Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 809


Chương 809


Vương Vãn Hương cũng thở dài.


“Nói cũng đúng, người nguy hiểm nhất vẫn là con bé đó, cô ta có rất nhiều mưu kế, e rằng sẽ đến tranh giành! Còn nữa, Vân Vân à, con cũng phải theo dõi A Dịch đấy, mặc dù bọn họ chia tay rồi nhưng dù gì cũng đã yêu nhau lâu như vậy, hiện tại Tô Lam cũng trở nên nổi tiếng, cẩn thận cô ta quay lại tranh giành với con đấy!”


Sao Tô Nhược Vân có thể không lo lắng chứ?


Mỗi khi nghĩ đến Tô Lam và Mộ Dung Dịch đã ở bên nhau suốt năm năm, cô ta lại đứng ngồi không yên.


Tô Lam chưa bị tiêu diệt thì cô ta chưa thể yên tâm được.


Cô ta không thể giữ lại hai chị em có nguy cơ làm hỏng hôn sự của mình.


“Mẹ, bệnh tim của Tô Kiêm Mặc không chịu được kích thích ạ?”


“Đúng vậy, không chịu được kích thích, cũng không thể vận động mạnh.”


Một nụ cười gian ác hiện lên trên gương mặt của Tô Nhược Vân.


“Vậy con cho cậu ta chút kích thích là được!”


Gương mặt Tô Nhược Vân lộ vẻ hung ác.


Tại Tập đoàn Dark Reign.


Vừa mới họp xong, trên gương mặt Quan Triều Viễn hiện lên vẻ mệt mỏi khó có thể che giấu, cánh tay phải vẫn được đeo trên cổ.


Trở lại phòng làm việc vắng vẻ, Quan Triều Viễn nhìn chiếc điện thoại vẫn không nhận được tin nhắn nào.


Anh ngồi trước bàn làm việc, dùng tay trái chống đầu, ấn nhẹ lên ấn đường.


Hôm nay là ngày thứ mười hai Tô Lam đi.


Mỗi ngày Tô Lam rời đi, anh đều nhớ rất rõ.


Mười hai ngày hai người họ không gọi điện thoại, không gọi video, không nhắn tin WeChat.


Mỗi đêm Quan Triều Viễn đều vô cùng gian nan.


Đúng lúc này, Doãn Cẩn bước vào.


“Sếp Quan, đã đến giờ ăn trưa, anh muốn ăn gì để tôi đi chuẩn bị.”


Quan Triều Viễn im lặng một lúc lâu.


Mấy hôm nay Doãn Cẩn cũng có thể thấy tâm trạng của Quan Triều Viễn rất kém, ngày nào cũng ăn không ngon, lượng cơm giảm đi một nửa so với trước đây, hoặc thậm chí ít hơn.


“Không muốn ăn, khi nào đói thì tôi sẽ gọi cậu.”


Giọng nói của Quan Triều Viễn cũng uể oải.


“Sếp Quan, anh cứ tiếp tục như vậy thì sao được? Gần đây lượng cơm của anh đã giảm đi rất nhiều, người gầy rõ đi rồi.”


Quan Triều Viễn suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn Doãn Cẩn.


“Nghe nói có một cửa hàng bánh ngọt có tên Nhà của Tô Lam ở phía bắc thành phố?”


“Vâng, gần đây làm ăn rất tốt, tôi có nghe các đồng nghiệp nói.”


“Cậu đi mua bánh ngọt ở cửa hàng đó đi, mỗi loại mua một phần.” Quan Triều Viễn ra lệnh.
 
Chương 810


Chương 810


Doãn Cẩn lập tức sửng sốt.


Nhà hàng của Tập đoàn Dark Reign có chuẩn bị đồ ngọt, đầu bếp được mời đến cũng rất giỏi.


Hơn nữa dưới lầu Tập đoàn Dark Reign còn có một cửa hàng đồ ngọt rất ngon, Nhà của Tô Lam thật sự rất xa, đâu cần phải đi xa như vậy mới có thể ăn được đồ ngọt?


“Sao vậy, không được à?”


“Nhà của Tô Lam hơi xa…”


“Đi đi, tôi không vội ăn.”


“Vậy được ạ.”


Dù sao thì ăn vẫn hơn là không ăn, Doãn Cẩn vẫn kiên trì đi hơn hai mươi cây số để mua đồ ngọt của Nhà của Tô Lam về.


Sau khi đến Nhà của Tô Lam, Doãn Cẩn mới biết rằng cửa hàng đồ ngọt này là do mợ chủ và một người khác góp vốn để mở.


Chẳng trách Quan Triều Viễn chỉ đích danh muốn ăn đồ ngọt của cửa hàng này.


Mười mấy loại đồ ngọt được đặt trên bàn của Quan Triều Viễn.


Quan Triều Viễn cẩn thận mở một hộp ra, dùng tay trái cầm lấy thìa, xúc một tiếng bỏ vào miệng.


Mùi vị này rất quen thuộc.


Rất nhiều đồ ngọt trong cửa hàng Nhà của Tô Lam đều được đầu bếp chế biến theo công thức do Tô Lam tự viết.


Điểm khác biệt duy nhất so với đồ ngọt Tô Lam tự làm chính là không cùng một người chế biến, còn lại đều giống nhau.


Nên đương nhiên hương vị cũng tương tự.


Quan Triều Viễn cảm thấy rất khó chịu trong lòng khi nếm được mùi vị quen thuộc này.


Anh chậm rãi ăn từng miếng, sợ sẽ lãng phí một chút xíu.


Dường như anh đã tìm lại được hương vị của Tô Lam, nhưng hương vị này vẫn khác với đồ ngọt Tô Lam tự làm.


Có thể người khác ăn nhưng không cảm nhận được, nhưng anh thì có thể.


Sau khi tan làm, Quan Triều Viễn trở về khu Rainbow.


Trước đây khi Tô Lam không ở khu Rainbow, Quan Triều Viễn luôn quay trở lại hoa viên Crystal.


Nhưng trong khoảng thời gian này, anh luôn sống ở đây.


Chỉ khi nằm trên chiếc giường mà anh từng nằm cùng Tô Lam, Quan Triều Viễn mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của cô.


Đôi khi anh cũng muốn thoát khỏi cảm giác này, nhưng càng muốn thoát ra thì anh lại càng muốn tìm kiếm hương vị và hơi thở của Tô Lam.


Vào ban đêm, nỗi nhớ luôn dâng trào ngày càng sâu đậm.


Quan Triều Viễn duỗi cánh tay trái ra ôm lấy chiếc gối mà Tô Lam từng dùng, như thể đang ôm cô vậy.


Nỗi nhớ tựa như vô số con côn trùng đang gặm nhấm xương cốt của anh.


Cuối cùng anh không nhịn được nữa, cầm điện thoại và gửi một tin nhắn WeChat cho Tô Lam.


“Tô Lam, anh nhớ em.”


Anh muốn nói rất nhiều điều, nhưng cuối cùng chỉ hóa thành một câu “Anh nhớ em”.
 
Chương 811


Chương 811


Một lúc lâu sau anh vẫn không nhận được hồi âm của Tô Lam.


Quan Triều Viễn đau khổ nhắm mắt lại, trái tim chậm rãi chìm xuống.


Giữa hai người họ còn có một khoảng cách không thể vượt qua.


Ở thành phố S, Tô Lam đang quay cảnh đêm.


Điện thoại di động của cô đang nằm trong tay Lục Uy Nhiên.


Tô Lam không nghỉ ngơi, Lục Uy Nhiên và Từ Phóng phải luôn ở trong trạng thái chờ lệnh.


Đôi khi Tô Lam cảm thông cho hai người nên luôn bảo họ về sớm.


Nhưng người rất có trách nhiệm là Từ Phóng luôn kiên trì đến cùng.


Lục Uy Nhiên ngáp một cái, điện thoại trong tay vang lên.


Là một tin nhắn WeChat.


“Tô Lam, anh nhớ em.”


Người tâm tư kín đáo như Lục Uy Nhiên sao có thể không phát hiện ra rằng Quan Triều Viễn và Tô Lam đang giận nhau?


Trước đây khi cô ta và Tô Lam đến vùng núi, hai người họ đã cố gắng hết sức để gọi video và gửi tin nhắn WeChat.


Còn trong lần đi xa này, đây là lần đầu tiên cô ta thấy Quan Triều Viễn gửi WeChat cho Tô Lam.


Quan Triều Viễn đột nhiên gửi tin nhắn nói rằng anh nhớ Tô Lam, anh đang muốn làm hòa ư?


Lục Uy Nhiên thử mở khóa điện thoại của Tô Lam.


Nhưng cô ta thử nhiều lần mà vẫn không mở được.


Cô ta nhập thử ngày sinh của Quan Triều Viễn, cũng thử ngày sinh của Tô Lam nhưng màn hình đều hiển thị sai mật khẩu.


“Làm gì vậy?” Một giọng nói không hề khách sáo vang lên.


Đây là giọng nói mà Lục Uy Nhiên ghét nhất.


Từ Phóng.


“Không có gì.” Lục Uy Nhiên lập tức cất điện thoại vào túi.


Từ Phóng liếc nhìn cô ta, cũng không nói gì thêm, nhưng Từ Phóng không rời khỏi bên cạnh cô ta nữa.


Có Từ Phóng ở đây, đương nhiên Lục Uy Nhiên không dám tiếp tục mở khóa điện thoại của Tô Lam nữa.


Lục Uy Nhiên suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi đi toilet, anh trông chừng một chút.”


“Đưa điện thoại của mợ chủ cho tôi.”


Lục Uy Nhiên giương cổ lên, đương nhiên cô ta không muốn đưa, nếu không thì cô ta vào toilet làm gì?!


“Không cần đâu, tôi cầm cũng được!”


“Lỡ như mợ chủ có cuộc gọi khẩn cấp gì thì sao? Nếu bỏ lỡ thì cô không chịu nổi trách nhiệm đâu, vẫn nên đưa tôi đi.”


Lý do của Từ Phóng rất đầy đủ, không cho phép Lục Uy Nhiên từ chối.


Nếu cô ta khăng khăng cầm điện thoại của Tô Lam thì sẽ bị bại lộ.


Lục Uy Nhiên đành phải lấy điện thoại ra khỏi túi và đưa cho Từ Phóng, sau đó mới vào toilet.
 
Chương 812


Chương 812


Không lâu sau thì cảnh quay đêm của Tô Lam đã hoàn thành, có thể kết thúc công việc rồi.


Từ Phóng lập tức bước tới phía trước.


“Mợ chủ, điện thoại của mợ.”


“Ồ, cảm ơn.” Tô Lam tiện tay cất điện thoại vào túi.


“Mợ chủ, đã muộn vậy rồi, mợ có muốn ăn bữa khuya không ạ?”


“Không cần đâu, không còn sớm nữa, mọi người nghỉ ngơi sớm đi.”


“Vâng.”


Trở lại khách sạn, Tô Lam lê cơ thể mệt mỏi vội vàng tắm rửa, sau đó nằm trên giường.


Mỗi tối cô đều có thói quen nhìn báo thức ngày mai của mình.


Kết quả là phát hiện có một tin nhắn WeChat, cô lập tức mở ra.


“Tô Lam, anh nhớ em.”


Tin nhắn của Quan Triều Viễn đập vào mắt cô.


Thời gian gửi tin nhắn là lúc mười giờ, hiện tại đã gần một giờ sáng, chắc là Quan Triều Viễn đã ngủ rồi nhỉ?


Nhìn thấy tin nhắn này, Tô Lam cũng không biết trong lòng mình có cảm giác gì.


Mặc dù lo lắng rằng sẽ đánh thức Quan Triều Viễn nhưng Tô Lam vẫn nhắn tin trả lời anh.


“Em sắp về rồi.”


Đương nhiên Quan Triều Viễn rất thất vọng vì không nhận được tin nhắn của Tô Lam, nhưng anh vẫn luôn ôm hy vọng rằng Tô Lam sẽ trả lời, thế là vừa cầm điện thoại vừa ngủ.


Điện thoại vừa vang lên, anh chợt tỉnh giấc.


Nhìn thấy tin nhắn trả lời của Tô Lam, anh gần như mừng như điên.


“Bao giờ em trở về? Anh đến đón em.”


“Nếu suôn sẻ thì khoảng một tuần, sao anh vẫn chưa ngủ?”


Tô Lam không ngờ rằng Quan Triều Viễn còn thức.


“Em vừa gửi tin nhắn thì anh tỉnh, em vừa về à?”


“Tối nay có cảnh quay đêm nên em về muộn, cánh tay đã đỡ hơn chưa?”


“Đỡ hơn nhiều rồi, em ngủ sớm đi.”


“Anh cũng vậy, ngủ ngon.”


“Ngủ ngon, đặt vé máy bay xong thì nói cho anh biết.”


“Vâng.”


Tuy rằng cuộc đối thoại giữa hai người đã bớt cảm giác thân mật hơn trước rất nhiều, nhưng đối với hai người, có thể nói chuyện với nhau như vậy đã là có tiến bộ rất lớn rồi.


Đêm nay, hai người ở hai không gian khác nhau đều ngủ rất yên bình.


Tại Tập đoàn Dark Reign.


Mới sáng sớm Quan Triều Viễn đã đi làm, khác hẳn với bầu không khí ảm đạm lúc trước, hôm nay mặt mày anh rất rạng rỡ.


Sáng sớm Doãn Cẩn đến báo cáo công việc, anh ta có thể cảm nhận rõ sự thay đổi của Quan Triều Viễn.


“Thư ký Doãn, đẩy toàn bộ cuộc họp cần tổ chức vào tuần tới lên tuần này, các công việc của tuần sau có thể hoàn thành trong tuần này thì cũng cố gắng hoàn thành.”
 
Chương 813


Chương 813


Doãn Cẩn chợt sững sờ.


“Sếp Quan, tuần sau anh có kế hoạch gì sao?”


“Có kế hoạch rất quan trọng.”


“Ồ, vậy thì tôi lập tức đi chuẩn bị, cố gắng sắp xếp công việc tuần sau lên tuần này.”


“Đi đi.”


Quan Triều Viễn hăng hái vùi đầu vào công việc, đợi Tô Lam trở về, anh phải luôn ở bên cạnh cô.


Bù đắp tất cả sự thiếu hụt trước đây.


Một tuần sau Quan Triều Viễn đều bận rộn công việc, Tô Lam quay phim cũng khá căng thẳng, hai người chỉ thỉnh thoảng gửi tin nhắn WeChat.


Một tuần bận rộn và gian nan rốt cuộc cũng trôi qua.


Cuối cùng Tô Lam cũng sắp trở về rồi!


Sau khi đặt vé máy bay xong, Tô Lam lập tức gửi cho Quan Triều Viễn, cô cũng dặn anh kín đáo một chút, đừng để ai phát hiện ra.


Quan Triều Viễn đến sân bay từ rất sớm, bởi vì bị thương ở cánh tay, không lái xe được nên anh dẫn một lái xe tới.


Anh chờ đợi mòn mỏi ở cửa ra của lối VIP.


Đúng lúc này thì anh nhận được tin nhắn WeChat của Tô Lam.


“Kiểm soát không lưu, máy bay bị hoãn rồi, anh đến muộn một chút, hiện đang bị hoãn một giờ.”


Bởi vì nếu ở nhà thì anh thật sự đứng ngồi không yên, nên Quan Triều Viễn đã tới trước hơn một tiếng.


Tô Lam vẫn đang gửi tin nhắn WeChat, điều này cho thấy rằng hiện tại cô vẫn chưa lên máy bay.


Nói cách khác, Quan Triều Viễn còn phải đợi ít nhất ba tiếng ở sân bay.


Không sao hết, anh đã đợi một tuần, sao có thể để tâm mấy tiếng này chứ?


Quan Triều Viễn cứ ngồi đợi ở phòng chờ.


Một giờ sau, Tô Lam lại gửi tin nhắn WeChat đến.


“Lại hoãn một tiếng nữa.”


Giờ phút này nội tâm của Quan Triều Viễn đã tan vỡ.


Một giờ sau, tin nhắn WeChat của Tô Lam lại một lần nữa khiến Quan Triều Viễn sụp đổ.


“Lại hoãn thêm một tiếng nữa.”


Quan Triều Viễn đã đi dạo mấy vòng ở sân bay, không ngờ bên chỗ Tô Lam còn chưa cất cánh.


Nội tâm Tô Lam cũng sụp đổ, máy bay bị hoãn cũng là chuyện thường.


Cô báo cho Quan Triều Viễn biết tin máy bay bị hoãn hết lần này đến lần khác.


Cứ một giờ lại một giờ…


Thêm một giờ nữa, cuối cùng máy bay cũng cất cánh.


Quan Triều Viễn nhìn bên ngoài, trời đã tối rồi.


Hai tiếng sau máy bay mới hạ cánh.


Khi Tô Lam mang vẻ mặt mệt mỏi bước ra khỏi lối đi, cô vừa liếc mắt đã nhìn thấy Quan Triều Viễn.


Lần này họ đã xa nhau hơn hai mươi ngày.
 
Chương 814


Chương 814


Vì trước đó giận nhau nên hai người nói chuyện cũng không nhiều, lần này gặp nhau, cả hai đều có vẻ hơi ngượng ngùng.


Quan Triều Viễn không ngừng xoa tay và đi tới.


Tô Lam khẽ mỉm cười với anh.


“Về nhà thôi.”


“Vâng.”


Tô Lam xoay người lại.


“Suốt hành trình này hai người đã vất vả rồi, trở về đi, có cần tôi đưa hai người về không?”


“Không cần đâu, chúng tôi tự đi!” Từ Phóng nói.


“Vậy được, chúng tôi đi trước đây.”


Tô Lam nhận hành lý của mình từ tay Lục Uy Nhiên.


Lục Uy Nhiên nhìn bóng lưng hai người rời đi với vẻ căm hận.


Không ngờ hai người lại làm hòa rồi!


Quan Triều Viễn nhận hành lý của Tô Lam, dẫn cô đến thẳng bãi đậu xe.


Trên đường về, hai người cũng ngượng ngùng một cách kỳ lạ, không ai lên tiếng.


Quan Triều Viễn đột nhiên quay đầu lại liếc nhìn Tô Lam.


Tô Lam vẫn luôn nhìn thẳng về phía trước.


Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn tay của Tô Lam, anh thận trọng dựa lại gần, nhẹ nhàng đặt tay mình lên tay cô.


Tô Lam lập tức quay đầu lại nhìn anh, trong mắt hai người chỉ có nhau.


Lúc này Quan Triều Viễn mới có can đảm nắm tay Tô Lam.


Hai người về đến nhà thì đã là mười một giờ đêm.


Vì không muốn đánh thức dì Phương và Lê Hoa nên sau khi vào cửa, hai người đều nhẹ chân nhẹ tay.


Vừa vào phòng ngủ, Quan Triều Viễn đã lập tức áp Tô Lam lên tường.


Anh dùng tay trái ôm eo Tô Lam, đôi môi lạnh như băng lập tức hôn lên bờ môi Tô Lam.


Khác hẳn sự nhiệt tình và kích tình của trước kia.


Lần này Quan Triều Viễn hôn rất kiên nhẫn, dịu dàng và ân cần.


Tô Lam không từ chối, cô phối hợp rất kiên nhẫn.


Hôn một hồi, Quan Triều Viễn không tiến hành động tác tiếp theo mà là dừng lại.


Hơi thở của anh hơi dồn dập, giọng nói càng gợi cảm và quyến rũ hơn.


“Được không em?”


Hiếm khi Quan Triều Viễn phong độ lịch thiệp như vậy.


Tô Lam xấu hổ gật đầu.


Lúc này Quan Triều Viễn mới không hề e dè mà tiếp tục hôn.


Sau đó hai người vừa hôn vừa di chuyển đến tận giường, quần áo rơi đầy trên sàn.


Nhiệt độ trong phòng dần dần tăng lên, hơi thở của hai người cũng từ từ trở nên dồn dập và gấp gáp.


Tất cả nỗi nhớ đều đã không cần ngôn ngữ để diễn đạt.
 
Chương 815


Chương 815


Sự giao hòa cơ thể mới là minh chứng tốt nhất.


Sau cơn mây mưa.


Quan Triều Viễn chỉ làm Tô Lam một lần, ngay cả Quan Triều Viễn cũng bội phục sự tự chủ của mình, Tô Lam thì càng bội phục hơn.


Vì sợ mất đi nên mọi việc đều trở nên thận trọng.


Quan Triều Viễn dùng cánh tay trái của mình ôm Tô Lam vào trong lòng.


Hai má Tô Lam đỏ bừng, cô nép vào trong ngực Quan Triều Viễn.


Ban nãy trong khi thân mật, Quan Triều Viễn không ngừng lặp đi lặp lại một câu bên tai Tô Lam.


“Tô Lam, anh nhớ em.”


Bờ môi Tô Lam khẽ cong lên.


Lúc đầu cả hai đều không nói chuyện, Tô Lam lên tiếng trước.


“Gần đây cả hai chúng ta đều không bình thường, tạo sao anh không hỏi thăm em thế nào rồi?”


Nếu là bình thường thì nhất định anh đã hỏi một trăm lần rồi.


“Tô Lam, nếu anh nói cho em biết thì em không được cười nhạo anh.”


Quan Triều Viễn lộ vẻ mặt nghiêm túc.


“Em không cười đâu.”


“Anh sợ.”


Tô Lam lập tức ngồi dậy, dùng một tay chống cằm và nhìn về phía Quan Triều Viễn.


Sợ?


Điều gì có thể khiến Quan Triều Viễn sợ hãi? Trong mắt Tô Lam, Quan Triều Viễn là người không sợ trời không sợ đất!


“Anh sợ gì?”


“Anh sợ giống như lần trước…”


Quan Triều Viễn cụp mắt nhìn Tô Lam.


“Lần trước…”


Lần trước Tô Lam đã nói câu ly hôn, sau đó biến mất ba ngày ba đêm.


“Anh sợ em nói câu ly hôn với anh, nhưng anh không muốn ly hôn, anh không muốn xa em nên cứ giả vờ như không biết gì cả, anh thà rằng cứ tiếp tục cãi nhau như thế này còn hơn là phải xa em.”


Từ nhỏ đến giờ Quan Triều Viễn chưa từng sợ chuyện gì cả, đây là chuyện duy nhất mà anh sợ.


Anh chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình lại phụ thuộc vào một người phụ nữ như vậy.


Tô Lam đã hiểu ý anh, cô mỉm cười, sau đó lại nép vào ngực Quan Triều Viễn.


“Tô Lam, bây giờ anh có thể hỏi không?”


“Vâng.”


“Em sao vậy? Anh có chỗ nào làm không tốt hay làm không đúng thì em phải nói với anh.”


Tô Lam thở dài một hơi.


“Không có gì đâu, đây không phải vấn đề của anh mà là vấn đề của bản thân em.”


Quan Triều Viễn nhíu mày.
 
Chương 816


Chương 816


“Vấn đề của bản thân em?”


Tô Lam gật đầu.


“Vâng, là vấn đề của bản thân em, anh có thể đồng ý với em một việc không, đừng hỏi em rằng rốt cuộc là vấn đề gì được không? Hiện tại em đã nghĩ rõ ràng, cũng đã giải quyết vấn đề đó rồi.”


“Thật sự đã giải quyết rồi ư?”


Tô Lam trịnh trọng gật đầu.


“Được, anh đồng ý với em rằng sẽ không hỏi, bất kể điều gì anh cũng đồng ý với em.”


Khi nói câu này, Quan Triều Viễn ôm chặt lấy Tô Lam.


Tô Lam mỉm cười hài lòng.


“Cục cưng, có phải anh vẫn luôn yêu em như trước không?”


Khi mọi cô gái đặt câu hỏi này, thực ra trong lòng họ đều đã có một đáp án khẳng định.


“Không phải.”


Quan Triều Viễn trả lời rất kiên quyết.


“Hả?”


Tô Lam lập tức ngồi dậy nhìn Quan Triều Viễn.


Anh không yêu mình nữa ư?


Quan Triều Viễn cũng không giống như đang nói đùa.


“Anh yêu em hơn trước, mỗi ngày đều yêu em nhiều hơn một chút, hôm nay nhiều hơn hôm qua, ngày mai nhất định cũng sẽ nhiều hơn hôm nay.”


Tô Lam phụt cười.


Cô khẽ đánh lên lồng ngực Quan Triều Viễn.


“Hôm nay miệng anh như được bôi mật vậy, sao lại ngọt thế này?”


“Ừm, bôi mật đấy, hay là em nếm thử xem?”


Quan Triều Viễn chớp mắt và nở nụ cười xấu xa.


“Bớt lừa em đi, chẳng phải là muốn khiến em hôn anh sao?”


“Vậy em có hôn không?”


“Không hôn!”


“Vậy thì anh hôn em!”


Nói xong, Quan Triều Viễn lập tức đưa môi lại gần, Tô Lam lại dùng tay che miệng anh lại.


“Nói chuyện nghiêm túc đi!”


“Được.” Quan Triều Viễn lập tức ngoan ngoãn, không làm loạn nữa.


“Lần trước anh bị tai nạn xe, có phải anh thật sự giận em không?”


Quan Triều Viễn ấp a ấp úng, một hồi lâu vẫn không nói gì, lần đó quả thực là anh giận.


“Anh nên nói giận hay là nên nói không giận đây? Anh nói giận thì em sẽ tức giận, hay là anh nói không giận thì em mới tức giận?”


Tô Lam trừng mắt há miệng, cũng không biết trả lời như thế nào.
 
Chương 817


Chương 817


“Anh đang nói líu lưỡi à?”


Tô Lam chậm rãi thở dài.


Dù anh có giận hay không thì mình cũng phải giải thích.


“Thật ra hôm đó em đang ghi hình cho chương trình, điện thoại nằm trong tay trợ lý nên em không bắt máy được. Ghi hình xong em mới biết tin anh bị tai nạn xe, khi đó em lập tức chạy đến ngay…”


“Vậy sao em không vào? Đêm đó anh đợi em đến tận hơn hai giờ đấy.”


Nhắc đến chuyện này, anh lại cảm thấy hơi tủi thân.


“Em nhìn thấy chị Mạch Nhiên ở đó, nên em xấu hổ không dám vào.”


“Xấu hổ?!”


Quan Triều Viễn cảm thấy từ này không nên dùng ở đây.


“Em là vợ anh, có gì mà phải xấu hổ? Phải là người khác xấu hổ mới đúng!”


Tô Lam mỉm cười gật đầu.


“Vâng, bây giờ em đã biết mình là vợ anh, bất kể là khi nào thì em đều nên là người đầu tiên ở bên cạnh anh, lần sau em nhất định sẽ bước vào không chút do dự, bất kể là ai ở bên cạnh anh.”


“Lần sau? Chẳng lẽ em còn mong lần sau anh lại bị tai nạn xe ư? Có người vợ nào tàn nhẫn như em không chứ?”


“Ấy chết, nói sai rồi, nói sai rồi, không có lần sau, tuyệt đối không có lần sau nữa!”


Bản thân Tô Lam cũng rất kiêng kỵ những lời như vậy.


Quan Triều Viễn cong môi cười.


“Làm thêm lần nữa, anh sẽ tha thứ cho em!”


Tô Lam thực sự hết cách với anh.


Hóa ra vừa rồi anh cũng ngại làm cô nhiều lần.


Bây giờ da mặt lại khôi phục độ dày như trước đây rồi.


“Anh thả lỏng cánh tay bị gãy ra…”


“Tay gãy thì sao? Chẳng phải vừa rồi cũng rất tốt sao, phối hợp ăn ý như vậy!”


Nói xong, Quan Triều Viễn kéo Tô Lam vào lòng.


Khi đang chuẩn bị chiến đấu hiệp hai.


Một âm thanh không hài hòa vang lên.


“Ùng ục…”


Âm thanh không hài hòa này quả là phá hỏng bầu không khí.


Lúc đầu Tô Lam không hề biết đó là âm thanh gì.


“Có phải bụng anh đang kêu không?”


Trên mặt Quan Triều Viễn thoáng hiện lên một vẻ ngượng ngùng.


“Không phải, em nghe nhầm rồi, chúng ta tiếp tục đi.”


Ngay lúc anh chuẩn bị hôn Tô Lam thì âm thanh đó lại tiếp tục vang lên.


“Ùng ục…”


Âm thanh lần này còn vừa dài vừa kêu hơn âm thanh vừa nãy.


Tô Lam lập tức áp tai mình vào bụng Quan Triều Viễn.
 
Chương 818


Chương 818


“Đúng là bụng anh đang kêu này!”


“Anh đã một ngày chưa ăn gì rồi, không kêu mới lạ ấy.”


Quan Triều Viễn cũng hơi xấu hổ.


“Sao anh có thể không ăn gì cả một ngày chứ?”


“Từ sáng anh đã đến sân bay rồi.”


Tô Lam thấy hơi lúng túng, không biết nên làm thế nào. Cô đã lo là Quan Triều Viễn sẽ đến sớm, vì thế mỗi lần vừa có thông báo chuyến bay bị hoãn là cô đều lập tức nói cho anh biết.


Sao anh vẫn đến sớm như vậy?


Bấy giờ Quan Triều Viễn mới kể cho Tô Lam nghe những chuyện anh đã trải qua trong ngày.


“Dù là ở sân bay thì cũng có nhà hàng mà, anh không ăn chút gì ư?”


“Đồ ăn ở sân bay rất khó ăn!”


Tô Lam lắc đầu nhìn Quan Triều Viễn, đã không ăn gì còn lý sự như vậy.


“Em đi làm chút đồ ăn cho anh nhé?”


“Cũng được, bổ sung thêm chút thể lực rồi lại làm.”


Tô Lam vỗ nhẹ một cái vào bụng Quan Triều Viễn.


“Làm cái gì mà làm, cho anh chết đói luôn bây giờ!”


Tô Lam lập tức đứng dậy mặc quần áo, nhanh nhẹn xuống lầu, dù sao bây giờ cũng đã là một hai giờ sáng.


Để Quan Triều Viễn nhanh chóng được ăn chút gì đó, Tô Lam quyết định nấu mỳ cho anh.


Bát mỳ thơm phức đã được nấu xong, Tô Lam đặt bát đũa lên bàn ăn. Quan Triều Viễn dùng tay trái cầm đũa, sau đó lại đặt xuống.


“Sao thế?”


“Tay trái của anh không thể dùng đũa.”


Tô Lam khẽ vỗ lên đầu, quên mất là tay phải của anh đã bị thương.


Cô đành phải cầm đũa lên, đút cho Quan Triều Viễn ăn từng miếng một.


Quan Triều Viễn vô cùng hài lòng và mãn nguyện!


Không ngờ anh lại có được đãi ngộ này, hì hì!


Ăn xong hai bát mỳ lớn no căng bụng, Quan Triều Viễn vẫn không quên những lời nói trước khi ăn.


Anh kéo Tô Lam lên giường, lại “chiến đấu” thêm một hiệp nữa.


Cho đến khi trời cũng sắp sáng rồi, hai người họ mới nằm xuống giường ngủ một giấc ngon lành.


Mặc dù trời sáng rồi mới đi ngủ, nhưng giấc ngủ của họ vẫn vô cùng yên ổn và an tâm.


Lúc Quan Triều Viễn tỉnh lại đã là buổi chiều.


Nhìn người phụ nữ mình yêu nằm trong vòng tay của mình, anh mỉm cười.


Quan Triều Viễn tiến sát lại gần, khẽ hôn lên trán Tô Lam một cái.


Tô Lam hừ một tiếng rồi trở mình, hiển nhiên là vẫn chưa tỉnh ngủ.


Dù sao Quan Triều Viễn cũng đã hoàn thành công việc trước thời hạn, cả tuần này đều có thời gian ở nhà với Tô Lam nên anh dứt khoát ngủ cùng cô luôn.


Một tiếng sau Tô Lam mới tỉnh dậy.
 
Chương 819


Chương 819


Nhưng đầu óc cô hơi choáng váng, không biết bây giờ là buổi sáng hay buổi chiều.


“Mấy giờ rồi?”


“Ba giờ chiều, em còn muốn ngủ nữa không?”


“Còn ngủ nữa thì hết ngày mất, mau dậy đi!”


Tô Lam ngồi dậy, đầu tóc vẫn còn rối tung.


“Vậy em mặc quần áo đi, anh đi vệ sinh cá nhân đây.”


Quan Triều Viễn rất có tinh thần, sải một bước lao vào toilet.


Lúc đánh răng, Quan Triều Viễn rõ ràng cảm nhận được tay phải của mình hơi đau nhức.


Thực ra tối hôm qua đã hơi đau rồi, nhưng anh vẫn luôn nhẫn nhịn không nói gì.


Anh dùng tay trái nhẹ nhàng xoa cánh tay phải, thật sự cho rằng hoạt động một chút là sẽ ổn.


“Sao thế?”


Tô Lam đột nhiên xuất hiện ở cửa toilet.


“Không có gì!” Quan Triều Viễn lập tức buông tay xuống chuẩn bị đánh răng.


“Có phải cánh tay anh bị thương rồi không?”


Tô Lam lập tức bước tới.


“Đâu có đâu!”


Quan Triều Viễn càng phủ nhận thì Tô Lam càng thấy giấu đầu lòi đuôi.


“Để em xem nào!”


Tô Lam đụng vào cánh tay phải của Quan Triều Viễn, anh thuận thế né tránh thì một cơn đau âm ỉ truyền đến.


“Á…”


Thấy Quan Triều Viễn đau đến biến sắc, Tô Lam lập tức bỏ tay xuống.


“Anh bị đau rồi phải không? Lát nữa ăn cơm xong chúng ta sẽ đến bệnh viện.”


“Không cần đâu, anh không sao mà.”


“Cái gì mà không sao chứ! Anh đã đau đến mức này rồi, làm sao có thể không có chuyện gì chứ!”


“Anh…”


“Vừa mới làm lành mà anh lại muốn cãi nhau nữa à?”


Câu trách mắng này của Tô Lam khiến Quan Triều Viễn lập tức ngậm miệng lại.


Dưới sự giúp đỡ của Tô Lam, Quan Triều Viễn đã đánh răng và rửa mặt xong, hai người ăn cơm xong thì lập tức đến bệnh viện Q.M.


Bác sĩ mở băng gạc quấn quanh cánh tay phải của Quan Triều Viễn ra, cánh tay phải của anh đã hơi sưng tấy.


“Sếp Quan, chẳng phải trước đó tôi đã nhắc nhở anh rồi sao? Nhất định phải cẩn thận một chút, không được đụng vào, càng không được vận động mạnh để tránh việc bị thương thì sẽ không tốt.”


Khi nghe thấy ba chữ “vận động mạnh”, Tô Lam lập tức đỏ mặt.


“Đã hơn một tháng rồi, tôi cảm thấy không sao nữa rồi.”
 
Chương 820


Chương 820


“Thương tổn đến gân cốt phải tĩnh dưỡng một trăm ngày, anh còn bị gãy xương, mặc dù đã tháo bột nhưng hiện tại vẫn cần cố định cho tốt, bây giờ cánh tay phải của anh còn đang đóng đinh đấy.”


“Bác sĩ, vậy có nghiêm trọng không?”


“Cũng không tính là nghiêm trọng, tôi sẽ kê cho anh ít thuốc để về bôi, chỉ là hơi bị viêm thôi, nhưng anh tuyệt đối không được như vậy nữa, xương cốt vốn dĩ đã rất khó dưỡng, nếu không dưỡng tốt sẽ để lại tật cả đời đấy.”


“Được rồi, tôi biết rồi.”


Tô Lam lo lắng nhìn Quan Triều Viễn.


Sau khi lấy thuốc và làm điều trị đơn giản, hai người ngồi xe về nhà.


Quan Triều Viễn kéo cánh tay Tô Lam.


“Em đừng nghe bác sĩ nói linh tinh, không nghiêm trọng như vậy đâu, cái gì mà bị tật cả đời, cơ thể của anh vẫn khỏe lắm.”


Tô Lam quay đầu lại, hung dữ trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn.


“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao đang yên đang lành anh lại bị đau, còn không nói cho em biết!”


“…”


Quan Triều Viễn lập tức toét miệng cười, để lộ ra hàm răng trắng muốt, anh nhìn Tô Lam.


“Anh bớt dùng mỹ nam kế với em đi! Thành thật khai báo mau, nếu không em sẽ thật sự tức giận đấy!”


Tô Lam đanh mặt lại.


Sao người đàn ông này lại giống một đứa trẻ như vậy chứ?


“Được, được, em đừng tức giận, anh nói là được chứ gì?”


“Nói mau!”


Quan Triều Viễn dùng tay trái gãi đầu, thực sự không biết nên mở miệng thế nào.


“Thực ra… tối hôm qua, khi “vỗ tay” lần đầu tiên anh đã hơi đau rồi…”


Vỗ tay…


Đầu tiên Tô Lam còn chưa hiểu ra, sau đó cô suy nghĩ một lúc, chắc hẳn ý của Quan Triều Viễn là lúc hai người họ thân mật với nhau.


Từ trước đến nay cách chọn từ ngữ của người đàn ông này vẫn luôn không theo lẽ thường.


“Vậy tại sao anh không nói cho em biết?”


“Anh sợ nói cho em biết thì em sẽ không cho anh chạm vào em nữa.”


Quan Triều Viễn lè lưỡi.


Tô Lam thực sự sắp bùng nổ cơn giận rồi!


“Bắt đầu từ hôm nay, anh đừng hòng chạm vào em nữa!”


Tô Lam quay mặt đi, ngồi dịch ra sát cạnh ghế, không thèm để ý đến Quan Triều Viễn nữa.


“Em xem, anh đã nói là không thể nói cho em biết rồi mà. Em như vậy thì sau này anh càng không dám nói cho em biết nữa.”


Tô Lam cắn môi.


“Anh có thể đừng tỏ ra trẻ con như vậy được không? Đó là cánh tay của anh, lỡ như thật sự xảy ra vấn đề thì phải làm sao? Anh còn dám giấu em nói không có chuyện gì chứ!”


“Lần sau anh sẽ nói được không? Đừng cãi nhau nữa, vừa về nhà đã cãi nhau rồi, tối hôm qua vẫn còn tốt đẹp!”


“Tại ai chứ?”
 
Chương 821


Chương 821


“Tại anh!”


Quan Triều Viễn trả lời rất lanh lẹ, dứt khoát.


Điều này lập tức chọc Tô Lam bật cười.


“Phiền chết đi được! Ngày nào cũng khiến người ta lo lắng cho anh!”


“Ai bảo em là vợ anh? Hì hì, anh đã nói là tại anh rồi, em đừng tức giận nữa, một bàn tay cũng không thể vỗ thành tiếng, không thể trách anh hết được đúng không?”


Quan Triều Viễn híp mắt lại, ghé sát bên tai Tô Lam.


“Ai bảo em quyến rũ như vậy chứ? Anh cũng không kiềm chế được!”


Tô Lam cảm thấy vừa tức vừa buồn cười.


“Dù sao gần đây em cũng không có việc gì, ở nhà chăm sóc anh mấy ngày vậy.”


Tô Lam ngẩng mặt lên, để lộ ra hàm răng trắng muốt đều tăm tắp.


“Nhưng sau này anh không được như vậy nữa!”


“Vâng! Anh xin thề!”


Đáng lẽ sẽ là một tuần rất đầm ấm và vui vẻ, nhưng vì sự xuất hiện của một tin tức mà phá vỡ sự yên bình vốn có.


Gần như chỉ trong vòng một đêm, một tin tức đã khiến dư luận xôn xao.


“Tô Lam ngoại tình”


“Tô Lam bắt cá nhiều tay”


“Tô Lam Mục Nhiễm Tranh”


Những chủ đề này lập tức trở nên rất hot, lọt vào bảng hotsearch.


Khởi điểm bắt nguồn từ lần trước Tô Lam đến vùng núi quay phim, Quan Triều Viễn đến đón cô, sau lần đó có cánh truyền thông chụp được bức ảnh chung của hai người.


Nhưng chỉ chụp được bóng lưng hoặc góc nghiêng mặt của Quan Triều Viễn.


Bởi vì lúc đó không gây nên nhiều sóng gió, mà hai người họ cũng không có quá nhiều hành động thân mật nên Tô Lam cũng không đáp lại gì.


Dù sao những chuyện như vậy cũng rất nhiều nên không cần thiết phải phản hồi gì cả.


Nhưng lần này bọn họ chụp được nhiều bức ảnh thân mật hơn, ảnh ôm eo, nắm tay, thậm chí là ôm nhau, còn có một lần hôn môi, tất cả đều có!


Một số ảnh được chụp ở sân bay lần này, một số ảnh là lần trước chụp được ở vùng núi.


Vốn dĩ những bức ảnh đó không có vấn đề gì cả.


Nhưng hôm qua, một paparazzi nổi tiếng tên là “Tôi là một hòa thượng” lại bất ngờ tung ra một đoạn video.


“Tôi muốn hỏi một chút, rốt cuộc đời sống cá nhân của Tô Lam – người được mệnh danh là nữ thần hỗn loạn đến mức nào.”


Sau đó là một đoạn video.


Đoạn video này cho thấy khung cảnh là tại studio cá nhân của Mục Nhiễm Tranh, video chỉ quay lại vị trí địa lý của studio, sau đó liên tục dừng hình ở cửa phòng tập.


Quan trọng không phải là nội dung trong đoạn video mà là âm thanh của đoạn video đó.
 
Chương 822


Chương 822


“Á… anh chậm một chút, nhẹ một chút…”


“Á… đau quá, đau quá, nhẹ thôi, nhẹ thôi…”


“Anh mạnh nữa được không…”


Một nam một nữ, tiếng thở gấp gáp, lại còn là đoạn đối thoại như vậy, thật sự là rất khó để người ta không suy nghĩ xa xôi.


Cuối cùng, “Tôi là một hòa thượng” còn đăng một bài Weibo: Nếu muốn biết chuyện sau đó thế nào thì xin hãy lắng nghe phân tích ở hồi sau.


Bài đăng này đã tỏ ý rất rõ ràng, cũng có nghĩa là lần này chỉ cho mọi người nghe âm thanh, lần sau rất có thể sẽ là đoạn video bỏng mắt thật sự!


Sự việc này vừa xảy ra, người có phản ứng dữ dội nhất lại là fan của Mục Nhiễm Tranh.


Phải biết là thời gian đầu khi Tô Lam mới ra mắt, có rất nhiều fan đều đến từ bên phía Mục Nhiễm Tranh.


Fan của Mục Nhiễm Tranh đều biết anh ta có lòng muốn dìu dắt, nâng đỡ Tô Lam, ban đầu các fan đều không vui nhưng họ vẫn ủng hộ anh ta.


Sau khi Tô Lam giành được cúp Ảnh hậu, đa số fan của Mục Nhiễm Tranh vẫn chấp nhận cô, thậm chí còn hy vọng hai người đến với nhau.


Sự việc này vừa xảy ra, fan của Mục Nhiễm Tranh lập tức bùng nổ!


“Tô Lam, cô đã quên Nhiễm Tranh dìu dắt, nâng đỡ mình thế nào rồi sao?”


“Tô Lam, cô nợ Nhiễm Tranh một lời giải thích! Rốt cuộc người nhiều lần đến đón cô ở sân bay là ai?”


“Tô Lam, cô không tự soi lại mình trước gương xem có xứng với một đầu ngón tay của Nhiễm Tranh không? Không ngờ còn bắt cá hai tay!”


Fan của Mục Nhiễm Tranh còn rất có sức chiến đấu, Tieba, diễn đàn, Weibo, tất cả đều ngập tràn những lời chửi rủa Tô Lam một cách vô lý.


Nếu không có những tấm ảnh chụp chung của Tô Lam và Quan Triều Viễn thì cho dù đoạn video này có bị tung ra, trai chưa vợ gái chưa chồng xảy ra chuyện này cũng không có gì đáng trách.


Cùng lắm thì chỉ khiển trách hai người họ vài câu vì đã làm chuyện đó trong lúc diễn tập.


Nhưng hiện giờ đã khác!


Sự việc vẫn tiếp tục trở nên phức tạp, một số blogger Weibo tự xưng là nhân viên công tác gì đó cũng đồng loạt nhảy ra.


“Đời sống riêng tư của Tô Lam vốn đã rất loạn, cuối cùng hôm nay cũng bị phanh phui ra rồi! Tôi đã mấy lần nhìn thấy người đàn ông lạ mặt bước ra từ phòng khách sạn của cô ta, hơn nữa mỗi lần đều là người đàn ông khác!”


“Nữ thần cuối cùng cũng bị vạch trần rồi, thật là hả dạ quá đi! Cô ta vốn đã là loại người hai mặt, nếu không các người cho rằng làm sao mà cô ta lại leo lên cao nhanh như vậy được? Thực ra lãnh đạo cấp cao của Tinh Hoàng đều…”


“Trước đây tôi ở cùng một đoàn phim với Tô Lam, người phụ nữ này thật sự rất biết diễn. Trước mặt người khác lúc nào cô ta cũng tỏ ra lịch sự và cẩn trọng, nhưng sau lưng lại kênh kiệu, nịnh bợ. Quả thực là không cần giỏi quá đâu!”


Vô vàn kiểu người khác nhau đều công kích tập thể vào Tô Lam.


Mặc dù sự kiện bồ nhí lần trước của Tô Lam đã được giải quyết thành công, nhưng lần này lại xảy ra chuyện như vậy nên chuyện kia lại bị lôi ra.


“Không có lửa làm sao có khói, xem ra bản thân Tô Lam thật sự chẳng hề sạch sẽ gì đâu!”


“Ha ha ha, hóa ra nữ thần cởi mở vậy à, có muốn ngủ với tôi không?”
 
Chương 823


Chương 823


“Bị chơi đến nát người ra rồi còn gọi nữ thần cái gì nữa!”


Cộng đồng mạng cũng bắt đầu công kích tập thể, fan của Tô Lam cũng giống như Tô Lam, đều rất lễ phép. Ở trên mạng họ cũng chỉ có thể đáp trả một cách lịch sự.


Nhưng sự lịch sự đó lại bị người khác lý giải thành chột dạ, có tật giật mình.


Tô Lam không thể không gấp rút đến Quốc tế Tinh Hoàng để bàn bạc biện pháp đối phó với Từ Tinh Như.


“Tô Lam, cô nói cho tôi biết, có phải cô đang yêu đương không?”


Vừa bước vào cửa, Từ Tinh Như đã lớn tiếng trách mắng Tô Lam.


Lần trước, khi những tấm ảnh chụp chung Tô Lam với người đàn ông nào đó bị tung ra, Từ Tinh Như đã có ý nhắc nhở cô, nhưng khi ấy Tô Lam đang bị thương nên Từ Tinh Như cũng không tiện nói gì.


Lần này thì ảnh chụp bị tung ra ào ào.


Cô ta thật sự không ngờ tới!


“Tôi…”


Tô Lam ấp úng không biết nên trả lời thế nào, cô còn kết hôn rồi cơ.


Cô và Quan Triều Viễn đã là vợ chồng hợp pháp đấy!


“Ôi trời!”


Từ Tinh Như nhìn dáng vẻ đó của Tô Lam thì lập tức biết đáp án đúng là vậy.


“Lúc trước tôi đã nói với cô thế nào? Chẳng phải tôi đã nói là bây giờ cô vẫn chưa được yêu đương sao? Cô còn đồng ý với tôi thế nào?”


Từ Tinh Như giận dữ mắng.


“Xin lỗi chị Tinh Như.”


Tô Lam hổ thẹn cúi đầu.


Thực ra lúc Quan Triều Viễn đến đón cô đã rất kín đáo rồi, nhưng không ngờ cuối cùng vẫn bị chụp được.


“Bây giờ xin lỗi có tác dụng gì? Cô còn trẻ mà đã giành được cúp Ảnh hậu, cô không biết có bao nhiêu cặp mắt đang để ý đến mình à! Rõ ràng trong sự kiện lần này, đối phương đã có sự chuẩn bị từ trước!”


“Là có người rắp tâm gây ra sao?”


“Nếu không thì cô nghĩ là gì? Tất cả mọi người đều bàn tán như thể trong hôm nay bọn họ đều nhằm vào một mình cô để cắn vậy, tất cả hình ảnh và video đều bị tung ra trong cùng ngày hôm nay, như vậy cũng trùng hợp quá rồi!”


Tô Lam cắn môi, rốt cuộc là ai đang gây khó dễ cho cô đây?


“Chuyện này vô cùng khó giải quyết, bây giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra cách.”


Từ Tinh Như thở dài.


“Cô với Mục Nhiễm Tranh là thế nào vậy? Có thể giải thích cho tôi nội dung trong đoạn video không?”


“Rõ ràng video đó là cắt câu lấy nghĩa, chỉ có tiếng không có hình, tôi với Mục Nhiễm Tranh ở trong phòng đang giãn cơ chân, hoàn toàn không như mọi người nghĩ!”


Lúc Quan Triều Viễn hiểu lầm, Tô Lam còn cảm thấy anh thật nhỏ mọn.


Bây giờ có vẻ như đoạn đối thoại giữa hai người cộng với âm thanh thực sự giống như hai đang làm chuyện bậy bạ gì đó.


“Tôi cũng đoán như vậy.”


Từ Tinh Như rất hiểu nhân phẩm của Tô Lam.
 
Chương 824


Chương 824


Mặc dù cô ta cảm thấy Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh có thể phát triển thành người yêu, nhưng với tính cách của Tô Lam thì không thể làm ra chuyện này lúc luyện tập được.


“Nhưng bây giờ vấn đề rất khó giải quyết.”


“Chắc chắn blogger đó không lấy ra được video xác thực, cho nên sẽ không có vấn đề gì lớn đúng không?”


Từ Tinh Như cười, lắc đầu.


“Là vì anh ta không lấy ra được cho nên anh ta mới phô trương thanh thế như vậy để mọi người cho rằng trong tay anh ta có nội dung video vô cùng xác thực. Bây giờ chúng ta chỉ có thể hi vọng công chúng dần mất đi hứng thú với việc bọn họ không thể tung video này ra thôi.”


Từ Tinh Như vẫn rất lo lắng.


“Vậy giờ chúng ta nên làm thế nào?”


“Tôi cũng chưa nghĩ ra cách gì tốt, bây giờ chỉ có thể đợi, sợ là đối phương vẫn để lại đường lui, im lặng quan sát tình hình trước đã.”


Tô Lam cắn môi, cảm thấy khủng hoảng.


“Chuyện lần này ảnh hưởng không tốt cho cô, bây giờ là lúc Giải Sư tử bạc chính thức bước vào vòng bình chọn tác phẩm, Giải Sư tử bạc rất chú trọng đến đạo đức của nghệ sĩ, một khi có vết nhơ bị lộ ra thì chắc chắn không thể nào vào vòng trong được.”


Lúc này Tô Lam mới ý thức được sự ảnh hưởng của chuyện này.


Không ngờ còn nghiêm trọng hơn cô tưởng tượng rất nhiều.


“Còn một chuyện nữa, Tô Lam, tôi nhất định phải nhắc nhở cô. Quan hệ giữa cô với Mục Nhiễm Tranh quá thân thiết, nếu hai người muốn yêu nhau thì tôi cũng không có ý kiến, nhưng hai người cứ không rõ ràng như vậy thì cuối cùng người chịu thiệt vẫn là hai người.”


Tô Lam vô cùng bất lực, tại sao mọi người đều nói cô với Mục Nhiễm Tranh có quan hệ đặc biệt chứ?


“Chị Tinh Như, tôi với Mục Nhiễm Tranh thật sự chỉ là bạn thân thôi.”


Từ Tinh Như cười.


“Tô Lam, cô vẫn còn quá trẻ, tôi có thể tin cô, nhưng cô cảm thấy người khác sẽ tin cô sao? Giữa đàn ông và phụ nữ sẽ không có tình bạn đơn thuần thật sự, nhất là trong showbiz.”


Tô Lam cảm thấy câu này có lý.


“Chuyện này cứ như vậy trước đã, cô về nhà tránh đầu sóng ngọn gió trước, đừng ra ngoài.”


“Được.”


Sự thật chứng minh, tầm ảnh hưởng của chuyện này còn tiếp tục lớn hơn.


Rất nhiều người tọc mạch đã lôi ảnh chụp chung khi tham gia hoạt động và tương tác trên weibo trước đây của Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh ra, còn có cả ảnh chụp và video ở phim trường.


Sự thân thiết của hai người thật sự giống như một cặp đôi.


Những bức ảnh thân mật giữa Tô Lam và người đàn ông bí ẩn cũng bị đào ra nhiều hơn.


Gần như chứng thực tội danh bắt cá hai tay của Tô Lam!


Ngoài ra trên mạng có người tung tin lúc Tô Lam vừa debut đã có quan hệ thân thiết với một trai bao đẹp trai.


Người tung tin này nói có căn cứ hẳn hoi khiến hình tượng của Tô Lam trong mắt mọi người càng trượt dốc không phanh.
 
Chương 825


Chương 825


Nữ thần ngây thơ ngày xưa hôm nay đã bị gắn cái mác đời tư hỗn loạn.


Sự tương phản lớn thế này, tất nhiên công chúng vô cùng chán ghét.


Trên mạng gần như nghiêng về một phía mà mắng nhiếc Tô Lam.


Fan của Mục Nhiễm Tranh còn đi đầu kéo ‘Tô Lam cút khỏi giới giải trí’ lên hot search weibo.


Từ Tinh Như vẫn không kịp nghĩ cách để đối phó với khủng hoảng lần này nên đã bận đến tối tăm mặt mày.


Tô Lam đã nhận một số quảng cáo, những thương hiệu này lần lượt gọi đến thúc giục nhanh chóng giải quyết chuyện này, nếu không giải quyết sớm thì sẽ xem như vi phạm hợp đồng.


Bây giờ nghệ sĩ nhận quảng cáo thì hợp đồng sẽ có điều khoản trong thời gian làm đại diện không được để xảy ra bất cứ scandal nào làm tổn hại đến danh tiếng của nghệ sĩ.


Từ Tinh Như bận sứt đầu mẻ trán.


Chuyện lần này thật sự rất khó giải quyết, Từ Tinh Như không ép Tô Lam nói ra chuyện bạn trai vì cô ta cảm thấy nói hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.


Cô đã có bạn trai mà còn quan hệ mập mờ không rõ với Mục Nhiễm Tranh, chuyện này còn khiến người ta ghét hơn.


Trong phòng họp của Quốc tế Tinh Hoàng.


Vì chuyện lần này liên quan đến hai nghệ sĩ của công ty, hơn nữa còn là người vô cùng quan trọng nên ban giám đốc cấp cao đã mở một cuộc họp khẩn cấp.


“Như tôi đã nói lần trước, lúc Tô Lam bị lộ ra chuyện là người thứ ba thì nên phong sát cô ta đi! Chúng ta cần nghệ sĩ như vậy thì chỉ bôi nhọ chúng ta thôi!”


“Hiện tại Tô Lam đang trên đà phát triển, nhìn xem cô ta đã làm những gì kìa? Trong tay có nhiều kịch bản điện ảnh và truyền hình như thế mà chỉ nhận kịch bản có hạn, kịch bản thù lao cao thì không nhận! Tô Lam với Từ Tinh Như đúng là có vấn đề về não mà.”


“Ai nói không phải chứ? Nhiều quảng cáo tìm đến cửa như vậy mà số quảng cáo Tô Lam nhận chỉ đếm trên đầu ngón tay!”


“Show cũng thế, hiện tại đang phát triển quay được hai tác phẩm hay thì nên tham gia nhiều show, nhìn nghệ sĩ mới Tô Nhược Vân mà xem, tác phẩm thì không bằng với Tô Lam nhưng độ nổi tiếng của người ta thì cao vô cùng!”


“Cứ dứt khoát phong sát đi! Nổi nhanh thì chìm cũng nhanh, còn liên lụy đến cả Mục Nhiễm Tranh nữa, cần nghệ sĩ như cô ta có ích gì?”


“Bây giờ bên ngoài đều nói Tô Lam có quan hệ với ban giám đốc cấp cao chúng ta, khiến tiếng tăm của chúng ta ô uế rồi!”


“Xem Mạch Nhiên người ta kìa, thành tích đã cao là thế mà giờ vẫn cố gắng như vậy. Nhìn lại Tô Lam xem, đúng là một bài học tiêu cực!”


Mọi người mồm năm miệng mười liệt kê tội trạng của Tô Lam.


Dạ Bân vẫn không lên tiếng, nhìn mọi người anh một câu tôi một câu.


Anh ta cũng nể những người này, gan lớn thật, không ngờ lại dám phong sát bà chủ cơ đấy!


Phải biết là nếu Tô Lam không vui, với một câu nói của cô thôi thì những người này cũng không giữ được bát cơm ấy chứ.


“Sếp Dạ, anh nói một câu đi chứ!”


Có người thấy Dạ Bân mãi không lên tiếng thì vội nhìn anh ta.


Mọi người đồng loạt nhìn Dạ Bân.
 
Chương 826


Chương 826


Những gì bọn họ nói chỉ có thể xem như đề xuất thôi, còn kết quả cuối cùng của Tô Lam thế nào thì quyền hành vẫn nằm trong tay Dạ Bân.


Dạ Bân hắng giọng.


“Thời gian debut của Tô Lam không dài, quay được hai bộ điện ảnh còn đạt được doanh thu phòng vé cao như vậy, có thể thấy là một người có tiềm năng, chắc chắn sẽ mang đến rất nhiều lợi ích cho công ty trong tương lai, vì vậy chúng ta vẫn nên nghĩ cách giải quyết khủng hoảng lần này.”


Dạ Bân vẫn luôn cười ha ha.


“Sếp Dạ, vậy anh nói xem giải quyết thế nào? Bản thân Tô Lam đời tư hỗn loạn, sao chúng ta phải giải quyết giúp cô ta?”


“Đúng đấy!”


“Chuyện này hoàn toàn không giải quyết được!”


“Vẫn nên ngăn chặn tổn thất kịp thời thì hơn!”


Mọi người lại bắt đầu xôn xao.


Dạ Bân đập bàn, phòng họp lập tức im bặt.


“Chuyện này mọi người về nghĩ cách đi, tan họp!”


Nói xong, Dạ Bân ra ngoài.


Khu Rainbow.


Mấy ngày nay Quan Triều Viễn rảnh rỗi thoải mái, anh đang ở nhà chơi game, một tay thôi cũng có thể chơi đến say sưa thỏa thích.


Dạo này Tô Lam chỉ có thể ở nhà, cho nên cô yên ổn chăm sóc cho Quan Triều Viễn.


Điện thoại Quan Triều Viễn đổ chuông.


“Tô Lam, nghe điện thoại giúp anh!”


Tô Lam cầm điện thoại lên xem, là Dạ Bân gọi đến.


“Là Dạ Bân gọi, anh tự nghe đi.”


Tô Lam vẫn không muốn xen vào chuyện riêng của Quan Triều Viễn.


“Chắc chắn cậu ấy chẳng có chuyện gì hay ho! Nếu cậu ấy hẹn anh ra ngoài uống rượu thì em cứ thẳng thừng từ chối cho anh là được rồi, anh chỉ có một tay, không rảnh nghe điện thoại!”


Quan Triều Viễn dùng một tay còn lại chơi game nhưng chơi rất điêu luyện.


Mắt nhìn chằm chằm vào màn hình, hoàn toàn không muốn quan tâm đến Dạ Bân.


Tô Lam nhìn điện thoại của Quan Triều Viễn, cuối cùng vẫn nghe máy giúp anh.


“A Viễn, công ty muốn phong sát vợ cậu, rốt cuộc cậu có quan tâm đến chuyện này không thế?!”


Tô Lam còn chưa kịp nói gì thì Dạ Bân đã buột miệng nói ra.


“Công ty muốn phong sát tôi?”


Nghe thấy tin này, Tô Lam vẫn rất sốc.


“A… Tô Lam à.”


“Đây là quyết định của công ty sau khi họp sao?” Tô Lam hỏi.


“Vẫn chưa quyết định, chỉ là đề nghị của mọi người, cô đừng để ý nhé, sao có thể phong sát cô được chứ? Cô là bà chủ mà.”


“Gì mà bà chủ với không bà chủ chứ, nếu công ty thật sự quyết định như vậy thì tôi cũng tôn trọng quyết định của công ty.”
 
Chương 827


Chương 827


“Chuyện vẫn chưa đến mức không xử lý được, cô yên tâm đi, tôi sẽ chống đỡ giúp cô, chúng tôi đang tiếp tục nghĩ cách.”


“Được, cảm ơn.”


Cúp điện thoại, trong lòng Tô Lam vẫn cảm thấy rất khó chịu.


Sao cô có thể biết được chuyện này đã đến mức cần phải phong sát chứ!


Đúng lúc Quan Triều Viễn chơi game xong.


“Nói gì vậy?”


“Dạ Bân nói ban giám đốc của công ty muốn phong sát em.”


Vẻ mặt Tô Lam hơi ủ rũ.


“Bọn họ dám! Ai nói thế? Anh đi đuổi người đó!”


Quan Triều Viễn duỗi cánh tay trái ra ôm Tô Lam vào lòng.


Điệu bộ như xem ai dám động vào vợ tôi!


Đầu Tô Lam đau như muốn nứt ra, nếu không phải vì mình là vợ Quan Triều Viễn thì Dạ Bân sẽ quan tâm đến mối quan hệ này sao, e là mình đã bị phong sát rồi.


Thấy vẻ mặt Tô Lam ủ rũ, trong lòng Quan Triều Viễn cũng khó chịu.


“Chuyện này dễ giải quyết lắm, cứ công khai anh là xong rồi, chẳng phải ảnh họ chụp đều là anh à? Nói chúng ta đã kết hôn rồi, về phần Nhiễm Tranh, thím với cháu thân thiết một chút có vấn đề gì sao?”


Quan Triều Viễn hoàn toàn không để tâm đến chuyện này, dù sao thì mấy bức ảnh đó đều là anh cả.


Anh còn cảm thấy góc máy của mấy bức ảnh đó chụp rất đẹp, thậm chí còn lưu lại vài tấm.


Mặc dù không phải chụp chính diện.


Anh với Tô Lam hoàn toàn chẳng có mấy bức ảnh chụp chung, cho nên với anh mà nói thì không dễ gì mới có được mấy bức ảnh này.


“Một khi công khai anh thì mọi người sẽ nói tất cả những cố gắng trước đây của em đều là nhờ vào anh…”


Không ngờ chuyện này lại nan giải như vậy.


“Với cả, em có tài cán gì mà có thể kết hôn với anh chứ? Chắc chắn mọi người lại nói em dùng thủ đoạn gì đó.”


Vào giới giải trí lâu như vậy, Tô Lam cũng đoán được đại khái lối suy nghĩ của truyền thông.


“Công khai anh rồi, có đại thần là anh trấn áp, sau này ai dám để em làm việc nữa chứ?”


Thực ra điều cô sợ nhất đó là công khai mối quan hệ này ra thì cô sẽ trở thành cô Ôn, mãi mãi không còn là Tô Lam nữa.


Hôm đó nói chuyện với Mạnh Gia Gia xong cô đã nghĩ rất nhiều.


Cô muốn nắm chắc quyền chủ động của cuộc hôn nhân này trong tay mình, cũng hi vọng mình có thể cố gắng để trở thành người phụ nữ xứng với Quan Triều Viễn.


Cho nên cô đặt cho mình một mục tiêu mới.


Giành giải thưởng lớn trong showbiz.


Cũng chính là ba cúp Ảnh hậu giải Ngân Tượng, giải Sư tử bạc và giải Kim Lang.


Từ sâu trong xương Tô Lam vẫn cảm thấy tự ti, cho nên cô cần phải chứng minh năng lực của mình để tìm lại sự tự tin của bản thân.
 
Chương 828


Chương 828


Tất nhiên Quan Triều Viễn cũng hiểu suy nghĩ của Tô Lam.


Anh xoa đầu cô.


“Được, em nói sao thì làm vậy, nhưng em định khi nào thì công khai mối quan hệ của chúng ta?”


Tô Lam nghiêm túc nhìn Quan Triều Viễn.


“Em muốn đợi đến khi sóng yên biển lặng, em thực hiện được giấc mơ cuối cùng của em trong showbiz, giành được giải thưởng lớn, không còn gì để theo đuổi nữa thì sẽ công khai.”


Tô Lam vô cùng thẳng thắn.


“Được, anh nghe lời em, đợi đến lúc đó chúng ta kết hôn.”


Quan Triều Viễn nheo mắt, khóe mắt toát lên tình ý nồng đậm.


“Kết hôn?”


Nghe thấy hai chữ này, Tô Lam vẫn hơi bất ngờ.


Họ đã kết hôn gần hai năm rồi mà nhỉ.


“Ừm, kết hôn. Anh muốn đường đường chính chính cưới em về, đây là lễ cưới mà anh nợ em, khi đó anh muốn nói với cả thế giới em là người phụ nữ của Quan Triều Viễn anh, ai cũng không được động vào em.”


Lễ cưới…


Tô Lam chưa từng nghĩ đến lễ cưới.


“Lần trước đón năm mới chị dâu nhắc tới nên anh đã nghĩ đây là lễ cưới mà anh nợ em.”


Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn rồi mỉm cười, sau đó hạnh phúc gật đầu.


Có người phụ nữ nào mà không mong đợi một lễ cưới chứ?


Quan Triều Viễn sờ bụng mình.


“Anh đói rồi…”


“Được thôi, em đi nấu cơm cho anh, anh chơi tiếp đi, cẩn thận cánh tay anh đấy.”


“Được, tuân lệnh!”


Quan Triều Viễn thuận thế hôn lên môi Tô Lam.


Bữa trưa.


Lúc Quan Triều Viễn nhìn thấy từng đĩa thức ăn xanh tươi trên bàn thì bỗng chốc chán ngán.


“Sao lại là những món này? Toàn là rau, anh sắp ăn thành thỏ luôn rồi!”


Quan Triều Viễn ngồi vào bàn, anh rất không vui.


“Giờ anh đang dưỡng thương, tất nhiên thức ăn phải thanh đạm một chút rồi.”


Bác sĩ cũng đặc biệt dặn dò Tô Lam, bây giờ là giai đoạn tiêu viêm giảm đau nên ăn uống càng thanh đạm càng tốt.


“Ăn chút thịt có thể chết được sao?”


Đã mấy ngày rồi anh không được hưởng chút thức ăn mặn…


Với một người đàn ông, thế này đúng là tàn khốc quá, mà sở trường của Tô Lam là nấu món mặn. Anh đã quen với mấy món mặn của Tô Lam rồi, bây giờ ngày nào cũng củ cải, cải trắng, rau xanh, đúng là không thể chịu nổi mà!


Tô Lam vẫn nấu món mặn, chỉ là ít dầu ít muối, cũng là món mặn có vị thanh đạm.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom