Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 345


Chương 345


Tô Khôn thấy Tô Nhược Vân đi vào, vừa đứng dậy, chiếc sofa t một đầu liền đổ nghiêng, Vương Vãn Hương ngồi ở đầu còn lại liền ngã xuống đất.


“Ông muốn tôi ngã chết à?” Vương Vãn Hương ngồi trên mặt đất, bắt đầu kêu gào thảm thiết: “Không sống nổi nữa! Ngày tháng thế này không sống nổi nữa! Sao nhà họ Tô lại có cái đồ nghiệp chướng như kia chứ?”


“Rốt cuộc là có chuyện gì thế? Mẹ, mẹ đừng khóc nữa!”


Tô Nhược Vân liền kéo Vương Vãn Hương dậy.


Lấy giấy thấm từ trong túi ra, lau nước mắt cho bà ta.


Tô Khôn không nói gì, chỉ hút thuốc.


Vương Vãn Hương điều chỉnh lại tâm trạng.


“Còn không phải là do cái đồ nghiệp chướng Tô Lam kia! Con xem xem, đây chính là chuyện tốt mà cô ta làm đấy, vừa sáng sớm cô ta đã đến, trách móc mẹ và bố con, nói cái gì mà chúng ta đang lừa gạt người khác, nhà máy rượu không thể làm như thế, đây là quảng cáo gian dối gì đó, còn nguyền rủa chúng ta không kiếm được tiền, về sau còn phải ngồi tù!”


“Vậy cũng không đến mức nhà cửa…”


“Sau đó, Tô Lam vừa rời khỏi, liền có một đám người kéo đến, ai nấy đều hung thần ác sát, không nói không rằng liền đập phá nhà ta thành như thế này! Vân Vân à, mẹ không sống nổi nữa!”


Vương Vấn Hương lại kêu gào thảm thiết một hồi.


“Báo cảnh sát chưa?”


“Báo rồi, cảnh sát đã đến ghi chép thu thập thông tin, sau đó nói sẽ nhanh chóng điều tra, rồi rời đi” Cuối cùng Tô Khôn cũng mở miệng.


“Vâng, vậy đám người đến nhà chúng ta có đặc điểm gì không?”


“Có! Người đàn ông dẫn đầu kia có đeo một chiếc.


khuyên tai đá sapphire màu lam bên tai trái! Cực kì to!”


Khuyên tai màu lam?


Tô Nhược Vân thầm thở dài một hơi.


“Con từng thấy người kia, thật sự là ở cùng với chị.”


“Hả? Vân Vân, con từng gặp thật sao?” Tô Khôn liền hỏi.


Tô Nhược Vân gật đầu: “Con từng gặp một hai lần, người đàn ông kia luôn ở cùng với chị, nghe nói là… là…”


“Vân Vân, có gì thì con nói đi! Người đàn ông kia có phải là côn đồ không?” Vương Vãn Hương liền nắm lấy tay Tô Nhược Vân.


“Là trai bao..” Tô Nhược Vân thở dài một hơi.


“Gái gì?” Vương Vãn Hương và Tô Khôn trợn trừng mắt, không dám tin.


Vậy là Tô Lam lại quen biết với một tên trai bao.


“Con cũng không biết chị quen biết anh ta thế nào, dù sao chính tai con nghe thấy chị nói, anh ta chỉ là trai bao thôi, vẻ bề ngoài của người đàn ông kia rất đẹp trai, chắc.


là có không ít phú bà bao nuôi, cũng khá giàu, chẳng qua, làm nghề này, chắc chán đều có chút quan hệ với đám du côn”


“Gái con bé chết kia, tôi biết ngay nó sẽ học thói hư hỏng mài Giờ nó giao du với trai bao, dính vào côn đồ rồi! Tô Khôn, ông nhìn đứa con gái ngoan của ông xem!”
 
Chương 346


Chương 346


Vương Vãn Hương gầm lên tức giận với Tô Khôn.


‘Tô Khôn cũng tức giận đập bàn một cái: “Cái con bé chết tiệt này!”


“Được rồi, mẹ, đừng nói nữa, trước mắt, quan trọng nhất chính là thu dọn nhà cửa một chút, con còn chút tiền, hai người cầm mua chút đồ dùng trong nhà trước đi”


Vương vãn Hương sụt sịt nắm lấy tay Tô Nhược Vân.


“Tô Khôn! Ông mở to mắt ra mà xem, đây mới là con gái ruột của ông! Cái con bé Tô Lam kia là đến đòi nợ, nó không hại nhà ta tan nhà nát cửa, thì không còn là nó nữa! Tôi nói cho ông biết, ông nhanh chóng đòi lại cổ phần của hai chị em kia lại, sau đó dạy dỗ con bé chết tiệt kia một trận tử tế!”


Tô Khôn chỉ hút thuốc, không nói gì.


Thời gian Quan Triều Viễn hứa dẫn Tô Lam đi hẹn hò đã tới.


Trên thực tế, chẳng qua chỉ là ra ngoài dùng bữa mà thôi, Tô Lam thà ngây người ở nhà, cũng không muốn đi riêng cùng Quan Triều Viễn, quá nguy hiểm.


Khi Quan Triều Viễn thấy Tô Lam ra khỏi nhà, mắt liền trợn rất to!


“Tô Lam, lần đầu tôi và cô hẹn hò, sao cô lại ăn mặc.


thế này?”


Vì chân bị thương, không tiện mặc quần, mấy ngày nay Tô Lam đều tùy tiện mặc một chiếc váy, chính là chiếc.


váy vải cotton rất bình thường, hôm nay cũng không ngoại lệ.


Tô Lam nhìn bản thân mình.


“Đồ què như tôi, không phải mặc gì cũng như nhau sao?”


“Cút đi!”


Quan Triều Viễn liền xông vào phòng thay đồ, chọn đi chọn lại, lấy ra một bộ áo váy kiểu học sinh màu lam.


Tô Lam nói không sai, chân cô bị thương, cũng chỉ có thể mặc váy, dễ mặc dễ cởi.


“Còn không mau đi thay đi? Muốn tôi thay cho cô có phải không?”


“Tôi thay, tôi thay, tôi thay”


Anh là ông lớn, nghe lời anh!


Tô Lam chỉ đành thay đồ, đang chuẩn bị theo Quan Triều Viễn rời đi, Tô Kiêm Mặc lại đang ở phòng khách.


“Kiêm Mặc à, có muốn đi ăn cùng không?”


Vừa nói, Tô Lam vừa nháy mắt ra hiệu cho Tô Kiêm Mặc.


Quan Triều Viễn không hề hé răng.


Tô Kiêm Mặc hoàn toàn coi như không nhìn thấy Tô Lam nháy mắt.


“Em không thèm đi làm bóng đèn, anh rể, đi chơi vui vẻ nha”


“Ừ”


Tô Lam khóc không ra nước mắt nhìn em trai mình, thật sự cô nên gọi cậu một tiếng em chồng rồi!


Điều Tô Lam không ngờ được là, Quan Triều Viễn lại dẫn cô đến Tình nồng Hawail.


Tình nồng Hawaii là nhà hàng nổi tiếng nhất vào mùa hè ở thành phố Z, mỗi tối ở đây đều có biểu diễn phong cách Hawaii, các cô gái và các chàng trai mặc váy hula múa hát tưng bừng ở hành lang, cực kì náo nhiệt.
 
Chương 347


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 347


Mỗi mùa hè, nhà hàng Tình nồng Hawaii đều phải đặt chỗ trước một tuần, đương nhiên giá cả cũng đắt cực kì, chỉ là nghe nói đồ ăn ở đây cực kì ngon.


Vốn Tô Lam nghĩ, dù sao cô cũng chưa từng đến Tình nồng Hawaii, nhìn ngắm các cô gái và các chàng trai mặc váy hula cũng được.


Thế nhưng, vừa xuống xe liền cảm thấy một trận gió lạnh buốt thổi tới.


Biển hiệu của Tình nồng Hawaii vẫn lấp lánh như cũ, thế nhưng, người đâu rồi?


Nhìn qua lớp cửa kính rộng lớn, vậy mà lại không thấy một người nào!


Các cô gái và các chàng trai mặc váy hula đâu?


Quan Triều Viễn nắm tay Tô Lam, từ từ tiến vào trong nhà hàng, ngoài mấy nhân viên phục vụ, không còn ai nữa.


Tô Lam vô cùng ngạc nhiên nhìn Quan Triều Viễn.


Quan Triều Viễn chớp mắt với cô: “Tôi bao trọn rồi, lân đầu chúng ta hẹn hò, đương nhiên không thể để người khác quấy rầy”


Bao trọn rồi?


Lễ nào anh không biết rằng, ở đây đông người mới nhộn nhịp sao?




Khi thấy người đàn ông kia, Tô Lam hoàn toàn ngây người.


Người đàn ông đối diện mặc áo khoác ngoài màu xám, cổ áo dựng cao, làm nổi bật khuôn mặt góc cạnh rõ ràng. .. „an Bên dưới đôi mày-kiếm chếch hình chữ V, là đôi mắt sâu u ám, tt im, lạnh lẽo, sâu không lường được, cô mãi mãi sẽ không hiểu được sâu trong đôi mắt kia là gì.


Làn da màu bánh mật khiến anh càng thêm phần rắn rỏi.


Nếu không phải dưới đuôi mắt trái có một vết sẹo nhạt, ngũ quan của người đàn ông này không chê vào đâu được.


Khác với khí chất vương giả bẩm sinh trên người Quan Triều Viễn, người đàn ông này tỏa ra khí chất cô độc một mình, giống như hiệp khách hành tẩu giang hồ ngày xưa.


Giản Ngọc.


“Bạn gái thân yêu, lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau” Khóe môi bên trái của người đàn ông nhếch lên yếu ớt.
 
Chương 348


Chương 348


“Anh… Anh Ngọc, anh, sao anh lại ở đây?”


Tô Lam vô thức nhìn về phía Quan Triều Viễn vừa đi ra nghe điện thoại.


“Không cần nhìn nữa, anh ta không ở đây” Giản Ngọc hơi hất cằm lên.


“Anh Ngọc, anh..”


“Bạn gái thân yêu của anh, gần đây làm người nổi tiếng rồi?” Giản Ngọc không hề để ý đến lời của Tô Lam.


“Vâng, em ra mắt rồi, vốn em học chuyên ngành biểu diễn mà” Tô Lam trả lời, coi như đã hơi bình tĩnh lại.


“Chiếc lược anh tặng em đâu?”


“Hả? Cái đó..” Nhất thời Tô Lam cũng không nhớ ra để chiếc lược ở đâu.


Giản Ngọc nghiêng đầu.


“Ở nhà em, đặt lên bàn rồi”


Giản Ngọc lắc đầu.


Dường như người đàn ông này có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác, anh luôn có thể đoán được trong lòng cô đang nghĩ cái gì.


“Được rồi, em cũng không nhớ để ở đâu nữa, chắc là để ở nhà rồi: Câu trả lời này cũng coi như khiến Giản Ngọc thỏa mãn.


“Em yêu, em có biết không? Chiếc lược đó em nên mang theo người, lúc nào cũng mang theo, đó là một chiếc lược được làm ra từ răng sói đó.”


“Răng sói?” Khó trách hình dáng chiếc lược kia kỳ lạ như thế, hơn nữa có thể nhìn rõ vết hàn dính bên trên.


“Đúng vậy, khi anh đi vào hầm mộ của thủ lĩnh một bộ lạc từ xa xưa ở Nội Mông Cổ, lấy ra từ trong quan tài của phu nhân thủ lĩnh kia đấy”


Tô Lam trợn to mắt nhìn Giản Ngọc, không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.


“Phu nhân kia cứ cầm mãi trong tay, có thể thấy được tầm quan trọng của chiếc lược này đối với phu nhân kia”


Tô Lam khẽ nuốt ngụm nước bọt.


Biết ngay tên này sẽ không tặng cô thứ gì tốt đẹp mà!


Quả nhiên là đồ của người chết, quay về cô phải vứt ngay đi mới được!


“Em yêu, em phải giữ cẩn thận đấy, tốt nhất là luôn cầm theo người, chiếc lược kia sẽ giúp em tránh tà”


Tô Lam nhìn Giản Ngọc, cười ngại ngần.


“Anh, anh Ngọc, tin wechat em gửi cho anh lúc trước, anh đọc được chưa? Em… Em kết hôn rồi”


Đương nhiên Tô Lam biết rõ còn cố hỏi, đã lâu như vậy rồi, sao có thể không thấy tin nhắn kia chứ, chẳng qua cô muốn nhắc nhở anh một chút mà thôi.


Giản Ngọc không hề để ý đến lời của Tô Lam chút nào.


“Em yêu, em biết đàn ông tặng phụ nữ lược là có ý gì không?”


“Hả?”


“Khi lần đầu anh biết đàn ông tặng phụ nữ lược là có ý này, anh liền nghĩ anh nên tặng em một chiếc lược như nào đây? Sừng bò? Sừng dê? Gỗ đàn hương?”


Giản Ngọc lắc đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tô Lam.


“Anh mà tặng, đương nhiên phải tặng thứ đặc biệt nhất”
 
Chương 349


Chương 349


Tô Lam nhếch khóe miệng, chiếc lược của người chết, đủ đặc biệt.


“Anh Ngọc, em vừa nói..”


“Thật ra, tặng gì không quan trọng, quan trọng là tâm ý của người tặng, em yêu, anh tin rằng em có thể hiểu được tâm ý của anh” Giản Ngọc lại ngắt lời Tô Lam lần nữa.


“Anh Ngọc, thật ra em..”


u, bao lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau nhỉ? Anh trước chúng ta gặp nhau là khoảng một năm trước, khi em và tên đàn ông tên gì đó kia vừa chia..”


“Giản Ngọc!” Tô Lam đập mạnh một cái lên bàn, sắc mặt sầm xuống.


Giản Ngọc sững sờ, sau đó khóe miệng từ từ giương lên.


“Sao thế, em yêu?”


“Anh Ngọc, em kết hôn rồi, em biết anh cố ý trốn tránh vấn đề của em, nhưng em vẫn nên nói với anh, em đã kết hôn rồi, nếu anh đồng ý, chúng ta vẫn có thể tiếp tục làm bạn bè, thế nhưng, nếu anh còn có ý nghĩ khác về em, vậy thì, xin lỗi”


Tô Lam lấy hết can đảm nói ra những lời này.


Từ lần đầu gặp Giản Ngọc, cô liền biết Giản Ngọc không phải người bình thường, cô chưa từng nghĩ sẽ dây dưa không dứt với anh.


Giản Ngọc trầm mặc vài giây.


“Em yêu, chúng ta lâu rồi chưa gặp, sao em lại nhãn tâm đoạn tuyệt quan hệ với anh chứ?”


Tô Lam đối mặt với Giản Ngọc, thật sự không biết nên nói gì, người đàn ông này, mãi mãi cô cũng không biết anh đang nghĩ cái gì, biểu cảm trên mặt anh, giọng điệu nói chuyện của anh dường như cũng không thể phán đoán được.


“Anh Ngọc, hiện giờ em đã là người phụ nữ đã kết hôn rồi, em..”


“Anh ta đối xử tốt với em không?”


Đương nhiên Tô Lam biết, “anh ta” trong lời Giản Ngọc là chỉ Quan Triều Viễn.


“Rất tốt, anh ấy đối xử với em rất tốt”


“Em rất yêu anh ta?”


Tô Lam chần chừ một lúc, cuối cùng vẫn nghiêm túc gật đầu.


Giản Ngọc liền nhếch khóe môi trái lên: “Em yêu, em không nói thật với anh”


Tô Lam thật sự bội phục, chỉ có một giây mà người đàn ông này có thể vạch trần lời nói dối của cô.


Đúng vậy, cảm giác của cô dành cho Quan Triều Viễn hiên giờ, cũng không biết là tình cảm gì, dường như nhiều hơn chính là phải ở lại bên cạnh anh, không có sự lựa chọn nào khác.


“Được rồi, anh Ngọc, em thừa nhận, hiện giờ tình cảm em dành cho anh ấy chưa đến mức yêu hay không yêu, thế nhưng, chúng em đã kết hôn rồi, anh ấy cũng giúp.


em việc rất lớn, giờ em chỉ muốn cùng anh ấy sinh con, những thứ khác đều không nghĩ nữa, anh cũng biết, em còn có một người em trai…”


Giản Ngọc duỗi ngón trỏ phải, lắc lắc với Tô Lam.


“Nếu em không yêu anh ta, cho dù có sinh mười đứa con, hai người cũng sẽ không hạnh phúc, em yêu, nếu em muốn rời xa anh ta, anh có thể giúp em”
 
Chương 350


Chương 350


Giây phút đó, Tô Lam nhìn vào đôi mắt của Giản Ngọc, vân không nhìn thấu như cũ.


Rời xa Quan Triều Viễn?


“Em sinh con là vì em trai em đúng không? Nếu anh nhớ không nhầm, án tử hình bác sĩ phán cho cậu ấy chính là năm nay, em trai em nhất định muốn thấy em sinh em bé, có đúng không?”


Tô Lam nhíu mày, người đàn ông này luôn giám sát cô sao?


Vì sao tất cả mọi chuyện của cô, anh đều biết chứ?


“Nếu chỉ vì như vậy, em yêu, anh có thể giúp em, rời xa anh ta, anh cũng có thể cùng em sinh con”


“Anh Ngọc, anh sẽ ở đây bao lâu?”


Lần này đổi thành Tô Lam đổi chủ đề.


“Tạm thời sẽ không rời đi”


Tô Lam vô cùng ngạc nhiên nhìn Giản Ngọc, trước giờ anh sẽ không ở nơi nào quá một tháng.


Vậy mà lần này lại…


Ngay lúc này, từ xa truyền đến giọng nói của Quan Triều Viễn.


“Đến chút chuyện này cũng không làm được, một đám vô dụng!”


Gay go rồi!


Quan Triều Viễn quay lại rồi!


“Em yêu, nhớ lấy lời anh nói, anh sẽ còn đến tìm em nữa” Bên tai bỗng vang lên giọng nói của Giản Ngọc.


Tô Lam lại liếc mắt sang, đã không thấy Giản Ngọc nữa.


Tốc độ nhanh như vậy, khiến người khác phải chặc lưỡi.


Lại nhìn qua, người đàn ông mặc áo khoác ngoài màu xám kia đã đứng ở bên ngoài, anh vẫy tay với cô, khóe môi trái khẽ giương lên, hai tay sửa lại cổ áo, sau đó liền biến mất trong màn đêm.


Ngay khi Tô Lam quay đầu lại, Quan Triều Viễn đã đứng trước mặt cô, khiến cô giật mình.


“Nhìn gì thế?” Quan Triều Viễn võ nhẹ lên đầu Tô Lam.


“Không, không có gì, anh xong việc rồi?”


“Ừ” Quan Triều Viễn ngồi vào chỗ của mình.


Anh hơi nhíu mày, lại nhìn Tô Lam, không nói gì.


“Đồ ăn không ngon sao?”


“Ngon”


“Cô còn chưa ăn miếng nào, còn nói là ngon?”


Ánh mắt Quan Triều Viễn nhìn một lượt thức ăn trên bàn, gần như chưa động vào, chỉ có nước ép hoa quả trong tay Tô Lam là đã uống.


“Tôi ăn một chút rồi, không có khẩu vị” Tô Lam liền cầm đũa lên, bắt đầu ăn.


Đây rõ ràng là chột dạ, sao Quan Triều Viễn có thể không nhìn ra chứ.


Chỉ là, anh không vạch trần cô.


“Không có khẩu vị, vậy đặt món khác” Nói rồi, Quan Triều Viễn giơ tay, chuẩn bị gọi nhân viên phục vụ tới.


“Đừng, lãng phí lắm, nhiều đồ thế này, ăn cũng không hết, ăn tạm là được”


“Lần đầu chúng ta hẹn hò, sao có thể tạm bợ chứ?”
 
Chương 351


Chương 351


Quan Triều Viễn vẫn cố chấp bỏ hết đồ ăn trên bàn, lại đổi thành những món khác, đến bộ đồ ăn và ly rượu trong tay anh cũng thay hết một lượt.


Để Quan Triều Viễn không nghi ngờ, Tô Lam vẫn giả vờ thoải mái như trước, ăn chút đồ ăn.


Trên đường về, hiển nhiên Tô Lam cũng hơi mất tập trung, ngồi trên ghế sau xe, tâm trí bay bổng.


Quan Triều Viễn nhìn cô, kéo đầu cô dựa vào vai mình.


“Mệt rồi thì ngủ một lúc đi”


Tô Lam ngước mắt nhìn Quan Triều Viễn, không nhìn ra cảm xúc của anh, có lẽ là vì hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên như anh nói, khó có dịp anh tốt tính thế này.


“ừ”


Tô Lam khẽ nhắm mắt lại.


Cô có thể cảm nhận được cửa sổ xe đóng lại, Quan Triều Viễn lấy một tấm chăn đắp lên người cô, một cánh tay lại duỗi ra, ôm cô vào lòng.


Nói thật lòng, lúc này, Tô Lam cảm thấy người đàn ông này cũng không xấu.


Khác với đám công tử nhà giàu trong tưởng tượng của cô.


Khi ở cùng Mộ Dung Dịch, thỉnh thoảng cô cũng tiếp xúc.


với đám con nhà giàu, con nhà quan như Mộ Dung Dịch, bọn họ ai nấy đều rất tùy tiện, đối xử với phụ nữ đều mang dáng vẻ chơi đùa.


Người giống như Quan Triều Viễn, thật sự cô chưa từng thấy.


Đầu óc Tô Lam cực kì rối loạn.


Nhớ tới cảnh tượng lần đầu gặp Giản Ngọc.


Đó là ở Mỹ, cô chỉ mới mười sáu tuổi.


Cô ở trong một khách sạn bình dân, cô để dành tiền rất lâu để đến Mỹ một chuyến, đương nhiên trong túi cũng không có nhiều tiền, nhưng cô vẫn vào ở khách sạn chính thống, dù sao nhà nghỉ nhỏ cô cũng không dám ở, sợ có nguy hiểm.


Trước khi đến cô đã nghe nói, ở bên này rất loạn, đặc biệt là cách đối xử với người nước ngoài.


Khách sạn này vừa nhận được thông báo phải tiến hành kiểm tra.


Tô Lam mười sáu tuổi cũng là lần đầu thấy được cục diện lớn như vậy, dưới tầng đều là cảnh sát, còn có cảnh sát mặc quân phục, ai nấy đều hung thần ác sát.


Tô Lam gọi đồ ăn ngoài, khoảnh khắc cửa mở ra liền cảm thấy một trận gió thổi vào, quay đầu lại thì thấy một người đàn ông đã nằm bò trên sàn trong phòng cô.


Cả người anh ta đều là máu, sắc mặt trắng nhợt, trên môi không còn chút máu.


Nhưng trong chính dáng vẻ cực kì nhếch nhác này, anh ta vẫn mỉm cười chào hỏi cô.


“Hello, người đẹp, cô rất xinh đẹp.”


Cách bắt chuyện phổ thông nhất được nói ra từ miệng của người đàn ông đang thoi thóp hơi tàn, cứ cảm thấy có chút lạ lùng.


Ngay lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, là cảnh sát làm công tác kiểm tra tới.


Tô Lam nhìn phòng mình, lại nhìn người đàn ông này.


Anh bò dậy một cách khó khăn, rồi đi vào trong phòng ngủ.
 
Chương 352


Chương 352


Tô Lam hoảng hốt không biết làm sao, cũng đi vào theo.


“Giờ tôi cho cô hai con đường, thứ nhất, trực tiếp nói với bọn họ, tôi ở trong này, thứ hai, mở vài cúc áo, làm rối tóc, đi mở cửa”


Anh ta nói tiếng Trung thuần túy.


Không biết có phải vì mấy ngày đến Mỹ đã nghe quen tiếng Anh, đột nhiên nghe thấy tiếng mẹ đẻ, khiến Tô Lam cảm thấy thân thiết hay không, cô quyết định giúp anh ta.


Cô cởi cúc áo của mình, làm rối tóc, sau đó mở cửa.


Cảnh sát ngoài cửa nhìn thấy cô, cực kì ngạc nhiên.


Giây tiếp theo, người đàn ông kia mặc một chiếc áo tắm, đi ra ngoài, một cánh tay trực tiếp khoác lên vai Tô Lam.


Anh ta nói chuyện rất lưu loát với đối phương, nói rất nhanh, nhanh đến mức Tô Lam chỉ nghe thấy “my girlfriend”.


Cảnh sát đánh giá Tô Lam một lượt, đến giấy tờ cũng không xem mà đã rời đi.


Khi đó, Tô Lam mù mờ không biết gì, về sau mới biết, người đàn ông này nói với cảnh sát, anh ta đang làm tình với bạn gái của mình.


Cảnh sát cũng không muốn làm phiền, liền rời đi.


Anh ta chống đỡ đến lúc cảnh sát rời đi, rồi lại gục xuống sàn lần nữa, máu thấm ra ngoài áo tắm.


Anh ta bị trúng đạn.


Dựa theo chỉ thị của Giản Ngọc, Tô Lam mua cho anh †a băng gạc và thuốc sát trùng, tận mắt nhìn Giản Ngọc lấy viên đạn từ trong người ra, đồng thời khâu vết mổ lại.


Họ ở khách sạn ba ngày, từ đó, Giản Ngọc luôn gọi Tô Lam là “bạn gái”.


Tính ra, thời gian cô và Giản Ngọc quen biết cũng đã bảy năm, thậm chí còn sớm hơn Mộ Dung Dịch.


Nhưng số lần họ gặp nhau, hình như chỉ có ba lần.


Thời gian còn lại, căn bản chỉ nói chuyện trên wechat, hoặc là thỉnh thoảng Giản Ngọc sẽ dùng số nặc danh gọi tới, cũng có lúc nhận được mail của Giản Ngọc, đương nhiên, cũng là nặc danh.


Mỗi lần gặp mặt, anh đều mặc chiếc áo khoác ngoài màu xám, còn có một đôi găng tay màu đen.


Trước giờ cô chưa từng thấy dáng vẻ khác của anh.


“Em yêu, anh có thể giúp em, rời xa anh ta, sinh một đứa con”


“Em yêu, anh sẽ còn đến tìm em, nhớ lấy lời anh nói Lời của Giản Ngọc cứ văng vắng bên tai Tô Lam.


Đầu óc cô cực kì rối loạn.


Về đến nhà, Tô Lam tắm qua loa rồi trực tiếp lên giường đi ngủ.


Đêm nay Quan Triều Viễn không đòi hỏi.


Sau khi Tô Lam ngủ, Quan Triều Viễn ra lệnh cho Doãn Cẩn.


“Lấy hết tất cả video giám sát xung quanh Tình nồng Hawaii đêm nay cho tôi!”


Khi anh ngồi vào chỗ của mình, rõ ràng cảm nhận được hơi thở xa lạ, đó là một mùi cực kì đáng ghét.


Lại nhìn sắc mặt hoảng hốt của Tô Lam lúc đó, anh đại khái đoán ra gì đó.


Người đàn ông thần bí kia, cuối cùng cũng đã xuất hiện.


Anh muốn xem xem rốt cuộc là người như nào, dám tranh giành phụ nữ với anh.


Quan Triều Viễn vén tóc Tô Lam ra, khẽ hôn lên mặt cô.
 
Chương 353


Chương 353


“Em là của tôi”


Biệt thự bị đập tan tành, đồ dùng trong nhà và đồ điện đều đã được đặt trước, còn chưa mang tới, mảnh vỡ trong nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ, căn biệt thự trống rồng, vân mang dáng vẻ suy bại như trước.


Đương nhiên là Vương Vãn Hương không phục.


Bà ta lại gọi điện thoại đến đồn cảnh sát thúc giục lần nữa.


“Tôi nói cho các người biết, bắt được đám người kia, nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc! Các người nhanh chóng phá án đi! Tôi cho các người thêm thời gian một tuần, ngoài ra, tôi có thể cho các người thêm một manh mối, đó chính là Tô Lam! Các người tìm cô †a, có lẽ sẽ phá án nhanh hơn!”


Vương Vấn Hương tức giận ngắt điện thoại.


Tô Khôn ở một bên chỉ hút thuốc, không nói năng gì.


“Dám đến đập phá nhà ta trắng trọn như thế, vậy mà lại không phá được án!


Vương Vãn Hương lầm bầm một câu, lập tức gọi điện cho Tô Nhược Vân.


“Vân Vân à, bên phía đồn cảnh sát mãi không phá được án, nói cái gì mà camera giám sát không tra ra được, mẹ thấy bọn họ qua loa lấy lệ, hay là con nhờ A Dịch gây chút áp lực cho bên đó xem?”


“Mẹ, A Dịch bận như thế, vẫn đừng nên làm phiền anh ấy, con sẽ nghĩ cách, khoảng thời gian gần đây con cũng bảo người của A Dịch giúp con điều tra cái người đàn ông đeo khuyên tai mà mẹ nói kia, mọi người cứ bận sắp xếp lại nhà đi, còn có chuyện của nhà máy rượu nữa”


“Này, Vân Vân à..”


“Bên này con còn có việc, ngắt máy trước đây”


Điện thoại đã ngắt kết nối.


Vương Vãn Hương thở dài, thế mà lại không tra ra được.


Đương nhiên là không tra ra được.


Trước khi xảy ra chuyện, Quan Triều Viễn đã phá hỏng toàn bộ camera ở quanh đó, bên phía đồn cảnh sát đương nhiên sẽ không tra ra được gì, cho dù có biết là do Quan Triều Viễn làm, không có chứng cứ, đương nhiên cũng sẽ không nói gì.


Gần đây Tô Nhược Vân rất bận, hầu như mỗi tối đều có sự kiện.


Tối nay, cuối cùng cô ta cũng lấy lý do quá mệt, từ chối sự kiện, về tổ ấm tình yêu với Mộ Dung Dịch sớm một chút.


Mộ Dung Dịch cũng không thích bên khu núi Diamond, căn bản không về đây, hôm nay anh ta cũng về khá sớm, thấy Tô Nhược Vân đã về rồi, cũng thấy bất ngờ.


“Sao về sớm vậy?”


Tô Nhược Vân liền đi tới, lấy dép lê cho Mộ Dung Dịch, đón lấy quần áo trên tay anh ta, treo lên giá treo quần áo.


“Em nhớ anh mà, gần đây bận quá, sợ anh quên mất em.


Tô Nhược Vân trực tiếp ôm lấy eo Mộ Dung Dịch.


Mộ Dung Dịch nhìn dáng vẻ đáng yêu, giọng nói ngọt chảy nước của cô ta, thuận thế bóp lấy mông cô ta.


“Sao lại quên được tiểu yêu tinh của tôi chứ?”


Tô Nhược Vân thẹn thùng cúi đầu xuống.
 
Chương 354


Chương 354


“Đáng ghét!”


Mộ Dung Dịch buông Tô Nhược Vân ra, đi thẳng ra phòng khách, ngồi lên sofa, Tô Nhược Vân liền ngoan ngoãn đi rót cho anh ta ly rượu vang, đứng phía sau anh ta, bắt đầu bóp vai.


Thật ra, Mộ Dung Dịch thích dáng vẻ này của Tô Nhược Vân.


Ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chu đáo, dịu dàng.


Sẽ nói thẳng với anh ta, cô ta nhớ anh ta, yêu anh ta, muốn anh ta.


Còn Tô Lam mãi mãi cũng không học được!


“Anh Dịch, gần đây nhà em có chút chuyện, em muốn anh nghĩ cách giúp em” Tô Nhược Vân chầm chậm nói.


“Nói đi”


Còn có một điều quan trọng, Tô Nhược Vân mãi mãi dựa dẫm vào anh ta, dường như không có anh ta thì không sống nổi.


Trên người Tô Lam, mãi mãi anh ta cũng không thể tìm được cảm giác dựa dẫm này.


Nói đến cùng, đàn ông đều hy vọng tìm được cảm giác †ồn tại của mình từ sự dựa dẫm của phụ nữ.


“Trong nhà có chuyện, bị đập phá, toàn bộ đồ dùng trong nhà đều bị phá rồi!”


Mộ Dung Dịch nhíu mày: “Còn có chuyện như này? Trêu chọc phải ai rồi?”


Lăn lộn lâu như vậy, Mộ Dung Dịch lăn lộn cả trong sáng ngoài tối, ai không biết nhà họ Tô là nhà vợ tương lai của anh ta, vậy mà còn dám động vào nhà họ Tô?


Mộ Dung Dịch cũng cảm thấy mất mặt.


“Em biết là ai, nhưng cũng chính vì em biết là ai, vì thế, em mới nhờ anh nghĩ cách, góp ý cho em”


“Ai?”


“Là… chị em, Lam”


“Lam? Sao có thể chứ?”


Tính cách cô nhóc kia hơi quật cường, nhưng cũng không đến nỗi đập phá đồ trong nhà, hơn nữa, một cô gái yếu đuối như cô sao có thể làm ra chuyện lớn như vậy chứ?


“Thật ra em mãi vẫn chưa nói với anh, giờ bên cạnh chị em đã có người khác, chỉ là, người kia là… trai bao”


Đầu mày Mộ Dung Dịch càng nhíu chặt hơn.


“Em đoán là côn đồ, em gặp vài lần, khi chúng ta đính hôn, người đàn ông kia còn nói sẽ tham gia lễ đính hôn cùng chị, không biết vì sao về sau lại không tới, chác là chị cũng lo bị em điều tra được, thì sẽ mất mặt, vì thế, không cho anh ta tới”


“Một tên trai bao?”


Đương nhiên Mộ Dung Dịch hiểu, Tô Lam ở cùng một tên trai bao là có ý gì.


“Đúng vậy, mẹ em nói người đến nhà em đập phá chính là tên trai bao kia, đặc điểm của anh ta cực kì rõ ràng, vẻ ngoài cực kì đẹp trai, đương nhiên, chắc chắn không đẹp trai bằng anh Dịch của em, bên tai trái đeo một chiếc khuyên tai, đá sapphire, không biết là thật hay giả”


Bên tai trái đeo một chiếc khuyên tai…


Mộ Dung Dịch bỗng cảm thấy quen quen, cứ cảm thấy ai đó cũng có đặc điểm như này.


Thế nhưng, làm thế nào cũng không nghĩ ra.
 
Chương 355


Chương 355


“Anh Dịch, anh nói xem nên điều tra hay là không đây?


Nếu điều tra, chắc chắn sẽ điều tra đến chỗ chị, nếu không điều tra, lại cảm thấy có lỗi với người trong nhà, dù sao trong nhà cũng bị đập phá thê thảm như thế”


“Giao cho tôi đi, tôi điều tra, em không cần lo nữa”


“Vậy thì tốt quá, anh Dịch!”


Trong mắt Mộ Dung Dịch càng phát ra tia lạnh lùng.


Tô Lam, cô thà ở cùng với một tên trai bao, cũng không nguyện ý ngủ với tôi?


Anh ta cười lạnh một cái, nắm lấy cổ tay Tô Nhược Vân, kéo cô ta vào trong lòng mình.


Tô Nhược Vân thẹn thùng, vùi đầu vào khuỷu tay Mộ Dung Dịch.


“Anh Dịch, anh làm gì thế?”


“Em nói xem, hử? Hôm nay về sớm như thế, không phải muốn thân mật sao?”


“Ai bảo thế chứ? Người ta nhớ anh mà”


Mộ Dung Dịch trực tiếp hôn lên đôi môi Tô Nhược vân, bàn tay xé quần áo của cô ta.


Bỗng nhiên trở nên thô bạo.


Năm năm!


Anh ta và Tô Lam yêu nhau năm năm, cũng chưa thể có được cơ thể cô, vậy mà cô lại dâng mình cho một tên trai baol Sao anh ta có thể không hận chứ?


Đêm nay, cực kỳ điên cuồng.


Mộ Dung Dịch dày vò Tô Nhược Vân đến mức năm lần bảy lượt xin tha, nhưng dường như anh ta không nghe thấy.


Chớp mắt, Tô Kiêm Mặc đã sáp khai giảng, Tô Lam cũng đã ở nhà nghỉ ngơi một tháng.


Vì Học viện Mỹ thuật cách khu Rainbow khá xa, Tô Kiêm Mặc quyết định ở trong trường, đương nhiên Tô Lam không thích.


Thế nhưng, nghĩ tới khoảng cách này, mỗi ngày Tô Kiêm Mặc tan học rồi về nhà, quả thật cũng quá mệt, Tô Lam mới miễn cưỡng đồng ý.


Hôm nay là ngày Tô Kiêm Mặc khai giảng, dù sao Tô Lam ở nhà cũng không có việc gì, liền chuẩn bị đưa cậu đi học.


Quan Triều Viễn cũng hiếm khi không phải làm việc ở nhà, chuẩn bị đi cùng.


Mới sáng sớm, đã bắt đầu chuẩn bị.


Tô Lam bát đầu thu dọn đồ đạc, Doãn Cẩn đã chờ ở bên ngoài.


“Kiêm Mặc, quà khai giảng!” Quan Triều Viễn đứng ở cửa, trong tay cầm hai túi quà, một to một nhỏ.


“Wow!” Tô Kiêm Mặc ngạc nhiên nhìn chằm chằm túi quà.


Máy tính xách tay cao cấp dòng mới nhất, còn có điện thoại dòng mới nhất nữa.


Không thể không thừa nhận, có tiền thật tốt.


Như này cũng quá lung lạc lòng người rồi.


Tô Lam lườm Quan Triều Viễn, không nói gì.


“Cảm ơn anh rể!”


“Khách sáo..” Quan Triều Viễn liếc nhìn Tô Lam: “Thu dọn đồ xong chưa?”
 
Chương 356


Chương 356


“Xong rồi, có thể đi rồi”


“Thật ra, hai người cũng không cần đi, một mình em tự đi là được” Tô Kiêm Mặc nói.


Thế không được, lần này em đi không biết bao giờ mới về, chị không đi xem qua chỗ em ở, sao có thể yên tâm chứ?”


Tô Kiêm Mặc nhún vai, cũng đành chịu.


Quan Triều Viễn và Tô Lam cùng nhau đưa Tô Kiêm Mặc đến trường, tất cả thủ tục đều do Doãn Cẩn đi làm.


Nhìn hết một lượt ký túc xá, nhà ăn, phòng học, thư vi Học viện Mỹ Thuật là trường top đầu ở thành phố Z, điều kiện trong trường cũng rất tốt.


Tô Lam cũng coi như yên tâm.


Khi quay về, Quan Triều Viễn thuận tiện đưa Tô Lam đến bệnh viên Q.M một chuyến, kiểm tra chân của cô, bác sĩ bảo là đã không có vấn đề gì nữa.


Thật ra, mấy ngày nay Tô Lam cảm thấy đi lại đã không có vấn đề gì nữa, căn bản đã giảm sưng, nhưng Quan Triều Viễn cứ nói không được.


Hôm nay nghe bác sĩ nói vậy, Tô Lam cũng coi như yên tâm, chỉ là Quan Triều Viễn không quá vui.


Vừa về đến nhà, Tô Lam liền gọi điện cho Nghiêm Kha, vừa khéo bên này Nghiêm Kha cũng đã chuẩn bị ổn thỏa.


Ba ngày sau, vào đoàn phim bắt đầu quay.


Tô Lam cảm thấy bản thân tràn đầy năng lượng!


Chỉ là, khi người nào đó nhận được tin này, sắc mặt thật sự còn đen hơn đáy nồi!


Ba ngày, cũng có nghĩa là thời gian anh và Tô Lam sớm chiều bên nhau chỉ còn lại ba ngày thôi.


Tô Lam mà vào đoàn phim, đừng nói là thân mật với cô, muốn gặp cô cũng khó!


Hơn nữa, khoảng thời gian này, vì chân của Tô Lam bị thương, anh cũng không chạm vào cô nhiều.


Vừa thoát khỏi thời kỳ cấm dục, lại phải bước chân vào thời kỳ cấm dục tiếp theo!


Vì sắp phải vào đoàn phim quay phim, mấy ngày nay Tô Lam cực kì vui, khi đi lại cũng ngâm nga khẽ hát.


“Tô Lam! Cô ngâm nga hát gì chứ? Khó nghe chết mất!


Quan Triều Viễn hướng về phía Tô Lam đang ăn hoa quả, gầm một tiếng.


Tô Lam lườm anh một cái, chuyện gì cũng phải chịu đựng anh, sao người đàn ông này lại nhàm chán thế chứ?


“Tôi lên tầng, hừ, được rồi chứ?”


“Vì sao cô lại vui như thế?” Quan Triều Viễn chất vấn.


Tô Lam cảm thấy câu hỏi này rất ngu ngốc.


“Vì sao tôi lại không vui chứ? Tôi không cười, lẽ nào phải khóc sao? Hơn nữa, tôi sắp được vào đoàn phim quay phim rồi, tôi ở nhà sắp bí bách đến chết rồi, đương nhiên tôi sẽ vui chứ!” Tô Lam nói rồi, cắn một miếng táo.


“Sắp phải rời xa tôi rồi, ngày tháng vào đoàn phim tương tư thành bệnh, mỗi ngày mòn mỏi nhớ mong muốn gặp tôi, lẽ nào cô không nên buồn sao?”


Phụt…


Ai nói cô sẽ tương tư thành bệnh, ai nói cô sẽ mòn mỏi nhớ mong muốn gặp anh chứ?


Người đàn ông này nghĩ quá nhiều rồi!
 
Chương 357


Chương 357


Cô trốn anh còn không kịp!


“Á..” Nhất thời Tô Lam không biết trả lời thế nào.


Quan Triều Viễn bỗng nhếch môi cười.


“Tôi biết ngay cô vừa nghĩ tới phải rời xa tôi thì sẽ buồn mà, đi, đi giải tỏa nỗi khổ tương tư trong lòng cô trước!”


Ộ cướp lấy quả táo trong tay Tô Lam, bế ngang người cô lên.


“Này này này…”


Cái gì gọi là giải nỗi khổ tương tư trong lòng cô chứ?


Cô không có tương tư nha! Hơn nữa, không phải còn chưa chia xa sao?


Nếu anh muốn ngủ với cô, có thể tìm được cả trăm ngàn lý do! Quan Triều Viễn ôm Tô Lam đi thẳng vào phòng ngủ, trực tiếp đặt cô lên giường, duỗi tay cởi quần áo của cô.


Không biết là do thói quen, hay là làm sao.


Tô Lam cũng không bài xích, dù sao cô muốn sinh con, không làm tình, sao có thể sinh con chứ?


Hơn nữa, trước khi rời đi, không cho người đàn ông này ăn no, anh sẽ xông vào đoàn phim mất!


Tô Lam nắm lấy tay Quan Triều Viễn.


“Làm gì thế?”


“Cái đó… anh anh anh… nhẹ chút”


Thấy biểu cảm e thẹn của Tô Lam, vốn cho rằng cô không vui, Quan Triều Viễn nhếch môi cười, sáp lại gần mặt cô.


“Sẽ không làm cô bị đau đâu”


Hơi thở tà mị trên người anh ập tới, khiến Tô Lam chỉ cảm thấy cả người nóng hầm hập.


Quan Triều Viễn bây giờ đã biết thương người khác, nhất định sẽ không hung dữ mạnh mẽ như trước nữa.


Thế nhưng, Tô Lam không thể ngờ rằng, người đàn ông này căn bản ăn mãi không nol Anh chính là một con sói không biết no!


Trong phòng một mảnh kiều diễm, tràn đầy xuân sắc.


Chỉ có tiếng thở dốc của đôi nam nữ.


Tô Lam ôm lấy cổ Quan Triều Viễn.


“Được rồi, đủ rồi, anh, anh không sợ bản thân cái đó tân nhân vong (*) sao?”


“Vậy để tôi cho cô xem xem rốt cuộc có thể thế hay không, hử?”


“Không muốn!”


Một trận chiến mới lại sắp tới, Tô Lam ôm chặt lấy cổ Quan Triều Viễn, không chịu buông ra.


“Tôi mệt rồi, đừng tới nữa, thật sự, tôi mệt lắm mệt lắm…”


Quan Triều Viễn nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Tô Lam, trên môi mang theo nụ cười tà mị.


“Không chịu nổi nữa?”


Tô Lam gật đầu.
 
Chương 358


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 358


“Vậy cô đồng ý với tôi một chuyện.”


Quan Triều Viễn đỡ lấy gáy Tô Lam, kéo gần khoảng cách giữa hai người họ, thật ra vốn đã rất gần, hai thân người gần sát bên nhau còn chưa đủ gần sao?


“Mãi mãi đừng bao giờ phản bội tôi”


“Hả?” Tô Lam hơi ngẩn ngơ.


“Mãi mãi đừng bao giờ phản bội tôi, bằng không, tôi sẽ khiến cô chết dưới thân tôi”


Quan Triều Viễn cắn nhẹ lên tai Tô Lam, coi như là trừng phạt, Tô Lam bị đau, kêu một tiếng.




“Được”


Dì Phương quay trở lại nhà ăn, thấy Triệu Ni Ni đặt một bát canh lên bàn, bà luôn rất nghi ngờ bát canh này, thế nhưng, lần nào Triệu Ni Ni cũng nói đây là ý của ông chủ, không cho hỏi nhiều.


Triệu Ni Ni đặt canh lên bàn rồi rời đi.


Tô Lam ngồi xuống, bắt đầu ăn sáng, chưa ăn được mấy miếng, điện thoại liền reo lên.


“Lam, lễ khai máy hôm nay còn đang chờ cô đó”


Nghiêm Kha tự mình gọi điện cho cô.


“Tôi lập tức xuất phát!”


Ngất máy, Tô Lam nhét bừa vài miếng vào miệng rồi rời đi.


chủ tịch Quan thấy bát canh trên bàn, đang chuẩn bị gọi Tô Lam liền bị dì Phương kéo lại.


“Chị Ni Ni nói bát canh này là ông chủ bảo chuẩn bị, để bồi bổ cơ thể cho phu nhân, nhất định phải uống, bằng.


không chúng ta sẽ bị phạt”


Nói cho cùng Hoa Lê vẫn còn nhỏ tuổi.


(*) Tinh tẫn nhân vong: thường dùng cho phái nam bởi vì hoạt động tình dục quá nhiều mà dẫn đến tử vong.


Dì Phương cẩn thận đóng cửa nhà ăn lại.


“Sao thế, dì Phương? Tôi nói không đúng sao? Quả thật chị Ni Ni nói như thế, tôi cũng tận tai nghe thấy, ông chủ hỏi chị Ni Ni, đã uống canh chưa?”


Dáng vẻ Hoa Lê mù mờ không hiểu, không biết dì Phương muốn làm gì.


“Hoa Lê, vậy cô biết đây là canh gì không?”


Hoa Lê liền cười: “Là canh bồi bổ cơ thể cho phu nhân!”
 
Chương 359


Chương 359


Dì Phương thầm thở dài một hơi.


“Nếu thật sự là canh bồi bổ cơ thể cho phu nhân, vậy tại sao lại phải một mình Triệu Ni Ni làm, hai người chúng †a làm thì khác sao? Nếu là trước đây, loại chuyện hầm canh này trước giờ đều giao cho tôi, tại sao lại giao cho người trẻ tuổi như Triệu Ni Ni chứ?”


Vài câu hỏi này của dì Phương khiến Hoa Lê mù mờ, trước kia Hoa Lê thấy Triệu Ni Ni đang bận rộn hầm canh, định đi giúp đỡ, kết quả bị Triệu Ni Ni mắng rồi đuổi trở lại.


Gô nhìn dì Phương lắc đầu.


“Nếu tôi đoán không nhầm, chắc đây là canh tránh thai”


Dì Phương lớn tuổi, đã từng làm trong gia đình giàu có khác, hiểu biết rộng, bà thông qua việc mỗi lần Quan Triều Viễn và Tô Lam làm chuyện phòng the, Triệu Ni Ni mới đi hầm canh mà đoán ra.


“Tránh thai?” Hoa Lê ngạc nhiên.


Dì Phương liền bịt miệng cô ta, Hoa Lê trợn to mắt không dám tin, gật đầu với dì Phương, dì Phương mới buông tay ra.


“Thế nhưng, ông chủ đối xử với phu nhân tốt như thế, sao lại có thể..” Hoa Lê đè thấp giọng hỏi.


“Cô ý, còn quá nhỏ, ông chủ xuất thân từ gia đình giàu nứt đố đổ vách, đứa trẻ sinh ra trong gia đình như vậy cũng chính là người thừa kế tương lai, chuyện sinh con không đơn giản như thế đâu”


Dì Phương thở dài: “Chỉ tiếc cho phu nhân, lòng dạ lương thiện, không giống phu nhân nhà khác, luôn vênh mặt hất cằm sai khiến, không coi người giúp việc là người”


“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy phu nhân rất tốt, không ra vẻ chút nào, thỉnh thoảng còn sẽ giúp tôi làm việc, hơn nữa nói chuyện với tôi cũng rất khách sáo”


“Vì thế, đổ bát canh này đi”


“Thế nhưng, dì Phương, nếu phu nhân có thai, có khi nào ông chủ sẽ trách tội chúng ta không?”


“Trên thế giới này căn bản không có cách tránh thai một trăm phần trăm, cho dù là làm cực kì chu toàn cũng không thể nào không có thai, hơn nữa, có thai nào có dễ dàng như thế, thế nhưng, nếu phu nhân dùng loại thuốc này lâu ngày, sợ là cơ thể sẽ hỏng mất”


“Phu nhân đáng thương”


Dì Phương nhìn Hoa Lê: “Hoa Lê, chúng ta ra ngoài làm việc, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chuyện này cô coi như không biết, cũng tuyệt đối không được nhắc với phu nhân, biết chưa?”


Hoa Lê liền gật đầu, sau đó làm theo lời dì Phương dặn dò, đổ canh đi.


Sau khi hai người họ làm xong, Triệu Ni Ni quay lại.


“Phu nhân uống canh chưa?”


“À, uống rồi” Dì Phương vội trả lời.


“Ừ, vậy hai người dọn dẹp đi” Nói xong, Triệu Ni Ni lại chạy đi, không biết là bận cái gì.


Từ khi dì Phương và Hoa Lê đến, khi không có Quan Triều Viễn và Tô Lam, cô ta liên giống như chủ nhân, không làm chút việc nào.


Ngược lại chuyện hầm canh cho Tô Lam, cực kì chăm chỉ.


Tô Lam vào đoàn phim, đến đoàn phim mới biết, nam chính đóng chung với mình lại là .. Mục Nhiễm Tranh.


Ở lễ khai máy, mới gặp tên nhóc Mục Nhiễm Tranh này.


Nghiêm Kha cũng cực kì yêu thích Mục Nhiễm Tranh, anh và ông ta cũng coi như quen biết đã lâu, khi xưa Mục Nhiễm Tranh chẳng qua chỉ là một tên nhóc, Nghiêm Kha cũng là đạo diễn vừa vào nghề.
 
Chương 360


Chương 360


Ông ta vừa nhìn liền nhìn trúng tên nhóc đáng yêu nghịch ngơm Mục Nhiễm Tranh này, cho anh diễn một vai diễn trong bộ phim đầu tay của mình.


Nghiêm Kha cũng coi như là người nhìn Mục Nhiễm Tranh trưởng thành.


Vì hai người vừa hợp tác một bộ phim, Nghiêm Kha cũng đỡ mất thời gian để hai người làm quen, trực tiếp bắt đầu quay phim.


Nửa đầu bộ phim “Âm thanh hoa nở” toàn bộ đều ở trong trường học, vì thế, cả đoàn phim đều đóng quân ở trong trường cấp ba dân lập Hoa Anh.


Ngôi trường này là do Nghiêm Kha lựa chọn cẩn thận.


Trường cấp ba Hoa Anh được gọi là “trường trung học đẹp nhất”, có một con đường hoa anh đào trải dài, có một con đường cây ngô đồng to lớn, còn có một thư viện với kiến trúc độc đáo, và cả một sân vận động với thảm cỏ xanh mướt.


Nghiêm Kha đi điều tra thực tế rất nhiều trường, cuối cùng mới chọn nơi này.


Điều Tô Lam không ngờ được là, trong những ngày cô ở nhà dưỡng thương ở chân, Nghiêm Kha thật sự không hề rảnh rỗi, đi khắp nơi chọn phong cảnh, chạy khắp cả nước.


Việc quay phim cứ bắt đầu như vậy.


Dark Region Tô Lam đi quay phim, cô vừa đi liền không biết bao giờ.


mới có thể gặp mặt, đến nơi quay phim, vậy mà đến một †in nhắn wechat cũng không có!


Nói cho cùng, trong lòng người phụ nữ này không có anh!


“Cốc cốc cốc…


“Vào đi!” Quan Triều Viễn quát một tiếng.


Doãn Cẩn đẩy cửa đi vào.


“Điều tra được chưa?” Quan Triều Viễn nhíu chặt mày.


“Chủ tịch, theo dặn dò của anh, tôi đã điều tra tất cả các camera giám sát xung quanh Tình nồng Hawaii, đều không tra được”


“Không tra được? Sao có thể chứ?”


Chỉ cần một người từng xuất hiện, nhiều camera như vậy, sao có thể không tra được chứ?


“Quả thật là không tra được, camera giám sát trên đường gần đó tôi cũng đã xem qua, có cái vừa khéo hỏng vào hôm đó, có cái chưa hỏng, nhưng cũng không có gì”


Doãn Cẩn nói năng dè dặt, anh cũng không ngờ là lại không tra được gì.


Vì điều tra một người, anh xem video giám sát đến mức sắp mù cả mắt rồi!


“Hỏng?”


Quan Triều Viễn hừ lạnh một tiếng, xem ra tên nhóc này có chuẩn bị mà đến, cố ý khiến anh không điều tra ra được.


“Chủ tịch, có khi nào là anh nhầm rồi, căn bản không có ai từng nói chuyện với phu nhân?”


“Không thể nào!”


Cảm giác của anh sẽ không sai.


“Giữ lại tất cả video giám sát cho tôi, tôi cần tất cả nội dung trước và sau đó một tiếng!”


Anh không tin không tra ra được!


“Vâng, thế nhưng…”


“Có gì nói mau”
 
Chương 361


Chương 361


“Thật ra, tôi cảm thấy, anh hoàn toàn không cần tốn công mất sức như này, anh có thể trực tiếp hỏi phu nhân là được, khoảng thời gian này, không phải anh và phu nhân chung sống rất tốt sao? Phu nhân còn tự tay làm há cảo, còn tự mình đưa tới, tôi cảm thấy hỏi trực tiếp thì tốt hơn”


Quan Triều Viễn chỉ cười lạnh một tiếng.


Anh không phải tên ngốc, thái độ của Tô Lam đối với anh, anh rõ hơn ai hết.


Còn về há cảo tự mình làm và chuyện tự mình đưa tới, lúc đầu anh cũng không ngờ được, về sau mới biết, Tô Lam mang há cảo đi.


Mang cho ai?


Ngoài thằng cháu của anh còn có thể có ai nữa.


Vì thể, căn bản không phải là vì anh.


Nếu như, anh tự mình hỏi, chưa chắc Tô Lam đã nói, nhưng như vậy, Tô Lam làm chuyện gì cũng sẽ cẩn thận hơn, anh muốn điều tra sâu hơn, vậy sẽ không dễ nữa.


Hơn nữa, người phụ nữ kia là diễn viên, không phải sao?


“Ra ngoài đi”


Quan Triều Viễn phất tay.


Doãn Cẩn liền rời đi.


“Tô Lam, em nhớ là từng đồng ý với tôi, sẽ không phản bội tôi, tốt nhất là em nên nói được làm được”


Ánh mắt của Quan Triều Viễn lộ ra tia hung ác.


Đồ của anh, không cho phép người khác nhúng chàm.


Cả buổi chiều, Quan Triều Viễn đều xem video giám sát, sau đó, liền thấy một màn tiếp theo.


Tình nồng Hawaii xa nhất, ở giây cuối cùng, một người đàn ông mặc áo khoác dài bỗng xuất hiện trong video.


Anh ta đi đến đó, bỗng đứng lại, sau đó xoay người, nhìn một cái, khóe miệng trái khẽ giương lên!


Sau đó, anh ta giơ tay, giống như đang chào hỏi ai đó!


Mắt Quan Triều Viễn hơi co lại.


Rõ ràng anh ta cố ý!


Góc độ này rõ ràng là đang nhìn camera giám sát, hoặc là, nhìn người chắc chắn sẽ điều tra camera giám sát là anh!


Mà anh ta cũng đang chào hỏi anh.


Khiêu khích.


Quan Triều Viễn cười lạnh một tiếng, anh lập tức dừng video ở chỗ này, sau đó phóng to, gửi cho Doãn Cẩn, bảo Doãn Gẩn đi điều tra người này.


Người đàn ông này lại có thể đoán ra anh sẽ điều tra camera giám sát!


Vì thế, anh ta biết về sự tồn tại của anh, vậy mà còn dám trắng trợn như thế, xem ra tuyệt đối không phải là người bình thường!


Trường cấp ba Hoa Anh Bộ phim điện ảnh này là bộ phim hết sức hoàn nguyên về thời học sinh, đồng phục mà các diễn viên mặc khi quay thời học sinh đều là đồng phục bị mọi người gọi là đồng phục xanh trắng có túi rộng, khác với bộ đồng phục nhỏ xinh đơn giản của nước ngoài được dùng trong các bộ phim thanh xuân khác.
 
Chương 362


Chương 362


Hơn nữa, đạo diễn Nghiêm Kha còn yêu cầu không trang điểm!


Bộ đồng phục xanh trắng rộng rãi mặc trên người Tô Lam, giống như một chiếc bao tải, quả thật là quá rộng.


Khuôn mặt không son phấn, không phải quá trắng, thậm chí còn hơi vàng.


Thế nhưng, da cô cực kì đẹp, khi máy quay lia lại gần cũng không thấy được lỗ chân lông.


Cô buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, không để tóc mái, khuôn mặt thanh xuân phơi phới hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.


Điều này khiến đạo diễn cực kì hài lòng, Lâm Sênh chính là như này, dáng người gầy nhom, khuôn mặt mang chút thiếu dinh dưỡng, vì điều kiện gia đình nhà Lâm Sênh không quá tốt.


Mục Nhiễm Tranh mặc đồng phục lên, cũng khiến tất cả nhân viên nữ ở hiện trường gào thét một hồi.


Anh cao lớn, thật sự là giá treo đồ, mặc gì cũng đẹp.


Lúc đầu, Mục Nhiễm Tranh còn cực kì chán ghét bộ đồng phục này, khi đi học, anh cũng không mặc tử tế, không ngờ giờ quay phim lại bắt đầu phải mặc cái bộ đồ rách này.


Thế nhưng, may là mọi người đánh giá khá cao, anh mới chịu chấp nhận.


Vì Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh quá quen thân, hai người phối hợp cũng cực kì ăn ý, quá trình quay phim rất thuận lợi.


Lúc nghỉ ngơi.


Tô Lam cứ chống cằm nhìn chằm chằm Mục Nhiễm Tranh.


Mục Nhiễm Tranh phát hiện Tô Lam đang nhìn mình, lập tức hất cảm lên.


“Thế nào? Có phải bị sự đẹp trai phóng khoáng của ông đây hấp dẫn rồi không? Cứ yên tâm mà nhìn, mạnh dạn mà nhìn, ông đây không thu tiền của cô.”


“Sao anh lại nói giống hệt chú anh thế?”


“Hả?” Mục Nhiễm Tranh quay mạnh đầu lại, nhìn Tô Lam.


“Này, Hắc Thổ, vừa rồi tôi còn đang nghĩ chú anh mặc đồng phục sẽ trông như thế nào, anh chỉ nhỏ hơn chú anh một tuổi, vậy anh từng thấy dáng vẻ anh ta mặc đồng phục chưa?”


Tô Lam mang vẻ mặt mong chờ.


Mặc Nhiễm Tranh phát hiện bản thân tự mình đa tình, thì ra cô đang nhìn anh để tưởng tượng ra dáng vẻ chú anh!


“Tô Lam! Có phải cô thật sự thích chú tôi rồi không?”


Tô Lam trợn mắt khinh thường.


“Tôi chỉ thấy anh ta đẹp trai mà thôi, tưởng tượng một chút”


“Giờ cô mở miệng ngậm miệng đều là chú tôi, cô còn nói không thích chú ấy?”


“Tin thì tin, không tin thì thôi! Tô Lam thu ánh mắt lại, nhìn vào kịch bản của mình.


Mục Nhiễm Tranh lại không chịu bỏ qua, trực tiếp kéo lấy tóc của Tô Lam, khiến cô phải ngẩng đầu lên.


“Tôi hỏi cô, tôi đẹp trai, hay là chú tôi đẹp trai?”


“Đừng trả lời vội, tôi nói cho cô biết, đây là thời khác kiểm nghiệm tình cảm anh em chân chính, cô nghĩ kỹ rồi hãng trả lời!


Đương nhiên Mục Nhiễm Tranh tự mình biết mình, trước giờ anh chưa từng thừa nhận ai đẹp trai, duy chỉ có chú mình, có thể trong lòng anh, chú anh đẹp trai hơn anh.


Thế nhưng, giờ chú anh không ở đây, Tô Lam nể tình anh em, có phải nên lừa anh không?


“Hắc Thổ, vấn đề này của anh..” Thật sự làm khó Tô Lam.
 
Chương 363


Chương 363


“Làm sao?”


“Không phải anh đang tự đào hố rồi tự nhảy sao? Bản thân anh cũng thấy chú anh đẹp trai, anh còn hỏi tôi xem hai người ai đẹp trai hơn? Rõ ràng anh biết tôi không biết nói dối”


“Tô Lam!” Mạc Nhiễm Tranh tức giận gầm lên: “ÐĐM cô không thể nói dối lừa tôi sao?”


Tô Lam lắc đầu: “Không thể”


Phụt…


Mục Nhiễm Tranh nhịn đến mức suýt chút nữa nội thương hộc máu!


“Hơn nữa, tôi hả?”


phụ nữ, làm gì có tình anh em với anh, Mục Nhiễm Tranh nghe tiếng “hả” này?


Sáp lại gần Tô Lam: “Cô có thừa nhận hay không, cô thích chú tôi rồi, giờ cách nói chuyện của cô giống y hệt với chú ấy!”


Mặt của Tô Lam liền đỏ lên.


Cô có sao?


“Vớ vẩn!” Tô Lam liền cách xa Mục Nhiễm Tranh ra, võ vào đầu Mục Nhiễm Tranh một cái, nhìn kịch bản của mình.


“Tôi có thích anh, cũng không thích anh ta, đồ bạo lực, cuồng tình dục!”


Mặc dù lời này của Tô Lam rõ ràng là nghiêng về Mục Nhiễm Tranh, nhưng trong lòng Mục Nhiễm Tranh cũng biết rõ.


Từ trong ánh mắt của Tô Lam, anh nhìn thấy… thẹn thùng.


Đó là loại thẹn thùng chỉ có ở thiếu nữ.


Năm tư đại học, cho dù là khi Tô Lam cùng Mộ Dung Dịch yêu nhau, Mục Nhiễm Tranh cũng chưa từng thấy Tô Lam lộ ra vẻ mặt thế này.


Lam, cô thật sự yêu chú ấy rồi sao?


Khi Mục Nhiễm Tranh chuẩn bị hỏi thành lời, đạo diễn bỗng gọi anh một tiếng.


Cảnh quay này, là cảnh anh và vài bạn học nam, không có Tô Lam.


“Tôi đi quay phim đây!” Nói xong, Mục Nhiễm Tranh liền rời đi.


Tô Lam “ừ” một tiếng, cũng không ngẩng đầu lên, mát cứ nhìn chằm chằm vào kịch bản, nhưng trong đầu lại không có một chữ nào.


Lẽ nào cô thật sự yêu Quan Triều Viễn rồi sao?


Không phải chứ?


Người đàn ông kia có gì tốt chứ, ngoài việc giàu có, ngoài việc đẹp trai, cả người toàn là khuyết điểm!


Không không không, nhất định cô không yêu anh!


Nhất định là không!


Bên này quay phim đã vào quỹ đạo, bộ phim điện ảnh “Âm thanh hoa nở” cũng bắt đầu tuyên truyền.


Thế nhưng, đạo diễn Nghiêm trước giờ cực kì kỳ quặc, thứ nhất, trước giờ không chủ động kêu gọi đầu tư, thứ hai, trước giờ không lãng phí thời gian để tuyên truyền, thứ ba, cung Xử nữ, chỗ nào cũng đòi hỏi làm đến mức tốt nhất.
 
Chương 364


Chương 364


Điểm thứ ba, chỉ khiến nhân viên và diễn viên chịu khổ, nhưng hai điều trước thật sự là tử huyệt.


Một bộ phim điện ảnh hay, đương nhiên cần tiền vốn duy trì, nghe nói bộ phim này không có ai chủ động đầu tư, Nghiêm Kha bỏ toàn bộ tiền quay quảng cáo Thời quang thiếu nữ ra, lúc này cuối cùng mọi người cũng hiểu, vì sao vị đạo diễn nổi tiếng này lại đi quay quảng cáo băng vệ sinh.


Thậm chí “Âm thanh hoa nở” còn không có đoàn đội tuyên truyền chân chính, chỉ là có một tài khoản weibo với lượng người theo dõi rất ít.


Nhân viên bảo diễn viên của đoàn phim đăng một dòng weibo về “Âm thanh hoa nở”, coi như là tuyên truyền.


Kết quả không cần nghĩ cũng biết.


Người biết rất ít, cũng chỉ là fan club của Mục Nhiễm Tranh tiếp thêm chút sức mạnh, ra sức tuyên truyền, những người khác…


Thế nhưng, phần lớn mọi người đều không coi trọng bộ phim thanh xuân này.


Không có lý do gì, chỉ là vì có một đống phim thanh xuân vớ vẩn, đều là mô típ quen thuộc, thậm chí người xem có thể chỉ xem mở đầu đã có thể biết được kết cục, thậm chí đến quá trình cũng cực kì rõ ràng.


Giai đoạn đầu của “Âm thanh hoa nở” có thể coi như hoàn toàn thất bại!


Cũng chỉ có fan cứng của Mục Nhiễm Tranh mới hò hét cổ động, những người khác không hề mong đợi.


Thế những, cũng có fan của Mucc Nhiễm Tranh nói rằng, thần tượng nhà mình có thể nhận một bộ phim được mong đợi hơn không, ít nhiều cũng có chút thất vọng.


Thế nhưng, điều này cũng không ảnh hưởng đến quá trình quay phim thường ngày của đoàn phim.


Sáng nay tỉnh dậy, Tô Lam cảm thấy bụng dưới đau đớn, ngồi dậy xem, đến ngày rồi.


Khoảng thời gian này, kinh nguyệt đều không đến đúng ngày, lại thêm rất bận, có lúc Tô Lam cũng xem nhẹ sự tồn tại của nó.


Không đến thì thôi, vừa đến liền đau đến chết đi sống lại.


Tô Lam gắng gượng đến nhà ăn trong trường mua một chút đường đỏ và gừng, ngâm một cốc trà gừng đường đỏ, uống nóng, lúc này mới cảm thấy cơ thể thoải mái hơn một chút.


Sáng sớm thấy Mục Nhiễm Tranh, anh liền nhảy đến cạnh cô.


“Lam, tôi thấy sắc mặt cô không tốt lắm”


Tô Lam ở cùng Mục Nhiễm Tranh, có lúc sẽ không để ý đến giới tính, lại thêm Mục Nhiễm Tranh cũng tùy tiện, không coi chuyện này của phụ nữ là chuyện vô cùng bí mật gì đó, vì thế, nói với anh cũng chả thấy gì.


“Cũng tốt”


“Tốt cái gì?”


Mục Nhiễm Tranh cảm thấy, nếu Tô Lam đã đến ngày, vậy chứng tỏ cô không có thai, không có thai, tạm thời tình cảm của cô và chú anh cũng không có tiến triển gì lớn lắm.


Không ngờ lại buột miệng nói thành lời.


“Chứng minh cô vẫn chưa phải là phụ nữ”


“Vốn tôi chính là phụ nữ!” Tô Lam lườm Mục Nhiễm Tranh.


Mục Nhiễm Tranh tự vả mồm, lắc đầu.


“Cô biết vì sao đạo diễn Nghiêm chọn cô diễn Lâm Sênh không?” Mục Nhiễm Tranh nói rồi, vẽ vài đường trước ngực mình: “Thiếu nữ mười bảy tuổi còn chưa dậy thì…cô hiểu mà… haha!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom