Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1862


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


Lý Nguyệt và Trương Ngu Ca sau khi nhìn thấy người đàn ông mang cái trống da thú lớn thì đều bị dọa cho phát sợ.  

Cho dù Lý Nguyệt bây giờ cũng đã là một cao thủ luyện võ thì phản ứng đầu tiên của cô ấy vẫn là hoảng sợ.  

Dù sao thì cô ấy cũng là một bước lên trời, đạt được cảnh giới võ tôn chỉ trong vòng nửa năm, cho nên các phản xạ theo bản năng rất khó để từ bỏ được.  

Về phần Trương Ngu Ca thì càng hoảng sợ hơn nữa, lúc trước đã bị người đàn ông này dọa cho chạy mất dép.  

Lúc này cô ấy mặt mũi trắng bệch núp sau lưng Lý Nguyệt, có thể nhìn ra được là cô ấy đang thật sự hoảng sợ.  

Nhưng mà.  

Sau khi Tô Thương nhìn rõ mặt của người đang đến đó thì anh liền nở một nụ cười.  

Bởi vì người đàn ông mang cái trống da thú này không phải ai khác, chính là Trương Mộ Cổ.  

Lần tạm biệt trước, đã là nửa năm trước rồi, không ngờ Trương Mộ Cổ vậy mà vẫn đang ở Giang Bắc.  

Sau khi nhận ra Trương Mộ Cổ, Tô Thương cũng không tiến lên trước, mà tiếp tục đứng ở phía sau Lý Nguyệt và Trương Ngu Ca, anh muốn dạy dỗ Trương Ngu Ca một chút.  

Cô ấy không phải sợ Trương Mộ Cổ sao, vậy thì cứ để Trương Mộ Cổ dọa cô ấy cho đã đi, xem cô ấy còn dám phách lối như vậy nữa không. 
 
Chương 1863


"Cậu cậu cậu...cậu sao lại đuổi đến đây rồi, cút đi, đừng lại gần tôi, nếu không...nếu không tôi báo cảnh sát đó!" Lúc này, Trương Ngu Ca căng thẳng nói.  

"Chị!"  

Trương Mộ Cổ để cái trống da thú xuống đất, nhìn Trương Ngu Ca rồi kích động nói: "Em là Mộ Cổ, là em trai ruột của chị, chị không nhận ra em sao?"  

"Ai là chị của cậu, đừng gọi bậy bạ, cậu cũng không tự nhìn xem mình già thế nào rồi, mà còn không biết xấu hổ gọi tôi là chị, tôi làm gì lớn tuổi như vậy chứ!"  

Trương Ngu Ca tuy sợ hãi nhưng vẫn cứng miệng nói: "Già như cậu có khi còn làm ông nội tôi được luôn rồi, còn giả bộ còn trẻ gì chứ!"  

"Phì, không đúng, cậu còn lâu mới là ông nội của tôi, chúng ta không có quan hệ gì hết, cậu mau đi đi, đừng ép tôi phải báo cảnh sát!" Trương Ngu Ca lại uy hiếp lần nữa.  

"Chị, em năm nay mới 26 tuổi thôi, còn chị thì để em tính xem."  

Trương Mộ Cổ suy nghĩ một lát sau đó nói: "Chị 29 tuổi, chị, em thật sự là em trai của chị mà, chị chính là chị gái của em!"  

"29 tuổi?"  

Trương Ngu Ca dường như rất để ý đến chuyện tuổi tác, thế là nghiến răng nói: "29 tuổi chẳng phải sắp qua 30 tuổi rồi sao, cậu mới là 29 tuổi, tôi rõ ràng mới có 21 tuổi thôi!"  

"Chị, chuyện tuổi tác sau này về nhà hãy nói sau, cha và ông nội sẽ kể cho chị nghe."  

Trương Mộ Cổ tiến lên trước, nói: "Chị bây giờ không nhận ra em chắc chắn là đã bị Tây Môn Long Hổ Tiếu làm cho bị thương ở đầu rồi, đi theo em đi chị, em đưa chị về Phượng Dương khám."  

"Cái đồ biến thái điên khùng, cút đi, ai muốn theo cậu về nhà chứ!" Trương Ngu Ca hoảng sợ lùi lại về sau mấy bước.  

"Chị, tình hình bây giờ của chị khá nghiêm trọng rồi, em chỉ đành ép chị quay về nhà thôi, em đắc tội rồi."  

Nói xong, Trương Mộ Cổ liền tiến lên trước, trực tiếp vác Trương Ngu Ca lên vai của mình.  

"Cậu là đồ biến thái, tôi không quen cậu, mau thả tôi xuống, Lý Nguyệt, cứu tớ!" Trương Ngu Ca bị dọa cho khóc thét, vừa khóc vừa đánh vào người Trương Mộ Cổ.  

Nhưng mà.  

Trương Mộ Cổ lại không hề để ý, cứ thế vác chị gái của mình đi.  

"Cậu đứng lại!"  

Lý Nguyệt đã lấy lại bình tĩnh, hơn nữa bản thân cô ấy là một cao thủ siêu mạnh, cho nên không cần thiết phải sợ.  

Thế là.  

Cô ấy lấy hết dũng khí, nghiến răng nói: "Thả cô ấy xuống, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!"  

"Tôi không đánh con gái."  

Trương Mộ Cổ nhìn Lý Nguyệt nhưng bước chân không hề dừng lại, anh ấy chuẩn bị rời khỏi nơi này.  

"A, đồ biến thái đáng chết, không không không, ông nội, cầu xin ông thả tôi ra, tôi thật sự không phải chị gái của ông, hu hu hu." Trương Ngu Ca hoảng sợ đến phát điên rồi, không ngừng khóc hu hu.  

"Chị, chị đừng sợ, em sẽ không làm chị bị thương đâu, về đến nhà rồi chị sẽ biết hết tất cả."  
 
Chương 1864


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trương Mộ Cổ khẽ nói: "Đến lúc đó chị muốn đánh em thì đánh, em chắc chắn sẽ không đánh trả lại, ai bảo chị là chị của em làm gì."  

Nói xong, Trương Mộ Cổ liền bước tới bên cạnh cái trống da thú, dùng chân đá nó lên không trung, sau đó lại dùng cánh tay khéo léo, chuẩn xác của mình kẹp lấy cái trống da thú bự kia, rồi định nghênh ngang rời đi.  

"Hừ!"  

"Không biết tốt xấu!"  

Lý Nguyệt thấy vậy, thực sự không nhịn được nữa rồi, cô ấy định ngưng tụ chân khí dạy dỗ Trương Mộ Cổ một phen.  

Nhưng mà lúc này, cô ấy bỗng nhiên nhớ tới Tô Thương vẫn còn đang đứng ở phía sau, nếu như mình sử dụng chân khí há chẳng phải đã để lộ ra thực lực rồi sao.  

"Che giấu thực lực thú vị như vậy, trong lòng mình luôn mừng thầm, mình còn chưa chơi chán nữa mà."  

Lý Nguyệt thầm nghĩ: "Tô Thương cũng biết võ công, mặc dù không bằng mình, nhưng cũng không yếu."  

"Chi bằng để Tô Thương ra tay trước, đợi đến khi anh ấy không đánh lại thì mình mới ra mặt, đến lúc đó anh ấy nhìn thấy thực lực của mình rồi, chắc chắn sẽ vô cùng ngạc nhiên cho mà coi, thậm chí có khi còn cảm thấy xấu hổ nữa, ha ha ha."  

Nghĩ đến đây, Lý Nguyệt liền không kiềm được mà nở một nụ cười, sau đó nói: "Tô Thương, anh nhanh đi cứu Ngu Ca đi, không thể để cô ấy bị tên biến thái kia mang đi được."  

Trương Ngu Ca đang bị Trương Mộ Cổ vác ở trên vai cũng nhớ tới Tô Thương, liền vội vàng nói: "Tô Thương, tôi sai rồi, lúc nãy tôi không nên nói với anh như vậy, anh giúp tôi đi, cầu xin anh đó."  

Lúc này.  

Cả cơ thể của Trương Ngu Ca đang nằm vắt vẻo trên vai của Trương Mộ Cổ, mặt hướng về phía Tô Thương.  

Tô Thương có thể nhìn thấy rõ ràng nổi kinh hoàng và hoảng sợ trong đôi mắt của cô ấy, anh cảm thấy cô ấy bị trừng phạt như vậy cũng đủ rồi.  

Bởi vậy.  

Tô Thương liền mở miệng nói: "Vốn dĩ chuyện này tôi định không xen vào, nhưng nể mặt vợ tôi, cộng thêm thái độ cầu xin của cô cũng không tệ, thôi bỏ đi, tôi giúp cô một lần vậy."  

Tiếp theo đó, Tô Thương khẽ cười nói: "Trương Mộ Cổ, được rồi, dừng lại đi, đừng dọa chị cậu nữa."  

"Hử?"  

Trương Mộ Cổ liền dừng bước, sau khi xoay người lại nhìn thấy Tô Thương, thì biểu cảm lập tức trở nên vui mừng, kích động nói: "Tô đại thiếu gia, thật sự là anh sao, anh đến đây lúc nào vậy?"  

Trương Mộ Cổ từ lúc xuất hiện  thì toàn bộ sự chú ý của mình đều dồn vào Trương Ngu Ca, cho nên mới không để ý đến những người ở xung quanh.  

Vừa rồi, anh ấy nghe Lý Nguyệt và Trương Mộ Cổ kêu lên tên của Tô Thương thì anh ấy cũng chỉ nghĩ là trùng hợp trùng tên mà thôi.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1865


Trương Mộ Cổ đặt cái trống da thú xuống, đưa tay gãi gãi sau gáy, lúng túng nói: "Xin lỗi Tô đại thiếu gia, tôi nhìn thấy chị tôi rồi, tôi quá kích động, cho nên..."  

"Không cần giải thích, tôi hiểu mà."  

Tô Thương chỉ về phía Trương Ngu Ca, sau đó khẽ cười nói: "Anh thả chị gái anh xuống trước đi, cứ khiêng như vậy, cô ấy cũng khó chịu lắm."  

Nghe thấy lời của Tô Thương, Trương Mộ Cổ mới phản ứng lại, vội vàng đặt Trương Ngu Ca xuống, đồng thời nhẹ giọng nói: "Chị, xin lỗi, lúc nãy em thô lỗ quá."  

Trương Ngu Ca sau khi đứng vững lại thì nhìn Trương Mộ Cổ một cái rồi vội vàng chạy thật nhanh trốn sau lưng của Lý Nguyệt.  

Trương Mộ Cổ thấy vậy liền nở một nụ cười khổ, chị gái không nhận ra anh ấy rồi, đây mới là điều khiến anh cảm thấy khó chịu trong lòng.  

"Anh Mộ Cổ."  

Lúc này, Tô Thương tiến lên, dò hỏi: "Anh Mộ Cổ, nửa năm này đã xảy ra chuyện gì rồi, sao anh lại đến Giang Bắc, còn lôi thôi lếch thếch nữa chứ, một thanh niên trẻ tuổi như vậy mà nhìn giống như lão già sáu bảy mươi tuổi vậy."

"Haiz, chuyện này nói ra thì dài lắm."  

Trương Mộ Cổ thở dài một hơi, sau đó rủ rỉ nói: "Nửa năm trước, sau khi anh rời khỏi núi Võ Đang, thì tôi liền đi theo anh Phú Quý đến Giang Bắc chơi."  

"Thành Phượng Dương và Giang Bắc hoàn toàn là hai nơi khác nhau cho nên tôi muốn đi trải nghiệm con người, phong cảnh ở Giang Bắc một chút, muốn thử ăn những món ăn vặt ở đó như thế nào."  

Trương Mộ Cổ lại nói: "Nhưng mà, ngày thứ ba sau khi tôi tới Giang Bắc thì Giang Bắc liền tổ chức một cuộc thi lựa chọn tiết mục xuất sắc nhất, gọi là  m thanh hay nhất ở Giang Bắc."  

"Tôi và anh Phú Quý sau khi nghe thấy tin này liền lập tức nhảy cẫng lên, đây không phải là dành riêng cho chúng tôi hay sao?"  

"Dựa vào tiếng trống của tôi, cùng với tiếng kèn Xô- na của anh Phú Quý, nếu như tham gia  m thanh hay nhất ở Giang Bắc thì há chẳng phải chuyện dễ dàng nhất trên đời sao?"  

Trương Mộ Cổ nói tiếp: "Thế là, tôi và anh Phú Quý cùng chuẩn bị mấy ngày liền, mỗi ngày đều luyện tập cho đến khuya, thấm thoát đã đến ngày tuyển chọn bắt đầu rồi."  

"Tôi vác theo trống da thú, anh Phú Quý cầm theo chiếc kèn Xô- na, hai người chúng tôi tràn đầy tự tin tham gia  m thanh hay nhất Giang Bắc, kết quả..."  

Nói đến đây, Trương Mộ Cổ liền dừng lại một lúc, có hơi chút xấu hổ.  

Tô Thương thấy vậy, nhịn không được bèn suy đoán nói: "Bị loại khỏi buổi thử giọng rồi?"  

"Ừm."  

Trương Mộ Cổ kinh ngạc hỏi: "Tô đại thiếu gia, chúng tôi bị loại, xác xuất nhỏ như vậy, mà anh cũng đoán ra sao?"  

Xác..xác suất nhỏ?  

Người anh em, anh đang nghiêm túc sao?  

Hai người các anh, một người thì đánh trống, một người thì thổi kèn Xô-na, đều là những âm thanh không bình thường chút nào, bị loại không phải là chuyện nằm trong khả năng dự đoán sao.  

Nếu như hai người không bị loại vậy thì  m thanh hay nhất ở Giang Bắc chính là có vấn đề bên trong rồi.  

Tô Thương nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Trương Mộ Cổ, cuối cùng không đành mà nói rõ sự thật, mà chỉ nói: "Anh Mộ Cổ, chuyện này không phải là điều quan trọng, quan trọng là tiếp theo là sao vậy, anh nói tiếp đi."  

"Được."
 
Chương 1866


Trương Mộ Cổ gật đầu nói: "Sau khi chúng tôi bị loại, không lâu sau, thì có người ở núi Côn Luân tới, bọn họ muốn đón tôi và anh Phú Quý đi đến núi Côn Luân tu luyện."  

"Anh Phú Quý đi rồi, sau khi tôi suy nghĩ một hồi thì tôi không có nhận lời."  

Trương Mộ Cổ nói: "Lúc đầu anh cho tôi một suất thưởng, tôi tu luyện hệ thống luyện võ, thế như chẻ tre, lại thêm tôi đến từ nhà họ Trương ở thành Phượng Dương, bản thân tôi có nguồn tài nguyên tu luyện, có đi đến núi Côn Luân hay không cũng không có ý nghĩa gì lớn."  

"Sau khi anh Phú Quý đi rồi, tôi cũng không rời khỏi Giang Bắc mà tìm một nơi bắt đầu tu luyện, thỉnh thoảng cũng đi ra ngoài nếm thử đồ ngon vật lạ của Giang Bắc."  

Nói đến suất thưởng, Trương Mộ Cổ liền cảm kích nói: "Tô đại thiếu gia vẫn phải cảm ơn anh nhiều vì đã cho tôi cơ hội này, nếu không tôi chắc chắn không có cách gì đạt được thành tựu như bây giờ."  

"Ha ha, anh Mộ Cổ khách sáo rồi, thiên phú của anh vốn dĩ không tệ, cái suất thưởng này cho anh là đúng rồi."  

Tô Thương cười nói: "Nhưng mà, anh Mộ Cổ, tu luyện thì tu luyện, anh tốt xấu gì cũng phải cạo râu đi chứ, chỉnh đốn lại mình, anh nhìn xem anh bây giờ như ông già vậy, nhìn thấy Trương Mộ Cổ còn trực tiếp chạy đến ôm người ta, người có thể không nghĩ anh biến thái được sao."  

"Có lý, có thời gian tôi chỉnh lý mình lại mới được."  

Trương Mộ Cổ có chút ngượng ngùng, sau đó nhìn sang Trương Ngu Ca, nói tiếp: "Tô đại thiếu gia, chị ấy thật sự là chị gái Trương Thanh Thủy của tôi, không phải là nhìn giống nhau, chỉ là bây giờ chị ấy bị mất đi trí nhớ rồi, không nhận ra tôi nữa."  

"Anh chắc chứ?" Tô Thương lúc này cũng đang nghĩ tới chuyện này, có phải là nhận lầm người rồi không.  

"Chắc."  

Trương Mộ Cổ nói như đinh đóng cột: "Chị gái tôi ở trong lông mày bên phải có một nốt ruồi nho nhỏ, không nhìn kỹ thì không cách nào phát hiện ra được."  

"Tôi vừa nhìn kỹ chị ấy thì đúng là bên trong lông mày bên phải của chị ấy cũng có một nốt ruồi giống với chị gái của tôi như đúc."  

Trương Mộ Cổ nói tiếp: "Trên thế gian nay, có thể có hai người trông giống nhau, nhưng tuyệt đối không thể ngay cả nốt ruồi cũng mọc ở vị trí giống nhau được, cho nên tôi mới dám chắc chị ấy chính là chị gái Trương Thanh Thủy của tôi."  

"Thì ra là vậy."  

Tô Thương gật đầu, xem ra phát đoán của Trương Mộ Cổ không hề sai, Trương Ngu Ca quả thực chính là chị ruột của anh ấy.  

"Được nha!"  

Lúc này, Trương Ngu Ca đã phản ứng lại, chỉ vào mặt của Tô Thương, chỉ trích nói: "Tô Thương, thì ra là anh quen với tên biến thái này, hừ, quả nhiên, nồi nào thì úp vung đó, biến thái thì chơi với tra nam, hai người các anh thật xứng với câu thành ngữ hồ bằng cẩu hữu*!"  

*"Hồ bằng cẩu hữu" là cụm từ dùng để chỉ những người bạn không tốt, dùng ở thời hiện đại mang nghĩa tiêu cực.  

"Đợi chút, tôi hiểu rồi, Tô Thương, anh được đấy, ngoan ngoãn thú nhận đi, tên biến thái này có phải là do anh cố ý sắp đặt, mục đích là muốn chơi xấu tôi đúng không!"  

Trương Ngu Ca tức giận nói: "Tôi với anh không thù không oán, lần trước gặp nhau không phải chỉ là nói anh là một tên công tử bột thôi sao, anh có cần thiết phải bày mưu tính kế..."  

Trương Ngu Ca đang nói, Tô Thương liền ra tay, anh khẽ giơ tay lên đưa một luồng linh khí tiến vào cơ thể của cô ấy. 
 
Chương 1867


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một giây sau, giọng nói của Trương Ngu Ca bỗng im bặt, trong nháy mắt liền rơi vào hôn mê, cả cơ thể mềm nhũn muốn ngã xuống.  

Trương Mộ Cổ thấy vậy, thì bước nhanh đến phía trước đỡ lấy Trương Ngu Ca, ôm chị gái mình vào lòng.  

"Ồn ào quá, nói huyên thuyên không ngừng."  

Tô Thương ngoáy ngoáy lỗ tai, sau đó nói: "Anh Mộ Cổ, tôi cho chị anh ngủ một lúc trước, đợi sau khi làm rõ đầu đuôi sự việc này rồi thì sẽ làm cho cô ấy tỉnh lại, anh yên tâm đi, linh khí của tôi đối với cô ấy chỉ có lợi chứ không có hại."  

"Ừm, được, Tô đại thiếu gia làm việc, tôi đương nhiên an tâm rồi." Trương Mộ Cổ cười nói: "Kỳ thực, tôi lúc nãy cũng tính đánh ngất chị ấy, nhưng tôi không dám, tôi sợ sau khi chị ấy hồi phục trí nhớ sẽ đánh tôi bầm dập."  

"Ha ha, bây giờ thì anh không cần lo lắng nữa, tôi thay anh làm rồi." Tô Thương cười to sảng khoái.  

"Tô Thương, rốt cuộc là chuyện như thế nào vậy?" Lúc này, Lý Nguyệt ở bên cạnh nghi hoặc nói.  

"Vợ à."  

Tô Thương nhìn sang Lý Nguyệt, sau đó đem đầu đuôi câu chuyện kể rõ ràng cho Lý Nguyệt nghe.  

"Trương Ngu Ca không phải là người gốc Giang Bắc, cũng không phải đến từ nhà họ Trương ở Giang Bắc sao? Người này thật sự là em trai cậu ấy sao?"  

Lý Nguyệt sau khi nghe xong liền cẩn thận suy nghĩ một lát rồi nói: "Nghe các anh nói như vậy, thì em cảm thấy thân thế của Ca Ca quả thực có chút kỳ lạ."  

"Em chính là hai năm trước quen biết cậu ấy, lúc trước cậu ấy không ở Giang Bắc, em nghe bác Trương nói, Ca Ca vẫn luôn sống ở nước ngoài, hai năm gần đây mới về nước."  

"Nhưng mà trong quá trình tiếp xúc, em phát hiện ngoại ngữ của Ca Ca rất tệ, thậm chí không biết chút gì về ngoại ngữ cả, một người sinh sống ở nước ngoài 20 năm sao lại không hiểu tiếng nước ngoài chứ."  

Lý Nguyệt nói tiếp: "Nhưng mà em cũng không để ý, em và Ca Ca lúc ở bên nhau cũng không trò chuyện về mấy vấn đề này, cô ấy rất thích chụp ảnh, cho nên chúng em thường nói về cái này hơn."  

"Tô Thương, ý của anh là Ca Ca mất trí nhớ rồi, sau đó được bác Trương nhặt đem về nhà họ Trương?" Lý Nguyệt nghi hoặc nói.  

"Anh không rõ."  

Tô Thương lắc đầu, sau đó cười nói: "Chúng ta đoán tới đoán lui cũng chẳng có ý nghĩa gì, muốn biết rõ chân tướng sự việc, thì đi đến nhà họ Trương hỏi là biết ngay."  

"Ừm."  

Lý Nguyệt nghe vậy, bèn gật đầu nói: "Em biết nhà họ Trương ở đâu, nó cách đây không xa, em dẫn các anh qua nhé."  

"Được."  

Tô Thương nhìn sang Trương Mộ Cổ, nói: "Anh Mộ Cổ, vác chị anh lên, cùng đi nhé."  

"Nhà họ Trương chăm sóc chị gái anh lâu như vậy, cũng không có làm hại cô ấy, đến nay cô ấy vẫn là còn là trinh nữ."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1868


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1869


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1870


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1871


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1872


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1873


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1874


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1875


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1876


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1877


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1878


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1879


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1880


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1881


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom