Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 789


Chương 789


“Đúng là so sánh giữa người với người làm người ta tức chết. Có vài người chỉ có thể ở biệt thự tệ nhất bên ngoài, có vài người lại được thu xếp ở ngay trong nhà riêng của chồng! Vậy ai mới là chính chủ chứ? Vừa liếc mắt đã phân biệt được rồi!”


“…”


“Tô Lam à Tô Lam, tôi cho cô biết, cô nhiều lắm chỉ là một con chim sẻ được cậu chủ nuôi bên ngoài thôi! Cô còn tưởng mình là mợ chủ à, tôi khinh!”


“Cô xem cô Tiêu người ta đi, muốn mặt có mặt, muốn khí chất có khí chất. Đó mới là mợ chủ gia đình quyền quý mẫu mực. Cô nhìn lại mình xem!”


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


Tô Lam lập tức cúp máy, ném điện thoại sang một bên!


Cô chán nản cầm gối che đầu mình.


Trong lòng cô phiền não không chịu nổi.


Cô cũng hiểu rõ hoa viên Crystal mới là nhà của Quan Triều Viễn.


Cô thông qua Mục Nhiễm Tranh biết Quan Triều Viễn có rất nhiều bất động sản.


Có lẽ biệt thự bên khu Rainbow này là tệ nhất trong tất cả bất động sản của anh.


Biệt thự này có diện tích không lớn, giao thông bất tiện, không có ưu điểm nào cả!


Trong lúc Tô Lam đang buồn phiền vì mối quan hệ với Quan Triều Viễn, “Hành Trình Lãng Mạn” cũng đến giai đoạn kết thúc.


Lịch trình chiếu phim “Hành Trình Lãng Mạn” không được mọi người coi trọng, công chiếu trong thời kỳ suy thoái của rạp chiếu phim nhưng không ngờ doanh thu phòng vé đạt tới ba tỷ!


Con số này làm người trong ngành đều vô cùng thán phục!


Điều này quả thật là một kỳ tích!


Trên mạng đều khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Tô Lam.


“Kỹ năng diễn xuất của Tô Lam thật sự quá tuyệt vời, vai diễn nào cũng đều rất cố gắng!”


” Tô Lam nhà tôi khí phách uy vũ! Nữ vương doanh thu phòng vé ba tỷ tên xứng với thực!”


“Tôi đã trở thành fan của Tô Lam rồi! Kỹ năng diễn xuất thật sự quá tốt! Bộ phim sau còn tuyệt hơn bộ phim trước!”


Tô Lam nhìn những lời khen ngợi trên mạng, không ngờ vẫn không thấy vui.


Cô chỉ gửi một tin nhắn vô cùng đơn giản lên Weibo, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, ngoài ra không nói thêm lời nào nữa.


Mấy ngày nay, cô và Quan Triều Viễn có vẻ như không sao cả nhưng cô biết rõ giữa bọn họ có vấn đề rất lớn.


Núi Kim Cương.


Tô Lam gọi Mục Nhiễm Tranh tới và nói hết mọi chuyện đã xảy ra.


Anh nghe xong cũng vô cùng bất ngờ.


Anh vỗ mạnh một cái.


“Cô ngốc à, đáng lẽ ra lúc đó cô phải xông vào chứ! Cô mới là bà chủ của tòa nhà đó cơ mà! Tô Lam à, cô mới là mợ chủ Quan thật sự!”


Dáng vẻ Mục Nhiễm Tranh như tiếc dạy cô mãi không nên thân.


Anh còn tưởng quan hệ của bọn họ rất tốt, không ngờ Tiêu Mạch Nhiên vẫn chen vào.
 
Chương 790


Chương 790


Hai tay Tô Lam ôm đầu, tóc rối bời.


“Tôi cũng muốn xông vào nhưng sau đó tôi phải nói gì, làm gì chứ? Hắc Thổ à, tôi chọc thủng lớp giấy mỏng này có thật sự thích hợp không?”


Cô rất yêu Quan Triều Viễn, không muốn mất anh.


Một khi cô chọc thủng lớp mỏng giấy này, hai người sẽ phải đối mặt với lựa chọn hợp hay tan.


“Cho nên cô bỏ chạy à, kẻ đào ngũ này! Chẳng phải lần trước tôi đã nói hết với cô rồi sao? Cô và chú tôi đã đăng ký kết hôn, cô mới là mợ chủ Quan thật sự. Bất kể trước đây bọn họ có quan hệ thế nào, bây giờ Tiêu Mạch Nhiên chen vào thì cô ta chính là Tuesday!”


Mục Nhiễm Tranh quả thật đã bị Tô Lam làm cho tức muốn nổ phổi!


“Nhưng người đó là chị Mạch Nhiên.”


“Là cô ta thì sao chứ? Là ai cũng vậy thôi!”


Tô Lam chán nản dùng tay ôm mặt. Khi ở trong núi, cô cảm thấy Tiêu Mạch Nhiên vô cùng hấp dẫn.


Cô ta không chỉ có khí chất tốt, dáng người và gương mặt đẹp, còn có phẩm chất tính cách hoàn mỹ, một trái tim thiện lương.


“Nếu tôi là chú anh, chỉ sợ tôi cũng sẽ lựa chọn chị Mạch Nhiên!”


Mục Nhiễm Tranh nghe Tô Lam nói vậy, há miệng nhưng không ngờ chẳng nói được từ nào.


Nói cho cùng, trong lòng Tô Lam vẫn tự ti.


Cho dù cô ở cùng với Quan Triều Viễn nhưng lòng tự ti không hề giảm bớt mà còn nhiều hơn trước.


“Tôi có có tài đức gì có thể cưới chú anh chứ? Chú anh là nhân vật thế nào, chắc anh còn hiểu rõ hơn tôi nhỉ?”


Có đôi lúc cô thậm chí thấy sợ hãi. Người đàn ông xuất sắc, có tiền có thế lại đẹp trai như Quan Triều Viễn còn yêu thương mình như vậy!


Cô cảm giác tất cả những điều này giống như trong giấc mơ chứ không phải của mình.


“Tô Lam, cô phải biết cô chẳng kém hơn ai cả.”


Mục Nhiễm Tranh không biết phải làm sao mới có thể lấy lại lòng tin cho cô.


Anh thậm chí cảm thấy vốn từ của mình quá ít ỏi.


“Được rồi, tôi không nghe anh nói nữa, tối nay tôi còn có chương trình phải quay.”


Tô Lam đứng dậy, chuẩn bị rời đi.


Mục Nhiễm Tranh cũng đứng lên.


“Tô Lam, cô đã biết chuyện này chưa?”


“Chuyện gì?” Tô Lam nhìn về phía Mục Nhiễm Tranh.


Tô Lam thấy khó hiểu khi nhìn thấy ánh mắt lập lòe của Mục Nhiễm Tranh.


Mục Nhiễm Tranh nhiều lần do dự nhưng vẫn nói ra.


“Dạo này cô không xem tin tức à?”


“Tin tức gì vậy?”


“Mộ Dung Dịch và Tô Nhược Vân sắp kết hôn rồi.”


Tô Lam ít nhiều vẫn hơi chấn động.


Cho dù lúc cô tham dự buổi lễ đính hôn của hai người đã biết mình sẽ có ngày tham dự đám cưới của bọn họ.
 
Chương 791


Chương 791


Nhưng khi ngày này sắp tới thật, Tô Lam vẫn thấy bất ngờ không kịp đề phòng.


“Nếu tôi là cô, tôi sẽ nhân cơ hội này công khai mối quan hệ giữa cô và chú tôi! Thứ nhất là để Tiêu Mạch Nhiên biết khó mà lui, một khi quan hệ bị vạch trần, cô ta chính là Tuesday. Chúng ta đều biết tin đồn Tuesday trong giới giải trí có ảnh hưởng tới nữ minh tinh lớn tới mức nào!”


“…”


“Thứ hai, cô và chú tôi đi tham dự đám cưới của Mộ Dung Dịch và Tô Nhược Vân để gã đàn ông cặn bã kia hối hận, cũng để cho con đàn bà đê tiện kia không dám khiêu khích cô nữa!”


Mục Nhiễm Tranh vô cùng căm phẫn.


Anh cảm thấy đây là một kế hoạch hoàn mỹ.


Tô Lam chỉnh lại tóc của mình.


“Đầu tiên, chị Mạch Nhiên giúp tôi nhiều, tôi không thể làm chị ấy rơi vào tình cảnh như vậy được, hơn nữa mối quan hệ giữa hai người bọn họ bây giờ còn chưa xác minh rõ ràng. Thứ hai, một khi công khai mối quan hệ của hai chúng tôi ra, nếu chúng tôi chia tay, tôi ở trong giới giải trí lại phải xử lý thế nào?”


Tô Lam vẫn rất sáng suốt.


Mục Nhiễm Tranh thật ra không nghĩ nhiều như vậy.


Đúng vậy, quan hệ của hai người bọn họ bây giờ đang không ổn định, nhỡ công bố ra lại chia tay, đến lúc đó Tô Lam sẽ thành người vợ trong gia đình quyền quý bị vứt bỏ.


Tới lúc đó, mọi người sẽ cho rằng thành công của Tô Lam hoàn toàn là do Quan Triều Viễn một tay thúc đẩy.


Tất cả cố gắng của Tô Lam đều bị xóa sạch!


“Anh để tôi về suy nghĩ thật kỹ đã, tôi đi trước đây.”


Mục Nhiễm Tranh không biết nên khuyên Tô Lam thế nào. Có một số việc phải để cô tự suy nghĩ thông suốt mới được.


“Tô Lam, cô đừng có chuyện gì cũng giấu trong lòng, thật ra bây giờ cô đã làm được rất tuyệt rồi. Cô quay hai bộ phim, một bộ có doanh thu phòng vé hai trăm nghìn, một bộ có doanh thu phòng vé tới ba trăm nghìn. Cô xem trong giới giải trí có thể có mấy nữ minh tinh làm được điều này!”


Tô Lam cuối cùng cũng thả lỏng, mỉm cười.


“Tôi biết rồi, tôi hiểu ý của anh. Thôi tôi đi trước đây, bye bye.”


Tô Lam ngồi xe về nhà.


Khi ở trên xe, cô xem qua tin tức giải trí.


Tin Mộ Dung Dịch và Tô Nhược Vân sắp kết hôn chiếm hết các trang đầu, thậm chí còn có một chuyên đề riêng.


Cho dù vào thời điểm này của năm trước, Quốc tế Nghệ Tân gặp phải nguy cơ chưa từng có nhưng Mộ Dung Dịch đã cố gắng xoay chuyển tình thế, biến nguy thành an.


Bây giờ anh ta tuyên bố tin kết hôn với Tô Nhược Vân, Quốc tế Nghệ Tân đã đứng ở trên đỉnh ngọn sóng, cổ phiếu cũng đang tăng lên!


Có người nói Mộ Dung Dịch muốn tổ chức một đám cưới thế kỷ cho Tô Nhược Vân.


Khi nhìn thấy bốn chữ “đám cưới thế kỷ” này, Tô Lam thấy chói mắt.


Trước kia, Mộ Dung Dịch cũng từng nói sẽ cho cô một đám cưới thế kỷ.
 
Chương 792


Chương 792


Lúc đó, Tô Lam còn hỏi Mộ Dung Dịch đám cưới thế kỷ là gì, anh ta chỉ mỉm cười chứ không trả lời.


Buổi tối, Tô Lam còn có chương trình phải thu.


Lục Uy Nhiên và Từ Phóng tất nhiên cũng sẽ đến hiện trường.


Tô Lam đưa điện thoại Lục Uy Nhiên để vào phòng thu chương trình.


Trong quá trình thu chương trình, Lục Uy Nhiên và Từ Phóng đều chờ ở bên dưới.


Điện thoại trong tay Lục Uy Nhiên chợt đổ chuông.


Cô ta là trợ lý của nữ minh tinh, giúp minh tinh nghe điện thoại là chuyện bình thường, cho nên cô ta nghe máy mà không hề do dự.


Từ Phóng thấy Lục Uy Nhiên nghe máy thì nhìn chằm chằm vào cô ta.


“Mợ chủ, không xong rồi. Sếp Quan bị tai nạn giao thông phải vào viện, mợ mau tới đây đi!”


Giọng nói trong điện thoại vô cùng sốt ruột.


Lục Uy Nhiên nghe vậy thì hơi sửng sốt. Không ngờ Quan Triều Viễn bị tai nạn giao thông!


Cuối cùng cô ta bình tĩnh nói: “Được, tôi biết rồi.”


Sau đó cô ta cúp máy.


“Ai gọi tới thế? Bên đó nói gì vậy?” Từ Phóng hỏi ngay.


“Anh có thân phận gì mà tôi phải báo cáo với anh chứ?” Lục Uy Nhiên liếc nhìn Từ Phóng với vẻ xem thường.


“Đây là điện thoại của mợ chủ, dù sao cô cũng nên báo với mợ ấy!”


“Bây giờ mợ chủ đang thu chương trình, chẳng lẽ tôi phải lập tức xông vào nói cho mợ chủ biết có điện thoại gọi tới à? Vậy người MC sẽ nghĩ thế nào? Khán giả trong trường quay sẽ nghĩ thế nào?”


Cô ta nói mấy câu làm Từ Phóng bị chặn họng không nói được lời nào.


“Tôi có chừng mực, không cần anh phải quan tâm. Mợ chủ giao điện thoại cho tôi là tin tưởng tôi!”


Lục Uy Nhiên nói xong, không để ý tới Từ Phóng nữa.


Từ Phóng cũng đành phải chịu.


Chương trình của Tô Lam thu hình như không thuận lợi, mãi đến mười một giờ đêm mới xem như quay xong.


Cô mệt mỏi ra khỏi phòng thu.


Từ Phóng vừa định nói cho Tô Lam biết có điện thoại gọi tới, Lục Uy Nhiên đã lao tới.


“Mợ chủ không xong rồi, có người gọi tới báo sếp Quan bị tai nạn giao thông, bảo mợ lập tức tới bệnh viện một chuyến!”


“Cái gì?” Tô Lam nhất thời hoảng sợ.


Từ Phóng nghe vậy càng kinh hãi hơn.


“Không phải cô vừa nói mình có chừng mực sao? Sếp Quan xảy ra tai nạn giao thông là chuyện lớn, không ngờ cô trì hoãn suốt hai giờ mới nói cho mợ chủ biết. Cô có rắp tâm gì hả? ”


Từ Phóng lập tức chỉ trích.


“Sếp Quan bị tai nạn giao thông đương nhiên là chuyện lớn nhưng mợ chủ đang quay chương trình, chẳng lẽ tôi phải nói cho mợ chủ biết vào lúc đó à? Như vậy sẽ ảnh hưởng tới sự nghiệp của mợ chủ!”


Lục Uy Nhiên theo lý để tranh luận.


“Cô còn già mồm át lẽ phải, rõ ràng là cố ý!”
 
Chương 793


Chương 793


“Tôi rõ ràng chỉ muốn tốt cho mợ chủ thôi!”


“Cô có rắp tâm gì, trong lòng cô biết rõ nhất!”


“Được rồi, hai người đừng tranh cãi nữa, lập tức tới bệnh viện đi!”


Tô Lam hét lên một tiếng là hai người kia lập tức ngậm miệng.


Bọn họ vội lên xe chạy tới bệnh viện.


“Ông Trần, làm phiền ông lái nhanh một chút!” Tô Lam giục.


“Mợ chủ, mợ đừng quá sốt ruột, cậu chủ phúc lớn mạng lớn sẽ không có chuyện gì đâu. Bây giờ chúng ta phải chú ý an toàn là trên hết.”


Lục Uy Nhiên vội trấn an.


Từ Phóng cười lạnh.


“Bây giờ cô thật biết quan tâm tới mợ chủ đấy, vậy lúc trước cô đã làm gì hả? Đáng lẽ ra cô nên nói chuyện này cho mợ chủ biết sớm!”


Lục Uy Nhiên hung hăng trừng mắt với Từ Phóng.


Tô Lam không nói lời nào.


Quan Triều Viễn thường lái xe rất nhanh, trước đây cô đã từng nhắc nhở anh nhưng đàn ông ở độ tuổi như anh mà lái xe thì đâu để ý nhiều như vậy.


Cũng không biết anh bị thương thế nào.


Chiếc xe nhanh chóng tới bệnh viện Q.M.


Tô Lam vội vàng xuống xe và vào bệnh viện, vừa vặn gặp được bác sĩ đã khám chân cho mình.


“Bác sỹ Lâm, chồng tôi thế nào?”


“À, mợ chủ ạ! Mợ chủ, sao giờ mợ mới qua? Bây giờ sếp Quanđã không sao, chỉ bị gãy tay phải và chuyển sang phòng bệnh rồi. Để tôi dẫn mợ qua đó.”


Tô Lam nghe bác sĩ nói vậy với bớt lo lắng.


“Được.”


Bác sỹ Lâm nhìn Từ Phóng và Lục Uy Nhiên.


“Hai người đừng qua đó, sếp Quancó dặn rồi.”


Bác sĩ nói xong lại dẫn Tô Lam tới phòng bệnh của Quan Triều Viễn.


Tô Lam vừa định vào phòng, đã nhìn thấy Tiêu Mạch Nhiên ngồi bên giường Quan Triều Viễn!


Quan Triều Viễn nằm trên giường, tay phải bó thạch cao, quấn băng gạc rất dày, Tiêu Mạch Nhiên ngồi bên giường anh.


Tô Lam không nghe thấy họ đang nói gì, chỉ biết là Tiêu Mạch Nhiên ghé vào rất gần.


Nhìn vô cùng thân mật.


Bác sĩ Lâm thấy cảnh này cũng cảm thấy hết sức khó xử.


“Mợ chủ, chuyện đó…”


“Có phải cô ấy đến từ sớm rồi không?” Tô Lam khẽ hỏi.


“Tôi cũng không rõ lắm.”


Tô Lam đau khổ nhắm mắt lại, hai hàng lệ chảy xuống từ khóe mắt cô.


“Anh ấy không sao chứ?”
 
Chương 794


Chương 794


“Không sao, ngoài cánh tay phải gãy xương ra thì những nơi khác đều không bị thương, vị trí gãy xương đã được cố định lại, chỉ là bị thương nặng một trăm ngày, e là cần nghỉ ngơi một thời gian, hơn nữa do bị thương ở cánh tay phải nên cần người chăm sóc.”


Bác sĩ Lâm vẫn mong Tô Lam có thể ở lại chăm sóc Quan Triều Viễn.


“Đã có người chăm sóc anh ấy rồi.”


Nói xong Tô Lam lặng lẽ quay người rời đi.


Mỗi bước chân của cô giống như giẫm trên mũi dao, đau vô cùng.


Từ Phóng và Lục Uy Nhiên trông thấy Tô Lam từ trên lầu đi xuống với vẻ hồn bay phách lạc thì vô cùng kinh ngạc.


“Mợ chủ, sao mợ lại xuống? Sếp Quanđâu?”


“Anh ấy rất ổn, không sao rồi, chúng ta về thôi.”


“Mợ không cần ở lại đây với anh ấy sao?”


“Ở đây có người chăm sóc anh ấy, tôi cũng mệt rồi, muốn về nhà nghỉ ngơi.”


Nói xong, Tô Lam đi về phía trước, Từ Phóng và Lục Uy Nhiên lập tức đuổi theo.


Tối đó Tô Lam trằn trọc ở nhà, trong đầu toàn là hình ảnh Quan Triều Viễn ở bên Tiêu Mạch Nhiên.


Không ngờ hai người họ ở chung lại xứng đôi như vậy, trai tài gái sắc, nam thanh nữ tú, thực sự là một cặp đôi hoàn hảo.


Tuy là vợ của Quan Triều Viễn, nhưng Tô Lam không đành lòng quấy rầy, cô có cảm giác như mình đi vào sẽ phá hỏng khung cảnh đẹp đẽ vậy.


Trong lòng cô vô cùng đau khổ.


Bệnh viện Q.M


Mới sáng sớm Quan Triều Viễn đã nổi khùng.


“Tối qua không gọi điện thoại cho mợ chủ à?”


Y tá Tiểu Lý chịu trách nhiệm chăm sóc Quan Triều Viễn lập tức trả lời: “Tối qua đã gọi rồi ạ.”


Tuy y tá Tiểu Lý gan dạ nhưng rốt cuộc vẫn sợ Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn vừa gào lên, toàn thân cô ấy liền run rẩy.


“Không nói với cô ấy tôi bị tai nạn xe cộ à?”


“Nói rồi, nói hết rồi ạ.”


“Vậy vì sao bây giờ cô ấy còn chưa đến?”


“…”


Y tá Tiểu Lý sợ đến mức run lẩy bẩy, cô ấy làm sao biết được vì sao bây giờ Tô Lam còn chưa đến.


“Chắc là có chuyện gì nên đến muộn chăng?”


“Có chuyện gì quan trọng hơn tôi sao?”


Quan Triều Viễn lại gào lên!


Lúc này Tiêu Mạch Nhiên đi vào, nháy mắt ra hiệu với y tá Tiểu Lý, y tá Tiểu Lý vội vàng rời đi.


Trông thấy Tiêu Mạch Nhiên đi vào, Quan Triều Viễn cũng thu lại vẻ hung dữ.


“Tô Lam chưa tới có lẽ là vì có chuyện gì đó, nếu cô ấy biết thì chắc chắn sẽ tới trước tiên, anh đừng sốt ruột như vậy.”


Tiêu Mạch Nhiên an ủi.
 
Chương 795


Chương 795


Những ngày qua giữa anh và Tô Lam có chút khác thường, Tô Lam có thể cảm nhận được thì tất nhiên anh cũng có thể cảm nhận được.


Sở dĩ gặp tai nạn xe cộ là vì anh phân tâm trong lúc lái xe, cứ nghĩ đến chuyện tại sao Tô Lam không hỏi anh chuyện đó là sao.


Kết quả mới bất cẩn xảy ra tai nạn xe cộ.


Hai người họ giận dỗi hay cãi nhau cũng được, nhưng anh gặp tai nạn xe cộ, chẳng lẽ cô cũng nhẫn tâm đến mức không thèm tới thăm anh một lần sao?


Tối qua đến tận khuya anh mới ngủ, dường như vẫn cứ chờ Tô Lam tới.


Tình cảm là chuyện của hai bên, nếu có một người cứ mãi cố gắng quá nhiều quá lâu, cuối cùng cũng sẽ mệt mỏi.


Đúng lúc này có người gõ cửa.


Quan Triều Viễn và Tiêu Mạch Nhiên cùng nhìn về phía cửa, thấy Tô Lam đứng ngoài cửa.


“Em vào được không?”


Tiêu Mạch Nhiên lập tức mở cửa.


“Mau vào đi, Tô Lam!”


Tô Lam nghĩ ngợi một lát rồi bước vào.


Quan Triều Viễn không quen ở bệnh viện, anh ghét mùi thuốc khử trùng, ga giường và chăn trong bệnh viện đều phải thay hết, cho nên cô đã chuẩn bị ở nhà rồi mang tới đây.


Tiện thể mang cho Quan Triều Viễn một số đồ dùng sinh hoạt thường ngày.


“Sao bây giờ em mới tới?”


Giọng điệu Quan Triều Viễn không vui.


Tô Lam cười gượng.


“Tối qua em ghi hình tiết mục.”


“Ghi hình tiết mục xong vì sao cũng không tới?”


Dường như Quan Triều Viễn nhất định phải hỏi tới cùng.


“Ghi hình tiết mục xong hơi mệt, cho nên về nhà luôn.”


Tô Lam quay đầu sang một bên.


Tiêu Mạch Nhiên ở đây, sao cô có thể nói thẳng với Quan Triều Viễn rằng mình đã tới, nhìn thấy Tiêu Mạch Nhiên ở đây nên cô mới rời đi.


“Mệt ư?”


Quan Triều Viễn bỗng cười khẩy.


“Em không quan tâm chuyện anh gặp tai nạn xe cộ một chút nào sao? Nhỡ anh chết thì sao?”


Quan Triều Viễn nghiến răng, giọng nói dường như rít qua kẽ răng.


“Em gọi điện thoại, người ta bảo anh không sao rồi.”


Giọng điệu Tô Lam vẫn bình thản như cũ.


“Được, được lắm… Tô Lam, em đúng là người vợ tốt của anh!”


Tiêu Mạch Nhiên đứng bên cạnh nghe hai người cãi nhau cũng cảm thấy hơi lúng túng.
 
Chương 796


Chương 796


“Tô Lam, hôm nay cô tới sớm như vậy chắc còn chưa ăn sáng đúng không, tôi bảo bệnh viện chuẩn bị rồi, cùng ăn đi.”


Tô Lam nở nụ cười nhìn về phía Tiêu Mạch Nhiên.


“Không, buổi sáng em ăn rồi, hai người ăn đi, em còn có việc đi trước đây.”


Nói xong Tô Lam quay người.


“Này!” Tiêu Mạch Nhiên muốn gọi Tô Lam lại.


Tô Lam vẫn đi ra ngoài, Tiêu Mạch Nhiên lập tức đuổi theo.


“Tô Lam! Cô chờ đã!”


Tô Lam dừng bước.


“Tô Lam, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi, tối qua có người gọi điện thoại cho tôi nên tôi mới tới, tôi thấy cô không ở đó cho nên mới ở lại, cô đừng hiểu lầm nhé.”


Tô Lam cố gắng giữ bình tĩnh.


“Chị Mạch Nhiên, em không hiểu lầm đâu.”


“Người nên đi là tôi, cô ở lại đây đi, bây giờ tôi đi ngay.”


“Không cần đâu, em còn có việc.”


Nói xong Tô Lam bỏ đi mà không quay đầu lại.


Trong phòng bệnh, Quan Triều Viễn nổi trận lôi đình!


Từ khi anh xảy ra tai nạn xe cộ đến bây giờ đã mười hai tiếng trôi qua, lúc này Tô Lam mới tới, không ngờ cô nói cô mệt nên không tới!


Quan Triều Viễn đột nhiên cảm thấy mình rất buồn cười.


Tại sao Tô Lam có thể máu lạnh vô tình như vậy? Cho dù bây giờ họ đang có mâu thuẫn, nhưng cô cũng không thể mặc kệ sống chết của anh chứ.


Tiêu Mạch Nhiên trở về.


“A Viễn, anh đừng quá tức giận, có lẽ Tô Lam thật sự có chuyện.”


Quan Triều Viễn chỉ cười khẩy, không nói gì.


Quan Triều Viễn ở bệnh viện một tuần, trong một tuần này anh và Tô Lam không hề liên lạc với nhau, Tô Lam cũng không tới nữa.


Nói Tô Lam không muốn tới thì thà nói cô không dám tới.


Cô vẫn không dám thẳng thắn đối diện, cô càng sợ hãi thì càng không dám.


Đây là người đàn ông đầu tiên cô yêu sâu đậm!


Cho dù bác sĩ nhiều lần giữ lại, nhưng Quan Triều Viễn vẫn kiên quyết ra viện.


Anh trở lại khu Rainbow.


Đối với việc Quan Triều Viễn ra viện, Tô Lam ít nhiều cũng cảm thấy kinh ngạc.


“Sao anh lại ra viện?”


Tô Lam mặt không biểu cảm, nhưng trong lòng vẫn quan tâm Quan Triều Viễn.


“Không muốn ở trong bệnh viện nữa.”


Thái độ của Quan Triều Viễn cũng lạnh như băng.


Sau vụ cãi vã ở bệnh viên, hai người không liên lạc với nhau nữa.


Nhưng suy cho cùng họ cũng là vợ chồng từng dốc bầu tâm sự với nhau.
 
Chương 797


Chương 797


“Ồ, buổi tối anh muốn ăn gì không?”


“Tùy.”


Quan Triều Viễn nói xong liền đi thẳng lên gác.


Tô Lam suy nghĩ một lát rồi đi vào nhà bếp.


Dạo trước dì Phương cũng cảm thấy hai người là lạ, hôm nay nghe thấy cách hai người nói chuyện thì càng chắc chắn hơn.


“Mợ chủ, đôi vợ chồng trẻ nào mà chẳng cãi nhau, đầu giường đánh nhau cuối giường làm hòa, không có gì to tát cả, hai người cứ từ từ nói chuyện thôi.”


Tô Lam cười gượng.


“Có sườn không?”


“Có, để tôi đi lấy.” Dì Phương lập tức bước đến chỗ tủ lạnh.


Dì Phương đoán chắc Tô Lam sẽ chuẩn bị bữa tối cho Quan Triều Viễn, nghĩ thầm đôi vợ chồng trẻ này cũng nên làm hòa rồi, thế là không giúp đỡ nữa.


Bữa tối Lê Hoa gọi Quan Triều Viễn xuống nhà.


Trên bàn ăn hai người không ai nói một lời.


Dì Phương thấy thế, lập tức múc cho Quan Triều Viễn một bát canh sườn.


“Cậu chủ, đây là canh mợ chủ tự mình nấu cho cậu đấy, nấu hơn hai tiếng liền, canh này chuyên để bổ sung can-xi, mợ chủ có lòng quá.”


Món ăn trên bàn khá thanh đạm, là Tô Lam tự mình làm.


Tô Lam chỉ chăm chú dùng bữa, không để ý tới Quan Triều Viễn.


Quan Triều Viễn bị thương ở tay phải, anh chỉ có thể ăn cơm bằng tay trái, cho nên khi chuẩn bị bát đũa, Tô Lam bảo dì Phương chuẩn bị cho Quan Triều Viễn cái thìa.


“Cậu chủ, cậu xem, đây là cái thìa mợ chủ dặn tôi chuẩn bị cho cậu, tôi lớn tuổi rồi, vẫn là mợ chủ chu đáo hơn!”


“Món này mợ chủ cũng cố ý cắt nhỏ một chút để thuận tiện cho cậu chủ xúc bằng thìa đấy.”


Dì Phương không ngừng nói tốt cho Tô Lam.


Quan Triều Viễn cũng để ý món ăn hôm nay quả thực cắt nhỏ hơn trước nhiều.


Tô Lam chăm chú dùng bữa, không nói một câu nào.


Dì Phương cũng cảm thấy thực sự lùng túng nên không nói tiếp.


Quan Triều Viễn rất nể mặt ăn hai bát cơm, còn uống hai bát canh.


Buổi tối lúc đi ngủ, hai người nằm trên một cái giường, một người bên trái một người bên phải, về cơ bản cũng không ai nói gì.


Ngày hôm sau, Quan Triều Viễn vẫn đến công ty, bảo anh ở nhà đối mặt với Tô Lam như vậy, anh thực sự rất bức bối.


Với cả một tuần rồi anh không đến công ty, chắc chắn tồn đọng rất nhiều chuyện cần xử lý.


Nhưng buổi tối tan làm, anh lại không muốn về nhà.


Ở chung một mái nhà với Tô Lam như vậy, anh sắp phát điên mất.
 
Chương 798


Chương 798


Thế là anh hẹn Dạ Bân.


Milo Sun.


Dạ Bân nhâm nhi rượu vang, nghe Quan Triều Viễn thổ lộ hết phiền não chuyện tình cảm, còn Quan Triều Viễn cầm nước trái cây trong tay.


Dạ Bân đung đưa ly rượu trong tay.


“Nói cách khác cậu biết rõ Tô Lam bám theo cậu đến hoa viên Crystal nhưng sau khi trở về cô ấy lại không hỏi gì cả?”


“Ừm, cậu nói xem, vì sao cô ấy lại không hỏi?”


Quan Triều Viễn nghĩ mãi mà không ra.


“Sao tôi biết được? Vậy sao cậu không hỏi cô ấy?”


“Tôi hỏi cái gì được? Tô Lam, em bám theo anh đến hoa viên Crystal? Em đã trông thấy gì? Sao em không hỏi lý do vì sao anh đến đó?”


Dạ Bân nhíu mày.


“Hỏi như vậy hình như cũng không ổn lắm! Vậy cậu coi như chưa từng xảy ra đi! Nhưng cậu bị tai nạn xe cộ, Tô Lam không tới thăm cậu khiến tôi kinh ngạc lắm đấy.”


“Cậu đừng nhắc đến chuyện này nữa!”


Trong lòng Quan Triều Viễn cũng vô cùng để ý, nhưng ai bảo anh yêu Tô Lam như vậy!


“Tôi đoán cô ấy trông thấy Tiêu Mạch Nhiên ở đó nên trong lòng khó chịu! Đều tại cậu, nếu không phải cậu bảo tôi lo chuyện này thì bây giờ tôi và Tô Lam đã không cãi nhau như vậy!”


Quan Triều Viễn trừng mắt dữ tợn nhìn kẻ đầu sỏ!


Dạ Bân ra vẻ vô tội.


“Sao cậu lại trách tôi? Dù sao tôi cũng không phải người nợ ơn Mạch Nhiên, mà là cậu nợ ơn người ta!”


“Cậu…”


Quan Triều Viễn không phản bác được.


Dạ Bân khoác tay lên vai Quan Triều Viễn.


“Nếu cậu cảm thấy Tô Lam vẫn ghen thì cậu trở về dỗ dành cô ấy chẳng phải là xong sao?”


“Dỗ dành kiểu gì? Nếu như cô ấy hỏi tôi tại sao lại đối tốt với Tiêu Mạch Nhiên như vậy thì tôi trả lời thế nào, chẳng lẽ tôi nói với cô ấy bởi vì tôi là ma cà rồng, tôi đã từng hút máu Tiêu Mạch Nhiên, nợ Tiêu Mạch Nhiên một cái mạng sao!”


Bởi vì vì tức giận nên lồng ngực Quan Triều Viễn nâng lên hạ xuống.


Anh thực sự không tìm được lý do phù hợp để giải thích.


Dạ Bân chép miệng hai cái, gãi đầu.


“Tôi đã nói rồi, trên đời này tình cảm là thứ không thể dính vào nhất, bởi vì tình cảm thật sự rất phiền phức!”


Quan Triều Viễn uống một hơi cạn sạch ly nước trái cây trong tay mình.


“Cậu uống nước trái cây mà cứ như đang uống rượu ấy nhỉ”


Dạ Bân thấy Quan Triều Viễn thực sự bực bội thì bỗng nảy ra một ý, búng tay một cái.


“Tôi nói cho cậu một bí quyết, giữa nam và nữ, không có chuyện gì mà ân ái không giải quyết được, nếu như một lần không đủ thì hai lần!”


Dạ Bân quay sang sờ sờ cằm.


“Nhưng một tay cậu bị gãy, có vẻ hơi tốn sức đấy!”
 
Chương 799


Chương 799


Quan Triều Viễn đặt ly nước hoa quả lên bàn rồi đứng dậy định đi ra ngoài.


“Cậu đi đâu thế?” Dạ Bân hỏi.


“Ân ái!”


“Đệch! Cậu đi thật hả? Tay cậu đang bị gãy đấy, cậu cẩn thận một chút nhé!”


Quan Triều Viễn đi thẳng ra cửa, không để ý Dạ Bân nữa.


Lúc anh về đến nhà, Tô Lam đang nằm trên giường xem kịch bản.


Trông thấy anh trở về, Tô Lam nhìn về phía anh.


“Ăn cơm chưa?”


“Ăn rồi.”


Đây là cuộc đối thoại duy nhất giữa họ, cuối cùng hai người thu dọn rồi chuẩn bị đi ngủ.


Quan Triều Viễn nằm trên giường suy nghĩ vẩn vơ.


Giữa nam nữ không có chuyện gì mà ân ái không giải quyết được.


Câu nói này của Dạ Bân cứ quanh quẩn trong đầu anh.


Anh và Tô Lam quả thực lâu lắm rồi chưa thân mật.


Quan Triều Viễn dịch người lại gần Tô Lam.


Một tay anh bị thương nên không thể cử động.


Đành phải dùng tay còn lại.


Thậm chí Quan Triều Viễn nằm luôn lên gối Tô Lam, cơ thể áp sát.


Trước kia anh chưa bao giờ tiết chế như thế.


Quan Triều Viễn suy nghĩ một lát, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên lưng Tô Lam.


Thấy Tô Lam không có phản ứng, lúc này anh mới tiến hành động tác kế tiếp.


Tô Lam chưa ngủ, tất nhiên cô biết Quan Triều Viễn muốn làm gì.


Trong lòng cô đấu tranh dữ dội.


Lúc này, trong đầu cô hiện ra hỉnh ảnh Tiêu Mạch Nhiên ở cùng Quan Triều Viễn.


Quan Triều Viễn cho Tiêu Mạch Nhiên vào ở hoa viên Crystal là để kim ốc tàng kiều sao?


Hơn nửa đêm anh qua bên đó làm gì?


Hai người họ từng tiếp xúc da thịt chưa?


Bàn tay Quan Triều Viễn chậm rãi hướng lên phía trên.


Tô Lam đau khổ nhắm mắt lại.


Là một người vợ, thỏa mãn dục vọng sinh lý của chồng là điều đương nhiên.


Nhưng cô thực sự không vượt qua được chướng ngại trong lòng.


“Tô Lam… Anh muốn…”


Giọng nói Quan Triều Viễn quanh quẩn bên tai Tô Lam.


Giọng nói đó vừa trầm thấp vừa khàn khàn.


Tô Lam bỗng nhiên tóm lấy bàn tay hư hỏng của Quan Triều Viễn.
 
Chương 800


Chương 800


Giống như một khúc đàn dương cầm du dương êm tai bỗng nhiên dừng lại nửa chừng.


“Tối nay em mệt rồi.”


Tô Lam nói với giọng cực kỳ bình thản.


Lời này có ý gì, trong lòng Quan Triều Viễn cũng rõ ràng.


Anh do dự một lát rồi thu tay về.


Anh biết đây là chuyện Tô Lam ghét anh ép cô làm nhất.


Dù hai người vẫn chúc nhau ngủ ngon như mọi khi nhưng họ có thể nghe ra sự xa lạ bên trong.


Tối hôm đó là một đêm khó ngủ của hai người.


Ngày hôm sau mọi thứ khôi phục bình thường.


Quan Triều Viễn vẫn đến công ty từ sáng sớm, Tô Lam cũng nhận được điện thoại của Mạnh Gia Gia, hôm nay cửa hàng bánh ngọt của hai người họ khai trương.


Cửa hàng của hai người có tên là “Nhà của Tô Lam”, là một cửa hàng tích hợp làm bánh và nghỉ ngơi thư giãn, có khẩu hiệu là làm chậm tiết tấu của cuộc sống.


Tô Lam rất mừng vì cô còn có công việc trong lúc không quay phim.


Hôm nay khai trương, cô muốn đích thân dạy một buổi học làm bánh.


“Nhà của Tô Lam” cứ cách một thời gian lại có buổi học làm bánh, lớp đầu tiên khai trương do Tô Lam tự mình đứng lớp, dĩ nhiên thu hút rất nhiều người.


Sau khi “Nhà của Tô Lam” khai trương, Tô Lam bận rộn mấy ngày, sau đó cũng không còn chuyện gì nữa.


Tô Lam cuối cùng cũng nhận được điện thoại của đoàn phim, lại phải bắt đầu quay phim.


Tối hôm trước khi đi, lúc ăn cơm tối, Tô Lam mới nói với Quan Triều Viễn.


“Ngày mai em phải đi quay phim.”


Giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ.


Đầu tiên Quan Triều Viễn sững sờ, sau đó anh hỏi: “Đi đâu?”


“Thành phố S.”


“Phải đi bao lâu.”


“Chắc là hai mươi ngày.”


“Ồ.”


Quan Triều Viễn cũng không biết phải nói gì.


“Bảy giờ ngày mai em bay, anh không cần đưa em đi đâu, em tự đi được.”


Tuy Tô Lam biết có lẽ Quan Triều Viễn cũng không muốn đưa cô đi, nhưng cô vẫn nói như vậy.


“Ừ.”


Sau đó hai người không nói tiếp nữa.


Trở lại phòng ngủ, Tô Lam bắt đầu thu dọn hành lý, thu dọn xong, cô liền đi ngủ sớm.


Ngày hôm sau cô đi máy bay đến thành phố S.


Quan Triều Viễn biết lần này xa nhau, hai người họ cũng sẽ không có bất cứ liên lạc gì.


Thành phố S.


Bởi vì bộ phim này cũng là bộ phim có hai nữ chính, đa số phần diễn đều do Tô Lam và Tiêu Mạch Nhiên diễn chung với nhau. Cho nên Tô Lam đến thành phố S, Tiêu Mạch Nhiên tất nhiên cũng ở đó.
 
Chương 801


Chương 801


Chỉ là Tiêu Mạch Nhiên vào đoàn phim muộn hơn Tô Lam hai ngày.


Lần này Tiêu Mạch Nhiên vào đoàn phim với thần sắc khác hoàn toàn so với lần trước.


Trái ngược với Tô Lam tiều tụy, Tiêu Mạch Nhiên tươi cười rạng rỡ, thần sắc tốt hơn trước rất nhiều.


“Ôi chao, Mạch Nhiên, trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này, sắc mặt cô tốt hơn lần trước rất nhiều!”


“Đúng vậy đúng vậy, lần trước mặt cô tái nhợt, lần này thì hồng hào, cứ như trang điểm vậy!”


“Chị Mạch Nhiên, chị chăm sóc tốt quá, mau truyền thụ cho chúng em một số bí quyết đi!”


Mọi người mỗi người một câu, bởi vì ai cũng nhìn thấy vẻ mặt rạng rỡ của Tiêu Mạch Nhiên.


“Mọi người cứ nói thẳng là tôi béo lên cũng được mà?”


“Đâu có béo, không béo chút nào, chỉ là sắc mặt tốt hơn hẳn lúc trước thôi!” Người của đoàn phim nói.


Tiêu Mạch Nhiên cũng mím môi cười, không nói gì thêm.


Người khác không biết nguyên nhân, nhưng Tô Lam biết.


Tiêu Mạch Nhiên cũng rất vui vẻ chào hỏi Tô Lam.


Khi xung quanh không có ai, cô ta mới hỏi về Quan Triều Viễn.


“Tô Lam, A Viễn thế nào rồi?”


“Tốt lắm.” Tô Lam đành cười gượng.


Thấy tâm trạng Tô Lam không tốt lắm, Tiêu Mạch Nhiên vội vàng hỏi: “Tô Lam, cô bị ốm à? Nhìn sắc mặt cô không tốt lắm?”


“Không sao, có lẽ do bận quá.”


Tô Lam cười thản nhiên.


“Ừm, Tô Lam, cô tuyệt đối đừng hiểu lầm tôi và A Viễn nhé, tôi và anh ấy hoàn toàn không có chuyện gì vượt quá giới hạn đâu, nếu không tin cô có thể đi hỏi Dạ Bân, tôi và A Viễn chỉ là bạn bè, tính ra thì quen biết cũng bốn năm năm rồi.”


Thời gian Tô Lam và Quan Triều Viễn chính thức gặp nhau còn chưa tới một năm.


“Em không hiểu lầm đâu.”


“Vậy thì tốt rồi, tôi cứ lo cô sẽ hiểu lầm, sẽ nghĩ nhiều, xem ra là tôi lo xa rồi.”


Tô Lam nhếch khóe miệng mỉm cười với Tiêu Mạch Nhiên.


Sau đó bắt đầu khẩn trương quay phim.


Trước giờ ở đoàn phim Tô Lam đều khá giản dị, thỉnh thoảng cô sẽ bảo trợ lý mua chút đồ ngọt đồ uống để khao nhân viên, bình thường cô cũng ăn cơm hộp cùng với nhân viên đoàn phim.


Mấy diễn viên và nhân viên đang ngồi ăn cơm cùng nhau.


Một diễn viên trong đó bỗng nói: “Dạo này hình như chị Mạch Nhiên không ăn cơm hộp cùng chúng ta, lần trước chị ấy vẫn ăn cơm hộp cùng chúng ta mà.”


“Người ta có chế độ ăn đặc biệt!” Một nhân viên bĩu môi nói.


“Chế độ ăn đặc biệt?”


“Đúng vậy, cô không biết sao? Lần này quay phim, chị Mạch Nhiên mang theo một chuyên gia dinh dưỡng tới, nghe nói là chuyên gia dinh dưỡng cao cấp của bệnh viện Q.M, chuyên lên các bữa ăn dinh dưỡng cho chị ấy, nếu không cô nghĩ chị ấy ăn linh đan thần dược gì mà sắc mặt lại tốt lên nhanh như vậy?”


Khi nghe thấy bệnh viện Q.M, động tác Tô Lam khựng lại mấy giây.
 
Chương 802


Chương 802


Diễn viên vừa hỏi vỡ lẽ.


“Có tiền tốt thật đấy! Không giống chúng ta chỉ có thể ở đây ăn cơm hộp.”


“Nghe nói chị Mạch Nhiên có bạn trai, bạn trai chị ấy thấy sức khỏe chị ấy không tốt nên muốn bồi bổ cho chị ấy, vì vậy mới mời chuyên gia dinh dưỡng cao cấp của bệnh viện Q.M.”


“Tôi nghe nói bác sĩ hay chuyên gia dinh dưỡng của bệnh viện Q.M đều giỏi, rất khó mời!”


“Đúng vậy. Xem ra bạn trai chị Mạch Nhiên rất có tiền có thế.”


Tô Lam nghe những lời này, trong lòng dĩ nhiên cảm thấy khó chịu.


Mọi người thấy Tô Lam không nói lời nào thì lập tức đổ dồn ánh mắt về phía cô.


“Tô Lam, cô có quan hệ tốt với chị Mạch Nhiên, cô có biết bạn trai chị ấy là thần thánh phương nào không? Mau nói cho chúng tôi hóng với!”


“Tôi không rõ, tôi chưa từng trò chuyện với chị ấy về vấn đề này.”


Tô Lam cười khổ.


Không ngờ người bạn trai mà họ đang thảo luận lại chính là chồng cô!


“Chắc chắn cô biết nhưng không muốn nói với chúng tôi! Tô Lam, lần trước tôi xem tin tức, thấy có anh chàng đẹp trai ra sân bay đón cô, có phải cô cũng có bạn trai rồi không?”


Diễn viên nhỏ dù sao vẫn còn trẻ người non dạ nên câu nào cũng dám hỏi.


“Không có.”


Tô Lam lập tức phủ nhận.


Lần trước cô cũng nhìn thấy tin tức đó, có điều vì không bị chú ý lắm nên cũng không trả lời.


Diễn viên nhỏ lúng túng, không hỏi tiếp nữa.


Buổi tối về khách sạn, Tô Lam nhàm chán lướt điện thoại, trông thấy tên của Quan Triều Viễn trên Wechat, do dự một lúc, cô vẫn không ấn vào.


Nói gì đây?


Thực sự không biết phải nói gì, chi bằng không nói cho xong.


Quan Triều Viễn đang ở nhà cũng như thế.


Anh nằm trên chiếc giường trống trải, nỗi nhớ trào dâng như côn trùng đục khoét xương tủy, khiến anh đau đớn khó chịu.


Anh rất nhớ Tô Lam, rất nhớ, rất nhớ.


Nhớ món ăn cô làm, nhớ cơ thể ấm áp của cô, nhớ khuôn mặt tươi cười sạch sẽ của cô, nhớ dáng vẻ nghịch ngợm, tức giận của cô, nhớ tất cả thuộc về cô.


Hôm nay trong lúc quay phim, Tô Lam vui mừng khi nhận được một tin nhắn Wechat.


“Tô Lam, chị tổ chức hoạt động ở thành phố S, nghe nói em quay phim ở bên này, có thời gian chúng ta hẹn nhau nhé.”


Mạnh Gia Gia gửi tin nhắn Wechat.


“Nếu thuận lợi, bảy giờ hôm nay em xong việc.”


“Vậy được, chị chọn xong địa chỉ sẽ báo cho em.”


Gặp được người quen ở thành phố khác dĩ nhiên là chuyện vui.


Cả ngày hôm nay quay phim khá thuận lợi, Tô Lam về khách sạn thay quần áo thường ngày rồi đi ra ngoài, đến một cửa tiệm tên là “Ngọt ngào” theo như địa chỉ Mạnh Gia Gia gửi cho cô.
 
Chương 803


Chương 803


Phong cách của cửa tiệm vô cùng tươi mát, bên trong toàn là người trẻ tuổi, toát lên vẻ tràn đầy sức sống.


Trong một phòng bao độc đáo, Mạnh Gia Gia đã gọi sẵn nước trái cây cho Tô Lam.


“Tô Lam, em thấy phong cách của cửa tiệm này thế nào? Chị phát hiện họ làm một bức tưởng để lại lời nhắn, chị thấy chúng ta cũng có thể bắt chước, cho khách hàng để lại nét bút của họ.”


Tô Lam rõ ràng đang lơ đãng.


“Chị quyết định là được rồi.”


Mạnh Gia Gia nhìn Tô Lam.


“Tô Lam, dạo này hình như tâm trạng em không tốt lắm, xảy ra chuyện gì sao? Lần trước khai trương cửa hàng chị đã nhận ra rồi.”


“Không có gì, chị Gia Gia, chị nói tiếp đi.”


Tô Lam lập tức điều chỉnh lại tâm trạng.


Mạnh Gia Gia lắc đầu.


“Bây giờ tâm trạng em rất kém, em có thể nói cho chị biết đã xảy ra chuyện gì không? Là đối tác của em, chị cảm thấy rất cần phải biết tâm trạng của đối tác của mình.”


Mạnh Gia Gia nói vẻ dí dỏm.


Tô Lam hút nước trái cây, vén sợi tóc trên trán ra sau tai.


“Chị Gia Gia, em yêu rồi.”


Tô Lam vẫn có ý định giấu giếm sự thật mình kết hôn.


“Cho nên là vấn đề tình cảm đúng không?”


“Nhưng dạo gần đây bạn trai em lại thân thiết với một người có điều kiện tốt hơn em ở mọi mặt, hơn nữa cô gái kia còn là bạn thân em, đã từng giúp em rất nhiều chuyện, dù ở mặt nào cô ấy cũng tốt hơn em.”


Mạnh Gia Gia vừa uống cà phê vừa lắng nghe Tô Lam tâm sự.


“Em biết rõ nhiều lần anh ấy lừa em để đi gặp cô gái kia, nhiều lần em cũng rất muốn vạch trần, nhưng cuối cùng lại thôi, em rất sợ mất đi anh ấy, bây giờ em rất hoang mang, không biết nên làm gì.”


Mấy ngày nay Tô Lam thực sự hao tổn tâm sức quá độ.


Mạnh Gia Gia giống hệt một cao thủ tình trường.


“Vậy em yêu anh ấy không?”


Tô Lam gật đầu không chút do dự.


“Yêu lắm yêu lắm, anh ấy là người đàn ông đầu tiên em yêu thực sự.”


Tô Lam không hề che giấu tình cảm của mình dành cho Quan Triều Viễn, sự thật quả là như thế.


“Vậy em nghĩ anh ấy yêu em không?”


Tô Lam vẫn gật đầu không chút do dự.


Trong đầu hiện ra hình ảnh lần đó Quan Triều Viễn liều mạng tìm kiếm cô giữa biển rộng.


“Trước kia chắc anh ấy cũng yêu em lắm, thậm chí anh ấy còn vì em mà chẳng màng mạng sống, nhưng bây giờ em cũng không rõ rốt cuộc chuyện này là sao.”


“…”


“Thời gian cô gái kia quen biết bạn trai em lâu hơn em rất nhiều, em cũng biết cô gái kia thích bạn trai em. Chị Gia Gia, chị nói xem em nên làm gì đây? Hỏi thẳng luôn sao?”
 
Chương 804


Chương 804


“Tô Lam, cách tốt nhất là duy trì trạng thái như bây giờ.”


“Duy trì trạng thái như bây giờ?”


Tô Lam đau khổ lắc đầu.


“Chị có biết dạo gần đây em đau khổ cỡ nào không? Em không vượt qua được chướng ngại trong lòng, em cảm thấy anh ấy cũng vậy, hai chúng em bề ngoài nhìn như không có gì, nhưng trong lòng chúng em đều rõ ràng.”


Tô Lam nắm chặt tay thành nắm đấm rồi đập xuống bàn.


“Nếu tiếp tục như vậy em sẽ phát điên mất!”


“Nhưng nếu vạch trần cũng không có lợi cho em, với tình trạng của bọn em hiện giờ, hai bọn em sẽ chỉ cãi nhau thôi, sở dĩ em trốn tránh chẳng phải là vì em sợ mất đi anh ấy, sợ cãi nhau sao?”


Tô Lam chống đầu, cảm thấy lòng nặng trĩu.


Nếu duy trì trạng thái như bây giờ, cô thật sự sắp không chịu nổi mất.


“Tô Lam, em muốn nghe chị phân tích không?”


“Tất nhiên rồi, chị nói đi.”


“Ban đầu lúc em kể chuyện chị không ngắt lời, nhưng từ lời nói của em, chị cảm nhận được một điều, đó là em vô cùng tự ti.”


Tô Lam không phủ nhận.


“Em nói điều kiện của cô ấy tốt hơn em ở mọi mặt, nói hai lần liền, nhiều lần nhấn mạnh chuyện này chứng tỏ em thật sự rất tự ti.”


“Em quả thực không bằng người ta ở mọi mặt.”


Tô Lam hạ thấp giọng.


“Nhưng chị hỏi em, bạn trai em là người thế nào?”


“Anh ấy… Rất ưu tú, không phải mỗi mình em thấy vậy mà mọi người đều công nhận.”


“Vì thế một người đàn ông ưu tú chắc chắn có mắt nhìn rất cao, em nói anh ấy quen biết cô gái kia lâu hơn em, nhưng anh ấy lại lựa chọn em chứ không lựa chọn cô ấy, nguyên nhân là vì sao?”


Mạnh Gia Gia vẫn rất bình tĩnh.


Tô Lam rơi vào trầm tư.


Lý do vì sao Quan Triều Viễn lựa chọn cô đến bây giờ cô cũng không biết.


“Bởi vì trong lòng anh ấy, em ưu tú hơn cô ấy.”


Nghe thấy câu này, Tô Lam bỗng ngẩng phắt đầu, khuôn mặt lộ vẻ khó tin.


Trong lòng Quan Triều Viễn, cô tốt hơn Tiêu Mạch Nhiên sao?


“Cho dù ánh mắt của mọi người thế nào, trong mắt bạn trai ưu tú của em, em chắc chắn ưu tú hơn cô ấy, nếu không anh ấy đã không lựa chọn em.”


Mạnh Gia Gia nói rất chậm, giải thích cặn kẽ cho Tô Lam.


“Nếu bạn trai em được mọi người công nhận là ưu tú, vậy thì chắc chắn anh ấy còn có lựa chọn khác, mắt nhìn của anh ấy cũng sẽ không kém, anh ấy yêu em chứng tỏ em cũng ưu tú như vậy, cho nên tại sao phải tự ti nhỉ?”


Tô Lam cúi thấp đầu , cảm thấy hơi buồn bã.


Chính cô cũng không nghĩ ra.
 
Chương 805


Chương 805


Mạnh Gia Gia nắm lấy tay Tô Lam.


“Tô Lam, thực ra em không kém người khác chút nào, là một diễn viên, diễn xuất của em rất tuyệt, là một nghệ sĩ, phẩm chất đạo đức của em cũng rất tốt, là một người phụ nữ bình thường, tay nghề nấu nướng của em rất giỏi, em là người khéo hiểu lòng người, cũng rất hiền lành tốt bụng.”


“…”


“Nếu em nói là bề ngoài thì em không kém chút nào đâu nhé! Em để mặt mộc thôi đã ăn đứt rất nhiều ngôi sao nữ rồi!”


“Chị Gia Gia, em tốt như vậy sao?”


Mạnh Gia Gia lắc đầu với vẻ sửng sốt.


“Tô Lam, em thật sự không thể tiếp tục như vậy được, cho dù hai bọn em chia tay vì cô gái kia thật thì em cũng có thể ngẩng cao đầu vứt bỏ đối phương một cách phóng khoáng!”


“Nhưng chị nói xem, vì sao anh ấy luôn muốn lừa em? Rõ ràng anh ấy đi gặp cô ấy nhưng vẫn muốn lừa em, hơn nữa còn tốt với cô ấy như vậy!”


Đây là vấn đề Tô Lam nghĩ mãi không ra.


Mạnh Gia Gia uống một ngụm cà phê.


“Khi chị và Triều Dương yêu nhau, em cũng biết đấy, ở trong giới Triều Dương rất được lòng các cô gái, anh ấy có rất nhiều bạn là nữ giới, đặc biệt là kiểu vô cùng mạnh mẽ, cái kiểu mà có thể không có sự khác biệt về giới tính ấy.”


Tất nhiên Tô Lam từng nghe nói Hình Triều Dương có quan hệ rất tốt với mọi người trong giới.


“Khi bọn chị vừa mới bắt đầu yêu nhau anh ấy cũng hay lừa chị, bạn là nữ giới thường xuyên gặp rất nhiều vấn đề cần bạn là nam giới giải quyết, nhưng có một số việc lại không dễ giải thích, cho nên Triều Dương cũng chọn cách lừa chị.”


Tô Lam nghiền ngẫm.


“Vì vậy ý chị là anh ấy chỉ không muốn em hiểu lầm cho nên mới lừa em?”


“Khả năng này rất cao, nếu không anh ấy có thể chia tay em rồi đến với đối phương, vì sao còn phải ở bên em làm gì? Nhiều khi chúng ta cần suy nghĩ ở góc độ khác.”


“Suy nghĩ ở góc độ khác?”


“Đúng vậy, vì sao em không muốn dứt khoát? Bởi vì em sợ mất đi anh ấy, bởi vì em vẫn yêu anh ấy, nhưng anh ấy biết rõ tâm trạng em không ổn cũng không hỏi em chứng tỏ anh ấy cũng giống như em, cũng sợ mất đi em.”


Nghe thấy vậy, Tô Lam như được khai sáng.


“Tô Lam, đồ của em thì sẽ là của em, trong tình yêu phụ nữ phải nắm quyền chủ động của mình, anh ấy không muốn nói là việc của anh ấy, em làm tốt bổn phận của mình là được.”


Cuối cùng Tô Lam cũng mỉm cười.


Mạnh Gia Gia cũng cười.


“Nghĩ thông suốt rồi hả?”


Tô Lam thở một hơi thật dài.


“Nghĩ thông suốt là tốt rồi, em đừng đem vận mệnh của mình đặt vào tay người khác, nếu em yêu người đàn ông này thì phải cố gắng tranh giành, đừng buông bỏ.”


Tô Lam gật đầu lia lịa.


“Chị Gia Gia, cám ơn chị!”
 
Chương 806


Chương 806


“Còn nữa, em vừa trẻ trung lại xuất sắc, tại sao phải tự ti như thế?”


Mạnh Gia Gia bỗng che miệng cười.


“Em đừng nói với chị là bởi vì cup ngực của em đấy nhé?”


Tô Lam cúi đầu xuống, có chút ngượng ngùng.


“Ai da, chuyện này có gì mà phải thẹn thùng, chẳng phải phụ nữ chỉ có mấy cái vấn đề này hay sao? Nhớ cái hồi trước khi chị sinh con, chị cũng tán được Triều Dương dựa vào cup A của mình đấy!”


Tô Lam nhịn cười, Mạnh Gia Gia bạo dạn quá.


“Em nhìn những siêu mấu quốc tế mà xem, làm gì có ai cup ngực to đâu? Chị nói với em này, tuy phụ nữ vẫn luôn tôn sùng ngực to, nhưng phụ nữ ngực to nhiều phiền não lắm, họ mặc quần áo gì trông cũng rất béo, hơn nữa cũng không đẹp!”


Nói đến vấn đề này, Mạnh Gia Gia vô cùng đắc ý.


“Chẳng phải có câu ngực không phẳng lấy gì bình thiên hạ sao?”


Tô Lam không thể không giơ ngón cái tán thưởng Mạnh Gia Gia.


“Được rồi, giải quyết xong vấn đề của em rồi, đến lúc nói về cửa hàng của chúng ta thôi, dạo này cửa hàng kinh doanh khá lắm…”


Hai người bắt đầu thảo luận về cửa hàng bánh ngọt của họ.


Cửa hàng váy cưới ở thành phố Z.


Tô Nhược Vân mặc bộ váy cưới màu trắng bước ra từ trong phòng thay đồ, đứng trước gương quan sát chính mình thật kỹ.


Vương Vãn Hương nhìn con gái mình, không nhịn được vui vẻ ra mặt.


“Ôi chao, Vân Vân, con đẹp quá!”


Tô Nhược Vân nhìn chăm chú chính mình trong gương.


“Mẹ, con thay năm bộ váy cưới rồi, bộ nào mẹ cũng nói như vậy.”


“Nhưng đây là sự thật mà, bộ nào cũng cực kỳ xinh đẹp!”


Nhân viên cửa hàng ở bên cạnh giúp cô ta thử váy cưới cũng vội vàng xu nịnh.


“Cô Tô, vóc người cô đẹp nên mặc kiểu dáng váy cưới gì cũng rất xinh đẹp. Bộ váy cưới cô đang mặc là thiết kế mới nhất năm nay của nhà thiết kế Wells của chúng tôi.”


Nhưng Tô Nhược Vân vẫn lắc đầu.


“Tôi vẫn không hài lòng lắm, tuy bộ nào cũng đẹp nhưng tôi muốn bộ đẹp nhất cơ.”


Đám cưới của cô ta được bao người theo dõi, cả đời chỉ có một lần nên tất nhiên cô ta muốn mọi thứ phải là tốt nhất.


“Cái này…”


Nhân viên cửa hàng cảm thấy hơi khó xử.


“Cô Tô, mấy bộ váy cưới ban nãy cô thử đã là đẹp nhất rồi, chúng tôi thực sự không còn bộ khác, thực ra mấy bộ cô chọn bộ nào cũng đẹp cả.”


Trong nụ cười của Tô Nhược Vân có vẻ kiêu ngạo.


“Tôi nghe nói bộ Tình yêu của Athena, tác phẩm giành giải khi nhà thiết kế Wells tham gia cuộc thi thiết kế váy cưới vào năm ngoái đang ở ngay trong cửa hàng, vì sao các cô không mang cho tôi xem?”
 
Chương 807


Chương 807


“Cô Tô, Tình yêu của Athena là tác phẩm nhà thiết kế Wells tâm đắc nhất, sau khi giành được giải thưởng chưa từng bày ra, cũng chưa từng cho bên ngoài mượn, thực sự xin lỗi cô.” Nhân viên cửa hàng vội vàng xin lỗi.


Tô Nhược Vân cởi váy cưới trên người ra, thay sang quần áo hàng ngày của mình.


Sau đó cô ta và Vương Vãn Hương ngồi ở khu nghỉ ngơi của khách hàng VIP.


“Cô đi bàn bạc với nhà thiết kế Wells đi, tôi chỉ thích bộ Tình yêu của Athena trong cửa hàng váy cưới thôi, nếu nhà thiết kế Welles đồng ý thì giá tiền bao nhiêu cũng được.”


Tô Nhược Vân nói với giọng của người có tiền.


“Vâng, cô Tô, tôi lập tức đi hỏi cho cô ngay đây ạ.”


Tô Nhược Vân và Vương Vãn Hương ngồi chờ trên ghế sofa, Tô Nhược Vân uống cà phê với vẻ tao nhã.


“Vân Vân, dạo này nhà họ Mộ Dung rất khách sáo với mẹ, nhất là mẹ chồng tương lai của con, trước kia bà ta không coi mẹ ra gì, lần này bàn chuyện kết hôn thì lại khách sáo với mẹ lắm.”


Tô Nhược Vân cười khinh miệt.


“Đó là điều đương nhiên, lần này nếu không có con, chỉ sợ nhà họ Mộ Dung rất khó vượt qua nguy cơ lần này.”


Phải biết cô ta đưa cho Mộ Dung Dịch tận một trăm triệu.


Thực ra cô ta cũng đang đánh cược.


Cô ta không tin mình giúp Mộ Dung Dịch chuyện lớn như vậy, trong lòng Mộ Dung Dịch cô ta vẫn không quan trọng bằng Tô Lam.


Kết quả cô ta cược thắng, giúp Mộ Dung Dịch ngăn cơn sóng dữ.


Mộ Dung Dịch cũng lập tức tuyên bố tổ chức đám cưới.


Tô Nhược Vân cũng coi như đạt được ước muốn.


“Đúng rồi, mẹ, mẹ phải quản Diệu Diệu thật nghiêm vào, bây giờ nó còn chưa tốt nghiệp đại học mà đã lão luyện trong việc cua bạn gái, còn làm bạn học lớn bụng!”


Nhắc đến chuyện này Tô Nhược Vân liền tức giận.


Vương Vãn Hương vội vàng gật đầu.


“Ừ ừ ừ, lúc về mẹ sẽ dạy dỗ nó!”


“Mẹ còn dạy dỗ nó? Tất cả tật xấu của nó đều do mẹ mà ra! May mà con ém chuyện này xuống, cũng bồi thường cho người ta không ít tiền, nếu không chuyện này mà ầm ĩ sẽ ảnh hưởng rất xấu đến con, mẹ biết không?”


Vương Vãn Hương vội vàng cười xòa.


“Nó là em trai ruột của con mà, con làm chị cũng nên đảm đương một chút.”


“Con đảm đương hộ nó nhiều lắm rồi đấy ạ. Bây giờ trong nhà, chuyện nào mà chẳng đến tay con?”


“Con là công thần của nhà mình, mẹ và ba con đều ghi nhớ! Con yên tâm, sau này em trai con nhất định sẽ là trợ thủ đắc lực của con! Trong nhà có đứa em trai làm chỗ dựa dù sao cũng tốt hơn không có đúng không?”


“Đúng vậy, dù sao cũng tốt hơn có một đứa em trai mắc bệnh tim, còn vướng tay vướng chân.”


Tô Nhược Vân cười khinh thường.


Vương Vãn Hương suy nghĩ một lát rồi nói: “Vân Vân, có chuyện này mẹ phải nói với con.”
 
Chương 808


Chương 808


“Em yêu quý, rốt cuộc trước kia em đã trải qua những gì mà em không tự tin như thế! Triều Dương về nhà cứ khen em mãi, nói em là nghệ sĩ trẻ tốt nhất trong rất nhiều người mà anh ấy từng hợp tác, nếu em nghi ngờ cả mắt nhìn của Triều Dương nhà chị thì chị sẽ trở mặt với em thật đấy!”


Mạnh Gia Gia vỗ bàn một cái, giẫm một chân lên ghế.


Tô Lam không nhịn được bật cười.


“Cho nên quyền chủ động nằm trong tay em, hai bọn em mới là người yêu của nhau, em mới là chính chủ, em đừng cảm thấy mình là người thứ ba mãi như thế!”


“Nhiều khi em quả thực cảm thấy mình giống như người thứ ba!”


“Đây cũng là do em tự ti đó!”


“Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ Diệu Diệu lại gây ra chuyện à?”


Tô Nhược Vân có một dự cảm không lành, mặc dù cô ta và Tô Nhược Diệu là chị em sinh đôi nhưng trong tâm trí, Tô Nhược Diệu giống như một đứa trẻ vậy, còn người chị gái như cô ta thì trưởng thành hơn rất nhiều.


Đây chẳng phải là vì tính trọng nam khinh nữ của nhà họ Tô sao!


“Không phải, gần đây Diệu Diệu ngoan rồi! Là Tô Kiêm Mặc.”


“Tô Kiêm Mặc, sao vậy? Cậu ta chết rồi ạ?”


Chỉ cần Tô Nhược Diệu không gặp rắc rối thì Tô Nhược Vân cảm thấy không có chuyện gì lớn.


“Nếu nó chết thì đã tốt, bố con đúng là ông già hồ đồ, không ngờ lại cho Tô Kiêm Mặc mười phần trăm cổ phần!”


Nghe vậy, Tô Nhược Vân lập tức đặt ly cà phê trên tay xuống bàn!


“Cái gì? Cho cậu ta mười phần trăm cổ phần?! Công ty rượu nhà chúng ta là do một tay con cứu sống, dựa vào đâu mà cho cậu ta chứ!”


Tô Nhược Vân thực sự sắp bị tức chết rồi!


Sao tư tưởng trọng nam khinh nữ trong nhà lại nghiêm trọng đến vậy?!


“Vân Vân, con bớt giận, hãy nghe mẹ nói, bố con vẫn cảm thấy mình nợ hai chị em nó, nói rằng năm đó nghèo, không chữa bệnh cho Tô Kiêm Mặc được!”


“Căn bệnh đó hoàn toàn không thể chữa khỏi, tốn tiền cũng vô dụng!”


“Con nói đúng, mẹ cũng nói với bố con như vậy mà ông ấy không nghe. Bố con nói rằng ông nội con từng để lại di chúc, công ty rượu này có phần của hai chị em nó.”


“…”


Tô Nhược Vân tức giận đến nỗi đau cả đầu.


“Nhưng con cứ yên tâm, trên danh nghĩa là cổ phần của Tô Kiêm Mặc, nhưng trước khi Tô Kiêm Mặc hai mươi tuổi thì cổ phần vẫn sẽ nằm trong tay bố con, sau hai mươi tuổi Tô Kiêm Mặc mới được chia cổ phần. Con nghĩ mà xem, chắc chắn Tô Kiêm Mặc sẽ không sống được tới tận khi đó, đây là điều mà mẹ đang hướng đến!”


Trên gương mặt Vương Vãn Hương tràn đầy vẻ đắc ý.


“Lỡ như cậu ta có thể sống đến lúc đó thì sao? Cho dù cậu ta không sống được đến thời điểm đó nhưng Tô Lam đến tranh giành thì sao?”


Tô Nhược Vân vẫn cân nhắc chu đáo hơn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom