Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 365


Chương 365


“Cút đi cho tôi!”


Việc quay buổi sáng còn được, Tô Lam vừa nhập vai sẽ quên đi chuyện mình đau bụng.


Ai ngờ chiều đến thời tiết liền thay đổi, mặt trời ban sáng luôn trốn trên tầng mây, chiều đến liền bát đầu mây đen đầy trời.


Đạo diễn Nghiêm Kha hét to: “Được! Chúng ta bắt đầu đổi địa điểm, hôm nay phải quay cảnh bốn chín, ông trời thật sự có mắt mài”


Cảnh bốn chín, là cảnh mẹ Lâm Sênh qua đời.


Lâm Sênh được tin mẹ mình qua đời, không dám tin vào sự thật này, cô chạy ra khỏi nhà, đi trên đường lớn, tâm trạng bắt đầu từ từ đi xuống.


Thời tiết lúc này cũng thay đổi theo tâm trạng của cô, từ mây đen đầy trời trở thành mưa gió ầm ầm.


Mưa to cũng có thể làm ra, nhưng mây đen đầy trời quả thật không dễ quay.


Thật ra, Nghiêm Kha đã tra dự báo thời tiết nửa tháng tới, đều là trời nắng.


Vì thế, đây là cơ hội tốt hiếm có.


“Ờ thì, đạo diễn, hôm nay Lam..” Mục Nhiễm Tranh không phải là người không tim không phổi, biết Tô Lam đến ngày, không muốn cô dầm mưa.


Tô Lam liền nắm lấy cổ tay Mục Nhiễm Tranh, anh cúi đầu nhìn cô, cô lắc đầu.


“Sao thế, Lam?” Nghiêm Kha hỏi.


“Không sao, đạo diễn” Tô Lam liền trả lời.


Mục Nhiễm Tranh liền ngồi xổm xuống.


“Cô điên rồi, cảnh quay lát nữa cho dù không mưa, cũng có người tạo cảnh mưa, giờ cô còn..”


“Tôi biết, thế nhưng, nửa tháng tới đều là ngày nắng, khó có ngày âm u như hôm nay, tôi cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt này, quay thì quay thôi”


Mục Nhiễm Tranh gõ lên đầu Tô Lam.


“Tôi cũng không biết nói cô thế nào nữa! Sức khỏe quan trọng hơn!”


Tô Lam không nói gì.


“Bỏ đi, nói gì cũng vô dụng, tôi về ký túc một chuyến, lấy bộ quần áo cho cô”


“Tiện thể anh đến ký túc của tôi một chuyến, lấy giúp tôi cái cốc bạc của tôi, tiện thể lấy chút nước nóng”


“Biết rồi, tôi nợ cô mài!”


Mục Nhiễm Tranh nói xong liền quay về.


Mấy ngày nay, bọn họ đóng quân ở trong trường, mấy diễn viên đều ở trong ký túc của trường.


Rất nhanh, đoàn người đã đi đến một điểm quay phim khác.


Nhìn trời, Nghiêm Kha lập tức bảo mọi người nhanh lên, nhất định phải bắt được khoảnh khắc mây đen đầy trời.


Cảnh quay này là cảnh của một mình Tô Lam.


Trên máy quay, Tô Lam đi ra khỏi hiên nhà tối om, dáng người gầy yếu, mặt không biểu cảm.


Cô giống như một cái xác sống, mắt nhìn chằm chằm dưới chân, từng bước từng bước tiến về phía trước.


Bầu trời cực kì âm u, giống như tâm trạng u ám của cô.
 
Chương 366


Chương 366


Trước đó, Nghiêm Kha không giảng giải nội dung cho Tô Lam, dù sao thời gian cũng không nhiều, vì thế, cơ bản đều dựa vào Tô Lam tự mình lĩnh hội.


Cô bỗng dừng chân, ngẩng đầu lên nhìn trời.


Ngay lúc này, bầu trời bắt đầu đổ mưa, từng giọt, từng giọt.


€ô duỗi tay ra, từng giọt mưa rơi vào lòng bàn tay cô.


Khoảnh khắc này, trong mắt cô là đau khổ, là trống rỗng.


Cô cứ như vậy nhìn hạt mưa trong tay, không hề động đậy.


Bỗng một tia sét như xé ngang bầu trời, tiếng sấm ầm ầm ập tới, sau đó hạt mưa liền lộp bộp rơi xuống!


Vốn đến đây cần ngừng lại, nhưng Nghiêm Kha không kêu dừng lại.


Vì nghĩ là không nhất định sẽ mưa, trước đó bọn họ cũng chuẩn bị sẵn để tạo cảnh mưa giả, máy quay các thứ cũng đã được bảo hộ.


Không kêu dừng, Tô Lam liền diễn tiếp.


Cô còn nhớ năm đó, cô sáu tuổi, mẹ cô cũng rời khỏi thế gian trong một ngày mưa to gió lớn.


Cô ngẩng đầu, mặc cho nước mưa dội lên mặt, cả người run rẩy.


Mưa càng ngày càng to.


Cuối cùng cô không nhịn được mà bật khóc, há to miệng, hai tay ôm mặt, sau đó ngồi xổm xuống ôm lấy đầu gối mình, khóc to lên.


Ở hiện trường ngoài tiếng mưa, không nghe thấy bất kì âm thanh nào.


Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chăm chằm vào Tô Lam, dường như cảm xúc của tất cả mọi người đều bị cuốn theo.


Thậm chí một vài nữ nhân viên ở hiện trường còn bắt đầu rơi nước mắt.


Vốn phải chia thành hai cảnh mới quay xong, kết quả quay một cảnh là đã xong.


“Tốt! Cực kì đẹp!” Nghiêm Kha hô †o một tiếng.


Cũng coi như kết thúc rồi, kéo tâm tư của tất cả mọi người quay trở lại.


Rất nhiều người ở hiện trường đều tự động võ tay cho Tô Lam.


Nhưng Tô Lam nhếch môi, như cười mà không phải cười.


Vì Tô Lam không có trợ lý, là Mục Nhiễm Tranh đưa quần áo cho cô, Mục Nhiễm Tranh lấy một chiếc áo khoác của mình, có nhân viên đưa cho Tô Lam một chiếc khăn.


Mục Nhiễm Tranh đưa cốc bạc cho Tô Lam.


“Bên trong là nước ấm, bên này còn có quán cà phê, cô nghỉ ngơi một lát, tôi hỏi xem đạo diễn Nghiêm có còn sắp xếp gì không”


Tô Lam gật đầu, khoác áo của Mục Nhiễm Tranh, cầm cốc đi vào trong quán cà phê.


€ô còn chưa thoát khỏi cảm xúc vừa rồi, ngồi ngây ngốc trên ghế, trong tay cầm cốc bạc.


Cái cốc bạc này là mẹ cô tặng cho cô.


Bỗng, có người đi tới, ngồi xuống đối diện cô.


Tô Lam vừa ngẩng đầu, liền thấy một khuôn mặt quen thuộc.


Lúc này, Tô Lam muốn nhếch nhác bao nhiêu có bấy nhiêu.


“Sao anh lại đến đây?” Tô Lam lạnh giọng nói.


Mộ Dung Dịch ngồi xuống đối diện với Tô Lam.
 
Chương 367


Chương 367


Anh ta có hẹn ở quán cà phê này, kết quả trùng hợp gặp người cũ.


Tô Lam trước mặt quấn một chiếc áo khoác nam màu đen, tóc ướt sũng, khuôn mặt lạnh đến trắng bệch, môi không còn chút sắc máu.


Cả người cô ướt sũng, đến chỗ giày giãm lên cũng dính vết nước.


Sao một từ “nhếch nhác” có thể hình dung được chứ?


Mà bên cạnh cô lại không có đến một người trợ lý.


“Rời xa tôi, em sống thảm thế này sao?” Trong nụ cười của Mộ Dung Dịch mang theo ý vui mừng trên nỗi đau của người khác.


Tô Lam rời ánh mắt đi chỗ khác.


“Tốt hơn nhiều so với lúc sống dở chết dở trước kia, giờ tôi ngày càng tốt hơn, anh không thấy sao?”


Mộ Dung Dịch lắc đầu, cụp mắt cười lạnh.


“Đã lưu lạc đến bước này, vậy mà còn cứng miệng như thế, tôi nên khen em kiên cường, hai là nên mắng em ngu ngốc đây?”


“Miệng là của anh, anh muốn nói gì cứ nói thoải mái là được”


Tô Lam mở cốc nước, uống một chút nước ấm, trên người cũng coi như có chút hơi ấm, cô đặt cốc nước lên bàn.


Bên ngoài đang mưa, cô thật sự không muốn ở cùng dưới một mái nhà với Mộ Dung Dịch.


Thế nhưng, trước mắt, cô không có chỗ nào để đi, bụng cũng cực kì đau.


“Tô Lam..”


“Ngừng!”


Mộ Dung Dịch vừa mở miệng, Tô Lam liên duỗi tay ngăn anh ta nói tiếp.


“Quan hệ của chúng ta, giờ gọi thân mật như thế không thích hợp!”


Sắc mặt Mộ Dung Dịch hơi sầm xuống.


“Nếu đổi thành Vân Vân diễn cảnh này, tôi nghĩ đang có hai trợ lý, tiến lên cầm khăn, quần áo, bê trà rót nước, theo sát hai bên phục vụ, sợ là đến người làm phim cũng đi tới hỏi han ân cần”


Tô Lam nghe ra, Mộ Dung Dịch đang nói, hoàn cảnh của người ở bên cạnh anh ta – Tô Nhược Vân tốt hơn cô cả trăm lần.


“Tôi nghĩ nhất định em không biết đúng không? Vân Vân quay xong “Tuyệt thế sủng phí, đã nhận bộ phim ‘Niết bàn mà đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa đang chuẩn bị quay, hợp đồng đã ký rồi, sắp vào đoàn phim, nữ chính”


Mộ Dung Dịch nói rất chậm, dường như sợ Tô Lam nghe không rõ.


Mặc dù Tô Lam đã chuẩn bị tốt, nhưng khi nghe thấy tên đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa, vẫn sững sờ một lúc.


Đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa, đó là đạo diễn nổi tiếng quốc tế, nhìn khắp cả nước Nankoku, có thể có chỗ đứng trên trường quốc tế, sợ là chỉ có đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa mà thôi.


Mà vừa khéo, đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa lại là đạo diễn mà Tô Lam cực kì sùng bái, cô nằm mơ cũng muốn được đóng phim của ông, cho dù chỉ là vai quần chúng, cô cũng cảm thấy thỏa mãn.


Thấy sắc mặt Tô Lam hơi thay đổi, Mộ Dung Dịch càng cười tươi hơn.


“Tô Lam, thật ra, tôi thật sự không hiểu, khi xưa chẳng qua chỉ muốn cơ thể em mà thôi, khó khăn đến thế sao?


Giờ em lưu lạc đến mức ngủ cùng một tên trai bao, vậy mà năm xưa cũng không nguyện ý ngủ cùng tôi.”
 
Chương 368


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 368


Tô Lam nhíu mày, sao Mộ Dung Dịch lại biết chuyện trai bao cơ chứ?


€ó lẽ anh ta không biết, cái gọi là trai bao trong miệng anh ta, chính là Quan Triều Viễn giàu nứt đố đổ vách hiện giời Mà cô đã là vợ danh chính ngôn thuận của Quan Triều Viễn.


“Thế này cũng không hiểu? Vì một tên trai bao còn tốt hơn anh!” Tô Lam cười tươi rói.


Sắc mặt Mộ Dung Dịch tối đi.


“Đừng chết còn cứng miệng nữa, tôi biết, thật ra em đã hối hận rồi, Tô Lam, nếu em hối hận, chịu nhận sai, tôi có thể cân nhắc”


Nghe lời này, Tô Lam quay đầu nhìn Mộ Dung Dịch.


“Hối hận? Ngài Mộ Dung, chuyện mà Tô Lam tôi hối hận nhất, chính là năm đó vẫy đuôi lấy lòng anh như một con chó!”


Tô Lam nói xong bèn đứng dậy.




Là cái cốc bạc này.


Anh ta từng thấy vài lần.


Anh ta nghĩ một lúc rồi cầm cốc nước đi.


Sau khi Tô Lam ra ngoài, khi chuẩn bị rời đi cùng đoàn phim thì mới nhớ ra cốc nước của mình.


Cô lập tức quay lại tìm, cũng hỏi nhân viên phục vụ ở quán cà phê, đều nói là không thấy.


Mục Nhiễm Tranh thấy cô vội vàng quay lại, cũng lập tức đi theo.


“Lam, cô tìm gì thế?”


“Không thấy cốc của tôi đâu nữa”


“Không phải chỉ là một chiếc cốc sao? Lúc khác tôi tặng cô một cái, chỗ tôi có vài cái cốc bạc cơ!”


“Không được, cái cốc bạc kia là của mẹ tôi để lại cho tôi, không thể làm mất”


Tô Lam nôn nóng.


Mục Nhiễm Tranh cũng chỉ nghe qua Tô Lam nhắc đến mẹ cô vài lần, mẹ của cô qua đời sớm, rất ít khi cô nhắc đến mẹ mình.


“Vậy làm thế nào đây? Cái cốc bạc, cho dù có người nhặt được, chắc là cũng sẽ không đưa ra, thứ đồ đó cũng coi như đáng chút tiền”


Bỗng Tô Lam nhớ ra.


“Không đúng, chắc là Mộ Dung Dịch cầm đi”
 
Chương 369


Chương 369


“Mộ Dung Dịch? Cô gặp anh ta lúc nào?” Vừa rồi anh nói chuyện suốt với đạo diễn ở bên ngoài, không hề chú ý xem bên trong quán cà phê xảy ra chuyện gì.


Tô Lam thở dài một hơi: “Đi trước đi, chắc là anh ta cố “ừ”


Hai người đi cùng đoàn phim quay trở về trường.


Mộ Dung Dịch ngồi trên sofa nghịch cái cốc lấp lánh ánh bạc, hiện giờ rất hay thấy người ta dùng cốc bạc, đều nói là dùng cốc thuần bạc uống nước rất tốt cho sức khỏe.


Thế nhưng, mười mấy năm trước, cái cốc bạc này lại là thứ hiếm gặp.


Gòn nhớ Tô Lam từng nhắc đến cái cốc này.


Đây là phần thưởng mà mẹ cô giành được trong lần đầu tham gia cuộc thi, vì hình dáng nhỏ xinh, khi đó cũng là thứ hiếm gặp, mẹ cô luôn cất kỹ, sau này qua đời thì để lại cho Tô Lam.


Trước kia Tô Lam cũng không nỡ dùng, có lẽ là giờ cũng nhớ mẹ của mình, mới bắt đầu dùng để uống nước.


Anh ta khẽ cười, đặt cái cốc lên bàn uống nước, gửi một tin nhãn wechat cho Tô Lam.


“Cái cốc ở chỗ tôi”


Sau đó, anh ta liền vào nhà tắm tắm rửa.


Tô Nhược Vân quay về, cô ta sắp phải vào đoàn phim quay phim, đương nhiên mấy ngày nay muốn về ở cùng Mộ Dung Dịch.


Nhưng khi cô ta thay dép lê, nhìn thấy cái cốc bạc trên bàn uống nước ngay đối diện cửa kia.


Cô ta nhanh chóng đi tới!


Bên trên khắc chữ “Lam”.


Cô ta cũng nhận ra cái cốc này.


“Tô Lam!”


Cô ta không ngờ Tô Lam và Mộ Dung Dịch lại lén lút gặp nhau!


Tô Nhược Vân nghe thấy tiếng nước ào ào trong nhà tắm, suy nghĩ rất lung.


Vậy mà vẫn còn quyến rũ Mộ Dung Dịch!


Trong mắt Tô Nhược Vân phát ra ý hận nồng đậm.


Cô ta chỉ cảm thấy cả người đang run rẩy.


Từ ngày cô ta cướp được Mộ Dung Dịch kia, không lúc nào cô ta không lo láng Tô Lam sẽ cướp mất Mộ Dung Dịch, tình cảm suốt năm năm, cô ta chỉ lên giường vài lần há có thể phá hủy hết được?


Cho dù Mộ Dung Dịch biết, Tô Lam ở cùng một tên trai bao, anh ta vẫn giữ liên lạc với cô như cũ.


Xem ra, chỉ có thể giải quyết vấn đề từ gốc.


Tô Nhược Vân đặt cái cốc kia lên bàn, trực tiếp đi vào nhà tắm, thay một bộ đồ ngủ tơ tắm màu đỏ, sau đó mở cửa nhà tắm.


Mộ Dung Dịch ngây người.


“Anh Dịch, đừng…”


“Đến nhà tắm quyến rũ tôi, không phải muốn tôi làm thế này sao?”


“Người ta muốn tắm cùng anh mà, anh Dịch, anh xấu quá…
 
Chương 370


Chương 370


Âm thanh trong nhà tắm lúc trầm lúc bổng, rất nhanh liền tràn ngập tiếng thở dốc của phụ nữ.


Khi kết thúc, Tô Nhược Vân đã mềm oặt như nước, vẫn là Mộ Dung Dịch ôm cô ta trở về phòng ngủ.


Quay về phòng khách, ánh mắt Mộ Dung Dịch dính chặt lên cái cốc bạc kia ồ, đúng rồi, anh ta đã gửi wechat cho Tô Lam.


Đi tới, nhanh chóng cầm điện thoại lên xem.


“Anh muốn thế nào??


Mộ Dung Dịch cười tà mị, để điện thoại xuống, gạt cô sang một bên vài ngày, chờ cô tìm đến cửa rồi nói.


Anh ta nhìn qua cái cốc bạc kia, trực tiếp cầm lên.


Ngay khi hai người Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh đang quay “Âm thanh hoa nở”, “Khuynh quốc khuynh thành” và “Tuyệt thế sủng phi” đồng thời lên sóng.


Vốn dĩ “Tuyệt thế sủng phi” quay xong phải muộn hơn một chút, nhưng đoàn đội của bọn họ dường như cố ý muốn đối đầu với “Khuynh quốc khuynh thành”, lên sóng sớm hơn.


Cùng là phim truyền hình ba mươi sáu tập, cùng là đề tài cổ trang, cùng là cải biên từ tiểu thuyết nổi tiếng, cùng là giờ vàng phát sóng của đài truyền hình, lại vì cùng lên sóng, đương nhiên sẽ bị đưa ra so sánh.


Ngày đầu tiên, tỉ suất xem của hai bộ phim nằm ở hai vị trí đầu, “Tuyệt thế sủng phi” cao hơn nhiều so với “Khuynh quốc khuynh thành”.


“Tuyệt thế sủng phi” vừa lên sóng, nội dung hay, tình tiết nhanh, lại thêm là phim cổ trang hài mang phong cách mới, chẳng mấy chốc đã thu hút rất nhiều người chú ý.


Hot search của “Tuyệt thế sủng phi” luôn nằm ở hai vị trí đầu trên weibo.


Có thể nói, nhìn vào giai đoạn đầu, “Khuynh quốc khuynh thành” hoàn toàn thất bại.


Tô Lam thấy sự so sánh liên quan đến hai bộ phim trên mạng, trong lòng cũng hơi không thoải mái.


Cô cũng dốc hết sức bắt đầu chia sẻ lại các weibo giới thiệu về “Khuynh quốc khuynh thành”, mỗi ngày còn đăng một dòng weibo dựa theo tình tiết phim, chuyện cô có thể làm chỉ có như vậy thôi.


Quốc tế Tinh Hoàng Khoảng thời gian gần đây, Tiêu Mạch Nhiên thật sự bận đến mức chóng mặt, độ nổi tiếng cũng bùng lên mạnh mẽ.


Đương nhiên cô ta biết vì sao bản thân bận như vậy, trong tay cô ta gần như đã nắm hết tất cả tài nguyên tốt nhất, đại ngôn tốt nhất, sự kiện tốt nhất, kịch bản phim truyền hình tốt nhất và kịch bản phim điện ảnh tốt nhất của Quốc tế Tinh Hoàng.


Tất cả mọi thứ, đều là tốt nhất.


Xe công ty điều đến cho cô ta cũng đã đổi, đổi thành chiếc BMW sang trọng, điều này đối với công ty mà nói, đó là sắp xếp tốt nhất, đến trợ lý bên cạnh cô ta, cũng tăng thêm một người.


Hạ Liên bận rộn sắp xếp kịch bản, khoảng thời gian này, kịch bản trong tay Tiêu Mạch Nhiên nhiều không đếm xu.


“Chị Mạch Nhiên, khoảng thời gian này chúng ta thật sự bận chết mất, chủ tịch Quan đối xử với chị thật tốt, đưa hết tất cả tài nguyên tốt nhất cho chúng ta, chỉ là, thật sự mệt quá.”


“Giờ Tinh Hoàng vừa được A Viễn tiếp nhận, anh ấy cũng không phải làm từ thiện, đương nhiên cũng phải kiếm tiền, khoảng thời gian này chúng ta vẫn phải vất vả một chút”


Hạ Liên nhếch môi cười.


“Xem xem chị kìa, chị Mạch Nhiên, lúc nào cũng nghĩ cho chủ tịch Quan”


“Đừng nói linh tỉnh”


“À, đúng rồi, chị Mạch Nhiên, hôm qua chị Nguyệt Như gọi điện nói, đạo diễn Nghiêm Kha muốn mời chị qua đóng vai khách mời, hình như là vai cô giáo.”
 
Chương 371


Chương 371


“Vai khách mời á?”


Với địa vị hiện giờ của Tiêu Mạch Nhiên, đi đóng vai khách mời quả thật hơi khó.


“Đúng vậy, chị nói xem, thời gian của chúng ta, hai tư tiếng còn hận không biến thành bốn tám tiếng để dùng, nào có thời gian đi đóng vai khách mời chứ?”


Đạo diễn Nghiêm Kha từng hợp tác với Tiêu Mạch Nhiên, ông tổ của phim thanh xuân chính là Nghiêm Kha, khi ông quay bộ phim thanh xuân đầu tiên, nữ chính chính là Tiêu Mạch Nhiên, khi đó bộ phim kia cực kì nổi tiếng, giúp vài người trở nên nổi tiếng.


“Gần đây đạo diễn Nghiêm đang quay Âm thanh hoa nở, một bộ phim thanh xuân hả?”


“Đúng vậy, đúng vậy, thời buổi này cũng không biết đạo diễn Nghiêm nghĩ thế nào, vậy mà lại đi quay phim thanh xuân, một đống phim vớ vẩn có được không?”


Tiêu Mạch Nhiên không để ý đến lời kêu ca của Hạ Liên.


“Nữ chính của bộ phim này là Tô Lam, nam chính là Mục Nhiễm Tranh hả?”


“Vâng, đúng ạ, phần tuyên truyền nói như thế, chỉ là, mọi người đều không có hứng thú, chị Mạch Nhiên, vẫn đừng nên đi, bộ phim này chắc chắn bán không tốt, đến lúc đó, còn kéo thêm chị vào”


“Tôi đi, em nói với chị Nguyệt Như, để trống thời gian ra”


“Hả? Chị Mạch Nhiên, chị muốn đi thật sao?”


Tiêu Mạch Nhiên gật đầu.


“Đương nhiên rồi, Tô Lam là nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng, giờ sự nghiệp đang trên đà đi lên, lại thêm quan hệ của Mục Nhiễm Tranh và A Khanh… đạo diễn Nghiêm còn có ơn tri ngộ (*) với tôi, đương nhiên tôi phải đi”


Hạ Liên thầm thở dài một hơi.


“Bà chủ gì chứ, đừng nói linh tinh”


“Bà chủ của Quốc tế Tinh Hoàng ý, chủ tịch Quan là ông chủ lớn phía sau Tinh Hoàng, chị Mạch Nhiên chính là bà chủ” Hạ Liên trêu chọc.


Tiêu Mạch Nhiên lắc đầu, khóe miệng khẽ giương lên.


Cô ta hy vọng ngày này đến sớm một chút.


Vì lịch trình của Tiêu Mạch Nhiên khá kín, vì thế, cô ta chỉ dành ra được một ngày để quay phim.


Tiêu Mạch Nhiên đến diễn vai khách mời, điều này khiến Tô Lam không thể ngờ được, theo lý mà nói, hiện giờ Tiêu Mạch Nhiên tuyệt đối sẽ không tham gia khách mời của bất kì bộ phim truyền hình nào, cô ta là người đóng vai chính của các bộ phim.


Các vai chính của “Khuynh quốc khuynh thành” tụ hội trong “Âm thanh hoa nở”, ba người chụp ảnh thân thiết, Tiêu Mạch Nhiên còn đặc biệt đăng weibo.


Ý dìu dắt này, cực kì rõ ràng.


Biểu hiện xuất sắc của Tiêu Mạch Nhiên, không đến một ngày là có thể xong hết.


“Lam!” Tiêu Mạch Nhiên quay xong, một mình tìm Tô Lam.


“Sao thế, chị Mạch Nhiên?”


“Bánh quy lần trước em làm rất ngon, có thể dạy chị không?” Tiêu Mạch Nhiên khí chất thanh nhã, giọng nói cũng cực kì dễ nghe.


Khiến người khác không thể nào từ chối.


“Được ạ, chỉ là, chị Mạch Nhiên, sao chị lại thích làm bánh rồi?”
 
Chương 372


Chương 372


“Chúng ta là diễn viên, ngày nào cũng phải quay phim, có lúc rảnh rỗi muốn làm chút chuyện thủ công, coi như thả lòng” Tiêu Mạch Nhiên khẽ cười.


“Vâng, vậy lúc khác em viết chỉ tiết các bước rồi gửi cho chị”


Tiêu Mạch Nhiên gật đầu: “Vậy thì làm phiền em rồi, chị còn có việc, đi trước đây, chúc em quay phim thuận lợi.”


(*) Tri ngộ: được thưởng thức hoặc trọng dụng.


“Vâng”


Tô Lam nhìn Tiêu Mạch Nhiên sải bước thanh nhã rời đi, cực kì ngưỡng mộ.


Cao quý trang nhã, có †u dưỡng, đối xử với ai cũng dịu dàng, không ra dáng, không tỏ thái độ với người khác.


Nói thật lòng, Tô Lam thật sự không thấy chút khuyết điểm nào trên người Tiêu Mạch Nhiên.


Quan trọng là, cô ta không chê cô có địa vị thấp, nhiều lần giúp đỡ cô.


Lúc nào cô mới có thể trở thành người như vậy chứ?


“Này! Cô ta nói gì với cô thế?” Mục Nhiễm Tranh liền sán lại gần.


Tô Lam giật mình, vỗ ngực mình, lườm Mục Nhiễm Tranh.


“Có thể nói gì chứ?”


“Rốt cuộc cô ta đã nói gì với cô?”


“Không nói gì, chỉ hỏi tôi cách làm bánh quy lần trước thôi” Tô Lam trả lời thành thật.


“Bánh quy?”


Mục Nhiễm Tranh nhíu mày, anh nhớ lần trước khi Quan Triều Viễn đến khách sạn, cướp bánh quy của anh, khi đó Quan Triều Viễn đi từ phòng Tiêu Mạch Nhiên ra, trong.


tay còn cầm một hộp bánh quy khác.


Vì thế, ý đồ muốn học làm bánh quy của Tiêu Mạch Nhiên cực kì rõ ràng.


“Quan hệ của cô và Tiêu Mạch Nhiên rất tốt?”


“Cũng được, chị Mạch Nhiên tốt như thế, diễn xuất cũng tốt, tính cách cũng tốt, hơn nữa còn giúp tôi không ít chuyện nữa”


Mục Nhiễm Tranh liền gõ mạnh lên đầu Tô Lam một cái.


“Cô ngốc à? Cô quên quan hệ của cô ta và chú tôi rồi sao?”


Tô Lam thật sự quên rồi…


Tiêu Mạch Nhiên và Quan Triều Viễn…


Không biết vì sao, trước kia khi nghe Mục Nhiễm Tranh nhắc đến, cô không thấy gì, nhưng bây giờ lại thấy trong lòng chua xót.


“Chị Mạch Nhiên và chú anh, hai người thật sự là quan hệ đó sao?”


Mục Nhiễm Tranh nhướn mày.


“Ghen rồi?”


“Làm gì có!”


“Vậy cô làm há cảo cho tôi mười lần, tôi sẽ nói cho cô!”


Tô Lam lườm Mục Nhiễm Tranh.


“Quay phim đi!”


Cô không tiếp tục truy hỏi Mục Nhiễm Tranh, nhưng không có nghĩa là trong lòng cô sẽ không suy nghĩ.
 
Chương 373


Chương 373


Nếu Tiêu Mạch Nhiên và Quan Triều Viễn thật sự là quan hệ đó, vậy rốt cuộc địa vị của cô trong lòng Quan Triều Viễn là gì?


Vì độ nổi tiếng của Tiêu Mạch Nhiên tăng lên, tấm ảnh chung với Mục Nhiễm Tranh và Tô Lam mà cô ta đăng lên, cũng giúp “Âm thanh hoa nở” tuyên truyền một chuyến, đồng thời sự tụ hội của ba người cũng khiến độ quan tâm về bộ phim “Khuynh quốc khuynh thành” tăng lên một chút.


“Âm thanh hoa nở” vẫn đang tiếp tục quay.


Nghiêm Kha là sao Xử nữ, mỗi cảnh được chọn đều có nét độc đáo riêng, cho dù chỉ là một góc đường máy quay lướt qua, ông cũng nghiêm túc chọn lựa.


Cảnh quay hôm nay là ở một tiệm hoa, nghe nói tiệm hoa này là do Nghiêm Kha chọn ra từ trong mấy trăm tiệm hoa khắp thành phố.


Gặp hoa nở.


Tô Lam vừa xuống xe liền thấy tên tiệm hoa viết bằng chữ nghệ thuật.


Tiệm hoa nhỏ này thật sự rất đẹp, còn chưa đến gần, đã ngửi thấy mùi hoa thơm nồng đậm, ngoài cửa tiệm đặt rất nhiều hoa tươi, có một tấm bảng đen nhỏ, bên trên viết “Ý nghĩa hoa mỗi ngày”.


Ý nghĩa hoa mỗi ngày: Gặp nhau là một loại duyên phận.


Bên trên còn vẽ hai đóa hoa hồng xanh.


Cửa kính, dây gai mảnh, ảnh chụp, giấy màu, thẻ kẹp sách làm từ hoa, trang sức hoa khổ, mỗi góc là một phong cách.


Phả vào mặt là phong cách nghệ thuật tươi sáng.


Vừa xuống xe, rất nhiều nhân viên liền bát đầu tạo dáng chụp ảnh.


Bỗng tiếng đàn ghi-ta truyền đến.


Kèm theo tiếng đàn ghi-ta còn có giọng hát du dương.


Tô Lam nghe tiếng mà đi tới.


Một cô gái ăn mặc như người vùng khác, ngồi trên ghế gỗ, đang khoan thai đánh ghi-ta.


Cô ấy mặc một chiếc váy vải bông, bên trên là hoa văn không biết tên, tóc dùng sợi gai màu tết thành vài bím tóc thả ở sau gáy.


Mặt dây chuyền treo bằng sợi gai đỏ trên cổ cô ấy, giống như một chiếc răng.


Thứ giống chiếc răng màu trắng cũ kĩ kia khiến Tô Lam nhớ tới chiếc lược mà Giản Ngọc tặng cô.


Khuôn mặt của cô gái không phải loại khiến người khác vừa nhìn đã thấy xinh đẹp, thế nhưng, lại mang một loại tiên khí không nói thành lời.


Tô Lam từ từ đi tới.


Tiếng ghi-ta dừng lại.


“Cô là chủ ở đây sao?”


Cô gái nhìn cô, trong mắt là vẻ hờ hững.


“Quay xong thì mau rời đi, ở đây không chào đón các người” Nói xong, cô gái liền cất ghi-ta rồi đi vào trong phòng.


Lúc này, nhân viên đi vào gọi Tô Lam.


“Lam, phải bắt đầu quay rồi, nhanh lên”


“Ừ, cô gái vừa rồi là chủ ở đây sao?” Tô Lam bắt chuyện với nhân viên đoàn phim.


“Ừ, tính tình rất quái lạ, lúc đầu sống chết không chịu cho chúng ta đến quay, khen hết lời mới đồng ý, đừng để ý đến cô ấy, quay xong, chúng ta nhanh chóng rời đi, người dân tộc thiểu số như này đừng dây vào”
 
Chương 374


Chương 374


“ừ”Tô Lam không nói gì nữa.


Ở đây chỉ có hai cảnh quay, đất diễn không nhiều, là cảnh quay nam nữ chính bất ngờ gặp gỡ sau khi trưởng thành.


Quá trình quay phim cực kì thuận lợi.


Thế nhưng, Tô Lam lại có một điểm không hài lòng.


“Đạo diên Nghiêm, vì sao chúng ta không để chủ tiệm này xuất hiện trước máy quay chứ? Dáng vẻ đánh ghi-ta của cô ấy vừa rồi rất đẹp, ghi-ta cũng đánh ca khúc tự sáng tác, rất hay”


Đạo diễn Nghiêm thầm thở dài một hơi.


“Ý kiến không tồi, cô gái kia là người dân tộc thiểu số, tính cách quái lạ, khi bàn chuyện hợp tác đã rất khó.


khăn, sợ là cô ấy không đồng ý”


“Hay là tôi đi thử xem? Con gái với nhau chắc có thể nói chuyện được”


“Lam, vậy cô đi thử xem”


Tô Lam gật đầu rồi đi thẳng vào trong, cô gái vừa rồi đang ở trong phòng, hình như đang chỉnh dây đàn ghi-ta.


Tô Lam đi vào, vừa chuẩn bị mở miệng.


“Ai cho cô vào đây? Đám người Hán các người đều vô lễ như này sao?”


Cô gái tức giận quát lên.


Từ trong giọng nói của cô ấy, dường như Tô Lam cảm thấy cô đấy rất bài xích người Hán tôi không cố ý, tôi chỉ là muốn bàn chút chuyện “Chúng ta không có gì để bàn cả” Cô gái quay mặt đi.


Nhất thời, Tô Lam cảm thấy cực kì lúng túng, còn chưa mở miệng đã bị từ chối rồi, không được, cô phải nghĩ cách.


Gô bỗng nhớ tới câu nói trên tấm bảng đen trước cửa kia.


Gặp nhau là một loại duyên phận.


“Cô đến đây là vì tìm ai đó hả?”


Trong mắt cô gái xẹt qua tia ngạc nhiên.


Thấy biểu cảm của cô ấy, Tô Lam cảm thấy mình đoán đúng rồi.


“Thật ra chuyện tôi muốn bàn với cô chính là, hy vọng cô có thể xuất hiện trong phim điện ảnh, đến lúc đó cô đánh đàn ghi-ta, chính là đánh bài cô vừa đánh vừa rồi là được, chúng tôi sẽ không sửa đổi gì mà chiếu trong phim, đến lúc phim điện ảnh lên sóng, nếu người mà cô muốn tìm kia xem phim, lại biết tiệm hoa này, chác là sẽ đến tìm cô”


Dường như cô gái đã bị lay động.


Cô ấy quay đầu lại, nhìn Tô Lam.


“Cô nói thật sao? Tôi sẽ xuất hiện trên… ti vi?”


“Không phải ti vi, là phim điện ảnh”


Tô Lam bỗng phát hiện cô gái vùng khác này dường như không quá hiểu về rất nhiều thứ.


“Chính là chiếu trong rạp chiếu phim, ở đây có rất nhiều người thích đến rạp chiếu phim xem phim điện ảnh, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người xem bộ phim này, cô muốn tìm người sẽ rất dễ”


Tô Lam hết sức phấn khởi chạy ra ngoài nói với đạo diễn, cô gái đồng ý rồi, hơn nữa còn không lấy tiền công.


Chuyện này khiến Nghiêm Kha mừng phát điên.
 
Chương 375


Chương 375


Phải biết là bộ phim này không có đầu tư gì, ông lấy hết của cải của mình Ta, nếu cô gრnày thét giá cao, ông thật sự không chịu nổi.


Vốn Tô Lam cũng bàn đến giá cả với cô gái này, nhưng cô ấy lại không muốn gì, chỉ muốn Tô Lam thực hiện lời hứa là được.


Hai cảnh quay quay lại, cô gái mặc bộ đồ vừa nãy, đánh ghi-ta để lên hình.


Cảnh này nặng ở ý cảnh, không có lời thoại.


Vì thế, khi cố định cảnh quay này, sự uyển chuyển linh hoạt của cô gái, phối hợp với sự độc đáo, thật sự là cực kì đẹp.


Đã quay phim xong.


Tô Lam chuẩn bị chào tạm biệt cô gái kia, vừa khéo trong tay cô ấy đang cầm một bó hoa baby trắng.


“Cô đến vừa khéo, tặng cho cô” Cô gái dùng giấy kraft gói bó hoa baby lại, đưa cho Tô Lam.


Giấy kraft và hoa baby phối hợp với nhau, vậy mà lại đẹp như thế, mùi rất tươi mát.


“Cảm ơn, thật đẹp, hoa trong tiệm của cô đều cực kì đặc biệt”


Cô gái khẽ cười, khác với dáng vẻ đẩy người khác ra xa ngàn dặm lúc trước.


“Quê của tôi có rất nhiều hoa, vì thế, tôi hiểu hơn một chút”


Cô gái lấy một bình thủy tinh nhỏ trong suốt từ trong túi đeo bên người mình ra: “Cái này cũng cho cô, bên trong là thuốc lá tôi làm, mùa hè có thể đuổi côn trùng”


“Thật cảm ơn cô quá! Đúng rồi, còn chưa biết cô tên là gì? Tôi tên là Tô Lam, cô gọi tôi Lam là được.”


“Tên của tôi… Tên của dân tộc thiểu số đều rất khó đọc, cô gọi tôi Anh Túc là được”


“Anh Túc?” Cái tên này lại rất đặc biệt.


“Được” Tô Lam gật đầu: “Vậy chúng ta làm bạn nhé.”


Anh Túc mỉm cười gật đầu.


“Đúng rồi, người cô muốn tìm là người thế nào, nói không chừng tôi có thể giúp cô”


Anh Túc lại lắc đầu.


“Không cần đâu, nếu có duyên, tự nhiên anh ấy sẽ xuất hiện: Thật sự là một cô gái đặc biệt.


“Vậy tôi đi trước đây, tạm biệt”


Tô Lam ôm lấy bó hoa baby mà Anh Túc tặng cô, rồi rời khỏi tiệm hoa.


Mục Nhiễm Tranh liền sán tới.


“Lam, ở đâu ra thế?”


“Chủ tiệm hoa tặng”


“ĐM, nhân duyên của cô cũng tốt quá đây! Đều nói bà chủ là một cô gái, tính tình cực kì quái lạ, cô cũng xử được?”


“Sức hút cá nhân!” Tô Lam ôm bó hoa baby của mình rời đi.


Sau khi rời khỏi tiệm hoa, Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh liền đi theo đoàn phim bắt đầu hành trình đi khắp cả nước lấy cảnh quay.


Chớp mắt, “Âm thanh hoa nở” sắp bước vào giai đoạn cuối cùng, bắt đầu đếm ngược đến ngày đóng máy.


Dark Region Quan Triều Viễn đi đi lại lại trong phòng làm việc, mấy ngày này đối với anh, quả thật là quá giày vò.
 
Chương 376


Chương 376


Thời gian lâu như này, vậy mà đến tin wechat Tô Lam cũng không gửi cho anh!


Rốt cuộc trong lòng cô có còn người chồng này không?


“Doãn Cẩn! Giờ Tô Lam đang ở đâu?” Quan Triều Viễn gầm lên.


“Hôm nay phu nhân ở thành phố S, nghe nói đó là nơi quay cuối cùng”


Vì sự xuất hiện của người đàn ông thần bí kia, Quan Triều Viễn ra lệnh cho Doãn Cẩn phái người bám sát Tô Lam, vì thế, nhất cử nhất động của Tô Lam đều nằm trong lòng bàn tay của anh.


“Lập tức đặt vé đi thành phố S cho tô “Ơ… chủ tịch, đây là nơi quay phim cuối cùng rồi, nói không chừng hai ngày nữa phu nhân sẽ về”


“Lời tôi nói cậu không hiểu hả?”


“Vâng, tôi lập tức đi đặt vé máy bay.”


Đêm tối Tô Lam kết thúc một ngày quay phim, đang nghỉ ngơi trong khách sạn, có lẽ sắp đóng máy rồi, mỗi lần sắp đóng máy, cô đều tràn đầy suy nghĩ.


Cô là một diễn viên rất dễ hãm sâu vào nhân vật của mình, mỗi lần đóng máy, đều là lúc nói lời tạm biệt với vai diễn của mình.


Đương nhiên sẽ hơi không nỡ.


Buồn chán nằm trên giường, lướt xem newsfeed.


Trạng thái của Tiêu Mạch Nhiên đập vào mắt, ảnh đi kèm là ảnh selfie của cô ta.


“Buổi đêm ở thành phố S yên tĩnh mà đẹp, nhớ bạn”


Tô Lam like theo thói quen, bình luận: Chị Mạch nhiên cũng ở thành phố S à, trùng hợp quá, em cũng ở đây.


Rất nhanh Tiêu Mạch Nhiên liền trả lời cô: Đúng vậy, trùng hợp quá, thế nhưng, chác là không có thời gian gặp nhau.


Về thành phố Z rồi hẹn nhau sau nhé.


Tô Lam lại trả lời một câu.


Đang chuẩn bị ngủ, bỗng bên ngoài có người gõ cửa.


Tô Lam không nhịn được trợn mắt bất mãn: “Hắc Thổ chết tiệt, nửa đêm còn không chịu ngủ!”


Vốn cô không muốn ra mở cửa, nhưng tiếng gõ cửa cứ liên tục vang lên không ngừng, cô chỉ đành dậy mở cửa, tên nhóc kia lại làm trò gì nữa.


“Tôi không ăn đêm, không chơi game, không muốn ngắm cảnh đêm!” Vừa mở cửa, Tô Lam liền gầm lên với người ở bên ngoài.


Mục Nhiễm Tranh thường nửa đêm đến tìm cô, không phải hẹn cô đi ăn đêm, thì hẹn cô chơi game, hoặc là không ngủ được hẹn cô đi ngăm cảnh đêm.


“Sao? Hai người thường cùng nhau ăn đêm, chơi game, ngắm cảnh đêm sao?”


Ngoài cửa truyền tới một giọng nói quen thuộc.


Lúc này Tô Lam mới nhìn rõ, đứng bên ngoài là Quan Triều Viễnt!


“Không, không có, anh ta hẹn tôi, tôi không đi…” Tô Lam liền lắp bắp trả lời.
 
Chương 377


Chương 377


Không biết vì sao, khoảnh khắc nhìn thấy Quan Triều Viễn, Tô Lam lại cảm thấy tim đập loạn nhịp.


Hơi vui mừng.


Quan Triều Viễn đi vào, đóng cửa lại.


“Sao cô nhẫn tâm thế? Một tin nhắn wechat cũng không có, một cuộc điện thoại cũng không có! Vậy mà còn cùng người khác ăn đêm, chơi game, ngắm cảnh đêm?


Có phải cô muốn chết không?”


Quan Triều Viễn vừa chỉ vào đầu Tô Lam, vừa từng bước ép sát, Tô Lam liên tục lùi về phía sau.


Lẽ nào không phải là phụ nữ chỉ trích đàn ông không nhắn tin, không gọi điện sao?


“Nói, cô muốn chết thế nào?”


Tô Lam sợ hãi nuốt ngụm nước bọt.


“Sao anh lại đến thế?”


“Tôi không được đến à?”


“Được được được…”


“Tôi hỏi cô kìa, cô muốn chết thế nào?”


Gô phải trả lời thế nào đây?


Không chờ Tô Lam trả lời, Quan Triều Viễn liền tập kích đôi môi cô.


“Xem xem tôi giày vò cô thế nào!”


Quan Triều Viễn thuần thục xé đồ của Tô Lam, ôm cô lên giường.


Anh đã cấm dục hai tháng rồi!


Hai tháng đó!


Anh cảm thấy mình sắp điên rồi!


Tô Lam hoàn toàn không phải đối thủ của anh, mặc cho anh hôn, đắm đuối vào sóng tình nơi anh.


Hai tiếng qua đi, Quan Triều Viễn vẫn không có ý dừng lại.


Đầu óc Tô Lam vẫn còn tỉnh táo, ngày mai còn phải quay phim, nếu cứ tiếp tục thế này, tối nay sợ là không dừng lại được.


Cô ôm chặt lấy Quan Triều Viễn.


“Đừng, ngày mai tôi… còn… còn phải quay phim nữa, dừng lại, có được không?”


“Không dừng lại được thì làm sao?” Quan Triều Viễn hôn lên tai Tô Lam.


Tô Lam chỉ cảm thấy cả người run lên, cảm giác tê dại nhanh chóng lan ra toàn thân.


“Chờ về nhà, về nhà… có được không? Xin… xin anh..”


Quan Triều Viễn nhìn người trong mộng trong lòng.
 
Chương 378


Chương 378


Tô Lam đang chuẩn bị rời đi, điện thoại bỗng kêu một tiếng, khi cô vừa chuẩn bị lấy điện thoại ra.


Một bó hoa hồng màu lục xuất hiện trước mặt cô.


“Chị gái, đây là hoa tặng cho chị”


Tô Lam nhìn cô bé hồn nhiên ngây thơ, vẫn nhận lấy bó hoa, cô bé nhảy chân sáo rời đi.


Hoa hồng màu lục…


Lại là hoa hồng màu lục.


Vì sao?


Lẽ nào anh luôn theo dõi cô sao, cho dù không phải, vậy chắc chắn cũng phải nắm rõ hành tung của cô trong lòng bàn tay.


Thế nhưng, cô sắp đi gặp Quan Triều Viễn, lần trước Quan Triều Viễn đã vứt hoa hồng màu lục cô cắm trong lọ đi, chắc chắn anh sẽ hỏi, đây là hoa ai tặng.


Vì thế, nghĩ đi nghĩ lại, Tô Lam tìm một cái thùng rác, đặt bó hoa lên trên, nếu có người thích thì lấy đi cũng được.


Vừa đi hai bước, điện thoại lại reo lên.


“Em yêu, em vứt hoa hồng màu lục anh tặng cho em, anh sẽ đau lòng đó”


Tô Lam ngạc nhiên nhìn màn hình, rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh.


Giản Ngọc!


Nhất định anh ở gần đây!


Người đàn ông này xuất quỷ nhập thần, quả thật là quá đáng sợ.


Nhưng Tô Lam cũng không cầm bó hoa lên, so với Giản Ngọc, cô càng lo lắng tên ác ma ở nhà kia, dù sao có nói thế nào, vị ở nhà kia mới là người chồng trên pháp luật của cô.


Tô Lam phát hiện điện thoại còn có một tin wechat.


“Lạc đường rồi à?”


Cô vội vàng đi đến chỗ hẹn với Quan Triều Viễn.


Khi cô đi tới trước kia, Quan Triều Viễn đã xuống xe, chuẩn bị bố trí người đi tìm cô, sắc mặt cực kì hoảng hốt, giọng nói nghe cũng có vẻ rất nóng nảy.


“Không cần tìm nữa, không cần tìm nữa, tôi đến rồi!”


Anh còn tiếp tục thế này, lát nữa kéo cánh nhà báo tới thì gay go.


Ánh mắt của Quan Triều Viễn dính chặt trên người Tô Lam, coi như thở phào một hơi.


Hai người lập tức lên xe.


“Tô Lam, cô thật sự là thiên tài mà! Đường đi đã viết rõ như thế, cô cũng không tìm được? May là tôi biết cô không phân biệt được đông tây nam bắc, còn đặc biệt dùng trái phải! Trên đời này, còn có người phụ nữ nào ngu ngốc hơn cô không?”


Tô Lam lườm anh.


Có cần nói khó nghe thế không?


“Tôi không lạc đường, mà là có chuyện nên chậm trễ một chút”
 
Chương 379


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 379


Quan Triều Viễn cũng không tiếp tục mắng cô, lát nữa lại bắt đầu nước mắt ngắn nước mắt dài, anh không chịu nổi.


Cả quãng đường, hai người nói chuyện câu được câu chăng, Tô Lam hoàn toàn không tập trung.


Về đến khu Rainbow đã là mười một giờ đêm.


Quan Triều Viễn vào nhà tắm tắm rửa.


Tô Lam chỉ ở trong phòng tắm bên cạnh, xối qua nước rồi ngồi lên giường.


Trái tim của cô bỗng đập nhanh lên.


Nhất định Giản Ngọc luôn chú ý đến cô, người đàn ông này thoät ẩn thoắt hiện, anh giỏi giang cỡ nào, căn bản không thể dự tính được, nói không chừng ngày nào đó, anh sẽ đột nhiên xuất hiện trong nhà của mình.


Không được, cô tuyệt đối không cho phép chuyện như thế xảy ra.


Nhân lúc Quan Triều Viễn tắm rửa, Tô Lam liền cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Giản Ngọc.


“Anh Ngọc, dạo này có thời gian không?”


Giản Ngọc trả lời rất nhanh.


“Sao thế, em yêu? Có phải nhớ anh rồi không?”




“Em yêu, em vứt hoa hồng màu lục anh tặng cho em, anh sẽ đau lòng đó”


“Anh Ngọc, dạo này có thời gian không?”


“Sao thế, em yêu? Có phải nhớ anh rồi không?”


Cuộc nói chuyện của hai người hiện ra rõ ràng trước mắt anh.


Hoa hồng màu lục?


Anh nhìn thời gian kia, vừa khéo là thời gian anh đang đợi Tô Lam, thì ra không phải là người phụ nữ này lạc đường!


Trong mắt Quan Triều Viễn xẹt qua tia lạnh lẽo.


Vậy mà chủ động hẹn người ta gặp mặt!


Tốt, rất tốt.


Anh muốn xem xem cô có dám đi gặp người đàn ông khác không!
 
Chương 380


Chương 380


Quan Triều Viễn cất điện thoại di.


“Hả?” Bỗng nhiên nghe thấy tên mình, Tô Lam mở mắt ra.


“Cô có thể sinh con không?”


Đây là câu hỏi quái quỷ gì thế?


“Đương nhiên là có thể”


Gô là phụ nữ, đương nhiên có thể sinh con!


Chớp mắt, Quan Triều Viễn xốc chăn lên, trực tiếp đè Tô Lam dưới thân mình.


“Anh làm gì thế?” Hai tay Tô Lam chống trước ngực Quan Triều Viễn.


“Cô vừa nói có thể”


“Tôi nói tôi có thể sinh con, không nói là có thể… có thể..”


“Không làm tình, sinh con kiểu gì?” Nói rồi, Quan Triều Viễn liền hôn lên môi Tô Lam.


Đêm nay, lăn qua lộn lại, Quan Triều Viễn đưa Tô Lam bước vào một thế giới vui vẻ khác.


Bên tai Tô Lam liên tục văng vắng lời của Quan Triều Viễn.


“Tô Lam, đừng phản bội tôi..”


Ngày hôm sau, tin Dark Region thu mua Quốc tế Tinh Hoàng chiếm đóng tất cả các đầu báo, hơn thế, nhiều trang nói về tin Dạ Bân – cậu hai của nhà họ Dạ đảm nhiệm vị trí CEO của Quốc tế Tinh Hoàng.


Vốn dĩ, sau mỗi đêm hội minh tinh, biểu hiện của các ngôi sao trên thảm đỏ, cùng với các giải thưởng kỳ lạ sẽ là tiêu điểm tin tức của ngày hôm sau.


Kết quả, lần này, lại hoàn toàn không ngờ được, trước tin tức Dark Region thu mua Quốc tế Tinh Hoàng, hào quang của tất cả các ngôi sao đều ảm đạm thất sắc.


Trong một đêm, từ một công ty sắp phá sản, Quốc tế Tinh Hoàng nhảy vọt, trở thành một thành viên dưới trướng Dark Region, coi như đã bám chắc vào Dark Region, tương lai không thể ngờ được.


Những ngôi sao từng ào ào rời khỏi Tinh Hoàng, bây giờ đều hối hận đến xanh ruột.


Còn những người ở lại thật sự là cảm thấy vui mừng, trong tương lai, bọn họ nhất định sẽ được Tinh Hoàng nâng đỡ, nổi tiếng chỉ là chuyện ngày một ngày hai.


Thật ra, Quan Triều Viễn để Dạ Bân đảm nhiệm CEO là có dụng ý khác.


Con người Dạ Bân, ngoài mặt có vẻ là một công tử ăn chơi, nhưng trên thực tế, anh cực kì nhanh nhạy về mặt giải trí, nhìn người cũng rất chuẩn, lại thêm có một cái mồm khéo léo, giao Tinh Hoàng cho anh là cực kỳ thích hợp.


Hơn nữa, anh biết quan hệ của Quan Triều Viễn và Tô Lam, đương nhiên sẽ không lạnh nhạt với cô, hơn nữa anh và Tiêu Mạch Nhiên lớn lên cùng nhau, cũng sẽ không để Tiêu Mạch Nhiên chịu thiệt.


Như vậy, Quan Triều Viễn không cần mất công quản lý bên phía Quốc tế Tinh Hoàng nữa.


Sau khi quay xong “Âm thanh hoa nở”, Tô Lam mãi vẫn chưa có việc, cuối cùng cũng nhận được một tin tốt.


“Ma tước niết bàn” đang tìm nữ chính him điện ảnh học đường, kể về câu chuyện n động viên cổ động, từ một học sinh nghèo khó không bắt mắt trở thành ngôi sao cổ động đứng trên trường thi đấu quốc tế. Z1 Ộ Đạo diễn là đạo diễn nổi tiếng – Đỗ Viễn!


Mặc dù tiếng tăm của Đỗ Viên không bằng đạo diền nổi tiếng thế giới Tê Nguyên Nghĩa, thế nhưng, cũng coi như: là có thể ngang hàng với đạo diễn Nghiêm Kha, ông và Nghiêm Kha là sư huynh đệ đồng môn, điểm giống nhau giữa hai người chính là – kỳ quặc, không hành xử theo lẽ thường.
 
Chương 381


Chương 381


Bộ phim điện ảnh này công khai tìm nữ chính, đã có rất nhiều ngôi sao nữ đi thử máy, nhưng đều không đạt tới yêu cầu của Đỗ Viễn.


Đỗ Viễn không muốn dùng thế thân, vì thế vai nữ chính này nhất định phải từng nhảy cổ động, cho dù chưa từng nhảy, ít nhất cũng phải xuất thân dân nhảy, bằng không không thể quay phim bình thường.


Nhìn khắp cả giới giải trí, ngôi sao nữ hợp tuổi, lại từng có kinh nghiệm nhảy cổ động, sợ là chỉ có Tô Nhược Vân và Tô Lam.


Khi Từ Tinh Như đưa kịch bản cho Tô Lam, mắt cô cũng sáng lên.


Chỉ xem phần giới thiệu đã khiến Tô Lam nhiệt huyết bừng bừng.


Nhảy cổ động, sân vận động, kêu gào.


Đó từng là giấc mộng tha thiết của cô.


Chỉ tiếc là…


“Chị Tinh Như, bộ phim đi gắng giành lấy!” ảnh này, em nhất định sẽ cố Từ Tinh Như khẽ cười: “Tôi biết nhất định cô sẽ thích, tôi đã đọc qua kịch bản, nhân vật nữ chính của bộ phim này và quá khứ của cô rất giống nhau, cực kì có lợi với cô, thế nhưng, cạnh tranh rất lớn”


Tô Lam lắc đầu.


“Cạnh tranh không lớn, nếu đạo diễn Đỗ Viễn muốn quay tốt, nhất định phải tìm thành viên đội nhảy cổ động chuyên nghiệp, nhảy cổ động và nhảy múa khác nhau, diễn viên biết nhảy máy không quay được”


“Cô nói không sai, hiện giờ đạo diễn Đỗ Viễn đang tìm thành viên đội nhảy cổ động chuyên nghiệp, lúc trước có diễn viên từng học nhảy đến thử máy, kết quả không quá hài lòng, vì thế, hiện giờ Đỗ Viễn chỉ muốn tìm thành viên đội nhảy chuyên nghiệp”


Thế nhưng, nói đến đây, Tô Lam cũng ý thức ra gì đó.


“Vi thế, chị Tinh Như, đối thủ cạnh tranh của em là Tô Nhược Vân?”


Từ Tinh Như gật đầu.


Tô Nhược Vân và Tô Lam giống nhau, từ nhỏ đã nhảy cổ động, từ khi học mẫu giáo, Tô Lam đã tham gia vào đội nhảy cổ động, Tô Nhược Vân bắt đầu muộn hơn.


Hai người ở trong cùng một đội, Tô Lam luôn áp chế Tô Nhược Vân, thế nhưng, cuối cùng người đi Mỹ tham gia thi đấu và đoạt được giải lại là Tô Nhược Vân.


Khi đó Tô Nhược Vân còn là đội trưởng, cũng chính vì dẫn đội đi Mỹ tham gia thi đấu và đoạt giải thưởng đầu tiên trong lịch sử nên cô ta mới một trận thành danh.


Sắc mặt Tô Lam hơi ảm đạm.


“Nếu là Tô Nhược Vân, vậy phần thắng của em sẽ nhỏ.


hơn rất nhiều, Tô Nhược Vân từng dẫn đội đi Mỹ thi đấu và đoạt giải, ở trong nước, mọi người đều biết, vì thế..”


“Lam, đây là quay phim, không phải thi đấu, phần thắng của cô và Tô Nhược Vân ngang nhau”


“Ngang nhau?”


Điều này lại khiến Tô Lam hơi ngạc nhiên.


“Đúng vậy, hiện giờ độ nổi tiếng của Tô Nhược Vân rất cao, vừa quay xong phim điện ảnh của đạo diễn Tề Nguyên Nghĩa, độ nổi tiếng đang chạm nóc, lại thêm trước kia cô ta có thành tích tham gia nhảy cổ động và đoạt giải, đây là sức nặng của cô ta, thế nhưng, cô ta có thiếu sót, diễn xuất không ổn, nghe nói ở trường quay, đạo diễn Tề Nguyên Nghĩa rất không hài lòng với cô ta, suýt chút nữa đòi thay người, là do bên phía Quốc tế Nghệ Tân cứng rắn chống đỡ”


Về điểm này, Tô Lam đã sớm nghĩ tới.
 
Chương 382


Chương 382


Sau khi Tô Nhược Vân nghỉ thi đấu nhảy cổ động thì mới học biểu diễn, thế nhưng học hơn một năm, khoảng thời gian đó, vì nhảy cổ động có đột phá, rất nhiều Chương trình mời cô ta, cô ta cũng bỏ không ít tiết học.


Thật ra, xuất thân từ trường lớp đào tạo chuyên nghiệp chỉ là một phương diện quyết định diễn xuất của diễn viên, nếu như chịu học, cho dù chưa từng học qua trường lớp bài bản, diễn xuất cũng có thể nâng lên một †ầm cao khá ổn.


Chỉ tiếc là, Tô Lam đã xem hai bộ phim của Tô Nhược Vân, diễn xuất không có tiến bộ gì…


“Còn cô, vừa quay xong phim của đạo diễn Nghiêm Kha, cũng là phim thanh xuân vườn trường, lại nhận cái này thì cực kỳ phù hợp, hơn nữa, tôi nghe nói đạo diễn Nghiêm Kha đã giới thiệu cô cho Đỗ Viễn, hai người bọn họ là sư huynh đệ đồng môn, mắt nhìn người đương nhiên cũng tương đương nhau, vì thế, cô và Tô Nhược: Vân ngang nhau”


Tô Lam gật đầu.


Chỉ cần nắm được năm phần thắng, cô đã thỏa mãn rồi.


“Hiện giờ điều tôi lo lắng là…”


Tô Lam nhìn về phía Từ Tinh Như.


“Chị Tinh Như, có gì chị cứ nói thẳng đi”


“Hiện giờ Quốc tế Nghệ Tân đang nâng đỡ Tô Nhược Vân, mà hiện giờ Đỗ Viễn quay phim đang thiếu vốn, sợ là để giúp Tô Nhược Vân giành được vai này, Quốc tế Nghệ Tân sẽ tăng thêm đầu tư, đến lúc đó chắc chắn Đỗ Viễn sẽ dao động”


Lòng Tô Lam lại trâm xuống.


“Lam, đừng nản lòng, việc là do người, chúng ta cố gắng là được”


Tô Lam gật đầu, cầm kịch bản về nhà.


Bộ phim này, cô rất muốn quay!


Cả ngày, cô đều cầm kịch bản xem, càng xem càng thích.


Tối đến, Quan Triều Viễn về khá muộn, mười một giờ mới về.


Vốn dĩ giờ này, Tô Lam đã sớm ngủ rồi, cô luôn ngủ rất Sớm.


Nhưng Quan Triều Viễn mở cửa ra liền thấy Tô Lam mở đèn đầu giường, đang cầm kịch bản xem rất đắm đuối.


Đây là lần thứ hai cô xem kịch bản…


Vì quá nhập tâm, Quan Triều Viễn đi vào, cô cũng không cảm nhận được.


Quan Triều Viễn đi tới, giäng lấy kịch bản của cô.


“Ma tước niết bàn? Chim sẻ còn có thể niết bàn?”


Tô Lam giật mình, lập tức giằng kịch bản lại: “Đương nhiên, anh cho rằng chỉ có phượng hoàng mới có thể niết bàn sao?”


“Dù sao tôi chỉ từng nghe phượng hoàng niết bàn, chưa từng nghe chim sẻ cũng có thể niết bàn”


Quan Triều Viễn cởi áo khoác, treo lên mắc áo.


“Sao chim sẻ lại không thể niết bàn chứ? Có những người không có xuất thân tốt, nhưng thông qua cố gắng của bản thân, đứng trên vũ đài cao nhất!”


Quan Triều Viễn sững sờ, không nói gì, trực tiếp cởi quần áo trước mặt Tô Lam, thay sang đồ ngủ.
 
Chương 383


Chương 383


Tô Lam lập tức lấy kịch bản chắn trước mắt mình.


“Lưu manh…”


Quan Triều Viễn đi tới, ngồi xuống cạnh giường Tô Lam.


“Cô muốn quay phim điện ảnh mới sao?” Anh nói, cầm kịch bản lên, lần này động tác tay của anh dịu dàng hơn nhiều, Tô Lam không giành lại nữa.


“Còn chưa chắc nữa, chỉ là xem kịch bản trước, cụ thể đạo diễn có nhận tôi hay không còn chưa biết”


Quan Triều Viễn nhìn ánh mát tràn đầy mong chờ của Tô Lam, lại nhìn phần giới thiệu kịch bản.


Anh nhớ tư liệu của Tô Lam có viết cô từ nhỏ đã học nhảy cổ động.


“Cô từng học nhảy cổ động?” Anh vờ như không biết.


Tô Lam gật đầu: “Từ nhỏ tôi đã học, trước kia mẹ tôi nhảy cổ động, thế nhưng lúc đó, thời đại của bà có rất ít người nhảy cổ động, bà cũng không có cơ hội gì, về sau liền đặt hy vọng lên người tôi, bà hy vọng tôi có thể đi Mỹ tham gia thi đấu nhảy cổ động, đó là vũ đài mà dân nhảy cổ động chúng tôi thiết tha mong ước nhất”


Quan Triều Viễn không chen lời, anh rất ít khi nghe thấy cô nhắc tới mẹ của mình.


Ngoài ra, anh còn nghe được “Mỹ”


Nhớ là sau khi điều tra Tô Lam, Doãn Cẩn có nói, năm mười sáu tuổi cô từng đi Mỹ một lần, xem ra là có quan hệ với chuyện nhảy cổ động.


Đẹp trai nhiều tỉ “Từ nhỏ tôi đã đoạt nhiều giải thưởng, về sau cũng giành được cơ hội đi Mỹ tham gia thi đấu, chỉ tiếc là, miếng ăn đến mồm rồi còn rơi mất”


Tô Lam thở dài.


Lúc đó, cô cực kỳ tuyệt vọng, cách giấc mơ của mình chỉ còn một bước, cô lại không còn cơ hội nào nữa.


“Đã xảy ra chuyện gì?”


“Khi chúng tôi đang chuẩn bị đi Mỹ thi đấu, tôi không cẩn thận ngã từ trên người base đỡ xuống, à, chính là xếp tháp, bên dưới có người đỡ, chúng tôi gọi là base đỡ, tôi là flyer, người làm động tác ở bên trên”


Vì lo Quan Triều Viễn không hiểu, Tô Lam đặc biệt giải thích một chút.


BU “Lúc đó phối hợp có sai sót, tôi trực tiếp ngã từ trên cao xuống, chân chạm đất trước, thế là gãy xương”


Tô Lam nhìn chân của mình: “Mãi cho tới tận bây giờ, mỗi lần trời âm u mưa gió tôi đều có chút không thoải mái, sau lần đó, tôi liền giải nghệ”


“Không cam tâm?”


“Đương nhiên không cam tâm rồi, mặc dù tôi không phải rất thích nhảy cổ động, là vì hoàn thành mơ ước của mẹ tôi, thế nhưng, khi anh cách ước mơ này chỉ còn một bước, bỗng có người nói với anh, cả đời này không còn hy vọng nữa, ai sẽ cam tâm chứ? Lúc đó tôi còn cực kỳ nghèo, còn đặc biệt để dành tiền đi Mỹ một chuyến, mặc dù không thể đứng trên sân khấu, để tôi đứng nhìn từ xa cũng được”


Nhớ lại khoảng thời gian đó, Tô Lam thật sự cảm thấy sống không bằng chết.


May là, về sau, cô học biểu diễn, yêu nghề biểu diễn này.


Thế nhưng, nhảy cổ động vẫn luôn là nỗi đau trong lòng cô.


Tô Lam bỗng ngẩng đầu lên, phát hiện Quan Triều Viễn đang dùng đôi mắt màu lam đẹp hút hồn kia nhìn cô chăm chú.


Cô bỗng đỏ mặt.


Tự dưng nói những cái này với anh làm gì chứ?
 
Chương 384


Chương 384


Có phải hôm nay cô điên rồi không?


“Được rồi, đừng nói nữa, đi ngủ” Tô Lam nằm xuống, đắp chăn.


Quan Triều Viễn cũng không nói gì, mà sau khi Tô Lam đi vào giấc ngủ, anh gửi một tin wechat cho Dạ Bân.


“Tôi không cần biết cậu dùng cách gì, nhất định phải giúp Tô Lam giành được bộ phim ‘Ma tước niết bàn này”


“ĐM! Tình cảm phát triển ngon như thế á? Đã gọi Tô Lam rồi” Dạ Bân trả lời.


“Giúp vợ tôi giành lấy bộ phim “Ma tước niết bàn”.


Quan Triều Viễn đổi “Tô Lam” thành “vợ tôi”, Dạ Bân lập tức bị đả kích mạnh mẽ!


Khi Tô Lam biết đối thủ cạnh tranh của cô chỉ có Tô Nhược Vân, đương nhiên Tô Nhược Vân cũng biết đối thủ cạnh tranh của cô ta chỉ có một mình Tô Lam.


Vai diễn này, Tô Nhược Vân cũng chác chán giành được.


Tất cả mọi người đều biết cô ta từng là đội trưởng đội nhảy cổ động toàn quốc, cũng là người tạo nên lịch sử, hiện giờ cô ta là diễn viên, bộ phim điện ảnh kể về vận động viên nhảy cổ vũ mà rơi vào tay người khác, mặt mũi cô ta biết vứt đi đâu chứ?


Ngoài ra, mọi người biết bộ phim này sắp quay, liên tiếp hô hào bên chế tác chọn Tô Nhược Vân.


Nếu cô ta không được chọn, có lẽ sẽ khiến người khác cười đến rụng răng.


Vì thế, Tô Nhược Vân lùi lại tất cả sự kiện, chuyên tâm nghiên cứu kịch bản, nhất định phải giành được vai diễn này.


Phòng làm việc Chí Viễn Đây là phòng làm việc cá nhân của Đỗ Viễn, gần đây muốn quay bộ phim điện ảnh này, ông cũng rất rối rắm.


Trợ lý của ông cũng nhăn mặt chau mày ở bên cạnh.


“Đạo diễn Đỗ, ngài vẫn đang do dự gì thế? Quốc tế Nghệ Tân đồng ý đầu tư năm mươi triệu, năm mươi triệu đó!


€ó số vốn này, bộ phim này của chúng ta đã có kinh phí rồi, bằng không chúng ta kiếm đâu ra kinh phí chứ?”


“Tôi biết, thế nhưng diễn xuất của Tô Nhược Vân quả thật hơi…”


“Đến lúc đó ngài chỉ dạy cô ta tử tế, nể mặt số tiền kia”


“Cá nhân tôi càng thích Tô Lam hơn, tôi đã xem mấy đoạn cắt trong phim của anh Nghiêm, diễn xuất của Tô Lam thật sự rất tốt! Nếu cô ấy diễn, chác chắn không có vấn đề gì”


“Nhưng cô ấy không kéo được tiền đầu tư, hơn nữa, độ nổi tiếng của cô ấy cũng không bằng Tô Nhược Vân, còn do dự gì nữa chứ?”


Đỗ Viễn lại thở dài từng hơi.


Thân là đạo diễn, có rất nhiều chuyện thật sự không làm Sao được.


Mấy năm nay, phim thanh xuân rất kém thu hút, không kêu gọi được đầu tư, nhưng thật sự ông rất thích kịch bản này, hơn nữa, trong nước còn chưa có bộ phim điện ảnh nào kể về vận động viên cổ động, cũng coi như mở ra một thể loại mới.


Không có kinh phí, một bộ phim điện ảnh triển khai thế nào đây?


Năm mươi triệu, kinh phí cả bộ phim này căn bản là đã đủ.


“Không bằng liền chọn..”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom