Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1942


Ở tiệm lẩu.  

Lý Nguyệt đột nhiên ra tay, không tiếp tục che giấu cảnh giới của mình nữa, mà bộc phát ra thực lực võ tôn đỉnh phong, đánh Phong Khê thiếu gia không kịp trở tay.  

Bịch!  

Sau khi Phong Khê thiếu gia phản ứng không kịp, đã bay ra xa khoảng ba, bốn mét rồi.   

Nhưng.   

Võ tôn đỉnh phong, chỉ có thể so được với với kết đan đỉnh phong mà thôi, sức mạnh của Lý Nguyệt, căn bản là không thể uy hiếp Phon Khê thiếu gia được.   

Phong Khê thiếu gia rơi bịch một cái xuống đất, nụ cười trên mặt dần biến mất, ánh mắt hung dữ nhìn chằm chằm Lý Nguyệt.  

???  

Tô Thương đứng bên cạnh ngơ ngác nhìn, hai mắt nhấp nháy, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc.   

Lúc đầu anh ấy còn tưởng rằng, Lý Nguyệt thật sự đang giảng hòa, muốn hóa giải mâu thuẫn.  

Nhưng bây giờ Tô Thương mới kịp phản ứng được, CMN, hóa ra vợ mình lại là một người rất ngầu đó nha..  

Trước thì cười hì hì giả vờ lấy lòng, sau đó lại trở tay dùng một chiêu hạ gục đối thủ, không vòng vo dài dòng chút nào.   

Không nói quá một tẹo nào, nếu Phong Khê thiếu gia chỉ là nguyên anh sơ kì, nói không chừng khi chịu một chiêu này, bản thân chắc chắn đã bị thương nặng rồi.   

Đáng tiếc, thực lực của Phong Khê thiếu gia quá mạnh, bất kì âm mưu quỷ kế gì cũng không thể che giấu được anh ta.  

“Thôi xong rồi, tính toán sai hết rồi, thằng cha này mạnh quá!”   

Lý Nguyệt thấy một chiêu của mình không gây tổn thương gì cho Phong Khê thiếu gia, khuôn mặt xinh đẹp của cô bỗng căng thẳng, vội đưa Tô Thương và Trương Thanh Thủy ra sau lưng để bảo vệ, thúc giục nói: “Tô Thương, Ca Ca, hai người mau đi đi, tên này rất lợi hại, chắc chắn hai người sẽ không đánh lại anh ta đâu, đến cả em, cũng còn lâu mới là đối thủ của tên đó.”   

“Hai người mau chạy đi, để em ở lại ngăn anh ta, em còn có một kế hoạch khác.” Lý Nguyệt nói một cách nghiêm túc.  

“Vợ à, lúc nãy em làm tốt lắm, anh thật sự không thể ngờ đến, đúng là khiến anh ngạc nhiên quá đấy.” Tô Thương khen ngợi.  

“Đó là điều đương nhiên rồi, em đã sớm nhìn ra mấy thằng cha này đã có ác ý với anh rồi, chắc chắn không phải người hiền lành gì, cho nên mới định ra tay với bọn chúng.”   

Lý Nguyệt nở một nụ cười đắc ý, sau đó lại gượng cười nói: “Đáng tiếc, anh ta mạnh quá, em không đánh lại.”    

“Vợ ơi, em cũng rất mạnh mà.”  

Tô Thương giả bộ rất ngạc nhiên nói: “Một chưởng vừa rồi của em, quả thực là khiến người khác phải khiếp sợ, chắc sẽ không đạt tới cảnh giới võ tôn đâu nhỉ?”   

“Đâu chỉ là võ tôn!”  

Lý Nguyệt tự kiêu nói: “Em đã là võ tôn đỉnh phong rồi đấy, cách cảnh giới võ thánh, cũng chỉ có một bước nữa thôi.”  

“He he, bây giờ em không giả vờ nữa, em ngả bài luôn, mấy tháng nay em  ở Giang Bắc đã làm rất nhiều chuyện lớn.” 
 
Chương 1943


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Nguyệt nói tiếp: “Em còn có được một biệt danh, không chỉ là nổi tiếng ở Giang Bắc, mà các tỉnh khác em cũng có rất nhiều fan, cuối cùng em cũng nổi tiếng rồi.”   

"Thật hay giả thế, biệt danh gì vậy?” Tô Thương cười hỏi.  

“Tiểu tiên nữ của Giang Bắc!”    

Lý Nguyệt đắc ý nói: “Chắc chắn anh đã từng nghe qua, không ngoa khi nói, người chưa nghe qua biệt hiệu của em, không hề nhiều, Tô Thương, bây giờ em hot hơn anh nhiều rồi đó!”   

Tiểu tiên nữ của Giang Bắc sao?   

Cái đó... Xin lỗi nhé, anh chưa từng nghe qua…   

Tô Thương sờ lên mũi, không biết nên nói gì tiếp theo.   

“Ý gì đấy, Tô Thương, anh thể hiện ra cái thái độ này, lẽ nào anh chưa từng nghe qua biệt danh của em sao?” Lý Nguyệt xị mặt hỏi.   

“Khụ, vợ à, anh vừa trở về Giang Bắc, cũng chưa hiểu rõ chuyện xảy ra ở đây, cho nên…”  

Tô Thương vội nói: “Nhưng bây giờ anh biết, em là tiểu… Tiểu gì cơ?”   

***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

Tô Thương muốn trêu chọc cô vợ một chút, cho giả bộ không nghe rõ, rồi nhìn về phía Trương Thanh Thủy ở bên cạnh, nghi ngờ hỏi.   

“À à.”   

Lý Nguyệt thấy vậy, như muốn nổ tung lên, khó khăn lắm mới ngả bài được, muốn để mọi người phải choáng váng, dựa vào biệt danh của mình, để nắm giữ Tô thương.   

Nhưng kết quả là, Tô Thương lại chưa từng nghe?  

Khó chịu thật.  

Như vậy quá là khó chịu rồi đấy.  

“Ha ha, được rồi Tô thiếu gia, cậu cũng đừng đùa Lý Nguyệt nữa, mau nghĩ xem làm sao để đối phó đi.”   

Trương Thanh Thủy cười cười, sau đó hỏi dò: “Ba người này,thủ ngoại vực, Tô thiếu gia, anh có nắm chắc phần thắng không?”    

Tô Thương còn chưa trả lời, Lý Nguyệt đã bình tĩnh lại, bèn nói: “Ca Ca, đừng gây khó dễ cho Tô Thương nữa, anh ấy chỉ là thiên tông cỏn con thôi, sau thiên tông là thần tông, sau thần tông là võ thần lục địa, sau nữa mới là võ tôn.”  

“Đến cả tớ cũng không đối phó được với anh ta, thì sao Tô Thương có thể đối phó được chứ, hai người tranh thủ thời gian mau chạy đi.”  

Lý Nguyệt phóng ra toàn bộ chân khí, trong chốc lát, một luồng khí tức vô cùng kinh khủng đã bao phủ toàn hiện trường.  

Giờ phút này.  

Lý Nguyệt bộc phát ra luồng khí mãnh liệt,mái tóc đen bồng bênh·bay trong gió, khuôn mặt xinh xắn lạnh lùng như băng.   

Tiểu tiên nữ của Giang Bắc, đã ra tay thật rồi.    

“Cha, mau nhìn đi, tóc của chị gái kia đang bay bay trong gió kìa, lợi hại thật!”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1944


...  

Chuyện xảy ra ở đây, đã sớn thu hút sự chú ý của các quán lẩu bình dân.   

Sau khi thấy Lý Nguyệt bùng phát sức mạnh, tất cả mọi người đều phản ứng rất nhanh, họ thi nhau lấy điện thoại ra quay video, thậm chí có người còn livestream nữa.   

Từ đây có thể thấy rằng, sự công nhận của mọi người về tiểu tiên nữ của Giang Bắc.   

Như vậy khiến Lý Nguyệt cảm thấy vô cùng hài lòng, nhưng sau đó lại gượng cười.  

Bởi vì đối thủ lần này, không phải người bình thường, thậm chí anh ta còn mạnh hơn cô ấy rất nhiều.   

“Ồn ào quá!”  

Lúc này, Phong Khê thiếu gia cảm thấy những người dân này rất ồn ào, liền thể hiện ra biểu cảm bất mãn, sau đó bỗng dưng khua tay một cái.   

Sau lúc, liền có một luồng khí kinh khủng tuô trào ra, bay thẳng về phía người dân với tốc độ rất nhanh.   

“Đừng!”   

Lý Nguyệt đã cảm nhận được, trong lòng rất căng thẳng, muốn ra tay ngăn cản, nhưng căn bản cô ấy không phản ứng kịp.   

Vù!  

Nhưng chính lúc này, Tô Thương tiến lên trước một bước, vừa động não, thì tháp Hư Không liền xuất hiện, lập tức thu toàn bộ người dân vào trong.   

Đồng thời.  

Ngón tay của Tô Thương nhanh chóng co lại, tháp Hư Không cũng phóng to theo, vô vàn những tia sáng bao quanh quán lẩu.   

Từ giờ phút này, đối với người ngoài giới mà nói, quán lẩu giống như không tồn tại nữa.   

Nói một cách khác, dưới tác dụng của tháp Hư Không, quán lẩu đã bước vào một không gian khác, không ai có thể biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, trừ khi thực lực siêu mạnh thì mới có thể nhìn ra.   

“Tô Thương, chuyện gì xảy ra vậy, người bên trong quán lẩu đâu rồi?” Lý Nguyệt lo lắng hỏi thăm.  

“Vợ à, đừng lo, bọn họ không sao đâu, bây giờ bọn họ đã an toàn rồi.” Tô Thương khẽ cười một tiếng.  

“Thật sao?”  

Lý Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn tháp Hư Không lơ lửng giữa không trung, tò mò hỏi: “Trận pháp nhỏ này là vũ khí của anh à, mạnh thật đấy.”   

“Ừm.”  

Tô Thương không hề giấu diếm, liền gật đầu nói: “Những người kia đều bị anh thu hết vào tháp Hư Không rồi, em cũng vào trong đó với chị Thanh Thủy đi, ba người này giao cho anh.”   

“Anh không được đâu, bọn họ vô cùng lợi hại, dựa vào thực lực của anh, chắc chắn….” Khuôn mặt của Lý Nguyệt tràn đầy sự lo lắng nói.   

Tô Thương lại cắt ngang, nói một cách nghiêm túc: “Tin anh đi, từ trước đến nay anh không làm chuyện gì mà không nắm chắc phần thắng cả, anh có cách đối phó với bọn họ mà.”   

“Cái này...”  
 
Chương 1945


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Nguyệt chần chờ vài giây, cuối cùng cũng gật đầu nói: “Vậy được rồi, anh nhất định phải chú ý an toàn đấy!”  

Tuy Lý Nguyệt không muốn lùi bước, nhưng Tô Thương đã nói như vậy rồi, nếu cô ấy không đi sẽ trở thành gánh nặng cho Tô thương.   

Lý Nguyệt cảm nhận được, bản thân mình cũng như những người dân ở quán lẩu, khi đối mặt với ba người kia, căn bản là không có sức đánh trả lại.   

Bất thình lình đánh lén, cũng không đánh lại được bọn họ, thế thì làm sao mà đánh trực tiếp được!   

Cho dù Lý Nguyệt không biết cách mà Tô Thương nhắc tới là gì, nhưng cô ấy lựa chọn tin tưởng Tô Thương vô điều kiện!    

“Ừm, anh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”   

Tô Thương nở một nụ cười tự tin, sau liền thu Lý Nguyệt vào trong tháp Hư Không, và ánh mắt anh dừng lại trên người Trương Thanh Thủy.  

“Tô thiếu gia, tôi tin cậu!” Tô Thương còn chưa kịp mở miệng, thì Trương Thanh Thủy đã nói ra rồi.   

“Ừm.”  

Tô Thương khẽ gật đầu, rồi thu Trương Thanh Thủy vào trong tháp Hư Không.   

Bây giờ, trong quán lẩu cũng chỉ còn lại mỗi Tô Thương và ba người bọn Phong Khê thiếu gia.   

“Ha ha ha.”  

Phong Khê thiếu gia thấy vậy, cười giễu cợt nói: “Tô Thương, kết thúc bãi chiến trường rồi, bây giờ có thể bước vào vấn đề chính được không đây?”   

“Có sao nói vậy, Phong Khê thiếu gia, cảm ơn anh đã cho tôi thời gian, không ngăn cản tôi làm những điều này, nếu không đúng là sẽ gay thêm không ít phiền phức.” Tô Thương khẽ cười nói.  

“Không cần cảm ơn tôi, tôi cũng là người có lòng riêng đấy.”   

Phong Khê thiếu gia chăm chú nhìn Tô Thương, lạnh lùng cười nói: “Ví dụ, tôi cảm thấy vợ anh cũng được đấy, tôi rất thích.”   

“Còn cô gái bên cạnh kia, tôi cũng có hứng thú, nói thật thì, tôi cũng không nỡ giết.”   

Phong Khê thiếu gia liếc nhìn tháp Hư Không một cái, rồi nói tiếp: “Anh thu cô ấy vào tháp Hư Không, đúng là hợp ý tôi đấy, rất nhanh thôi tháp Hư Không và bọn họ, đều sẽ biến thành của tôi, ha ha ha!”  

“Phong Khê, anh nói như vậy tôi lại không vui rồi đấy.”   

Thự Công đứng bên cạnh như đang ghen bất mãn nói: “Anh chỉ gặp hai cô gái đó đúng một lần, mà đã động lòng rồi sao? Vậy trong lòng anh thì tôi là cái gì, lẽ nào anh quên chuyện xảy ra đêm đó giữa chúng ta rồi sao?”   

Phong Khê thiếu gia nghe thấy vậy, liền để lộ ra một biểu cảm lúng túng, không hề mở miệng đáp lại.  

Đêm hôm đó, bản thân anh ta uống nhiều quá.   

Phong Khê thiếu gia, cũng không thích con trai, đương nhiên sẽ không có hứng thú gì tên Thự Công này.   

Nhưng từng có một lần, đúng là anh ta đã uống quá nhiều, nên đã bị Thự Công chiếm tiện nghi thành công.  

Ngày thứ hai Phong Khê thiếu gia tức giận, nhưng không dám thể hiện ra ngoài, dù gì thì Thự Công cũng có thực lực cao cường, là một trợ thủ đắc lực.   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1946


Đàn ông trưởng thành thực thụ, sẽ không quan tâm đến mấy thứ này, chỉ cần có được sự trợ giúp của Thự Công là được rồi.  

Nhưng, loại chuyện này dù sao cũng không hay ho gì, nên Thự Công nói chuyện đó ra ở trước mặt mọi người, thật sự là quá xấu hổ.   

“Được rồi Thự Công.”   

Thanh Hải nhìn ra sự khó xử của Phong Khê thiếu gia, thế là nói lái sang chuyện khác: “Đừng nói mấy chuyện này nữa, hoàn thành nhiệm vụ quan trọng của ông chủ sắp xếp, mau giết Tô Thương đi!”   

“Không sai.”   

Phong Khê thiếu gia cảm kích nhìn Thanh Hải một cái, rồi trấn an: “Thự Công, sao tôi quên anh được chứ, yên tâm đi.”   

***Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

“Như vậy còn tạm được.” Thự Công nghe vậy, mới không truy cứu tiếp nữa.    

“Ha ha!”  

“Người có ý định đánh vợ tôi, đều phải chết hết, không ai là ngoại lệ cả!”   

Trong ánh mắt của Tô Thương tràn đầy sát ý, ánh mắt trầm tư nhìn chằm chằm vào Phong Khê thiếu gia, lạnh lùng cười nói: “Chỉ là tôi không ngờ rằng, Phong Khê thiếu gia, anh còn có thú vui ham mê đàn ông nữa à?”  

“Im miệng! Anh thì biết cái gì!”  

Phong Khê thiếu gia giận tím mặt, trầm giọng nói: “Thêm một người bạn thì thêm một mối quan hệ!”   

“Thêm một người bạn thì thêm một mối quan hệ sao?”   

Tô Thương nghe thấy, liền nở một nụ cười giễu cợt, gật đầu đồng ý nói: “Ừm, đúng là thêm một mối quan hệ thật, Phong Khê thiếu gia, lời này của anh quả thực quá là sâu sắc đấy.”   

“Chỉ là… Mối quan hệ này có thực hiện được không đây?”   

Tô Thương trêu chọc nói: “Không thể không nói, nếu mối quan hệ này của anh nhiều rồi, thì sẽ khiến người khác khâm phục, anh đúng là chiến sĩ thực sự.”    

Phốc!  

Thự Công và Thanh Hải đứng bên cạnh, sau khi nghe thấy lời nói này của Tô Thương, đều không nhịn được cười.   

Thêm một người bạn thì thêm một mối quan hệ, hóa ra là có ý này.  

“Tô Thương, không ngờ anh cũng thú vị thật đấy.”   

Thự Công vuốt ve tay, quyến rũ nói: “Mối quan hệ này của tôi, anh có muốn tham gia vào không?”   

“Ơ kìa, thật ngại quá, tôi không có hứng thú.” Tô Thương trực tiếp từ chối.   

“Thế là do anh không xứng.”   

Phong Khê thiếu gia đứng bên cạnh không kiềm chế được cơn giận, lạnh lùng cười nói: “Tô Thương, Viêm Long tiên đế có lệnh, sẽ giết anh trước, sau đó sẽ tra tấn anh một trận ác liệt, yên tâm đi, đêm nay anh chính là của Thự Công đấy!”    

“Thật sao?”  

Thự Công như mở cờ trong bụng, vui vẻ nói: “Phong Khê, anh tốt thật, như vậy thì hay quá, anh có thể ở cùng hai cô gái kia, còn tôi thì chơi tên Tô Thương này.”     

???  

Tô Thương nghe vậy, trong lòng bỗng thấy buồn nôn, xém chút thì nôn ra ngoài.   

“Ra tay!”  
 
Chương 1947


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thằng cha này có gì đó rất kì lạ, không nên coi thường, chúng ta cùng nhau xông lên, tốc chiến tốc thắng!”   

Đúng lúc này, Phong Khê thiếu gia ra lệnh, cùng nhau tiến về phía Tô Thương.   

Thự Công và Thanh Hải, nghiêm túc lại, theo sát phía sau và di chuyển về phía Tô Thương.   

Nhưng.   

Thanh Hải che giấu thực lực, chỉ để lộ ra cảnh giới nguyên anh đỉnh phong, xem ra thực lực cũng không kém gì Thự Công.    

“Ha ha, các người cho rằng tôi sợ các người thật sao?”   

Tô Thương thấy vậy, hai mắt bỗng híp lại, trong ánh mắt hiện ra một luồng sát ý.  

Sau đó, anh ấy giơ tay lên, chủ động đón đòn tấn công, phóng ra Bách thế luân hồi quyền tinh vi ảo diệu.   

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Trong chốc lát, linh khí trong quán lẩu đã tàn phá hết mọi thứ, bàn ghế thì chia năm xẻ bảy.  

Nhưng lần va chạm này, bốn người bọn họ đều không bị thương, mà chỉ là thăm dò nhau thôi, nên cuộc chiến vẫn còn tiếp tục.   

Tuy quán lẩu được bao quanh bởi những tia sáng của tháp Hư Không, nhưng cũng được coi là tiến vào một không gian nguyên vẹn.   

Nhưng đây chỉ là nhờ có được tác dụng của sự che giấu thôi, nếu vách tường của quán lẩu bị đánh thực sự, thì tác dụng của việc che giấu sẽ biến mất.   

Đến lúc đó, cuộc chiến ở quán lẩu sẽ bị những người mạnh ở Giang Bắc chú ý đến.   

Nhưng.   

Tô Thương, Phong Khê thiếu gia, Thự Công, và Thanh Hải, bốn người họ đều phối hợp rất ăn ý, không muốn tạo ra tiếng vang quá lớn, cho nên không ai đánh vỡ bức chắn cả.    

Đối với Tô Thương mà nói, lặng lẽ giải quyết ba người bọn Phong Khê, tránh cho bứt dây động rừng, là kết quả tốt nhất.  

Ý tưởng của ba người bọn Phong Khê thiếu gia, vừa hay cũng trùng khớp, liên quan đến vấn đề này, bốn người họ không cùng mưu kế mà lại hợp.   

Thậm chí tháp Hư Không, Tô Thương cũng không thể thu ba người bọn Phong Khê vào được.   

Nếu như là người bình thường, hoặc là thực lực yếu hơn nhiêu so với Tô Thương, đương nhiên anh ấy có thể miễn cưỡng thu vào được.   

Nhưng ba người bọn Phong Khê, cảnh giới lại cao hơn Tô Thương, nhất là tên Thanh Hải ẩn giấu thực lực kĩ nhất, Tô Thương không làm được đến mức đó, nếu không, thì lúc đánh nhau sẽ dễ dàng hơn, dù sao cũng có tháp Hư Không bảo vệ mà.   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1948


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1949


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1950


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1951


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1952


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1953


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1954


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1955


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1956


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


Advertisement

Mặc dù Thụ Công cảnh giới cao hơn Tô Thương, thậm chí từng là Hóa Thần, theo tình hình bình thường, Tô Thương thể nào lục soát được trí nhớ của đối phương.  

Advertisement

Có điều.  

Bây giờ, nửa cơ thể của Thụ Công đã bị mất, bị chìa khóa của Đông phủ làm bị thương, hấp hối, lại hơn nữa anh ta đã cầu xin tha thứ, tâm trí yếu kém.  

Loại trạng thái này của Thụ Công, Tô Thương có thể không tốn sức chút nào có thể lục soát được trí nhớ.  

Gây dựng lại từ máu tươi sao.
 
Chương 1957


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cái bí thuật này quả thật không tệ, Tô Thương vừa rồi tận mắt thấy Thụ Công bị chìa khóa của Đông phủ đánh nổ, đều tưởng là đối phương chắc chắn phải chết không nghi ngờ rồi.  

Dưới tình huống bình thường, thân thể phát nổ, đối thủ cũng không chắc chắn sẽ chết, bình thường Tô Thương đều sẽ đánh bay hồn phi phách tán.  

Nhưng vừa lúc nãy, linh hồn của Thụ Công cũng tán thành vô số phần, đây cũng là nguyên nhân Tô Thương nhận định Thụ Công chắc chắn phải chết.  

Nhưng đâu ai biết được, Thụ Công vậy mà quỷ dị sống lại.  

Tất nhiên.  

Thời kỳ mà Tô Thương toàn thịnh, ngược lại cũng có thể làm được điều này, nhưng loại tình huống này gây dựng lại phục sinh, sau phục sinh tất nhiên hết sức yếu ớt.  

Có điều.  

Thụ Công  sau khi phục sinh, giống như lúc trước chưa từng bị thương, lực chiến đấu vẫn ở vào trạng thái đỉnh phong như cũ.  

Cái này rất mạnh mẽ!  

Cho nên, Tô Thương chọn trúng cái bí thuật này, quyết định lấy ra trí nhớ của Thụ Công.  

"Không tệ!"  

"Cực kỳ huyền diệu, ha ha, không ngờ loại bí thuật này, lại được đồ bỏ đi Thụ Công này nắm trong tay."  

"Hả, thì ra từng ở Huyền Thiên Tiên Vực từng có kỳ duyên gặp à, được lắm, được lắm, bây giờ bí thuật này thuộc về mình rồi."  

Tô Thương đối với bí thuật nối liền lại máu thịt này cực kỳ hài lòng, đồng thời nhìn về phía  Thụ Công đang nửa chết nửa sống, cười lạnh nói: "Cảm ơn anh, tôi cho anh chết thoải mái vậy."  

Nói xong, Tô Thương không lưu tình chút nào, bỗng nhiên đưa tay, sau một giây Thụ Công liền hoàn toàn chết đi.  

Vì để đề phòng bất trắc xảy ra, đến linh hồn Thụ Công, cũng bị Tô Thương lấy bí thuật câu hồn hấp thu.  

"Phong Khê thiếu gia!"  

Sau khi gạt bỏ Thụ Công, ánh mắt Tô Thương nhìn  vào trên người Phong Khê thiếu gia, mặt trầm như nước nói: "Bây giờ, đến lượt anh!"  

"Tô Thương!"  

Phong Khê thiếu gia trong mắt lóe lên một vẻ sợ hãi, vụng trộm cân nhắc một phen, cảm thấy mình cùng Thanh Hải hai người liên thủ, chỉ sợ cũng không cách nào chiếm được ưu thế hơn Tô Thương.  

Dù sao bây giờ anh ta hắn mới biết được, Tô Thương có thể đồng thời khống chế hai món chí bảo.  

Có điều.  

Mặc dù trong lòng rất hoảng, nhưng Phong Khê thiếu gia không biểu hiện ra ngoài, ngược lại bên ngoài lại có lòng tin tràn đầy, bí mật truyền âm nói: "Thanh Hải, đừng sợ, cậu ta không làm gì được chúng ta đâu!"  

"Đợi chút nữa chúng ta đồng loạt ra tay, cậu ta chắc chắn phải điều khiển hai món chí bảo, phân biệt chia ra đấu với chúng ta."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1958


Phong Khê thiếu gia chắc chắn nói: "Tin tưởng tôi, vừa rồi tôi ẩn giấu thực lực, chỉ cần tôi toàn lực ra tay, Tô Thương chắc chắn phải chết không nghi ngờ, tôi có thểl ập tức xóa sổ cậu ta!"  

Thanh Hải nghe được Phong Khê thiếu gia truyền âm, cũng không có đáp lại, mà chính là lộ ra một nụ cười.  

Việc đã đến nước này, ông ta không cần thiết ngụy trang nữa.  

Bởi vì anh ta nhận ta được, Tô Thương đồng thời khống chế hai món chí bảo, cực kỳ phí sức.  

Dù là không có Phong Khê thiếu gia, Thanh Hải bộc lộ ra thực lực cảnh giới Hóa Thần, cũng có thể gi ết chết Tô Thương.  

"Tôi đã nhìn ra, Tô Thương ưa thích dùng tháp Hư Không phòng ngự, nếu như tháp Hư Không không rời khỏi cậu ta, chỉ sợ tôi không cách nào công phá  hàng vạn luồng ánh sáng được."  

Phong Khê thiếu gia chưa thấy Thanh Hải trả  lời, còn tưởng rằng Thanh Hải đồng ý, dù sao trong mắt anh ta, Thanh Hải chỉ là tiểu đệ mà thôi, chắc chắn sẽ nghe theo chính mình phân phó, thế là nói tiếp: "Sau đó tôi giả vờ bỏ trốn, Tô Thương muốn giết tôi, chắc chắn sẽ không kịp chờ đợi mà dùng hai món chí bảo cùng lúc để công kích tôi, để giữ tôi lại."  

"Cũng đúng lúc này, anh đến đây ngăn cản hai món chí bảo, còn tôi thì đi giết Tô Thương, lấy tâm thế sét đánh không kịp bưng tai, cậu ta chắc chắn không cách nào tránh né."  

"Coi như cậu ta muốn điều động tháp Hư Không phòng thủ, cũng đã không còn kịp rồi, đến lúc đó cậu ta không chết, thì cũng phải chết"  

Phong Khê thiếu gia càng ngày càng kích động, nhìn sang Thanh Hải mà nói: "Tôi bắt đầu đây, Thanh Hải, anh chuẩn bị sẵn sàng đi!"  

Truyền âm kết thúc, Phong Khê thiếu gia lập tức hành động, thả người xuyên qua tháp Hư Khôngđang làm bình phong bí mật theo hướng đông mà chạy trốn.  

Có điều.  

Tô Thương lại đứng tại chỗ, trơ mắt nhìn Phong Khê thiếu gia rời đi, cũng không có ý muốn truy tìm.  

Tô Thương không nhúc nhích, Thanh Hải tất nhiên cũng không nhúc nhích, mà trên mặt nở nụ cười, thích thú đánh giá Tô Thương.  

"Ha ha ha, cái tên ngu ngốc Tô Thương này, chắc hẳn đoán được mưu kế của tôi, không còn dám đuổi."  

"Cậu ta thật đúng là đại ngu ngốc mà, nếu như cậu ta đuổi tới, Thanh Hải tất nhiên ngăn không được hai kiện chí bảo, dù là Thanh Hải ngăn chặn một lát, cũng vô dụng, mình căn bản không có khả năng gi ết chết cậu ta, thậm chí mình có lẽ đều không phải là đối thủ của cậu ta."  

"Kể từ đó, mình và Thanh Hải đều đi không nổi, ha ha ha, đáng tiếc quá, Tô Thương quá nhát gan."  

"Thanh Hải cũng là một cái tên ngu ngốc, mình nói cái gì anh ta cũng tin cái đó, loại người này đi đến trái đất, có làm được cái gì, bị mình lừa dối như thế, mình bán anh ta đi, anh ta cũng muốn kiếm tiền thay mình, ha ha ha!"  

Phong Khê thiếu gia phát hiện Tô Thương không có đuổi theo, sướng đến phát rồ rồi, trong lòng khinh bỉ Tô Thương cùng Thanh Hải một trận, sau đó đi bộ không ngừng, vội vàng chạy trốn.  

Mặc dù lần này tổn binh hao tướng, nhưng cái này cũng không đáng kể, chỉ cần Viêm Long Tiên Đế đến, Tô Thương tất nhiên không đủ gây sợ.  

...  

Một bên khác.  

Tô Thương cùng Thanh Hải, mặt đứng đối diện, bốn mắt nhìn nhau, không ai ra tay trước.
 
Chương 1959


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Cậu đều biết rồi hả?" Lúc này, Thanh Hải mở miệng trước tiên, lạnh lùng hỏi thăm.  

Tô Thương nghênh tiếp ánh mắt Thanh Hải, nói ra: "Anh muốn nói cái gì?"  

"Tất nhiên là tác dụng của Phong Khê thiếu gia."  

Thanh Hải nhẹ khẽ cười nói: "Cậu không có đuổi theo Phong Khê thiếu gia, để cho anh ta rời đi, chắc hẳn biết một số việc nhỉ?"  

"Ừm."  

Tô Thương không phủ nhận, ngược lại cười nói: "Tôi không chỉ có biết tác dụng của anh ta, tôi còn biết tác dụng của anh."  

"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, anh ngay lúc linh khí khôi phục, gạt bỏ Phong Khê thiếu gia, đón  Viêm Long tiên đế nhập vào, không biết tôi nói có đúng không."  

"Quả thực như thế."  

Thanh Hải nhếch miệng lên, sau đó nghi ngờ nói: "Nếu cậu đã biết, vì sao không giết Phong Khê thiếu gia bây giờ."  

"Bây giờ không phải là thời cơ tốt, cho dù Phong Khê thiếu gia chết rồi, Viêm Long Tiên Đế cũng sẽ không nhập vapf."  

Thanh Hải không hiểu hỏi: "Tôi không nghĩ được, chẳng lẽ cậu hi vọng Viêm Long Tiên Đế đến trái đất?"  

"Thông minh đó."  

Tô Thương cười cười nói: "Viêm Long Tiên Đế nếu như không đến, thì tôi giết anh ta thế nào được chứ?"  

"Giọng điệu thật lớn, Tô Thương, cậu chỉ là Nguyên Anh mà thôi, cậu biết khoảng cách chênh lệch giữa cậu cùng Viêm Long Tiên Đế chứ?"  

Thanh Hải cười lạnh nói: "Đừng nói giết Viêm Long Tiên Đế, ngay cả một ánh mắt cậu ấy, cũng có thể khiến cậu hồn phi phách tán!"  

"Ha ha, Thanh Hải, cậu không cần lôi dụ dỗ tôi nói ra đâu, mà tôi cho cậu cũng không sao."  

Tô Thương không giấu diếm nói: "Mặc dù tôi giết không được Viêm Long Tiên Đế, nhưng trái đất lại có người có thể làm được, chỉ cần Viêm Long Tiên Đế dám đến, anh ta...chắc chắn phải chết!"  

"Cái gì!"  

Nghe được câu này, Thanh Hải nhất thời sắc mặt nghiêm túc.  

trái đất thật sự có người có thể gạt bỏ Viêm Long Tiên Đế?  

Nhìn dáng vẻ Tô Thương, không giống như

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1960


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1961


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom