Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1882


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1883


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1884


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1885


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1886


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1887


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1888


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1889


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1890


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1891


Nửa năm trước, Tô Thương lúc đang ở Giang Bắc, thu nhận không ít thuộc hạ, như thần y Hoa Thời Mạc, ông chủ họ Đổng, Đổng Văn Thắng,.. chỉ là nửa năm nay gần như đều không có liên lạc.  

Trương Vân Hải tại Giang Bắc có chút danh tiếng, mặc dù là giả nhân giả nghĩa, nhưng cũng tính là có sức ảnh hưởng người khác.  

Bây giờ.  

Tô Thương giải quyết Trương Vân Hải, mấy chuyện như giải quyết hậu quả thế này chắc chắn giao cho họ sẽ làm tốt hơn.  

Có điều Hoa Thời Mạc là thầy thuốc, trị bệnh cứu người thì ông ấy am hiểu, nhưng xử lý loại chuyện này, rõ ràng không thông thạo, vì thế Tô Thương mới liên lạc với ông chủ nhà họ Đổng, Đổng Văn Thắng.  

"Cậu... Cậu chủ!"  

Đổng Văn Thắng ở đầu dây bên kia điện thoại, cực kỳ kích động, hơi thở như muốn dồn dập, rất cung kính nói ra: "Chuyện của cậu tại núi Cửu Phong, tôi đã nghe nói rồi, không ngờ mới trôi qua nửa năm mà cậu đã đặt chân đến cảnh giới Nguyên Anh, còn giết mấy tên cao thủ Ngoại vực nữa, chúc mừng cậu chủ."  

Đổng Văn Thắng là ông chủ nhà họ Đổng, mặc dù nội bất xuất ngoại bất nhập, nhưng đối chuyện trong giới luyện võ lại cực kỳ chú ý.  

Mà tất cả những chuyện Tô Thương làm, vang động thiên hạ, có lẽ chỉ có những người như Lý Nguyệt, không thường xuyên ra ngoài mới không biết được thôi.  

"Hả, tin tức truyền nhanh như vậy à, đến ông cũng biết rồi." Tô Thương khẽ cười nói.  

"Đó là tất nhiên rồi."  

Đổng Văn Thắng vẫn rất kiêu ngạo nói: "Cậu chủ, cậu không biết đó thôi, bây giờ ở chợ đen Cửu Môn cũng đang bàn luận về chuyện của cậu, cậu đã được tôn sùng là lãnh tụ của giới luyện võ rồi đó!"  

"Ha ha, chỉ là hư danh mà thôi."  

Tô Thương cười lắc đầu, sau đó nói: "Lần này tôi điện thoại cho ông là có việc sắp xếp cho ông đây."  

"Cậu chủ xin cứ nói, thuộc hạ nhất định dốc hết toàn lực!" Đổng Văn Thắng hưng phấn nói.  

Bây giờ Tô Thương, là một đại nhân vật nổi tiếng khắp thiên hạ, có thể đi theo người chủ này, rõ ràng là vinh hạnh của ông ấy, rất nhiều người muốn chen vỡ đầu, cũng không có được cơ hội như vậy.  

Bản thân mình nhất định phải biểu hiện tốt một chút, tranh thủ làm tốt chuyện mà cậu chủ giao phó, để đổi lấy niềm vui cho cậu chủ.  

"Rất đơn giản thôi."  

Tô Thương cười cười nói: "Ông chủ nhà họ Trương, Trương Vân Hải, chắc hẳn ông biết chứ."  

"Biết, tôi có gặp qua ông ấy vài lần, ông ấy là người lương thiện nổi tiếng ở Giang Bắc nổi danh người lương thiện, mấy năm trước làm hội trưởng hội từ thiện ở Giang Bắc, là một người tốt." Đổng Văn Thắng nói như thật.  

"Tôi bây giờ đang ở nhà họ Trương, Trương Vân Hải đã bị tôi giết rồi, ông đến giải quyết hậu quả mấy chuyện này đi." Tô Thương phân công nói.  

"Cái...cái gì."  

Đổng Văn Thắng cực kỳ kinh ngạc, cười khổ nói: "Cậu chủ, Trương Vân Hải không hề có bối cảnh gì đặc biệt, nhưng danh tiếng của ông ấy tốt như vậy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, cậu sao lại..."  

"Ai nói cho ông biết ông ta là người tốt?"  
 
Chương 1892


Tô Thương ngắt lời nói: "Ông tranh thủ thời gian đến đây một chuyến đi, hỏi thăm một chút người làm nhà họ Trương, chắc chắn sẽ có một nhận thức hoàn toàn mới về Trương Vân Hải đó."  

"Còn nữa, tôi không thích giải thích, tôi nói ông làm cái gì, thì ông cứ việc làm theo, đừng hỏi lung tung này kia, lần sau không được lặp lại chuyện này nữa!" Tô Thương lạnh lùng nói ra, sau đó liền cúp điện thoại.  

"Vâng vâng vâng, thuộc hạ đáng chết."  

Đổng Văn Thắng giật nảy mình, vội vàng mở miệng, có điều lại phát hiện Tô Thương đã dập máy.  

"Mình thật lắm miệng mà!"  

Đổng Văn Thắng cất điện thoại di động, vỗ vào miệng mình một cái, sau đó lo lắng nói ra: "Người dâu, chuẩn bị xe, qua biệt thự nhà họ Trương!"  

...  

Một bên khác.  

Tô Thương cất điện thoại di động vào vòng tay chứa đồ, sau đó trầm giọng nói ra: "Ra đi, đừng núp trên lầu nữa!"  

Vừa nói xong, tên người làm lúc trước nói chuyện với Lý Nguyệt, liền nơm nớp lo sợ từ trên lầu đi xuống.  

"Bái...bái kiến Tô thiếu gia."  

Cái tên hạ nhân này vội vàng quỳ xuống đất, run rẩy cuống họng khẩn cầu: "Tô thiếu gia, tất cả chuyện này đều là do Trương Vân Hải sắp xếp, tôi chỉ là bị ông ta uy hiếp mà thôi, vì thế mới làm việc cho ông ta, cầu xin Tô thiêu gia tha cho tôi một mạng."  

"Cậu bây giờ đang phủi sạch tội lỗi cũng mình đó hả."  

Tô Thương mặt trầm như nước nhìn chăm chú người này, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tôi thấy ngoại trừ Trương Vân Hải ra, cậu là người mạnh nhất nhà họ Trương, chắc chắn đã làm rất nhiều chuyện ác cho Trương Vân Hải, cậu tên là gì."  

"Tiểu nhân tên là Chu Kim, thật ra là bị Trương Vân Hải ép buộc, ông ta truyền thụ võ công cho tôi, chính là vì để cho tôi thay ông ta làm việc, tôi..."  

"Được rồi, tôi không muốn nghe cậu giải thích."  

Tô Thương lạnh lùng ngắt lời nói: "Trương Vân Hải làm những chuyện ác kia, cậu chắc chắn là người hiểu rõ nhất, chờ chút nữa sẽ có người đến tìm cậu, cậu tốt nhất phối hợp với ông ấy, công khai tất cả những chuyện ác mà Trương Vân Hải đã làm, nếu như làm tốt chuyện này, có lẽ tôi sẽ cân nhắc tha cho cậu một mạng đó."  

"Tô thiếu gia xin yên tâm, tôi nhất định toàn lực phối hợp."  

Chu Kim nói tiếp: "Trong tay của tôi có một quyển sổ, phía trên có ghi chép những của cải mà Trương Vân Hải đã vơ vét được ở Giang Bắc."  

"Còn nữa, con người Trương Vân Hải này, trong lòng cực kỳ bi3n thái, lúc trước khi thu thập máu trong lần đầu tiên của mấy cô gái đó, có giữ lại 20 cái video, đều là do tôi giữ lại, có thể xem như chứng cứ." Chu Kim nói bổ sung.  

"Như thế thì tốt."  

Tô Thương thản nhiên nói: "Người đến xử lý chuyện nhà họ Trương là ông chủ họ Đổng, Đổng Văn Thắng, sau này cậu đi theo bên cạnh Đổng Văn Thắng đi."  

"Thực lực của ông ấy, tất nhiên không bằng cậu, nhưng cậu phải nhớ kỹ, tôi không giờ phút nào không ở đây hết, nếu để cho tôi biết cậu chạy trốn, hoặc là không nghe theo mệnh lệnh của Đổng Văn Thắng, tôi tất nhiên sẽ có biện pháp tìm được cậu, dù là cậu có chạy trốn tới rừng sâu núi thẳm, cũng đừng hòng sống yên ổn, hiểu chưa?!"  

"Tôi đã hiểu rồi." Chu Kim vội vàng đáp ứng.  

"Ừm."  

Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó liền dẫn Lý Nguyệt, Trương Mộ Cổ, cùng rời khỏi biệt thự nhà họ Trương.
 
Chương 1893


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ba người sau khi đi không bao lâu, Đổng Văn Thắng liền sốt ruột vội vàng hoảng hốt chạy tới.  

Chu Kim không dám thất lễ, toàn bộ hành trình đều phối hợp với Đổng Văn Thắng.  

Sau khi hỏi thăm tình hình một lúc, Đổng Văn Thắng giật nảy cả mình, hoàn toàn không thể tin vào tai của mình.  

"Nhà từ thiện lớn nhất Giang Bắc, Trương Vân Hải, thế mà tại sau lưng làm nhiều chuyện ác như vậy, thật không thể chấp nhận được"  

"Tin tức này nếu bị truyền đi, chỉ sợ không chỉ có Giang Bắc, có lẽ cả nước sẽ như chim vỡ tổ, hạng mục tìm kiếm tin tức nhiều nhất, chắc chắn là chuyện này rồi."  

...  

Sau khi chuyện của Trương Vân Hải giao cho Đổng Văn Thắng, Tô Thương không hề hỏi tới nữa.  

Lúc này.  

Đoàn người Tô Thương đã về tới trang viên nhà họ Tô, Lý Nguyệt tìm một cái phòng, nói là muốn nghỉ ngơi một lúc, thật ra là muốn tu luyện.  

Trước khi tu luyện, cô còn ở trong phòng nói một mình, nói muốn hù chết Tô Thương.  

Mà Tô Thương, thì ở trong phòng của mình, đưa Trương Thanh Thủy từ trong vòng tay chứa đồ phóng ra, chuẩn bị ra tay trợ giúp Trương Thanh Thủy khôi phục trí nhớ cùng thực lực.  

Còn về Trương Mộ Cổ, bởi vì lo lắng cho chị gái, vì thế đứng bên ngoài căn phòng của Tô Thương, đi qua đi lại, hết sức lo lắng.  

Lúc này.  

Tô Thương đứng bên cạnh giường, nhìn thấy Trương Thanh Thủy nằm ở trên giường, lộ ra một nụ cười.  

"Trí nhớ thì tương đối dễ dàng khôi phục, dù là mình không ra tay, chỉ cần không tiếp tục sử dụng dược liệu của Trương Vân Hải nữa thì trong vòng nửa tháng có thể khôi phục trí nhớ rồi."  

Tô Thương nói tiếp: "Nếu mình ra tay, nhiều nhất hai tiếng, thì cô ấy vừa có thể một lần nữa trở thành Trương Thanh Thủy, vừa nhớ kỹ toàn bộ ký ức hai năm này làm Trương Ngu Ca."  

"Cái tên  Trương Ngu Ca này, miệng lưỡi quá đáng ghét rồi, hy vọng sau khi trí nhớ của cô khôi phục lại, trở thành Trương Thanh Thủy, thì thái độ cải thiện với tôi một chút."  

Nói xong, Tô Thương liền hai tay bấm quyết, bắt đầu khôi phục trí nhớ cho Trương Thanh Thủy...

Quá trình này là khá buồn tẻ nhàm chán, chỉ cần dùng linh khí, từng chút từng chút dọn sạch những dượu liệu cặn bã trong đầu Trương Thanh Thủy.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1894


Cùng lúc đó, Trương Thanh Thủy đột nhiên ngồi dậy, từ từ mở mắt, trong đôi mắt không còn dáng vẻ ngây thơ, không rành chuyện đời của Trương Ngu Ca nữa, thay vào đó là một vẻ cực kỳ lạnh lùng.  

"Anh là người ở đâu, sao tôi lại ở chỗ này, nói!"  

Ánh mắt Trương Thanh Thủy, đột nhiên nhìn vào ngắm Tô Thương, mặt trầm như nước hỏi Tô Thương.  

Có điều Tô Thương vẫn không trả lời, cô ấy liền hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ thống khổ, ôm đầu nhìn như đau đến không muốn sống nữa.  

"Ah!"  

Trương Thanh Thủy nhịn không được mà phát ra một tiếng kêu thảm, nước mắt nhanh chóng rơi xuống.  

...  

Lúc này.  

Ngoài cửa.  

Trương Mộ Cổ nghe được tiếng kêu của chị mình, đột nhiên sắc mặt biến đổi, cực kỳ lo lắng.  

"Chị!"  

Trương Mộ Cổ muốn đẩy cửa vào, có điều nghĩ đến chuyện Tô Thương đã dặn, anh ấy  liền dừng bước lại: "Tô đại thiếu gia nói, tuyệt đối không được làm phiền anh ấy, nếu không thì chị mình sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng."  

"Dù sao có Tô đại thiếu ở đây, chị của mình cũng sẽ không gặp nguy hiểm gì, dù là mình đi vào, cũng không có chút tác dụng nào."  

Trương Mộ Cổ lẩm bẩm trong miệng tự an ủi mình, nhưng trong phòng, tiếng kêu của Trương Thanh Thủy càng ngày càng thê thảm.  

"Chó má, ông không được qua đây, nếu đến gần tôi, đừng trách tôi không khách khí!"  

"Ah, cút ngay, mặc dù tôi đánh không lại ông, nhưng tôi có thể lựa chọn cái chết, ông nếu vẫn đến gần tôi một bước, tôi sẽ lập tức chết cho ông xem!"  

"Ông... ông cho tôi uống thuốc gì, hèn hạ, tôi... tôi..."  

...  

Giọng nói của Trương Thanh Thủy, truyền đến tai Trương Mộ Cổ Trương Mộ Cổ nhất thời ngây ngẩn cả người.  

Tô đại thiếu gia... đang làm cái gì?  

Chẳng lẽ anh ấy, lại ép buộc chị gái của mình?  

Không phải chứ, Tô đại thiếu gia không phải loại người như vậy mà!  

Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Trương Mộ Cổ càng ngày càng cảm thấy không đúng lắm, nếu như không có chuyện gì xảy ra thì sao chị mình lại đột nhiên nói ra những lời này chứ?  

Uống thuốc?  

Tô đại thiếu gia chẳng lẽ muốn chiếm được chị mình, nhưng chị mình không đồng ý, cho nên anh ấy mới...  

Cái này... không phải chứ. 
 
Chương 1895


Trương Mộ Cổ trên mặt lộ vẻ khó xử, biểu cảm khó coi đứng ở ngoài cửa, cực kỳ khó chịu..  

"Aiya."  

Cuối cùng, Trương Mộ Cổ thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: "Tô đại thiếu gia thực lực cao cường, còn có thuộc hạ cường đại, anh ấy muốn làm chuyện gì, mình căn bản không thể ngăn cản được, dù có xông vào trong, cũng không thay đổi được sự thật, trái lại còn bị trở mặt mà gây bất lợi cho nhà họ Trương."  

"Tô đại thiếu gia ơi là Tô đại thiếu gia, sao anh lại hồ đồ như vậy chứ, muốn làm anh rể của tôi, cứ nói thẳng một câu không được sao, chị của tôi tư tưởng rất phong kiến, hơn nữa còn cực kỳ cố chấp."  

"Chị ấy đã từng đã nói với tôi, một nửa còn lại trong lòng chị ấy, nhất định phải là cường khổ nói: "Tô đại thiếu gia, nếu anh nói thẳng thì tốt biết mấy, sao phải dùng thủ đoạn bỏ thuốc hèn hạ này chứ, sau này tôi làm sao mới có thể đối mặt với anh được đây chứ, aiya!"  

Nói xong lời cuối cùng, Trương Mộ Cổ lại lần nữa thở dài, đối với Tô Thương có một chút thất vọng.  

Anh ấy hoàn toàn không ngờ, Tô đại thiếu gia gặp sắc lại nổi lòng tham, làm chuyện bỉ ổi này với chị Trương Thanh Thủy.  

Nhưng mà.  

Trương Mộ Cổ lại không thể đi vào cắt ngang, đầu tiên là không thể ngăn cản được, đi vào cũng không có chút ý nghĩa nào, thứ hai sẽ làm loạn mọi chuyện lên, chỉ sợ toàn bộ nhà họ Trương đều sẽ bị liên lụy.  

Càng nghĩ, Trương Mộ Cổ càng khẽ cắn môi, chỉ biết chọn rời đi, mắt không thấy tâm không phiền.  

...  

***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.net.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Giờ này phút này.  

Trong phòng Tô Thương.  

Trương Thanh Thủy ôm đầu, trên giường giãy dụa, nhìn vẻ thống khổ cực kỳ.  

Có điều loại thống khổ này, lại dần dần yếu bớt, cũng không qua bao lâu, cô ấy liền yên tĩnh trở lại, ngồi ở trên giường không nhúc nhích.  

"Trí nhớ dung hợp gần như ổn rồi?" Lúc này, Tô Thương đứng bên cạnh giường, lộ ra một nụ cười ấm áp.  

Được lắm.  

Dung hợp trí nhớ.  

Vừa rồi lúc Trương Thanh Thủy dung hợp trí nhớ, cảnh tượng lúc trước bị Trương Vân Hải uy hiếp hiện ra trước mắt, cho nên mới thống khổ nói ra những lời nói đó.  

Còn về chuyện uống thuốc, thì là chỉ Trương Vân Hải điều chế thuốc áp chế trí nhớ cho cô ấy uống.  

Bây giờ dung hợp thành công, Trương Thanh Thủy chuyện gì cũng đều nhớ lại được, liên quan đến trí nhớ của Trương Ngu Ca, cũng đều nhớ rõ toàn bộ.  

"Ừm."  

Lúc này, Trương Thanh Thủy gật gật đầu, ánh mắt rơi vào ngắm Tô Thương, biểu cảm thoáng có chút phức tạp. 
 
Chương 1896


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau đó, cô ấy từ trên giường đi xuống, cảm kích nói ra: "Cảm ơn Tô thiếu gia ra tay giúp đỡ, lúc trước nhiều có đắc tội với anh, mong Tô thiếu gia rộng lòng tha thứ."  

"Cô Thanh Thủy khách khí rồi, tôi và em trai Trương Mộ Cổ của cô là là bạn bè, đây là chuyện tôi nên làm mà."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Thế này mới đúng chứ, con gái thì phải có dáng vẻ của con gái, nói chuyện không thể mang theo ý châm biếm được, trước khia trí nhớ của cô chưa dung hợp lại, nhiều lần làm tôi khó chịu lắm đó."  

Trương Thanh Thủy nghe nói như thế, ít nhiều có chút xấu hổ, không được tự nhiên mà vuốt lấy sợi tóc.  

"Bây giờ thì tốt rồi, cô Thanh Thủy, cô như thế này, tôi cũng khá hài lòng."  

Tô Thương cười cười nói: "Nếu xét về quan hệ giữa tôi và anh Mộ Cổ, tôi cũng cần phải gọi cô một tiếng chị rồi đó, chị Thanh Thủy."  

"Tô thiếu gia khách khí quá."  

Trương Thanh Thủy có chút được sủng ái mà lo sợ, sau đó quan sát tỉ mỉ Tô Thương vài lần, tò mò hỏi: "Tô thiếu gia, tôi nhìn trong cơ thể cậu không có chút chân khí dao động nào, nhưng vừa rồi lại dùng một loại năng lượng khá rất đặc biệt, loại bỏ hết những dược liệu độc trong đầu tôi, đó là cái gì năng lượng gì vậy?"  

"Linh khí."  

Tô Thương nói rõ sự thật: "Tôi khác mọi người, tôi là một người tu chân."  

"Cậu là người của Thập Đại Cổ Tộc?" Trương Thanh Thủy nghe vậy, đột nhiên kiêng kị cực kỳ, rõ ràng không có ấn tượng gì tốt đối với Cổ Tộc.  

Dù sao trăm ngàn năm qua, Thập Đại Cổ Tộc nô dịch giới luyện võ, không chút kiêng kỵ mà vơ vét tài nguyên, nhà họ Trương chắc chắn không thể thoát khỏi, Trương Thanh Thủy chắc chắn căm hận người của Cổ Tộc.  

"Không phải."  

Tô Thương lắc đầu, sau đó cười nói: "Ông cố của tôi là Tô Vô Kỵ, cô biết Thập Đại Cổ Tộc, chắc hẳn cũng nghe trưởng bối trong nhà nhắc về Tô Vô Kỵ rồi chứ."  

"Tô Vô Kỵ!"  

Hai mắt Trương Thanh Thủy lập tức tỏa sáng, kích động nói: "Nghe rồi, cậu là hậu nhân của tiền bối Tô Vô Kỵ sao?"  

"Ừm."  

Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Tôi không thích giải thích nhiều lời, như vậy đi, cô tiếp nhận đoạn trí nhớ này, tìm hiểu một chút  tình hình trái đất bây giờ."  

"Hai năm gần đây, trái đất xảy ra rất nhiều chuyện, người tu chân Thập Đại Cổ Tộc đã giải trừ cấm túc rồi, có thể ra vào thành phố, cường giả Ngoại Vực cũng đã đến trái đất, thiên hạ này đã thay đổi cực kỳ lớn."  

Vừa nói, Tô Thương vừa hai tay bấm quyết, lấy một đoạn trí nhớ của mình, nhập vào trong đầu của Trương Thanh Thủy.  

Tất nhiên.  

Những ký ức này không bao gồm một số bí mật của tu chân, chỉ là ghi chép những chuyện trong đại xảy ra ở trái đất trong hai năm nay mà thôi.  

"Đại hội võ thuật của trăm tông phái!"  

"Biến đổi giới luyện võ!"  

"Mười tên cường giả Ngoại vực đến trái đất!"  

"Núi Cửu Phong!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1897


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1898


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1899


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1900


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1901


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom