Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1902


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1903


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1904


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1905


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1906


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1907


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


“Vợ à, trời đã tối rồi, em làm gì vậy, sao mà chậm chạp thế.” Tô Thương cười nói.  

“Em... Em ngủ đây.”  

Lý Nguyệt thuận miệng ứng phó, thực ra cô ấy đang tu luyện.    

“Được rồi.”   

Tô Thương đương nhiên biết vợ đang làm gì, trước đó anh ấy đã cảm nhận được luồng sóng chân khí trong phòng rồi, chỉ là anh ấy không muốn vạch trần vợ mình, rồi khẽ cười nói: “Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi ăn lẩu đi, anh không thể chờ được nữa rồi, vừa nghĩ tới vị tê cay của cửa tiệm kia, anh đã không nhịn được mà chảy nước miếng rồi đây này.”    

“Ừm, vâng.”    

Lý Nguyệt gật đầu, sau đó nói: “ Nhưng Tô Thương, anh ăn lẩu tê cay là được rồi, hôm nay em muốn ăn lẩu thường.”   

“Sao vậy, cái này không hợp với thói quen của em, không phải em thích ăn lẩu tê cay nhất sao?” Tô Thương nghi ngờ nói.  

“Em... Hôm nay em tới tháng, không ăn cay được, nếu không bụng sẽ khó chịu đó.” Lý Nguyệt giải thích, khuôn mặt xinh xắn của cô hơi ửng hồng.   

“M* ki*p!”   

Tô Thương biết được nguyên nhân, bỗng vô cùng khó chịu, nghiến răng nói: “Vợ ơi, có phải bà dì của em có ý kiến gì với Tô Tương anh không vậy, khó khăn lắm anh mới trở về, thế mà bà dì cũng tới theo, tức chết anh mất.”   

“Phù.”  

Lý Nguyệt không nhịn không được liền cười ra tiếng: “Đúng đúng đúng, chính là có ý kiến với anh đấy, anh muốn sao.”   

"Hừ, đêm nay anh muốn chiến đấu hăng hái một phen với bà dì của em, xem xem nó còn dám gây thêm phiền phức cho anh không.” Tô Thương hung hãn nói.  

“Em chê nha, Tô Thương, anh nói cái gì đó, có biết xấu hổ hay không thế.” Lý Nguyệt ngượng ngùng trợn mắt liếc nhìn Tô Thương một cái.  

“He he, anh đùa thôi mà vợ, không sao, không phải là mấy ngày thôi sao, anh nhịn được.”   

Tô Thương cười cười, đương nhiên không thể làm như vậy, sau đó nói: “Đi thôi, đi ăn lẩu thường thôi.”  
 
Chương 1908


“Ừm.”  

Lý Nguyệt khẽ gật đầu, sau đó hai người liền rời khỏi trang viên cùng nhau.  

Nhưng lúc này, Trương Thanh Thủy và Trương Mộ Cổ đi tới.   

“Tô thiếu gia.”  

“Tô đại thiếu gia.”  

Hai người thi nhau chào hỏi Tô Thương một cách vô cùng cung kính.   

“Ừm.”  

Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Trương Mộ Cổ, nghi ngờ hỏi: “À, anh Trương Mộ Cổ, trên mặt anh đã xảy ra chuyện gì thế, bị ai đánh vậy?”   

Trương Mộ Cổ nở một nụ cười lúng túng, nhấc ngón tay chỉ sang Trương Thanh Thủy bên cạnh.    

“Nó nói chuyện khó nghe, nói những lời không nên nói đấy.” Trương Thanh Thủy thành thật nói.   

“Ha ha, hiểu rồi, hiểu rồi.”   

Tô Thương nở một nụ cười như đã hiểu.   

Dựa vào lực của linh hồn anh ấy, đương nhiên có thể cảm nhận được tất cả chuyện xảy ra trong căn phòng kia.   

Chỉ là Tô Thương cũng không phóng thần thức của mình để nghe lén, dù sao thì  hai chị em bọn họ thì thầm to nhỏ, mình làm như vậy có vẻ không có đạo đức lắm.  

Tuy không nghe thấy, nhưng đại khái Tô Thương cũng đoán được rồi.  

Trước khi anh ấy đi ra, Trương Mộ Cổ đã nghi ngờ anh ấy làm chuyện gì đó không thể gặp người khác với Trương Thanh Thủy.    

Chắc là sau khi anh ấy đi, Trương Mộ Cổ lại nhắc đến, kết quả là bị chị gái Trương Thanh Thủy đánh cho một trận, đúng là đáng đời.   

“Lý Nguyệt.”   

***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Lúc này, Trương Thanh Thủy đi tới bên cạnh Lý Nguyệt, khoác lấy tay cô ấy, khẽ cười nói: “Nghe nói hai người muốn đi ăn lẩu, đưa mình đi cùng có được không?”   

“Đương nhiên là được rồi.”   

Lý Nguyệt cười cười, sau đó ân cần hỏi han: “Ca Ca, bây giờ cậu thấy thế nào, trí nhớ có khôi phục được chưa?”   

“Ừm, đã khôi phục rồi, hơn nữa bây giờ cảnh giới của tớ, cũng trở nên rất mạnh rồi.”  

Trương Thanh Thủy nhìn liếc sang Tô Thương, cười nói: “Tất cả những điều này đều là nhờ có Tô đại thiếu gia, nếu như không có anh ấy, tớ sẽ không hồi phục được nhanh như vậy đâu.”   

“Cậu và tớ là bạn tốt, em trai cậu cũng là anh em tốt của anh ấy, đây là điều anh ấy nên làm mà.”   

Lý Nguyệt cười một cái, sau đó tò mò hỏi: “Ca Ca, cậu nói cậu trở nên rất mạnh, thế cậu ở cảnh giới nào vậy?”   

“Võ tôn đỉnh phong.” Trương Thanh Thủy không giấu diếm gì, mà nói thẳng. 
 
Chương 1909


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cái gì!”  

“Võ tôn đỉnh phong!”  

Lý Nguyệt giật nảy người, không ngờ rằng mình và Trương Thanh thủy lại cùng một cảnh giới.   

“Ừm,tất cả là nhờ có sự giúp đỡ của Tô Thiếu gia, đã khiến năng lượng trong cơ thể của tớ tiêu hóa hết, như vậy mới có cơ hội đặt chân đến cảnh giới võ tôn đỉnh phong.”  Trương Thanh Thủy cười nói.  

Lý Nguyệt nghi ngờ nói: “Bản thân Tô Thương cũng chỉ mạnh hơn thiên tông một chút, sao anh ấy lại giúp cậu thăng cấp lên võ tôn đỉnh phong chứ.”   

“Tô thiếu gia mạnh hơn thiên tông một chút á?”   

Trương Thanh Thủy bỗng ngây ngẩn cả người, nghĩ mãi mà không rõ tại sao Lý Nguyệt lại có kiến thức này.   

Dưới núi Cửu Phong, đến nguyên anh đỉnh phong Tô thiếu gia cũng có thể giết được, thậm chí có thể so sánh với võ thánh đỉnh phong, đâu phải mạnh hơn thiên tông một chút đâu ta?   

“Lý Nguyệt, có phải cậu có nhầm lẫn gì đó với Tô thiếu gia không…” Trương Thanh Thủy đang chuẩn bị giải thích.  

Nhưng lúc này, Trương Mộ Cổ lại giật giật áo của cô ấy.   

Tô Thương cũng vội truyền âm nói: “ Chị Thanh Thủy, bây giờ Lý Nguyệt chưa biết thực lực của em.”   

“Nửa năm trước thông qua một chút lợi ích của cải biến giới luyện võ, em đã để cho cô ấy một bước lên mây đặt chân đến cảnh giới võ tôn, cô ấy không biết tất cả những điều này là do em làm.”    

“Lần này em trở lại Giang Bắc, cô ấy liền che giấu thực lực, chắc là muốn tìm cơ hội để gây bất ngờ cho em.”   

Tô Thương tiếp tục truyền âm nói: “Dù sao thì trong lúc rảnh rỗi, em có thể chơi với cô ấy một lát, mong chị Thanh Thủy sẽ thay em bảo vệ bí mật này, đừng nói cho cô ấy vội.”   

Sau khi nhận được truyền âm, Trương Thanh Thủy lạng lẽ gật đầu, coi như đã đồng ý.   

Đồng thời.  

Từ điểm này, Trương Thanh Thủy đã nhìn ra được, Tô Thương yêu chiều Lý Nguyệt đến mức nào.   

Chỉ có thực sự yêu một người, thực sự quan tâm một người con gái, thì mới có thể dung túng đối phương, cùng đối phương diễn kịch phải không nào?   

“Ca Ca, ban nãy cậu muốn nói gì thế?” Lúc này, Lý Nguyệt tò mò hỏi.  

“Tớ muốn nói là, lúc trước tớ có chút nhầm lẫn và thành kiến  với Tô thiếu gia.”  

Trương Thanh Thủy phản ứng rất nhanh, khẽ cười nói: “Bây giờ tớ mới biết, Tô thiếu gia là một người tốt.”  

“Chị Thanh Thủy quá khen rồi.”  

Tô Thương tiếp lời nói: “Thực ra, chị có thể mạnh lên như thế, hoàn toàn là do tố chất trời sinh của chị, thêm nữa lại có tài nguyên của Trương Vân Hải đã lãng phí trong hai năm qua, nên không liên quan gì đến em lắm.”   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1910


Qua lần nói chuyện với nhau này, Lý Nguyệt cũng coi như đã hiểu, thì ra chỉ là trùng hợp.  

“Tô Thương, thực ra em cũng rất lợi hại, em đã là người luyện võ rồi, anh yên tâm đi, em sẽ bảo vệ anh.” Lúc này, Lý Nguyệt giả vờ bản thân mình rất lợi hại.   

“Được được được, vợ à, em cũng là võ tôn đỉnh phong rồi, em là đẹp nhất vô địch nhất.”   

Tô Thương giả vờ giả vịt, sau đó thúc giục nói: “Chúng ta mau đi ăn lẩu đi, đi trễ người ta đóng cửa đó.”   

“Ừm.”   

Lý Nguyệt khẽ gật đầu, thực ra trong lòng thì vô cùng đắc ý.   

Không tin em rất lợi hại đúng không, hi hi, Tô Thương, đợi em tìm được cơ hội sẽ để anh mở mang một chút kiến thức về sự lợi hại của võ tôn!   

Sau khi trò chuyện xong, đám người Tô Thương liền rời khỏi trang viên nhà họ Tô.  

Bây giờ trong trang viên nhà họ Tô chỉ có một số người làm nhà họ Tô ở, phụ trách xử lý trang viên, phát tiền lương.  

Nhưng mà Tô Thương phát hiện trong trang viên có dấu vết hoạt động của một số người trẻ tuổi, ví dụ như trong thùng rác ở phòng khách có khoai tây chiên coca vân vân, còn có một chút đèn lấp lánh và bánh ngọt còn thừa.  

Nếu không ngoài dự đoán thì chắc có người tổ chức sinh nhật trong trang viên.  

Tô Thương không quan tâm, cũng không mắng người làm, bọn họ phục vụ nhà họ Tô nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, không đến mức bởi vì chút chuyện nhỏ này mà nổi giận lôi đình.  

Chỉ cần bọn họ không đánh nhau hay tổ chức các cuộc đấu ngoạn mục thì muốn làm gì cũng được, sau khi làm xong quét dọn sạch sẽ là được.  

Sau khi rời khỏi trang viên nhà họ Tô, Tô Thương lái một chiếc Porsche Cayenne phi nhanh trên đường.  

Màn đêm buông xuống, khoảng tám giờ tối, đám người đã tới ngoài quán lẩu.  

Ngay lúc ba người Tô Thương, Lý Nguyệt, Trương Thanh Thủy chuẩn bị tiến vào, Trương Mộ Cổ lại nói: "Tô đại thiếu gia, mọi người cứ đi ăn lẩu đi, tôi không đi.”  

"Sao vậy?" Tô Thương hỏi.  

"Tôi...”  

Trương Mộ Cổ gãi đầu, có chút lúng túng nói: "Tôi có hẹn với người khác đến nhà hàng sang trọng ăn cơm rồi.”  

"Ồ?”  

Tô Thương tò mò hỏi: "Hẹn ai, tôi có biết không, anh còn có người quen ở Giang Bắc?”  

"Trương Mộ Cổ, không phải là em đi tìm tôm cái của em đấy chứ?" Trương Thanh Thủy đã nhìn thấu.  

"Vâng... Không nói chuyện với mọi người nữa, tôi không có nhiều thời gian, đi trước đây." Trương Mộ Cổ để lại một câu rồi xoay người chạy.  

"Tên nhóc thối, đừng quên chỉnh chu lại bản thân, thay một bộ quần áo sạch sẽ, cắt tóc đi, cũng cạo râu luôn." Trương Thanh Thủy vội vàng nhắc nhở.  

"Em biết rồi.” 
 
Chương 1911


Trương Mộ Cổ thuận miệng đáp, rất nhanh đã biến mất ở trong bóng đêm, động tác cực nhanh.  

"Tôm cái?”  

Tô Thương thì nghi ngờ hỏi: "Tôm cái là gì, anh Mộ Cổ muốn đi ăn tôm?”  

"Tô Thương, ngay cả điều này mà anh cũng không biết, anh quê mùa quá đi, tôm chính là cái người sử dụng app trên mạng mà là nữ." Không chờ Trương Thanh Thủy trả lời, Lý Nguyệt bên cạnh đã giải thích.  

"Thì ra là như vậy.”  

Tô Thương gật đầu một cái, sau đó cười khổ: "Thanh niên bây giờ đúng là biết cách đặt tên, còn gọi là tôm cái chứ, làm anh cứ tưởng anh Mộ Cổ đang yêu đương với một con tôm.”  

"Ha ha, Tô Thương, anh không biết đâu, thật ra thì em cũng là tôm cái, Kỳ Kỳ cũng vậy.”  

Lý Nguyệt nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó nói: "Đúng rồi, nói đến Kỳ Kỳ, Tô Thương, hay là em gọi Kỳ Kỳ đến, hai ngày trước em ấy đã nói muốn ăn lẩu.”  

"Được." Tô Thương nhẹ nhàng gật đầu.  

Sau khi được Tô Thương đồng ý, Lý Nguyệt liền gọi điện thoại cho Lý Kỳ Kỳ.  

"Kỳ Kỳ, ăn lẩu, chỗ cũ, có tới không?" Lý Nguyệt cười nói.  

"Lẩu á, được nha được nha... Mà khoan, không được, chị, hôm qua sao chị không mời em ăn lẩu chứ, hôm nay em lại không có thời gian.”  

Trong điện thoại, Lý Kỳ Kỳ buồn bực nói: "Bây giờ em đang ở cùng với Đồng Đồng, cô ấy hẹn gặp một anh bạn trai trên mạng, người ta nói sẽ dẫn cô ấy đi ăn nhà hàng sang trọng, em cũng đi ăn chực.”  

"Oa, không ngờ Đồng Đồng lại tìm được bạn trai sớm hơn em, nhưng mà yêu qua mạng có đáng tin không?" Lý Nguyệt lo lắng hỏi.  

"Không biết.”  

Lý Kỳ Kỳ nói: "Đồng Đồng cũng lo lắng đối phương không đáng tin, cho nên mới dẫn em theo.”  

"Nếu như tên nhóc kia không phải người tử tế, bà đây sẽ đá gãy bảo vật gia truyền của anh ta, để anh ta không làm đàn ông được nữa." Lý Kỳ Kỳ hung dữ nói.  

"Kỳ Kỳ, em không thể dịu dàng hơn một chút sao, em xem em hung dữ như vậy, khó trách Đồng Đồng có bạn trai trước em, nếu chị là đàn ông, chị cũng không thích em.”  

Lý Nguyệt nói bằng giọng dạy dỗ: "Con gái thì phải dịu dàng, đừng suốt ngày bạo lực như vậy, em mà như thế, rất nhiều người đàn ông ưu tú đều sẽ xa lánh em.”  

"Chị, đừng nói nữa, em biết rồi." Trong điện thoại, Lý Kỳ Kỳ bĩu môi nói.  

"Ừ, được rồi, mấy đứa đi chơi đi, gặp phải phiền toái không giải quyết được thì lập tức gọi điện cho chị.”  

Lý Nguyệt nhắc nhở một câu, sau đó lại tò mò hỏi: "Người yêu qua mạng của Đồng Đồng có nói muốn mời các em ăn cái gì không?”
 
Chương 1912


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Chưa nói, nhưng người ta nói là sẽ ăn toàn những thứ ngon nhất cao cấp nhất của Giang Bắc.”  

Lý Kỳ Kỳ bên kia điện thoại đầy chờ mong, nói: "Nếu như thế, kiểu gì cũng phải ăn thịt bò bít tết của nước F, tôm hùm châu A, trứng cá muối biển sâu, sau đó kết hợp với rượu nho cao cấp, ha ha ha, nghĩ thôi đã thấy vui vẻ.”  

"Chị, nếu không chị cũng đừng đi ăn lẩu nữa, lẩu có cái gì ngon chứ, tới đây ăn tiệc lớn với em, ở cùng với chị em mới có cảm giác an toàn.”  

Lý Kỳ Kỳ nói tiếp: "Mấy lần trước đi chơi với chị luôn gặp phải đám cặn bã đui mù, đông người em không đánh lại được, nhưng vào lúc quan trọng, tiên nữ Giang Bắc sẽ luôn xuất hiện trừng trị kẻ ác.”  

"Nếu không phải tiểu tiên nữ Giang Bắc có võ công cao cường, vừa đẹp vừa giỏi, nói không chừng em còn nghĩ đó là chị đấy.”  

"Đừng nói lung tung.”  

Lý Nguyệt không ngờ một câu nói vô tình của em gái đã nói đúng sự thật, đột nhiên không biết làm sao, vội vàng nói: "Tô Thương trở về rồi, Ca Ca cũng ở đây, bọn chị đang ở trước cửa quán lẩu, không nói chuyện với em nữa.”  

"Cái gì, anh rể đã về ư, tốt quá, nửa năm không gặp, em cũng rất nhớ anh ấy!”  

Lý Kỳ Kỳ lập tức sáng mắt lên, nói tiếp: "Đợi em ăn tiệc lớn xong sẽ đi tìm anh chị.”  

"Đúng rồi, bạch tuộc thối ở cùng với anh chị đúng không, chị, chị phải cẩn thận một chút.”  

Lý Nguyệt không vui nói: "Chị cẩn thận cái gì?”  

"Cẩn thận bạch tuộc thối đó.”  

Lý Kỳ Kỳ nghiêm túc nhắc nhở: "Mặc dù em và cô ta không hợp nhau, nhưng không thể phủ nhận rằng bạch tuộc thối rất xinh đẹp, nhỡ may quyến rũ anh rể, chẳng phải chị sẽ có thêm một cô em gái sao?”  

"Lý Kỳ Kỳ, em nói bậy bạ cái gì vậy, ăn tiệc lớn của em!”  

Điện thoại của Lý Nguyệt đang bật loa, cho nên cảm thấy rất lúng túng, vội vàng cúp điện thoại, sau đó cười nói: "Ca Ca, Kỳ Kỳ là người nói không suy nghĩ, cậu đừng để ý.”  

"Không biết.”  

Trương Thanh Thủy mỉm cười, sau đó nói: "Lý Nguyệt, bây giờ tớ đã khôi phục trí nhớ, không cần dùng tên Trương Ngu Ca nữa, gọi tớ là Thanh Thủy là được.”  

"Thanh Thủy... Được." Lý Nguyệt cười đồng ý.  

Sau đó.  

Đám người Tô Thương đi vào quán lấy, thời gian này quá lẩu rất đông, không còn phòng trống.  

Tô Thương cũng lười sử dụng thân phận Tô đại thiếu gia của mình, vì vậy ba người liền ngồi ở đại sảnh, gọi một nồi lẩu uyên ương và một ít đồ nhúng.  

Lý Nguyệt đến tháng, không thể ăn cay, nếu không sẽ không chọn lẩu uyên ương, bởi vì sẽ cảm thấy không tôn trọng món lẩu.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1913


Thật là mạnh!   

Người đàn ông mới đi vào quá mạnh mẽ!   

Người này mặc Âu phục giày da, nhìn qua khoảng ba mươi tuổi, đầu đinh, Âu phục thẳng thớm.  

Dáng người anh ta cao lớn, thứ nổi bật nhất trên mặt chính là rãnh mũi, vẻ mặt hung ác, trong mắt tràn đầy sát khí, hoàn toàn khác biệt với bộ Âu phục đang mặc, khiến người ta cảm thấy giống đầu gấu mặc Âu phục.  

Dĩ nhiên những điều này đều không quan trọng, nếu như chỉ có như vậy thì vẫn chưa đủ để Tô Thương chú ý.  

Bây giờ.  

Tô Thương đã đặt chân đến cảnh giới Nguyên Anh, bí thuật và chí bảo có thể giúp anh giết chết được Nguyên Anh đỉnh phong.  

Nhưng người đàn ông này vừa đi vào quán lẩu đã khiến Tô Thương có cảm giác áp lực vô cùng mãnh liệt.  

Linh khí!   

Người tu chân!   

Hơn nữa còn là một thiên tài, cảnh giới chắc chắn đã vượt qua Nguyên Anh, hoặc là Hóa Thần hoặc là Độ Kiếp.  

Người này hoàn toàn có thực lực nghiền ép Tô Thương, sâu không lường được.  

Đối mặt với anh ta, Tô Thương căn bản không thể sinh ra suy nghĩa phản kháng, có thể nói là không có chút sức đánh trả nào.  

"Theo tin tức mà mình lấy được, năm đó Viêm Long Tiên đế đến Trái Đất đã đưa người tu chân mạnh mẽ ở Trái Đất đi, từ chuẩn tiên đế trở xuống, Trúc Cơ trở lên, không có một ai may mắn tránh khỏi.”  

Tô Thương âm thầm suy đoán: "Chỉ có mấy tên chuẩn tiên đế sử dụng phương pháp ẩn núp đặc biệt, nhưng Viêm Long Tiên đế biết Trái Đất vẫn có chuẩn tiên đế tồn tại, vì vậy vẫn luôn tìm kiếm, kết quả không thu hoạch được gì.”  

"Sau đó Tô Ma đặt chân đến cảnh giới chuẩn tiên đế, trở về đến Trái Đất, uy hiếp Viêm Long Tiên đế, Viêm Long Tiên đế không thể làm gì khác hơn là rời khỏi Trái Đất.”  

Tô Thương tiếp tục suy đoán: "Từ khi Viêm Long Tiên đế lấy được cánh cửa thời không, đưa cường giả trên Trái Đất đi, Trái Đất liền xuất hiện điềm rủi, người tu chân cảnh giới Trúc Cơ không được bước vào Kết Đan, nếu không sẽ gặp phải điềm rủi.”  

"Vì vậy người tu chân ở Trái Đất đã giảm sút, hai ngàn năm qua không còn người tu chân cảnh giới Kết Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Độ Kiếp xuất hiện.”  

Tô Thương nhìn về phía người đàn ông mặc Âu phục giày da, nói thầm: "Cho dù có thì cũng bởi vì nhận được chí bảo của chuẩn tiên đế cân bằng, có thể không phải sợ điềm rủi.”  

"Nhưng nếu giống quạt Thanh Phong của Quách Ý, cùng lắm chỉ có thể chống lại sức mạnh điềm rủi ở cảnh giới Nguyên Anh, nói cách khác Quách Ý cầm quạt Thanh Phong trong tay chỉ có thể đặt chân đến Nguyên Anh đỉnh phong, nếu cưỡng ép đột phá đến Hóa Thần, chắc chắn sẽ bị điềm rủi phản phệ, đau đớn đến mức không muốn sống.”  

Tô Thương tiếp tục suy nghĩ: "Nhưng rõ ràng thực lực của người này đã vượt qua Nguyên Anh, mình lại không nhìn thấu, chắc chắn trên người anh ta phải có chí bảo của chuẩn tiên đế chân chính!”  
 
Chương 1914


"Hơn nữa khí tức và uy áp kinh khủng như vực sâu như biển này... không phải người này là chuẩn tiên đế chứ?”  

"Linh khí sắp hồi phục, có chuẩn tiên đế đã không ngồi yên được nữa, muốn ra tay rồi?”  

Nghĩ tới đây, Tô Thương hơi nhếch khóe miệng lên, trong lòng ổn định không ít.  

Chuẩn tiên đế đến từ Trái Đất, tất nhiên sẽ bảo vệ Trái Đất, nếu có chuẩn tiên đế ra mặt, xác suất linh khí hồi phục thành công sẽ gia tăng rất nhiều.  

Lúc Tô Thương đang quan sát người đàn ông mặc Âu phục, ánh mắt của đối phương bỗng nhiên nhìn về phía Tô Thương, ngay sau đó sắc mặt biến đổi, trong mắt đầy vẻ cung kính.  

Nhưng rất nhanh, vẻ cung kính này lại biến mất, thay vào đó là bất mãn, anh ta khẽ nhíu mày.  

"Người trẻ tuổi, cậu là ai?" Lúc này, giọng nói của người đàn ông mặc Âu phục vang lên ở trong đầu Tô Thương.  

Truyền âm linh hồn.  

Tô Thương lấy lại tinh thần, cũng dùng truyền âm linh hồn, nghiêm túc nói: "Tại hạ là Tô Thương.”  

"Tô Thương?”  

Người đàn ông mặc Âu phục tiếp tục truyền âm: "Cảnh giới Nguyên Anh, lại tên là Tô Thương, chẳng lẽ cậu chính là Tô Thương nổi tiếng khắp thiên hạ gần đây?”  

"Đúng thế.”  

Tô Thương nói: "Nhưng chuyện tôi làm còn chưa đủ để chấn động thiên hạ, cảnh giới của tiền bối mới thật sự có thể khiến thiên hạ khiếp sợ.”  

"Cậu biết cảnh giới của tôi?" Người đàn ông mặc Âu phục khẽ nhíu mày.  

"Chuẩn tiên đế." Tô Thương nói ra phán đoán của mình.  

"Cậu nhìn ra được kiểu gì, với thực lực bây giờ của cậu sợ rằng còn chưa đủ để làm được.”  

"Đoán.”  

Tô Thương nhếch miệng lên nói: "Người tu chân trên Trái Đất xuất hiện đứt đoạn, sợ rằng cũng chỉ có chuẩn tiên đế mới có thực lực vượt xa Nguyên Anh thôi.”  

"Chàng trai, cậu rất thông minh, cũng biết không ít.”  

Người đàn ông mặc Âu phục hơi híp mắt, lạnh lùng truyền âm: "Nhưng tôi nói cậu thông minh cũng không hoàn toàn đúng.”  

"Sở dĩ tôi hóa trang thế này là để che giấu thân phận, cậu nói thẳng ra không kiêng kỵ như vậy, đoán được cảnh giới của tôi, không sợ tôi giết người diệt khẩu sao?”  

"Anh sẽ không làm vậy đâu.”  

Tô Thương lắc đầu nói: "Bây giờ linh khí sắp bắt đầu hồi phục, tôi là người quan trọng nhất, chỉ có tôi mới có thể mở hồi phục linh khí.”  

"Nực cười!”  

Người đàn ông mặc Âu phục lạnh lùng nói: "Cậu là cái thá gì, thật sự cho rằng giải quyết mấy tên tép riu ở núi Cửu Phong là đã thành người quan trọng lắm rồi ư?” 
 
Chương 1915


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Tôi nói cho cậu biết, tôi chỉ cần búng tay một cái là có thể tiêu diệt được mười tên vô dụng đến Trái Đất kia rồi!”  

"Đừng giả vờ nữa, anh sẽ không dám đâu." Tô Thương không chút kiêng kỵ nói.  

"Vì sao tôi không dám giết?”  

"Viêm Long Tiên đế biết Trái Đất có chuẩn tiên đế mà vẫn phái mười tên thuôc hạ đến Trái Đất, đương nhiên sẽ còn có chiêu khác.”  

Tô Thương khẽ cười nói: "Theo tình hình mà tôi hiểu, trong cơ thể của mười người kia đã bị Viêm Long Tiên đế tác động, nếu chuẩn tiên đế ra tay sẽ bị bại lộ tung tích.”  

"Chờ đến khi Viêm Long Tiên đế đích thân tới Trái Đất, ra tay khiến chuẩn tiên đế không còn chỗ ẩn trốn, chắc chắn sẽ bị ông chém chết.”  

"Tôi tin anh cũng đã nhìn ra, cho nên mới mặc cho mười người kia làm xằng làm bậy ở Trái Đất." Tô Thương cười nói.  

"Cậu cũng biết không ít nhỉ.”  

Người đàn ông mặc Âu phục lạnh lùng nói: "Đúng như lời cậu nói, tôi không thể ra tay.”  

"Người tu chân Trái Đất bị gián đoạn, dựa theo suy đoán của Viêm Long Tiên đế, chuẩn tiên đế không xuất hiện thì sẽ không có ai làm gì được mười tên thuộc hạ của ông ta.”  

"Đáng tiếc, ông ta không nghĩ tới việc cậu sẽ đặt chân đến Nguyên Anh, lại có sức chiến đấu mạnh mẽ, hơn nữa đám thuộc hạ kia của ông ta lại không hòa thuận, để cậu chiếm được lợi thế.”  

Người đàn ông mặc Âu phục lạnh nhạt nói: "Nói như vậy, Tô Thương, đúng là cậu có công lao không thể bỏ qua.”  

"Tiền bối quá khen.”  

Tô Thương cười nói, tuy anh sẽ không cố gắng lấy lòng, nhưng vẫn nên khách khí một chút.  

"Cậu cảm thấy tôi đang khen cậu? Ha ha, cậu còn chưa xứng!”  

Người đàn ông mặc Âu phục lạnh lùng nói: "Hãy khai ra đúng sự thật, ai nói cho cậu cậu là mấu chốt của linh khí hồi phục?”  

"Tô Ma.”  

Tô Thương không hoảng hốt không vội vàng truyền âm: "Có lẽ có thể gọi ông ta là Huyết Ma.”  

"Hóa ra là lão già đó, ông ta nói như vậy sao...”  

Người đàn ông mặc Âu phục nghe được tên của Tô Ma thì lập tức trầm tư, sau đó lạnh lùng truyền âm: "Tô Thương, cậu đi ra ngoài với tôi, tôi rất muốn nhìn xem rốt cuộc cậu có gì đặc biệt mà lại là mấu chốt để mở linh khí hồi phục!”  

Nghe thấy vậy, Tô Thương nhíu mày lại, lập tức đề cao cảnh giác, xem ra người đàn ông mặc Âu phục này không có ý tốt.  

"Làm sao, không muốn đi ra ngoài?”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1916


"Tiền bối, từ từ đã."  

Tô Thương lộ ra một nụ cười khổ, đành phải thỏa hiệp nói: "Ra ngoài thì ra ngoài, đừng để kinh động những người khác là được."  

"Tôi chờ cậu ở ngoài!"  

Sau khi bí mật truyền âm, người đàn ông mặc  u phục liền nhanh chân đi ra khỏi quán lẩu.  

Đưa mắt nhìn người đàn ông mặc  u phục đi xa, sắc mặt Tô Thương trở nên khó coi, đang tính toán ứng phó ra sao.  

Người đàn ông mặc  u phục này, đã thừa nhận cảnh giới của mình, chính là chuẩn tiên đế cường đại.  

Dù là Tô Thương vận dụng toàn bộ thủ đoạn, cũng không có cách nào chống lại anh ta, thất bại chắc sẽ rất thảm hại, thậm chí hoàn toàn không thể so sánh được.  

"Anh ta biết Tô Ma, lại là chuẩn tiên đế ở trái đất, chắc là sẽ không ra tay quá nặng với mình đâu, có lẽ chỉ là muốn thăm dò mình một chút mà thôi."  

"Được rồi, cùng lắm là bị anh ta đánh cho một trận, mình ở đây còn không ít dược tài, nếu bị thương thì cũng không phải vấn đề gì lớn."  

Nghĩ đến đây, Tô Thương trong lòng thoải mái hơn một chút.  

"Tô Thương, anh đang nhìn gì vậy." Lúc này, Lý Nguyệt đã nhận ra Tô Thương khác thường.  

"Không nhìn gì hết." Tô Thương thuận miệng nói ra.  

"Ừ."  

Lý Nguyệt cũng nhìn thoáng qua bóng lưng người đàn ông mặc  u phục  rời đi, hiếu kỳ nói: "Người kia thật kỳ quái, đến thì đến, sao mà chưa ăn lẩu đã đi rồi."  

"Có lẽ là cảm thấy quá nhiều người đó."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó nói: "Lý Nguyệt, anh vừa nhìn thấy một người quen, anh ra ngoài một lát, mọi người cứ ăn trước đi nhé."  

"Người quen nào vậy, đừng nói là con gái đó nha, được lắm Tô Thương, có phải anh muốn lén lún hẹn hò sau lưng em phải không?" Lý Nguyệt nghi ngờ nói.  

Hẹn hò?  

Chị hai à, anh phải đi chịu đòn đây, hiểu chưa hả?  

Tô Thương trong lòng một bụng oan uổng, bên ngoài lại trấn an nói: "Vợ à, em đừng suy nghĩ nhiều, chỉ là một bạn học cũ mà thôi, đã lâu không gặp rồi."  

"Là thế à, vậy thì anh đi đi, đi sớm về sớm nha." Lý Nguyệt cười nói.  

"Ừm."  

Sau khi được vợ cho phép, Tô Thương lại cùng Trương Thanh Thủy gật đầu ra hiệu, sau đó liền đứng dậy rời đi khỏi tiệm lẩu.  

Giờ này phút này.  

Bên ngoài tiệm lẩu, trên đường phố xa hoa lộng lẫy, hết sức phồn hoa.  

"Đi theo tôi!"  

Người đàn ông mặc  u phục đứng ở bên ngoài, sau khi nhìn thấy Tô Thương, liền nhún người nhảy lên, Tô Thương thì theo sát phía sau.  

Tất nhiên.  

Người đàn ông mặc  u phục không hề sử dụng toàn lực, nếu không thì ngay lập tức đã có thể vượt xa Tô Thương rồi.  

Cứ như vậy, sau hai phút đồng hồ.  
 
Chương 1917


Người đàn ông mặc  u phục và Tô Thương, một người trước một người sau, đi vùng ngoại ô núi Lạc Hà ở Giang Bắc.  

Nơi này ít ai lui tới, ban ngày gần như không có người nào, buổi tối càng không cần nhắc tới rồi.  

"Tô Thương."  

Lúc này, người đàn ông mặc  u phục dừng bước lại, quay người nhìn về phía Tô Thương, mở miệng nói ra: "Lần đầu tiên nhìn thấy cậu, quả thực làm tôi giật cả mình, tôi còn tưởng rằng cậu là cậu chủ Tổ Long bệ hạ của tôi."  

"Vẻ ngoài của các cậu, thật sự là quá giống nhau, nhưng thực lực đúng là cách biệt một trời một vực, chắc chắn không phải là cậu chủ của tôi."  

Người đàn ông mặc  u phục nói tiếp: "Tôi nhập thế đã một khoảng thời gian, hành động của cậu tại núi Cửu Phong, tôi có nghe thấy."  

"Cậu rất được đó nha, nhiệt huyết bất diệt, biết giữ gìn trái đất, là một người trẻ tuổi vô cùng tốt, nếu như hàng tỷ thanh niên ở trái đất này, ai cũng đều giống như cậu, thì người Ngoại Vực sao dám đặt chân vào trái đất này nửa bước chứ?"  

Người đàn ông mặc  u phục giọng điệu bình thản, chậm rãi nói: "Vì thế cậu không cần phải lo lắng, hôm nay cho dù là nguyên nhân gì, tôi cũng sẽ không giết cậu."  

"Chỉ có điều, nếu cậu không thể làm cho tôi hài lòng, thì chuyện đau đớn thể xác là điều không thể tránh khỏi."  

Người đàn ông mặc  u phục cười nói: "Tôi cũng sẽ không bắt nạt cậu, mà sẽ áp chế cảnh giới, lấy cảnh giới Nguyên anh đỉnh phong quyết đấu với cậu, tôi biết cậu chỉ là nguyên anh sơ kỳ, cái này đối với cậu mà nói cũng không công bằng, nếu như cậu có ý kiến gì, có thể nói ra, tôi..."  

"Tôi có ý kiến."  

Nghe được lời người đàn ông mặc  u phục nói, Tô Thương xác nhận những lời người này vừa nói giống như chính mình phỏng đoán, người này chỉ là thăm dò, cũng không muốn giết mình, thế là liền thả lỏng rất nhiều, mở miệng nói ra: "Tiền bối, tôi chỉ là nguyên anh sơ kỳ, ông dùng cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong đến đánh tôi, quả thực là bắt nạt người mà, ông có thể hay không..."  

"Không thể."  

Người đàn ông mặc  u phục trực tiếp ngắt lời nói: "Đêm nay, tôi chính là muốn bắt nạt cậu đó, lấy đỉnh phong đánh sơ kỳ."  

"Vậy ông để cho tôi đưa ra ý kiến làm cái gì chứ?" Tô Thương tức giận nói.  

"Là tôi để cho cậu ý kiến, nhưng tôi có nói sẽ đồng ý sao?" người đàn ông mặc  u phục phát ra giọng nói từ linh hồn chất vấn.  

???  

Cmn.  

Tóm lại là do mình ngây thơ hả.  

Tô Thương tức xạm mặt lại, sau đó nói: "Được, tiền bối, đỉnh phong thì đỉnh phong, ông muốn đánh tôi thì cứ việc nói thẳng, quanh co lòng vòng làm gì."  

"Vậy thì tôi bắt đầu."  

Người đàn ông mặc  u phục lộ ra một nụ cười, sau đó hai tay bấm quyết, bắt đầu áp chế cảnh giới của mình.  

Ngay lập tức, khí tức trên người anh ta, áp chế lại, sau đó chỉ còn ở cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong thôi.  

Chỉ có điều.  

Cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong của người đàn ông mặc  u phục này so với Hóa Thần sơ kỳ còn cường đại hơn, dù sao anh ta là chuẩn tiên đế mà.  

Nếu là Nguyên Anh đỉnh phong bình thường, Tô Thương cũng không thèm để ý, dễ dàng có thể đối phó được.  

Nhưng đối mặt người đàn ông mặc  u phục, anh lại không dám xem thường, cảnh giác nói: "Tiền bối, chúng ta quyết đấu, có thể sử dụng chí bảo được không."  

"Tất nhiên có thể."
 
Chương 1918


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người đàn ông mặc  u phục tự tin nói: "Cậu có thể tùy tiện dùng, tôi cũng không cần, nếu không thì bắt nạt cậu quá rồi, hơn nữa nếu tôi sử dụng chí bảo của chuẩn tiê đế, cậu cũng không thể so sánh được, lập tức có thể bắt cậu quỳ xuống đất."  

"Được, tôi dùng, anh không cần dùng, đây chính là anh nói nha, không được đổi ý!" Tô Thương nói ra.  

"Tất nhiên, lời nói của đại trượng phu, tứ mã nan truy!" Người đàn ông mặc  u phục nghiêm túc nói.  

"Ha ha, nếu là như vậy, thì có thể đánh được rồi!"  

Tô Thương nhếch miệng lên, sau đó liền đem khí tức của mình toàn bộ thể hiện ra ngoài.  

Nguyên anh sơ kỳ, linh khí bao phủ toàn hiện trường, ngay lập tức,hào quang hoàn toàn được mở ra.  

"Cậu ẩn tàng thủ đoạn, cũng không tệ, tôi vừa đi vào tiệm lẩu, thế mà cậu phát hiện được đầu tiên, tôi còn tưởng rằng cậu là người bình thường nữa đó."  

Người đàn ông mặc  u phục thoải mái cười nói: "Nguyên anh sơ kỳ, có thể củng cố được linh khí cường đại như thế, gần như có thể so với Nguyên Anh đỉnh phong bình thường được rồi, tôi thừa nhận cậu là thiên tài, dù là chiến sĩ tiền Tần ở hơn hai ngàn năm trước, danh sách thiên tài chắc chắn cũng có một chỗ của cậu, có lẽ nếu cùng cảnh giới thì tôi cũng chưa hẳn là đối thủ của cậu."  

"Chỉ có điều, bây giờ đối thủ của cậu, là người đang áp chế cảnh giới, lại vượt ra khỏi mấy cái cảnh giới nhỏ của cậu đó nha!"  

Vừa nói xong, người đàn ông mặc  u phục liền thả người tiến lên, linh khí trên nắm tay tràn ngập, đón nhận Tô Thương.  

Ầm!  

Sau một giây, quyền đầu của hai người va chạm.  

Một dư âm chiến đấu kinh khủng tản ra bốn phía đẩy ra xung quanh, cây cối xung quanh lập tức bị bẻ gãy.  

Đúng lúc này, có hai bóng người nhanh chóng lướt đến, xa xa nhìn thấy cảnh này.  

Hai người này chính là Quách Ý cùng ông chủ gia tộc Nam Cung, Nam Cung Ngự.  

Trước đó ở núi Cửu Phong, bọn họ tuân theo mệnh lệnh của Tô Thương,  đi tới Giang Bắc trước một bước.  

Vừa rồi hai người bọn họ đang tu luyện ở núi Lạc Hà, cảm nhận được sóng linh khí cường đại, liền ra đến xem thử.  

"Khí tức thật mạnh, là cậu chủ!" Nam Cung Ngự thấy được Tô Thương, nhất thời nói ra: "Cậu chủ đang cùng người khác chiến đấu!"  

"Cậu chủ!"  

Quách Ý thấy vậy, đang chuẩn bị lấy ra quạt Thanh Phong tiến lên hỗ trợ, có điều chợt nhìn thấy người đàn ông mặc  u phục đó, nhất thời mặt mũi tràn đầy kinh ngạc: "Anh... anh Bạch Khởi?"  

Bạch Khởi!  

Không sai, cái người đàn ông mặc  âu phục đang áp chế cảnh giới đánh nhau với Tô Thương, chính là sát thần Bạch Khởi!  

Bạch Khởi là chuẩn tiên đế, với

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1919


Trước đó, lúc Quách Ý cùng Nam Cung Ngự đi vào núi Lạc Hà, Bạch Khởi liền chú ý đến, chỉ là không có hứng thú với Nam Cung Ngự, mà chỉ là để ý đến Quách Ý.  

Bởii vì trên người Quách Ý, có khí tức của sư phụ anh ấy là Huyền Vi chân nhân, khí tức của Quỷ Cốc Tử, vì thế Bạch Khởi liền âm thầm định ngày hẹn với Quách Ý.  

Quách Ý sau khi biết được thân phận của Bạch Khởi, lấy ra quạt Thanh Phong chứng minh thân phận của mình, nhận được thiện cảm với Bạch Khởi, lúc này, anh ấy liền tặng cho Quách Ý rất nhiều dược liệu cổ cùng nhiều vật liệu hiếm thấy.  

Bạch Khởi đối với cái tiểu sư đệ mới nhập môn này, có thể nói là cực kỳchăm sóc, vô cùng yêu mến.  

Phải biết rằng, những dược liệu cổ và những vật liệu hiếm thấy này, đừng nói đến những sư huynh đệ khác, mà ngay cả sư phụ Huyền Vi chân nhân, cũng đều không có được.  

Đêm nay Bạch Khởi thay đổi âu phục ngay ngắn, lúc đầu định đưa tiểu sư đệ cùng đi ăn lẩu.  

Chỉ là Quách Ý muốn tu luyện, nâng cao thực lực của mình, nên liền từ chối, vì thế Bạch Khởi đành phải đi một mình.  

Giờ này phút này.  

Quách Ý nhìn thấy sư huynh Bạch Khởi lại đang đánh nhau với cậu chủ,   

vì thế, mới không vội vàng.  

"Sư huynh áp chế cảnh giới, chắc hẳn ngẫu nhiên gặp cậu chủ, đang thử thăm dò cậu chủ thôi."  

Quách Ý nhẹ nhàng cười một tiếng, thầm nghĩ trong lòng: "Xem tiếp đi, tôi ngược lại rất là hiếu kỳ, cậu chủ cuối cùng là mạnh thế nào, đánh thắng được sư huynh hay không."  

"Quách Ý!"  

Nam Cung Ngự bên cạnh không nhận ra Bạch Khởi, giờ phút này lo lắng nói ra: "Thực lực của người kia, chắc là mạnh hơn cậu chủ một chút, chúng ta ra tay một lượt đi, nếu như cậu chủ chết, chúng ta đã ký khế ước linh hồn rồi thì cũng sẽ chết theo đó!"  

"Đừng vội."  

Quách Ý lại cười nói: "Cái người đàn ông mặc  u phục kia tôi biết, anh ấy sẽ không làm tổn thương cậu chủ đâu, chúng ta ở chỗ này quan sát là được rồi."  

"Thế à."  

Nam Cung Ngự nghe nói như thế, đột nhiên thở dài một hơi, sau đó cũng không vội nữa.  

Cùng lúc đó.  

Nơi xa, người đàn ông mặc  u phục Bạch Khởi cùng Tô Thương sau khi chạm tay một cái, nhất thời xuất hiện hoang mang ngắn ngủi.  

"Ha ha, tiền bối, anh đã sống đến gần hết đời rồi, quá khứ chắc nhiều chua xót hơn nhiều so với người bình thường, quyền pháp này của tôi, đối với anh ngược lại cũng có một chút khắc chế đó nha."  

Tô Thương thấy vậy, thừa thắng xông lên: "Bách Thế Luân Hồi quyền!"  

Cùng lúc đang nói chuyện, Tô Thương lại lần nữa đánh ra một quyền, trực tiếp đập vào lồng Ngực Bạch Khởi.  

Ầm!  

Dựa theo tiếng vang trầm đục đó, Bạch Khởi đang đứng ở trạng thái hoang mang, không để ý nên đã bị Tô Thương một quyền đánh bay.  
 
Chương 1920


Có điều, ngay thời khắc quan trọng, Bạch Khởi đã kịp phản ứng, ngưng tụ linh khí tiếp nhận, thật sự không hề bị thương.  

"Luân Hồi!"  

Sau khi ổn định thân hình, Bạch Khởi nhìn chăm chú Tô Thương, thoáng có chút kinh ngạc: "Không ngờ quyền pháp này của cậu, lại có ý cảnh luân hồi, ngược lại là tôi xem nhẹ cậu rồi đó, thử lại đi!"  

Vừa nói xong, Bạch Khởi thả người tiến lên, toàn thân tràn ngập sát ý, cười lạnh nói: "Ý cảnh luân hồi quả nhiên không tồi, nhưng mà trong chiến đấu thì sát ý là quan trọng nhất, cái gì mà ý cảnh, cũng không sánh bằng sát ý, tôi chính là sát thần, sát ý từng giết hại hàng vạn sinh linh, có thể phá vạn pháp!"  

Sát Thần!  

Bạch Khởi!  

Tô Thương đã nhận ra được sự tồn tại của Quách Ý, tất nhiên cũng nghe được cuộc nói chuyện của Quách Ý và Nam Cung Ngự ở phía xa, biết được thân phận của người đàn ông mặc  u phục.  

Anh ấy chính là sát thần đệ nhất thời tiền Tần, Vũ An Quân, Bạch Khởi!  

"Cậu chủ, không cần hoảng hốt, anh ấy là Bạch Khởi, là đồng môn của tôi, anh ấy rất tốt với tôi."  

Lúc này, Quách Ý dùng linh hồn truyền âm nói: "Anh ấy chắc chắn sẽ không tổn thương anh, anh cứ việc sử dụng toàn lực là được."  

"Ừm."  

Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó lại lần nữa sử dụng Bách Thế Luân Hồi quyền, chiến đấu với Bạch Khởi.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Sau một giây, quyền đầu của hai người va chạm, không một động tác thừa, tạo thành động tĩnh đặc biệt lớn.  

Bạch Khởi đã có phòng bị rồi, tại khoảnh khắc tiếp xúc với quyền đầu của Tô Thương, giữ vững bản tâm, nên không tiếp tục bị ý cảnh luân hồi ảnh hưởng nữa.  

Còn với Tô Thương, mặc dù sát ý Bạch Khởi phi thường khủng bố, hoàn toàn có thể ảnh hưởng linh hồn, để đối thủ kinh hồn bạt vía, không dám tham chiến, chắc chắn sẽ rơi vào hạ phong.  

Nhưng Tô Thương có được linh hồn của Tiên Đế, sát ý của Bạch Khởi cũng giống như thùng rỗng kêu to mà thôi.  

Cứ như vậy, Tô Thương cùng Bạch Khởi đánh bất phân thắng bại, cũng tính là cân sức ngang tài.  

Bốn phía cây cối đều bị hủy hết, dưới mặt đất đều xuất hiện vô số cái  hố sâu do quyền đấu đập xuống tạo thành, điều này đủ để chứng minh trận đánh này kịch liệt thế nào rồi.  

Khoảng mười mấy phút sau, tinh khí của Tô Thương tiêu hao khá nhiều, cảm thấy không thể tiếp tục tiêu tan lâu dài được nữa, liền có ý định lấy ra chí bảo.  

Trước lúc này, anh điều động toàn bộ lực lượng, đánh ra một quyền.  

Ngay sau đó, Tô Thương cùng Bạch Khởi cùng nhau bay rớt ra ngoài, sau khi ổn định thân hình, hai người cách xa nhau chừng mười mét, bốn mắt nhìn nhau.  

"Tô Thương, cậu rất mạnh, mạnh ngoài dự liệu của tôi, tôi vốn cho rằng tôi dùng sức mạnh của cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, thì rất nhẹ nhàng có thể áp chế cậu, nhưng không ngờ rằng, cậu thế mà có thể đánh tay đôi được với tôi."
 
Chương 1921


Bạch Khởi nhìn về phía Tô Thương, trong mắt lộ ra một nụ cười khen thưởng, sau đó cười nói: “Có điều, dù sao nguồn linh khí của cậu cũng không bằng tôi, nếu vẫn tiếp tục đánh thế này thì chỉ cần đánh khoảng 300 hiệp nữa, cậu chắc chắn thua không thể nghi ngờ."  

"Mặc dù cậu thua, nhưng lại nhận được lời khen của tôi, tuy bại nhưng mà rất vinh dự đó."  

"Bạch Khởi tiền bối, bây giờ nói thắng thua, có phải là quá sớm hay không?"  

Tô Thương khóe miệng nhếch lên một vị nụ cười, sau đó nói ra: “Đừng quên, tôi có thể vận dụng chí bảo, còn anh thì không thể."  

"Thì sao chứ?"  

Bạch Khởi nhẹ nhàng cười một tiếng, không thèm quan tâm nói: "Với cảnh giới của cậu, có thể có vũ khí cường đại gì chứ, cho dù có sử dụng, cũng không làm gì được tôi."  

"Chi bằng cậu thủ động chịu trói, thành thành thật thật để tôi đánh một trận, có lẽ tôi sẽ cân nhắc đến chuyện vì cậu biết chủ động, mà ra tay nhẹ một chút." Bạch Khởi thoải mái cười nói, rõ ràng hôm nay chính là muốn đánh Tô Thương.  

"Nhìn vậy nhưng không phải vậy nha."  

"Nhìn chí bảo của tôi đây, tháp Hư Không!"  

Tô Thương nhếch miệng lên, sau đó vừa động suy nghĩ, liền lấy ra tháp Hư Không.  

Vù!  

Tháp Hư Không vừa ra, trong chốc lát, liền có hàng vạn ánh sáng chiếu xuống, bao trùm lấy Tô Thương.  

Cái này ánh sáng, chính là mẫu khí của vạn vật, vạn pháp bất xâm, tản ra uy thế kinh khủng.  

"Cái gì!"  

Sau khi nhìn thấy tháp Hư Không, Bạch Khởi đột nhiên sắc mặt biến đổi, khiếp sợ nói ra: "Đế khí của vị thông thiên đại nhân kia, vậy mà trong tay cậu sao!"  

"Ha ha, Bạch Khởi tiền bối, xem ra tin tức liên quan tới tôi, anh nghe được vẫn là quá ít, nếu không chắc chắn phải biết lá bài tẩy của tôi là tháp Hư Không chứ."  

Tô Thương cười cười, sau đó nói tiếp: "Có điều, tôi còn có một cái chí bảo, trước đó vô tình lấy được, bởi vì tôi chưa tìm hiểu được lai lịch của nó, nên đã lâu lắm không sử dụng rồi."  

"Bạch Khởi tiền bối, anh thật có phúc, hôm nay tôi cũng sẽ đem nó ra, để để anh thưởng thức một chút."  

Vừa nói xong, Tô Thương liền động suy nghĩ, nói ra: "Chìa khóa của Đông phủ, ra đi!"  

Vù!  

Trong lúc đó, một chí bảo cùng loại phóng ra từ trong cơ thể Tô Thương, lơ lửng giữa không trung, tản ra uy thế kinh khủng, làm người sợ hãi.  

"Cái...cái gì, chí bảo cường đại như thế, thế mà cậu không chỉ có một cái thôi sao!"
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom