Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 3213


Chương 3213

Chẳng lẽ không muốn cùng chung chăn gối, trước khi nhắm mắt là anh, sau khi mở mắt cũng là anh sao?

Cố Hy nghe mấy câu này, dường như cảm giác khí huyết cuồn cuộn vọt lên đầu.

Sao anh có thể không có ý nghĩ biến thái ấy chứ, cơ thể cũng phản ứng rất thành thật, nhưng anh không muốn làm tổn thương cô.

Không nghĩ tới lại bị Niệm Noãn nghỉ ngờ như vậy.

“Cố Niệm Noãn, em chờ đấy!”

“Anh… anh muốn làm gì?”

“Tắm!”

Nói xong, Cố Hy trực tiếp đi vào phòng tắm.

Quần áo của anh đã bẩn hết, nhưng cứ bận chăm sóc cô nên vẫn chưa kịp thay.

Nếu muốn ngủ cùng nhau, anh cũng .

không hy vọng mình lôi thôi lếch thếch như thế.

Sau khi rửa mặt xong đi ra, nhóc con vừa mới làm loạn đã ngủ ngáy o o, thậm chí còn đá chăn sang một bên.

Cố Hy lắc đầu cười khổ, chẳng có chút tức giận nào.

Anh xốc chăn lên, dường như cô cảm nhận được gì đó nên dùng chân đá lung tung.

“Đừng… Đừng tranh giường với em… Nói xong, một chân đạp anh xuống giường.

Cố Hy ngã xuống đất, mông hơi đau, chỉ bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ.

Nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định bò lên giường lần hai, nhưng vẫn không có kết quả, đành phải đi tới sô pha.

Anh theo thói quen mở TV ra, sau khi âm thanh, toàn bộ phòng khách không có đèn, chỉ có ánh sáng của TV chiếu sáng từng ngóc ngách.

Anh ngồi trên sô pha, cứ mãi nhớ lại tài xế gây chuyện kia rốt cuộc là ai.

Anh tìm tòi từng người mình biết trong đầu, định tìm chút dấu vết để lại.

Cuối cùng… hình ảnh dừng lại trên người một người.

Mặc Quyền — anh bỗng nhiên nghĩ đến người này, sau khi từ biệt lần trước, anh đã lâu chưa thấy mặt anh ta, anh còn tưởng nhà họ Mặc sau khi bị mất mặt không cảm thấy thú vị nên không có động tĩnh gì, không ngờ anh ra vẫn luôn ẩn nấp trong góc tối, hơn nữa còn cấu kết với Thích Uyển Nhi.

Anh nhíu chặt mày, trực tiếp gọi vào dãy số Mặc Quyền.

Mà lúc này, Mặc Quyền đang điên trời đảo đất trên giường, điện thoại đột nhiên vang lên, có vẻ không đúng lúc lắm tròn căn phòng ngập tràn tình dục này.

Mặc dù Mặc Quyền đang chìm đắm trong tình dục, nhưng cũng rất bình tĩnh cầm lấy di động.

Sau khi nhìn màn hình điện thoại, khóe miệng Mặc Quyền cong lên một nụ cười, đứa điện thoại tới trước mặt Thích Uyển Nhi.

Thích Uyển Nhi nhìn thấy dãy số mình quen thuộc nhất kia thì hai mắt đang mơ màng lập tức trở nên tỉnh táo.

“Cố… Cố Hy?”

Trái tim cô ta đột nhiên run lên, theo bản năng giấy giụa muốn kết thúc trận hoan ái này, nhưng Mặc Quyền hoàn toàn không định để cô ta đi, nói: “Tôi muốn nghe điện thoại.”

“Mặc Quyền, anh điên rồi, anh rốt cuộc muốn làm gì hả.”

 

“Ngoan, đừng nói gì cả, nếu để Cố Hy biết cô đang ở trên giường tôi, vậy cô sẽ vĩnh viễn không thể xoay người được đâu.”

Anh ta nhướng mày giác, trong đáy mắt đều là vẻ tà tứ, giống như một yêu nghiệt cực phẩm.

Sau khi nhấn nghe, còn bật loa ngoài để cô ta cũng nghe thấy.

“Mặc Quyền, anh ở trong đó rốt cuộc sắm nhân vật gì thế?”

Giọng nói lạnh lùng của Cố Hy truyền đến.

“Anh gọi tới thật không đúng lúc, tôi còn đang mơ màng đây này. Khuya vậy rồi cần gì phải quấy rầy như thế, làm mất hứng thú của tôi rồi.”
 
Chương 3214


Chương 3214

Anh cười hì hì nói, cũng mang theo vài phần nghiền ngẫm.

“Sự nhãn nại của con người là hữu hạn, anh cứ nhiều lần khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi như vậy, xem ra anh thật sự không muốn sống nữa rồi.”

“Nếu anh là gia chủ của Mặc gia, cũng có thể là quản gia của nhà họ Cố, tính mạng quân cờ nhỏ như kiến của chúng tôi có lẽ đều là của anh. Muốn sống hay muốn chết chẳng phải dựa vào một câu của anh sao.”

“Để anh về nhà họ Mặc làm cậu chủ chí cao vô thượng, anh không muốn. Để anh thừa kế nhà họ Cố, anh cũng chẳng thèm. Quyền lực tiền tài đầu dâng lên trước mặt rồi, nhưng anh lại khinh thường nhìn lại, chỉ muốn lo cho mình thôi, trên đời này nào có chuyện tốt như vậy.”

“Nếu anh không muốn chọn, vậy tôi sẽ giúp anh, nếu tôi không chọn được cách nào tốt, vậy anh cũng chỉ có thể chịu thôi. Nếu không muốn bị người ta đùa giỡn mà còn võ tay, vậy cần phải trở thành người trên người, nhưng anh hiện tại chỉ là một luật sư nhỏ nhoi, lấy gì so với tôi?”

“Nghe nói anh muốn kết hôn cùng Cố Niệm Noãn, vui thật đấy! Các anh kết hôn, vậy tập đoàn Cố Thị tất nhiên sẽ để lại cho anh, vậy nếu tôi cũng coi như yên tâm!”

Mặc Quyền không nhanh không chậm nói, chẳng qua giọng nói mang theo chút khàn khàn.

Cố Hy nghe vậy thì đáy mắt hiện lên tia sáng đáng sợ.

“Người như anh, dựa vào thân phận bây giờ của tôi là đủ rồi. Có phải tôi nên cho anh chút bài học, để anh cảm thấy tôi không phải là quả hồng mềm không?”

“Sao thế? Chẳng lẽ anh còn có năng lực nào khác?”

Mặc Quyền cũng có chút tò mò, rời khỏi nhà họ Gố lâu như vậy, anh sẽ có năng lực gì.

“Ngày mai sẽ biết.”

Gố Hy để lại bốn chữ đầy sâu xa này mới cúp điện thoại.

“Bệnh tâm thần!”

Mặc Quyền mắng một tiếng, tiếp tục xả cơn tức.

Thích Uyển Nhi cuối cùng cũng có thể hô lên, cơ thể sớm đã không kìm được run lên.

“Mặc gia? Mặc Quyên, anh và Cố Hy rốt cuộc… Rốt cuộc có quan hệ gì?”

Cô ta khó khăn nói từng chữ.

“Muốn biết hả? Hầu hạ tôi cho tốt đi, cô muốn biết, tất nhiên tôi sẽ nói cho cô.

Kêu lên đi, kêu lớn tiếng một chút, tôi nghe rất thoải mái.”

Anh ta có chút biến thái nói, nụ cười dần dần trở nên quỷ dị.

Sau lần hoan ái kia, cả người cô ta loang lổ vết hôn, mệt đến mức không dậy nổi, yếu ớt nằm trên giường.

Mà Mặc Quyền căn bản không quan tâm cô ta chết hay sống, khoác áo bước xuống giường, ngồi xuống chiếc ghế xoay trước cửa sổ, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ sát đất, bật lửa châm một điếu thuốc.

Cô ta không thích mùi thuốc nên ho khan vài tiếng, anh ta thấy cô ta không khoẻ nhưng cũng không dừng lại, hiển nhiên không để quân cờ này vào trong lòng.

“Anh… anh nói cho tôi biết đi, anh và ˆ Cố Hy có quan hệ gì”

“Câu chuyện này hơi dài một chút, †ôi và anh ta cũng coi như anh em trên danh nghĩa, nhưng chúng tôi không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào, bởi vì tôi chỉ là con nuôi của bố mà thôi.”

“Ở London, có một gia tộc tên Mold, đã từng là ám vệ của hoàng thất Louis, chuyên giúp hoàng thất lo liệu những chuyện dơ bẩn. Vị vua đời trước qua đời, bởi vì chết quá vội nên không kịp công bố vị vua chính thức tiếp theo.”

“Quốc vương hy vọng Halley kế vị, nhưng vị trí kia lại thuận lợi rơi vào trong tay con trai trưởng Charlie. Người ngoài không biết chuyện này, nhưng gia tộc Mold lại một lòng muốn công khai tin tức này để Halley kế vị, nhưng lại sợ vị vua Charlie trả thù, sẽ đuổi tận giết tuyệt gia tộc Mold.”

“Gia tộc Mold từ đây gặp cuộc khủng hoảng lớn nhất từ trước tới nay, những thế hệ người trước liều mạng phản kháng, muốn tìm được hoàng tử Halley để cho người kia thấy được sự †rung thành của mình, nhưng còn chưa đi tới bước đó đã đầu lìa hai mảnh.”

“Chết rất người nhiều, cũng có người phản kháng. Còn những người trẻ tuổi đồng lứa đều hiểu chuyện hy sinh vô vị như thế không hề có ý nghĩa, vì hoàng thất mà khiến gia tộc bị diệt sạch, chuyện này rất không đáng. Tôi rất thích một câu tục ngữ phương Đông, người không vì mình, trời tru đất diệt, mỗi người đều có tâm tư riêng mà. Hoàng thất không đáng để bọn họ nguyện †rung thành, vậy họ cũng phải suy nghĩ vì mình chứ. Sau đó bọn họ tự thành lập một phái riêng, bởi vì hiểu rõ bí mật của các đời vua nên biết không ít các cửa vào bị giấu đi của lăng mộ.

Bọn họ trộm vật bồi táng của hoàng thất, lập tức trở nên giàu có, cũng bắt đầu tham gia vào công việc kinh doanh.”
 
Chương 3215


Chương 3215

“Trước kia bọn họ chủ yếu âm thâm xử lý một số đại thần trong nội các, giống như một cơ quan tình báo bí mật, biết rõ điểm yếu của từng người. Có những bí mật này, vậy mọi chuyện đều dễ dàng hơn rất nhiều. Sau lưng bọn họ rất nhanh đã có đại thần của nội các ủng hộ, lúc ấy gia tộc Kettering vẫn chưa tranh quyền thế, hơn nữa vị vua vương triều này đã thay đổi, không ai chú ý tới chuyện bọn họ vùng lên, dù sao bọn họ cũng không có tiếng tăm gì, không biết từ đâu chui ra.”

“Đến khi vương Charlie ý thức được gia tộc này đã vùng lên thì đã muộn.

Ông ta muốn để Mold tiếp tục nguyện ý †rung thành vì mình, nhưng lại bị gia chủ từ chối. Bọn họ chỉ nhận Halley là vua, thế hệ trước rất ngu trung, nhưng người đó đều đã chết oan, thế hệ trẻ tuổi trẻ lúc bấy giờ đều có dã tâm, đều muốn sống vì mình, thậm chí bọn họ còn muốn trở thành Kettering thứ hai, trở thành những người giàu có của London, khiến hoàng thất phải kiêng kị.”

“Bọn họ đúng là có năng lực này, nhưng rất nhanh trong gia tộc lại có tranh đấu, vì tiền tài quyền thế, cũng vì chức vị gia chủ này. Ba nuôi Hai Mold của tôi thật ra là người không để mắt tới chuyện này, nhưng ông ấy cũng là người có dã tâm nhất, cũng có thể ẩn nhẫn nhất. Ông ta đứng ở giữa để các huynh trưởng đấu đến chết đi sống lại, cuối cùng số lượng cũng giảm mạnh.”

“Ông ta âm thầm theo đuổi con gái của đại thần nội các, hao hết tâm tư, sau khi cưới vợ sẽ có bố mẹ vợ ủng hộ, cuối cùng ông ta cũng vùng lên giết chết anh em, trở thành gia chủ duy nhất, là người thống trị chí cao vô thượng của gia tộc.”

Nói đến đây, Mặc Quyền nhìn những hạt mưa tí tách bên ngoài, mưa tầm tã đã lâu mà vẫn chưa dừng lại.

Bên ngoài tôi đen như mực, đằng xa ˆ ánh đèn nê ông dường như không còn sức sống, đường phố vốn nên náo nhiệt phồn hoa nhưng bây giờ lại trống trải, chỉ có vài ba bóng người chạy như điên.

Anh ta đột nhiên ngừng lại, Thích Uyển Nhi không nhịm được hỏi tiếp.

“Sau đó thì sao? Cố Hy là con của bọn họ sao?”

“Đương nhiên không phải, anh ta chỉ là đứa con hoang.”

Mặc Quyền quay đầu lại nhìn về phía Thích Uyển Nhi, khóe miệng cong lên một nụ cười độc ác.

Bọn họ là con nuôi, nhưng vẫn rất sạch sẽ.

Nhưng Cố Hy lại là đứa con riêng không thể lộ ra trước ánh sáng, chỉ là đứa con hoang mà thôi!

“Hai là một người ích kỷ, mỗi chuyện ông ấy làm đều chỉ toàn mục đích và lợi ích, sau khi đạt được thứ mình muốn nhất thì lập tức đối xử lạnh lùng với vợ mình. Phu nhân cũng rất nhanh ý thức được chuyện này, thật ra ông ta là một người xấu đê tiện, nhưng nếu gả cho ông ta, bà ta cũng được được hưởng vinh quang trên vạn người, cho nên cũng không dám có câu oán hận nào.”

“Rất nhanh bọn họ đã có con, nhưng lại bất hạnh bị chết non. Mà lúc này, Hai lại mê luyến một người hầu gái của mình, một cô gái có khuôn mặt phương Đông, không quyền không thế, phải làm công sống qua ngày.”

“Bọn họ tăng tịu với nhau, sau đó Hai và phu nhân lại có thêm hai đứa nhỏ, nhưng tất cả đều bất hạnh qua đời, Hai ý thức được điểm này có thể là do mình sát hại quá nhiều anh em nên bị báo ứng. Sau đó hầu gái mang thai, Hal cực kỳ coi trọng đứa nhỏ này, nhưng cuối cùng gian tình của bọn họ cũng bị phu nhân phát hiện. Phu nhân không thể chịu đựng được, đã phái người giải quyết người hầu gái kia.”

“Hầu gái kia may mắn trốn thoát, luôn sống ẩn nấp chờ đến khi sinh con ra, sau đó đưa nó đến viện phúc lợi.

Đúng lúc này vương phi Lucy của vua Charlie lại gặp được bà ta. Bà ấy cũng không biết quan hệ giữa hầu gái và Mold, chỉ cảm thấy tuy đứa nhỏ là con lai, nhưng dù gì cũng không ai nhìn ra được. Tìm được một đứa bé lai Trung ở – viện phúc lợi thật sự quá khó khăn.”

“Hầu gái biết được danh tiếng và sự uy tín của nhà họ Cố thì cũng hy vọng con trai mình áo cơm vô lo, cho nên nhanh chóng đồng ý. Sau đó chuyện nhận nuôi đứa nhỏ này được công khai, bà ta mới nói cho Hai biết con của bọn họ còn sống. Cho dù phu nhân biết sự tồn tại của đứa bé, cũng không đáng để khai chiến với nhà họ Cố.”
 
Chương 3216


Chương 3216

“Hai mươi năm cứ như vậy trôi qua, Hai nhận nuôi con trai càng ngày càng nhiều, trên thực tế lại chính là ám vệ do ông ta nuôi dưỡng. Ông ta muốn noi gương giống như năm đó hoàng thất nuôi gia tộc Mold, cũng muốn nuôi một nhóm ám vệ riêng của mình, chỉ nghe lệnh của ông ta. Nhưng dù sao chúng tôi cũng không phải con đẻ ông ta, cho nên ông ta muốn để Gố Hy nhận tổ quy tông. Trước kia phu nhân tuổi trẻ khí thịnh không đồng ý, nhưng hiện tại đã già rồi, bà ta cũng muốn có đứa con dưới gối, cho nên…”

“Tôi bị phái tới đây đón thiếu chủ về nhà. Nhưng cô cũng thấy rồi đấy, chuyện này không thuận lợi như vậy. Hai: không phải chỉ muốn anh ra trở về kế thừa Mặc gia, mà còn muốn anh ta thâu tóm luôn cả tập đoàn Cố Thị, ông ta đã già thế kia rồi mà dã tâm còn lớn như vậy, không sợ mình căng chết sao!”

Mặc Quyền trào phúng nói.

Thích Uyển Nhi nghe xong đầu đuôi câu chuyện, không ngờ địa vị của Cố Hy lại lớn như vậy.

“Vậy vì sao anh lại gọi là Mặc Quyền?”

“Người trong gia tộc Mold đều không muốn nhắc tới năm đó làm chó cho người ta cho nên sửa lại họ thôi, muốn để người ngoài thấy được sự giả dối, cho rằng gia tộc này chỉ là cái vỏ trống rỗng, trước sau đều không có tiền, chẳng qua chỉ vì mặt mũi mà thôi.”

“Tôi cũng có tên tiếng Anh, nhưng tôi lại thích hai chữ Mặc Quyền này mà thôi.”

“Chỉ vì anh muốn khiến Cố Hy trở lại nhà họ Mặc sao?”

“Cô cảm thấy thế nào? Nếu anh ta trở về, vậy những đứa con nuôi như chúng tôi còn có hy vọng sao? Chỉ có thể cả đời làm chó trông cửa cho người †a thôi.”

“Vậy anh..” Thích Uyển Nhi trừng mắt, chẳng lẽ anh ra muốn làm hại Cố Hy sao?

Mặc Quyền cười cười, gõ gõ phần tàn thuốc, nói: “Đừng lo lắng, tôi sẽ không giết anh ra, tôi chẳng qua chỉ có vài suy nghĩ của riêng mình mà thôi.

Nếu tôi đã đồng ý với cô, tất nhiên sẽ giúp cô hoàn thành.”

“Vậy thì tốt, mong anh tuân thủ lời hứa.”

Cô ta thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng cô ta lại quên mất Mặc Quyền và mình lại là một loại người, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, trước mắt cô ta có thể giúp ích cho mình, anh †a giúp cô ta cũng là vì chính mình.

Nếu, lúc cô ta không còn ý nghĩa nữa, vậy chắc chắn anh ta sẽ không chút do dự dùng một chân đá văng, không hề có chút thương tiếc nào, dù trước đó hai người cũng ôm ấp thân mật!

“Được, cô có thể đi rồi, không cần uống thuốc, tối mai tiếp tục tới đây.” È Thích Uyển Nhi nghe được câu mình có thể đi thì lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng khi nghe đến không cần uống thuốc, đêm mai còn đến tiếp, đôi đồng tử lập tức co lại.

Trái tim cô ta lập tức nhấc lên cổ họng, thấp thỏm lo âu nhìn anh ta.

“Anh… anh còn muốn sao nữa?”

“Nếu muốn đạt được mục đích, không trả giá chút thì sao mà được?

Không muốn thả con săn sắt thì sao bắt được cá rô.”

“Anh..” Cô ta cắn chặt răng, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Mặc Quyền.

Dù sao cuộc sống cô ta cũng đen tối như vậy rồi, chỗ của Mặc Quyền là nơi duy nhất cô ta có thể nhìn thấy ánh rạng đông.

Bây giờ cô ta cũng không phải là người hoàn hảo nữa, đã tới đây một lần, vậy có lần thứ hai thì cũng sao đây?

Thích Uyển Nhi cắn chặt răng, không hỏi tiếp nữa, lúc xuống giường hai chân không khỏi run rẩy.

Cô ta vội vàng thay quần áo rồi rời khỏi chỗ của Mặc Quyền.
 
Chương 3217


Chương 3217

Cô ta vĩnh viên nhớ rõ cơ thể mình đau như bị xé rách, cô ta nằm dưới thân người đàn ông khác, đây cũng là một loại nhục nhã.

Nhưng tất cả chuyện này đều do Cố Hy gây ra.

Là anh nhãn tâm vứt bỏ mình, hơn nữa Cố Niệm Noãn còn phản bội cô ta, bà Cố kia dùng quỷ kế xoay bố mình Vòng vòng.

Nhà họ Cố… người nào cũng đều đáng chết!

Hôm sau, Cố Niêm Noãn tỉnh lại, phản ứng đầu tiên là tìm kiếm người bên cạnh.

Phát hiện bên cạnh trống không, nửa bên kia giường đã lạnh.

Lẽ nào… Tối qua họ không ngủ cùng nhau sao?

Cô có chút buồn bực, lập tức chạy đến phòng khách, nhìn thấy Cố Hy đã chuẩn bị bữa sáng.

“Anh… Sao anh lại dậy sớm thế?”

“Ừ, thói quen.”

“Tối qua, chúng ta… Chúng ta…”

Cô xoắn tay, có chút xấu hổ.

“Tối qua… Anh ngủ trên sô pha.”

“Tại sao? Chúng đã là người yêu rồi, ngủ chung thì sao chứ?” Ề “Thật ra anh rất muốn lên giường ngủ, nhưng em liên tục đạp anh ba lần, đạp anh ngã xuống giường, đến bây giờ mông anh vẫn còn hơi đau, thực sự không thể không ra ngủ trên sô pha.”

Cố Hy bất đắc dĩ nói.

Cô nghe vậy, vẻ mặt lúng túng, đỏ lên như anh đào chín.

“Niệm Noãn, thứ cho anh nói thẳng, tướng ngủ của em thật sự rất xấu.”

To: “Mau rửa mặt rồi ra ăn đi, nếu không sẽ lạnh mất.”

Cố Niệm Noãn lập tức ỉu xìu chạy vào phòng ngủ, cô cảm thấy mặt mình đã vứt đến nhà bà ngoại rồi.

Cơ hội tốt như vậy, lại bị mình phá hoại.

Lúc ăn cơm, cô không nhịn được căn đũa hỏi: “Cố Hy… Nếu như, em nói là nếu như, em không có thai, thì anh vân dũng cảm đứng ra sao?”

Cô căng thẳng nhìn anh, nín thở chờ đợi.

Cố Hy nghe thấy thế, động tác ăn cơm đột nhiên dừng lại.

Anh cũng nghĩ tới vấn đề này, nếu như cô không mang thai, thì mình sẽ đứng ra làm rõ tất cả không?

Không biết…

Anh không trả lời, mà là lựa chọn yên lặng, nhưng như vậy cũng đã đủ hiểu rồi.

Ánh sáng trong mắt cô biến mất, nhất định cô phải biến lời nói dối này thành sự thật.

Nói không chừng, đây là cơ hội duy nhất của cô.

“Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này?”

Anh hỏi.

“Không… Không có gì, chỉ là tò mò mà thôi.” Cô đã không còn tâm trạng ăn bữa sáng anh tỉ mỉ làm nữa, ăn cũng không nếm ra mùi vị gì.

“Anh còn phải đi làm, đi trước đây.”
 
Chương 3218


Chương 3218

“Đúng lúc em cũng chuẩn bị đi làm phải không?” Anh hơi nhíu mày, thấy cô đã đứng dậy, nói: “Vậy anh đưa em đi.”

Cố Hy đưa cô đến dưới công ty, gặp không ít đồng nghiệp trong công ty, các cô ấy cũng đi làm trong khung thời gian Ỏ này.

Trước đây cô còn muốn giấu thân phận, tránh mấy lời đồn đãi nhảm.

Nhưng sự thật đã chứng minh, lòng người cách cái bụng, dù bạn có giả vờ như thế nào, thì vẫn không thể có được một kết quả như ý.

Cô vẫn luôn công bằng với Uyển Nhị, nhưng cô ta lại cảm thấy cô đang giả vờ.

Đã như vậy, thì sao cô phải che giấu thân phận của mình, chín người mười ý, cô không thể làm hài lòng từng người được, đã như vậy, cô chỉ cần có trách nhiệm với mình, làm hài lòng chính mình, không thẹn với lương tâm là được.

“Ôi chao, đổi bạn trai rồi à? Lần trước không phải là người này. Hình như cấp bậc lần này khác trước rồi, dáng vẻ của cái xe này cũng thật đẹp.”

“Sao thế, khác trước chỗ nào?”

Hai tay chị Vân khoanh trước ngực, tìm được một cơ hội nhỏ nhoi đã không quên đả kích Cố Niệm Noãn.

“Họ là ai?” Cố Hy hỏi.

“Đồng nghiệp, một đám… Đồng nghiệp độc miệng.” Cô bổ sung một câu.

Sau khi mấy người kia nghe, vẻ mặt ˆ đột nhiên thay đổi.

“Cô nói thế là sao?”

“Đây là dáng vẻ của cấp dưới à, tốt xấu gì chúng tôi cũng là cấp trên của cô, ăn nói xấc láo!”

“Mau xin lỗi chúng tôi, nếu không thì việc này không xong đâu!” Họ líu ra líu ríu nói “Niệm Noãn, anh hiểu là em muốn dựa vào thực lực của mình để thăng chức tạo ra một thế giới của riêng mình.

Nhưng phải có đối thủ tốt cạnh tranh, mới có thể cổ vũ em. Dưới cái nhìn của anh, những người thấp kém này không thể kích thích tiềm năng của em, tác dụng duy nhất của họ là nói mấy lời độc ác với em.”

“Em không gây chuyện, nhưng lại luôn bị chọc tức, đều là vì sự tồn tại của họ. Nếu như trong công ty có một hai người, thì còn có thể chấp nhận, dù sao thì cũng còn có người bình thường, nhưng nếu tất cả đều là mấy người có †âm nhìn hạn hẹp, gió chiều nào xoay chiều đó, có thể thấy cái công ty này không có tương lai.”

“Dù em có thích công ty, thì cũng phải suy nghĩ đổi công ty khác, một người mới đến, nếu như tài năng xuất sắc được cấp trên thưởng thức, họ sẽ cảm thấy vị trí của mình bị đe dọa nên cùng nhau đối ngoại. Người họ phục vụ không phải ông chủ, nên sẽ không suy nghĩ cho tập thể, chỉ lo lợi ích của mình có bị ảnh hưởng hay không.”

“Công ty như vậy, sẽ không thể phát triển, bước đi từ điểm xuất phát là tốt, nhưng sợ là càng đi sẽ càng lùi. Niệm Noãn, đổi công ty khác đi, anh tìm cho em.

“Gố Hy, trước đây em luôn cảm thấy không hài lòng khi làm việc ở đây, em cho rằng nguyên nhân là do em, nhưng sau khi nghe anh nói xong, dường như rất hợp ý. Chuyện họ cảm thấy em đe dọa đến vị trí của họ, cho nên mới sẽ luôn nhằm vào em như vậy là thật sao?”

“Đúng, họ sẽ bóp chết một người mới có năng lực, để củng cố vị trí của mình, nếu không công ty sẽ có dòng máu mới, mấy con sâu mọt đag hút máu công ty này sẽ không còn nhiều tinh hoa nữa.”

“Vậy xác thực là em nên suy nghĩ chuyện đổi môi trường làm việc khác.”

Hai anh em, kẻ tung người hứng, mỗi câu nói đều khiến vẻ mặt mấy người kia trắng bệch, lời nói thật đều rất khó nghe.

Chị Vân chất vấn, chỉ vào mũi Niệm Noãn nói: “Cô nói linh tinh cái gì thế, tôi là cấp trên dạy dỗ cô một chút thì có làm sao. Lúc này mới bao lâu, cô đã đổi hai người bạn trai, anh ở cùng với cô ta, không sợ cô ta chơi đùa với tình cảm của anh à?”
 
Chương 3219


Chương 3219

“Anh ấy không sợ, anh ấy đẹp trai dáng người lại còn tốt, vừa nhiều tiền vừa biết điều, tôi mới không nỡ buông tay. Chỉ có các người không ăn được nho thì nói nho chua. Chị Vân đã hơn ba mươi rồi, mà vẫn còn độc thân à?”

“Mặt khác, tôi nhớ công ty này là công ty của Bùi Viện, nhưng nhìn mấy người các người đoàn kết lại với nhau, tôi thật sự không biết bà chủ của tôi là chị Bùi Viện, hay là chị Vân đấy?”

“Cô… Hôm nay tôi nhất định phải nói với chị Bùi, có cô không tôi, có tôi thì sẽ không có cô. Tôi không thể ở lại cái công ty này nữa!” Chị Vân tức đến nổ phổi.

“Nếu cô muốn đi như thế, vậy thì tôi sẽ tác thành cho cô.”

Đúng lúc này, có một giọng nói quen thuộc vang lên.

Bùi Viện bước từ trên xe xuống, xe của cô ấy dừng cách đó không xa, nên nghe rõ mọi chuyện.

Cô ấy biết chị Vân kết bè kết phái, nhưng bởi vì năng lực là việc của Lưu Vân rất xuất sắc, nên mở một mắt nhắm một mắt cho qua.

Trước đây cũng từng tuyển người mới, rất nhiều người đều không thể vượt qua kỳ thực tập, dài nhất cũng chỉ chịu đựng được một năm.

Cô ấy còn vì thế mà tiếc hận, bởi vì người đó do chính tay mình dìu dắt, rất xuất sắc, năng lực nhận biết và thiết kế rất cao.

Nhưng cuối cùng vẫn rời đi, lúc tạm biệt đã là nhà thiết kế có tiếng.

Cô ấy nghĩ, đối phương ở lại nơi này thì cũng không tương lai gì, không thể thăng chức nhanh, cũng không có danh tiếng lớn, đi rồi cũng tốt.

Nhưng bay giờ, cô ấy mới biết, người có năng lực đều bị chị Vân cô lập. Lời nói đó của Cố Hy, quả thật đã khiến cô ấy tỉnh ra.

“Chị Bùi… Chị, sao chị đã đến rồi?”

Chị Vân hơi run rẩy nói, nếu như vừa nấy cô ta không nghe nhầm, Bùi Viện muốn vứt bỏ mình.

Cô ta mới lấy được danh sách, nếu như bị đuổi việc, thì đương nhiên là danh sách này sẽ không còn hiệu lực, còn phải chờ thêm mấy năm nữa.

Mắt thấy vịt sắp vào miệng, sao có thể để nó bay mất.

“Tôi cũng muốn hỏi, cuối cùng trong công ty này tôi là bà chủ, hay Lưu Vân là bà chủ, tất cả mọi người đều nghe theo cô ta như thiên lôi sai đâu đánh đó, đây là không để tôi vào mắt sao?”

Bùi Viện lạnh giọng chất vấn.

Lời này vừa nói ra, những người kia đều cúi đầu xuống, không dám nói tiếp, hai mặt nhìn nhau.

Mặt Lưu Vân trắng xám khó coi, há mồm nhưng tạm thời không biết nên nói gì.

Niệm Noãn cũng không ngờ tới Bùi Viện sẽ xuất hiện, đáy lòng cô tràn đầy tự trách.

Những người này đều đã theo cô ấy rất lâu, không có chị Vân, thì phòng làm việc rất khó được như bây giờ.

Nếu như vì cô, mà họ tức giận rời đi, thì cô sẽ không yên lòng.

“Chị Bùi, thật ra người khởi xướng tất cả những chuyện này là em, em nên nói với chị từ sớm. Hi vọng công việc Sau này sẽ càng ngày càng tốt, em cũng hi vọng em không quên bản tính, tiếp tục sống trong cái vòng này.”

“Cho dù là ai, thì tôi cũng sẽ xử lý công bằng, nhất định không thiên vị.”

Bùi Viện lạnh giọng nói: “Tất cả theo tôi lên trên.”

Tất cả mọi người cùng lên, cô cũng không ngoại lệ, Cố Hy lo lắng cho cô nên cũng đi theo.
 
Chương 3220


Chương 3220

Niệm Noãn biết cô ấy sẽ đuổi việc một người, nhưng không ngờ tất cả mọi người đều bị đuổi việc, không giữ lại một ai.

Điều này khiến cô rất kinh ngạc, không kịp phản ứng lại.

Trong đó, người không thể chấp nhận nhất là Lưu Vân.

Cô ta vất vả lắm mới lấy được danh sách, nhưng bây giờ lại bị đuổi việc, sao cô ta có thể cam lòng.

“Tôi có thể đi, nhưng nhất định phải cho tôi suất tham gia khóa bồi dưỡng, tôi ở lại đây chính là vì nó, nếu không tôi đã sớm đi rồi. Bùi Viện, cô không thể đối xử với tôi như thế, cô đừng có mà quá đáng.”

“Tôi quá đáng? Tôi thật sự rất coi trọng cô, nhưng cô biến công ty tôi thành nơi bẩn thỉu xấu xa, chia bè kết phái cô lập người mới, đây là chuyện mà cấp trên nên làm hay sao? Tất cả các người đều đi hết đi, sau này mấy người không còn là người của phòng làm việc Bùi Viện nữa. Người tham gia bồi dưỡng, tôi còn phải cẩn thận xem lại.”

“Các người đi đi, Niệm Noãn, tôi có lời muốn nói với cô, cô ở lại đi.”

Bùi Viện lên tiếng, cho dù Lưu Vân có không cam lòng, thì cũng chỉ có thể cắn nát hàm răng nuốt cơn tức vào trong bụng.

Trước khi đi, cô ta hung ác nhìn Niệm Noãn, hận không thể cắn một miếng thịt trên người cô.

Đối với ánh mắt như vậy, cô không khỏi tóc gáy, lòng vẫn còn sợ hãi.

“Anh chờ em.”

“Ừm, em không sao, sẽ ra nhanh thôi.”

Cô nói với Cô Hy.

Những người kia rời đi, chỉ còn lại hai người họ.

“Tôi không biết, cuối cùng thì coi cô là ngoại lệ tuyển vào công ty là đúng hay sai.”

“Bây giờ xem ra, hình như rất tồi tệ, là quyết định sai lâm.”

“Lúc trước tôi quyết định làm nhà thiết kế thời trang, trong lòng đều là nhiệt huyết, hi vọng mình có thể trở thành trào lưu của giới thiết kế, được tất cả mọi người tán thành, họ mặc quần áo lên người sẽ khen không dứt miệng, mang đến niềm vui và sự hài lòng cho họ. Dần dần, tôi có chút danh tiếng, tôi muốn có đoàn đội riêng của mình, nên đã mở công ty.”

“Nhà thiết kế chỉ cần làm tốt tác phẩm, nhưng bà chủ lại cần có năng lực quản lý. Rất hiển nhiên, tôi thích hợp làm một nhà thiết kế, nhưng lại không thích hợp làm bà chủ.”

“Bởi vì cô, tôi mất đoàn đội của mình. Thế nhưng cũng giúp lòng tôi yên tĩnh lại. Chắc là, tôi nên mượn cơ hội này, cố gắng đi bồi dưỡng, suy nghĩ lại xem cuối cùng là mình muốn gì. Là muốn công ty, hay là muốn làm nhà thiết kế.”

“Nếu chị đã có đáp án, chị gọi em ở lại là…”

“Những hợp đồng kia tôi đều phải hủy, dù sao thì nhà thiết kế đã không còn, giao cho nhà xưởng cái gì đây, đến bản thiết kế cũng không có, bây giờ một mình tôi không thể hoàn thành. Nếu họ biết cô là cô Cố…”

“Chị muốn bắt em làm bia đỡ đạn.”

“Nếu như cô lấy danh nghĩa của mình đi hủy hợp đồng, thì họ sẽ không bắt tôi bồi thường, tôi cũng không có nhiều tiền tiết kiệm. Nếu cô là người của nhà họ Cố, thì sẽ rất thân thông quảng đại, thay tôi thương lượng với những khách hàng tìm tới là thích hợp nhất, cũng hi vọng cô có thể bỏ qua hiêm khích trước kia, để mấy người họ tìm được công việc mới.”

“Vốn dĩ Lưu Vân ở lại lâu như vậy, chính là vì danh sách, năm nay thật vất vả mới có một suất, Lưu Vân là người thích hợp nhất, nhưng bây giờ tôi không muốn cho cô ta nữa, cô ta quá nóng nảy, qua vài ngày tôi sẽ đưa lại thư mời cho cô ta”

“Tôi sẽ giúp họ sắp xếp ổn thỏa, cô là nhà thiết kế tôi rất yêu thích, không thể tiếp tục làm việc với cô, tôi rất tiếc nuối.”
 
Chương 3221


Chương 3221

“Hi vọng, chúng ta còn cơ hội gặp mặt, hi vọng lúc ấy cô đã là nhà thiết kế nổi tiếng. Tôi rất chờ mong tác phẩm của côi”

Bùi Viện đứng dậy, đưa tay về phía cø.

Cô có chút căng thẳng, vân vê góc áo một lát mới bắt tay với cô ấy.

Cô và Bùi viện nói xong thì rời đi, trước khi đóng cửa cô quay đầu lại nhìn Bùi Viện, cô không ngừng nhìn văn phòng quen thuộc, chắc là không nỡ.

Niệm Noãn vừa ra cửa, lúc đang đợi thang máy không ngờ tới bên cạnh đột nhiên lao ra một người, nắm chặt tóc Niệm Noãn, cầm dao đặt lên cổ cô.

Cô sợ đến hết hồn, ép buộc mình phải bình tĩnh.

“Chị Vân? Chị… Chị điên rồi, chị muốn giết tôi?”

“Bùi Viện nói gì với cô, có phải là đưa danh sách cho cô không? Nếu không phải vì cô, thì sao tôi lại bị đuổi việc chứ! Từ khi Bùi Viện thành lập phòng làm việc tôi đã làm cho cô ấy, tình nghĩa nhiều năm như vậy, lại vì sự xuất hiện của cô, mà tôi mất tất cải”

“Niệm Noãn! Tôi sẽ không bỏ qua cho cô, cô phá huỷ cuộc đời của tôi, tôi sẽ không để cô dễ chịu đâu.”

Cô ta cắn răng, cầm dao rạch về phía gò má cô.

Nhớ ấm có thể rõ ràng cảm nhận được, chủy thủ lạnh lẽo khí tức.

Dán vào làn da ấm áp của cô, cắt một chút.

Đau…

Rất đau…

Lập tức, cô cảm nhận được máu không ngừng rơi xuống, lưu lại dấu vết uốn lượn trên gương mặt cô.

“Cứu mạng, cứu mạng…”

Cô hét lớn.

Sau khi Bùi Viện nghe thấy, lập tức vọt ra, nhìn thấy hành động điên cuồng của Lưu Vân, dưới tình thế gấp gáp cô ấy cầm cây lau nhà trên đất lên đánh tới.

Lưu Vân té ngã một bên, gò má của cô đều là máu, vô cùng đau đớn, tuy vết thương không sâu, nhưng cũng rất xấu Xá, Họ không kịp bấm thang máy, không thể làm gì khác hơn là chạy vào đường thoát hiểm.

Lưu Vân vội vàng nhặt dao lên, đi theo.

Cô ta vừa đuổi, vừa hò hét.

“Niệm Noãn, tôi muốn phá hủy gương mặt cô, tôi muốn cả đời cô cũng không nhấc nổi đầu lên, tôi muốn cô sống không bằng chất…

Giọng nói thảm thiết vang vọng trong hành lang chật hẹp, như tiếng gào khóc thảm thiết.

Hai người vội vàng chạy xuống tầng dưới, Cố Hy đang chờ cạnh xe, trong nháy mắt khi anh nhìn thấy cô chạy ra, trái tim mạnh mẽ co chặt lại, lập tức chạy sang.

Đúng lúc này Lưu Vân vọt ra, cầm dao đâm về phía Niệm Noãn.

Cố Hy đá một cước tàn nhãn, đạp bay cô ta, một cước này đau đến mức cô ta không thể bò dậy.

“Em…Mặt của em, Cố Hy anh đưa em đi bệnh viện đi, nhanh lên một chút…”

Không có cô gái nào không yêu dung mạo, cô cũng vậy. Nếu như mặt bị hủy, Cố Hy không muốn mình nữa thì phải làm sao bây giờ?

Cố Hy nhanh chóng đưa cô đi, Bùi Viện không lên xe, bởi vì Lưu Vân cũng bị thương không nhẹ.

“Ha ha, cô ta bị hủy dung, cô ta biến thành bộ dáng này thì sao có thể ra nước ngoài bồi dưỡng được? Tôi tình nguyện lãng phí danh sách, cũng sẽ không cho cô ta.”
 
Chương 3222


Chương 3222

“Tôi chưa từng muốn đưa danh sách cho cô ấy, từ đầu đến cuối danh sách này vẫn luôn là cô. Nhưng tôi không ngờ cô lại biến thành như vậy, bắt đầu từ bây giờ danh sách này không thuộc về cô nữa, còn sắp xếp như thế nào thì là chuyện của tôi.”

“Lưu Vân, là tôi không cho cô, oan có đầu nợ có chủ, nếu như cô thật sự coi đó là món nợ thì nhằm vào tôi đi!”

Bùi Viện đi tới trước mặt Lưu Vân, không sợ hãi chút nào.

Cô ấy chỉ vào mặt mình, nói: “Cô định là để tôi hủy dung, hay là giết tôi?”

NiiOI”?

Lưu Vân nắm chặt cán dao, nhưng cuối cùng vẫn ném sang một bên, khóc lớn.

“Cô lừa tôi, cô lừa tôi có đúng không, nếu như cô không muốn cho cô ta, thì tại sao lại muốn nói chuyện riêng với cô ta?”

“Cô biết cô ấy là ai không? Niệm Ấm, cô chủ của tập đoàn Cố Linh. Cô ấy dấu thân phận đến công ty chỉ vì muốn chứng minh thực lực của mình, chưa bao giờ muốn tranh với cô cái gì cả. Nếu như cô ấy thích danh sách kia, thì muốn mười cái tám cái cũng được!

Việc gì phải tranh với cô!”

“Vả lại, khách hàng của cô bị cướp, cũng không phải do cô ấy sai, là có người cố ý tiết lộ thân phận của cô ấy, vì thế những kia khách hàng mới mượn gió bẻ măng, muốn đổi nhà thiết kế. Cô ấy cũng vô tội, cô ấy đã làm sai điều gì.

chứ?”

“Trong lòng cô nghỉ ngờ, tính toán tất cả, kể cả đối tác lần cấp trên của cô, nếu như Niệm Noãn thật sự truy cứu, chỉ sợ cả đời cô phải ăn cơm tù, còn tư cách đi bồi dưỡng, cô nên nằm mơ đi.

Lưu Vân, cô tự lo lấy mình, tôi đã nói hết lời rồi.”

Bùi Viện lạnh lùng nói, trong mắt tràn đầy thất vọng với cô ta.

Lưu Vân nghe cô ấy nói như thế, cả người đều là kinh ngạc, bởi vì không muốn tin tưởng những điều này là sự thật.

Niệm Noãn lại là cô chủ của tập đoàn Cố Linh, vậy hành động của mình chẳng phải là rất buồn cười sao.

Đúng như Bùi Viện đã nói, nếu như Niệm Noãn thật sự thích danh sách đó, muốn bao nhiêu cái mà chẳng được, cần gì phải tranh với mình.

Hơn nữa, Niệm Noấn đúng là cô chủ nhà giàu, bên cạnh có người theo đuổi là đương nhiên, hơn nữa khẳng định đều là người chất lượng tốt.

Từ đầu đến cuối, cô ta giống như một vai hề vậy, cuối cùng không còn lại…gì.

Lần này, thật sự không còn gì, nói không chừng cô ta còn phải ngồi tù cả đời!

Giờ phút này, Cố Hy dùng tốc độ nhanh nhất đưa Niệm Noãn đến bệnh viện, vết thương không sâu nhưng lại rất dài, đã không chảy máu nữa, nhưng lại có một tâng máu dày đông lại.

Khi bác sĩ bôi thuốc cho cô, cô vẫn lo lắng hỏi: “Tôi… Tôi có bị sẹo không, có phải sau này sẽ rất khó nhìn không?”

“Vết thương của cô không sâu, cho dù bị sẹo cũng rất nhạt, không nhìn kỹ sẽ rất khó thấy, yên tâm đi.”

“Cho dù nhạt, cũng rất xấu!”

Cô nghe nói như thế, suýt nữa thì khóc lên.

“Cho dù xấu anh cũng sẽ ở bên em.”

Cố Hy vội vàng nói.

Vốn là cô còn có thể cố nén không khóc, nhưng khi nghe anh nói xong cô còn khóc to hơn.

“Cuối cùng anh có biết nói chuyện không, cái miệng quạ đen của anh, anh không thể an ủi em được à?”
 
Chương 3223


Chương 3223

“Em, em đừng khóc.”

Cố Hy lập tức luống cuống tay chân.

Rất nhanh bác sĩ đã xử lý vết thương xong, dán băng gạc trên mặt.

Nước mắt cô vấn chưa khô, Cố Hy đứng một bên không dám nói lời nào, bởi vì sợ nói quá trực tiếp không sẽ không thích nghe.

“Anh vừa nói, cho dù em có xấu thì anh cũng vần ở bên em, có thật hay không?”

“Đương nhiên.”

“Tại sao? Không phải đan ông đều thích khuôn mặt đẹp của phụ nữ sao?”

“Mọi người đều có lòng thích cái đẹp, nhưng vẻ đẹp không phải là mãi mãi, nó sẽ héo tàn theo thời gian. Em cảm thấy bố có yêu mẹ không?”

“Chuyện này không phải là anh đang phí lời sao?” Cô tức giận nguýt một cái.

“Mẹ đã không còn vẻ đẹp của thiếu nữ tuổi hai mươi nữa, nhưng bố vẫn rất yêu mẹ. Lễ nào trong mấy năm nay, bố không gặp được cô gái tuổi trẻ xinh đẹp nào sao? Nhưng tại sao ông vẫn luôn yêu mẹ?”

“Tình yêu sẽ tích lũy theo thời gian, người tình trong mắt hóa Tây Thi, vì thế trong mắt anh lúc em hai mươi tuổi rất đẹp, đến bốn mươi tuổi cũng rất đẹp.”

Vốn trong lòng cô còn lo lắng không yên, nhưng khi nghe được những lời này, cuối cùng thì trái tim cũng về vị trí.

“Chuyện đó… Nếu như thật sự có sẹo, anh có thể đừng ghét bỏ em không?”

“Nếu không, anh và em, đều có một vết sẹo trên mặt, anh không chê em và em cũng không chê anh, thế nào?”

“Câm miệng, không cho phép nói những lời này, anh mới không cần anh tự rạch mặt mình, em không phải kẻ điên. Mỗi câu nói của anh, em đều tin anh, vì thế anh đừng nói không yêu em, em cũng sẽ tin đó, hiểu chưa?”

Cô tuyệt đối tin tưởng vào lời anh nói.

Anh nói không thích mình, cô tin, dù cho cô có thể cảm nhận được ấm áp của anh.

Anh nói mình và Uyển Nhi là bạn trai bạn gái, cô cũng tin, cho dù cô cảm thấy giữa hai người có chút xa lạ.

Có lúc, con người không muốn tin tưởng cảm giác của mình, chính là đồng ý tin tưởng lời chính miệng đối phương nói.

“Được.”

Anh nặng nề gật đầu, như hứa điều gì đó.

Cô thấy cảnh này, mới thở phào nhẹ nhõm.

“Đúng rồi, chị Bùi sao rồi, chị Vân sẽ không tổn thương cô ấy chứ?”

“Chuyện này anh đã báo án rồi, Bùi Viện không sao, chỉ là Lưu Vân đã bị bắt vào đồn công an tạm giam, chờ em khởi tố là có thể dựa theo tội cố ý giết người để xử phạt, ít nhất là phải ở trong đó mấy năm.”

“Em muốn gặp cô ta.”

“Được, để anh sắp xếp, nhưng em phải đến cục cảnh sát gặp cô ta.”

Cô gật đầu, rời khỏi bệnh viện đi tới cục cảnh sát.

Lưu Vân như người bị mất hồn, rũ xuống đầu ngồi trong phòng thẩm vấn.
 
Chương 3224


Chương 3224

Lần thứ hai cô ta nhìn thấy Niệm Noãn, chột dạ cúi xuống đầu xuống.

“Xin chào cô Cố”

“Chị Bùi đã nói cho cô biết sao?”

“Nếu như, cô nói cho tôi sớm một chút, thì tôi nhất định sẽ không làm nhiều chuyện ngu xuẩn như vậy!” Lưu Vân hối hận không kịp nói.

“Nói như vậy, cô là người chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, thân phận của tôi lớn nên cô không dám đắc tội, nếu như không có thân phận, cô vẫn sẽ bắt nạt như thường, nhất định sẽ không cho người khác cơ hội cao hơn cô, không phải sao?”

Cô lạnh lùng nói: “Thật ra tôi cũng không muốn làm kẻ thù với cô, tôi coi mỗi người các cô là bạn của tôi, cho dù đó chỉ là vẻ ngoài. Lần trước người lái xe đến đón tôi, tên là Ôn Mạc Âu, hai nhà chúng tôi là bạn bè, chúng tôi từ nhỏ đã quen nhau.”

“Vị ngày hôm nay, là anh trai tôi, con nuôi của nhà họ Cố. Tôi với họ trong sạch, hợp tình hợp lý, nhưng từ trong miệng các cô nói ra, chính là tôi quyến rũ đàn ông, muốn gả vào nhà giàu.”

“Trước đây xem tỉ vi, tôi luôn cảm thấy lời đồn đãi có thể ép chết người khác là nói quá, nhưng bây giờ cuối cùng tôi nếm được sự lợi hại của lời đồn đãi cũng, đen có thể nói thành trắng, chết có thể nói thành sống, cô còn trách tôi giấu giếm? Sao không xem lại mình đi, là lòng cô quá hẹp hòi, không chịu nổi người khác tốt hơn mình?” Lời này, khiến vẻ mặt Lưu Vân rất khó coi, lúc xanh lúc trắng.

Cô ta nắm chặt tay, vẻ mặt hổ thẹn, không dám ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Niệm Noãn: “Nhưng tôi cũng rất cảm kích cô, cô đã cho tôi một bài học, để lần sau khi vào công ty làm việc tôi biết cái gì nên làm cái gì không nên làm. Chị Vân, chuyện trước đây cô gây chuyện với tôi, tôi sẽ không so đo với cô, nhưng cô làm tổn thương tôi, pháp luật nên làm sao thì sẽ phán như thế, tôi không muốn nương tay với cô.”

“Cô hủy dung tôi là thật, muốn giết tôi cũng là thật, muốn tôi giơ cao đánh khế quá khó, lúc đầu cô cũng không giơ cao đánh khẽ với tôi.”

“Cô đến… Là để cười nhạo tôi sao?”

Lưu Vân nhụt chí nói.

“Tôi đến là để cô nhìn mặt tôi, cô biến thành như vậy, không liên quan đến người khác.”

Cô lạnh lùng nói, sau đó đứng dậy rời đi.

Cố Hy đi bên cạnh cô nói: ‘Em khiến anh rất bất ngờ.”

“Có ý gì?”

“Anh còn tưởng rằng, em đến thả cô ta ra, chuyện cũ sẽ bỏ qua.”

“Thật ra thì cô ta cũng không dễ dàng gì, nhưng em lại nghĩ mình cũng không dễ dàng, tự nhiên lại bị hủy dung.

Em không làm sai chuyện gì, thì sao phải hào phóng hiền lành tha thứ người khác.”

“Anh không nghe sao, lòng dạ cô ta __ nhỏ mọn, luôn nghỉ ngờ người khác, còn trách em không nói rõ thân phận. Một phút đó, em cảm thấy người này không đáng để đồng tình, đặc biệt là loại người vì đạt được mục đích mà cái gì cũng dám làm.”

“Em trưởng thành rồi.’ Cố Hy cười nói.

“Phí lời, em đã hai mươi ba tuổi rồi!

Nhưng, em cũng hiểu được, sao anh thích em lại không chịu thừa nhận. Xác thực, anh là con nuôi nhà họ Cố, lúc đầu đã gặp quá nhiều lời đồn đãi nhảm, chẳng trách… Anh lớn lên trong một gia đình như thế, mà anh lại biến thành dáng vẻ này.”

Từ khi Cố Hy hiểu chuyện, đã có không ít người thảo luận thân phận của anh.

Cô cũng không dám tưởng tượng, trái tim của anh phải mạnh mẽ đến nhường nào, những năm này có thể giữ vững bản tính, không làm tổn thương bất kỳ người nào trong nhà họ Cố.
 
Chương 3225


Chương 3225

“Cố Hy, anh thật sự không muốn kế thừa tập đoàn Cố Linh sao? Anh có cơ hội, anh cũng đừng vì tránh hiềm nghị, mà đi học pháp luật, em biết… Mấy chuyện kinh doanh anh học một chút là hiểu. Lẽ nào anh không hề có chút lòng riêng nào sao?”

“Không có, tuy rằng anh không phải con ruột của bố mẹ, nhưng anh rất yêu họ, cũng yêu em và Đoàn Tử, sẽ không tranh đoạt với các em, chỉ cần anh có, thì đều là của các em.”

“Tại sao? Anh không ghen ty không hận sao?”

“Nhà họ Cố chưa bao giờ có lỗi với anh, nếu như anh căm hận nhà họ Cố, thì anh vẫn còn là người sao?”

“Em biết anh làm như vậy là đúng, nhưng không phải mỗi người đều có thể làm được như anh, rất nhiều người đã lạc lối. Con người có dục vọng, quyền lực, tiền tài và quyền thế có thể khiến người ta phát rồ, lẽ nào anh không muốn những thứ đó sao?”

Cô rất tò mò nhìn Gố Hy, lẽ nào anh chưa từng tham lam, dã tâm và dục vọng sao?

Một khi bị ý nghĩ này thiêu đốt, thì rất khó dập tắt, một ngọn lửa nhỏ có thể đốt cháy cả một đồng cỏ.

Cố Hy duy trì thế nào, những năm này anh không có lòng dạ khác, một lòng yêu nhà họ Cố.

“Niệm Noãn, từ nhỏ đến lớn anh chỉ lợi dụng em một lần.”

“Anh lợi dụng em?” Cô rất kinh ngạc, vắt hết óc nhưng thực sự không nhớ ra chuyện anh lợi dụng mình.

Cố Hy mím môi, dường như có hơi khó nói.

Đây là bí mật chôn sâu trong lòng anhI “Gòn nhớ khi còn bé, em bị người ta bắt cóc, anh xông tới cứu em, rồi bảo em về nhà cầu cứu không?”

“Nhớ chứ.”

Tuy rằng lúc ấy mình mới ba tuổi, nhưng thực sự có ấn tượng rất sâu.

Bởi vì đây là lần đầu cô đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, thật sự cảm nhận được cái gì gọi là hoảng sợ.

Cô vốn tưởng rằng mình có thể vui vẻ lớn lên, không buồn không lo, nhưng không ngờ tới hiện thực đã cho cô một bài học.

Cố Hy để mình chạy trốn, mà anh lại bị bắt lại, cô càng khổ sở, chỉ hy vọng anh không xảy ra chuyện gì.

Vào lúc ấy đó chỉ đơn thuần là tình anh em, chỉ là không hy vọng anh trai sẽ xảy ra chuyện mà thôi.

“Chuyện đó… Không phải đã trôi qua rất lâu rồi sao?”

“Đối với em mà nói, khả năng đã trôi qua rất lâu đã sớm quên, nhưng đến , bây giờ anh cũng không quên được chuyện xảy ra ngày đó. Thật ra… Anh cố ý để em rời đi, anh muốn biết một người con nuôi bị bắt cóc, bố mẹ nuôi sẽ làm như thế nào.”

“Cái gì?”

Niệm Ấm nghe nói như thế, đôi mắt khiếp sợ trợn to, dáng vẻ không thể tin được.

Lúc ấy mới bao lớn chứ, anh đã suy nghĩ nhiều như vậy, đây là đã tính toán †ừ trước.

Cố Hy nhìn thấy ánh mắt của cô, tội lỗi trong đáy lòng càng tăng thêm mấy phần.

“Vào lúc ấy anh đã hiểu chuyện, khi ra ngoài mua đồ, đều có thể nghe thấy mọi người chỉ chỏ mình, nói anh là con nuôi, là nhặt được, bố mẹ khẳng định không thể đối xử bình đẳng, dù sao thì họ cũng có con trai của mình.”

“Thế giới này vấn luôn đen tối, em nhìn những người đó ác độc với một đứa bé như vậy, chỉ chỏ nói xấu, con trai của họ cũng nói anh là con hoang, nói anh không rõ lai lịch.”

“Anh sợ… Sợ sau khi bố mẹ có con trai của mình, sẽ hối hận khi nhận nuôi anh. Anh rất sợ họ sẽ bỏ rơi anh, cũng sợ họ sẽ ngược đãi anh, vì thế anh muốn biết… Cuối cùng thì họ có yêu anh hay không.”
 
Chương 3226


Chương 3226

“Sự thật đã chứng minh, mẹ rất yêu ta, bà thật sự rất yêu anh, giây phút nhìn thấy bà dùng thân mình chắn cho anh, anh đã rất hối hận.”

“Bà chưa bao giờ nghỉ ngờ sự tin tưởng của một đứa trẻ với mẹ, nhưng đứa trẻ này lại tính toán bà, khiến bà lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm. Anh chỉ là con nuôi, nhưng mẹ lại coi anh là một phần của gia đình, thiếu một người cũng không được, vì thế bà đã nguyện ý đánh đổi vì anh.”

“Anh rất cảm kích mẹ, đã giúp anh giữ vững được bản tính trước mấy lời đàm tiếu, giúp anh không biến thành người mà mình căm ghét nhất, Em hỏi anh, cuối cùng là anh có lòng riêng hay không, ngoại trừ lần thăm dò đó, anh chưa từng có. Cả đời, sẽ không để người thân lâm vào cảnh nguy hiểm, sẽ không bao giờ.”

Cố Hy nặng nề nói xong, mỗi chữ đều gõ vào tim cô thật sâu.

Cô thật sự đánh giá thấp lòng dạ của Cố Hy, sâu không thấy đáy.

Trẻ em ba tuổi, đã biết nhiều như vậy, là một chuyện đáng sợ đến nhường nào.

Nhưng… Cô không sợ Cố Hy chút nào, càng nhiều hơn chính là… Đau lòng.

Khi cô ba tuổi, không buồn không lo, có anh trai thương yêu, cha mẹ chăm sóc, còn có Đoàn Tử để bắt nạt.

Nhưng Gố Hy thì sao?

Sợ mình bị vứt bỏ, sợ những lời nói ác độc kia, anh trải qua những chuyện này như thế nào, đến cùng thì trái tim đã luyện thành hình dáng gì, mới có thể trở nên cứng rắn không thể phá vỡ như thế?

Chẳng trách… Anh nói mình chưa từng có lòng riêng.

“Niệm Noấn, em có cảm thấy anh rất đáng sợ hay không?”

Anh nhếch miệng lộ ra một nụ cười giêu cợt, dường như đang chê cười chính mình.

Cho dù là người nào khi nghe xong, – cũng đều sẽ cảm thấy đáng sợ.

Người khác ba tuổi, vân chưa hiểu cái gì.

Nhưng khi anh ba tuổi, đã hiểu được đạo lí đối nhân xử thế.

“Không, Cố Hy không đáng sợ chút nào, lúc Cố Hy ba tuổi chỉ hi vọng mình có gia đình, không muốn bị bỏ rơi mà thôi.” Cô nhón chân lên, ôm cổ anh thật chặt.

Bờ môi dán vào lỗ tai của anh, nói từng chữ một.

“Em hiểu, em đều hiểu!”

Cô lẩm bẩm nói, giọng nói có chút nghẹn ngào.

Cố Hy nghe nói như thế, trái tim mạnh mã run lên, bàn tay lớn xuôi hai bên, do dự cố gắng vài giây mới dùng sức ôm chặt cô.

“Nhưng, có lúc chính anh cũng ghét bỏ mình, anh cảm thấy mình chính là quái vật.”

“Không có, sao anh có thể là quái vật. Cố Hy là người con, anh trai tốt nhất thế giới!”

“Nếu như lúc trước mẹ thật sự vì anh mà xảy ra chuyện, cả đời này anh sẽ không tha thứ cho mình. Vì thế, anh vẫn cảm thấy mình có lỗi với bà.”

“Những năm này anh đều cất giấu bí mật như thế, anh cực khổ rồi, nói ra là tốt rồi. Hơn nữa mọi chuyện đã qua lâu như vậy, anh cũng đừng tự trách nữa, anh xem không phải mẹ không có chuyện gì sao?” Niệm Noãn cố gắng an ủi, tay nhỏ không ngừng võ vào lưng anh, muốn an ủi anh nhiều hơn.

Cố Hy nói ra bí mật chôn sâu nhiều năm, trong lòng cũng dễ chịu hơn.

Bí mật này thực sự quá nặng nề, chắc ai cũng không ngờ tới, một đứa trẻ ba có thể nghĩ nhiều như thế.

“Bây giờ, coi như em đã biết bí mật của anh rồi, sau này có xảy ra chuyện gì, thì anh cũng đừng lừa em được không?
 
Chương 3227


Chương 3227

Sao ạn lại như hũ nút thế, bên ngoài thì không thấy gì, nhưng chỉ cần tìm hiểu một chút, mới biết anh là người như thế nào.’ “Chúng ta thẳng thắn với nhau, có được không?” Cô dịu dàng nói rằng.

“Được.”

Anh gật đầu, cô cũng thở phào nhẹ nhốm, nói: ‘Vậy bây giờ chúng ta đi đâu thế?”

“Anh định đến Sở Sự Vụ, còn em?”

“Được, em cũng đến chơi một chút.”

Cô biết Cố Hy là người cẩn thận tỉ mỉ, nhưng không ngờ tới anh làm việc lại nghiêm túc như vậy, đối với mỗi vụ án đều có một loại cảm giác thần thánh.

Đều nói đàn ông chăm chỉ làm việc là đẹp trai nhất, khi Cố Hy vùi đầu vào xem tài liệu trên bàn, gò má đẹp đến mức bùng nổ.

Vốn cô còn đang xem tạp chí, nhưng càng xem càng thấy vô vị, cộng thêm chỗ này còn có anh chàng đẹp trai thú vị.

Đặc biệt là anh chàng đẹp trai lại còn là của mình.

Ngẫm lại có chút khó mà tin nổi.

Nếu như, cô và Cố Hy lên giường, mang thai sinh ra một đứa bé, thì chẳng phải là… Một công đôi việc sao?

Cô đột nhiên nghĩ tới một chuyện, không nhịn được mà bắt đầu tính toán, cuối cùng thì phải làm sao mới xảy ra quan hệ với anh được.

Đúng lúc này, Cố Hy để tài liệu xuống, gọi thư ký đến lấy, nhìn dáng vẻ chắc là xử lý tốt.

“Gố Hy, những thứ này đều là tài liệu của anh sao? Có liên quan đến pháp luật ạ, thật là sâu sắc nha, có thể giải thích cho em một chút không?”

“Pháp luật đều lạnh như băng, chắc là em sẽ không cảm thấy hứng thú đâu, chỉ sợ anh nói lại khiến em buồn ngủ.”

“Thử một chút thôi mài”

Cô cố ý câm một quyển sách lên, giống như học sinh tốt nóng lòng muốn học hỏi, chờ thầy giáo giải đáp.

Cô cố ý cách anh rất gần, tay nhỏ quấn quít lấy cánh tay của anh, hỏi những thuật ngữ chuyên nghiệp này có nghĩa là gì.

Cô vốn định dùng ngôn ngữ hình thể để anh cảm nhận được gì đó, nhưng không ngờ tới tên Cố Hy đầu gỗ này lại thật sự giải thích cái gì gọi là ở tù chung thân, cái gì gọi là vụ án hình sự.

Hoàn toàn không có chú ý tới cổ áo cô đang lộ ra, còn có làn váy đang cố ý trêu chọc, lộ ra bắp đùi trắng nõn.

Mẹ nó, anh là Bồ Tát à? Là loại Bồ Tát ngồi trong lòng cũng không loạn.

Ngay khi cô chuẩn bị nản lòng, thì không ngờ tới cửa phòng bị mở ra, thư ký đưa một vụ án khẩn cấp vào.

Không ngờ Cố Hy lại trực tiếp cởi áo khoác, khoác lên đùi cô, cũng hơi nghiêng người, che cổ áo của cô lại.

Tất cả cảnh “xuân” đều được che kỹ lại, trong nháy mắt đó cô đã hiểu.

Thì ra, Cố Hy biết tất cả mọi chuyện, chắc là chỉ giả vờ không biết mà thôi, tên đểu này.

Rất nhanh thư ký đã đi rồi, trước khi ra ngoài Cố Hy còn dặn dò: ‘Lần sau gõ cửa rồi mới vào.”

“Dạ”
 
Chương 3228


Chương 3228

Sau khi thư ký rời đi, cô kéo quần áo xuống, nói: “Anh đều biết?”

“Em quyến rũ quá rõ ràng.”

“Nếu anh đã biết em có ý khác, tại Sao còn…”

Chưa nói xong lời cuối cùng, cô có chút không nói được nữa, thực sự quá lộ liêu, cô là một cô gái hay xấu hổ.

Cố Hy nhíu mày nói: “Còn thế nào?

Bây giờ em đang mang thai, ba tháng đầu là nguy hiểm nhất, em không sợ đứa nhỏ và mình xảy ra chuyện à?”

“Vậy sao anh không nghĩ đến, nếu em sảy đứa bé này, thì chúng ta sẽ có một bé khác?”

“Sảy con sẽ tổn thương cơ thể, có cô gái vì chuyện này mà không thể mang thai được nữa.”

“Nhưng đó là số ít mà, chỉ cần bệnh viện, bác sĩ phẫu thuật đúng, thì sẽ không có chuyện gì.”

“Cho dù có khả năng một phần nghìn, thì anh cũng sẽ không để em mạo hiểm.”

Anh mạnh mẽ nói, gõ vào sâu trong linh hồn, khiến cô có chút bất đắc dĩ.

Cô có thể cảm nhận được tâm trạng yêu ai yêu cả đường đi của Cố Hy, mọi việc đều suy nghĩ cho mình, dù đứa nhỏ không phải là của anh, thì anh vẫn đối xử bình đẳng.

Nhưng anh tốt như vậy, có nguyên tác đến thế, cô rất khó đưa ra quyết định.

“Chuyện đó… Được rồi.” Cô nản lòng nói, nhưng đột nhiên nghĩ đến điều gì, cô tò mò hỏi: “Vậy anh có phản ứng không?”

“mm Không khí, dường như lúng túng hơn một chút.

Anh mím môi không trả lời, đôi mắt nhìn về phía tài liệu, tiếp tục giải thích điều vừa nấy.

Vẻ mặt anh không có chút biến hóa nào, nhưng cô vẫn nhìn thấy rõ ràng, lỗ tai anh bắt đầu đỏ lên.

Cô tò mò sờ thử, còn rất nóng nữa.

“Để em xem một chút? Em vẫn chưa biết đàn ông cứng là hình dáng gì đâu!”

Cô tò mò hỏi.

Cố Hy tức giận trừng cô một cái, gõ đầu cô mấy cái: ‘Làm liều, là con gái mà không có chút rụt rè nào, nói lời này cũng không cảm thấy xấu hổ?”

“Xấu hổ cái gì? Anh là người yêu của em, không phải anh muốn kết hôn với em sao? Sau này anh chính là chồng em, xem sớm hay xem muộn thì cũng là xem thôi, em sử dụng quyền hạn của mình sớm một chút thì làm sao?”

WETNn 4 Cố Hy là một luật sư, có tài phản biện, nhưng bây giờ anh lại không có gì để nói.

Cô nhóc này, cũng thật có tài năng!

Anh trực tiếp rút cà vạt, trói hai tay cô ra phía sau, trong nháy mắt cô không thể động đậy.

Cô trợn mắt lên, không thể tin nhìn Cố Hy.

Không phải chứ? Chơi trò trói tay, kích thích như vậy?

Nhìn anh là người đứng đắn, không ngờ tới là anh đang ra vẻ đàng hoàng?

Tuy khẩu vị rất nặng, nhưng cô vẫn rất mong chờ, không biết khi Cố Hy điên cuồng buông thả sẽ là dáng vẻ gì?

Nhưng một giây sau, cô kinh ngạc đến ngây người. Cố Hy ôm ngang cô lên, đặt trên ghế salông, đặt cơ thể cứng của cô xuống, nói: “Em xem tỉ vi đàng hoàng cho anh, anh xử lý xong thì cùng về nhà. Chuyện này khẳng định không giấu được bố mẹ, phải về nói cho họ biết một tiếng.”

“Cố Hy, cuối cùng thì anh có phải là người không? Anh lại dám trói em rồi bắt em xem tỉ vi?”

“Không phải vậy đâu?”
 
Chương 3229


Chương 3229

Anh tức giận gõ đầu cô: “Cô nhóc, đừng suy nghĩ lung tung nữa, em đang mang thai sắp làm mẹ rồi mà vẫn trẻ con, tùy ý làm bậy thế.”

“Nếu như là con gái, nhất định sẽ có tính cách giống em, nếu như là bé trai, cho dù cha ruột bé ra sao, thì anh đều sẽ cố gắng dạy dỗ bé, giống như bố dạy dỗ anh năm đó, anh nhất định sẽ chăm sóc em và con thật tốt.’ Anh thâm tình nói.

Trong nháy mắt Cố Niệm Noãn không còn tức giận nữa, cô bất đắc dĩ lắc đầu, từ đầu đến cuối Cố Hy đều muốn tốt cho mình.

Cô biết, anh lo lắng cho cơ thể của mình, mới cố nén dục vọng.

Thực sự là làm khó anh, cô cảm thấy khi mình đào một cái hố kéo Cố Hy xuống, thì cùng lúc đó cô cũng đã tự chôn chính mình.

Cô cứ bị trói như vậy, xem phim truyền hình nửa giờ, sau khi Cố Hy hết bận mới đưa cô về nhà họ Cố.

Hứa Trúc Linh nhìn thấy mặt cô bị thương, đau lòng đến hỏng rồi, hận không thể lập tức đi tìm Lưu Vân gây phiền phức, nhưng bị Niệm Noãn cản lại.

“Con đã xử lý, mẹ yên tâm đi.” š “Lúc đầu mẹ đã nói để con đi đào tạo sâu rồi, nhưng con không chịu nghe lời, xem bây giờ phải chịu khổ này.”

“Đứa trẻ chị chút khổ là chuyện tốt, sau này mới trưởng thành được, anh đã bảo Cố Ngọc Vy đưa thuốc cao đến, đây là thuốc em ấy tự làm, chắc chắn sẽ không có sẹo.”

Cố Thành Trung nói.

“Anh câm miệng đi, khi đó chính là anh giúp con bé nói chuyện, đừng tưởng là em quên!”

Hứa Trúc Linh hung ác trừng mắt nhìn ông, Cố Thành Trung lắc đầu, bày tỏ mình rất vô tội.

Ông không nên mở miệng.

“Cố Hy, đến thư phòng với bố.”

Ông rất bất đắc dĩ nói.

Cố Hy đi theo Cố Thành Trung vào thư phòng, xấu hổ nói: ‘Xin lỗi bố, là con không chăm sóc tốt cho Niệm Noãn.”

“Chuyện này cũng không thể trách con, cuộc đời khó đoán, cũng may không phải là vết thương nặng. Nhưng chuyện của con và Uyển Nhi, khiến bố rất thất vọng. Lẽ nào con không nhìn ra ˆ dã tâm của Uyển Nhi sao? Niệm Noãn không nhìn ra, chả nhế con cũng nhìn nhìn ra? Bị người như vậy quấn lấy, chỉ sợ sau này sẽ phiên phức không ngừng.”

“Là con không suy ngĩ chu đáo.”

“Bố cũng biết, con ở cùng với cô ta chỉ vì Uyển Nhi là bạn thân của Niệm Noãn, con cũng là vì Niệm Noãn. Nếu con đã quyết định bạc tình, nhưng lại không thể ra tay tàn nhân, đây chính là vấn đề lớn nhất! Cẩn thận người phụ nữ này, chỉ sợ sau này sẽ có tai họa lớn hơn.”

“Vâng, con sẽ để ý.”

“Đoàn Tử gặp nạn.”

Cố Thành Trung đột nhiên nói, khác hoàn toàn với đề tài phía trước, trong lúc nhất thời Cố Hy kinh ngạc: “Vết thương rất nặng, bây giờ vần đang hôn mê trong phòng bệnh, bên kia có nhà họ Ôn chăm sóc, bố cũng yên lòng phần nào.” Vẻ mặt nghiêm túc của Cố Thành Trung trở nên nặng nề: ‘Bố không dám nói chuyện này cho mẹ con, con cũng thấy đấy, Niệm Noãn vừa bị thương, bà ấy đã đau lòng thành dáng vẻ này.”

“Bố cũng không dám tưởng tượng, nếu như bà ấy biết Đoàn Tử còn đang hôn mê, thì sẽ biến thành dạng gì?”

“Sao… Đoàn Tử lại gặp nguy hiểm, là ai làm?”
 
Chương 3230


Chương 3230

“Bây giờ vẫn chưa biết, có khả năng là kẻ thù thương trường của nhà họ Ôn ở London. Nhà họ Ôn là Việt kiều, nhưng thế lực ở London lại càng lúc càng lớn, khó tránh khỏi bị người ta nhìn chằm chằm. Lúc đó khi có chuyện, con gái nhỏ nhà họ Ôn cũng ở đó, chắc là nhằm về phía con bé mà đến.”

“Chắc là Đoàn Tử vì bảo vệ người ta, nên mới bị thương.”

Cố Hy nghe ông nói như thế, trái tim đập mạnh, trong lúc nhất thời anh không hiểu Cố Thành Trung nói chuyện này với mình là có ý gì?

“Chuyện đó… Bố hi vọng con làm thế nào?”

Anh nhìn về phía Cố Thành Trung, trái tim khế run.

Cố Thành Trung thực sự quá thông minh, nếu như dùng từ ngữ để hình dung trí tuệ của Cố Thành Trung, anh chỉ nghĩ đến một từ.

Hồ ly, Lão Hồ Ly!

Trưởng thành cẩn thận, làm việc có quy tắc, không xảo quyệt nhưng lại rấy thông minh, dường như tất cả mọi chuyện đều không qua được mắt của ông.

Ông dường như hiểu rõ tất cả, nhưng lại không biểu hiện ra, vì thế Cố Hy cũng không biết ý định thật sự của Cố Thành Trung là gì.

“Bố muốn đi một chuyến đến London, bố thực sự không yên tâm về Đoàn Tử. Bố sẽ nói với mẹ con là đi bàn bạc chuyện làm ăn, chắc là sẽ đi khoảng mười ngày. Khoảng thời gian này, bố sẽ giao từ trên xuống dưới của nhà họ Cố cho con, con là con trai trưởng của bố, nên lộ khí phách của đàn ông nhà họ Gố ra đi.”

“Con nhất định sẽ chăm sóc mẹ và Niệm Noãn thật tốt, bố, bố yên tâm đi.”

“Ừ, bố cũng không phải lo lắng, con hiếu thảo nhất, Nhưng còn có một việc, bố nhờ con.”

“Chuyện gì?”

“Tập đoàn Cố Linh không thể không .

có người đáng tin cậy, bố đã đề nghị với hội đồng quản trị, để con vào học tập, tuy con đang học pháp luật, nhưng bố biết con luôn có thiên phú về lĩnh vực tài chính. Bố tin tưởng con học một lần là hiểu, Khương Anh Tùng sẽ giúp đỡ con trong rất nhiều chuyện, vì thế con cũng đừng lo lắng.”

“Bố, chăm sóc người nhà họ Cố thì có thể, nhưng xử lý con việc của công ty… Con sợ mình không thể làm được.”

Cố Hy kháng cự nói “Coi như con mặc kệ, không muốn đến công ty làm việc, bố sợ lần này bố đi London sẽ không chỉ có mười ngày, vì thế tập đoàn nhất định phải có một người có thể khiến người dưới kính sợ.

Việc nào không biết làm thì con cứ để Khương Anh Tùng và Lâm Thanh Huyền xử lý, hai vợ chồng họ sẽ xử lý tốt.”

Cố Thành Trung đã nói đến mức này, nếu như anh còn từ chối thì có chút không hiểu lý lẽ.

Anh chỉ có thể cắn răng gật đầu đồng ý. Lúc này Cố Thành Trung mới vui mừng võ bờ vai của anh, nói: “Thời gian trôi qua thật nhanh, chúng ta đã già rồi, các con đều là nhân tài mới xuất hiện. ˆ Xem ra Đoàn Tử phải ở lại London, chăm sóc bác hai của nó. Ở Đà Nẵng, bố chỉ có con và Niệm Noãn, nếu như đi cùng nhau, thì tập đoàn Cố Linh sẽ để lại cho con.”

“Tuy anh em các con không ở cùng nhau, nhưng đều là bạn bè lớn lên từ nhỏ với nhau, còn có đứa trẻ trong nhà chú tư, tuổi tác của các con xấp xỉ nhau. Sau này, thiên hạ này có thể chính là của các con.”

“Con… Nhất định sẽ không phụ lòng tin tưởng của bố.”

“Bố tin con, con ra ngoài đi, bố muốn yên lặng một chút.”

Cố Thành Trung thở dài một hơi, đi về phía cửa sổ.
 
Chương 3231


Chương 3231

Lúc Cố Hy rời đi, đóng cửa lại, nhìn bóng lưng phía trước cửa sổ của Cố Thành Trung, tuy rằng vẫn kiên cường, nhưng năm tháng vội vã đã trôi qua hai mươi năm rồi, người mạnh khỏe cũng bị năm tháng tàn phá, ông đã không còn trẻ nữa rồi.

Thời đại thuộc về ông đã qua, giống như ông đã nói, bây giờ là thiên hạ của người trẻ. Từ nhỏ đến lớn, Cố Thành Trung vần luôn là thần tượng của mình, anh hi vọng có một ngày mình có thể trở thành một người như bố, chăm sóc gia đình, có trách nhiệm với mọi người, trên người ông đều là trọng trách to lớn, ông chưa từng lười biếng, mấy năm nay đều cẩn thận cơ trí, chưa từng đi nhầm một bước.

Cho dù là tập đoàn hay là gia đình, đều xử lý rất tốt, nếu như nhất định phải bỏ một thứ, anh không chút do dự tin tưởng, Cố Thành Trung sẽ bỏ tâm huyết nhiều năm của nhà họ Cố để đổi lấy gia đình.

Anh cảm thấy đàn ông như vậy mới thật sự là đàn ông, bởi vì anh cũng có người con gái mình yêu tha thiết, vì thế nên hiểu rõ một người đàn ông yêu đến mức tận cùng thì cái gì cũng có thể bỏ.

Cửa phòng đóng lại, tâm trạng của anh trở nên nặng nê.

Đoàn Tử đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa cậu ấy còn đang hôn mê trong phòng bệnh.

Nhìn dáng vẻ lo lắng của Cố Thành Trung, sợ là rất nghiêm trọng.

Dòng họ Mold cũng ở London!

Anh bấm số điện thoạt của Mặc Quyền, rất nhanh anh ta đã bắt máy.

“Cậu chủ, có dặn dò gì sao?”

Trước đây Mặc Quyền còn gọi thẳng tên, nhưng bây giờ lại đổi giọng gọi là cậu chủ.

“Cuối cùng thì anh đã làm gì?” Anh lạnh giọng nói.

“Cậu đã nhận được tin tức rồi sao?”

Mặc Quyền cười nói, chỉ là giọng cười có chút yếu, còn mang theo vài tiếng ho khan kịch liệt.

Anh ta không ngờ tới Cố Hy lại tìm được chỗ trốn của mình rồi phái người ám sát, nếu không anh ta phản ứng nhanh, thì đã chết rồi.

Bây giờ bụng bi trúng đạn, anh ta căn răng lấy viên đạn ra, toàn bộ căn phòng dưới đất nồng nặc mùi máu tanh.

Anh ta cắn răng, băng vải cho mình băng xong thì mệt đến kiệt sức, cả người như bay lên, mà đúng lúc này Cố Hy lại gọi điện đến.

Anh ta vốn định không nghe, nhưng vì thực sự quá mệt mỏi, bây giờ anh ta thật sự rất muốn ngủ một giấc, nhưng lại cảm thấy không cam lòng.

Cố Hy gọi điện thoại đến, chỉ có thể | nói rõ một chuyện, bên London đã thành công rồi, sao anh ta có thể bỏ qua cơ hội tốt cười nhạo Cố Hy chứ, nhìn dáng vẻ không thể làm gì của Cố Hy, anh ta thực sự rất hả hê.

“Mặc Quyền, nếu như tôi thật sự là con của ông chủ dòng họ Mold, ông ta có mười hai người con nuôi, anh là đứa con thứ ba, cho dù là thân phận hay địa vị, tôi đều được coi trọng và tôn kính hơn anh.”

“Khi tôi trở lại dòng họ Mold, chuyện đầu tiên tôi làm là giết anh, dùng hình phạt độc ác nhất, cắt từng miếng thịt của anh xuống khiến anh đau khổ đến chết.”

“Cậu chủ, cậu thật là tàn nhẫn, tôi hết lòng hết dạ vì cậu. Tôi giúp cậu lấy được tập đoàn Cố Linh, đến lúc đó dòng họ Mold có lượng tài chính lớn của nhà họ Cố chảy vào, đừng nói là Kettering, cho dù toàn bộ hoàng gia cũng khó ngang hàng với chúng ta.”

“Cả đời dòng họ Mold đều chịu làm kẻ dưới, bây giờ thật vất vả mới có thể bộc lộ tài năng, nổi bật hơn mọi người, được mọi người ngước nhìn không tốt sao? Cậu xem bây giờ cậu chỉ là một luật sư nhỏ, đến người con gái mình yêu mến cũng phải nhãn nhịn không dám theo đuổi.”

“Nhìn dáng vẻ đau khổ của cậu, có giống một người đàn ông không? Khụ khục…”
 
Chương 3232


Chương 3232

Tâm trạng anh ta kích động, nên động đến vết thương, lại ho khan một lân nữa, nôn ra một ngụm máu.

Anh ta cố nén đau đớn, miệng thở hổn hển.

“Tôi sợ, cậu chưa kịp trở lại dòng họ Mold, thì tôi đã có thể lấy mạng cậu.”

“Khụ khụ, tôi thật sự coi thường cậu, không ngờ tới cậu làm luật sư mà cũng có thể phát triển thế lực của mình. Vì thế, cậu trời sinh là kẻ thống trị, từ yếu đến mạnh, cậu sẽ không tình nguyện làm một người bình thường.”

“Chỉ sợ, anh không thể nhìn thấy ngày đó.”

Anh u ám nói: “Anh truyền lời đến lão già kia, nếu như tôi về dòng họ Mold, thì đầu tiên tôi sẽ giết ông ta tế mẹ đẻ của mình, sau đó sẽ giết sạch mười hai đứa con nuôi các các người!

Đây chính là báo ứng của các người, tôi nói được là làm được.”

“Ha ha, có quyết đoán, ông đây rất thích cậu! Yên tâm, tôi sẽ chuyển lời không sót một chữ cho ông ta…”

Giọng Mặc Quyền càng ngày càng nhỏ, di động cũng rơi xuống đất, anh ta đã không chịu nổi mà hôn mê.

Lúc này Cố Hy mới cúp điện thoại, điện thoại vừa cúp, không ngờ tới lại có người võ vai anh một cái, trong nháy mắt trái tim của anh đập nhanh hơn, quay người nhìn thấy Niệm Noãn.

Cô rõ ràng cảm nhận được anh đãng căng thẳng, không nhịn được hơi nghỉ hoặc hỏi: “Anh sao thế, sao lại có dáng vẻ giật mình, vừa gọi điện thoại cho ai mà nói lâu như vậy, em đến cũng không biết. Có phải là cô gái nào không?”

“Không phải, chỉ là xử lý công việc thôi, nếu như em không tin có thể gọi lại.”

Anh đưa di động ra, Niệm Noãn xua tay: “Em mới không gọi lại đâu, em tin tưởng anh. Đúng rồi, bố tìm anh có chuyện gì thế, có phải là dạy bảo anh không?

“Không, chỉ là… Giao một số công việc cho anh, ông bảo anh đến tập đoàn Cố Linh làm.”

“Thật sự?”

Mắt Niệm Noãn sáng lên, rất hài lòng.

Cô luôn cảm thấy Cố Hy làm luật sư thực sự là quá lãng phí, anh vốn là con của nhà họ Cố nên đương nhiên có thể đến tập đoàn rèn luyện.

Khi Đoàn Tử mười tám tuổi đã bắt đầu đến công ty của chú hai để rèn luyện, sau đó lại tới tập đoán Phát Đạt, bây giờ đã có thể tự mình chống đỡ một phương.

Cố Thành Trung cũng không chỉ một lần bảo anh đến tập đoàn, nhưng Cố Hy nói thế nào cũng không đồng ý, tránh không kịp, xem lần này anh sẽ làm thế nào.

“ANh nghĩ thông rồi?”

“Có một số việc không thể trốn được, anh chỉ có thể đối mặt thôi. Niệm Noãn, em chỉ cần tin tưởng anh, cho dù – cuối cùng có xảy ra chuyện gì, anh sẽ không bao giờ làm tổn thương em, cũng sẽ không làm tổn thương nhà họ (GO% “Em… Chỉ cần tin tưởng anh, là được rồi.”

“Sao lại nghiêm túc như vậy?” Niệm Noãn hơi căng thẳng, bởi vì vẻ mặt của anh thực sự quá nặng nề, giọng nói cũng khàn khàn trầm thấp.

“Em đồng ý với anh là được.”

“Được rồi, vậy em đồng ý với anh, em sẽ tin tưởng anh.”

Cố Hy nghe cô nói như thế, không nhịn được đi lên ôm cô thật chặt.

Cô không nói gì, chỉ cảm thấy bây giờ Cố Hy rất yếu đuối, dường như anh đang đưa ra một quyết định rất khó khăn.

Tay nhỏ của cô không ngừng võ vào lưng anh, hi vọng có thể an ủi tâm trạng nặng nề của anh.

Cô không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không hỏi đến, nếu như anh muốn nói, thì sẽ tự nói với mình.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom