Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3193


Chương 3193

Nhưng Gố Hy cũng là người đàn ông cô yêu mà.

“Thật… Thật xin lỗi.”

Cô vất vả lắm mới tìm lại giọng nói của mình, Thích Uyển Nhi nghe vậy thì sắc mặt cứng đờ, nước mắt long lanh †reo trên lông mi giống như liac nào cũng có thể rơi xuống.

“Tôi không có cách nào quyết định được chuyện Gố Hy chọn mình sẽ ở bên cạnh ai, đây là chuyện của anh ấy. Anh ấy không phải đồ vật mà có thể trả lại rồi đẩy đi. Lúc anh ở bên cạnh cô, tuy tôi rất thích anh, nhưng lại không hề vượt quá điểm mấu chốt.

Tôi thậm chí còn thiệt tình chúc phúc cho cậu, còn coi cậu như chị dâu.

Cậu nói cậu mang thai, tôi nghĩ đủ cách để khiến cậu và đứa bé được thoải mái, cố ý xa cách Cố Hy nữa.”

“Nhưng… Nhưng bây giờ tôi mới biết được hai người chỉ là giả, tôi cũng muốn tranh thủ vì hạnh phúc của mình một chút…” Cô cắn cắn môi, dùng hết sức lực cả người để nói ra những câu này.

Hai mắt Thích Uyển Nhi đâm lệ mông lung nhìn cô, yếu ớt thu tay lại, nên khóe miệng hiện lên một nụ cười trào phúng.

“Cố Niệm Noãn, cô đang chơi tôi sao?

Sao nhiều năm thế mà cô không tranh thủ, bây giờ cô lại muốn tranh với †ôi phải không?”

“Không phải tranh…” Cô còn chưa nói xong, không ngờ cô ta đột nhiên đứng dậy, chạy về phía đường cái.

“Một khi đã như vậy, là do cô ta ép chết tôi đấy nhé!”

Dứt lời, cô ta trực tiếp đứng giữa đường cái, lập tức đối diện với một chiếc xe đang lái tới.

Hiện tại đang là giờ đi làm, trên đường đừng nói xe, ngay cả bóng người cũng không có.

Nhưng chiếc xe này sớm muộn gì không xuất hiện, vậy lại cố tình vọt tới ngay lúc này.

Rầm- cô vọt tới bên cạnh đường cái nhưng đã không còn kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thích Uyển Nhi bay xuống từ trên kính chắn gió xuống, trên trán toàn là máu, cả người ngã dưới đầu xe, rất nhanh đã rơi vào hôn mê.

Cô nhanh chóng che miệng lại, đồng tử cũng co lại.

Mà giờ phút này, chiếc xe kia nhanh chóng quay đầu lùi về phía sau, tài xế gây chuyện lại lập tức bỏ trốn.

Tài xế che vành nón xuống thật thấp, khóe miệng hiện lên một nụ cười đắc ý cười.

Cố Niệm Noãn rất nhanh đã phản ứng lại, vội vàng bấm 120, sau đó gọi điện thoại cho Cố Hy.

Xe cứu thương rất nhanh đã đưa người tới bệnh viện.

Vết thương không nặng lắm, cũng may tốc độ lái xe của đối phương không: phải rất nhanh nên chỉ bị chấn động não nhỏ, mấy chỗ gãy xương ít nhất cũng phải tĩnh dưỡng một tháng Bởi vì Thích Uyển Nhi bị tai nạn nên Hứa Trúc Linh và Bố mẹ Thích nhanh chóng tới bệnh viện.

Mẹ Thích thở ngắn than dài lấy nước mắt rửa mặt, trên mặt bố tHời lại vô cùng nặng nề, giọng điệu cũng không mấy tốt đẹp: “Bà Cố, tôi biết nhà họ Gố là danh môn vọng tộc, nhưng cũng không thể ức hiếp người ta như vậy được. Con gái tôi và con trai bà đang yêu đương tốt đẹp, vậy mà đêm qua cậu ra đột nhiên tới nhà tôi nói muốn chia tay, còn nói chuyện này chẳng qua chỉ là giả nữa?”

“Cậu ta cũng không phải đứa trẻ nữa, sao có thể xem chuyện tình cảm như trò đùa được? Con gái tôi tối qua lấy nước mắt rửa mặt, cả đêm không hề có giấc ngủ ngon. Sáng hôm nay lại bị con gái bà ép cho bị tai nạn thế này?

Chẳng lẽ cả nhà bà muốn hại chết con gái tôi sao?”

“Nếu đã vậy, cho dù phải cá chết lưới rách với các người, tôi cũng muốn †ìm ra một lời giải thích cho con gái tôi, nói cho thiên hạ này biết người nhà họ Cố rốt cuộc có khuôn mặt gì.”

 
 
Chương 3194


Chương 3194

Tối hôm qua bố Thích vẫn trong dáng vẻ chỉ cần lợi ích, vậy mà hôm nay hoàn toàn thay đổi thành người cha hiền lành thương con gái, ánh mắt nhìn con gái đang hôn mê cực kỳ yêu thương.

Hứa Trúc Linh cũng rất khó xử, bà không ngờ Thích Uyển Nhi lại bị tai nạn.

“Ngài Thích khoan hãy tức giận, trước khi chuyện này còn chưa rõ ràng, ông không cần kích động vậy đâu. Nếu là chuyện con trai tôi, tất nhiên tôi sẽ cho anh một lời giải thích. Nếu thật sự là Cố Hy sai, tôi tuyệt đối sẽ không nuông chiều, chắc chắn sẽ cho Thích Uyển Nhi một công đạo.”

“Mọi người cứ chăm sóc Uyển Nhi trước đi, tôi và Cố Hy đi mua chút thuốc bồi bổ, Niệm Noãn, con về nhà chuẩn bị một ít thức ăn đi.”

Bà dẫn Cố Hy rời đi, sau khi tìm một chỗ khuất, nói: “Chuyện này vẫn chưa giải quyết xong à? Sao lại thành thế kia rôi?”

“Là do con sơ sót, không ngờ tâm cơ Thích Uyển Nhi lại thâm trầm như thế, kế này không thành lại tiếp tục nghĩ kế khác. Con và cô ta đã thỏa thuận cả rồi, ngay từ đầu con đã nố với cô ta tất cả chuyện này chỉ là giả, con chưa từng yêu cô ta. Nhưng cô ta vân nguyện ý ở bên con, ngoài tình cảm không thể cho ra, con cũng rất quan tâm đến nhà họ Thích, khi đó nhà họ Thích cũng lấy được không ít lợi ích.”

“Chuyện của con và cô ta thật ra không hề công khai, nhưng không ngờ bố cô ta gặp ai cũng nói, cuối cùng người tới cửa tặng quà cứ nối đuôi nhau không dứt, ông ta được không ít chỗ tốt. Bây giờ con và Thích Uyển Nhi nên hoàn toàn kết thúc, lại không ngờ cả nhà này lại quấn lấy con như vậy.”

“Mẹ, chuyện này cứ giao cho con, con sẽ xử lý thật tốt.”

“Xử lý thế nào? Hay dùng quyền ép người ta?

Tìm người đe dọa họ một trận ư?”

Bà tức giận nhìn anh một cái: “Mặc kệ Thích Uyển Nhi chơi tâm kế ra sao, chuyện cô ta bị thương nằm viện cũng bởi vì con khăng khăng muốn chia tay với cô ta. Nhà họ Thích đã năm được điểm này rồi, đến lúc đó bọn họ sẽ nói con đùa bỡn tình cảm, bội bạc người tai”

“Nếu con càng chèn ép, vậy con cũng không thoát khỏi liên can đâu, cả đời con sẽ bị chụp cái mũ là người đàn ông bội bạc. Chẳng lẽ con và Niệm Noãn ở bên nhau, con bé cũng phải gánh chịu những lời bêu xấu ấy cùng con sao?

Họ sẽ nói con vì con bé nên mới chia tay với Thích Uyển Nhi đấy.”

Cố Hy nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trở nên thâm trâm hơn.

Đúng là do anh suy nghĩ không chu toàn, nhất thời cũng có chút khó khăn.

Mình không thể tự mình ra tay, vậy nên làm sao cho phải đây?

“Thích Uyển Nhi thật lòng với con, chẳng hiểu sao trong lòng con bé này lại nhiều tính toán như vậy chứ?”

Trước kia bà cũng không tiếp xúc với cô ta nhiêu, cứ nghĩ Cố Hy sẽ không nhìn aia người, cuối cùng không ngờ chuyện lại trở nên phức tạp như thế, cũng sắp đến độ một khóc hai nháo ba thắt cổ rồi.

Lúc bà tới bệnh viện, con nhóc Niệm Noãn kia sắp bị dọa đến choáng váng.

Cũng may cô ta không sao, nếu không chắc chắn Niệm Noãn sẽ lưu lại bóng ma tâm lý.

“Đúng rồi, tài xế gây chuyện kia đâu rồi? Anh ta đang lái xe bình thường, là do Thích Uyển Nhi đột nhiên xông vào đường cái, cho dù mắc sai lâm nhưng cũng không phải chuyện gì nghiêm trọng, sao tự dưng lại quay đầu bỏ chạy thế chứ?”

Bà đột nhiên nghĩ đến chuyện này, cứ cảm thấy có chút gì đó không ổn lắm.

Tài xế kia cũng không phải bên sai, cùng lắm thì chỉ bị phạt tiền hoặc thu lại bằng lái, cũng không quá nghiêm trọng.

Đối phương đụng người ta, sau đó lập tức bỏ trốn.
 
Chương 3195


Chương 3195

Cố Hy nghe lời của bà thì lông mày nhíu chặt, rốt cuộc cũng để ý đến điểm này.

“Để con đi điều tra xem.”

“Ừm, nhanh lên, nếu người nhà họ Thích muốn làm loạn, con cứ gọi điện thoại cho mẹ là được. Con đừng để Niệm Noãn tới, có mẹ là được rồi”

“Vâng, mẹ vất vả rồi.”

Sau khi Cố Hy rời đi, anh lập tức điều tra thì phát hiện camera xung quanh đường cái đều bị hỏng cả, căn bản không biết chiếc xe này lao từ đâu tới.

Chỉ có camera nơi con phố kia có ghi lại quá trình vụ án, căn bản không nhìn được tài xế trông thế nào, gã ta đội mũ lưỡi trai, đã thế còn che khuất hơn nửa mặt.

Sau khi xe đụng vào người thì lập tức quay đầu chạy trốn, anh tỉnh mắt nhìn thấy khóe miệng tài xế đang cong lên.

Gã đang cười.

Nụ cười mang vẻ xấu xa mày hình như anh đã từng thấy ở đâu đó rồi, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra.

Vụ tai nạn này rốt cuộc là trùng hợp hay đã âm mưu từ trước?

Studio của Bùi Viện tài chính có hạn – nên năm trong khu vực hẻo lánh, trong giờ cao điểm đi làm sẽ có rất ít phương tiện qua lại.

Sao chiếc xe kia lại xông tới đúng lúc như vậy, mà dường như Thích Uyển Nhi cũng biết sẽ có xe tới đâm mình.

Cố Hy lập tức nói chuyện này cho Hứa Trúc Linh, hơn nữa anh còn nói luôn cả chuyện Thích Uyển Nhi giả mang thai cho bà.

Hứa Trúc Linh cũng vô cùng đau đầu, cho dù hiện tại đã biết bộ mặt thật của Thích Uyển Nhi, nhưng cũng không có cách nào giải quyết được cả.

Hiện tại bọn họ đang đứng ở bên đuối lý, tất nhiên không thể làm gì được khi đối phương lại đấu liều mạng như Vậy.

Bà rất nhanh đã cầm thực phẩm chức năng vào phòng bệnh, bố Thích nhìn thấy bà liền lập tức đứng dậy, nói: “Bà Cố, bà rốt cuộc cũng tới rồi, tôi còn tưởng rằng…

“Tưởng gì cơ? Cho rằng tôi sẽ chạy sao? Nếu tôi mặc kệ chuyện này, vậy ông sẽ công khai ra à, vậy nhà họ Cố chúng tôi cũng không biết làm người thế nào nữa”

Bà cười nhạt rồi đưa đồ qua, bố thời nhìn thấy toàn là đồ tốt thì hai mắt cũng sáng hơn vài phần.

“Tôi biết đứa nhỏ này thật lòng với Cố Hy, nhưng một cây làm chẳng nên non, đứa nhỏ này cũng biết Cố Hy không thích nó, chẳng qua chỉ diễn kịch thôi, không ngờ nó lại vướng sâu trong vũng lầy như thế, một phần cũng do Cố Hy sai. Cho nên tôi cảm thấy con cái sai thì nên để tự nó gánh vác, nó cũng 23 rồi, có thể tự chịu trách nhiệm về chuyện của mình”

“Thật sao?”

Bố mẹ Thích đồng thời lên tiếng.

Trong lòng bọn họ còn đang mừng thầm, mẹ Thích lại yêu thương con gái mình hơn, cảm thấy tất cả những chuyện Thích Uyển Nhi đã làm sẽ nhanh chóng được hồi đáp.

Nhưng nụ cười trên mặt bố Thích lại có chút tham lam, bởi vì ông ta sắp có một cậu con rể là người nhà họ Cố, sau này ra ngoài chỉ cần ngẩng đầu ưỡn ngực, người khác đều sẽ hâm mộ muốn chết.

Nhưng bọn họ còn chưa vui mừng được bao lâu thì đã nghe Hứa Trúc Linh tiếp tục nói.

“Đứa nhỏ Cố Hy này thật sự quá làm tôi thất vọng rồi, vừa làm tổn thương đến Uyển Nhị, lại còn làm con gái tôi đau lòng, đứa nhỏ này tôi cũng không có cách nào tiếp tục nuôi được nữa. Từ giờ trở đi nó có thể tự mình sống riêng rồi, tôi cũng sẽ công khai với bên ngoài rằng những chuyện sau này của Cố Hy sẽ không còn chút liên quan nào tới nhà họ Cố chúng tôi nữa, từ nay về sau, nó là nó, nhà họ Cố là nhà họ Cố.”
 
Chương 3196


Chương 3196

“Nhà họ Cố nuôi nấng nó nhiều năm, vậy mà bây giờ nó lại trở thành một đứa bạc tình bạc nghĩa như thế, đúng là mất hết mặt mũi của gia tộc, tôi không thể để nó ở lại được nữa. Yên tâm, tôi chắc chắn sẽ cho các người một lời giải thích, sau này nhà họ Cố sẽ không hỗ trợ cho nó chút nào nữa đâu, tình cảm mẹ con giữa tôi và nó sẽ chấm dứt tại đây”

Bà nhẫn tâm nói, trên mặt hiện lên vẻ kiên định, dường như đã hạ quyết tâm sẽ đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với Cố Hy, để sau này anh sẽ tự lập sống riêng, không còn chút liên quan nào với nhà họ Cố nữa.

Bố Thích nghe thấy câu này thì sắc mặt trầm xuống, nụ cười bên khóe miệng cũng cứng lại, dường như có chút khó coi.

Ông ta vốn không chê Gố Hy là vì hai vợ chồng Hứa Trúc Linh và Cố Thành Trung đối xử với đứa con nuôi này rất bình đẳng, mọi người ai cũng biết chuyện này.

Cho nên những người đó nịnh bợ ông ta, không phải bởi vì mặt mũi của Cố Hy, mà vì nhà họ Cố đang chống sau lưng anh.

Ông ta kiên trì nhận Cố Hy làm con rể, cũng vì muốn trở thành thông gia của nhà họ Cố.

Bây giờ thì hay rồi, giỏ tre múc nước thành công dã tràng, cũng không biết nên giải quyết sao cho phải đây.

“Bà Gố, làm vậy… làm vậy thì nghiêm trọng quá rồi phải, lỗi cũng đâu phải lớn lắm đâu, sao có thể đuổi con cái ra khỏi gia môn như vậy chứ, chuyện này có phải quá nhẫn tâm rồi không?”

“Nhân tâm ư? Con gái ông đã thành thế này rồi, cũng may tốc độ lái xe của đối phương không nhanh lắm đấy, nếu không bây giờ con gái ông không biết sống chết ra sao đâu. Cho lúc trước chúng nó anh tình tôi nguyện diễn kịch, nhưng chuyện này đã loạn thành như vậy rồi, Cố Hy là đàn ông thì phải chịu trách nhiệm cho sai lâm mình gây ra chứ. Ông không cần khuyên tôi đây, trong lòng tôi đã quyết rồi.”

“Không… Không phải.” Bố Thích nóng nảy muốn nói gì đó, nhưng nhất thời lại không biết nói thế nào cho phải.

Hứa Trúc Linh chỉ nói đến đây, sau đó xoay người rời đi, bà cũng nói thêm sẽ lập tức triệu tập phóng viên mở họp báo nói về chuyện đuổi Cố Hy ra khỏi nhà.

Bà vừa đi, bố Thích lập tức luống cuống.

Nếu không công khai, những bạn bè thân thích nhà họ không biết, vậy mình cũng có thể giữ lại chút mặt mũi.

Một khi đã công khai cho mọi người đều biết, vậy thể diện của ông ta biết để đâu đây?

Ông ta vội vàng đuổi theo, Hứa Trúc Linh cũng cố tình bước chậm lại.

Mấy năm nay bà luôn ở bên cạnh tên cáo già như Cố Thành Trung, nên ít nhiều cũng biết chút thủ đoạn dọa người.

Đừng đánh giá cao người khác, cũng tuyệt đối không thể xem nhẹ.

Sau khi nghe thấy tiếng bước chân sua lưng, trái tim đang treo trên cổ họng cũng dần rơi xuống bụng.

Cá cắn câu rồi.

Chỉ cần bố Thích đủ tham lam là được, phàm là chuyện có thể dùng tiền để giải quyết, vậy không gọi là chuyện nữa.

“Bà Cố, khoan đã, tôi còn chuyện muốn nói.”

“Ông Thời, sao ông lại chạy tới đây, ông mau đi chăm sóc Uyển Nhi đi.”

“Chuyện đó… bà trừng phạt Cố Hy như thế có phải nặng quá rồi không, người trẻ tuổi ai mà không làm ra mấy chuyện hoang đường chứ, chỉ cần chúng biết hối cải nhận sai là được rồi, đứa nhỏ Cố Hy này vẫn là một nhân tài đáng đề bồi dưỡng, chắc chắn cậu ấy sẽ không tái phạm nữa đâu.”

“Loại người này sao có thể nuông chiều được chứ? Nó biết con gái ông có tình cảm với mình còn không biết tránh né, lại còn làm con bé càng lún sâu hơn, bây giờ lại biến thành kết quả như bây giờ. Nếu nó và con gái ông ở bên nhau, vậy cũng đang làm tổn thương đến trái tim con gái tôi đấy. Tôi ông đây đã làm cha làm mẹ rồi, chắc ông cũng có thể hiểu được tâm trạng bây giờ của tôi đúng không?”
 
Chương 3197


Chương 3197

Bà dùng đạo lý để ông ta hiểu, dùng phương thức tràn ngập cảm tình khiến ông ta cảm động, cả quá trình đều phân tích, chậm rãi chờ bố Thích cắn câu.

“Đúng đúng đúng, tôi hiểu mà, cô Cố là thiên kim cực kỳ quý giá.”

“Tôi đã có lỗi với đứa bé này nhiều rồi, sau khi sinh nó một năm mới đón con bé về nhà, trong lòng vẫn luôn ngập tràn áy náy. Nếu Gố Hy làm bất cứ chuyện gì có lỗi với nó, tôi đều sẽ tuyệt không nuông chiều, dù sao cũng không phải con đẻ, đúng không?”

“Đúng vậy đúng vậy, dù sao cũng không phải con mình sinh ra. Nhưng mà… cậu ấy cũng đâu làm chuyện gì quá có lỗi với cô Cố, đúng không?”

“Không làm sao? Sao mà thế được, lúc nó và Thích Uyển Nhi ở bên nhau thì đã phản bội con gái tôi rồi!”

Hứa Trúc Linh giả vờ tức giận.

“Vậy…” Bố Thích cắn răng, cứ do dự không dám nói.

“Nếu cô Cố và Gố Hy đã thương nhau thật lòng, mà Uyển Nhi cũng chỉ tương tư đơn phương, nếu vậy cũng không nên chia rẽ hai đứa, ngay cả tôi cũng không đành lòng. Nhưng… Nhưng các người cũng không thể không bồi thường cho nhà chúng tôi được, dù sao con tôi cũng thành vậy rồi, hàng xóm láng giềng ai cũng biết chúng nó yêu nhau, bây giờ con gái tôi bị đá như thế, cậu ấy lại nhanh chóng ở bên cô Cố, vậy cuộc sống con tôi sau này cũng không tốt đẹp gì, chắc chắn sẽ bị người ta chê cười.”

“Ý ông là chỉ cần bồi thường là được đúng không?”

Lời này của ông ta đúng như trong dự kiến của bà, nhưng khi thật sự nghe thấy thì vẫn có chút áp lực, cảm giác ngực mình bị một tảng đá lớn đè nặng, rất khó chịu.

Đây giống như đang bán con gái vậy.

Bà đoán chắc Thích Uyển Nhi liều mạng đánh cược, cam tâm tình nguyện chịu nguy hiểm như vậy là vì thật sự yêu Cố Hy.

Nhưng hiện tại bố cô ta lại niêm yết giá rõ ràng, định giá hết tất cả hạnh phúc của con gái mình bán cho cho bà.

Không biết lúc Thích Uyển Nhi tỉnh lại biết kết quả này, cô ta sẽ cảm thấy thế nào?

“Bồi thường cũng được, nhưng… dù sao mấy người cũng là nhà họ Cố mà, phần bồi thường này chắc cũng không ít đâu nhỉ?”

Mố đầu bố Thích còn cố gắng che giấu, giả vờ như mình là người ba hiên lành Nhưng không lâu sau đã hiện nguyên hình, thậm chí còn làm trò như một thằng hề.

Trong lòng bà rất ghét những người như vậy, nhưng trên mặt không thể không nở nụ cười.

Chuyện này liên quan đến hạnh phúc của con trai con gái mình, cho dù không thích cũng phải cố gắng chịu đựng.

“Tất nhiên rồi tôi sẽ bồi thường cho các người một khoản vừa lòng, nhưng ông chắc chắn mình có thể nói chuyện Uyển Nhi không? Lỡ như nó tỉnh lại rồi làm ra chuyện gì đó không hay nữa, vậy tôi sẽ không bồi thường cho các người lần thứ hai đâu, thậm chí nếu tôi cảm thấy ông không quản được gia đình mình, vậy tôi đây cũng không cần phải tốt tính nữa.”

Nói đến câu cuối cùng, giọng bà dần trở nên lạnh lùng hơn, có thêm vài phần uy hiếp.

Trái tim bố Thích khẽ run lên, không ngờ người phụ nữ nhỏ bé trước mắt này khi tức giận nên lại dọa người như vậy, dù sao cũng là vợ của Cố Thành Trung, cũng là phu nhân nhà giàu lăn lộn trong giới quý tộc nhiều năm, nếu không có thủ đoạn thì cũng không có khả năng ngồi vững trên vị trí này nhiều năm như thế.

Nhưng mà ông ta sai rồi, bà không có thủ đoạn gì đặc biệt cả, nếu thật sự có, vậy thì chỉ có một thứ.

Đó là ỷ vào tình yêu sâu sắc của Cố Thành Trung dành cho mình nên mới không kiêng nể gì.

Ông ta đứng thẳng lưng võ ngực nói: “Tôi là chủ gia đình, tất nhiên sẽ nói : lời giữ lấy lời rồi, vợ và con gái đều nghe lời tôi cả, bà Cố cứ yên tâm đi.”
 
Chương 3198


Chương 3198

“Một khi đã như vậy, tôi cũng yên tâm rồi, ông cứ đợi đi, lát nữa luật sư sẽ bàn bạc với ống để sang tên một số tài sản.”

“Vâng vâng vâng!”

Trên mặt bố Thích nở nụ cười như hoa, nhà họ Cố đã ra tay chắc chắn sẽ không keo kiệt, có lẽ sau này ông ta sẽ hưởng không hết vinh hoa phú quý rồi.

Ông ta đứng chờ trước cửa phòng bệnh nhưng lại không hề đi vào thăm con gái một lần, chỉ một lòng chờ luật sư đến để sang tên.

Mà lúc này, Thích Uyển Nhi nằm trong phòng bệnh đã tỉnh lại.

“Mẹ..” Nhìn thấy người thân, cô ta an lòng hơn rất nhiều, sau đó lập tức nhìn quanh bốn phía tìm hình bóng quen thuộc, nhưng phát hiện phòng bệnh lớn như thế chỉ có mẹ mình, trái tim không khỏi lộp bộp một tiếng.

Chẳng lẽ… mình phí hết bao nhiêu sức lực như thế cũng không đổi lại được một lần ở lại của anh ư?

“Mẹ?”

Cô ta bắt đầu nóng nảy giấy lên, mẹ Thích lập tức tới giúp con gái, nói: “Con đừng vội, cậu ấy đã đi rồi, nhưng bà Cố cũng đồng ý chuyện hôn sự của các con.”

“Gì ạ?”

Bố Thích nói rõ một năm một mười chuyện vừa xảy ra cho cô ta biết, Thích Uyển Nhi vui mừng khôn xiết, nước mắt cũng sắp chảy ra.

“Mẹ, con thành công rồi đúng không? Mẹ, con thành công rồi kìal”

Cô ta hạnh phúc quơ chân múa tay giống như một đứa trẻ, làm đụng đến miệng vết thương, lập tức đau đến trợn mắt.

Mẹ Thích thấy thế thì vô cùng đau lòng, từ đầu đến cuối bà đều biết kế hoạch của Thích Uyển Nhị, tuy cô đã nhiều lần đảm bảo tài xế gây chuyện kia đã sắp xếp ổn thỏa, cô ta cũng sẽ không sao, nhưng bà vần rất lo lắng.

€ó đôi khi bà còn cảm thấy con gái mình hao hết tâm tư lưu chỉ vì một người đàn ông không yêu mình, rốt cuộc có đáng giá không đây?

Nhưng giờ phút này nhìn thấy nụ cười của Thích Uyển Nhi, cho dù miệng vết thương có đau hơn nữa, nhưng nụ cười kia vân cực kỳ ấm áp.

Mặc dù người ngoài cảm thấy không đáng, nhưng Thích Uyển Nhi lại thấy cho dù mình đổi nửa cái mạng, chỉ cần Cố Hy ở bên cạnh cô ta, vậy những gì cô ta chịu đựng đều vô cùng đáng giá.

“Đúng vậy, con thành công, cuối cùng con cũng có thể ở bên người ở bên mình thích rồi.”

Mẹ Thích đau lòng ôm lấy cô ta.

Thích Uyển Nhi nghe vậy, sự quật cường hiếu thắng của mình, cho dù uất ức thế nào cũng cố gắng chống đỡ, nhưng lúc này nghe thấy mẹ mình nói như vậy, nước mắt không khỏi đảo quanh hốc mắt rồi ồ ạt chảy xuống.

“Con bé này, con trăm phương ngàn kế như thế chỉ để đổi lấy tình yêu, vê sau này cuộc sống cũng chưa chắc được viên mãn, cậu ấy… có thể sẽ đối xử không tốt với con, ngày tháng sau này cũng không vui vẻ gì.”

“Không đâu ạ, tuy Cố Hy nhìn rất lạnh nhạt hung dữ, nhưng anh ấy được dạy dỗ rất tốt, tuyệt đối sẽ không bạo lực gia đình đâu. Chỉ cần con không đụng vào điểm mấu chốt của anh ấy, anh ấy sẽ không làm tổn thương đến con đâu, cùng lắm… nhìn con sẽ cảm thấy ghét thôi. Sau này thời gian còn rất dài mà, con từ từ làm quen là được, chỉ cần là anh ấy là được!”

Thích Uyển Nhi làm bộ thoải mái nói.

Sao cô ta không biết cuộc sống sau này sẽ gian nan chứ, nhưng vậy thì có sao, chỉ cần anh ở bên cạnh cô ta là được.
 
Chương 3199


Chương 3199

“Đúng rồi, ba con đâu?”

Cô ta biết thế lực của ba mình, nhưng bây giờ con gái xảy ra chuyện, không đến mức người làm bố như ông †a không nán lại trong phòng bệnh chúy chứ.

Hơn nữa theo lời kể của mẹ cô ta, có lẽ cũng nhờ ông ta dốc hết sức tranh thủ nên mới có kết quả như hiện tại.

“Lúc bà Cố đi, ông ấy cũng đi theo rồi, không biết nói chuyện gì nữa, con cũng đừng động đến ông ấy.”

“Vâng, con tĩnh dưỡng mấy ngày sẽ về nhà thôi, mẹ đừng lo lắng..” Hai mẹ con đang nói chuyện, không ngờ bố Thích lại hớn hở đi vào, trên mặt ngập tràn vui vẻ giống như trúng vé số.

“Vợ à, con gái, tôi nói cho hai người một tin tốt nhé.”

“Ông thì tin tốt gì chứ? Con gái xảy ra chuyện mà cũng không biết ông chạy đi đâu, bây giờ còn biết đường về à?”

“Hai người đúng là lòng dạ đàn bà, tôi và bà cố đang bàn bạc về chuyện giao dịch, chúng ta kiếm được không ít hời đâu.”

“Giao dịch?”

Thích Uyển Nhi nghe thấy hai từ này thì trái tim lập tức cứng lại, sắc mặt cũng thâm trầm hơn vài phần.

“Tôi đã đồng ý với bà Cố sau này không nói đến chuyện xích mích này nữa, con và Cố Hy cũng coi như dừng tại đây, cũng đừng làm mấy chuyện như thế nữa. Sau này nhà học Thích chúng †a và nhà họ Cố đường ai nấy đi, tốt nhất là đừng gặp mặt nữa, con cũng không nên đến quấy rầy Cố Hy. Còn nữa, cũng đừng qua lại với cô cố, thiên kim tiểu thư như vậy đâu phải loại người chúng ta có thể làm thân được?”

“Ba… ba nói gì cơ?”

Thích Uyển Nhi chỉ cảm thấy máu cả người đều xông lên não, nếu không phải người mình đang không cử động được, cô ta hận không thể lập tức bước lên cắt đứt cổ ông ta.

Đây là lần đầu tiên cô ta có xúc động muốn giết người.

Khóe mắt cô ta muốn nứt ra nhìn bố Thích, ông ra vẫn đang đắc ý dào dạt, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đáng sợ kia thì không khỏi có chút lúng túng.

“Bà Cố cho nhà họ Thích một căn biệt thự vô cùng xa hoa, nhà họ Gố trị lên đến một ngàn vạn đây! Còn có hai công ty nữa, ba đoán ít nhất cũng phải 3000 vạn, cộng cả trước cả sau cũng phải lên đến 5000 ngàn vạn, để con chia tay cũng được rồi mà? Hơn nữa Cố Hy không thích con, cậu ta cũng đâu phải đồ ngốc, chả nhẽ không cần Cố Niệm Noãn mà lại muốn một đứa con gái trong gia đình bình thường như con sao?”

“Người khác chia tay thì chẳng kiếm được chút gì, cũng may bà Cố nhân hậu nên con mới có thể lấy được 4000 vạn đấy, vậy cũng đã tận tình tận nghĩa với chúng ta rồi, con còn muốn thế nào nữa hả? Trong lúc con nằm viện, tiền viện phí và thực phẩm dinh dưỡng đều do bà ấy chịu trách nhiệm, hơn nữa cho đến khi con khỏi hẳn đấy, thậm chỉ còn bảo đảm con không có vết sẹo nào!”

“Thích Đông Thăng! Ông rốt cuộc có phải con người không hả, tôi vì muốn có được Cố Hy mà biến mình thành như vậy, ông chẳng quan tâm thì thôi, ngược lại còn lấy tôi đi đổi phí chia tay sao?

Con mẹ nó tôi thèm 4000 vạn này sao?

Thứ tôi muốn chính là Cố Hy, anh là người tôi muốn gả đấy! Tôi biết ông thích tiền thích sĩ diện, nhưng tôi lại không ngờ ông là loại người táng tận thiên lương, không có điểm mấu chốt, chuyện gì cũng có thể làm được như thế đấy”

“Ông không xứng làm bố tôi, ông không xứng, đồ khốn nạn…” Thích Uyển Nhi khóc đến phế ruột phế gan, cô ta muốn tránh khỏi tay của mẹ Thích xuống giường để liều mạng với ông ra, nhưng vì vừa mới tỉnh lại nên cơ thể còn rất yếu ớt, căn bản không thể làm gì được.

Hai mắt cô ta đỏ bừng, trong đáy mắt ngập tràn oán hận.

Sao ông ta có thể làm như vậy được chứ? Khiến tất cả những chuyện cô ta phải trả giá mới có được đều thất bại trong gang tấc!
 
Chương 3200


Chương 3200

“Chẳng lẽ con và Cố Hy ở bên nhau không phải vì ham danh tiếng nhà họ Cố sao? Bây giờ vì con mà bà Cố sắp đuổi cậu ta ra khỏi nhà rồi, vậy con còn suy nghĩ có làm gì nữa? Chuyện này mà truyền ra ngoài sẽ khiến hàng xóm láng giêng chê cười ba, không bằng cứ kiếm chút lợi ích, từ đây sẽ cắt đứt sự nghèo khổ dai dẳng này, cho dù con bị Cố Hy đá thì cũng là người nhà họ Cố trị 4000 vạn này, chẳng lẽ không tìm được người tốt sao?”

“Ông… Khụ khụ… Ông..” Cô ta muốn nói chuyện, nhưng lại tức giận đến mức một câu cũng không nói nên lời, cuối cùng trong cổ họng cảm thấy có chút tanh ngọt, cô ta dùng hết toàn lực phun ra.

“Máu? Thích Đông Thăng, ông nói ít đi vài câu đi, ông làm con bé tức giận thành thế này… Bác sĩ, bác sĩt”

mẹ Thích nhìn thấy trên quần áo dính đầy máu thì trong lòng vô cùng rối loạn, lập tức đi gọi bác sĩ.

Thích Đông Thăng cũng luống cuống, dù sao ông ta cũng chỉ có một đứa con gái này, nếu cô ta xảy ra chuyện gì không hay thì ai sẽ chăm sóc mình khi về già đây.

“Tôi… chỉ nói thật mà thôi, tôi làm sai gì chứ, chẳng phải đang suy nghĩ cho tương lai của con gái mình thôi sao?”

“Ông… ông cũng làm tôi tức chết rồi!”

Mẹ Thích hận rèn sắt không thành thép nói, cũng không quan tâm đến ông ta nữa, chỉ một lòng muốn chăm sóc con gái.

Bác sĩ nhanh chóng tiến hành các biện pháp cấp cứu, cô ta vốn không có gì nguy hiểm đến tính mạng, nhưng hiện tại khí huyết cuồn cuộn, lửa giận tích tụ khiến người đang bình thường phải hộc máu, suýt nữa lên chầu cùng ông bà tổ tiên.

Sau khi cấp cứu khoảng hai tiếng, Thích Uyển Nhi mới thoát khỏi cơn nguy hiểm, lúc này vẫn đang rơi vào hôn mê.

Lúc trước vất vả lắm mới khôi phục chút huyết sắc, hiện tại lại trở nên tái nhợt như tờ giấy, làm người ta vô cùng đau lòng.

Bố Thích vẫn cảm thấy mình không sai, thấy tốt thì thu mới là chuyện đúng đắn nhất, nhưng ông ta chỉ lo cho mình chứ căn bản không biết thứ con gái muốn rốt cuộc là cái gì Mặc dù ai cũng biết… ông ta sẽ lựa chọn thứ mình muốn trước. Đây chính là tính cách tham lam của con người!

Mẹ Thích thấy con gái mình thoát khỏi ly nguy hiểm, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bà tìm được Thích Đông Thăng, nói: “Ông đến nhà họ Cố nói rõ ràng chuyện này cùng bà Cố với tôi nhanh, nhà họ Thích sẽ không nhận mấy thứ này nữa, trả hết tất cả lại cho tôi!”

“Bà điên rồi à! 4000 vạn đấy! Cả đời chúng ta cũng không thể kiếm được nhiều tiền như vậy đâu. Chúng ta mệt nhọc khổ sở như vậy chẳng phải vì muốn có cuộc sống sung sướng sau?

Bây giờ tiền ở ngay trước mắt rồi mad bà còn muốn tôi trả lại à? Bà điên rồi sao?”

“Đồ không có lương tâm này, đó là con gái ruột của ông đấy, nhà chúng ta chỉ có một đứa là nó thôi, chẳng lẽ ông muốn cắt đứt hạnh phúc cả đời của nó sao?”

“Chẳng phải vì bà không biết cố gắng à, cái thai thứ hai là con trai trước kia mà bà không giữ nổi, cuối cùng không có cách nào tiếp tục sinh tiếp, bây giờ mới khiến tôi không có con trai kế thừa hương khói đấy!”

Thích Đông Thăng nhíu chặt mày, có chút không vui.

“Hơn nữa Gố Hy kia có gì tốt chứ, chỉ mở một văn phòng luật sư thì có tiền đồ gì, nếu sau lưng cậu ta còn có nhà họ Cố chống lưng, cho dù cậu ta nhặt ve chai trên đường đi nữa, tôi cũng sẽ vui lòng hầu hạ. Nhưng bây giờ nhà họ Cố muốn đoạn tuyệt quan hệ với cậu †a, chuyện này mà truyền ra ngoài thì chúng ta còn mặt mũi nào nữa? Chẳng lẽ bà muốn bọn họ đều chê cười tôi, đúng không?”

“Ông… Ông..” Mẹ Thích tức giận đến mức giọng cũng run rẩy, sắc mặt đỏ lên, đây là lời mà con người nói ra sao?

“Uyển Nhi thích cậu ấy không phải bởi vì cậu ấy là người nhà họ Cố!”
 
Chương 3201


Chương 3201

“Nhưng tôi lại khác! Tôi coi trọng thằng nhóc kia bởi vì nó là người nhà họ Cốt”

Thích Đông Thăng cũng tức giận hơn, 4000 vạn sắp vào tay rồi, ông ta sống hơn nửa đời người rồi mà chưa từng thấy số tiền như vậy.

Ông ta có thể ở biệt thự, có công ty để làm ông chủ, về sau vinh hoa phú quý hưởng không hất.

Nếu Thích Uyển Nhi thật sự ở bên Cố Hy, vậy lúc đó nhờ họ Thích vẫn sẽ không có ngày được nở mày nở mặt, chẳng lẽ cứ chờ hai đứa nó đến chăm sóc mình sao?

“Ông, ông đúng là không thể nói lý được, điên rồi! Sao tôi có thể gả cho người như vậy được chứ?”

Mẹ Thích thật sự tức điên lên, bà ta nhanh chóng bước lên xé rách quần áo, liều mạng muốn đánh nhau với ông ta.

“Đồ mụ điên này…” Thích Đông Thăng cũng không khách sáo, đẩy bà ta một cái thật mạnh.

Mẹ Thích không đứng vững, lảo đảo ngã trên mặt đất, phát ra một tiếng vang lớn.

Bà ta đau đến mức không đứng dậy nổi, Thích Đông Thăng cũng có chút hối hận, dù sao cũng là vợ của mình, dù không đẻ được con trai nhưng ông ta cũng không nghĩ tới chuyện ly hôn cưới người khác.

Mặc dù bây giờ nhiều tiền, nhưng cũng không nghĩ tới chuyện ra ngoài tìm người phụ nữ khác.

“Vợ à..” Ông ta muốn bước lên nâng vợ dậy nhưng lại bị mẹ Thích quát lớn.

“Cút, tôi không muốn tiếp tục nhìn thấy ông nữ, tôi sẽ chăm sóc Uyển Nhi…” “Sớm muộn gì bà cũng hiểu tôi làm vậy là đúng thôi, tôi cũng chỉ muốn tốt cho cái nhà này, có số tiền đó chúng †a sẽ không lo chuyện cơm áo nữa, cũng có thể tìm cho con gái một người thật tốt.

Nếu con bé cảm thấy đau lòng thì chúng ta dẫn nó rời đi, dù sao cũng là biện pháp, vì sao cứ phải dính lấy trên người Cố Hy kia?”

“Người ta thích Uyển Nhi thì còn dễ nói, dù sao cũng yêu nhau thật lòng.

Nhưng sự thật lại là trong lòng thằng khốn kia căn bản không có con gái chúng ta, vậy cần gì phải mặt nóng dán mông lạnh chứ?”

“Ông đừng nói kiểu đường hoàng như vậy, tất cả những chuyện này đều vì ông thôi, ông đi đi, tôi bây giờ không muốn nhìn thấy ông… mẹ Thích từ trên mặt đất bò lên, Thích Đông Thăng không thể làm gì được, chỉ lắc đầu.

Ông ta đúng là tham tài, rất thực tế, nhưng cũng biết thức thời.

Ông ta xoay người rời đi, mẹ Thích bắt đầu chăm sóc Thích Uyển Nhi nằm trên giường thì phát hiện trên mặt cô ta đã nhem nhuốc nước mắt.

“Uyển Nhi, con tỉnh rồi đúng không?”

Mẹ Thích cực kỳ đau lòng nói.

Cô ta không mở mắt, nhưng lại không biết làm cách nào để ngăn cản nước mắt rơi xuống như hạt châu thế này.

Cô ta đã tỉnh từ lâu, cho nên nghe rất rõ cuộc nói chuyện giữa hai người kia.

Bố cô ta quả thật rất bỉ ổi, nhưng lời ông ta lại rất đúng.

Bà Cố rõ ràng đang cố ý lợi dụng tính tham tiền của Thích Đông Thăng, cho nên mới đi nước cờ này.

Nếu cô ta vẫn tỉnh táo, nhất định sẽ ngăn cản, nhưng lúc đó cô ta lại đang hôn mê.

Tất cả những chuyện mà cô ta phải trả giá bây giờ đã thất bại trong gang tấc! “Mẹ, mẹ cũng đi ra ngoài đi, con muốn yên tĩnh một mình một lúc.”

mẹ Thích gật gật đầu, lúc này mới lặng lẽ đi ra ngoài Sau khi bà ta rời đi, Thích Uyển Nhi mới mở mắt nhìn trần nhà trống rỗng, dường như hai mắt lại mơ màng lần nữa.

Bây giờ cô ta thật sự rất hận! Hận Cố Hy bạc tình bạc nghĩa, cô ta làm nhiều chuyện vì anh như vậy, cuối cùng ngay cả một chút thương hại mà anh cũng không thèm cho.
 
Chương 3202


Chương 3202

Hận Cố Niệm Noãn cướp người giữa đường, rõ ràng cô ta có tất cả mọi thứ, vậy mà còn cướp đi thứ duy nhất của mình! Hận Hứa Trúc Linh gian xảo, bà ta trực tiếp công phá phòng tuyến của Thích Đông Thăng khiến tia hy vọng cuối cùng của cô ta cũng không còn.

Cô ta hận… Hận từng người trong nhà họ Cố, bọn họ đều đáng chết, nếu mình đã không chiếm được, vậy bọn họ cũng không xứng, dựa vào cái gì mà cô †a phải sống cuộc đời đau khổ, còn mấy người kia có thể vui vẻ cười?

Đáy mắt cô ta dần ngập tràn tia khát máu, không chút do dự gọi ngay dãy số quen thuộc kia.

“Gô tỉnh rồi à?”

Mặc Quyền cười khà khà nói, trong giọng cũng lộ ra chút hơi thở xấu xa bất cần đời, giống như Satan sa đọa.

“Tôi thất bại rồi.”

“Hả? Nói nghe xem nào “

Mặc Quyền cũng biết chuyện này không thể thuận lợi vậy được, nhưng cũng không ngờ lại kết thúc nhanh như vậy, rốt cuộc là ai ra tay thế.

Sau khi anh ta hiểu đầu đuôi câu chuyện thì khóe miệng cong lên một nụ cười.

Không ngờ lại là Hứa Trúc Linh giải quyết chuyện này, đúng bệnh hốt thuốc, có thể nói là rất cao minh.

“Bố cô cũng quá ngu rồi, vậy mà lại ˆ tin nhà họ Cố sẽ đoạn tuyệt quan hệ với Cố Hy. Hời, một bước sai thua hết cả bàn cời”

“Bây giờ tôi nên làm gì đây? Tôi đã dùng hết mọi cách mình biết rồi, rốt cuộc phải làm sao mới có thể thắng đây. Bây giờ tôi không muốn ở bên Cố Hy nữa, chỉ nghĩ bọn họ phải trả cái giá thật lớn thôi, không thể chỉ để một mình tôi khóc được! Tôi muốn Cố Hy… Không, toàn bộ nhà họ Gố đều phải trả một cái giá thật lớn.”

Thích Uyển Nhi hung dữ nói.

Lúc này thù hận đã chiếm lấy trái tim cô ta, chôn vùi chút tình yêu cuối cùng dành cho Cố Hy dưới đáy lòng.

“Rất đơn giản, đêm nay lên giường tôi đi, tôi sẽ cầm tay chỉ dạy cho cô.”

“Gì…gì cơ?”

Thích Uyển Nhi sửng sốt, bắt đầu nghỉ ngờ lỗ tai mình nghe lầm.

“Xem ra cô cũng không muốn khiến bọn họ phải trả giá lớn rồi? Không có chút học phí, sao tôi thấy được thành ý của cô chứ? Cố Hy là ông chủ của tôi, nếu giúp cô tôi sẽ gặp rắc rối lớn lắm đấy, cho nên tôi cũng muốn hưởng chút lợi lộc. Mà tôi chưa khai trai đâu, có chút đói bụng.”

Giọng nói của Mặc Quyền mang theo vài phần mị hoặc, giống như có thể câu hồn đoạt phách người ta.

Người này… đúng là ma quỷ! Trái tim Thích Uyển Nhi run lên một chút.

Trong khoảng thời gian này đúng là Mặc Quyền giúp cô ta rất nhiều, không có anh ra, rất nhiều chuyện sẽ không tiến hành thuận lợi như thế, nhưng mỗi lần đều thất bại.

Nghĩ đến chuyện Cố Hy nhục nhã mình, Cố Niệm Noãn lại cướp mất người cô ta yêu, bà Cố bình thường ôn hòa như thế, không ngờ cũng là một người ăn thịt không nhả xương.

Cuối cùng, thù hận cũng chiếm thế thượng phong.

“Được, cho địa chỉ tôi sẽ tới.”

“Ngoan, nhớ mặc gợi cảm chút đấy.”

Giọng nói Mặc Quyền trầm thấp gợi cảm, khàn khàn như đang gõ vào trong lòng cô ta.
 
Chương 3203


Chương 3203

Cúp điện thoại, cô ta siết chặt tay.

Cô ta đã không còn gì phải sợ nữa, chỉ cần có thể khiến bọn họ trả giá thật giới, dù phải chịu đựng bất kỳ chuyện gì, cô ta cũng nguyện ý!

Chuyện trở thành thế này, trong lòng Cố Niệm Noãn cứ mãi không yên.

Cố Hy gọi điện thoại nói cô không cần đến bệnh viện nữa, Hứa Trúc Linh sẽ toàn quyền xử lý.

Sau đó cô nhanh chóng cúp điện thoại, bởi vì trong lòng và đầu óc bây giờ đang rất rối.

Cô cảm thấy mình rất có lỗi với Thích Uyển Nhi, mới đầu thái độ còn rất kiên quyết, nhưng lúc nhìn đến Thích Uyển Nhi không tiếc thứ gì lao đến đường cái như vậy, đối mặt với chiếc ô †Ôô trước mặt, trái tim cô lộp bộp một tiếng.

Cô đột nhiên cảm thấy tình cảm của mình dành cho Cố Hy còn kém Thích _’ Uyển Nhi rất nhiều.

Cô ta có thể không màng thứ gì cả, thậm chí không tiếc trả giá bằng mạng sống của mình.

Trước thời khắc sống chết như vậy, có lẽ cô sẽ cảm thấy do dự, suy nghĩ về bố mẹ, thoáng suy nghĩ về… Cô sẽ không vì chuyện không chiếm được Cố Hy mà đi chết, cũng tin không có Cố Hy mình vẫn có thể tồn tại thật tốt, cho dù trong lòng trong lòng đau khổ rối bời, nhưng cô vẫn sống cuộc sống như †rước.

Cho nên cô mới cảm thấy mình không bằng Thích Uyển Nhi.

Nghĩ đến đây, trong lòng cô có chút hụt hãng.

Cô cũng không biết nên đi đâu, dùng dà dùng dằng, cuối cùng lại dừng trước tập đoàn Cố Thị.

Chắc hẳn bố đang làm việc ở trên tầng.

Cô do dự một lát, sau đó lựa chọn đi lên.

Thật ra nếu vài chuyện muốn tâm sự, cô đều nói cho Cố Thành Trung, không phải Hứa Trúc Linh không hiểu mình, mà là xúc cảm của mẹ thật sự quá chậm chạp.

Cô thích Cố Hy, chuyện này bố đã biết từ sáng sớm, nhưng phải đến buổi tối cùng ngày mẹ mới hiểu được.

Có rất nhiều chuyện, cô thậm chí không cần mở miệng, chỉ cần một ánh mắt là bố có thể hiểu ngọn nguồn.

Bố rất thông minh, cho dù biết tâm sự của con gái cũng sẽ không chọc thủng, cũng là người giữ bí mật rất tốt, ngay cả mẹ mà bố cũng không nói ra.

Khó trách mẹ sẽ lựa chọn người đàn ông như bố, đúng là thật sự rất có cảm giác an toàn, nhưng cô lại không hề có chút cảm giác này với Cố Hy.

Trước kia cô cứ cảm thấy anh không thích mình, lúc nào cũng có thể rời đi, nhưng bây giờ đã bên nhau rồi, chỉ vì Thích Uyển Nhi mà trong lòng mình cứ mãi không yên, rất khó để an ổn lại được, cô hơi cảm thấy suy sụp rồi.

“Cô chủ mới tới ạ, ông chủ còn đang họp.”

“Dì Lâm”

Cô ngoan ngoãn gọi một tiếng.

“Có chuyện gì phiền lòng hả? Cô đợi một lát nữa thôi, mọi người rất nhanh sẽ xong thôi, để dì chuẩn bị trà với điểm †âm cho con.”

“Cảm ơn dì.”

Một mình cô ngồi trong phòng nghỉ, chán chường nhìn giá sách.

Tất cả đêu là mấy cuốn sách linh tỉnh mẹ hay xem, mà những cuốn bố thích lại đặt trong góc, đủ để biết được địa vị của hai người trong nhà thế nào.

Cô chỉ chờ một lát, Cố Thành Trung đã đi vào.
 
Chương 3204


Chương 3204

“Nhóc con tới rồi gả? Mẹ con vừa gọi điện thoại nói chuyện nhà họ Thích đã được giải quyết rồi, cô ta sẽ không bao giờ quấy rầy con nữa, con có thể ờ bên Cố Hy rồi.”

“Vậy… vậy ạ?”

“Sao thế? Không vui sao?”

Cố Thành Trung nhướng mày hỏi, liếc mắt một cái đã nhìn thấu con gái có tâm sự.

“Con nếm thử đi, mẹ con thích nhất là bánh quy việt quất, rất hợp với hồng trà này đấy, hòa quyện rất ngon. Ăn ngọt một chút là có thể áp sự khổ sở trong yết hầu xuống.”

Cô chăm chú lắng nghe, vừa ăn bánh quy vừa uống trà, vốn không muốn khóc, nhưng không biết vì sao ăn xong nước mắt lại không nhịn được mãnh liệt rơi xuống.

Cố Thành Trung cầm khăn giấy dịu dàng lau cho cô, bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu.

“Bạn tốt nhất của con thành như vậy khiến con ngập tràn áy náy, con cảm thấy rất có lỗi với cô ta, phải không?”

“Bố, sao cái gì bố cũng biết thế?”

“Bởi vì bố là bố con, trên đời này ngoài mẹ ra, người phụ nữ bố hiểu nhất có lẽ cũng chỉ là con thôi.”

Cố Thành Trung bất đắc dĩ nói: “Khương Hàn đã điều tra ra chiếc xe gây chuyện hôm đó rồi, buổi sáng xảy ra tai nạn, buổi chiều chiếc xe kia lại xuất hiện trong tình trạng hư hỏng. Cũng không rõ tung tích của tài xế, hơn nữa những camera sát bên đường đều bị hacker xâm nhập, không biết chiếc xe này đến từ đâu.”

“Bọn bố đã tìm được chủ xe rồi, anh †a nói sau khi đi vào trung tâm thương mại một tiếng thì xe đã không thấy đâu nữa, anh ta đã báo cảnh sát. Nếu không phải Thích Uyển Nhi thông đồng với tài xế gây chuyện, vậy rất có thể hôm nay là ngày người đó trộm xe, lúc đi ngang qua các con đường kia thì trùng hợp đụng phải Thích Uyển Nhi.”

“Còn về tất cả camera gắn bên đường cũng không phải do hacker ra tay, mà bị trục trặc đồng loạt, vậy chuyện này vẫn có thể giải thích như vậy, chẳng qua con có tin không thôi?”

“Là do cô ta sắp xếp sao? Sao cô ta lại có bản lĩnh lớn như vậy được chứ?

Hơn nữa, chuyện này rất nguy hiểm, nếu như không kiểm soát được mình tốt, vậy lỡ chết người thì sao… Cố Niệm Noãn vô cùng khiếp sợ, cô không thể tin được vụ tai nạn khiến người ta sợ hãi kia có khả năng là do người khác sắp xếp.

Vậy… cô không thể không nhìn thẳng Thích Uyển Nhi này được, người mà mấy năm nay mình đối xử giống như chị em rốt cuộc ra saol “Đúng vậy, chết thì làm sao đây?

Chỉ có thể giải thích là Thích Uyển Nhi thật sự thích Tiểu Hi nên mới dám liều lĩnh như thế. Nếu lần này thành công, tất nhiên sẽ liều một lần an nhàn suốt đời, không phải sao? Chỉ tiếc, cô ta thất sách rồi, không ngờ mẹ con cũng thật thông minh đấy!”

“Đều là phụ nữ cả, phụ nữ tính toán với nhau như vậy chưa chắc là chuyện tốt. Mẹ con đi theo bố nhiều năm vậy rồi, đương nhiên cũng mưa dầm thấm đất chứ, Thích Uyển Nhi này vẫn còn non lâm.”

“Vậy… tất cả những chuyện này đều là kế hoạch sao? Bố, có phải bố đang lừa con để con cảm thấy bớt áy náy không?”

“Vì sao bố phải gạt con, bố chỉ đang trần thuật sự thật mà mình biết thôi.

Nếu con không tin thì có thể đi hỏi người bạn thân của con một chút đi, xem cô ta cho con đáp án thế nào.”

“Con..” Nghe bố nói vậy, nhất thời cô cũng không có dũng khí đi tìm Thích Uyển Nhi đối chất.

Nếu bây giờ đến hỏi cũng còn ý nghĩa gì nữa chứ, tình cảm của hai người đã không tôn tại nữa rồi.

Chiếc thuyền nhỏ hữu nghị rất nhiều năm, cuối cùng nói trôi là trôi “Cho dù là giả, nhưng giữa con và Cố Hy vẫn cảm giác có chút gì đó, khiến bọn con… Trở nên hơi xa lạ.”
 
Chương 3205


Chương 3205

“Đúng vậy, tình cảm là thứ phải liên tục trải qua sự tàn phá và mai một.

Nhưng đây là con đường của các con, người làm trưởng bối như bọn bố cũng chỉ có chỉ đến đây thôi, không thể bày hết cả quãng đường giúp con được.

Cho nên, cuối cùng con và Tiểu Hi có muốn tiếp tục đi tiếp hay không, đây là chuyện của các con.”

“Bố… bố không khuyên con sao?

Con gái bố đang đứng trong cùng cực của nhân sinh, ngã rẽ của cảm tình đấy!”

Cô tức giận nói.

“Bố cũng không thể quan sát giúp con cả đời được, lúc mấu chốt vẫn phải do con tự quyết định đi. Đừng ỷ lại vào người khác, phải tin tưởng mình, con hiểu không?”

Ông vừa dứt lời, di động đã vang lên..

Ông thoáng nhìn màn hình điện thoại, đứng dậy nhấn nghe.

“Ừ, không có việc gì đâu, con bé rất ổn”

Sau khi noi mấy câu ngắn gọn mới cúp điện thoại.

Cố Niệm Noãn hồi hộp nhìn ông, cuối cùng cũng đoán được người gọi điện thoại là ai.

“Cố Hy sao ạ?”

“Ừm, nó đứng dưới lầu, tìm một vòng mà không thấy con.”

“Bây giờ con vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng để gặp anh, con có thể trốn một chút không? Bố đuổi anh đi giúp con…”

Cô còn chưa nói xong đã bị ông cắt ngang.

“Không cần đâu, thằng bé cũng không định lên đâu, có lẽ cũng biết hiện tại tâm trạng con rất phức tạp nên không muốn nhìn thấy nó.

Dù sao cô gái phiên phức Thích Uyển Nhi này cũng do một tay nó chọc vào.

Thằng bé chỉ đang xác nhận xem con có an toàn không thôi, biết con ở đây nên cũng yên tâm hơn.”

Nghe vậy, trái tim cô lại nặng nề lần nữa.

Vậy mà anh lại hiểu mình như thế, cũng cho cô đủ không gian để có thể yên tĩnh một mình.

Anh chưa bao giờ ép buộc cô cả, luôn luôn đứng cách đó không xa lặng lẽ bảo vệ mình, lúc cần sẽ tự mình đi ra, lúc không cần lại… Giống như cái bóng Vậy.

Đây chính là Cố Hy!

Cô giống như một kẻ đào ngũ, tất cả mọi người đang bôn ba bận rộn vì chuyện của mình, ngay cả người mẹ không thích anh lừa tôi gạt cũng tự mình ra tay, cô có tư cách gì ở đây trốn tránh chứ?

Có thích hay không, là do mình quyết định.

Có muốn ở bên nhau không cũng là do mình định, quan tâm đến người khác nhiều như vậy làm gì.

Cô lấy hết can đảm nhìn về phía Cố Thành Trung đang bận rộn bên cạnh, ông thật sự mặc kệ mình, để cô yên tĩnh một lúc, cũng không khuyên hay đưa ra biện pháp nào giúp cô cả, ai cũng hy vọng cô tự mình quyết định.

“Bố, hình như con biết bây giờ mình nên làm gì rồi.”

Cố Thành Trung nghe vậy thì ngước mắt ôn hòa nhìn cô.

“Con biết rồi à? Vậy đi làm chuyện con muốn đi.”

Cô gật đầu thật mạnh, sau đó nhanh chóng rời đi.

Cố Thành Trung nhìn bóng dáng kia của cô, ánh mắt dần hiện lên vẻ vui mừng.
 
Chương 3206


Chương 3206

Có đôi khi ông nghĩ, nếu mình và Hứa Trúc Linh không ở bên nhau, ngay từ đầu chọn đại một cô gái môn đăng hộ kết hôn sinh con, vậy con ông nhất định sẽ như Cố Vi, bá đạo thẳng thắn, tính cách nóng nảy, trong mắt không chứa nổi hạt cát.

Chắc chắn ông sẽ để cô phát triển như vậy, con gái không nên sợ hãi rụt rè, cô cũng có thể phóng khoáng giống như con trai.

Tính cách Cố Vi vừa thoải mái, nhưng cũng có nwts dễ thương của cô gái nhỏ, cô có thể hăng hái chiến đấu cả quấng đường, cũng có thể về nhà.

Trên thế giới này, tình yêu cũng cần phải có thế lực ngang nhau, vậy sự mạnh mẽ kia mới liên thủ với nhau được.

Đôi khi lại bổ sung cho nhau, hỗ trợ lấn nhau.

Nhưng trên đời không có nhiều nếu như như vậy, trên người niệm noãn có rất nhiều bóng dáng của Hứa Trúc Linh, gia cảnh thuận lợi khiến cô được nuôi dưỡng rất tốt đẹp, dù làm người hay khi làm việc đều vô cùng lương thiện, vừa khoan dung vừa độ lượng, cũng sẽ không khoe khoang thân phận của mình mà thật cẩn thận giấu giếm, sợ những người kết bạn với mình chỉ vì coi trọng gia thế.

Nhưng có một chuyện cô không giống với Hứa Trúc Linh năm đó.

Không phải cô tự ti, cũng không cảm thấy không xứng đôi với người ta.

Ông chỉ hy vọng con mình càng ngày càng tốt, con cái cũng có phúc của con cái.

Cố Niệm Noãn rời khỏi tòa nhà kia, nhưng cô không về nhà, cũng không đi †ìm Cố Hy, mà đến bệnh viện.

Cô phải đến thăm bạn thân của mình một chuyến mới được : Lúc cô đến đúng lúc nhìn thấy Thích Uyển Nhi sắp xuất viện, cô ta đã thay đồ bệnh viện, tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng trên mặt cô ta vẫn có một lớp trang điểm nhàn nhạt, sắc mặt có vẻ không Tôi.

Cô ta cầm túi chuẩn bị ra khỏi phòng bệnh thì nhìn thấy Cố Niệm Noãn, bước chân lập tức dừng lại, ánh mắt dần trở nên đáng sợ.

“Cô tới đây làm gì? Tới xem tôi chật vật thế nào sao?”

Cô ta lạnh giọng nói, giọng nói không còn dịu dàng ôn hòa như trước kia nữa, luca này chỉ ngập tràn hận ý.

Nhưng Cố Niệm Noãn không hiểu rốt cuộc cô ta đang hận chuyện gì.

“Tôi đến thăm cô thôi, dù sao cũng làm chị em nhiều năm vậy rồi. Xem ra chắc bây giờ cô không sao nữa rồi, lực đâm cũng không phải mạnh lắm nhỉ, mới nghỉ ngơi nửa ngày đã có thể xuất viện rồi.”

Cô nhàn nhạt nói, ánh mắt lúc nhìn về phía Thích Uyển Nhi cũng không ấm áp như trước, thậm chí còn mang theo vài tia lạnh lùng.

“Cố Niệm Noãn, từ nay về sau, chuyện của tôi không liên quan gì đến cô nữa, chúng ta đường ai nấy đi, cũng chưa chắc ai là người cuối cùng mỉm cười đâu!”

Cô ta ác độc nói.

“Tôi cũng muốn nói với cô mấy lời này đấy, chúng ta không còn là bạn nữa. Tôi cũng không muốn truy cứu, vụ tai nạn lần này rốt cuộc được âm mưu từ lâu hay chỉ là chuyện ngoài ý muốn, sau này tôi sẽ không bao giờ tin tưởng câu nào của cô nữa!”

“Quên nữa, tôi thích Cố Hy còn sớm hơn cô nhiều. Cấp ba cô mới biết anh ấy, mà tôi và anh ấy lại cùng nhau lớn lên, từ khi tôi biết nam nữ sẽ yêu nhau, rồi kết thành vợ chồng, sống cuộc sống hạnh phúc giống ba mẹ tôi, lúc ấy tôi đã nhận định Cố Hy rồi, chẳng qua ngại mối quan hệ anh em này thôi, tôi sợ anh ấy sẽ ghét mình cho nên mới kiềm chế không thể hiện ra.”

“Tôi không thể hiện ra không đồng nghĩa với việc cô có thể nghi ngờ tư cách của tôi! Tôi không chen chân giữa đường, từ lúc bắt đầu tim của Cố Hy đã không ở trên người cô, chúng tôi yêu nhau thật lòng, chẳng qua không ai đâm thủng lớp giấy mỏng kia mà thôi.

 
 
Chương 3207


Chương 3207

Anh ấy đúng là diễn kịch cùng cô, cô có tình cảm không nên có với anh cũng là thật, anh sai, nhưng tôi không sail”

“Tôi chưa bao giờ tính kế cô, thậm chí tôi còn nghĩ đến chuyện vĩnh viễn rời khỏi anh, sau đó chỉ làm anh em, nhưng cô lại rất quá đáng. Tôi tin tưởng cô như thế, nhưng cô chưa bao giờ tin tôi hề một lần. Cô nói cho Bùi viện thân phận của tôi, cô xúi dại quan hệ giữa tôi và chị Vân, cô gạt tôi chuyện mình mang thai để tôi hết hy vọng với Cố Hy, thậm chí lúc tôi tìm cô để chất vấn, vậy mà cô còn cắn ngược lại tôi một cái.”

“Tôi tự hỏi, tôi chưa từng làm chuyện gì có lỗi với cô, tối hôm qua tôi mới biết quan hệ giữa cô và Cố Hy chỉ là giả nên mới đồng ý ở bên Cố Hy. Cô dám vuốt lương tâm thề mình không làm chuyện gì có lỗi với tôi không?”

Cô bước nhanh tới gần cô ta, gần từng chữ một.

Giọng nói thanh thúy hữu lực quanh quẩn trong phòng bệnh rộng lớn, Thích Uyển Nhi từng bước lùi về phía sau, cảm thấy có chút không thể tin được.

Cố Niệm Noãn dễ nói chuyện, luôn tốt tính mà cũng có lúc dọa người như Vậy sao.

“Cố Niệm Noãn… cái gì cô cũng có, cô không nên…” “Cái gì gọi là không nên?”

Cô trực tiếp cắt ngang Thích Uyển Nhi: “Đạo đức của cô bị tha đi rồi à?

Dưới bầu trời này giàu nghèo chênh lệch rất lớn, tôi sinh ra trong tốt đẹp thì nên buông tay không chọn người mình thích sao? Tôi nên nhường cho cô sao, logic gì thế! Cô cũng có thể lựa chọn không yêu Cố Hy mà, dựa vào cái gì mà bắt tôi phải từ bỏ?”

“Cô…” cô ta trừng mắt, cuối cùng lùi về góc tường bên cạnh, lúc cơ thể hơi lảo đảo mới dừng lại.

“Cô… cô thay đổi rồi…”

“Tôi không muốn biến thành như vậy, tôi cũng muốn bình tĩnh nói chuyện với cô, nhưng mà tôi lại không có kiên nhãn đó. Thích Uyển Nhi, cô rốt cuộc đã tính kế tôi bao lâu rồi hải”

“.” Thích Uyển Nhi nghe vậy thì siết.

chặt tay, sau đó dùng hết sức lực toàn thân đẩy cô một cái thật mạnh.

Cô không đứng vững, suýt chút nữa đã ngã trên đất, cuối cùng cố gắng dựa vào giường bệnh mới đứng vững lại.

“Được, nếu đã xé rách da mặt rồi thì tôi cũng không cần giả vờ trước mặt cô nữa. Từ lần đầu tiên gặp tôi đã biết cô là Cố Niệm Noãn, là thiên kim của nhà họ Gố, cho dù cô ở trong trường dù khiêm tốn đến đâu, dù cô có giả vờ thế nào đi nữa thì cũng không thể thay đổi hơi thở trên người cô.”

“Người khác đeo túi xách hàng hiệu, mặc trên mình bộ quần áo limited khoe khoang trước lớp khiến bạn bè hâm mộ, chỉ có mình cô không thèm nhìn lại, mọi người cho rằng cô không biết những nhãn hiệu đó, thực tế bọn họ đều sai cả rồi, cô có hết mọi thứ, chẳng qua chỉ chướng mắt không muốn nhìn mà thôi.”

“Tôi thích cậu bạn học giỏi Cố Hy cùng tuổi, nhiều người thích anh ấy như vậy, tôi nghĩ đủ mọi cách để khiến anh ấy nhớ rõ mình, nhưng anh ấy lại chưa bao giờ cho tôi một ánh mắt cả, sau đó tôi luôn lén theo dõi anh ấy sau khi tan học, lúc nhìn thấy nửa đường sau sẽ đi – cùng cô, vậy nên tôi mới biết quan hệ của các người, mới biết coi là ai.”

“Cho nên tôi cố ý tìm cơ hội đến gân cô, có gì tốt cũng chia sẻ cho cô, sau đó thuận lợi trở thành bạn thân của cô, cố gắng lắm mới thi đậu cùng một trường đại học với cô, tôi hiểu, tiếp cận cô rồi đến gần Cố Hy sẽ đơn giản hơn chỉ dùng sức một mình tôi nhiều!”

“Tôi đã nhìn ra cô thích Cố Hy từ rất sớm, chẳng qua cô vẫn không chịu thừa nhận, chỉ nói xem anh ta như anh trai thôi. Tôi biết, chỉ cần cô ra tay thì chắc chắn tôi sẽ không có cơ hội, nhưng không ngờ Cố Hy lại tìm tới tôi. Anh ta rõ ràng rất thích cô, nhưng lại không muốn ở bên cô. Sở dĩ anh ta chọn tôi bởi tôi càng ở gần cô, vậy anh ta cũng có thể tiếp tục ở bên cạnh cô.”

“Nhưng ngay từ đầu tôi lại không biết chuyện này, thậm chí còn ngây thơ cho rằng tôi không giống với những người khác nên mới khiến anh ấy mới từ bỏ nhiều người theo đuổi tốt như vậy, mà lựa chọn ở bên tôi. Nhưng sau đó tôi mới hiểu ra, không phải tôi hấp dẫn anh ấy, mà là côi”
 
Chương 3208


Chương 3208

“Tôi thích người đàn ông này suốt bảy năm, cô không cần tốn nhiều sức ngoắc ngoắc tay là có thể có được. Tôi cố gắng học hành như vậy rõ ràng là vì để thực tập ở công ty lớn, vì đê ở gần cô mới có thể trấn định lại Cố Hy, cũng để †ôi có lợi dụng, nên mới tới cái studio rách nát không có tiền đồ kial”

“Thậm chí tôi còn không cần tiền tài của nhà họ Cố, chỉ cần được ở bên Cố Hy! Nhưng ngay cả người mẹ ngày thường rất dịu dàng kia của cô cũng làm khó tôi, cả gia đình cô đều ra vẻ mình là người đàng hoàng! Tất cả đều không muốn tôi sống tốt, không muốn nhìn thấy tôi hạnh phúc. Rõ ràng tôi đã làm nhiều chuyện như vậy, nhưng các người lại nhẹ nhàng đẩy nó ra, trốn tránh tất cả sự ngụy trang của tôi.”

“Tôi hận cô, người tôi hận nhất …

Chính là cô, Cố Niệm Noãn! Tôi thật sự không muốn làm bạn với cô, áp lực rất lớn, áp lực thật sự thật rất lớn! Tôi ưu tú hơn cô nhưng lại toàn giấu đi. Ngoài việc sinh ra ở chỗ tốt hơn tôi, cô có gì so được với tôi chứ! Tôi đúng là mệnh không tốt nên mới sinh ra trong gia đình như vậy, nên mới có người bố như vậy.”

“Nếu cô sinh ra ở nhà họ Thích, còn tôi được sinh ở nhà họ Cố, tôi sẽ có cuộc sống không giống thế này, tôi có thể giãm đạp cô như giẫm chết con kiến!”

Cô ta gần như gào lên, nói hết tất cả lời dưới đáy lòng ra, khuôn mặt kích động có chút vặn vẹo.

Trong đáy mắt cô ta ngập tràn vẻ khát máu, giống như dã thú, hận không thể trực tiếp lao đến ăn tươi nuốt sống ˆ cô.

Cố Niệm Noãn thấy thể thì cả người lạnh lẽo, trái tim cũng cảm thấy băng giá.

Hóa ra… Từ lần đầu gặp mặt cô ta đã bắt đầu tính kế cô, vậy mà mình còn ngốc nghếch bị Thích Uyển Nhỉ lợi dụng bảy năm.

Cô tức giận đến mức muốn bật cười, cả người khẽ run lên, bàn tay nhỏ cũng vì thế mà siết chặt.

Kẻ điên, người này quả thực chính là kẻ điên, vì chiếm được một người mà không từ thủ đoạn.

Nếu cô cũng giống Thích Uyển Nhi thì Cố Hy đã sớm là của mình, làm gì còn đến lượt cô ta nhảy nhót trước mặt mình?

“Thích Uyển Nhi… Đây mới là bộ mặt thật của cô sao?”

“Đúng vậy, đây là bộ mặt thật của tôi, tôi còn chân thật hơn cô, ngươi mới là người dối trá nhất cái thế giới này, giả vờ lương thiện cao ngạo, giả vờ rộng lượng muốn tác hợp gì chứ? Cô chính là một kẻ lừa đảo, cô dối trá đến mức đáng sợ, Cố Niệm Noãn, cô cướp người tôi yêu nhất, tôi sẽ không bỏ qua cho cô câu, tuyệt đối không!”

Nói xong, cô ta dùng sức mà đẩy cả người Cố Niệm Noãn ra, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Cô chật vật ngã trên mặt đất, cơ thể vô cùng nặng nê.

Lúc này đáng ra phải khóc, nhưng cô chỉ muốn cười.

Cô bị lừa lâu như vậy.

Thật đúng là buồn cười, mấy năm nay lại không hề phát hiện chút nào Cô lảo đảo rời khỏi bệnh viện, không biết bên ngoài đã bắt đầu mưa lớn từ lúc nào, tất cả mọi người đang trú mưa, vật và người trên phố đều vội vàng, chỉ mình cô không màng mưa to tầm tã.

Có một chiếc xe taxi dừng lại bên cạnh cô, nhưng ngay cả nhìn cô cũng không muốn.

Cô mãi lang thang không có mục tiêu, cũng không biết đi đâu, cuối cùng lại dừng dưới lầu nhà Cố Hy.

Cô không có chìa khóa nên chỉ ngồi ở dưới.

Hiện tại Cố Hy đã dọn về nhà, nơi này căn bản không có ai, cô biết mình thứ mình đợi căn bản sẽ không tới, nhưng vẫn quyết định chờ.

Cô ôm chặt lấy chính mình, mặc cho mưa to làm ướt mình, trận mưa này dường như cũng gột rửa tâm linh, làm cô nhìn thấu rất nhiều chuyện.
 
Chương 3209


Chương 3209

Bên ngoài mưa rất to, bóng đêm âm trầm, cô cũng không biết mình ngồi bao lâu, đột nhiên… Trên đỉnh đầu không còn mưa nữa.

Lúc này cô mới di chuyển, ngước đầu nhìn thì thấy một chiếc dù màu đen.

Trước mắt có một người ngồi xổm, ánh mắt cô có chút mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy một bóng dáng.

“Cố… Cố Hy… Giọng cô còn chưa hoàn toàn dứt thì đã sà vào lòng ngực anh, bắt đầu hôn mê Cố Hy không còn mặt mũi nào đối mặt với cô, cho nên không về nhà họ Cố, xử lý xong chuyện camera thì về nhà.

Từ xa đã nhìn thấy bóng dáng vô cùng quen thuộc, trái tim lập tức căng chặt, đau đến mức có chút khó thở.

Cả người cô lạnh băng, trên người đã ướt đẫm, sắc mặt cũng tái nhợt vô cùng.

Lúc này cô lạnh đến mức run lên, anh vội vàng ôm cô vào trong phòng, nhìn thấy quần áo ướt đâm thế kia thì có chút bối rối.

Cố Niệm Noãn đã hôn mê, chắc chắn không thể tự mình thay quần áo được.

Anh cắn răng, có chút do dự.

Tuy rằng hai người đã ở bên nhau, tình cảm có thể nói đã đạt tới 99.9%.

Nhưng tiếp xúc thân mật thế này…

Mới chỉ bắt đầu 0,01 mà thôi! Không được cô cho phép, anh tuyệt đối sẽ không làm bất kỳ chuyện gì vượt quá khuôn phép.

Nhưng mà lúc này… Cố Niệm Noãn đột nhiên hắt xì một cái, lạnh đến mức cuộn tròn cả người, ôm mình thành một đoàn.

Ghế sô pha không lâu sau cũng bị thấm ướt, nơi góc áo còn có nước chảy xuống.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ cô sẽ xảy ra chuyện.

Anh cắn răng, cuối cùng không thể không thế cởi quần áo cô ra.

Ngón tay cứng đờ, cả người căng chặt, anh xốc áo lên mới nhìn thấy nội y màu trắng đăng trên, sợ tới mức lập tức rút tay về.

Đáng chết, anh cảm giác mình giống như một tên cầm thú! Trong lòng tràn ngập cảm giác phạm tội! “Lạnh…

lạnh quá…” Cô nỉ non ra tiếng, vô cùng đau khổ.

Cố Hy vốn có chút do dự, nhưng nghe thấy tiếng rên rỉ thế thì không thể không quyết tâm, bắt đầu cởi quần áo cho cô.

Động tác của anh rất vụng về, có đôi khi không khống chế được sức lực nên làm đau cô.

Cô bắt đầu nức nở, hai mắt nhắm chặt nhưng nước mắt lại chảy xuống, làm ướt khuôn mặt vừa được lau sạch.

Anh trở nên cẩn thận hơn, vất vả lắm mới cởi được áo ngoài, lộ ra nội y màu trắng bên trong, sắc mặt anh tức thì đỏ lên.

Mặc dù không có bất kỳ suy nghĩ không an phận nào, nhưng… dù sao anh cũng là người trẻ tuổi huyết khí phương cương, cô gái mình thích bày ra dáng vẻ này nằm trước mặt, sao anh có thể mặt không đỏ tim không đập nhanh được chứ?

Cô vốn rất xinh đẹp, sở hữu tất cả gen cực kỳ tốt của bố mẹ, cả nhà đều có giá trị nhan sắc thần tiên, sao cô có thể kém được chứ Dáng người cân đối hoàn hảo, cao 1 mét 65 nhưng lại nặng chỉ năm mươi kg, chỗ nên gầy sẽ gầy, chỗ nên có thịt cũng cực kỳ đẹp.

Làn da trắng nõn hồng hào, bây giờ có chút lạnh lẽo nên đụng vào giống như đang vuốt ve dương chi bạch ngọc.
 
Chương 3210


Chương 3210

“Niệm Noãn… hay là tự em làm đi.”

Anh nhấp môi, hơi thở có chút dồn dập, trên ngực cũng phập phồng kịch liệt.

Nhưng cô gái nhỏ đang hôn mê, căn bản không biết anh đang nói gì.

“Anh… anh cũng không phải muốn SỜ soạng em đâu, mà quần áo em ướt vậy rồi, nếu cứ tiếp tục ngủ thế này nhất – định sẽ xảy ra chuyện. Anh… anh chỉ không muốn em bị bệnh, tuyệt đối không có bất kỳ ý đồ gì cả. Ngoài chuyện này ra, nếu đêm nay anh còn làm việc gì vô lễ nữa, vậy anh sẽ không được chết tử tế.”

Anh dựng thẳng ngón tay trịnh trọng thề thốt, lúc này mới khó khăn tiếp tục cởi quần áo giúp cô.

Sau đó là quần… rồi nội y bên trong.

Cô giống như một đứa trẻ mới sinh, cuối cùng bị lột trần như nhộng.

Anh nhanh chóng ôm cô đến phòng ngủ, chỉ vài bước ngắn ngủn nhưng trong mắt anh lại như cách xa vạn dặm, mỗi bước đều cực kỳ gian nan.

Anh cố gắng khống chế tâm mắt của mình, không dám cúi đầu, sợ mình nhìn thấy chỗ nào không nên nhìn, sợ chiếm tiện nghi của cô, tuy rằng… Vừa rồi đã nhìn thấy hết.

Anh cảm giác mình giống như kẻ trộm, không được chủ nhân ngôi nhà cho phép mà trộm rất nhiều thứ.

Loại cảm giác này, thật mẹ nó không ổn!

Vất vả lắm mới ôm cô đến phòng ngủ, anh thở phào một hơi, định đi tắm nước lạnh để bình tĩnh lại một chút.

Anh vừa mới xoay người, còn chưa kịp bước, không ngờ bàn tay nhỏ của cô đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay Cố Hy.

“Đừng đi, đừng đi được không… Cô trợn tròn mắt, hai mắt đẫm lệ mông lung.

Đầu cô lúc này vô cùng đau đớn, giống như có mấy người đang đánh nhau bên trong.

Dù trong đầu đang kêu gào, nhưng cô vấn nhận ra người trước mắt, vẫn biết mình đang làm gì.

“Niệm Noãn, em bị bệnh, cần phải nghỉ ngơi thật tốt. Anh gọi điện gọi bác sĩ cho em nhé, em không suy nghĩ vì ỗ mình thì cũng nên nghĩ cho đứa nhỏ trong bụng chứ.”

“Anh… ở bên em, có phải chỉ là vì đứa nhỏ này không? Anh sợ nó trở thành đứa bé mồ côi, anh sợ nó bị người ta đồn vớ vẩn, anh sợ nó…”

“Anh sợ eml”

Cô còn chưa nói xong, Cố Hy đã cắt ngang lời cô, giọng nói có chút kích động.

“Anh sợ em bị người ta nói vớ vẩn, anh sợ em làm mẹ đơn thân quá vất vả, anh sợ ba mẹ sua khi biết chuyện này sẽ trách mắng me, anh sợ một cô gái nhỏ như em mang thai phải chấp nhận quá nhiều chuyện, từ đầu tới cuối anh đều chỉ vì em, không chút liên quan gì đến đứa nhỏ này cải”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“.” Nghe thấy lời này, cô ngơ ngẩn nhìn anh, hốc mắt còn có nước mắt ấm áp đảo quanh, sau đó từng giọt rơi xuống.

Anh thấy cô một lúc lâu không nói chuyện, tưởng giọng mình không tốt đã dọa cô.

Anh lập tức dịu dàng hơn, vuốt ve mái tóc cô, nói: “Đừng suy nghĩ lung tung nữa được không? Nếu em để ý anh và Thích Uyển Nhi từng có thời gian yêu đương kia, vậy chờ em tìm được bạn trai thích hợp, có thể chăm sóc em và đứa bé, vậy anh ta sẽ nói với bố mẹ được không?”

“Là anh không giải quyết tốt chuyện của mình khiến nhà họ Cố phải xấu hổ, cũng làm em rơi vào cảnh lưỡng nan, anh thật sự xin lỗi. Niệm Noãn, cho dù em trách anh thì anh cũng là anh trai em, không phải tình nhân thì cũng là người thân mà? Cho nên để anh chăm sóc em đến khi gặp được người tốt hơn, được không em?”
 
Chương 3211


Chương 3211

Cô nghe thấy giọng nói dịu dàng như thế thì trái tim vô cùng đau đớn.

Sau đó liều mạng lắc đầu, nước mắt làm ướt nhẹp chăn đệm, cô nghẹn ngào nói không nên lời.

“Chẳng lẽ… em chán ghét anh như vậy, bây giờ cũng ghét bỏ anh sao?”

Trong lòng anh nhất thời ngũ vị trần tạp, cổ họng nghẹn lại.

Anh nhấp môi, khóe miệng cong lên một nụ cười trào phúng.

Đúng là tự làm bậy không thể sống, xem như bây giờ anh đã tự cảm nhận được.

Anh hít sâu một hơi: “Vậy được, hiện tại anh sẽ buông tay, tuyệt đối không quấy rầy em…”

“Không phải, không phải ý đó, em không ghét bỏ anh. Em thích anh, rất thích rất thích anh, em cũng không biết mình động tâm khi nào nữa, có lẽ em nên nói với anh sớm hơn, chủ động xuất kích, vậy anh và Thích Uyển Nhi sẽ không bên nhau, em cũng không khó chịu lâu như vậy.”

“Em không muốn anh tìm người khác, em chỉ muốn ở bên nhau thôi, anh đừng đi được không? Em thật sự rất sợ…” Cô không màng tất cả bước lên ôm lấy anh, căn bản không phát hiện ra trên người mình không mặc gì.

Cơ thể mềm mại ấm áp kia ôm chặt lấy mình, làm anh như bị sét đánh.

Hay tay để bên thắt lưng, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.

Cô ôm thật sự rất dùng sức, anh hoàn toàn có thể cảm nhận được cơ thể mềm mại kia, trong lòng không vứt đi được, dường như đang mê muội.

Chỉ cần rũ mắt một cái là có thể nhìn thấy đường cong bóng loáng nốn nà kia, anh nhanh chóng thu hồi ánh mắt, cả người đều cứng đờ.

Cô thấy anh sau lúc lâu không đáp lại, tâm trạng cũng nặng nề hơn.

“Anh… không phải anh nói thích em sao? Vì sao không ôm em?”

“Niệm Noãn, em không… Mặc quần áo.”

“Em không mặc quần áo?”

Cô sửng sốt, buông anh ra rồi rũ mắt nhìn thoáng qua.

Vốn cô còn bị nóng đến mơ màng, bây giờ đột nhiên tỉnh táo nhìn thấy cả người trơn bóng, ngay cả nội y bên cạnh cũng không mặc.

Trời! Cô cứ như vậy lắc như trước mặt Cố Hy sao?

Cô nhanh chóng chạy vào trong ổ chăn, che mình kín mít.

Hai má vốn đã nóng hôi hổi, bây giờ lại càng cháy thêm thiêu đốt.

Ánh mắt cô lóe lên, không dám đối diện với Cố Hy.

“Khu khụ…” Cố Hy ho khan hai tiếng, phá vỡ sự xấu hổ này, nói: “Em, em nghỉ ngơi trước đi, anh gọi điện thoại nói bác Si “Bác sĩ?”

Lỡ như kiểm tra ra mình không mang thai thì sao đây?

Trong lòng cô lập tức luống cuống: “Em không sao đây, em đã ổn từ lâu rồi, không cần mời bác sĩ đâu. Nếu như làm kinh động đến ba mẹ thì sao, không cần đâu a.”

“Như vậy sao được, em hiện tại đang mang thai, lại dầm mưa lâu như vậy, chuyện này không phải nói giỡn.”

“Em thật sự không sao đâu, em…

em chỉ muốn ngủ, ngủ một giấc là tốt thôi.”

“Nhưng mà…”

“Không nhưng nhị gì hết, em mệt rồi, em đi ngủ trước.”
 
Chương 3212


Chương 3212

Cô lại nhanh chóng nằm trên giường ngủ, nhắm chặt mắt lại.

Cô cho rằng mình có thể lừa dối cho qua, ai ngờ Cố Hy vẫn gọi điện cho bác Sĩ.

Thần kinh trên người cô đều căng chặt, đổ không ít mồ hôi, cảm giác như mình đang bị thiêu rụi vậy.

Rất nhanh bác sĩ đã tới, sau khi đo nhiệt độ cơ thể liền nghe tim đập, mân mê một lát mới nói: “Không sao cả, chỉ bị cảm bình thường mà thôi, uống thuốc là ổn.”

“Vậy những thuốc này có ảnh hưởng đến đứa bé không? Cô mang thai một tháng, lại đâm mưa lâu như vậy, không biết có ảnh hưởng gì đến thai nhỉ không?”

“Mang thai một tháng?”

Bác sĩ sửng sốt, khó hiểu nhìn về phía Cố Niệm Noãn.

“Đúng vậy, tôi… Tôi mang thai một tháng rồi, bạn trai tôi cứ không chịu kết hôn, bây giờ… đã kết nhân duyên rồi, ông hiểu rồi chứ!”

Trái tim Cố Niệm Noãn lập tức nhảy lên cổ họng.

Bác sĩ nghe vậy, hóa ra dùng đứa trẻ để bức hôn.

Tục ngữ nói rất đúng, hủy một tòa miếu chứ không hủy một cọc hôn.

“Đúng vậy đúng vậy, tôi không phải bác sĩ phụ khoa, nhất thời cũng không biết được. Không sao đâu, đứa bé rất khỏe mạnh, nhưng mà sau này vẫn nên chú ý một chút.”

“Cảm ơn bác sĩ!”

Cố Niệm Noãn vô cùng biết ơn, không ngờ bác sĩ lại tốt bụng như thế, vậy mà còn giúp cô lấp liếm.

Sau khi tiên bác sĩ đi, cuối cùng Cố Hy cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Vậy em nghỉ ngơi đi, anh ngủ trên sô pha.”

“Hay là ngủ cùng nhau.”

Cô lấy hết can đảm nói.

Quần áo cô đã hong khô, không đến mức xấu hổ như vậy nữa.

“Anh ngủ trên sô pha cũng…”

“Cố Hy, anh rốt cuộc có phải đàn ông không thế, lời này để một cô gái như em mở miệng trước, đã vậy còn bị từ chối, anh đang nghĩ gì thế hả?”

“Cố Niệm Noãn, em phải hiểu trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, đã Vậy em còn muốn cùng chung chăn gối với anh, em không sợ anh ăn em sao?”

“Anh nhìn giống người vô hại thì sao, em cứ yên tâm về anh như thế à?”

“Yên tâm cái rắm, em hận không thể động tay động chân với anh đấy. 3m mẹ nó cởi sạch trước mặt rồi, anh còn giả vờ quân tử không dao động, sao thế?

Em không có sức quyến rũ à?”

Cô thở phì phò nói.

Cô cũng không ngờ sẽ có một ngày hai người cãi nhau vì chuyện này, đúng là mắc cỡ chết người.

Nhưng cô rất muốn biết Cố Hy luôn miệng nói thích mình, nhưng luôn chịu đựng chứ chưa từng có hành động nào vượt qua giới hạn.

Hôn môi nắm tay cũng có chút rụt rè ngượng ngùng.

Thích một người, chẳng lẽ không hy vọng cùng có quan hệ xác thịt với đối phương sao?

Chẳng lẽ không thích triền miên, ¡ ¡ a a sao?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom