Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3153


Chương 3153

“Ai bảo cô đổ oan cho tôi? Đây là cái giá phải trả. Tôi sẽ không bồi thường cho cô một xu nào cả, lần sau quản cái miệng của mình cho tốt, nếu lại để tôi nghe được chuyện gì không nên nghe, sẽ không đơn giản như ném hư điện thoại thế đâu.”

“Niệm Noãn!” Anna cắn răng nói, đúng là tiền mất tật mang.

Đúng lúc này, Bùi Viện tới, thấy mọi người tụ tập lại một chỗ thì không khỏi nhíu chặt mày.

“Các cô đang làm gì thế? Bây giờ đang là giờ làm việc, không có việc gì làm sao?”

“Chị Bùi, cô ta..” Anna muốn nói gì đó, nhưng lúc chạm đến ánh mắt ăn thịt người của chị Vân, những lời đến miệng lại đành nuốt vào.

“Làm sao vậy?” Bùi Viện hỏi.

“Không, không có gì…”

“Vậy lo làm việc cho tốt đi, chăm chỉ vào.”

Bùi Viện nhàn nhạt nói, mọi người đều trở về vị trí của mình.

Trừng trị được đám tiểu nhân này xong, có lẽ một thời gian dài nữa bọn họ sẽ không làm bậy.

Cô cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu mỗi ngày đều làm việc trong hoàn cảnh như vậy, có lẽ sẽ ép người ta đến điên luôn mất?

Cả buổi sáng cô đều không trong trạng thái, trong đầu chỉ nhớ đến vết thương của Cố Hy.

Thích Uyển Nhi trở lại sau hai ngày nghỉ, nguyên nhân là Cố Hy đã bắt đầu đi làm.

“Anh ấy bị thương nghiêm trọng như vậy, chỉ mới hai ngày đã đi làm rồi sao?

Sao cậu không chăm sóc anh ấy chút nữa, chuyện quan trọng nhất hiện tại là để anh ấy tĩnh dưỡng.”

“Mình khuyên rồi, nhưng cậu cũng biết tính anh ấy rồi đấy, chuyện anh ấy đã quyết thì ai cũng không ngăn được.

Mình chỉ có thể vừa tan làm sẽ đến chăm sóc anh ấy thật tốt, còn lại…Mình cũng không có cách nào khác.”

“Đúng rồi, mình nghe nói lúc trước cậu nổi đóa trong văn phòng, còn trị Anna một trận nữa, có phải là sự thật không thế? Tính cậu luôn rất tốt mà, sao lại tức giận vậy?”

“Là cô khinh người quá đáng, cũng không sao cả rồi, đã giải quyết xong.”

“Niệm Noãn… Hình như cậu thay đổi _ rồi: Thích Uyển Nhi nhìn chằm chằm đôi mắt cô, gằn từng chữ một nói.

“Mình thay đổi sao?” Cố Niệm Noãn có chút kinh ngạc, chỉ vào mũi mình.

“Từ khi rời khỏi trường học và nhà họ Cố, sau đó bắt đầu làm việc, tính cách rất tốt đẹp của cậu cũng bắt đầu sắc bén hơn.”

Ánh mắt cô ta chuyển động, bàn tay vô thức siết chặt lại, chuyện này cũng chứng tỏ sau này cô càng khó đối phó hơn, bởi vì Cố Niệm Noãn đang không ngừng trưởng thành.

Nhưng vậy thì sao chứ, một đóa hoa trong nhà kính được người làm vườn tỉ mỉ che chở, cho dù đã thích ứng với nhiệt độ bên ngoài, nhưng cũng chỉ là tạm thời thôi.

Bởi vì thời tiết bên ngoài thay đổi thất thường, đóa hoa cũng chưa từng trải qua cái lạnh khắc nghiệt thấu xương của mùa đông, cho nên cô ta có rất nhiều cơ hội để phá hủy nó.

“Như vậy cũng tốt, các cô ta không dám ức hiếp cậu, mình cũng yên tâm.”

“Ừm, mình cũng cảm thấy khá tốt.”

Cô gật gật đầu.
 
Chương 3154


Chương 3154

Đến giờ tan ca, Thích Uyển Nhi phải đến chăm sóc Gố Hy, nhưng lại bị chị Vân giữ lại giao nhiệm vụ tăng ca.

Cô chủ động đi qua nói Thích Uyển Nhi cứ về trước, cô ta vô cùng biết ơn.

Mỗi tối cô đều tăng ca thêm giờ, vì chuyện lần trước nên Ôn Thiên Ân không dám để cô chờ lâu, luôn đến từ rất sớm, có đôi khi còn giúp Niệm Noãn hoàn thành xong việc nữa.

Anh ta không biết thiết kế, nhưng có thể giúp cô làm một chút việc đơn giản.

Lúc tới anh ta sẽ mang theo một chút gì đó, vài món quà nhỏ đơn giản.

Ngày đầu tiên là một cây sen đá, | đặt trên bàn làm việc của cô trông rất tươi mát.

Ngày thứ hai, anh ta lại đưa tới một con thỏ, nói thấy nó được bán ở ven đường, đáng thương nên đã mua.

Gô nghĩ tới chuyện hình như Cố Hy cũng có một con mèo tên ông chủ, không bằng gọi nó là “bà chủ” luôn, cũng coi như có đôi có cặp.

Ngày thứ ba, anhta mang theo một hộp bánh kem tỉnh xảo, sợ cô bị đói.

Ngày thứ tư, một cái dù.

Lúc cô đi ra đúng lúc bên ngoài mưa to tầm tã, mà anh ta lại cầm ô vừa vặn xuất hiện.

Dần dần, cô cũng không nhạy cảm như trước nữa, bởi vì những cố gắng của Ôn Thiên Ân khiến người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái, không hề mang đến bất kỳ áp lực nào cho cô cả, giống như được tắm mình trong gió xuân.

Cô thậm chí cũng quên mất anh là người đang theo đuổi mình, tựa như anh trai đối xử với em gái như trước kia, cô không hề có gánh nặng gì.

Cô rất nhanh đã quen với việc tối nào anh cũng đến đây.

“Anh Thiên Ân, em đói bụng… Vừa bước ra khỏi cao ốc, cô nhìn cực kỳ đáng thương nói.

“Muốn ăn gì nào?”

“Lẩu cay…

“Đừng, em không thể ăn thứ đó được, dạ dày em không tốt.”

“Vậy… thôi, cũng không đói bụng lắm đâu.

Nếu như Cố Hy ở đây, chắc chắn sẽ tự mình làm cho cô ăn, nếu không có điều kiện thì mua lại có sẵn, sau đó dùng nước chần qua mới cho cô ăn.

Cô có thể rõ ràng phân biệt được cái tốt của Cố Hy và Ôn Thiên Ân, rất khác nhau.

Ôn Thiên Ân đối tốt với cô rất trực tiếp, vừa nhìn đã biết ngay.

Nhưng Cố Hy…

Sau khi thấy được sự đối lập đó, cô mới kinh ngạc phát hiện Cố Hy cũng đối với mình vô cùng tốt.

Trước nay cô vấn luôn oán giận tình _ cảm của Cố Hy với mình đã thay đổi, cho dù không làm người yêu, vậy anh cũng là trai trai mình, sao có thể lạnh nhạt thế được.

Nhưng không phải như thế… Cố Hy vẫn đối xử rất tốt với cô, cẩn thận tỉ mỉ, chẳng qua trở nên hàm súc hơn thôi.

Một nồi lẩu cay… Cô đột nhiên nghĩ đến rất nhiều rất nhiều chuyện.

“Em sao vậy?”

Ôn Thiên Ân khó hiểu nhìn cô, cô nói: “Em… Em muốn gặp Cố Hy.”

“Sao lại đột nhiên muốn gặp Tiểu Hi thế?”
 
Chương 3155


Chương 3155

“Từ lúc bị thương đến giờ anh cứ mãi không chịu gặp em, em muốn nhìn anh một chút.”

“Vậy được, anh đưa em đi.”

Ôn Thiên Ân gọi điện thoại cho anh trước, sau khi biết giờ này mà Cố Hy vẫn còn ở văn phòng thì lập tức lái xe qua.

Cố Hy cũng báo với trợ lý rằng Ôn Thiên Ân muốn tới đây, lát nữa trực tiếp dẫn anhta lên là được.

Anh không biết Cố Niệm Noấn cũng đi theo.

Rất nhanh đã đến trước phòng làm việc.

“Anh làm việc đến giờ này rồi, ăn chút gì được không?”

“Tôi không đói bụng, cô cũng không cần lo lắng như vậy.” Anh thản nhiên nói.

“Anh đừng như vậy nữa, miệng vết thương sao mà khép lại được đây, gần đây anh vì vụ án tài chính của công ty mà đã đau đầu rất lâu.”

“Không sao đâu, cơ thể tôi tôi hiểu nhất.”

Thích Uyển Nhi dùng mọi cách chăm sóc ân cần, nhưng Cố Hy luôn có lý do để từ chối, cô ta cũng hết cách, không biết nên làm thế nào mới được.

Đúng lúc này, cô ta thấy bóng dáng bên ngoài lớp rèm cửa sổ, hai người đang nói chuyện với trợ lý, tất nhiên không để ý đến phía cửa.

“Tôi đi gõ cửa trước.” Trợ lý nói.

Khoảnh khắc cửa mở ra, Thích Uyển Nhi giơ chân ra, vừa lúc ngã vào trong ngực Cố Hy, sau đó kéo cúc áo làm lộ một mảng ngực của anh.

Người ngoài thấy thế còn tưởng hai người đang làm chuyện gì đó thân mật lắm.

Cố Niệm Noãn thấy cảnh tượng này chỉ cảm thấy cực kỳ chói mắt, cũng vô cùng đau đớn.

Hai chân cô giống như bị rót chì, nặng nề đến mức không bước được một chút.

Lúc ngoài cửa cô còn hỏi trợ lý, sợ khi gặp Cố Hy, anh sẽ không chịu nói.

Trợ lý nói miệng vết thương của anh cứ vỡ đi vỡ lại nên vẫn chưa khỏi, Cố Hy cũng không quan tâm đến cơ thể của mình, cũng may Thích Uyển Nhi lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc.

Cô coi như nhẹ nhàng thở ra, nhưng hiện tại dường như chuyện này đang Ề mắc trong cuống họng. | Thích Uyển Nhi chăm sóc anh như vậy sao?

Khó trách trợ lý nói vết thương của anh cứ vỡ đi vỡ lại, nếu cứ “Làm lụng vất vả quá độ” thế này, đúng là rất lâu khỏi.

“Niệm Noãn, sao cậu lại tới đây?

Cũng chẳng gọi điện thoại báo trước cho mình nữa…” Vẻ mặt Thích Uyển Nhi ngại ngùng, giống như vừa rồi bọn họ thật sự làm chuyện gì đó rất xấu hổ.

Cô ta nhanh chóng đứng dậy, sửa sang lại quần áo một chút, sau đó vuốt mái tóc đang lộn xộn của mình.

Sau khi Cố Hy nhìn thấy thì không khỏi nhíu chặt mày, không thể không thừa nhận Thích Uyển Nhi còn biết diễn kịch hơn cả anh, người trước người sau giống như một kẻ hai mặt.

Nhưng anh lại không thể vạch trần, chỉ có thể diễn tiếp với cô ta.

“Anh Thiên Ân, tôi còn tưởng chỉ mình anh tới, không ngờ anh lại dẫn Niệm Noãn theo. Tôi đã không sao rồi, cũng không còn sớm nữa, anh nên đưa.

cô ấy về đi.” Anh nhàn nhạt nói.

“Em… Tới không đúng lúc rồi.”

Cố Niệm Noãn năm chặt tay, móng tay đâm thật sâu vào da thịt trong lòng bàn tay, có chút đau đớn.
 
Chương 3156


Chương 3156

Cố Hy nghe vậy thì nhấp môi không đáp, anh mắt sâu thảm kia dường như in sâu trên người cô, cực kỳ nóng rực.

Anh có thể giải thích được gì chứ?

Bây giờ anh và Thích Uyển Nhi chính là bạn trai bạn gái, làm bất cứ chuyện gì thân mật tình cảm cũng là điều hiển nhiên.

“Về sớm chút đi.”

Anh nhàn nhạt nói.

Cố Niệm Noãn nghe giọng nói lạnh nhạt kia, trái tim hơi run lên một chút, cố nén nước mắt xoay người rời đi.

Ôn Thiên Ân đành phải đuổi theo, trong mắt Thích Uyển Nhi hiện lên một tia đắc ý, nói: “Em đi hâm nóng đồ ăn cho anh.”

Nhưng không ngờ Cố Hy đã nắm chặt cổ tay cô ta, ngăn không cho cô ta đi.

“Sao thế? Không phải muốn diễn kịch trước mặt người khác với em sao?

Em cố gắng biểu diễn như vậy, chẳng lẽ | anh không hài lòng à?”

Thích Uyển Nhi nhướng mày nói.

Hèn mọn khẩn cầu tính yêu của anh, không bằng chủ động xuất kích.

Chỉ cần trong mắt người khác, bọn họ là một đôi tình nhân hòa thuận là được.

Sắc mặt Cố Hy vô cùng âm trầm, vậy mà Thích Uyển Nhi lại chơi mấy trò tâm cơ nhỏ này trước mặt anh à.

Thích Uyển Nhi dùng sức thoát khỏi tay anh, cười nói: “Cố Hy, anh thích Cố Niệm Noãn, nhưng không chịu biểu hiện ra ngoài. Một khi đã như vậy, em sẽ giúp anh cắt đứt suy nghĩ đó của cô ta.

Như vậy không được sao? Trong lòng cô ta chắc chắn nhận định chúng ta đã xảy ra chuyện gì đó, cô ta cũng sẽ tự giác né xa ba thước, tuyệt đối có bất kỳ vọng tưởng gì với anh nữa. Lần này em thật lòng giúp anh, anh phải cảm ơn em mới đúng chứ.”

“Hiện tại cô ta rất đau khổ, người mình yêu và người khác anh anh em em, tim cô ta bây giờ có lẽ giống như bị dao đâm từng nhát vậy. Mà Ôn Thiên Ân lại ở bên cạnh làm bạn, anh cảm thấy tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì?”

“Gô ta nhất định sẽ ôm Ôn Thiên Ân khóc lóc đến đau lòng, đến lúc đó sẽ phát hiện anh ta tốt hơn anh cả ngàn lần. Nhưng đó không phải điều anh muốn sao? Không phải anh hy vọng bọn họ ở bên nhau sao? Em chỉ thanh toán cho anh thôi!”

“Tôi coi thường cô.”

Cố Hy sâu xa nói, tâm cơ của Thích Uyển Nhi còn thâm trâm đáng sợ hơn anh tưởng tượng rất nhiều.

Tuy anh tâm tư thâm trầm, nhưng sẽ không tổn thương người vô tội, cũng không xuống tay với người thân của mình.

Càng không giả nhân giả nghĩa như thế, rõ ràng hai mặt, nhưng đứng trước mặt Cố Niệm Noãn lại giả vờ vô hại giống như con nai, sau lưng lại tính toán ác độc.

“Tốt nhất cô nên đảm bảo rằng mình toàn tâm toàn ý đối xử với Niệm Noãn, không có bất kỳ tâm tư không đứng đắn nào. Nếu không tôi sẽ móc †im cô cho chó ăn!”

“Em sẽ không làm tổn thương Niệm Noãn, nhưng thứ em muốn, không ai có thể cướp đi. Cố Hy, em cũng không oán hận anh, thật ra chúng ta mới là duyên trời tác hợp, chỉ cần chúng ta hợp lại, toàn bộ Cố thị đều là của chúng ta…” Cô ta còn chưa nói xong, Cố Hy đã ra tay.
 
Chương 3157


Chương 3157

Bóp chặt lấy cổ, trực tiếp siết chặt khiến cô ta không thở nổi.

Cô ta đột nhiên không kịp đề phòng, chén đũa đều rơi xuống mặt đất, lập tức vỡ vụn.

Hai tay cô ta siết chặt, móng tay cào lên làm cánh tay anh bị thương chảy máu, dường như anh không hề cảm thấy đau đớn.

“Anh… Anh buông tay ra…” “Nếu cô dám có suy nghĩ không tốt nào với nhà họ Cố, tôi sẽ lập tức lấy mạng cô ngay bây giời”

“Tôi… Khụ khụ, tôi thật sự chỉ thuận miệng nói thôi, anh… anh buông tôi ra, Cố Hy…..” Thật lâu sau, Cố Hy mới buông lỏng tay, cô ta chật vật ngã xuống sàn nhà, trên cổ cũng đầy vết bầm tím.

Hư Cô ta như người vừa được sống lại, há miệng hít thật sâu, cảm thấy suýt nữa mình ngủm rồi.

Vừa rồi anh thật sự có suy nghĩ muốn giết chết cô ta.

Người đàn ông này đủ tàn nhãn, cũng thật sự không nhớ tình cũ chút nào.

“Quản miệng cô cho tốt, cho dù thuận miệng nói, cũng không được.”

“Biết rồi… Cô ta chạy như điên.

Cố Hy nhìn bóng dáng cô ta, dã tâm của người phụ nữ này quá lớn, không thể không phòng.

Cố Niệm Noãn rời khỏi văn phòng, lúc bước xuống bậc thang hơi hoảng hốt, một chân dâm lên khoảng không, cũng may Ôn Thiên Ẩn lúc nào cũng chú ý đến cô nên lập tức ôm nào trong ngực.

Lúc này cô mới khôi phục lại tỉnh thần lại, nói: “Thật… Thật xin lỗi, không đụng vào anh chứ, vừa rồi em không nhìn đường…”

“Em thì được mấy cân mấy lạng, sao có thể đụng mạnh vào anh được chứ? Nhưng em đang… suy nghĩ chuyện gì mà ngẩn người thế?”

“Em…” Cô muốn nói lại thôi.

“Anh dẫn em đến bờ biển hóng gió một chút nhé, thấy tâm trạng em không tốt thế này, giải sâu cùng em cũng được đấy.”

“Cảm ơn anh.”

Rất nhanh Ôn Thiên Ân đã lái xe tới bãi biển, xung quanh có tiếng bóp còi của du thuyền, xa xa là những ngọn đèn dầu.

Gió biển từ từ thổi tới, cực kỳ mát mẻ, cô hít thật sâu một hơi mới cảm thấy tâm trạng khá hơn nhiều, nhưng vẫn áp lực như trước.

“A —” Đột nhiên, Ôn Thiên Ân hét lên về phía biển rộng, dọa cô hết hồn.

“Anh Thiên Ân, anh làm gì vậy?”

“Nếu em không muốn nói những chuyện phiền lòng đó với anh, hãy nói cho biển rộng đi, nó rất trung thành đấy, sẽ không tiết lộ bí mật của em ra đâu.

Hét lên thật to sẽ thoải mái hơn rất nhiều, giống như như này..” “Anh Thiên Ân cũng có chuyện phiên não sao?”

“Có chứ, mẹ anh cảm thấy anh ăn nói vụng về, không bằng bố anh năm đó, bây giờ chuyện hôn nhân của em gái cũng đã đâu vào đó rồi, nhưng anh…

vẫn chưa biết thế nào.”

“Trong công ty cũng có những chuyện anh không thể đối mặt, cũng có lúc cảm thấy mình không bằng người †a.”

“Cha mẹ kỳ vọng quá cao, anh sợ làm bọn họ thất vọng, cho nên bắt buộc mình phải hoàn mỹ, rồi lại hoàn mỹ hơn một chút. Thật ra anh rất hâm mộ em và Cố Hy, có thể làm theo nguyện vọng của mình, còn anh không thể tự lựa chọn con đường của mình, còn chưa tốt nghiệp đã bắt đầu gánh vác gánh nặng của nhà họ Ôn rồi. Anh không thể thất bại, cũng không có cơ hội làm lại từ đầu, cho nên… Cũng có áp lực.”
 
Chương 3158


Chương 3158

“Trước kia cũng làm thế này, điên cuồng gào thét với gió biển mấy tiếng là thoải mái rồi, em thử xem…” Cô nghe vậy, lấy dũng khí hét lên, mới đầu còn có chút ngượng ngùng, không thể thỏa thuê được.

Nhưng sau khi làm vài lân, cô cũng cảm thấy sảng khoái, hình như thật sự | rất hữu dụng.

Trên mặt cô dần dần nở nụ cười, cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

“Thật sự khá hơn nhiều, cảm ơn anh nha, anh Thiên Ấn.”

“Người em… thích chính là Tiểu Hi sao?”

Anh ta ném một hòn đá về phía biển, dùng vẻ bình tĩnh hỏi.

Nụ cười trên mặt Cố Niệm Noãn cứng đờ, chẳng lẽ mình để lộ sơ hở gì sao?

“Anh đoán đúng rồi, phải không?”

“Anh Thiên Ẩn..”

“Lúc nấy nhìn thấy cảnh tượng kia, rất đau lòng đúng không?”

Anh ta tiếp tục thản nhiên nói: “Thật ra anh nên nghĩ đến từ sớm rồi, đàn ông tiếp xúc bên cạnh em cũng không nhiều lắm, em lại lớn lên trong gia đình như vậy, người không đủ ưu tú căn bản em sẽ không coi trọng. Nếu anh so sánh với đối phương, chắc chắn sẽ là người cực kỳ xuất sắc.”

“Nhưng bên cạnh em lại không có người như vậy, còn anh lại xem nhẹ một người, tuy Tiểu Hi là anh trai em, nhưng cũng không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào, giữa hai người chuyện gì cũng có thể có khả năng.”

“Quả nhiên, là cậu ta, đúng không?”

“Anh Thiên Ân, anh đừng nói cho bố mẹ em, được không? Bọn họ vấn chưa biết… Em không muốn để hai người đó biết.”

“Vì sao? Nếu em thật sự thích Tiểu Hi, anh tin chú Cố dì Hứa cũng sẽ rất vui vẻ, Cố Hy do bọn họ nuôi lớn, tuy hiện tại tính tình có chút thâm trầm, nhưng cậu ấy là loại người gì, cô chú là người rõ nhất, giao em cho cậu ấy bố mẹ sẽ rất yên tâm. Anh bại bởi cậu ta, thua cũng cam tâm tình nguyện.”

“Nhưng anh cũng thấy đấy, anh ấy không thích em, hơn nữa đã có bạn gái rồi! Em tỏ tình cũng đã thất bại. Nếu để bố mẹ biết em thích anh ấy, bọn họ sẽ không giúp em đâu, anh ấy không thích em, dựa vào quan hệ trong nhà để có được anh ấy, vậy có ý nghĩa gì?”

“Thích một người, phải ích kỷ chiếm hữu sao? Không nên để anh ấy hạnh phúc à? Anh Thiên Ân có rộng lượng với em như thế, vậy vì sao em không thể làm vậy với anh ấy?”

“Vậy em có biết thật ra anh một chút cũng không hề muốn rộng lượng với em, nếu có thể, anh ngược lại cũng hy vọng mình có thể ích kỷ một chút, không quan tâm đến cảm nhận mà cứ khăng khăng ở bên cạnh em?”

Anh ta nhanh chóng bước đến, lập tức kéo gân khoảng cách giữa hai người lại.

Cô gần như theo bản năng lùi về phía sau một bước, anh ta lập tức dừng lại.

Anh ta tức thì hiểu ra, quan hệ giữa bọn họ cũng giống vậy, anh ta tiến thêm một bước, cô lùi một bước, vĩnh viên giữ thế cân bằng.

Trước kia nói chuyện với cô, anh sẽ nói lắp, sẽ cực ngượng ngùng.

Nhưng sau khi thường xuyên qua lại, cuối cùng cũng không còn như vậy nữa, ít nhất hiện tại nói năng tự nhiên hơn, có thể trao đổi bình thường với cô thế này cũng coi như tiến bộ rất lớn rồi.

Anh ta đứng tại chỗ không bước lên nữa, sợ làm cô cảm thấy áp lực.
 
Chương 3159


Chương 3159

“Em học cái gì không sao, sao cứ cố tình học cái thói không can đảm này của anh?”

“Không, anh Thiên Ân tuyệt đối không phải người không có can đảm, mà là người có trách nhiệm. Nếu sự trả giá của anh là một loại áp lực với người khác, vậy ăn Thiên Ân sẽ thoải mái thu lại, không để em cảm thấy lúng túng, ở chung cực kỳ thoải mái. Tuy em phụ ý tốt của anh Thiên Ân, nhưng em cũng không thể trở nên ích kỷ, vì người mình thích mà mà chia rẽ người khác.”

“Nếu… Nếu anh và Thích Uyển Nhi không ở bên nhau, nói không chừng em sẽ chủ động xuất kích, chẳng sợ thất bại, em cũng sẽ tiếp tục mặt dày bám lấy. Nhưng hiện tại kết quả như thế, anh đã cùng người khác ở bên nhau, cho dù em thích hơn nữa… Cũng chỉ có thể làm được đến bước thích này, không thể có thêm chút tiến triển nào cả”

“Vậy vì sao tối nay em lại muốn tìm cậu ấy? Em không cam lòng, không phải sao?”

Câu này của Ôn Thiên Ân chọc trúng đích, anh ta đúng là con giun trong bụng hiểu rõ linh hồn cô, biết cô rốt cuộc đang suy nghĩ chuyện gì.

Thật sự… Nói ra rất nhẹ, nhưng trong lòng vẫn có chút gì đó ích kỉ.

“Em đúng là không cam lòng, nhưng em không còn cách nào khác. Em chỉ muốn nhìn thấy anh, cho dù với thân phận em gái cũng được.”

Ánh mắt cô dần ảm đạm hơn, sau đó bị lông mi thật dài giấu vào bên trong.

Ôn Thiên Ân thấy thế thì có chút đau lòng.

Đôi mắt cô thật sự rất xinh đẹp, sáng ngời có thần, nhưng giờ phút này lại giống như là minh châu bị phủ bụi, ảm đạm không có ánh sáng.

Ôn Thiên Ân nắm chặt tay, hít vào một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn cố đè lại sự rung động trong lòng mình.

Anh ta không nói thật cho Cố Niệm Noãn biết.

Anh ta có thể cảm nhận được tình cảm của Tiểu Hi đối với cô.

Đúng vậy…con người đều có tâm tư riêng, Cố Niệm Noãn có lúc không cam lòng, vậy mình cũng thế.

Anh ta không muốn mình quá lớn lao, lúc nào cũng nghĩ cho người khác, cũng muốn… để ý đến mình một chút.

Cũng muốn cho mình một cơ hội.

“Anh Thiên Ân, anh đồng ý với em đi, đừng nói cho bố mẹ được không? Coi như…không biết gì cả.”

“Đây là bí mật giữa anh và em sao?”

Anh ta ôn hòa nói.

“Vâng, là bí mật.”

“Vậy được, anh sẽ giữ bí mật giúp em, em không cần cảm thấy uất ức đâu. Nếu thật sự cảm thấy không thoải mái, nói cho anh, anh có thể ở bên em mà?”

“..” Cô nhấp môi, có chút do dự.

“Sao thế? Sợ anh mượn cơ hội này theo đuổi em à?”

“Không phải… chỉ là em biết anh thích em, lại còn để anh không ngừng tới gân em, em sợ… anh khó từ bỏ (80/616) “Em cho rằng anh không gặp không đến gần em thì sẽ từ bỏ được sao?

Đừng quên, anh sống ở London, quanh năm suốt tháng cũng đâu có gặp em, vậy mà càng ngày càng thích em đấy thôi. Cho dù không trở thành người yêu, chúng ta cũng coi như một nửa anh em mà? Anh trai chăm sóc em gái, không được sao?”

“Anh biết mình đang làm gì, huống chỉ thời gian ảnh ở Đà Nẵng cũng có hạn, em còn sợ anh không có thời gian quên em hả?”

“Vậy… Vậy được rồi… Cô gật gật đầu.

“Đừng buồn, buồn rầu không tốt cho sức khỏe đâu, lúc muốn trút giận thì cứ tới tìm anh.”
 
Chương 3160


Chương 3160

“Được, cảm ơn anh Thiên Ân.”

“Chúng ta đi tản bộ đi, anh trăng đêm nay đẹp quá.”

Nghe vậy, cô ngẩng đầu nhìn về phía không trung cuồn cuộn, ánh trăng đêm tròn cực kỳ, giống như một hình tròn hoàn mỹ treo trên chân trời, những ngôi sao xung quanh có vẻ ảm đạm không ánh sáng.

Trăng sáng sao thưa.

Mặt biển bị ánh trăng chiếu rọi, sóng nước lóng lánh màu trắng bạc.

Hạt cát mềm mại, gió biển dịu dàng, thôi. Cho dù không trở thành người yêu, chúng ta cũng coi như một nửa anh em mà? Anh trai chăm sóc em gái, không được sao?”

“Anh biết mình đang làm gì, huống chỉ thời gian ảnh ở Đà Nẵng cũng có hạn, em còn sợ anh không có thời gian quên em hả?”

“Vậy… Vậy được rồi… Cô gật gật đầu.

“Đừng buồn, buồn rầu không tốt cho sức khỏe đâu, lúc muốn trút giận thì cứ tới tìm anh.”

“Được, cảm ơn anh Thiên Ân.”

“Chúng ta đi tản bộ đi, anh trăng đêm nay đẹp quá.”

Nghe vậy, cô ngẩng đầu nhìn về phía không trung cuồn cuộn, ánh trăng đêm tròn cực kỳ, giống như một hình tròn hoàn mỹ treo trên chân trời, những ngôi sao xung quanh có vẻ ảm đạm không ánh sáng.

Trăng sáng sao thưa.

Mặt biển bị ánh trăng chiếu rọi, sóng nước lóng lánh màu trắng bạc.

Hạt cát mềm mại, gió biển dịu dàng, | sóng biển cũng hơi lanhlạnh.

Ôn Thiên Ân cùng cô nói một số chuyện thú vị, trái tim dường như cũng không đau đớn vậy nữa.

Hai người đứng trước biển thật lâu sau mới cùng nhau trở về.

Hứa Trúc Linh thấy bọn cô vừa nói vừa cười không giống như trước kia, đêm nay dường như hơi thân thiết hơn.

Chẳng lẽ hai đứa nhỏ thường xuyên qua lại với nhau sẽ có tình cảm à?

Bà không nhịn được đi vào phòng Cố Niệm Noãn.

“Mẹ, sao mẹ lại tới đây.”

“Sao đêm nay về muộn thế?”

“Con và anh Thiên Ân đến bờ biển tản bộ hóng gió, cũng mới đây thôi.”

“Con và Thiên Ân ở chung không tệ nhỉ?”

“Anh dịu dàng như vậy, tất nhiên ở chung với ai cũng không tệ, mà con gái mẹ cũng đau phải loại điêu ngoa tùy hứng, đương nhiên sẽ rất tốt rồi.”

Cô nhún nhún vai nói.

“Mẹ đang chỉ phương diện kia kìa.”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt cô hơi cứng lại.

“Mẹ… Mẹ muốn gả con cho anhThiên Ân sao?”

“Muốn… Nhưng cũng không muốn lắm”

“Sao lại nói thế ạ?”

“Con có quyên lựa chọn của mình, chuyện tình cảm cũng không phải thứ bố mẹ có thể điều khiển được.
 
Chương 3161


Chương 3161

Đúng là mẹ cảm thấy đứa nhỏ Thiên Ân này rất kiên định. Nhưng nếu con không thích, cậu ấy cũng chỉ là cháu trai, là con trai của bạn thân mẹ, mẹ cũng có thể tìm cách chối bỏ.”

“Nếu con thích, mẹ sẽ càng quý cậu ấy, đã thân càng thêm thân.”

“Nếu con chọn cậu ấy, bọn mẹ cũng có thể an tâm hơn, bởi vì mẹ cảm thấy cậu ấy có thể ganhvác tương lai của con. Nếu không phải, mẹ sẽ lo hơn, trong lòng tràn đây chờ mong xem tuýp đàn ông nào mới có thể khiến con gái bảo bối của mẹ nhìn trúng.”

“Có phải so sanhvới người khác, mẹ sẽ tin tưởng anhThiên Ân hơn không?”

“Tất nhiên rồi, đứa nhỏ này mẹ quen mà, đương nhiên rất an tâm rồi.”

“Vậy để con… suy nghĩ thật kĩ đã…”

“Đừng nói bậy, thích chính là thích, không thích chính là không thích, sao có thể bởi vì dăm ba câu của mẹ để suy xét được? Nếu không phải lúc trước bố con dùng mị lực của mình để chinh phục mẹ, cho dù ông ấy có là nhà giàu số một thế giới đi nữa, mẹ cũng sẽ không đồng ý ở bên canhông ấy đâu.”

“Con biết rồi, con cũng chỉ đang suy nghĩ thêm thôi, còn chưa quyết định nên mẹ đừng nhọc lòng.”

“Mẹ cũng tin con sẽ tự có chừng mực, hôn nhân đại sự không phải là nói giốn”

Hứa Trúc Linh yên tâm hơn rất nhiều: Bà tin trong lòng con gái của bà sẽ có một cái cân, biết tiếp theo nên làm thế nào.

Thật ra bà cũng không quá lo lắng cho Cố Niệm Noãn, dù sao ngày nào Ôn Thiên Ân cũng đi theo cô thì có thể xảy ra chuyện gì chứ.

Nhưng Cố Hy lại không muốn về nhà.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này anh thân thiết với Ôn Thiên Ân hơn, cũng thường xuyên đến thăm anh, lúc nào trở về trên người cũng mang theo mùi nước sát trùng rất đậm.

Bà đã gọi điện thoại cho Cố Hy rất nhiều lần nhưng anh không chịu trở về, một khi đã như vậy, bà sẽ chủ động qua đó, đến thăm bất ngờ xem anh đang bận chuyện gì, có phải hay không thoải mái chỗ nào không.

Ngày hôm sau, Cố ThanhTrung và Niệm Noãn đều đi làm, trong nhà chỉ còn lại bà và Bạch Hoan Hoan ranhrỗi thôi.

Bà đến thăm Cố Hy, đến buổi chiều sẽ đi dạo phố với Bạch Hoan Hoan.

Sau khi đi vào văn phòng luật sư, thư ký nhìn thấy bà đều rất cung kính.

“Bà chủ, tôi sẽ thông báo cho ông chủ ngay…

“Không cần, tôi tự đi vào. Trong tay cậu cầm thứ gì thế kia? Sao lại ngửi thấy mùi thuốc đông y?”

“Này..” Trong lúc nhất thời thư kí không biết nên giải thích ra sao.

“Còn không nói nhanh lên, nếu tôi đã đến đây mà không báo trước, tất nhiên muốn biết nó đang lừa tôi chuyện gì rồi.

Có phải cậu không muốn làm chỗ này nữa không? Hay là không muốn ở lại Đà Nẵng thế?”

“Chuyện này…” Thư kí rõ ràng có chút sợ hãi.

“Đừng sợ, xảy ra chuyện gì tôi chịu trách nhiệm cho cậu.”

Bà tát một cái lại lập tức cho một quả táo, mấy năm nay bà cũng học được chút thủ đoạn da lông này của Cố ThanhTrung, vẫn có thể hù người ta được.

Thư kí đanhphải báo cáo mọi chuyện cho bà.

Cố Hy bị thương nhưng không chịu | đi bệnh viện, sau khi chữa trị đơn giản rồi uống thuốc đông y.

Tuy miệng vết thương đã khép lại, nhưng khép rất chậm.

Hứa Trúc Linh nghe đến mấy câu sau thì mày nhíu lại, đứa nhỏ này thật sự không nghe lời.
 
Chương 3162


Chương 3162

Bà gõ cửa, Cố Hy tưởng thư ký đến, đầu không nâng bảo vào đi.

Bà đưa thuốc qua, anh nói: “Để đó đi, đợi lát nữa tôi sẽ uống, tôi xem qua cái này đã… Lời nói còn chưa nói xong, sau khi thấy rõ người tới, Cố Hy lập tức khiêm tốn đứng dậy.

“Mẹ, sao mẹ lại tới đây.”

“Thuốc này… để nâng cao tinh thần…” Anh lập tức giải thích.

“Thư kí của con nói hết rồi, không cần lừa mẹ nữa. Bây giờ ngay cả mẹ mà con cũng giấu sao?”

“Không phải… Con sợ mẹ lo lắng cho nên mới… mẹ nuôi con lớn như vậy, nếu con còn khiến mẹ nhọc lòng thì do con sai.”

“Mẹ biết con rất có hiếu, nhưng cho ˆ dù con bốn năm chục tuổi cũng là con trai mẹ, trong mắt mẹ không khác gì đứa nhỏ cả. Mẹ tin con có thể chăm sóc mình thật tốt nên mới mặc kệ con dọn ra ngoài, nhưng kết quả thì sao? Về nhà ở, khi nào vết thương khép lại rồi nói.

“Nhưng mà… “Nhưng cái gì mà nhưng, đã bao lâu rồi con không về nhà hả, lâu lâu mới về một lần, cứ như về ăn Tết ấy.”

“Vậy… Vậy được rồi…” Cố Hy bất đắc dĩ, đanhphải đồng ý.

Bà nhìn quanhbốn phía, phòng làm việc của Cố Hy tuy không lớn, nhưng rất gọn gàng sạch sẽ.

Cấp dưới cũng toàn những người đứng đầu ngành, công việc cũng càng ngày càng nhiều.

Nếu anhhọc nganhquản lý tài chính, tất nhiên sẽ làm nên trò trống.

Bây giờ bà lại nghĩ tới câu nói của Cố ThanhTrung, Cố Hy không muốn làm bọn họ khó xử nên ngay từ đầu đã không định tiếp quản công ty, mà đi học pháp luật.

Thất sự đã làm khó đứa nhỏ này rồi, suy nghĩ rất nhạy bén.

„ứ “Con về nhà nhiều một chút, dù bao lâu đi nữa thì con cũng là con mẹ, biết không?”

Hứa Trúc Linh sâu xa nói.

“Con hiểu rồi.”

Anh gật gật đầu, anhsẽ không quên tình cảm dưỡng dục của nhà họ Cố.

Anh từng nghe Hứa Trúc Linh nói, Cố ThanhTrung yêu ai yêu cả đường đi nên mới có thể yêu thương mình.

Cũng do người phụ nữ không hề có huyết thống này lúc trước nguyện ý lấy dùng bản thân mình mạo hiểm để đổi lấy sự an toàn cho anh.

Cho dù lúc ấy chỉ mới ba tuổi, anh cũng đều như rất rõ.

Cả đời này anh chỉ nhận một đôi cha mẹ thôi, chính là Cố ThanhTrung và Hứa Trúc Linh.

Nếu Hứa Trúc Linh phải rời khỏi nhà họ Cố, anh cũng sẽ không chút do dự đi theo bà.

Lúc này đã gần đến giờ cơm trưa, hai người cùng đến căn tin công ty dùng cơm.

Đang lúc chuẩn bị xuống lầu, thư kí | tới báo Thích Uyển Nhi tới đây.

Hứa Trúc Linh nghĩ bọn họ là người yêu, cũng sắp bàn tới chuyện cưới hỏi rồi, lúc này hẳn đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt.

Bà cũng không tiện quấy rầy, nên để bọn họ ở riêng thì hơn.

“Có người ăn cơm cùng rồi kia, vậy chắc con cũng không tha thiết gì mẹ nữa đâu, mẹ đi trước đây.”

Cố Hy mím môi, Thích Uyển Nhi nhìn thấy Hứa Trúc Linh cũng không biết sẽ tác yêu thế nào nữa, nghĩ vậy anh dân bà ra cửa.

Sau khi bà rời đi, Thích Uyển Nhi cầm theo một hộp cơm tỉnh xảo, đồ ăn bên trong đều do cô ta sáng sớm dậy làm, sợ anh ăn mấy đồ dầu mỡ bên ngoài, không tốt cho việc khép miệng vết thương.
 
Chương 3163


Chương 3163

“Anh nếm thử đi, em nấu vất vả lắm đấy”

“Bây giờ không có ai, không ai muốn diễn kịch với cô nữa đâu.”

Anh lanhgiong nói.

“Cũng đúng, lúc không có ai anh chưa bao giờ cho em sắc mặt tốt cả.

Nhưng không sao, sau này mỗi ngày anhđều đối mặt với em, cho dù anhnhìn đến khó chịu cũng phải nhịn.”

“Cô nói vậy có ý gì?”

“Mẹ em đã tới nhà họ Cố thương lượng chuyện hôn sự của hai đứa rồi, lý do là… em mang thai.”

“Cô nói bậy gì thế, tôi chưa bao giờ chạm vào côi”

“Anh dám nói sao?”

Thích Uyển Nhi được một tấc lại muốn tiến một thước nói.

“Thích Uyển Nhi!”

Cố Hy nắm chặt cổ tay cô ta, mặc dù vô cùng đau đớn nhưng vẫn cố nén, lại còn cười ra tiếng.

Trước kia đều là Cố Hy làm cô ta tức chết, hiện giờ cô ta cũng có bản lĩnh phản lại mộ kích rồi.

Mưu kế của người kia quả nhiên rất tốt, tương kế tựu kế khiến Cố Hy không có đường lui.

“Anh không dám nói à, hai chúng ta ở chung với nhau, em mang thai là chuyện sớm muộn thôi. Em chưa kết hôn đã có thai, nhà họ Cố cân cho em một lời giải thích chứ. Mẹ em cũng đã tới cửa rồi, anh cứ chờ tin tốt của chúng ta đi, vị hôn phu thân ái của em.”

“Vậy sao? Cô sợ chết không?”

Anh chậm rãi buông lỏng tay, ngón tay lanhlẽo đè trên cổ cô ta, móng tay sắc bén xẹt qua.

“Vị hôn thê thân ái của tôi, cái chết ngoài ý muốn, một thai hai mạng, tôi thừa nhận đây là đả kích rất lớn, hoàn toàn không gượng dậy nổi, từ đây vê sau rốt cuộc cũng không còn yêu ai nữa. Quãng đời cô độc còn lại của tôi sau này sẽ chỉ để tưởng niệm vợ, cô cảm thấy thế nào?”

“Nhìn khuôn mặt xinh đẹp này đi, cơ thể trẻ trung thế này mà lại sắp làm bạn với đất, thật sự rất đáng tiếc. Loại phân bón tuyệt vời này nên trông hoa thế nào nhỉ?”

Anh hỏi lại cô ta, câu từ rõ ràng, nhưng trong những hàng chữ kia đều ngập tràn lệ khí quỷ dị, cô ta sợ tới mức cả người nhũn ra.

Cơ thể lung lay sắp đổ, cô ta chống manhlên cái bên canhmới miễn cưỡng không ngã xuống.

“Gần đây hình như cô thông minh hơn rất nhiều.”

Trong khoảng thời gian này thái độ khác thường của Thích Uyển Nhi thật sự khiến anh bất ngờ.

Nghe thấy lời này, sắc mặt cô ta trắng bệch lạ thường.

“Anh… anh đừng giết em, cùng lắm thì em nói mẹ trở về là được, hôn sự…

sẽ nói sau…

“Thật ngoan.”

Câu này của anh rõ ràng đang khen ngợi, nhưng cô ta nghe được chỉ cảm thấy sởn tóc gáy.

Cô ta lạnh người rời khỏi văn phòng, vội vàng gọi điện thoại cho Mặc Quyền.

“Căn bản là vô dụng, anh ta còn muốn giết tôi đấy! Trên bàn cờ này thiếu một quân như tôi cũng không tổn thất gì? Anh suýt nữa hại chết tôi rồi đấy, có biết không hải”

“Cố Hy phản ứng nhanh thật đấy, đúng là kỳ phùng địch thủ!”
 
Chương 3164


Chương 3164

“Anh đừng có bùi ngùi nữa, tiếp theo ..nên làm gì đây? Hôn sự này có kết không đây?”

“Cô từ từ đã, một khi hai người kết hôn, anh ta thật sự sẽ lấy mạng cô đấy.”

“Thật vậy à? Chắc… Sẽ không đến mức giết chết người đâu?”

Tuy cô ta tin Cố Hy sẽ thật sự ra tay, nhưng… trong lòng cô ta vân ngâm mong đợi.

“Người khôn sợ chết, cô có thể thử „ xem.

Cô không dám nếm thử, nói: “Vậy tôi phải làm gì bây giờ?”

“Đi nói cho Cố Niệm Noãn biết cô mang thai, là con của Cố Hy.”

“Gì cơ?”

“Đứa nhỏ này sinh non lúc nào cũng được, cô sợ gì chứ, không thể khởi quân ồ ạt nhưng không có nghĩa không thể nói cho Cố Niệm Noãn. Nghe thấy thế, Cố Niệm Noãn sẽ hoàn toàn hết hy vọng, Cố Hy không nói ra đâu, thứ anh ta muốn chính là kết quả này, ngược lại sẽ cùng cô diễn kịch cho tròn vai.”

“Vậy… Vậy được rồi, tôi thử đã.”

Cô ta gật gật đầu.

Sau khi trở lại công ty, cô ta lập tức kéo Cố Niệm Noãn đến trên hành lang, xấu hổ vui mừng nói cho cô.

“Chuyện này… Niệm Noãn, mình mang thai rồi, là Cố Hy…” Trong ngực cô đang ôm tài liệu, lúc nghe thấy lời này thì tất cả đều rơi xuống đất.

Cả người cô cứng đờ, nhiệt độ cũng dần dần biến mất.

“Cậu… cậu nói gì cơ?”

“Mình mang thai, chẳng lẽ cậu không vui thay mình à? Mình và Cố Hy có con rồi đấy. Nói cũng thật thân kỳ, lúc nào làm cũng dùng biện pháp bảo vệ, nhưng cuối cùng vẫn có, có thể thấy được duyên phận giữa bọn mình và đứa nhỏ này duyên không cạn nhỉ! Nếu trời cao đã chú định, mình và Cố Hy cũng định giữ lại đứa nhỏ này, chỉ tiếc mình vừa đi làm đã phải chuẩn bị từ chức.”

“Cậu giữ bí mật giúp mình đã nhé, mình còn chưa muốn từ chức đâu, làm mấy tháng đã.”

Cô ta vui vẻ nói, nhìn sắc mặt khó coi vô cùng của Cố Niệm Noãn, trong lòng cũng ngập tràn đắc ý.

Chắc chăn bây giờ Cố Niệm Noãn đau lòng muốn chết.

Đáng đời, so với sự đau đớn của cô ta, đây mới là cái gì?

Cô ta lúc này ngập tràn đắc ý, vuốt bụng, giống như chô đó thật sự có một sinh mệnh nhỏ.

Nhưng mà đây cũng không phải kế lâu dài, vẫn phải cần một đứa nhỏ thật sự, cho dù Cố Hy nhãn tâm hơn nữa cũng không làm tổn thương đến con cái.

“Bao… bao lâu rồi?”

“Tháng này dì cả không tới nên mình đi kiểm tra, sau đó phát hiện đã non nửa tháng. Sao sắc mặt cậu lại khó coi như vậy, chẳng lẽ mình mang thai con Cố Hy, cậu không vui vẻ thay mình hả?

Sau này đứa nhỏ này sẽ gọi cậu bằng cô đấy.”

“Vậy… Vậy hả? Mình vui chứ, rất… rất vui vẻ, không ngờ… anh ấy bằng tuổi mình, vậy mà hai người đã có con rồi.”

Cô nhìn chằm chằm bụng Thích Uyển Nhi, đau lòng đến mức không thở được, giống như có vô số thứ sắc bén đâm vào trái tim cô, để lại từng lỗ thủng rỈ máu.

Đau quá… Thật sự rất đau…

“Vậy cậu… hai người định khi nào kết hôn? Cũng có con rồi mà.”

Cô suýt nữa cắn đầu lưỡi của mình, tiếng nói lắp bắt đầu vang lên.
 
Chương 3165


Chương 3165

“Chuyện này cũng không vội, bọn mình quyết định ba tháng đầu sẽ kiểm †ra xem con có bệnh di truyền hay dị tật gì không mới quyết định. Miễn đứa nhỏ này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, gia trưởng hai bên cũng vui mừng.”

“Lúc ấy không phải bụng sẽ rất lớn sao?”

“Không sao cả, bọn mình đã quyết định xong rồi, chờ sinh nhóc con này ra rồi mới cử hành hôn lễ, để nó tham dự hôn lễ không phải sẽ ý nghĩa hơn à?

Mình nói cho cậu biết nhé, đây ý tưởng của Cố Hy đấy, anh ấy muốn hôn lễ đặc biệt một chút. Cậu không biết đâu, sau khi nghe thấy mình có con, anh ấy mừng lắm luôn ấy.”

“Cậu cũng biết anh ấy thường xuyên xụ mặt mà, nghiêm túc chết đi được, nhưng ngờ khi nghe thấy mình mang thai lại nhảy cẵng lên, quả thực là đứa trẻ mới lớn.”

“Thế… thế hả? Mình cũng chưa bao giờ thấy Cố Hy như vậy, có thể thấy được… anh ấy thật sự rất vui vẻ, mình thật lòng chúc mừng cậu, mình còn chưa kịp chuẩn bị quà cho cậu, mình đi… Mình đi mua đây… “Chờ sinh ra đã, cô lớn mua quà sau cũng không muộn đâu.”

“Đúng… đúng ha, là mình vội vàng rồi. Chuyện đó… mình đột nhiên nhớ ra còn chuyện phải làm, đi nghiên cứu thị trường để tối về viết báo cáo, mình ra ngoài trước đây…” Cô giống như tướng quân bị đánh cho tơi tả, lúc này đang chạy trối chết, chật vật vô cùng.

Khoảnh khắc xoay người kia, nước mắt lập tức rơi xuống, cực kỳ mãnh liệt.

Cố Hy có con rồi… dáng vẻ hạnh phúc của Thích Uyển Nhi kia đâm thật sâu vào đáy lòng cô.

Đáng ra cô nên chúc phúc, nhưng làm vậy cũng không thể đè nén được sự đau khổ này.

Cô vốn tưởng chuyện Cố Hy và Thích Uyển Nhi ở bên nhau đã là chuyện đau đớn nhất rồi, không ngờ sau khi biết chuyện anh có con còn đau thêm một | bậc nữa.

Vì sao cô vẫn chưa chết lặng?

Thích Uyển Nhi nhìn bóng dáng của cô, tay nhỏ vuốt ve bụng mình, nụ cười bên khóe miệng dần trở nên độc ác hơn.

“Cố Niệm Noãn, thứ gì cô cũng có rồi, vậy không nên cướp đàn ông với tôi nữa. Nếu cô đã vô tình với tôi, vậy cũng đừng trách tôi vô ý.”

“Đừng trách tôi, tất cả những chuyện này đều do cô ép thôi. Vì sao cô không chịu an phận ở bên cạnh Ôn Thiên Ân, nếu cô và anh ta ơ bên nhau, Cố Hy cũng sẽ không thương nhớ cô như vậy. Tôi làm vậy cũng vì tốt cho cô thôi!”

Cố Niệm Noãn giống như hồn ma lang thang đi một vòng dưới ánh mặt trời chói chang, cuối cùng mua rất nhiều quần áo và đồ chơi trẻ con mới chịu về.

Không biết vì sao lúc nhìn thấy mấy thứ này, bước chân của cô sẽ tự động dừng lại, muốn tặng cho Thích Uyển Nhi xem như lễ gặp mặt.

Hôm nay cô có chút luống cuống, bạn thân và anh trai có con, chuyện này cô nên vui mới đúng.

Mình không thể tiếp tục thích Cố Hy nữa, chuyện này khiến cô cảm thấy thấy rất sai lầm, tựa như đang phản bội Thích Uyển Nhi vậy, cô nên thu hồi trái tim mình lại, giấu kĩ tình cảm không yên này.

Cô chủ động giúp Thích Uyển Nhi làm những việc nặng nhọc, mùa hè thế này tuyệt đối không để cô ta ra ngoài làm chân chạy vặt, chỉ cần là việc ra ngoài khảo sát thị trường hoặc đi cùng khách hàng, cô đều sẽ chủ động đảm nhận.

Buổi tối tăng ca cũng đều do cô làm hết, để Thích Uyển Nhi về sớm nghỉ ngơi.

Trong miệng cô ta toàn nói những lời khách sáo, cảm thấy ngượng ngùng các thứ, trên thực tế trong lòng lại vui đến nở hoa.

Mấy năm nay, để duy trì mối tình chị em giả nhân giả nghĩa này mà cô ta không ngừng làm tùy từng cho cô.

Cô cho rằng cô ta thật lòng đối xử với mình, trên thực tế cô ta chỉ suy nghĩ cho tiền đồ của mình, lại càng muốn tiếp cận Cố Hy.
 
Chương 3166


Chương 3166

Cô ta luôn cảm thấy mình là một người hầu nhỏ làm bất cứ chuyện gì cho cô, không ngờ Cố Niệm Noãn cũng có hôm nay, phải đi theo làm tùy tùng mọi lúc mọi nơi cho cô ta.

Cô ta muốn ăn muốn uống gì, cô mua.

Muốn thứ gì xa xỉ chỉ cân nói một miệng, ngày hôm sau sẽ có ngay trên bàn.

Cô ta nói muốn có con gái, Cố Niệm Noãn lập tức hận không thể đưa hết tất cả những thứ của con gái cho cô cháu gái tương lai.

Nếu không thể thích Cố Hy, vậy cô sẽ giành tất cả mọi thứ tốt nhất cho cô cháu này.

Đáng thương nhất là Cố Hy, anh căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, trong khoảng thời gian này Thích Uyển Nhi không tới tìm mình khiến anh thoải mái hơn rất nhiều, bệnh tình cũng giảm bớt.

Anh cũng định về nhà họ Cố ở mấy ngày, không thể phụ lòng tấm lòng của mẹ được.

Anh ở nhà thường xuyên đụng mặt Niệm Noãn, nhưng dường như cô đã thay đổi thành một người khác, không còn chủ động nói chuyện với anh, cũng không gọi thẳng họ tên, mà thành thật theo đúng bổn phận gọi anh là anh trai, ngay cả Hứa Trúc Linh cũng nhìn ra, nói cô bắt đầu hiểu chuyện gọi anh trai rồi.

Có chuyện gì cần cũng đều nhờ Ôn Thiên Ân, rõ ràng anh ở bên cạnh nhưng lại không hề ngó đến.

Hình như cô và Ôn Thiên Ân càng ngày càng thân thiết hơn, chuyện này đáng ra anh phải vui mới phải, nhưng khi thật sự nhìn thấy cảnh tượng như vậy, anh lại cảm thấy cả người không được tự nhiên.

Đặc biệt khi nghe thấy Cố Niệm Noấn ngọt ngào gọi “anh Thiên Ân”, anh đau lòng đến mức quặn lại.

Cô quấn lấy Ôn Thiên Ân không rời, anh ta dẫn Niệm Noãn đi ăn ngon, đi công viên giải trí, rồi đi mua sắm.

Cô không còn thân thiết với anh nữa.

Cuối tuần, cô kéo Ôn Thiên Ân đi nghiên cứu thị trường với mình, anh đứng trước cửa nhìn theo chiếc xe đi xa.

Cố Thành Trung và Hứa Trúc Linh đã thay đồ chuẩn bị đi cưỡi ngựa.

“Tiểu Hi, bọn bố sắp đi cưỡi ngựa, con đi không?”

“Không đi đâu ạ, lần nào con đi cũng bị nhét cả đống cẩu lương, con tự đi cưỡi ngựa một mình còn hơn.”

“Cũng đúng, đợi đến khi con dẫn bạn gái đến rồi chúng ta cùng đi, bố mẹ đi trước đây”

Cố Thành Trung cười võ võ vai anh, nhìn ra xa nói: “Hình như bố nhớ con nhóc Niệm Noãn luôn dính chặt lấy con mà, sao bây giờ con quay về lại trở nên ˆ xa cách thế?” _ “Không tốt sao ạ? Không phải anh Thiên Ân là con rể ưng ý của bố mẹ sao?”

“Cũng đúng nhỉ, đều là thanh niên tốt…” Ông cười võ võ vai anh, sau đó nhanh chóng rời đi, muốn dẫn vợ mình đi giải trí hàng tuần.

Đầu sao?

Cố Hy bỗng ý thức được Cố Thành Trung lại dùng từ này.

Còn ai nữa?

Trong lúc nhất thời anh cũng không hiểu lắm, lúc đang chuẩn bị về phòng thì phát hiện trên tay người giúp việc đang cầm gì đó đi vào cửa.

“Đây là gì thế?” Anh tò mò hỏi.

“Tôi giặt quần áo giúp cô chủ, lấy trong túi này ra, hình như là… quân áo và tất của trẻ con. Có lẽ gần đây cô chủ mê mấy loại búp bê linh tinh ấy mà?”
 
Chương 3167


Chương 3167

“Để tôi xem.”

Người giúp việc đưa đồ qua, lông mày Cố Hy nhíu chặt lại.

Anh biết Niệm Noãn sẽ không chơi _.

mấy thứ búp bê linh tinh này, vậy những thứ này lấy đâu ra?

“Gần đây cô chủ có chỗ nào khả nghi không?”

“Gần đây… hình như cô chủ đang tìm mấy cách dưỡng thai thì phải? Còn tham khảo ý kiến của mấy người đã từng sinh con nữa ạ, phụ nữ mang thai nên chăm sóc cơ thể thế nào, ăn kiêng ra sao, bình thường phải chú ý chuyện gì, dáng vẻ giống như cô chủ mang thai ấy”

Người hầu thuận miệng nói ra, cũng không nghĩ sâu xa.

Nhưng người nói vô tâm, người nghe cố ý.

Cố Hy suýt nữa đứng không vững.

Niệm Noãn mang thai?

Vậy đứa bé… Là của ai?

Nghĩ đến hành động thân mật khi cô kéo Ôn Thiên Ân vừa nãy, anh liền cảm thấy không thở nổi, đứa bé kia chắc chắn là của Ôn Thiên Ân.

Hai người kia… sao lại tiến triển nhanh như thế được, làm anh đột nhiên không kịp đề phòng.

Anh nhốt mình trong phòng, trong tay câm mấy tất nhỏ yếm nhỏ kia, những thứ này đúng là để trẻ nhỏ dùng.

Anh trực tiếp nói thư ký điều tra xem những hành tung gần đây của Cố Niệm Noấn, phát hiện cô thường xuyên đi đến cửa hàng mẹ và bé, sau đó còn đến tiệm vàng mua một ít khóa trường sinh và vòng bạc cho trẻ con.

Thư ký còn tra ra tối hôm đó sau khi cô nhìn thấy Thích Uyển Nhi và anh ở bên nhau, không biết đi đến nơi nào cùng Ôn Thiên Ân, tóm lại mãi đến khuya mới về nhà.

Nếu… Thật sự có thai, chắc chắn đêm đó đã xảy ra chuyện gì đó…

Người phụ nữ mình yêu đến tận cùng lại có thai với người đàn ông khác, anh nên làm gì bây giờ?

Anh đau khổ nhắm mắt lại, nói không hối hận là giả, Cố Niệm Noãn như thế có thể nói là do một tay anh đấy vào trong ngực Ôn Thiên Ân, chính anh cũng góp phần thúc đẩy chuyện này.

Cũng tốt, Ôn Thiên Ân là người tốt hiếm có, giao cô cho anh ta, mình cũng yên tâm.

Chỉ cần anh ta làm bất kỳ chuyện gì có lỗi với Niệm Noãn, anh nhất định sẽ dạy anh ta cách làm người.

Anh nhìn bộ quần áo dành cho trẻ con kia, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng, vừa đảo mắt đã trở nên chua xót.

Hai mắt… không biết khi nào đã đỏ lên, hơi nước cũng ngập quang viên mắt.

Anh nằm trên giường nhìn trần nhà, cũng không biết lúc này mình nên khóc hay cười.

Cuối cùng, đau khổ nhắm hai mắt lại.

Bọn cô buổi chiều mới trở về, bởi vì Ôn Thiên Ân độ nhiên có việc gấp nên cho sau khi đưa cô về lại rời đi.

Hiện tại đang giữa hè, nhiệt độ thật sự rất cao, chuyện đầu tiên cô làm sau khi trở về nhà là bật điều hòa, trực tiếp giảm xuống 24 độ, sau đó mở tủ lạnh lấy kem ốc quế ra.

Vừa chuẩn bị ăn kem vừa hưởng thụ cái mát lạnh của điều hòa, đột nhiên…

Kem bị người ta cầm đi mất.

“Em không thể ăn thứ này.”
 
Chương 3168


Chương 3168

“Vì sao thế?”

Cô khó hiểu nhìn Cố Hy.

“Anh nói không được là không được, sao em lại mở điều hòa thấp như vậy, không sợ đông lạnh luôn à?”

Anh lập tức tăng nhiệt độ điều hòa lên.

Cố Niệm Noãn nhíu chặt mày, cảm thấy hôm nay thần kinh Cố Hy có chút không bình thường.

Cô muốn nhân tiện cướp lấy đồ ăn vặt, nhưng lại bị anh ngăn cản.

“Em và mẹ đều thích ăn loại mấy thực phẩm không sạch sẽ này, dạ dày em lại như thủy tinh, những người giúp việc kia không biết sao? Sao còn để mấy thứ này trước mặt em thế.”

“Những thứ này đều là đồ nhập khẩu!”

“Em xem thành phần trong đó đi, đều là chất phụ gia hóa học, nhập khẩu thì cũng có khác gì? Không được ăn!”

“Cố Hy, hôm nay anh… Làm sao vậy?

Là vì em không nói chuyện với anh nên anh trả thù em sao?”

Cô đã rất cố gắng kiềm chế tình cảm của mình, không chủ động trêu chọc anh nữa, chuyện nào có thể tránh được đều tránh đi, nhưng ở dưới một mái hiên, rất nhiều lúc không thể không chạm mặt được.

Cô đã giả vờ rất tốt rồi, vì sao anh còn chủ động tìm mình gây phiền toái chứ?

“Không có, tóm lại… Em không thể ăn mấy thứ này. Anh chuẩn bị cho em một ít tổ yến, nếm thử đi.”

“.” Cô có chút mờ mịt.

Cố Hy bưng tổ yến tới, nói: “Tổ yến này rất tốt… với phụ nữ”

“Không phải… Cố Hy, anh bị điên rồi hả, sao tự nhiên đi nấu tổ yến cho em?”

“Anh biết… Em đang mang thai.”

Cố Hy nghẹn nửa ngày mới khó khăn nói ra mấy chữ này, suýt nữa làm cô sợ tới mức quy thiên.

Cô mờ mịt chỉ vào mũi của mình, không dám tin hỏi: “Em… em mang thai?”

“Về phòng rồi nói, miễn bị người khác nghe được.”

Chuyện lớn như mang thai mà cô lại không hỏi mẹ, chứng tỏ đứa nhỏ này đến quá bất ngờ, cô còn chưa chuẩn bị – tốt, sợ bị mẹ trách phạt.

Cho nên cô đành phải thật cẩn thận dò hỏi người giúp việc.

Nhưng mang thai là chuyện rất lớn, chỉ dựa vào bản thân mình thì làm sao có thể chăm sóc tốt được?

Tuy rằng đứa nhỏ này không phải của mình, nhưng anh cũng sẽ tận tâm tận lực đối xử tốt với mình, coi như con mình sinh ra.

Côa ngẩn người đi theo đằng sau Cố Hy, cảm thấy nếu không phải đầu óc anh hỏng thì có lẽ do não mình hư rồi.

Rất nhanh đã tới phòng cô, Cố Hy rất nghiêm túc đóng cửa lại, sợ bên ngoài có người nghe lén.

Anh lấy chứng cứ ra, nói: “Em cũng không cần giấu nữa, anh đã biết hết rồi, cũng may mấy thứ này bị anh phát hiện, nếu bị mẹ biết thì sẽ hỏng mất.”

“Anh đã bảo người giúp việc không được lắm miệng rồi, yên tâm, bà ấy sẽ không nói gì đâu.”

“Anh cho rằng… Những thứ đó là của em sao?”

Mấy thứ này, rõ ràng là cô muốn tặng cho Thích Uyển Nhi, chẳng qua còn chưa kịp đưa, cô định thứ hai đi làm mới đưa cho cô ta.
 
Chương 3169


Chương 3169

Không ngờ lại quên lấy ra, quần áo bị người giúp việc cầm đi giặt mà thôi.

“Nếu không còn có thể là của ai?

Xảy ra chuyện lớn như vậy, anh Thiên Ân nói sao rồi?”

Sắc mặt anh hiện lên vẻ nghiêm trọng chưa từng có trước đây, nhìn cô một cái thật sâu.

Cô bị Cố Hy nhìn chằm chằm, trong lúc nhất thời cũng có chút cạn lời.

Đứa nhỏ này… phải giải thích sao đây?

Cho cho rằng cô và Ôn Thiên Ân có con sao?

Cô mím môi, nói: “Ừm… đúng là có, nhưng bây giờ em vẫn mang mơ màng lắm, không biết nên xoá sạch… hay giữ lại đây.”

“Wì sao lại bỏ đi, chẳng lẽ anh Thiên Ân không muốn cưới em, không muốn đứa nhỏ này sao?”

“Anh… không phải anh không muốn, chẳng qua bọn em đều còn trẻ, yêu đương kết hôn cũng được, nhưng đột nhiên lại trở thành bố mẹ, chúng em cũng có chút không chấp nhận được.

Gần đây… bọn em cũng rất đau đầu về chuyện này, không biết nên nói thế nào với bố mẹ hai bên đây. Chuyện này cũng không thể kéo dài được, bỏ hay giữ lại cũng nên nhanh quyết định mới được.”

Cô giả vờ buồn rầu nói.

Cố Hy nghe thấy lời này thì hai tay siết chặt lại.

Anh vốn tưởng Ôn Thiên Ân là người có trách nhiệm, không ngờ khi xảy ra chuyện lớn như vậy mà anh ta lại còn do dự.

“Không cần để ý đến anh ta, em quyết định thế nào?”

“Em… em cũng chưa nghĩ ra, bỏ… bỏ đi?”

Cô có chút chột dạ, bởi vì đây đều là lời nói dối, lân đầu tiên của cô còn chưa mất thì lấy đâu ra đứa bé.

Nhưng thấy Cố Hy nghiêm túc như Vậy, cô tự dưng muốn hùa theo, rất muốn biết nếu mình chưa kết hôn đã có thai, anh sẽ giải quyết ra sao.

Cô hâm mộ Thích Uyển Nhi có thể ở bên Cố Hy, hơn nữa còn có đứa bé nữa.

Cô đột nhiên rất muốn biết nếu em gái mình có thai, anh sẽ phản ứng như thế nào?

“Em đang nói mê sảng gì thế hả?

Nếu bỏ đứa bé sẽ tạo tổn thương tổn rất lớn cho em, em tuổi này cũng có thể kết hôn sinh con rồi, chuyện này ấu khiên ca cần có một lời giải thích. Nếu em ngại nói, anh sẽ đi ngay. Anh nhất định sẽ khiến anh ta phải chịu trách nhiệm với eml”

“Em cũng không muốn nuôi đứa nhỏ này, em còn nhỏ, còn chưa muốn làm mẹ đâu…” “Vậy, em sinh xong để anh nuôi cho, anh là cậu nó, tính mạng của nó không phải một mình em có thể quyết định được.”

“Anh… anh nuôi? Vậy chẳng phải anh sẽ nuôi hai đứa nhỏ à?”

“Em mang thai đôi à?”

Cố Hy suýt nữa không đứng vững được, anh cảm thấy tin tức này thật sự quá mức đáng sợ, vậy mà còn một lần trúng hai.

Nhà họ Cố có huyết thống song bào thai, Cố Niệm Noãn mang thai đôi cũng không có gì đáng nói.

“Chuyện này, em không cần lo lắng, anh trai sẽ xử lý thay em.”

Sắc mặt anh cực kỳ nghiêm túc, sau đó xoay người đi ra ngoài.

“Cố Hy, anh muốn đi đâu thế?”

Gố Hy cũng không quay đầu lại, dường như không nghe thấy lời của cô, trực tiếp lái xe đi ra ngoài.
 
Chương 3170


Chương 3170

Cô bỗng nhiên ý thức được chuyện này bắt đầu không ổn, nhanh chóng gọi điện thoại cho Ôn Thiên Ân.

Chắc chắn anh sẽ đi tìm anh Thiên An.

Khoảng mười lăm phút sau, Cố Hy vội vàng chạy tới văn phòng Ôn Thiên Ấn, anh ta đang giải quyết công việc, thư ký còn đứng một bên.

“Ra đây”

Anh lạnh giọng quát.

Thư ký có chút sợ hãi, nhanh chóng chạy đi, trong lúc nhất thời văn phòng chỉ còn lại hai người bọn anh.

Mà Ôn Thiên Ân sớm đã biết nguyên nhân, biết mục đích của anh tới đây là để tìm mình gây rắc rối.

“Sao cậu lại tới đây?”

Anh ta biết rồi cố hỏi, giả vờ không biết gì cả để phối hợp với Cố Niệm Noãn diễn tròn vở kịch này.

Cố Hy nhanh chóng bước lên, cách bàn làm việc, hai tay nắm lấy cổ áo anh ta, trực tiếp khiến Ôn Thiên Ân phải đứng lên.

“Lập tức nói anh muốn kết hôn với dì Bạch đi, sau đó đến cầu hôn với bố mẹ tôi, tổ chức hôn lễ thật lớn khiến tất cả mọi người ở Đà Nẵng đều biết!”

“Cậu đang nói gì thế? Tôi không hiểu.”

“Anh đừng ở đây giả vờ hồ đồ với tôi nữa! Niệm Noãn mang thai rồi, ngay cả tôi cũng biết rõ ràng, nếu anh dám phụ lòng cô ấy hoặc dám xoá sạch đứa nhỏ này, tôi sẽ lấy mạng anh!”

Ôn Thiên Ân nhìn người đàn ông giống như hung thần ác sát trước mặt này, anh tựa như một con quỷ đang bò ra từ trong địa ngục đến đây.

Bình thường thâm trâm cơ trí không hề lộ ra chút cảm xúc, vậy mà lần này lại tức đến sùi bọt mép, khuôn mặt đẹp trai cũng có chút vặn vẹo.

Dưới đáy mắt anh ngập tràn khí, hơn nữa còn rất sắc bén, Ôn Thiên Ân tin lời uy hiếp này là thật, anh thật sự nói được làm được.

Bình thường anh ngụy trang tình cảm của mình đối với Niệm Noãn tốt như vậy, nhưng hiện tại đều ra lộ ra hết.

Anh tưởng mình không nhìn ra sao?

“Nếu, tôi không có năng lực gánh vác thì sao?”

“Vậy vì sao anh lại xảy ra quan hệ với cô? Vì sao không làm biện pháp bảo vệ, vì sao lại khiến cô ấy mang thai, bây giờ anh lại nói với tôi mình không có năng lực gánh vác?”

“Không phải anh muốn cưới cô ấy sao? Vậy anh cưới đi! Cưới cô, toàn bộ Cố thị đều là của anh, sau khi đứa bé sinh ra, cùng lắm tôi sẽ chăm sóc, mọi người trong nhà họ Cố đều ở đó, bọn họ sẽ chăm sóc chu đáo mà. Anh là đàn ông, tuyệt đối không thể làm con rùa rụt đầu được, vậy Niệm Noãn phải làm gì bây giờ?”

“Đứa bé… Không phải của tôi…Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“.” Cố Hy như bị sét đánh.

“Không phải… Không phải của anh, vậy là…”

“Cô ấy cũng không biết ba đứa bé là ai, buổi tối hôm đó tôi đưa cô ấy đi †ìm cậu, sau khi cô ấy mất hồn lạc vía rời đi, thật ra tôi cũng không đuổi theo.

Đến tôi tôi tìm thấy cô ấy, thì đã…”

“Chuyện mang thai… Tôi cũng không muốn nhìn thấy, thật ra tôi đang rất mơ hồ. Đúng là tôi yêu Cố Niệm Noãn rất nhiều, nhưng đối với đứa bé bất ngờ này, tôi không thể làm được chuyện yêu ai yêu cả đường đi được.”
 
Chương 3171


Chương 3171

“Cứ nghĩ đến có một người đàn ông khác cướp đi lần đầu tiên của cô ấy, lòng tôi rất khó chịu. Mấy ngày này tôi và cô ấy ở bên nhau nhưng tôi vẫn luôn nghĩ mình vấn đề này, cô ấy mang theo đứa bé xuất giá, tôi cũng không biết mình có thể bao dung đứa nhỏ này, xem như con để của mình sinh ra được không?”

“Tôi là một người đàn ông, không thể làm bộ xem như chưa xảy ra chuyện gì được.”

Đôi tay run rẩy của Cố Hy cứng đờ, sau đó buông lỏng quân áo anh ta ra, đáy lòng lúc này chỉ ngập tràn tự trách.

Là anh sai, là anh làm cô đau lòng rời đi nên mới xảy ra chuyện đáng sợ như thế này.

Cô mới hai mươi ba tuổi, tương lai tốt đẹp đang chờ phía trước, vậy mà trong tim cô lại có một bóng ma không thể xóa nhòa.

Khó trách… anh trở lại nhà họ Cố mà Niệm Niệm lại không hề nói chuyện câu nào, hóa ra đang oán hận vì chuyện này.

“Người kia… Là ai?”

“Tôi không biết, tôi đã đi điều tra rồi.”

“Cô ấy có biết không?”

“Cô ấy không chịu nói, tôi đã liên lạc với một bệnh viện lớn rồi, quyết định phá thai. Tôi sẽ chăm sóc cô ấy, cũng sẽ cưới cô ấy.”

“Ôn Thiên Ân, tôi luôn cho rằng anh đủ yêu cô ấy. Giao cô ấy cho anh tôi rất yên tâm, nhưng hiện tại tôi mới hiểu được, anh lại càng yêu bản thân mình hơn. Cô ấy có gì sai chứ, cô cũng là người bị hại, sao anh có thể dẫn cô đi phá thai, đứa con đối với người mẹ mà nói chính là thứ quý giá nhất!”

“Nhà họ Cố bọn tôi không phải không nuôi nổi!”

Anh âm trầm nói, sau đó nhanh chóng rời đi.

Việc quan trọng nhất hiện tại đó là tìm ra đầu sỏ gây tội, để anh ta chịu trách nhiệm.

Ôn Thiên Ân nhìn bóng dáng anh, u ám nói: “Quyền thế của nhà họ Cố đúng là có thể tìm được một người ở rể, nhưng người kia chưa chắc có thể thật lòng thương yêu đứa nhỏ này. Anh ta khuất phục Niệm Noãn như vậy chỉ vì tham luyến quyền lực của nhà họ Cố mà thôi.”

“Nếu đã vậy, tôi cưới cô ấy không tốt hơn à? Sau khi bỏ đứa bé, tôi sẽ không so đo những chuyện trước đây, vẫn ân ái với cô ấy như lúc ban đầu, không được à?”

“Được cái rắm!”

Cố Hy luôn văn nhã trực tiếp chửi bậy một tiếng.

“Nếu không tìm thấy một người toàn | tâm toàn ý đối tốt với cô ấy, vậy tôi sẽ cưới cô ấy!”

Những lời này vẫn luôn kìm nén dưới đáy lòng anh, trước giờ không có dũng khí nói ra.

Nhưng chuyện đã tới bước này, Cố Niệm Noãn cưỡi trên lưng cọp khó leo xuống, anh không đành lòng để cô bỏ đi đứa nhỏ này, cũng không đành lòng để cô tìm đại một người đàn ông chấp nhận nó.

Anh sẽ dùng nửa phần đời còn lại của mình để đền bù sai lầm của hiện tại, chỉ hy vọng cô có thể thoải mái hơn.

Ôn Thiên Ân nghe thấy câu này liền rơi vào trầm mặc, một lúc lâu sau vẫn chưa tìm lại được giọng nói của mình.

Anh ta bình tĩnh nhìn người kia đã đi xa, sau khi bóng dáng biến mất không nhìn thấy nữa, anh ra mới ngã ngồi cứng đờ trên sô pha.

Cũng không biết mình đang làm đúng hay sai, rõ ràng không muốn tác hợp hai người này, nhưng lại lựa chọn đi bước này, đẩy Cố Hy một cái thật mạnh. | Anh ta hiểu, trước mặt Cố Hy, mình sẽ không hề có phần thắng nào.

Anh ta cũng rất tò mò rốt cuộc Cố Hy đang sợ hãi chuyện gì mà cứ kìm nén tình cảm của mình như thế, không dám để lộ nó ra ngoài.
 
Chương 3172


Chương 3172

Để anh thừa nhận tình yêu sâu đậm dành cho Cố Niệm Noãn, chuyện này còn khó hơn cả lên trời.

Nếu lúc này Cố Hy vân không tìm được cơ hội, vậy… Tuyệt đối sẽ không có sau này. Con người đều rất ích kỷ, anh ta cũng muốn giành chút gì đó vê mình.

Cố Hy lập tức sai người đi điều tra xem rốt cuộc tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại không tra được chuyện gì cả.

Bởi vì người kia căn bản chỉ là giả dối.

Anh không điều tra ra người kia thì trong lòng nóng như lửa đốt, hận không thể tháo người mình thành tám khối.

Nếu anh không để cô thấy cảnh tượng như vậy thì sao cô có thể một mình rời đi, sau đó lại chịu nhục nhã như vậy được chứ?

Suốt một ngày, tâm trạng của anh cứ như đang ngồi tàu lượn siêu tốc.

Lên lên xuống xuống.

Sau khi gặp Ôn Thiên Ân xong, tâm trạng lúc này của anh đã rơi xuống đáy cốc, không thể bay lên được nữa.

Rõ ràng bây giờ đang trong ngày hè chói chang, nhưng anh lại cảm thấy mình đang ở hầm băng, cả người lạnh đến run lên.

Cuối cùng anh cũng cả người nặng nề lê bước về nhà họ Cố, lúc này Cố Niệm Noãn cũng đang rất nôn nóng, bởi vì Ôn Thiên Ân đã gọi điện thoại cho mình.

Cô vốn muốn nói Ôn Thiên Ân thừa nhận đứa nhỏ này là của anh, để xem Cố Hy đối phó thế nào.

Không ngờ Ôn Thiên Ân lại tự tiện bóp méo kịch bản.

Bây giờ thì hay rồi, bố ruột của đứa nhỏ không biết là ai, cô lại bị người ta vấy bẩn, cuối cùng mình thành người bị hại.

Trò đùa này của cô hình như hơi quá rồi, không được, nhất định phải giải thích rõ ràng với Cố Hy, nếu không cứ tiếp tục làm loạn thế này, không chừng để bố mẹ biết thì thật sự không biết nên giải quyết thế nào.

Cô đã gọi điện cho Cố Hy vô số lần, nhưng đối phương lại không chịu nghe, thậm chí còn không ít lần tắt máy làm cô lo lắng không chịu nổi.

Lúc này cô đang đứng trong phòng khách, vừa nghe thấy tiếng còi ô tô quen thuộc liền lập tức chạy qua.

Sau khi cửa mở ra, cô và Cố Hy nghênh lập tức chạm mặt nhau.

Sắc mặt anh rất nặng nề, nơi đáy mắt ngập tràn màu đỏ máu, lúc nhìn cô còn lóe lên tia phức tạp.

Cô bị nhìn đến mức sinh ra chút lo lắng.

“tGiấ).. Gối [nW/?”

Cô có chút lắp bắp gọi tên anh.

Anh trực tiếp nắm lấy cổ tay cô, nhanh chóng kéo tới phòng ngủ.

“Cố Hy, anh nghe em giải thích, chuyện này thật ra không phải như anh nghĩ đâu, em căn bản không mang thai, – mấy bộ quần áo trẻ con kia là do em mua cho… “Em không cần gạt anh, anh đã biết hết tất cả mọi chuyện từ chỗ anh Thiên Ân rồi. Nếu không phải do anh, em cũng sẽ không có đứa nhỏ này.

Anh sẽ nhận đứa nhỏ này, anh sẽ cưới em, chỉ cần em còn có một chút tình cảm với anh, anh bảo đảm tuyệt đối sẽ không phụ lòng em.”

“.” Khi nghe thấy lời này, cả người cô hoàn toàn choáng váng.

“Chuyện… chuyện gì thế này?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom