Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1562


"Tổ Long, tôi vì chuyện của thiên hạ, vì ông mà bảo vệ tinh vực, cho dù tôi chết, thì có sao chứ!"  

"Còn những Tiên đế ngoại vực kia, năm đó tôi nghe theo thánh lệnh của Tổ Long, khi các ông đến trái đất, lựa chọn ẩn nấp, đây là chuyện đáng tiếc nhất trên đời."  

"Nửa năm sau, hãy cho tôi thấy sức mạnh thật sự của các ông đi!"  

Nghĩ đến đây, Thương Ưởng liền nhẹ đưa tay, sách Thương quân tán đi luồng ánh sáng, chui vào trong cơ thể ông ấy.  

Sau đó.  

Thương Ưởng cơ thể lập lòe, nhanh chóng rời đi, hiện trường chỉ để lại một đống xác chất đầy.  

Điều đáng nói chính là, khuôn mặt Thương Ương này, Tô Thương vô cùng quen thuộc.  

...  

Cùng một thời gian.  

Vùng núi hoang dã, mặt trời lặn ánh chiều tà, quạ đậu cành cây kêu lên thảm thiết lạ thường.  

Nơi đây xung quanh toàn là nấm mồ, cát bụi đầy trời.  

Bỗng nhiên.  

Một bàn tay to đầy máu thò ra từ một ngôi mộ kín đáo, khiến bầy quạ sợ hãi tung cánh bay về phía mặt trời lặn.  

Đùng!  

Sau một giây, lại có thêm một cánh tay nhô ra.  

Ngay sau đó, lại có một người đàn ông vác theo trường kích, từ trong nấm mồ bò lên.  

Người đàn ông mặc chiến bào cũ nát, cầm trong tay phá thiên kích, đứng sững sờ tại chỗ, ánh mắt cực kỳ trống rỗng.  

"Mình là ai?"  

Người đàn ông nhíu mày, trầm tư, một lát sau, trong mắt đột nhiên toát ra một vẻ hung hăng sắc bén: "Mình là Bạch Khởi, sát thần Bạch Khởi, cũng chính là thanh kiếm bất khả chiến bại trong tay Tổ Long, phụng mệnh Tổ Long, bảo vệ cho trái đất!"  

Sau khi nói một mình, người đàn ông cầm trong tay cây phá thiên kích, lập tức phóng lên tận trời, biến mất không thấy gì nữa.  

Thương Ưởng!  

Bạch Khởi!  

Toàn bộ đều đã tỉnh lại  rồi, cũng vì chuẩn bị cho việc khôi phục linh khí nửa năm sau.  

...  

Lúc này.  

Núi Côn Luân.  

Tô Thương hai mắt nhắm lại, ngồi khoanh chân, vẫn đắm chìm trong tu luyện, cũng không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài...
 
Chương 1563


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mấy ngày trước, Tô Thương đã Trúc cơ thành công, giờ phút này đang hấp thụ hạ phẩm linh thạch.  

Miễn là có nhiều linh thạch, đột phá chắc chắn thành công.  

Lúc này.  

Tô Thương đã đặt chân đến Trúc cơ trung kỳ, đang hướng tiến vào Trúc cơ hậu kỳ.  

Nếu không có gì thay đổi, chỉ cần mấy ngày là anh sẽ thành công đặt chân đến Trúc cơ hậu kỳ rồi.  

Đến lúc đó cần dừng lại một lúc, luyện chế một số đan dược, bồi dưỡng cơ thể.  

Cảnh giới tất nhiên quan trọng, nhưng nếu dựa vào sức mạnh của cơ thể nữa, thì có thể nghiền ép người cùng cảnh giới, thậm chí vượt cấp chiến đấu.  

Trước đây, dược tài thiếu thốn thì thì không nói, còn bây giờ, Tô Thương nắm dược rất nhiều dược liệu cổ, tất nhiên muốn tăng cường bồi dưỡng cơ thể mình.  

Trừ chuyện đó ra, còn phải tu luyện bí thuật, tăng cường thủ đoạn chiến đấu.  

Không như Thủy long thuật, rõ ràng đã không phù hợp để sử dụng lại, Chỉ xích thiên nhai cũng nên tấn cấp hơn.  

Còn về Bách thế luân hồi quyền, lúc trước Tô Thương chỉ là tùy ý sáng tạo ra, cũng không chuyên tâm nghiên cứu.  

Vừa nhân cơ hội đang bế quan, tinh chế thêm một chút ý cảnh của Bách thế luân hồi quyền.  

Ý cảnh này không chỉ có thể dùng trên quyền pháp, nếu dung hợp cùng với kiếm, sẽ càng có thêm sức mạnh kinh khủng.  

Còn nữa.  

Tô Thương cũng định nghiên cứu kỹ lưỡng hơn về chìa khóa của Đông phủ mà anh đã lấy được trước đây.  

Tháp Hư Không đã có tầng thứ tư và tầng thứ năm rồi, cũng nên nối liền nó lại.  

Bây giờ tháp Hư Không chỉ có ba tầng, nếu tăng thêm hai tầng nữa thì uy lực chắc chắn tăng lên rất nhiều.  

Trừ cái đó ra, còn có kiếm Thương khung.  

Kiếm Thương Khung cũng không phải thứ đơn giản, Tô Thương càng dùng càng hiểu, càng cảm thấy kiếm này thần bí khó lường, nếu không phải là vũ khí thượng phẩm cấp cao nhất thì cũng tính là vũ khí thượng phẩm siêu việt nhất.  

Chỉ có điều khi sử dụng phải chịu tổn hại, vì thế chỉ có được uy lực của thượng phẩm, nếu như có thể sửa chữa lại, nói không chừng lại biến thành cực phẩm, đến lúc đó lá bài tẩy của mình lại tăng lên một cái nữa.  

Sau khi giải quyết được vấn đề của những chí bảo này, Tô Thương còn định luyện chế một số phù lục.  

Bây giờ anh cũng có rất nhiều đá năng lượng rồi, còn có một viên đá Hồng vân, hai viên đá tinh luyện của Thái Sơn, hoàn toàn đầy đủ những thứ cần thiết cho việc luyện chế, hơn nữa sau khi dùng cũng còn lại rất nhiều.  

Sau đó có thể làm ra mấy cái phù lục, một khi mở ra, có thể tàn sát cảnh giới Nguyên anh, dùng để giữ tính mạng, hoặc là uy hiếp cường địch Ngoại vực.  

Tóm lại, chuyện mà Tô Thương cần phải làm rất nhiều.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1564


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương trong mắt lóe lên một tia sáng, đã dự tính trước mọi việc: "Thời gian đủ rồi, đợi mình xuất quan, thì không có ai ngăn cản được bước chân của mình."  

Đến bây giờ.  

Tiếp tục bế quan!  

Tô Thương nghiêm túc yên tĩnh lại, trong thế giới của anh, tất cả đều đang đứng im, bao gồm cả anh cũng thế.  

Có điều.  

Người luyện võ và người tu chân bên ngoài, bước chân không hề dừng lại, vẫn luôn khua chuông gõ mõ tranh giành tư nguyên.  

Môn chủ Vương Trọng Vân Thiên Cơ Môn, sau khi lấy được phá chân đan mà Tây Môn Phong Vân đưa đến, ngày thứ hai liền đặt chân đến cảnh giới Võ tôn.  

Bởi vì bản thân đang ở núi Võ Đang, được trời ưu ái, tốc độ tu luyện của ông ấy tiến triển cực nhanh.  

Những viên phá chân đan còn lại, Vương Trong Vân giữ lại 3 viên, số còn lại đưa cho những tông phái nổi tiếng của giới luyện võ.  

Đồng thời cũng tuyên bố rõ ràng, phá chân đan là do minh chủ Tô Thương ban tặng, để tạo ấn tượng tốt cho Tô Thương với mọi người.  

Tất nhiên.  

Vương Trọng Vân không ngốc, chắc chắn cũng tính toán kỹ, hễ là những tông phái nào năm đó tham gia tiêu diệt nhà họ Tô ở núi Côn Luân thì ông ấy không thèm để ý đến.  

Vùng núi tế trời, vì có hai Võ tôn là Thạch Hạo Hãn và Thạch Cửu Thiên, nên vẫn là thế lực đẳng cấp của giới luyện võ.  

Nhất là quan hệ của Thái Sơn với minh chủ Tô Thương, càng thêm vững chắc địa vị của Thái Sơn trong giới luyện võ.  

Quan trọng nhất chính là, khi Thạch Hạo Hãn nhận được tẩy rửa của kim quang, từ đó đặt chân đến cảnh giới Võ tôn.  

Mười mấy ngày nay, ông ấy bằng kinh nghiệm nhiều năm tích lũy của mình, đã tiến thêm một bước.  

Còn về Thạch Cửu Thiên, thiên phú của anh ấy vô cùng khủng khiếp, thậm chí còn siêu việt hơn cả ông nội Thạch Hạo Hãn.  

Có điều dù sao thì Thạch Cửu Thiên cũng là một bước lên trời, không có nhiều kinh nghiệm tích lũy, vì thế vẫn là Võ tôn sơ kỳ.  

Anh ấy cũng không vội vàng tấn cấp, từ từ bồi dưỡng, từng bước từng bước một, như thế con đường phía trước mới có thể vững vàng được.  

Còn vùng núi giữa núi và biển, vì thực lực của ông già ở Lao Sơn tăng lên dữ dội, vị trí ba thế lực cao cấp nhất của giới luyện võ, tất nhiên không thể lung lay.  

Mấy ngày trước, ông già Lao Sơn đi Thiên Cơ Môn, muốn khiêu chiến Vương Trọng Vân.  

Có điều khi đó, Vương Trọng Vân vẫn chưa đặt chân đến cảnh giới Võ tôn, ông ta liền không ra tay mà nhún người rời đi.  

Ông già Lao Sơn biết, đối thủ của mình không phải Vương Trọng Vân, muốn cướp đi danh xưng thiên hạ đệ nhất Võ Đang, thì bản thân mình phải chiến thắng lão môn chủ Vương Dương Minh.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1565


Kiếm Thần, người cũng như tên, vũ khí mà anh ta am hiểu nhất chính là kiếm, mà gia tộc Đông Phương chính là như vậy, trong tộc cất giữ rất nhiều loại kiếm nổi tiếng.  

Kiếm Thương Khung ở trong tay của Tô Thương cũng là một trong số đó, nó được ông chủ Đông Phương Diệu của gia tộc Đông Phương lén đưa cho con riêng của mình là Trương Trường Sinh, sau đó lại bị Tô Thương cướp đi.  

Ngoại trừ kiếm Thương Khung ra, gia tộc Đông Phương còn có mấy thanh kiếm tuyệt hảo nữa, bởi vậy, Kiếm Thần mới chọn gia tộc Đông Phương.  

Dựa vào thực lực của Kiếm Thần thì những người trong gia tộc Đông Phương đương nhiên không có cách gì chống trả lại được, thế là đành lựa chọn khuất phục theo.  

Từ đó về sau, Kiếm Thần trở thành người cầm quyền chân chính của gia tộc Đông Phương.  

Mà gia tộc Đông Phương cũng trở thành chó săn của ngoại vực, trở thành cánh tay đắc lực của ngoại vực.  

Mấy ngày trước, ông chủ Đông Phương Diệu của gia tộc Đông Phương nhận mệnh lệnh của Kiếm Thần, triệu tập chín đại cổ tộc khác, cùng họp bàn về chuyện của giới luyện võ.  

Mà địa điểm tổ chức hội nghị chính là ở ngay gia tộc Đông Phương.  

Thế là giờ này phút này, ở gia tộc Đông Phương đã tụ tập đông đủ ông chủ của chín đại cổ tộc khác, cùng với mười mấy người tu chân cảnh giới giả đan.  

"Mọi người, chuyện giới luyện võ cải biến, ắt hẳn mọi người đều đã nghe nói rồi, tình thế của thập đại cổ tộc chúng ta càng ngày càng nghiêm trọng rồi."  

Lúc này, Đông Phương Diệu ở vị trí chủ trì sắc mặt nghiêm trọng nói: "Thập đại cổ tộc chúng ta thống trị thế giới đã mấy ngàn năm."  

"Vốn dĩ hệ thống luyện võ mới xuất hiện kia ở trong mắt chúng ta là cái đồ yếu ớt chẳng chịu nổi một đòn, cho nên chúng ta cũng không hề để ý đến, trăm ngàn năm qua, chúng ta đã nô dịch các tông phái lớn của giới luyện võ theo từng đợt."  

Đông Phương Diệu nói tiếp: "Nhưng bây giờ, hệ thống giới luyện võ xuất hiện chuyển biến, đột nhiên lại có thêm cảnh giới võ tôn, thậm chí có không ít người đã được cảnh giới võ tôn."  

"Mà thập đại cổ tộc chúng ta, lại không có người nào tấn cấp được lên cảnh giới kết đan chân chính, cứ kéo dài như vậy, chỉ sợ người bị nô dịch sẽ chính là thập đại cổ tộc chúng ta."  

Đông Phương Diệu nhìn quanh tất cả mọi người có mặt ở đó, lo lắng nói: "Mọi người, mọi người có cách gì để đối phó không?"  

"Ông chủ Đông Phương, ông lo lắng quá rồi."  

Vừa dứt lời thì có một người đàn ông trung niên ngồi ở bên cạnh mở miệng nói: "Cảnh giới võ tôn thôi mà, cổ tộc chúng ta cũng có cảnh giới giả đan, có thể đối phó lại, không cần khủng hoảng như vậy đâu."  

Người này mặc một chiếc áo xanh, tay cầm quạt, khí nhất nho nhã vô cùng, đây chính là ông chủ của nhà Thượng Quan thuộc một trong mười cổ tộc, Thượng Quan Vô Ngần.  

"Ông chủ Thượng Quan nói vậy là sai rồi."  

Đông Phương Diệu lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói: "Cảnh giới giả đan quả thực có thể đối đầu với cảnh giới võ tôn, nhưng trên cảnh giới võ tôn của hệ thống luyện võ còn có võ thánh, mà hệ thống tu chân của chúng ta lại không có cách gì tấn cấp lên cảnh giới nguyên anh."  

"Cứ như vậy mà phát triển tiếp thì không bao lâu nữa, giới luyện võ liền cưỡi được lên đầu chúng ta rồi."  

"Cảnh giới võ thánh sao?"  

Thượng Quan Vô Ngần khẽ cười nói: "Giới luyện võ sau khi mở ra cảnh giới mới, xưa này chưa có ai đi qua, trong thế giới luyện võ này, khó có thể tượng tượng làm sao để có thể sinh ra được một vị võ thánh, mấy chục năm, mấy trăm năm, e rằng cũng sẽ không có võ thánh xuất hiện."  

"Mà dựa theo tin tức mà tôi biết thì hệ thống tu chân của chúng ta sau nửa năm sẽ có một lần chuyển biến, đến lúc đó các hiện tượng lạ sẽ biến mất."  

Thượng Quan Vô Ngần cười nói: "Dựa vào sự tích lũy mất ngàn năm của thập đại cổ tộc chúng ta, trong thời gian ngắn để xuất hiện được nguyên anh chắc là không khó nhỉ?" 
 
Chương 1566


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Tình hình của mọi người thì tôi không biết nhưng lão tổ của nhà chúng tôi đã là cảnh giới giả đan cửu chuyển rồi, nếu như không còn sự trói buộc của trời đất nữa, ông ấy không quá ba ngày thì đã có thể trở thành kết đan đỉnh phong chân chính, thậm chí còn có cơ hội xông thẳng đến cảnh giới nguyên anh, cũng không mất quá 10 ngày, hoặc nhiều nhất 10 năm thì ắt hẳn sẽ là ở cảnh giới nguyên anh rồi!"  

Thượng Quan Vô Ngần nói tiếp: "Cho nên, sự lo lắng của ông chủ Đông Phương theo như tôi thấy thì hoàn toàn không cần thiết, mặc cho những người luyện võ kia có giãy dụa thế nào thì thiên hạ trong tương lai cuối cùng vẫn là thuộc về người tu chân chúng ta mà thôi."  

"Không sai, lời của ông chủ Thượng Quan có lý, lão tổ nhà tôi cũng có tự tin trong 1 thời gian ngắn sẽ đạt được cảnh giới nguyên anh."  

"Tôi cũng có nghe nói vài tin tức, nửa năm sau linh khí của trái đất sẽ khôi phục lại, thanh tẩy hết những hiện tượng lạ kia, chúng ta quả thực không cần phải buồn lo vô cớ như vậy."  

"Giới luyện võ đã cải biến rồi, cũng đến lúc linh khí được khôi phục lại, cứ nhẫn nhịn nhìn giới luyện võ ngày càng hưng thịnh đi, chúng ta cũng không cần lo lắng, bọn họ phách lối không được bao lâu đâu."  

...  

Những ông chủ của các cổ tộc khác cũng gật đầu tán thành những lời của Thượng Quan Vô Ngần nói.  

Nhưng mà, sắc mặt của đám người Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn lại trầm lại.  

Gia tộc Nam Cung và gia tộc Hạ Hầu cũng giống như gia tộc Đông Phương sớm đã thần phục ngoại vực.  

Lần này bọn họ tới là mang theo nhiệm vụ bên mình, nhất định phải khiến cho thập đại cổ tộc liên hợp lại với nhau đối phó với giới luyện võ.  

Bây giờ nghe thấy những lời của các ông chủ của các cổ tộc khác nói, sắc mặt bọn họ đương nhiên nhìn không được tốt rồi.  

"Nửa năm sau, linh khí sẽ hồi phục lại sao?"  

Lúc này, Nam Cung Dận thản nhiên nói: "Mấy người nghe tin này từ đâu vậy."  

"Từ hơn hai ngàn năm trước, sau khi ba vị đại tiên đế của ngoại vực đến quấy nhiễu trái đất thì linh khí của trái đất đã bắt đầu khô kiệt rồi."  

Nam Cung Dận nghiêm túc nói: "Bao nhiêu năm trôi qua rồi, linh khí cũng trái đất càng ngày càng khô kiệt, thì làm sao nửa năm sau lại có thể khôi phục lại chứ, đúng là lời nói vô căn cứ."  

"Không sai."  

Hạ Hầu Ấn cũng gật đầu nói: "Chúng ta không thể đem tất cả hy vọng đặt lên một chuyện chưa rõ thực hư như vậy, nhất định trước khi giới luyện võ quật khởi thì phải bóp ch ết nó, như vậy thì mới có thể giữ vững vị trí của thập đại cổ tộc ở trái đất được."  

"Tôi đồng ý."  

"Tôi cũng đồng ý, quả thực nên như vậy, sớm bóp ch ết thì mới là lựa chọn sáng suốt!"  

Trong thập đại cổ tộc, hai gia tộc hiếu chiến mở miệng nói, công nhận lời đề nghị của Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn.  

"Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn, hai ông làm sao có thể xác định nửa năm sau linh khí ở trái đất sẽ khôi phục lại là điều vô căn cứ chứ?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1567


"Tây Lạc Diệp, ông im miệng đi!"  

Nam Cung Dận nghe đến lời này, lập tức nhìn chăm chú vào Tây Lạc Diệp, lạnh giọng nói: "Ngày đó nếu như không phải ông đem người tới cản thì hậu nhân nhà họ Tô sao có thể khởi động cải biến giới luyện võ chứ?"  

"Giới luyện võ có được cục diện như ngày hôm nay toàn là do công lao của nhà họ Tây mấy người, hừ, là nhà họ Tây của ông, hại cho cổ tộc chúng ta phải chịu bị động thế này, ông có biết tội của mình chưa!" Nam Cung Dận chất vất nói.  

"Tội?"  

Tây Lạc Diệp đứng lên, hỏi ngược lại: "Giới luyện võ cũng thuộc hệ thống chính thống của trái đất, kẻ thù của chúng ta là ngoại vực, giới luyện võ cải biến thành công, cổ võ quật khởi, thực lực của cả trái đất được nâng cao, thì nhà họ Tây tôi có tội gì chứ?"  

"Nếu như nhà họ Tây của tôi thật đúng như lời ông nói thì nhà họ Tây tôi đóng vai trò then chốt trong việc cải biến giới luyện võ rồi, vậy thì đúng là vinh quang của nhà họ Tây tôi rồi!"  

Tây Lạc Diệp lạnh lùng nói: "Hội nghị cổ tộc này, mấy người cứ tiếp tục, nhà họ Tây của tôi không tham gia nữa!"  

Nói xong, Tây Lạc Diệp liền chuẩn bị rời đi.  

"Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.*"  

*Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp được.   

Thượng Quan Vô Ngần nghe vậy, sầm mặt lại, đứng dậy nói: "Các ông muốn ra tay thì các ông cứ đi, còn gia tộc Thượng Quan của tôi cũng không tham gia."  

Tiếp theo đó, Thượng Quan Vô Ngần cũng tỏ rõ thái độ, cùng một phe với Tây Lạc Diệp.  

Sau đó, lại có hai gia tộc, đứng sang bên cạnh Thượng Quan Vô Ngần và Tây Lạc Diệp, tuy không mở miệng nhưng ý tứ đã rõ ràng.  

Một đoàn 4 người liền dẫn theo đám cao thủ giả đan trong gia tộc của mình rời khỏi phòng hội nghị.  

Chính ngay lúc này, một thanh niên mang một thanh kiếm gãy sau lưng đứng ngay cửa, chặn đường bọn họ lại.  

Người thanh niên này rút thanh kiếm ra, giơ ra trước người mình, nhìn về phía đám người Tây Lạc Diệp, giọng điệu hờ hững nói: "Các người, đều ở lại đi!"  

Người đàn ông mang thanh kiếm sau lưng này chính là một trong các cao thủ ngoại vực, Kiếm Thần.  

Anh ta bây giờ đang là cảnh giới kết đan đỉnh phong, thực lực thâm sâu khó lường, thanh kiếm gãy trong tay của anh ta ẩn chứa uy thế của đế khí.  

Cũng bởi vì như vậy, Kiếm Thần mới có thể tránh được các hiện tượng lạ, dựa vào thực lực kết đan đỉnh phong mà tung hoành ở trái đất.  

Nhưng mà.  

Thanh kiếm gãy này đương nhiên không phải là đế khí chân chính, chỉ là được khắc vào một mảnh vỡ của đế khí mà thôi.  

Nhưng dù vậy thì thanh kiếm gãy này cũng có uy lực không thể xem thường.  

"Kiếm Thần đại nhân."  

Đông Phương Diệu, Nam Cung Dận, Hạ Hầu Ấn, ba người nhìn thấy Kiếm Thần, liền nhao nhao đứng dậy hành lễ, trong mắt tràn đầy sự cung kính, không dám có chút vô lễ nào.  

100 năm trước, Kiếm Thần đã đến trái đất, sau khi Tô Vô Kỵ biến mất, anh ta liền chiếm cứ gia tộc Đông Phương, biểu hiện ra sức mạnh kinh người.  

Cho dù là cao thủ giả đan lục chuyển của gia tộc Đông Phương ra mặt thì cũng không có cách gì chống trả lại được Kiếm Thần. 
 
Chương 1568


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người đều nói giả đan lục chuyển có thể so sánh được với kết đan đỉnh phong, nhưng người biết rõ chân tướng đều biết đó chỉ là một lời nói vô căn cứ mà thôi.  

Sự cường mạnh của kết đan vĩnh viễn không phải là thứ giả đan có thể so sánh được, huống chi Kiếm Thần cũng không phải là cao thủ kết đan đỉnh phong bình thường.  

Anh ta đã là người tu chân cảnh giới hóa thần rồi, bất luận là thủ đoạn chiến đấu hay là kinh nghiệm chiến đấu đều vượt xa cao thủ kết đan đỉnh phong thường thấy.  

Liên quan đến sự cường đại của Kiếm Thần, các ông chủ của các gia tộc khác có thể không rõ, nhưng trong lòng Đông Phương Diệu lại rất biết rõ cho nên ông ta đương nhiên rất là kính sợ đối phương.  

Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn, ở trong mỗi nhà cũng có một cao thủ ngoại vực, đương nhiên cũng không lạ ggì thủ đoạn của đối phương.  

"Kiếm Thần đại nhân?"  

Tây Lạc Diệp nhìn sang Kiếm Thần, khẽ nhíu mày nói: "Cậu là ai?"  

Trong lòng ông ấy có chút dự cảm không tốt, ngay cả ba người Đông Phương Diệu mà còn cung kính như vậy, thì người này đương nhiên không đơn giản rồi.  

Thượng Quan Vô Ngần cùng với các ông chủ của các gia tộc cùng chiến tuyến với ông ta cũng cảm thấy như vậy, bọn họ cảnh giác chăm chú nhìn Kiếm Thần, tất cả đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý chiến đấu.  

"Tôi tên là Kiếm Thần, đến từ ngoại vực."  

Kiếm Thần nhếch miệng lên cười, sau đó lạnh lùng nói: "Hôm nay, mọi người chỉ có một lựa chọn duy nhất là liên hợp lại với nhau chống lại giới luyện võ, như vậy mới có một con đường sống, nếu không...thì phải chết!"  

"Ngoại vực!"  

Tây Lạc Diệp nghe đến lời này, sắc mặt lập tức đại biến, lẩm bẩm nói: "Nghe nói 100 năm trước, có 4 cao thủ ngoại vực đã đến trái đất, cậu chính là một trong số đó sao?"  

"Không sai!" Kiếm Thần thản nhiên nói.  

"Điều này không thể nào!"  

Thượng Quan Vô Ngần lắc đầu, không tin nói: "Bốn cao thủ ngoại vực năm đó không phải đều bị Tô Vô Kỵ đánh bại hết rồi sao!"  

"Tô Vô Kỵ?"  

Kiếm Thần lại cười nhạo nói: "Ha ha ha, dựa vào ông ta sao, còn có lá gan giết tôi sao."  

"Cho dù là vị đại nhân vật thông thiên ở sau lưng ông ta cũng không dám tùy tiện gi ết chết 4 người chúng tôi."  

Kiếm Thần không có chút kiêng dè nói: "Mặc dù ông ta là tiên đế nhưng phía sau lưng chúng tôi lại có đến ba vị tiên đế."  

"Lúc đầu, tôi chỉ nhắc đến ba vị tiên đế sau lưng mình  mà uy hiếp một câu thôi đã khiến cho Tô Vô Kỵ và vị đại nhân vật thông thiên kia khiếp sợ, không dám ra tay giế t chết 4 người chúng tôi."  

"Chẳng qua tên tiên đế đó ra tay làm suy yếu đi cảnh giới của 4 người chúng tôi, để chúng tôi trở về làm kết đan mà thôi."  

Kiếm Thần cầm thanh kiếm gãy trong tay, nói tiếp: "Tô Vô Kỵ quả thực cũng kinh tài tuyệt diễm, ông ta vậy mà chỉ dựa vào sức một mình ông ta đánh bại được 4 cao thủ kết đan đỉnh phong chúng tôi, có dáng vẻ để trở thành tiên đế, e là lúc tiên đế còn trẻ cũng không có cách gì ngăn chặn được bốn người chúng tôi, vậy mà Tô Vô Kỵ lại làm được, thực sự cũng khá khủng bố."  

"Nhưng như vậy thì sao chứ, ông ta vẫn không dám giết chúng tôi, chính là vì ông ta kiêng kị ba vị tiên đế sau lưng chúng tôi, thế là đành thả chúng tôi ra."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1569


"Nếu như không phải ba vị tiên đế kia có lệnh, căn dặn chúng tôi đợi thêm 100 năm nữa thì trái đất sớm đã bị 4 người chúng tôi thống trị rồi."  

Kiếm Thần đổi giọng nói: "Nhưng mà, núi Côn Luân đột nhiên có biến, một trong 4 người chúng tôi có một người chiếm cứ núi Côn Luân, không lâu trước đó thế mà lại bị người ta giế t chết rồi."  

"Nếu như người trái đất mấy người đã muốn khơi màu chiến tranh, vậy thì không trách chúng tôi được."  

Kiếm Thần cười đùa nói: "Nghe nói ở trái đất còn có 1 hệ thống tu luyện khác đã mở ra một cuộc cải biến."  

"Ha ha, còn nữa rốt cuộc ở Côn Luân đã xuất hiện người nào mà có thế gi ết chết được Lục Quân Đình."  

"Trước khi làm rõ hết những chuyện này thì 3 người chúng tôi sẽ không ra tay, chỉ đành để mấy người cổ tộc các người đi tìm hiểu trước đã." Kiếm Thần thẳng thắn nói.  

Anh ta cũng không nói vòng vo,,mà trực tiếp nói cho Tây Lạc Diệp biết mục đích của mình.  

Khơi màu cuộc chiến giữa cổ tộc và giới luyện võ chính là một cuộc thăm dò của anh ta, anh ta nhân cơ hội này tìm hiểu xem giới luyện võ đã phát triển đến đâu rồi, đồng thời cũng tìm hiểu được kẻ nào đã gi ết chết Lục Quân Đình.  

"Thì ra là vậy!"  

Tây Lạc Diệp nghe hiểu cả rồi, sau đó ông ấy lại nhìn sang Đông Phương Diệu, trầm giọng nói: "Đông Phương Diệu, Kiếm Thần sao lại ở đây, mục đích của cậu ta, ông sớm đã biết rồi đúng không? Tôi cần một lời giải thích!"  

"Anh Lạc Diệp, cái này cần gì phải giải thích nữa, còn chưa nhìn ra sao, gia tộc Đông Phương đã trở thành chó săn của ngoại vực rồi!"  

Thượng Quan Vô Ngần ở bên cạnh đáp lại, sau đó nhìn chăm chú Đông Phương Diệu, lạnh lùng nói: "Có phải không, ông chủ Đông Phương?"  

"Thế thì làm sao hả!"  

Đông Phương Diệu không hề để ý, lạnh lùng nói: "Chuyện đã đến nước này, tôi cũng không định giấu nữa, 100 năm trước, gia tộc Đông Phương đã quy thuận ngoại vực rồi."  

"Nhưng mà có một từ e là ông dùng sai rồi, gia tộc Đông Phương không phải là chó săn, chỉ là chúng tôi biết thức thời mà thôi."  

Đông Phương Diệu lấy làm tự hào cười nói: "Đợi Kiếm Thần đại nhân và các vị đại nhân khác đoạt được thiên hạ rồi, thì gia tộc Đông Phương của tôi ắt hẳn có thể bước lên cao một tầng cao mới, vinh quang sáng lạng!"  

"Vinh quang sáng lạng!?"  

Tây Lạc Diệp nghe vậy, không hề khách khí, châm chọc nói: "Ha ha, Đông Phương Diệu, ông lại nói ngược rồi sao."  

"Nếu như tổ tiên của gia tộc Đông Phương biết được gia tộc Đông Phương của mấy người đã đầu phục ngoại vực, sợ rằng sẽ tức đến mức bật cả nắp quan tài mà leo ra ngoài mất!"  

"Im miệng!"  

Đông Phương Diệu thẹn quá hóa giận, ánh mắt sắc nhọn nói: "Tiền bối Kiếm Thần, tên Tây Lạc Diệp này chắc chắn sẽ không quy phục cậu đâu, xin cậu ra tay gi ết chết ông ta, để mà răn đe những người khác."  

"Hử?"  

Kiếm Thần lại nhíu mày, không hài lòng nói: "Từ khi nào mà tôi làm việc phải cần ông khoa tay múa chân vậy hả?"
 
Chương 1570


"Tiểu nhân không dám, tiêu nhân biết sai rồi." Đông Phương Diệu vội vàng cúi thấp đầu xuống, thấp thỏm lo lắng nói.  

"Bớt nói lại!"  

Kiếm Thần khiển trách Đông Phương Diệu xong thì lại nhìn sang Tây Lạc Diệp, lạnh giọng nói: "Ông đến từ nhà họ Tây của cổ tộc, lão tổ trong nhà ông tên là Tây Dao, tôi có nghe nói đến, nghe đồn cô ấy xinh đẹp tao nhã, là một người đẹp từ xưa tới nay."  

"Tôi mặc dù chưa từng gặp mặt cô ấy, nhưng đã ngưỡng mộ từ lâu, hôm nay nể mặt cô ấy, tôi cho nhà họ Tây thêm một cơ hội."  

Kiếm Thần cầm thanh kiếm gãy trong tay, sắc mặt ác độc nói: "Quy phục tôi hay là chết!"  

“Ha ha, ông nằm mơ à!”  

Tây Lạc Diệp trượng nghĩa hào hùng nói: “Người khác lựa chọn như thế nào, tôi cũng mặc kệ, nhưng Tây Lạc Diệp tôi, thề sống thề chết cũng không làm chó săn, muốn giết thì cứ giết, muốn róc thịt thì cứ róc, tôi nhất định sẽ không kêu ca.”   

“Được, vậy tôi sẽ thành toàn cho ông!”   

Kiếm Thần sáng lóe lên, sau đó không hề do dự, thanh đoản kiếm trong tay liền hạ xuống.   

Keeng!   

Trong chốc lát, một thanh gươm kèm với luồng khí kinh khủng phi ra, chém trực tiếp về phía Tây Lạc Diệp.  

Uy lực của kết đan đỉnh phong, lộ ra rất rõ rệt.   

Tây Lạc Diệp căn bản không có sức để phản kháng, trong chốc lát, đầu ông ta liền rớt xuống đất. máu tươi chảy đầy ra ngoài.   

Hai tên cao thủ giả đan của nhà họ Tây thấy vậy, sắc mặt liền thay đổi.   

Thình thịch!   

Ngay sau đó, hai tên này liền quỳ xuống dưới mặt đất, sợ hãi quỳ lạy Kiếm Thần.   

“Tôi đồng ý phục tùng, mong Kiếm Thần đại nhân giơ cao đánh khẽ.”    

“Một mình Tây Lạc Diệp, cũng không thể thay mặt cho cả nhà họ Tây được, mong tiền bối Kiếm Thần bớt giận, tôi đồng ý sẽ thuyết phục lão tổ Tây Dao, để bà ta quy phục ngài ạ.”   

Hai người này thủ đoạn của Kiếm Thần hù dọa sợ đến nỗi xương cốt mềm nhũn ra, đương nhiên sẽ không dám hống hách.   

“Gia tộc Thượng Quan tôi, cũng tình nguyện làm trâu làm bò cho Kiếm Thần đại nhân ạ.”   

Thượng Quan Vô Ngần thấy vậy, dưới sự suy nghĩ kĩ lưỡng, cuối cùng cũng lựa chọn thỏa hiệp.  

Ông ta đã nhìn ra, thực lực của Kiếm Thần,  e là trong thiên hạ, không ai có thể là đối thủ của anh ta hết.   

Cho dù là giả đan cửu chuyển, cũng không thể đấu với anh ta được.   

Ông ta cũng không quan tâm chuyện sống chết, nhưng còn mấy ngàn mạng sống của gia tộc Thượng Quan, thì ông ta không thể không để ý tới được, thế nên ông ta đã lựa chọn phục tùng.   

Mấy ông chủ khác thấy vậy, nhìn nhau rối rít, và kết quả có thể đoán ra được, tất cả bọn họ đều quỳ xuống khuất phục.   

“Rất tốt.”  

Kiếm Thần thấy cảnh tượng này, hài lòng gật đầu, sau đó một tay co lại, mười khế ước linh hồn liền bay lơ lửng giữa không trung.
 
Chương 1571


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay sau đó.  

Kiếm Thần mở miệng nói: “Thứ này chắc các người cũng không xa lạ gì nữa, kí khế ước với tôi, rồi làm nô bộc của tôi, thì hôm nay các người sẽ không phải chết.”   

Mọi người ở hiện trường do dự, nhao nhao nhìn về phía Thượng Quan Vô Ngần, để xem xem Thượng Quan Vô Ngần sẽ lựa chọn thế nào.   

Lúc này.  

Sắc mặt của Thượng Quan Vô Ngần rất khó coi, nhưng nghĩ tới gia tộc Thượng Quan, thì đành phải tránh đổ máu, chọn kí khế ước linh hồn.  

Những người khác thấy vậy, cũng bắt chước theo, rồi trở thành đầy tớ của Kiếm Thần. gặp này, nhao nhao bắt chước, Giai trở thành ngắm Kiếm Thần nô bộc.  

“Ha ha, biết trước như vậy, thì cần gì phải ép tôi ra tay chứ.”   

Kiếm Thần để lộ ra một nụ cười, rồi nói: “Từ nay về sau, các người sẽ phải nghe theo mệnh lệnh của Đông Phương Diệu, chuyện khai chiến với giới luyện võ, ông ta sẽ tự có sắp xếp.”    

“Vâng.” Đám người Thượng Quan Vô Ngần lễ phép trả lời.  

Ký kết khế ước chủ tớ xong, thì mạng của bọn họ sẽ nằm trong tay Kiếm Thần.   

Chỉ cần Kiếm Thần muốn, là có thể để cho bọn chúng chết ngay tức, thế nên bọn họ mới vô cùng tôn kính Kiếm Thần.   

“Ừm, tôi phải tu luyện rồi, Đông Phương Diệu, chuyện còn lại giao cho ông đấy.”   

Kiếm Thần dặn dò Đông Phương Diệu, sau đó nhìn về phía Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn, hỏi: “Hai người bạn cũ của tôi, hôm nay hai người đã biết tin qua đời của Lục Quân Đình chưa?”   

“Biết rồi.” Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn thi nhau gật đầu.  

“Bọn họ có nói cái gì không?”  

Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn, đều lắc đầu.  

“Xem ra bọn họ cũng giống như tôi, họ đang tiến đến cảnh giới nguyên anh, ha ha.”    

Kiếm Thần khẽ cười nói: “Nếu đã như vậy, tôi làm sao có thể bị rớt lại ở phía sau được.”   

Nói xong, bóng người của Kiếm Thần thoắt ẩn thoắt hiện, rời khỏi hội trường.   

“Người đâu, đưa Tây Lạc Diệp ra ngoài, dù sao cũng là ông chủ của một gia tộc, chôn cất cho chu toàn đi.”   

Sau khi Kiếm Thần rời đi, thì Đông Phương Diệu đứng thẳng lưng, liền nói.   

“Vâng.”   

Sau đó, liền có ngay hai tên người hầu của gia tộc Đông Phương đi đến, mang thi thể của Tây Lạc Diệp đi.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1572


“Ha ha, được đấy, nhưng ông chủ Thượng Quan, nếu lão tổ ông bác bỏ việc quy thuận ngoại vực, thì phải nói cho tôi biết.”    

Đông Phương Diệu cười cợt nói nói: “Tôi sẽ mời Kiếm Thần đại nhân ra tay, giết ông ta, để ông có thể làm ông chủ đích thực của gia tộc Thượng Quan.”   

“Hừ, không cần, chuyện khi sư diệt tổ* như thế, tôi không làm được.”  

*Chỉ về việc không tôn kính Tổ Sư và Tổ Tiên, ngạo mạn vô lễ với Thầy, tự đại không giữ bổn phận, không làm theo Thầy mà lại tự ý làm bừa.  

Thượng Quan Vô Ngần thản nhiên nói: “Hơn nữa, lão tổ của gia tộc thượng quan tôi, lúc nào cũng dốc sức tu luyện, từ trước đến nay chưa từng nghĩ đến chuyện này.” Vừa nói xong, Thượng Quan Vô Ngần liền đưa người rời đi.   

Các ông chủ của gia tộc khác, cũng thi nhau tạm biệt với Đông Phương Diệu, dù sao thì phụ thuộc vào ngoại vực cũng là một chuyện lớn.   

Trước khi bọn họ đi, Đông Phương Diệu nói: “Lời nói mà tôi nói với Thượng Quan Vô Ngần, cũng có hiệu lực y chang với các người.”   

Tiễn đám người Thượng Quan Vô Ngần rời đi, thì hội trường cũng chỉ còn lại Đông Phương Diệu, Nam Cung Dận, và Hạ Hầu Ấn.  

“Không ngờ thực lực của Kiếm Thần đại nhân, lạ kinh khủng như thế, đây chính là uy lực của cảnh giới kết đan đỉnh phong à.” Lúc này, Hạ Hầu ấn tự lẩm bẩm.  

“Ha ha, điều đấy là đương nhiên rồi, Kiếm Thần đại nhân là cao thủ có thực lực mạnh nhất trong số các cao thủ ở ngoại vực đấy.”   

Đông Phương Diệu ra oai, xem ra cũng có chút vui mừng, sau đó ánh mắt liền dừng lại trên người Nam Cung Dận, khẽ cười nói: “Tiền bối Nam Cung Dận, lâu rồi không gặp.”    

“Đúng là quá lâu rồi, lần trước chúng ta gặp nhau, là năm mươi năm trước phải chứ.”  

Nam Cung Dận cười nói: “Khi đó, ông còn chưa thực sự quản lý gia tộc Đông Phương, tất cả mọi thứ đều bị vợ ông quản lý, không ngờ bây giờ, ông đã trở thành chủ của một gia tộc thực sự rồi.”   

“Điều này đều nhờ có sự khen ngợi của Kiếm Thần đại nhân, nếu không thì tôi vẫn chỉ là một con rối của mụ đàn bà kia thôi.” Đông Phương Diệu cười nói.  

Năm mươi năm trước sao?”  

Hạ Hầu Ấn khẽ nhíu mày, ánh mắt thể hiện sự nghi ngờ: “Hơn mười ngày trước, không phải chúng ta đã từng gặp nhau, ở núi Võ Đang rồi sao?”   

“Đúng rồi, tiền bối Nam Cung, tôi muốn hỏi một câu, rốt cuộc lúc đó Núi Võ Đang đã xảy ra chuyện gì thế, mấy người chúng tôi đã bỏ chạy trước, làm sao mà ông rời đi được vậy?”   

“Không biết.”  

Nam Cung Dận nghe thấy vậy, lắc đầu nói: “Ông hỏi nhầm người rồi, tôi là Nam Cung Dận, chứ không phải Nam Cung Dận mà ông nhắc đến.”   

“Là sao vậy?” Hạ Hầu Ấn càng thêm nghi ngờ: “Sao tôi không hiểu gì hết thế?”   

“Ha ha.”  

Đông Phương Diệu thấy vậy, bèn vừa cười vừa nói: “Ông chủ Hạ Hầu không phải là người ngoài, nói cho ông biết cũng không sao.”  

“Trên thế giới này, có hai tiền bối Nam Cung, tất cả đều nhờ có sự giúp đỡ từ vật chí bảo của gia tộc Nam Cung, đó là  âm Dương Song Ngư!”  

Đông Phương Diệu nói tiếp: “Người khống chế vật này, có thể phân thân thành một người khác.”   

“Tiền bối Nam Cung Dận, đã từng là thiên tài xuất sắc nhất của gia tộc Nam Cung, đương nhiên là có quyền sử dụng  m Dương Song Ngư, ông ấy đã phân thân ra làm hai từ lâu rồi.”   

“Khoảng thời gian trước ở núi Võ Đang, Nam Cung Dận mà chúng ta nhìn thấy, chính là tiền bối phân thân ra mà thôi, cho nên mới chỉ có vài phần công lực của tiền bối.”  

Vừa nói, Đông Phương Diệu liền nhìn về phía Nam Cung Dận, khẽ cười nói: “Tiền bối, tôi nói không sai chứ?” 
 
Chương 1573


"Ừm."  

Nam Cung Dận gật đầu, cũng không phủ nhận những điều Đông Phương Diệu nói, rõ ràng là đã bị đối phương đoán trúng rồi.  

" m Dương Song Ngư, vậy mà lại có thứ đồ kỳ quái như vậy."  

Hạ Hầu Ấn như bừng tỉnh đại ngộ, sau đó ngạc nhiên nói: "Cái này há chẳng phải tương đương với thuật phân thân của người tu chân trình độ cao sao, nghe nói cảnh giới hóa thần mới có thể có thuật phân thân này."  

"Ha ha,  m Dương Song Ngư và phân thân rõ ràng là khác nhau."  

Nam Cung Dận khẽ cười nói: "Người tu chân cảnh giới hóa thần có thể thi triển thuật phân thân, phân ra một phân thân mới nhưng vẫn là ý thức của mình."  

"Trừ phi đạt đến một đẳng cấp cực cao hoặc có thể tu luyện được một bí thuật đặc thù nào đó mới có thể xuất ra được hai linh hồn khác nhau."  

Nam Cung Dận giải thích nói: "Nhưng  m Dương Song Ngư lại không phải như vậy, cảnh giới giả đan xét đến cùng cũng vẫn chưa vào được cảnh giới kết đan chân chính."  

"Tôi dựa vào cảnh giới giả đan mới có thể sử dụng được  m Dương Song Ngư, phân ra một cơ thể có một ý thức độc lập."  

"Cái cơ thể kia có một phần ký ức của tôi, hơn nữa còn có thêm 30% thực lực của tôi, thay tôi nhập thế tu hành."  

Nam Cung Dận nói tiếp: "Mà chính tôi cũng có thể bế quan để tu luyện, chính là tương đương với việc tốc độ tu luyện của tôi có thể nhanh gấp đôi."  

"Đến khi thời cơ chín muồi rồi, thì tôi lại triệu tập cái cơ thể khác đó của tôi, hợp lại thành một, rồi dung hòa ký ức và thực lực của cái cơ thể đó."  

Nam Cung Dận mỉm cười nói: "Đến lúc đó, thực lực của tôi đương nhiên là tăng lên rất nhiều rồi."  

"Thì ra là vậy."  

Hạ Hầu Ấn gật đầu nói: "Chẳng trách tốc độ tu luyện của tiền bối Nam Cung lại nhanh như thế, chỉ là, tiền bối Nam Cung, nếu như cơ thể kia của ông có ý thức riêng của nó vậy sao nó lại có thể chịu dung hợp lại với ông chứ?"  

"Đương nhiên là nhờ vào  m Dương Song Ngư rồi."  

Nam Cung Dận cười nói: " m Dương Song Ngư ở trong tay của tôi, mà  m Dương Song Ngư có thể khống chế được cái cơ thể đó."  

"Chỉ cần tôi khởi động  m Dương Song Ngư thì nó không thể không trở về gia tộc Nam Cung dung hòa với tôi, nếu không nó sẽ đau đớn đến mức không muốn sống."  

"Nếu như không có năng lực khống chế cái cơ thể đó thì ai lại tình nguyện phân thân mình ra thành 1 người  khác nữa chứ."  

"Thì ra là vậy."  

Hạ Hầu Ấn nghe hiểu gật đầu, sau đó lại tò mò hỏi: "Tiền bối Nam Cung, bây giờ, cái cơ thể kia của ông còn tồn tại không, có chạy lên núi Võ Đang không, núi Võ Đang rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"  

"Nó...đã tan thành mây khói rồi."  

Nam Cung Dận thở dài một hơi rồi nói: "Giới luyện võ sau khi khởi động cải biến một ngày, tôi vẫn đang ở gia tộc Nam Cũng bế quan tu luyện thì bỗng nhiên cảm nhận được cái cơ thể kia đã bị người ta giế t chết rồi."  

"Mặc dù tôi dùng  m Dương Song Ngư để khống chế nó, nhưng trước khi dung hợp lại thì thì ký ức của tôi và nó không có cách gì chia sẻ với nhau được."  

Nam Cung Dận cười khổ nói: "Bởi vậy, tôi cũng không biết ở núi Võ Đang xảy ra chuyện gì, nhưng có thể chắc chắn núi Võ Đang có cao thủ cảnh giới giả đan."  

"Tôi cực khổ bày mưu tính kế bao nhiêu năm, cũng chính là vì muốn dung hợp với cái cơ thể kia, từ đó bước lên một tầng cao mới." 
 
Chương 1574


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nói đến đây, ánh mắt của Nam Cung Dận trở nên lạnh lùng, trầm giọng nói: "Nhưng ai mà ngờ, lại bị người ta phá hủy mất rồi, khiến cho công sức bao năm của tôi thành công cốc, tôi nhất định sẽ phải báo thù!"  

"Tiền bối Nam Cung, 30% thực lực của ông cũng là giả đan nhị chuyển rồi, cảnh giới thực của ông chí ít cũng là ngũ chuyển nhỉ."  

Đông Phương Diệu cười nói: "Giới luyện võ bây giờ, cải biến mới vừa bắt đầu, nên mấy tên luyện võ kia đã đạt tới cảnh giới võ tôn cũng chưa nhiều, tấn cấp lên võ tôn trung kỳ lại càng ít, không cần phải sợ, ông báo thù vẫn dễ như trở bàn tay mà thôi."  

"Haiz."  

Ai mà ngờ, Nam Cung Dận lại thở dài một hơi, tiếc hận nói: "Đáng tiếc, cái cơ thể kia dù sao cũng là do tôi phân thân ra, nó tan thành mây khói thì thực lực của tôi cũng bị tổn hại, bây giờ chỉ là giả đan nhị chuyển mà thôi, đối với võ tôn sơ kỳ thì không thành vấn đề nhưng nếu như gặp phải võ tôn trung kỳ thì có chút trứng chọi đá rồi."  

"Giả đan nhị chuyển...thực lực của ông vậy mà đã bị tổn hao nhiều như vậy." Đông Phương Diệu kinh ngạc nói.  

"Đúng vậy."  

Nam Cung Dận gật đầu, nói tiếp: "Tôi đang định bế quan tu luyện một thời gian, hồi phục lại thực lực, nếu không phải là Trường Phong đại nhân sai tôi đến thì tôi cũng không định xuất quan."  

Trường Phong đại nhân, chính là một trong 4 cao thủ ngoại vực, chiếm cứ gia tộc Nam Cung.  

"Thì ra là vậy, tiền bối Nam Cung, không gấp, ông cứ chữa khỏi vết thương trước, còn chuyện khai chiến với giới luyện võ, ông có thể sắp xếp người khác làm."  

Đông Phương Diệu khẽ cười nói: "Tôi cảm thấy cô cháu gái kia của ông, Nam Cung Ấu Vi rất tốt, có thể kêu nó ra mặt thay cho gia tộc Nam Cung, chinh chiến với giới luyện võ."  

"Tôi cũng sẽ cử ra thiên tài kiệt xuất của gia tộc Đông Phương là Đông Phương Minh Nhật."  

Đông Phương Diệu mỉm cười nói: "Mặc dù Minh Nhật không phải là cháu ruột của tôi, nhưng ông nội nó đã không còn nữa, tôi và ông nội nó là anh em ruột với nhau, đương nhiên tôi phải coi trọng nó, không thể để thiên tư của nó bị mai một được."  

"Chờ sau khi diệt trừ được giới luyện võ xong, tôi sẽ suy xét đến việc truyền lại vị trí ông chủ gia tộc Đông Phương cho nó."  

Đông Phương Diệu nói tiếp: "Tiền bối Nam Cung, đứa cháu Minh Nhật này, là thanh mai trúc mã với cháu gái Nam Cung Ấu Vi của ông, đợi sau khi Minh Nhật làm ông chủ của gia tộc Đông Phương rồi thì hai nhà chúng ta liên hôn lại với nhau, ông thấy thế nào?"  

Nam Cung Dận nghe đến đây, liền liếc nhìn Đông Phương Diệu, cố ý tránh đi vấn đề này, mà nói: "Hai đứa nó còn trẻ, đều chỉ mới là trúc cơ mà thôi, còn chưa vào cảnh giới giả đan, để tụi nó tham gia vào cuộc chiến với giới luyện võ, có phải là quá mạo hiểm rồi không?"  

"Chúng ta đương nhiên sẽ cử ra cao thủ cảnh giới giả đan đi bảo vệ, chắc không có vấn đề gì lớn đâu."  

Đông Phương Diệu nhếch miệng cười nói: "Tiền bối Nam Cung, ý của Kiếm Thần đại nhân chắc hẳn trong lòng ông cũng đã rõ."  

"Anh ta muốn diệt trừ giới luyện võ, nhưng anh ta lại không biết trình độ của giới luyện võ như thế nào, nên mới để chúng ta ra mặt, làm thử nghiệm cho anh ta."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1575


"Chúng ta cứ núp ở phía sau, nếu như giới luyện võ không chịu nổi một đòn thì không còn gì tốt hơn, nhưng nếu giới luyện võ kh ủng bố quá mức thì chúng ta có thể trực tiếp mời Kiếm Thần đại nhân ra tay."  

Đông Phương Diệu nói: "Dù sao Kiếm Thần đại nhân cũng chỉ là muốn tìm hiểu giới luyện võ, ai ra mặt cũng giống nhau cả."  

"Ông nói có lý."    

Nam Cung Dận gật đầu, sau đó nói: "Mười mấy ngày trước, biểu hiện của Minh Nhật và Ấu Vi ở núi Võ Đang khiến tôi vô cùng không hài lòng, tụi nó vậy mà chưa chiến đấu đã bỏ đi, thật sự khiến cổ tộc quá mất mặt, cũng nên để chúng nó biết được cái gọi là gió tanh mưa máu đi."  

Đông Phương Diệu nghe đến lời này, khẽ nhếch miệng lên cười, liếc nhìn Nam Cung Dận với một chút ý tứ sâu xa, dường như ông ta đã nhìn thấu điều gì đó, nhưng ông ta cũng không nói nhiều.  

"Ông chủ Đông Phương, nếu như mà đã quyết định như vậy thì tôi trở về trước đây, sắp xếp ổn thỏa mọi việc xong, thì sau đó tôi cũng sẽ bế quan tu luyện." Nam Cung Dận nói.  

"Cung tiễn tiền bối."  

Đông Phương Diệu và Hạ Hầu Ấn đồng thời mở miệng nói, tiếp đó tiễn đưa Nam Cung Dận rời khỏi phòng hội nghị.  

"Kỳ lạ, tiền bối Nam Cung bình thường vô cùng cao ngạo, nghiêm túc thận trọng, cũng không nói nhiều, hôm nay sao lại giải thích nhiều như vậy, hơn nữa lại vô cùng hòa nhã, gần gũi."  

Sau khi tiễn Nam Cung Dận đi, Hạ Hầu Ấn nghi hoặc nói.  

"Ha ha!"  

Đông Phương Diệu lại mỉm cười, nhỏ tiếng nói: "Đều không phải là một người, thái độ đương nhiên cũng phải khác rồi."  

“Có ý gì?” Hạ Hầu Ấn nhíu mày, khó hiểu hỏi.  

“Nam Cung Dận này, cũng không phải là Nam Cung Dận!”  

Đông Phương Diệu nhẹ nói: “Nam Cung Dận chân chính, đã chết ở núi Võ Đang rồi!”  

“Cái gì!”  

Hạ Hầu Ấn chấn động nói: “Chuyện này không thể nào, có thể phân thân được sao? Làm sao ông ta có thể mạo hiểm đến núi Võ Đang?”  

“Mạo hiểm?”  

Khóe miệng Đông Phương Diệu cong lên nói: “Lúc ấy không có ai biết là mạo hiểm, bởi vì từ xưa đến nay, cổ tộc chúng ta đều có thể nắm được giới luyện võ.”  

“Tôi đoán Nam Cung Dận cảm thấy cổ tộc đã ổn định, cho nên mới đích thân tới đó.”  

Đông Phương Diệu nói tiếp: “Kết quả không ngờ, núi Võ Đang lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bản thể của ông ta đã bị giết chết, hoàn toàn biến mất.”   

“Không thể nào.”   

Hạ Hầu Ấn lắc đầu nói: “Nam Cung Dận chân chính ít nhất là cảnh giới Giả Đan ngũ chuyển, núi Võ Đang ai có thể giết ông ta được chứ?”  

“Theo tin tức tôi nghe được, Tây Dao của nhà họ Tây cũng đến núi Võ Đang, nhưng cho dù là Tây Dao có ra tay thì Nam Cung Dận cũng có khả năng chạy thoát, không thể bị giết được.”
 
Chương 1576


“Có lẽ vì nguyên nhân nào đó mà thực lực của Nam Cung Dận đã bị hạn chế lại, nhưng tôi khẳng định là không đoán sai đâu.”  

Đông Phương Diệu tự tin nói: “Đầu tiên, khiêu chiến với giới luyện võ là chuyện cực kỳ nguy hiểm, tôi nhắc đến chuyện để Đông Phương Minh Nhật tham chiến, là bởi vì tên của Đông Phương có liên quan đến tôi.”  

“Thằng bé đó tư chất thông minh, năng lực phi thường, ngay cả Kiếm Thần đại nhân cũng khá quan tâm đến nó, dường như cũng muốn nhận nó làm đồ đệ.”  

“Nếu nó là cháu ruột của tôi, tôi tất nhiên sẽ rất vui, nhưng nó lại không cùng huyết thống với tôi, cho nên tôi nhất định không tha cho nó.”  

Đông Phương Diệu nói nhỏ: “Sở dĩ tôi đề xuất để nó tham chiến chính là muốn nhân cơ hội này để loại bỏ nó.”  

“Nhưng Nam Cung Ấu Vi, lại là chắt gái mà Nam Cung Dận sủng ái nhất, Nam Cung Dận từ nhỏ đã vô cùng cưng chiều cô ta, gần như là muốn gì được nấy.”  

Đông Phương Diệu tiếp tục nói: “Là một lão già đã sống hàng trăm năm, ông ta không thể không biết sự nguy hiểm khi khiêu chiến với giới luyện võ, nhưng ông ta lại đồng ý.”  

“Còn nữa.”  

“Trước đây, ông ta nhắc đến những gì đã xảy ra trên núi Võ Đang, nói Đông Phương Minh Nhật và Nam Cung Ấu Vi không chiến mà rời đi, đúng là mất mặt.”  

Khóe miệng Đông Phương Diệu nhếch mép nói: “Nhưng theo lời ông ta nói, người đi đến núi Võ Đang chính là cơ thể được phân ra, hơn nữa ký ức của hai bên không có liên quan gì với nhau.”  

“Như vậy, một người đang bế quan như ông ta làm sao biết chuyện xảy ra ở núi Võ Đang?”  

“Tổng hợp tất cả những điều đó, chỉ có một khả năng, đó là, ông ta không phải là Nam Cung Dận chân chính!” Đông Phương Diệu đưa ra kết luận.  

“Có lý... Không đúng.”  

Hạ Hầu Ấn càng thêm nghi hoặc nói: “Ông chủ Đông Phương, hai điểm ông nêu ra cũng không hợp lý lắm nha.”   

“Nếu ông ta không phải là Nam Cung Dận chân chính, mà Nam Cung Dận chân chính đã chết ở núi Võ Đang rồi, vậy ông ta đồng ý để Nam Cung Ấu Vi, người mà ông ta cưng chiều nhất tham chiến giới luyện võ, điều này cũng có lý, dù sao thì ký ức cũng không liên lạc được với nhau mà.”  

Hạ Hầu Ấn nói tiếp: “Nhưng nếu đúng như vậy, làm sao ông ta biết Đông Phương Minh Nhật và Nam Cung Ấu Vi ở núi Võ Đang không chiến mà đi?”  

“Điều này tôi cũng không thể nói rõ.”  

Đông Phương Diệu lắc đầu, sau đó khẳng định nói: “Nhưng tôi có thể chắc chắn ông ta không phải là Nam Cung Dận.”  

“Đúng như lời ông nói, Nam Cung Dận tiền bối bình thường ít khi nói cười, cách xa người khác ngàn dặm, sẽ không nói cho chúng ta biết nhiều bí mật liên quan đến  m dương song ngư như hôm nay.”  

Đông Phương Diệu cười lạnh nói: “Nhưng ông ta lại làm như vậy, chuyện này chắc chắn có uẩn khúc!”  

“Tôi đoán ông ta giải thích về  m dương song ngư nhiều như vậy, mục đích chính là lan truyền tin tức sai lầm về  m dương song ngư cho chúng ta.”  

“Ví dụ,  m dương song ngư có thể phân chia cơ thể, nhưng đôi khi ký ức lại có thể trao đổi được với nhau.”  

Đông Phương Diệu tiếp tục nói: “Hoặc là ông ta muốn giải thích lý do vì sao ông ta chỉ còn lại sức mạnh của Giả đan nhị chuyển.”
 
Chương 1577


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Nói tóm lại, ông ta thông minh quá sẽ bị thông minh hại, hôm nay đột nhiên khác thường như vậy, khác nào tự bán đứng chính mình chứ.”  

“Nói có lý!”  

Hạ Hầu Ấn cũng cảm thấy suy đoán của Đông Phương Diệu chính xác, sau đó hỏi: “Ông chủ Đông Phương, chúng ta phải làm như thế nào, báo cho Kiếm Thần đại nhân sao?”  

“Không cần thiết.”  

Đông Phương Diệu cười nói: “Ông ta có phải Nam Cung Dận chân chính hay không, cũng đều không liên quan gì đến chúng ta hết, quan tâm nhiều như vậy làm gì, mặc kệ ông ta thôi.”  

“Ừm.”  

Hạ Hầu Ấn suy nghĩ một chút cũng cảm thấy có lý, không tiếp tục đề tài này nữa, mà nói: “Đông Phương, tôi cũng đi trước đây, trở về gia tộc Hạ Hầu, chờ mệnh lệnh của ông.”  

Nói xong, Hạ Hầu Ấn nhanh chóng rời khỏi hiện trường.  

“Nam Cung Dận,  âm dương song ngư… Haha, thứ này thú vị lắm.”  

Nghĩ đến đây, Đông Phương Diệu gọi những người cổ lão cảnh giới Giả Đan của gia tộc Đông Phương, rời khỏi gia tộc Đông Phương, xuyên qua dãy núi trùng điệp.  

...  

Ngày thứ hai, liền có một tin  truyền khắp thiên hạ.   

Tin tức đại khái chính là, Nam Cung Dận của gia tộc Nam Cung, bị người đánh chết ở một nơi hoang dã, nghi ngờ là sự khiêu khích đến giới luyện võ, ngay lập tức khơi dậy lòng căm thù của giới cổ võ.  

Đáng nhắc tới chính là, Nam Cung Dận bị giết, trên người không bị mất tài sản nào. Nhưng  m dương song ngư, bảo vật của gia tộc Nam Cung ông ta mang theo bên cạnh lại không cánh mà bay.  

...  

Sau nửa tháng diễn ra hội nghị của Thập đại cổ tộc, dưới sự sắp xếp của Đông Phương Diệu, người tu chân và người luyện võ bắt đầu có một số xích mích nhỏ, lúc này vẫn chưa có động tĩnh quá lớn.   

Nhưng hai tháng sau, chiến tranh giữa hai bên bùng nổ và ngày càng gay gắt, xảy ra trên diện rộng mà càng lúc lại càng kịch liệt.  

Giới luyện võ vốn đã suy nhược từ lâu, bây giờ dù sao cũng chỉ vừa mới biến đổi thời gian gần đây, tất nhiên không phải đối thủ của Thập đại cổ tộc rồi, vì thế mà rất nhiều tông phái bị đánh thất bại, cực kỳ thê thảm.  

Chỉ là Thập đại cổ tộc có hung tợn đến đâu, vẫn có một vài nơi mà bọn họ chưa bao giờ dám đặt chân đến.  

Đầu tiên là vùng núi tế trời, Thái Sơn. Là thế lực hàng đầu người luyện võ, Đông Phương Diệu tự nhiên muốn dẫn người bắt lấy. Nhưng kia một ngày, dưới Thái Sơn đột nhiên xuất hiện một thân hình khổng lồ màu vàng kim, cho dù là Giả Đan lục chuyển vẫn không dám tới gần chút nào.  

Nơi thứ hai là Lao Sơn giữa núi và biển. Sau khi cao thủ của mười đại cổ tộc xuất hiện ở Lao Sơn, lão giả nhìn qua nhỏ nhỏ gầy gầy kia lại không thủ hạ lưu tình, một chưởng chụp tới, gi ết chết mười tên tu chân cảnh giới Giả Đan.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1578


Từ đó về sau, người cổ tộc cũng không dám đặt chân lên núi Cửu Phong nữa.  

Thậm chí, bởi vì những lời nói này của Ngô Thanh Ảnh, bước chân chinh chiến của bọn họ trong giới luyện võ cũng chậm lại rất nhiều.  

Cứ như vậy, trong nháy mắt, đã nửa năm trôi qua...  

Trong thời gian nửa năm, giữa giới luyện võ và mười đại cổ tộc liên tục xảy ra xích mích. Mặc dù bên trong cổ tộc có không ít cao thủ Giả Đan, cũng có ba tên cao thủ ngoại vực tọa trấn. Nhưng Kiếm Thần, Trường Phong, cùng với một cao thủ ngoại vực cuối cùng cũng không có ra mặt, không biết là đang kiêng kị cái gì, hay là xuất phát từ nguyên nhân nào khác.  

Mà trong giới luyện võ, cũng ra đời rất nhiều cao thủ, giống ông lão Lao Sơn, Thạch Hạo Hãn, Viên Thông trụ trì, cùng với Ngô Thanh Ảnh.  

Người mạnh nhất là Ngô Thanh Ảnh, một mình đứng ở dưới chân núi Cửu Phong có thể khiêu khích mười đại cổ tộc. Thậm chí bà ta ngay cả cao thủ ngoại vực cũng không thèm để ở trong mắt, tuyên bố nếu đối phương không biết cách tự kiềm chế, bà ấy sẽ huỷ diệt mười đại cổ tộc.  

Cứ như vậy, hai bên chỉ xảy ra một số xích mích nhỏ, không có quá nhiều thương vong.   

Nhưng trước đây những giới võ thuật cổ đại đã tham gia vào việc tiêu diệt nhà họ Tô, cầm đầu là núi Thanh Thành đã dấn thân vào mặt trái của giới võ thuật cổ đại.  

Bọn họ biết Tô Thương, hậu nhân nhà họ Tô trở thành Minh chủ võ lâm, còn khởi động cải biến giới luyện võ, làm mười người một bước lên trời, đạt tới cảnh giới võ tôn, hơn nữa còn kết bạn với không ít cao thủ giới luyện võ.  

Chỉ cần Tô Thương nói một câu, thậm chí không cần đích thân động thủ, tông phái của bọn họ sẽ tự tan rã.  

Vì thế nên những tông phái đó lựa chọn phục tùng mười đại cổ tộc, làm tay sai cho mười đại cổ tộc.  

Mười đại cổ tộc không bởi vì Ngô Thanh Ảnh, lão già Lao Sơn, Thạch Hạo Hãn và các cao thủ luyện võ mà từ bỏ ý đồ đánh chiếm giới luyện võ cổ đại, chỉ là giảm tốc độ lại thôi.  

Dưới sự lãnh đạo của Đông Phương Diệu, bọn họ cố gắng từng bước, khiêu chiến đám người Ngô Thanh Ảnh, dần dần làm xói mòn giới luyện võ cổ đại.  

Mà Thạch Hạo Hãn của Thái Sơn, ông già Lao Sơn giữa núi và biển, Viên Thông trụ trì của núi Bồ Đề có thể chống đỡ sơn môn của từng người, cũng đang cố gắng lấy trứng chọi đá, cho nên cũng không muốn xen vào việc người khác.  

Ngô Thanh Ảnh hẳn là cũng không muốn cá chết lưới rách với mười đại cổ tộc và cao thủ ngoại vực, vì vậy lựa chọn im lặng.  

Nói tóm lại, nửa năm gần đây, thiên hạ không ngừng phân tranh, lòng người hoảng sợ. 
 
Chương 1579


Đáng nhắc tới chính là, Đông Phương Minh Nhật và Nam Cung Ấu Vi không nghe theo sự sắp xếp của trưởng bối tham dự chinh chiến chống lại giới luyện võ cổ đại.   

Hai người lấy lý do sức khỏe không tốt để từ chối, vẫn luôn bế quan tu luyện không ra ngoài. Như thế đối với gia tộc cổ đại có thể coi như là yên ổn nhỏ.  

Nhưng yên ổn này đã bị phá vỡ cách đây nửa tháng. Nửa tháng trước, đột ngột thay đổi, trời đất trong phút chốc giăng đầy mây đen.  

Ngay sau đó.  

Không trung bị xé rách một lỗ hổng, mười bóng người bước ra khỏi khe nứt đến trái đất.   

Vào ngày hôm đó, Kiếm Thần, Trường Phong, cùng với một cao thủ ngoại vực khác lần lượt ra ngoài chào đón họ.  

Cũng là từ lúc đó, cân bằng bị đánh vỡ, giới luyện võ rơi vào bóng tối chưa từng thấy.   

Bởi vì.  

Mười người kia đều là Cường giả ngoại vực, hơn nữa sau khi đến trái đất đã thể hiện sức mạnh của cảnh giới Nguyên Anh, chấn động tứ phương.   

Không còn nghi ngờ gì nữa, mười người này chính là kiệt tác của Viêm Long tiên đế, Tiên Đế Thác Bạt, Tiên Đế Bạch Ngọc.   

Vốn dĩ bọn họ là cảnh giới Hóa Thần, sau khi đến trái đất thì bị áp chế, chỉ còn lại sức mạnh của Nguyên Anh.   

Nhưng cho dù như vậy, vẫn không thể coi thường, sức mạnh vẫn vô cùng khủng bố, huống chi họ còn là mười người nữa!  

Sau khi mười tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đến trái đất, bọn họ mạnh mẽ tiến vào mười đại cổ tộc, lấy cổ tộc làm bàn đạp, phủ sóng thiên hạ.   

Nhìn thấy thứ tốt thì lấy, nhìn thấy người đẹp thì chiếm làm của riêng, có người phản kháng thì giết toàn bộ không tha.  

Trong lúc nhất thời, thiên hạ đại loạn, lòng người hoảng sợ.  

Hai ngày trước, có một cao thủ của cảnh giới Nguyên Anh đặt chân đến vùng đất giữa núi và biển, muốn chiếm lấy Lao Sơn, để Lao Sơn phục vụ ngoại vực.   

Ông già Lao Sơn vẫn không đồng ý nên đã đại chiến với hắn ta.  

Trong nửa năm qua, ông già Lao Sơn cũng có tiến bộ, đã đặt chân đến cảnh giới võ tôn đỉnh phong, tương đương với Kết Đan đỉnh phong.  

Nhưng cao thủ đến là cảnh giới Nguyên Anh, ông già Lao Sơn dù phản kháng nhưng lại không có kết quả, còn bị đánh trọng thương, vì vậy mà mất đi Lao Sơn.  

Cùng ngày, vùng núi tế trời Thái Sơn, núi Bồ Đề nơi Phật môn thanh tịnh đều thất thủ.   

Đối mặt với cao thủ ngoại vực cảnh giới Nguyên Anh, cho dù là hai đại tông phái siêu nhiên này vẫn không có sức chiến đấu. 
 
Chương 1580


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người luyện võ trong thiên hạ, trong lòng mỗi người đều run sợ, sợ bị cao thủ ngoại vực tàn sát.   

Hiện giờ, trong thiên hạ, chỉ có núi Cửu Phong là an toàn nhất, mười tên cao thủ ngoại vực cảnh giới Nguyên Anh vẫn chưa đặt chân lên núi Cửu Phong.  

Cũng chính vì lý do này mà người luyện võ trong thiên hạ đều tiến lại gần núi Cửu Phong, mong có được sự bảo vệ của núi Cửu Phong.   

Mà mười tên cao thủ vực ngoại, cũng không ngăn cản, chỉ là để lại lời nói, hai ngày sau sẽ đích thân đến núi Cửu Phong gặp Ngô Thanh Ảnh, huyền thoại đệ nhất của giới luyện võ cổ đại.   

Hơn nữa, còn nói ân oán giữa bọn họ và giới luyện võ sẽ được giải quyết hoàn toàn ở núi Cửu Phong trong hai ngày nữa, bảo Ngô Thanh Ảnh nên suy xét sớm, hy vọng Ngô Thanh Ảnh suy xét rõ ràng, đừng không biết điều.  

Về phần ông già Lao Sơn đã bị đánh bại trước đó, đám người Thạch Hạo Hãn, Viên Thông trụ trì, mười tên cao thủ ngoại vực cảnh giới Nguyên Anh cũng không giết họ, mà là giam cầm toàn bộ.   

Bởi vì trước khi đến, Viêm Long tiên đế đã nói muốn giữ lại hệ thống cổ võ của trái đất, ông ta vẫn tương đối cảm thấy hứng thú với hệ thống cổ võ, định nghiên cứu một chút.  

Mà vùng núi tế trời, vùng đất giữa núi và biển, núi Bồ Đề, những thế lực này đứng đầu trong giới luyện võ, nội tình thâm hậu, mười tên cao thủ ngoại vực tự nhiên sẽ không tùy tiện dọn dẹp sạch sẽ.  

Hai ngày sau. Mười tên cao thủ ngoại vực định ra ước định hai ngày sau sẽ tạo áp lực đối với Ngô Thanh Ảnh. Ngô Thanh Ảnh đương nhiên là xương sống của toàn bộ giới luyện võ, chỉ cần bắt lấy Ngô Thanh Ảnh, tương đương với việc đánh gãy xương sống của giới luyện võ, đến lúc đó có thể khống chế thế lực này.  

Đương nhiên. Bọn họ sẽ không quên mục đích đến trái đất của mình, dọn sạch chướng ngại của giới võ thuật này là có thể tập trung đối phó với Tô Thương, hậu nhân của nhà họ Tô.  

“Không nghĩ tới đường đường là Huyền Thiên Tiên Đế, vậy mà lại chuyển thế trọng sinh ở trái đất, ha ha, quả thật là buồn cười.”  

Lúc này, gia tộc Đông Phương, một lão già đầu bạc dáng người thấp bé, lộ ra nụ cười khinh thường, quay đầu hỏi Kiếm Thần bên cạnh: “Lão phu đến trái đất đã được một đoạn thời gian, khi vụt vào trái đất đã bị thương, gần như đã khôi phục, có thể ra ngoài một chuyến, Kiếm Thần, Tô Thương kia bây giờ đang ở đâu?”  

Huyền Thiên Tiên Đế chính là Tô Thương!  

Tin tức này là Viêm Long tiên đế nói cho ông ta, mục đích chủ yếu khi ông ta tới trái đất chính là tìm được Tô Thương, bóp ch ết người này từ trong nôi, tránh cho Huyền Thiên Tiên Đế trưởng thành.  

“Hồi bẩm chân nhân U Minh, tôi đã điều tra rõ ràng, Tô Thương lúc này đang ở núi Côn Luân.”  

Kiếm Thần cúi đầu cúi đầu đáp lại, trong mắt hiện lên sự không cam lòng. Ông ta và ông già nhỏ bé đều là thuộc hạ của Viêm Long tiên đế, cũng đều là cảnh giới Hóa Thần.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1581


“Núi Côn Luân phải không?”  

Chân nhân U Minh cười nhẹ, rồi nói với ánh mắt nghiêm nghị: “Nghe nói Tinh không cổ lộ và đại trận thiên nhiên bảo vệ trái đất đều ở đó, một khi đã như vậy, tôi sẽ đi một chuyến.”  

“Kiếm Thần, dẫn đường phía trước,  ông đi với tôi, tôi muốn xem núi Côn Luân một chút, đến tột cùng có gì thần bí.” chân nhân U Minh nói.  

“Được.”  

Kiếm Thần gật đầu đồng ý rồi quay sang nhắc nhở: “Đúng rồi, chân nhân U Minh, thiếu gia Phong Khê hôm nay đã nói, hai ngày sau cậu ta muốn đến núi Cửu Phong, để chấm dứt với giới luyện võ cổ đại, ông có muốn đi một chuyến không?”  

“Núi Cửu Phong?”  

Chân nhân U Minh nhíu mày nói: “Chính là thế lực của Ngô Thanh Ảnh đệ nhất giới luyện võ cổ đại mà cậu nói sao?”  

“Đúng vậy.”  

Kiếm Thần đáp lại nói: “Vốn dĩ nửa năm trước, ba người chúng tôi muốn chiếm lấy giới luyện võ cổ đại, chính là Ngô Thanh Ảnh này làm chúng tôi phải lựa chọn từ bỏ.”  

“Tôi từng bí mật đi tới núi Cửu Phong, mặc dù không giao thủ với bà ta, nhưng nhìn từ xa có thể cảm nhận được thực lực của bà ta rất mạnh, tất nhiên không phải cảnh giới võ tôn.”  

Kiếm Thần nói tiếp: “Cho nên, vì đề phòng, tôi và Trường Phong, Hoàng Hưng quyết định, chờ một thời gian nữa, trước khi trừng phạt gia tộc cổ đại thì ba người chúng tôi thử đột phá đến Nguyên Anh.”  

“Nếu có thể khôi phục đến cảnh giới Nguyên Anh, thì có thể nhẹ nhàng đánh bại Ngô Thanh Ảnh kia, chỉ là không ngờ…”  

Kiếm Thần đang nói, chân nhân U Minh nghiền ngẫm cười nói: “Chỉ là không ngờ, mười người chúng tôi sẽ đến chứ gì, Kiếm Thần, có phải cậu không cam lòng không, rốt cuộc lúc trước cảnh giới của tôi và cậu ngang nhau, thậm chí thực lực của tôi còn không bằng cậu, nhưng bây giờ một đầu ngón tay của tôi là có thể nghiền nát cậu rồi, cậu không thể không nghe theo mệnh lệnh của tôi được.”  

“Không dám.” Kiếm Thần vội vàng ôm quyền cúi đầu, nhỏ giọng đáp lại nói.  

“Ha ha.”  

“Mặc dù cậu không cam lòng, cũng phải chịu đựng cho tôi, đạo lý sức mạnh được tôn trọng cậu hẳn là biết rõ!”  

Chân nhân U Minh cười lạnh hai tiếng, cũng không tiếp tục đề tài này, ngược lại nói: “Tôi sẽ không tham gia chuyện của núi Cửu Phong, nói không chừng những người khác cũng sẽ không đi, Phong Khê chỉ vì cái trước mắt, để cậu ta tự lăn lộn đi.”  

“Lần này đi tới trái đất chúng tôi cũng sẽ không về tay không, nghe nói trái đất đã từng vô cùng huy hoàng, thậm chí còn xuất hiện tồn tại Tiên Đế siêu việt, cho nên Viêm Long tiên đế mới vô cùng tò mò về trái đất.”  

“Ông ta không thể tiến vào trái đất vì trận pháp bảo vệ, không thể biết tất cả mọi thứ về những gì đã xảy ra ở đây. Đây là một cơ hội tốt, nói không chừng tôi có thể tìm được cơ duyên thăng cấp độ kiếp, thậm chí là đặt chân thành Tiên Đế.”  

U Minh chân nhân thầm nghĩ trong lòng, ngay sau đó mang theo Kiếm Thần rời đi, đi thẳng đến núi Côn Luân.  

Mười người đến trái đất lần này đều là thuộc hạ của Viêm Long tiên đế.   

Sau khi đến trái đất, bọn họ nhận ra đã chặt đứt mối liên hệ nào đó với Viêm Long tiên đế, bởi vậy mới động tâm tư đến tài nguyên của trái đất. 
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom