Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3313


Chương 3313

Cô nghĩ vậy, trái tim đau đớn dữ dội, – ngay lập tức, cả hô hấp cũng cảm thấy có chút không thoải mái.

“Làm sao vậy? Sắc mặt kém như vậy?”

“Không có gì, chỉ uống một chút rượu, hình như tôi hơi đau đầu, tôi muốn đi ra ngoài hóng gió một chút.”

“Tôi đi cùng cô.”

“Không cần, anh còn phải xã giao, không phát hiện các ông lớn kia muốn lôi kéo làm quen với anh hay sao? Tôi không thích những trường hợp đó, anh đi ứng phó đi, tôi muốn đi ra ngoài hít thở không khí.”

“Được, vậy tôi đi tiếp chuyện cho xong, sau đó sẽ đi tìm cô ngay.”

Cô ta gật gật đầu, đi về hướng cửa sau không có nhiều người qua lại.

Mọi người nâng cốc nói chúc mừng, ăn uống linh đình, cũng không ai rời đi buổi tiệc.

Càng không có ai chú ý tới Cố Niệm Noãn đã lén rời đi.

Cô ra khỏi cửa, gió đêm thổi đến, cô cảm thấy cái đầu hơi men say của mình tỉnh táo rất nhiều. n Cô vươn thắt lưng lên một cái, lại đột nhiên nhìn thấy đám người Hall đang vội vã đi vê nhà ấm trồng hoa đối diện bể bơi.

Cô nhịn không được tò mò đi theo, tất cả người hầu vệ sĩ đều được điều tới sảnh trước, bởi vì người tới toàn là nhân vật lớn, nếu có ai mưu đồ bất chính, khiến cho người nào gặp bất trắc ở Mold, Hall khẳng định khó chối bỏ trách nhiệm.

Cho nên không có ai ra vào hoa viên đằng sau, vì thế nơi này rất yên tĩnh vắng vẻ.

Bên ngoài còn có tiếng côn trùng ếch nhái kêu râm rang của ngày thu.

Ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu xuống mặt nước, làm hiện lên những gợn sóng lăn tăn màu bạc.

Quỷ thần xui khiến, cô tới gần nhà ấm trồng hoa, núp vào trong góc.

Cô tới gần cửa sổ, có thể nhìn đến rõ được cảnh tượng bên trong, chỉ thấy trong đó có đặt một cái cáng, trên cáng có một người đang nằm, cả người ướt nhẹp, dáng người trương phình lên rất nhiều.

Một đám người vây quanh, bàn tán âầmĩ.

“Kết quả kiểm tra thế nào?”

“Tôi lấy được tư liệu tư nhân về Cố Thành Trung từ bệnh viện Đà Nẵng, nhóm máu, cốt tủy vân vân đều tương đối trùng khớp.” Bác sĩ nghiêm túc nói: “Tuy rằng thi thể bị ngâm hoàn toàn thay đổi, nhưng ông xem, chiếc nhân kết hôn trên tay là thứ độc nhất vô nhị, đó chính là nhẫn của ông ta và bà Cố.

Hơn nữa, Cố Thành Trung từng làm giải phẫu: tim, trên thi thể này cũng có vết dao mổ, không sai được.”

“Tìm được ông ta ở hạ du, căn cứ vào thủy triều và hướng gió vào mấy ngày nay, quả thật sẽ phải tìm thấy ở bờ biển cách đây trăm dặm”

“Nói như vậy, thi thể này đã chắc chăn rồi, Cố Thành Trung thật sự đã chết?”

Giọng nói của Hall thật nặng nề, khó nén vui sướng, nhưng chưa vui được bao lâu, ông ta lại xác nhận lần nữa.

“Đúng vậy, quả thật là thi thể của Cố Thành Trung, không thể sai được. Chúc .

mừng gia chủ, thiếu đi một mối họa, lần này cậu chủ thật sự lập công lớn rồi!”

“Con tôi quá tài giỏi, đúng là con của sói thì tất nhiên cũng là sói, là sói thì tất nhiên phải có dã tâm có khát máu, ha ha ha…”

Hall nhịn không được mà bật tiếng cười thật càn rỡ.

Cố Niệm Noãn nấp ngoài cửa sổ nghe được mọi chuyện, sắc mặt trắng bệch như tờ, hai chân nhữn ra, lưng đang ứa ra từng dòng mồ hôi lạnh.

Bọn chúng đang nói đến cái tên của bố cô, đã có chứng cớ vô cùng xác thực, bọn chúng đã sát hại bố của cô, còn mang thi thể trở về.
 
Chương 3314


Chương 3314

Chỉ cần cô đi lên sảnh trước, gọi những người khác kia, nói cho bọn họ biết bố cô đã bị Hall làm hại, thi thể nằm ngay trong nhà ấm trồng hoa.

Sau đó thì nhân chứng vật chứng đều có đủ, cô có thể báo thù cho bối Cô nắm chặt bàn tay mình, muốn đi đến sảnh trước, nhưng hai chân như bị rót chì, không thể động đậy dù chỉ là mảy may.

Trái tim… Đau quá.

Người bố từng yêu thương cô hết mức, không ngừng dạy dỗ cô, bố như một vị thần, không có gì là bố không làm được.

Nhưng bây giờ, ngọn núi lớn trong lòng cô hoàn toàn sụp đổ, không còn lại chút gì nữa.

Cô lảo đảo nghiêng ngã đi tới sảnh trước, nhưng không ngờ người trong nhà ấm trồng hoa đã đi ra.

Ngay khi cô không biết nên đối mặt như thế nào, trong bóng tối đột nhiên có một người lao ra, nhào thắng đến, ôm thật chặt lấy cô, sau đó hai người ngã nhào vào cái bể bơi bên cạnh, cả hai rơi xuống nước.

Bởi vì động tĩnh không lớn, không tạo ra bao nhiêu âm thanh và bọt nước cả.

Rất nhanh, gợn sóng lăn tăn trên mặt nước đều phản chiếu bóng trăng, rất khó nhìn thấy hình ảnh bên dưới.

Cố Niệm Noãn trợn to hai mắt, nhìn người trước mắt, thì ra là Cố Hy.

Cô giùng giằng, nếu không phải anh, sao bố lại chết chứ, anh mới thật sự là hung thủ.

Cố Hy không buông tay, mà ôm chặt lấy cô.

Mà đám người trên bờ cũng không vội vã rời đi, Hall còn có chút không yên lòng.

“Lát nữa bí mật chở thi thể về Đà Nẵng, nên nói cho bà Gố biết chuyện này. Nghe nói tình cảm vợ chồng bọn họ sâu đậm, tình quý hơn vàng, nếu một người qua đời, người còn lại cũng không sống nổi nữa, đúng không?”

“Gia chủ nói đúng, tôi lập tức an bài.”

“Nhớ là rửa sạch sẽ thi thể, dù sao Cố Thành Trung cũng là một nhân vật đáng tôn trọng, khi chết lại bị đối xử qua loa như vậy, tôi cũng có chút tiếc nuối.

Đáng tiếc, nếu ông ta nhường vị trí cho Leon, có lẽ chúng ta còn có thể trở thành sui gia, nắm giữ mạch máu kinh tế của cả hai quốc gia ở trong tay, đến lúc đó hoàng gia còn phải nhìn sắc mặt của tôi.”

“Cố Thành Trung lại không chấp nhận, ngài xem, bây giờ không phải ông †a gặp chuyện không may rồi sao. Có thể thấy được, không có người nào có thể ngăn cản bước chân của gia chủ, hiện tại cậu chủ cũng trở lại, đây chính là niềm vui gấp đôi. Ít hôm nữa sẽ kết thông gia với nhà họ Clyde, cả London đều nằm trong tay của gia chủ.”

“Tốt tốt tốt, tôi thích nghe câu này, tôi muốn hoàng gia Louis phải trả lại hai mươi ba mạng sống.”

Năm đó có bố mẹ anh em, có bác trai bác gái của ông ta mất mạng, bọn họ đều vì bảo vệ hoàng gia mà chết.

Là hoàng gia Louis lại vứt bỏ bọn họ, mối thù này cứ để ông ta đòi lại.

Thuở thiếu thời đã trải qua biến cố của gia đình, cuối cùng gia tộc Norda không còn lại bao nhiêu người cả.

Sau đó các anh em lớn lên, lại anh lừa tôi gạt, lục đục với nhau.

Vì vị trí gia chủ, họ không tiếc tự giết hại lẫn nhau.

Mà ông ta tự biết thực lực của mình yếu kém, cho nên luôn giấu tài, yên lặng chờ đợi cơ hội bộc lộ tài năng.

Nhân nhịn nhiều năm, từng bước †ìm cách, rốt cục thì xây dựng nên Mold hết sức sung túc của hiện tại.
 
Chương 3315


Chương 3315

Mà ông ta sẽ khai sáng thời đại hoàng kim thuộc về Mold, để người đời sau đều nhớ rõ tên tuổi của mình.

Hall nhớ lại quá khứ mà cảm khái khôn kể, nhớ lại những ký ức không biết bao nhiêu năm về trước.

Mà Cố Niệm Noãn dưới đáy nước đã dần dần không chịu nổi.

Cố Hy thấy cô đã sắp hôn mê, không thể làm gì khác hơn, anh đành phải tiến lên kề vào đôi môi cánh hoa của cô, không ngừng truyền không khí cho cô.

Cố Niệm Noãn mơ mơ màng màng nhìn anh, vẻ lo lắng quan tâm trên khuôn mặt anh không phải là giả.

Nhưng vì sao, anh lại làm ra nhiều chuyện không có tính người như vậy chứ?

Trong lòng anh còn có cô, nhưng…

Vì cái gì lại đẩy cô xuống đáy vực sâu chứ?

Rất nhanh, Hall đã đi xa, cô được kéo lên b,.

“Khu khu…”

Cô che lấy ngực mình, phun ra tất cả nước mà trước đó không cẩn thận nuốt vào.

“Niệm Noãn, em không sao chứ?”

“Thi thể của bố em… nằm trong nhà ấm trồng hoa…”

Ngón tay mảnh khảnh của cô chỉ vào nhà ấm trồng hoa ở đẳng xa, giờ phút này, cô đã không còn tâm tư so đo ân ân oán oán với Cố Hy nữa rồi.

Cô muốn đi gặp bố.

Cô nghiêng ngã đi qua đó, nhưng lại bị Cố Hy ôm lấy từ phía sau.

“Đừng nhìn, chắc chắn thi thể rất đáng sợ.”

“Đó là bố em, đáng sợ đến mấy cũng là bố của em, là người mà em thương yêu nhất…”

Cô giận dữ hất tay anh ra, đôi mắt đỏ rực, nói: “Đều là tại anh, đều là do anh hại!”

“Phải… Qủa thật là anh hại, nhưng anh không thể để em đi qua đó.”

Nếu cô nhìn thấy thi thể của Cố Thành Trung, nhất định sẽ mất đi lý trí, mà vào lúc này, tốt nhất là cô nên lảng tránh.

Mắt thấy cô cứ cố chấp muốn đi qua, anh lập tức kiên quyết, đánh choáng cô từ phía sau lưng, sau đó trực tiếp mang cô tới sân để xe dưới hầm rồi mang cô rời đi.

Chiếc xe nhanh chóng lao đi, bên ngoài có làn gió lạnh căm căm rét đến tận xương thổi qua.

Trời đã vào thu, thời tiết cũng càng ngày càng lạnh.

Cả người cô ướt đẫm, cho dù trong xe có mở hệ thống sưởi, nhưng cô vẫn lạnh đến phát run.

Bo bon Cô ta không ngừng lẩm bẩm, khóe mắt có từng giọt lệ đang chảy dài.

Cố Hy nghe thấy thế, trái tim bỗng co thắt lại.

“Niệm Noãn, anh hứa với em, sẽ không làm tổn thương đến nhà họ Cố gia, anh nói được thì làm được. Bố không có việc gì, bố khỏe lắm, cái này…

Căn bản là một cái bấy.”

Bọn họ là người trong cuộc, sống rõ rõ ràng ràng.

Nhưng người ngoài cuộc lại nhìn không thấu lớp sương mù này, chạy thế nào cũng không thoát khỏi vòng tròn đó.

Anh có đầy bụng tâm sự muốn nói thẳng với cô, nhưng cân nhắc đến tình thế hiện giờ, anh không thể không nhãn nhịn.

Anh đưa Cố Niệm Noãn đến một trang viên bí mật của mình, bên trong đều là thân tín.
 
Chương 3316


Chương 3316

Ở chỗ này, anh gặp được… Cố Thành Trung.

“Sao con lại mang nó đến đây?”

Cố Thành Trung vội vàng ôm Cố Niệm Noãn cả người ướt nhẹp qua, trái tim cũng thắt lại.

“Con xin lỗi… Cái xác giả kia đã được đưa đến Mold, kế tiếp Hall sẽ mang trở về Đà Nẵng, con sợ mẹ không chịu nổi đả kích này. Niệm Noãn nấp ở ngoài cửa nên thấy được chuyện này, thiếu chút nữa đã làm kinh động đến Hall, bất đắc dĩ nên tụi con phải nhảy vào cái hồ bơi bên cạnh, vì thế mới trốn được.”

“Niệm Noấn không có chuyện gì là tốt rồi, mà quả thật chuyện này cũng làm khó con, cứ bắt con làm người ác, đứng vào thế mà không ai thông hiểu, phải chịu quá nhiều uất ức. Là bố bạc đãi con, mà con cũng quá cứng đầu, nếu không phải bố phát hiện đúng lúc, chỉ sợ ngay cả bố mà con cũng giấu giếm, cũng tính toán bố trong kế hoạch của mình luôn.”

Ông lên biển đi thăm dò tiến độ phát triển của làng du lịch, không ngờ lại bị hải tặc vọt tới, trực tiếp làm con thuyền của ông bị lạc khỏi đội ngũ, bị dẫn tới giữa mặt biển.

Lúc đó, Cố Hy đột nhiên xuất hiện và nói cho ông biết bản thân anh đang tính làm cái gì.

Vì diễn một vở kịch cho Mold xem, vì trở về mà anh đã hãm hại Cố Thành Trung.

Vì quyền thế, anh không chuyện ác nào không làm, không nghĩ đến chút tình xưa nào với nhà họ Cố.

Trừ chuyện Cố Lăng gặp chuyện không may, anh bất lực ra thì kể từ lúc đó, mỗi một bước đi của anh đều nằm trong kế hoạch cả rồi.

Mà Cố Thành Trung cũng không phải miếng thịt bị người ta đặt trên thớt, từ khi Đoàn Tử gặp chuyện không may, ông đã ý thức được có điều không đúng, ông chạy tới London, thực tế là cố ý lộ ra sơ hở, để Hall có thể chộp lấy cơ hội mà thôi.

Tính toán diễn một vở kịch như mình gặp chuyện không may, làm Hall thả lỏng cảnh giác.

Nhưng không ngờ là, Cố Hy và ông có chung một suy nghĩ, anh thì ra tay trước ông, nhằm lấy được lòng tin của Haill.

Nhưng cái giá phải trả thật sự quá đắt.

Chỉ chuyện mất đi người con gái yêu thương, cũng đã không thể đền bù.

“Đều là người một nhà, bố đứng nói chuyện khách sáo như vậy, trừ khi bố không coi con là con trai.”

“Con vĩnh viễn là đứa con cả của nhà họ Cố, đứa con mà bố luôn lấy làm tự hào.”

Cố Thành Trung võ bờ vai của anh thật mạnh, đứa con trai này đang suy nghĩ gì, ông là người rõ ràng nhất.

Từ lúc nhỏ khi anh bắt đầu tính kế Trúc Linh, ông cũng đã nhìn thấu tấm lòng của Cố Hy.

Anh chưa bao giờ có suy nghĩ phản bội gia đình này, là bởi vì anh từng thử rồi.

Vì cứu anh, Hứa Trúc Linh cam tâm để mình làm con tin.

Tấm lòng thì đổi lại được tấm lòng.

Cũng may Trúc Linh không có việc gì, bằng không ông cũng không tha cho thằng nhãi ranh này.

“Vậy bây giờ con định làm thế nào?”

“Giờ chỉ có thể sắp xếp cho bố về nước trước, đi trước cái xác giả kia một bước, bằng không con sợ mẹ biết tin này sẽ không chịu nổi.”

“Yên tâm đi, bà ấy sẽ biết thi thể này không phải bố, làm vợ chồng nhiều năm, bố tin chắc vào điểm ấy, bố và mẹ hiểu nhau rất rõ.” Nhắc tới Hứa Trúc Linh, Cố Thành Trung có chút lo âu và tưởng niệm, xa cách lâu như vậy, ông cũng cảm thấy thật khó chịu.

“Vậy còn Niệm Noãn, con tính làm thế nào?”
 
Chương 3317


Chương 3317

“Tôi nhốt cô ấy ở đây trước, để bình tĩnh vài ngày, chờ thi thể kia trở vê trước. Cũng làm phiền bố mau chóng cử hành tang lễ hoả táng ở bên Đà Nẵng, mọi chuyện qua rồi thì con lại để cô ấy trở về.”

“Con làm như vậy, chỉ sợ hiềm khích giữa các con sẽ càng ngày càng sâu.”

“Không sao, dù sao thêm một chuyện này vào cũng không sao cả.

Con và cô ấy coi như có duyên không phận, con không phải bến bờ của cô ấy.

Có anh Thiên Âu chăm sóc cô ấy, con rất yên tâm.”

“Thật ra con cũng không cần khổ cực như vậy, bố có thể đối phó Mold.”

“Con tin tưởng khả năng của bố, nhưng hiện tại Mold đã lớn mạnh rồi, tuyệt đối không dễ đối phó. Lỡ đâu bố thật sự xảy ra chuyện gì, bố bảo mẹ, Niệm Noãn, Đoàn Tử làm sao bây giờ?

Bệnh tình của Đoàn Tử đã có chuyển biến tốt, chừng một tháng nữa thì có thế rời khỏi phòng chăm sóc đặc biệt.

Bọn họ đều rất cần bố, mà con… Coi như bố mẹ chưa từng nuôi đứa con trai ˆ này đi.”

“Con vốn cũng không thuộc về nhà họ Cố, công ơn nuôi dưỡng hai mươi ba năm nay, giờ đã đến lúc con trả ơn. Tôi không muốn mọi người phải mạo hiểm, Niệm Noãn có thể mất con, nhưng lại không thể mất đi bố. Nếu người hôm nay gặp chuyện không may là con, phỏng chừng cô ấy sẽ không sụp đổ đến mức này.”

“Con quá không tự tin vào bản thân mình.” Cố Thành Trung sâu kín mà nói.

“Con đã sắp xếp một chuyến đi biển, khoảng chừng một ngày một đêm sẽ đến nơi. Có lẽ Hall sẽ xử lý thi thể, bố có thể đến gặp mẹ trước và trấn an cảm xúc của bà ấy.”

“Được, vậy Niệm Noãn đành nhờ con vậy.”

“Đừng lo lắng, con nhất định sẽ bảo vệ Cố Niệm Noãn một cách chu toàn.”

Anh nghiêm nghị nói.

Cố Thành Trung nghe thấy vậy liền võ vai anh, trong cổ họng dường như có ngàn vạn lời nói muốn nói với anh, nhưng sau khi nghĩ lại thì thôi.

Có những thứ tình cảm cần phải tự mình trải qua thì mới không thể nào quên được, nếu như ông nhìn rõ mọi chuyện và kể cho anh nghe thì tựa hồ như nó không có ý nghĩa gì nữa.

Lúc trước ông với Trúc Linh phải trải qua vô số trắc trở mới có thể ở bên nhau. Có một số điều vẫn cần bản thân tự lĩnh hội mới được.

Cố Hy gật đầu, sau đó quay lưng bỏ đi.

Người giúp việc giúp Cố Hy thay quần áo sạch sẽ, anh bị sốt nhẹ nhưng may mắn là không nguy hiểm. Điện thoại di động của Gố Hy lúc này đang đổ chuông điên cuồng và đó là cuộc gọi của Ôn Thiên Âu.

Anh không trả lời mà trực tiếp cúp máy và nhắn tin cho Ôn Thiên Âu để anh ta không phải lo lắng, Cố Niệm Noãn bây giờ đang ở trong tay anh, về phần khác anh không nói thêm gì cả…

Anh không thể giao Cố Niệm Noãn cho Ôn Thiên Âu, anh ta rất dễ mềm lòng và chắc chắn không thể ngăn cản cô ấy tìm cách trả thù Hall.

Hiện tại cô mà ra tay thì chỉ là châu chấu đá xe mà thôi, cô chắc chắn sẽ làm mình bị thương.

Anh chỉ có thể đợi phong ba bão táp kia đi qua thì mới có thể thả người. Ôn Thiên Âu không tàn nhân và không muốn làm trái ý muốn của Cố Niệm Noãn, nhưng anh thì khác.

Đêm hôm sau, Cố Thành Trung lặng lẽ đến Đà Nẵng, đang trên đường trở về anh đã xem tin tức. Vì sao nhà họ Cố lại rơi vào tình trạng khủng hoảng chưa từng có? Hai người lớn tuổi nhà họ Cố suốt ngày khóc ròng, bà Cố đau ốm không thể cứu vấn, anh em nhà họ Cố thì rối ren…

Đúng là cái gì cũng dám viết, người làm báo nóng lòng muốn tung tin về gia đình họ.

Cố Thành Trung biết rằng tâm trạng của Hứa Trúc Linh trong thời gian này rất tồi tệ, nhưng bà cũng sẽ không gặp chuyện không may. Ít nhất thì Trúc Linh cũng sẽ tự mình mạnh mẽ tiến lên phía †rước.
 
Chương 3318


Chương 3318

Nhưng nếu bà nghe tin về cái chết của Cố Thành Trung thì đó lại là một vấn đề khác. Hứa Trúc Linh nhất định sẽ cùng sống cùng chết với ông và chắc chắn bà sẽ không thể qua khỏi.

Nếu như để tiêu diệt kẻ thù mà cần phải hy sinh người vợ yêu quý của mình – thì cho dù có chiến thắng cũng không có ích lợi gì.

Cuối cùng thì ông cũng đứng trước cổng nhà Cố. Tuy nhiên, bây giờ khoảng bảy giờ tối, căn phòng tối đen như mực, chỉ có phòng ngủ chính trên lầu hai là còn chút đèn, trông có vẻ mờ mịt.

Tim Cố Thành Trung như thắt lại trong giây lát, ông trở về nhà trong tâm trạng nặng nề. Cố Thành Trung trực tiếp mở cửa đi vào, mặc dù căn phòng tối om nhưng ông vẫn có thể đi lại một cách dễ dàng.

Ở một nơi mà ông đã sống nhiều năm như vậy, ông đã quá quen thuộc với mọi thứ bên trong, rất nhiều đồ đạc đã được thay bằng đồ mới, tất cả đều do Hứa Trúc Linh đích thân lựa chọn.

Ngôi nhà đã từng sương giá nay càng trở nên ấm áp hơn. Cố Thành Trung luôn biết ơn Hứa Trúc Linh vì đã cho ông một mái ấm và cứu ông thoát khỏi địa ngục sâu thắm.

Khi Cố Thành Trung bị chỉ trích, Hứa Trúc Linh đã chọn cách đứng lên để bảo vệ ông, cho dù bản thân yếu đuối như vậy.

Khi Cố Thành Trung xấu xí và kém sắc thì Hứa Trúc Linh lại nghĩ anh là người tốt nhất và muốn nắm tay ông đi hết quãng đường còn lại.

Đối với một người phụ nữ như vậy, Cố Thành Trung thực sự không thể làm gì hơn ngoài việc yêu thương và đối xử tốt với bà cả đời.

Nhưng sau khi đi theo Cố Thành Trung, bà đã phải chịu đựng rất nhiều ủy khuất và sợ hãi. – Ở tuổi này, đáng lẽ bà không cần phải chịu đựng sóng gió lớn như vậy.

Cố Thành Trung nhấc bước chân nặng nhọc của mình leo lên cầu thang.

Kỉ niệm như thủy triều dâng lên điên cuồng, càng lên đến gần tầng hai, tâm †ư ông càng nặng trĩu.

Sau khi lên đến tầng hai, ông không ngờ lại gặp Hứa Trúc Linh vừa đi ra, bà không ngủ được nên muốn đi vào phòng làm việc thể tìm kiếm hơi thở của ông. Nhưng không ngờ lúc ra khỏi cửa lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đó.

Hứa Trúc Linh sững sờ, một hồi lâu không có động tính gì, Cố Thành Trung cũng đang nhìn bà thật sâu.

Hứa Trúc Linh vẫn gầy như trước, dáng người Hứa Trúc Linh là một vóc dáng không tăng cân, mặc dù ông cố gắng chăm sóc bà nhiều năm như vậy cũng không thấy có chút thay đổi nào.

Sắc mặt của anh có chút xanh xao.

“Trúc Linh.” Cố Thành Trung gọi Hứa Trúc Linh với tâm trạng nặng nề, giọng nói có chút khàn khàn.

Hứa Trúc Linh ngây người nhìn ông, đôi mắt dần dần ướt lệ. Bà nghi ngờ mình đã nhìn sai.

“Cố… Cố Thành Trung?”

“Là ông, ông đã trở về rồi…”

Cố Thành Trung định đi về phía Hứa Trúc Linh, nhưng không ngờ bà đã chạy tới ôm chặt lấy ông. Như thể lo lắng rằng Cố Thành Trung sẽ biến mất trong một giây tiếp theo.

“Tôi, tôi biết đây chỉ là ảo giác. Mấy ngày nay tôi đã mơ thấy hình dáng của ông rất nhiều lần, nhưng lần nào cũng không phải là sự thật. Lần này, ông có thế ở lại lâu hơn không?”

“Tôi không phải là ảo giác, Trúc Linh”

“Không… không phải là ảo giác sao?

Chẳng lẽ ông là một hồn ma?” Sau khi Hứa Trúc Linh nói hai chữ cuối thì sắc mặt tái nhợt.

Liệu có phải là ma không? Chẳng lẽ bà có thể nhìn thấy hồn ma. Hứa Trúc Linh vân như cũ ôm thật chặt lấy ông, mặc dù bà đã từng rất sợ ma quỷ nhưng bây giờ bà cảm thấy không hẳn là như vậy.
 
Chương 3319


Chương 3319

Hiện tại Hứa Trúc Linh chỉ lo lắng về việc Cố Thành Trung sẽ phải rời xa cô.

“Phía dưới có lạnh không? Có cô đơn không? Có ai bắt nạt anh không?

Ông ở trên này thì là ông chủ lớn, còn ở dưới đấy thì sao?”

“Đừng sợ, tôi nhất định sẽ đi tìm ông. Dạo này sức khỏe Đoàn Tử không tốt, đợi thằng bé khỏi bệnh thì tôi sẽ ngay lập tức đi tìm ông. Ông ở đâu thì tôi sẽ ở đó, không thể tách rời.” Hứa Trúc Linh ôm chặt lấy Cố Thành Trung, như thể lo lắng rằng ông sẽ rời đi.

Những giọt nước mắt cứ lặng lẽ rơi, làm ướt một mảng áo ông.

Nghe những lời này, Cố Thành Trung cảm thấy đau khổ và khó thở. Ông nhẹ nhàng vuốt tóc bà bằng bàn tay to lớn của mình, cằm chạm nhẹ vào trán bà, hơi thở cũng trở nên dồn dập và đau đớn hơn.

Trong thời gian này, Hứa Trúc Linh đã phải chịu đựng rất nhiều.

“Trúc Linh, tôi thực sự chưa chết, tôi về với bà rồi đây.”

“Có thật không?” Hứa Trúc Linh nghe vậy vội vàng lau nước mắt, có chút không tin.

Bà chạm vào người ông, nhiệt độ cũng rất chân thật, có lẽ đây không phải ảo giác mà là người thật. Đôi mắt của ông tràn đầy hình ảnh của bà. “Ông đã ở đâu, đồ khốn, ông có biết là tôi lo lắng cho ông như thế nào không?” Hứa Trúc Linh tức giận đến mức đánh vào ngực ông, nhưng cuối cùng lực đánh càng ngày càng yếu đi. Cuối cùng, bà nắm chắc cổ áo của Cố Thành Trung nói: ị “Đừng rời xa tôi được không? Xin ông đừng rời bỏ tôi.”

Nói xong, bà kiếng chân lên hôn thật mạnh vào môi ông. Hứa Trúc Linh nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại ông , trong cuộc đời này nữa.

Cố Thành Trung đáp lại nụ hôn này với cường độ mạnh mẽ. Qua một lúc lâu, hai người mới miễn cưỡng tách nhau ra.

“Ông đã đi đâu… ông có biết rằng mọi người đang lo lắng cho ông không?

Họ nói rằng là vì Cố Hy…”

“Không phải Cố Hy, cậu ta vô tội từ đầu đến cuối. Người khiến tôi gặp tai nạn chính là Hall. Anh ta thuê cướp biển và phục kích anh trên biển. Tôi đã rơi xuống biển nhưng may mắn được một người chèo thuyền cứu được. Nhưng trong thời gian đó, tàu của Hall vẫn không ngừng tìm kiếm trên biển. Tôi không dám tới gần hay chuyển tin tức cho bà. Vì vậy, sau một thời gian tìm kiếm, bọn họ nghĩ rằng tôi đã chết ở một khu vực nào đó trên biển.”

“Đây là cơ hội duy nhất để tôi quay lại. Có lẽ ở bước tiếp theo, Hall sẽ ngấu nhiên tìm thấy một xác chết và khiến bà lầm tưởng đó là tôi. Sau đó nếu không thể níu kéo nữa thì nhà họ Cố sẽ thực sự kết thúc.”

Lúc này, Cố Thành Trung khát vọng sinh tôn mãnh liệt, ông không dám tiết lộ đây là trò chơi mà ông và Cố Hy cùng nhau làm ra.

Nếu Hứa Trúc Linh biết chuyện này bà nhất định sẽ lột da ông. Giờ Cố Thành Trung chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon với vợ mình, đã rất nhiều đêm rồi ông không ôm bà ngủ.

Sau khi Hứa Trúc Linh nghe xong, mặc dù cô không trải qua nhưng nghĩ đến cũng cảm thấy khiếp sợ, hơn nữa bà cảm thấy Cố Thành Trung có thể sống lại, thật sự là do trời phù hộ.

“Vậy thì ông có bị thương không?”

Hứa Trúc Linh vội vàng kiểm tra cơ thể ông, nhưng lại bị ông ngăn lại.

“Tôi không sao, tôi chỉ là lo lắng cho bà thôi.”

“Tôi cũng rất lo lắng cho ông. Trong khoảng thời gian này, nếu không tìm thấy ông thì có lẽ tôi sẽ phát điên lên.

Nhưng tôi biết mình không thể gục ngã, tập đoàn nhà họ Cố là tâm huyết cả đời của chúng ta, ông đã phải trả giá vì nó rất nhiều. Cố Niệm Noãn và Ôn Thiên Âu không trở lại, vì vậy sẽ không có ai tiếp quản tập đoàn cả. Tôi phải giúp ông chống đỡ nó.”

“Thật may là tôi đã câm cự được.

 
 
Chương 3320


Chương 3320

Tôi sẽ cố gắng chống đỡ cho đến khi ông quay lại! Cố Thành Trung, ông thật sự làm tôi sợ chết khiếp. Sau này ông không được phép đùa giốn như vậy với tôi nữa. Ông muốn đi đâu cũng phải đưa tôi đi!”

“Được, sau này chúng ta sẽ không bao giờ xa cách nữa, những kẻ cố gắng chia cắt chúng ta cũng sẽ phải trả giá. – Trong câu cuối cùng, Cố Thành Trung nói một cách mạnh mẽ và uy nghiêm.

Hứa Trúc Linh nằm trong lồng ngực của Cố Thành Trung bàn tay vân như cũ ôm chặt lấy eo ông.

Từ khi Cố Thành Trung gặp chuyện đến giờ bà lúc nào cũng trong trạng thấy sợ hãi, cả đêm ngủ không ngon giấc. Sau một trận ốm nặng, Hứa Trúc Linh lập tức đến tập đoàn nhà họ Gố để lo liệu mọi thứ thay ông.

Hứa Trúc Linh mạnh mẽ chống đỡ.

Lúc trước Cố Thành Trung gặp phải tai nạn, ít nhất bà còn biết ông còn sống, cho dù có trở thành người thực vật thì cũng có thể ngày ngày nhìn thấy ông.

Cho dù ban ngày có mệt mỏi như thế nào, khi vê nhà chỉ cần nhìn thấy Cố Thành Trung và sẽ không cảm thấy mệt mỏi nữa.

Nhưng bây giờ mỗi tối trở về, nhà vắng tanh, người giúp việc nhìn bà bằng ánh mắt thương cảm như là muốn bà bớt đau lòng. Cái cảm giác này sắp làm cô phát điên.

May mắn thay Cố Thành Trung vẫn ..

sống sót, nếu không bà không biết mình phải sống như thế nào nữa.

Bây giờ ông đi đâu bà cũng sẽ đi theo, có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, bọn họ sẽ sống chết có nhau, không lìa xa nhau nữa.

“Trúc Linh, tôi sẽ không biến mất nữa, bà không cần phải ôm chặt tôi như vậy. Bây giờ, chúng ta trở về phòng ngủ đi”

“Được, được, ông hẳn là rất mệt mỏi rồi. Tôi đi bật nước cho ông tắm rửa, ông đã vất vả rồi.”

“Bây giờ tôi chỉ muốn ôm bà ngủ.

“Vậy được, đừng tắm nữa, chúng ta đi ngủ trước đi. Ông muốn như thế nào thì là thế đấy, chỉ cần ông vẫn còn ở đây là được.” Hứa Trúc Linh vừa nói, đôi mắt vừa ươn ướt.

Cố Thành Trung dịu dàng lau từng giọt nước trên khóe mắt và ôm bà vào lòng, trái tim ông không ngừng đau đớn.

Ông đã khiến bà chịu nhiều đau khổ rồi.

Cả đêm nay Hứa Trúc Linh không ngủ, quấy rây ông nói chuyện suốt.

Hứa Trúc Linh đã nhiều ngày không được ngủ ngon rồi, cả người kiệt quệ.

Bây giờ cuối cùng bà cũng có thể yên, nhưng bà vẫn rất sợ hãi, bà lo lắng mọi thứ đều là giả, ngày hôm sau tỉnh lại cô bà lại không thể nhìn thấy ông nữa.

Ngay cả khi mí trên tru xuống bà vẫn rất cố chấp.

“Ngày mai bà muốn ăn gì, tôi đi mua đồ nấu cho bà ăn.”

“Ông làm món gì thì tôi ăn món đấy, tôi không có kén ăn, ông biết mà, chỉ cần là ông nấu thì tôi đều thích.”

“Ngày mai đi gặp bố mẹ có được không? Bọn họ cũng rất lo cho ông, bọn họ không biết ông còn sống.”

“Trúc Linh, bà buồn ngủ thì ngủ đi.”

“Không, tôi không buồn ngủ, tôi không buồn ngủ chút nào, tôi rất vui vì ông đã trở lại, tôi muốn nói chuyện với ông…”

“Cố Niệm Noãn là một người liều lĩnh. Tôi phát hiện Niệm Noãn đã đánh rơi chiếc vòng cổ trong phòng. Đó là món quà sinh nhật mà ông tặng Niệm Noấn…”
 
Chương 3321


Chương 3321

“Ông có còn nhớ lúc trước tôi muốn nuôi một con mèo, ông nói tôi nuôi mèo, còn ông nuôi tôi…”

Cuối cùng, giọng nói của bà càng lúc càng nhỏ. Bà không thể chống cự được nữa.

Cố Thành Trung đau lòng nhìn khuôn mặt mệt mỏi của bà, trong lòng cảm thấy đau nhói, ông dùng bàn tay to của mình nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của bà.

“Tôi làm bà phải chịu khổ rồi.”

Nhưng Hứa Trúc Linh không đáp lại.

Cố Thành Trung muốn lật người tắt đèn, nhưng không ngờ mặc dù đã ngủ say nhưng bà vẫn túm chặt lấy quần áo của ông, như thể sợ ông sẽ biến mất.

Ngày hôm sau, Hứa Trúc Linh bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức, phản ứng đầu tiên của bà là đưa tay sờ bên cạnh.

Nhưng khi phát hiện ra không có bóng dáng của Cố Thành Trung, bà lập tức tỉnh lại, nhìn xung quanh và vội vã đi xuống để tìm Cố Thành Trung, ngay cả dép cũng không mang.

“Cố Thành Trung, Cố Thành Trung, Gỗ.

Bà còn chưa kịp hét xong, Cố Thành – Trung đã từ ngoài cửa bước vào: “Tôi ở đây, tôi vừa đi trả lời điện thoại của Khương Anh Tùng.”

“Sao ông không vào nhà gọi, ông có biết tôi lo lắng thế nào khi tỉnh dậy không thấy ông không?”

Hứa Trúc Linh liên tục than thở nhưng vẫn không chịu buông tay mà ôm chặt lấy ông. Hóa ra đêm qua không phải mơ mà là thật, Cố Thành Trung đã trở lại, thực sự quá tốt rồi.

“Tôi không ngờ bà lại dậy sớm như vậy, tôi không muốn đánh thức bà cho nên mới ra ngoài gọi.”

“Hiện tại tôi không cần gì cả, tôi chỉ cần ông thôi!” Hứa Trúc Linh nói một cách bướng bỉnh.

“Được, vậy tôi sẽ là người hầu cận của bà, đi theo bà suốt hai tư giờ có được không? Bây giờ tôi sẽ đi lấy kem đánh răng và nước súc miệng cho bà chủ của tôi.”

“Được thôi, nếu không có lệnh của tôi thì ông không được rời đi rõ chưa?”

“Đã rõ, tôi tuyệt đối sẽ không rời đi!

Nhưng hôm nay có lễ tôi không thể cùng bà đi mua đồ được. Tôi không thể xuất đầu lộ diện, nếu không tung tích Khương Anh Tùng.”

“Sao ông không vào nhà gọi, ông có biết tôi lo lắng thế nào khi tỉnh dậy không thấy ông không?”

Hứa Trúc Linh liên tục than thở nhưng vẫn không chịu buông tay mà ôm chặt lấy ông. Hóa ra đêm qua không phải mơ mà là thật, Cố Thành Trung đã trở lại, thực sự quá tốt rồi.

“Tôi không ngờ bà lại dậy sớm như vậy, tôi không muốn đánh thức bà cho nên mới ra ngoài gọi.”

“Hiện tại tôi không cần gì cả, tôi chỉ cần ông thôi!” Hứa Trúc Linh nói một cách bướng bỉnh.

“Được, vậy tôi sẽ là người hầu cận của bà, đi theo bà suốt hai tư giờ có được không? Bây giờ tôi sẽ đi lấy kem đánh răng và nước súc miệng cho bà chủ của tôi.”

“Được thôi, nếu không có lệnh của tôi thì ông không được rời đi rõ chưa?”

“Đã rõ, tôi tuyệt đối sẽ không rời đi!

Nhưng hôm nay có lễ tôi không thể cùng bà đi mua đồ được. Tôi không thể xuất đầu lộ diện, nếu không tung tích của tôi sẽ lộ mất.”

“Không sao, chỉ cần có thể bảo vệ được sự an toàn của ông thì tôi có thể sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì.”

“Nếu có một người đẩy một thi thể ra và nói đó là tôi thì bà sẽ làm gì?”

“Tôi sẽ thừa nhận và cho mọi người biết điều đó, bọn họ nhất định muốn chứng kiến cảnh tôi đau khổ thì mới có thể tin được điều này.”

“Vậy thì bà có thể đảm nhiệm chuyện này không?”
 
Chương 3322


Chương 3322

“Vì ông, tôi có thể kiểm soát mọi lời nói dối.”

Hứa Trúc Linh luôn cảm thấy lương tâm căn rứt khi nói dối, nhưng bây giờ vì an toàn của Cố Thành Trung, bà nhất định sẽ chơi tốt vở kịch này.

“Trúc Linh, thật tuyệt khi có bà trong những năm tháng này, thật may mắn khi được ở bên bà?”

“Vậy thì ông phải đối xử tốt với tôi một chút, ông không được rời xa tôi!”

“Trúc Linh…’ Cố Thành Trung muốn nói gì đó, nhưng cảm thấy ngôn ngữ không thể diễn tả hết nỗi lòng mình nên của tôi sẽ lộ mất.”

“Không sao, chỉ cần có thể bảo vệ được sự an toàn của ông thì tôi có thể sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì.”

“Nếu có một người đẩy một thi thể ra và nói đó là tôi thì bà sẽ làm gì?”

“Tôi sẽ thừa nhận và cho mọi người biết điều đó, bọn họ nhất định muốn chứng kiến cảnh tôi đau khổ thì mới có thể tin được điều này.”

“Vậy thì bà có thể đảm nhiệm chuyện này không?”

“Vì ông, tôi có thể kiểm soát mọi lời nói dối.”

Hứa Trúc Linh luôn cảm thấy lương tâm căn rứt khi nói dối, nhưng bây giờ vì an toàn của Cố Thành Trung, bà nhất định sẽ chơi tốt vở kịch này.

“Trúc Linh, thật tuyệt khi có bà trong những năm tháng này, thật may mắn khi được ở bên bà?”

“Vậy thì ông phải đối xử tốt với tôi một chút, ông không được rời xa tôi!”

“Trúc Linh…’ Cố Thành Trung muốn nói gì đó, nhưng cảm thấy ngôn ngữ _’ không thể diễn tả hết nỗi lòng mình nên ông quyết định ôm chặt cô vào lòng. Có nhiều chuyện không cần nói ra, chỉ cần dùng tim cảm nhận là được rồi.

Đúng như Cố Thành Trung nói, cái xác giả đã được đưa đến vào chiều hôm đó và Hall đã đích thân đưa nó đến.

Khi Hứa Trúc Linh nhìn thấy bộ quân áo quen thuộc, mắt bà lập tức trở nên ửng đỏ.

Hứa Trúc Linh cảm thấy rất quen với bộ quần áo này, chúng được Cố Thành Trung đích thân chọn khi ra ngoài.

Không ngờ Hall lại sử dụng trang phục và đạo cụ cẩn thận đến vậy. Nhìn thấy đôi mắt đỏ của Hứa Trúc Linh, môi Hall run lên, nhưng trong lòng lại bình tĩnh hơn rất nhiều.

Phản ứng của Hứa Trúc Linh ít nhất cũng đã chứng minh rằng xác chết là có thật và Cố Thành Trung thực sự đã chết.

Hứa Trúc Linh bước tới một cách loạng choạng, ngón tay run rẩy vén tấm vải trăng che trên mặt ra, bởi vì ngâm quá lâu trong nước nên khuôn mặt đã sưng tấy, nhìn không rõ, Vết sẹo trên lông mày vẫn còn đó, bọn họ bắt chước rất cẩn thận, cho dù là một chỉ tiết nhỏ như vậy.

Nếu không phải Hứa Trúc Linh đã nhìn thấy Cố Thành Trung còn sống, thì có lẽ bà cũng đã bị lừa.

Bà không thể tưởng tượng nổi, nếu người nằm đây là Cố Thành Trung thì bà phải làm sao? _ Khi nghĩ đến điều này, nước mắt bà không ngừng rơi.

Thấy Hứa Trúc Linh khóc lóc, Hall không kìm được mà bước tới an ủi bà.

“Bà Gố, hãy nén đau thương. Tôi cũng là tình cờ tìm thấy thi thể của ông Cố mà thôi. Nhà họ Cố đối xử rất tốt với con trai tôi, tôi muốn trả ơn nên phải đích thân đưa ông Cố về nhà để vợ chồng bà đoàn tụ.”

Hứa Trúc Linh không tự chủ được mà xua tay, nức nở nói: ‘Ông đừng có giả bộ trước mặt tôi. Chẳng lẽ chồng tôi vì sao lại gặp tai nạn ông không biết sao? Ông dám nói rằng tại nạn của Cố Thành Trung và Cố Lăng không có sự tham gia của ông không?”
 
Chương 3323


Chương 3323

“Mold, bọn họ là những kẻ không có lương tâm, bọn họ có tham vọng rất lớn và muốn diệt trừ tất cả kẻ địch. Bọn họ muốn mình là người đứng đầu của Londonl”

“Quả nhiên là bà Cố, những gì bà nhìn thấy còn thấu đáo hơn những người khác. Xem ra ngày thường ông Cố đã dạy bà rất nhiều. Thật đáng tiếc khi bà chỉ là một người phụ nữ.”

Hall nói với một nụ cười, không hề xấu hổ khi bị lộ. Ông ta liếc nhìn xung quanh và không khỏi thở dài xúc động: “Đây là môi trường sống của con trai tôi, Leon. Nó thực sự tốt, không có gì lạ khi ông ấy có thể nuôi dưỡng con trai tôi tốt như vậy. Tôi vì chuyện này mà rất cảm kích vợ chồng bà, tôi mang một món quà nhỏ đến để cảm ơn, hy vọng bà có thể nhận nó.”

Ông ta vỗ tay một cái, những người phía sau lập tức bước tới và đưa ra một chiếc bình làm bằng ngọc thạch để đựng tro cốt.

Hứa Trúc Linh biết xác chết là giả nhưng vẫn tức giận Hall đến mức suýt ngã xuống đất, may mà người giúp việc ở phía sau đỡ lấy bà. Bà biết răng lần này Hall tới là để nhắc nhở ba một số chuyện.

Đầu tiên, ông ta đem thi thể của Cố Thành Trung đến, sau đó lại nói đến việc phản nghịch của Cố Hy, cuối cùng lại đưa một cái bình đựng tro cốt, ông ta muốn từng bước một làm bà đau khổ. Mỗi bước đi đều dùng dao đâm vào tim bà và rắc muối lên đó, ông ta quả thật ác độc.

Hall nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hứa Trúc Linh với vẻ hài lòng, nụ cười trên khóe miệng càng hiện rõ.

“Bà Cố, bà phải cố nén đau buồn.

Nói không chừng bà vừa làm lễ tang cho chồng xong thì lại phải tổ chức tang lễ cho con trai bà. Vậy nên bà không thể gục xuống bây giờ được, bà phải đợi con trai mình nữa chứ.”

“Ông…” Hứa Trúc Linh tức giận đến mức không nói nên lời.

Hall quả thật quá độc ác.

“Tốt rồi, thi thể đã được giao đến nơi, nhiệm vụ của tôi cũng đã hoàn thành rồi.” Hall vui vẻ quay đi, tạo ra một tràng cười điên cuồng khi ông ta rời đi.

Nhìn thấy ông ta rời đi, Hứa Trúc Linh yếu ớt ngồi trên mặt đất. Cố Thành Trung lập tức từ trên lầu đi xuống và kêu người giúp việc đưa cái xác giả đi chỗ khác.

Cố Thành Trung ôm chặt Hứa Trúc Linh và nói: “Đừng sợ, tất cả đều là giả, Đoàn Tử sẽ không sao đâu. Ông ta chỉ muốn làm cho bà nản lòng mà thôi.”

“Tôi biết, nhưng khi nhìn thấy xác chết đó mặc một bộ đồ giống hệt ông, tim tôi vẫn đau lắm. Tôi đã tự tay chọn quần áo cho ông và ủi chúng. Tôi chỉ SƠ “Tôi biết, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Hall vẫn chưa từ bỏ nó. Bà có thể nhờ một vài người anh em và bố mẹ đến, sau đó quản lý tang lễ của tôi một cách bí mật, nhưng bà vẫn phải mua phóng viên tung tin để cho tất cả mọi người nghĩ tôi đã chết.”

“Đấn thời điểm đó, kẻ thù của nhà họ Cố sẽ tiến lên, nhà họ Cố sẽ xảy ra một cuộc khủng hoảng, lúc đó Hall mới thực sự thả lỏng cảnh giác.”

“Được rồi, tôi sẽ làm theo lời ông.

Cũng may đó chỉ là một thi thể giả. Nếu không thì… tôi thật sự không biết phải làm sao. Hơn nữa bố tôi ngày càng già yếu rồi, tôi sợ khi nghe tin của ông sẽ không chịu được mà sinh bệnh, tôi nghĩ nên cho họ biết đây chỉ là một vở kịch.”

Hứa Trúc Linh bắt đầu xử lý sự việc, Hall cũng chưa buông lỏng cảnh giác mà phái người ngày đêm trông chừng biệt thự nhà bà.

Ông ta nhìn thấy Hứa Trúc Linh vội vàng gọi điện cho trưởng lão thứ hai của nhà họ Cố, những người anh em như Phó Thiết Ảnh và Phó Thanh Viên, thậm chí ngay cả nhà họ Quý cũng bị kinh động đến.

Họ đưa thi thể đến nơi hỏa táng, trong biệt thự dựng lên một linh đường nhưng lại không có một tiếng động, mọi thứ dường như im lặng.

Tuy nhiên, tin tức vẫn được giới truyên thông săn đón, tin tức họ đến nghĩa trang cùng nhau cũng dần dần được công khai.

Mặc dù phóng viên không thể có được sự thật chính xác để chứng minh Cố Thành Trung đã chết, nhưng những tin tức hiện tại cũng đủ khiến mọi người cảm thấy thích thú.
 
Chương 3324


Chương 3324

Sự thật không còn quan trọng nữa, điều quan trọng nhất là những người này đã hoàn toàn tin rằng Cố Thành Trung đã chết ở nước ngoài.

Hall hoàn toàn yên tâm khi chứng kiến nhà họ Cố rối tung lên, sau đó ông ta trở vê London để giải quyết Cố Lăng và Cố Niệm Noãn, đến lúc đó Cố Hy, con trai cả của nhà họ Cố sẽ đứng lên để kế thừa gia nghiệp.

Nếu như ai dám nói một chữ “không” thì ông ta nhất định sẽ cắt đứt lưỡi của người đó.

Ở London, trong trạng viên của Cố Hy.

Cố Niệm Noãn đã tỉnh lại, nhưng ở đây như thể bị cô lập với thế giới, không hề có một tín hiệu kết nối nào.

Tất cả những người giúp việc đều câm và bọn họ chỉ nghe theo chỉ thị của Cố Hy, họ sẽ làm bất cứ điều gì mà Cố Hy yêu cầu.

Cô muốn hỏi một số thông tin hữu ích nhưng lại không hỏi được gì. Cố Hy dường như đang giam cầm cô, hạn chế quyền tự do sống của cô.

Cô không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài, liệu Hall đã cử người đến nhà học Cố chưa, và mẹ cô bây giờ thế nào rồi.

Ôn Thiên Âu không tìm thấy cô hẳn là rất lo lắng, cả nhà họ Ôn sẽ phát điên mất. Cố Hy sẽ không ở đây lúc ban ngày, mà chỉ vào lúc nửa đêm.

Cô đã tra hỏi anh cả đêm, nhưng anh lại không nói một lời nào, hơn nữa còn ngẩn người chết lặng. Cô không hiểu rốt cuộc anh nhốt cô để làm gì?

Ban đêm, anh đã trở về.

Những người giúp việc đã đi nghỉ ngơi nên trang viên lúc này trông trống rỗng và u ám.

Từ xa Gố Hy nhìn thấy trang viên không được sáng đèn nên nghĩ rằng cô đã ngủ rồi.

Không ngờ, khi anh vừa bước vào cửa, chưa kịp đóng cửa thì đã có một con dao làm bếp sắc nhọn kề sát bên cổ. Ánh trăng lạnh lẽo chiếu lên mặt dao sắc bén.

“Em đã trưởng thành rồi.” Cố Hy rất muốn cười, cô đã trở nên thông minh hơn và cô đã biết rằng phải bắt được anh thì mới có thể thoát khỏi đây.

“Anh đừng có nói nhảm nữa, em thật sự không có gì để nói với anh, anh mau thả em ra đi, anh mở cửa này như thế nào. Chỉ cần thả em ra ngoài, em sẽ tha mạng cho anh.” Cô vội vàng nói, cô thật sự không có thời gian để ở đây nói chuyện vớ vẩn với anh. Cô chỉ muốn biết bây giờ gia đình mình như thế nào rồi.

“Xem ra em không muốn biết tin tức của mẹ mình.”

“Tin tức của mẹ ư?” Khi nghe thấy những lời này, trái tim cô run lên dữ dội, nhưng cô sợ rằng anh đang nói dối mình.

“Anh không phải là người nhà họ Cố nữa. Anh cố tình nói tin về tin tức của nhà họ Cố để làm lung lay ý chí của tôi đúng không?”

“Vậy thì em có muốn biết không?”

“Làm sao tôi biết nó có phải là sự thật hay không?”

“Anh bây giờ nói dối em thì có ích lợi gì?”

“Được, anh nói trước đi, nói xong em sẽ buông tay!”

“Nhưng anh không tin em, cô gái của anh rất xấu tính.”

“Cố Hy, bây giờ anh không có quyền mặc cả với em, tính mạng của anh đang nằm trong tay eml”

“Đúng vậy, tính mạng của anh luôn nằm trong tay em. Được rồi, nói cho em biết thì cũng không có gì to tát.”
 
Chương 3325


Chương 3325

Anh nhàn nhạt nói, giọng điệu có chút bất lực: “Thi thể của bố đã được đưa về rồi, mẹ cũng đã tổ chức tang lễ trong bí mật. Ông bà nghe tin xong thì cả ngày đẫm nước mắt, hình như ngã bệnh rồi. Mặc dù tin tức đã bị chặn hết mức có thể nhưng bên ngoài vẫn nghe thấy những lời đàm tiếu, giờ đây nhiều công ty nổi lên và để mắt tới tập đoàn nhà họ Cố.”

“Hall cũng đã nói sẽ không buông tha cho nhà họ Cố. Mẹ sợ rằng sẽ không chịu được cú sốc này…”

“Keng.” Con dao găm rơi xuống đất nhưng cô không có ý định nhặt nó lên.

Cô bật khóc, tim đau đến nỗi không thở nổi. Từng lời anh nói như một thanh gươm sắc bén cứa và trái tim cô một cách mãnh liệt.

Nhà họ Cố chưa từng muốn trở thành kẻ thù của bất cứ ai, bố cô không có tham vọng gì cả, ông chỉ muốn bảo vệ nhà họ Cố mà thôi.

Bởi vì sợ Hứa Trúc Linh vì mình mà bị thương nên Cố Thanh Trung chưa bao giờ chủ động làm mất lòng ai, ông đối xử rất hoà nhã với mọi người, nhiều năm nay ông chưa từng đắc tội với ai.

Nhà bọn họ chỉ làm những điều đúng đắn, không làm bất cứ điều gì trái với lương tâm và đạo đức. Nhưng tại sao kết cục lại thê thảm như vậy?

Bố cô chết một cách thê thảm ở nước ngoài, bây giờ mẹ cô lại phải chịu một trận đả kích như vậy. Anh trai thì vẫn ở trong bệnh viện chưa tỉnh lại, còn ông bà thì lại già đi…

Và tất cả những điều này được thực hiện bởi thủ phạm trước mặt cô. Anh đã phản bội nhà họ Cố.

“Tại sao anh lại phản bội nhà họ Cố?

Nhà chúng tôi đã có giây phút nào đối xử tệ bạc với anh chưa?” Cô khàn giọng hỏi, giọng nói như phát ra từ sâu thẳm tâm hồn.

“Rất tốt, nhưng lại không thể cho tôi những gì tôi muốn.”

“Anh muốn gì, anh thấy mình có quá tham lam không? Nhà họ Cố đã cho anh sự sống. Nếu anh chết rồi thì anh còn cần quyền lực và tiền bạc để làm gì? Nhà họ Gố đã cho anh biết bao nhiêu thứ? Còn anh thì sao, anh làm được gì cho nhà chúng tôi?”

Cô ngồi xổm xuống, vội vàng cầm con dao làm bếp trong tay một lần nữa, nhắm thẳng về phía trái tim anh.

Bây giờ cô thực sự hận anh, cô muốn dùng một nhát dao để giết anh, sau đó sế tự tay giết chết Hall, nhưng nếu không giết được bọn họ thì cô sẽ là người chết.

“Tay của em là để vẽ ra bản thiết kế, chứ không phải dùng để chém chém giết giết.” Anh bình thản nói, như thể tính mạng của mình không hề bị đe dọa gì cả.

“Là anh ép em, em chỉ muốn làm một người bình thường có cuộc sống yên ổn, nhưng bây giờ anh lại để cho em mang oán hận đầy mình. Em sẽ không để cho anh và Hall sống tốt!”

“Em định để anh sống không tốt như thế nào đây?” Khi giọng nói vừa cất lên, tay Cố Hy đã đập vào cổ tay cô một cách dữ dội, con dao cô đang cầm lại một lần nữa rơi xuống. Cô muốn nhặt nó lên, nhưng không ngờ Gố Hy lại đá nó đi.

7n|U “Cố Niệm Noãn, anh cho em hai lựa chọn. Hall luôn muốn anh có thế lực gia tộc để giúp ông ta mở rộng thị trường ở Đà Nẵng. Chỉ cần em đồng ý gả cho anh, anh tự nhiên sẽ kế thừa phần tài sản đó, Hall sẽ không làm khó gia đình em nữa”

“Anh đừng có mơ, em nhất định không để nhà họ Gố trở thành một con rối bị người khác điều khiển. Em nói cho anh biết, mặc dù em vô dụng nhưng em cũng là người nhà họ Cố, trong người em chảy dòng máu của Cố Thành Trung, em nhất định không chấp nhận chuyện này. Không bằng anh giết em đi, nếu anh không giết em thì sớm muộn em cũng sẽ giết chết anh.”

“Được, vậy anh sẽ đợi ngày đó, nhưng em lại quá yếu đuối, e rằng chuyện này có chút hoang đường. Anh nghĩ em nên đi cầu xin Ôn Thiên Âu, trốn trong vòng tay của anh ta mà khóc, thì có lẽ anh ta sẽ đứng ra giúp em.”
 
Chương 3326


Chương 3326

“Tốt nhất em cứ ngoan ngoấn cho anh, đừng có hấp tấp hành động, nếu em không muốn chết trước mặt anh em của mình. Nếu không muốn mẹ em đích thân đến nhặt xác thì tốt nhất em nên bình tĩnh cho anh.”

“Đối với anh thì em chỉ là một người chân yếu tay mềm. Nếu em muốn báo thù cho bố mình thì có lẽ nên để kiếp sau đi.”

Nói xong anh bật đèn đi lên lầu mà không thèm nhìn cô một cái. Tuy nhiên, Sau khi đi vòng qua góc cầu thang, anh lại dừng lại và lặng lẽ nhìn Cố Nuệm Noấn.

Anh nói những điều này là do anh không muốn cô hành động hấp tấp, nếu không Hall sẽ thực sự giết cô. Cố Nhiệm Noãn bây giờ chưa đủ trưởng thành và kinh nghiệm.

Cố Niệm Noãn ngồi bệt xuống đất, con dao ở cách đó không xa. Khi Cố Hy nhận ra điều này, trái tim anh như bị †reo ngược.

Anh quên mất phải mang nó đi, nếu Cố Niệm Noãn nghĩ đến cái chết thì anh phải làm sao? Trong chốc lát, trái tim anh thật lại, anh sợ rằng cô nghĩ không thông.

Cố Niệm Noãn cũng nhìn con dao trước mặt, chỉ cần quẹt nhẹ thì cô hoàn toàn có thể thoát khỏi cảm giác đau đớn và hỗn loạn này. Nếu cô chết, Hall không phải sẽ thoải mái hơn sao.

Người thân đau thương còn kẻ thù thì vui sướng, em trai lúc này không tỉnh táo, bố cũng xảy ra chuyện, cả nhà họ Cố chỉ còn lại hai người phụ nữ chống đỡ, nếu ngay cả cô cũng gặp chuyện không may thì mẹ sẽ phải làm sao?

Mẹ cô cũng là một công chúa nhỏ, được bố cô bảo vệ suốt những năm qua. Cố Niệm Noãn nhận sự giáo dục của Cố Thành Trung từ khi còn là một đứa trẻ, bố nói bọn họ phải bảo vệ mẹ, nếu không có mẹ thì cũng sẽ không có anh chị em bọn họ.

Khi bố không còn nữa, cô phải thay bố chăm sóc mẹ thật tốt. Vì vậy, cô không thể gục ngã được. Cô cần có thời gian để sắp xếp lại đống hỗn độn này.

Nguồn lực tài chính của nhà họ Cố rất mạnh nên đó không phải là điêu mà các doanh nghiệp nhỏ có thể tùy tiện thèm muốn.

Ngoài ra còn có Lâm Thanh Huyền và Khương Anh Tùng, bọn họ đều là trụ cột của công ty, không những thế còn có những người trong hội đồng quản trị.

Tất cả đều sẽ giúp cô để đưa tập đoàn vượt qua khó khăn này.

Nhà họ Cố không thể bỏ cuộc dễ dàng như vậy được, cho dù có bị quật ngã thì bọn họ cũng phải ngay lập đứng lên.

Cô sẽ khiến cho Mold phải trả giá, đặc biệt là kẻ phản bội Cố Hy. Trong mắt Cố Hyện lên sự hận thù, hai tay nhỏ bé nắm chặt tấm thảm.

Một lúc lâu sau, Cố Niệm Noấn đứng dậy lau khô nước mắt rồi lên phòng nghỉ ngơi. Cố Hy nhất định sẽ không làm tổn thương cô, nếu không thì cô đã chết từ lâu, cô nhất định phải sống sót rời khỏi, anh không thể nhốt cô cả đời được!

Cố Hy thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy cảnh này, cô có suy nghĩ tỉnh táo như vậy là tốt rồi, cho dù là yêu hay hận thì anh đầu ủng hộ cô.

Mặc dù mỗi đêm anh đều trở về nhưng Gố Niệm Noãn không còn muốn nói chuyện với anh nữa.

Anh gọi cho Ôn Thiên Âu để anh ta không phải lo lắng về sự an toàn của Cố Niệm Noãn. Anh cũng nói rõ muốn Cố Niệm Noãấn tránh khỏi bão táp của Đà nẵng, anh sợ cô chịu không nổi.

Tại Đà Nẵng, kéo dài khoảng một tuần, bởi vì Hứa Trúc Linh phản ứng không hợp tác nên truyền thông cũng không đào được tin tức hữu ích nào và dần dần bỏ cuộc.

Anh cũng không còn lý do gì để giam giữ Cố Niệm Noãn ở đây nữa. Anh đã tìm kiếm rất lâu ở London và cuối cùng cũng đã tìm thấy món súp yêu thích của cô. Cố Hy sợ nó nguội mất nên đã vội vã quay về bằng mọi cách.
 
Chương 3327


Chương 3327

“Cố Niệm Noãn, hôm nay em có thể rời đi rồi.” Cô đứng bên cửa sổ nhìn đàn chim đang tự do bên ngoài, như thể chưa từng biết nỗi buồn là như thế nào.

Con người ai cũng có thất tình lục dục và hỉ nộ ái ố. Nhà Phật nói có tám nồi khổ và con người sinh ra là để trả nợ, có rất nhiều chuyện không như ý sẽ xảy ra. Trước đây cô không tin, nhưng bây giờ thì cô tìm rồi.

Khi Cố Hy nói rằng cô có thể rời đi, mắt cô sáng lên rồi cô đi về phía cửa một cách thông dong điềm tĩnh.

“Anh mua cái này cho em. Em ăn xong là có thể rời đi, nhưng nếu em không thể bước ra khỏi cánh cửa này thì anh cũng không ngại giữ em thêm vài ngày nữa.”

Cố Niệm Noãn cau mày khi nghe thấy điều này.

“Cố Hy… anh cố ý đúng không?” Cố Niệm Noãn nói, mấy ngày nay cô đều không nói, cô gân như quên mất cổ họng mình phát ra âm thanh như thế nào.

Anh im lặng không nói lời nào.

“Em nghĩ anh không có tình người.

Đó là lý do tại sao anh có thể làm việc liều mạng và tàn nhẫn như vậy. Em luôn tự hỏi, hai mươi năm qua em đã làm cái gì mà không nhìn thấu tham vọng độc ác của anh.”

“Nếu có cơ hội, em nhất định sẽ moi tim anh ra xem, xem rốt cuộc bên trong đó có cái gì.” Cô siết chặt bàn tay nhỏ bé, giọng nói u ám.

Cố Niệm Noãn nhìn chằm chằm vào anh, hận không thể moi tim anh ra ngay lúc này.

Cố Hy bình tĩnh nhìn cô, như thể không nghe thấy những lời này.

“Ăn trước đã rồi nói.”

Cô ăn súp một cách ngấu nghiến, cô chỉ muốn rời khỏi nơi ma quỷ này và rời xa anh càng sớm càng tốt. Sau khi ăn xong, cô ném mạnh chiếc bát xuống đất khiến nó vỡ tan tành.

“Bây giờ anh đã hài lòng chưa? Em sẽ không bao giờ ăn món này nữa. Em cảm thấy nó rất kinh khủng và ghê tởm!”

“Được rồi, em có thể đi, mật khẩu là ngày sinh của em.”

Cố Niệm Noãn cảm thấy bất ngờ khi nghe điều này. Những ngày này, cô đã bí mật nghiên cứu khóa điện tử và các con số, cô từng thử ngày sinh của Cố Hy và lịch sử gia tộc Mold, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng mật khẩu lại là sinh nhật mình, vì cô nghĩ rằng điều nay là không thể.

Nhưng hiện tại cô không muốn quan tâm tới bất kì điều gì về anh nữa. Cô rời đi một cách dứt khoát, không thèm quay đầu nhìn lại, cô vừa chạy ra đường chính liền nhìn thấy xe của Ôn Thiên Âu.

“Anh Thiên Âu!” Gô lo lắng vẫy tay, Ôn Thuên Âu đi xuống và ôm chặt cô vào lòng.

“Em không sao là tốt rồi…”

“Ở nhà thế nào rồi, mẹ đâu?”

“Mọi chuyện đều ổn. Đoàn Tử cũng sớm xuất viện rồi, không để lại di chứng gì. Còn em thì sao? Gia đình rất lo lắng nhất cho em. Em đã biến mất hơn mười ngày rồi!”

“Em không sao, là Cố Hy nhốt em trong đó, em cũng không biết mục đích của anh ấy là gì!”

“Cố Hy chỉ nhốt em mà không có gì khác à?”

“Còn có thể có cái gì chứ?” Cố Niệm Noãn cau mày và nhìn Ôn Thiên Âu có chút khó hiểu.

Ôn Thiên Âu mím môi khi nghe những lời này, và cuối cùng anh cũng không nói gì.

Nhưng cô cũng đã hiểu rồi. Nam nữ đều độc thân và cùng nhau biến mất hơn mười ngày, điều này khiến người khác nghi ngờ cũng phải thôi.
 
Chương 3328


Chương 3328

Ôn Thiên Âu không tin rằng cô như vậy, nhưng làm sao cô ấy có thể giải thích và chứng minh mình trong sạch?

Hơn nữa, vào thời điểm này, cô không thể nghĩ đến bất cứ điều gì khác.

“Chúng tôi không có việc gì. Tin hay không là tuỳ anh, lúc này em chỉ lo lắng cho mẹ mà thôi. Em muốn đi gặp mẹ mình ngay lúc này.”

“Đương nhiên là anh tin em, chỉ là anh không còn tin vào Cố Hy nữa.” Anh †a có chút khó chịu và tự trách mình, sao anh có thể không tin tưởng cô cơ chứ?

Cô nói không có thì chính là không có, cô chưa từng nói dối anh bất kể chuyện gì.

Hơn mười ngày…

Khi nghĩ đến việc cô ở bên Cố Hy cả ngày, trong lòng anh ta điên cuồng cào cấu. Ôn Thiên Âu biết mình nên tin tưởng cô vô điều kiện, nhưng anh ta cũng là một người đàn ông. Anh ta làm sao có thể tin tưởng được.

Người phụ nữ mình yêu đang ở bên người đàn ông mà cô thâm mến, hơn nữa Cố Niệm Noãn vẫn dành tình cảm sâu đậm cho Gố Hy. Làm sao anh ta có thể không nghĩ về nó?

Sau khi cả hai lên xe thì không nói lời nào nữa. Khi đến nhà họ Ôn, cô phát hiện ra Cố Lăng đã trưởng thành hơn rất nhiều, sau bao nhiêu sóng gió có lẽ cậu ấy đã học được cách gánh vác gia đình rồi, huống chi cậu ấy còn là người đàn ông của nhà họ Cố.

“Chị!” Cố Lăng ôm lấy cô.

“Em không sao chứ? Em có chỗ nào không thoải mái không?”

“Chị, em không sao. Chúng ta về nhà với mẹ đi, em rất lo lắng cho mẹ.”

“Được, chúng ta cùng nhau về nhà.”

“Anh đi cùng hai chị em.” Ôn Thiên Âu đứng lên nói.

“Không cần đâu, em có Cố Lăng đi cùng rồi. Hiện tại bên công ty vẫn cần anh, anh nhớ chiếu cố cho chú hai nhé.”

Cô nghiêm nghị nói.

Ôn Thiên Âu cảm thấy vô cùng nặng nề khi nghe điều này. Cô dường như ngày càng xa cách với anh ta.

Rất nhanh sau đó hai người đã chuẩn bị xong hành lý của mình, Ôn Thiên Âu lái xe đưa họ ra sân bay. | “Cố Niệm Noãn, chờ một chút.” Thấy họ chuẩn bị vào kiểm tra an ninh, Ôn Thiên Âu không thể không ngăn Cố Niệm Noãn lại.

“Có chuyện gì vậy, anh Thiên Âu?”

“Tại sao anh lại phải ở lại?”

“Anh là con trai cả của nhà họ Ôn, bác gái cũng chỉ có một người con trai là anh. Em sợ mấy người bọn họ sẽ gây bất lợi cho Cố Lăng. Lúc đó lại phải làm phiền đến anh. Với cả đây là chuyện nhà họ Cố, em không muốn liên quan đến những người vô tội. Anh Thiên Âu, em cũng rất lo lắng về sự an toàn của anh.”

“Chuyện nhà họ Cố ư? Anh không đủ tư cách để can thiệp vào chuyện nhà họ Cố? Rõ ràng anh là vị hôn phu của em, em thử nói xem trong mắt em anh rốt cuộc là gì? Em vừa từ chỗ Cố Hy trở về đã nóng lòng muốn đẩy anh ra xa, em làm vậy là có ý gì?”

“Anh đang nói cái gì vậy? Em để anh ở đây, không hề liên quan gì đến Cố Hy.

Em đã nói em và anh ấy không có gì, anh muốn em phải giải thích như thế nào nữa? Chẳng lẽ em phải ngủ chung với anh để chứng minh mình vẫn còn lân đầu tiên à?”

“Ý anh không phải như vậy. Chỉ là trong khoảng thời gian này anh quá lo lắng cho em mà thôi. Anh sợ rằng Cố Hy sẽ đối xử với em…”
 
Chương 3329


Chương 3329

“Vậy thì anh đi hỏi Cố Hy chứ đừng hỏi em! Hỏi anh ấy xem tại sao lại nhốt em, hỏi anh ấy muốn làm gì, hỏi anh ấy liệu có thích em không, hỏi anh ấy tại sao lại không động đến em và hỏi…

“Ôn Thiên Âu, em có thể hiểu được suy nghĩ của anh, nhưng em đã giải thích rồi, nếu anh không tin em thì em cũng không còn gì để nói. Anh muốn em chứng minh như thế nào em đều có thể nghe theo, bởi vì anh là vị hôn phu của em.” Cố Niệm Noấn nói với Ôn Thiên Âu.

Ôn Thiên Âu nghe thấy điều này thì nắm chặt tay lại, anh ta vốn là một người rộng lượng khoan dung nhưng không hiểu từ bao giờ mà anh ta lại trở nên nhạy cảm như vậy. Rốt cuộc là đã làm sai ở đâu.

“Thực sự xin lỗi.’ Mãi một lúc lâu sau, cô mới nói ra được ba từ này.

“Vậy thì trên đường đi em nhất định phải để ý an toàn, nếu có chuyện gì thì gọi cho anh, anh chỉ tiên em đến đây thôi, anh về đây.”

Ôn Thiên Âu thực sự không biết phải giải thích như thế nào. Có lẽ hai người họ cần thời gian để bình tĩnh lại, đặc biệt là bản thân anh ta. Anh ta quay đầu không rời đi, để lại một bóng lưng cô đơn.

Tâm trạng Cố Niệm Noãn cũng không thoải mái. Cô liên tục suy nghĩ liệu có phải vừa rồi cô đã dùng những lời lẽ nặng nề khiến Ôn Thiên Âu tổn thương hay không?

Đúng lúc này Cố Lăng tiến lên nói: “Sao chị và anh Thiên Âu lại cãi nhau rồi?”

“Em đừng có ở đấy nhiều chuyện nưa.

“Chị, em luôn muốn hỏi chị, nếu như gạt bỏ tất cả những ân oán thì giữa anh Cố Hy và anh Ôn Thiên Âu chị sẽ thích ai?” Cố Lăng tò mò hỏi.

“Em im đi, hiện tại chị không muốn nói bất cứ điều gì cả.’ Cố Niệm Noãn tức giận trừng mắt với Cố Lăng, sau đó cô vội vàng kiểm tra đăng ký.

Trên đường đi, cô có chút không thoải mái, lẳng lặng nhìn những đám mây đang trôi ngoài cửa. Rất nhanh sau đó cô đã đến Đà Nẵng, cô nhìn thấy mẹ của mình. Bà cũng không có tiều tuy như trong suy nghĩ của cô, trạng thái tinh thân cũng khá tốt, chỉ là có chút mệt mỏi. Hứa Trúc Linh nhìn thấy Cố Lăng và Cố Niệm Noãn trở về thì vội vàng ôm nay người vào lòng.

“Con thực sự khiến mẹ lo lắng đến chết mất.”

“Xin lỗi, là do con không tốt, đã khiến mẹ lo lắng rồi. Con cũng không giúp đỡ được gì cho gia đình mình lúc nguy hiểm, con thực sự xin lôi… Cố Lăng sâu sắc nói.

“Về chuyện của ba..”

“Mọi người mau đóng cửa lại, nhìn xung quanh xem có người giám sát hay có thiết bị giám sát nào không.” Hứa Trúc Linh ngay lập tức phân phó công việc cho mọi người trong nhà.

“Có chuyện gì đã xảy ra vậy mẹ?”

“Đợi một lát nữa con sẽ biết thôi.”

Sau khi người giúp việc kiểm tra xong thì Cố Thành Trung mới xuất hiện, hai đứa trẻ nhìn thấy Cố Thành Trung khỏe mạnh đứng trước mặt thì vội vã ôm chặt lấy ông.

“Ba!” Cố Thành Trung ôm Cố Niệm Noãn đầu tiên, có thể thấy rằng ông rất yêu đứa con gái này.

“Thật may vì ba vẫn còn sống, con cứ nghĩ… nhưng con đã thấy Hall…”

“Tất cả chỉ là giả mà thôi, ba phải làm như vậy để tránh ánh mắt của Hall.

Không lâu sau ba đã trở về Đà Nẵng để thông báo cho mẹ con biết chuyện này.

Các con ở London đã phải chịu nhiều cực khổ rồi, hai đứa gầy đi trông thấy.”

Cố Niệm Noãn khóc nấc lên, thật may vì ba cô vẫn còn sống, cô còn tưởng rằng gia đình mình từ nay về sau sẽ không thể hoàn chỉnh được nữa.

Cố Thành Trung cũng giải thích rõ ràng, mọi chuyện không phải do Cố Hy mà là do Hall. Vậy thì tại sao Cố Hy lại thừa nhận, cho đến bây giờ anh cũng không có một lời giải thích nào?

Mọi người bình tĩnh lại từ niềm vui sướng, Hứa Trúc Linh kéo Cố Lăng ra để nói chuyện, rất lâu rồi bà không được nhìn thấy đứa con trai này, bà muốn ngắm nhìn nó thật kĩ.
 
Chương 3330


Chương 3330

Cố Niệm Noãn pha ấm trà mà ba yêu thích nhất rồi đưa đến thư phòng.

“Ba, hồng trà của ba.”

“Mẹ con cho rằng dạ dày của ba không tốt, nên nhất định không để ba uống trà xanh mà kiên trì cho ba uống hồng trà hàng ngày. Không ngờ bada uống nó nhiều năm như vậy rồi.”

Trước kia là cà phê thay thế bằng trà xanh, còn bây giờ là trà xanh được thay thế bằng cà phê. Sự thay đổi của con người luôn đến chậm. Theo thời gian, nó đã trở thành một thói quen phong tục.

“Ba, người bình an trở về khiến con rất hạnh phúc.”

“Ba rất vui khi con có thể tỉnh táo và nhận trách nhiệm nặng nề của gia đình này. Nhưng bây giờ ba đã trở lại rồi, ba con chúng ta sẽ cùng nhau bảo vệ mẹ.”

“Được.”

Cô gật đầu, đôi mắt ướt đẫm: “Ba, tại trang viên của Hall bọn họ cố ý tìm một thi thể giống ba. Hơn nữa bọn họ rất chắc chắn đó là ba, nhưng ba lại nói với con rằng tất cả điều này là bọn họ cố tình sắp xếp. Vậy thì làm sao ông ta có thể không biết đó là thi thể giả?”

“Hơn nữa, mẹ nói quần áo trên thi thể đó giống hệt của ba, ngay cả những chỉ tiết nhỏ nhặt như vết sẹo trên trán ba cũng có. Làm sao có thể có thể có chuyện trùng hợp như vậy chứ?”

“Hall làm ba bị thương, sau đó lại tìm thấy một thi thể giống hệt ba đưa đến cho mẹ xem. Thi thể kia rốt cuộc từ đâu mà đến, con dám khẳng định thi thể kia không phải do Hall chẩn bị mà là do ông ta trùng hợp tìm thấy. Hơn nữa bác sĩ cũng xác nhận rằng cơ thể đó là của ba.”

“Sau đó thì sao?” Cố Thành Trung thờ ơ hỏi.

“Có kẽ có ai đó đã cố tình sắp xếp thi thể đó để Hall tìm thấy và khiến ông ta tưởng rằng ba đã chết. Nếu như ba thực sự chết thì ông ta sẽ lơ là cảnh giác và cảm thấy không ai có thể đối đầu với ông ta. Đến khi ba tấn công thì sẽ khiến ông ta trở tay không kịp đúng không? Rốt cuộc là ai đã sắp xếp thi thể đó?”

“Vậy con nghĩ là ai, là ba hay Cố Hy?” Cố Thành Trung trực tiếp phá vỡ hàng phòng ngự cuối cùng của trái tim cô.

Cố Niệm Noãn nghe thấy điều này thì trái tim không ngừng run rẩy. Trong thực tế, thì cô cũng chỉ mơ hồ cảm nhận được mà thôi. Cô cũng không biết tại sao mình lại muốn chứng thực điều này.

Tuy nhiên, khi Cố Thành Trung nói ra cái tên ấy thì cuối cùng cô cũng hiểu sao mình phải làm vậy. Hóa ra cô vẫn đang chờ đợi một phép màu, chờ đợi một điều rằng Cố Hy vẫn chưa đánh mất lương tâm của mình.

Cô vẫn có một chút tình cảm với Cố Hy chưa dứt được, mặc dù cô đã nói rất nhiều lời vô tình với anh. Cố Niệm Noãn lập tức mỉm cười, trong nhất thời cô không biết mình ohari nói gì nữa.

Cố Thành Trung nói: “Thi thể là do ba sắp xếp, mục đích cũng như con đã nói. Nhưng Cố Hy… Ba cũng không biết Cố Hy đóng vai trò gì trong đó. Thiện hay ác thì cũng không thể dùng mắt nhìn để đánh giá, mà phải cảm nhận bằng trái tim của mình.”

“Sau đó, ba vẫn tin tưởng Cố Hy vì Cố Hy là đứa con trai ba đã nuôi nấng suốt hai mươi ba năm,đúng không?”

“Nếu con muốn nhận được một số câu trả lời từ chỗ ba để khẳng định ý nghĩ của mình thì tốt nhất con không nên hỏi. Tin tưởng không cần lý do, hoài nghĩ cũng không cân một ký do nào cả.

Ba nói ba tin tưởng Cố Hy, con cũng vì đó mà tin tưởng Cố Hy thì tất cả những điều này đều là vô ích…’ Cố Niệm Noãn nghe thấy điều này, định nói gì nhưng lại thôi. Đôi khi cô cảm thấy trò chuyện với Cố Thành Trung là thoải mái nhất, nhưng nhiều khi nó cũng rất tuyệt vọng.

Bởi vì đôi mắt của ông có thể nhìn ra quá nhiều điều, ông không cho cô bất kỳ cơ hội nào để thở, trái tim cô giống như bị một mảnh đá khổng lồ đè lên, rất không thoải mái.

“Ba, trò chuyện với ba thực sự không thú vị.’ Cô cắn môi, mặt mày ủ trông có chút bất lực.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom