Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện Của Tui À!

Diễn Đàn Truyện Của Tui À là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1482


Mấy phút sau.  

Chân núi phía đông Côn Luân.  

Advertisement

Nơi này có một mảnh đất trống, nhưng không có phần mộ nào, đến một nấm mồ cũng không có.  

"Không đúng."  

Đoàn Khánh Sinh nghi ngờ nói: "Lúc trước năm anh em chúng tôi, rõ ràng là đem thi thể chết thảm của nhà họ Tô...Cậu chủ, có phải thời gian trôi qua quá lâu, làm cho mấy nấm mồ đều biến mất rồi phải không?"  

Advertisement

"Nấm mồ sẽ biến mất, nhưng hài cốt thì không thể."  

Tô Thương lắc đầu, ánh mắt nhìn chăm chú xung quanh bốn phía, ánh mắt cực kỳ sắc bén, trầm giọng nói: "Xung quanh phạm vi mấy trăm mét, dưới đất cũng không có bộ hài cốt nào, rõ ràng là Tây Môn Phong Vân đã phát hiện ra chuyện các ông làm, lại đào mấy cái xác tổ tiên nhà họ Tô lên một lần nữa rồi!"  

"Tây Môn Phong Vân đáng chết, năm đó phản bộ ông cố tôi, giết hại mọi người nhà họ Tô, còn để họ chết không được bình yên, chó má, hôm nay tôi chắc chắc phải nghiền xương các ông thành tro!"  

Tô Thương ánh mắt trầm như nước, hai mắt đỏ ửng, ánh mắt tràn ngập sát ý.  

Tây Môn Long Ngâm thấy cảnh này, nhất thời run lên một cái, sợ Tô Thương giận lây sang mình.  

"Cậu chủ, Tây Môn Phong Vân đào hài cốt tổ tiên nhà họ Tô làm cái gì chứ?" A Ly nghi ngờ nói.  

"Không biết, cái này thì phải hỏi ông ta!"  

Tô Thương lắc đầu, đồng thời ánh mắt nhìn chăm chú vào khu nhà trên núi Côn Luân, hai mắt phát ra hai luồng sáng sắc bén.  

"Cậu chủ."  

Đúng lúc này, Tây Môn Long Ngâm vì nịnh nọt Tô Thương, liền mở miệng nói: "Cậu chủ, anh bớt giận, tôi biết mộ phần của tổ tiên gia tộc Tây Môn ở đâu, bây giờ có thể dẫn anh qua đó, thu lại chút lợi trước đã."  

"Cả đời Tây Môn Phong Vân này, quan tâm nhất là phụ nữ, nên đều chôn ở đó, nếu như anh hủy đi phần mộ tổ tiên đó, Tây Môn Phong Vân chắc chắc sẽ đau đớn đến không muốn sống nữa." Tây Môn Long Ngâm nịnh nọt nói.  

"Ừm!"  

"Có thể!"  

"Đưa tôi đi đi!"  

Tô Thương gật đầu đồng ý, đồng thời híp hai mắt nhìn Tây Môn Long Ngâm, trong lòng dâng lên sát.  

Một người đến tổ tiên cũng không để ý đến, đã không cần phải sống nữa rồi.  

Chờ anh ta mất đi tác dụng rồi, sẽ tiễn anh ta đến địa ngục chuộc tội!  

Tiếp theo đó.  

Đoàn người của Tô Thương dưới sự dẫn đầu của Tây Môn Long Ngâm đi thẳng đến mộ phần tổ tiên của gia tộc Tây Môn.  

Đương nhiên.  

Tô Thương cũng còn chưa bi ến thái đến mức như vậy, đi làm nhục những bộ xương khô trong mộ phần tổ tiên, anh chỉ muốn ở ngay mộ phần tổ tiên chờ Tây Môn Phong Vân tới.  

Lúc trước Tô Thương đã thể hiện rõ ý của mình là bản thân anh sẽ đến núi Côn Luân để báo thù.  

Lúc đó, Tây Môn Phong Vân còn chưa biết giới luyện võ sẽ cải biến thành công, cũng không biết Tô Thương đã dùng quà tặng của cuộc cải biến giới luyện võ mà có được một nhóm cao thủ võ tôn. 
 
Chương 1483


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cho nên Tây Môn Phong Vân mới mở miệng nhận lời, ông ta căn bản không để Tô Thương vào trong mắt của mình.  

Nhưng nếu như Tây Môn Phong Vân biết được sự tình, chắc chắn sẽ chạy trối chết cho mà xem.  

Advertisement

Mười mấy 20 canh giờ đã trôi qua, Tây Môn Phong Vân chắc hẳn cũng đã biết rồi, để tránh mình vồ hụt, Tô Thương nghe nói Tây Môn Phong Vân quan tâm nhất chính là người được chôn ở sau mộ phần tổ tiên, thế là anh quyết định sẽ ở mộ phần tổ tiên đợi Tây Môn Phong Vân.  

Rất nhanh, mấy người Tô Thương đã đến phía sau lưng núi Côn Luân, đây chính là một khu mộ.  

Advertisement

Ở ngay vị trí chính giữa có một tấm bia vô cùng tráng lệ, bên cạnh có bày ra rất nhiều đồ cúng.  

Có hoa quả, có hoa tươi, có các loại thịt, toàn bộ đều tươi mới, mà các tấm bia mộ khác ở xung quanh cũng không hề có tý bụi bám bẩn nào, rõ ràng là thường xuyên có người tới cúng bái.  

Trên tấm bia khắc mấy chữ thật to: "Mộ của Thích phu nhân, chồng, Tây Môn Phong Vân, lập!"  

"Cậu chủ."  

Tây Môn Long Ngâm vội vàng bước lên trước, nịnh nọt nói: "Đây chính là bia mộ của người mà Tây Môn Phong Vân yêu thương nhất."  

"Theo như tôi quan sát thấy thì Tây Môn Phong Vân chỉ cần ở núi Côn Luân, nếu như không phải bế quan thì hầu như mỗi ngày ông ta đều đến tế bái trước mộ của Thích phu nhân, ông ta vô cùng quan tâm đến vong linh của Thích phu nhân, thậm chí còn không cho phép bất kỳ ai đến gần chỗ này."  

Tây Môn Long Ngâm nói tiếp: "Nếu như cậu có thể hủy đi mộ phần của Thích phu nhân, vậy thì so với việc giết Tây Môn Phong Vân còn khiến ông ta khó chịu hơn."  

"Tây Môn Long Ngâm."  

Tô Thương thật sự không nghe nổi nữa rồi, nhìn sang Tây Môn Long Ngâm, khẽ cười nói: "Thích phu nhân là phu nhân của Tây Môn Phong Vân, Tây Môn Phong Vân là lão tổ nhà anh, nói như thế thì Thích phu nhân cũng chính là lão tổ tông của anh, anh thật sự không quan tâm chút nào sao?"  

"Chuyện này..."  

Tây Môn Long Ngâm giải thích nói: "Cậu chủ, cậu chắc là chưa biết, Tây Môn Phong Vân là lão tổ tông của tôi là thật, nhưng Thích phu nhân thì lại không phải."  

"Thích phu nhân là vợ đầu của Tây Môn Phong Vân, ông nội tôi là do Tây Môn Phong Vân và một người hầu gái sinh ra, cơ thể Thích phu nhân có vấn đề cho nên không sinh con được, sự tồn tại của chúng tôi chỉ là để nói dõng tông đường mà thôi."  

Tây Môn Long Ngâm nói tiếp: "Tôi nghe người đời trước nói, Tây Môn Phong Vân độc sủng Thích phu nhân, lạnh nhạt với bà cố của tôi, khiến bà ấy u buồn cả đời, rồi sinh bệnh mà chết."  

"Đối với Thích phu nhân, đời này của chúng tôi đã oán hận từ lâu, chỉ là không dám ra tay với mộ phần của bà ta mà thôi." Tây Môn Long Ngâm nói thêm.  

"Thì ra là vậy."  

Tô Thương nở một nụ cười.  

"Mấy người là ai?"  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1484


"Thì ra là đại thiếu gia à!"  

Trong bốn người, tên võ thần lục địa kia liền chắp hai tay lại, cung kính noi: "Đại thiếu gia, bốn người chúng tôi theo lệnh bảo vệ mộ phần của Thích phu nhân, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, đại hội võ thuật kết thúc rồi sao? Giới luyện võ có phải đã cải biến thành công rồi không, hôm qua tôi đột nhiên cảm nhận được sự thay đổi khác thường của trời đất, một bước phóng ra thì đã từ thần tông đỉnh phong bước vào cảnh giới võ thần lục địa rồi."  

Advertisement

"Chúng tôi cũng đã được đột phá, đại thiếu gia, có thể nói cho chúng tôi biết ở trên núi Võ Đang đã xảy ra chuyện gì không?" Ba người còn lại cũng nhao nhao lên nói.  

"Ha ha."  

Advertisement

Tây Môn Phong Vân híp mắt lại, nở một nụ cười nhạo, cũng không trả lời câu hỏi của bốn người đó, mà lại bước nhanh về phía trước, định ra tay giế t chết 4 người này.  

"Đại thiếu gia, xin anh dừng bước."  

Tên luyện võ cảnh giới võ thần lục địa thấy vậy liền ngăn cản lại nói: "Lão tổ tông đã có lệnh, mộ phần của Thích phu nhân bất kỳ ai cũng không được lại gần 3 mét, nếu không thì sẽ bị gi ết chết không cần hỏi, không có ai là ngoại lệ!"  

"Chúng tôi cũng chỉ là theo lệnh mà làm, đại thiếu gia, xin cậu đừng làm khó chúng tôi." Tên luyện võ cảnh giới võ thần lục địa kia nói thêm vào.  

"Hừ!"  

"Thích phu nhân, Thích phu nhân, chết thì cũng đã chết rồi, còn có cái gì không thể mạo phạm chứ?"  

"Hôm nay, tôi chính là muốn hủy đi mộ phần của Thích phu nhân, đem xương cốt của lão yêu tinh đó nghiền nát thành bụi!" Tây Môn Long Ngâm hừ lạnh một tiếng, vô cùng phách lối nói.  

"Đại thiếu gia, cậu!"  

Tên võ thần lục địa nghe đến lời này cả người đều ngây ngẩn cả ra, sau khi phản ứng lại thì trầm giọng nói: "Đại thiếu gia, sao cậu lại bất kính với Thích phu nhân như vậy, xem ra cậu chắc là luyện công bị tẩu hỏa nhập ma rồi, người đâu, đem đại thiếu gia trói lại giao cho lão tổ tông, mời lão tổ tông định đoạt!"  

"Vâng!"  

"Đại thiếu gia, đắc tội rồi!"  

Ba người kia nghe lệnh, gần như cùng lúc đi về phía Tây Môn Long Ngâm, chân khí phun trào quanh thân.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Nhưng sau một giây, Tây Môn Long Ngâm lại đột nhiên ra tay, một luồng sức mạnh mênh mông trào ra.  

Cùng với ba âm thanh vang lên, trong nháy mắt mà thôi, ba người đang xông về phía anh ta liền hóa thành ba vũng máu.  

Cảnh giới võ tôn, khủng bố như vậy đó!  

Tây Môn Long Ngâm bây giờ, đã tiếp nhận sự tẩy rửa của kim quang, đã là cảnh giới võ tôn, chỉ ba tên thần tông thôi mà, đương nhiên không thể chịu đựng một chiêu của anh ta rồi.  

"Cái gì!"  

Tên võ thần lục địa kia thấy vậy, lập tức sợ hãi vô cùng, kinh hoàng nói: "Đại thiếu gia, cậu, thực lực của cậu...Ặc!"  

Người này còn chưa nói hết câu thì đã bị Tây Môn Long Ngâm ra tay lần nữa, chỉ trong nháy mắt, người này đã chết oan chết uổng.
 
Chương 1485


"Cậu chủ, phá hủy bia mộ, chuyện này truyền đi cũng không dễ nghe, vậy nên để cho tôi thay cậu làm chuyện này đi."  

Giải quyết xong bốn tên người làm bảo vệ bia một của gia tộc Tây Môn xong, Tây Môn Long Ngâm liền mở miệng nói.  

Advertisement

Tiếp theo đó, mặc kệ Tô Thương có đồng ý hay không, Tây Môn Long Ngâm liền đột nhiên ra tay, sức mạnh hào hùng nhanh chóng hướng về phía mộ phần của Thích phu nhân mà đánh tới.  

Ầm!  

Một âm thanh chói tai vang lên, mộ phần của Thích phu nhân trong chốc lát bị chia năm xẻ bảy.  

Advertisement

Ngay sau đó, ở phía trong lại không hề thấy một cỗ quan tài nào, cũng không thấy bộ xương khô nào, dưới mộ phần hoàn toàn trống rỗng, chỉ nhìn thấy một cái cửa dẫn vào một đường hầm.  

"Hử?"  

Tô Thương ngay khi nhìn thấy cửa vào thì anh khẽ nhíu mày lại hỏi: "Tây Môn Long Ngâm, đây là chuyện gì vậy, anh có biết cái cửa này dẫn tới đâu không?"  

"Không rõ nữa."  

Tây Môn Long Ngâm lắc đầu, thành thực nói: "Bình thường tôi không có cách gì lại gần mộ phần của Thích phu nhân cả, cho nên không biết ở đây còn có một đường hầm."  

"Thì ra là vậy."  

"Đi, đi xuống xem xem."  

Tô Thương ra quyết định, rồi lập tức tiến lên phía trước, bước nhanh vào đường hầm.  

A Ly, Đoàn Khánh Sinh, cũng đi theo sau.  

"Cậu chủ..."  

Tây Môn Long Ngâm vốn còn có chút lo lắng, phía dưới liệu có nguy hiểm hay không, nhưng ba người Tô Thương đã đi vào rồi, anh ta chỉ đành theo sau mà thôi.  

Con đường hầm này cũng không dài, và nó đi xuống một góc 45 độ.  

Đám người Tô Thương rất nhanh đã đi đến cuối con đường rồi.  

Đây là một không gian rộng khoảng 80m2, bốn phía trưng bày đều là bài vị, khoảng chừng một, hai trăm cái linh vị.  

Cái linh vị được đặt ở vị trí trung tâm, trên đó viết một cái tên mà Tô Thương vô cùng quen thuộc...  

Tô Vô Kỵ!  

Chính vị của đống bài vị này tại sao lại có linh vị của Tô Vô Kỵ, là ai lập chứ?  

Tô Thương nhíu mày, ngắm nhìn hơn 100 cái linh vị ở bốn phía, phát hiện ra đa số chủ nhân của các linh vị này đều là họ Tô.  

Chuyện gì đây?  

Bọn họ là ai, tại sao lại cùng với linh vị của Tô Vô Kỵ xuất hiện ở đây.  

Tô Thương nghĩ mãi vẫn không ra.  

"Tô Chiến Long, Tô Thanh Y, Tô Bất Phàm..."  
 
Chương 1486


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đoàn Khánh Sinh ở bên cạnh bước đến, sau khi nhìn thấy mấy cái tên ở trên linh vị thì lập tức kinh ngạc nói: "Cậu chủ, mấy cái tên này thuộc hạ có biết, bọn họ đều là đệ tử của tiền bối Tô Vô Kỵ."  

"Tô Vô Kỵ cả đời tung hoành có thu nhận 10 đứa trẻ mồ côi làm đệ tử, cũng đặt tên cho bọn họ."  

Advertisement

"Trong đó, Tô Chiến Long là đứng thứ hai, Tô Thanh Y đứng thứ ba, lúc trước Phù Dung xuất hiện ở núi Võ Đang tên gọi là Tô Phù Dung, là người cuối cùng, là tiểu sư muội của bọn họ."  

Đoàn Khánh Sinh rõ ràng là có biết rõ chuyện năm đó, nói tiếp: "Về phần đại sư huynh thì chính là ông chủ của núi Côn Luân bây giờ, Tây Môn Phong Vân."  

Advertisement

"Nghe nói năm đó Tây Môn Phong Vân từ chối cái tên do tiền bối Tô Vô Kỵ đặt cho ông ta, vì ông ta nhớ rõ tên họ của mình nên không chịu dùng họ Tô."  

Đoàn Khánh Sinh nói tiếp: "100 năm trước, Tây Môn Phong Vân phản bội lại Tô Vô Kỵ, Tô Chiến Long, Tô Thanh Y, Tô Phù Dung, đông đảo cả nhóm cao thủ nhà họ Tô cùng chung tay bảo vệ núi Côn Luân."  

"Nhưng kết quả, thì toàn bộ bọn họ bị gi ết chết hết, thậm chí, chính tay Tây Môn Phong Vân gi ết chết Tô Chiến Long, cùng với Tô Thanh Y, chỉ có Tô Phù Dung dưới sự yểm trợ của mọi người mới mang theo được ông nội Tô Kiền Khôn của cậu chạy thoát khỏi núi Côn Luân."  

"Những chuyện này, đều là chính mắt tôi nhìn thấy, tuyệt đối không sai, lúc đó các tông phái lớn có rất nhiều người có mặt ở đó."  

"Sau chuyện đó, xác của Tô Chiến Long, Tô Thanh Y đều do năm anh em chúng tôi xử lý, tôi nhớ rất rõ ràng, người anh hai tôi chôn chính là Tô Chiến Long."  

Đoàn Khánh Sinh nghi hoặc nói: "Mà nơi đây chính là mộ phần của Thích phu nhân, những bài vị lại ở dưới mộ phần này, Tây Môn Phong Vân lý nào không biết được."  

"Kỳ lạ, Tây Môn Phong Vân sao lại đem linh vị của những người này đặt dưới mộ phần của Thích phu nhân chứ?"  

Tô Thương cũng nhíu mày như Đoàn Khánh Sinh, rõ ràng đối với chuyện này anh cũng vô cùng khó hiểu, Tây Môn Phong Vân tại sao lại làm như vậy?  

"Ông ta chắc chắn là chưa phát hiện ra."  

Lúc này, Tây Môn Long Ngâm suy đoán nói: "Có lẽ có người cố ý làm như vậy, mục đích là để mỗi lần Tây Môn Phong Vân cúng bái Thích phu nhân cũng chính là cúng bái liệt tổ của nhà họ Tô, từ đó khiến cho Tây Môn Phong Vân cảm thấy buồn nôn."  

"Có lý." Đoàn Khánh Sinh nghe vậy, cũng gật đầu tán đồng.  

Chỉ là.  

Tô Thương cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, chắc chắn trong chuyện này còn có ẩn tình khác.  

Nhưng mà, bất luận nói như thế nào thì những linh vị ở đây đều là liệt tổ của nhà họ Tô, nếu như Tô Thương đã tới đây thì làm gì mà có đạo lý không cúng bái bọn họ chứ.  

Thế là.  

Tô Thương quỳ hai chân xuống đất, dập đầu khấu lạy ba cái, sau đó lại nhìn về các bài vị xung quanh bốn phía, trịnh trọng nói: "Liệt tổ liệt tông nhà họ Tô, cùng với các vị có công với nhà họ Tô, cám ơn!"  

"Năm đó nếu như không phải là có mọi người thì ông nội tôi cũng không có cơ hội chạy thoát, nhà họ Tô cũng không còn lưu lại được huyết mạch, tóm lại, vô cùng cảm kích mọi người."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1487


Sau khi nói hết những lời này, Tô Thương lại dập đầu khấu lạy thêm ba cái, rồi mới đứng dậy.  

A Ly, Đoàn Khánh Sinh, Tây Môn Long Ngâm, ba người nhìn thấy Tô Thương quỳ, đương nhiên cũng quỳ xuống theo, rồi cùng dập đầu khấu lạy theo Tô Thương.  

Advertisement

Làm xong mọi thứ, Tô Thương bước nhanh đến trước linh vị của Tô Vô Kỵ, trực tiếp lấy linh vị của ông ấy xuống.  

Advertisement

Ầm!  

Sau đó, anh ấy dùng chưởng lực, đánh vỡ linh vị của Tô Vô Kỵ thành bột mịn.  

"Ông cố, cháu tin ông còn sống, linh vị này, có ý tứ nguyền rủa ông, như vậy không tốt, cháu thay ông phá hủy nó." Tô Thương mỉm cười nói.  

Sau đó.  

Tô Thương lại ra tay phá vỡ mật thất này để cho hơn 100 vong linh nhà họ Tô này lại được thấy ánh mặt trời.  

Vù!  

Ngay sau đó, Tô Thương không ẩn giấu khí tức của mình nữa, mà tỏa ra uy thế kh ủng bố của mình, trong nháy mắt bao phủ khắp nơi, như nước sông cuồn cuộn dâng lên, tràn lên các tòa nhà ở núi Côn Luân.  

Sau đó, giọng nói của Tô Thương như tiếng chuông đồng vang lên, lạnh lùng nói: "Tây Môn Phong Vân, ở trước mộ phần của Thích phu nhân, ra đây mà chịu chết đi!"  

Giọng nói của Tô Dương, hòa cùng linh khí hùng hậu, trong nháy mắt lan tràn khắp núi Côn Luân.  

Trong chốc lát, núi Côn Luân liền rơi vào hoảng loạn, các cao thủ của gia tộc Tây Môn nhao nhao dùng khinh công bay đến.  

"Là ai, mà dám nói năng ngông cuồng ở núi Côn Luân, không muốn sống nữa sao?"  

"Hừ, tên của lão tổ mà mày cũng dám kêu sao, cái đồ ngông cuồng!"  

"Cái gì, mộ phần của Thích phu nhân bị hủy rồi, đó là người mà lão tổ quan tâm nhất đó, mấy người thật sự muốn chết rồi sao, không ai cứu nổi mấy người đâu!"  

"Hử? Đại thiếu gia?"  

...  

Đông đảo các ông chủ của gia tộc Tây Môn, sau khi đến nơi đều không kiềm được tức giận, nhao nhao lên mở miệng chửi mắng.  

Nhưng rất nhanh, bọn họ đã phát hiện ra Tây Môn Long Ngâm ở bên cạnh, nên nhất thời đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.  

"Đại thiếu gia, chuyện này là sao, sao câu lại đi cùng với mấy người này?" Một lão già cảnh giới võ thần lục địa đỉnh phong mở miệng nói.
 
Chương 1488


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thực lực của gia tộc Tây Môn ở trong giới luyện võ là thuộc hàng đỉnh cấp, chỉ nói về cảnh giới võ thần lục địa đỉnh phong thôi thì cũng đã có 3 người rồi.  

Advertisement

Lão già lúc nãy nói ra lời đó chính là một trong ba người, ở trong gia tộc Tây Môn, địa vị vô cùng cao.  

Advertisement

Các thủ đoạn của Tây Môn Long Ngâm chính là học từ ông ta, ông ta cũng được tính như là một nửa sư phụ của Tây Môn Long Ngâm.  

Cho nên, đối mặt với mấy người này, Tây Môn Long Ngâm có chút do dự, anh ta đứng nguyên tại chỗ không mở miệng trả lời.  

"Ha ha!"  

Tô Thương nhìn lão già tóc bạc, lạnh giọng nói: "Tôi là Tô Thương, truyền nhân của nhà họ Tô, là đời sau của Tô Vô Kỵ!"  

"Bây giờ, tôi đến đây là muốn tiêu diệt gia tộc Tây Môn, lấy lại núi Côn Luân!"  

"Hậu nhân nhà họ Tô?"  

Ai mà ngờ, lão già tóc bạc nghe đến đây, liền nở một nụ cười nhạo: "Ha ha ha, tên nhóc con, mạnh miệng quá ha, vậy mà cũng nghĩ ra được, can đảm lắm, ha ha, cam đảm lắm."  

"Nhưng mà, chỉ là hậu nhân của nhà họ Tô, thì tính là gì chứ, nhớ năm đó, các cao thủ kia của nhà họ Tô, thì tôi đã g iết chết không chỉ một người."  

Lão già tóc bạc lại nói tiếp: "Không chỉ vậy, Tô Thanh Y kia thậm chí còn bị chính tay tôi tra tấn đến chết, chỉ đáng tiếc là, ông ta chết cũng quá nhanh rồi, tôi còn chưa chơi đủ thì ông ta đã đứt hơi rồi, ha ha ha!"  

"Nhóc con, cái tên hậu nhân nhà họ Tô hù dọa người khác thì còn được, nhưng đối với chúng tôi mà nói không có tác dụng gì đâu, 100 năm trước, chúng tôi đã dám gi ết chết hậu nhân nhà họ Tô rồi mà."  

"Nếu như Tô Vô Kỵ còn sống thì bốn chữ hậu nhân nhà họ Tô sẽ tràn đầy sự uy hiếp, nhưng bây giờ, ha ha, Tô Vô Kỵ sớm đã chết rồi."  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1489


“Vâng!”  

Thì ra Tây Môn Long Ngâm còn đang do dự, nhưng ngay khi nhận được mệnh lệnh của Tô Thương, thì không do dự  nữa, ánh mắt run lên, kiên quyết nhảy vọt vào đám người.  

Advertisement

Ầm!  

Ầm!  

Advertisement

Ầm!  

Tây Môn Long Ngâm thi triển Đại Từ Đại Bi chưởng, uy thế ngút trời, một chưởng đánh xuống, có thể giết được năm sáu người, không nương tay tẹo nào.   

“Đây... Thực lực của đại thiếu gia, mạnh thật đấy!”   

“Ban đầu đại thiếu gia không phải là cảnh giới thiên tông sao, đến thần tông cũng không phải, tại sao đến tận bây giờ khí tức mới phát tán khủ ng bố như vậy?”    

“Chuyện gì xảy ra thế, tại sao đại thiếu gia lại nghe theo lời tên thế hệ sau của nhà họ Tô, mà ra tay với chúng ta vậy?”   

“Đại thiếu gia, mau dừng lại, chúng tôi đều là người của gia tộc Tây Môn cậu mà, chúng tôi trung thành tuyệt đối với gia tộc Tây Môn.”    

...  

Mọi người ở hiện trường, thấy tình hình có vẻ không đúng lắm, thì có một số người không xem nữa, nhưng cũng có người ở lại cầu xin Tây Môn Long Ngâm.  

Nhưng Tây Môn Long Ngâm thì ngoảnh mặt làm ngơ, trong đầu anh ta chỉ có mệnh lệnh của Tô Thương thôi.   

Giết giết giết!  

Anh muốn giết sạch tất cả mọi người của gia tộc Tây Môn, dựa vào đó để giành được sự thiện cảm của Tô Thương.    

Vài phút sau, cao thủ của gia tộc Tây Môn ở hiện trường, tự mình nghe thấy động tĩnh rồi lần lượt đi tới, toàn bộ đều bị Tây Môn Long Ngâm giết sạch, khoảng chừng hai, ba trăm người, thi thể sẽ chồng chất như núi, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất.   

“Đại thiếu gia!”   

Lúc này, chỉ có một ông già tóc trắng cảnh giới võ thần lục địa đỉnh phong là vẫn còn sống, biểu cảm của ông ta thoáng chút phức tạp, nghiến răng nói: “ Tại sao cậu lại ra tay thâm độc với người cùng dòng tộc như vậy được chứ?”   

“Ha ha!”  

Cả người Tây Môn Long Ngâm dính đẫm máu, trên mặt còn dính một cục thịt, lạnh lùng nói: “Bây giờ, Tô Thương thế hệ sau của nhà họ Tô, là cậu chủ của tôi, cậu ấy bảo tôi làm gì, tôi sẽ làm cái đó!”   

“Cái gì, vậy mà cậu đã đầu hàng tên thế hệ sau nhà họ Tô rồi à!”   

Khuôn mặt của ông già tóc trắng tràn đầy sự kinh hoàng, thở hổn hển rồi lập tức nói: “Đại thiếu gia hồ đồ quá, cậu chính là con trai cháu trai đích tôn của gia tộc Tây Môn, tương lai sẽ tiếp quản gia tộc Tây Môn, trở thành bá chủ của của giới luyện võ, tại sao lại suy nghĩ không sáng suốt vậy, thế mà lại…..”   

“Im miệng đi!”  

Tây Môn Long Ngâm ngắt lời một cách không thương tiếc gì nói: “cậu chủ Tô Thương của tôi, đã khởi động cải biến giới luyện võ, bây giờ đã là minh chủ võ lâm, hơn nữa bên người còn có vài vị cao thủ cảnh giới võ tôn, gia tộc Tây Môn đã bị tiêu diệt, là chuyện không thể nào thay đổi được, bá chủ giới luyện võ sao? Ha ha, đừng có nằm nữa!”  

“Nể tình ông có ơn dạy dỗ tôi, tôi có thể cho ông một cái chết thoải mái nhất, chịu chết đi!”  

Vừa nói xong, ánh mắt Tây Môn Long Ngâm trở nên lạnh lùng, đột nhiên thi triển Hỗn Nguyên thần công kiểu thứ tám.  

Vù!   
 
Chương 1490


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong chốc lát, có một nguồn năng lượng sợ hãi bùng phát ra, trực tiếp xuyên thủng vào lồ ng ngực của ông già tóc trắng kia.   

Một cái đen như mực vết thương, trong nháy mắt xuất hiện, sau đó máu chảy ồ ạt.  

Advertisement

“Ựa, đại thiếu gia, cậu….”   

Khuôn mặt của ông già tóc trắng tràn đầy sự ngạc nhiên, ánh mắt phức tạp nhìn sang Tây Môn Long Ngâm, cuối cùng ngã phịch một cái xuống đất, không thở nữa.   

Advertisement

Lúc này, toàn bộ cao thủ của gia tộc Tây Môn ở gần đó, cũng bị giết sạch, nhưng ở chỗ xa kia, còn có một số người của gia tộc Tây Môn, đang đứng nhìn, ánh mắt tràn đầy sự sợ hãi, không người nào dám lại gần cả.   

“Cậu chủ, đã giải quyết xong rồi.” Tây Môn Long Ngâm quỳ một chân trên đất, vô cùng lễ phép báo cáo lại cho Tô Thương.    

“Ừm, anh làm rất tốt, đứng lên đi.” Tô Thương thấy vậy, gật lòng gật đầu.   

“Cảm ơn cậu chủ đã khen.”   

Tây Môn Long Ngâm đứng lên, sau đó nhìn những người của gia tộc Tây Môn đang đứng ở phía xa kia, lạnh lùng hỏi dò: “Cậu chủ, những người kia cũng giết hết ạ!”    

“Đừng nóng vội, lão tổ tông của cậu đã đến đây, cứ chờ một chút đi, mấy chuyện giết chóc này, thì cứ từ từ.” Tô Thương khẽ cười nói.  

Vừa dứt lời, Tây Môn Phong Vân mặc một bộ quần áo màu trắng, đạp chân trên không, nhanh chân tiến tới.   

“Tây Môn Phong Vân, cuối cùng ông đã tới rồi.”   

Rất nhanh, Tây Môn Phong Vân liền dừng chân trên mặt đất, đứng chắp tay, khóe môi nhếch lên nhưng lại cười lạnh nhạt, như không nhìn thấy mấy trăm thi thể đang nằm trên mặt đất, đương nhiên không vì thế, mà ông ta nổi giận.   

Giống như, không có bất kì một sự liên quan nào đến việc Tây Môn Long Ngâm giết hại những người kia.   

“Đúng, tôi đến rồi.”   

Tô Thương tiếp nhận ánh mắt của Tây Môn Phong Vân, ánh mắt tràn đầy sát khí nói: “Cho nên, ông có thể chết rồi đấy!”   

“Ha ha.”  

“Muốn giết tôi à.”  

Tây Môn Phong Vân để lộ ra một nụ cười, biểu cảm hối hận nói: “Hôm qua tôi về sớm, nên đã bỏ lỡ rất nhiều màn kịch đặc sắc rồi.”   

“Tôi tưởng rằng, thập đại cổ tộc có nhiều người đến như vậy, lại có cả Quân Vô Ưu và Nam Cung Dận ở đây, cậu không thể nào khởi động cải biến giới luyện võ đâu, bây giờ xem ra, tôi đã đoán lầm rồi, đúng là phải để cậu khởi động mới được.”   

Nói đến đây, Tây Môn Phong Vân thở dài một hơi nói: “Đúng là ông trời trêu ngươi mà!”   

“Bớt nói mấy lời vô dụng này đi, cho dù ông đến đây, cũng không thể ngăn cản được tôi đâu.”   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1491


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kiểu thực lực này của Tây Môn Phong Vân, thì dựa vào thực lực của Tô Thương thì hoàn toàn không thể nào giết hại được.    

Nhưng anh ấy lại chọn Tây Môn Long Ngâm ra tay, mục đích là vì căm ghét Tây Môn Phong Vân.  

Advertisement

Khi Tây Môn Phong Vân thế hệ sau do chính mình nuôi dạy, lại muốn ra tay giết mình, tất nhiên sẽ rất khó chịu phải không?  

Năm đó ông ta phản bội Tô Vô Kỵ, bây giờ phải cho ông ta nếm thử mùi vị bị người khác phản bội!   

Advertisement

“Lão... Lão tổ…”  

Lúc trước Tây Môn Long Ngâm vô cùng hung hăng, nhưng khi thấy Tây Môn Phong Vân, thì lại có chút rụt rè.  

Từ trước đến nay, địa vị của lão tổ tông trong lòng anh ta vô cùng cao quý, bây giờ trong nháy mắt bảo anh ta phản bội thì không thể nào mà ra tay được.   

“Tây Môn Long Ngâm, mày được lắm.”  

Tây Môn Phong Vân nhìn về phía Tây Môn Long Ngâm, nhếch miệng lên, không vui vẻ gì, thản nhiên nói: “Chuyện xảy ra ngày hôm qua, tao đã nghe nói rồi, vì muốn có được quà tặng sau khi khởi động cải biến giới luyện võ, nên mày đã lựa chọn phản bội gia tộc Tây Môn.”   

“Ha ha ha, thú vị đấy, hơn một trăm năm trước, tôi vong ân phụ nghĩa phản bội sư tôn, bây giờ, thế hệ sau của tôi lại phản bội tôi, đây đúng là luật nhân quả mà.”   

Tây Môn Phong Vân lắc đầu cười, nhưng không thể hiện ra dáng vẻ tức giận.  

Ngay sau đó, Tây Môn Phong Vân nhìn về phía Tô Thương, nói ra: “Tô Thương, chuyện đã đến nước này, cậu hoàn toàn không có năng lực tiêu diệt gia tộc Tây Môn đâu.”    

“Năm đó hành vi của tôi, đã rõ như ban ngày trong giới luyện võ, tôi cũng không cầu xin cậu điều gì, hôm nay gia tộc Tây Môn của tôi, tất cả sẽ chết!”   

Tây Môn Phong Vân nhắm mắt hờ lại, chăm chú nhìn Tô Thương, nói tiếp: “Nhưng, Tô Thương, đừng để Tây Môn Long Ngâm ra tay, tôi biết thực lực của cậu, linh khí trong cơ thể rất thâm hậu, dù mới bước vào cảnh giới trúc cơ, nhưng cũng có thể ngang hàng với tôi.”   

“Hay là hai chúng ta so tài một trận, cậu tự mình báo thù, dù sao cũng thoải mái hơn là thông qua người khác phải chứ?” Tây Môn Phong Vân bỗng nhiên nói.  

“Ha ha, ông, tưởng là tôi không dám sao?”   

Tô Thương nghe vậy, lập tức tiếp nhận ánh mắt của Tây Môn Phong Vân, liền tiến về phía trước một bước.    

Vèo!   

Sau một lúc, khí tức của hai người va chạm vào nhau, bụi bẩn trên nền đất ở hiện trường bay loạn hết lên, sức chiến đấu vô cùng căng thẳng….   

Theo như Tô Thương thấy thì trên núi Côn Luân, người mạnh nhất, không ai qua được Tây Môn Phong Vân.  

Nhưng.   

Tây Môn Phong Vân chỉ là trúc cơ đỉnh phong mà thôi, không phải cảnh giới giả đan, đương nhiên là Tô Thương sẽ không sợ.   

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1492


Tây Môn Long Ngâm ở bên cạnh thấy vậy, bỗng thở dài một hơi, rồi lui về đằng sau.   

Nói thật thì, dựa vào thực lực của anh ấy, thì chẳng có gì phải e ngại Tây Môn Phong Vân cả, thậm chí có thể dễ dàng đánh bại Tây Môn Phong Vân.   

Advertisement

Nhưng Tây Môn Long Ngâm cũng không đểu tính như vậy, bình thường lão tổ tông đối xử với anh ta cũng không tệ, nên anh ta có chút do dự không ra tay được.   

Lúc trước vì nịnh nọt Tô Thương, nên anh ta mới nói ra được những câu như thế kia, bây giờ lão tổ tông đứng ở trước mặt anh ta, đương nhiên anh ta sẽ cảm thấy khó xử rồi.   

Advertisement

Tô Thương đồng ý với yêu cầu của lão tổ tông, Tây Môn Long Ngâm thuận nước đẩy thuyền, lùi về phía sau một bước.   

Nhưng lúc này, Đoàn Khánh Sinh đứng ở bên cạnh Tô Thương, khẽ nói: “Cậu chủ, cậu vừa đặt chân đến trúc cơ, mà Tây Môn Phong Vân đã là trúc cơ đỉnh phong rồi, cậu chưa chắc là đối thủ của ông ta đâu, hay là để thuộc hạ đi.”  

“Không cần.”  

Tô Thương lắc đầu nói: “Tôi muốn hoạt động gân cốt một chút, trúc cơ đỉnh phong thôi mà, tôi không thèm để tâm đâu.”    

“Cái này...”  

Đoàn Khánh Sinh nghe vậy, liền gật đầu, rồi lui qua một bên.  

Nhưng anh ấy không hề coi thường, mà chính là đang cảnh giác quan sát xung quanh, nếu như Tô Thương gặp nguy hiểm, thì anh ta sẽ ra tay trước.   

“Tô Thương, cậu được đấy, thế mà lại dám đấu một với một cùng tôi, ha ha, can đảm lắm, sư tôn có một đứa thế hệ sau như vậy, đúng là vinh dự của ông ấy.”    

Tây Môn Phong Vân thấy vậy, để lộ ra một nụ cười, sau đó giọng điệu bỗng đổi thành giọng lạnh lùng, ánh mắt trầm tư nói: “Nhưng, giao đấu với tôi, thì lựa chọn này của cậu, cũng không sáng suốt lắm đâu nha, trúc cơ sơ kỳ, làm sao mà đánh thắng được trúc cơ đỉnh phong chứ?”   

“Huống hồ, cứ coi như cậu có thể chiến đấu một cách kinh khủng, thì cũng chỉ là kiểu trúc cơ đỉnh phong bình thường, nhưng tôi, sao lại là trúc cơ đỉnh phong được chứ?”   

Tây Môn Phong Vân lạnh lùng cười nói: “Thực sự không dám giấu giếm, tôi ở cảnh giới trúc cơ đỉnh phong, có thể đánh 5 người một lúc, thậm chí nhất chuyển Giả Đan, cũng chưa hẳn là đối thủ của tôi.”  

“Ha ha, nói lắm quá, ra tay đi!” Tô Thương lạnh lùng nói.  

“Được, nếu cậu đã vội vàng muốn chết, vậy tôi sẽ thành toàn cho cậu, dù sao gia tộc Tây Môn tôi, hôm nay cũng chỉ có một con đường chết, nhưng có thể kéo theo cậu làm tấm đệm lưng, cũng đáng đấy!”   

Tây Môn Phong Vân cười lớn, sau một lúc liền bay về phía Tô Thương, linh khí tỏa ra xung quanh người.   

Hỗn Nguyên thần công!  

Tây Môn Phong Vân, vừa ra tay đã dùng Hỗn Nguyên thần công!  

Đây vốn là một trong những thập đại cổ tộc, là bí quyết thất truyền của gia tộc Đoan Mộc, hơn một trăm năm trước, đã bị Tô Vô Kỵ cướp đi, rồi được giữ lại ở núi Côn Luân, sau này được người khác thay đổi thành Hỗn Nguyên thần công để người luyện võ cũng có thể tu luyện được.   

Nhưng ban đầu Hỗn Nguyên công pháp, đã tồn tại ở núi Côn Luân, do Tây Môn Phong Vân tu luyện, đó chính là Hỗn Nguyên công pháp.  

“Xem xem trong tay tôi, cậu có thể chịu được mấy hiệp.”
 
Chương 1493


Tô Thương thấy cảnh tượng này, thì chẳng sợ sệt gì cả, mà thi triển Cửu U Trấn Ngục Quyết ngay lập tức, tiếp nhận lấy đòn tấn công của Tây Môn Phong Vân.  

Ầm!  

Advertisement

Ầm!  

Ầm!  

Trong chốc lát, hai người đánh nhau qua lại mấy chiêu, bất phân thắng bại, sau đó liền ra tay liên tục.  

Advertisement

Tố chất của Tây Môn Phong Vân, thì không có gì phải nghi ngờ, ông ta đã tu luyện Hỗn Nguyên công pháp ở ngưỡng đỉnh cao rồi, khi ra tay thì uy thế ngút trời.   

Trạng thái hiện tại của Tây Môn Phong Vân, cũng chẳng có gì bất ngờ xảy ra, bất kì lúc nào ông ta cũng có thể bước được vào cảnh giới kết đan được.    

Nhưng rất kì lạ, ông ta không đi theo con đường cảnh giới giả đan, mà một mực muốn chèn ép cảnh giới của mình xuống thấp đi.   

Do đó, thực lực của Tây Môn Phong Vân, có thể nói là mạnh vô cùng, nhất chuyển Giả Đan, chưa chắc là đối thủ thực sự của ông ta.  

Còn Tô Thương, đương nhiên cũng không phải người yếu, Cửu U Trấn Ngục Quyết là công pháp vô địch khiến các đại Tiên Đế nhớ đến.   

Lại thêm Bách Thế Luân Hồi quyền,Thủy Long thuật của Tô Thương, cho nên dù anh ấy chỉ vừa bước đến cảnh giới trúc cơ, nhưng cũng không hề thấy sợ hãi Tây Môn Phong Vân, có thể ăn miếng trả miếng được với đối phương, thậm chí có khi còn điều khiển được cả cục diện trận đấu.   

“Thực lực của cậu chủ…”   

Cách đó không xa, nhìn lấy hai người đang chiến đấu, A Ly không nhịn được mà thầm nghĩ: “Mạnh thật đấy, mình cũng chưa chắc đã là đối thủ của anh ấy, chẳng trách lúc trước có nhắc đến việc đánh cược với mình.”  

“Không được, mình nhất định phải xuất hiện ở trước mặt cậu chủ, đặt chân đến cảnh giới kết đan, nếu không sẽ không có sức mạnh để bảo vệ cậu chủ đâu.”   

A Ly lẩm bẩm một mình, rồi hạ quyết tâm.  

Trong khoảng thời gian này, đều là cô ấy bảo vệ Tô Thương, A Ly rất hưởng thụ loại cảm giác được Tô Thương cần đến này.    

Nhưng bây giờ, Tô Thương đã thăng cấp đến trúc cơ, thực lực cũng không kém gì cô ấy, điều này cũng khiến A Ly cảm thấy hơi khó xử.   

Cho nên, cô ấy đã quyết tâm phải mạnh lên, chỉ có như vậy, mới có thể giống như hồi trước đây, tiếp tục bảo vệ được Tô Thương, tiếp tục được Tô Thương cần đến.   

...  

Ngay lúc Tô Thương giao đấu với Tây Môn Phong Vân, thì có một bóng dáng của một người già vụt qua, xuất hiện ngay dưới núi Côn Luân.   

Người này là một bà lão, hơn bảy mươi tuổi, tóc bạc phơ, da mặt nhăn nhúm lại, người thì còng, nhìn qua có vẻ như khá yếu ớt.   

Bà ấy chính là dì Phù!  

Hôm qua sau khi cải biến giới luyện võ, dì Phù cũng không tham gia lễ hội của Võ Đang cổ trấn, mà tìm một một chỗ yên tĩnh tu luyện.  

Lúc đó trên người dì ấy có vết thương, khi Tô Thương trị thương xong, thì hồi phục rất nhanh, nên không ảnh hưởng gì đến việc tu luyện cả.   

Dì Phù là đệ tử của Tô Vô Kỵ, vốn dĩ có thể tiếp xúc với hệ thống tu chân, nhưng lại lựa chọn luyện võ.  

Bà ấy có một tình cảm nồng nàn đối với luyện võ, tốc độ tu luyện thậm chí còn vượt qua cả Tây Môn Phong Vân.   

Dì Phù là đệ tử cuối cũng của Tô Vô Kỵ, trong số mười vị đệ tử lớn, bà ấy là người nhỏ tuổi nhất.   

Nhưng hơn một trăm năm trước, thực lực của bà ấy không kém gì Tây Môn Phong Vân. 
 
Chương 1494


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cũng là chính vì vậy, dì Phù mới có cơ hội cứu Tô Kiền Khôn, bảo vệ huyết mạch của nhà họ Tô.   

Hơn một trăm năm sau, cảnh giới của dì Phù, đã dừng lại ở võ thần lục địa đỉnh phong.  

Advertisement

Cũng không phải bà ấy không có năng lực đột phá đến bước kế tiếp, mà chính là sau võ thần lục địa, thì hệ thống luyện võ không có cấp bậc nào khác nữa.   

Từ hôm qua đến nay, sau khi cải biến giới luyện võ, thì con đường của hệ thống luyện võ đã được thông suốt rồi.   

Advertisement

Cảnh giới võ tôn, võ thánh, võ thần chân chính…...   

Có thể thông qua rồi, vậy thì càng đơn giản rồi…  

Dì Phù bế quan tu luyện, hậu tích bạc phát*, thời gian chỉ vẻn vẹn đúng một đêm, mã đã đặt chân đến cảnh giới vũ tôn rồi.  

*Hậu tích bạc phát” nguyên là câu “Quân tử hậu tích nhi bạc phát”. Trong “Giá thuyết tống Trương Hổ” của Tô Đông Pha có câu: “Bác quan nhi ước thủ, hậu tích nhi bạc phát”. Ý nói rằng, đọc sách nhiều đến đâu cũng chỉ có thể chắt lọc tinh hoa mà giữ lại, tích lũy nhiều đến đâu cũng chỉ có thể dùng từ từ từng chút một.  

Đồng thời.  

Ở cảnh giới võ tôn, tiếp tục đột phá, thăng cấp lên võ tôn trung kì, rồi tiến đến võ tôn hậu kì.   

Võ tôn hậu kỳ, có thể so sánh với kết đan hậu kỳ, các thực lực khác, còn vượt qua cả Tây Dao của cảnh giới giả đan lục chuyển.    

Đây mới thật sự là một bước lên tiên!  

Sau khi thăng cấp, dì Phù nhận được tin tức, biết Tô Thương đang đến báo thù ở núi Côn Luân, sắc mặt liền thay đổi, vội vàng chạy đến.   

Dựa vào thực lực võ tôn hậu kỳ của bà ấy, phóng vèo một đường thẳng, tốc độ nhanh đến đáng sợ, đến lúc này cũng đã đến kịp lúc.   

“Núi Côn Luân, hơn một trăm năm rồi tôi chưa từng đến, thật là nhớ khoảng thời gian năm đó tu luyện cùng các vị sư huynh, khi đó chẳng cần phải lo lắng gì cả, trời sập, đã có sư tôn chống đỡ, không cần phải suy nghĩ quá nhiều, thật là nhớ khoảng thời gian đó quá.”   

Dì Phù đứng ở dưới núi Côn Luân, nhìn qua dáng vẻ vừa quen thuộc vừa xa lạ của ngọn núi, không nhìn được liền cảm thán: “Ôi, đáng tiếc thật, khoảng thời gian trước, vĩnh viễn đã không trở lại được rồi.”   

“Nhưng, dáng vẻ lúc mình còn trẻ, lại quay về được, bây giờ cũng không cần phải giấu diếm gì nữa, để mình lấy lại dáng vẻ đẹp nhất của bản thân, rồi quay lại núi Côn Luân đi.”   

Sau khi tự lẩm bẩm một lúc, xung quanh người dì Phù có một hào quang lấp lánh, chân khí màu bạc tỏa ra khắp xung quanh.   

Đợi ánh sáng tan bớt đi, cơ thể dì ấy thay đổi đến nỗi long trời nở đất….   

Ngay lúc này.  

Một bóng dáng xinh đẹp đứng dưới chân núi Côn Luân và phong cảnh tuyệt đẹp làm nổi bật lẫn nhau.  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1495


Từ hơn một trăm năm trước, khi đó, là thời đại của Tô Vô Kỵ.  

Tất cả những điều tốt nhất trên thế giới này, bất kể là đan dược bí tịch, hay là thiên tài địa bảo thì tất cả các thế lực khắp thế giới đều sẽ tìm đến dâng cho Tô Vô Kỵ, lấy lòng Tô Vô Kỵ, tìm kiếm sự che chở của Tô Vô Kỵ.  

Advertisement

Trong đó, đương nhiên sẽ không thiếu các loại đan dược thượng cổ nghịch thiên.  

Tô Phù Dung là đệ tử nhỏ tuổi nhất của Tô Vô Kỵ, bà ấy còn là nữ đệ tử duy nhất, cho nên bà ấy nhận được toàn bộ sự sủng ái của các sư huynh và sư tôn, thứ tốt gì đều để bà ấy chọn trước.  

Advertisement

Ngay cả con trai ruột của Tô Vô Kỵ là Tô Kiền Khôn cũng phải đứng dịch sang bên cạnh, dù sao lúc đó Tô Kiền Khôn cũng chỉ là một tên con nhà giàu ít học ăn chơi trác táng.  

Tô Phù Dung là con gái, yêu cái đẹp là bản tính trời sinh, cho nên năm đó bà ấy đã ăn một viên đan dược thượng cổ dùng để níu giữ nhan sắc, vẻ ngoài của bà ấy sẽ vĩnh viễn không thay đổi.  

Sau đó, núi Côn Luân thay đổi, Tô Phù Dung đi cứu Tô Kiền Khôn, mai danh ẩn tích, không xuất đầu lộ diện nữa, tránh cho kẻ địch chú ý.  

Cho nên, Tô Phù Dung thông thạo thuật Dịch Dung, bà ấy dịch dung bản thân thành một dáng vẻ tuổi già sức yếu.  

Hơn một trăm năm qua, bất cứ lúc nào bà ấy cũng đều duy trì dáng vẻ già nua này.  

Bây giờ.  

Tô Phù Dung đột phá đến cảnh giới Võ Tôn, thực lực tăng lên một cách mạnh mẽ.  

Giới cổ võ cũng xảy ra một sự thay đổi lớn, thậm chí Tô Thương còn là người bắt đầu sự cải cách của giới cổ võ, tạo ra mười Võ Tôn.  

Quan trọng nhất là thực lực tổng thể của giới cổ võ đã được tăng lên đáng kể.  

Cho nên, Tô Phù Dung không cần, cũng không cần phải tiếp tục sống ẩn dật nữa.  

Tô Phù Dung khôi phục lại dáng vẻ lúc đầu nhưng bà ấy vẫn còn mặc quần áo giống như trước, một bộ quần áo màu xám của người già.  

Bộ quần áo này vốn dĩ rất quê mùa, chỉ có những người già lớn tuổi mới có thể mặc, trông rất u ám.  

Có điều bây giờ Tô Phù Dung mặc bộ này lên người lại có chút thú vị, có một loại cảm giác rất đặc biệt  

“A.”  

“Núi Côn Luân ơi núi Côn Luân.”  

Tô Phù Dung nhìn dãy núi trải dài bất tận trước mắt, bà ấy nhịn không được cảm khái nói: “Sư môn của chúng ta có mười người, toàn bộ đều tu luyện hệ thống cổ võ.”  

“Những sư huynh kia của tôi, Tây Môn Phong Vân, Tô Chiến Long, Tô Thanh Y, Tô Bất Phàm… Mỗi một người đều là những thiên tài của giới cổ võ.”  

“Nếu như lúc đó trên Võ Thần lục địa còn có cảnh giới khác thì nhà họ Tô Côn Luân cần gì phải nuốt giận, cần gì phải chịu sỉ nhục như thế chứ!” 
 
Chương 1496


Hốc mắt của Tô Phù Dung hơi phiếm hồng, ngay sau đó bà ấy lại nở một nụ cười, nói: “Có điều, bây giờ đã tốt rồi, cuộc cải cách giới cổ võ đã thành công mở ra, các sư huynh, thời đại của chúng ta lại đến rồi!”  

“Từ nay về sau, chúng ta không cần phải chịu sự uy hiếp của những người đó nữa, chúng ta có thể quang minh chính đại xuất hiện!”  

Advertisement

Tô Phù Dung lẩm bẩm, ngược lại bà ấy nhận thấy được sức chiến đấu của phần mộ tổ tiên gia tộc Tây Môn thì lập tức cười nói: “Thực lực của tiểu thiếu gia thật sự không kém, cậu ấy mới vào Trúc Cơ đã có thể sánh ngang với Trúc Cơ đỉnh phong, có phong thái của sư tôn.”  

Ngay sau đó.  

Advertisement

Bóng dáng của Tô Phù Dung lóe lên, biến mất ngay tại chỗ, bà ấy đi thẳng đến phần mộ tổ tiên của gia tộc Tây Môn.  

…  

Trong khi đó.  

Tô Thương vẫn còn đang tiếp tục chiến đấu với Tây Môn Phong Vân, hai người đánh từ không trung xuống đến mặt đất, lại từ mặt đất đánh lên không trung, đánh đến không phân được thắng thua.  

Lúc này, Tô Thương đang liên tục sử dụng Bách Thế Luân Hồi quyền chiến đấu với Tây Môn Phong Vân.  

Nhưng ý chí của Tây Môn Phong Vân mạnh mẽ kiên định, ông ta thoát ra được sự tấn công của Tô Thương, Bách Thế Luân Hồi quyền căn bản không thể ảnh hưởng đến ông ta.  

Ngược lại, Tây Môn Phong Vân sử dụng rất nhiều bí thuật, mặc dù ông ta không sử dụng chí bảo, nhưng những thủ đoạn khác liên tục xuất hiện không ngừng, cực kỳ khó giải quyết.  

Cũng may sức mạnh linh hồn của Tô Thương mạnh mẽ, hơn nữa anh có Linh khí dồi dào, cho nên anh có thể miễn cưỡng chèn ép Tây Môn Phong Vân.  

Rầm!  

Lúc này, hai người va chạm một lần nữa, sau đó hai người đứng đối diện nhau, nhìn nhau từ phía xa.  

“Tô Thương.”  

Tây Môn Phong Vân lau đi vết máu bên khóe miệng, ông ta nở một nụ cười nói: “Cậu có thể đánh với tôi đến bước này thì thật sự không thể không nói, cậu rất ưu tú, tôi có thể thấy được bóng dáng của sư tôn ở trên người cậu, sư tôn đã có người kế thừa rồi.”  

“Câm miệng!”  

Tô Thương cũng bị thương nhẹ, anh phun ra một ngụm máu, lạnh lùng nói: “Ông là kẻ phản bội lòng lang dạ thú, ông không có tư cách gọi ông cố là sư tôn!”  

“Nếu như đây là toàn bộ thực lực của ông, vậy thì tiếp theo tôi sẽ tiễn ông về Tây Thiên!”  

Dứt lời, suy nghĩ của Tô Thương vừa động, anh lấy ra kiếm Thương Khung, nắm nó trong tay.  

Keng!  

Kiếm Thương Khung ở trong tay, khí tức của Tô Thương đột nhiên có một sự thay đổi cực lớn, uy áp cả người mạnh mẽ gấp đôi lúc trước.  

Bây giờ Tô Thương đã đột phá Trúc Cơ thành công, anh có thể phát huy sức mạnh lớn hơn nữa của kiếm Thương Khung.  

Ban đầu. 
 
Chương 1497


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương có thể g iết chết Trúc Cơ đỉnh phong, nhưng Tây Môn Phong Vân không hề tầm thường, bản thân ông ta thuộc về loại thiên tài có thể vượt cấp chiến đấu, sức chiến đấu của ông ta vốn đã có thể so sánh với một Đan giả, cũng là loại khá phiền phức.  

Đương nhiên, nếu như đánh tiếp thì Tô Dương vẫn tin tưởng rằng bản thân anh có thể đánh bại ông ta.  

Advertisement

Nhưng vì để tiết kiệm thời gian, Tô Thương trực tiếp lấy ra kiếm Thương Khung, dự định nhanh chóng giải quyết ông ta.  

“Tô Thương, cậu gấp gáp muốn giết tôi sao, ha hả, tôi chờ cậu đến giết tôi.” Tây Môn Phong Vân không hề sợ hãi, ông ta chỉ khẽ cười.  

Advertisement

“Hừ!”  

Tô Thương cho rằng Tây Môn Phong Vân chỉ đang khiêu khích, anh lập tức hừ lạnh một tiếng, tay cầm kiếm Thương Khung đánh về phía Tây Môn Phong Vân.  

Tây Môn Phong Vân thấy vậy thì cũng không ngồi chờ chết, ông ta đứng im tại chỗ điều động Linh khí khắp cơ thể, dự định liều chết một trận.  

Vù.  

Trong chốc lát, Linh khí dồi dào hội tụ trong lòng bàn tay của ông ta, hình thành nên một tấm lá chắn phòng ngự.  

Keng!  

Sau một giây, tay Tô Thương cầm kiếm đâm vào tấm lá chắn, bốn phía truyền đến một tiếng vang thanh thúy.  

Ngay sau đó, âm thanh giống như tiếng kính vỡ vang lên.  

Tấm lá chắn do Tây Môn Phong Vân ngưng tụ thành bắt đầu xuất hiện những vết nứt giống như mạng nhện, cuối cùng tan vỡ tán loạn.  

Mà cơ thể của Tây Môn Phong Vân thì bay ngược lại ba bốn mét, nặng nề đập xuống mặt đất.  

“Phụt!”  

Tây Môn Phong Vân lập tức nằm trên mặt đất, ông ta che ngực, phun ra một ngụm máu, hơi thở yếu ớt, sắc mặt vô cùng tái nhợt.  

Lúc này.  

Tây Môn Phong Vân vui mừng nhìn Tô Thương, ông ta nở một nụ cười, suy yếu nói: “Tôi… Tôi thua, Tô Thương, bây giờ cậu… Có thể giết tôi rồi…”  

Chuyện này rõ ràng không cần ông ta nhiều lời, tay Tô Thương cầm kiếm Thương Khung đã đi đến trước mặt ông ta rồi.  

“Tây Môn Phong Vân, ông của ngày hôm nay, tất cả đều là do ông gieo gió gặt bão!”  

“Bây giờ tôi sẽ tiễn ông đi nhận lỗi với các tiền bối của nhà họ Tô!”  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1498


Tô Phù Dung đột nhiên xuất hiện khiến Tô Thương nhíu mày, anh dừng động tác trên tay lai. 

Ngay sau đó. 

Ánh mắt của Tô Thương di chuyển về phía Tô Phù Dung, anh lập tức kinh ngạc vì vẻ đẹp của Tô Phù Dung. 

Advertisement

Dùng bốn chữ sắc nước hương trời để hình dung người phụ nữ này thì cũng không hề quá đáng chút nào, quả thật là cực phẩm của thế gian. 

Đương nhiên. 

Điều thu hút Tô Thương không hoàn toàn chỉ là ngoại hình của cô gái này, mà là cảm giác mà cô gái này mang lại cho Tô Thương. 

Advertisement

Tô Thương mơ hồ cảm thấy, người phụ nữ này cực kỳ quen thuộc, nhưng trong ấn tượng của anh lại không hề có người này. 

Cẩn thận nhìn một lúc, Tô Thương binh ngạc, anh nhịn không được tò mò hỏi: “Cô là. Dì Phù?” 

“Đúng vậy.” Tô Phù Dung gật đầu, bà ấy thành thật nói: “Tiểu thiếu gia, là tôi.” 

“Chuyện này.” 

Nhận được đáp án xác nhận, không chỉ có Tô Thương mà những người khác tại hiện trường cũng ngơ ngác. 

“Dì Phù, bà ấy... Bà ấy không phải đã già yếu... Tại sao bà ấy đột nhiên lại biến thành 

một cô gái trẻ tuổi như vậy?” Tô Thượng đứt quãng hỏi. 

“Tôi vốn dĩ chính là dáng vẻ này.” 

Tô Phù Dung giải thích: “Từ hơn một trăm năm trước, tôi đã ăn đan dược thượng cổ dùng để níu giữ nhan sắc” 

“Theo như tôi biết, đan dược này tổng cộng có hai viên, một trong số đó đã được ăn hơn hai nghìn năm trước.” 

Tô Phù Dung cười nói: “Viên còn dư lại kia là lúc sư tôn Tô Vô Ky uy hiếp thế giới có được, sau đó ông ấy đã cho tôi.” 

“Cho nên, tôi vĩnh viễn sẽ không già đi, lúc trước chẳng qua là vì để che giấu tai mắt của kẻ địch mà tôi trở thành dáng vẻ kia.” 

Tô Phù Dung giải thích rõ ràng, sau đó nói tiếp: “Như thế nào, tiểu thiếu gia, khiến cậu hoảng sợ à?” 

“Đâu chỉ là hoảng sợ, quả thật là kinh hãi đấy.” Tô Thường nhịn không được nói. 

“Ha ha ha, tiểu thiếu gia, cái này thì có gì hay mà giật mình, khi cậu còn bé tôi còn bế cậu đấy.” 

Tô Phù Dung không hề kiêng kị nói: “Tôi còn nhớ rất rõ ràng, lúc đó cậu không thích ăn cơm, đều là tôi nhai nát rồi cho cậu ăn, cậu còn ăn rất ngon.” 

“Còn nữa, lúc cậu bảy tám tuổi đều là tôi tắm cho cậu, cho nên, ở trước tôi, cậu vĩnh viễn không cần câu nệ.” Tô Phù Dung bổ sung. 

“Tôi... Bà.” 

Lúc đầu Tô Thương không có cảm giác gì, nhưng khi nghe được dì Phù nói như vậy thì mặt anh lập tức đỏ lên, xấu hổ hận không thể tìm một cái hố để chui vào. 

Mất mặt. 

Quá mất mặt. 

Trước đây Tô Thương nghĩ rằng dì Phù tuổi đã cao, vì vậy anh không thật sự để ý chuyện lúc bé. 

Cho dù dì Phù luôn treo những chuyện này bên miệng thì anh cũng không có cảm thấy gì, anh chỉ coi đó là những kí ức thời thơ ấu. 

Nhưng mà bây giờ dì Phù biến thành một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần, khi nhớ lại chuyện lúc bé, trong lòng Tô Thương đương nhiên sẽ vô cùng xấu hổ. 

Sau khi A Ly và Đoàn Khánh sinh nghe được Tô Phù Dung nói thì đều không nhịn được cười. 

“Tiểu thiếu gia, cậu thật sự không thể giết Tây Môn Phong Vân” Lúc này, Tô Phù Dung trở lại chủ đề chính, bà ấy nghiêm túc nói. 

Tô Thương lấy lại tinh thần, đón nhận ánh mắt của Tô Phù Dung, anh cau mày hỏi: “Tại sao? Bà vừa mới nói là ông ta đã bảo vệ nhà họ Tô Côn Luân, lại có chuyện gì đã xảy ra?” 

“A.” 

“Chuyện này nói ra rất dài dòng, chính tôi cũng không thể nói rõ ràng được, hãy để chính anh ấy nói cho cậu biết!” 

Tô Phù Dung thở dài một hơi, sau đó ảnh mắt của bà ấy rơi trên người Tây Môn Phong Vân, hai mắt ửng đỏ, hốc mắt lấp lánh ánh nước, bà ấy nghẹn ngào chào hỏi: “Đại sư huynh!” 

“Tiểu sư muội!” 

Lúc này, Tây Môn Phong Vân đã đứng dậy, ông ta đã bị thương nặng, sắc mặt nhợt nhạt. 

Nhưng đối mặt với Tô Phù Dung, ông ta lại xóa đi vết máu trên khóe miệng, miệng cưỡng cười nói: “Anh nhớ lần trước chúng ta gặp mặt là ở đại hội võ thuật trăm tông phái hơn hai mươi năm trước!” 

“Lúc đó em dẫn theo Tô Thần Binh, bộc lộ tài năng ở đại hội võ thuật trăm tông phái, ký ức của sư huynh vẫn còn rõ ràng lắm” 

Tây Môn Phong Vân cũng xúc động không kém, đáy mắt như là có cát bay vào: “Không ngờ anh vừa mới chớp mắt một cái đã hơn hai mươi năm trôi qua, mấy năm nay, em có khỏe không?” 

“Đại sư huynh, em rất tốt.” 

Tô Phù Dung nở một nụ cười nói: “Lần trước gặp mặt, để tránh hiềm nghi, em và anh không hề nói chuyện với nhau, đại sư huynh, mấy năm nay anh gánh trên lưng những tiếng xấu, bị vạn người khinh bỉ, anh chịu khổ rồi!”
 
Chương 1499


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ha hả, được nhìn thấy sự sắp xếp của vị nhân vật lớn kia và sự tôn đã trở thành sự thật, chút oan ức của anh thì tính là cái gì.” 

Tây Môn Phong Vân lắc đầu, ông ta ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, trịnh trọng nói: “Người thật sự chịu khổ phải là sự tôn, ông ấy vì một vụ cá cược mà vứt bỏ tháp Hư Không, bây giờ sống chết không rõ, cũng không biết ông ấy ở nơi nào, haizz.” 

Advertisement

“Đại sư huynh, sự tôn tự có vận mệnh của ông ấy, anh không cần phải lo lắng, ông ấy nhất định sẽ uy nghi trở về!” 

Tô Phù Dung nói tiếp: “Vừa rồi tiểu thiếu gia đã muốn gi ết chết anh, tại sao anh lại không giải thích?” 

“Không cần thiết.” 

Advertisement

Tây Môn Phong Vân vẫn vô cùng thoải mái nói: “Chuyện cũng đã xảy ra rồi, nói nhiều hơn nữa cũng không thể thay đổi được sự thật, trên tay của anh thật sự có dính máu của nhà họ Tô.” 

“Bây giờ tiểu thiếu gia đến cửa trả thù, anh có chết cũng không hết tội, đã đến lúc anh cho những vong linh kia một lời giải thích.” Tây Môn Phong Vân thoải mái nói. 

“Không phải!” 

Tâm trạng của Tô Phù Dung dao động cực kỳ lớn, bà ấy đỏ mắt cắn răng nói: “Đại sứ huynh, chuyện năm đó anh cũng chỉ là bất đắc dĩ, cái chết của những người nhà họ Tô kia không hề có liên quan gì với anh!” 

Tây Môn Phong Vân vẫn lắc đầu như trước, ông ta không muốn giải thích chuyện này, ngược lại ông ta nhìn Tô Thương, khẽ cười nói: “Tô Thương, có lẽ bây giờ cậu sẽ bắt đầu do dự chuyện giết tôi hay không giết tôi.” 

“Có điều tôi có thể nói cho cậu biết, Tô Chiến Long là tôi tự tay gi ết chết, Tô Thanh Y cũng như vậy.” 

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Bây giờ, cậu có thể giết tôi, trả thù cho những người đó, không cần phải suy nghĩ quá nhiều.” 

Tô Thương nhìn Tây Môn Phong Vân, lúc này đầu óc anh mơ hồ, anh không hề biết năm đó đến cùng đã xảy ra chuyện gì, anh chỉ có thể nghi ngờ nhìn Tô Phù Dung. 

“Đại sư huynh!” 

“Nếu anh không chịu nói thì cứ để em nói, bây giờ sự cải cách giới cổ võ đã thành công bắt đầu, em đã thăng cấp thành Võ Tôn hậu kỳ, chúng ta không cần phải kiêng dè những người đó nữa!” 

Tô Phù Dung thấy Tây Môn Phong Vân kiên quyết như vậy thì lập tức đón nhận ánh mắt của Tô Thương, bà ấy trực tiếp nói: “Tiểu thiếu gia, cậu cũng biết về quan hệ của Tây Môn Phong Vân và ông cố của cậu đúng không?” 

“Vâng, ông ta là đệ tử của ông cố.” Tô Dương gật đầu nói, trước đây anh đã từng được nghe người khác nhắc đến. 

“Không sai.” 

Tô Phù Dung gật đầu, sau đó bà ấy nghiêm túc nói: “Sự môn của chúng tôi có mười người, bất kỳ người nào trong đó cũng có thể phản bội sự tôn, nhưng đại sư huynh Tây Môn Phong Vân tuyệt đối sẽ không?” 

“Không ai không biết mối quan hệ giữa anh ấy và sự tôn tốt đến như thế nào, vì lợi ích của sự tôn, anh ấy cũng tình nguyện vứt bỏ mạng sống của bản thân!” 

Tô Phù Dung tiếp tục nói: “Tôi nhớ kỹ, có một lần sự tôn ra ngoài về trở về đã bị thương nặng, đến mức hấp hối, cần phải có máu tươi để bồi bổ.” 

“Lúc đó chỉ có đại sư huynh ở đó, là đại sự huynh lấy ra một lượng máu tươi lớn từ trong cơ thể, lúc ấy sự tôn mới có thể nhặt về được 

một mạng, mà đại sư huynh vì thiếu một lượng máu lớn mà đã suýt chết” 

Tô Phù Dung nói tiếp: “Anh ấy vì cứu sự tôn mà đã rút chín phần mười lượng máu ra, người thường đều biết, điều này chắc chắn phải chết, chứ huống hồ chi là một cổ võ giả” 

“Đơn giản đại nhân vật thông thiên kia kịp thời chạy đến, mất rất nhiều công sức mới có thể kéo đại sư huynh trở về từ Quỷ Môn quan.” 

“Thử hỏi, một người có thể chết vì sự tôn làm sao có thể phản bội sự tôn được chứ?” 

Tô Phù Dung kể, sau đó bà ấy cắn răng nói: “Sở dĩ đại sư huynh làm như vậy hoàn toàn là do bị ép buộc, bị cổ tộc uy hiếp!” 

“Cổ tộc?” Tô Thương nghi ngờ hỏi: “Dì Phù, bà nói thập đại cổ tộc?” 

“Đúng vậy!” 

Tô Phù Dung gật đầu nói: “Sự tôn từ bỏ tháp Hư Không, sau đó ông ấy mai danh ẩn tích, trong thập đại cổ tộc kia có một số người không kiềm chế được muốn cướp đi Côn Luân.” 

“Nhưng bọn chúng lại không dám tự mình hành động, bọn chúng rất sợ sư tôn đến tìm bọn chúng tính sổ, cho nên bọn chúng mới giật dây các tông phái lớn trong giới cổ võ, muốn bọn họ ra mặt tiêu diệt nhà họ Tô Côn Luân.” 

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
Chương 1500


Tô Phù Dung nói đến đây thì hơi dừng lại, bà ấy nhìn Tây Môn Phong Vân, tiếp tục nói: “Nhưng chúng tôi biết, giới cổ võ chỉ là quân 

tiên phong của cổ tộc, cho dù chúng tôi giết hết những kẻ xâm chiếm đó thì cũng không có gì đáng nói”. 

“Nếu như uy hiếp đến cổ tộc, cổ tộc tùy tiện phải ra một người cũng có thể hủy diệt Côn Luân” 

Advertisement

“Vì vậy đại sư huynh quyết định diễn một vở kịch để nói cho thế giới biết, anh ấy phản bội sự tôn Tô Vô Kỵ, đích thân dẫn đầu cổ vũ những tông phải giới cổ võ kia, đánh giết vào núi Côn Luân.” 

Tô Phù Dung nói: “Người một nhà đã đứng ra, khả năng hành động sẽ được tăng lên, lúc đó nhà họ Tô có không ít người đã rút lui trước.” 

“Người ở lại, hoặc là thật sự phản bội nhà họ Tô, hoặc là đã biết rõ bản thân sẽ chết, hoặc là coi thường cái chết, cho nên đã lựa chọn ở lại hy sinh vì nhà họ Tô.” 

Advertisement

“Những sư huynh của tôi, Tô Chiến Long, Tô Thanh Y, Tô Bất Phàm... Tất cả bọn họ đều là tự nguyện chết trong tay đại sư huynh, lấy danh nghĩa là để giúp đại sư huynh phản bội, khiến cho mọi người tin tưởng đại sư huynh thật sự đã phản bội Côn Luân.” 

Tô Phù Dung nói tiếp: “Lúc trước có ba gia tộc lớn thèm muốn cổ tộc Côn Luân, gia tộc Đông Phương, gia tộc Đoan Mộc, gia tộc Hạ Hầu.” 

“Lúc đó ba gia tộc lớn này cũng không hòa thuận, cũng sẽ có tranh đoạt lẫn nhau.” 

“Cũng bởi vì vậy mà sau khi đại sư huynh chiếm được Côn Luân, bọn họ đã quyết định không nhúng tay vào quản lý, để cho đại sư huynh quản lý Côn Luân”. 

Tô Phù Dung tiếp tục nói: “Chỉ có điều, bọn họ có thể tùy ý ra vào núi Côn Luân, đồng thời ba gia tộc lớn có thể tùy ý sử dụng vật phẩm của núi Côn Luân” 

“Cứ như vậy, nhà họ Tô Côn Luần trở thành gia tộc Tây Môn Côn Luân, đại sự huynh “tu hú chiếm chỗ chim khách”, dùng một cách khác bảo vệ Côn Luân.” 

Nói xong tất cả, Tô Phù Dung nhìn Tô Thương nói: “Tiểu thiếu gia, tôi chỉ biết những điều này.” 

“Thì ra là như vậy.” 

Tô Thương gật đầu, ánh mắt anh rơi trên người Tây Môn Phong Vân, sắc mặt có hơi phức tạp. 

Trong khoảng thời gian này, anh luôn tràn đầy hận thù với Tây Môn Phong Vân, anh hận không thể nhanh chóng giế t chết ông ta để giải tỏa. 

Nhưng mà bây giờ, Tô Thương lại biết được, Tây Môn Phong Vân làm tất cả đều là vì nhà họ Tô. 

Chuyện này khiến cho Tô Thương hơi áy náy, bản thân anh trước đây đã quá độc đoán rồi. 

“Tây Môn Phong Vân, lúc trước tôi đã làm nhiều điều sai với ông, tôi xin lỗi ông, cảm ơn ông đã làm tất cả vì Côn Luân” Tô Thương không hề ngượng ngùng, anh trực tiếp mở miệng nói xin lỗi. 

“Tiểu thiếu gia khách sáo rồi.” 

Tây Môn Phong Vân thụ sủng nhược kinh, ngược lại ông ta cảm động nói: “Tiểu thiếu gia, tôi kiên trì ở Côn Luân hơn một trăm năm, những người của cổ tộc chưa từng đặt chân đến những nơi quan trọng của núi Côn Luân, bây giờ cậu đã đến rồi, tôi sẽ giao lại Côn Luân cho cậu!” 

“Được!” 

Tô Thương đồng ý, sau đó anh nhìn thi thể xung quanh, cười khổ nói: “Thật ngại quá, lúc trước tôi không biết sự thật, đã giết lầm.” 

“Không sao cả.” 

Tây Môn Phong Vân khẽ cười: “Những người này cũng không phải là hậu duệ của tôi, mà là do ba cổ tộc lớn Đông Phương, Đoan Mộc, Hạ Hầu phái đến, bọn chúng chết cũng không đáng tiếc.” 

“Như vậy thì tốt rồi.” 

Tô Thường thở dài một hơi, sau đó anh lại nhớ đến Tây Môn Hổ Tiếu của gia tộc Tây Môn thì lập tức nói: “Có còn một chuyện nữa, mấy ngày trước tôi đã giết Tây Môn Hổ Tiếu ở đại hội võ thuật trăm tông phái, chuyện này...” 

“Thằng nhóc kia đã sớm thông đồng với cổ tộc, nếu như không phải tôi lo lắng sẽ đánh rắn động có thì tôi đã sớm gi ết chết nó.” 

Tây Môn Phong Vân nói tiếp: “Bây giờ nó có thể chết trong tay của cậu thì đã được xem như là một vinh dự của nó rồi.” 

"... Tây Môn Long Ngâm.” Tô Thương nhắc đến Tây Môn Long Ngâm. 

Phịch! 

Lúc mọi người nói chuyện thì Tây Môn Long Ngâm đang đứng ở bên cạnh, đương nhiên anh ta cũng nghe được rõ ràng. 

Sau khi biết được lão tổ nhà mình chưa bao giờ phản bội thì trong lòng Tây Môn Long Ngâm hoảng sợ, lúc này anh ta trực tiếp quỳ xuống đất. 

“Lão tổ, cháu sai rồi, đầu óc cháu nhất thời bị một bước lên trời mê muội, làm ra loại chuyện này!”. 

Tây Môn Long Ngâm vừa dập đầu vừa cầu xin: “Van xin ông, lão tổ, xin ông hãy xem cháu là hậu duệ duy nhất của ông mà cho cháu một cơ hội khác.” 

“Haizz!” 

Tây Môn Phong Vân nhìn Tây Môn Long Ngâm, ông ta vốn định gi ết chết tên hậu duệ có tâm tư xấu này. 

Nhưng nghĩ lại, bản thân sẽ không có người kế thừa thì lại không nỡ xuống tay. 

“Tây Môn Phong Vân, hãy nhẹ tay mà bỏ qua, chuyện gia đình giữa ông cháu của các người sau này rồi nói.” 

Tô Thương nói: “Ngược lại bây giờ tôi có vài câu hỏi muốn hỏi ông” 

“Mời tiểu thiếu gia nói, nếu tôi biết thì tôi sẽ nói hết.” Tây Môn Phong Vân nói. 

“Ừm.”
 
Chương 1501


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Thương gật đầu, anh trực tiếp hỏi: “Vừa rồi ông nhắc đến ông cố của tôi đã vì một vụ cá cược mà từ bỏ tháp Hư Không, rốt cuộc chuyện này là như thế nào, cá cược cái gì?” 

“Tiểu thiếu gia, có thể cậu không biết, sở dĩ thế hệ tu chân trên thế giới này nghèo nàn. như vậy đều là vì ở bên ngoài có vài bàn tay đang thao túng Trái Đất.” 

Advertisement

Tây Môn Phong Vân thành thật nói: “Thật ra, Trái Đất không có khả năng đánh trả.” 

“Có điều hơn một trăm năm trước, có một nhân vật lớn mạnh đã đến Trái Đất, người đó không hề yếu hơn những bàn tay bên ngoài.” 

“Vì sự ổn định và hài hòa của Trái Đất, đại nhân vật thông thiên đã đạt thành một vụ cá cược với những bàn tay bên ngoài.” 

Advertisement

Tây Môn Phong Vân nhớ lại, ông ta nói tiếp: “Vụ cá cược này liên quan đến sự tôn Tô Vô Kỵ, nội dung là đánh cược sự tôn có thể dựa vào thực lực của bản thân phá vỡ điềm xấu, thăng cấp đến cảnh giới Nguyên Anh hay không.” 

“Đại nhân vật thống thiên đánh cược sự tôn có thể.” 

“Pháp tắc Thiên Đạo của Trái Đất, cũng chính là điềm xấu, do Tiên Đế và ngoại vực hợp tác tạo ra, bọn họ kết luận, không có bất kỳ người nào không mượn trợ lực từ bên ngoài mà có thể thăng cấp đến Nguyên Anh, cho nên bàn tay ngoại vực đánh cược không thể.” 

“Hai bên đạt thành hiệp ước, bên thua sẽ hoàn toàn rời khỏi Trái Đất, không bao giờ được hỏi đến việc của Trái Đất.” 

Tây Môn Phong Vân nói: “Cứ như vậy, sự tôn để lại tháp Hư Không, một thân một mình mai danh ẩn tích...” 

Về chuyện ông cố Tô Vô Kỵ vì đánh cược mà từ bỏ tháp Hư Không, Tô Thương đã từng nghe người khác nhắc tới, nhưng mà lúc này anh mới biết được nội dung của cuộc cá cược là gì.  

“Ba Đại Tiên Đế hợp tác tạo ra Pháp tắc Thiên Đạo, ông cố chỉ là một người tu chân bắt đầu từ con số không, không hề có quyền thế gì, làm sao ông ấy có thể chống lại?”  

Sau khi Tô Thương biết tất cả thì anh nhịn không được lo lắng cho Tô Vô Kỵ, anh tự lẩm bẩm: “Pháp tắc Thiên Đạo này chỉ có người chạm đến ngưỡng cửa của thần tiên mới có năng lực chống lại.”  

“Ông cố là cảnh giới Kết Đan, ngay cả Nguyên Anh ông ấy cũng chưa ngưng kết được, nhưng mà năm đó ông ấy phải cố gắng chống đỡ điềm xấu, đi đột phá Nguyên Anh, đây là quyết đoán cỡ nào chứ!”  

Tô Thương cảm thán nói: “Tôi không bằng ông ấy, trong số những người tôi quen biết cũng không có ai có thể so sánh với ông ấy!”  

“Hơn nữa ông ấy dùng một cơ thể, một linh hồn phản nghịch tu luyện Vô Ngã công pháp, thiên phú như vậy, dùng từ kinh tài tuyệt diễm cũng không thể miêu tả được.”  

“Nếu như ông cố sinh ra ở tinh vực Huyền Thiên thì ông ấy nhất định có thể trở thành vua của một phương, thống trị ngàn con dân!”  

“Đáng tiếc, đáng tiếc mà, ông ấy lại sống dưới Pháp tắc do ba Đại Tiên đến tạo ra, bị áp chế đến mức không có cách nào để vùng dậy.”  

Tô Thương thở dài lần thứ hai, trong lòng anh âm thầm lên tiếng thay do ông cố, đồng thời anh lo lắng cho tình hình hiện giờ của ông ấy.  

Không biết bây giờ ông cố như thế nào, có phải ông ấy đang ở núi Võ Đang hay không?  

Lúc đó  

[Diendantruyen.Com] Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom