Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4390


Chương 4390

Anh ta vừa chạy như điên vừa hoảng hốt căng thẳng quay đầu lại, giống như là đang nhìn xung quanh phía sau.

Nhìn dáng vẻ luống cuống của anh †a như thế kia, chắc là đang trốn tránh sự đuổi theo của người nào đó rồi.

Tô Lam dừng băng ghi hình lại, sau đó phóng to hình ảnh lên.

Cứ như thể có thể nói rõ rằng là trước khi A Long trở lại phòng thuê đã bị thương rồi.

Sau đó, băng ghi hình rất nhanh đã nhảy tới buổi sáng khoảng 7 8 giờ.

Tô Lam có thể nhìn thấy trong băng ghi hình xuất hiện một hình dáng hung hăng quen thuộc.

Chính là Asius!

Sắc mặt anh ta tái nhợt, mang theo cơn tức giận mà chạy vào phòng thuê của A Long.

Thậm chí ở trên đường do tốc độ quá nhanh nên anh ta còn xảy ra tranh chấp với các hộ gia đình khác.

Nhưng cũng vì cuộc tranh chấp này mà làm các hộ gia đình có ấn tượng rất sâu sắc việc anh ta tới.

Sau đó chưa đến nửa tiếng sau, cảnh sát đến hiện trường.

Asius rất nhanh đã bị cảnh sát đưa đi.

Sau khi anh ta bị đưa vào trại tạm giam, chuyện đầu tiên là bị tịch thu điện thoại.

Cho nên lúc đó người của công ty Mq không liên lạc được với anh ta.

Thậm chí đến cả người phụ trách của công ty Mq nghe tin tức mới biết được Asius ở đâu.

Công ty cũng đã cử người tới trại tạm giam gặp mặt Asius.

Nhưng vì liên quan đến mạng người và cả thân phận đặc biệt của Asius nữa.

Người đại diện của công ty Mq vốn dĩ là không gặp được anh ta.

Về tin đồn Asius giết người, trong thời gian một tuần ngắn ngủi càng ngày càng trở nên dữ dội hơn.

Chuyện này cũng bị mấy tên phóng viên đánh hơi được mà gửi lên bản tin.

Sau khi Tô Lam ký kết hợp đồng với Alexander, cô lập tức gọi điện thoại thông báo cho Phương Trí Thành.

Để anh ấy lợi dụng tất cả mối quan hệ của mình làm cho truyền thông ngừng đưa tin về chuyện của Asius.

Nhưng mà có thể vì giới giải trí gần đây quá yên lặng.

Không dễ gì tung ra một quả bom nổ chậm, nhiệt độ của tin tức này liên tục đứng đầu.

Thậm chí đến bí mật của đạo diễn Phương cũng không thể kéo nhiệt độ của chuyện này xuống được.

Cho nên vừa nấy lúc Phương Trí Thành và Tô Lam gọi điện thoại, thái độ về chuyện này nói rất rõ ràng.

Trừ khi dùng tới quan hệ của Quan Triều Viễn.

Nếu muốn mạnh mẽ áp chế nó xuống, vốn dĩ là không thể được mài Dùng quan hệ của Quan Triều Viễn ư?

Tô Lam nhìn lướt qua Quan Triều Viễn ngồi bên cạnh mình.

Ngay sau đó cô lập tức từ bỏ ý nghĩ trong đầu đi.

Vậy văn phòng cô mở có ý nghĩa gì nữa chứ?

“Chồng ơi, lúc nấy em nghe Mộ Mẫn Loan nói, lúc Asius gặp chuyện không may, cảnh sát đã hỏi cô ấy một câu.”
 
Chương 4391


Chương 4391

“Câu gì?”

Tô Lam chống cằm, ánh mắt chăm chú nhìn vào băng ghi hình: “Cảnh sát đã hỏi cô ấy, sau khi xảy ra chuyện có gặp người tên A Long này nữa không.”

“Không phải nói là chuyện của Asius dính dáng đến mạng người à?”

“Đúng vậy.”

Tô Lam gật đầu.

Nhưng mà cô luôn không hiểu một chuyện.

Nếu như A Long đã chết rồi, cảnh sát vốn dĩ không thể hỏi loại câu hỏi như thế được.

Như vậy chỉ có thể là…

“Chồng ơi, anh nói xem có phải A Long vốn dĩ là không chết không?”

Tô Lam lập tức mạnh dạn nói suy nghĩ từ tận đáy lòng ra.

Vì bên đồn công an không có làm thông báo cảnh tỉnh, nên là tất cả chỉ dựa vào suy đoán của cô mà thôi.

Quan sát từ bản ghi chép của Tô Lam, Quan Triều Viễn dừng toàn bộ sự chú ý lên màn hình máy tính.

Lúc âm thanh của Tô Lam hạ xuống, đầu ngón tay của Quan Triều Viễn đồng thời gõ vào phím cách: “Em nhìn cái này đi.”

Tô Lam nhìn theo hướng chỉ của ngón tay anh.

“Anh thấy suy đoán của em cũng có thể lắm đấy, dù sao nếu như A Long thật sự chết, chắc chắn sẽ dùng bao đựng thi thể chứ không phải dùng cáng nâng đi.”

Lời nói của Quan Triều Viễn làm Tô Lam tỉnh ngộ.

Ánh mắt của cô lại nhìn lên trên màn hình.

Đúng là như vậy, cô nhìn mấy người đang mặc đồng phục của nhân viên y tế, dùng cáng nâng A Long lên xe.

Nói cách khác, ít nhất trong khoảng thời gian ở trong phòng thuê.

A Long vốn gì không gặp phải chuyện gì.

Nếu cảnh sát không có thông báo cảnh tỉnh mà A Long cũng không xảy ra chuyện gì.

Vậy tin tức kiện tụng liên quan đến mạng người của Asius, rốt cuộc là do ai truyên ra ngoài?

Hơn nữa bây giờ tin tức cũng càng ngày càng dữ dội.

Người của đồn cảnh sát cũng không định đi ra giải thích.

Chuyện này quá là không đúng với lẽ thường rồi!

Khóe miệng Quan Triều Viễn hơi cong lên: “Nếu chuyện này mà phù hợp với lẽ thường, vậy em làm sao có thể xinh đẹp mà lật ngược tình thế được chứ?”

Sau khi trải qua yêu cầu cả đêm này, Tô Lam bỗng nhiên hiểu ra.

Như là cô biết mình phải làm gì rồi!

Đúng là người đàn ông của cô!

Ánh mắt tàn nhẫn thì không nói, nhìn mọi vấn đề thấu đáo hơn cô nhiều đấy!

Hoàn cảnh và điều kiện của trại tạm giam ở vùng ngoại thành khác xa trong | thành phố.

Hành lang cuối trại tạm giam càng thêm ẩm thấp và tối tăm.
 
Chương 4392


Chương 4392

Cho dù bên ngoài ánh mặt trời chiếu khắp mọi nơi thì bên trong cũng lạnh lẽo đến rùng mình.

Bởi vì chuyện này, Asius đã phải ngồi tù sáu ngày.

Ban đầu như bệnh tâm thần luôn la hét, sau đó đã yên lặng chấp nhận.

Trái tim Asius đã trải qua những thăng trâm khác nhau.

Bây giờ nó đã bình tĩnh trở lại.

Bởi vì điện thoại bị tịch thu nên nên anh ta không có cách nào để liên lạc với thế giới bên ngoài.

Vì vậy, anh ta cũng không rõ liệu A Long đã chết hay chưa.

Anh ta chỉ nhớ rằng khi bị cảnh sát đưa ra khỏi căn phòng thuê của A Long, bên ngoài đã chật kín các phóng viên.

Lúc đó anh ta rất hoảng sợ, vô cùng nhếch nhác che mặt.

Mặt anh ta khẳng định đã sớm bị đám phóng viên chụp được.

“Đáng chết!”

Asius liều mạng vò tóc mình.

Anh ta thậm chí không dám nghĩ bên ngoài đã ầm ï đến mức nào.

Anh ta cố gắng nhiều năm như vậy chỉ bị phá hủy chỉ trong chốc lát.

Thành cái dạng này thì làm sao anh ta đấu lại Mộ Mẫn Loan?

Người trong công ty điện ảnh Mq chắc đã dự định bỏ rơi anh tai Dù sao anh ta cũng là người vi phạm hợp đồng trước, nếu người trong công ty không bắt anh ta bồi thường tiền thiệt hại thì cũng coi như hết tình hết nghĩa.

“A a a! Chết tiệt!”

Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Asius cảm thấy mình đầu mình lớn thêm hai vòng.

Anh ta như trút giận, nện một quyền xuống giường.

Một người kiêu hãnh như anh ta lại lưu lạc đến bước đường này?

Anh ta thực sự không hình dung ra được!

“Chuyện gì! Làm gì đó?”

Asius gây ra không ít tiếng động.

Cảnh sát bên ngoài đã đi tới, lớn giọng kêu với vẻ không hài lòng.

Hai ngày trước khi vừa đến, anh ta đã cố gắng giải thích với cảnh sát.

Nhưng không ai muốn nghe anh ta nói cả.

Thậm chí anh ta còn tiết lộ mình không mang quốc tịch nước Thiên Hoàng nên không cần phải nhận điều tra ở đây.

Nhưng toàn bộ đều bị bỏ qua.

Hôm nay, rốt cuộc công ty điện ảnh Maq đã từ bỏ anh ta.

Đừng nói đến việc tạo ra một thế giới riêng của mình trong nền điện ảnh của nước Thiên Hoàng.

Bây giờ thậm chí anh ta còn không có khả năng ra khỏi trại tạm giam này để giải quyết tất cả vấn đề của mình.

Nhìn người cảnh sát đang đứng trước cửa với vẻ mặt suy sụp, Asius lắc đầu: “Không có gì, không cần để ý đến tôi.
 
Chương 4393


Chương 4393

Cảnh sát nhìn anh ta một cái, trực tiếp lấy chìa khóa trong túi ra mở cửa: “Tôi đương nhiên sẽ không để ý đến cậu, nhưng có người đại diện của cậu đến tìm.”

Vừa nghe thấy điều này, đôi mắt của Asius sáng lên ngay lập tức.

Bởi vì trước kia công ty điện ảnh Mq chưa tìm được đối tác thích hợp.

Cho nên trước khi ký hợp đồng, anh ta và Mộ Mãn Loan chỉ được phân cho một trợ lý cuộc sống, cũng chưa có sắp xếp người đại diện.

Mà bây giờ, người cảnh sát nói với anh ta răng người đại diện của anh ta đã đến.

Điều đó có nghĩa là công ty điện ảnh Mq còn chưa có từ bỏ mình?

Nghĩ đến đây, Asius nhanh chóng đứng dậy, lấy tay vuốt lại tóc rồi vui vẻ bước ra ngoài: “Chú cảnh sát, cháu đã nói rằng cháu sẽ sớm ra khỏi đây!”

Asius đi theo sau cảnh sát với vẻ mặt đắc ý.

Người cảnh sát nhúng vai nhàm chán, từ chối cho ý kiến.

Trại tạm giam ở vùng ngoại thành này không nổi tiếng lắm.

Chắc đã phạm tội trong thành phố, sau đó bị đưa đến đây, thằng nhóc này còn không nhận ra điều đó.

khẳng định đã chọc vào người nào đó mà không tự biết!

Cảnh sát đưa Asius đến một căn phòng nhỏ, dặn dò: “Bây giờ các cậu chỉ có nửa tiếng, có chuyện gì thì mau nói.”

Asius trợn tròn mắt: “Chỉ có nửa tiếng nói chuyện là sao?

Anh ta không phải tới đón tôi về hay sao?

Người cảnh sát dường như nhìn anh †a như nhìn một đứa thiểu năng: “Vụ án của cậu vấn chưa được giải quyết, nếu muốn đi ra ngoài thì phải chờ đến khi vụ án được giải quyết!”

“Nhưng…”

Anh ta còn định nói điều gì đó, nhưng người cảnh sát đã quay đầu rời đi.

Anh ta vò đầu, đẩy cửa bước vào căn phòng nhỏ: Miệng vẫn lẩm bẩm: “Chuyện quái gì đang xảy ra? Sao còn phiền phức như vậy?”

Asius bước vào bên trong thấy có hai phòng lớn nhỏ khác nhau.

Có cảnh sát đứng bảo vệ bên ngoài, bên trong là nơi gặp mặt riêng.

Vừa mở cửa ra, anh ta đã thấy một bóng dáng xinh đẹp đang quay lưng lại với mình.

Bóng dáng này nhìn như quen mắt mà lại có vẻ xa lạ.

Đó có phải là người đại diện mà công ty điện ảnh Mq cấp cho mình không?

“Xin chào, cô là…”

Asius ngập ngừng mở miệng.

Lúc này, người phụ nữ ngồi cạnh bàn đứng dậy.

Sau đó quay đầu lại, bốn mắt nhìn nhau.

Vẻ mặt tươi cười của Asius đột nhiên cứng lại.

Anh ta không thể tin nổi khi nhìn thấy cô gái trước mặt, dùng sức chớp mắt hai cái.

“Đã lâu không gặp!”

Nói chuyện không phải là ai khác mà chính là Tô Lam.

Sau khi Lục Anh Khoa đưa cô đến thì vẫn đứng ngoài cửa.
 
Chương 4394


Chương 4394

Vừa rồi, Asius đi vào có chút vội, vốn dĩ cũng không chú ý đến Lục Anh Khoa đứng đó.

“Tại sao lại là cô?”

Asius liếc mắt đã nhận ra Tô Lam.

Thậm chí trong giọng nói của anh ta còn mang theo sự trách móc mà hỏi: “Không phải công ty cử người tới sao? Ai đâu?”

Đối mặt với phản ứng của Asius, dường như Tô Lam đã dự đoán được điều đó.

Cô lấy từ túi xách của mình ra một bản sao của hợp đồng ký kết, đẩy đến trước mặt Asius: “Kể từ hôm nay, anh và Mõ Mãn Loan đều do văn phòng truyền hình Hạt Mè phụ trách.”

“Về phần tại sao tôi lại xuất hiện ở đây, bây giờ chắc anh cũng nên hiểu!”

“Cái gì?”

Asius không dám tin.

Anh ta giật lấy bản hợp đồng, lật xem một cách cẩn thận.

Nhìn thấy phía trên thật sự có chữ ký của cô Elena và con dấu chính thức của công ty điện ảnh M.

q “Làm sao có thể?”

Asius kinh ngạc, anh ta không dám tin.

Tại sao công ty điện ảnh Mq lại chọn hợp tác với một văn phòng nhỏ của Tô Lam?

Điều này cũng thật quá khó tin!

Hơn nữa, trong cuộc trao đổi học thuật của trường đại học Lan Ly, anh ta đã ngã nhào vào Tô Lam.

Hai người bọn học đã như nước với lửa từ lâu!

Bây giờ phải để Tô Lam làm người đại diện của anh ta, quả thực chính là chuyện cười lớn nhất trên đời!

Cô không hãm hại mình thì đã hạ thủ lưu tình.

Làm sao có thể thật lòng giúp đỡ mình?

Nghĩ đến đây, Asius lập tức ném hợp đồng xuống bàn.

Anh ta từ trên cao nhìn xuống Tô Lam: “Tôi không nhận bản hợp đồng này, cũng không nhận cô làm người đại diện!”

“Bây giờ lập tức đưa điện thoại cho tôi, tôi muốn đích thân gọi cô Elenal”

Tô Lam nhìn dáng vẻ thẹn quá thành giận của Asius.

Cô không khỏi nhíu mày, ngay cả giọng nói cũng lạnh hơn mấy phần: “Anh Asius, tôi là người phụ trách của văn phòng truyền hình Hạt Mè.”

“Mặc dù tôi với anh có chút ân oán ở đại học Lan Ly, nhưng tôi đảm bảo với anh rằng tôi là người công tư rõ ràng.”

“Bây giờ anh là nghệ sĩ do tôi phụ trách, tôi nhất định sẽ có trách nhiệm đến cùng.”

“Dù anh có tin hay không thì tôi cũng chỉ nói điều này.”

“Nếu tôi đã ký hợp đồng năm năm với cô Elena thì tôi chắc chắn sẽ thực hiện công việc của mình một cách nghiêm túc, tuyệt đối không làm một cách có lệ.”

Sau khi nghe những lời này, Asius không thể nhịn được cười: “Tô Lam, đừng giả vờ ngay thẳng trước mặt tôi!”
 
Chương 4395


Chương 4395

“Lúc còn ở hội nghị học thuật của đại học Lan Ly, những chuyện cô thiết kế bây chúng tôi, tôi cũng không thấy cô phân biệt được chuyện công và chuyện tư!”

Lông mày Tô Lam ngay lập thứ nhíu lại.

Cô nhìn người đàn ông Asius này với vẻ kỳ lạ.

Có phải anh ta uống nhầm thuốc?

Nếu không phải do anh ta gây ra chuyện như vậy.

Thì cô đã sớm đến văn phòng tổ chức tiệc ăn mừng với các nhân viên của mình!

Có cần phải chạy đến nơi hoang vu cần côi này chịu đựng sắc mặt của anh †a không?

Thấy Tô Lam vẫn không mở miệng nói chuyện, Asius nghĩ rằng cô chột dạ.

Vì thế anh ta lại nói: “Tô Lam, tôi nói cho cô biết, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ nhận cô là người đại diện của tôi!”

“Cô cũng đừng hòng moi được tin tức gì về vụ án A Long từ tôi!”

“Cô yên tâm, một chữ tôi cũng sẽ không nói cho cô biết!”

Asius biết cô gái này có thể trả đũa lại anh ta sau khi anh ta nói ra những lời đói Asius có chút chán nản ngồi xuống ghế.

Anh ta bắt chéo chân, hai tay khoanh trước ngực.

Bây giờ anh ta thật sự hoang mang.

Anh ta không biết rốt cuộc cô Elena đang nghĩ qì.

Thế nhưng lại cử Tô Lam đến gặp anh ta, thật sự là điên rồi!

Tô Lam nhìn thấy dáng vẻ Asius như vậy. khuôn mặt vốn đang bình tĩnh cũng dần trở nên nghiêm túc.

Cô trực tiếp đứng lên, cầm lấy bản hợp đồng bỏ lại vào trong túi của mình.

Khi mở miệng nói lần nữa, giọng cô vô cùng lạnh lùng: “Được, nếu anh không muốn giao tiếp với tôi thì coi như lần này tôi đi không một chuyến!”

Nhìn dáng vẻ Tô Lam xoay người rời đi, Asius hừ lạnh một tiếng.

Nhưng khi tay phải Tô Lam chạm vào nắm cửa.

Bước chân cô đột nhiên dừng lại.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Trong ánh mắt kinh ngạc của Asius, cô xoay người một cách tao nhã: “Suýt chút nữa tôi quên nói với anh, bây giờ cô Elena đã giao anh và Mộ Mãn Loan cho tôi.”

“Tất cả mọi chuyện của hai người ở nước Bạch Lạc đều do Văn phòng truyên hình Hạt Mè phụ trách sắp xếp.”

“Anh chắc cũng biết quy định của công ty điện ảnh Mq, đó là tuyệt đối không được phép vượt cấp đưa ra yêu cầu.”

“Vừa rồi anh muốn vượt cấp đưa ra yêu cầu với cô Elena, tôi sẽ coi như anh chưa từng nói, tuyệt đối cũng sẽ không giúp anh chuyển lời.”

Nói xong lời này, Tô Lam thấy rõ vẻ mặt Asius bắt đầu có chút không thích hợp.

Đôi mắt anh ta bắt đầu nhìn xung quanh một cách bừa bãi, rõ ràng đang bối rối.

“Tôi nghe cảnh sát nói anh đã ở đây được gần một tuần.”

“Trong khoảng thời gian này, không có ai từ công ty điện ảnh Mq liên lạc với anh đúng không?”

“Nhưng tôi thấy thái độ vừa nảy của anh, dường như ở nơi này đã lâu nên sinh ra cảm tình.”
 
Chương 4396


Chương 4396

“Nếu như anh đã thích ở nơi này như vậy thì cứ tiếp tục ở lại, tôi cũng sẽ không quấy rầy anh nữal”

Nói xong, Tô Lam trực tiếp mở cửa phòng, sau đó bước mạnh ra bên ngoài.

Lục Anh Khoa đứng ở cửa, vừa nhìn thấy Tô Lam đi ra thì lại gần: “Cô Tô, chuyện đã xử lý xong rồi sao?”

Tô Lam ngẩng đầu liếc nhìn một cái, sau đó duôi ngón trỏ ấn lên môi, làm ra động tác suyt.

Lục Anh Khoa sửng sốt một lúc, dường như không hiểu Tô Lam làm động tác này là có ý gì.

“Ba, hai…”

Tô Lam ngay cả đếm ngược ba số còn chưa xong, đột nhiên nghe thấy tiếng cánh cửa phía sau bị đẩy ra: “Tô Lam!”

Tiếng hô đầy giận dữ của Asius truyền tới.

Tô Lam nhàm chán ngoáy tai, quay đầu nhìn lại: “Tôi không điếc, không cần la to như vậy.

Vốn nghĩ Tô Lam đã đi xa rồi, nên Asius mới dùng lực hét lên như vậy.

Nhưng ai biết rằng vừa mở cửa đã thấy Tô Lam đứng trước đó, dù bận vân ung dung.

Giống như là đang chờ ai đó.

Thấy thời, Asius chỉ cảm thấy xấu hổ và cáu kỉnh.

Người phụ nữ Tô Lam này thật đáng giận!

Những gì cô vừa nói hoàn toàn là cố ý hù dọa mình!

Tô Lam nhìn thấy vẻ mặt câm nín của Asius, cô cúi đầu nhìn lướt qua đồng hồ trên tay: “Chúng ta còn mười lăm phút, có cần nói chuyện nữa không?”

Asius lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó xoay người trở lại phòng.

Nhìn thấy thái độ này của anh ta, Tô Lam biết sẽ không có vấn đề gì quá lớn trong cuộc nói chuyện tiếp theo của bọn họ.

Cô quay đầu mỉm cười với Lục Anh Khoa, sau đó quay người đi vào.

“Cô nói gì? Cô nói rằng tất cả phương tiện truyền thông bên ngoài đều đưa tin tôi có liên quan đến vụ án giết người này?”

Từ khi vào trại tạm giam, anh ta ngay lập tứ bị cắt đứt liên lạc với bên ngoài.

Anh ta hoàn toàn không biết, trong một tuần anh ta ở đây, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?

Bây giờ khi nghe Tô Lam miêu tả tình hình bên ngoài liên quan đến mình.

Asius đột nhiên nổi giận đập bàn đứng lên, vô cùng lo lắng đi lại: “Nói bậy! Quả thực là nói bậy!”

“Đúng vậy, lúc đó tôi thực sự định xông vào căn phòng của A Long để gây chuyện với anh ta.”

“Nhưng khi tôi vào phòng, cả người anh ta đã đầy máu nằm trên giường.”

“Tôi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này, cho nên tôi đã bị dọa sợ.”

“Mãi cho đến khi cảnh sát ập vào đưa tôi đi thì tôi mới phản ứng lại.”

“Những phương tiện truyền thông này rốt cuộc làm ăn kiểu gì vậy! Cảnh sát còn chưa đưa ra kết luận mà bọn họ đã bắt đầu đưa tin bừa bãi?”

“Tôi phải kiện bọn họI”

Asius tức muốn bệnh.
 
Chương 4397


Chương 4397

Đôi mắt đỏ bừng vì nổi giận, nhưng bây giờ không có biện pháp nào.

Anh ta không thể rời khỏi trại tạm giam, cũng không có cách nào để giải thích với giới truyền thông.

Nhưng nếu điều gì cũng không làm, tùy ý để những lời đồn này náo động trong thành phố.

E rằng sự nghiệp diễn xuất của anh †a cũng chỉ có thể dừng lại tại đây.

“Tôi đã nhờ bạn điều tra video giám sát ở phía sau phố quán bar ngày hôm đó.”

“Tôi nghi ngờ A Long đã bị rượt đuổi và đánh đập trước khi về nhà.”

“Hơn nữa lúc đó cũng đã bị thương.”

Sau khi Asius nghe thấy điều này, mắt anh ta sáng lên ngay lập tức: “Vậy cô có thể đưa video giám sát cho cảnh sát! Như vậy là có thể chwusng minh tôi vô tội!”

Tô Lam cau mày nhìn anh ta.

Nghĩ rằng người anfy tuổi cũng không còn nhỏ, sao suy nghĩ trong chuyện này lại ngây thơ, đơn giản như vậy?

“Chuyện điều tra video giám sát này, cảnh sát đương nhiên sẽ làm, có đến phiên tôi giao đồ vật cho bọn họ sao?”

“Tô Lam, cô nói vậy là có ý gì?”

Tô Lam trực tiếp đứng lên, cô nói thẳng vào vấn đề: “Tốt hơn hết là anh nên nói cho tôi biết, anh có đắc tội với ai trong khoảng thời gian trở về nước hay không?”

“Có người cố ý nhằm vào anh đúng không, cho nên phải bôi đen anh?”

“Cô nói gì?”

Trước những lời nói của Tô Lam, Asius lập tức sững sờ.

Thời gian anh ta ở nước Thiên Hoàng không quá dài.

Ngoại trừ một vài người bạn quen biết lúc uống rượu ở quán bar, anh ta hoàn toàn không quen ai.

Càng không kết thù với người khác.

Điều này vốn dĩ không tồn tại!

Nếu nói anh ta ở nước Bạch Lạc từng có thù oán với ai.

Đó cũng chỉ có thể là Tô Lam.

Bởi vì trong hợp đồng mà anh ta ký với Mq, thỏa thuận đầu tiên là giữ bí mật.

Đối với thỏa thuận này, Asius làm việc càng thêm điệu thấp.

Tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ mà đắc tội người khác.

“Tôi thật sự không biết!”

Asius bối rối. anh ta lắc đầu: “Tôi tỉn cô cũng biết rằng thời gian tôi đến nơi này cũng chưa lâu.”

“Những người tôi biết có thể đếm bằng mười đầu ngón tay, vốn dĩ không thể kết thù với ai trong khoảng thời gian ngắn như vậy.”

“Dù sao tôi cũng không ra mắt, không nhiều người, tôi cũng không biết rõ đã lỡ phạm phải ail”

Sau khi nhìn biểu cảm của Asius, Tô Lam biết rằng anh ta đang nói thật.

Cô còn đang định hỏi thêm gì đó, cánh cửa bên ngoài đã bị một người mở ra.

Một cảnh sát bước vào: “Được rồi, thời gian thăm hỏi đã kết thúc.”
 
Chương 4398


Chương 4398

Tô Lam đứng lên, xoay người cúi xuống trước mặt Asius.

Cô thấp giọng nói: “Hai ngày nữa tôi lại đến, tranh thủ hai ngày này suy nghĩ kỹ lại một chút, bình thường có chuyện gì không thích hợp đến lúc đó lại nói cho tôi biết!”

Asius vô cùng lo lắng, anh ta nắm lấy cánh tay của Tô Lam: “Vậy còn cô? Việc bên ngoài chẳng lẽ cô không làm gì sao?”

Tô Lam nhíu mày thật chặt, cô dùng sức rút cánh tay mình ra: Tôi có kế hoạch riêng về việc đối phó với những luồng dư luận đó.”

“Trong hai ngày này, tốt nhất là anh nên nhớ ra điều gì đó, nếu không không ai có thể giúp được anhI”

Nói xong, Tô Lam trực tiếp đứng lên.

Cô lịch sự gật đầu với người cảnh sát, sau đó xoay người rời đi.

Người phụ nữ này giật cái gì, có gì phải giật mạnh như vậy!

Anh ta nhìn theo bóng lưng rời đi của Tô Lam, tức giận hừ một tiếng.

Sau đó anh ta lạnh lùng theo sau người cảnh sát về phòng giam của mình một lần nữa.

Trên đường về, Tô Lam ngồi ở băng ghế sau, im lặng không nói.

Dường như đang suy nghĩ về điều gì đó.

Người lái xe phía trước là Lục Anh Khoa.

Anh ta thỉnh thoảng nhìn vào gương chiếu hậu, có thể nhìn thấy khuôn mặt hơi cau có của Tô Lam.

Đúng vậy, anh ta thật sự có tình cảm khác với Tô Lam.

Nhưng vì đã trải qua quá nhiều chuyện trong những năm nay.

Anh ta đã cố gắng kiềm chế bản thân, chôn chặt đoạn tình cảm này trong lòng.

Vĩnh viên không bao giờ chạm vào nó nữa.

Từ trại tạm giam ở ngoại thành đến biệt thự mất khoảng bốn mươi đến năm mươi phút.

Sau khi hai người im lặng trên xe gần nửa giờ.

Từ trước đến nay Lục Anh Khoa luôn ít nói, thế nhưng lại mở miệng trước: “Cô Tô, chuyện hôm nay xử lý có phải hay không thực phiền?”

Tô Lam thở dài một hơi, cô vô cùng nghiêm túc nghĩ: “Nói ra sao, cũng không phiền phức lăm.

“Vậy là tốt rồi!”

Nói xong, Lục Anh Khoa thu ánh mắt về.

Anh ta bắt đầu chuyên chú lái xe, không còn đặt câu hỏi.

Khi xe đi ngang qua ngã tư, đang chuẩn bị chuyển làn.

Tô Lam chợt nhớ ra điều gì đó, vội vàng nói với Lục Anh Khoa: “Lục Anh Khoa, hay anh đưa tôi đến văn phòng trước đi! Tôi nhớ ra tôi còn một việc quan trọng chưa giải quyết.”

79)UfGfC) Khoảng ba giờ chiều, văn phòng truyền hình Hạt Mè.

“Mọi người xác định nhân phẩm của tên A Long này rất kém?”

Tô Lam lấy hình A Long xuống, đặt nó lên dụng cụ chiếu hình.

Phương Trí Thành cầm cà phê trên tay, anh ấy dựa vào thành bàn họp, lười biếng nói: “Quán bar đó trước kia tôi thường đi, cũng đã thấy hắn nhiều lần.”

“Hắn cơ bản thuộc loại ai đến cũng không từ chối.”
 
Chương 4399


Chương 4399

“Nếu trong quán bar gặp được người họp ý thì hắn sẽ chủ động đến bắt chuyện.”

“Được thì hắn sẽ lên lầu lấy một phòng.”

“Nếu thất bại, hắn sẽ bỏ thuốc vào đồ uống của họ.”

“Danh tiếng của hắn ở phố bar đã bốc mùi từ lâu.”

“Tôi thực sự không hiểu, Asius làm sao có thể đến tìm hắn, thật là!”

Sau khi nghe xong, cô gái nhỏ bên cạnh cũng bắt đầu nói: “Đạo diễn Phương, có một câu gọi là vật họp theo loài.”

“Tôi đoán cái tên Asius kia cũng không tốt hơn bao nhiêu!”

Khi nghe xong điều này, một nhân viên khác cũng nói: “Nhưng cô cũng đừng quên, bây giờ anh ta là nghệ sĩ của văn phòng truyền hình chúng ta. Làm sao có thể làm hại người một nhà, nói ít vài câu đii”

Cô gái lè lưỡi không nói nữa.

Tô Lam lắng nghe cuộc thảo luận của bọn họ, đầu óc cũng chuyển động nhanh hơn vài phần: “Nếu danh tiếng của A Long đã kém như vậy, theo lý thuyết thì người bị hắn làm hại cũng không ít!”

Phương Trí Thành dường như đã nhìn thấu được tính toán của Tô Lam.

Anh ấy mở miệng, dội một chậu nước lạnh xuống: “Tô Lam, tôi nghĩ cô có thể ngừng suy nghĩ được rồi!”

“Chơi đùa trong quán bar, đương nhiên phải có quy tắc.”

“Các cô gái ấy cảm thấy bị chiếm tiện nghi là một vụ bê bối, vì vậy học cũng sẽ chọn không báo cảnh sát.”

“Tốt nhất cô không nên đánh chủ ý lên người bọn họ, bối cảnh của họ rất phức tạp, không cẩn thận sẽ rước lấy họal”

Tô Lam nheo mắt, đầu ngón tay mảnh khảnh lướt nhẹ trên mép cốc nước: “Đạo diễn đã nói bối cảnh của bọn họ rất phức tạp, vậy chúng ta sẽ sử dụng phương pháp đơn giản hơn.”

Phương Trí Thành cau mày, dường như không thể hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Tô Lam.

“Cô nói như vậy là có ý gì? Dùng phương pháp đơn giản hơn là sao?”

Tô Lam trực tiếp khoanh tay đứng lên.

Trên mặt cô lộ ra vẻ bí hiểm: “Không phải tục ngữ có câu có tiền mua tiên cũng được hay sao?”

“Nếu một vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết, thì nó không phải là vấn đề phức tạp, đúng không?”

Khi Phương Trí Thành nghe thấy lời này, anh ấy không thể không bắt đầu xoa xoa huyệt thái dương.

“Bà cô của tôi ơi, lần trước vừa mua đám người Tô Văn Tâm đã tốn hết ba trăm triệu đồng!”

Tô Lam mím môi cười: “Nhưng chúng ta là lấy ba trăm triệu đồng đổi lấy trăm triệu đô! Chẳng lẽ ba trăm triệu này không đáng bỏ ra sao?”

Nét mặt Phương Trí Thành có chút do dự: “Nói như vậy cũng đúng…”

Tô Lam vương tay vô vai anh ấy: “Yên tâm đi, cùng lắm số tiền này sẽ trừ vào tiền hoa hồng cuối năm của tôi!”

“Nếu chúng ta không đổ máu trước, thì làm sao có thể để Asius kiếm tiền cho chúng ta sau đó, đúng không?”

Phương Trí Thành tức giận trừng mắt Tô Lam: “Tô Lam, cô có biết bây giờ tư thế của cô càng ngày càng giống ông chủ Lệt”

Mặt Tô Lam xẹt qua một nụ cười xảo quyệt: “Như vậy không tốt sao?

“Như vậy không tốt sao? Tục ngữ có câu gân mực thì đen gần đèn thì sáng”
 
Chương 4400


Chương 4400

“Chồng tôi trâu như vậy, học hỏi nhiều từ anh ấy chắc chắn không có hại!”

Câu nói của Tô Lam ngay lập tức chọc cho mọi người cười.

Lúc trước khi đến nộp phỏng vấn ở văn phòng truyền hình này, họ vốn dĩ không biết bối cảnh phía sau Tô Lam là gì.

Nhìn dáng vẻ liều mạng làm việc thường ngày của cô, ai cũng nghĩ cô chỉ là một sinh viên mới ra trường vài năm, đang bắt đầu khởi nghiệp.

Sau đó tình cờ biết được từ miệng Phương Trí Thành rằng chồng của Tô Lam là công chủ của tập đoàn Lệ Thiên.

Ai cũng cho rằng việc Tô Lam mở văn phòng làm việc này chỉ là mở chơi cho vui, mở ra để giết thời gian.

Nhưng trong thời gian tiếp theo, làm việc cùng với cô.

Một lần nữa bọn họ phải rửa mắt xem lại.

Bởi vì thái độ của Tô Lam không có chút gì gọi là đùa giỡn.

Vì mọi việc cô làm đều vô cùng cẩn thận.

Mỗi lần nhận được một hợp đồng mới, cô sẽ cùng với bọn họ vui vẻ thật lâu.

Cô thật sự coi công việc này trở thành sự nghiệp của mình, cố gắng phấn đấu hết mình.

Chính vì thái độ tích cực và tinh thần hăng say làm việc của cô, các đồng nghiệp khác cũng bị lây nhiễm tinh thần đó.

Vậy là đã bốn năm kể từ khi thành lập văn phòng truyền hình Hạt Mè.

Trừ một vài nhân viên xin nghỉ việc vì ra nước ngoài. Không còn ai rời đi.

Tính ra, mọi người đều được xem là người cũ.

“Vậy chuyện này giải quyết như vậy đi!”

“Chúng ta chia nhau đến các quán bar, cố gắng tìm kiếm các nạn nhân.”

“Việc còn lại giao cho tôi xử lý.”

Tô Lam vừa mới bố trí xong mọi việc, ngoài cửa đã truyền đến tiếng đập cửa mạnh mẽ.

“Bùm bùm bùm!”

Mọi người đều quay đầu nhìn sang.

Nhìn thấy một bóng dáng xinh xắn lanh lợi, đang đứng ở cửa tủm tỉm cười nhìn họ.

Đôi mắt Tô Lam sáng lên, trong nháy mắt đã lộ ra một nụ cười vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

“Bảo Lan, sao cô lại tới đây?”

Bởi vì tai nạn ngoài ý muốn mà cổ họng bị thương, Nguyễn Bảo Lan ở nhà suốt hơn một tháng để nghỉ ngơi điều dưỡng.

Thật ra trước khi cô xta uất viện, cổ họng của cô ta cũng đã khôi phục bình thường.

Nhưng vì để làm thủ tục ly hôn với Thẩm Tư Huy càng sớm càng tốt.

Nguyễn Bảo Lan luôn giả vờ rằng mình luôn không thể nói chuyện được.

Việc đó trải qua gần một tháng.

Mỗi khi Tô Lam rãnh rỗi, cô sẽ gửi tin nhắn liên hệ với Nguyễn Bảo Lan qua wechat.

Hỏi thăm một ít tình hình gần đây của cô ta.
 
Chương 4401


Chương 4401

Ban đầu, Nguyễn Bảo Lan dự định sẽ giải quyết vấn đề của mình trong vòng nửa tháng.

Sau đó trở lại văn phòng làm việc.

Nhưng sau đó dường như lại xảy ra một chút vấn đề.

Cô ta xin phép Tô Lam nghỉ thêm nửa tháng.

Bây giờ đã hai mươi, ba mươi ngày trôi qua.

Tô Lam thấy Nguyễn Bảo Lan chủ động quay lại, gần như là phản xạ có điều kiện đã cho rằng cô ta đã giải quyết xong các vấn đề kia.

“A, Bảo Lan, đã lâu rồi chúng tôi chưa gặp côi”

“Sao rồi? Bây giờ sức khỏe của cô đã tốt hơn chưa?”

“Khi nào cô có thể quay lại làm việc?

Chúng tôi nhớ cô muốn chết!”

Ngay khi các nhân viên nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan, học lập tức như ong vỡ tổ chạy đến vây quanh, chào đón cô ta trở lại.

Nguyễn Bảo Lan được đưa đến giữa văn phòng.

Cô ta như trước không mở miệng nói chuyện mà chỉ đưa tay ra hiệu.

“Tôi khỏe rồi, cảm ơn mọi người đã quan tâm!”

Tô Lam liếc nhìn Nguyễn Bảo Lan Một cái, trong mắt hiện lên nghi vấn.

Sau khi nhận được ánh mắt của Tô Lam, Nguyễn Bảo Lan xoay người đi tới trước mặt cô, đưa tay làm ra hai động tác: “Tôi chỉ trở lại thăm mọi người một lúc, tôi còn có việc phải về sớm.”

“Cậu Thẩm còn đang đợi tôi ở dưới.”

Tô Lam cau mày ngay lập tức.

Cô biết rằng chuyện này chắc chắn có liên quan đến Thẩm Tư Huy.

Tròng mắt chuyển động, cô quay đầu nói với những người đồng nghiệp khác đang tiếp đón: “Được rồi, được rồi. Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc hay sao?

“Mọi người đi làm việc chính đii”

“Về phần Bảo Lan, vào phòng của tôi, chúng ta nói chuyện riêng, tâm sự đi!”

Ngay sau khi Tô Lam nói xong, những người khác đã trở lại chỗ ngồi của mình, bắt đầu làm việc.

Phương Trí Thành nói với Tô Lam trước khi ra khỏi văn phòng: “Tối nay tôi sẽ đến quán bar để hỏi chuyện, có lẽ sẽ tìm được một vài manh mối có tác dụng.”

Tô Lam gật đầu, nhìn theo Phương Trí Thành rời đi.

Khi Nguyên Bảo Lan theo Tô Lam vào phòng, Tô Lam quay lại nhìn xung quanh.

Sau đó đóng cánh cửa phòng lại.

Cô cũng hạ rèm cửa sổ xuống.

“Bảo Lan, chuyện của cô còn chưa xử lý ổn thỏa sao?”

Tô Lam quay lại rót cho Nguyễn Bảo Lan một cốc nước, vừa rót vừa hỏi.

Nhưng khi cô rót nước xong, quay lại nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan vẫn còn ngơ ngác đứng ở cửa.

Đôi mắt cô ta đã đỏ hoe.
 
Chương 4402


Chương 4402

Cảnh tượng này trực tiếp khiến Tô Lam bị sốc.

Cô nhanh chóng bước đến, quan tâm hỏi: “Bảo Lam, có chuyện gì vậy? Cái tên Thẩm Tư Huy kia bắt nạt cô sao?”

“Cô nói cho tôi biết, nếu anh ta dám bắt nạt cô, tôi nhất định sẽ ra mặt thay côi”

Nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan không ngừng cắn môi, cúi đầu hồi lâu không lên tiếng.

Tô Lam lại càng sốt ruột.

Cô kéo Nguyên Bảo Lan ngồi xuống ghế sô pha: “Có chuyện gì thì nói cho tôi biết, không chừng tôi còn có thể suy nghĩ biện pháp giúp cô giải quyết!”

Nguyễn Bảo Lan có chút khẩn trương vuốt chén trà trong tay.

Nước trong cốc có hơi nóng, nhưng lúc này cô ta không có cảm giác phỏng tay.

Cô ta hơi căng thẳng, ngồi cả buổi cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh.

Tô Lam nhìn cô ta như vậy, luôn cảm thấy đã xảy ra chuyện gì đó.

Nhưng trong chốc lát, cô cảm thấy ngượng ngùng không dám hỏi.

Vì vậy, cô cũng ngồi ở một bên không lên tiếng, chờ đợi Nguyễn Bảo Lan bình ổn cảm xúc của mình.

“Tô Lam…”

Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, rốt cuộc Nguyễn Bảo Lan cũng mở miệng.

“Tôi đây.”

SIIOIE 9 Nguyễn Bảo Lan do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng cũng ngẩng mặt lên nhìn Tô Lam.

Dường như đã hạ quyết tâm thật lớn: “Tôi đang mang thai.”

“Cô nói cái gì?”

Tô Lam lập tức sững sờ.

Sau khi nói ra những lời này, tảng đá lớn trong lòng Nguyễn Bảo Lan dường như được nới lỏng ra.

Cô ta vốn không có bạn bè ở thành phố Ninh Hải.

Có thể nói ra những lời trong lòng, ngoài Tô Lam ra, thật sự không tìm được người thứ hai.

Hơn nữa bây giờ lòng của cô ta thật sự đang rất loạn.

Cô ta cũng không biết nên xử lý chuyện này thế nào.

Cho nên lúc nấy mới viện cớ lên thăm đồng nghiệp, thật ra là muốn nói chuyện với Tô Lam.

Tô Lam ngập ngừng một lúc: “Thẩm Tư Huy nói sao?”

Kỳ thực, hai người Nguyễn Bảo Lan và Thẩm Tư Huy sớm đã lựa chọn giấu kín chuyện kết hôn.

Hơn nữa bọn họ cũng đã lĩnh giấy đăng ký kết hôn, nên dù có con thì cũng không được xem là một vụ bê bối.

Chỉ là Tô Lam không rõ lắm rốt cuộc mối quan hệ của bọn họ bây giờ là Sao.

Giống như Thẩm Tư Huy là loại người luôn lưu luyến bụi hoa, là một hoa hoa công tử chính hiệu.

Nếu biết Nguyễn Bảo Lan mang thai, không biết đối với anh ta là điều vui mừng hay đáng kinh hãi đây.

Nguyên Bảo Lan do dự một chút, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu: “Anh ấy còn chưa biết.”
 
Chương 4403


Chương 4403

“Chẳng lẽ cô chưa nói cho anh ta biết sao? Anh ta dù sao cũng là cha của đứa nhỏ, anh ta có quyên được biết chuyện này.

“Tôi biết…”

Nói xong hai chữ này, sắc mặt Nguyên Bảo Lan có chút ảm đạm.

Do dự một lúc, cô ta vân lấy điện thoại từ trong túi ra.

Đầu ngón tay mảnh khảnh lướt nhanh hai lần trên màn hình.

Sau đó bấm mở một tin tức.

Tô Lam nghiêng đầu nhìn sang, phát hiện đó là một tin tức về giới giải trí.

“Tin sốc, tổng giám đốc Thế Hòa, cậu Thẩm lại đổi bạn gái mới, lần này hóa ra lại là người nổi tiếng trên mạng!”

Tô Lam liếc nhìn tiêu đề một cái, sau đó kéo điện thoại của Nguyễn Bảo Lan lại, nhấn đóng giao diện: “Cả hai người đều làm trong ngành này, đôi khi vì thu hút ánh mắt của người khác, những tin tức giải trí sẽ viết những bài lung tung lộn xộn như vậy.”

Tô Lam còn chưa nói xong, đột nhiên Nguyễn Bảo Lan lắc đầu lo lắng: “Lần này khác với trước đây.”

“Cô nói cho tôi biết tại sao lại khác nhau? Chuyện với Lilian lần trước, anh †a không phải đã giải thích với cô rồi sao?”

“Lilian và giám đốc sáng tạo bộ phận kế hoạch của bọn họ có một chân, cũng không liên quan gì đến Thẩm Tư Huy, vì vậy…”

Tô Lam chưa nói xong, Nguyễn Bảo Lan đã ngắt lời cô bằng một giọng nói vô cùng yếu ớt: “Người phụ nữ kia đang mang thai.”

“Cô nói cái gì?”

Lúc này, âm thanh của Tô Lam đột ngột thăng lên quấng tám.

Cô đứng phắc dậy, nhìn Nguyễn Bảo Lan với vẻ không tin nổi.

“Cô nói cái tên kia làm người khác lớn bụng?”

Vừa nghe Tô Lam nói những lời này, mắt Nguyễn Bảo Lan lập tức đỏ lên.

Cô ta cúi đầu cố chịu đựng những cảm xúc khó chịu, sợ rằng sự yếu đuối của mình sẽ bày ra trước mặt người khác.

“Không đúng, Bảo Lan, cô chắc chăn đó là con của Thẩm Tư Huy sao?”

Không biết tại sao, Tô Lam có chút hoài nghi.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Mặc dù danh tiếng Thẩm Tư Huy rất xấu, nhưng cô luôn cảm thấy bản chất của anh ta cũng không đến nỗi quá tệ.

Rõ ràng trong nhà đã có vợ, lại còn ở bên ngoài làm người khác lớn bụng.

“Kỳ thực trong hai năm nay, tôi đối với những tin tức này đã sớm tê liệt từ lâu.”

Vừa nói điều này, Nguyễn Bảo Lan vừa cầm cốc nước của mình lên một cách căng thẳng: “Nên bây giờ, khi nhìn thấy những tin †ức này, tôi cũng sẽ coi như chưa nhìn thấy.”

“Mãi đến ba ngày trước, người phụ nữ đó gọi cho tôi yêu cầu gặp mặt.”

“Cô ta cho tôi xem giấy khám thai, nói răng cô ta đã mang thai được hơn hai tháng, sắp đủ ba tháng.”

“Đến lúc đó bụng cũng không giấu được nữa.”

“Trước khi tôi kết hôn với Thẩm Tư Huy, hai chúng tôi đã ký một thỏa thuận rằng sẽ không bao giờ đơn phương nói cho người khác biết chuyện chúng tôi đã kết hôn.”

Nguyễn Bảo Lan khẳng định rằng đứa trẻ trong bụng người phụ nữ kia là của Thẩm Tư Huy cũng không phải không có đạo lý.
 
Chương 4404


Chương 4404

Bởi vì khi người phụ nữ kia gặp Nguyễn Bảo Lan trong quán cà phê, gần như là nói thẳng vào vấn đề.

Cô ta đã biết chuyện hợp đồng hôn nhân giữa hai người bọn họ.

Vốn dĩ không định đến làm phiền Nguyễn Bảo Lan.

Chỉ muốn chờ đến khi hợp đồng giữa Thẩm Tư Huy và Nguyễn Bảo Lan kết thúc thì mới nói đến chuyện này.

Nhưng bây giờ đứa bé trong bụng cô ta đã gần ba tháng, chẳng mấy chốc sẽ không che được nữa.

Vì vậy cô ta thực sự không còn cách nào khác mới đến tìm Nguyễn Bảo Lan.

Nguyễn Bảo Lan biết Thẩm Tư Huy là một người vô cùng cẩn thận.

Bọn họ đã kết hôn bí mật trong hai năm, mỗi lần quan hệ, anh ta đều chọn cách đeo bao.

Chắc chắn sẽ không làm cô ta mang thai.

Mà lần gân nhất hai người phát sinh quan hệ cũng chỉ cách đây nửa tháng.

Bởi vì Nguyễn Bảo Lan bị sốt cao, từ chối sự chăm sóc của Thẩm Tư Huy, thậm chí kêu anh ta cút đi.

Trong cơn thịnh nộ, Thẩm Tư Huy đã cưỡng ép cô xảy ra quan hệ.

Sau đó trong lúc mê man, Nguyễn Bảo Lan bệnh càng thêm nặng, thậm chí ngất xỉu.

Thẩm Tư Huy vội vàng đưa cô ta đến bệnh viện.

Lần đó anh ta không đeo đeo, chính Nguyễn Bảo Lan cũng quên uống thuốc.

Chỉ có một lần đó, cô ta không ngờ được mình lại mang thail “Anh ta rất cẩn thận, nên sẽ không bao giờ tùy tiện làm người khác mang thai.”

“Trừ khi anh ta cố ý làm như vậy.”

Nguyễn Bảo Lan cúi đầu im lặng, mềm mại: “Hơn nữa, anh ta thậm chí còn nói cho người phụ nữ kia nghe về chuyện hợp đồng hôn nhân giữa chúng tôi, điều này cho thấy anh ta thật lòng thích người phụ nữ đó.”

Tô Lam thấy dáng vẻ nhẫn nhục chịu đựng của Nguyễn Bảo Lan, đột nhiên cảm thấy rất tức giận; “Bảo Lan, tôi thấy cô nói hơi quá dễ dàng rồi!”

“Nếu hai người bọn họ là tình yêu đích thực, vậy cô là gì?”

“Thanh xuân mấy năm của cô đều lãng phí không công, đó là gì?”

Ngón tay cầm cốc nước của Nguyễn Bảo Lan đột nhiên siết chặt.

Mặt cô ta có hơi tái, nhưng lại ra vẻ thoải mái nói: “Cũng không lãng phí, lúc trước anh †a cho tôi một khoản tiền.”

“Bảo Lan!”

Tô Lam ngồi bên cạnh đưa tay nắm vai cô ta.

Bắt buộc cô ta đối mặt với mình: “Bảo Lan, nói cho tôi biết, có phải cô đã yêu Thẩm Tư Huy không?”

Ánh mắt Nguyên Bảo Lan lóe lên.

Nhưng sau đó, trong ánh mắt cô ta hiện lên một sự thất vọng không thể giải thích được: “Tô Lam, bây giờ nói những điều này còn có ý nghĩa gì đâu?”

“Tôi yêu anh ta thì sao? Không yêu anh ta thì sao?”

“Tôi không chấp nhận được việc chia sẻ người đàn ông của mình với người khác.”
 
Chương 4405


Chương 4405

“Mặc dù tôi không quyền không thế, nhưng thứ duy nhất còn sót lại chính là một chút cốt khí này.”

Tô Lam nhìn dáng vẻ quật cường của Nguyễn Bảo Lan, không khỏi có chút đau lòng: “Vậy tôi hỏi cô, cô định làm sao bây giờ? Tôi có thể giúp được gì không?”

Nguyên Bảo Lan thở phào nhẹ nhốm, cuối cùng đặt cốc nước trong tay sang một bên: “Tô Lam, tôi muốn đi lấy đứa bé ra.”

“Cô nói cái gì?”

Nguyễn Bảo Lan nhìn cái bụng vẫn phẳng lì của mình.

Cô ta mới phát hiện mình có thai một tuần trước.

Thừa dịp cô ta vẫn chưa cảm nhận được nhịp đập của sinh mệnh nhỏ bé đó trong bụng mình.

Thừa dịp cô ta vẫn còn dũng khí, nhanh chóng kết thúc tất cả những việc này!

“Tôi biết làm như vậy thật sự rất tàn nhấn…”

“Nhưng nếu tôi liều lĩnh sinh đứa bé ra, để nó trở thành một đứa bé không có cha, chuyện này mới thật tàn nhẫn!”

Khi Nguyễn Bảo Lan nói điều này, tay cô ta đã nắm lấy cánh tay của Tô Lam: “Tô Lam, tôi thật sự không có bất kỳ người bạn nào ở Ninh Hải, cô là người duy nhất có thể giúp tôi!”

“Nhưng…”

Tô Lam nhíu mày.

Cô đột nhiên cảm thấy Nguyên Bảo Lan rất đáng thương, làm cho người khác vô cùng đau lòng.

Nhưng những gì cô ta nói không phải là không có lý.

Quả thực là tàn nhãn khi phá mất đứa bé.

Nhưng nếu sinh nó ra bây giờ thì mới đúng là không chịu trách nhiệm với nó.

Lúc trước khi cô mang thai ở nước ngoài, suy nghĩ ban đầu cũng là phá thai.

Nếu không phải hệ thống ở nước ngoài không cho phép…

E rằng Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi cũng sẽ không được bình ra sinh ra.

Cho dù bây giwof cô không hối hận, nhưng nếu những chuyện sau đó không được như ý muốn thì sao?

Tô Lam vẫn không quên được khi ở bên cạnh mình, việc Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi khao khát có cha ra sao?

Cô cũng không thể quên, khi bọn trẻ còn học mẫu giáo.

Bởi vì không có cha nên chúng phải chịu nhiều sự kỳ thị và khinh thường.

Tô Lam có hơi do dự, cô muốn xác định một lần nữa: “Bảo Lan, cô thật sự đã cân nhắc kỹ càng rồi?”

Trong vòng một tuần sau khi biết mình có thai, Nguyên Bảo Lan cũng sống trong tình trạng hốt hoảng.

Cô ta vấn luôn suy nghĩ về vấn đề này.

Ban đầu thật sự cô ta có hơi vui mừng.

Dù sao, bà nội Thẩm vẫn luôn hy vọng hai người bọn học có thể có một đứa con.

Nguyễn Bảo Lan cũng đã từng tưởng tượng nếu họ thật sự có con.

Mối quan hệ giữa cô ta và Thẩm Tư Huy có thể dịu đi một chút không?

Có lẽ họ có thể giống như một cặp vợ chồng bình thường.
 
Chương 4406


Chương 4406

Hôm đó vừa khéo là sinh nhật của Nguyễn Bảo Lan, ban đầu cô ta dự định sẽ nói chuyện này cho Thẩm Tư Huy biết.

Nếu Thẩm Tư Huy lạnh lùng từ chối nó, cô ta sẽ không do dự đi phá thai.

Nếu Thẩm Tư Huy vui vẻ chấp nhận, cô ta sẽ cố gắng sống thật tốt với anh ta.

Hai người sẽ có một cuộc sống như một cặp vợ chồng bình thường.

Nhưng đúng lúc này, cô ta nhận được cuộc gọi từ người nổi tiếng trên mạng kia.

Vì vậy, cô ta cũng xua tan ý định sẽ nói hết mọi chuyện với Thẩm Tư Huy.

Chuyện này vấn cứ để cô ta âm thầm giữ nó đến hết đời.

Ngoại trừ Tô Lam, cô ta cũng sẽ không tiết lộ với bất cứ ai.

“Tô Lam, tôi đã suy nghĩ chuyện này rất rõ ràng.”

Nhìn vẻ mặt kiên quyết của Nguyễn Bảo Lan, Tô Lam không biết làm SaO: “Vậy cô nói cho tôi biết, rốt cuộc tôi có thể giúp cô chuyện gì?”

“Tôi đoán có thể bà nội Thẩm đã nói gì đó với anh ta.”

“Vậy nên anh ta vấn luôn bám tôi †rong khoảng thời gian này.”

“Nếu cứ tiếp tục trì hoãn như vậy thì không biết có thể giấu tới bao giờ.”

“Hơn nữa gần đây tôi phát hiện ra khi tôi nhắc tới việc muốn đến bệnh viện, anh ta trở nên rất căng thẳng nhưng cũng không rời tôi nửa bước.”

“Cứ như vậy thì tôi không có cách nào phẫu thuật được.”

“Sau lần tôi bị sốt, anh ta thỉnh thoảng sẽ đến bệnh viện đó kiểm tra hồ Sơ của tôi.”

“Vậy nên Tô Lam, cô có thể tìm vài lý do đưa tôi ra nước ngoài.”

“Tôi định làm phẫu thuật ở bên đó.”

“Nhìn cô như thế này là đã hoàn †oàn quyết định kỹ lưỡng phải không?”

Tô Lam không khỏi nhíu mày.

Lòng cô trộn lẫn nhiều cảm xúc.

Loại chuyện này, cô thật sự không biết phải an ủi Nguyễn Bảo Lan ra sao.

Cũng không biết mình nên can thiệp thế nào.

Dù sao cô và Thẩm Tư Huy cũng không quá quen thuộc để nói cho anh †a biết.

“Đúng vậy, tôi đã quyết định.”

“Từ khi tôi và anh ta bắt đầu đã là một sai lầm, bây giờ chính là cơ hội để cắt đứt đoạn sai lầm này.”

Nguyễn Bảo Lan cúi đầu, như thể nói với Tô Lam, cũng như đang nói với chính mình: “Hơn nữa, hợp đồng hôn nhân giữa tôi và anh ta sẽ sớm hết hạn.”

“Cho dù người phụ nữ đó không xuất hiện thì tôi cũng sẽ không giữ lại đứa bé này.”

Tô Lam đành thở dài: “Bảo Lan, chuyện cô đã quyết định thì tôi sẽ không khuyên nữa.”

“Nhưng cô nhất định phải suy nghĩ kỹ càng, không được làm cho chính mình phải hối hận, hiếu chưa?”

Nguyễn Bảo Lan lắc đầu, dấu vết áp lực nhiều năm trên mặt, rốt cuộc cũng biểu hiện vẻ thoải mái: “Tô Lam, cô không biết mấy ngày nay tôi có bao nhiêu áp lực.”
 
Chương 4407


Chương 4407

“Có lẽ thỉnh thoảng cũng có vui vẻ và hạnh phúc, nhưng vĩnh viễn cũng không so được với những nỗi đau mà anh ta mang lại cho tôi.”

“Tôi đã là một người trưởng thành, tôi sẽ chịu trách nhiệm với những hành vi mà mình làm.”

Nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan chắc chắn như vậy, Tô Lam cũng không tiện nói gì thêm.

“Nếu cô thực sự chắc chắn rồi, tôi sẽ cho cô một cơ hội.”

Sau khi nghe Tô Lam nói, mắt Nguyễn Bảo Lan sáng lên ngay lập tức”

“Cơ hội gì?”

“Chờ sau khi giải quyết xong chuyện của của Asius, văn phòng chúng ta cần một nhân viên đi công tác ở nước Minh Hoàng để tiến hành hợp tác với tổng bộ Mq.’ “Chuyện này còn cần bao lâu?”

“Tôi tính sơ qua một chút, có lẽ mất khoảng nửa tháng, cô có thể chờ đến lúc đó không?”

Trên mặt Nguyễn Bảo Lan xuất hiện sự do dự.

Thật ra, thời gian nửa tháng đối với người đang có chuyện khẩn cấp như cô †a là có hơi dài.

Nhưng bây giờ xem ra, ngoài cơ hội này thì cô ta không còn cách nào khác tốt hơn.

Cô ta chỉ hy vọng trong thời gian nửa tháng, người phụ nữ kia sẽ không tiếp tục âm ï xông đến như con thiêu thân.

Băng không thì nếu chọc giận Thẩm Tư Huy, cô ta sợ rằng chuyện mình mang thai sẽ bị lộ.

“Được, vậy tôi sẽ chờ cô thu xếp.”

Nguyễn Bảo Lan vừa nói xong, hai người lập tức nghe thấy bên ngoài văn phòng truyền đến hết đợt la này đến đợt la khác.

Hai người còn chưa kịp hồi hồn lại, đã thấy cửa lớn văn phòng Tô Lam bị người ta đẩy ra, nghe “két” một tiếng.

Người bất thình lình xuất hiện ở cửa không phải ai khác, chính là Thẩm Tư Huy mặc một bộ quần áo thoải mái.

Trong nháy mắt cửa lớn văn phòng bị đẩy ra kia, Thẩm Tư Huy thấy ngay Nguyễn Bảo Lan ngồi bên cạnh Tô Lam. Biểu cảm vốn dĩ có phần lạnh nhạt bông nhiên trở nên dịu dàng.

Anh ta làm bộ như không có gì cả, đưa tay tháo kính râm trên mặt xuống.

Cứ thế, anh ta tựa vào khung cửa, liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay bản thân một cái, sau đó vẻ mặt không kiên nhãn mà mở miệng: “Không biết phí đỗ xe ở đây mắc lắm à? Bắt tôi đợi lâu như vậy!”

Đối với chuyện tình cảm, hiện tại Tô Lam đã được xem như một người từng trải. Cô chỉ nhìn biểu cảm của Thẩm Tư Huy, là biết anh ta đang đợi Nguyên Bảo Lan. Chỉ là, sau đó, cô lại phải cố tình làm ra một bộ dạng vừa không quan tâm vừa không bình tĩnh.

Đúng là trẻ conl Tô Lam tức giận mà hừ một tiếng, sau đó đứng dậy: “Cậu Thẩm đây có tiền như vậy, tin trăng hoa nhiều thế, há còn tiếc mấy đồng bạc phí gửi xe như vậy sao?”

“Haizz, tôi nói này chị dâu nhỏ…”

Ánh mắt Thẩm Tư Huy có hơi lóe lên, anh ta liếc mắt quét qua Nguyễn Bảo Lan một cái, sau đó vô cùng sốt ruột, sải bước đi vào trong.

Anh ta nhỏ giọng đi đến cạnh người kia: “Chị dâu nhỏ, em nhớ rõ ràng hình như trong khoảng thời gian này em không có đắc tội chị mà?”

“Sao em có cảm giác trong lời chị có sức sát thương lớn vậy?”

“Tất nhiên cậu không đắc tội với tôi, tôi cũng không dám đắc tội cậu!”
 
Chương 4408


Chương 4408

“Cùng lắm là tôi kéo Bảo Lan qua nói chuyện thêm mấy câu với mình mà thôi, cậu đã hùng hổ xông lên như vậy.”

“Tôi còn tưởng là cậu đến bắt kẻ thông dâm đấy!”

Nghe được lời này của Tô Lam, mặt Thẩm Tư Huy trắng bệch một trận.

Anh ta có phần xấu hổ mà liếc Nguyễn Bảo Lan một cái, xấu hổ cười cười: “Chị dâu nhỏ, coi lời của chị kìal”

“Chẳng lẽ chị thật sự không biết phí đồ xe dưới lầu của mấy chị mắc lắm à?”

Tô Lam liếc qua cái cà vạt số lượng giới hạn trên người Thẩm Tư Huy kia: “Chỉ riêng cái cà vạt này của cậu cũng đủ đỗ xe trong hầm tòa nhà này của chúng tôi suốt mười mấy năm rồi.

Vậy mà lại không dám đồ xel”

“Cậu ấm Thẩm, không phải bình thường mồm mép cậu lưu loát lắm à?

Lần nào cũng dỗ được con gái cho ngoan ngoãn, hôm nay cậu lấy cớ này đúng là hơi vụng về đấy!”

Thẩm Tư Huy cũng không hiểu chuyện qì.

Vất vả lắm anh ta mới đến nơi này một chuyến, không ngờ lại bị Tô Lam công kích nhiều như vậy, công kích hết từ đầu đến đuôi.

Tô Lam nhìn bộ dạng cạn lời của anh ta, cảm thấy ít nhiều gì mình cũng coi như đã giúp được cho Nguyễn Bảo Lan một lần.

Vậy nên cô không tiếp tục châm chọc anh ta nữa.

Cô quay người đi đến bên cạnh Nguyễn Bảo Lan: “Bảo Lan à, chuyện chúng ta nói ban nãy cứ quyết định vậy đi, việc gấp này nhất định cô phải giúp tôi!”

Nguyễn Bảo Lan không mở miệng nói gì, khóe miệng chỉ hơi nhếch lên, gật gật đầu.

Thẩm Tư Huy đứng một bên nghe xong lời này, cũng cuống quýt sáp lại gần: “Chị dâu nhỏ, chị bảo Bảo Lan giúp cái gì vậy?”

Tô Lam nhíu mày, vô cùng ghét bỏ mà nhìn anh ta một cái: “Cậu ấm Thẩm à, nếu cậu rảnh vậy, chi bằng đi rửa sạch hết mấy cái tin tức trăng hoa, hoa hoa cỏ cỏ, vân vân mây mây của cậu hết đi!”

“Dù sao Bảo Lan cũng xem như là một trong những đối tác của phòng làm việc chúng tôi, bây giờ đang hợp tác với công ty điện ảnh và truyền hình Mq, có một hạng mục cần cô ấy hỗ trợ.”

“Nhưng mà giọng của cô ấy…” Thẩm Tư Huy còn chưa nói hết, mắt Tô Lam đã trừng lên.

Ánh mắt hung dữ kia như rất muốn nói: Giọng của Nguyễn Bảo Lan xảy ra vấn đề, anh còn không biết do ai mà thành ra vậy sao?

Trên mặt Thẩm Tư Thần thoáng hiện lên một chút biểu cảm xấu hổ.

Anh ta liếc nhìn Nguyễn Bảo Lan một cái, sau đó sờ s0ạng cái mũi của mình, không tiếp tục mở miệng nói chuyện nữa.

Giọng nói của Nguyễn Bảo Lan rất ngọt ngào. Cái giọng búp bê đó của cô ấy vốn là thứ cô ấy kiêu ngạo. Bây giờ nó lại bị hủy vì một người phụ nữ không biết suy nghĩ, trong lòng Thẩm Tư Huy vân thấy hơi áy náy.

Từ sau khi chuyện đó xảy ra, anh ta cảm thấy rõ ràng tâm trạng Nguyễn Bảo Lan đi xuống rất nhiều. Đặc biệt là lúc này, môi khi cô ấy ngồi bên cửa sổ thì đều ngẩn ra, cả tươi cười cũng rất ít.

Ban nãy Tô Lam đến nơi này, đây cũng là lân duy nhất cô nhìn thấy Nguyễn Bảo Lan cười trong suốt hơn một tháng qua.
 
Chương 4409


Chương 4409

Nếu chuyện công việc qua lại có thể giúp tâm trạng của cô ấy nhanh trở lại bình thường, thì nó cũng không phải chuyện gì xấu.

Vậy nên hiện tại Thẩm Tư Huy cũng không phản đối: ‘Lúc này cô ấy phải đến đây làm việc?”

Tô Lam lắc lắc đầu: “Nửa tháng sau cô ấy phải đi nước M một chuyến.”

Thẩm Tư Huy vừa nghe lời này, hoàn toàn không lộ ra biểu cảm gì là kinh ngạc.

Thật ra chút chuyện này khiến Tô Lam và Nguyễn Bảo Lan cảm thấy có hơi kỳ lạ.

Chỉ là lời tiếp theo của anh ta khiến hai người đều mở rộng tâm mắt: “Vừa khéo nửa tháng sau tôi cũng định qua bên Milan tham dự một buổi biểu diễn của nhà mốt kia, có thể đi với cô ấy.”

“Không cần!”

Tô Lam vội vã đứng dậy từ chối.

Tình thế vội vã nhất thời, Nguyễn Bảo Lan cũng đứng dậy theo.

Nếu không phải Tô Lam mở miệng trước, chỉ sợ cô ấy cũng đã mở miệng nói chuyện.

Thẩm Tư Huy nhìn phản ứng trên mặt hai người phụ nữ, không kìm được mà có phần nghỉ ngờ: “Tôi không được đi à?”

Con ngươi Tô Lam chuyển vòng, trên mặt lộ ra một nụ cười miễn cưỡng: “Chuyện đó… thật ra cũng không phải không được.”

“Chỉ là lân này có thể Bảo Lan sẽ đi chung với nhân viên công tác của công †y điện ảnh và truyền hình Mq.”

“Nếu anh đi theo, có khi sẽ khiến công ty của chúng tôi có hơi quá thiếu chuyên nghiệp.”

Thẩm Tư Huy cũng không ngốc, thậm chí có thể nói là rất thông minh.

Nếu sau đó anh ta còn không nghe được lời gì ẩn ý trong đó, vậy anh ta cũng ngu quá rồi!

Nhất định hai người Tô Lam và Nguyễn Bảo Lan có gì đó gạt anh taI Thẩm Tư Huy đưa tay lên sờ sờ mũi, sau đó ngồi xuống, biểu cảm thư thái: “Nếu vậy, em đây sẽ thấy hơi lo lắng!”

Thấy trên mặt hai người Tô Lam và Nguyễn Bảo Lan đều có vẻ như thở phào nhẹ nhõm, vẻ nghi ngờ dưới đáy mắt Thẩm Tư Huy càng nặng.

Anh ta ngồi đó chờ Nguyễn Bảo Lan một lát, sau đó hai người bèn cùng rời khỏi văn phòng.

Ở dưới bãi đỗ xe, Nguyễn Bảo Lan theo Thẩm Tư Huy vào xe ông ta, vì bắt đầu từ lúc ra khỏi thang máy, Thẩm Tư Huy đã im lặng không nói gì.

Vây nên, sau khi hai người lên xe, không khí bên trong xe đã có phần trâm xuống.

Sau khi Nguyên Bảo Lan ở bên cạnh nhẹ nhàng thắt dây an toàn xong, cô vấn chờ Thẩm Tư Huy khởi động ô tô.

Chỉ là thời gian trôi qua từng phút từng giây, Thẩm Tư Huy vẫn cứ ngồi yên ở ghế lái như thế, hoàn toàn không có ý định khởi động xe.

Nguyễn Bảo Lan thấy chột dạ.

Sau khi nhìn thấy phản ứng của Thẩm Tư Huy như vậy, cô ấy lập tức cũng có phần hơi căng thẳng.

“Không phải em gạt tôi chuyện gì đấy chứ?”

Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Thẩm Tư Huy đột ngột mở lời.

Nguyễn Bảo Lan hoảng sợ, cô ấy ngẩng lên, quay phắt qua nhìn về phía Thẩm Tư Huy.

Sau khi đối diện với đôi mắt sâu thảm khó lường kia của cô ấy, Nguyễn Bảo Lan siết đôi tay của mình thật chặt, buộc bản thân phải tỉnh táo lại.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom