Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi

Chương 425


Chương 425


“Để không làm mất sự tập trung của người dùng, mỗi một bàn, cho dù là bàn khó hơn nữa, căn bản sẽ không để người dùng chơi quá bảy lần mà không qua bàn! Vậy mà cô chơi mười lần cũng không qua được!”


Quan Triều Viễn ở bên cạnh mảng Tô Lam ngập đầu ngập mặt!


Vốn Tô Lam vừa có tí tẹo hứng thú với trò chơi, nghe Quan Triều Viễn măng lên mảng xuống như này, lập tức không vui Lúc đầu, cô còn nhịn, dù sao quá thật cô cũng chơi rất gà Thế nhưng, vốn dĩ trò chơi là để vui vẻ, ai muốn chơi mà còn bị mãng chứ?


“Tô Lam, vừa rồi cô động bên kia không phải là thăng rồi sao? Thật sự là cực kì ngu ngốc! Lợn còn chơi giỏi hơn cô!


Khi nghe đến đây, Tỏ Tô Lam không thế nhịn được nữa!


€ô trực tiếp nhét điện thoại vào lòng Quan Triều Viễn.


“Không chơi nữa! Có gì vui chứ? Tôi không biết chơi đấy!”


Nói xong, Tô Lam nắm xuổng, quay lưng lại với Quan Triều Viễn, nhâm mắt lại Không tức giận, anh coi cô là Hello Kitty sao?


Tô Lam tức giận cũng khiến Quan Triều Viễn biết, vừa rồi có phải anh mang quá năng lời không?


Anh lại bát đầu trở nên dịu dàng trong một giây, nhẹ nhàng võ vai Tô Lam.


“Được rồi, được rồi, tôi không máng cô nữa, tôi dạy cô có được không?”


Giọng nói dịu dàng khiến Tô Lam thật sự nghi ngờ có phải mình đang nam mơ hay không?


‘Tô Lam, đừng tức giận nữa, hiện giờ có đang dưỡng bệnh đó, nha?”


Tô Lam bĩu môi: ‘Anh cứ mảng tôi mãi…


‘Đều do tôi không tốt, tôi không mảng cô nữa.”


“Thật không?”


“Thật Lúc này Tô Lam mới ngồi dậy, Quan Triều Viễn kéo Tô Lam vào lòng mình, anh cầm điện thoại, dạy Tô Lam cách qua bàn.


Trong quả trình Quan Triều Viễn dạy Tô Lam chơi, cô không thế không thừa nhận, Quan Triều Viễn thật sự chơi rất giỏi Bàn cô chơi mãi không qua được, Quan Triều Viễn chỉ trong vòng mười bước là có thể qua bản, hơn nữa còn là ba sao qua bản.


Thỉnh thoảng Tô Lam ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai mê người của Quan Triều Viễn, mát của anh cực kì đẹp Giống như một viên ngọc lưu ly màu lam, lãng mạn, sáng sủa.


Đêm tối Chờ Tô Lam say ngủ, Quan Triều Viễn lại lặng lẽ ngồi dậy, mở máy tính, bước vào thế giới lập trình trò chơi Để không làm ồn tới Tô Lam, anh cổ ý giảm sáng màn hình, ngón tay gõ bản phim cũng nhẹ hơn một chút Hôm sau, khi Tô Lam chuẩn bị tiếp tục chơi trò chơi, Quan Triều Viễn lại mở một tệp khác.


“Hôm sau cô chơi trò chơi này đi, thích cái nào thì chơi cái đó.


Tô Lam nghĩ một chút, hình như tối qua không có tệp này.


‘Đây là trò chơi tối qua tôi làm cho có, khi không qua bản, bên này có bí kịp qua bản; Quan Triều Viễn vừa nói vừa chỉ cho Tô Lam.


Tô Lam khó hiểu nhìn Quan Triều Viễn.


Tối qua anh lại tỉnh giấc, làm trò chơi riêng cho cô sao?


Vì sao lại đối xử tốt với cô thế chứ?


Quan Triều Viễn xoa đầu Tô Lam: “Chơi đi, không hiểu thì hỏi tôi, hôm nay tôi còn một đống giấy tờ phải xem.”


Tô Lam cũng thấy được, mới sáng sớm, Doãn Cẩn đã đưa tới một đống giấy tờ.


Nhưng anh biết rõ minh nhiều việc như thể, nhưng nửa đêm văn dậy làm trò chơi cho cô.
 
Chương 426


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 426


Trái tim được một dòng nhiệt ấm áp bao trùm.


Thế nhưng, chuyện anh đối xử tốt với cô vẫn chưa dừng ở đó.


Buổi chiều, có một bác sĩ trung y đến phòng bệnh, bắt mạch cho Tô Lam, khám vết thương ở chân cô.


“Ôn phu nhân, chân này của cô có tật cũ, sau này nhớ là đừng dùng sức quá, bảng không sau này thật sự sẽ để lại tật cả đời, tôi kê cho cô một đơn thuốc, mỗi tối, nếu cô có thời gian thì đun thuốc ngâm chân, ngoài ra, nếu ngày trời âm u mưa gió mà cảm thấy cực kỳ đau thì đắp chỗ thuốc này sẽ đỡ hơn một chút.”


“Ồ, vâng, cảm ơn”


Bác sĩ trung y nhắc nhở những điều cần chú ý khi đun thuốc và cả vấn đề khi ngâm chân, để lại ít thuốc bôi rồi rời đi.


Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn, cô cũng chỉ nhắc với anh một lần, chuyện bản thân cô từng vì vết thương ở chân mà không thể đi Mỹ tham gia thi đấu tranh giải.


Không ngờ anh lại nhớ, còn tự mình mời bác sĩ đến khám cho cô.


Người đàn ông này, không lẽ thay da đổi thịt rồi sao?


Tô Lam bỗng cảm thấy trong lòng chị xót, trước giờ chưa từng có ai như cô thế này…


Nhân lúc Tô Lam nghỉ trưa, ộ đến phòng bệnh của Tô Kiêm Mặc, vì tình trạng đã ổn định, Tô Kiêm Mặc đã có thể chuyển từ phòng điều trị tích cực sang phòng hồi sức.


Châu Lễ Thành và Quan Triều Viễn ở bên ngoài phòng bệnh.


Nhìn Châu Lễ Thành có vẻ cực kỳ vui vẻ.


“Chủ tịch Quan, các chỉ số sinh lý của Tô Kiêm Mặc đều cực kỳ tốt! Thật sự là quá thần kỳ”




Cậu đã đề nghị ra ngoài thăm Tô Lam vài lần, nhưng luôn bị Châu Lễ Thành ngăn lại.


Cả nhà vào trang nguồn Truyen 1 .one để đọc đủ nội dung nhé!


“Cô ấy không sao, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi.”


“Vậy anh cho em đi thăm chị em, bọn họ đều ngăn không cho em đi”


Quan Triều Viễn ngồi xuống bên giường.


“Hiện giờ em cứ thế này đi thăm chị em, không phải là khiến cô ấy mất công lo lảng sao? Mặc dù Tô Lam không có chuyện gì nhưng cũng cần yên tĩnh nghỉ ngơi dưỡng sức, ngoan ngoãn nghe lời, ở đây dưỡng bệnh, chờ tới khi viện trưởng Châu nói em có thể xuất viện, em thay quần áo rồi tới thăm chị em cũng không muộn, đến lúc đó coi như em chưa từng đến bệnh viện.”
 
Chương 427


Chương 427


Tô Kiêm Mặc cảm thấy lời Quan Triều Viễn nói rất có lý.


“Chị em thật sự không sao chứ ạ?”


“Không sao, anh sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy”


“Vậy thì tốt, anh vất vả rồi, anh rể”


Một mình anh chạy qua chạy lại hai bên, bên này là Tô Lam, bên kia là Tô Kiêm.


Mặc, thật sự là quá vất vả.


“Nên làm mà, em nghỉ ngơi đi”


Ngay trong khoảng thời gian Tô Lam nhập viện, mọi người chào đón kỳ nghỉ hoàng kim, ‘Âm thanh hoa nở” cũng lên sóng trong khoảng thời gian này.


Phim điện ảnh lên sóng trong khoảng thời gian này cực kỳ nhiều, trong đó có phim “Niết bàn” của đạo diễn Tề Nguyên Nghĩa, bộ phim điện ảnh này là bộ phim được mọi người trông đợi nhất trong các bộ phim điện ảnh lên sóng.


Còn “Âm thanh hoa nở”, vì đề t lại thêm đánh giá của mọi ngư: thanh xuân sụt giảm, hơn nữa, sức tuyên truyền trước khi lên sóng không đủ, ngoài Mục Nhiễm Tranh, không còn diễn viên nào đảm bảo phòng vé nữa.


Về thiên thời địa lợi nhân hòa, toàn bộ đều ở thế hạ phong, vì thế, tỷ suất lên sóng ở các rạp chiếu phim đều ít đến đáng thương.


Ngày đầu lên sóng, “Niết bàn” là phim điện ảnh được các rạp chiếu phim xem trọng nhất, tỷ suất lên sóng căn bản trên bốn mươi phần trăm, còn tất cả các bộ phim còn lại chia nhau tỷ suất lên sóng còn lại.


Vì thế, ngày đầu tiên, “Niết bàn” đạt một trăm năm mươi triệu lượt vé.


Con số này cũng phá vỡ kỉ lục một trăm ba mươi triệu lượt vé ngày đầu trước đó, hơn nữa con số này vừa khéo cũng là của đạo diễn Tê Nguyên Nghĩa.


Người ngoài giới đều đánh giá cao.


Còn tỷ suất lên sóng của ‘Âm thanh hoa nở” thấp như thế, đương nhiên cũng không có được phòng vé tốt, ngày đầu nhận được bảy tám mươi nghìn lượt xem, đã là không dễ dàng gì.


Công lao này phải kể đến fan cứng của Mục Nhiễm Tranh.


Tương lai cực kỳ tối tăm.


Ngày thứ hai lên sóng, các tờ báo lớn đương nhiên sẽ phân tích một lượt các phim điện ảnh, “Niết bàn” của Tê Nguyên Nghĩa gần như chiếm trọn trang báo, khen ngợi ầm ầm.


Các phim điện ảnh khác, cũng chỉ có vài trang báo tư nhân có cá tính quan tâm một chút, phân tích một chút.


“Âm thanh hoa nở” gần như không có bình luận gì, ngoài việc fan cứng của Mục Nhiễm Tranh gióng trống khua chiêng.


Tô Lam nhìn doanh thu phòng vé, cũng thật sự cực kỳ đẳng lòng.


Cô cũng hiểu rõ, phòng vé, cái thứ này tuần hoàn ác tính.


Tỷ suất lên sóng thấp, doanh thu phòng vé đương nhiên cũng không cao được, doanh thu phòng vé càng thấp, tỷ suất lên sóng cũng càng thấp, đương nhiên sẽ càng thấp hơn nữa, cứ tuần hoàn ác tính như vậy.


“Sao thế?” Quan Triều Viễn ngẩng đầu, nhìn Tô Lam đang nhíu chặt mày.


“Không sao, anh làm việc đi”


Quả thật Tô Lam không muốn làm phiền Quan Triều Viễn nghỉ ngơi nữa.


Quan Triều Viễn lặng lẽ mở điện thoại, vào hệ thống theo dõi, mở trang web Tô Lam vừa xem ra.
 
Chương 428


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 428


Thì ra là vì phòng vé của phim điện ảnh.


“Tôi ra ngoài một lúc” Quan Triều Viễn đứng dậy, đi ra ngoài Tô Lam cũng không để ý, Quan Triều Viễn trực tiếp gọi điện thoại cho Doãn Cẩn.


“Lập tức gọi điện thoại cho sếp Trương của điện ảnh Thiên Thắng, nói với ông ta, phim chiếu vào giờ vàng tối nay toàn bộ để cho ‘Âm thanh hoa nở”


“Chủ, Chủ tịch Quan, cái này không thể chứ?”


Chiều vợ cũng không phải chiều như này chứ?


“Chuyện do người làm, cậu nói với sếp Trương, nếu trong vòng 1 tuần không thể bù lại tổn thất tối nay, tôi sẽ đền mười lần.”


“Được, Chủ tịch Quan, tôi lập tức đi làm.”


Quan Triều Viễn ngất máy rồi quay trở lại phòng bệnh, không nói năng gì.


Quốc tế Nghệ Tân.


Khi “Niết bàn” bùng nổ, đương nhiên Tô Nhược Vân nằm mơ cũng cười thành tiếng, gần đây quả thật là quá may mắn.




Thế nhưng, còn có một chuyện khiến Tô Nhược Vân phiền lòng.


Đương nhiên là Tô Lam.


Lần trước, cô ta tiêu một số tiền lớn thuê người của Thập Sát Doanh đi chặt một chân của Tô Lam, thuận tiện cưỡng bức cô.


Kết quả tin tức đối phương phản hồi lại là, Tô Lam mạng sống khó giữ.


Thập Sát Doanh là nới chuyên buôn bán sát thủ, bọn họ có một chi đội ngũ tinh anh, tất cả việc buôn bán đều có giá cả rõ ràng, chặt một cánh tay bao nhiêu tiền, chặt một bên chân bao nhiêu tiền, muôn một mạng người bao nhiêu tiền.


Đương nhiên Tô Nhược Vân hy vọng Tô Lam biến mất mãi mãi, nhưng nếu nói muốn một mạng người, giá cả quá cao.


Cô ta không bỏ ra được nhiều tiền như vậy, vì thế nên chỉ chặt một bên chân của cô.


Như vậy, cô không có khả năng tranh gì với cô ta nữa.


Khi bên phía Thập Sát Doanh nói với cô ta, có lẽ Tô Lam mạng sống khó giữ.


Cô ta còn vui mừng rất lâu.
 
Chương 429


Chương 429


Quả nhiên, rất nhanh, cô ta nhận được thông báo bên phía đạo diễn Đỗ Viễn lại mời cô ta quay bộ phim điện ảnh “Ma tước niết bàn” lần nữa, cũng có nghĩa là chắc chẩn Tô Lam đã xảy ra chuyện gì đó.


Thế nhưng, ngày bộ phim lên sóng, cô ta lại thấy Tô Lam đăng trạng thái weibo.


Mặc dù, cũng chỉ có một khả năng, đó chính là tin weibo này không phải do Tô Lam đăng.


Nhưng trong lòng cô ta vẫn hơi thấp thỏm, rốt cuộc Tô.


Tô Lam đã chết hay chưa?


Cho dù chưa chết, tình hình của cô thế nào chứ?


Hoàng Xán đi vào.


“Chị Nhược Vân, chị Nguyệt Như nói, bên phía ‘Ma tước niết bàn muốn chị nhanh chóng vào đoàn phim quay phim”


“Ừ, tôi biết rồi, Hoàng Xán, gần đây cô có nghe thấy tin tức gì của Tô Lam không?”


Hoàng Xán cười.


“Chị Nhược Vân, cô ta đã bại dưới tay chị rồi, còn nhớ đến cô ta làm gì chứ? Chị Nhược Vân, chị mới là ngôi sao lớn nóng bỏng tay, Tô Lam là ai, có mấy người biết chứ?”


Đương nhiên Tô Nhược Vân thích những lời xu nịnh như này.


“Đợt này cô để ý động tĩnh bên phía Tô Lam giúp tôi, có tin gì mới lập tức báo lại cho tôi, tôi mà vào đoàn phim, có khả năng không có nhiều thời gian nữa.”


“Vâng, chị Nhược Vân”


Ít nhiều gì Tô Nhược Vân vẫn hơi không yên tâm, chuyện sai Thập Sát Doanh đi chặt một bên chân của Tô Lam, Tô Nhược Vân không nói với ai, đến Hoàng Xán cũng không biết.


Loại chuyện này, đương nhiên là càng ít người biết càng tốt, cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.


Tối nay, vì một cuộc điện thoại của Quan Triều Viễn, đương nhiên sẽ là một đêm không tầm thường.


Điện ảnh Thiên Thắng là tập đoàn chiếu phim lớn nhất nước Nam, các rạp chiếu phim lớn nhỏ của bọn họ trải rộng khắp toàn quốc.


Buổi tối của kỳ nghỉ dài hoàng kim đương nhiên là thời gian cao điểm của rap chiếu phim, tối nay, gần như các rạp chiếu phim thuộc điện ảnh Thiên Thắng đều cho “Âm thanh hoa nở’ hơn tám mươi phần trăm tỷ suất lên sóng.


Còn lại hai mươi phần trăm thì chia cho các bộ phim khác, mặc dù Quan Triều Viễn ra lệnh là một trăm phần trăm, thế nhưng, tất cả các rạp chiếu phim, tất cả thời gian đều chiếu cùng một bộ phim điện ảnh, khán giả sẽ phát điên mất!


Có thể cho tám mươi phần trăm quả thật là đã không dễ dàng gì.


Người đến xem phim buổi tối đều kêu gào ầm T, có người vì không xem được phim hay liền đi thẳng, nhưng vì để giết thời gian, đã đến rồi, không xem thì lãng phí thời gian, có nhiều người cũng xem tạm “Âm thanh hoa nở”.


Điện ảnh Thiên Thắng cũng không phải ngốc, sếp Trương của điện ảnh Thiên Thắng và Quan Triều Viễn cũng chỉ gặp qua vài lần mà thôi, không có giao tình gì.


Thế nhưng, nếu Quan Triều Viễn đã nói như vậy, thì ông ta làm theo là được, dù sao tất cả tổn thất, Quan Triều Viễn sẽ đền cho ông ta gấp mười lần.


Dù có thế nào như nữa, ông ta cũng không thiệt.


Sáng hôm sau, Tô Lam bị tiếng điện thoại làm tỉnh giấc.


Cô mơ mơ màng màng cầm lấy điện thoại, phát hiện trên weibo có rất nhiều người gắn thẻ cô, lại còn đều là vài người mới theo dõi cô.
 
Chương 430


Chương 430


Lại nhìn kỹ lại!


Trời ạt Chỉ một đêm mà cô đã tăng thêm một triệu người hâm một Cô lập tức dụi mắt, lo là mình nhìn nhầm, nhưng nhìn lại, không sail Lượng người hâm mộ của cô đã là hai triệu người!


Lại xem những bài gắn thẻ cô trên weibo.


“Hoa nở quá hay! Trái tim bé bỏng của tôi, trái tim thiếu nữ của tôi!”


“Tô Lam, nữ thần của tôi! Diễn xuất bùng nổi”


“Tôi yêu Lâm Sênh, cũng yêu Lâm Sinh, trời ạ, quả thật không thể hay hơn được nữa, cực lực giới thiệu!”


Đây là chuyện gì thế?


Tô Lam đầu óc mơ hồ.


Sau đó, cô liền mở trang mạng, nhìn phòng vé hiện giờ.


Tối qua!


Phòng vé “Âm thanh hoa nở’ đạt một trăm triệu!


Không nhầm chứ?


Ngày đầu tiên mới có vài triệu, ngày thứ hai lại đã được một trăm triệu?


Đùa gì chứ?


Quan Triều Viễn đẩy cửa bước vào, thấy biểu cảm mặt mày ngây ngốc của Tô Lam, liền bật cười.


“Vui chưa?”


“Hả?” Nhất thời Tô Lam chưa kịp phản ứng lại.


Quan Triều Viễn cũng không nói gì, đi thẳng vào nhà vệ sinh.


Không đúng!


Tô Lam nhíu mày, lời anh nói vừa rồi là có ý gì?


Tuyệt đối là có điều gì mờ ám!


Tô Lam liền kéo chăn ra, xuống giường, đi thẳng vào nhà vệ sinh.


Quan Triều Viễn đứng quay lưng về phía cô.


Tô Lam cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp mở miệng hỏi.


“Hôm trước khi phim lên sóng, phòng vé chỉ có bảy triệu, tối qua vậy mà lại có một trăm triệu, có phải anh động tay động chân gì không?”


Nếu anh không làm gì, vậy chút tỷ suất lên sóng đó, cho dù ngồi kín rạp thì cũng không thể đạt được!


“Tôi có thể động chân động tay gì chứ?”


“Không phải anh mua phòng vé chứ?”


Mấy ngày nay quả thật anh chiều cô hết mức, tiền nhiều như thế, không chừng là mua phòng vé cho cô rồi.


Thế nhưng, Tô Lam rất không thích cách này.


“Mặc dù tôi nhiều tiền, nhưng tiền của tôi cũng không phải từ trên trời rơi xuống”


“Vậy thì có chuyện gì?”


“Phu nhân nhà tôi thật sự là ngày càng to gan rồi, theo †ôi vào cả nhà vệ sinh, muốn nhìn như thế, lát nữa tôi cởi quần áo cho cô xem”
 
Chương 431


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 431


Tô Lam chết cứng!


Tiếng nước chảy róc rách đang nhắc nhở cô, lúc này Quan Triều Viễn đang làm gì.


“A… Tô Lam nhanh chóng xoay người lại, che đi khuôn mặt nóng bừng của mình.


Trời ạ, cô không còn mặt mũi nào nữa.


Lại đi theo Quan Triều Viễn vào cả nhà vệ sinh!


Tô Lam nhanh chóng rút khỏi hiện trường!


Quay về phòng bệnh, trái tim bé bỏng của cô đang đập loạn nhịp!


Tô Lam ơi Tô Lam, cô thế này cũng… mất mặt quá rồi?


Quan Triều Viễn rửa tay, đi ra khỏi nhà vệ sinh, bò thẳng lên giường, nhấc cằm Tô Lam lên.


“Có muốn không?”


“Muốn gì?” Mặt Tô Lam đã đỏ bừng, lập tức sắp nhỏ ra máu!


“Cởi cho cô xem?” Quan Triều Viễn cười tà mị.


“Không muốn!” Tô Lam hất tay Quan Triều Viễn ra, xấu hổ chết mất!


Quả nhiên người đàn ông này không sửa được bản tính trêu chọc cô! “Chờ cô khỏe rồi lại xem, giờ cô còn đang dưỡng bệnh, không thích hợp hoạt động trên giường, nhỡ nào tôi cởi cho cô xem, cô nhất thời không nhịn được thì làm thế nào?”


Tô Lam nằm xuống, trực tiếp kéo chăn che kín mặt mình.


Sao lại nói như kiểu cô là lưu manh thèm khát thế chứ?


Thế nhưng, từ chuyện cô đi theo vào nhà vệ sinh vừa rồi, quả thật là giống lưu manh!


Quan Triều Viễn khẽ kéo chân ra.


“Tôi không mua phòng vé cho cô”




“Sao thế? Tiếc tiền của nhà chúng ta?”


Nhà chúng ta..


Mặc dù không thể ước lượng được giá trị của Quan Triều Viễn, nhưng số tài sản đứng tên anh nhiều không đếm hết, thế nhưng trước giờ Tô Lam chưa từng nghĩ, những thứ này có quan hệ gì với cô.


Về mặt pháp luật, là vợ của anh, nếu bọn họ ly hôn, Tô Lam sẽ được chia một số tài sản lớn, nếu như cô muốn tranh.


Nhưng trước giờ cô chưa từng nghĩ đến.
 
Chương 432


Chương 432


Đây là lần đầu tiên, tự Quan Triều Viễn nói ra.


Bỗng khiến Tô Lam cảm thấy, hai người họ là một.


“Rốt cuộc anh nghĩ thế nào thế?”


Nếu thật sự bồi thường nhiều tiền như thế, vậy không bằng trực tiếp mua phòng vé còn rẻ hơn!


“Cô yên tâm đi, không phải bồi thường đâu, đến lúc đó ông ta còn phải cảm ơn tôi”


“Sao có thể chứ? Tôi vừa xem phòng vé của “Hoa nở” chỉ có một trăm triệu, tỷ suất lên sóng của những phim khác quá ít, tổng lại cũng mới có năm mươi triệu, nhưng kỳ nghỉ dài ít nhất cũng phải được ba trăm triệu, kết quả tối qua chỉ có một trăm năm mươi triệu, bồi thường gấp mười lần, anh phải bồi thường bao nhiêu chứ?”


“Tôi đã nói là không phải bồi thường thì sẽ không phải bồi thường, thời gian một tuần, chắc chắn ông ta sẽ kiếm lại được”


“Sao có thể chứ?”


Tô Lam lại hỏi câu này lần nữa.


Quan Triều Viễn nhếch môi cười.


“Cô không có tự tin về phim của mình như thế sao?”


Tô Lam sững sờ.


Cô quả là một người không quá tự tin.


Quan Triều Viễn duỗi tay nhéo bên mặt không bị thương của Tô Lam.


“Yên tâm, sẽ không phải bồi thường đâu”


Mặc dù Quan Triều Viễn nhấn mạnh sẽ không phải bồi thường lần nữa, nhưng Tô Lam vẫn cực kỳ thấp thỏm.


Kỳ nghỉ dài kết thúc, rạp chiếu phim sẽ vắng vẻ vài ngày, vừa khéo một tuần này của Quan Triều Viễn lại có một nửa nằm trong những ngày vắng vẻ này.


Sao có thể không phải bồi thường được chứ?


Cô chỉ có thể mở weibo, chọn vài tấm ảnh đẹp chụp trong quá trình quay phim, quảng cáo một chút, cố hết sức đỡ khoản bồi thường.


Buổi chiều, Tô Lam vẫn nghỉ ngơi như thường.


Mấy ngày nay, thời gian cô ngủ khá nhiều.


Điện thoại đặt trên đầu giường bỗng reo lên.


Quan Triều Viễn liền đi tới, vốn định tắt đi cho cô, nhưng thấy người hiển thị trên màn hình, lại không nhịn được mà ấn nghe!


“Tô Lam! Tối nay tôi có thời gian! Chúng ta đến rạp chiếu phim xem phim đi! Khó khăn lắm ông đây mới có thời gian xem phim với cô, cô mà dám từ chối, thì quá thiếu nghĩa khí đó!”


Quan Triều Viễn vẫn chưa mở miệng, Mục Nhiễm Tranh đã ríu ra ríu rít nói một tràng.


“Cô ấy đang ngủ”


Nghe thấy giọng nói của Quan Triều Viễn, Mục Nhiễm Tranh liền ngây người.


“Ch…Chú”


“Hai ngày nay thím cháu không được khoẻ, không đi xem phim với cháu được”
 
Chương 433


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 433


“Vâng, vậy cháu ngắt máy đây.” Mục Nhiễm Tranh lập tức ngắt máy.


Có cần lần nào cũng nhắc nhở anh mấy chữ “ thím của cháu” này không chứ?


Có biết trong lòng anh đang nhỏ máu không?


‘Vừa khéo, lúc này Tô Lam đã tỉnh, thấy Quan Triều Viễn cầm điện thoại của mình, dường như đang nghe máy.


“ Điện thoại của ai thế?”


Quan Triều Viễn đưa máy cho Tô Lam.


“Cháu trai.”


Nói xong, Quan Triều Viễn liền quay lại chỗ ngồi của mình.


“Anh ấy tìm tôi làm gì?” Tô Lam bật dậy, Mục Nhiễm Tranh tìm cô lúc này, chắc là muốn hẹn cô đi xem phim, trước khi khi quay phim, hai người đã hẹn rồi.


“Xem phim, tôi bảo cô không khỏe, từ chị Quan Triều Viễn cực kỳ không vui, nói.


Tô Lam liền xuống giường.


“Sao anh lại từ chối thay tôi chứ, tôi luôn muốn đi xem phim, anh từ chối anh ấy, ai đi xem với tôi chứ?


Tô Lam vừa cúi đầu liền thấy Quan Triều Viễn đang cầm điện thoại, ngón tay trực tiếp mở trang đặt vé xem phim.


“Anh thật sự muốn… đi xem phim… cùng tôi?”


“Không được sao?”


Chỉ trong mấy giây, Quan Triều Viễn đã chọn xong chỗ ngồi, màn hình hiển thị đã đặt vé thành công!


“Á… Cái đó… Được”




các phim điện ảnh trên màn hình, vượt ngoài dự đoán, suất chiếu của “Âm thanh hoa nở’ lại không ít.


Đây là có chuyện gì thế? Điện ảnh Thiên Thắng thật sự không sợ lỗ?


Mua bỏng ngô và hai cốc coca, Tô Lam và Quan Triều Viễn liền vào phòng chiếu số 1.


Nhưng ở đây lại không có ai.


Tô Lam không khỏi hơi nản lòng, không có ai cả, bộ phim này thật sự chán đến thế sao?


Lúc bộ phim bắt đầu chiếu, cô nhìn trái nhìn phải, vẫn không có ail “Đừng nhìn nữa, tôi đã bao hết vé rồi: “Hả?”


Tô Lam quay đầu lại nhìn Quan Triều Viễn: “Đã, đã, đã bao rồi?”
 
Chương 434


Chương 434


Nhưng rõ ràng cô thấy Quan Triều Viễn chỉ mua có hai vé.


Thật ra, Quan Triều Viễn đã sai Doãn Cẩn làm, anh vừa kích động liền đồng ý đi xem phim, trong lòng hơi hối hận, liền bảo Doãn Cẩn làm chuyện này, đảm bảo cả phòng chiếu chỉ có hai người bọn họ.


“Ừ, nhiều người, sợ phiền phức”


Tô Lam thật sự khóc không ra nước mắt, quả nhiên vẫn không sửa được tính xấu tư bản của anh!


‘Vẫn không nhiễm khói bụi thế gian…


Tô Lam cũng không nói gì nữa, đưa coca cho Quan Triều Viễn.


Quan Triều Viễn nhíu mày: “Cái gì đây?”


“Coca đó, anh chưa từng uống coca sao?”


Hỏi xong câu này, Tô Lam phát hiện ra, có khả năng anh thật sự chưa từng uống coca.


“Bao nhiêu tiền một cốc?”


“Đây là combo, hai cốc coca thêm một hộp bỏng ngô là bốn mươi đồng.”


“Vậy một cốc này cũng chỉ mười đồng nhỉ? Ai cho cô uống thứ này?”


“Thích uống thì uống, không uống thì thôi!”


Tô Lam vừa định thu lại, Quan Triều Viễn liền giằng lấy, ngậm ống hút vào miệng.


Thế nhưng, phim chiếu chưa được bao lâu, Tô Lam đã phát hiện, đi xem phim cùng Quan Triều Viễn, quả thật là quyết định sai lầm nhất của cô!


Bộ phim này kể về câu chuyện của Lâm Sênh và Lâm Sinh, từ đồng phục đến váy cưới, trong đó đương nhiên có cảnh quay thân mật.


Ví dụ như nụ hôn đầu lãng mạn trên thảm cỏ.


Khi cảnh quay nụ hôn kia xuất hiện, Quan Triều Viễn bóp chặt tay, cốc coca bằng giấy liền tràn coca ra ngoài.


Toàn bộ đổ hết lên quần của Quan Triều Viễn.


Tô Lam liền lấy giấy lau cho Quan Triều Viễn!


“Cái đó, cái đó, đều là lựa góc quay, không phải hôn thật, tôi thề là tuyệt đối không phải!”


Tô Lam giải thích.


Từ khi quay “Khuynh quốc khuynh thành” lần trước, người nào đó bỗng chạy tới làm thế thân, dọa Mục Nhiễm Tranh sợ xanh mắt mèo, nào còn dám quay cảnh hôn với Tô Lam nữa!


May là đạo diễn Nghiêm Kha không bắt ép, ông dùng cách quay kéo dần ra xa, mượn góc quay, căn bản hoàn toàn không thấy được, dùng một cách giải thích khác để vẽ nên nụ hôn đầu đẹp đẽ.


Quan Triều Viễn trừng mắt hung dữ nhìn Tô Lam, tiếp tục xem phim.


Mặc dù mấy ngày nay anh rất dịu dàng, nhưng dù sao anh vẫn là Quan Triều Viễn thích nổi nóng kia!


Gay go rồi, gay go rồi!


Tiếp theo còn có… cảnh giường chiếu!


“Cái đó, hay là chúng ta về đi?” Tô Lam sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh, nếu bị anh nhìn thấy, tối nay còn không ăn thịt cô sao?


Trong rạp chiếu phim tối om, Quan Triều Viễn sáp lại gần Tô Lam.
 
Chương 435


Chương 435


Tô Lam ngây người, hàng mi dài của cô, dường như có thể chạm lên mặt anh.


Đôi mắt màu lam kia tỏa ra ánh nhìn sắc bén và sáng lanh trong màn đêm.


“Cô đang chột dạ!”


“Tôi… Tôi, tôi nào có chột dạ chứ? Chỉ là cảm thấy anh, anh, có lẽ anh không quá thích, vì thế, liền không xem nữa, dứt khoát về nhà đi!”


“Cô không chột dạ, thì lắp bắp cái gì?”


“Tôi… Tôi…’ Tô Lam không nói thành lời.


“Tôi lại muốn xem xem hai người có còn quay cái chuyện mất mặt gì nữa!”


Cái gì gọi là chuyện mất mặt chứ?


Đó rõ ràng là phim điện ảnh mà…


Tô Lam quả thật khóc không ra nước mắt.


Đoạn giữa, cô muốn đưa Quan Triều Viễn đi vài lần, nhưng anh kiên trì muốn xem đến hết!


Cuối cùng… cảnh giường chiếu…


Cảnh quay này là cảnh khi lên đại học, Lâm Sênh và Lâm Sinh luôn yêu xa, vì nhớ nhung, Lâm Sinh lén chạy đến †hăm Lâm Sênh, hai người vào ở trong nhà nghỉ.


Thật ra, đây không phải là cảnh giường chiếu đúng nghĩa, chỉ là thiếu niên và thiếu nữ còn hơi ngờ nghệch, lần đầu trải nghiệm mà thôi.


Hai người nằm trên giường trong nhà nghỉ, đều cực kỳ căng thẳng.


Mà so với Lâm Sênh và Lâm Sinh trên màn hình, Tô Lam còn căng thẳng hơn.


Cô nào có tâm tình xem phim, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Quan Triều Viễn ở bên cạnh, anh xem rất chăm chú!


Trong đầu cô luôn nghĩ, có nên chạy không?


Có lẽ còn có thể giữ được mạng nhỏ!


“Lâm Sênh, anh nghĩ, có phải chúng ta nên làm chút gì đó không?”


“Làm gì chứ?”


Lâm Sinh quay người lại, ôm Lâm Sênh đang quay lưng về phía anh vào lòng, khế nói bên tai cô một chữ: “Tình”


Lâm Sênh liền cúi đầu, co người lại, trên mặt tràn đầy vẻ e thẹn của thiếu nữ.


Tiếp đó, máy quay di chuyển đến phần eo của hai người, †ay Lâm Sinh duỗi ra, thế nhưng chỉ là phía trong chăn, trên máy quay chỉ có thể nhìn thấy ngoài chăn.


Cảnh này…


Người xem đều biết Lâm Sinh duỗi tay tới chỗ nào, và làm cái gì.


Máy quay luôn ở phía ngoài chăn, tiếp đó là tay Lâm Sinh liên tục chuyển động.


Hô hấp của hai người dần nặng nề hơn Lâm Sênh xấu hổ, cuộn tròn người: “Lâm Sinh, anh… Em, có phải nên làm chút gì đó không?”


Lâm Sinh quay người Lâm Sênh lại, hai người đối mặt nhau, Lâm Sinh đè Lâm Sênh dưới thân mình.


Lúc này, Tô Lam nhìn Quan Triều Viễn ở bên cạnh, Tay anh nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên!


“Cái đó! Thật sự là không có sờ thật! Không sờ chút nào luôn! Tay của anh ấy cách tôi rất xa, vì ở gần thì không quay được! Còn nữa, hai người chúng tôi Quan Triều Viễn bỗng quay đầu lại, một bàn tay ôm lấy gáy Tô Lam, trực tiếp hôn lên môi cô.


Tô Lam trợn tròn mắt, mặc dù không phải lần đầu hôn nhau, nhưng lại là lần đầu hôn đột ngột thế này.
 
Chương 436


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 436


Quan Triều Viễn hôn rất gấp gáp, nhưng dường như lại không ngừng nhắc nhở bản thân phải dịu dàng hơn một chút, nụ hôn của anh liền chậm lại.


Anh khẽ cạy mở hàm răng của cô, nhanh chóng công thành chiếm đất trong miệng cô, thậm chí còn cắn lưỡi cô.


Hơi đau, nhưng lại có một cảm giác tê dại.


Dường như anh đang dùng nụ hôn này để nói với cô, cô là của anh!




“Sau này còn dám quay thứ này nữa, đánh gãy chân cô!”


“ừ”


“Để đền cho tôi, chờ cô xuất viện, đại chiến ba trăm hiệp với tôi”


“ừ”


Tô Lam ngẩng mạnh đầu lên, cái gì? Cô vừa đồng ý gì thế?


Thấy Quan Triều Viễn nhếch miệng cười xấu xa.


Cái tên khốn kiếp này! Vậy mà lại tính kế cô!


“Không được!”


“Cô đã đồng ý rồi”


“Anh thừa nước đục thả câu!”


“Thừa nước đục thả câu thì làm sao?”


Tô Lam tức đến mức không nói thành lời!


Bẫy cô, đều là đặt bẫy lừa cô!


Vì phía sau không còn cảnh quay thân mật, vì thế, Tô Lam kiên trì xem hết.


Dù sao cô đến xem phim là để xem xem chỗ nào mình còn làm chưa tốt, chỗ nào có thể làm tốt hơn nữa, là vì sự tiến bộ trong diễn xuất sau này.


Xem xong phim, ngày hôm sau, Tô Lam xem qua phòng vé hiện giời Tối qua, phòng vé của “Âm thanh hoa nở’ là một trăm năm mươi triệu!


Thật ra tối qua đi xem phim, cô đã phát hiện, tỷ suất lên sóng của “Âm thanh hoa nở” đã nhiều lên!


“Không lẽ anh lại động tay động chân gì nữa hả? Tối qua lại có một trăm năm mươi triệu!”
 
Chương 437


Chương 437


Quan Triều Viễn ngập đầu trong đống giấy tờ.


“Tôi nào có nhiều thời gian động tay động chân như thế, một tối là đủ rồi”


Tô Lam nghẹn họng nhìn trăng trối, không dám tin tưởng.


Cũng có nghĩa là vì Điện ảnh Thiên Thắng dành cho tỷ suất lên sóng cao ngày hôm đó, kết quả là hiệu quả không tồi, đánh giá cũng ổn, chủ động tăng thêm tỷ suất lên sóng?


Tô Lam lại đọc tin mới một lúc, toàn bộ là lời khen!


Trên weibo, “Âm thanh hoa nở” nằm ở vị trí thứ nhất bảng hot searchl Ngoài ra còn có hai hot search nữa, “Tô Lam bùng nổ.


diễn xuất”, ‘Lâm Sênh và Lâm Sinh”, hot search “Nhiễm Tranh, lên một tầm cao mới” cũng nằm trong top 10!


Còn có vài bình luận về “Âm thanh hoa nở”, thậm chí còn có vài lời thoại, tất cả đều lên hot searchI Lượng người hâm mộ của cô cũng không ngừng tăng lên, hơn nữa người gắn thẻ cô cũng càng ngày càng nhiều.


Quan Triều Viễn liếc nhìn cô.


“Cô nhìn mà xem, sẽ còn tăng nữa”


Tô Lam liếc nhìn người đàn ông này, lẽ nào anh có năng lực tiên trí sao?


Anh nói tăng là có thể tăng?


Phòng vé mỗi ngày là một trăm sáu mươi triệu, một trăm tám mươi triệu, một trăm chín mươi triệu…


Tổng doanh thu phòng vé sắp đạt mức một tỷ!


Bên phía Mục Nhiễm Tranh cũng đăng weibo rất nhanh.


“Đạt một tỷ, cho mọi người xem ảnh khỏa thân! Xem xem tôi có đủ thành ÿ hay không?”


Hình ảnh đi kèm mã anh đăng toàn là ảnh chụp chung ở phim trường, trước giờ ảnh chụp chung của hai người đều không nghiêm chỉnh, lại thêm Mục Nhiễm Tranh nói đạt mức một tỷ thì đăng ảnh khỏa thân, lượng chia sẻ dần dần tăng cao.


Tô Lam đọc được weibo của Mục Nhiễm Tranh, bật cười.


“Cười cái gì thế?” Quan Triều Viễn ngước mắt nhìn Tô Lam.


“Cháu trai nói phim điện ảnh đạt mức một tỷ, thì cho người hâm mộ xem ảnh khỏa thân, anh nói xem có phải tôi cũng nên đáp lại người hâm mộ gì đó không?”


“Cô cũng muốn đăng ảnh khỏa thân? Dám?” Quan Triều Viễn liền trừng mắt.


“Sao có thể chứ? Nào có chuyện nữ diễn viên đăng ảnh khỏa thân? Chắc là cháu trai cũng chỉ lộ cơ ngực, chắc chắn anh ấy không thành thật thế đâu”


Quan Triều Viễn nghĩ một chút.


“Vậy cô đăng weibo, nói là nếu đạt mức hai tỷ, đăng ảnh hoàn toàn khỏa thân của Mục Nhiễm Tranh”


Phụt…


Có người hãm hại cháu mình thế sao?


“Anh có ảnh hoàn toàn khỏa thân của Hắc Thổ sao?” Tô Lam nghỉ ngờ, hỏi.


“Nhiều lắm, cô cứ đăng là được.”


Tô Lam mím môi cười: “Cháu trai nhà mình, không trêu thì mất không!”


Sau đó, cô cũng đăng trạng thái weibo: Đạt mức hai tỷ, cho mọi người xem ảnh hoàn toàn khỏa thân của chồng mọi người!
 
Chương 438


Chương 438


Người hâm mộ lập tức bùng nổi!


Tô Lam lại có ảnh hoàn toàn khỏa thân của Mục Nhiễm Tranh?


“Xin ảnh hoàn toàn khỏa thân của chồng! Tôi lại đi xem phim vài lần nữa!”


“Ôi ôi ôi! Ảnh hoàn toàn khỏa thân của chồng tôi, cái này nhất định phải có!”


“Tô Lam, thành thật trả lời, cô và Mục Nhiễm Tranh có quan hệ gì? Sao cô lại có ảnh hoàn toàn khỏa thân của anh ấy?”


Một mặt, mọi người muốn xem ảnh hoàn toàn khỏa thân của Mục Nhiễm Tranh, một mặt lại chất vấn vì sao Tô.


Tô Lam lại có ảnh hoàn toàn khỏa thân của Mục Nhiễm Tranh.


Mục Nhiễm Tranh cũng lập tức đọc được weibo của Tô Lam, trực tiếp chia sẻ và bình luận.


“Cô hãm hại anh em của mình thế sao, hơn nữa cô lấy ảnh hoàn toàn khỏa thân của tôi ở đâu chứ?”


Tô Lam lập tức trả lời: Tôi là phụ nữ, không phải anh em của anh, ảnh hoàn toàn khỏa thân của anh, nhiều lắm.


Mục Nhiễm Tranh cũng lập tức trả lời: Đồ ngực phẳng, cô dám nói cô không phải anh em của tôi?


Tô Lam trực tiếp trả lời lại: Ngực phẳng thì làm sao?


Tiết kiệm vải cho nhà nước, cần anh lo chắc?


Sự tương tác thân thiết của hai người cũng khiến cư dân mạng rất lấy làm lạ!


Thế nhưng, cũng khiến mọi người thấy được, quan hệ của hai người rất tốt, còn về có phải người yêu hay không thì chờ quan sát đã.


Rất nhiều ngôi sao đều thoáng cái trở thành cặp đôi ngay sau khi phim lên sóng, dù sao có phải thật hay không còn phải xem về sau nữa.


Khi phòng vé liên tục tăng lên, Tô Lam nhận được tin tức, có thể xuất viện rồi.


‘Vết thương ngoài da của cô căn bản đã hết sưng, kết vảy, chỉ cần nghỉ ngơi tử tế là được, quả thật không cần ở trong bệnh viện nữa.


Ngày xuất viện, Tô Kiêm Mặc đến bệnh viện, hai chị em nói chuyện thân mật.


Quan Triều Viễn liền nhân dịp này đến phòng làm việc của Chung Vũ Lăng.


“Tình hình của cô ấy hiện giờ thật sự có thể xuất viện sao?” Quan Triều Viễn hơi nghi ngờ.


Nếu không thể xuất hiện, anh cũng dễ nghĩ cách kéo dài thời gian.


“Đã không còn vấn đề gì nữa, thế nhưng, người phụ nữ này làm phẫu thuật phá thai, cũng giống như sinh con, cần ở cữ, bằng không dễ để lại mầm bệnh, tháng này nghỉ ngơi tử tế, điều dưỡng thân thể thật tốt”“


Quan Triều Viễn gật đầu.


“Ngoài ra, tháng này không được làm chuyện vợ chồng”


Nghe thấy câu này, Quan Triều Viễn liền sững sờ.


Lúc trước anh đi Ái Y Cốc, đã nửa tháng rồi chưa chạm vào Tô Lam, cô nằm viện cũng sắp nửa tháng rồi, anh cũng đã cấm dục lâu như thế, vậy mà…


Vẫn không được vẻ chần chừ của Quan Triều Viễn, Chung Vũ Lăng liền vội vàng giải thích.


“Hiện giờ tử cung của cô ấy cực kỳ yếu ớt, nói thật ra thì là đang ở giai đoạn hồi phục vết thương, chuyện vợ chồng tuyệt đối không được làm, ngoài ra, cô ấy làm xong phẫu thuật đã non nửa tháng rồi, lại thêm nửa tháng nữa, cần đưa cô ấy đến bệnh viện kiểm tra.”
 
Chương 439


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 439


“Được”


Quan Triều Viễn đưa Tô Lam về nhà, Tô Kiêm Mặc đã khỏe lại bình thường, liền quay về trường.


Trên mặt Tô Lam vẫn có một vết thương, vì thế, tạm thời không nhận việc gì cả.


Cùng với chuyện phòng vé của ‘Âm thanh hoa nở’ tăng lên, đánh giá cũng cực kỳ tốt!


Mọi người đều nói bộ phim này quay rất hay, không giống như những phim thanh xuân lúc trước, đều có phá thai, ngoại tình các thứ, bộ phim này lại rất dứt khoát sạch sẽ, hơn nữa chọn cảnh cũng cực kỳ đẹp, mỗi cảnh đều có thể quay chụp màn hình được một bức tranh đẹp đẽ.


Độ nổi tiếng của Tô Lam cũng tăng lên rất nhanh, người hâm mộ sắp đạt mức ba triệu lượt theo dõi.




cho cùng bà cũng chỉ là người giúp việc, chỉ có thể làm theo ý của Quan Triều Viễn.


Để Tô Lam không quá buồn chán, Quan Triều Viễn còn đón Cát Tường về, Như: Ý và Cát Tường cũng coi như tụ họp rồi.


Nhưng Tô Lam ở nhà vẫn cảm thấy cực kỳ buồn chán!


Hôm nay, cô quyết định vào bếp, Quan Triều Viễn chăm sóc cô non nửa tháng trong bệnh viện, cô cũng phải biểu hiện một chút.


Tô Lam bắt đầu bận rộn trong phòng bếp.


Thấy Tô Lam đang rửa rau, dì Phương trực tiếp xông vào.


“Phu nhân, không được, không được đâu! Hiện giờ cô không thể chạm vào nước lạnh! Cẩn thận để lại mầm bệnh!”


Vừa nói, dì Phương vừa lấy một cái khăn lau tay cho Tô Lam.


“Dì Phương, sao lại không được chạm vào nước lạnh chứ? Không sao đâu.”


Dì Phương nhất thời nghẹn lời.


Quan Triều Viễn đã dặn bà, không được nói ra chuyện Tô Lam sảy thai, chuyện này phải giấu Tô Lam.


“À… phu nhân, cái này… Hiện giờ trời ngày càng lạnh rồi, khí lạnh dễ ngấm vào cơ thể, người trẻ tuổi các cô á, không biết chăm sóc sức khỏe của mình, chờ tới tuổi của tôi á, mới khó chịu, đừng rửa nữa, nghỉ ngơi đi.”


“Trời ạ, dì Phương, tôi sắp mốc người rồi, dì để tôi làm chút chuyện gì đó đi, tôi làm vài món ăn cho anh ấy, mấy ngày nay anh ấy ở bệnh viện chăm sóc tôi, rất vất vả.”


Dì Phương nghĩ một lát: “Hay là như này, cô muốn nấu ăn, cần những đồ gì, cô nói với tôi, tôi chuẩn bị giúp cô, cô đứng bếp, như thế được không?”


“Vậy cũng được.”
 
Chương 440


Chương 440


Tô Lam cũng không nghĩ nhiều, thầm nghĩ có lẽ dì Phương lo bị Quan Triều Viễn trách mắng, cũng không làm khó bà nữa.


Tối đến, Quan Triều Viễn về nhà, thấy Tô Lam đeo tạp đề, liền tức giận bừng bừng!


“Ai cho cô nấu ăn thế? Không phải là đã bảo cô ở nhà nghỉ ngơi tử tế sao?”


Vốn dĩ Tô Lam còn vui mừng hí hửng chuẩn bị giới thiệu món ăn cô nấu hôm nay cho Quan Triều Viễn, thế nhưng giờ, trở nên im ắng!


“Ờ thì… Tôi chỉ là..”


“Chỉ là cái gì? Nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi cho tốt, cậy mạnh cái gì? Coi lời của tôi như gió ngang tai có phải không? Tôi thấy cô là thèm đòn!


“Tôi… chỉ nấu đồ ăn thôi, chuẩn bị các thứ đều do dì Phương làm, không tin anh hỏi dì Phương xem?” Giọng nói của Tô Lam bông dịu đi.


“Đúng vậy, đúng vậy, ông chủ, rửa rau thái rau gì đó đều là do tôi làm, phu nhân chỉ cảm thấy khoảng thời gian này ông chủ vất vả quá, vì thế muốn tự mình vào bếp nấu vài món ngon cho cậu, phu nhân chỉ đứng bếp mà thôi, không mệt đâu”


Nghe đến đâu, sắc mặt Quan Triều Viễn cũng coi như dịu hơn một chút.


Suy cho cùng, cô nấu ăn cũng là vì anh.


“Thật sao?”


“Được rồi, sau này đừng nấu nữa, ăn cơm đi”


Về Tô Lam còn đang điều dưỡng thân thể, Quan Triều Viễn cũng không muốn trách mắng cô quá nhiều.


Tô Lam lập tức ngồi xuống bên cạnh Quan Triều Viễn.


“Không phải anh thích đồ ăn hơi thanh đạm sao? Tôi đã thay đổi một chút, anh mau nếm thử xem, có ngon hay không?”


Nói rồi, Tô Lam liền gắp thức ăn cho Quan Triều Viễn.


Dì Phương thấy thế, liền vội vàng khua tay với Tô Lam, nhất định không được gắp đồ ăn!


Quan Triều Viễn rất ghét việc có tiếp xúc cơ thể với người khác, cho dù là giáp tiếp tiếp xúc cũng không được! Đặc biệt là cái này còn là thứ ăn vào miệng.


Tô Lam không hiểu dì Phương khua tay là có ý gì.


Chỉ thấy Quan Triều Viễn trực tiếp cầm đũa ăn thức ăn mà Tô Lam gắp cho, dì Phương nhìn mà trợn mắt há miệng.


“Ngon không? Lâu lắm rồi tôi không nấu ăn, cảm thấy hình như tay nghề thụt lùi rồi: “Ngon, y hệt như lúc trước.”


“Vậy sao?”


Nghe thấy anh khen ngợi, Tô Lam liền cười rạng rỡ: “Vậy anh ăn nhiều một chút.”


“ừ”


Bữa cơm này cực kỳ ấm áp, hai người ở bên nhau cực kỳ hòa hợp.


Dì Phương cũng dần dần yên tâm, nếu như chuyện sảy.


thai lần này có thể cải thiện giữa hai người, như vậy cũng không hẳn không phải là một chuyện tốt!


Quan Triều Viễn thấy Tô Lam ở nhà quả thật là buồn chán, cũng không ngăn cô nấu ăn nữa, thế nhưng, anh cũng ước hẹn trước với cô, việc chuẩn bị phiền phức đều do dì Phương và Lê Hoa làm, cô chỉ phụ trách đứng bếp là được.
 
Chương 441


Chương 441


Khoảng thời gian này, căn bản mỗi ngày Tô Lam đều nấu cho Quan Triều Viễn ăn, cũng học hỏi một chút từ dì Phương, tay nghề nấu ăn tiến bộ không ít.


Chỉ có mấy ngày, “Âm thanh hoa nở” đã đạt mức hai tỷ!


Mới sáng sớm Tô Lam đã bị gắn thẻ đủ kiểu, cô hứa với mọi người, đạt mức hai tỷ thì đăng ảnh hoàn toàn khỏa thân của Mục Nhiễm Tranh.


“Tô Lam, ảnh hoàn toàn khỏa thân của chồng tôi đâu?


Không được nuốt lời!”


“Tô Lam, cô xinh đẹp như thế, nói lời phải giữ lấy lời nha!”


Còn bên phía Mục Nhiễm Tranh đã sớm có hành động, một tấm ảnh bán khỏa thân, lộ ra cơ bắp săn chắc của anh.


“Chẹp chẹp chẹp… Dáng người của Hắc Thổ cũng đẹp đấy!”


Thế nhưng, ảnh hoàn toàn khỏa thân, cô lấy đâu ra chứ?


Quan Triều Viễn đang đánh răng trong nhà vệ sinh, Tô Lam mặc đồ ngủ đi tới.


“Cái đó, phim điện ảnh đạt mức hai tỷ rồi, không phải chúng ta đã hứa…”


“Trong ngăn kéo trong thư phòng, tự mình chọn đi.’ Quan Triều Viễn vừa đánh răng vừa trả lời hàm hồ không rõ.


Tô Lam lập tức đến thư phòng, mở ngăn kéo, bên trong có một quyển ảnh.


“Trời ạ!”


Mở quyển ảnh, Tô Lam cảm thấy giống như mở ra một thế giới mới.


Có ảnh hồi nhỏ của Mục Nhiễm Tranh!


Haha, chiêu này quá tuyệt vời!


Ảnh hoàn toàn khỏa thân cũng không nhất định là ảnh hoàn toàn khỏa thân bây giờ, có thể là ảnh lúc nhỏ mà!


Ảnh kỷ niệm một trăm ngày, Mục Nhiễm Tranh hở mông, nhếch miệng nhỏ còn chưa mọc răng, cười rất vui vẻ.


Còn có ảnh anh tắm lúc một tuổi, ảnh anh ôm đồ chơi lúc ha tuổi, cũng không mặc quần áo!


Nhà họ Mục cũng hay lắm, vì sao lần nào chụp Mục Nhiễm Tranh cũng đều không mặc đồ cho anh chứ?


Thế nhưng, Tô Lam cũng cảm khái, Mục Nhiễm Tranh thật sự đẹp trai từ nhỏ đến lớn, hơn nữa còn có xu hướng càng ngày càng đẹp trai.


Tô Lam lập tức chọn được chín bức ảnh, ghép thành một khung vuông chín hình, đăng lên mạng.


“Các bạn thân yêu, ảnh hoàn toàn khỏa thân của mọi người đến rồi nha, thích cái nào thì ôm cái đó về, đừng ngại!”


Cô còn tiện tay gắn thẻ Mục Nhiễm Tranh.


Vì rất nhiều người đều đang nhìn chằm chằm vào weibo, đang chờ Tô Lam đăng weibo, bao gồm cả Mục Nhiễm Tranh.


‘Weibo vừa đăng, lập tức bùng nổ.


“Trời ơi… Sao Nhiễm Tranh lúc nhỏ lại có thể đáng yêu thế này!”


“Lộ chút, lộ một chút, lộ hết rồi! Muốn thơm một cái quái”


“Ôm về hết, ai cũng không được tranh với tôi! Đây là chồng tôi! Hừ…”


Chia sẻ và bình luận quả thật ầm ầm dậy sóng!
 
Chương 442


Chương 442


Mục Nhiễm Tranh đọc được bài đăng, suýt chút nữa tức đến chết!


Còn có vài người bạn trong giới của Mục Nhiễm Tranh cũng đua nhau chia sẻ và bình luận.


“Nhìn có vẻ Nhiễm Tranh cao lớn uy phong nha”


“Nhiễm Tranh lúc nhỏ đáng yêu quá.”


Mục Nhiễm Tranh lập tức gọi điện cho Tô Lam, đương nhiên cô biết anh muốn nói gì, dứt khoát không nghe máy.


Tiếp đó liền gửi wechat.


“Tô Lam! Xóa ảnh đi cho tôi! bằng không tôi đến nhà cô xử lý cô!”


“Tôi cứ không xóa đấy, chú anh ở nhà, anh có giỏi thì cứ đến!”


Mục Nhiễm Tranh không cáu nổi nữa.


Anh gọi điện thoại về nhà.


“Chao ôi, con trai, con nhớ ra chuyện gọi về nhà cho mẹ từ bao giờ thế “Mẹ, gần đây có phải chú con về nhà không?”


Nhưng chú con lại sai thư ký đến một chuyến, lấy vài tấm ảnh hồi nhỏ của con để làm hoạt động gì đó, mẹ sợ phiền phức, trực tiếp đưa cả quyển ảnh cho chú ý rồi”


“Cái gì? Đều đưa cho chú ấy rồi? Mẹ, có phải con được nhặt về không?”


Mục Nhiễm Tranh ngắt máy, lòng đau như cắt.


Thì ra người bán đứng anh lại là mẹ ruột của anh!


Ảnh hoàn toàn khỏa thân của Mục Nhiễm Tranh nổi đình nổi đám suốt gần một tuần trên weibo, lúc này mới coi như dừng lại, thế nhưng, rất đông người hâm mộ đều đã có ảnh hồi nhỏ của anh.


Lại còn toàn là ảnh hoàn toàn khỏa thân.


Mục Nhiễm Tranh rất chú trọng hình tượng, sợ là trong thời gian ngắn không thể trở lại như thường.


Nhưng anh cũng không còn cách nào khác, ai bảo đối phương là chú của anh chứ!


Thoáng cái, nửa tháng đã trôi qua.


Tô Lam phải kiểm tra lại, vết thương trên người cô căn bản đã hoàn toàn khỏi hắn, đến vết sẹo trên mặt cũng gần như không thấy được nữa, những vết thương ngoài da này căn bản không cần kiểm tra lại.


Lúc này Quan Triều Viễn cũng không biết làm thế nào mới có thể thuyết phục Tô Lam đi kiểm tra lại.


Tối nay, Tô Lam đang định ngâm chân, dùng đơn thuốc mà bác sĩ trung y cho, vì việc này, còn đặc biệt mua một thùng gỗ, nghe nói dùng thùng gỗ ngâm chân là thích hợp nhất.


Trong phòng nồng nặc mùi thuốc đông y.


Tô Lam vừa ngâm chân, vừa chơi trò chơi, trò chơi mà Quan Triều Viễn làm riêng cho cô thật sự khiến cô nghiện chơi rồi.


Quan Triều Viễn đi vào, nhíu chặt mày.


“Sao thế? Có phải anh ghét mùi thuốc này khó ngửi không, vậy tôi đến phòng khác ngâm chân là được.”


“Không cần”


Quan Triều Viễn hắng giọng, dường như đang rất quyết Tâm.


“Tô Lam”


“Hả?”
 
Chương 443


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 443


“Vì sao cô mãi vẫn chưa có thai?”


‘Vấn đề này là vấn đề Quan Triều Viễn không muốn nhắc đến nhất, dường như muốn tự mình xé rách vết thương của mình cho người khác xem vậy.


Thế nhưng đây là cách hay nhất mà Quan Triều Viễn nghĩ được, thế nhưng, cách này có tai họa tiềm tàng.


“Hả?”


Tô Lam ngây người!


Cô chưa từng nghĩ tới vấn đề này.


Đúng vậy, vì sao mãi mà cô vẫn chưa có thai chứ?


Từ lần đầu gặp Quan Triều Viễn, số lần bọn họ làm tình cũng không ít, hai người chuẩn bị mang thai đã vài tháng rồi, thế nhưng, bụng cô vẫn mãi không có động tĩnh gì.


“Tôi cũng không biết… chuyện mang thai, có lẽ là do cơ: duyên?”


“Tôi ra sức như thế, bụng cô lại không có chút động tĩnh gì, cô không thấy có vấn đề gì sao?”


Lời này khiến mặt Tô Lam đỏ bừng, ra sức cái gì chứ, thế nhưng, quả thật anh rất ra sức.


Không đợi Tô Lam mở lời, Quan Triều Viễn dường như: muốn lập tức kết thúc chủ đề này.




Sáng sớm hôm sau, Quan Triều Viễn tự mình đưa Tô Lam đến bệnh viện, người khám bệnh vẫn là Chung Vũ Lăng.


Trong phòng siêu âm, Chung Vũ Lăng cẩn thận kiểm tra cho Tô Lam, tim Tô Lam đập nhanh, thật sự lo lắng mình có vấn đề gì.


“Bác sĩ, có phải tôi thật sự có vấn đề gì không?”


Chúng Vũ Lăng cười.


“Không có vấn đề gì, khá tốt.”


Nghe thấy mình không làm sao, Tô Lam cũng yên tâm.


“Thế nhưng, bác sĩ, tôi và chồng tôi chuẩn bị mang thai đã rất lâu, mãi vẫn chưa có thai, là làm sao thế?”


Nghe thấy vấn đề này, tim Chung Vũ Lăng liền chậm lại nửa nhịp.


Cô bé ngốc, cô đã mang thai, chỉ là đứa bé mất rồi.


Thế nhưng, Chung Vũ Lăng đã hứa với Quan Triều Viễn là không nói sự thật cho Tô Lam.


Chung Vũ Lăng lấy giấy ăn đưa cho Tô Lam lau đi gel siêu âm trên bụng, đỡ cô ngồi dậy.
 
Chương 444


Chương 444


“Chuyện mang thai này không phải nói mang thai liền có thể mang thai, cô phải thả lỏng thoải mái, đừng cứ nghĩ mãi chuyện có con, quá căng thẳng không có lợi cho việc mang thai, hơn nữa không phải cô đau bụng kinh rất dữ dội sao?”


Tô Lam gật đầu.


“Đau bụng kinh dữ dội, hơn nữa kinh nguyệt luôn không chuẩn, thường xuyên bị trễ một chút.”


“Vậy thì đúng rồi, đau bụng kinh là do tử cung lạnh, máu kinh không thông, tử cung lạnh khó mang thai, mặc dù đây không phải là vấn đề gì lớn, nhưng để lâu cũng sẽ khiến cơ thể rất khó mang thai, thế nhưng, cũng không cần quá lo lắng, cô điều dưỡng tử tế là không sao.”


“Được, vậy thì cảm ơn bác sĩ”


Tô Lam mặc xong quần áo thì đi ra, Quan Triều Viễn chờ ở bên ngoài.


“Đi thôi, bác sĩ bảo tôi không sao”


“Vậy cô ra xe chờ tôi trước, tôi vào nhà vệ sinh”


“ừ”


Quan Triều Viễn đưa chìa khóa xe cho Tô Lam, cô liền đi thẳng xuống tầng.


Tô Lam vừa đi, Quan Triều Viễn liền đi thẳng vào phòng.


khám, Chung Vũ Lăng còn chưa đi, biết là chắc chắn anh sẽ vào hỏi.


“Tử cung của cô hồi phục rất tốt, những nơi khác cũng không có vấn đề gì, có thể làm chuyện vợ chồng rồi, thế nhưng, tốt nhất trong vòng nửa năm không nên có thai, vì tử cung từng bị thương một lần, muốn khôi phục hoàn toàn còn cần thời gian, nếu mang thai, có khả năng sẽ xảy thai.”


Quan Triều Viễn gật đầu, cũng có nghĩa là khoảng thời gian này nhất định phải tránh thai.


“Ngoài ra, thuốc tránh thai vẫn không nên cho cô ấy uống nữa, cơ thể cô ấy có chút bệnh vặt, cứ uống loại thuốc đó, rất có khả năng sẽ dẫn tới vô sinh.”


“Tôi biết rồi, cảm ơn”


Nghe thấy tiếng “cảm ơn” này, Chung Vũ Lăng lại giật mình, Chủ tịch Quan lại nói cảm ơn cô.


Trời ạ, mặt trời mọc từ hướng Tây.


Quan Triều Viễn ra khỏi phòng khám, đưa Tô Lam về nhà.


Chuyện khám lại cũng coi như đã kết thúc, thế nhưng, vân còn một vấn đề lớn hơn, tránh thai.


Nếu nói dối, thì nhất định phải nói dối nhiều lần để che đậy lời nói dối kia, quả thật Quan Triều Viễn sứt đầu mẻ trán.


Anh phải dùng cách gì, mới có thể khiến Tô Lam đồng ý tránh thai đây?


Tô Lam rất muốn sinh con, sao có thể đồng ý tránh thai chứ?


Thật sự là tâm phiền ý loạn!


Tối nay, Tô Lam vẫn vui vẻ ngâm chân như trước.


Khoảng thời gian gần đây, trên mạng bình luận rất nhiều về diễn xuất của cô, đều là khen ngợi diễn xuất của cô.


“Cái cảnh mẹ qua đời khiến tôi khóc thút thít, Tô Lam diễn quá hay, không giống diễn viên nào đó, khóc quá giả”


“Đoạn Lâm Sênh gặp Lâm Sinh lần đầu, biểu cảm trên mặt Lâm Sênh cực kỳ sống động”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom