Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4472


Chương 4472

“Tô Lam, tôi nói cho cô biết. Tuy mật mã tài khoản Weibo của tôi có thể giao cho các người tuyên truyền, nhưng nếu không có sự đồng ý của tôi, thì loại tuyên bố như thế có thể gây ra ảnh hưởng tôi tệ lên tiền đồ của tôi, cô có biết không?”

Khóe miệng Tô Lam nhếch lên một nụ cười lạnh, cô mở miệng như một kẻ phản diện: “Đầu tiên, mật khẩu toàn bộ tài khoản của anh đều đã được giao cho công ty quản lý, tất nhiên tôi đây có †ư cách tuyên bố bất kỳ thông tin gì miên không trái pháp luật.”

“Thứ hai, về phần không thương lượng trước với anh chuyện này, vì tôi biết, dù có thương lượng với anh thì anh cũng không đồng ý, nên tôi cũng không tính lãng phí mà đấu võ mồm!”

ASOIh Nghe Tô Lam nói trắng ra hết như thế, cả thái độ không chút xấu hổ đó, suýt chút nữa Asius đã phun ra một ngụm máu.

Thấy anh ta giận dữ đến đỏ cả mặt, cuối cùng Phương Trí Thành ở bên cạnh cũng có hơi không nhịn được nữa: ‘Này Tô Lam, cô cũng đừng chọc giận anh ta thêm nữa!”

Tô Lam không kìm được, khinh thường Phương Trí Thành một cái.

Phải biết rằng, trước nay con người cô luôn sống vô cùng phúc hậu.

Người khác kính cô một thước, cô sẽ trọng người khác một trượng.

Nhưng tên Asius kia cứ không biết phải trái hết lân này đến lần khác! Hà cớ gì cô còn phải nói chuyện đàng hoàng với anh ta nữa?

Càng nghĩ càng tức, tức cái kẻ không biết phải trái này!

Nghe được cuộc đối thoại của Tô Lam và Phương Trí Thành, tuy anh ta không hiểu hết hoàn toàn, nhưng vẻ mặt đã thật sự khó coi, ngữ khí cũng rất không bình tĩnh: “Chẳng những tôi phải hủy hợp đồng với các người, mà các người còn phải giải thích rõ ràng trên Weibo, post này là do các người đăng lên, không liên hệ gì đến tôi!”

Tô Lam không nói gì, xem thường không muốn quan tâm nữa, tiếp tục ngồi ở vị trí của mình, cúi đầu uống trả, lười tiếp tục trả lời anh ta.

‘I’ Asius còn muốn nói gì nữa, nhưng đã bị Phương Trí Thành ngăn lại: “Tôi nói này ngôi sao lớn à, trước kia cứ coi như anh cũng đã nhận mấy vai phụ ở Hollywood rồi, sao anh không có chút tế bào giải trí nào vậy?”

“Lý do Tô Lam đăng bài post đó, hoàn toàn là để lấy lui làm tiến, để con đường ngôi sao sau này của anh rạng rỡ hơn! Vì sao anh lại không hiểu hả?”

“Mở đường cho tôi?”

Sau khi nghe xong câu này, Asius chỉ cảm thấy rất buồn cười.

Anh ta lạnh lùng liếc Tô Lam một cái, hai tay khoanh lại, bộ dạng vô cùng vênh váo tự đắc: ‘Cô ta không triệt đường lui của tôi thôi là tôi đã cảm tạ trời đất rồi!”

Tô Lam cúi đầu, không hề mở miệng nói chuyện, chỉ uống trà vô cùng bĩnh tĩnh.

Bởi cô sợ, nhỡ mình mở miệng sẽ không kìm được mà phun lên mặt anh ta.

“Sao anh không suy nghĩ cho kỹ đi?”

Phương Trí Thành đột nhiên phát hiện ra, tuy bên điều kiện bên ngoài của Asius này không tồi, có chút tài cán, nhưng chỉ số minh thì quá tệ!

Từ đầu đến cuối, Tô Lam luôn để hai người Mộ Mẫn Loan và Asius vào vị trí người bị hại, vì chỉ có người bị hại mới thu hút sự chú ý và đồng cảm của người khác.

Hơn nữa, chuyện quan trọng nhất, ý trong bài post mà Tô Lam đăng lên kia không hề rõ ràng. Cô ấy chưa từng nói huych toẹt ra là chắc chắn Asius sẽ rời khỏi giới giải trí.

Trước khi nói câu nói đó, Tô Lam cũng đã trải qua sự suy xét kỹ càng, châm chước cẩn thận.
 
Chương 4473


Chương 4473

Câu nói kia không hề chặt đứt đường tiến vào giới giải trí của Asius, mà còn để lại không gian cho cư dân

mạng thỏa sức tưởng tượng.

Đợi sau khi chuyện này nóng sốt mấy ngày rồi, cuối cùng bọn họ lại tung đòn sát thủ, thì chuyện này có thể kết thúc hoàn mỹ.

Đến lúc đó, không chỉ Asius được xem là bị oan, mà ngay cả dư luận xã hội cũng sẽ nghiêng về phía anh ta.

Đến lúc đó, với sự nóng sốt này, họ đưa tin tức ra mắt ra sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn hiện tại vô số lần!

Hầu như toàn bộ chỉ tiết của cả quá trình đều đã được bày ra rất rõ ràng, tuyệt đối không có chuyện Tô Lam vì trả thù riêng mà cố ý nhắm vào anh 1a.

“Nếu anh không tin, thì kế hoạch nằm ở đây, anh có thể tự xem!” Phương Trí Thành trực tiếp lấy tập tài liệu bên cạnh ra.

Ban nãy anh ta họp với hai vị quản lý cũng chính là để nghiên cứu tiết tấu của chuyện này.



Lúc này, Asius bị Phương Trí Thành nói đến mức á khẩu không trả lời được.

Anh ta cần túi tài liệu kia lên, bán tính bán nghi mà mở ra xem nội dung bên trong tài liệu một chút.

Bên trong nhắc đến từng chỉ tiết một của chuyện Asius giết người, lẫn cách để giải quyết chúng. Hơn nữa, anh †a có thể nhìn ra được, kế hoạch này được lập ra rất có tâm.

Từng bước, từng tiết tấu một đều được phân tích rất cặn kẽ.

Hơn nữa còn được chuẩn bị tốt cách thức giải quyết.

Càng xem kỹ hơn, Asius càng cảm thấy bản thân hoảng hốt, hận không thể tìm thăng một cái hổ nào mà chui xuống.

Không thể không nói, kế hoạch này thật sự rất hoàn mỹ.

Dù chuyện có phát triển theo phương hướng nào, thì kế hoạch cũng đưa ra cách thức giải quyết.

“mu AsSius: ”…

“Được chưa?”

Asius: “… Được rồi.”

“Còn ý kiến gì khác nữa không?”

“Tạm thời thì không.”

“Vậy thì tốt!”

Tô Lam đứng thẳng dậy, đưa tay đặt cái ly xuống bên cạnh.

Tuy động tác của cô không mạnh lắm, nhưng tiếng vang thanh thúy phát ra lại khiến da đầu Asius run lên.

“Được rồi, nếu vị ngôi sao lớn này không có vấn đề gì khác nữa, thì tôi có thể mời anh tôn trọng cam kết của chúng ta lúc trước, lo mà ở nhà, đừng chạy đến gây phiền phức cho chúng tôi nữa, có được không?”

Đầu Asius đầu vệt đen, lúc này anh ta biết mình đuối lý.

Vậy nên, khi đối mặt với những lời này của Tô Lam, thậm chí một câu phản bác anh ta cũng không nói nổi.

Quên đi, mình là nam tử hán đại trượng phu, co được dãn được, không tính toán chỉ li với loại đàn bà nhỏ nhen này!
 
Chương 4474


Chương 4474

Hơn nữa, anh ta là đàn ông mà, nên rộng lượng một chút!

Sai thì là sai, đúng thì là đúng.

Đã sai rồi thì không nói thêm gì nữal Asius có hơi trở nên xấu hổ.

Anh ta gãi cái ót của mình vô cùng mất tự nhiên, xấu hổ mở miệng: “Ừ thì…

chuyện lần này tôi chưa xem xét kỹ càng đã đến đây gây rối, là lỗi của tôi.

Tôi xin lỗi nhiều!”

Asius còn chưa nói hết lời, cả người đã chạy như bay ra khỏi văn phòng của Tô Lam như một cơn gió.

Tuy là câu tôi xin lỗi nhiều” cuối cùng kia của anh ta rất mơ hồ, nếu không nghe thật cẩn thận, chỉ sợ không thể nghe được, nhưng cái thái độ kia đã khiến sắc mặt Tô Lam có phần trở nên tốt đẹp hơn chút.

Dù sao người vừa kiêu ngạo vừa tự phụ lại bốc đồng như Asius có thể ý thức được sai lâm của mình trong thời gian ngắn như vậy, thậm chí còn có ý mở miệng giải thích, thì đúng thật là có hơi ngoài dự liệu của cô.

Asius thật sự có phần giống Mộ Mãn Loan.

Tuy anh ta tự phụ và kiêu căng, thậm chí còn có một chút cuồng vọng tự đại, nhưng bản tính của anh ta vẫn chưa đến mức hoàn toàn quá đáng.

Bên này, Tô Lam vừa tiễn được ông phật lớn Asius kia ra khỏi cửa, thì lại nghênh đón một ông phật lớn khác.

Trong văn phòng, cô vừa đóng dấu xác nhận chuyện của Asius với hai vị quản lý cấp cao, đang chuẩn bị tan họp thì nháy mắt đã thấy Thẩm Tư Huy vội vã đi vào trong.

Đợi lúc bên trong văn phòng chỉ còn lại hai người Tô Lam và Thẩm Tư Huy rồi, anh ta mới âm trầm hé miệng dò hỏi: “Chị dâu nhỏ, Bảo Lan đâu rồi?”

Vừa nghe xong, Tô Lam liền cảm thấy hoang mang.

Đầu óc của cô nhanh chóng xoay chuyển.

Hôm qua Nguyễn Bảo Lan còn nói chuyện điện thoại với mình, mà hình như trọng giọng nói cũng không có chỗ nào kỳ lạ cả, sao hôm nay Thẩm Tư Huy đã sốt ruột tìm đến cửa rồi?

Có thể nào…

Thấy Tô Lam nửa ngày cũng không mở miệng, Thẩm Tư Huy có hơi không kìm được, trong lòng vô cùng lo lắng: “Em biết cổ họng của Bảo Lan đã sớm khỏe rồi. Chị dâu nhỏ, xem ra chị cũng biết chuyện này rồi?”

Tô Lam hơi sửng sốt, chỉ là chẳng mấy chốc cô đã lạnh nhạt ngẩng lên, nhìn về phía Thẩm Tư Huy: ‘Đúng vậy, tôi đã biết chuyện đó từ sớm.”

“Bảo Lan không muốn cậu biết chuyện giọng cậu ấy đã tốt rồi. Chuyện cậu ấy muốn ly hôn với anh, anh đã biết chưa?”

Thẩm Tư Huy bị lời này của Tô Lam làm cho á khẩu không trả lời được, anh ta giật mình: “Bảo Lan nói chuyện chúng tôi kết hôn rồi cho cô biết?”

Ánh mắt Tô Lam lạnh nhạt, cô cũng không xác định được rốt cuộc Thẩm Tư Huy đã biết bao nhiêu rồi.

Vì thế cô cũng bắt đầu nói chuyện quanh co: “Có lẽ tôi không chỉ biết hai người đã kết hôn, mà còn biết nhiều hơn anh nữa đấy!”

Nhìn thấy phản ứng này của Tô Lam, Thẩm Tư Huy càng xác định hơn.

Anh ta tìm cả đêm mà không thấy Nguyễn Bảo Lan, chắc chắn là nó có liên quan đến Tô Lami “Lúc đó tôi và Bảo Lan có hiểu lầm, tôi cảm thấy hẳn mình nên giải thích rõ ràng với cô ấy.”

Sau khi nghe được lời này của anh ta, Tô Lam càng cảm thấy buồn cười hơn: “Anh muốn giải thích với Bảo Lan, vậy trước tiên anh phải đi tìm cậu ấy mới đúng. Cậu đến tìm tôi làm gì?”
 
Chương 4475


Chương 4475

“Chị dâu nhỏ đừng giả vờ nữa. Em biết chắc chắn Bảo Lan đã liên hệ với chị đúng không? Bây giờ cô ấy đâu rồi?”

Bây giờ trong lòng Thẩm Tư Huy đã vô cùng chắc chắn, rằng nhất định Nguyễn Bảo Lan đang ở chỗ của Tô Lam.

Nếu không là được cô ấy đưa đi Thẩm Tư Huy đã biết bao nhiêu rồi.

Vì thế cô cũng bắt đầu nói chuyện | quanh co: “Có lẽ tôi không chỉ biết hai người đã kết hôn, mà còn biết nhiều hơn anh nữa đấy!”

Nhìn thấy phản ứng này của Tô Lam, Thẩm Tư Huy càng xác định hơn.

Anh ta tìm cả đêm mà không thấy Nguyễn Bảo Lan, chắc chắn là nó có liên quan đến Tô Lami “Lúc đó tôi và Bảo Lan có hiểu lầm, tôi cảm thấy hẳn mình nên giải thích rõ ràng với cô ấy.”

Sau khi nghe được lời này của anh †a, Tô Lam càng cảm thấy buồn cười hơn: “Anh muốn giải thích với Bảo Lan, vậy trước tiên anh phải đi tìm cậu ấy mới đúng. Cậu đến tìm tôi làm gì?”

“Chị dâu nhỏ đừng giả vờ nữa. Em biết chắc chắn Bảo Lan đã liên hệ với chị đúng không? Bây giờ cô ấy đâu rồi?”

Bây giờ trong lòng Thẩm Tư Huy đã vô cùng chắc chắn, rằng nhất định Nguyễn Bảo Lan đang ở chỗ của Tô Lam.

Nếu không là được cô ấy đưa đi trốn rồi.

Nhưng nghe anh ta nói như thế, Tô Lam cũng hoàn toàn không hiểu gì cả.

Vì ngày hôm qua, sau khi Nguyễn Bảo Lan cúp điện thoại của cô, thì hai người không có liên lạc thêm gì nữa.

Dù cô có thật sự xếp cho Nguyễn Bảo Lan ra nước ngoài, thì cũng phải ba ngày sau cô mới đủ chắc chắn được.

Căn bản là cô không cần phải… giấu Nguyễn Bảo Lan đi.

“Thẩm Tư Huy, chẳng lẽ bây giờ cậu không thấy mình buồn cười lắm sao?”

“Nguyễn Bảo Lan là vợ của cậu, vậy mà bây giờ cậu lại đến đây hỏi tôi?”

Lúc Tô Lam nói đến đây, khuôn mặt cô ấy nghiêm túc ngay lập tức.

Cô ấy nhìn mặt mày đang nhíu lại của Thẩm Tư Huy: “Cậu có từng để tay lên ngực tự hỏi, rằng nếu thật sự Bảo Lan muốn trốn tránh cậu, thì cậu có biết nguyên nhân ở mình là gì không?”

“Em biết giữa chúng em có hiểu lầm, nên em phải giải thích rõ ràng với cô ấy!” Sau đó dường như vẻ mặt của Thẩm Tư Huy cũng không được tốt lắm.

Anh ta có hơi không biết phải nói với Tô Lam như thế nào.

Vậy nên anh ta chỉ có thể đi tìm Nguyễn Bảo Lan rồi giải thích sau.

Nhưng Tô Lam đã đi thẳng ngay đến trước mặt anh ta, biểu cảm trên mặt rất lạnh nhạt: ‘Bảo Lan, nó rất dịu dàng mà cũng rất lương thiện, nhưng đó cũng không phải lợi thế để cậu có thể tùy ý khi dễ nó. Nếu nó thật sự xảy ra chuyện gì, chắc chắn tôi sẽ không tha cho cậu!”

Sau khi Thẩm Tư Huy nghe được ngữ khí này của Tô Lam, trong nháy mắt, biểu cảm trên mặt anh ta cứng lại: “Cô ấy thật sự chưa đến tìm chị?”

“Ngay cả cậu cũng đủ đoán được chuyện rồi, sao nó lại không thể đoán được ra trước chứ?”

“Mẹ kiếp!” Thẩm Tư Huy mắng một tiếng vô cùng giận dữ.
 
Chương 4476


Chương 4476

Anh ta tuyệt đối không đoán ra được, rằng phỏng đoán của mình sẽ sai lầm.

Vốn anh ta nghĩ, nếu Nguyễn Bảo Lan không về nhà, thì nhất định sẽ đến †ìm Tô Lam.

Nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy phản ứng của Tô Lam, anh ta có thể xác định được, vốn dĩ Nguyễn Bảo Lan chưa từng đến tìm người này.

Nhưng vòng luẩn quẩn trong cuộc sống của Nguyễn Bảo Lan rất hep. Ở thành phố Ninh Lâm này, trừ người bạn là Tô Lam ra, căn bản cô ấy không biết ai khác nữa.

Bây giờ trên người cô ấy lại không có cái gì cả, cô ấy có thể đi đâu chứ?

Nghĩ đến chút này thôi, Thẩm Tư Huy đã vô cùng lo lắng.

Thậm chí cả chào cũng chưa làm, anh ta đã trực tiếp quay người đi ra bên ngoài.

Lúc anh ta chạy ra đến cửa căn phòng, bỗng nhiên Tô Lam cao giọng truy hỏi: “Thẩm Tư Huy, cậu có yêu Bảo Lan không?”

Vấn đề này của Tô Lam khiến bước chân dồn dập của Thẩm Tư Huy đột ngột ngừng lại đó.

Anh ta quay đầu lại, nhìn về phía Tô Lam đầy kinh ngạc.

Giờ này khắc này, dường như anh ta không thể hiểu được vì sao bỗng nhiên Tô Lam lại hỏi mình vấn đề này.

Tô Lam nhìn Thẩm Tư Huy, thở ra một hơi thật dài: ‘Bảo Lan ấy, nó yêu cậu đấy!”

“Cái gì?”

Thẩm Tư Huy khiếp sợ đến tột đỉnh.

Anh ta không dám tin tưởng vào tai của mình nữa.

Anh ta nhìn Tô Lam, vẻ mặt khiếp sợ, thậm chí anh ta còn nghĩ lại, xem có phải mình nghe nhầm rồi không.

Tô Lam nhìn thấy phản ứng này, vô tình lại cảm thấy đau lòng thay Nguyễn Bảo Lan: “Coi bộ dạng cậu kìa, căn bản là cậu không biết phải không?

Hay phải nói là, vốn dĩ đó là chuyện cậu không tài nào chấp nhận được?”

“Hừ, tôi còn cảm thấy không đáng thay Bảo Lan đây!”

Nói xong lời này, Tô Lam trực tiếp xoay người, quay về bên cạnh bàn làm việc của mình một lần nữa.

Quả nhiên Thẩm Tư Huy đúng là cậu ấm ăn chơi danh bất hư truyền!

Có một câu tục ngữ nói thế này: Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.

Cậu ta chưa từng không dính phấn trong đám hoa thơm cỏ lạ, làm sao có thể thay đổi chỉ vì một người đơn thuần như Nguyễn Bảo Lan chứ?

Chẳng qua, tiếc cho một cô gái tốt như Nguyễn Bảo Lan!

Sau khi Thẩm Tư Huy ra khỏi văn phòng Tô Lam rồi, dọc đường đi, rõ ràng anh ta có chút mất hồn mất vía.

Đường đi từ văn phòng đến bãi đỗ xe cùng lắm cũng chỉ hai phút mà thôi, nhưng anh ta lại đi suốt hơn mười phút.

Thậm chí trong lúc đi anh ta còn đụng vào một vài người bên cạnh.

“Anh kia đi đường không biết nhìn à?”

Nếu đổi lại bình thường anh ta bị mắng như vậy, anh ta đã sớm không kìm được mà xông lên ra tay.

Nhưng lúc này đây, anh ta lại phá lệ mở miệng giải thích, vội vã rời đi.
 
Chương 4477


Chương 4477

Vì trong đầu óc anh ta chỉ còn lại câu nói kia của Tô Lam: “Bảo Lan ấy, nó yêu cậu!”

Nguyễn Bảo Lan yêu anh ta sao?

Sao có thể được?

Chỉ cần lần nào cô ấy nhìn thấy anh †a thôi, sẽ né tránh theo phản xạ.

Mỗi một lần bọn họ hai người bốn mắt nhìn nhau, thì con ngươi đều vô cùng lạnh lùng, thậm chí khi cả hai người tỏ vẻ yêu đương, cũng hầu như đều do Thẩm Tư Huy ép buộc.

Ngay cả mỗi khi cô ấy biết tin giới truyền thông đưa tin mình và ngôi sao nữ nào đó, cô ấy cũng chưa từng cảm thấy sợ hãi.

Thậm chí có mấy lúc mình thử cô ấy, cố tình dẫn phụ nữ xuất hiện trước mặt cô ấy, nhưng lúc đó, thậm chí mí mắt Nguyễn Bảo Lan cũng không thay đổi chút nào.

Ngay cả liếc mắt cô cũng không cho anh ta lấy một cái.

Hơn nữa, đêm qua Nguyễn Bảo Lan còn nói với mình những lời kia.

Trước nay Thẩm Tư Huy vẫn cho là Nguyễn Bảo Lan ghét anh ta, hận anh ta.

Nhưng hôm nay Tô Lam lại nói với anh ta, răng Nguyễn Bảo Lan yêu anh ta?

Sao lại có chuyện đó?

Trong phút chốc, Thẩm Tư Huy chỉ cảm thấy lòng mình loạn như ma.

Anh ta chỉ muốn nhanh tìm được Nguyên Bảo Lan một chút, nhưng đầu óc anh ta cứ như bị ruồi bọ đậu vào, vo ve khắp nơi.

Lại càng không cách nào tra được chút manh mối về Nguyễn Bảo Lan dù là nhỏ nhất.

Anh ta đi từ ngày đến tối mịt, nhưng căn bản không tìm được tung tích gì của cô ấy.

Cả người Nguyễn Bảo Lan cứ hệt như bốc hơi khỏi thế giới này.

Mãi đến buổi sáng ngày hôm sau, Thẩm Tư Huy nhận được điện thoại của bác sĩ Bạch, nói có chuyện liên quan đến bệnh tình của bà cụ Thẩm, cần thương lượng với anh ta một chút, bảo anh ta nhanh chóng quay về nhà cũ.

Sau khi Thẩm Tư Huy cúp điện thoại, anh ta lập tức quay xe chạy về phía nhà cũ nhà họ Thẩm.

Lúc anh ta đi vào phòng khách, anh †a có thế thấy bác sĩ Bạch đang dặn dò người làm trong nhà cũ một chút gì đó.

“Bác sĩ Bạch, tình hình bà nội tôi hiện tại thế nào?”

Thẩm Tư Huy nhanh chóng đi qua, mở miệng hỏi.

Bác sĩ Bạch thu tập tài liệu trong tay mình lại. Anh ta liếc nhìn Thẩm Tư Huy một cái: ‘Hôm nay bà cụ chịu k1ch thích không ít, bệnh tim tái phát! Hơn nữa bà ấy còn có tật xất cao huyết áp, nên tốt nhất anh tìm chỗ để bà ấy phẫu thuật tim đi.”

Thẩm Tư Huy không nói hai lời mà gật đầu ngay: “Vậy làm đi!”

Bác sĩ Bạch nhìn anh ta, biểu cảm kỳ lạ: ‘Không phải anh không biết tính cách của bà cụ. Thuốc đắng đến đâu, kim đau thế nào bà ấy cũng chịu được, nhưng bà sẽ không muốn làm phẫu thuật. Nếu bà muốn, vấn đề này đã được giải quyết từ ba năm trước rồi, anh đã quên rồi sao?”

Thẩm Tư Huy khẽ sửng sốt, hồi hồn lại.

Bởi vì anh ta nhớ rõ, hình như ông nội cũng vào bệnh viện vì bệnh tim đột ngột tái phát.
 
Chương 4478


Chương 4478

Bác sĩ cũng nói chỉ cần làm một cuộc tiểu phẫu thôi là đủ chữa khỏi cho ông. Nhưng ai ngờ đâu, ông nội cứ thế mà chết trên bàn phẫu thuật.

Đối với bà nội, chuyện này là một cơn đả kích khủng khiếp.

Vậy nên bà nội kháng cự chuyện phâu thuật như thế này từ tận đáy lòng.

Ba năm trước, bà cao huyết áp lần tái phát bệnh tim, phải từ sau khi Thẩm Tư Huy đưa Nguyễn Bảo Lan về nhà cũ, cảm xúc của bà mới có phần chuyển biến tốt đẹp.

Bệnh trạng cũng theo đó ổn định hơn.

Bây giờ sợ là bà cụ đã bị k1ch thích, bệnh cũ tái phát.

“Không làm phẫu thuật này được không?”

Đối mặt với sự hoang mang của Thẩm Tư Huy, bác sĩ Bạch gật đầu không hề do dự: “Vốn cuộc giải phẫu này đã nên được làm ba năm trước rồi, lúc đó tôi thấy sức khỏe bà cụ còn có thể, nên mới để cho các anh vô thời hạn. Nhưng hôm nay bệnh tim của bà đột ngột tái phát, tất cả biến chứng của bệnh đều có mặt.”

“Nếu thật sự không làm, tôi không chắc có thể kéo dài được bao lâu.”

Không biết kéo dài được bao lâu?

Những lời này hệt như một cái búa, nên thật mạnh vào ngực của Thẩm Tư Huy.

Bà cụ Thẩm rất bướng bỉnh, điểm này Thẩm Tư Huy rõ ràng hơn bất cứ ai khác.

Nếy không, trước đó anh ta và Thẩm Tư Huy cũng không dùng hợp đồng kết hôn để lừa bà. Nhưng hiện tại bà không biết anh và Nguyễn Bảo Lan có hợp đồng kết hôn, cứ cho là anh ta có người thứ ba ở bên ngoài. Với cái tính cách vô cùng kiên cường khí khái kia của bà, bây giờ anh ta không nói rõ ràng, chỉ sợ một cửa này thật sự khó qua.

“Tuy tôi biết chắc chắn chuyện sẽ có chút phiền toái, nhưng là thế hệ sau, tốt nhất anh nên nghĩ cách khuyên nhủ bà cụ! Thật ra hiện tại điều kiện chữa bệnh rất phát triển, phẫu thuật tim cũng không phải thủ thuật gì quá lớn, nếu không làm có thể sẽ rất nguy hiểm.”

Bác sĩ Bạch đã là bác sĩ chăm sóc bà cụ Thẩm thời gian dài, nên chắc chắn anh ta sẽ không nói chuyện giật gân.

Thẩm Tư Huy gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi sẽ nghĩ cách cố gắng thuyết phục bà.”

Bác sĩ Bạch lắc lắc đầu, đưa tay võ võ vai anh ta: ‘Cậu Thẩm à, không phải cố gắng, mà là phải!”

“Thời gian của chúng ta chỉ còn nửa tháng, nếu trong nửa tháng này anh không thể khiến bà ấy gật đầu nằm lên bàn phẫu thuật, vậy sinh mệnh của bà ấy sẽ vô cùng có khả năng gặp nguy hiểm. Tốt nhất anh nên suy nghĩ cho kĩI”

Sau khi nói xong lời này, bác sĩ Bạch liền xoay người đi thẳng ra ngoài.

Vẻ mặt Thẩm Tư Huy lại trở nên nghiêm trọng một lần nữa.

Vốn anh ta vẫn chưa tìm được Nguyễn Bảo Lan, bây giờ bỗng nhiên nghe được một tin nhắn như thế, thật sự tâm trạng anh ta không cách nào tốt lên được.

Anh ta cân nhắc một lát bèn quay người đi về phía phòng ngủ của bà cụ.

Bây giờ cả người Thẩm Tư Huy xám xịt trở lại.

Đợi bà cụ hỏi chuyện của Nguyễn Bảo Lan, anh ta lại phải lấy một cái cớ qua loa cho có một lần nữa.

Trong lòng anh ta nghĩ vậy, nhưng vân đi đến cửa phòng ngủ của bà cụ.

Chỉ là anh ta vừa mới chạm tay vào nắm cửa, bỗng nghe trong phòng truyền đến một trận cười thản nhiên.

Tiếng cười?
 
Chương 4479


Chương 4479

Thẩm Tư Huy khẽ sửng sốt, mở cửa đi vào trong.

Trong căn phòng ngủ rộng rãi, bà cụ đang năm trên chiếc giường cổ kính, và ở bên cạnh đầu giường là một bóng dáng quen thuộc đang ngồi ở đó.

Trên mặt cô lộ ra nụ cười trong trẻo.

Cô ấy vừa nói chuyện mỉm cười với bà cụ, vừa đưa tay lột chuối thay bà: ‘”Bà nội ơi, bà thử cái này đi, ngọt lắm ạ!”

“Được, được.”

Bà cụ vô cùng nghe lời Nguyễn Bảo Lan.

Cô ấy bảo bà uống nước thì bà uống nước, bảo bà ăn hoa quả thì bà ăn, tuyệt đối không chân chừ chút nào.

Vừa cắn một miếng chuối, bà cụ vừa ngẩng lên thì thấy ngay Thẩm Tư Huy đang đứng ở cửa.

Thẩm Tư Huy đi vài bước đến bên cạnh Nguyễn Bảo Lan, dịu dàng gọi cô ấy: “Bảo Lan?”

Anh ta tuyệt đối không ngờ, rằng Nguyễn Bảo Lan lại vòng trở về một lần nữa.

Trong phút chốc, trên mặt anh ta lộ ra nụ cười vô cùng ngạc nhiên, mừng rỡ.

Nguyễn Bảo Lan quay đầu nhìn anh †a một cái, trên mặt lộ ra nụ cười dịu dàng như trước. Cô ấy đưa anh ta một quả chuối: “Sao trễ thế này anh mới về vậy? Anh không biết bà nội sinh bệnh, sức khỏe không tốt, cần có người ở cạnh à?”

“Ừm, chuyện đó… bên công ty có chút việc cần xử lý, nên anh về trễ.”

Rõ ràng bộ dạng Nguyễn Bảo Lan rống lên với mình như phát điên đêm qua vẫn còn ngay trước mắt, bỗng nhiên hôm nay cô ấy lại trở về với bộ dáng ngoan hiền trước kia.

Thẩm Tư Huy lập tức có chút không thích nghỉ được.

“Bảo Lan, ngày hôm qua…”

Thẩm Tư Huy đang chuẩn bị giải thích về chuyện ngày hôm qua, bà cụ Thẩm đã trực tiếp mở miệng cắt ngang: “Hai người anh chị nhanh đi phòng bếp giúp tôi chuẩn bị một ít cháo và điểm tâm mang qua đây, bà hơi đói bụng rồi!”

“Dạ bà nội, bà đợi con một lát, sẽ xong ngay thôi ạ.

Nguyễn Bảo Lan mỉm cười đáp lại, đoạn đứng dậy đi qua phía bên kia.

Nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan vẫn còn đứng sững ngay tại chỗ, bà cụ Thẩm vội vàng nháy mắt với anh ta, hệt như đang nói: Sao con còn đứng đây nữa? Không nhanh đi theo?

Mãi một lúc sau Thẩm Tư Huy mới phản ứng lại kịp, vội vã quay người đuổi theo.

Sau khi ra khỏi phòng của bà cụ, nụ cười trên mặt của Nguyễn Bảo Lan cũng biến mất ngay lập tức.

Khuôn mặt nhỏ nhắn kia của cô ấy lạnh như băng, không có chút biểu cảm nào.

Cô ấy đi thẳng vào phòng bếp, rửa sạch tay rồi bắt đầu làm việc.

Từ đầu đến cuối, Thẩm Tư Huy đều đi bên cạnh cô ấy, nhưng Nguyễn Bảo Lan trực tiếp biến anh ta thành không khí.

Nhìn Nguyễn Bảo Lan chạy tới chạy lui, bộ dạng không cần ai giúp đỡ, Thẩm Tư Huy đi ra phía trước tóm lấy cô ấy một phen: “Em đang tính cả đời cũng không để ý tôi sao?”
 
Chương 4480


Chương 4480

Nguyễn Bảo Lan nhìn anh ta một cái, ánh mắt thản nhiên: “Nếu được.”

Những lời này thành công chọc giận Thẩm Tư Huy.

Anh ta đang chuẩn bị tức giận, thì từ sâu trong não anh ta, câu nói kia của Tô Lam đột ngột hiện lên.

“BL, nói yêu cậu đấy!”

Lửa giận vừa dâng lên ban nấy đã bị tiêu diệt trong nháy mắt.

Mãi sau đó, Thẩm Tư Huy mới phát hiện ra, ban nấy Nguyên Bảo Lan nói những lời đó là để chọc giận anh ta.

Anh ta nhìn cô từ trên xuống dưới, mở miệng vô cùng bất đắc dĩ: ‘Vì sao phải cố tình chọc giận tôi? Có phải em cho là chọc giận anh xong rồi, anh sẽ nói những lời khiến em hết hy vọng? Chỉ có như vậy, em mới càng đủ dũng khí rời đi?”

Vừa nói, rõ ràng Thẩm Tư Huy có thể nhìn thấy vẻ mặt Nguyễn Bảo Lan tái nhợt.

Quả nhiên anh ta đã nói ra đúng tiếng lòng cô ấy.

“Cậu ấm Thẩm, hợp đồng giữa hai người chúng ta sẽ lập tức đến hạn thôi!

Chuyện tôi rời đi cùng lắm cũng chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi!”

“Đúng rồi, tôi tính là hôm nay sẽ đi đấy, nhưng đi được nửa đường rồi, tôi cảm thấy mẹ kiếp có lẽ tình huống không ổn lắm, nên tôi đã quay trở lại.”

Nguyễn Bảo Lan cố hết sức khiến ngữ khí của mình trở lại bình tĩnh.

Thẩm Tư Huy nhíu mày: “Vậy nên, ý của em là, sở dĩ hôm nay em còn quay về, đơn giản là vì bà nội?”

Nguyên Bảo Lan cảm thấy lòng mình đau xót, nhưng trên mặt cô ấy không lộ ra bất kỳ biểu cảm gì.

Cô ấy nhìn chằm chằm Thẩm Tư Huy, không để trên khuôn mặt mình lộ ra bất kỳ tia dọ dự nào: “Anh cũng có thể lý giải như vậy. Hôm nay bác sĩ Bạch đã nói với tôi, bà nội cần phải làm phẫu thuật, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

“Vậy nên mấy ngày tiếp theo, tôi nghĩ mình vẫn nên ở bên nhà cũ này, từ từ khuyên nhủ bà nội, để bà đồng ý làm phẫu thuật.”

“Đợi bà phẫu thuật xong xuôi rồi, tôi sẽ rời đi.”

Sau khi nói xong lời này, Nguyễn Bảo Lan nhẹ nhàng đẩy tay của Thẩm Tư Huy ra, xoay người bắt đầu bận rộn làm việc.

Thẩm Tư Huy nhìn bóng dáng bận rộn của cô, hồi lâu sau mới tiến lên cầm lấy cổ tay của cô ấy một phen: “Tôi thì sao?”

Dường như Nguyễn Bảo Lan không nghe hiểu được ý trong lời này của anh †a: ‘Anh muốn nói gì? Anh bị sao vậy?”

Biểu cảm của Thẩm Tư Huy vô cùng khó hiểu.

Đôi mắt của anh ta nhìn cô ấy chằm chằm không chớp mắt.

“Vậy em xem tôi là gì? Em nói em chỉ vì bà nội sinh bệnh nên mới quay trở lại, nên đối với em mà nói, anh có hay không cũng giống nhau thôi, có phải không?”

Nguyễn Bảo Lan nhìn anh, khóe miệng đột nhiên tràn ra một tiếng cười lạnh: ‘A, cậu ấm Thẩm, anh đang đùa với tôi cái gì đấy à? Anh hỏi tôi xem anh là gì? Vậy lúc anh đi trăng hoa ong bướm ở bên ngoài, làm người phụ nữ khác phình bụng lên, anh có xem tôi ra cái gì không?”

Thẩm Tư Huy biến sắc, trong phút chốc, anh ta có hơi nghẹn lời, không biết nên nói gì mới phải.

Nhìn thấy Thẩm Tư Huy đột ngột im lặng, Nguyễn Bảo Lan mới biết hẳn là mình đã chạm vào chỗ đau của anh ta.
 
Chương 4481


Chương 4481

Xem ra Phương Thu Cúc cũng không lừa gạt cô.

Đứa bé trong bụng cô ta thật sự là của Thẩm Tư Huy.

Tay để bên người anh chợt nhắm chặt lại.

Nguyễn Bảo Lan nắm lấy vạt áo của mình theo bản năng.

Rõ ràng cô mới là vợ chính thức của Thẩm Tư Huy, vậy mà có con rồi cũng không thể nói.

Còn một người ngoài như Phương Thu Cúc lại có thể tiến dần từng bước, thậm chí còn yêu cầu mình rời đi vô cùng hợp lý, thật sự là quá buồn cười!

Xem ra quyết định phá đứa bé đi của cô là một quyết định vô cùng chính xác!

Sau một hồi im lặng thật lâu, biểu cảm của Thẩm Tư Huy tối đi, gian nan mở miệng: “Chuyện Phương Thu Cúc là anh có nỗi khổ riêng, nhất định tôi sẽ cho em một câu trả lời!”

Chỉ là anh ta còn chưa nói xong, anh ta đã bị Nguyễn Bảo Lan cắt ngang vô cùng lạnh lùng: “Không cần, bây giờ hẳn anh nên cho cô ta một câu trả lời mới đúng, chứ không phải tôi!”

Sau khi nói xong lời này, Nguyễn Bảo Lan đã chuẩn bị xong xuôi tất cả.

Cô ấy bưng một ít cháo cải và điểm tâm đi thẳng ra bên ngoài.

Thẩm Tư Huy nhíu mày, đang chuẩn bị đuổi theo ra ngoài, lại nhìn thấy Nguyên Bảo Lan đột nhiên ngừng bước chân lại, quay người nhìn anh ta.

Mắt của Thẩm Tư Huy sáng lên, biểu cảm thấp thoáng vài phần chờ đợi, Biểu cảm trên mặt Nguyễn Bảo Lan lại vô cùng lạnh lùng.

Cô ấy thản nhiên mở miệng: “Đơn ly hôn tôi đã ký xong rồi, đã để ở tủ đầu giường của phòng ngủ, anh có thời gian thì cũng ký vào đó đi!”

Sau khi nói xong lời này, Nguyễn Bảo Lan liền quay người đi về phía phòng ngủ của bà cụ Thẩm.

Trong lúc đó, cô ấy hoàn toàn không hề do dự hay quay đầu lại.

Đơn ly hôn?

Dù thật sự bọn họ chỉ là kết hôn hợp đồng, nhưng trước nay Thẩm Tư Huy chưa từng nghĩ sẽ chấm dứt theo cách này.

Anh ta đứng yên tại chỗ nhìn theo bóng dáng càng ngày càng xa của Nguyễn Bảo Lan, bỗng nhiên mở miệng: “Cho… cho tôi thời gian nửa tháng!”

Sau khi nghe được những lời này, rõ ràng bước chân của Nguyên Bảo Lan vốn đã đi xa có hơi ngừng lại một chút.

Khóe miệng cô ấy gợi lên một nụ cười khổ đầy bất đắc dĩ.

Đợi thêm nửa tháng nữa?

Nửa tháng sau, có thể cô ấy đã ở nước M rồi.

Mà đứa bé trong bụng cô, chỉ sợ cũng đã không còn trên thế giới này nữa…

Nguyễn Bảo Lan thở ra một hơi thật dài, cố gắng để cho biểu cảm của mình trở nên bình thường.

Cô ấy đưa tay ra mở cửa phòng bà cụ, đi vào trong.

Bà cụ Thẩm vừa nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan, trong nháy mắt, khuôn mặt phủ đầy nếp nhăn liền lộ ra nụ cười tươi: “Bảo Lan, mau đến đây, mau đến đây!”

Nguyên Bảo Lan ngoan ngoãn đến ngồi ở đầu giường, bưng cháo rau lên thổi cho bà cụ.
 
Chương 4482


Chương 4482

Lúc này bà cụ sinh bệnh trông hệt như một đứa bé, phải có Nguyễn Bảo Lan thổi một cái, bà mới có thể ăn một miếng.

Từ đầu đến cuối, bà ấy luôn mỉm cười nhìn Nguyễn Bảo Lan.

Chỉ một lát sau, bà cụ đã ăn non nửa bát cháo.

Sau khi ăn thêm một chút điểm tâm nữa, bà cảm thấy đã có hơi no rồi, nên ra hiệu cho Nguyễn Bảo Lan bỏ cái bát xuống.

Đôi tay già nua kia của bà cầm lấy tay phải Nguyễn Bảo Lan, nhẹ nhàng vuốt v e nó: “Bảo Lan à, có có biết không, bà nội thật sự rất thích con”

Vì Nguyễn Bảo Lan là một cô gái.

Vậy nên, ở trong gia đình cô ấy, cô ấy chỉ là một cái bàn đạp chân cho anh trai của mình mà thôi.

Có thể nói, hầu như trước nay cô ấy chưa từng cảm nhận được cái gì gọi là sự ấm áp của gia đình.

Trái lại sau khi kết hôn giả với Thẩm Tư Huy, cô ấy đến nhà cũ của nhà họ Thẩm, cô ấy mới cảm nhận được một chút ấm áp gia đình.

Bây giờ lại nghe bà cụ nói như vậy, cô ấy cũng không kìm được, hốc mắt có phần ướt át: “Bà nội ơi, con cũng vậy!”

“Bà biết thằng cháu kia của bà làm chuyện ngu xuẩn, cũng biết vì sao trước kia hai đứa lại kết hôn, nhưng bà có thể nhìn ra được, mỗi lần con đến nhà họ Thẩm, nụ cười của con đều rất chân thành.

“Bà hỏi con, con thích Tư Huy phải không?”

Đối mặt với câu hỏi của bà cụ, biểu cảm trên mặt Nguyễn Bảo Lan có phần khó xử.

Thật ra trong lòng cô ấy biết bà cụ đối xử tốt với mình.

Nhưng chuyện hiện tại đã không còn đơn giản là chỉ cần ai đối ai tốt là đủ giải quyết.

Nguyễn Bảo Lan hít một hơi thật sâu: ‘Bà nội, bà yên tâm đi. Trước nay con biết hết những chuyện trăng hoa bên ngoài đó, nhưng trước giờ con chưa từng để trong lòng. Hơn nữa, về chuyện Phương Thu Cúc mang thai, ban nãy Tư Huy đã giải thích với con rồi. Trong chuyện đó có hiểu lầm, nếu hiểu lầm đã được hóa giải, vậy con sẽ không suy nghĩ nhiều nữa!”

“Còn bà nội đó, chỉ cần bà chịu nghe theo lời của bác sĩ Bạch, đồng ý làm phâu thuật với anh ấy là được!”

Đối mặt với anh mắt trong suốt kia của Nguyễn Bảo Lan, mày bà cụ nhíu lại ngay lập tức.

Tuổi bà cũng đã cao rồi, nói đến chuyện phẫu thuật, thậm chí chuyện này còn khiến bà vô cùng phản cảm và bài xích.

Dù sao trước đó, sau khi vào phòng phẫu thuật, ông cụ Thẩm cũng không trở lại nữa.

Chuyện đó đã tạo thành bóng ma tâm lý rất lớn cho bà.

Chỉ là bây giờ, nhìn thấy ánh mắt với vẻ van xin kia của Nguyễn Bảo Lan, trong phút chốc, bà lại không biết phải từ chối như thế nào.

Vẻ mặt bà khó xử: “Thật sự sẽ không sao à?”“

Nguyễn Bảo Lan gật đầu đầy nghiêm túc: “Về chuyện phẫu thuật tim này, con đã hỏi bác sĩ Bạch rồi, chỉ cần mở một cái miệng nhỏ trên cánh tay mà thôi! Tính ra nó hẳn còn là một tiểu phẫu vô cùng bình thường!”

Sợ là bây giờ, trừ lời của Nguyễn Bảo Lan ra, thì không ai có thể thuyết phục được bà cụ.

Tuy nhiên, dù đã nghe Nguyễn Bảo Lan phân tích như vậy, lòng bà cụ vẫn còn sợ hãi như trước, bà vô cùng do dự.
 
Chương 4483


Chương 4483

Nguyễn Bảo Lan không còn cách nào nữa, chỉ có thể ra đòn sát thủ: “Bà nội ơi, không phải bà nội bảo muốn có một đứa chắt sao? Nếu bà còn không chịu phẫu thuật, thì làm sao lúc con và TH có con rồi, bà có thể giúp chúng con trông chắt đây ạ?”

“Con nói sao? Cuối cùng hai đứa cũng muốn có con rồi?”

Vừa nghe xong lời này, đôi mắt tối đi của bà cụ Thẩm liền sáng lên như bóng đèn trong nháy mắt.

Nguyễn Bảo Lan cúi đầu, phô ra hành động mình vấn làm mỗi khi diễn trò.

Cô ấy cúi đầu có hơi xấu hổ: “Con và anh ấy đã thương lượng xong hết rồi!

Đợi bà nội hết bệnh, chúng con sẽ có conl”

Nói đến đây, trên mặt cô ấy lại lộ ra một chút biểu cảm tiếc nuối: ‘Chỉ là, nếu bây giờ bà nội còn chưa muốn phẫu thuật, vậy kế hoạch kia chỉ có thể hoấn lại tạm thời thôi!”

Nói xong, cô ấy giả vờ như phải đứng dậy rời đi.

“Vậy thì bây giờ con phải qua thương lượng với phía Tư Huy một chút.”

“Đừng đi, đừng đi!”

Bà cụ Thẩm vội vã ngồi dậy, bà tóm lấy Nguyễn Bảo Lan một phen: “Ôi, ở đây thì có gì mà đáng nói nữa chứ! Bây giờ con đi lấy điện thoại đến nhanh đi, bà gọi ngay cho bác sĩ Bạch, ngày mai chúng ta mổ luôn!”

Sau khi nghe xong câu này, trong lòng Nguyễn Bảo Lan vui vẻ, nhưng trên mặt vấn không gợn sóng như trước.

Cô ấy quay đầu lại nhìn chằm chằm bà cụ Thẩm vô cùng nghi ngờ: “Bà nội, đây là bà nội nói đấy nhé! Ngày mai trước lúc lên bàn phẫu thuật, bà đừng lại đổi ý đột ngột, khó cho chúng con lắm!”

Bà cụ Thẩm đã gần tám mươi rồi, ước mơ lớn nhất chính là được ẫãm chắt nhỏ.

Mấy năm trước, vốn Thẩm Tư Huy có một cô bạn gái có tình cảm rất tốt, sau không biết vì nguyên nhân gì, hai người chia tay. Vì chuyện này, Thẩm Tư Huy chịu đả kích rất lớn, tinh thần vô cùng uể oải.

Từ đó, nó không ra cửa không ở yên, cuối cùng trở thành con người ph óng đãng.

Bà cụ Thẩm chưa từng thấy anh có một người bạn gái nào nghiêm túc.

Mãi đến ba năm trước, anh đưa Nguyễn Bảo Lan về đây, còn nói với bà là hai người muốn kết hôn.

Vốn dĩ bà cụ Thẩm không tin, mãi đến khi hai người Thẩm Tư Huy đưa giấy đăng ký kết hôn ra.

Ban đầu bà cũng chỉ nghĩ là Thẩm Tư Huy chỉ hứng thú nhất thời mà thôi, cùng không ngờ, thời gian đã qua ba năm rồi, bà lại phát hiện ra tình cảm giữa hai người càng ngày càng tốt.

Sự lo lắng trong lòng cũng đã được nuốt vào bụng.

Tuy thỉnh thoảng nó vẫn có một ít tin tức trăng hoa, nhưng trong lòng của bà cụ Thẩm lại vô cùng kiên định.

Từ tận đáy lòng, bà đã chấp nhận đứa cháu dâu tên Nguyễn Bảo Lan này, sẽ không muốn nhận thêm ai khác nữa.

Vất vả lắm bà mới đợi được chúng nó có quyết định sinh con, lúc này trong lòng bà cũng chỉ có một suy nghĩ mà thôi: Chết thì chết đi, cùng lắm chỉ như mổ thai thôi mài “Vậy chúng ta cứ quyết định thế nhé, con phải đi gọi điện thoại cho bác sĩ Bạch!”

“Đi đi, đi đi!”

“Bà nội ơi, bà ở đây nghỉ ngơi cho tốt nhé!”

 
 
Chương 4484


Chương 4484

“Được được được!”

Sau khi giải quyết xong xuôi, Nguyễn Bảo Lan mới đi ra khỏi phòng. Ngay lập tức, cô nhìn thấy Thẩm Tư Huy đang đứng ở cửa.

Nguyễn Bảo Lan cũng không biết anh ta đứng đó bao lâu rồi.

Mà cũng không biết anh ta đã nghe được bao nhiêu cuộc đối thoại giữa cô và bà cụ.

Cô ấy chỉ biết là, lúc chính mình đi ra khỏi phòng, Thẩm Tư Huy đang nhìn về phía mình bằng một loại ánh mắt vô cùng kỳ lạ.

Nghĩ đến bộ dạng nói dối bà cụ Thẩm đầy nghiêm túc kia của mình ban nãy, cô không kìm được, mặt có phần nóng lên.

Cô ho khan hai tiếng, vô cùng xấu hổ: “Mấy lời ban nấy của tôi chỉ là để bà nội có thể đồng ý làm phẫu thuật thôi, không có ý gì khác. Anh đừng hiểu lầm!”

Nói xong lời này, Nguyễn Bảo Lan không kìm được mà chạy trối chết.

Chỉ là bước chân của cô ấy còn chưa nhấc lên, cô ấy đã bị Thẩm Tư Huy tóm lấy tay môt phen: “Nếu tôi nói tôi đã hiểu lầm thì sao?”

“Sao cơ?”

Nguyễn Bảo Lan lập tức ngây ngẩn cả người.

Cô ấy nhìn Thẩm Tư Huy, vô cùng sợ hãi, dường như không hiểu rốt cuộc ý anh đang muốn nói gì.

“Nếu tôi nói, tôi cũng giống như bà nội, coi lời ban nấy của em là thật, thì sao?”

Ban nấy, từ lúc Nguyễn Bảo Lan đi vào trong phòng, Thẩm Tư Huy vần luôn đứng ở cửa.

Vậy nên, anh ta đã nghe được hết tất cả những lời cô ấy nói với bà nội, không sót chữ nào.

Qua ảnh phản chiếu của cửa sổ trong suốt, anh ta có thể nhìn thấy, lúc nói những lời này, biểu cảm trên khuôn mặt Nguyễn Bảo Lan rất dịu dàng, cô còn mỉm cười nữa, Thậm chí trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia còn hiện lên một loại khát khao mờ nhạt.

Cũng chính tại một khắc đó, trong lòng Thẩm Tư Huy như có cái gì đó dần Vỡ vụn, Cõi lòng vốn đã nguội lạnh bỗng nhiên được ánh sáng mặt trời chiếu vào, ấm áp đến mức lòng anh ta cũng tan thành nước.

Chẳng lẽ đó là cảm giác động lòng sao?

Nguyễn Bảo Lan nhìn Thẩm Tư Huy, cả người hoàn toàn ngây dại.

Ban nãy, lúc anh nói đến lời kia, biểu cảm còn vô cùng nghiêm túc.

Nguyễn Bảo Lan có thể xác định, ít nhất, ban nãy, trong nháy mắt kia, những lời anh nói là thật lòng.

Thậm chí cô ấy còn suýt chút nữa mù quáng mà gật đầu đồng ý.

Nhưng nếu cô ấy nói chuyện mình đã mang thai ra, vậy Phương Thu Cúc thì sao?

Dù Thẩm Tư Huy có nói gì đi nữa, anh ta cũng là một gã tôi!

Nghĩ đến đây, ánh mắt vốn đã có hơi sáng lên của Nguyễn Bảo Lan lại trở nên ảm đạm xuống. Cô ấy cố gắng bấu vào lòng bàn tay mình một cái, để chính mình có thể giữ suy nghĩ tỉnh táo: “Cậu ấm Thẩm, anh đừng hiểu lầm. Tôi đã nói rõ ngay từ đầu rồi, những lời ban nãy của tôi chỉ là để dõ bà cụ có thể thuận lợi tiến hành phẫu thuật thôi. Trước nay thái độ của tôi dành cho anh vẫn chưa từng thay đổi!”

Sau khi nói xong những lời này, Nguyễn Bảo Lan bèn xoay người, chật vật rời đi.

Chỉ còn lại một mình Thẩm Tư Huy đứng ngây ra tại chỗ, nửa ngày cũng chưa hồi hồn lại được.

Về chuyện Asius bị tình nghi giết người.
 
Chương 4485


Chương 4485

Dưới một loạt hành động của phòng làm việc bọn Tô Lam, trong vòng hai mươi bốn tiếng, tin tức đã đứng đầu trên hot search.

Những cư dân mạng vốn nghiêng về phía cho Asius là kẻ tình nghi cũng đã bắt đầu phản chiến lại, thậm chí họ còn có chút xót xa cho Asius.

Dù sao ngay cả cảnh sát cũng chưa đưa ra được thông báo cuối cùng về chuyện Asius bị tình nghi mưu sát này, nên có phần lớn cư dân mạng bị một số truyền thông bẩn hấp dẫn theo tiết tấu.

Bây giờ cuối cùng cũng có một số người lý trí lên tiếng. Bọn họ yêu cầu cư dân mạng đừng gây thêm áp lực cho đương sự, kiên nhân chờ đợi cảnh sát phá án rồi báo cáo trở lại.

Hai ngày này, Asius bị Tô Lam nói đến thương tích đầy mình thật sự im lặng. Anh ta ngoan ngoãn không ra khỏi cửa lớn, cổng trong cũng không mở.

Ngày nào cũng ở nhà ăn thức ăn bên ngoài, lướt Weibo.

Chưa đến một tuần, anh ta liền trơ mắt nhìn Tô Lam đứng sau màn giật dây, nắm trong tay hướng phát triển của dư luận.

Chỉ trong thời gian ngắn như thế, cô đã khiến anh ta từ một con chuột lang thang bị mọi người la mắng, sỉ vả, trở thành người bị hại được cảm thông.

Mãi đến lúc này, Asius mới bắt đầu có suy nghĩ khác về Tô Lam, Không ngờ đúng là người phụ nữ này có một chút tài năng!

Bây giờ chuyện anh ta phải làm chính là kiên nhẫn, im lặng ở nhà đợi gió thối ngược lại vê phía mình.

Dù sao Tô Lam cũng đã hứa hẹn với anh ta, rằng chỉ cần anh ta ngoan ngoãn nghe lời, phối hợp thật tốt, cô nhất định có thể giúp anh ta khắc phục khó khăn, đánh một đòn đẹp mắt!

Vậy anh ta cứ bắt đầu mỏi mắt mong chờ đi!

Ở nhà cả ngày không có việc gì, anh ta lại ngủ thẳng đến mười một giờ trưa một lần nữa, anh ta mơ màng bật dậy khỏi giường, Tuy mấy hôm nay anh ta không ra khỏi cửa, nhưng anh ta cũng không hạ thấp yêu cầu anh ta đặt ra cho chính mình.

Anh ta huấn luyện cường độ cao về sức mạnh trong suốt ba tiếng để giúp mình bảo toàn vóc dáng và trạng thái tốt nhất.

Điều kiện của anh ta rất tốt: Vóc dáng cao, giá trị nhan sắc cao.

Từng khối, đường cong được đắp nặn trên cơ thể đều vô cùng hoàn mỹ.

Sau khi tập suốt ba giờ, anh ta đã đổ mồ hôi đầm đìa.

Bây giờ anh ta đăng mặc một chiếc áo đen không tay, quần thể thao rộng rãi, cả người đầy mồ hôi, tản ra mùi hormone nam tính.

Asius đang chuẩn bị đi tắm rửa thay quân áo thì bỗng nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.

Anh ta thuận thể ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo tường trên tường một cái, thầm nói một câu: “Hôm nay đồ ăn ngoài đến sớm vậy à?”

Anh ta vừa nói xong thì chạy ra cửa, một tay mở cửa ra: “Anh trai nhỏ shipper, hôm nay làm ăn không ổn à?

Sao anh đến sớm như vậy.. mẹ kiếp!”

Cửa vừa mở ra, anh ta thấy rõ một bóng người cao gầy. Trên khuôn mặt quen thuộc kia lộ ra một nụ cười thản nhiên, vô cùng xinh đẹp động lòng người.

Một tiếng ‘rầm’ vang lên, tay Asius run lên, trực tiếp đóng sầm cửa lại.
 
Chương 4486


Chương 4486

Ôi má ơi, sao Mộ Mãn Loan lại đến đây?

Asius cúi đầu nhìn thoáng qua hai tay của mình, còn cả bộ dáng đầy mồ hôi nữa.

Anh ta lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Xong rồi xong rồi, bộ dạng lôi thôi lếch thếch này đã bị Mộ Mẫn Loan nhìn thấy!

Rất dọa người!

Mà cùng lúc đó, vẻ mặt của Mộ Mãn Loan đứng ở cửa đầy hoang mang.

Ban nãy cô ấy không nhìn lầm chứ?

Người mở cửa cho mình đúng là Asius mà! Nhưng vì sao lúc vừa thấy mình là anh ta trông như thấy quỷ vậy?

Mộ Mãn Loan kinh ngạc nhìn lướt qua quần áo trên người mình.

Cũng không khác gì bình thường mà, cũng đâu có chỗ nào kỳ quái.

Sở dĩ Asius dính đến vụ án mưu sát này cũng là vì anh ta muốn ra mặt thay cô ấy. Vậy nên, bây giờ Mộ Mẫn Loan đích thân đến cửa để nói lời cảm ơn.

Nhưng cô ấy còn chưa nói được câu nào đã bị người ta nhốt thẳng bên ngoài.

Thì ra Asius vẫn chưa giải được khúc mắc đói Mộ Mãn Loan thở dài một hơi.

Lúc cô ấy đang chuẩn bị xoay người rời đi, cánh cửa vốn đang đóng kín đột nhiên bật mở một cái.

Khuôn mặt đẹp trai của Asius hé ra một nửa từ sau cánh cửa. Anh ta mở miệng, có hơi khó khăn: “Ừm, chuyện là… tôi đi thay quần áo một cái, cô đợi tôi hai phút, hai phút là được!”

“A2”

Thật ra Mộ Mẫn Loan rất muốn nói, cô ấy có nghe người của phòng làm việc phim điện ảnh Hạt Mè bảo mấy hôm nay anh ta không ra cửa, vẫn luôn gọi thức ăn ngoài, nên cô ấy tính mang tặng anh ta chút đồ ăn rồi đi.

Nhưng không ngờ Asius còn chưa cho cô ấy cơ hội mở lời.

Cửa phòng lại bị đóng lại một lần nữa.

Vẻ mặt Mộ Mãn Loan hoang mang.

Bây giờ cô cứ đứng ở cửa, đi không được, ở cũng không xong.

Thế là Mộ Mãn Loan cứ đứng đó như thế, mơ hồ nghe được tiếng ầm ầm phát ra từ bên trong nhà.

Cô ất nhíu mày, dán lỗ tai lên cửa vô cùng tò mò, thậm chí cô ấy còn có thể nghe được tiếng kêu thảm thiết của Asius truyền đến từ bên trong.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Ngay lúc Mộ Mẫn Loan chuẩn bị ấn chuông cửa, thì nghe một tiếng “két”

vang lên, cửa phòng được mở ra.

Asius ban nấy còn mặc áo thun quân lửng đã dùng tốc độ nhanh nhất để thay một bộ quần áo màu đen thoải mái gọn gàng.

Thậm chí Mộ Mẫn Loan còn có thể nhận ra trên tóc anh ta đã được xịt một lớp keo.

“Anh…”

“Cô vào trong ngồi đi!”

“Nhưng mà tôi…”
 
Chương 4487


Chương 4487

“Tôi bảo cô vào thì cô vào đi, sao cô nhiều lời vô nghĩa vậy?”

Được rồi, lúc này Mộ Mẫn Loan thật sự cảm thấy có hơi quái lạ.

Cô ấy cầm hai phần thức ăn lớn đi vào.

“Tôi nghe nói lần này ăn ở nhà không tiện ra ngoài, nên tôi đã đi siêu thị mua một ít đồ đến tặng anh này!”

Hai túi đồ ăn này rất nặng, Mộ Mẫn Loan có hơi dùng hết sức.

Asius nhìn lướt qua hai cái túi mua sắm to ở bên cạnh sô pha. Bên trong có thức ăn còn nóng, lại thêm một ít đồ ăn vặt và thức uống khỏe mạnh.

Lòng anh ta hơi rục rịch, nhưng miệng vẫn không tha người như trước: “Tuy công ty có yêu cầu chúng ta debut với hình thức couple, nhưng cô đừng nghĩ là mình tặng cho tôi hai túi thức ăn là đủ mua chuộc tôi!”

Mộ Mẫn Loan bị câu nói đầy hài hước này của anh ta làm cho bật cười: “Tôi biết hai người chúng ta nước lửa khó hòa rồi, vậy nên anh cũng đừng hiểu lầm, bây giờ không phải tôi đến cầu hòa đâu.”

Nghe xong lời này của Mộ Mẫn Loan, vậy mà khuôn mặt kiêu ngạo kia của Asius lại cứng lại.

Trong lòng có một loại cảm xúc xa lạ phát tán.

“Thật ra bây giờ là tôi cố ý đến để cảm ơn anh đấy!”

Mộ Mãn Loan thấy sắc mặt của Asius không quá phù hợp, vì thế cô bèn chuyển sang đề tài khác: ‘Vậy lý do cô đi tìm A Long cũng là vì sợ tôi sẽ gặp chuyện không may à?”

“Nếu lúc đó tôi không gọi điện cho anh, nói không chừng bây giờ anh cũng không phải chịu một vũng nước đục thế này!”

Asius khẽ sửng sốt.

Thì ra là vì chuyện này nên cô ấy mới đến.

Anh ta đẳng hắng giọng, có chút không được tự nhiên, hai tay khoanh lại, làm ra bộ dạng không sao cả: “Mọi người đều là đồng nghiệp mà, giúp một chuyện cũng hẳn nên làm. Dù sao công ty cũng muốn hai người chúng ta ra mắt dạng cp. Nếu cô có xảy ra chuyện gì, thì tôi cũng không yên ổn!”

Nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo kia của Asius, Mộ Mẫn Loan bỗng cảm thấy có vẻ người này có phần thú vị.

Tuy tính cách người này vừa vội vừa nóng tính, lại tự phụ kiêu ngạo, nhưng bản tính cũng không xem là quá xấu.

“Nếu tôi đã đưa xong quà cảm ơn rồi, vậy tôi xin không quấy rầy nữa!”

Sau khi nói chuyện vài câu ngắn gọn, Mộ Mãn Loan đứng dậy định đi.

Asius vừa nhìn thấy cảnh tượng này thì lập tức ngây ra, anh ta thốt ra theo bản năng: “Cô đi vội vậy à?”

Mộ Mãn Loan đang chuẩn bị cất bước rời đi khế khựng chân lại một chút, quay đầu lại nhìn anh ta một cái.

“A, ý của tôi là… Tôi giúp cô nhiều như vậy, cô chỉ tặng một chút này là đủ rồi sao? Ít nhất cô cũng phải mời tôi một bữa tiệc lớn chứ, có phải không?”

Lý do sứt sẹo như vậy…

Vừa nói xong, Asius liền hận đến mức không thể tát vào cái miệng rộng một cái.

Trời ạ, Aisus, sự thông minh bình thường kia của anh đi đâu rồi?
 
Chương 4488


Chương 4488

Vì sao lại nói một lời thất lễ như vậy với một cô gái?

Tuy nhiên, sau khi nghe xong lời này, trên mặt Mộ Mãn Loan vẫn nở một nụ cười: “Được! Sau khi tin tức được đưa ra, tôi sẽ mời anh ăn cơml”

Lúc này trong lòng Asius đã sớm như sóng cuộn biển gầm.

Nhưng mặt cô ấy vẫn không hề sợ hãi.

“Nếu cô đã mời thành tâm thành ý, vậy tôi đây sẽ cố mà đồng ý vậy!”

“Được!”

Mộ Mãn Loan mỉm cười quay đầu gật đầu với anh ta, sau đó quay người đi.

Một tay Asius đút túi, đứng tại chỗ nhìn theo cô ấy rời đi, vô cùng kiêu ngạo.

Mãi đến khi cửa phòng bị đóng lại, anh ta mới la lên một tiếng “a” kỳ lạ.

Anh ta ngã ngồi xuống sô pha.

A, rốt cuộc anh ta bị cái gì vậy? | Một tuần trước, hai người, anh ta và Mộ Mãn Loan còn như nước với lửa.

Một tuần sau, Mộ Mẫn Loan lại có thể khiến anh ta thất lễ đến mức này?

Thật sự là không thể tưởng tượng!

trong lòng Asius bỗng nhiên có một loại cảm giác kỳ lạ.

Anh ta cúi đầu nhìn bộ vest màu đen trên người, chỉ cảm thấy mình thật ngu ngốc!

Mộ Mãn Loan chỉ đến nhà tặng chút đồ ăn, nói câu cảm ơn mà thôi, vậy mà anh ta tự biến mình giống như đi hội nghị lớn vậy, thật sự rất không có tiền đồi Asius càng nghĩ càng giận, trực tiếp cởi lễ phụ trên người ra, quăng xuống mặt đất.

Quần vừa chỉ được cởi ra một nửa, anh ta nhìn thấy một vết bầm màu xanh tím.

Đó là trong lúc thay quần áo ban nấy, anh ta luống cuống tay chân, không cẩn thận đụng phải.

Cái tên Asius kia, chắc chắn là đầu mày bị cửa đập vào rồi!

Anh ta xoa đầu của mình một phen, vô cùng buồn bực.

Tròng mắt anh ta chuyển vòng như nghĩ đến chuyện gì đó.

Anh ta lập tức đứng dậy, chạy về phía ban công. Anh ta đứng ở ban công, nhìn xuống loanh quanh bên dưới lầu.

Quả nhiên, năm phút sau, anh ta nhìn thấy bóng hình Mộ Mẫn Loan đang đi từ cổng chính ra bên ngoài.

Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo màu trắng, đi giày cao gót.

Vì trước kia ra nước ngoài tu nghiệp, cô ấy cũng đã có thân phận diễn viên.

Vậy nên lúc đi ra ngoài, cô ấy cũng phải đội mũ, đeo kính râm và mang khẩu trang.

Tuy cô ấy đã ăn mặt kín đáo như thế, nhưng Asius vẫn liếc mắt một cái là nhận ra được cô ấy.

Anh ta ngơ ngác đứng bên cạnh ban công, ánh mắt vẫn đuổi theo bóng hình Mộ Mãn Loan đến khi cô ấy biến mất.

Một tiếp “bốp” vang lên, sau khi hồi hồn lại, Asius tát thẳng lên mặt mình một cái tát.

Bởi vì anh ta đã nhận ra mình vừa mới làm gì.

Tục ngữ nói người con gái làm đẹp vì người mình yêu. Anh ta là một người đàn ông, vậy mà lúc nhìn thấy Mộ Mẫn Loan anh ta còn hoảng sợ như vậy.
 
Chương 4489


Chương 4489

Đúng là quá mức mất mặt rồi!

Hơn nữa, ban nãy sau khi Mộ Mẫn Loan đi khỏi, thậm chí anh ta còn điên điên khùng khùng chạy theo ra ban công, nhìn theo cô ấy biến mất.

Thật là đáng sợi Asius, không phải mày điên rồi chứ?

Công ty chỉ cho mày và cô ấy giả cp để ra mắt thôi, không phải bảo mày xem cô ấy thành cp thật!

Asius vội vã xoay người, một mình thở phì phò mà đặt mình xuống sô pha.

Đầu óc trống rỗng.

Nhưng cũng ngay sau đó, chuông di động ở bên cạnh anh ta lại đột ngột vang lên.

Anh ta vừa quay đầu lại thì phát hiện ra là điện thoại riêng của phòng làm việc phim điện ảnh Hạt Mè.

Hai mắt anh ta sáng lên, nhanh chóng nhấn nút nghe máy: “Alo?”

“Ngôi sao, còn không nhanh bật TV lên, đăng nhập vào Weibo đi?”

Bên kia đầu điện thoại là giọng nói hưng phấn của Phương Trí Thành.

Asius hơi sửng sốt, mở miệng hỏi, vô cùng nghỉ ngờ: “Sao thế? Xảy ra chuyện gì?”

“Có ngạc nhiên vui vẻ lớn!”

“Có ngạc nhiên vui vẻ lớn gì?”

Asius vừa nói thầm vừa sờ s0ạng điều khiển từ xa, bật tỉ vi lên.

Sau khi anh ta chỉnh đến kênh giải trí, bên trong đang phát tin tức, chuyện này khiến biểu cảm trên mặt anh ta lập †ức cứng lại.

Người xuất hiện trên màn ảnh không phải A Long thì là ai?

Lúc này gã đang nhận phỏng vấn của kênh giải trí thành phố Ninh Lâm.

Trong quá trình nhận phỏng vấn, gã thẳng thắn thừa nhận chính mình đã bỏ thuốc mọi người ở quán bar. Tuy nhiên, khi phóng viên hỏi về chuyện vì sao mấy ngày nay gã im lặng không lên tiếng về chuyện mình bị đồn đã chết, gã vẫn khăng khăng im lặng.

Bây giờ gã xuất hiện trước mặt đại chúng là để chứng minh sự trong sạch cho Asius, chứ không phải để kéo thêm ai xuống nước.

Dù sao nhà họ Tiết cũng là họ hàng xa của nhà họ Quan.

Dù nhà họ Quan có là thế lực ở thành phố Ninh Lâm đi nữa, thì thế lực của họ trong nước vấn là số một.

Chuyện bây giờ gã có thể làm chính là hợp tác với Quan Triều Viễn, trả lại trong sạch cho Asius.

Nhưng lá gan của gã vẫn chưa lớn đến mức nhắc đến tên người nhà họ Quan.

Đồng thời gã cũng hy vọng có thể cho mình được một đường lui thông qua hành vi của mình.

Rồi sau này lúc cậu ấm Tiết đến tìm gã, cũng có thể xem hành động này của gã mà chừa lại một mạng cho gã.

“Tôi bỏ một ít thuốc cho Asius, vốn chỉ định trợ hứng cho anh ta, ăn ngờ anh ta lại không hề ra tay. Tôi cảm thấy anh ta trong sạch và cao thượng, quá vô nghĩa, nên đã muốn dạy dỗ anh ta một chút!”

“Sau đó, tôi cũng động tay chân vào rượu của cô gái mà Asius đã tiếp xúc kia. Nhưng tôi chỉ muốn có một đêm xuân với cô ấy, chỉ là tôi không ngờ, mình không những không trộm được gà mà còn mất nắm gạo…”

 
 
Chương 4490


Chương 4490

“Thật ra tối hôm đó là tôi có xung đột với người khác trong quán bar nên mới bị thương. Lúc ở trong phòng bao, cũng vì mất nhiều máu quá nên tôi mới bị sốc. Nếu lúc đó Asius không xuất hiện, chưa biết chừng tôi đã chết thật rồi!”

“Tính ra xem như anh ta chính là ân nhân cứu mạng của tôi.”

“Về phần vì sao sau đó tôi phải trốn đi, tôi cũng đã giải thích rồi. Tôi chỉ cảm thấy Asius kia thích giả bộ cao thượng, nên tôi tính dạy dỗ anh ta một chút!”

“Dù sao tôi cũng không làm gì cả.

Chỉ cần tôi không lên tiếng, anh ta có thể thay tôi nhận đống nước bẩn.”

“Đó chính là tất cả những chuyện đã xảy ra. Tôi không chết, Asius cũng không giết người! Từ đầu đến cuối đều do tôi không vừa mắt anh ta, nên muốn dạy dỗ anh ta một chút, chỉ là tôi không ngờ chuyện sẽ ồn ào đến mức này.”

Asius nhìn bộ dạng tự thuật thản nhiên kia của A Long trên TV, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Bây giờ may mà có bọn Tô Lam ra tay, nếu không không biết anh ta còn phải gánh đống nước bẩn này đến khi nào nữa!

Đến lúc đó, đừng nói trở thành ngôi sao phim điện ảnh gì cả, chỉ sợ chưa ra mắt thì Asius đã bị ướp lạnh rồi!

“Được rồi, các bạn xem đài thân mến. Tôi tin là lúc xem đến đây, mọi người đã nhận ra chân tướng rõ ràng rôi.”

“Tuy nhiên, hôm nay tổ tiết mục chúng tôi còn mời đến một vị khách quý cấp bậc nữ thần. Cô ấy cũng sẽ có đôi lời phát biểu dựa trên góc độ của mình.”

“Chúng tôi xin mời diễn viên hoa lan trắng, cô Mộ Mãn Loan!”

Mộ Mãn Loan?

Lúc Asius nghe được ba chữ này, anh ta đứng bật dậy theo bản năng.

Sau khi màn ảnh chuyển cảnh, rất nhanh một đoạn video được chiếu lên.

Đó hẳn là phim truyền hình trước đó Mộ Mãn Loan đã tham gia.

Bên trong màn ảnh, cô ấy vẫn cao quý mà tao nhã như trước.

Tất cả đều không hổ với danh hiệu nữ thần quốc dân trước kia của cô ấy.

Chỉ là, một người con gái vừa lạnh lùng vừa thần bí như cô ấy, lại thẳng thắn thừa nhận trong TV rằng, người trước đó bị A Long bỏ thuốc muốn xâm hại chính là mình.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Một tràng này của Mộ Mãn Loan nhất thời dẫn đến cuộc thảo luận vô cùng sôi nổi.

Sau khi tiết mục kết thúc được nửa tiếng, đề tài này cũng đã vọt lên đến vị trí đầu hot search.

“Vì tôi và Asius thuộc cùng một công ty quản lý, nên lúc tôi gặp nguy hiểm, tôi đã gọi điện cho anh ấy xin giúp đỡ. Cũng vì sau khi nghe điện thoại, Asius mới hùng hổ đi tìm A Long, nên mới dẫn đến một loạt hiểu lầm sau này.”

“Trước khi tôi chuẩn bị đứng ra, đã có rất nhiều người khuyên tôi. Nếu A Long đã xuất hiện rồi, vì sao tôi phải nhảy xuống vũng nước đục này? Đẩy chuyện như vậy lên trên người mình, thật sự là tổn hại danh dự của bản thân.”

“Nhưng tôi đã nghĩ thế này, rõ ràng tôi mới là người bị hại, vì sao lúc tôi đứng ra, tôi còn phải bận tâm về danh dự của mình nữa?”

“Không phải người nên cảm thấy xấu hổ và không chịu được nên là người gây ra chuyện này sao?”

“Vậy nên tôi đã dứt khoát đứng ra.”
 
Chương 4491


Chương 4491

“Chỉ là, sau chuyện này, tôi cũng muốn nói với tất cả phái nữ, rằng lúc nào phải chịu những xâm hại không hợp pháp, xin mọi người nhất định phải dũng cảm đứng ra, đưa tên tội phạm ra trước công lý!”

Một phen ngôn luận xúc tích này của Mộ Mẫn Loan được chỉnh thành một đoạn GIF, được truyền đi không ngừng trong cộng đồng mạng trên Weibo và internet.

Đây là ví dụ sinh động của người bị hại.

Vậy nên, thật sự trông Mộ Mẫn Loan rất xinh đẹp.

Cho nên, ngoài việc phần lớn cư dân mạng đồng tình với cô ấy ra, thì căn bản không không tài nào nghĩ ra được suy nghĩ gì phỉ báng trong đầu.

Chuyện này cũng khiến chuyện Asius bị vu oan hại người càng phát triển xa hơn.

Nếu không phải vì cứu Mộ Mẫn Loan, anh ta cũng không gây sự ở quán bar đó.

Anh hùng cứu mỹ nhân, cuối cùng lại bị người ta vu khống.

Đây là kiểu tình tiết chỉ xuất hiện trên phim ảnh, không ngờ lại thật sự xảy ra giữa đời thường.

Trong phút chốc, cư dân mạng đều không kìm được mà cảm thán.

Asius này mới thật sự là đàn ông chân chính!

Asius, người vốn bị bàn tán và chửi bới, chẳng mấy chốc đã trở thành ông chồng quốc dân mà bất cứ cô gái nào cũng muốn lấy, vô cùng nổi bật.

Trong một khoảng thời gian ngắn, phòng làm việc phim điện ảnh Hạt Mè nhận về được rất nhiều thư mời Asius lên show.

Bọn Tô Lam và Phương Trí Thành rất rõ ràng, đây là lúc để cp quốc dân kia xuất hiện trước mặt mọi người.

Vì thế, Tô Lam bèn làm chủ, từ chối hết tất cả thông cáo liên quan đến vụ án của Asius.

Vì cô biết, đồng tình chỉ là nhất thời.

Chỉ có thực lực mới là tường thành Vĩnh cửu.

Nhưng bọn họ có thể mượn sự đồng tình này làm ván cầu, để cho thực lực của Asius và Mộ Mẫn Loan nhanh chóng được phô bày trước mặt mọi người.

Vì thế, sau khi im lặng suốt ba ngày, phòng làm việc phim điện ảnh Chi Mà ra thông báo tuyên bố chính thức.

Trong thông báo, phòng làm việc phim điện ảnh công bố một đôi cp chưa từng có trong lịch sử.

Trong phút chốc, thư xin tham gia lễ công bố của giới truyên thông được gửi đến như bông tuyết bay.

Chỉ cần nhìn những tin nhắn này thôi, Tô Lam đã biết ngày công bố chính thức sẽ ồn ào đến mức nào.

Trong nhà hàng băng chuyền trên tầng cao nhất của khách sạn Alice.

““Alexander, ông thua rồi!”

Quý cô Elena nhẹ nhàng xoay ly rượu vang đỏ trong tay, trên mặt hiện ra một nụ cười tươi bí hiểm.

Người lúc này ngồi đối diện cô ấy không phải ai khác, mà chính là trợ lý đặc biệt của cô, ngài Alexander.

Hơn một tuần trước, bọn họ cũng từng họp lại một chỗ, cùng thảo luận xem Tô Lam sẽ xử lý chuyện này như thế nào.

Ngài Alexander cho là chắc chăn nếu Tô Lam chỉ dựa vào năng lực của bản thân, cô sẽ không có cách nào giải quyết chuyện của Asius thành công.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom