Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4533


Chương 4533

Quả thực rất khó để phụ nữ không rung động.

Quan Tử Việt gật đầu không nói gì thêm nữa.

Trợ lý Lâm ngồi cạnh không nhịn được, nghiêng đầu qua hỏi: “Tử Việt, sao đột nhiên cháu lại hỏi cái này?”

Quan Tử Việt vẫn chống cằm, thở dài một cách nặng nề: “Cháu chỉ lo nghĩ thay mẹ cháu ở nhà thôi.”

“Lo nghĩ? Lo nghĩ gì?”

“Chồng mình từ sáng tới tối đều được người ta mơ ước, nhưng mẹ cháu lại chẳng biết gì hết, chẳng lẽ chưa đủ khiến ta lo nghĩ sao?”

“Vì thế mà cháu mới cho rằng trí thông minh của mẹ cháu vẫn đang trong thời kỳ phát triển.”

Quan Triều Viễn cau mày, không vui bóp mặt Quan Tử Việt một cái: “Không được nói mẹ con như thết”

Quan Tử Việt nhún vai một cái, bất đắc dĩ mở miệng: “Được rồi, không nói thì không nói!”

Thăng bé vô cùng buồn chán, lấy cặp sách nhỏ của mình.

Sau đó lấy một món đồ chơi mới ra.

Đó là một chiếc máy chiếu 5D công nghệ cao.

Quan Triều Viễn nhìn con trai mình hí hoáy nghịch thứ đồ đó vô cùng thành thạo thì mắt lóe lên: “Người khác đưa cho con sao?”

Quan Tử Việt nhíu mày, trong đầu thằng bé hiện lên hình ảnh lúc ăn cơm trưa.

Hôm nay ở nhà trẻ, Mộ Nhất Vi nhìn thằng bé với ánh mắt kỳ lạ suốt cả một buổi sáng.

Đó là một nụ cười tính toán, còn pha thêm mấy phần tỉnh ranh và mừng thầm.

Vốn dĩ Quan Tử Việt chẳng quan tâm tới cô bé.

Nhưng cho dù thằng bé đi tới đâu cũng cảm nhận được ánh mắt của Mộ Nhất Vi theo sát thằng bé không rời.

Mãi đến khi ăn trưa, cô bé đẩy túi sách của mình tới trước mặt Quan Tử Việt.

Còn duyên dáng bảo rằng đây là quà sinh nhật sớm cô bé tặng thằng bé.

Quan Tử Việt nghĩ tới mấy con búp bê | bình thường Mộ Nhất Vi hay chơi thì không hề chờ mong chút nào với món quà của cô bé.

Vì thế thằng bé từ chối ngay lập tức.

Ngay sau đó, nước mắt của Mộ Nhất Vi sắp trào ra đến nơi rồi nên thằng bé đành phải mở ra xem một chút.

Quan Tử Việt thực sự không biết làm sao, chỉ có thể đè nén sự thiếu kiên nhãn trong lòng xuống.

Lấy món quà mà Mộ Nhất Vị tặng thăng bé trong túi sách của cô bé ra.

Nhưng vừa mở ra nhìn một cái, thăng bé phát hiện đó chính là chiếc máy chiếu 5D mà thăng bé vẫn muốn có.

Thấy mắt thằng bé sáng bừng lên, Mộ Nhất Vi biết chắc hẳn thằng bé rất thích món đồ này.

Thằng bé nhìn chằm chằm món đồ đó rất lâu rồi mới mở miệng nói một câu cảm ơn cứng ngắc.

Mộ Nhất Vi nhận được hai chữ ấy thì như nhận được món quà quý giá nhất trên thế giới.

Cô bé quay người vui vẻ rời đi.

Khi cô bé ngủ trưa xong, trở về vị trí của mình thì thấy trong ngăn kéo có thêm một con búp bê bằng ngọc màu hồng.

Đây là một hình tượng nhân vật mà cô bé thích nhất!
 
Chương 4534


Chương 4534

Mộ Nhất Vi ôm con búp bê xinh đẹp, vui vẻ cả buổi chiều.

Nụ cười trên mặt cô bé chưa từng dừng lại lúc nào.

“Vâng, quà sinh nhật của con.”

Quan Tử Việt gật đầu.

Đột nhiên Quan Triều Viễn nghĩ đến buổi tối ngày hôm qua, Tô Lam lén lút mở cặp của con trai mình.

Hóa ra bây giờ các bạn nhỏ ở nhà trẻ đều thích tặng quà cho nhau thế này sao?

AIice Villa Hotel.

“Đợi lát nữa khi buổi họp báo chính thức bắt đầu, mọi người phải luôn chú ý tới tiết tấu của toàn bộ hội trường.”

“Kiểm tra lại nhạc đệm khi mọi người lên sân khấu một lần nữa”

“À, cả ánh sáng nữa…”

Tô Lam cầm bản kế hoạch trong tay đi qua đi lại như con thoi trong hội trường.

Dù chuyện to hay chuyện nhỏ cô cũng dặn đi dặn lại.

Phương Trí Thành thấy cô như thế thì không nhịn được tiến lên khuyên: “Ôi, sếp Tô à, cũng đâu phải lần đầu tiên phòng làm việc của chúng ta tổ chức họp báo đâu.”

“Cô có thể bình tĩnh lại một chút không, không cần căng thẳng như thế đâu!”

“Cô thế này thì sẽ khiến mọi người có áp lực rất lớn đói”

Tô Lam lại nhìn bản lịch trình trên tay.

Được rồi, quả thực là như vậy.

Chỉ là buổi họp báo trong hai giờ, cô đã đối chiếu quy trình ba lần rồi.

“Nào nào nào, qua đây nghỉ ngơi một chút đi, đừng quá căng thẳng như thết”

Anh ấy nói xong thì kéo Tô Lam đứng bên cạnh ngồi xuống”

“Tôi biết buổi họp báo ra mắt của Asius và Mộ Mãn Loan cực kỳ quan trọng với chúng ta.”

“Nhưng cô càng thế này thì càng dễ làm tăng áp lực cho nhân viên của chúng ta.”

Phương Trí Thành vừa nói dứt câu thì Tô Lam ngẩng đầu lên nhìn lại.

Cô thấy hội trường vốn thoải mái sôi động quả thực trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

Những nhân viên làm công tác chuẩn bị kia ai cũng vô cùng căng thẳng.

Bầu không khí trong hội trường trở nên ngột ngạt khủng khiếp.

“À, có lẽ vì vụ này quá phức tạp nên tôi có chút căng thẳng theo bản năng.”

Tô Lam thở dài một hơi, nâng cốc thủy tỉnh trên tay nên uống một hớp.

“Tôi hiểu!”

Phương Trí Thành ngồi cạnh gật đầu.

Nói thật thì từ khi văn phòng truyên hình Hạt Mè được thành lập tới nay.

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhận được một vụ hóc búa thế này.

Ngay từ lúc bắt đầu, Tô Bích Xuân đã gây khó dễ, lấy cắp bản kế hoạch.

Sau đó thì là chuyện của Asius.

Mặc dù toàn bộ quấng thời gian đó chỉ kéo dài trong vòng hai tháng.
 
Chương 4535


Chương 4535

Nhưng quá trình này lại vô cùng khó giải quyết.

“Cô thả lỏng một chút đi! Chúng ta nỗ lực thế này, tôi tin rằng nhất định sẽ được báo đáp!”

Lúc này Phương Trí Thành cũng không biết nên nói gì để an ủi cô.

Chỉ có thể giúp cô thả lỏng tâm trạng một chút.

Tô Lam điều chỉnh hô hấp, sự căng thẳng lúc đầu đã từ từ thư giãn hơn.

“Vậy thì ở đây giao cho anh trước nhé, tôi ra ngoài đi dạo một lát.”

“Được.”

Tô Lam quay người đi ra khỏi hội trường.

Thực ra cô biết rõ vì sao lại có áp lực lớn như vậy.

Bởi vì MQ là một tập đoàn xuyên quốc gia, có ảnh hưởng lớn không riêng gì ở nước Thiên Hoàng.

Sức ảnh hưởng trên toàn cầu cũng không thể khinh thường.

Hơn nữa cuộc họp báo lần này còn phát trực tiếp ngay tại hiện trường.

Bởi vì lúc trước chuyện của Asius gây ra sự quan tâm đặc biệt trên mạng xã hội.

Vì thế số lượng người để ý tới cuộc họp báo lần này chắc chắn sẽ không ít.

Văn phòng truyền hình Hạt Mè có thể vượt qua thời kỳ quan trọng này rồi phát triển nhảy vọt được hay không, thành công hay thất bại chỉ trong một lần này.

Tô Lam đi tới vườn hoa ngoài khách sạn, muốn thả lỏng tâm trạng một chút.

Đúng lúc đó, điện thoại di động của cô vang lên.

Cô rút điện thoại ra thì thấy mấy tin nhắn từ số lạ.

Cô cau mày mở phần tin nhắn vừa nhận ra, bên trong hiện ra bốn, năm bức ảnh.

Cô nhìn rõ nội dung tấm ảnh đó thì con ngươi xinh đẹp hơi co lại.

Cô nhìn thấy gì đây?

Tô Lam nhanh chóng lướt mấy tấm ảnh một lượt.

Nhưng cô chưa kịp phản ứng lại thì điện thoại cô lại rung lên.

“Alo, mẹ của Tử Việt phải không?”

Giọng nói của người ở đầu dây bên kia có phần quen thuộc, Tô Lam cảm thấy hình như cô đã từng nghe thấy ở đâu rồi.

“Không sai, chính là tôi.”

“Chắc hẳn cô đã nhìn thấy mấy tấm ảnh tôi vừa gửi rồi nhỉ, cô cảm thấy thế nào?”

Nghĩ tới hình ảnh kia, sắc mặt Tô Lam hơi lắng xuống.

Ánh mắt cô trở nên lạnh lùng ngay lập tức: “Cô muốn nói gì? Và cô muốn làm gì?”

“Ha ha, bà Quan không hổ danh là người xuất thân từ một nhà quyền quý!”

“Thấy chồng mình tán tỉnh phụ nữ, không đứng đắn như thế mà cô chẳng có phản ứng gì sao?”

“Sự lý trí này của cô ấy à, thực sự người phụ nữ bình thường không làm được!”

Tô Lam nhíu mày: “Rốt cuộc cô muốn nói gì?”

“Thực sự thì tôi muốn nói rất nhiều điều.”

“Hay là thế này đi, nửa tiếng sau, chúng ta gặp nhau đi, cô thấy thế nào?”
 
Chương 4536


Chương 4536

Trong nháy mắt Tô Lam nở nụ cười lạnh lùng: “Cô dựa vào đâu mà nghĩ rằng tôi sẽ đi gặp cô chứ hả?”

“Đương nhiên, cô có thể không đi gặp tôi.”

“Nhưng tôi có thể đảm bảo rằng, chưa đầy nửa tiếng sau, những hình ảnh đó sẽ phát tán đầy trên mạng.”

“Cô cảm thấy, với thực lực và tiếng tăm của anh nhà thì…”

“Những hình ảnh này có thể được tìm kiếm nhiều nhất ngay trong giờ đầu | tiên không?”

Giọng của người phụ nữ đầu dây bên kia tràn ngập khiêu khích: “Tôi đã tìm hiểu rõ ràng rồi, bây giờ cô đang chuẩn bị một cuộc họp báo vô cùng quan trọng.”

“Lân tuyên bố này không chỉ quan trọng với cô mà còn vô cùng quan trọng với phòng làm việc của cô, đúng không?”

“Nếu như cô không muốn để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tốt nhất là đi gặp tôi một lát.”

“Như thế mới khiến mọi người đều vui được, cô hiểu chưa?”

“Cô đang uy hiếp tôi sao?”

“Không sai, đúng là uy hiếp, chẳng lẽ không rõ ràng sao?”

Giọng người phụ nữ có mấy phần ý cười ngông cuồng, vô cùng hung hăng.

Tô Lam cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay.

Bây giờ cách lúc buổi họp báo bắt đầu khoảng hai tiếng.

Trong vòng hai tiếng, có thể phát sinh rất nhiều biến cố.

Bây giờ tốc độ phát tán qua mạng rất nhanh.

Nếu như những bức ảnh kia bị †ruyên lên mạng thật.

Sẽ gây ra phản ứng thế nào, thực sự không ai biết trước được.

Tô Lam nhíu mày.

Sau mấy giây suy nghĩ rối rắm ngắn ngủi, cô lựa chọn nhượng bộ: “Chúng ta có thể gặp nhau, nhưng địa điểm do tôi chọn.”

“Cái này thì không thành vấn đề, tôi đồng ý.”

Nửa tiếng sau.

Trong quán cà phê đối diện khách sạn.

Một bóng người cao gầy xuất hiện ngoài cửa quán.

Hôm nay Tô Lam mặc một chiếc áo khoác màu vàng nhạt, đi giày cao gót, và búi tóc lên.

Trông cô vô cùng xinh đẹp chín chăn.

Cô nhanh chóng quét mắt một vòng †rong quán cà phê.

“Cô à, ở chỗ này!”

Một giọng nói lanh lảnh vang lên ở góc nào đó của quán cà phê.

Tô Lam nhìn theo hướng đó.

Cô thấy một cô gái trẻ ăn mặc theo trang phục Nhật Bản, đậm phong cách punk đứng lên.

Cô ta đang vây tay với cô.

Hả, gọi cô là cô sao?

Khóe miệng Tô Lam cong lên, nở một nụ cười lạnh như băng.

 
 
Chương 4537


Chương 4537

Cô nhẹ nhàng đi thẳng tới vị trí trước cửa sổ bên đó.

Bạch Sương đã cởi bộ đồ công sở ra, mặc bộ đồ phong cách Nhật Bản mà cô ta yêu thích.

Bình thường đàn ông hễ nhìn thấy kiểu em gái mong manh dễ thương như vậy thì chắc chắn sẽ bùng phát cảm giác muốn bảo vệ.

Bạch Sương đứng đó, đánh giá Tô Lam một lượt từ đầu đến chân.

Cô ta thấy Tô Lam người thật còn có phong thái và xinh đẹp hơn ảnh trên mạng rất nhiều.

Nhưng như thế thì sao chứ, cô đã hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi rồi!

Hơn nữa, cô đã sinh nhiều con vậy rồi, sao có thể so với cô ta chứI Phải biết rằng, đàn ông trên đời này đều là loại động vật y như nhau.

Bọn họ chỉ thích các cô gái trẻ xinh đẹp!

Nhưng mà điều khiến Bạch Sương bất ngờ chính là.

Từ lúc cô ta gọi Tô Lam là cô thì Tô Lam vẫn đi thẳng tới chỗ cô ta.

Từ đầu đến chân cô đều toát lên vẻ ung dung và tự tin, bên khóe miệng còn có nụ cười nhạt.

Hoàn toàn không giống dáng vẻ sẽ bị đánh bại chút nào.

“Cô cứ giả vờ giả vịt đi, bà cô già!”

Bạch Sương hừ lạnh một tiếng, chống cằm, nghiêng đầu nhìn Tô Lam.

Cô ta dửng dưng hỏi: “Cô chính là mẹ của Quan Tử Việt sao?”

Tô Lam trực tiếp đi tới vị trí đối diện cô ta rồi kéo ghế ngồi xuống.

Cô gật đầu, lịch sự đúng mực nói: “Không sai, chính là tôi.”

Cô nói xong thì quét mắt đánh giá người phụ nữ trước mặt một lượt: “Cô chính là người phụ nữ trong hình sao?”

Bạch Sương khẽ mỉm cười, vênh váo ưỡn thẳng người lên: “Không sai, tôi chính là người phụ nữ ôm ấp chồng cô trong hình đó.”

Bạch Sương nói xong thì rạo rực chờ mong sự trở mặt của Tô Lam.

Nhưng ai ngờ, từ đầu đến cuối cô chẳng thèm phản ứng gì, ngay cả mắt cũng không chớp.

Hơn nữa cô còn lịch sự gọi nhân viên phục vụ tới, gọi một đồ uống cho bản thân: “Xin chào, cho tôi một tách Cappuccino, cảm ơn.”

Dáng vẻ hững hờ ung dung đó của cô cứ như đang uống cà phê với bạn bè thôi vậy.

Bạch Sương không im lặng được nữa: “Này, cô không nghe thấy tôi nói gì sao?”

“Tôi vừa nói, tôi chính là người phụ nữ ôm ấp chồng cô trong tấm hình đó!”

“Ừ, tôi nhận ra được.”

Tô Lam uống một hớp cà phê nóng trong tay, lúc này cô mới cảm thấy cơ thể ấm áp hơn một chút.

Bạch Sương nhìn dáng vẻ không quan tâm của cô thì nhất thời cảm giấy vô cùng tức giận.

Cô ta đứng bật dậy, lời nói sắc bén: “Tô Lam, rốt cuộc cô đang giả bộ gì đó hả?”

Giọng nói có chút chói tai vang lên, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của những người khác trong quán cà phê.

Mọi người đồn dập quay đầu lại nhìn về phía này.

Nhưng Tô Lam vẫn hờ hững chẳng để ý.
 
Chương 4538


Chương 4538

Cô tao nhã ngẩng đầu lên: “Em gái à, nếu như cô đến thương lượng với người khác thì phải nhớ rằng đầu tiên phải ổn định cảm xúc của mình trước đã.”

“Nếu không thì sẽ rất dễ có biểu hiện không tốt đó, biết chưa?”

Tô Lam dừng một chút rồi quay đầu lại nhìn lướt xung quanh, tiếp tục nói: “Cho dù người thứ ba là cô muốn lên mặt thì ít nhất cũng không cần trắng trợn, gây ồn ào tới mọi người thế này đâu, đúng chứ?”

Ngay sau giây phút Tô Lam nhắc nhở Bạch Sương.

Cô ta quay lại nhìn xung quanh thì nhận ra ánh mắt của mọi người đều tập trung lên trên người cô ta.

Cô ta lập tức có chút nhụt chí.

Bạch Sương tức tối ngồi xuống, nhìn chằm chằm Tô Lam trước mặt.

Mặc dù người phụ nữ này đã sinh tới ba đứa con rồi nhưng cô chăm sóc cơ thể rất tốt.

Trông cô vẫn rất trẻ, còn có khí chất hơn người nữa.

Dù nói cô là bạn bè cùng lứa với cô ta thì cũng chẳng ai thấy không ổn chỗ nào.

Bây giờ cô ta đối diện với cô thế này, trình độ cao thấp giữa hai người đã hiện rõ mồn một ngay tức khắc.

Cô chính là vợ cả cao quý, còn cô ta trở thành kẻ thứ ba cố tình gây sự.

Cuối cùng Tô Lam cũng quay lại chuyện chính: “Nói đi, cô gọi tôi đến đây là muốn làm gì?”

Cuối cùng lúc này Bạch Sương cũng cong khóe miệng lên.

Hừ, rốt cuộc cô cũng không đợi được nữa rồi!

Cô ta lả lướt sửa lại tóc mình một chút, cười híp mắt nhìn Tô Lam: “Mặc dù hai chúng ta chưa từng gặp nhau nhưng cũng đã nói chuyện qua điện thoại rồi.”

“Tôi chính là giáo viên chủ nhiệm của Quan Tử Việt – cô Bạch.”

Có thể thấy rõ Tô Lam hơi ngạc nhiên: “Hóa ra là cô à?”

“Tôi cảm thấy cô rất ngạc nhiên đó nhỉ! Ngạc nhiên khi thấy tôi trẻ tuổi hay ngạc nhiên Quan Triều Viễn nhìn trúng tôi hả?”

Tô Lam nghe Bạch Sương nói vậy thì không nhịn được bật cười.

Bạch Sương lạnh lùng nhìn chằm chằm oô, cô ta bị cô coi thường mấy lần như thế thì vô cùng khó chịu.

Cô ta không nhịn được hỏi: “Ô cái người phụ nữ này, rốt cuộc cô đang cười gì đấy hả?”

Tô Lam nở một nụ cười dịu dàng, khẽ lắc đầu: “Tôi chỉ hơi tò mò mà thôi, có phải cô gái nào thời nay cũng giống như cô không?”

“Ha hai”

Có thể thấy rõ ràng, Bạch Sương kiêu căng kia không hiểu ra ý mỉa mai trong lời Tô Lam.

Cô ta đắc ý dựng thẳng lưng lên, phô bày vóc dáng đầy đặn của mình ra: “Hừ, ở độ tuổi của tôi ấy hả, người đạt được tố chất như tôi không nhiều.

Cô cũng không cần quá ngạc nhiên!”

“Tôi cảm thấy quả là vậy!”

Tô Lam nói xong thì ngẫm nghĩ cẩn thận: “Tôi tin răng phần lớn các cô gái ở tâm tuổi cô vấn trẻ tuổi đáng yêu, đơn thuần lại hay mơ mộng”

“Có thể đạt đến trình độ mặt dày như cô thì quả là không nhiều.”
 
Chương 4539


Chương 4539

Mặt Bạch Sương tối sầm lại, cuối cùng cũng nghe ra sự châm chọc của cô.

Cô ta liếc mắt nhìn cô: “Tô Lam, cô đã có mấy đứa con với Quan Triều Viễn.”

“Nhưng cô đừng quên một điều, bất kể thời đại nào, đàn ông cũng chỉ thích cô gái xinh đẹp trẻ tuổi.”

“Quan Triều Viễn cũng là đàn ông, anh †a cũng không phải ngoại lệ.”

Tô Lam và Quan Triều Viễn đã kết hôn nhiều năm rồi.

Cho dù cô không thể hiểu rõ anh như lòng bàn tay nhưng ít nhất cũng hiểu anh mấy phần.

Vì lẽ đó, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này.

Cô đã biết gu thẩm mỹ của Quan Triều Viễn sẽ không thấp đến nỗi này.

Tô Lam rút điện thoại của mình ra, mở lại mấy bức ảnh mà Bạch Sương gửi cho mình.

Sau đó cô đẩy điện thoại đến trước | mặt Bạch Sương: “Cô Bạch Sương, tôi quên mất không nhắc nhở cô.”

“Thực ra, tôi cũng là một người làm việc trong ngành truyền thông, như mấy bức ảnh ghép này của cô ấy à, nếu như cô muốn thì cứ gọi cho tôi, tôi gửi cho cô một đống.”

“Tôi không phải cô nhóc mười lăm, mười sáu tuổi, vì vậy tốt nhất là cô đừng dùng mấy thủ đoạn hèn hạ mà cô dùng ở trường học đến lừa gạt tôi, thách thức giới hạn của tôi.”

“Mặc dù con người tôi rất dễ gần, tính tình cũng tốt, nhưng cũng phân rõ người nào với người nào, hiểu không?”

Tô Lam nói vô cùng nhẹ nhàng, điềm đạm, thậm chí trên mặt cô còn khẽ mỉm cười.

Nhưng chỉ có Bạch Sương ngồi đối diện cô mới cảm nhận được.

Lúc cô nói lời đó, quanh người cô toát ra luông khí áp vô cùng lạnh lẽo.

Có lẽ do cô đã ở với Quan Triều Viễn quá lâu rồi.

Bây giờ cô lại tạo thành ảo giác như nhìn thấy Quan Triều Viễn vậy.

Nhất thời Bạch Sương có chút e sợ: “Tô Lam, cô dựa vào đâu mà tự tin vê bản thân như vậy hả?”

“Cô đã biết những tấm hình này có vấn đề từ lâu rồi, tại sao vẫn muốn ra gặp tôi?”

Tô Lam nói không hề sai.

Quả thực những tấm hình này là khi cô ta bị ngã chổng vó rồi chỉnh sửa ra.

Hơn nữa, cũng do góc chụp mấy †ấm ảnh này rất xảo trá.

Mới nhìn thì giống như Bạch Sương chạy tới rồi nồng nhiệt ôm ấp Quan Triều Viễn vậy.

Lúc trước Bạch Sương hay dùng mánh khóe này để cướp bạn trai người khác.

Hơn nữa, mười lần như một, gần như chưa thất bại lần nào.

Vốn dĩ cô ta cho rằng sau khi Tô Lam nhìn thấy mấy tấm hình đó thì phản ứng đầu tiên của cô chính là giận tím mặt.

Chỉ cần Tô Lam nổi giận, giận đến mức mất đi lý trí thì cô ta có thể lợi dụng điều đó.

Nhưng không ngờ được rằng, từ đầu đến cuối Tô Lam vẫn luôn giữ thái độ vô cùng lạnh nhạt.

Cô chẳng những có chút tức giận nào.

Trái lại còn mang thái độ chế giễu nói chuyện với cô ta.

Đối với Bạch Sương mà nói, chuyện này quả thực vô cùng nhục nhã!

 
 
Chương 4540


Chương 4540

Tô Lam nhẹ nhàng cong khóe miệng lên, uống một hớp Cappuccino trong tay: “Nói như thế thì cô cũng biết gần đây tôi rất bận vì cuộc họp báo của văn phòng truyền hình Hạt Mè.”

“Bận đến mức tối mặt tối mặt, áp lực cũng rất lớn.”

Thấy Bạch Sương tỏ vẻ không dám tin thì Tô Lam nói tiếp: “Thỉnh thoảng con người áp lực quá lớn thì cần phải thả lỏng một chút, bây giờ thì hiểu chưa?”

“Cô!”

Đến lúc này Bạch Sương đã hoàn toàn ngạc nhiên và hãi hùng.

Không ngờ cô ta bày trò hồi lâu, hùng hổ tới tìm cô để khiêu khích.

Mà từ đầu tới cuối Tô Lam chỉ coi cô ta là một trò cười giết thời gian thôi sao?

Vừa nấy cô ta vênh váo tự đắc, quơ †ay múa chân trước mặt cô thì coi thế nào chứ?

Từ trước tới nay, đây là lân đầu Bạch Sương luôn tự tin bùng nổ bị người ta coi thường thế này.

“Nhưng mà em gái à, cô cũng đừng quá nản lòng.”

“Thực ra thì với tuổi này của cô, trình độ tính toán này đã rất tốt rồi đó.”

Giây phút này Tô Lam vẫn luôn tỏ vẻ khuyên bảo tận tình.

Cô nói ra mấy câu đó khiến Bạch Sương hận không thể kiếm cái lỗ chui vào ngay lập tức: “Nhưng mà rất đáng tiếc, trước khi cô xuất hiện thì tôi đã có rất nhiều tình địch rồi.”

“Xách bừa một người ra cũng có thể vượt xa cô hàng trăm nghìn cây số.”

“Cho dù là cô hay thím gì nhà cô thì tôi cũng rèn luyện ra được, vì vậy, cô tuyệt đối không được nản chí đấy nhé, biết chưa?”

Sắc mặt Bạch Sương lúc trắng lúc xanh, khí thế của cô khiến cô ta có thể tái phát bệnh tim bất cứ lúc nào.

Đột nhiên Tô Lam cảm thấy áp lực trên người đã được trút hết ra ngoài.

Cả người đều trở nên vô cùng nhẹ nhõm.

Cô cúi đầu nhìn lướt qua đồng hồ trên tay: “Nói thật thì, nói chuyện với cô cũng vui lắm đó.”

“Nhưng mà cuộc họp báo của chúng tôi sắp bắt đầu rồi, nếu không thì tôi còn muốn tán gẫu với cô thêm mấy câu nữa đó.”

“Dù sao thì cơ hội để chèn ép một người mà không hề phí chút sức lực nào như ngày hôm nay thực sự quá ít, cô hiểu không?”

Tô Lam nói xong thì đứng dậy luôn.

Cô rút chín trăm nghìn ra, đặt dưới cốc cà phê: “Hôm nay cô mời nước uống nhé, không cần cảm ơn.”

Một loạt động tác của Tô Lam diễn ra liên tiếp, vô cùng lưu loát và dứt khoát.

Bạch Sương thấy cô muốn đứng dậy đi khỏi thì vô cùng không cam tâm đập bàn đứng dậy, hét lên với bóng lưng của Cô: “Tô Lam, cô đừng tưởng rằng miệng lưỡi cô giỏi giang thế nào! Chắc chăn tôi sẽ không từ bỏ đâu!”

“Một ngày nào đó, nhất định tôi sẽ giành được Quan Triều Viễn!”

Bạch Sương vừa nói dứt câu thì thấy một người cao lớn mập mạp đẩy cửa quán cà phê bước vào.

Hai người nhìn nhau, mặt Bạch Sương tái mét lại ngay lập tức.

Cô ta đứng im tại chỗ không biết phải làm sao, hoàn toàn không còn dáng vẻ ương ngạnh, thề không bỏ qua như trước đó nữa.
 
Chương 4541


Chương 4541

Tô Lam quay đầu lại, cô nhìn thấy một người phụ nữ trung niên mập mạp đứng ở cửa có vẻ mặt ngạc nhiên và hoảng hốt.

Vừa nãy cô tính giờ chính là vì chờ người này xuất hiện.

Lúc này Tô Lam thấy phản ứng của Bạch Sương thì khóe miệng cong lên.

Xem ra cô tính thời gian vô cùng chuẩn xác.

Tô Lam khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng đi về phía người phụ nữ trung niên.

“Hiệu trưởng Bạch à, chắc bà cũng nghe thấy lời con gái bà vừa nói rồi chứ?”

Không sai, người phụ nữ trung niên mập mạp này không phải ai khác, chính là mẹ của Bạch Sương.

Cũng là hiệu trưởng của nhà trẻ.

Bởi vì quá tức giận nên gương mặt dữ tợn của bà ta bắt đầu run rẩy.

Vốn dĩ gương mặt đã dồn một đống lại vì mập rồi thì trong nháy mắt nhăn hết cả lại với nhau.

Bà ta không thể tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.

Bà ta cố gắng làm việc ở nhà trẻ mười mấy năm mới leo lên được vị trí ngày hôm nay.

Bà ta chỉ sợ trong nhà trẻ sẽ xuất hiện bất cứ tin tức xấu nào.

Hiệu trưởng Bạch đặt ra yêu cầu vô cùng nghiêm khắc với các giáo viên khác của nhà trẻ.

Nhưng bà ta không thể ngờ rằng con gái mình lại trở thành con cá lọt lưới.

Hơn nữa, lúc trước khi Quan Tử Việt chuyển trường tới đây.

Hiệu trưởng Bạch đã nói chuyện trực tiếp với Quan Triều Viễn và Tô Lam.

Đương nhiên bà ta biết rõ dòng dõi gia đình và lý lịch của bọn họ.

Quan Triều Viễn không phải người đàn ông mà con gái bà ta có thể trèo cao được.

Huống hồ anh còn có vợ rồi, thậm chí còn có mấy đứa con rồi nữa.

Mà Bạch Sương là giáo viên ở nhà trẻ, không những không biết tự trọng, trái lại còn trêu chọc cha của học sinh.

Thậm chí còn định nhân cơ hội leo lên vị trí trên nữa chứ.

Nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài thì danh tiếng của nhà trẻ bọn họ sẽ bị hủy sạch!

Không kể nỗ lực phấn đấu suốt mười mấy năm qua tiêu tùng trong nháy mất.

Nói không chừng, hôm sau bà ta sẽ bị đá ra khỏi nhà trẻ luôn!

“Bạch Sương, con điên rồi hả?”

Hiệu trưởng Bạch nổi giận đùng đùng, sải ba bước thành hai bước, xông thẳng tới trước mặt con gái mình.

Bà ta không do dự tát cô ta một cái.

Tiếng bạt tay chát chúa vang lên trong quán cà phê, trong nháy mắt tất cả mọi người đều liếc mắt qua nhìn hai người họ.

Bạch Sương không dám tin ôm mặt: “Mẹ, thế mà mẹ lại đánh con sao?”

“Mẹ không đánh con? Mẹ không đánh con thì sao con tỉnh táo lại được hả?”

Hiệu trưởng Bạch véo tai con gái mình, kéo cô ta tới trước mặt Tô Lam: “Con xin lôi mẹ Tử Việt ngay lập tức cho mẹ!”
 
Chương 4542


Chương 4542

“Bảo đảm với cô ấy răng con sẽ không bao giờ gây rối với bọn họ nữa!”

“Gây rối? Mẹ, mẹ điên rồi sao?”

“Con mới là con gái mẹ mà, sao mẹ lại bênh người ngoài chứ?”

Bạch Sương liều mạng giấy giụa.

Nhưng không giải quyết được gì hết, thân hình hiệu trưởng Bạch quá to lớn.

Bà ta dí cô ta xuống khiến cô ta không thể động đậy được.

“Cũng bởi vì con là con gái mẹ nên mẹ mới phải quản con đói”

“Nếu như con không phải con gái mẹ thì mẹ chẳng thèm để ý tới conI”

Thấy con gái mình khó bảo.

Hiệu trưởng Bạch cảm thấy vô cùng có lõi nhìn Tô Lam: “Bà Quan, con gái tôi trẻ người non dạ, không hiếu chuyện, mong cô đừng chấp nhặt với con bé!”

“Tôi bảo đảm với cô, sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra những chuyện như vậy nữal”

“Nếu như mà lại xảy ra thì tôi sẽ đưa nó cuốn xéo khỏi nhà trẻ ngay lập tức!”

“Mẹ, mẹ hồ đồ thật rồi sao?”

Bạch Sương hoảng hốt gào âm lên.

Cô ta không dám tin vào những gì mình nghe thấy.

Từ trước tới nay mẹ cô ta vẫn luôn có uy nghiêm khi ở nhà trẻ.

Chưa từng khúm núm hạ mình trước người nào tới mức này.

“Con im miệng lại cho mẹ!”

Hiệu trưởng Bạch hung dữ trừng mắt với con gái mình: “Xem lát nữa mẹ chỉnh đốn con thế nào!”

Tô Lam thấy hiệu trưởng Bạch luống cuống như thế thì cô biết chuyến này cô đến đã không uổng công.

Từ đầu tới cuối cô đều luôn giữ sự bình tĩnh và nụ cười nhã nhặn: “Hiệu trưởng Bạch, tôi sẽ nhớ thật kỹ những lời hôm nay bà nói!”

“Tất nhiên rồi, tôi cam đoan với cô!”

“Có câu nói này của bà thì tôi yên tâm rồi!”

“Ngại quá, tôi cần phải đi giải quyết việc khác nữa, không tiếp hai người nữa!”

Tô Lam nói xong thì tao nhã gật đầu một cái, rồi quay người đi ra khỏi quán cà phê.

Mãi đến khi bóng dáng cô đã hoàn toàn biến mất thì Bạch Sương mới vùng văng thoát khỏi tay mẹ mình.

Giọng cô ta hơi khàn: “Mẹ, mẹ điên rồi hả?”

“Khó khăn lắm con mới gặp được một người đàn ông mình thích.”

“Mẹ đã không giúp con thì thôi, còn không biết xấu hổ xin lỗi người phụ nữ kia nữa sao?”

“Mẹ già cả hồ đồ rồi đúng không?

Sao mẹ lại không ra sức vì hạnh phúc của con chứ?”

Hiệu trưởng Bạch thực sự không chịu nối con gái của chính bà ta nữa: “Mẹ thấy người điên là con mới đúng! Con biết chồng cô ấy là ai không hả?”
 
Chương 4543


Chương 4543

Vừa nhắc tới Quan Triều Viễn, Bạch Sương lại thể hiện vẻ si mê đầy trên mặt: “Là tổng giám đốc của tập đoàn xuyên quốc gia! Đương nhiên là con biết rồi, nếu không thì sao con phải phí công thế làm gì!”

“Con đã biết rõ thế rồi sao lại còn ngây ngốc không hiểu chuyện thế hả?”

Hiệu trưởng Bạch càng nói càng tức.

Sao bà ta lại có một đứa con gái không hiểu chuyện thế này cơ chứ?

“Mẹ, sao mẹ lại nói vậy? Sao con lại không hiểu chuyện chứ?”

“Nếu Quan Triều Viễn không tốt, không xuất sắc như thế thì sao con có thể để ý đến anh ấy chứ?”

“Cho dù anh ta xuất sắc, giỏi giang đến đâu thì cũng không tới lượt conl”

“Con là cái thá gì chứt”

“Nhà trẻ chúng ta cùng lắm chỉ nằm ở hạng trung thôi, nhà trẻ dành cho người giàu sang quyên quý cũng không băng.”

“Nhưng đây là nơi Quan Tử Việt ở lại lâu nhất, nên hai vợ chồng họ với nhãn nhịn con hết lần này đến lần khác như thế.”

“Nếu không thì với những thủ đoạn của Quan Triều Viễn, lần đầu tiên con có ý đồ với anh ta thì cái mạng nhỏ của con đã không còn từ lâu rồi!”

“€on là đồ ngu ngốc mài”

“Dám gửi mấy tấm hình chỉnh sửa cho bà Quant”

“Có phải con chê hai mẹ con chúng ta sống quá lâu rồi không hải”

“Nếu như Quan Triều Viễn biết được chuyện này thì ngày hôm sau hai chúng ta sẽ phơi thây ngoài đồng hoang luôn đấy, con đúng là cái đồ ngu mài”

Bạch Sương nghĩ tới sự phong độ và †ao nhã của Quan Triều Viễn thì chỉ thấy mẹ mình lo bò trắng răng.

Cô ta thờ ơ chẳng quan tâm: “Mẹ, có phải mẹ lo nghĩ quá nhiều rồi không, trông Quan Triều Viễn không phải loại người như vậy!”

“Con thả rắm chó gì đấy, con thì biết cái gì!”

“Mẹ nói cho con biết, nếu như lần sau con dám chọc hai người bọn họ nữa thì con không phải con gái của mẹ nữa!”

Hiệu trưởng Bạch nói xong thì nổi giận đùng đùng đi thẳng ra ngoài.

“Mẹt”

Bạch Sương đứng phía sau tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Bây giờ cô ta vân đang thực tập ở nhà trẻ, chút tiền lương hàng tháng đó không đủ để cô ta mua một cái túi nữa!

Nếu như lúc này cô ta bị mẹ đuổi đi thì cô ta thực sự không có nhà để về nữal “Thật là tức chết đi được!”

Cô ta chửi thâm một câu rồi quay người đi nhanh ra ngoài.

Bảy giờ tối.

Buổi họp báo ra mắt của Asius và Mộ Mãn Loan bắt đầu đúng giờ.

Vì tin tức này có sức bùng nổ mạnh mẽ nên khách sạn đã bị đám phóng viên vây chặt không có kẽ hở.

Ở đại sảnh của buổi tuyên bố, các phóng viên, nhà báo đến từ khắp nơi đã ngồi đầy sảnh sớm nửa tiếng.

Thậm chí có vài phóng viên không giành được vé vào còn vây sát ở cửa khách sạn để thử xem có thể chụp được những tài liệu riêng tư trong đó không.
 
Chương 4544


Chương 4544

Vốn dĩ những phóng viên đó định thăm dò một số thông tin liên quan tới Asius và Mộ Mãn Loan.

Nhưng không ngờ rằng mặc dù bọn họ chỉ đứng canh ở cửa mà vẫn chụp được không ít ngôi sao điện ảnh nổi tiếng.

Trong số đó, người làm bọn họ bất ngờ nhất là cặp đôi ảnh hậu, ảnh đế Tống Chỉ Manh và Khúc Thương Ly lại xuất hiện ở đây.

Hai người họ ngồi chung một chiếc xe sang trọng đến hội trường buổi tuyên bố.

Hai người đều mặc lễ phục tông đen.

Tống Chỉ Manh tao nhã quý phái, phong thái toát ra triệt để.

Khúc Thương Ly đứng bên cạnh cô ấy cũng không hề thua kém.

Bộ suit được cắt may thủ công theo yêu cầu vừa thân tôn lên khí chất rằn rỏi đáng ngưỡng mộ, phong độ bùng nổ của anh ấy.

Phải biết rằng, bình thường chỉ khi hai người họ có hợp tác mới xuất hiện công khai thế này.

Bây giờ hai người họ đang ở cùng nhau, có mặt tại hiện trường của cuộc họp báo này, không khỏi khiến người ta suy nghĩ viển vông.

Không ít ngôi sao lớn trong và ngoài giới giải trí đều xuất hiện rồi.

Ngay cả cô Elena và trợ lý cao cấp của cô ta – Alexander cũng lần lượt bước vào.

Vốn dĩ những phóng viên đứng ngoài cửa chỉ nghĩ rằng đây chỉ là một cuộc họp báo bình thường thôi.

Nhưng khi họ nhìn thấy những vị khách quý nổi tiếng và địa vị của họ.

Thì bọn họ bắt đầu nghi ngờ rằng liệu đây có phải hiện trường của một buổi lễ trao giải hàng đầu hay không.

Lúc này, trong khách sạn.

Asius ngồi trước bàn trang điểm với gương mặt đẹp trai hơi căng ra, rõ ràng anh ta hơi hồi hộp.

Khoảng mười phút trước khi buổi tuyên bố bắt đầu.

Anh ta vấn đứng trước gương tỉ mỉ ngăm nhìn và sửa sang lại từng chỉ tiết nhỏ của mình.

Anh ta đã đợi ngày này quá lâu rồi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vì vậy, anh ta không cho phép bất cứ sai sót gì xảy ra.

WSQG G0160 Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, dọa Asius giật nảy mình.

Bàn tay bưng cà phê của anh ta khẽ run lên, hơi nghiêng tay đi một chút.

Chất lỏng màu nâu nhạt rơi xuống trước ngực anh ta.

“Ôi trời ơi!”

Asius gào lên một tiếng.

Anh ta không dám tin cúi đầu nhìn cổ áo mình, đang chuẩn bị nổi giận.

Nhưng anh ta quay đầu lại thì lại thấy một gương mặt xinh xắn đang ló ra từ khe cửa.

“Asius, anh vân ổn chứ?”

Người mở miệng nói không phải ai khác, chính là Mộ Mẫn Loan.

Phòng trang điểm của cô ta ở sát bên cạnh.

Hai mươi phút trước cô ta đã chuẩn bị xong đâu vào đấy rồi.

Bởi vì cô ta và Asius ra mắt theo cặp đôi.
 
Chương 4545


Chương 4545

Nên hôm nay hai người họ sẽ xuất hiện cùng nhau.

Khi cô ta hỏi thăm tình hình của Asius với chuyên gia trang điểm.

Chuyên gia trang điểm nói với cô ta rằng hình như Asius quá căng thẳng.

Mộ Mãn Loan không yên tâm nên định tới xem thế nào.

Nhưng không ngờ, cô ta gõ cửa một cái lại chữa lợn lành thành lợn què.

Asius vừa nhìn thấy Mộ Mẫn Loan thì không còn tức giận nữa.

Anh ta dùng tay trái che vạt áo lại, gương mặt hơi lúng túng.

“Áo của anh…”

Mộ Mãn Loan liếc mắt một cái đã nhìn thấy vết bẩn trên áo Asius.

Mấy chấm màu nâu nhạt rơi trên áo vest màu xám bạc vô cùng chói mắt.

Cô ta liếc nhìn đồng hồ treo tường.

Bây giờ cách lúc buổi họp báo chính thức bắt đầu chỉ còn chưa tới năm phút.

Muốn tìm được một lễ phục vừa vặn như thế là chuyện không có khả năng lăm.

“Xin lỗi, có phải vừa nấy tôi gõ cửa dọa anh rồi không?”

Mộ Mãn Loan nhấc váy đi vào phòng.

Cô ta đi thẳng tới trước mặt Asius, cúi đầu chỉnh lại vạt áo cho anh ta.

“Vết bẩn của cà phê không phải không tẩy được, nhưng mà bây giờ thời gian quá gấp…”

Mộ Mãn Loan vừa nói vừa nhìn trái nhìn phải, xem có cách gì cứu chữa được không.

Không biết tại sao Asius vốn đang bực dọc.

Sau khi anh ta nhìn Mộ Mãn Loan đứng trước mặt mình thì trong nháy mắt cả người trở nên hơi cứng ngắc.

Chiêu cao của Mộ Mãn Loan là một mét sáu mươi sáu.

Mặc dù bây giờ cô ta đang đi đôi giày cao gót tám phân thì cũng chỉ cao đến mang tai anh ta.

Hôm nay cô ta mặc một bộ váy màu xám bạc, gọn gàng mà trang nhã.

Nhưng bộ váy này được thiết kế rất công phu.

Bộ váy nhiều tâng màu xám tôn lên đôi chân thon dài trắng nốn của cô ta.

Dưới làn váy ấy là đôi chân mảnh khảnh thẳng tắp lấp ló.

Asius cho rằng anh ta đã gặp vô số người đẹp, nhưng lại chưa từng gặp người nào như Mộ Mẫn Loan.

Mỗi một lần gặp cô ta đều khiến anh ta chấn động và trải nghiệm khác nhau.

Mộ Mãn Loan vừa ngẩng đầu lên thì thấy Asius vân đang nhìn váy mình.

Đột nhiên cô ta nghĩ ra gì đó: “Tôi có cách này!”

Asius hơi sửng sốt.

Anh ta thấy Mộ Mãn Loan ngồi xổm xuống, cô ta trực tiếp xé một mảnh váy ở lớp phía trong trên chiếc váy của mình ra.

Chỉ nghe thấy tiếng “Xoẹt xoẹt xoẹt”

vang lên, một miếng vải nhỏ đã bị cô ta xé xuống.
 
Chương 4546


Chương 4546

“Mộ Mãn Loan, cô đang làm gì vậy hả? Đây là chiếc váy mẫu giới hạn đó!”

“Không lo được nhiều thế, thời gian gấp rút, bây giờ chỉ có thể dùng tạm cách này thôi.”

Mộ Mãn Loan nhanh nhẹn lấy một chiếc kim băng trên bộ quần áo bên cạnh xuống.

Sau đó cô ta gấp miếng vải trên tay thành hình một chiếc khăn vuông văn.

Bên ngực trái của Asius có một chiếc túi trang trí.

Mộ Mãn Loan tỉ mỉ nhét chiếc khăn vuông đó vào túi, rồi dùng kim băng cố định lại.

Trong quá trình bận rộn đó, Asius vấn luôn cúi đầu nhìn chằm chằm gò má Mộ Mãn Loan, không cả chớp mắt.

Cô ta rất đẹp, chính xác mà nói là xinh đẹp đến mức vô cùng tỉnh xảo.

Không chỉ gương mặt, mà các bộ phận trên gương mặt, làn da đều đẹp đến nối không soi mói gì được.

Cô ta nghiêm túc đứng trước mặt Asius.

Hàng lông mi vừa dài cong vừa dày khẽ run lên, giống như cánh bướm có thể đập cánh bay đi bất cứ lúc nào vậy, cực kỳ rung động lòng người.

Hai người cứ đứng sát vào nhau như thế.

Asius không tìm được chút xíu dấu vết nào của lỗ chân lông trên mặt cô ta.

Là một người châu Á thuần chủng, làn da của cô ta trắng đến phát sáng.

Da mặt cũng mịn màng, còn hơi hồng hồng.

Lúc đầu, anh ta và Mộ Mẫn Loan vào trại huấn luyện thực tập sinh mới cùng nhau.

Bởi vì anh ta chỉ muốn ganh đua cao thấp.

Từ trước tới nay anh ta chưa từng nghiêm túc đánh giá người phụ nữ một cách cẩn thận.

Nhưng hôm nay, mới nhìn một lúc như thế, Asius lại có cảm giác trái tìm mình đang đập thình thịch.

Anh ta đã sống hơn hai mươi năm, đây là lân đầu tiên anh ta có cảm giác này.

Mộ Mãn Loan đang chăm chú bận bịu với việc của mình, không hề hay biết suy nghĩ này của Asius.

Cô ta nhanh chóng chỉnh sửa xong rồi lùi về sau một bước.

Sau khi đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, lúc này cô ta mới hài lòng thở phào một hơi: “Chắc chăn không kịp để đổi lễ phục nữa, cứ dùng tạm thế này đi!”

Asius nghe Mộ Mãn Loan nói vậy thì tỉnh táo lại.

Anh ta gật đầu: “À, được.”

Mộ Mãn Loan ngạc nhiên nhìn anh ta, chỉ vào gương: “Anh tự xem đi, thấy thế nào?”

Asius quay người lại, nhìn về phía chiếc gương lớn sát đất bên cạnh.

Sau khi nhà tạo mẫu làm xong tạo hình cho anh ta thì anh ta vẫn cảm thấy hình như còn thiếu gì đó.

Bây giờ bên ngực trái của anh ta có thêm một mẩu khăn vuông văn.

Vừa vặn che kín những vết bẩn kia.

Cũng khiến bộ suit vốn hơi nặng nề của anh ta trở lên linh động hơn hẳn.

Anh ta lại nhìn sang Mộ Mãn Loan xinh đẹp quyến rũ động lòng người bên cạnh mình.

Chút trang trí nhỏ trên ngực anh ta phối hợp vừa vặn với bộ váy của cô ta.

Đột nhiên Asius cảm thấy ly cà phê này đổ rất đúng lúc.
 
Chương 4547


Chương 4547

“Tay nghề của cô rất khá đó nha.”

Đây là lần đầu tiên Asius khen ngợi một người từ tận đáy lòng.

Mộ Mãn Loan đánh giá anh ta một lượt.

Cô ta xác định anh ta không nói dối thì mới thở phào nhẹ nhõm.

Ngay khi cô ta định nói gì nữa thì cửa phòng bị ai đó đẩy ra.

Người bước vào là Tô Lam.

Cô sốt ruột nhìn hai người đang đứng trước gương.

“Ôi, hai vị tổ tông của tôi!”

“Buối họp báo đã bước vào thời gian đếm ngược rồi, sao hai người còn đứng ở đây hả?”

Tô Lam vừa xuất hiện, Asius lập tức rời ánh mắt khỏi người Mộ Mãn Loan.

Còn Mộ Mãn Loan thì vô cùng tự nhiên.

Cô ta quay đầu nhìn Tô Lam; “Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, sẽ xong ngay thôi.”

“Chuyện ngoài ý muốn?”

Bây giờ Tô Lam sợ nhất là nghe thấy hai từ này.

Thấy cô hơi hoảng thì Mộ Mẫn Loan vội vàng giải thích: “Bây giờ đã không còn vấn đề gì nữa rồi.”

Cô ta quay đầu nhìn Asius: “Chuẩn bị xong chưa?”

Asius hít thở một hơi thật sâu rồi gật đầu một cái.

Tô Lam vội vàng xoay người đi tới cạnh Asius.

Cô kiêng chân lên, nhẹ nhàng võ mấy cái lên bả vai anh ta: “Asius, thả lỏng một chút, tôi tin tưởng anh!”

Asius giận dõi trừng cô: “Nói gì vậy chứ? Tôi đã trải qua trường hợp này rất nhiều rồi, có căng thẳng gì đâu chứ?”

Tô Lam và Mộ Mãn Loan nhìn nhau mỉm cười, không ai vạch trân anh ta.

Ba người đi thẳng tới hiện trường của buổi họp báo.

Bởi vì công tác chuẩn bị trước đó rất tốt nên buổi họp báo này thành công y như dự kiến.

Toàn bộ quy trình nằm dưới sự điều khiển của Tô Lam, có thể nói là vô cùng thuận lợi.

Ngay cả mấy câu hỏi mà đám phóng viên đặt ra, phòng làm việc cũng đã chuẩn bị câu trả lời sẵn cho Mộ Mãn Loan và Asius từ sớm rồi.

Bọn họ chỉ cần trả lời theo mầu khung đó, chắc chắn sẽ không phạm sai lầm.

Mỗi một phần đều được tiến hành đây vào đấy.

Buối họp báo sắp kết thúc.

Tô Lam nhón chân lên quan sát khắp hội trường.

“Kỳ lại”

Tô Lam nhớ răng, trước đó cô đã cố ý đi một chuyến tới văn phòng của Quan Triều Viễn, gửi thư mời cho anh.

Nhưng từ lúc bắt đầu tuyên bố đến giờ, cô vân chưa nhìn thấy bóng dáng Quan Triều Viễn đâu cả.

Bây giờ buổi họp báo sắp kết thúc rồi mà Quan Triều Viễn vẫn chưa xuất hiện.

Trong lúc đó, Tô Lam đã gọi cho anh mấy cuộc điện thoại mà cũng chẳng có ai nghe máy.
 
Chương 4548


Chương 4548

Lúc trước, khi cô lập ra phòng làm việc này thì cô chỉ có hai mong ước.

Thứ nhất là có được sự nghiệp của riêng mình.

Còn mong ước thứ hai chính là cô muốn mình trở thành một người phụ nữ có tư cách đứng cạnh Quan Triều Viễn.

Bây giờ cô vất vả lắm mới tiến được một bước dài thế này.

Nhưng ở thời khắc thiêng liêng này, Quan Triều Viễn lại không tới kịp để chứng kiến tận mắt được.

Ít nhiều gì Tô Lam cũng cảm thấy có chút mất mát.

“Thôi bỏ đi, nói không chừng anh ấy cần phải đi giải quyết chuyện gấp gì đóI”

Tô Lam tự an ủi bản thân là thế nhưng thỉnh thoảng ánh mắt vấn liếc nhìn về hiện trường buổi họp báo.

Cô hi vọng cô có thể tìm thấy Quan Triều Viễn trong đám người ở đó.

Nhưng điều khiến cô bất ngờ chính là.

Cô không thấy bóng dáng Quan Triều Viễn đâu cả, nhưng lại thấy một gương mặt đẹp trai vô cùng quen thuộc.

Mắt Tô Lam sáng lên, cô nhanh chóng chạy xuống phía hậu đài bên đó: “Anh, sao anh lại tới đây?”

Tô Duy Nam đứng ở một góc trong hội trường.

Anh ấy đeo một cặp kính râm lớn che mất một nửa gương mặt đẹp trai hơn người của mình.

Cũng bởi vì anh cố ý che giấu nên cánh phóng viên không nhận ra anh ấy.

Hôm nay Tô Duy Nam mặc một bộ quần áo bình thường màu xám đậm vô cùng khiêm tốn.

Vốn dĩ anh đang nhìn sân khấu với ánh mät lạnh như băng.

Nhưng sau khi anh nhìn thấy Tô Lam thì trở nên dịu dàng trong nháy mắt.

“Hôm nay vấn thuận lợi chứ?”

Tô Duy Nam vừa nói vừa vươn tay sờ đầu Tô Lam theo thói quen.

Tô Lam chu miệng, giận dõi nghiêng đầu qua một bên: “Anh, bây giờ nói thế nào thì người †a cũng là người phụ trách cả một phòng làm việc rồi đó! Tốt xấu gì anh cũng phải chừa cho em chút mặt mũi đi chứ?”

“Được!”

Mặc dù anh ấy đồng ý ngoài miệng như thế nhưng tay Tô Duy Nam vẫn đặt xuống đầu Tô Lam rồi nhẹ nhàng xoa đầu cô mấy cái.

Tô Lam không biết làm thế nào.

Cô bu môi định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy người dân chương trình buổi họp báo trên sân khấu nói: “Sau đây, chúng ta xin mời cô Mộ Mãn Loan và anh Asius mang đến cho chúng ta một điệu nhảy .Jazz vô cùng nồng nhiệt và phóng khoáng.”

“Đây là lần đầu tiên cô Mộ Mẫn Loan của chúng ta thể hiện kỹ năng nhảy múa của mình, quả là một cơ hội hiếm có, mọi người tuyệt đối không được chớp mắt đó nhal”

Ngay sau đó, một giai điệu nhạc 4azz gợi cảm vang lên.

Mộ Mãn Loan không còn mặc bộ lễ phục dài thướt tha nữa.

Lúc cô ta xuất hiện trên sân khấu một lần nữa, cô ta đã thay lên một chiếc váy ngắn bó sát người đỏ rực, vô cùng chói mắt.
 
Chương 4549


Chương 4549

Khi cô ta nhảy múa, cơ thể mảnh mai mềm dẻo như một bông hoa hồng bừng nở.

Khiến tất cả mọi người ở hiện trường dõi theo cô ta không chớp mắäi.

Cô ta phối hợp với Asius, có thể dùng từ thân mật không có kẽ hở để hình dung.

Hai người họ nhìn nhau đảm đuổi, giống như trong trời đất này chỉ còn lại hai người họ thôi vậy.

Vốn dĩ mọi người cho rằng Asius và Mộ Mãn Loan chỉ có thể làm diễn viên.

Nhưng đến lúc này, bọn họ ngạc nhiên phát hiện, cặp đôi trai tài gái sắc này có thể được coi là một vũ công chuyên nghiệp.

“Trời ạ, giỏi quá đi!”

Lúc này, ngay cả Tô Lam đứng dưới khán đài cũng không nhịn được khen ngợi: “Anh, anh mau nhìn đi, Mộ Mẫn Loan thật đẹp!”

“Kiểu người phụ nữ đó sẽ không nổi tiếng được đâu, đạo trời cũng khó dung thứt”

Tô Lam hưng phấn nói hồi lâu mà chẳng được hưởng ứng.

Cô ngạc nhiên quay đầu lại thì thấy kính mắt của anh trai mình đã được lấy xuống từ lúc nào không hay.

Gương mặt đẹp trai nổi bật tuyệt vời của ai đó trông hơi u ám.

Đôi mắt bùng lên lửa giận, cực kỳ không vui.

Từ đầu tới cuối, ánh mắt anh ấy vẫn luôn dán chặt trên người Mộ Mẫn Loan.

Trong lúc lơ đãng, anh cũng sẽ lướt qua người Asius.

Tô Lam không cần mở miệng thì trong không khí cũng đã ngập tràn vị giấm chua rồi.

“Anh, không phải anh đang ghen đó chứ?”

Tô Lam dè dặt nói.

Tô Duy Nam hơi sửng sốt, khôi phục tỉnh thần.

Anh hững hờ liếc Tô Lam một cái, giọng điệu lạnh nhạt: “Phần tiết mục này là do ai sắp xếp?”

Tô Lam cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó nhìn trái nhìn phải rồi nói với anh ấy: “Anh, em tin rằng lần này Mẫn Loan về nước chắc chắn sẽ có tiến triển lớn…”

“Do em bày ra sao?”

Tô Lam còn chưa nói hết cầu đã bị Tô Duy Nam trực tiếp ngắt lời.

Anh ấy rất hiểu cô em gái này của mình.

Cô chỉ cần mở miệng nói một câu anh ấy đã biết cô đang nghĩ gì rồi.

Tô Lam thấy mình bị phát hiện nhanh như vậy thì vẻ mặt hơi lúng túng gượng gạo.

Nhưng mà cô phản ứng lại cũng rất nhanh: “Anh, công ty Mq xác định để bọn họ thành một cặp.”

“Nhưng mà đây chỉ là một số mánh khóe để tuyên truyền thôi, anh không cần quá để ý!”

Mí mắt Tô Duy Nam giật mấy cái, mắt anh ấy lóe lên mấy phần nguy hiểm: “Thật sao?”

Lúc anh ấy hỏi câu này, giọng anh tỏ rõ vẻ khinh bỉ và không tin.

Tô Duy Nam là một người đàn ông, đương nhiên anh hiểu đàn ông sẽ suy nghĩ thế nào.

Trong lúc Asius nhảy, ánh mắt anh †a nhìn Mộ Mãn Loan không phải ánh mắt của một cặp đôi bình thường.

Chỉ cần dựa vào điều này, Tô Duy Nam đã có thể xác định người đàn ông này có ý đồ với Mộ Mãn Loan.
 
Chương 4550


Chương 4550

Nhưng Mộ Mãn Loan và Tô Lam lại chẳng hay biết gì.

Ánh mắt Tô Duy Nam chợt lóe lên.

Anh ấy ngẩng đầu lên nhìn chăm chằm vào Mộ Mãn Loan.

Giây phút này, Mộ Mãn Loan giống y như một con bươm bướm đang phá kén.

Màu đỏ tươi xinh đẹp ấy đang tung bay trên sân khấu, vừa lộng lấy vừa nồng cháy kiều diễm.

Khúc nhạc kết thúc, Asius nắm tay Mộ Mẫn Loan.

Hai người cúi chào với khán giả phía dưới, hơi khom mình xuống sân khấu.

Mộ Mãn Loan cố gắng hít thở đều, để mỗi bước đi của mình đều trang nhã.

Khi cô ta xuống sân khấu, cô ta cảm thấy mình như có một ánh mắt nóng rực đang nhìn cô ta.

Mộ Mãn Loan nhìn theo phía đó thì thấy Tô Lam và Tô Duy Nam đang đứng ở trong góc.

Tô Lam thấy Mộ Mân Loan nhìn sang thì vội vàng giơ tay chào.

Khóe miệng Mộ Mãn Loan nhẹ nhàng cong lên, nhưng cô ta vân đang nhìn Tô Duy Nam.

Cô ta không ngờ Tô Duy Nam lại tới.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Thế chẳng phải dáng vẻ cô ta nhảy múa trên sân khấu vừa nấy đều bị anh ấy nhìn thấy hết rồi sao?

Mộ Mãn Loan nghĩ đến đây thì gương mặt hơi ửng hồng.

Cô ta ngượng ngùng rời mắt đi, quay người đi theo sau Asius xuống sân khấu.

“Ôi, em cảm thấy vừa nãy Mộ Mẫn Loan biểu diễn vô cùng tốt, sao lúc kết thúc mặt cô ấy lại hơi đỏ bừng lên nhỉ?”

Tô Lam tò mò đặt câu hỏi.

Chỉ có Tô Duy Nam biết Mộ Mãn Loan ngượng ngùng vì ai.

Đôi mắt quyến rũ của anh lộ lên ý cười.

Anh đeo kính lên rồi đi ra ngoài.

“Anh, anh đi đâu vậy?”

“Anh không tham gia lễ chúc mừng của bọn em sao? Này…”

Tô Lam còn chưa nói hết câu, Tô Duy Nam đã chẳng còn bóng dáng đâu nữa.

“Hừ, cái người này!”

Tô Lam tức giận nói thầm.

Trong nháy mắt, buổi họp báo kết thúc thuận lợi.

Sau đó là bữa tiệc tối do văn phòng truyền hình Hạt Mè tự tổ chức.

Ở phía sau khách sạn, Mộ Mãn Loan vừa đi về phòng thay đồ, vừa tháo hoa tai và dây chuyền xuống.

Dọc đường đi, cô ta nhận được không ít ánh mắt khen ngợi và lời chúng mừng.

Từ trước tới giờ cô ta vẫn luôn thích yên tĩnh, vì vậy không quá giỏi ứng đối trong hoàn cảnh ồn ào thế này.

Sau bữa tiệc tối, cô ta chẳng còn chút hứng thú gì nữa.

Cô ta đã bận rộn suốt một ngày rồi, vân chưa được gặp Mộ Nhất Vi nữa!

Nói thật thì cô ta có hơi nhớ con bé rồi!

Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt với Mộ Mãn Loan.
 
Chương 4551


Chương 4551

Trong ngày đặc biệt này, cô ta chỉ muốn ở bên người đặc biệt.

Cô ta chỉ định có mặt một lúc trong buổi tiệc chúc mừng.

Sau đó cô ta sẽ về nhà với Tô Duy Nam và Mộ Nhất Vi.

“Cạnh” một tiếng, tiếng đóng cửa phòng thay đồ vang lên.

Âm thanh ầm T bên ngoài đã bị ngăn lại.

Mộ Mãn Loan cởi giày cao gót ra, cô †a nhẹ nhàng bước tới trước bàn trang điểm với đôi chân trần.

Chuyện đầu tiên cô ta làm là tẩy trang sạch sẽ.

Bởi vì Tô Duy Nam không thích cô ta trang điểm đậm tươi rói thế này.

Sau khi tẩy trang xong, Mộ Mẫn Loan đi vào phòng thay quần áo.

Cô ta định thay bộ váy nhảy đỏ rực rỡ trên người ra.

Làn da của cô ấy không có màu vàng đặc trưng của người châu Á mà vô cùng trắng sáng.

Đặc biệt là khi cô ta mặc bộ váy đỏ kia, thì trắng đến phát sáng.

Đen, trắng, xám là những lựa chọn hàng đầu của cô ta từ trước tới giờ.

Lúc này vừa đổi sang màu đỏ thâm rực rỡ quyến rũ, có thể nói, nó đã phá vỡ toàn bộ hình tượng trước giờ của cô ta.

Nhưng mà hôm nay theo phản ứng của truyền thông thì có thể thấy.

Dường như sự phá vỡ này vô cùng thành công.

Bộ váy lề phục đỏ thâm ấy được may đo vừa với người cô ta.

Phần lớn tấm lưng trắng mịn như tuyết để lộ ra ngoài.

Tôn lên đường cong cơ thể duyên dáng của cô ta không xót chút nào.

Nhưng mà bây giờ có một điều không tốt duy nhất, chính là Mộ Mẫn Loan không với tới khóa kéo sau lưng.

Bởi vì vừa nấy thời gian gấp rút nên lúc cô ta thay đồ thì có trợ lý phụ giúp.

Nhưng bây giờ tất cả mọi người đều đi tham gia tiệc chúc mừng rồi.

Mộ Mãn Loan hé cửa phòng thay đồ ra một chút, lấm lét nhìn trái nhìn phải.

Nhưng cô ta chẳng thấy ai cả.

Cô ta thử với tay ra sau lưng lần nữa.

Môi lần đều vô cùng khó khăn.

Sau khi khóe kéo tuột xuống thêm mấy cm thì càng không với tới được nữa.

“Thật lài”

Mộ Mãn Loan không biết phải làm Sao.

Cô ta đang nghĩ xem có nên gọi điện thoại cho Tô Lam để cô tới giúp cô ta hay không.

Đột nhiên cô ta cảm thấy sau lưng mát lạnh.

Tiếng “xoẹt” vang lên, dây kéo vốn bị kẹt phía sau đã trượt xuống.

“AI”

Mộ Mãn Loan cảm thấy phía trước ngực hơi buông lỏng.
 
Chương 4552


Chương 4552

Cô ta giữ lấy váy trước ngực theo bản năng, không để lễ phục tuột khỏi người.

Cô ta chưa kịp quay đầu lại nhìn đã cảm nhận được bàn tay vừa kéo khóa cho mình đang xuyên qua bộ váy, chạm vào da thịt ở eo cô ta.

Thậm chí còn có xu hướng mò lên trên.

Mộ Mân Loan chỉ cảm thấy đầu nổ âm một tiếng, lỗ chân lông trên người giãn to ra trong nháy mắt.

Cô ta cúi đầu theo bản năng, quả nhiên có thể nhìn thấy dưới làn váy ở eo mình có một bàn tay.

Khốn nạn, cô đụng phải lưu manh rồi!

Mộ Mãn Loan sầm mặt xuống, thuận thế trở tay tát một phát.

Nhưng tay cô ta còn chưa kịp chạm tới mặt người đó thì đã bị người ta túm chặt tay lại rồi.

“Khốn nạn!”

Tiếng chửi của Mộ Mẫn Loan còn chưa kịp ra khỏi miệng thì đột nhiên cô †a thấy một gương mặt tuấn tú đang phóng to trước mắt mình.

“Sao anh lại vào đây?”

Người vừa chiếm hời của cô ta chính là Tô Duy Nam không biết lén lút vào phòng từ lúc nào.

Lúc này, anh ấy đang nắm mu tay Mộ Mãn Loan, kéo tới bên môi hôn một cái: “Dọa em rồi sao?”

Mộ Mân Loan nghe thấy giọng nói như tiếng đàn violin của người đàn ông thì lỗ tai như bị bỏng.

Nhưng cô ta không rút tay mình lại: “Hay là em thay quần áo ở đây, anh ở sau thử làm lưu manh xem thế nào?”

“Anh chắc chứ? Em cũng chẳng để ý đâu!”

Lúc Tô Duy Nam nói lời này, bên khóe miệng nở một nụ cười gian xảo.

“Em không thíchIl”

Mộ Mãn Loan thấy nụ cười xấu xa trên môi Tô Duy Nam thì đỏ bừng mặt ngay tức khắc.

Cô ta tức giận giơ tay lên muốn đánh anh ấy.

Nhưng lại bị Tô Duy Nam nhanh nhẹn giữ chặt cổ tay cô ta lại.

Ngón tay anh ấy hơi thô ráp, nhẹ nhàng vuốt v e bàn tay mềm mại như không xương của cô ta, anh ấy khen cô 1a: “Hôm nay em rất đẹp.”

Đây là lân đầu tiên anh ấy khen Mộ Mân Loan một cách thẳng thắn như thế.

Anh ấy vừa dứt lời thì trên gương mặt người phụ nữ lại ửng hồng lên.

Nhưng chỉ chốc lát sau, cô ta ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng bừng nhìn chăm chằm người đàn ông trước mặt: “Thật không?”

Mặc dù trước đó cô ta đã nhận được lời khen ngợi và nịnh bợ từ tất cả mọi người.

Cũng không sánh bằng một lời khen của Tô Duy Nam, khiến cô ta hài lòng và vui vẻ.

Tô Duy Nam nhẹ nhàng cầm tay phải của cô ta lên, đặt bên môi hôn nhẹ một cái.

“Em có biết lúc em nhảy múa trên sân khấu, anh rất muốn dắt em xuống, mãi mãi không cho người đàn ông khác nhìn thấy dáng vẻ đó của em không hả?”

Tô Duy Nam rất ít khi nói mấy lời tình cảm, gần như là không bao giờ.

Không đúng, chỉ sau khi hai người họ ở bên nhau mà thôi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom