Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1762


"Vì sao?" Viêm Long tiên đế lộ vẻ mặt không vui, hỏi.  

"Khuê Long chính miệng nói, anh ta không hy vọng Hồng Nguyệt tiểu thư quá mạnh, nếu như Hồng Nguyệt tiểu thư hấp thụ sức mạnh của Võ Thánh đỉnh phong, thực lực có lẽ sẽ vượt qua Khuê Long."  

Phong Khê thiếu gia thẳng thắn, tiếp tục nói: "Mà Khuê Long, lại có ý đồ không tốt, anh ta vốn là người có thực lực mạnh nhất trong số tất cả chúng tôi, nên không muốn để Hồng Nguyệt tiểu thư có thể nắm giữ được sức mạnh tương đương với anh ta, vì chỉ có như thế thì anh ta mới có thể áp chế được chín người chúng tôi."  

Advertisement

"Hừ!"  

Viêm Long tiên đế nghe vậy, nhất thời giận không kềm được, trầm giọng nói: "Cái tên Khuê Long này, tôi đã sớm nhận ra lòng dạ nhỏ mọn của cậu ta rồi, không ngờ cậu ta lại bại lộ nhanh như vậy!"  

Advertisement

"Lúc trước tôi quét ngang Long tộc, chỉ điểm cậu ta làm nô lệ, cũng chỉ là bởi vì cậu ta và tôi có bản thể giống nhau, chẳng qua chỉ coi cậu ta làm một bộ phận khác để thay thế của tôi mà thôi."  

"Lần này để cậu ta đến trái đất rèn luyện, là muốn cho cậu ta mở mang tầm mắt, tìm cơ hội tăng cường một ít thực lực, để khi tôi áp đảo mọi thứ thì cậu ta không đến mức quá yếu."  

"Nhưng cậu ta lại ngược lại, thế mà dám có chủ ý xưng bá ở trái đất, ha ha ha, thật sự là người không biết không sợ, trái đất sao lại là nơi mà cậu ta dám làm càn được chứ."  

Nói xong lời cuối cùng, Viêm Long tiên đế cười lắc đầu, sau đó nhíu mày nói: "Phong Khê, hai người bọn họ xảy ra tranh chấp, cậu lựa chọn ai?"  

"Thưa Viêm Long tiên đế, quan hệ của Hồng Nguyệt tiểu thư và anh rất đặc biệt, là người con gái mà anh cưng chiều nhất, tôi tất nhiên là ở cùng phe với cô ấy rồi."  

Phong Khê thiếu gia nói thật: "Trước đó đại chiến với Ngô Thanh Ảnh, tôi đã tiêu hao hết linh khí, nhưng hoàn toàn không sử dụng sức mạnh thật sự của chùy Tử Kim."   

"Vì trợ giúp Hồng Nguyệt tiểu thư đối phó với Khuê Long, tôi không chút do dự, mà trực tiếp lựa chọn giả nổ, nổ rớt một nửa cơ thể của Khuê Long."  

Nói đến đây, Phong Khê thiếu gia  sợ xanh mặt lại quỳ xuống đất, tạ tội nói: "Thuộc hạ trước đó không biết Khuê Long là do anh cố ý bồi dưỡng, để xem như cơ thể thứ hai của mình, nên đã hủy đi  một nửa thân rồng của anh ta, phá hủy kế hoạch của anh rồi."  

"Nhưng lúc đó tôi cũng là bất đắc dĩ, thực lực của Khuê Long quá mạnh, anh ta không chỉ có ý đồ muốn giết thuộc hạ, thậm chí còn muốn cưỡng ép chiếm đoạt Hồng Nguyệt tiểu thư, để Hồng Nguyệt tiểu thư làm lô đỉnh*, tôi vì bảo vệ Hồng Nguyệt tiểu thư, dưới tình thế cấp bách mới phải..."  

*lô đỉnh:  là người nữ  bị người nam làm chuyện nam nữ để thải âm bổ dương, giúp cho người nam hấp thụ âm nguyên, nâng cao thực lực.  

Phong Khê thiếu gia cố ý nhắc đến chuyện này, muốn khơi gợi lửa giận của Viêm Long tiên đế, ngay sau đó anh ta tự trách nói: "Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, là thuộc hạ làm sai rồi, xin anh cứ trách phạt."  

"Cái gì!"  

"Muốn cưỡng ép chiếm đoạt Hồng Nguyệt sao!"  

Viêm Long tiên đế nghe nói như thế, đột nhiên lên cơn giận dữ, trong mắt sát ý ngập trời: "Phong Khê, cậu ta thật sự có loại ý nghĩ này sao?"  

Phong Khê thiếu gia duỗi ra ba ngón tay, trực tiếp thề: "Thuộc hạ lấy linh hồn mà thề, nếu có một câu lời nói dối, nguyện bị sét đánh chết!"  

Người tu chân lấy linh hồn mà thề, tất nhiên là thật rồi.  

"Đáng chết!"  

"Đáng chết quá!"  

"Hồng Nguyệt là cô gái quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi, Khuê Long dám có ý nghĩ này với nó, thật đáng chết, nếu không đem rút gân lột da, thì không thể trút bỏ được mối hận trong lòng tôi! 
 
Chương 1763


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Viêm Long tiên đế đỏ ngầu cả mắt, nghiến răng nghiến lợi nói ra: "Khuê Long mất đi một nửa thân rồng, tất nhiên sẽ không chết, cậu nhốt cậu ta lại, đợi đến khi tôi đến trái đất, nhất định khiến cậu ta trải nghiệm cái gì là sống không bằng chết!"  

"Cái này..."  

Phong Khê thiếu gia lộ ra vẻ mặt khó xử, giống như muốn nói cái gì, nhưng lại không tiện mở miệng.  

Advertisement

"Thế nào hả?" Viêm Long tiên đế nhíu mày hỏi.  

"Thưa Viêm Long tiên đế, Khuê Long, anh ta... trốn rồi."  

Advertisement

Phong Khê thiếu gia vội nói tiếp: "Thực lực của Khuê Long quá mạnh, hơn nữa thuộc hạ lại bị hao hết linh khí, chùy Tử Kim mạnh nhất là giả nổ cũng đã dùng hết, không bắt anh ta lại được."  

"Lúc đó Hồng Nguyệt tiểu thư vì trước đó bị Khuê Long dùng những từ ngữ khiêu khích nói ra, nên thẹn quá hoá giận mà muốn đuổi theo Khuê Long, có điều lại bị thuộc hạ ngăn cản."  

Phong Khê thiếu gia lại tạ tội lần nữa mà nói: "Là do thuộc hạ vô dụng, đã thả Khuê Long đi."  

"Việc này không trách cậu được, ngược lại, là cậu đã làm rất tốt, thực lực của Khuê Long không tầm thường, một cô gái như Hồng Nguyệt thì giặc cùng đường không đuổi theo là điều rất cần thiết, cậu cản lại rất kịp thời."  

Viêm Long tiên đế đối với cách làm của Phong Khê thiếu gia cực kỳ hài lòng, mở miệng cam kết nói: "Đợi khi tôi đến trái đất, tôi sẽ ban thưởng cho cậu, để ngươi trở lại cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong."  

"Đồng thời, không chỉ có thế, khoảng thời gian trước Hồng Nguyệt gây phiền phức, lần đó tôi đã ra tay giết một tên tiên đế, rút lấy đế khí của anh ta."  

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Lần này đến trái đất, tôi sẽ đem đế khí đó tặng cho cậu, giúp cậu có được thành tựu chuẩn tiên đế."  

"Còn về Khuê Long, ha ha ha, cậu ta không thể chạy thoát được đâu, tôi sẽ đích thân tìm được cậu ta, để cậu ta trải nghiệm những đau khổ lớn nhất của cuộc đời, cuối cùng phải chết đi trong tuyệt vọng!"  

"Vâng, cảm ơn Viêm Long tiên đế."  

Phong Khê thiếu gia nghe vậy, trong lòng cực kỳ kích động.  

Đế khí!  

Chuẩn tiên đế!  

Ha ha ha!  

Lần này mình mặc dù mình đã mất đi chùy Tử Kim, lại đạt được đá Thông Linh, nắm giữ quyền nói chuyện với Viêm Long, đúng là trong họa có phúc mà.  

"Cậu nói tiếp đi, sau khi Khuê Long trốn đi, núi Cửu Phong lại xảy ra chuyện gì, hai người các cậu cho dù là bị trọng thương, cũng không có ai có thể uy hiếp với hai người được phải không."  

Viêm Long tiên đế nhíu mày nói: "Là Sắc Phong, âm thầm ra tay sao?"  

"Không phải."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1764


Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Người đàn ông cầm trong tay quạt lông đó, không phải lão già, mà chính là một người đàn ông trung niên, anh ta xưng hô với hậu nhân Tô Vô Kỵ nhà họ Tô nhà cậu chủ."  

"Người đàn ông trung niên? lại không phải là đế khí?"  

Viêm Long tiên đế suy nghĩ một lát, tự lẩm bẩm: "Tôi còn tưởng rằng đã dẫn dụ được người kia ra ngoài rồi chứ, xem ra cũng không phải là ông ta, chắc là ông ta đã bồi dưỡng được đệ tử."  

Advertisement

"Phong Khê, hậu nhân nhà họ Tô, thực lực bây giờ như thế nào, trưởng thành đến bước nào rồi." Viêm Long tiên đế hỏi.  

"Nguyên anh sơ kỳ."  

Advertisement

Phong Khê thiếu gia trở lời nói: "Người đó tên là Tô Thương, cậu ta cũng là một tên tiểu nhân gian xảo!"  

"Vốn dĩ người cầm trong tay quạt lông đó, không đánh lại được Sắc Phong, chúng ta hoàn toàn có thể áp chế tất cả những người luyện võ ở núi Cửu Phong."  

Phong Khê thiếu gia nghiến răng nói: "Nhưng mà Tô Tương lại đứng dậy, lại bộc phát ra thực lực có thể so với Nguyên Anh đỉnh phong, thuộc hạ căn bản là không có cách chống lại cậu ta."  

"Hồng Nguyệt tiểu thư sau khi đánh nhau với cậu ta, cũng bị thua trận, bị Tô Thương giam vào tháp Hư Không rồi."  

Phong Khê thiếu gia nửa thật nửa giả nói: "Trước đó, Hồng Nguyệt tiểu thư ném ra đá Thông Linh, để tôi báo cáo tình hình với anh, mong anh nhanh chóng đi cứu cô ấy."  

"Tôi vốn không tình nguyện bỏ mặc Hồng Nguyệt tiểu thư, nhưng tôi lại không đấu lại Tô Thương, lỡ như bị cậu ta giam giữ, lại không phải là không có ai có thể mật báo được cho anh hay sao."  

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Vì thế, tôi không thể làm gì khác hơn, là lấy đi đá Thông Linh, một mình chạy trốn."  

"Tô Thương vốn định đuổi theo, tôi liền ném chùy Tử Kim ra, để chùy Tử Kim tự nổ hoàn toàn, ngăn cản đường đi của cậu ta, thuộc hạ lúc này mới có thể chạy trốn."  

"Thuộc hạ sau khi chạy trốn được, cũng không nhìn thấy Sắc Phong đi theo, chắc hẳn anh ấy cũng đã bị ra tay rồi."  

"Còn nữa, tên nhóc Tô Thương đó thật sự không đơn giản, cậu ta hiểu được trận pháp, trước đó ở núi Côn Luân, cậu ta hông qua một tòa trận pháp cường đại, đã xóa sổ được chân nhân U Minh."  

Phong Khê thiếu gia thở dài một hơi, nói ra: "Bây giờ, chân nhân U Minh, Sắc Phong, đã mất mạng, Khuê Long đã mất đi một nửa thân rồng, Hồng Nguyệt tiểu thư bị giam giữ, thuộc hạ lại bị trọng thương, lại đã mất đi chùy Tử Kim."  

"Mười người đến trái đất, cho tới bây giờ, đã có năm người đã mất đi năng lực chiến đấu, là thuộc hạ bất lực, để anh thất vọng rồi." Phong Khê thiếu gia nói xong lời cuối cùng, nhịn không được lại nhận tội.  

"Đừng tự trách mình như thế, chuyện này không liên quan gì đến cậu."  

Viêm Long tiên đế liếc nhìn Phong Khê thiếu gia một chút, mặc dù rất tức giận nhưng vẫn nói: "Cậu có thể báo tin cho tôi, chuyện này có ý nghĩa rất lớn, đây chính là một cái công lớn rồi."  

"Sống chết của những người khác, tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn biết, Hồng Nguyệt bây giờ thế nào, có phải đã chết trong tay của Tô Thương rồi phải không?" Viêm Long tiên đế kiềm chế lửa giận trong lòng, giọng điệu bình thản mà hỏi.  

"Thuộc hạ không biết."  

Phong Khê thiếu gia nói thật: "Hồng Nguyệt tiểu thư trước khi bị Tô Thương giam ở trong tháp Hư Không, thì đã bị trọng thương, tôi nhìn thần thái của Tô Thương, chắc chắn là người là sát phạt quyết đoán, chỉ sợ Hồng Nguyệt tiểu thư lần này, rất khó tránh được thủ đoạn của cậu ta."  

"Hừ!" 
 
Chương 1765


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Viêm Long tiên đế nghe nói như thế, nhất thời lạnh hừ một tiếng, giận không kiềm được mà nói: "Tô Thương, nếu Hồng Nguyệt ở chỗ của cậu mà phải chịu bất kỳ uất ức nào, tôi chắc chắn chém cậu thành trăm mảnh!"  

"Nếu cậu dám lấy mạng cô ấy, Viêm Long tiên đế tôi thề, chắc chắn sẽ giết sạch toàn bộ người trên trái đất, chôn cùng với Hồng Nguyệt, không ai ngăn nổi bước chân tôi đâu!"  

"Viêm Long tiên đế, tuyệt đối không thể."  

Advertisement

Phong Khê thiếu gia nghe vậy, vội vàng khuyên nhủ: "Ở trái đất có hàng tỷ sinh linh, người tu chân nếu như tạo ra nghiệt chướng, chắc chắn sẽ tự gây khó khăn cho mình."  

"Thuộc hạ biết anh đặc biệt để ý đến Hồng Nguyệt tiểu thư, nhưng cô ấy dù sao chỉ là món đồ chơi của anh mà thôi, bên ngoài mỹ nữ nhiều như mây, anh cần gì phải vì một cô gái, mà làm khổ chính mình."  

Advertisement

Trong mắt phong Khê thiếu gia, Xích Hồng Nguyệt cũng là món đồ chơi Viêm Long tiên đế mà thôi.  

Có lẽ hiện tại Viêm Long tiên đế say mê Xích Hồng Nguyệt quá, nhưng đàn ông mà, ai cũng có mới nới cũ là một chuyện hết sức bình thường.  

Chờ Viêm Long tiên đế cảm thấy Xích Hồng Nguyệt không xuất hiện cảm giác mới nữa, tất nhiên sẽ rời bỏ ngay thôi.  

Vì thế, phong Khê thiếu gia cho rằng, chính mình ngay tại thời điểm này thuyết phục Viêm Long tiên đế, sẽ khiến Viêm Long tiên đế tỉnh táo lại, chắc chắn sẽ cảm kích chính mình.  

Có điều.  

Anh ta sai rồi.  

Cực kỳ sai.  

"Phong Khê!"  

Viêm Long tiên đế trực tiếp nổi giận, trừng to mắt nghiêm túc nói: "Ai nói cho cậu, Hồng Nguyệt là đồ chơi của tôi?"  

"Cái này... Bên ngoài đều đồn như thế mà."  

Phong Khê thiếu gia mơ hồ nhận ra được có có cái gì không đúng, liền vội nói: "Hồng Nguyệt tiểu thư đi vào tẩm cung của anh, thậm chí có thể tự do ra vào, anh lại cực kỳ cưng chiều cô ấy, bao dung cô ấy, vì cô ấy mà đến tiên đế cũng có thể giết, vì thế tất cả mọi người đều nói, Hồng Nguyệt tiểu thư là món đồ chơi mới được anh yêu chiều nhất đó."  

"Thật sự là lời nói vô căn cứ!"  

Viêm Long tiên đế hừ lạnh một tiếng, sau đó nói ra một tin tức chấn động: "Hồng Nguyệt, là con gái của tôi, con gái ruột đó, con bé tất nhiên có tư cách đi vào tẩm cung của tôi, tôi tất nhiên phải cưng chiều nó, đừng nói đến tiên đế, cho dù con né có chọc trời thủng một lỗ, tôi cũng phải chống lên vì nó!"  

"Hừ, tôi bế quan nhiều năm, vẫn luôn nghiên cứu làm sao để đến được trái đất, mà không hề để ý đến những lời đồn bên ngoài kia!"  

Viêm Long tiên đế mặt âm trầm nói: "Sau này tôi sẽ đi ra ngoài một chuyến, hễ là kẻ nào nói về chuyện này, tất cả đều phải chết!"  

Con... con gái?  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1766


"Thuộc... Thuộc hạ đáng chết!"  

Khi phong Khê thiếu gia kịp phản ứng lại, sắc mặt trắng bệch, vội vàng xin tha tội nói: "Thuộc hạ cũng không biết quan hệ giữa anh và Hồng Nguyệt tiểu thư, hơn nữa lại nghe những lời đồn bên ngoài kia, vì thế mới sinh ra hiểu lầm, thuộc hạ tội đáng chết vạn lần, xin anh trách phạt."  

"Đứng lên mà nói."  

Advertisement

Viêm Long tiên đế bình tĩnh lại, thản nhiên nói: "Nể tình cậu vi phạm lần đầu, lại cũng không hiểu rõ tình hình, tôi tha cho cậu một lần, lần sau không được lặp lại lần nào nữa!"  

"Cảm ơn anh tha tội." Phong Khê thiếu gia run rẩy cuống họng trả lời.  

Advertisement

"Phong Khê."  

Viêm Long tiên đế nhìn chăm chú phong Khê thiếu gia, sau đó nói: "Cậu mới vừa nói, mười người đến trái đất lần này, bao gồm cả cậu, đã có năm người coi như bỏ đi, quả thật không phải vậy."  

"Minh Cửu, tên áo xanh, và Hồng Thất, cách đây không lâu cũng đã bị giết rồi.”  

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Bây giờ, Khuê Long làm phản, Sắc Phong, chân nhân U Minh, Minh Cửu, ba người đó đã chết, Hồng Nguyệt bị bắt giam, người mà tôi có thể sử dụng, chỉ có cậu cùng hai người khác thôi."  

"Hai người bọn họ thực lực không bằng cậu, sau khi cậu khôi phục thực lực, lập tức đi tìm bọn họ, nhanh chóng giết Tô Thương cho tôi!"  

Viêm Long tiên đế ra lệnh: "Nếu như Hồng Nguyệt chết trong tay Tô Thương, không một ai trong số các cậu sống được đâu!"  

Lúc nói ra câu này, Viêm Long tiên đế trong mắt lộ ra sát ý ngập trời, rõ ràng không phải đang nói đùa với phong Khê thiếu gia.  

"Vâng!"  

Phong Khê thiếu gia trong lòng cực kỳ căng thẳng, vội vàng đồng ý, sau đó tò mò hỏi: "Viêm Long tiên đế, sao anh biết ba người Minh Cửu chết rồi?"  

"Ha ha, chuyện đã đến nước này, có một số việc tôi cũng không cần phải lừa cậu nữa."  

Viêm Long tiên đế cười lạnh nói: "Ngoại trừ Hồng Nguyệt ra, trong chín cơ thể các người, tôi đều lưu lại ấn ký đặc thù."  

"Mặc dù sau khi các người đến trái đất, sẽ cắt đứt liên lạc với tôi, tôi lại không có cách nào cảm giác được tất cả mọi chuyện mà các người đã làm"  

Viêm Long tiên đế thay đổi giọng điệu mà nói: “Có điều nếu các người bị người khác xóa sổ, thì chỗ ấn ký mà tôi lưu lại, sẽ tự động truy tìm vị trí hung thủ, dù là hung thủ trốn đến chân trời góc biển, chỉ cần còn ở trái đất, thì cũng trốn không thoát được cảm giác của tôi."  

"Mà sở dĩ tôi làm như thế, thì là vì để dẫn ra cao thủ chuẩn tiên đế ở trái đất." Viêm Long tiên đế không giấu diếm nữa.  

"Cái gì, trái đất có chuẩn tiên đế?" Phong Khê thiếu gia cực kỳ kinh ngạc.  

"Có, hơn nữa không chỉ một người, theo tôi được biết, tối thiểu nhất còn có mười vị chuẩn tiên đế."  

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Hơn hai ngàn năm trước, tôi đến trái đất, đem đại đa số chuẩn Tiên đế ở trái đất  thông qua cánh cửa Thời Không, đưa vào những tinh vực khác."  

“Có điều vẫn có mấy tên chuẩn tiên đế khác đã sớm nghe ngóng được tin tức nên lẩn trốn đi, tôi tìm không được tung tích của bọn họ."  

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Lần đó, chỉ có chuẩn tiên đế mới có thể tránh khỏi cuộc truy lùng của tôi, từ chuẩn tiên đế trở xuống, người tu chân cảnh giới Kết Đan trở lên, không một ai may mắn thoát khỏi, tất cả đều bị tôi mang đi hết."  

"Mà qua lần đó, tôi cùng hai vị tiên đế khác, phí hết tâm huyết, cải biến pháp tắc trên trái đất, để trái đất sinh ra điềm xấu, trùng hợp nhất chính là, ở trái đất lúc đó vừa đúng lúc linh khí suy yếu." 
 
Chương 1767


"Vì thế, từ đó về sau, trái đất cũng không còn cách nào sinh ra người Kết đan chân chính nữa, dù là có chí bảo chống cự điềm xấu, cũng nhiều lắm là đặt chân Kết Đan, rất khó chạm đến cảnh giới Nguyên Anh."  

"Bởi vì, chỉ có vũ khí như đế khí, mới có thể thực sự không gặp phải điềm xấu, còn đế khí chia ra làm chí bảo, sau khi bồi dưỡng thì cũng có thể làm được điều này, nhưng cần thời gian rất dài."  

Viêm Long tiên đế tiếp tục nói: "Đây cũng chính là lúc người tu chân ở trái đất xuất hiện không liên tục, mười người các cậu đến trái đất, nếu không có chuẩn tiên đế đang lẩn trốn ra tay, thì tuyệt đối không có ai có thể ngăn cản các cậu."  

Advertisement

"Sở dĩ tôi để cho các cậu dẹp yên giới luyện võ trêntrái đất, cũng là vì để hành động của các cậu làm kinh động chuẩn tiên đế, dẫn dụ bọn họ xuất hiện gi3t chết các cậu, từ đó để phát huy tác dụng của ấn ký mà tôi đã để lại trên người các cậu."  

Viêm Long tiên đế từ tốn nói: "Chỉ là tôi hoàn toàn không ngờ được, Tô Thương lại tiến bộ cấp tốc như thế."  

Advertisement

"Còn nữa, cái tên chó má Khuê Long kia, thế mà ngay thời điểm quan trọng lại phản bội, hại hai bên các người tổn hại, để Tô Thương lại ngư ông đắc lợi."  

Viêm Long tiên đế tức giận nói: "Đáng chết, đợi khi tôi đến trái đất, người đầu tiên mà tôi phải giết chắc chắn là Khuê Long!"  

Phong Khê thiếu gia nghe Viêm Long tiên đế nói xong thì không khỏi nở một nụ cười khổ.  

Trái đất có cao thủ chuẩn tiên đế, mình lại chỉ là một mồi nhử.  

Nghĩ lại bản thân lúc trước có ý nghĩ sẽ xưng bá ở trái đất, Phong Khê thiếu gia liên tục cười khổ, mình đúng là quá ngây thơ rồi.  

Sau khi phản ứng lại, Phong Khê thiếu gia hoàn toàn thần phục Viêm Long tiên đế, không còn dám nảy sinh ra bất kỳ lòng dạ riêng nào.  

Viêm Long tiên đế thấy vậy, khóe miệng thoáng nở nụ cười.  

Có thể đặt chân lên cảnh giới tiên đế thì Viêm Long tiên đế đương nhiên không phải hạng đơn giản rồi, sao lại có thể không nhìn ra cái lòng dạ nhỏ bé của Phong Khê thiếu gia chứ, chỉ là anh ta không thèm vạch trần ra mà thôi.  

Bây giờ anh ta nói hết âm mưu, kế hoạch của mình cho Phong Khê thiếu gia biết, mục đích đúng là để uy hiếp, và hơn hết là vì anh ta muốn lợi dụng con cờ Phong Khê thiếu gia này.  

"Phong Khê, cậu đừng lo lắng, bây giờ thực lực của Tô Thương không yếu, có anh ta ở đây thì xác suất cao là cái vị chuẩn tiên đế kia sẽ không ra tay, cậu rất an toàn."  

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Lúc trước cậu là mồi nhử của tôi, nhưng bây giờ không phải nữa, đợi sau khi tôi đến trái đất, tôi sẽ giúp cậu đặt chân đến cảnh giới chuẩn tiên đế, như vậy thì cậu đã có thể vô địch ở trái đất rồi."  

"Tôi cũng không thể giờ giờ phút phút đều có mặt ở trái đất được, do đó tôi có thể đem cái tinh vực này giao cho cậu quản lý." Viêm Long tiên đế bắt đầu vẽ vời tương lai cho Phong Khê thiếu gia nghe.  

"Cám ơn Viêm Long tiên đế, thuộc hạ nhất định sẽ dốc hết toàn lục, hoàn thành mỗi nhiệm vụ mà anh giao phó!"  

Phong Khê thiếu gia biết Viêm Long tiên đế nói như vậy là để trấn an mình, đồng thời anh ta cũng biết, Viêm Long tiên đế không có lừa mình.  

Kỳ thực.  

Bọn họ đều đã ký kết khế ước linh hồn với Viêm Long tiên đế, chỉ là bởi vì trận pháp thiên nhiên bảo vệ trái đất quá thần bí, Viêm Long tiên đế không có cách gì đặt chân tới được, khoảng cách lại xa, khế ước linh hồn không còn tác dụng, cho nên lúc trước Phong Khê thiếu gia và Khuê Long mới nảy sinh lòng dạ riêng.  

Nhưng nếu như Viêm Long tiên đế có thể đặt chan lên trái đất thì dưới sự ràng buộc của khế ước linh hồn thì ai còn dám động tâm tư nữa chứ.
 
Chương 1768


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phong Khê thiếu gia hiểu rất rõ, đến lúc đó, Viêm Long tiên đế chắc chắn sẽ thật lòng bồi dưỡng anh ta, giúp anh ta trở nên mạnh hơn, từ đó càng hữu dụng cho Viêm Long tiên đế hơn.  

"Ừm."  

Lúc này, Viêm Long tiên đế gật đầu, sau đó nói: "Phong Khê, lúc trước tôi giao cho cậu hai nhiệm vụ, một là quét sạch giới luyện võ, hai là gi3t chết Huyết Ma."  

Advertisement

"Mấy nhiệm vụ này, tạm thời để qua một bên đi, đặc biệt là vụ Huyết Ma."  

Advertisement

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Tên Huyết Ma này, đúng là ngoài sự suy đoán của tôi."  

"Tôi vốn cho rằng, chỉ nửa năm thời gian mà thôi, ông ta nhiều nhất cũng chỉ khôi phục được đến cảnh giới nguyên anh, vậy mà không ngờ, ông ta vậy mà lại đạt được thành tựu cao như vậy, đám người Minh Cửu đều không phải là đối thủ của ông ta, nếu như cậu có đi thì cũng chịu chết mà thôi."  

Viêm Long tiên đế thản nhiên nói: "Chờ tôi vậy, chờ tôi đến trái đất rồi thì tất cả sẽ chỉ là chuyện đơn giản mà thôi."  

"Vâng."  

Phong Khê thiếu gia cung kính đáp lại, sau đó dường như nghĩ đến điều gì, bèn tò mò hỏi: "Viêm Long tiên đế, thuộc hạ có một chuyện không hiểu, tên Tô Thương kia chẳng qua chỉ là đời sau của Tô Vô Kỵ mà thôi."  

"Mà ngay cả bản thân Tô Vô Kỵ cũng không có cách gì điều khiển được tháp Hư Không, vậy sao Tô Thương lại có thể mở được tháp Hư Không, dùng tháp Hư Không để nhốt cô Hồng Nguyệt chứ?"  

"Tháp Hư Không là đế khí của Huyền Thiên tiên đế, mà Huyền Thiên tiên đế là một nhân vật cỡ nào chứ, vũ khí của anh ta, người bình thường sao có thể sử dụng được?" Phong Khê thiếu gia nói ra nghi hoặc trong lòng mình.  

"Ha ha."  

Viêm Long tiên đế mỉm cười rồi nói: "Tên Tô Thương này cũng không chỉ là đời sau của Tô Vô Kỵ."  

"Thân phận thật của anh ta, tôi chỉ nói với U Minh, đồng thời căn dặn ông ta âm thầm gi3t chết anh ta."  

"Nhưng đáng tiến, U Minh đã thất bại rồi, nhưng mà, chuyện này cũng không nằm ngoài dự đoán của tôi."  

Viêm Long tiên đế nói tiếp: "Huyền Thiên tiên đế tinh thông tính toán, sao lại không sắp xếp đường lui chứ, e rằng mười người các cậu có liên thủ lại với nhau cũng đều giết không được Tô Thương."  

Phong Khê thiếu gia cảm thấy như lạc trong đám sương mù, vẫn không hiểu Viêm Long tiên đế đang có ý nói gì: "Chẳng lẽ, Tô Thương còn có một thân phận khác sao?"  

"Ừm."  

Viêm Long tiên đế gật đầu nói: "Tô Thương, anh ta chính là Huyền Thiên tiên đế chuyển thế, trong khắp thiên hạ này, cũng chỉ có mình anh ta mới có thể điều khiển tháp Hư Không."  

"Cái gì!"  

Phong Khê thiếu gia thất kinh nói: "Tô Thương chính là Huyền Thiên tiên đế, không thể nào, Huyền Thiên tiên đế có uy thế tối cao, tại sao lại phải chuyển thế trọng sinh chứ, mà còn trọng sinh xuống trái đất nữa?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1769


"Anh ta tốt nhất đừng động đến một sợi lông của Hồng Nguyệt, đến lúc đó có lẽ tôi còn cho anh ta chết thoải mái chút, nếu không, ha ha, tôi sẽ rút đi linh hồn của anh ta, để anh ta đời đời kiếp kiếp đau đến mức không muốn sống!"  

Cảm nhận được sự giận dữ trong lời nói của Viêm Long tiên đế, mặc dù không phải là nói với mình, nhưng Phong Khê thiếu gia cũng vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi, chỉ biết cúi đầu xuống không dám hó hé câu nào.  

Advertisement

"Được rồi, hôm nay nói đến đây thôi, cậu mau chóng hồi phục vết thương đi, mang theo hai người khác đi về Giang Bắc."  

Viêm Long tiên đế dặn dò nói: "Nhất định phải ngăn chặn linh khí khôi phục lại, nếu không sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của tôi."  

Advertisement

"Lỡ như trái đất xuất hiện cao thủ cảnh giới tiên đế thì cho dù tôi có xuống trái đất được thì cũng không có ý nghĩa gì nữa."  

"Vâng!"  

Phong Khê thiếu gia cung kính đáp lại, sau một giây, hình chiếu trên đá thông linh liền biến mất.  

Ngay sau đó.  

Phong Khê thiếu gia tiêu tán đi linh khí, đem đá thông linh cất vào vòng tay trữ đồ.  

"Viêm Long tiên đế có nhiều kế hoạch thật!"  

Phong Khê thiếu gia nghĩ lại phát sợ, trong lòng thầm cảm thấy may mắn nói: "Cũng may mình cầm được đá Thông Linh, nắm được quyền chủ động, nếu không đợi sau khi Viêm Long tiên đế xuống trái đất rồi thì giơ tay là có thể gi3t chết mình ngay rồi."  

Lần này xuống trái đất, có rất nhiều chuyện Viêm Long tiên đế không nói rõ trước, đồng thời sắp xếp nhiệm vụ cho mỗi người cũng không giống nhau.  

Giống như chuyện Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên mà Phong Khê thiếu gia cũng không biết, chỉ có chân nhân U Minh mới biết.  

Bây giờ.  

Phong Khê thiếu gia càng cảm thấy Viêm Long tiên đế thật là thâm sâu khó dò, cũng không biết có sắp xếp đường lui nào khác không, bởi vậy anh ta càng kiêng kị vô cùng.  

"Chuyện nảy sinh lòng dạ muốn thoát khỏi Viêm Long tiên đế, một mình xưng bá ở trái đất phải rút lại thôi, nếu không mình chết cũng không biết sao lại chết nữa."  

Phong Khê thiếu gia liên tục cười khổ, sau đó lại lẩm bẩm nói: "Nếu như Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ của Viêm Long tiên đế, mà Viêm Long tiên đế cũng biết ở trái đất có cao thủ chuẩn tiên đế, nhưng vẫn yên tâm để cô ta đến trái đất."  

"Vậy thì chứng tỏ Xích Hồng Nguyệt có lá bài tẩy cường mạnh nào đó, thậm chí có thể cùng với cao thủ chuẩn tiên đế đối chọi lại, bằng không, đối với sự yêu thương của Viêm Long tiên đế đối với cô ta thì tuyệt đối sẽ không cho phép cô ta xuống trái đất."  

Nghĩ đến đây, Phong Khê thiếu gia liền nở nụ cười: "Như vậy cũng tốt, Xích Hồng Nguyệt không chết, thì Viêm Long tiên đế cũng sẽ không giận lây qua mình."  

"Anh ta đã nhận lời mình, sẽ đem đế khí của tiên đế tặng cho mình, giúp mình đặt chân lên cảnh giới chuẩn tiên đế."  

Phong Khê thiếu gia mặt tràn đầy kỳ vọng nói: "Ha ha, cảnh giới chuẩn tiên đế, ở địa cầu đã là vô địch rồi, nếu nói như vậy thì cho dù là tên chó Viêm Long tiên đế thì sao chứ?"  

Nghĩ đến đây, Phong Khê thiếu gia nở một nụ cười mãn nguyện, sau đó bắt đầu tiếp tục hồi phục vết thương.
 
Chương 1770


Bên trong không gian vô tận.   

Viêm Long tiên đế ngồi khoanh chân, ánh mắt nhìn về phía tinh vực màu xanh phía xa, ánh mắt sắc lạnh vô cùng.   

“Huyền Thiên tiên đế, không ngờ Hồng Nguyệt lại rơi vào tay anh đấy, ha ha, nhưng mà, điều này đối với anh mà nói, chưa chắc là một chuyện tốt đâu.”  

Advertisement

Viêm Long tiên đế lạnh lùng cười nói: “Tôi ngang ngược cả một đời, cũng chỉ có mỗi một đứa con gái là Hồng Nguyệt, ngoài nó ra thì cũng chẳng có ai nối dõi nữa.”   

Advertisement

“Tôi đã âm thầm bồi dưỡng nó từ lúc nhỏ, nên trong người nó, có một vật chí bảo vô cùng lớn mạnh, chỉ yếu hơn tháp Hư Không một chút xíu thôi.”   

Viêm Long tiên đế nói tiếp: “Theo tôi được biết, tháp Hư Không của hiện tại, không còn nguyên vẹn nữa rồi, dưới tình trạng này sợ là tháp Hư Không, cũng không có cách nào có thể nhốt Hồng Nguyệt lại được.”  

“Trái lại, nếu nó muốn phá tháp, chắc là có thể phá được, đến lúc đó, Huyền Thiên tiên đế, chỉ sợ anh sẽ chết trong tay Hồng Nguyệt thôi.”  

Viêm Long tiên đế liên tục cười lạnh lùng: “Trăm năm tính toán, lại bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, Huyền Thiên tiên đế, cái này e là ngoài ý muốn của anh rồi, ha ha ha!”   

Vật chí bảo.  

Vật chí bảo trong người Xích Hồng Nguyệt, vô cùng lớn mạnh.   

Cũng là vì vậy, mà Viêm Long tiên đế mới dám yên tâm để con gái bảo bối đến trái đất.   

Đối với Xích Hồng Nguyệt, Viêm Long tiên đế nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, là một cô con gái được yêu chiều hết mực.    

Cho dù có vật chí bảo, nhưng ban đầu anh ta cũng không muốn để Xích Hồng Nguyệt mạo hiểm, không biết tại sao Xích Hồng Nguyệt lại ngang bướng, không muốn xông ra ngoài rèn luyện thực tế một lần.   

Hết cách, Viêm Long tiên đế không khuyên bảo được con gái, liền ép cô ta đồng ý.  

Ai ngờ cô con gái lại đánh bậy đánh bạ, rồi bị Huyền Thiên tiên đế thu vào tháp Hư Không, đây cũng được coi là niềm vui bất người rồi.   

“Huyền Thiên tiên đế ơi, đây là chính anh muốn tìm cái chết, không trách người khác được.”   

Viêm Long Tiên Đế để lộ ra một cười lạnh lùng, sau đó cười giễu cợt nói: “Tôi cũng sắp đến trái đất rồi.”   

“Phong Khê, e là cậu vẫn không biết, trong người cậu đã bị tôi giở trò từ lâu rồi, đợi linh khí bắt đầu khôi phục, sẽ là lúc trận pháp của trái đất phòng thủ yếu nhất.”   

Viêm Long tiên đế bày mưu tính kế nói: “Đến lúc đó, tôi có thể dùng trạng thái linh hồn, xuyên qua không gian, đoạt lấy cơ thể của anh, rồi lợi dụng đế khí, trong thời gian ngắn đem cảnh giới nâng cao đến mức chuẩn tiên đế.”   

“Tất cả những gì tôi có, chính là đế khí thực sự, những tên chuẩn tiên đế ở trái đất kia, đương nhiên không thể nào đấu lại tôi được.”    

Viêm Long Tiên Đế nói tiếp: "Mà linh khí khôi phục, cần một cái quá trình, tối thiểu nhất nửa canh giờ, trong lúc này, ta hoàn toàn có cơ hội phá hủy khôi phục trận pháp, ngăn cản linh khí khôi phục, Địa Cầu người tu chân đem vĩnh viễn không thời gian xoay sở!"  

“Huyền Thiên tiên đế, Huyết Ma, hai người các ngươi đều phải chết, ha ha ha!”  

... 
 
Chương 1771


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này.   

Ở núi Cửu Phong.   

Thiên Niên Sát sắp xếp cho Tô Thương một căn phòng yên tĩnh, anh ấy ngồi khoanh chân luyện đan dược, anh ấy định chữa khỏi vết thương cho Ngô Thanh Ảnh trước đã.   

Advertisement

Còn luyện chế đan dược phải có dược liệu cần thiết, Tô Thương thì không thiếu, nguồn tài nguyên trong vòng chứa đồ của Sắc Phong, cơ bản là đủ dùng.   

Vù!   

Advertisement

Lúc này, cùng với một âm thanh trầm đục, chính là đan dược đã được luyện thành rồi.   

Ba viên đan dược màu xám, tự bay lơ lửng ở trước mặt Tô Thương, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, hơn nữa còn ẩn chứa sức sống vô tận.   

“Tìm được cơ hội nhất định phải làm một cái lò luyện đan mới được, dùng tay luyện chế, lãng phí thời gian quá, với cả độ khó cũng tương đối lớn.”   

Tô Thương khẽ cười nói: “Đây cũng chính là trình độ của mình ở phương diện luyện đan, nếu đổi thành người khác, chắc chắn sẽ không thể nào luyện thành được.”   

Sau khi tự lẩm bẩm, Tô Thương thả Ngô Thanh Ảnh ra từ trong vòng chứa đồ.   

Ánh sáng lóe lên, Ngô Thanh Ảnh hôn mê vì bị thương nặng, đã xuất hiện ở ngay trước mặt Tô Thương.   

Tô Thương đẩy vào trong cơ thể đó một số linh khí đã được chuyển hóa thành chân khí.   

Khoảng năm phút sau, Ngô Thanh Ảnh từ từ mở mắt, yếu ớt cười khổ nói: “Tôi còn sống à.”    

“Tiền bối Ngô, yên tâm đi, có cháu ở đây, bà sẽ không có chuyện gì đâu.”    

Tô Thương cười cười, sau đó khua tay một cái, ba viên đan dược lơ lửng giữa không trung, hiện xuất hiện trong tay anh ấy.   

Ngay sau đó.  

Tô Thương đem một viên đan dược trong số đó, đưa cho Ngô Thanh Ảnh và nói: “Tiền bối Ngô, nuốt nó đi, cháu sẽ giúp bà luyện hóa.”   

“Ừm.”  

Lúc này Ngô Thanh Ảnh, thật sự rất khó chịu, không nói nhiều liền gật đầu, cố nén cơn đau kịch liệt để ăn đan dược, sau đó bắt đầu vận công luyện hóa đan dược.   

Tô Thương thấy vậy, cũng không làm mất thời gian, đứng ở một bên trợ giúp, nếu không e là bản thân Ngô Thanh Ảnh sẽ rất khó để chống cự được sức phát huy hiệu quả của đan dược.   

Cứ như vậy, kéo dài khoảng nửa tiếng, cuối cùng đan dược cũng được luyện hóa xong.   

Tô Thương thu tay lại, bắt đầu vận chuyển Cửu U Trấn Ngục Quyết, để bù đắp lại

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1772


Ngô Thanh ảnh kết thúc trạng thái vận công, từ từ mở mắt, trong ánh mắt toát ra sự sợ hãi lẫn vui mừng.  

Sau đó bà ấy nhìn về phía Tô Thương, khuôn mặt tràn đầy sự cảm kích nói: “Tô thiếu gia, cảm ơn cậu, nếu không có cậu, e là bộ xương già này đã bj chôn ở dưới đất rồi.”   

Advertisement

“Tiền bối Ngô khách sáo rồi, bà là bà nội của Tuyết Nhi, lại có cống hiến to lớn cho trái đất, cháu giúp bà là điều nên làm mà.”   

Advertisement

Vừa nói, Tô Thương vừa bù đắp linh khí, vừa đem hai viên đan dược còn lại đưa cho Ngô Thanh Ảnh: “Tiền bối Ngô, hai viên thuốc này bà hãy nhận lấy đi ạ, nếu luyện hóa tất cả, thì đương nhiên bà có thể hồi phục lại được rồi đó, thậm chí có cơ hội tiến thêm một bước nữa, thì sẽ thực sự đặt chân đến cảnh giới võ thần, đến lúc đó có thể ngang hàng với hóa thần rồi ạ.”   

“Ừm!”  

Ngô Thanh Ảnh gật đầu một cách nghiêm túc, nhận lấy hai viên đan dược, khẽ cười nói: “ Nếu nói thời gian cấp bách, Tô Thương, căn phòng này trả lại cho cậu, tôi đến phòng khác luyện hóa đan dược đây, tranh thủ trước khi linh khí khôi phục, phải đạt đến cảnh giới võ thần, để giúp cậu một tay mới được.”   

“Được, vậy thì xin nhờ cậy vào tiền bối rồi ạ.”   

Tô Thương vừa cười vừa cảm ơn, sau đó nhắc nhở: “ Nhưng, tiền bối Ngô, lúc luyện hóa đan dược, nhất định không được nóng vội, cứ từ từ thôi, nếu không sẽ bị phản hệ rất nguy hiểm đấy,”   

“Được.”  

“Không quấy rầy cậu nữa.”   

Ngô Thanh Ảnh gật đầu đồng ý, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng của Tô Thương.  

Chính lúc đóng cửa lại, trên khuôn mặt của Ngô Thanh Ảnh để lộ ra sự hài lòng vô cùng.   

“Tên này không tầm thường đâu nha, thành tựu đã vượt qua cả Tô Vô Kỵ, tương lai không thể đoán trước được, xem ra cậu ta cũng là người được ông trời chọn mà Vương Dương Minh nhắc đến, tương lai của trái đất, đành nhờ vào cậu ta vậy.”   

“Nhưng, trước khi Tô Thương chưa trưởng thành, mình phải phát huy hết sức lực của bộ xương già này thôi!”   

“Cảnh giới chân vũ, không biết có uy thế ra sao, mong chờ quá đi.”   

Nghĩ đến đây, Ngô Thanh Ảnh không do dự gì nữa, mà trực tiếp đi về mật thất của mình để luyện công, và bắt đầu bế quan.  

Còn về Tô Thương, thì ở trong phòng hấp thụ tài nguyên, mau chóng khôi phục linh khí.    

Khoảng đến tận khuya, trạng thái của Tô Thương, cuối cùng cũng khôi phục lại cảnh giới đỉnh phong.  

Không chỉ vậy.   

Anh ấy còn giành ra một chút thời gian, đem mảnh vỡ của của tháp Hư Không tầng thứ bay vào tay mình lần trước, ghép lại vào bên trên của tháp Hư Không.   
 
Chương 1773


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1774


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1775


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1776


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1777


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1778


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1779


Đỉnh này có chín chân, bên trên phủ đầy ký hiệu thần bí, tản ra uy thế kh ủng bố bao trùm hết mọi thứ xung quanh.  

"Cái này..."  

Tô Thương nhìn thấy cái đỉnh này thì lập tức trở nên nghiêm túc, buột miệng thốt lên: "Đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí, thế mà lại là đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí!"  

Advertisement

"Ha ha!"  

Đỉnh Huyền Hoàng Mẫu khí trên đầu Xích Hồng Nguyệt giống như không thể nào phá được, lơ lửng giữa không trung, cô ta lạnh lùng nói: "Không sai, đây chính là đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí. Tô Thương, ánh mắt anh cũng không tệ nhỉ thế mà có thể nhận ra được đỉnh này!"  

Advertisement

"À phải rồi, thiếu chút nữa quên mất anh là Huyền Thiên tiên đế, nhận ra được đỉnh này cũng là chuyện bình thường. Dù sao theo lời cha tôi Viêm Long tiên đế nói, chủ nhân của cái đỉnh này có nguồn gốc liên quan tới anh." Xích Hồng Nguyệt châm chọc nói.  

"Hừ!"  

Tô Thương nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, sắc mặt thoáng chốc trầm xuống, anh lạnh lùng chất vấn: "Sao đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí lại ở trong tay cô, chủ nhân Khương Cửu Linh của nó đâu rồi?"  

"Ha ha!"  

Khóe miệng Xích Hồng Nguyệt khẽ nhếch lên một nụ cười châm chọc, cô ta lạnh lùng nói: "Đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí đang chỗ ta, cô ta đương nhiên là đã chết rồi."  

"Là ai giết!?" Tô Thương nghe nói như vậy, trong mắt tràn ngập sát ý, anh lạnh lùng nói: "Là Viêm Long tiên đế sao?"  

"Đương nhiên."  

Xích Hồng Nguyệt cười nói: "Cả đời này của Viêm Long tiên đế đều đang tìm kiếm cách để đột phá tới cảnh giới kia, mà nhà họ Khương, với tư cách là một trong những gia tộc cổ xưa của Huyền Thiên Tiên vực, cường giả từng ra khỏi Tiên Đế đương nhiên sẽ trở thành mục tiêu của ông ấy."  

"Ông ấy biết quan hệ giữa anh và Khương Cửu Linh, năm đó ông ấy hợp sức với các đại tiên đế bức ép anh vào Cửu U Địa Ngục, một trong những nguyên nhân đó chính là ông ấy muốn mưu đồ nhà họ Khương."  

Xích Hồng Nguyệt nói tiếp: "Cho nên, sau khi anh bị nhốt ở Cửu U Địa Ngục, Viêm Long tiên đế đã lập tức đi đến nhà họ Khương, mà tất cả người trong nhà họ Khương đều không hề có sức đánh trả."  

"Chỉ có Khương Cửu Linh là đối mặt với Viêm Long tiên đế, điều khiển đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí, gắng gượng chiến đấu một trận."  

Xích Hồng Nguyệt nói tiếp: "Thế nhưng mà cô ta cũng không chống đỡ được bao lâu, ngày thứ mười đã bị Viêm Long tiên đế đánh bại và gi3t chết, đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí tự nhiên sẽ rơi vào trong tay Viêm Long tiên đế."  

"Viêm Long tiên đế giết vô số người, ông ấy đã đích thân xóa sổ rất nhiều tiên đế, số đế khí ông ta lấy được không ít hơn ngón tay của hai bàn tay. Nhưng ông ấy lại xem đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí như báo vật."  

Xích Hồng Nguyệt nhìn thoáng qua đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí trên đỉnh đầu mình, sau đó nói: "Ông ấy nói cho tôi biết, đỉnh này có xuất thân từ một cấm địa hoang cổ thần bí, mà cấm địa kia, đừng nói đến tiên đế, cho dù có là trên tiên đế xông vào trong đó thì đến tám chính phần là bỏ mạng."  

"Năm đó, anh và Khương Cửu Linh đánh bậy đánh bạ tiến vào cấm địa hoang cổ, không ai biết các anh đã gặp phải cái gì trong cấm địa hoang cổ đó, nhưng điều bất ngờ chính là, hai người các anh thế nhưng vẫn sống sót đi ra một cách kỳ tích."  

Xích Hồng Huyết giống như hỏi để chứng thực: "Đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí chính là lúc hai người đi ra từ khu cấm địa hoang cổ, lúc ấy chí bảo cũng bị mang ra theo có cả tháp Hư Không. Vốn dĩ hai món đồ này đều thuộc về anh, nhưng mà anh lại đưa đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí cho Khương Cửu Linh, Tô Thương, có đúng như vậy không?"  

Nghe được lời của Xích Hồng Huyết nói, Tô Thương chìm vào im lặng, anh không hề trả lời cô ta, thế nhưng trong lòng lại tràn đầy suy nghĩ.  

Quả thật giống như lời Xích Hồng Nguyệt nói, năm đó anh và Khương Cửu Linh đã tiến vào cấm địa hoang cổ kia.  

Cấm địa hoang cổ kia đã có từ lâu đời, không ai biết về lai lịch của nó, nhưng tất cả mọi người đều vô cùng kiêng kỵ cấm địa hoang cổ đó.  

Thế nhưng.  

Nguy hiểm và cơ hội sẽ luôn tồn tại song song. Cho nên mặc dù cấm địa hoang cổ kia có vô vàn mối nguy hiểm, nhưng cũng có rất nhiều tài nguyên, linh dược, chí bảo, công pháp, bí thuật... có đủ tất cả mọi thứ. 
 
Chương 1780


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bởi vậy cho nên người tu chân của Huyền Thiên tinh vực vừa sợ cấm địa hoang cổ kia, lại đối áp nhau đổ xô vào cấm địa hoang cổ kia. Cứ mỗi năm đều có vô số người tu chân mạo hiểm tiến vào cấm địa hoang cổ, với ý định đánh cược với cơ hội và duyên phận, nhưng từ xưa đến nay lại không có mấy người có thể đi ra được từ cấm địa hoang cổ kia.  

Tô Thương và Khương Cửu Linh đã thập tử nhất sinh ở cấm địa hoang cổ đó, cuối cùng cũng may mắn chạy thoát được.  

Hơn nữa.  

Advertisement

Vận may của Tô Thương cũng không tệ, anh lấy được hai món chí bảo ở trong một động phủ của tiên nhân, đó là tháp Hư Không và đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí.  

Trong đó, uy thế của tháp Hư Không mạnh hơn đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí một chút.  

Dựa theo lời giải thích do tàn hồn của chủ nhân động phủ để lại mà anh biết được, tháp Hư Không là vũ khí chính của người đó, được ông ta chăm chút rất tỉ mỉ.  

Advertisement

Mà đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí được rèn bởi vật liệu bình thường, nhưng Huyền Hoàng Mẫu Khí trong đó lại là phương pháp cấm kỵ số một số hai trong đất trời, không thể nào xâm phạm được, cũng không có gì phá hư được.  

Cho nên, hai món vũ khí này có sự phân chia mạnh yếu, tháp Hư Không mạnh hơn một chút, nhưng đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí cũng không kém cạnh, mặc dù không thể chia đều từng li từng tí, nhưng nếu như thật sự phải đối đầu, thì tình thế bất lợi của đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí cũng không lớn.  

Khi đó, cũng bởi vì nguyên nhân Khương Cửu Linh là vợ lẽ, địa vị ở nhà họ Khương rất thấp, cho nên chịu hết mọi ức hiếp.  

Tô Thương thương tiếc cho Khương Cửu Linh, hơn nữa hai người họ cũng đã từng sống chết vì nhau, không có Khương Cửu Linh thì anh cũng rất khó bảo toàn tính mạng ra khỏi cấm địa hoang cổ, vì thế anh đã đưa đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí cho Khương Cửu Linh.  

Từ đó về sau, Tô Thương và Khương Cửu Linh đã tách nhau ra.  

Thật ra thiên phú của Tô Thương cũng bình thường, anh có thể trưởng thành trở thành tiên đế, tất cả cũng là do vận may ban cho.  

Mà Khương Cửu Linh, sau khi cô ấy mang theo đỉnh Huyền Hoàng Mẫu Khí quay lại nhà họ Khương, đã nhận được sự công nhận của lão tổ.  

Được nhà họ Khương dốc sức bồi dưỡng, Khương Cửu Linh đã tiến bộ vô cùng nhanh chóng, vang danh khắp cả Huyền Thiên tiên vực.  

Khi Tô Thương và Khương Cửu Linh gặp lại nhau, Khương Cửu Linh đã là cảnh giới Chuẩn Đế, trở thành người xuất sắc trong những người cùng thế hệ. Cô ấy đối với ai cũng khinh thường, nhưng chỉ có duy nhất một mình Tô Thương là được cô ấy xem trọng.  

Trước mặt người ngoài, cô ấy là thiên tài xinh đẹp lạnh lùng cô độc, người lạ không được tới gần.  

Nhưng ở trước mặt Tô Thương, cô ấy vẫn mãi là một em gái nhỏ, luôn miệng gọi anh Huyền Thiên khiến người bên ngoài ghen tị, vì thế đã kéo tới cho Tô Thương rất nhiều kẻ thù...  

Sau đó, Tô Thương đạt được thành tựu tiến lên Tiên Đế, mà Khương Cửu Linh cũng đặt chân vào một bước này.  

Nhưng Tô Thương không cam lòng dừng lại ở đây, thời gian tiếng theo anh vẫn một mực theo đuổi bước chân của Thanh Hoàng nữ đế, muốn vượt qua ngọn núi cao kia.  

Khương Cửu Linh cũng biết mong muốn của Tô Thương, cô ấy thích Tô Thương, nhưng trong đoạn tình cảm này cô ấy lại rất tự ti, chưa bao giờ thổ lộ với Tô Thương.  

Rốt cuộc có một ngày, Khương Cửu Linh nhịn không được mà lấy hết can đảm thổ lộ tình cảm trong lòng mình với Tô Thương, nhưng Tô Thương lại không thích cô ấy, mà chỉ khéo léo từ chối.  

Từ đó về sau, Tô Thương không còn gặp lại Khương Cửu Linh nữa. Anh nghe được tin tức từ người khác, Khương Cửu Linh trở lại nhà họ Khương gia, thế chỗ lão tổ ban đầu, trấn giữ nhà họ Khương, trở thành một lão tổ trẻ tuổi nhất của nhà họ Khương.  

...  

Thoáng chốc đã trôi qua nhiều năm như vậy, nhưng lần thứ hai anh nghe được tin tức về Khương Cửu Linh, không nghĩ tới đã là âm dương cách biệt.  

"Viêm Long tiên đế!"  

Tô Thương híp mắt, sát ý ngút trời nói: "Giữa ông và tôi nay lại

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1781


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom