Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 849


Chương 849


Những cánh hoa hồng từ trên trời rơi xuống, rơi trên người họ.


Tất cả điều này thật như trong mơ.


Cuối cùng bước đến trung tâm của sân khấu, cả hai đứng yên tại chỗ.


“Hôm nay cô dâu của chúng ta thật quá xinh đẹp, có phải chú rể đã rất nóng lòng muốn vào động phòng rồi không?”


Người dẫn chương trình hài hước nói.


Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch đều ngượng ngùng cúi đầu xuống, hội trường cười ầm lên.


“Cho dù chú rể rất vội thì cũng phải đợi đến khi buổi lễ của chúng ta kết thúc! Được rồi, bây giờ tôi tuyên bố hôn lễ của cô Tô Nhược Vân và anh Mộ Dung Dịch chính thức bắt đầu!”


“Dưới khán đài vỗ tay nhiệt liệt!


Người dẫn chương trình làm động tác ra hiệu yên lặng, mọi người trong hội trường lập tức im lặng.


“Anh Mộ Dung Dịch, mời anh nhìn cô gái xinh đẹp đứng bên cạnh anh, xin hỏi anh có đồng ý cưới cô ấy làm vợ không? Cho dù cô ấy xinh đẹp hay xấu xí, nghèo khổ hay giàu có, ốm đau hay khỏe mạnh?”


Micro được đưa cho Mộ Dung Dịch.


“Tôi đồng ý.”


Giọng nói của Mộ Dung Dịch rất trầm mạnh.


Trên mặt anh ta không có nhiều biểu cảm, có lẽ là vì không cưới được người nên cưới.


“Cô Tô Nhược Vân, mời cô nhìn người đàn ông đẹp trai đứng bên cạnh cô, xin hỏi cô có đồng lấy anh ấy làm chồng không? Cho dù anh ấy nghèo khổ hay giàu có, ốm đau hay khỏe mạnh?”


Gương mặt của Tô Nhược Vân mang nét e lệ và hồng hào đặc trưng của cô dâu.


“Tôi đồng ý.”


Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay.


“Được, vậy bây giờ tôi tuyên bố hai người tự nguyện trở thành vợ chồng, sau này cùng chung hoạn nạn, tương thân tương ái, bây giờ chú rể có thể hôn cô dâu của mình rồi.”


Mộ Dung Dịch nâng mặt Tô Nhược Vân lên và hôn một cách tượng trưng.


“Bây giờ mời trao nhẫn cho nhau!”


Có người cầm nhẫn của hai người đi lên sân khấu.


Chiếc nhẫn cuối cùng đã xuất hiện rồi! Chiếc nhẫn được mọi người mong chờ từ lâu!


Nhẫn vẫn chưa được công bố nên mọi người không biết chiếc nhẫn cưới mà Mộ Dung Dịch trao cho Tô Nhược Vân trông như thế nào.


Trên thực tế, ngay cả bản thân Tô Nhược Vân cũng không biết chiếc nhẫn kim cương mà Mộ Dung Dịch chuẩn bị cho mình trông như thế nào.


Chiếc nhẫn kim cương cuối cùng đã lộ diện!


“Ôi——” Toàn bộ hội trường kinh ngạc thốt lên!


Đó là một viên kim cương hình quả lê sáu mươi sáu carat cùng với những viên kim cương nhỏ được đính xung quanh, thiết kế rất tinh tế, toàn bộ chiếc nhẫn kim cương giống như một chiếc vương miện.


Ngay lúc tất cả mọi người đang khen ngợi viên kim cương này.


Cánh cửa lại đột ngột được mở ra lần nữa.


Nhiều người bắt đầu quay ra sau, nhìn về phía cửa lập tức kinh ngạc!
 
Chương 850


Chương 850


Sau đó người ở cửa xuất hiện, khách mời đều đồng loạt thảo luận.


Khách mời phía trước và phía sau đều nhìn hai người đang đứng ở cửa.


Mọi người dường như đã quên mất rằng cô dâu và chú rể trên sân khấu đang trong thời khắc quan trọng nhất.


Khi Tô Nhược Vân nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương đó cũng vô cùng sửng sốt, trong lòng rất yêu thích, không ngờ Mộ Dung Dịch lại bỏ ra một số tiền khổng lồ để mua chiếc nhẫn kim cương này!


Nhưng khi Mộ Dung Dịch đeo nhẫn vào ngón tay cô ta, hội trường đột nhiên sôi nổi.


Tô Nhược Vân cũng không kìm được nhìn ra cửa!


Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh!


Nếu hỏi ai đang được chú ý trong làng giải trí hiện nay, đương nhiên đó chính là Tô Nhược Vân.


Nếu hỏi ai là người có tiếng xấu trong làng giải trí hiện nay, đương nhiên đó chính là Tô Lam.


Sự xuất hiện bất ngờ của Tô Lam đương nhiên khiến mọi người ngạc nhiên, thời gian gần đây cô vướng vào tin đồn, thế mà vẫn còn tâm trạng tham dự đám cưới.


Quan trọng là cô còn đến tham dự cùng với nam chính của tin đồn – Mục Nhiễm Tranh!


Sao mọi người có thể không thảo luận được chứ?


Tô Lam mặc lễ phục lộng lẫy, Mục Nhiễm Tranh cũng vậy.


Hai người này ở cạnh nhau mới là trai tài gái sắc thực sự, càng không thua kém cô dâu và chú rể của ngày hôm nay.


Tô Lam mỉm cười, Mục Nhiễm Tranh cũng mặt mày rạng rỡ.


Các phóng viên nhà báo đều đồng loạt đứng lên chụp ảnh, trước đó Tô Nhược Vân đã dặn dò các phóng viên phải tuân thủ quy tắc, giữ trật tự nên họ cũng không dám lao tới trong hội trường đám cưới.


“Thực sự rất xin lỗi, chị đến muộn rồi, em gái——yêu quý của chị!”


Giọng của Tô Lam cao vang, liên tục truyền đến phía trước.


Em gái?!


Khi Tô Lam gọi một câu ’em gái’ này, sắc mặt của Tô Nhược Vân lập tức thay đổi!


Hội trường cũng náo động.


“Tô Nhược Vân hóa ra là em gái của Tô Lam à? Là quan hệ như thế nào vậy?”


“Lần đầu tiên nghe nói! Hai người cùng họ, không chừng là cùng một nhà!”


“Sao trước đây không nghe hai người họ nhắc tới thế?”


“Hơn nữa, hình như hai người là đối thủ cạnh tranh đấy, hóa ra là chị em!”


Tiếng bàn tán ngày càng lớn.


Mục Nhiễm Tranh và Tô Lam chậm rãi đi về phía trước.


Phản ứng của Tô Nhược Vân rất nhanh, lập tức xách váy lên.


“Chị, cuối cùng chị cũng đến rồi!” Cô ta cười rạng rỡ bước đến trước mặt Tô Lam.


Khi vừa đi đến trước mặt Tô Lam, Tô Nhược Vân đã ôm cô rất thân mật.


“Tốt nhất cô nên ngoan ngoãn một chút, đừng có làm loạn, nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu.”
 
Chương 851


Chương 851


Nói xong, Tô Nhược Vân mới buông Tô Lam ra, trên mặt khôi phục lại nụ cười rạng rỡ.


“Chị mau vào ngồi đi, nghi lễ bên này sắp kết thúc rồi.”


Tô Lam nhìn vẻ mặt này của Tô Nhược Vân cảm thấy thật nực cười.


“Chị có một món quà rất quan trọng muốn tặng em, bây giờ vào ngồi còn hơi sớm.”


Nói xong Tô Lam đi thẳng lên sân khấu, cô không nhìn Mộ Dung Dịch.


“MC, với tư cách là chị của cô dâu, tôi có thể gửi lời chúc phúc của mình không?”


“Đương nhiên là được!” Người dẫn chương trình hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, lập tức đưa micro cho Tô Lam.


Tô Lam hắng giọng.


“Mọi người hẳn là rất tò mò tại sao tôi lại gọi là Tô Nhược Vân là em gái? Thật ra, hai chúng tôi đúng là chị em, không phải chị em họ mà là chị em cùng cha khác mẹ!”


Toàn bộ hội trường càng náo động hơn!


Cùng cha khác mẹ!


Chị em ruột!


Tin tức này thật sự quá sốc!


Hai người gia nhập làng giải trí cũng đã lâu rồi, theo lý mà nói quan hệ của họ đã phải bị tung ra từ lâu, nhưng dường như hai người luôn trong trạng thái đối đầu nhau!


Hôm nay cuối cùng đã lộ rõ chân tướng!


Tô Nhược Vân chỉ có thể gượng gạo cười cười.


Vương Vãn Hương và Tô Khôn dưới khán đài hoàn toàn không biết Tô Lam định làm gì, hai người họ không phải người trong giới giải trí, cũng không biết công khai quan hệ sẽ có ảnh hưởng gì.


“Chắc hẳn mọi người đang rất tò mò tại sao bây giờ chúng tôi mới công bố rằng chúng tôi là chị em cùng cha khác mẹ, bởi vì em gái cùng cha khác mẹ của tôi chỉ nhỏ hơn tôi ba tháng tuổi mà thôi.”


Tô Lam luôn mỉm cười nhìn Tô Nhược Vân.


Em gái cùng cha khác mẹ nhỏ hơn ba tháng tuổi!


Ý tứ này mọi người không thể rõ hơn, chắc chắn là bố của Tô Lam đã ngoại tình với người khác trong khi vợ mình mang thai nên mới sinh ra Tô Nhược Vân.


Ngoại tình khi vợ mang thai, đây không phải là đồ cặn bã thì là gì?


Mà mẹ của Tô Nhược Vân nghiễm nhiên là kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác!


Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều nhìn về phía Vương Vãn Hương.


Thấy bà ta luôn rất đúng mực, hôm nay cũng ăn mặc quý phái, trang nhã, hồi còn trẻ không ngờ lại lẳng lơ như vậy! Nhân lúc vợ người ta mang thai dụ dỗ người đàn ông của người ta!


“Hình như tôi đã từng nghe nói bà Tô không phải người vợ đầu tiên của ông Tô.”


“Tôi cũng nghe nói người vợ đầu tiên của ông Tô đã qua đời rồi!”


“Khi còn trẻ, ông Tô này cũng thật trăng hoa! Thế mà lại ngoại tình khi vợ mình mang thai!”‘


“Một bàn tay không thể vỗ thành tiếng được, bà Tô này chắc cũng không phải người tốt đẹp gì.”


Cơ thể của Tô Nhược Vân run lên!


Đây là điều cấm kỵ nhất của cô ta!


Lúc đầu không công khai mối quan hệ chị em giữa mình và Tô Lam là vì lo lắng sẽ có người vạch trần chuyện lúc đầu mẹ cô ta là kẻ thứ ba!


Không ngờ vào thời điểm quan trọng nhất trong cuộc đời cô ta, Tô Lam lại vạch ra vết sẹo này!
 
Chương 852


Chương 852


Nghe những lời thì thào xung quanh, Vương Vãn Hương, người luôn nóng tính không thể ngồi yên được nữa.


Bà ta đứng phắt dậy.


Tô Nhược Vân dường như đoán được mẹ mình định làm gì, nhưng chiếc váy cưới cô ta mặc có phần đuôi khá dài, lại đi giày cao gót mười hai centimet, thật sự rất khó di chuyển, hoàn toàn không kịp ngăn lại!


Vương Vãn Hương lao thẳng đến trước mặt Tô Lam.


“Cái đồ đê tiện nhà cô, đừng ăn nói lung tung!”


Vương Vãn Hương vòng tay tát về phía mặt của Tô Lam.


Toàn bộ hội trường đều kinh ngạc!


Vương Vãn Hương, người luôn ra vẻ dịu dàng hiền lành trước mặt công chúng lại muốn công khai đánh người!


Còn đánh con gái riêng của chồng!


Nhưng tay của Vương Vãn Hương còn chưa chạm đến mặt của Tô Lam, Mục Nhiễm Tranh đã nắm chặt cổ tay của bà ta.


Vương Vãn Hương kinh hoàng nhìn tay mình bị Mục Nhiễm Tranh nắm chặt lấy!


“Mẹ kế, từ nhỏ đến lớn đã nhiều năm như vậy rồi mà bà vẫn chưa đánh đủ sao?”


“Ồ…”


Mọi người đột nhiên hiểu ra, trước mặt bao nhiêu người mà Vương Vãn Hương còn dám mắng Tô Lam là ‘đồ đê tiện’, thậm chí còn dám ra tay, có thể thấy người mẹ kế này…


Không biết từ nhỏ đến lớn Tô Lam đã phải chịu đựng bà mẹ kế này đến mức nào!


Mục Nhiễm Tranh thả tay ra.


Vương Vãn Hương giơ một ngón tay ra chỉ vào Tô Lam, tức giận đến mức không nói nên lời.


“Cô cô cô… bây giờ cô có người giúp đỡ rồi! Đây không phải là gian phu của cô sao?”


Vương Vãn Hương lại chỉ vào Mục Nhiễm Tranh.


“Nếu đã nói đến đây rồi, tôi vẫn tặng quà của mình trước vậy.” Tô Lam nói.


Mục Nhiễm Tranh ra hiệu bằng mắt với những người dưới khán đài.


Màn hình lớn đang trình chiếu ảnh cưới của Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch đột nhiên tối sầm lại.


Sau đó truyền ra âm thanh không thể miêu tả được…


Có lẽ rất nhiều người cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc, dù sao “Tôi là một hòa thượng” đăng đoạn clip này lên weibo, và đến nay nó đã có vài triệu lượt xem.


Ấy là còn chưa kể clip được chia sẻ lên những diễn đàn khác hoặc là trang web video khác.


Có thể tưởng tượng được rất nhiều người đều đã từng nghe.


Những người có mặt ở đây đều lộ ra vẻ xấu hổ.


Khách khứa được mời đến trong dịp này không phải ngôi sao lớn thì là ông trùm trong giới kinh doanh, mở đoạn ghi âm như thế đúng là đồi phong bại tục!


“Chị, đây là đám cưới của em, dù chị có gì bất mãn với em thì chị bật nội dung như thế ở đây là muốn làm em khó xử ngay trước mặt mọi người hay sao?”
 
Chương 853


Chương 853


Tô Nhược Vân tiến lên, vờ uất ức chất vấn Tô Lam.


“Đúng vậy đấy, đây là đám cưới của người ta, cho dù có mâu thuẫn thế nào thì mở cái thứ kia ở đây cũng thật là quá đáng!”


“Thế này chẳng phải là phạm tội tuyên truyền văn hóa phẩm đồi trụy à? Có thể gọi điện báo cảnh sát không?”


“Tôi thấy Tô Nhược Vân sắp khóc rồi kìa, xem ra cái cô chị Tô Lam này cũng không phải hạng người dễ chọc.”


Mọi người bàn tán sôi nổi.


Tô Lam nhìn bộ dạng yếu ớt khiến người ta thương xót của Tô Nhược Vân, trong lòng rét buốt.


Cô còn nhớ lúc trước sau khi Mộ Dung Dịch và Tô Nhược Vân lên giường với nhau, cô ta cũng khóc lóc rồi tỏ ra nhu nhược đáng thương như thế.


Thế nhưng cô đã không phải Tô Lam ngày xưa nữa, cô sẽ không nương tay chỉ vì cô ta khóc lóc đau khổ.


“Mọi người đừng vội, vẫn còn phần sau!”


Màn hình lớn vẫn luôn tối đen bỗng sáng lên, trên màn hình vẫn là hình ảnh phòng tập nơi Mục Nhiễm Tranh và Tô Lam tập luyện.


Lần này ống kính di chuyển đến cửa, cửa mở ra rồi!


Sau khi công bố đoạn clip đầu tiên, “Tôi là một hòa thượng” liên tục nói rằng tiếp đó còn có nội dung gây sốc hơn, nhưng đối phương lại chưa từng công bố.


Người bên ngoài nhao nhao suy đoán nội dung của đoạn clip thứ hai nhất định là những cảnh nóng bóng của hai người.


Cửa phòng tập từ từ mở ra, tất cả mọi người đều yên lặng, nín thở.


“Lẽ nào Tô Lam định công khai clip của mình với Mục Nhiễm Tranh trong tình cảnh này?”


“Để phá hoại lễ cưới của em gái mình, Tô Lam cũng liều mạng thật đấy!”


“Lần này có trò hay để xem rồi!”


Ống kính từ từ chuyển hướng vào trong phòng tập.


Khi nhìn thấy được tình hình bên trong, tất cả mọi người đều có cảm giác “what the fuck”.


Trên màn hình đúng là Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh, chẳng qua Tô Lam nằm trên mặt đất, hai chân xoạc rộng sang hai bên, còn Mục Nhiễm Tranh đang ấn lưng cô xuống!


Hai người họ đang tập xoạc chân!


Người học nhảy hoặc từng tập aerobic đều biết việc này là vô cùng bình thường!


Vẫn là âm thanh ấy, kết hợp với hình ảnh như thế lại không hề có cảm giác không hài hòa!


Tô Nhược Vân trợn to mắt nhìn hình ảnh trên màn hình!


Cô ta cũng vô cùng kinh ngạc!


Tô Lam liếc Tô Nhược Vân một cái đầy ý ám chỉ.


“Chị đừng có mà vu oan cho người tốt! Em sao có thể dùng thủ đoạn đê tiện như thế!”


Tô Nhược Vân chối ngay.


“Ô kìa, Tô Lam đâu có nói là cô, sao cô chối nhanh thế? Lẽ nào lại là giấu đầu lòi đuôi à?”


Mục Nhiễm Tranh cười khẽ.


“Anh…”
 
Chương 854


Chương 854


Tô Nhược Vân đang mặc áo cưới trên người, cô ta luôn nhớ rõ mình là một cô dâu! Trước mặt bao người thế này, cô ta tuyệt đối không thể thất thố.


“Được, chị à, chị dùng thời khắc quan trọng nhất đời em để tẩy trắng cho mình. Được thôi, em nhận, lần này chị tẩy sạch sẽ rồi, thế lễ cưới có thể bắt đầu được chưa?”


Giọng Tô Nhược Vân nghẹn ngào, tựa như có thể bật khóc ngay lập tức.


“Đúng đấy! Thủ đoạn của Tô Lam này bỉ ổi thật đấy, lại dùng lễ cưới của em mình để tẩy trắng cho mình!”


“Vừa nãy tôi còn tưởng mẹ kế không tốt với con riêng nhỉ? Xem ra Tô Lam cũng không dễ chơi!”


“Tôi cũng nghĩ thế, nếu không làm sao cô ta nổi nhanh như thế được!”


Mọi người lại xì xào bàn tán.


Dường như dư luận lại bắt đầu nghiêng về phía Tô Nhược Vân.


Nói cho cùng hôm nay là lễ thành hôn của Tô Nhược Vân, ân oán của thế hệ trước không liên quan gì đến cô ta.


Bị người khác đến phá rối đám cưới, dù là ai thì trong lòng cũng sẽ không thoải mái!


Tô Lam gật đầu ra hiệu với Mục Nhiễm Tranh.


“Đừng nóng vội, tôi đã nói đây là quà tặng cho cô mà?”


Trong clip bỗng xuất hiện một người đàn ông lạ, toàn bộ đều bị làm mờ.


“Chào mọi người, tôi là blogger Tôi là một hòa thượng nổi tiếng trên weibo. Mới đây tôi đã đăng một clip có nội dung liên quan đến Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh lên weibo, bài đăng cùng với đoạn clip ấy là do cô Tô Nhược Vân giao cho tôi, đồng thời chuyển cho tôi một triệu để tôi đăng nó lên.”


Tất cả mọi người ồ lên!


Không ngờ lại đúng là Tô Nhược Vân!


Lúc này, mặt Tô Nhược Vân xám ngoét, cô ta không thể nào ngờ được Tôi là một hòa thượng lại bán đứng cô ta!


Nội dung của clip vẫn chưa kết thúc ở đây.


Trong clip bắt đầu xuất hiện vài nhật ký giao dịch, tất cả đều là tin tức QQ hoặc wechat.


“Tôi cần lượng lớn thủy quân công kích Tô Lam, nói cô ta ngủ với quản lý cao cấp của Quốc tế Tinh Hoàng, hơn nữa còn yêu đương với một gã trai bao. Nhờ anh bịa chuyện chặt chẽ một chút, đừng để nhìn ra sơ hở.”


“Được, không thành vấn đề. Bên tôi trả tiền trước rồi mới làm việc.”


“Tôi cần vài blogger giả mạo nhân viên đoàn làm phim chỉ trích vấn đề đạo đức của Tô Lam, về phần chỉ trích thế nào hẳn là các anh có kinh nghiệm rồi.”


“Dĩ nhiên bọn tôi giỏi ngón này rồi, cô yên tâm, chỉ cần có đủ tiền thì dù có chết chúng tôi cũng nói thành sống được!”


Sau đó vẫn là tin tức giao dịch.


Trời ạ, mọi người có mặt ở đây xem mà trợn tròn mắt!


Không ngờ sau khi Tô Nhược Vân bảo “Tôi là một hòa thượng” công bố clip, cô ta lại còn thuê thủy quân công kích Tô Lam tập thể!


Thật là bỉ ổi!


“Giả, đều là giả! Những tin tức giao dịch này đều là giả, mọi người đừng tin!”
 
Chương 855


Chương 855


Tô Nhược Vân hoảng sợ thật rồi, cô ta cho rằng mình làm việc vô cùng cẩn thận, nhưng không ngờ tất cả đều bị Tô Lam vạch trần!


Lần này cô ta không ngụy biện được nữa.


Thuê thủy quân bôi nhọ người khác là việc mà giới giải trí căm thù nhất!


Hơn nữa người Tô Nhược Vân bôi nhọ lại chính là chị ruột của mình.


Thảo nào Tô Lam nhất định phải vạch trần vào lúc này.


Em gái ruột suýt đẩy mình vào chỗ chết, chẳng lẽ mình không nên phản kháng hay sao?


“Em gái thân mến của tôi, đây là quà cưới tôi tặng cho cô, cô có hài lòng không? Nếu không hài lòng thì còn tiếp đấy.”


Nước mắt của Tô Nhược Vân rơi lã chã, cô ta hy vọng nước mắt của mình có thể cứu vớt chút thể diện, lấy được chút ít đồng tình.


“Tô Lam, cô còn muốn thế nào nữa?”


“Chỉ là muốn cho các người tích đức thôi. Tôi muốn nói cho cô biết, Chu Nghiên đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, không sao nữa rồi.”


Chu Nghiên?


Nghe đến cái tên này, Tô Nhược Vân hơi khó hiểu.


“Chu Nghiên nào cơ? Tôi không biết!”


“Lẽ nào đến bạn gái của em trai mình mà cô cũng không biết ư?”


“Cô gái này đúng là đáng thương. Phải mang thai cho em trai sinh đôi của cô thì cũng thôi, còn trẻ đã phải phá thai cũng không hề gì, thế nhưng các người lại muốn đến phòng khám chui để phẫu thuật nạo thai cho cô ấy.”


Tất cả mọi người ở đây đều cực kỳ tức giận khi nghe được chuyện này.


Hiện nay Tô Nhược Vân cũng là người nổi tiếng với giá trị mấy trăm triệu, bây giờ công ty rượu Tô Ký cũng đang trong giai đoạn phát triển nhanh chóng, làm con gái nhà người ta mang bầu mà lại còn đưa đi phòng khám chui để phẫu thuật!


Người nhà này là lòng lang dạ thú hết hay sao?


Thật là ghê tởm!


“Phẫu thuật cũng không cẩn thận, cô gái ấy vừa về đến nhà đã bắt đầu băng huyết, sau đó đưa đến bệnh viện, gắng lắm mới nhặt được mạng lại, bác sĩ nói không thể mang thai nữa. Cô ấy gọi điện cho mấy người, mấy người lại không chịu nghe máy.”


“Trời ạ, người bình thường có ai làm thế bao giờ!”


“Quả thật là súc vật mà!”


“Tại sao lại có loại người tàn nhẫn như thế chứ!”


“Đối với cô gái có gia cảnh không mấy khá giả, không trả nổi tiền phẫu thuật, đòi các người tiền thì các người lại đuổi người ta ra ngoài. Cũng may tôi trả tiền giúp họ, cũng bồi thường cho họ, bọn họ nói sẽ không kiện các người.”


“Tô Lam! Cô đừng có mà nói linh tinh, không được vu oan em trai tôi!”


Tô Nhược Vân gào lên với Tô Lam.


“Có phải tôi vu oan cậu ta hay không, trong lòng cô là rõ nhất. Cô bé kia vẫn đang nằm viện đấy! Cô có muốn hỏi em trai cô không?”


Tô Nhược Vân nhìn về phía Vương Vãn Hương và Tô Nhược Diệu, em trai của cô ta lập tức cúi đầu, còn mẹ cô ta lại tỏ ra hoảng loạn.
 
Chương 856


Chương 856


Về chuyện này, Tô Nhược Vân chỉ biết chuyện phá thai lúc đầu thôi, sau đó cô ta không quan tâm nữa nên cũng không biết.


Lần này khiến cô ta trở tay không kịp!


“Được rồi, tôi đã nói xong, quà tôi cũng đưa cho cô rồi, tôi chúc cô và em rể trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử. Tôi còn có việc, xin phép đi trước.”


Nói xong Tô Lam đi thẳng xuống sân khấu.


“Đồ bất hiếu! Cô đứng lại cho tôi!” Rốt cuộc Tô Khôn cũng lên tiếng.


Tô Khôn sải bước xông đến trước mặt Tô Lam, giơ tay lên cho cô một bạt tai!


Khi ấy Mục Nhiễm Tranh cũng không kịp phản ứng.


“Cô cố ý đến phá đám, đúng không? Dù thế nào thì Vân Vân cũng là em gái cô, Diệu Diệu là em trai cô!”


“Dù thế nào thì con cũng là con ruột của bố!”


Tô Lam nổi giận, nói.


Trước đó trong bữa tiệc, cô vẫn luôn giữ bình tĩnh, tốc độ nói cũng rất chậm.


Đây là lần duy nhất cô gào lên!


“Bố, bây giờ con vẫn gọi bố một tiếng bố này, bố sờ lên ngực mình tự hỏi bản thân xem bố có xứng với tiếng gọi bố này của con không?!”


Tô Khôn nghẹn họng nói không ra lời, nói cho cùng ông ta cũng đuối lý.


“Khi mẹ con mang thai con, bố đang ở bên ngoài bao nuôi người đàn bà khác! Bởi vì mẹ con không sinh được con trai nên bố đối xử lạnh nhạt với mẹ! Mẹ vừa mới qua đời là bố đón người đàn bà bố nuôi bên ngoài vào cửa ngay!”


Đôi mắt cô rung rung.


Công cha như núi Thái Sơn, trước kia Tô Lam không muốn oán giận Tô Khôn, vì dẫu sao ông ta cũng là bố của cô.


Đây là lần đầu tiên cô bộc bạch nỗi lòng.


“Bố hỏi bản thân bố đi, từ khi ba người kia đến cái nhà này, con và bố ngồi trên bàn cơm ăn với nhau được mấy lần? Người giúp việc làm việc còn được nhận lương, còn con thì sao?”


Lời chất vấn của Tô Lam làm Tô Khôn không trả lời được.


“Bố là bố của con, trong cơ thể con đang chảy dòng máu của bố, con không nên ăn nói ngỗ nghịch với bố như thế. Hôm nay con cũng nói với bố, một ngày nào đó con trai con gái sinh đôi của bố không cần bố nữa thì Tô Lam con vẫn có thể nuôi bố!”


Nói xong, Tô Lam quay đầu đi ngay, Mục Nhiễm Tranh theo sau cô.


Tô Khôn đứng yên tại chỗ như bị rút mất hồn phách.


Lễ cưới này bị phá hủy rồi!


Tuy Tô Nhược Vân mặc áo cưới giá trị không nhỏ, thế nhưng ánh mắt mọi người nhìn cô ta đã hoàn toàn thay đổi.


Cô ta không hề xứng với chiếc áo cưới này!


Ánh mắt của Mộ Dung Dịch cũng trở nên lạnh lùng, chẳng qua ngại vì ở đây còn có nhiều người nên không tiện nổi giận.


Ngồi trên xe về nhà, đầu óc Tô Lam vẫn cứ rối bời.


Mặt của cô đã sưng lên.
 
Chương 857


Chương 857


Mục Nhiễm Tranh xoay đầu sang nhìn cô.


“Đau không?”


“Không bằng nỗi đau trong lòng.” Tô Lam nói với giọng mệt mỏi.


Tuy đã đoán được Tô Khôn sẽ thiên vị Tô Nhược Vân, nhưng Tô Lam không ngờ khi biết cô ta muốn dồn cô vào chỗ chết, ông ta vẫn thiên vị vô điều kiện như thế.


“Ôi trời, được rồi, không ngờ cô còn nói ngay trước mặt mọi người là sau này sẽ nuôi ông ta cơ đấy. Cô nên tuyên bố cắt đứt quan hệ bố con mới phải!”


Mục Nhiễm Tranh cũng cực kỳ tức giận.


“Không, tôi phải nuôi chứ. Tôi muốn nuôi ông ta để ông ta sống trong sự áy náy cả đời!”


Mục Nhiễm Tranh lặng lẽ thở dài, mấy năm nay Tô Lam sống khổ quá.


“Tô Lam, cô vẫn quá mềm lòng. Nếu là tôi, tôi sẽ tiết lộ chuyện họ cố ý khiến bệnh của Kiêm Mặc phát tác! Con người có ai lại làm việc ấy, còn không bằng súc vật! Đó là tội giết người chưa đạt!”


“…”


“Đâu phải chúng ta không có chứng cứ, hai sinh viên kia chính là chứng cứ. Hân Hân nói, hai sinh viên đó bằng lòng làm chứng!”


“…”


“Hơn nữa cô nên nói luôn ân oán giữa cô với Mộ Dung Dịch ra. Ban đầu Vương Vãn Hương không muốn con gái mình lấy người ta vì cảm thấy nhà họ Mộ Dung nghèo, sau đó biết nhà bọn họ giàu có, thế là Tô Nhược Vân quyến rũ Mộ Dung Dịch hết lần này đến lần khác! Xé toạc gương mặt dối trá của họ trước mặt tất cả mọi người! Để mọi người thấy được bộ mặt thật của họ!”


Mục Nhiễm Tranh cảm thấy Tô Lam vẫn còn nhẹ tay lắm.


Nếu tiết lộ hai chuyện này thì Tô Nhược Vân chẳng thể nào tẩy trắng được nữa!


“Tôi không muốn kéo Kiêm Mặc vào, bởi vì tôi mà bệnh của thằng bé tái phát, tôi không muốn họ lấy Kiêm Mặc làm cái bia để nhằm vào.”


Mục Nhiễm Tranh không nói nên lời. Nói cho cùng, Tô Kiêm Mặc vẫn là nhược điểm trí mạng của Tô Lam.


Đương nhiên cô không muốn kéo Tô Kiêm Mặc vào nữa.


“Còn Mộ Dung Dịch, mối tình này đã qua, tôi cũng không muốn nhắc lại nữa, bây giờ tôi chỉ muốn sống hạnh phúc với chú của anh.”


Mục Nhiễm Tranh nghẹn họng trân trối.


Chẳng biết từ bao giờ Tô Lam đã vô cùng trân trọng tình cảm giữa cô và Quan Triều Viễn, cô cũng không muốn bất kỳ ai quấy nhiễu.


Từ đây, cô lại có thêm một nhược điểm nữa.


Tô Lam day thái dương.


“Đám cưới của cô ta xem như bị phá hỏng rồi, có lẽ cô ta lại phải vội vàng tẩy trắng, dù sao cũng sẽ bị giày vò một thời gian.”


“Tôi nghĩ cô ta không tẩy trắng nổi đâu, đen thui độc địa thế mà?”


“Đúng rồi, chú của anh nói làm xong thì bảo anh về với tôi.”


Tức khắc Mục Nhiễm Tranh nhìn Tô Lam đầy hoảng sợ.


“Chú ấy muốn làm gì? Sẽ không đánh tôi đấy chứ?”


“Tôi đâu biết anh ấy muốn làm gì.”


Mắt Mục Nhiễm Tranh trợn to!
 
Chương 858


Chương 858


“Cô không biết hỏi chú ấy à?”


“Hỏi anh ấy làm gì, anh đi là biết mà.”


“Giời ạ! Tô Lam, cô không có tí nghĩa khí gì cả. Người anh em này vì cô mà lao vào nước sôi lửa bỏng, không ngại nguy nan, cô không thể đẩy tôi vào hố lửa được! Nhất định là chú ấy muốn đánh tôi. Không được, tôi muốn xuống xe!”


Mục Nhiễm Tranh lập tức bảo tài xế dừng xe.


Nhưng tài xế nào nghe lời anh, Tô Lam chưa lên tiếng thì làm sao có thể dừng xe được?


“Dù hôm nay anh chạy thoát được thì ngày mai anh thoát được chắc? Hơn nữa chưa chắc anh ấy đã muốn đánh anh, tại sao anh ấy lại phải đánh anh?”


Tô Lam lườm Mục Nhiễm Tranh.


Trước mặt đám em, anh là ông tướng, nhưng trước mặt Quan Triều Viễn lại thành thỏ đế!


“Tôi giấu chuyện clip. Đã lâu tôi không lộ diện chú ấy sẽ không trách tôi, nhưng giờ cô lại bị tát một cái, liệu chú ấy có trách tôi không?”


Mục Nhiễm Tranh càng nghĩ càng sợ.


Ban đầu khi tin tức bị tung ra, Mục Nhiễm Tranh muốn công khai clip.


Đoạn clip ấy là do ngày hôm đó anh quay cho vui thôi, không ngờ lại có tác dụng quan trọng.


Nhưng rồi anh nghĩ, chi bằng cứ để chuyện này phát triển, đến khi Tô Nhược Vân đang đắc ý thì cho cô ta một vố đau điếng!


Cho nên Mục Nhiễm Tranh mới không lộ diện trong thời gian dài như thế.


“Vậy anh tự bảo trọng đi.”


Tô Lam nín cười.


“Không được! Tô Lam, hai chúng ta có phải anh em tốt không thế?”


Tô Lam xua tay, lắc đầu với Mục Nhiễm Tranh.


“Tôi là thím của anh, sao có thể là anh em tốt của anh được. Hơn nữa tôi là nữ!”


“Cô thấy chết mà không cứu đấy à? Trời ạ, đường đường một đấng nam nhi như tôi chẳng lẽ hôm nay phải phí hoài tuổi xuân ư?”


Mục Nhiễm Tranh ôm đầu, ngửa mặt lên trời hét to!


“Phiền anh chú ý từ ngữ, phí hoài tuổi xuân là để hình dung nữ giới.”


Thấy Mục Nhiễm Tranh sợ hãi thế kia, Tô Lam cảm thấy thật thú vị.


Ô tô nhanh chóng đi đến khu Rainbow.


Mấy hôm nay, tình hình của Tô Kiêm Mặc đã không còn vấn đề gì nữa, vì vậy cậu cũng trở lại trường học.


Quan Triều Viễn và Tô Lam cũng không ở bệnh viện mà trở về khu Rainbow.


Mục Nhiễm Tranh trốn sau lưng Tô Lam.


Hai người họ vừa bước đến bậc cửa, Quan Triều Viễn đã hùng hổ đi đến, tay anh còn mang theo vũ khí!


Nguy rồi!


Vừa vào cửa đã bị đánh, hơn nữa còn có vũ khí!


“Chú à, cháu không cố ý thật mà! Cháu chỉ nghĩ khi Tô Nhược Vân đắc ý thì công khai clip, cháu thừa nhận lúc đầu cháu không nên giấu giếm mọi người!”


Mục Nhiễm Tranh hạ quyết tâm, anh đứng yên và nhắm hai mắt lại y hệt khúc gỗ.
 
Chương 859


Chương 859


Anh cảm giác mình đang được ăn cả ngã về không.


“Xin lỗi chú, hôm nay cháu không bảo vệ Tô Lam cho tốt, khiến cô ấy bị một bạt tai. Nhưng Tô Khôn đánh quá nhanh, cháu thật sự không kịp phản ứng mà!”


Mục Nhiễm Tranh vẫn đứng nguyên tại chỗ, trong miệng vẫn cứ thì thầm.


Nhưng mà hình như không phải là bị đánh…


Đã qua một lúc lâu rồi, cái gì phải tới thì cũng đã tới rồi.


Mục Nhiễm Tranh dè dặt mở mắt ra, anh nhìn thấy gì?


Quan Triều Viễn cầm một túi chườm đá xoa lên mặt Tô Lam một cách cẩn thận.


Tình yêu nồng thắm tràn ra từ trong ánh mắt.


“Có đau không?”


“Không đau, anh hỏi nhiều quá đấy.”


Ối má ơi!


Anh còn đứng lù lù ở đây đấy, hai người này lại thân thiết với nhau rồi!


Thì ra thứ Quan Triều Viễn cầm không phải vũ khí để đánh người, mà là túi chườm đá cho Tô Lam.


Tô Lam liếc Mục Nhiễm Tranh.


“Đừng gần em thế, còn có người khác mà.” Tô Lam nhỏ giọng.


“À.”


Bấy giờ Quan Triều Viễn mới nhớ ra Mục Nhiễm Tranh cũng đến.


“Mình cháu ở đó lẩm bẩm gì đấy? Còn không vào nhà đi à?” Quan Triều Viễn nói với Mục Nhiễm Tranh.


“Thì ra hai người vừa mới biết còn có cháu ở đây à?”


Mục Nhiễm Tranh cảm thấy bị tổn thương sâu sắc.


Hôm nay anh đến không phải để chịu đòn, hôm nay anh đến là để ăn cơm chó.


Mục Nhiễm Tranh ngồi trên ghế sofa, trên bàn đã chuẩn bị sẵn trái cây.


Quan Triều Viễn và Tô Lam cũng đến đó. Lúc đi ngang qua Mục Nhiễm Tranh, Quan Triều Viễn còn ấn đầu anh xuống.


“Nhãi ranh, rõ ràng có clip mà sao không lấy ra sớm chút hả?”


“Cháu muốn để cho Tô Nhược Vân trở nên đắc ý đến mức không còn biết trời đất trăng sao gì nữa thì cháu sẽ lấy clip ra cho cô ta nếm mùi!”


Mục Nhiễm Tranh mỉm cười với Quan Triều Viễn.


“Lần này coi như cháu lập công, đây là phần thưởng cho cháu.”


Quan Triều Viễn lấy từ dưới gầm bàn ra một chiếc hộp vuông vắn đưa cho Mục Nhiễm Tranh.


Thấy thế mắt anh sáng rực lên.


Tô Lam lập tức dịch lại gần.


“Có thứ gì hay cho tôi xem với!”


Mục Nhiễm Tranh mở hộp ra, bên trong là một chiếc đồng hồ đeo tay.


“Chú, đây là thật ạ? Cho cháu thật ạ?”


Thậm chí giọng của Mục Nhiễm Tranh còn hơi run rẩy.


Tô Lam cầm lên xem xét.
 
Chương 860


Chương 860


“Chỉ là một chiếc đồng hồ thôi mà, còn chẳng nạm kim cương nữa, anh có cần kích động như thế không?”


Tô Lam trả đồng hồ lại.


“Cô biết cái gì? Đây là đồng hồ của hãng Aston Martin đấy!”


Tô Lam tỏ ra khinh bỉ.


“Đồng hồ hãng gì thì cũng chỉ là một chiếc đồng hồ thôi, chẳng phải vàng cũng chẳng phải bạc, cũng chẳng nạm kim cương, có phải là anh không nổi đâu.”


“Tô Lam, cô có bị ngốc không đấy? Lẽ nào cô không biết đồng hồ Aston Martin chính là chìa khóa xe Aston Martin sao?”


Mục Nhiễm Tranh lập tức đeo đồng hồ lên.


Aston Martin mà anh tha thiết ước mơ!


“Cái gì? Chìa khóa xe?”


Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn với vẻ khó hiểu.


“Em cũng muốn có xe thể thao à? Nhưng em không biết lái xe, khi nào em biết lái thì anh cũng mua cho em một chiếc.”


“Xe thể thao?!”


Tô Lam há hốc mồm nhìn Mục Nhiễm Tranh, tên này kiếm lời quá vậy?


“Anh ta cũng chỉ cống hiến một đoạn clip thôi mà, anh đưa cho anh ta thứ quý như thế à?”


“Em cảm thấy hơi quá à? Thế anh lấy lại.” Quan Triều Viễn nói.


Mục Nhiễm Tranh lập tức ôm tay giấu trong ngực, bảo vệ chặt chẽ chiếc đồng hồ kia.


“Tô Lam!”


“À, đúng là lần này anh ta lập công, nên thưởng cho anh ta, không quá, không quá chút nào cả.” Tô Lam sửa miệng ngay.


Quan Triều Viễn cười khẽ.


“Được, nghe lời em.”


Nguy cơ được hóa giải, rốt cuộc Mục Nhiễm Tranh cũng giữ được đồng hồ của mình.


Nhưng mà có phải anh ăn hơi nhiều cơm chó rồi không?


Chú của anh cưng chiều vợ thì đúng là không ai bằng!


“Chú, cảm ơn chú tặng cháu xe thể tháo! Chú yên tâm, về sau cháu nhất định sẽ nghe lời chú! Không, cháu phải làm súng của chú, chú chỉ vào đâu thì cháu bắn ở đó!”


Tự dưng lại được một chiếc xe thể thao! Đương nhiên Mục Nhiễm Tranh phải bày tỏ lòng trung thành.


“Làm súng của chú?”


Quan Triều Viễn mỉm cười nhìn Tô Lam.


“Thế thì không cần, thím của cháu sẽ không vui.”


Có cần lộ liễu vậy không hả?


Tức khắc mặt Tô Lam đỏ bừng!
 
Chương 861


Chương 861


Không ngờ lại nói đề tài đen tối như thế ngay trước mặt mình!


Mục Nhiễm Tranh không biết nên nói gì nữa.


Tô Lam liên tục nháy mắt ra hiệu với Quan Triều Viễn, thậm chí đá chân anh dưới bàn ý bảo anh nói chuyện chú ý một chút.


Mục Nhiễm Tranh cười xấu hổ.


“Có phải cháu sắp làm chú không?”


Hai người này gắn bó keo sơn, chắc hẳn sắp có tin vui rồi nhỉ?


“Làm chú? Nếu chú thím có con thì cháu cũng chỉ có thể làm anh…”


Hự, lại trúng đòn!


Vốn dĩ Mục Nhiễm Tranh còn muốn ở lại ăn tối, dù sao cũng lâu rồi anh chưa được thưởng thức tay nghề của Tô Lam, giờ thấy thế này, anh ăn cơm chó no lắm rồi.


Vì vậy anh cũng không ở lâu, đi gặp Aston Martin của mình vẫn hơn.


Tuy mấy năm qua Mục Nhiễm Tranh đóng không ít phim, cũng nhận đại diện cho nhiều thương hiệu, kiếm được rất nhiều tiền, thế nhưng bố mẹ của anh cảm thấy anh vẫn còn nhỏ, nhiều tiền như thế đặt trong tay anh thì sợ anh phung phí, bởi vậy tiền của anh đều do bố mẹ cất giữ.


Anh muốn mua một chiếc xe thể thao từ rất lâu rồi, nhưng bố mẹ mãi không đồng ý nên anh cũng không mua được.


Lần này thì tốt quá rồi, Quan Triều Viễn đưa luôn cho anh một chiếc, phải biết rằng Quan Triều Viễn chính là cái cớ tốt nhất!


Mục Nhiễm Tranh lái xe Aston Martin nghênh ngang rời đi.


Trong phòng chỉ còn hai Tô Lam và Quan Triều Viễn.


“Anh yêu, hôm nay phải cảm ơn anh.”


Tô Lam ngẩng lên và nở nụ cười rạng rỡ với Quan Triều Viễn.


“Cảm ơn anh làm gì? Anh đâu có giúp gì em.” Quan Triều Viễn chuyển tầm mắt sang hướng khác ngay.


Ban đầu Tô Lam nói việc này không cần anh lo.


Nhưng trước đó họ cũng đã nghĩ đến việc Tô Nhược Vân có thể sẽ sắp xếp truyền thông ở bên ngoài để ngăn cản cô vào nơi tổ chức lễ cưới.


Vốn dĩ Tô Lam cho rằng mình phải tốn chút công sức mới vào được, không ngờ lại đi vào rất thuận lợi.


Ngoài ra, trực tiếp mở clip ngay trong lễ cưới cũng phải một việc dễ dàng.


Ngoài anh ra thì còn ai có thể làm được chứ?


“Hôm nay nếu không có anh bảo vệ thì mọi việc sẽ không được thuận lợi như vậy.”


“Em không trách anh à?”


Quan Triều Viễn vẫn lo Tô Lam sẽ nổi giận, dù sao trước đó hai người họ cũng đã nói rõ với nhau là anh không được nhúng tay vào chuyện này.


“Anh giúp em mà em lại còn trách anh, em đâu phải người ngang ngược như thế?”


“Trước kia em ngang ngược như thế đấy, anh giúp em mà em còn trách anh!” Quan Triều Viễn bắt đầu tính nợ cũ.


“Vậy hôm nay em cũng ngang ngược luôn!”


Tô Lam bĩu môi.


“Được rồi, được rồi, anh không nói nữa!”
 
Chương 862


Chương 862


Quan Triều Viễn đầu hàng ngay lập tức.


Ở một phía khác, có vài người lại không dễ chịu chút nào.


Sau khi Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh rời đi, lễ cưới chỉ có thể kết thúc vội vàng, sau đó là phần tiệc cưới.


Sang phần tiệc cưới, nhiều khách khứa đã bỏ đi rồi, gia đình Tô Nhược Vân quá quắt khiến vài người căm ghét, thế là rời đi luôn.


Hội trường tiệc cưới to như thế mà cuối cùng chỉ còn hơn nửa khách mời ở lại.


Nhưng Tô Nhược Vân vẫn phải gượng cười vui vẻ.


Vẻ mặt của Lâm Thanh Phượng cũng lộ vẻ tức giận.


Đến khi tiễn hết khách khứa đi rồi, bà ta ngồi phịch xuống ghế.


“Lần này, nhà họ Mộ Dung chúng tôi mất hết thể diện rồi!”


Bà ta liếc Tô Nhược Vân, trong mắt tràn đầy căm hận.


Bà ta đã nể mặt cô ta vì lấy ra nhiều tiền cứu giúp nhà họ Mộ Dung vượt qua nguy cơ rồi đấy, nếu không bà ta đã mắng cô ta xối xa rồi!


“Bà thông gia à, bà nói thế là không vừa tai tôi rồi, mất hết thể diện là thế nào chứ!”


Bây giờ Vương Vãn Hương ít nhiều cũng có tự tin khi nói chuyện với Lâm Thanh Phượng.


“Lẽ nào không đúng à? Nhà bà từ già đến trẻ có ai là không mất mặt không? Giờ lại khiến cả nhà họ Mộ Dung chúng tôi cũng mất mặt luôn rồi đây này!”


Lâm Thanh Phượng nói với giọng điệu khinh miệt.


“Bà!”


Vương Vãn Hương bị câu “từ già đến trẻ” của Lâm Thanh Phượng chọc giận.


“Còn không phải bởi vì cái con ranh Tô Lam chết tiệt đó!”


“Cô ta không phải người nhà bà à? Dù sao cũng không trách bọn tôi được!”


Vương Vãn Hương cũng tự biết đuối lý, cho nên không tiếp tục tranh cãi với Lâm Thanh Phương nữa.


“Mẹ, sao không tìm thấy chị con?” Tô Nhược Diệu đi tới hỏi.


“À, đúng vậy, mãi không thấy Vân Vân thế. Lẽ nào con bé này vẫn phiền não về chuyện này?”


Vương Vãn Hương lập tức kéo Tô Nhược Diệu lên tầng.


Trong căn phòng Tô Nhược Vân thay quần áo vang lên tiếng vải vóc bị xé rách, cùng với tiếng chửi rủa của phụ nữ.


Vương Vãn Hương và Tô Nhược Diệu đẩy cửa vào.


Họ thấy Tô Nhược Vân đã thay quần áo bình thường, cô ta đang xé váy cưới mình vừa thay ra!


Vẻ mặt cô ta cực kỳ hung ác, hoàn toàn coi váy cưới như Tô Lam để mà mặc sức trút giận!


“Con khốn, con khốn! Tô Lam, mày là thứ khốn nạn!”


“Ôi trời, Vân Vân của mẹ, áo cưới đắt lắm đấy, con đừng xé nữa, con xé chẳng phải là phía tiền à?”


Vương Vãn Hương vội vàng ngăn cản Tô Nhược Vân.


“Mẹ, mẹ cứ để chị con xé đi. Dù sao kết hôn xong thì váy cưới cũng không mặc được nữa, cứ để chị con trút giận đi, trong lòng chị ấy đang khó chịu mà!”


Tô Nhược Diệu đứng bên cạnh nói.


“Xé đi, xé đi, dù sao cũng chỉ mặc một lần này thôi. Nhà chúng ta bây giờ đã khác xưa rồi, có tiền rồi!”
 
Chương 863


Chương 863


Rốt cuộc Vương Vãn Hương vẫn đau lòng cho Tô Nhược Vân.


Đám cưới thế kỷ êm đẹp là thế, kết quả cả nhà đều thành trò cười!


Tô Nhược Vân chợt dừng lại, sau đó nhìn về phía Vương Vãn Hương.


“Mẹ, sao mẹ lại ngu ngốc đến mức trúng kế của Tô Lam vậy! Sở dĩ cô ta nói thế là để mẹ đánh cô ta đấy, giờ thì cái danh mẹ kế độc ác của mẹ được chứng thực rồi đấy!”


Tô Nhược Vân lớn tiếng chỉ trích.


Thật ra Vương Vãn Hương cũng cảm thấy hối hận, bà ta khóc òa lên!


“Mẹ biết đâu được chứ? Mẹ nghe cô ta nói thế, trong lòng mẹ dễ chịu được chắc? Mẹ cũng đánh cô ta quen rồi, ai biết… hu hu hu…”


“Đánh quen, sao mẹ lại có thể đánh cô ta ngay trước mặt bao nhiêu người như thế?!”


“Được rồi chị à, có phải chị không biết tính mẹ đâu, mẹ giận thế thì sao nguôi được!” Tô Nhược Diệu nói.


Tô Nhược Vân trừng Tô Nhược Diệu luôn.


“Còn cả em nữa! Em làm con gái nhà người ta mang bầu đấy! Chẳng phải chị đã nói với em là mang cô ta đi phá thai à? Chị cho em bao nhiều tiền như thế mà em lại dẫn cô ta đi phòng khám chui!”


Tô Nhược Vân bị đứa em trai này chọc tức chết mất.


Rõ ràng phải đi nạo phá thai cũng chỉ tốn mấy nghìn tệ thôi, cô ta cho đối phương tổng cộng năm mươi nghìn là hy vọng em mình có thể dùng tiền giải quyết chuyện này.


Mua ít đồ cho cô gái kia rồi ém chuyện này xuống!


Tô Nhược Diệu cười “khà khà”.


“Em tiêu rồi nên sau đó không đủ, cho nên mới dẫn cô ta đến phòng khám chui. Bạn học của em nói không có vấn đề gì, chỉ là cô ta…”


“Cô ta đã tìm đến tận nhà, thế sao không dùng tiền giải quyết đi?!” Tô Nhược Vân phẫn nộ quát.


“Do mẹ không cho em đi, mẹ nói họ làm thế để lừa tiền thôi! Bảo em không cần quan tâm!”


Tô Nhược Diệu còn cảm thấy mình rất oan ức.


“Lần này thì hay rồi, để cho Tô Lam nắm thóp rồi đấy! Bị cô ta chơi một vố đau điếng! Chị nên làm bây giờ?”


Tô Nhược Vân hoảng sợ.


“Chuyện này thì có khó gì đâu chị? Với thực lực của chị và anh rể, tiêu chút tiền bịt miệng cánh truyền thông này không được à?”


Tô Nhược Diệu tỏ vẻ không tán đồng.


“Em biết cái gì? Nếu thật sự có thể tiêu tiền là xong việc thì đã dễ xử lý!”


Bởi vì Tô Nhược Vân cực kỳ coi trọng đám cưới này, thế nên mời rất nhiều bạn bè giới truyền thông, ngoài ra còn có vài nhà báo không mời mà tới.


Vì không để bỏ sót tít báo của bất kỳ phương tiện truyền thông nào, hễ ai có thẻ nhà báo là đều có thể vào.


Vì vậy bản thân Tô Nhược Vân cũng không biết rốt cuộc có những bên truyền thông nào có mặt ở hiện trường, dù muốn dùng tiền bịt miệng cũng không biết dùng tiền ở đâu ấy chứ!


Đúng là vác đá ghè chân mình!


Cho dù có thể khiến một vài phương tiện truyền thông chính thống im miệng thì vẫn có nhiều truyền thông thế cơ mà, nhất định tin tức này sẽ bị tiết lộ ra ngoài!


Vương Vãn Hương và Tô Nhược Diệu cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
 
Chương 864


Chương 864


Bỗng nhiên, Tô Nhược Diệu đằng hắng một tiếng.


“Anh rể, anh đến rồi à!”


Tô Nhược Vân nghe thấy thế, lập tức xoay người cầm cốc nước trên bàn, đổ một chút ra rồi vỗ lên mặt mình!


“Con không sống nổi nữa, con không sống nổi nữa!”


Nói rồi Tô Nhược Vân chạy đến chỗ cửa sổ.


Vương Vãn Hương đuổi theo ngay lập tức.


“Vân Vân, con tuyệt đối đừng làm chuyện dại dột mà!”


Vương Vãn Hương ôm chặt lấy Tô Nhược Vân.


“Mẹ, mẹ buông con ra, cứ để con chết đi thì hơn, con mất thể diện lắm rồi! Đây là đám cưới duy nhất trong đời con, con không còn mặt mũi gặp người khác nữa!”


Tô Nhược Vân khóc sướt mướt, chỉ muốn tìm đến cái chết.


“A Dịch, con còn không mau tới đây? Mẹ sắp không giữ được con bé rồi!” Vương Vãn Hương hô ngay lên với Mộ Dung Dịch.


Mộ Dung Dịch đau đầu lắm rồi, anh ta cũng là một người đàn ông sĩ diện, hôm nay xảy ra chuyện thế này cũng khiến anh ta mất hết mặt mũi.


Vừa rồi ở tầng dưới anh ta còn bị Mộ Dung Thụy quở trách một lúc.


“Vẫn chưa quậy đủ à?!” Mộ Dung Dịch nổi giận gào lên.


Tô Nhược Vân và Vương Vãn Hương đều bị tiếng quát của anh ta dọa hết hồn.


“Chưa diễn đủ nữa à?”


Tô Nhược Vân xoay người lại, nhìn Mộ Dung Dịch với đôi mắt đẫm lệ.


“Anh Dịch, anh nói thế là có ý gì? Ngay cả anh cũng không tin em ư?”


“Em cho anh một lý do để tin em.”


Giọng nói của Mộ Dung Dịch hết sức lạnh lùng.


Tô Nhược Vân cắn răng.


“Được, nếu ngay cả anh cũng không tin em, vậy thì em cũng không còn lý do gì để sống tiếp nữa, cứ để em chết luôn đi!”


Nói xong, Tô Nhược Vân nhanh chóng lên bệ cửa sổ và mở cửa ra!


Ngay lúc Vương Vãn Hương còn chưa kịp phản ứng, Tô Nhược Vân đã chuẩn bị nhảy xuống.


Mộ Dung Dịch hoàn toàn không ngờ Tô Nhược Vân sẽ nhảy thật!


Anh ta lao nhanh đến chỗ cửa sổ, trong khoảnh khắc Tô Nhược Vân nhảy ra ngoài thì kéo tay cô ta lại!


“Em điên rồi à?”


“Ngay cả anh cũng không tin em thì em sống còn có ý nghĩa gì nữa, để em chết đi thì hơn. Anh buông em ra!”


Tô Nhược Vân treo lơ lửng ở cửa sổ.


Mộ Dung Dịch sợ đến mức toàn thân toát mồ hôi lạnh.


Vương Vãn Hương cũng không biết làm gì bây giờ.
 
Chương 865


Chương 865


“Vân Vân à, con tuyệt đối đừng nghĩ quẩn mà!”


“Anh Dịch, tại sao ngay cả anh cũng không tin em? Thật ra em biết, anh vẫn yêu chị em, anh chưa bao giờ yêu em cả. Vì thế anh chỉ tin lời của chị ấy chứ không tin em!”


“Nhanh lên đây cho anh!” Mộc Dung Dịch tức giận hô to: “Tô Nhược Diệu! Còn không mau lại đây giúp đỡ!”


Với sự giúp đỡ của Tô Nhược Diệu, hai người họ hợp lực, cuối cùng cũng kéo được Tô Nhược Vân lên.


Tô Nhược Vân bị trầy da khá nhiều chỗ.


Cô ta ngơ ngác ngồi dưới đất, không nói gì cả.


“Được rồi, chuyện này đã qua rồi, về nhà thôi.”


Giọng nói của Mộ Dung Dịch vẫn vô cùng lạnh nhạt.


“Anh Dịch, anh có yêu em một chút nào không?”


Tô Nhược Vân giống như bị rút mất linh hồn, đôi mắt cô ta trống rỗng và ảm đạm.


Mộ Dung Dịch không nói gì.


Tô Nhược Vân cười gượng.


“Anh Dịch, thế cho nên anh vẫn không tin em phải không?”


Mộ Dung Dịch liếc cô ta.


“Đã làm hay chưa, trong lòng em rõ ràng nhất!”


“Phải, em rõ ràng nhất!”


Tô Nhược Vân ngẩng đầu lên, đối diện với tầm mắt là con dao gọt hoa quả trên bàn.


“Em muốn chứng minh mình là trong sạch!”


Cô ta nói xong, trong lúc mọi người đều không kịp phản ứng, cô ta vọt lên đến chỗ cái bàn rồi cầm con dao lên, cứa vào cổ tay mình!


Máu tươi văng tung tóe!


Mộ Dung Dịch lập tức tiến lên cướp lấy con dao!


Một tay anh ta vội vàng giữ chặt vết thương của Tô Nhược Vân.


“Anh Dịch, nếu anh không tin em thì hãy để em chết đi. Em phải dùng cái chết để chứng minh bản thân mình trong sạch!”


“Em đúng là kẻ điên!”


“Em là kẻ điên đấy, em yêu anh đến phát điên rồi! Em không thể nào chịu đựng được anh không tin em!”


Vừa khóc, Tô Nhược Vân vừa nói với Mộ Dung Dịch bằng giọng điệu bình tĩnh lạ thường.


Vương Vãn Hương sợ chết khiếp.


“Vân Vân, sao con ngốc thế hả, đứa con ngu ngốc của mẹ!”


“Còn không mau gọi xe cứu thương!” Mộ Dung Dịch gào lên giận dữ!


Xe cứu thương đến trong tiếng còi inh ỏi.


Với giới truyền thông mà nói, đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.


Mọi người đều đang khẩn trương viết tin tức cho ngày hôm sau.


Có quá nhiều tin tức trong lễ thành hôn này!


Tin tức của ngày hôm sau xuất hiện đúng hạn.
 
Chương 866


Chương 866


Mẹ của Tô Nhược Vân là kẻ thứ ba.


Tô Nhược Vân là do kẻ thứ ba sinh ra.


Tô Nhược Vân là em gái cùng cha khác mẹ chỉ nhỏ hơn ba tháng của Tô Lam.


Em trai của Tô Nhược Vân khiến người ta mang bầu nhưng không nhận trách nhiệm, để nhà gái đi phòng khám chui làm phẫu thuật nạo thai, không chi một đồng.


Tô Nhược Vân cố ý đăng clip khiến mọi người hiểu lầm, còn thuê thủy quân bôi nhọ Tô Lam.


Những chuyện này đều được đưa tin và lên hot search.


Sáng sớm, Tô Lam đã nhận được điện thoại của Mục Nhiễm Tranh.


Mục Nhiễm Tranh báo nội dung từng tin tức cho Tô Lam nghe.


Điều khiến Tô Lam bất ngờ mà đến cả những phương tiện truyền thông chính thông do Tô Nhược Vân mời tới cũng không bỏ lỡ bất kỳ tin tức nào.


Đáng lý ra, tối hôm qua Tô Nhược Vân cũng phải có hành động gì đó, ít nhất cũng sẽ bịt miệng những phương tiện truyền thông chính thống ấy, không đến mức toàn bộ cánh truyền thông cùng tấn cống như vậy.


Chưa biết chừng tương lai còn có đường cứu vãn.


Nhưng lại chẳng có gì cả.


“Chắc chắn lần này Tô Nhược Vân không có cơ hội xoay mình rồi, thật là sung sướng!” Dường như Mục Nhiễm Tranh rất phấn khởi: “Tôi lại nói cho cô một tin tức hả lòng hả dạ nữa nhé, tối qua Tô Nhược Vân tự sát đấy!”


“Cái gì? Tự sát ư?”


Điều này khiến cho Tô Lam vô cùng ngạc nhiên.


“Còn giả được chắc? Tôi cố ý cử người đến đó trông chừng, có xe cứu thương tới cơ mà, nghe nói là ban đầu Tô Nhược Vân nhảy cửa sổ, sau đó cắt cổ tay!”


“Sau đó thì sao?”


“Không có sau đó, đưa đến bệnh viện, không biết sống chết thế nào.”


“Không chết đâu, cô ta diễn cho Mộ Dung Dịch xem thôi. Lợi thế duy nhất của cô ta bây giờ là Mộ Dung Dịch, dĩ nhiên cô ta phải lấy được sự tin tưởng của anh ta.”


Tô Lam vẫn rất hiểu Tô Nhược Vân.


“Ồ, thì ra là vậy.”


“Tôi không nói chuyện với anh nữa. Tôi phải đi xem chú của anh đây, giờ anh ấy vẫn chưa dậy đâu.”


Tô Lam cúp máy rồi trở lại phòng ngủ, Quan Triều Viễn vẫn đang ngủ say.


Không biết vì sao dạo gần đây anh giống như cứ ngủ mãi không tỉnh.


Tô Lam lo lắng nhìn về phía Quan Triều Viễn đang ngủ say.


Trước kia Quan Triều Viễn không thích ngủ lắm, lần nào Tô Lam tỉnh dậy thì anh cũng đã rời đi rồi.


Hồi trước cô bảo anh ngủ sớm dậy sớm rồi ngủ trưa thì anh khó chịu như đang có người đòi giết anh vậy.


Nhưng có vẻ như dạo này anh rất thích ngủ, rõ ràng là đêm qua anh đã ngủ rất sớm rồi, mới mười giờ đã lên giường đi ngủ, nhưng bây giờ anh đã ngủ được mười tiếng rồi mà vẫn chưa tỉnh.


Tô Lam nghĩ ngợi, hình như từ sau khi Tô Kiêm Mặc xuất viện thì anh cũng ngủ nhiều hơn.


Tô Lam thử lay người Quan Triều Viễn, lúc này anh mới mơ màng mở mắt ra.
 
Chương 867


Chương 867


“Mấy giờ rồi?”


“Tám rưỡi rồi, anh ngủ gần mười tiếng đồng hồ rồi đấy, sao dạo này anh ngủ nhiều thế? Anh cảm thấy không khỏe à?”


Quan Triều Viễn ngáp một cái rồi ngồi dậy.


“Em bảo anh ngủ sớm dậy sớm, rồi cứ cằn nhằn bảo anh không ngủ được còn gì. Bây giờ anh ngủ ngon hơn thì em lại chê anh ngủ nhiều.”


“Em chỉ cảm thấy… Thôi được rồi, anh thích ngủ thì cứ ngủ đi, để em đi làm bữa sáng cho anh.”


Tô Lam cúi đầu xuống, hôn lên mặt Quan Triều Viễn một cái rồi đi ra khỏi phòng ngủ.


Quan Triều Viễn lập tức nhíu mày lại mấy ngày gần đây anh luôn cảm thấy rất mệt mỏi, một khi đã ngủ rồi thì sẽ rất khó để tỉnh lại.


Anh cũng không hiểu tại sao mình lại bị vậy nữa, trước kia anh chưa từng bao giờ cảm thấy như vậy.


Bệnh viện.


Trong phòng bệnh VIP.


Người nhà họ Mộ Dung và người nhà họ Tô đều đã ở chỗ này, dù sao thì Mộ Dung Dịch và Tô Nhược Vân cũng đã kết hôn rồi.


Mặc dù Lâm Thanh Phượng rất không hài lòng với hôn lễ ngày hôm qua, nhưng dù sao thì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, bà ta không thể thay đổi được gì.


Tô Nhược Vân từ từ mở mắt ra.


“Vân Vân, con tỉnh lại rồi, vừa rồi con dọa mẹ sợ muốn chết! Vân Vân, sau này con đừng làm chuyện dại dột như vậy nữa.”


Vương Vãn Hương lại khóc òa lên.


“Được rồi, bà đừng có khóc nữa, Vân Vân không sao rồi còn gì?” Tô Khôn tức giận nói.


“Ông cũng thấy là Vân Vân nhà chúng ta khổ đến thế nào rồi đấy, hôm qua còn bị chảy bao nhiêu là máu! Đêm qua là đêm tân hôn của con bé đấy! Vậy mà con bé còn bị đứa con gái kia của ông phá đám! Tôi kệ, tôi muốn ông phải đòi lại công bằng cho Vân Vân!”


Tô Khôn thở dài, không nói gì.


Tô Nhược Vân nhìn về phía Mộ Dung Dịch.


“Anh Dịch, mọi chuyện không liên quan gì đến em thật mà. Chắc là chị bị dồn đến mức đường cùng nên mới muốn dùng hôn lễ của em để tẩy trắng cho bản thân chị ấy. Những giao dịch đó đều là giả, tài khoản tên hòa thượng gì đó, chỉ cần có tiền thì cái gì anh ta cũng có thể làm ra được.”


Giọng nói của Tô Nhược Vân rất yếu, cảm giác như nếu bây giờ có một trận gió thổi qua chỗ này thì cô ta cũng sẽ bay đi luôn vậy.


Cô ta nói xong thì lại bật khóc.


“A Dịch, chẳng lẽ con vẫn chưa tin Vân Vân à? Dạo này con bé bận chuẩn bị cho lễ cưới, làm gì còn tâm trạng nào để quan tâm đến Tô Lam chứ?” Vương Vãn Hương vội vàng hùa theo.


Mộ Dung Dịch từ từ đi đến, ngồi xuống cạnh giường.


Thật ra, bây giờ anh ta cũng chẳng rõ là rốt cuộc ai đang nói thật, ai đang nói dối.


Lần trước anh ta đã từng hỏi Tô Nhược Vân, mà anh ta cũng tin rằng Tô Nhược Vân không dám nói dối anh ta, mà cũng đúng là cô ta đang bận chuẩn bị cho hôn lễ, không có thời gian để quan tâm đến những chuyện khác.


Chẳng lẽ Tô Lam đang dùng mọi cách để tẩy trắng thật?
 
Chương 868


Chương 868


Chuyện này nghe cũng có vẻ hợp lý, dù sao thì nếu muốn sinh tồn trong giới giải trí thì cũng phải dùng tất cả các thủ đoạn có thể.


Lẽ nào bây giờ Tô Lam lại trở thành kiểu người như vậy thật rồi?


“Được rồi, cứ dưỡng bệnh cho tốt đi, đừng nghĩ nhiều nữa.” Mặc dù bây giờ thái độ của Mộ Dung Dịch đã khá hơn hôm qua, nhưng nhìn chung vẫn khá lạnh lùng.


“Anh Dịch, anh vẫn chưa tin em à?”


Tô Nhược Vân khóc lóc.


“Anh Dịch, nếu như anh không tin em thì em sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ?”


“Thà em đi chết luôn cho xong.”


“Anh Dịch, anh tin em thêm lần nữa đi mà. Em sẽ không lừa anh đâu, em là vợ của anh mà!”


Tô Nhược Vân đau khổ cầu xin.


Bởi vì hôm qua cô ta mất máu quá nhiều nên vẻ mặt cô ta rất nhợt nhạt, môi cũng tái lại, thâm chí còn bị tróc da.


Cộng thêm giọng nói khàn khàn, thật sự rất dễ khiến người ta cảm thấy thương cảm.


“Được rồi, lần này anh tin em.”


Lúc này Tô Nhược Vân mới mỉm cười.


“Anh Dịch, cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã tin em.”


“Nhưng anh hy vọng rằng sẽ không có lần sau.”


Tô Nhược Vân lắc đầu.


“Em lấy tính mạng của mình ra để thề với anh, em tuyệt đối sẽ không lừa anh đâu.”


Lâm Thanh Phượng ngáp một cái, cả đêm không ngủ nên bây giờ cơ thể già nua của bà ta cũng đang cảm thấy mệt mỏi lắm rồi.


“Vân Vân, con nghỉ ngơi cho tốt vào, đừng nghĩ đến mấy chuyện khác nữa, mọi chuyện đã như vậy rồi thì đành vậy thôi.”


Câu nói của Lâm Thanh Phượng có vẻ khá vô trách nhiệm, nói xong bà ta cũng đi ra khỏi phòng bệnh luôn.


“A Dịch, con ra đây một lát.”


Mộ Dung Thụy nghiêm mặt nói.


Mộ Dung Dịch lập tức đứng dậy, đi theo Mộ Dung Thụy ra ngoài.


Chỗ này là khu vực VIP nên ở ngoài hành lang gần như không có ai cả.


“A Dịch, con có biết là cổ phiếu của công ty mình lại rớt giá rồi không.”


Mộ Dung Dịch sững người.


Vì Tô Nhược Vân mới tự sát nên anh ta cũng chẳng quan tâm đến chuyện đó nữa.


Nhưng mà trong những gia đình giàu có thì cổ phiếu rất dễ bị ảnh hưởng bởi những tin tức như vậy.


Trước kia, bản thân anh ta cũng đã nhờ vào chuyện kết hôn giữa mình và Tô Nhược Vân để đẩy giá cổ phiếu lên.


Nào ngờ chưa đầy một ngày mà giá cổ phiếu đã giảm xuống rồi!


Chuyện này thật sự rất đáng sợ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom