Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 4350


Chương 4350

Nhưng tới bây giờ chưa từng có giây phút nào như vậy, vui vẻ đến mức cả người giống như đang bay.

Như thể cô ấy có thể lơ lửng giữa không trung bất cứ lúc nào.

Bởi vì Lục Mặc Thâm thực sự đồng ý lời cầu hôn của cô ấy rồi, anh ta nguyện kết hôn với mình!

“Lục đại gia, em yêu anh chết mất”

Lâm Thúy Vân hét lên trực tiếp nhào vào lòng anh ta.

Hai người cùng ngã lên chiếc giường mềm mại.

Ánh mắt Lục Mặc Thâm lóe lên.

Nhìn Lâm Thúy Vân kích động đến mức hai má đỏ bừng, ánh mắt sáng như ngọc, khóe miệng không nhịn được hơi nhếch lên.

Anh ta đoán đúng, cô gái nhỏ này cũng giống anh taI Lâm Thúy Vân vui vẻ dựa vào ngực anh ta.

Sau đó hôn thật mạnh lên mặt anh ta.

Lúc này ngẩng đầu lên mới thấy bối mắt nhìn nhau.

Lúc này đây, vẻ mặt của Lâm Thúy Vân đang cực kỳ nghiêm túc, như thể đang bày tỏ tình cảm kiên định của mình: “Anh có biết không Lục Mặc Thâm?

Em thực sự thực sự rất yêu anhI”

Khóe miệng của Lục Mặc Thâm nhếch lên, nắm lấy bả vai của cô ấy: “Anh biết.”

“Không, anh không biết. Hoặc có thể nói, anh không thể hiểu hết được.”

Lâm Thúy Vân dựa vào ngực anh ta một lần nữa.

Chẳng qua cô ấy còn chưa kịp nói xong, đột nhiên cảm giác như mình đảo lộn long trời lở đất.

Cả người đã bị Lục Mặc Thâm áp chế.

Giáo sư Lục cứ nhìn cô ấy từ trên cao xuống như vậy, ánh mắt tràn đầy trìu mến: “Nói anh xem, còn gì anh không biết?”

Lâm Thúy Vân duõi tay ra ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của Lục Mặc Thâm: “Hừ, có quá nhiều chuyện anh không biết, có cần em nói cho anh từng chuyện một không?”

“Chúng ta có cả buổi tối hôm nay mà.”

Không biết vì sao rõ ràng câu nói này vô cùng đúng đắn.

Nhưng từ miệng Lục Mặc Thâm nói ra chẳng hiểu sao lại khiến Lâm Thúy Vân hiểu sai.

“Đêm còn dài, đương nhiên chúng ta nên làm chuyện có ý nghĩa hơn!”

Sau khi Lâm Thúy Vân nói xong những lời này, hai tay trực tiếp ôm anh ta.

Cô ấy không thèm nói cho Lục Mặc Thâm, thật ra trong đầu thì cô ấy đã có ý định cầu hôn từ rất lâu rồi.

Ai nói cứ phải đàn ông mới được cầu hôn phụ nữ?

Lâm Thúy Vân có thích ai, chuyện cầu hôn này chính mình hoàn toàn có thể làm!

Sở dĩ trì hoãn lâu như vậy là do trong lòng cô ấy hoàn toàn không chắc chăn.

Phải biết rằng, giáo sư Lục nhà bọn họ có thể nói là rất, rất giỏil Mỗi lần nhìn thấy Lục Mặc Thâm bị không biết bao nữ sinh chặn đường ở đại học Lan Ly.

Lâm Thúy Vân thân là trợ giảng của khoa nghệ thuật, cô ấy chỉ hận không thể vác mã tấu dài bốn mươi mét trên lưng xông lên chứng minh thân phận của mình!

 
 
Chương 4351


Chương 4351

Nhưng mỗi lần vào thời khắc cuối cùng, cô ấy vẫn quan tâm đ ến thân phận của Lục Mặc Thâm.

Cô ấy lại lặng lẽ cất cây mã tấu dài bốn mươi mét đi.

Thật ra cô ấy đã đợi rất lâu nhưng chưa bao giờ nghĩ sẽ đợi Lục Mặc Thâm câu hôn mình.

Vì vậy nên cô ấy luôn nghĩ mình sẽ chủ động.

Nhưng cô không biết rằng Lục Mặc Thâm vấn luôn nghĩ Lâm Thúy Vân sẽ đặt sự nghiệp lên đầu.

Cho nên anh ta tính toán chờ sau khi cô tốt nghiệp hãy lo chuyện kết hôn sau.

Hai người ngoài mặt cãi nhau chí chóe, nhưng sau lưng lúc nào cũng lo lắng cho đối phương.

Cho nên phải mất rất nhiều thời gian, hai người mới có bản lĩnh nói chuyện kết hôn.

Cho nên lâu như vậy hai người vẫn chưa đi làm giấy chứng nhận kết hôn.

Cho nên lúc Lục Mặc Thâm bảo cô ấy đi đăng ký kết hôn, Lâm Thúy Vân mới khiếp sợ như vậy.

Không phải là cô ấy sợ hãi mà là vô cùng bất ngờ, không biết phải làm sao để biểu lộ được hết.

Vì vậy, cuối cùng biến thành bộ dạng ngơ ngác.

Thiếu chút nữa gây ra những hiểu lầm không đáng.

“Giáo sư Lục, em yêu anh như vậy, sao đến lúc này anh mới nghĩ đến chuyện cầu hôn?”

Hai người đang ân ái với nhau, đột nhiên Lâm Thúy Vân ôm lấy cổ anh, nghiêm túc đặt câu hỏi.

Lục Mặc Thâm ở phía sau đã lên dây cót, không thể không tới.

Nhưng Lâm Thúy Vân lại đang ôm anh ta, khiến cho anh ta căn bản là không có cách nào nhúc nhích được.

Anh ta cau mày, kìm nén lồ ng ngực đang phập phồng: “Lâm Thúy Vân, em có phải là lợn không?”

Lâm Thúy Vân vừa nghe thấy lời này đột nhiên bắt đầu thấy xấu hổ.

Cô ấy vùng vây trong tuyệt vọng, sự cử động của cô ấy suýt chút nữa lấy đi cái mạng già của Lục Mặc Thâm rồi.

Mặt anh ta đỏ bừng, suýt nữa thú nhận ở đây: “Lâm Thúy Vân, em muốn lấy mạng của anh?”

Lâm Thúy Vân nhìn thấy phản ứng của Lục Mặc Thâm, trên mặt thoáng qua một tia gian xảo: “Mặc kệ, nếu hôm nay anh không trả lời vấn đề của em, em sẽ tra tấn cho anh chết!”

Cái Lâm Thúy Vân gọi là tra tấn, chính là thứ ở trong lồ ng ngực anh ta châm dầu vào lửa, lại cố tình không chịu để cho anh ta ăn.

“Bởi vì…

Đột nhiên Lục Mặc Thâm mở miệng nói.

Hai tay anh nắm chặt bả vai của Lâm Thúy Vân.

Như đang hồi tưởng lại cảnh tượng nào đó khiến cho anh ta nghiến răng nghiến lợi: “Chẳng lẽ em thực sự quên những lời anh nói với em ngay sau khi anh đến Anh Nam rồi sao?”

“Anh nói gì?”

Lâm Thúy Vân sững sờ trong giây lát.

Đâu óc trở nên quay cuồng, cố gắng nhớ lại cảnh tượng lúc đó.

Khi đó, cô ấy đã lẻn đến Anh Nam một mình.

Không quá nửa tháng sau, Lục Mặc Thâm cũng tới đây.
 
Chương 4352


Chương 4352

Những tháng đầu tiên ở chốn đất khách quê người, là khoảng thời gian Lâm Thúy Vân yếu lòng nhất.

Ngôn ngữ của cô ấy chưa được thông thạo, hơn nữa lại còn vô cùng nhớ nhà.

Cho nên thời điểm mà Lục Mặc Thâm xuất hiện trước mặt cô ấy, cô ấy muốn bay lên vì vui sướng.

Cho nên ngày hôm sau, cô ấy hào hứng kéo Lục Mặc đến quán bar để tận hưởng.

Sau khi uống say Lâm Thúy Vân đã lên trên sân khấu, nhảy tặng Lục Mặc Thâm một điệu nhảy nóng bỏng.

Trong cả quá trình, ánh mắt của anh ta không hề rời khỏi người Lâm Thúy Vân.

Nhiệt huyết dạt dào, đôi mắt đa màu sắc.

Cho tới bây giờ Lục Mặc Thâm chưa từng thấy lần nào Lâm Thúy Vân như vậy, khiến cho tim anh ta đập thình thịch.

Nhưng sự nhiệt tình của cô ấy cũng †hu hút các người đàn ông khác trong quán.

Mặc dù thấy Lâm Thúy Vân đã có bạn trai bên cạnh, nhưng bọn họ vẫn kiên trì đến và bắt chuyện không ngừng.

Ban đầu Lục Mặc Thâm còn hờ hững từ chối, nhưng về sau, Lục Mặc Thâm thực sự không thể nhịn được nữa, trực tiếp ra tay ở trong quán bar.

Bởi vì đang ở chốn đất khách quê người, nên sau khi Lục Mặc Thâm hạ gục người đàn ông cuối cùng, kéo Lâm Thúy Vân chạy trên đường lớn ở Anh Nam vào cuối mùa thu.

Ở chốn đất khách quê người như vậy mới được vui vẻ điên cuồng, khiến cho hai người đều cảm nhận từ trước đến nay chưa bao giờ được làm chính bản thân mình.

Lúc đó, Lục Mặc Thâm nhìn Lâm Thúy Vân ở bên cạnh cười rất tươi.

Đột nhiên có một loại cảm xúc mãnh liệt sinh ra, nghĩ chỉ muốn đi cùng cô ấy cả đời như vậy.

Anh ta nghĩ vậy, và rồi sau này anh †a đã làm như vậy.

Anh ta lấy chiếc nhân kim cương đã đặt nửa năm trước ra, quỳ gối trên con phố văng lặng trong đêm khuya thanh vắng.

“Lâm Thúy Vân, gả cho anh, để cho anh chăm sóc em cả đời!”

Giờ phút này, dù Lâm Thúy Vân có say rượu đến mấy cũng phải mở mắt ra nhìn thật kỹ.

Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô ấy thấy lúc này trên khuôn mặt của anh ta mang sự nghiêm túc chưa từng thấy trước đây.

Anh ta cứ quỳ gối như vậy, tay phải giơ cao chiếc nhẫn kim cương.

Ánh mắt tràn đây mong đợi, anh ta nhìn chằm chằm vào Lâm Thúy Vân, chờ cô ấy đáp lại.

Anh đã từng tưởng tượng hàng nghìn lần, thời điểm mà mình cầu hôn, Lâm Thúy Vân sẽ phản ứng như thế nào.

Cô ấy sẽ hét lên sung sướng và ôm lấy cổ mình.

Hay cô ấy sẽ kinh ngạc không dám tin, sau đó chạy trối chết?

Dù kết quả đó tốt hay xấu thì Lục Mặc Thâm đều đã từng tưởng tượng.

Nhưng điều anh ta không ngờ là phản ứng của Lâm Thúy Vân hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh ta.

Lâm Thúy Vân say lờ đờ, mơ màng nhìn Lục Mặc Thâm đang quỳ gối trước mặt mình.

Một lúc sau, cô ấy mới lúng túng cầm lấy chiếc nhãn trong tay Lục Mặc Thâm.
 
Chương 4353


Chương 4353

Chỉ tiếc rằng tay còn chưa kịp chạm vào nhãn, đột nhiên chân trở nên mềm nhữn.

Cô ấy ngã thẳng lên người anh ta sau đó nôn một trận như điên.

“Oẹ… Oẹl”

Toàn bộ rượu cô ấy uống cả đêm đều nôn hết vào bộ đồ đắt tiền của Lục Mặc Thâm.

Lúc này, Lục Mặc Thâm đang quỳ gối, Lâm Thúy Vân nằm sấp trên vai anh ta không ngừng nôn mửa.

Nghĩ lại cảnh tượng vô cùng xấu hổ đó, khiến anh ta cả đời không thể nào quên được.

“Qe”

Tiếng nôn mửa của Lâm Thúy Vân lại một lần nữa truyền đến bên tai.

Sắc mặt Lục Mặc Thâm bần thần, ngón tay run lên.

Chiếc nhân kim cương mà anh ta mất hơn nửa năm để thiết kế giờ đã rơi xuống mặt đất.

Lạch cạch lạch cạch rơi thẳng xuống cống.

Lúc anh ta vội vàng đi tìm mới phát hiện cống có nước đang chảy.

Chiếc nhãn kim cương được thiết kế và chế tác sau hơn nửa năm miệt mài chăm chút đã bị dòng nước cuốn trôi từ lâu.

Nhìn thấy Lâm Thúy Vân nằm chổng vó trên mặt đất giữa đêm hôm tối tăm, Lục Mặc Thâm cảm thấy hôm nay đúng là ngày xui xẻo: “Anh cảm thấy không bằng chúng ta nên về nhà trước đi.”

Mặc dù vấn đang phàn nàn như vậy, nhưng Lục Mặc Thâm vấn cởi bỏ bộ đồ của mình.

Anh ta đưa Lâm Thúy Vân say khướt trở về nhà trọ.

Sau đó tắm rửa và nấu thuốc giải rượu cho cô ấy.

Chăm sóc cho cô ấy cả đêm không chợp mắt.

Sáng hôm sau sau khi Lâm Thúy Vân tỉnh táo lại.

Cô ấy đã sớm quên rốt cuộc tối qua mình đã làm chuyện gì, quên sạch không còn một chút ký ức nào.

Nếu Lâm Thúy Vân đã muốn quên thì Lục Mặc Thâm cũng không nhắc lại nữa.

Nhưng sau khi anh ta tới cống nước đó vài lần.

Đáng tiếc là không thể đem chiếc nhãn kim cương trở về.

Sau sự việc này, cộng với việc học của Lâm Thúy Vân ở Anh Nam quá bận rộn.

Vì vậy, Lục Mặc Thâm đã hoãn lại chuyện cầu hôn vô thời hạn.

Nhưng hôm nay nếu Lâm Thúy Vân nhất quyết hỏi chuyện này, anh ta cũng không có gì phải giấu giếm.

Chẳng qua sau khi anh ta nhắc lại tất cả những chuyện xảy ra đêm đó một cách tỉ mỉ và cẩn thận.

Miệng Lâm Thúy Vân há to đến mức có thể tiếp tục nhét được một quả trứng.

“Không thể! Không thể như vậy được! Em không tin, đánh chết em cũng không tin!”

Cô ấy vô cùng hoảng sợ phủ nhận: “Sao em có thể gây ra chuyện ngu xuẩn như vậy được! Chắc chăn là giáo sư Lục đang trêu em, không thể, không thể được…”

Lục Mặc Thâm nhìn cô ấy không nói nên lời.

Hôm nay, nếu Lâm Thúy Vân không giở trò xấu quấn quýt lấy anh ta để hỏi cho bằng được.

Nhất định Lục Mặc Thâm sẽ lựa chọn tiêu hóa chuyện này trong bụng.
 
Chương 4354


Chương 4354

Bởi vì đây chính là lần đầu tiên Lục đại gia cầu hôn đói Nhưng không ngờ lại có kết cục như vậy, nói ra cũng không còn mặt mũi mà nhìn người tal Thậm chí Lâm Thúy Vân còn có thể tưởng tượng lúc mình nôn mửa khắp người anh ta.

Biểu cảm trên mặt anh ta không thể tả nổi.

Ôi trời ơi!

Nói cách khác, ngay từ khi bọn họ gặp nhau ở Anh Nam, Lục Mặc Thâm đã cầu hôn cô ấy rồi sao?

Nhưng do say khướt nên cô ấy không những nôn mửa khắp người anh †a, mà còn đánh mất chiếc nhẫn kim cương do chính anh ta thiết kế?

Bởi vì chuyện này đã để lại bóng đen tâm lý rất lớn đối với giáo sư Lục của chúng ta.

Cho nên trong suốt ba năm sau, anh ta không dám cầu hôn mình nữa.

Cái quái gì vậy, rốt cuộc Lâm Thúy Vân cũng hiểu được cái tên vợ cả đã chết.

Không ngờ vài năm nay cô ấy luôn lo lắng đề phòng, sợ Lục Mặc Thâm bị người phụ nữ khác bế đi.

Còn thắc mắc tại sao Lục Mặc Thâm không chịu cầu hôn mình, đều do hậu quả chính cô ấy gây ra sao?

Không có chuyện đó đâu! Lâm Thúy Vân chính là một cô gái kết hợp hoàn hảo giữa sắc đẹp và trí tuệ!

Làm sao có thể gây ra những chuyện ngu xuẩn như vậy được?

“Vậy bây giờ em còn muốn biết cái gì, anh sẽ nói cho em nghe toàn bộ.”

Lúc Lục Mặc Thâm nói lời này, Lâm Thúy Vân á khẩu không nói nên lời.

Nếu có một cái hang ở trước mặt cô ấy lúc này, chắc chắn cô ấy sẽ không do dự mà chui vào.

Lục Mặc Thâm đang định ôm cô ấy thì Lâm Thúy Vân lập tức chui vào trong chăm che kín mặt.

“Lâm Thúy Vân, ra đây cho anh!”

Lục Mặc Thâm kéo chăn ra.

Lâm Thúy Vân trốn trong chăn đã sớm biến thành một con đà điểu.

Mặc kệ cho anh ta có quát như thể nào, cô ấy đều kéo chặt chăn không chịu ra ngoài.

Cô ấy thực sự không còn mặt mũi nào nhìn người, đặc biệt là không còn mặt mũi gặp Lục Mặc Thâm!

“Vùi đầu trong chăn rất khó thở, cẩn thận ngạt thở đó!”

Lục Mặc Thâm vươn tay định túm chăn ra, nhưng anh ta phát hiện, Lâm Thúy Vân đã quấn hết chăn vào người rồi.

Anh ta hơi bất lực thở dài: “Anh đếm đến ba, nếu không mở chăn ra đừng trách anh không khách khí. Một… Bal”

Sau khi đếm đến một, một lúc sau Lục Mặc Thân nhảy lên ba luôn.

Sau đó anh ta đưa tay ra mạnh mẽ kéo chăn của Lâm Thúy Vân ra.

Sau đó, anh ta dùng sức thò tay vào trong chăn túm thẳng lấy mắt cá chân của cô ấy.

Chỉ cần dùng sức một cái Lâm Thúy Vân đã bị anh ta lôi ra khỏi chăn như một con cá.

“Lục Mặc Thâm, anh xấu xa, rõ ràng anh nói đếm đến ba mài”

Lâm Thúy Vân không giận nhưng bĩu môi, bắt đầu lên án.
 
Chương 4355


 

Chương 4355

Lục Mặc Thâm nhìn cô ấy từ trên cao xuống, dáng vẻ như một vị thần già đang ở đó: “Đừng nói đếm đến ba, cho dù anh đếm đến một trăm em cũng không chạy thoát được!”

“Bây giờ anh trực tiếp bắt em ra là bởi vì anh không muốn lãng phí thời gian.”

“Lãng phí thời gian lúc nào…ô…”

Lâm Thúy Vân còn chưa kịp nói xong miệng đã bị chặn lại.

Mãi cho đến khi Lục Mặc Thâm đắp chăn cho cả hai người, Lâm Thúy Vân mới biết được thế nào gọi là lãng phí thời gian.

“Lục Mặc Thâm, anh là cái đồ lưu manhl”

Tiếng quát mắng, giận giữ chẳng mấy chốc đã biến thành những tiếng th ở dốc.

Tuy hai người cãi nhau âmï, nhưng trong lòng bọn họ đều tràn ngập ngọt ngào chưa từng có trước đây.

““Reng reng, reng reng…”

Ngày hôm sau, Tô Lam ngủ tháng đến tám giờ vẫn chưa tỉnh.

Ngay lúc sau, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Tô Lam mơ mơ màng màng vươn tay từ trong chăn sờ s0ạng với lấy điện thoại.

Thậm chí cô còn không đọc tên trên màn hình, đã trực tiếp nhấn nút trả lời: “Ai đó?”

Mặc dù giọng nói của cô đậm giọng mũi, nhưng cũng không thể làm gián đoạn cảm xúc cao trào của người bên kia: “Tô Lam, mình đã kiềm chế suốt đêm qua rồi, có chuyện này nhất định mình phải nói cho cậu biết!”

Giọng nói của Lâm Thúy Vân khiến cho Tô Lam chưa mở to mắt cũng có thể nghe rõ.

Nhưng lúc này đây, trong giọng nói của cô ấy có một chút hào hứng và phấn khích: “Tô Lam, mình kết hôn với Lục đại gial”

“Cậu nói cái gì cơ?”

Sáng sớm nghe thấy tin tức bùng nổ, nháy mắt cơn buồn ngủ của Tô Lam biến mất ngay lập tức.

Cô vội vàng ngồi dậy, vui vẻ hỏi: “Thật vậy sao?”

Lâm Thúy Vân ở đầu dây bên kia điện thoại hân hoan: “Phải hay không thì cũng vậy thôi!

Cậu nghĩ mình là ail Nói xong lời này, Lâm Thúy Vân còn cẩn thận liếc về phía cửa phòng tắm.

Phát hiện giáo sư Lục vấn còn đang †ăm, mình liền buộc thắt lưng, rón ra rón rén đi tới ban công.

Ngay khi cánh cửa kính của ban công đóng lại, chiếc eo thon gọn của cô ấy đột nhiên duỗi thẳng.

Giọng nói lại biến thành vô cùng đắc ý: “Về chuyện này, tuyệt đối không phải là mình khoe khoang! Thật ra từ ba năm trước giáo sư Lục đã cầu hôn mình rồi.”

“Chẳng qua là lúc đó, mình đặt toàn bộ tâm trí cho việc học nên mới từ chối.”

Không biết vì sao, khi nói đến đây, đột nhiên Lâm Thúy Vân cảm thấy hơi chột dạ.

Cô ấy cẩn trọng quay đầu nhìn về phía phòng tắm, thấy Lục Mặc Thâm vân chưa đi ra, cô ấy lại tiếp tục khoác loác: “Cậu không biết đấy thôi, tối hôm qua giáo sư Lục phải ôm đùi mình, cầu xin mình gả cho anh ấy!”

Bên kia điện thoại Tô Lam nghe Lâm Thúy Vân chém gió ngày càng lố, không nhịn được cười: “Có thật không đó?”

Tô Lam vừa nghe thấy giọng điệu nghi ngờ của cô ấy, ngay lập tức trở nên không vui: “Đúng vậy nha! Cậu không biết lúc trước người theo đuổi mình xếp hàng dài từ đại học Lan Ly đến công viên ven sông đói”
 
Chương 4356


Chương 4356

“Nếu giáo sư Lục không quấn lấy mình, chưa chắc mình đã đồng ý gả cho anh ấy đâu!”

“Nếu như không có gì quan trọng, có thể để ngày khác không?”

Lâm Thúy Vân vừa mới nói xong đột nhiên nghe thấy giọng nói trầm thấp từ phía sau truyền đến.

Cô ấy chỉ cảm thấy da đầu sắp nổ tung, miễn cưỡng quay đầu lại.

Thấy Lục Mặc Thâm vừa tắm rửa xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng.

Tóc còn đang ướt cứ vậy mà đi ra.

Lúc này, anh ta đang lười biếng dựa vào mép cửa kính.

Đôi mắt đầy ẩn ý nhìn mình, khóe miệng nhếch lên một cách kỳ lạ.

“Phụt!”

Bên kia điện thoại Tô Lam nghe rõ lời của Lục Mặc Thâm.

Trong nhất thời cô ấy không nhịn nổi bật cười.

Còn ở bên đầu điện thoại bên này, Lâm Thúy Vân hận không thể tìm một cái hang chui vào: “Chuyện đó, chuyện đó…Tô Lam à giờ mình có chút việc phải xử lý, hôm khác nói chuyện sau nhai!”

Cô ấy nhanh chóng ngất điện thoại, sau đó xấu hổ nhìn Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, sao anh tắm rửa nhanh vậy? Anh tắm sạch chưa?”

“Lại đây… em giúp anh xem, nếu không sạch, em sẽ chà lưng giúp anh được không?”

Lục Mặc Thâm không muốn ăn cô ấy, anh ta liếc cô ấy một cái: “Nghe nói có rất nhiều người theo đuổi em hả?”

Một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống trán Lâm Thúy Vân: “Ơ, làm gì có chuyện đói Này… Này chỉ là hai người phụ nữ chém gió khoe khoang với nhau thôi, bình thường mài”

Lục Mặc Thâm lại nhướn mày: “Nghe nói đêm qua anh ôm đùi cầu xin em gả cho anh?”

Hai giọt mồ hôi lạnh lại chảy theo, Lâm Thúy Vân lập tức thẳng mặt tự mắng chính mình: “Ai nói hươu nói vượn? Là ai đã bịa đặt như vậy!”

“Rõ ràng đêm qua là em không biết xấu hổ sống chết ôm đùi cầu xin anh cưới eml”

“Ai không biết xấu hổ lại đổi trắng thay đen như vậy!”

Lục Mặc Thâm tiếp tục nhíu mày: “Vậy hôm nay em nói em còn nhiều việc, nếu không…”

“Ô hay, ô hay, ô hay!”

Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Lâm Thúy Vân vội vàng tuôn ba câu, nghiêm trang đi đến phía phòng khách.

Cô vừa đi vừa nghiêng về một phía: “Giáo sư Lục, em nói anh còn trẻ, sao tai lại lấng như vậy?”

“Ngay cả lúc em nói chuyện cũng nghe không rõ. Vừa rồi rõ ràng em nói với Tô Lam là, dù có chuyện lớn đến mấy cũng không thể trì hoãn việc cầu hôn!”

Lâm Thúy Vân vừa đi vừa đưa tay ra lau mồ hôi lạnh trên trán.

Cô ấy võ ngực: Eml Không phải chỉ là khoe khoang thôi sao?

Ồ, mỗi ngày đều phải khoe khoang về người đàn ông của mình!

Phụ nữ chúng ta được phép khoe khoang mà đúng không?

Thế nhưng người ta lại còn đứng sau nghe lén!

Đúng là dọa chết cục cưng rồi!
 
Chương 4357


Chương 4357

Lục Mặc Thâm nhìn dáng vẻ chạy trốn của Lâm Thúy Vân, trong mắt chứa đầy ý cười.

Đột nhiên anh ta cảm thấy, thật ra lấy được một kẻ dở hơi như vậy cũng rất thú vị.

“Sao vậy?”

Giọng nói mang theo sự buồn ngủ vang lên.

Ngay sau đó, đôi tay mạnh mẽ từ sau vòng qua eo Tô Lam.

Hôm nay Quan Triều Viễn không đi làm nên nằm lại trên giường cùng Tô Lam.

Tô Lam cúi đầu nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, cười tủm tỉm nhìn Lâm Thúy Vân ngắt điện thoại.

Khóe miệng cô hơi mỉm: “Em đoán không lâu sau, chúng ta sẽ được uống rượu mừng đó!”

“Uống rượu mừng?”

Tô Lam quay lại dựa vào trước ngực Quan Triều Viễn, hôn lên mặt anh một cái: “Vâng, rượu cưới của Lâm Thúy Vân với giáo sư Lục. Hôm nay bọn họ đi đăng ký kết hôn rồi!”

Quan Triều Viễn hưởng thụ nụ hôn thơm ngát của Tô Lam gửi tới vào sáng sớm, khóe miệng khẽ mỉm: “Lâm Thúy Vân luẩn quẩn một vòng, rốt cuộc nghĩ thông suốt vẫn chọn Lục Mặc Thâm?”

Tô Lam tức giận khẽ đập vào ngực anh: “Anh nói bậy gì đó! Người ta rất hợp nhau! Chuyện đăng ký kết hôn chỉ là chuyện sớm muộn thôi!”

“Em còn nhớ trước có người gạt em đi đăng ký kết hôn, tốc độ nhanh lắm!

Sao bây giờ lại thành luẩn quẩn trong lòng rồi?”

Tô Lam nghĩ đến đây, con ngươi đảo qua.

Sau đó trực tiếp vươn hai tay ra nhéo má Quan Triều Viễn: “Hay là giờ cậu chủ Quan của chúng ta hối hận rồi?”

Quan Triều Viễn nhìn vẻ nghiêm túc của Tô Lam, cố nhịn cười.

Bày ra dáng vẻ xem xét sau khi suy nghĩ nghiêm túc: “Bây giờ nghĩ lại, anh hơi hối hận chút!”

“Quan Triều Viễn!”

Tô Lam thở hổn hển, cắn một cái vào vai anh: “Em nói cho anh biết, bây giờ dù anh có hối hận cũng muộn rồi!”

“Chúng ta đã sinh ba đứa nhỏ rồi, mặc kệ anh nói gì cũng muộn rồi!”

Quan Triều Viễn rất thích nhìn dáng vẻ Tô Lam tức giận, tràn đầy sức sống.

Anh giang tay ôm chầm lấy cô gái nhỏ bé trong lồ ng ngực: “Anh hối hận thật, hối hận vì lẽ ra anh nên kéo em về cùng thuyền sớm hơn.”

“Mà không phải vô cớ kéo dài suốt năm năm!”

Bằng không, ít nhất anh còn có thể ăn thịt nhiều hơn vài năm.

Tô Lam dĩ nhiên không thể biết được trong lòng anh đang nghĩ gì.

Cô yên lặng không phát ra tiếng động đi xuống dưới tầng, nhìn thấy dáng vẻ Quan Triều Viễn đeo tạp dề bận rộn không ngừng, chỉ cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy qua trong lòng.

Bởi vì dù bên ngoài Quan Triều Viễn có lạnh lùng, tổng tài bá đạo đến mấy thì khi anh vấn luôn dùng hành động để yêu thương cô.

“Đáng ghét!”

Sau khi nghe sau những lời này, mặc Tô Lam lập tức đỏ bừng.

 
 
Chương 4358


Chương 4358

Con người này, khả năng dỗ dành người thực sự rất caol Ánh mắt cô lướt qua chiếc đồng hồ trên tường, phát hiện đã gần chín giờ: “Muộn vậy rồi sao? Chúng ta ngủ quên rồi, còn chưa đưa bọn nhóc đi học nữa!”

Tô Lam sợ tới mức lập tức ngồi dậy, xoay người định xuống giường.

Cô còn chưa kịp vén chăn lên đã bị Quan Triều Viễn ôm lấy, một lần nữa nằm trong ngực: “Hai đứa lớn đi xe trường rồi, còn đứa nhỏ được bà vú đưa đến nhà trẻ rồi.

“Nếu chờ đến em, không biết là năm con khỉ hay tháng con ngựa!”

Tô Lam sững sờ một lát: “Anh nhờ bà vú đưa con tới nhà trẻ rồi đúng không?”

Quan Triều Viễn gật đầu: “Vừa rồi anh thấy em ngủ ngon quá nên không đánh thức em.”

Bà vú đưa Quan Tử Việt đến nhà trẻ nên Tô Lam cũng không có gì phải lo lắng.

Chỉ là ban đầu cô định tự mình đưa con đi, như vậy có thể nhân tiện hỏi bọn họ về tình huống của Mộ Mẫn Loan một chút. Nhưng dù sao thì hôm nay cũng đã nằm lại giường, vậy thì để mai nói sau vậy!

“Bây giờ vẫn còn sớm, hay anh ngủ với em thêm một lát nữa.”

Quan Triều Viễn nói xong, chưa cho Tô Lam cơ hội từ chối.

Tô Lam khẽ kêu lên một tiếng, theo phản xạ ôm lấy cổ anh.

Dưới lớp chăn bông, cả hai người ở dưới chăn đều mát rượi.

Sáng sớm nhận được cái ôm nhiệt tình như vậy, khiến máu trong người Quan Triều Viễn đều dồn về một chỗ.

Giờ phút này, Tô Lam đang ở trên người anh, từ trên cao nhìn xuống.

Quan Triều Viễn nhìn đôi mắt sáng ngời của Tô Lam, trong sâu thẳm tâm trí anh chợt lóe lên: “Có thích trẻ con không?”

Tô Lam chưa hiểu ra ngay ý trong lời nói của Quan Triều Viễn, dường như theo bản năng gật đầu: “Đương nhiên! Nếu không thích sao chúng ta có thể sinh ba đứa nhỏ được?”

Cô vừa nói xong Quan Triều Viễn đã trở mình thay đổi vị trí của hai người.

Anh đặt tay lên vuốt v e tai Tô Lam, nhìn cô với ánh mắt rực lửa: “Nếu em thích trẻ con như vậy, hay là chúng ta sinh thêm một đứa nữa?”

“Gì cơ?”

Mãi cho đến sau đó, Tô Lam mới phản ứng lại.

Quan Triều Viễn hỏi mình thích trẻ con hay không rốt cuộc là có ý gì.

Cảm giác anh ấy lại đang muốn sinh thêm một em bé nữa với mình?

Có thể nói được những lời đùa giỡn lưu manh như vậy mà lại không tục tu, chỉ có mỗi Quan Triều Viễn làm được.

Đã sinh ba đứa rồi, người này con muốn mình sinh thêm đứa thứ tư sao?

Thật sự nghĩ cô là một con heo cái sao?

“Anh Quan, anh có biết là anh như vậy rất lưu manh không!”

Quan Triều Viễn dịu dàng hôn lên mặt @ “Vậy thì bà Quan, em không biết thường đàn ông thường có cảm giác thèm ăn hơn vào buổi sáng sao?”

Hai người vừa tâm tình xong, nháy mắt nhiệt độ trong phòng đã tăng vọt.

 
 
Chương 4359


Chương 4359

Không biết qua bao lâu trận chiến kịch liệt mới kết thúc.

Quan Triều Viễn vô cùng sảng khoái, còn Tô Lam thì bị rút hết sức lực, ngón tay cũng không có sức nhúc nhích.

Cô dựa vào đầu giường, nhìn Quan Triều Viễn vén chăn đi về phía phòng tắm Tuy nói bọn họ kết hôn được một thời gian lâu như vậy nhưng đây cũng không phải là lần đầu tiên Quan Triều Viễn tự nhiên đi lại trước mặt mình.

Trong ấn tượng của cô, Quan Triều Viễn luôn điều chỉnh cho cơ thể mình ở trạng thái tốt nhất.

Từng đường cơ trên cơ thể anh đều vừa phải, mỗi đường cong đều vô cùng quyến rũ.

Chỉ riêng vẻ ngoài của anh thôi cũng đủ khiến người nhìn phải đỏ mặt.

“Em nhìn có hài lòng không?”

Quan Triều Viễn thấy Tô Lam nhìn mình chăm chằm, mở miệng diễu cợt.

Cô bị bắt gặp nhìn lén, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Lam lập tức đỏ lên.

Cô vội vàng chui vào trong chăn, trùm kín đầu: “Nói bậy, em chưa nhìn thấy gì hết, em mùi”

“Nếu như em nói vậy…”

Quan Triều Viễn vừa nói xong lời này đi thẳng đến giường, bàn tay to vạch chăn lên.

Anh bế Tô Lam ra khỏi chăn: “Vì em không nhìn thấy gì hết nên đi tắm với anh chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?”

Bị Quan Triều Viễn lôi thẳng ra khỏi chăn như vậy.

Cho dù là vợ chồng nhiều năm như vậy, Tô Lam vân cảm thấy hơi ngại.

Giờ phút này, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng.

Cả người co lại trong lòng anh như con đà điểu.

Thậm chí cô còn lấy hai tay che mắt mình để không nhìn anh: “Đáng ghét! Thả em xuống nào!”

Tô Lam vừa che mặt vừa hét lên.

Cô cũng không phải không biết, mỗi lúc buổi sáng tỉnh dậy, tên Quan Triều Viễn kia chẳng khác gì như một con sói đói.

Nếu mình còn đi tắm cùng anh ấy, không chừng lại giãm lên vết xe đổi, bị anh ấy ăn sạch.

Vừa rồi cô đã kiệt sức rồi!

Giọng nói trầm ấm dễ nghe của Quan Triều Viễn truyền đến bên tai: “Em có chắc là muốn anh buông ra không?”

Tô Lam theo phản xạ gật đầu.

Vì vậy nên giọng nói tiếc nuối của Quan Triều Viễn vang lên từ trên đỉnh đầu cô: “Vậy được rồi.”

Tô Lam đang chuẩn bị cảm thán, Quan Triều Viễn từ khi nào nghe lời như vậy.

Đột nhiên cô cảm giác được hai tay Quan Triều Viễn buông lỏng, Tô Lam còn đang nằm trong lòng anh đột nhiên Tô Lam rơi xuống.

“AI”

Cô sợ hãi hét lên một tiếng, Tô Lam lập tức bỏ tay che mắt mình ra, dùng sức ôm lấy cổ Quan Triều Viễn.

Cùng lúc đó, Quan Triều Viễn vừa buông tay ra lại trở về vị trí cũ: “Không phải vừa rồi còn nhất quyết bắt anh buông tay ra sao? Sao giờ lại đổi ý nhanh vậy? Vẫn yêu thương nhung nhớ anh lắm à?”

Giọng nói của Quan Triều Viễn từ trên đỉnh đầu truyền đến mang theo ý cười.
 
Chương 4360


Chương 4360

Còn Tô Lam nghẹn uất thiếu chút nữa là hộc máu.

Căn bản là Quan Triều Viễn đang cố Tình đùa giốn cô!

Trong lúc cãi nhau ầm ï, hai người đi vào phòng tắm.

Vừa rồi, Quan Triều Viễn rời giường trước đã bật hệ thống máy sưởi trong phòng tắm trước, nước bên trong bồn tắm lớn cũng đã ốm.

Vừa mới vào đến cửa, Tô Lam đã cảm nhận được hơi nóng ập đến mặt.

Cô thoát khỏi vòng tay của Quan Triều Viễn, nhảy vào bồn tắm lớn.

Cả người Tô Lam nằm dưới nước, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn phòng bị nhìn chăm chằm Quan Triều Viễn đứng trước mặt.

Quan Triều Viễn hứng thú nhìn cô: “Em hành động nhanh chóng như vậy, cho nên vừa rồi nói không được nên lừa anh đúng không?”

Nghe xong lời này Tô Lam chỉ cảm thấy cả người mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngã xuống nước.

Thật vất vả mới ổn định tại bồn tắm lớn bên cạnh, anh hổn hển nói: “Anh đâu có lừa dối em! Em cũng không phải là không biết, mỗi lần đều một giờ mới xong được,”

“Em không cần mỗi ngày rèn luyện thể lực tốt như anhI”

Nghe Tô Lam ngậm máu phun người.

Làm đàn ông như Quan Triều Viễn chỉ cảm thấy lòng h@m muốn ở nơi nào đó của mình đã bắt đầu phình ra.

Trực tiếp nhấc chân dài vào bồn tắm lớn.

Trước đó để thuận lợi cho việc hai người tắm rửa, Quan Triều Viễn mới có ý định thiết kế một cái bồn tắm lớn như Vậy.

Anh vừa mới chen vào, lập tức bọt nước văng tung tóe khắp nơi.

Cô liên tục lùi lại phía sau, dồn về phía góc bồn tắm: “Này, anh muốn làm gì?”

Không biết vì sao, có lẽ vì hai người đã ở với nhau một thời gian dài.

Nên bọn họ có thể hiểu rất rõ về nhau.

Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.

Chỉ cần nhìn Quan Triều Viễn một cái, Tô Lam đã hiểu trong lòng anh nghĩ gì.

Bởi vì vừa rồi, ngay khi cô vừa nói xong, mắt Quan Triều Viễn đã lóe lên tia đắc ý anh còn bắt đầu rục rịch.

Không thể sai, đó là rục rịchl Mỗi lần người kia có ý định xấu, đều lộ ra ánh mắt này.

Quan Triều Viễn càng ngày càng tiến lại gần, cho đến cuối cùng Tô Lam cảm thấy tóc gáy mình đều dựng đứng hết lên, Hai tay Tô Lam chặn lại một góc.

“Không phải anh vừa nói anh thiếu vận động sao?”

“Anh nói vậy sao?”

Tô Lam ngơ ngác nhìn Quan Triều Viễn, Cô hoàn toàn không nhận ra ông chủ Lệ đang đào hố chờ mình nhảy vào.

“Tất nhiên là có. Anh nói anh không giống như em mỗi ngày đều tập thể dục, chẳng phải ý anh là anh thiếu vận động sao?”
 
Chương 4361


Chương 4361

Tô Lam sửng sốt một chút, đột nhiên cô cảm thấy Quan Triều Viễn nói như vậy cũng khá có lý.

Thậm chí cô không thể phản bác: kết quả là cô ngơ ngác gật đầu: “Gó thể hiểu như vậy!”

“Nếu đã nói vậy anh sẽ chịu khổ một chút, mỗi ngày vận động cùng em.”

“Cái gì tên là vận động nhiều nhỉ.”

“Em sẽ biết ngay thôi.”

“Này, Quan Triều Viễn tay anh làm gì vậy? Anh buông ral”

“Rõ ràng em vừa nói, bây giờ đổi ý cũng muộn rồi!”

“Anh cút đi!”

Chỉ trong chốc lát, trong bồn tắm lại xuất hiện những gợn sóng…

Cũng không biết bao lâu, trong phòng tắm truyền đến tiếng mệt mỏi.

“Em đã rửa sạch chưa?”

Tô Lam uể oải ngồi trong bồn tắm.

Lần này cô thực sự không nói điêu, cô thực sự không thể nhấc nổi ngón tay lên rồi.

Chỉ có thể mặc kệ để cho Quan Triều Viễn ôm tắm rửa sạch cho mình.

Động tác của anh thực sự rất nhẹ nhàng, giống như đang đối xử với bảo bối trân quý nhất thế giới vậy.

Tô Lam hài lòng nhìn Quan Triều Viễn.

Sau mỗi lần người kia làm chuyện đó đều rất dịu dàng, cẩn thận dọn dẹp sạch sẽ cho mình.

Sau đó lúc ôm lấy cô như có được cả thế giới.

Chính vì anh cảm thấy thỏa mãn mà [ Tô Lam cảm thấy dù mình có mệt đến mấy cũng đáng.

Hai người bọn họ cứ như vậy mà lãng phí cả một buổi sáng.

Lúc Tô Lam thay quần áo đi đến phòng khách.

Đã có thể ngửi thấy mùi súp gà thơm phức từ phòng khách truyền đến.

Cô vừa ngẩng đầu, từ vị trí này, tình cờ nhìn thấy bóng lưng Quan Triều Viễn đang bận rộn ra vào trong phòng bếp.

Vì mẹ có chuyện cần phải xử lý †rong ngân hàng nên ban ngày phải đến đó giải quyết.

Bảo mẫu Vi cũng đang nghỉ phép nên hai người bọn họ được sống lại thế giới chỉ có hai người, Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi đã tám chín tuổi.

Quan Tử Việt cũng đã bốn tuổi, bình thường chúng hay ngủ ở phòng riêng của mình.

Nhưng trước khi đi ngủ, lúc nào Tô Lam cũng qua phòng cùng bọn trẻ một chút.

Mỗi lần cảm giác đều bị mấy đứa nhỏ quậy tung.

Theo lời Tô Lam nói, là do cô lo mấy đứa nhỏ sợ bóng tối không ngủ được.

Nhưng mỗi lần cô tỏ ra ý như vậy, ba bé không ngần ngại chế nhạo: “Mẹ, rõ ràng là mẹ muốn ở trong phòng của chúng con không muốn rời đi nên mẹ mới viện cớ như vậy đúng không?”

Dù lần nào cũng bị ba nhóc chọc phá nhưng Tô Lam vẫn không cảm thấy mệt mỏi.

Mỗi đêm cô đều quấn quýt bên các con, không đến mười một, mười hai giờ cô sẽ không chịu trở về phòng.

Bởi vì bận rộn xử lý chuyện trong phòng làm việc.
 
Chương 4362


Chương 4362

Cho nên chuyện ân ái, vốn đã giảm đi đáng kể, lại bị bỏ đi.

Khiến cho ông chủ Lệ bừng bừng khí thế khóc không ra nước mắt.

Quan Triều Viễn thậm chí cũng bắt đầu hơi hối hận, anh không nên có con sớm như vậy.

Thậm chí cả đời này còn có ba đứa…

Nhưng khi anh trở về nhà, chỉ cần cởi bộ tây trang trên người mình ra, anh luôn có thể rửa tay và nấu canh với các con.

Điều quan trọng nhất là sếp lớn nhà cậu chẳng những có nhan sắc.

Mà dáng người cũng đẹp đến mức khiến người ta ch ảy nước miếng!

Người đàn ông như vậy lại được cô Tô Lam nhặt được!

Nhìn dáng vẻ kia, chắc chắn đời trước anh đã cứu vớt cả địa cầu.

Khóe miệng anh gợi lên nụ cười ngọt ngào, Tô Lam cũng lặng lẽ bước ra sau Quan Triều Viễn.

Vòng tay mảnh khảnh ôm lấy eo anh từ phía sau.

Giọng nói của cô mềm mại, thậm chí cảm giác như đang làm nũng: “Chồng ơi, anh dịu dàng chăm sóc như vậy, người ta không muốn rời anh thì làm sao bây giờ?”

Quan Triều Viễn đang rửa rau đột nhiên nghe thấy câu nói này, động tác của anh khựng lại.

Đôi tay đang nhàn rỗi, anh quay người lại.

Tô Lam ngẩng đầu nhìn anh.

Chao ôi, quả thực là nhan sắc thịnh thất Ba trăm sáu mươi độ đều không có góc chết.

Chẳng qua lúc này sếp Lệ của chúng ta đang nhíu mày.

Vẻ mặt anh rõ ràng có chút không vui: “Cái gì mà không thể rời khỏi anh được thì làm sao bây giờ? Ý em là em từng muốn rời khỏi anh đúng không?”

Tô Lam sửng sốt một lúc, ánh mắt cô hơi lóe, bắt đầu làm nũng: “Đáng ghét, anh rõ ràng biết người ta không có ý này mài”

Trong khi nói những lời này, tay Tô Lam vấn vòng lấy eo của Quan Triều Viễn.

Dán mặt mình lên ngực anh.

Lúc này, Quan Triều Viễn đang mặc một chiếc áo len màu đen bằng nhung rất ấm áp.

Tô Lam dán mặt mình lên ngực anh, nghe tiếng tim đập vững vàng của anh, cô chỉ cảm thấy vô cùng an tâm: “Chồng ơi, em yêu anhI”

“2?

Giọng nói của Quan Triều Viễn trên đỉnh đầu rõ ràng đã tạm dừng vài giây.

Tô Lam cau mày, vô cùng không vui nhìn anh: “Người ta đang chân thành bày tỏ tình yêu với anh, sao anh chỉ ừ một tiếng thôi vậy?”

“Chẳng phải quá có lệ rồi à?”

“Băng không thì sao?”

Quan Triều Viễn nhìn cô, đáy mắt có ý cười.

“Em cảm thấy ít nhất anh cũng phải trả lời lại một câu ‘vợ à, anh cũng yêu em linh tỉnh gì đó chứ!”

“Như vậy mới cho thấy anh có chút thành ý!”
 
Chương 4363


Chương 4363

Sau khi nghe được lời oán giận của Tô Lam, ý cười dưới đáy mắt Quan Triều Viễn càng đậm hơn.

Anh khoanh tay, trực tiếp dùng khuỷu tay ôm cô lên.

Sau đó cúi đầu hôn một cái lên má cô.

Nụ hôn này dịu dàng mà dài lâu.

Một lúc lâu sau, Quan Triều Viễn mới buông hai tay ra đặt cô xuống đất.

Bên này Tô Lam đang choáng váng thì bên tai lại truyền đến giọng nói †trâm thấp của Quan Triều Viễn: “Những lời em nói anh đều biết chuyện anh yêu em, toàn thế giới cũng biết.”

Khuôn mặt Tô Lam đột nhiên ửng đỏ, đỉnh đầu cô gần như sắp bốc khói.

Cô ngơ ngác nhìn Quan Triều Viễn, đôi môi hơi hé mở.

Không che giấu vẻ mặt hoa sỉ của mình chút nào.

Ông trời của tôi ơil Sếp Lệ nói lời âu yếm quả thực quá chọc người!

Một câu “Cả thế giới đều biết chuyện anh yêu em” khiến lời câu hôn của cô đi luôn rồi.

Tuy rằng cô vần luôn biết Quan Triều Viễn hoặc là không trêu chọc người khác, hoặc là chỉ cần một câu nói cũng sẽ trêu chọc người ta đến mức long trời lở đất.

Nhưng mà bây giờ lại nghe thấy anh nói những lời này với mình, Tô Lam cũng vui đến mức sắp bay lên.

Nhìn vẻ mặt hoa si của vợ mình, bộ dáng gần như dại ra.

Khóe miệng Quan Triều Viễn nhếch lên: “Được rồi, đừng lộ vẻ mặt này ra nữa, nếu không anh lại cho rằng em muốn làm một lần nữa.”

“Cái gì cơ?”

Trong lúc nhất thời Tô Lam vẫn chưa hồi thần lại, không rõ câu lại muốn làm một lân nữa của Quan Triều Viễn có ý gì.

“Cho dù cô chủ Lệ có nhu cầu thì cũng phải chờ anh bổ sung thể lực chứ có đúng không?”

Nhìn thấy đôi mắt mập mờ kia của Quan Triều Viễn, cuối cùng Tô Lam cũng phản ứng lại.

Không mặt cô đỏ bừng, tức giận mà đánh anh một cái: “Cái người này, đừng có lưu manh như vậy được không.”

Nhìn thấy bộ dáng tức hộc máu kia của Tô Lam, Quan Triều Viễn cũng không tiếp tục trêu cô nữa: “Em đi chuẩn bị bát đũa đi, sắp ăn cơm được rồi.”

Tô Lam gật đầu.

Nhìn trên bàn đều là món mà cô thích ăn, khóe miệng cô nở nụ cười hạnh phúc.

Cô đơn giản chỉ muốn loại cuộc sống sinh hoạt bình đạm mà yên bình như vậy.

“Nghĩ cái gì vậy?”

Lúc Tô Lam đang xuất thần, đột nhiên chóp mũi bị chọc một cái.

Ngay lúc cô hồi thần lại liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú kia của Quan Triều Viễn đã tiến gần sát trước mặt mình: “Nghĩ cái gì mà nhập tâm như thế, điện thoại kêu mà em cũng không nghe thấy sao?”

Nói xong những lời này, Quan Triều Viễn đưa điện thoại, thấy tên của cô Elena đang nhấp nháy trên màn hình điện thoại.

Ánh mắt cô sáng ngời, tế bào toàn thân cũng khẩn trương theo: “Là cô Elena gọi tới!”

Quan Triều Viễn gật đầu.

Nếu điện thoại là do anh cầm lại dây thì đương nhiên anh biết ai đang gọi: “Nhận đi.”
 
Chương 4364


Chương 4364

Không biết vì sao trong nháy mắt khi nhận cuộc điện thoại kia Tô Lam lại cảm thấy bản thân khẩn trương hơn.

Cô điều chỉnh hô hấp, trong lòng yên lặng nói với chính mình. Mặc kệ cô Elena có đồng ý điều kiện thứ ba của cô hay không thì cô sẽ đều vui vẻ mà chấp nhận kết quả, tuyệt đối sẽ không tức giận chút nào!

Sau khi âm thầm thuyết phục bản thân, lúc này Tô Lam mới ấn nghe.

Giọng nói và hơi thở của cô cũng trở nên vô cùng vững vàng: “Chào cô Elena.”

Quan Triều Viễn hơi kinh ngạc đối với việc cô có thể điều chỉnh tâm trạng của mình tốt nhanh như vậy.

Nhưng mà đây cũng là điểm anh rất tán thưởng cô.

Cô gặp nguy không loạn, cho dù chuyện lớn đến đâu cô cũng có thể hoàn toàn kiểm soát được tiết tấu của nó.

Đây là người phụ nữ mà Quan Triều Viễn coi trọng.

Bên đầu kia của cuộc điện thoại, dường như giọng nói của cô Elena không quá giống với ngày thường: “Cô Tô Lam, tôi có một tin xấu và một tin tốt, cô muốn nghe cái nào trước?”

Sau khi nghe xong những lời này, biểu tình trên khuôn mặt cô hơi cứng lại.

Bởi vì cô mở loa cho nên tất cả lời nói của cô Elena đều được Quan Triều Viễn đang ngồi phía đối diện bàn ăn nghe không sót một chữ nào.

Ánh mắt sâu thẳm của anh xẹt qua một tia kinh ngạc. “Cô cứ nói tin xấu trước đi.”

Giọng nói của cô Elena có hơi mệt mỏi: “Lúc này chúng tôi định tung ra một couple, nhưng đã xảy ra chút vấn đề”

“Cái gì? Cô có thể nói kỹ càng tỉ mỉ hơn không?”

Tô Lam tỏ vẻ cô không nghe hiểu.

Dựa vào cuộc gặp gỡ giữa hai người vào ngày hôm qua, Tô Lam biết.

Lúc này, Mq đang muốn cho hai người mới là Asius và Mộ Mẫn Loan làm một cặp.

Mà hiện tại cô Elena đang nói với mình là couple này đang xảy ra chút vấn đề sao?

Rốt cuộc là giai đoạn nào xảy ra vấn đề, là vấn đê của Mộ Mẫn Loan hay là của Asius?

“Mấy ngày hôm trước Asius đến quán bar với mấy người bạn, không cẩn thận nổi lên xung đột với người khác, hình như còn xảy ra án mạng.”

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Tô Lam vừa nghe những lời này cũng ngây người trong nháy mắt: “Tại sao lại xảy ra án mạng được?”

Ngày hôm qua sau khi Elena biết được chuyện này, cả một đêm cũng không nghỉ ngơi tốt được, bây giờ lại có vẻ vô cùng mệt mỏi: “Bây giờ Asius đã vào trại giam ở thành phố Ninh Lâm, hiện tại cảnh sát cũng không tiện tiết lộ vụ án một cách chỉ tiết cho chúng tôi.”

Ở đầu bên kia điện thoại, Elena thở dài một hơi: “Ai có thể biết được đến lúc mấu chốt lại xảy ra loại chuyện này được chứ?”

Hiện giờ Asius đã vào trong trại giam, đồng nghĩa với việc tất cả những nỗ lực và tâm huyết trong mấy năm nay của cô ta cũng trở nên uổng phí.

Hơn nữa ngay cả Mộ Mẫn Loan cũng bị liên lụy.

Nghĩ đến đây, cô Elena liền cảm thấy vô cùng đau đầu.

Ban đầu cô ta cho rằng chuyến đi của mình đến Bạch Lạc sẽ vô cùng suôn sẻ.
 
Chương 4365


Chương 4365

Lại không đoán được thế nhưng lại gặp phải nhiều trắc trở như thế.

Trước khi chuyện này xảy ra, có lẽ Mq sẽ lựa chọn người hợp tác với mình ở trong nước.

Nhưng sau khi chuyện này xảy ra, Mq sẽ trở thành ngôi sao chổi bị mọi người xa lánh.

Cho nên lúc này, khi cô Elena gọi điện cho Tô Lam là cô muốn hủy bỏ cuộc hợp tác lần này.

Dù gì cho dù cô ta không hủy thì chỉ sợ Tô Lam cũng sẽ không muốn tiếp tục hợp tác với bọn họ.

Chi bằng cô ta mở miệng nói trước thì ngược lại cũng có bậc thang để đi Xuống.

Nhưng khi cô Elena nói những lời này xong thì bên kia điện thoại lại truyền tới giọng nói chứa đầy sự nghi ngờ của Tô Lam: “Cho nên cô Elena, tin tức tốt kia của cô là gì vậy?”

Elena hơi sửng sốt.

Làm sao một cô gái thông minh như Tô Lam lại không đoán được tin tức tốt của cô ta là gì?

Vốn dĩ cô ta nghĩ mình không cần nói nữa nhưng không nghĩ tới Tô Lam vân nghiêm túc hỏi ra vấn đề này.

Trong lúc nhất thời, sắc mặt của cô Elena cũng không giữ được: “Chỉ sợ tin †ức này đối với cô mà nói cũng không phải tin tức gì tốt Lúc này dường như Tô Lam cũng nhận được ánh mắt dò hỏi của Quan Triều Viễn.

Cô ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt cô Quan Triều Viễn.

Cô nhìn thấy ánh mắt và sắc mặt của chồng mình vô cùng bình tĩnh.

Nhìn dáng vẻ của anh, dường như anh hoàn toàn không muốn nhúng tay vào chuyện này.

Xem ra Quan Triều Viễn cũng biết mình đang quyết định cái gì.

“Cô Elena, nếu như cô không nói thì sao tôi biết được tin tức nào với tôi là xấu hay là tốt?”

Bên kia điện thoại, Elena hơi do dự một lát, cuối cùng vấn phải mở miệng: “Thật ra trước khi chuyện của Asius xảy ra thì tôi cũng đã xem qua tư liệu trong USB của cô rồi.”

“Sau khi xem những nội dung đó xong tôi cũng cảm thấy rất ngạc nhiên và cũng cảm thấy vô cùng vui.”

“Từ trước đến nay tôi không có nghĩ tới trước khi ký hợp đồng cô cũng đã chuẩn bị nhiều thứ như vậy.”

“Điều này cũng đủ để chứng minh rằng cô là một đối tác vô cùng hoàn mỹ và rất có trách nhiệm.”

“Nếu không có vụ bê bối của Asius thì có lẽ hai người chúng ta sẽ là người hợp tác tốt nhất.”

Khi cô Elena còn chưa hoàn toàn nói xong đã bị Tô Lam trực tiếp ngắt lời: “Cô Elena cũng cho rằng tôi là người hợp tác tốt nhất, vậy nếu cô đã mời tôi thì đương nhiên tôi cũng sẽ vui vẻ chấp nhận rồi.”

“Sao?”

Cô Elena hơi sửng sốt.

Nét mặt cô ta cứng lại, dường như không quá tin vào lỗ tai của mình.

Phải biết rằng hiện tại Asius đang bị vụ bê bối kia quấn thân.

Tin tức của anh ta đã sớm bị truyền thông lớn phơi bày.

Lúc này Tô Lam chấp nhận quảng bá cho hai người bọn họ, không thể nghi ngờ mà nói là cô đang tự mình chuốc lấy khổ.

Hơn nữa đây lại là một vụ mua bán trăm hại mà không có lợi.

Làm một người doanh nhân, bản năng lớn nhất của bọn họ chính là trục lợi.

Nhưng loại hành vi của Tô Lam lại hoàn toàn đi ngược lại với điều đó.
 
Chương 4366


Chương 4366

Nghĩ đến đây, ngay cả cô Elena cũng không thể đoán ra được rốt cuộc Tô Lam đang tính toán điều gì.

Sau khi trâm mặc một lúc, cô mở miệng lần thứ hai: “Cô Elena, chẳng lẽ ngoại trừ chúng tôi thì còn ai dám nhận công việc này hay sao?”

“Cô chắc chắn chứ?”

Elena trầm mặc một lát, rồi lại xác nhận chuyện này một lân nữa với Tô Lam: “Hợp đồng này kéo dài năm năm, trong vòng năm năm này, tất cả minh tinh của Mq ở châu Á đều do văn phòng truyền hình Hạt Mè của cô đảm nhiệm quảng bá.”

“Nhưng công việc quan trọng nhất trước mắt chính là làm sao giúp Asius minh oan.”

“Nếu cô cảm thấy lần hợp tác này không có vấn đề gì thì buổi tối hôm nay tối tôi sẽ ký hợp đồng với cô.”

Lúc Tô Lam nghe được những lời này, khóe miệng cô hơi nhếch lên: “Vậy tối nay chúng ta sẽ gặp nhau.”

Sau khi cúp điện thoại, cô Elena lại mở laptop của mình ra một lần nữa.

Folder vừa được mở ra trên màn hình chính là phần tư liệu trong USB mà Tô Lam đưa cho cô.

Toàn bộ nội dung trong folder bao gồm cả tư liệu của tất cả những minh tinh của Mq từ khi thành lập.

Ở phía cuối còn có một đoạn lời bình vô cùng ngắn gọn.

Nội dung bên trong lời bình này đại khái là phân tích những thuận lợi và khó khăn khi học tới Bạch Lạc phát triển.

Không thể không nói, tuy rằng những lời bình này của cô vô cùng ngắn gọn nhưng cũng vô cùng chính xác.

Thậm chí ý tưởng lúc cô ta ký hợp đồng với những minh tinh kia cũng vô cùng ăn khớp.

Lúc trước mới nhìn thấy những văn kiện này, có thể nói Elena vui mừng nhảy nhót.

Bởi vì trải qua quá nhiều trắc trở, cô †a cũng thậm chí không tiếc tới Bạch Lạc một chuyến.

Cuối cùng cũng tìm được người hợp tác mà cô ta vô cùng ưng ý.

Cô ta đang chuẩn bị gọi điện thoại thông báo cho trợ lý của mình, ngày mai sẽ liên lạc với Tô Lam về việc đàm phán lý hợp đồng.

Thì ngay lúc này, trợ lý kiêm phiên dịch viên của cô ta lại vô cùng nôn nóng mà gõ cửa nhà mình.

Trợ lý kể toàn bộ việc Asius bị nghi ngờ có liên quan đến một vụ án mạng cho cô ta nghe.

Tuy rằng cô ta cũng không rõ ràng toàn bộ sự việc đã trải qua như thế.

Nhưng lần tuyên truyền và mở rộng cho người mới này của cô ta cũng chịu ảnh hưởng vô cùng lớn.

Ban đầu cô Elena tính từ bỏ việc tiến quân đến nước Thiên Hoàng.

Chính là cô ta cũng không ngờ tới việc ngày hôm sau lúc gọi điện thoại cho Tô Lam.

Nhưng cô gái trẻ này lại cứ thế đồng ý rồi.

Cũng tốt, vậy để cô ta nhìn xem Tô Lam có bản lĩnh gì đi!

iiÚt tUU LUIU 2 Sau khi cúp điện thoại, Tô Lam ngẩng đầu nhìn về phía Quan Triều Viễn.

Nhưng Quan Triều Viễn không những không mở miệng mà lại giống như vừa rồi anh chưa từng nghe thấy gì.

Anh trực tiếp gắp một đũa rau xanh vào trong bát của cô: “Ăn cơm đi.”
 
Chương 4367


Chương 4367

Đôi mắt Tô Lam chớp chớp, gắp rau xanh vào miệng mình, ngay sau đó lại hỏi: “Ngài Lệ, tôi còn tưởng ngài sẽ hỏi tôi một số chuyện đấy!

“Hỏi em cái gì?”

“Đương nhiên là hỏi tại sao em lại không phủi sạch quan hệ với Mq trong thời điểm mấu chốt này, ngược lại lại nhận củ khoai lang vô cùng nóng ấy vào tay, chẳng lẽ anh không hiếu kỳ ư?”

Khóe miệng Quan Triều Viễn hơi nhếch lên một độ cong mờ nhạt.

Anh cười, nhìn Tô Lam, buông chiếc đũa trong tay xuống.

Sau đó giả vờ nghiêm túc mà mở miệng hỏi: “Đúng vậy, vừa nấy anh cũng muốn hỏi em.”

“Tại sao lúc này, trong thời điểm quan trọng như thế em lại không phủi sạch quan hệ với Mq mà ngược lại muốn tiếp nhận củ khoai nóng bỏng tay này vậy?”

Nhìn thấy Quan Triều Viễn nghiêm túc phối hợp như thế, Tô Lam cũng cảm thấy có hơi ngượng ngùng: “Đương nhiên bởi vì bọn em có thực lực!”

“Lại nói tiếp năm đó em cũng đã từng đấu với Asius ở trường.”

“Tuy rằng anh ta rất kiêu ngạo lại tự phụ, nhưng chuyện thương thiên hại lý như giết người này, em cảm thấy anh ta cũng không dám làm.”

“Dù gì lúc đến nước Thiên Hoàng, anh ta muốn tạo couple với Mộ Mẫn Loan để xuất đạo, đối với anh ta mà nói đây là cơ hội tốt mà xưa nay chưa từng ..”

co.

“Em cảm thấy nhất định anh ta sẽ không ngu ngốc đến lức lại dính vào vụ kiện tụng liên quan đến mạng người kia, nhất định trong đó có nội tình.”

Không sai, Tô Lam có tính toán đó.

Chỉ cần Asius không có quan hệ gì với vụ án mạng kia thì bọn họ vẫn có cơ hội đảo ngược thế cờ.

Hơn nữa chỉ cần nó được vận hành đúng cách thì nói không chừng có thể †ạo nên một vụ oanh động lớn hơn nữa.

Có câu tục ngữ gọi là liều một phen, xe đạp cũng biến thành motor.

Vạn nhất tất cả đều theo dự kiến của Tô Lam thì cô đã hạ một thế cờ vô cùng lớn.

Lúc này nếu văn phòng truyền hình Hạt Mè có thể thành công tẩy trắng, giúp cho Mq chuyển mình.

Như vậy về sau, văn phòng truyền hình Hạt Mè sẽ là một studio có thể kết nối trực tiếp với những công ty lớn trong quốc tế.

Cái này được gọi là cổ chai cũng không bao giờ còn tồn tại nữa.

Tô Lam cân nhắc, đột nhiên trán cô đau đớn.

Chờ cô hồi thần lại thì vừa lúc nhìn thấy Quan Triều Viễn đang thu tay mình lại: “Ăn cơm trước đi.”

“Đáng ghét! Người ta đang phân tích chuyện quan trọng như vậy, căn bản là anh chẳng cho chút ý kiến gì, chỉ biết nói ăn cơm mà thôi!”

Khóe miệng Quan Triều Viễn xệ xuống, anh duõi tay gắp một miếng thịt bò được nấu nhừ cho Tô Lam: “Thứ nhất, đối với anh mà nói thì cho em ăn no mới là chuyện quan trọng nhất.”

“Thứ hai, anh cảm thấy đoạn phân tích kia của em khá ổn, cho nên anh không có ý kiến gì khác.”

Phải biết, có thể tùy cơ ứng biến mà làm cho Boss Lệ nói ra hai chữ này, có nghĩa là Tô Lam đã làm rất rất tốt công việc.

Được chồng khẳng định, đôi mắt của Tô Lam sáng như bóng đèn.

Cô chống má bằng tay phải, nghiêng đầu nhìn chăm chằm Quan Triều Viễn bằng ánh mắt sáng rực.
 
Chương 4368


Chương 4368

Dùng một giọng rất lười biếng: °GHOHIU’ Một tiếng chồng rất ngọt ngào, trong lòng Quan Triều Viễn hơi rung động: “Sao vậy?”.

“Một ngày nào đó, em sẽ khiến anh †ự hào khi cưới Tô Lam eml”.

Nói xong, Tô Lam cúi đầu xuống, nghiêm túc ăn cơm.

Bộ dáng kia hoàn toàn không giống như là đối mặt với một khó khăn lớn nào cả.

Khi Quan Triều Viễn nhìn thấy cô đang ăn một cách say sưa, một vẻ mặt cưng chiều xuất hiện trên khuôn mặt anh.

Một bên nhặt rau cho Tô Lam, một bên trong đầu anh quay cuồng nhanh chóng.

Chợt như nghĩ ra điều gì, anh chạm vào chiếc điện thoại bên cạnh.

Vuốt đầu ngón tay, anh nhanh chóng gửi một tin nhắn văn bản.

Khoảng năm bốn giờ, xe nhà trường chở Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chỉ trở về.

Tô Lam đã trực tiếp đến nhà trẻ đón Lệ Hưng Nam tan học.

Khi ra khỏi ghế sau xe, cô nhìn quanh.

Đúng như dự đoán, ở bên kia đường thấy được chiếc xe bảo mẫu màu đen của Mộ Mẫn Loan.

Trước khi vụ bê bối của Asius bị phanh phui, có thể nói căn bản là cô ta chưa từng lộ diện.

Giờ đây, tin tức vê Asius được lan †ruyên mạnh mẽ trên Internet và trên tất cả các nền tảng chính.

Mộ Mãn Loan thậm chí càng không thể xuất hiện trước mặt mọi người.

Lúc này, Tô Lam đột nhiên nghe thấy điện thoại di động của mình rung lên.

Cô nhìn xuống, thấy rằng không phải ai khác đang gọi ngoại trừ Mộ Mẫn Loan Tô Lam nhấn nút trả lời. Trước khi cô có thể nói, giọng nói của Mộ Mãn Loan từ đầu bên kia của điện thoại đã truyền đến: “Tô Lam, lên xe ngồi một chút đi!”

Tô Lam quay lại, liếc nhìn trường mẫu giáo.

Lệ Hưng Nam tan học lúc bốn giờ rưỡi, vì vậy cô vẫn còn nửa tiếng nữa.

“Được.”

Tô Lam đồng ý, sau đó cúp điện thoại, trực tiếp đi tới xe bảo mẫu màu đen.

Khi cô đến gần xe bảo mẫu, cửa tự động mở ra.

Cô nhanh chóng lên xe, thoáng nhìn đã thấy Mộ Mãn Loan đang ngồi ở hàng ghế sau với vẻ mặt hơi phờ phạc.

Sau khi nhìn thấy Tô Lam lên xe, Mộ Mãn Loan mỉm cười chào cô: “Tôi nghe nói từ người đại diện rằng cô dự định ký dự án hợp tác của Mq, phải không?”

Tô Lam thành thật gật đầu.

Biểu cảm của Mộ Mẫn Loan ngay lập tức trở nên có chút tối tăm: “Tô Lam, tôi biết rằng trước ngày hôm qua, Mq thực sự có thể là một miếng bánh ngọt ở Bạch Lạc, nhưng…”

“Loan, trưa nay Elena đã gọi cho tôi, chuyện của Asius tôi biết rồi.”

Sự thẳng thắn của Tô Lam khiến Mộ Mãn Loan sững sờ trong giây lát, nhưng cô ta không thể hiểu được mọi chuyện: “Nếu Elena đã nói với cô tất cả mọi thứ, tại sao cô lại quyết định ký hợp đồng này với cô ấy?”

“Cô không biết sao, chuyện này khi xong đương nhiên sẽ có lợi cho cả hai bên.”
 
Chương 4369


Chương 4369

“Nhưng nếu làm không tốt, văn phòng truyền hình của cô cũng sẽ bị liên lụy rất lớn!”

“Nếu xử lý lệch lạc một chút, rất có thể mọi nỗ lực của cô trong những năm trước đó sẽ đổ xuống sông”.

Tô Lam biết rằng Mộ Mãn Loan cũng đang lo lắng cho cô.

Nhưng vì cô đã hạ quyết tâm phải làm tốt chuyện này, nên cô nhất định sẽ không rút lui giữa chừng.

“Đừng lo lắng, chuyện này tôi có biện pháp của chính mình, cô đừng lo lắng cho tôi.”

“Tôi có thể giải quyết vấn đề này một cách hợp lý, cô không nên bị ảnh hưởng quá nhiều.”

Tô Lam nở nụ cười gật đầu, ngược lại bắt đầu an ủi Mộ Mãn Loan.

Nhìn thấy cô lúc này còn có tâm trạng an ủi, Mộ Mãn Loan chỉ cảm thấy trong lòng có chút chua xót.

Trên thực tế, Mộ Mẫn Loan đã hiểu được lý do tại sao Tô Lam lại liều mạng đến vậy.

Bởi vì cả hai đều rất cứng đầu, mặc dù nhìn qua có vẻ nhu nhược vô hại.

Nếu suy đoán của Mộ Mãn Loan là chính xác, Tô Lam cũng nên giống như mình.

Cô muốn đường đường chính chính đứng bên cạnh người đàn ông mình yêu.

“Tôi đã đến trại tạm giam ở thành phố Ninh Lâm vào đêm qua.”

Mộ Mẫn Loan đột nhiên lên tiếng.

“Cô cũng đến trại tạm giam?”

Tô Lam sững sờ ngay lập tức.

Cô dường như không thể ngờ rằng Mộ Mãn Loan cũng sẽ dính vào vụ việc này.

“Đúng.”

Mộ Mẫn Loan gật đầu, cô ta muốn nói với Tô Lam một số điều mà cô ta biết.

Điều này để khi đối mặt với khủng hoảng quan hệ công chúng, cô sẽ biết mình nên làm gì.

Mười phút sau…

“Nói cách khác, A Long đã động tay động chân với cô, cố gắng gây khó dễ cho cô.

“Asius là người đã trực tiếp đến nhà cho thuê của A Long sau khi biết tin.”

“Vụ kiện cáo này có dính dáng đến mạng người?”

Tô Lam đột nhiên cảm thấy có chút khó mà tin nổi.

Bởi vì tính ra, cô ít nhiều cũng có qua lại vài lần với Asius.

Để đánh bại và giành lấy danh dự, cái tên Asius đã làm một số việc không quá vẻ vang.

Sau đó, để có thể mở cửa thị trường ở Bạch Lạc, anh ta cũng đã có những lựa chọn trái lương tâm để cùng liên kết với Lê Duyệt Tư.

Giờ anh ta và Mộ Mẫn Loan càng hay cãi nhau hơn vì chuyện công ty.

Làm sao một người đàn ông làm nhiều việc xấu như vậy lại có thể lên như diều gặp gió, nghĩ đến việc ra mặt vì Mộ Mãn Loan?

Thật ra liên quan đến việc ny, bản thân Mộ Mãn Loan cũng không nghĩ đến.

Cô ta đắn đo suy nghĩ, cho rằng rất có thể đó là do cô ta đã gọi cho anh ta nhiều cuộc gọi cầu cứu vào ngày hôm đó.

Anh ta cảm thấy có lôi vì không nhận được, cho nên mới sinh lòng áy náy.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom