văn đó một bài học mới được!”

 

“Đúng! Lần trước, tên nhãi đó đã khiến tất cả chúng ta phải quỳ trước cửa tập đoàn Vy Nhan cả buổi sáng! Thù này, chúng ta nhất định phải báo!”

 

Mọi người lần lượt nghiến răng, tức giận nói.

 

“Hừ!”

 

Viên Hỗn Thiên tức giận, đập mạnh vào bàn, chiếc bàn gỗ tròn chắc chắn lập tức vỡ tan.

 

Ly chén trên bàn đều rơi xuống đất.

 

Nước văng tung tóe, bắn vào những người ngồi xung quanh.

 

“Cụ tổ bớt giận! Tên Tiêu Chính Văn không dám nói chuyện với cụ tổ nên mới ra tay nặng như vậy, đây chính là biểu hiện Tiêu Chính Văn đang chột dạ!”

 

Viên Sùng Long vội vàng tìm lý do để Viên Hỗn Thiên bớt giận.

 

“Đúng đúng đúng, lúc nãy ở cửa, Tiêu Chính Văn không dám tiếp lời của cụ tổ, nên trong lòng nóng như lửa đốt!”

 

“Đúng vậy, chẳng qua chỉ là mánh khóe nhỏ để lấy lại chút thể diện từ ông Quách. Đây không phải là trò ngu ngốc mà một đứa trẻ ba tuổi mới làm sao?”

 

“Tôi đoán, hắn không biết thái độ của ông Viên, nếu không, đừng nói là giết người, ngay cả một cọng lông của ông Quách, hắn cũng không dám động vào!”

 

Những người có mặt cũng vội vàng lên tiếng hùa theo.

 

Nghe mọi người nói vậy, vẻ mặt của Viên Hỗn Thiên mới dịu đi đôi chút.

 

Nhưng suy cho cùng Quách Diễn cũng đã chết rồi, còn ở lại đây thêm nữa thì Viên Hỗn Thiên thật sự mất hết mặt mũi, do đó Viên Hỗn Thiên dứt khoát phất tay áo, quay người rời khỏi phòng bao.

 

Đám người Viên Sùng Long cũng vội vàng đi theo.

 

Hàn Chấn Húc siết chặt nắm tay, chuyện này không thể bỏ qua cho Tiêu Chính Văn được!

 

Cho dù nhà họ Viên có thế nào thì nhà họ Hàn cũng sẽ không bỏ qua cho Tiêu Chính Văn.
 
Chương 1246


Chương 1246 Ông ta xảy ra chuyện rồi!

Quách Diễn không phải là một vệ sĩ bình thường, mà là đệ tử của Tinh Kiếm Tông cử xuống núi rèn luyện.

 

Bây giờ lại chết ở Giang Trung, nếu Tinh Kiếm Tông tìm đến hỏi tội thì nhà họ Hàn lấy gì chống đỡ?

 

 

Nghĩ đến đây, Hàn Chấn Húc vội vàng đứng dậy ra ngoài.

 

“Sếp Hàn…”

 

“Hôm nay tôi hơi mệt, ngày khác lại đến nói chuyện cùng ông Viên!”

 

Dứt lời, Hàn Chấn Húc không hề quan tâm đến lời ngăn cản của mọi người, mà nhanh chóng bước ra khỏi phòng bao.

 

 

Vừa trở về biệt thự nhà họ Hàn, Hàn Chấn Húc đã vội vàng gọi điện cho thủ lĩnh Tinh Kiếm Tông.

 

Mỗi môn phái võ tông đều có chưởng giáo và thủ lĩnh.

 

Thủ lĩnh là người phụ trách các công việc hàng ngày trong môn phái, địa vị chỉ đứng sau chưởng giáo và chưởng môn.

 

Tinh Kiếm Tông cử Quách Diễn xuống núi, chủ yếu là để xem tình hình hiện giờ của thế giới bên ngoài.

 

Mặt khác, còn rèn luyện đệ tử, giúp tông môn thu về một số nguồn kinh phí.

 

Nhà họ Hàn được chọn là vì nhà họ Hàn không có người chống lưng quá mạnh.

 

Vì vậy, việc có được sự hỗ trợ của Tinh Kiếm Tông cũng coi như là phúc đức của nhà họ Hàn.

 

Bởi vậy cho dù nhà họ Hàn có đạt được thành tựu gì lớn thì sau này cũng chỉ có thể nghe theo sự sai khiến của Tinh Kiếm Tông.

 

Cho nên thủ lĩnh và chưởng giáo của Tinh Kiếm Tông không hề coi Hàn Chấn Húc là người ngoài, bọn họ thường xuyên gọi điện qua lại để hỏi thăm.

 

Sau khi nghe điện thoại của Hàn Chấn Húc, thủ lĩnh Tưởng Duy Thắng ở đầu bên kia liền cao giọng nói: “Ông Hàn, người bận rộn như ông sao lại gọi điện cho tôi vào ngày không phải lễ tết thế này?”

 

Lúc trước, Hàn Chấn Húc thường gọi điện cho Tưởng Duy Thắng để tặng đồ tốt cho ông ta, nhưng bình thường đều sẽ chọn vào những ngày lễ tết.

 

Hôm nay không phải ngày lễ gì, cho nên Tưởng Duy Thắng cảm thấy hơi kỳ lạ.

 

“Thủ lĩnh Tưởng, ông Quách… ông ta xảy ra chuyện rồi!”

 

Hàn Chấn Húc kể lại mọi chuyện đã xảy ra cho Tưởng Duy Thắng nghe.

 

Về cái chết của Quách Diễn, ông ta cũng chỉ nghe người khác kể lại nên cũng không nói quá chi tiết.

 

“Cái gì?”

 

Tưởng Duy Thắng nghe xong lập tức vô cùng tức giận.

 

Quách Diễn là đại đệ tử, cũng là đệ tử duy nhất của ông ta!

 

Cả đời này, ông ta dạy dỗ được một đồ đệ tốt như vậy, vốn dĩ muốn để đồ đệ kế thừa mình.

 

Thật không ngờ, lời từ biệt ba tháng trước lại là lời từ biệt mãi mãi?

 

“Thủ lĩnh Tưởng, chuyện này… không thể trách tôi được, đều tại tên Tiêu Chính Văn kia quá ngông cuồng nên ông Quách mới tức giận đến mức không chịu nổi, một mình đi tìm Tiêu Chính Văn để nói chuyện!”

 

hàn Chấn Húc vội vàng tìm cớ thoát tội.

 

Tường Duy Thắng ở đầu bên kia im lặng năm phút, sau đó lạnh lùng nói: “Cho dù hắn là ai, chỉ cần dám làm hại đến tính mạng đồ đệ của tôi thì Tinh Kiếm tông cũng sẽ liều chết với hắn!”
 
Chương 1247


Chương 1247 Ông ta sẽ táng gia bại sản!

Nói xong, Tưởng Duy Thắng cúp máy luôn.

 

Sau khi bỏ điện thoại xuống, Hàn Chấn Húc giật mình ớn lạnh.

 

 

Từ giọng điệu của Tưởng Duy Thắng, ông ta biết rằng cái chết của Quách Diễn đã khiến Tinh Kiếm Tông nổi giận!

 

“Sếp Hàn, ông xem thi thể của ông Quách nên xử lý thế nào?”

 

Một vệ sĩ mặc áo đen đi tới, nhỏ giọng hỏi.

 

 

“Còn xử lý thế nào nữa, đưa về Tinh Kiếm Tông!”

 

Hàn Chấn Húc mất kiên nhẫn nói.

 

Ông ta không thể ngờ rằng, toàn bộ sự việc sẽ phát triển đến mức này, sau khi Tinh Kiếm Tông giết Tiêu Chính Văn, thì sẽ đến lượt ông ta phải cho Tinh Kiếm Tông một câu trả lời thỏa đáng.

 

Làm không tốt thì ông ta sẽ táng gia bại sản!

 

Lúc này, Hàn Chấn Húc thực sự rất hối hận.

 

Nếu như không phải vì đi đón tiếp Viên Hỗn Thiên, thì ông ta cũng sẽ không xảy ra chuyện không vui với tập đoàn Vy Nhan, càng không hại chết Quách Diễn!

 

Bởi vì cái chết của Quách Diễn, Viên Hỗn Thiên và người nhà họ Viên cũng không thể ăn uống vui vẻ được nữa, mọi người trở về khách sạn.

 

Trên đường đi, Viên Sùng Long suy nghĩ xem liệu có nên giải quyết đám rắc rối Giang Trung càng sớm càng tốt hay không.

 

“Cụ tổ, hay là ngày mai, chúng ta đến tập đoàn Vy Nhan, giải quyết Tiêu Chính Văn luôn?”

 

Viên Sùng Long không lo lắng những chuyện khác, chỉ là không muốn Tinh Kiếm Tông tham gia vào, chia sẻ chén canh Giang Trung.

 

“Không cần vội, sư môn phía sau Quách Diễn nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu. Lúc đó, chúng ta có thể hợp tác với Tinh Kiếm Tông, tấn công Tiêu Chính Văn, như vậy thì sức ảnh hưởng của nhà họ Viên chúng ta cũng sẽ được mở rộng hơn rất nhiều!”

 

Giận thì giận, nhưng dù sao Viên Hỗn Thiên cũng là lão già thành tinh.

 

Có thể nhìn thấu thế cục trước mắt hơn Viên Sùng Long.

 

Theo cụ ta thấy, giết một tên Tiêu Chính Văn thì dễ như trở bàn tay.

 

Nhưng giết Tiêu Chính Văn như vậy thì thật lãng phí tài nguyên.

 

Chi bằng lợi dụng mâu thuẫn giữa Tiêu Chính Văn và các tông môn khác để củng cố sức ảnh hưởng của nhà họ Viên trong võ tông.

 

Một mũi tên trúng hai đích, chẳng phải là càng tốt hơn sao?

 

“Cụ tổ, đến lúc đó, e rằng Tinh Kiếm Tông sẽ đòi hỏi không ít lợi ích!”

 

Viên Sùng Long lo lắng nói.

 

“Sùng Long à, dù sao cậu cũng là thương nhân, không hiểu chuyện trong võ tông cũng là điều đương nhiên! Bọn họ muốn chiếm lợi ích, trừ phi quy về dưới trướng nhà họ Viên chúng ta, nếu không, bọn họ dám đòi hỏi lợi ích từ tôi sao?”

 

Viên Hỗn Thiên ngạo mạn nói.
 
Chương 1248


Chương 1248 “Này anh, ông lão bị gì vậy?”

Sáng ngày hôm sau, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan vừa tới cửa công ty đã nhìn thấy một đám người đang vây quanh ở cửa.

 

Hơn nữa, còn có tiếng gào khóc thảm thương vang lên từ trong đám người.

 

 

“Thật là vô lương tâm! Thuốc của công ty bọn họ uống vào chết người, mà bảo vệ ở đây còn không cho chúng tôi vào nói chuyện cho rõ ràng, còn có công bằng hay không cơ chứ?”

 

Một người đàn ông vừa nói vừa khóc lóc.

 

 

Trên chiếc cáng trước mặt ông ta có một ông lão mặt mày tái nhợt đang nằm, từ xa nhìn vào, ông lão giống như không còn thở.

 

Không ít người hóng hớt xung quanh cũng chỉ trỏ vào công ty Vy Nhan.

 

“Ôi trời, bây giờ mấy người buôn bán thuốc mà bụng dạ độc ác đều chẳng cần quan tâm tới mạng người!”

 

“Đúng vậy, tôi đoán là ông lão đã uống thuốc hạ huyết áp có hiệu quả đặc biệt gì đó do bọn họ sản xuất nên mới chết!”

 

Nhiều người bắt đầu xì xào bàn tán.

 

Đúng lúc này, đột nhiên mấy chiếc xe của phóng viên chạy tới phía đối diện con đường, mười mấy phóng viên dẫn theo thợ quay phim chụp ảnh lao nhanh tới hiện trường.

 

Nhìn thấy vậy, Tiêu Chính Văn không khỏi cau mày, trùng hợp quá nhỉ?

 

Dù nhận được thông báo ngay thì lái xe phóng viên tới cũng mất hơn nửa tiếng đồng hồ, nhưng nhìn cảnh tượng này thì có lẽ người đàn ông gào khóc đưa thi thể của ông lão đến trước cửa tập đoàn Vy Nhan chưa quá hai mươi phút!

 

Suy cho cùng nhóm người ở cửa còn không tới một trăm mười người, tập đoàn Vy Nhan lại nằm trên đoạn đường sầm uất, nếu như đã gào khóc một thời gian dài thì không biết đã tụ tập được bao nhiêu người nữa!

 

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

 

Tiêu Chính Văn vẫy tay, gọi một người bảo vệ đang trực ban tới.

 

Thấy Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan, nhân viên bảo vệ kia vội chạy tới, nhỏ giọng nói: “Anh Tiêu, khoảng mười mấy phút trước, đám người này vác một cái cáng tới nói muốn đến công ty chúng ta để đòi lại lẽ phải!”

 

“Nghe bảo ông lão này vì uống thuốc hạ huyết áp của chúng ta nên mới chết!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, quả nhiên giống với những gì anh dự đoán!

 

“Này anh, ông lão bị gì vậy?”

 

Tiêu Chính Văn chen vào nhóm người, nhìn thi thể của ông lão, thản nhiên hỏi.

 

“Tôi… tôi cũng không biết nữa, tối qua tôi vừa về nhà thì bố tôi đã uống mấy viên thuốc hạ huyết áp, sau đó thì không ổn nữa!”

 

Người đàn ông trung niên vừa nói vừa khóc, thỉnh thoảng còn quệt vài giọt nước mắt.
 
Chương 1249


Chương 1249 Thuốc do tập đoàn Vy Nhan sản xuất

Tiêu Chính Văn nhìn thoáng qua ông lão nằm trên cáng, từ gương mặt thì thấy tuổi tác ông lão gần sáu mươi, sắc mặt xanh xao, môi tím bầm, rõ ràng không phải tự nhiên mà chết!

 

“Anh này, cho hỏi thuốc mà ông lão dùng là thuốc hạ huyết áp của hãng nào?”

 

 

Lúc này, mấy phóng viên đều vác máy quay lên, cùng đặt câu hỏi cho người đàn ông trung niên đó.

 

“Thuốc do tập đoàn Vy Nhan sản xuất, hộp thuốc còn ở đây này!”

 

 

Người đàn ông đó vừa nói vừa lấy một hộp thuốc rỗng ra.

 

Mấy phóng viên quay phim lập tức quay cảnh miêu tả hộp thuốc trong mười giây.

 

Sau đó, một nữ phóng viên nói với máy quay: “Theo nhóm phóng viên chúng tôi được biết, trước mắt tập đoàn Vy Nhan chưa có phản hồi với chuyện này, hơn nữa, thái độ của họ cực kỳ ngang ngược, từ chối bồi thường hợp lý cho thân nhân!”

 

“Thậm chí đến lúc này người phụ trách của công ty Vy Nhan còn chưa xuất hiện!”

 

Ngay sau đó, hầu như tất cả các phóng viên đều đồng thanh lên tiếng công kích tập đoàn Vy Nhan.

 

“Cô này, dựa vào đâu mà cô biết được thái độ tập đoàn chúng tôi rất ngang ngược thế?”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu hỏi nữ phóng viên.

 

Rõ ràng nữ phóng viên đó không ngờ Tiêu Chính Văn lại là người phụ trách của tập đoàn Vy Nhan, cô ta bị hỏi đến mức sững sờ, thay đổi sắc mặt mấy lần, nuốt nước bọt, ấp a ấp úng hồi lâu vẫn không nói ra được lý do.

 

“Bản thân là một phóng viên, nhất định phải có trách nhiệm với những lời mình đã nói!”

 

Tiêu Chính Văn vừa xoay người thì trong đám người lại xảy ra một trận rối loạn.

 

“Tránh ra, tránh ra, hội trưởng Lý của hiệp hội y dược tới rồi!”

 

Cùng với tiếng hô bên ngoài, hội trưởng Lý dẫn theo bốn năm nhân viên hóa nghiệm mặc áo blouse trắng, chen vào trong đám người.

 

Thấy vậy, Tiêu Chính Văn bật cười.

 

Trên thế giới này còn có chuyện trùng hợp như vậy sao, một người vừa mới chết còn chưa tới mười phút mà phóng viên và người của hiệp hội y dược lại tới nhanh như vậy.

 

Cứ như thể tất cả đều đã biết trước, vừa xảy ra chuyện thì lập tức lao tới.

 

Người đứng sau những chuyện này cũng không có chút kiến thức căn bản nào!

 

“Tiêu Chính Văn! Thuốc của mấy người uống vào gây chết người rồi, mấy người phải giải thích đi chứ? Còn nữa, thuốc hạ huyết áp đặc biệt gì đó của mấy người phải dừng sản xuất ngay lập tức và tiếp nhận điều tra từ hiệp hội y dược chúng tôi!”

 

Hội trưởng Lý không nói nhiều đã đưa ra kết quả phán xét.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn hội trưởng Lý, lạnh lùng nói: “Hội trưởng Lý, mấy lời này của ông có căn cứ gì không? Không hóa nghiệm cũng không khám nghiệm tử thi, làm sao ông biết được ông lão chết do uống loại thuốc này?”
 
Chương 1250


Chương 1250 Cô nói uống vào sẽ không gây chết người,

“À…”

 

Hội trưởng Lý cứng họng một hồi mới lắp ba lắp bắp nói: “Chuyện đó… trước khi tôi tới đã nghe nói trong thuốc hạ huyết áp của mấy người có chất cấm, do đó người uống vào sẽ chết không phải là chuyện bình thường hay sao?”

 

 

Khương Vy Nhan tiến tới, nói với vẻ cây ngay không sợ chết đứng: “Nói bậy! Thuốc hạ huyết áp của chúng tôi đã qua thí nghiệm lâm sàng và không gây hại cho cơ thể con người! Không thể nào có chuyện uống vào chết người được!”

 

“Cô nói uống vào sẽ không gây chết người, vậy chuyện này là thế nào?”

 

 

Hội trưởng Lý vừa nói, vừa chỉ tay vào ông lão nằm trên cáng, lạnh lùng chất vấn.

 

“Không phải ông đưa người tới sao? Vậy chi bằng kiểm tra trước mặt mọi người đi!”

 

Tiêu Chính Văn khoanh tay, cười khẩy nói.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi thấy cậu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Người đâu, khám nghiệm tử thi tại đây luôn!”

 

Hội trưởng Lý vừa nói vừa vẫy tay với mấy người mặc áo blouse trắng phía sau.

 

Mấy nhân viên hóa nghiệm vội vàng lấy các loại thiết bị ra, còn tiến hành hóa nghiệm ở đó rất giống thật.

 

“Báo cáo hội trưởng, vì đột ngột bị hạ huyết áp dưới sáu mươi mmhg nên bệnh nhân không được cung cấp đủ máu mà chết!”

 

Một nhân viên hóa nghiệm đứng dậy nói với hội trưởng Lý.

 

“Nghe thấy rồi chứ, chết do không được cung cấp đủ máu! Mấy người còn gì để ngụy biện nữa không? Sự thật rành rành ra đó, mấy người còn muốn trốn tránh sự trừng phạt hả?”

 

Hội trưởng Lý gào mồm lên.

 

Nghe thấy kết quả này, Khương Vy Nhan cũng cảm thấy ớn lạnh, chẳng lẽ dược phẩm công ty cô có vấn đề thật sao?

 

Lúc này, tất cả các phóng viên như ong vỡ tổ, xông tới gần hội trưởng Lý, tiến hành phỏng vấn hiện trường với ông ta.

 

Đợi tới khi hội trưởng Lý nói hết nước bọt, Tiêu Chính Văn mới rút ra một cây kim châm từ trong tay áo.

 

Anh giơ kim châm lên cao qua đỉnh đầu và nói với đám người hóng hớt xung quanh: “Mọi người nhìn kỹ, đây là một cây kim châm, chắc hẳn mọi người đều biết nếu như kim châm đụng phải đồ vật có độc thì sẽ biến thành màu đen!”

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn bước tới thi thể của ông lão.

 

Người đàn ông trung niên vừa khóc đến chết đi sống lại thấy Tiêu Chính Văn bước tới chỗ thi thể của ông lão thì vội bước tới cản Tiêu Chính Văn lại, nói: “Cậu muốn làm gì hả? Bố tôi bị mấy người hại chết rồi, cậu còn muốn dùng kim châm đâm ông ấy nữa sao?”

 

“Tránh ra!”
 
Chương 1251


Chương 1251 Khí thế thật đáng sợ!

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên.

 

 

“Mọi người phân xử giúp tôi với, làm gì có…”

 

Người đàn ông trung niên còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung một bạt tai thật mạnh, khiến ông ta văng ra xa hơn hai mét, sau đó anh nói với bảo vệ ở cửa: “Coi chừng ông ta!”

 

Ngay sau đó, dưới ánh mắt chăm chú kinh ngạc của mọi người, Tiêu Chính Văn bước tới gần ông lão. Anh đâm kim châm vào bụng ông lão rồi rút nó ra và nói: “Mọi người xem kỹ, kim châm không hề đổi màu đen, điều này chứng tỏ trong dạ dày của ông lão không có độc!”

 

 

Tiếp đó, anh đâm kim châm vào cổ họng ông lão, lúc rút kim châm ra, mọi người không khỏi hít sâu một hơi.

 

Kim châm lại biến thành màu đen!

 

“Mọi người thấy rồi đó, ông lão trúng độc ở chỗ cổ họng, vậy tôi muốn hỏi người con trai hiếu thuận này và mấy nhân viên hóa nghiệm, giải thích như nào về chất độc ở cổ họng ông lão?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.

 

 

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người hóng hớt và phóng viên đang xúm lại xem xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau.

 

Bọn họ cũng không ngờ lại xuất hiện tình cảnh như vậy…

 

Vốn dĩ bọn họ chỉ nhận tiền để làm việc thôi.

 

Thế nhưng tình hình trước mắt khiến bọn họ không biết nên làm thế nào.

 

Đặc biệt là người đàn ông trung niên kia, lúc này nhìn thấy cây kim châm bị nhuộm đen trong tay Tiêu Chính Văn, con ngươi đảo qua đảo lại, cũng không biết nên giải thích thế nào.

 

Ngay cả hội trưởng Lý bên cạnh cũng câm như hến.

 

Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tạnh, ánh mắt nhìn chăm chăm vào người đàn ông trung niên đó, lạnh lùng chất vấn: “Nói! Ai sai mấy người tới đây? Tôi chỉ cho mấy người một cơ hội!”

 

Trong nháy mắt, cơ thể Tiêu Chính Văn toát ra sát khí đầy khủng bố, khoá chặt lấy người đàn ông trung niên, khiến cho ông ta bất giác lùi ra sau mấy bước!

 

Khí thế thật đáng sợ!

 

Những người đang vây bên ngoài tập đoàn Vy Nhan đều bị hơi thở trên người Tiêu Chính Văn doạ sợ liên tiếp lùi ra sau!

 

“Cậu, cậu muốn làm gì?”
 
Chương 1252


Chương 1252 Không gian chợt trở nên lặng thinh!

Người đàn ông trung niên đó dựng hết cả tóc gáy, mồ hôi lạnh túa ra khắp trán: “Tôi nói cho cậu biết! Bố tôi uống thuốc hạ huyết áp của mấy người nên mới mất đột ngột như vậy! Kim châm thử độc gì đó đều là giả cả! Tôi chỉ khẳng định một điều là thuốc của tập đoàn Vy Nhan mấy người hại chết bố tôi!”

 

Trong nháy mắt, mọi người xung quanh cũng bắt đầu hùa theo.

 

“Đúng thế! Nhìn dáng vẻ của tập đoàn Vy Nhan này thì hình như rất không muốn phân rõ đúng sai!”

 

 

“Tập đoàn độc ác! Làm thuốc giả hại chết người! Lên án bọn họ!”

 

“Đóng cửa phá sản đi! Tập đoàn như vậy mà tồn tại ở Giang Trung thì sau này không phải chúng ta đều trở thành vật thí nghiệm của bọn họ hay sao?”

 

Tiếng thảo luận càng lúc càng ồn ào.

 

Đám phóng viên cũng bắt đầu đưa tin có tính chọn lọc.

 

 

Còn hội trưởng Lý lại đứng ở bên cạnh lại nở nụ cười nham hiểm xảo trá, không ngừng tỏ ý gật đầu với mấy người hô hào lớn tiếng nhất trong đám người.

 

Sau đó, bọn họ hò hét càng thêm sung sức hơn!

 

Lúc này Khương Vy Nhan cũng hoang mang.

 

Đây là lần đầu cô nhìn thấy tình cảnh giống vậy, trước đây mặc dù cũng có gặp vài trường hợp nhưng đều không hề ầm ĩ đến thế.

 

Lần này có nhiều người và phóng viên như vậy, cô có cảm giác mình có trăm cái miệng cũng không biện bạch được!

 

“Chồng à, phải làm sao đây?”

 

Khương Vy Nhan nhỏ giọng hỏi.

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Yên tâm, để anh giải quyết!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn tiến lên trước một bước, trên người đột nhiên toát ra hơi thở khủng bố!

 

Mà kẻ anh nhắm đến đầu tiên đương nhiên là người đàn ông trung niên kia!

 

Lúc này, ông ta tỏ ra rất hoang mang, vừa định nhấc chân chạy về phía sau, thế nhưng Tiêu Chính Văn đã dùng một tay túm lấy cổ ông ta, nhấc ông ta lên khỏi mặt đất!

 

“Tôi cho ông thêm một cơ hội nữa, đừng bán mạng thay cho người khác, mạng của ông không đáng tiền chút nào đâu! Nói xem kẻ nào xúi bẩy phía sau, nếu không thì chết đi!”

 

Tiêu Chính Văn hùng hổ nói, trong ánh mắt loé lên ánh sáng sắc lạnh băng chói mắt!

 

Người đàn ông trung niên bị nhấc lên khỏi mặt đất, tay chân không ngừng giãy giụa, sắc mặt đỏ bừng, không thể thở ra hơi!

 

Khoảnh khắc đó, ông ta cảm thấy người đàn ông trước mắt mình giống như thần chết tới từ địa ngục!

 

Vô cùng đáng sợ!

 

Nhìn thấy vậy, hội trưởng Lý như phát hiện ra lục địa mới, vô cùng kích động chỉ vào Tiêu Chính Văn rồi phẫn nộ quát tháo: “Tiêu Chính Văn! Cậu muốn làm gì? Cậu còn định giết người diệt khẩu đấy à?”

 

Hội trưởng Lý vừa nói dứt lời, đám phóng viên xung quanh lập tức chĩa ống kính về phía Tiêu Chính Văn, phê phán bằng những lời lẽ sắc bén!

 

Còn đám người đứng xem xung quanh cũng càng thêm kích động công kích!

 

Khương Vy Nhan cũng bị hành động của Tiêu Chính Văn dọa sợ.

 

Nếu như thật sự có thêm người phải bỏ mạng, vậy thì tập đoàn Vy Nhan thật sự không còn cách gì để thoái thác tội danh sản xuất thuốc giả nữa…

 

Thế nhưng.

 

Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tanh, đáy mắt loé lên sát khí, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên trước mắt, ngón tay khẽ dùng lực, lạnh lùng lên tiếng: “Nói không hả?”

 

Khoảnh khắc đó, người đàn ông trung niên giống như cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, lần đầu tiên biết cảm giác của cái chết là như thế nào, mắt ông ta trợn trừng, miếng sùi bọt trắng, thốt ra một câu: “Tôi… tôi nói, là… là hội trưởng Lý bảo tôi làm như vậy… Tất cả đều do hội trưởng Lý sắp đặt, nói rằng sự việc xong xuôi sẽ cho tôi một trăm nghìn tệ… xin cậu tha mạng…”

 

Vừa dứt lời.

Không gian chợt trở nên lặng thinh!

Vừa hay đám phóng viên đó đang phát trực tiếp.

Vậy nên lời này của người đàn ông trung niên cũng lập tức lên sóng truyền hình!
 
Chương 1253


Chương 1253 Mặt của tôi… răng của tôi…”

 

Ngay lập tức, đám người như bùng nổ!

 

Trên mạng cũng bùng nổ theo!

 

 

Hội trưởng Lý sợ khiếp vía, sắc mặt biến đổi, lập tức phẫn nộ phản bác: “Nói láo! Rõ ràng là đang nói linh tinh, ngậm máu phun người! Tôi là hội trưởng của hiệp hội y dược Giang Trung, sao có thể làm ra những chuyện như thế chứ?”

 

“Tiêu Chính Văn! Nhất định là cậu! Là cậu ép ông ta hãm hại tôi như vậy!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hừ một tiếng rồi vung tay ném người đàn ông trung niên đó xuống đất, sau đó chắp tay sau lưng nhìn hội trưởng Lý bằng ánh mắt lạnh lùng, hỏi: “Hội trưởng Lý, vẫn là câu hỏi cũ, tôi chỉ nói một lần! Tôi cũng cho ông một cơ hội! Là ai sai khiến ông?”

 

 

Hội trưởng Lý sững sờ, ánh mắt chạm vào ánh mắt của Tiêu Chính Văn, đột nhiên cảm thấy giống như đang bị thần chết nhìn chằm chằm, dựng hết cả tóc gáy!

 

Ông ta vội vàng bác bỏ: “Cậu… cậu đang nói gì vậy, tôi nghe chẳng hiểu gì hết!”

 

“Nghe không hiểu sao? Vậy để tôi giúp hội trưởng Lý nhớ lại nhé”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, ánh mắt sắc lạnh, giơ tay giáng một bạt tai lên mặt hội trưởng Lý!

 

Bốp!

 

Cú tát này dùng lực rất mạnh, đánh hội trưởng Lý bay lên cao hai mét, xoay mấy vòng trên không trung rồi mới rơi xuống mặt đất!

 

“A a a! Mặt của tôi… răng của tôi…”

 

Hội trưởng Lý ngã trên mặt đất, ôm lấy mặt của mình, khắp miệng toàn là máu, ông ta nhổ ra mấy cái răng từ trong miệng, nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt vừa phẫn nộ vừa sợ hãi, gào lên: “Mọi người nhìn đi, tên Tiêu Chính Văn này muốn giết người để diệt khẩu! Phóng viên, mau chụp lại đi! Chụp lại đi! Đây chính là chứng cứ đó!”

 

Đám phóng viên đó đã sững sờ từ lâu.

 

Bọn họ vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, Tiêu Chính Văn đã sải bước tiến lên trước, giơ chân giẫm mạnh lên ngực hội trưởng Lý!

 

Rắc vài tiếng!

 

Tựa như tiếng xương sườn đứt gãy, vô cùng rõ ràng, hết sức chói tai, khiến người ta vô cùng khiếp sợ!

 

Mấy trăm người đang đứng xem xung quanh và mấy chục phóng viên đều run lên lẩy bẩy, cảm thấy tóc gáy đang dựng đứng hết cả lên.

 

Chuyện này… chuyện này quá hống hách rồi, quá bá đạo!

 

Không nói lời nào đã giẫm gãy xương sườn của đối phương luôn sao?

 

Lúc đó!

 

Hội trưởng Lý phát ra tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết!

 

“Á á! Đau đau đau! Chết mất thôi chết mất thôi! Xương sườn của tôi…”

 

Hội trưởng Lý gào khóc không ngừng, sắc mặt đỏ bừng, liên tục phun ra máu.

 

Còn Tiêu Chính Văn nhìn từ trên cao xuống, lạnh lùng liếc xéo hội trưởng Lý, hỏi: “Hội trưởng Lý, bây giờ ông đã nghe rõ hay chưa? Là ai đứng phía sau sai khiến ông vu cáo hãm hại tập đoàn Vy Nhan của chúng tôi?”

 

Hội trưởng Lý đau tới mức mỗi một tế bào da thịt trên cơ thể đều đang phát run!

 

Nghe thấy câu hỏi của Tiêu Chính Văn, ông ta lên tiếng: “Không có ai sai bảo tôi… là thuốc của tập đoàn Vy Nhan có vấn đề… Tiêu Chính Văn, cậu đang muốn vu oan giáng hoạ đấy à? Cậu nhìn cho kỹ đi, bây giờ đang phát sóng trực tiếp, mấy triệu người dân Giang Trung đều đang xem đấy!”
 
Chương 1254


Chương 1254 Tốt quá rồi!

Tiêu Chính Văn nhướng mày, nhìn các ống kính ngắn dài xung quanh, cười khẩy và cúi đầu liếc xéo hội trưởng Lý, nói: “Ông nghĩ tôi sẽ lo sợ những thứ này sao?”

 

Vèo vèo!

 

Một câu nói đã khiến hội trưởng Lý cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, ớn lạnh thấu xương!

 

“Mày… mày muốn làm gì? Tiêu Chính Văn, tao nói cho mày biết, mày đã không còn là nhân vật cao quý được người ta tôn sùng nữa rồi! Bây giờ mày chỉ là một người bình thường mà thôi! Nếu như mày dám làm gì với tao, cụ tổ nhà họ Viên nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!”

 

Hội trưởng Lý hét toáng lên!

 

“Ồ? Xem ra người đứng sau ông chính là nhà họ Viên?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, trong con ngươi lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

 

Hội trưởng Lý cũng sững sờ, cảm thấy mình đã lỡ lời, lập tức phản bác: “Nhà họ Viên gì chứ, tao không biết mày đang nói gì!”

 

Ha ha!

 

Tiêu Chính Văn cười chế nhạo, nói: “Hội trưởng Lý, ông năm lần bảy lượt tìm tới kiếm chuyện với chúng tôi, tôi chưa giết chết ông là cảm thấy tội của ông vẫn chưa đến mức phải chết! Nhưng những gì ông làm ngày hôm nay khiến tôi thấy vô cùng tức giận!”

 

“Vì thế, xin lỗi nhé, tôi cảm thấy ông không cần thiết phải sống trên thế gian này nữa!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn nhấc chân lên định giẫm mạnh xuống.

 

Hội trưởng Lý bị dọa sợ đến mức hét toáng lên: “A, đừng mà… Tôi sai rồi, tôi sai rồi, là nhà họ Viên, là nhà bọn họ bảo tôi làm như vậy… Tất cả đều là do nhà họ Viên sắp xếp, cầu xin cậu Tiêu đừng giết tôi, tha mạng cho tôi…”

 

Cùng lúc đó, mùi nước tiểu nồng nặc tỏa ra xung quanh!

 

Đám người xung quanh ai nấy đều nhíu chặt mày, bịt mũi, nhìn hội trưởng Lý đang ngã dưới đất với ánh mắt ghét bỏ.

 

Hội trưởng Lý lại bị dọa đái trong quần!

 

Tiêu Chính Văn vẫn chưa giẫm chân xuống, mà chắp tay ra sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm hội trưởng Lý đang run rẩy, cười nói: “Hội trưởng Lý, chúc mừng ông đã giữ được một mạng”.

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn quay người, nhìn những người xung quanh và phóng viên.

 

Còn hội trưởng Lý ngã trên mặt đất, thở hổn hển, cả người cũng mệt rã rời.

 

Không chết, vậy mà ông ta lại không chết…

 

Tốt quá rồi!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đối mặt với ống kính, ánh mắt lạnh như băng, nói: “Viên Hỗn Thiên! Tôi biết ông đang xem truyền hình trực tiếp, hôm nay tôi chính thức thông báo với ông, tôi chấp nhận lời khiêu chiến của ông! Cũng khuyên ông một câu, chuẩn bị quan tài sẵn đi!”

 

Rầm!

Toàn bộ hội trường đều lập tức xôn xao!
 
Chương 1255


Chương 1255 Thằng ranh ngạo mạn! Tự tìm đường chết!

Trên mạng cũng ngay lập tức nổi lên một trận sóng gió!

 

Bởi vì cuối cùng Tiêu Chính Văn cũng đã nhận lời khiêu chiến!

 

Trong chớp mắt, video nhận lời khiêu chiến của Tiêu Chính Văn trở nên hot trên mạng!

 

Nhất là câu nói cuối cùng của anh, bảo Viên Hỗn Thiên chuẩn bị quan tài thật sự vô cùng bá đạo!

 

Khắp các trang mạng đều bàn tán sôi nổi!

 

“Cực hot! Tiêu Chính Văn ứng chiến với cụ tổ nhà họ Viên!”

 

“Trời ơi! Tiêu Chính Văn lại dám nhận lời thách thức của cụ tổ nhà họ Viên! Ông ta là Thiên Vương thiên cấp bốn sao đấy! Tiêu Chính Văn có năng lực gì chứ?”

 



 

Cùng lúc này!

 

Viên Hỗn Thiên đang xem truyền hình trực tiếp trong khách sạn.

 

Khi nhìn thấy hội trưởng Lý tham sống sợ chết, nói ra cụ ta đứng đằng sau sai khiến, khiến cụ ta phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi, làm rơi vỡ cốc trà!

 

Sau đó, câu nói ứng chiến của Tiêu Chính Văn và bảo cụ ta chuẩn bị sẵn quan tài càng khiến cụ ta nổi cơn thịnh nộ.

 

“Rầm!”

 

Trong chớp mắt, trên người Viên Hỗn Thiên bộc phát ra luồng sát khí đáng sợ, tràn ngập cả căn phòng!

 

Viên Sùng Long và đám người nhà họ Viên khác đứng bên cạnh Viên Hỗn Thiên đều cảm nhận được sát khí lạnh lẽo.

 

Sắc mặt Viên Hỗn Thiên cực kỳ u ám, hai mắt đanh lại, tỏa ra sát khí, nhìn chằm chằm vào cảnh tượng Tiêu Chính Văn ứng chiến trên tivi!

 

“Thằng ranh ngạo mạn! Tự tìm đường chết!”

 

Viên Hỗn Thiên giận dữ quát tháo, khí thế trên người khủng bố đáng sợ, đập màn hình tivi vỡ nát!

 

Đám người Viên Sùng Long nhìn thấy cảnh này cũng chỉ dám hít sâu, vội vàng cúi người nói: “Chúc mừng cụ tổ, sức mạnh lại tăng thêm một tầng cao mới!”

 

“Cụ tổ, đừng tức giận, lúc này thằng nhóc ngang ngược Tiêu Chính Văn ứng chiến cũng là tự tìm đường chết!”

 

Viên Sùng Long vội vàng nói.

 

“Hừ!”

 

Viên Hỗn Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, đứng phắt dậy, bước tới bên cửa sổ, nhìn ra xa toàn bộ cảnh vật Giang Trung, lạnh lùng nói: “Trong mắt tôi, chưa từng coi trọng thằng nhãi Tiêu Chính Văn! Thứ tôi quan tâm là cả Giang Trung! Một vua Bắc Lương nhỏ nhoi, tôi chỉ cần dùng một tay là có thể bóp chết!”

 

“Vâng vâng vâng! Cụ tổ nói đúng!”

 

Viên Sùng Long nhanh chóng phụ họa: “Vậy cụ tổ, tiếp theo chúng ta nên làm gì ạ? Chiêu này, rõ ràng đã thất bại rồi…”

Viên Hỗn Thiên cau mày, sau khi trầm mặc chốc lát, cụ ta hỏi: “Nhà họ Hàn nói thế nào?”
 
Chương 1256


Chương 1256 Hàn Chấn Húc theo sát phía sau!

Viên Sùng Long vội vàng đáp lời: “Báo cáo cụ tổ, theo như thông tin tình báo, gia chủ nhà họ Hàn là Hàn Chấn Húc đã liên lạc với Tưởng Duy Thắng – thủ lĩnh của Tinh Kiếm Tông! Nếu tôi không đoán sai thì có lẽ hôm nay Tưởng Duy Thắng sẽ đến Giang Trung để báo thù cho đồ đệ yêu quý của ông ta là Quách Diễn”.

 

Nghe vậy, Viên Hỗn Thiên quay đầu lại nói: “Ồ? Tưởng Duy Thắng, thủ lĩnh của Tinh Kiếm Tông lại đích thân ra tay sao? Điều này thực sự nằm ngoài dự đoán của tôi”.

 

“Mấy chục năm trước, Tưởng Duy Thắng đã sớm đạt đến cảnh giới Thiên Vương huyền cấp hai sao! Có ông ta ra tay thì thằng ranh Tiêu Chính Văn sẽ chết chắc!”

 

Nói đến đây, Viên Hỗn Thiên nhếch mép, nở nụ cười khẩy nham hiểm.

 

“Đúng vậy! Cụ tổ, nếu Tưởng Duy Thắng đích thân ra tay thì Tiêu Chính Văn sẽ khó thoát khỏi cái chết! Còn cụ tổ cũng hoàn toàn không đánh mà thắng!”

 

Viên Sùng Long mỉm cười nịnh nọt: “Đến lúc đó uy danh của cụ tổ sẽ vang dội khắp Giang Trung! Doanh nghiệp lớn nhỏ ở Giang Trung đều sẽ quy về dưới trướng nhà họ Viên chúng ta, nhà họ Viên hoàn toàn có thể bước lên vị trí đứng đầu bốn gia tộc lớn”.

 

“Không! Sùng Long, cậu nghĩ quá đơn giản rồi. Cậu thật sự cho rằng ba gia tộc kia yếu hơn nhà họ Viên chúng ta sao? Bọn họ đều có nền móng thâm sâu và vững chắc cả đấy! Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng coi thường ba gia tộc đó!”

 

Viên Hỗn Thiên khuyên bảo.

 

“Vâng, lời cụ tổ dạy bảo, Sùng Long sẽ khắc sâu trong lòng!”

 

Viên Sùng Long cúi đầu nói.

 



 

Tập đoàn Hàn Thị của nhà họ Hàn ở Giang Trung!

 

Lúc này, trong tập đoàn Hàn Thị, từ Hàn Chấn Húc đến những giám đốc trong công ty đều mặc vest, xếp thành nhiều hàng, đứng trước cổng công ty, có vẻ như đang chờ đợi ai đó.

 

Một lát sau, mấy chiếc xe sang trọng màu đen chậm rãi lái tới, dừng lại trước tòa cao ốc của tập đoàn Hàn Thị!

 

Hàn Chấn Húc bước nhanh về phía trước, trên mặt nở nụ cười, đích thân mở cửa xe, hết sức cung kính nói với người đàn ông khoảng chừng bốn mươi năm mươi tuổi đang ngồi trong xe: “Tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thị – Hàn Chấn Húc dẫn theo toàn bộ nhân viên tập đoàn Hàn Thị, nghênh đón thủ lĩnh Giang!”

 

Ông ta vừa dứt lời, người đàn ông trong xe bước xuống, lông mày kiếm và đôi mắt sáng, giữa hai hàng lông mày toát ra luồng sát khí ớn lạnh bức người. Ông ta liếc mắt nhìn mọi người rồi bước thẳng vào cửa chính!

 

Hàn Chấn Húc theo sát phía sau!

 

Chẳng mấy chốc, bọn họ đến ngồi ở phòng họp.

 

Tưởng Duy Thắng ngồi thẳng vào chỗ của Hàn Chấn Húc, còn Hàn Chấn Húc lại đứng bên cạnh Tưởng Duy Thắng, cung kính nói: “Thủ lĩnh Tưởng, chính là hắn, hắn đã giết chết đồ đệ yêu quý của ông!”

 

Hàn Chấn Húc vừa nói vừa lấy ra bức ảnh của Tiêu Chính Văn, đưa cho Tưởng Duy Thắng!

 

Tưởng Duy Thắng nhận lấy tấm ảnh, trong mắt toát lên nỗi căm hận, tức giận bóp nát thành bụi phấn, rồi hét lớn: “Hừ! tôi phải giết chết hắn, báo thù cho đồ đệ yêu quý! Sếp Hàn, bây giờ người này đang ở đâu?”
 
Chương 1257


Chương 1257 “Không biết tự lượng sức mình!”

Hàn Chấn Húc vội đáp: “Thưa thủ lĩnh Tưởng, bây giờ người này đang ở tập đoàn Vy Nhan, hắn là ông chủ đứng đằng sau tập đoàn và vợ hắn chính là tổng giám đốc tập đoàn này”.

 

“Nhưng hắn còn một thân phận khá đáng sợ khác, không biết thủ lĩnh Tưởng đã biết hay chưa?”

 

Tưởng Duy Thắng cau mày, lạnh lùng nhìn Hàn Chấn Húc: “Nói!”

 

Hàn Chấn Húc cũng hoảng sợ khi nhìn ánh mắt này, vội đáp: “Thủ lĩnh Tưởng, người này chính là vua Bắc Lương!”

 

“Cái gì? Vua Bắc Lương?”

 

Tưởng Duy Thắng nghe đến cái tên này cũng giật nảy mình.

 

Thậm chí ý nghĩ báo thù gì đó cũng biến mất.

 

Vua Bắc Lương là nhân vật tối thượng.

 

Nếu ông ta ra tay với vua Bắc Lương thì chẳng phải là đang tuyên chiến với quân đội Hoa Quốc sao?

 

Hậu quả này không thể tưởng tượng nổi!

 

Thấy sắc mặt Tưởng Duy Thắng bỗng thay đổi, Hàn Chấn Húc nói tiếp: “Nhưng thủ lĩnh Tưởng, ông đừng lo quá, theo ý của nhà họ Viên thì Tiêu Chính Văn đã từ chức vua Bắc Lương rồi, hơn nữa hình như còn bất hòa với Thiên Tử nên mới về lại Giang Trung”.

 

Nghe ông ta nói thế, Tưởng Duy Thắng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lại lần nữa lóe lên tia sáng, trong đó còn chứa sát khí ngùn ngụt.

 

“Hừ! Một người bình thường không phải vua Bắc Lương mà cũng dám giết đệ tử yêu quý của tôi, đúng là không xem Tinh Kiếm Tông ra gì. Nếu đã vậy thì hôm nay tôi phải đi giết hắn, vừa lúc nhân cơ hội này tuyên bố với thế giới, đắc tội với Tinh Kiếm Tông thì cho dù là vua Bắc Lương tiền nhiệm cũng phải chết để đền tội!”

 

Sát khí trên người Tưởng Duy Thắng tỏa ra nồng đậm!

 

Nếu Tiêu Chính Văn vẫn còn là vua Bắc Lương thì ông ta không dám ra tay.

 

Nhưng bây giờ không phải nữa thì ông ta chẳng còn lo lắng gì.

 

Nếu ông ta giết Tiêu Chính Văn, không chừng còn có thể làm tên tuổi rạng danh khắp thiên hạ và được Thiên Tử khen ngợi.

 

Một mũi tên trúng hai con chim!

 

Suy nghĩ một lát, Tưởng Duy Thắng ngồi thẳng người dậy, lạnh lùng nói: “Theo tôi đến tập đoàn Vy Nhan giết Tiêu Chính Văn”.

 

“Vâng!”

 

Hàn Chấn Húc mừng rỡ đi theo Tưởng Duy Thắng ra khỏi phòng họp, bước lên xe đi thẳng đến tập đoàn Vy Nhan.

 

Khoảng hơn hai mươi phút sau, xe dừng ngay trước cửa tập đoàn Vy Nhan.

 

Tưởng Duy Thắng dẫn theo đám người Hàn Chấn Húc bước xuống xe, ngẩng đầu lên nhìn tòa nhà văn phòng của tập đoàn Vy Nhan, sau đó hừ một tiếng, quát tháo: “Thằng ranh Tiêu Chính Văn, cậu giết đệ tử yêu quý của tôi, hôm nay tôi đây đến lấy mạng cậu để đền tội”.

 

Ông ta vừa hét lên, khí thế Thiên Vương huyền cấp hai sao trên người cũng bao trùm lấy xung quanh.

 

Lúc này có mấy chục bảo vệ chạy từ trong tập đoàn ra.

 

“Không biết tự lượng sức mình!”

 

Tưởng Duy Thắng chỉ cười khẩy rồi bước lên trước một bước.

Rầm!
 
Chương 1258


Chương 1258 Khủng khiếp quá!

Thoáng chốc, mấy chục bảo vệ đó vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra mà đã hộc máu, văng ra xa rồi ngã lăn quay xuống đất.

 

Đám người Hàn Chấn Húc đứng phía sau nhìn thấy cảnh tượng này đều kinh ngạc không thôi.

 

Đáng sợ!

 

Thật sự khủng khiếp!

 

Đây là sức mạnh của Tưởng Duy Thắng sao?

 

Sức mạnh của cường giả Thiên Vương là như này à?

 

Chỉ vừa chạm mặt, họ còn chưa nhìn rõ Tưởng Duy Thắng ra tay thế nào, dường như khí thế đã đánh bay mấy chục bảo vệ này.

 

“Thủ lĩnh Tưởng đúng là cao nhân!”

 

Hàn Chấn Húc vội vã tâng bốc nói.

 

Tưởng Duy Thắng lạnh lùng hừ một tiếng rồi bước qua người mấy bảo vệ đi vào tòa nhà, tức giận quát: “Thằng ranh Tiêu Chính Văn, cậu cút ra đây chịu chết đi! Giết đệ tử yêu quý của tôi rồi, cần gì phải làm rùa rụt cổ thế!”

 

Tiếng hét này vang vọng khắp cả tòa nhà.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đang ở trong phòng họp bàn chuyện công ty với mấy người Khương Vy Nhan.

 

Tô Tĩnh bỗng chạy vào, sắc mặt trắng bệch hoảng hốt nói: “Sếp Khương, anh Tiêu, xảy… xảy ra chuyện rồi!”

 

Tiêu Chính Văn cau mày hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

 

Tô Tĩnh trả lời: “Bên ngoài, bên ngoài có một ông lão kỳ lạ đã đánh mấy chục bảo vệ của chúng ta bị thương, còn nói muốn anh Tiêu ra ngoài gặp ông ta…”

 

Nghe thế, ánh mắt Tiêu Chính Văn lóe lên tia sáng lạnh lùng, sau đó dẫn người ra khỏi phòng họp đến thẳng sảnh lớn tầng một của công ty.

 

Lúc này trong sảnh lớn đã có mấy chục bảo vệ hộc máu, hôn mê bất tỉnh không rõ sống chết.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy người Khương Vy Nhan đều sợ hãi che miệng, lộ ra vẻ khiếp sợ.

 

Ai đã làm chuyện này?

 

Khủng khiếp quá!

 

Còn Tiêu Chính Văn lại nghiêm mặt nhìn mấy người đang đứng trong sảnh lớn.

 

Cùng lúc đó Tưởng Duy Thắng cũng nhìn thấy Tiêu Chính Văn đang đi đến, ông ta cười khẩy nói: “Thằng ranh Tiêu Chính Văn, cuối cùng cậu cũng chịu ra rồi”.

 

Tiêu Chính Văn cau mày lạnh lùng hỏi: “Ông là ai?”

 

Sắc mặt Tưởng Duy Thắng u ám, cười nói: “Cậu giết đệ tử của tôi mà giờ còn hỏi tôi là ai à? Cũng được, vậy tôi nói cho cậu biết, tôi là thủ lĩnh của Tinh Kiếm Tông, tên là Tưởng Duy Thắng. Hôm nay đến đây là muốn lấy đầu của cậu để báo thù cho đệ tử yêu quý của tôi”.

Nghe ông ta nói thế, sắc mặt Tiêu Chính Văn tối sầm lại: “Thủ lĩnh Tinh Kiếm Tông? Tôi chưa từng nghe nói đến, ngoài ra đệ tử của ông là ai?”
 
Chương 1259


Chương 1259 Chuyện này không thể nào!

Nghe thấy thế, Tưởng Duy Thắng như bị kích thích tức giận quát: “Thằng ranh ngông cuồng này! Thế mà cậu lại chưa từng nghe đến Tinh Kiếm Tông ư? Đệ tử của tôi là Quách Diễn, là người bị cậu giết ngày hôm qua đó!”

 

Lúc này Tiêu Chính Văn mới nhớ ra.

 

Hóa ra là tên đó!

 

“Ha ha”.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy nói: “Tôi nhớ ra rồi, hóa ra ông ta là đệ tử của ông, thảo nào thực lực lại kém cỏi như vậy, còn dám đến tận cửa khiêu khích”.

 

“Cậu! Cậu nói gì? Cậu kiêu ngạo quá rồi đấy! Hôm nay tôi phải lấy đầu cậu báo thù cho đệ tử của tôi”.

 

Tưởng Duy Thắng hét lên, khí thế Thiên Vương huyền cấp khủng khiếp bỗng bộc phát bao trùm cả tập đoàn Vy Nhan.

 

Những người bình thường đứng xung quanh hoàn toàn không chịu nổi, lập tức ngã xuống đất.

 

Khương Vy Nhan vì đang mang thai nên không trụ vững được, cũng may Tiêu Chính Văn giơ tay ra đỡ lấy cô, chặn lại uy lực và sát khí đáng sợ từ Tưởng Duy Thắng cho cô.

 

Tưởng Duy Thắng cũng lấy làm ngạc nhiên.

 

Không ngờ Tiêu Chính Văn lại không bị uy lực Thiên Vương huyền cấp hai sao của ông ta làm ảnh hưởng.

 

“Khá lắm, xem ra thực lực của cậu cũng không hề thấp”.

 

Tưởng Duy Thắng nói: “Nhưng cho dù có vậy thì cùng lắm cũng chỉ là Thiên Vương, vẫn không đủ để đánh bại được tôi”.

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn cười nhạo, giữa hai hàng mày hiện lên vẻ lạnh lùng sắc bén nói: “Ồ? Ông nghĩ tôi chỉ mới đạt tới cảnh giới Thiên Vương thôi à?”

 

Vừa dứt lời.

 

Tiêu Chính Văn bộc phát khí thế của mình ra.

 

Một tiếng “ầm” vang lên, ngay sau đó uy lực đáng sợ, sâu không thấy đáy trên người Tiêu Chính Văn như một làn sóng lớn che lấp Tưởng Duy Thắng.

 

Khí thế Thiên Vương huyền cấp hai sao của ông ta chẳng là gì ở trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Bịch bịch bịch!

 

Thậm chí ông ta liên tục lùi về sau mười mấy bước.

 

Lúc này hai chân ông ta đều không ngừng run rẩy.

 

Sao, sao lại như vậy?

 

Tưởng Duy Thắng hoảng sợ đến mức sững sờ!

 

Ông ta bị khí thế trên người Tiêu Chính Văn trấn áp.

 

Thế mà Tiêu Chính văn đã đột phá Thiên Vương huyền cấp hai rồi sao!

 

Vậy chẳng phải thực lực của Tiêu Chính Văn đã vượt qua ông ta sao?

 

Chuyện này không thể nào!
 
Chương 1260


Chương 1260 “Chủ thượng!”

Tiêu Chính Văn mới hơn hai mươi tuổi thôi!

 

Không đợi Tưởng Duy Thắng phản ứng lại, sát khí cả người Tiêu Chính Văn bùng nổ, đôi mắt anh như thần chết nhìn chằm chằm Tưởng Duy Thắng, chắp hai tay sau lưng nói: “Quỳ xuống!”

 

Ầm!

 

Anh nói sao ông ta làm vậy!

 

Tưởng Duy Thắng không chịu nổi áp lực từ Tiêu Chính Văn, đầu gối khuỵu xuống quỳ dưới đất.

 

Đá hoa trên nền đất nổ tung.

 

 

 

Hành động dứt khoát của Tưởng Duy Thắng khiến tất cả mọi người đang có mặt đều cảm thấy kinh ngạc!

 

Đặc biệt với Hàn Chấn Húc thì rõ ràng càng giống như long trời lở đất.

 

Thủ lĩnh của Tinh Kiếm Tông chính là chỗ dựa lớn nhất của ông ta.

 

Thế nhưng Tưởng Duy Thắng lúc này lại quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, nhà họ Hàn còn đâu con át chủ bài để mà ra tay nữa?

 

“Thủ… thủ lĩnh Tưởng!”

 

Hàn Chấn Húc lo lắng nhìn Tưởng Duy Thắng.

 

Nhưng Tưởng Duy Thắng đâu còn dám quay đầu lại nhìn ông ta.

 

Tiêu Chính Văn bộc phát ra uy lực bức ép cực lớn, thậm chí còn chèn ép ông ta đến mức không thể ngẩng đầu lên nổi!

 

Tiêu Chính Văn chưa lên tiếng thì ngay cả dũng khí cử động cơ thể Tưởng Duy Thắng cũng không có.

 

“Ông muốn giết tôi sao?”

 

Tiêu Chính Văn nhìn Tưởng Duy Thắng bằng ánh mắt lạnh tanh.

 

Vừa nghe thấy lời này, mồ hôi lạnh trên người Tưởng Duy Thắng càng toát ra như mưa.

 

Tưởng Duy Thắng vẫn còn chưa kịp đáp lời, một ông lão mặc áo đạo sĩ sải bước tiến vào bên trong toà nhà tập đoàn Vy Nhan.

 

“Chủ thượng!”

 

Người tới không phải ai khác mà chính là Độ Thiên Chân Nhân!

 

Cụ ta cũng đã xem phát sóng trực tiếp trên ti vi, thấy Tiêu Chính Văn ứng chiến với Viên Hỗn Thiên nên mới vội vàng tìm đến.

 

Tưởng Duy Thắng nghe thấy giọng nói này thì cơ thể không khỏi run lên!

 

Ông ta khẽ liếc mắt, nhìn thấy người đang cung kính đứng trước mặt Tiêu Chính Văn là Độ Thiên Chân Nhân thì sợ tới mức suýt đái ra quần.

 

Độ Thiên Chân Nhân từng đến Tinh Kiếm Tông, một mình đánh bại ba đại cao thủ của Tinh Kiếm Tông, trong số đó có cả Tưởng Duy Thắng.

 

Lúc đó, Độ Thiên Chân Nhân thật sự giống như thiên thần hạ phàm, uy thế ngút trời.

 

Ngay cả loại quái vật này mà cũng phải gọi Tiêu Chính Văn một tiếng chủ thượng?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom