Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1722


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thiên Niên Sát đột nhiên cực kỳ lo lắng: "Tô Thương, vợ ông đâu rồi, sao đột nhiên không thấy đâu nữa!"  

"Đừng vội, cháu để Ngô tiền bối vào trong vòng tay lưu trữ rồi, ở đó rất an toàn."  

Tô Thương nói tiếp: "Tình hình bây giờ khá phức tạp, chờ giải quyết xong những người ở Ngoại vực đó, tôi ổn định lại tinh thần sẽ trị thương cho Ngô tiền bối, ông yên tâm đi, Ngô tiền bối sẽ không sao đâu."  

Advertisement

"Vòng tay lưu trữ?"  

Thiên Niên Sát càng lo lắng hơn: "Vòng tay lưu trữ không thể cất giữ vật sống mà, Tô Thương, cháu nhanh thả vợ ông ra ngoài đi!"  

Advertisement

"Ông nội Thiên, vòng tay lưu trữ của cháu ẩn chứa không gian rất lớn, có thể chứa được vật sống." Tô Thương giải thích nói.  

"Như thế à."  

Thiên Niên Sát nghe nói như thế, đột nhiên thở dài một hơi, âm thầm cầu nguyện: "Vợ à, bà có thể ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì được không."  

Tô Thương cũng không trấn an Thiên Niên Sát quá nhiều nữa, mà nhìn về trận chiến phía xa.  

Thực lực của Xích Hồng Nguyệt, không thể khinh thường, trước mắt thì tình hình hai người chiến đấu là cân sức.  

Ầm!  

Đột nhiên, hai người xảy ra va chạm mãnh liệt, cùng nhau ngã bay người ra.  

Ngay sau đó.  

Xích Hồng Nguyệt rơi xuống đất, bưng bít lấy bả vai, phun ra một ngụm máu.  

Tình hình của Khuê Long, tốt hơn một chút, nhưng khí huyết cũng đảo lộn, bị thương, hơi thở dồn dập, trạng thái không thật sự tốt.  

"Ha ha, Xích Hồng Nguyệt, thực lực của cô quả thật không yếu, lại có thể làm tôi bị thương."  

Khuê Long vừa đi về phía Xích Hồng Nguyệt, vừa thoải mái cười nói: "Có điều, tôi vẫn chưa khôi phục bản thể, nên không thì không đến mức này, bây giờ, cô có thể chết rồi!"  

Vừa nói xong, Khuê Long bỗng nhiên ra tay, muốn trực tiếp gi3t chết Xích Hồng Nguyệt.  

Nhưng vào lúc này, Phong Khê thiếu gia vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên lấy chùy Tử Kim từ trong tay ra, lấy tư thế dũng mãnh nhất mà hướng về phía Khuê Long...  

Thời khắc quan trọng, Phong Khê thiếu gia ra tay, lại không lưu tình chút nào, ra tay cũng là một chiêu tất sát. 

Vốn dĩ. 

Khuê Long coi là mình muốn liên minh với Khê thiếu gia, nên cũng không cảnh  giác gì. 

Giờ phút này Phong Khê thiếu gia đột nhiên ra tay, khiến cho anh ta hoàn toàn bị động, vội vàng từ bỏ dò xét Xích Hồng Nguyệt, nhanh chóng nhún người tránh né. 

Mặc dù trước đó Khuê Long không đề phòng, nhưng thực lực anh ta nổi trội, cuối cùng tránh được đòn công kích của Phong Khê thiếu gia. 

Có điều, Khuê Long cũng bị chùy Tử Kim tác động đến, vết thương lại nặng thêm mấy phần. 

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1723


"Phong Khê, nói những lời này ra làm gì chứ, Viêm Long tiên để lại không nghe được, cậu liên thủ với tôi, cùng nhau khống chế trái đất, còn không phải chuyện tốt hay sao chứ!" Khuê Long lại dụ dỗ nói. 

"Im miệng!" 

Phong Khê thiếu gia nghiêm túc nói: "Viêm Long tiên đế có ơn giác ngộ tôi, dạy dỗ tôi, tôi tất nhiên trung thành tuyệt dối rồi." 

"Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ của anh ấy, bây giờ cơ thể ở trái đất, tôi phải thay thế Viêm Long tiên để bảo vệ cô ấy rồi." 

Advertisement

וו 

Phong Khê thiếu gia trầm giọng nói: "Khuê Long, anh phản bội Viêm Long tiên đế, bất kỳ ai cũng có trách nhiệm phải diệt trừ anh!" 

"Lúc trước, tôi giả vờ tỏ vẻ hợp tác với anh, chỉ vì để anh buông lỏng cảnh giác thôi, anh không phải thật sự coi là tôi đang muốn hợp tác với anh đó chứ?" 

Phong Khê thiếu gia lộ ra một nụ cười lạnh, sau đó nói: "Khuê Long, hôm nay, anh đi không nổi đâu, tôi gi3t chết anh!" 

Advertisement

Phong Khê thiếu gia thật ra đối với Viêm Long tiên đế, không có trung thành gì, chẳng qua chỉ là giấu kỹ hơn so với Khuê Long mà thôi. 

Vừa rồi. 

Phong Khê thiếu gia sau khi tính toán kỹ, cuối cùng vẫn quyết định đứng về phía Xích Hồng Nguyệt. 

Anh ta làm vậy, chủ yếu có 2 nguyên nhân chính. 

Một là, Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ mà Viêm Long tiên đế yêu chiều nhất, Viêm Long tiên đế vì cô mà đắc tội với rất nhiều người, bảo vệ cô ta cực kỳ. 

Lần này đến trái đất, chắc chắn biết trước sẽ kèm theo nguy hiểm. 

Phong Khê thiếu gia kết luận, Viêm Long tiên để chắc chắn phải đưa cho Xích Hồng Nguyệt con át chủ bài cường đại. 

Mặc dù Xích Hồng Nguyệt không đấu lại được với Khuê Long, đã bị thua, nhưng càng như vậy, Phong Khê thiếu gia càng cảm thấy lạ. 

Thực lực của Xích Hồng Nguyệt, là một trong những người yếu nhất, mà sau khi đến trái đất, bọn họ 10 người đều cắt đứt liên lạc với Viêm Long tiên đế. 

Viêm Long tiên để không thể không nghĩ, 10 người lần này xuống trái đất sẽ sinh ra lòng phản loạn. 

Nếu đã như vậy, anh ta sao mà lại yên tâm để Xích Hồng Nguyệt, một người thực lực yếu nhất đến trái đất chứ? 

Át chủ bài. 

Xích Hồng Nguyệt nhất định không muốn người khác biết át chủ bài. 

Trừ cái đó ra, còn một nguyên nhân quan trọng hơn. 

Đó chính là, thực lực của Khuê Long thực sự quá mạnh, Phong Khê thiếu gia nếu không có chùy Tử Kim, chắc chắn không có cách nào áp chế được Khuê Long, thậm chí hoàn toàn không phải đối thủ của Khuê Long. 

Nhưng chùy Tử Kim mạnh nhất là tự nổ, thời gian để khôi phục trạng thái lại quá dài, trong lúc này, Phong Khê thiếu gia không có lòng tin có thể đối phó với Khuê Long. 

Hợp tác với một người có thực lực mạnh hơn mình, thật sự quá nguy hiểm. 

Nếu đã như vậy. thà rằng theo Xích Hồng Nguyệt còn hơn. 

Để từ đó, có thể biểu đạt được chút thành ý với Viêm Long tiên đế, để vẽ ra cho mình một cái đường lui, còn có thể thừa cơ diệt trừ Khuê Long, chấm dứt hậu hoạn. 

Vì thế. 

Thời khắc quan trọng, Phong Khê thiếu gia lựa chọn ra tay với Khuê Long, đánh bị thương anh ta. 

"Ha ha ha, Phong Khê thiếu gia, cậu có quyết định chính xác lắm, tôi sẽ dùng đá Thông Linh, nói chuyện hôm nay với Viêm Long tiên đế, để anh ấy sau này sẽ thưởng tài nguyên tu luyện cho anh." 

Lúc này, Xích Hồng Nguyệt nằm dưới đất, thoáng có chút yếu ớt nói. 

"Thế thì cảm ơn Xích Hồng Nguyệt tiểu thư rồi." Phong Khê thiếu gia trên mạt nở nụ cười chắp tay nói. 

"Đây là chuyện cậu đáng được hưởng mà." 

Xích Hồng Nguyệt cưỡng ép đứng dậy, xóa đi vết máu ở miệng, thúc dục nói: "Phong Khê, ra tay đi, chúng ta liên thủ, nhanh chóng giải quyết Khuê Long. 

"Được!" 

Phong Khê thiếu gia gật gật đầu, sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Khuê Long. 

Tại hiện trường, hai người đều đã giương cung bạt kiếm, sẵn sàng tư thế chiến đấu. 

"Ha ha, Phong Khê thiếu gia, Xích Hồng Nguyệt!" 

Lúc này, Khuê Long cười lạnh nói: "Hai người có phải quá ngây thơ rồi không, thật sự nghĩ hai người liên thủ lại có thể đối phó được với tôi sao?" 

"Thật là trò cười mà, đừng có quên, tôi còn chưa khôi phục bản thể đó." 

"Nếu tôi khôi phục bản thân thật sự của mình, đừng nói các người vốn đang bị thương, chỉ sợ dù cho các người đang ở trạng thái đỉnh phong thì cũng không phải là đối thủ của tôi đâu." Khuê Long tự tin cười nói. 

"Đừng nói nhiều lời, Khuê Long, nhận lấy cái chết đi."
 
Chương 1724


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Xích Hồng Nguyệt lạnh lùng nói, lập tức cưỡng ép bản thân thở ra một hơi, không để ý đến vết thương của mình, trực tiếp hướng đến Khuê Long mà giết. 

"Muốn giết tôi, nằm mơ đi, hôm nay, tôi sẽ để cho các người mở mang kiến thức một chút về sức mạnh chân chính của tôi!" 

"Ầm ầm!" 

Khuê Long đầu tiên là cười lạnh trả lời, sau đó bỗng nhiên phát ra một âm thanh lớn, khuôn mặt, cánh tay của anh ta lập tức mọc ra vảy rồng. 

Advertisement

Đồng thời, sau một giây, cơ thể anh ta cũng xảy ra chuyển biến cực kỳ lớn, gần như từ người bình thường chuyển thành một cơ thể dài rồng rắn màu vàng. 

"Thật...thật mạnh!" 

"Đây chính là thực lực chân chính của Khuê Long à, không hổ là yêu tộc, quả nhiên khủng bố!" 

Advertisement

Phong Khê thiếu gia bên cạnh, tận mắt nhìn thấy màn biến hóa vừa rồi, biểu cảm lập tức trở nên nghiêm trọng hơn. 

Có điều ngược lại, hai mắt anh ta híp lại, trong ánh mắt lộ ra sát ý ngập trời. 

"Không thể để cho Khuê Long khôi phục bản thể, nếu không thì dựa vào mình và vết thương của Xích Hồng Nguyệt, dù là có liên thủ lại thì cũng không phải là đối thủ của anh ta, xem ra đành phải vận dụng chiêu kia rồi." 

Phong Khê thiếu gia cuối cùng đưa ra quyết định, lập tức đem chùy Tử Kim ném giữa không trung, trầm giọng nói: "Chùy Tử Kim, nổ cho tôi!" 

Âm! 

Ngay lập tức, chùy Tử Kim bộc phát ra một luồng ánh sáng mãnh liệt, chiếu sáng khắp đất trời. 

Ngay sau đó, một lực lượng kinh khủng, giống như nước thủy triều tuôn ra, nhanh chóng cuốn tới, nghiền ép Khuê Long. 

"Cái này!" 

Khuê Long cảm nhận được chiêu này rất cường đại, tuyệt đối không phải là thứ mình có thể chống cự rồi. 

Nhưng cũng chính vào lúc này, anh ta hoàn toàn lột xác thành một đầu kim long, thân thể dài mười mấy mét, nằm ngang giữa không trung. 

Khuê Long ở trong trạng thái này, là mạnh nhất, nhưng anh ta biết, không có cách nào chống lại được chiêu này của Phong Khê thiếu gia được. 

Vì thế. 

Khuê Long khống chế cơ thể, nhanh chóng trốn tránh, định tạm thời tránh đi nguy hiểm, giữ lại tính mạng trước đã. 

Nhưng uy lực của chùy Tử Kim tự nổ lại quá cường đại, dù là Hóa thần sơ kỳ thì cũng chưa chắc có thể toàn thân mà trở lại, Khuê Long tất nhiên cũng không làm được. 

Phut! 

Ngay sau đó, chùy Tử Kim tự nổ sinh ra uy lực, trực tiếp chặt đứt ngang Khuê Long, một nửa thân rồng rơi xuống đất, dưới đất liền lộ ra một lỗ thủng to đùng. 

"Phong Khê!" 

"Xích Hồng Nguyệt!" 

"Nỗi nhục ngày hôm nay, Khuê Long tôi nhớ kỹ, sau này nhất định sẽ tìm các người tính sổ, để có các người chết không yên lành!" 

Khuê Long nói xong một câu, liền lập tức kéo cái thân thể tàn phế mà bỏ đi, thôi động bí thuật, lập tức rời khỏi hiện trường. 

"Muốn đi sao, hỏi qua ý kiến của tôi chưa hå?" 

Xích Hồng Nguyệt tất nhiên không muốn dễ dàng buông tha Khuê Long như vậy, định đứng dậy đuổi theo. 

"Hồng Nguyệt tiểu thư." 

Lúc này, Phong Khê thiếu gia mở miệng nói: "Giặc cùng đường chớ đuổi, bây giờ vết thương của cô cũng không nhẹ, huống hồ khó đảm bảo Khuê Long không có thủ đoạn khác, không cần thiết phải đuổi cùng giết tận anh ta, chúng ta không cần đuổi theo đâu." 

"Được." 

Xích Hồng Nguyệt sau khi suy nghĩ vài giây, cuối cùng khẽ gật đầu, chấp nhận đề nghị của Phong Khê thiếu gia, nói: "Hôm nay Khuê Long đã bị đứt đoạn mà trốn, thực lực đã giảm đi rất nhiều, sau này không thể tạo thành uy hiếp gì với chúng ta nữa rồi." 

"Còn nữa, một nửa thân rồng của anh ta, với ta mà nói thì lại có tác dụng không nhỏ đó." 

Xích Hồng Nguyệt nhìn thoáng qua một nửa thân rồng đang ở dưới đất, sau đó nói: "Phong Khê, thứ này, đưa cho tôi, thấy thế nào?" 

"Hồng Nguyệt tiểu thư khách khí rồi, nếu cô đã muốn thì cứ lấy đi, không cần sự đồng ý của tôi đâu." Phong Khê thiếu gia cười nói. 

"Đây là chiến lợi phẩm của cậu, tất nhiên phải cần được sự đồng ý của cậu rồi, Phong Khê, cảm ơn." 

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1725


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, lộ ra một nụ cười thoải mái nói: "Phong Khê, Khuê Long đã đi rồi, cậu không cần giả vờ trước mặt tôi làm gì cả." 

Xích Hồng Nguyệt nói tiếp: "Đừng phủ nhận, cũng không cần che giấu, kỳ thật tôi cũng có loại ý nghĩ đó." 

"Nếu có thể lựa chọn, tôi cũng không muốn ở bên cạnh Viêm Long tiên đế, nghe theo sắp xếp của anh ta." 

"Phong Khê, tôi cảm thấy chúng ta có thể liên thủ, cùng nhau chinh phục trái đất. 

Xích Hồng Nguyệt nghiêm túc nói: "Cậu so với tên Khuê Long kia thuận mắt hơn nhiều, nói không chừng sau này, chúng ta có thể cùng nhau hành động, không thể tách rời, chẳng phải là quá hợp lý hay sao chứ?" 

"Hồng Nguyệt tiểu thư cứ đùa." Phong Khê thiếu gia nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không đưa ra lựa chọn thẳng thắn với câu nói đó. 

Advertisement

"Cậu không cần cảnh giác như vậy, tôi cũng không phải đang thăm dò cậu...được rồi, việc này sau này từ từ nói đi." 

Xích Hồng Nguyệt nhìn về phía Phong Khê thiếu gia, bỗng nhiên dò hỏi: "Đúng rồi, Phong Khê thiếu gia, vừa rồi uy thế mà chùy Tử Kim bộc phát ra, cậu có thể liên tục sử dụng không, hay là chỉ dùng được một lần." 

Đến rồi đó. 

Cuối cùng cũng đã đến vấn đề chính rồi. 

Advertisement

Xích Hồng Nguyệt kéo dài thời gian làm quen với Phong Khê thiếu gia, nói nhiều lời như vậy, chính là để Phong Khê thiếu gia buông lỏng cảnh giác, thành thật trả lời vấn đề này của chính mình. 

Lúc này, đôi mắt đẹp của Xích Hồng Nguyệt nhìn chăm chú vào Phong Khê thiếu gia, chờ đợi câu trả lời của đối phương, ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn qua chùy Tử Kim. 

Vật này quá cường đại, Xích Hồng Nguyệt tất nhiên nhớ rõ. 

Nếu như có thể cướp đi chùy Tử Kim, thì cô ta tất nhiên không cần e ngại những cường giả khác cùng đến trái đất này nữa rồi. 

Bây giờ. 

Mặc dù Xích Hồng Nguyệt bị trọng thương, nhưng Phong Khê thiếu gia còn bị thương nặng hơn, nếu anh ta không có cách nào điều động được chùy Tử Kim, thì Xích Hồng Nguyệt có thể cướp đi món chí bảo này. 

Còn một điểm nữa. 

Xích Hồng Nguyệt không ngốc, mơ hồ đoán được Phong Khê thiếu gia chắc chắn không có cách nào liên tục sử dụng loại sức mạnh bộc phát kinh khủng như vừa rồi. 

Còn không thì trước đó, ngay thời điểm đánh nhau với Ngô Thanh Ảnh, Phong Khê thiếu gia đã dùng đến rồi, chứ không lựa chọn cách đánh nhau làm tổn hại hai bên như thế. 

Nếu Phong Khê thiếu gia đã không sử dụng, điều đó chứng tỏ năng lượng khủng khiếp kia mới bộc phát ra lúc nãy, anh ta 

không có cách nào mà dùng liên tục được, vì mỗi lần sử dụng đều sẽ sinh ra tổn thương cực lớn. 

Chỉ có điều, những điều này chỉ là suy 

đoán mà thôi, không có cách nào chứng minh được, vì thế Xích Hồng Nguyệt mới mở miệng hỏi thăm, thăm dò Phong Khê thiếu gia. 

Nếu như Phong Khê thiếu gia tránh mà không trả lời, hoặc là ánh mắt bên trong toát ra một vẻ bối rối nào đó thì chứng tỏ mình đoán đúng. 

Đến lúc đó, Xích Hồng Nguyệt không chút do dự mà ra tay cướp đoạt. 

"Cái này hả." 

Lúc này, Phong Khê thiếu gia nhếch miệng lên, khẽ cười nói: "Thật sự không dám dấu, Hồng Nguyệt tiểu thư, một chiêu vừa rồi vượt xa thực lực chân chính của tôi, đó chính là uy lực của chùy Tử Kim. 

"Nhưng loại năng lực tự nổ này, không phải là bản thân nó thật sự tự nổ mà chỉ là xuất hiện uy lực tương tự như tự nổ thôi." 

Phong Khê thiếu gia không hề hoảng hốt, mà bình thản cười nói: "Mà tôi, chỉ có thể liên tục sử dụng hai lần thôi, sau hai lần, chùy Tử Kim sẽ phải hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, bổ sung năng lượng, khoảng ba đến năm năm sau mới có thể có đầy đủ năng lượng được." 

"Nói cách khác, nếu tôi thi triển hai lần liên tục nói thì không thể tiếp tục sử dụng nữa." 

Phong Khê thiếu gia nửa thật nửa đùa nói: "Thân ở trái đất, nguy cơ trùng trùng, đây là lá bài tẩy duy nhất của tôi, vì thế nếu không phải bất đắc dĩ thì tôi sẽ không chủ động dùng." 

"Vừa rồi chúng ta đánh nhau với Khuê Long, anh ta muốn khôi phục bản thể, tình hình đó chúng ta không thể không chết rồi." 

Phong Khê thiếu gia nói: "Vì hết cách nên tôi mới không thể làm gì hơn, đành phải vận dụng một lần tự nổ của chùy Tử Kim, chỉ tiếc không giết được anh ta, để anh ta chạy mất." 

"Thì ra là thế" 

Xích Hồng Nguyệt nghe xong, gật đầu nói: "Nói cách khác, cậu còn có thể dùng nó thêm 1 lần nữa thôi phải không. 

"Ừm." Phong Khê thiếu gia ngoài mặt lạnh lùng, thực tế trong lòng lại có chút hoang mang. 

Chùy Tử Kim tự nổ, thật ra anh ta chỉ có thể dùng một lần mà thôi. 

Phong Khê thiếu gia tính sai, vốn cho rằng có thể xóa sổ được Khuê Long nên mới vận dụng con át chủ bài. 

Ai ngờ không giết được Khuê Long, ngược lại còn dùng hết con át chủ bài cuối cùng, được một mất mười. 

Có điều. 

Phong Khê thiếu gia đang đánh cược, anh ta cược Xích Hồng Nguyệt không thể nhìn thấu chính mình, không dám trở mặt với mình. 

Vì thế, dù là trong lòng Phong Khê thiếu gia có hoảng hốt, thì cũng không biểu hiện ra ngoài, nếu không thì cũng xong đời rồi. 

Quả nhiên. 

Xích Hồng Nguyệt sau khi đánh giá một hồi, cuối cùng lựa chọn từ bỏ, không ra tay với Phong Khê thiếu gia nữa. 

"Phong Khê, cái lão già cảnh giới Võ thánh lúc này đó, thuộc về tôi, cậu không có ý kiến gì chứ." Sau đó, Xích Hồng Nguyệt mở miệng nói. 

"Tất nhiên là không rồi." 

Phong Khê thiếu gia khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn vào Tô Thương, nói tiếp: "Có điều, Ngô Thanh Ảnh bị tên nhóc này thu vào vòng tay lưu trữ rồi, muốn cơ thể bà ta thì trước tiên phải giải quyết tên nhóc này cái đã." 

"Ha ha, một người bình thường ở trái đất thôi mà, không đủ gây sợ. 

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1726


Lúc trước chiến đấu với Ngô Thanh Ảnh, nếu là anh ta sử dụng chủy Tử Kim tự nổ, có thể nhẹ nhõm đánh bại Ngô Thanh Ảnh.  

Nhưng vì chưa phải lúc nguy cấp, nên Phong Khê thiếu gia vẫn chưa sử dụng.  

Vừa rồi anh ta cũng không phải nói dối Xích Hồng Nguyệt, quả thực anh ta đã đến mức nỏ mạnh hết đà, căn bản không phải đối thủ của Khuê Long.  

Advertisement

Nếu như muốn đối phó với Khuê Long, chỉ có thể làm cho chùy Tử Kim tự nổ, vì thế Phong Khê thiếu gia mới có thể từ chối.  

Nhưng bây giờ, Xích Hồng Nguyệt lấy ra đá Thông Linh, lấy cớ sẽ tố cáo anh ta với Viêm Long tiên đế, bắt buộc Phong Khê thiếu gia phải ra tay, cái này khiến Phong Khê thiếu gia cực kỳ rầu rĩ.  

Advertisement

Sau khi cân nhắc một lúc, Phong Khê thiếu gia ánh mắt nhìn vào Khuê Long, muốn xử lý một cách toàn vẹn đôi bên, thế là mở miệng nói: "Khuê Long, có mấy lời anh không nên nói. lại càng không nên khinh thường Xích Hồng Nguyệt."  

"Chuyện hôm nay coi như bỏ đi, tôi không làm khó dễ anh, bây giờ anh đi đi, coi như chưa xảy ra chuyện gì."  

Phong Khê thiếu gia giọng điệu lạnh lùng nói: "Nếu anh cứ khăng khăng ở lại, nói năng lỗ m ãng với Xích Hồng Nguyệt vậy cũng đừng trách tôi không khách khí!"  

"Ha ha."  

Khuê Long nghe vậy, cười lạnh nói: "Đã làm rồi còn coi như chưa xảy ra chuyện gì được hay sao, cậu cảm thấy có thể không?"  

"Tôi nói ra những câu nói đó, con mẹ Xích Hồng Nguyệt này, chắc chắn sẽ dùng đá Thông Linh, báo cáo với Viêm Long tiên đế, bất luận thế nào tôi cũng đã chọc giận đến Viêm Long tiên đế rồi."  

Khuê Long cười lạnh nói: "Nếu đã như vậy, thế thì tôi ngược lại đã không làm thì thôi, nếu làm thì phải làm cho xong, giết Xích Hồng Nguyệt, cướp đi đá Thông Linh!"  

"Phong Khê, cậu liên thủ với tôi đi, tôi biết cậu và Sắc Phong quan hệ không bình thường, chắc hẳn đã đạt đến mức cùng chung nhận thức rồi, cậu đồng ý liên thủ, vậy thì hai người liên minh lại, tôi sẽ gia nhập liên minh cùng các cậu."  

Khuê Long nói tiếp: "Ba người chúng ta liên hợp lại, ở trái đất gần như là vô địch, dù là bảy người bên ngoài kết hợp lại thì cũng không phải là đối thủ của chúng ta."  

"Các người đến trái đất, mục đích chắc chắn cũng giống tôi, nếu tất cả mọi người đều muốn thoát khỏi sự khống chế của Viêm Long tiên đế, ở trái đất một mình cường đại, vây vì sao không cùng hủy đi đá Thông Linh chứ?"  

Khuê Long đề nghị: "Nếu như đá Thông Linh bị hủy rồi, dù là bất kỳ ai cũng không có cách nào liên hệ được với Viêm Long tiên đế, chúng ta ở trái đất muốn làm gì thì làm, lại không phải chuyện càng thêm an toàn hay sao?"  

Phong Khê thiếu gia nghe nói như thế, lại lần nữa rơi vào trầm mặc.  

Con đường này, anh ta tất nhiên cũng từng nghĩ đến.  

Nhưng Phong Khê thiếu gia là một người cẩn thận, anh ta vẫn có chút kiêng kỵ với Xích Hồng Nguyệt, hoài nghi Viêm Long tiên đế cho Xích Hồng Nguyệt con át chủ bài, vì thế nên từ bỏ suy nghĩ hủy đi đá Thông Linh.  

"Ha ha, Phong Khê, tôi biết cậu đang lo lắng điều gì, yên tâm đi, tên đàn bà này không đủ để gây sợ đâu."  

Khuê Long thoải mái cười nói: "Nếu đã quyết định gia nhập liên minh của các người, tôi tất nhiên phải xuất ra chút thành ý chứ."  

"Cứ để cho tôi hủy đá Thông Linh trước đi, xem như công trạng để gia nhập liên minh các cậu rồi."  

Phong Khê thiếu gia nghe nói như thế, không nói một lời.  
 
Chương 1727


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng Khuê Long là người thông minh, anh ta biết Phong Khê thiếu gia muốn trung lập, vì thế không tiện mở miệng.  

Có điều.  

Không trả lời, thì coi như đã có đáp án, rõ ràng là ngầm cho phép rồi.  

Advertisement

"Xích Hồng Nguyệt, vốn dĩ tôi định nhận cô làm người phụ nữ của tôi, đáng tiếc quá, cô không biết tốt xấu, đã như vậy thì chết ở đây đi!"  

Lúc này, hai mắt Khuê Long nhìn chăm chú vào Xích Hồng Nguyệt, sau một giây liền quả quyết ra tay.  

"Đáng chết!"  

Advertisement

"Khuê Long, đây là do anh ép tôi đó!"  

Khuôn mặt Xích Hồng Nguyệt trầm như nước, sau đó điều động toàn linh khí quanh thân, chủ động đón nhận đòn tấn công của Khuê Long.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Hai người ở giữa không trung, dây dưa, đánh tới đánh lui, dư âm cuộc chiến bị tàn phá bừa bãi.  

Còn về Phong Khê thiếu gia, sau khi rảnh rỗi, cũng không vội đi giết Ngô Thanh Ảnh, mà cầm chùy Tử Kim trong tay, đứng dưới quan sát cuộc chiến, chuẩn bị cho ất kỳ tình huống nào.  

Một bên khác.  

Sắc Phong chiến đấu với Quách Ý, vẫn đang tiếp tục, nhưng có thể thấy được, Quách Ý rơi vào thế yếu hơn rồi, anh ấy đều nhờ vào quạt Thanh phong chống đỡ.  

Nếu cứ phát triển như vậy, chỉ sợ không bao lâu, Quách Ý sẽ thua trận.  

"Bốn tên cao thủ Ngoại vực, không ai yếu hơn bao nhiêu so với Phong Khê thiếu gia, cái này nên làm sao mới tốt được chứ!"  

"Chính người của họ tự đánh nhau, ha ha ha, điều này đối với chúng ta mà nói, là một cơ hội tốt nha, chắc chắn hai bên đều tổn hại, nếu cùng đến chỗ chết thì càng tốt hơn."  

"Nghĩ chuyện gì mà tốt thế được chứ, aiya, không ngờ lại lập tức xuất hiện hai người, tiến bối Ngô Thanh Ảnh lại trọng thương hôn mê, thật đáng lo cho giới luyện võ mà."  

"Người trẻ tuổi cầm trong tay quạt lông kia, mặc dù thực lực không yếu, nhưng không đấu lại được cao thủ Ngoại vực, bây giờ hình như đang rất bị động."  

"Nếu như không còn cao thủ lộ diện, chỉ sợ qua hôm nay, giới luyện võ trên trái đất, sẽ bị Ngoại vực san bằng mất."  

Hiện trường mọi người bình luận ầm ĩ, vẻ mặt đầy lo lắng và sợ hãi.  

"Xích Hồng Nguyệt, Khuê Long."  

"Thú vị lắm, ha ha ha."  

Tô Thương thấy vậy, cũng lộ ra một nụ cười.  

Vốn dĩ, anh đã làm tốt việc chuẩn bị ra tay rồi, nhưng nhìn thấy hai cao thủ Ngoại vực tranh chấp với nhau, nhất thời từ bỏ ý nghĩ ra tay.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1728


Nhưng Ngô Thanh Ảnh khí huyết khô cạn, cũng không phải là chân khí đã hao hết, nên việc vận chuyển chân khí cũng không có chút ý nghĩa nào.  

Điều này lại làm Thiên Niên Sát lo lắng, bi thảm kêu to, hai mắt hơi hơi đỏ ửng.  

"Ông nội Thiên."  

Advertisement

Tô Thương thấy vậy, nhanh chân đi đến, trấn an nói: "Không cần lo lắng, giao tiền bối Ngô cho cháu đi, cháu chắc chắn có thể giúp bà ấy khôi phục như lúc ban đầu."  

"Thật sao?" Thiên Niên Sát nhìn sang Tô Thương như muốn chứng thực.  

Advertisement

"Ừm."  

"Được, vậy thì vợ của ông đành nhờ cháu giúp đỡ rồi!" Thiên Niên Sát kích động cực kỳ, cảm kích mà nói.  

"Ông nội Thiên khách khí rồi, đây là chuyện cháu nên làm mà."  

Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó nhìn Ngô Thanh Ảnh, vừa động suy nghĩ, liền đưa vào tròn vòng tay lưu trữ.  

"Vợ!"  

Thiên Niên Sát đột nhiên cực kỳ lo lắng: "Tô Thương, vợ ông đâu rồi, sao đột nhiên không thấy đâu nữa!"  

"Đừng vội, cháu để Ngô tiền bối vào trong vòng tay lưu trữ rồi, ở đó rất an toàn."  

Tô Thương nói tiếp: "Tình hình bây giờ khá phức tạp, chờ giải quyết xong những người ở Ngoại vực đó, tôi ổn định lại tinh thần sẽ trị thương cho Ngô tiền bối, ông yên tâm đi, Ngô tiền bối sẽ không sao đâu."  

"Vòng tay lưu trữ?"  

Thiên Niên Sát càng lo lắng hơn: "Vòng tay lưu trữ không thể cất giữ vật sống mà, Tô Thương, cháu nhanh thả vợ ông ra ngoài đi!"  

"Ông nội Thiên, vòng tay lưu trữ của cháu ẩn chứa không gian rất lớn, có thể chứa được vật sống." Tô Thương giải thích nói.  

"Như thế à."  

Thiên Niên Sát nghe nói như thế, đột nhiên thở dài một hơi, âm thầm cầu nguyện: "Vợ à, bà có thể ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì được không."  

Tô Thương cũng không trấn an Thiên Niên Sát quá nhiều nữa, mà nhìn về trận chiến phía xa.  

Thực lực của Xích Hồng Nguyệt, không thể khinh thường, trước mắt thì tình hình hai người chiến đấu là cân sức.  

Ầm!  

Đột nhiên, hai người xảy ra va chạm mãnh liệt, cùng nhau ngã bay người ra.  

Ngay sau đó.  

Xích Hồng Nguyệt rơi xuống đất, bưng bít lấy bả vai, phun ra một ngụm máu.  

Tình hình của Khuê Long, tốt hơn một chút, nhưng khí huyết cũng đảo lộn, bị thương, hơi thở dồn dập, trạng thái không thật sự tốt.  

"Ha ha, Xích Hồng Nguyệt, thực lực của cô quả thật không yếu, lại có thể làm tôi bị thương."  

Khuê Long vừa đi về phía Xích Hồng Nguyệt, vừa thoải mái cười nói: "Có điều, tôi vẫn chưa khôi phục bản thể, nên không thì không đến mức này, bây giờ, cô có thể chết rồi!" 
 
Chương 1729


Vừa nói xong, Khuê Long bỗng nhiên ra tay, muốn trực tiếp gi3t chết Xích Hồng Nguyệt.  

Nhưng vào lúc này, Phong Khê thiếu gia vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên lấy chùy Tử Kim từ trong tay ra, lấy tư thế dũng mãnh nhất mà hướng về phía Khuê Long... 

Thời khắc quan trọng, Phong Khê thiếu gia ra tay, lại không lưu tình chút nào, ra tay cũng là một chiêu tất sát. 

Vốn dĩ. 

Advertisement

Khuê Long coi là mình muốn liên minh với Phong Khê thiếu gia, nên cũng không cảnh giác gì. 

Giờ phút này Phong Khê thiếu gia đột nhiên ra tay, khiến cho anh ta hoàn toàn bị động, vội vàng từ bỏ dò xét Xích Hồng Nguyệt, nhanh chóng nhún người tránh né. 

Mặc dù trước đó Khuê Long không đề phòng, nhưng thực lực anh ta nổi trội, cuối cùng tránh được đòn công kích của Phong Khê thiếu gia. 

Advertisement

Có điều, Khuê Long cũng bị chùy Tử Kim tác động đến, vết thương lại nặng thêm mấy phần. 

"Phong Khê!" 

Lúc này, Khuê Long ổn định cơ thể, nhìn chăm chú Phong Khê thiếu gia, mặt trầm như nước mà nói: "Tôi muốn cậu cho tôi một lời giải thích, vì sao lại ra tay với tôi!" 

"Còn chưa đủ rõ ràng hay sao?" 

Phong Khê thiếu gia cầm trong tay chùy Tử Kim, lạnh lùng nói: "Khuê Long, anh thật to gan, dám trêu chọc người phụ nữ của Viêm Long tiên đế, không xem Viêm Long tiên đế ra gì, tôi tất nhiên không thể giữ lại anh được rồi." 

"Phong Khê, nói những lời này ra làm gì chứ, Viêm Long tiên đế lại không nghe được, cậu liên thủ với tôi, cùng nhau khống chế trái đất, còn không phải chuyện tốt hay sao chứ!" Khuê Long lại dụ dỗ nói. 

"Im miệng!" 

Phong Khê thiếu gia nghiêm túc nói: "Viêm Long tiên để có ơn giác ngộ tôi, dạy dỗ tôi, tôi tất nhiên trung thành tuyệt dối rồi." 

"Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ của anh ấy, bây giờ cơ thể ở trái đất, tôi phải thay thế Viêm Long tiên để bảo vệ cô ấy rồi." 

Phong Khê thiếu gia trầm giọng nói: "Khuê Long, anh phản bội Viêm Long tiên đế, bất kỳ ai cũng có trách nhiệm phải diệt trừ anh!" 

"Lúc trước, tôi giả vờ tỏ vẻ hợp tác với anh, chỉ vì để anh buông lỏng cảnh giác thôi, anh không phải thật sự coi là tôi đang muốn hợp tác với anh đó chứ?" 

Phong Khê thiếu gia lộ ra một nụ cười lạnh, sau đó nói: "Khuê Long, hôm nay, anh đi không nối đâu, tôi gi3t chết anh!" 

Phong Khê thiếu gia thật ra đối với Viêm Long tiên đế, không có trung thành gì, chẳng qua chỉ là giấu kỹ hơn so với Khuê Long mà thôi. 

Vừa rồi. 

Phong Khê thiếu gia sau khi tính toán kỹ, cuối cùng vẫn quyết định đứng về phía Xích Hồng Nguyệt. 

Anh ta làm vậy, chủ yếu có 2 nguyên nhân chính. 

Một là, Xích Hồng Nguyệt là người phụ nữ mà Viêm Long tiên đế yêu chiều nhất, Viêm Long tiên đế vì cô mà đắc tội với rất nhiều người, bảo vệ cô ta cực kỳ. 

Lần này đến trái đất, chắc chắn biết trước sẽ kèm theo nguy hiểm. 

Phong Khê thiếu gia kết luận, Viêm Long tiên đế chắc chắn phải đưa cho Xích Hồng Nguyệt con át chủ bài cường đại. 

Mặc dù Xích Hồng Nguyệt không đấu lại được với Khuê Long, đã bị thua, nhưng càng như vậy, Phong Khê thiếu gia càng cảm thấy lạ. 

Thực lực của Xích Hồng Nguyệt, là một trong những người yếu nhất, mà sau khi đến trái đất, bọn họ 10 người đều cắt đứt liên lạc với Viêm Long tiên đế. 

Viêm Long tiên để không thể không nghĩ, 10 người lần này xuống trái đất sẽ sinh ra lòng phản loạn. 

Nếu đã như vậy, anh ta sao mà lại yên tâm để Xích Hồng Nguyệt, một người thực lực yếu nhất đến trái đất chứ? 

Át chủ bài. 

Xích Hồng Nguyệt nhất định không muốn người khác biết át chủ bài. 

Trừ cái đó ra, còn một nguyên nhân quan trọng hơn. 

Đó chính là, thực lực của Khuê Long thực sự quá mạnh, Phong Khê thiếu gia nếu không có chùy Tử Kim, chắc chắn không có cách nào áp chế được Khuê Long, thậm chí hoàn toàn không phải đối thủ của Khuê Long. 

Nhưng chùy Tử Kim mạnh nhất là tự nổ, thời gian để khôi phục trạng thái lại quá dài, trong lúc này, Phong Khê thiếu gia không có lòng tin có thể đối phó với Khuê Long. 

Hợp tác với một người có thực lực mạnh hơn mình, thật sự quá nguy hiểm. 

Nếu đã như vậy. thà rằng theo Xích Hồng Nguyệt còn hơn. 

Để từ đó, có thể biểu đạt được chút thành ý với Viêm Long tiên đế, để vẽ ra cho mình một cái đường lui, còn có thể thừa cơ diệt trừ Khuê Long, chấm dứt hậu hoạn. 

Vì thế. 

Thời khắc quan trọng, Phong Khê thiếu gia lựa chọn ra tay với Khuê Long, đánh bị thương anh ta.
 
Chương 1730


"Ha ha ha, Phong Khê thiếu gia, cậu có quyết định chính xác lắm, tôi sẽ dùng đá Thông Linh, nói chuyện hôm nay với Viêm Long tiên đế, để anh ấy sau này sẽ thưởng tài nguyên tu luyện cho anh." 

Lúc này, Xích Hồng Nguyệt nằm dưới đất, thoáng có chút yếu ớt nói. 

"Thế thì cảm ơn Xích Hồng Nguyệt tiểu thư rồi." Phong Khê thiếu gia trên mạt nở nụ cười chắp tay nói. 

"Đây là chuyện cậu đáng được hưởng mà." 

Advertisement

Xích Hồng Nguyệt cưỡng ép đứng dậy, xóa đi vết máu ở miệng, thúc dục nói: "Phong Khê, ra tay đi, chúng ta liên thủ, nhanh chóng giải quyết Khuê Long. 

"Được!" 

Phong Khê thiếu gia gật gật đầu, sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú Khuê Long. 

Tại hiện trường, hai người đều đã giương cung bạt kiếm, sẵn sàng tư thế chiến đấu. 

"Ha ha, Phong Khê thiếu gia, Xích Hồng Nguyệt!" 

Lúc này, Khuê Long cười lạnh nói: "Hai người có phải quá ngây thơ rồi không, thật sự nghĩ hai người liên thủ lại có thể đối phó được với tôi sao?" 

"Thật là trò cười mà, đừng có quên, tôi còn chưa khôi phục bản thể đó. 

"Nếu tôi khôi phục bản thân thật sự của mình, đừng nói các người vốn đang bị thương, chỉ sợ dù cho các người đang ở trạng thái đỉnh phong thì cũng không phải là đối thủ của tôi đâu." Khuê Long tự tin cười nói. đi." 

"Đừng nói nhiều lời, Khuê Long, nhận lấy cái chết 

Xích Hồng Nguyệt lạnh lùng nói, lập tức cưỡng ép bản thân thở ra một hơi, không để ý đến vết thương của mình, trực tiếp hướng đến Khuê Long mà giết. 

"Muốn giết tôi, nằm mơ đi, hôm nay, tôi sẽ để cho các người mở mang kiến thức một chút về sức mạnh chân chính của tôi!" 

"Ầm ầm!" 

Khuê Long đầu tiên là cười lạnh trả lời, sau đó bỗng nhiên phát ra một âm thanh lớn, khuôn mặt, cánh tay của anh ta lập tức mọc ra vảy rồng. 

Đồng thời, sau một giây, cơ thể anh ta cũng xảy ra chuyển biến cực kỳ lớn, gần như từ người bình thường chuyển thành một cơ thể dài rồng rắn màu vàng. 

"Thật...thật mạnh!" 

"Đây chính là thực lực chân chính của Khuê Long à, không hổ là yêu tộc, quả nhiên khủng bố!" 

Phong Khê thiếu gia bên cạnh, tận mắt nhìn thấy màn biến hóa vừa rồi, biểu cảm lập tức trở nên nghiêm trọng hơn. 

Có điều ngược lại, hai mắt anh ta híp lại, trong ánh mắt lộ ra sát ý ngập trời. 

"Không thể để cho Khuê Long khôi phục bản thể, nếu không thì dựa vào mình và vết thương của Xích Hồng Nguyệt, dù là có liên thủ lại thì cũng không phải là đối thủ của anh ta, xem ra đành phải vận dụng chiêu kia rồi." 

Phong Khê thiếu gia cuối cùng đưa ra quyết định, lập tức đem chùy Tử Kim ném giữa không trung, trầm giọng nói: "Chùy Tử Kim, nổ cho tôi!" 

Âm! 

Ngay lập tức, chùy Tử Kim bộc phát ra một luồng ánh sáng mãnh liệt, chiếu sáng khắp đất trời. 

Ngay sau đó, một lực lượng kinh khủng, giống như nước thủy triều tuôn ra, nhanh chóng cuốn tới, nghiền ép Khuê Long. 

"Cái này!" 

Khuê Long cảm nhận được chiêu này rất cường 

đại, tuyệt đối không phải là thứ mình có thể chống cự rồi. 

Nhưng cũng chính vào lúc này, anh ta hoàn toàn lột xác thành một đầu kim long, thân thể dài mười mấy mét, nằm ngang giữa không trung. 

Khuê Long ở trong trạng thái này, là mạnh nhất, nhưng anh ta biết, không có cách nào chống lại được chiêu này của Phong Khê thiếu gia được. 

Vì thế. 

Khuê Long khống chế cơ thể, nhanh chóng trốn tránh, định tạm thời tránh đi nguy hiểm, giữ lại tính mạng trước đã. 

Nhưng uy lực của chùy Tử Kim tự nổ lại quá cường đại, dù là Hóa thần sơ kỳ thì cũng chưa chắc có thể toàn thân mà trở lại, Khuê Long tất nhiên cũng không làm được. 

Phut! 

Ngay sau đó, chùy Tử Kim tự nổ sinh ra uy lực, trực tiếp chặt đứt ngang Khuê Long, một nửa thân rồng rơi xuống đất, dưới đất liền lộ ra một lỗ thủng to đùng. 

"Phong Khê!" 

"Xích Hồng Nguyệt!" 

"Nỗi nhục ngày hôm nay, Khuê Long tôi nhớ kỹ, sau này nhất định sẽ tìm các người tính sổ, để có các người chết không yên lành!"
 
Chương 1731


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khuê Long nói xong một câu, liền lập tức kéo cái thân thể tàn phế mà bỏ đi, thôi động bí thuật, lập tức rời khỏi hiện trường. 

"Muốn đi sao, hỏi qua ý kiến của tôi chưa hả?" 

Xích Hồng Nguyệt tất nhiên không muốn dễ dàng buông tha Khuê Long như vậy, định đứng dậy đuổi theo. 

"Hồng Nguyệt tiểu thư." 

Advertisement

Lúc này, Phong Khê thiếu gia mở miệng nói: "Giặc cùng đường chớ đuổi, bây giờ vết thương của cô cũng không nhẹ, huống hồ khó đảm bảo Khuê Long không có thủ đoạn khác, không cần thiết phải đuổi cùng giết tận anh ta, chúng ta không cần đuổi theo đâu. 

"Được." 

Advertisement

Xích Hồng Nguyệt sau khi suy nghĩ vài giây, cuối cùng khẽ gật đầu, chấp nhận đề nghị của Phong Khê thiếu gia, nói: "Hôm nay Khuê Long đã bị đứt đoạn mà trốn, thực lực đã giảm đi rất nhiều, sau này không thể tạo thành uy hiếp gì với chúng ta nữa rồi." 

"Còn nữa, một nửa thân rồng của anh ta, với ta mà nói thì lại có tác dụng không nhỏ đó." 

Xích Hồng Nguyệt nhìn thoáng qua một nửa thân rồng đang ở dưới đất, sau đó nói: "Phong Khê, thứ này, đưa cho tôi, thấy thế nào?" 

"Hồng Nguyệt tiểu thư khách khí rồi, nếu cô đã muốn thì cứ lấy đi, không cần sự đồng ý của tôi đâu." Phong Khê thiếu gia cười nói. 

"Đây là chiến lợi phẩm của cậu, tất nhiên phải cần được sự đồng ý của cậu rồi, Phong Khê, cảm ơn." 

Xích Hồng Nguyệt lộ ra một nụ cười hứng thú nhìn sang Phong Khê thiếu gia, khẽ cười nói: "Phong Khê, một chiêu lúc nãy của cậu, đến Khuê Long cũng không thể chống trả được, khủng khiếp như vậy sao. 

"Ha ha, không đáng nhắc đến đâu, toàn dựa vào chùy Tử Kim mà Viêm Long tiên đế cải tạo đó." Phong Khê thiếu gia cười nói. 

Xích Hồng Nguyệt cười cười, cũng không tiếp tục đề tài này nữa, mà nói: "Khuê Long đã bị phế đi, sau đó tôi với anh hợp tác, thấy thế nào?" 

"Rất hân hạnh 

Phong Khê thiếu gia cười nói: "Hồng Nguyệt tiểu thư, có được sự gia nhập của cô, chúng ta nhất định có thể hoàn thành tốt hơn nhiệm vụ mà Viêm Long tiên đế nhắc nhở, tranh thủ sớm ngày trở về Ngoại vực." 

Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, lộ ra một nụ cười thoải mái nói: "Phong Khê, Khuê Long đã đi rồi, cậu không cần giả vờ trước mặt tôi làm gì cả." 

Xích Hồng Nguyệt nói tiếp: "Đừng phủ nhận, cũng không cần che giấu, kỳ thật tôi cũng có loại ý nghĩ đó. 

"Nếu có thể lựa chọn, tôi cũng không muốn ở bên cạnh Viêm Long tiên đế, nghe theo sắp xếp của anh ta." 

"Phong Khê, tôi cảm thấy chúng ta có thể liên thủ, cùng nhau chinh phục trái đất." 

Xích Hồng Nguyệt nghiêm túc nói: "Cậu so với tên Khuê Long kia thuận mắt hơn nhiều, nói không chừng sau này, chúng ta có thể cùng nhau hành động, không thể tách rời, chẳng phải là quá hợp lý hay sao chứ?" 

"Hồng Nguyệt tiểu thư cứ đùa." Phong Khê thiếu gia nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng không đưa ra lựa chọn thẳng thắn với câu nói đó. 

"Cậu không cần cảnh giác như vậy, tôi cũng không phải đang thăm dò cậu...được rồi, việc này sau này từ từ nói đi." 

Xích Hồng Nguyệt nhìn về phía Phong Khê thiếu gia, bỗng nhiên dò hỏi: "Đúng rồi, Phong Khê thiếu gia, vừa rồi uy thế mà chùy Tử Kim bộc phát ra, cậu có thể liên tục sử dụng không, hay là chỉ dùng được một lần." 

Đến rồi đó. 

Cuối cùng cũng đã đến vấn đề chính rồi. 

Xích Hồng Nguyệt kéo dài thời gian làm quen với Phong Khê thiếu gia, nói nhiều lời như vậy, chính là để Phong Khê thiếu gia buông lỏng cảnh giác, thành thật trả lời vấn đề này của chính mình. 

Lúc này, đôi mắt đẹp của Xích Hồng Nguyệt nhìn chăm chú vào Phong Khê thiếu gia, chờ đợi câu trả lời của đối phương, ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn qua chùy Tử Kim. 

Vật này quá cường đại, Xích Hồng Nguyệt tất nhiên nhớ rõ. 

Nếu như có thể cướp đi chùy Tử Kim, thì cô ta tất nhiên không cần e ngại những cường giả khác cùng đến trái đất này nữa rồi. 

Bây giờ. 

Mặc dù Xích Hồng Nguyệt bị trọng thương, nhưng Phong Khê thiếu gia còn bị thương nặng hơn, nếu anh ta không có cách nào điều động được chùy Tử Kim, thì Xích Hồng Nguyệt có thể cướp đi món chí bảo này. 

Còn một điểm nữa. 

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1732


Chỉ có điều, những điều này chỉ là suy đoán mà 

thôi, không có cách nào chứng minh được, vì thế Xích Hồng Nguyệt mới mở miệng hỏi thăm, thăm dò Phong Khê thiếu gia. 

Nếu như Phong Khê thiếu gia tránh mà không trả lời, hoặc là ánh mắt bên trong toát ra một vẻ bối rối nào đó thì chứng tỏ mình đoán đúng. 

Advertisement

Đến lúc đó, Xích Hồng Nguyệt không chút do dự mà ra tay cướp đoạt. 

"Cái này hả." 

Lúc này, Phong Khê thiếu gia nhếch miệng lên, khế cười nói: "Thật sự không dám dấu, Hồng Nguyệt tiểu thư, một chiêu vừa rồi vượt xa thực lực chân chính của tôi, đó chính là uy lực của chùy Tử Kim. 

Advertisement

"Nhưng loại năng lực tự nổ này, không phải là bản thân nó thật sự tự nổ mà chỉ là xuất hiện uy lực tương tự như tự nổ thôi." 

Phong Khê thiếu gia không hề hoảng hốt, mà bình thản cười nói: "Mà tôi, chỉ có thể liên tục sử dụng hai lần thôi, sau hai lần, chùy Tử Kim sẽ phải hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, bổ sung năng lượng, khoảng ba đến năm năm sau mới có thể có đầy đủ năng lượng được." 

"Nói cách khác, nếu tôi thi triển hai lần liên tục nói thì không thể tiếp tục sử dụng nữa. 

Phong Khê thiếu gia nửa thật nửa đùa nói: "Thân ở trái đất, nguy cơ trùng trùng, đây là lá bài tẩy duy nhất của tôi, vì thế nếu không phải bất đắc dĩ thì tôi sẽ không chủ động dùng." 

"Vừa rồi chúng ta đánh nhau với Khuê Long, anh ta muốn khôi phục bản thể, tình hình đó chúng ta không thể không chết rồi." 

Phong Khê thiếu gia nói: "Vì hết cách nên tôi mới không thể làm gì hơn, đành phải vận dụng một lần tự nổ của chùy Tử Kim, chỉ tiếc không giết được anh ta, để anh ta chạy mất." 

"Thì ra là thế. 

Xích Hồng Nguyệt nghe xong, gật đầu nói: "Nói cách khác, cậu còn có thể dùng nó thêm 1 lần nữa thôi phải không." 

"Ừm." Phong Khê thiếu gia ngoài mặt lạnh lùng, thực tế trong lòng lại có chút hoang mang. 

Chùy Tử Kim tự nổ, thật ra anh ta chỉ có thể dùng một lần mà thôi. 

Phong Khê thiếu gia tính sai, vốn cho rằng có thể xóa sổ được Khuê Long nên mới vận dụng con át chủ bài. 

Ai ngờ không giết được Khuê Long, ngược lại còn dùng hết con át chủ bài cuối cùng, được một mất mười. 

Có điều. 

Phong Khê thiếu gia đang đánh cược, anh ta cược Xích Hồng Nguyệt không thể nhìn thấu chính mình, không dám trở mặt với mình. 

Vì thế, dù là trong lòng Phong Khê thiếu gia có hoảng hốt, thì cũng không biểu hiện ra ngoài, nếu không thì cũng xong đời rồi. 

Quả nhiên. 

Xích Hồng Nguyệt sau khi đánh giá một hồi, cuối cùng lựa chọn từ bỏ, không ra tay với Phong Khê thiếu gia nữa. 

"Phong Khê, cái lão già cảnh giới Võ thánh lúc này đó, thuộc về tôi, cậu không có ý kiến gì chứ." Sau đó, Xích Hồng Nguyệt mở miệng nói. 

"Tất nhiên là không rồi." 

Phong Khê thiếu gia khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn vào Tô Thương, nói tiếp: "Có điều, Ngô Thanh Ảnh bị tên nhóc này thu vào vòng tay lưu trữ rồi, muốn cơ thể bà ta thì trước tiên phải giải quyết tên nhóc này cái đã." 

"Ha ha, một người bình thường ở trái đất thôi mà, không đủ gây sợ." 

Xích Hồng Nguyệt liếc nhìn Tô Thương một chút, trong mất lộ ra vẻ khinh thường, không xem Tô Thương ra gì. 

Phong Khê thiếu gia nghe vậy, lại mở miệng nhắc nhở: "Hồng Nguyệt tiểu thư, tuyệt đối không được xem thường cậu ta." 

"Cậu ta tên là Tô Thương, giới luyện võ mở ra biến đổi cũng là do cậu ta làm, cách đây không lâu, cậu ta giết chân nhân U Minh và cha Trường Phong của tôi, thực lực không thể khinh thường được." 

"Ō?" 

Xích Hồng Nguyệt nghe thế, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Thực lực của chân nhân U Minh, so với tôi không hề yếu, tên nhóc này nhìn thoáng qua như người bình thường, sao mà giết được chân nhân U Minh chứ, cậu đang đùa tôi sao?"
 
Chương 1733


Từ đầu đến cuối, Tô Thương đều đứng ở phía dưới, cũng không bộ ra lộ chút linh khí nào.  

Bên người anh mang theo tháp Hư Không, hoàn toàn giấu khí tức vào trong, dù là người tu chân cảnh giới Hóa Kình cũng không thể nhìn thấu được.  

Vì thế.  

Advertisement

Xích Hồng Nguyệt mới có thể nghi ngờ lời Phong Khê thiếu gia nói, cho rằng Tô Thương không chịu nổi một đòn, đối với Tô Thương tràn đầy khinh thường.  

"Tên nhóc này tinh thông trận pháp, xóa sổ được chân nhân U Minh, chính là vì vận dụng trận pháp, nếu không thì chắc chắn không phải đối thủ của chân nhân U Minh rồi."  

Advertisement

Phong Khê thiếu gia cầm trong tay chùy Tử Kim, vừa nhìn Tô Thương vừa đánh giá nói: "Có điều, cũng không nên coi thường cậu ta, tên này vẫn còn chút đồ vật đó."  

"Cách đây không lâu, người giết cha Trường Phong của tôi, chính là cậu ta, mà hoàn toàn dựa vào năng lực bản thân đó."  

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Tôi đoán, cậu ta chắc là Nguyên anh sơ kỳ hoặc trung kỳ, đồng thời bên người còn mang chí bảo nào đó mới có thể che giấu được khí tức và cảnh giới của mình."  

"Là thế hả."  

Xích Hồng Nguyệt lộ ra một nụ cười: "Nguyên anh sơ kỳ, trung kỳ, không đủ gây sợ, cho dù hai chúng ta đều bị trọng thương, cũng có thể dễ dàng nghiền ép cậu ta."  

"Phong Khê, cậu nói cậu ta mang theo chí bảo, mặc dù tôi không biết cái gì, nhưng ngược lại tôi cảm thấy hứng thú lắm đó nha."  

Xích Hồng Nguyệt khẽ cười nói: "Cậu đã có chùy Tử Kim rồi, cũng không cần tranh giành với tôi làm gì."  

"Ha ha, không thành vấn đề."  

Phong Khê thiếu gia nhẹ gật đầu, sau đó nói: "Món chí bảo kia của cậu ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là tháp Lưu Ly chín tầng, cũng được gọi là tháp Hư Không."  

"Tháp...tháp Hư Không!"  

Xích Hồng Nguyệt nghe nói như thế, biểu cảm đột nhiên nghiêm túc hơn, muốn hỏi như xác nhận lại: "Phong Khê, chuyện này là thật hay sao?"  

"Hoàn toàn chính xác."  

"Đế khí của Huyền Thiên tiên đế, tháp Lưu Ly chín tầng?" Xích Hồng Nguyệt lại đặt câu hỏi thêm lần nữa.  

"Ừm.."  

Phong Khê thiếu gia nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cười nói: "Tô Thương họ Tô, chắc hẳn cô có thể đoán được cậu ta là hậu nhân của ai rồi chứ?"  

"Họ Tô, Tô..."  

Xích Hồng Nguyệt giống như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên như hiểu ra mà nói: "Cậu ta là hậu nhân của Tô Vô Kỵ?"  

"Không sai."  

Phong Khê thiếu gia nói: "Hơn 100 năm trước, Huyền Thiên tiên đế không biết vì sao mà đột nhiên xuất hiện ở trái đất, đồng thời truyền cho Tô Vô Kỵ công pháp cường đại, Vô Ngã thần công."  

"Đồng thời, Huyền Thiên tiên đế vì trợ giúp Tô Vô Kỵ chống lại những điềm xấu, àm trực tiếp đem đến khí tháp Hư Không của mình cho Tô Vô Kỵ mượn." 
 
Chương 1734


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Tô Vô Kỵ dựa vào Vô Ngã thần công cùng với tháp hư Không, nổi lên từ đó, từng bước từng bước vững vàng hơn, đặt chân đến Kết đan đỉnh phong/"  

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Về sau, Huyền Thiên tiên đế và Viêm Long tiên đế, hai người lấy Tô Vô Kỵ làm ván cược."  

"Huyền Thiên tiên đế tin tưởng vững chắc người nhất định thắng trời, dù là không có tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ cũng có thể chống cự điềm xấu, đột phá đến cảnh giới Nguyên anh."  

Advertisement

"Viêm Long tiên đế lại cho rằng, Tô Vô Kỵ đánh không được pháp tắc, cuối cùng sẽ chết bởi điềm xấu."  

"Thế là, Tô Vô Kỵ liền bỏ tháp Hư Không, được sợ giúp đỡ của Huyền Thiên tiên đế, chia tháp hư Không thành nhiều phần, phân ra mà đưa cho mấy đệ tử thiên tài mà ông ta xem trọng nhất."  

Advertisement

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Trong đó, ba tầng cuối cùng của tháp Hư Không, Tô Vô Kỵ giao cho con của ôngta là Tô Kiền Khôn."  

"Điềm xấu bên trong thiên địa, chỉ có sức mạnh ẩn chứa của đế khí, mới có thể chống lại được."  

"Tô Thương có thể không nhìn thấy điềm xấu,, từng bước từng bước đặt chân đến Nguyên anh, tất nhiên phải có liên quan đến chí bảo đế khí đó rồi."  

Phong Khê thiếu gia nói tiếp: "Vì thế, tôi đoán cậu ta đã kế thừa ba tầng tháp Hư Không của nhà họ Tô."  

"Hồng Nguyệt tiểu thư, vật này là chí bảo hiếm có, nếu cô đã mở miệng thì tôi để cho cô."  

Phong Khê thiếu gia khẽ cười nói: "Chỉ có điều, hi vọng cô có thể đưa đá Thông Linh cho tôi, tôi có rất nhiều tin tức, muốn nói với Viêm Long tiên đế."  

"Được."  

Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, không chút do dự mà đồng ý, sau đó vừa mới động suy nghĩ, liền lấy ra đá Thông Linh: "Phong Khê thiếu gia, con người cậu rất thoải mái, không chút động tâm với tháp Hư Không, tôi thấy cậu rất đáng khen đó, đá Thông Linh này, chỉ là một công cụ để liên lạc mà thôi, tôi dùng nó cũng không có tác dụng gì, hơn nữa cũng lười nghe giọng điệu của Viêm Long tiên đế, đã vậy thì tặng cho cậu đi."  

Vừa nói xong, Xích Hồng Nguyệt liền tiện tay ném đá Thông Linh ra ngoài, nhìn vào có thể thấy, cô ta cũng không thèm để ý đến đá Thông Linh.  

Phong Khê thiếu gia lại cực kỳ để ý, lập tức lộ vẻ vui vẻ, vươn tay định lấy đá Linh Thạch.  

Nhưng vào lúc này, Tô Thương đột nhiên ra tay, thi triển Chỉ xích thiên nhai, lập tức xuất hiện tại trước mặt Phong Khê thiếu gia, trực tiếp cướp đi đá Thông Linh.  

Vù vù!  

Cùng lúc đó, Phong Khê thiếu gia kịp phản ửng, giận không kìm được mà ra tay, hướng về Tô Thương đánh ra một chưởng.  

Xích Hồng Nguyệt cũng giống như thế, điêuf động linh khí còn sót lại, đánh ra một đường ánh sáng màu đỏ, sắc bén như đao, hớp về phía Tô Thương mà đánh giết.  

Ầm!  

Ầm!  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1735


Anh vuốt vuốt đá Thông Linh, sau đó thu vào vòng tay lưu trữ, nhìn về phía tk thiếu gia và Xích Hồng Nguyệt, thoải mái cười nói: "Hai người, nói lâu như vậy, còn phân chia cả tháp Hư Không của tôi nữa, sao hả, thật sự cho rằng là tôi là dê đang đợi làm thịt hay sao chứ?"  

"Tô Thương!"  

Advertisement

Phong Khê thiếu gia nghênh tiếp ánh mắt Tô Thương, trầm giọng nói: "Đưa đá Thông Linh cho tôi, nếu không thì tôi sẽ cho cậu chết!"  

Advertisement

"Thật là trò cười, nếu giao ra rồi thì các người sẽ không ra tay với tôi nữa hay sao?" Tô Thương lạnh lùng cười nói.  

"Hừ!"  

Phong Khê thiếu gia nghiêm túc nói: "Ít nhất thì có thể để cậu chết một cách thoải mái mà không chịu tra tấn!"  

"Thế thì không cần!"  

Tô Thương khẽ cười nói: "Tôi cảm thấy hai người còn không đủ thực lực để giết tôi, ngược lại, bây gipwf, tính mạng của các người đều nằm trong lòng bàn tay tôi rồi."  

"Ha ha, thật buồn cười!"  

Xích Hồng Nguyệt nghe vậy, nhất thời lộ ra một nụ cười lạnh: "Tô Thương, to miệng thật đấy, thật sư tưởng đặt chân đến cảnh giới Nguyên anh thì có thể khiêu khích cường giả Ngoại vựa hay sao, chịu chết đi!"  

Vừa nói xong, Xích Hồng Nguyệt không chút do dự mà trựuc tiếp nhún người  hướng thẳng về phía Tô Thương.  

Cho dù cô ta bị trọng thương, nhưng nghe Phong Khê thiếu gia nói, Tô Thương nhiều nhất cũng chỉ là Nguyên anh trung kỳ.  

Đối với cảnh giới này của người tu chân, cô ta vẫn không sợ, tự thấy bản thân có thể một chiêu đánh bại được.  

pPhong Khê thiếu gia bên cạnh, vốn định cùng nhau ra tay, có điều, sau khi cân nhắc một chút liền từ bỏ ý nghĩ này.  

"Tên nhóc Tô Thương này, có chút cổ quái, nếu cô ta có thể giết được Tô Thương, tất nhiên là tốt rồi, nhưng nếu cô ta không đánh được Tô Thương, thì với tình hình trước mắt của mình, tất nhiên cũng không phải đối thủ của Tô Thương, chuyện mình cần làm đầu tiên vẫn là chuẩn bị chạy trốn thật tốt, phòng người chuyện xấu xảy ra."  

Nghĩ đến đây, Phong Khê thiếu gia liền lui về sau nửa bước, bất kỳ lúc nào cũng có thể bỏ chạy.  

"Ha ha."  

Tô Thương nhìn qua Xích Hồng Nguyệt đang hướng tới mình muốn đánh giết, cũng không hoảng loạn chút nào, mà tự lẩm bẩm: "Tháp Hư Không, ra đây!"  
 
Chương 1736


Sau một giây, một tòa tháp nhỏ liền xuất hiện lơ lửng trên đỉnh đầu của Tô Thương.  

Chiếu xuống hàng ngàn tia sáng bao phủ lên hết người Tô Thương, tạo thành một bức tường bảo vệ không gì có thể xâm nhập vào được, hơn nữa nó còn tản ra uy thế vô cùng khủng bố.  

Sau đó.  

Advertisement

Tô Thương điều khiển tháp Hư Không, chủ động nghênh chiến Xích Hồng Nguyệt, uy thế khủng bố cũng di chuyển theo anh, vút trong không trung khiến không khí cũng kêu rít kêu theo.  

Ầm!  

Trong nháy mắt, bàn tay của Xích Hồng Nguyệt chụp về phía Tô Thương, Tô Thương cũng không né tránh mà dùng tháp Hư Không đỡ lại.  

Advertisement

Xích Hồng Nguyệt bây giờ, bởi vì thương thế quá nặng chỉ có thể đánh ra uy thế của nguyên anh hậu kỳ, vốn có thể gi3t chết Tô Thương.  

Nhưng ai mà ngờ, một chưởng nay vỗ xuống ngàn tia sáng kia thì đều không phá vỡ được bức tường bảo vệ này, Tô Thương không hề bị xê dịch tý nào.  

"Bây giờ, đến lượt tôi ra tay!"  

Tô Thương nở một nụ cười nhạo, không hề để cho Xích Hồng Nguyệt có cơ hội chống trả lại, Bách Thế Luân Hồi Quyền đánh ra.  

Ầm!  

Một chưởng này, Tô Thương đã dùng toàn bộ sức mạnh của mình, uy thế ngút trời, kèm theo vô số ảnh hưởng vô cùng xấu.  

Ngay khi Bách Thế Luân Hồi Quyền chạm vào người mình, thì Xích Hồng Nguyệt liền rơi vào hôn mê, trong đầu thoáng hiện lên rất nhiều hình ảnh.  

Nhưng rất nhanh, cô ta đã kịp phản ứng lại, muốn chống cự, nhưng đáng tiếc, một chưởng này đã vỗ xuống người cô ta.  

Cùng với một âm thanh vang lên, cơ thể Xích Hồng Nguyệt bỗng nhiên bị văng ngược ra.  

Dưới tác động của luồng sức mạnh khổng lồ này, Xích Hồng Nguyệt sau khi rơi xuống đất, trực tiếp ngất đi.  

F*ck.  

Một chưởng của Tô Thương đã đánh ngất cô ta luôn rồi, hoàn toàn không cho cô ta cơ hội phản kháng nào.  

"Thu!"  

Tiếp theo đó, Tô Thương động ý niệm một cái, điều khiển tháp Hư Không bay tới, rồi đem Xích Hồng Nguyệt thu vào trong tháp Hư Không.  

Bây giờ.  

Tô Thương đã đặt chân lên cảnh giới nguyên anh sơ kỳ, có thể chiến đấu vượt cấp được, lại thêm tháp Hư Không, anh có thể trực tiếp chống lại nguyên anh đỉnh phong.  

Đồng thời, Tô Thương đã có thể điều khiển tầng 1 tháp Hư Không một cách bình thường được rồi, về sau sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.  

Ví dụ như Xích Hồng Nguyệt, Tô Thương cảm thấy cô ta còn có tác dụng, dù sao cũng là người phụ nữ của Viêm Long tiên đế, nói không chừng cô ta còn biết một vài tin tức gì đó, cho nên anh mới thu cô ta vào trong tháp Hư Không.  

Tô Thương nhìn thì tưởng tùy tiện nhưng thực ra anh vô cùng cảnh giác, anh cũng lo lắng Viêm Long tiên đế đã cho Xích Hồng Nguyệt một lá bài tẩy siêu mạnh nào đó.  

Cho nên lúc nãy anh mới không lưu tình, trực tiếp dùng toàn lực, một chưởng đánh ngất Xích Hồng Nguyệt, sau đó nhanh chóng thu cô ta vào tháp Hư Không, như vậy thì cứ xem như cô ta có át chủ bài gì thì không còn cơ hội sử dụng nữa.  

Mà vào trong tháp Hư Không rồi thì Tô Thương là người có quyền hạn tuyệt đối.  
 
Chương 1737


Trừ phi đạt được đến cảnh giới tiên đế rồi, nếu không thì cho dù là người tu chân cảnh giới độ kiếp chỉ cần vào tháp Hư Không rồi thì đều phải nghe theo sự sắp xếp của Tô Thương.  

Bởi vì.  

Tô Thương chính là chủ nhân của tháp Hư Không, ở đó, anh chính là trời, chính là đất, là chủ của tất cả.  

Advertisement

"Cái tên Khuê Long lúc trước, còn để lại một nửa cơ thể rồng, thứ này không tệ nha."  

"Còn nữa, người phụ nữ này lại có quan hệ đặc biệt với Viêm Long tiên đế, ắt hẳn trong vòng chứa đồ của cô ta có rất nhiều vật tư để tu luyện, lần này kiếm được món lợi lớn rồi."  

Advertisement

Sau khi thu Xích Hồng Nguyệt vào tháp Hư Không xong thì Tô Thương nở một nụ cười thỏa mãn.  

Nhưng mà anh cũng không gấp lấy những thứ đồ này, mà anh muốn chính là điều khiển tháp Hư Không nhanh chân đuổi theo Phong Khê thiếu gia.  

Ngay khi Xích Hồng Nguyệt bị đánh bại trong tích tắc kia thì Phong Khê thiếu gia đã xoay người bỏ chạy.  

"Ha ha, Phong Khê thiếu gia, anh chạy không thoát đâu, dám xâm nhập núi Côn Luân, giam giữ người thân của tôi, lại còn dám hoành hành ở trái đất, hôm nay anh chết là cái chắc!"  

Tô Thương đằng không bay lên, sau đó xuất ra tháp Hư Không, chuẩn bị một chiêu gi3t chết Phong Khê thiếu gia đang bị thương nặng.  

Nếu như Phong Khê thiếu gia đang ở trạng thái đỉnh phong thì Tô Thương quả thực phải tốn tí sức lực.  

Không chỉ có anh ta, cứ coi như đối mặt với Xích Hồng Nguyệt thì Tô Thương cũng không thể thắng dễ dàng được.  

Nhưng bây giờ, hai người đó đã như nỏ mạnh hết đà, Tô Thương đến đối phó tự nhiên sẽ vô cùng nhẹ nhàng rồi.  

Giờ này phút này.  

Đối diện với cuộc truy sát của tháp Hư Không, Phong Khê thiếu gia căn bản không có sức lực để đánh trả nữa, thế là anh ta liền cầu xin tha mạng.  

"Tô Thương, buông tha cho tôi đi, tôi có thể nói hết những gì cậu muốn biết, còn nữa, tôi nguyện ý đi theo cậu, cùng cậu ký khế ước linh hồn, giúp cậu đối phó với các cao thủ ngoại vực khác."  

"Ha ha, không cần nữa, đợi sau khi gi3t chết anh rồi, tôi sẽ cướp đi các tài nguyên tu luyện của anh, đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ tấn cấp lên, tự bản thân tôi có thể tiêu diệt được hết tất cả, giữ lại anh cũng chẳng có ích gì!"  

Tô Thương quả quyết cự tuyệt: "Hơn nữa, tâm tư của anh quá nhiều, tôi không có thói quen nuôi hổ trong nhà."  

"Tô Thương!"  

Phong Khê thiếu gia nhìn thấy Tô Thương cự tuyệt như vậy, lập tức trầm mặt lại nói: "Cậu đừng có mà được voi đòi tiên, nếu như cậu mà ép tôi quá thì cậu cũng đừng mong là sẽ tốt hơn tôi!"  

"Ồ?"  

Tô Thương nhíu mày nói: "Xem ra anh còn thủ đoạn nhỉ, đến đi, cứ dùng ra xem nào, để tôi thấy anh còn giấu con bài tẩy gì nữa."  

"Hừ!"  

"Tô Thương, đây là do anh ép tôi đó!"  

Phong Khê thiếu gia mặt trầm như nước, sau khi do dự một hồi thì cuối cùng lại nghiến răng, đem chùy Tử Kim ném lên trên cao, trầm giọng nói: "Chùy Tử Kim, nổ cho tôi!" 
 
Chương 1738


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh ta quả thực chỉ có thể dùng một lần chiêu làm chùy Tử Kim nổ tung, nhưng đã dùng để đối phó với Khuê Long rồi, khiến cho Khuê Long bị banh mất nửa người.  

Nhưng.  

Đó hoàn toàn không phải là nó tự nổ thật sự, chỉ là giống như một tiểu xảo mà thôi.  

Advertisement

Bây giờ, vì mạng sống của mình, Phong Khê thiếu gia quyết định từ bỏ chùy Tử Kim để chùy Tử Kim tự phát nổ, dùng cái này gi3t chết Tô Thương.  

Nếu như không giết được thì cũng có thể giữ chân Tô Thương lại, cho mình một cơ hội để trốn thoát.  

Advertisement

Giữ lại được núi xanh thì lo gì không có củi đốt, chỉ cần mình còn sống thì chùy Tử Kim có là gì chứ.  

Vù!  

Lúc này, chùy Tử Kim nghênh chiến với tháp Hư Không, toàn thân tỏa ra ánh sáng chói lọi, uy thế kinh khủng, không ngừng bành trướng ra.  

"Hử?"  

Tô Thương thấy vậy, liền nhíu mày và vội vàng điều khiển tháp Hư Không trở về trạng thái phòng vệ, hàng ngàn tia sáng chiếu xuống, hoàn toàn che phủ Tô Thương lại, không gì có thể xâm nhập vào được.  

Ầm!  

Khoảnh khắc tiếp theo, chùy Tử Kim tự nổ tung lên, một luồng sức mạnh kinh khủng, vô song quét về mọi hướng.  

Tất cả mọi thứ ở giữa không trung đều bị luồng sức mạnh này quét đi hết, chặt đứt đoạn ra hết, cũng may là đang ở giữa không trung, chứ nếu không thì toàn bộ người luyện võ cùng với người tu chân ở đây chắc chắn sẽ không ai may mắn thoát khỏi.  

Mặc dù Tô Thương ở giữa không trung nhưng anh có tháp Hư Không bảo vệ cho nên không cần lo lắng gì.  

Dù sao tháp Hư Không từng là đế khí, vật liệu tạo thành và sức mạnh pháp tắc ẩn chứa bên trong nó đều vượt xa chùy Tử Kim.  

Mặc dù như thế thì Tô Thương cũng không dễ dàng gì, anh cũng bị ảnh hưởng một chút, khí huyết cuồn cuộn, sau đó liền phun ra một ngụm máu, nhưng cũng may cũng không có vấn đề gì lớn.  

Sau mười mấy giây, ánh sáng nơi đó liền tản đi hết, chùy Tử Kim đã biến thành những mảnh vụn, tiêu tán vào trong không trung rồi.  

Tô Thương động ý niệm một cái thu hết vào trong tháp Hư KHông, sau đó anh lại tập trung tìm kiếm, nhưng Phong Khê thiếu gia đã sớm biến mất tăm hơi.  

"Đáng tiếc mà."  

Tô Thương tiếc hận một hồi, sau đó lại nói: "Nhưng mà cũng không sao, bản thân anh ta bị thương nặng, lại không còn chùy Tử Kim, không cần phải sợ, lần sau gặp lại, mình có thể dễ dàng giết anh ta rồi, chỉ là cơ thể của anh ta, không có cách nào dùng để nối cho Tô Thanh Y rồi."  

Bịch!  

Cùng lúc này, ở một bên khác, cuộc chiến đấu đã kết thúc, Quách Ý không đấu lại Sắc Phong, bị Sắc Phong dùng một chưởng đánh lui lại.  

Quách Ý vì có quạt Thanh Phong bảo vệ nên cũng không có vấn đề gì, chỉ là phun ra một ngụm máu mà thôi.  

Về phần Sắc Phong mặc dù chiếm thượng phong nhưng anh ta vẫn luôn chú ý đến tình hình bên kia, sau khi

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1739


Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Advertisement

Bách Thế Luân Hồi Quyền, được đánh ra không ngừng.  

Sắc Phong đã đánh nhau với Quách Ý một trận rất lâu, mặc dù sau cùng đã thắng Quách Ý nhưng chính anh ta cũng đã mất sức rất nhiều.  

Advertisement

Bây giờ lại đối mặt với Tô Thương, tự nhiên sẽ không còn sức lực để chống trả nữa, cứ thế bị Tô Thương trấn áp.  

Khoảng mười mấy hiệp sau thì Tô Thương đã chiến thắng, đánh một chưởng vào ngực của Sắc Phong, đánh anh ta rơi thẳng xuống đất, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.  

"Bịch!"  

Sắc Phong nằm trên mặt đất, vẻ mặt thống khổ ôm lấy ngực, sau đó phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt nói: "Tô Thương, đừng có giết tôi, tôi biết bí mật của Viêm Long tiên đế."  

"Bí mật gì, nói!" Tô Thương đứng ngay trước mặt Sắc Phong, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng hỏi.  

"Không lâu sau, anh ta, anh ta sẽ đến trái đất!" Sắc Phong yếu ớt nói.  

"Hử?"  

Tô Thương nhíu mày nói: "Tôi nhận được tin tức nói, trận pháp thiên nhiên bảo vệ trái đất đã mạnh lên rồi, Viêm Long tiên đế không có cách gì để tiến vào được, cho dù là hạ xuống cảnh giới chuẩn tiên đế cũng không cách gì đặt chân lên trái đất được, anh đang lừa tôi sao?"  

Sắc Phong vì muốn sống, liền giải thích nói: "Quả thực đúng như anh nói, trận pháp thiên nhiên bảo vệ trái đất đã mạnh hơn rồi, Viêm Long tiên đế đã chuẩn bị rất nhiều, vốn đã có thể đến trái đất với trạng thái toàn thịnh nhất."  

"Nhưng bởi vì trận pháp mạnh lên nên kế hoạch của anh ta đã thất bại, nhưng Viêm Long tiên đế cũng không cam tâm, thế là anh ta lại tìm ra một cách mới, có thể dựa vào cảnh giới chuẩn tiên đế để đến trái đất."  

Sắc Phong nói tiếp: "Mặc dù tôi không biết cách này là gì, nhưng chắc chắn có liên quan đến Phong Khê thiếu gia."  

"Cho nên, tôi mới cố ý tiếp cận Phong Khê thiếu gia, kết liên minh với Phong Khê thiếu gia, mục đích là để biết được chân tướng sự việc."  

Sắc Phong tiếp tục nói: "Tôi cũng không hy vọng Viêm Long tiên đế sẽ tới trái đất, tôi muốn thoát khỏi sự khống chế của anh ta, vì vậy tôi dự định ngay thời khắc quan trọng thì ngăn cản anh ta xuống trái đất."  

"Tô Thương, anh tha cho tôi đi, tôi sẽ đi tìm Phong Khê thiếu gia, tiếp cận anh ta, làm rõ chân tướng, sau đó tôi sẽ báo lại cho anh biết, tha cho tôi một mạng chỉ có lợi chứ không có hại!"  

Sắc Phong nói chuyện với Tô Thương là dùng linh hồn truyền âm, cho nên những người khác có mặt ở đó đều không nghe thấy được.  

"Ha ha."  

Tô Thương nhìn Sắc Phong, cười nhạo nói: "Cho dù những gì anh nói là thật thì tôi cũng không để cho anh sống."  

"Anh, anh không sợ Viêm Long tiên đế cảnh giới chuẩn tiên đế tới trái đất sao?" Sắc Phong nói.  

"Sợ."  

Tô Thương khẽ cười nói: "Tôi sợ anh ta không đến!"  

Vừa dứt lời, Tô Thương thẳng tay ra đòn, trực tiếp gi3t chết Sắc Phong. 
 
Chương 1740


Trong nháy mắt, Sắc Phong đã trở thành một cái xác không hồn.  

Vốn là hóa thần đỉnh phong sau khi đến trái đất đã bị ép xuống thành nguyên anh đỉnh phong, vốn là một chân tung hoành ngang dọc, vậy mà bây giờ lại có kết cục ảm đạm như vậy.  

"Viêm Long tiên đế, anh nhất định phải tới đấy."  

Advertisement

Tô Thương liên tục cười nhạo, sau đó động ý niệm một cái, thu xác Sắc Phong lại.  

Advertisement

Anh đã nhận lời Tô Thanh Y, sẽ tìm cơ thể của Phong Khê thiếu gia, để nối chân tay cho ông ấy.  

Bây giờ Phong Khê đã chạy thoát rồi, nhưng cơ thể của Sắc Phong cũng không tệ, cảnh giới lại ngang ngửa với Phong Khê thiếu gia.  

Lại thêm.  

Xích Hồng Nguyệt còn đang ở trong vòng tay chứa đồ, còn có nửa cơ thể rồng nữa, hoàn toàn có thể dung hòa tất cả lại với nhau, tạo thành cho Tô Thanh Y một cơ thể rồng thật sự, như vậy những ngày tháng sau này ông ấy sẽ lớn mạnh không gì đo đếm được.  

Về phần Viêm Long tiên đế ở trạng thái cảnh giới chuẩn tiên đế đến trái đất...  

Ha ha, Tô Thương cũng hề nói khoác, anh thật sự hy vọng Viêm Long tiên đế sẽ tới trái đất.  

Kinh Kha kh ủng bố dưới núi Cửu Phong kia đã đột phá lên cảnh giới tiên đế chân chính, trái đất qua mấy ngàn năm, thì đây chính là vị tiên đế thứ hai đó.  

Người thứ nhất chính là hoàng đế Thủy Hoàng Tổ Long, người thứ hai chính là ông ấy, Kinh Kha.  

Mặc dù Kinh Kha bây giờ vẫn chưa được ổn định, lúc tỉnh lúc tẩu hỏa nhập ma, nhưng lực chiến đấu của ông ấy lại là cảnh giới tiên đế nha.  

Nếu như Viêm Long tiên đế có thể đến trái đất với cảnh giới chuẩn tiên đế của mình thì chắc chắn sẽ phải ăn quả đắng rồi, thậm chí rất có thể còn phải chết mất xác ở trái đất nữa.  

Bởi vậy.  

Tô Thương cũng không đuổi theo Phong Khê thiếu gia, anh ta không phải là chìa khóa để Viêm Long tiên đế đến trái đất sao, cứ để bọn họ tiến hành, còn anh cứ ngồi đợi Viêm Long tiên đế tới.  

Giờ này phút này.  

Bốn tên cao thủ ngoại vực đến núi Cửu Phong, kẻ chạy thì đã chạy, kẻ chết thì đã chết, kẻ tàn phế thì thành tàn phế, còn có một người thì bị giam lại, nguy cơ đã được hoàn toàn giải trừ.  

"Không ngờ, Tô Thương vậy mà lại có thực lực kh ủng bố như vậy, quả thực khiến người ta không tưởng tượng được mà!"  

"Nửa năm trước cũng chính là anh ấy ngăn cơn sóng dữ, khởi động cải biến giới luyện võ, lần này lại là anh ấy, minh chủ Tô mãi mãi không khiến người khác thất vọng mà, anh ấy chính là đại diện cho kỳ tích!"  

"Trong thời gian ngắn như thế mà đã từ trúc cơ sơ kỳ tiến lên cảnh giới có thể chống lại được nguyên anh đỉnh phong, không hổ là người được ông trời lựa chọn, chẳng trách anh ấy có thể khởi động được cải biến giới luyện võ!"  

"Ha ha ha, có sao nói vậy, minh chủ của chúng ta cũng có chút chó má ghê, che giấu thực lực đợi người ta đánh mệt rồi mới nhảy ra đánh, quả thực, quá chó má rồi, anh ấy chính là "lão lục"* mà."  

*chỉ những người chơi thay vì cùng đồng đội phối hợp tấn công, thì thường chọn cách núp lùm để chờ cơ hội hớt tay trên. 
 
Chương 1741


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Anh hiểu gì chứ, đây gọi là ẩn nhẫn, là mưu kế đó, nếu như minh chủ sớm đã ra tay thì bọn cao thủ ngoại vực kia còn tự chém giết lẫn nhau à, mấy người bọn họ có ai là yếu đâu, nếu như bọn chúng cùng lên thì chỉ sợ minh chủ cũng phải nuốt hận thôi."  

"Quả thực như vậy, minh chủ đa mưu túc trí, ẩn nhẫn không lộ diện, sau cùng mới ra đòn chí mạng, đây mới người có thể làm nên chuyện lớn, Tô lão lục vô địch!"  

"To gan, vậy mà dám đặt biệt danh cho minh chủ, còn muốn lăn lộn trong giới luyện võ nữa không hả, coi chừng lão lục minh chủ ra lệnh một câu thì anh đừng hòng mà lăn lộn được nữa."  

Advertisement

"Ha ha, lão lục minh chủ, được, được, lão lục minh chủ vô địch!"  

Advertisement

"Lão lục minh chủ vô địch!"  

"Lão lục minh chủ vô địch!"  

Những người luyện võ có mặt ở đó, nhìn thấy nguy cơ của núi Cửu Phong đã được giải trừ, giới luyện võ đã toàn thắng, cho nên toàn bộ đều trở nên vô cùng vui mừng phấn khởi, ngay lập tức tiếng tung hô Tô Thương vang lên như núi kêu biển gầm.  

"???"  

Tô Thương tức đến sạm mặt lại, cái m* gì vậy, đây đều là cái thứ gì vậy chứ, sao mình lại biến thành lão lục rồi?  

Nhưng mà.  

Tô Thương cũng chỉ cười khổ hai tiếng chứ cũng không tính toán với mấy người này, lão lục thì lão lục vậy.  

Tiếp theo đó.  

Tô Thương đi đến trước mặt Quách Ý, hỏi thăm: "Quách Ý, vết thương của cậu thế nào rồi?"  

"Không có vấn đề gì lớn, chỉ là do cưỡng ép sử dụng quạt Thanh Phong, cho nên bị phản phệ, nghỉ ngơi một thời gian thì sẽ khỏe lại thôi." Quách Ý khẽ cười nói.  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó động ý niệm một cái, lôi Sắc Phong từ trong vòng tay trữ đồ ra, rồi dùng ý thức của mình rà soát một chút thì phát hiện ra không ít đồ có thể dùng được.  

Sau đó, Tô Thương liền lấy ra một bình đan dược, đưa cho Quách Ý, đồng thời nói: "Bình đan được này cậu giữ cho kỹ, có thể điều trị vết thương của cậu, bên trong có 5 viên đan dược, cậu ăn hai viên là được, ăn nhiều quá cũng không có tác dụng gì, không quá ba ngày thì cậu có thể khôi phục lại như lúc đầu rồi."  

"Cám ơn cậu chủ!"  

Quách Ý nhận lấy đan dược, cung kính cám ơn Tô Thương.  

"Khách sáo rồi, hôm nay cậu chịu thiệt nhiều rồi, cái này là cậu xứng đáng có được."  

Tô Thương khẽ cười, sau đó dời ánh mắt nhìn về đám cao thủ cổ tộc cùng đến với Phong Khê thiếu gia, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng nói: "Bây giờ, là lúc xử lý mấy tên phản đồ quy hàng ngoại vực!"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom