Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1522


Tây Môn Phong Vân chỉ xuống dưới chân, rồi nói: “Đánh đến trận cuối cùng, Huyết Ma thất bại thảm bại, ngay khi tiên đế ngoại vực muốn giết ông ta, thì ông ta đã bước vào Tinh Không Cổ Lộ, tiên đế ngoại vực cho rằng ông ta đã nghe theo sự sắp xếp của mình, hơn nữa Tinh Không Cổ Lô thần bí khó đoán, nên không đuổi theo nữa.”   

“Kết quả không ai ngờ tới, một vài năm sau, Huyết Ma trở về, có thực lực đúng chuẩn tiên đế, không hề yếu kém hơn tiên đế ngoại vực ở trái đất.”   

Advertisement

“Trận chiến kia, đánh đến nỗi trời đất tối tăm mù mịt, tiếng động vang to, tên tiên đế ngoại vực kia, định ở lại canh giữ trái đất, nắm giữ cánh cổng thời không, tiếp tục tìm kiếm những người mạnh còn đang ẩn náu ở trái đất.”   

Tây Môn Phong Vân nói: “Bời vì, tiên đế ngoại vực đã đến trái đất một lần, nên đã tiêu hao một phần tài nguyên vô cùng lớn, vì thế ông ta sẽ không tùy ý rời đi.”   

“Nhưng trận chiến đấu kia, ông ta đã bị Huyết Ma đuổi ra khỏi trái đất, như thể chạy trốn vào đồng hoang vậy.”   

“Mà bản thân Huyết Ma, vì thăng hoa quá sức, nên đã chết ngay tại chỗ, thi thể được chôn tại nơi hai người quyết chiến ở núi Võ Đang.”   

“Nhưng, có người nhìn thấy, linh hồn của Huyết Ma không hề bị tiêu diệt, mà giống như vẫn còn tồn tại, chuyện sau đó thì không thể để cậu biết được rồi.”   

Tây Môn Phong Vân nhìn về phía Tô Thương, nói tiếp: “Tiểu thiếu gia, chuyện xảy ra trên núi Võ Đang, ông ngoại Thạch Hạo Hãn của cậu đã cho tôi biết rồi.”  

“Cho tới bây giờ, tôi cũng không thể xác định được tin đồn này là thật hay giả nữa, có thể là thật, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hôm qua tên Huyết Ma đó là người đã khống chế hết toàn bộ những cao thủ rồi rời khỏi núi Võ Đang.”   

“Ừm.”  

Tô Thương gật đầu, đồng ý với suy đoán này.  

Bời vì những điều mà Tây Môn Phong Vân mới vừa nói, có rất nhiều chỗ khớp với Tô Ma.    

Chỉ là không ngờ rằng, Tô Ma lại là cao thủ của trái đất trở về từ Tinh Không Cổ Lộ.   

“Liên quan tới chuyện Tinh Không Cổ Lộ, sẽ có cơ hội có thể hỏi Tô Ma.”  

Hạ quyết tâm xong, Tô Thương chợt nhớ tới một chuyện, liền hỏi: “Tây Môn Phong Vân, ông và ông ngoại của tôi...?”  

“Ha ha, hai chúng ta xem như là bạn tốt lâu năm, một số kế hoạch của tôi, tôi đã nói với ông ấy từ rất lâu rồi.”   

Tây Môn Phong Vân khẽ cười nói: “Cậu nhìn thấy chúng tôi luôn đối đầu gay gắt với nhau, nhưng đó chỉ là diễn kịch mà thôi.”   

“Thì ra là thế.”  

Tô Thương cười cười, gật đầu như đã hiểu, rồi nói: “ Đi thôi, đi đến chỗ khác đi, tôi muốn xem thử đại trận tự nhiên bảo vệ trái đất.”   

“Được.”  

Tây Môn Phong Vân gật đầu, sau đó cả một đoàn người liền rời đến chỗ gần đó.    

...  

Giờ phút này.  

Phía Tây trái đất, giữa nơi băng tuyết ngập trời.  

Tô Ma ngồi khoanh chân, có một vầng sáng tỏa ra xung quanh người, toát ra vẻ uy nghi oai hùng.   

Chỗ ông ta ngồi, chính là trung tâm của trận pháp, nguồn sức mạnh màu bạc không ngừng tràn vào trong cơ thể ông ta.
 
Chương 1523


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Rất nhanh.  

Tô Ma mở hai mắt ra, ánh mắt vô cùng sắc bén, giống như có thể xuyên thủng cả bầu trời.   

“Năm đó khi vị đại nhân vật thông thiên kia thu hồi mình vào bên trong tháp Hư Không, rồi cho tôi một kí hiệu, dặn mình sau khi hồi sinh, phải tới nơi đây ngay, còn nói nơi này có thể khiến mình khôi phục đỉnh phong.”  

Tô Ma tự lẩm bẩm: “Lúc ấy mình còn không tin, không ngờ rằng đó lại là thật, đúng là tiền bối không lừa mình mà.”   

“Có trận pháp này hỗ trợ, trong vòng nửa năm, đương nhiên mình có thể trở lại cảnh giới chuẩn tiên đế,  ha ha ha!”  

Sau khi phấn khích, Tô Ma nhìn bốn phía xung quanh trận pháp, không nhịn được cảm thán nói: “Linh khí ở trái đất kiệt quệ, nhưng tiền bối có thể lợi dụng địa thế sông núi, tích lũy dần dần linh khí màu bạc, để bù trừ cho năng lượng, tòa trận pháp này, quả nhiên là điêu luyện sắc sảo nha, trình độ của tiền bối trên phương diện trận pháp, e là không ai bằng.”  

“Chẳng trách năm đó ông ấy không nói vị trí này cho mình biết, nếu không có sự tích lũy của hàng trăm nay, thì trận pháp này căn bản không thể khởi động được.”   

Nói xong, Tô Ma ngẩng đầu, nhìn về lên trên trời, lẩm bẩm nói: “Tiền bối, rốt cuộc ông là ai vậy, bây giờ đang ở đâu thế, không phải vì màn cá cược của năm đó, mà từ bỏ trái đất rồi chứ?”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1524


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1525


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1526


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1527


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên


Advertisement

Lúc này. Tô Thương đã ở trong khu vực an toàn tuyệt đối, tháp Hư Không vẫn lơ lửng trên đầu, vạn đạo hà quang vẫn luôn buông xuống, cũng không gián đoạn.  

Advertisement

Ngay sau đó. Tô Thương chậm rãi ngồi xếp bằng trước cảm giác áp chế mạnh mẽ do trận pháp bảo vệ mang lại.  

Ông!  

Tháp Hư Không sau đó phát ra ánh sáng chói lọi, lấy Tô Thương làm trung tâm, ngăn cách ra một khu vực có đường kính khoảng một mét. Bên trong khu vực cũng giống như bên ngoài, tất cả cảm giác áp bách mà trận pháp bảo vệ phát ra bị bài trừ toàn bộ ở bên ngoài.  

“Phù.”  

Tô Thương thở phào nhẹ nhõm, có cảm giác như chốt được gánh nặng, lẩm bẩm nói: “Đại trận thiên nhiên này thật là mạnh mẽ, cho dù là mình ở đời trước cũng không thể bố trí được như vậy.”  

“Không chỉ có mình, mình cho rằng tất cả các đại sư trận pháp không ai có thể thiết lập một trận pháp như vậy, thiên nhiên điêu luyện sắc sảo, làm người kính sợ.”  

Tô Thương lộ ra một nụ cười, sau đó nói: “Nhưng may mắn là, trận pháp này đối với mình không có ý nghĩa lắm, hơn nữa mình có tháp Hư Không mạnh mẽ bảo vệ, miễn cưỡng có thể ở lại chỗ này.”  

“Mặt khác, mình phát hiện tháp Hư Không hình như cũng đang hoan hô nhảy nhót, năng lực kh ủng bố trong trận pháp hình như đang tu bổ tháp Hư Không.”  

Tô Thương ngẩng đầu, nhìn tòa tháp Hư Không kim quang xán lạn trên đầu, khẽ cười: “Từ khi mình lấy được tháp Hư Không, đã nhận thấy nó tổn hại rất nhiều, không chỉ mất đi sáu tầng, ngay cả ba tầng còn lại cũng tổn thương nghiêm trọng.”  

“Nhưng hiện tại không sao rồi, có đại trận bảo vệ tu bổ, nói vậy ngày mình xuất quan, ba tầng của tháp Hư Không sẽ trở lại trạng thái đỉnh phong, nhưng chỉ có ba tầng…” 
 
Chương 1528


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương dừng một chút, sau đó nghĩ tới những mảnh vỡ tháp Hư Không khác. Hiện giờ trong khoảnh khắc ngàn năm, anh muốn tới tầng thứ tư. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tầng thứ năm ở dưới núi Ba. Tầng thứ sáu, tầng thứ bảy, tầng thứ tám, lần lượt nằm trong tay của Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm. Còn tầng cuối cùng cũng là tầm quan trọng nhất bị Tây Môn Phong Vân khống chế.  

Hiện tại mấy người này đã đặt chân đến cảnh giới Kết Đan, hoàn toàn dựa vào mảnh vỡ của tháp Hư Không áp chế. Nếu không có mảnh vỡ của tháp Hư Không, chắc chắn họ sẽ gặp phải những rắc rối đáng ngại, sống không bằng chết. Kết quả cuối cùng hoặc là rời khỏi trái đất, hoặc là bị điềm xấu tra tấn đến chết. Trong lúc nhất thời, Tô Thương lâm vào khó xử.  

“Tiểu thiếu gia!”  

Tây Môn Phong Vân nhìn thấy Tô Thương đi vào trong vòng một mét của cột sáng, lập tức vui mừng nói: “Thật tốt quá, nếu cậu bế quan tu luyện ở chỗ đó, toàn bộ trái đất, sẽ không còn có người có thể quấy rầy đến cậu, nếu vậy chúng ta có thể yên tâm làm việc mấy ngày liền.”  

“Ừm.”  

Tô Thương gật đầu, sau đó nghi hoặc nói: “Các người muốn đi làm cái gì, tìm ba gã cao thủ ngoại vực còn lại báo thù sao?”  

“Không phải.”  

Tây Môn Phong Vân lắc đầu, sau đó nói thật: “Tuy rằng cao thủ ngoại vực đáng giận, là bọn họ gây ra sự thay đổi cho núi Côn Luân, nhưng chúng ta cũng tự mình hiểu.”  

“Ba người kia, ít nhất cũng là Kết Đan đỉnh phong, tôi liên thủ với Thanh Y bọn họ cũng không có bao nhiêu phần thắng, tự nhiên sẽ không đi làm việc ngu ngốc.” Tây Môn Phong Vân cười nói.  

“Vậy các người muốn đi làm cái gì?” Tô Thương nghi hoặc nói.  

“Đi tìm sư tôn!”  

Vẻ mặt Tây Môn Phong Vân phức tạp nói: “Cho tới nay, tôi đều cho rằng sư tôn đã chết, cho nên mới lập linh vị cho ông ấy, nhưng trong lòng tôi, lại không cảm thấy sư tôn đã chết!”  

“Ông ấy tung hoành cả đời, xưng bá cả một thời đại, là tín ngưỡng trong lòng anh em chúng tôi, tuyệt đối sẽ không chết dễ dàng như vậy!”  

Tây Môn Phong Vân nói: “Trước đây chúng tôi băn khoăn rất nhiều, nhưng bây giờ thì khác. Hình thái của trái đất đã thay đổi đáng kể, chúng tôi cũng không cần phải che giấu không ra ngoài.”  

“Hơn nữa Lục Quân Đình đã chết, tất nhiên kinh động tứ phương, mấy người chúng tôi muốn giấu cũng không giấu được.”  

“Bởi vậy chúng tôi quyết định xuất thế, đi khắp tam sơn ngũ nhạc, bước qua Tứ Hải Bát Hoang, đi tìm tung tích của sư tôn.”  

Tây Môn Phong Vân cắn răng nói: “Tóm lại, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”  

“Nếu thật sự không được, mấy người chúng tôi cũng không cần thiết phải tiếp tục nữa.”  

Tây Môn Phong Vân mở bàn tay ra, trong phút chốc tầng thứ chín của tháp Hư Không hiện ra. Ông ta nhìn mảnh vỡ của tháp Hư Không trong tay, cười nhẹ nói: “Mấy người chúng tôi sở dĩ có thể làm lơ điềm xấu đặt chân đến cảnh giới Kết Đan, hoàn toàn dựa vào mảnh vỡ của tháp Hư Không.”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1529


Tây Môn Phong Vân nghiêm túc nói: “Nhưng, tiểu thiếu gia, xin cậu lại cho chúng tôi thời gian mấy ngày, để chúng tôi phát huy hết nhiệt lượng còn sót lại cuối cùng.”  

“Sau khi chúng tôi làm xong việc của mình, bất kể chúng tôi ở đâu, những mảnh vỡ của tháp Hư Không sẽ tự động bay về núi Côn Luân, cậu ở chỗ này chờ là được.” Tây Môn Phong Vân nói thêm.  

Advertisement

“Ừm.” Tô Thương nhẹ gật đầu, cũng không có thúc giục Tây Môn Phong Vân, mà là hỏi: “Nếu không tìm được ông cố của ta, các người định làm gì?”   

“Ha ha, tiểu thiếu gia, chuyện này không thể tiết lộ với cậu.” Tây Môn Phong Vân cười sang sảng nói.  

Advertisement

“Có thể, nhưng mặc kệ làm cái gì, an toàn là trên hết!” Tô Thương dặn dò nói.  

“Được.”  

Tây Môn Phong Vân cung kính đồng ý, ngay sau đó hỏi: “Tiểu thiếu gia, kế tiếp cậu định bế quan ở đây sao?”  

“Ừm.”  

Tô Thương thành thật gật đầu, sau đó nói: “Tây Môn Phong Vân, tôi không có nhiều tài nguyên ở đây. Côn Luân còn có vật phẩm như linh thạch không?”  

“Đương nhiên là có, tiểu thiếu gia, cậu muốn bao nhiêu?” Tây Môn Phong Vân dò hỏi.  

“Càng nhiều càng tốt.” Tô Thương không chút khách khí, trong giọng nói tràn ngập đầy ẩn ý. Bởi vì anh biết, nửa năm sau chính là linh khí sống lại, đến lúc đó thiên hạ đại loạn, chỉ có bản thân mình trở nên mạnh mẽ hơn mới có cơ hội phá cục diện, cho nên anh tự nhiên không cần thiết khách khí.  

“Được, tiểu thiếu gia, cậu ở chỗ này chờ, ta đi lấy cho cậu.”  

Tây Môn Phong Vân cười nhẹ, xoay người rời khỏi đại trận bảo vệ. Hiện trường, chỉ còn lại A Ly ở bên ngoài.  

“Cậu chủ.”  

Lúc này, A Ly nhìn Tô Thương, tư thế hơi ngượng ngùng, như đang do dự cái gì.  

“Làm sao vậy A Ly?” Tô Thương nghi hoặc nói.  

“Cậu chủ.”  

A Ly đón nhận ánh mắt của Tô Thương, cuối cùng làm ra quyết định, cắn răng nói: “Thời gian cậu ở chỗ này bế quan, tôi định rời khỏi cậu đi ra ngoài một chuyến.”  

“Cô muốn đi đâu?” Tô Thương tò mò hỏi.  

“Hải ngoại, phía đông nhất của thế giới, nơi mặt trời mọc!”  

A Ly trịnh trọng nói: “Kể từ khi tôi thành công trở về với tổ tiên của mình, trong đầu tôi đã có một số ký ức mơ hồ.”   

“Những ký ức này cho tôi biết rằng có một ngọn núi ở hải ngoại tên là Thanh Khâu, nơi đó là đất tổ của tôi!”  

A Ly nghiêm túc nói: “Cậu chủ, đất tổ đang triệu hoán tôi, tôi muốn đi một chuyến, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.”
 
Chương 1530


“A Ly…”  

Tô Thương nhìn A Ly, cẩn thận suy nghĩ một chút, quyết định không ngăn cản, vì vậy gật đầu nói: “Đi thì có thể, nhưng phải chú ý an toàn.”  

Advertisement

“Vâng!”  

Đôi mắt đẹp của A Ly rơi vào trên người Tô Thương, trong mắt hiện lên vẻ không nỡ, nhưng vẫn nói: “Cậu chủ, vậy tôi rời đi, cậu bảo trọng!”  

Advertisement

“Ừm.”  

Tô Thương cười nhẹ: “Tôi ở trong vòng bảo vệ của cột sáng, không ai có thể làm tôi bị thương, cô mới là người nên cẩn thận.”  

“Được.”  

A Ly trịnh trọng gật đầu, sau đó đôi mắt đẹp ngấn lệ, lấy hết can đảm nói: “Cậu chủ, lần này chúng ta chia tay, không biết khi nào mới gặp lại. cậu... cậu có thể ôm A Ly không.”  

“Được chứ.”  

Nghe thấy A Ly nói như vậy, Tô Thương tự nhiên sẽ không từ chối, chậm rãi đứng lên, trên đầu khiêng tháp Hư Không của đại trận bảo hộ đi ra ngoài.  

Ngay sau đó. Tô Thương đi tới bên cạnh A Ly, nhìn cô gái trước mặt, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, dặn dò: “A Ly, gặp chuyện thì đừng hấp tấp, hãy nhớ tôi ở chỗ này chờ cô.”  

“Vâng vâng!”  

A Ly vùi đầu vào trong ngực Tô Thương, lật tay ôm lấy Tô Thương, hít thở mùi thơm trên cơ thể Tô Thương. Cứ như vậy, hai người ôm mười mấy giây, A Ly mới lưu luyến buông ra.  

“Cậu chủ, tôi đi đây.”  

A Ly để lại một câu, cũng không có dừng lại nữa, miễn cho luyến tiếc rời đi.   

Mình theo bóng dáng dần dần biến mất của A Ly, Tô Thương tuy có chút mất mát nhưng cũng không ngăn cản. A Ly có con đường mình phải đi, sự can thiệp quá nhiều của Tô Thương là vô nghĩa, nó chỉ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của cô ấy.  

“Thanh Khâu ở hải ngoại, nơi mặt trời mọc... A Ly, hi vọng khi gặp lại cô lần nữa, cô đã trưởng thành.”  

Tô Thương yên lặng chúc phúc cho A Ly, rồi sau đó thao tác tháp Hư Không, lại lần nữa tiến vào trận pháp bảo vệ. Lúc này anh đã có chuẩn bị, dưới sự trợ giúp của tháp Hư Không, tiếp cận cột sáng vô tận. Nhưng ngay khi anh muốn đi vào cột sáng, lại có một sức mạnh vô hình ngăn cản, không thể đi tới phía trước. Thậm chí Tô Thương có một cảm giác, nếu mình mạnh mẽ tiến vào cột sáng, cho dù có tháp Hư Không bảo vệ, tính mạng của anh cũng sẽ gặp nguy hiểm. Vì vậy, Tô Thương từ bỏ ý định này, khoanh chân ngồi tại chỗ.  

Vạn đạo hà quang buông xuống, rất nhanh, lực lượng áp chế nơi Tô Thương ngồi hoàn toàn bị năng lượng do tháp Hư Không phát ra triệt tiêu.  

“Luyện Khí quan trọng nhất, cần đặt nền móng vững chắc, cho nên trong khoảng thời gian này, mình cố ý trấn áp cảnh giới, thong thả đột phá.”  

Lúc này, Tô Thương tự lẩm bẩm một mình: “Nhưng hiện tại không có gì băn khoăn, từ cảnh giới Trúc Cơ đến Kết Đan, người bình thường có lẽ cần mười năm, vài thập niên, thậm chí cả đời.”  

“Mà mình thì khác. Chỉ cần có đủ nguyên liệu, chỉ cần ba đến năm tháng là có thể đặt chân đến Kết Đan.”  

Tô Thương nở một nụ cười tự tin, sau đó nói: "Mình rời khỏi Giang Bắc đã được một thời gian, không biết Lý Nguyệt thế nào, còn có cha già, chị gái, ông nội... Đợi mình đặt chân đến Kết Đan, chắc chắn sẽ đến Giang Bắc trước.”  

“Đến lúc đó, đã gần đến lúc chuẩn bị để linh khí sống lại.”  

Tô Thương tiếp tục nói: “Trước khi Tô Ma đi nói cho mình, khởi động cải biến giới luyện võ thành công sẽ kinh động đến Tiên Đế ngoại vực, bọn họ tất nhiên sẽ ngăn cản linh khí sống lại, cũng không biết đến lúc đó, sẽ có bao nhiêu cường giả đến Giang Bắc.”
 
Chương 1531


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Quên đi, nghĩ nhiều cũng vô ích. Mình phải cố gắng đột phá càng sớm càng tốt. Chỉ có như vậy, tỷ lệ thành công mới có thể tăng lên.” Tô Thương hạ quyết tâm.   

“Thiếu gia.”  

Đúng lúc này, Tây Môn Phong Vân đã thu thập xong vật tư quay trở lại. Xuất hiện cùng với ông ta còn có Tô Thanh Y, Tô Chiến Long, Tô Bất Phàm, cùng với Tô Phù Dung.  

“Mọi thứ cậu yêu cầu đều nằm trong chiếc vòng lưu trữ này.”   

Sau khi chào hỏi Tô Thương, Tây Môn Phong Vân đưa ra một cái vòng lưu trữ, sau đó nói: “Năm đó trước khi Côn Luân đại biến, tôi đã giấu tài nguyên tu luyện sư tôn lấy được như đá năng lượng, dược liệu ngàn năm, đan dược thượng cổ... Đại loại như vậy, giấu ở một nơi rất bí mật, không ai có thể tìm thấy ngoài tôi.”  

“Những năm gần đây, bốn sư huynh đệ chúng tôi tu luyện đã tiêu hao một phần, hiện tại vẫn còn khoảng hai trăm nghìn viên đá năng lượng, ba trăm lão dược, và mấy chục bình đan dược.”  

Tây Môn phong vân cung kính nói: “Thiếu gia, hiện tại mấy thứ này, toàn bộ giao cho cậu, hy vọng có thể giúp được cậu.”  

Hai hai trăm nghìn viên đá năng lượng!  

Ba trăm cây lão dược ngàn năm!  

Mấy chục bình đan dược thượng cổ!  

Hai mắt Tô Thương đột nhiên sáng lên, với những tài nguyên này, cộng thêm đá Hồng Vân, cùng hai viên tinh thạch Thái Sơn, hoàn toàn có thể chống đỡ cho mình đặt chân đến Kết Đan, thậm chí có cơ hội đánh sâu vào Nguyên anh. Ít nhất, cũng không cần phải lo lắng về tài nguyên trước khi đặt chân đến Nguyên anh.  

Nhưng Tô Thương không muốn nhận hết, mà nói: “Tây Môn Phong Vân, quá nhiều, ông lấy đi một phần, phần chia cho mấy người Tô Thanh Y đi.”  

“Thiếu gia, cậu không cần khách khí, mảnh vỡ của tháp Hư Không chỉ có thể cho phép chúng ta đặt chân đến Kết Đan đỉnh phong, Tôi đã không cần dùng đến mấy thứ này nữa.”  

Tây Môn Phong Vân cười nói: “Thanh Y bọn họ, mỗi người đều giữ lại một ít, có thể chống đỡ cho bọn họ thăng cấp đến Kết Đan đỉnh phong, vòng lưu trữ này cậu nhận lấy hết là được.”  

“Vậy được rồi.”  

Nghe vậy, Tô Thương cũng không tỏ ra khách sáo nữa, bàn tay vung lên, vòng lưu trữ trong tay Tây Môn Phong Vân xuất hiện trong tay anh.  

Sau khi cẩn thận quan sát dược liệu trong vòng lưu trữ, Tô Thương nở nụ cười.  

“Ha ha, không tồi, những lão dược này, hoàn toàn có thể luyện chế Phá Chân Đan.”    

Hôm qua, Tô Thương đã đồng ý với môn chủ Vương Trọng Vân của Thiên Cơ Môn sẽ luyện chế một ít đan dược, giúp bọn họ đột phá đến cảnh giới võ tôn. Lão dược trong vòng lưu trữ vừa vặn có thể luyện chế, có lẽ đây là ý trời.  

Bởi vậy, Tô Thương tính toán luyện chế hai mươi viên, đưa cho Vương Trọng Vân, để Vương Trọng Vân thay mình phân phối. Rốt cuộc hiện tại mình là Minh chủ võ lâm, tóm lại phải làm một ít việc tạo phúc cho giới luyện võ.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1532


Tô Thương nói: “Ông đi thay tôi một chuyến, lấy lại tầng thứ năm của tháp Hư Không, miễn cho cành mẹ đẻ cành con.”  

“Vâng!”  

Advertisement

“Về phần việc thứ hai, tôi sẽ luyện chế một ít đan dược, ông giúp tôi đưa cho lão môn chủ của Thiên Cơ Môn.”  

Tô Thương hờ hững nói: “Tôi còn chưa luyện chế đan dược, chờ ông trở về từ núi Ba, hẳn là cũng gần xong, bây giờ ông đi đi, vất vả cho ông rồi.”  

Advertisement

“Vâng!”  

“Không vất vả, thiếu gia, cáo từ!”  

Tây Môn Phong Vân cung kính nhận lệnh, ngay sau đó bóng dáng lập loè, rời khỏi Côn Luân, đi thẳng đến núi Ba.  

“Việc trên núi Côn Luân, xử lý như thế nào, người nên giết đều đã giết sao?” Lúc này, Tô Thương nhìn về phía bốn người Tô Thanh Y, hỏi.  

“Mọi việc đã được xử lý ổn thỏa, hiện giờ trên núi Côn Luân, toàn bộ đều là người đáng tin cậy, còn có không ít người từng là hạ nhân của nhà họ Tô trước đây, tuyệt đối đáng tin cậy.” Tô Thanh Y trả lời.  

“Vậy là tốt rồi.”  

Tô Thương gật gật đầu, sau đó khóe miệng nhếch lên nói: “Một khi đã như vậy, tôi có thể bố trí La thiên hỏa lò trận, bao trùm toàn bộ Côn Luân!!”  

La thiên hỏa lò trận!  

Đây là một tòa trận pháp cả công lẫn thủ, cực kỳ cường đại, với cảnh giới của Tô Thương bây giờ, vừa vặn có thể dễ dàng bố trí ra.  

Một khi trận pháp mở ra, lực phòng ngự cực kỳ kinh người, nếu những thứ bảo vệ mắt trận là những đồ vật mạnh mẽ, thì với thực lực của Tô Thương bây giờ đang ở cảnh giới Trúc cơ bố trí ra, nếu không phải người tu chân cảnh giới Nguyên anh, thì cũng đừng mong có ai phá vỡ phòng ngự của La thiên hỏa lò trận.  

Tất nhiên, lực phòng ngự cũng chỉ là một phần.  

La thiên hỏa lò trận quan trọng nhất chính là hai chữ hỏa lò.  

Nếu có kẻ thù xâm phạm, La thiên hỏa lò trận sẽ tự động khởi động hình thức tấn công, chỉ cần có người ngoài chưa được phép thông qua theo điều kiện bắt buộc của nó, mà miễn cưỡng đặt chân vào trận pháp, ngay lập tức sẽ bị lửa đốt cháy.  

Còn về cường độ tấn công của ngọn lửa, giống như cường độ của phòng ngự, có quan hệ mạnh yếu với thứ đồ làm ra mắt trận.  

Tô Thương định lấy tháp Hư Không ra, trấn thủ La thiên hỏa lò trận, bảo vệ toàn bộ núi Côn Luân.  

Tất cả những vật trong tay mà Tô Thương có, cũng chỉ có tháp Hư Không mới có thể làm đến bước này.  

Vốn dĩ, đá Hồng Vân là một lựa chọn tốt.  

Nhưng dù sao thì sức mạnh của đá Hồng Vân cũng có hạn, đáng tiếc là chỉ bảo vệ được một vùng nhỏ, không có khả năng tản ra khắp núi Côn Luân.  

Nhưng tháp Hư Không lại khác, cho dù tháp Hư Không bây giờ chỉ có ba tầng, nhưng uy thế lại không gì sánh kịp.  

Lúc trước, sở dĩ Tô Thương không dám coi thường tam đại cổ tộc, mà để cho đám người Tô Thanh Y xử lý chuyện ở Côn Luân, là vì đã tính toán trước rồi, bản thân mình phải bố trí La thiên hỏa lò trận.  

Anh biết, chỉ cần khởi động La thiên hỏa lò trận, thì Côn Luân chính là nơi an toàn nhất.  

Dù là người mạnh mẽ nhất của tam đại cổ tộc, và bốn tên cao thủ ngoại vực cùng nhau tiến lên, cũng không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho La thiên hỏa lò trận. 
 
Chương 1533


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Với phong cách của Huyền Thiên Tiên Đế mà nói, nếu không có niềm tin tuyệt đối thì anh chắc chắn không khua chiêng múa trống khiêu khích tam đại cổ tộc.  

Có điều, Tô Thương ngay từ đầu cũng không biết, nơi cột ánh sáng bảo vệ đại trận đó, cũng có năng lượng của người bảo vệ, có điều, cái này cũng không ảnh hưởng đến chuyện anh bố trí La thiên hỏa lò trận.  

Advertisement

Dù sao bên trong núi Côn Luân có rất nhiều người, chỉ có một mình Tô Thương có thể đi vào trụ ánh sáng trong vòng ba mét, nhận được sự che chở của đại trận Thiên nhiên.  

Những người khác, thì không có năng lực như thế, La thiên hỏa lò trận vẫn phải bố trí ra.  

Advertisement

"La thiên hỏa lò trận?"  

Tô Thanh Y bên ngoài cột ánh sáng nghe vậy, nhất thời lộ ra một nụ cười mờ mịt, mặt mũi đầy nghi ngờ nói: "Tiểu thiếu gia, đó là trận pháp gì vậy?"  

"Một loại đại trận cả công lần thủ, chỉ cần bố trí ra, người tu chân cảnh giới Nguyên anh trở xuống, không có cách nào tiến vào được núi Côn Luân."  

Tô Thương nhẹ nhàng cười một tiếng, trả lời: "Như vậy, núi Côn Luân sẽ được an toàn, bây giờ tôi sẽ ra tay bố trí nó."  

"Nguyên anh trở xuống, không thể nào tiến vào!"  

Tô Thanh Y nghe nói như thế, còn chưa kịp mở miệng, Tô Chiến Long dáng người cao to bên cạnh liền kích động nói: "Cmn, Tiểu thiếu gia, vẫn là cậu lợi hại nha, vậy mà hiểu được loại trận pháp cường đại thế này."  

"Tiểu thiếu gia vẫn nên bố trí sớm thì hơn, nếu không thì tuyệt đối không thể để chúng ra tay dọn dẹp Côn Luân được, dù sao thì tổng hợp thực lực của chúng ta bây giờ, còn không bằng những cao thủ ngoại vực cổ tộc đó nữa."  

Tô Bất Phàm nhìn Tô Thương bên trong cột ánh sáng, khâm phục nói: "Tiểu thiếu gia nhìn xa trông rộng, trong lòng tự khắc có tầm nhìn của riêng mình, thật có phong thái của sư tôn."  

"???"  

Tô Thanh Y phản ứng lại, khuôn mặt không vui mà nói: "Hai người, có thể đừng nói vậy được không? Những lời hay ho thì hai người đều đã nói hết, thế em còn nói cái cọng lông gì được nữa."  

"Ha ha ha, nhị sư huynh, anh có thể tổng kết một chút, nói lại lời của hai người họ thêm một lần nữa mà."  

Tô Phù Dung cười nói: "Dù sao những lời hay thì nghe mãi vẫn không chán, còn em, không muốn khen nhiều, em tiếp xúc với tiểu thiếu gia nhiều nhất, tiểu thiếu gia lúc nhỏ, đều là em..."  

"Dì Phù..."  

Tô Thương thấy Tô Phù Dung lại muốn làm anh nhớ lại những chuyện trước kia, liền vội vàng ngắt lời, cười khổ nói: "Chuyện còn lúc bé, đừng nhắc lại nữa, không cần nói nhảm nhiều lời làm gì, tôi muốn bắt đầu bố trí La thiên hỏa lò trận rồi."  

Nói xong.  

Tô Thương ngồi khoanh chân, hai mắt khép hờ, mười ngón tay liền liên tục bấm huyệt, từng đường hoa văn thần bí phức tạp, từ từ hiện ra.  

Mấy người Tô Thanh Y thấy vậy, cũng không nói nhiều nữa, mà đứng một bên nhìn chăm chú Tô Thương.  

...  

Cứ như vậy, chớp mắt đã mười ngày trôi qua.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1534


Từ lúc giới luyện võ biến đổi tới nay, đã qua mười một ngày rồi, trong thười gian này, giới luyện võ phát sinh những biến hóa cực lớn.  

Advertisement

Trước khi giới luyện võ biến đổi, thực lực mạnh nhất chính là võ thần lục địa, mà số lượng cũng không nhiều.  

Nhưng đây chỉ là vẻ bề ngoài, kỳ thật, rất nhiều lão già của nhiều tông phái, cũng không xuất hiện ra ngoài.  

Advertisement

Bọn họ sớm đã biết được tin, năm Nhâm Dần, chính là năm con hổ sẽ thay đổi giới luyện võ trên trái đất.  

Vì thế, những người này vì kéo dài tuổi thọ, nên đã đi tìm những danh lam thắng cảnh, rồi thu gom rất nhiều dược tài, ở ẩn không ra, chính là chờ đợi thời cơ vàng son mở ra khi giới luyện võ biến đổi.  

Cuối cùng, giới luyện võ biến đổi thành công, những lão già này tất nhiên cảm giác được, nên ồn ào lựa chọn bước ra ngoài, trực tiếp đặt chân đến cảnh giới Võ tôn.  

Trong đó, đáng nhắc đến chính là một trong ba thế lực lớn đỉnh phong của giới luyện võ, Lao Sơn.  

Sơn chủ Lao Sơn, tự xưng là lão già Lao Sơn.  

Lúc trước ông ta đi đến Võ Đang, định thách thức với ngọn núi nổi tiếng, khiêu chiến môn chủ Vương Trọng Vân, Thiên Cơ Môn Võ Đang, cướp đi danh xưng thiên hạ đệ nhất Võ Đang.  

Thách thức chiến đấu với ngọn núi nổi tiếng, vốn định cử hành sau đại hội võ thuật trăm tông phái.  

Nhưng lần này đại hội võ thuật trăm tông phái, có liên quan đến biến đổi giới luyện võ, bây giờ giới luyện võ trở mình thay đổi, các đại thế lực cũng đều bận rộn trở về tông phái, đột phá cảnh giới, làm cho kế hoạch khiêu chiến với ngọn núi nổi tiếng liền bị tiêu tan.  

Tính mạng của lão già ở Lao Sơn, cũng đến đoạn cuối cùng rồi, ông ta cũng phải nhanh chóng đột phá đến cảnh giới Võ tôn, kéo dài tuổi thọ, vì thế không làm gì nhiều khác.  

Sau khi trở về vùng đất giữa núi và biển, ông già Lao Sơn bế quan mấy ngày, cuối cùng đã đột phá đến cảnh giới Võ tôn.  

Vốn dĩ ông ta cũng là võ thần lục địa đỉnh phong, cũng giống như dì Phù, đã ở cảnh giới này rất nhiều năm rồi.  

Vì thế, trải qua quá trình tích lũy lâu dài, ông lão ở Lao Sơn đã một bước đặt chân đến Võ tôn đỉnh phong, có thể so với cảnh giới Kết đan đỉnh phong.  

Một bên khác.  

Vương Trọng Vân cũng đang bế quan, nhưng từ đầu đến cuối không đột phá được, ông ấy nghe được tin lão già ở Lao Sơn đã đặt chân đến cảnh giới Võ tôn đỉnh phong, trong lòng vô cùng lo lắng.  

Điều này cũng không trách được ông ấy.  

Lão già ở Lao Sơn và Vương Trọng Vân lại không cùng một thời, ông ta chỉ so với sư tổ Vương Dương Minh của Vương Trọng Vân nhỏ hơn một thế hệ, vì thế có thể thấy được số tuổi của lão già ở Lao Sơn.  

Ông ta có thể đặt chân đến Võ tôn đỉnh phong, cũng không phải là do may mắn, mà chính là vô số năm tích lũy ở cảnh giới Võ thần lục địa đỉnh phong.  

"Tô thiếu gia, cậu đi đâu rồi, lúc trước đồng ý chuyện điều chế đan dược cho chúng tôi, còn giữ lời không?"  

Vương Trọng Vân khoanh chân ngồi tại mật thất, nhịn không được mà thở dài một hơi: "Nửa năm sau, trái đất sẽ biến đổi lớn, không biết những lão già kia có thể trưởng thành đến mức nào, nửa năm sau có thể có năng lực chống lại được những cường địch ở Ngoại vực kia hay không."  

... 
 
Chương 1535


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giờ phút này.  

Núi Cửu Phong, phía nam tỉnh An Huy.  

Advertisement

Hai bóng người đứng trên ngọn núi cao nhất, cúi nhìn xuống dưới, biểu lộ cực kỳ phức tạp...  

Advertisement

Hai người này, đều là lão già râu tóc bạc trắng, một ông lão và một bà lão.  

Trong đó, ông lão kia chính là ông nội của Thiên Sơn Tuyết, cao thủ thứ hai của núi Cửu Phong, dựa vào người vợ nổi danh của mình, Thiên Niên Sát.  

Bà lão bên cạnh, chống gậy, khuôn mặt cực kỳ hiền lành hòa nhã, trước đó cũng chưa từng xuất hiện.  

"Con bé Tuyết Nhi, cuối cùng vẫn phải làm đến bước này, aiya, đệ nhất mỹ nhân, thật đáng buồn đáng tiếc." Bà lão chống gậy nhìn vào chín ngọn núi, thở dài một hơi thật sâu.  

"Aiya!"  

Thiên Niên Sát cũng thở dài một hơi, tự lẩm bẩm: "Trên đời, người ta chỉ biết thần tông trời sinh Lan Diệu Y, lại không ai biết, Tuyết Nhi chính là trời sinh bất phàm."  

"Khi mới bắt đầu xuất hiện, con bé đã hút hết tinh khí của núi Cửu Phong, linh hồn lại hòa vào một thể với núi Cửu Phong, con bé chính là núi Cửu Phong, núi Cửu Phong chính là con bé!"  

Thiên Niên Sát nói tiếp: "Cũng vì thế, cả đời Tuyết Nhi đã cố định rồi, giờ này ngày này, con bé chỉ có thể làm đến bước này, mới có thể bảo vệ được núi Cửu Phong trong thời gian nửa năm!"  

"Vợ à, em không cần lo lắng, anh từng gặp lão môn chủ Thiên Cơ Môn, ông ấy lén nhìn thiên cơ, nguy nan của núi Cửu Phong, sẽ được hậu nhân nhà họ Tô xóa bỏ."  

Thiên Niên Sát nhìn về phía bà lão bên cạnh an ủi: "Chờ tiếp đi, rất nhanh thôi, hậu nhân nhà họ Tô sẽ xuất hiện, tự tay diệt trừ cái thứ đó ở dưới núi Cửu Phong, đến lúc đó, Tuyết Nhi có thể tỉnh lại thôi."  

Vợ!  

Đúng vậy, người bên cạnh Thiên Niên Sát, cũng là vợ của ông, Ngô Thanh Ảnh, đã từng là đệ nhất ở cảnh giới Võ thần lục địa!  

Trước đó ở núi Võ Đang, Tây Môn Phong Vân từng nói, trong giới luyện võ, người làm ông ta kiêng kỵ, chỉ có Ngô Thanh Ảnh!  

Ngô Thanh Ảnh cường đại, kinh hoàng toàn bộ giới luyện võ.  

Trước khi Tô Vô Kỵ đột nhiên xuất hiện, thì Ngô Thanh Ảnh là hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu người luyện võ đệ nhất, chèn ép cả một thời đại.  

Chỉ có điều.  

Tô Vô Kỵ quật khởi mạnh mẽ, mở ra thời đại thuộc về ông ấy, vì thế tên Ngô Thanh Ảnh, liền dần dần xuống dốc.  

Chính Ngô Thanh Ảnh, cũng lựa chọn chờ ở núi Cửu Phong, bế quan không ra, từ chối tham dự chuyện của thế giới bên ngoài.  

Năm đó Thập đại cổ tộc sai khiến giới luyện võ, đông đảo thế lực đều không thể may mắn thoát khỏi bọn họ, nhưng chỉ có núi Cửu Phong, lại không có bất kỳ Cổ tộc nào đặt chân đến.  

Đơn giản là vì bên trong núi Cửu Phong có một người rất mạnh,  tên là Ngô Thanh Ảnh, vì thế có thể thấy được Ngô Thanh Ảnh cường đại đến thế nào.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1536


Nhưng trên thực tế, Ngô Thanh Ảnh vẫn còn sống, đồng thời sau khi giới luyện võ biến đổi, bà ấy lại một bước lên trời, khí tức như vực sâu biển lớn, thâm sâu khó lường!  

Bây giờ.  

Advertisement

Ngô Thanh Ảnh chống gậy đứng trên ngọn núi, giống như hòa vào thiên nhiên giữa trời đất, không ai biết rốt cuộc đã đạt đến cảnh giới gì.  

Ngay cả Thiên Niên Sát đã đạt đến cảnh giới Võ tôn, nhưng khi ở trước mặt bà ấy, cũng cảm giác mình như sâu kiến nhỏ mà thôi.  

Advertisement

Còn về Thiên Sơn Tuyết...  

Khoảng 10 ngày trước, cô ấy từ núi Võ Đang trở về núi Cửu Phong, cùng ngày đó liền lâm vào tình trạng ngủ say.  

Bởi vì thứ dưới núi Cửu Phong, do giới luyện võ đang được mở ra biến đổi nên càng thêm nóng nảy.  

Núi Cửu Phong đã không chịu nổi gánh nặng, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng chìm vào lòng đất.  

Núi Cửu Phong chịu ảnh hưởng rất lớn, một khi núi Cửu Phong bị chìm xuống, biển hồ sẽ tàn phá khắp nơi.  

Còn những cái thứ dưới kia, nếu không có núi Cửu Phong trấn áp, chắc chắn sẽ sinh ra, đến lúc đó toàn bộ phía nam tỉnh An Huy đều sẽ gặp phải tai ương.  

Thiên Sơn Tuyết vì cứu núi Cửu Phong, vì phía nam tỉnh An Huy, không chút do dự mà lựa chọn hi sinh chính mình, lấy linh hồn nhập vào núi Cửu Phong, tăng cường uy thế cho núi Cửu Phong, tiếp tục trấn áp thứ dưới kia.  

Đây cũng là nguyên nhân mà trước đó, cô đã nhờ Tây Dao chăm sóc Tô Du Du và Tô Tinh Hà.  

Thiên Sơn Tuyết không biết lần này, bản thân có thể tỉnh lại hay không, nên đem hai đứa con của mình, giao cho Tây Dao.  

Cô tin tưởng có Tây Dao ở đó, hai đứa con của mình sau này tuyệt đối sẽ không bị bắt nạt.  

Dù là Tô Thương tìm những cô gái khác, sinh ra những đứa trẻ khác, thì con của mình cũng có người yêu thương.  

"Aiya, Tuyết Nhi."  

Ngô Thanh Ảnh hai mắt ửng đỏ, nghẹn ngào nói: "Nếu như có thể lựa chọn, thà rằng người ngủ say là bà còn hơn."  

"Được rồi, vợ à, đều do ý trời cả rồi, Tuyết Nhi là cô gái tốt như vậy, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu."  

Thiên Niên Sát tiếp tục trấn an nói: "Hơn nữa, Tuyết Nhi và hậu nhân tiền bối Tô Vô Kỵ đã sinh ra hai đứa bé, Tiền bối Tô Vô Kỵ là người tài giỏi một đời, tất nhiên sẽ không đứng ngoài nhìn đâu."  

"Tô Vô Kỵ...ông ấy sống hay chết, chưa ai biết được...hậu nhân như cậu ấy...”  

Ngô Thanh Ảnh như nghĩ đến điều gì, liền hỏi: "Cái tên nhóc gọi là Tô Thương đó, sau khi mở ra biến đổi của giới luyện võ, đi đâu rồi?"  

"Côn Luân."  

Thiên Niên Sát trả lời lại nói: "Theo như tin tức tôi biết được, Tô Thương mang theo mấy người, đi Côn Luân trong đêm, chắc chắn đi giết tên phản đồ Tây môn Phong Vân rồi."  

"Cậu ta không giết được Tây Môn Phong Vân đâu." Ai ngờ, Ngô Thanh Ảnh lại nói: "Tây Môn Phong Vân đã sớm đặt chân đến Kết đan rồi, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì giờ đã là Kết đan đỉnh phong rồi."  

"Cái gì!"  

"Kết đan đỉnh phong!" 
 
Chương 1537


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thiên Niên Sát nhất thời sợ hãi quá mà nói: "Tô Thương sẽ không phải chết ở núi Côn Luân chứ, lần này phiền phức lớn rồi, nếu cậu ta chết rồi thì ai đến cứu Tuyết Nhi được chứ?"  

"Tây Môn Phong Vân không giết cậu ấy đâu." Ngô Thanh Ảnh lắc đầu nói.  

Advertisement

"Vì sao?"  

"Mười đệ tử của Tô Vô Kỵ, người hầu ở núi Côn Luân nhiều như vậy, bất kỳ ai cũng có thể phản bội Tô Vô Kỵ, duy nhất chỉ có Tây Môn Phong Vân là không thể."  

Advertisement

Ngô Thanh Ảnh khẽ cười nói: "Nếu như anh nói cho em biết, Tô Kiền Khôn con trai của Tô Vô Kỵ đại nghịch bất đạo, tham gia tiêu diệt nhà họ Tô ở Côn Luân thì em sẽ tin, nhưng nếu anh nói Tây Môn Phong Vân mưu đồ chiếm Côn Luân, vì tu hú chiếm tổ chim khách, thì em...không tin!"  

"Vợ à, ý của em là...Tây Môn Phong Vân..ông ta đang giả vờ sao.."  

Thiên Niên Sát như tỉnh ngộ ra, tự lẩm bẩm: "Anh hiểu, chuyện này xem ra Tây Môn Phong Vân diễn rất giống rồi."  

"Núi Côn Luân bây giờ, chắc chắn đã ổn định trật tự, nhưng cao thủ ngoại vực và những cổ tộc phản bội trái đất kia, chỉ sợ sẽ không an phận, giới luyện võ chẳng mấy chốc sẽ gặp đại loạn..."  

Hai mắt Ngô Thanh Ảnh híp lại, ánh mắt toát ra vẻ sắc bén, giọng điệu lạnh lùng nói: "Có điều, những người kia tốt nhất đừng đến gần núi Cửu Phong, nếu không thì, chỉ có đến mà không có về!"  

"Cái này..."  

Cảm nhận được uy thế kinh khủng của vợ, Thiên Niên Sát nhịn không được mà nuốt nuốt nước miếng, tò mò hỏi: "Vợ, bây giờ em rốt cuộc đã đặt chân đến cảnh giới gì rồi, Võ tôn đỉnh phong hay sao?"  

Sau khi hỏi xong, Thiên Niên Sát nhìn sang Ngô Thanh Ảnh, rất mong chờ câu trả lời.  

"Em hả..."  

Ngô Thanh Ảnh lộ ra một nụ cười, ngẩng đầu nhìn về chín tầng trời, ánh mắt thâm thúy giống như có thể xuyên thủng bầu trời...

Cuối cùng.  

Ngô Thanh Ảnh cũng không trả lời câu hỏi của Thiên Niên Sát, mà quay người chống gậy rời đi.  

"Tối đa lắm cũng là Võ tôn đỉnh phong thôi, chứ không thể nào một bước mà bước vào Võ thánh được..."  

Thiên Niên Sát nhìn vào bóng lưng của vợ rồi tự lẩm bẩm, sau đó đuổi theo vợ mình.  

...  

Ngoài lão già Lao Sơn và Ngô Thanh Ảnh ra, còn có rất nhiều người đã từng ở cảnh giới Võ thần lục địa đỉnh phong được đột phá.  

Ví dụ như Từ Thiện sư thái của núi Nga Mi, hay Viên Thông trụ trì của núi Bồ Đề.  

Bọn họ vốn là Võ thần lục địa đỉnh phong từ rất lâu, giờ đột phá cũng là hợp tình hợp lý.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1538


Lúc này.  

Màn đêm buông xuống, trời đã tối.  

Advertisement

Giang Bắc, trang viên nhà họ Lý, trong phòng của Lý Nguyệt.  

Lúc này.  

Lý Nguyệt đứng bên cửa sổ, mở hai bàn tay, trong lòng bàn tay lập tức hiện ra một luồng chân khí dồi dào.  

Advertisement

Cô cúi đầu xuống, nhìn chùm sáng chân khí trong lòng bàn tay, khuôn mặt ngọc tuyệt mỹ đầy mờ mịt.  

Mười ngày trước, Tô Thương để cái tên được tẩy rửa của kim quang đó, tặng cho Lý Nguyệt.  

Ngày đó, Lý Nguyệt từ một tên gà mờ mới bắt đầu luyện võ, một bước lên trời, trực tiếp tấn cấp cảnh giới Võ tôn.  

Bởi vì không chống chế tốt lực lượng, nên biệt thự ven sông của Tô Thương đã bị phá hủy rồi.  

Lúc ấy Lý Nguyệt sợ hãi choáng váng, không biết sao mình lại đột nhiên trở nên mạnh như thế, bị dọa cho đến mức vội vàng trời khỏi hiện trường xảy ra chuyện.  

Sau lúc đó, Lý Nguyệt về đến phòng của mình, đóng cửa không ra ngoài, đồng thời che giấu chuyện xảy ra trên người mình.  

Cô cũng không phải ngốc, bản thân mình đột nhiên trở nên mạnh như vậy, thật sự không phù hợp lẽ thường mà.  

Nếu như bị người khác phát hiện, chính mình có phải sẽ bị người khác bắt đi nghiên cứu hay không?  

Hoặc là có người muốn đánh nhau với mình hay sao?  

Dù sao thì cây to đón gió, Lý Nguyệt vẫn luôn hiểu được điều đó, một khi sự thay đổi của mình bị người khác phát hiện, cuộc sống của mình cũng không có cách nào yên bình được.  

Thế là.  

Lý Nguyệt che giấu tất cả, đến cha và ông nội của cô, cũng không biết chuyện này.  

Sau khi về đến nhà, Lý Nguyệt ngồi trong phòng, bắt đầu học cách không chế sức mạnh trong cơ thể.  

Dần dần, cô đã hiểu được sức mạnh trong cơ thể mình, cuối cùng cũng không cần sợ hãi mà đã khống chế được rồi.  

Nhưng chuyện này, thật sự là không thể tưởng tượng được.  

Chính mình chẳng qua chỉ là một người bình thường, sao đột nhiên trở nên mạnh như vậy chứ?  

Lý Nguyệt nghĩ mãi vẫn không ra, mặc dù chuyện đã qua đi mười ngày rồi, nhưng đến nay vẫn luôn nhớ lại, vẫn là cái cảm giác không thể nào tưởng tượng nổi đó.  

"Rốt cuộc là mình bị sao vậy chứ, chẳng lẽ trên người mình lại có chí bảo, vô tình mở khóa được năng lượng truyền thừa cường đại nào đó hay sao?"  

Lý Nguyệt tự lẩm bẩm, nhưng rất nhanh liền lắc đầu phủ định nói: "Như vậy thì không đúng, ngày đó trên người mình không có gì đặc biệt hết, aiya, được rồi, không thèm nghĩ nữa."  

"Sức mạnh cường đại, đến đâu hay đến đó đi, bây giờ mình đã nắm được trong tay rồi, hơn nữa lại không có bất kỳ tác dụng phụ gì, trăm điều tốt không có điều hại nào, thì tính là chuyện tốt đi."  

Lý Nguyệt rất nhanh chóng đã nghĩ thoáng hơn, vừa mới động suy nghĩ, chân khí trong lòng bàn tay liền bắt đầu có hình dáng biến ảo, cô có thể tùy ý thích làm gì thì làm.  

"Không biết bây giờ mình có đánh thắng được Tô Thương không nhỉ, chắc là chuyện nhỏ thôi đó."  

Lý Nguyệt khẽ cười nói: "Dù sao ngày đó sức mạnh của mình bùng lên, trực tiếp hủy đi ngôi biệt thự, uy lực lớn kinh người."  

"Tô Thương, trước đó không phải anh dùng sức mạnh với em hay sao chứ, chờ lần gặp tới đây, để xem em thu phục anh thế nào nha."  

Lý Nguyệt cười một tiếng, trong lòng đắc ý, giống như đã nghĩ đến hình ảnh chính mình treo Tô Thương lên đánh rồi.  

"Lý Nguyệt, cháu đã ngủ chưa?" Đúng lúc này, ngoài cửa bỗng có tiếng của Lý Thuần Phong.  

"Vẫn chưa ngủ." 
 
Chương 1539


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Nguyệt vội vàng tản đi chân khí dồi dào trong lòng bàn tay, sau đó đi mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy cha và ông nội mình đứng ở ngoài.  

"Ông nội, cha." Lý Nguyệt cười chào hỏi.  

Advertisement

"Ừm."  

Lý Thuần Phong nhẹ gật đầu, lập tức nói: "Lý Nguyệt, lúc nãy cháu làm gì vậy, sao ông mơ hồ nhận ra được trong phòng cháu có một lực lượng đặc biệt, mạnh đến không tả được, nói chung là rất là mạnh luôn."  

"Cháu không làm gì cả, chỉ là bấm điện thoại thôi."  

Advertisement

Lý Nguyệt thuận miệng trả lời, sau đó lại nói tránh đi: "Ông nội, cha, đã muộn vậy rồi, hai người tìm cháu làm gì?"  

"Không phải chúng ta tìm cháu, mà cha con nhà họ Tô tìm cháu."  

Lý Thuần Phong không chút gì nghi ngờ Lý Nguyệt hết, sau đó nói tiếp: "Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh trước đó đang bế quan, không biết chuyện biệt thự ven sông bị phá hủy, hôm nay mới ra ngoài."  

"Bọn họ biết mấy ngày trước khi biệt thự bị phá hủy, là cháu ở đó, ên liền muốn đến tìm cháu để tìm hiểu tình hình." Lý Thuần Phong nói.  

"Như thế hả."  

Lý Nguyệt có chút lo sợ, nhưng vì cuộc sống yên bình, nên cô tiếp tục lựa chọn giấu diếm mọi chuyện, vì thế không muốn nhiều lời.  

"Lão già Tô Kiền Khôn đó cũng thật là, biệt thự ven sông bị phá hủy thì liên quan gì đến cháu mình chứ."  

Lý Thuần Phong thoáng có chút khó chịu, nói: "Cháu của mình nhẹ nhàng dịu dàng, yếu đuối, lại có thể hủy đi được biệt thự của ông ta hay sao chứ?"  

"Lý Nguyệt, đợi lát nữa nhìn thấy họ, cháu cứ nói thật là được, nếu cháu không muốn đến, thì cứ vào ngủ đi, ông thay cháu đuổi họ về." Lý Thuần Phong mặt mũi đầy cưng chiều nhìn Lý Nguyệt, mở miệng nói.  

"Ông nội, ông nói gì vậy chứ, ông nội Tô và bác Tô cũng không phải người ngoài mà."  

Lý Nguyệt vội vàng ngăn cản, sau đó nói: "Họ đang ở đâu, đúng lúc cháu cũng muốn hỏi chuyện của Tô Thương."  

"Đều ở phòng khách rồi." Lý Thuần Phong trả lời.  

Ngay sau đó.  

Lý Thuần Phong, Lý Khuê Võ, Lý Nguyệt cùng nhau đi đến phòng khách, ở đây gặp được Tô Kiền Khôn và Tô Thần Binh.  

"Lý Nguyệt."  

Tô Thần Binh nhìn thấy Lý Nguyệt, nhất thời lộ ra một nụ cười, ông ấy đã sớm đối xử với Lý Nguyệt như con dâu mình rồi.  

"Bác Tô."  

Lý Nguyệt đối với Tô Thần Binh cũng khách khí cực kỳ, trên mặt nở nụ cười chào hỏi.  

"Ha ha, Lý Nguyệt, càng ngày càng đẹp rồi."  

Tô Kiền Khôn bên cạnh đầu tiên là cười to, sau đó nói thẳng vào chủ đề luôn: "Lý Nguyệt, ngày đó ở biệt thự ven sông, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tiêu Đình dẫn người đi điều tra, xung quanh đống đổ nát ở biệt thự ven sông, cũng không có dấu vết của thuốc nổ, cũng không phải do rò rỉ khí đốt."  

"Tiêu Đình có hỏi thăm mọi người xung quanh, đều không có đầu mối gì."  

Tô Kiền Khôn tò mò hỏi: "Mấy ngày trước cháu vẫn luôn ở biệt thự ven sông, có nhận thấy chỗ nào không bình thường hay không?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1540


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Thì ra là vậy, vậy thì đáng tiếc rồi, ông còn tưởng cháu biết nguyên do chứ." Tô Kiền Khôn nói.  

"Đáng tiếc rồi...M* kiếp, Tô Kiền Khôn, ý ông là gì, có biết nói chuyện không vậy hả?"  

Advertisement

Lý Thuần Phong nghe đến đây, lập tức nổi giận, đen sầm mặt lại nói: "Cái gì mà đáng tiếc rồi hả, ông nên cảm thấy may mắn, vì ngày đó Lý Nguyệt không đi tới cản biệt thự đổ nát đó của ông, bởi vậy mới may mắn thoát khỏi đó."  

"Nếu như Lý Nguyệt thật sự xảy ra chuyện gì ở cái biệt thự đổ nát của ông thì ông đây sẽ đâm cho ông mười bảy mười tám nhát!"  

Advertisement

"Tôi..."  

Tô Kiền Khôn cũng nhận ra được mình nói như vậy thì không được thích hợp cho lắm, cho nên cũng không tranh cãi với Lý Thuần Phong nữa, mà nhìn sang Lý Nguyệt, nói: "Lý Nguyệt, cháu đừng tức giận, là ông nội Tô nói sai rồi."  

"Ông nội Tô, sao con có thể tức giận ông được chứ." Lý Nguyệt nhẹ nhàng nói.  

"Vậy thì tốt."  

Tô Kiền Khôn thở dài một hơi, sau đó sắc mặt ngưng trọng nói: "Haiz, cũng không biết hôm đó xảy ra chuyện gì, có phải là có người đang cố ý nhắm vào nhà họ Tô chúng ta không."  

"80% chắc là đúng rồi."  

Lý Thuần Phong nghe vậy, liền hù dọa nói: "Thằng nhóc Tô Thương làm việc gì cũng hung hăng càn quấy, nói không chừng nó đã chọc giận đến đại nhân vật nào rồi."  

"Tôi nghe nói, hôm đó có người ở gần biệt thự ven sông cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ, có lẽ là một cao thủ siêu cường nào đó ra tay phá hủy đi biệt thự ven sông." Lý Thuần Phong cười trên nỗi đau người khác mà nói.  

Tô Kiền Khôn nghe Lý Thuần Phong nói những lời như vậy cũng không thèm phản bác gì, bởi vì ông ta cũng nghĩ như vậy.  

Ở đây chỉ có mình Lý Nguyệt là biết rõ chân tướng sự việc, nhưng cô ấy lại không thể nói ra được.  

Cũng không phải là cô ấy không tin được, mà là cô ấy không muốn bị người khác nhìn mình như quái vật, chuyện này cũng không nên khoe khoang thì tốt hơn.  

"Ông nội Tô."  

Sau khi dừng lại mấy giây, Lý Nguyệt liền chủ động đổi chủ đề, hỏi: "Ông có tin tức của Tô Thương không, gần đây cháu gọi điện cho anh ấy, anh ấy đều không bắt máy, anh ấy có nói khi nào thì trở về không ạ?"  

"Tô Thương à."  

Tô Kiền Khôn không nghĩ nhiều về chuyện xảy ra ở biệt thự ven sông nữa, mà khẽ cười nói: "Mấy ngày trước nó có báo tin về, nói nó sắp xong việc rồi, qua mấy ngày nữa chắc sẽ về tới thôi."  

"Thì ra là vậy, vậy thì tốt quá rồi." Lý Nguyệt lập tức thở phào nhẹ nhõm.  

"Ừm, bé Lý Nguyệt, hôm nay có chút không phải, muộn vậy rồi còn đến làm phiền cháu nữa."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1541


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên đường trở về nhà họ Tô.  

Tô Thần Binh nghi hoặc nói: "Cha, Tô Thương báo tin về lúc nào vậy, sao con lại không hay biết?"  

Advertisement

"Cha lừa bé Lý Nguyệt thôi."Tô Kiền Khôn giải thích nói: "Con không thấy bé Lý Nguyệt rất lo lắng cho Tô Thương sao, cha nói như vậy để nó đừng lo lắng nữa."  

"Thì ra là vậy, cha thật sáng suốt."  

Advertisement

Tô Thần Binh nịnh nọt, sau đó nói: "Sau khi xuất quan, con đã sai người đi tìm hiểu rồi."  

"Tô Thương nó đã thành công rồi, khởi động được cải biến giới luyện võ, bây giờ đã là minh chủ võ lâm."  

Tô Thần Binh nói tiếp: "Chỉ là sau đó, không biết nó đã đi đâu rồi."  

"Nhưng mà nghe nói bên cạnh nó có cao thủ võ tôn, chắc cũng không xảy ra chuyện gì đâu."  

"Ừm."  

Tô Kiền Khôn gật đầu nói: "Nếu như không có gì xảy ra thì Tô Thương hoặc là đi đến vùng đất tế trời, hoặc là...đi đến núi Côn Luân."  

"Đi đến vùng đất tế trời là để gặp Ngọc Yến, còn đi đến núi Côn Luân chắc là muốn tìm đến gia tộc Tây Môn để báo thù, đoạt lại núi Côn Luân rồi.  

Nói đến đây, Tô Kiền Khôn không khỏi cảm khái nói: "Hơn 100 năm trước, lúc rời khỏi núi Côn Luân, cha đã từng thề, nhất định sẽ trở lại núi Côn Luân, để núi Côn Luân tiếp tục là của nhà họ Tô!"  

"Đáng tiếc, cha nỗ lực nhiều năm như vậy, cũng không thành công, không nghĩ tới lúc còn sống, còn có thể nhìn thấy cháu trai của mình đánh vào núi Côn Luân!"  

"Tô Thương, đứa nhỏ này không đơn giản mả, từ nhỏ cha đã thấy nó thông minh, không giống với những đứa trẻ khác, quả nhiên cha nhìn rất chuẩn mà!" Tô Kiền Khôn vẫn lấy làm kiêu ngạo, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.  

"Cha."  

Tô Thần Binh sờ sờ sóng mũi, phá đám nói: "Trước đó cha không có nói như vậy."  

"Con nhớ không chỉ một lần cha mắng Tô Thương là đồ bỏ đi, còn không thèm để ý đến nó nữa."  

"Câm miệng!"  

Tô Kiền Khôn mất mặt, ngang ngược giải thích: "Con thì biết cái gì, trời định giao cho người nào trách nhiệm lớn lao, ắt trước tiên phải làm cho khốn khó tâm chí, nhọc nhằn gân cốt, cha chính là đang rèn luyện tinh thần bất khuất cho nó đó."  

"Nếu một người muốn thực sự thành công, anh ta phải chịu đựng sự chửi rủa, chế giễu và khinh thường của người khác."  

Tô Kiền Khôn ho khan một tiếng, nói tiếp: "Cha mắng Tô Thương là đồ bỏ đi, hoàn toàn là vì muốn rèn luyện nó mà thôi."  

Tô Kiền Khôn còn định nói gì nữa, nhưng nhìn thấy sắc mặt khó coi của Tô Thần Binh đang nhìn mình chằm chằm, thì ông ta lập tức chột dạ, vội vàng đổi giọng.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom